251
Ngô Kỷ [email protected] Báo Người Việt càng sai càng sửa, càng sửa càng sai Trưa nay ông anh và bà chị dâu phone gọi ghé qua nhà làm lễ 49 ngày cho Ba dù gia đình công giáo, nhưng cái máy computer cổ lỗ sĩ cứ trầm trầy trầm trật, bò như rùa khiến cho bài viết này bị lâu hơn dự trù, bèn phải tạ lỗi cùng Ba, có lẽ chiều mới tới viếng Ba được, mong là bên kia thế giới Ba cũng thông cảm cho đứa con có “hai vai” này. Hôm qua đến giờ cái mail box bị tràn ngập bài về đề tài báo Người Việt. Lần này báo Người Việt coi như trúng số độc đắc rồi vì số người “chiếu cố” rất ư là nồng nhiệt. Mới nhận phone của một nhà báo trẻ rủ ra nghe “ban lãnh đạo” báo Người Việt họp báo vào lúc 2 giờ, nhưng không đi vì bài viết chưa xong, hơn nữa cái điệp khúc "sai thì sửa, sửa rồi lại sai, càng sai càng sửa, càng sửa càng sai...", nghe riết rồi cũng ngán, bởi vậy ngồi ở nhà thì cũng biết được báo Người Việt sẽ xàng xê 6 câu giọng cổ như thế nào rồi. Có lẽ chủ đề thời sự hôm nay là cái thư “xin lỗi” của báo Người Việt. Phải đề chữ “xin lỗi” trong ngoặc kép vì nó có nhiều điều bất thường, mỉa mai và chẳng giống con giáp nào cả. Tôi không chụp mũ hay nói vô căn cứ đâu, tôi xin được làm “thầy bàn” lần này về cá tinh thần và ngôn ngữ trong cái thư “xin lỗi” như sau:

Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Embed Size (px)

DESCRIPTION

Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Citation preview

Page 1: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Ngô Kỷ  [email protected]      

Báo Người Việt càng sai càng sửa, càng sửa càng sai Trưa nay ông anh và bà chị dâu phone gọi ghé qua nhà làm lễ 49 ngày cho Ba dù gia đình công giáo, nhưng cái máy computer cổ lỗ sĩ cứ trầm trầy trầm trật, bò như rùa khiến cho bài viết này bị lâu hơn dự trù, bèn phải tạ lỗi cùng Ba, có lẽ chiều mới tới viếng Ba được, mong là bên kia thế giới Ba cũng thông cảm cho đứa con có “hai vai” này.Hôm qua đến giờ cái mail box bị tràn ngập bài về đề tài báo Người Việt. Lần này báo Người Việt coi như trúng số độc đắc rồi vì số người “chiếu cố” rất ư là nồng nhiệt. Mới nhận phone của  một nhà báo trẻ rủ ra nghe “ban lãnh đạo” báo Người Việt họp báo vào lúc 2 giờ, nhưng không đi vì bài viết chưa xong, hơn nữa cái điệp khúc "sai thì sửa, sửa rồi lại sai, càng sai càng sửa, càng sửa càng sai...", nghe riết rồi cũng ngán, bởi vậy ngồi ở nhà thì cũng biết được báo Người Việt sẽ xàng xê 6 câu giọng cổ như thế nào rồi.Có lẽ chủ đề thời sự hôm nay là cái thư “xin lỗi” của báo Người Việt. Phải đề chữ “xin lỗi” trong ngoặc kép vì nó có nhiều điều bất thường, mỉa mai và chẳng giống con giáp nào cả. Tôi không chụp mũ hay nói vô căn cứ đâu, tôi xin được  làm “thầy bàn” lần này về cá tinh thần và ngôn ngữ trong cái thư “xin lỗi” như sau:1-Theo phép xã giao và nguyên tắc hành chánh căn bản, lá thư mà mang một tầm vóc quan trọng thì cần phải cân nhắc cả từ hình thức lẫn nội dung. Lá thư của một nhân vật “lớn” như ông chủ nhiệm, mà không có “letterhead”, không có chữ ký, không có địa chỉ, không có số phone, điều đó đã nói lên sự bất nhả và thiếu văn minh, lịch sự.2-Dẫu ai cũng biết đứng về lãnh vực  thương mại, tờ báo giàu có được là nhờ độc giả bỏ tiền mua báo, độc giả đóng góp một cách “trực tiếp” trong vấn đề nuôi sống tờ báo, như cá sống nhờ nước, do đó tờ báo lúc nào cũng tôn trọng và nễ nang độc giả, vì khách hàng là vua mà, “customer is the king,” và điều đó không ai có thể phủ nhận được. Tuy nhiên trong bối cảnh hiện tại, trong tình thế bây giờ, trong tình trạng bối rối, điên đảo, khủng hoảng mà công ty báo Người Việt đang phải đối phó, trong lúc này, tôi

Page 2: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

muốn lặp lại là “chỉ” trong tình huống hiện tại mà thôi, thì chỗ đứng của độc giả không còn thích hợp để ông chủ nhiệm “kính gửi, kính thưa” trước nữa, mà chỗ đó phải dành cho quý vị lãnh đạo tôn giáo, cộng đồng, đoàn thể, hội đoàn, đảng phái v.v.., vì tinh thần cái thư “xin lỗi” không liên quan gì đến việc tiền nong hay văn chương, thơ phú, mà mục đích chính là “xin lỗi” vì báo Người Việt đã gây lỗi trong phương diện chính trị, và làm cộng đồng bất mãn.  3- “Nhật báo Người Việt mới phạm một lỗi nặng nề,” như vậy nghĩa là báo Người Việt cho rằng đây là lần đầu tiên “mới” phạm lỗi nặng nề, chứ lâu nay chưa hề phạm một lỗi nặng nề gì cả phải thế hay không ông chủ nhiệm? Thế thì cái tội chiếu hình cờ lăng Hồ Chí Minh trên đài truyền hình Người Việt, đăng thơ ca tụng các chóp bu cộng sản, in nhục mạ lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ trong chậu rửa chân nails, thông đồng cấu kết, hội họp bí mật với phó thủ tướng cộng sản, với tổng lãnh sự cộng sản, với thứ trưởng ngoại giao kiêm chủ nhiệm ủy ban người Việt ở nước ngoài đặc trách thi hành Nghị Quyết 36 của cộng sản v.v.., các hành động vừa nêu ra đó chẳng phải là cái “lỗi nặng nề” hay sao, hả ông chủ nhiệm? Theo ông thì thế nào nữa mới là “lỗi nặng nề,” thưa ông?4-“Ngày Chủ Nhật vừa qua, mục Thư Độc Giả trên báo Người Việt đã in một lá thư với lời lẽ hàm hồ có lợi cho chế độ cộng sản và còn xúc phạm toàn thể quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa. Những ý kiến và lời lẽ đó hoàn toàn trái ngược với lập trường mà nhật báo Người Việt vẫn theo đuổi từ hơn 30 năm qua.” Tôi trích lại nguyên văn phần này dù hơi dài, bởi vì nó quá hay và thật ý nghĩa. Thế thì thưa ông chủ nhiệm, đã biết nội dung, ngôn ngữ nó tồi tệ như vậy rồi, mà sao báo Người Việt lại đem đi in? Tôi không tin là với trình độc và kinh nghiệm làm báo mà ông chủ nhiệm thường tự hào về tờ báo lớn nhất, lâu nhất, giỏi nhất, hiện đại nhất lại có thể mắc phạm một cái lỗi lầm sơ đẳng nhất như vậy.Lâu nay dù không ưa ông, nhưng tôi vẫn luôn tôn trọng cái học vị của ông. Nhưng bây giờ thì tôi hú hồn và mừng hết lớn vì ông không phải là luật sư của tôi và tôi không phải là thân chủ của ông. Bởi lẽ ông không ôn bài kỹ lưỡng trước khi ra tòa. Tôi mời ông dỡ cái trang mục Diễn Đàn có phần “Lời Tòa Soạn,” nếu ông tỉnh táo và sáng suốt thì ông sẽ thấy có ghi như sau: “Trang Diễn Đàn là nơi trình bày những cách nhìn đối nghịch; tất cả bài viết, ý kiến đều là “quan điểm của tác giả.”” Thế thì tại sao cái bài viết “đối nghịch” của ông Sơn Hào thì ông lại sỉ vả ông ta là “hàm hồ” và đi “trái ngược" với lập trường của báo Người Việt, trong khi tờ báo Người Việt tuyên bố sẵn sàng chấp nhận tư tưởng “đối nghịch” kia mà. Đối với tôi, tác giả Sơn Hào có lỗi, có tội với cộng đồng, đất nước, với các anh hùng liệt nữ đã hy sinh để bảo vệ tự do cho miền Nam Việt Nam, cũng như đối với những vị quân cán chính Việt Nam Cộng Hòa đã tham chiến vì chống lại chủ nghĩa cộng sản phi nhân, tàn ác. Nhưng tác giả Sơn Hào không hề có lỗi gì với ông chủ nhiệm hay với tờ báo Người Việt cả. Tác giả Sơn Hào đã không viết điều gì trái ngược lại với cái “guideline” hay khuôn khổ mà “Lời Tòa Soạn” đã cho phép.Lại thêm một trò rẻ tiền và dị hợm nữa, khi một bài viết được đăng tải ít ra phải qua 3 ải tối thiểu, tổng thư ký, phụ tá chủ bút, chủ bút v.v.., thế thì khi bài viết đã được kiểm duyệt và chấp nhận cho phép lên khuôn rồi thì cái trách nhiệm của tác giả rất nhỏ nếu không muốn nói là không cần thiết nữa, mà cái trách nhiệm của hậu quả cái bài viết đó

Page 3: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

thuộc về những người thẩm quyền của tòa soạn. Chính vì vậy mà lương hướng người chủ bút rất cao và được quần chúng kính nễ. Nhà báo được hưởng lợi về tinh thần lẫn vật chật vì giá trị của chữ nghĩa được in trên đó, thế thì theo lẽ công bình, họ cũng phải bị chế tài, trừng trị thích đáng vì những khuyết điểm sai trái và không hoàn tất bổn phận nghề nghiệp của họ. Tại sao tờ báo lại hèn đến nỗi phải “rao trước” là không chịu trách nhiệm của bài viết khi đã chấp nhận cho đăng. Quyền thì biết xữ dụng, nhưng trách nhiệm thì trốn chạy, như vậy có xứng đứng là một nhà báo chân chính và liêm sĩ hay không? Tôi khuyên ông hãy vứt ngay cái lời rao vặt của “Lời Tòa Soạn” đó đi để khỏi bị mặc cảm xấu hổ. Ông là luật sư nên chắc tôi không cần chỉ cho ông thấy cái đạo luật, cái điều khoản mà luật pháp qui định trách nhiệm liên đới giữa nhà xuất bản và tác giả, mà có nhiều lúc nhà xuất bản phải lãnh nhận hoàn toàn trách nhiệm nữa. Một đứa bé trợt chân té ngoài sân parking nhà ông mà ông còn phải chịu trách nhiệm nữa, huống chi báo ông đăng tải bài người ta rồi mà nói là không chịu trách nhiệm thì quả thật ông chưa thuộc vỡ lòng về luật lệ báo chí.5-“Sau khi tìm hiểu sự việc, chúng tôi đã quyết định ngưng việc người phạm lỗi.” Tôi ngạc nhiên hết sức vì ông đi hết từ mâu thuẫn này sang mâu thuẫn khác. Tôi cũng chưa thấu hiểu nỗi cách dùng chữ của ông, dù rằng ông luôn cố bẽ giọng, uốn lưỡi để vo sao cho cái lời ông nói ra nó được tròn như hòn bi. Tôi không nói ngoa đâu, nếu ông có thì giờ, ông hãy dành một số thời giờ quý báu để xem và nghe lại cuốn video mà ông đã trả lời trên đài truyền hình SBTN vào tháng 3 năm 2008. Xem ông trả lời mà tôi thấy thương hại và tội nghiệp cho ông quá chừng, dù là luật sư nhưng ông lại ngọng nghịu, bối rối, quờ quạng khi cố ra sức bào chữa cho sự chính danh của ông chủ ông tức cố chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến về việc ngồi  họp bí mật với chóp bu cộng sản. Ông trả lời vụng về và lôi thôi, lượm thượm, không đâu vào đâu nhằm lấp liếm một cách ngớ ngẫn, mơ hồ, nhìn ông giống như một đứa bé bị bắt quả tang đang ăn vụng. Nếu ông cho là tôi nặng lời với ông, xin mời ông coi lại cái youtube của SBTN để thấy rằng tôi không bất công hay ép uổng gì ông  đâu. Nói là nói vậy chứ tôi không hề có ý chê trách hay bĩ thử ông đâu vì tôi cũng hiểu là “danh mà không chính thì làm sao ngôn lại thuận” cho được.Tôi không hiểu ông viết là “quyết định ngưng việc người phạm lỗi,” thế nghĩa là sao hả ông? Ngưng việc này để chuyển qua một một việc khác, hay ngưng để nghĩ xã hơi rồi làm tiếp hả ông? Chữ phải đi với nghĩa mà ông thì thích “úp úp mở mở” như bản chất của tập đoàn báo Người Việt. Nếu là phạm lỗi thì phải “đuổi” chứ?  Người bị đuổi  gọi là bị “fired” theo tiếng Mỹ. Có những cơ sở thương mại bị sa sút nên phải cho nhân viên nghĩ bớt, những người này sẽ được lãnh tiền trợ cấp thất nghiệp, còn những ai bị đuổi thì không được hưởng quyền lợi đó. Thế  thì trong trường hợp này, người phạm lỗi “được cho nghĩ” hay “bị cho nghĩ” hả ông? Nói rõ hơn là có phải bị đuổi như một cách trừng trị, hay là báo Người Việt đang  xuống dốc quá rồi nên lấy cớ cho nhân viên nghĩ bớt để khỏi trả lương?Nói vấn đề này tôi liên tưởng đến trường hợp năm 2008 về  vụ biểu tình chống việc nhục mạ cờ Vàng trong chậu rửa chân nails. Lúc đó ông tiền hậu bất nhất, lúc thì reo rao um sùm là đuổi chủ bút Vũ Ánh và tổng thư ký Vũ Quí Hạo Nhiên, lúc thì “màu mè” nói rằng họ tự nguyện xin nghĩ việc nên ông chấp nhận. Tôi không muốn lợi dụng bài viết này để “bươi móc” làm “khó” ông. Tôi có đính kèm theo bài này toàn bộ vấn đề

Page 4: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

đuổi hay không đuổi đó, và hy vọng độc giả và ông sẽ thấy rõ vấn đề với bằng chứng hiển nhiên.6-“Ngoài ra, Hội Đồng Quản trị Công Ty Người Việt đã nghiêm khắc khiển trách và chế tài những người liên đới trách nhiệm, gồm Chủ Nhiệm và Chủ Bút.”  Nghe thật hài hước và diễu vô cùng. Ai đời  “chủ nhiệm” bị Hội Đồng Quản Trị “khiển trách và chế tài” mà lại còn liêm sỉ, “trọng lượng”  và tư cách để đứng ra viết thư “xin lỗi” cùng cộng đồng thì quả thật ông thuộc loại “điếc không sợ súng” rồi. Theo nguyên tắc thì phải “cấp trên” của ông chủ nhiệm mới có đủ “vai vế” để ngỏ lời “xin lỗi” cộng đồng, thế mà cả một tập đoàn không nhận thức được chân lý đó thì tôi cũng dơ tay đầu hàng thôi.Có lẽ ông đang cười khảy tôi vì ông tưởng tôi bị “hố”, vì trên thực tế ông vừa là chủ nhiệm mà cũng còn cũng là “sếp” của chính ông luôn, vì ông còn kiêm cả chức chủ tịch Hội Đồng Quản Trị, ông là Ngọc Hoàng rồi thì ai có quyền “chế tài” hay “khiển trách” ông nữa. Chỉ có Phan Huy Đạt vs. Phan Huy Đạt được mà thôi, phải thế không ông?  Tôi nghĩ là độc giả không mấy ai biết ông mang nhiều cái mặt nạ trên mặt, nên khi ông nói sao thì họ nghe cù cù cạt cạt như vậy thôi, đâu có bao nhiêu người biết ông vừa là chủ tịch Hội Đồng Quản Trị, vừa là tổng giám đốc, vừa là chủ nhiệm, “nhất” ông rồi đấy nhé. Các chế độ độc tài thì nó thua hay bằng ông là cùng. Cái ghế ông ngồi chắc tới “răng long tóc bạc” cũng khó mà  trầy trụa  được đâu. Tôi phải hô “vạn tuế, vạn tuế ông Phan Huy Đạt” mới được.7-“Chúng tôi sẽ cố gắng có thêm biện pháp ngăn ngừa những sai lầm như vậy trong tương lai, tiếp tục cùng toàn thể đồng bào đấu tranh xóa bỏ chế độ  cộng sản độc tài, xây dựng một nước Việt Nam dân chủ, tự do.”Tôi biết nếu tôi khuyên ông điều này thì cũng như “đàn gãy tai trâu” hay "nước đổ đầu vịt” mà thôi, nhưng tôi nghĩ cũng nên nói, vì biết đâu “nó lú có chú nó khôn,” theo tôi thì nhân vật “chú” này là những nhà cổ đông, những người bỏ tiền hùn vốn kiếm lợi trong vấn đề làm ăn, họ không “chính chị chính em” gì cả, chính vì vậy họ sẽ nghiên cứu, tính toán làm sao thương vụ báo Người Việt được lên khấm khá để có tiền lời bỏ túi, chứ để cái cảnh hết bị đốt xe thì bị biểu tình kiểu này thì họ chỉ có ra tòa nộp chapter số 7, 11 hay 13 gì đó mà thôi. Tôi chỉ muốn mượn lời của cố tổng thống Ng a Boris Yeltsin đã  có lần tuyên bố đại khái như sau: “Cộng sản không thể sửa đổi, mà chỉ có đạp đổ nó đi mà thôi.” Thế thì tình trạng báo Người Việt cũng vậy, đóng cửa dẹp quách nó đi cho rồi cho khỏi phải rắc rối, lôi thôi. Hơi thối thì bịt hoài rồi không sớm thì muộn cũng bị xì ra mà thôi. Dân gian có câu: "Sai đâu sửa đấy, sửa đâu sai đấy, sai đấy sửa đâu?" Báo Người Việt cũng vậy thôi.Còn cái chuyện ông gồng mình uống mật gấu khi tuyên bố là “tiếp tục cùng toàn thể đồng bào đấu tranh xóa bỏ chế độ cộng sản độc tài, xây dựng một nước Việt Nam dân chủ, tự do,” tôi cho là ông “can đảm” hết cở thợ mộc, vì nhất thời, ôngmuốn “hạ nhiệt” cộng đồng nên ông hồ hởi tuyên bố một cách “hùng dũng” như vậy để  xoa dịu một số vị “nhân sĩ chống cộng,” nhưng ông lại quên là nếu mà không còn cộng sản nữa thì lấy ai “rửa tiền” tại ngân hàng Saigon Bank của ông, do ông làm phó chủ tịch. Trước khi tôi chào tạm biệt ông, tôi  muốn nhắc nhỏ cho ông nhớ lời tuyên bố của ông tại Việt Nam, mà ông phải hứa là chỉ một mình ông nghe tôi nhắc thôi nhé. Ông từng tuyên bố như thế này nè: “Chúng tôi mong ước được đóng góp cho quê hương ngay từ các ngành chuyên môn mình đang làm việc. Thí dụ, thật đơn giản, chúng tôi đang cố lập

Page 5: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

một chương trình đưa anh em đang giảng huấn ở các trường đại học bên Mỹ về để chuyển giao cho anh em trong nước những kiến thức mới. Bước đầu, khó tránh khỏi những hàng rào tâm lý và cả hàng rào cơ chế ngăn cản khiến cả hai bên ngại ngần song tôi nghĩ chúng ta phải tìm cách vượt qua những cái lỉnh kỉnh ấy để bắt tay làm càng sớm, càng nhanh, càng tốt.”

 

Page 6: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

 Phan Huy Đạt nắm giữ tất cả chức vụ quan trọng nhất trong công ty báo Người Việt như:

-Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị (Chairman)-Tổng Giám Đốc Ban Điều Hành (CEO)-Chủ Nhiệm Tòa Soạn (Publisher)

Page 7: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 8: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

  

Page 9: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Xin bấm vào Link dưới này để đọc bài "Tập đoàn báo Người Việt tuyên truyền cho Việt Cộng" được nằm trong báo và website vietstaronline.com:  

http://www.vopvn.com/home/vi/news/Su-Kien-Cong-Dong/KHAN-BAO-TAP-DOAN-BAO-NGUOI-VIET-773/ 

Page 10: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

    

 

Hội nghị người Việt Nam ở nước ngoài toàn thế giới lần thứ nhất

Page 11: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Thứ năm, 19/11/2009, 09:07:41 AM

Những kỷ niệm không phai mờTrong hơn 40 năm công tác tại ngành Ngoại giao, một trong những vinh hạnh lớn nhất của tôi là đã được kề vai sát cánh với đội ngũ cán bộ, nhân viên UBNVNONN, cơ quan tham mưu và quản lý của Đảng và Nhà nước ta về công tác đối với NVNONN, trên cương vị là người đứng đầu, trong giai đoạn rất đáng ghi nhớ: 4 năm mở màn Thiên niên kỷ thứ ba (2000 - 2003).Bốn năm là một quãng thời gian không dài trên chặng đường nửa thế kỷ từ khi ra đời đến nay của Ban Việt kiều trung ương, rồi UBNVNONN và nay là UBNNVNVNONN, nhưng đã để lại trong tôi nhiều kỷ niệm không thể phai mờ và bài học quý. Đó là những năm tháng công cuộc Đổi mới toàn diện của nhân dân ta, do Đảng Cộng sản Việt Nam khởi xướng và lãnh đạo, được triển khai mạnh mẽ và toàn diện, giữa một thế giới đang biến động sâu sắc, đan xen những thời cơ lớn với thách thức cũng lớn. Trên bình diện chủ quan thì UBNVNONN, qua 40 năm hoạt động và phát triển và sau 4 năm Thủ tướng Chính phủ quyết định sát nhập vào Bộ Ngọai giao, đã tích lũy được nhiều kinh nghiệm quý báu và có thêm điều kiện để có những bước phát triển mới về chất.        Hôm nay, nhìn lại quãng thời gian ấy, tôi vui mừng là đã cùng tập thể cán bộ nhân viên UBNVNONN tăng cường đoàn kết, không ngừng phấn đấu vươn lên, kế thừa và phát huy được những kinh nghiệm quý báu của các lớp anh, chị đi trước, đồng thời đã tự đổi mới được mình, trước hết là đổi mới tư duy, phát huy mạnh mẽ bản lĩnh, tinh thần chủ động, tiến công, dám chịu trách nhiệm, đã hoàn thành tốt nhiệm vụ tham mưu và quản lý mà Đảng và Nhà nước giao phó trên lĩnh vực công tác này, có những đóng góp xứng đáng vào các thành tích đáng tự hào trong 50 năm phát triển của UBNNVNVNONN. 

Trong số các sự kiện giờ đây dồn dập hiện lên trong ký ức tôi, nổi bật nhất, sâu đậm nhất là quá trình thai nghén và ra đời của Nghị quyết 36 của Bộ Chính trị (BCT), nghị quyết công khai đầu tiên của cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng về công tác đối với NVNONN.Đầu năm 2000, sau khi nhận quyết định bổ nhiệm của Thủ tướng Võ Văn Kiệt, tôi khẩn trương tìm hiểu công việc, nắm các tư tưởng chỉ đạo của Lãnh đạo Đảng và Nhà nước để định hướng cho mình và xây dựng chương trình công tác tổng thể. ........Điều này hiểu được, vì đó là một Nghị quyết mật và ra đời đã gần 7 năm.......

Page 12: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

                    

Ông Nguyễn Đình Bin tại Hội nghị chuyên đề về người Việt Nam ở LB Nga và các nước Đông Âu năm 2002

Tiếp đó là những ngày tháng chờ đợi. Qua các mối quan hệ công tác, tôi cố gắng thúc đẩy việc đưa Đề án ra trình xin ý kiến Lãnh đạo. Nhưng, thời điểm đó, Lãnh đạo Đảng đang tập trung vào việc chuẩn bị, tiếp đến là tiến hành Đại hội toàn quốc lần thứ IX của Đảng, và sau đó là vào việc triển khai các NQ của Đại hội IX, có thể vì vậy mà chưa thể xem xét việc này........ 

Ngày 12 tháng 3 năm 2003, tại Hội nghị toàn thể lần thứ 7, TƯ Đảng khóa IX ra Nghị quyết về “Phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc, vì dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh”. Tôi thầm mừng: thời cơ đã đến để làm sống lại kiến nghị mà chúng tôi đã kiên trì đeo đuổi suốt 3 năm qua. Bởi BCT ra nghị quyết mới này chính là một bước triển khai và cụ thể hóa Nghị quyết TƯ7 đối với cộng đồng NVNONN, một bộ phận không tách rời của toàn dân tộc Việt Nam. Thế là chúng tôi lại rà soát lại các văn bản và ngày 14 tháng 4 năm 2003, tôi ký một Tờ trình mới lên BCT, nhắc lại kiến nghị này trong bối cảnh tình hình và yêu cầu mới.

Tiếp theo đó, nửa đầu tháng 6 năm 2003, tôi được cử dẫn đầu một đoàn liên ngành đầu tiên của nước ta đi thăm, tiếp xúc trên tinh thần rất chủ động, thẳng thắn, cởi mở với cộng đồng người Việt tại Canada và Hoa Kỳ. Những nét rất mới trong tình hình cộng đồng nắm được qua chuyến đi này càng củng cố thêm niềm tin và thôi thúc tôi phải tiếp tục thúc đẩy kiến nghị nói trên. Tôi chủ động xin ý kiến đồng chí Vũ Khoan, Bí thư TƯ Đảng, Phó Thủ tướng Chính phủ phụ trách đối ngoại. Tôi rất mừng được đồng chí đồng ý. Thế là lại một lần nữa, tôi cùng anh chị em cán bộ hữu quan của UB khẩn trương rà soát, chỉnh lý lại văn bản đã trình trước đây; và ngày 25 tháng 6 năm 2003, tôi lại ký Tờ trình lên BCT nhắc lại kiến nghị nói trên, lần này với niềm hy vọng lớn hơn bao giờ hết. Thật là may mắn, đồng chí Vũ Khoan đã dành thời gian đích thân đọc và cho ý kiến chỉ đạo trực tiếp vào văn bản.

Page 13: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Vào thời điểm đó, tôi đã có quyết định của Lãnh đạo cấp cao cử làm Đại sứ Đặc mệnh Toàn quyền nước ta tại Pháp. Tôi đặt mục tiêu: phải hoàn thành bằng được công việc then chốt này mà tôi đã tâm huyết, trăn trở từ khi mới nhận nhiệm vụ làm Chủ nhiệm UBNVNONN. Với quyết tâm đó, theo ý kiến chỉ đạo rất cụ thể của đồng chí Vũ Khoan, tôi đã dành thời gian, công sức cùng anh chị em cán bộ UB hoàn chỉnh dự thảo. Rồi lại lấy ý kiến đóng góp của các cơ quan, ban, ngành hữu quan một lần nữa. Tôi rất vui đã thực hiện được mục tiêu đề ra: hoàn chỉnh lần cuối cùng các văn bản và kịp trình Dự thảo NQ lên BCT trước khi tôi lên đường đi Paris nhận nhiệm vụ mới vào đầu tháng 12 năm 2003. Cũng như các lần trước, trong Tờ trình, chúng tôi đã báo cáo ý kiến của tất cả các cơ quan, bộ, ban, ngành hữu quan để BCT có đầy đủ cơ sở xem xét. Đáng lưu ý là, lần cuối này, ngoài một cơ quan ngay từ đầu vẫn giữ ý kiến phân vân giữa kiến nghị BCT ra “Nghị quyết” hay “Chỉ thị” thì có thêm một cơ quan rất quan trọng trước đây tán thành, nay không đồng ý với việc kiến nghị BCT ra Nghị quyết công khai nữa.....................

Ít tháng sau, trong khi đang công tác tại Pháp, tôi thật sự vui mừng nhận được tin và toàn văn Nghị quyết số 36 NQ/TW - bản NQ công khai đầu tiên của BCT về cộng đồng NVNONN, ban hành ngày 26 tháng 3 năm 2004. Như trên đã nói, Nghị quyết 36 của BCT chính là bước cụ thể hóa và triển khai Nghị quyết 7 của TƯ Đảng (khóa IX) về phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc đối với hơn 3 triệu đồng bào ta đang sinh sống ở nước ngoài, một bộ phận không tách rời của cộng đồng các dân tộc Việt Nam, một văn kiện có ý nghĩa lịch sử, có giá trị cơ bản, to lớn, toàn diện và lâu dài. Từ đó, trên cơ sở các tư tưởng, quan điểm và nguyên tắc chỉ đạo của Nghị quyết 36, nhiều chính sách đổi mới cụ thể của Nhà nước ta đối với cộng đồng đã (và sẽ còn tiếp tục) được ban hành, được bà con kiều bào cũng như dư luận quốc tế nhiệt liệt hoan nghênh......................................................................................................

           

Page 14: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Ông Nguyễn Đình Bin cùng họa sỹ Việt kiều Văn Dương Thành tại triển lãm tranh của bà

..................................................................................................

Trong 4 năm công tác tại UB, tôi đã có một số lần đi thăm, tiếp xúc với cộng đồng ở các địa bàn khác nhau. Mỗi chuyến đi đều để lại trong tôi những kỷ niệm không thể quên. Nhưng, chuyến đi để lại những ấn tượng sâu đậm nhất là dịp tôi được cử dẫn đầu đoàn liên ngành đầu tiên đi thăm, tiếp xúc với bà con kiều bào ở Hoa Kỳ và Canada vào nửa đầu tháng 6/2003 mà tôi đã nhắc tới ở phần trên. Đoàn có một số vị lãnh đạo các ngành như ông Nguyễn Tiến Võ-Ủy viên thường trực Đoàn Chủ tịch UBTW Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, ông Trịnh Xuân Giới-Phó ban thường trực Ban Dân vận TƯ, ông Trần Văn Tạo-Chủ tịch Liên hiệp các tổ chức hữu nghị Thành Phố Hồ chí Minh, nguyên Ủy viên TV Thành ủy, Trưởng Ban Tư tưởng - Văn hóa và Giám đốc Sở Công an của Thành phố. Ban Bí thư đã cho ý kiến chỉ đạo khi chúng tôi trình Đề án chuyến đi. Nhưng, trước khi lên đường, tôi vẫn xin gặp đồng chí Vũ Khoan, Bí thư TƯ Đảng, Phó Thủ tướng phụ trách đối ngoại, để xin thêm ý kiến chỉ đạo, đặc biệt là xin được triển khai với tinh thần mới thực sự chủ động, tiến công, cởi mở, theo đúng Nghị quyết TƯ7 (khóa IX) về đại đoàn kết dân tộc vừa ban hành. Tôi rất mừng là những đề xuất cụ thể theo tinh thần đó đã được đồng chí chấp thuận. Các thành viên trong Đoàn rất phấn khởi, nhưng cũng tỏ ra lo lắng trước trách nhiệm nặng nề khi tôi quán triệt trong toàn đoàn tinh thần mới đó trong ý kiến chỉ đạo của đồng chí Vũ Khoan. Trong chuyến đi này, ngoài các cuộc làm việc chính thức với các quan chức hữu quan nước sở tại, một trọng tâm là gặp gỡ, đối thoại với các thành phần khác nhau trong cộng đồng kiều bào. Tôi không bao giờ có thể quên không khí thực sự cởi mở, thẳng thắn, chân tình trên tinh thần hòa giải dân tộc, cũng như những giây phút xúc động trong các cuộc gặp gỡ đó. Có một số kiều bào, sau bao năm tháng bị bưng bít, tác động bởi tuyên truyền xuyên tạc của các thế lực thù địch với đất nước, đã khóc khi nghe chúng tôi thông báo tình hình đất nước và trả lời các câu hỏi, làm sáng tỏ các chủ trương, chính sách đổi mới của Đảng và Nhà nước đối với cộng đồng. Điểm đặc biệt nhất trong chuyến đi này là lần đầu tiên chúng tôi gặp gỡ một số nhân vật nguyên là lãnh đạo chính quyền Sài Gòn cũ hoặc bất đồng chính kiến, nổi bật trong đó có ông Nguyễn Cao Kỳ,ông Đỗ Ngọc Yến-Tổng Giám đốc Công ty Báo Người Việt, ông Nguyễn Ngọc Hải-Chủ tịch “Ủy ban bảo vệ chính nghĩa quốc gia” của thành phố Houston, nhạc sỹ Phạm Duy…

Tôi còn nhớ như in: sáng 14/6/2003, tôi cùng Tổng Lãnh sự nước ta lúc đó tại San Francisco Nguyễn Mạnh Hùng đã chơi golf với vợ chồng ông Nguyễn Cao Kỳ. Ông Kỳ đã chủ động kể cho tôi nghe chi tiết câu chuyện hồi kháng chiến chống Pháp, ông đã bị đưa về Hà Nội như thế nào trong khi đang lên cơn sốt rét ác tính nguy kịch. Cùng dạo bước trên sân cỏ gần 5 tiếng đồng

Page 15: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

hồ, trong không khí cởi mở, thẳng thắn, tôi và ông Kỳ đã trao đổi ý kiến về tình hình đất nước, đường lối Đổi mới của Đảng và Nhà nước ta, về tình hình cộng đồng, tình hình khu vực Đông Nam Á… Ông đã bày tỏ sự đồng tình đối với các chủ trương đổi mới của Đảng ta, nói rõ không tán thành các hoạt động chống đất nước và ý kiến của một số cá nhân và nhóm phái trong cộng đồng đòi áp đặt mô hình dân chủ phương Tây vào đất nước ta… Sau cuộc chơi golf, tôi đã mời vợ chồng ông Kỳ ăn cơm cùng toàn Đoàn chúng tôi. Trong không khí cởi mở, vui vẻ của bữa cơm gặp lần đầu, với danh nghĩa Chủ nhiệm UBNVNONN, tôi đã mời vợ chồng ông Kỳ về thăm quê hương. Một thoáng ngỡ ngàng, rồi niềm vui và xúc động đã lộ rõ trên nét mặt dày dạn phong sương của ông. Ông đã cảm ơn và sau đó bày tỏ với tôi mong muốn được Nhà nước cho phép đưa một đoàn doanh nhân về làm ăn, hợp tác với đất nước như một cử chỉ hòa giải. Nửa năm sau, khi đang công tác tại Paris, tôi rất vui nhận được tin ông Nguyễn Cao Kỳ đã về thăm quê hương sau nửa thế kỷ xa cách, bể dâu. 

Tôi cũng không thể nào quên cuộc gặp gỡ tối ngày 9/6/2003 với vợ chồng ông Nguyễn Ngọc Hải tại nhà ông. Vợ chồng ông Hải là người miền Bắc, sau Hiệp định Geneva năm 1954 mới di cư vào Nam. Vừa bước vào nhà, tôi có ấn tượng như tới thăm một gia đình trí thức ở Hà Nội, một không gian đầy ắp màu sắc và hương vị văn hóa truyền thống Việt Nam. Sau phần chào hỏi theo thông lệ, ông mời Đoàn chúng tôi vừa dùng cơm tối vừa nói chuyện. Vừa ngồi vào bàn ăn, ông Hải đã nói thẳng với tôi: ông đang là “Chủ tịch Ủy ban bảo vệ chính nghĩa quốc gia” của thành phố Houston, ông là người chống cộng sản và vẫn kiên quyết chống cộng sản. Thế là bắt đầu cuộc đối thoại và tranh luận rất thẳng thắn và không ít lúc có thể nói là “nảy lửa” giữa tôi và ông suốt bữa cơm kéo dài gần 2 tiếng đồng hồ, trong đó, ông lý giải và bảo vệ lập luận cơ bản của ông là theo chủ nghĩa cộng sản thì sẽ mất độc lập dân tộc, rơi vào vòng thống trị của Nga cộng, Trung cộng; vì vậy ông đã đi với Pháp rồi Mỹ, vì đó là cách duy nhất để chống lại nguy cơ đô hộ của Nga cộng, Trung cộng, bảo vệ độc lập dân tộc(?!). Còn tôi, đã lấy những sự thật lịch sử của nước ta, của Đảng ta và quan hệ quốc tế liên quan, đồng thời làm rõ những chủ trương, chính sách đổi mới hiện nay để chứng minh cho ông chân lý hiển nhiên là chỉ có dưới ngọn cờ và sự lãnh đạo sáng suốt của Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng Cộng sản Việt Nam thì đất nước ta mới giành lại được độc lập, thống nhất và đang trên đường xây dựng một xã hội công bằng, dân chủ, văn minh. Cuộc gặp gỡ với vợ chồng ông Hải đã kết thúc bằng một bài hát dân tộc mà ông Hải là người hát và ông Trần Văn Tạo, thành viên trong Đoàn chúng tôi, là người đệm đàn. Lúc chia tay, ông Hải phát biểu giọng xúc động: “Tôi không ngờ các anh chị lại là những người thật dễ thương!” Tôi cũng mời vợ chồng ông về thăm lại quê hương. Tôi được biết, chỉ vài tháng sau, vào dịp Quốc khánh năm 2003, ông Hải đã về thăm quê sau gần 50 năm xa cách và ông là một trong số kiều bào đầu

Page 16: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

tiên ở thành phố Houston đầu năm 2007 đã được nhận giấy miễn thị thực xuất nhập cảnh mỗi khi về nước.

Hà Nội, 30 tháng 9 năm 2009Nguyễn Đình Bin

Ủy viên TƯ Đảng khóa VIII,nguyên Thứ trưởng Thường trực Bộ Ngoại giao

kiêm Chủ nhiệm UBNVNONN

Chủ Nhiệm Phan Huy Đạt liên hệ chặc chẽ với Cộng Sản Việt Nam

      Ông Phan Huy Đạt

Page 17: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Du học Mỹ – Đại học Mỹ có tính khai pháNovember 3, 2011 By studyguide

Trong dịp về thăm và làm việc tại Việt Nam, ông Phan Huy Đạt, giáo sư trường Orange Coast College, California, Mỹ đã có cuộc trao đổi ý kiến về tình hình giáo dục đại học ở Mỹ và những liên hệ với hoàn cảnh Việt Nam.Để biết thêm chi tiết xin gọi số: (84.8) 3 848 4879 – 3 848 1040 – 3 848 1050 – 3 848 1052 – 3 848 1053- 0989 006 890 (Mr.Bảo Anh)Xin anh cho biết vài nét về con đường anh đã trải qua để có điều kiện vào sâu ngành đại học ở Mỹ ?- Ngay khi đến Mỹ năm 1975, tôi thi được một học bổng hậu đại học (fellowship) theo học ngành cao học về giáo dục tại San DiegoStateUniversity. Sau khi xong bằng M.A tôi đi dạy ở một trường trung học cấp 3. Trong khi đó tôi tiếp tục học cao học về khoa học xã hội, chuyên về tâm lý học và xã hội học. Hai năm sau tôi được tuyển vào dạy ở OrangeCoastCollege, một trường đại học cộng đồng. Tôi đang làm dở luận án xã hội học về “sự thích nghi nghề nghiệp của người nhập cư” thì đổi ý chuyển qua học luật. Sau khi tốt nghiệp với bằng Juris Doctor (Tiến sĩ Luật) và thi đậu vào luật sư đoàn California, tôi vừa dạy học vừa mở văn phòng luật riêng để hành nghề luật sư. Trong đại học, công việc chính của tôi là hướng dẫn sinh viên chọn nghề, chọn ngành học, và chọn lớp học. Vì thế, tôi có dịp theo dõi việc học của một số sinh viên trong nhiều năm sau khi ra trường và chuyển đi trường khác. Thành thử qua hơn hai mươi năm dạy học, tôi đã hướng dẫn vài nghìn sinh viên, trong đó một số khá lớn là người Việt...................................................................Vừa dạy học, vừa mở văn phòng luật riêng, anh có gặp nhiều trở ngại?- Ngược lại mới đúng. Ở Mỹ, các giáo sư thường không chỉ đơn thuần lên lớp mà còn nhận làm tư vấn cho một số hoạt động kinh doanh hoặc tham gia các công trình nghiên cứu, nhờ thế, có thêm kinh nghiệm thực tế trong lĩnh vực chuyên môn cần thiết cho quá trình dạy học.Người ta thường cho rằng Mỹ là một trong những nước có nền giáo dục đại bọc tiên tiến và hiện đại nhất thế giới. Anh lý giải điều đó ra sao?- Tôi xin lưu ý ba điều. Thứ nhất, ở đó có nhiều phương tiện tốt, giúp cho việc dạy và học đạt kết quả. Thứ hai, lối giảng dạy ở đó có tính chất hướng mở chứ không ép buộc. Nói chung, đó là một nền giáo dục ít chất từ chương mà rất sinh động. Thí dụ như ở ngành luật mà tôi làm việc. Luật học phương Tây có từ lâu đời, bởi vậy ở nhiều nước châu Âu chỉ riêng việc truyền đạt khối kiến thức tích tụ trong lịch sử đã chiếm một thời gian lớn và đó là những nền giáo dục có tính hàn lâm mà ta đã biết. Còn ở Mỹ thì có khác hơn: người ta đặt ra nhiệm vụ chính của đại học là huấn luyện có tính chất chuyên nghiệp. Các kiến thức cơ bản luôn luôn cập nhật đã viết sẵn trong giáo trình, trong sách, sinh viên phải đọc trước ngay từ ở nhà, trước khi vào lớp. Thời gian ở lớp chủ yếu dành cho việc khảo sát những án lệ điển hình. Giáo sư liên tiếp đặt ra những câu hỏi buộc sinh viên vận dụng kiến thức để giải quyết các vấn đề cụ thể, và tùy tình hình thay đổi mà tìm ra phương án hợp lý. Phần lớn những câu hỏi không chờ đợi sự “trả bài” của sinh viên. Câu trả lời không có sẵn trong sách vở để sinh viên đọc lại. Không có câu trả lời “đúng”, không có câu trả lời mẫu. Câu hỏi thử thách sự suy nghĩ độc lập và sáng tạo của sinh viên. Điều quan trọng là câu trả lời có tính thuyết phục nhiều hay ít. Với cách dạy học sinh động như thế, những cái mới luôn luôn có dịp nảy nở...............................................

Page 18: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Anh thường suy nghĩ ra sao về đóng góp của anh chị em trí thức Việt kiều đối với công cuộc xây dựng đất nước?- Người Việt ra sống ở nước ngoài tuy chưa mấy ai nổi trội song số thành đạt cũng nhiều. Ngay ở thung lũng Silicon, số người Việt triệu phú đã có tới con số hơn một nghìn. Chúng tôi mong ước được đóng góp cho quê hương ngay từ các ngành chuyên môn mình đang làm việc. Thí dụ, thật đơn giản, chúng tôi đang cố lập một chương trình đưa anh em đang giảng huấn ở các trường đại học bên Mỹ về để chuyển giao cho anh em trong nước những kiến thức mới. Bước đầu, khó tránh khỏi những hàng rào tâm lý và cả hàng rào cơ chế ngăn cản khiến cả hai bên ngại ngần song tôi nghĩ chúng ta phải tìm cách vượt qua những cái lỉnh kỉnh ấy để bắt tay làm càng sớm, càng nhanh, càng tốt.

Du học Mỹ cùng Tân Đại DươngCông Ty Tân Đại Dương

Mặt tiền 148/1 Trần Quang Khải, P.Tân Định, Q1, Việt Nam

BÁO CÔNG AN THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH THƯỜNG XUYÊN VIẾT BÀI

BINH VỰC, BẢO VỆ BÁO NGƯỜI VIỆT VÀ TẤN CÔNG, NHỤC MẠ NGÔ KỶ

Page 19: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 20: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 21: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 22: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 23: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

http://www.congan.com.vn/?mod=detnews&catid=942&id=466495

 Nhà nước chiếu cố "tận tình", nên xin chia sớt cho quý đồng hương.

FROM:

chuong nguyenthanh

TO:

[email protected]

CC:

Page 24: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

[email protected]

Message flaggedWednesday, July 11, 2012 12:40 AM

Gửi ông Ngô Kỹ!Tình cờ đọc báo trên KBCHN mới được biết ông là đồng hương( Quế Sơn- Quảng Nam - VN), lại thấy ông chống cộng quá tích cực, quá cực đoan, tôi khẳng định là ông thuộc lực lượng CCCĐ, ăn ở không bên đất Mỹ, chẳng biết gì hơn ngoài việc sục sạo, đánh hơi( biệt tài của loài chó)để chống đối, chụp mũ, vu khống người Việt đồng hương của ông đang sinh sống làm ăn yên lành trên đất nước được cho là xứ sở của" tự do, dân chủ". Tôi nghĩ đồng bào mình ở xứ cờ hoa và 80 triệu người ở trong nước thấy buồn cười cho các ông CCCĐ như ông ở Mỹ: mê muội, ngu dốt, cực đoan, phiến diện, mất dạy( trước đây có học nhưng bây giờ thì không nên đồng nghĩa với từ vô học). Các ông cứ tru mãi bài ca của loài sói hoang nhưng thực tế " chó cứ sủa nhưng đoàn người vẫn đi"; nhân tiện tôi gửi kèm thư này cho ông một số hình ảnh mới nhất về quan hệ Việt-Mỹ( update 10/07/2012) để các ông NGỘ ra sự thật, mau cải tà qui chánh nhằm có được một chút thành tâm gửi đến cha của ông nhân ngày giỗ sắp đến(49 ngày), có như thế cha của ông ở dưới suối vàng mới được yên giấc ngàn thu ( người Quế Sơn - Quảng Nam - VN quê tôi hay làm vậy).Những người mù(quáng) như ông có thiếu đói thông tin về quê hương, đất mẹ VN thì liên lạc với tôi qua địa chỉ này. Tôi với tư cách là đồng hương, đang sinh sống tại quê nhà sẽ sẵn sàng cung cấp cho ông với mọi chủ đề, nhằm chứng minh cho mọi người hiểu 1 điều: Người Quế Sơn- Quảng Nam - Việt

Page 25: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Nam không phải là hoàn toàn ngu dốt, thất học.(Chu Nguyên Chương - VN)Vài hình ảnh tham khảo:http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/bd/94/9b/clinton-laughing-5.jpg

http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/bd/94/9b/clinton_(2).jpg

 Tập đoàn báo Người Việt thật lưu manh và láu cá khi đăng cái tin này nhằm nhục mạ và triệt hạ uy tín của Ban Đại Diện Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Nam Cali. Vấn đề Ông Bruce Trần khai phá sản thì đó là vấn đề thương mại riêng tư của ông ta trong vai trò là Tổng Giám Đốc của đài VHN, chứ Cộng Đồng đâu có khai phá sản và chẳng có liên hệ gì trong vấn đề pháp lý này cả. Thế mà tập đoàn báo Người Việt lại ác ý tung cái bản tin với đề tài “Phó chủ tịch cộng đồng nộp đơn phá sản” nhằm gây hoang mang và nghi ngờ trong quần chúng. Quả thật tập đoàn báo Người Việt thực hiện chủ trương của cộng sản nhằm tạo khó khăn và làm suy yếu sức mạnh cộng đồng nhằm dễ bề thực thi Nghị Quyết 36 của CSVN.

Page 26: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 27: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

 Ngô Kỷ sát cát với "chiến hữu" xe Vàng đậu trước tòa soạn báo Người Việt

Cho đến ngày hôm nay, 12 tháng 7 năm 2012, với bao khối óc và tâm huyết đấu tranh của đồng hương gồm đủ mọi thành phần, trình độ, cấp bậc đang biểu tình chống báo Người Việt. Xin trưng dẫn một số phim ảnh mới chụp như sau:

Page 28: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 29: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 30: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 31: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 32: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 33: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 34: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 35: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

VIDEO: Hơn 4 năm qua, kể từ ngày 26 tháng 1năm 2008, đồng hương vẫn liên tiếp biểu tình chống đối báo Người Việt cho tới ngày hôm nay, tức tháng 7 năm 2012 và sẽ còn tiếp tục cho đến khi nào báo Người Việt đáp ứng đòi hỏi chính đáng và hợp tình hợp lý của đồng hương tỵ nạn cộng sản. Mời Quý Vị xem một số Videos tiểu biểu sau đây:

ttp://www.youtube.com/watch?v=jNZGJP4pjTs&feature=channel

Biểu tình -Feb06-11-báo Người Việt lăng nhục lá cờ VNCH-P2http://www.youtube.com/watch?v=m-eftCYWxr0&feature=channel

Page 36: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Biểu tình -Feb06-11-báo Người Việt lăng nhục lá cờ VNCH-P1http://www.youtube.com/watch?v=DnD5F-Ec6pU&feature=channelBiểu tình-Jan9-11-phản đối báo Người Việt lăng nhục lá cờ VNCH-P3http://www.youtube.com/watch?v=FQMoQhZGnwg&feature=channelBiểu tình-090111-phản đối báo Người Việt lăng nhục lá cờ VNCH-P2

http://www.youtube.com/watch?v=uifQz_joHNY&feature=related

http://www.youtube.com/watch?NR=1&v=UVe3_zrg8IQ&feature=endscreeM%E1%BB%99t

Một số tài liệu, bài viết, hình ảnh, video nhằm chứng minh là báo Người Việt chưa bao giờ thành thực xin lỗi cộng đồng về các hành vi sai trái, tội lỗi của họ, mà trái lại họ lấp liếm, dối trá, lừa đảo, xấc láo, hỗn xược, ngoan cố vô cùng. Quý Đồng Hương sẽ thấy bằng chứng báo Người Việt không hề sa thải hay đuổi tên Chủ bút Vũ Ánh và Tổng thư ký Vũ Quí Hạo Nhiên như lời họ tuyên truyền để vuốt giận cộng đồng. Theo lời tự thú của Vũ Ánh và Vũ Quí Hạo Nhiên thì trong mấy tháng đầu báo Người Việt bị biểu tình vào đầu năm 2008, thì hai tên này được báo Người Việt "năn nĩ" và "đút lót" để hai tên này "tự động" xin nghĩ việc. Do đó thực tế không hề có việc báo Người Việt đuổi hai tên này như lời reo ra và tuyên truyền "xạo" của ban lãnh đạo báo Người Việt nhằm vuốt giận cộng đồng. Thế mà sau một năm Vũ Quí Hạo Nhiên nghĩ việc, thì vào ngày 29 tháng 5 năm 2009 báo Người Việt mướn lại tên Vũ Quí Hạo Nhiên làm việc trở lại với chức vụ "phụ tá chủ bút" cho đến ngày 12 tháng 7 năm 20012 hôm nay thì Vũ Quí Hạo Nhiên bị đuổi, theo lời tuyên bố của Chủ nhiệm Phan Huy Đạt trong lá thư "Xin Lỗi" với lý do Vũ Quí Hạo Nhiên là người trách nhiệm đã chọn đăng bài của Việt cộng "Sơn Hào" ca ngợi CSVN xâm chiếm miền Nam vào 30 tháng 4 năm 1975, và nhục mạ nặng nề dân quân Việt Nam Cộng Hòa cũng như phỉ báng thậm tệ các vị cựu tù nhân chính trị miền Nam Việt Nam trong báo Người Việt ngày Chủ Nhật  8 tháng 7 năm 2012.

Quý Đồng Hương sẽ thấy tài liệu và báo chí chứng minh vào thời điểm đầu năm 2008 khi báo Người Việt mới bắt đầu bị biểu tình vì in nhục mạ lá cờ Vàng trong chậu rửa chân nails, thì lúc đó Vũ Ánh đang làm chủ bút cho báo Người Việt, vì được báo Người Việt "trả ơn" bội hậu nếu Vũ Ánh nhảy ra làm "Lê Lai cứu chúa. Cũng thêm cái tính "anh hùng rơm" và "ngụy quân tử," nên Vũ Ánh đồng ý làm “dê tế thần,” nên Vũ Ánh đã viết một lá "Thư Chủ Bút" trên báo Người Việt gởi cộng đồng, Vũ Ánh nhìn nhận trách nhiệm và xác nhận là Vũ Ánh đã duyệt qua tấm hình chậu rửa chân nails và đã đồng ý quyết định cho in hình lá cờ Vàng trong chậu rửa chân nails sau khi đã suy nghĩ chín chắn và cẩn thận. Thế mà sau này Vũ Ánh về làm phụ tá chủ bút cho tờ báo Việt Herald nằm kế bên tờ báo Người Việt cũng trên đường Moran, thì Vũ Ánh lại viết một bài báo nhằm tố cáo, bỉ thử, tri trét, tố khổ và lên án báo Người Việt mà y đã từng cộng tác và hưởng ơn mưa móc. Trong bài viết trên tờ báo Việt Herald này, Vũ Ánh lại phủ nhận hoàn toàn, và Vũ Ánh nói rằng lúc làm chủ bút cho báo Người Việ, Vũ Ánh hoàn toàn không hề biết trước và không hề thấy cái hình cờ Vàng trong chậu rửa chân nails trong "tập layout" trước khi được đem đi in. Vũ Ánh còn lại tiết lộ và "đổ tội" cho Vũ Quí Hạo Nhiên là người tự động bỏ trang báo cờ Vàng trong chậu rửa chân nails vào "giờ chót" mà không thông qua Vũ Ánh và không cho Vũ Ánh biết. Qua những sự việc mâu thuẩn, "tiền hậu bất nhất" như vậy, thử hỏi tập đoàn báo Người Việt, Vũ Ánh, Vũ Quí Hạo Nhiên có thành thật với cộng đồng hay không? Cộng đồng chúng ta có nên tin cậy những điều chúng nói hay hứa hẹn, thề thốt không? Có lẽ nên dựa vào câu nói bất hũ của cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu mà nói rằng "Đừng nghe những gì báo Người Việt nói, mà hãy nhìn kỹ những gì báo Người Việt làm."

Quý Đồng Hương sẽ đọc và xem cuốn Video mà Chủ nhiệm Phan Huy Đạt và Chủ bút Đỗ Bảo Anh là con gái Đỗ Ngọc Yến đồng xác nhận trên đài truyền hình SBTN do ông Trúc Hồ  làm tổng giám đốc, và Luật sư Đỗ Phủ phỏng vấn, thì ban lãnh đạo báo Người Việt đã biết rõ tất cả chi tiết về việc ông Đỗ Ngọc Yến ngồi hội họp bí mật với

Page 37: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Phó Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Tổng Lãnh sự CSVN Nguyễn Xuân Phong vào năm 1998, và Phan Huy Đạt cùng Đỗ Bảo Anh đều xác nhận rằng trước khi đi họp và sau khi đi họp về, ông Chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến đều đã có trình bày, kể lại đầy đủ nội dung của buổi hội họp giữa Đỗ Ngọc Yến với các tên chóp bu cộng sản này.

Thế mà Ngô Kỷ và đồng hương biểu tình đòi hỏi ban lãnh đạo báo Người Việt phải tổ chức một buổi họp khoáng đại, mời rộng rãi đồng hương đến tham dự để báo Người Việt công khai hóa nội dung buổi họp bí mật của Đỗ Ngọc Yến với Phó Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Tổng lãnh sự Nguyễn Xuân Phong và trả lời các câu hỏi, chất vấn của đồng hương, thế mà cho tới nay, tức hơn 4 năm sau, báo Người Việt vẫn tiếp tục ngoan cố, cứng đầu không thực hiện đòi hỏi này .

Quý Đồng Hương sẽ thấy khi ra "tòa hòa giải," báo Người Việt đã viết lá thư xin lỗi Ngô Kỷ và người biểu tình về việc nhục mạ lá cờ Vàng trong chậu rửa chân nails, cũng như xin lỗi về việc Chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến ngồi họp với bọn chóp bu cộng sản, nhưng báo Người Việt lại muốn nhờ ông Chánh Án Mỹ đọc lời xin lỗi tại phòng hội của tòa án. Ngô Kỷ đã không chấp nhận cái trò "xin lỗi láu cá" này vì Ngô Kỷ cho rằng báo Người Việt gây ra lỗi lầm thì báo Người Việt phải đích thân đọc lời xin lỗi chứ ông Chánh Án Mỹ đâu có lỗi gì với cộng đồng, đất nước Việt Nam mà lại đi đọc lời xin lỗi, và Ngô Kỷ đòi hỏi ban lãnh đạo báo Người Việt phải đọc lời xin lỗi tại Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ trước sự chứng kiến đông đảo của tập thể người Việt tỵ nạn, chứ không thể chỉ đọc riêng tại phòng hội tòa án. Ngô Kỷ cho rằng báo Người Việt đã gây ra tội lỗi, xúc phạm đến đất nước, cộng đồng, chứ không riêng gì với cá nhân Ngô Kỷ hay người biểu tình nên phải để cho cộng đồng quyết định "số mạng" báo Người Việt. Báo Người Việt đã từ chối đòi hỏi này của Ngô Kỷ nên buổi "dàn xếp" tại tòa hòa giải bất thành, và sau đó báo Người Việt đã đưa Ngô Kỷ ra tòa xử, cuối cùng Ngô Kỷ chẳng bị bắt bớ, chẳng bị tù tội và chẳng có bồi thường một đồng xu nào cả. Từ lúc ra tòa tới nay, Ngô Kỷ vẫn tiếp tục chống đối báo Người Việt vì đây là đất nước tự do dân chủ.

Quý Đồng Hương sẽ xem video dài 90 phút do Ngô Kỷ trình bày đầy đủ, tường tận trên đài truyền hình Little Saigon TV do phóng viên Ngụy Vũ phỏng vấn vào mồng 3 Tết năm 2009 về lý do và sự đòi hỏi của Ngô Kỷ và đồng hương đối với báo Người Việt.

Còn nhiều điều nữa  liên quan đến sự kiện báo Người Việt, nhưng vì thời giờ không có nhiều nên Ngô Kỷ chỉ có thể trưng dẫn một số bằng chứng điển hình có tính cách tượng trưng, hy vọng khi có phương tiệnthuận tiện, Ngô Kỷ sẽ đúc kết một bản“Cáo Trạng Báo Người Việt” thật đầy đủ với tất cả tài liệu, phim ảnh, bài viết, hồ sơ pháp lý tòa án v.v... Đặc biệt Ngô Kỷ sẽ bạch hóa 5 thùng hồ sơ tòa án mà trong đó chứa đựng rất nhiều chi tiết “bí mật và rụng rời” do luật sư của Ngô Kỷ lấy khẩu cung hữu thệ từ các nhân sự cao cấp nhất của công ty báo Người Việt và của các nhân viên liên hệ. Ngô Kỷ tin là khi Quý Đồng Hương nhìn thấy rõ sự phản bội trắng trợn và tầm mức nguy hiểm mà báo Người Việt tác hại đến cộng đồng, thì Quý Đồng Hương sẽ thông cảm và tán đồng công cuộc đấu tranh của chúng tôi. Theo Ngô Kỷ thì đấu tranh cần phải quyết tâm và kiên trì, do đó dù bề ngoài báo Người Việt vẫn còn sống sót nhờ

Page 38: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

vào lợi tức của các trang "rao vặt," tuy nhiên bên trong thì báo Người việt rối rắm vô cùng, nội bộ tranh chấp, gấu ó nhau, gia đình vợ con của cố Chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến đã bị thanh trừng nên nội tình báo Người Việt gây ra cảnh "nồi da xáo thịt." Báo Người Việt bị suy sụp nặng nề, danh dự và uy tín bị tổn thương trầm trọng, phòng hội sinh hoạt thì bị ế ẩm vì khách mướn sợ bị  "họa lây," số lượng phát hành báo sút giảm lớn lao vì bị độc giả tẩy chay, đài phát thanh của báo Người Việt do Việt gian Đinh Quang Anh Thái phụ trách đã bị lỗ lã dẹp tiệm. Còn vấn đề diều hành nhân sự trong báo Người Việt bây giờ thì hổn độn, vô trật tự, tạp nhạp, vô tổ chức như rắn không đầu.

Vì có quá nhiều tài liệu, bài viết phim ảnh liên quan đến hơn 4 năm biểu tình, chống đối báo Người Việt, nên Ngô Kỷ không thể trình bày cùng một lúc được, do đó hy vọng trong ngày gần đây khi phương tiện cho phép, Ngô Kỷ sẽ tiếp tục công bố "tội lỗi" của báo Người Việt để Quý Đồng Hương kính tường một cách trọn vẹn. Ngô Kỷ tin tưởng là sau khi Quý Đồng Hương thông hiểu tất cả sự thật của vấn đề, thì Quý Đồng Hương sẽ thông cảm cho hoàn cảnh khó khăn và tâm trạng cô đơn, oan ức của chúng tôi hơn, và quý vị sẽ đồng tình với  chúng tôi, những người dấn thân đấu tranh vì chính nghĩa một cách vô vị lợi này. Xin Quý Đồng Hương đón theo dõi bản "Cáo Trạng Báo Người Việt" vào một ngày không xa. Hy vọng thời gian tới khi Ngô Kỷ bạch hóa hồ sơ tòa án thì mọi người sẽ thấy báo Người Việt bị thiệt hại và lỗ lã tài chánh một cách lớn lao vì sức ép của đồng hương biểu tình, chống đối. Nhân dân quốc nội và hải ngoại chống đối Cộng sản Việt Nam tàn ác phi nhân suốt 37 năm nay thế mà chúng vẫn còn tồn tại, nhưng chắc chắn rồi cũng sẽ có một ngày gần đây chúng sẽ bị sụp đổ như tình hình tại Bắc Phi và Trung Đông, chính vì thế, vấn đề tan rã và khánh tận của công ty báo Người Việt sẽ không xa, chỉ còn lại là yếu tố thời gian mà thôi. Ngô Kỷ tin tưởng chính nghĩa sẽ thắng và Việt gian phản quốc bắt buộc phải bị đào thải, cáo chung, sụp đổ. Cuộc đấu tranh chống báo Người Việt chắc chắn sẽ thành công.

Nếu có ai cho là báo Người Việt đã phục thiện và đã xin lỗi rồi để tự mình khỏi bị mang “mặc cảm” khi đi cấu kết với tập đoàn báo Người Việt, thì Ngô Kỷ xin hỏi và yêu cầu người đó thành thực và khách quan cho Ngô Kỷ biết là lúc nào, ngày giờ nào, tại địa điểm nào mà báo Người Việt đã xin lỗi cộng đồng một cách chân thành, hay bày tỏ thái độ ăn năn, hối hận một cách đứng đắn, nghiêm túc, hay bọn chúng chỉ bày đặt trò ăn nói lăng nhăng, lấp liếm, hàm hồ, rổng tuếch để cho “qua ải”, "nín thở qua sông" hay để “mà mắt” những kẻ nhẹ dạ, ngu ngơ, anh hùng rơm, quân tử tàu. Ngô Kỷ tin là trong tập thể người Quốc Gia không có nhiều người nằm trong đám người ngu xuẫn, tối tăm, tào lao và bát nháo đó. Cái chuyện tập đoàn báo Người Việt hay bọn "tà lọt" "bưng bô" có chủ trương và cố gắng tiếp xúc, rỉ tai với một số người hầu để mà phân bua, thanh minh, hay "bi bô" trên báo, hoặc lấp liếm trên đài, các hành động đó không thể thuyết phục hay lừa dối được ai. Đó không phải là lối hành xử văn minh, đứng đắn, liêm sỉ, lương thiện. Chỉ có bọn ngu si và "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã" mới tin và bảo vệ, che chở cho báo Người Việt mà thôi.

Báo Người Việt tuyên truyền công khai cho cộng sản Việt Nam

bằng cách đăng hình cờ máu búa liềm cộng sản và tượng Hồ

Page 39: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Chí Minh vào ngày 17 tháng 3 năm 2012 nhằm thách đố và

khinh thường tinh thần chống cộng của cộng đồng người Việt

tỵ nạn. Đây là sự kiện chính trị quan trọng và nguy hiểm rất

cần quan tâm và đối phó.

Page 40: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Quà sinh nhật “Hồ Chí Minh” của công ty báo Người Việt gởi nhà nước Cộng Sản Việt Nam đúng ngày sinh nhật “Hồ Chí Minh” 19 tháng 5 năm 2008. Quý vị đọc bài trên và thấy tấm hình màu Hồ Chí Minh tưới cây vú sửa, cũng đủ chứng minh công ty báo Người Việt ca ngợi và tôn vinh Hồ Chí Minh.

Ngô Kỷ gạch chéo đỏ trên hình Hồ tặc, còn báo Người Việt thì in trịnh trọng, không có gạch chéo.

Page 41: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 42: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 43: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Mời xem các clips VIDEO liên quan đến cuộc biểu tình chống báo Người Việt:

Page 44: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Video: Đài SBTN phỏng vấn Chủ nhiệm Phan Huy Đạt và Chủ bút Đỗ Bảo Anh (con gái Đỗ Ngọc Yến) về cuộc biểu tình chống báo Người Việt. Xin nghe và chú ý cho thật kỹ họ trả lời lấp liếm và dối trá.

http://www.youtube.com/watch?v=kYDdhO57ZHQ 30 phút chiếu trên Youtube.Hai Links dưới được chiếu ngay trên website của SBTN:http://sbtn.net/default.aspx?LangID=38&tabId=170&ArticleID=26170&Page=17http://sbtn.net/default.aspx?LangID=0&tabId=170&ArticleID=26171&Page=16

Video: Phan Nhật Nam và Chu Tất Tiến binh vực Đỗ Ngọc Yến và "chửa lửa" rằng Đỗ Ngọc Yến là CIA ngồi với CSVN Nguyễn Tấn Dũng. Hai tên này lại nhục mạ và lên án đoàn biểu tình chống báo Người Việt. Hai tên này thật là láu cá, bẩn thỉu và dị hợm khi "bưng bô" cho Báo Người Việthttp://www.youtube.com/watch?v=EKeK6JQAkQ0

Đồng Hương phản ứng về việc Chu Tất Tiến và Phan Nhật Nam lên truyền hình binh vục Đỗ Ngọc Yến là tình báo Mỹ CIA khi tiếp xúc với đầu sỏ cộng sản Nguyễn Tấn Dũng. Trò bưng bô này đã nói lên bản chất bẩn thỉu và vô liêm sỉ của hai tên láu cá và lố bịch này.

Page 45: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

--- On Mon, 11/24/08, tao khang <[email protected]> wrote:

From: tao khang <[email protected]>Subject: [Thaoluan9] Re: ??? 2 tam hinh cua ong Do Ngoc Yen - Chu Tat Tien phong van Phan Nhat Nam

Date: Monday, November 24, 2008, 7:45 PM

Kính qúy vị,

Lúc đầu ông Phan Nhật Nam nói là tấm hình ghép? trong khi con gái ông Yến, Đổ bảo Anh nói là hình thật? xong rồi ông PNN ca ngợi là ông Yến là một nhân vật "cân lượng" đứng ra nói chuyện cho Mỹ? xong rồi Ông PNN nói hình chụp năm 1998? Ở Mỹ? thì tôi cảm thấy ông Phan Nhật Nam ngụy biện, lấp liếm, thật ra tôi không biết khả năng tình báo, khả năng chống tình báo của ông PNN là bao nhiêu, mà ông chứng minh ông Yến là người của CIA? 

Khả năng computer của PNN không là bao, thì làm sao nói hình này là ghép? Ghép theo cách nào? Nghe thụi họ nói ghép mà PNN nói theo mà thôi? lại cà răng lượt với con gái Yến?

Tôi tôn trọng nhà văn PNN, người lính PNN, người tù PNN, nhưng những biện minh của ông trong vedio về những tấm hình này, tôi cảm thấy việc làm của PNN méo máo, láo khoét....nịnh bợ làm sao? Giả thiết này không thuyết phục được người nghe....

Nếu PNN của Muà Hè Đỏ Lửa, hay PNN người lính nhảy dù, PNN có một người em gái mà ông từng nuôi ăn học thành người, đã phải chết đói khi cộng sản chiếm miền Nam, và vì PNN có một thằng cha BẤT NHÂN, VÔ LƯƠNG, BẤT NGHĨA, đúng hơn là thằng cha VÔ NHÂN ĐẠO, thì ông PNN đã không bàn tới vụ ĐNY này. 

Ông nên tránh và nói là tôi không biết là tốt hơn. Ông không phải là con của ĐNY, không là đồng chí của DNY? thì lý do gì mà ông ngụy biện tìm cách biện chứng, biện dẫn để chứng minh là ĐNY không là cán bộ nằm vùng của cộng sản? Tại sao? Nếu không muốn nói PNN là một tên ma cô nằm vùng đáng sợ....

Lúc còn trẻ, tôi ca tụng, kính trọng PNN bao nhiêu, thì hình ảnh PNN trong vedio đây làm tôi ghê tởm ?!

Lý do gì để PNN nhúng tay trong vụ hình ĐNY? mà bà Thuấn chuyển tới chuyển lui hoài? Mục đích gì đằng sau những vụ này? Đổ thị Thuấn, PNN? 

Xin qúy vị có lòng, nên suy nghĩ lại.

Kínhhttp://video. google.com/ videoplay? docid=-331235252 3015080682&hl=en

Page 46: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Video: Ngô Kỷ trả lời Ngụy Vũ trong 90 phút về lý do, chi tiết và mục đích cuộc biểu tình chống báo Người Việt.

http://www.youtube.com/watch?v=DuNO6d1Jmt0 phần 1http://www.youtube.com/watch?v=hTVxu4HvxyI phần 2http://www.youtube.com/watch?v=RnZUtmIRW7I phần 3http://www.youtube.com/watch?v=Vh9xJLJhyOk phần 4http://www.youtube.com/watch?v=4pqicGGvPZ4 phần 5http://www.youtube.com/watch?v=mKmxgnOe17A phần 6http://www.youtube.com/watch?v=DMx2TQb4dJc phần 7http://www.youtube.com/watch?v=USWJlAlIqKA phần 8http://www.youtube.com/watch?v=w6GTm_TpM00 phần 9http://www.youtube.com/watch?v=7yb_vtFaGoM phần 10

AUDIO: Ngô Kỷ trực tiếp truyền âm toàn bộ cuộc biểu tình tự phát chống báo Người Việt trong ngày đầu tiên thứ Bảy 26 tháng 1 năm 2008 trên làn sóng đài Quê Hương Bắc Cali phát về Việt Nam, và trên Diễn Đàn Paltalk Tiếng Nói Tự Do Của Người Dân Việt Nam được nghe trên toàn thế giới và nối kết Yahoo Huế Sài Gòn Hà Nội. Phần tường thuật tại chỗ cuộc biểu tình này thật sôi nổi và tràn đầy khí thế đấu

Page 47: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

tranh với các lời phát biểu phản đối và lên án mạnh mẽ báo Người Việt phản bội cộng đồng. Dài 30 phút, xin mời Quý Đồng Hương bấm nghe để có thể hình dung được sự căm phẫn và tức giận của đồng hương biểu tình chống báo Người Việt từ hơn 4 năm qua.

http://www.esnips.com/displayimage.php?album=600468&pid=4977102#top_display_media

ngokyusa1 | Bieu tinh bao Nguoi Viet thu Bay 080126

AUDIO: Kính mời Quý Đồng Hương bấm nghe Ngô Kỷ trình bày tình hình đấu tranh chống báo Người Việt trên đài phát thanh tại Nam Cali hằng tuần để báo cáo và cập nhật tin tức về cuộc biểu tình. Đây là âm thanh một buổi phát thanh điển hình trong hàng trăm chương trình phát thanh trong suốt thời gian dài chống báo Người Việt.

http://www.esnips.com/displayimage.php?pid=13751152

VIDEO: Kính mời Quý Đồng Hương bấm vào 8 links dưới đây để xem và nghe toàn bộ buổi tiếp xúc giữa báo Người Việt với đồng hương biểu tình chống báo Người Việt vào ngày 2 tháng 2 năm 2008, tức sau 6 ngày bị biểu tình, mà hai người đại diện cho báo Người Việt là Chủ nhiệm Phan Huy Đạt và Chủ bút Đỗ Bảo Anh, con gái Đỗ Ngọc Yến. Đây chỉ là buổi tiếp xúc “chạy tang” mà báo Người Việt muốn tổ chức gấp rút để lấp liếm, lừa gạt và “mà mắt” cộng đồng. Báo Người Việt chỉ đưa ra thông báo trên báo chỉ có mấy tiếng đồng hồ trước khi gặp gỡ đồng hương, với mục đích để báo Người Việt phân bua, ngụy biện và bào chữa chứ báo Người Việt không hề chân thành hối lỗi. Xin lưu ý cái Link cuối số 8 mà trong đó đồng hương biểu tình nói là buổi tiếp xúc này không chính đáng và không có giá trị, mọi người không thấy thỏa đáng gì cả. Đồng hương đòi hỏi báo Người Việt phải tổ chức cuộc họp “khoáng đại” với sự tham dự đồng đảo của đồng hương, chứ không phải chỉ với một nhóm nhỏ người. Chính vì không công nhận cuộc tiếp xúc này là đàng hoàng và chính đáng nên Ngô Kỷ đã không tham dự. Xin lưu ý là throng cái thời điểm này chỉ mới xảy ra vụ in cờ Vàng trong chậu rửa chân thôi, chứ chưa xảy ra vụ phát giác tấm hình Chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến ngồi họp bí mật với đầu sỏ cộng sản Nguyễn Tấn Dũng vào năm 1998, mà chúng tôi chỉ phát giác ra vào tháng 3 năm 2008.Báo Người Việt mời đồng hương tới để báo Người Việt “giải tỏa thắc mắc của quý vị đoàn thể và đồng bào” và “trao đổi ý kiến”, chứ đâu có phải để hối lỗi. Quả thật bọn báo Người Việt lưu manh, ngoan cố, kiêu căng, tự đại và xảo quyệt vô cùng.

Xin đọc Thư Mời dưới:

Thư Mời Gặp Gỡ Trao Ðổi Ý Kiến (của Người Việt)

Friday, February 01, 2008

Kính gửi

Các đoàn thể và đồng bào phản đối báo Xuân Người Việt

Chúng tôi mới được trao nhiệm vụ chủ nhiệm và chủ bút Nhật Báo Người Việt đúng

Page 48: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

lúc nhiều đồng bào bày tỏ sự phản đối tờ báo Xuân Người Việt.

Ðể giải tỏa các thắc mắc của quí vị đoàn thể và đồng bào, chúng tôi kính mời quí vị gặp gỡ trước trụ sở tờ báo vào lúc 12 giờ ngày Thứ Bảy, 2 Tháng Hai, 2008 để trao đổi ý kiến ngơ hầu chấm dứt những mâu thuẫn và xung khắc đáng tiếc để chúng ta có thể dồn hết tâm lực góp phần vào công cuộc đấu tranh cho tự do, dân chủ và nhân quyền trên đất nước Việt Nam.

Thay mặt Nhật Báo Người Việt

Phan Huy Ðạt

Ðỗ Bảo Anh

http://www.youtube.com/watch?v=QYe6EluG55E&feature=channel phần 1

http://www.youtube.com/watch?v=PZ0mSPdisz8&feature=channel phần 2

http://www.youtube.com/watch?v=PJ6VA472HEE&feature=channel phần 3

http://www.youtube.com/watch?v=ksIX6Zrtxag&feature=channel phần 4

http://www.youtube.com/watch?v=P1qPo6pXAZw&feature=channel phần 5

http://www.youtube.com/watch?v=qCcu4t43TjQ&feature=channel phần 6

http://www.youtube.com/watch?v=Ka4O4piJABQ&feature=channel phần 7

http://www.youtube.com/watch?v=HPLTOsrheWM&feature=channel phần 8

VIDEO: Các vị lãnh đạo những tổ chức đấu tranh và tổ chức Quân Nhân VNCH tập họp trước báo Người Việt để bày tỏ quan điểm chống đối và phẫn nộ.

ttp://www.youtube.com/watch?v=br4bbTfmUUE&feature=relmfuhttp://www.youtube.com/watch?feature=endscreen&v=nupiC3i0_Kc&NR=1http://www.youtube.com/watch?v=gCTOrXZOypA&feature=related

http://www.youtube.com/watch?v=iY7DtWcTM48http://www.youtube.com/watch?v=9aFL0Cn5MI4&feature=related

Lời Tuyên Bố Tiếp Tục Chống Báo Người ViệtĐến nay hơn 4 năm, kể từ ngày 26 tháng 1 năm 2008, Ngô Kỷ và một số đồng hương vẫn tiếp tục chống đối công ty báo Người Việt.Chúng tôi vẫn tiếp tục đòi hỏi công ty báo Người Việt phải tổ chức buổi họp khoáng đại mời quý đồng hương tỵ nạn cộng sản đến dự để công ty báo Người Việt giải thích lý do tại sao in nhục mạ lá cờ Vàng trong chậu Nail rửa chân, và phải giải thích và trình bày lý do và nội dung buổi họp bí mật giữa chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến và Phó Thủ tướng CSVN Nguyễn Tân Dũng vào năm 1998 tại tòa lãnh sự CSVN tại San Francisco.Khi có buổi họp khoáng đại, thì đồng hương sẽ là người quyết định số phận của báo Người Việt và đồng hương sẽ đưa ra các biện pháp đối phó, trừng trị. Chúng tôi không chủ trương đòi hỏi công ty báo Người Việt xin lỗi mà hãy để quyền đó cho tập thể đồng hương tỵ nạn. Kẻ nào "đi đêm" và đang muốn "bưng bô" cho báo Người Việt mà cố tình lập lờ mở đường "xí xóa" cho tội lỗi của báo Người Việt, thì kẻ đó chính là Việt gian và là kẻ thù của tập thể người Việt tỵ nạn cộng sản. Chúng tôi chống đối công ty báo Người Việt trên mọi hình thức, mọi phương diện và bằng mọi phương tiện. (Ngô Kỷ)

Page 49: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Quý Đồng Hương có thể liên lạc về địa chỉ và số điện thoại của báo Người Việt dưới đây để bày tỏ quan điểm phản đối và bất mãn:

Lá thư Chủ Bút Nhật Báo Người ViệtTuesday, January 29, 2008Vũ Ánh

Page 50: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Trong 4 ngày qua, nhiều đồng bào biểu tình trước Nhật Báo Người Việt như quí vị đã đọc tin trên báo này. Chúng tôi đã mời quí vị đại diện vào gặp để trao đổi ý kiến, nhưng không ai nhận làm đại diện. Cho đến hôm qua chúng tôi mới nhận được hai văn thư với các quí vị ký tên rõ ràng. Một văn thư là của Tập Thể Chiến Sĩ VNCH Hải Ngoại, Trung Tâm Ðiều Hợp Vùng Tây Nam Hoa Kỳ; văn thư thứ hai là của Liên Ủy Ban Chống Nghị Quyết 36 và Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại. Ngoài ra, còn những điện thư của độc giả Nhật Báo Người Việt phản đối báo Xuân Người Việt cũng về vấn đề trên. Nhân danh là người chịu trách nhiệm biên tập báo Xuân trước hết tôi xin cảm ơn hai tổ chức trên và một số bạn đọc gởi e-mail phê phán và sau đó tôi xin phép được thưa chuyện cùng quí vị.

Tôi chọn bài “Mẹ Chồng Tôi” của tác giả Trần Thủy Châu đăng trên báo Xuân với sự đắn đo suy nghĩ và dứt khoát là tôi không dùng bài báo này để bôi xấu lá quốc kỳ VNCH vì tôi từng là một trong số hàng triệu người đã đổ máu cho lá cờ ấy.

Khi đọc bài “Mẹ Chồng Tôi”, tôi thấy đây là một bài báo cảm động của một cô con dâu tri ân bà mẹ chồng mà nghề của bà là làm nail 20 năm, hy sinh, chịu đựng mọi khó khăn để con cái có cơ hội học hành. Bức tranh đính kèm là một hình ảnh trân trọng cao quý với những người Việt Nam tỵ nạn cộng sản làm nghề nail như bà mẹ chồng trong bài.

Nhưng bức tranh cũng có thể bị hiểu khác đi, và nếu vì hiểu khác mà quí vị cảm thấy bị xúc phạm, tôi xin nhận trách nhiệm và xin lỗi quí vị về điều ấy.

Cá nhân tôi rất thích đọc và viết về đề tài này, vì bản thân tôi cũng đã trải qua cảnh mưu sinh y như bà mẹ chồng cô Trần Thủy Châu. Sau khi ba anh em chúng tôi bị đẩy vào các trại cải tạo, bà mẹ già tôi vốn là một nhà giáo cũng phải xuống đường để kiếm ăn và nuôi đàn cháu với gánh xôi chè và tủ bán lẻ thuốc rê. Những ai từng sống trong xã hội Cộng Sản đều biết sự hy sinh của những bà mẹ những người vợ phải cố ngậm đắng nuốt cay lao vào chợ đời thay thế cho vai trò mà trước đây do chồng con đảm nhận. Sự hy sinh đó cao đẹp lắm và cũng rất thấm thía đối với những người lúc đó gần như bất lực trước kẻ thù như chúng tôi.

Khi những người mẹ, người vợ ấy tìm đến được bến bờ tự do và nước Mỹ này thì họ lại phải đối phó với những khó khăn khác. Làm gì để sống và nuôi con khi chân ướt chân ráo đến Mỹ, trong tay không một đồng một chữ? May mắn, nghề nail mở cửa với những người mẹ, những người vợ, những người con Việt Nam để họ mưu sinh thoát hiểm, ổn định gia đình, tạo điều kiện cho con cái đến trường. Căn cứ theo bài viết của tác giả Trần Thủy Châu thì bà mẹ chồng cô làm việc rất vất vả để nuôi các con bằng lao động bên cái chậu đựng nước rửa chân để làm móng cho khách hàng. Chính cô con dâu Trần Thủy Châu cũng được bà mẹ chồng dúi tiền cho để trang trải học phí. Nhớ tới ơn nghĩa này, Trần

Page 51: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Thủy Châu viết một bài viết ngắn về mẹ chồng, lời lẽ giản dị không kiểu cách văn hoa. Ðể bài viết thêm ý nghĩa, cô kèm theo một bức tranh đã từng dự một triển lãm do tổ chức văn hóa HAAS tài trợ. Vẫn theo tác giả, cô sáng tác bức tranh này để vinh danh bà mẹ chồng.

Nhưng khi nhìn vào bức tranh, tôi cũng giật mình, bởi vì nếu chỉ nhìn bức tranh không thôi người ta có thể giải thích theo nhiều cách khác nhau và dễ gây ngộ nhận. Nhưng khi đọc bài viết, tôi hiểu ra một điều. Ðó là nếu đọc cả bài viết và ngắm bức tranh kỹ, tôi không thấy một dấu hiệu nào chứng tỏ là tác giả muốn phỉ báng lá quốc kỳ VNCH. Nhưng nếu ai đọc bài viết kèm với bức tranh thì không thể gán cho tác giả dụng ý xấu.

Khi tôi nhìn lại cái khay đựng nước ngâm chân vẽ mầu vàng ấy tôi nghĩ ngay là tác giả mô tả và ẩn dụ lòng hy sinh bao la của bà mẹ chồng làm nghề móng chân. Sự hy sinh đó rất tinh khôi cũng giống như bao nhiêu mà mẹ khác dù sống trong nước hay ở hải ngoại phải làm cái nghề vất vả này, dù rằng hàng ngày họ phải đổ mồ hôi và phải nhúng tay vào cái nhất nước rửa chân không còn sạch sẽ ấy. Và do sự lao động cật lực đó, chính những đứa con cũng đã được núp dưới những đôi cánh của mẹ, mẹ đời thường chứ không phải mẹ biểu tượng.

Cả gia đình sinh sống bằng lợi tức của bà mẹ cần cù nhẫn nhục và lương thiện do lao động bên cạnh cái chậu đựng nước rửa chân. Cô con dâu biết ơn vì đôi khi nhận được tiền của mẹ chồng để chi trả học phí nên đã biết bài này và thêm vào đó là một bức ảnh. Cái khay đựng nước rửa chân ấy gắn liền với cuộc đời bà mẹ trong hai mươi năm, tác giả đã tìm một hình ảnh tượng trưng cho mẹ chồng, tượng trưng cho các bà mẹ Việt Nam tị nạn hy sinh cho con cháu. Và cô đã dùng lá quốc kỳ tượng trưng cho tổ quốc Việt Nam làm biểu tượng cho cả một thế hệ nhẫn nhục hy sinh. Chính vì sự hy sinh của thế hệ mẹ cô mà một dụng cụ rửa chân hèn mọn cũng được cô tôn quí.

Nếu có ai viết về người cha mình, một cựu sĩ quan phải nhẫn nhục làm nghề rửa chén trong cuộc đời tị nạn nuôi các con khôn lớn thì có thể cũng nhìn thấy cái bồn rửa chén là một biểu tượng có linh hồn, đáng tôn quí và đầy kỷ niệm thiêng liêng. Người ta sẽ nhìn vào cái chậu rửa chân mà nghĩ: đây là Mẹ tôi. Nhìn vào cái bồn rửa chén mà nghĩ: đây là Cha tôi.

Ðó là ý nghĩa mà tôi nhìn thấy trong hình ảnh tượng trưng này.

Vì suy nghĩ như thế cho nên tôi chọn bài “Mẹ Chồng Tôi”, một bài mà từng chữ giản dị cô con dâu đã đặt vào đấy những cảm xúc và tình thương của mình đối với mẹ chồng. Tôi thấy tác giả không có một chút ý nào muốn hạ nhục cờ quốc gia cả. Năm nay tôi 67 tuổi, trải qua những ngày tháng tù đày rất dài vì bị Cộng Sản trả thù, sống trong nhiều giai đoạn khổ đau, cùng quẫn, cuối cùng may mắn được định cư ở đây, tôi

Page 52: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

cũng như các quí độc giả lẽ nào lại phản bội đồng hương, mà phản bội để làm gì chứ? Tuy nhiên, tôi xin nhắc lại, nếu bức hình đó được tách rời khỏi bài, thì nó có thể gây hiểu lầm. Và nếu sự hiểu lầm này khiến quí vị độc giả cùng đồng bào và các chiến hữu cảm thấy lá quốc kỳ của chúng ta bị xúc phạm thì đó là lỗi của tôi. Chúng tôi kính trọng phản ứng của quí vị phát sinh vì lòng yêu nước và một lần nữa tôi xin quí vị tha lỗi.

Nhân tiện đây tôi cũng có bổn phận phải nói thêm rằng tờ báo Xuân của chúng tôi phát hành đến nay là hơn một tháng trời, không có quí độc giả nào nói gì cho tới khi có một bài báo giải thích bức tranh một cách không công bằng khiến cho những người yêu nước cảm thấy bị xúc phạm. Ai là người quốc gia yêu nước mà chỉ đọc chỉ nghe lời giải thích của tác giả ấy cũng có thể sôi gan tức giận. Nhưng cách giải thích và kích động về bức tranh giống y hệt như tôi đã từng nghe bọn cán bộ Cộng Sản thường bóp méo quá trình nghề nghiệp của chúng tôi để đẩy chúng tôi vào cùm.Công an Cộng Sản từng căn cứ vào nghề nghiệp của tôi để kết tội rằng làm nghề này tức là làm tâm lý chiến, bơm thuốc độc vào dư luận để kích động bọn “Mỹ Ngụy” bắn giết đồng bào. Trong số các quí độc giả có nhiều người đã ngồi tù Cộng Sản như tôi, hy vọng quí vị sẽ thông cảm lời trần tình của tôi.

Vào năm 2008 Vũ Ánh làm chủ bút báo Người Việt tuyên bố là tự mình quyết định đăng lá cờ Vàng trong chậu rửa chân nails trong báo Xuân Người Việt 2008, nhưng Vũ Ánh khi làm Phó chủ bút cho báo Việt Herald vào năm 2004 thì tuyên bố là không hề bị đuổi, và không hề thấy cái hình cờ Vàng trong chậu rửa chân trước khi đem đi in. Như vậy báo Người Việt và Vũ Ánh đã cấu kết và thông đồng lừa gạt cộng đồng. Sự thật như thế nào? Rõ ràng cả bọn đều lếu láo và lưu manh.

Truyền thông chuyên nghiệp và không chuyên nghiệp

(03/04/2010)Vũ Ánh/Việt Herald(Tiếp theo bài Văn hóa "thằng này, con kia"?)Riêng ông Bảo Lâm thì tôi không ngạc nhiên, có thể ông cho rằng con mồi đã dám đặt nghi vấn về tính chuyên nghiệp của ông nên mới có những lời lẽ không

Page 53: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

người lớn như vậy. Một lần bài “hịch” của ông với những lời lẽ chửi rủa lẽ ra không nên phát ra từ cửa miệng của một người luôn khoe là học trường này trường kia, sau khi có một bài báo đăng trên giai phẩm Xuân của nhật báo Người Việt hồi năm 2008, đã khai diễn cho một cuộc biểu tình kéo dài tại nhật báo Người Việt.Tại sao ông không gọi điện thoại để hỏi người trong cuộc về lý do tại sao bài báo xuất hiện trên tờ báo Xuân do tôi phụ trách biên tập, hoặc là ít ra cũng gọi cho những ai có chức vụ cao hơn tôi ở tòa soạn để cho chúng tôi giải thích. Trên thực tế và luật pháp, ông Bảo Lâm cần phải cho chúng tôi giải thích trước khi đưa ra những lời lẽ đầy kích động của ông.Câu chuyện đã hai năm rồi. Kể từ khi tôi từ chức chủ bút tờ Người Việt và xin về hưu - chứ không phải bị sa thải - tôi im lặng. Nay tôi thấy đã đến lúc cần phải minh bạch hơn về chuyện này để cho ông Bảo Lâm thấy rằng cái chuyện ông vác một bài báo trên tờ báo của một đồng nghiệp lên đài để “nâng quan điểm” - cái trò mà bọn cai tù Cộng Sản từng áp dụng với chúng tôi trong các trại cải tạo (ông không bao giờ ở tù Cộng Sản, chưa bao giờ phải sống trong cái xã hội tan nát, đạo lý đảo lộn nên ông có lẽ không hiểu, nhưng tôi vẫn cứ viết ra) - đã gây tai hại cho một người không làm một điều gì xấu, không phản bội ai, như thế nào. Người tổng thư ký của tôi lúc đó là một người bạn trẻ, một luật sư và là một người có đầy năng lực làm việc. Đó là anh Vũ Quí Hạo Nhiên. Ngoài năng lực, anh còn là con rể của một người bạn của tôi và đồng thời cũng là một đồng nghiệp, ông Lê Đình Điểu. Cho nên, khi được Hội Đồng Quản Trị trao cho vai trò tổng thư ký, sự làm việc giữa tôi và anh Nhiên không có gì va chạm. Tôi hoàn tin tưởng và ít khi can thiệp vào công việc chuyên môn của người tổng thư ký. Khi tôi được giao nhiệm vụ biên tập tờ báo Xuân, cho tới ngày chót không có bài báo của tác giả Huỳnh Thủy Châu. Người bạn trẻ Hạo Nhiên đã đưa bài báo này cho người layout không qua tôi (anh Hạo Nhiên đã xác nhận chuyện này trên báo Mỹ). Khi tôi phát hiện thì quá trễ. Tuy nhiên, khoảng một tháng sau khi báo phát hành, thì bài “hịch” của ông Bảo Lâm được truyền đi trên làn sóng đài Little Saigon Radio. Lúc này, câu chuyện không còn là bài báo của một cô con dâu viết tặng bà mẹ chồng đã khuất. Trước tình thế ấy, tôi nhận trách nhiệm vì tôi là người trực tiếp biên tập tờ báo Xuân và là chủ bút tờ Người Việt. Tôi minh thị quyết định từ chức trước Hội Đồng Quản Trị tờ Người Việt với một lá thư xin lỗi độc giả của tờ báo.Từ khi còn làm trong hệ thống truyền thanh quốc gia VNCH, tôi rất tôn trọng và hiểu trách nhiệm của một người chỉ huy là phải nhận trách nhiệm của mình trước và chỉ qui lỗi nội bộ cho nhân viên dưới quyền sau, nếu cần. Quyết định của tôi ở tờ Người Việt năm 2008 cho thấy tôi vẫn còn tôn trọng nguyên tắc này, không cần phải nói gì thêm... .....Tôi rất ngạc nhiên là ông Bảo Lâm cũng không xa lạ gì đối với tôi và những anh em bên tờ Người Việt cho nên lẽ ra có ngại gì mà các quí vị không gọi cho một tiếng, và tìm hiểu trước khi cho ông Bảo Lâm vào phòng vi âm nâng quan điểm đối với bài “Mẹ chồng tôi.” Tôi không xin xỏ quí vị bênh vực, tôi không thiếu sự ngay thẳng đến phải nhờ quí vị bênh vực. Tôi chỉ yêu cầu quí vị là nên phối kiểm, gọi cho tôi giải thích và nếu cần để cho tác giả bài “Mẹ chồng tôi” có tiếng

Page 54: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

nói. Bởi vì đó là lẽ công bằng và chuyên nghiệp. Tờ Người Việt cũng là một tờ báo lớn, nhưng rất tiếc rằng bộ sậu chỉ huy còn quyền hành vào lúc đó nhát quá, chỉ sợ cái nồi cơm tờ Người Việt bể nên ôm lấy cái văn hóa xin lỗi và chấp nhận sự từ chức của tôi. Tờ báo không hề có một lời bênh vực tôi, ngay cả khi có kẻ "ném đá giấu tay," ký tên Trần Đức Trực, viết một bài phát tán trên mạng với nhiều thông tin một chiều, trong đó có việc bôi xấu tôi, mà nếu cho in trên báo bây giờ sẽ làm cho nhân viên tờ Người Việt phải đỏ mặt.......Trong chốn văn chương, âm nhạc thì tôi không rành, có khi điếc không sợ súng. Nhưng trong lãnh vực thời sự thì tôi hiểu khá đầy đủ và rất sợ. Bởi vì nó mênh mông lắm. Nó nhiều ngõ ngách lắm, yếu tay nghề dễ bị đưa vào mê hồn trận. Chống Cộng cũng vậy. Nó là một con đường khó khăn và chông gai, đòi hỏi sự hy sinh cả về vật chất lẫn tin thần. Ngồi ở cái phòng vi âm ở Houston hay Little Saigon, phán như thánh sống: Wow! That’s the problem! Thế là bắt đầu nâng quan điểm và bảo người ta về Việt Nam mà bênh vực cho cái ông hiệu trưởng nào đó. Các ông nên nhớ là người ta bị buộc tội rồi. Các ông có đạp thêm vài cú thì cũng không thay đổi được gì, chỉ khiến cho vợ con ông ta, những người vô tội thêm đau đớn thôi. Vâng, cái cách biểu diễn lập trường chống Cộng của các ông như thế là quyền của các ông đấy, nhưng sẽ làm cho người Việt Nam chống Cộng ở trong nước sợ hãi sự độc ác trong lời lẽ của các ông.

Báo Người Việt đề nghị xin lỗi nhưng bị từ chối vì không đúng nguyên tắc.

Trước khi đưa ra tòa xử vụ báo Người Việt kiện Ngô Kỷ, quan tòa đề nghị hai phía nên ngồi lại nói chuyện nhau tại tòa hòa giải. Hình dưới là hình các đầu não của báo Người Việt. Bên trái là Đỗ Bảo Anh, Chủ bút báo Người việt,  Chủ nhiệm Phan Huy Đạt, Tổng biên tập Đỗ Quý Toàn tức Ngô Nhân Dụng ngồi tại tòa hòa giải ở Santa Ana. Chính các tên chóp bu báo Người Việt này đã đồng ý viết lá thư “Xin Lỗi” về việc nhục mạ cờ Vàng trong chậu rửa chân, mà lá thư được soạn thảo ra như quý vị thấy dưới đây là do báo Người Việt nhờ vị quan tòa thảo ra dùm mà trong đó có cả chữ viết tay của Đỗ Bảo Anh. Nhưng báo Người Việt đề nghị là sẽ nhờ quan tòa Mỹ đọc dùm lá thư xin lỗi và đọc trước mặt Ngô Kỷ tại phòng họp của tòa án, nhưng Ngô Kỷ không đồng ý. Ngô Kỷ đưa  lý do là báo Người Việt gây ra lỗi thì báo Người Việt phải đích thân đọc lời xin lỗi, chứ quan tòa Mỹ đâu có lỗi mà lại đi đọc, thứ hai nữa là các nhân vật lãnh đạo báo Người Việt phải đọc tại Tượng Đài Chiến sĩ Việt Mỹ trước sự chứng kiến của đông đảo đồng hương tỵ nạn cộng sản, vì báo Người Việt có lỗi với cộng đồng đất nước chứ đâu phải có lỗi riêng với Ngô Kỷ và đoàn biểu tình. Ngô Kỷ muốn để mọi đồng hương có cơ hội lên tiếng bày tỏ quan điểm và sự phẫn nộ, bất bình của họ với báo Người Việt. Nhưng báo Người Việt không chấp nhận đòi hỏi của Ngô Kỷ vì báo Người Việt cho rằng nếu ra chỗ đám đông thì sẽ bị “đấu tố,” (từ ngữ "đấu tố" là nguyên văn do báo Người Việt nói,) nên báo Người Việt sợ mà từ chối giải pháp này.

Page 55: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 56: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Trên là bản thảo lá thư "xin lỗi" được báo Người Việt soạn ra

Vài hình ảnh điển hình của đoàn Biểu Tình Tự Phát chống tập đoàn báo Người Việt kể từ ngày 26-1-2008

Page 57: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 58: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 59: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

 

Page 60: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

 

 

 

Page 61: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

 

CÁC TỘI PHẢN QUỐC, ĐÂM SAU LƯNG CỘNG ĐỒNG CỦA TẬP ĐOÀN BÁO NGƯỜI VIỆT:

Page 62: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 63: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

- Báo Xuân Mậu Tý 2008 Người Việt in nhục mạ lá cờ Vàng ba sọc đỏ trong chậu rửa chân làm nails (hình 1 và 2)- Họa sĩ Huỳnh Thủy Châu, con của cộng sản vẽ cờ cộng sản đỏ sao vàng và cờ Vàng ba sọc đỏ triển lãm với 3 chậu rửa chân và lá cờ cộng sản lẫn lộn với cờ Vàng VNCH. (hình 3)Báo Người Việt bắt chước, vẽ lại cho rõ nét lá cờ Vàng 3 sọc đỏ, cắm vào ổ điện màu đỏ tượng trưng cho lá cờ máu của Cộng Sản Việt Nam . Đây quả là hành động phản bội cộng đồng tỵ nạn của tập đoàn báo Người Việt.(hình 4)

Page 64: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

 

Page 65: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Họa sĩ Huỳnh Thủy Châu rõ ràng “phò” cộng sản nên luôn ca tụng cộng sản và vẽ các tranh cờ đỏ sao vàng và cờ mặt trận giải phóng, dù biết rõ ràng như vậy mà báo Người Việt vẫn in tranh nhục mạ cờ Vàng do Huỳnh Thủy Châu sáng tác và Tổng Thư Ký Người Việt là Vũ Quí Hạo Nhiên vẽ lại in trên báo. Báo Người Việt quả thật là xấc láo và khinh thường cộng đồng.

Page 66: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Trên báo Xuân Bính Tuất 2006 của báo Người Việt cũng đã từng in 4 câu thơ “Chúc Tết” mà trong đó ca ngợi 8 tên đầu sỏ Cộng Sản Việt Nam . Cứ mỗi chữ có tên đều được viết chữ Hoa. Đồng bào đã kéo tới biểu tình chống đối rầm rộ, và báo Người Việt đã ra xin lỗi và hứa không tái phạm nữa, nhưng rồi báo Người Việt không giữ lời hứa mà

Page 67: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

vẫn tiếp tục tuyên truyền cho cộng sản và nhục mạ Việt Nam Cộng Hòa. Dù công ty báo Người Việt xin lỗi vụ báo Xuân 2006, nhưng sau khi thấy tình hình lắng đọng, thì các năm gần đây sau này, báo Người Việt cũng lại mời tên Việt gian tử vi Nhân Quan tiếp tục xuất hiện trên báo Người Việt. Quả thật bọn công ty báo Người Việt khinh bỉ tập thể cộng đồng người Việt Tỵ Nạn.

Tiệc kỷ niệm 31 năm làm “tay sai và nằm vùng” cho Cộng Sản Việt Nam của tập đoàn công ty báo Người Việt ngày 9 tháng 1 năm 2009

Page 68: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Bản tin báo O.C. Register ngày 10 tháng 8 năm 2009 dưới đây loan tin Vũ Quí Hạo Nhiên được báo Người Việt mướn làm việc trở lại sau 1 năm được “sắp xếp” cho nghĩ việc vì đã in nhục mạ lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ trong chậu rửa chân, tạo lên làn sóng chống đối và biểu tình công ty báo Người Việt. Sự mướn Vũ Quí Hạo Nhiên trở lại mang ý nghĩa là công ty báo Người Việt muốn thách đố và khinh thường sức mạnh của cộng đồng.Quý vị trưởng thượng, quý vị nhân sĩ, quý vị lãnh đạo cộng đồng, quý hội đoàn, đảng phái, tổ chức đấu tranh nghĩ sao và bao giờcó thái độ đối phó với công ty

Page 69: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

báo Người Việt???Nhật Báo Người Việt Thuê Lại Chủ Bút Từng Gây Tranh Cãi Trong Cộng Ðồng

Published: Aug. 10, 2009 3:00 a.m.

Little Saigon newspaper hires back fired editorBy DEEPA BHARATHThe Orange County Register

Story HighlightsHao-Nhien Q. Vu, who lost his job after running a photo that sparked yearlong anti-communist protests, is back as an editor.WESTMINSTER - An editor at a Little Saigon newspaper, which faced the wrath of anti-communist protesters for nearly a year, has hired back one of the editors who lost his job following the controversy that spurred those protests.Hao-Nhien Q. Vu started his Bolsavik blog days after he was let go by Nguoi Viet Daily News. Vu was instrumental in publishing an article accompanied by the photo of a foot spa painted in red and yellow - the colors of the former South Vietnamese flag, now officially adopted by the local Vietnamese American community.

Page 70: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Hao-Nhien Vu was has been hired back after he ws fired from the Nguoi Viet Daily News for making the decision to run a photo of a foot spa painted in the colors of the flag of the former South Vietnam.

PAUL RODRIGUEZ, THE ORANGE COUNTY REGISTERThe protests began after that photo with an article by the artist who created it, ran in the Lunar New Year special edition of the newspaper. Newspaper administrators sued three protesters - Trong Doan, Ky NGO and Cung Tran - who led the protests. In June, an Orange County jury decided that the protesters trespassed on the newspaper's property on Moran Street and caused a nuisance, affecting the newspaper's ability to conduct its business peacefully and efficiently. Following that verdict, the protesters entered into an agreement saying they would stop. The newspaper agreed not to pursue them financially for monetary damages.Vu said he was surprised when he was approached by the paper around the time the trial began."Certainly, it feels surreal," he said. "But overall, it just feels like destiny to me, like this is what I'm meant to do."Vu has joined the paper full-time as an editor, part of the many changes the newspaper is going through, said Giao Pham, Nguoi Viet's new editor-in-chief. Pham said he worked several years as a reporter under Vu and left in 2007 to work for Radio Free Asia. He was hired back by the paper last month."I think Hao-Nhien will be very good for Nguoi Viet because he is a very professional journalist," he said. "We need more professional journalists (in ethnic media)."Pham said he made the suggestion to bring back Vu to the newspaper's board of directors and editorial. It was immediately welcomed, he said.The newspaper is going through staff changes and is getting ready to move in a new direction, with the bitterness of the protests behind them, Pham said."The protesters and some in the community think we are communists and Hao-Nhien is a communist," Pham said. "But he's not and we're not communists. We, like the rest of our community, are here to promote democracy in Vietnam ."Vu said he is looking forward to his second chance at the paper. On the one hand, Vu says he has learned his lesson and on the other hand, he feels vindicated."I think about that foot spa photo a lot and if I were to do it again, maybe I would put in an editor's note explaining it in the context of the story," he said. "I think this has taught me something about hurting the community's feelings."Several journalists at Nguoi Viet have left to join Viet Herald, a new paper, Vu said."It's a breakaway group," he said. "But it's good because it enlivens our media market."Vu said he will continue his Bolsavik blog, which has been well-received by those inside and outside the Vietnamese American community."I don't think it's a conflict for me because it's narrowly focused on Bolsa or Little Saigon while the newspaper covers national and international issues as well," he said.Contact the writer: 949-553-2903 or dbharath@ocregister .com

Phần dưới là báo O.C Register phỏng vấn Vũ Quí Hạo Nhiên, từng làm Tổng thư ký báo Người Việt, chính là người vẽ cái lá cờ Vàng trong chậu rửa chân và quyết định in trên trên báo Xuân Người Việt 2008. Vũ Quý Hạo Nhiên trả lời rằng Vũ Quý Hạo Nhiên không hề bị báo Người Việt sa thải, mà Vũ Quý Hạo Nhiên chỉ về làm việc tiếp tục tại nhà cho báo Người Việt với chức vụ Phó Chủ Tịch Công Ty Báo Người Việt. Câu trả lời của Vũ Quí Hạo Nhiên đã tố cáo rằng Phan Huy Đạt, Đỗ Bảo Anh và báo Người Việt đã nói láo với cộng đồng là đã sa thải hai ông Vũ Ánh và Vũ Quí Nhạo Nhiên nhằm xoa dịu sự giận dữ của cộng đồng. Trong báo, Vũ Quí Hạo Nhiên còn tuyên bố là nếu có cơ hội lần nữa thì Vũ Quí Hạo Nhiên cũng sẽ nhục mạ lá cờ Vàng như vậy một lần nữa. Thế mà từ tháng 5 năm 2009, báo Người Việt mướn lại Vũ Quí Hạo Nhiên và cho đến hôm nay, tháng 3 năm 2012 thì Vũ Quí Hạo Nhiên đang giữ chức vụ cao cấp là Phụ tá Chủ bút báo Người Việt. Quả thật báo Người Việt đã dối trá và khinh thường cộng đồng.

http://www.ocregister.com/articles/newspaper-126279-photo-protesters.htmlPublished: April 17, 2008 3:00 a.m.

Fired Little Saigon newspaper editor starts

Page 71: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

own blog

By DEEPA BHARATHThe Orange County RegisterThe Orange County Register

Published: April 17, 2008 3:00 a.m.

Fired Little Saigon newspaper editor starts own blogHao-Nhien Vu, who was fired after he authorized publication of a controversial photo, says he doesn't regret his decision and would probably do it all over again

By DEEPA BHARATH / The Orange County Register

WESTMINSTER - Hao-Nhien Vu, the man at the center of the Nguoi Viet Daily News controversy in Little Saigon, is now master of his own blog spot called Bolsavik - named after the street he covers - Bolsa Avenue.

It is also a tongue-in-cheek response to all the anti-communist fervor that put him out of his top editorial and managerial job at the newspaper.

FIRED EDITOR: Hao-Nhien Vu was fired from the Nguoi Viet Daily News after making the decision to run a photo of a foot spa painted in the colors of the flag of the former South Vietnam.

PAUL RODRIGUEZ, THE ORANGE COUNTY REGISTER

Vu was the man who made the critical decision to publish the photo of a foot spa painted in the colors of the yellow and red South Vietnamese flag, which Vietnamese Americans now consider their heritage flag. The photo, published on Page 194 of the newspaper's lunar new year special edition sparked off protests outside the paper's Moran Street headquarters.

The newspaper replaced Vu, who was managing editor, as well as Anh Vu (no relation), editor-in-chief, and issued a public apology saying that publishing the photo was a mistake. But the protests have continued for three months now. The newspaper filed a lawsuit against three

Page 72: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

protesters alleging harassment and nuisance and was granted a preliminary injunction in court. Trong Doan, a protester, was also arrested on suspicion of assaulting a newspaper employee.

Hao-Nhien Vu recently sat down with the Register to talk about the decision that got him fired and its aftermath:

Q: How did that picture of the foot spa get in the paper?

A: I saw the photo and the accompanying story on the artist's Web site and solicited it for the paper. I thought it was a moving and powerful story about a nail salon worker who put her son and daughter-in-law through college. I mean, this lady didn't even do nails. She just prepared the tubs and couldn't have made much money.

Q: Did you think the photo was offensive?

A: By itself, I can see how the photo could have been offensive to community members who have strong sentiments about the flag. But when you put it in the context of this beautiful story, I don't think anyone should find it offensive. Some of the protesters asked: "Would you put your father's picture on a foot spa?" If my father had made that kind of a sacrifice, I'd be honored to put his face on it. It was a tribute not an insult.

Q: After the protests erupted and you were fired, did you regret your decision?

A: No, I've never regretted it. However, in hindsight I think I should've run it with an editor's note, explaining the context of it all. But otherwise, I would do it all over again.

Q: Were you fired right away?

A: I was relieved of my position as managing editor but continued as vice president. I was told not to come to the office, but for a month, was e-mailed work to do at home. But a month later, when the protests did not stop, I received my termination letter.

Q: What was your reaction to Nguoi Viet's response to the protests?

A: In my opinion there was a little lack of conviction and failure to speak out more strongly for what they believe in. I think that by firing me and Anh Vu, the newspaper emboldened the protesters and gave them the taste of a power they had never tasted before. It started the trend of media in Little Saigon giving in and different groups of protesters strutting around as if they are the kings of Little Saigon and telling the media what to do. It has hurt our community.

Q: Is there anything at all positive that can come out of this situation?

A: It's educational for everyone. You learn it's OK not to be afraid of protesters. The right to protest is part of democracy. And democracy is a good thing. So whatever comes out of it, embrace it.

Q: How is writing a blog different from writing for the newspaper?

A: I don't have to be afraid of anyone. I don't have to be stressed out about how people are going to react to something. I can speak my mind now.

Contact the writer: 714-445-6685 or dbharath@ocregister

Vào ngày 22 tháng 12 năm 2007, Phạm Phú Thiện Giao, phóng viên đài Á Châu Tự Do phỏng vấn Tổng thư ký báo Người Việt Vũ

Page 73: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Quí Hạo Nhiên, và Vũ Quí Hạo Nhiên nói rằng báo Người Việt làm cuộc thăm dò trên mạng, kết quả là có tới 60% người Việt tỵ nạn ở Hoa Kỳ đồng ý đứng dưới cờ đỏ sao vàng của Cộng Sản Việt Nam. Đây quả là lời tuyên bố láo lếu và hỗn xược. Báo Người Việt đã cố tình đưa ra con số ngụy tạo, hoàn toàn không đúng sự thật để ủng hộ Cộng Sản Việt Nam .Và sau cuộc làm cuộc phỏng vấn để tuyên truyền có lợi cho công sản này, công ty báo Người Việt thấy khả năng “bưng bô” giỏi, nên đã mướn Phạm phú Thiện Giao về làm Chủ Bút của nhật báo Người Việt (Dưới là hình Phạm Phú Thiện Giao trong buổi tiệc kỷ niệm 31 năm “nằm vùng" của công ty báo Người Việt.

Chờ đúng ngày 25 tháng 5 năm 2009, tức ngày Ngô Kỷ ra hầu tòa do báo Người Việt kiện, thì ngay ngày này công ty báo Người Việt chính thức mướn Vũ Quí Hạo Nhiên trở lại làm việc cho báo Người Việt sau thời gian cho nghĩ việc. Mà Vũ Quí Hạo Nhiên chính là tên “mất dạy và phản quốc” đã in nhục mạ lá cờ Vàng trong chậu rửa

Page 74: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

chân. Và sau đó thì công ty báo Người Việt cũng lại mướn Phạm Phú Thiện Giao từ đài Á Châu Tự Do (và là đàn em của Vũ Quí Hạo Nhiên) về làm Chủ bút cho báo Người Việt. Mời quý vị nghe cuộc phỏng vấn giữa Phạm Phú Thiện Giao và Vũ Quí Hạo Nhiên sau đây:AUDIO: Đài Á Châu Tự Do nói báo Người Việt đồng ý cờ đỏ CSVN http://www.esnips. com/doc/45794113 -9750-4b65- 811a-be65f5f6ce7 5/MP3AChauTuDo- Chung2laco- 071224Trích một đoạn tin trong bản tin trên mạng đài Á Châu Tự Do:

“Người Việt biểu tình chống Trung Quốc với cờ đỏ hay cờ vàng?

2007.12.22

Thiện Giao, phóng viên đài RFASinh viên Việt Nam du học tại các nước ngoài đã bày tỏ nỗi bất bình trước hành động xâm lấn của Trung Quốc. Thể hiện lòng yêu nước, hàng trăm du sinh đã biểu tình trước các sứ quán Trung Quốc tại Paris và Luân Đôn vào sáng và trưa hôm qua, 22 tháng 12.Nếu biểu tình cần phải có cờ để xác định căn cước thì lá cờ nào sẽ được mang theo khi biểu tình?Nhật báo Người Việt, phát hành tại California, gần đây đã thực hiện một bản thăm dò trên Internet, hỏi rằng, người Việt hải ngoại có đồng ý không, nếu sinh viên Việt Nam du học mang theo cờ đỏ sao vàng đến biểu tình chung.Kết quả thăm dò, đến ngày 20 tháng 12, cho thấy 52.63% trả lời đồng ý; 41.30% không đồng ý. Và 5.87% không có ý kiến.Được yêu cầu trình bày về bản thăm dò dư luận, ông Vũ Quí Hạo Nhiên, Tổng Thư Ký Nhật Báo Người Việt, cho rằng bản thăm dò là nơi những người Việt Nam thực sự quan tâm đến vấn đề chính trị để lại ý kiến của mình…” (ngưng trích)

Đoàn Biểu Tình Tự Phát chống buổi tiệc của tập đoàn công ty báo Người Việt rằng: “Bọn vô liêm sỉ dự tiệc của báo Người Việt là ăn thịt và uống máu của đồng bào vô tội”

Page 75: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 76: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 77: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Cậy thế quen biết với Thủ Tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng và được CSVN hỗ trợ,  nên các nhân viên trong công ty báo Người Việt khinh thường cộng đồng Người Việt tỵ nạn, mặt mũi vênh váo và đú đởn, trong khi những người Việt Quốc Gia chân chính thì khổ nhọc đấu tranh chống Việt gian và cộng sản nằm vùng.

Lá Cờ Việt NamTác giả: Bùi Bảo Trúc

Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngọc Hạnh có hai bức ảnh rất nổi tiếng, đó là bức Tiếc Thương chụp một phụ nữ tay cầm tấm thẻ bài, những giọt lệ lăn trên má và bức Vá Cờ với một phụ nữ đang khâu lại lá cờ.

Một người khóc thương một người nằm xuống, một người kim chỉ vá lại chỗ rách của lá cờ là hai hình ảnh bi thảm của cuộc chiến. Một bức làm người ta nghĩ ngay đến người vì lá cờ ở dưới mà bỏ mình. Lá cờ có chỗ rách được vá lại cho lành, gìn giữ cái mà người lính trong bức ảnh kia đã vì nó mà hy sinh.

Tờ Xuân Người Việt ở trang 194 có đăng một bài viết nửa trang của một

Page 78: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

người tên là Trần Thủy Châu nói là đang học cao học khoa Mỹ Thuật Đại Học UC Davis.

Bài viết đại khái nói về một gia đình làm móng tay, móng chân nuôi con đi học đại học.

Chuyện ấy không có gì đáng nói, nhưng kèm theo bài viết ngắn này là một bức hình chụp cái-gọi-là-tác-phẩm-nghệ-thuật của cô. Gọi nó là “tác phẩm” vì đó là chữ của cô ta, chứ bình thường ra mà xét thì cái mà cô ta sáng tác, nếu gọi việc lấy một cái chậu plastic mua sẵn về, quệt thêm một ít sơn vào là sáng tác thì cũng tội cho hai chữ sáng tác quá. Bức hình mầu chụp một chiếc chậu rửa chân dùng tại các thẩm mỹ viện, các tiệm làm tóc, làm móng tay.

Trông hình thì khó mà nghĩ nó là một tác phẩm nghệ thuật.

Chiếc chậu bằng plastic mầu vàng, có dây điện cắm vào ổ điện để giữ cho nước trong chậu được đúng nhiệt độ. Vòng quanh thành của cái chậu rửa chân mầu vàng là ba sọc mầu đỏ chạy hết vành phía trong chậu.

Phải là người chậm hiểu và thiếu thông minh và ngu xuẩn nhất mới có thể nói cái chậu với ba sọc đỏ trên thành chậu mầu vàng đó không làm cho người ta nghĩ tới lá cờ của Việt Nam Cộng Hòa.

Và như thế, biểu tượng của một quốc gia đã được đặt vào cái chậu rửa chân.

Lá cờ phải bao nhiêu máu mới dựng được lên ở Quảng Trị, ở Huế, nay nằm trong cái chậu để rửa chân cho những thân chủ của một tiệm nail nào đó, bất kể đó là những bàn chân dơ dáy, hôi thối, ghẻ lở thế nào đi chăng nữa. Những cái chậu mà sau khi rửa chân cho khách hàng, nước ở trong trở thành “dơ dáy, đục ngầu” như chính cô ta viết trong bài viết bên cạnh.

Con người ta là sinh vật duy nhất biết dùng biểu tượng. Lá cờ không phải chỉ là một miếng vải. Nó là biểu tượng của một quốc gia, của lịch sử, của máu xương những người đã chết vì nó.

Đem xé nó, đốt nó, ném nó xuống đất, đạp lên nó là lăng mạ cái quốc gia mà nó biểu tượng. Những cuộc biểu tình bài Mỹ đều có kèm theo cảnh đốt

Page 79: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

cờ Mỹ, ném lá cờø xuống đất rồi lấy chân đạp lên.

Chỉ có loài vật, những con chó, những con ngựa mới không biết dùng biểu tượng.

Sáng tác phẩm của Trần Thủy Châu, nếu gọi đó là sáng tác của cô, là một sự lăng mạ, sỉ nhục cái đất nước mà cô có thể đã ra đời ở đó, mà gia đình cô, cha mẹ cô cũng đã có thời sống ở đó, dưới lá cờ đó, ở Huế, nơi những người lính nhẩy dù Việt Nam phải đổ bao nhiêu máu mới kéo được lá cờ mầu vàng có ba cái sọc mầu đỏ lên cột cờ ở Phú Văn Lâu.

Hình ảnh mang đầy sỉ nhục đó mà lại được đem đăng trong giai phẩm Xuân của báo Người Việt thì không hiểu được.

Cô ta và báo Người Việt sẽ nói việc làm đó là quyền tự do mà hiến pháp Mỹ bảo vệ. Đúng. Nhưng cứ thử vẽ hình một người đàn ông râu ria tay cầm cuốn kinh Koran vào cái chậu rửa chân rồi đăng lên báo coi những chuyện gì sẽ xẩy ra.

Nói rằng vẽ cái cờ vào chậu rửa chân thì có sao đâu thì có thể gia đình của cô cũng đặt bài vị tổ tiên, bàn thờ gia tiên trong cầu tiêu, vì để như thế chắc cũng không sao phải không cô họa sĩ.

Cô nói là cô hy vọng qua tác phẩm nghệ thuật -- chữ của cô – cô hy vọng ít nhiều tôn vinh được những người Việt Nam dũng cảm.

Việc vẽ lá cờ vào cái chậu rửa chân không thể là việc tôn vinh những người Việt Nam và đất nước Việt Nam như con ranh con hỗn láo vô gíao dục, mất dậy Trần Thủy Châu này đã nói. Phải dùng những chữ như thế để nói về một một con nhãi con đã lăng mạ lá cờ của mấy chục triệu người Việt, mà vì lá cờ đó, bao nhiêu người đã chết. Lá cờ bay trên cột cờ Phú Văn Lâu, trên cổ thành Quảng Trị, ở Bình Long, đắp trên quan tài của những người lính, trên những nấm mộ tử sĩ ở Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa.

Nó phải được tôn kính thay vì đem vẽ vào cái chậu rửa chân như con ranh con khốn nạn đã làm và gọi đó là tác phẩm nghệ thuật và được đăng trên báo Xuân Người Việt.

Phải nói cho chúng nó, những đứa lăng mạ, xúc phạm lá cờ này biết điều

Page 80: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

đó.

Và phải bắt chúng nó xin lỗi. Chúng ta có lý do để phẫn nộ. 

Bùi Bảo Trúc28-01-2008, 04:44 PM

Thái Độ Bất Kính Cộng Đồng Của Tờ Nhật Báo Người Việt

Trong tờ báo Xuân của tờ báo Người Việt đã đăng một tấm hình trong một bài viết "Mẹ chồng tôi" của cô Trần Thủy Châu hiện là sinh viên cao học của khoa mỹ thuật thuộc trường UC Davis . Tấm hình một chậu rửa chân màu vàng, có 3 sọc đỏ gắn với một sợi dây điện màu vàng cắm vào lổ điện màu đỏ . Thoạt đầu khi cộng đồng Nam Cali lên tiếng và biểu tình phản đối trước cơ sở báo Người Việt , tôi vẫn nghĩ rằng đây có thể là một sự trùng hợp ngẫu nhiên và có vài người cho rằng cái chậu rửa chân màu vàng vô tình có hình 3 sọc và vì nhạy cảm nên nhiều người phản đối tờ báo Người Việt ...

Theo tôi tấm hình đó là sự cố tình chứ không phải vô tình như vài người lý luận . Nếu quí vị dùng photoshop phóng hình lớn hơn thì biết đây là một chậu nước màu vàng và tác giả Trần Thủy Châu đã dùng băng keo màu đỏ để dán thành 3 sọc và sợi dây điện màu vàng cũng như lổ cắm điện màu đỏ là dùng PhotoShop tô màu lên . Như vậy cô Trần Thủy Châu đã cố tình bôi nhọ lá cờ vàng 3 sọc đỏ của cộng đồng người Việt . 

Thật ra tôi không để ý gì lắm đến cô sinh viên Trần Thủy Châu qua một bài dịch dở hơi trên báo Người Việt .Tôi đã từng nghe qua văn phong mất dạy của nhóm du học sinh thân cộng trên Paltalk nên những hành động của cô Trần Thủy Châu là chuyện rất thường xảy ra . Nếu cô sinh viên Trần Thủy Châu là con cháu của cộng đồng Người Việt Hải Ngoại mà làm chuyện vô ý thức như vậy thì đây là một loại sinh viên có đầu óc đần . Có lẻ vài người sẽ phản đối tôi rằng "đần thì làm sao mà vào học đại học được ". Tôi từng là một sinh viên ngành toán, từng mài đủng quần trong nhà trường . Tôi cũng là một giáo sư dạy toán cho học sinh nên tôi biết rất rõ có những đứa sinh viên "đần" mà vẫn đi học được . Nước Mỹ có chương trình giúp đở cho những học sinh thuộc loại đần" autism " nầy bằng cách cho giờ thi dài hơn những học sinh bình thường và bài những bài test , homework được các giáo sư chấm nới điểm thêm . 

Đối với báo Người Việt đây không phải là lần đầu . Vào Xuân năm 2006, nơi trang nhất, giai phẩm Xuân Người Việt 2006, lẫn trong bài chỉ dẫn “xuất hành, khai trương Tết Bính Tuất,” nhà tử vi Nhân Quang cho in 4 câu thơ ca ngợi 7 nhân vật đứng đầu nhà nước Cộng Sản Việt Nam . Nguyên văn bài thơ đó là: 

Can Bính Tuất niên, đã rõ Mười Anh hùng hào Kiệt thế phân đôi Khải hoàn Lương đạo, An bang Mạnh Minh Triết trời nam tỏ rạng ngời.

(Xin nhấn mạnh, tác giả viết hoa các chữ Mười, Kiệt, Khải, Lương, An, Mạnh và Minh Triết.) 

Page 81: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Tờ Người Việt là một tờ báo duy nhất có đặc phái viên làm tường trình cho hội nghị APEC lần thứ 14 được tổ chức tại Việt Nam . Và mới đây tờ báo Người Việt đã gửi phóng viên đến tham dự cuộc gặp gỡ báo chí tại Washington hôm 23.1.2008 ở dinh đại sứ CS Việt Nam tại Hoa Kỳ do ông Lê Công Phụng tổ chức .

Một tờ báo lớn như tờ Người Việt lại để xảy ra sự "sơ xuất" lần thứ hai và cũng là tờ báo Xuân thì chuyện nầy có khả năng là cố ý nhiều hơn là vô tình . Nếu một người làm editor cho tờ báo Xuân mà khi cho tấm hình "nhạy cảm " đó vào trang báo thì hẳn nhiên là sẽ biết có nhiều người nhìn thấy . Tôi không nghĩ người editor của tờ Người Việt là ngu dốt như cô Trần Thủy Châu , để hình vào báo mà không để ý điểm nầy. Tôi mong là tờ Người Việt cứ mạnh dạng đứng trên quan điểm của mình, đừng có úp úp mở mở làm gì mất công. Một tờ báo mà phải sợ gì ai chứ. Nếu làm việc cho "ai đó" thì cứ vỗ ngực xưng tên "là tôi đây". 

Tôi thiết nghĩ khi tờ Người Việt mạnh dạn, dám nói thẳng ra chính kiến của mình thì lúc đó, tôi sẽ hết lời ca ngợi sự dũng cảm nầy . Nếu tờ Người Việt còn cho rằng mình là một đơn vị trong cộng đồng Người Việt Tị Nạn CS Tại Hải Ngoại thì đây là một thái độ bất kính đối với Cộng Đồng và tôi mong tờ báo có những lời khác hơn là giữ thái độ phớt lờ .Phạm Xuân NhiVietland Staff2008-01-27 07:59:03Lý Tống chống báo Người Việt

Ngày: 21-04-2008Đề tài: Người Việt ở Nước Ngoài

“Chiến sĩ tự do” tham gia phản đối báo Người ViệtTrần Mỹ-Thuận – Phạm Ngũ dịch Los Angeles Times, 15/4/2008 Người tự xưng là chiến sĩ tự do được sùng bái như vị anh hùng trong cộng đồng người Việt sau 28 ngày tuyệt thực ở San Jose đã tìm thấy một động cơ mới: chống tờ báo ở Little Saigon vì tội thiên cộng. Nhưng lần này Lý Tống ăn uống bình thường. Chiều Chủ nhật, Lý Tống, một cựu phi công quân lực Việt Nam Cộng hoà, đã góp sức với những người chống đối đang biểu tình trước toà soạn nhật báo Người Việt từ cuối tháng Giêng tới nay. Thứ Hai, Lý Tống ngồi khoanh chân trên cái ghế màu xanh dưới hàng dừa dọc con đường gần văn phòng của tờ báo ở Westminster, phơi mình trước sự chào đón dành cho một vị anh hùng. Chung quanh ông có khoảng 30 người ủng hộ vẫy cờ Việt Nam Cộng hoà cũ và giương tấm biểu ngữ lớn “Đả đảo Công ty báo Người Việt!” Ba máy quay video ghi lại từng cử động của Lý Tống. “Ông ấy là vị anh hùng của tôi,” người đồng bạn biểu tình Trong Doan, 59 tuổi, nói. “Chúng tôi rất khâm phục ông ấy. Mười phút trước, ông ấy nói khi chúng tôi cần, ông ấy sẽ tới đây ngay lập tức”. “Nếu tôi có thời giờ,” Lý Tống nói, “Tôi sẽ tới”. Mặc bộ vét sọc trắng hợp thời trang và đội chiếc mũ xanh phi công từ những ngày trong không quân cũ, Lý Tống có vẻ hài lòng với tiếng tăm người chiến sĩ trung kiên chống mọi thứ liên quan tới cộng sản. Ông mang một tập gồm các bài cắt báo chứng nhận việc làm của đời ông. Trong thời chiến tranh ở Việt Nam, ông đã trải qua nhiều năm tù sau khi máy bay của ông bị bắn rơi trên Bắc Việt (1). Cuối cùng ông trốn thoát qua rừng rậm Cam Bốt và Thái Lan, đến Mỹ với tư cách người tị nạn. Rốt cuộc ông tới San Jose, một trong những vùng có đông người gốc Việt nhất nước Mỹ. Người ngưỡng mộ đặt biệt hiệu cho Lý Tống là “James Bond Việt Nam” sau khi ông bị buộc tội cướp một chiếc máy bay thương mại trên thành phố Hồ Chí Minh ở Việt Nam hồi đầu thập niên 1990 và ném hàng ngàn tờ

Page 82: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

truyền đơn kêu gọi lật đổ Cộng sản. Người cựu phi công 63 tuổi (2) đã lái máy bay trên bầu trời Cuba (năm 2000 - DCV) và thả truyền đơn chống chế độ Fidel Castro. Ông đã nằm tù ở Việt Nam và Thái Lan vì những cuộc viễn chinh của mình và đã tuyệt thực nhiều lần. Tháng Hai, vụ Lý Tống tuyệt thực được phổ biến rộng rãi ở San Jose để chống việc đặt tên Vietnam Business District của thành phố. Nhiều người trong cộng đồng gốc Việt ở thành phố nói ông có công trong việc buộc Hội đồng Thành phố phải thoả hiệp với phe chống đối và chịu đặt tên Little Saigon một cách không chính thức cho khu vực. Cuối cùng khi các cuộc chống đối chấm dứt, báo San Jose Mercury News đăng tấm hình Lý Tống đang nhấm nháp ly nước chanh. Lý Tống nói tuyệt thực cũng thiệt. Ông thiệt mất 37 pounds, và mới gỡ lại được 25 pounds. “Tôi yếu,” ông nói, “rất yếu”.

“Tôi tới đây vì chúng tôi chiến đấu cho cùng một mục đích,” Lý Tống nói. “Chúng tôi luôn luôn chiến đấu chống chủ nghĩa cộng sản, dù nó là bọn tay sai của cộng sản hay bất cứ kẻ nào thiên cộng”.Nguồn Ảnh: Marc Martin / Los Angeles Times

Thứ Hai, ông phục hồi sức khoẻ đủ để tham gia với những người chống đối ở Quận Cam. Họ nói một tấm hình đăng trên tờ Người Việt – mô tả cái chậu rửa chân sơn màu cờ Nam Việt Nam cũ – là sỉ nhục. Tờ báo đã công khai xin lỗi phe chống đối, sa thải hai biên tập viên chính và đề nghị trả lại tiền cho ai đã mua số báo đó, nhưng các cuộc biểu tình vẫn cứ tiếp tục mỗi ngày. “Tôi tới đây vì chúng tôi chiến đấu cho cùng một mục đích,” Lý Tống nói. “Chúng tôi luôn luôn chiến đấu chống chủ nghĩa cộng sản, dù nó là bọn tay sai của cộng sản hay bất cứ kẻ nào thiên cộng”. Những người chống đối nói ban biên tập Người Việt đang giao thiệp với cộng sản và gần đây họ đã tìm thấy những tấm hình của cố sáng lập viên của tờ báo, Đỗ Ngọc Yến, chụp với các viên chức chính quyền Việt Nam. Lý Tống nói, “Ông ta phải là kẻ thiên cộng, vì không ai trong phe tôi có thể đứng bên cạnh bọn cộng sản”. Ban biên tập báo Người Việt, tờ báo tiếng Việt lớn nhất, xưa nhất và được nể nang nhất ở Mỹ, đã gạt bỏ các lời cáo buộc. Gần đây tờ báo đã nộp đơn kiện phe chống đối về tội quấy rầy và bôi nhọ, và toà án ra lệnh tạm thời cấm phe chống đối gây trở ngại cho chuyện làm ăn của tờ báo. Chiều thứ Hai, Lý Tống bay đến phi trường John Wayne và đem theo va ly tới cuộc biểu tình. Cùng với áo quần, ông mang theo DVD và các tập sách mỏng có hình ảnh và bài viết về các cuộc viễn chinh của ông. Khi được hỏi

Page 83: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

ông có định tuyệt thực nữa không, lần này nhân danh những người chống đối báo Người Việt, Lý Tống nói ông vẫn chưa hồi phục sau vụ tuyệt thực trước. “Không, không, không,” ông nói. “Tôi yếu lắm. Tôi mệt lắm không tuyệt thực được nữa. Phải đổi chiến thuật chứ”. © DCVOnlineNguồn: My-Thuan Tran, ‘Freedom fighter’ joins protest at O.C. Vietnamese newspaper, Los Angeles Times, 15/4/2008. Online: http://snipurl.com/2523f[www_latimes_com], May 16, 2008. Tựa và chú thích của DCVOnline. (1) During the Vietnam War, he spent years in prison after his plane was shot down over North Vietnam: LA Times đã thông tin lầm. Tháng 4 năm 1975, chiếc A-37 thuộc biên đội Ó Đen do Lý Tống lái bị bắn rơi. Lý Tống bị giam giữ cải tạo trong vòng 5 năm. Sau đó Lý Tống vượt ngục đến Thái Lan qua Campuchia rồi xin tị nạn chính trị tại Singapore và đến Hoa Kỳ năm 1984. (Nguồn:vi.wikipedia.org) (2) Lý Tống (tên thật Lê Văn Tống) sinh năm 1946, năm nay 63 tuổi. Ngày 1 tháng 1 năm 2000, Lý Tống, khi 54 tuổi, lại một chiếc máy bay nhỏ từ Florida sang Havana, Cuba và thả truyền đơn kêu gọi nhân dân nổi dậy. Khi bay trở về, ông bị Cục Di cư và Hải quan Hoa Kỳ thẩm vấn nhưng được thả ra. Ông Tống đã bị Cục hàng không Liên bang rút giấy phép bay. (Nguồn: vi.wikipedia.org) Xin cáo lỗi cùng bạn đọc, DCVOnline đã sơ xuất trong phần hiệu đính bài dịch bản tin của La Times. Phạm Ngũhttp://dcvonline.net/modules.php?name=News&file=print&sid=4932Trong hai ngày Chủ Nhật 13 tháng 4 năm 2008 và Thứ Hai 14 tháng 4 năm 2008, Chiến sĩ Ó Đen Lý Tống từ San Jose đến Little Saigon thăm và ủng hộ tinh thân lẫn vật chất cho đoàn Biểu Tình Tự Phát chống công ty báo Người Việt “ăn cơm Quốc Gia thờ ma cộng sản” ngay tại địa điểm biểu tình trước báo Người Việt.

Page 84: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 85: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 86: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 87: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Nhật báo USATODAY lớn nhất thế giới, mỗi ngày phát hành 2 triệu 6

ấn bản, đăng tin Ngô Kỷ và đoàn biểu tình tự phát chống công ty nhật

báo Người Việt “ăn cơm Quốc Gia thờ ma cộng sản”, mà tội điển hình

là nhục mạ cờ Vàng trong chậu rửa chân, và Chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến

chủ tọa buổi họp bí mật với lãnh tụ cộng sản Nguyễn Tấn Dũng và tổng

lãnh sự CSVN Nguyễn Xuân Phong năm 1998 và bị đoàn biểu tình phát

giác ra vào tháng 3 năm 2008 tức hơn 10 năm sau.

Page 88: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

News »

Nation

Frustration grows in Little SaigonPosted 4/6/2008 11:54 PM |

Xin bấm vào Link xem bản tinhttp://www.usatoday.com/news/nation/2008-04-06-vietnamese-protests_N.htm

Page 89: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

By Bob Riha Jr., USA TODAYEvery day, Ky Ngo and a small group protest outside aVietnamese-language daily newspaper's Westminster,Calif. office, accusing the paper of sympathizing with VietnamesecommunistsBy William M. Welch, USA TODAYWESTMINSTER, Calif. — All day every day, Ky Ngo and a small group stand vigil on a business block in the Little Saigon section here, surrounding themselves with the yellow and red flag of the former South Vietnam government."What we are doing here is for the people of Vietnam," says Ngo, 54, who fled Saigon days before it fell in April 1975. "We speak because the people of Vietnam have no right to speak."They direct their protests at a Vietnamese-language daily newspaper they say has insulted their heritage and sympathizes with Vietnam communists. Yet this is but one of a growing number of often angry demonstrations in this ethnic enclave outside Los Angeles and in smaller

Page 90: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Vietnamese-American communities.While aimed at different targets, from the current Vietnam flag displayed on college campuses to singers of Vietnamese songs, the protests reflect deepening frustrations of older Vietnamese-Americans who worry that their cause and history is being forgotten, protesters such as Ngo and community observers say."They don't stand up to fight communists like we do," says Ngo. "They are so young. They don't know."A magnet for South VietnameseLittle Saigon here is home to an estimated 150,000 Vietnamese-Americans who have created a thriving district that stretches for more than a mile. English and Spanish give way to Vietnamese in signs along the Bolsa Avenue corridor, Westminster and adjoining Garden Grove. Tens of thousands of people each day visit the commercial strip for touches of the homeland: restaurants, grocers, jewelers, medical offices, video stores and late-night cafes offering sweet Vietnamese coffee.Since "Black April" 1975, as the fall is remembered here, this strip of urban development in Orange County outside Los Angeles has been a magnet for South Vietnamese who fled the communist regime. Many first landed as refugees at Camp Pendleton, the Marine base just to the south, and gravitated here for cheap rents and opportunity.Close to 600,000 Vietnamese migrated legally to the USA between the wind-down of the war and 2000, according to the federal Office of Immigration Statistics. Many settled here or in smaller enclaves across the country, including areas in San Jose, Houston, New Orleans and Northern Virginia.Among the first to arrive was Yen Do, who had aided American combat journalists in Vietnam. He created a daily Vietnamese-language newspaper, Nguoi Viet, that became a comforting cultural touchstone for new arrivals.More than two years after Yen Do's death, his newspaper has become the object of scorn by some who are angered at artwork the paper published in January that they say insulted the South Vietnamese flag, the one that preceded the flag of communist Vietnam.The newspaper denies any intent to insult. But in a sign of how seriously such accusations are taken here, it fired its editor and managing editor. The newspaper also sued Ngo and two others, charging harassment and business interference. On Thursday, police charged one protester, Trong Doan, 59, with assaulting a Nguoi Viet reporter.'A flag that stands for terrorists'The flag has emerged as a flashpoint, a symbol of one's fidelity to the cause of ending communism in Vietnam.Some have threatened demonstrations at the University of Southern California, where a Vietnamese flag flies among other flags representing the nationalities of students. Hung Phuong Nyguen says: "It is a flag that stands for terrorists, inhuman rights."Linda Trinh Vo, a Vietnam-born political scientist at the University of California-Irvine, says protests by Ngo's generation have persuaded more than two dozen local governments across the country to pass symbolic resolutions honoring the South Vietnamese flag.But times are changing.For decades, Vietnamese-Americans have aligned themselves with Republicans for their anti-communism. Vietnamese Republicans have won seats in the state Legislature, city councils and the county board of supervisors. Yet new Vietnamese-American voters are more likely to register as independents or Democrats.Ngo has been a delegate to five Republican National Conventions, often seen there in a traditional Vietnamese silk costume. He sees the current leaders of the GOP, President Bush and Sen. John McCain, as soft on Vietnam.Ngo and others have never forgotten the persecution they or family members endured after Saigon fell to the communists in 1975 at the end of the Vietnam War. Back then, tens of thousands of Vietnamese, worried about becoming political prisoners for supporting the United States, fled in rickety boats. Many drowned. Ngo saw his homeland become a prisoner to human rights abuses, censorship, one-party rule.Although the U.S. State Department issues condemnations of Vietnam's human-rights abuses, trade between the two countries flourishes, and President Bush visited Vietnam in 2006.Worse for Ngo and others, Vietnam is attracting international investment from the community here. Some educated Vietnamese-Americans have head back to the homeland to cash in. Hao-Nhien Vu, 42, the managing editor fired from Nguoi Viet, says that no one is happy with the communist government of Vietnam but that there are deep differences over how to handle it."The young people are a lot more open to reconciling with their counterparts in Vietnam and to the U.S. line, which we've got to engage," he says.Vietnamese-Americans, like other immigrant groups, are feeling the inevitable divisions of generation, culture and education, says Hoi Trinh, 38, who fled Vietnam with his family as a teenager.The son-in-law of Nguyen Cao Ky, the former South Vietnamese prime minister general, Trinh wrote a weekly column for Nguoi Viet and last year moved to Ho Chi Minh City to work as an international investment lawyer. Trinh, once a target of protests, says he understands the concerns."When a lot of blood has been spilled in the past, it's not easy to forgive and forget," Trinh said in a phone interview from Vietnam. "It's easy for us because we haven't shed any blood, were way too young and grew up in the West."On Sunday, protesters went after singer Khanh Ly, who performed at a concert in Garden Grove, Calif. Her songs included those from the late Trinh Cong Son, whose anti-war songs were pro-communist, the protesters said.

Page 91: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

In Little Saigon the next day, she heard shouts of "communist" and "Go back to Saigon and sing the Ho Chi Minh song.""I don't know why" they protest, Ly, 63, told a reporter.

Hãng thông tấn Associated Press (AP) là hãng tin lớn hàng đầuthế giới, cung cấp tin tức cho 1,700 tờ báo, và cho hơn 5,000 đàitruyền hình và đài phát thanh. Có hơn 10 triệu tấm hình. AP có 243văn phòng lấy tin tại 120 quốc gia trên thế giới. Các bản tin về Ngô Kỷbiểu tình đều được loan tải trên toàn Hoa Kỳ và thế giới.

Protests Divide SoCal's Little SaigonXin bấm vào Link xem bản tin

http://www.breitbart.com/article.php?id=D8VTKVOG0&show_article=1

Associated Press photo by Nick Ut

Page 92: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Protest organizer Ky Ngo stands in front of a row of American and South Vietnamese flags, during a protest outside Vietnamese-language newspaper Nguoi Viet Daily Wednesday, April 2, 2008, in Westminster, Calif. Hundreds of noisy protesters have picketed outside the Vietnamese-language newspaper for more than two months, ever since it published a picture of a bright yellow foot-washing basin lined with the South Vietnamese flag's three red stripes. (AP Photo/Nick Ut)LOS ANGELES HOME  >  NEWS  >  US

Protests Divide SoCal's Little SaigonWESTMINSTER, Calif. (AP) - There seem to be few boundaries when it comes to displaying the South Vietnamese flag on the streets of Little Saigon: The red and yellow banner flutters from rooftops and store windows, adorns T-shirts and ball caps, and is even painted on cars.

But when the flag adorns a plastic pedicure basin, it's another story.

Protesters have picketed outside the Vietnamese-language newspaper Nguoi Viet for more than two months, ever since it published a picture of a yellow foot-washing basin lined with the flag's three red stripes.

The photo has angered anti-communists in Little Saigon, an Orange County community home to thousands of refugees who fled their homeland in the late 1970s after communist forces wiped out the South Vietnamese government.

Nguoi Viet, which previously was accused of pro-communist leanings, is now being condemned as a communist front. Dozens of protesters, who camp outside its offices daily with bullhorns, recently began circulating decade-old photos that appear to show the paper's former owner meeting with communist officials.

The newspaper has retaliated with a harassment lawsuit, and publisher Anh Do accused the protesters of being backed by communist money.

The outcry is the latest in a surge of passionate demonstrations by anti-communist protesters here. In recent months, activists have targeted newspapers, concerts and universities for everything from not printing a photograph of a dissident Vietnamese priest to displaying a communist Vietnamese flag on campus. The demonstrations have divided Little Saigon, the largest community of Vietnamese outside Vietnam .

Some see the escalating protests as a backlash against warming relations between Vietnam and the United States . President Nguyen Minh Triet, who visited Little Saigon last summer, is the first Vietnamese head of state to visit the U.S. since the end of the Vietnam War.

Page 93: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Le Vu, publisher of the Viet Weekly, said the debate over Triet's visit and Vietnam 's growing international role exposed rifts within the expat community between hard-liners and the more moderate. The protests are part of resolving that tension, he said.

"Some of these issues, these people have tried to hide under the rug for the last 30 years," said Vu, whose own paper has been picketed because of perceived leftist leanings. "Now, they have to settle all these differences."

The problem is compounded by an emotional gap between older Vietnamese, who lost everything to communist forces and passionately oppose the current government, and a younger generation of Vietnamese- Americans who don't feel as strongly.

"Holding the Vietnamese flag and shouting profanity, I don't know if it's even politics anymore. We're young people, we're second- generation and we just don't understand," said Michelle Nguyen, who organized a concert that was picketed because it included songs by a Vietnamese singer suspected of communist sympathies.

The protest against Nguoi Viet began in late January after the newspaper ran a photo of a yellow and red foot-washing basin, similar to those used in nail salons, that was attached by a yellow cord to a red electrical outlet.

The photo accompanied an article about a student who had created the basin as conceptual art to honor her mother-in-law, a refugee who worked in a nail salon for 20 years to send money back to family in Vietnam .

To protesters, the picture symbolizes something much more sinister. They see in the image the abuse of their homeland's now-stateless flag and a profound disrespect to countrymen who were left behind. They say the red outlet is a reference to communist Vietnam .

Ky Ngo, one of the protest leaders and a defendant in the lawsuit, fled Vietnam one week before the fall of Saigon . He later learned his mother had died in a re-education camp where upper-class or educated people were sent to "learn" communist ways.

"The most valuable things in my life—my mother and my flag—I lost it," said Ngo, who painted his 1992 Toyota Camry in the colors of the South Vietnamese flag. "What else do I have left in my life? I have nothing."

Do, publisher of Nguoi Viet, declined to comment. Her attorney, Hoyt Hart, didn't return repeated calls for comment.

In court papers, however, Do alleges that protesters e-mailed a death threat, threatened bombings, trailed her in her car as she left work, ripped up her newspapers, urinated on her property and assaulted customers and staff. A judge was to decide Tuesday if the lawsuit can go forward.

Police have arrested one demonstrator for punching a reporter and are investigating about a half-dozen other complaints, including a bomb threat to assault, Sgt. Dan Schoonmaker said.

Ngo says his group is only trying to "take the mask off" Nguoi Viet for people who believe it is an anti-communist publication. He said Do's lawsuit, if successful, would restrict his free speech.

Still, Vu and others believe the protests are necessary as Little Saigon struggles to keep up with a world that is slowly embracing modern-day Vietnam .

"I hope that all this craziness is a good thing," Vu said. "It's like a fever—and afterward it will all get better."

Copyright 2008 The Associated Press. All rights reserved. This material may not be published, broadcast, rewritten or redistributed.

Nhật báo Orange County Register lớn nhất tại quận Cam theo sát

cuộc biểu tình chống báo Người Việt. Bản tin này thông báo là báo

Người Việt bị thua trong việc yêu cầu Tòa giải tán hoặc đuổi đoàn

biểu tình ra xa, tuy nhiên Tòa đã bác bỏ yêu cầu của báo Người Việt

Page 94: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

vì cho rằng biểu tình là quyền tự do ngôn luận được Tu Chính Án số

1 bảo vệ.

Published: March 27, 2008 3:00 a.m.

Little Saigon editor says she

will continue to fight protesters

By DEEPA BHARATHThe Orange County RegisterXin bấm vào Link xem bản tin:http://www.ocregister.com/news/protesters-126260-newspaper-community.html?pic=2?pic=2

Ngô Kỷ cùng với luật sư của đoàn biểu tình Geoffrey Lyon họp báovà tiếp xúc đồng hương.

Page 95: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Đòan Biểu Tình Tự Phát tổ chức họp báo

Westminster (Cổ Ngưu) --Tại Hội trường Nhật Báo Viễn Đông chiều Thứ Năm 27-3-2008, một buổi họp báo thực hiện với tham dự của hơn 300 Đại diện các cơ quan Truyền Thông, Truyền Hình, Báo Chí, các Hội Đoàn, Đoàn Thể, Cộng Đồng và nhiều đồng hương tham gia biểu tình trong 60 ngày qua trước toà soạn Nhật Báo Người Việt.Về phía dân cử có Nghị Viên Andy Quách (Thành Phố Wesminster), Cô Dina Nguyễn (Nghị Viên Thành Phố Garden Grove). Sau phần nghi thức Chào Quốc Kỳ, phút Mặc Niệm, Ông Đoàn Trọng phát ngôn viên của Đoàn biểu tình lên trình bày qua lý do cuộc họp báo. Trên bàn chủ trì chúng tôi nhận thấy có Ông Ngô Kỷ, Ông Trần Thế Cung, Ông Vũ Hoàn, khỏang nửa giờ sau thì Luật Sư Đại Diện của nhóm biểu tình là luật sư Geoffrey C. Lyon đến.Trong phần trình bày Ông Đoàn Trọng đã lược qua một bài báo trên tờ Los Angeles Times viết về phần trả lời của Ông, Ông nói chúng tôi ra đi đã bỏ lại hết tất cả ngoại trừ lá Cờ Vàng là biểu tượng thiêng liêng mà chúng tôi mang theo vì vậy nếu ai xúc phạm đến sự thiêng liêng đó là chúng tôi phải tranh đấu đến cùng để bảo vệ.Tiếp theo Ông Ngô Kỷ cho đồng hương biết về thiện chí của tờ báo Người Việt. Ông nói: Tờ báo người Việt đã coi thường đồng hương trả lời không đúng sự thật chẳng hạn như chuyện cho nghỉ việc những nhân viên có trách nhiệm trong vấn đề xảy ra thì lại chuyển làm việc khác, không thu hồi báo, không xin lỗi đồng hương công khai v.v... Ông cũng tiếp cuộc biểu tình hôm nay “không còn trong phạm vi cái chậu với lá cờ mà là cuộc tranh đấu giữa Quốc Gia và Cộng Sản.”Ông Đoàn Trọng và Ông Ngô Kỷ cũng đã phân tách một số vấn đề xảy ra sau 60 ngày biểu tình về những thiện chí mà đoàn biểu tình đã thể hiện “nhưng Nhật Báo Người Việt vẫn lơ đi và đưa đơn thưa đoàn biểu tình,” lần thứ nhất đã bị Toà bác bỏ lại tiếp tục thưa Ông Ngô Kỹ, Đoàn Trọng và Trần Thế Cung lần thứ 2 để đưa 3 Ông nầy ra Toà vào ngày 8 tháng 4 năm 2008. Chính vì vậy nên phía biểu tình đã nhờ Luật Sư Geoffrey C.Lyon làm đại diện. Trong dịp nầy Luật Sư đại diện cũng xác nhận trước đồng hương là chiếC theo Tu Chính An số 1 thì quyền biểu tình chúng ta không bị cản trở bỡi bất cứ một lý do nào trên đất nước tự do nầy. . .Sau đó Bà Bác Sĩ Đàm Bảo Kiếm đã đại diện cho đồng hương lên trao cho luật sư một số tiền là 8,500.00 đô la tiền gây qũy pháp lý do đồng hương đóng góp, được biết số tiền tiền nầy phải cần là 15,000..00 đô vì vậy nên những đóng góp của đồng hương rất cần thiết cho công cuộc đấu tranh nầy. Không khí Hội trường chen chúc lẫn nhau nhưng rất kỷ luật mặc dù nhiều đồng hương tức giận la to nhiều lần nhưng cuối cùng không có gì đáng tiếc xảy ra. Nhiều đồng hương nêu ý kiến là “phải tranh đấu đến cùng và triệt để ủng hộ những người đã ngày đêm chẳng ngại gian khổ quyết tâm bảo vệ thành trì của người Việt Quốc Gia hãi ngoại không bị Cộng Sản xâm lăng một lần nữa.” Trước khi giải tán một số đồng hương vẫn tiếp tục biểu tình.

NHẬN ĐỊNH VỀ BÀI VIẾT VÀ BỨC HÌNH CỦA TÁC GIẢ TRẦN

Page 96: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

THỦY CHÂU TRÊN GIAI PHẨM XUÂN CỦA BÁO NGƯỜI VIỆT

Thứ nhất, mỗi người có quyền có cảm quan nghệ thuật riêng. Đồng ý. Không bàn cãi. Thế nhưng vấn đề cần bàn cãi trong chuyện bài viết và bức hình thuộc về lãnh vực chính trị xã hội.Ví dụ nôm na, mỗi người nhìn Mặt Trăng đều có những cảm xúc khác nhau, người thì tiểu thuyết hóa nó với Chị Hằng Nga, người thì thấy nó giống …. chiếc bánh tráng (vì đang đói bụng). Những cảm quan này không có đúng sai. Nói như lời cô Bùi Bích Hà – Giám đốc đài VNCR, chuyện nguời đồng cảm với tác giả chỉ là “50/50”.Thế nhưng, khi nói “Mặt Trăng tối nay tròn” hay “Mặt Trăng bữa nay khuyết”, thì sự kiện này phải là một vấn đề có đúng sai rõ ràng. Người sai có thể là do khiếm thị hoặc cố tình nói sai sự thật.Một tác phẩm nghệ thuật nếu nó mang hình ảnh một cây Thánh Giá hay hình ảnh tiên tri Mohammed thì nó chuyển tải nội dung Tôn Giáo, không đơn thuần mang tính nghệ thuật. Tương tự, một tác phẩm đưa ra hình ảnh lá cờ, có nghĩa nó biểu lộ một ý tưởng chính trị xã hội.Vậy, việc mổ xẻ vấn đề này trên khía cạnh chính trị xã hội thì hợp lý hơn là việc cho rằng đây là cảm quan nghệ thuật riêng của mỗi người.

Thứ hai, như đã nói, khi đã bàn nó trên phương diện chính trị xã hội thì vấn đề phải có đúng sai rõ ràng. Đúng sai ở đây là ý tưởng của tác giả biểu lộ trong tác phẩm thế nào thì nên nhìn đúng với chân tướng của nó như vậy. Mặt Trăng hôm nay tròn hay khuyết thì nó phải được nhìn như thế. Không phải đúng sai ở chổ nên theo Cộng Sản hay nên theo Quốc Gia.Vậy, xin thử phân tích một chút về bài viết đi kèm bức hình để xem nó biểu lộ quan điểm gì của tác giả.Tựa đề bài viết là “Mẹ Chồng Tôi”, có nghĩa nhân vật chính là bà Mẹ chồng. Bà này đã làm gì đáng để tác giả viết tới? Bà đã đi làm công việc dơ bẩn và khổ cực để có tiền lo cho con cháu và cả con dâu được ăn học. Vậy, bài viết đề cao người Mẹ chồng bằng việc nêu lên sự hy sinh của bà. Có người làm việc khổ cực nhưng họ tự hào ở nghề nghiệp họ đang làm, hoặc người khác nhìn vào thấy ngưỡng mộ công việc của họ. Trường hợp tác giả thì không. Tòan bộ bài viết ngắn ngủi không có một lời nào ca ngợi nghề nghiệp của bà Mẹ chồng. Tác giả chỉ ca ngợi nghề nghiệp đang theo đuổi của chính tác giả, là một họa sĩ mà thôi. Tác giả viết:"Tôi, con dâu của mẹ, mới tốt nghiệp Ðại Học Berkeley và đang theo đuổi mong làm họa sĩ ở US Davis, luôn luôn biết ơn mẹ chồng tôi cũng như tất cả những người Việt Nam đang âm thầm làm lụng cực khổ trong tiệm nail để những thế hệ trẻ như chúng tôi có thể ngẩng cao đầu ở xứ người với nghề nghiệp tốt đẹp hơn." Theo tác giả, nghề họa sĩ mới có thể “ngẩng cao đầu” và là “nghề nghiệp tốt đẹp hơn”.Vậy, tiêu điểm một ở đây là: Nghề Nails bà Mẹ chồng làm vốn không là 1 nghề được tôn vinh và coi là hãnh diện.Như đã nói, sự kiện thì chỉ có đúng sai, không có “cảm nhận riêng” gì ở đây cả. Tiêu điểm một là 1 ý tưởng rõ ràng trong bài viết của tác giả.

Page 97: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Tiêu điểm hai: dụng cụ làm việc. Vì nghề Nails đã không được tác giả ca ngợi thì không có lý do gì dụng cụ làm việc lại là một biểu tượng được đề cao. Trong nghề Nails có rất nhiều những hình thức có thể dùng để tiêu biểu cho họat động của ngành nghề này với một nội dung ca ngợi. Ví dụ dũa móng, cắt móng, sơn móng, đắp bột, chưa kể design hình ảnh lên móng là cả một nghệ thuật đi kèm kỹ thuật khéo léo. Tuyệt nhiên tác giả không đề cập tới mà chỉ có hình ảnh cái chậu rửa chân – một hình thức Spa Pedicure xưa cũ. Tác giả viết:“Rồi lum khum thân cò đứng lên, bưng thùng nước dơ dáy đục ngầu, đổ vào bồn và lau rửa sạch sẽ đợi phục vụ người khách kế tiếp.” Vậy, ý tác giả không là đề cao nghề Nails. Tác giả chỉ nêu ra cái tệ hại nhất trong công việc làm Nails để nói lên sự chịu đựng của bà Mẹ chồng. Như thế thì hình ảnh cái chậu rửa chân chỉ gợi lên sự tủi nhục khổ cực của bà chứ không thể gợi lên niềm kiêu hãnh nào đối với công việc của bà được.

Tiêu điểm ba: hình ảnh lá cờ, dây điện và ổ cắm. Lá cờ màu vàng với ba sọc đỏ trong chậu rửa chân đích thật là hình ảnh lá cờ VNCH – một thể chế ở Miền Nam trước năm 1975. Điều này đã được tất cả những nhân vật trong Ban Biên Tập Người Việt công nhận. Còn hình ảnh dây điện và ổ cắm thì BBT NV đã không phân tích tới. Tạm bỏ qua một bên những chi tiết này.

Từ ba tiêu điểm trên, đưa tới nhận xét thế nào?Rõ ràng một nghề không được tác giả coi trọng, một dụng cụ bị coi thường, lại được tác giả cho đứng ngang hàng với lá Quốc Kỳ. Như vậy có là khinh miệt lá Quốc Kỳ đó không?

Kết luận:Đây là bàn vấn đề hòan tòan dựa trên sự kiện rõ ràng. Chưa kể tới những yếu tố tâm lý và văn hóa khác cũng có thể dùng để nhận định vấn đề sâu hơn. Ví dụ theo văn hóa Á Đông nói chung, VN nói riêng, thì những gì ở trên đầu là cao quý nhất, những gì nằm ở phía càng dưới thì càng kém cao quý hơn. Chậu rửa chân, cầu tiêu, v.v…. là hình ảnh dùng để chà đạp một đối tượng nào đó.

Tóm lại, những người biểu tình có lý do chánh đáng.

Một vài chi tiết nhỏ nên lưu ý:1. Chi tiết “cạo chân” trong bài viết là một hình thức bất hợp pháp trong luật hiện hành của State Board of Cosmetology tại nhiều tiểu bang ở Hoa Kỳ.2. Viết đúng chính tả chữ “Nails” phải ở dạng số nhiều. Đa số người VN quen miệng nói và viết “nail” theo số ít. Tác giả bài viết này cũng mắc khuyết điểm đó, chứng tỏ tác giả không là một bạn trẻ sinh ra và lớn lên tại Hoa Kỳ.Ý kiến của Ngô Kỷ trình bày lý do, mục đích và đòi hỏi của những người biểu tình chống báo Người Việt

1)Cho biết lý do biểu tình nhật báo Người Việt ?

Page 98: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Cho đến hôm nay thì mọi người Việt Nam chống Cộng sản tại Hoa Kỳ và toàn thế giới đều hiểu lý do và cùng lòng lên án phản đối nhật báo Người Việt đã nhục mạ lá cờ vàng ba sọc đỏ Quốc Gia bằng cách in hình lá cờ vàng ba sọc đỏ Quốc Gia trong một cái chậu rửa chân nhớp nhúa bẩn thỉu, và được cắm vào một ổ điện màu đỏ lại nằm ngang tượng trưng cho lá cờ máu của Cộng sản Việt Nam.

2)Cho đến hôm nay, thứ Sáu ngày 1 tháng 2 năm 2008, biểu tình được bao nhiêu ngày rồi ?

Đồng bào biểu tình được 7 ngày rồi. Mỗi ngày biểu tình từ 10 giờ sáng tới 7 giờ tối.

3)Những người biểu tình đòi hỏi nhật báo Người Việt phải làm gì để giải quyết vấn đề phản đối này?

Những người biểu tình, chỉ muốn một trong ba người có chức vụ chính thức là Chủ Nhiệm, Chủ Bút hay Tổng Thư Ký nhật báo Người Việt phải ra ngoài trước cửa nhật báo Người Việt để tiếp xúc với những người biểu tình, để cam kết tổ chức một buổi Tiếp Xúc Đồng Bào Mỡ Rộng mà địa điểm và thời gian tổ chức phải được thích hợp và được hai bên cùng đồng ý..

Những người biểu tình không đưa ra bất cứ đòi hỏi hay điều kiện nào đối với nhật báo Người Việt, mà cái quyền đó là quyền của tất cả mọi đồng bào Việt Nam chống Cộng sản tại Hoa Kỳ và luôn cả trên toàn thế giới. Chính những người này mới có đủ tư cách và toàn quyền quyết định số phận của nhật báo Người Việt.

4) Có cá nhân nào hay tổ chức nào có thể đại diện để tiếp xúc với nhật báo Người Việt hay không?

Như đã trình bày, vấn đề này là vấn đề của tập thển đồng bào, do đó không có cá nhân nào hay tổ chức nào có đủ tư cách đại diện đồng bào. Những người biểu tình không công nhận và không quan tâm về những cuộc tiếp xúc riêng tư hay “đi đêm” của họ. Những người biểu tình nhật báo Người Việt vô cùng phẫn nộ và lên án bất cứ cá nhân nào hay tổ chức nào tiếm danh hay lợi dụng tinh thần tranh đấu trong sáng và chính nghĩa của những người biểu tình để đi hứa hẹn với nhật báo Người Việt hay âm mưu “bán độ” đâm sau lưng đồng bào. Những người này sẽ phải lãnh nhận những hậu quả và chịu trách nhiệm trước Cộng Đồng và Lịch Sử.

5)Nhật báo Người Việt đã cho Chủ Bút Vũ Ánh và Tổng Thư Ký Vũ Quý Hạo Nhiên nghĩ việc, và đã viết thư mời đồng bào tham dự buổi tiếp xúc và trưa thứ Bảy, những người biểu tình có thỏa mãn không?

Đó là quyết định riêng tư và là chuyện nội bộ của nhật báo Người Việt không liên hệ đến những người biểu tình.

6)Như vậy cuộc biểu tình sẽ kéo dài bao lâu?

Tiếp tục biểu tình vô thời hạn cho đến khi nào nhật báo Người Việt đáp ứng đòi hỏi của những người biểu tình như đã nói ở trên, và nhật báo Người Việt phải thỏa mãn

Page 99: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

những đòi hỏi và điều kiện của đồng bào trong buổi Tiếp Xúc Đồng Bào Mỡ Rộng.

LIÊN ỦY BAN CHỐNG NGHỊ QUYẾT 36VÀ NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA HẢI NGOẠI

PHẢN ĐỐI BÁO XUÂN NGƯỜI VIỆT

Trong Giai Phẩm Người Việt Xuân Mậu Tý 2008, phát hành tại Quận Cam, trang 194, có in hình một bức họa: Ổ cắm điện nằm ngang, hình chữ nhật màu đỏ, núm cắm điện mầu vàng (gợi hình cờ đỏ sao vàng) và sợi dây điện màu vàng nối liền với một chậu ngâm chân cũng màu vàng, có ba sọc đỏ (cờ VNCH), đã làm cho người Việt quốc gia tỵ nạn tại Quận Cam và khắp nơi trên thế giới phẫn nộ. Và đã dấy lên các cuộc biểu tình chống Nhật Báo Người Việt tại Nam Cali.

Ủy Ban Chống Nghị Quyết 36 nhận thấy:

Trong lúc dầu sôi lửa bỏng mà đồng bào trong ngoài nước đang căm phẫn chống Trung Cộng xâm lược và Việt Cộng bán nước. Đồng thời, trong lúc Liên Ủy Ban và đồng bào Nam Cali đang nỗ lực chống tuần báo Việtweekly và tay sai cộng sản hơn sáu tháng qua, đã được các giới truyền thông yểm trợ và hỗ trợ tích cực, trong đó có Nhật Báo Người Việt, thì sự kiện trên Giai Phẩm Xuân Người Việt Mậu Tý đã phản lại những gì mà nhật báo Người Việt đã hỗ trợ Liên Ủy Ban trong thời gian qua.

Do đó, Liên Ủy Ban và người Việt quốc gia hải ngoại cực lực lên án Giai Phẩm Xuân Người Việt và yêu cầu Ban Giám Đốc phải có các biện pháp tích cực để thực thi đúng đắn đường hướng của một cơ quan ngôn luận mang căn tính tỵ nạn cộng sản, bằng cách:

1-Xin lỗi độc giả và toàn thể đồng hương tỵ nạn hải ngoại.

2-Thu hồi Giai Phẩm Xuân Người Việt đã phát hành.

3-Loại trừ các phần tử thi hành nghị quyết 36 của Cộng Sản trong hàng ngũ Nhật Báo Người Việt.

Làm tại Little Saigon, ngày 28 tháng 1 năm 2008Phan Kỳ NhơnNguyễn Chí ThiệnNguyễn Xuân Tùng

Trần Trọng An SơnNgọc Phương Nam

VIETNAMESE COMMUNITY OF SOUTHERN CALIFORNIACỘNG ĐỒNG VIỆT NAM NAM CALIFORNIA

A Domestic Non-Profit Corporation- Corp No: C 147950010288 Westminster Avenue - Garden Grove, CA 92843

Page 100: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Phone: (714) 539 - 8568; Fax: (714) 539 - 3771Email:[email protected]

BẢN LÊN TIẾNGCủa Cộng Đồng Việt Nam Nam California và của 

Ủy Ban Bảo Vệ Và Phát Huy Chính Nghĩa Quốc Gia- Nhận định rằng: Nhật Báo NGƯỜI VIỆT tại Little Sàigòn, Orange County, Hoa Kỳ, đã xỉ nhục Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, qua bức hình bôi bác, trên trang 194, trong số Báo Xuân Người Việt Mậu Tý 2008.- Nhận định rằng: Cờ Vàng mang tính chất truyền thống của Quốc Gia Việt Nam trong dòng lịch sử, là biểu tượng cho Nhân Quyền, Tự Do và Dân Chủ của các thể chế VNCH trước kia. Hiện nay là Cờ Biểu Tượng Chính Thức đã được công nhận khắp nơi, của các cộng đồng người Việt Tị Nạn hải ngoại.- Nhận định rằng: Sự tồn tại và phát triển của Nhật Báo Người Việt, phần chính nhờ vào sự ủng hộ và nâng niu của nhiều đồng bào tị nạn trong những năm qua. Tại sao Nhật Báo Người Việt lại có hành động phản bội và nhẫn tâm như vậy. Đây không phải là vết thương đầu tiên gây ra do Nhật Báo Người Việt, điều hành bởi nhiều người có được học thức, nhờ nền giáo dục của các chế độ VNCH trước kia, mà Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ là Quốc Kỳ.VÌ VẬY: CỘNG ĐỒNG VIỆT NAM NAM CALIFORNIA và ỦY BAN BẢO VỆ VÀ PHÁT HUY CHÍNH NGHĨA QUỐC GIA, CHÍNH THỨC LÊN TIẾNG:1. PHẢN ĐỐI Nhật Báo Người Việt về hành động sai trái và phản bội kể trên.2. KÊU GỌI các các tổ chức, đoàn thể, cơ quan truyền thông và đồng hương khắp nơi, cùng kết hợp nỗ lực, để đưa tiếng nói Phản Đối, đến Ban Quản Trị Nhật Báo Người Việt.3. YÊU CẦU Nhật Báo Người Việt có lời xin lỗi chính thức các cộng đồng người Việt tị nạn, và có hành động sửa chữa cấp thời, bằng cách công khai thu hồi giai phẩm Xuân Mậu Tý 2008 nói trên, và cam kết không để những việc đáng tiếc tương tự xẩy ra trong tương lai.

Làm tại Little Saigon, California, Hoa Kỳ, ngày 27 tháng 01 năm 2008TM / Cộng Đồng Việt Nam Nam California TM/UBBVVPHCNQGCT/ BS Nguyễn Xuân Vinh CT/ Ông Lê Ngọc Diệp

Chủ nhiệm báo Người Việt Phan Huy Đạt bị khốn đốn và bối rối trước sự bất mãn và phản đối của tập thể người Việt tỵ nạn.

Page 101: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Nhật báo Người ViệtChủ Nhiệm Kính gửi quý vị ký tên trong “Bản lên tiếng phản đối Nhật Báo Người Việt”

Kính thưa quý vị,Chúng tôi mới được đọc bản văn với tựa đề “Bản lên tiếng phản đối Nhật Báo Người Việt nhục mạ lá cờ quốc gia,” phổ biến trên mạng với danh sách quý vị ký tên bên dưới. Chúng tôi xin gửi thư này để bày tỏ ý kiến cùng quý vị. Vì trong danh sách không có địa chỉ của từng quý vị cho nên chúng tôi xin trân trọng viết thư ngỏ này để gửi đến quý vị và đồng thời để đồng bào và vị quý độc giả tường.Trước hết, chúng tôi trân trọng cảm ơn quý vị, nhất là những vị ở xa đã quan tâm đến một sự việc đáng tiếc xảy ra tại Nhật Báo Người Việt xuất phát từ một lầm lẫn của nhân viên tờ báo đã cho đăng trong số báo Xuân Ất Mùi 2008 một bức hình trong đó

Page 102: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

màu cờ Việt Nam Cộng Hòa được vẽ trên thành một chậu ngâm chân, là dụng cụ làm việc của những người làm nghề chăm sóc móng tay và chân (nghề nails). Bức hình chỉ để minh họa một bài ca ngợi một cụ bà làm nghề nails nuôi các con đi học thành tài, tiêu biểu cho các phụ nữ Việt Nam tị nạn cộng sản. Nhưng bức hình đã gây ra những phản ứng bất bình từ nhiều vị độc giả, coi việc vẽ lá quốc kỳ vào một vật dụng như vậy là xúc phạm. Vì luôn luôn chủ trương kính trọng lá cờ Việt Nam Cộng Hòa vàng với ba sọc đỏ là biểu tượng của mọi người Việt Nam yêu chuộng tự do dân chủ, sau khi điều tra trong nội bộ để tìm người chịu trách nhiệm đăng bức hình đó, Nhật Báo Người Việt đã chính thức công khai xin lỗi toàn thể đồng bào cũng như các độc giả, qua cuộc tiếp xúc với các đồng bào biểu tình trước cửa tòa báo cũng như trên mặt báo in và Người Việt Online, sau đó đã có những hành động quyết tâm sửa chữa các sai lầm đã xảy ra.Chúng tôi xin ghi nhận tấm lòng yêu nước và mối quan tâm xây dựng cộng đồng Việt Nam mà quý vị chứng tỏ trong Bản Lên Tiếng này. Chúng tôi ngưỡng mộ những động cơ khiến quý vị đã ký tên trong Bản Lên Tiếng, là bảo vệ danh dự lá cờ Việt Nam Cộng Hòa, xây dựng lực lượng người Việt yêu nước không chấp nhận chế độ cộng sản đang được áp đặt lên nước ta; cùng nhau đấu tranh xây dựng một nước Việt Nam dân chủ tự do. Đó là những mục tiêu mà Nhật Báo Người Việt đã theo đuổi từ 30 năm qua.Chúng tôi phải viết thư này để giải tỏa những ngộ nhận. Ngộ nhận xảy ra vì nhiều quý vị không theo dõi từ đầu những sự việc xảy ra trong vụ báo Người Việt Xuân Mậu Tý, và phần lớn quý vị ở xa càng không biết rõ, nhiều người đã phán đoán hoàn toàn dựa trên một bản văn có nhiều điểm sai lầm mà quý vị nghĩ là diễn tả đúng sự thật. Cho nên, sau khi đọc nội dung trong Bản Lên Tiếng chúng tôi xin viết lá thư này trình bày lại, đầy đủ và trung thực các sự việc đã xảy ra.

(1) Trong Bản Lên Tiếng, sau khi tóm tắt vụ số báo Xuân Mậu Tý 2008, đoạn thứ ba viết rằng “Tất cả những đáp ứng của báo Người Việt cho thấy một thái độ coi thường dư luận, đề ra cho có.”Chúng tôi xin kể ra những “đáp ứng” của Nhật Báo Người Việt sau khi khám phá ra lầm lẫn trên số báo Xuân Mậu Tý để quý vị và đồng bào thấy rõ hơn. Các hành động đó là:- Cách chức và sa thải hai nhân viên cao cấp chịu trách nhiệm trong lầm lẫn kể trên, là cựu chủ bút và cựu tổng thư ký tòa soạn.- Ra lệnh nhà phát hành thu hồi tất cả các số báo Xuân chưa bán và trả tiền lại cho những tờ báo đã bán rồi nhưng người mua muốn trả lại (trị giá tổng cộng khoảng 24,000 đô la).- Xin gặp gỡ các đại diện đồng bào biểu tình để trao đổi ý kiến và để bày tỏ lời xin lỗi. Việc này lúc đầu không thành vì các đồng bào biểu tình không có ai làm đại diện để gặp gỡ đại diện tờ báo. Do đó chủ nhiệm mới của Nhật Báo Người Việt đã cùng với chủ bút mới của tờ báo ra gặp gỡ đoàn biểu tình ngay tại chỗ để lắng nghe ý kiến đồng bào, ngỏ lời xin lỗi chính thức và trình bày các biện pháp đáp ứng, cam kết sẽ cố gắng không để các nhầm lẫn tương tự xảy ra trong tương lai. Các sự kiện này được loan tin rộng rãi trên trang nhất Nhật Báo Người Việt và trên trang báo điện tử Người Việt Online. Sau cuộc gặp gỡ trên, nhiều đoàn thể có uy tín và thực lực đã đồng ý chấm dứt việc biểu tình, để tiếp tục theo dõi các hành động của Nhật Báo Người Việt

Page 103: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

trong việc thực hiện những lời cam kết nói trên. Sau đó chủ nhiệm Nhật Báo Người Việt đã viết thư công khai xin lỗi cộng đồng và các độc giả về lầm lẫn kể trên đăng trên trang nhất của tờ báo và trang báo điện tử.Chúng tôi thiết nghĩ những biện pháp trên chứng tỏ Nhật Báo Người Việt đã cảm nhận được nỗi bất bình của đồng bào trước nhầm lẫn của những nhân viên có trách nhiệm trong tờ báo, và tờ báo đã làm hết những gì có thể làm được để sửa chữa các lầm lẫn đó. Những hành động trên chứng tỏ tờ báo rất kính trọng cộng đồng và có những hành động cụ thể. Viết rằng tờ báo coi thường dư luận là một sự ngộ nhận rất lớn.

(2) Cũng trong đoạn trên, Bản Lên Tiếng viết rằng “báo Người Việt còn nộp đơn kiện những người tích cực biểu tình chống đối việc làm của họ.”Chúng tôi xin xác nhận rằng Nhật Báo Người Việt không hề “kiện những người biểu tình chống đối việc làm của họ” chỉ vì họ biểu tình. Việc biểu tình bày tỏ ý kiến là quyền tự do của tất cả mọi người sống trong nước Mỹ. Nhật Báo Người Việt ra đời và tồn tại được là vì đã được hưởng quyền tự do phát biểu, tự do báo chí. Chúng ta không những tôn trọng quyền tự do căn bản này mà còn muốn tất cả đồng bào ta ở trong nước cũng được hưởng các quyền tự do đó. Suốt 30 năm qua, Nhật Báo Người Việt đã nhiều lần nêu rõ ý kiến này trên mặt báo, qua các bài ý kiến cũng như trong tin tức. Đặc biệt tin tức về những cuộc biểu tình của cộng đồng cho những mục tiêu chống cộng đã được loan tải đầy đủ và trung thực.Như đã trình bày ở trên, đại đa số đồng bào và độc giả đã chấp nhận những lời xin lỗi chân thành của Nhật Báo Người Việt và chấp nhận là những biện pháp sửa chữa của báo Người Việt là đúng mức. Sự chấp nhận thể hiện qua sự kiện là hầu hết những người biểu tình ban đầu đã chấm dứt biểu tình và rất nhiều độc giả khắp nơi gửi thư và e-mail về tòa soạn ủng hộ những biện pháp sửa đổi của báo Người Việt. Tuy nhiên sau đó vẫn còn một số nhỏ người vẫn còn tiếp tục biểu tình trước cửa tòa soạn. Vì luôn luôn chủ trương tôn trọng từng cá nhân độc giả và muốn lắng nghe ý kiến của tất cả độc giả và đồng bào, Nhật Báo Người Việt tôn trọng những người biểu tình này. Chúng tôi kiên nhẫn cố gắng tìm nhiều cách để có thể nói chuyện với nhóm người còn tiếp tục biểu tình. Tuy nhiên những nỗ lực của chúng tôi đều đi đến bế tắc vì những lý do sau:Tuy số người biểu tình không nhiều, lúc ít chỉ có bốn hay năm người, lúc đông có thể lên đến mười mấy người (xin nhắc lại, dù ít hay nhiều, chúng tôi vẫn tôn trọng và muốn lắng nghe ý kiến của từng vị biểu tình), không có vị nào chịu nhận là đại diện để có thể thảo luận với chúng tôi một cách nghiêm chỉnh và cụ thể về những điều họ muốn. (Nói chuyện với toàn thể đoàn biểu tình thì chúng tôi đã làm rồi.)Vì không thể trực tiếp nói chuyện với ai trong đoàn biểu tình, chúng tôi đã được sự trợ giúp của một số vị có uy tín trong cộng đồng để tìm hiểu xem những người biểu tình còn muốn gì khác. Chúng tôi đã chuyển ý kiến của chúng tôi sẵn sàng tiếp quý vị biểu tình tại trụ sở Nhật Báo Người Việt để tiếp tục lắng nghe ý kiến của quý vị, để, nếu quý vị muốn, nói lại lần nữa lời xin lỗi của chúng tôi, để xác định lại những biện pháp sửa chữa nghiêm chỉnh chúng tôi đã thi hành, và để cam kết lần nữa lập trường tôn trọng lá cờ Quốc Gia và tranh đấu cho Tự Do và Dân Chủ ở Việt Nam của chúng tôi. Nếu quý vị còn đang biểu tình bị “dị ứng” với tòa nhà trụ sở Nhật Báo Người Việt, thì chúng

Page 104: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

tôi cũng sẵn sàng gặp quý vị ở một địa điểm khác thuận tiện cho tất cả mọi người. Những nỗ lực đó cũng không đi đến đâu. Chúng tôi không thấy có ai “đại diện” trả lời.Qua nội dung một tấm bích chương của những người biểu tình, và qua sự nhắn lại của một số người quen, chúng tôi ghi nhận là những người biểu tình (không rõ là “tất cả” những người biểu tình hay “hai, ba, bốn”... người biểu tình hay chỉ “một” người nào đó - vì không có ai “đại diện” xác định) có một đòi hỏi rất mơ hồ là Nhật Báo Người Việt phải triệu tập một “Phiên Họp Khoáng Đại” (dịch ra tiếng Anh là Public Hearing). Đòi hỏi mơ hồ quá, chúng tôi dò hỏi thêm, thì lại càng thấy mơ hồ hơn. Những điều như phiên họp đó được triệu tập ra sao, tại đâu, mời những ai, điều hợp bởi ai, chương trình nghị sự thế nào, để đạt mục đích gì, vân vân, hầu như phải được “toàn thể đoàn biểu tình tự phát không có đại diện” đồng ý. Sau “phiên họp” đó, “đồng bào” có “bằng lòng” thì mới hết biểu tình, không biết “đồng bào” gồm những ai. Tóm lại thì chúng tôi “xin chịu” không hiểu được những người biểu tình muốn đạt mục tiêu nào ngoài việc chống Nhật Báo Người Việt.Hiển nhiên là những người đó vẫn muốn tiếp tục phản đối báo Người Việt dù báo Người Việt có làm thêm biện pháp thiện chí nào đi nữa. Chúng tôi đành đi đến kết luận là những người đó biểu tình chỉ vì không thích báo Người Việt, nếu không phải còn những mục đích thầm kín khác. Chúng tôi tôn trọng quyền không thích và phản đối của họ. Chúng tôi xin nhắc lại, Nhật Báo Người Việt không hề “kiện những người biểu tình” về hoạt động biểu tình của họ. Tuy nhiên, công ty Người Việt có bổn phận và trách nhiệm trước pháp luật phải bảo vệ sự an toàn của nhân viên và khách hàng của mình; do đó chúng tôi đã buộc lòng phải yêu cầu pháp luật ngăn cản những hành động xâm phạm quyền tự do của người khác, do một số người trong đoàn biểu tình gây ra, những vị này chúng tôi đã nêu rõ danh tính sau khi thu thập bằng chứng. Những hành động như ngăn cản những độc giả, thân chủ và cả nhân viên của tờ báo, không cho họ đi lại tự do, những hành động có tính cách nhục mạ và đe dọa các độc giả và thân chủ của tờ báo, vân vân, đều có tính cách xâm phạm tự do và trái với pháp luật.Không những thế, những hành động như trên nếu kéo dài sẽ làm mang tiếng cho tất cả cộng đồng người Việt sống trong vùng Little Saigon. Về lâu dài, nếu người ta cứ tổ chức các cuộc biểu tình không có ý nghĩa chính đáng và không được đồng bào ủng hộ thì cứ kéo dài như vậy sẽ làm nhiều đồng bào chán nản, tới khi chúng ta cần tổ chức các cuộc biểu tình chính đáng thì việc tác động đồng bào sẽ khó khăn hơn, đây là một điều mà chế độ cộng sản độc tài ở Việt Nam rất muốn xảy ra. Vì các lý do trên, Nhật Báo Người Việt đã thu thập các chứng cớ về những hành động không đúng pháp luật và bất đắc dĩ phải nhờ luật pháp phân xử để yêu cầu những người phạm pháp chấm dứt. Nhật Báo Người Việt không hề “kiện những người biểu tình” mà chỉ kiện các người có hành động xâm phạm tự do đi lại, tự do làm việc để sinh sống của người khác. Ba người mà chúng tôi kiện đích danh là những người có những hành động vi phạm pháp luật “tích cực” chúng tôi biết được tính danh.Trong sự tôn trọng quyền tự do ưa thích và quyền bày tỏ sự ưa thích của mỗi người, chúng tôi có phần “hoang mang” về “động cơ” của những người biểu tình “tích cực” (thực ra chỉ có vài ba người). Tại sao những người này lại có thái độ “khó hiểu” đó?

Page 105: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Phải chăng mục tiêu của họ chỉ là để gây khó khăn cho báo Người Việt, để giảm thiểu ảnh hưởng tích cực của báo Người Việt cho những nỗ lực xây dựng cộng đồng lành mạnh của người Việt Nam tại quận Cam cũng như ở khắp nơi? Phải chăng họ muốn gây khó khăn để cản trở những nỗ lực tranh đấu cho Nhân Quyền và Dân Chủ của báo Người Việt được thể hiện qua hơn 8,000 số báo hàng ngày xuất hiện trong 30 năm qua?Phải chăng họ muốn triệt hạ uy tín của báo Người Việt để giúp ai đó, thế lực nào đó, chính phủ nào đó, đảng nào đó, cho họ có thể ra báo cạnh tranh với báo Người Việt? Phải chăng họ muốn áp lực can thiệp vào sự sắp đặt nhân sự của báo Người Việt để ai đó có thể kiểm soát đường lối của báo Người Việt?Tổng kết lại, phải chăng trong ba lời kêu gọi của Bản Lên Tiếng đã được chuyển đến quý vị để xin chữ ký, điều thứ nhất (bảo vệ lá cờ Quốc Gia) chỉ là cái cớ để đưa đến hai điều kêu gọi sau. Một điều là:Kêu gọi đừng mua báo Người Việt, đừng đọc báo Người Việt, đừng đăng quảng cáo trên báo Người Việt, đừng viết bài cho báo Người Việt, phải chăng chỉ là lời kêu gọi hãy đọc một tờ báo nào khác sắp ra, và đăng quảng cáo trên một tờ báo khác nào đó do ai cho tiền sẽ xuất bản?Điều kêu gọi này khó thực hiện vì cho tới nay, sau 30 năm xây dựng, Nhật Báo Người Việt vẫn được quý vị độc giả và giới kinh doanh tín nhiệm. Nhưng điều kế tiếp có vẻ dễ thực hiện và chắc quan trọng hơn đối với một số cá nhân sẽ lợi dụng thiện chí của đồng bào. Họ kêu gọi:Đóng góp tiền bạc cho một quỹ pháp lý để “bảo vệ” ba người “biểu tình tự phát.” Một người “không đại diện ai” nhưng rất “tích cực” là quý ông Ngô Kỷ, người nổi tiếng nhờ các cuộc biểu tình từ vài năm trước đây chống đối các cá nhân ở các địa phương, ngoài ra không có thêm thành tích đóng góp nào vào việc xây dựng cộng đồng hoặc thực sự tranh đấu cho tự do, dân chủ, và nhân quyền ở Việt Nam. Người thứ nhì là ông Đoàn Trọng, “phát ngôn viên của đoàn biểu tình” nhưng không đại diện ai, người bỗng nhiên xuất hiện được vài tháng nay tại quận Cam, diễn xuất rất tài, nhưng không ai biết từ đâu đến, và nguồn gốc ra sao. Người thứ ba là ông Trần Thế Cung, đã từng được báo Người Việt hỗ trợ nhưng từ vài năm nay không thấy hoạt động gì cho cộng đồng. Ba vị kể trên đã và đang “tích cực” gây khó khăn cho nhân viên, độc giả và khách hàng của nhật báo Người Việt, một cơ sở truyền thông không ngừng nghỉ phục vụ cho cộng đồng, tranh đấu cho quyền tự do ngôn luận và tự do dân chủ cho đất nước Việt Nam trong suốt 30 năm qua.Trên đây là những lời xác định của Nhật Báo Người Việt, xin kính gửi tới quý vị đã ký tên trong “Bản lên tiếng phản đối Nhật Báo Người Việt”. Chúng tôi hy vọng rằng các lời minh xác trên đây trả lời được phần nào những thắc mắc của quý vị về thái độ cũng như hành động của Nhật Báo Người Việt trong vụ báo Xuân Mậu Tý. Nhật Báo Người Việt luôn luôn mở cửa đón tiếp quý vị và đón nhận những câu hỏi và ý kiến của quý vị cũng như quý đồng bào quan tâm, ngõ hầu giải thích rõ hơn những thắc mắc khác nêu trong bản lên tiếng trên mà chúng tôi không giải đáp hết để bức thư này không quá dài.Một lần nữa, chúng tôi xin cảm ơn quý vị, từ các đoàn thể chính trị, văn hóa, xã hội, đáng kính trọng và các cá nhân thiết tha với công cuộc xây dựng cộng đồng. Chúng tôi

Page 106: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

rất kính trọng thiện ý của quý vị, cho nên xin trân trọng gửi tới quý vị và toàn thể đồng bào những lời trần tình này. Nhật Báo Người Việt đã sống trong cộng đồng người Việt tị nạn ở Nam California từ 30 năm nay. Tất cả đồng bào đọc tờ báo này trong 30 năm đã thấy rõ ràng lập trường của tờ báo, nếu không thì tờ báo không thể tồn tại và phát triển được. Hiện nay mỗi ngày có hàng trăm ngàn người đọc báo Người Việt, 70% là độc giả mạng lưới NguoiViet Online sống trên khắp thế giới. Đồng bào độc giả tin tưởng vào tờ báo chính vì lập trường của Người Việt là xây dựng cộng đồng người Việt và tranh đấu cho tự do dân chủ ở Việt Nam. Trong thời gian 30 năm qua, có những lần Nhật Báo Người Việt đã phạm các lỗi lầm vì sơ suất gây nên những hiểu lầm, nhưng khi thấy và biết mình có lỗi bao giờ tờ báo cũng nhận lỗi và xin lỗi toàn thể độc giả và đồng bào. Dù cho gặp những khó khăn, chịu những phá hoại hay áp lực nặng nề, chúng tôi xin hứa với độc giả, đồng bào, và với chính anh chị em trong tờ báo, là chúng tôi sẽ luôn luôn cố gắng để làm công việc truyền thông một cách nghiêm chỉnh, để phục vụ độc giả và giữ được sự liêm chính và độc lập của những người làm báo trong một xã hội tự do dân chủ.Chúng tôi hy vọng rằng lá thư này đã giải tỏa được nhiều mối hiểu lầm, và vẫn mong chờ các ý kiến của quý vị và đồng bào khắp nơi để tờ báo có cơ hội cải thiện. Chúng tôi sẵn sàng gặp gỡ quý vị để thực hiện điều đó.Phan Huy ĐạtChủ nhiệm

Thursday, March 27, 2008, 10:55 PM

Thưa quý Tổ chức, quý vị,

Bản Lên Tiếng phản đối báo Người Việt công khai nhục mạ nặng nề biểu tượng thiêng liêng nhất lá cờ Quốc Gia, chỉ sau hơn một tuần đã có 129 tổ chức và cá nhân sốt sắng tham gia. Ðặc biệt có một số bạn trẻ đã rất hăng hái tiếp tay vận động cho bản Lên Tiếng đó.

Ðây là minh chứng hùng hồn rằng, tập thể người Việt tỵ nạn cộng sản không ngồi yên cho những kẻ mang danh tỵ nạn nhưng lại hành động tiếp tay cho bạo quyền Việt cộng. Trước thách thức trắng trợn của bọn phản bội, chúng ta đã đoàn kết lại để đối phó, nhất định không cho chúng thực thi nghị quyết 36 của bạo quyền, mà mục tiêu là lũng đoạn, khống chế các cộng đồng tự do của ta.

Nhóm Khởi xướng bản Lên Tiếng xin nhiệt liệt hoan nghênh và hết lòng cảm tạ sự nhiệt thành của tất cả quý tổ chức, và quý vị,. Rất mong rằng trong thời gian tới chúng ta sẽ cùng nhau vận động được thêm nhiều tổ chức Quốc gia khác nữa, để có đủ sức mạnh đánh thắng trận đấu quyết định này, đồng thời ngăn chặn hàng loạt các cuộc tấn công khác của chúng. Xin quý vị liên lạc mời đích danh những cộng đồng và tổ chức Quốc gia chân chính chưa đứng tên trong bản Lên Tiếng.

Nhân đây Nhóm Khởi xướng bản Lên Tiếng cũng xin xác định: mục tiêu duy nhất của cuộc vận động này là để kêu gọi tất cả các tổ chức và đồng hương người Việt Quốc gia chân chính đoàn kết chặt chẽ với nhau nhằm bảo vệ, vinh danh lá cờ Quốc Gia,

Page 107: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

cũng là để vinh danh chính nghĩa Quốc Gia, và sau nữa để hỗ trợ những chiến hữu đã xả thân tranh đấu ôn hòa, hợp pháp, cho lá cờ Vàng và cho chính nghĩa Quốc gia.

Với tình đoàn kết, với tinh thần làm việc thẳng thắn, không khuất tất, không lợi dụng, chúng tôi tin tưởng chúng ta sẽ có sự hỗ trợ của tập thể người Việt Quốc Gia hải ngoại, do đó sẽ có điều kiện chặn đứng bàn tay lũng đoạn của bọn cộng sản nằm vùng và tay sai, giữ vững các cộng đồng tỵ nạn hải ngoại.

Sau nữa chúng tôi cũng xin cáo lỗi một số tổ chức muốn ghi tên vào bản lên tiếng, nhưng chỉ để tên tắt, hoặc có địa chỉ lạ email từ Việt-Nam, nên chúng tôi không thể nhận được.

Sau khi "Bản Lên Tiếng" đưa ra một tuần, thì ông Phan Huy Đạt, tân Chủ Nhiệm báo Người Việt có đưa lên điện báo Người Việt và các diễn đàn Internet một lá thư gửi cho những tổ chức và cá nhân đã ký tên trong Bản lên tiếng. Nhận thấy lá thư không chỉnh, chúng tôi nhóm khởi xướng xin "ĐÁP LỄ ÔNG CHỦ NHIỆM BÁO NGƯỜI VIỆT" như dưới đây. Vì không có thì giờ để tham khảo cả 129 tổ chức/cá nhân, nên xin qúy đoàn thể và cá nhân có nhửng điều gì muốn lên tiếng với ông Chủ Nhiệm Người Việt thì cứ việc đưa lên công luận.

Trân trọng

Nhóm Khởi Xướng

Ngày 27 tháng 03 năm 2008=====

ÐÁP LỄ ÔNG CHỦ NHIỆM BÁO NGƯỜI VIỆTNgày 27 tháng 3 năm 2008

Kính gửi ông Phan huy Ðạt

Chủ nhiệm nhật báo Người Việt, Quận Cam

Thưa ông Chủ nhiệm,

Chúng tôi đã đọc bức thư ngỏ của ông gửi cho những tổ chức và cá nhân ký tên trong "Bản Lên Tiếng phản đối báo Người Việt nhục mạ lá cờ Quốc gia", qua mạng Internet toàn cầu.

Vì ông gửi cho hơn 100 đoàn thể và cá nhân nên chúng tôi không dám nhân danh tất cả để trả lời ông. Chúng tôi chỉ đáp lời ông với tư cách là những đoàn thể khởi xướng, còn đoàn thể nào thấy cần nói gì khác thì xin để quý vị đó tùy nghi.

Ðể mọi người dễ theo dõi, chúng tôi sẽ kèm theo dưới đây Thư Ngỏ của ông, cũng như Bản Lên Tiếng của chúng tôi. Chúng tôi sẽ trả lời ông theo thứ tự các điểm mà ông nêu ra trong Thư Ngỏ. Ðể đỡ mất thì giờ của người đọc, chúng tôi sẽ chỉ nêu ra những điểm chính, bỏ qua những chỗ nói dài dòng, không đáng kể.

Page 108: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

I/ Ở đoạn đầu ông viết: " Trước hết, chúng tôi trân trọng cảm ơn quý vị, nhất là những vị ở xa đã quan tâm đến một sự việc đáng tiếc xảy ra tại Nhật Báo Người Việt xuất phát từ một lầm lẫn của nhân viên tờ báo đã cho đăng trong số báo Xuân Ất Mùi 2008 một bức hình trong đó màu cờ Việt Nam Cộng Hòa được vẽ trên thành một chậu ngâm chân..."

* Ðáp lại: Câu này cố tình làm nhẹ vấn đề để chạy tội (chúng tôi coi là tội - phản bội, còn quý ông coi là lầm lẫn) nhục mạ lá cờ Quốc Gia, vì:

1- Ðây không phải là một sự nhầm lẫn mà là một cự cố ý. Bởi ngay ở câu dưới chính ông đã viết: "Bức hình chỉ để minh họa một bài ca ngợi một cụ bà làm nghề nails" có nghĩa là bức hình đã, một cách có ý thức, được đưa lên "để minh họa"... chứ không phải vô tình, sơ xuất, lấy lầm... Khi bào chữa cho hành động này, chủ bút Vũ Ánh của tờ Người Việt cũng đã viết: "...Tôi chọn bài "Mẹ Chồng Tôi" của tác giả Trần Thủy Châu đăng trên báo Xuân với sự đắn đo suy nghĩ...".   Ông chủ nhiệm đã biện giải cho một "lầm lẫn" đã được chính các ông thừa nhận, bằng cách lập lại cái lý luận rất không thuyết phục của ông Vũ Ánh.

Ngoài ra, đồng hương biểu tình còn đưa ra được nguyên bản bức họa cái chậu rửa chân, có 3 vạch đỏ nhỏ vẽ sát nhau, trông xa như một vạch đỏ lớn, còn bản của tờ Người Việt thì được tô vẽ lại để nhìn là thấy ngay đây là hình cờ VNCH. Ông chủ nhiệm có biết, hay đã "điều tra" xem có đúng thế không? Nếu không thì sao không thấy cải chính, còn nếu đúng thì ông nghĩ thế nào về ý đồ "lầm lẫn" đó?

2- Ðây không phải là một nhân viên tầm thường của tờ báo như ý ông muốn người ta hiểu, mà là Chủ bút của tờ báo, người 2 năm trước đã cho đăng bài thơ ca tụng bọn cầm đầu bạo quyền Việt cộng, cũng ngay trên số báo xuân năm đó (Bính Tuất) của quý ông.. Cần nói rõ là hồi đó báo Người Việt cũng đã nhận lỗi, đã xin lỗi, và đã hạ tầng công tác của tổng-thư-ký Vũ Ánh. Nhưng chỉ ít lâu sau Vũ Ánh lại được quý ông thăng chức (hay thưởng công) lên làm chủ bút. Rồi bây giờ thì Vũ Ánh tung ra vụ nhục mạ lá cờ Quốc gia. Vậy là quý ông kính trọng lá cờ Vàng, tôn trọng đồng bào, và quyết tâm sửa chữa sao, thưa ông chủ nhiệm?

3- Ðây không phải chỉ là "màu cờ Việt-Nam" mà là hình dáng cờ Việt-Nam hẳn hoi. Các ông biết và công nhận đó là hình vẽ lá cờ VNCH rồi, tại sao không nói rõ ra mà lại dùng xảo ngôn để che đậy, làm cho người ở xa ngộ nhận? Nếu chỉ có màu vàng với màu đỏ thì có gì mà phải phản đối? Ngu si đến thế sao?

II/ Ðến đoạn kế tiếp ông viết: " Nhật Báo Người Việt đã chính thức công khai xin lỗi toàn thể đồng bào cũng như các độc giả, qua cuộc tiếp xúc với các đồng bào biểu tình trước cửa tòa báo cũng như trên mặt báo in và Người Việt Online, sau đó đã có những hành động quyết tâm sửa chữa các sai lầm đã xảy ra" * Ðáp lại: Ðọc đoạn trên người ở xa tưởng ngay rằng tờ Người Việt đã nghiêm chỉnh, công khai, chính thức xin lỗi toàn thể đồng bào rồi, (hàm ý: tại sao còn ngoan cố biểu tình?) Nhưng ông chủ nhiệm nói vậy mà không hẳn vậy. Xin đưa một ví dụ, qua lá thư sau đây của chính ông:

Page 109: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Thư Mời Gặp Gỡ Trao Ðổi Ý Kiến (của Người Việt)

Friday, February 01, 2008

Kính gửi

Các đoàn thể và đồng bào phản đối báo Xuân Người Việt

Chúng tôi mới được trao nhiệm vụ chủ nhiệm và chủ bút Nhật Báo Người Việt đúng lúc nhiều đồng bào bày tỏ sự phản đối tờ báo Xuân Người Việt.

Ðể giải tỏa các thắc mắc của quí vị đoàn thể và đồng bào, chúng tôi kính mời quí vị gặp gỡ trước trụ sở tờ báo vào lúc 12 giờ ngày Thứ Bảy, 2 Tháng Hai, 2008 để trao đổi ý kiến ngơ hầu chấm dứt những mâu thuẫn và xung khắc đáng tiếc để chúng ta có thể dồn hết tâm lực góp phần vào công cuộc đấu tranh cho tự do, dân chủ và nhân quyền trên đất nước Việt Nam.

Thay mặt Nhật Báo Người Việt

Phan Huy Ðạt

Ðỗ Bảo Anh

Thư Mời nói trên, và nội dung cuộc gặp gỡ hôm đó, cho thấy:

1- Buổi gặp gỡ chỉ để "trao đổi ý kiến" "giải tỏa thắc mắc" đúng như lá thư viết, chứ không phải để chính thức, công khai, xin lỗi toàn thể đồng bào như ông chủ nhiệm viết. Hôm đó đại để ông chỉ nói là làm việc thì thế nào cũng phải có sơ xuất. Ông nhìn nhận tờ Người Việt đã sơ xuất, và nói sẽ chấn chỉnh lại.

2- Báo Người Việt chỉ làm cho có lệ, không nghiêm túc. Thư Mời vừa phổ biến sáng thứ Sáu thì trưa thứ Bảy đã gặp gỡ rồi, và gặp ngay ở cái lề đường cửa báo Người Việt. Vì thế rất ít người biết, hoặc có biết mà không tới, ngay báo chí cũng chỉ có 2, 3 người. Trong khi đó chính ông cũng đã hạ bút viết rằng người biểu tình:..." lúc ít chỉ có bốn hay năm người, lúc đông có thể lên đến mười mấy người"... Như vậy thì làm sao có thể nói là "toàn thể đồng bào" được?

Còn bảo đã phổ biến qua Internet thì, theo ông hàm ý, đông đảo mọi người ở xa đều biết cả, nhưng ở một đoạn khác ông lại nói về bản Lên Tiếng của chúng tôi rằng..." phần lớn quý vị ở xa càng không biết rõ, nhiều người đã phán đoán hoàn toàn dựa trên một bản văn có nhiều điểm sai lầm mà quý vị nghĩ là diễn tả đúng sự thật". Rõ ràng là ông đã tự mâu thuẫn và chỉ nói vu vơ! Thành ra ông nói đúng mà không đúng. Ðúng ở chỗ có gặp gỡ đoàn biểu tình và có cho lên Internet, nhưng không đúng ở chỗ "toàn thể đồng bào" biết và chấp thuận, bởi nếu thế thì đâu còn có nhiều đoàn thể bị dẫn dụ sai lầm như ông nói? Phải thế không ông?

Ngoài ra xin nhắc để ông biết: chúng tôi nói báo Người Việt chỉ đáp ứng cho có lệ chứ

Page 110: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

đâu có nói là không đáp ứng mà ông dài dòng kể lể đã làm cái này cái kia? Ông lầm lẫn cái có làm (cho có lệ) với cái làm nghiêm chỉnh. Ðấy mới là điều được nói đến, tại sao ông lại nói lệch đi? Mời họp theo kiểu "đánh du kích", vừa loan báo hôm trước thì hôm sau "gặp gỡ", và gặp gỡ ngay ở lề đường! Nhận lỗi và định tâm công khai, chính thức xin lỗi mà làm như vậy sao ông chủ nhiệm?

3- Còn nói về quyết tâm thay đổi của Người Việt thì xin lỗi ông, rất nhiều người không tin, vì

đã mấy lần Người Việt hứa rồi lại quên ngay, như vụ Vũ Ánh bị hạ tầng rồi mấy tháng sau lại thăng chức, để rồi lại "lẫm lẫn" một lần nữa với một đòn chí tử đánh thẳng vào biểu tượng thiêng liêng nhất của tập thể người Việt Quốc Gia chân chính...Xin mạo muội hỏi, nếu ở địa vị ông chủ nhiệm, liệu ông có tin không?

4- Cũng vì lý do này mà người biểu tình yêu cầu báo Người Việt tổ chức một buổi họp lớn có

đông đảo đồng hương chứng kiến để may ra Người Việt đỡ quên lời hứa... Nhưng theo tinh thần lá thư của ông chủ nhiệm thì ông có vẻ thắc mắc lắm lắm về đòi hỏi này. Thật tiếc là Người Việt có tầm vóc lớn thế, nhiều "trí tuệ" cao thế... mà không hiểu được. Ông nêu ra bao nhiêu câu hỏi về yêu cầu này, khiến tờ Người Việt không biết phải làm sao, trong khi nó thật giản dị: tờ Người Việt chỉ việc tổ chức một buổi họp đàng hoàng, thông báo sớm và rộng rãi cho mọi người đến dự để xin lỗi hay "trao đổi ý kiến", theo cách nói của ông. Chả lẽ báo Người Việt lại không hiểu và không đủ khả năng làm được việc đó sao? Hay vì lý do thầm kín nào khác?

5- Tiện thể chúng tôi cũng xin góp ý (chứ không phải trả lời thay cho đoàn biểu tình) về điều ông nêu ra trong Thư Ngỏ, liên quan đến người biểu tình. Ông chủ nhiệm phàn nàn về việc người biểu tình không có ai đại diện cả, nên ông muốn liên lạc mà rất khó gặp. Theo chúng tôi biết thì người biểu tình có lý do chính đáng để làm như vậy, bởi vì họ đâu dám tự nhận là nhân danh ai. Họ đã nói thật rõ họ biểu tình tự phát, không nhân danh ai và cũng không ai cầm đầu. Họ chỉ cử ra một phát ngôn viên để nói lên quan điểm của họ. Ðó là lý do tại sao họ yêu cầu báo Người Việt tổ chức một cuộc họp rộng rãi để giải thích cho đông đảo đồng bào, vì đây là một sự nhục mạ cả tập thể người Việt tỵ nạn, chứ không phải riêng họ mà chỉ cần gặp và xin lỗi họ. Rất tiếc báo Người Việt nhất định đòi phải gặp các người lãnh đạo của đoàn biểu tình chứ không chịu tổ chức cuộc họp mà người biểu tình yêu cầu! Không ai biết tại sao?

III/ Sang đoạn tiếp theo ông viết: " Chúng tôi xin ghi nhận tấm lòng yêu nước và mối quan tâm xây dựng cộng đồng Việt Nam mà quý vị chứng tỏ trong Bản Lên Tiếng này. Chúng tôi ngưỡng mộ những động cơ khiến quý vị đã ký tên trong Bản Lên Tiếng, là bảo vệ danh dự lá cờ Việt Nam Cộng Hòa, xây dựng lực lượng người Việt yêu nước không chấp nhận chế độ cộng sản đang được áp đặt lên nước ta; cùng nhau đấu tranh xây dựng một nước Việt Nam dân chủ tự do. Ðó là những mục tiêu mà Nhật Báo Người Việt đã theo đuổi từ 30 năm qua."

Page 111: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

* Ðáp lại: Xin chia làm 2 điểm để trả lời.

1- Về điểm một, chúng tôi rất cảm ơn ông chủ nhiệm đã ca tụng và ngưỡng mộ chúng tôi, nếu các đoạn dưới trong Thư Ngỏ của ông không có những câu phỉ báng chúng tôi, như ở đoạn Tổng kết, đã viết: "...điều thứ nhất (bảo vệ lá cờ Quốc Gia) chỉ là cái cớ để đưa đến hai điều kêu gọi sau. Một điều là:

Kêu gọi đừng mua báo Người Việt, đừng đọc báo Người Việt, đừng đăng quảng cáo trên báo Người Việt, đừng viết bài cho báo Người Việt, phải chăng chỉ là lời kêu gọi hãy đọc một tờ báo nào khác sắp ra, và đăng quảng cáo trên một tờ báo khác nào đó do ai cho tiền sẽ xuất bản?"

Vậy là ông chủ nhiệm đã minh thị cáo buộc rằng việc kêu gọi bảo vệ cờ Vàng chỉ là cái cớ để làm các việc bất chính khác! Ông hàm ý chúng tôi đã đánh lừa những người ở xa không biết rõ nội vụ, để dụ vào một mưu đồ đen tối... Chúng tôi thật kinh ngạc không thể hiểu nổi tại sao ông chủ nhiệm một đại nhật báo, nghe nói là một luật sư, mà lại có thể hàm hồ đến thế? Từ một nghi vấn "Phải chăng" ông dám khẳng định thành "chỉ là cái cớ". Ðã thế ông lại còn bỏ cả câu liền sau câu trên của chúng tôi. Cả câu nó như thế này: "Thứ hai: tẩy chay không đọc, không quảng cáo, không viết bài, không phổ biến, báo Người Việt, nếu họ không công khai, chính thức nhận lỗi và chấm dứt đăng tải những tài liệu tuyên truyền cho Việt cộng, có hại cho chính nghĩa Quốc-Gia;" Ý nghĩa minh bạch quá mà ông không chịu hiểu: lời kêu gọi tẩy chay sẽ không còn lý do tồn tại nếu qúy ông thi hành những điều đã chấp nhận, một cách đứng đắn. Ngược lại, sở dĩ còn có lời kêu gọi đó thì chỉ vì quý ông không chịu thi hành đứng đắn những điều đã chấp nhận. Hay ông muốn chúng tôi phải bỏ lời kêu gọi đó đi dù qúy ông có xin lỗi và hứa một cách cho có lệ?

Lập luận trên của ông cho thấy một mặt ông đã không chịu thực hiện đứng đắn những điều đã chấp thuận, một mặt lại la làng, xuyên tạc là bị chống vì cạnh tranh bất chính!

Trong đầu óc ông, ông cho việc nhục mạ lá cờ Vàng là điều đâu cần phải bảo vệ đến thế, cho nên ông mới viết rõ trên giấy trắng mực đen là chúng tôi chỉ giả vờ bảo vệ cờ Vàng để đánh phá báo của ông, nhằm cạnh tranh thương mại và tệ hơn nữa, nhằm thực thi một ý đồ nào đó, của một ai đó!!

Suy tư và hành động của tờ Người Việt như thế quả là khác biệt. Không cùng ngôn ngữ, không cùng lý tưởng, nên hai bên có khó hiểu nhau và không cảm thông với nhau, âu cũng là phải.

Vậy xin để các đoàn thể và người Việt Quốc Gia chân chính phán định và có thái độ của mình.

Ở đây có một điều chúng tôi muốn nói rõ: Thư Ngỏ của ông chủ nhiệm đề gửi cho chúng tôi, nhưng có nhiều chỗ lại nói đến đoàn biểu tình. Chúng tôi không trả lời thay họ được. Nếu có điều gì chúng tôi trả lời có liên hệ đến họ thì chỉ là miễn cưỡng, theo

Page 112: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

những gì mà chúng tôi biết. Chúng tôi không phải là người đứng tổ chức cuộc biểu tình, và cũng không có quyền hạn gì đối với họ. Cái liên hệ giữa họ và chúng tôi chỉ là "cùng bảo vệ lá cờ Quốc Gia, chính nghĩa Quốc Gia" Họ đã xả thân làm điều mà người Quốc Gia chúng tôi thấy phải làm nên đã cảm ơn và phải hỗ trợ họ. Ngay đến việc lên tiếng, chúng tôi cũng đã đợi đến hơn một tháng mới làm, khi thấy báo Người Việt không giải quyết thỏa đáng những yêu cầu rất phải chăng của người biểu tình, đã thế lại còn đưa đơn kiện họ.

Vậy ông chủ nhiệm liên kết giữa hai bên biểu tình và Lên Tiếng để nói là có sự toa rập và âm mưu là một vu khống rất thiếu văn hoá.

Báo Người Việt hãy nên tự hỏi: nếu họ không liên tục tuyên truyền cho Việt cộng, và nếu họ thật tình thực hiện đứng đắn các đòi hỏi của người biểu tình (mà họ nói đã chấp nhận qua câu "Nhật Báo Người Việt đã chính thức công khai xin lỗi") thì làm gì có biểu tình, và làm sao biểu tình còn tiếp diễn?

2- Về điểm hai, ông chủ nhiệm viết rằng: "Chúng tôi ngưỡng mộ những động cơ khiến quý vị đã ký tên trong Bản Lên Tiếng, là bảo vệ danh dự lá cờ Việt Nam Cộng Hòa, xây dựng lực lượng người Việt yêu nước không chấp nhận chế độ cộng sản đang được áp đặt lên nước ta; cùng nhau đấu tranh xây dựng một nước Việt Nam dân chủ tự do. Ðó là những mục tiêu mà

Nhật Báo Người Việt đã theo đuổi từ 30 năm qua".

Ðọc câu trên chúng tôi nghĩ người tỵ nạn Việt cộng nào cũng phải khâm phục, nếu không có những dữ kiện khác minh chứng ngược lại, rằng ông chủ nhiệm viết vậy mà không phải vậy.

Chúng tôi vô cùng phục sự can đảm của ông, khi hạ bút viết như vậy, sau khi mấy bức hình chụp ông cố chủ nhiệm sáng lập báo Người Việt Ðỗ ngọc Yến thăm viếng và làm việc với các cán bộ cao cấp Việt cộng, được phổ biến đầy trên Internet. – Ði với kẻ thù của dân chủ tự do và của cả dân tộc, mà ông dám nói là vẫn theo đuổi chống chúng từ 30 năm nay! Hóa ra ông bảo rằng Việt cộng vẫn cho những người chống chúng làm việc với chúng? Xin ông gặp đồng bào để giải thích cho họ biết về cái tài cao siêu này của tờ Người Việt! Một lần nữa lại phải xin đồng hương phán định về lá Thư Ngỏ của ông chủ nhiệm và về thực chất của báo Người Việt.

IV/ Ðoạn kế tiếp của Thư Ngỏ viết: ...."phần lớn quý vị ở xa càng không biết rõ, nhiều người đã phán đoán hoàn toàn dựa trên một bản văn có nhiều điểm sai lầm mà quý vị nghĩ là diễn tả đúng sự thật..."

* Ðáp lại: Ðiều này chúng tôi đã đáp lại phần nào ở trên rồi. Chỉ xin nói thêm về cái "sự thật" mà ông chủ nhiệm nói tới.

1- Sự thật thứ nhất là, ông chủ nhiệm đã quá coi thường sự phán đoán của các tổ chức Quốc Gia chống cộng. Làm sao ông dám bảo họ đã hoàn toàn dựa trên sự dẫn dụ sai lầm của chúng tôi để ký tên chống tờ Người Việt (trong khi ông nói tờ Người Việt đã xử sự rất đàng hoàng)?

Page 113: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Báo Người Việt có đủ phương tiện để kiểm soát sự thực hư cùa điều này.. Riêng đối với chúng tôi thì sự thực là ngày càng có nhiều đoàn thể và cá nhân ký tên phản đối báo Người Việt hơn, dù các ông lớn tiếng nói đã chân thành xin lỗi trước toàn thể đồng bào! Ðấy mới là sự thật.

2- Sự thực thứ hai là về sự "khám phá" của ông. Ông làm ra vẻ bị ngạc nhiên lắm, khi hạ bút viết rằng: "...sau khi khám phá ra lầm lẫn trên...".Ông muốn người đọc hiểu rằng ông bị bất ngờ về vụ này, và sẽ hiểu đó chỉ là việc làm "lầm lẫn" của một cá nhân. Sự thật không phải vậy. Sự thật là chủ bút là người thay mặt tòa báo chịu trách nhiệm về toàn bộ nội dung tờ báo. Việc làm của chủ bút không thể đi ngược lại lập trường của tờ báo. Chủ bút không thể tự tiện làm theo ý mình, nhất là khi đăng những tài liệu rất nhạy cảm về chính trị - đặc biệt là trong hoàn cảnh vàng thau, vì nghị quyết 36. Nên khi chính quý chủ bút đã chọn   đưa cái "lầm lẫn" đó lên thì không có gì là kín đáo đối với những người cầm đầu tờ báo cả. Chuyện "khám phá ra" chỉ là chuyện nói chơi thôi. Có thể nói chắc là nếu đồng hương không tố cáo và biểu tình phản đối, thì chẳng bao giờ có vụ "khám phá" cả.. Lúc ấy vụ chậu ngâm chân sẽ đương nhiên được xếp vào bảng thành tích, coi như đại đa số đồng bào đã chấp nhận, vá các nơi sẽ tha hồ đem lá cờ Quốc Gia ra triệt hạ, đúng như ý muốn của Phạm văn Ðồng!

3- Sự thật thứ ba là điều ông viết rằng:.."Sau cuộc gặp gỡ trên (tức cuộc gặp gỡ để trao đổi ý kiến ngày 1- 2 -08) nhiều đoàn thể có uy tín và thực lực đã đồng ý chấm dứt việc biểu tình".., và ở một đoạn khác ông còn viết:..." Như đã trình bày ở trên, đại đa số đồng bào và độc giả đã chấp nhận những lời xin lỗi chân thành của Nhật Báo Người Việt và chấp nhận là những biện pháp sửa chữa của báo Người Việt là đúng mức"...nhưng ông lại không dẫn chứng những đoàn thể có uy tín và thực lực đó là những đoàn thể nào, cũng như làm sao biết được là đại đa số đồng bào đã chấp nhận những lời xin lỗi chân thành của quý ông, nên lời xác định của ông chỉ là lời nói xuông, vô bằng cớ. Giả thử ông cứ tổ chức một buổi họp rộng rãi như người biểu tình yêu cầu, và đa số hiện diện chấp nhận thì còn tin được chứ cứ nói lấy được như vậy thì ai tin, và đâu phải là sự thật. Mà nói cho cùng, nếu quả những lời ông nói là đúng thì việc gì ông phải quan tâm đến thiểu số tuyệt đối tiếp tục biểu tình chống đối, và phải "hoang mang" về "động cơ" của những người biểu tình "tích cực" (thực ra chỉ có vài ba người), và hỏi: "Tại sao những người này lại có thái độ "khó hiểu" đó"?

4- Sự thật thứ tư là về vụ kiện người biểu tình. Ông chủ nhiệm đã nói rất nhiều về điểm này, mục đích là để bài bác, buộc tội những người biểu tình, rồi đi đến kêt luận: "Chúng tôi đành đi đến kết luận là những người đó biểu tình chỉ vì không thích báo Người Việt, nếu không phải còn những mục đích thầm kín khác", nên đã đi kiện 3 người biểu tình tích cực nhất vì "những hành động xâm phạm quyền tự do của người khác..."

Sự thật là, đã nhiều lần quý ông mời cảnh sát tới để can thiệp, nhưng chưa thấy có ai trong đám biểu tình, nhất là 3 người bị kiện, bị cảnh cáo hay biên phạt vì vi phạm pháp luật cả.

Ðiều này cho chúng tôi hiểu rằng hành động đi kiện của quý ông chính là để "dằn mặt"

Page 114: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

mấy người mà quý ông cho là cầm đầu biểu tình.

Sự thật là ông đã cố tình quên các yêu cầu của người biểu tình cũng như của chính chúng tôi, bảo chúng tôi cũng như đông đảo đồng hương phản đối qúy ông chỉ vì lý do "thích hay không thích" tờ Người Việt. Ðó là cách để đánh lạc hướng và gây hiểu lầm về mục tiêu tranh đấu của chúng tôi. Việc hạ thấp mục tiêu tranh đấu của người biểu tình, từ chính trị xuống cạnh tranh làm ăn bất chính, từ tập thể đến cá thể, chính là nhằm mục đích đó.

Ông còn viết: "....cứ tổ chức các cuộc biểu tình không có ý nghĩa chính đáng và không được đồng bào ủng hộ thì cứ kéo dài như vậy sẽ làm nhiều đồng bào chán nản, tới khi chúng ta cần tổ chức các cuộc biểu tình chính đáng thì việc tác động đồng bào sẽ khó khăn hơn, đây là một điều mà chế độ cộng sản độc tài ở Việt Nam rất muốn xảy ra."

Rõ ràng là ông chũ nhiệm đang cố biến mục tiêu tranh đấu cho lập trường chính trị của chúng tôi thành cuộc tranh đấu vì không thích báo Người Việt hay vì những mục đích nào khác. Ông lại còn ngược ngạo hàm ý rằng chúng tôi đang làm lợi cho cộng sản! Quả thực ông đang dùng thủ thuật để chuyển nguyên thành bị để cố tố ngược lại những người chống đối báo Người Việt, theo kiểu vừa ăn cướp vừa la làng... Không biết ông chủ nhiệm đã tính kỹ chưa, khi cố tình vu cáo và gây khủng hoảng tinh thần cho tập thể người Việt tỵ nạn?

V/ Trong đoạn tiếp theo của Thư Ngỏ, ông chủ nhiệm viết: " Trong sự tôn trọng quyền tự do ưa thích và quyền bày tỏ sự ưa thích của mỗi người, chúng tôi có phần "hoang mang" về "động cơ" của những người biểu tình "tích cực" (thực ra chỉ có vài ba người). Tại sao những người này lại có thái độ "khó hiểu" đó?Phải chăng mục tiêu của họ chỉ là để gây khó khăn cho báo Người Việt, để giảm thiểu ảnh hưởng tích cực của báo Người Việt cho những nỗ lực xây dựng cộng đồng lành mạnh của người Việt Nam tại quận Cam cũng như ở khắp nơi? Phải chăng họ muốn gây khó khăn để cản trở những nỗ lực tranh đấu cho Nhân Quyền và Dân Chủ của báo Người Việt được thể hiện qua hơn 8,000 số báo hàng ngày xuất hiện trong 30 năm qua?Phải chăng họ muốn triệt hạ uy tín của báo Người Việt để giúp ai đó, thế lực nào đó, chính phủ nào đó, đảng nào đó, cho họ có thể ra báo cạnh tranh với báo Người Việt? Phải chăng họ muốn áp lực can thiệp vào sự sắp đặt nhân sự của báo Người Việt để ai đó có thể kiểm soát đường lối của báo Người Việt?

* Ðáp lại: Một lần nữa ông chủ nhiệm lại đặt một loạt nghi vấn về người biểu tình và

khoa trương thành tích tranh đấu cho nhân quyền và dân chủ của quý ông.

1- Chúng tôi buộc lòng phải nhắc lại để ông biết: Họ biểu tình và chúng tôi ủng hộ chỉ vì báo Người Việt của quý ông đã liên tiếp tuyên truyền một cách rất tinh vi cho bạo quyền cộng sản, thậm chí còn trắng trợn nhục mạ biểu tượng thiêng liêng nhất của cả tập thể người Việt Quốc Gia. Thử hỏi ở quận Cam và các nơi khác có bao nhiêu tờ báo của các cộng đồng tỵ nạn mà có tờ nào hành xử như tờ Người Việt của quý ông không? Cố sai rồi sửa, sửa rồi lại cố sai nữa, lần sau trầm trọng hơn lần trước. Nếu

Page 115: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

các ông không làm thế thì làm sao có biểu tình và lên tiếng, làm sao có cái vụ quý ông đặt hết nghi vấn xuyên tạc này đến nghi vấn bẩn thỉu khác?

Chắc ông chủ nhiệm sẽ trả lời là các ông đã nhận lỗi và xin lỗi rồi. Nhưng xin lỗi theo kiểu đó cũng như trần tình theo ngôn ngữ của lá Thư Ngỏ này thì xin nói thẳng chúng tôi không thể chấp nhận được. Hậu qủa là, các ông cứ làm việc của các ông, người biểu tình cứ làm việc của họ, dĩ nhiên chúng tôi cũng cứ làm việc của chúng tôi, và đồng bào cũng sẽ có thái độ thích đáng của họ.

2- Còn về nỗ lực xây dựng cộng đồng và tranh đấu cho Nhân quyền và Dân chủ của quý ông thì cũng xin nói thẳng: bây giờ mọi người đã thấy rõ lắm rồi về lập trường của tờ Người Việt và sự thực giả của các nỗ lực đó. Nếu là người Quốc Gia chân chính, tranh đấu cho tự do dân chủ thật sự, thì đã không có những bài trắng trợn ca tụng cộng sản, phỉ báng người Quốc gia, chính nghĩa Quốc gia. Ngay báo Mỹ tự do là thế mà họ cũng có lập trường của họ, và không đăng những bài nào họ không muốn, nhất là các bài phỉ báng các biểu tượng thiêng liêng của họ, trừ khi bị ràng buộc bởi pháp luật.

Ông có thể nại ra những bài báo chống cộng để bảo rằng quý ông chống cộng. Nhưng, bằng vào những việc làm của tờ Người Việt, người ta có quyền nghi ngờ rằng đó chỉ là cái màn hỏa mù để che mắt những người nông cạn, dễ tính mà thôi! Chúng tôi không lạ gì những thủ đoạn mà cộng sản đã dùng ở Miền Nam xưa kia và đang dùng ở hải ngọai hiện nay, là các cơ sở nằm vùng của chúng phải núp thật kín dưới danh nghĩa Quốc gia, hay "bóng dáng Mỹ" để hoạt động cho chúng cho đến khi tình thế chín mùi chúng mới cho lệnh xuất đầu lộ diện.

Vụ hai cái ảnh ông cố chủ nhiệm sáng lập báo Người Việt Ðỗ ngọc Yến chụp với đám cán bộ cao cấp cộng sản, là bằng chứng không thể chối cãi được là báo Người Việt đã cộng tác, làm tay sai cho cộng sản từ lâu rồi. Những hình ảnh đó do chính cộng sản chụp (vì không ai khác có thể lọt được vào nơi họp của chúng) và lưu giữ, để khi cần thì tung ra.

Bằng cớ rõ như ban ngày thế mà ông còn cãi lấy được thì quả thật là không còn gì để nói. Lằn ranh giữa hai bên đã được các ông vạch ra rất rõ rồi.

VI/ Về phần tổng kết, Thư Ngỏ viết: "Nhật Báo Người Việt đã sống trong cộng đồng người Việt tị nạn ở Nam California từ 30 năm nay. Tất cả đồng bào đọc tờ báo này trong 30 năm đã thấy rõ ràng lập trường của tờ báo, nếu không thì tờ báo không thể tồn tại và phát triển được. Hiện nay mỗi ngày có hàng trăm ngàn người đọc báo Người Việt, 70% là độc giả mạng lưới NguoiViet Online sống trên khắp thế giới. Đồng bào độc giả tin tưởng vào tờ báo chính vì lập trường của Người Việt là xây dựng cộng đồng người Việt và tranh đấu cho tự do dân chủ ở Việt Nam... Dù cho gặp những khó khăn, chịu những phá hoại hay áp lực nặng nề, chúng tôi xin hứa với độc giả, đồng bào, và với chính anh chị em trong tờ báo, là chúng tôi sẽ luôn luôn cố gắng để làm công việc truyền thông một cách nghiêm chỉnh, để phục vụ độc giả và giữ được sự liêm chính và độc lập của những người làm báo trong một xã hội tự do dân chủ.   "

Page 116: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

* Ðáp lại: Về thành tích 30 năm tranh đấu của tờ Người Việt chúng tôi cũng đã nói qua.

1- Chỉ xin thêm về điểm ông chủ nhiệm nói là "...đồng bào độc giả tin tưởng vào tờ báo vì lập trường Người Việt". Chúng tôi biết ông nói thế là vì Người Việt là tờ báo lớn nhất ở đây. Chúng tôi cũng đồng ý như vậy. Nhưng bảo rằng lý do phát triển của tờ Người Việt là vì đồng hương ủng hộ lập trường của qúy ông thì quá chủ quan, nếu không nói là nhắm mắt nói bừa.

Theo chúng tôi, có 3 nguyên do chính làm cho tờ Người Việt lớn và có đông người đọc hơn các tờ báo khác.

Thứ nhất, tờ Người Việt có sớm, lúc chưa có nhiều báo, lại biết kinh doanh, nên đã phát triển nhanh hơn các báo khác. Thứ hai, tờ Người Việt có nhiều quảng cáo, nhất là rao vặt, cáo phó, phân ưu, nên đông người tìm đọc. Và thứ ba, đại đa số người Việt Quốc gia vốn dễ dãi, chống cộng rất tài tử, nên không lưu ý gì về lập trường chính trị của một tờ báo, do đó đã có nhiều người đọc tờ Người Việt để biết các tin tức nói đến ở điểm hai.

Vì vậy, có nhiều người đọc không có nghĩa là người đọc tán thành lập trường của tờ báo. Dẫn chứng hiển nhiên nhất là không có tờ báo nào bị đồng bào phản đối vì hành động tiếp tay tuyên truyền cho cộng sản nhiều bằng tờ Người Việt.

2- Ðiểm chúng tôi muốn nói nhiều hơn trong đoạn này là lời hứa của ông chủ nhiệm: "...làm công việc truyền thông một cách nghiêm chỉnh..."Vấn đề cần biết là, thế nào là nghiêm chỉnh. Nếu chúng tôi không lầm thì không có tờ báo nào là không nói như vậy. Ngay cả tờ Người Việt nếu có ai hỏi tôn chỉ của các ông trước đây ra sao thì chắc câu trả lời cũng không khác. Rồi đi hỏi thêm một tờ báo khác, chẳng hạn tờ Việt Weekly, chắc họ cũng sẽ nói tôn chỉ của họ cũng thế. (Chả lẽ lại nói tôn chỉ của chúng tôi là không nghiêm chỉnh?) Nhưng khi thực hiện thì lại khác, khác nhiều lắm. Ví dụ nói là tôn trọng lá cờ Vàng nhưng lại phổ biến cái chậu rửa chân có vè lá cờ Vàng trong đó.

Thành ra vấn đề cần đặt ra là: thế nào là nghiêm chỉnh, thì phải giải thích cho rõ, ít nhất như những điều ông đã viết rải rác trong Thư Ngỏ này để trần tình về lập trường tranh đấu cho tự do dân chủ nhân quyền cũng như xây dựng cộng đồng của tờ Người Việt, chứ không thể viết chung chung để giải thích thế nào cũng được, nhất là trong trường hợp có sự tranh cãi về lý do chính trị. Rất tiếc ông chủ nhiệm đã không viết ra những điều đó, ở chỗ cần viết nhất là "lời hứa". Vì thế lời hứa này chẳng có gì bảo đảm cả.

3- Cũng trong phạm vi lời hưá, ông chủ nhiệm còn viết: «...để phục vụ độc giả và giữ được sự liêm chính và độc lập của những người làm báo trong một xã hội tự do dân chủ.   "

Câu này theo chúng tôi, còn khó tin tưởng hơn nữa. Còn nhớ khi Trần Trường treo ảnh Hồ cờ Cộng trong tiệm của y và bị phản đối dữ dội, thì y đã viện dẫn quyền phát biểu tự do ghi trong hiến pháp (Mỹ). Rồi khi tờ Việt Weekly bị chống đối vì đăng bài ca

Page 117: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

tụng Việt cộng, xỉ mạ toàn thể chính quyền, quân đội VNCH, thì cũng to mồm viện đến quyền tự do báo chí.

Mà quả là hiến pháp có ghi quyền đó thật. Nên nói đến quyền tự do thì báo nào cũng có quyền muốn đăng gì thì đăng, miễn không vi luật. Còn người không tán thành cũng có quyền hiến định là bày tỏ bằng mọi cách hợp pháp quyền chống đối của mình.

Cho nên vấn đề ở đây là lập trường chính trị chứ không phải quyền hiến định. Nếu quý ông vận dụng quyền đó để điều hướng báo Người Việt thì không còn gì để nói nữa. Ðiều bàn đến ở đây là: nếu một tờ báo tự nhận (chứ không mạo nhận) là người Việt tỵ nạn cộng sản, chủ trương dùng tờ báo để xây dựng một cộng đồng lành mạnh, không bị cộng sản nằm vùng và bọn phản bội tay sai lũng đoạn, và tranh đấu cho su tự do dân chủ của đồng bào trong nước, thì nội dung tờ báo phải biểu lộ lập trường như thế chứ không thể lưng chừng bất nhất, gian tà, nói chống cộng mà thực tế là làm tay sai cho cộng.

Vì vậy, muốn hứa cho chúng tôi tin thì phải viết cho thật rõ ràng và làm đúng như thế.

Phần kết

Như đã nói ở trên, chúng tôi chỉ trả lời những điểm chính trong Thư Ngỏ của ông chủ nhiệm thôi. Ðể kết luận, chúng tôi xin đưa ra một vài cảm nghĩ chính về ý nghĩa lá thư cuả ông.

1/ Bức thư nói là để trần tình nhưng thật ra là để bào chữa cho hành động sai trái của tờ Người Việt. Trước sau ông chủ nhiệm vẫn chỉ coi đây là một sự lầm lẫn. Bức thư khá dài của ông chỉ cho thấy các lý luận vòng vo, hàm hồ, hoàn toàn không có tính cách thuyết phục;

2/ Nội dung bức thư thiếu chân thành, ở trên vừa tỏ lòng khâm phục những người ký tên trong bản Lên Tiếng thì ở dưới lại dè bửu chê bai, và xuyên tạc là họ chỉ mượn cớ bảo vệ lá cờ để làm việc cạnh tranh thương mại bất chính, cho một ai, tổ chức, hay nước nào đó.

3/ Ý định của Thư ngỏ nhằm chia rẽ những người biểu tình với nhau, và giữa những người biểu tình với những người ký tên trong bản Lên Tiếng, cũng như giữa những người Lên Tiếng với nhau v.v. được làm khá lộ liễu, cung cách rất tầm thường;

4/ Tuy nói sẵn sàng gặp gỡ đoàn biểu tình ở bất cứ đâu, để giải thích, để xin lỗi, nhưng lý luận vẫn cù nhầy, cố cãi lấy được, bất kể sự thực rõ như ban ngày, và lại nhất định không tổ chức một cuộc họp rộng rãi như đã yêu cầu, thì có họp cũng vô ích.

5/ Cố tình hạ thấp mục tiêu tranh đấu của người phản đối để tạo sự hiểu lầm về họ, đồng thời cố để chuyển từ vai trò bị tố sang vai trò khởi tố, bằng những thủ thuật thấp kém, chỉ đưa đến sự khinh khi của mọi người.

Trân trọng,

Nhóm Khởi xướng bản Lên Tiếng

Page 118: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

phản đối báo Người Việt nhục mạ lá cờ Quốc Gia

Ðính kèm:

1. Thư Ngỏ của ông chủ bút báo Người Việt

2. Bản Lên Tiếng phản đối báo Người Việt nhục mạ lá cờ Quốc Gia

BẢN LÊN TIẾNG PHẢN ÐỐI

BÁO NGƯỜI VIỆT NHỤC MẠ LÁ CỜ QUỐC GIATrong số Xuân Mậu Tý-2008, trang 194, báo Người Việt tại nam California đã đăng một bài viết có kèm theo hình một cái chậu rửa chân màu vàng, trong lòng chậu có vẽ ba sọc đỏ, tạo ấn tượng rõ rệt nơi người nhìn, là lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ bị giẵm lên khi ngâm chân. Ai cũng biết lá cờ này là biểu tượng cho tinh thần tự do của người Việt hải ngoại không chấp nhận chế độ độc tài Cộng Sản áp đặt lên Việt Nam sau 30 tháng 4 năm 1975. Tại nhiều tiểu bang và thành phố ở Hoa Kỳ, lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ đã được chính thức công nhận là cờ của cộng đồng người Việt Quốc Gia hải ngoại.

Theo truyền thống văn hoá Việt Nam, vẽ lá cờ vào một chậu ngâm chân như vậy là một cách công khai nhục mạ tập thể cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng Sản. Tương tự như hành động của một số cán binh Cộng Sản Việt Nam (CSVN) sau 1975 đã lấy lá cờ này để may quần lót hay làm giẻ chùi nhà. Cách đây không lâu, dư luận Hoa Kỳ cũng đã lên tiếng nghiêm khắc chỉ trích việc lá cờ Hoa Kỳ bị một người tự cho là nghệ sĩ vẽ lên nền đất để cho mọi người bước qua.

Chính vì vậy, nhiều giới đồng bào đã lên tiếng phản đối báo Người Việt và yêu cầu báo này phải có các biện pháp cải sửa. Nhưng tất cả những đáp ứng của báo Người Việt chỉ cho thấy một thái độ coi thường cộng đồng, đề ra cho có. Gần đây nhất, tin cho biết báo Người Việt còn nộp đơn kiện những người tích cực biểu tình chống đối việc làm của họ. Có vẻ như tờ báo muốn dùng khả năng tài chánh của mình để lấn át những người quyết liệt phản đối hành động sai trái của họ.

Trước sự kiện trên, chúng tôi nhận định rằng:

1- Trong quá khứ tờ Người Việt đã nhiều lần phổ biến tài liệu tuyên truyền cho bạo quyền CSVN, khiến đồng bào phải phản ứng. Gần đây hơn, trong số báo xuân Bính Tuất năm 2006, báo Người Việt cũng đã đăng một bài thơ ca tụng các lãnh tụ CSVN. Khi bị biểu tình phản đối, họ đã xin lỗi, đã thay thế tổng thư ký Vũ Ánh, nhưng chỉ ít lâu sau đương sự lại được thăng lên làm chủ bút. Năm nay cũng trên tờ báo Xuân, Người Việt lại quyết định cho đăng hình tượng Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ trong chậu rửa chân, và đã đưa ra những biện giải quanh co để bào chữa. Như vậy đây là một việc làm cố tình của báo Người Việt, trắng trợn nhục mạ biểu tượng thiêng liêng nhất của tập thể Người Việt tỵ nạn.

2- Nộp đơn kiện những người biểu tình chống đối, báo Người Việt muốn thách đố tinh thần liên đới của cộng đồng thầm lặng. Đồng bào địa phương, với sự hỗ trợ tích cực của các hội đoàn, tổ chức và phong trào cũng như cá nhân, đã có phản ứng thích đáng, dẫn đến sự lui bước của những kẻ có âm mưu chính trị đen tối, giúp tạo ảnh hưởng cho cộng sản len lấn ra hải ngoại theo yêu cầu của nghị quyết 36 của chúng.

Vì thế, chúng tôi kêu gọi đồng bào mọi giới, mọi thành phần, cộng đồng, đoàn thể cũng như cá nhân, tích cực tham gia vào việc ngăn chặn những vụ tiếp tay tuyên truyền cho bạo quyền Việt cộng, bằng cách:

Thứ nhất: ký tên vào bản Lên Tiếng này để cùng nhau bảo vệ lá cờ truyền thống của chúng ta;

Page 119: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Thứ hai: tẩy chay không đọc, không quảng cáo, không viết bài, không phổ biến, báo Người Việt, nếu họ không công khai, chính thức nhận lỗi và chấm dứt đăng tải những tài liệu tuyên truyền cho Việt cộng, có hại cho chính nghĩa Quốc-Gia;

Thứ ba: sốt sắng đóng góp vào quỹ pháp lý để giúp cho các đồng bào vì kiên quyết nói lên quan điểm cộng đồng thay cho mình, mà bị Người Việt kiện tụng.

Mọi liên lạc xin quý vị email về: [email protected]

Ngày 8- 3 - 2008

Đồng ký tên theo thứ tự thời gian:

1. Khối Lập Trường Chung, Ðại diện: Hoàng Ðạo Thế Kiệt

2. Việt Nam Quốc Dân Đảng, Tổng Bí Thư: Lê Thành Nhân

3. Hoàng Cơ Long, thay mặt Ủy Ban Chỉ Đạo, Việt Nam Canh Tân Cách Mạng đảng (đảng cách mạng Việt Tân)

4. Đại Việt Quốc Dân Đảng, Chủ Tịch Ban Chấp Hành Trung Ương: Trần Trọng Đạt

5. Phong Trào Tự Do Việt Nam, Chủ Tịch: Nguyễn Phục Việt

6. Đoàn Thanh Niên Hùng Việt, Đại diện: Nguyên Thanh

7. Đoàn Thanh Sinh Phó Đức Chính, Đại diện: Ngãi Vinh

8. Phong Trào Thanh Niên New Hampshire, Đại diện: Cao Trí Thức

9. Liên Hội Cảnh Sát Quốc Gia VNCH / Âu Châu, Liên Hội Trưởng: Phạm Thìn

10. Tuần Báo Lịch Sử Việt tại Washington DC, Đại diện: Phạm Quốc Thiên

11. Tuần Báo Việt Mỹ Magazine Đông Bắc Hoa Kỳ, Chủ Nhiệm David Võ

12. Tuổi Trẻ Phù Đổng, Đại diện: Trần Gia Quang Áng

13. Website Vietland.net , chủ bút: Đặng Quỳnh Như , Thụy Sĩ

14. Ủy ban Phát huy Tinh thần Chiến sĩ Nguyễn Thị Ngọc Hạnh đấu tranh cho Nhân Quyền, Chủ Tịch: Nguyễn Tạ Quang

15. Tạp Chí Dân Văn Châu Âu, Chủ Nhiệm: Lý Trung Tín

16. Tổ Đình Việt Nam, Seattle, USA, Thủ Từ: Bùi Đức Ly

17. Đoàn Thanh Niên Dân Tộc Việt, Đại diện: Nguyễn Tuấn Việt

18. Lực Lượng Quân Dân Việt Nam, Đại diện: Vĩnh Ninh

19. Cộng Đồng Việt Nam South New Jersey và Báo Lạc Hồng, Chủ Tịch và Chủ Nhiệm: Trần Quán Niệm

20. Cộng Đồng Việt Nam, New Orlean, Chủ Tịch: Peter Nguyễn

21. Cộng Đồng Montagnard và Member Human Rights Watch, Chủ Tịch: Nông Ray

22. Đại Việt Cách Mạng Đảng Paris, Pháp Quốc, Đại diện: Nguyễn Bắc Ninh

Page 120: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

23. Diễn Đàn Paltalk Tiếng Nói Tự Do Của Người Dân Việt Nam, Đại diện: Sĩ Hoàng

24. Hệ Thống Truyền Thanh Việt Nam Hải Ngoại Âu Châu, Đại diện: Đinh Kim Tân

25. Hội Đồng Dân Quân Cứu Quốc (Hải Ngoại & Quốc Nội): Đại diện: Nguyễn Văn Ba

26. Nguyễn Văn Đột, Hội Trưởng Hội Ái Hữu Đơn Vị 101

27. Tập Thể Cựu Chiến Sĩ VNCH tại Cộng Hòa Liên Bang Đức, Chủ Tịch: Hoàng Tôn Long

28. Ông Nhật Tùng, Spokane Washington State, USA

29. Ông Trương Nhân, Frankfurt am Main, West Germany

30. Ông Nguyễn Minh Hùng, Frankfurt am Main, West Germany

31. Phong Trào Yểm Trợ Tự Do Tôn Giáo và Tự Do Dân Chủ Cho Việt Nam, Đại diện: Rocky Phạm

32. Hội HO San Francisco, Chủ Tịch: Nguyễn Phú

33. Ông Bà Huỳnh Đức Huệ Tâm, Cư dân Stockton California Hoa kỳ

34. US ViệtTimes Magazine, Chủ Nhiệm kiêm Chủ Bút: Châu Kim Khánh

35. Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia tại Austin Texas, Chủ Tịch: Phan Thụy

36. Báo Tiếng Việt, chủ bút: Phan Quang Trọng

37. Nhóm BS Nguyễn Xuân Dũng trong diễn đàn Paltalk: Tiếng Nói Tự Do Của Người Dân Việt Nam, Đại Diện: Trần Thức

38. Hội Cựu Quân Nhân Quân Lực VNCH tại Vương Quốc Anh, Chủ Tịch: Ngô Hữu Thạt

39. Hồn Việt UK Online và toàn Ban Biên Tập, Đại diện: Nguyễn Đức Chung

40. Cựu Đại Tá Nguyễn Huy Hùng, Nguyên Sĩ Quan Phụ Tá Tổng Cục Trưởng Tổng Cục Chiến Tranh Chính Trị & Chủ Nhiệm Báo Tiền Tuyến

41. Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn Minnesota, chủ tịch: Nguyễn Quốc Đống

42. Cộng Đồng Việt Nam Thành Phố Saint Cloud, Minnesota, đại diện: Nguyễn Kim Hoa

43. Hội Cựu Sinh Viên Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam, Minnesota, hội trưởng: Ngô Nơi

44. Hội Phụ Nữ Người Việt Quốc Gia Minnesota, hội trưởng: Nguyễn Phương Lan

45. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Houston, TX, chủ tịch: Lê văn Sanh

46. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Oklahoma, chủ tịch: Nguyễn văn Sứ

47. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Minnesota, Chủ tịch: Điền Minh Xuyến

48. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Bắc California, chủ tịch: Đỗ văn Trản

49. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Los Angeles, chủ tịch: Đại Tá Nguyễn văn Quí

50. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Nam California,Chủ tịch: Trần Thế Cung

51. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Washington DC & vùng phụ cận, chủ tịch: Đại Tá

Page 121: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Nguyễn Cao Quyền

52. Khu Hội Tù Nhân Chính Trị Việt Nam New Jersey, chủ tịch: Nguyễn Thường Thược

53. Khu Hội Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Chicago, chủ tịch: Lê văn Lâm

54. Khu Hội Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Tacoma, Washington State, chủ tịch: Cao Hữu Thiên

55. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Massachusetts, chủ tịch: Đại Tá Bùi Hợp

56. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Colorado, chủ tịch: Trần Trọng Thuyên

57. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Stockton, chủ tịch: Nguyễn Hữu Hiến

58. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam New Orleans, Louisiana, chủ tịch: Lê Bá Hữu

59. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Missouri, chủ tịch: Nguyễn Thanh Trà

60. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Orlando, Florida, chủ tịch: Phạm Ngọc Cửu

61. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Utah, chủ tịch: Nguyễn văn Thành

62. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Phoenix, Arizona, chủ tịch: Nguyễn Ngọc Xuân

63. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Baton Rouge & Vùng Phụ Cận, Louisiana, Chủ Tịch: Lê Tiến Quỳnh

64. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Maryland, Chủ Tịch: Trần Gia Nhật

65. Uỷ Ban Cứu Trợ Thương Phế Binh, Cô Nhi, Quả Phụ Quân Lực VNCH Stockton, chủ tịch: Phạm Đình Trung

66. Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản tại Cộng Hòa Liên Bang Đức, Chủ Tịch: Lưu Văn Nghĩa.

67. Hội Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản tại Frankfurt am Main & Vùng Phụ Cận, Hội Trưởng: Lưu Văn Nghĩa.

68. Chi Hội Phật Tử Việt Nam Tỵ Nạn Cộng Sản tại Frankfurt am Main & Vùng Phụ Cận, Hội Trưởng: Huỳnh Các Đằng

69. Ông Nguyễn Văn Bảo, thành phố Stuttgart, West Germany

70. Ông Đặng Đức Quỳnh, Cựu Phi Công KQVNCH, California USA

71. Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Raleigh & Vùng Phụ Cận, North Carolina, USA. Chủ Tịch: Trương Đình Thiện

72. Hội Cựu Quân Nhân Quân Lực VNCH tại Vương Quốc Bỉ, TM Ban Chấp Hành, Hội Trưởng: Nguyễn Đức Hồ

73. Ông Nguyễn Hữu Thời, Khóa 18 Thủ Đức, Sĩ Quan Cục ANQĐ/QLVNCH

74. Hội Cựu Quân Nhân QLVNCH tại Nhật Bản, Đại Diện: Giao Hà

75. Cộng Đồng Việt Nam Hoa Kỳ (CĐVNHK):

- Chủ Tịch Hội Đồng Đại Biểu Trung Ương/CĐVNHK: Nguyễn Văn Tần

- Chủ Tịch Hội Đồng Chấp Hành Trung Ương/CĐVNHK: Nguyễn Bác Ái

Page 122: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

- Chủ Tịch Hội Đồng Giám Sát /CĐVNHK: Bs Trương Ngọc Tích

76. Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Fort Worth, Texas, Chủ Tịch: Nguyễn Xuân Hùng

77. Cộng Đồng Việt Nam Bắc California, Chủ Tịch: Nguyễn Ngọc Tiên

78. Cộng Đồng Việt Nam Oregon, Chủ Tịch: Nguyễn Bác Ái

79. Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia, Dallas, Texas: Chủ Tịch: Thái Hóa Tố

80. Ủy Ban Bảo Vệ Quốc Kỳ VNCH, Dallas-Fort Worth, Chủ Tịch: Cao Chánh Cương

81. Ủy Ban Phát Huy Chính Nghĩa Quốc Gia Dallas-Fort Worth, Chủ Tịch: Thái Hóa Tố

82. Hội Cựu Chiến Sĩ VNCH Austin và Vùng Phụ Cận, Texas, Chủ Tịch: Đỗ Văn Phúc

83. Điện Báo Take2Tango, Đại diện: Thế Phương

84. Take2Tango Weekly: KPC Media Inc

85. Điện Báo PeopleVoiceOnline.com

86. Nhóm Bảo Vệ Chánh Nghĩa VNCH Thành phố Mississauga-Ontario, Canada, Đại diện: Lê Thanh Tùng

87. Hội Cựu SVSQ Trừ Bị Thủ Đức/Sacramento/California. Hội Trưởng: Alfa Đại Minh Mẫn

88. Hội Đồng Hương Quảng Nam Đà Nẵng tiểu bang Washington, USA. Chủ Tịch: Đinh Hùng Chấn.

89. Ông Đinh Lâm Thanh, nhà văn, cựu SQTBTĐ khóa 24

90. Homebound Newsletter Network / HNN, Chủ Nhiệm: Mathew Trần

91. Báo Thế Giới Mới, Dallas, Texas, Chủ Nhiệm: Trương Sĩ Lương

92. Cộng Đồng Washington State, USA, Chủ Tịch: Tăng Phước Trọng

93. Diễn Đàn Thảo Luận Hiện Tình Đất Nước và Phỏng Vấn Live Paltalk, Đại diện:Khánh Hòa, Lê Phương, Nguyễn Nam Phong, Hồn Nhiên.

94. Gia Đình Quân Cán Chính VNCH tại Hoà Lan, Hội Trưởng: Lê Quang Kế

95. Hội Cao Niên Dayton, Ohio, Hội Trưởng: cụ Phạm Ngọc Tân

96. Ông Nguyễn Minh Huy, San Jose, North California

97. Lực Lượng Quân Dân VNCH, Chủ Tịch: Đại Tá Phạm Văn Thuần

98. Hội Yên Thế, Chủ Tịch: Đoàn Hữu Định

99. Phong Trào Hải Ngoại Yểm Trợ Quốc Nội Vùng Dậy, Anh Quốc, Đại diện: Ngô Ngọc Hiếu

100. Nguyễn Chí Thiệp, Nhà Văn

101. Hội Cựu Quân Cán Chính VNCH Raleigh và Vùng Phụ Cận, North Carolina, USA, Hội Trưởng: Trịnh Ngọc Phát

102. Tổng Hội Cựu Chiến Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, Chủ Tịch: Đại Tá Trương Như Phùng

Page 123: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

103. Hội Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Thủ Đức Oklahoma, Hội Trưởng: Trần Văn Hoa

104. Cộng Đồng Việt Nam Nam California, Chủ Tịch: Bác sĩ Nguyễn Xuân Vinh

105. Ủy Ban Bảo Vệ và Phát Huy Chính Nghĩa Quốc Gia, Chủ Tịch: Lê Ngọc Diệp

106. Liên Minh Dân Chủ Việt Nam Khu Bộ Tây Hoa Kỳ. Phó Chủ Nhiệm Tổng Bộ Phụ Nữ: Bà Võ Thị Thu Vân

107. Chi Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính Trị Và Tân Giáo Việt Nam Tại Cambodia, đồng ký tên:

- Mục Sư Ngô Đắc Lũy, Quản Nhiệm Hội Thánh Tin Lành Mennonite của người Việt tỵ nạn công sản tại Cambodia

- Nguyễn Phùng Phong, cựu tử tù trại A 20 Xuân Phước, Chủ Tịch Chi Hội

- Đổ Hữu Nam, cựu tù 15 năm, trại Z30 A, Phó chủ tịch chi hội ai hữu tù nhân chính trị và tôn giáo Việt nam tại Cambodia

- Thích Giác Luận, cựu tù nhân lương tâm trại Z30A, Thư ký chi hội

- Vương Thị Viếng, cưu tù nhân 10 năm, trại Z 30 D

- Lê Thi Thu Sang, cựu tù nhân 4 năm Z 30 D

- Phạm Thị Bạch cựu tù nhân 3 năm nhà tù bến tre

- Trần văn Nguyện cựu tù nhân 6 năm trại Z30A

- Hồ văn Chín, Cựu tù nhân trại tu Sóc trăng

- Vỏ văn Ngọc, Cựu tù nhân trại tù Z 30 A

108. Radio Diễn Đàn Chống Cộng, Nam California, Đại Diện: Thái Hiến

109. Ủy Ban Cờ Vàng Quận Hạt Joaquin, Stockton, California: Đại Diện Nguyễn Hữu Hiên

110. Diễn Đàn Ủng Hộ Tự Do Dân Chủ và Chống Việt Gian Paltalk, Đại diện: HL VinhLong

111. Ông Trần Quân, San Jose, California

112. Ông Nguyễn Đặng, nghề nghiệp Kỹ Sư, Chức Vụ: Tỵ Nạn CộngSản

113. Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam, Hawaii, Chủ Tịch: Nguyễn Quang Ngọc

114. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị/Việt Nam Hawaii, Chủ Tịch: Ngô Xuân Tâm

115. Ông Hà Tiến Nhất, Sĩ Quan Quân Lực Việt Nam Cọng Hòa, San Jose, CA

116. Diễn Đàn Paltalk Tổ Quốc Danh Dự Trách Nhiệm.

117. Ông Phan Quang Nghiệp: Cựu Thiếu Tá CSQG, Cựu tù CS 17 năm, Cựu Hội Trưởng CSQG Bắc CA, Tân Hội Trưởng Hội Ái Hữu Quảng Ngãi, Bắc California.

118. Chương Trình Phát Thanh Bạch Đằng Giang 1190 AM, Nha Sĩ Đàm Bảo Kiếm

119. Ông Cao Gia trưởng khối Tuyên Huấn TH/CTNCT/VNHN

120. Hội Phụ Nữ Quốc Gia Việt Nam tại Dallas Fortworth và Vùng Phụ Cận, đại diện: Nguyễn Hữu

Page 124: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Đoan Trang

121. Phong Trào Đấu Tranh đòi Tự Do Tôn Giáo và Nhân Quyền Việt Nam, Tổng Thư Ký: Lê Tự Hà

122. Saigon Cali Media, Giám đốc: Võ Cự Long

123. Ông Nguyễn đặc trách về Nhân Quyền: Phụ Nữ, Thiếu Niên Việt Nam trong cộng đồng Việt Nam Hải Ngoại, Châu Âu

124. Hội Cựu Quân Nhân QL/VNCH Nam Úc Châu, Chủ Tịch: Nguyễn Văn Tây

125. Ban Điều Hành Diễn Đàn Điện Tử Nuoc_Việ[email protected], Đại diện: Bs Tôn Thất Sơn.

126. Tổng Hội Cựu Quân Nhân QLVNCH tại Úc Châu. Đại diện: Nguyễn Hưng Đạo

127. Bac Sĩ Nguyễn Văn Hòang, Brisban, Queensland, Australia

128. Nhóm Người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn CSVN tại Úc Châu và Nam Thái Bình Dương. Trưởng nhóm: Nguyễn Tri Ân.

129. Tổng Hội Thủy Quân Lục Chiến Việt Nam Hải Ngoại, Tổng Hội Trưởng: Nguyễn Bác Ái

130. Tạp Chí Tinh Hoa, Minnesota, Đại diện: Mặc Ly Hương

131. Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Oklahoma, Hoa Kỳ, Chủ Tịch: Nguyễn Khắc Vinh

132. Gia đình Cán Bộ Xây Dựng Nông Thôn tại Louisiana và Vùng Phụ Cận: Gia Trưởng Gia Đình CBXDNT: Ông bà: Đỗ Tám

133. Hội Ái Hữu Trưng Vương Úc Châu / NSW, Hội Trưởng: Trần Thị Nhàn

134. Hội Cựu Quân Nhân QL/VNCH/NSW/Úc Châu, Chủ Tịch: Mai Đức Hòa

135. Hội Cựu Tù nhân Chính trị và Nạn nhân Cộng Sản NSW/Úc Châu: L/s Hoàng Lập Chí

136. Hội Đồng Tư Vấn và Giám Sát Cộng Đồng Người Việt Tự Do NSW/Úc Châu, Chủ Tịch: Nguyễn Văn Thanh

137. Trung Tâm Việt học và Trường nhạc Dân tộc NSW/Úc Châu: Phạm Minh Lan

138. Khối 1906,Yểm trợ Tư Do-Dân Chủ-Nhân Quyền cho VN, Trưởng Khối:Trần Hồng Quân

139. Hội Phụ Nữ VN Liên Bang Úc Châu , Theresa Ngoc Lê Đặng

140. Hội Phụ Nữ VN Tự Do NSW, Hội Trưởng: Đặng Kim Ngọc

141. Liên Minh Dân Chủ VN Khu Bộ Úc Châu , Chủ Tịch: Đặng Kim Ngọc

142. Phong Trào Tham Gia Uỷ Ban Quốc Tế Yểm trợ Việt Nam Tự Do, Chủ Tịch: Đỗ Khải

143. Liên Hội Cựu SVSQ Trường Võ Bị Quốc Gia VN/Úc Châu, Liên Hội Trưởng: Trần Hiền

144. Tập Hợp Đồng Tâm, Hội Trưởng: Lê Thanh Long

145. Khối 1706 Yểm Trợ Tư Do Dân Chủ cho VN, Phó Khối: Nguyễn Biểu

146. Gia Đình Hải Quân Hàng Hải NSW/Úc Châu, Gia Trưởng: Nguyễn Anh Minh

147. Trung Tâm Văn Bút Úc Châu, Chủ Tịch: Nhà văn Thuyền Nhân

Page 125: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

148. Gia Đình Quân Cảnh NSW/Úc Châu, Gia Trưởng: Lâm Mô

149. Đài Phát Thanh 2VNR/Úc Châu (2VNR Radio Australia) Giám Đốc: Hoàng Nam

150. Bác Sĩ Đào Tự Gíác, Sydney, NSW, Úc Châu

151. Nguyễn Thanh Minh,Chủ Tich Hội Đồng Đai Biểu/Cộng Đồng VNTH/Georgia

152. Hội Cựu Quân Nhân QLVNCH / QLD, Úc Châu, Đại diện: Hùynh Bá Phụng

153. Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị - Dallas FortWorth, Chủ Tịch: Trần Văn chính

154. Hội Ái Hữu Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Vùng Đông Vịnh, California, USA. Chủ Tịch: Nguyễn Duy Trung

155. Hiệp Hội Văn Hóa Giáo Dục Việt Mỹ Vùng Vịnh, California, USA. Chủ Tịch: Lê Đình Sung

156. Ông Bùi Ngọc Nhẫn, 120 Redbank-Bellbird Park –QLD, Úc

157. Ông Bùi Văn Hải, 198 Ekibin Rd- Annerly – QLD, Úc

158. Ông Huỳnh Tương Thanh, 481 Apanie St Middle Pk – QLD, Úc

159. Ông Lê Văn Minh, 223 Grand Ct - Darra – QLD, Úc

160. Ông Mai Núi, 29 Poinsettia St - Inala –QLD, Úc

161. Ông Lý Khánh, 170 Morialta St- W End – QLD, Úc

162. Ông Lê Tấn Ân 144 Dunella St- Durack – QLD, Úc

163. Ông Nguyễn Văn Tân, 115 Edward Pl – Sinnamon, Úc

164. Ông Tăng Tư Ngư, 142 Napier St- Murrarie – QLD, Úc

165. Ông Thái Quốc Miêng, 17 Peppercorn St - S/Bank – QLD

166. Ông Tất Hòa, 16 Azalea Cr - Calmvale – QLD, Úc

167. Ông Trần Kim Tư, 746 Blungder St - Durack – QLD, Úc

168. Ông Nguyễn Hùng, 90 Boxwood St - Chermside – QLD, Úc

169. Ông Phan Văn Hải, 46 Lake Crt - Parkinson – QLD, Úc

170. Ông Vương Phục, 13 Balsa St- Inala – QLD, Úc

171. Ông Trần Tô Hà, 767 Brown St - Annerly – QLD, Úc

172. Ông/Bà Bùi Bích Văn, 12 Oakmont Ave - Oxley – QLD, Úc

173. Ông Trần Bá Thành, 62 High St - Brown Plains – QLD, Úc

174. Ông Ngô Thành Vân, 107 Buadelia St - Durack – QLD, Úc

175. Ông Trần Văn Huê, 184 Old Cleveland St - C/paroo – Brisbane, Úc

176. Đài Tiếng Nước Tôi, Atlanta, USA. Giám Đốc: Ông Hùng Anh

177. Cộng Đồng Người Việt Contra Costa County, Chủ Tịch: Hoàng Uông Lễ

Page 126: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

178. Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính Trị và Tôn Giáo Việt Nam, Chi Hội Úc Châu. Chi Hội Trưởng: Trần Ngọc Thạch

179. Hội Ái Hữu Không Quân Oklahoma, USA, Hội Trưởng: Trần Thế Tâm

180. Hội Đồng Hương và Thân Hữu Quảng Ngãi, Nam California, Hội Trưởng: Trần Văn Thân

181. Phật Giáo Hòa Hảo Liên Bang Úc Châu, Giáo Hội Trưởng: Phùng Phương Duy

182. Ông Đỗ Tấn Hoa, Cựu Chủ Tịch Hội Nông Gia Việt Nam, Nam Úc

183. Adelaide Tuần Báo

184. Hội Cựu Chiến Sĩ VNCH / Illinois, Hoa Kỳ. Chủ Tịch: Võ Tuấn Kiệt

185. Hội Nông Gia Việt Nam, Nam Úc. Chủ Tịch: Nguyễn Thành Phú

186. Hội Người Việt Cao Niên Tỵ Nạn Cộng Sản tại Frankfurt am Main và Vùng phụ Cận. Hội Trưởng: bà Phạm Thị Nga

Thái Độ Bất Kính với Cộng Đồng của Tờ Nhật Báo Người Việt...Trong tờ báo Xuân của tờ báo Người Việt đã đăng một tấm hình trong một bài viết "Mẹ chồng tôi" của cô Trần Thủy Châu hiện là sinh viên cao học của khoa mỹ thuật thuộc trường UC Davis . Tấm hình một chậu rửa chân màu vàng, có 3 sọc đỏ gắn với một sợi dây điện màu vàng cắm vào lổ điện màu đỏ.Thoạt đầu khi cộng đồng Nam Cali lên tiếng và biểu tình phản đối trước cơ sở báo Người Việt , tôi vẫn nghĩ rằng đây có thể là một sự trùng hợp ngẫu nhiên và có vài người cho rằng cái chậu rửa chân màu vàng vô tình có hình 3 sọc và vì nhạy cảm nên nhiều người phản đối tờ báo Người Việt ...Theo tôi tấm hình đó là sự cố tình chứ không phải vô tình như vài người lý luận . Nếu quí vị dùng photoshop phóng hình lớn hơn thì biết đây là một chậu nước màu vàng và tác giả Trần Thủy Châu đã dùng băng keo màu đỏ để dán thành 3 sọc và sợi dây điện màu vàng cũng như lổ cắm điện màu đỏ là dùng PhotoShop tô màu lên. Như vậy cô Trần Thủy Châu đã cố tình bôi nhọ lá cờ vàng 3 sọc đỏ của cộng đồng người Việt .Thật ra tôi không để ý gì lắm đến cô sinh viên Trần Thủy Châu qua một bài dịch dở hơi trên báo Người Việt. Tôi đã từng nghe qua văn phong mất dạy của nhóm du học sinh thân cộng trên Paltalk nên những hành động của cô Trần Thủy Châu là chuyện rất thường xảy ra . Nếu cô sinh viên Trần Thủy Châu là con cháu của cộng đồng Người Việt Hải Ngoại mà làm chuyện vô ý thức như vậy thì đây là một loại sinh viên có đầu óc đần . Có lẻ vài người sẽ phản đối tôi rằng "đần thì làm sao mà vào học đại học được ". Tôi từng là một sinh viên ngành toán, từng ngồi học đủng quần trong nhà trường . Tôi cũng là một giáo sư dạy toán cho học sinh nên tôi biết rất rõ có những đứa sinh viên "đần" mà vẫn đi học được . Nước Mỹ có chương trình giúp đở cho những học sinh thuộc loại đần " autism " nầy bằng cách cho giờ thi dài hơn những học sinh bình thường và bài những bài test , homework được các giáo sư chấm nới điểm thêm .Đối với báo Người Việt đây không phải là lần đầu . Vào Xuân năm 2006, nơi trang

Page 127: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

nhất, giai phẩm Xuân Người Việt 2006, lẫn trong bài chỉ dẫn "xuất hành, khai trương Tết Bính Tuất," nhà tử vi Nhân Quang cho in 4 câu thơ ca ngợi 7 nhân vật đứng đầu nhà nước Cộng Sản Việt Nam . Nguyên văn bài thơ đó là:Can Bính Tuất niên, đã rõ MườiAnh hùng hào Kiệt thế phân đôi Khải hoàn Lương đạo, An bang MạnhMinh Triết trời nam tỏ rạng ngời.(Xin nhấn mạnh, tác giả viết hoa các chữ Mười, Kiệt, Khải, Lương, An, Mạnh và Minh Triết.)Tờ Người Việt là tờ báo duy nhất có đặc phái viên làm tường trình cho hội nghị APEC lần thứ 14 được tổ chức tại Việt Nam. Và mới đây tờ báo Người Việt đã gửi phóng viên đến tham dự cuộc gặp gỡ báo chí tại Washington hôm 23.1.2008 ở dinh đại sứ CS Việt Nam tại Hoa Kỳ do ông Lê Công Phụng tổ chức .Một tờ báo lớn như tờ Người Việt lại để xảy ra sự "sơ xuất" lần thứ hai và cũng là tờ báo Xuân thì chuyện nầy có khả năng là cố ý nhiều hơn là vô tình . Nếu một người làm editor cho tờ báo Xuân mà khi cho tấm hình "nhạy cảm " đó vào trang báo thì hẳn nhiên là sẽ biết có nhiều người nhìn thấy . Tôi không nghĩ người editor của tờ Người Việt là ngu dốt như cô Trần Thủy Châu , để hình vào báo mà không để ý điểm nầy. Tôi mong là tờ Người Việt cứ mạnh dạng đứng trên quan điểm của mình, đừng có úp úp mở mở làm gì mất công. Một tờ báo mà phải sợ gì ai chứ. Nếu làm việc cho "ai đó" thì cứ vỗ ngực xưng tên "là tôi đây".Tôi thiết nghĩ khi tờ Người Việt mạnh dạn, dám nói thẳng ra chính kiến của mình thì lúc đó, tôi sẽ hết lời ca ngợi sự dũng cảm nầy. Nếu tờ Người Việt còn cho rằng mình là một đơn vị trong cộng đồng Người Việt Tị Nạn CS Tại Hải Ngoại thì đây là một thái độ bất kính đối với Cộng Đồng và tôi mong tờ báo có những lời khác hơn là giữ thái độ phớt lờ .Phạm Xuân NhiVietland Staff

Tuyết Mai

Page 128: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Biểu Tình Vô Hạn Định tại Báo Người ViệtNgô Kỷ nói về cuộc biểu tình chống báo Người Việt  

Ông Ngô Kỷ là một trong những người rất tích cực trong những cuộc biểu tình hằng ngày phản đối Nhật báo Người Việt. Ông cho biết đây là cuộc biểu tình tự phát của đồng bào, ông có thì giờ nên có mặt nhiều hơn người khác thôi chứ ông không phải là người lãnh đạo. Cuộc biểu tình thường tập hợp từ mười giờ sáng đến bảy giờ tối, số người tham dự khó tiên đoán trước được. 

Kính mời quý vị theo dõi câu chuyện giữa Tuyết Mai và Ông Ngô Kỷ. 

Tuyết Mai: Thưa Ông Kỷ cho biết lý do ông và nhiều người biểu tình phản đối Nhật báo Người Việt.

Ngô Kỷ: Tờ Nguời Việt đã xúc phạm lá cờ vàng ba sọc đỏ, cái hình ảnh chậu rữa chân với cờ vàng như vậy là xúc phạm đến dân tộc.

Tuyết Mai: Thưa quý vị biểu tình để đòi hỏi điều gì? 

Ngô Kỷ: Những đòi hỏi của chúng tôi rất đơn giản, chúng tôi chỉ đòi hỏi một việc là họ tổ chức một cuộc gặp gỡ đồng bào mở rộng để cho tất cả mọi người tại nước Mỹ và toàn thế giới, trên Pal Talk hay Internet có quyền góp ý hay phản đối. 

Đồng bào đòi hỏi Báo Người Việt phải làm gì là quyền của đồng bào, không phải quyền của những người biểu tình. Những ý kiến đòi hỏi đó phải được thực hiện trong ngày đại hội, ngày gặp gỡ đồng bào toàn thế giới.

Chúng tôi muốn rằng ngày đó phải được mở rộng và thời gian và địa điểm tổ chức thích hợp và được sự đồng ý của chúng tôi. Vừa rồi Báo Người Việt cho hay mời toàn thể đồng bào đến họp lúc 12 giờ, mà Thứ Bảy mới có báo thì như vậy đâu có hợp lý.

Vì Báo Người Việt đi ăn đêm với một số lãnh tụ cộng đồng, một số Việt gian, chính trị gia xôi thịt, Báo Người Việt tưởng lấy lòng, mua chuộc được mấy người đó thì mọi chuyện coi như đã xong, sự thực thì họ chưa giải quyết thỏa đáng những đòi hỏi của chúng tôi. Mục đích chúng tôi biểu tình không phải để đòi hỏi gì cho chúng tôi, mà vì dân tộc, cho cộng đồng cho đất nước chúng ta thôi. 

Để tôi đọc đoạn này, nói rõ những đòi hỏi của chúng tôi: 

“Những người biểu tình chỉ muốn một trong ba người có chức vụ, thứ nhất là Chủ nhiệm, Chủ bút hay Tổng Thư Ký của Báo Người Việt phải ra trước cửa Báo Người Việt để tiếp xúc với những người biểu tình, cam kết sẽ tổ chức một cuộc tiếp xúc với đồng bào mở rộng (chứ không phải tiếp xúc với mấy ông chủ tịch cộng đồng) mà địa điểm và thời gian tổ chức phải được sự chấp thuận của hai bên. 

Page 129: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Những người biểu tình không đưa ra bất cứ đòi hỏi hay bất cứ điều kiện gì đối với Nhật báo Người Việt. Cái quyền đó là quyền của tất cả mọi đồng bào Việt Nam chống CS tại Hoa Kỳ và luôn cả trên thế giới. Những người này mới có đủ tư cách và toàn quyền quyết định số phận của báo Người Việt, (chứ không phải những ông tay to mặt lớn chính trị gia xôi thịt).

Tuyết Mai: Thưa Ông nghĩ thế nào về việc Báo Người Việt thay đổi Ông Vũ Ánh và Vũ Quí Hạo Nhiên?

Ngô Kỷ: Trên báo họ không nói là họ cách chức, họ chỉ nói là thay đổi nhân sự, là vấn đề nội bộ của họ. Theo BBC thì Ông Vannphan Tổng Thư Ký của Báo Người Việt, nói đó là vấn đề thay đổi hành chánh của người ta chứ không có liên hệ gì về vấn đề chế tài hay khiển trách, cách chức hay sa thải hai người này. Như vậy họ đâu có đáp ứng được nguyện vọng của đồng bào, trong khi hơn nửa tháng nay các cơ quan đoàn thể gởi nhiều tuyên cáo, tuyên ngôn yêu cầu họ cách chức mấy người này thì nay họ nói là thay đổi nhân sự hành chánh, không có liên hệ gì với sự đấu tranh này cả. 

Rất tiếc một số đồng bào vui mừng tưởng họ đã cách chức hai người đó để đáp ứng lại nguyện vọng của đồng bào, vì vậy chúng tôi vẫn tiếp tục biểu tình.

Vấn đề thứ hai là cả tháng nay đồng bào lên tiếng như vậy mà bây giờ những tờ báo Xuân Mậu Tý của Báo Người Việt vẫn còn phát hành, vẫn còn tiếp tục được bán ở các chợ, như vậy họ đâu có thiện chí giải quyết vấn đề. Đáng lẽ họ phải thu hồi lại tất cả Báo Xuân. Bây giờ họ chỉ ra thông cáo là ai mua, muốn trả lại tiền thì họ trả tiền lại, như vậy đâu có nghĩa là họ thu hồi lại. Ở Mỹ nếu một chiếc xe bị hư, hay một miếng thịt, một cái bánh bị vi trùng độc, thì họ thu hồi lại, đâu có tiếp tục bán nữa. Còn Báo Người Việt tiếp tục bán rồi trả tiền lại như vậy rất là lưu manh, gian xảo. Ngay giờ phút này các nhà sách, tiệm báo vẫn còn tiếp tục bán Báo Xuân này, như vậy họ có thiện chí hay không? Tôi muốn nói cho đồng bào thấy đây là trò lưu manh rất là gian xảo của họ. 

Tuyết Mai: Thưa Ông, hai trường hợp, Báo Người Việt vào Việt Weekly có giống nhau không? Cả hai cùng thi hành Nghị Quyết 36 của CS? 

Ngô Kỷ: Chúng tôi không so sánh, chúng tôi không phải là những nhà phân tích, chúng tôi thấy nơi nào có hành động sai trái thì chúng tôi vạch mặt, vạch việc làm sai trái của họ ra, để tùy mọi người nhận xét. Tôi nghĩ cả hai đã tuyên truyền có lợi cho CS, hại cộng đồng người Quốc Gia. Họ đã sĩ nhục, nhục mạ lá cờ vàng của chúng ta, đi ngược lại ý nguyện của những người chống Cộng. 

Tuyết Mai: CS đang rất tích cực thi hành Nghị Quyết 36, Cộng đồng ở Cali có chương trình gì thiết thực để đối phó không hay đợi đến khi sự việc xảy ra rồi mới phản đối bằng biểu tình? Vấn đề này có được quan tâm ở Cali?

Page 130: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Ngô Kỷ: Tôi là người dân không thể trả lời câu hỏi này, chị nên hỏi những ông chủ tịch hay những người có chức sắc trong cộng đồng. Ngay cả trong vấn đề Báo Người Việt này cũng có một số lãnh tụ, lãnh đạo các cơ quan, tổ chức, đoàn thể đi đêm với Báo Người Việt, chống đối chúng tôi.

Tuyết Mai: Hiện nay CS đang mua một, hai tờ báo để quậy phá cộng đồng, đánh phá những nhân vật hoạt động tích cực trong cộng đồng, nên ở Pennsylvania mới đây đã thành lập Khối Truyền Thông, gồm sáu tờ báo và truyền thanh họp lại với nhau để khi một tờ báo xé lẻ, được CS mua chuộc quậy phá cộng đồng thì Khối Truyền Thông này ra thông cáo, bày tỏ phản ứng. Sự ra đời của Khối Truyền Thông cũng giúp phần nào đương đầu với tình trạng CS mua chuộc báo chí. 

Ngô Kỷ: Tôi rất mừng đồng bào trên đó đã ý thức được vấn đề và có cách chống Cộng hữu hiệu. Ở Nam Cali thì rất phức tạp, riêng cá nhân tôi, thì tôi đang phản đối triệt để Báo Người Việt lúc này. 

Tuyết Mai: Theo như Ông nói thì cuộc biểu tình này sẽ tiếp diễn dài dài cho đến khi nào đạt được những đòi hỏi nêu trên?

Ngô Kỷ: Vâng, sẽ tiếp diễn vô hạn định, cho đến khi nào được thỏa đáng. Ngay khi mà họ tổ chức cuộc gặp gỡ mở rộng, chúng tôi vẫn tiếp tục biểu tình cho đến khi nào những ước nguyện của đồng bào được thực hiện, chứ không phải tới dự rồi chúng tôi ngưng biểu tình đâu. Cho đến khi nào Báo Người Việt thực hiện tất cả những đòi hỏi chính đáng của đồng bào một cách trọn vẹn, một cách thành thực, chân thành, chứ không phải hứa thực hiện là chúng tôi tin đâu. Tôi còn phải nghiên cứu coi có chân thành hay không? Họ có trong sáng đàng hoàng không, khi đó chúng tôi mới xét coi có nên ngưng cuộc biểu tình không? Do đó cuộc biểu tình này có thể kéo dài năm, mười năm không biết chừng. Chúng tôi tranh đấu cho tới cùng. 

Chúng tôi làm vì lý tưởng, chúng tôi không làm dưới một sự chỉ đạo nào, tổ chức nào giật dây. Việc làm của chúng tôi rất là trong sáng, đồng bào tiếp tay chúng tôi để đấu tranh thì chúng tôi cám ơn. Đồng bào vì nghe những lời mị dân hay giật dây là quyền của đồng bào, chúng tôi mong đồng bào sáng suốt, cá nhân chúng tôi chẳng được lợi lộc gì cả. 

Tuyết Mai: Thưa Ông Kỹ, trong quá khứ Báo Người Việt có hành động nào có lợi cho CS không?

Ngô Kỷ: Năm trước họ đăng một bài thơ, đồng bào phản đối họ giáng chức Phụ Tá Chủ Bút Vũ Ánh, rồi ba tháng sau họ cho ông ấy lên làm Chủ Bút. Những ông chủ tịch trong cộng đồng không có người nào lên tiếng phản đối hết, lần này chúng tôi không chấp nhận những người đại diện đồng bào vào nói chuyện với Chủ nhiệm Báo Người Việt, vì họ không có đủ khả năng, không có đủ liêm sĩ và không đủ can đảm để đương

Page 131: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

đầu với Báo Người Việt, chính vì vậy chúng tôi phải trực tiếp đương đầu trong cuộc đấu tranh này. 

Báo Người Việt có nhiều hành động có lợi cho CS lắm, cách đây mươi năm có Đài TV Người Việt chiếu cờ đỏ sao vàng của CS lên một hệ thống đài truyền hình. Lúc đó chưa có ảnh hưởng CS xâm nhập cộng đồng mà họ đã chiếu hình cờ đỏ sao vàng cho đồng bào coi. Gần nhất là năm ngoái, họ đăng trên báo Xuân bài thơ có tên mấy lãnh đạo CS… Họ đã giáng chức Vũ Ánh rồi bốn tháng sau họ đưa ông này lên làm Chủ Bút. Điều này cho thấy họ đã lập lờ với CS, xúc phạm và làm hại công cuộc đấu tranh của chúng ta. 

Tên Vũ Quí Hạo Nhiên, Tổng Thư Ký của Báo Người Việt, trong chương trình phát thanh trên Đài Á Châu Tự Do ngày 22 Tháng 12, 2007 đã tuyên bố có 53 % người Việt tỵ nạn ủng hộ cờ đỏ sao vàng, cộng thêm 6% không có ý kiến, điều đó cho thấy báo Người Việt đã đưa ra một cuộc thăm dò không khoa học, không thực tế và không chính xác để tuyên truyền cho CS, do đó chúng tôi đặt vấn đề với Báo Người Việt chứ không riêng gì vụ tờ Báo Xuân này không đâu. 

Tuyết Mai: Từ khi xảy ra vụ cờ vàng trong chậu rửa chân trên Báo Người Việt thì quảng cáo trên báo này vẫn còn nhiều như cũ? Vận động cho đồng bào rút quảng cáo cũng là một cách để đối phó với những tờ báo bị CS mua chuộc?

Ngô Kỷ: Được biết Quảng Cáo trên Báo Người Việt giảm hơn 25 %, họ bị thiệt hại rất là nhiều, và nghe nói cổ phần xuống rất thấp. Chính trị và kinh tế đi đôi, đây là vấn đề của người dân, do đó tôi mong mỏi mỗi người tiếp tay một cách.

Tuyết Mai: Thưa Ông muốn nhắn lời gì với đồng bào không? 

Ngô Kỷ: Đây là cuộc đấu tranh cho chính nghĩa, cho lá cờ vàng ba sọc đỏ, đây là bổn phận, không riêng của một tổ chức hay lãnh tụ, lãnh đạo gì cả, ai ý thức được bổn phận thì cộng tác, tiếp tay nhau để mà loại trừ những tên Việt gian, những cơ sở truyền thông tuyên truyền nối giáo cho Nghị Quyết 36.

Có một số đồng bào tưởng là cuộc biểu tình này đã chấm dứt hôm Thứ Bảy, sau khi Báo Người Việt tiếp xúc với một số chính trị gia xôi thịt. Xin thông báo cho đồng bào biết là chúng tôi vẫn còn biểu tình mỗi ngày từ 10 giờ sáng đến 7 giờ tối, suốt bảy ngày một tuần và sẽ kéo dài vô thời hạn. 

Không có vấn đề thỏa hiệp vì bị mua chuộc như một số lãnh đạo xôi thịt trong cộng đồng. Cuộc đấu tranh này có khó khăn nhưng với chính nghĩa sáng ngời và quyết chí thì sẽ thành công. 

Tuyết Mai: Thưa Ông có biểu tình trong ngày Tết không? 

Page 132: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Ngô Kỷ: Chúng tôi là người đi đấu tranh chứ chúng tôi không phải là công chức nên không có nghỉ Tết, đấu tranh thì ngày nào cũng như ngày nào. CS đã lợi dụng ngày Tết đã giết bao nhiêu người Tết Mậu Thân, nên biểu tình vẫn tiếp tục luôn cả ngày Tết. Có thể trong ngày Tết chúng tôi sẽ đi tuần hành trên đường phố Bolsa trong cuộc diễn hành của Bolsa Tết, chúng tôi sẽ nói lên sự đấu tranh của chúng tôi. 

Chúng tôi không vui Xuân gì cả, trong khi đất nước chúng ta tám mươi mấy triệu đồng bào đang khốn khổ, những tù nhân chính trị, những nhà đấu tranh dân chủ như Cha Lý, Luật sư Lê thị Công Nhân, Luật sư Nguyễn Văn Đài … đang bị tù đày, đất nước chúng ta, Hoàng Sa, Trường Sa đang bị Trung Cộng xâm chiếm như vậy thì có gì vui mà hưởng Xuân. Bổn phận của người tỵ nạn chúng tôi làm những gì có thể làm được. 

Tuyết Mai: Xin cảm ơn Ông Ngô Kỷ đã dành cho Tuyết Mai cuộc phỏng vấn này. Kính chúc ông được thành công và mọi sự an lành.

http://www.take2tango.com/News.aspx?NewsID=6978

Tiếp tục biểu tình chống báo Người ViệtKính thưa Quý Đồng Hương,Trong 10 ngày qua, chúng tôi bận tiếp tay với các đồng hương biểu tình chống báo Người Việt xúc phạm và nhục mạ lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ trong số báo Xuân Mậu Tý 2008, kể từ thứ Bảy ngày 26 tháng 1 đến nay, và sẽ tiếp tục biểu tình vô hạn định cho đến khi các đòi hỏi chính đáng của tập thể người Việt tỵ nạn được nhật báo Người Việt đáp ưng một cách chân thành, thiện chí, đứng đắn, trong sáng, không lập lờ, láu cá, mị dân v.v...Vì vậy, chúng tôi chưa có thời giờ để có cơ hội trình bày rõ ràng lýdo và mục đích của cuộc biểu tình, cũng như chưa có dịp lên tiếng minh xác và lột mặt nạ công ty Người Việt đang lợi dụng có tờ báo trong tay, nên đã tung ra những tin tức, bài viết nhục mạ và "đánh phủ đầu" những người biểu tình.Chúng tôi hy vọng Quý Đồng Hương sáng suốt và đừng tin bất cứ gì mà báo Người Việt đang "thanh minh" và bào chữa các tội lỗi tày trời của họBáo Người Việt ỷ y có tiền bạc nhiều và thế lực, nên đã mua chuộc được một số Ông Bà "tai to mặt lớn" trong cộng đồng, và đã "chạy thuốc" với một số chính trị gia, hội đoàn "xôi thịt" đứng ra "đóng dấu tha tội" cho báo Người Việt.Thật đau buồn trong khi những người dân nhỏ bé, nghèo nàn đang bỏ công sức đấu tranh cho chính nghĩa, thì lại có một bọn nhân danh "lãnh đạo" lại đi đêm và đâm sau lưng những chiến sĩ đấu tranh. Lại còn đắng cay và oái ăm chua xót hơn nữa, là chính những người có "máu mặt" trong cộng đồng lại cố tình bào chữa tội lỗi cho báo Người Việt và đi rỉ tai, đánh phá những người biểu tình vì những người biểu tình không chịu nằm dưới sự chỉ đạo, giật dây, sai khiến của họChính vì vậy, tên Vann Phan, tân tổng thư ký báo Người Việt tuyên bố trên BBC rằng: "Những người biểu tình không đại diện nhóm nào rõ rệt, trên thực tế nhóm này chỉ có 3, 4 người....". Đây là một lời tuyên bố ngu ngơ, vì biểu tình "tự phát " thì làm gì có việc nằm trong nhóm nào, tổ chức nào. Chúng tôi là người dân thấy báo Người Việt sai trái là chúng tôi tự động đứng lên biểu tình mà thôi, không cần ai lãnh đạo cả, không

Page 133: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

không chịu hay nằm trong quỹ đạo tổ chức nào cả. Chính vì vậy mà những người biểu tình chúng toi bị bọn "lãnh đạo xôi thịt" và "tập đoàn báo Người Việt" chụp cho cái mũ là "ô hợp", "vô tổ chức" v.v...Hơn 10 ngày qua, có biết bao nhiêu Tuyên Ngôn, Tuyên Cáo của các ông "bự" đã đưa ra đòi hỏi báo Người Việt thu hồi tờ báo Xuân Mậu Tý 2008 có in hình xúc phạm đến cờ Vàng Ba Soc Đỏ, nhưng cho đến hôm nay báo Xuân Người Việt cũng vẫn tiếp tục "hồ hởi" bán và phân phối kắp nơi. Như vậy, thử hỏi các Ông Bà "tai to mặt lơn" trong cộng đồng có cảm thấy nhục nhả và xấu hỗ khi báo Người Việt khinh thường mấy cái Tuyên Ngôn, Tuyên Cáo của quý vị không? Thế thì, tại sao Quý Vị lại lên đài, lên báo ra lệnh chúng tôi phải giải tán biểu tình, và còn bào chữa, "bưng bô" cho báo Người Việt. Vừa rồi, báo Người Việt đưa ra lời mời gặp gỡ cộng đồng chỉ đăng Thư Mời trên báo Người Việt vào sáng thứ Bảy, mà mời tiếp xúc vào lúc 12 giờ trưa thứ Bảy cùng ngày. Hành động như vậy có có hợp tình hợp lý hay không? Phải chăng báo Người Việt muốn "chạy tang".Trong những ngày tới, khi có thì giờ, chúng tôi sẽ vạch mặt chỉ tên và đưa ra những bằng chứng để tố cáo bọn lố lăng, ký sinh trùng dơ bẩn này, nhằm làm sạch và lành mạnh hóa cộng đồng.Trong số báo Xuân Bính Tuất năm 2006 của báo Người Việt có đăng bài thơ ca ngợi các tên đầu sỏ Cộng Sản Việt Nam , mà các tên riêng đều được viết chữ hoa lớn, như sau:Can Bính tuất niên, đã rõ MƯỜIAnh hùng hào KIỆT, thế phân đôiKHẢI hoàn LƯƠNG đạo, AN bang MẠNHMINH TRIÊT trời nam, tỏa rạng ngời.Vì bài thơ ca tụng Cộng sản như vậy, nên vì đồng bào biểu tình, mà báo Người Việt đã giáng chức tên Việt gian Phụ Tá Chủ Bút Vũ Ánh xuống. Nhưng khoảng mấy tháng sau thì báo Người Việt lại thăng chức Vũ Ánh trở thành Chủ Bút báo Người Việt. Như vậy báo Người Việt đã khinh thường và chửi vào mặt mấy ông bà "lãnh đạo, tai to mặt lớn" rồi, thế mà trong đám "lãnh đạo,tai to mặt lớn" đó không ai dám can đảm và liêm sĩ lên tiếng phản đối việc thăng chức Vũ Ánh cả. Thế mà bây giờ, bọn đó vẫn tiếp tục muốn lãnh đạo cuộc biểu tình chống báo Người Việt lần này nữa, thì làm sao chúng tôi tin tưởng khả năng và liêm sĩ của bọn này được.Vì chưa có thì giờ nhiều, nên chúng tôi không viết đầy đủ được, vì chúng tôi muốn "nói có sách, mách có chứng", do đó xin phép hẹn vào các bài viết tới.Chúng tôi, vẫn tiếp tục biểu tình chống báo Người Việt mỗi ngày từ 10 giờ sáng tới 7 giờ tối suốt tuần (7 ngày) một cach vô hạn định. Xin Quý Đồng hương cầu nguyện cho những người biểu tình.Mong mõi Quý Đồng Hương thông cảm cho những người biểu tình. Chúng tôi không "quá khích", chúng tôi không "ác ôn", chúng tôi không "ô hợp", chúng tôi "không giành dựt chức phận" của quý Ngài Lãnh Đạo cộng đồng, chúng tôi chỉ tranh đấu cho chính nghĩa Quốc Gia, và triệt để Đánh Việt Cộng, Diệt Việt Gian mà thôi. Chúng tôi làm tự nguyện không lương và không mưu đồ gì cả.Trân trọng cám ơn và kính chào. Mong sẽ viết bài đầy đủ hơn .Ngô Kỷ

Page 134: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Nhật báo Người Việt kiện những người kéo dài cuộc biểu tình sách nhiễuTuesday, March 04, 2008

Westminster - (NV) - Ngày Thứ Ba 4 Tháng Ba, 2008 nhật báo Người Việt đã nộp đơn thưa kiện bổ túc cho đơn kiện nộp vào ngày 29 tháng 2, 2008 tại Tòa Thượng Thẩm thuộc thị xã Santa Ana chống ba người và một số đồng lõa, tố cáo những người này đã sách nhiễu, xúc phạm và đe dọa các thân chủ cũng như nhân viên của tờ báo và có tính can thiệp phá phách sự làm ăn kinh doanh của tờ báo; đơn kiện cũng yêu cầu tòa ra lệnh những bị cáo phải chấm dứt ngay các hành động phạm pháp này.

Theo đơn kiện do văn phòng Luật Sư LEE & TRAN, APLC phụ trách, thì sau khi những cuộc biểu tình phản đối tờ báo Xuân Người Việt đã chấm dứt, một số cá nhân vẫn tiếp tục kéo dài những hành động chống phá nhật báo Người Việt một cách vô lý và cố tình gây thiệt hại cho tờ báo, đồng thời xúc phạm các thân chủ và nhân viên tòa báo. Những bị cáo này, nhân danh tinh thần chống Cộng, đã khủng bố tinh thần nhiều người công dân và các cơ sở thương mại gốc Việt tôn trọng luật pháp, bằng cách gán cho người ta tội ủng hộ chế độ cộng sản ở Việt Nam. Nhật báo Người Việt là một nạn nhân sau cùng của hành động khủng bố này. Nhật báo Người Việt tôn trọng quyền tự do phát biểu của những người biểu tình, nhưng muốn pháp luật chứng tỏ rằng “quyền tự do biểu tình không cho phép ai có thể mặc sức làm những việc trái pháp luật.”Ðơn kiện nhắc lại những sự việc xảy ra khi tờ nhật báo in bức hình khiến nhiều đồng bào nghĩ rằng lá quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa bị xúc phạm. Sau khi xét rõ vấn đề, các vị chủ nhiệm và chủ bút mới của nhật báo Người Việt đã công khai tiếp xúc với đoàn biểu tình để lắng nghe ý kiến của họ. Với chủ trương luôn luôn tôn trọng lá cờ Quốc Gia nền vàng ba sọc đỏ và không bao giờ có ý định xúc phạm lá cờ này, nhật báo Người Việt có những hành động tức thời là công khai xin lỗi cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản và độc giả về sơ suất đáng tiếc này; tờ báo đã cho hai nhân viên có trách nhiệm nghỉ việc; đã thu hồi các tờ báo Xuân và hoàn tiền cho những người đã trả lại báo; và long trọng hứa sẽ có những biện pháp ngăn ngừa không để cho một lỗi lầm tương tự xảy ra nữa. Sau đó phần lớn các người phản đối chấp nhận các hành động sửa đổi trên, ngưng biểu tình chống đối trước tòa báo, để quan sát và theo dõi việc tờ báo thực hiện các lời hứa trên.Nhật báo Người Việt đã loan tin tức đầy đủ về cuộc phản đối cũng như cuộc tiếp xúc giữa tòa báo và đoàn người biểu tình. Một phim video cũng được chiếu trên mạng lưới

Page 135: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Người Việt Online về cuộc tập họp phản đối và cuộc tiếp xúc giải quyết các nguyện vọng của đoàn biểu tình. Tuy nhiên có một số cá nhân vẫn tiếp tục lôi kéo một số người nhỏ tụ tập trước nhật báo Người Việt trong nhiều tuần lễ với những hành động mà đơn kiện tố cáo là phạm pháp. Ba người nêu tên trong đơn kiện là các ông Ðoàn Trọng, Ngô Kỷ, và Trần Thế Cung, cùng một số người a dua theo họ, không rõ tên. Những hành động trái với pháp luật của những người này đã được nêu lên rất nhiều; sau đây là một số điều cáo buộc chính: Các bị cáo đã lớn tiếng nói những lời thô tục với nhân viên và thân chủ của tờ báo; đã đe dọa bằng sức mạnh, xô đẩy một số nhân viên; đã treo hình hai cựu nhân viên báo Người Việt rồi mang trên xe riễu qua các con đường vùng Little Sài Gòn. Họ cũng đã ngăn các thân chủ giữa đường để kêu gọi mọi người ngưng cộng tác với báo Người Việt, dùng loa phóng thanh hô lớn vào trong xe thân chủ, dùng loa phóng thanh hô lớn tiếng trong hành lang báo Người Việt. Họ đã rượt đuổi nhân viên và thân chủ chung quanh bãi đậu xe của Người Việt, ngăn cản lối đi bộ và đi xe tới cửa báo Người Việt, tiểu tiện trên phần đất sở hữu của báo Người Việt, và phá hoại tài sản của báo này. Các hành động trên bị tố cáo là gây thiệt hại cho uy tín của nhật báo Người Việt cũng như ngăn trở công việc làm ăn của tờ báo. Mặc dù nhật báo Người Việt đã nhiều lần yêu cầu họ, các bị cáo và những người theo họ vẫn không ngưng các hành động trái với luật pháp. Vì vậy nhật báo Người Việt không có cách nào khác là phải nhờ pháp luật can thiệp để bảo vệ uy tín và công việc của mình, cũng như bảo vệ sự an toàn cho các nhân viên và thân chủ của tờ báo.Nhật báo Người Việt yêu cầu tòa án buộc các bị cáo phải bồi thường thiệt hại vì họ đã cố tình có ác ý gây thiệt hại cho uy tín cũng như công việc doanh thương. Nhật báo Người Việt cũng xin tòa ra lệnh các bị cáo phải ngưng các hành động phạm luật kể trên.

Luật sư Phan Huy Đạt, Chủ Nhiệm Nhật Báo Người Việt Trả Lời Phỏng Vấn của Việt CộngKể từ số này, tuần tự Take2Tango sẽ công bố những tài liệu của Việt Cộng viết về những liên hệ của ông Phan Huy Đạt, đương kiêm chủ nhiệm nhật báo Người Việt phát hành tại miền Nam California. Nhiều tài liệu hứa hẹn hay ho và gay cấn đính kèm nguyên bản từ tài liệu của "chính phủ nhân dân nước ta".Vì tài liệu khá nhiều, chúng tôi sẽ phân ra trên nhiều bài viết khác nhau . Xin quý độc giả tuần tự thưởng lãm.Trong bài hôm nay, có một câu cần chú ý, nguyên văn của ông Phan Huy Đạt: “Chúng tôi mong ước được đóng góp cho quê hương ngay từ các ngành chuyên môn mình đang làm việc. Ví dụ, thật đơn giản, chúng tôi đang cố lập một chương trình đưa anh em đang giảng huấn ở các trường đại học bên Mỹ về để chuyển giao cho anh em trong nước những kiến thức mới. Bước đầu, khó tránh khỏi những hàng rào tâm lý và cả hàng rào cơ chế ngăn cản khiến cả hai bên ngại ngần song tôi nghĩ chúng ta phải tìm cách vượt qua những cái lỉnh kỉnh ấy để bắt tay làm càng sớm, càng nhanh, càng tốt. Đặc biệt tôi rất mong có thể tạo điều kiện để các tài năng trẻ người Việt ở nước ngoài, mà số này không ít, có dịp đóng góp vào công việc này cùng các tài năng trẻ

Page 136: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

trong nước.”

Phỏng vấn Giáo sư Phan Huy Đạt – ĐH Orange Coast California – MỹTrong dịp về thăm và làm việc tại Việt Nam trong một chương trình huấn luyện về kinh tế thị trường do Institute of Economics and Institutional Development (Virginia – Mỹ) phối hợp tổ chức, anh Phan Huy Đạt, giáo sư trường Orange Coast College California – Mỹ đã có cuộc trao đổi với Tia sáng về tình hình giáo dục đại học ở Mỹ và những liên hệ với hoàn cảnh Việt NamPV: Xin anh cho biết vài nét về con đường anh đã trải qua để có điều kiện vào sâu ngành đại học ở Mỹ ?GS. Phan Huy Đạt: Ngay khi đến Mỹ năm 1975, tôi thi được một học bổng hậu đại học (fellowhip) theo học ngành cao học về giáo dục tại San Diego State University. Sau khi xong bằng M.A. tôi đi dạy ở một trường trung học cấp 3. Trong khi đó tôi tiếp tục học cao học về khoa học xã hội, chuyên về tâm lý học và xã hội học. Hai năm sau tôi được tuyển vào dạy ở Orange Coast College, một trường đại học cộng đồng. Tôi đang làm dở luận án xã hội học về "sự thích nghi nghề nghiệp của người nhập cư" thì đổi ý chuyển qua học luật. Sau khi tốt nghiệp với bằng Juris Doctor (Tiến sĩ Luật) và thi đậu vào luật sư đoàn California, tôi vừa dạy học vừa mở văn phòng luật riêng để hành nghề luật sư. Trong đại học, công việc chính của tôi là hướng dẫn sinh viên chọn nghề, chọn ngành học, và chọn lớp học. Trong một số trường hợp tôi có dịp theo dõi việc học của họ trong nhiều năm sau khi ra trường và chuyển đi trường khác. Thành thử qua hơn hai mươi năm dạy học, tôi đã hướng dẫn vài ngàn sinh viên, trong đó một số khá lớn là người Việt.PV: Vừa dạy học, vừa mở văn phòng luật riêng, anh có gặp nhiều trở ngại?GS P.H.Đ: Ngược lại mới đúng. Ở Mỹ, các giáo sư thường không chỉ đơn thuần lên lớp mà còn nhận làm tư vấn cho một số hoạt động kinh doanh hoặc tham gia các công trình nghiên cứu, nhờ thế, có thêm kinh nghiệm thực tế trong lãnh vực chuyên môn cần thiết cho quá trình dạy học.P.V: Người ta thường cho rằng Mỹ là một trong những nước có nền giáo dục đại học tiên tiến và hiện đại nhất thế giới. Anh lý giải điều đó ra sao ?GS. P.H.Đ: Tôi xin lưu ý ba điều. Thứ nhất, ở đó có nhiều phương tiện tốt, giúp cho việc dạy và học mau kết quả. Thứ hai, lối giảng dạy ở đó có tính chất hướng mở chứ không ép buộc. Nói chung, đó là một nền giáo dục ít chất từ chương mà rất sinh động. Ví dụ như ở ngành luật mà tôi làm việc. Luật học phương Tây có từ lâu đời, bởi vậy ở nhiều nước châu Âu, chỉ riêng việc truyền đạt khối kiến thức tích tụ trong lịch sử đã chiếm một thời gian lớn và đó là những nền giáo dục có tính hàn lâm mà ta đã biết. Còn ở Mỹ thì có khác hơn: người ta đặt ra nhiệm vụ chính của đại học là huấn luyện có tính chất chuyên nghiệp. Các kiến thức cơ bản luôn luôn cập nhật đã viết sẵn trong giáo trình, trong sách, sinh viên phải đọc trước ngay từ ở nhà, trước khi vào lớp. Thời gian ở lớp chủ yếu dành cho việc khảo sát những án lệ điển hình. Giáo sư liên tiếp đặt ra những câu hỏi buộc sinh viên vận dụng kiến thức để giải quyết các vấn đề cụ thể,

Page 137: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

và tùy tình hình thay đổi mà tìm ra phương án hợp lý. Phần lớn những câu hỏi không chờ đợi sự "trả bài" của sinh viên. Câu trả lời không có sẵn trong sách vở để sinh viên đọc lại. Không có câu trả lời "đúng", không có câu trả lời mẫu. Câu hỏi thử thách sự suy nghĩ độc lập và sáng tạo của sinh viên. Điều quan trọng là câu trả lời có tính thuyết phục nhiều hay ít. Với cách dạy học sinh động như thế, những cái mới luôn luôn có dịp nảy nở.P.V: Chắc anh cũng biết ở nhiều trường đại học của ta, nhiệm vụ chính của giảng viên chỉ là thuyết trình theo từng điểm trong sách để sinh viên chép. Dạy và học như vậy thì làm sao có chất lượng…GS P.H.Đ: Và cũng chưa thể đi vào nghiên cứu được. Tôi muốn nhấn mạnh điều này để nói về đặc điểm thứ ba của đại học ở Mỹ là tính chất khai phá. Ngành đại học ở Mỹ đóng vai trò quan trọng trong sự phát triển kinh tế đất nước. Sở dĩ vậy, vì trường nào cũng là một trung tâm nghiên cứu, mỗi trường cố gắng nổi lên trên một phương diện.Có thể nói ở đây, tính cạnh tranh bộc lộ rất quyết liệt. Chẳng những trường tư, mà ngay với các trường công, việc nhà nước đầu tư cho một trường nhiều hay ít cũng tùy theo tỉ lệ sinh viên kiếm được việc làm sau khi ra trường và số công trình nghiên cứu mà thầy trò trường đó hoàn thành.P.V: Nghe nói ở Mỹ, có nhiều quỹ bảo trợ cho các hoạt động nghiên cứu khoa học. Những quỹ đó lấy tiền ở đâu ra?GS P.H.Đ: Ở ngay các nhà máy xí nghiệp. Dĩ nhiên ngân sách nhà nước có khoản đáng kể dành cho nghiên cứu khoa học, nhưng một phần rất lớn là từ các quỹ tư nhân (foundations). Mỗi tập đoàn nào đấy, khi trích một phần thu nhập để góp cho các quỹ nghiên cứu thì số tiền ấy không bị tính thuế. Việc quản lý các quỹ vừa chặt chẽ vừa mạnh dạn. Cùng một lúc, người ta dám chi tiền cho nhiều dự án nghiên cứu khác nhau và sẵn sàng chấp nhận rủi ro. Bởi chỉ cần một trong những dự án đó thành công là đã có thể có lãi rồi. Do đó, một số công ty trực tiếp đầu tư rất nhiều vào việc nghiên cứu. Liên hệ với tình hình Việt Nam, tôi thấy các nhà máy xí nghiệp nên chủ động cấp học bổng cho những học sinh giỏi và đưa ra những đơn đặt hàng cho các nhà trường. Về phía mình, các trường đại học phải coi công tác nghiên cứu là lẽ sống còn, cố nhiên là nghiên cứu các vấn đề cụ thể mà đời sống trong nước đòi hỏi.P.V: Các trường đại học ở ta quá nghèo thật không dễ bắt kịp thế giới ?GS P.H.Đ: Phương tiện hiện đại thì tôi cũng biết là ta chưa có, song hãy bắt đầu từ sách. Yêu cầu sinh viên học tốt ngoại ngữ. Và sách nhập cho nhiều vào. Như người ta vẫn nói mở cửa thì không tránh khỏi ruồi muỗi nhưng không mở cửa thì không tiếp nhận được những cái mới đang nảy sinh hàng ngày hàng giờ trên thế giới.P.V: Anh thường suy nghĩ ra sao về đóng góp của anh chị em trí thức Việt kiều dv công cuộc xây dựng đất nước ?GS P.H.Đ: Người Việt ra sống ở nước ngoài tuy chưa mấy ai nổi trội song số thành đạt cũng nhiều. Ngay ở thung lũng Silicon số người Việt triệu phú đã có tới con số trên ngàn (tuy chưa có ai thành tỉ phú như dân Tàu hay dân Ấn). Chúng tôi mong ước được đóng góp cho quê hương ngay từ các ngành chuyên môn mình đang làm việc. Ví dụ, thật đơn giản, chúng tôi đang cố lập một chương trình đưa anh em đang giảng huấn ở các trường đại học bên Mỹ về để chuyển giao cho anh em trong nước những kiến thức mới. Bước đầu, khó tránh khỏi những hàng rào tâm lý và cả hàng rào

Page 138: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

cơ chế ngăn cản khiến cả hai bên ngại ngần song tôi nghĩ chúng ta phải tìm cách vượt qua những cái lỉnh kỉnh ấy để bắt tay làm càng sớm, càng nhanh, càng tốt. Đặc biệt tôi rất mong có thể tạo điều kiện để các tài năng trẻ người Việt ở nước ngoài, mà số này không ít, có dịp đóng góp vào công việc này cùng các tài năng trẻ trong nước.P.V: Xin cảm ơn anh.

Ý kiến của Ngô Kỷ trình bày lý do, mục đích và đòi hỏi của những người biểu tình chống báo Người Việt1)Cho biết lý do biểu tình nhật báo Người Việt ?

Cho đến hôm nay thì mọi người Việt Nam chống Cộng sản tại Hoa Kỳ và toàn thế giới đều hiểu lý do và cùng lòng lên án phản đối nhật báo Người Việt đã nhục mạ lá cờ vàng ba sọc đỏ Quốc Gia bằng cách in hình lá cờ vàng ba sọc đỏ Quốc Gia trong một cái chậu rửa chân nhớp nhúa bẩn thỉu, và được cắm vào một ổ điện màu đỏ lại nằm ngang tượng trưng cho lá cờ máu của Cộng sản Việt Nam.

2)Cho đến hôm nay, thứ Sáu ngày 1 tháng 2 năm 2008, biểu tình được bao nhiêu ngày rồi ?

Đồng bào biểu tình được 7 ngày rồi. Mỗi ngày biểu tình từ 10 giờ sáng tới 7 giờ tối.

3)Những người biểu tình đòi hỏi nhật báo Người Việt phải làm gì để giải quyết vấn đề phản đối này?

Những người biểu tình, chỉ muốn một trong ba người có chức vụ chính thức là Chủ Nhiệm, Chủ Bút hay Tổng Thư Ký nhật báo Người Việt phải ra ngoài trước cửa nhật báo Người Việt để tiếp xúc với những người biểu tình, để cam kết tổ chức một buổi Tiếp Xúc Đồng Bào Mỡ Rộng mà địa điểm và thời gian tổ chức phải được thích hợp và được hai bên cùng đồng ý..

Page 139: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Những người biểu tình không đưa ra bất cứ đòi hỏi hay điều kiện nào đối với nhật báo Người Việt, mà cái quyền đó là quyền của tất cả mọi đồng bào Việt Nam chống Cộng sản tại Hoa Kỳ và luôn cả trên toàn thế giới. Chính những người này mới có đủ tư cách và toàn quyền quyết định số phận của nhật báo Người Việt.

4) Có cá nhân nào hay tổ chức nào có thể đại diện để tiếp xúc với nhật báo Người Việt hay không?

Như đã trình bày, vấn đề này là vấn đề của tập thển đồng bào, do đó không có cá nhân nào hay tổ chức nào có đủ tư cách đại diện đồng bào. Những người biểu tình không công nhận và không quan tâm về những cuộc tiếp xúc riêng tư hay “đi đêm” của họ. Những người biểu tình nhật báo Người Việt vô cùng phẫn nộ và lên án bất cứ cá nhân nào hay tổ chức nào tiếm danh hay lợi dụng tinh thần tranh đấu trong sáng và chính nghĩa của những người biểu tình để đi hứa hẹn với nhật báo Người Việt hay âm mưu “bán độ” đâm sau lưng đồng bào. Những người này sẽ phải lãnh nhận những hậu quả và chịu trách nhiệm trước Cộng Đồng và Lịch Sử.

5)Nhật báo Người Việt đã cho Chủ Bút Vũ Ánh và Tổng Thư Ký Vũ Quý Hạo Nhiên nghĩ việc, và đã viết thư mời đồng bào tham dự buổi tiếp xúc và trưa thứ Bảy, những người biểu tình có thỏa mãn không?

Đó là quyết định riêng tư và là chuyện nội bộ của nhật báo Người Việt không liên hệ đến những người biểu tình.

6)Như vậy cuộc biểu tình sẽ kéo dài bao lâu?

Tiếp tục biểu tình vô thời hạn cho đến khi nào nhật báo Người Việt đáp ứng đòi hỏi của những người biểu tình như đã nói ở trên, và nhật báo Người Việt phải thỏa mãn những đòi hỏi và điều kiện của đồng bào trong buổi Tiếp Xúc Đồng Bào Mỡ Rộng.

http://www.x-cafevn.org/forum/showthread.php?t=12568&page=3

NHẬN ĐỊNH VỀ BÀI VIẾT VÀ BỨC HÌNH CỦA TÁC GIẢ TRẦN THỦY CHÂU TRÊN GIAI PHẨM XUÂN CỦA BÁO NGƯỜI VIỆT

Thứ nhất, mỗi người có quyền có cảm quan nghệ thuật riêng. Đồng ý. Không bàn cãi. Thế nhưng vấn đề cần bàn cãi trong chuyện bài viết và bức hình thuộc về lãnh vực chính trị xã hội.Ví dụ nôm na, mỗi người nhìn Mặt Trăng đều có những cảm xúc khác nhau, người thì tiểu thuyết hóa nó với Chị Hằng Nga, người thì thấy nó giống …. chiếc bánh tráng (vì đang đói bụng). Những cảm quan này không có đúng sai. Nói như lời cô Bùi Bích Hà – Giám đốc đài VNCR, chuyện nguời đồng cảm với tác giả chỉ là “50/50”.

Page 140: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Thế nhưng, khi nói “Mặt Trăng tối nay tròn” hay “Mặt Trăng bữa nay khuyết”, thì sự kiện này phải là một vấn đề có đúng sai rõ ràng. Người sai có thể là do khiếm thị hoặc cố tình nói sai sự thật.Một tác phẩm nghệ thuật nếu nó mang hình ảnh một cây Thánh Giá hay hình ảnh tiên tri Mohammed thì nó chuyển tải nội dung Tôn Giáo, không đơn thuần mang tính nghệ thuật. Tương tự, một tác phẩm đưa ra hình ảnh lá cờ, có nghĩa nó biểu lộ một ý tưởng chính trị xã hội.Vậy, việc mổ xẻ vấn đề này trên khía cạnh chính trị xã hội thì hợp lý hơn là việc cho rằng đây là cảm quan nghệ thuật riêng của mỗi người.

Thứ hai, như đã nói, khi đã bàn nó trên phương diện chính trị xã hội thì vấn đề phải có đúng sai rõ ràng. Đúng sai ở đây là ý tưởng của tác giả biểu lộ trong tác phẩm thế nào thì nên nhìn đúng với chân tướng của nó như vậy. Mặt Trăng hôm nay tròn hay khuyết thì nó phải được nhìn như thế. Không phải đúng sai ở chổ nên theo Cộng Sản hay nên theo Quốc Gia.Vậy, xin thử phân tích một chút về bài viết đi kèm bức hình để xem nó biểu lộ quan điểm gì của tác giả.Tựa đề bài viết là “Mẹ Chồng Tôi”, có nghĩa nhân vật chính là bà Mẹ chồng. Bà này đã làm gì đáng để tác giả viết tới? Bà đã đi làm công việc dơ bẩn và khổ cực để có tiền lo cho con cháu và cả con dâu được ăn học. Vậy, bài viết đề cao người Mẹ chồng bằng việc nêu lên sự hy sinh của bà. Có người làm việc khổ cực nhưng họ tự hào ở nghề nghiệp họ đang làm, hoặc người khác nhìn vào thấy ngưỡng mộ công việc của họ. Trường hợp tác giả thì không. Tòan bộ bài viết ngắn ngủi không có một lời nào ca ngợi nghề nghiệp của bà Mẹ chồng. Tác giả chỉ ca ngợi nghề nghiệp đang theo đuổi của chính tác giả, là một họa sĩ mà thôi. Tác giả viết:"Tôi, con dâu của mẹ, mới tốt nghiệp Ðại Học Berkeley và đang theo đuổi mong làm họa sĩ ở US Davis, luôn luôn biết ơn mẹ chồng tôi cũng như tất cả những người Việt Nam đang âm thầm làm lụng cực khổ trong tiệm nail để những thế hệ trẻ như chúng tôi có thể ngẩng cao đầu ở xứ người với nghề nghiệp tốt đẹp hơn ." Theo tác giả, nghề họa sĩ mới có thể “ngẩng cao đầu” và là “nghề nghiệp tốt đẹp hơn”.Vậy, tiêu điểm một ở đây là: Nghề Nails bà Mẹ chồng làm vốn không là 1 nghề được tôn vinh và coi là hãnh diện.Như đã nói, sự kiện thì chỉ có đúng sai, không có “cảm nhận riêng” gì ở đây cả. Tiêu điểm một là 1 ý tưởng rõ ràng trong bài viết của tác giả.

Tiêu điểm hai: dụng cụ làm việc. Vì nghề Nails đã không được tác giả ca ngợi thì không có lý do gì dụng cụ làm việc lại là một biểu tượng được đề cao. Trong nghề Nails có rất nhiều những hình thức có thể dùng để tiêu biểu cho họat động của ngành nghề này với một nội dung ca ngợi. Ví dụ dũa móng, cắt móng, sơn móng, đắp bột, chưa kể design hình ảnh lên móng là cả một nghệ thuật đi kèm kỹ thuật khéo léo. Tuyệt nhiên tác giả không đề cập tới mà chỉ có hình ảnh cái chậu rửa chân – một hình thức Spa Pedicure xưa cũ. Tác giả viết:“Rồi lum khum thân cò đứng lên, bưng thùng nước dơ dáy đục ngầu, đổ vào bồn và

Page 141: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

lau rửa sạch sẽ đợi phục vụ người khách kế tiếp.” Vậy, ý tác giả không là đề cao nghề Nails. Tác giả chỉ nêu ra cái tệ hại nhất trong công việc làm Nails để nói lên sự chịu đựng của bà Mẹ chồng. Như thế thì hình ảnh cái chậu rửa chân chỉ gợi lên sự tủi nhục khổ cực của bà chứ không thể gợi lên niềm kiêu hãnh nào đối với công việc của bà được.

Tiêu điểm ba: hình ảnh lá cờ, dây điện và ổ cắm. Lá cờ màu vàng với ba sọc đỏ trong chậu rửa chân đích thật là hình ảnh lá cờ VNCH – một thể chế ở Miền Nam trước năm 1975. Điều này đã được tất cả những nhân vật trong Ban Biên Tập Người Việt công nhận. Còn hình ảnh dây điện và ổ cắm thì BBT NV đã không phân tích tới. Tạm bỏ qua một bên những chi tiết này.

Từ ba tiêu điểm trên, đưa tới nhận xét thế nào?Rõ ràng một nghề không được tác giả coi trọng, một dụng cụ bị coi thường, lại được tác giả cho đứng ngang hàng với lá Quốc Kỳ. Như vậy có là khinh miệt lá Quốc Kỳ đó không?

Kết luận:Đây là bàn vấn đề hòan tòan dựa trên sự kiện rõ ràng. Chưa kể tới những yếu tố tâm lý và văn hóa khác cũng có thể dùng để nhận định vấn đề sâu hơn. Ví dụ theo văn hóa Á Đông nói chung, VN nói riêng, thì những gì ở trên đầu là cao quý nhất, những gì nằm ở phía càng dưới thì càng kém cao quý hơn. Chậu rửa chân, cầu tiêu, v.v…. là hình ảnh dùng để chà đạp một đối tượng nào đó.

Tóm lại, những người biểu tình có lý do chánh đáng.

Một vài chi tiết nhỏ nên lưu ý:1. Chi tiết “cạo chân” trong bài viết là một hình thức bất hợp pháp trong luật hiện hành của State Board of Cosmetology tại nhiều tiểu bang ở Hoa Kỳ.2. Viết đúng chính tả chữ “Nails” phải ở dạng số nhiều. Đa số người VN quen miệng nói và viết “nail” theo số ít. Tác giả bài viết này cũng mắc khuyết điểm đó, chứng tỏ tác giả không là một bạn trẻ sinh ra và lớn lên tại Hoa Kỳ.

“Làm báo” hay “tình báo” qua bức hình của ông Đỗ Ngọc Yến và Nguyễn Tấn Dũng.Trong những ngày qua có hai bức hình được đưa ra trên các diễn đàn điện tử gây nhiều hoang mang trong cộng đồng người Việt hải ngoại, những bức hình đó cũng được người biểu tình phóng lớn dựng lên trước tòa báo Người Việt, một tờ báo lâu đời nhất, phát hành rộng lớn nhất, và ảnh hưởng truyền thông rất nhiều đối với người Việt Hải Ngoại trong gần 30 năm qua.Không đặt vấn đề tấm hình đó do ai đưa ra, hoặc xuất xứ từ đâu, mà vấn đề quan trọng là tấm hình đó là thật hay ghép. Nếu là ghép thì đó là một việc làm tất trách, khó tha thứ vì ông Đỗ Ngọc Yến là người quá cố chúng ta phải tôn trọng, hơn thế nữa tòa

Page 142: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

án lương tâm và luật pháp Hoa Kỳ không cho phép.Còn nếu tấm hình đó là thật thì chúng ta phải đặt vấn đề một cách nghiêm chỉnh. Đến hôm nay sau khi nghe sự trình bày của ông Chủ Nhiệm và bà Chủ Bút báo Người Việt (cũng là ái nữ của ông Đỗ Ngọc Yến) trên đài SBTN và nội dung được ghi lại trong bài “Tại Sao Có Hình Đỗ Ngọc Yến chụp với Nguyễn Tấn Dũng?” đăng trên Người Việt Online ngày 25-03-2008, trong đó có đoạn viết: “Ông Phan Huy Ðạt nói rằng ông Yến là một nhà báo rất tò mò, ông có thể đi bất cứ đâu, gặp bất cứ ai, nếu thấy có thể quan sát, nhận xét và thu thập các dữ kiện để làm “background” (hiểu biết hậu trường) cho việc viết tin tức và bình luận trong tờ báo. Nhưng chủ đích của ông Yến khi đi gặp Nguyễn Tấn Dũng không phải là để phỏng vấn, cũng không có ý định tường thuật gì cả bởi vì ai cũng biết Nguyễn Tấn Dũng cũng chỉ nói những lời tuyên truyền mà thôi. Ông không dại dột cho một lãnh tụ cộng sản cơ hội quảng cáo. Ông Ðỗ Ngọc Yến là người quyết định những vấn đề lớn của Nhật Báo Người Việt, và nếu có cơ hội thì gặp tận mặt bất cứ ai để xem con người, cách ăn nói, thái độ cư xử cụ thể như thế nào. Ðó là lý do khiến ông đã gặp cả các viên chức cộng sản cũng như các nhân viên chính phủ Mỹ.”- hết tríchQua đoạn trên, tin rằng tấm hình là thật, vì chính cả hai người Chủ Nhiệm và Chủ Bút đã không cải chính tấm hình mà cố gắng thuyết phục quần chúng là ông Đỗ Ngọc Yến đi gặp Nguyễn Tấn Dũng để “...nhận xét và thu thập các dữ kiện để làm background (hiểu biết tường tận) cho việc tin tức và bình luận trong tờ báo”.Nếu như vậy,thì xin có những nhận xét như sau:Thứ nhất:   Những lời lẻ của ông Phan Huy Đạt đưa ra không có tính thuyết phục, vì nhìn qua tấm hình, khung cảnh trong phòng họp (ly, tách, nước, folder) trên bàn thì đây là một buổi họp được sắp xếp để thảo luận một vấn đề quan trọng chứ không phải là sự tìm hiểu của một người làm báo như chúng ta thường thấy.Thú hai: Nguyễn Tấn Dũng (NTD) lúc đó là Đệ Nhất Phó Thủ Tướng, là ứng viên sáng giá của Thủ Tướng Việt Cộng sau này, khi đến Hoa Kỳ không lẻ NTD có thì giờ đi gặp nhà báo “chống cộng” Đỗ Ngọc Yến để cho ông “thu tập” tin hay sao? Và NTD gặp nhà báo “quốc gia” liệu rằng khi về cái ghế Đệ Nhất Phó Thủ Tướng của NTD có còn không? và hiện nay NTD có lên chức Thủ Tướng Việt Cộng được không? Những tên Việt Cộng như cỡ NTD khi ra nước ngoài đi đâu, làm gì, nói gì đều phải làm theo lệnh Bộ Chính Trị. Điều này chúng ta đã thấy rõ như khi Phan Văn Khải gặp TT Bush vào tháng 6/2005 phải cầm tờ giấy đọc không được sai một chữ.Thứ ba: Sự giải thích đó cũng coi thường sự hiểu biết về chính trị đối với người Việt hải ngoại là nguyên tắc sinh hoạt của Bộ Chính Trị CSVN là “tập thể lãnh đạo,cá nhân phụ trách”, Nguyễn Tấn Dũng lúc đó đứng hàng thứ 4 trong bộ chính trị, việc đi nước ngoài gặp gỡ ai, làm gì đề có lệnh của Bộ Chính Trị CSVN, làm ăn riêng lẽ hay nói theo danh từ của bọn chúng là “xé rào” thì có nước mang hoạ vào thân, thân bại danh liệt.Thứ tư: Ông Đỗ Ngọc Yến là một người rất thông minh thì ông ta không dại gì lại đi gặp một tên Việt Cộng đầu sỏ, mà ông thừa biết là nó sẽ cài ông vào tròng làm cho cuộc đời ông sẽ thân bại danh liệt. Tôi chắc chắn rằng với trí tuệ của ông ĐNY đã nghĩ ra điều này, nhưng ông vẫn gặp đấy là chuyện không bình thường!!!Điều quan trọng: Cuộc gặp gỡ (NTD và ĐNY qua tấm hình trên) có liên hệ gì với bài

Page 143: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

thơ chúc tụng đám lãnh đạo Việt Cộng trong Xuân Bính Tuất 2006, và cái chậu rửa chân với biểu tượng cờ Vàng Ba Sọc Đỏ xuân Mậu Tý 2008?! Và có thể trong tương lai sẽ xẩy ra nhiều việc lộ liễu hơn nữa để tuyên truyền cho CSVN.Đôi lời nhận xét để mong qúy đồng hương thẩm định.Người Thời Cuộc

Thư của Phạm Phú Minh kêu gọi “phe đảng” binh vực Đỗ Ngọc YếnMonday, March 31, 2008

Phạm Phú Minh9702 Bolsa Avenue # 112Westminster CA 92683Westminster ngày 28 tháng Ba năm 2008Thân gửi quý thân hữu,Trước các cuộc biểu tình liên tục của một nhóm người chống đối báo Người Việt trong vùng Little Saigon, và vừa rồi các tấm hình anh Ðỗ Ngọc Yến chụp với các nhân vật của đảng cộng sản Việt Nam được nhóm này tung ra, tôi xin trình bày với quý anh/chị một số ý nghĩ và đề nghị như sau.Thực trạng múa võ vườn hoang của một số người nhân danh “chống cộng” có vẻ đang đi quá xa trong cộng đồng này. Vụ báo xuân Người Việt, ban giám đốc của báo này đã tỏ thiện chí tối đa, nhưng những người biểu tình vẫn tiếp tục với một ý đồ ngày càng rõ rệt là nhằm thực hiện một âm mưu nào đấy, không dính líu tới các sai sót của tờ báo như trước nữa. Rồi các tấm ảnh về Ðỗ Ngọc Yến xuất hiện, khá đột ngột, đã khiến mọi chuyện trở nên trầm trọng hơn.Chúng ta là bạn hoặc quen biết của anh Ðỗ Ngọc Yến, biết rõ con người và có thể phần nào các hoạt động của anh từ mấy chục năm nay, thì dĩ nhiên chẳng thể vì mấy tấm hình ấy mà kết luận anh Yến là cộng sản được. Anh Yến từ khi còn là một thanh niên, có một khả năng giao tế khác thường. Với kiến thức rất rộng lúc nào cũng được anh mở mang thêm, anh có thể có liên hệ hầu như với “tất cả mọi người,” ở một đẳng cấp rất cao mà cũng có thể rất tầm thường, bất kể từ phía nào. Từ thời giữa thập niên 1960, anh có thể đi gặp nguyên thủ quốc gia miền Nam và các vị Bộ trưởng, phía Hoa Kỳ anh giao tiếp từ tướng Lansdale, Dr. Britton cho đến nhiều nhân viên Usaid, các bạn Thanh niên Chí nguyện quốc tế, hoặc các nhà báo trong và ngoài nước tại Sài Gòn. Trong mấy mươi năm ở Hoa Kỳ, anh cũng đã từng gặp gỡ các nhà lãnh đạo của

Page 144: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

đất nước này, từ Tổng thống trở xuống, và vô số nhà báo, nhà hoạt động đủ ngành. Và dĩ nhiên anh có sá gì tiếp những người “phía bên kia” tìm đến anh, hoặc mời anh đến với họ. Ðối với anh, việc tiếp xúc rộng rãi với mọi người, bất kể từ phe phái nào, là chuyện bình thường.Chúng ta, những người quen biết với anh, hiểu rõ anh, không thể để một số người mang một vài tấm hình ra để bóp méo hình ảnh và lý tưởng của anh, và do đó, bóp méo những đóng góp lớn lao của anh cho cộng đồng này. Lương tâm của cộng đồng chúng ta cần phải lên tiếng một cách trung thực, mà trước hết đó phải là tiếng nói của những người trí thức. Theo thiển ý, cần có một bản lên tiếng của tất cả chúng ta, càng nhiều càng tốt, để tránh việc cả cộng đồng nhân danh là tị nạn của người Việt Nam mà chỉ bị dẫn dắt bởi một nhúm người quá khích.Chúng tôi mạn phép thảo ra bức Thư Ngỏ đính kèm theo đây để mong quý anh/chị đồng tình ký tên, sau đó bức thư sẽ được công bố trên càng nhiều phương tiện truyền thông càng tốt, trước hết là để bảo vệ thanh danh người bạn quá cố của chúng ta, hai nữa là trình bày những ý tưởng đúng đắn của chúng ta trước tương lai của cộng đồng tị nạn người Việt Nam.Rất mong nhận được phúc đáp của anh/chị bằng điện thư, hoặc qua số điện thoại nhà của người viết thư này: (714) 839- 8746, hoặc qua thư bưu điện (địa chỉ ở đầu thư).Xin cám ơn tất cả quý thân hữu.Phạm Phú Minh

Báo Người Việt viết bài lấy tên Trần Đức Trực để binh vực, bào chữa, chạy tội cho Chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến và tập đoàn báo Người Việt. Các lời ngụy biện và hàm hồ, vô lý của Trần Đức Trực đã chứng tỏ là báo Người Việt đang bị lúng và bối rối trước sự tố giác mạnh mẽ của đoàn biểu tình. Xin Quý Đồng Hương lưu ý kỹ nơi các đoạn chử màu xanh để thấy sự lố bịch và tào lao của Trần Đúc Trực tức của báo Người Việt.

Ngày 7 Tháng Tư 2008 Thư gửi chị Mỹ Linh

Thưa chị,

Tôi có ít hàng tâm sự với chị và những vị nào đang bận tâm về vụ biểu tình chống báo Người Việt.

Cái mà tôi phiền muộn và âu lo không phải là sự sụp đổ của nhật báo Người Việt mà một số người đang cố công muốn làm như vậy. Cái mà tôi sợ hơn, là sự tan nát , phân hóa của cộng đồng người Việt hải ngoại ngày càng tan nát hơn mà từ đó, kẻ hưởng lợi nhiều nhất là CSVN, những kẻ đang tìm đủ mọi cách để xâm nhập lũng đọan, đánh phá chúng ta dưới mọi hình thức.

Bài viết này gửi chị hơi dài, nhưng thật tình chưa nói hết tất cả những gì tôi muốn nói với chị và mọi người khác.

Page 145: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Biểu tình chống báo Người Việt và vấn đề chống CộngTrần Đức Trực

Ít lâu nay, tham dự các diễn đàn, chị đã thấy nhiều bài viết và tin tức liên quan đến vụ biểu tình chống báo Người Việt ở quận Cam California.

Một số đáng kể đều là các bài đánh phá, chửi bới, kết tội báo Người Việt là tay sai Cộng sản dựa trên những suy luận khá hồ đồ và đáng đặt thành nghi vấn. Một vài người lên tiếng bênh vực hay trình bầy vấn đề một cách khách quan hay thông tin đa chiều đều bị chửi thậm tệ, hoặc không cho xuất hiện bài viết hay thông tin trên các diễn đàn đó.

Bài viết này, trình bày với chị và tất cả những ai quan tâm đến vụ việc và vấn đề chống Cộng, giới hạn trong vấn đề biểu tình chống báo Người Việt.

Bài viết này mong bất cứ ai đọc cũng đều nhìn vấn đề dưới nhiều khía cạnh khác nhau một cách bình tĩnh và công tâm.

Cái khó khăn của sự đối thoại và vô tư công bằng là khi người ta đã có định kiến hoặc chấp nhận các thông tin sai lạc, do chủ tâm hay cố ý với dụng ý nào đó, sự đối thoại không còn nữa. Nó trở thành sự chửi bới, mạt sát nhiều khi với những lời nói hay từ ngữ khó nghe.

Nhắc lại đôi nét diễn tiến của cuộc biểu tình

Cuộc biểu tình, với vài chục người, phản đối báo Người Việt diễn ra vào cuối Tháng Giêng 2008, trong đó có ba nhân vật chính là các ông Ngô Kỷ, Trần Thế Cung và Đoàn Trọng.

Họ chỉ trích báo Người Việt là nhục mạ lá cờ vàng ba sọc đỏ là biểu tượng của người Việt quốc gia.

Một bài viết kèm theo tấm hình vẽ cái chậu ngâm bàn chân để móng chân mềm dễ cắt tỉa của người thợ làm nghề sơn móng tay, tỉa móng chân ở Hoa Kỳ – chứ không phải

Page 146: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

chậu rửa chân - của tác giả Trần Thủy Châu trên báo xuân Người Việt, xuân Mậu Tý, trang 194. Tác giả viết để vinh danh bà mẹ chồng đã không nề hà cực khổ với cái nghề chẳng lấy chi danh giá trong xã hội để nuôi các con.

Cái rắc rối là bài viết kèm theo bức tranh minh họa, vẽ cái chậu màu vàng với 3 sọc đỏ nhỏ chạy viền quanh. Tác giả bài viết là một nữ sinh viên ban cao học ngành họa tại đại học.

Cả tháng trời sau khi phát hành, không ai để ý và nói gì cho đến khi có một bài viết của ông Bùi Bảo Trúc, phổ biến cả trên Radio Little Saigon. Ông Trúc giận dữ nhiếc móc giả bài viết và tấm hình là “con ranh con” (dù phụ nữ này đã hơn 30 tuổi) đã làm nhục biểu tượng cờ vàng ba sọc đỏ của người Việt quốc gia. (Trước khi sống bằng nghề viết báo, ông Trúc cũng từng là một nhà giáo).

Thế là người ta thấy có một số người tới trước cửa tờ báo biểu tình đả đảo. Dù số người biểu tình không nhiều, những tuần lễ biểu tình đầu tiên, có một số người đã ra giữa đường cản trở lưu thông, chận các khách hàng và nhân viên báo NV đi vào bãi đậu xe. Một số khách hàng của tờ báo đến đăng quảng cáo hay rao vặt đã bị chửi, mắng mỏ, đe dọa. Trước sự bực tức cũng như sự an nguy của khách hàng, các cấp chỉ huy công ty báo Người Việt đã buộc lòng nộp đơn kiện và chỉ biết tên có 3 người là các ông Ngô Kỷ, Trần Thế Cung và Đoàn Trọng.

Tờ báo có video (gồm cả âm thanh), hình ảnh chứng minh là các người biểu tình đã vượt ra ngòai khuôn khổ luật pháp, kiện chỉ nhằm bảo vệ nhân viên và khách hàng. Tờ báo không kiện các người biểu tình vì biểu tình phản đối báo Người Việt như đã nêu trong bức thư trần tình gửi độc giả và mọi người trong cộng đồng.

Trong một video, có cả hình ảnh và lời đe dọa “tao đánh thấy mẹ” của ông Ngô Kỷ. Dù vậy, khi trả lời phỏng vấn của các cơ quan truyền thông hay trong chương trình phát thanh của các ông mỗi đêm, các ông đều nói mình là những người tôn trọng pháp luật và không làm gì sai trái. Nhiều khách hàng của báo Người Việt sẵn sàng ra làm chứng trước phiên tòa để xác nhận họ đã bị làm phiền (harass) ra sao. Các nhân viên bảo vệ an ninh (security guards người Mỹ của một công ty Mỹ) cho tờ báo chắc chắn có thể khai chính xác những gì họ nhìn thấy là các người biểu tình có hành động trong khuôn khổ pháp luật cho phép hay không.

Một ít lần, cảnh sát thành phố Westminster được mời tới khi nhân viên an ninh thấy các người biểu tình có dấu hiệu đi quá đà. Cảnh sát Westminster chắc chắn cũng đã nhìn thấy.

Tờ báo Người Việt không kiện vu vơ và cũng không muốn gì hơn là có biện pháp pháp lý để giữ các người biểu tình trong giới hạn của pháp luật. Từ khi có vụ kiện thì người ta thấy những người biểu tình không còn các hành động quá đáng nữa.

Báo Người Việt, qua chủ tịch Hội Đồng Quản Trị công ty và kiêm luôn chức Chủ nhiệm, quyền Tổng giám đốc (cho tới khi tìm đựơc người thay thế từ nội bộ công ty hay thuê người từ bên ngoài) Phan Huy Đạt và tân chủ bút Đỗ Bảo Anh đã ra tiếp xúc

Page 147: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

với các người biểu tình để xin lỗi và cam kết có các biện pháp chấn chỉnh trong nội bộ tờ báo để những việc như vậy đừng xảy ra nữa.

(Ông Phan Huy Đạt kiêm nhiệm hai chức TGĐ và Chủ Nhiệm tờ báo sau khi đã chấp thuận sự từ chức của ông Đỗ Việt Anh. Tin này chính thức loan báo trong một phiên họp toàn bộ nhân viên tờ báo Hồi Tháng Hai. Không những thế, công ty còn đẩy ông ra khỏi mọi hoạt động của công ty bằng cách phát cho ông một số tiền cho nghỉ việc – severance package – để chứng tỏ có sự dứt khoát. Ông Đỗ Việt Anh chỉ trùng họ chứ không quan hệ họ hàng thân tộc với cố chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến và đương kim chủ bút Đỗ Bảo Anh là con gái ông Yến).

Đồng thời với sự tiếp xúc, công ty báo Người Việt đã sa thải chủ bút Vũ Ánh, tổng thư ký tòa soạn Vũ Qúy Hạo Nhiên, là bộ ba đã gây ra cho tờ báo và công ty Người Việt rất nhiều tai vạ trong mấy năm qua.

Nhưng cuộc biểu tình đã không ngừng lại từ sau cuộc tiếp xúc này. Ông Ngô Kỷ và mấy người đại diện còn đòi hỏi rằng phải tổ chức một buổi tiếp xúc kiểu khóang đại, ở một chỗ nào khác chứ không phải tại cơ sở báo Người Việt để những người cầm đầu tờ báo xin lỗi, cam kết với tất cả mọi người ở khắp nơi trên thế giới, chứ không phải các ông.

Một mặt, do sự khuyến cáo của luật sư đại diện trong vụ kiện, một mặt sợ rằng nếu tham dự như vậy, những người cầm đầu tờ báo sẽ vô tình lọt vào một cái bẫy, một cuộc đấu tố có chủ đích cao hơn là giải quyết chuyện tấm hình làm thương tổn biểu tượng cờ vàng ba sọc đỏ cao quí khi bị cho vào chỗ hạ tiện.

Nhóm những người cầm đầu cuộc biểu tình muốn dùng hệ thống paltalk, và internet để làm nhục những người cầm đầu công ty Người Việt với những lời cáo buộc dựa vào những hình ảnh chỉ có người đã chết ngồi dậy, may ra mới giải thích rõ trắng đen. Mà chắc gì ông Yến sống lại giải thích họ đã thỏa mãn, tin lời.

Sự thận trọng này có lý do và hiểu được qua những diễn tiến xảy ra gần đây qua hai việc, sự xuất hiện của hai tấm hình cố sáng lập viên kiêm chủ nhiệm báo Người Việt là Đỗ Ngọc Yến ngồi với một số viên chức CSVN và cuộc họp báo của nhóm người biểu tình vẫn cầm đầu bởi ba ông Ngô Kỷ, Trần Thế Cung và Đoàn Trọng. Một tấm hình có Nguyễn Tấn Dũng hiện đang là thủ tướng CSVN với nhiều người mà ông Yến ngồi ở đầu bàn. Một tấm hình chỉ có 4 người trong đó có tổng lãnh sự Nguyễn Xuân Phong và ông Đỗ Ngọc Yến.

Các người biểu tình phóng lớn hai tấm hình này trưng trước báo Người Việt. Hai tấm hình này cũng được báo mạng Take2Tango của ông Thế Phương tung ra cùng một thời gian để chứng minh rằng chủ nhiệm sáng lập Đỗ Ngọc Yến đi đêm (nếu không là cán bộ CS) với Cộng sản. Nói khác, báo Người Việt là báo Cộng sản nên thỉnh thỏang đã có những hành vi (qua 4 vụ mà các người biểu tình nêu ra) chứng tỏ là có lợi hay tuyên truyền cho Cộng sản.

Báo mạng Take2Tango còn dọa đưa ra bài phỏng vấn ông Phan Huy Đạt của một tờ

Page 148: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

báo của Bộ Tài Nguyên Môi Trường là tờ Tia Sáng (và còn đưa ra hình Phan Huy Đạt ngồi với Vũ Khoan (khi đó chưa là Phó thủ tướng CSVN thì phải?) (ông Ngô Kỷ quảng cáo như vậy trong cuộc họp báo ngày 27/3/08) để chứng minh rằng ngòai Đỗ Ngọc Yến, người khác, cầm đầu công ty Người Việt, cũng quan hệ chặt chẽ với CSVN. Họ muốn chứng minh và củng cố thêm cho lập luận báo Người Việt nếu không là báo CS thì cũng là làm tay sai cho CSVN.

Ông Đạt về Việt Nam dạy luật thương mại Hoa Kỳ và luật thương mại quốc tế cho giới giảng viên đại học theo một hợp đồng ông ký với USIS, một cơ quan thuộc Bộ Ngọai Giao Hoa Kỳ. trong những lần về Việt Nam dạy học này, ông không thể tránh né các cuộc phỏng vấn của báo chí trong nứơc hay chụp hình với một số viên chức CSVN. Người ta định vin vào các tấm hình đó để kết tội ông là có quan hệ với Cộng sản.

Trước diễn tiến mới của vụ việc, chủ nhiệm Phan Huy Đạt , chủ bút Đỗ Bảo Anh đã lên trên đài truyền hình để giải thích. Tờ báo cũng đăng lời giải thích vụ việc và các tấm hình với độc giả. Từ đầu vụ biểu tình đến nay, tờ báo nhận được hàng trăm lá thư, điện thư chia xẻ sự khó khăn và ủng hộ tờ báo mà một số rất ít được nêu ra trên mục thư độc giả của tờ báo.

Nhưng trên các diễn đàn điện tử thì đầy dẫy những lời đả kích, kết án tờ báo Người Việt cũng những người cầm đầu tờ báo, người chết cũng như người sống. Người ta còn tung ra một danh sách nay đã lên hơn 180 cá nhần và đảng phái, hội đòan ký tên vào đó kết tội báo Người Việt và kêu gọi yểm trợ tiền bạc trả luật sư phí cho 3 người bị báo Người Việt kiện.

Thật ra, trong các hội đòan đó, ông Hoàng Cơ Long tự nhận là “Hội đồng chỉ đạo” của đảng Việt Tân. Đây là cái chức rất to, rất nổ để ông dọa thiên hạ, chứ đảng Việt Tân, dòng chính thống và có đông đảo đảng viên khắp nơi không có ông Long và cái “hội đồng chỉ đạo” của ông. Muốn biết thực hư, hãy hỏi ông Đỗ Hòang Điềm, đương kim chủ tịch Việt Tân thì biết ngay. Vì Việt Tân đang bị đánh phá nhiều chuyện, họ không tiện lên tiếng về vụ ông Long tiếm nhận nhân danh đảng Việt Tân, chứ không phải họ cùng một ý với bọn ông Ngô Kỷ.

Nhiều hội đòan ở xa cũng có tên trên danh sách mà nhóm ông Ngô Kỷ công bố đã không biết sự thật, vì chỉ nghe theo những gì ông nói. Một số người trong tờ báo gọi được cho họ thì được biết như vậy.

Trong cuộc họp báo ngày 27/3/08 tại phòng sinh hoạt của nhật báo Viễn Đông, ông Ngô Kỷ vẫn cứ dựa vào câu trả lời phỏng vấn Đài BBC của ông Vann Phan, tân tổng thư ký nhật báo NV, là hai người (chủ bút Vũ Ánh và tống thư ký Vũ Quí Hạo Nhiên mất chức chỉ là biện pháp hành chánh) để nói rằng báo NV đã không sa thải những người đó.

Ông Vann Phan đã không nắm vững các quyết định và sự việc ở các cấp chỉ huy cao hơn ông và ông cũng chưa được thông báo sớm sủa cho rõ, khi ông trả lời ông Trần Đông Đức phỏng vấn cho BBC, nên đã trả lời sai bét như vậy.

Page 149: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Thật sự, hai ông Ánh và Nhiên đã bị sa thải. Ông Phan chỉ là tổng thư ký tờ báo, bù đầu chuyện bài vở tin tức. Ông không có quyền hành và không biết gì về các họat động quản trị, điều hành tờ báo, các mặt khác kể cả vấn đề nhân viên, của các cấp cao hơn nếu họ không hay chưa cho ông biết.

Sự sa thải hai ông Ánh, Nhiên và cả sự sa thải (trên thực tế) cả tổng giám đốc kiêm chủ nhiệm Đỗ Việt Anh, sau khi có cuộc biểu tình chỉ là hậu quả của những giọt nước làm tràn ly. Ba ông này cùng một phe với nhau, chịu hết trách nhiệm về những sai trái, từ vô tình đến cố ý suốt 4, 5 năm qua trong việc điều hành quản trị cũng như nội dung tờ báo Người Việt.

Tôi xin mở ngoặc một chút ở đây. Tờ báo Người Việt tổ chức theo một công ty Mỹ. Bên trên có Hội Đồng Quản Trị. Bên dưới là một ban điều hành kinh doanh do một tổng giám đốc trách nhiệm. HĐQT bầu (hay có thể thuê người bên ngoài) một người làm tổng giám đốc, một người làm chủ nhiệm.

Tổng giám đốc cắt cử chủ bút, tổng thư ký.

Từ khi Đỗ Ngọc Yến bị bệnh tiểu đường nặng không còn tham dự trực tiếp vào họat động của tờ báo, tên ông chỉ ghi là chủ nhiệm trên các văn bản chứ thật sự ông không tham dự trực tiếp vào các họat động hàng ngày của tờ báo và công ty Người Việt. Có chăng, chỉ là những lần quí vị trong HĐQT, tổng giám đốc đến nhà ông để thuật chuyện, nghe ý kiến , đề nghị của ông.

Tất cả các người trong HĐQT và nhiều người trong Ban Biên Tập của tờ báo là bạn học, bạn Hướng Đạo, họat động sinh viên, thanh niên, bạn làm báo của ông Yến từ Việt Nam. Trừ ba người đã chết trước ông (Trần Đại Lộc, Lê Đình Điểu, Ngô Mạnh Thu) những người đó là cốt lõi đã làm nên công ty và tờ báo Người Việt.

Tuy tổ chức theo luật pháp Hoa Kỳ và là công ty pháp danh, họat động của công ty NV lại điều hành theo lối rất Việt Nam. Tính cả nể bạn bè, cái gì xong, qua đi rồi thì thôi. Cái gì dù sai nhưng không thấy có hại ngay cho tờ báo hay công ty thì cũng im luôn. Chuyện gì, dù biết là sai, không nên hay cần phải dứt khoát, nhưng vì cái tinh thần tình cảm giắt dây ấy, đã không dẫn đến các quyết định đúng như cách điều hành và hành động (thẳng thừng) như của một tổ chức kinh doanh Mỹ. Và các người trong HĐQT không phải lúc nào cũng cùng một ý với nhau, mà cũng có từng nhóm ý kiến khác nhau, phe phái. Do đó mới có sự lộng hành của người có quyền điều hành hàng ngày công ty và tờ báo.

Nhiều người trong HĐQT có việc làm hay cơ sở kinh doanh nơi khác, không có mặt ở tờ báo, chỉ tham dự các phiên họp định kỳ. Cho nên, Tổng giám đốc kiêm chủ nhiệm công ty Người Việt có quyền hành lớn về mọi mặt. Nói khác, nếu quyết định gì đó của TGĐ kiêm chủ nhiệm hay chủ bút, tổng thư ký là các quyết định riêng của những người này. Nhiều khi HĐQT chỉ biết sau khi sự việc đã xảy ra. HĐQT công ty Người Việt đề ra đường lối tổng quát để TGĐ thi hành. Nhưng nhiều khi TGĐ có những quyết định không phải là xuất phát từ HĐQT.

Page 150: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Chính vì thế, nhiều sự việc tai hại, gây tiếng xấu hay hiểu lầm cho công ty và tờ báo Người Việt, không phải là chủ trương của HĐQT, tức tổ chức cao nhất và có thẩm quyền cao nhất trong các quyết định của tờ báo, mà cả công ty và tờ báo phải chịu tiếng hay hậu quả.

Cái đáng trách đối với họ là đã không đưa ra quyết định đúng mức, đúng lúc cho đến khi đã quá trễ. Không những đã quá trễ, nhiều khi cách đối phó lại cũng không dứt khoát, đủ mạnh vì sự dè dặt quá đáng. Tôi không hiểu có thể gọi là nhát hay không.

Có ai sau những người biểu tình và các tấm hình không?

Trong buổi họp báo nói trên, các ông ông Ngô Kỷ, Trần Thế Cung và Đòan Trọng xác nhận họ chỉ là những người biểu tình độc lập, chỉ cùng biểu tình chống báo NV trong tư cách cá nhân. Qua lời nói như vậy, có vẻ như họ là một thứ rắn không đầu nhiều đuôi, hoặc là một con rắn nhiều đầu.

Nhưng trong một bức thư phổ biến cả trên báo giấy và báo mạng, báo Người Việt chỉ hé lộ phần nào cho thấy có người (cùng một người) đã đến nói với chủ nhiệm Đỗ Bảo Anh và một người vai vế cao trong tờ báo (ở hai dịp khác nhau) là nếu chịu các điều kiện của họ thì sẽ không thấy có thêm các tấm hình khác đựơc trưng bày cũng như phổ biến khắp nơi và cuộc biểu tình sẽ còn mãi.

Theo sự tìm hiểu của người viết bài này, dường như một trong những điều kiện đó là phục chức cho ông nguyên TGĐ/Chủ nhiệm. Dường như người đề nghị như vậy (mà bài viết trên báo NV gọi là blackmail) là ông thầy dùi của một vị giám sát viên ở Quận Cam. Ông này dường như cùng họ, cùng chữ lót với đại sứ CSVN tại Hoa Thịnh Đốn là Lê Công Phụng.

(Trước đó, họ từng tới đề nghị tờ NV hậu thuẫn đặc biệt để cho vị giám sát viên tái đắc cử. Tuy nhiên, chủ bút Đỗ Bảo Anh, vốn làm báo Mỹ đã quen và quen với tinh thần độc lập của báo Mỹ, đã trả lời là tờ báo không thiên vị bên nào giữa các ứng cử viên. Cô cũng nhắc nhở ban biên tập như vậy trong một phiên họp).

Người ta thấy ông này tới với đám người biểu tình trứơc báo NV nhiều lần. Trong cuộc họp báo kể trên, người ta thấy ông thầy dùi, mặc bộ đồ com-lê cà vạt rất đẹp, khi vào trong nghe một chút, nhưng phần lớn là đứng trên lề đường, tay đút túi quần, như một thứ quan “lược trận” cho cụôc họp báo. Khi dẫn luật sư đại diện (Jeff Lyon) cho ông này ra xe về, ông Ngô Kỷ đã dẫn ông Lyon đến giới thiệu và bắt tay ông thầy dùi.

Có mối quan hệ mật thiết giữa ông thầy dùi và ông Ngô Kỷ hay không? Chắc chắn phải có. Có mối quan hệ giữa những tấm hình và ông thầy dùi hay không? Làm sao không?

Trong cuộc họp báo, khi bị hỏi hai tấm hình ông Yến chụp với Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Xuân Phong từ đâu ra? Ông Ngô Kỷ nói không thể tiết lộ.

Hai tấm hình đó, nếu không phải là hình ghép như rất nhiều người nêu ra vấn đề kỹ thuật để cả quyết, chỉ có thể cán bộ CSVN mới được phép cầm máy chụp hình trong

Page 151: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

một cuộc họp mặt của các viên chức cao cấp của chế độ. Nhưng ai là người cung cấp cho bọn ông Ngô Kỷ? Ông là người nắm giữ sự thật.

Ông Võ Tá Chước (doanh nhân, hiện diện trong cả hai tấm hình) nói với một số người rằng ông không phải là người cung cấp hình. Ông Lê Quí Biên vẫn bị nhiều anh em trong làng báo nghi rằng ông là một tay “nằm vùng”. Dường như ông này có cơ sở kinh doanh tại Việt Nam và ông ở Việt Nam, sau này, nhiều hơn là ở Mỹ. Ông cung cấp hình theo lệnh của Hà Nội để được hưởng những ân huệ khác hay những bức hình đó đến tay nhóm ông Ngô Kỷ bằng đường nào? Ông là gì trong cái mắt xích đường đi của những tấm hình? Chỉ biết đựơc sự thật nếu những người trên đây nói sự thật. Hoặc nó đến trực tiếp từ nơi chụp các tấm hình? Có nhiều người đã đưa ra nhận xét như vậy.

Nhưng có điều, nếu ĐNYến và cả Phan Huy Đạt (mà ông Ngô Kỷ dọa tung thêm hình để chứng minh họ có quan hệ với Cộng sản) là cán bộ CS hay ít nhất là làm tay sai cho CS, chẳng lẽ CS lại tung ra các tấm hình đó để hại báo Người Việt? Họ tự chặt tay chân của họ?

Người ta cứ đổ riệt cho báo Người Việt là báo Cộng sản, nhưng suốt từ mấy chục năm qua, kể cả thời gian mà người ta đem hình ra chứng minh là ĐNY “đi họp” với Cộng sản gộc, đã có bài bình lụân nào, bản tin về tình hình Việt Nam nào cố võ “hòa hợp hòa giải”, kêu gọi người Việt hải ngọai về nước đầu tư, kêu gọi ủng hộ chế độ Hà nội, biện minh cho chế độ Hà Nội một chuyện nào đó không? Hay các bài bình luận và các bản tin đều tóat ra những sự phê phán, đả kích, vạch ra những cái sai trái?

Nếu câu trả lời là chưa thấy, không thấy thì một vài chuyện riêng lẻ như cái chậu trên báo xuân Mậu Tý, mấy câu thơ con cóc báo xuân một năm trước đó, chỉ là sự sơ xuất, hay giả sử là cố tình, chỉ là trách nhiệm của người phụ trách bài vở của tờ báo xuân. Đó không phải là chủ trương của Công ty Người Việt hay Hội Đồng Quản Trị Công Ty Người Việt và đại đa só các người làm tại công ty và tờ báo Người Việt.

Người ở ngoài, không biết như vậy nên đổ hết lên đầu tòan thể công ty, coi như đó là sự cố tình làm nhục lá cờ vàng biểu tượng của người Việt quốc gia hoặc bợ đỡ quảng cáo cho chế độ Hà nội (mấy câu thơ con cóc của ông thầy bói Nhân Quang).

Cái đáng trách của HĐQT công ty Người Việt là để cho tổng giám đốc quá nhiều quyền hành. Khi ông này làm các điều sai trái (cam kết với người biểu tình phản đối là thôi không cộng tác với ông Nhân Quang nữa, thì vài tháng sau khi vụ biểu tình êm hẳn, lại thấy bài tử vi hàng tuần của ông này tái tục trên tờ báo). Sự cố ý này, không phải là chủ trương của HĐQT, theo tôi biết mà do sự ngang ngạnh khinh dể dư luận của ông nguyên TGĐ kiêm chủ nhiệm.

Một lần thất tín đã là quá rồi. Đằng này, thất tín nhiều lần thì các sự giận dữ và không tin thiện chí của những người có trách nhiệm mới ở trong công ty Người Việt là điều hiểu được. Nhưng nếu người ta hiểu cung cách hành sử, điều hành công ty và tờ báo như tôi nói ở trên, có lẽ người nào đọc đến đây, nhìn ra sự yếu kém quản trị của công

Page 152: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

ty báo Người Việt, thay vì kết tội cố ý cho cả một tập thể.

Tại sao ông thầy dùi của người giám sát viên lại muốn công ty NV rước ông này quay lại?

Nếu ai nhớ lại mùa bầu cử năm ngoái, trên mặt báo Người Việt, một ứng viên giám sát quận Cam quận Cam đã được tờ báo NV yểm trợ tối đa. Bài viết, quảng cáo của bà này tràn ngập tờ báo trong khi đối thủ của người này bị gạt ra ngoài. Đối thủ của “gà” của bộ ba TGĐ/CN – Chủ bút – Tổng thư ký báo NV có gửi bài phản bác các trò đánh đấm hạ tiện cũng đều bị phe lờ. Vậy mà các ông này vẫn thường nói đến công bằng, vô tư khách quan trong thông tin báo chí. Thậm chí, một bản tin của báo NV đưa ra cuộc tiếp kiến của người đó với HT Thích Tâm Châu, đặt vào mồm ngài những lời ngài không nói, đặt vào mồm người ứng viên giám sát những lời bà ấy không nói (chỉ ngồi ngậm hột thị từ đầu đến cuối). Vậy mà tờ NV không hề đưa ra lời xin lỗi dù HT Tâm Châu được phỏng vấn đã phủ nhận bản tin của báo NV, phổ biến trên hai nhật báo Viễn Đông, Việt Báo và đài phát thanh. Đã có áp lực nội bộ công ty đòi phải cải chính và xin lỗi HT Tâm Châu. Tuy nhiên, ông chủ bút cương quyết không làm, lấy cớ khi phỏng vấn trực tiếp, HT Tâm Châu không chịu trả lời.

Vụ việc này, những người ở bên ngòai không biết nên cứ tưởng đó là chủ trương của tờ báo. Thật sự, không phải vậy. Thế của bộ ba đó, lúc đó, át cả quyền hành của một cái HĐQT quen tính cả nể, không quen biện pháp mạnh và thẳng thừng.

Có mối quan hệ đặc biệt gì giữ người giám sát viên và bộ ba vừa kể? Nếu không có, ông thầy dùi đã không “blackmail” tân chủ bút của tờ báo.

Có rất nhiều tin tức chung quanh vụ biểu tình chống báo Người Việt. Phần lớn không thể đưa ra làm bằng cớ một cách công khai.

Nhưng trong vụ việc này, nếu người ta chứng minh được đường đi của những tấm hình, mối quan hệ của mấy nhóm lợi ích khác nhau trong vụ biểu tình, ai bỏ tiền ra lo vụ kiện trong khi nhóm 3 người bị kiện nhiều lắm chỉ kêu gọi quyên góp được khỏang 5 ngàn đô la, mối quan hệ giữa ông thầy dùi với các người cầm đầu biểu tình và với các nguồn cung cấp hình ảnh và một số người đã bị đẩy ra khỏi báo NV, người ta hy vọng giải mã được nhiều ẩn số.

Trong vụ biểu tình chống báo NV , theo tôi, CSVN đã không đánh trực tiếp được một cơ quan truyền thông chống Cộng có uy tín của người Việt hải ngọai, họ đã phải đánh gián tiếp qua nhiều tầng nấc trung gian kiểu ném đá giấu tay. Một số người chống Công quá khích đã không nghĩ rằng mình đã mắc mưu địch, mà chỉ nghĩ rằng người bạn đồng hành của mình chính là kẻ địch.

Những người ở xa, vì không hiểu rõ sự thật tận nơi xảy ra sự việc mà chỉ nghe hay đọc qua những lời cáo bụôc khăng khăng của một số nhỏ người có chủ ý chính trị nào đó, nên mới có thái độ hùa theo.

Tôi tin rằng nếu có dịp đến tận nơi, ngồi nghe và hiểu ra sự thật, người ta chắc phải có

Page 153: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

thái độ khác.

Người viết bài này, từng quen biết và họat động sinh viên thanh niên với Đỗ Ngọc Yến từ thời trai trẻ, lại cũng là chỗ bạn bè của nhiều người trong báo Người Việt. Tôi trình bày vấn đề với tất cả những gì tôi biết. Vị nào thắc mắc muốn chất vấn hay phản bác, xin cho biết. Tôi sẵn sàng chia sẻ, thảo luận thêm để làm sáng tỏ vấn đề.

Trần Đức Trực

NGÔ KỶ TRÌNH BÀY HƯỚNG ĐI MỚI của ĐOÀN BIỂU TÌNH TỰ PHÁT CHỐNG BÁO NGƯỜI VIỆT ĐÃ CÓ HÀNH VI CỐ TÌNH HẠ NHỤC LÁ QUỐC KÝ VIỆT NAM NỀN VÀNG BA SỌC ĐỎ(Ghi lại buổi nói chuyện của Ngô Kỷ vào Sáng thứ Hai 31 tháng 3 năm 2008 trên Saigon CaliRadio 1190AM và được trực tiếp phát thanh qua hệ thống PalTalk cũng như trên internet KXMX.com - ThanhN Nam Cali)Kính chào quí thính giả đài Saigon Cali Radio, kính chào quí anh chị trên diễn đàn Paltalk Tiếng Nói Tự Do của Người Dân Việt Nam, xin kính chào quí vị tại Việt Nam đang nghe qua intrenet KXMX.comThưa quí vị. Hôm nay chúng tôi một lần nữa có mặt trong phòng ghi âm của đài để có thể gởi tiếng nói đến quí thính giả .Thưa quí vị. Có lẽ chúng tôi cũng không có nhiều điều để chúng tôi nói hôm nay, tại vì, trong những tuần qua, chúng tôi đã dành quá nhiều thì giờ để nói trong khi không có nghe nhiều tiếng nói từ quí đồng hương cũng như của thính giả, đặc biệt của những người có lòng muốn ủng hộ cho công cuộc đấu tranh chống cộng sản, chống Việt Gian, đặc biệt chống những tên tay sai ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản. Đặc biệt hơn nữa, chống những người trong báo Người Việt đang tiếp tay, đang liên hệ với cộng sản đâm sau lưng cộng đồng, đâm sau lưng những người chiến sĩ quốc gia. Do đó, hôm nay, chúng tôi xin phép trình bày sơ lượt một số điều cần chia sẻ và sau đó, chúng tôi dành hầu hết thì giờ để được lắng nghe tiếng nói của tất cả quí đồng hương,

Page 154: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

quí thính giả đến từ mọi phía từ những người hổ trợ đến những người ủng hộ cuộc đấu tranh của những người tự phát chống báo Người Việt, ngay cả, những người phản đối không đống ý, bất mãn hoặc có những gì không vừa lòng, hoặc hiểu lầm công cuộc đấu tranh của chúng tôi và đồng bào biểu tình tự phát tại báo Người Việt. Chúng tôi muốn nghe từ hai phía. Ở đây là một quốc gia dân chủ pháp trị, chúng ta trốn chạy cộng sản tìm tự do, do đó, chúng tôi tôn trọng quyền tự do phát biểu cũng như chúng tôi tôn trọng quyền in ấn viết lách của báo Người Việt. Chúng tôi không hề chủ trương phá hoại hoặc có những hành động phi pháp trong khi đương đầu với tờ báo Người Việt. Trong khi chúng tôi tôn trọng tờ báo Người Việt có được tự do làm những gì họ muốn làm, thì, trong đó chúng tôi cũng mong rằng tờ báo Người Việt cũng như đồng hương cũng cho chúng tôi những người biểu tình được quyền xử dụng quyền tự do của chúng tôi. Đó là, quyền tự do biểu lộ ý kiến. Chúng tôi không có báo trong tay thì chúng tôi có phương tiện biểu tình cũng là nói lên nguyện vọng, tự do ngôn luận của chúng tôi. Điều đó là hợp lý cho chúng tôi và cũng hợp lý cho tờ báo Người Việt. Tại vì tờ báo Người Việt vẫn được quyền in ấn, viết lách bất cứ những gì họ viết, họ muốn vẽ bất cứ gì họ vẽ trong tờ báo của họ. Những người biểu tình như chúng tôi, những người dân chúng tôi không có tờ báo trong tay thì chúng tôi có quyền dựa theo Hiến Pháp, dựa theo Tu Chính số 1 của Hoa Kỳ chúng tôi có quyền biểu tình. Đó là biểu lộ sự phản đối ý kiến bất mãn của chúng tôi với tờ báo Người Việt. Do đó, đây là sự công bình, sòng phẳng thực thi dân chủ tự do tại quê hương nầy. Chúng tôi rất ngạc nhiên khi có những người trong khi binh vực tờ báo Người Việt cho rằng họ có quyền tự do in ấn, viết lách hoặc trình bày những tư tưởng trên mặt báo thì nhưng người đó lại chỉ trích chúng tôi, lên án chúng tôi không được quyền biểu tình, là những người biểu tình bất hợp pháp và ăn hiếp, áp bức tờ báo Người Việt!Thưa quí vị. Chúng tôi không có áp bức ai cả, chúng tôi không đàn áp ai cả. Chỉ Cộng Sản mới làm điều đó. Chúng tôi chỉ biểu lộ quan điểm chính trị của chúng tôi, sự bất mãn của chúng tôi bằng cách biểu tình. Tôi nghĩ rằng quyền biểu tình đó được Hiến Pháp, được luật pháp Hoa Kỳ cho phép. Và, do đó, chúng tôi cũng mong mõi những người nào bất mãn, những người bất đồng, những người phẩn nộ chúng tôi v.v … đặc biệt những người binh vực tờ báo Người Việt hãy gọi vào cho chúng tôi biết quí vị có ý kiến như thế nào.Chúng tội đọc trên báo Người Việt để chúng tôi tìm hiểu, chúng tôi theo dõi những gì đối phương của mình đã trình bày để chúng tôi có những phương pháp, những hành động để đương đầu. Đặc biệt trong vấn đề pháp lý, chúng tôi thấy báo Người Việt đăng hầu hết những lời phát biểu, những ý kiến của độc giả được đăng lại trên báo giấy của Người Việt hầu hết đều lên án chúng tôi. Tuy nhiên, khi lên đài như thế nầy chúng tôi mong được nghe trực tiếp tiếng nói từ quí vị và tôi mong rằng với những người đã viết ra những ý kiến chống đối những người biểu tình, chống đối cá nhân chúng tôi xin quí vị gọi vào sau khi chúng tôi trình bày, chúng tôi mời quí vị, quí vị có thể gọi vào số điện thoại 714- 890.1424 và714-982.2307.Chúng tôi xin phép quí vị tối đa 5, 10 phút để trình bày một số vấn đề trước khi mời quí vị gọi vào. Tối nay, hầu hết thì giờ chúng tôi dành để quí thính giả gọi vào để chúng ta có một buổi nói chuyện trong tinh thần cởi mở, xây dựng. Bửa nay tôi cố gắng uống 2, 3 ly nước lạnh và hy vọng giọng nói tôi ôn tồn, lịch sự hơn, nhỏ nhe hơn. Điều đó

Page 155: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

không có nghĩa là trong thời gian qua chúng tôi hổn hào, mất dạy, lưu manh hoặc là mất lịch sự với quí thính giả. Tuy nhiên, thưa quí vị, như quí vị biết Trời sinh mỗi người mỗi tính, “cha mẹ sinh con, Trời sinh tính” do đó mỗi người một giọng nói khác nhau, người nói lưu loát, người nói ôn tồn, người nói giọng nhà quê, như tôi sinh trên núi nên giọng nói chắc chắn nghe không thanh thót hay trìu mến.Thưa quí vị. Như quí vị biết cuộc biểu tình của những người tự phát đã bước qua gai đoạn khác.Tôi, Ngô Kỷ đã từ tuyên bố ngày họp báo thứ Năm ngày 27 tháng 3 vừa qua là bây giờ công cuộc đấu tranh đã bước qua một giai đoạn khác. Trước kia trước khi chúng tôi phát giác ông Đỗ Ngọc Yến, sáng lập viên, cựu chủ nhiệm của tờ báo Người Việt, ngồi chung họp, chủ tọa với những tên đầu sỏ cầm đầu cộng sản Nguyễn Tấn Dũng và bây giờ là thủ tướng cộng sản Việt Nam hoặc Nguyễn Xuân phong, tổng lãnh sự cộng sản Việt Nam tại San Francisco .v.v .. Và, tôi nghĩ rằng còn nhiều tấm ảnh khác không riêng gì hai tấm hình nầy, trước khi phát giác hai tấm hình như vậy những người biểu tình tự phát cũng như cá nhân chúng tôi đòi hỏi báo Người Việt phải tổ chức một cuộc họp khoáng đại với cộng đồng, mời tất cả đồng hương quan tâm đến danh dự lá cờ Vang Ba Sọc Đỏ tại Hoa Kỳ cũng như trên toàn thế giới ngay cả tại Việt Nam có cơ hội phản ảnh tiếng nói phẫn nộ, bất mãn của đồng bào đối với tờ báo Người Việt trên các phương tiện, hiện diện hay bằng điện thoại, điện toán, Paltalk, webcame v.v….

Do đó, chúng tôi đã hứa và chúng tôi sẽ biểu tình, chống đối vô hạn định cho đến khi đòi hỏi đó được tờ báo Người Việt thực thi. Tuy nhiên, thưa quí vị, đòi hỏi đó, mục đích đó có thay đổi chút ít, tại vì bây giờ vấn đề xúc phạm lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ trong cái chậu rửa chân nó chỉ là một vấn đề trong hai vấn đề mà chúng tôi đang đương đầu sau khi chúng tôi mới vừa phát giác Chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến của báo Người Việt đã làm việc, đã ngồi với họp bí mật với đầu sỏ Việt Cộng Nguyễn Tấn Dũng. Do đó, vấn đề đã trở thành vấn đề quá lớn lao. Cuộc đấu tranh bây giờ mang tầm vóc mạnh mẽ và khốc liệt hơn vì nó trở thành cuộc đối đầu giữa người Quốc Gia với cộng sản mà tờ báo Người Việt là nơi có liên hệ chặt chẽ với cộng sản, chẳng những liên hệ với những tên cộng sản con con mà còn liên hệ với tên Việt cộng sừng sỏ mà bây giờ đã trở thành thủ tướng đứng đầu nước cộng sản Việt Nam. Do đó, tầm vóc sự ngồi đó, làm việc đó mang một ý nghĩa lớn lao rất nguy hiểm trong cuộc đấu tranh của người Việt tỵ nạn cộng sản. Cuộc đấu tranh bây giờ giữa người quốc gia đương đầu với tờ báo Người Việt, cơ quan ngôn luận đang thực thi những gì cộng sản muốn, đó là làm nhục những người quốc gia, làm nhục lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, đi chiếu những hình ảnh cờ máu, cờ đỏ sao vàng trên tivi, đăng những bài thơ ca ngợi những tên đầu sỏ cộng sản như tên Mười, tên Triết, tên Mạnh, tên An v.v…rồi tuyên bố trên đài Á Châu Tự Do là 60% người Việt tỵ nạn tại Hoa Kỳ “đồng ý” với cờ đỏ sao vàng , vân vân và vân vân…

Như vậy, rõ ràng tờ báo Người Việt đã tiếp tay cho Nghị Quyết của Cộng Sản VN, do đó, tầm mức đấu tranh chuyển qua mức độ mạnh mẽ và có mục đích, đòi hỏi mới khác. Chúng tôi.không còn chỉ đòi hỏi báo Người Việt tổ chức buổi họp khoáng đại, gặp gỡ đồng hương để chỉ trả lời, trình bày vấn đề báo Người Việt nhục mạ lá cờ Vàng trong chậu rửa chân mà thôi, mà chúng tôi còn đòi hỏi báo Người Việt phải trả lời, trình bày về vấn đề Chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến tiếp xúc bí mật vời đầu sỏ cộng sản

Page 156: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Nguyễn Tấn Dũng. Báo Người Việt phải chịu trách nhiệm về hành động “phản quốc” này của Đỗ Ngọc Yến. Cuộc biểu tình, chống đối báo Người Việt của chúng tôi và đồng hương bây giờ đã bước qua một giai đoạn mới, nặng nề hơn, quyết liệt hơn, và nguy hiểm hơn. Chính vì vậy của chúng tôi yêu cầu cộng đồng, quí vị lãnh đạo tập thể người Việt tỵ nan cộng sản những tổ chức đấu tranh, những đảng phái chính trị, những người có tầm vóc, có chỗ đứng trong cộng đồng, trong xã hội Hoa Kỳ đứng ra để cáng đáng, lãnh đạo cuộc đấu tranh này, vì việc làm này quá lớn so với khả năng giới hạn và phương tiện hạn hẹp của chúng tôi.

Chúng tôi tiếp tục biểu tình tại nhật báo Người Việt nhưng cuộc biểu tình của chúng tôi biến thành cuộc biểu tình tố cáo tội lỗi, phản quốc của báo Người Việt trước dư luân của cộng đồng Việt Nam, cũng như trước dư luân của Hoa Kỳ và thế giới. Chúng tôi cương quyết lột trần mặt nạ của những tên chóp bu trong tờ báo Người Việt đã và đang liên hệ với cộng sản như thế nào để tố giác những sự trơ trẻn vô liêm sĩ của bọn chúng, cộng đồng tỵ nạn cộng sản của chúng ta không thể chấp nhận Việt gian Trong Thủy đang núp bóng Mỵ Châu trong cộng đồng tỵ nạn Việt Nam, không cho phép chúng nhân danh là người quốc gia, nhân danh là cơ quan ngôn luận trong lòng thủ đô tỵ nạn để “đi đêm” bắt tay thỏa hiệp và bưng bô cho cộng sản. Chúng ta không chấp nhận để chúng lợi dụng ngòi bút để đâm sau lưng cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản ngay tại thủ đô tỵ nạn Little Saigon và tại hải ngoại được, chúng ta không cho phép báo Người Việt và đồng bọn làm lợi cho cộng sản và làm hại cho người Quốc Gia. Tóm lại, bây giờ cuộc đấu tranh trở nên lớn lao, phức tạp , khó khăn, nhiêu khê và quyết liệt, đây là cuộc đấu tranh giữa QUỐC/CỘNG, giữa người Quốc Gia chống cộng ,đối đầu với cộng sản.

Chúng tôi mong mõi quí vị trưởng thượng, nhân sĩ, ái quốc và các các đảng phái, hội đoàn, các tổ chức đấu tranh hãy gánh vác sứ mạng đối đầu với tờ báo Người Vịệt và đồng bọn, cá nhân tôi cũng như những người biểu tình tự phát sẽ đóng vai trò hổ trợ, tiếp tay cho quý vị. cho những tổ chức đứng ra cáng đáng công việc nầy. Chúng tôi sẽ tiếp tục biểu tình nhưng hương đi đòi hỏi báo Người Việt tổ chức đại hội khoáng đại giải quyết vấn đề cái chậu rửa chân có hình cờ Vàng Ba Sọc Đỏ không còn là mục tiêu chính nữa mà còn phải giải quyết rốt ráo vấn đề tại sao Chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến đi họp bí mật với lãnh tụ cộng sản Nguyễn Tấn Dũng vào năm 1998, họ đã nói năng với nhau và bàn bạc nhau cái gì, họ hứa hẹn nhau cái gì, họ trao đổi nhau cái gì, và Đỗ Ngọc Yến và báo Người Việt hứa hẹn gì, cam kết ra sao với cộng sản nhằm thực hiện Nghị Quyết 36 nhằm lũng đoạn và phá nát thành trì chống cộng của cộng đồng tỵ nạn tại Little Saigon nói riêng và hải ngoại nói chung. Chúng ta phải áp lực và đòi hỏi báo Người Việt phải công khai công bố các kế hoạc, chủ trương, đường lối mà Chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến đã theo lệnh của tập đoàn báo Người Việt đi cam kết và hứa hẹn với Nguyễn Tấn Dũng ra sao, và tôi tin tưởng rằng trước sự tranh đầu quyết liệt của tập thể người Việt tỵ nạn và những người biểu tình tự phát, chắc chắn báo Người Việt dù ngoan cố, cứng đầu nhưng cuối cùng rồi cũng sẽ phải đáp ứng sự đòi hỏi hợp tình, hợp lý và đầy chi1ng nghĩa của chúng ta, yếu tố chỉ là thời gian sớm hay muộn mà thôi. Chính nghĩa chắc chằn sẽ thắng. Vâng, tôi xin ngừng nói, và xin bắt đầu mới quý đồng hương gọi vào để đóng góp ý kiên. Xin cám ơn quý vị.Báo Người Việt lấy tên Phan Liên viết bài “chửa lửa” và “chạy tội” cho

Page 157: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Đỗ Ngọc Yến dựa theo cuộc trả lời phỏng vấn của Chủ nhiệm Phan Huy Đạt và Chủ bút Đỗ Bảo Anh (con gái của Đỗ Nfo5c Yến), Quý Đồng Hương đọc để thấy sự bào chửa vô cùng hàm hồ, lấp liếm, vô liêm sỉ của báo Người Việt.

Tại sao có hình Ðỗ Ngọc Yến chụp với Nguyễn Tấn Dũng?

Tuesday, March 25, 2008Phan Liên

Từ hơn một tuần qua, hai tấm hình chụp ông Ðỗ Ngọc Yến, cố chủ nhiệm sáng lập Nhật Báo Người Việt, đứng và ngồi cùng các viên chức Cộng Sản Việt Nam đã được truyền đi trên mạng lưới Internet. Bức hình được chú ý nhất là cảnh ông Ðỗ Ngọc Yến ngồi ở đầu chiếc bàn dài mà người ngồi gần máy hình nhất là ông Nguyễn Tấn Dũng, hiện nay là thủ tướng Cộng Sản Việt Nam; nhưng vào năm ghi trên bức hình thì đang là phó thủ tướng đặc trách kinh tế. Sự xuất hiện của hai tấm hình này khiến nhiều người thắc mắc không biết những hình đó thật hay giả, ở đâu đưa ra với mục đích gì, và nếu đây là hình thật thì tại sao ông Ðỗ Ngọc Yến lại gặp gỡ các nhân vật cao cấp của cộng sản như vậy.

Trong một cuộc phỏng vấn do hệ thống truyền hình SBTN thực hiện, ông Phan Huy Ðạt, mới nhận chức chủ nhiệm Nhật Báo Người Việt vào Tháng Hai năm 2008, đã trả lời những câu hỏi của Luật Sư Ðỗ Phủ liên quan tới các bức hình này. Ông Ðỗ Ngọc Yến sinh năm 1941 đã sáng lập Nhật Báo Người Việt từ cuối năm 1978, ông qua đời năm 2006. Luật Sư Ðỗ Phủ phỏng vấn ông Phan Huy Ðạt và cô Ðỗ Bảo Anh chủ bút Nhật Báo Người Việt trong chương trình đài SBTN phát hình tối Thứ Ba ngày 25 Tháng Ba năm 2008. Ông Ðỗ Phủ cho biết đã mời 2 ông Ngô Kỷ và Ðoàn Trọng là những người cầm đầu cuộc biểu tình chống báo Người Việt đến đài phỏng vấn nhưng họ xin đổi sang một ngày khác.

Sau khi cô Ðỗ Bảo Anh đã tường thuật những diễn biến của cuộc biểu tình và những hành động xin lỗi cộng đồng của báo Người Việt, trong đó có việc sa thải hai nhân viên chịu trách nhiệm in bức hình cờ Việt Nam Cộng Hòa vẽ trong chậu làm nghề nail;

Page 158: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Luật Sư Ðỗ Phủ đã đề cập tới vụ “bức hình” và hỏi thẳng, “Tại sao ông Ðỗ Ngọc Yến lại đi gặp Nguyễn Tấn Dũng, vào tại sao sau khi phỏng vấn Nguyễn Tấn Dũng ông trở về không viết bài tường thuật nào cả?”

Ông Phan Huy Ðạt nói rằng ông Yến là một nhà báo rất tò mò, ông có thể đi bất cứ đâu, gặp bất cứ ai, nếu thấy có thể quan sát, nhận xét và thu thập các dữ kiện để làm “background” (hiểu biết hậu trường) cho việc viết tin tức và bình luận trong tờ báo. Nhưng chủ đích của ông Yến khi đi gặp Nguyễn Tấn Dũng không phải là để phỏng vấn, cũng không có ý định tường thuật gì cả bởi vì ai cũng biết Nguyễn Tấn Dũng cũng chỉ nói những lời tuyên truyền mà thôi. Ông không dại dột cho một lãnh tụ cộng sản cơ hội quảng cáo. Ông Ðỗ Ngọc Yến là người quyết định những vấn đề lớn của Nhật Báo Người Việt, và nếu có cơ hội thì gặp tận mặt bất cứ ai để xem con người, cách ăn nói, thái độ cư xử cụ thể như thế nào. Ðó là lý do khiến ông đã gặp cả các viên chức cộng sản cũng như các nhân viên chính phủ Mỹ.

Bên cạnh cuộc phỏng vấn của đài SBTN, ông Phan Huy Ðạt cũng cho biết thêm những chi tiết khác không phát trong bài phỏng vấn đó. Theo ông Ðạt, ông Ðỗ Ngọc Yến quen biết nhiều người Mỹ từ trước năm 1975, gồm các nhà báo và nhân viên ngoại giao Mỹ làm việc ở Việt Nam. Ông thường tới các nơi tập trung của giới làm báo ngoại quốc ở Sài Gòn và làm công việc tìm tòi cung cấp các hiểu biết hậu trường (background) cho các phóng viên ngoại quốc. Cũng do bản tính hiếu kỳ, ông đã đi gặp nhiều người, từ Linh Mục Hoàng Quỳnh tớiHòa ThượngTrí Quang (lúc đó là một thượng tọa); ông là phóng viên Việt Nam duy nhất đi theo quân đội Việt Nam Cộng Hòa sang chiến trường Hạ Lào, mà bạn bè chỉ biết chuyện khi thấy hình ông in trên tuần báo Newsweek. Vì giao thiệp rộng rãi và tánh xông xáo như vậy cho nên trong các tài liệu mới giải mật của chính phủ Mỹ người ta thấy rất nhiều báo cáo của các nhân viên ngoại giao và tình báo CIA về những cuộc gặp gỡ trong đó ông Ðỗ Ngọc Yến nói chuyện với họ.

Sau khi đi tị nạn ở Mỹ, nhất là khi trở lại nghề làm báo năm 1978, ông Ðỗ Ngọc Yến vẫn liên lạc với các người bạn cũ này. Nhiều nhà báo Mỹ cũng nhờ ông Yến gặp gỡ các viên chức cộng sản, chỉ để ghi lấy các nhận xét của ông về những người này, dưới con mắt một người Việt chống cộng; để giúp cho các nhà báo Mỹ thêm những chi tiết đa dạng mà họ là người ngoại quốc không thể nhìn ra và hiểu được. Ðó cũng là một lý do khiến ông Ðỗ Ngọc Yến sẵn sàng gặp các viên chức Cộng Sản Việt Nam khi họ xin gặp hoặc mời ông. Ông Ðỗ Ngọc Yến không bao giờ đem về một tấm hình chụp chung nào, mà ông thường không mang máy chụp hình.

Ông Phan Huy Ðạt nói ông chưa hề biết có những tấm hình kể trên, ai cũng thấy đã chụp từ lâu nhưng mới được tung ra. Tuy nhiên ông Ðạt biết trước việc ông Ðỗ Ngọc Yến sẽ gặp Nguyễn Tấn Dũng vào khoảng thời gian ngay sau khi Việt Cộng được Mỹ ký thỏa ước thương mại song phương. Ông Ðỗ Ngọc Yến chủ trương người làm báo phải tiên liệu những tin sắp xẩy ra, mà mình cần thâu thập các dữ kiện để khi tin xẩy ra thì mình hiểu ngay hậu trường có gì.

Ông Phan Huy Ðạt cho biết ông Ðỗ Ngọc Yến đã được các nhân viên ngoại giao cộng

Page 159: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

sản mời với tư cách một nhà báo, và ông đã thảo luận với một số người trong tòa báo để bàn về quyết định có nhận lời hay không, cũng như xem có thể lợi dụng cuộc gặp gỡ này quan sát và tìm hiểu về các ý định của đảng Cộng Sản Việt Nam sau khi được Mỹ ký hiệp định thương mại. Theo lời ông Ðạt, ông Ðỗ Ngọc Yến đã gặp gỡ và nói chuyện với nhiều giới chức Mỹ mà ông quen biết để tìm hiểu đường đi nước bước của chính phủ Mỹ trong các giai đoạn sau bản hiệp định mà ai cũng biết sẽ đi tới việc cho Cộng Sản Việt Nam được gia nhập Tổ Chức Thương Mại Thế Giới (WTO).

Những tấm ảnh ông Ðỗ Ngọc Yến chụp với các viên chức cộng sản lúc đầu đã được đưa ra trong đám mấy người biểu tình trước cửa tòa báo Người Việt một cách có lớp lang. Trước đó, có người đã gặp một nhân viên báo Người Việt cho biết họ có những bức hình đó và họ sẽ đưa ra công chúng nếu báo Người Việt không theo một điều mà họ yêu cầu. Ngược lại, nếu báo Người Việt chấp nhận lời yêu cầu của họ thì các cuộc biểu tình trước cửa tòa báo sẽ chấm dứt.

Khi tòa báo giữ thái độ cương quyết không để bị “bắt chẹt” (blackmail), quả nhiên các bức hình bắt đầu xuất hiện. Lúc đầu nhóm biểu tình đã cắt, bỏ trống khuôn mặt ông Ðỗ Ngọc Yến ở trong hình đứng với ba người khác, với câu hỏi đố mọi người đó là hình ai. Vài ngày sau, người ta mới trưng bầy bức hình đầy đủ, cho mọi người nhận ra ông Ðỗ Ngọc Yến.

Bức hình thứ hai sau đó được trưng bầy trong đám biểu tình với các hàng chữ giải thích trong đó có ông Ðỗ Ngọc Yến ngồi cùng bàn với Nguyễn Tấn Dũng, nhưng ông Yến ngồi ở đầu bàn như đóng vai chủ tọa. Sau đó mấy ngày, những bức hình này được đưa lên mạng lưới điện tử rồi được truyền đi khắp nơi.

Luật Sư Ðỗ Phủ đã hỏi ông Phan Huy Ðạt có biết nguồn gốc của những bức hình đó hay không. Theo lời ông Phan Huy Ðạt thì ông Ðỗ Ngọc Yến khi đi đâu không bao giờ đem theo máy hình, và khi trở về cũng không đem theo bức hình nào về. Những người khác trong bức hình cũng không có lý do nào đem hình đó ra khoe với công chúng, một bức hình đã cũ gần 10 năm. Chỉ có một nơi lưu trữ những bức hình này là Tòa Tổng Lãnh Sự Cộng Sản ở San Francisco.

Những người đã đưa hình cho các người đứng đầu cuộc biểu tình chắc hẳn có liên hệ với Tòa Tổng Lãnh Sự Cộng Sản và làm việc theo lệnh từ những người cộng sản này. Các người biểu tình có thể không thấy mối liên hệ đó nhưng các cơ quan điều tra chắc hẳn đã biết rồi.

Trước khi chấm dứt cuộc phỏng vấn, ông Phan Huy Ðạt nói, “Tôi đã quen biết và làm việc với anh Ðỗ Ngọc Yến trong gần nửa thế kỷ. Anh là một người yêu dân chủ tự do cho nên không bao giờ chấp nhận cộng sản. Nhật Báo Người Việt là một tờ báo mà đảng Cộng Sản rất sợ chính vì chúng tôi chống cộng sản một cách nghiêm chỉnh, đứng đắn, có thể ảnh hưởng tới đồng bào trong nước. Nhật Báo Người Việt biết chúng ta phải bảo vệ và tôn kính lá cờ Việt Nam Cộng Hòa, cho nên đã nhận ngay ra những sơ xuất của các nhân viên cũ và có hành động ngay để sửa chữa các lỗi lầm họ đã phạm.”

Page 160: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Tường trình biểu tình chống báo Người Việt cả ngày thứ Bảy 08/03/2008.Nam Cali một ngày nắng ấm,gió hiu hiu, đẹp trời nhiệt độ lên trên 70 độ F lúc trưa có hơn 30 người tham dự biểu tình trước toà báo Người Việt (NV) dưới một rừng cờ VNCH và Hoa Kỳ, có nhiều vị đến từ L.A, Riversidẹ ...cách Bolsa (Little Saigon) khoảng 30--60 miles, có một chú H.O phải đi bằng xe Bus mất gần 3 giờvì mắt chú kém không lái xe ban đêm được,chú mang hơn 1000 tờ flyers tốn hơn $100.00 tiền in (in 2 mặt), để phân phát cho đồng hương ai chưa hiểu về sự việc báo N.V nhục mạ lá cờ Vàng ba sọc đỏ (kính xin tặng chú H.O một bông hồng cao quý nhất nơi tim cháu). Vào lúc 5:30 PM cao điểm nhất, lúc đó có hơn 50 người tham dự biểu tình, khí trời mát dịu như muà thu nhiệt độ khoảng trên 60 độ F rất lý tưởng cho cuộc biểu tình tự phát đã kéo dài hơn 45 ngàỵ Dù những người biểu tình đã bị báo N.V kiện (Filed ) vào ngày 29/02/2008. Nhưng tòa đã bác đơn kiện của báo N.V vì không đủ bằng chứng, theo lời luật sư của báo N.V (L/S Trần Kinh Luân) tòa dời đến ngày 27/03/2008 để cho L/S của báo N.V nộp thêm bằng chứng mà báo N.V đã vu khống. Luật sư Trần Kinh Luân khi tiếp xúc với những người biểu tình nhận xét báo N.V đã sai lầm khi đăng bức hình sỉ nhục quốc kỳ VNCH của "con nhãi ranh Việt cộng" và L/S TKL muốn dàn xếp để báo N.V tổ chức buổi họp mỡ rộng như ý những người biểu tình đòi hỏi nhưng đến đêm ngày 8/03/2008 báo N.V vẫn chưa động tĩnh gì cảMột chiều náo nhiệt trên đường phố Bolsa, khi những người biểu tình khoảng 40 người kéo ra ngã tư Moran ST + Bolsa AVE, có hơn 10 người ở lại trò chuyện và bảo vệ bàn thờ tổ quốc (Có một số người khác ra nơi biểu tình để tán gẩu, bàn chuyện trên trời dưới âm phủ hay làm quan sát viên v.v...), những người biểu tình vừa đi vừa la những khẩu hiệu đã đảo báo N.V đã phản bội lại cộng đồng người Việt tỵ nạn Mafia csVN, khi tới ngã tư Moran + Bolsa những người biểu tình được sự ủng hộ nồng nhiệt của người lái xe bằng cách bóp kèn in ỏi vanh dội khắp khu phố Bolsa, nhiều người đang làm việc trong những nhà hàng, tiệm cắt tóc, quán bán Food Togo chạy ra đường xem biểu tình. Tiếng kèn xe hơi vang dội inh ỏi đến nỗi một ông Cò Westminster phải tấp vào Parking để nhắc nhở những người biểu tình không được tràn xuống đường Bolsa vì lúc này là giờ cao điểm, đông xe nhất trong ngày, những chiếc xe nối dài từng đoàn như những con rắn khổng lồ Nam Mỹ. Hơn một giờ những người biểu tình làm náo nhiệt khu phố Việt, họ trở lại "chiến trường" và nghĩ xả hơi nhâm nhi ly trà nóng với những chiếc bánh ngọt do đồng bào mang tặng cho những người biểu tình lúc đó gần 7:00 PM và những người biểu tình chuẩn bị chào quốc kỳ lúc 7:30 PM phát thanh trực tiếp trên làn sóng 1190 AM (Quý vị ở xa có thể nghe qua internet tại D/C KXMX.com). Đúng 7:32 PM lễ chào cờ bắt đầu dưới sự điều khiển của chú Trần Thế Cung, Chủ tịch khu hội Tù Nhân Chính Trị Nam Cali, là một trong 3 người bị báo N.V nêu tên trong đơn kiện, sau lễ chào cờ ông Đoàn Trọng mời bác sĩ Đoàn Yến phát biểu trực tiếp trên làn sóng 1190 AM, vị kế tiếp là ông Phan Ngọc Diệp, Chủ tịch UB Bảo Vệ và Phát Huy Chính Nghĩa Quốc Gia Nam Cali, và nhiều người tiếp tục phát biểu tới 7:55PM, ông Ngô Kỷ người bị báo N.V kiện là người phát biểu sau cùng phản đối những người xuyên tạc, bóp méo sự thật về việc bàn thờ tổ quốc, ông Ngô Kỷ nói: "Chúng tôi lập bàn thờ những vị chiến sĩ anh hùng vô danh và Ngũ Tướng quân lực VNCH đã hy sinh để bảo vệ quốc kỳ VNCH có gì sai trái đâu ?" và ông Ngô

Page 161: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Kỷ nói tiếp “Chúng tôi đâu có lập bàn thờ Lenin-Karl Marx đâu mà lại có một số ông tai to mặt lớn lên tiếng phản đối?” Hơn nữa ông Ngô Kỷ nghèo không có nhà cao, cửa rộng, biệt thự, ông là "homeless" thì khi tranh đấu với báo N.V ông lập bàn thờ tổ quốc ngay trước báo N.V lúc nào cũng có khói hương, hoa,quả và rất trang nghiêm được các người biểu tình nhiệt tình chăm lo bàn thờ tổ quốc mỗi ngày, thì có gì sai quấy hay bất kính. Nếu các ông tai to mặt "nớn", mang hia đội mũ có muốn đóng góp ý kiến gì thì xin mời ra hiện trường xem cho thật kỷ rồi phán xét cũng chưa muộn màng. Người xưa nói "Biết thì thưa thì thốt, không biết thì dựa cột mà nghe". Xin đừng tỵ hiềm, ganh tỵ bôi tro trắc tấu vào mặt những người biểu tình đã dầm mưa, dãi nắng hơn 45 ngày, họ không khom lưng, không cúi đầu, không quì gối, không nhu nhược, không hèn nhát sợ báo N.V kiện, dù họ biết báo N.V có nhiều tiền, có thế lực Nhưng họ không run sợ và hiên ngang, ngẫng cao đầu, không trốn chui, trốn nhũi, không nịnh bợ, không trơ trẻn, không lố bịch .......Ho. là ai ??? Xin thưa rằng họ là những bậc trưởng thượng, thân hào nhân sĩ, các cựu sĩ quan cao cấp và binh sĩ trong quân lực VNCH, các bác sĩ, nha sĩ, luật sư, tiến sĩ, sinh viên, học sinh, tiểu thương gia, nhân công, người lao động làm đủ ngành nghề, giới tính, giai cấp trong xã hội v.v...Khi màn đêm xuống, gió hiu hiu cũng là lúc chúng tôi thấy hơi hơi đói bụng nên phải chia tay những người biểu tình. Được biết sau đó những người biểu tình tự động giải tán rất ôn hoà và cũng không có một ông Cò Westminster nào đến để "vấn an" những người biểu tình. Họ hẹn nhau lúc trưa chủ nhật (12:PM) ngày 9/03/08 trước báo N.V.Tường trình muộn sáng sớm Chủ Nhật mới đổi giờ.Rambopham (P/V tự do Nam Cali)Ngày 9/03/2008

Cảm nghĩ về bức hình đăng trên báo Xuân Người Việt-Mậu tý 2008.Nhục mạ Lá Cờ Vàng QGVNTrên một góc trang báo Xuân Mậu Tý Ngươi Việt có đăng một bức hình vẽ cái chậu rửa chân của những người làm nail màu vàng với ba đường viền màu đỏ xung quanh bờ chậu mà theo báo Người Việt, đó là “tác phẩm” của cô sinh viên Trần Thủy Châu. Nhìn vào bức hình, tôi nghĩ bất cứ người Việt Nam nào cũng đều nhận biết đó chính là hình lá cờ vàng ba sọc đỏ. Lá cờ đó là biểu tương cho chính nghĩa Quốc Gia, Dân tôc của miền nam Việt Nam chúng ta. Đã có hàng triệu Quân, Dân, Cán, Chính Miền Nam Viêt Nam đã đổ biết bao xương máu, mồ hôi, nước mắt hoặc đã nằm xuống để bảo vệ lá cờ đó mà nay, tên sinh viên Trần thủy Châu, với mục đích đen tối, hèn hạ, đã bôi nhọ, nhục mạ lá cờ đó bằng cách vẽ hình lá cờ vàng ba sọc trong chậu rửa chân của “bà mẹ chồng” làm nghề nail và cái châu đó là nơi để cho những bàn chân của khách làm nail chà đạp lên hàng ngày. Tôi thật sự phẩn nộ khi nhìn thấy bức hình đó và khinh bỉ tên sinh viên, tác giả của bức hình đó vì sự hổn láo quá đáng của nó. Thật ra, cái tên sinh viên Trần thủy Châu nào đó, tôi cũng chẳng cần biết nó là ai và cũng đâu cần biết đến cái hình vẽ có ác ý, thấp kém, tồi tệ đó làm gì, nhưng tờ báo Xuân Người Việt lại chọn đăng bức hình vẽ đó trên tờ báo của họ, một hình vẽ tầm thường, hoàn toàn không có một chút nghệ thuật hay thẩm mỹ nào cả mà còn có dụng ý bôi nhọ, sỉ nhục lá cờ của Người Viêt Quốc Gia chúng ta nữa. Tôi nghĩ đây là âm

Page 162: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

mưu thâm đôc của Ban biên tâp báo Người Việt đã cố ý tiếp tay với bọn cộng sàn nằm vùng trong việc thực thi Nghị Quyết 36 của cộng sản, để hạ nhục, bôi bẩn lá cờ chính nghĩa của Người Viêt tị nạn cộng sản chúng ta , lá cờ đó đã và đang ngạo nghễ tung bay trên bầu trời Cali, trên đường phố Bolsa và trên nhiều tiểu bang của đất nước Hoa Kỳ qua sự thành công trong chiến dịch “Cờ vàng” đã làm cho tâp đoàn lãnh đạo cộng sản hà nội tức giận.Những người trong Ban biên tâp báo Người Việt, tôi nghĩ họ đều là những người đã từng một thời phục vụ dưới lá cờ vàng ba sọc đỏ đó, họ cũng đã từng chiến đấu để bảo vệ lá cờ đó mà nay họ nỡ lòng nào mà không nhìn được sự sĩ nhục, bôi nhọ qua bức hình vẽ đó trong châu rửa chân của người làm nail? Họ lại còn manh tâm đem bức hình bôi nhọ đó để phổ biến trong công đồng Người Việt chúng ta! Mang danh là những người tị nạn chính trị cộng sản, họ sống nhờ vào cộng đồng Người Việt tại hải ngoại để có được một cuôc sống đầy đủ, sung túc mà nay họ lại phản bội lại với chính nghĩa Quốc Gia dân tộc, phản bội lại cộng đồng tị nạn cộng sản , đi làm tay sai, nối giáo cho giặc trong âm mưu phổ biên bức hình vẽ đó với dụng ý bôi nhọ, ha nhục lá cờ vàng ba sọc đỏ của Người Viêt Nam chúng ta, tôi thật hết ý với việc làm tồi tệ, vô trách nhiệm, thiếu tự trọng và không lương thiện của Ban biên tập báo Người Việt.Hiên nay, có rất nhiều bọn cán bộ cộng sản và tay sai nằm vùng đang trà trộn trong hàng ngủ của người Việt tại hải ngoại, Chúng lẩn trốn trong các chùa chiền, các cơ sở tôn giáo, văn nghệ, truyền thông, báo chí, trong các hội ái hữu để chờ cơ hội đánh phá chúng ta, gây chia rẽ phân hóa trong công đồng chúng ta, muc đích là để làm suy yếu tiềm lực chống cộng của người Việt hải ngoại. Chúng ta phải luôn luôn đề cao, cảnh giác trước các âm mưu kêu gọi Hòa hợp Hòa giải của bọn tay sai cộng sản nằm vùng. Chúng ta phải cương quyết đoàn kết lại với nhau, cùng nhau phá tan những hang ổ của cộng sản tai hải ngoại. Bằng mọi cách, phải loại bỏ những tên tay sai, thân cộng nằm vùng ra khỏi hàng ngủ của chúng ta, đó là con đường duy nhất để xây dựng lại cộng đồng chúng ta được vững mạnh hơn, để còn có cơ hội yểm trợ cho người dân trong nước đứng lên làm một cuộc cách mạng, xóa bỏ chế độ cộng sản đôc tài toàn trị tại Viêt nam , đề xây dựng lại một nước Việt Nam có tự do dân chủ và phú cường .Bác sĩ Đoàn Yến, cựu tù nhân chính trị cộng sản.

Ổ rắn độc của việt gian cộng sản tại quận Cam: Nhật báo Người Việt!Trần Thanh

Hang ổ rắn độc của bọn việt gian cộng sản tại hải ngoại thì rất nhiều nhưng "hoành tráng" nhất, phải kể đến tòa soạn nhật báo Người Việt tại quận Cam, nước Mỹ. Ðó là tòa soạn nằm trên đường Moran, với cơ ngơi bề thế, có cả nhà in riêng, mỗi ngày in khoảng 20 ngàn số, phát hành trên toàn nước Mỹ. Ðặc biệt nhật báo Người Việt, ngoài ấn bản tiếng Việt, còn có ấn bản tiếng Anh, dành cho giới trẻ đọc.("Bác" và đảng rất thương giới trẻ!) So với nhiều tờ báo giấy Việt ngữ khác, báo Người Việt hơn hẳn về số lượng và nhất là đã được tròn 30 tuổi. Nghe nhiều người kể lại, ông Ðỗ Ngọc Yến là người sáng lập ra tờ báo và ông bắt đầu sự nghiệp làm báo trong một ... ga ra, cách

Page 163: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

đây 30 năm, tức là vào khoảng năm 1978!

Ai đã nuôi sống tờ báo Người Việt cho đến ngày hôm nay?

Câu trả lời: - Cộng đồng người Việt!

Nếu không nhờ có cộng đồng người Việt ủng hộ mua báo và đăng quảng cáo trong suốt 30 năm qua thì còn khuya mới có nhật báo người Việt như ngày hôm nay; vậy mà bây giò nó đã biến thành hang "Bắc Pó" hoặc ổ rắn độc của bọn việt gian cộng sản, phun nọc độc và cắn lại những người đã từng nuôi nấng nó! Nghe nhiều người lên án, có thể "hang Bắc Pó" sẽ phản bác lại rằng:

- Nhờ sự chăm chỉ của người sáng lập ra tờ báo và sự làm việc tích cực của toàn bộ nhân viên tòa soạn mà báo Người Việt mới trưởng thành như ngày hôm nay. Cộng đồng người Việt là cái thá gì? Chúng tôi làm ra sản phẩm "văn hóa", cộng đồng bỏ tiền ra mua "văn hóa",sòng phẳng,không ai mang ơn ai hết!

Lý luận như trên chỉ đúng một phần nhỏ. Thực ra, cái gọi là "văn hóa" của báo Người Việt là do rất nhiều người cộng tác viết, thậm chí nhiều người đã viết free, không có tiền nhuận bút. Còn nếu có nhuận bút, đôi khi chỉ là một món tiền tượng trưng, chỉ đủ uống một chầu cà phê sáng với bạn bè. Những sự đóng góp free đó trong suốt 30 năm qua, đã góp phần tạo nên bề dày của lịch sử tờ báo mà không ai thèm lên tiếng kể công.

Còn về đăng quảng cáo?

Người Việt ta vốn nặng tình quê hương. Giả sử có bận đi công chuyện ở đâu xa xôi, nếu đói bụng, người ta cũng ráng tìm một khu phố Việt hay phố Tàu nào đó ăn một tô hủ tíu hoặc phở, vừa no bụng, vừa ủng hộ người đồng hương! Khi cần đăng quảng cáo thương mại cũng vậy, các chủ nhân ưu tiên chọn đăng trên các báo Việt ngữ. Nếu muốn, họ có thể đăng quảng cáo trên các báo của người Mễ, người Tàu hoặc người Phi ..v..v.. nhưng họ không làm. Ðó cũng là cách để ủng hộ "gà nhà", để xây dựng cộng đồng của chúng ta. Cho nên những chủ báo Việt ngữ phải rất biết ơn những người đồng hương, chớ không phải khi mới bắt đầu có được chút sự nghiệp rồi thì lên mặt phách lối, phản bội lại những người đã từng nuôi nấng mình trong suốt 30 năm qua!

Nhưng tệ hại nhất là sự phản bội lý tưởng quốc gia, phản bội cộng đồng và dân tộc. Nói cụ thể hơn là đi làm tay sai cho bọn việt gian cộng sản, đâm vào sau lưng chúng ta.

Ai vậy, ai phản bội? Tờ báo chó đẻ nào phản bội?

Xin thưa, đó chính là tờ nhật báo Người Việt. Ông Ðỗ Ngọc Yến, người sáng lập ra tờ báo, trước năm 1975, đã từng là kẻ hèn nhát trốn quân dịch, chuyên đi biểu tình chống chính quyền Việt Nam Cộng Hòa. Có thể ông đã bị việt cộng móc nối hoặc lợi dụng ngay từ hồi còn trẻ. Khi sang Mỹ làm báo, ông lại tiếp tục ngựa quen đường cũ: đi đêm với bọn việt gian cộng sản mà bằng chứng sống động chính là hai tấm hình ông ngồi

Page 164: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

họp với tên đầu gấu Nguyễn Tấn Dũng, cách đây khoảng 18 năm.

Khi bênh vực cho Ðỗ Ngọc Yến, "luật sư" Phan Huy Ðạt đã nêu lên những lý luận hài hước như sau, chắc có lẽ muốn làm cho ông chủ của mình phải cười lăn cười bò nơi chín suối:

- Ông Yến là nhà báo, là người ưa tò mò, luôn luôn muốn được tai nghe mắt thấy. Hồi trước năm 1975, ông Yến đã tò mò đi theo lính Mỹ vào tận mật khu của việt cộng để coi cho biết! Khi hay tin tên phó thủ tướng việt cộng Nguyễn Tấn Dũng bí mật sang thăm tiểu bang California, ông Yến cũng "tò mò" đi tới coi .... cho biết! Ông Yến tới gặp Nguyễn Tấn Dũng là vì "tò mò" chớ không phải là đi đêm với việt cộng như nhiều người kết án! (Hoặc ông nghe nói thằng Dũng "mặt rổ" nên ông "tò mò" tới coi cho biết cái mặt rổ nó như thế nào?)

Cái lý luận hài hước, ấu trĩ này không thể đánh lừa được ai, ngay cả trẻ em! Ðã bước chân vào hang hùm, ổ rắn thì chắc chắn phải có một sứ mạng nào đó, nếu không thì đời nào bọn an ninh nó cho vào? Hoặc giả sử nếu vì "tò mò" thì phải đứng từ xa mà nhìn, cớ sao lại ngồi cùng bàn với bọn đầu gấu và ngồi ngay ở vị trí chủ tọa, trong không khí một cuộc họp? Có khi nào một thanh niên nào đó đi đến một động đĩ, gặp mấy tên ma cô gác cửa mời chào thì anh thanh niên đó nói rằng: - Tôi vì "tò mò" tới đây coi cho biết! Có thể cho tôi vô phòng coi mấy cô "làm việc" với khách được không ạ!

Chúng ta có thể tưởng tượng được khuôn mặt của anh thanh niên khờ khạo, ngu ngốc đó như thế nào, sau khi anh ta bị mấy tên ma cô túm cổ áo ném ra khỏi động đĩ? Chắc ít nhất khuôn mặt của anh ta cũng bị đánh sưng vù, lỗ mũi ăn trầu hoặc máu me đầy miệng!

Ngoài chuyện tên việt gian Ðỗ Ngọc Yến đi họp với việt cộng, báo người Việt đã gây ra hai vụ khiêu khích cộng đồng rất lớn mà toàn cộng đồng đều đã phẫn nộ, biểu tình phản đối. Ðó là vụ tên bưng bô "chiêm tinh gia" Nhân Quang sáng tác bốn câu thơ "thổi kèn" cho bọn việt gian cộng sản, ca ngợi "Minh Triết trời Nam tỏa sáng ngời!" Một vụ khác là con việt cộng nhãi ranh Huỳnh Thụy Châu đã vẽ bức tranh chậu rửa chân, có lá cờ vàng ba sọc bên trong. Ðược biết thị Châu là con của cán bộ cộng sản, theo cha mẹ vào nam lúc thị mới được năm tuổi. Sẵn có cái "gien" cộng sản trong người rồi nên khi thị sang Mỹ thì "trâu" quậy tới bến!

Khi cộng đồng biểu tình, phản đối thì báo Người Việt "xin lỗi" nhưng rồi vẫn chứng nào tật nấy, vẫn tiếp tục vi phạm. Ðiều này chứng tỏ là bọn chúng đã bị bàn tay của bọn việt gian cộng sản lèo lái. Do đó chúng ta cần tiếp tục lên án và tẩy chay báo Người Việt cho đến khi nào bọn chúng phải đóng cửa tòa soạn. Muốn bưng bô cho việt cộng thì cứ về Việt Nam, tha hồ mà bưng, lúc ấy sẽ sáng mắt ra! Chúng ta không thể chấp nhận ngay tại thủ đô tỵ nạn lại có một cái hang Bắc Pó, một ổ rắn độc của cộng sản ngang nhiên hoạt động, tấn công chúng ta liên tục như vậy. Nhìn vào trong hang, chúng ta thấy lềnh khênh những con rắn hết sức độc địa như:

- Phan Huy Ðạt (rắn hổ chúa), Vũ Ánh, Ngô Nhân Dụng, Ðỗ Quý Toàn, Vũ Quý Hạo

Page 165: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Nhiên, Hà Tường Cát ..v..v..

Hang Bắc Pó tại quận Cam cũng chính là nơi thường xuyên đón tiếp những tên việt gian cộng sản gộc như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên. Mỗi khi các "ông cố nội" của bọn chúng đến thăm, cả đám bưng bô đều nhốn nháo, chạy lăng xăng lít xít, lo "điếu đóm" đủ mọi chuyện! Thật là nhục nhã và vô liêm sỉ! Những con người ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản! Những tên phản bội nêu trên, trước năm 1975 đã từng là quân nhân hoặc công chức của chế độ Việt Nam Cộng Hòa, đã từng được chính phủ VNCH cho đi du học nước ngoài. Có tên, sau năm 1975 đã bị giặc cộng bắt đi tù cải tạo tới 10 năm. Vậy mà khi sang được bến bờ tự do, chúng đã vì tham danh lợi mà quên đi tất cả, phản bội lại đồng bào và dân tộc!Là thú hay là con người?

Tuy nhiên, ở đời, cao nhân tắc hữu cao nhân trị. Vỏ quýt dày thì sẽ có móng tay nhọn. Lũ bưng bô ở hang Bắc Pó đã bị những người biểu tình kiên trì lên án, vạch mặt. Ngày nào tòa soạn của bọn chúng còn hoạt động thì đoàn người biểu tình sẽ còn tiếp tục chiến đấu. Họ là những chiến sĩ can trường, tựa như những chiến sĩ nhảy dù, thủy quân lục chiến, biệt động quân lùng diệt bọn giặc cộng tấn công thủ đô Sài Gòn hồi tết Mậu Thân 1968.

SO SÁNH BÁO NGƯỜI VIỆT VÀ BÁO VIET WEEKLY

Xét về bản chất, cả hai đều là những tên phản bội, đi làm tay sai cho giặc cộng, phản bội lại cộng đồng và dân tộc. Tuy nhiên, nếu xét về mức độ tác hại và nguy hiểm thì ổ rắn độc Người Việt nguy hiểm hơn nhiều.

Những điểm khác biệt giữa hai tờ báo:

* Về tuổi tác:

Ban biên tập của Viet Weekly đa số là thành phần trẻ, thuộc thế hệ một rưỡi. Có thể họ đã bị bọn việt gian cộng sản móc nối, dụ dỗ, mua chuộc. Vốn thiếu kinh nghiệm và sự hiểu biết đầy đủ về bản chất của bọn cộng sản nên họ rất dễ dàng bị sa vào bẫy của những tên cáo già như Võ Văn Kiệt, Nguyễn Minh Triết, Buồi Pín, Vũ Thư Hiên. Nếu họ thật sự hối lỗi, chúng ta có thể khoan dung.

Trong khi đó, những tên việt gian chủ chốt trong ban biên tập của báo Người Việt đều là những người lớn tuổi, đã từng phục vụ trong chế độ VNCH trước 1975. Ða số những tên này đã từng nếm mùi "học tập cải tạo" của giặc cộng. Do đó, hành động phản bội của những tên này là cố ý chớ không phải là nai tơ bị cáo già dụ dỗ.

* Về lập trường:

- Báo Viet Weekly nhân danh tự do ngôn luận, thông tin "đa chiều" để đi đổ bô cứt cho giặc cộng.

- Báo Người Việt thì luôn luôn nhân danh lý tưởng quốc gia "chống cộng" (!) ,núp kỹ đằng sau lá cờ vàng ba sọc để ném .... lựu đạn vào cộng đồng người Việt tỵ nạn!

Những tên xanh vỏ đỏ lòng, đóng vai "chiến hữu" của chúng ta mà thường xuyên

Page 166: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

đâm vào lưng chúng ta những nhát dao lút cán; chính những tên này mới cực kỳ nguy hiểm!

KÊU GỌI ÐỒNG BÀO ỦNG HỘ NHỮNG CHIẾN SĨ BIỂU TÌNH:

Qua những phân tích ngắn gọn nêu trên, chúng tôi kêu gọi đồng bào khắp nơi trên thế giới hãy tiếp tục ủng hộ những chiến sĩ biểu tình, đang ngày đêm bền bỉ đấu tranh chống báo Người Việt ngay trước tòa soạn của bọn chúng. Những chiến sĩ này đã hy sinh hạnh phúc cá nhân của họ để chiến đấu diệt giặc cộng ngay tại thủ đô tỵ nạn của chúng ta. Có người chấp nhận trở thành "homeless" và đã liên tục bền bỉ đấu tranh chống giặc cộng trong suốt mấy chục năm qua. Họ là những người đáng cho chúng ta khâm phục và ủng hộ.

Ở đời, nói thì dễ nhưng làm thì khó. Khi chống cộng bằng ... mồm thì hầu như ai cũng chống được, nhưng khi cần thể hiện bằng những hành động cụ thể thì ... ôi thôi, tự nhiên có thật nhiều lý do để thoái thác! Ví dụ như tình thế cần chúng ta hiện diện trong một cuộc biểu tình chống bọn việt gian cộng sản, hoặc đóng góp chút quà để ủng hộ tinh thần các chiến sĩ biểu tình ..v..v... Những việc làm nhỏ nhặt như vậy mà chúng ta không làm được thì làm sao làm những chuyện lớn? Và cũng sẽ:

*Mất luôn hình ảnh đẹp này. Tóc hào khí dựng thổi bay mũ người*. Sang sông khói sóng ngất trời. Gươm loang ánh hận, thép ngời sắc đau. Ðỏ bầm lệ, vợ phía sau. Chồng quay mặt khuất hoa lau trắng lòa. Hèn mà sống được tới già. Mỗi sợi tóc bạc nhục ba đời liền. Tiếng thơm nào đến tổ tiên. Chết còn nhắm mắt chẳng yên nữa là!

Xin đồng bào hãy ủng hộ những chiến sĩ biểu tình để tiêu diệt hang ổ của giặc cộng, hang Bắc Pó tại quận Cam; đó chính là tòa soạn báo Người Việt. Ủng hộ bằng cả tinh thần lẫn vật chất, bằng cả tấm lòng của mình để những chiến sĩ có thêm niềm tin, thêm nghị lực và sức mạnh để chống cộng cho đến khi nào chế độ hung tàn bạo ngược của bọn chúng phải bị sụp đổ!

Trần Thanh

Ngày 9 tháng Giêng năm 2009

Nhắc lại vụ Báo Xuân " Người Việt " Tết Bính Tuất năm 2006Can Bính Tuất niên đã rõ MƯỜIANH hùng hào KIỆT thế phân đôiKHẢI hoàn LƯƠNG đạo AN bang MẠNHMINH TRIẾT trời Nam tỏa rạng ngời[Tử Vi Nhân Quang, Báo Người Việt]

Page 167: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

ỦY BAN ĐOÀN KẾT CHỐNG CỘNG VÀ DIỄN ĐÀN KITÔ-HỮU

4211 W. First St. Spc 65. Santa Ana, CA 92703ĐT: (714) 265-1029 và (714) 839-1716

Kính gửi: Ban Giám Đốc Và Ban Biên Tập Nhật Báo Người Việt.  

Trích yếu: V/v yêu cầu thu hồi Báo Xuân Người Việt và Lịch Sách Tử Vi Nhân Quang để sửa chữa “Sơ Sót”.

Ủy Ban Đoàn Kết Chống Cộng Nam Cali Và Diễn Đàn Kitô-hữu nhận thấy sự “SƠ SÓT” của báo Người Việt trong việc in ấn một bài thơ tâng bốc bợ đỡ bọn đầu nậu Cộng Sản Việt Nam phản dân hại nước và bán nước ngay trên trang CHÚC MỪNG NĂM MỚI trang trọng nhất của Giai Phẩm Xuân Người Việt một cách rẻ tiền, thiếu nhân cách như vậy là một hành động công khai phỉ báng hơn ba triệu người Việt tỵ nạn cộng sản hải ngoại và hơn tám mươi triệu đồng bào trong nước đang rên xiết dưới ách thống trị độc tài Cộng Sản vô thần. Đồng thời là hành vi xuẩn động, phản động chống lại cao trào đấu tranh đòi Tự Do Tôn Giáo, Dân Chủ, Nhân Quyền và toàn vẹn lãnh thổ cho Việt Nam trong và ngoài nước.Ủy Ban Đoàn Kết Chống Cộng Nam Cali và Diễn Đàn Kitô-hữu chúng tôi cùng những người chống cộng thầm lặng nhận thấy lời trần tình Sơ Sót trong Giai Phẩm Xuân Người Việt 2006 đăng trong số báo 7333 ngày Thứ Tư 04 tháng 01 năm 2006 của Ban Điều Hành Công Ty Nhật Báo Người Việt là hời hợt chiếu lệ, không thật tâm thật tình hối lỗi vì ngay trong số báo thừa nhận có sơ sót đó thì Ban Điều Hành Công Ty Nhật

Page 168: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Báo Người Việt lại đăng quảng cáo bốn mầu nguyên trang 16 khuyến khích độc giả mua “Giai Phẩm Xuân Người Việt” và “Li.ch Sách Tử Vi” Nhân Quang với những sai sót đó!!!Ủy Ban Đoàn Kết Chống Cộng Nam Cali, Diễn Đàn Kitô-hữu, và cộng đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản Nam Cali và trên toàn thế giới nghiêm khắc cảnh cáo và yêu cầu Ban Điều Hành Công Ty Nhật Báo Người Việt phải gấp rút sửa lại sự “sơ sót cố tình” đó bằng cách:1- Thu hồi “Giai Phẩm Xuân Người Việt” và thay thế trang báo “Chúc Mừng Năm Mới” có bài thơ tâng bốc bợ đỡ cộng sản rẻ tiền mà chính những đảng viên CSVN có chức có quyền hiện tại cũng không còn dám mở miệng tâng bốc ca tụng bợ đỡ chúng một cách trâng tráo thiếu liêm sỷ như vậy nữa!!!2- Thu hồi “Li(ch Sách Tử Vi Nhân Quang” và hủy bỏ bài thơ “phản động” cùng những nội dung tương tự như bài thơ phản độngđó trong “Lịch Sách Tử Vi Nhân Quang” nếu có trước khi tiếp tục quảng bá phát hành.Trường hợp Ban Giám Đốc, Ban Biên Tập và Ban Điều Hành Công Ty Nhật Báo Người Việt cố tình không thành thật nhận lỗi và sửa lỗi bằng những việc làm thiện chí cụ thể nêu trên, Ủy Ban Đoàn Kết Chống Cộng Nam Cali, Diễn Đàn Kitô-hữu, và cộng đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản Nam Cali và trên toàn thế giới chúng tôi sẽ có phản ứng cụ thể.Kính thưa Đồng Bào Đồng Hương chống cộng Nam Cali và trên toàn thế giới, trong khi chờ đợi Ban Giám Đốc, Ban Biên Tập và Ban Điều Hành Công Ty Nhật Báo Người Việt tỏ thái độ thiện chí tích cực để chúng ta tiếp tục mua báo Xuân Người Việt, Ủy Ban Đoàn Kết Chống Cộng Nam Cali và Diễn Đàn Kitô-hữu chúng tôi kêu gọi Đồng bào Đồng Hương chống cộng Nam Cali và trên toàn thế giới hãy kiên nhẫn chờ đợi vài ngày để Ban Giám Đốc, Ban Biên Tập và Ban Điều Hành Công Ty Nhật Báo Người Việt có thời gian cơ hội tỏ thiện chí một cách tích cực. Nếu không chúng ta sẽ tỏ thái độ ôn hòa theo đúng luật pháp Hoa Kỳ với báo Người Việt vào lúc 10 giờ sáng ngày Chủ Nhật 08 tháng 01 năm 2006 và những ngày kế tiếp cho tới khi đạt kết quả.

Little Saigon ngày 05 tháng 01 năm 2006-TM. ỦY BAN ĐOÀN KẾT CHỐNG CỘNG NAM CALI Phạm Ngọc Hợp (ký tên) -TM. DIỄN ĐÀN KITÔ-HỮUNguyễn Xuân Tùng (ấn ký)

Kính thưa Quý Vị,

Hồi 4 giờ 40 PM, ngày thứ Năm, 05 tháng 01 năm 2006. Cụ Phạm Ngọc Hợp và tôi (Nguyễn Xuân Tùng) đã mang thư đến Tòa Soạn Nhật Báo Người Việt để yêu cầu gặp Ban Giám Đốc hay Ban Biên Tập hoặc người Đại Diện để bàn thảo xây dựng, nếu Ban Giám Đốc đồng thuận những giải pháp trên thì chúng tôi sẽ không phổ biến thư này. Nhưng rất tiếc Ban Giám Đốc Nhật Báo Người Việt đã không tiếp chúng tôi, do đó chúng tôi đã trao thư yêu cầu thâu hồi Giai Phẩm Xuân Người Việt và Lịch Sánh Tử Vi Nhân Quang để sửa "sơ sót" rồi hãy quảng bá phát hành. Và như vậy chúng tôi không có con dường nào khác là phổ biến rộng rãi thư này va thỉnh cầu Quý vị tiếp tay phổ biến sâu rộng.Trân trọng kính chào đoàn kết chống cộng và tay sai cộng sản.

Nguyễn Xuân Tùng

Page 169: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Little Saigon: Quyền tự do được nêu ra trong những cuộc biểu tìnhFriday, March 14, 2008

WESTMINSTER, California - Trong số báo ra ngày 14 Tháng Hai, tờ Orange County Register đã đăng một bài viết về những cuộc biểu tình trong khu phố Little Saigon. Bài viết được chuyển ngữ nguyên văn như sau.

Bà Tien Van đứng trên lối đi bên ngoài tòa soạn Nhật Báo Người Việt, một tay cầm loa phóng thanh, một tay cầm cờ vàng ba sọc đỏ của Việt Nam Cộng Hòa.

Ðằng sau bà là một bàn thờ được dựng lên với một lá cờ vàng lớn treo trên tường, trái cây và lư hương đặt trên bàn bên dưới lá cờ. Bà và một chục người khác đã biểu tình chống sự việc nhật báo từng đăng một bức hình cho thấy một chậu rửa chân với màu cờ vàng. Bà Van nói bức hình đã gây đau lòng cho bà.

“Lá cờ của chúng tôi rất thiêng liêng,” bà nói. “Nhiều người đã hy sinh mạng sống dưới màu cờ đó. Cha tôi và anh tôi đã chết cho lá cờ này.”

Biểu tình chống cộng sản đã trở thành quen thuộc tại Little Saigon. Hầu hết cư dân tại đây là người tị nạn, từng rời bỏ chế độ cộng sản sau khi Sài Gòn bị sụp đổ vào Tháng Tư 1975. Vùng này có đông người Việt Nam nhất bên ngoài Việt Nam .

Thế nhưng một làn sóng biểu tình chống các tờ báo tiếng Việt đã diễn ra trong thời gian gần đây. Người ta đã biểu tình tám tháng bên ngoài tòa soạn Việt Weekly ở Garden Grove và vài tuần bên ngoài Nhật Báo Người Việt ở Little Saigon. Họ cũng dọa biểu tình chống trường Irvine Valley College về việc triển lãm những lá cờ mà trong đó có cả cờ Cộng Sản Việt Nam. Những cuộc biểu tình đã đưa đến sự tranh luận về quyền tự do.

Trong mấy năm gần đây, biểu tình thường diễn ra trong sự ôn hòa. Nay biểu tình đã nghiêm trọng hơn. Ban lãnh đạo báo Người Việt đã báo cáo về những trường hợp bị đe dọa. Các cơ sở thương mại trên đường Main Street ở Garden Grove nói rằng họ bị dọa nạt và thương vụ bị cản trở. Nhật Báo Người Việt đã sa thải hai chủ bút cao cấp.

Ông Scott Weimer, chủ tịch Hội Kinh Doanh Dưới Phố Garden Grove và chủ nhân của tòa nhà có cơ sở của tờ Việt Weekly, nói rằng ông lo lắng về việc người ta sẽ không ngưng biểu tình cho đến khi tờ báo bị đóng cửa.

Page 170: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

“Nếu tờ báo bị oằn xuống, điều này cho thấy hiệu quả của phương pháp dùng đám đông để uy hiếp,” ông nói. “Tôi hiểu cảm nghĩ của họ đối với cộng sản, thế nhưng điều đó không biện minh cho việc sử dụng những cách thức gây sợ hãi - mà có lẽ chính người cộng sản cũng có thể dùng những cách thức này.”

Những người biểu tình tố cáo tờ Việt Weekly tội có lập trường thân Cộng qua những bài viết nói về các lãnh tụ cộng sản, đăng những bài phỏng vấn cũng như ý kiến có lợi cho cộng sản.

Người Việt, nhật báo Việt ngữ lớn nhất bên ngoài Việt Nam, đã sa thải hai chủ bút cao cấp sau khi có tranh luận về hình chậu rửa chân được đăng trên số báo Xuân. Chủ bút đã đăng bài xin lỗi sau khi có một cuộc điều tra trong nội bộ, nhìn nhận sự đăng hình là một sơ suất đáng lý không xảy ra.

Bài viết nói về một tác phẩm chậu rửa chân được triển lãm tại UC Berkeley của một sinh viên trường UC Davis nhằm tuyên dương bà mẹ chồng làm việc trong tiệm làm móng để cho con dâu được vào đại học.

Thế nhưng biểu tình vẫn tiếp tục sau khi có lời xin lỗi và sự cách chức. Giờ đây những người biểu tình nói rằng họ muốn nhật báo tổ chức một buổi nói chuyện trước công chúng. Nhật báo không đáp lại ý muốn đó, và người biểu tình nói rằng họ sẽ tiếp tục cho đến khi điều đó xảy ra. Ðến thời gian gần đây, Người Việt đã nạp đơn kiện, xin tòa ban lệnh kiềm chế những người biểu tình. Nhật báo viện lý do những người biểu tình đã đe dọa, sách nhiễu các nhân viên và thân chủ của Người Việt.

Ông Trần Luân, luật sư của nhật báo, đã từ chối cho ý kiến.

Ông Ðoàn Trọng và ông Ngô Kỷ đã phủ nhận những lời viện lý của Người Việt.

“Chúng tôi không phải là người quấy phá,” ông Ngô Kỷ nói. “Chúng tôi ở đây vì chúng tôi yêu thương lá cờ của chúng tôi và không muốn thấy ai xúc phạm lá cờ.”

Ông Phan Hải, chủ bút tại Nhật Báo Việt Báo, nói rằng vấn đề này đã gây khó khăn cho giới truyền thông tại Little Saigon.

“Tôi có bạn ở cả hai phía và tôi cảm thấy như bị kẹt ở giữa,” ông nói. “Tôi đang nghĩ đến nhiều vấn đề khác nhau trong lúc này, nhưng tôi không thể nói về những vấn đề đó.”

Theo hiến pháp, những người biểu tình có quyền tụ tập và bày tỏ ý kiến chống đối của họ một cách ôn hòa, thế nhưng khi mà một tờ báo phải oằn mình xuống dưới áp lực, điều đó gây một vết lõm trong Ðệ Nhất Tu Chính Án, ông Peter Scheer nói. Ông là giám đốc điều hành của Liên Hội Ðệ Nhất Tu Chính Án California.

“Rất dễ hiểu tại sao những điều này là vấn đề nhạy cảm trong cộng đồng người Mỹ gốc Việt,” ông nói. “Thế nhưng tờ báo cũng có quyền thực hiện Ðệ Nhất Tu Chính Án, và khi mà tiếng nói của một cơ sở truyền thông bị im lặng bởi những người biểu tình, điều đó là mất mát cho tất cả chúng ta.”

Hiến pháp cũng bảo vệ quan điểm của nhóm thiểu số và những ý kiến không được đa số quần chúng ưa thích, ông Scheer nói.

Page 171: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Ty Cảnh Sát Westminster đã “bị kẹt ở giữa” trong lúc tìm cách bảo vệ quyền của những người có tài sản và cơ sở thương mại tại Little Saigon. Cảnh sát cần bảo đảm những người biểu tình tôn trọng luật pháp, Trung Sĩ Dan Schoonmaker nói.

Ông Schoonmaker nói rằng cuộc biểu tình tại báo Người Việt đã khác với những cuộc biểu tình trước đây tại Little Saigon. Các cảnh sát viên đang điều tra những báo cáo về lời đe dọa nhắm vào mạng sống của các nhân viên, và có ít nhất một vụ dọa bom nhắm vào tờ báo, ông Schoonmaker nói.

Các thám tử đang tìm người có trách nhiệm và mối liên hệ, nếu có, giữa những lời đe dọa bạo động và cuộc biểu tình, ông Schoonmaker nói. Cảnh sát vẫn đáp ứng mỗi khi có xáo trộn bên ngoài nhật báo nhiều lần mỗi tuần, không kể những lần tuần tiễu bình thường.

“Gây xáo trộn, vi phạm luật thành phố và hăm dọa tội hình là những điều bất thường liên quan đến một cuộc biểu tình tại Little Saigon,” ông Schoonmaker nói.

Ông Ron Bauer, giáo sư triết học tại Irvine Valley College, tin rằng trường của ông bị “dọa nạt” bởi những thành viên trong cộng đồng người Mỹ gốc Việt, khiến trường phải lấy xuống những lá cờ được triển lãm.

“Nêu vấn đề cần được quan tâm là một chuyện,” ông nói. “Thế nhưng dọa mang người đến trường để biểu tình là một chuyện khác. Tôi không thích nói như thế này, thế nhưng những phương pháp dọa nạt như vậy không phù hợp với tinh thần của người Mỹ.”

Thế nhưng Nghị Viên Andy Quách của thành phố Westminster và Nghị Viên Dina Nguyễn của Garden Grove nói rằng đó không là sự đe dọa. Hai nghị viên đã đại diện cộng đồng để nói chuyện với các viên chức của trường Irvine Valley College.

“Tại Bolsa (Avenue), biểu tình là bình thường,” ông Andy Quách nói. “Chúng tôi yêu tự do vì chúng tôi không thể sống thiếu nó. Biểu tình nên được thực hiện một cách hợp pháp và ôn hòa, thế nhưng không nên xem biểu tình là sự đe dọa hoặc dọa nạt.”

Bà Dina Nguyễn nói rằng biểu tình là phương thức hợp pháp cho các thành viên trong cộng đồng bày tỏ sự bất đồng ý kiến với người có quan điểm ngược lại.

“Báo chí là một bộ máy lớn,” bà nói. “Thế nhưng những người này là thường dân và phải tốn công sức rất nhiều để tổ chức và bày tỏ ý kiến của họ.” (h.d.) (Người Việt dịch)

Họp Báo, Xác Định Lập Trường Nghe Luật Sư Nói Về Vụ KiệnViệt Báo Thứ Sáu, 3/28/2008, 12:02:00 AM

hiều Thứ Năm 27-3-008, Luật S

The Orange County Register

Published: April 17, 2008 3:00 a.m.

Fired Little Saigon newspaper editor starts own blogHao-Nhien Vu, who was fired after he authorized publication of a controversial photo, says he doesn't regret his decision and

Page 172: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

would probably do it all over again

By DEEPA BHARATH / The Orange County Register

WESTMINSTER - Hao-Nhien Vu, the man at the center of the Nguoi Viet Daily News controversy in Little Saigon, is now master of his own blog spot called Bolsavik - named after the street he covers - Bolsa Avenue.

It is also a tongue-in-cheek response to all the anti-communist fervor that put him out of his top editorial and managerial job at the newspaper.

FIRED EDITOR: Hao-Nhien Vu was fired from the Nguoi Viet Daily News after making the decision to run a photo of a foot spa painted in the colors of the flag of the former South Vietnam.

PAUL RODRIGUEZ, THE ORANGE COUNTY REGISTER

FIRED EDITOR: Hao-Nhien Vu was fired from the Nguoi Viet Daily News after making the decision to run a photo of a foot spa painted in the colors of the flag of the former South Vietnam.PAUL RODRIGUEZ, THE ORANGE COUNTY REGISTERADVERTISEMENT Vu was the man who made the critical decision to publish the photo of a foot spa painted in the colors of the yellow and red South Vietnamese flag, which Vietnamese Americans now consider their heritage flag. The photo, published on Page 194 of the newspaper's lunar new year special edition sparked off protests outside the paper's Moran Street headquarters.

The newspaper replaced Vu, who was managing editor, as well as Anh Vu (no relation), editor-in-chief, and issued a public apology saying that publishing the photo was a mistake. But the protests have continued for three months now. The newspaper filed a lawsuit against three protesters alleging harassment and nuisance and was granted a preliminary injunction in court. Trong Doan, a protester, was also arrested on suspicion of assaulting a newspaper employee.

Hao-Nhien Vu recently sat down with the Register to talk about the decision that got him fired and its aftermath:

Q: How did that picture of the foot spa get in the paper?

A: I saw the photo and the accompanying story on the artist's Web site and solicited it for the paper. I thought it was a moving and powerful story about a nail salon worker who put her son and daughter-in-law through college. I mean, this lady didn't even do nails. She just prepared the tubs and couldn't have made much money.

Q: Did you think the photo was offensive?

A: By itself, I can see how the photo could have been offensive to community members who have strong sentiments about the flag. But when you put it in the context of this beautiful story, I don't think anyone should find it offensive. Some of the protesters asked: "Would you put your father's picture on a foot spa?" If my father had made that kind of a sacrifice, I'd be honored to put his face on it. It was a tribute not an insult.

Q: After the protests erupted and you were fired, did you regret your decision?

Page 173: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

A: No, I've never regretted it. However, in hindsight I think I should've run it with an editor's note, explaining the context of it all. But otherwise, I would do it all over again.

Q: Were you fired right away?

A: I was relieved of my position as managing editor but continued as vice president. I was told not to come to the office, but for a month, was e-mailed work to do at home. But a month later, when the protests did not stop, I received my termination letter.

Q: What was your reaction to Nguoi Viet's response to the protests?

A: In my opinion there was a little lack of conviction and failure to speak out more strongly for what they believe in. I think that by firing me and Anh Vu, the newspaper emboldened the protesters and gave them the taste of a power they had never tasted before. It started the trend of media in Little Saigon giving in and different groups of protesters strutting around as if they are the kings of Little Saigon and telling the media what to do. It has hurt our community.

Q: Is there anything at all positive that can come out of this situation?

A: It's educational for everyone. You learn it's OK not to be afraid of protesters. The right to protest is part of democracy. And democracy is a good thing. So whatever comes out of it, embrace it.

Q: How is writing a blog different from writing for the newspaper?

A: I don't have to be afraid of anyone. I don't have to be stressed out about how people are going to react to something. I can speak my mind now.

To read Hao-Nhien Vu's blog, The Bolsavik, visit http://bolsavik.wordpress.com/

Contact the writer: 714-445-6685 or dbharath@ocregister

Xin bấm vào 2 Links dưới để xem Video đài truyền hình SBTN phỏng vấn ông Phan Huy Đạt, chủ nhiệm báo Người Việt, và bà Đỗ Bảo Anh, chủ bút báo Người Việt, và là con gái ông Đỗ Ngọc Yến, Cuộc phỏng vấn vào ngày 25 tháng 3 năm 2008:

http://sbtn.net/default.aspx?LangID=38&tabId=170&ArticleID=26170&Page=17

http://sbtn.net/default.aspx?LangID=0&tabId=170&ArticleID=26171&Page=16

Việt gian Vũ Quý Hạo Nhiên, tổng thư ký báo Người Việt là người vẽ lại lá cờ Vàng 3 sọc đỏ cho thật giống nằm trong chậu rửa chân, rồi đem bỏ vào trang báo Xuân Người Việt 2008 trang 194 rồi đem đi in. Sau khi nghĩ làm việc cho báo Người Việt, Vũ Quý Hạo Nhiết thiết lập trang mạng Anh ngữ Bolsavik, na ná giống tên Bolshevik của Nga Sô.

Dưới đây là các bài viết ca ngợi cộng sản và báo Người Việt, đặc biệt khoe bữa tiệc kỷ niệm 30 năm của báo Người Việt, và in lại hình Hồ Chí Minh trong bài "Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác" do báo Người Việt đăng tải ngay trong ngày 19 tháng 5 năm 2008 để chào mừng ngày sinh nhật của đồ tể Hồ Chí Minh:

http://bolsavik.com/2009/01/the-communists-party-of-bolsavikland/

Page 174: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

The communists’ party of BolsaviklandJanuary 13th, 2009So on Saturday night the Bolsavik attended the 30th anniversary of Nguoi Viet Daily News, where a well-known Vietnamese music group was heard playingDiễm Xưa, an easy listening Vietnamese song from the 1960s.

And there you have it:

The accused commie Bolsavik, shin-digging it with the accused commie Nguoi Viet, listening to the accused commie The Friends (pictured) playing music by the accused dead commie Trinh Cong Son.

ShareThis

Nguoi Viet in Bolsavik’s commie foot stepsPosted on May 20, 2008 by The Bolsavik

Proving that (a) Ho Chi Minh is still an explosive issue, and (b) Nguoi Viet still hasn’t learned, the newspaper got into hot water all over again for printing a big full-color photograph of the late North Vietnamese leader in its Monday issue.

The photograph is a well-known propaganda picture. The story goes that anti-American fighters in South Vietnam sent a “vu sua” plant — indigenous to the South — to Ho Chi Minh, and “Uncle Ho,” in his infinite love for the people of the South, took great care of that gift, watering it every day in his pajamas.

That’s him watering the plant, to the left. To the right is a man whose land had been confiscated by the communist government, standing in front of a statue ofLenin in Hanoi.

These photos of Ho Chi Minh and Lenin have provided fresh ammunition to people who think Nguoi Viet is a front for communist activities. That Nguoi Viet is full of communist agents. That Nguoi Viet is part of communist infiltration in the United States. Yada yada yada. Trong Doan and Ky Ngo are having a field day!

The story is entitled “I came to pay respect to the Uncle’s tomb.” It’s meant to be a satire – that people who come to Hanoi now are not visiting the revolution leader’s resting place but are seeking redress for injustice.

But hey, it’s not the first time that tempers flare over a picture without regard to the accompanying text! (Wink, wink, nudge, nudge – here)

Oh yeah, and the date of the edition? Monday May 19.

Which is an official holiday in Vietnam, because it is - get this – Ho Chi Minh’s birthday!

Yes, they say timing is everything!

Dưới đây:

Trang mạng Bolsavik của Việt gian Vũ Quý Hạo Nhiên đăng lại bài của báo OC Register

Page 175: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

phỏng vấn Việt gian Vũ Quý Hạo Nhiên vào ngày 17 tháng 4 năm 2008. Trong bài báo, Vũ Quý Hạo Nhiên nói rằng không ân hận gì cả về việc đã vẽ lại và in lá cờ vàng ba sọc đỏ trong chậu rửa chân, và Vũ Quý Hạo Nhiên minh xác rằng không hề bị báo Người Việt sa thải, mà Vũ Quý Hạo Nhiên vẫn tiếp tục làm việc cho báo Người Việt tại nhà với chức vụ Phó Chủ Tịch Công Ty Báo Người Việt. Điều tiết lộ này của Vũ Quý Hạo Nhiên đã nói mâu thuẫn và ngược lại việc báo Người Việt thường rêu rao là đã "sa thải" (Fired) Vũ Quý Hạo Nhiên. Quả thật bọn báo Người Việt thật là dối trá và lừa đảo.

The Orange County Register

Published: April 17, 2008 3:00 a.m.

Fired Little Saigon newspaper editor starts own blogHao-Nhien Vu, who was fired after he authorized publication of a controversial photo, says he doesn't regret his decision and would probably do it all over again

By DEEPA BHARATH / The Orange County Register

WESTMINSTER - Hao-Nhien Vu, the man at the center of the Nguoi Viet Daily News controversy in Little Saigon, is now master of his own blog spot called Bolsavik - named after the street he covers - Bolsa Avenue.

It is also a tongue-in-cheek response to all the anti-communist fervor that put him out of his top editorial and managerial job at the newspaper.

FIRED EDITOR: Hao-Nhien Vu was fired from the Nguoi Viet Daily News after making the decision to run a photo of a foot spa painted in the colors of the flag of the former South Vietnam.

PAUL RODRIGUEZ, THE ORANGE COUNTY REGISTER

FIRED EDITOR: Hao-Nhien Vu was fired from the Nguoi Viet Daily News after making the decision to run a photo of a foot spa painted in the colors of the flag of the former South Vietnam.PAUL RODRIGUEZ, THE ORANGE COUNTY REGISTERADVERTISEMENT Vu was the man who made the critical decision to publish the photo of a foot spa painted in the colors of the yellow and red South Vietnamese flag, which Vietnamese Americans now consider their heritage flag. The photo, published on Page 194 of the newspaper's lunar new year special edition sparked off protests outside the paper's Moran Street headquarters.

The newspaper replaced Vu, who was managing editor, as well as Anh Vu (no relation), editor-in-chief, and issued a public apology saying that publishing the photo was a mistake. But the protests have continued for three months now. The newspaper filed a lawsuit against three protesters alleging harassment and nuisance and was granted a preliminary injunction in court. Trong Doan, a protester, was also arrested on suspicion of assaulting a newspaper employee.

Hao-Nhien Vu recently sat down with the Register to talk about the decision that got him fired and its aftermath:

Page 176: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Q: How did that picture of the foot spa get in the paper?

A: I saw the photo and the accompanying story on the artist's Web site and solicited it for the paper. I thought it was a moving and powerful story about a nail salon worker who put her son and daughter-in-law through college. I mean, this lady didn't even do nails. She just prepared the tubs and couldn't have made much money.

Q: Did you think the photo was offensive?

A: By itself, I can see how the photo could have been offensive to community members who have strong sentiments about the flag. But when you put it in the context of this beautiful story, I don't think anyone should find it offensive. Some of the protesters asked: "Would you put your father's picture on a foot spa?" If my father had made that kind of a sacrifice, I'd be honored to put his face on it. It was a tribute not an insult.

Q: After the protests erupted and you were fired, did you regret your decision?

A: No, I've never regretted it. However, in hindsight I think I should've run it with an editor's note, explaining the context of it all. But otherwise, I would do it all over again.

Q: Were you fired right away?

A: I was relieved of my position as managing editor but continued as vice president. I was told not to come to the office, but for a month, was e-mailed work to do at home. But a month later, when the protests did not stop, I received my termination letter.

Q: What was your reaction to Nguoi Viet's response to the protests?

A: In my opinion there was a little lack of conviction and failure to speak out more strongly for what they believe in. I think that by firing me and Anh Vu, the newspaper emboldened the protesters and gave them the taste of a power they had never tasted before. It started the trend of media in Little Saigon giving in and different groups of protesters strutting around as if they are the kings of Little Saigon and telling the media what to do. It has hurt our community.

Q: Is there anything at all positive that can come out of this situation?

A: It's educational for everyone. You learn it's OK not to be afraid of protesters. The right to protest is part of democracy. And democracy is a good thing. So whatever comes out of it, embrace it.

Q: How is writing a blog different from writing for the newspaper?

A: I don't have to be afraid of anyone. I don't have to be stressed out about how people are going to react to something. I can speak my mind now.

To read Hao-Nhien Vu's blog, The Bolsavik, visit http://bolsavik.wordpress.com/

Contact the writer: 714-445-6685 or dbharath@ocregister

Page 177: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Nhật Báo Los Angeles Times: Biểu tình không bình thường tại Little Saigon, Quận CamThursday, March 27, 2008

Ông Dana Parsons là một ký mục gia lâu năm của Nhật Báo Los Angeles Times. Ông viết về nhiều đề tài liên quan đến đời sống tại Nam California. Trong bài đăng ngày Thứ Năm, 27 Tháng Ba, 2008 trên trang địa phương Orange County, ông Dana Parsons nhắc đến cuộc biểu tình trước tòa soạn Nhật Báo Người Việt. Bài viết có tựa đề “Not the usual protest in O.C.'s Little Saigon” (Biểu tình không bình thường tại Little Saigon, Quận Cam).

Sau đây là bản chuyển ngữ của bài viết:

Các cuộc biểu tình có lúc đã là những việc có thể tiên đoán trước kết cuộc. Nhưng nay một tờ báo đang có phản ứng lại và các kết qủa có thể cho thấy cộng đồng người Mỹ gốc Việt đã phát triển đến đâu.

Trong khi hầu hết cuộc sống tại Quận Cam xem có vẻ ổn định và bình thường, Little Saigon vẫn đang tự tìm hướng đi. Bạn không chờ đợi ít hơn từ một cộng đồng di dân được thành lập mới hơn 30 năm và nẩy mầm trong sự hiện hữu ở bến bờ này sau biến cố Nổ Lớn của một cuộc chiến đau đớn tàn phá quê hương của họ.

Bạn có thể nghĩ cộng đồng này có những vấn đề rất lớn về căn cước của họ. Tôi không nghĩ vậy, thế nhưng có một vấn đề còn kéo dài: làm sao giữ cho cảm nghĩ chống Cộng sôi sục mà rất nhiều di dân còn nuôi dưỡng, thỉnh thoảng không tràn vào môi trường chung mà chúng ta gọi là cuộc sống ở xứ Mỹ.

Với bối cảnh sơ lược như vậy, hãy để tôi đưa bạn đến đường Moran, ở một ngõ cụt gần đường Bolsa trong trung tâm Little Saigon ở Westminster. Trong hai tháng qua, một nhóm người biểu tình Mỹ gốc Việt đã phản đối Nhật Báo Người Việt, cho rằng ban điều hành của nhật báo không lưu tâm một cách đúng đắn về mối quan tâm chống Cộng.

Trước đây, giải pháp an toàn cho tờ báo là xoa dịu những người biểu tình. Những nhân vật của công chúng hoặc có chút tiếng tăm tại Little Saigon đã học một bài học rằng sẽ là sự điên rồ hoặc gặp nguy hiểm nếu bị xem là chống bất cứ ai thốt ra những lời lẽ chống cộng.

Page 178: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Thế nhưng lần này ban điều hành của tờ báo đã quyết định đối phó người biểu tình. Tờ báo đã nạp đơn kiện những người biểu tình, cho rằng họ đã sách nhiễu, đe dọa những nhân viên và thân chủ của nhật báo bằng sự hiện diện cũng như chạm trán mặt đối mặt. Vào ngày 8 Tháng Tư, một chánh án tại Tòa Thượng Thẩm Orange County có thể quyết định có nên cho vụ kiện này được tiến tới.

Ðiều mà nhật báo đang dự trù là người dân tại Little Saigon sẽ không tự động đứng về phía người biểu tình. Những người biểu tình này tự xưng họ là người bảo vệ di sản quê hương của họ.

Biểu tình đã bắt đầu sau khi nhật báo đăng một bức hình trên một tạp chí do công ty Người Việt làm chủ. Bức hình cho thấy một chậu rửa chân trong tiệm nail được sơn với màu cờ Việt Nam Cộng Hòa. Nhiều người tại Little Saigon cho rằng bức hình này xúc phạm lá cờ, mặc dù họa sĩ nói rằng chủ ý của tác phẩm nhằm vinh danh những người làm nghề móng tay.

Vụ này nghe như một vấn đề có tuổi thọ chừng một tiếng đồng hồ. Ở Little Saigon thì khác, nơi mà vấn đề này đã khuyến khích những người biểu tình để họ thách thức tầm ảnh hưởng của nhật báo trong cộng đồng.

Ðỗ Bảo Anh, chủ bút của Nhật Báo Người Việt kể từ ngày 1 Tháng Hai, nói rằng cô và chủ nhiệm đã gặp những người biểu tình lúc ban đầu. Nhật báo đã công khai xin lỗi về việc đăng bức hình và đề nghị hoàn tiền cho những ai cảm thấy bị xúc phạm. Nhật báo cũng cách chức hai chủ bút có trách nhiệm đăng hình.

Ðỗ Bảo Anh cho biết nhật báo đã hành động như vậy vì đăng hình là một sai lầm. Thế nhưng sau đó cô cảm thấy nghi ngờ những động lực đằng sau người biểu tình.

“Tình trạng này kéo dài quá lâu,” cô nói. “Và với cường độ khiến cho chúng tôi tin rằng chống bức hình chỉ là một cái cớ. Chúng tôi xem đây là một cuộc tranh đấu cho quyền tự do báo chí. Họ muốn kiểm duyệt nội dung của tất cả giới truyền thông Việt ngữ trong thế giới tự do, kể cả nhật báo của chúng tôi.”

Ở bên kia đường, nơi mà khoảng một chục người biểu tình đã dựng quán mỗi ngày, họ khẳng định rằng họ không làm như thế.

Chắc chắn nhận thức được về sự mâu thuẫn bị tố cáo chống tự do báo chí, ông Ngô Kỷ nói, “Chúng tôi chỉ thực hiện quyền tự do ngôn luận. Chúng tôi tôn trọng tự do bày tỏ ý kiến và tự do báo chí, thế nhưng chúng tôi có tự do bày tỏ cảm nghĩ của chúng tôi.”

Ám chỉ bản chất đàn áp của chính phủ Cộng Sản tại Việt Nam hiện nay, Ngô Kỷ nói, “Tại Việt Nam, người ta không có tự do ngôn luận. Họ không có bất cứ quyền tự do nào. [Người Việt có] tự do viết bất cứ gì họ muốn. Chúng tôi đã không đốt tòa soạn. Chúng tôi không giết họ. Ðó là tại sao họ đã sống sót trong hai tháng.. Ở Việt Nam, cho dù bạn biểu tình trong ôn hòa và hợp pháp, họ bắt bạn vào nhà tù. Bạn không thể sống sót được một ngày. Ðừng đội nón cộng sản đó lên đầu của chúng tôi. Chúng tôi là chiến sĩ cho tự do. Chúng tôi đến Hoa Kỳ để tìm tự do.”

Ðỗ Bảo Anh nói rằng lời nói chống cộng này trên thực tế chỉ là cái vỏ che cho những hành động phi pháp.

Page 179: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Ðỗ Bảo Anh cho biết cô đã bị đe dọa mạng sống, nhật báo bị đe dọa đặt bom, và tờ báo sẽ, nếu cần, cung cấp những nhân chứng để nói về những hành động sách nhiễu bên ngoài tòa soạn.

Ðỗ Bảo Anh thắc mắc về ai thật sự đứng đằng sau những cuộc biểu tình. “Tôi xem đây như là cộng sản muốn tìm cách kiểm soát tiếng nói và quyền tự do ngôn luận của chúng tôi và của giới truyền thông,” cô nói. “Tôi có cảm tưởng họ có liên hệ đến một âm mưu dẹp tan chúng tôi.”

Một phần đưa đến thắc mắc đó xuất phát từ vũ khí mới nhất của những người biểu tình: một bức hình cũ, được chụp khoảng 10 năm trước, cho thấy ông Ðỗ Ngọc Yến, người cha đã qua đời của cô Ðỗ Bảo Anh, ngồi chung bàn với những người đại diện cho chính phủ Cộng Sản Việt Nam. Ông Yến là chủ nhiệm đầu tiên của Nhật Báo Người Việt. Vì cha không có một bức hình nào ghi nhận buổi gặp gỡ, cô Ðỗ Bảo Anh hỏi, bằng cách nào những người tự cho là thành phần chống cộng sản đã có bức hình này?

Cô lý luận rằng những nhóm thân Cộng có thể lèo lái đằng sau những người biểu tình.

Ðó là một tình tiết khá lý thú.

Tôi hỏi ông Ngô Kỷ về điều đó, và ông ấy trả lời, “Tôi không nghĩ chúng tôi có thể trả lời câu hỏi như thế trong lúc này, thưa ông.”

Có phải câu chuyện đang ly kỳ hơn?

Tôi chịu thua. Thế nhưng ông Ngô Kỷ, một trong ba người biểu tình bị nêu danh trong đơn kiện, nói rằng nhóm của ông chỉ đặt điều kiện rất đơn giản: một buổi họp với cộng đồng để cho các cư dân tại Little Saigon có thể đặt câu hỏi về sự quản trị của nhật báo liên quan đến bức hình và những vấn đề khác.

Ðỗ Bảo Anh nói rằng nhật báo không chấp nhận điều kiện đó. Cô cho rằng ý tưởng của những người biểu tình về một cuộc điều trần trước cộng đồng sẽ giống như một phiên xử mà trong đó tòa báo sẽ là bị cáo, phải lắng nghe đủ mọi lời tố giác. Cô tin rằng nhật báo được sự ủng hộ của đa số người dân tại Little Saigon.

Có lẽ bạn thấy vấn đề này có thể chạy lòng vòng. Có lẽ, thế nhưng điều khiến cho tôi bị thu hút là nó nói lên một kinh nghiệm đang diễn ra cho người Mỹ gốc Việt.

Hô hào chống Cộng Sản mạnh mẽ từng đủ để giành phần thắng tại Little Saigon. Ông Ngô Kỷ và những người biểu tình vẫn tin cậy ở điều đó.

Ðỗ Bảo Anh hy vọng khối đa số thầm lặng hiện hữu sẽ có một cái nhìn rộng lớn hơn.

Có thể sẽ không có các nhân chứng trung lập, thế nhưng trong một thành phố quen thuộc với những cuộc biểu tình chính trị rất sôi nổi liên quan đến tình hình chính trị Việt Nam, phát ngôn viên sở cảnh sát Westminster, ông Dan Schoonmaker, cho rằng cuộc biểu tình này khác biệt.

Ông nói rằng những người đối nghịch tờ báo “đang vượt qua lằn ranh, và xem có vẻ như là những hành động vi phạm luật hình sự đang diễn ra.” Sở cảnh sát đang điều

Page 180: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

tra vài lời tố cáo, ông Schoonmaker cho biết, thế nhưng sở cảnh sát chưa gửi báo cáo đến văn phòng biện lý.

Ðoàn Trọng, một người biểu tình bị nêu tên trong đơn kiện, nói rằng ông không làm điều gì phạm luật và ông không lo lắng về ngày ra tòa. Ông nói rằng ông không làm điều gì sai trái mà chỉ bảo vệ lá cờ Việt Nam Cộng Hòa.

“Chúng tôi đến một quốc gia tự do với hai bàn tay trắng, mang trong tim lá cờ này. Ðó là tài sản của chúng tôi, thành thử điều đó có nghĩa là bất kể những gì mà người ta làm, chúng tôi luôn luôn bảo vệ lá cờ này.” (h.d.)

Các copies dưới là hồ sơ Chủ bút báo Người Việt Đỗ Bảo Anh bỉ luật sư Ngô Kỷ lấy khẩu cung. Ngoài Đỗ Bảo Anh ra, còn có rất nhiều thành viên lãnh đạo cũng như nhân viên báo Người việt đã bị luật sư của Ngô Kỷ kêu ra lấy khẩu cung.

Các copies dưới là phần Ngô Kỷ trả lời tòa trước tòa. Ngô Kỷ đã lên án và bắt tội Đỗ Ngọc Yến và một số tay chân. thuộc hạ của Đỗ Ngọc Yến:

Page 181: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 182: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 183: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước
Page 184: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Tuesday, March 4, 2008

Little Saigon newspaper files lawsuit against

Page 185: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

protesters

Suit alleges protesters have been harassing employees and disrupting business, but protesters refute those claims

By DEEPA BHARATHThe Orange County RegisterComments 0| Recommend 1WESTMINSTER Nguoi Viet Daily News is suing protesters who have been lining the sidewalk outside the Little Saigon newspaper every day, opposing the newspaper's publication of a photo that they say desecrated the South Vietnamese flag.The photo of a yellow foot spa with red stripes designed to look like the flag appeared in Nguoi Viet's Lunar New Year special edition. The newspaper fired two top editors after the backlash from the community and issued a public apology for publishing the photo. But protesters continue to demand that the newspaper hold a public hearing for community members to air their grievances about the paper's actions. ..............................................

Xin trích lại 2 bài viết của tác giả Đào Nương Hoàng Dược Thảo:

Phải làm gì khi nhật báo Người Việt nhục mạ “VNCH là bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ”

Đào Nương Hoàng Dược ThảoTuần báo Saigon Nhỏ số ra ngày Thứ Sáu 13 tháng 7, 2012

Từ nhiều năm nay, khi có dịp xuất hiện trên các diễn đàn có sự hiện diện của người Mỹ, Đào Nương tôi vẫn lập đi, lập lại rằng: Đừng đề cập tới chiến tranh Việt Nam như một chuyện của quá khứ khi mà người dân Việt Nam sinh sống tại miền Nam trước 1975 vẫn còn là những công dân hạng hai của chế độ cầm quyền hiện nay tại Việt Nam. Sự trả thù tàn độc của đảng cộng sản Việt Nam dành cho “thành phần” mà họ gọi là ngụy quân, ngụy quyền tức quân, dân, cán, chính của VNCH thì còn hiểu được. Nhưng sự thật thì, đã hơn 3 thập niên, đảng cộng sản Việt Nam vẫn còn tiếp tục trả thù trên thế hệ con và cháu của “ngụy”. Thử đi vào những con đường chính của các thành phố miền Nam ngày nay xem thành phần chủ nhân của tất cả các cơ sở thương mại ở đó là ai? Họ là những người nói tiếng Bắc, nếu không phải là vợ con của cán bộ đảng CS cao cấp thì cũng là bà con trực thuộc của họ…Không lẽ toàn thể dân tộc Việt Nam chỉ có bọn cán bộ Bắc Cộng là thông minh, là giỏi làm thương mại? Có phải họ giàu là nhờ làm ăn lương thiện trên thương trường? Thực tế đã chứng minh đó chỉ là một đảng cướp làm giàu nhờ cướp đất, cướp nhà của dân, bán tài nguyên thiên nhiên, bán biển, bán đất cho ngoại bang! Từ hai thập niên qua, chúng tồn tại nhờ cái tình cảm tiểu tư sản của người Việt hải ngoại gửi mỗi năm hàng chục tỷ đô la Mỹ về Việt Nam để trợ giúp cho thân nhân! Như thế thì chiến tranh Việt Nam, tiếng súng tại Việt Nam đã chấm dứt với người ngoại quốc nhưng với toàn dân Việt, nhất là những người Việt sinh sống tại miền Nam, những công dân của Việt Nam Cộng Hoà, cuộc chiến đó chưa hề kết thúc, nếu không muốn nói rằng, cuộc chiến đó càng ngày càng sâu đậm, tỷ lệ thuận với sự tham ô và dã man của bọn Việt Cộng từ khi chúng chiếm

Page 186: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

trọn cả Việt Nam. Đảng cộng sản Việt Nam không phải là một chính quyền dân cử của toàn dân Việt Nam mà mà một đảng cướp. Sau khi cướp được chính quyền, họ đã dùng quyền thống trị để cướp tài sản của dân, tài nguyên của đất nước làm của riêng.Điều đó giải thích được tại sao tinh thần chống Cộng của các cộng đồng người Việt hải ngoại không hề suy giảm theo thời gian nếu không muốn nói là ngược lại. Bằng mọi cách, mọi phương tiện dù hạn hẹp, người Việt hải ngoại đã thành công trong việc gìn giữ lá cờ vàng ba sọc đỏ của dân tộc Việt Nam tung bay khắp nơi trên thế giới; trong khi ngọn cờ đỏ màu máu của Việt Cộng chỉ tóm gọn trong các cơ sở ngoại giao của Việt Cộngï.Khi chiến tranh chưa chấm dứt thì có nghĩa là lằn ranh Quốc Gia và Cộng Sản vẫn còn hiện hữu. Đối với người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại thì khi chọn đứng bên này hay bên kia chiến tuyến, chúng tôi sẽ nhận diện anh là bạn hay thù. Đối với 85 triệu người Việt Nam, đảng cộng sản là kẻ thù của dân tộc Việt Nam.Ngày 30 tháng 4 không chỉ là một ngày đau buồn của riêng miền Nam mà là ngày đại hoạ của đất nước, một trang sử đen tối của dân tộc! Nhìn lại, những gì xảy ra cho Việt Nam ngày nay kể từ khi Việt Cộng chiếm trọn đất nước: Chúng ta không chỉ mất đất, mất biển, mất đi chủ quyền đất đai vào tay Tàu Cộng mà tai hại hơn là sự tham ô và ngu xuẩn của bọn cán bộ cộng sản đã làm băng hoại đạo đức xã hội, suy đồi luân lý đạo đức của dân tộc Việt Nam. Nền giáo dục dựa trên căn bản lý lịch của bọn cộng sản đã, đang, và sẽ tiếp tục đưa những thế hệ trẻ Việt Nam vào con đường mù chữ hay biết chữ mà như mù so sánh với mức độ dân trí của các quốc gia lân bang. Biết vậy nhưng thay vì thay đổi tình trạng giáo dục trong nước thì chúng lại cho con cái của chúng sang Pháp, Úc, Canada, Hoa Kỳ... tị nạn về giáo dục. Chúng đã tạo ra những thế hệ trẻ không biết gì về lịch sử, về quá khứ đáng hãnh diện của tiền nhân nước Việt, về những đại họa mà đảng cộng sản Việt Nam đã gây ra cho dân tộc Việt Nam.Ai có thể vui được trong ngày 30 tháng 4? Dù ở bên này hay bên kia chiến tuyến? Ngày nay còn ai không biết về tội ác của Hồ Chí Minh? Về những đại họa mà dân tộc Việt Nam đã gánh chịu từ khi Đảng CSVN thành lập. Ngày 30 tháng 4 không chỉ quan trọng với người Việt tị nạn cộng sản mà còn cả với những người ở miền Bắc Việt Nam. Đó là một ngày mà ngàn đời sau, lịch sử Việt Nam sẽ phải ghi lại: Đó là một ngày lịch sử đau thương cuả dân tộc Việt khi vì lợi ích chiến lược toàn cầu, Hoa Kỳ đã chọn một quyết định vô nhân đạo khi quay lưng với một đồng minh mà trong 20 năm chiến tranh, họ đã đẩy ra làm thành trì để ngăn chận sự bành trướng của chủ nghĩa cộng sản. Hậu quả của cái chiến lược “thua để thắng” đó của người Mỹ đã gây di hại lâu dài cho đất nước Việt Nam của chúng ta không chỉ vài chục năm sau cuộc chiến mà còn tồn tại kéo dài nhiều thế hệ sau.Nhưng đó không phải là quan điểm của báo Người Việt, cơ quan ngôn luận đã khiến người Việt trong vùng Little Saigon biểu tình từ bao năm nay vì chủ trương thân cộng một cách lộ liểu cuả họ. Từ 20 năm qua, tôi đã lột mặt nạ báo người Việt nhiều lần. Từ thập niên 80, báo Người Việt đã sưu tầm tài liệu cho Việt Cộng khi cho tổ chức cuộc thi viết về nạn đói năm Ất Dậu song song với tin Việt Cộng kiện Nhật bản đòi đền bù cho nạn nhân nạn đói năm Ất Dâu (1945). Toà soạn báo Người Việt đã bị đốt sau khi đài truyền hình của Người Việt phát hình cờ Việt Cộng chạy trên sông Thủ Thiêm. Sau mỗi lần bị lột mặt nạ, báo Người Việt lại sa thải người chịu trách nhiệm biên tập. Sa thải kiểu “đèn trống quân” vì sau một thời gian, khi mọi việc lại lắng dịu thì người bị sa thải này lại được thu hồi vào vị trí cũ.

Page 187: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Hình ảnh đồng bào biểu tình trước toà soạn báo Người Việt khi báo này nhục mạ lá cờ vàng năm 2007Đến năm 2007 thì vai trò đi đêm của báo Người Việt và cộng sản không còn là một nghi ngờ. Khi cuộc biểu tình của đồng bào Việt Nam chống báo Người Việt in hình VNCH trong chậu nước rửa chân đang sôi nổi thì hình ảnh ông Đỗ Ngọc Yến, cố chủ nhiệm và là người sáng lập ra báo Người Việt chủ tọa buổi họp với Nguyễn Xuân Phong và Nguyễn Tấn Dũng, nguyên lãnh sự CSVN tại San Francisco, được phát tán ra ngoài. Hình được chụp từ năm 1997, khi Nguyễn Tấn Dũng là trưởng phái đoàn thương thảo phía Việt Cộng trong Hiệp Định Thương Mại đầu tiên của Hoa Kỳ với Việt Nam sau khi bỏ cấm vận. Hai khuôn mặt quen thuộc trong cộng đồng người Việt tại Nam Cali hiện diện trong hình bên cạnh Đỗ Ngọc Yến là Võ Tá Chước, em trai của nhạc sĩ Võ Tá Hân và Lê Quí Biên. Tin đồn là chính Lê Quí Biên là người tung những bức ảnh này ra ngoài chưa được kiểm chứng thì tin Lê Quí Biên bị đụng xe chết ở Hà Nội bay đến Hoa Kỳ. Ngẫu nhiên hay dàn dựng? Chết vì tai nạn xe cộ ở Việt Nam thì không hiếm nhưng chết ngay khi hình ảnh đi họp với Việt Cộng cao cấp cỡ Nguyễn TấnDũng, Nguyễn Xuân Phong cùng với Đỗ Ngọc Yến “được” phổ biến khi cuộc biểu tình chống báo Người Việt đang diễn ra thì quả thật là một “tình cờ của lịch sử” vậy.

Page 188: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Nhưng tất cả những “lỗi lầm” kỹ thuật trên đây của báo Người Việt chỉ là chuyện nhỏ.Người Việt tị nạn cộng sản hình như có trí nhớ rất ngắn nên chuyện vượt biên, mười phần chết bảy còn ba, chuyện tù cải tạo, chết năm còn một không sao hết… Tất cả rồi cũng qua và quảng cáo trên báo Người Việt vẫn nhiều, báo Người Việt vẫn tồn tại để làm công cụ tuyên truyền cho Việt Cộng với sự hợp tác của nhiều ông “ngụy quân, ngụy quyền”, những ông từng ở tù cộng sản lâu năm. Nhiều ông sĩ quan cao cấp, chính trị gia của VNCH vẫn dùng hội trường của báo Người Việt để ra mắt sách, để nói chuyện về dân chủ và nhân quyền trong khi các cuộc biểu tình đả đảo cuả đồng bào vẫn ở bên ngoài. Ngay cả các hội đoàn, đoàn thể đấu tranh chống Cộng, khi phân ưu, chia buồn cũng “nhào” vô mảnh đất này! Chúng tôi nêu ra vấn đề này, không phải để cạnh tranh nghề nghiệp mà muốn nói lên “cái vô tư” của một cơ quan ngôn luận đấu tranh chống cộng. Làm báo Việt ngữ chống cộng mà những người thuộc HĐQT báo Người Việt đi ra đi vào Việt Nam như đi chợ, không sao cả… Thế là thế nào? Phải chăng báo Người Việt đã có một cương lĩnh mới?Có phải vì vậy mà ngày Chủ Nhật, 8 tháng 7-2012 vừa qua, trong phần Diễn Đàn, báo Người Việt đã có một cái “thư độc giả” “đáng giá”, một cái tát làm “vỡ mặt” người Việt Nam tị nạn cộng sản vẫn coi ngày 30 tháng 4 là một ngày đau buồn cuả đất nước. Mấy hôm nay, tôi nhận được nhiều cú điện thoại, nhiều điện thư phẫn nộ phản đối báo Người Việt về chuyện này. Nhưng theo tôi, bức thư “độc giả” này chỉ là một bằng chứng thêm về mối liên hệ “mật thiết” giữa những người đang điều hành nhật báo Người Việt và đảng cộng sản Việt Nam, vì ngày nay, 6 năm sau ngày ông Đỗ Ngọc Yến qua đời (ngày 17 tháng 8/ 2006) và 4 năm sau ngày lá cờ VNCH

Page 189: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

xuất hiện trên báo Người Việt trong chậu nước rửa chân, “độc giả” Sơn Hà đã lên tiếng một cách “dõng dạc, hùng hồn” trên mặt báo Người Việt số ra ngày Chủ Nhật 8 tháng 7, năm 2012 nhục mạ toàn thể người Việt tị nạn cộng sản, nhục mạ toàn thể quân dân, cán chính, của VNCH bằng một thứ luận điệu và ngôn ngữ cộng sản “nhà nòi”. Một bài viết mà khi đọc xong, Đào Nương tôi, một người làm báo không chấp nhận cộng sản, đã thấy rằng không còn ngôn ngữ gì để nói thêm ngoài việc xác định chiến tuyến giữa bạn và thù ngày nay đã rõ. Sau đây là nguyên văn bài viết của “độc giả” Sơn Hà trên mặt báo Người Việt để trả lời bài viết của Nguyễn Gia Kiểng về “Vết Thương Ngày 30 tháng 4”Lời lẽ bóp méo sự thật của Nguyễn Gia Kiểng.Kỷ niệm ngày chiến thắng 30-4 liền kề với ngày quốc tế lao động ngày 1-5 làm cho niềm vui của chúng ta được nhân lên gấp bội. Cả dân tộc vui mừng, tự hào, tất cả những người lao động vui mừng, tự hào. Nhưng lạ thay, ông Nguyễn gia Kiểng đã viết bài “Vết thương ngày 30 tháng 4” đưa lên mạng Internet, theo đó đã sặc mùi chia rẽ Nam Bắc, làm như thể miền Nam, Sài gòn là một miền đất khác Việt Nam, một dân tộc khác Việt Nam, làm như thể từ ngày 30 tháng 4, 1975 thì miền Nam Sài Gòn mất tất cả, bị xâm lăng tất cả! Không hiểu ông có thâm thù gì với cách mạng, thâm thù gì với dân tộc mà lại than thở như vậy. Ông quên mất điều đơn giản, tối thiểu là chỉ có đội quân xâm lược Mỹ và bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ là thất thủ, là mất miền Nam, mất Sài Gòn, còn dân tộc Việt Nam, cả Nam lẫn Bắc là người thắng trận, thu giang sơn về một mối, chấm dứt ách thống trị của thực dân mới. Chỉ có người mất trí mới viết như ông Nguyễn Gia Kiểng rằng “Ngày 30 tháng 4 năm 1975 đã không đến trong niềm vui thống nhất đất nước, hòa giải và hòa hợp dân tộc mà mọi người mong ước”. Viết như vậy là hoàn toàn xuyên tạc và bóp méo sự thật. Sự thật là sau ngày chiến thắng 30 tháng 4, 1975 thì một loạt sự kiện lịch sử ra đời, đánh dấu sự thống nhất nước nhà. Đó là Việt Nam có một nhà nước thống nhất, bao gồm một Quốc Hội thống nhất, một chính phủ thống nhất, có cơ cấu tổ chức chính quyền các cấp thống nhất cả nước, nói chung có cơ cấu hệ thống chính trị các cấp thống nhất cả nước, có nền giáo dục thống nhất cả nước, có nền y tế thống nhất cả nước, cả nước có đồng tiền chung và một thị trường thống nhất, người Việt Nam đi lại tự do trên toàn cõi Việt Nam… Ngày 30 tháng 4, 1975 là ngày hội của toàn dân đoàn kết, chiến thắng. Đặc biệt, Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam mở rộng khối đại đoàn kết toàn dân tộc, bao gồm các giai cấp, các tầng lớp, các dân tộc, đồng bào các tôn giáo và không tôn giáo, người Việt Nam định cư ở nước ngoài, các nhân sĩ, các cá nhân tiêu biểu… xóa bỏ hận thù, thành kiến giai cấp, gác quá khứ, nhìn về tương lai, nêu cao tinh thần độc lập tự chủ, tự lực tự cường cùng nhau xây dựng và bảo vệ tổ quốc thống nhất. Nhân dân trong nước và cả thế giới chứng kiến sau 30 tháng 4, 1975 không hề có tắm máu, không hề có trả thù. Có một số người trong ngụy quân ngụy quyền, trong đó có số nợ máu với nhân dân, thậm chí đã có tội ác tày trời, đã được tổ chức học tập, cải tạo, nhằm khêu gợi lòng yêu nước, tình đồng bào, nghĩa dân tộc, biết phân biệt chính nghĩa và phi nghĩa, trở lại cuộc sống có đạo lý, có nhân phẩm, làm ăn lương thiện, trở thành công dân của nước Việt Nam mới, thống nhất. Như thế là việc làm vô cùng nhân đạo, rất nhân quyền của cách mạng, chứ sao lại xuyên tạc “chính sách cải tạo là để tiêu diệt đại bộ phận thành phần tinh nhuệ và trí tuệ của miền Nam”!(ngưng trích)Bài viết này đăng tải trong số báo ra ngày Chủ Nhật 8 tháng 7-2012. Đến ngày thứ Ba, báo Người Việt đăng lại một bài viết của vài độc giả phản biện lại luận điệu tuyên truyền này của Việt Cộng cũng trong phần thư dộc giả. Nhưng “đau buồn” nhất là sự khinh thường của báo Người Việt dành cho Liên Hội Cựu Chiến Sĩ VNCH. Lá thư phản kháng sự nhục mạ Tập Thể Chiến Sĩ VNCH là “bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ” của báo Người Việt ký tên ông chủ tịch Phan Tấn Ngưu chỉ được đăng bên cạnh những cái thư độc giả trong mục Diễn Đàn.Các tổ chức cộng đồng khác sẽ phản ứng ra sao? Chúng ta có nên chấp nhận quan điểm “Ngày 30 tháng 4, 1975 là ngày hội của toàn dân đoàn kết, chiến thắng. Đặc biệt, Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam mở rộng khối đại đoàn kết toàn dân tộc, bao gồm các giai cấp, các tầng lớp, các dân tộc, đồng bào các tôn giáo và không tôn giáo, người Việt Nam định cư ở nước ngoài, các nhân sĩ, các cá nhân tiêu biểu… xóa bỏ hận thù, thành kiến giai cấp, gác quá khứ, nhìn về tương lai, nêu cao tinh thần độc lập tự chủ, tự lực tự cường cùng nhau xây dựng và bảo vệ tổ quốc thống nhất…”. Trong chúng ta, ai không là những nạn nhân trực tiếp của việc cộng sản bỏ tù người thân trong các trại tù cải tạo nhiều năm, chúng ta nghĩ gì, phản ứng ra sao với một cơ quan ngôn luân viết rằng:

Page 190: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Nhân dân trong nước và cả thế giới chứng kiến sau 30 tháng 4, 1975 không hề có tắm máu, không hề có trả thù. Có một số người trong ngụy quân ngụy quyền, trong đó có số nợ máu với nhân dân, thậm chí đã có tội ác tày trời, đã được tổ chức học tập, cải tạo, nhằm khêu gợi lòng yêu nước, tình đồng bào, nghĩa dân tộc, biết phân biệt chính nghĩa và phi nghĩa, trở lại cuộc sống có đạo lý, có nhân phẩm, làm ăn lương thiện, trở thành công dân của nước Việt Nam mới, thống nhất(Ngưng trích)Người đau nhất trong vụ này là Nguyễn Gia Kiểng. Có thể nói rằng nếu không có báo Người Việt thì không hề có phong trào Dân Chủ Đa Nguyên kêu gọi hoà hợp, hoà giải của Nguyễn Gia Kiểng. Mấy năm sau này, Nguyễn Gia Kiểng đã đổi thái độ vì biết rằng bọn lãnh tụ CSVN không đủ lương tri và trí tuệ để chuyển hướng về chính trị. Bây giờ thì chính báo Người Việt lại “chơi” Nguyễn Gia Kiểng.

Xin nhắc lại vì nhiều vị sang Hoa Kỳ sau 1998 có thể chưa biết về điều này: luận điệu “chính sách cải tạo là một khoan hồng cuả nhà nước dành cho những người có nợ máu với nhân dân, có tội với cách mạng” lần đầu tiên được Nguyễn Xuân Phong, tên lãnh sự đầu tiên của Việt Cộng tại San Francisco tuyên bố trong bài phỏng vấn thực hiện bởi ông Vũ Bình Nghi và đăng tải trong báo Xuân Thời Báo 1998 năm 1998 khiến đồng bào tại Bắc Cali biểu tình rầm rộ hàng tháng trời. Báo Thời Báo cuả ông Vũ Bình Nghi cũng như Liên Hội Bắc Cali bị đồng bào Bắc Cali xem như là những tổ chức thân cộng từ ngày đó. Muốn biết mặt mũi của Nguyễn Xuân Phong thì xem hình trên. Y là người số 3 phía bên trái của cố chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến của báo Người Việt trong ảnh trên.

Page 191: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Luận điệu “chính sách cải tạo là một khoan hồng cuả nhà nước dành cho những người có nợ máu với nhân dân, có tội với cách mạng” này thật ra đã không còn được ngay cả chính những cán bộ cộng sản trong nước đồng ý. Nhiều bài viết của người trong nước đã kết án chính sách cải tạo của Việt Cộng dành cho quân dân cán chính miền Nam Việt Nam là sai lầm, là đào sâu sự chia rẻ giữa hai miền Quốc Cộng, giữa Miền Nam và Miền Bắc. Thật ra, đó cũng không hẳn là đúng nếu chúng ta nhìn vào thành phần lãnh đạo và cách hành xử cuả bọn lãnh tụ cộng sản ngày nay. Chính sách cải tạo giam giữ tất cả quân dân cán chính miền Nam nhằm mục đích tiêu diệt các cấu trúc gia đình, truyền thống đạo đức, luân lý cuả xã hội miền Nam để củng cố chế độ cộng sản ngày nay không còn đứng vững. Vì sự tham ô cuả đảng cộng sản không ngừng ở việc trả thù hay tiêu diệt, cướp tài sản của những người “thất trận” ở miền Nam. Ngày nay, bọn cấp trên của đảng đã bóc lột cấp dưới không khác gì chúng đã hành xử dã man với người miền Nam VNCH mà điển hình là vụ Đoàn Văn Vươn, “kỳ tài đất Tiên Lãng” đã chứng minh. Điều đó cho thấy gì? Cán bộ cộng sản ở đâu thì cũng thế: đó là những tên vô lại, vô học có được quyền hành trong tay nên chúng lợi dụng để cướp của, bóc lột người dân, tàn phá đất nước. Ở Nga, ở Đức, ở Tàu, ở Cuba, ở Bắc Hàn… chúng sẵn sàng làm tất cả những việc vô luân nhất, ngay cả việc bán nước để đạt được mục đích. Ý tưởng xây dựng đất nước, bảo tồn văn hoá dân tộc không hề có trong đầu của chúng. Đừng nhìn vào cái bề ngoài hào nhoáng của một Trung Cộng cường thịnh về kinh tế mà quên đi những vấn đề môi sinh và nhân quyền bị xâm phạm mà người dân Hoa Lục đang phải gánh chịu. Nhưng ít ra, bọn lãnh tụ Tàu cộng còn có tinh thần quốc gia dân tộc và trí tuệ để thực hiện những điều cần phải thay đổi để tồn tại, những điều mà bọn lãnh tụ cộng sản Việt Nam không hề có. Chúng ta chưa nhìn thấy một ánh lửa cuối đường hầm cho đất nước Việt Nam là vì thế.Không biết sau bài viết này, những “nhân vật” đã từng đăng đàn, họp báo chống báo Việt Weekly trước đây khi báo này đăng bài viết Bài Học Khó Thuộc của Hà Văn Thùy (số ra ngày 24 tháng 5 năm 2007) như các ông Trần Phong Vũ, ông Đỗ Thái Nhiên, Nguyễn Chí Thiện… sẽ làm gì? Các ông có lên tiếng họp báo kêu gọi đồng bào tẩy chay không đọc báo Người Việt, không đăng quảng cáo trên báo Người Việt như khi báo Việt Weekly đăng một bài viết cũ của Hà Văn Thủy, một tác giả trong nước? Để đối phó với tờ VW, một buổi họp báo diễn ra từ 1 giờ đến 4 giờ chiều, Thứ Bảy, ngày 16 Tháng Sáu, 2007 tại hội trường Nhật Báo Viễn Đông. Sau đó “Bản Lên Tiếng tố cáo lập trường thân Cộng và xuyên tạc lịch sử của tuần báo Việt Weekly tại Nam California” với hàng trăm nhân sĩ, đại diện tất cả các Hội Đoàn, Đoàn Thể của người Việt tị nạn CS được phổ biến rộng rãi. Điều này liệu có xãy ra khi sự nhục mạ không chỉ dành cho tập thể chiến sĩ VNCH mà còn cho toàn thể người dân sinh sống tại Miền Nam trước 1975?Khi đăng bài của Hà Văn Thùy, báo VW cũng ghi: “Ý kiến của tác giả phản ảnh quan điểm cá nhân trên tinh thần diễn đàn, không phải của tòa soạn” thì nhật báo Người Việt cũng bắt chước báo VW viết tương tự như vậy: “Các bài viết đăng trên phụ trang diễn đàn Người Việt không nhất thiết phản ảnh quan điểm của nhật báo Người Việt, mà chỉ là quan điểm riêng của từng cá nhân”.Đừng biện luận rằng đây chỉ là một cái thư độc giả. Vì ai là độc giả này? Một tên cán bộ đảng như Nguyễn Xuân Phong hay là cả cái Bộ Chính Trị CSVN mượn tay của một diễn đàn tự nhận là lớn nhất ở hải ngoại để nhục mạ cả VNCH là tay sai cho giặc Mỹ chỉ cần qua hình thức một cái thư “bạn đọc” như thế thì thật là quả dễ dàng. Vì thế người viết là ai không quan trọng, quan trọng là người đã đăng, đã phổ biến bài viết mới là quan trọng. (Luật pháp Hoa Kỳ có ấn định rõ về điều này)Với lá thư nhục mạ VNCH là tay sai cho giặc Mỹ này trên báo Người Việt, hệ thống báo Saigon Nhỏ nhận định rằng báo Người Việt là một công cụ của đảng cộng sản Việt Nam và do đó, hệ thống báo Saigon Nhỏ không thể đứng cùng chiến tuyến với báo Người Việt được.Từ nay, hệ thống báo Saigon Nhỏ sẽ ngừng đăng tải bài viết của những tác giả còn cộng tác với báo Người Việt cũng như kêu gọi đồng bào Việt Nam tị nạn cộng sản hãy đọc kỷ bài viết trên đây cuả báo Người Việt và suy nghĩ: Đã đến lúc quí vị có nên dễ dãi, tha thứ cho hành động của Việt gian? Nếu câu trả lời là không thì xin quí vị hãy suy nghĩ thêm là có nên yểm trợ cho những cơ quan ngôn luận hay những diễn đàn thân cộng tại hải ngoại khi họ đã lộ diện. Chúng ta không cuồng tín nhưng chúng ta biết rất rõ ngày nào bọn Việt Cộng còn nắm chính quyền thì dân tộc Việt Nam còn bị đày đọa, thất học, sống đời nô lệ để phục vụ cho bọn thiểu số đảng viên cộng sản sống xa hoa vương giả trên máu, mồ hôi và nước mắt của người dân Việt. Chúng ta, Người Việt tị nạn cộng sản có tự do, có dân chủ, có tài lực thì xin hãy nghĩ đến 85 triệu đồng bào ruột thịt ở bên nhà. Việt

Page 192: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

gian đáng phỉ nhổ hơn Việt Cộng vì chúng có thể có một chọn lựa khác hơn là con đường… bác đi tức con đường bi đát của dân tộc. Sau vụ này, báo Người Việt sẽ tìm cách xoa dịu sự phẫn nộ của người Việt tị nạn cộng sản bằng cách sa thải ngay vị chủ bút, TTK toà soạn như đã từng đối xử với ông Vũ Ánh hay Vũ Quí Hạo Nhiên trước đây trong vụ cái chậu nước rửa chân có lá cờ vàng một thời gian rồi sẽ thu dụng lại. Lần này, sau ông “du sinh” Phạm Phú Thiện Giao từ Đông Âu sang, không lẽ lại là ông Hạo Nhiên hay ông Đinh Quang Anh Thái lên thay? Kẹt thật! Cách hay nhất là báo Người Việt nên xin với ông Tổng Biên Tập cuả 700 tờ báo trong nước phái sang một người để chắc chắn rằng quí vị đi đúng lề phải của nhà nước ta. Không cần phải màu mè “Cơ quan Tranh Đấu Thời Sự Văn Nghệ Giáo Dục” như hiện nay. Vì Tranh Đấu thì phải chống ai chứ không lẽ chống … Thời Sự Văn Nghệ Giáo Dục. Khi báo Người Việt không chống cộng thì báo Người Việt chống ai? Hỏi tức là trả lời.Đảng cộng sản Việt Nam đã có 700 tờ báo lề phải trong nước ca tụng cho “Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam mở rộng khối đại đoàn kết toàn dân tộc, xóa bỏ hận thù, thành kiến giai cấp, gác quá khứ, nhìn về tương lai, nêu cao tinh thần độc lập tự chủ, tự lực tự cường cùng nhau xây dựng và bảo vệ tổ quốc thống nhất” làm trò cười cho cả nước thì còn có thể hiểu được. Nhưng việc đảng có thêm một tờ báo sống giữa lòng thủ đô tị nạn và ca tụng đảng đến như báo Người Việt thì quả thật là một “thành công vĩ đại” cuả đảng cộng sản Việt Nam trong lãnh vực tuyên truyền ở hải ngoại vậy. Ôi còn nỗi nhục nào hơn nỗi nhục này với những người tị nạn cộng sản đã mất tất cả trên đường lưu vong! Đến được đất nước tự do mà vẫn bị làm nhục đến như thế này thì quả là… nhục thật! Và cũng thật ngậm ngùi khi nghĩ đến: Oan hồn của hàng triệu chiến sĩ VNCH đã hy sinh khi chiến đấu, đã chết trong các trại tù cải tạo chỉ vì muốn bảo vệ lý tưởng tự do và toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam trước hiểm hoạ xâm lăng cuả cộng sản, của hàng triệu người đã hy sinh trên đường vượt biên tìm tự do, hàng triệu đứa trẻ không được sống cho ra con người chỉ vì lý lịch của mẹ cha… Ngậm ngùi thay!

Đào Nương Hoàng Dược Thảo

Đào Nương Hoàng Dược ThảoNhững Điều Nên Nói, Nhật báo Saigon Nhỏ Thứ Sáu 13 tháng 7, 2012

Phan Huy Đạt, chủ nhiệm kiêm tổng giám đốc Nhật Báo Người Việt

Ngày hôm nay tức năm (5) ngày sau khi đăng thư của Việt Cộng gọi “ngày 30 tháng 4 là ngày vui mừng cuả dân tộc và VNCH là bè lũ tay sai của giặc Mỹ”, chủ nhiệm của báo Người Việt, người kế vị cố chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến, ông Phan Huy Đạt có thư xin lỗi nguyên văn như sau:Thư Xin Lỗi

Page 193: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Của Chủ Nhiệm nhật báo Người ViệtKính gửi quý độc giả, quý đoàn thể tổ chức cựu quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa.Nhật báo Người Việt mới phạm một lỗi nặng nề nên chúng tôi viết thư này để xin lỗi toàn thể cộng đồng .Ngày Chủ Nhật vừa qua, mục thư Độc Giả trên báo Người Việt đã in một lá thư với lời lẽ hàm hồ có lợi cho chế độ cộng sản và còn xúc phạm toàn thể quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa. Những ý kiến và lợi lẽ đó hoàn toàn trái ngược với lập trường và nhật báo Người Việt vẫn theo đuổi từ hơn 30 năm qua.Chúng tôi trân trọng gửi tới quý vị cùng toàn thể đồng bào lời xin lỗi chân thành của cá nhân tôi và nhật báo Người Việt.Lỗi lầm đáng tiếc trên xảy ra là do nhân viên phụ trách chọn Thư Độc Giả. Sau khi tìm hiểu sự việc, chúng tôi đã quyết định ngưng việc người phạm lỗi.Ngoài ra, Hội Đồng Quản Trị Công Ty Người Việt đã nghiêm khắc khiển trách và chế tài những người liên đới trách nhiệm, gồm Chủ Nhiệm và Chủ Bút.Chúng tôi sẽ cố gắng có thêm biện pháp ngăn ngừa những sai lầm như vậy trong tương lai, tiếp tục cùng toàn thể đồng bào đấu tranh xóa bỏ chế độ cộng sản độc tài, xây dựng một nước Việt Nam dân chủ tự do.Chúng tôi trân trọng bày tỏ lòng biết ơn quý độc giả và thân hữu đã cho biết ngay phản ứng về lá thư độc giả nêu trên trong mấy ngày qua; và một lần nữa mong toàn thể quý vị lượng thứ.Phan Huy Đạt.Phản ứng của chủ nhiệm báo Người Việt là những điều đã được tiên đoán trước. Ông Phan Huy Đạt lại xin lỗi khơi khơi, không tiết lộ tên người viết, người chọn bài là ai để chúng ta cùng biết. Điều này rất quan trọng vì nếu không biết danh tánh cuả tên Việt Cộng nằm vùng trong báo Người Việt này, chúng có thể sẽ len lõi trong cộng đồng để phá hoại tiếp tục khi có dịp. Ông là chủ tịch HĐQT báo Người Việt kiêm chủ nhiệm. Trong thư ông cho biếtHĐQT khiến trách chủ nhiệm, chủ bút tức là ông … “tự kiểm điểm” theo kiểu Việt Cộng tự sướng cho vui…Đào Nương tôi đã dò tìm trong danh sách nhân viên toà soạn báo Người Việt xem có “lọt sổ” người nào so với danh sách cũ không thì thấy cả 7 ông trong Ban Biên Tập của báo Người Việt còn … nguyên vẹn “từ chủ nhiệm Phan Huy Đạt, phụ tá chủ nhiệm Đinh Quang Anh Thái, chủ bút Phạm Phú Thiện Giao, phụ tá chủ bút Vũ Quí Hạo Nhiên, Phụ tá Hành Chính BBT Nguyễn Việt Linh, Tổng Thư Ký Đỗ Dzũng, TTK NVonline Đỗ Tài Thắng, Nguyễn Đồng, cố vấn kỷ thuật, Bùi Kim Anh Trưởng Ban Trình Bày. Ít ra, lần trước, khi lá cờ vàng nằm trong chậu nước rưả chân, báo Người Việt còn có chút liêm sĩ khi đưa ra ông chủ bút Vũ Ánh và ông TTK VũQuí HạoNhiên là những người chịu trách nhiệm và sau đó sa thải họ dù tạm thời để che mắt cộng đồng. Lần này, chuyện trầm trọng hơn nhiều vì báo Người Việt không chỉ “ca ngợi chiến thắng thống nhất đất nước” của Việt Cộng mà ông Phan Huy Đạt còn nhìn nhận “sai lầm” là đã “thoá mạ tất cả quân, dân cán chính VNCH làm tay sai cho giặc Mỹ” nhưng cả toà soạn cuả báo Người Việt không có ai đứng ra chịu trách nhiệm cả thì thật là khó hiểu? Không lẽ thư Việt Cộng “tự bò” từ computer lên mặt báo Người Việt làm cho đảng cộng sản “tự sướng”và ông Phan Huy Đạt lại “tự nguyện” che chở cho Việt Cộng?Khi ông Phan Huy Đạt viết: “Chúng tôi sẽ cố gắng có thêm biện pháp ngăn ngừa những sai lầm như vậy trong tương lai, tiếp tục cùng toàn thể đồng bào đấu tranh xóa bỏ chế độ

Page 194: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

cộng sản độc tài, xây dựng một nước Việt Nam dân chủ, tự do” thì điều này có nghĩa là những chuyện “sai lầm” như trên vẫn có thể xảy ra trên mặt báo Người Việt trong tương lai nhưng ông sẽ tìm biện pháp để ngăn ngừa? Tại sao những việc như vậy không hề xảy ra trên bất cứ một mặt báo Việt ngữ nào ở hải ngoại trừ tờ Người Việt với một ban Biên Tập liệt kê gần 60 người như trong hình đính kèm? Khi phải cần có “biện pháp ngăn ngừa” thì có nghĩa là cơ quan ngôn luận mà ông Phan Huy Đạt là chủ tịch HĐQT kiêm chủ nhiệm nhìn nhận có sự hiện diện hay sự xâm nhập cuả Việt Cộng cho nên ông phải tìm “biện pháp ngăn ngừa” để tránh sự lộng hành của chúng? Dù là trẻ con, chúng tôi cũng khó tin rằng với “chủ trương đấu tranh xóa bỏ chế độ cộng sản độc tài, xây dựng một nước Việt Nam dân chủ, tự do” mà ông Phan Huy Đạt nêu ra trong thư xin lỗi này là điều có thực khi mà phóng viên của báo Người Việt, cơ quan ngôn luận đấu tranh xóa bỏ chế độ cộng sản độc tài, xây dựng một nước Việt Nam dân chủ, tự do  đã có thể đi lại trong toàn cõi Việt Nam làm phóng sự mà không bị Việt Cộng tóm cổ vào tù. Cứ nhìn vào gương cuả ông nhạc sĩ Việt Khang mà đài SBTN tranh đấu trước đây thì rõ. Ông này chỉ có hai bản nhạc “than thở” về thân phận cuả đất nước mà cho đến nay, Việt Cộng bỏ tù ổng ở đâu mất tiêu mà đài SBTN với ông phóng viên Thanh Toàn tìm mãi không ra khiến có người cho rằng nhạc sĩ Việt Khang không có thực. Báo Người Việt, thường xuyên chuyển tiền về trả cho cộng tác viên nào trong nước? Ai là người tiếp tục hưởng lợi khi báo Người Việt tiếp tục “sai lầm” khi nhục mạ người Việt quốc gia, nhục mạ lá cờ vàng, ca tụng lãnh tụ cộng sản qua câu đối Tết? Cố chủ nhiệm báo Người Việt Đỗ Ngọc Yến ngồi chủ tọa buổi họp với Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Xuân Phong với tư cách gì? Việt Cộng hay Việt Gian? Hay Việt Kiều Yêu Nước?Tóm lại, nếu người Việt hải ngoại “tiếp tục tha thứ” cho báo Người Việt như lời “thỉnh cầu” của ông Phan Huy Đạt lần này thì bao lâu nữa, báo Người Việt sẽ “sai lầm” lần nữa. Ngày trước, báo Viêt Weekly chỉ đăng bài ca tụng Hồ Chí Minh do một người trong nước viết, tên “Trần truồng” chỉ treo hình ông Hồ trong tiệm của y nhưng ít ra những tên này không hề xúc phạm đến VNCH và oan hồn cuả tử sĩ Việt Nam đã chết trong cuộc chiến và các trại cải tạo Việt Cộng. Còn bây giờ, báo Người Việt đăng bài viết chửi toàn thể Quân Dân Cán Chính Việt Nam Cộng Hoà đồng thời gián tiếp chửi luôn nước Mỹ là “giặc”! Chúng tôi yêu cầu ông Phan Huy Đạt hãy công bố tên người viết, người chọn bài để chúng tôi biết mặt mà tránh, không phải sinh hoạt với tên cộng sản này.

Page 195: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

HDQT và Ban Biên Tập do báo Người Việt công bốNhân đây thì cũng xin tiên đoán trước điều sẽ xảy ra trong những ngày sắp tới: tùy theo cường độ cuả sự tẩy chay cuả đồng bào tị nạn cộng sản mà báo Người Việt sẽ gia tăng cường độ của sự hối lỗi. Nếu Tập Thể Chiến Sĩ của ông Nguyễn Xuân Vinh im lặng, Liên

Page 196: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

Hội Cựu Chiến Sĩ chỉ phản kháng bằng thư, các hội đoàn quân nhân, các quân binh chủng im lặng “chấp nhận làm tay sai cho giặc Mỹ” như Việt Cộng viết trên báo Người Việt thì ông Phan Huy Đạt sẽ cười vui, thở phào và người viết cũng như người chọn thư đăng tải trên có thể sẽ được lên chức như trường hợp của Vũ Quí Hạo Nhiên sau vụ cờ vàng và chậu nước rửa chân. Nếu quí vị theo dõi báo Người Việt, quí vị sẽ đọc được tin “Ông TrươngTấn Sang thăm vùng 3 Hải Quân” (NV Thứ Ba ngày 10 tháng 7) với ảnh màu và lời tường thuật rất trang trọng như là báo Nhân Dân và Quân Đội Nhân Dân trong nước: “…ngoài vùng 3 HQ, trong chuyến đến Đà Nẳng, ông Sang còn thăm Bộ Tư Lệnh Quân Khu 5, một trọng tâm của quân đội Việt Nam…” Với những bản tin như thế này thì Ban Biên Tập của báo Người Việt chỉ cần vài ông “du sinh” là đủ, cần gì những tên tuổi như Đỗ Quí Toàn, Phạm Quốc Bảo, Huy Phương, Nguyên Huy, Lê mạnh Hùng, Nguyễn Văn Khanh, Du Tử Lê, Viên Linh, Nguyễn Xuân Nghĩa, Hoàng Khởi Phong, Song Thao, Võ Long Triều, Hà Tường Cát… Không lẽ các ông cũng như Đào Nương tôi, đêm đêm trước khi nằm ngủ phải thắp nhang cầu xin ơn trên cho ông Phan Huy Đạt tìm được “biện pháp ngăn ngừa” cho báo Người Việt khỏi biến thành công cụ tuyên truyền cho Việt Cộng để không phải đấm ngực nuốt nghẹn vì tủi nhục…Đào Nương

Page 197: Tội lỗi báo Người Việt phản bội cộng đồng, đất nước

6 attachments — Download all attachments View all images

111.jpg64K View Download

222.jpg96K View Download

333.jpg97K View Download

111.jpg64K View Download

222.jpg96K View Download

333.jpg97K View Download