12
BÀI 29 BÀI 29 Tiết 117: Tiết 117: (Trích “Trưởng giả học làm sang”) Mô- li-e

ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC

  • Upload
    lilia

  • View
    43

  • Download
    0

Embed Size (px)

DESCRIPTION

BÀI 29. Tiết 117:. ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC. (Trích “Trưởng giả học làm sang”). Mô-li-e. ÔNG GIUỐC-ĐANH MẶC LỄ PHỤC (Trích “Trưởng giả học làm sang) Mô-li-e. Tiết 117. I. Đọc – chú thích:. 1. Tác giả:. - PowerPoint PPT Presentation

Citation preview

Page 1: ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC

BÀI 29BÀI 29

Tiết 117:Tiết 117:

(Trích “Trưởng giả học làm sang”)

Mô-li-e

Page 2: ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC

Tiết 117 ÔNG GIUỐC-ĐANH MẶC LỄ PHỤC(Trích “Trưởng giả học làm sang)

Mô-li-e

I. Đọc – chú thích:

1. Tác giả:

- Mô-li-e (1622 – 1673) là nhà soạn kịch nổi tiếng của Pháp. - Ông là tác giả của những vở hài kịch: Lão hà tiện, Trưởng giả học làm sang, Người bệnh tưởng,…

G. Mô-pa-xăng (1850-1893)

2. Tác phẩm:

Văn bản trên là lớp kịch kết thúc hồi II của vở kịch “Trưởng giả học làm sang”(5 hồi).

Page 3: ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC

Trưởng giả học làm sangTrưởng giả học làm sang

5 hồi

Hồi VHồi IVHồi IIIHồi II Hồi I

Lớp 5Lớp 4Lớp 3Lớp 2Lớp 1

Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục

Page 4: ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC

Tiết 117 ÔNG GIUỐC-ĐANH MẶC LỄ PHỤC(Trích “Trưởng giả học làm sang)

Mô-li-e

I. Đọc – chú thích:

II. Đọc - hiểu văn bản:

1. Cảnh Ông Giuốc-đanh trước khi mặc lễ phục:

- Ông Giuốc-đanh: ở thế chủ động chuyển sang thế bị động, do:

+ Thích ăn diện nhưng không có kinh nghiệm.

+ Nông nỗi, dễ bị lừa.

+ Có tiền, muốn trở thành người sang nhưng quê mùa, ngu dốt.

- Bác phó may: ở thế bị động chuyển thành chủ động nhờ đánh trúng vào tâm lí học đòi làm sang của ông Giuốc-đanh.

Page 5: ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC

Tiết 117 ÔNG GIUỐC-ĐANH MẶC LỄ PHỤC(Trích “Trưởng giả học làm sang)

Mô-li-e

I. Đọc – chú thích:II. Đọc - hiểu văn bản: 1. Cảnh Ông Giuốc-đanh trước khi mặc lễ phục:2. Cảnh sau khi ông Giuốc-đanh mặc lễ phục:

- Ông Giuốc-đanh:

- Tay thợ phụ: là một kẻ ranh mãnh, đã dùng mánh khoé nịnh hót theo phép tăng cấp, đánh trúng tâm lí học đòi làm sang của ông Giuốc-đanh, để moi tiền.

* Ghi nhớ: SGK/122

+ Về tâm lý: cực kỳ vui sướng, hãnh diện.

+ Về hành động: liên tục thưởng tiền.

Rất khao khát được “làm sang” nên sẵn sàng chìa tiền ra để mua lấy mấy cái danh hảo.

Page 6: ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC
Page 7: ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC
Page 8: ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC

BÀI 31BÀI 31

Tiết 125:

Page 9: ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC

TT VĂN BẢN TÁC GIẢTHỂ LOẠI

GIÁ TRỊ NỘI DUNG CHỦ YẾU

1

2

3

4

5

Vào nhà ngục Quảng Đông

cảm tác

Phan Bội Châu

Thơ thất ngôn bát cú Đường luật

Phong thái ung dung, đường hoàng và khí phách kiên cường, bất khuất của chí sĩ yêu nước Phan Bội Châu.

Đập đá ở Côn Lôn

Phan Châu Trinh

Thơ thất ngôn bát cú Đường luật

Hình tượng lẫm liệt, ngang tàng của người anh hùng cứu nước dù gặp bước nguy nan nhưng vẫn không sờn lòng đổi chí.

Muốn làm thằng Cuội

Tản ĐàThơ trữ tình

lãng mạn bảy chữ

Tâm sự của một con người bất hòa sâu sắc với thực tại tầm thường, xấu xa, muốn thoát li bằng mộng tưởng.

Hai chữ nước nhà

Trần Tuấn Khải

Song thất lục bát

Nhà thơ muốn bộc lộ cảm xúc và khích lệ lòng yêu nước, ý chí cứu nước của đồng bào.

Nhớ rừng Thế LữThơ tám

chữ

Mượn lời con Hổ bị nhốt ở vườn bách thú để diễn tả sâu sắc nỗi chán ghét thực tại tầm thường, tù túng và niềm khao khát tự do mãnh liệt.

Page 10: ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC

6

7

8

9

10

Ông đồVũ Đình

LiênThơ năm

chữ

Qua tình cảnh đáng thương của ông đồ, tác giả thể hiện niềm cảm thương chân thành trước một lớp người đang tàn tạ và nỗi tiếc nhớ cảnh cũ người xưa.

Quê hương Tế HanhThơ tám

chữ

Bức tranh tươi sáng, sinh động về một làng quê miền biển, trong đó nổi bật lên hình ảnh của người dân chài và sinh hoạt lao động làng chài. Qua đó, thể hiện tình yêu quê hương trong sáng, tha thiết của nhà thơ.

Khi con tu hú

Tố HữuThơ lục

bát

Lòng yêu cuộc sống và niềm khao khát tự do cháy bỏng của người tù cách mạng trong cảnh tù đày.

Tức cảnh Pác Bó

Hồ Chí Minh

Thất ngôn

tứ tuyệt

Tinh thần lạc quan, phong thái ung dung của Bác trong cuộc sống cách mạng đầy gian khổ ở Pác Bó.

Ngắm trăng Hồ Chí Minh

Thất ngôn

tứ tuyệt

Tình yêu thiên nhiên đến say mê và phong thái ung dung của Bác Hồ ngay cả trong cảnh tù ngục cực khổ tối tăm.

Page 11: ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC

11

12

13

14

Đi đườngHồ Chí Minh

Thất ngôn tứ tuyệt

Từ việc đi đường núi đã gợi ra chân lí đường đời: vượt qua gian lao chồng chất sẽ tới thắng lợi vẻ vang.

Chiếu dời đô Lý Công Uẩn

Nghị luận – Chiếu

Phản ánh khát vọng của nhân dân về một đất nước độc lập, thống nhất, đồng thời phản ánh ý chí tự cường của dân tộc Đại Việt đang trên đà lớn mạnh.

Hịch tướng sĩ

Trần Quốc Tuấn

Nghị luận – Hịch

Tinh thần yêu nước nồng nàn của dân tộc ta trong cuộc kháng chiến chống ngoại xâm.

Nước Đại Việt ta

Nguyễn Trãi

Nghị luận – Cáo

Có ý nghĩa như bản tuyên ngôn độc lập, khẳng định nước ta là một nước có nền văn hiến lâu đời, có lãnh thổ riêng, phong tục riêng, có chủ quyền, có truyền thống lịch sử; kẻ xâm lược nhất định thất bại

Page 12: ÔNG GIUỐC- ĐANH MẶC LỄ PHỤC

15

16

Bàn luận về phép

học

Nguyễn Thiếp

Nghị luận – Tấu

Mục đích của việc học là để làm người có đạo đức, có tri thức, góp phần làm hưng thịnh đất nước, chứ không phải để cầu danh lợi. Muốn học tốt phải có phương pháp.

Thuế máuNguyễn Ái

QuốcNghị luận Vạch trần bộ mặt giả dối, tàn nhẫn

của chế độ thực dân

a) Sự khác biệt nổi bật về hình thức nghệ thuật giữa các văn bản thơ trong các bài 15, 16 và 18, 19:

- Cả 3 văn bản thơ ở bài 15, 16 đều thuộc thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật. Đây là thể thơ điển hình về tính quy phạm của thể thơ cổ, với số câu chữ được hạn định, với luật bằng trắc, phép đối, quy tắc gieo vần rất chặt chẽ.

- Còn các văn bản thơ ở bài 18, 19 thì khác hẳn, hình thức linh hoạt, phóng khoáng, tự do hơn nhiều. Mặc dù vẫn tuân thủ một số quy tắc: số chữ trong các câu bằng nhau, có vần, có nhịp nhưng các quy tắc đó không quá chặt chẽ tới mức gò bó như thơ Đường luật. Hình thức thơ mới khá linh hoạt, tự do: số câu không hạn định, lời thơ tự nhiên, gần lời nói thường, không có tính chất ước lệ, không công thức khuôn sáo, cảm xúc nhà thơ được phát biểu chân thật…