flfi¥vntex.sourceforge.net/fonts/samples/vnr-sample.pdf · vnbx5 10 linespacing1 ChíPhèo...

Preview:

Citation preview

NFSS: T5/cmr/b/n TFM: vnb10 PostScript: N/A 1

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊ

ẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêế

ệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂ

ẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊ

ẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔ

ỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmr/b/n TFM: vnb10 PostScript: N/A 2

ấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏ

õôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừử

ữýỵỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲẴÂ

ẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

NFSS: T5/cmr/b/n TFM: vnb10 PostScript: N/A 3

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ

ÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐ

ỘỒỔỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙỦŨƯ

ỨỰỪỬỮÝỴỲ

ỶỸ

vnb10 4

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đãthấy hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp đểbên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất

cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng

Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ

mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha

đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra

điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ

hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn

cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra

cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất

cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng

Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ

mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha

đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra

điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ

hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn

cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra

cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất

cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng

Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ

mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha

đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra

điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ

hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn

cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx5 PostScript: N/A 5

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩó

ọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼ

ÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩ

ẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩó

ọòỏõôốộồổỗơớợờởỡ

úụùủũưứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴ

ÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼ

ÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒ

ỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰ

ỪỬỮÝỴỲỶỸ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx5 PostScript: N/A 6

72pt

áạàảãăắặ

ằẳẵâấậầẩ

ẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩ

óọòỏõôốộ

ồổỗơớợờở

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx5 PostScript: N/A 7

ỡúụùủũư

ứựừửữýỵ

ỳỷỹÁẠÀ

ẢÃĂẮẶ

ẰẲẴÂẤ

ẬẦẨẪĐÉ

ẸÈẺẼÊẾ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx5 PostScript: N/A 8

ỆỀỂỄÍỊÌỈ

ĨÓỌÒỎÕ

ÔỐỘỒỔ

ỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰ

ỪỬỮÝỴ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx5 PostScript: N/A 9

ỲỶỸ

vnbx5 10

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầuchửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi đượcmất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nàođẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trờimà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồngvà xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấyvà đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắncho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ,hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canhđiền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấylần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hayxoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làngphải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp,má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đaulưng hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anhcanh điền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canhđiền ấy được bà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiềntrộm thóc nhiều. Mỗi người nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biếtmột hôm Chí bị người ta giải huyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi mộthôm, hắn lại lù lù ở đâu lần về. Hắn về lớp này trông khác hẳn, mới đầuchẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc như thằng sắng cá! Cái đầu thì trọc lốc, cáirăng cạo trắng hớn, cái mặt thì đen mà rất câng câng, hai mắt gườm gườmtrông gớm chết! Hắn mặc quần áo nái đen với áo Tây vàng. Cái ngực phanh,đầy những nét chạm trổ rồng, phượng với một ông thày tướng cầm chuỳ, cảhai cánh tay cũng thế. Trông gớm chết!

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầuchửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi đượcmất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nàođẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trờimà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồngvà xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấyvà đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắncho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ,hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canhđiền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấylần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hayxoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làngphải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp,má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đaulưng hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anhcanh điền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canhđiền ấy được bà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiềntrộm thóc nhiều. Mỗi người nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biếtmột hôm Chí bị người ta giải huyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi mộthôm, hắn lại lù lù ở đâu lần về. Hắn về lớp này trông khác hẳn, mới đầuchẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc như thằng sắng cá! Cái đầu thì trọc lốc, cáirăng cạo trắng hớn, cái mặt thì đen mà rất câng câng, hai mắt gườm gườmtrông gớm chết! Hắn mặc quần áo nái đen với áo Tây vàng. Cái ngực phanh,đầy những nét chạm trổ rồng, phượng với một ông thày tướng cầm chuỳ, cảhai cánh tay cũng thế. Trông gớm chết!

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu

chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được

mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ

hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến

nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào

đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái

đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng

và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy

và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn

cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ,

hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh

điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy

lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay

xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng

phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp,

má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau

lưng hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh

canh điền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh

điền ấy được bà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền

trộm thóc nhiều. Mỗi người nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết

một hôm Chí bị người ta giải huyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi một

hôm, hắn lại lù lù ở đâu lần về. Hắn về lớp này trông khác hẳn, mới đầu

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầuchửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi đượcmất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nàođẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trờimà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồngvà xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấyvà đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắncho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ,hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canhđiền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấylần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hayxoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làngphải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp,má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đaulưng hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anhcanh điền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canhđiền ấy được bà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiềntrộm thóc nhiều. Mỗi người nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biếtmột hôm Chí bị người ta giải huyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi mộthôm, hắn lại lù lù ở đâu lần về. Hắn về lớp này trông khác hẳn, mới đầuchẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc như thằng sắng cá! Cái đầu thì trọc lốc, cáirăng cạo trắng hớn, cái mặt thì đen mà rất câng câng, hai mắt gườm gườmtrông gớm chết! Hắn mặc quần áo nái đen với áo Tây vàng. Cái ngực phanh,đầy những nét chạm trổ rồng, phượng với một ông thày tướng cầm chuỳ, cảhai cánh tay cũng thế. Trông gớm chết!

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu

chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được

mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ

hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến

nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào

đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái

đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng

và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy

và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn

cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ,

hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh

điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy

lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay

xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng

phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp,

má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau

lưng hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh

canh điền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh

điền ấy được bà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền

trộm thóc nhiều. Mỗi người nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết

một hôm Chí bị người ta giải huyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi một

hôm, hắn lại lù lù ở đâu lần về. Hắn về lớp này trông khác hẳn, mới đầu

chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc như thằng sắng cá! Cái đầu thì trọc lốc, cái

răng cạo trắng hớn, cái mặt thì đen mà rất câng câng, hai mắt gườm gườm

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu

chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được

mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ

hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến

nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào

đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái

đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng

và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy

và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn

cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ,

hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh

điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy

lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay

xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng

phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp,

má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau

lưng hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh

canh điền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh

điền ấy được bà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền

trộm thóc nhiều. Mỗi người nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx6 PostScript: N/A 11

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏ

õôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌ

ỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđ

éẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏ

õôốộồổỗơớợờởỡúụùủ

ũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀ

ẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦ

ẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄ

ÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔ

ỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨ

ƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx6 PostScript: N/A 12

72pt

áạàảãăắặằ

ẳẵâấậầẩẫđ

éẹèẻẽêếệề

ểễí ị ì ỉ ĩóọò

ỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụù

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx6 PostScript: N/A 13

ủũưứựừửữ

ýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶ

ẰẲẴÂẤẬ

ẦẨẪĐÉẸ

ÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊÌỈĨÓ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx6 PostScript: N/A 14

ỌÒỎÕÔỐ

ỘỒỔỖƠỚ

ỢỜỞỠÚỤ

ÙỦŨƯỨỰ

ỪỬỮÝỴỲ

ỶỸ

vnbx6 15

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phảiđấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cốinày chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Nămhai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắmmà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhàthì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hâyhây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưnghay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anhcanh điền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảoanh canh điền ấy được bà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩnnên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều. Mỗi người nói một cách. Chẳngbiết đâu mà lần. Chỉ biết một hôm Chí bị người ta giải huyện rồi biệttăm đến bảy, tám năm rồi một hôm, hắn lại lù lù ở đâu lần về. Hắn vềlớp này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc nhưthằng sắng cá! Cái đầu thì trọc lốc, cái răng cạo trắng hớn, cái mặt thìđen mà rất câng câng, hai mắt gườm gườm trông gớm chết! Hắn mặc

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phảiđấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cốinày chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Nămhai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắmmà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhàthì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hâyhây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưnghay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anhcanh điền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảoanh canh điền ấy được bà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải

đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ

ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!

Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà

góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối

này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm

hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,

ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm

mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.

Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà

thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phảiđấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cốinày chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Nămhai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắmmà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhàthì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hâyhây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưnghay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anhcanh điền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảoanh canh điền ấy được bà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩnnên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều. Mỗi người nói một cách. Chẳngbiết đâu mà lần. Chỉ biết một hôm Chí bị người ta giải huyện rồi biệt

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải

đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ

ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!

Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà

góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối

này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm

hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,

ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm

mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.

Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà

thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây

hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưng

hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải

đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ

ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!

Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà

góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối

này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm

hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,

ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm

mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx7 PostScript: N/A 16

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôố

ộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶ

ẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎ

ÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲ

ỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđé

ẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõô

ốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứ

ựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂ

ẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉ

ẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌ

ÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮ

ÝỴỲỶỸ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx7 PostScript: N/A 17

72pt

áạàảãăắặằ

ẳẵâấậầẩẫđ

éẹèẻẽêếệềể

ễí ị ì ỉ ĩóọòỏõ

ôốộồổỗơớợ

ờởỡúụùủũư

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx7 PostScript: N/A 18

ứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂ

ẮẶẰẲẴÂ

ẤẬẦẨẪĐ

ÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊÌỈĨ

ÓỌÒỎÕÔ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx7 PostScript: N/A 19

ỐỘỒỔỖƠ

ỚỢỜỞỠÚ

ỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴ

ỲỶỸ

vnbx7 20

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắnchửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả.Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì cókhổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn chohắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi,hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắnkhông biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góamù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ởcho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làmcanh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng.Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hayốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà vềnhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, mábà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người cóbệnh đau lưng hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảoông lý ghen với anh canh điền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắnchửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả.Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì cókhổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn chohắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi,hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắnkhông biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góamù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ởcho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làmcanh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng.Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hayốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.

Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn

chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ

Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả.

Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,

hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có

khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho

hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi,

hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn

không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn

trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch

bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa

mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối

không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắnchửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả.Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì cókhổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn chohắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi,hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắnkhông biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góamù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ởcho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làmcanh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng.Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hayốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà vềnhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.

Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn

chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ

Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả.

Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,

hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có

khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho

hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi,

hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn

không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn

trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch

bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa

mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối

không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở

cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm

canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng.

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.

Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn

chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ

Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả.

Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,

hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có

khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho

hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi,

hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn

không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn

trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch

bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa

mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx8 PostScript: N/A 21

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồ

ổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘ

ỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹ

èẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộ

ồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừử

ữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰ

ẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊ

ẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐ

ỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦ

ŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx8 PostScript: N/A 22

ẵâấậầẩẫđéẹ

èẻẽêếệềểễí ị

ì ỉ ĩóọòỏõôốộ

ồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừử

ữýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶẰ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx8 PostScript: N/A 23

ẲẴÂẤẬẦẨ

ẪĐÉẸÈẺẼ

ÊẾỆỀỂỄÍỊÌ

ỈĨÓỌÒỎÕÔ

ỐỘỒỔỖƠỚ

ỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx8 PostScript: N/A 24

ỮÝỴỲỶỸ

vnbx8 25

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹkiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra ChíPhèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trờimà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên mộtlò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một ngườiđàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho mộtbác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắnbơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm haimươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ báKiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ônglý, còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹkiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra ChíPhèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trờimà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên mộtlò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một ngườiđàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho mộtbác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!

Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ

kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?

Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn

chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí

Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy

hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹkiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra ChíPhèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trờimà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên mộtlò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một ngườiđàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho mộtbác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắnbơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm haimươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!

Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ

kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?

Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn

chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí

Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy

hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một

lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!

Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ

kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?

Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn

chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí

Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx9 PostScript: N/A 26

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗ

ơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤ

ẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠ

ỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹè

ẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵ

ỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂ

ẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔ

ỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx9 PostScript: N/A 27

ẵâấậầẩẫđéẹ

èẻẽêếệềểễí ị ì

ỉ ĩóọòỏõôốộồ

ổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữ

ýỵỳỷỹÁẠÀ

ẢÃĂẮẶẰẲ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx9 PostScript: N/A 28

ẴÂẤẬẦẨẪ

ĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓ

ỌÒỎÕÔỐỘ

ỒỔỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙỦŨ

ƯỨỰỪỬỮÝ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx9 PostScript: N/A 29

ỴỲỶỸ

vnbx9 30

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tấtcả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tứcthật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất!Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau vớihắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì cóphí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũngkhông ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đãthấy hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụpđể bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đemvề cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tấtcả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tứcthật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất!Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau vớihắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì cóphí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũngkhông ai biết.

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất

cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức

thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất!

Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với

hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông

nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tấtcả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tứcthật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất!Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau vớihắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì cóphí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũngkhông ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đãthấy hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất

cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức

thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất!

Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với

hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông

nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?

Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất

cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức

thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất!

Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với

hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông

nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx10 PostScript: N/A 31

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬ

ẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻ

ẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬ

ẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ

ÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚ

ỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮ

ÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx10 PostScript: N/A 32

âấậầẩẫđéẹèẻ

ẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩó

ọòỏõôốộồổỗ

ơớợờởỡúụùủ

ũưứựừửữýỵỳ

ỷỹÁẠÀẢÃĂ

ẮẶẰẲẴÂẤ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx10 PostScript: N/A 33

ẬẦẨẪĐÉẸ

ÈẺẼÊẾỆỀỂ

ỄÍỊÌỈĨÓỌÒ

ỎÕÔỐỘỒỔ

ỖƠỚỢỜỞỠ

ÚỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴỲ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx10 PostScript: N/A 34

ỶỸ

vnbx10 35

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tứcthật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửicha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đãđẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tứcthật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửicha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tứcthật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửicha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn

line spacing 1.1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tứcthật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửicha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đãđẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tứcthật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửicha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức

thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi

cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx12 PostScript: N/A 36

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớ

ợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨ

ẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞ

ỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻ

ẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹ

ÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦ

ẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨ

ÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴ

ỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx12 PostScript: N/A 37

âấậầẩẫđéẹèẻ

ẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩó

ọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũ

ưứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂẮ

ẶẰẲẴÂẤẬ

NFSS: T5/cmr/bx/n TFM: vnbx12 PostScript: N/A 38

ẦẨẪĐÉẸÈẺ

ẼÊẾỆỀỂỄÍỊ

ÌỈĨÓỌÒỎÕÔ

ỐỘỒỔỖƠỚ

ỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ

vnbx12 39

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứrượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thếnày thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều.Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứrượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thếnày thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều.Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ

rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.

Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất

cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ

Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế

này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã

thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi

nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều.

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứrượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thếnày thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều.Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ

rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.

Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất

cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ

Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế

này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã

thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi

nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều.

Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ

rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.

Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất

cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ

Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế

này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã

thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi

NFSS: T5/cmr/bx/sl TFM: vnbxsl10 PostScript: N/A 40

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬ

ẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻ

ẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬ

ẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ

ÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚ

ỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮ

ÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

NFSS: T5/cmr/bx/sl TFM: vnbxsl10 PostScript: N/A 41

âấậầẩẫđéẹèẻ

ẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩó

ọòỏõôốộồổỗ

ơớợờởỡúụùủ

ũưứựừửữýỵỳ

ỷỹÁẠÀẢÃĂ

ẮẶẰẲẴÂẤ

NFSS: T5/cmr/bx/sl TFM: vnbxsl10 PostScript: N/A 42

ẬẦẨẪĐÉẸ

ÈẺẼÊẾỆỀỂ

ỄÍỊÌỈĨÓỌÒ

ỎÕÔỐỘỒỔ

ỖƠỚỢỜỞỠ

ÚỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴỲ

NFSS: T5/cmr/bx/sl TFM: vnbxsl10 PostScript: N/A 43

ỶỸ

vnbxsl10 44

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tứcthật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửicha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đãđẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tứcthật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửicha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức

thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi

cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông

nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tứcthật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửicha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đãđẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức

thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi

cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông

nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn

chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức

thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi

cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông

NFSS: T5/cmr/bx/it TFM: vnbxti10 PostScript: N/A 45

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤ

ẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠ

ỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹè

ẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵ

ỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤ

ẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄ

ÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠ

ỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳ

NFSS: T5/cmr/bx/it TFM: vnbxti10 PostScript: N/A 46

ẵâấậầẩẫđéẹ

èẻẽêếệềểễíị ì

ỉ ĩóọòỏõôốộồ

ổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữý

ỵỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲẴ

NFSS: T5/cmr/bx/it TFM: vnbxti10 PostScript: N/A 47

ÂẤẬẦẨẪĐ

ÉẸÈẺẼÊẾỆ

ỀỂỄÍỊÌỈĨÓ

ỌÒỎÕÔỐỘ

ỒỔỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙỦŨ

ƯỨỰỪỬỮÝ

NFSS: T5/cmr/bx/it TFM: vnbxti10 PostScript: N/A 48

ỴỲỶỸ

vnbxti10 49

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tứcthật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửicha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đãđẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tứcthật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửicha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức

thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi

cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông

nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tứcthật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửicha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nôngnỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đãđẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức

thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi

cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông

nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn

chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức

thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi

cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông

NFSS: T5/cmr/m/sc TFM: vncsc10 PostScript: N/A 50

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬ

ẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹ

èẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồ

ổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữý

ỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤ

ẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍ

ỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚ

ỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝ

ỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳ

NFSS: T5/cmr/m/sc TFM: vncsc10 PostScript: N/A 51

ẵâấậầẩẫđéẹ

èẻẽêếệềểễí ị ì

ỉ ĩóọòỏõôốộ

ồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữ

ýỵỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲẴÂ

NFSS: T5/cmr/m/sc TFM: vncsc10 PostScript: N/A 52

ẤẬẦẨẪĐÉẸ

ÈẺẼÊẾỆỀỂ

ỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎ

ÕÔỐỘỒỔỖ

ƠỚỢỜỞỠÚ

ỤÙỦŨƯỨỰỪ

ỬỮÝỴỲỶỸ

vncsc10 53

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thếnày thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau vớihắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn chohắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứthế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răngvào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng màbiết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không aibiết.

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thếnày thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau vớihắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn chohắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứthế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răngvào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ

mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế

này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,

hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với

hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?

Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho

hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thếnày thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau vớihắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn chohắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứthế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răngvào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng màbiết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ

mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế

này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,

hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với

hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?

Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho

hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ

thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ

mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế

này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,

hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với

hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?

Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho

NFSS: T5/cmdh/m/n TFM: vndunh10 PostScript: N/A 54

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmdh/m/n TFM: vndunh10 PostScript: N/A 55

ấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺ

NFSS: T5/cmdh/m/n TFM: vndunh10 PostScript: N/A 56

ẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

vndunh10 57

line spacing 1

Chí Phèo — Nam CaoHắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bênmột lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một

line spacing 1.2

Chí Phèo — Nam CaoHắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

line spacing 1.4

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

line spacing 1.1

Chí Phèo — Nam CaoHắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy

line spacing 1.3

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí

line spacing 1.5

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra

NFSS: T5/cmfr/m/n TFM: vnff10 PostScript: N/A 58

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữý

ỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ

ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữý

ỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉ

ẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘ

ỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝ

ỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầ

ẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì

NFSS: T5/cmfr/m/n TFM: vnff10 PostScript: N/A 59

ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợ

ờởỡúụùủũưứựừửữ

ýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮ

ẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐ

ÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄ

ÍỊÌ Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐ

ỘỒỔỖƠỚỢỜỞ

NFSS: T5/cmfr/m/n TFM: vnff10 PostScript: N/A 60

ỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ

vnff10 61

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau vớihắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không?Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứanào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cốinày chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm haimươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ

mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với

hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không?

Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn

cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn

chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa

nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại

cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ

mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với

hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không?

Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn

cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn

chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa

nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại

cũng không ai biết.

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau vớihắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không?Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắnchửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứanào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ

mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với

hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không?

Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn

cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn

chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa

nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại

cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ

mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với

hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không?

Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn

cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn

chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa

nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại

NFSS: T5/cmfr/m/it TFM: vnfi10 PostScript: N/A 62

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờ

ởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨ

ƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽ

êếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợ

ờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀ

ẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸ

ÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈ ĨÓỌÒỎÕ

ÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

NFSS: T5/cmfr/m/it TFM: vnfi10 PostScript: N/A 63

âấậầẩẫđéẹèẻẽ

êếệềểễí ị ì ỉ ĩóọò

ỏõôốộồổỗơớợ

ờởỡúụùủũưứự

ừửữýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐ

NFSS: T5/cmfr/m/it TFM: vnfi10 PostScript: N/A 64

ÉẸÈẺẼÊẾỆ

ỀỂỄÍỊÌỈ ĨÓỌ

ÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞ

ỠÚỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴỲỶ

vnfi10 65

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắcnó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thếnày thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không?Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nàođẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nàođẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiếnrăng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng màbiết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắnkhông biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đãthấy hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp đểbên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc

nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế

này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không?

Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào

đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!

Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào

đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến

răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà

biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn

không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc

nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế

này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không?

Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào

đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!

Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào

đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắcnó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thếnày thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũngkhông ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không?Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nàođẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nàođẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiếnrăng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng màbiết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắnkhông biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc

nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế

này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không?

Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào

đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!

Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào

đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến

răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc

nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế

này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng

không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không?

Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào

đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!

Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào

NFSS: T5/cmfib/bx/n TFM: vnfib8 PostScript: N/A 66

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôố

ộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮ

ẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒ

ỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝ

ỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđé

ẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõô

ốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứ

ựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂ

ẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸ

ÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌ

ÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮ

ÝỴỲỶỸ

NFSS: T5/cmfib/bx/n TFM: vnfib8 PostScript: N/A 67

72pt

áạàảãăắặằ

ẳẵâấậầẩẫđ

éẹèẻẽêếệềể

ễí ị ì ỉ ĩóọòỏõ

ôốộồổỗơớợ

ờởỡúụùủũ

NFSS: T5/cmfib/bx/n TFM: vnfib8 PostScript: N/A 68

ưứựừửữýỵ

ỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨ

ẪĐÉẸÈẺẼ

ÊẾỆỀỂỄÍỊ

ÌỈĨÓỌÒỎÕ

NFSS: T5/cmfib/bx/n TFM: vnfib8 PostScript: N/A 69

ÔỐỘỒỔỖ

ƠỚỢỜỞỠ

ÚỤÙỦŨƯ

ỨỰỪỬỮÝ

ỴỲỶỸ

vnfib8 70

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắcnó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? Aha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹnào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đãthấy hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp đểbên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem vềcho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù nàybán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phócối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ởcho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền choông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắcnó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? Aha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹnào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đãthấy hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp đểbên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem vềcho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc

nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!

Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A

ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ

nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà

biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắcnó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? Aha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹnào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đãthấy hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp đểbên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem vềcho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù nàybán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phócối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắcnó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? Aha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹnào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đãthấy hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc

nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!

Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A

ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ

nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà

biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

NFSS: T5/cmtt/m/it TFM: vnitt10 PostScript: N/A 71

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơớ

ợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽ

êếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

âấậầẩẫđéẹèẻ

NFSS: T5/cmtt/m/it TFM: vnitt10 PostScript: N/A 72

ẽêếệềểễíịìỉ

ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủ

ũưứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌ

NFSS: T5/cmtt/m/it TFM: vnitt10 PostScript: N/A 73

ỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲ

ỶỸ

vnitt10 74

line spacing 1

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì cóphí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào màchửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứanào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn khôngbiết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương

line spacing 1.2

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ

ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà

chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa

line spacing 1.4

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

line spacing 1.1

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì cóphí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào màchửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứanào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không

line spacing 1.3

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ

line spacing 1.5

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr5 PostScript: N/A 75

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr5 PostScript: N/A 76

72pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr5 PostScript: N/A 77

ũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr5 PostScript: N/A 78

ÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

vnr5 79

line spacing 1

Chí Phèo — Nam CaoHắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ rathân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn khôngbiết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng và xámngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về chomột người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở chonhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốmlửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đìnhthì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấyphốp pháp, má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnhđau lưng hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canhđiền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh điền ấy đượcbà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều. Mỗingười nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết một hôm Chí bị người ta giảihuyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi một hôm, hắn lại lù lù ở đâu lần về. Hắn vềlớp này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc như thằng sắng cá!Cái đầu thì trọc lốc, cái răng cạo trắng hớn, cái mặt thì đen mà rất câng câng, haimắt gườm gườm trông gớm chết! Hắn mặc quần áo nái đen với áo Tây vàng. Cái ngựcphanh, đầy những nét chạm trổ rồng, phượng với một ông thày tướng cầm chuỳ, cả haicánh tay cũng thế. Trông gớm chết!

line spacing 1.2

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ rathân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn khôngbiết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng và xámngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về chomột người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở chonhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốmlửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đìnhthì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấyphốp pháp, má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnhđau lưng hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canhđiền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh điền ấy đượcbà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều. Mỗingười nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết một hôm Chí bị người ta giảihuyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi một hôm, hắn lại lù lù ở đâu lần về. Hắn vềlớp này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc như thằng sắng cá!Cái đầu thì trọc lốc, cái răng cạo trắng hớn, cái mặt thì đen mà rất câng câng, haimắt gườm gườm trông gớm chết! Hắn mặc quần áo nái đen với áo Tây vàng. Cái ngựcphanh, đầy những nét chạm trổ rồng, phượng với một ông thày tướng cầm chuỳ, cả haicánh tay cũng thế. Trông gớm chết!

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ rathân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn khôngbiết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng và xámngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về chomột người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở chonhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốmlửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đìnhthì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấyphốp pháp, má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnhđau lưng hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canhđiền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh điền ấy đượcbà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều. Mỗingười nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết một hôm Chí bị người ta giảihuyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi một hôm, hắn lại lù lù ở đâu lần về. Hắn vềlớp này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc như thằng sắng cá!Cái đầu thì trọc lốc, cái răng cạo trắng hớn, cái mặt thì đen mà rất câng câng, haimắt gườm gườm trông gớm chết! Hắn mặc quần áo nái đen với áo Tây vàng. Cái ngực

line spacing 1.1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ rathân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn khôngbiết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng và xámngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về chomột người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở chonhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốmlửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đìnhthì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấyphốp pháp, má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnhđau lưng hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canhđiền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh điền ấy đượcbà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều. Mỗingười nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết một hôm Chí bị người ta giảihuyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi một hôm, hắn lại lù lù ở đâu lần về. Hắn vềlớp này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc như thằng sắng cá!Cái đầu thì trọc lốc, cái răng cạo trắng hớn, cái mặt thì đen mà rất câng câng, haimắt gườm gườm trông gớm chết! Hắn mặc quần áo nái đen với áo Tây vàng. Cái ngựcphanh, đầy những nét chạm trổ rồng, phượng với một ông thày tướng cầm chuỳ, cả haicánh tay cũng thế. Trông gớm chết!

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ rathân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn khôngbiết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng và xámngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về chomột người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở chonhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốmlửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đìnhthì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấyphốp pháp, má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnhđau lưng hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canhđiền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh điền ấy đượcbà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều. Mỗingười nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết một hôm Chí bị người ta giảihuyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi một hôm, hắn lại lù lù ở đâu lần về. Hắn vềlớp này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc như thằng sắng cá!Cái đầu thì trọc lốc, cái răng cạo trắng hớn, cái mặt thì đen mà rất câng câng, haimắt gườm gườm trông gớm chết! Hắn mặc quần áo nái đen với áo Tây vàng. Cái ngựcphanh, đầy những nét chạm trổ rồng, phượng với một ông thày tướng cầm chuỳ, cả haicánh tay cũng thế. Trông gớm chết!

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ rathân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn khôngbiết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng và xámngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về chomột người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở chonhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốmlửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đìnhthì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấyphốp pháp, má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnhđau lưng hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canhđiền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh điền ấy đượcbà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều. Mỗingười nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết một hôm Chí bị người ta giảihuyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi một hôm, hắn lại lù lù ở đâu lần về. Hắn vềlớp này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc như thằng sắng cá!

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr6 PostScript: N/A 80

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồ

ổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴ

ÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹ

èẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồ

ổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữ

ýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐ

ỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦ

ŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr6 PostScript: N/A 81

ẵâấậầẩẫđéẹ

èẻẽêếệềểễí ị ì

ỉ ĩóọòỏõôốộ

ồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừử

ữýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶẰ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr6 PostScript: N/A 82

ẲẴÂẤẬẦẨ

ẪĐÉẸÈẺẼ

ÊẾỆỀỂỄÍỊÌ

ỈĨÓỌÒỎÕÔ

ỐỘỒỔỖƠỚ

ỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr6 PostScript: N/A 83

ỮÝỴỲỶỸ

vnr6 84

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹkiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắncứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biếtđứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng vàxám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy vàđem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn chomột bác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ởcho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ônglý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhàông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấmlưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà vềnhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây hây,mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưng hay sợ vợ màchúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canh điền khoẻ mạnhmà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh điền ấy được bà baquyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều. Mỗingười nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết một hôm Chí bị người tagiải huyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi một hôm, hắn lại lù lù ở đâu lầnvề. Hắn về lớp này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặcnhư thằng sắng cá! Cái đầu thì trọc lốc, cái răng cạo trắng hớn, cái mặt thì đenmà rất câng câng, hai mắt gườm gườm trông gớm chết! Hắn mặc quần áo náiđen với áo Tây vàng. Cái ngực phanh, đầy những nét chạm trổ rồng, phượng vớimột ông thày tướng cầm chuỳ, cả hai cánh tay cũng thế. Trông gớm chết!

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹkiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắncứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biếtđứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng vàxám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy vàđem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn chomột bác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ởcho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ônglý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhàông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấmlưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà vềnhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây hây,mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưng hay sợ vợ màchúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canh điền khoẻ mạnhmà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh điền ấy được bà baquyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều. Mỗingười nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết một hôm Chí bị người tagiải huyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi một hôm, hắn lại lù lù ở đâu lần

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi

trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:

đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ

kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn

cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết

đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại

cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng và

xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và

đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho

một bác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở

cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông

lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà

ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm

lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về

nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây hây,

mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưng hay sợ vợ mà

chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canh điền khoẻ mạnh

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹkiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắncứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biếtđứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng vàxám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy vàđem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn chomột bác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ởcho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ônglý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhàông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấmlưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà vềnhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây hây,mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưng hay sợ vợ màchúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canh điền khoẻ mạnhmà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh điền ấy được bà baquyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều. Mỗingười nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết một hôm Chí bị người tagiải huyện rồi biệt tăm đến bảy, tám năm rồi một hôm, hắn lại lù lù ở đâu lầnvề. Hắn về lớp này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặcnhư thằng sắng cá! Cái đầu thì trọc lốc, cái răng cạo trắng hớn, cái mặt thì đen

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi

trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:

đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ

kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn

cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết

đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại

cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng và

xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và

đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho

một bác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở

cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông

lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà

ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm

lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về

nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây hây,

mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưng hay sợ vợ mà

chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canh điền khoẻ mạnh

mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh điền ấy được bà ba

quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều. Mỗi

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi

trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:

đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ

kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn

cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết

đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại

cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần truồng và

xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và

đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho

một bác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở

cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông

lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà

ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm

lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về

nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây hây,

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr7 PostScript: N/A 85

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦ

ẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻ

ẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬ

ẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ

ÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚ

ỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮ

ÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr7 PostScript: N/A 86

ẵâấậầẩẫđéẹè

ẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩ

óọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụù

ủũưứựừửữýỵ

ỳỷỹÁẠÀẢÃ

ĂẮẶẰẲẴÂ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr7 PostScript: N/A 87

ẤẬẦẨẪĐÉ

ẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒ

ỎÕÔỐỘỒỔ

ỖƠỚỢỜỞỠ

ÚỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴỲ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr7 PostScript: N/A 88

ỶỸ

vnr7 89

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầuchửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết điđược mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn chohắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiếnrăng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đãđẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũngkhông ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anhta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góamù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối nàychết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm haimươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiênchỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hayốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảoông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bàba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây hây, mà ông lý thìhay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưng hay sợ vợ mà chúa đời làkhoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canh điền khoẻ mạnh mà sợbà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canh điền ấy được bà baquyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều.Mỗi người nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần. Chỉ biết một hôm Chí bị

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầuchửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết điđược mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn chohắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiếnrăng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đãđẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũngkhông ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anhta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góamù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối nàychết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm haimươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiênchỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hayốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảoông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bàba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây hây, mà ông lý thì

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu

chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi

được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế

thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho

hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến

răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã

đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng

không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh

ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa

mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối này

chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai

mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầuchửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết điđược mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn chohắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiếnrăng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đãđẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũngkhông ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anhta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góamù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối nàychết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm haimươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiênchỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hayốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảoông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bàba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây hây, mà ông lý thìhay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưng hay sợ vợ mà chúa đời làkhoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canh điền khoẻ mạnh mà sợ

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu

chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi

được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế

thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho

hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến

răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã

đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng

không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh

ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa

mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối này

chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai

mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên

chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hay

ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người ta bảo

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu

chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi

được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế

thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho

hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến

răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã

đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng

không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không, anh

ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa

mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối này

chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr8 PostScript: N/A 90

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờ

ởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉ

ẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờ

ởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀ

ẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉ

ẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎ

ÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr8 PostScript: N/A 91

âấậầẩẫđéẹèẻẽ

êếệềểễí ị ì ỉ ĩóọò

ỏõôốộồổỗơớợ

ờởỡúụùủũưứự

ừửữýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr8 PostScript: N/A 92

ÉẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒ

ỎÕÔỐỘỒỔỖ

ƠỚỢỜỞỠÚỤ

ÙỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ

vnr8 93

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứanào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Cótrời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đànbà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bácphó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhànọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờcụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý,còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng,đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làngphải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốppháp, má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứanào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Cótrời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đànbà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bácphó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhànọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờcụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý,

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa

nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!

Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!

Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có

trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn

bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứanào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Cótrời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đànbà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bácphó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhànọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờcụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý,còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng,đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa

nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!

Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!

Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có

trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn

bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác

phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa

nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!

Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!

Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có

trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr9 PostScript: N/A 94

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡ

úụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺ

ẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔ

ỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨ

ƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr9 PostScript: N/A 95

ấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏ

õôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừử

ữýỵỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲẴÂ

ẤẬẦẨẪĐÉẸ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr9 PostScript: N/A 96

ÈẺẼÊẾỆỀỂỄ

ÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕ

ÔỐỘỒỔỖƠỚ

ỢỜỞỠÚỤÙỦ

ŨƯỨỰỪỬỮÝ

ỴỲỶỸ

vnr9 97

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng làai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làngVũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trờimà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góamù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ởcho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làmcanh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng.

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng làai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làngVũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trờimà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là

ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng

Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã

thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế

thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái

thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng làai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làngVũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trờimà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góamù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là

ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng

Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã

thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế

thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái

thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn

trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là

ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng

Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã

thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế

thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái

thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr10 PostScript: N/A 98

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr10 PostScript: N/A 99

ấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr10 PostScript: N/A 100

ẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

vnr10 101

line spacing 1

Chí Phèo — Nam CaoHắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bênmột lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một

line spacing 1.2

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

line spacing 1.1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr12 PostScript: N/A 102

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆ

ỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴ

ỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệ

ềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮ

ẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖ

ƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮ

ÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr12 PostScript: N/A 103

ấậầẩẫđéẹèẻẽêế

ệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõô

ốộồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữý

ỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂ

ẮẶẰẲẴÂẤẬẦ

ẨẪĐÉẸÈẺẼÊ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr12 PostScript: N/A 104

ẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓ

ỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠ

ÚỤÙỦŨƯỨỰỪ

ỬỮÝỴỲỶỸ

vnr12 105

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào màchửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr17 PostScript: N/A 106

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũ

ưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌ

ỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệề

ểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủ

ũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍ

ỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞ

ỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâấ

ậầẩẫđéẹèẻẽêếệề

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr17 PostScript: N/A 107

ểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộ

ồổỗơớợờởỡúụùủ

ũưứựừửữýỵỳỷỹ

ÁẠÀẢÃĂẮẶẰ

ẲẴÂẤẬẦẨẪĐ

ÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂ

ỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕ

NFSS: T5/cmr/m/n TFM: vnr17 PostScript: N/A 108

ÔỐỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨƯ

ỨỰỪỬỮÝỴỲỶ

vnr17 109

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũngthế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngaytất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết điđược mất! Đã thế, hắn phải chửi cha

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũngthế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngaytất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng

thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay

tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũngthế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngaytất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng VũĐại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng

thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay

tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ

Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng

thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay

tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ

NFSS: T5/cmr/m/sl TFM: vnsl8 PostScript: N/A 110

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờ

ởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉ

ẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờ

ởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀ

ẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉ

ẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎ

ÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

NFSS: T5/cmr/m/sl TFM: vnsl8 PostScript: N/A 111

âấậầẩẫđéẹèẻẽ

êếệềểễí ị ì ỉ ĩóọò

ỏõôốộồổỗơớợ

ờởỡúụùủũưứự

ừửữýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐ

NFSS: T5/cmr/m/sl TFM: vnsl8 PostScript: N/A 112

ÉẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒ

ỎÕÔỐỘỒỔỖ

ƠỚỢỜỞỠÚỤ

ÙỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ

vnsl8 113

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứanào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Cótrời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đànbà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bácphó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhànọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờcụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý,còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng,đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làngphải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốppháp, má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứanào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Cótrời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đànbà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bácphó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhànọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờcụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý,

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa

nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!

Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!

Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có

trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn

bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứanào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Cótrời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đànbà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bácphó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhànọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờcụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý,còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng,đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa

nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!

Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!

Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có

trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn

bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác

phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa

nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!

Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!

Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có

trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

NFSS: T5/cmr/m/sl TFM: vnsl9 PostScript: N/A 114

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡ

úụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺ

ẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔ

ỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨ

ƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmr/m/sl TFM: vnsl9 PostScript: N/A 115

ấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏ

õôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừử

ữýỵỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲẴÂ

ẤẬẦẨẪĐÉẸ

NFSS: T5/cmr/m/sl TFM: vnsl9 PostScript: N/A 116

ÈẺẼÊẾỆỀỂỄ

ÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕ

ÔỐỘỒỔỖƠỚ

ỢỜỞỠÚỤÙỦ

ŨƯỨỰỪỬỮÝ

ỴỲỶỸ

vnsl9 117

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng làai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làngVũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trờimà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góamù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ởcho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làmcanh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng.

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng làai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làngVũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trờimà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là

ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng

Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã

thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế

thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái

thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng làai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làngVũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trờimà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góamù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là

ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng

Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã

thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế

thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái

thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn

trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là

ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng

Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã

thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế

thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái

thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

NFSS: T5/cmr/m/sl TFM: vnsl10 PostScript: N/A 118

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊ

ẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêế

ệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂ

ẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊ

ẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔ

ỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmr/m/sl TFM: vnsl10 PostScript: N/A 119

ấậầẩẫđéẹèẻẽêế

ệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõ

ôốộồổỗơớợờởỡ

úụùủũưứựừửữ

ýỵỳỷỹÁẠÀẢÃ

ĂẮẶẰẲẴÂẤ

ẬẦẨẪĐÉẸÈẺ

NFSS: T5/cmr/m/sl TFM: vnsl10 PostScript: N/A 120

ẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈ

ĨÓỌÒỎÕÔỐỘ

ỒỔỖƠỚỢỜỞ

ỠÚỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴỲỶ

vnsl10 121

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bênmột lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất

cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng

Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ

mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha

đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra

điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ

hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn

cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra

cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất

cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng

Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ

mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha

đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra

điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ

hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn

cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra

cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất

cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng

Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ

mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha

đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra

điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ

hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn

cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra

NFSS: T5/cmr/m/sl TFM: vnsl12 PostScript: N/A 122

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆ

ỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴ

ỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệ

ềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮ

ẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖ

ƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮ

ÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmr/m/sl TFM: vnsl12 PostScript: N/A 123

ấậầẩẫđéẹèẻẽêế

ệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõô

ốộồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữý

ỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂ

ẮẶẰẲẴÂẤẬẦ

ẨẪĐÉẸÈẺẼÊ

NFSS: T5/cmr/m/sl TFM: vnsl12 PostScript: N/A 124

ẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓ

ỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠ

ÚỤÙỦŨƯỨỰỪ

ỬỮÝỴỲỶỸ

vnsl12 125

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào màchửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

NFSS: T5/cmtt/m/sl TFM: vnsltt10 PostScript: N/A 126

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơớ

ợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽ

êếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

âấậầẩẫđéẹèẻ

NFSS: T5/cmtt/m/sl TFM: vnsltt10 PostScript: N/A 127

ẽêếệềểễíịìỉ

ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủ

ũưứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌ

NFSS: T5/cmtt/m/sl TFM: vnsltt10 PostScript: N/A 128

ỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲ

ỶỸ

vnsltt10 129

line spacing 1

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì cóphí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào màchửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứanào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn khôngbiết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương

line spacing 1.2

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ

ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà

chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa

line spacing 1.4

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

line spacing 1.1

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì cóphí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào màchửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứanào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không

line spacing 1.3

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ

line spacing 1.5

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss8 PostScript: N/A 130

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊ

ẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃ

ĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼ

ÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪ

ỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss8 PostScript: N/A 131

ấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏ

õôốộồổỗơớợờ

ởỡúụùủũưứựừ

ửữýỵỳỷỹÁẠÀ

ẢÃĂẮẶẰẲẴÂ

ẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss8 PostScript: N/A 132

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì

Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐ

ỘỒỔỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙỦŨƯ

ỨỰỪỬỮÝỴỲỶ

vnss8 133

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nótrừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưngmà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cảlàng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cốinày chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Nămhai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăntiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lạihay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người tabảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cáibà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây hây, mà ông lýthì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưng hay sợ vợ mà chúa

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nótrừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưngmà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cảlàng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cốinày chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Nămhai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăntiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó

trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!

Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi

nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ

ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng

mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả

làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà

góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nótrừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưngmà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cảlàng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cốinày chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Nămhai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăntiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lạihay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người tabảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó

trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!

Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi

nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ

ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng

mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả

làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà

góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối

này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó

trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!

Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi

nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ

ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng

mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả

làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss9 PostScript: N/A 134

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲ

ỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêế

ệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡ

úụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂ

ẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖ

ƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝ

ỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss9 PostScript: N/A 135

ấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏ

õôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừử

ữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃ

ĂẮẶẰẲẴÂẤẬ

ẦẨẪĐÉẸÈẺẼ

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss9 PostScript: N/A 136

ÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓ

ỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠ

ÚỤÙỦŨƯỨỰỪ

ỬỮÝỴỲỶỸ

vnss9 137

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắnchửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại aicũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không aira điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắnkhông? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng màbiết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏkhông, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù.Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối khôngcon, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhànày lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền choông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắnchửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại aicũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không aira điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắnkhông? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng màbiết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏkhông, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù.

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.

Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn

chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai

cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!

Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai

ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn

không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà

biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắnchửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại aicũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không aira điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắnkhông? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng màbiết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏkhông, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù.Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối khôngcon, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.

Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn

chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai

cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!

Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai

ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn

không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà

biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn

trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.

Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn

chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai

cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!

Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai

ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn

không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà

biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss10 PostScript: N/A 138

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂ

ỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệ

ềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶ

ẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂ

ỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

ấậầẩẫđéẹèẻẽêế

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss10 PostScript: N/A 139

ệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõô

ốộồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữýỵ

ỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮ

ẶẰẲẴÂẤẬẦẨ

ẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆ

ỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎ

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss10 PostScript: N/A 140

ÕÔỐỘỒỔỖƠ

ỚỢỜỞỠÚỤÙỦ

ŨƯỨỰỪỬỮÝỴ

ỲỶỸ

vnss10 141

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên mộtlò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một ngườiđàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!

Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?

Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến

nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!

Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!

Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?

Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến

nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!

Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!

Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?

Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến

nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss12 PostScript: N/A 142

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụù

ủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ

ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệ

ềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰ

ẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ

Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞ

ỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâấ

ậầẩẫđéẹèẻẽêếệ

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss12 PostScript: N/A 143

ềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôố

ộồổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữýỵỳ

ỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶ

ẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐ

ÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄ

ÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔ

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss12 PostScript: N/A 144

ỐỘỒỔỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

vnss12 145

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xonglà hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đạiai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lêntiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thìcó khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹnào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xonglà hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đạiai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lêntiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thìcó khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong

là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng

sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại

ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên

tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra

điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì

có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xonglà hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đạiai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lêntiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thìcó khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹnào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong

là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng

sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại

ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên

tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra

điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì

có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ

ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong

là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng

sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại

ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên

tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra

điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss17 PostScript: N/A 146

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệề

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss17 PostScript: N/A 147

ểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒ

NFSS: T5/cmss/m/n TFM: vnss17 PostScript: N/A 148

ỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

vnss17 149

line spacing 1

Chí Phèo — Nam CaoHắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhànào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng VũĐại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũngnhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ailên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngline spacing 1.2

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhànào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng VũĐại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũngnhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ailên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìline spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhànào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng VũĐại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng

line spacing 1.1

Chí Phèo — Nam CaoHắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhànào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng VũĐại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũngnhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ailên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đãline spacing 1.3

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhànào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng VũĐại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũngnhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhànào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng VũĐại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng

NFSS: T5/cmss/bx/n TFM: vnssbx10 PostScript: N/A 150

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờ

ởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽ

êếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợ

ờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉ

ẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕ

ÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦ

ŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

NFSS: T5/cmss/bx/n TFM: vnssbx10 PostScript: N/A 151

âấậầẩẫđéẹèẻ

ẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọ

òỏõôốộồổỗơớ

ợờởỡúụùủũưứ

ựừửữýỵỳỷỹÁ

ẠÀẢÃĂẮẶẰ

ẲẴÂẤẬẦẨẪ

NFSS: T5/cmss/bx/n TFM: vnssbx10 PostScript: N/A 152

ĐÉẸÈẺẼÊẾỆ

ỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒ

ỎÕÔỐỘỒỔỖ

ƠỚỢỜỞỠÚỤ

ÙỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ

vnssbx10 153

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắcnó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗinày? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đãthấy hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp đểbên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắcnó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗinày? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc

nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!

Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,

hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi

này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắcnó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗinày? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc

nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!

Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,

hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi

này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!

Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc

nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!

Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,

hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi

này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa

NFSS: T5/cmss/dc/n TFM: vnssdc10 PostScript: N/A 154

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũ

ưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌ Ỉ ĨÓ

ỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệề

ểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủ

ũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌ Ỉ

ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚ

ỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâấ

ậầẩẫđéẹèẻẽêếệ

NFSS: T5/cmss/dc/n TFM: vnssdc10 PostScript: N/A 155

ềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôố

ộồổỗơớợờởỡúụù

ủũưứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰ

ẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉ

ẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ

Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘ

NFSS: T5/cmss/dc/n TFM: vnssdc10 PostScript: N/A 156

ỒỔỖƠỚỢỜỞỠ

ÚỤÙỦŨƯỨỰỪ

ỬỮÝỴỲỶỸ

vnssdc10 157

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng làai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làngVũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góamù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng làai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làngVũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là

ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng

Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã

thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế

thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái

thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng làai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làngVũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thếthì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cáithằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ raChí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là

ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng

Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã

thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế

thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái

thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà

biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là

ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng

Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã

thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế

thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái

thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi8 PostScript: N/A 158

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊ

ẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃ

ĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼ

ÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪ

ỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi8 PostScript: N/A 159

ấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏ

õôốộồổỗơớợờ

ởỡúụùủũưứựừ

ửữýỵỳỷỹÁẠÀ

ẢÃĂẮẶẰẲẴÂ

ẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi8 PostScript: N/A 160

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì

Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐ

ỘỒỔỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙỦŨƯ

ỨỰỪỬỮÝỴỲỶ

vnssi8 161

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nótrừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưngmà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cảlàng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cốinày chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Nămhai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăntiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lạihay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người tabảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cáibà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây hây, mà ông lýthì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưng hay sợ vợ mà chúa

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nótrừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưngmà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cảlàng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cốinày chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Nămhai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăntiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó

trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!

Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi

nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ

ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng

mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả

làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà

góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nótrừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửinhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng ChíPhèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưngmà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cảlàng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cốinày chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Nămhai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăntiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lạihay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy. Người tabảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó

trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!

Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi

nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ

ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng

mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả

làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà

góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối

này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó

trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật!

Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi

nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ

ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế

mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí

Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng

mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả

làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi9 PostScript: N/A 162

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲ

ỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêế

ệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡ

úụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂ

ẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖ

ƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝ

ỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi9 PostScript: N/A 163

ấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏ

õôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừử

ữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃ

ĂẮẶẰẲẴÂẤẬ

ẦẨẪĐÉẸÈẺẼ

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi9 PostScript: N/A 164

ÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓ

ỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠ

ÚỤÙỦŨƯỨỰỪ

ỬỮÝỴỲỶỸ

vnssi9 165

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắnchửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại aicũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không aira điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắnkhông? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng màbiết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏkhông, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù.Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối khôngcon, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhànày lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền choông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắnchửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại aicũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không aira điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắnkhông? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng màbiết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏkhông, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù.

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.

Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn

chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai

cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!

Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai

ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn

không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà

biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắnchửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại aicũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không aira điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắnkhông? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng màbiết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏkhông, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù.Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối khôngcon, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.

Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn

chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai

cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!

Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai

ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn

không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà

biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn

trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.

Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn

chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai

cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!

Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai

ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn

không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà

biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi10 PostScript: N/A 166

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄ

ÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệ

ềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶ

ẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂ

ỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

ấậầẩẫđéẹèẻẽêế

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi10 PostScript: N/A 167

ệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõô

ốộồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữýỵ

ỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮ

ẶẰẲẴÂẤẬẦẨ

ẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆ

ỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎ

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi10 PostScript: N/A 168

ÕÔỐỘỒỔỖƠ

ỚỢỜỞỠÚỤÙỦ

ŨƯỨỰỪỬỮÝỴ

ỲỶỸ

vnssi10 169

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên mộtlò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một ngườiđàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!

Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?

Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến

nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!

Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đếnnông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửiđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!

Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?

Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến

nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!

Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết!

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp!

Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không?

Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến

nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi12 PostScript: N/A 170

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụù

ủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ

ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệ

ềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰ

ẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ

Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞ

ỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâấ

ậầẩẫđéẹèẻẽêếệ

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi12 PostScript: N/A 171

ềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôố

ộồổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữýỵỳ

ỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶ

ẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐ

ÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄ

ÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔ

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi12 PostScript: N/A 172

ỐỘỒỔỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

vnssi12 173

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xonglà hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đạiai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lêntiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thìcó khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹnào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xonglà hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đạiai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lêntiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thìcó khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong

là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng

sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại

ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên

tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra

điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì

có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xonglà hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đạiai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lêntiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thìcó khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹnào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong

là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng

sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại

ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên

tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra

điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì

có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ

ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha!

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong

là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng

sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại

ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên

tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra

điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi17 PostScript: N/A 174

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệề

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi17 PostScript: N/A 175

ểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒ

NFSS: T5/cmss/m/it TFM: vnssi17 PostScript: N/A 176

ỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

vnssi17 177

line spacing 1

Chí Phèo — Nam CaoHắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhànào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng VũĐại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũngnhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ailên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đãthế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngline spacing 1.2

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhànào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng VũĐại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũngnhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ailên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìline spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhànào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng VũĐại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng

line spacing 1.1

Chí Phèo — Nam CaoHắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhànào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng VũĐại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũngnhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ailên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đãline spacing 1.3

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhànào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng VũĐại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũngnhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế,cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửitrời. Có hề gì? Trời có của riêng nhànào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳngsao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng VũĐại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng

NFSS: T5/cmss/q/n TFM: vnssq8 PostScript: N/A 178

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬ

ẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠ

ỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹè

ẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵ

ỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤ

ẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄ

ÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖ

ƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪ

ỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳ

NFSS: T5/cmss/q/n TFM: vnssq8 PostScript: N/A 179

ẵâấậầẩẫđéẹ

èẻẽêếệềểễí ị ì

ỉ ĩóọòỏõôốộ

ồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữ

ýỵỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲẴÂ

NFSS: T5/cmss/q/n TFM: vnssq8 PostScript: N/A 180

ẤẬẦẨẪĐÉẸ

ÈẺẼÊẾỆỀỂ

ỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎ

ÕÔỐỘỒỔ

ỖƠỚỢỜỞ

ỠÚỤÙỦŨƯ

ỨỰỪỬỮÝỴỲ

NFSS: T5/cmss/q/n TFM: vnssq8 PostScript: N/A 181

ỶỸ

vnssq8 182

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗinày? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiếnrăng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biếtđứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lògạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đànbà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bácphó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ,hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi,hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiênchỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắmmà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗinày? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiếnrăng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biếtđứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lògạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đànbà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bácphó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ,

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi

này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến

răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết

đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy

hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗinày? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiếnrăng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biếtđứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lògạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đànbà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bácphó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ,hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi,hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi

này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến

răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết

đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy

hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò

gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi

này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến

răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết

đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

NFSS: T5/cmss/q/it TFM: vnssqi8 PostScript: N/A 183

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬ

ẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠ

ỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹè

ẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵ

ỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤ

ẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄ

ÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖ

ƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪ

ỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳ

NFSS: T5/cmss/q/it TFM: vnssqi8 PostScript: N/A 184

ẵâấậầẩẫđéẹ

èẻẽêếệềểễí ị ì

ỉ ĩóọòỏõôốộ

ồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữ

ýỵỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲẴÂ

NFSS: T5/cmss/q/it TFM: vnssqi8 PostScript: N/A 185

ẤẬẦẨẪĐÉẸ

ÈẺẼÊẾỆỀỂ

ỄÍỊ Ì Ỉ ĨÓỌÒỎ

ÕÔỐỘỒỔ

ỖƠỚỢỜỞ

ỠÚỤÙỦŨƯ

ỨỰỪỬỮÝỴỲ

NFSS: T5/cmss/q/it TFM: vnssqi8 PostScript: N/A 186

ỶỸ

vnssqi8 187

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗinày? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiếnrăng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biếtđứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lògạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đànbà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bácphó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ,hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi,hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiênchỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắmmà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗinày? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiếnrăng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biếtđứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lògạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đànbà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bácphó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ,

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi

này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến

răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết

đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy

hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tứcchết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biếtđứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗinày? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiếnrăng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biếtđứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lògạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đànbà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bácphó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ,hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi,hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi

này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến

răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết

đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy

hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò

gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại.

Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức

chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết

đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi

này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến

răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết

đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết,

cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

NFSS: T5/cmtt/m/sc TFM: vntcsc10 PostScript: N/A 188

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơớ

ợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽ

êếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

âấậầẩẫđéẹèẻ

NFSS: T5/cmtt/m/sc TFM: vntcsc10 PostScript: N/A 189

ẽêếệềểễíịìỉ

ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủ

ũưứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌ

NFSS: T5/cmtt/m/sc TFM: vntcsc10 PostScript: N/A 190

ỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲ

ỶỸ

vntcsc10 191

line spacing 1

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì cóphí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào màchửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứanào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn khôngbiết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương

line spacing 1.2

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ

ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà

chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa

line spacing 1.4

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

line spacing 1.1

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì cóphí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào màchửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứanào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không

line spacing 1.3

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ

line spacing 1.5

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti7 PostScript: N/A 192

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤ

ẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖ

ƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹ

èẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồ

ổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữý

ỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂ

ẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔ

ỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰ

ỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳ

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti7 PostScript: N/A 193

ẵâấậầẩẫđéẹ

èẻẽêếệềểễíị ì

ỉ ĩóọòỏõôốộồ

ổỗơớợờởỡúụ

ùủũưứựừửữý

ỵỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲẴ

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti7 PostScript: N/A 194

ÂẤẬẦẨẪĐ

ÉẸÈẺẼÊẾỆ

ỀỂỄÍỊÌỈĨÓ

ỌÒỎÕÔỐỘ

ỒỔỖƠỚỢỜ

ỞỠÚỤÙỦŨ

ƯỨỰỪỬỮÝ

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti7 PostScript: N/A 195

ỴỲỶỸ

vnti7 196

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy,hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra ChíPhèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắnkhông biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cốinày chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Nămhai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm màlại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhàthì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hâyhây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưng haysợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canhđiền khoẻ mạnh mà sợ bà ba không dám nói. Có người thì bảo anh canhđiền ấy được bà ba quyền thu quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộmtiền trộm thóc nhiều. Mỗi người nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần.

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy,hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra ChíPhèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắnkhông biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cốinày chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Nămhai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm màlại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhàthì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy,

hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra

cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí

Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn

không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà

góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối

này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm

hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắtđầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thếthì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy,hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra ChíPhèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắnkhông biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bàgóa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cốinày chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Nămhai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm màlại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhàthì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hâyhây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những người có bệnh đau lưng haysợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen. Có người bảo ông lý ghen với anh canh

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy,

hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra

cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí

Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn

không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà

góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối

này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm

hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến,

ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà

lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt

đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời.

Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế

thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy,

hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra

cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí

Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn

không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà

góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối

này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti8 PostScript: N/A 197

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợ

ờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉ

ẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽ

êếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớ

ợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁ

ẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪ

ĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌ

ÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚ

ỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti8 PostScript: N/A 198

âấậầẩẫđéẹèẻ

ẽêếệềểễíị ì ỉ ĩó

ọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũư

ứựừửữýỵỳỷỹÁ

ẠÀẢÃĂẮẶẰ

ẲẴÂẤẬẦẨẪ

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti8 PostScript: N/A 199

ĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓ

ỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠ

ÚỤÙỦŨƯỨỰ

ỪỬỮÝỴỲỶỸ

vnti8 200

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửiđời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mìnhhắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũngnhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thếnày thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹkiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này?A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ rathân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đànbà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bácphó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhànọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờcụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý,còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng,đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làngphải sợ, mà về nhà thì lại sợ cái bà ba còn trẻ này. Người bà ấy phốppháp, má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng lắm; những

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửiđời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mìnhhắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũngnhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thếnày thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹkiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này?A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ rathân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đànbà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bácphó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhànọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờcụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý,

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.

Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi

đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình

hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng

nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế

này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha

đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ

kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này?

A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra

thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái

đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?

Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn

bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửiđời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mìnhhắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũngnhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thếnày thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹkiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này?A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ rathân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cáiđứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trầntruồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đànbà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bácphó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhànọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bấy giờcụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng. Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý,còn trẻ lắm mà lại hay ốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng,đấm lưng gì đấy. Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.

Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi

đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình

hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng

nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế

này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha

đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ

kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này?

A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra

thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái

đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?

Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa mù. Người đàn

bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con, và khi bác

phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi.

Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi

đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình

hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng

nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế

này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha

đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ

kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này?

A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra

thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái

đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?

Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn trần

truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch bỏ không,

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti9 PostScript: N/A 201

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺ

ẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨ

ỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờ

ởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔ

ỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯ

ỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti9 PostScript: N/A 202

âấậầẩẫđéẹèẻẽ

êếệềểễíị ì ỉ ĩóọò

ỏõôốộồổỗơớợ

ờởỡúụùủũưứự

ừửữýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐ

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti9 PostScript: N/A 203

ÉẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒ

ỎÕÔỐỘỒỔỖ

ƠỚỢỜỞỠÚỤ

ÙỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ

vnti9 204

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ailên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi đượcmất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau vớihắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nàođẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy,hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn,đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không aibiết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góamù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cốikhông con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ởcho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ailên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi đượcmất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau vớihắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nàođẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy,hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn,đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không aibiết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai

lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được

mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với

hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào

đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy,

hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn,

đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?

Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai

biết.

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ailên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi đượcmất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau vớihắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nàođẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy,hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn,đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không aibiết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góamù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai

lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được

mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với

hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào

đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy,

hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn,

đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?

Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai

biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai

lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được

mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với

hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào

đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy,

hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn,

đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo?

Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti10 PostScript: N/A 205

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti10 PostScript: N/A 206

ấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti10 PostScript: N/A 207

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

vnti10 208

line spacing 1

Chí Phèo — Nam CaoHắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấyhắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên mộtlò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người

line spacing 1.2

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa

line spacing 1.1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đạicũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ racái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứađã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tấtcả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làngVũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừmình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi chađứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai rađiều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổhắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thếmà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti12 PostScript: N/A 209

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡú

ụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝ

ỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêế

ệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờởỡ

úụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂ

ẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊ

ẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔ

ỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬ

ỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti12 PostScript: N/A 210

ấậầẩẫđéẹèẻẽêế

ệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõ

ôốộồổỗơớợờởỡ

úụùủũưứựừửữý

ỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂ

ẮẶẰẲẴÂẤẬẦ

ẨẪĐÉẸÈẺẼÊ

NFSS: T5/cmr/m/it TFM: vnti12 PostScript: N/A 211

ẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓ

ỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠ

ÚỤÙỦŨƯỨỰỪ

ỬỮÝỴỲỶỸ

vnti12 212

line spacing 1

Chí Phèo — Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào màchửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trờicó của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũngchẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tứcmình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thìtức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phảichửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời

có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng

chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức

mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!”

Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì

tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải

chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

NFSS: T5/cmtt/m/n TFM: vntt8 PostScript: N/A 213

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơớ

ợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽ

êếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

âấậầẩẫđéẹèẻ

NFSS: T5/cmtt/m/n TFM: vntt8 PostScript: N/A 214

ẽêếệềểễíịìỉ

ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủ

ũưứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌ

NFSS: T5/cmtt/m/n TFM: vntt8 PostScript: N/A 215

ỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲ

ỶỸ

vntt8 216

line spacing 1

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ailên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết điđược mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhauvới hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹnào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phảiđấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửicái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũngkhông ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góamù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối khôngcon, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở chonhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canhđiền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng.Hình như có mấy lần bà ba nhà ông lý, còn trẻ lắm mà lại hayốm lửng, bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.

line spacing 1.2

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai

lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi

được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau

với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ

nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải

đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi

cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí

Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng

không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn

trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch

bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa

mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không

con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho

line spacing 1.4

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai

lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi

được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau

với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ

nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải

đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi

cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí

Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng

không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn

trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch

line spacing 1.1

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắnchửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưngchẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ailên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết điđược mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhauvới hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹnào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phảiđấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửicái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra ChíPhèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũngkhông ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắntrần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạchbỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góamù. Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối khôngcon, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở chonhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canhđiền cho ông lý Kiến, bấy giờ cụ bá Kiến, ăn tiên chỉ làng.

line spacing 1.3

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai

lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi

được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau

với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ

nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải

đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi

cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí

Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng

không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã thấy hắn

trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên một lò gạch

bỏ không, anh ta rước lấy và đem về cho một người đàn bà góa

line spacing 1.5

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn

chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào?

Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng

chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai

lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi

được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau

với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ

nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải

đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi

cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí

Phèo? Có trời mà biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng

không ai biết.

NFSS: T5/cmtt/m/n TFM: vntt9 PostScript: N/A 217

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơớ

ợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽ

êếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

âấậầẩẫđéẹèẻ

NFSS: T5/cmtt/m/n TFM: vntt9 PostScript: N/A 218

ẽêếệềểễíịìỉ

ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủ

ũưứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌ

NFSS: T5/cmtt/m/n TFM: vntt9 PostScript: N/A 219

ỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲ

ỶỸ

vntt9 220

line spacing 1

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngaytất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗinày? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không aibiết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đãthấy hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp đểbên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về chomột người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán

line spacing 1.2

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:

đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay

tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!

Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,

hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi

này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!

Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà

biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai

biết.

line spacing 1.4

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:

đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay

tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!

Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,

hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi

này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!

Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà

line spacing 1.1

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngaytất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phírượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗinày? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứachết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không aibiết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đãthấy hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp để

line spacing 1.3

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:

đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay

tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!

Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,

hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi

này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!

Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà

biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai

line spacing 1.5

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:

đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay

tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ,

“Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!

Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế,

hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí

rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi

này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa

chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo!

Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

NFSS: T5/cmtt/m/n TFM: vntt10 PostScript: N/A 221

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơớ

ợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀ

ỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽ

êếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠ

ÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾ

ỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

âấậầẩẫđéẹèẻ

NFSS: T5/cmtt/m/n TFM: vntt10 PostScript: N/A 222

ẽêếệềểễíịìỉ

ĩóọòỏõôốộồổ

ỗơớợờởỡúụùủ

ũưứựừửữýỵỳỷ

ỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲ

ẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌ

NFSS: T5/cmtt/m/n TFM: vntt10 PostScript: N/A 223

ỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒ

ỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲ

ỶỸ

vntt10 224

line spacing 1

Chí Phèo –- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì cóphí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào màchửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứanào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn khôngbiết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương

line spacing 1.2

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì cóphí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào màchửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa

line spacing 1.4

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

line spacing 1.1

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượuxong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thếcũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưngcả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế nàythì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì cóphí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổđến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế màchửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào màchửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứanào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn không

line spacing 1.3

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà

chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ

line spacing 1.5

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu

xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì?

Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế

cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai.

Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng

cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! Thế này

thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn.

Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có

phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không

biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ

NFSS: T5/cmtt/m/n TFM: vntt12 PostScript: N/A 225

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơớợ

ờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄ

ÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễíịìỉĩóọòỏõôốộồổỗơớợ

ờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃ

ĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄ

ÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤ

ÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

ấậầẩẫđéẹèẻẽê

NFSS: T5/cmtt/m/n TFM: vntt12 PostScript: N/A 226

ếệềểễíịìỉĩóọ

òỏõôốộồổỗơớợ

ờởỡúụùủũưứựừ

ửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃ

ĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪ

ĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄ

ÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐ

NFSS: T5/cmtt/m/n TFM: vntt12 PostScript: N/A 227

ỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤ

ÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲ

ỶỸ

vntt12 228

line spacing 1

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứrượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!Thế này thì tức thật! Tức chết đi đượcmất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng khôngai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn chohắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy,hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ

line spacing 1.2

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ

rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.

Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!

Thế này thì tức thật! Tức chết đi được

mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không

ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không

line spacing 1.4

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ

rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.

Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!

Thế này thì tức thật! Tức chết đi được

mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không

line spacing 1.1

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứrượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồihắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắnchửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cảlàng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mìnhra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!Thế này thì tức thật! Tức chết đi đượcmất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nàokhông chửi nhau với hắn. Nhưng cũng khôngai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Khôngbiết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho

line spacing 1.3

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ

rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.

Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!

Thế này thì tức thật! Tức chết đi được

mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không

ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

line spacing 1.5

Chí Phèo–- Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ

rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời.

Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi

hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn

chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả

làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình

ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!

Thế này thì tức thật! Tức chết đi được

mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào

NFSS: T5/cmr/m/u TFM: vnu10 PostScript: N/A 229

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớ

ợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐ

ÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤ

ÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻ

ẽêếệềểễíị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹ

ÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨ

ẪĐÉẸÈẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓ

ỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞ

ỠÚỤÙỦŨƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶ

Ỹ72pt

áạàảãăắặằẳẵ

NFSS: T5/cmr/m/u TFM: vnu10 PostScript: N/A 230

âấậầẩẫđéẹèẻ

ẽêếệềểễíị ì ỉ ĩó

ọòỏõôốộồổỗơ

ớợờởỡúụùủũư

ứựừửữýỵỳỷỹ

ÁẠÀẢÃĂẮẶ

ẰẲẴÂẤẬẦẨ

NFSS: T5/cmr/m/u TFM: vnu10 PostScript: N/A 231

ẪĐÉẸÈẺẼÊ

ẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨ

ÓỌÒỎÕÔỐ

ỘỒỔỖƠỚỢ

ỜỞỠÚỤÙỦŨ

ƯỨỰỪỬỮÝỴ

ỲỶỸ

vnu10 232

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xonglà hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại aicũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết điđược mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹkiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắnkhông? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắncứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vàomà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biếtđứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắnkhông biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đãthấy hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xonglà hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại aicũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết điđược mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹkiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắnkhông? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắncứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vàomà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biếtđứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắn

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong

là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:

đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai

cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi

được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ

kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn

không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn

cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn

cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xonglà hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có củariêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửingay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại aicũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếngcả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết điđược mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào khôngchửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹkiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắnkhông? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắncho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắncứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thânhắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vàomà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biếtđứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà biết! Hắnkhông biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong

là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:

đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai

cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi

được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ

kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn

không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn

cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn

cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân

hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong

là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của

riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao:

đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi

ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai

cũng nhủ, “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng

cả. Tức thật! Ồ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi

được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không

chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ

kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn

không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn

cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy, hắn

NFSS: T5/cmvtt/m/n TFM: vnvtt10 PostScript: N/A 233

18pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽêếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨƯ

ỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ

36pt

áạàảãăắặằẳẵâấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏõôốộồổỗơớợờở

ỡúụùủũưứựừửữýỵỳỷỹÁẠÀẢ

ÃĂẮẶẰẲẴÂẤẬẦẨẪĐÉẸÈ

ẺẼÊẾỆỀỂỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎÕÔ

ỐỘỒỔỖƠỚỢỜỞỠÚỤÙỦŨ

ƯỨỰỪỬỮÝỴỲỶỸ72pt

áạàảãăắặằẳẵâ

NFSS: T5/cmvtt/m/n TFM: vnvtt10 PostScript: N/A 234

ấậầẩẫđéẹèẻẽê

ếệềểễí ị ì ỉ ĩóọòỏ

õôốộồổỗơớợờ

ởỡúụùủũưứựừ

ửữýỵỳỷỹÁẠÀ

ẢÃĂẮẶẰẲẴ

ÂẤẬẦẨẪĐÉ

NFSS: T5/cmvtt/m/n TFM: vnvtt10 PostScript: N/A 235

ẸÈẺẼÊẾỆỀỂ

ỄÍỊÌỈĨÓỌÒỎ

ÕÔỐỘỒỔỖƠ

ỚỢỜỞỠÚỤÙ

ỦŨƯỨỰỪỬỮ

ÝỴỲỶỸ

vnvtt10 236

line spacing 1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắcnó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? Aha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹnào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đãthấy hắn trần truồng và xám ngắt trong một váy đụp đểbên một lò gạch bỏ không, anh ta rước lấy và đem về

line spacing 1.2

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc

nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!

Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A

ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ

nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời mà

biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

line spacing 1.4

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc

nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!

Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A

ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ

nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

line spacing 1.1

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong làhắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêngnhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời làtất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cảlàng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắcnó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắnphải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưngcũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượukhông? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chếtmẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? Aha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹnào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắnnghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo? Có trời màbiết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết.

Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương đã

line spacing 1.3

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc

nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!

Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A

ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ

nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn

nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo.

line spacing 1.5

Chí Phèo— Nam Cao

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là

hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng

nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là

tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả

làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ, “Chắc

nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ!

Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn

phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng

cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu

không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết

mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A

ha! Phải đấy, hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ