t i U Y f N N t i l M
Nhà xuất bản
Văn hoc
9 H ụ clụ c
Qe&ýẻnẬ, rifun (Ểđi................................................................. 7
^hấ ỹ iố i màu xan fỉ............................................. 12
(lĩnhu^M ij& nQ jJiữííàÌkứ(iăn ...............................13^Jlîâ ỹ iẩ i b á rdỉả cííqÍBí ..........................................J? 9
^U IỊ,.........................................................................tJỚjfcjx (Quí Aái.....................................379 f t f ..........................................................................4 5
- - ................................................ 5 5xoai..................................(j& n cĩiÁ c ủ a ũ i .............................................................. 6 /
^)ẹjxíkaillàeầ-ffjÁÌỈưĩÌfúlC......................................7 3
tyịừhcỊ^cịG&ắổixcunxỊÍk......................................................8 0
m ự ....... ............................................................8 1
^ è n <% à r Ị-ũ ủ ắ & ạ n ^ n h ì^ đ iầ in ^ Ố -n ^ ẩ ii 9<ỹ
Qạ&píĩận í9ĩeứẾổằn^ nửnỈỊẲần^ rẮ an .............. /Ớ 6
^êtÌẤúe- củcịẾrdiyẽu............................................. 115
(linked................................................ 123c]h ư x in (ắ itim 2 0 .............................................. /J? 9
^Jháiiüntm e........................................................... /<J6
CuệcÁần^ m àuẤềru^pỉiấn................................. /4<J^arJi^Á úe-- lựa eịẹn euQILắtẤlai....................1 4 4
CẤủdmuhcj AanfijÁúe,, bạnt& iổi!...................../ 4 9
Qạn đđí................................................157jam kọn'tâv<ệ-rư jiủ & ỊẬ êiịcĩi.................................. / 6 7
Hủc (Ắấn đồi................................. 174^ụệu QầtyẲự e â ẩiẩn......................................................./ 7 9
^ ấ i í ...................................................................... 1 8 7
( fĩ& Ị^íại<jấon ìùn ...................................................... / 9 7
là m ột cô gái đang yêu. Tôi yêu cả
cái thê' giới rộng lớn này, tôi yêu gia
đình của m ình với bô', mẹ và một ông anh trai
chiều em nhất quả đất. Tôi yêu cả những khóm
hoa màu hồng phân bên hàng rào nhà hàng xóm
(thỉnh thoảng yêu đời phát ngâ't, tôi cũng có vặt
trộm vài bông để cắm vào cái lọ thủy tinh hình
ông nghiệm mà tôi đặt ở kệ sách), tôi yêu café
môi tôi cùng bạn bè (vì thường xuyên không
phải trả tiền), tôi yêu cả việc m ỗi sáng được ăn
bánh quy của Bảo (nó m ang tới cho tôi m iễn
phí), tôi yêu con chó của tôi (món quà tôi được
tặng )... và hơn hết, tôi yêu tôi, với m ột tình yêu
bất diệt.
Về lý thuyết sinh học, trái tim tôi chỉ có bôn
ngăn, nhưng tôi nghĩ trái tim tôi đủ rộng để mình
chứa đựng tất cả những tình yêu đó, mỗi loại một
ngăn, rất rõ ràng, không chen lấn.
?
[ } ề ắ r iị
T h ế nhưng, góc riêng cho một người đàn
ông của cuộc đời mình, hình như, tôi chưa kịp
sắp xếp hợp lý. Chưa một người đàn ông nào ở
lại trong tim tôi quá lâu. Tôi yêu rat si tình nhưng
quên cũng rất nhanh. Nêu hình ảnh của anh ta
vẫn gan lì ở lại trong tâm trí, tôi sẽ đá thêm một
cú để hình ảnh ây văng đi thật xa. Chẳng tội gì
mà cứ ôm khư khư những cảm xúc cũ kĩ trong
khi nó không còn cần cho cuộc sông hiện tại cả.
Bản thân tôi nghĩ tình yêu là một phạm trù
lịch sử. Bởi nó có bắt đầu, có diễn biến và có kết
thúc. Tình yêu không màu, không mùi, không vị,
không sờ nắm đuợc, mà đi từ trái tim đến trái
tim. Nó hiện hữu tuỳ trí tưởng tượng của mỗi
người. Nó tồn tại bằng cảm nhận của người trong
cuộc, chứ không được cụ thể hóa bằng một hình
dạng cụ thể nào cả. Có người ví tình yêu giông
như hình quả tim, có người lại cho rằng tình yêu
là hình quả tim có cắm thêm vài mũi tên hoặc vài
con dao găm nữa, rơm rớm máu thì càng sinh
động. Nhưng chắc chắn m ột điều rằng, tình yêu
không phải là hình tròn. Hình tròn không thể xác
định được đâu là điểm bắt đầu và đâu là điểm kết
thúc, còn tình yêu thì có thế. Tình yêu không là
mãi mãi. Chẳng ai có thể yêu thương ai cả đời cả,
nếu có, thì vẫn sẽ có những lúc tình cảm bị gián
('cM gjen
1
đoạn bởi những b ấ t đồng, mẫu thuẫn. Cái buộc
hai người lại với nhau là tình thương, là sự tiếc
nuôi những kỉ niệm, là sự cần có nhau trong cuộc
đời này. Người ta chán nhau, nhưng rồi người ta
lại yêu nhau, rồi lại chán nhau, rồi lại yêu n h au ...
Loài người thì rất nghịch ngợm, không bao
giờ để cho trái tim làm đúng nhiệm vụ và chức
năng là đập, bơm máu cho cơ thể, mà lại thỉnh
thoảng lôi nó ra để vật lộn với cảm xúc. Đ ể rồi
có lúc trái tim ây bị thâm đẫm những cảm xúc, bị
rách nát te tua, rồi lúc ây mới ba chân bôn cẳng
tìm mọi liệu pháp để chữa lành cho những vết
thương ấy. Tôi cũng từng nghịch ngợm như thế,
nhưng sau những lần thất tình đâ'y thê thảm, tôi
đã cảnh giác hơn mỗi khi phát hiện con tim của
mình đang đập loạn nhịp vì người khác. Tiết ch ế
lại những cảm xúc của mình, nhưng tôi chưa khi
nào hết yêu, chưa khi nào mất lòng tin ở tình yêu.
Bởi tình yêu là một điều kỳ diệu, tuy điều kỳ diệu
thì chỉ xuất hiện trong cổ tích, nhưng tôi, m ột cô
gái mười tám cộng, vẫn luôn tin vào những điều
có trong cổ tích.
Bạn đã từng yêu chưa? Rồi đúng không?
Và nếu bạn đã từng thâ't tình nữa thì càng thú
vị. Bởi như thế, nghĩa là bạn đã từng hạnh phúc
<đ
[ } ề ắ r iị
và đã từng đau khổ, bởi như thế, nghĩa là bạn
cũng có một trái tim thâm đâm những cảm xúc.
Những cảm xúc đó có thể nhiều, có thể không,
nhưng đủ để bạn cảm nhận cuộc sông này một
cách trọn vẹn hơn, nhiều giác độ hơn theo cách
riêng của bạn.
Thời gian trôi qua, tôi khám phá ra một
điều mới mẻ. Đó không phải là trái tim tôi vẫn
luôn yêu khi cuộc đời này thờ ơ, hờ hững. Mà là
khi trái tim tôi thờ ơ, hờ hừng, thì cuộc đời này lại
dành cho tôi quá nhiều tình yêu. Cuộc đời đang
yêu tôi, khi mà tôi lại quá dửng dưng với nó. T h ế
rồi, để dung hòa bản thân tôi với cuộc đời này, tôi
đã tìm ra cách để yêu lây tâ't cả những gì mà cuộc
đời mang đến cho mình, dù đó là niềm vui hay
nỗi buồn, thì những nỗi niềm ây cũng đều đẹp,
đều long lanh...
Xét cho cùng, cái thứ cảm xúc khiến cho
người ta luôn day dứt và khắc khoải nhâ't vẫn là
tình yêu. Cái dễ đánh gục con người ta nhất là sự
tan vỡ của tình yêu.
Tôi cũng từng yêu rồi, và cả thất tình nữa.
Bạn bè tôi cũng từng yêu, và cả cũng thất
tình nữa.
(^ íb ỊỊịền
10
Loài người này cũng từng yêu, đang yều,
đã thất tình và cũng sắp thâ't tình nữa.
Có hàng nghìn cách để khởi đầu cho một
môì tình đầy kỷ niệm. Và cũng có hàng vạn cách
đ ể người ta kết thúc nó đầy đau thương.
Điều quan trọng là bạn nhìn nhận những
điều sẽ xảy đến trong cuộc sông của bạn theo
chiều hướng nào. Nếu không thể thay đổi bản
chất mọi chuyện, bạn vẫn có thể thay đổi cách
nhìn về mọi chuyện. Ớ trong cả những điều tồi
tệ nhât, vân tổn tại những niềm hạnh phúc mong
manh. Nếu cuộc đời khiến bạn vui, hãy vui hết
mực. Nếu cuộc đời khiến bạn buồn, hãy có cho
m ình một nỗi buồn thật hay ho.
Tôi đang nhìn cuộc sông của tôi với đôi
m ắt đeo lens, với gam màu rất thời trang mà tôi
m uôn có ...
Tôi tự chọn màu cho cặp lens â'y. Tôi tự cảm
nhận cuộc sông theo cách của riêng tôi...
11
K hông còn “C hạy trốn yêu thương”, với “Đ eo Lens nhìn đời” Huyền Nhím cùng m ột cái tôi dũng cảm và hoan hỉ đã quyết định lột xác, m ở to đôi m ắt của m ình để giải đáp bài toán hóc búa m uôn thuở: “Tình yêu và Hạnh phúc” . M ột cuốn sách rất ý nghĩa, nhưng không thể cảm nhận hết cái hay của nó, nếu chúng ta chỉ đọc có m ột lầ n ...(Nhà báo Hàn Vũ Linh - P hó Tổng biên tập Tạp ch í Truyền thống và Phát triển )
V ớ i Huyền N hím , tôi tin cô nàng cá tính đặc b iệt ấy sẵn lòng đeo lens đủ bộ bảy sắc cầu vồng, xanh vàng tím đỏ, bất chấp thời tiết và ngoại cảnh. M iễn là cô ấy muốn. M iễn là cô ấy thích. Quả tình, tôi không m ấy quan tâm đến sắc màu của những chiếc lens ấy. B ở i v ì, tôi biết, dù đeo lens màu gì đi nữa, Huyền N hím vẫn luôn chọn m ột góc nhìn cuộc sống thật đặc biệt cho riêng mình.(Nguyền Thu Thủy - Tác g iả G ái g ià xì tin)
"Đ eo Lens nhìn đời" của Huyền N hím như m ột liều thuốc tinh thần đầy hưng phấn cho rất nhiều người. Đ ọc rồi m ới thấy, khi niềm vui ở quanh ta, đùng đóng khung cuộc sống của mình qua một ánh m ắt bi quan, xám xịt. (Ca s ĩ Thủy Đ ặng - The Voice 2012)
Đ eo Lens nhìn đời m ang giọng văn tưng tửng đặc trưng của Huyền Nhím. G iọng văn bất cần ấy đưa chúng ta đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, nhưng ẩn sau trong đó vẫn là m ột chút bất an rất con gái!(Hà Thu - BTV, M C tại m radio.vn và myradio.vn)
“Cuốn sách này là cái quái gì vậy? T ô i không thích. Huyền N hím - cô ta cái gì cũng thiếu, chỉ có m ồi lạc quan là thừa".(Tập thể Người yêu cũ)