z<XHisXH
z >
ura Mizuki
Chương mở đầu: Hồi ức thay cho lời tự giới thiệu- Tôi từng là kẻ chỉ biết giam mình trong phòng 5
Chương 1: Không được đối xử tệ với thức ăn 9
Chương 2; Kia là ai vậy? 41
Chương 3: Người tôi đã gặp 103
Chương 4: Vong hồn từ quá khứ 139
Chương 5: Báo cáo của "cô gái văn chương" 187
Chương 6: Vì nơi đây là căn phòng bí mật 229
Chương 7: Câu chuyện của hồn ma đói khát 263
Chương 8: Cô gái bão tô' 303
Chương kết: Và, chúng tôi... 341
ịèiếộí~ 369
Phải giết cô ây thôi!
Cùng với thân thê run lên bần bật bởi cơn
điên trỗi dậy, ý hắn đã quyết.
Đúng thế, giết, giết đi.
Để khoảng thời gian được quay ngược
này không thê trở vê như cũ. Đê cô ấy
vĩnh viễn bị trói chặt vào thê giới của hắn.
Ôm ấp thi thể cô ây trong lòng, lây xương
làm gối và ngủ yên cạnh cô ấy trong cùng
một cỗ quan tài. Mắt, mũi, bờ môi, làn da,
thịt, máu, xương, mọi thứ của cô ấy - tất
cả sẽ thuộc vê hắn. Mười đâu ngón tay của
hắn thô bạo thít chặt chiếc cô trắng ngần
như tuyết và lạnh lẽo như băng của cô ấy,
hắn thì thào với giọng khô khốc.
" . .. Vĩnh biệt, Kayano - kẻ phản bội."
Chươĩĩg mở đầu
-fịầ cfofiûu cầ& fàisfcỹiéĩũêu/ ế id ck bifaim tmk
ịữằny pỉèncỊ
Nơi đây là chôn thiên đàng dành cho những kẻ chán ghét con người.
Đã từng có một quý ông nào đó nói như vậy khi
lui về quê nhà ở ẩn. Còn tôi, khi đang là học sinh lớp 9,
cũng đã tự nhô't mình trong phòng suô't nửa cuô'i của
năm học. Giữa ban ngày tôi đóng chặt rèm cửa, nằm
trên giường trùm chăn kín mít, dùng móng tay xé toạc
ga trải giường, "mặt trời không mọc cũng chẳng sao,
ngàv rnai vĩnh viễn đừng bao giờ tới thì càng tốt". Tôi
chỉ biết vùi đầu vào gôi, sụt sùi thổn thức.
Ở Nhật Bàn này có biết bao nam sinh lớp 9, cớ sao
chi có mình tôi phải nếm trài tình cảnh này?
Tôi đã gây ra chuyện gì cơ chứ?
Nào tôi có phải là một kẻ chán ghét con người
đâu. Chẳng qua do tình cờ mà cuôn tiểu thuyết đầu
tiên tôi viết trong đời được chọn trao giải "Sáng tác
của năm dành cho tác giả nghiệp dư", tình cờ tôi lại
là văn sĩ trẻ tuổi nhât trong lịch sử giải thưởng, rồi cả
việc bút danh Inoue Miu của tôi nghe giống tên con
gái cũng chỉ là sự tình cờ nốt.
T h ế mà, cuốn sách đó khi được xuâ't bàn bông
nhiên đứng đẩu danh sách những tác phâm bán
chạy, công chúng bỗng nhiên bàn tán về "m ột nữ văn
sĩ thiên tài tré tuổi xinh đẹp và bí ẩn" - để rồi cái giá
đôi lại là, tôi đã đánh mât thứ vô cùng quan trọng
đối với mình.
Mặc cho tôi không bao giờ có thể gặp lại người
con gái đặc biệt mà tôi thích suốt từ thuở âu thơ thêm
một lẩn nào nửa, thì thế giới vẫn cứ ca tụng thiếu nữ
thiên tài 14 tuổi, đua nhau phỏng đoán về thân phận
thật sự cua cô bé một cách ích kỉ và tùv tiện. Gần như
ngày nào tôi cũng phải nhận những lời thúc giục về
tác phẩm tiếp theo từ phía nhà xuât bản.
Tại sao tôi phải tiếp tục viết tiểu thuyết khi mà
chuyện đó đã xảv ra với Miu cơ chứ? Làm ơn đê cho
6
tôi yên đi. Tôi chẳng phải thiên tài cũng chẳng phải tiểu thư nhà quyền quý lúc nào cũng kè kè với chiếc ô trắng đâu. Không bao giờ tôi viết tiểu thuyết nữa!
Mổ hôi lạnh túa ra khắp thân thể, các đầu ngón tay tê cứng, lồng ngực tôi như đang bị xoay vặn trong một bàn kẹp1 khổng lổ, đau đớn đến cùng cực, không thể nào thở nổi. Tôi khóa cửa phòng, nhắm chặt hai mắt, bịt chặt hai tai, cắt đứt toàn bộ liên hệ với bên ngoài, chọn cách coi mọi thứ đều không tân tại.
Những gì xảy ra bên ngoài cánh cửa đều chỉ là giấc mơ mà thôi. Hiện thực chỉ tồn tại ở phía bên này cánh cửa, còn phía bên kia đêu là dôĩ trá. Xin đừng ai mờ cánh cửa đó ra. Xin đừng bước vào trong này. Nếu cánh cửa được mờ ra, thế giới của những điều giả dối sẽ biến thành hiện thực, sẽ tràn vào như một trận sóng thần. Tôi sẽ bị nó nuốt chửng, sẽ chết chìm trong đó mất.
Tôi cắn chặt chiếc chăn ẩm ướt sặc mùi mổ hôi của mình đến độ châr» lợi rỉ máu, và điều tôi mong mỏi từ sâu thẳm trái tim trong lúc đó là mình có thể quay ngược thời gian và sửa chữa lại toàn bộ mọi việc.
Nếu có thể trở về quá khứ, dù chỉ là vài tháng thôi...
Nếu làm được vậy, tôi tuyệt đôi sẽ không viết tiểu thuyết gì hết. Cũng không có chuyện tham dự giải tác giả mới gì hết.
1 Một dụng cụ dùng để giữ, cố định các chi tiết máy.
7
Tôi vẫn là một học sinh câp hai bình thường, ờ
bên cạnh Miu, ngắm nhìn nụ cười của Miu, lắng nghe
cô ấy kê chuyện - những câu chuvện đẹp đẽ tựa ánh nắng vàng xuvên qua kẽ lá. Tôi sẽ lại chếnh choáng
sav sưa với muôn vàn ngôn từ rực rỡ mà cô ây viết
ra. Chi vậy thôi là đủ làm cho tôi thỏa mãn từ tận đáy
lòng, tôi cũng không phải sợ hãi thế giới, sợ hãi con
người. Đáng lẽ tôi có thế sống một cuộc sông bình yên
và hạnh phúc.
Tôi muốn trờ về quá khứ.
Tôi muốn làm lại.
Làm ơn hãy biến con trờ lại là con của ngàv xưa, trước khi con bắt đầu cầm bút viết tiếu thuyết, con
cầu xin người, thưa Chúa.
T h ế nhưng, cho dù cậu bé lớp 9 đang giam mình
trong phòng tối nàv có cầu nguyện thành tâm đến
đâu đi nữa, trên đời làm gì có chuyện một điểu ước
có lợi như thế được đáp ứng cơ chứ.
Khi mùa đông dài thật dài kết thúc, cuối cùng tôi
cũng loạng choạng lê người rời khòi chiếc giường,
thi vào cấp ba, và trờ thành học sinh trung học.
Và đây, mùa hè năm lớp 11...
Trong câu lạc bộ Văn học chỉ có hai thành viên,
tôi đang cần mân viết bữa điếm tâm nhẹ cho một "cô
gái văn chương".
8
Amano Tooko - chủ
nhiệm câu lạc bộ Văn học -
là một người yêu sách đến
mức độ muốn ăn-tươi-nuốt-sống
các tác phẩm. Cuốn sách k ể về cuộc
sống của Inoue Konoha, một cậu
học sinh lớp dưới ngày nào cũng bị
"C ô gái văn chư ơng" tự phong này
quay như chong chóng. Một ngày nọ, ai
đó đã nhét vào "hòm thư tư vấn tình yêu" của câu
lạc bộ Văn học những mẩu giây, trong đó viết
những chừ "đáng ghét", "m a quỷ" cùng với một
loạt dãy số bí ẩn. Tooko gọi đó là "lời tuyên chiến
với câu lạc bộ Văn học" và kéo Konoha vào một
cuộc điều tra, nhưng "thủ phạm " lộ diện lại là
một cô bé, mỉm cười và nói với họ rằng "Tôi đã
chết rồi". Những bí ẩn trong trường học, với
phong vị hài hước pha chút cay đắng, tập 2 xin
được bắt đầu!
NHR SRÇH BẢN QUYỀN
I Sách thật - Giá trị thật
119C5 Tô Hiệu - Nghĩa Tân - cáu Giấy - Hà Nội Website: www.sachbanquyen.vn
Tel: 04.62813638
ISBN: 978-604-69- 2505-7iiipilil7 8 6 0 4 ặ llặ 2 5 0 5 7
9 3 6 0 3 71179 5 7 0 6
Giá: 69.000Ổ