Upload
phungdiep
View
212
Download
0
Embed Size (px)
Citation preview
YESORNO
NHỮNGQUYẾTĐỊNHTHAYĐỔICUỘCSỐNGBíquyếtgiúpbạnđưaranhữngquyếtđịnhlàmthayđổicuộcsốngđể
hạnhphúcvàthànhcônghơn.
ThựchiệnEbook:VMV
([email protected])ConĐườngdochínhbạnchọn“Bạn không nên quyết định hai lần chomột vấn đề.Hãy dành đủ thời
gianvàsuynghĩđểramộtquyếtđịnhđúngđắnngay lầnđầu tiênđểbạn
khôngphảiquay lại vấnđềmột cáchkhôngcần thiết.Nếubạnquámongmuốn xem xét lại các quyết định, bạn không chỉ làm ảnh hưởng đến quytrìnhcôngviệccủabạnmàcònlàmảnhhưởngđếnnhữngtâmthế,độnglựcmàbạnđãcóđượccủalầnraquyếtđịnhđầutiên”
-BillGates
LờigiớithiệuTrongcuộc sống,hẳn cókhông ít lầnbạnphảiđứng trước sự lựa chọn
khókhănkhiphải quyếtđịnhmộtvấnđềnàođó.Có lúcbạn chỉ cầndựatheolinhcảmcủamình,nhưngcónhữnglúcbạncầnphảisuynghĩvàlựachọnkỹcàng.Cuộcsốngcủabạnvớinhữngthànhcônghaythấtbại,hạnhphúchaytổnthươngđềuphụthuộcvàokhảnăngquyếtđịnhcủabạn.Giữathànhcôngvàthấtbạilàmộtranhgiớimỏngmanhmàbảnthânbạnlàngườiđưaraquyếtđịnh.
Quyểnsách“Nhữngquyếtđịnhthayđổicuộcsống”đượcbiêndịchtừtác
phẩm nổi tiếng “Yes or No” của Spencer Johnson là câu chuyện kể vềchuyếnhànhtrìnhcủamộtchàngtraiđitìmbíquyếtcủathànhcôngvàhạnhphúctừnhữngquyếtđịnhcủamình.Chàngtrai thamgiavàochuyếnthámhiểmđểtrảinghiệmvàhọchỏicáchgiảiquyếtcácvấnđếmộtcáchhiệuquảvàđúngđắnnhất,nhữngkinhnghiệmcóthểápdụngchobấtkỳaicảmthấykhókhănvàbếtắctrongcôngviệcvàcuộcsốngcủamình.
Trong từng chặng đường của chuyến thám hiểm, anh dần khám phá
nhữngbíquyếtđểlựaranhữngquyếtđịnhcóthểlàmcuộcsốngcủamìnhtốt hơn. Những bí quyết ấy được thể hiện trong những tình huống câuchuyệnthựctếthúvị,gầngũi,đơngiảnvàdễápdụng.Chàngtraicảmnhậnđượcrằngchínhbảnthânmỗingườilàngườidẫnđườngchomìnhtrênhànhtrìnhđiđếnnhữngquyếtđịnhtốtnhất.Vàhơnhết,sựchiasẻđểngườikháccóthểkhámphárađiềuđólàmộtyếutốđểgiúpbạntrởnênhạnhphúcvàthànhcônghơntrongcuộcsống.
Vớitưduygiảndị,độcđáovàrấtthựctế,khoahọc,“Nhữngquyếtđịnh
thayđổicuộcsống”củaTiếnsỹSpencerJohnsonđãđượcđộcgiảkhắpthếgiới đánh giá cao. độc giả JamieBruce tâm sự: ”Trước đây, tôi luôn cảmthấykhókhănkhiphảitựmìnhquyếtđịnhbấtkỳmộtvấnđềgì.Quyềnsách
nàyđãgiúptôithayđổirấtnhiều.Tôithựcsựđãtựtinkhiápdụngnhữngtưduyvàphươngphápđơngiảnnhưngrấtnhiềuhiệuquảtừquyềnsáchnày.Tôinghĩđâylàquyểnsáchmàbấtcứaicũngnênđọc”.DonaldMitchell–nhàdiễnthuyết,nhàvănđồngthờilànhàtưvấn–bìnhluận:“Quyểnsáchnàyđãtậptrungkhásâusắcvàocáchxácđịnhtừngvấnđềquantrọngcầngiảiquyết.Cốtlõicủaphươngphápnàychínhlàkhảnăngquyếtđịnhvấnđềdựa trên lý trí và cảmxúc.Quyển sáchđãgiúp tôi hiểu rõhơnvàđưa ranhữnglờitưvấnhiệuquảnhấtchokháchhàngcủamình.Tôicũngkhuyếnkhíchbạnnênhọchỏitừnhữngngườicókhảnănggiảiquyếtvấnđềtốtvìđâycũng làcáchbạnnhanhchóngpháthuykhảnăngphân tíchcủachínhmình”.
Bên cạnh những quyển sách nổi tiếng như Phút Nhìn Lại Mình (One
MinuteForYourself),QuàTặngDiệuKỳ(ThePresent),PhútDànhChoCha(OneMinuteFather),PhútDànhChoMẹ(OneMinuteMother)củaSpencerJohnsonđãđượccácbạnđónnhậnnhiệttình,chúngtôihyvọngvới“NhữngQuyếtđịnhThayđổiCuộcSống”(YesOrNo),cácbạnsẽtìmrađượcđôiđiềuýnghĩađểkhiđứng trướcbấtkỳbướcngoặtnàocủacuộcsống, bạncũngcóthểhoàntoàntựtinvàobảnthânvàvàocácquyếtđịnhcủamình.Con đường bạn đi cho chính bạn chọn lựa, và chỉ có chính bạnmới địnhđượcchomìnhconđườngđúngđắnnhất.
Xintrântrọnggiớithiệucùngbạnđọcvàchúccácbạnthànhcông.TRĂNTRỞTÌMHƯỚNGĐIChuyệnkểvềmột chàng trai trẻ thôngminh, nhanh nhẹn.Trong công
việc,anhlàngườicótráchnhiệm,hamhọchỏi;trongcuộcsốnganhhầunhưđượclòngtấtcảmọingười.Nhữngaiđãmộtlầngặpanhđềuthấyquýmếnconngười vui vẻ, thân thiện và hòa nhã ấy. Ai cũngnghĩ rằng, một conngườinhưanhchắchẳnphảirấtthànhcôngvàhạnhphúc.
Vậymàđãcó lúcanhnhưmuốnbuôngxuôi tấtcả.Anhđã từngmong
đượckhẳngđịnhbảnthântrênconđườngcôngdanhsựnghiệp.Nhưngướcmơđócàngngàycàngtrởnênxavời,dườngnhưanhcàngcốgắng,cơhộicàngtrốnchạy.
Mớiđây, côngviệcđòihỏi anhphảiđưa ramộtquyếtđịnhquan trọng
nhưngchỉvìchủquanvàchậmtrễmàanhđãđểmấtđicơhộitrongtầmtaycủamình.Sựviệcđókhôngchỉlàmchoanhthấyhoàinghivàthấtvọngvềkhảnăng củamìnhmà còngây thiệt hại chonhữngngười liênquan.Anhcảmthấyvôcùnghốitiếc.
Đãnhiềulầnanhtựnhủphảithậtbảnlĩnhvàphảibiếtđưaranhữngquyết
địnhđúnglúcđểkịp thờigiảiquyếtcôngviệcvànắmbắtcơhội tốtđangđến.Nhưngcứđứngtrướcmộttìnhhuốngphứctạpđòihỏibảnlĩnhvàsựnhanhnhạy,anhlạicảmthấyrốibờivàkhôngbiếtphảigiảiquyếtrasao,đểrồikhicóđượcmộtquyếtđịnhthìtấtcảđãquámuộn.
Ngaycảcuộcsốngriêngtưcủaanhcũngchẳngkháhơn.Thờisinhviên,
anhdượcnhiềucôgáimếmmộvìvẻnamtính,sựthôngminh,hómhỉnhvàmộttâmhồntinhtế,nhạycảm.Vàmộtngàykia,tráitimanhrộntàngnáonứcvớicảmxúccủachàngtrailầnđầutiênđemlòngthầmthườngtrộmnhớmộtcôgái.
Họlàbạnhọccủanhau,từngcùngnhauhọcbàitrongthưviện,từngrụt
rèđidạobênnhautrongsântrườngnhữngđêmcắmtrại…Cảmgiácbồihồixaoxuyếnđócứmãilânglângngâyngấtmãitronganh.Anhmuốngiứchonhữngphútgiâyngọtngàothánhthiệnđóđượcbềnlâumãimãi.
Nhưngsaumộtkỳnghỉhè,ngườitathấycôbạn,gáixinhxắncủaanhhay
ngồitrongthưviệnvớimộtchàngtraikhác–ngườimàmãisaunàyanhvãnnghĩrằngkhôngthểnàososánhđượcvớianh,Rồianhnhậnđượcmộtláthưchiatayvớinhữnglờidứtkhoátphalẫnchúttráchmóccủacô.
Khianhhiểuđượcthìtấtcảđãquámuộn.Phảirồi,suốtmộtnămtrờianh
khôngđủcanđảmđểnóilờiyêuthươngcùngcô.Sauchuyệnđó,phảimấtmấynămanhmớicóthểnguôingoaiđượcnỗilòng.
Và đầu năm nay, anh có dịp tiếp xúc và làm việc vớimột cô gái thật
duyêndáng,dễthương.Anhcótìnhcảmngayvớingườicongáithôngminh,xinhđẹpđó.Họ thườngđi ăn trưavớinhau, thườngkểchonhaunghevềcông việc, về những điều xảy ra trong cuộc sống. đã nhiều đêm anh thaothứcvìcô.Anhbiếtrấtrõmìnhđãyêuvàđoánrằnghìnhnhưcôấycũngdànhchoanhmộttìnhcảmnhưthế.Anhtựnhủsẽchờmộtdịpnàođóthuậntiệnđểbàytỏlòngmình,rằnghìnhảnhcôđãchiếmtrọntráitimanhvàanhđãyêucôngaytừlầngặpđầutiên.
Nhưngrồicáingàymongchờđóđãkhôngbaogiờđến.Saunhiềungàyđi
côngtácxa,anhtrởvềvớimónquàthậtdễthương.Anhđịnhsẽtraonóchocôcùngvớinhữnglờiyêuthươngbấylâuanhấpủ.Nhưnganhbấtngờnhậnđượcemaicủacô.Trong thưcôđãviếtchoanhnhững lờichân thậtnhất,rằng cô rất quýmếnanhvà tình cảmcôdànhcho anhbấy lâunaykhôngphảichỉlàmộttìnhbạnđơnthuần.
Nhưngcôđãchờ,đãchờrấtlâumàkhôngnhậnđượcmộtlờiyêuthương
nàotừanh.Vàbâygiờcônhậnlờiđínhhônvớimộtngườibạncũ,mộtbácsĩtunghiệpởnướcngoàivề,theoýnguyệncủagiađình.Anhhoàntoànsụpđổ.
Phảirồi,mườinămtrước,côgáicủamốitìnhđầuđãtừngnóivớianhnhư
thế.Vàbâygiờ ânhxungđangnhận lời tráchmócđó.Ôigiánhưanhdũdũng cảm và tự tin để bày tỏ tình cảm chân thành với người mình yêuthương.Giánhưanhbiếtđưaraquyếtđịnhđúnglúc.
Sựthấtbạitrongcôngviệccũngnhưtrongtìnhyêuđãlàmchoanhhoài
nghikhảnăngcủamình.Anhtrởnêntựti,mặccảmvàchỉmuốnthumìnhlại trước cuộc đời. đêm đêm, khi chỉ cònmộtmình anh trong căn phòngvắnglặnh,anhtrăntrởthậtnhiềuvàbănkhoăntựhỏi:
“Tạisaomìnhlạikhôngthểquyếtđượcmộtviệcgìchorahồnnhỉ?Mình
phải làmgì bâygiờ?Làmgì để có thể thành côngvàhạnhphúcnhưbaonhiêungườikhác?”
Mộtngàynọ,vàokỳnghỉcuối tuần,đang lúcbuồnchánvàkhôngbiết
phảilàmgìdểthoátrakhỏinhữngýnghĩtiêucựcđangbủavây,anhtìnhcờđượcmời tham gia vàomột cuộc hành trình rất thú vị và hữu ích.Đó làchuyếnthámhiểmkhurừnggiàcùngvớimộtvịtrưởngđoànvàcácdoanhnhânnổitiếngdạndàykinhnghiệm.
Anhquyếtđịnhnhậnlời thamgiacuộchànhtrìnhngay,khônghềngần
ngại.Ítrathìcũnglàchuyếndãngoạiđểanhthưtháiđầuóc,đểanhtạmthờitránhđượcnỗikhổtâmkhiếnanhmấtngủnhiềuđêm.
Ngườitagiảithíchvớianhmụcđínhcủachuyếnthámhiểmnàylànâng
caokhảnănggiảiquyếtvấnđềmộtcáchhiệuquảchonhữngngườiđanggặpkhókhăn,bếtắctrongcuộcsốngcũngnhưtrongcôngviệc.Chàngtraicảmthấyvuivẻhơn,phấtchấnhơn.
“Không lẽchuyến thámhiểm tìnhcờnày lại có thểmang tínhchấtcủa
mộtkhóahọchuấnluyện?”–Mặcdùđượcnghenhiềungườikháonhauvềhiệuquảcủachuyếnthàm
hiểm,chàngtraivẫnhoàinghivàluônbănkhoăntựhỏi:–“Làmsaochỉtrongmộtthờigianngắnnhưvậymàcácthànhviêntham
giacóthểhọcđượccáchgiảiquyếtvấnđềnhanhđếnthế?Thôikệ,cứthửđixemsao!”
Khurừngmàchàngtraisắpthámhiểmnổitiếnglàmộtvùngnguyhiểm,
hoangvu,ítngườiđặtchântới.Trongchuyếnthámhiểmnày,cácthànhviênthamgiasẽphảiđốimặtvớinhiềutìnhhuốngkhókhănngoàidựđoán,buộchọphảiđưaranhữngquyếtđịnhphùhợpnhấtnhằmgiảiquyếtvấnđềmộtcáchnhanhchóng.Vị trưởngđoàn làmộtdoanhnhânvàđồng thời làmộtnhàthámhiểmdàydạnkinhnghiệm.Ôngsẽhướngdẫnmọingườivượtquakhurừngnguyhiểmvàgiúphọcónhữngquyếtđịnhđúngđắn,kịpthời.
Chàngtraithứcdậytừtờmờsángvàkhăngóilênđườngthamgiacuộc
hàngtrình.Nhưngđiđượcmộtlúcthìanhbắtđầucảmthấyhoangmang,lolắng. Chẳng hiểu sao, anh có cảm giác rằng mình đang đi trên một conđườngrấtlạ.“Hìnhnhưmìnhlạcđườngmấtrồi.
Quaylạiư?Mìnhđâucònthờigianđểquayvềnhàtìmbảnđồnữa?Giờ
thìchắckhôngcònkịpchochuyếnhànhtrìnhnữarồi!”–Anhđịnhquayvềnhàlấybảnđồnhưngrồilạithôi,tiếptụcbướcđivớitốcđộnhanhhơn.
Vừađi,chàngtraivừatựanủirằngmìnhkhôngphảilàngườiduynhất
cầnhọccáchquyếtđịnhđúng.Anhđãtừnglàmviệcchungvớinhữngngườimàquyếtđịnhcủahọtưởngchừnglàtốtnhấtcủanhóm,hóaracũngchỉlànhữngquyếtđịnhbìnhthường,cókhilàsailầmvàchẳngcósuyluận,phântíchnàođặcbiệt.
Cóthểthấylàởbấtcứđâu,trongbấtcứlĩnhvựcnàongườitacũngcólúc
đưaranhữngquyếtđịnhthiếusángsuốt,thậmchílàngớngẩn,chodùlađóchínhlàcơquanchínhphủ,cáctậpđoàndoanhnghiệptiếngtăm,cáctrườnghọcvàđặcbiệt làcácquyếtđịnhriêngcủanhữngconngườicụthể…Cứnhưthểngườitachorằngquyếtđịnhlàmộtchuyện,cònnódẫnđếnđâulạilàchuyệnkhácvậy.
“Khônghiềusaokhánhiềungườinổitiếnglạicóthểđưaranhữngquyếtđịnhcảmtínhnhưvậy?”–Chàngtraitựnhủ.
“Mìnhcũngcóhơnaiđâu?”.Nhớ lạinhững lần làmviệc theonhómở
côngty,đôikhianhvẫnthiếuquyếtđoántrongmộtvấnđềgìđấy,Chỉđơngiảnlàanhkhôngmuốnphạmsailầm.Rồitrongcuộcsốngriêngtưnữa,chỉđếnkhimọisựđã rồi thìanhmới tiếcnuối“Giánhư,giánhư…Ôi,mìnhcũngbaongườikhácthôi,chưaaidạychomìnhcáchquyếtđịnhvấnđềmộtcáchthôngminhnhấtcả”.Cólẽvìvậymàanhcứmãilậnđậnvớicôngdanhsựnghiệp,cứphảimộtmìnhmộtcõitrongchuyệntìnhduyên.Đanglúcsuynghĩmônglung,bỗngnhiênchàngtraidẫmphảimộtnhángcâykhô.Tiếnggãycủanhánhcâycắtđứtdòngsuynghĩmiênmancủaanh.Chàngtraidừngbước,đưamắtnhìnquanh.
Đúnglúcđóanhnhìnthấymộtngườiđànông.Haingườithậntrọngnhìn
nhaudòxét.Hìnhnhưngườiđànônglạkiađangtìmmộtaiđó.Chàngtraitựhỏikhôngbiếtliệungườiđànôngcódángdấpcaoráovà
làndarámnắngkiacóphảilàvịtrưởngđoànthámhiểmhaykhông.Chẳnghiểusaoanhcócảmgiácan toàn trướcsựhiệndiệncủangườiđànông lạmặtnày.Anhquyếtđịnhmởlờiđểphátansựimlặng:
-Chàoông,cháuđangđitìmmộtđoànthámhiểm.Ngườiđànôngđáp:-Tôilàngườitrưởngđoànđây.Cậuđisaihướngrồi.đitheohướngnày
cơ–Nóirồi,ôngquaylạivàchàngtrailiềnbướctheoông.Vừađi,ngườiđànôngvừaquayđầulạihỏi:-Cậucóbảnchỉdẫntớichỗtậptrungrồimàvẫnbịlạcđườngà?Chàngtraitựtráchmìnhmộtlầnnữanhưngkhôngnóigìcả.Giàmàanh
chuẩnbịcẩnthậnhơnthìsẽkhôngđểquêntấmbảnđồ.Hoặcgiánhưlúcpháthiệnramìnhkhôngnhớđườngmàanhbỏchútthời
gianquayvềnhà lấybảnđồ thìcó lẽmọiviệcđã trởnên tốtđẹphơn.đócũnglàchuyệnquyếtđịnhmộtvấnđềnhỏ.Một látsau,ngườiđànônglạihỏi:
-Tạisaocậuthamgiachuyếnthámhiểmnày?Chàngtraingậpngừng:
-Cháumuốnhọccáchđưaranhữngquyếtđịnhtốtnhấtchocuộcsốngcủa
mìnhạ.Khinóirađiềunày,chàngtraicảmthấyhơibốirốivìchàngthậmchícòn
chưađịnhnghĩađượcthếnàolàtốtnhấtnữa.Vịtrưởngđoànnói:-Thậtra,khôngnhấtthiết lúcnàocũngphảitìmđượcnhữngquyếtđịnh
tốtnhấtđâu.đểcóđượckếtquảtốthơn,chúngtachỉcầnđưaranhữngquyếtđịnh tốthơn thôi.Nếunhưchúng ta liên tiếpđưa ranhữngquyếtđịnh tốthơn,cáisautốthơncáitrước,thìcuốicùngtasẽcóđướcđiềutacần.Tahyvọngcậucũngsẽthấythế.
Chàngtraicảmthấybớtcăngthẳng:-Nhưngôngchocháuhỏi,thếnàolàmộtquyếtđịnh“Tốthơn”ạ-Làquyếtđịnhkhiếnchúngtacảmthấysẽđiđếnmộtkếtquảtốthơn.Ở
đây,khôngphảibảnthânquyếtđịnhlàmchúngtahàilòngmàcáchđưaraquyếtđịnhvàkếtquảcủanókhiếnchúngtathoảimái.gìvớitâmtrạngtốt,chúng ta thường nhận được kết quả nhưmongmuốn. Tuy nhiên, để làmđượcđiềuđó,chúngtaphảitựvấnmìnhbằnghaicâuhỏi.Bíquyếtcảđấy!
-Vịtrưởngđoànnháymắttinhnghịch.Rồiôngnóitiếp:-Tôiđoánlànhiềulúccậucócảmgiácmìnhchưaquyếttâmlàmmộtviệc
gì đấyđến cùnghoặc thường ra quyết địnhnửavời hayvẫn tiếp tục thựchiện quyết định đó khi trong lòng cậu xuất hiện cảm giácmơ hồ, bất anNhiềungườikháccũnggiốngnhưvậy.
Chúngtacóthểthayđổithóiquennày.Vấnđềlàphươngphápthựchiện.
Cậu sẽ gặp rất nhiều người trong chuyến đi này. Họ đã học được mộtphươngphápquyếtđịnhvấnđềrấthiệuquả:Tựvấnmìnhbằnghaicâuhỏi,mộtcâudànhcholýtrítrảlời,còncâukiahãyđểchocontimcủamìnhlêntiếng.điểmđặcbiệtlàcậuchỉcóthểtrảlời“có”hoặc“không”chohaicâuhỏi đómà thôi. Chính vì thế, phương pháp này còn được người ta gọi là“Phươngphápcóhoặckhông”.
Chàngtraitrẻvộihỏingay:
-Haicâuhỏiđólàgìvậyạ?Cháutòmòquá!-Chúngtachưađếnphầntìmhiểuhaicâuhỏiđóđâu.Phảitừtừchứ!Chàngtraimỉmcười.Vịtrưởngđoànlạihỏianh:-Khicậumuốntìmmộtquyếtđịnhtốthơncáiquyếtđịnhcậuđangcó,cậu
cóbiếttrướchếtphảilàmgìkhông?-Cháuchưabiếtạ.-Nếuthế,cậucóbiếtmìnhkhôngnênlàmgìkhông?Thườngthìchàngtraitrẻbậnrộnvớiquánhiềuviệc,đầuócanhlúcnào
cũngchỉđểtâmđếnchuyệnphảilàmgì,chứanhlấyđâurathờigianđểnghĩđếnviệcmàanhkhôngnênlàm.
Vịtrưởngđoànbỗngnhiêndừngchânlại.Chàngtraicũngdừngtheo.Ôngnói:-Đơn giản là thôi không thực hiện quyết địnhmà cậu chưa chắc chắn
đúng-Nóixong,ôngrúttrongtúiramộtmảnhgiấygấptưvàđưachochàngxemmộtphần.
Saukhiđọcxong, chàng trai ngẫmnghĩmột lát rồi rút từba lô ramột
cuốnsổnhỏmàuđỏvàghilại:Đểcóđượcmộtquyếtđịnhđúngđắn.Việcđầu tiên làhãydừngngayquyếtđịnhcó thểsai lầmmàbạnđang
thựchiệnTậptrungsuynghĩtìmracáchtốthơnđểgiảiquyếtvấnđề.Vịtrưởngđoànnói:-Nếucậudừngngayquyếtđịnhcóthểsailầmmàcậuđangthựchiện,cậu
sẽcónhiềucơhộivàthờigianđểnghĩrađiềugìdótốthơn.-Nhưng cháu sợ rằng nếu cháu từ bỏ nhữnggì cháu đang có thì không
chắclàcháusẽtìmngayrađượcđiềugìđótốtđẹphơn.-Chúngtaaicũngsợđiềuđó,phảikhông?Phảidũngcảmthìmớicóthể
từbỏnhữnglốimòn,địnhkiếntrongnếpsuynghĩvàquyếtđịnh.Nhưngtrênthựctế,đólàcáchlàmhayvàhiệuquảgiúpchúngtađạtđượckếtquảmongmuốn.
Khiloạibỏnhữngcôngviệcmàcậubiếtlànósẽchẳngđiđếnđâu,cậusẽ
thấyrảnhrangđểtậptrngtìmkiếmgiảipháptốthơn.Vàthôngthườngcậusẽtìmthấy,thậmchícòntươngđốinhanhnữalàkhác.
CócâungạnngữTrungHoacổnhưthếnày:“Nếuanhmuốnphamột tách tranóng, trướchết anhphảiđổ trànguội
trongchiếccốcấy”.Cậuthửnghĩxem, liệumìnhcó thểphamộtchén tràthơmngonvàomộtcáicốcvẫncònchứađầytrànguộikhông?Liệutacóthểtìmramộtcáchgiảiquyếttốthơnkhimàtavẫngiữmộtmớlộnxộntrongđầukhông?
-Cháuhiểurồi!-Chàngtraibắtđầuthíchthú.-Chuyệnnàylàmcháunhớđếnmộtngườibạn.Côngtyanhbạncháulàm
ănvớimộtnhàcungcấpkémnănglực.Dùđượctạonhiềucơhộinhưngnhàcungcấpnàyvẫnlàmăntheokiểuchụpgiật,manhmún.Anhbạncháudĩnhiênkhônghàilong,nhưngvẫnchưatìmkiếmđượcnhàcungcấpnàokháctốthơnđểthaythếnênanhđànhtiếptụcgiữmốiquanhệvớiđốitácđó.
Nghĩlạicháucứthấytiếc.đánglẽraanhấynênsớmchấmdứthợpđồng
vớinhàcungcấpđó.-Vậyrồisaonữa?-Ừm…Nhàcungcấpđóvẫntiếptụcphạmsailầm,gâythiệthạivềthời
gian lẫn tiềnbạcchocôngtyanhbạncháu.Cuốicùng, thậtđángtiếc,anhbạncháuđãbịsauthảivìkhônghoànthànhnhiệmvụ.
Nóiđếnđâychàngtraiimlặng,rồitặclưỡi:-Cháucũngchẳnghiểutạisaochúngtalạiluônlàmnhữngcôngviệcmà
mìnhcóthểsuyđoánđượclàsẽchẳngcóchúthiệuquảnào.-Vìchúngtathườngcảmthấyyêntâmhơnvớinhữngcáchlàmquen
thuộc, với những lốimòn.Chúng ta khôngdàm từbỏ conđườngmìnhđangđi để tìm ra hướngkhác đến đích nhanhhơn, phần vì sợmạohiểm,phầnvìsợkhôngcóthờigian,phầnkháclàcứlàmtheothóiquen,thếthôi.
Dầndần, ta trởnênđồng lõavớinhững tưduy,phươngpháp ,vớinhữngcách làmkémhiệu quả quen thuộc đó.Cậu có thể thấy rõ điều này trongnhiềutổchứccôngtyvàởnhiềucánhânkhác.
-Ôngcóthểkểchocháunghemộtvídụkhông?-Đượcchứ.Cáchđâynhiềunăm,quânđộiHoaKỳmuốncảithiệntốcđộ
bắnđạibácsaochonhanhhơnnữa.Họnhờmộtchuyêngiavũkhínghiêncứuvềvấnđềnày.Vịchuyêngianàyđãratậnchiếntrườngquansátvàthấypháobinhlạibướclùivềphíasau,chờkhoảngbagiâyrồimớibắn.
Khiđượchỏilýdovìsaohọlàmnhưvậy,họnóirằnghọtuânthủtheo
bảnhướngdẫncủaquânđội.Vịchuyêngiađànhphảibỏcôngralầnlạicácbảnhướngdẫnkỹthuậtbắnsúngtừtrướctớinayvàôngpháthiệnracáchbắnnàycónguồngốc từ thờinộichiến.Lúcbấygiờ, theonhưbảnhướngdẫn,ngườilínhphảilùilạitrướckhinổsúngđểgiứchặtkhẩuđạibác,nếukhôngnòngsúngsẽbắnchệchmụctiêu.
Chàngtraibậtcườikhinghĩđếncảnhcácanhlínhpháobinhphảilùivề
phíasauđểghìkhẩuđạibác.Vị trưởngđoàndẫnanh lộiquamộtconsuốinhỏ.Ông liếcnhìn labàn
củamìnhrồinóivớichàngtrai:-Tất nhiên là sau khi biết chuyện này, những người lính đã thay đổi
phươngphápbắn.Nhưngliệubaonhiêungườitrongchúngtahiệnvẫnđanglàmtheonhữnglềthóicũmàkhônghềbiếtnóđãquálỗithờirồi?
Chàngtraiđềcậpluônđềnvấnđềmàanhđangrấtnónglòngmuốnbiết,
vàcũnglàlýdokhiếnanhthamgiachuyếnđinày:-Cháusẽkểôngngheđểôngthửxemcácquyếtđịnhcủacháuđãđúng
chưanhé?-Takhôngmuốnlàmcậumấthứngnhưngđólàquyếtđịnhcủacậu,chứ
khôngphảicủa ta.Takhông thểgiúpcậuvì chỉ có cậumớibiết bản thânmìnhmuốngì.Cólẽcậuđanggặpmôtsốbếtắcnàođócầngiảiquyếttrongcôngviệchoặctrongcuộcsốngnêncậumớithamgiachuyếnđinày.
Saocậukhôngthửápdụngnhữngđiềucậuhọcđượctrongmấyngàynghỉ
nàyxemchúngcógiúpgìchocậuđượckhông?
độtnhiên,vịtrưởngđoànhỏichàngtrai:-Nếucậumuốnláixevềhướngtâynhưngchợtpháthiệnramìnhđangđi
theohướngđôngcậusẽlàmgì?-Tấtnhiênlàcháusẽquaylạivàđổihướngngay.Vịtrưởngđoàngậtđầu
đồngtình:-Dĩnhiênrồi.Quyếtđịnhđúngsẽdẫnchúngtađếnhướngđúng.Thếcòn
đểđiđượcđếnđích,cậumuốnngườikhácdẫncậuđihaytựmìnhtìmđườngvớitầmbảnđồ?
Chàngtraiđáp:Cháuthíchmìnhcómộttấmbảnđồhơn.CháunhớcâunóicủaWinston
Churchill:”Tôilúcnàocũngsẵnlònghọchỏi,cóđiềukhôngphảilúcnàotôicũngthíchđượcdạydỗhayaiđódẫnđườngchỉlối”
Vịtrưởngđoànmỉmcười:-Đúngvậy.Tìmchomìnhmộtconđườngđiđúngđắnlàmột thửthách
lớn.Nhưng tacó thể làmđượcđiềuđó,nếu tadùngđếncách tựhỏi“Có”hoặc“Không”.
-Làm sao cháu biết được phương pháp này có hiệu quả với cháu hay
không?-Saocậukhôngápdụng thửxemsao.Hãy tròchuyệnvớinhữngngười
trong đoàn. Họ thuộc những thành phần, độ tuổi, ngành nghề khác nhaunhưnghọcómộtđiểmchung:Họđãápdụngphươngphápnàyvàđãgặtháiđượcthànhcôngtrongcuộcsống.
Cháucóthểbắtđầungaybâygiờvớibảntómtắtnày.Ôngđưachochàngtraimột tờgiấyvàkéo tayanhbướcnhanhvềphía
trước.-Chúngtamuộnmất.Chỉcóbangàycuốituần,vìvậyphảinhanhlênMộtlátsau,khihọtạmnghỉchânbênđườngchàngtraimởbảntómtắt
màvịtrưởngđoànđưachoanhvàđọc.TrướckhiquyếtđịnhlàmmộtviệcgìBạnhãytựhỏivàcốgắngphântích
đểđíđếnkếtluận:NÊNhayKHÔNGNÊN.Cuốicùngthìhaingườicũngđãđếnđượcnơi tập trung.Ởđây,họgặp
thêmbảyngườinữa.Nhữngngườinàyđếntừnhiềuquốcgiakhácnhau:Úc,Braxin,đức,NhậtvàMỹ.Mộtngườitrongsốhọđangphátchomọingườinhữngchiếcmũcóindòngchữto“CóhoặcKhông”Ởphíatrướcvànhữngdòngchữnhỏ“quyếtđịnh...quyếtđịnh...quyếtđịnh”xungquanhmũ.“Sẽcónhiềuchuyệnthúvịđây”Chàngtraithầmnghĩ.
Cácthànhviênlàmquenvớinhauvàsửasoạnđượcmộtlúcthìđếngiờ
ăntrưa.Mọingườirủnhaurabãicỏbêndòngsuốivàăntrưaởđó.Trongbữaăn,họsôinổilênkếhoạchchochuyếnđi.Trướchết,phảiquyếtđịnhsẽkhámphátheohướngnào-Vìtronglộtrìnhđicủahọcónhiềunớimàmọingườirấtmuốnđến.
Vàhọcũngphảilênkếhoạchdựphòngtrướcchonhữngtìnhhuốngngoài
dựkiếncó thểxảyra,chẳnghạnnhưkhông tìmthấyđượcđườngđi,phảithayđổihướng,rồithúdữ...Córấtnhiềuýkiếnđượcđưara.Nhưnghìnhnhưhọvẫnchưanhấttrívớinhauvềlộtrìnhcủachuyếnđi.
Chợtmộtngườitrongsốhọhỏitấtcảmọingười:-Vậycuốicùng,chúngtamuốnmộtcuộcthámhiểmmạohiểmhaychúng
tacầnmộtchuyếnđiantoàn?Mọingườibấtngờimlặngtrongchốclátrồicũngnhanhchóngtìmđược
tiếngnóichung.Họquyếtđịnhsẽbắtđầukhámphátừphíađôngcủakhurừngtrước–Vìđịahìnhcủakhunàykhôngmấyphứctạpvàtươngđốidễđi.Họdựđịnhsẽđichođếnchiềutối,nghingơimộtlúcrồilạitiếptụccuộchànhtrình.đếnkhuya,mọingườisẽdừnglạicắmtrại.Cóthểđếnlúcđóthìhọđãhoànthànhđượcnửachặngđườngcủamình.HọdựđịnhdànhcảngàythửBảyhômsauđể tiếp tụccuộc thámhiểmrừngnúi–chặngđườngnàychắcchắn sẽ khó khăn hơn nhiều so với chặng trước.đếnđêm,mọingườisẽtổchứcmộtcuộclửatrại.Sángngàyhômsau,nếukhôngcógìthayđổithìhọsẽđếnđích.
-Phươngpháp này giúp chomọi người loại bỏ được nhữngđiều không
cầnthiếtvànhậnrađượcđiềumìnhthựcsựcần.-Vịtrưởngđoànnói.
Chàngtrainóivớivịtrưởngđoàn:-Cháubắtđầunhậnrarằngcuộcsốngcủataphầnlớnđượchìnhthànhtừ
nhữngquyếtđịnhcủamình.Cháunghĩ cũng có thể ápdụngphươngphápôngvừabảo.
-Aicũngcóthểápdụngnó.Nhấtlàtrongmộtthếgiớithayđổitừngngày
nhưhiệnnay,chúngtacầnphảicónhữngquyếtđịnhđúngvàkịpthờiđểtồntạivàđểthànhcông.
Khitabiếtchọnchomìnhmộtphươngphápđúng,tasẽtránhđượcnhững
sai lầm và trở nên thành công hơn trong cuộc sống. Tương tự như vậy,phươngphápđặtcâuhỏinàylàdànhchotấtcảmọingười,đểcóđượcmộtkếtquảchung là: tốtđẹphơn.Tuynhiên,điềuquan trọng làphảiápdụngphươngphápnàyvàothựctiễn.
-Bằngcáchnàoạ?-Chàngtraihỏilại.-Cậucóthểsửdụngtheonhiềucáchkhácnhau.Trướctiên,cậucứquyết
địnhvấnđềtheocáchthôngthườngcủamình.Tiếptheođó,đểcóquyếtđịnhtốthơn,cậuhãydùnglýtrívàlýlẽcủacon
tim.Thườngthìcảlýtrí lẫncontimđềucóvàilýlẽriêngkhácnhau.Cậuhãyxemxéttừngýtưởngrồisuyluậntừngbướctiếptheo,cậusẽpháthiệnrađiềugìthíchhợpvớimìnhnhất.
Mộtkhicậuđãhọcđượcphươngphápnày,cậucóthểdễdàngsửdụngnó
vàobấtcứlúcnào.Vềcơbản,cậucóthểdùnglýtrítrước,nhưngquantrọnglàphảibiếtkếthợpcảhai
-Quátrìnhđặtcâuhỏivàtrảlờinàysẽdiễnratrongbaolâuạ?-Chàng
traithắcmắc.-Tùythuộcvàomứcđộnquantrọngcủavấnđềvànhậnthứccảcậunữa.
Cókhichỉvàiphút,cókhilâuhơnthếrấtnhiều,suynghĩkỹcàngcóthểsẽgiúpchomìnhquyếtđịnhchínchắnhơn.
Chàngtraithànhthật:-Hiếmkhicháudàngnhiềuthờigianchoviệctìmrahướnggiảiquyếtcủa
mộtvấnđềlắm.
-Aicũngnhưcậucảthôi.Nhưngnếucậuthườngxuyênápdụngphươngphápnày,cậuxẽtìmracâutrảlờinhanhhơnvàdễdànghơntrước.Mộtkhinóđãtrởthànhthóiquen,cậusẽthấynókhônglàmmấtthờigiancủacậulắmđâu.
-Thếcụthểthìnhữngcâuhỏiđólàgìạ?-Hãyhỏinhữngngườitrongđoànvềnhữngcâuhỏinày,vànhờhọgiải
thíchbằngchínhkinhnghiệmcủahọ.-Rồisauđó–ônggợiý–Hãyđưaraquyếtđịnhcậucầnvàtựhỏimình
haicâuhỏiđó.Saunày,cóthểcậusẽthấyđólàmộttrongnhữngquyếtđịnhtốtnhấtcủamìnhđấy.
Nhưng–Vịtrưởngđoànnhấnmạnh–hãynhớlàthờigianđầucậuphải
kiênnhẫn.Bắtđầumộtđiềumớimẻbaogiờcũngkhókhăncả.Cóthểcậusẽchorằngmộtnửaphươngphápnàyđãquáquenthuộchoặckhôngquantrọngđốivớicậu,nhưnghãycứthửkiêntrìápdụng.
Ta tin lànósẽgiúpđượccậu rấtnhiều trongcôngviệccũngnhư trong
cuộcsống.Rồiôngdặndòthêm:-Nhưng,phảinhớsửdụngcảhaiphầncủaphươngpháp.Nếuchỉdùng
mộttronghaiphầnđóthìsẽkhôngcótácdụngđâu.Sauđó,khihọđangtreoleodốc,chàngtraiđểýthấyvịtrưởngđoànđang
chămchúnghiêmcứumảnhgiấymàôngvừalấytừvícủamình.“Ôngđangxemcáigìđấyạ?”
-Chàngtraikhôngkhỏitòmò.Ôngnhìnanhmỉmcười:-Đâychínhlàsởđồ“CóHoặcKhông”đãgiúptathựchiệncácquyếtđịnh
củamình.Hầuhếtmọingườitrongđoànđềucósơđồnhưvậy.Nólànhữngcâuhỏigiúptaphântíchvấnđề.Mỗikhicầnquyếtđịnhmộtđiềugì,talạidùngđếnnó.
-Thếôngcóthểchocháuxemđượckhông?-Theo ta thì tốthơncả làcậunênhọccáchsáng tạo ramộtbảnđồcho
riêngmìnhtrongchuyếnthámhiểmnày.Nhưthếsẽcóíchchocậuhơn.
độtnhiên,ôngnhảytránhsangmộtbênkhinghethấymộtâmthanhphátratừtrongbụirậm.Ôngkêulên:
-Đivòngqualốinày!Rắnđộcđấy!Chàngtraitựhỏisaoôngấylạicóthểpháthiệnranhanhđếnthế.Anhtự
nhủmìnhsẽđểýmọithứtrênđườngđihơnnữa.Rồivịtrưởngđoànkhuyênchàng trainênđi lênphía trước làmquenvớinhữngngườibạnđồnghànhkhác.Cònông,ôngđichậmlạiphíasauđểsuynghĩvềmộtđiềugìđó.
HãyphântíchđiềuchúngtaCẦNvàđiềuchúngtaMUỐN:ĐiềuchúngtaMUỐNlàmộtđiềumongước.điềutaCẦNmớilànhucầu
thậtsự.HIỂUĐƯỢCMÌNHĐANGTHẬTSỰCẦNĐIỀUGÌBâygiờvẫnđanglàđầugiờchiềucủangàyđầutiên.đoànngườigặpphải
mộtkhúcquanhkháhiểm trở.Họchia thành từngcặpđi chungvàhỗ trợnhau.NgườiđicùngchàngtrailàFranklinNea,mộtngườimàtheosựnhậnxétbanđầucủaanhlàcó
vẻkhásôinổivàthẳngthắn.NealđếntừChicagovàlàchủtịchcủamột
tậpđoànlớn.ÔngđãhọcSơđồnàyhơnmườimộtnămnayvàđãápdụngnóthànhcôngtrongcôngviệcvàcuộcsốngcủamình.
Nealchìabàntayrắnchắccủamìnhrachochàngtraivàthânmậtnói:-CứgọitôilàFrankchothânthiệnnhé!Haingườibắt tay làmquen.RồiNeal lại tiếp tụcđi thoăn thoắt.Chàng
traicũngnhanhchânhơnđểcóthểtheokịpông.Nealquaylạinhìnanhvàhỏi:
-Bâygiờcậumuốnnóivềđiềugìnào?Vềlýthuyếthaycáchứngdụng
nhữngbàihọctrongchuyếnđinày?-Cháuthíchứngdụngluônnhữngđiềumìnhđãhọcvàthựctế.Nhântiện
đây,cháucũngmuốnhỏichúđiềunày.Haicâuhỏimàvị trưởngđoànđềcậpđếnvớicháulúcsánglàgìthế?
Nealtrảlời,giọngvuivẻ:-Cũngđượcthôi.Câuhỏiđâutiênnhé! đâylàcâuhỏimàtaphảidùng
đếnlýtríđểtrảlời.Cậuhãynghĩđếnquyếtđịnhmàcậuđịnhlựachọnvàtựvấnmình:Mìnhcóthựcsựcầnđiềunàykhông?Cócòngiảiphápnàokhácmàmìnhchưatìmrakhông?Mìnhcólườngtrướchếtcáctìnhhuốngsẽxảyrakhiquyếtđịnhnhưthếnàykhông?
Frankgợiý:-Giờ cậu hãy thử hỏi mình những câu ấy xem. Rồi trả lời “Có” hay
“Không”?Chàngtraingầnngừđáp:-Nóichunglàcó.GiọngFranktrởnênmạnhmẽ:-Cậu chỉ có thể trả lời dứt khoác hoặc “Có” hoặc “Không” thôi. Nếu
khôngthìphươngphápnàychẳngcótácdụnggìđâu.Chàngtraithoánggiậtmình,nhưngrồinhưkhámphárađiềugì,anhxoay
xoaychiếcmũtrênđầumìnhvànói:-Cóthể.Frankbậtcười.Ôngbiếtchàngtraiđangcònngờvựcvàcóphầnnàogiữ
tháiđộdèdặt.Tuythế,ôngthíchsựkhởikhôihàiởanh.-“Cóthể”làmộtcâutrảlờithiếuquyếtđoánnhất-Ôngnói-Bâygiờđểdễ
hơn,cậuhãythửxemxéttừngphầnmộtcủacâuhỏiđó.Bắtđầuvớiphầnthứnhấtnhé,takhôngbiếttrongđầucậuđangcóquyếtđịnhgì,nhưng“Cậucóthựcsựcầnđiềunàykhông?”
Chàngtraiimlặngcốsuynghĩ.Anhtựnhủ:“Mìnhcóthểtrảlờivớiông
là“Có”rồitừtừsuynghĩthêm”,nhưngkhônghiểusao,mộtlátsau,anhtrảlờithànhthật:
-Khôngạ.-Tốtlắm!Cậuđãbắtđầutậptrunghơnvàocâuhỏirồiđấy.Thếnàocậu
cũngtìmraquyếtđịnhtốthơnthôi.
-Cháuphảitậptrunghơnvàocáigìđâyạ?-Chàngtraithắcmắc-Nếucậutrảlời“Không”,-Frankgiảithích.-Cậucầnchúýtớihướngmìnhsẽđi.Hầuhếtchúngtakhixuấtphátđềuhướngđếnđiềuchúngtamongmuốn.
Nhưngthườngthìchúngtakhôngbiếtchúngtađangcầnđiềugì,vàkếtquảlàchúngtađisaihướng.
Chàngtraicaumàykhinhớlạianhđãlạcđườngvàobuổisánghômqua
nhưthếnào.-Nhưnglàmthếnàođểcóthểbiếtđượcchúngtathựcsựcầnđiềugìạ?Frankchiasẻ:-Hãy bắt đầu bằng câu hỏi:”đây là điềumình thực sự cần hay chỉ đơn
thuầnlàđiềumìnhmuốn?”.-Cógìkhácnhaugiữahaicáiđókhôngạ?.-Điềucậumuốngiốngnhưmộtướcmơvậy.Cònđiềucậucầnmớichính
làđiềuphảithựchiện.Muốnchỉlàmộtconbướmquyếnrũđểkhiếntalạcđường.Lúcđầu,ta
theođuổinó,nhưngvềsaulạicảmthấykhônghàilòng.Thậmchí,chodùcuốicùngtacóđạtđượcđiềutamuốn,nóvẫnđểlạichotacảmgiácchưathỏamãnvàkhiếntalạicó
tâmlýtiếptụctheođuổimàkhôngbiếtđiểmdừng.Trongkhiđó,điềumìnhcầnlạilàđiềuthiếtyếuvàđángđượcthựchiện.Khigiảiquyếtmộtvấnđề,chúngtachỉviệc
xácđịnhđiềumìnhcầnlàđủ.Vídụ,chúngtaaichẳngmuốnthưởngthứcbàongưvicánhưngnhững
bữacơmhàngngàycầnthiếtvớichúngtahơn.Bàongưvicáhấpdẫnthậtđấynhưngnókhôngthểnuôisốngtađược.
-Đâylàmộtcáchsuyluậnđơngiảnnhưnglạicócơsởvữngchắcvàrất
thuyếtphục.Cháudámchắclàđiềunàyrấtcóíchchonhữngngườimớihọc.Franknói:-Ta thấynhiềungười gặp rắc rối chỉ vì họquênmất nhữngnguyên tác
đơngiảnnhưnghiệuquảmàhọđãtừnghọchoặcnghequa.Dừnglạimộtchút,Franknóitiếp:-Nhữngthànhcôngthựcsựthườngbắtđầubằngviệctheođuổinhữngcái
họcholàcầnthiếtvớicuộcsốngcủahọ.Rồiôngtrầmngâm:-Trongcuộcsống,có thểchúng tađềumuốnmộtngôinhà to lớn, sang
trọngnhưngthậtrachỉcầnmộttổấmlàđủkhiếnchúngtacảmthấyhạnhphúcrồi.
Khichúngta theođuổiđiềumìnhmongmuốn,chúng ta thườngđểmất
điềumìnhthậtsựcần.Nếucậumuốn thànhcông,hãy làmnhữngviệccần làm trước.Hãy tìm
một“Tổấm”trướcđã,rồimớinghĩđến“tòalâuđài”sau.Saukhiđãcóđượcđiềumìnhcần,cậucóthểlàmnhữnggìmìnhmuốn,
nhưngphảinhớlà“saukhi”đấy.Chàngtraingẫmnghĩvềsựkhácnhaugiữanhữngđiêuanhcầnvànhững
điềuanhmuốn, trongcôngviệccũngnhư trongcuộcsốngcủamình.Anhthấyhứngkhởivớicáchsuynghĩmớimẻnày,nhưngvẫnkhôngkhỏibănkhoăn.“Khôngbiếthiện tạimìnhđang theođuổiđiềumìnhcầnhaymìnhmuốnđây?”
GiọngFranklạivanglên,cắtdứtdòngsuynghĩcủaanh:-Quantrọngnhấtlàphảitậptrungvàođiềumìnhthậtsựcần.Tậptrungở
đâycóýnghĩa làhìnhdungranhữngkếtquảmàcậucần,xemxétchúngmộtcáchkỹcàng,cụthểvànhưthế,cậuthấymìnhdễdàngthựchiệnnhữngđiềucầnthiếthơn
Chàngtraitrẻngướcnhìnlênbầutrời.Xaxa,trongmộtđámmâyẩnhiện
mộtmảnhtrăngmờnhạt.Chàngtưlự:
-CháuđangnhớđếncâunóicủavịTổngthốngHoaKỳtrongnhữngnăm60“Cuốithậpkỷnày,chúngtasẽđưaconngườilên
mặttrăngvàđưahọtrởvềtráiđấtantoàn.”Frankngạcnhiên:-Saobỗngdưngcậulạinghĩđếnđiềuđó?-À,cháuchođó làmộtvídụhayđểnóivềsự tập trungvàođiềumình
cần.Tổngthốngđãxácđịnhtrướcđượcnhữngđiềucầnthiết,trongđócósự“antoàn”.
Frankgậtđầu:-Tađồngý.Cóthểôngấymuốnsớmđưaconngườilênmặttrăng.Nhưng
điềuôngtacầnlàđưahọtrởvềantoàn.-Vâng,nếukhông,việcnónglòngmuốnđưaconngườilênmặttrăngsẽ
pháhỏngcảchươngtrìnhvũtrụ.Thêmvàođó,việcôngấyđềcậpđếnthờigian“Vàocuốithếkỷ”cũngchothấyôngấyđãxácđịnhđượcsựcấpbáchcủavấnđề.
-Thếcậucóbiếtkếtquảnhưthếnàokhông?-Frankhỏi.-Cóạ.NgườiMỹđãđưađượcconngười lênmặt trăngvàonăm1969-
Tứclàcuốithếkỷ60–vàđưahọtrởvềantoàn.Cháuvẫn cònnhớ rõ cảnhphim tạuApollohạ cánh an toànxuốngđại
dương.Frankhỏichàng:-Việcnàycógiúpcậuhọcđượcđiềugìvềviệctậptrungvaođiềumình
cầnkhông?-Cháubắtđầunhậnrarằngkhimìnhchỉchútâmđếnđiềumìnhthậtsự
cầnvàbỏquatấtcảcácđiềukhác,mìnhsẽdễđạtđượcmụcđíchhơn.-Tốtlắm!-Franknói–Tathườngghinhữngmụcđíchmìnhcầnđạtđược
vàomộtmảnhgiấy,thỉnhthoảnglấynórangẫmnghĩ.Nógiúptatậptrungvàovấnđềhơn.Saocậukhôngthửcáchấyxemsao!
Chàngtraigậtgù:
-Chúnóiđúng.Cólẽcháucũngnênlàmthế.Nóixong,anhdừnglạivàlấygiấybútraghilạinhữngmụcđíchmàanh
đangcầnhướngđến.Anhngầmnghĩ thêmvềnhữngquyết địnhmìnhvừaviết ra vànói với
Frank,cũngnhưnóivớichínhmình:-Nhưthếthìtoàntâmtoànýtậptrungvàomụcđíchmìnhcầnsẽgiúpcho
cháukhôngbịxaonhãngvàchiphốibởinhữngvấnđềkhác?Frankgậtđầu:-Hãydứtkhoátnói“Không”vớibấtcứđiềugìkhônggiúpcậuđạtđược
mụcđíchvàmạnhdạnnói“Có”vớinhữnggìgiúpcậuđếnđượcđích.-Nhưng làm sao lúc nào chúng ta có thể quyết đoán như chú nói được
chứ! .Cónhiềuvấnđềchúng takhông thểchỉ trả lời“Có”hoặc“Không”được.
-Nhữngngườiquyếttâmluônbiếtrõmìnhthậtsựcầngì.Vàcũngvìthế
họcókhảnăngnhìnrabảnchấtcủasựviệcrấtnhanh,họcó thểxácđịnhviệcnàocólợi,việcnàokhông.
Thửphântíchvềcâuchuyệnbaylênmặttrăngcậuđưaralúcnãynhé!Giảsửcómộtnhàkhoahọcđếngặpvịtrưởngnhómnghiêncứuvàđưara
mộtphươngánđưaconngườilênmặttrăngtrongmườilămnămnữa.Theocậuthìmộtngườitrưởngnhómquyếtđoán,ngườixácđịnhđượcđiềumìnhthựcsựcầnsẽphảnứngnhưthếnàotrongtrườnghợpnày?Ôngsẽnói“Có”Hay“Không”?
Chàngtraingầnngạitrảlời:-Nếuđiềuchúngtacầnlàđưaconngườilênmặttrăngvàtrởvềantoàn
vàocuốithậpkỷthìbấtcứdựánnàokéodàihơnmườinămcũnglàquálâu.Vìthế,vịtrưởngnhómđósẽtrảlời“Không”.Cóthể,dựánđólàmộtýtưởnghaynhưng…”Không”,ôngtasẽkhôngchấpnhậnkếhoạchđó.
-Chínhxác–Franknói-Cậucóthấylànếunhưtachỉ tậptrungvàođiều
mìnhcầnthìtasẽtrởnênquyếtđoánhaykhông?-Vâng,cháubắtđầunhậnrarồi.
-Chúngtatiếptụcđặtramộttìnhhuốngkhácnhé.Nếucómộtnhàkhoa
học khác đề xuất với trưởng nhómmột kế hoạch đưa con người lênmặttrăngchỉtrongvòngbanămnữachỉcóđiều,mứcđộrủirocủadựánnàytươngđốilớn.Theocậuthìngườitrưởngnhómsẽxửlýnhưthếnào?
-Ôngấycũngsẽtrảlời“Không”.điềuôngấycầnlàsựantoàn,trongkhi
dựánlạiquámạohiểm.-Bâygiờcậuđãthấysựquyếtđoáncủamìnhphụthuộcvàomứcđộxác
địnhđiềumìnhcầnnhưthếnàochưa?-Frankhỏichàngtrai.-Quảthật,phươngphápnàycóhiệuquảngoàisựtưởngtượngcủacháu-
Chàngtraithừanhận.Franknóithêm:-Nếu chúng ta hình dung ra điềumình cần rõ ràng bao nhiêu thì nó sẽ
giúpchúngtasữlýcáctìnhhuốngdễdàngbấynhiêu.Lúc này hai người dã vượt quamột quãng đường khá dài cho nên họ
quyếtđịnhdừngchânnghỉmộtlúc.Trongkhinghỉngơi,chàngtraikhôngquênlấycuốnsổnhỏcủamìnhravàghilại:
Khibạnthậtsựmongmuốn,khátkhaomộtđiềugì,bạnsẽtrởnênmạnh
mẽ,tựtinhơn.Vàbạnsẽtìmracáchtốtnhấtđểđạtđượcđiềumongmuốnđó.-Chúngtathườngmuốnquánhiềuthứ-Franktiếptục-Nhưngđiềutathực
sựcầnchocuộcsốngcủamìnhthìkhôngnhiềunhưthế.Vìvậykhichúngtachỉtậptrungvàođiềumìnhcần–Tứclàđiềulàmcho
chúngtacảmthấythậtsựthànhcôngvàhạnhphúc–thìviệcquyếtđịnhsẽtrởnêndễdànghơn.
Giốngnhưta,vìgóavợnênphảitựmìnhđichợnấuăn.Khiđichợ,mỗi
lầnđịnhmuagì,talạitựhỏi“mìnhthựcsựcầnloạithựcphẩmnàyhaychỉmuốnnóthôi”.Kếtquảlàtừđó,tachỉluônmuavềnhữngloạithựcphẩmbổdưỡngvàcólợichosứckhỏecủata.
Giờđây,ănuốngđiềuđộđãtrởthànhmộtthóiquencủatavàtacảmthấy
mìnhkhỏehơnhẳn.Chàngtraitrẻthắcmắc:
-Nhưnglàmthếnàođểxácđịnhđượcđiềucháucầnvàđiềucháumuốn?
Nhiềulúc,chúngchẳngkhácnhaulàmấy.-Thửthựchàngphươngphápnàyxem.đểxácđịnhđiềucậumuốn,hãytự
vấnmình“Tôiướcmìnhcóthểlàmđượcgì?”;đểxácđịnhđượcđiềucậucần,hãytựhỏi:“Thửnhìnlạixem,tacầnhoànthànhcáigìtronglúcnày?”
Vídụ,khivàosiêuthị,giữavôsốnhữngloạihànghóa,nhiềungườisẽrối
lênvàkhôngbiếtmuamóngìhoặcthấycáigìcũngmuốnmua.Nhưngnếuhọbiếttựhỏi:”Rốtcuộcthìtađangcầncáigìnhấttronglúc
này?”thìhọsẽdễdàngchọnlựahơn.Chàngtraithừanhận:-Phươngphápnàycóvẻhayđấy.Thườngthìsaukhiđạtđượcđiềumình
mongmuốn,cháumớibiếtcócầnnóhaykhông.Nhưnglạlàkhicháuđãcóđượcđiềumìnhmuốnthìhóaranókhôngnhư
cháuhyvọngvàmongđợi.-Rấtnhiềungườicũnghànhđộngnhưthế.Họthườngchỉlàmđiềumàhọ
muốnchứkhônglàmđiềuhọcần.Kếtquảlàhọgâythiệthạichongườikhácvàsauđó,chochínhbảnthânhọ.
Franknóithêm:-Dùlàtrongcôngviệchaytrongcuộcsống,nếutabiếttựvấnmìnhbằng
câuhỏiđó thì ta sẽquyếtđịnhvà tìm racáchgiảiquyếtvấnđề sángsuốthơn.
-Cháuđãbắtđầunhậnracâuhỏinàyquantrọngnhưthếnàorồi.Nghĩđếnnhữngvấnđềkhókhănmìnhđangcầnphảigiảiquyết,chàng
traibắtđầuloạibỏdầncácýtưởngmàanhcảmthấykhôngthựcsựcầnthiếtnhưngđãchiphốianhbấylâunay.
Khi làmđượcnhưvậy, đã có thể tập trunghơnvàoviệcxácđịnhđiều
mìnhcần.Franknóivớichàngtrai:
-Khicậuđangtheođuổimộtconthỏ,đừngđểmộtconthỏkhácchạyquađườnglàmcậuphântâm.Cóthểtrongkhoảnhkhắcđócậumuốncóđượccảhaiconthỏ,nhưngcậuđangthựcsựchỉcầnlàmvàtậptrungtheođuổinóchođếnkhicậuđạtđượcmụcđích.
Chàng trai chợt nhớ đến câu hỏimàmột người trong đoàn đã hỏimọi
ngườitrướckhiđầuchuyếnthámhiểmnày“Vậycuốicùngchúngtamuốnmộtcuộcthámhiểmmạohiểmhaychúngtacầnmộtchuyếnđiantoàn?”.
Cuốicùng,họđềuquyếtđịnhchọnmộtchuyếnđiantoàn.điềuhọthậtsự
cầnkhôngphải làhiểmnguy, thử tháchhaycảmgiácmạnhmà làmộtkỳnghỉ cuối tuần nhẹ nhàng, giúp họ suy nghĩ về các quyết định củamình.Chínhvì thế,họđãchọnđi theohướngđôngcủakhurừng, làhướngđi ítnguyhiểmnhất.
Haingườiđànôngmộtgiàmộttrẻlạiđitrongimlặng.Mỗingườitheo
đuổimộtýnghĩriêng.Cảhaiđềuhiểurằngngườikiađangnghĩđếncácvấnđềcầngiảiquyếtcủamình.
“Mình nên áp dụng điềumình vừa học như thế nào cho hiệu quả nhất
đây?”-Chàngtraitựhỏi.Thựctếthìanhđãcómộtvàihướnggiảiquyếtchovấnđềrắcrốimàbản
thânanhđanggặpphải.Nhưnganhkhôngbiếtliệuđócóphảilàquyếtđịnhmàanhthựcsựcầnkhông?Trongsốcácgiảiphápđưara,sẽchỉcómộtgiảipháplàtốthơncả,nhưngđólàgiảiphápnào?
Khigặplạimọingười,nhìnthấyvẻmặtđămchiêucủahọ,chàngtraicó
thểđoán ra rằnghầunhư ai cũngđang suynghĩ đểgiải quyết vấnđề củamình,cólẽbằngnhữngcâuhỏi.
Khi đoàn người dừng chân tạm nghĩ dưới bóng cây, chàng trai lại lấy
cuốnsổnhỏcủamìnhvàghilạinhữngđiềucầnthiết:XácđịnhđúngđiềumìnhcầnNếubạnxácđịnhđượcđiềubạnthựcsựcầnvàdồnhếtsứcmìnhđểtheo
đuổinó,bạnsẽdễdàngđạtđượcđiềumàbạnmongđợi.Cànghìnhdungmộtcáchchitiếtnhữngkếtquảmìnhmongđợi,bạnsẽ
càngcảmthấymìnhđếngànvàdẽdàngđạtđượcchúnghơn.
Muốn,làđiềumongước.Cần,lànhucầuthựcsựđểxácđịnhđiềumìnhmuốn,đơngiảnhãyhỏi:
“Bâygiờmìnhmuốnlàmgì?”đểxácđịnhđiềumìnhcần,hãytựhỏi:“Tacầnđiềugìtronglúcnày?”
ĐỂCÓMỘTQUYẾTĐỊNHĐÚNGChiều tốihômđó,Frankgiới thiệuchàng traivớimột trongnhữngnhà
thámhiểmgiỏinhấtcủađoàn,ôngHirotanaka-ChủmộtdoanhnghiệptạiNhật.Theonhậnxétbanđầucủachàng
trai,ôngHirocóvẻlàmộtngườikínđáovàmchừngmực.Bangườibắt
đầucuộchànhtrìng.Họcùngnhauvượtquamộtđoạnrừngnguyhiểm.Frankđưamọi người quay trở lại với đề tàimàôngđang thảo luậndở
dangvớichàngtrai.Chàngtraiđãđượcbiếtsơquavềcâuhỏi,nhưnganhvẫncònrấtnhiềuthắcmắctronglòng.Anhhỏihaingườibạnđồnghành:
-Nếucháuphảitựhỏimìnhquánhiềucâuhỏi,liệunhưvậycórắc
rốivàmấtquánhiềuthờigianđểđiđếnmộtquyếtđịnhkhông?Frank mỉm cười khi nghe câu hỏi của chàng trai nhưng không nói gì.
đoạn,ôngvẫytâychàotạmbiệthaingười.Ôngmuốnsuytưmộtmìnhvềnhữngvấnđểcủariêngmình.Chỉcònlại
chàngtraivànhàthámhiểmcừkhôingườiNhậtBản.Hirotrảlờicâuhỏicủachàngtrai:-Cháu nói không sai.Nhưng ngườiNhật cómột câungạnngữ như thế
này:“Aicàngđichậm thìtớiđíchcàngnhanh”. điềunày cónghĩa là việcsửachữahậuquảdonhữngquyếtđịnhsailầmgâyrabaogiờcũngtốnnhiềuthờigianvàcôngsứchơnsovớiviệcsuynghĩcẩnthậnngaytừđầu.
Chàngtraiđồngtình.Cứnghĩđếnsailầmcủaanhvềchuyệnđểquênbản
đồởnhàthìthấyrõngay.Màgiánhưanhchịubỏchútthờigianquaylạilấybảnđồthìhẳnđãkhôngbịlạcđườngvàmấtnhiềuthờigiantìmkiếmmọi
người.Hirolạihỏianh:-Vậycháuđãsẵnsàngchophầnthứhaitrongcâuhỏihômnaychưa?Nào
chúngtatiếptụcnhé!“Cócòncáchgiảiquyếtnàokhácmàbạnchưatìmrakhông?”
ChàngtraicườithậttươivàhỏiHiro:-Nếucónhữngvấnđềkhôngcòncáchgiảiquyếtnàokhácthìsaoạ?-Thườngthìtrongbấtcứtìnhhuốngnào,conngườitacũngcóđếnvàiba
hướnggiải quyết nào đó.Nhưngnhiều người lại khôngnhận ra điều này.Lúcnàongườitacũngsuydiễnkiểunhư:”Trờiạ!Mìnhchẳngcócáchnàokháchơn!”.
Nếucháutừngsuynghĩnhưvậythìđólàdocháuchưachịuxemxéthếtmọikhảnăngthôi.Cảmgiáclosợyếmthếthường
có trongmỗichúng tasẽ làmhạnchế tầmnhìnvàkhiếnchúng tabịđộngtrướccáctìnhhuống,nhấtlànhữngtìnhhuốngbấtngờ.
Nhưngthậttếthìkhôngphảilúcnàochúngtacũngởvàothếcùngđường
cả.-Nhưngtrongtrườnghợpbảnthânchúngtathậtsựkhôngbiếtmìnhcòn
cógiảiphápnàokhácthìsao?-Trong trườnghợpđó tacầnphải tìmra tấtcảcácgiảiphápcó thểgiải
quyếtvấnđểcủamình-Nhưngbằngcáchnàoạ?Nhữngcâuhỏivàquansátxungquanh.Dĩnhiênlàchỉchúýđếnnhững
gìthậtsựcầnthiếtchocháuđểcóthểđiđếnmộtquyếtđịnhtốthơn.Cònnhữnggìkhôngliênquanthìđừngnênmấtthờigianvàođấy.Mộtđiềuquantrọngkhácnữalàtrongquátrìnhtìmhiểunhữngthôngtin
liênquanđếnviệcraquyếtđịnhcủamình,cháuđừngbỏquanhữngchitiếtmàđôikhicháuchưađểýtới.
Cónhưthếcháumớinhậnrađượchếtcáccơhội lựachọn thựcsựcủa
mình,cháusẽkhôngbịảo tưởngvàmọi thứ trướcmắtcháusẽ trởnên rõ
rànghơn.-Nghecóvẻkhóquáôngnhỉ?-Nếubiếtcáchthìcũngkhôngquákhóđâucháuạ.Trongtrườnghợpnày,
hãysựdụngđếnkhảnăngquansátcủacháu,vàphảithậtkháchquan.Vídụnhé,giảsửcháuphảitìmkiếmđịađiểmđểxâydựngmộtkhuvườnươmcây.Vàcháuđượcgiớithiệumộtđịađiểm
cóvẻ thíchhợp, chỉ cóđiềudườngnhưkhuvựcđógióhơi lớn.Người tađảmbảovớicháuđâylàmộtnơikíngiớnhưnglàmthếnàocháucóthểbiếtđượcđiềuđólàđúng?
Chàngtraingẫmnghĩ:Hirogợiý:-Cháusẽrútrađiềugìkhinhìnvàomộtcáicâymọcởvùngđấtđó?-Ừnhỉ!Cháucóthểquansátcâyđểxemliệuchúngcóbịgióbẻcong
không.-Chínhxác.Vậythìcuốicùngcháunghĩnêntinvàocáinàohơn?Lờicủa
ngườikháchaynhữnggìmàchínhcháuquansátđượcChàngtraikhôngtrả lời.Nhiềulầnanhtựmìnhtìmhiểurồiquyếtđịnh
theoýmìnhvànhữnglầnđóđãkhônglàmanhthấtvọng.Chẳnghạntronglầnmuachiếcxeđầutiên,anhđãđểýquansátrấtnhiềuloạixekhácnhautrênđườngphốtrướckhichọnđượcmộtchiếcphùhợpvớisởthích.
Vàanhđãrấthàilòngvớiquyếtđịnhsaucùngcủamình. Rõ ràng là dựa vào chính kiến củamình thì vẫn tốt hơn rất
nhiều.AnhnóivớiHiro:-Đúnglàdựavàosựquansátvàđánhgiácủamìnhthìvẫntốthơn,ôngạ!
Quansátcàngnhiềucàngtốt.Chàngtraingẫmnghĩvềđiềunàyvàhỏi:-Vậynóichuyệnvớinhữngngườithườngquansátcógiúpcháutrởnên
nhạybénhơnkhông?-Đươngnhiênrồi!Cứmạnhdạnhỏichuyệnnhữngngườicókinhnghiệm
nhấtlàcháubiết.Như trongđoàn thámhiểmnày,có rấtnhiềungườimàcháucó thểhọc
hỏi.Cháuhãyđể ý cách tiếp cận và đánhgiá vấnđề của họ, từ đó rút ranhữngbàihọccháunghĩlàhayvàcầnthiếtchobảnthân.
Nếucháucảmthấyngườinàođócóthểgiúpcháugiảiquyếtđượcvấnđể
củamìnhthìcứhỏihọ.Rồilắngnghehọtrảlờinhưthếnào.Nhưngcóđiềucháucầnlưuýlàđừngdễdàngnghetheongườikhácmột
cáchthiếusuyxétnhémàhãybiếttựmìnhkiểmchứnglạivấnđề.Chàngtraitánthành:-Giờthìcháubắtđầuhiểuravấnđềrồi.Hãytựmìnhtìmhiểusựviệc!Hirolạinói:-Hiếmkhichúngtacóthểtìmracácgiảiphápcủavấnđểchỉbằngcách
hámiệngngồiđợichúngtới.-Thếmànhiều lúc cháu lại nhưvậyđấy.Cháucũngchẳnghiểu tại sao
mìnhlạinhưthếnữa.-Có lẽ nỗi sợ hãi trong tiềm thức đã khiến chúng tamệtmỏi và không
dám hành động. Lo sợ làm chúng ta hoangmang và nhiều khi còn khiếnchúngtahànhđộngmộtcáchmùquáng.
Cómộtlần,tangheđượclờicủamộtngườichanóivềngườicongáiđã
mấtcủamình-ngườiđãcốýtìmđếncáichếtkhimớitrònmườihaituổi.Cháucobiếtôngấynóigìkhông?Ôngnóiôngrấtđaulòngkhicongáiôngđã chọn cái chết là cách duy nhất để giải quyết vấn đề trong khi vẫn cònnhiềucáchgiảiquyếtkhác tốthơn.Cô tađãquásợhãivà tuyệtvọngnênmớichạytrốnbằngcáchđó...
NóitớiđâythìHirodừnglại,ôngkhôngkhỏixúcđộngkhinghĩtớinỗi
buồncủamộtngườichatrướcsựviệcđaulòngnày.-Đángtiếcnhấtlànhữngđiềulàmchúnttasợhãivànhụtchíthườnglạilà
nhữngđiềukhôngcóthật.đócũnglàlýdotạisaokhicháunhìnthẳngvàothựctế,cháusẽcảmthấy
vữngvànghơn.Khiquansátvàtìmhiểuvấnđề,tasẽsángsuốthơnvànhìn
nhậnsựviệcđúngvớibảnchấtcủanóhơnHirolạihỏichàngtrai:-Trongtrườnghợpnàothìcháusẽdễdàngrơivàotrạngtháichánnản?
Khicháu thấymìnhkhôngcósự lựachọnhaykhicháu thấymìnhvẫncónhiềucáchgiảiquyếtkhác?
-Tấtnhiênlàkhicháuthấymìnhkhôngcósựlựachọn.đócũngchínhlà
rắcrốimàhiệncháuđanggặpphải.-Thếcháulàmcáchnàođểtìmkiếmcáchướnggiảiquyết?Ngồimộtchỗ
chìmđắmtrongsuynghĩhaybắt tayvàotìmhiểucácthôngtinthựctếcóliênquan?
-Cólẽcháucầnphảitíchcựctìmhiểubảnchấtvấnđềđểtìmracácgiải
pháp,nhưngcháunênnhớrằngthôngtinkhôngđơnthuầnchỉlàbộsưutậpcácsựviệc.Vấnđềcònởchỗngườitađánhgiávànhìnnhậnthôngtinđónhưthếnàonữa.đólàmộtkhíacạnhquantrọngmàcháuphảilưuý.
LờinhắcnhởcủaôngHirokhiếnchàngtrainhậnravàiđiềumàtrướcđây
anhkhôngchúýđến.Anhcầnphảitìmhiểu,đểýthêmnhữngsuynghĩcủangườikháccũngnhưcácsựkiệnthựctế.Cólẽsaunàyanhphảiđểtâmhơnđếnkhíacạnhnày.
-Nhưngkhônglẽcứthuthậpthôngtinmãithếhảông?Làmsaocháucó
thểbiếtbaonhiêuthìđủđểraquyếtđịnh?-Tacóthểchiathôngtinralàmhailoại:thứnhấtlàloạithôngtinnếuta
cóđượcthìtốt,loạithứhailàloạitacầnphảicó.Hirolạinóitiếp:-Cóthểcháusẽcócảmgiácrằngmìnhkhôngbaogiờcóđủhếtcácthông
tinmàmìnhmuốncả.Lúcđócháuhãytựhỏimìnhlà“Mìnhđãcóđủcácthông tinmình cần chưa? ”Hãy nhớ rằng những thông tin “cần thiết” lànhữngđiềumànếuthiếuchúng,cháukhôngthểđưaramộthướnggiảiquyếttốtđược.
Chẳng hạn như tối nay, chúng ta sẽ phải dựng trại để nghỉ chân. điều
chúngtacần làmlàphảinghiêncứutrướcđịahìnhnhữngkhugầnđâyđểtìmmộtchỗcắmtrạigầnnguồnnước.Nếukhông,mọiviệcsẽtrởnênkhó
khănhơn.ChàngtraiquyếtđịnhghilạinhữnglờiôngHirovừanói:Càngđượcnhiều thôngtin, bạn càng cónhiều cơhội để lựa chọn cách
hànhđộngvàtìmđượcquyếtđịnhđúng.-Cháuphảithúthậtvớiônglàcháucũngítkhisuynghĩđểtìmrahếtcác
cơhộicủamìnhlắm.-Lúcđóhãytựhỏimìnhrằng“Mìnhcóthựcsựcầnđiềunàykhông?Có
còncácgiảiphápnàokhácmàmìnhchưanhận rakhông?Mìnhcó lườngtrướchếtcáctìnhhuốngxảyrakhiquyếtđịnhnhưthếnàykhông?
Chàngtraivẫntiếptụcthắcmắc:-Nhưngcuốicùngthìlàmsaocháucóthểxácdịnhđượcquyếtđịnhnàolà
tốtnhấtchocháu?-Theocháuthìsao?-À…cháunghĩ…cháucóthể tựhỏimình,rằngliệugiảiphápnàycó
phảilàlựachọntốtnhấtgiúpmìnhđạtđượcđiềumìnhcầnkhông…-Tuyệt lắm! Cháubiết kết nối tát cả cácvấnđề trướcđó lại với nhau.
Cháucònnhớbướcđầutiêncháuphảilàmđểbắtđầuhướngtớimộtquyếtđịnhtốthơnkhông?
-Có chứ ạ! Khimà bản thân ta chưa biết phải làm gì để có đượcmột
quyếtđịnhkháhơn,cáchtốtnhấtlàdừngngaynhữnggìđanglàmmàtabiếtnókhôngmanglạikếtquả.Ngaycảkhichưatìmrađượccáchnàosángsủahơnđểthaythếviệctadừnglạicũngđãmởrachotacơhộiđếnvớinhữngđiềukháctốtđẹphơn.
-Đúngthế!Khiđãtừbỏnhữngthóiquentrìtrệcũ,chúngtasẽdễdàng
tiếpcậnvớinhữngcáimớihơn.đểtakeerchocháunghechuyệnvềmộtanhbạn cùng đi với ta trong chuyến thám hiểm giống như thế này vào nămngoái.Cậuấykểrằngtừkhichia tayvớingườiyêu,côngviệccủacậuấydườngnhưhoàntoànđảolộn.điềuđãkhiếnanhbạnnàyđaukhổlàvìcậuấynghĩmìnhvẫncònyêucôgáiđótrongkhicôtathìchẳngthiếtthađoáihoàigìđếncậuấy.
-Chắclàanhnàyyêucôbạngáicủamìnhnhiềulắm...-Tacũngkhôngchắclắm.Quanhữnggìcậuấykểthìtanghĩcũngkhông
hẳnlàcậuấyquáyêuvàthấtvọngđếnmứcsuysụpnhưthế.Nhưngcậuấylạitinrằngcáchduynhấtlúcđócóthểgiúpmìnhthoátkhỏitrạnhtháinàylàphảiquaylạivớingườiyêu.điềuđólạikhôngthểđược.Bếtắcđókhiếncậuấytrởnênthấtvọngkhủngkhiếpvàảnhhưởngđếncôngviệc.Thậtmaylàtìnhtrạngđókhôngkéodài.
-Vậyđiềugìđãkhiếnanhấythayđổihảông?-Mộtngườibạnđãlôicậuấyrakhỏicáivòngluẩnquẩnđóđểnhìnthực
tếbằngcáchđưaranhữngcâuhỏi.Anhtahỏingườibạnđaukhổcủamình“Khicònbênnhau,bọncậucóhạnhphúckhông?”.Cậuấytrảlời“không”.Rồingườibạnlạihỏi:”Vậycôấyvàcậucólàmgìđểthayđổitìnhtrạngđókhông?”.Cậutrảlờicũnglà“KHông”.“Vậythìcậudựavàođiềugìđểtincậu sẽ hạnh phúc hơn trước? ”.Câu này thì anh bạn của ta không trả lờiđược,bởivìniềmtincủaanhtalàvôcăncứ,làphithựctế.Ngườibạnđãkhuyêncậutarằng:”Côấykhôngthểquaylạivớicậu.đólàsựthật.Tốtnhấtlà cậu nên nhìn thẳng vào thực tế và thay đổi thái độ củamình. Sao cậukhônghọchỏinhữngsailầmtừcuộctìnhnàyvàrútkinhnghiệm.Biếtđâuviệcchia taynhaulàmộtđiềumaymắnthìsao?Biếtđâunhờvậymàsaunàycậusẽgặpmộtcôgáikháchợpvớimìnhhơn?Thử tưởng tượngxemcậusẽgặpmộtngườiphụnữtrongmơcủamìnhtrongmộtchuyếndulịch,mộtđợtcôngtác,haytạimộtcâulạcbộthểthaonàođó...Rồicậuhẹnhòvớicôấyvàcùngnhaukhámpháranhiềuđiềukỳdiệu.Haycứtưởngtượngrằng...”
Hirokhôngnóihếtcâu.Ôngđểchochàngtraitrẻtưởngtượngranhững
tìnhhuốngtótđẹpkháccóthểđếnvớingườibạncủaHiro.Chàngtraitrẻmỉmcười:-Cháuđoánchắclàbạnôngcảmthấykháhơnnhiềusaukhinóichuyện
vớingườibạncủamình.-Dĩnhiênrồi!Vìnhữngtìnhhuốngđóhoàntoàncókhảnăngxảyra,lại
thựctếhơncáimongướchãohuyềnquaylạivớingườiyêucũvàtiếptụcmộtcuộctìnhkhôngbiếtsẽvềđâu.Khicậuấythôikhôngdằnvặtmìnhnữa,tựnhiêncậuấysẽnghĩđếnnhữngtìnhhuốngvàcơhộikhácnhau.Cậuấycóquyềnlựachọntháiđộcủamìnhvớihoàncảnhhiệntại.Thựctếlànhững
cơhộinàyhaycáccơhộikhácvẫnluônhiệndiệnởđó.Chỉcóđiềucậuấy,cũngnhưnhiềungườikhác,khôngýthứcđượcnómàthôi.
-Câuchuyệnôngkể làmcháunhớđếnmộtngườibạncủamình.Côấy
cũngvừachấmdứtmộtcuộctìnhvớingườibạntrai,đồngthờicũnglàbạnhọcthânthiếtnhấtcủacôấyhơnmườinămqua.Côấythậtsựđangrấthụthẫngvàthấtvọng.
-Thếcháucóbiếtvìsaokếtquảlạiđángtiếcnhưthếkhông,chắckhông
phảilànhưanhbạncủatachứ?Chàngtrainhìnxuống,giọngbuồnbã:-Khingườiyêucôấynóichiatay,côấykhôngbiếtvàcũngkhôngtinlà
anhđãchọnlựamộtngườicongáikhác.Vìcôấyđãđặthếtniềmtinvàhyvọngvào tìnhyêucủamình,vàoanh ta.Chưabaogiờcôấynghĩđếnkếtcuộcnhưthếcả.Nhưngkhicôấyhiểurathìlòngcảmthấyđầyhậnthù.Côấynóivớicháurằngcômuốnxóasạchtâtcảnhữnggìliênquanđếnanhta,đếncuộctìnhđẹpnhấtcủacuộcđờimình.Côấyđãtìmđếnrượuvàchođólàcáchnhanhnhấtđểquên.
Hirohỏichàngtrai:-Thếcháucóchođólàcáchtốtnhấtkhông–quêntấtcảđểbắtđầulạitất
cả?-Vâng,cháucũngnghĩvậy.Chúngtakhôngnênnhớđếnnhữngkỉniệm
làtađaulòng.-Chưachắcđâucháuạ!Kỷniệmdùvuihaybuồnđềucógiátrịcủanó.
Chúngtatìmcáchđểquêntứclàđiềuđóđãkhắcsâutrongchúngta,làmộtphầncủacuộcđờichúngta.Côbạncủacháucũngthê.
-Vâytheoôngthìchúngtacónêngiữlạitrongcuộcđờimìnhhaykhông,
chúngtacầnsuyxétxemnhữnghìnhảnh,nhữngkỉniệmđócólàđiềugiúpchúngtavượtquanhữngkhókhântrongcuộcsốnghaykhông,cólàniềmkhíchlệđộngviênchotađitiếpconđườngcủamìnhmộtcáchđầylạcquanhay không. CÒn nếu đó chỉ là những thứ làm cho ta tuyệt vọng và đauthươngthìđừngnênnuôidưỡngtronglòng.
-Nhưngđốivớicôấy,mặcdùquákhưvôsốnhữngđiềuhạnhphúcnhưng
sựthậtđangdiễnratrướcmắtlạiquáphũphàng.Làmsaocôấycóthể...
-Cháucònchưabiếtmộtđiều,đólàchúngtaphảibiếtchọnmộtthờiđiểm
đếnhớ.Thườngthìtrướclúckếtthúc,chodùlàkếtthúcvìnguyênnhângì,thìmọicuộctìnhđềucónhữngkỷniệmđép,đềucónhữngđiềuđángnhớ.Chúngtachỉnêngiữlạinhữngkỷniệmđếnthờiđiểmấymàthôi.đểchàngtraisuynghĩnhữnglờiôngvừanóimộtlúc,Hironóitiếp
-Nhiềungườikhiyêuhoặckếthônvớimộtngườinàođó,họmuốnngười
kiaphảivứtbỏtấtcảnhữngkỷvậtcủacuộctìnhcũ,muốnngườiđừngbaogiờnhắcđếnvàquênhếtnhữnggìliênquanđến“Ngườixưa”...Nhưngtachođólàmộtđiềusailầm.
Chàngtraingạcnhiên:-Vìsaoạ?Cháunghĩrằngđólàđiềutấtnhiênđấychứạ.-Vìcóhaivấnđề,thứnhất,nếumộtngườidễdàngvứtbỏnhữnggìmàlẽ
raanhtaphảitraantrọnggìngiữhoặcdễdàngquênnhữngkỷniệmđẹpđẽcủamìnhthìanhtacũngsẽdễdànglàmđiềuđóvớingườibạnđờicủamìnhsaunày.Thứhai,chúngtakhôngthểbắtbuộcngườikhácnhớhayquênmộtđiều gì.Nếu chúng ta cứ khăng khăng buột người khác vứt bỏ những kỷniệmđángnhớcủahọtrongquákhứthìnếucó,họcũngchỉ“Vứtbỏ”trướcmắtchúng ta thôi,chứbản thânhọvẫncấtgiứcnhữngđiềuấyởmộtgóckhuấtnàođótrongtimmình,cháuạ!
NhữnglờiHiro thậtsâulắng,nhưthểđólàsựchiêmnghiệmcủachính
cuộcđờiông.ChàngtraibắtgặpánhmắtđầytâmsựcủaHirokhiôngnhìnxaxăm.Chợtmắtchàngtraisánglên,anhhỏiHiromộtđiềumàdườngnhưanhđãtrăntrởtừlâu:
-Cháutừngnghenhiềungườinóirằng“Tìnhyêukhôngbaogiờchếtđi,
màsốngmãicùngvớitâmhồnnhữngngườiyêunhau,dùhọcóbịchiacắtbởikhônggianthờigianvàcảcáichết“.Nhưnghiệntạixungquancháu,rấtnhiềungườiluônthanthởrằngtìnhyêucủahọđãchếtkhicuộctìnhchấmdứt.Vậycógìmâuthuẫnkhôngông?
-Ồ!Mộtcâuhỏithúvịđấy.Tìnhyêulàmộtđiềutuyệtvờinhấtmàcon
ngườicóthểcóđược.đólàgiatàilớnnhấtcủacuộcsốngvàlànguồnđộngviênlớnnhấtcủaconngười.Nhưngđóphải là tìnhyêuđíchthực,cháuạ!Cháu có nghe câu nói này chưa: “Cái na ná tình yêu thì có trăm nghìn,nhưngđíchthựctìnhyêuthìchỉcómột”.Nếulàtìnhyêuthậtsự,thìnósẽ
sốngmãichodùhoàncảnhthờigiancóthếnàođinữa.Nếuvítìnhyêunhưmộtngọnlửathìnhữngthửthách,thờigianhayxacáchcóthểvínhưnhữngcơngióbão,nó sẽdập tắtnhữngngọn lửanhỏvà sẽ làmbùng lênnhữngngọnlửalớn.
Vàchínhnhữngngườiyêunhausẽquyếtđịnhtìnhyêucủahọlàgì.Nếu
làmộttìnhyêuđíchthực,nósẽsốngmãitronglòngtachodùcuộcsốngcóthếnàođinữa.Vìbảnthântìnhyêulàmộtđộnglựcgiúpconngườimạnhmẽvàsốngtốthơn..
Chàngtrailắngnghechămchúnhưmuốnnuốttừnglờidiễngiảisâusắc
củaông.Hironóitiếp:-Thếđấycháuạ,trongtìnhyêu,cuộcsốnghaytrongcôngviệccũngthế,
trướckhiquyếtđịnhmộtđiềugì,chúng tacũngphảisuyxét tấtcảnhữngkhíacạnhcủanó,đồngthơicũngphảibiếtlắngnghetráitimmìnhmáchbảonữađấy.
Chàngtraihồhởi:-Cháuđãhiểurồiôngạ!Hirogiảithíchthêm:-Trởlạivấnđềcôngviệc,đếcháucóthểhiểurõhơnvềtầmquantrọng
củaviệc tìmhiểu trướckhiđưaraquyếtđịnh, tasẽkểchocháunghemộtcâuchuyệnvềHenryFord.MộtlầnôngchủcủahãngxeFordlừngdanhnàyphảitìmmộtngườithíchhợpđếbổnhiệmvàovịtrígiámđốcquốcgia.Ôngmờibangườigiámđốckhuvựcđiăntốivớimình.Saubữaănđó,ôngđãchọnđượcmộtngườivàbổnhiệmanh ta vào vị trí ôngcần.Ngườinày,saukhiđượclựachọn,đãhỏiHenrylýdotạisaoônglạichọnmình.VàHenryđã trả lời rằng:”Cảbangườicấccậuđề lànhữngngườikinhdoanhgiỏi,nhữngtôinhậnthấytrongbữaăn,cậulàngườiduynhấtnếmthêmgiavị.Tuyđólàđiềunhỏnhặtnhữngnólạinóilênđượcrằngcậuluônchúýtìmhiểu thôngtin trướckhi quyết định. Tôi thíchnhữngngười như thế”
Chàngtraitrẻlạithầmtráchmình.Ítkhianhchịuxemxétvấnđềtrước
khiraquyếtđịnh.Giờnghĩlại,anhtựhỏikhôngbiếtmìnhđãđểvuộtbaonhiêucơhội.Nhờnhữngphântíchcủaôngmàanhđãrútrađượcmộtbàihọcýnghĩa.AnhcảmơnHirovàtạmbiệtông.Anhmuốnđimộtmìnhvàtựmìnhngẫmnghĩnhữngđiềuđãhọcđược.Sauđó,anhtìmmộtgóccâytaovàngồixuống.Việcđầutiênanhlàmlàlấyquyểnsổghichépcủamìnhra
vàbắtđầughilại:Đểcómộtquyếtđịnhđúng•Trướchếtphảinhớrằngluôncónhữngcáchgiảiquyếtmàmìnhchưa
đểýhoặcchưatìmrađược.•Càngcóđượcnhiều thông tin,bạncàngcónhiềucơhộiđể lựachọn
cáchhànhđộngvà tìmđượcquyếtđịnhđúng.Khiquyếtđịnh,bạnphải làchínhbạn.
•Quyếtđịnhcủabạnphảilàhiệuquảnhấtđểđạtđượcđiềubạncần.•Thuthậpthôngtinkhôngchỉlàviệctìmhiểusựkiệnthựctếtừbảnthân
bạn,nócònlàtháiđộvàsuynghĩcủanhữngngườikhácvềsựkiệnđó.•Khitựmìnhtìmhiểunhữngthôngtincầnthiết,bạnphảitheodõi,quan
sátmộtcáchkỹlưỡng.Nếungườikháccungcấpthôngtinchobạn,bạncầnphảitìmcáchxácđịnhlạimứcđộchínhxáccủathôngtin.
Hãysuyxétcẩnthậnnhữngđiềubạncònhoàinghi:Bạncó thựcsựcầnđiềunàykhông? Còncáchnàokhácmàbạnchưa
nhậnrakhông?Bạncólườngtrướchếtcáctìnhhuốngxảyrasaukhiquyếtđịnhnhưthếnàokhông?
Trongtìnhyêu:Trướckhiquyếtđịnhcónêngiữlạinhữngkỉniệmvàhìnhảnh–dùbuồn
hayvui–củamộtcuộctìnhtanvỡ,bạncầnphảisuyxétnhữngkỷniệmvàhìnhảnhđócólàniềmđộngviêntrongcuộcsốngcủabạnhaykhông.
TIÊNLIỆUCÁCTÌNHHUỐNGĐêmđó,saukhinghỉngơivàngắmnhìncảnhhoànhôn,đoànthámhiểm
lạitiếptụckhăngóilênđường.Họbắtđầuđichậmlạivì
trờiđã tối.Vị trưởngđoànkhuyếnkhíchcác thànhviên trongđoàn thửkhámphácáchtìmđườngtrongđêmtối.Ôngnóivớimọingười:
-Quátrìnhramộtquyếtđịnhcủachúngtacũngtươngtựnhưthếnay,phải
mòmẫmtrongbóng tối.Vàchúng tacó thể thắpsángđườngđicủamìnhbằngcáchđặtcâuhỏichochínhmình.CÒnnếukhông,chúngtasẽkẹtmãitrongbóngtối.
Saumộttiếngđồnghồmòmẫm,nhữngngườitrongđoànquyếtđịnhquay
lạichỗgầndòngsuốimàhọđãtìmthấyđểcắmtrạiquađêm.Chàngtraibắtđầucảmthấylạnh,vàdườngnhưchiếcáokhoácmỏngchẳnggiúpanhđủấmđêmnay.Giámàanhtínhtrướcđếnđiềunày.Khôngkhítrongrừngbaogiờcũnglạnhhơnnhiều,nhiềunhấtlàvàobuổitối.Sươngđêmbắtđầurơi.Sựẩmướtcộngthêmcáilạnhkhiếnanhbắtđầurunlên.Anhxoahaitayvàonhauđểsưởiấm.
Nhận thấyđiềunày,một thànhviên trongđoàn–bà IngridBauer- liền
đưachoanhmượnchiếcáokhoácdựphòngcủabạ.Bàđùavớianh:-Thậtlàmaychocháuđấy!Vìcôchỉthíchmặcáolạnhrộng.ChàngtraiđónlấychiếcáotừtayIngridvớilòngbiếtơn.Bàhỏianh:-CôcóngheFranknói là cháuđangmuốnkiếmmột người nàođó thật
xuấtsắcđểtưvấnchocháunhữngvấnđềtrongcôngviệc,phảikhông?-Vângạ,-Anhcười–Côcóbiếtđượcngườinàonhưthếkhông?Gầnnơi
cháuởấy-Không,làmsaocôbiếtđược.Nhưngcôcóthểhiểuđượctạisaocháulại
cầnđếnmộtngườinhưthết.Ởđức,bọncôcómộthệthốngđịnhhướngcôngviệc,theođó,nhữngngườitrẻsẽđượchướngdẫnvàhỗtrợtrongnhiềunămchođếnkhihọcóthểtựmìnhđảmnhậncôngviệcđộclập.Cònởđây,theocôbiếtthìlạikhôngcóđiềunày,chonênngườitaphảitựtìmrachomìnhmộtcáchriêngđểhọcviệc.Cònvớicháu,thậtracháucóngườithầyriêngmìnhrồiđấy.
Chàngtraikhôngkhỏingạcnhiên:-Cháuđấyà?-Đúng thếđấy! NGười đó không ai khác là chính bản thân cháu.Hãy
nhìnlạinhữngđiềucháuđãlàmtrongquákhứ,cháusẽtrưởngthànhhơnvàtrở nên khôn ngoan hơn.Xemxét kỹ lại những quyết định trước đây củamìnhsẽdạycháunhiềuđiềuhơnsovớiviệccháuhọctừngườikhác.
Từ những quyết định sai lầm củamình, cháu sẽ biết tránh những điều
tươngtụtrongtươnglạivàngượclại,pháthuynhữnggìcháuđãlàmđúngtrongquákhứ.
NhữnglờicủaIngridkhiếnchàngtrainhớlạinhữnghànhđộngthiếusáng
suốtcủamình.Ingridnhặtlấymộtcànhcaynhỏ,đưanóvàotimchiếcđènlồngđểchâm
lấylửarồichuyềnnóchochàngtrai:-Hãyđốtlửavàvuilên.đừngcóquákhắtkhevớibảnthânnhưthế!ChàngtraimỉmcườitrướcsựtinhýcủabàIngrid.-Cháuchỉcầnnhìnlạikếtquảcủanhữnghànhđộngtrongquákhứ,nósẽ
giúpcháuhiều thêmnhiềuđiều.đó lànhữngngười thầy tốtnhât.MàhiệngiờcháuđãhọcđếnphầnnàotrongSơđồrồi?
-Đếngiờthìcháuđãđiđượchaiphầnbacủagiaiđoạnmột.Tứclàđến
phần hai câu hỏi “Mình có thực sự cần điều này không?Có còn các giảiphápnàokhácmàmìnhchưanhậnrakhông?
-Thếcháucómuốntìmhiểucâuhỏithứbakhông?-Cóchứ.Cháuđangrấtmuốnbiếtđây.-Đólà:“Mìnhcólườngtrướcđượctấtcảcáctìnhhuốngxảyrakhiquyết
địnhnhưthếnàykhông?”Chàngtraiđămchiêusuynghĩ.BàIngriddịudànggợiý:-Cháu có nhớ là trưa nay cháu có kể cho các cô chú nghe về việc vị
trưởng đoàn của chúng ta đã tránh khỏi lùm cây có rắn độc như thế nàokhông?
-Cháuvẫnnhớ.Ôngấyđãnhậnranguyhiểmtrongtíchtắc.Saomàông
âynhanhvậynhỉ?-Chính làvìôngấyđã lường trướcđược tìnhhuốngnày.Trướckhibắt
đầuchuyếnthámhiểm,ôngấyđãtựhỏimìnhrằng:“Nếucómộtconrắnbấtthìnhlìnhlaoratừtrongbụirậm,hoặcnếuvôtìnhcómộttảngđánàođórớtxuốngtừtrêncao…thìđiềugìsẽxảyra?”
Nhưcháuthấyđấy,ôngấyđãdựđoántrướcnhữngtìnhhuốngcóthểxảy
ravàchuẩnbịđểđốiphóvớichúng.Chúngtacũngcóthểhọchỏiởôngấy.Tasẽkhôngbịbấtngờvớinhữngđiềumàtađãlườngtrước.Giốngnhưmộttaychơicớgiỏithìluônttínhtoánđượctrướcnhữngnướcđiđểcuốicùngcóthểgiànhđượcchiếnthắng.
-Côcóthểnóirõhơnđượckhôngạ?-Lạidùngđếnnhữngcâuhỏithôi.Chúngtacóthểdựkiếntrướcnhững
tìnhhuốngcóthểphátsinh,rồitựhỏimình:“Sauđóthìchuyệnsẽnhưthếnào?Cáigìsẽxảyratiếp?”.Cứhỏithếthìrồichúngtasẽdựđoánđượctìnhhuốngxảyra.
Giốngnhưlàtađi“hámhiểm”cuộcsốngvàcôngviệcvậy,lúcnàochúng
tacũngcầnphảidựtínhtrướcnhữngtìnhhuốngxấucóthểphátsinhvàcảnhgiácvớichúng.
ChàngtrainhưđãhiểuýcủaIngrid“-Chúngtađềubiếttrongrừngnúithườngcórắnvàđá,nhưngnếuchúng
ta nghĩ đến các tình huống xấu xảy ra, chúng ta sẽ biết cách đối phó vớichúng.
-Khôngsai.Câuhỏiđógiúptasuynghĩmộtcáchthấuđáovàđạtđược
điềutacần-Ýcủacô là trướckhiquyếtđịnh,cháunênxemxét từnggiảiphápmà
mìnhcóvàtựđặtcâuhỏinếumìnhchọngiảiphápnàythìđiềugìsẽxảyra?Rồiđiềugìtiếptheođó?
-Đúngthế,hãyhìnhdungmộtcáchchitiếtnhữngđiềucóthểxảyramỗi
khicháuquyếtđịnhmộtvấnđềgì,điềunàysẽgiúpcháulườngtrướcđượckếtquả.
Rồihọngồitrongimlặng.Mỗingườitheođuổimộtýnghĩriêng.Chàng
traitựhỏimình?“Giảsửmìnhcứtiếptụcthựchiệnquyếtđịnhbanđầucủamình,vậythìđiềugìsẽxảyra,rồiđiềugìtiếpsauđó?”.Ngaylúcấy,anhnhậnrarằnganhsẽkhôngnhậnđượckếtquảanhcần.
Anhcầnphảiđưaramộtquyếtđịnhkháctốthơn.Rồicứ thế, anhxemxét cácquyếtđịnhkhácnhauvàdựđoáncác tình
huốngcóthểxảyra.Saumỗilầnsuyxétmộtcáchthấuđáocácgiảipháp,anhlạicảmthấymìnhđếngầnhơnvớiquyếtđịnhmàmìnhthựcsựcần.
Ingridnhậnxét:-Côđãtừnggặprấtnhiềungườichỉvìkhôngchịulườngtrướccácquyết
địnhcủamìnhnênđãthấtbạithảmhại.-Côcóthểkểchocháumộtvàitrườnghợpcụthểđượckhông?-Dĩnhiên làđược.Thếcháumuốnnghechuyệnxảyravớimộtcông ty
hayvớimộtcánhân.-Nếucôkểchocháunghecảhaichuyệnthìcàngtốt.-Chàngtraitrảlời-Câuchuyệnđầutiênnhé.Chuyệnnàyxảyravớingànhcôngnghiệpôtô
củaMỹ.Mụcđíchcủahọclàthuđượcthậtnhiềulợinhuậnnênhọchủyếusảnxuấtcácloạixecỡlớn.Nhưngrồidogiáxăngdầutăngcaonênngườitiêudùngbắtđầuchuyểnsangsửdụngcácloạixenhỏhơnvàngàycàngýthứcđượckhíacạnhbảovệmôitrườngcủasảnphẩm.Nhữngyếutốnàyđãkhiếnchongànhcôngnghiệpô tô tụtdốc.đểngười tiêudùngquay trở lạivớithóiquenmuaxeloạilớn,cácnhàsảnxuấtđãquyếtđịnhtungracácloạixenhỏchấtlượngkém.Họchorằngkháchhàngsẽchánđiloạixenàyvàquay lại dùngxe cỡ lớnnhư trướcđây.Nhưnghọđãkhông tínhđếnmộtđiều.
Cácnhàchiếnlượcđãkhôngđặtracâuhỏi“Nếumìnhkhôngđápứngcái
màthịtrườngcần,thìđiềugìsẽxảyra?Rồiđiềugìtiếptheođó?”.Chínhquyếtđịnhthiếucânnhắcđómàđãmởđườngchonhữngnhàsản
xuấtxeô tônướcngoại trànvào thị trườngMỹ.Họđãsảnxuất ra loạixenhỏchấtlượngcaohơn,đápứngyêucầuđangcầncủakháchhàng.KháchhàngđãquaylưngvớixeMỹvàtìmđếnhãngkháccósảnphẩmthỏamãnnhucầucủahọ.Màmộtkhikháchhàngđãtừbỏnhàsảnxuấtthìrấthiếmkhihọchịuquaytrởlại.Nhưvậ,vôhìnhchunghọđãtựmangmởđểtrướcmặtmèo,dâng thịphầncủamìnhchođối thủ.Thếđấy,nếucáchãng sảnxuấtxeô tôcủaMỹchịuxemxétchiến lượccủamìnhmộtcáchcẩn thậnhơnvà lườngtrướccácquyếtđịhcủamìnhthìsựviệcsẽkhôngtồi tệđến
thế. đáng lẽ ra họ phải suy nghĩmột cách thấu đáo rằng nhu cầu của thịtrườnghiệnnaylàdùngxeloạinhỏ,từđóhọsẽcóthểnghĩracáchđểđápứngnhucầucủakháchhàng.Họđãtựđánhmấtuytíncủamìnhchỉvìmộtquyếtđịnhthiếuđúngđắn.
-Điềunàychothấy,sửachữahậuquảcủamộtquyếtđịnhsailầmbaogiờ
cũngmấtthờigianvàcôngsứchơnrấtnhiềusovớiviệctabỏthờigiansuyxétquyếtđịnhngaytừđầu.
-Đúngvậy-Ingridtiếplời-Quachuyệnnàycóthểthấylàcáccôngtycần
phảicónhữngngườicókhảnăngsuyxétcẩnthậncácvấnđềtrướckhiramộtquyếtđịnhcókhảnănggâyảnhhưởngđếntoànbộcôngty.
Chàngtraithầmnghĩ,quảthậtnếuphươngphápquyếtđịnhvấnđềthực
sựcóhiệuquảnhưbàấynóithìmìnhsẽápdụngnóởcôngtymình.Ingirdlạitiếptụckểchoanhnghevềmộttrườnghợpkhác:-Côngtycôcólầncầnphảituyểndụngmộtnhàquảnlýmớiđểđiềuhành
vănphòngđạidiệnởmộtthànhphốlớn.Lầnđó,docôđangtrongkỳnghỉnênkhôngthamgiavàoquátrìnhtuyểndụng.Khicôquaytrởlạilàmviệcthìnhữngngườicộngtácvớicôđãchọnđượcmộtngườivàolàm.Côngtycôtổchứcmộtbữatiệcđểgiớithiệungườimới.Khitiếpxúcvớingườinày,cônhậnthấycócáigìđókhôngổn.Hìnhnhưnữứngviênnàykhôngphảilàngườimàcôngtycôđangcần.
Ngayhômsau,cô liềnhọpmọingười lạivànóichuyệnvớihọvềviệc
này.Côđặtranhữngcâuhỏimàcôđã học được qua chuyến đi làntrước.Quaviệc trả lờinhữngcâuhỏinày, tấtcảmọingườiđềunhậnra làmìnhđãcomotquyếtđịnhhếtsứcsailầm.Họđãkhôngthậtsựsuynghĩvềquyếtđịnhđómộtcách thấuđáo.Cónhữngngườicũngcócảmgiác rằngứngviênnàykhôngphùhợp,nhưnghọlạikhôngmuốncôngnhậnđiềuđó,ngaycảvớichínhbảnthânhọ.Họđãtựlừadốimình.
Sựthật làhọchỉmuốntuyểnđượcngười thậtnhanh.Rồiđếnkhihọ tự
hỏi:“Nếumìnhthuêcôta,điềugìsẽxảyra,tiếptheođólàgì?”,vàhọnhậnthấyrằngcuốicùngthìchỉsausáuthánghọsẽbuộcphảisathảicôta.
Vàthếlàbọncôtậptrungvàođiềumìnhcần,bỏthờigianvàcôngsứcra
lựachọncácứngcửviênkhác.Cuốicùng,bọncôcũngtìmđượcmộtứngviênxuấtsắc.Từkhicóngườinàyvào làmviệc,hoạtđộngcủacông tyở
thànhphốđópháttriểnlênrấtnhiều.Nhiềulúcnghĩlạivềsựlựachọntrướcđâycủamình,bọncôthấysaolúcđómìnhthậtthiếucânnhắc.
Sauđó,côđãchiasẽnhữngđiềucôhọcđượctừchuyếnthámhiểmnày
với các đồng nghiệp và khuyến khích họ áp dụng chúng.Hầu hết họ đềunhậnrarằngtrướcđây,họđềuđãphảitrảgiáđắtchonhữngquyếtđịnhsailầm.
Chàngtraingẫmnghĩmộtlátrồilấyquyểnsổcủamìnhravàghilại:Bạnhãytựhỏi:điềugìsẽxảyrakhibạnramộtquyếtđịnh?điềuxảyratiếptheođólàgì?...vàcứnhưthếchođếnkhibạncóthểdự
đoánđượccáctìnhhuốngsaukhiquyếtđịnh.Bằngcáchđó,bạnsẽtìmđượccáchgiảiquyếtvấnđềtốtnhất.Chàngtraitrẻchợtnhậnra,chỉcầntựhỏimìnhmộtcâuhỏihếtsứcđơn
giảnlà“Rồiđiềugìsẽxảyra”,cóthểanhsẽngộrađượcrấtnhiềuđiều.Theoánhsángcủangọnlửatrại,anhnhìnlênbầutrờivàthấycóvẻnhư
trờiđangchuyểnmưa.Vàhìnhnhưnhữngngườikháccũngnhậnrađiềuđónênhọđãđithugomcủikhôbỏvàonhữngtúinylongđểtránhchochúngkhỏibịướtlỡnhưtrờicómưa.Sángmaihọsẽphảicầndùngđếnsốcủiấyđể nấu bữa sáng. Anh hiểu là mọi người đang dự đoán và chuẩn bị chonhữngtìnhhuốngcóthểxảyra.Vàothờiđiểmnàythìviệcđithugomcủilàmộtcôngviệckhôngcógì làmộtcôngviệckhôngcógì là to tát.Nhưngnếugặpmưa,sánghômsaulàrấtkhácbiệt.Chàngtrailạinghĩđếnrắcrốihiệntạicủamìnhvàtựhỏi:“Bâygiờ,mìnhphảidựđoánđiềugìđây?”.
Ingridquaysangnóivớianh:-Hirođãtừngbảovớicôrằngviệcmongcómộtkếtcụctốthơncũngnhư
việcđuổibắtnhữnghcusbướmtrongvườnvậy.Càngcốbắtchúngchúngcàngbayxakhỏitầmvớicủachúngta.Vàcuốicùngthìchẳngbắtđượcgìmàbảnthântalạitrởnênmệtmỏi.
Chàngtraihỏilại:-Nhưngnếukhôngtheođuổichúngthìlàmsaotacóthểđạtđượcnhững
kếtquảtốthơn?
-Cháunóikhôngsai.Nhưngởđây,chúng tachỉnên tập trungvàođiềumàmìnhthựcsựcần,tìmracácgiảiphátđểđạtđượcđiềuđóvàcuốicùnglàxemxétcácgiảiphápvàlườngtrướcnhữngđiềucóthểxảyrakhimìnhquyếtđịnhlựachọnnó.Vàcứnhưthế,hãyđểchonhữngkếtquảtốthơnđếnvớitamộtcáchtựnhiên.
Tâmtríchàngtrailạinghĩđếnnhữngquyếtđịnhcủariêngmình.Anhbắt
đầutinrằngnếuanhápdụngphươngphápnày,anhsẽđạtđượckếtquảtốthơn.
-Nhưngaisẽquyếtđịnhthếnàolà“Kếtquảtốthơn”?-anhhỏiIngrid-Chínhcháulàngườiquyếtđịnh!Trướchết,cháuphảxácđịnhrođâulà
điếucháuthựcsựcần.Vàcuốicùngcháuhãyđánhgiákếtquảcháunhậnđượcbằngcáchhỏibảnthânmình:“Kếtquảnàyđãđápứngđượcđiềumìnhcầnchưa?”đócũnglàlýdovìsaomàviệcxácđịnhrõđiềumìnhcầnngaytừđầurấtquantrọng.Saukhibiếtrõđâulàđiềumìnhthựcsựcần,chúmóicóthểtìmracácgiảiphápđẻgiảiquyếtvầnđềvàcuốicùnglàsuynghĩthấuđáotừnggiảiphápmột.
Chàng trai hiểu rằngmình phải suy nghĩ thật kỹ trước khi đưa ramột
quyếtđịnhnàođó.-Cháucóbaogiờphảithấtvọngvìnhữngquyếtđịnhmàcháucholàtốt
chưa?-Trời!Khôngchỉmộtlầnđâucôạ?-Thửnghĩxem,cólầnnàocháuphỉahốihậnvìnhữngquyếtđịnhtốtcủa
mìnhchưa?-Điềulàmcháutiếcnhátđốivớinhữngquyếtđịnhtốtcủamìnhlàướcgì
mìnhcónhữngquyếtđịnhđósớmhơn.-Đócũnglàđiềucôđangmuốnnói.Saocháukhôngquyếtđịnhsớmhơn?-Cóthểlàvìcháuchưatừngnghĩđếnđiềuđó-Tạisaovậy?-Cólẽtạicháuđãkhôngdànhđủthờigainvàcongsứcđểnghĩvềnó!-
Chàngtraitrẻthúnhận.
Ingridimlặngsaucâutrảlờiđó.Chàng trai ngồi ngẫmnghĩ.Rồi anh chợt hiểu:”À, thì ra dành thời
gianđặtnhữngcâuhỏichomìnhđểtìmcáchgiảiquyếtvấnđềlàđiềuhếtsứcquantrọng.Cáccâuhỏisẽthôithúcmìnhtìmcâutrảlời,dànhnhiềuthờigian hơn để suy nghĩ, tìm hiểu sự việc và cuối cùngmình sẽ quyết địnhnhanhhơn.”
Giánhưbiêtcáchđặtcâuhỏithìmìnhsẽkhônglãngphíquánhiềuthời
gianđểđitìmcâutrảlời.GiờthìanhhiểuHironói“đầutưthờigian:cónghĩlàgì.đầutưthờigianvàovấnđềsẽgiúptaquyếtđịnhnhanhhơn.Vàtiếtkiệmthờigiannữa!
AnhlạihỏiIngrid:-Tạisaochúngtalạithườngkhôngbỏthờigianđểsuynghĩmộtcáchthấu
đáocônhỉ?-Cólẽlàdochúngtacúchorằngnhữngquyếtđịnhđóchỉtácdụngtrước
mặtvàchẳngcóảnhhưởnggìlâudàiđếnchúngtacả.Thựctếkhôngphảinhưvậy.Cuộcsốncủachúngtađượchìnhthànhtừnhữngquyếtđịnhmàtacholàkhôngquantrọngtạithờiđiểmđó.Nhưngcácquyếtđịnhcũnggiốngnhưcácquâncơđô-mi-nôvậy.Kếtquả củaquyếtđịnhnàycó thể sẽ ảnhhưởngđếncácquyếtđịnhtiêptheo.Chúngtacầnphảiýthứcđượcđiềunày.
Bâygiờcháuthửsuynghĩthấuđáoquyếtđịnhcủamình.Sauđó,hãygác
nólạivàxemxétvàosánghômsau.Chàng trai trẻmuốndànhbuổi tối còn lại cho riêngmình.Anhcảmơn
Ingriedrồiđứngdậy.Vớiquyểnsổvàlycà-phêvừamớiphanónghổitrêntay,anhbướcrakhỏikhulều,đivềtảngđágầnbớsôngvàngồixuống,Anhgiởsổraghilạinhữnggìmìnhhọcđược.Viếtxong,anhtrởvềlềuđểngủ,vớiýđịnhsángmaisẽđọclạitoànbộnhữngghichépcủamình.
Đếngiữađêm,chàngtraichợttỉnhgiấcvì tiếngmưarơi.Âmthanhlộp
độpcủahạtmưarớttrenmáilềugâychongườitamộtcảmgiácnaonaodễchịu.Cuộctròntrongchiếuctúingủấmáp,anhngẫmnghĩlạinhữngquyếtđịnhgânđâynhấtcuảmình.đượcmộtlúc,anhngồiậtđậyvàlôiquyếtsổcủamìnhra.Vớitaylấychiếcđènpin,anhbắtđầuđọc:
Tiênliệucáctìnhhuống
Cácquyếtđịnhmàbạnđưaratrongquákhứ(dùđúnghaysai)chínhlànhữngngườithầytốtnhấtcủabạn.
Việcxemxétvànhìnnhậnbảnchấtcủachúngsẽgiúpbạntránhnhững
sailầmtronghiệntại.Khi xem xét lại các kết quả công việc, bạn đừng nến quá dằn vặt bản
thân.Hãynghĩrằngbạnđãlàmđiềutốtnhấtmàbạncóthể.Bạnsẽđạtđượckếtquảtốthơnkhibiếttậptrungvàođiềubạnthựcsự
cần,tìmracáchthựchiệnđiềubạnmongướcvàtiênlượngcáctìnhhuốngtrướckhiquyếtđịnhchọnmộtgiảiphápnàođấy.
đểcóthểđạtđượckếtquảđúngnhưmìnhmongmuốn,bạnnêntìmcách
trảlờicáccâuhỏisau:Nếumìnhquyếtđịnhnhưthếnàythìđiềugìsẽxảyra,tiếptheođólàgì?...Mìnhsợđiềugìxảyranhất?Kếtquảtốtnhấtlàgì?Nếutrườnghợptệnhấtxảyrathìsẽđốiphónhưthếnào?Mìnhcóthựcsựcầnđiềunàykhông?Cócòncáchgiảiquyếtnàokhácmà
mìnhchưanhậnrakhông?Mìnhcólườngtrướcđượctấtcảcáctìnhhuốngxảyrakhiquyếtđịnhnhư
thếnàykhông?CHẶNGĐƯỜNGTIẾPTHEOThứcdậytừtờmờsáng,chàngtraicùngvịtrưởngđoànlấycủikhônhóm
lửa.Dùcơnmưađãtạnhtừrấtlâunhưngmặtđấtxungquanhkhucắmtrạicònkháẩmướt.Trờiselạnh,haingườiđànôngim
lặngđứngcạnhnhau,cùngcảmnhậnhơiấmtỏara từngọnlửavàthưởngthứctáchcàphêthơmlừng.
Vịtrưởngđoànmởđầucâuchuyện:
-Cậuthấyphầnmộtcủaphươngpháp“CóhoặcKhông”thếnào?Chàngtraichậmrãitrảlời:-Bằng cách dùng lý trí và đặt ra chomìnhnhững câu hỏi. . .Quả thật,
cháuthấyphươngphápđórấthiệuquả.Vậythìchúngtacòncầnđếnphầnhaicủaphươngphápnàyđểlàmgì?
-Tabiếtthếnàocậucũngnóicâuđómà.Cầnchứ,đểquyếtđịnhtốthơn
nữa. PHần lớn, hi quyết định điều gì, chúng ta thường chỉ vận dụngmộttronghaiđiềuquantrọng:LýtrívàContim.Thếnên,cácquyếtđịnhnhiềukhikhôngchínhxác.
Cậu có để ý không, chsung ta đã đi được nửa chựng đường ủa chuyến
thámhiểmnàyrồi.Chặngcònlạicủachuyếnthámhiểmvàcảphầnhảicủaphươngpháp“CóhoặcKhông”cóthểsẽkhóhơn,nhưnglạirấtcầnthiếtvớichúngta.
-Quả thật còn rất nhiều điềumà cháumuốn tìm hiểu thêm.Nhưng. . .
trướckhibắtđầuvớiphầnthứhai,ôngcóthểnóichocháuhiểurõhơnvềcốtlõicủatoànbộphươngphápnàyđượckhông?Tạisaolạiđùngđếncâuhỏichứkhôngphảiđiềugìkhác?
-Bởivìcâuhỏisẽthôithúcchúngtatìmcâutrảlời.Chúngtathưofngcó
nhữngquyếtđịnhsailầmlàvìchúngtađãkhôngchịuđặtranhữngcâuhỏiđơngiảnchobảnthânngaytừđầu.
Chàngtraitrẻcảmthấybănkhoănvớitừ“đơngiản”.Màcũngphảithôi,
ởlứatuổicònrấttrẻnhưanh,ngườitaaichẳngthườngphứctạpmọichuyệnlên.Thực ra,chàng trai trẻcũngđã rấtnhiều lần thửđơngiảnhóavấnđànhưngrồicũngchẳngănthuagì.
Dườngnhưđượcsuynghĩcủachàngtrai,vịtrưởngđoànnhấnmạnh:-Cậusẽthấysứcmạnhkhôngngờcủasựđơngiản,miễnlàđừnggiảnhóa
vấnđềlàđược.-Thựcracháuvẫnchưahiểurõđơngiảnvàđơngiảnhóakhácnhauởchỗ
nào?
-Đơngiảnhóasẽdễdẫnđếntìnhtrạnhbịảotưởngvàcuốicùnglàtạoranhữngkếtquảkhôngthỏađánh.
Trongkhiđó,sựđơngiảnlạivừađủ;vàtấtcảnhữnggìchúngtacầnchỉ
làthế.Đólàlýdotạisaocónhiềukếtquảtốtđẹplạihìnhthànhtừnhữngđiềuđơngiảnđếnkhôngngờ.Nhiềukhinhữngcâutrảlờiđơngiản lạichínhlànhữngđiềukhónhậnthấynhất.Nhưngmộtkhicậuđãtìmđượcmộtcâutrảlờiđơngiản,cậusẽthấynórấtđẽhiểuvàrõràng.Mộtquyếtđịnhtốtthường dựa trên những gì chúng ta nhìn hấy chứ không phải là những gìchúngtacảmthấy.
-Ôngcóthểnóirõhơnđượckhôngạ?-Để lấy ví dụ cho cậu dễ hiểu nhé.Nó giống như những người đâu tư
nhầmchỗvậy.Khimấthếttiềnbạcrồihọmớinhìnlạivàthanthở”đơngiảnthếnàymàmìnhkhôngnghĩra.Giánhưmìnhchịubỏnhiềuthờigianđểđặtracáccâuhỏivàtìmhiềukỹcànghơn.”
Vậytheocậuthìtạisaochúngtalạiítkhichịuđặtcâuhỏichobảnthân
mình?–Vịtrưởngđoànhỏichàngtrai:-Có lẽ do chúng ta thườngkhôngbiết hỏi cái gì.Hoặc có thể chúng ta
khôngthựcsựmuốnhỏi.Chúngtamuốncócâutrảlờinhaynhưnglạikhôngmuốndànhthờigianđểđặtcâuhỏi.
Khinóicâunày,chàngtraichợtnhớđếnSocrates,ngườithầyvĩđại
củađấtnướcHILẠPcổxưa.Ôngđãgiúpcáchọctrờcủamìnhtìmcâutrảlờichocácvấnđềbằngcáchđặtcâuhỏi.Hoá raphươngphápnàykhôngphải làmột cái giàmớimẻ, nó đã được conngười sử dụng các đây hàngchụcthếkỷ.
Vịtrưởngđoànlạitiếptụcgiảithíchchoanh:-Câuhỏigiốngnhưchiếcđồnghồbáothứcvậy.Nóthứctỉnhchúngta.-Thứctỉnhcáigìạ?-Nógiúpchúngta thoátkhỏi tìnhtrạngmụmẫmvànhậnrathựctế- là
nhữnggìđangdiễnraquanhchúngtavàtrongchúngta.Vịtrưởngđoànnóithêm:
-Các quyết định có hiệu quả đều dựa trên thực tế. Không may, tất cảchúngtađềuđãcónhữngquyếtđịnhhiệuquảvàkhônghiệuquả.
-Vậythìđiềugìtạonênquyếtđịnhhiệuquảvàquyếtđịnhkémhiệuquả?-Các quyết định kém hiệu quả thường dựa trên ảo tưởng, tức là những
điềumàchúngtatưởnglàcóthật.Ngượclại,nhữngquyếtđịnhhiệuquảlạidựa trênnhữngđiều thực tếmà sẽgiúpchúng taphânbiệtđâu làđiềucóthật,đâulàảogiác.Nóthựcsựhữuíchđấy.Câuhỏisẽsoirõảogiác.
-Ảogiác?-Ảogiác-hayảotưởng–lànhữngđiềukhôngcóthậtnhưngchúngtalại
tinbởivìchúngtamuốnthế,chodùnhiềukhichúngtabiếtnókhôngđúng.Chúngtatựđánhlừamình.
đưaramộtquyếtđịnhdựatrênnhữngđiềukhôngthựctếcũnggiốngnhư
chúngtaxâydựngmộtlâuđàitrênbàicát.Sớmhaymuộn,lâuđàicũngbịsụpđổ.Lúcđóchodùconngườicócố tìnhđemgiấuvết thươngvàogóckhuấtnàođócủatâmhồnthìnóvẫnkhiếnchotacócảmgiácnặngnề.Sốngtrongảotưởngcũnggiốngnhưsôngvớinỗiđauâmỉtriềnmiênvậy.Chúngtabiếtrõcóđiềugìđấykhôngổnnhưnglạikhôngmuốnbiếtđólàcáigì.Chúngtachốibỏnóvàhyvọngnósẽtựbiếnmất.Nhưngthựctếthìkhông,nóvẫnởđấy.Tươngtựnhưcănbệnhđauđầukinhniên.Banđầu,nólàmtakhổsởnhưngcuốicùngtađànhchấpnhậnvàquenvớisựhiệndiệncủanó.điềunàyrấtnguyhiểmvìảotưởng,giốngnhưbệnhđauđầukinhniên,sẽdầndầnhuỷhoạichúngtadùchúngtacóýthứcđượcđiềuđóhaykhông.
-Nguyhiểmnhưthếnàohảông?–Chàngtraihỏi,KhôngkhỏithoángchútlolắngkhinhớlạimìnhCũngđãtừnggặpcảmgiácnày.-Nguyhiểmởchỗ...tasẽdầnđánhmấtcảmgiáccủamình,mộtcáchvô
thức.Rồiôngbỗngđổigiọng:-Này,lạiđây!Cậucómuốnnhìnthửđoạnđườngchúngtađiphíatrước.
Chàngtraicũngđi theoông.Haingườicùngđibộdọctheoconđườnggồghề,đượckhoảngnửadặmthìhọđếnmộtcâycầutreo.Chàngtrảirấtthíchthúvì chiếccầuđongđưavàkêukẽokẹt theonhịpbướccủaanh.Vàkhiphóngtầmnhìnvềphíatrước,anhđãthậtsựngỡngàng.Chỉcácnhauchưatớimộtdặmnhưngquảthậtkhungcảnhởđâynhìnrakháchẳnvớichỗmàđoànngườinghỉlạiđêmqua.Nónhưmộtkhúcngoặtphânrõphíatrênvàphíadưới.Ởđây,anhcảmnhậnđượcthạtrõràngchặngđườngmìnhđãđiqua.Vàchặngđườngcòn lại cũnghiện rõ trướcmặtanh,chôngchênhvàhuyềnbí.Vịtrưởngđoàndẫnanhđixathêmmộtchútnữa.Họđếnbênmọtchiếchồ.Vịtrưởngđoànbảochàngtrai:
-Cậuthửnhìnxuốnghồvànóichotaxemcậuthấycáigì.Chàngtraicuốixuốngmặthồ,anhcốnhìnthậtlauuvàođáyhồtĩnhlặng
dướiánhsángmờnhạtcủabuổibanmai.Anhtrảlờivịtrưởngđoàn:-Cháuthấynhữnghònđáạ!-Thửnhìnkỹlạixem,cònthấygìkhácnữakhông?Chàngtrainhìnchămchúxuốngđáymặthồ:-Cháunhìnthấymìnhtrongđó,...đúnghơnlàsựphảnchiếu.-Bâygiờthìcậucóthểnhậnraphầnquantrọngmàcậukhôngdùngđến
khiramộtquyếtđịnhrồichứ.đóchínhlàcậu.Cậuđãtựgạtmìnhrakhỏiquátrìnhquyếtđịnhvấnđề.
Tínhcáchcủachúngtaảnhhưởngnhiềuđếncáchchúngtasuynghĩvàra
quyếtđịnh.Rấtnhiềungười trongchúng ta thườngquyếtđịnhvấnđềdựatrêntìnhcảm,làmtheosựmáchbảocủatráitim,dùcóthểchúngtakhôngýthứcđượcđiềuđó.đểcóđượcmộtquyếtđịnhtốtchobảnthân,cậuphảibiếtlắngnghecảhainửacủamình:lýtrívàtráitim.
Chiếccầumàchúngtađangđứngđâygiốngnhưlàsựkếtnốihaiphần
quantrọngtrongconngườicậulạivớinhau.Phươngphápquyếtđịnhnàycũngdễhọcthôi.Hãyđặtmộtcâuhỏiriêng
tưvàđểchotráitimcậutrả lời.Tiếptheo,hãyđặtcâuhỏi thựctiễnvàđểcholýtrítìmlờigiảiđáp.vàrờicậusẽnhanhchóngtìmđượcchomìnhmộtquyếtđịnhsángsuốt.
Vịtrưởngđoànlạitiếptục:-Nhiều khi chúng ta không nhận ra nhưng cách tốt nhất để tìm ramột
quyếtđịnhtốtlàloạibỏchướngngạitrênđườngđi:đóchínhlà“cáitôipháhoại”trongchúngta.
-Chúngtaloạibỏnórabằngcáchnàoạ?–Chàngtraitrẻbănkhoăn-Bằngchínhtínhcáchcủachúngta.-Ýônglàgìạ?
-Tínhcáchcủachúngta–Vịtrưởngđoàngiảithích-đượctạonêntừniềmtincánhânvàcáchchúngtahànhđộngdựatrênniềmtinấy.Phầnlớnchúngtaquyếtđịnhvấnđềdựavànhữngđiềuchúngtatin.Vàniềmtincủachúngta,thườnglạiđượchìnhthànhtừnhữngquyếtđịnhmàchúngtađãlựachọntrong quá khứ.Những quyết định từ xa xưa ấy đã bị chúng ta quên lãng,nhưngchúngvẫnảnhhưởngđếncácquyếtđịnhhiệntạicủachúngtathôngquatiềmthức.
Chàng trai lúng túngcúinhìnxuốngđất.Vị trưởngđoàn tinhýnhậnra
thoángbốirốinơichàngtrai.-Niềmtin làmộtđiềugìđómangtínhchấtriêng tư-Ôngnói tiếp–Thế
nênchúngtathườngkhôngmuốnthổlộđiềuđóvớimọingười.Tuynhiên,chúngtanêntựmìnhcânnhắcchúngcẩnthậnhơnchochínhbảnthânchúngta.
-Niềmtincủacháuthìliênquangìđếncácquyếtđịnhthựctiễncủacháu
chứ?Vịtrưởngđoàntrảlời:-Nếucậuchỉsửdụngnhữngđứctínhtốtcủamìnhđểsuynghĩvàquyết
địnhvấnđềthìtatinlàcậusẽtìmrađượcmộthướnggiảiquyếtthấutìnhđạtlýđấy.
Cácquyết định của cậu là tấmgươngphản chiếu những suy nghĩ, cảm
giácvàniềmtincủachínhcậu.Chúngsẽchothấycáchcậunhìnnhậncuộcsốngvànhìnnhậnbảnthânmình.
Cậucóthểthấyđượcniềmtincủangườikhácbằngcáchnhìnvàoquyết
địnhmàngườiấyđãtừngthựchiện.Tươngtựnhưthế,nhữngngườitinhýcũngcóthểpháthiệnraniềmtintrongquákhứcủacậu.
Chàngtraitrẻkhôngthíchtínàovớiýnghĩngườikháccóthểpháthiệnra
niềmtincủaanhmộtcáchdễdàng,nhưnganhcảmthấyvịtrưởngđoànnóiđúng.Chàngtraighilại:
Bạnlàngườithếnào,cóthểítngườinhậnra.Nhữngquyếtđịnhcủabạn
sẽbộclộniềmtinhvàsựmongmuốncủachínhbảnthânbạn.-Cậucócònnhớlàchúngtađãđềcậpđếnhaicâuhỏikhông?Cậuđãbiết
đếncâuhỏithựctiễn
– tức là câuhỏi lý trí.Bâygiờ, cậu cómuốn tìmhiểu câuhỏi riêng tư
không?Câuhỏivề“Chínhbảnthâncậu”,ngườiraquyếtđịnh?-Hỏivềbảnthâncháuư?-Đúngthế!Vìcâuhỏinàyliênquanđếnnhữngniềmtincủacậu–đólà
sựtrungthực,trựcgiácvàtrigiáccủacậu.-Chúngtaxemxétcháuđểlàmgìạ?–Chàngtraihỏivớigiọngcóphẩn
cảnhgiác.Vịtrưởngđoànphìcườitrướctháiđộcủachàngtrai:-Khôngphảichúngtaxemxétcậu,màlàchínhcậuxemxétbảnthâncậu.
Ta hiểu là việc nhìn thẳng vào bản thân sẽ khiến cho chúng ta cảm thấykhôngthoảimáilắm.Nhưngtintađi,việcnàyrấtcóíchchocậuđấy!
-Tạisaoạ?-Baonhiêuthìcậusẽcàngdễdàngquyếtđịnhvấnđềhơnbấynhiêu.Chàngtraingẫmnghĩrồichợthiểu:-À, theocháuhiểu thì câuhỏi thực tiễn sẽgiúpmìnhnhậndiện rõ tình
hìnhthựctếcủavấnđề,còncâuhỏiriêngtưsẽgiúpcháuhiểurõbảnthânmìnhhơn,đúngkhôngạ?
Ngườitrưởngđoànmỉmcườihómhỉnh:-Hyvọnglànhưvậy.Khicậucóýthứcvềtínhcáchcủamìnhvàápdụng
chúngvàotìnhhuốngthựctế,cậusẽquyếtdịnhmọiviệctốthơn.Nhưngthôi, tạmthờicứthếđã.Chúngtasẽnói tiếptrongbữaănsáng.
Hai người quay trở lại lều trại.Bữa ăn sáng nóng hổi đã giúp họ xua tanphầnnào cái lạnh của sươngmai đã ngầmvàongười.Giữa lúc hai ngườiđangchuyện tròvớinhau thìnhữngngườikhác trongđoànđi tớivàcùngthamgiacuộcnóichuyện.Chàngtrainóichohọbiếtanhvàvịtrưởngđoànđangthảoluậnvềtầmquantrọngcủaviệckhámphávàxemxétniềmtincủabảnthân.
Hironóivớimọingười:
-Tốiqua,khichúngtađangđitìmmòmẫmtrongđêmtối,tựnhiêntôicóýnghĩ rằngniềm tincũnggiốngnhưngọnđènsoiđườngvậy.Trongđêmtối,chúngtacóthểđốtđènlênđểsoirọilốiđi.Tươngtựnhưthế,niềmtincủachúngtalànhữngngọnđèndẫntađiđếncácquyếtđịnh.Chỉcóđiều,phần lớn chúng ta thườngkhôngnhận thấybản thânmìnhđangcónhữngniềmtinnào.
Chàngtraitrẻhỏi:-Đôi khi cháu có cảm tưởng rằngmình quyết định hầu hết các vấn đề
trongcảnhmòmẫmvậy.Mọingườicùngcườiồlên.Vịtrưởngđoànnhậnxét:-Cậulàngườibiếtcườivàosailầmcủamình.đólàđiềurấttốt.Khichúng
tabiếtcáchnhìnnhậncácquyếtđịnhcủamìnhtrongquákhứvớimộttinhthầncầutiến,chúngtasẽhọchỏinhanhhơnvàquyếtđịnhtốthơnnhữnglầntrước.Aiđãtừngnóicâu:”Nhữngngườinàođivớitâmtrạngthoảimáinhấtthìsẽđiđượcxanhất”ấynhỉ?
Chàngtraitrẻđoán:-Chắclàmộtnhàhiềntriếtphươngđôngxaxưanàođó.Hirocườito.CònIngridthìmỉmcườivàgópchuyện:-Cháuđoánđúngrồiđấy.Hầuhếtcácýtưởngkhônngoanmàchúngta
pháthiện rađềukhôngcógìmới.Conngườiđãkhámphá rachúnghàngngànnămnay.Chúngtathậmchíđềubiếtđếnchúng,chỉcóđiềuchúngtaquên không ứng dụng chúng mà thôi. Đó chính là lý do tại sao bọn côthươngxuyênthamgiavàocácchuyếnđikiểunhưthếnày,đểtìmlạinhữngnguyêntắcmàcóthểtađãvôtìnhlãngquên.
Franknhìnchàngtraibằngcáinhìnđầyýnghĩa:-Sao, bây giờ cậu có còn nghĩ là chuyến thám hiểm này chỉ dành cho
nhữngngườimớibắtđầunhưcậunữakhông?Chà,màtanhớhômtrướccậunóivớitamụctiêucủacậulàphấnđấutrởthànhgiámđốccôngty,vàthậmchí làvị tríTổnggiámđốcđiềuhànhvàomộtngàynàođó, đúngkhông?Nếuthếthìhãynhớrằng,khimộtvị
Tổnggiámđốcđiềuhành(CEO)tìmngườiđểbổnhiệmvàovịtrígiám
đốccôngty,ôngtasẽkhôngnóilà“Tôimuốnmộtngườihiểurõtườngtậnsảnphẩmcủacông ty”màôngáysẽ tìmkiếmngườicónhữngphẩmchấtcầnthiết.
-Nhữngphẩmchấtgìvậyạ?–Chàngtraihỏingay.-MộtCEOthôngminhsẽtựhỏimình:“Liệungườinàycóđủphẩmchất
phùhợpđểđảmđươngcôngviệckhông?”.Chàngtraithắcmắc:-Tạisaongườitalạiquantâmnhiềuđếnphẩmchấtchứkhôngphảilàkhả
năngchuyênmôn?Frank–vốnlàmộtCEO–giảithíchchochàngtrai:-Bởivì,thườngthìmộtngườicónhữngphẩmchấttốtsẽcókhảnăngđưa
ranhữngquyếtđịnhtốthơn,đặcbiệtlànhữngngườitrungthực,cótrựcgiácvàtrigiáctốt.
-Tạisaolạilàbaphẩmchấtđóchứkhôngphảilànhữngphẩmchấtnào
khácạ?-Trungthựclàbởivìnhữngngười trungthựcsẽkhônglựadốimìnhvề
hoàncảnhhiệntại.Họbiếtloạibỏnhữngđiềurườnràvàtìmrabảnchấtcủavấnđềrấtnhanh.
Cònđối với nhữngngười có trực giác, họ sẽ biết tin vào trực giác của
mìnhvàkhôngdựadẫmhoàntoànvàotrựcgiáccủangườikhácđểđưaraquyếtđịnh.Họbiếttinvàochínhmìnhvàhiểurằnglãnhđạocóthểtintưởnghọ.
Cuốicùng làkhảnăng trigiác.Nếumộtngườinàođókhôngkhôngcó
khả năng thấy rằng họ có thể đang vo tình phá hoại chính thành quả củamình,sớmhaymuộncôngtycủahọcũngphảitrảgiáchođiềuđó
Khitamaymắntìmđượcaiđócóđượcnhữngtínhcáchnhưvậythìtacó
thểyêntâmmàthuêhọvàtrảlươngchohọthậthậuhĩnh,vìhọsẽmangđếnlợinhuậngấpnhiềulầnhơnthế.
Chàngtraitrẻmỉmcườivànóirấthàohứng:-Cháunónglòngmuốnhọcđếnphầncauhỏiriêngtưquá.
Cảnhómlạicườirộlên.Frankthôikhôngvòngvonữa:-Cậuhãyhỏimìnhrằng:Khiquyếtđịnhnhưthếnày,mìnhcóthànhthật
vớibảnthânkhông?Cótinvàotrựcgiáccủamìnhkhông?Vàliệumìnhcóxứngđángnhậnnhữngkếtquảtốthơnnữakhông?
Chàngtraikhôngkhỏibấtngờ.Anhthầmnghĩvềnhữngđiềumàanhđãđượcnghevànhậnthấymìnhsẽcònphảisuynghĩ
rấtnhiềuvềđiềunày.Vịtrưởngđoànmỉmcườivànóivớianh:-Thôi,cứtrêntinhthầnlànhưvậyđi.Còngiờthìchúngtadỡlềutrạivà
lênđườngtiếptụccuộchànhtrình.THÀNHTHẬTVỚICHÍNHMÌNHXếtrưa,mọingườiđangnghỉchân,chàngtraiđểýthấyAngelaCuvero,
côbéxinhđẹpngườiBraxinđangcùngvớichacô,ôngSantoCuvero,mộtthươnggianổitiếng,ngồinghỉbênsuối.
Anhchàohaichaconvànóivớicôgái:-Angela này, tôi nhận thấy có khá nhiều người trong chuyến di này cứ
luônmiệnghỏi thămem,vậynếukhôngphiềnemcho tôibiết lýdođượcchứ?
Côgáicườivang:-Cógìđâu,chẳngquatrongđợtthámhiểmlầnđầuemthamgianămrồi,
em rấtủ rũvìquả thật lúcđóemđanggặpmột sốvấnđề rắc rối.Vậy làtronglầnđinày,họcứhỏiemlàcódùngđếnphươngphápđãhọcđượcnămngoáikhôngmàsaođợtnàytrongemtươitỉnhthế.
-Thếhả.Thếemcódùngcácphươngphápđókhông?–Chàngtraitòmò.-Cóanhạ.Vànhữngphươngphápđópháthuytácdụng–côgáivừanói
vừacười-Emkhôngchỉdùngnómộtlầnlầnđểgiảiquyếtcácvấnđềcủanămngoáimàcòntrongrấtnhiềutrườnghợpkhácnữa.
-Thếnămngoáiemgặpchuyệngìvậy?Côgáitỏrangườilớn:-Anhkhôngcầnphảibiếtđâu.Chuyệncũấymà.Quảlàcôgáikhôngcòncườngđiệuhoácáckhókhăncủamìnhđểtạosự
chúýnhưtrướcđâynữa.Bâygiờcôlạithíchđitìmnhữngcâutrảlờihơn.Chàngtraithừanhận:-Anhhiểuýemlàgìkhiemnọigặp“rắcrối”.Anhchưakẻđiềunàyvới
ainhưngquảthựclàhiệntạianhcũngcómộtsốvấnđềbếtắctrongcôngviệccũngnhưtrongcuộcsốgnriêng.Tiếclàcóvẻnhưanhkhôngthểlàmđượcgìnhiềuđểcảithiệntìnhhình.
-Anhđanglừadốiaithế?-Côgáibấtngờhỏi.Chàngtraingẩnngườira
khônghiểu.Anhkhôngbiếtphảinóinhưthếnàonữa.Thấyanhnhưthế,côgàikhôngkìmđượctiếngcười:
-Haha,emđãchờđợigầnmộtnămnayđểcóthểnóicâunàyvớimộtai
đó.Nămngoáimọingườicũngnóivớiemnhưthế.Chàngtraichưahiểuýcônênvộivàngthanhminh:-Anhcóýđịnhdốilừaaiđâu?Côgáilàmravẻnghingờ:-Thậtthếsao?Chàngtraibiết làcôgáinghĩanhđangtựbikịchhoávấnđềcủamình.
Anhthấyhơikhóchịu.Anhlạihỏi:-Saoemlạinghĩthế?-Emđãtừngđếnđây-Angelatrảlời-Chínhvìthế,emnhậnthấyrằnglýdo
khiếnphầnlớnchúngtagặprắcrốilàbởichúngtathườngtựđánhlừabảnthân.
-Thếnămngoáicóchuyệngìxảyrathế?-Trongchuyếnđinămngoái,mọingườinóivới emvềnhiềuđiều lắm,
nàolà“sựthật”rồi“thựctế”,rồi“thựctâm”,và“sựtrungthực”...Nhưngnhữngkháiniệmđólúcđầuchỉlàmchoemrốithêm.Vềsauthìnhờcómọingườigiúpđỡnênemcũnghiểurađượcnhiềuđiều.
-Anhcũngmongsaomìnhcóthểhiểuđượcnhữngkháiniệmđó-Chàng
traithànhthật.-Thậtrathìápdụngnhữngđiềumàemđãhọccũngtươngđốiđơngiảnvà
nógiúpichchoemrấtnhiềutrongcuộcsốnghàngngày.“Thựctế”làbấtcứđiềugìđangthựcsựdiễnra.“Sựthật”làđểdiễntảthựctạicủabảnthânvàcủa người khác còn “Thực tâm” là thành thật với bản thân và cuối cùng“trungthực”làthànhthậtvớibảnthân.
Giờ thìemcó thểkếtnốiđược tấtcảcáckháiniệmnàyvớinhaubằng
cáchnhìnnhậnthẳngthắnđiềuemthựcsựnghĩvàlàm.Rốisauđó,emxemxétnhữngviệcđangxảyravớiem.Cuốicùngemsuynghĩthấuđáovềcáclựachọncủamìnhvàlườngtrướcmọiđiềucóthểxảyratrướckhiemquyếtđịnhmộtvấnđề.Phươngphápnàygiúpemkhôngtựhuyễnhoặcbảnthânhaylừadốingườikhác.
Vàgiờthìmọithứđãtrởnêntốthơnđốivớiem.Rồicôhồnnhiêncười
to:-Thậtđángngạcnhiên!Mọiviệc tựnhiêntrởnêndễdànghơnvớiem.
Cứnhưlàngẫunhiênấy!Vẻhàohứngcủacôkhiếnchàngtraicảmthấyvuilây.-Vậybằngcáchnàomàemcóthểthànhthậtvớibảnthânmình?-Nămngoái,mọingười trongđoànkhuyếnkhích emápdụngphầncâu
hỏi riêng tư trongphươngpháp“CóhoặcKhông”:Khiquyếtđịnhnhư thếnày,mìnhcóthànhthậtvớibảnthânkhông?Cótinvàotrựcgiáccủamìnhkhông?Vàliệumìnhcóxứngđángnhậnnhữngkếtquảtốthơnnữakhông?
Nóithật,hồiđóemcũngchẳngnghĩrằngmấycâuhỏinàylạicóthểgiúp
emgiảiquyếtcácrắcrối,nhưngmọingườivẫnnhiệttìnhkhuyếnkhíchrằngemchỉcầnhỏiđihỏilạinhữngcâuhỏiđó,giốngnhưlàhọcthuộclòngvậy.
Chàngtraingẫmnghĩvềnhữngđiềucôgáitrẻvừanói.-Cuốicùng–côgáitiếptụccâuchuyện-mọingườiđềubảovớiemlàhầu
hếtchúng tađều lảng tránhsự thậtvớibản thân,nhữngngười lớn tuổi thìcảm thấy tiếcvìhọđã tự lừadối,huyễnhoặcbản thânquánhiều.Khihọnhậnrađượcđiềuđóthìđãquámuộn.
-Chắchọlàmemngạcnhiênlắmhả?-Chàngtraihỏi.-Đúngthế.Vìmỗilầnemgặprắcrối,ngườilớnthườngkhuyênemhãy
thôiđừnglừadốibảnthânvàhãynhìnđúngbảnchấtcủavấnđề,chínhvìthế,emnghĩrằngngườilớnluônthànhthậtvớibảnthânhọ.Cuốicùng,khinghechínhhọnóirađiềuđó,emrấtngạcnhiên.
-Cóthểhọmuốnemtránhnhữngsailầmmàhọđãmắcphải.-Emcũngnghĩthế.Dườngnhưrấtnhiềungườitrongchúngtasợsựthật.
Cóthểchúngtachorằng,nếuchúngtachegiấusựthật,chúngtasẽcảmthấyantoànhơn,hayítralàcũngthấythoảimáihơn.
-Nhưngtrênthựctếthìđiềuđólạikhônglàmchochúngtacảmthấyyên
tâmhơn,đúngkhông?Tấtnhiênlàthế-côgáitrẻgậtđầuđồngtình-Thậmchí,khichúngtachegiấusựthấtchúngtalạicàngcảmthấybất
anhơn.-Nóiđếnđâythìcôgáinhìnthẳngvàoanhvàđặtmộtcâuhỏikhiếnanh
phảigiậtmình:-Chà,emđoánlàvìmộtlýdonàođó,dườngnhưanhcũngđangsợsự
thật,đúngkhông?-Emchỉgiỏiđoánmòthôi!-Giọnganhchốngchế.-Emnóivớianhrồimà-Angelacườito–Lúctrướcemcũnggiốngnhư
anhvậy.Mỗikhiaiđócốnóichoemsựthật,emnổikhùnglênvàkhônghềmuốnnghemộttínào.Nhấtlàkhibốmẹemkhuyênbảothì...
Lúcđó,emcócảmgiácnhưmìnhđangbịcáigìđóđedoạnênlúcnào
cũngsẵnsàngxùlôngkhibịđộngchạm.Nhưnggiờthìemnhậnthấyrằnggiậndữchỉchứngtỏmộtđiềulàmìnhđangsợhãimàthôi.
Rồicônóitiếp:
-Ngàytrước,emkhônghiểuđượcrằngthànhthậtvớibảnthânlạigiúpíchchomìnhnhiềuđếnthế.Emnghĩlàemphảilàmtheobổnphậnmàthôi.
-Vàchúngtathìchẳngailạihàohứnglàmnhữngđiềuvìtráchnhiệmcả.
Chúngtachỉthíchlàmđiềuchúngtamuốnthôi,đúngkhông?-Đúngthế!–Côgáitrẻđáplại-Rồiembắtđầunghĩlạinhữngmongước
thầmkíncủamìnhvàtựnhữngđiềunàykhông?”Tìnhcờnghethấyhaingườiđangbànluận,nhữngngườikháccũngtham
giavàocâuchuyện.Chàngtraitrẻthúnhận:-Đúng là khôngphải lúcnào cháu cũng thành thật vớimọi người xung
quanh,thậmchílàngaycảvớinhiềungườitronggiađình...Ingridnhậnxét:-Tôinhậnramộtđiềulàkhimìnhđãthànhthậtvớibảnthânthìmìnhdễ
dàngthànhthậtvớingườikháchơn.-Nhưng...làmcáchnàomàcônhậndiệnđượcđâulàsựthật?Nhiềulúc,
mọithứdườngnhưđềulẫnlộn.-Đốivớicô thì cáchnhanhnhấtđểnhận thấy sự thật lànhìn thẳngvào
nhữngảotưởngcủamình-tứclàđiềukhôngcóthậtnhưngcôlạimuốntinlàcóthật.Côtinthếchỉvìchorằngnósẽlàmcôcảmthấythoảimáivàyêntâmhơn.
Sựảotưởngbaogiờcũngđẹpđẽhơnsựthật.Chínhvìthếmàchúng
tadễbịcuốnvàonó.Nhưngmộtkhicônhìnthẳngvàoảotưởngvànhìnvàomặtđốilặpcủanó,cônhậnrangayđượcsựthật
Hirogiảithíchthêm:-Cũnggiốngnhưviệcconngười trướcđâyđã từng tin rằng tráiđấtcủa
chúngtalàhìnhphẳng.Trênthựctếthìtráiđấtcủachúngtahìnhcầu,bấtkểngườinghĩgìđinữa.Chodùchúngtacốnghĩnòhìnhphẳngthìcũngkhôngthểnàobiếnnótừhìnhcầusanghìnhphẳngđược.
-Cónghĩalà–chàngtrainói–việctinvàoảotưởngkhôngthểkhiếncho
ảo tưởng thành sự thật được.Và tin vào điều ảo tưởng của riêngmình sẽ
khiếnchosựviệctrởnêntồitệhơn.Rồinhưhiểuratấtcả,chàngtraikếtluận:-Vậy thì điều căn bản để có thể quyết địnhmột cách sáng suốt hơn là
mìnhphảinhìnvàosựthậtvàthànhthậtvớibảnthân.Mọi người đều mỉm cười, một số khác vỗ tay tán dương. Còn cô bé
Angelathìcườitítcảmắt.Chàngtraihơibốirối.Nhưngrồianhlạimỉmcườivàtiếptục:-Cháuđãđượcnghetrưởngđoànnóirằngcácquyếtđịnhkhôngsángsuốt
đềudochúngtacóảotưởng.Cháuphảithừanhậnlàkhixemlạicácquyếtđịnhkémcỏicủamình,cháuđãnhiềulầntựlừadối,huyễnhoặcmình.
Nhưnglàmthếnàođểcóthểnhậnrađượcảotưởngcủamình?-chàngtrai
thắcmắc.Ingridtrảlời:-Saocháukhôngthửhỏinhữngngườithâncủamìnhấy?-Ừnhỉ!đúnglàngườingoàibaogiờcũngdễnhìnrasailầmhơnngười
trongcuộc–Chàngtraithừanhận.-Đólàsựthật!Cũngnhưcháucóthểdễdàngnhậnrađượcsailầmcủa
ngườikháchơnlàcủamình.Chonênkhicháuđangbịbếtắc,theocháuthìcháunêntìmđếnai?
-Nhữngngườiquantâmđếncháu.-Chínhxác!–RồiIngridkể-Nămngoái,sauchuyếnđi,côvềnhàvàtâm
sựvớimọingườivềrắcrốicủamình.Tấtcảhọ,dùmỗingườinóimộtcách,nhưngđềuchỉchocôcùngmộtsựthật.Khinhậnra,côđãthayđổi.
-Dùthấychàngtraitrẻháohứcmuốnbiếtsựthậtđólàgì,nhưngFrank
lạimuốnthửtháchchàng:-Theocậuthìcáigìkhiếnconngườitacứkhưkhưbàmriếtvàoảotưởng
củamình?Chàngtraiđoán.:
-“Cáitôi”củamìnhchăng?Mọingườiđềuimlặng:Rồiđộtnhiênchàngtraicườimộtcáchthíchthú.Anhvừanhậnraphongcáchcủahọ.Khihọimlặngkhôngnóigìtứclà
họđangtạocơhộichoanhngẫmnghĩ.Nhưhiểura,chàngtrainóidứtkhoát:-Chínhcáitôiquácaolàmchúngtacứbámriếtvàoảotưởng.-Tốtlắm!-Franknói–Khibiếtrằngchính“Cáitôi”chekhuấtsựthật,thì
cậusẽlàmcáchgìđểnhìnnhậnrasựthật?-Tạmthờigạtbỏcáitôisangmộtbên.Vàhỏiýkiếnngườikhác.-Tốt thôi, nhưng cậu làm thể nào để biết điều người ta nói cho cậu là
đúng?-Trướctiên,cháusẽlắngnghehọmộtcáchchânthành.TIếptheo,cháu
sẽngẫmnghĩxemđiềuhọnóicógiốngvớinhữnggìmìnhnghĩkhôngvàcuốicùngcháusẽxemxétliệusựsángsuốtvàkháchquancủahọcógiúpcháunhìnrasựthậtkhông.
Frankgậtđầu:-Nếucậulàmđượcnhưthếthìrấttốtđấy.Muốnrõrànghơnnữa,chàng
traiđềnghị:-Mọingườicóthểchocháunghemộtvídụđượckhôngạ?-CháumuốnnghevídụvềngườiMỹhayngườiChâuÂunào?–Ingrid
hỏi.-NgườiMỹđiạ.-Đượcrồi.Cómộtnhàsảnxuấtmáyphotocopythuộcloạihàngđầucủa
Mỹđãtừngsảnxuấtranhữngchiếcmáyphotocopytốtnhất.Cácôngchủởđâyrấttựhàovềsảnphẩmcủamình.Thếnên,trongnhiềunăm,họcứđinhnìnhrằnghiệntại,khôngcóhãngsảnxuấtnàocóthểđịnhlạisảnphẩmcủahọ.Họdườngnhưđangngủquêntrênchiếnthắngtrongkhithịphầncủahọngàycàngbịthuhẹplại.
Vịtổnggiámđốcđiềuhànhkhônngoancủacôngtyđóđãquyếtđịnhtìm
ranguyênnhân.Ônggiaochocáckỹsưcủamìnhcùngkiểmtravàsosánh
vớicácloạimáyphotocủađốithủ.Họ“pháthiện”ralàđốithủcạnhtranhcủahọđãsảnxuấtranhữngchiếcmáycóchấtlượngcaohơn,màgiáthànhlạirẻhơn.
-Vậycôngtyđóđãlàmgì?-Khinhậnrasựthậtnày,họbắtđầutậptrungvàonghiêncứucảitiếnsản
phẩm.Cuốicùng,nỗlựccủahọđãđượcđềnbùxứngđáng.-A,cháunhớrarồi.CôngtyđóđãtừngđượcnhậnGiảiThưởngBaldrige
dànhchosảnphẩmtốtnhất,đúngkhôngạ?-Đúngthế,-Ingridtrảlời–Vàđiềuquantrọnghơnlàsảnphẩmcủahọlại
bánchạyvàhọgiànhlạiđượcthịphần.Côngtytrởnênvữngmạnhhơn,cònnhânviênthìcảmthấyyêntâmhơnvềcôngviệc,vàthunhậpcủamình.
Cháuthấyđấy,thửtháchcủachúngtalàtìmrasựthật.Mộtkhichúngta
đãtìmrasựthật,chúngtasẽdễdàngtìmhướnggiảiquyếthơn.Frankthêmvào:-Thựctếcàngrõràngthìchúngtacàngcókhuynhhướngsuynghĩđúng
vànhờthế,cóđượcnhữngquyếtđịnhđúnghơn.-Bâygiờmọingườicóthểkểchocháunghemộtvídụvềcuộcsốnghàng
ngàyđượckhông?ÔngSantoCuvero,bốcủaAngelatrảlờianh:-Đượcthôi,Nhưngcóthểcậusẽkhôngthíchchuyệnnày lắm.Vì nó
nóivềngườiMỹcáccậu.Trongthậpniên80,rấtnhiềungườiMỹcảmthấylạcquanvềđấtnướchọ,vềchínhhọvàvềnềnkinhtếcủahọvàđểtrảgiáchocáicảmgiácgiàucóđó,họdầnlấnsâuvàocáckhoảnnợvàphảibánđinhiềutàisảncógiátrị.Nóchẳngkhácgìviệcchúngtađốtnhàđểgiữchomìnhđượcấmvậy.
-TrướckhingườiMỹkịpnhậnrađiềunày–ôngSantoCuverotiếptục–
thìhọđãbáncôngtyvàbấtđộngsảnchonhiềungườinướcngoàikhác.Cuốicùng,họđãđểmấtphầnlớntàisảncủamìnhvàotayngườikhác.
Chàngtraithắcmắc:-Làmsaomàngườitalạicóthểlạcquanthựchiệnnhữngviệctệhạinhư
thếcơchứ?-Saucuộcthoáihoákinhtế,đểgiúpchongườidâncảmthấydễchịu,các
nhà lãnh đạo đã tuyên truyền ý tưởng vềmột quốc gia thịnh vượng, cònngườidânthìmuốntinvàosựảotưởng.Vàcuốicùnglàhọhànhđộngnhưthế.
Tuynhiên,sựthậtlúcđóngườiMỹđangtựbiếnmìnhtừmộtquốcgia
chovaynợlớnnhấttrởthànhconnợlớnnhất.điềuđángngạcnhiênlàsựviệcnàydiễnratronggầnmộtthậpkỷ.
điềunàykhôngchỉxảyraởMỹ,nhiềuquốcgiakháccũngrơivàotrường
hợptươngtự.Chàngtraitrẻcũngnóilênnhậnxétcủamìnhvềcáckhókhăntàichính
củaMỹthờigianđó.-Cháuđãđọcđượcđâuđórằngkhichúngtapháthiệnravấnđềmàmình
đang phải đổimặt , nếu chúng ta không tìm cách xử lý nó ngay lập tức,chúngtasẽphảitốnkémgấpnhiềnlầnđểxửlýnósaunày.Thếnên,cháucóthểhiểuđượcrằngchờđợimườinămđểđốidiệnvớisựthậtsẽphảitrảgiágấpmườilần.Lýdogìkhiếnhọtrìhoãnquyếtđịnhcủamìnhnhưvậychứ?
-Họư?Chúngtacóthểkhôngmuốnnhìnthấyđiềunày,nhưngchúngta
làcôngchúng.Chúngtalựachọnnhìnthấyảotưởng.Cácnhàlãnhđạogiúpchúngtathựchiệnmongướcđócủamình.
Chúngtalàngườidânvàchúngtabầuracácvịđạibiểuchomình.Mỗi
ngườichúngtađềucầnphảisớmhọccáchđểđưaraquyếtđịnhtốthơn,nếukhôngtấtcảchúngtađềuphảitrảgiá.Chúngtakhôngthểngồichờ
“cácnhàlãnhđạocủachúngta”được.-Vàthờigiancũnglàmộtyếutốthenchốt-Frankkếtluận.-Đúngthế ,việcchúngtaquyếtđịnhKhinàocũngquantrọngnhưviệc
chúngtaquyếtđịnhcáigì.Nhấtlàtrongthờiđạingàynay,tấtcảchúngtađềucầnphảiraquyếtđịnhtốthơnvànhanhhơn.
Cóaiđónói:
-Khichúngtasốngtrongảotưởng,chúngtacũnggiốngnhưconđàđiểuvùi đầu trong cát vậy.Chúng ta tưởng rằng , chỉ cầnnhắmmắt lại khôngnhìnvàosựthậtthìsựthậtsẽngaylặptứcbiếnmất.
Lúcđó,côgáitrẻAngelalấytrongtúiáomìnhramộtmảnhgiấynhỏvà
đưachochàngtrai:-Nămngoái,emđượcmộtngườichỉ chođiềunàyvànhờthế,emnhớ
bàihọcnàymãi.Chàngtraiđọcnhữngdòngchữđượcghitrêngiấy:Càngnhanhchóngnhìnrasựthậtcủavấnđề,bạncàngsớmtìmđượccho
mìnhmộtquyếtđịnhsángsuốt.ChàngtraitrẻtrảlạimảnhgiấychoAngelarồimởcuốnsổcủamìnhra
ghilại.Cànglúcanhcàngnhậnthứcrõvaitròcủaphươngpháp“CóhoặcKhông”này.Bàihọcanhmớihọcđượcgiúpanhtìmrasựthậtvàbảnchấtcủasựviệc.
Mộtngườitrongđoànlêntiếng:-Câuhỏimàchúngtaphảitựvấnmình,làtháiđộcủachúngtatrướcthực
tếcủasựviệcnhưthếnào?Chúngtađangđốidiệnhaychạytrốnnó?Franktiếptục:-Chúngtanênđốidiệnvớithựctếcủamình,dùnócólàmchochúngta
cảmthấykhóchịuvàdùchotacómuốnđiềuđókhông.điểmmấuchốtđểcóđượcnhữngquyếtđịnhtốthơnlàchúngtaphảihànhđộngdựatrênthựctếvà sự thật.Vìnếukhông làm thế, sớmmuộngìmọiviệc cũng sẽ thoátkhỏitầmkiểmsoátcủachúngta.
Chàngtrailêntiếng:-CóýtưởngnhưthếnàytrongcuốnsáchcủaBuckminsterFuller: “Thành thật với bản thân làmột yếu tố không thể
thiếuđểđitớithànhcông.”Khinóiđếnđâythìanhchợtnghĩbảnthânmình.Lạicómộtbàihọcmới
cầnphảibiếtứngdụng,đólàphảitìmhiểubảnchấtthựccủavấnđềvàdựavàođóđểsuynghĩvàhànhđộng.Trướcđây,hiếmkhinàoanhlàmnhưthế.
Mọi người người cuộc nói chuyện. Lúc này chàng trai bắt đầu đi tìm
nhữngcâuhỏimàanhnghĩcóthểgiúpanhtìmrasựthậtcủavấnđề.Vàanhnghĩ,cứmỗikhigặpphảivấnđềgì,anhcũngsẽtựhỏimìnhnhữngcâuhỏiấy.Chắcchắnnhờthếmàsựviệcsẽtrởnênsángtỏhơn.
Mọingườidànhcảbuổisángthứbảycònlạiđểđidạovàngắmcảnhnúi
rừng.Riêngchàngtraitrẻcảmthấytâmtrạngrấtthoảimái.,anhngồimộtmìnhônlạinhưngbàihọcđãqua.
THÀNHTHẬTVỚIBẢNTHÂNTinvàoảo tưởng sẽ khiếnchobạncónhữngquyếtđịnh sai lầm.đểcó
nhữngquyếtđịnhsángsuốt ,bạncầnphảibiếtnhậnra sự thật càng sớmnhậnrasựthật,bạncàngsớmcóquyếtđịnhđúngđắn.Vàđểcóthểnhậnrasựthật,hãythậtsựtìmkiếmnó.Đểtìmrasựthật,bạnhãybiếtnhìnthẳngvàonhữngảotưởngcủamình:Sựthậtchínhlàsựđốilậpcủaảotưởng.
Chúngtaaicũngnhậnrakhuyếtđiểmcủangườikhácdễdànghơnnhận
ranhữngkhuyếtđiểmcủabảnthân.Chínhvìthế,hãycốgắngquênđi“cáitôi”củamìnhvàthườngxuyênhỏi
ýkiếncủanhữngngườitincậy.Từnhữngýkiếncủahọ,bạncóthểrútrađượcnhữngbàihọcquýgiá
chomình.NhữngđiềubạncầntựhỏiBạncóthểhọchỏitừnhữngsailầmtrongquákhứkhông?BạncóýthứcđượcnhữnggìđangthậtsựdiễnraxungquanhkhôngVàcảnhữnggìđangdiễnrabêntrongchínhbảnthânbạnkhông?Bạncódámnhìnthẳngvàosựthậthaykhông?HãyđểtráitimbạnTrảlờinhữngcâunóinày:Khiquyếtđịnh,bạncóthànhthậtvớibảnthânkhông?
Bạncótinvàotrựcgiáccủamìnhkhông?Vàliệubạncótinlàsẽnhậnnhữngkếtquảtốthơnkhông?TinvàotrựcgiáccủaBảnthânVàobữaăntrưa,chàngtrailạicómộtcuộcnóichuyệnkháthúvịvớimột
thànhviênkháctrongđoàn,anhPeterGolder.Tuycònkhá trẻnhưngPeter lại làmộtnhàxâydựng chiến lượcquảng
cáotàiba.Quavẻngoàichữngchạcvàtrầmtĩnhaicũngcóthểđoánđượcanhlàmộtngườisâusắc.Khinhìnthấychàngtraiđangtiếnvềphíamình,Peternởmộtnụcườichàođón:
-Chắccậucũngnhưmọingườiởđây,thamgiachuyếnđinàyđểkhám
phávềnhữngquyếtđịnhcủabảnthân.CậuđãdùngđếnSơđồchưavậy?-Rồi,mìnhđangsửdụnhnó.Vàmìnhđãbiếtquacâuhỏidàngcholýtrí
vàphầnđầucủacâuhỏidànhchobảnthân.Imlặngmộtchút,Peterlạihỏianh:-Vậycòncâuhỏi“Mìnhcóđanglắngnghevàtinvàonhữnggìtrựcgiác
mìnhđangmáchbảokhông?”cậucóthấynócótácdụnggìkhông?Chàngtrailiềnnghĩvềnhữngquyếtđịnhcủamìnhvàcảmgiáccủaanh
vớinhữngquyếtđịnhđó.Peterkhuyênanh:-Có thể cậu sẽhiểuđược cảmgiác củamìnhhơnkhibiết hỏi bản thân
rằng“Mìnhcảmthấythếnàovềcáchmìnhquyếtđịnhvấnđề?”ChàngtraichưatừngnghĩnhiềuđếnkhíacạnhmàPetervừađềcậpđến.
Mìnhnghĩgìvềcáchsuynghĩvàquyếtđịnhcủamìnhư?Vàcảvềnhữngquyếtđịnhmàmìnhđãthựchiệnnữa?Cảmgiácnhưthếnàonhỉ?ChàngtraikhôngkhỏiphânvânnênanhhỏilạiPeter:
-Ýcậu là sao?Cảmgiác củamìnhvề cách suynghĩvàquyếtđịnh của
mìnhà?Cảmgiácnhưthếnàochứ?-Lúcphảiquyếtđịnhmộtđiềugìđó,cậucảmthấyrasao?Bìnhthản?Lo
lắng?Tựtinhaykhôngbiếtphảilàmgì?Mệtmỏihayrấthàohứng?
Trongbấtcứtrườnghợpnào,khiquyếtđịnhlàmmộtviệcgìđómàcậulạithấykhôngổnthìđóchínhlàdấuhiệubảocậuphảiđitìmmộthướnggiảiquyếtkháctốthơnhướngđihiệntại.
Hãy thửhỏi lại bản thânmình , dođâumàcậu lại quyếtđịnh làmnhư
vậy?Theoýkiếncủangườikháchaytheocảmnhậntrựcgiáccủacậu?Mànhưthếcũngchưađủ,cậucònphảitựhỏirằngliệucócáchgiảiquyếtnàogiúpcậucó
đượcsựtĩnhlặngtrongtâmhồnhaykhông?-Mìnhkhông chắc làmìnhhiểukhái niệm“Trựcgiác”, chưakểđến cái
kháiniệm“tĩnhlặng”kia.-Thôi,cứbắtđầuvới“cảmnhậntrựcgiác”trướcđã.Rồiquađócậusẽ
hiểuđượccáigọilà“Tĩnhlặng”.Cảm nhận trực giác củamỗi người chính là những kiến thức nằm sâu
trongtiềmthứccủahọ.Nóđượcxâydựngdựavàonhữngkinhnghiệmcánhân.Chínhnósẽlêntiếngmáchbảođiềunàylàđúngvớicậu,điềunàocậuchấpnhậnđược,điềunàokhông.Nócũngđiềukhiểncảcáchcảmnhậncủacậutrướcmộtvấnđềnữa.
-Theocậuthìthếnàolàmộtcảmnhậntrựcgiácđúng?-Khicậuphảiđiđếnmộtquyếtđịnhcụthểnàođó,chẳnghạnvớiquyết
địnhcậuđangcóbâygiờ, thìcậucảmthấynhưthếnào?Cậucócảmthấycăngthẳngvớiquyếtđịnhđókhông?Haylàhoàntoànthấyyêntâm?Ýchícủacậucómuốnnỗlựcthựchiệnchobằngđượcquyếtđịnhđóhaylàcậumuốnbỏquáchnóquamộtbên?
Nóichongắngọn ,cậucảmthấy thếnoàkhiphải thựchiệnquyếtđịnh
đó?Vàcáicảmgiácđónóichocậuđiềugìvàkếtquả màcậucó thểđạtđượcnếuthựchiệnquyếtđịnhđó.
-Chà,mìnhsợrằngtrựcgiáccủamìnhvềnhữngkhíacạnhđókhôngtốt
cholắm.đâu.Nhấtlàtrongviệcdựđoántrướckếtquảcủasựviệcthìmìnhchàothua.
-Nhiềulúckhảnăngcủacậutốthơnthếnhiềuđấychứ!Chỉcóđiềucậu
chưanhậnrađóthôi.Vìthế,cậunênchúýđếnviệcpháttriểnkhảnăngcảmnhậnquatrựcgiáccủamình.Rấthứuíchđấy.Lúcđầuthìhơimấtthờigianđểrènluyện,nhưngvềsauthìcậusẽkhôngcảmthấyphícôngđâu.
-Nhưngbằngcáchnàocơchứ?-Cậucó thểbắtđầubằngviệcnhìn lạinhữngquyếtđịnh trongquákhứ
củamình–Peterđưaraýkiến-Cậucónhớcảmgiáccủacậunhưthếnàovớinhữngquyếtđịnhđókhông?Rồi sựviệcđãnhư thếnào saukhi cậu thựchiệnđượcnhữngquyếtđịnhđó?
-Saukhiđãbiếtrõmìnhquyếtđịnhlàgìvàhiểurõcảmgiáccủamìnhlúc
đórồi ,cậuhãyxemlạimốiquanhệgiữachúngvớinhau.CHúngcóliênquanvàảnhhưởngđếnnhaunhưthếnào?Chỉbằngsựphântích,cậumớirútrađượcbàihọcchomình–vềviệcdùngtrựcgiácđểhìnhdungcũngnhưdựđoántrướckếtquảcủasựviệc.
Giảsửnhưcólầnnàođócậucảmthấylàmìnhđangphảichịuđựngvới
quyết dịnh của mình thì kết cục của quyết định đó như thế nào? Có tốtkhông?
-Thườngthìchẩngmấytốtđẹp–Chàngtraivừatrảlờivừanhớlạinhững
lầnnhưthế.-Tôi cũngvậyđấy! Cứ khi nào tôi cảm thấy không an tâm với nhưng
quyếtđịnhcủamìnhthìynhưrằngsựviệcsauđósẽtrởnêntồitệhại.Thế cho nên điểmmấu chốt của việc sử dụng trực giác vào quá trình
quyếtđịnhcủacậulàphảibiếtđượccảmgiáccủacậurasaovớiquyếtđịnhđó.
Nếunhưcậucócảmgiácmìnhsẽcóđiđếncùngvớiquyếtđịnhnàythìtự
nhiêncậusẽcốgắngthựchiệnnó.Cònkhông,khiđãquyếtđịnhrồimàcứcảmthấybấtanhaybựcmìnhthì…cuốicùngngườikhổsởnhấtchínhlàcậuđấy.
Tuynhiêu,cũngcónhữnglúccậuchưabiếtphảilàmgì,vàcậuvẫnđang
tựhỏimìnhnhưng lòngcậu lại thấyhết sức thoảimái thì cónghĩa là cậuđangđiđúnghướngđấy! Vàmình tin rằngkếtquảcủanhữngquyếtđịnh
nhưthếsẽkhônglàmcậuthấtvọng.LắngnghenhữnggiPeternói,chàngtrainhìnlạinhữngquyếtđịnhtrước
đâycủamình.Quảthậtnhữngđiềuđócóphầnnàođúngvớianh.-Cậu nói không sai.Nhưng vấn đềnằmở chỗ , làm sao chúng ta tránh
đượcnhữngcảmgiáclolắngbấtantrongmỗilầnquyếtđịnh?-Ừ,đócũnglàmộtvấnđề.Trướcđây,mìnhcũngtwfgnlàngườirấthay
lolắngvềnhữngquyếtđịnhcủamình,vìkhôngbiếtchúngsẽđưamìnhđitớiđâu.Cònvớinhữngquyếtđịnhkhôngđượcsuônsẻ.Chỉđếnkhimìnhhọcđượccáchpháttriểntrựcgiáccủamìnhvàtinvàonó.
-Cậulàmthếnàovậy?-Đầutiên,phảibiết tinvàomìnhcáiđã.Chúngtaphảibiếtxemnhững
cảmgiáccủabản thânnhư làmộtngười thầyvà luôn tôn trọngchúng.Vìnhờchúngmàchúngtasẽ tiếpđượcvớisựkhônngoanẩnchứabêntrongchúng ta. Người ta có nhiều cách đối xử với những cảm giác của mình.Người thì lơđi,nghiềungười thìcốgắngđiềuchỉnhnó.Cònmình ,mìnhchọncáchlắngnghevàtinvàonhữngcảmgiácđó.
-GiốngnhưEinsteincũngđã từngnói:“Trựcgiác làmộtphần rấtquan
trọngtrongcònngười”phảikhông?-Đúngthế!Vàtrựcgiáckhôngchỉlànhữngcảmnhậncủacậuvềnhững
suynghĩvàquyếtđịnhcủacậukhôngđâu.Nócònbaogồmcảnhữngcảmnhậncủacậuvềcáchđểđiđếnquyếtđịnhcủacậunữa.
-Nhưng thường thi mình hay cảm thấy lo lắng…Vì những vấn đề mà
mìnhgặpphảirấtrắcrối.-Haylàcậutựdựnglênrắcrối.Cũngcóthểlàcậuđãquátựđềcaomình.
Mộtlòngtựtrọngđúngmứcsẽgiúpchúngtatrởnêntựtinvàobảnthân.Nhưngkhilòngtựtrọngquálớnnósẽbịcoilàtựcaođấy!.Rồichínhvìthếmàtacókhuynhhướngquácẩntrọngvàluônđặtbảnthânmìnhvàovịtrítrọng tâm trongmỗi lần quyết định. Thậm chí trái đất của chúng ta cũngkhôngphảilàtrọngtâmtrongdãyngânhàkiamà!Vàquyếtđịnhcủacậucũngvậy,nókhôngchỉtạptrungvàomỗimìnhcậu.
Vậyđấy ,mộtkhichúngtanhìnvấnđề theochủýcánhânvàchỉđểý
đếncáitôicủamìnhthìchúngtađanglàmchovấnđềtrởnênrắcrối.Bản
thânvấnđềcõthểlàrấtphứctạp,nhưngngườilàmchonớtrởnênrắcrốilạilàchínhchúngta.
-Cógìkhácnhauởđây?Thếnàolàrắcrối,phứctạp?-Một vấn đề phức tjap làmột vấn đềcó nhiều khía cạnh cần phải được
quan tânđến.Thậmchínhữngkhíacạnhđócó thểchồngchéo lênnhau .Nhưngcònrắcrối,đólàtìnhtrạngmàcậukhôngthểphânbiệtđượccáchíacạnhkhachnhaucủacùngmộtvấnđề.
Chonên,nếucậucứnhìnvàovấnđềcủamìnhvàkêulênlànórắcrối
quáthìcậurấtdễdàngbịmấtphươnghướng.Cáchtốtnhấulàcậuhãyđánhgiáđóchỉlàmộtvấnđềphứctạpmàthôi,vìthếcậusẽcókiênnhẫnvàbìnhtĩnhngồi lại đểphân tíchcáckhía cạnhcủavấndềđó.Cậu sẽdần tìm rađượcmộtvàihướnggiảiquyếtchotừngkhíacạnh,cũngkhoádơngiảnthôi,vìsựviệcđãđưuọcchianhỏrarooif.Kếthợpcácgiảipháplạivớinhausẽcóđượcmộtgiảiphátchúngchosựviejcphứctạpcủamình.
Ngưngmộtchút,Petertiếptục:-Thửđisâuvàocảmgiáclolắngvàsựsợhãichuachúngtaxemsao.Nó
cũnglàmộtkiểucảmgiácrắcrốiđấy,Cậucứthửchiacảmgiácđórathànhnhiềuphầnkhácnhau ,dĩnhiên làchỉ tươngđối thôi,vídụnhư…cậu thửnêuravàiđiềulàmcậusợxem?
-À,mìnhrấtsợđimáybay.-Ừ,bâygiờ thửchianóraxemsaonhé.Cậusợđimáybayhaycậusợ
máybaygặptainạn?Chàngtraibậtcười:-Haha,cháclàsợmáybayđâmsầmvàonúikhiđaybaychẳnghạn.-Dĩnhiênrồi! Vànỗisợhãiđó ,cóphảlfđochúngtaquálo lắngcho
chuyệnsẽxảyratronglươnglaikhông?Chúngtakhôngsợphảiđúngtrênnhữngváchđáchôngchênhmàthấtrachúnglomìnhsẽbịtrótchântévàrơixuốngváchnúi.
Vídụnàylàmcảhaichàngtraiđềubậtcười.Peternói:-Lúcmàchúngtacócanđảmnhìnthẳngvàonõisợcủamìnhrồiựcười
mình,chínhlàlúcchúngđangtrởnênmạnhmẽ.Bâygiờ , cậuhãynhìn lạinhữngquyếtđịnhxuấtphát từnỗi sợhay lo
lắngcủamìnhxemsao?Cảnhữngquyếtđịnhxuấtpháttừsựbấtan,giândữ…Cóphảilàtấtcảchúngđềxuấtpháttừnỗisợcủachúngtahaykhông?
để cho bạn củamình có thời gian suy nghĩ, Peter im lặng và đưamắt
ngắmnhìnphongcảnhxungquanh.Chàngtraimộtlầnnữalạisuynghĩvềnhữngquyếtđịnhcủamình.đãcókhôngítlầnanhcónhữngquyếtđịnhđựatrênnỗisợ.
GiọngPeterlạivanglên:-Vậynhữngquyếtđịnhdosợhãicủacậuđãdẫncậuđiđếnđâu?Chàngtrailắcđầuthấtvọng,ýbảorằngnhữngquyếtđịnhđóchẳngdẫn
anhđitớiđâucả.-Cậukhôngphảilàngườiduynhấtgặpphảivấnđềnàyđâu.Nhìnđauđó
ởnơilàmviệchoặcxungquanhcuộcsốngcủacậuthửxem,mìnhtinlàcậucũng sẽ thấy được là có những người cũng đang vò đầu khổ sở vì nhữngquyếtdịnhdựatrênsựsợhãicủamình.Vàhầunhưsauđó,aicũngphảihốihậncả.
-Ừ!Cũngnhưanhbạnthânnhấtcủamình-chàngtrainói-cậuấycướivợ
nhưnglạikhôngdámchắclàmìnhcóyêuvợhaykhông.Lýdobạnmìnhlấyvợchỉlàvìcậuấysợnếukhônglàmthếthìsẽmấtcôbạngái,rồicóthểlàcậuấysẽkhônggặpđượcaikháctốthơncôbạnnàynữa
-Kếtquảcủacuộchônnhânđónhưthếnào?-Cuốicùngthìhaingườiphảichiataynhau.-Nghebuồnquánhỉ! Nhưngđó lànhữngkeestuquảcó thểđoán trước
được,xuấtpháttừnhữngquyếtđịnhsailầmcủachúngta,Dĩnhiênlàchúngtakhôngthểnàoloạibỏđượcnỗisợrồi,thếnhưngcómộthướnggiảiquyếttốthơn,đólàđừngbaogiờhànhđộngdựatrênnỗilolắngvàsợhãi.
Chúngtacóthểhạnchếđượcnhữngsailầmcủamìnhkhibiếtdừnglạivà
tựhỏi”Mìnhsẽphảnứngnhưthếnàonếunhưkhôngcónỗisợnày?”vàhãyhànhđộngtheođúngnhưthế.
Trongchuyệncủabạncậu,sẽnhư thếnàonếucậu takhônghànhđộngdựatrênnỗisợlàsẽkhôngtìmđượcngườinàotốtnhưcôbạncủacậutađểcưới.?
-Chắclàcậuấycũngphảichiatayvớicôbạngiávàtìmđượcngườikhác
hợp vớimìnhhơn.Nhìnvàokếtquảcủacuộchônnhânvộivàngnày ,mìnhnghĩrằnggiámàcậuấycứhànhđộngnhưkhôngcớgìphảisợcảthìcậuấysẽsángsuốthơn trongviệcquyếtđịnh.Vấnđề làcậuấyđãkhôngnghĩđếviệcbỏquanỗisợcủamìnhvàhànhđộngkhácđi.
-Cậutakhôngnghĩđếnđâu-Petertánthành.Chàngtraitrẻtựhỏimình:
“MÌnhđangcóvàiquyếtđiunhxuấtpháttừnỗisợ.Phảithayđổithôi.Mìnhsẽlàmnhưthếnàonhỉ,nếunhưkhôngcónhữngnỗisợđó?”.Nhữngcâutrảlờidầnhiệnrõ tronganh.Anhđãcóđượcnhữngquyếtđịnhrõràngvà tốthơncácquyếtđịnhcũ.
Peterlạiđưaramộtđềnghịvớianh:-Bâygiờcậuthửnghĩđếnnhữngquyếtđịnhmàcậucholàđúngđắncủa
mìnhtrướckiaxem?Chàngtrainghĩvềnhữngquyếtđịnhđãgiúpmìnhthànhcôngtrongquá
khứ.Anhkhônggiấuđượcsựhàilòngkhinghĩđếnchúng.-Cậucócảmthấybấtanhayhốihậngìkhông?-Không.Lúcđócũngnhưbâygiờmìnhcũngkhôngcảmthấyhốihậngì
cả.-Vậyrõrànglàcảmgiáccủachúngtalúcđócóảnhhưởngđếnnhữngkết
quảsaunày,đúngkhông?-Ừ,mìnhbắtđầunhậnrađiềuđórồi.Nóiđếnđây,anhliềnlấyquyểnsổcủamìnhravàghivàođó:HãytinvàotrựcgiáccủabạnNócóthểmáchbảochobạnđượcrấtngaycảcáchthứcđểbạnđạtđược
điềubạnmuốn.Cậucóthểnóichomìnhbiếtthêmvềtrựcgiácđượckhông?
-Trựcgiác,cónghĩalàđượcchỉdẫn.TừgốcLa-tinhcủanócónghĩalà“bảovệ”.-Vậylàtrựcgiáccủachúngtabảovệchúngtabằngcáchhướngdẫncho
chúngta,dựavàonhữngkinhnghiệmtrongquákhứcủachínhchúngta?Ýnghĩathậtđấy!Vậycònvề“Sựtĩnhlặng”?
Peternhặtlấymộthònđádướichânrồiđứngdậylấyđánémnóraxa,
vượtquacảmấybờđáliền.Anhhỏichàngtrai:-Khiquyếtđịnh,cậudựavàobảnthânhaydựavàomộtlờichỉbảothông
tháinàođó?-Thửđoánxem?–chàngtraitrẻnháymắtđùa.Cảhaiđềubậtcườivìhọ
đãbiếtquárõcâutrảlời.-Thậtrathìcómộtcáchgiúpchúngtaraquyếtdịnhhiệuquảhơnlàchỉ
biếtdựavàobảnthânđấy.Vàcứtheocáchnàothìchúngtakhôngcònphảiđốimặtvớinhữngmâuthuẫn.Chúngtasẽcảmthấyrấtantâm,vànhờthế,cácquyếtđịnhcủachúngtatrởnêncóhiệuquảhơn.
Khái niệm về sự tĩnh lặng chính là sự tự điều chỉnh bản than củamỗi
ngươi-dựavàoSơđồ.Rấtítkhiconngườitìmđếnsựtĩnhlặngtrongtâmhồn–nếucóthìchỉlàkhihọdốidiệnvớinhữngquyếtđịnhthậtquantrọng.
Tĩnhlặnglàmộtkiểutrựcgiáckhácsovớitrựcgiácthôngthường.Vàcó
thểnóchỉcóýnghĩa riêngvớibản thânmỗingười thôi.Mình thường tìmđượccâutrảlờichovấnđềcủamìnhkhimìnhbắtđầuimlặngvàchờđợitiếngnóitừNgười-Thầy-khôn-ngoan-bên-trong-mình.VàmìnhbiếtchắclàmìnhluôncóthểtinvàoNgườithầyđó–một“Người”màmìnhbiếtcómộttrítuệvượtrangoàinhữnghiểubiếtvàkinhnghiệmcủabảnthânmình.
Chàngtraitrẻthíchthúvớikháiniệmmớimẻnày,anhliềnhỏi:-Chàvậylàmcáchnàomàmộtngườicóthểnhậndiệnđượcngườithầy
đónhỉ?-Tuỳ!Mỗingườisẽcómộtcáchriêng.Cáchcủamìnhcókhikhônghợp
vớicậu.Vàmìnhtinlàkhôngsớmthìmuộn,cậucũngsẽcóđượcmộtcáchchomình.
Nếunhưnhậnthứccónghĩalàsựchỉdẫn,tứclànhữnggìchúngtahọcđượctừchínhbảnthanmình–quakinhnghiệmvàkiếnthức–thìsựtĩnhlặngsẽhướngchúngtatớinhữngcáikhác,vượtxavànằmngoàibảnthânchúngta.
Cáchcủamình làđặtcâuhỏivớingườiNgười- thầy-khôn-ngoan-trong-
mìnhrồisauđóimlặngvàthậttĩnhtâm,đểcóthểnghevàcảmnhậnđượcđiềugìđangđếnvớimình,bêntrongmình.
Chuyệnnàycũnggiốngnhưviệcmộtngườiđangcầunguyệnhay thiền
vậy–Chàngtraitựnhủ-Cũngcónhiềungườikhônglàmvậymàhọlạitìmđếnthiênnhiênvàhoàmìnhvàochúng,đểchotâmhồntrởnêntĩnhlặng.
- Cáchmàcậusuynghĩvà tìmrahướngđichomìnhcómộtảnh
huorngrấtlớnđếnquyếnđịnhcủacậu.Nhữnglầnphảiquyếtđịnhmộtđiềugìđó,mìnhcũnghaytựhỏirằng:“Mìnhđangquyếtđịnhdựatrênnỗisợhãihaysựtrầmtĩnh?”Nghĩđếnsựtrầmtĩnh,mìnhlạinghĩđếnýnghĩasâuxacủanó,xuấtpháttừgốcHyLạp,nghĩalàsứcmạnhtừbêntrong.
-Cũnggiốngnhưcâu“Tấtcảnỗisợđềuxuấtpháttừsựtừbỏsứcmạnh
bêntrong”,phảikhông?-Haylắm!đúngnhưvậyđấy! Có rấtnhiềungườihay thắcmắc, rằng
làmsaotôiluôncóthểgiữđượcsựtrầmtĩnh,nhấtlàkhiphảilàmviệctrongmộtmôitrườngkhácăngthẳngvànhiềuáplựcnhưvậy.đólàbởivìmỗilầnquyếtđịnhđiềugìđó,tôiluônbiếtlắngnghetrựcgiáccủamìnhvàlàmtheonhữnggìmànóchỉbảo.Trongnhữngvấnđềquantrọngcũngthế.Tôilàmtheo“Ngườithầy”củamình.
Vậy,cuốicùngcậuđịnhsẽlàmgì?Cậucódịnhsửdụng trựcgiácvà“Người thầykhônngoancủamình” trongmỗi lần
quyếtđịnhkhông?Nhưngmàthôi,cậucứlàmtheocáchcủamình.Tuỳvàocậuhếtmà.Peterxoaycâuchuyệnsanghướngkhác:-ThếcậuđãquenvớicáigọilàTácđộngképcótrongconngườicủacậu
chưa?Vàcảcáchmàchúnggiúpchocậulàmrõvấnđềnữa?
-Thậtrathìchưađâu.Mìnhcũngchưahiểulànóhoạtđộngnhưthếnàonữamà.
Petervuivẻgiảithích:-Chúngtasuynghĩbằngcáiđầunhưnglạicảmgiácbằngcơthể.Trong
đầuchúng tacó thểđangchứađựng rấtnhiềuýnghĩamâu thuẫn, lẫn lộn.Nhưngcơthểcậuchỉcóthểcảmnhậnđược,hoặclàổn,hoặclàkhôngổnmàthôi.Thếchonênmỗikhicậuđangcórấtnhiềuýnghĩtráingượcnhau,vàdùcậucócốgắngdùnglýtrívàdùngcảcâuhỏiđểlàmsángtỏvấnđề,nhưngcậuvẫnchưaquyếtđịnhđượcgì–cậuvẫnphảinói“Cólẽlà…”–thìcáchtốtnhấtlúcấylàdùngđếncảmgiác–bêncạnhnhữngsuynghĩ.
Peterkhôngnóigìthêmnữa.Haingườichìmtrongimlặng.Chàngtraicố
gắngxácđịnhlạinhữngcảmgiácđãcóvềcáchraquyếtđịnhcủamình.Mộthồisau ,anhđứngdậychàoPeter.Anhkhôngquêncảmơnngười
bạncủamình,vìPeterđãchiasẻvóianhnhữngkinhnghiệmquýbáu.Anhcũngkhôngvộiquayvềchỗnhữngngườikhácđangrômrảdùngbữamàthảbộmộtmìnhtheoconđườngmònnhỏ,nốitiếpsuynghĩkia.Rồianhđưamắtnhìnraphíabờthunglũngbênkia.Hìnhnhưởđócâycốicóvẻrậmrạphơn.Anhcốgắngphóngxatầmmắtcủamìnhhơnnữađểnhìnrõphongcảnhởphíađó.Nhữngloạicâyởđó,trôngrấtlạvàrấtđẹp.Màuxanhsậmcủa cây cối khiến anh trầm tĩnh lại.Anh hítmột hơi thật đầy khí trời vàquyếtđịnh tạmgácnhữngcâuhỏicủamìnhquamộtbên ,đểcó thểhoàntoànhoàmìnhvàothiênnhiênvàcảmnhậnvẻđẹpcủanó.
Sau bữa ăn trưa, anh lại đồng hành cùngPeter tiếp tục cuộc khámphá
thiênnhiênvàkhámphánhữngquyếtđịnhcủamình.Họđãđimộtchặngkhádàitrongimlặng..đếnxếtrưathìchàngtraitáchrađimộtmình.AnhmỉmcườikhinhớlạicáivẫytaychàotạmbiệtvàcâuchúccủaPeter.Cậutaquảlàngườisâusắc.
Đithêmmộtđoạnnữathìanhthấythấmmệt.Tìmmộtthâncâyđổ,anh
leo lênđónghỉ.Chân .Dĩ nhiên là anh cũngkhôngquên lặp lạimột thóiquencủamình,trongmỗichặngnghỉngơi,làghilạinhữngđiềumìnhhọcđược:
Trựcgiáccóthểgiúpbạnđưaranhữngquyếtđịnhđúngđắn.Chínhtrực
giác sẽmách bảo cho bạn biết là bạn đúng hay sai trong quyết định của
mình.Đừngbaogiờquyếtđịnhmộtviệcgìkhichínhbảnthânbạncònbănkhoănhaylosợ,bởinhữngquyếtđịnhnhưvậythườngkhôngmanglạikếtquảtốtchobạn.
Trựcgiáckhôngphảilàtiếngnóibêntrongduynhấtgiúpbạnraquyết
định.Đểsángsuốtvàtựtinhơnhãylắngnghitiếngnóitừsựtĩnhlặngcủatâmhồnbạn.Điềubạncầntựhỏikhiquyếtđịnh:
Bạn đang cảm thấy thế nào?Căng thẳng hay thanh thản?Bối rối hay
sángsuốt?Mệtmỏihaysôinổi?địnhkiếnhaykhiêntốn,sẵnsànghọchỏi?Bạncảmthấytâmtrạnhmìnhcóổnkhôngvớiquyếtđịnhnày?Cảmgiác
nhưthếnào?Cógiốngvớicảmgiácmàbạncóđượckhingắmnhìnmộtđồvậtmàbạnyêuthích,khiđượcởbênngườibạnthân,haygiốngvới tâmtrạngbìnhyêncủabạnmỗikhiđidạomộtmình?
Vànếubạncảmthấylolắnghoàinghi,nghĩalàquyếtđịnhđóchưaphải
làtốtnhấtcủabạn.Bạncầnphảitìmmộtquyếtđịnhkháctốthơn.TRIGIÁCángchủnhậtlàngàycuốicùngcủacuộchànhtrình.Chờchođếnkhibữa
ăn sáng kết thúc, chàng trai mới tìm cách nói chuyện với người mà anhngưỡngmộnhấttrongchuyếnđinày.
NigelMacleod,biệtdanh“đôicánh”,đếntừÚc.Ôngcómáitócđỏhoe
vàthânhìnhvạmvỡ,caolớn, làsánglậpviênđồngthờicũnglàchủtịchcủamột hãng hàng không uy tín.Ông là người dễ gần gũi và hài hước ,chínhvì thế , ôngkhônghề khó chịu khi ai đó gọi ôngbằng cái tên “đôicánh”.Hầuhếtmọingườitrongchuyếnđinàyđềubịôngthuhút,vàchàngtraicũngkhôngngoạilệ.
Anhcảmthấyrằngngườiđànôngnàylàmộtngườirấthiểubiết,vàvì
thế anh rấtmuốn được học hỏi ở ông . Saumột hồi nói chuyện xã giao,chàngtraikhôngngầnngạikểchoôngnghevềnhữngphiềntoáimàanhgặpphảivàkhiếnanhsuynghĩsuốtnhữngngàyqua.
-Cóđôi lúccháunhận thấy rằngmìnhđưa ranhiềuquyếtđịnh làmảnh
hưởngđến sự thành công củamình nhưng cháu lại chẳng quan tâmđến
điềuđó.Cháuphớtlờnhữngcảmnhậnđóvàcứhànhđộngtheoquyếtđịnhđôikhingớngẫncủamình.Bởivìcháunghĩsẽchẳngíchgìkhiquantâmđếnđiềunày.Cuốicùnglà…chàngtrai lắcđầuhốitiếc–Cháucóphảilàngườiduynhấtlàmvậykhôngông?
Nigelnhìnchàngtraivàcườilớn:-Cóphảicậuđangmuốntôinóiracáiđiềumàítaichịunóicho cậu
biết,phảikhông?Bịnóitrúngtimđen,chàngtraiimlặngnhưngNigelanủichàng:-Cậuđừngngại.Tôirấtvuinếucóthểgiúpcậukhámphánguyênnhân
tại saocậu lại cónhữngquyếtđịnhkémcỏinhưvậy trongkhi cậucó thểquyếtđịnhtốthơn.Nhưngtrướctiêncậuphảichuẩnbịtinhthầnchonhữngcuộckhámpháriêngcủamìnhđã.
Cậunóivớitôilàđôikhicậulạicónhữngquyếtđịnhlàmảnhhưởngxấu
đếnthànhcôngcủacậu.điềunàychothấylà,cũngnhưhầuhếtmọingười,cậucầnphảihọccáchbiếttừbỏmộtniềmtinsailầmrằngcậukhôngxứngđángcóđượcnhữngđiềutốtđẹphơn–cáiđiềumàcậukhôngdámthúnhận,ngaycảvớichínhcậu
-Nhưngmà….-chàngtraingắtlờiôngvìmuốngiảithíchmộtđiềugìđó.Nigelnhoẻnmiệngcười:-Tôibiết,Cậumuốnngắtlờitôiđểnóilàcậucónghĩlàmìnhxứngđáng
vớinhữnggìtốtđẹphơnchứgì?Nhưngởđâytôikhôngbànđếnnhữnggìcậunghĩmàlànhữnggìcậucảmthấy,nhữnggìmàcậuthựcsựtin vàođấy!
-Vàkhinóicâunày,Nigelvỗnhẹtaylênphíatráitimcủachàngtrai.-Nếucậuthậtsựmuốnkhámphánhữnggìcậutintưởngthìhãynhìnvào
điềunàocậuquyếttâmlàm,nhấtlànhữngđiềumàcậuthườngxuyênlàmấy.
Nênnhớlàởđâychúngtađangnóivềvấnđề“Xứngđángnhậnnhững
kết quả tốt đẹp hơn”. đây là điềumà đầu óc người ta khó lĩnh hội nhất.
Nhưngmộtkhitâmhồnngườitacảmthấyđượcđiềunàylàđúngthìnósẽbiếnthànhsựsángsuốt,giúpchúngtađạtđếnnhữngquyếtđịnhtốthơn.Cứđơngiảnnhìnvàonhữnggìmìnhlàm…
Chàngtraivẫnthấycógìđókhôngổn:-Ôngcóthểchocháumộtvídụthựctếđượckhông?-Đượcthôi!Nigeltrảlời–Thếnàynhé.Cậucóthườngxuyêncónhững
quyếtđịnhsailafmchỉvìcậukhôngmuốnmấtthờigianvàoviệctìmhiểunhữnggìmàcậunghĩlàcậucầnphảitìmhiểukhông?
Chàngtrainhớlạivàthấyquáđúngnhưvậy.Anhcườithúnhận:-Vâng,đúngvậy.“đôicánh”cũngcườitheokhithấychàngtraithậtthànhậnlỗivàtựcười
nhạomình.Ôngnóitiếp:-Vậy làmột chàng trai sángdạ như cậu,mặc dù trong lòng cậu biết là
phảiđitìmnhữngthôngtinmìnhcầntrướckhiraquyếtđịnhnhưnglạivấnquyếtdịnhkhonglàmtheo,cóđúngkhông?
Vâng , đúng ạ! Nhưng không phải cháu lựa chọn việc không thu thập
thôngtincầnthiết,màlàvìcháuđãkhônglàmđiềuđó.Ôngđặtcâuhỏivớichàngtrai:-Tạisaocậulạichútrướcthựchiệnnhữngviệcmàcậuchưachắclàcótốt
vớicậuhaykhông?Chàngtraikhôngthểtìmđượccâutrảlờichocậuhỏicủaông.-Để cóđược câu trả thành thật , cậu cứ thẳng thắnnhìnvào cuộc sống
hiệntạicủacậuđi.Cóphảilàrõràngcậuđangtựhạnchếmìnhtrướcnhữngthànhcôngmàcậuvẫnhằngtinlàmìnhxứngđángđượccóvànếucónó,cậusẽrấthàilòngkhông?
Chẳnghạn,cóphảicậurấthaytựbuộcmìnhdừnglạikhiđãđạtđược
một phần thành cônghoặc hạnhphúc nào đó và thôi khôngmuốn tiến xathêmnữa?Lýtrívàtìnhcảmcủacậucóchịubấtkỳsựchỉhuynàokhông?
Giốngnhưmộtbộphậnđiềuchỉnhtốcđộđãbuộccáctàixếkhôngthểchạyquátốcđộtốiđachophép?Bấtkểcậunhấnmạnhgacỡnào,tốcđộchạycủacậuvẫnluônbịgiớihạnbởimộtđiềugìđó?đưamắtnhìnchàngtraimộtlúc,ônglạihỏitiếp:
-Này,cậucónghĩlàcómộtniềmtinnàomàcậukhôngbiếtđãvàđang
chenchânvàoquátrìnhhànhđộngcủacậukhông?Thếrồiliệumóiviệccótrởnêntốtđẹphơnkhông,nếunhưcậuliêntụccóđượcnhữngquyếtđịnhtốthơn,tốthơnnữa,vàcứtiếpnốinhưthế?Cậucónghĩlàcácquyếtđịnhnhưvậysẽđưacậutiếnxahơntrênconđườngthànhcôngvàhạnhphúchaykhông?
Chodùcậuchorằngđiềunàythậtvôlýnhưngrấtcóthểlàthựctế,cậu
đangtinrằngmìnhvẫnchưaxứngđángnhậnđượcnhữngphầnthưởnggiátrịhơn.Cóthểcácquyếtđịnhcủacậuđãphảnánhmộtniềmtinđangbịxóimòn,chodùcậukhônghềýthứcđượcvàcũngkhônghềmongmuốnđếnđiềuđó.
Nigelđềnghị:-Cậuhãytựvấnmìnhđiềunàyxem:“Quyếtđịnhcủabạncóchothấybạn
thựcsựtinrằngmìnhxứngđángnhậnđượcnhữngkếtquảtốtđẹphơnnữakhông?”
Quánhiềuđiềuđểchàngtraiphảisuynghĩlúcnàyvàtâmtríanhcốgắng
nghiềnngẫmđểtìmlờigiảiđápđúngnhấtchomình.Cảhailặnglẽkhôngnóigì.Đượcmộtlúc,chàngtrailêntiếng:-Ôngcóthểgiảithíchrõhơnchocháubiếtýnghĩacủacâu“Bạnthựcsự
tinrằngmìnhxứngđáng”đượckhông?Nigelnói:-Mộtngườibạncủatôiđịnhnghĩarằng“Xứngđáng”cónghĩa là“phục
vụmộtcáchnhiệtthành”.Nhưng có bao nhiêu người trong chúng ta làmđược điều đó?Nghĩa là
hànhđộngvàhướngtóinhữngmụctiêuvàlợiíchtốtđẹphơnmộtcáchnhiệt
thànhthậtsự?Thựctếlàcậuđãcưxửnhưthếnào?Có thểđúng làcậu luôncho rằngmình luonxứngđánhcóđượcnhững
điềutốtđẹphơntrongcuộcsống,nhưngthậtra,cậulạihànhđộngnhưthểcậukhônghềsuynghĩđếnvàtintưởngvàođiềunày.
Chắccậukhôngchấpnhậnđược thực tế này , phải không?Giốngnhư
mộtconcábịmắcmồimàvẫnchưachịutinlàmìnhbịmắcmồinêncốgắngvùngvãyđểtìmcáchthoátrakhỏilưỡicâusắcnhọnvậy.Nhưngđólàmộttthựctế:đasốchúngtađềukhôngtinrằngmìnhlạimangtrongđầumộtýtưởng ngược đời đến vậy – ý tưởng làmình không xứng đáng có đượcnhữngđiềutốtđẹphơn.
để chứngminh điều này , chúng ta cứ thử nhìn vào những quyết định
trướcđâycủamìnhxemsao.Cậuvẫnnhấtđịnhkhôngthuthậpthêmthôngtin trước khi quyết định đấy thôi – dù cậu biết là cậu cần phải có nhữngthôngtinđó.
-Chonên,chìakhoádểluônluôncóđượcnhữngquyếtđịnhtốthơn–Nigeltiếtlộ-làhãyxâydựngchomìnhmộtniềmtin
thậtsự,ănsâuvàotâmhồn,rằngcậuluônxứngđángđượcnhữngđiềutốtđẹphơn.Rồihànhđộngdựatrênniềmtinnày.
Nóiđếnđây,“đôicánh”đứngdậy:-Cólẽcậumuốnsuynghĩthêmvềtấtcảnhữnggìtôiđãnói,nhưngtheo
tôi,tốtnhấtlàcậunênxemcậucócảmthấyđiềuđóđúngkhôngđã.Nóirồiôngđểanhngồiđómàđứnglênlữngthữngđidạomộtmình.ChàngtraimiênmansuynghĩnhữnggìNigelđãnói:Anhbiếtơnôngđãđểchoanhđượcởlạimộtmình.Anhbiếtcâuhỏimà
ôngvừanóira,vềniềmtinvàosựxúngđán,làmmộtcâuhỏirấtriêng,vàchỉmìnhanhmóitrảlờiđược.Anhngồitrầmlặngsuytư:“Nhữnggìtathựcsựtinlàmìnhxứngđángđượchưởng?”.Anhmiễncưỡngcôngnhậnvàtựhỏi rằng liệu cóvô lý thật không , khimà anhđãgiới hạn chínhmìnhcùngvớinhữngthànhcôngmàmìnhxứngđángđạtđượcnhưnglạikhônghềhaybiết.
Saumộtlúc,anhchậmrãilấyquyểnsổcủamìnhravàviếtvàođómộtđiềuquantrọngmàanhchorằngmìnhcầnphảinghiềnngẫmthêm:
Nếubạnkhôngcóniềmtinvàmộtmongmuốnthựcsựvềmộtđiềugìđó,
mọiviệcsẽtrởnênmơhồvàkhóthựchiện–dùđiềukiệnthuậnlợi.Mộtkhibạnthựcsựcóniềmtin,mọiviệcđềucóthể.Hãydámtinlàmình
sẽđạtđượckếtquảtốthơn.Bạnsẽlàmđược!Nigelđiđâuđómộtlátrồiquaytrởlạihỏichàngtrai:-Sao,cậuđãxemlạinhữngquyếtđịnhtrongquákhứcủamìnhchưa,và
cảnhữngđiềumàcậuvẫntintưởngnữa?Chàntraigạtđầu:-Cháuvừabắtđầuxemxétcáccâuhỏithuộcvề“tráitim”màôngđãhỏicháu.Nigelmỉmcười:-Khinhìnlạicáchquyếtđịnhtrongquákhứcủamình,cậunhậnxétgìvề
nhữngđiềucậuthứcsựtintưởnglàcậuxứngđángđượchưởng?Hãynhớ,khi tôinói“tintưởng”thìcậuphảihiểulàđiềuấykhôngchỉ
đơngiảnlànhữnggìcậunghĩcậuxứngđángđâunhé!Hầuhếtmọingườiđềunghĩrằnghõxứngđánhđượchưởngnhữngđiều
tốtđẹphơn.Nhưng…mấuchốtlạinằmởđiềumàhọthựcsựtintưởngvàođấy.
Liệunhữnghànhđộngcủacậucóthểhiệnđượcniềmtinnày–rằngmịn
luônxứngđánhnhạnđượcnhữngđiềutốtđjep–trênmọiphươngdiệntrongcuộcsốngcủamìnhhaykhông?Cảtrongcôngviệcvàcuộcsốngriêngtư?Nếukhông,cậucóthểtrảlờichotalàtạisaolạikhông?
Cóphải thếgiớimàchúng ta đang lớn lênđãbuộc chúng ta phải phủ
nhậnsựtốtđẹphơncủachínhmìnhkhông?Mộtvàingườisẽhỏi:“Tốtđẹphơnư?Nhưngmàtốtđẹphơncáigìcơchứ?Tốtđẹphơnnhữngngườikhácư?” .Cònmộtngườibiếtsốngquantâmđếnngườikhácthì lạihỏi:“Tạisaotôilạixứngđángđượchưởngnhữngđiềutốtđẹphơnngườikhácchứ?”.
Nhữngngườihỏinhưvẫyđãbỏquênmộtđiểmquantrọng–Nigeltiếptục
nóivớichàngtrai–Tốtđẹphơnởđây,khôngphảilàsovớingưởikhácmàlàsovớichínhbảnthânmình.Xứngđánhcónhữngđiềutốtđẹphơnnhữngđiềumàchúngtađangcó.Vàvìvậy,mọingườiaicũngxứngđángnhưvậycả.
NóixongNigelimlặng.Chàngtrainghĩngợimọtlúcrồichậmrãinói:-Phảithúthật làđôi lúccháuhànhđộngnhưthểcháuchẳngthựcsựtin
rằngmìnhxứngđánhđểnhậnnhữngđiềutốtđẹphơn.Nigelnói:-Đừngnghiêmtrọngnhưvậy.Khicòntrẻtacũnggànhđộngnhưcậuvậy
.Này,chắccậuđãtừngghenhữngcâuđạiloạinhư:“Anhnghĩ…”ChàngtraitiếplờiNigel:-“…Anhlàaicơchứ?”Cảhaibậtcười.-Tôibiếtlàcậucũngđãtừngngheđếncâuđórồi.Thếkhicònnhỏ,nghe
câuđó,cậucảmthấynhưthếnào?Chàngtraicười:-cháucảmthấymìnhnhỏbé.-Ta cũng thế -Nigel nói –Chúng ta có thể cười để tìm cáchkhoả lấp ,
nhưngthậtsựlàtưtưởngđóđãtheochúngtalâulắmrồi.đócóthểlàlýdomànhiềungườidườngnhưcứkhăngkhăngbámlấynhữngniềmtinănsâuvàođầu , rằnghọkhôngxứngđánhvớibắtkỳđiềugì tốtđẹphơn.Vàdĩnhiềulàhọđâucóthừanhậnlàhọtinvànghĩnhưthế.Vậycuốicùngthìhọnghĩhọphảilàngườinhưthếnàothìmớixứngđángđểcóđượcnhữngđiềutốtđẹpcơchứ?
Mỗingườichúng ta trảiquaniềm tin sai lầmnày theonhiềucáchkhác
nhau.Cóngườivìthếmàgặpphảithấtbạitrongcuộcsốngriêng,dùtrongcôngviệchọrấtthànhcông.Vàcónhữngtrườnghợpngượclại.
Cũngcóngườichỉmangtheocáigiớihạnvềniềmtinnàytrongmộtthời
điểmnào đó trong đời họ.Nhưng cũng có người không thể nào vượt quađượcsựthiếutựtinnày.Bởivìhọluônphủnhậnnó.
-Tạisaochúngtalạicónhữngsuynghĩnhưvậyhảông?–Chàngtraihỏi.-Thựcratôicũngkhôngbiếttạisao–Nigelcười–Tấtcảđiềutôibiếtlà,
đểgiữvữngđượchướngđicủamình, tôicầnphảiluônnhìnlạimụcđíchcủamình– điềumàmìnhquyết định sẽ thực hiện – rồi tự chất vấnmìnhrằng:“Khiquyếtđịnhnhưthếnày,mìnhcóthànhthậtvớibảnthânkhông?Cótinvàotrựcgiáccủamình
không?Vàliệumìhcóxứngđángnhậnnhữngkếtquảtốtđẹphơnkhông?
”.Nếucâutrả lời làkhông , tôisẽsớmthayđổiquyếtđịnhvàdĩnhiên ,thayđổicảhànhviứngxử.
Tôi đã xây dựng nênmột công ty thành công nhờ vào sự giúp đỡ của
nhữngngườikhác.Vàcáchcủa tôi làcáchkhuyếnkhích tấtcảmọingườitrongcôngtycủa tôihãyhànhđộngdựatrênniềmtincủachínhhọ , rằngmỗingườitrongchúngtaluônxứngđángvớinhữngđiềutốtđẹphơn.
Chàng trainhận ra làNigelkhôngchỉchú trọngđếnviệc thayđổiđiều
ôngấy tin,màcòncảnhữngđiềuôngấy làmnữa.Vàôngcũnggiúpchonhữngngườikháclàmtươngtựnhưvậy.
Vàrồichàngtrai tựhỏi ,nhưmộtcáchsoirọi lạichínhbảnthânmình:
“Mìnhtinvàođiềugìvàmìnhđãlàmgìvớiniềmtinấy?”Rồi anh tiếp tực với những câu hỏi: “Trước khi quyết định điều gì đó,
mìnhcóđặtrachomìnhnhữngcâuhỏigiátrịnàokhông?Mìnhcótậptrungvàođiềumìnhcanhaychỉlàđiềumìnhmuốnđơnthuần?Mìnhcóthuthậpđượcđủnhữngthôngtincầnthiết?Cónhậnrahếtcácgiảipháp?Rồitrướcmỗiquyếtđịnhl,mìnhcólườnghếtcáctìnhhuốngxảyrakhông?
Hay làmìnhchẳnghề tin rằngmình thựcsựxứngđánhcóđượcnhững
điềutốtđẹphơn?Rồichínhvìthếmàmìnhtrơnênyếuđuối,đếnnỗikhôngdámđốidiệnvớivấnđềvàvớicảbảnthân?Haylàmìnhkhôngbiếtcáchđặtniềmtincũngcóthểlàmìnhthiếutựtinđếnnỗikhôngdámtinlàmìnhcóđủkhảnăngđểthànhcônghơn,giỏigianghơn,rằngtrìnhđộcủamìnhchỉcóthế,vàrằngmìnhkhôngquenbiếtrộng?”
Nigel trầm ngâm ní với chàng trai – lúc ấy đang chìm sâu trong suy
tưởng:-Thậtbuồncười,nhưngnhiềungườitrongchúngtakhôngchophépmình
nhậnnhiềuđiềumàmìnhxứngđángđượcnhận.Độtnhiên,Nigelhỏi:-Cóbaogiờtronglúcláixe,cậuvừatănggavừađạpphanhkhông?Chàngtraingẩngmặtlênnhìn:-Saocơ,ýcủaônglàsao?-Ýtôimuốnnóilàcậucóđangsốngtheokiểutựtinkìmhãmmìnhvìtin
rằngmìnhchỉxứngđángđượctồntạichứkhôngxứngđánhvớisựthànhđạt?
Ôngcũngnóiliềnvớichàngtrai:-Đừngtrảlờitôi.Hãynóivớibảnthâncậuấy.Mộtlầnnữa,chàngtrailạimuốnlẩntránhcuộcđốithoạinày,nóiđúng
hơnlàanhmuốntrốncảmgiáckhóchịuđanglantrongngườianh.Vàrồianhtựnóivớichínhmình:“Mìnhthựcsựtinvàođiềugìđây?”.
Nghĩngợimộtlát,anhlạihỏi:-Ôngcóthểchophépcháuhỏiđiềunàyđượckhông?Nigelcười.-Cònchờgìnữa?ChàngtraicũngkhôngnénđượccườitrướcđiệubộhàihướccủaNigel.
Rồianhhỏi:-Trong trườnghợpcháunhận ramìnhkhông tin làmình lại còncó thể
nhậnđượcnhữngphẩnthưởngtốtđẹphơntrongcuộcsốngthìcháuphảilàmgìđểcảithiệntìnhtrạngđóạ?
-Cậuhỏihaylắm!–Nigelđáp–Lúcđó,cậuhãytựhỏimìnhcâunày:“
Nếumìnhtinlàmìnhcònxứngđánghơnthếnày,vậymìnhsẽlàmgì?”Thậtra,cậukhôngnhấtthiếtphảichờchođếnlúctrongthâmtâmcậu
thựcsựtinđượcnhưnvậy.Ngaylúcnàyđây,cậuchỉcầnlàmbấtcứđiềugìcậumuốnlàm–Nếu
nhưcậutinlàmìnhxứngđánhvớikếtquảtốtđẹphơn.Khilàmtốthơnthìkếtquảtựnhiênsẽtốthơnthôi.Nhớrằngcácquyếtđịnhchỉcóhiệuquảkhicậuhànhđộngtheocácquyết
địnhđó,vàphảihànhđộngkịpthờinữa.Vídụcậucóthểsẽtựvấnmình:“Quyếtđịnhnàycóđủtincậyđểsớm
hànhđộngtheonókhông?”.đúnglúcđó ,nhữngngười trongđoàn điđếnchỗcủahọ.Nigel,chàng
trai và những người khác cùng ngồi bên nhau cả giờ trên đỉnh núi, nhìnxuốngquangcảnhtuyệtđẹpởphíaxaxa.Lúcthìhọtrầmngâmsuynghĩ,lúcthìcùngnhauthamgiasôinổinhữngcâuchuyệncủanhau.Mọingườiaicũngcảmthấythúvịkhiđượcngồibênnhauvàcóchungcảmnghĩlàhọthíchchuyếnđinày.
Saumộthồi lâu,chàngtraiquyếtđịnhđúngdậychàomọingười ,cũng
khôngquênnóilờicảmơnđôiCánh.Vàtrướckhiđitìmngườitrưởngđoàn,ngườimàcậurấtquýtrọng,cậudànhramộtítthờigianđểghichéplạibàihọcvềgiátrịcủaniềmtinđốivớibảnthân.
Niềmtincủachúngtasẽchiphốicácquyếtđịnhcủachúngta,đặcbiệtlà
niềmtinvềbảnthânrằngmìnhchỉxứngđángvớikếtquảthếnàythôi,haycònhơnthếnữa?
đểbiếtđượcmìnhthựcsựtinvàođiềugì,hãyxemxétnhữngđiềumìnhthườnglàm.Cóthể,tanghĩrằngtaxứngđánghơnnữa,nhưnghànhđộngcủatalại
chothấythỉnhthoảngtacũngkhôngtinlànhưthế.Bíquyếtđểluônđưaranhữngquyếtđịnhsángsuốt:trướchếtquyếtđịnh
tinrằngmìnhluônxứngđánhcóđượckếtquảtốthơnvàhãyhànhđộngtheoniềmtinđó.
Hãyxemxétmộtcáchnghiêmtúcnhữngquyếtđịnhvàhànhđộngtrongquákhứcđểkhámphátathực
sựtinmìnhxứngđángvớiđiềugì?
Tacóthấycácquyếtđịnhcủamìnhbộclộniềmtincủata?Tasẽquyếtđịnhlàmgìnếuta thựcsựtinrằngtaxứngđánhhuổngkết
quảtốtđẹphơn?Tatựhỏicâuhỏisauvàđểchocontimtatrảlời:Khiraquyếtđịnh, tacólắngnghevà tin tưởngvàotrựcgiáccủamình
không?Thànhthậtvớibảnthânkhông?Vàliệutacóxứngđángnhậnnhữngkếtquảtốthơnnữakhông?
Có-hay-Không???NHÌNLẠINƠIBẮTĐẦUTrênchặngđườngxuốngnúi,chàngtraiđicùngvịtrưởngđoàn.Họcùng
nhauônlạinhữnggìanhđãhọcđượctronghaingàyvừaqua.Vịtrưởngđoànnói:-Khinhìnlạinơixuấtphát,cậucóthấyđiềugìkhông?Chàngtraitrảlời:-Cháu thấycáchmìnhđi đến chỗhẹnhôm thứ sáu cũngchẳngkhácgì
mấycáchcháuraquyếtđịnhtrướcđây.đầutiên,trướckhirakhỏinhà,cháukhông nghĩ đến trường hợp là cháu không biết đường đến chỗ tập trung,cháu đã không chịu tìm hiểu đường tới nơi đó , rồi cháu đã không lườngtrướccáctìnhhuốngxảyra,điđếnchỗhẹnnhưnglạiquênbảnđồởnhà.Rồicháutựđánhlừabảnthân.Khiđótrựcgiácmáchbảocháunênquaylạilấybảnđồnhưngcháulạilờđi.Cólẽ,ởmộtchừngmựcnàođó,cháuthấymìnhkhôngxứngđángđểcóđượcnhữngkếtquảtốtđẹphơn,vì trướcđócháuđãgặpphảinhữngsailàmtươngtự,nhưngmàcháuđãkhôngchịuhọchỏichúngđểtrởnêntốthơn.
Ngườitrưởngđoànnói:-Thếcònlúcnàycậuthấysao?-Ýthứchơn–Chàngtraimỉmcườinói–Cháuđãtạoriêngchomìnhmột
Sơđồ,bằngnhữngsuynghĩvàcâuhỏi.Hiệncháuđangcấtnóởtrongví.Vịtrưởngđoàntươicười,nói:-Tấtnhiênrồi,nắmđượccáchthứcgiảiquyếtvấnđề,điềuđótốthơnlà
lúcnàocũngkèkèbênmìnhcáiSơđồ.Rồicậusẽcần lấy ravàdùngnóthườngxuyênđấy.Cónhưvậythìcậumớicóthểcóđượcnhiềuquyếtđịnhsángsuốthơn.
-vâng ,đóchính lànhữnggìđãxảy ravớicháu trongnhữngngàycuối
tuầnnày.-Đãxảyrachuyệngìvậy?–Vịtrưởngđoànhỏi.-Cháuđãlàmtheonhữnggìôngđềnghị.Trướcđấynhữngquyếtđịnhban
đầucủacháu.Sauđócháuđặtrachomìnhnhữngcâuhỏi.đầutiênlà:“Mìnhcó thực sự cần điều này không?Có còn các giải pháp nào khácmàmìnhchưanhậnrakhông?Mìnhcódựđoánđượchếtcáctìnhhuốngxảyrakhiquyếtđịnhnhưthếnàykhông?”.Thoạtđầu,cháunhanhnhẩutựtrảlời“Có”đốivớinhữngcâuhỏinàyvìcháunghĩđólàcâutrảlờiđúngcủacháu.
Sauđócháuhỏi:Khiquyếtđịnhnhưthếnày,mìnhcóthànhthậtvớibản
thânkhông?Có tin vào trựcgiác củamìnhkhông?Và liệumình cóxứngđáng nhận những kết quả tốt hơn nữa không?Và cháu khám phá ra rằngcháuchỉđanglừabảnthânthôi.
Cháurấtcảmơnôngvìđãkhuyếnkhíchcháunênnhẫnnại.Vìsaukhitự
hỏimìnhbằngnhữngcâuhỏiấy,cháuthấymìnhcầnphảiquaylạivớicâuhỏiđầuvàtiếptụctựvấnbảnthân.Nhờthếmànhữngquyếtđịnhcủacháudầntrởnêntốthơnvàcóhiệuquảhơn.Vàcáchcháunhìnvấnđềcũngkháchơn,rõrànghơn.
-Cụthểlàkhácnhưthếnào?-Trước tiên, cháu nhận ra là mình chỉ đanh theo đuổi những sở thích,
mongmuốnnhất thời, chứkhôngphảinhữnggìmàcháu thực sựcần.và,trong quá trình ra quyết định , cháu chưa chú ý đến việc thu thập nhữngthông tincần thiết .Rồicháucũng thấy làmìnhchưacó lầnnàosuynghĩthậtthấuđáovàtườngtậnvềnhữngquyếtđịnhcủamình,vàvềnhữngkếtquảmàcháucầnđạtđược.
Quảthậtlàsaunhữnglầntựhỏimìnhnhưthế,cháucóthểbìnhtĩnhhơnvà bắt đầu suy nghĩ lại về những vấn đề củamình. Lần này, cháu có thểtrungthựchơnvớithựctếcũngnhưcảmxúccủabảnthân.Nhưthếlàcóthểcóđượcmộtquyếtđịnhtốthơn.
Cháuvừamớighi lạinhữngquyếtđịnhkhác–quyếtđịnh tốthơn- của
cháucáchđâyvàiphút.Vàcháucũngthửsosánhnóvớinhữngquyếtđịnhbanđầucủamình.Nếunhưkhôngcóchuyếndãngoạinàythìcháusẽlàmtheonhữngquyếtđịnhbanđầucủanó.Nhưthếthìchẳnghayhochútnào!
Rõrànglàcháuđãđưaraquyếtđịnhtốthơnnhiều!–Giọngchàngtrailộ
vẻrấthàohứng.Cháunghĩcháusẽdànhthờigianđểsuynghĩ thêm.Biếtđâutrongmột
vàingàytớicháulạicóthểtìmrađượcnhữnggiảiphápkhácthôngminhvàhiệuquảhơnthìsao?
Nhưngdùsaođinữa thì, theolờiôngnói,cóđượcmộtquyếtđịnh tốt
hơnthếlàcũngđãđạtkếtquảrồi.Vịtrưởngđoànmỉmcười:-Cậuđã tựhọcđượcnhiềuđiềurồiđấy.Nêntựhãnhdiệnvềmìnhmột
chútđi!–Ôngnhìnchàngtrainháymắt.-Cảmơnông!Thậtcảmơnôngvìđãkhuyếnkhíchcháumạnhdạnnói
chuyệnvớinhữngngườikháctrongđoàn,lắngnghehọcũngnhưlắngnghechínhcháu.RồinhờvàoviệcviếtSơđồcủariêngmình,cháulạimộtlầnnữađượcdịpkhámphábản thânmình - để biếtmình cần phải học hỏi thêmnhữnggì.
Vịtrưởngđoànhỏi:-Chođếnlúcnàythìmỗikhisuynghĩ,cậucónhớđếnviệcphảitựhỏi
mìnhnhữngcâuhỏi–lýtrívàtìnhcảm–trướckhiđưaraquyếtđịnhkhông?-Cháuhyvọnglàcháusẽnhớvàcóthểthườngxuyênápdụngnhữngcâu
hỏiđó–Anhngậpngừng.Rồianhlạibàytỏlòngbiếtơnsâusắcvớivịtrưởngđoàn.Anhdựđịnh
tìmnhữngngườikháctrongđoàn–nhữngngườiđãchỉdẫnchoanhbiếtbaobàihọcquýgiá–đểnóilờicảmơnvớihọ,dùsaođinữathìmọingườicũng
đãởvàochặngcuốicủahànhtrình.Tuynhiên,anh thấyhìnhnhưaicũngđangtrongtâmtrạngrấttrầmtư.Theoanhnghĩ,chắchọcũngđangnhìnlạicácquyếtđịnhcủabảnthân.Thếnênanhphảiđợiđếnkhimọingườivềđếnkhutậptrungmớinóiđượclờicảmơnvớihọ.Rồihọchiataynhau.Phútchiataydiễnratrongsựxúcđộngcủatấtcảmọingười.Nhữngcáibắttaysiếtchặt.Nhữngcáiômghìthậtlâu.Họcảmthấymìnhđãtrởnênthậtthânthiếtvớinhau–nhưngườitrongcùngmộtnhà–vàdườngnhưaicũngcốgắngkéodàithêmítgiâyphútbênnhau.
Chàngtrainóivớinhữngngườikhác:-Làmsaocháucó thểbày tỏ lòngbiếtơncủacháuvớimọingườiđược
đây?Ingrid trả lời –một câu trả lời đã khiến chàng trai phải suy nghĩ thật
nhiều:-Dễthôi,anhbạntrẻ.Hãyápdụngnhữnggìcháuđãthưlượmđượcqua
chuyếnđinày.Vàkhicócơhội,hãygiúpngườikhácsửdụngchúng.Cuốicùngthìhọcũngtambiệtnhau–saugầnbangàybênnhauvàcùng
chiasẻvớinhaunhữngkinhnghiệmsống.Chàngtraithongthảđibộthêmmộtđoạnnữa, theoconđườngmònđể ravề.Trênđoạnđườngđó.Chàngđiểmlạinhữnggìmìnhhọcđượcvànghĩcáchápdụngchúngmỗingày.
Anhnghĩrằnganhphảidànhnhiềuthờigianhơnđểtròchuyệnvớitâm
hồncủamình,đónnhậnnhữngcâutrảlờixuấtpháttừtiếngnóibêntrong.Tấtcảlàhướngtớinhữngkếtquảtốtđẹphơntrongcuộcsống.Đếnnhà,saumột lúcnghỉngơivà thưgiãn, anh lạingồivàobànvàxem lạiSơđồmàmìnhđãlậpđượcsauchuyếnđi.
CONĐƯỜNGTƯƠISÁNGHainăm sau, chàng trai ngày nọ đã trở thànhmột người thành đạt và
hạnhphúc.Giờđâyanhđãbớtđisựmơhồvàýthứcnhiềuhơnvềnhữnggìđanhdiễnraxungquanhmình,thậmchícảnhữngđiềudiễnrabêntrongnộitâmanh.
Vịtrưởngđoànđoàntrướckiacủaanhvànhữngngườicùngchuyếndã
ngoại lúcđóđã từngnói:Trongmỗi chúng tađều tồn tạimột “ngườidẫnđường”.đólàmộtlinhcảm,mộtngườithầycủariêngmìnhmàmỗingườichúngtađượctraotặngđểchỉđườngdẫnlốichochúngtavàgiúpchúngtatìmrasựthôngtháicủariêngmình.
“Ngườidẫnđườngcủachúngtachínhlàbảnthânmình.”Chàngtraimỉmcười.Anhđãnhìnthấytháchthứccủamìnhlàtìmcách
nói“Có”vớithựctếvànói“Không”vớiảoảnh.Anhtiếptụcdùnglýtrícủamìnhđểhỏinhữngcâuthămdòvàdùngtrái
timđểtìmracâutrảlờitốtnhất.Anhthườngtậptrungvàonhữngnhucầuthậtsựvàrồitựthuthậpthông
tinhoặcxácminhnhữngthôngtincầnthiết,vàcànglúccàngýthứchơnvềcách lựa chọn củamình. Anh thường đào sâu các phương án để tìm chomìnhnhữngkếtquảtốtđẹphơn.
Chàngtrainhậnthấylàmìnhcóthểdễdàngphânbiếtđượcđâulàthực
đâulàảomộtkhianhkểrahếtsựthậtcholòngmìnhnghe,mộtlòngtinvàotrựcgiácbénnhạyhơncủamình,vàhànhđộngdựatrênniềmtinrầnganhhoàntoànxứngđánhđểcónhữngthứtốtđẹphơn.
Nhữnggì trướcgiờanh thườngphức tạpvới chàng traidườngnhưvẫn
cònnguyênsựphứctạpvốncócủanó,nhưnggiờđâykhianhbiếtápdụngmộttưduyphântíchtốthơn,điềuhếtsứcrõrànglàanhđãcónhữngquyếtđịnh tốt hơn trong cuộc sống.Tâmhồn chàng trai tràn ngậpniềmvui khithấyrằngmìnhkhôngchỉhiểucáccâuhỏimàcònhơnthếnữa,anhđãhọcđượccáchsửdụngchúngthườngxuyênđểranhữngquyếtđịnhđúng.
Chàngtraipháthiệnra trongmìnhmộtconngườimớiđầysứcsốngvà
anh luôn hứng khởi với sự phong phú trong tinh thần cũng như cảmgiácbìnhanhcủatâmhồn.Nhữngđiềumàtrongnhữngnămthángtrướckia ,anhchưahềcảmnhậnđược.
Chàngtraiđứnglênvàdạobướcquanhphòngnhưđểgiấuđisựnônnao
trướcbuổihẹnđặcbiệtsắpdiễnra.Anhđangchờgặpvịtrưởngđoànmàkểtừsauchuyếnthámhiểmanhchưagặplại.
Nhớlại,đólàmộtchuyếnđikỳthúvàrấtýnghĩađốivớichàngtrai.Chưabaogiờchàngtraithấyvữngtinhơnvàotươnglạicủamìnhnhưlúc
này.Kểtừkhiđượcgiớithiệutìmđếnphươngpháp.“CóhoặcKhông”,anhđãtạoranhữngthayđổitíchcực,vàgiờđâybảnthânanhđãtrởnênmạnhmẽ,đầytriểnvọng.
Vịtrưởngđoànbướcvàovănphòng,saukhichàohỏi,ôngnóivớichàng
trai:-Tađãnghenóinhiềuvềnhữngthànhtíchcủacậuvàcôngtycậu.Chàngtraimỉmcười:-Cámơnông.Ôngcónhớđãnóigìvớicháukhông?“Phươngphápnày
pháthuyhiệuquảtốtnhấtkhicháumangraứngdụng”.Vâng,ôngthấyđấy,cháuđãứngdụngnó trongcuộcsốngvàcôngviệc.Bâygiờcháu thựcsựthấymìnhmạnhmẽvàhạnhphúc!
Tiếngcườicủahaingườivangvọngcảvănphòng.Vịtrưởngđoànphấn
khởi:-Cậuthấysaonếucậuvà tacũngchiasẻ thànhcôngnàyvới tấtcảmọi
người?Chàngtraitrảlời:-Cháusẽrấtvuinếuđượcgiúpđỡngườikhác.Sauđóhọđồngýcộngtácđểpháttriểnvàhoànthiệnphươngpháp“Có
hoặcKhông”đểtruyềnlạikinhnghiệmchonhữngngườikhác.Cuốicùng,saukhihẹnsẽgặpnhautrongthờigiangầnnhất,haingườichiatay.
Chàngtraingồilạimộtmìnhtrongvănphòngvớinhữngdòngsuytưởng.
Chàngtraiướcgìmìnhđãhọccáchđưaraquyếtđịnhhiệuquảsớmhơn,
như vậy chắc tác dụng của nó với cuộc sống của anh đã khác đi nhiều.Nhưng dẫu sao anh cũng rất mừng, vì anh đã có được điều mình mongmuốn.Anhcùngnhiềungườikhácgiúpnhữnghọcsinhtrongvùngđểchúngsớmápdụngphươngphápnàytrongcuộcđời.Chàngtrainghĩ:“Chúngtacàngnhanhchónghọcđượcphươngphápcóđượccácquyếtđịnhhiệuquảthìchúngtacàngsớmnhậnđượcnhữngkếtquảtốtđẹphơn.
Nếuai cũngđưa ra cácquyếtđịnh sáng suốthơn trongcộngviệc cũngnhưtrongcuộcsốngcủamìnhthìchắcchắnnhữngngườithân,bạnbèđồngnghiệphaynhữngngườixungquanhhọđềuvuivàcóảnhhưởngtốthơn.”
Mớiđây,chàngtraicủachúngtađãđượcbổnhiệmvàochứcGiámđốc
Kinhdoanhcủamộtcôngtylớndanhtiếng.Cấptrêncủaanhhoàntoànhàilòngvàtintưởngvàocácquyếtđịnhcủaanh.Chỉtrongvòngmộtthờigianngắn,chỉtiêumàcấptrêngiao.Vàanhđangchuẩnbịbắttayvàomộtdựánmớiđầytháchthứcvàvôcùngthúvị-dựánkinhdoanhcótầmcỡquốctế.Conđườngsựnghiệpcủaanhđanhmởratrướcmắtnhiềutriểnvọnglớn.Vàchắcchắnanhsẽkhôngdừnglạiởđó.
Hiện tại , anhđang sốnghạnhphúcvớivợvàhaiđứa conkháukhỉnh.
Thỉnhthoảnh,vàongàynghỉcuốituầnanhvẫnthườngcùngvợvàcácconđidãngoạiởkhurừngngàyxưaanhđãtừngthamgiacuộcthámhiểm.Ởđó,bênánhlửabậpbùngcạnhbờsuối,anhthườngkểlạiphươngpháp“CóhoặcKhông”màanhđãhọcđược,vềnhữnggìđãlàmthayđổimộtcáchcơbảncuộcđời anh.Anhvẫn thườngnóivớivợcon rằngphươngpháp“CóhoặcKhông”pháthuyhiệuquảtốtnhấtkhingườitaứngdụngđúnglúc,vàconngườicóthểđạtđượcthànhcôngtrongcôngviệccũngnhưtrongcuộcsốngcủamình.
Mỗingườitrongchúngtalàngườidẫnđườngchochínhmìnhtrênhành
trìnhđiđếnnhữngquyếtđịnhtốtnhất.Vàchúngtacóthểchiasẻvớingườikhácbíquyếtnàyđểgiúpmọingười
thànhcônghơnCuộcđờibạnlàmộtchuỗicủanhữngquyếtđịnh.Chínhtừngquyếtđịnh–
dùlớnhaynhỏcủabạn–sẽảnhhưởngđếnsựthànhcônghaythấtbại,sẽlàmbạnhạnhphúchaybấthạnhhơn.
Vìvậybạnnêncânnhắcđểtìmrachomìnhnhữngquyếtđịnhtốtnhấtvà
đúngđắnnhấttrongmọihoàncảnh.Chúcbạnthànhcông!!!
Hết.
Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com