49
Cánh hoa duyên kiếp Từ một nơi xa xôi cách bao núi rừng suối đồi Anh gởi mấy cánh hoa về người yêu Hoa lan hương màu trắng, như duyên em thầm kín Trong hương thu màu tím buồn. Hẹn một ngày nao khi màu xanh lên tà áo Tình thương lên quầng mắt, anh đón em về thuyền mơ Ðêm hôm nay chợt nhớ tới nơi xa Lúc anh về nhặt mấy cánh hoa Kèm vào thư lá thư xanh màu yêu Cánh hoa duyên kiếp này, tìm em trong ý thu Hồng nào xinh không gai Bướm kia đâu ngờ bẽ bàng Yêu một sớm nhớ nhau bao mùa thu Em tôi hay hờn lắm, hay tô thâm quầng mắt Hay mua hoa màu trắng về Tình em như mây trong mùa thu bay rợp lối Rồi tan trong chiều vắng khi gió mưa về thành mưa Ðêm hôm nay ngồi dưới ánh trăng thu Viết tơ lòng gửi tới cho nhau Rồi ngày mai nhắn mây đưa tờ thư Tới em đôi mắt sầu 1

Cánh hoa duyên kiếp

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Cánh hoa duyên kiếp

Cánh hoa duyên kiếp

Từ một nơi xa xôi cách bao núi rừng suối đồi Anh gởi mấy cánh hoa về người yêuHoa lan hương màu trắng, như duyên em thầm kínTrong hương thu màu tím buồn. Hẹn một ngày nao khi màu xanh lên tà áoTình thương lên quầng mắt, anh đón em về thuyền mơÐêm hôm nay chợt nhớ tới nơi xaLúc anh về nhặt mấy cánh hoaKèm vào thư lá thư xanh màu yêu Cánh hoa duyên kiếp này, tìm em trong ý thuHồng nào xinh không gai Bướm kia đâu ngờ bẽ bàng Yêu một sớm nhớ nhau bao mùa thu 

Em tôi hay hờn lắm, hay tô thâm quầng mắt Hay mua hoa màu trắng vềTình em như mây trong mùa thu bay rợp lốiRồi tan trong chiều vắng khi gió mưa về thành mưaÐêm hôm nay ngồi dưới ánh trăng thu Viết tơ lòng gửi tới cho nhau Rồi ngày mai nhắn mây đưa tờ thư Tới em đôi mắt sầu kèm theo bao ý thơ...

Chuyển Bến  Chiều nay sao giăng nhanh màu tím

1

2

Page 2: Cánh hoa duyên kiếp

Và mây bay theo nhau về bếnThuyền cắm tay sào từ cuối thuVề nơi đâu nữa trời bến nao

Thuyền anh mai ra đi rời bếnMình anh lênh đênh nơi trời sóngTìm hướng cho lòng chuyển bến mơVề nơi đâu nữa trời bến nao

Còn đêm nay nữa ta ngồi với nhauNgước mắt trông trờiNgày mai anh đã xa rồiTình tan vỡ chìm trong lãng quên

Thuyền anh mai ra đi rời bếnMình anh lênh đênh nơi trời sóngTìm hướng cho lòng chuyển bến mơTừ nay xa cách rồi bến xưa

Chiều nay sao giăng nhanh màu tímVà mây bay theo nhau về bếnThuyền cắm tay sào từ cuối thuNgoài kia sông nước như đón chờ

Thuyền ơi sao mê say nhiều quáĐường mê khôn ai ngăn cản lốiMột sớm thu về chuyển bến mơVề nơi đâu nữa trời bến nao ...

Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay Với bao tà áo xanh đây mùa thu,Hoa lá tàn, hàng cây đứng hững hờ.Lá vàng từng cánh rơi từng cánh,

3

Page 3: Cánh hoa duyên kiếp

Rơi xuống âm thầm trên đất xưa.

Gửi gió cho mây ngàn bay,Gửi bướm muôn màu về hoa.Gửi thêm ánh trăng,Màu xanh lá thư,Về đây với thu trần gian.

Gửi gió cho mây ngàn bay,Gửi phím tơ đồng.Gửi thêm lá thư, màu xanh ái ân,Về đôi mắt như hồ thư.

Thấy hối tiếc nhiều, thuyền đã sang bờ.Ðường về không lối, giòng đời trôi đã về chiều.Mà lòng mến còn nhiều, đập gương xưa tìm bóng.Nhưng thôi tiếc mà chi, chim rồi bay, anh rồi đi.Ðường trần quên lối cũ, người đời xa cách mãi,

Tình trần khôn, hàn gắn thương lòng.

Gửi gió cho mây ngàn bay,Gửi bướm đa tình về hoa.Gửi thêm ánh trăng,Màu xanh lá thư,Về đây với thu trần gian.Về đây với thu trần gian

Gửi Người Em Gái

Page 4: Cánh hoa duyên kiếp

Cành hoa tim tím bé xinh xinh báo xuân nồngRừng đào phong kín cánh mong manh hé hoa lòngHà Nội chờ đón tết, hoa chen người đi, liễu rũ mà chiĐêm tân xuân, hồ Gươm như say mêChuông reo ngân, Ngọc Sơn sao uy nghiĐường phố vắng bóng đènChạnh lòng tôi nhớ tới người em

Tôi có người em gái, tuổi chớm dâng hương,Mắt nồng rộn ý yêu thươngĐôi mắt em nói nhiều, tha thiết như dáng kiềuÔi tình yêuNhưng một sớm mùa thu khép giữa trời tím ngắtNàng đi gót hài xanhNgười đi trong dạ sao đành

Đường xưa lối cũ ân tình nghĩa xưa

Rồi ngày thống nhất đến rất nhanh khôn ai ngừngCầu chia giới tuyến đến mai đây san đất bằngNụ cười trong gió sớm, anh đến chờ em giữa cầu Hiền Lương

Em tôi đi, màu son lên đôi môiKhăn san bay lả lơi bên hai vaiTrời thắm gió trăng hiềnHà Nội thêm bóng dáng nàng tiên

Cành hoa tim tím bé xinh xinh báo xuân nồngRừng đào phong kín cánh mong manh hé hoa lòngHà Nội chờ đón tết, hoa chen người đi, liễu rũ mà chiĐêm tân xuân, hồ

4

Page 5: Cánh hoa duyên kiếp

Gươm như say mêChuông reo ngân, Ngọc Sơn sao uy nghiĐường phố vắng bóng đènChạnh lòng tôi nhớ tới người em

Em tháp Rùa yêu dấuCòn đó trơ trơ, lớp người đổi mới khác xưaThu đã qua những chiều, song ý thơ rất nhiềuCả tình yêuEm nhẹ bước mà đi giữa khung trời bát ngátTình ta hết dở dangĐường xưa lối ngập lá vàngĐường nay thong thả bao nàng đón xuân

Lòng anh như giấy trắng, thanh tân ép hoa tànThời gian vẫn giữ nét yêu đương nơi hoa vàngDịu lòng đàn dẫn phím, ý thơ trào dâng, viết gửi

về em

Đêm hôm nao, ngồi nghe qua không gianEm tôi mơ, miền xưa qua hương lanĐường phố lóa ánh đènMột người em gái nhớ người thươngĐường phố vắng bóng đènMột người anh thương nhớ chờ em

Lá thư Nhớ tới mùa thu năm xưa gửi nhau phong thư ngào ngạt hương nét bút đa tình lả lơi nhớ phút ngập ngừng lòng giấy viết rằng chờ đến kiếp nào tình đầu trong gió mùa 

5

Page 6: Cánh hoa duyên kiếp

người yêu ơi em nay về đâu? phong thư còn đây nhớ nhau tìm trong ánh sao nhớ tới ngày nào cùng bước đến cầu ngồi xõa tóc thề hẹn lời ân ái trôi đến bến nào hình dáng thuyền yêu 

Thời gian như xóa lời yêu thương thời gian phai dần màu bao lá thư anh quay về đây đốt tờ thư quên đi niềm ân ái ngàn xưa ái ân theo tháng năm tàn ái ân theo tháng năm vàng tình người nghệ sĩ phai rồi 

Nhớ tới mùa thu năm nào mình anh lênh đênh

rừng cùng sông chiếc lá thu dần vàng theo nhớ tới ngày nào cùng bước đến cầu ngồi xõa tóc thề còn đâu ân ái chăng người xưa?

Tà Áo Xanh  Gió bay từ muôn phía tới đây ngập hồn anh, rồi tình lên chơi vơiThuyền anh một lá ra khơi về em phong kín nhờ mây trờiĐêm đêm ngồi chờ sáng, mơ ai

Mộng nữa cũng là không ta quen nhau

6

Page 7: Cánh hoa duyên kiếp

mùa thuTa thương nhau mùa đông ta yêu nhau mùa xuânĐể rồi tàn theo mùa xuân người về lặng lẽ sao đành

Anh còn nhớ em nói rằng sao mùa xuân lá vẫn rơi?Sao mùa xuân lá vẫn bay? Em ơi, có hoa nào không tànCó trời nào không mây có tình nào không phai?

Em còn nhớ anh nói rằng khi nào em đến với anhXin đừng quên chiếc áo xanh em ơi, có đâu ngờ đến rằngCó màu nào không phai như màu xanh ái ân

Rồi chiều nao xác pháo bên thềm tản mác bayEm đi trong xác pháo anh đi không ngước mắt thôi đành em

Lúc anh ra đi lạnh giá tâm hồn hoa mai rơi từng cánh bên đườngLạnh lùng mà đi tiếc nhớ thêm chi hoa tàn nhạc bay theo không gian

Biết nhau để mà nhớ nhớ nhau để sầu dângTình trần ôi mong manh người mơ một sớm đến anhRồi đi đi mãi cho anh sầu đêm đêm ngồi chờ sáng mơ ai

Mộng nữa cũng là không ta quen nhau mùa thuTa thương nhau mùa đông ta yêu nhau mùa xuânĐể rồi tàn theo mùa xuân người về lặng lẽ sao đành

Anh còn nhớ em nói rằng sao mùa xuân đến không vui?

Page 8: Cánh hoa duyên kiếp

Sao mùa xuân đến không tươi? Em ơi, có trăng nào không tàCó diều nào không bay có tình nào không say?

Em còn nhớ anh nói rằng tâm hồn anh dễ chóng quênTâm tình anh dễ chóng phai em ơi, có đâu ngờ đến rằngCó tình nào không phai như tình anh với em

Rồi chiều nào băng giá tâm hồn tìm đến nhauEm mơ trong tiếng hát anh mơ trong nét bút đa tình sao Trách sao hoa xưa còn có lúc tàn nhưng riêng anh dệt mấy cung đànNhạc đời còn ghi những nét thương đau, Hoa tàn tình tan theo không gian...

Thu Quyến Rũ

Anh mong chờ mùa ThuTrời đất kia ngả mầu xanh lơĐàn bướm kia đùa vui trên muôn hoaBên những bông hồng đẹp xinh.

Anh mong chờ mùa ThuDìu thế nhân dần vào chốn Thiên ThaiVà cánh chim ngập ngừng không muốn bay

7

Page 9: Cánh hoa duyên kiếp

Mùa Thu quyến rũ Anh rồi.

Mây bay về đây cuối trờiMưa rơi làm rụng lá vàngDuyên ta từ đây lỡ làngCòn đâu những chiềuDệt cung đàn yêu.

Thu nay vì đâu tiếc nhiềuThu nay vì đâu nhớ nhiềuĐêm đêm nhìn cây trút láLòng thấy rộn ràngNgỡ bóng ai về.

Anh mong chờ mùa ThuTà áo xanh nào về với giấc mơMầu áo xanh là mầu Anh trót yêu

Người mơ không đến bao giờ.

Tình nghệ sĩ  

Đây khách ly hương mấy thu vàng ấm... Nơi quán cô đơn mơ qua trùng sóng... Mơ tới bên em em tô quầng mắt... Em tôi ngập ngừng trong tấm áo nhung... 

Tung phấn hương yêu qua muôn lời hát... Bay tới bên em tới em thầm nhắc... Đây ý tơ xưa đâu duyên tình cũ... Bóng anh phai dần ái ân tàn theo... 

8

Page 10: Cánh hoa duyên kiếp

Mối tình nghệ sĩ như giấc mơ... Chóng tàn vì vương muôn ý thơ... Mỗi chiều ngàn tiếng tơ khóc than Còn nhắc mãi tới đêm nao trăng về... 

Theo gió tha hương bay về miền xưa... Nâng phím tơ lên mấy cung lả lơi... Đây phím đưa duyên đây hoa đợi bướm... Lá thu lìa cành nhớ hoa ngàn xưa... 

Mối tình nghệ sĩ như áng mây... Gió hồng dìu cánh bay tới em... Tiếc rằng tình đó hay chóng phai... Tình ghép ấy khiến xui nên duyên hờ... 

Nhưng mỗi thu qua gây tro tàn cũ... Gây chút hương xưa đã

phai màu nhớ... Ai trách chi nhau mấy thu đầm ấm... Pháo nao nhuộm đường nhớ chăng tình anh..

Áo Lụa Hà Đông 

Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng 

Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn Mà mùa Thu dài lắm ở chung quanh Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung Bày vội vã vào trong hồn mở cửa 

Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết 

9

Page 11: Cánh hoa duyên kiếp

Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu Nhưng sao đi mà không bảo gì nhauĐể anh gọi tiếng thở buồn vọng lại

Em ở đâu, hỡi mùa Thu tóc ngắn? Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng...

Bản tình cuối 

Mưa có rơi và nắng có phaitrên cuộc tình yêu em ngày nàoTa đã yêu và ta đã mơ,mơ trăng sao đưa đến bên người.Một lần gặp gỡ đã như quen thuở nàomột lần gặp gỡ nhưng tình đã xa xưa.

Mây có bay và em có hayta ngại ngùng yêu em lần đầu.Ta đã say hồn ta ngất ngâymen yêu thương đã thấm cuộc đời.Một lần nào đó bước bên em âm thầmmột lần nào đó ta vẫn không nói yêu người.

10

Page 12: Cánh hoa duyên kiếp

Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ.Bên em bên em ta hát khúc mong chờ.Ngày nào người cho ta biết tình yêu đắm sayNgày nào đời cho ta biết tình là đắng cay

Mưa đã rơi và nắng đã phaitrên cuộc tình yêu em ngày nàoTa vẫn yêu hồn ta vẫn sayqua bao nhiêu năm tháng ơ thờMột ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu.Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu người.

Chiều Nay Không Có Em 

Chiều nay mình lang thang trên phố dàiKhông có em ai chung bước dỗi nhau giận hờnKhông có em đường xưa giăng mắt mây trôiChiều nao hai đứa chung đôiLặng nhìn mùa thu lá rơi

Dù mai tình lên khơi như sóng gàoKhông có em cho phố vắng dấu chân hẹn hòKhông có em mùa thu thôi lá vương bayMùa đông buốt giá qua đâyVòng tay ấy ôi sao lẻ loi

Không có em đời mình sao vắng vui cuộc tìnhNhư lá thôi mộng mơ cơn mê chiềuKhông có em đôi mắt buồn nào đợi chờXin cho nhau lời vỗ về

11

Page 13: Cánh hoa duyên kiếp

Sao đành quên đi ngày tháng đóKhông có em một mình ta với ta ngày dàiThôi chóng qua tuổi hoang trôi vai gầyNhư ước mơ xin nhớ lần mình hẹn hòXin cho nhau một lời rồiXin tình yêu ấy lên ngôi

Rồi mai mình em thôi trên phố ngườiSao mắt nhung không nuối tiếc khát khao đợi chờKhông có em còn ai thương lá thu bayCòn ai vương vấn cơn sayĐời gian dối cô đơn mình ta

Dù mai tình lên khơi như sóng gàoKhông có em cho phố vắng dấu chân hẹn hòKhông có em mùa thu thôi lá vương bayMùa đông buốt giá qua đây

Vòng tay ấy ôi sao lẻ loi

Không có em đời mình sao vắng vui cuộc tìnhNhư lá thôi mộng mơ cơn mê chiềuKhông có em đôi mắt buồn nào đợi chờXin cho nhau lời vỗ vềSao đành quên đi ngày tháng đóKhông có em một mình ta với ta ngày dàiThôi chóng qua tuổi hoang trôi vai gầyNhư ước mơ xin nhớ lần mình hẹn hòXin cho nhau một lời rồiXin tình yêu ấy lên ngôi

Rồi mai mình em thôi trên phố ngườiSao mắt nhung không nuối tiếc khát khao đợi chờKhông có em còn ai thương lá thu bayCòn ai vương vấn cơn sayĐời gian dối cô đơn mình ta

Page 14: Cánh hoa duyên kiếp

Không có em còn ai thương lá thu bayCòn ai vương vấn cơn sayĐời gian dối cô đơn mình ta

Dấu Tình Sầu 

Chiều còn vương nắng để gió đi tìm.Vết bước chân em qua bao nhiêu lần.Lời ru đan ngón tay buồn

Ngàn năm cho giá băng hồnTuổi gầy nồng lên màu mắt...

Trời còn mây tím để lá mơ nhiều.Lá khóc trên mi cho môi ươm sầu.Chiều lên đỉnh núi ngang đầuNhặt thương cho gót dâng sầuGiận hờn xin ngập lối đi.

Đàn dâng tiếng phong kín tuổi buồn

Đường hoang vắng cho lá về nguồnNgười tìm đến xin gợi nỗi hờn.Từ khi gió mang đấu địa đàngĐường lên đá che vết nồng nàn...Người còn nhớ mãi hay quên lời.

Và người tìm đến giọng

12

Page 15: Cánh hoa duyên kiếp

hát mơ hồ.Vết bước năm xưa nay vương âm thầm.Hàng cây mơ bóng bên đườngGọi người khi nắng phai tànGọi tình yêu vào lãng quên.......

Giọt Nước Mắt Ngà

Em đứng bên sông buồn Nhìn cuộc tình trôi qua và lòng người phôi pha Trên hai đóa môi hồng Nụ cười đã đi xa Ôi giọt nước mắt nào cho cuộc tình đầu 

Em ngỡ như cơn mộng 

Người tình về bên em và gọi thầm tên em Nhưng trên đóa mi sầu ngày dài vẫn qua mau Em tựa lá úa sầu cho cuộc tình dài sau 

Thôi một giọt nước mắt này Cho cuộc tình đam mê, cho người tình trăm năm Em về đan tóc lụa là Kết từng chuỗi ngày buồn riêng mang 

Anh đi về dấu giáo đường Cho cuộc tình bay cao, cho lòng mình xôn xao Em cuộn theo tháng ngày dài Kiếp này trót gặp người cho buồn 

Trông áng mây u hoài Giọt lệ nào thương vay, tình đành tràn mi cay Đau thương xé môi gầy mà lòng vẫn mơ say 

13

Page 16: Cánh hoa duyên kiếp

Ôi giọt nước mắt ngà cho cuộc tình đầu tiên

Mắt Biếc   Nhớ tới năm xưa bên nhau Bước trong chiều mưa phím ru nhẹ đưa Bến cũ đam mê say sưa Lá thu còn rơi người xa vắng người Mắt biếc năm xưa nay đâu Cánh sao còn đây tóc mây nào bay Phố vắng mênh mang mưa rơi Ước mơ nào nguôi tình đã phai rồi Tình yêu như mây khói Thoảng nghe gió buồn mơ

hồ Tình yêu như giông tố qua phố đìu hiu Nhớ dáng xưa yêu kiều Trong chiều nhạt nắng, cung đàn gợi ý Chờ nhau trong tê tái Mắt biếc năm xưa nay đâu Bến ga tịch liêu vắng xa người yêu Lá úa đơn côi bơ vơ Cuốn theo chiều rơi người xa vắng rồi Dĩ vãng như bao cung tơ Lướt theo chiều mơ kết muôn bài thơ Nuối tiếc yêu đương xa xưa Tháng năm nào trôi để nhớ nhung buồn Tình yêu như mây khói Thoảng nghe gió buồn mơ hồ Tình yêu như giông tố qua phố đìu hiu Nhớ dáng xưa yêu kiều Trong chiều nhạt nắng, cung đàn gợi ý Chờ nhau trong tê tái Mắt biếc năm xưa nay đâu Bến ga tịch liêu vắng xa người yêu Lá úa đơn côi bơ vơ Cuốn theo chiều rơi người

14

Page 17: Cánh hoa duyên kiếp

xa vắng rồi Dĩ vãng như bao cung tơ Lướt theo chiều mơ kết muôn bài thơ Nuối tiếc yêu đương xa xưa Tháng năm nào trôi để nhớ nhung buồn Tình yêu như kiếp mây trôi...

Mùa thu cho em  Sáng tác: Ngô Thụy Miên

Em có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ em có nghe nai vàng hát khúc yêu đương Và em có nghe khi mùa thu tới mang ái ân mang tình yêu tới em có nghe nghe hồn thu nói mình yêu nhau nhé 

Em có hay mùa thu

mưa bay gió nhẹ em có hay thu về hết dấu cô liêu Và em có hay khi mùa thu tới bao trái tim vương màu xanh mới em có hay hay mùa thu tới hồn anh ngất ngây 

Nắng úa dệt mi em và mây xanh thay tóc rối nhạt đôi môi em thơm nồng tình yêu vương vương má hồng Sẽ hát bài cho em và ru em yên giấc tối ngày mai khi mưa ngang lưng đồi chờ em anh nghe mùa thu tới. 

Em có mơ mùa thu cho ai nức nở em có mơ mơ mùa mắt ướt hoen mi Và em có nghe khi mùa thu tới hai chúng ta sẽ cùng

15

Page 18: Cánh hoa duyên kiếp

chung lối em với anh mơ mùa thu ấy tình ta ngát hương

Niệm khúc cuối  Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đờiDù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đâyDù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầyCó lá buồn gầy, dù sao, dù sao đi nữa tôi cũng yêu em

Dựa vai nhau, cho nhau yên vui, ấm áp cuộc đờiTìm môi nhau, cho nhau rã nát, rã nát tim đauVừa đôi tay, ước muốn tù đầy,Tóc rối bạc màu vết dấu tình sầu

Nhìn anh, nhìn anh giây

phút, muốn nói yêu anhXin cho anh, anh như cơn ngủRu em, đưa em một lầnRu em vào mộng, đưa em vào đờiMột thời yêu đương

Cho em xin, em như gối mộngCho anh ôm em vào lòngXin cho một lần, cho đêm mặn nồngYêu thương vợ chồng

Dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đờiDù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôiDù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đờiCũng đã muộn rồiTình ơi! dù sao đi nữa xin vẫn yêu em./.

16

Page 19: Cánh hoa duyên kiếp

Paris có gì lạ không em 

Paris có gì lạ không emMai anh về em vẫn còn ngoanMùa xuân hoa lá chen đầy ngõEm có tìm anh trong cánh chim

Paris có gì lạ không emMai anh về giữa bến sông SeinAnh về giữa một dòng sông trắngLà áo sương mù hay áo em

ĐK:Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tayTóc em anh sẽ gọi là mâyNgày sau hay đứa mình xa cách

Anh vẫn được nhìn mây trắng bay

Paris có gì lạ không emMai anh về mắt vẫn lánh đenVẫn hỏi lòng mình là hương cốmChả biết tay ai làm lá sen

17

Page 20: Cánh hoa duyên kiếp

Riêng một góc trời 

Tình yêu như nắng, nắng đưa em về, bên dòng suối mơNhẹ vương theo gió, gió mang câu thề, xa rời chốn xưaTình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớMưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi

Người vui bên ấy, xót xa nơi này, thương hình dáng aiVòng tay biếc nuối, bước chân âm thầm, nghe giọt nắng phaiĐời như sương khói, mơ hồ, trong bóng tốiEm đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi, riêng một góc trời

Người yêu dấu, người yêu dấu hỡiKhi mùa xuân vội qua chốn nơi đây

Nụ hôn đã mơ say, bờ môi ướt mi cay, nay còn đâu

Tìm đâu thấy, tìm đâu thấy nữaKhi mùa đông về theo cánh chim bayLà chia cách đôi nơi, là hạnh phúc rã rời, người ơi

Một mai em nhé, có nghe Thu về, trên hàng lá khôNgàn sao lấp lánh, hát câu mong chờ, em về lối xưaHạ còn nắng ấm, thấy lòng sao buốt giáGọi tên em mãi, trong cơn mê này, mình nhớ thương nhau

Tháng Sáu Trời Mưa Tháng sáu trời mưa trời mưa không dứt

18

19

Page 21: Cánh hoa duyên kiếp

Trời không mưa anh cũng lạy trời mưaAnh lạy trời mưa phong kín đường vềVà đêm ơi xin cứ dài vô tận

Mình dựa vào nhau cho thuyền ghé bếnSưởi ấm đời nhau bằng những môi hônMình cầm tay nhau nghe tình dâng sóng nổiHãy biến cuộc đời thành những tối tân hôn

Da em trắng anh chẳng cần ánh sángTóc em mềm anh chẳng thiết mùa xuânTrên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhânVì anh gọi tên em là nhan sắc

Anh vuốt tóc em cho đêm khuya tròn giấcAnh sẽ nâng tay cho ngọc sát kề môiAnh sẽ nói thầm như

gió thoảng trên vaiVà bên em tiếng đời đi rất vội

Tháng sáu trời mưa trời mưa không dứtTrời không mưa em có lạy trời mưaAnh vẫn xin mưa phong kín đường vềAnh nhớ suốt đời mưa tháng sáu…

Tình Khúc Buồn  Em như một nụ hồngCầu mong chẳng lạnh lùngEm như một ngày mộngMà ta hằng ngại ngùngSẽ ru ta nghìn nhớMột ngày thoáng mây

20

Page 22: Cánh hoa duyên kiếp

đưaChuyện tình đã như mơ

Em như giọt rượu nồngDìu ta vào cuộc mộngEm như vạt lụa đàoQuyện ta lời thì thàoSẽ qua đi ngày thángTình rồi cũng xa xưaBuồn.

Cuộc tình ngỡ đã xa xưaÐã xanh xao tự thuở nàoChợt người đến với tim taXoá tan đi một mảnh đờiCuộc tình quí giá mong manhCó chơi vơi ngược dòng đờiNghìn trùng giòng sông có vui

Ôi sao người miệt màiNgày vui nào còn dàiTa ưu phiền từng ngàyVội chôn cuộc tình gầyChết đi bao lời nói

Rừng nào có sa mưaTình nào sẽ như thơ

Sao chưa gặp một lầnMà nghe tình thật gầnXin cho được một lầnGọi tên người thì thầmCó qua đi ngày thángTrả lại thoáng mây bayBuồn.

Bài không tên số 2 

Lòng người như lá úa, trong cơn mê chiều Nhiều cơn gió cuốn, xoay xoay trong hồn Và cơn mê này, vẫn còn đây 

Chiều về không buông nắng, cho mây âm thầm Một mình trong chiều

21

Page 23: Cánh hoa duyên kiếp

vắng, nhớ đôi môi mềm Ngày nào ân cần, trao thân 

Tìm trong tháng ngày buồn Ðôi mắt nào khô, đường tim chơ vơ Ðếm cho nhau lời nói, trên đời nào yêu người 

Kỷ niệm xưa đã chết, cơn mê đã chiều Tình yêu đã hết, xót xa đã nhiều 

Ðời thôi sẽ còn mai sau Thôi em đừng xót thương, rồi ngày tháng phai đi Thôi cuộc tình đó tan rồi, không còn gì nữa, tiếc mà chi 

Ðời một người con gái, ước mơ đã nhiều Ðời cho không được mấy, đến khi lỡ làng Chỉ còn mối tình mang theo 

Xin một lần xiết tay nhau, một lần cuối cho nhau Xin một lần vẫy tay chào, thôi dòng đời đó, cuốn người theo (chúc các bạn có những giây phút thư giản)

Bài không tên số 3  Yêu nhau cho nhau nụ cười Thương nhau cho nhau cuộc đời Mà đời đâu biết đợi Để tình nhân kết đôi 

Yêu nhau cho nhau một lần Thương nhau thương cho một lần Một lần thôi vĩnh biệt Một lần thôi mất nhau 

Để rồi oán trách nhau Tay buông lơi tình mềm 

22

Page 24: Cánh hoa duyên kiếp

Chân không theo tình bền Chẳng giữ được nhau Cho môi khô nụ cười Quên tiếng hát yêu người Cho đôi mắt tủi hờn rơi Để lệ cuốn mất câu thề 

Đêm sâu mái tóc em dài Buông xuôi, xuôi theo dòng đời Mà đời dài như tiếng kinh cầu Còn sầu mang đến cho nhau

Bài Không Tên Số 4  Khóc cho vơi đi những nhục hìnhNói cho quên đi những tội tìnhĐời con gái cũng cần dĩ vãngMà em tôi chỉ còn tương laiMai về sau, nước mắt khô cạnKhi xa dời, thương cho đàn contriệu người quen có mấy người thân?khi lìa trần có mấy người đưa?Lệ xóa cho em đc ko những kỉ niệm đau?Lời nói yêu thương ngày xưa có trở về tìm?Đếm cho em giây phút

23

Page 25: Cánh hoa duyên kiếp

mặn nồngGiữ cho em mái tóc bồngLời anh nói sẽ còn mãi đấyChuyện mai sau xin gửi trên tay.Mai về sau, nước mắt khô cạnKhi xa dời, thương cho đàn contriệu người quen có mấy người thân?khi lìa trần có mấy người đưa?Lệ xóa cho em đc ko những kỉ niệm đau?Lời nói yêu thương ngày xưa có trở về tìm?Đếm cho em giây phút mặn nồngGiữ cho em mái tóc bồngLời anh nói sẽ còn mãi đấyChuyện mai sau xin gửi trên tay.Đếm cho em giây phút mặn nồngGiữ cho em mái tóc bồngLời anh nói sẽ còn mãi đấyChuyện mai sau xin gửi trên tay.

Bài Không Tên Số 5  Quấn quít vân vê tà áo,run run đôi môi mở chào, Tiếng nói thơ dại ngày đó,bây giờ mộng đời bay cao. Góp hết tương lai vào tiếng,yêu thương trao em một lời, Hãy sắt se đợi ngày tới,mai rồi ngọt bùi sẽ chia. Mai rồi ngọt bùi sẽ chia,nâng niu cô đơn từng ngày, Xoa tay khi em vào đời,mà đời con nhiều đắng cay. Hãy đến chia nhau nghèo khó,

Page 26: Cánh hoa duyên kiếp

quên lo tương lai mịt mờ, Hãy cố yêu người mà sống,lâu rồi đời mình cũng qua. Lâu rồi đời mình cũng qua,xin em đôi tay nuột nà, Xin em đôi tay thật thà,thật thà chịu nhiều xót xa. Hãy cố vươn vai mà đứng,tô son lên môi lạnh lùng, Hãy cố yêu người mà sống,lâu rồi đời mình cũng qua.

Bài không tên số 7 

Một làn khói trắng ru đời vào quên lãng, nắng sầu thành hơi ấm, hơ dịu tình đau. Ngày tàn im lắng, yêu người làm tóc trắng, tâm sự rồi đêm đắng,như lệ rồi biết nhau. Ðêm vỗ về nuôi nấng,đêm trao ngọt ngào hương phấn, buông lơi dòng tóc mơ, trên cùng ngày tháng vật vờ. Thân em rồi hoang phế, lê theo thời gian giông gió, thôi cũng đành cúi xuống cho mộng đời thoát đi.

Một đời đổ cho tình yêu, từng đêm dòng nước mắt,

2424

Page 27: Cánh hoa duyên kiếp

sẽ nâng niu đời nhau đớn đau, anh, sẽ cho nhau đời nhau xót xa, em, dắt đưa nhau mối hận đời người. Trả lại nước mắt cho mình đời son sắt,thôi rồi em cũng mấtcho tình cúi đầu. Một mình đi mãi trênđường dài không thấy,Ai người quen tôi đấy,bao giờ đời sẽ vui?

Bài không tên số 8 Chiều xuống ru hồn người bềnh bồng.

Chiều không im gọi người đợi mong. Chiều trông cho mềm mây ươm nắng, nắng đợi chiều nắng say, nắng nhuộm chiều hây hây. Ngày đi qua vài lần buồn phiền. Người quen với cuộc tình đảo điên. Người quên một vòng tay ôm nhớ. Có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ bằng hôm nay.

Vắng nhau một đêm càng xa thêm ngàn trùng. Tiếc nhau một đêm rồi mai thêm ngại ngùng.Xa nhau rồi tiếc những ngày còn ấu thơ. Lần tìm trong nụ hôn lời nguyền xưa mặn đắng.

Về đâu tâm hồn này bềnh bồng.

25

26

Page 28: Cánh hoa duyên kiếp

Về đâu thân này mòn mỏi không. Về sau và nhiều năm sau nữa, có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ bằng hôm nay.

Bài Không Tên Cuối Cùng Trở Lại Nhớ rất nhiều, câu chuyện đó Ngỡ như là, ngày hôm qua. 

Ôi ước ao, có một ngày Được gặp em, hỏi

chuyện em, lần cuối cùng. 

Vẫn con đường, con đường cũ Vẫn ngôi trường, ngôi trường xưa. 

Mưa vẫn bay, như hôm nào Người ở đâu, mình ở đây, bạc mái đầu. 

Này em hỡi, con đường em đi đó Con đường em theo đó, chắc qua bao lênh đênh. 

Bao gập ghềnh, có làm héo hắt Có dập tắt mất, nét tươi nhuận nụ cười. 

Này em hỡi, con đường em đi đó Con đường em theo đó, đúng đấy em ơi! 

Nếu chúng mình, có thành đôi lứa 

27

Page 29: Cánh hoa duyên kiếp

Chắc gì ta đã, thoát ra đời khổ đau. 

Nếu không còn, được gặp nữa Giữ cho trọn, ân tình xưa. 

Xin gửi em, một lời nguyện Được bình yên, được bình yên, về cuối đời...

Em đến thăm anh đêm 30Em đến thăm anh đêm ba mươi Còn đêm nào vui bằng đêm ba mươi Anh nói với người phu quét đường Xin chiếc lá vàng làm bằng chứng yêu em. 

Tay em lạnh để cho tình mình ấm Môi em mềm cho giấc

ngủ em thơm Sao giao thừa xanh trong đôi mắt ngoan Trời sắp Tết hay lòng mình đang Tết. 

Tháng ngày đã trôi qua Tình đã phôi pha Người khuất xa Chỉ còn chút hương xưa Rồi cũng phong ba Rụng cùng mùa. 

Dòng sông đêm Hồn đen sâu thao thức Ngàn vì sao mọc Hay lệ khóc nhau Đá buồn chết theo sau Ngày vực sâu Rớt hoài xuống hư không Cuộc tình đau. 

28

Page 30: Cánh hoa duyên kiếp

Bây Giờ Tháng Mấy

Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?lênh đênh ngàn mây trôi êm đềmChiều nay nếu em đừng hờn dỗi,trách nhau một lời thôiTâm hồn mình đâu lẻ đôi .

Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?Anh đi tìm màu hoa em

càiChiều nay nhớ em rồi và nhớáo em đẹp màu thơ,môi tràn đầy ước mơ

Mai đây anh đưa em đi về,mưa giăng chiều nắng tàncho buốt lạnh chúng mình.Em ơi, thôi đừng hờn anh nữa,nhìn nhau buồn vời vợi,để mùa đông buốt giá bờ vai mềm .

Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?Anh đi tìm mùa xuân trên đờiMùa đông chết đi rồi mùa xuânmắt em đẹp trời saocho mình thương nhớ nhau.

29

Page 31: Cánh hoa duyên kiếp

Giọt Lệ Cho Ngàn Sau  Lối rêu xưa sẽ mờ dấu chân ngườiNgười buồn cho mai sau, cuộc tình ta tan mauThoáng như chiếc là vàng bayMùa thu qua mùa thu qua hững hờNhìn nhau cho thêm đau, nhìn nhau cho mưa mauMưa trên nụ cườiMưa như ngẹn lời lệ nào em sẽ khóc ngàn sau

Với đôi tay theo thời gian tôi cònMột trời mây lang thang,

một mình tôi lang thangLá vẫn rơi bên thềm vắngtừng thu qua từng thu qua võ vàngNhìn nhau cho thêm đau, nhìn nhau cho mưa mauMưa trên cuộc đời mưa như nghẹn lờiLệ này em sẽ khóc ngàn sau....

Một mai khi xa nhaungười cho tôi tạ lỗiDù kiếp sống đã rêu phong rồiGiọt nước mắt xót xaNhỏ xuống trái tim khô một đời tôi tê tái

Lắng nghe muôn cung sầu hắt xuống đờiMột trời tôi thương đau, một trời em mưa mauSống buông xuôi theo ngày thángTừng thu qua vời trông theo đã mờLệ rơi trên tim tôi, lệ rơi trên đôi môiYêu nhau một thời xa nhau một đờiLệ này em nhỏ xuống

30

Page 32: Cánh hoa duyên kiếp

hồn tôiYêu nhau một thời xa nhau một đờiLệ này em nhỏ xuống hồn tôi ...

Kiếp dã tràng   Tác giả: Từ Công Phụng 

Chiều vàng vương gót mỏi ta dừng chân phiêu duLặng nghe sóng gọi ngọt ngàoHàng dừa nghiêng bóng ru nhau thầm thì lời âu yếmDìu nhẹ đôi cánh mềm rã rờiĐàn chim bé nhỏ ngập ngừngNhẹ hương gió đưa về khoảng trời cũMột mình ta đứng nhìn mối tình duyên tan theoNgàn con sóng gào bạc đầuNhẹ sầu lên dấu chân ghi cuộc tình nhòa trên cátLời người nghe đã chợt lạc loàiTrên thân dã tràng tủi phậnHoài công tháng năm xe cát

biển Đông

Thời gian như ngừng trôi giữa chiều tàn tạThầm gọi tên người đã vắng xa phương trờiCuộc tình như cơn lốc mang theo hồn ngườivào trùng dương khép kín u mê ngàn đờiTình người đâu có thấu cho ta?Thân mang kiếp dã tràng đem đời xe tơ duyênTrên bãi cát vàng hão huyềnChợt nghe lớp sóng xô lên đời mình nhiều cay đắngCuộc tình trên tháng ngày muộn phiềnCòn in vết hằn đời mìnhNgười ơi hãy ru tình ta vùi quênThời gian như ngừng trôi giữa chiều tàn tạThầm gọi tên người đã vắng xa phương trờiCuộc tình như cơn lốc mang theo hồn ngườivào trùng dương khép kín u mê ngàn đờiTình người đâu có thấu cho ta?

Thân mang kiếp dã tràng đem đời xe tơ duyên

31

Page 33: Cánh hoa duyên kiếp

Trên bãi cát vàng hão huyềnChợt nghe lớp sóng xô lên đời mình niềm cay đắngCuộc tình trên tháng ngày muộn phiềnCòn in vết hằn đời mìnhNgười ơi hãy ru tình ta ... vùi quên...

Mãi mãi bên em 

Nếu có điều gì vĩnh cửu được Thì em ơi đó là tình yêu chúng ta Bờ môi ngoan, hương tóc rũ vai mềm Từng ngày dài hồn anh mãi tương tư Gọi tên em lòng náo nức đêm mơ Anh mơ sẽ bên em cho đến tận cuộc đời 

Nếu có điều gì vĩnh cửu được Thì em ơi đó là tình yêu chúng ta Rồi mai đây anh sẽ đón em về Mở cửa hồn em vào đó rong chơi Em có thấy tình anh ngát hương hoa Ngây ngất mãi một đời vì

em thôi 

Đôi khi có những mùa giông bão qua đây Em thấy đời là những hư hao Này em, đừng dấu muộn phiền trong mắt sâu Đừng giấu bàn tay trong tóc mây Hãy tựa đầu lên vai anh Em sẽ thấy mùa xuân về rất nhẹ Từ trái tim anh nồng nàn yêu em 

Nếu có điều gì vĩnh cửu được Thì em ơi đó là tình yêu chúng ta Bờ vai ngoan, hương tóc xõa buông mềm Tình rạt rào như dòng suối vây quanh Dù mai đây hương mùa cũ phôi pha Anh vẫn sẽ yêu em như ngày trẻ dại 

Nếu có điều gì vĩnh cửu được Thì em ơi đó là tình yêu chúng ta Dù mai đây trăng có úa bên thềm Và ngày buồn thu tàn kéo

32

Page 34: Cánh hoa duyên kiếp

qua đây Rồi mùa đông vội vã đến bên ta Anh giữ mãi lời nguyền cùng bên em

Mắt lệ cho người tình 

Mưa soi dấu chân em qua cầuTheo những cánh rong trôi mang niềm đau.Ðời em đã khép đi vội vàngTình ta cũng lấp lối thiên đàngNhư cánh chim khuất ngàn, như cánh chim khuất ngànCòn mong còn ngóng chi ngày yêu dấuMưa soi dấu chân em qua cầuTheo những cánh rong trôi mang niềm đauThời nào yêu hết trái tim buồn, lời nào yêu hết trái tim buồnXin giữ trong mắt lệ, xin

giữ trong mắt lệNhòa theo từng gót chân người xa vờiMưa âm thầm buổi chiều thổn thứcSẽ nhạt nhòa từ ngàn năm nữa như em khóc hồn nhiênNỗi muộn phiền ngày tàn hơi thởEm thấy không cõi đời vô vọng.Xin em hãy cho tôi tạ tình, khi em đã đi qua khoảng đời tôiDù một khoảng khắc sớm phai tànVà lệ em rớt trên môi nhạtÐôi mắt em rất buồn, đôi chúng ta rất buồnVạn câu tình cũ, xin gửi cho đời...

33

Page 35: Cánh hoa duyên kiếp

Mùa Thu Mây Ngàn Chiều nay có mùa thu đi vềBuồn vương mây ngàn giăng khắp lốiMùa thu bơ vơ đến bên trờiRu tóc em suối nguồnGọi hồn hong gió thu buồn

Ngày mai chúng mình xa nhau rồiCầm tay em nhìn sao không nóiChiều nay mưa bay khắp phố nhỏMưa ướt đôi vai mềmBùn lầy lấm gót chân em

Thu nay mây ngàn còn giăng mãi bên trờiMùa thu lưu luyến bóng dáng anh đi

Đêm nay bên thềm cầm em khẽ nóiNgày mai anh đi rồiAnh có buồn gì không?

Buồn không hỡi người đã đi rồiTìm đâu những ngày vui êm ấmNgười đi theo năm tháng khôn cùngThương mắt em hay buồnNhìn mùa thu chết bên song

34

Page 36: Cánh hoa duyên kiếp

Như ngọn buồn rơi 

Như mùa thu trút lá vàng ngậm ngùi em khóc cho tuổi thơ qua mau hồn nhiên cũng rơi khỏi tầm tay với xa trên từng thung lũng buồn em lệ nhòa trên tóc 

Trên từng thung lũng buồn từng thung lũng buồn mùa thu đã trở mình trên gót nhỏ dìu em đến người bằng vòng tay nâng niu hạnh phúc 

Trên từng cơn lốc mềm hồn em đã ngủ vùi trong tiếng thở tình tôi cũng mù theo cơn lũ nào là lần em đã khóc cho tình yêu 

Em như ngọn buồn rơi 

tuổi thơ ngây đã xếp chân môi hồng em rơi vào đời tôi tình yêu em khôn lớn trong dịu dàng ôi nỗi dịu dàng nào đã ngời sáng trên môi người 

trên từng cơn lốc xoay đời thuyền tình đã đắm trong vòng tay u mê dù ta có đi trên nghìn thu đắng cay trên từng nỗi khốn cùng nhưng tình đôi ta biết bao giờ nguôi 

Trên ngọn tình sầu 

35

Page 37: Cánh hoa duyên kiếp

Trên ngọn tình sầu - Tuấn Ngọc) 

Hạnh phúc tôi hạnh phúc tôi Từ những ngày con nước về Ngoài trời mưa mau ngoài trời mưa mau Tay vuốt mặt không cùng Bầy sẻ cũ hom hem Chiều mái xám rêu xanh Trời êm cao chân nhỏ Cũng không về trên dòng sông tội lỗi 

Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh Môi thâm khô từ thuở định hôn người Ngày tháng hạ khi không mà trở rét Giọt nắng vàng lung linh màu lạnh ngắt Sao khi không người ngoảnh mặt kiêu sa 

Chiều qua đó chân ai còn ríu rít âm thưa 

Lời ai ru như mơ cho trời xuống thật gần Người trông ngóng hương đưa mùi mái tóc đêm mưa Nhẹ theo lá oan khiên lả tả mái hiên người 

Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh Còn dế buồn tự tử giữa đêm sương Bầy sẻ cũ cũng qua đời lặng lẽ Em ở đó bờ sông còn ẩm cát Con sóng tình vỗ mãi một âm quen...

36

Page 38: Cánh hoa duyên kiếp

Tuổi xa người 

Một chiều êm tay đan tay dìu nhau trên lối Đưa em đi nhè nhẹ vào đời, Bằng vòng tay tôi nâng niu mùa thu thức giấc Đưa em vào ngày tháng vỗ về 

Kể từ em, đem cô đơn mặc lên phố vắng Khi em mang nụ cười cõi đời Từng chiều rơi Nghe như cõi lòng mình tê tái Ngỡ ơn đời còn gọi tên nhau 

Ngày đó khi một lần một lần tiếng hát Đồng lõa đưa em vào vùng trời lấp lành Bằng những cánh sao trời đầy đôi mắt ứa trìu mến Em, em xa dần ngàn đời hoang vắng Tôi đi về buồn chung kẽ tóc 

Bước chân này Còn trọn kiếp hoang vu 

Một mình đi Lang thang trong mùa đông rét mướt Nghe bơ vơ hồn mình lạc loài Buồn dày lên trên dung nhan của tuổi Nghe tháng ngày hằn vết đời mình 

Trời mùa đông hong khô đi niềm tin sỏi đá Trên đôi tay này mình còn gì Và dòng sông trôi đi vô tình mang tất cả Cuộc đời này của người hay tôi 

Và dòng sông Trôi đi vô tình mang tất cả Cuộc đời này của người hay tôi

37