22
Tác Gi: HThanh EM CÒN MONG ĐỢI Phn 4 - Xuân Nghi ơi i! Ngi trước thm đọc báo, KhLy quay đầu ra sau gi Xuân Nghi: - Xuân Nghi ơi! Ba hn chín vía Xuân Nghi văn cơm vi... mui. - Con qu! Xuân Nghi lên ti, cô véo tay bn. - Mi làm gì mà gi ta như gi hn vy? - Ai bo ta gi mun khn cmà mi không chu lên tiếng. - Tôi đang nu cơm, chHai. - Tri! Nu cơm thì vo go bt lên bếp thì xong, có gì đâu mà lâu lc? Xuân Nghi xtrán bn: - Mi nói hay quá, sao lúc nãy không xung nu đi. - Xí! Hôm nay đến lượt mi xung bếp chb. Ta nhc nhmi mà. - Được ri bà cnon. Mi gi ta lên đây làm gì? Nói đi! - Mi xem đi. - Tdưng đưa báo cho ta làm gì? - Mi đọc tin tuyn người đi. Xuân Nghi cm báo lên xem, cô quay sang KhLy. - Có mc tuyn nhân viên tim nail ln mi m. - ! - Mi định đến đó h? KhLy gt gù: - Phi! - Sao vy? ChchThy, mi làm tt mà. Tim mi lương cũng đâu có cao. www.vuilen.com 68

Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

  • Upload
    others

  • View
    0

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Phần 4

- Xuân Nghi ơi ới!

Ngồi trước thềm đọc báo, Khả Ly quay đầu ra sau gọi Xuân Nghi:

- Xuân Nghi ơi! Ba hồn chín vía Xuân Nghi về ăn cơm với... muối.

- Con quỷ!

Xuân Nghi lên tới, cô véo tay bạn.

- Mi làm gì mà gọi ta như gọi hồn vậy?

- Ai bảo ta gọi muốn khản cổ mà mi không chịu lên tiếng.

- Tôi đang nấu cơm, chị Hai.

- Trời! Nấu cơm thì vo gạo bắt lên bếp thì xong, có gì đâu mà lâu lắc?

Xuân Nghi xỉ trán bạn:

- Mi nói hay quá, sao lúc nãy không xuống nấu đi.

- Xí! Hôm nay đến lượt mi xuống bếp chứ bộ. Ta nhắc nhở mi mà.

- Được rồi bà cụ non. Mi gọi ta lên đây làm gì? Nói đi!

- Mi xem đi.

- Tự dưng đưa báo cho ta làm gì?

- Mi đọc ở tin tuyển người đi.

Xuân Nghi cầm báo lên xem, cô quay sang Khả Ly.

- Có mục tuyển nhân viên ở tiệm nail lớn mới mở.

- Ừ!

- Mi định đến đó hả?

Khả Ly gật gù:

- Phải!

- Sao vậy? Chỗ chị Thủy, mi làm tốt mà. Tiệm mới lương cũng đâu có cao.

www.vuilen.com 68

Page 2: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Vấn đề không phải là lương cao.

- Vậy thì là gì?

Khả Ly thở dài:

- Lần trước mi thấy rồi đó , Quế Minh cô bạn đỏng đảnh của Ninh Tuấn đã gây hấn với ta.

- Thì đã sao?

- Ta nghĩ cô ta còn quay lại tìm ta.

- Mi sợ hả?

- Có gì đâu mà sợ. Ta chỉ thấy ngại thôi.

Xuân Nghi nhăn trán:

- Sao lại ngại? Mi nói mà ta chẳng hiểu.

- Lần trước, mi không thấy cô ta quậy tưng lên sao? Cô ta không phải tay vừa đâu.

- Nhưng chị Thủy đã giải quyết xong rồi.

- Lần đó chị Thủy đã giúp ta, ta rất cảm kích, nhưng cũng vì lẽ đó mà ta quyết đến nơi khác làm. Nếu Quế Minh đến đó mà không thấy ta, cô ấy sẽ không quậy đâu.

- Mi nói cũng phải, nhưng tự dưng ta và mi làm khác chỗ, ta không muốn. đâu.

Khả Ly buồn buồn:

- Ta cũng như mi vậy nhưng phải đổi chỗ làm thôi.

- Ừm! Vậy để ta nói với chị Thủy cho. Mà ta nghĩ chị Thủy sẽ có cách giải quyết mà.

- Ta không muốn phiền chị ấy. Hơn nữa, ta đến chỗ khác làm còn vì né một người.

Mi nói Ninh Tuấn hả?

- Phải.

Xuân Nghi nhăn trán:

www.vuilen.com 69

Page 3: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Anh ta có gì đâu mà mi né. Ta thấy anh ấy... dễ thương thí mồ.

- Trời đất! Ta chưa từng thấy ai như mi à. Tự dưng đi khen một gã con trai dễ thương.

- Anh ấy điển trai thật chứ bộ.

- Xời! Hắn mà biết mi khen hắn như vậy thế nào hắn cũng đu dây thép hà.

Xuân Nghi lườm bạn:

- Mi cứ vậy không hà. Ta thấy anh ấy được đó chứ. Bữa Quế Minh gây chuyện, ta thấy anh ấy chỉ bênh vực mi thôi.

- Họ đóng tuồng bộ mi không biết sao?

Xuân Nghi gãi gãi đầu:

- Ta đâu nhận ra điều đó.

- Hắn là một tên xảo quyệt. Ai mà biết hắn nghĩ gì?

- Ta chỉ thấy mi có quá thành kiến với anh ta thôi. Người tốt như vậy mà cũng bị mi đưa vào sổ đen.

Khả Ly xua tay:

- Mi đừng có bênh vực anh ta. Nghe đến là ta thấy ghét rồi.

Xuân Nghi lắc đầu:

- Người mà mi ghét chắc xúi quẩy lắm.

- Nè! Mi có biết anh ta là bạn của Thiên Kim không? Ta đã gặp anh ta lần đi dự sinh nhật nó.

Xuân Nghi nhún vai:

- Vậy hả? Ta đâu có vé dự sinh nhật đó đâu mà biết.

- Mi lại nữa rồi. Tự dưng lại đổi màu.

- Thì mi nói đi. Anh ấy là bạn của Thiên Kim thì sao?

- Ta sợ mẹ ta sẽ tìm được ta qua bạn bè nên ngay cả hắn, ta cũng phải né.

Xuân Nghi chép miệng:

www.vuilen.com 70

Page 4: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Mi làm như anh ấy nhiều chuyện lắm vậy. Cứ nghĩ xấu cho người ta rồi ghét người ta.

- Nè! Sao mi nói tốt cho hắn không vậy? Ê! Đừng nói là mi... để ý anh ta nha.

- Bậy bạ quá đi! - Xuân Nghi la làng - Mi bậy bạ vừa nha.

- Bậy bạ mà trúng tùm lum tà la.

- Chết mi rồi. Mi “cảm” anh ta rồi đó.

Xuân Nghi lườm bạn:

- Mi đúng là bệnh thế kỷ. Mi nghĩ ta dễ yêu dễ thích người khác như vậy sao?

- Ai biết đâu được à?

- Mệt mi quá. Tự dưng chuyển đề qua ta.

Khả Ly ra vẻ người lớn.

- Tại ta lo cho hạnh phúc của mi chứ bộ.

Xuân Nghi trề môi:

- Xời! Cám ơn nha. Mi lo cho mi kìa, ở đó mà nhiều chuyện.

- Ta có gì mà phải lo? Ta ở giá, đến già vô chùa ở là xong.

- Vậy sao? Nói được là làm được nha.

- Hãy đợi đấy.

Chỗ làm mới cũng thích hợp với Khả Ly. Thẩm mỹ viện này khá lớn. Đây

cũng là cơ hội để cô thử sức đó chứ.

Một ngày làm việc trôi qua, Khả Ly thu xếp đồ chuẩn bị về. Vừa ra đến cổng, cô đã nghe:

- Hello!

www.vuilen.com 71

Page 5: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Quay lại, Khả Ly chau mày khi thấy Ninh Tuấn đang cười, vẫy tay chào cô. Anh tiến về phía cô:

- Sao chúng ta có duyên quá vậy?

Ngỡ Ninh Tuấn theo dõi mình, Khả Ly khó chịu:

- Sao tôi đi đâu, anh cũng đi theo hết vậy? Anh ám tôi hoài làm sao tôi chịu nổi?

Ninh Tuấn phân bua:

- Í đừng nói vậy chứ! Tôi đâu có đi theo cô. Tại chúng ta có duyên nên mới gặp được nhau đó chứ.

- Anh làm ơn dẹp cái cách tán tỉnh cũ rích đó đi, bây giờ chẳng ai xài tới đâu.

- Cái gì? Cô cho rằng tôi “tán” cô hả?

- Chứ gì nữa? Nè! Tôi nhắc cho anh nhớ nhé. Anh đã có bạn gái rồi đó. Tôi không muốn vướng thêm rắc rối đâu.

Ninh Tuấn cười:

- Cô thú vị thật đấy. Kịch bản là cô, diễn viên là cô mà đạo diễn cũng là cô. Sao cô tự tin quá vậy? Ai mà để ý đến cô làm gì mà cô lo tôi “tán” cô. Cỡ cô không có vé đâu.

Khả Ly trợn mắt:

- Anh dám khi dể tôi hả?

- Hổng có à. Mà nè! Cô mà đóng phim hả, nên chọn vai ác, phản diện, cô khỏi hóa trang luôn.

- Trời đất ơi! Tên khùng này ăn trúng gan hùm hay sao mà dám nói với cô như vậy chứ? Dám bảo cô dữ ư? Hừm! Cô sẽ cho hắn thấy cô dữ thế nào?

Trừng mắt nhìn anh, cô nghiến ngầm:

- Tôi hung dữ vậy thì sao? Nếu biết tôi dữ thì anh nên tránh xa tôi đi, đồ đáng ghét.

- Tuy cô dữ, nhưng tôi lại thích cảm giác mạnh.

- Anh đúng là đồ quỷ! Ăn nói trơ trẽn. Tôi không hiểu cô Quế Minh kia thích anh ở chổ nào nữa.

www.vuilen.com 72

Page 6: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Vì tôi đẹp trai.

- Ọe! Anh đu dây thép cao quá coi chừng té rụng răng bây giờ. Lúc đó anh thành người rụng răng móm sọm, coi chừng cô ta bỏ anh đó.

Ninh Tuấn nheo nheo mắt:

- Sao cô ác miệng quá vậy?

- Hừm! Tôi chưa trù ẻo anh ế vợ là may cho rồi đó.

- Xời! Cô mà có trù cũng không linh nghiệm đâu. Tôi điển trai, phong độ như vầy mà sợ ế sao?

Khả Ly cong môi:

- Anh mà có may mắn lấy được vợ thì chỉ vài ngày là cô ấy trốn đi vì cái tính đáng ghét của anh.

- Nè! Cô độc miệng như vậy bộ không sợ ế sao?

- Tôi mà có ế cũng không đến lượt anh quan tâm. Nhiều chuyện.

- Tại tôi có lòng tốt muốn quan tâm cô thôi.

- Anh rảnh thì lo cho thân mình đi. Lòng tốt của anh có cho thêm vàng thì tôi cũng không thèm nhận đâu.

Nhìn vẻ mặt kênh kênh, môi trề trề của Khả Ly mà Ninh Tuấn muốn đặt lên đó... nụ hôn gì đâu ấy. Con gái ở đâu mà đẹp không thể tả nhưng khổ một nỗi là cô ta quá ư hung dữ.

Ninh Tuấn chợt rùng mình. Cô ta mà biết anh đang nghĩ những điều bất chính này chắc cô xé anh ra thành trăm mảnh cho xem.

- Nè! Anh nhìn tôi lâu rồi đó.

Ninh Tuấn giật mình. Anh quê quê:

- Nhìn đâu mà nhìn.

- Bộ mắt anh con đậu con bay hả? Mắt chăm chăm nhìn tôi nhưng mục tiêu thì ở hướng khác.

Ninh Tuấn chép miệng:

- Ai mà nhìn cô làm gì? Mà nếu tôi có... sơ ý nhìn qua thì cô cũng nên vui trong dạ chứ.

www.vuilen.com 73

Page 7: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Mắc mớ gì tôi phải vui?

- Lâu lâu mới có người ngắm cô phải vui chứ.

Khả Ly bặm môi:

- Vui cái đầu anh. Đồ chảnh chọe! Sao tôi cứ gặp anh hoài vậy?

Như sực nhớ ra, anh hỏi:

- Nè! Cô đến đây làm gì vậy?

Khả Ly liếc mắt:

- Anh đâu phải anh Hai của tôi. Tại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh?

- Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả lời tôi một câu là cô bị á khẩu hả?

Khả Ly nổi giận. Hắn đúng là quá đáng mà. Nói một câu là moi móc một câu. Kiếp trước chắc nghề của hắn là bán lưỡi câu à.

Khả Ly dứ dứ nắm đấm vào mặt Ninh Tuấn. Cô rít giọng:

- Tôi không muốn trả lời bất cứ câu hỏi nào của anh.

Ninh Tuấn nhún vai:

- Vậy thì thôi.

Khả Ly chợt quay vào trong rồi hỏi:

- Nè! Anh có thường đưa Quế Minh đến đây làm móng không vậy?

Ninh Tuấn làm khó:

- Tại sao tôi phải trả lời câu hỏi của cô?

- Anh...

Ninh Tuấn nhướng mắt trêu tức:

- Gậy ông đập lưng ông.

- Đập! Đập cái đầu anh. Đàn ông gì mà ích kỷ đi hơn thua với phái nữ.

- Tại phụ nữ đó là cô, nếu là người khác thì tôi đâu có như vậy. Mà nè! Nếu mà cô hiền một chút chắc là dễ thương lắm, mà thiên hạ còn thái bình nữa.

www.vuilen.com 74

Page 8: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Nghe cách nói của hắn mà Khả Ly ghét cay ghét đắng. Hắn làm như cô dữ lắm vậy. Cũng tại hắn thấy ghét nên cô mới vậy chứ bộ. Chứ thật ra cô cũng dễ thương lắm mà.

Sực nhớ ra, Khả Ly hắng giọng:

- Tôi không rảnh đứng đây tiếp chuyện với anh.

Rồi cô nảy ra ý đe dọa:

- Nè! Nói cho anh nghe. Tiệm nail này mới mở đó.

Ninh Tuấn gật gù:

- Tôi biết.

- Ông chủ ở đây còn rất trẻ lại đẹp trai nữa.

Ninh Tuấn nhướng mắt. Cô ta lại muốn bày trò gì đây? Cô ta làm sao mà biết chủ của tiệm nail này chứ?

Ninh Tuấn chép miệng:

- Cô chắc là chủ ở đây đẹp trai mà còn trẻ chứ?

Khả Ly lên giọng:

- Tôi dám chắc với anh luôn.

- Tôi lấy gì để tin cô.

- Tôi và ông chủ này là bạn. Hôm nay tôi đến đây... chơi nè.

- Vậy sao?

Ninh Tuấn chợt tủm tỉm cười. Anh nghĩ gì không ai hiểu.

- Cô nói chuyện này với tôi làm gì?

- Tôi bật mí cho anh biết chuyện này nhé.

Khả Ly cố làm ra vẻ bí hiểm:

- Anh ta đang kén vợ đấy.

- Cô nói ông chủ à?

- Phải!

www.vuilen.com 75

Page 9: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Thì sao? Đâu có liên quan gì đến tôi.

Khả Ly chép miệng:

- Sao lại không liên quan? Anh ta để ý tất cả các cô gái vào đây làm móng. Nếu thấy vừa ý, anh ta sẽ tán tỉnh ngay.

- Vậy à!

- Quế Minh của anh cũng không ngoại lệ.

Ninh Tuấn gật gật đầu. Thì ra cô ta có ý này. Anh cười:

- Tôi chẳng lo mấy chuyện đó đâu. Mà cô quan tâm tôi quá há.

- Í, bậy nè! Ai thèm quan tâm anh làm gì! Tôi chỉ thấy lo lo vì sợ anh sẽ mất bạn gái.

- Cô đúng là người tốt. Cám ơn nha nhưng tôi không cần. Tôi rất tin tưởng bạn gái của mình.

Khả Ly quê quê. Cô tiếp:

- Xời ơi! Tôi biết anh tin cô ấy nhưng ông chủ ở đây rất đẹp trai, ga lăng, lịch sự hơn anh gấp trăm lần. Cô gái nào mà chẳng xiêu lòng.

- Vậy cô có bị trúng... đạn “tình” chưa?

Khả Ly khựng lại. Cô xua tay:

- Sao anh lại chuyển đề qua tôi? Tôi và anh ta là bạn mà. Vấn đề là ở Quế Minh kìa. Anh đừng để cô ấy đến làm móng nữa.

- Cô ấy đến đây đâu phải để làm móng. Cô ấy là…

Khả Ly cắt ngang lời anh:

- Cô ta là ai cũng thế thôi. Anh đừng để cô ta tiếp xúc nhiều với ông chủ tiệm này.

- Vậy tôi sẽ nghe lời cô.

- Phải đó. Nhớ nha, từ nay đừng đưa cô ấy đến đây nữa.

- Tôi biết rồi. Cám ơn cô nha.

Khả Ly xua tay:

www.vuilen.com 76

Page 10: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Khỏi. Anh nhớ lời tôi là được rồi. Thôi, tôi đi nhé.

- Chưa nói xong mà.

- Tôi nói vậy là đủ rồi đó. Phần sau anh tự lo đi.

- Nhưng...

- Ráng mà giữ bạn gái đó.

- Tôi...

Ninh Tuấn chưa kịp nói thêm thì Khả Ly đã chạy mất. Ninh Tuấn cười rũ rượi:

- Trời ơi! Chắc tôi cười đến chết mất. Tự dưng được xem màn hài kịch miễn phí. Đúng là hay thật.

Khả Ly thì cố đi thật nhanh. Nãy giờ cô tốn công hù dọa là để Quế Minh đừng đến chở cô làm. Nếu không, lại đụng độ cho xem.

- Tính tính tính tình tang tang tang cuộc đời mình như chiếc thuyền nan.

Trôi, nó trôi bềnh bồng. Đi đến Tokyo, nhìn thấy chú...

- Rảnh quá há!

Đang hát ngon lành, Khả Ly mất hứng vì có tiếng người phía sau. Quay lại, Khả Ly ngạc nhiên khi thấy Quế Minh:

- Là cô sao?

Khoanh tay trước ngực, Quế Minh kênh kiệu:

- Cô có biết giờ này là giờ làm việc không?

Khả Ly chau mày:

- Giờ làm việc hay giờ nghỉ gì thì liên quan đến cô à?

Quế Minh cười nửa miệng.

- Cô vào đây làm bao lâu rồi?

www.vuilen.com 77

Page 11: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Mắc mớ gì đến cô?

- Cô cứ trả lời tôi đi.

- Tôi vào đây làm sau khi tiệm này khai trương hai ngày.

Quế Minh nhướng mắt:

- Vậy là đã hai tuần rồi, đúng không?

- Phải!

- Cô làm ở đây vào khoảng thời gian đó, vậy cô có biết chủ tiệm nail này là ai không?

Khả Ly nhăn nhó:

- Nè! Sao cô cứ hỏi tôi hoài vậy? Tôi có nhiệm vụ trả lời cô sao?

- Đúng vậy.

- Xời! Cô tưởng mình là ai vậy? Đến làm móng thì lo làm đi. Cô định trả thù riêng hả?

Quế Minh hất mặt:

- Tôi mà thèm trả thù một người dở hơi như cô sao?

Khả Ly trợn mắt:

- Cái gì? Cô bảo ai dở hơi?

- Cô đó.

- Mắt cô bị đau hay miệng bị trúng độc mà sao ăn nói vô duyên vậy hả?

Quế Minh khinh khỉnh:

- Cô không chịu mình dở hơi à? Vậy tôi hỏi cô, cô vào đây làm đã hai tuần, cô có biết chủ cửa tiệm này là ai không?

Khả Ly vênh mặt:

- Sao lại không biết? Ông chủ ở đây là... bạn của tôi:

Quế Minh cười lớn:

- Vậy sao?

www.vuilen.com 78

Page 12: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Trời ạ! Ngay cả việc chủ tiệm này là nam hay nữ mà cô cũng không biết. Vậy mà còn xưng danh là bạn của chủ. Tôi mắc cỡ giùm cô đấy.

Khả Ly quê quê, cô cong môi:

- Bộ cô biết hay sao mà nói tôi?

- Không những biết mà tôi còn rành nữa.

Khả Ly trề môi:

- Cô xạo vừa thôi!

- Tôi mà xạo cô sao? Nói cho cô biết cửa tiệm này là... của tôi.

- Sao?

Khả Ly nghe mà lùng bùng lỗ tai. Cô ta nói chơi hay nói thật vậy? Nhìn mặt cô ta không có vẻ gì là nói dối. Trời ơi! Sao Khả Ly lại xúi quẩy như vậy. Chạy tới chạy lui lại chui ngay vào rọ. Lần này là từ chết tới bị thương.

Quế Minh hắng giọng:

- Sao hả, cô giật mình rồi chứ gì?

Khả Ly cong môi:

- Có gì đâu mà giật mình. Tôi đến đây làm công ăn lương. Miễn sao chủ trả tiền là được. Tôi không cần biết chủ là ai.

- Vậy sao? Cô nói nghe mạnh lắm. Tôi nói thẳng cho cô biết nhé. Tôi vốn đã không ưa cô. Bây giờ cô lại làm công cho tôi. Tôi bảo đảm cô không được yên ổn.

- Cô dọa tôi hả. Nếu đây là chỗ làm tốt thì tôi sẽ ở lại. Còn chủ mà... cà chớn thì tôi nghỉ.

Quế Minh cười đắc ý:

- Cô nói nghe rất hay.

- Hứ!

- Nhưng cô vẫn còn quên một chuyện. Cô đã ký hợp đồng nửa năm. Nếu cô có tiền bồi thường thì cứ việc đi.

- Cô.

www.vuilen.com 79

Page 13: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Khả Ly cứng họng. Cô đúng là tận số thật rồi. Lần này cô chết chắc. Sao cô ngốc đến nỗi đi ký hợp đồng mà không tìm hiểu chủ là ai. Lần trước cô gặp Ninh Tuấn, sao hắn chẳng nói gì hết? Hắn cũng đưa cô vào bẫy sao? Lần đó hắn biết rõ cô... nổ là quen với chủ, vậy mà hắn cũng chẳng nói gì. Hừm! Hai người này thâm độc như nhau vậy. Cô thật xúi quẩy khi là tầm ngắm của họ.

Khả Ly nghe mà muốn bật khóc. Phải cố lắm cô mới ngăn được nước mắt.

- Nửa năm chứ gì? Tôi sẽ chịu đựng cô nửa năm.

- Cô chịu được sao?

- Hừm! Người ngay thì chẳng sợ gì cả.

Quế Minh gật gật đầu:

- Khả lắm! Để tôi xem cô chịu đựng được bao lâu? Nè! Chỉ mỗi chuyện lúc nãy là tôi có thể trừ lương cô rồi.

Khả Ly bất bình:

- Cô đừng có vô lý nha. Lúc nãy tôi làm gì sai mà cô đòi trừ lương tôi?

- Tôi bỏ tiền ra là để thuê cô, cô lại ở không rời ca hát. Tôi không thể trừ lương cô à?

Khả Ly nhăn trán:

- Cô quá đáng vừa thôi. Lúc nãy tiệm vắng Khách nên tôi mới ngồi không? Mấy người kia cũng vậy, sao cô không nói?

- Đơn giản vì họ biết nịnh nọt tôi chứ không đối đầu với tôi.

- Cô…

Quế Minh vênh mặt:

- Cô tức lắm chứ gì? Tức thì làm gì tôi đây?

Khả Ly tức muốn bật khóc. Biết người ta chơi mình mà chẳng làm được gì hết. Khả Ly đành chịu đựng.

- Được. Trừ lương chứ gì, cô cứ trừ cho đã đi!

Khả Ly nổi giận, cô đi nhanh ra phía trước.

- Á!

www.vuilen.com 80

Page 14: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Cô la lên khi đã đâm sầm vào đó. Ngẩng nhanh đầu lên, cô mắng mỏ:

- Đi không thấy đường hay sao mà đụng vào người ta vậy?

- Tôi...

Nhận ra Ninh Tuấn, cô càng giận hơn:

- Tại sao anh cứ mang điềm không lành đến cho tôi vậy hả? Anh đúng là sao chổi, đồ đáng ghét, khó ưa!

Ninh Tuấn ngơ ngác:

- Tự dưng sao cô mắng té tát vào tôi vậy?

- Anh đó! Tôi còn muốn nguyền rủa anh nữa kìa.

Ninh Tuấn gãi gãi đầu. Nhìn cái vẻ nghệch ra của anh mà Khả Ly giận sôi máu. Cô nạt lớn:

- Anh tránh ra đi. Làm ơn đừng lảng vảng trước mặt tôi.

- Nè! Cô kia!

Quế Minh ra đến. Cô hầm hầm:

- Cô có biết mình đang hỗn với ai không hả?

- Anh ta là ai thì mặc kệ.

- Anh Tuấn là chồng sắp cưới của tôi. Được xem là chủ của cô đó.

Khả Ly nghe ấm ức không thể tả. Họ ỷ là chủ là muốn ức hiếp cô thế nào cũng được sao? Họ xem cô là gì mà lại đối xử với cô như vậy?

Khả Ly mím môi.

- Anh ta có là chủ hay không thì chẳng liên quan gì đến tôi. Tôi đến đây làm thuê. Tôi chỉ cần làm xong nhiệm vụ của mình.

Quế Minh cười:

- Cô nói nghe có lý lắm. Nhiệm vụ của cô là chiều nay sắp xếp lại các bộ móng và lau dọn tiệm.

Khả Ly chau mày:

- Cô có nhầm không vậy? Tôi đến đây là làm nail chứ đâu phải dọn dẹp.

www.vuilen.com 81

Page 15: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Trong hợp đồng đâu có ghi rằng cô chỉ làm nail. Cô dưới quyền tôi, cô phải làm.

Khả Ly bực đến phát khóc. Ninh Tuấn chen vào:

- Sao em lại làm vậy? Em phải để cô ấy làm đúng nhiệm vụ của mình chứ?

- Nó xấc láo với anh như vậy mà anh còn lên tiếng bênh vực nó sao?

- Có gì mà xấc láo? Em dùng từ nghe ghê quá.

Quế Minh bực bội:

- Anh đừng có ra mặt bênh nó. Anh khiến em ghét nó hơn đấy.

- Sao em lại có thành kiến với cô ấy quá vậy?

Khả Ly chen vào:

- Tôi không cần anh chen vào chuyện của tôi. Hai người đừng có làm bộ làm tịch kẻ đánh người xoa. Các người xem Khả Ly này là con ngốc sao?

Quế Minh nghiến ngầm:

- Đó! Anh thấy chưa? Nó có xem anh ra gì đâu!

Ninh Tuấn lắc đầu:

- Thôi đi! Hai cô đừng có đối đầu nhau nữa, chẳng hay ho gì cả.

Khả Ly làm dữ:

- Nếu anh có bản lĩnh thì... dạy cô bạn gái của anh đi. Làm ơn ăn ở có đức một chút.

Quế Minh nổi cáu:

- Cô muốn chết hả?

Khả Ly hất mặt:

- Hứ! Cô đừng có lớn tiếng, tôi chẳng sợ đâu. Những điều cô muốn tôi sẽ làm. Để tôi xem cô ức hiếp tôi bao lâu.

Khả Ly bỏ đi. Lòng cô tức tối không thể tả. Xem ra cô chẳng được yên ổn trong những ngày sắp tới.

Ninh Tuấn tỏ vẻ khó chịu:

www.vuilen.com 82

Page 16: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Sao em có thể làm như vậy chứ?

- Em nói cho anh biết. Anh càng bênh vực nó thì em càng ghét nó. Em sẽ biến nó thành osin.

- Em...

Ninh Tuấn tức tối. Anh cũng bỏ đi. Quế Minh giận dữ.

Xuân Nghi kêu lên khi nghe Khả Ly kể lại. Cô bất bình:

- Sao cô ta ác quá vậy? Xem người làm thuê là osin sao?

Khả Ly thở dài:

- Số ta thật xui quẩy. Ta đã cố né mà vẫn phải đối đầu với cô ta.

- Mi hiền quá! Mi phải làm cho ra lẽ chứ.

- Làm cho ra lẽ ư? Mi nói nghe hay quá. Mi bảo ta phải làm gì đây?

- Mi không phản Khảng được sao? Ngay ngày mai, mi hãy nghỉ đi.

Khả Ly chép miệng:

- Mi đừng có nói hay! Còn bản hợp đồng, ta phải chịu cô ta hai tháng đó.

- Tức thật! Cô ta nắm đằng cán rồi. Đúng là con hồ ly đáng ghét.

Khả Ly buồn bã:

- Dường như số ta luôn gặp chuyện lận đận hay sao ấy. Cố né địch mà địch cứ ngay trước mặt.

Xuân Nghi cũng bất bình thay bạn:

- Cô ta đúng là quá thật. Mà tên Ninh Tuấn kia sao chẳng có chút uy nào vậy? Có một cô bạn gái mà cũng lo không nổi, mở cửa chuồng cho cô ta... cắn bậy.

Khả Ly phì cười:

www.vuilen.com 83

Page 17: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Mi nói gì nghe ghê vậy?

- Ta nghe chuyện mi bị cô ta ức hiếp là ta nổi nóng lên rồi. Ta mắng như vậy là ít rồi đó.

- Thôi kệ đi! Ta chịu được mà.

- Mà nè! Nghe mi nói thì Ninh Tuấn rất hay bênh vực mi hả?

Khả Ly nhăn trán:

- Mi đừng nhắc đến anh ta. Ta ghét hắn còn hơn ghét Quế Minh nữa.

- Sao vậy?

- Nếu lần đó hắn chịu nói cho ta biết cửa tiệm đó là của Quế Minh thì ta đâu có ký hợp đồng. Hắn cố tình để ta rơi vào bẫy để tiện cho họ... trả đũa ta. Ta hận hắn thấu xương.

- Ta thấy mi quá có thành kiến với anh ấy rồi đó. Ta thấy anh ấy là người tốt đó chứ.

Khả Ly liếc mắt:

- Mi có gặp anh ta lần nào đâu mà bảo tốt.

Xuân Nghi hơi khựng:

- Ờ! Thì ta chưa gặp nhưng nghe mi kể, ta đoán thế.

- Mi hay à! Ta gặp mặt hắn hoài mà còn chưa biết lòng dạ hắn thế nào.

- Vậy mà ta biết. Linh cảm phụ nữ không bao giờ sai đâu.

Khả Ly lắc đầu:

- Tên Ninh Tuấn mà nghe mi nói mấy câu này chắc hắn mừng lắm. Ta chưa từng thấy ai như mi, xem kẻ ác là người tốt.

- Ta thấy mi mới lạ đó. Ai đời người tốt lại bị mi xem là kẻ ác. Mi có... quý nhân giúp đỡ mà không biết.

Khả Ly trề môi:

- Xời! Hắn là quý nhân hả? Hắn là... “sâu chín đầu” thì có. Lúc thì tốt, lúc thì xấu chẳng ai hiểu nổi.

www.vuilen.com 84

Page 18: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Mi đừng có quá khó tính được không? Ta thấy tội nghiệp Ninh Tuấn thật đấy. Thật xúi quẩy khi quen một người như mi.

- Mi bị bệnh hả Xuân Nghi? Sao bênh vực người ngoài hoài vậy? Mi đừng quên ta mới là bạn của mi đấy.

- Ai không biết mi là bạn của ta? Bạn thì bạn nhưng đâu phải chuyện gì ta cũng bênh mi. Ta bênh vực lẽ phải.

Khả Ly liếc mắt:

- Mi làm như ta hoàn toàn sai vậy? Ta đến đó làm, mang bao điều ấm ức, giờ về đây tâm sự với mi, ai ngờ mi lại vậy.

- Ta nói mi nghe! Ta cũng bất bình lắm. Nhưng chuyện nào ra chuyện nấy, Quế Minh mới là người phá mi chứ Ninh Tuấn đâu có tội gì?

Khả Ly bực bội:

- Ta không nói với mi nữa. Hễ mở miệng ra là mi nói hắn là người tốt. Vậy ta là kẻ xấu?

- Ta chỉ phân tích cho mi thấy thôi.

- Vậy ta cám ơn mi.

Xuân Nghi lắc đầu:

- Ta thấy mi ghét Ninh Tuấn dữ lắm rồi đó.

- Chuyện này không cần mi nhận xét. Ta và hắn là hai vì sao chổi.

- Nhiều lúc hai vì sao chổi lại hòa hợp vào nhau.

- Trời đất!

Khả Ly véo hông bạn:

- Mi bị điên hả? Nói bậy bạ không hà.

- Bậy bạ đâu. Ý trời biết đâu mà đoán.

Khả Ly xua tay lia lịa:

- Mệt mi quá! Ta không thèm nói với mi nữa.

Khả Ly đi nhanh vào trong. Xuân Nghi cười cười:

www.vuilen.com 85

Page 19: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Biết mắc cỡ mà bày đặt mắng mỏ tôi.

Buổi sáng Khả Ly đang làm cho Khách thì Quế Minh ra tới. Cô hắng

giọng:

- Khả Ly! Cô để tôi làm!

Khả Ly nhướng mắt:

- Nhưng tôi làm sắp xong rồi.

- Xong gì mà xong! Cô làm cho Khách mà lại ẩu như vậy sao?

- Ẩu ư?

- Cô xem đi! Màu lem hết rồi kìa!

Quế Minh cố tình đẩy nhẹ tay Khả Ly làm cô làm hư móng tay của khách. Cô ta la làng:

- Cô làm gì vậy? Hư hết rồi?

Khả Ly quýnh lên:

- Tôi xin lỗi. Tôi lỡ tay.

- Lỡ sao? Cô làm hư, cô phải bồi thường.

- Tôi...

Quế Minh chen vào:

- Cô đứng lên đi!

Dù biết Quế Minh cố tình chơi mình nhưng Khả Ly vẫn cố chịu đựng.

Quế Minh ngồi vào chỗ, cô liếc mắt:

- Bộ cô mới vào làm sao hả? Thấy khách bị hư móng mà không biết pha thuốc rửa đem ra sao?

- Có sẵn rồi mà. Chén thuốc màu xanh đó.

www.vuilen.com 86

Page 20: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Cô đi pha cái khác đi. Chén đó để lau không nên dùng. Cô xuống kho lấy đi.

- Kho ư?

Quế Minh nhăn trán:

- Cô lanh lẹ một chút dược không?

- Được. Tôi đi lấy.

Rõ ràng là Quế Minh muốn chơi cô mà. Vừa lấy xong thuốc rửa, Quế Minh lại bảo Khả Ly pha màu mà lại xuống tận kho. Rồi lại chạy tới chạy lui lấy dụng cụ, Khả Ly muốn rụng rời cả chân. Cô có muốn than cũng không biết than với ai. Bụng đói meo, Khả Ly choáng váng cả mặt mày.

Cố đợi đến trưa để nghỉ, ai ngờ Quế Minh lại kiếm chuyện:

- Nè! Trưa nay cô ở lại để dọn dẹp tiệm.

- Sao?

- Lúc nãy cô đã làm hư móng của khách, cô phải làm bù.

- Cái gì? Rõ ràng là lúc nãy tại cô đẩy tay tôi chứ đâu phải lỗi do tôi.

Quế Minh hất mặt:

- Cô đổ lỗi cho tôi sao? Rõ ràng là ai cũng thấy cô làm. Trưa nay cô phải làm bù.

Khả Ly phùng má:

- Rõ ràng là cô muốn trả đũa tôi.

Quế Minh cười nửa miệng:

- Thì ra là cô cũng biết chuyện này. Nhưng cô biết thì sao, cô làm gì được tôi?

- Cô…

- Tức lắm chứ gì? Cô làm gì được tôi?

- Cô đừng hiếp người quá đáng chứ.

- Tôi thích vậy thì sao? Tôi là chủ, tôi có quyền.

www.vuilen.com 87

Page 21: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Khả Ly tức không thể tả. Cô nghiến ngầm:

- Được. Tôi chịu đựng cô. Nhưng cô nhớ đó đi, cô không đắc ý được bao lâu đâu.

- Tôi đâu cần lâu, chỉ cần hai tháng này thôi.

- Tôi nhịn cô.

- Vậy thì trưa nay cô thi hành nhiệm vụ đi.

- Hứ! Trời hại mới chết chứ người hại chẳng sao đâu. Tôi chẳng sợ.

Quế Minh cười lớn:

- Cô cũng hay lắm, có chí khí.

- Hứ!

- Vậy thì ráng mà làm đi.

Khả Ly ấm ức lắm nhưng đành cố chịu đựng. Hai tháng sẽ qua nhanh thôi.

Đến trưa mọi người đi ăn trưa, còn Khả Ly thì lủi thủi ở lại dọn dẹp. Bụng cô đói meo nhưng chẳng có thời gian để ăn.

Khả Ly thở dài:

- Sao số mình xúi quẩy quá vậy? Nhiều chuyện đến cùng một lúc. Nhớ lúc trước khi còn trong vòng tay của mẹ, mình đâu có khổ như vầy. Mẹ ơi! Chắc giờ này mẹ lo cho con lắm. Con thật có lỗi.

Những giọt nước mắt lăn dài trên má, Khả Ly nghe nhoi nhói vùng tim.

- Khả Ly! Chị ăn cơm trưa nè.

Khả Ly sáng mắt:

- Em có mua giùm chị sao?

Mỹ Linh tươi cười:

- Có người gởi cho chị chứ không phải em.

Khả Ly nhướng mắt:

- Em nói ai vậy Linh?

www.vuilen.com 88

Page 22: Ph - Xbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi4.pdfTại sao tôi phải trả lời câu hỏi của anh? - Sao cả lời nói mà cô cũng tiết kiệm? Bộ trả

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Bí mật.

- Vậy chị không ăn đâu. Chị không biết nguồn gốc.

- Thì chị cứ xem như em mua đi.

- Sao mà xem như được? Chẳng phải em vừa bảo có người mua cho chị sao?

Mỹ Linh chép miệng:

- Có người biết chị bị uất ức nhưng không tiện ra mặt. Họ thấy... thương cho chị nên mua tặng chị hộp cơm. Chị đừng phụ lòng người ta.

Khả Ly xua tay:

- Chị không ăn đâu, em không nói cho chị biết người đó mà.

- Tại người ta không cho em nói mà. Chị ăn đi. Lát nữa, bà Minh vào, bả sai vặt chị nữa đấy.

- Nhưng...

- Thôi, chị ăn đi. Mai mốt em nói cho chị biết người đó.

Khả Ly gật gù:

- Vậy chị tạm xem như hộp cơm này của em nha.

- Được rồi. Chị ăn mau đi. Bụng kêu om sòm rồi kìa.

Khả Ly quê quê. Cô cười:

- Nó đòi ăn cơm đấy.

- Vậy mà chị còn Khách sáo.

Khả Ly cười. Đúng là hên. Cô đang đói meo lại được hộp cơm gà. Quá tuyệt!

www.vuilen.com 89