24
Tác Gi: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MNG Phn 3 MHnh lên tiếng: - Mày định tính svi tên này thế nào hNga? - Tao đang không vui nên hn ta phi te tua. Thúy Nga búng tay mt cách điu ngh, mt nhóm thanh niên cao to lôi tên thanh niên vô tình đụng phi eo cô ra trước ca vũ trường đánh tơi thn xin tha: - Không phi tôi cý, ti tôi vp nên vô tình chm phi eo cô. Mà tôi có biết cô là con gái đâu. Tôi chthy được lưng cô thôi. Cô cht nhbdng ca mình lúc này, ăn mc cnhư con trai li mt màu đen thui. Lan Anh che ming cười: - Tkhi mi bước vào vũ trường ta ctưởng con quái vt nào trong rng amazon mi xut hin. Cô nhìn Lan Anh bng na con mt: - Bmi mun ttơi như tên này h? Lan Anh lc tay: - Thôi! Tha cho ta. Tâm Như quan tâm: - Sao mi hóa trang khó coi vy Nga? - Ta hóa trang như vy để khi bphát hin đó mà. Tóc cô được qun kĩ trong chiếc nón kết tht bi. Áo thun đen tay dài xăn lên đến khuu tay. Qun thun đen dài. Màu đen y làm bt lên làn da trng hng rng rca cô. MHnh lên tiếng: www.vuilen.com 49

Phần 3 Mbookserver.vuilen.com/book/tinhanhcoimong/tinhanhcoimong... · Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG Tim cô chợt xôn xao, nó đang nhảy múa nhưng cô thì

  • Upload
    others

  • View
    0

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Phần 3

Mỹ Hạnh lên tiếng:

- Mày định tính sổ với tên này thế nào hả Nga?

- Tao đang không vui nên hắn ta phải te tua.

Thúy Nga búng tay một cách điệu nghệ, một nhóm thanh niên cao to lôi tên thanh niên vô tình đụng phải eo cô ra trước cửa vũ trường đánh tơi tả hắn xin tha:

- Không phải tôi cố ý, tại tôi vấp nên vô tình chạm phải eo cô. Mà tôi có biết cô là con gái đâu. Tôi chỉ thấy được lưng cô thôi.

Cô chợt nhớ bộ dạng của mình lúc này, ăn mặc cứ như con trai lại một màu đen thui.

Lan Anh che miệng cười:

- Từ khi mi bước vào vũ trường ta cứ tưởng con quái vật nào trong rừng amazon mới xuất hiện.

Cô nhìn Lan Anh bằng nửa con mắt:

- Bộ mi muốn tả tơi như tên này hả?

Lan Anh lắc tay:

- Thôi! Tha cho ta.

Tâm Như quan tâm:

- Sao mi hóa trang khó coi vậy Nga?

- Ta hóa trang như vầy để khỏi bị phát hiện đó mà.

Tóc cô được quấn kĩ trong chiếc nón kết thật bụi. Áo thun đen tay dài xăn lên đến khuỷu tay. Quần thun đen dài. Màu đen ấy làm bật lên làn da trắng hồng rạng rỡ của cô.

Mỹ Hạnh lên tiếng:

www.vuilen.com

49

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Nhìn bộ dạng của mi chắc là lại đu dây trốn hả?

- Ừ! Nếu không thì làm sao đi được.

Cả nhóm vỗ tay:

- Chị Nga chịu chơi thật.

Ông chủ vũ trường bước đến gần Thúy Nga:

- Lâu rồi bác mới thấy con đến.

Cô nhoẻn miệng cười:

- Con cám ơn bác đã giải quyết chuyện tên xấu xa ấy.

- Không có gì, chuyện nhỏ ấy mà.

Cô nháy mắt ông:

- Bác đừng nói với chị con là con đến đây nha.

- Ừ! Bác không nói với chị con đâu bác chỉ gọi điện thoại cho ba con biết thôi.

- Bác làm vậy con quậy tung cái vũ trường này của bác luôn.

- Bác đùa thôi, con để cho bác làm ăn với chứ.

- Giàu xụ như bác khỏi làm cũng đâu có sao.

- Thôi! Bác đi công chuyện chút xíu, con chơi vui vẻ nha, nhớ là về sớm để ba con lo đó.

- Dạ! Bác nhớ đừng cho ba và chị con biết.

Cô nói với theo ông, khi ông đã đi ra cửa vũ trường. Lan Anh lên tiếng:

- Mi đi thay đồ khác đi, rồi ra nhảy cho vui.

- Bọn mi nhảy trước đi, ta vào thay đồ rồi ra sau.

Tâm Như và Mỹ Hạnh đang nhảy bên cạnh Sơn Tùng và Thành An. Lan Anh gián mắt vào Sơn Tùng, cô nghĩ thầm:

- Là anh ấy sao?

www.vuilen.com

50

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Tim cô chợt xôn xao, nó đang nhảy múa nhưng cô thì bất động. Thúy Nga vỗ vai cô:

- Ra nhảy nhanh lên.

Sơn Tùng chợt không hiểu sao mình cứ ngắm mãi Thúy Nga, còn cô thì nhảy một cách hứng thú. Giờ đây mái tóc cô được buộc thật cao, dáng người thanh mảnh nhỏ nhắn trong chiếc váy ngắn và áo hai dây ôm sát người tuyệt đẹp. Lan Anh hỏi cô:

- Mi thấy anh đang nhảy đằng kia có phải làm chủ của siêu thị ở quê của ta không Nga?

- Mi nói gì ta không nghe được tiếng nhạc ồn quá.

- Thôi! Không có gì. Mi nhảy đi.

Ông Thanh Nam về nhà, hỏi bà vú:

- Thúy Nga ngủ chưa vú?

- Cô ba ngủ rồi và không chịu ăn gì cả.

Ông lên phòng cô gõ cửa:

- Thúy Nga! Con ngủ chưa?

Ông lấy chìa khóa mở cửa phòng vì nghĩ là cô vẫn còn thức. Vào phòng cô, ông nhẹ giọng:

- Ba biết con chưa ngủ, sao con lại bướng bỉnh vậy, con không chịu ăn ba đau lòng lắm.

Ông vẫn không nghe cô trả lời, ông tiếp:

- Con định không nói chuyện với ba hả?

Lần thứ hai vẫn là sự im lặng. Ông kéo chăn ra thì thấy cái gối ôm, ông cắn chặt môi:

- Lại trốn đi nữa rồi, thật chẳng ra thể thống gì cả.

Thúy Ngân thấy ông hấp tấp ra khỏi nhà, cô gọi to:

- Ba! Ba đi đâu vậy?

www.vuilen.com

51

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Ông quay lại:

- Con có biết Nga đi đâu không?

- Ba nói gì vậy em con ngủ trong phòng mà.

- Con vào phòng nó thì sẽ biết, để gạt mọi người em con lấy chăn đắp cho chiếc gối ôm, để lên gối nằm y như thật vậy.

Cô biết lần này lớn chuyện rồi, cô gọi điện thoại ngay cho Thúy Nga, cô nghe tín hiệu:

- Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.

Cô lầm bầm:

- Lần này Thúy Nga sẽ khó mà yên ổn được.

Ông bảo Tân tài xế:

- Đưa ông đi tìm Thúy Nga.

Tân ngơ ngác:

- Biết ở đâu mà tìm ông?

- Con tệ quá, đến các vũ trường chứ đi đâu.

Thúy Ngân nhanh chân chạy đến gần ông:

- Con cũng muốn đi nữa.

Tân tài xế mở cửa xe cho ông và cô, ông nhìn đồng hồ, mặt cau có:

- Mười một giờ ba mươi rồi mà vẫn chưa về, lần này ba sẽ không tha cho Nga đâu.

Tân và cô ngồi yên không ai dám lên tiếng nói giúp Thúy Nga lời nào. Thúy Ngân cầm điện thoại lên, ông lớn giọng:

- Con định gọi cho Nga hả cất ngay điện thoại cho ba.

Tân rảo khắp các vũ trường nhưng vẫn không tìm được Thúy Nga, Thúy Ngân đề nghị:

www.vuilen.com

52

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Hay là mình về đi ba, em con chắc đã về nhà rồi.

- Con không hiểu em con bằng ba đâu. Tân! Còn một vũ trường nữa sao con không lái xe đến đó.

- Vũ trường Trúc Lan hả ông?

- Ờ!

Thúy Ngân chen vào:

- Vũ trường đó là bạn của ba, em con không dám đến đó đâu ba ơi.

Ông lý giải:

- Con không biết em con tinh ranh cỡ nào đâu, chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất.

- Nhưng em con đến đó thì bác ấy đã gọi điện thoại cho ba biết rồi.

- Con nên nhớ người ta mở vũ trường ra là để tìm khách chứ có ai muốn đuổi khách bao giờ.

Nhạc disco trong vũ trường đang sôi động bỗng nhiên tắt hẳn. Mọi người ai cũng ngạc nhiên. Thúy Nga lớn tiếng:

- Ai làm mất hứng thú của tụi này vậy?

Ngay lúc đó, ông Thanh Nam bước ra:

- Người này nè.

Cô chạy núp sau lưng nhóm bạn của cô, giọng ông đầy ẩn ý:

- Con trốn vì sợ hả? Con gái của ba cũng biết sợ nữa sao?

Cô từ từ bước ra:

- Ba ơi! Con sai rồi.

Ông lớn giọng:

- Mau theo ba về.

Thúy Ngân đến kéo tay cô:

www.vuilen.com

53

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Đi về nhanh đi em.

Ngồi trên xe, tất cả đều không nói câu nào cả, không khí căng thẳng vô cùng Thúy Nga lo sợ:

- Lần này mình te tua rồi.

Ngồi trên xe, tất cả đều không nói câu nào cả, không khí căng thẳng vô cùng. Thúy Nga lo sợ:

- Lần này mình te tua rồi.

Cô nghĩ thầm:

- Có khi nào ba trói mình trong phòng không cho ăn, không cho uống không. Có khi nào còn tệ hơn nữa là ba thả kiến vào trong nhà kho rồi trói mình đưa vào đó không.

Cô nghĩ ra rất nhiều hình phạt mà ba cô sẽ áp dụng nên đến nhà rồi cô vẫn không hề hay biết. Tân mở cửa xe:

- Mời ông và cô xuống xe.

Cô nhanh chân chạy lên lầu, ông gọi lại:

- Ngồi ở phòng khách cho ba.

Cô chợt tinh quái:

- Dạ! Con buồn ngủ rồi ba ơi, có gì mai mình nói nha ba.

- Con giỏi lắm, làm chuyện như vậy mà coi như không có gì hả?

- Ba ơi! Con biết con sai rồi. Con hứa từ nay con sẽ nghe lời ba.

- Con thử nhớ xem đây là lần thứ bao nhiêu con nói câu này rồi.

Tự nhiên đang ngồi nói chuyện với ông bỗng nhiên cô ngã người ra phía sau, Thúy Ngân lại đỡ:

- Nga. Em có sao không?

Ông cũng cuống lên:

- Em con có sao không? Bị gì sao lại xỉu thế này. Vú ơi! Gọi bác sĩ đến ngay.

www.vuilen.com

54

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Thúy Ngân ngăn lại:

- Chắc tại em mệt do không ăn thôi ba.

- Không được phải kiểm tra ba mới an tâm.

Ông quay sang Tân tài xế.

- Con hãy bế Nga lên phòng.

Tân tài xế trố mắt ngạc nhiên:

- Con hả ông?

- Không lẽ là ông. Không sao đâu con cứ bế Nga đi, ông cho phép.

- Dạ!

Lên đến phòng, Thúy Nga chợt ngồi bật dậy trên chiếc giường ngủ của mình Tân ngạc nhiên:

- Nga…

Cô nhanh miệng:

- Nga cái con khỉ.

Tân nhếch môi:

- Thì ra là mưu kế.

- Anh nói gì khó nghe vậy. Em không khỏe thì xỉu, bây giờ khỏe rồi thì tỉnh queo có gì đâu.

Thúy Ngân than vãn:

- Lần này em khó mà thoát nạn, bác sĩ gần đến rồi đó.

- Vậy thì phải nhờ chị.

- Lại nhờ vả nữa hả. Chị không đồng ý đâu.

- Em năn nỉ chị mà.

- Chị thật hối hận khi lúc nãy thông đồng với em gạt ba, bây giờ phóng lao thì phải theo lao.

www.vuilen.com

55

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Bây giờ phải làm gì đây?

- Em không xuống bếp được, chị hãy xuống dưới lấy nước nóng cho em để em áp vào người cho nóng.

Cô quay sang Tân:

- Anh hãy tìm giúp em vài cái áo ấm cho em mặc để cho ra thật nhiều mồ hôi.

Tân tài xế và Thúy Ngân làm y như kế hoạch của cô.

Bác sĩ cùng ông Thanh Nam lên phòng của cô. Cô diễn y như thật. Thúy Ngân quay về phía vị bác sĩ:

- Thưa chú! Em con nóng cả người mà cứ than lạnh. Mắt thì không mở được.

Cô diễn như thật:

- Lạnh quá! Lạnh quá!

Ông lo lắng cực độ:

- Bác sĩ, con tôi thế nào?

Vị bác sĩ ân cần:

- Không sao đâu ông đừng lo.

Tân đứng nhìn Thúy Nga diễn, anh cười thầm trong bụng:

- Lần sau đạo diễn nào có thiếu diễn viên mình phải đăng kí giúp cô chủ mới được.

Buổi tối, tiệc sinh nhật của Thúy Ngân bắt đầu. Khách mời toàn là giới thượng lưu. Thúy Nga nhìn đồng hồ, lầm bầm:

- Sao bọn nó đến trễ vậy ta?

Thúy Ngân đến gần cô:

- Bạn em chưa đến hả? Vậy chị vào tiếp khách, em đứng đây đón bạn em sẵn đón bạn chị dùm nha.

Cô cong môi:

www.vuilen.com

56

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Thuận tiện quá há?

Thúy Ngân vừa đi vừa quay đầu lại:

- Giúp chị đi, một chút chị làm mai anh chàng đẹp trai cho em.

- Xí! Không thèm. Để dành cho chị đi.

Cô quay qua, thấy Thúy Ngân biến mất, cô chu môi:

- Vô duyên quá đi! Tự nhiên để mình nói chuyện một mình.

Cô uể oải, vặn mình sang một bên, mắt chớp lia lịa:

- Là hắn ta phải không?

Cô dán mắt vào Sơn Tùng, anh lịch sự:

- Chào cô bé! Lâu quá mới gặp lại.

Cô đanh giọng:

- Ê! Tên kia, đi đâu vậy?

Anh nhún vai:

- Dự tiệc sinh nhật.

- Nhưng tôi đâu có mời anh.

- Cô bé không mời nhưng ba của cô bé mời anh.

Anh bước vào cửa, cô lấy tay chặn lại:

- Ba tôi bảo tôi đứng đây để đón anh.

Anh cười tươi:

- Vậy sao không cho anh vào đi cô bé?

Cô lém lỉnh:

- Anh đừng mừng vội, tôi chưa nói hết lời. Ba tôi bảo tôi đón anh ở đây để đuổi anh về đó.

Anh đưa ngón trỏ lên thái dương vờ suy nghĩ:

www.vuilen.com

57

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Sao kì vậy ta? Bác Nam mời mình đến đây để dự tiệc sao lại đuổi về vậy ta?

- Anh thật ngốc, tại bây giờ ba tôi không thích anh đến thì đuổi anh về.

Ngay lúc đó, ông Nam ra cổng, ông vui vẻ:

- Sơn Tùng! Con mới đến hả?

Anh lễ phép:

- Thưa bác! Con mới đến ạ!

Quay sang phía Thúy Nga:

- Sao con lại để tay chặn ngay cửa vậy Nga?

Cô nhanh miệng:

- Dạ! Tại con mỏi tay quá nên để tạm trên cửa ấy mà.

Hướng tia nhìn về phía anh:

- Con đừng cười con gái út của bác nha, mình vào trong đi con.

Anh pha trò:

- Không phải bác bảo Thúy Nga ra đây đợi con sao? Hay là bác bảo Thúy Nga cùng vào ngồi với bọn con luôn.

Ông vui vẻ:

- Nga! Con hãy vào tiếp anh Sơn Tùng và bạn của anh ấy đi con.

Cô chỉ tay vào mặt mình:

- Cái gì! Là con hả ba?

- Ừ! Con phải phụ ba và chị hai tiếp khách chứ.

Cô liếc một cái dài sọc về hướng anh, cô gầm gừ trong cổ họng:

- Đồ chết bầm.

Sơn Tùng cùng nhóm bạn của anh chọn một chỗ thật lý tưởng. Anh lịch sự kéo ghế mời cô ngồi.

www.vuilen.com

58

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Mời cô bé.

Cô đứng ngây ra:

- Cám ơn anh nha, cái ơn này không biết khi nào tôi trả thù nữa.

Anh cười toe:

- Khi nào cũng được, anh sẵn sàng chờ đợi sự trả thù của cô bé.

Ngay lúc đó, nhóm bạn của cô chạy đến, Tâm Như vỗ vai cô:

- Ê quỷ! Lo tiếp mấy anh chàng đẹp trai không thèm ra đón bọn này luôn hả?

Cô nhăn mặt:

- Đẹp trai! Thật tức cười, bộ hôm nay mắt mày có vấn đề hả Như?

Thấy Lan Anh, Sơn Tùng chợt nhớ, nhìn vào cô, anh hỏi:

- Có phải em là con của dì Ngọc Lan phải không?

Lan Anh mừng rỡ:

- Đúng rồi! Mẹ em đã nhượng lại khu đất để anh làm bãi đậu xe đó.

Anh vui vẻ:

- Rất vui khi được gặp lại em.

Thúy Nga cong môi:

- Ê nhỏ! Mi đi sinh nhật chị ta hay đi sinh nhật anh ta. Để ta dẫn bọn mi đi gặp chị ta.

Thúy Ngân đến gần cô, cô chìa tay ra hướng Thúy Ngân:

- Xin trân trọng giới thiệu chị hai của ta.

Mỹ Hạnh xuýt xoa:

- Ôi! Chị đẹp quá! Nghe Thúy Nga kể nhiều về chị nhưng đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy.

Thúy Ngân cười duyên dáng:

www.vuilen.com

59

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Em quá khen rồi, cám ơn em.

Thúy Nga chen vào:

- Chị đẹp thì chị phải hãnh diện lên chứ. Chị của em thì phải tự tin chứ. Ừ! Nói nhỏ cho chị nghe nè, chị đẹp nhưng không bằng em đâu.

Tâm Như chen vào:

- Chị ơi! Hôm nay Thúy Nga không có soi gương hay sao mà tự tin ghê vậy.

Thúy Ngân tiếu lâm:

- Tụi em biết tại sao không? Vì gương nhà chị bị Nga làm vỡ hết rồi.

Mỹ Hạnh đế vào:

- Thôi rồi, Nga nó xấu đến nỗi gương cũng không chịu nổi phải vỡ ra.

Thúy Nga cau có:

- Mọi người cùng nhau ăn hiếp em. Hãy đợi đấy!

Thúy Ngân lên tiếng:

- Các em ngồi chơi nha, chị phải tiếp khách. Nga! Tiếp bạn em đi.

Cô chu môi:

- Biết rồi! Em bo bo xù chị rồi.

Thúy Ngân cười toe:

- Cám ơn em nha.

Sơn Tùng đề nghị:

- Hay là các em ngồi cùng bàn với bọn anh đi.

Thúy Nga nhanh miệng:

www.vuilen.com

60

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Không được!

Cô vừa dứt lời thì thấy cả nhóm bạn của cô đã ngồi ngay xuống bàn của Sơn Tùng. Tâm Như lên tiếng:

- Ngồi đây là quá lý tưởng rồi sao mày không đồng ý vậy Nga?

Mỹ Hạnh chen vào:

- Nga không ngồi thì bọn mình ngồi.

Thúy Nga hàm răng như dính chặt:

- Con quỷ! Mày dám xỏ mũi tao hả?

Lan Anh chen vào:

- Thôi đi! Mỗi người nhịn một câu đi.

Sơn Tùng ngồi cạnh Lan Anh làm mặt cô cứ đỏ bừng lên, tim đập loạn nhịp. Tâm Như đùa:

- Hôm nay mày gặp tiếng sét ái tình hay sao mà mặt đỏ bừng vậy Lan Anh.

Cô thẹn thùng:

- Con quỷ! Ăn nói linh tinh.

Tâm Như bông đùa:

- Cái gì? Mày nói tao ăn nói giống “minh tinh” hả? Cám ơn nha.

Thúy Nga chen vào:

- Mày ăn nói giống “tinh tinh” thì có.

Ông Thanh Nam đến chỗ của cô, nhìn về hướng Sơn Tùng:

- Để bác giới thiệu với con, đây là con gái lớn của bác.

Anh lễ phép:

- Dạ! Con biết rồi ạ!

- Vậy thì con cùng Thúy Ngân làm quen và tìm hiểu nhau đi.

www.vuilen.com

61

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Mọi người đều ngạc nhiên, nhưng người ngạc nhiên nhất là Thúy Ngân, cô lên tiếng:

- Ba! Ba nói gì khó nghe vậy ba?

Ông nhẹ giọng:

- Có gì đâu mà khó nghe, ba chỉ muốn bọn con tìm hiểu thôi. Ba vào trong nghỉ đây.

Thúy Nga đập bàn thật mạnh:

- Con phản đối.

Mọi người đều giật mình vì tiếng động ấy và rất ngạc nhiên.

- Sao Nga lại phản đối? Đâu phải ông muốn cô và anh tìm hiểu đâu? Hay là...

Tâm Như cười cười rỉ vào tai Mỹ Hạnh:

- Không lẽ nhỏ Nga yêu anh chàng này rồi.

Nghe được câu nói đó, Thúy Nga hướng tia nhìn nóng bỏng về phía Tâm Như.

- Mày im đi, không ai nói mày bị á khẩu đâu.

Mỹ Hạnh lên tiếng:

- Rất may là khách mời về hết chỉ còn bọn mình nếu không hôm nay Nga ê mặt lắm. Vì yêu người không nên yêu.

Các cô cứ tự do lên tiếng vì ông Nam và Thúy Ngân đã vào nhà chỉ còn lại bọn cô cùng Sơn Tùng. Bạn của anh cũng đã về hết. Thấy Lan Anh ngồi im không đùa cùng nhóm bạn của cô, anh bắt chuyện:

- Sao trông em có vẻ buồn vậy?

Lời nói của anh đã làm cô càng buồn hơn, anh đâu biết mình đã vô tình làm tổn thương trái tim non nớt kia. Anh tiếp tục:

- Lan Anh! Em không khỏe hả?

Thúy Nga quan tâm:

www.vuilen.com

62

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Mi sao vậy? Bệnh hả? Để ta đưa mi vào phòng ta nghỉ.

Lan Anh buồn hiu:

- Ta không sao đâu.

Cô quay sang anh:

- Anh kia! Anh làm gì mà bạn tôi đang vui vẻ bỗng trở nên buồn xo vậy?

Anh lắc đầu:

- Anh có làm gì đâu.

Mỹ Hạnh chen vào:

- Ê! Mày làm gì bắt nạt anh rể tương lai vậy?

Cô lớn tiếng:

- Anh rể cái con khỉ. Chị hai của tao là thiên nga. Còn anh ta là cóc tía thì làm sao mà xứng được.

Lan Anh đề nghị:

- Tụi bây ở lại vui vẻ nha, tao phải về đây.

Thúy Nga gọi to:

- Anh Tân ơi! Đưa bạn em về giúp đi.

Tân vui vẻ:

- Sẵn sàng.

Thúy Nga đến gần anh Tân tài xế:

- Anh có say không vậy?

Tân nhanh miệng:

- Không say tí nào.

- Vậy thì em an tâm. Lan Anh cậu hãy về nhà nghỉ ngơi đi.

Sơn Tùng lễ phép vào phòng khách chào tạm biệt ông Nam:

www.vuilen.com

63

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Thưa bác! Cháu về ạ!

Ông thân mật:

- Ngày mai, sau khi làm việc xong con nhớ ghé nhà ta chơi nha.

Thúy Nga nhanh miệng:

- Anh ta nhiều việc lắm không có ghé được đâu ba.

Ông lên tiếng:

- Sao con biết vậy. Làm việc thì cũng phải có giờ giấc chứ.

Anh gật đầu:

- Dạ! Mai con sẽ ghé.

Ông bảo:

- Nga! Tiễn anh về đi con.

Cô đành phải thất thểu tiễn anh ra cửa, anh cười cười:

- Tạm biệt nha cô bé.

- Vĩnh biệt anh.

- Em nói gì nghe ghê vậy. Tạm biệt thôi. Chúc cô bé ngủ ngon nha.

- Khỏi chúc, hôm nay gặp anh là tối nay tôi gặp ác mộng rồi.

Tại nhà Lan Anh, Tân đi vòng qua mờ cửa xe cho cô:

- Mời cô xuống.

- Cám ơn anh đã đưa tôi về.

Tân cười tươi:

- Có gì đâu. Là trách nhiệm của tôi mà. Cô chủ tôi bảo tôi đâu dám không làm.

Anh đưa vô lăng đi về, cô buồn hiu đi vào nhà. Cô ngả người ra chiếc nệm dày cộm của mình, ôm mặt khóc:

- Vậy là giấc mơ của mình tiêu tan thật rồi.

www.vuilen.com

64

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Tiếng khóc nghe đau lòng, nước mắt cô cứ chảy, chảy mãi đến khi cô ngủ thiếp lúc nào cũng chẳng biết.

Thúy Nga định về phòng mình ngủ thì nghe tiếng động, cô ngạc nhiên:

- Sao lại có tiếng khóc thút thít vậy kìa. Hay là chị hai xem phim.

Cô đến gõ cửa phòng Thúy Ngân:

Cốc… Cốc…

Thúy Ngân không trả lời, Thúy Nga lên tiếng:

- Chị hai. Sao không tắt tivi vậy?

Cô xoay núm cửa, nhưng:

- Ôi! Sao lại khóa cửa vậy nè!

Cô đành đi xuống tìm vú. Cô hỏi:

- Vú ơi! Chìa khóa phòng của chị hai con có ở đây không vú?

Bà nhỏ nhẹ:

- Không! Mà con tìm chìa khóa chi vậy?

- Dạ! Không có gì.

Bà bảo:

- Muộn rồi, con ngủ đi. Ngủ ngon nha con.

- Cám ơn vú, vú cũng vậy.

Thúy Nga đâu chịu bó tay, cô gọi điện thoại cho Thúy Ngân, nhưng nghe cô tổng đài lên tiếng:

- Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.

Cô lầm bầm:

- Xưa nay, chị hai không bao giờ xem tivi mà ngủ quên cả hay là có chuyện gì rồi? Sao không trả lời, điện thoại cũng không gọi được?

www.vuilen.com

65

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Làm cho cô thêm tò mò. Cô nhẹ nhàng xuống bếp lấy cây thang, cô nhón gót đi và không bật đèn lên chỉ bật đèn của cái đèn pin nhỏ xíu. Cô chợt giật mình:

- Ba! Sao ba chưa ngủ vậy?

Ngay lúc đó, cây thang bị cô làm rơi xuống sàn nhà thật mạnh. Ông hỏi:

- Con làm gì đó? Định trốn đi nữa hả?

Cô quýnh quáng vô ý:

- Dạ! Không có con lấy thang để bắt chuột.

Ông cười cười:

- Con nổi tiếng sợ chuột mà bắt chuột hả? Con không biết cách nói dối thì đừng có nói.

- Dạ! Con lấy thang để nhìn trộm vào phòng chị hai.

Ông trách nhẹ:

- Sao con lại bất lịch sự vậy, con không biết làm vậy là không tốt sao.

Cô nhanh miệng:

- Con làm vậy là tốt đó ba.

- Con làm vậy mà dám là tốt hả?

- Dạ! Tốt lắm ạ. Con chỉ quan tâm chị chút thôi.

- Giờ này đã muộn rồi, chị hai con đã ngủ rồi, con quan tâm chuyện gì?

Cô cố tình không cho ông biết.

- Ba à! Hình như chị hai bị mộng du hay sao đó.

Ông hoảng hốt:

- Con nói gì? Sao con biết.

- Dạ! Con đoán vậy mà.

- Không được phải lên phòng chị hai con mới được.

www.vuilen.com

66

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Cô ngăn cản:

- Không được, người mộng du mà bị giật mình thì nguy hiểm lắm đó ba.

- Ba yên tâm uống trà đi. Mọi chuyện để con lo.

- Con giỏi quá há, mọi chuyện có mặt con thì từ nhỏ thành to từ đơn giản thành phức tạp.

- Ba nói con tệ quá đi. Con sẽ chứng minh cho ba thấy con gái út của ba tài giỏi như thế nào.

- Muốn vậy thì hãy kinh doanh chứng tỏ con đi.

Cô chuyển đề tài:

- Ba ơi! Con buồn ngủ quá, con về phòng ngủ đây, chúc ba ngủ ngon.

Vừa dứt lời cô vọt nhanh lên phòng mình, ông lắc đầu:

- Con bé lớn rồi mà cứ như con nít. Thúy Ngân có bị mộng du như Nga nói không?

Ông cảm thấy có chuyện gì đó khó hiểu, ông nghĩ thầm:

- Chắc tại con bé đùa thôi chứ chị hai nó xưa nay đâu có bệnh mộng du.

Ông lên phòng của Thúy Nga kiểm tra xem cô có trốn không, ông nhìn vào ô cửa nhỏ, thấy cô ngủ ông an tâm. Cô thấy ông nghĩ thầm:

- Ba này! Làm như con thích trốn ra ngoài lắm vậy đó, lắp đặt cả camera và ô cửa ngay cửa phòng mình để tiện quan sát nữa. Thật chẳng tự do tí nào.

Buổi sáng, Thúy Nga gián mắt vào Thúy Ngân, Thúy Ngân ngạc nhiên:

- Em làm gì nhìn chị ghê vậy Nga?

- Tại em thấy chị đẹp nên nhìn thôi.

- Định nhờ chị giúp chuyện gì nữa đây.

- Không phải! Chị cứ nghĩ xấu em gái chị hoài. Nói chị nghe nè. Tối hôm qua sao không tắt tivi mà ngủ vậy?

- À! Tại chị quên.

www.vuilen.com

67

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

Cô nhanh miệng:

- Nói dối quá đi. Hồi tối cả phòng chị ngập như bể bơi luôn.

- Ai làm gì mà ngập?

- Chị chứ ai!

- Chị có làm gì đâu.

- Còn chối nữa hả? Chị khóc phải không?

- Ai nói với em?

- Em nghe. Tại giả bộ hỏi tại sao chị không tắt tivi vậy thôi chứ nhìn vào hai trái nhãn bầm đen của chị là em biết rồi.

Thúy Ngân đưa ngón tay lên miệng mình:

- Suỵt! Em đừng nói cho ba nghe nha.

Cô cười toe:

- A! Thì ra chị hai cũng biết không thành thật với ba nữa.

- Em nhỏ nhỏ được không. Thôi chị đi làm đây. Trưa chị về cho em hộp kẹo socola thượng hạng nha.

- Còn trong tủ lạnh mà.

- Em ăn hết rồi.

- Cái gì chị mới đem về nhiều mà.

- Không tin chị cứ mở tủ lạnh ra xem thì biết. Nếu không mua cho em thì em không đảm bảo là mọi bí mật của chị sẽ được...

Thúy Ngân tiếp lời:

- Được rồi!

- Vậy mới là chị hai tốt bụng chứ.

- Em thực dụng quá đi, có thực phẩm là em trở nên hữu dụng còn không thì em vô dụng.

www.vuilen.com

68

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Cám ơn nha, quá khen. Chị đi làm đi, ba chờ chị kìa.

- Em nhớ không được bật mí bí mật của chị cho ai biết nha.

- Biết rồi mà.

Cô cười tủm tỉm:

- Chị hai bị mình chặn đầu trước mà không hay, mắt của chị chỉ hơi đỏ thôi, mình bảo bầm đen mà cũng tin, đúng là có tật giật mình mà.

Thúy Nga ra vườn hoa chăm sóc những chậu hoa đỗ quyên của mình, cô vừa tưới nước vừa hát.

Bà vú vui vẻ:

- Hôm nay con làm gì mà vui vậy Nga?

- Ngày nào con cũng vui chứ đâu phải chỉ có hôm nay.

- Vú biết rồi. Con chuẩn bị được đi du lịch với ba con và chị hai nên vui hả?

- Không phải con được đi. Mà con bị ở nhà.

- Bị ở nhà sao con vui vậy?

- Ở nhà con được tung hoành sao không vui được.

- Nhưng ba con dặn vú là không cho con bước ra khỏi cửa, lúc nào cũng cho người theo sát con, con không trốn ra khỏi nhà được đâu.

- Con đâu có nói là con trốn nhà đi chơi đâu.

Ngay lúc đó, tiếng kèn reo lên inh ỏi:

Tin... tin...

Bà vú định ra mở cổng, cô đề nghị:

- Vú để con mở cổng cho.

Cô nhanh chân ra cổng, cười tươi:

- Ba và chị hai mới về.

Ông nhìn cô:

www.vuilen.com

69

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Sao con gái ba hôm nay giỏi vậy?

- Con của ba lúc nào cũng giỏi mà.

Vào phòng khách, Thúy Nga nhanh miệng:

- Ba, mua vé máy bay đi Singapo chưa ba?

- Rồi.

Cô nhảy cẫng lên vui vẻ, nhưng cố tình ra vẻ không vui:

- Vậy là con phải ở nhà một mình rồi, buồn quá.

- Con an tâm, con cũng được đi nữa.

Cô trở nên ỉu xìu:

- Ba cho con đi nữa hả?

- Ừ! Con mà ở nhà ba không an tâm.

- Không sao đâu ba, con ở nhà với vú và Tân mà.

- Lần này ba và con đi, chị hai con ở nhà vì chị hai con không được khỏe.

Nãy giờ lo nói chuyện với ông, cô quên ngay chị hai của mình, cô vội chạy lên phòng của Thúy Ngân, cô xoay núm cửa:

- Chị hai! Chị sao vậy?

Cô đến ngồi gần chỗ chị hai cô nằm xấp úp mặt xuống nệm. Cô quan tâm:

- Chị bị bệnh hả?

Giọng Thúy Ngân khàn khàn:

- Chị không sao đâu, em khóa cửa phòng lại đi.

Cô ra đóng cửa lại, thấy nước mắt chị cô rơi cô hoảng hốt:

- Chị hai đau ở đâu hả? Sao không chịu khám bệnh mà về đây. Ba không đưa chị đi hả?

- Không phải, em nghe chị nói nè. Chuyện này chỉ có hai chị em mình biết thôi nha, em hứa là không được nói cho ba nghe.

www.vuilen.com

70

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Dạ! Em hứa.

Thúy Ngân khóc tức tưởi, không nói được thành lời. Thúy Nga lo lắng:

- Chuyện gì vậy chị? Bộ chị bị bạn trai giận hả?

Cô vừa dứt lời, chị cô càng khóc nhiều hơn nữa, hoảng quá cô chỉ biết im lặng nhìn chị hai mình khóc, cô cũng rưng rưng nước mắt. Cô lau nước mắt cho chị mình, an ủi:

- Nín đi chị. Em không biết đã xảy ra chuyện gì với chị nhưng mọi chuyện rồi sẽ qua thôi.

Chị cô đưa lá thư cho cô xem. Cô đọc lá thư:

“Em yêu của anh!

Anh thật sự rất yêu em, em là mối tình đầu tiên của anh, ở bên em, anh thật sự rất hạnh phúc nhưng em ơi hãy tha thứ cho anh, để có được sự nghiệp anh phải xa em. Vì em không thể giúp được gì cho sự nghiệp của anh. Còn cô ấy, tuy không được anh yêu, nhưng cô ấy vẫn giúp đỡ cho anh, thậm chí đưa anh lên nấc thang cao của sự thành công. Thôi thì mình chia tay nha em. Anh chúc em tìm được người khác tốt hơn anh. Và hãy quên anh đi. Anh xin em đừng tìm anh nữa nếu em thật sự muốn tốt cho anh.”

Thúy Nga đọc xong lá thư, cô giận giữ.

- Anh ta không đáng để chị rơi một giọt nước mắt nào cả. Chị nói đi anh ta là ai? Nhà ở đâu? Làm nghề gì? Làm việc ở đâu?

- Anh ta ở bên Mỹ, lúc chị đi du học thì quen anh ta, bọn chị đã quen nhau bốn năm. Anh ấy hứa sau khi chị về Việt Nam sẽ nhờ ba má anh ấy qua nhà mình hỏi cưới chị nhưng...

- Thì ra hôm nay chị khóc là vì chuyện này.

- Hôm qua chị chưa biết chuyện này tại chị thấy lâu quá anh ấy không điện thoại, cũng không mail cho chị nên chị buồn chị khóc. Còn hôm nay, sụp đổ hết rồi, mất hết tất cả rồi. Chị không biết là mình có còn sống nổi nữa không.

- Chị ngốc quá, hắn ta chẳng là gì cả, bên cạnh chị vẫn còn ba, còn em, còn tất cả mọi người. Hãy xem như là giấc mơ đi. Sau khi chị thức dậy thì mọi chuyện sẽ chấm dứt.

www.vuilen.com

71

Tác Giả: Nhi Tuyết TÌNH ANH CÕI MỘNG

- Chị không thể làm được. Bây giờ đối với chị cả bầu trời đều tối mù mịt.

- Bây giờ chị phải phá cho anh ta tiêu tan cả sự nghiệp luôn. Anh ta đang ở gần trường đại học mà chị đã học phải không? Được lắm, em sẽ cho hắn biết thế nào là đau khổ, thế nào là thê thảm.

- Em đừng làm gì hết, anh ta chỉ vì sự nghiệp thôi.

- Chị còn bênh vực cho hắn ta nữa hả. Em sẽ sang Mỹ ngay mới được.

- Chị năn nỉ em đó, đừng làm lớn chuyện, chị không sao đâu.

- Không sao mà chị như thế này hả? Chị cũng ngốc thật, anh ta nói gì chị cũng tin nên bây giờ phải khổ đó. Con trai khó tin lắm.

- Khi em yêu em sẽ biết, lúc nào người ta yêu người ta cũng tin tưởng nhau hết.

- Em đâu có ngốc mà đi yêu, yêu để bị như chị hả? Còn khuya.

- Tại số chị khổ nên mới bị như vậy. Đâu phải khi yêu ai cũng đau khổ đâu em, cũng có lúc hạnh phúc lắm.

- Em bó tay với chị luôn.

www.vuilen.com

72