23
{Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai. Phần quan trọng nhất của pháp "Thính Văn Đắc Độ Tâm Yếu" (Yếu quyết lắng nghe mà được độ) là sự nhắc nhở để thực hiện pháp quán tưởng rõ ràng trong lúc thần thức trong cảnh giới trung ấm đi tìm nơi để tái sanh. Quy Kính Kệ: Đảnh lễ tất cả các bậc tôn quý ba đời cùng chư Bảo Hộ Bổn Tôn. Đảnh lễ các bậc thương sư từ nhiều đời, xin gia bị độ thân trung ấm! Kệ Khai Tụng: Trước dây đã đọc trung ấm được độ pháp, Trung ấm lâm chung, thực tướng đã đọc rồi; Phía dưới tường thật trung ấm tên đầu thai, Nguyện hướng dẫn được tường thật lợi vong hồn! Phần thứ nhất: Cảnh tượng sau khi chết. Hướng dẫn cho người đọc tụng: tuy rằng đã đọc tụng đến đoạn này cũng đã đưa ra rất nhiều sự hướng dẫn tỉ mỉ ở thuộc về cảnh giới thật tướng trung ấm, thì ngoại trừ những người đã hiểu rõ chánh pháp thuần thục trong các thiện nghiệp, còn thì những người do thọ ác nghiệp làm cho tâm thức bị dẫn đi trong sự sợ hãi khủng hoảng khổ não, thì việc chứng nhập được chơn như pháp tánh không phải là không có trắc trở. Những người này đã trải qua hai tuần, tức mười bốn ngày, nên cần phải đọc tụng bản văn dưới đây mà cảnh tỉnh cho họ. (1.) Trung Ấm Thân -- Sự sanh khởi cùng những khả năng siêu thường của nó. Đã đối với Tam Bảo mà cúng dường, lại cũng đã xưng tán kệ cầu chư Phật Bồ Tát gia bị, cần kêu tên người chết ba đến bảy lần, rồi như dưới đây mà hướng dẫn: "Tên người mất" tôn quý, chăm chú nghe! Chăm chú nghe! Cùng hãy ghi nhớ trong lòng; sanh vào địa ngục, sanh vào cõi trời, cùng với sự thọ sanh thân trung ấm này, là những sự sanh siêu thường. Tình thật mà nói, lúc người ở trong cảnh giới thực tướng trung ấm gặp được ánh hào quang lửa của các vị Bổn Tôn Hỷ Nộ, bởi chưa có thể chứng nhập thật tướng, đến nỗi để cho sự sợ hãi làm tâm thức bị mù mờ, [sau khi chết] đến giờ đã qua ba ngày rưỡi, sau khi người được tỉnh táo, cái trí tánh năng tri (tánh biết) của người cũng đã trở lại trạng thái của nó, thì xuất hiện một loại thân ánh sáng tương tự như thân trước đây -- giống như trong một bản "Mật Tục" có ghi: 1 Vô Thức Tỳ Kheo – Thích Hạnh Tấn dịch

{Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

  • Upload
    others

  • View
    0

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

{Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.Phần quan trọng nhất của pháp "Thính Văn Đắc Độ Tâm Yếu" (Yếu quyết lắng nghe mà được độ) là sự nhắc nhở để thực hiện pháp quán tưởng rõ ràng trong lúc thần thức trong cảnh giới trung ấm đi tìm nơi để tái sanh.

Quy Kính Kệ:

Đảnh lễ tất cả các bậc tôn quý ba đời cùng chư Bảo Hộ Bổn Tôn.Đảnh lễ các bậc thương sư từ nhiều đời, xin gia bị độ thân trung ấm!

Kệ Khai Tụng:

Trước dây đã đọc trung ấm được độ pháp,Trung ấm lâm chung, thực tướng đã đọc rồi;Phía dưới tường thật trung ấm tên đầu thai,Nguyện hướng dẫn được tường thật lợi vong hồn!

Phần thứ nhất: Cảnh tượng sau khi chết.

Hướng dẫn cho người đọc tụng: tuy rằng đã đọc tụng đến đoạn này cũng đã đưa ra rất nhiều sự hướng dẫn tỉ mỉ ở thuộc về cảnh giới thật tướng trung ấm, thì ngoại trừ những người đã hiểu rõ chánh pháp thuần thục trong các thiện nghiệp, còn thì những người do thọ ác nghiệp làm cho tâm thức bị dẫn đi trong sự sợ hãi khủng hoảng khổ não, thì việc chứng nhập được chơn như pháp tánh không phải là không có trắc trở. Những người này đã trải qua hai tuần, tức mười bốn ngày, nên cần phải đọc tụng bản văn dưới đây mà cảnh tỉnh cho họ.

(1.) Trung Ấm Thân -- Sự sanh khởi cùng những khả năng siêu thường của nó.

Đã đối với Tam Bảo mà cúng dường, lại cũng đã xưng tán kệ cầu chư Phật Bồ Tát gia bị, cần kêu tên người chết ba đến bảy lần, rồi như dưới đây mà hướng dẫn:

"Tên người mất" tôn quý, chăm chú nghe! Chăm chú nghe! Cùng hãy ghi nhớ trong lòng; sanh vào địa ngục, sanh vào cõi trời, cùng với sự thọ sanh thân trung ấm này, là những sự sanh siêu thường.

Tình thật mà nói, lúc người ở trong cảnh giới thực tướng trung ấm gặp được ánh hào quang lửa của các vị Bổn Tôn Hỷ Nộ, bởi chưa có thể chứng nhập thật tướng, đến nỗi để cho sự sợ hãi làm tâm thức bị mù mờ, [sau khi chết] đến giờ đã qua ba ngày rưỡi, sau khi người được tỉnh táo, cái trí tánh năng tri (tánh biết) của người cũng đã trở lại trạng thái của nó, thì xuất hiện một loại thân ánh sáng tương tự như thân trước đây -- giống như trong một bản "Mật Tục" có ghi:

1 Vô Thức Tỳ Kheo – Thích Hạnh Tấn dịch

Page 2: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

Nay được thân huyễn sắc tương tợ, thân trước và thân sau như nhau;Cảm giác giác quan đều đầy đủ, không gì chướng ngại mặc vận hành;Đủ các lực thần thông nghiệp cảm, mắt sạch có thấy dạng đồng loại,

Bài kệ trên ghi lại những điều trong thánh giáo.

Ở trên đã nói (về thân ánh sáng), chỉ chính là "thân trước cùng đợi sanh thân sau" (điều muốn nói ở đây là, người chết dường như có một cái thân thể tương tự như thân máu thịt, cùng với cái thân do tập khí tạo ra lúc còn sống cũng giống nhau), lại cũng do phước báo nhiều ít mà có những sự trang nghiêm trên thân tướng khác nhau.

Cái thân dục vọng này chính là một hình thái huyễn ảnh được sanh ra từ ý thức nơi cảnh giới trung ấm nên gọi là Dục Sanh Thân (thân do dục mà sanh ra).

Ngay trong lúc này, nếu như người nương sanh làm người cõi trời thì cảnh tưởng cõi trời sẽ hướng đến người mà hiện ra; cũng thế, nếu người nương nơi nào để sanh thì cảnh giới cõi đó sẽ hiện ra trước mắt của người -- giả như nghiệp người tương ứng với cõi A Tu La, hay với cõi người, hoặc cõi súc sanh, hoặc cõi ngạ quỹ, hoặc làm chúng sanh trong địa ngục, thì cảnh tượng cõi ấy sẽ hiện rõ trước mặt người.

Do việc như vậy, nên khi nói ở đây "tiền thân" là chỉ: trước đây ba ngày rưỡi, người từng nghĩ là mình phải có một cái thân thể -- một cái thân huyết nhục đó là do cảm bởi các tập khí đi cùng với người trước khi sanh tạo ra -- giống như một thân thể; sau đó lại dùng chữ "hậu thân" là do nguyên nhân này, chính là bởi vì cái cảnh tượng của cái cõi mà người sẽ thọ sanh hiện ra trước mặt của người. Bởi vậy toàn bộ những chữ giải thích ở đây là nhắm vào cái "tiền sanh và hậu thân" này để chỉ cho sự kiện khi vừa bỏ thân thịt này cho tới lúc đi tái sanh để nhân một thân thịt khác.

Ngay trong lúc này, nếu có cảnh tượng nào của lục đạo hiện ra trước người, người cũng không cần phải đi theo, đừng chịu sự lôi cuốn, đừng buông xui; giả sử nếu người vì mềm lòng mà yêu thích chúng nó, người sẽ lại luân chuyển trở lại trong sáu đường khó mà ra khỏi biển khổ.

Cho đến mãi tận ngày hôm qua vừa dứt, bởi vì người không thể chứng nhận được thực tướng trung ấm mà lần lữa cho đến hôm nay. Người bây giờ chỉ cần cố nắm chặt chân đạo, giữ lòng của người đừng tán loạn chút xíu nào mà an trụ trong cảnh giới trí tánh không minh, pháp nhĩ như thị, không vướng không mắc, không ngăn không che -- người rồi cũng có thể giải thoát tự tại, mà không cần thiết phải đi vào cửa tử cung -- cửa của thai giới. Bất quá, giả sử người không thể do tự lực mà chứng được, thì người nên quán tưởng đức Bảo Hộ Bổn Tôn cùng với bậc thầy truyền pháp cho mình, với tâm nhiệt huyết chí thành và hoan hỷ, quán tưởng các ngài ngồi ngay ngắn trên đỉnh đầu của người. Điều này đối với người vô cùng quan trọng không nên phân tâm.

Chỉ thị người hướng dẫn: giả sử như theo sự chỉ bày bên trên mà có thể chứng nhập, người mất bấy giờ có thể được giải thoát mà không còn bị gửi vào dòng luân hồi của lục đạo nữa. Nếu như do ác nghiệp khiến cho không thể như lời trên mà chứng nhập, thì phải theo như

2 Tây Tạng Độ Vong Kinh

Page 3: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

dưới đây mà khai đạo:

"Tên người mất" tôn quý, lần nữa chăm chú nghe. Cái gọi là "cảm giác giác quan đều đầy đủ, không chỗ nào cản trở sự vận hành" gồm có: người lúc sanh tiền có thể đã bị mù mắt, tai điếc hay què chân, khi đã đến phạm vi sau khi chết này rồi, mắt của người trong sáng có thể thấy được hình tướng, tại của người có thể nghe được âm thanh, cũng như tất cả các loại giác quan khác cũng đều có thể không bị trở ngại gì cả mà sanh ra nhạy bén lại có được tác dụng hoàn chỉnh. Do việc như vậy mới gọi là "Cảm Giác giác quan đầy đủ" trung ấm thân. Đã nói lên việc người đã không còn ở đời, mà lại đang lang thang trong cảnh giới trung ấm. Người hãy nên như vậy mà biết một cách rõ ràng đi. Những điều hướng dẫn này người nên nhớ kỹ không được quên mất.

"Tên người mất" tôn quý, cái gọi là "hoạt động không có gì ngăn ngại" chính là cái thân hiện tại này của người, nó không phải là một cái thân bằng thể chất thô mà là một thân của dục vọng sanh ra -- bởi vì thần thức của người đã đi ra khỏi chỗ ở của nó, bởi vậy, người hiện tại có thể đi xuyên qua bất luận thứ gì, đất đá, phòng nhà, ngay cả núi Tu Di mà không có gì ngăn ngại cả; Ngoại trừ Bồ Đề Đạo Tràng và tử cung của người mẹ ra, thậm chí đến vua trong tất cả các núi là núi Tu Di người cũng có thể ở yên trong đó, muốn đến muốn đi đều không gì trở ngại. Điều này cũng cho thấy rõ người đang lang thang trong cảnh giới Đầu Thai Trung Ấm. Hãy nhớ lời hướng dẫn của thượng sư, hãy khẩn cầu Chủ Thể Đại Bi đi!

"Tên người mất" tôn quý, người thật sự có năng lực thần thông rất kỳ diệu, nhưng đó không phải là kết quả của thiền định gì cả, mà là một loại năng lực do sự vận hành của các pháp mà sanh; bởi vậy đây cũng chỉ là một loại tác dụng của nghiệp lực. Người có thể trong một nháy mắt mà đi vòng quanh hòn núi Tu Di và Bốn Châu Lục Lớn; người nghĩ muốn đến nơi nào, thì lập tức liền đến nơi ấy không tốn sức hơn một lực sĩ co duỗi cánh tay hay bàn tay. Đối với các loại thần thông biến hình như vậy tuyệt đối không nên sanh tâm mê thích, không nên tham đắm.

Người giả sử tham đắm các thứ thần thông này, người có thể tuỳ ý biểu diễn; bởi vì không chút ngưng trệ mà vận dụng năng lực của chúng nó, như hôm nay chính tại bên trong của người. Người nên như thế mà biết rõ, cùng thỉnh thượng sư gia bị cho người.

"Tên người mất" tôn quý, gọi là "mắt trong thấy được hình đồng loại" tức nói đến chúng sanh đồng loại, do ở trình độ hiểu biết hoặc gần bản chất của nhau mà có thể trong cảnh giới trung ấm thấy được hình ảnh đó. Ví dụ nếu nghiệp thức duyên sanh về cõi trời thì có thể thấy dược hình thái người cõi trời. Không nên tham nhìn bọn họ mà cần quán tưởng đức Đại Bi Thế Tôn.

Gọi là "Mắt trong thấy được" cũng chỉ thiên nhãn thanh tịnh phát sinh do tu tập thiền định, nó có thể nhìn thấy chư thiên ở cõi trời do thanh tịnh công đức mà sanh. Nhưng đây không phải lúc nào cũng thấy mà chỉ khi tập trung tâm ý thì thấy, nếu không thì không thấy; người tu thiền dầu đang trong trạng thái định có lúc cũng sanh tâm tán loạn mà không thể thấy được sự việc.

3 Vô Thức Tỳ Kheo – Thích Hạnh Tấn dịch

Page 4: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

(2.) Đặc tính của cảnh tượng trung ấm.

"Tên người mất" tôn quý, một khi có được thân trung ấm thì có thể thấy được mọi thứ địa phương cùng thân hữu ở nhân gian, giống như gặp nhau trong mộng vậy.

Người thấy được thân hữu của người, vì vậy mà tiến tới bọn họ để nói chuyện, nhưng bọn họ không có phản ứng gì. Khi đó bởi vì người chỉ thấy được người nhà mình khóc than, cho nên người nghĩ "ta thật đã chết rồi a! làm sao bây giờ đây?" nên vô cùng lo lắng, giống như tôm cá lên khỏi mặt nước bị lùi vào tro. Đến lúc này rồi, thì sẽ cảm thấy cái dạng thê thảm này. Nhưng lúc này mà khổ não thì có lợi ích gì? Như nếu người có một vị Bổn Tôn Thượng Sư, hãy hướng về người mà khẩn cầu gia bị đi. Hướng về Bảo Hộ Bổn Tôn Đại Bi Thế Tôn của người mà khẩn thỉnh. Mặc dầu đối với thân nhân người cảm thấy lưu luyến không rời, thì đối với người cũng không có một điều tốt đáng kể nào cả. Vậy thì đừng nên lưu luyến. Người chỉ cần hướng đến Đại Bi Thế Tôn cầu khẩn sẽ không còn thấy khổ não, sẽ không còn thấy kinh khủng, sẽ không còn thấy sợ hãi.

"Tên người mất" tôn quý, người bị gió nghiệp thổi mà bay lửng lơ không định, bởi người không nương vào thức tánh, giống hệt như lông chim bị gió thổi bay, theo con ngựa cuồng mà chạy đông chạy tây. Người tiếp tục không ngừng được, tâm không tự chủ được, đến nơi phiêu linh. Người dầu có hướng về những người đang khóc thê thảm mà nói "tôi đang ở đây, không cần khóc than!" họ cũng không nghe không thấy người, nên người nghĩ "tôi thật đã chể à!" Bởi vậy người lại cảm thấy khổ sở, mười phần bi thương. Nhưng không nên đau khổ như thế.

Lúc ấy chẳng có ngày đêm luôn luôn đều mang một màu xám tro như bầu trời hoàng hôn vậy. Người nương tại cảnh giới trung ấm này quanh quẩn một, hai, ba, bốn, năm, sáu cho đến bảy lần thất thời gian, cho đến bảy bảy bốn mươi chín ngày. Tóm lại, cái khổ của Đầu Thai Trung Ấm kéo dài hai mươi hai ngày thời gian: dầu là chịu sự ảnh hưởng của lực nghiệp để quyết định, nhưng cũng không có một sự xác định nào được cho ngày đáo hạn.

"Tên người mất" tôn quý, ở khoảng thời gian này, gió nghiệp mãnh liệt khó chịu đáng sợ cứ từng trận mà thổi đến, đẩy người cứ tiến về phía trước. Nhưng người đừng có kinh hoàng, bởi vì cái đó chỉ là do vọng tưởng của người sanh ra. Lúc đó có từng trận hắc ám dày đặc không ngừng xuất hiện trước mặt người, lại có âm thanh rống cười và tiếng uy hiếp khác nhau vang lên "Đánh a! Giết a!" từ trong vùng hắc ám hướng về phía người phát ra. Nhưng người không cần phải sợ những thứ đó.

Người có những nghiệp ác trọng đại thì sẽ theo nghiệp mà có một vị La Sát ăn thịt hiện ra, mang theo đủ loại võ khí, miệng la "đánh ah! giết ah!" những loại như thế, không bao giờ dứt tạo thành một loại nhiễu loạn đáng sợ. Bọn họ đến từng bầy xuất hiện, giống như chen nhau mà rượt đuổi người. Ngoài ra lại còn các loại dã thú mang những hình ảnh u linh huyền ảo rượt đuổi, đều trong lúc này mà xuất hiện. Các loại ảo giác tuyết đổ, mưa rơi, mù sương, cuồng phong, cùng với bị nhiều người rượt đuổi đều cùng hiện ra trong lúc này. Lại còn dường như có tiếng núi lớn nổ tung, tiếng biển giận sóng đập, tiếng lửa mạnh đang thiêu đốt cùng với tiếng gió mạnh thổi bung đều đồng hiện ra trong lúc này.

4 Tây Tạng Độ Vong Kinh

Page 5: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

Trong lúc những thanh âm đáng sợ này hướng người phát đến, lại khiến người sợ mà chạy không nói được nơi nào mà trốn. Nhưng đường chạy lại sẽ bị những vách núi màu trắng, màu đen và màu đỏ ngăn chận. Những vách núi này mười phần thẳng đứng, mười phần đáng sợ, khiến người cảm giác giống như mình từ nơi đó mà rơi xuống vậy. "Tên người mất" tôn quý, chúng nó không phải là vách núi vách đá thật sự đâu; chúng nó chính là do tham, sân, si tam độc biến hình.

Trong lúc này người hãy biết rõ đó là hiểm cảnh của Đầu Thai Trung Ấm. Người nên xưng danh đức Đại Bi Thế Tôn rồi khẩn thiết mà khẩn cầu như sau: "Đại Bi Thế Tôn, bậc thầy của con, cùng với Tam Bảo tôn quý, xin thỉnh gia bị che chở, đừng khiến con [nói tên mình ra] rời vào con đường ác!" như vậy mà khẩn cầu tha thiết, nhờ mãi đừng quên.

Lại còn một số người, do có tích luỹ công đức lại còn có tu tập thánh giáo, đến lúc này đây, sẽ hưởng được những thứ vui sướng hạnh phúc, an nhàn điềm tỉnh, mọi thứ đều có. Lại còn có một loại vô ký, chúng sanh không thiện không ác, lúc sông không tích tạo công đức cũng không làm điều ác nghiệp nào đến đây sẽ khiến có một cảm giác không khoái lạc mà cũng không đau khổ, nhưng đây không phải là một cảnh mơ màng lại cũng không phải là một cảnh thù thắng.

"Tên người mất" tôn quý, bất luận xuất hiện tình cảnh như thế nào -- bất luận người gặp phải tình cảnh vui sướng thế nào -- người đều không nên nghiêng về chúng nó, không nên tham luyến chúng nó, lại cần suy nghĩ khấn thầm: "Xin nguyện cúng dường tất cả các thiện báo công đức này đến thượng sư cùng Tam Bảo" Hãy buông xả tham chấp cùng quyến luyến mong muốn nào đi!

Cho dầu người không khổ không vui chỉ có cảm giác mù mờ hờ hững người cũng nên làm cho cái trí tánh bảo trì của mình ở trong cảnh giới bất loạn thiền định của Đại Thủ Ấn mà không nghĩ tưởng đến các điều gì khác cả. Điều này vô cùng quan trọng khá chớ bỏ qua.

"Tên người mất" tôn quý, có thể giờ này người đang đứng tại đầu cầu, ở trong chùa miểu hay nơi tám loại ngăn chận (trong bảo tháp hay linh tháp) một khoảng thời gian ngắn, nhưng người cũng không cách nào đợi lâu hơn bởi vì thần thức của người đã rời khỏi cái thân thể của người ở nhân gian. Người nhân vì không thể giữ được trạng thái đó mà liên tục phát sanh phiền muộn, bất an để mức khổ không kể xiết. Có lúc, người cảm nhận được thần thức năng tri của mình từ từ ám độn; có lúc, người cảm nhận được nó như bay lượn mà dường như bị đánh tan thành từng mảnh nhỏ. Lúc bấy giờ người liền nghĩ rằng: "hỡi ôi! tôi nay đã chết! Làm gì cho phải đây?" mà vì người đã có những ý niệm như vậy nên cái thần thức năng biết của người sa vào sự sầu thảm khó chịu, nản lòng thoái chí, không lạnh mà run, vì vậy phiền não tràn ngập vô biên vô hạn. Người đã không thể nương vào một thứ nào mà an giấc ngàn thu cả, lại cảm thấy không thể không tiếp tục bôn ba xuôi ngược, nhưng người không cần lo lắng quá đâu, chỉ cần để cho thần thức của người an trụ ở trong trạng thái bản thể cố hữu của nó (như như bất động) là được rồi.

Về phần ăn uống người chỉ có thể thọ dụng những đồ mà được cúng cho người, ngoài ra thì không có thứ gì khác cả. Về phần bạn bè, lúc này có thể có, có thể không, không phải nhất định thế nào.

5 Vô Thức Tỳ Kheo – Thích Hạnh Tấn dịch

Page 6: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

Như trên đã thuật, đều là tình cảnh phiêu bạt khắp nơi của cái thân do ý sanh (Ý Sanh Thân) ở tại cảnh giới Đầu Thai Trung Ấm. Trong lúc này, làm sao mà có được cảm giác khổ vui đều do chính nghiệp lực khiến cho.

Lúc này -- người nhìn thấy được vợ mình, tôi tớ, thân hữu mình và chính cả di thể của mình, nên người nghĩ rằng: "Ta nay đã chết! làm gì bây giờ?" bởi thống khổ bức bách làm người âm thầm suy nghĩ: "Ah, ước gì ta đừng bị chia cách với thân thể mình!" sau khi nghĩ như vậy rồi, người liền chạy khắp nơi muốn tìm một thân xác thịt.

Ngay cả việc người đi vào trong di thể của mình hơn chín lần mà chỉ hoài công, bởi vì người đã đi vào cảnh giới Thật Tướng Trung Ấm, đã cách xa với nó một thời gian quá lâu -- Nếu là mùa đông, thì nó như bị ướp lạnh; nếu là mùa hè, thì nó đã hư thối; hay là đã bị người thân của người thiêu đốt, chôn sâu rồi, hay là quẳng vào trong nước làm thức ăn cho cá cho tôm rồi, không nữa thì là quẳng vào trong núi làm thức ăn cho chim cho thú rồi. Bởi vì người không tìm được nơi nương thích hợp trong người sanh ra tâm tình bất mãn, do sự ngăn che này mà có cảm giác bị kẹp vào trong kẻ đá hay chôn trong bãi cát. Bởi thức cảm giác thống khổ này nên tại cảnh giới trung ấm xuất hiện thời gian tìm cầu chuyển sanh. Cho dầu người có tìm thấy được một cái nhục thân ngoài sự thống khổ cũng chẳng đạt được gì khác hơn. Hãy bỏ lòng tham muốn có được một cái nhục thân đi! Hãy để cho tâm người an trụ trong trạng thái ngơi nghỉ vô doanh vô tác đi, nói rồi làm ngay, hãy mau an trụ trong cái cảnh giới đó đi!

Một người chỉ cần quán tưởng như vậy liền thoát khỏi tình cảnh hiểm ác của trung ấm mà được tự tại giải thoát."

(3.) Xét xử ở Cảnh giới U minh.

Chỉ thị cho người đọc: vẫn có thể là dầu đã được hướng dẫn như bên trên đã kể, có người do ác nghiệp liên lụy mà không thể chứng nhập được. Vậy nên lại kêu tên người chết mà hướng dẫn như sau:

"Tên người mất" tôn quý, chăm chú nghe! chăm chú nghe! Sở dĩ người phải chịu những khổ đau như vầy là do chính nghiệp lực của người cảm nên chứ không phải là bị ai hãm hại cả: hoàn toàn từ trong ác nghiệp của chính người mà ra. Bởi vậy, người nên tha thiết hướng đến Tam Bảo cầu che chở; giả như người đã không cầu khẩn Tam Bảo gia bị, lại không biết quán tưởng Đại Thủ Ấn hoặc Bảo Hộ Bổn Tôn, thì cùng với người tức đồng sanh ra một vị thần cõi âm tay cầm bảng đá trắng ghi những việc làm thiện của người, lại cũng có một vị ác ma cõi âm đồng lúc xuất hiện tay cầm bảng đát đen ghi những việc làm ác của người. Lúc này người cảm thấy kinh hoàng cực độ, sợ hãi và khiếp đảm run lập cập; mà người cố gắng nói dối: "tôi chưa từng đã làm một việc xấu nào cả."

Khi đó Diêm La Pháp Vương sẽ nói: "Ta đến chỗ nghiệp kính mà coi!"

Nói như thế rồi, ngài đến chỗ tấm gương, mà mỗi việc ác việc thiện đều rõ ràng hiện ra trong đó cả, một chút không sai. Bởi vậy, nói dối cũng vô ích.

6 Tây Tạng Độ Vong Kinh

Page 7: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

Như vậy Diêm La Pháp Vương khiến (lính ở trong cõi ngục người chết) dùng dây mà buộc cổ của người, mà kéo người đi, bổ sọ người xuống, móc lòng ác của người ra, kéo bao tử người ra, liếm óc của người, uống máu của người, ăn thịt của người, gặm xương của người, dầu người có muốn chết cũng không xong; thân thể của người sau bị chia chặt, không lâu trở lại bình thường, nhưng bị chém chặt nhiều lần như vậy sẽ vô cùng đau đớn khổ sở.

Ngay cả trong lúc hai vị trắng đen âm giới xuất hiện này, người cũng không cần sợ hãi, không cần kinh hoàng; cũng không cần nói dối, trước mặt Diêm La Pháp Vương cũng đừng khẩn trương.

Thân thể của người lúc này là một thân do ý sanh nên dầu có chặt đầu, chặt tay chân cũng không thể nào chết đâu. Sự thật mà nói, cái thân của người bây giờ là một loại thân của tánh không, vì vậy đừng nên sợ hãi. Các vị Diêm La Pháp Vương đều từ ảo giác của người sanh ra cả. Cái loại thân dục vọng này của người là một cái thân do tập khí sanh ra, bởi vì tất cả bản tánh đều Không. Tánh Không không thể tổn hại Tánh Không; Cái không có thực chất thì không thể làm hại cái không có thực chất.

Ngoài trừ cái áo giác của chính người ra, nói đúng ra, ngoài tâm của người đều không có Diêm La Pháp Vương, quỷ thần thiện ác, hay thần chết đầu trâu đều không có thứ gì tồn tại cả. Người nên như vậy mà xét kỹ và nhận rõ điều này.

Trong lúc này người nên biết rõ như vầy: người đang ở tại cảnh giới trung ấm. Người nên quán tu tam muội cảnh giới của Đại Thủ Ấn. Giả sử người không biết làm thế nào để quán tu loại định này, thì hãy cẩn thận tỉ mỉ phân tích thực tánh của những thứ làm cho người sợ hãi kia. Thật tại nói đến những thứ đó đều không là gì cả -- chúng chỉ là một loại Không Tánh, mà cái Không Tánh này chính là Pháp Thân.

Cái không này cũng không phải là cái không có gì hết, mà là một loại Không của chân tánh, người chỉ cần dùng trí quang của mình chiếu rọi một lần, liền có thể làm cho nó sáng thêm lên, cái đó chính là ý cảnh của Báo Thân.

Trong cái cảnh giới này của người, người nhân đây chứng được một loại Không Tánh và Minh Tánh mạnh mẽ bất khả phân -- Cái tánh này Không mà Sáng, Sáng mà Không, Không và Sáng không thể chia rời -- Đây là một loại trí tánh bản nhiên (hoặc bất động) là một "Thân A Súc Bệ". Cái thân này có thể phóng quang biến chiếu mọi nơi không gì ngăn cản được, bởi đây chính là Hoá Thân.

"Tên người mất" tôn quý, chú ý lắng nghe, chớ có phân tâm. Người chỉ cần biết rõ bốn thân như trên đã nói người liền có thể trong đó mà do bất cứ một thân nào đều đạt được giải thoát viên mãn. Không nên tán loạn. Khoảng cách giữa chư Phật và hữu tình chúng sanh khác biệt chính tại cái lý này thôi. Đây là một hiểu biết cực kỳ trọng yếu; Nếu người ở thời khắc này mà bất hạnh lạc đường, thì sẽ thọ khổ không biết bao nhiêu là kiếp số để mà ra khỏi cái Ta Bà vô biên này.

Nơi đây có một bài kệ khả dĩ giải thích cái tình cảnh trong đó:

7 Vô Thức Tỳ Kheo – Thích Hạnh Tấn dịch

Page 8: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

Phân chia cảnh trời đất,Chỉ tại khoảng một niệm;Chứng liền Đại Viên Giác,Chỉ trong khoảng sát na.

Người chỉ hơi không để ý, thì cái thời khắc nhất niệm kia sẽ vụt mất ngay; Cái cảnh giới trung ấm thứ này hiện đang ở trước mặt người, nếu người không thể chứng nhập, cũng bởi vì tâm của người không ở chỗ hiện tại; Người sợ dĩ phải chịu những sự sợ hãi và kinh hoàng, chính cũng vì nguyên nhân này. Nếu như hiện tại người lại không chuyên tâm, ánh mắt từ bi của Đại Bi Thế Tôn sẽ do đó mà bị cắt đứt mà làm cho người sẽ bị đoạ lạc cảnh thấp, đến cái nơi khổ cảnh không cách nào thoát ra được. Do vậy, người nên cẩn thận. Mặc dầu đến giờ người chưa đắc chứng -- mặc dầu người đã quán tưởng như pháp -- người còn có thể ở thời gian này gia dĩ thể nhập mà được giải thoát.

Chỉ thị cho người đọc tụng: người chết nếu như là một người dốt đặc, chẳng biết theo lời hướng dẫn quán tưởng như pháp, thì phải như sau đây mà khai thị:

"Tên người mất" tôn quý, giả như người không biết cách như pháp quán tưởng, vậy thì hãy nhớ nghĩ đến ngài Đại Bi Thế Tôn, chư Tăng, Phật Pháp và đức Phật, mà khẩn cầu. Nắm chặt những hình ảnh to lớn dễ sợ kinh khủng này toàn bộ đều là do Bảo Hộ Bổn Tôn của chính người tưởng làm ra, hoặc là sự quán tưởng của Đại Bi Thế Tôn. Người nên nhớ lai pháp danh của mình được khi nhận lễ quán đảnh lúc còn sống, lại còn tôn hiệu của thầy người, và nói những danh hiệu đó cho vị vua chánh trực Diêm La Tử Quân, mặc dầu người bị rơi xuống vực sâu, cũng không bị chút thương tổn. Người nên ngăn ngừa sự sợ hãi và khiếp đảm.

(4.) Ảnh hưởng do tâm niệm quyết định.

Chỉ thị người đọc tụng: nên nói giống như sau -- như vậy quán tưởng, mặc dầu ở trước chưa có thể đạt được giải thoát, nhưng lần tới đây nhất định được độ. Bất quá, dầu đã như pháp quán tưởng rồi, vẫn không có khả năng được độ; bởi vậy cần phải liên tục cố gắng là điều tốt nhất, hãy gọi tên người mất mà hướng dẫn như sau:

"Tên người mất" tôn quý, cảm giác trực tiếp của người lúc này khi thì mừng vui, khi thì khổ đau, mười phần mạnh mẽ, tợ như tác dụng cơ giới của cây cung vậy (khi thì căng, khi thì lỏng). Đối với những thứ này người tuyệt đừng nên sanh tâm yêu ghét. Giả sử người có ý cầu vãng sanh về một nơi tốt đẹp, thì cảnh tượng của nơi tốt đẹp ấy sẽ hiện ra trước mặt người.

Người thân của người ở thế gian vì lợi lạc của vong linh người mà đã làm rất nhiều việc như cúng tế động vật, cử hành nghi thức tôn giáo, cùng rộng sự bố thí. Người thì do vì chưa có được cái thấy thanh tịnh mà đối với những việc làm này vô cùng tức giận, cho đến ngay trong một niệm này khiến cho người rơi vào cảnh giới địa ngục: bất luận người nhà của người có làm gì đi nữa, người cũng nên giữ ý niệm kính yêu, chớ đừng sanh khởi một niệm tức giận nào.

8 Tây Tạng Độ Vong Kinh

Page 9: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

Đồng thời, giả sử người đối với những đồ vật của mình để lại không thể buông xả, hoặc vì thấy người khác phân chia những di vật của người mà cảm thấy khó chịu, thậm chí đối với người kế thừa của mình mà cảm thấy tức giận -- có những thứ cảm giác như vậy trong thời điểm này đều ảnh hưởng không tốt đối với tâm lý của người, do đây, dầu người vốn có thể được một tái sanh cao, cũng bị rơi vào cảnh giới địa ngục hay ngạ quỹ (hoặc ác thú) đó. Mặt khác, dầu người có lưu luyến những tài vật của mình lúc còn ở thế gian, việc này cũng không có ý nghĩa: người cũng không cách nào cầm giữ chúng đựơc, đối với người thì chúng còn dùng được vào việc gì? Này đây, người nên loại bỏ cái ý tham luyến ấy đi, mà hoàn toàn buông bỏ chúng nó đi, hoàn toàn bỏ chúng ra phía sau đầu đi! Mặc kệ ai thọ dùng những đồ vật của người lúc còn tại thế, người cũng đừng cảm thấy tiếc rẻ chút nào, hơn nữa nên có tâm tình nguyện mà kính dâng cho họ. Người có thể quán tưởng dùng chúng để cúng dường Tam Bảo tôn quý hay thượng sư của người, sau đó an trú trong tâm không chấp không tiếc không một chút lòng tham muốn nào.

Lại nữa, trong lúc có ai vì người mà làm những nghi thức tụng niệm chân ngôn thí thực, hoặc vì người mà làm bất cứ nghi lễ nào để tiêu trừ ác nghiệp, bị người nhìn thấy rõ là làm không như pháp, (tỷ như người chủ trì) hôn trầm tán loạn, phạm hư lời nguyền, giới hạnh không tròn -- những thứ như vậy, bởi vì người đã có được tha tâm thông nên đều thấy rõ ràng -- những cái này có thể khiến cho người đánh mất lòng tin đối với họ mà đối với thánh giáo lại phát sanh nghi ngờ, do đó mà người sẽ gặp những cảm giác sợ hãi và khiếp đảm, những thứ hành vi đen tối, những thứ hành động bất tịnh, cho đến có những nghiệp không đúng đắn đối với nghi quỹ tụng niệm. Nơi tâm ý của người vì vậy mà suy nghĩ: "Ah! Thật mà, bọn họ đang lường gạt tôi!" nghĩ như vậy xong người liền cảm thấy cực kỳ bất mãn, vì bơi tức giận cực kỳ mà người đánh mất lòng tin, tiến đến phát sanh nghi hoặc, không còn có tâm kính ái và chí thành nữa. Điều này đối với tâm lý của người có ảnh hưởng không tốt, chắc chắn là sẽ làm cho người rơi vào những cảnh giới bi thảm.

Những thứ ý niệm như vậy đối với người không có một chút ích lợi nào! mà còn có thể làm người bị tổn thất nặng nề. Bất luận những vị tăng sĩ làm tang lễ có những cử động như thế nào thì cũng đừng có quan tâm, các nghi thức có không thích hợp với phật pháp như thế nào thì người cũng hãy trở lại quán tưởng như vầy: "Nói gì bây giờ! nhất định là do tâm niệm của tôi không thanh tịnh!! đức Phật dạy là không đâu là không có chứa đựng đạo lý cả! Điều này tôi đã từng thấy khi soi gương rồi, những điểm dơ trên mặt mình đều hiện ra trong đó; sự quán niệm của mình chắc chắn là không được thanh tịnh. Đối với những vị pháp sự này mà nói, Tăng chinh là đoàn thể của các vị ấy, Pháp chính là thánh ngôn của các vị ấy, mà tại trong tâm của các vị ấy cũng chính là Phật vậy; vì thế tôi nên ở nơi các vị này mà cầu được che chở."

Nghĩ như vậy rồi người sẽ tín nhiệm các vị ấy, mà đối với các vị ấy phát sanh tâm cung kính thành thật. Do đây mà đi đến quyết định: bất luận các vị ấy có biểu hiện những sự tình gì đi nữa cũng đều khiến cho người được lợi ích. Bởi vậy phát tâm từ ái vô cùng quan trọng; không nên quên điều này.

Lại như dầu người nương nghiệp mà phải đoạ sanh vào cảnh bất hạnh của ấc thú, thì cái cảnh bi thảm bất hạnh đó cũng hiện ra trước người mà chiếu soi, nhưng nhờ vào con cái và

9 Vô Thức Tỳ Kheo – Thích Hạnh Tấn dịch

Page 10: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

quyến thuộc của người làm những nghi thức tốt giáo tốt đẹp, vả lại trong khi đó không có những hành vi tà ác, mà các vị lo việc phật sự lại là những vị trụ trì cao tăng đại đức, lại đều thân khẩu ý một lòng thành kính mà làm các pháp hội công đức, mà làm cho người chỉ thấy các vị ấy thành kính như vậy lại khởi tâm vui mừng hớn hở, sẽ lập tức ảnh hửơng tốt đến tâm lý của người, nhờ đó mà thay vì sanh vào cảnh giới bất hạnh ác thú lại được chuyển sanh vào cảnh giới cao. Do nhân duyên như vậy mà người không nên khởi những tâm niệm thiếu thành kính trong đầu, hơn nữa nên dùng tâm ý đầy cảm tình, khiêm tốn và cung kính đối với mọi người, đừng phân biệt này kia. Điều này vô cùng trọng yếu. Vì vậy người nên đặc biệt thận trọng.

"Tên người mất" tôn quý, nói tóm lại: thần thức của người lúc này đang ở trạng thái thân trung ấm bất định, không có một cái gì chắc chắn để giúp người theo nhờ, vì vậy không có một chút trọng lượng nào, lại đang không ngừng ở trong sự thay đổi, bởi thế, bất luận người khởi một thứ ý niệm nào trong đầu -- bất lận ý niệm thành kính hay ý niệm bất tịnh -- đều sanh ra một năng lực lớn cả; do thế, người đừng để cho tâm lý tư tưởng mình rơi vào trạng thái không thành kính, chỉ liên tưởng nhớ đến những lời dạy của các bậc chân tu; Mà giả như người chưa thuần thục những loại tu tập như thế, cũng nhờ vào lòng chí thành và tín tâm của người khẩn cầu Đại Bi Thế Tôn và Bảo Hộ Bổn Tôn của người, với mười phần quyết tâm phát lời khẩn nguyện sau:

Con nay xa rời thân hữu một mình phiêu bạt khắp nơi,Nếu gặp thân huyễn không tánh do nghiệp thức mà hiển hiện;Xin nguyện chư tôn dùng sức từ nơi đó bảo hộ con,Khiến con khỏi gặp cảnh giới trung ấm đáng sợ đáng kinh,Nếu do ác nghiệp dắt dẫn tao phùng bất hạnh bi thảm,Xin nguyện Bảo Hộ Bổn Tôn khiển con gặp dữ hoá lành;Nếu gặp âm thanh thật tướng vang như thiên lôi đồng đánh,Xin nguyện toàn bộ hoá thành âm thanh Lục Tự Đại Minh,Nếu do nghiệp lực cảm ra mà không có Bảo Hộ theo,Xin nguyện Đại Bi Thế Tôn làm Bảo Hộ Thánh Tôn con,Nếu tại nơi này tao phùng các loại nghiệp tập phiền não,Xin nguyện ngọn lửa Hỷ Duyệt Tam Muội Quang Minh chiếu soi.

Ân cần khấn nguyện như trên nhất định khiến người được sự chỉ dẫn; người cũng không cần lo sợ bị khi dối. Loại khấn nguyện này quan trọng cực kỳ, chỉ cần nhiều lần đọc tụng và cố gắng ghi nhớ, tức có thể đạt được thực chứng mà được cảnh giải thoát.

(5.) Ánh sáng của sáu đường xuất hiện

Chỉ thị cho người đọc tụng: tuy nhiên -- mặc dù đã liên tiếp thuật lại nhiều lần những lời hướng dẫn, thế nhưng nếu bị lực của ác nghiệp lôi kéo thì cũng khiến cho sự chứng nhập khó thành tựu, chỉ cần đọc tụng phương pháp hướng dẫn thiền quán này nhiều lần cũng đạt được nhiều lợi ích. Bởi vậy nên lại kêu tên người mất mà hướng dẫn khai thị như sau:

"Tên người mất" tôn quý, nếu như người lại không thể nào biết rõ những lời đã hướng dẫn ở trên, vậy thì từ giờ đến sau, cái thân thể đời trước của người càng lúc càng trở nên ảm

10 Tây Tạng Độ Vong Kinh

Page 11: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

đạm, mà cái thân thể ở đời sau của người càng lúc càng trở nên rõ ràng. Đối với điều này (người âm thầm suy nghĩ) "cái gặp gỡ hiện tại của tôi sao mà bất hạnh! Bây giờ bất kể dầu là phải mang cái dạng thân thể nào, ta đều phải đi tìm nó", sau khi suy nghĩ như vậy rồi, người liền liên tiếp không ngừng tâm mê ý loạn mà hối hả ngược xuôi. Khi đó liền có ánh sáng của sáu đường luân hồi hướng đến người mà chiếu. Nghiệp lực của người cảm ứng với nơi tái sanh nào, thì ánh sáng của cõi đó sẽ chiếu mạnh nhất đến người.

"Tên người mất" tôn quý, chăm chú nghe! chăm chú nghe! Nếu như người muốn biết sáu đạo ánh sáng ấy từ đâu mà đến? (không ngại gì nói cho người rõ:) ánh sáng màu trắng mờ đến từ cõi trời; ánh sáng màu lục mờ đến từ cõi A Tu La; ánh sáng màu vàng mờ đến từ cõi người; ánh sáng màu lam mờ đến từ cõi súc sanh; ánh sáng màu đỏ mờ đến từ cõi ngạ quỹ; ánh sáng màu như khói đến từ cõi địa ngục. Lúc đó do nghiệp lực dẫn dắt mà thân thể của người tiến về phía ánh sáng của cõi mà người phải đi tái sanh vào.

"Tên người mất" tôn quý, những lời hướng dẫn của phương pháp ảo diệu vào lúc này vô cùng trọng yếu: Trong lúc này, dầu loại ánh sáng nào hướng đến người chiếu rọi, người cũng đều nương đó mà quán tưởng đức Đại Bi Thế Tôn; bất luận cái ánh sáng ấy đến từ địa phương nào, người đều suy nghĩ cái này (cái địa phương) cũng đều (hoặc đều ở) là ở trong Đại Bi Thế Tôn cả. Đây là một pháp môn siêu đặc biệt ảo diệu, có thể làm cho người không phải đầu thai vào sáu đường. Hoặc là, bất luận một vị Bảo Hộ Bổn Tôn nào của người, người đều phải chăm chú quán tưởng hình tướng của ngài thật lâu không rời -- nương theo ngài quán tưởng thật rõ ràng nhưng lại biết rõ đây chính là hư vọng không thực, giống như nhà ảo thuật hoá ra không khác. Đợi cho đến khi quán tưởng thành tựu xong thì đức Bảo Hộ Bổn Tôn tan biến từ ngoài vào trong cho đến hoàn toàn không còn thấy nữa; sau đó, khiến cho chính người đặt mình vào cái cảnh giới Minh Không đó -- và an trụ nơi đó trong khoảnh khắc. Sau đó lại quán tưởng đức Bảo Hộ Bổn Tôn lần nữa; lại quán tưởng cái hào quang lần nữa, và như vậy lần lượt mà làm. Tiếp theo thì chính tâm thức của người cũng từ ngoài tan biến dần vào trong.

Hư không biến hiện khắp nơi, thức tánh cũng biến mãn; Thức tánh biến hiện khắp nơi, Pháp thân cũng biến mãn. Hãy an trụ trong cảnh giới pháp thân không sanh không diệt này đi! Quả vị không sanh giác ngộ tròn đầy đều do trong khoảnh khắc này mà chứng đắc.

Phần thứ hai: Lịch trình đầu thai.

(1.) Đóng cửa Thai Môn

Chỉ thị người đọc tụng: lại nữa, ví như người mất lúc còn sống không có chút tu tập nào cả, đến mức vì thiếu đi công phu mà không thể nào ngộ rốt ráo được, liền bị huyễn vọng chế phục mà lưu lạc đến Thai Môn. Trong lúc này, phương pháp đóng chặt Thai Môn này vô cùng quan trọng, nên kêu tên người mất mà khai thị như sau:

"Tên người mất" tôn quý, giả như người chưa hiểu được những lời hướng dẫn bên trên, thì trong lúc này do vào cảm ứng của nghiệp lực, người sẽ có ấn tượng như thế này: cám thấy rằng chính mình không phải đang bay lên, mà chính là đang hạ xuống, hoặc xuôi theo nước

11 Vô Thức Tỳ Kheo – Thích Hạnh Tấn dịch

Page 12: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

mà tiến dọc. Lúc này người nên quán tưởng đức Đại Bi Thế Tôn, và nhớ nghĩ đừng quên. Sau đó, như trên đã kể, sẽ có những đợt bão lớn, những đợt gió lạnh, những đợt mưa đá rơi loạn, cùng với sương mù dày đặc, thậm chí có cảm giác bị nhiều người lùng đuổi, hiện ra tại trước mắt người. Trong khi đang chạy trốn những ảo tượng này, những người chưa từng tích tụ công đức sẽ chạy vào cảnh giới với cảm giác khổ, mà người đã từng làm nhiều thiện nghiệp công đức sẽ có được ấn tượng an ổn vui vẻ. Trong lúc này, "Tên người mất" tôn quý, bất luận người sẽ đầu thai vào châu lục nào hay địa phương nào, thì ánh sáng cõi đó sẽ hướng đến người mà chiếu rọi.

Chuyên tâm lắng nghe! bởi vì lúc này có một số pháp môn trọng yếu có thể áp dụng. Mặc dầu chưa có thể hiểu rõ pháp môn quán tưởng hướng dẫn ở trước, cho đến thời điểm này, thì những người tu hành không tinh tấn đều có thể ngộ rõ ràng những triệu chứng này. Này đây, người nên chăm chú lắng nghe.

Chỉ thị người đọc tụng: hiện tại, việc áp dụng các loại pháp môn để đóng chặc Thai Môn vô cùng trọng yếu; do việc như vậy, phải cực kỳ thận trọng. Nói ngắn gọn là, pháp môn đóng chặc này chia làm hai loại: Thứ nhất là khiến cho người sắp nhập thai tránh đừng nhập thai; thứ hai là đóng chặc làm không thể nào bước vào Thai Môn.

1. Phương Pháp tránh nhập thai

Hướng dẫn để tránh nhập thai tóm gọn như sau:

"Tên người mất" tôn quý, người hãy tịnh tâm mà quán tưởng vị Bảo Hộ Bổn Tôn của mình -- giống như quán chiếu ánh trăng trong nước vậy, rõ rõ ràng ràng nhưng lại hư vọng không thật (cũng không phải là trăng thật), giống như những vật do ảo thuật mà biến thành. Nếu như người không có một vị Bảo Hộ Bổn Tôn để quán tưởng, vậy thì quán tưởng đức Đại Bi Thế Tôn hoặc tôi, và như vậy giữ chặt ở tâm đừng có buông xả.

Sau đó, khiến cho vị (do quán tưởng mà thành) Bảo Hộ Bổn Tôn từ ngoài vào trong tan biến dần thành hư không, tiếp theo chăm chú quán tưởng đạo hào quang tánh không này, đừng khởi một niệm suy nghĩ nào. Đây là một pháp môn vi diệu phi thường, hãy theo đây mà tu tập, có thể miễn khỏi phải nhập thai.

2. Phương Pháp thứ Nhất để Đóng chặc Thai Môn

Tuy rằng đã quán tưởng như trên, nhưng khiến người cảm giác như khó tránh khỏi nhập thai, mà người cảm giác được lời nói về việc sẽ nhập thai, vì vậy nên không ngại nói với người phương pháp hướng dẫn thâm sâu dưới đây để đóng chặc Thai Môn. Đàng hoàng mà chăm chú nghe:

Đầu thai Trung Ấm nay hiện tiền,Nhất tâm bất loạn quan trọng nhất.Đóng chặc Thai Môn ngừa oán địch,Thiện nghiệp tiếp nối cần nắm chặc.Mau mau yêu kính rời ghét ghen,

12 Tây Tạng Độ Vong Kinh

Page 13: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

Chỉ quán Thượng Sư Phụ Mẫu thân.

Người nên miệng tụng tâm nghĩ, nhiều lần tụng đọc, cốt cho từ ngữ rõ ràng, hàm ý phân minh, nhớ rõ không quên, và càng quán chiếu nhiều hơn. Nhớ kỹ sự tu tập được giao cho này, bởi vì là phương pháp tối ưu.

Lại bên trên có nói "Đầu thai Trung Ấm nay hiện tiền" là chỉ người lúc này đang ở trong đầu thai trung ấm giữa cảnh giới dòng trôi chảy của sanh tử. Ở đây có một chứng tượng (khéo nên phân biệt): không những người nhìn vào trong gương hay trong nước không thấy được diện mạo của mình, mà cho đến thân thể của người cũng không có một cái bóng hình nào hiện ra cả. Như nay người đã vứt bỏ cái thân thể huyết nhục to khoẻ kia rồi. Đây chính là triệu chứng người đang ở cảnh giới Đầu Thai Trung Ấm mà phiêu lưu nơi sanh tử.

Trong lúc này, người đang tập trung tinh thần buộc tâm vào một niệm. Hiện tại, cái buộc tâm vào một niệm này đối với người vô cùng quan trọng: ví như cỡi ngựa cần dùng dây cương vậy.

Trong lúc này, chỉ cần người tâm tưởng đến cái gì thì cái đó liền hiện đến ngay. Này đây, người không nên nghĩ đến những tà hạnh, bởi vì nó sẽ chuyển biến lịch trình đi của tâm người. Người nên nhớ nghĩ mình và người đọc tụng "Trung Ấm Đắc Độ" này liên hệ với nhau qua trung gian của tinh thần, hoặc người nhớ nghĩ đến những điều mà từng được khai thị, quán đảnh hoặc vị đã cho phép người đọc tụng những mật điển, và kiên trì không buông, theo đó lần lượt mà làm: điều này là tối ưu. Đừng để tán loạn, ranh giới của siêu thoát hay đoạ lạc nằm tại ngay đây. Người chỉ cần một niệm do dự, liền gặp khổ vô tận. Đây là điều quan trọng thứ nhất, mau hãy nhanh buộc tâm vào một chỗ. Dầu sao cũng không buông mà nắm chặt sợi giây thiện hành.

Hiện tại đã đến lúc người đóng chặc Thai Môn. Gọi là "Khẩn thiết kính yêu bỏ ghen ghét" là nói thời gian đã tới rồi, việc hàng đầu không gì hơn là đóng chặc Thai Môn. Có năm phương pháp để đóng chặc, ở trên đã nói đến phương pháp thứ nhất, nên ghi nhớ kỹ trong lòng.

3. Phương pháp thứ hai để đóng chặc Thai Môn

"Tên người mất" tôn quý, lúc này người đã nhìn thấy cảnh tượng nam nữ giao hợp rồi. Nhớ kỹ: giả sử người nhìn thấy họ (khi đang làm việc ấy) thì nên nỗ lực tự kềm chế, nghìn vạn lần đừng có tiến nhập vào không gian ấy, mà hãy nương nơi đó mà thấy người cha nam như Phật Phụ người mẹ nữ như Phật Mẫu, quán tưởng bọn họ, cùng hướng đến họ lễ bái, kính thành mà tỏ thái độ chánh tín của người; nhiệt tình dâng lên sự lễ bái của người; và quyết ý khẩn cầu (bọn họ) vì người mà chỉ ra con đường chân chánh.

Người chỉ cần có quyết tâm này, thai môn nhất định sẽ đóng chặc; bất quá, dầu đã có quyết tâm mà khó đóng chặc, mà người lại có ý muốn tiến vào trong đó, điều nên nói ở đây là hãy nên quán tưởng Phật Phụ Phật Mẫu, cũng như quán tưởng Bảo Hộ Bổn Tôn, hoặc Đại Bi Thánh Tôn cùng với phối ngẫu không khác. Vả lại trong khi quán tưởng tâm linh của người cũng nên dâng lễ vật chí thành mà khẩn thiết (hướng đến bọ họ) cầu được một lần ân điển. Như thế chắc chắn Thai Môn sẽ bị đóng chặc.

13 Vô Thức Tỳ Kheo – Thích Hạnh Tấn dịch

Page 14: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

4. Phương pháp thứ ba đóng chặc cửa Thai Môn

Lại nữa, giả sử dùng phương pháp trên vẫn khó đóng chặc được, mà người lại cảm giác gần rơi vào trong thai, bên dưới là phương pháp thứ ba loại trừ tâm yêu ghét, người nên chăm chú nghe:

Có bốn dạng hình thức để tái sanh như sanh bằng trứng, sanh bằng bào thai, sanh do sự biến hoá và sanh ở nơi ẩm thấp. Ở trong bốn hình thức để tái sanh này thì sanh trong trứng và sanh trong bào thai có tính cách tương tợ nhau.

Như trên đã nói, cảnh tượng nam nữ giao hợp đang nương nghiệp mà xuất hiện. Ngay trong lúc này, thì một người nhân vì sanh tâm yêu hay ghét mà sanh nhập vào thai, nếu không sanh làm ngựa, làm gà, làm chó thì hoặc sanh làm người.

Như nếu sẽ sanh làm thân nam, thân sẽ cảm giác làm tánh nam có sự biểu lộ của trí thức năng biết người nam, liền đối với người cha sanh lòng thống hận đố kỵ đồng thời đối với người mẹ lại phát sanh cảm tình; nhe sẽ sanh làm thân nữ, thì thân liền cảm giác tánh người nữ biểu hiện tất cả trí tánh năng biết của người nữ mà phát sanh một loại khuynh hướng căm hận người mẹ đồng thời phát sanh lòng yêu thích người cha. Bởi có cái quan hệ nhân duyên đệ nhị này -- lúc mà thần thức năng tri đang ở trên con đường ở trên không, mà nơi mà tinh trùng và noãn tử (trứng) sẽ kết hợp nhau, đồng thời cảm thọ được một cảnh giới vui sướng, nhưng thần thức ngay khi thể nghiệm cảnh vui sướng này cũng liền quên đi quá khứ, rơi vào trạng thái bất tỉnh nhân sự. (không lâu sau đó) cái thần thức này liền ẩn vào trong quả trứng, bước vào trạng thái hoài thai, trong lúc nó từ trong tử cung đi ra (xuất thai) lúc mở mắt nhìn quanh, thì mới phát hiện nó đã trở thành một chú chó con. Trước đây đã từng làm người, mà nay nếu biến làm chó, cũng bởi thọ tội nơi ổ chó rồi; hoặc là, nó giờ đã biến thành một con heo, thì ở tại chuồng heo mà chịu khổ; hoặc là, nó giờ đã biến thành một con kiến con, tại hang kiến thọ khổ; hoặc là, nó giờ đã biến thành côn trùng, hoặc là biến thành con bọ dừa, hoặc là biến thành con nghé, con dê núi con, con cừu con, đủ loại như vậy, điếc mù câm ngọng, trí tuệ bị ngăn che trùng trùng, chịu đủ loại khổ ách, mà không có cơ hội trực tiếp để được lại thân người. Cũng giống vậy, thần thức cũng có thể bị đoạ địa ngục, mê nhập ngạ quỹ, cho đến tất cả sáu đường luân hồi, gặp những cảnh ngộ bi thảm khó tưởng tượng được.

Có những người mang tánh ác căn bản chẳng biết sợ là gì -- Ai! Ai! Ai! đáng thương! đáng tiếc! -- cùng với những người chưa nhận được sự hướng dẫn của một vị thầy, đều sẽ như thế đoạ lạc vào vực sâu của luân hồi, gặp những thống khổ khó thể nào chịu đựng, lại không có lúc nào xong. Thay vì đón nhận những vận mệnh như thế thì không bằng nghe lời tôi nói, ghi nhớ những lời hướng dẫn của tôi.

Hãy bỏ đi cái tâm yêu ghét của người, nhớ kỹ tôi muốn hướng dẫn người một pháp môn để đóng chặc Thai Môn. Gọi là "Đóng chặc Thai Môn ngăn kẻ thù, Thiện nghiệp tiếp nối cần nắm chặc." chính là ý này; gọi là "Mau mau yêu kính rời ghét ghen, chỉ quán thương sự thân phụ mẫu" chính là lúc này đây!

Như trên đã trình bày, giả sử sẽ sanh làm thân nam, thì thương mẹ mà ghét cha; giả sử sanh

14 Tây Tạng Độ Vong Kinh

Page 15: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

làm thân nữ thì thương cha mà ghét mẹ, những tâm sanh ghen ghét đó sẽ xuất hiện ngay trên thân của người.

Ngay trong lúc này có một pháp môn vi diệu có thể áp dụng. "Tên người mất" tôn quý, khi người phát khởi cái tâm ghen ghét, nên suy nghĩ như sau mà suy nghĩ cùng quán tưởng: "Ai ai! Ta đích thực là một chúng sanh mang ác nghiệp! Sở dĩ phải ở trong sanh tử luân hồi cho đến ngày nay, đều bởi ta có tâm yêu ghét. Giả như ta lại sanh yêu ghét nữa, ta sẽ bị luân chuyển không cùng, chìm nổi trong biển sanh tử, không biết khi nào có thể ra khỏi cái cánh tuyệt vọng này. Hiện tại ta quyết định không làm theo tâm yêu ghét. Ai! Ai! từ nay về sau, ta quyết định không làm một lần nữa theo yêu ghét!"

Sau khi nghĩ như vậy rồi, cần phải nắm chặt chủ ý, quyết tâm theo chặc quyết định này, tuyệt không thay đổi. "Chỉ cần như vậy mà làm, Thai Môn nhất định sẽ đóng chặc." Đây là lời nói trong kinh, tuyệt đối linh nghiệm.

"Tên người mất" tôn quý, giữ tâm một chỗ, không nên tán loạn. Người nên một lòng một ý giữ chặc quyết định này.

5. Phương pháp thứ tư để đóng chặc cửa Thai Môn

Lại nữa, giả sử vận dụng phương pháp trên mà khó có thể đóng chặc, mà người vẫn nghĩ gần rơi vào cảnh giới của thai, vậy thì chỉ cần vận dụng pháp môn "Không thật, như huyễn" tức có thể đóng kính Thai Môn. Pháp này nên làm như sau, hãy chăm chú quán tưởng:

Ai! Nào là song thân (cha mẹ), nào là mưa tối, nào là bão lớn, nào là tiếng vỡ vụn, nào là những quỷ quái đáng sợ, cùng với tất cả những hiện tượng khác, đều là hư vọng, không có thật tánh; bất luận chúng xuất hiện với hình dạng nào, (trong đó) đều không có tự thể; dầu có tất cả hình chất, cũng đều hư dối không thật, (chúng nó) như ảo như mộng; chúng nó biến đổi luôn luôn; chúng nó không có định tánh. Lưu luyến chúng thì đâu có chỗ nào lợi! Đây là việc thấy cái vô vi là có. Có một số là do nơi tình huống của chính người mà hiện ra. Bổn thân của cái tâm thức hư vọng này nguyên từ trước chưa từng tồn tại; như vậy thì những ngoại cảnh này hiện hữu ở nơi nào?

Ta do vì chưa ngộ được những sự lý này, đến nỗi chấp vô vi làm có, nhận cái giả làm cái thật, đến nỗi lưu lạc trong luân hồi cho đến ngày nay. Mãi cho đến hôm nay, nếu như ta không nắm bắt được chúng nó một cách thấu triệt, sẽ bị đọa lạc luân hồi dài dài như trước, không tránh được phải rơi vào cảnh vũng bùn khổ đau.

Một chút không sai, tất cả những thứ đó đều như mộng, như huyễn, như tiếng vang, như thành của Càn Thát Bà, như ảo ảnh, như ảnh trong gương, như trăng dưới nước, như ánh sáng của đèn huyễn -- không có một chút chơn thật bất biến. Thật tình mà nói, chúng nó đều là hư vọng; chúng nó đều không có thật.

Người chỉ cần như vậy một lòng tịnh niệm liên tục, nhận thức lấy giả làm thực sẽ tiêu mất; mà trong lúc loại chân thực tín niệm này đi sâu vào trong nội tại của tịnh niệm người sẽ gặp cảnh hồi quan phản chiếu mà biết được xác thật; chỉ cần liễu ngộ (biết rõ ràng) cái vọng ấy,

15 Vô Thức Tỳ Kheo – Thích Hạnh Tấn dịch

Page 16: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

Thai Môn liền có thể bị đóng chặc.

6. Phương pháp thứ năm để đóng chặc Thai Môn

Lại nữa, dầu tu quán tưởng như trên xong, nhưng nếu như cái sự chấp chặc vào tình vẫn chưa được tiêu trừ, đến nỗi Thai Môn như trước vẫn chưa đóng được, mà người lại nghĩ sẽ bị rơi vào trong đó, ngay trong lúc này, người nên vận dụng pháp môn quán chiếu hào quang mà đóng chặc (Thai Môn).

Pháp môn quán chiếu như sau:

Nặc! Tất cả vạn vật đều là chính là tâm thức của ta, mà cái tâm này vốn trước giờ trống vắng, không sanh không diệt.

Sau khi quán tưởng như vậy rồi, khiến tâm nghỉ ngơi trong trạng thái bất sanh -- giống như nước đổ vào nước, người nên để cái tâm này nhậm vận tự nhiên, nơi này chính là cái trạng thái bản nhiên của người, nó trong suốt sáng ngời. (người chỉ cần) như vậy mà khiến tâm buông thả, thản thiên mà trụ, có bốn loại sanh (Thai Môn) nhất định sẽ vậy mà đóng chặc. Cứ như vậy mà quán tưởng cho đến lúc thành công việc đóng chặc Thai Môn mới thôi.

Chỉ thị cho người đọc tụng: ở trên đã thật các loại pháp môn vi diệu để đóng cửa Thai Môn, không thể có được việc không giúp được cho ba loại căn tánh thượng trung hạ đạt được giải thoát. Do đâu mà được? Bở vì, thứ nhất, thần thức ở nơi cảnh giới trung ấm có năng lực siêu thoát hữu lậu, bất luận sự việc gì, đều có thể nghe mà lãnh ngộ được. Thứ hai, cho dù lúc còn sống, mắt đui, tai điếc không đầy đủ, khi đến lúc này, đều có các giác quan thông linh, nghe rõ không lầm lẫn. Thứ ba, người mất do vì liên tục bị các tình cảnh dễ sợ bức bách, đành phải suy nghĩ rằng: "Phải làm sao cho tốt đây?" hoặc là "Làm gì mới là thượng sách đây?" mà lúc này ý thực lại vô cùng sáng sủa không mê ngủ, vì thế nên lúc nào cũng rõ ràng nghe những lời hướng dẫn; lại bởi ý thức bây giờ không dựa vào một cái gì nên có thể tuỳ thời, tuỳ nơi, tuỳ ý muốn mà đi đến bất cứ nơi nào. Thứ tư, bởi lúc này tâm niệm người mất so với lúc còn sống sáng suốt hơn gấp mười, vì vậy mà có thể hưỡng dẫn mà lĩnh hội được. Mặc dầu lúc sống ngu dốt ám độn, tới lúc này rồi, do vì quan hệ với nghiệp dụng trí tánh liền được đặc biệt sáng suốt, (tóm lại) cũng bởi vì nó (cái thần thức năng tri) có được những ưu điểm đó, nên hướng dẫn thế nào thì nó liền quán tưởng cái đó.

Việc lợi ích làm các tang sự chính là do đạo lý này. Sự việc như vậy trong bảy bảy bốn mươi chín ngày thời gian trung ấm, kiên trì không ngừng tụng đọc bộ "Trung Ấm Đắc Độ" này mà hướng dẫn, là một điều vô cùng khẩn yếu, đừng nên xem nhẹ. Cho dầu bởi một nguyên nhân nào đó không thể trong pháp quán này mà được độ, thì cũng sẽ nơi một pháp quán khác trong đây mà được giải thoát: bởi vậy nên trong đây mới trình bày nhiều phương pháp quán tưởng bất đồng như vậy.

(2.) Lựa chọn Thai Môn

Chỉ thị cho người đọc tụng: mặc dầu đã được khuyến tấn như trên để khai thị và hướng dẫn pháp môn nhất tâm quán tưởng nhưng có biết bao nhiêu là loại căn khi không đồng nhau,

16 Tây Tạng Độ Vong Kinh

Page 17: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

hoặc bởi các ác nghiệp lớn che chắn, hơn nữa từ vô thỉ đến giờ đã tích tập biết bao nhiêu là nghiệp ác, tà hạnh, không theo đường chánh, đến nỗi vẫn còn đang không được giải thoát, số người này không ít. Bởi vậy nếu mà đến đây Thai Môn vẫn còn chưa đóng thì phần dưới sẽ vì họ mà nói cách nào để chọn Thai Môn để mà thích nghi. Hiện tại hãy thỉnh chư Phật Bồ Tát gia trì, lại tụng kệ cầu thỉnh gia bị, và ba lần kêu tên người chết để hướng dẫn như sau:

"Tên người mất" tôn quý, chăm chú nghe! Chăm chú nghe! dầu đã hướng dẫn để tâm làm pháp quán tưởng; nhưng người vẫn đang chưa thể đạt được lý giải. Bởi vậy, vì Thai Môn chưa đóng mà thời gian để thụ thai đã đến rồi. Pháp môn tốt nhất bây giờ là phương pháp chọn Thai Môn (người nên theo đây mà được một tái sanh cao). Chú ý lắng nghe, và ghi nhớ trong lòng.

1. Đầu thai xem chỗ trước.

"Tên người mất" tôn quý, đặc tính và hiện tượng của việc đầu thai đã gần đến rồi, người đương như thế mà khéo biết, và hãy quan sát để chọn lựa nơi mà đầu thai vào.

Nếu sanh vào chỗ Đông Thắng Thần Châu thì sẽ thấy ở trên hồ mà cùng với loại thiên nga tranh nhau mà sống. Chớ có vãng sanh về chỗ ấy, và nhớ cái chỗ đáng chán ấy (kiên quyết không sanh về). Nếu mà sanh về chỗ ấy, có thể hưởng được sự vui sướng, nhưng nơi ấy không có Phật Hiệu, nên tránh đi là tốt hơn hết.

Nếu sanh vào Nam Thiệm Bộ Châu thì sẽ thấy cao ốc nhà đẹp hiện ra trong không gian, đều do nghiệp lực cảm ra, đừng ngại sanh về nơi đó.

Nếu sanh vào Tây Ngưu Hạ Châu thì sẽ thấy có trân ngựa tranh dành bên hồ (ăn cỏ). Mặc dầu chỗ này, cũng không được vãng sanh, hãy mau quay đầu lại. Giả sử sanh về chỗ này, có thể hưởng phước dồi dào, nhưng bởi chỗ này không có Phật Pháp, thế nên tránh đi là tốt hơn hết.

Nếu sanh vào Bắc Cu Lô Châu thì sẽ thấy có nhiều gia súc chung quanh hồ kheo sắc. Nơi đây thọ mạng dài lâu, phước báo cũng tốt; nhưng vì không có Phật Hiệu, cũng nên tránh đừng sanh về đây là tốt nhất.

Ở trên đã nói rõ tên cùng các đặc điểm của các châu, người hãy nhớ kỹ trong lòng tuyệt chớ có sanh vào.

Nếu sanh vào cõi trời liền sẽ thấy cảnh những đền đài cung điện vui đẹp do châu báu hợp thành bày ra trong không gian, nếu có thể sanh về nơi ấy thì cũng tạm không ngại gì.

Nếu sanh vào cõi A Tu La liền sẽ thấy những cây rừng đẹp đẽ mà lại bị vây trong vòng lửa. Người nên khởi ý không ưa chỗ này, bất luận thế nào đừng sanh vào đó.

Nếu sanh vào cõi súc sanh liền sẽ thấy cảnh hang núi và cạm bẫy trên đất lại thấy hơi sương tràn ngập trong đó. Nơi này cũng không nên sanh về.

17 Vô Thức Tỳ Kheo – Thích Hạnh Tấn dịch

Page 18: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

Nếu sanh vào cõi ngạ quỹ liền sẽ thấy cảnh cánh đồng hoang sơ không có cây cỏ và đất đầy hầm hố cùng với những hồ ẩm thấp trong rừng. Người hãy nhớ kỹ chỗ đáng chán ghét này, bất luận thế nào cũng đừng có sanh về. Giả sử sanh vào chỗ đó, sẽ chịu những khổ đói khát rất là khó chịu!

Nếu sanh vào địa ngục mà làm tù phạm trong đó thì sẽ nghe tiếng rên như tru tréo thê lương. Nếu do nghiệp lực cảm ra liền có một sức thúc dục khó ngăn bắt phải sanh vào trong đó. Chỗ này âm u trầm uất, có nhà phòng trắng đen chen lẫn hỗn tạp, trên mặt đất có hố đen, lại có các con đường đen xen kẽ ở giữa, khiến người đầu thai vào run sợ như vậy. Giả sử đầu thai vào đó lúc gần đến địa ngục, sẽ có những cái lạnh, nóng khốc liệt và cùng những loại khổ hình rất khó chịu khó nhẫn, đã vào rồi thì muôn kiếp khó được ra. Đừng sanh vào nơi ấy. Gọi là "Tận toàn lực" tránh đi là điều cần yếu ở chỗ này.

2. Phòng ngừa bị quỷ tốt hành hạ.

"Tên người mất" tôn quý, Mặc dầu tâm người không muốn chút nào, nhưng bởi nghiệp lực lôi kéo mà phải chịu bị ngục tốt hành hình, cũng bởi không thể cưỡng được mà phải bị nó đẩy đi vào; Lúc đang bị hành hình thì quỷ binh ở phía sau thúc dục, đao phủ thủ ở phía trước dẫn đường, lại cóc các loại sương mù, gió nghiệp, tạp âm, mưa tuyết, mưa đá đáng sợ, cùng với những cơn gió lốc thấu xương thổi đến, tự nhiên không thể nào tránh được nên phát lên ý muốn chạy trốn đi.

Trong lúc này do hoảng sợ mà tìm một nơi để ẩn núp, vì vậy những thứ như đền đài, hang đá, hầm hố, rừng rậm cùng với hoa sen một số cảnh do niệm mà hiện ra, liền vào trong đó trốn mà không dám đi ra nữa, và âm thầm suy nghĩ: "Lúc này đi ra ngoài thật là không phải lúc". Cho nên không dám đi ra ngoài nữa, cứ ở trong chỗ núp ấy mà dấu thân (thực ra nơi ấy là cái thai hoặc tử cung) lại sanh lòng lưu luyến vô cùng. Nếu do sợ gặp phải cảnh nguy hiểm kinh khủng của trung ấm mà ẩn thân nơi đó (một xứ chính là trong tử cung), mà không dám trở ra nữa, chắc là sẽ do đó mà nhận được một thân hình không vừa ý lại chịu nhiều sự đau khổ nữa.

Những loại Ác Quỷ La Sát mà cùng người đối nghịch đánh nhau. Trong lúc này có một pháp vi diệu như dưới đây có thể vận dụng. Chú ý lắng nghe, và nên tin nhận làm theo.

Ngay trong lúc này -- lúc mà ngục tốt đang đuổi phía sau để hành hạ tức sẽ phát sanh sự sợ hãi cùng khiếp đảm, lập tức quán tưởng Vô Thượng Hách Nộ Gia Phật, Mã Đầu Minh Vương, Kim Cang Thủ Bồ Tát, hoặc (bất kỳ ngài nào) Bảo Hộ Bổn Tôn -- giả như người có nói -- các ngài thân tướng trang nghiêm, hùng vĩ, tay chân to lớn khổng lồ, diện mạo phẫn nộ oai phong, có thể khiến cho bọn quỷ dữ biến thành phấn bụi. Ngay trong lúc này người nên lập tức quán tưởng cho được. Những loại gia trì lực ấy không thể nghĩ bàn, có thể khiến người thoát khỏi sự chọc ghẹo của ác quỷ mà có khả năng tuyển chọn Thai Môn. Pháp môn này vô cùng thần diệu, cực kỳ trọng yếu. Bởi vậy, người nên ghi nhớ kỹ trong lòng.

"Tên người mất" tôn quý, những vị Phật Thiền cùng những vị Thánh Tôn khác, đều do nơi lực tam muội mà sanh ra. Mà những loại ngạ quỷ cùng với những loại La Sát Ác Quỷ hiện

18 Tây Tạng Độ Vong Kinh

Page 19: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

ra trong cảnh giới trung ấm thân đều do nơi tâm cải biến mà sanh ra những hình dạng như thế, đến nỗi vong linh chịu đựng không biết mệt mỏi, lại có bản lãnh biến hoá thân hình. Có tất cả các loại ngạ quỷ hoàn hành khắp hư không, cùng với tám vạn bốn ngàn tinh tú ác, đều do tại trung ấm sanh thân thay đổi tâm ý mà biến thành.

Ngay trong lúc ấy, nếu như có thể nhớ niệm quán không nhập định theo pháp môn Đại Thủ Ấn tất nhiên là không gì bằng. Giả sử chưa từng được học hỏi qua pháp này, hoặc chưa có rèn luyện qua phương pháp quán tưởng; Giả sử ở lúc này hoàn toàn bất lực, vậy thì không gì hơn là yên lặng bất động đừng để bất cứ thứ gì hấp dẫn. Như có thể quán tưởng Bảo Hộ Bổn Tôn Đại Bi Thế Tôm, thì việc chứng nhập vào cảnh giới Phật nằm trong lòng tay.

(3.) Hai sự lựa chọn thứ nhất: hoá sanh hay thai sanh.

"Tên người mất" tôn quý, ví như người vì nghiệp lực dẫn dắt mà phải nhập thai, như vậy phía dưới sẽ vì người mà nói phương pháp lựa chọn nơi tái sanh. Chăm chú nghe! Chăm chú nghe.

Không nên vừa thấy bào thai có thể vào liền tuỳ tiện mà tiến nhập không chịu lựa chọn. Nếu có ác quỷ hành hình rượt đuổi, thì cứ quán tưởng Mã Đầu Minh Vương.

Người hiện tại có một ít năng lượng siêu việt hơn người thường như người đã biết, các loại xứ sở (để đầu thai) tất sẽ liên tiếp hiện ra trước mặt của Người, Người đừng ngại cứ theo pháp mà chọn. Cách chọn lựa này có hai thứ, tuyển chọn thứ nhất: một cái là chuyển sanh về một cảnh giới thanh tịnh của Phật, một cái là chọn lựa một cái sanh tử Thai Môn bất tịnh. Pháp này thuật gọn như sau:

1. Chuyển thức vãng sanh về một cảnh an lạc nào đó.

Trước nói về vãng sanh đến một cõi thanh tịnh an lạc nào đó, cái phương pháp đầu thai này cần (tư duy hoặc quán tưởng) như sau mà phát thệ nguyện:

Ai! Ai! Tôi tự vô thỉ đến nay, trôi lăn trong biển khổ sanh tử, cho đến ngày nay, trải qua không biết bao nhiêu là kiếp dài, sao mà phiền não! Cho đến ngày nay, tôi do vẫn không thể liễu tri ý thức về tôi, đến nỗi chưa được giải thoát mà chứng Phật Đạo, sao mà buồn đau! Mà nay ta đối với sự luân hồi này đã chán ghét, đã sanh sợ hãi, đã thấy thống hận; thời gian để chuẩn bị thoát ly ràng buộc của sanh tử đã đến. Tôi nay tự nguyện theo pháp mà làm, cầu sanh Tây Phương Cực Lạc Thế Giới dưới toà của Phật A Di Đà, theo một đó hoa sen mà hoá sanh trong đó.

Lúc suy nghĩ quán tưởng như vậy rồi, lập tức tha thiết mà quyết định (hoặc thệ nguyện) thế này mà hướng đến (cõi nước Tịnh Độ của Phật); hoặc hướng đến cảnh giới của một vị Phật nào mà người kính ngưỡng cũng đều được cả, tỷ như -- Thượng Thắng Diệu Lạc Phật Độ, Chúng Bảo Trang Nghiêm Phật Độ, Trường Phát Quốc Độ, vô lượng ánh sáng của hoa sen soi rọi đến nơi người ngồi; hoặc là chín thành nhất tâm mà hướng đến một phật độ nào mà người khao khát được sanh về. Người chỉ cần như thế mà phát nguyện sanh về, liền theo niệm đó mà được vãng sanh.

19 Vô Thức Tỳ Kheo – Thích Hạnh Tấn dịch

Page 20: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

Hoặc là, nếu người có ý nguyện vãng sanh về cõi Đâu Suất gần gũi đức Phật Di Lặc cũng có thể giống như thế mà tha thiết hướng về đó và phát suy nghĩ như sau: "Tôi nay muốn vãng sanh về Đâu Suất kề cận đức Phật Từ Thị Di Lặc, do tôi hiện đang ở trong cảnh giới trung ấm, đây chính là phải lúc!" cứ một lòng suy nghĩ như vậy, liền được từ trong hoa sen hoá thân ra trước đức Phật Di Lặc.

2. Vào thai người trở lại cõi người

Giả sử vì không có khả năng để thành công pháp môn ở trên (hoá sanh), mà người vui vẻ hay bắt buộc bị nhập thai, đều có lời hướng dẫn như dưới đây, tạo điều kiện cho người chọn lựa Thai Môn trong cảnh bất tịnh luân hồi. Chăm chú nghe:

Như trên đã kể, trước hết người nên quán sát tình hình của các châu rành rẽ, sau đó hãy chọn một địa phương mà có phật pháp để đầu thai.

Giả sử đời sau sẽ gặp một nhóm đồ bất tịnh, liền có một trận mùi vị cảm giác sẽ dẫn người hướng đến nhóm đồ bất tịnh ấy, nơi mà người sẽ tái sanh chính lúc này sẽ được quyết định. Bất luận thứ nào (tử cung hoặc cảnh tượng) nên như thế nào mà xem, người từ trước đến giờ đều có thái độ như thế, đừng khởi lên một thứ tình cảm vui ghét, như thế sẽ được gặp một Thai Môn tốt đẹp để vào. Ở đây cũng giống như trước, phát nguyện là một phương thức tốt nhất, do vậy, Người nên như sau phát nguyện: "Ah! Ah! tôi đang chuyển sanh làm vua của cõi người, hoặc giả chuyển sanh làm Bà La Môn, một hình thức tượng bà la (ấm bị chúng sanh); hoặc sanh làm con của người có đức lớn thành tựu trong đời, hoặc sanh vào một gia đình trong sạch; hoặc sanh vào dòng tộc có lòng tin vững chắc nơi thánh giáo; nếu như vậy sau khi chuyển sanh, được đại phúc báo, để lợi lạc tất cả hữu tình chúng sanh."

Sau khi suy nghĩ như vậy rồi, liền nên phát nguyện sanh vào trong thai đó, đồng thời (quán tưởng) vốn có (thánh ân hoặc thiện nguyện) phóng quang gia trì bào thai, khiến cho hoá thành thiên cung. Cùng nên tin sâu mười phương Pháp Vương cùng các vị Pháp Vương Tử (chư Phật và Bồ Tát), cùng các vị Bảo Hộ Bổn Tôn, đặc biệt Đại Bi Thế Tôn, sẽ đều nhận được lực từ bi của các ngài gia trì -- người nên như thế cầu gia bị, sau đó nhập thai.

Tuyển chọn Thai Môn như vậy có thể sẽ phát sanh lầm lẫn bởi nghiệp lực dẫn dắt, thiện thai có thể hiện ra hình dạng bất thiện, mà cái bất thiện lại hiện ra hình dạng thiện, đây đều là những việc có thể xảy ra. Ngay trong lúc này, những lời hướng dẫn bên dưới, khá chớ bỏ qua.

Dầu thấy thai cảnh hiện ra thiện cũng đừng phát sanh mừng rỡ; dầu thấy thai cảnh hiện ra bất thiện cũng đừng sanh tâm chán ghét. Đừng chấp vào hai loại vui ghét, hãy đứng ngoài sự ủng hộ hay phản đối -- an trụ trong cảnh giới không nghiêng không lệch mà giữ vững, là pháp môn vô thượng vi diệu, ngoại trừ những một số ít người tu hành đã có kinh nghiệm vững vàng (tại phương diện khai phá tâm linh), còn thì cần suy nghĩ việc tiêu trừ thói quen còn lại của ác nghiệp không phải là dễ.

Chỉ thị cho người đọc tụng: do việc như vậy, nên người thiện căn thì mỏng, ác nghiệp lại

20 Tây Tạng Độ Vong Kinh

Page 21: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

dầy, giả sử lúc này không thể loại trừ tâm yêu ghét, tức có khả năng lạc vào cõi súc sanh. Phương pháp để ngăn ngừa như sau, hãy kêu tên người chết mà hướng dẫn như vầy:

"Tên người mất" tôn quý, giả sử chính Người không thể bỏ được cái tâm yêu ghét, không biết phương pháp lựa chọn Thai Môn, đến nỗi lúc này hiện ra cảnh tượng mà trên đã kể, hãy kêu cầu nơi Tam Bảo, thỉnh cầu gia bị.

Cầu khẩn Đại Bi Thế Tôn, ngực ngay đầu thẳng mà đi. Biết rõ chính mình đang ở trong cảnh thân trung ấm. Dứt bỏ tất cả những người con trai con gái và thân bằng quyến thuộc của người, bọn họ đối với người không mang lại một chút ích gì đáng kể cả. Nhập vào ánh sáng trắng của cõi trời, hay vào ánh sáng vàng của cõi người, đi vào trong lầu vàng gác ngọc, đi vào vườn hoa mỹ lệ đẹp đẽ.

Chỉ thị người đọc tụng: tụng bảy lần như thế (cho người chết). Sau đó hướng dẫn „Thỉnh chư Phật Bồ Tát Gia Bị“, tụng „Hộ Miễn Trung Ấm Kinh Khủng Thiện Nguyện Kệ“, „Khẩn cầu hộ miễn trung ấm hiểm nạn kệ“, „“lục loại trung ấm cảnh sách kệ“ mỗi thứ đều tụng ba lần. Ngoài ra cũng nên tụng một lần chú ngữ "Đạp Độ" có công hiệu giải thoát thân uẩn, cùng với "Tự kềm chế nghiệp nghi quỹ tụng"

(4.) Lời cuối

Nếu có thể đọc tụng phần kinh văn ở trên có thể giúp cho người tu trì được nhiều công đức (hoặc các hành giả du già) trong lúc lâm chung áp dụng pháp môn chuyển di tâm thức, không cần trải qua giai đoạn trung ấm thân mà đi thẳng vào đại đạo, đi thẳng một đường lên trên. Người tu trì hơi có công đức cũng có thể lúc chết đi, tại Thực Tướng Trung Ấm chứng nhập quang minh, đi thẳng đến vô thượng bồ đề. Mặc dầu những vị kém thua hai loại người trên chút ít, đều có thể sau khi chết (hai tuần) ở Thật Tướng Trung Ấm thời gian ở trước bất kỳ một vị Hỷ Nộ Thánh Tôn nào, theo nơi công phu ít nhiều và nghiệp duyên quan hệ mà được giải thoát.

Ở đây có mấy tầng bậc, tại mỗi một căn cơ nào chứng thì sẽ nơi căn cơ đó được độ. Nhưng người thiện duyên yếu ít mà nghiệp thì lại trọng thì mỗi tình huống mỗi xấu đi, một lần nữa tự lầm lẫn bàng hoàng, cho đến bị đoạ lạc đến giai đoạn Đầu Thai Trung Ấm. Bất quá, phương pháp hướng dẫn (hoặc khai thị) cũng có nhiều loại, đều như cây thang có nhiều tầng cấp, tại giai đoạn nào chứng được, thì ở giai đoạn đó được độ. Mà đối với người thiện duyên quá ít, do không thể chứng ngộ mà bị đoạ vào các phạm vi thế lực kinh khủng, lại có những loại phương pháp hướng dẫn để đóng chặc Thai Môn khác nhau, nếu có thể biết rõ mà làm việc quán tưởng và vận dụng năng lực vô lượng công đức trong đó, đều có thể giúp tự thân vượt lên cảnh giới tái sanh. Mặc dầu có hạng người căn cơ quá thấp gần như súc sanh, đều có thể nương vào lực gia trì của Tam Bảo mà tránh không bị rơi vào đường khổ ác thú, thậm chí kiếp sau được thân người tốt đẹp, gặp được thiện hữu tri thức làm bực thầy mình, nghe được chánh pháp, mà nguyện được đắc độ viên mãn.

Giả sử pháp này đạt được mục đích tại nơi Đầu Thai Trung Ấm cảnh, sẽ như kết nối cái duyên thiện nghiệp đã dứt, lại giống như dùng nước mà nối liền những rạch hào bị gián đoạn, thì sẽ gặp được những tình hình thuận lợi khả dĩ.

21 Vô Thức Tỳ Kheo – Thích Hạnh Tấn dịch

Page 22: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

Cho dầu người mang ác nghiệp nặng sâu, chỉ cần nghe được pháp này (và lại chứng nhập), thì cũng không thể không được độ. nếu hỏi tại sao như thế? thì đáp: cũng bởi do lúc mà Hỷ Nộ Thánh Tôn hiện ra tiếp dẫn, có những loại ma và những thứ theo nó hại người, đều cùng các ngài đến mà tiếp dẫn, cho nên, vong linh vừa nghe pháp này quan niệm liền thay đổi, do đó được độ; Lại nữa nhân vì trong lúc này người mất chỉ có Thân do ý sanh, không nương vào một cơ thể máu thịt, vì vậy có sự cản ứng khác biệt. Người phiêu đãng trong cảnh giới trung ấm dầu có xa bao nhiêu, vừa nghe kêu đến, tức khắc có mặt nghe hướng dẫn, chỉ là do vì người ở lúc này có được chút ít siêu nhiên cảm giác và năng lực biết trước sự việc; do vậy, pháp này vừa nghe vào tai, liền có thể tâm khai ý giải, mà thọ cảm ứng khác biệt. Do đó pháp môn này mang một lợi ích rất lớn, như cung nỏ tự nó có cơ lực của nó; lại như di chuyển một xà nhà thực lớn, trăm người không thể lay động, khi bỏ vào nước, muốn kéo hướng nào cũng được, liền đi theo ngay; Lại như ngựa chứng, không nghe chỉ huy, khi làm cái cương thì có thể cỡi được.

Do việc như vậy, sau khi người chết, phải trì tụng pháp này ở trước di thể -- không có di thể tồn tại thì như trên đã thuật -- (đối mặt vong linh) nhiều lần đọc tụng, cần nên mỗi câu mỗi chữ thật rõ ràng mà trong sáng có thể đi sâu vào linh thức người chết, cho đến khi các khiếu người chết ứa ra máu và một chất nước vàng sệt. Trong lúc này không được chạm đến thi thể. (Nếu muốn được có hiệu nghiệm) phải tuân thủ quy tắc dưới đây: thứ nhất, không được nhân danh người chết mà sát sanh; thứ hai, người thân không được ở nơi di thể mà tuôn nước mắt hoặc khóc thét; thứ ba, thân nhân người mất nên làm nhiều việc thiện, tích tụ âm đức cho nhiều.

Ở một phương diện khác, bộ đại pháp "Trung Ấm Đắc Độ" này cùng với bất kỳ kinh điển phật giáo nào khác, đều có thể (đối trước người chết hoặc người sắp chết) nương vào để giải thích. Thế nhưng nếu dùng phương pháp "Chỉ Đạo Tùng Thư" này mà đọc tụng thì càng thêm hiệu nghiệm. Lại nữa nếu theo một phương diện khác, nên tụng tập pháp môn này cho tận lực, (cùng khiến mọi người) đều có thể nhớ rõ từng câu, từng chữ không quên; mà việc tử vong thì không thể nào tránh khỏi, khi mà triệu chứng tử vong hiện ra, nên do đương sự tự mình đọc tụng cùng tư duy ý nghĩa -- nếu như có sức làm như thế. Giả sử như không còn sức, thì do một người bạn đọc dùm, khiến nhập sâu vào tâm. Cái công năng tế độ của nó không có gì ngờ cả.

Cái bộ pháp thậm thâm này, chỉ cần nghe qua hoặc chỉ thấy chút ít, không cần tu tập thiền định hoặc làm các nghi quỹ mật tông, liền được giải thoát; mặc dầu người mang ác nghiệp sâu trọng cũng có thể nhờ vào pháp bí mật này mà được độ thoát. Người học cần nên ghi nhớ từng câu từng chữ, dầu cho có bị bảy loại ác thú truy đuổi, cũng không quên mất.

Người học vào lúc lâm chung có thể do đây vừa tuyên giáo pháp liền chứng phật đạo. Dầu cho (quá khứ, hiện tại, vị lai) ba đời chư Phật cùng cầu thượng diệu pháp môn, sở đắc cũng không hơn thế này.

"Trung Ấm Giáo Thuyết Thậm Thâm Tâm Tuỷ" -- có thể làm cho toàn thể chúng sanh thu được giải thoát tức là "Trung Ấm Đắc Độ" pháp môn vi diệu, thuật đến đây là viên mãn.

22 Tây Tạng Độ Vong Kinh

Page 23: {Phần Dưới} Trung Ấm Thọ Sanh hay còn gọi Trung Ấm Đầu Thai.sachbaoluutru.viengiac.de/ThichHanhTan/TayTangDoVong/02_PhuongPhapD…làm cho tâm thức bị dẫn đi

"Tây Tạng Độ Vong Kinh" đến đây là hết.

23 Vô Thức Tỳ Kheo – Thích Hạnh Tấn dịch