YêuNgườiỞBênTa
EmilyGiffin
Chiasẽebook:http://downloadsachmienphi.com/Thamgiacộngđồngchiasẽsách:
Fanpage:https://www.facebook.com/downloadsachfreeCộngđồngGoogle:http://bit.ly/downloadsach
TableofContentsTómtắtLờicảmơnMộtHaiBaBốnNămSáuBảyTámChínMườiMườimộtMườihaiMườibaMườibốnMườilămMườisáuMườibảyMườitámMườichínHaimươiHaimươimốtHaimươihaiHaimươibaHaimươitưHaimươilămHaimươisáuHaimươibảyHaimươitámHaimươichínBamươiBamươimốtBamươihai
BamươibaBamươitưBamươilămBamươisáu
Tómtắt
ĐốivớiEllenvàAndy,mộttrămngàyđầutiêntrongcuộcsốnghônnhânlànhữngngàyhoànhảo.Nhưngrồi,mộtbuổichiềuđịnhmệnh,lầnđầutiênsauhàngthậpkỷ,EllentìnhcờgặplạiLeo.Leo,ngườitừngbiếncuộcđờicôthànhđịangục.Leo,ngườiđãlẳnglặngrađi,đểlạicôvớitráitimtanvỡ.Leogiờđâyquaytrởvề,làmxáođộngcuộcsốngbìnhancủaEllen,khiếncôphảiđốimặtvớisựlựachọngaigócchohạnhphúccủađờimình…
Nữtínhmàkhôngsavàosướtmướt,cóchuachátmàkhônghềđộcđịakhôkhan,mộtlầnnữaYêungườiởbêntamangngườiđọcvàobầukhíquyểnấmápmangnhãnhiệuEmilyGriffinvớimộtgiọngvănlinhhoạtvàcácnhânvậtđầycảmxúc.
“JaneAustenthờihiệnđại.”–TheCincinnatiEnquirer
“Nhữngmiêutảthậtthúvị,tinhtếvàchânthậtvềtìnhbạncủapháinữ,vềsựphứctạptrongđờisốnghônnhânvàtìnhmẫutử.”–AtlantaPeach
“Dànhchobấtkỳaitừngbănkhoănvềconđườngngàyxưatakhôngchọn…”–NewYorkResident
TặngHarrietyêudấu
Lờicảmơn
LờibiếtơnsâunặngnhấtxindànhchoMaryAnnElgin,SarahGriffin,NancyMohler,LisaElgin,vàStephenLee,nhữngngườiđãởbêntôitừđầutớicuối.Tôithậtmaymắnvìcómọingười.
Vôcùngcámơnngườibiêntậpxuấtsắcđồngthờicũnglàbạntôi,JenniferEnderlin,vàtớirất nhiềunhân vật khác tại nhà xuất bản St.Martin, đặc biệt là SallyRichardson,MatthewShear,JohnMurphy,MattBalbacci,SteveTroha,DoriWeintraub,AlisonLazarus,TomSiino,JeffCapshew,AndyLecount,BrianHeller,RobRenzler,KenHolland,ChristineJeager,NancyTrypuc,AnneMarieTallberg,MikeStorrings,HarrietSeltzer,ChristinaHarcar,KerryNordling,SaraGoodman,JeffCope,JeffWillmann,vàlựclượngbánhàngtrênkhắpđườngBroadwayvàĐạilộNăm.
Xingửilòngcảmkíchchânthànhtớichamẹ,giađình,vàbạnbè–vớilờicảmơnđặcbiệttới Allyson Jacoutot, Jennifer New, Julie Portera, Brian Spainhour, Laryn Gardner, MichelleFuller,JimKonrad,vàYvonneBoyd.CũngxincảmơnStephanyEvans,TheresaParkvàCarrieMinton.
MộtlờicảmtạmãimãidànhchoDavid“Sarge”Tinga,cốvấntàibavàcũnglàngườibạnthânyêumàtôikhôngbaogiờquên.
Vàcuốicùng,gửilòngbiếtơnvàtìnhyêutớiBuddy,Edward,George,vàHarriet.
Một
ChuyệnđóxảyrachínhxácmộttrămngàysaungàytôicướiAndy,gầnnhưđúngvàocáithờiđiểmbarưỡichiềutừngdiễnralễcướicủachúngtôi.Tôibiếtrõràngthếkhônghẳnvìtôilàcôdâumớingậptrànhứngkhởisaymêquansátnhữngbiếnđổinhỏnhặttrongquanhệ,màbởivìtôivốnmắcchứngrốiloạnámảnhcưỡngchếmứcđộnhẹkhiếntôibuộcphảidõitheomọichuyện.Điểnhìnhlàtôithườngđếmnhữngthứkhôngđâu,vínhưsốbướcchântừcănhộcủatôiđếngaxeđiệnngầmgầnnhất(341vớimộtđôigiàythoảimái,thêmmươibướcnữanếuđicaogót);sựxuấthiệndàyđặcđếnnựccườicủacụmtừ“kếtnốikỳdiệu”trongbấtkỳtậpnàocủabộphimTheBachelor(luônlàhaiconsố);sốchàngtraitôitừnghôntrongbamươinămđờimình(chín).Hay,trongbuổichiềuthángGiêngmưagiólạnhgiáđó,làsốngàytôiđãkếthôntrướckhitôinhìnthấyngườiấyngaychínhgiữalốibộhànhnơiđườngMườimộtgiaovớiđườngBroadway.
Nếuxétbềngoài,cóthểhìnhdungnhưbạnlàmộttàixếtaxiđangquansátnhữngvịkháchbộhànhđiẩuchenquađườngtrongvàigiâycuốicùngtrướckhitínhiệuđèngiaothôngthayđổi,đóchỉlàmộtkhoảnhkhắcđôthịtrầntục:haingườidườngnhưxalạ,chẳngcógìchungngoàinhữngchiếcôđenmỏngmảnh,đangvượtquamộtgiaolộ,tiếpxúcvớinhaubằngánhmắtthoảngquavàtraođổilờichàoxãgiaonhưngkhôngquáthờơtrướckhiđitiếp.
Nhưngbêntronglạilàmộtcâuchuyệnhoàntoànkhác.Bêntrong,tôiđangcảmthấyquaycuồng,xáođộng,nghẹtthởtronglúcbướclênvỉahèrồirẽvàomộtquánănnhỏvắngtanhcạnhUnionSquare.Nhưtrôngthấyma,tôinghĩ,mộttrongnhữngcâunóitôiđãngheđếnhàngnghìnlầnnhưngchưabaogiờnhậnthứcđượcđầyđủchođếntậngiâyphútđó.Tôigậpôlạivàcởikhóaáokhoác,timvẫncònđậpthìnhthịch.Tronglúcnhìnmộtngườiphụcvụlaubànvớiđộngtácđưataymạnhmẽ,thuầnphục,tôitựhỏitạisaomìnhlạihoảnghốtđếnthếvìcuộcgặpgỡnày,khimàcóđiềugìđódườngnhưhoàntoànkhôngthểtránhđượctrongkhoảnhkhắcấy.Khôngphảivớiýnghĩatotát,địnhmệnhnàocả;chỉlàtheocáicáchâmthầm,daidẳngmàđiềucòndangdởđóđãápđặtýmuốncủanólênkẻkhônghềsẵnlòngđónnhận.
Saumộthồidườngnhưrấtlâu,ngườiphụcvụnhậnratôiđangđứngsautấmbảngVuiLòngChờXếpChỗvànói,“Ôi!Tôiđãkhôngnhìnthấycôđứngđây.Lẽrachúngtôiđãphảihạtấmbảngxuốngsaubữatrưađôngkhách.Côvàođi,ngồichỗnàocũngđược.”
Tôicảmthấytrongcâunóicủacôcómộtsựđồngcảmkỳcụcđếnnỗitôibănkhoănkhôngbiếtcôcóphảimộtthầybóilàmthêmngoàigiờ,vàthựctìnhđãtínhđếnchuyệngiãibàytâmsựcùngcô.Nhưngthayvìlàmvậy,tôithảngườixuốngghếđỏbằngnhựadẻoởgóccuốinhàhàngvàthềsẽkhôngbaogiờnóirađiềuấy.Chiasẻcảmxúccủamìnhcùngmộtngườibạncóthểtạonềntảngchomộthànhđộngkhôngchungthủyđốivớichồngmình.Kểchobàchịcaynghiệtcủatôi,Suzanne,thìhẳnchịsẽtuônracảmộtbàithuyếtgiảnggaygắtvềhônnhânvàquanniệmmộtvợmộtchồng.Viếtchuyệnnàyvàonhậtkýthìsẽkhiếnnótrầmtrọnghơnnữa,điềuđótôiquyếtkhônglàm.CònnóivớiAndysẽlàtổnghợpcủangớngẩn,hủyhoạibảnthânvàgâytổnthương.Mặcdù lo lắngtrướcviệcphảinóimộtphầnsựthật,mộtvếtđentrongquanhệvợchồngmớicướicủachúngtôi,nhưngtôitinrằngđólàcáchtốtnhất.
“Tôicóthểmanggìchocô?”côphụcvụ,cóbiểntênđềAnnie,hỏitôi.Côcómáitócxoăn
màuđỏvàlàndalấmtấmtànnhang,vàtôinghĩ,Ngàymaimặtrờisẽbừngsáng.
Tôichỉmuốnmộtlycàphê,nhưngvốntừnglàmphụcvụ,cònnhớmìnhđãthấtvọngrasaokhingườitachỉmuađồuống,ngaycảvàolúcngoàigiờănchính,thếnêntôigọicàphêvàmộtchiếcbánhvòngphomátkemnhânhạthoaanhtúc.
“Đượcrồi,”cônói,gậtđầuvuivẻvớitôi.
Tôimỉmcườicảmơncô.Sauđó,khicôquaybướcvềphíabếp,tôithởhắtravànhắmmắtlại,tậptrungnghĩtớimộtđiều:tôiyêuAndybiếtchừngnào.Tôiyêumọithứthuộcvềanh,kểcảnhữngđiềuhẳnsẽlàmhầuhếtcáccôgáiphiềnlòng.Tôithấycảsựdễthươngtrongchuyệnanhgặpkhókhănkhinhớtênngườikhác(anhcứgọitênôngsếpcũcủatôilàFred,thayvìFrank)haylờihátcủangaycảnhữngbàinổitiếngnhất(“BillieJeanisnotmymother”.)VàtôichỉlắcđầumỉmcườikhianhchohoàigãlangthangởcôngviênBryantmỗingàymộtđôlatrongsuốtgầnmộtnămtrời–cáigãtrônghệttaylừađảoláiconRangeRover.TôiyêusựcảtinvàlòngthươngngườicủaAndy.Tôiyêutínhtìnhvuivẻchânthậtngâythơvôcùnghòahợpvớingoạihìnhđiểntraitócvàngmắtxanhcủaanh.Tôithấymaymắnđượcsốngcùngngườiđànôngmàsausáunămhòhẹn,vẫnsốtsắngđứngchờtôiquaylạitừphòngvệsinhnữ,vẫnvẽnhữngtráitimnguệchngoạcméomótrênlànhơinướcphủmặtgươngtrongphòngtắmcủachúngtôi.Andyyêutôi,vàtôikhôngngạinóirằng,đólàlýdoquantrọngnhấtvìsaochúngtôiởbênnhau,vàvìsaotôicũngyêuanh.
“Côcómuốnnướngbánhlênkhông?”Annienóitotừphíasauquầy.
“Cóchứ,”tôinói,mặcdùkhôngthậtsựbậntâm.
TôiđểtâmtrímìnhtrôivềcáiđêmAndycầuhôntôiởVail,cáchanhvờđánhrơichiếcví,trongmộtchuyểnđộngrõràngđượctậpdượthếtsứckỹlưỡng,đểanhcóthểcúixuốngnhặtnóvàrồiđộtnhiênquỳgối.Tôinhớkhinhấmnhápsâmbanh,chiếcnhẫncủa tôi lấp lánhtrongánhsánglòsưỡi,vàtôinghĩ,Chínhlànhưthế.Đâylàkhoảnhkhắcmọicôgáiđềumơước.Đâylàkhoảnhkhắctôihằngmơước,đợichờvàkhaokhát.
Anniemangcàphêtới,vàtôiấphaitayquanhchiếccốcnặngtrịchnónghôihổi.Tôinângcốclênmôi,uốngmộthơidài,vànghĩvềmộtnămđínhhôncủachúngtôi–mộtnămđầyấplễmừng,tiệctùngvàngậptrànkếhoạchchongàycưới.Bànbạcvềváycướivàáotuxedo,nhữngđiệuvalsevàbánhsôcôlatrắng.Tấtcảđềuhướngtớiđêmhuyềndiệuấy.Tôinghĩvềnhữnglờithềnồngthắmcủachúngtôi.Điệunhảyđầutiêncủachúngtôivớibản“WhataWonderfulWorld”.Nhữnglờichúcrượudídỏm,ấmápdànhchochúngtôi–nhữngbàidiễnvăntrànngậpnhữnglờihoamỹquenthuộcquảthậtrấtđúngvớichuyệncủachúngtôi:quásứcđẹpđôi…tìnhyêuđíchthực…lẽsốngcủanhau.
TôinhớđếnchuyếnbayđếnHawaiisánghômsau,Andyvàtôinắmtaynhautrongkhoanghạngnhất,cườiphálêntrướctấtcảnhữngsơxuấtnhonhỏngoàiýmuốntrongngàytrọngđạicủachúngtôi:Phầnnàocủabuổilễmàngườiquayphimkhôngghilạiđượcấynhỉ?Trênđườngtới tiệc chiêuđãi,mưa còn có thể to hơnđược không chứ?Đã khi nàobọnmình trông thấyJames,emtraicủaanh,oảiđếnthếchưa?Tôinghĩvềnhữngbuổihoànghônđidạotrongkỳtrăngmật,nhữngbữatốilunglinhánhnếnvàcáibuồisángđặcbiệtsốngđộngkhiAndycùngtôilangthangtrênbãibiểnhoangsơhìnhbánnguyệttênlàLumahaiởphíaBắcKauai.Vớicáttrắngmịnmàngvànhữngphiếnnhamthạchhếtsứcấn tượngnhô lên trênmặtnướcmàungọc lam,đó làmột trongnhữngcảnh tượngkỳdiệunhất trên tráiđấtmà tôi từng chiêmngưỡng. Lúcđó, khi tôi đangmãingắmnhìnphong cảnh,Andyđặt cuốn sách củaStephen
Ambroselênchiếckhăntắmngoạicỡcủachúngtôi,nắmlấyhaibàntaytôi,vàhôntôi.Tôicũnghônanh,ghikhắctronglònggiâyphútấy.Tiếngsóngvỗbờìoạp,cảmgiáclàngióbiểnmátlạnhlùatrênmặt,hươngthơmcủachanhhòaquyệnvớimùidừatừkemchốngnắng.Khichúngtôirờinhau,tôinóivớiAndyrằngtôichưabaogiờcảmthấyhạnhphúcđếnthế.Đólàsựthật.
Nhưngphầntuyệtvờinhấtlạiđếnsaulễcưới,sautuầntrăngmật,saukhinhữngmónquàhữudụngđượctháodỡratrongcănhộnhỏbécủachúngtôiởMurrayHill–vànhữngmónngộnghĩnh,íthữudụngđượcchuyểnxuốngphòngkho.Nóđếnkhichúngtôihìnhthànhnhịpđiệuđờisốngvợchồng.Bìnhthường,giảndịvàthựctế.Nóđếnvàobuổisángkhichúngtôinhấmnhápcàphêvàtròchuyệntronglúcchuẩnbịđilàm.Nóđếnkhitênanhchốcchốclạihiệnlêntronghòmtinnhắncủatôi.Nóđếnvàomỗibuổitối,khichúngtôilậttớilậtluimấycuốnthựcđơngiaohàngtạinhà,tínhxemnênănmóngìvàcảquyếtrằngsắptớisẽtựnấubữatối.Nóđếntrongnhững lúcmassagechân, trongtừngnụhôn, trongmỗi lầnchúngtôigiúpnhaucởiđồtrongbóngtối.Tôihướngtâmtrímìnhvềnhữngchitiếtđó.Tấtcảnhữngchitiếtđãlàmnênmộttrămngàyđầutiênbênnhaucủachúngtôi.
VậynhưnglúcAnniemangbánhvòngtới,tôilạitrởvềnơigiaolộđó,tráitimtôilạiđậpthìnhthịch.TôichợthiểurằngmặcchotôicảmthấyhạnhphúcnhườngnàokhisốngcùngAndy,tôicũngkhôngthểdễdàngquênđượckhoảnhkhắcđó,cáicảmgiáctắcnghẹnnơicổhọnglúctôitrôngthấylạikhuônmặtcủangườiấy.Dùchotôimuốnquênnóđếntuyệtvọng.Nhấtlàvìtôimuốnquên.
Tôingạingần liếcnhìnhìnhphảnchiếucủamìnhtrênváchkínhbêncạnhghếngồi.Tôikhôngcógìphảilolắngvềdángvẻcủamình,màlạicàngkhôngcógìđểhânhoankhinhậnramìnhvẫncómái tóchếtsứcgọngàngđẹpmắt,mặcchomọi tácđộngcủamộtbuổichiềuloanhquanhtrongmưa.Tôicòncólàndahồnghào,nhưngtôithầmnhủđóchỉlàvìgiólạnhđãnhuốmhồngđôimá.Khôngcógìkhácnữa.
Vàđócũnglàlúcđiệnthoạicủatôiđổchuôngrồitôinghethấygiọngngườiấy.Giọngnóiđãtámnămmườisáungàyrồitôikhôngnghethấy.
“Cóthậtlàemđókhông?”ngườiấyhỏitôi.Giọnganhthậmchícòntrầmấmhơntôinhớ,nhưngmặckhácnóvẫnnhưđangquayngượcvềquákhứ.Nhưthểđangnóinốtcâuchuyệnmớichỉvàigiờtrước.
“Vâng,”tôinói.
“Vậyư,”anhnói.“Emvẫndùngsốcũ.”
Rồi,saumộtkhoảnhkhắcimlặngkỳlạ,khoảnhkhắcmàtôinhấtđịnhkhôngchịulấpđầy,anhnóitiếp,“Anhchorằngcónhữngthứkhônghềthayđổi.”
“Vâng,”tôilạinói.
Bởivìdùtôikhôngmuốnthừanhậnbaonhiêuđinữathìanhvẫnđúng.
Hai
BộphimmàtôiluônyêuthíchnhấtchắcchắnlàKhiHarrygặpSally.Tôimênóvìrấtnhiềulýdo–cảmxúcđẹpđẽcủathậpniên1980trongđó,diễnxuấtcựckỳănýgiữaBillyCrystalvàMegRyan,cảnháiânnồngnànởKart’sDeli.Nhưngđoạnphimtôithíchthúnhấthẳnlàcảnhnhữngcặpđôi trẻcó,giàcó,ánhmắt thảyđều lấp lánh ,ngồi trên trườngkỷ, thao thaokểchuyệnhọđãgặpnhaunhưthếnào.
Lầnđầutiênxembộphimđótôimớimườibốntuổi,chưabaogiờhôn,vànóitheomộttrongnhữngcáchnóiquenthuộccủaSuzannethì,cònchưabiếtmùiđời.TôiđãthấySuzannephảilòngcơsốcậutrai,chỉđểnhậnlấytráitimtanvỡ,cònnhiềuhơncảsốlầntôiđisiếtlạiniềngrăng,vàtrongchuyệnyêuđươngđó,chẳngcóchútgìhạnhphúccả.
Mặcdùvậy,tôinhớmìnhđãngồitrongrạpchiếuphimbậtđiềuhòalạnhngắt,tựhỏingườichồngtương laicủamình lúcnàyđangởđâu–hìnhdángvàgiọngnóianhấyrasao?Phảichănganhđangtrongbuổihẹnhòđầutiên,nắmtayaiđó,vàgiữabọnhọlànhữngthỏikẹotáovàmộtchaiSpritebự?Hayanhlớnhơnthếnhiều,đãvàođạihọcvàcóđầykinhnghiệmvềcáckiểuphụnữcũngnhưvềthếgiới?Anhlàtiềnvệngôisaohaylàtaytrốngcủamộtbannhạcdiễuhành?Tôi sẽgặpanh trênmộtchuyếnbay tớiParis?Trongmộtphòngquản trịdanhtiếng?Haytrên lốiđigiữacácdãyhàngtrongquầytạpphẩmởthị trấnquêhươngtôi.Tôitưởngtượngchúngtôiđangkểchuyệncủahaiđứa,hếtlầnnàyqualầnkhác,ngóntaychúngtôiđangvàonhau,giốnghệtnhữngcặpđôisayđắmtrênmànảnhrộngkia.
Tuyvậy,điềutôivẫncònphảihọclànhữngchuyệntưởngtượngđóhiếmkhidễdàng,suônsẻnhưtronggiaithoạivềhồiứclãngmạnmàtachiasẻtrêntrườngkỷ.Quathờigian,tôihiểurằnghầunhưlúcnàocũngvậy,khitanghechuyệncủacáccặpđãkếthôn,córấtítsựnênthơcònsótlại,chỉlàmộtkhoảnhkhắcmơmộngđượcđánhlênbóngloángtheothờigian.Vàtrừkhibạncướingườiyêuthờitrunghọc(hoặcquanhthờigianấy),cònkhôngthìđóthườnglàmộtcâuchuyệnđãquachẳngmấythúvị.Cónhữngconngười,địađiểmvàsựkiệnmàtamuốnquênđithìhơnhoặcchíít làkhôngnghĩtớinữa.Rốtcuộc,tacóthềdánlênchúngmộtcáinhãnxinhxắn–vínhưduyênphậnhayđịnhmệnh.Hoặctacóthểtinđóchỉlàmộtconđườngngẫunhiênmàcuộcsốngđãmởra.
Nhưngdùtagọinólàgìđichăngnữa,dườngnhưmọicặpđôiđềucóhaicâuchuyện–mộtđãđượctrauchuốtđểchiasẻtrênchiếctrườngkỷ,vàmộtkhônggọtgiũa,tốthơncảlàđượcgiữkín.Andyvàtôikhôngphảingoạilệ.Andyvàtôicócảhai.
Tuynhiên,cảhaicâuchuyệnđềucùngbắtđầutheomộtlối.Cảhaicùngbắtđầutừmộtláthưxuấthiệntronghòmthưcủatôivàomộtchiềuhèẩmướt,ngộtngạtsaukhitôitốtnghiệptrunghọc–vàchỉcònvàituầntrướcngàytôirờiquêhươngPittsburghđếntrườngđạihọcWakeForest,ngôitrườngxâybằnggạchxinhđẹpởBắcCarolinamàtôitìmthấytrongdanhmụccáctrườngđạihọcvàrồiđãlựachọnsaukhihọđềnghịmộtsuấthọcbổnghàophóng.Láthưchứađựngtấtcảcácchitiếtquantrọngvềchươngtrìnhgiảngdạy,sinhhoạtởkýtúcvàđịnhhướngchuyênnghành.Nhưngquantrọnghơncảlànócótênngườibạncùngphòngđãchỉ định trước của tôi, được đánh máy trọn cả một dòng: Margaret “Margot” ElizabethHollinger Graham. Tôi đọc kỹ tên cô, cùng với địa chỉ và số điện thoại của cô ở Atlanta,
Georgia,cảmthấyvừaấntượngvừaesợ.TấtcảlũhọcsinhtrườngtrunghọccônglậpchúngtôiđềucónhữngcáitênchungchungkiểunhưKimhayJenhayAmy.TôichẳngbiếtmộtđứanàocócáitêngiốngMargot(cáiâmTcâmlàmtôiđểtâmnhất),vàchắcchắnkhôngbiếtmộtaicótớitậnhaitênđệm.TôichắcrằngMargottừAtlantahẳnphảilàmộttrongnhữngcônàngxinhđẹpcóhìnhtrêncuốnsáchgiớithiệubónglángcủatrườngWakeForest,đeođôibôngtaingọctraivàmặcbộváyhoatươimáthiệuLauraAshleyđixembóngđá.(Tôichỉmặcquầnjeanvàáonỉcómũtrùmđầukhitớicácsựkiệnthểthao).Tôichắcchắncônàngcómộtcậubạntraihoànhtráng,vàtưởngtượngrachuyệncôbỏrơianhchàngkhôngthươngtiếcvàocuồihọckỳ,chạytheomộttrongnhữnggãchântrầncaolêunghêudiệntrangphụccócácchữcáiHyLạpđangnémđĩatrongkhuônviêntrườngtrêncùngmấycuốnsáchgiớithiệuđó.
TôinhớđãcầmláthưchạyvộivàonhàđểkểchoSuzannetinấy.Suzannesắpvàonămthứbaở trườngPenn State và rất thạo chuyện bạn cùng phòng. Tôi tìm thấy chị trong phòngchúngtôi,đangdánmiếngmigiảxanhbằngkimloạidàycộpvànghebài“WantedDeadorAlive”củaBonJovitừđài.
TôiđọctotênđầyđủcủaMargot,vàrồinóiradựđoáncùamìnhbằngcáigiọngđiệuhệtnhưtrongSteelMagnolias,bộphimđãtrởthànhcơsởnhìnnhậnmọithứđếntừmiềnNamcủatôi.Tôithậmchícòntinhquáilôivàocảnhữngcâycộttrắng,ScarletO’Haravàđámngườihầuđôngđúc.Mặcdùphầnlớnlàđùacợt,nhưngtôicũngcảmthấytràolênnỗilolắngrằngmìnhđãchọnnhầmtrường.TôilẽranênđăngkývàoPitthoặcPennStatenhưtấtcảlũbạn.Tôisắptrởthànhconcámắccạn,mộtnàngYankeelạclõng.
TôinhìnSuzannerờikhỏichiếcgươngđứngdài, chống tay lênhônghòng làmnhỏnhấtvòngeocỡbựmàchịvẫnchưathểthugọn,vànói,“Giọngemnghekẹoquá,Ellen.EmnóicứnhưemtừAnhđếnchứkhôngphảigiọngAtlanta…Mànày,choconbémộtcơhộithìsaonhỉ?ChuyệngìsẽxảyranếunóđoánrằngemlàmộtcônàngPittsburghchảcótíthẩmmỹthờitrangnào?”Chịcườitorồinóitiếp,“Ôitrời…conbésẽhoàntoànđúngnếunghĩvậy!”
“Buồncườighê,”tôinóinhưngkhônglàmsaocườinổi.Thậttrớtrêu,bàchịủdộtcủatôiluôntrànđầysứcsốngnhấtkhichâmbiếmtôi.
Suzannevẫnkhôngngừngcườitrong lúctuabăngcassettevàhátváng lên,“Tôibướcđitrênnhữngconphốnày,mộtchiếcguitarđeotrênlưng!”Rồichịdừnglạigiữabàihátvànói,“Nhưngmànghiêmtúcnhé,bấtchấpnhữngchuyệnemđãbiếtđó,conbénàycóthể,thếnàonhỉ,làcongáimộtnôngdân.Vàbiếtđâu,emsẽthựcsựthíchnó.”
“Congáinôngdânthườngcótênbốnchữhả?”tôibậtlại.
“Emchẳngbaogiờbiếtđâu,”Suzannenóivớicáigiọngbàchịkẻcả.“Chỉlàemchẳngbaogiờbiếtđâu.”
Nhưngnhữngnghihoặccủatôidườngnhưđượccủngcốthêmkhivàingàysauđótôinhậnđượcmột lá thư viết tay trên giấy hồng phấn với những nết chữ chững chạc, đẹpmắt từMargot.Chữkýlồngóngánhcủacôlàkiểuchữthảobaybướm,chữGtrongtênhọviếttolênlượnvòngquachữMvàchữH.TôitựhỏingườihọhànggiàucónàođãbịcôxemnhẹbằnghànhđộngbỏquachữE.Giọngvăndạtdàotìnhcảm(támdấuchấmcảmcảthảy)nhưngvẫnđâurađấymộtcáchkỳlạ.Cônóicônónglòngmuốngặptôi.Côđãcốgắnggọichotôinhiềulầnnhưngkhôngthểgặpđượctôi(nhàtôikhôngcóloạiđiệnthoạigiữcuộcgọichờhoặctrảlờitựđộng,mộtthựctếkhiếntôikháxấuhổ).Cônóicôsẽmangtheomộtchiếctủlạnhnhỏvàdànâmthanh(loạingheđượcCD;tôicònchưabiếtgìnhiềuvềcassette).Côhyvọngchúngtôi
cóthểmuachăngiốngnhau.CôđãnhìnthấymấychiếcmàuhồngphalụcxámrấtdễthươnghiệuRalphLauren,vàđềnghịmuahaichiếcchochúngtôinếutôithấythích.Nhưngnếutôikhôngphảingườiyêumàuhồng,chúngtôicó thểđổisangmàuvàngphavớimàuhoaoảihương,“mộtsựkếthợptuyệtvời”.Haymàungọclamphavớiđỏsanhô,“thúvịkhôngkém”.Côchỉkhôngquáthíchthúvớilốithiếtkếnộtthấtsửdụngcácmàucơbản,nhưngsẳnsànglắngnghecácgợiýcủatôi.Côviếtchotôirằngcô“chânthành”hyvọngtôisẽnghỉngơithoảimáisuốtmùahècònlạivàkýdướiláthư“Nồngấm,Margot,”mộtlốikếtthưquásứclạlùng,cóvẻnhưnhạtnhẽovàgiảdốithìđúnghơnlàấmáp.Tôitừtrướctớigiờchỉkýthưbằngtừ“Thânyêu”hoặc“Chânthành”,nhưngghinhớtrongđầulầnsausẽdùngthửtừ“Nồngấm”đó.NólàđiềuđầutiêntrongrấtnhiềuđiềutôisẽbắtchướcMargot.
Tôilêndâycótđểgọiđiệnchocôvàochiềuhômsau,cầmsẵngiấybúttrongtayđểchắcchắnsẽkhôngbỏsótđiềugì,chẳnghạnnhưmộtđềnghịsửdụngchungđồphòngtắm–làmchomọithứđúngnhưgiađìnhthậtsự.
Điệnthoạiđổchuônghai lầnvàrồimộtgiọngđànôngtrả lời.Tôiđoánđó làbốMargothoặccólẽlàngườilàmvườnđangvàonhàphamộtlynướcchanhtươimát.Bằnggiọngtrảlờiđiệnthoạithíchhợpnhất,tôihỏigặpMargot.
“Margotđangởcâulạcbộ,đichơitennis,”giọngnamđáp.
Câulạcbộ,tôingẫmngợi.Bingo.Chúngtôicũngcómộtcâulạcbộ,vềmặtlýthuyếtlàthếnhưngthựcranóchỉlàcáibểbơikhuphốđượcgọilàcâulạcbộ,baogồmmộtcáibểnhỏhìnhchữnhật,mộtđầucóquầyphụcvụđồănnhanh,mộtđầulàvánnhảy,cònlạiđượcchắnbởiràodâyxích.TôigầnnhưchắcchắncâulạcbộmàMargotđếnlàmộtkiểuhoàntoànkhác.Tôitưởngtượngrahàngdãysânđấtnện,nhữngchiếcsandwichngonlànhdọntrênđĩasứ,nhữngkhuđồiuốnlượncủasângolfđiểmtôbởinhữngcâyliễurủhaybấtkểloạicâybảnđịanàocủavùngGeorgia.
“TôicóthểnhắngìchoMargot?”ngườiđóhỏi.NgữđiệumiềnNamcủangườiđórấtnhẹ,chỉlộraởchữtôi.
Tôi lưỡnglự,hơibốirối,vàrồingầnngạigiớithiệumìnhlàbạncùngphòngsắptớicủaMargot.
“Ồ,thếư!AnhlàAndy.AnhtraicủaMargot.”
Vàchuyệnlàthế.
Andy.Tênngườichồngtương laicủatôi–cái tênmàsaunàytôiđượcbiếtnóđầyđủ làAndrewWallaceGrahamIII.
AndynóitiếprằnganhhọcởtrườngVanderbilt,nhưngcậubạnnốikhốsắpvàonămcuốitrườngWakeForest,thếnênanhcùngđámbạnthânchắcchắnsẽtớichỉbảomọiviệcchochúngtôi,chiasẽvớichúngtôithôngtinvềcácgiáosưvàcáchộinữtrongtrường,giữchochúngtôitránhkhỏirắcrối,và“đủchuyệnhay”.
Tôicảmơnanh,cảmthấymìnhcóphầndễthởhơn.
“Khôngcógìđâu,”Andynói.Rồibảothêm,“Margotsẽmừnglắmđấykhinghetinem.Anhbiếtconbérấtmuốnbànvớiemvềkhăntrảigiườnghayrèmcửahaycáigìđó…Anhthậtsựmonglàemthíchmàuhồng.”
Tôisốtsắngtrảlời,“Ồ.Cóchứ.Emyêumàuhồng.”
Đólàmộtlờinóidốisẽđượcnhắcđinhắclạinhiềunămsau,thậmchíAndycònlôirađểchâmchọctôivàobữatốitrướcđámcướicủachúngtôi,phầnnhiềulàđểmuavuichoMargotvàbạnbèthânnhấtcủachúngtôi,tấtcảnhữngkẻbiếtthừarằngmặcdùcũngcómặtnữtínhnhưngcònlâutôimớiđánglàthụcnữ.
“Ô.Tốtquá,”Andynói.“Mộtđôibạntrờisinhgiữathiênđườngmàuhồng.”
TôimỉmcườithầmnghĩmặcchonhữngđiềucònchưarõvềMargot,côấycóngườianhtraihếtsứcđángyêu.
Rồihóarathếthật,tôiđãđúngvềcảAndylẫnMargot.Anhấyrấtđángyêu,còncôấyhoàntoànchẳngcógìtươnghợpvớitôi.Trướchếtchúngtôicónhiềuđốilậpvềngoạihình.Côcómáitócvàng,mắtxanh,datrắng,dángngườiminhonhấpdẫn.Còntôicómáitócsậmmàu,mắtnâu,làndaluôntrôngrámnắngngaycảgiữangàyđôngxámxịt,vàdángngườithểthaocaoráo.ChúngtôiđềuquyếnrũnhưnhaunhưngMargotcóvẻnhẹnhàng,uyểnchuyểntrongkhitôithìcóthểđượcmôtảmộtcáchđongiảnhơnbằngtừxinhđẹp.
Hoàncảnhsốngcủachúngtôicũngchẳngthểkhácbiệthơnđượcnữa.Margotsốngtrongcănnhàtolớn,lộnglẫyngựtrênmặtđấtđẹpđẽrộngvàimẫucócâycốibaoquanhởvùnggiàucónhấtAtlanta–mộtđiềnsảnvôgiá.TôithìlớnlêntrongmộttrangtrạinhỏvớinhữngquầybếpmàucamnhưtrongbộphimBradyBuchởkhulaođộngcủaPittsburgh.BốMargotlàmộtluộtsưnổitiếngcóchântrongbanđiềuhànhcủanhiềucôngty.Bốtôilàmộtngườibánhàng–bánnhữngthứđồtầmthườngnhưmáychiếuđểchiếunhữngbộphimtẻnhạt,chánngắtmàcánhgiáoviêntrunghọc lườibiếngthườngbắthoctròxem.MẹMargottừnglàhoakhôiởCharleston,cóócthẩmmỹthờitrangchẳngkémgìBabePaley[1]vàmộtthânhìnhxinhđẹp,quýphái.Mẹtôitừnglàcôgiáodạysốhọccấphaibìnhthườngtrướckhibàmấtvìbệnhungthưphổi,dùbàchưabaogiờhútthuốc,vàongàytrướcsinhnhậtthứmườibacủatôi.
Margotcóhaianhtrai,cảhaiđềurấtthươngchiềucô.GiađìnhcôthuộcnhómAngloSaxondatrắngtheođạotinlànhởmiềnNamgiốngnhưdònghọKennedy,chơibóngnémtrênbãibiểnởSeaIsland,đitrượttuyếtmọimùađông,vànghỉlễGiángsinhởChâuÂu.ChịgáitôivàtôitrảiquanhữngkỳnghĩởbãibiểnJerseycùngôngbà.Chúngtôikhôngcóhộchiếu,chưabaogiờrakhỏiđấtnướcvàchỉmớiđượclênmáybaymỗimộtlần.
Margotlàđộitrưởngđộicổvũvàlàcựuhoakhôicủatrường,luôntrànđầylòngtựtincóđượcnhờsựgiàucó,giaodurộngrãicủadòngdõidanhgiá.Tôilàngườikínđáo,thầnkinhhơiyếu,vàbấtchấpkhaokhátđượchòanhậpcủamình,tôilạithấythoảimáihơnnhiềukhichỉđứngbênlề.
Nhưngbấtkểmọikhácbiệt,chúngtôiđãtrởthànhbạnthâncủanhau.Vàrồimấynămsau,trongcâuchuyệnsẽlàhồiứchoànhảođượckểlạitrêntrườngkỷ,tôiđãphảilònganhtraicô.Ngườimàtôibiếthẳnsẽdễthươngkhôngkémgìsựtửtếmàanhtừngthểhiện.
NhưngcórấtnhiềuđiềuđãxảyratrướclúctôicướiAndyvàsaukhiláthưcủaMargotđến
tronghòmthưcủatôi.Rấtnhiềuđiều.VàmộttrongsốđólàLeo.NgườitôisẽyêutrướckhiyêuAndy.Ngườitôisẽthànhrahận,nhưngvẫncònyêu,rất lâusaukhichúngtôichiatay.Ngườimàrốtcuộc,rốtcuộctôicũngquênđược.Đểrồigặplại,nhiềunămsauđó,trênmộtlốibộhànhgiữaphốphườngNewYork.
Ba
“Emđangởđâu?”Leohỏi.
Tôihítthởkhónhọckhicânnhắccâutrảlời.Trongmộtthoángtôinghĩanhmuốnhỏivớimộtnghĩahàmẩn–Emđangởđâutrongcuộcđời?–vàtôisuýtchútđãnóivớianhvềAndy.Bạnbèvàgiađìnhtôi.Côngviệcnhiếpảnhcủatôi.Nơitôiđangtrúngụmớitốtđẹpvàđángmãnnguyệnsiếtbao.Nhữngcâutrảlờimàchomãiđếntậngầnđâytôivẫnthườngsoạnthảolúctrongphòngtắmhaytrênxeđiệnngầm,hyvọngdànhchochínhdịpnày.CơhộiđểnóicùngLeorằngtôiđãsốngsótvàbướctiếpvớiniềmhạnhphúclớnhơnrấtnhiều.
Nhưngngaykhimởmiệngđịnhnóinhữngcâuấy,tôichợtnhậnrađiềuLeothựcsựđanghỏi.Anhmuốnbiếttheođúngnghĩađentôiđangngồihayđứnghaybướcđiởchỗnào?TronggócnhỏnàocủaNewYork,tôiđangtiêuhóavàsuyngẫmvềchuyệngìvừaxảyra?
Câuhỏilàmtôibốirốihệtnhưcảmgiácngườitabốirốikhibịaiđóhỏivềcânnặnghaysốtiềnkiếmđượchaybấtkỳcâudòhỏiriêngtưnàokhácmàngườitahoàntoànkhôngmuốntrảlời.Nhưng,nếutừchốitrảlờicôngkhai,ngườitalạisợmìnhcóvẻgiấugiếmhaythôlỗ.Rồisauđó,dĩnhiên,ngườitakiếmmộtcáchthaythếvàcốnghĩralờiđápnétránhlịchsự,hoànhảo.Chỉcáicâncủatôimớibiếtthôi…Tiềnchẳngbaogiờlàđủ,tôievậy.Hoặcvớitrườnghợpnàylà:Loanhhoanhđâuđó.
Nhưngtrongnhữnglúcnhưvậy,tôiluônvụngvềbuộtmiệngthốtracâutrảlờichínhxác.Cânnặngthậtcủatôi.Sốlươngcủatôichitiếtđếntừngđồng.Hay,trongtrườnghợpnày,têncủaquánănmàtôiđangngồiuốngcàphêtrongmộtngàyrétmướt.
Tốtrồi,tôinghĩ,khiđiềuđóđãthốtrađầulưỡi.Rốtcuộc,cólẽtốthơncảlànênnóithật.Trốntránhcóthểlạithànhranhưđangcốgắngỡmờ,tántỉnh:Hãyđoánxememđangởđâu.Tìmemđi,saoanhkhônglàmthếnhỉ.
Dùsao,Leotrảlờinhanhgọn,vẻhiểubiết.“Đượcrồi,”anhnói,nhưthểquánănnàylànơiđặcbiệtchúngtôithườngxuyênluitới.Haytệhơn,nhưthểanhđoántrướcđượctôichỉcóthểởđómàthôi.Rồianhhỏitôiđangởmộtmìnhphảikhông.
Chẳngliênquangìđếnanh,tôimuốnnóivậy,nhưngthayvìthếtôilạimởmiệngmàthốtlênmộttừphảithômộc,đơngiản,đầymờigọi.Giốngnhưmộtconcờđammàuđỏđơnlẻlẻnvàogiữahaihàngcờđen,chỉchựcbịxơi.
Quảnhiên,Leonói,“Tốt.Anhđếnngayđây.Đừngđiđâu.”Rồianhngắtđiệnthoạitrướckhitôikịptrảlời.Tôigậpđiệnthoại,vàbỗngthấyhoảngsợ.Bảnnăngđầutiênmáchbảotôiđứngdậyrờikhỏiđâyngay.Nhưngtôi tựnhủmìnhkhôngđượchènnhát.Tôicó thểxử lýđượcchuyệngặp lạianhấy.Tôi làmộtphụnữtrưởngthành,vữngvàng,có cuộchônnhânhạnhphúc.Vậythìcógìghêgớmkhigặplạibạntraicũ,tròchuyệnđôilờilịchsựvớinhauchứ?Hơnnữa,nếutôibỏchạy,chẳngphảitôisẽbàyramộttròchơimàtôikhôngcólýdogìđểchơicả?Mộtcuộcchơiđãkếtthúctừrấtlâurồi!
Thếlàthayvìlàmvậy,tôibắtđầuănchiếcbánhvòng.Nókhôngcóvịgìcả-chỉnhưmiếngvải–nhưngtôivẫncứnhaivànuốt,khôngquênchốcchốclạinhấmnhápcàphê.Tôikhôngchophépmìnhnhìnvàogươnglầnnàonữa.Tôisẽkhôngtôthêmmộtlớpsonbóngmới,haythậmchíkhôngthèmkiểmtraxemliệurăngcódínhthứcănkhông.Cứđểkệmộtmẫubánhnhânhạthoaanhtúcgiữakẽrăngcửa.Tôichẳngcógìphảichứngtỏvớianhấy.Vàchẳngcógìđểchứngtỏvớichínhtôi.
Đólàsuynghĩcuốicùngcủatôitrướckhitôinhìnthấygươngmặtcủaanhquakhungcửagiăngđầymưacủaquánăn.Timtôilạibắtđầunáoloạn,chântôiluốngcaluốngcuống.TôinghĩthậttốtbiếtmấynếutôicómộttrongnhữngviênthuốctrợtimcủaAndy–loạithuốcvôhạimàanhthườnguốngtrướcmỗiphiêntòađểgiữmiệngkhỏikhôvàgiọngnóikhôngbịrunrẩy.Andycứquảquyếtrằnganhkhôngbaogiờquácăngthẳng,nhưngnhữngbiểuhiệntrêncơthểanhlạinóiđiềungượclại.Cũngnhưlúcnàytôiđangtựnhủmìnhkhôngcăngthẳng.Chỉlàcơthểtôiđangphảnbộitrínãovàtráitimtôi.Đúnglànhưthế.
TôinhìnLeovừagiũnhanhchiếcôvừanhìnquanhquánăn,lướtquaphíaAnnieđanglauchùichỗsànnhàdướimộtchiếcghế.Thoạtđầuanhkhôngnhìnthấytôi,vàthếnàođó,điềuấykhiếntôicóđượcmộtchútsứcmạnh.
Nhưngnólậptứcbiếnmấtkhiánhmắtanhchạmphảiánhmắttôi.Anhthoángcườinhẹvớitôi,rồicúiđầuxuốngvàsảibướcvềphíatôi.Vàigiâysauanhđãđứngbênbàntôingồi,cởichiếcáokhoácdamàuđenmàtôicònnhớrấtrõ.Bụngtôicuộnlêncuộnxuốngliênhồi.Tôisợanh sẽ cúi xuống hôn vàomá tôi. Nhưng không, đó chẳng phải phong cách của anh. Andythườnghônmátôi.Leokhôngbaogiờlàmvậy.Đúngnhưkiểucáchvốndĩcủaanh,Leobỏquanhữngtiểutiếtvàngồixuốngchiếcghếđốidiệntôi,lắclắcđầu,mộtlần,rồihailần.Anhtrôngvẫngiốngynhưtrongtrínhớcủatôi,chỉgiàđimộtchút,vàkhônghiểusaolạitràntrềsứcsốnghơnvàđậmhơn–tócanhsẫmmàuhơn,cơthểvạmvỡhơn,khuônhàmkhỏemạnhhơn.Mộtsựđối lậphoàn toànvớidángvẻ thanh tú, chân taymảnhkhảnhvànướcdasángcủaAndy.TôinghĩAndydễnhìnhơn.Andylàquãngđờidễdànghơn.Cũngdễdàngnhưmộtbuổidạochơibênbờbiển.MộtgiấctrưangàyChủnhật.Mộtcáivungtrònúpnồitròn.
“EllenDempsey,”cuốicùngLeothốtlên,nhìnthẳngvàomắttôi.
Tôikhôngthểsoạnthảođượclốimởđầunàohayhơn.Tôichộplấycơhộiấy,chằmchặpnhìnlạicặpmắtmàunâuviềnđencủaanh.“EllenGraham,”tôitựhàotuyênbố.
Leonhíumày,nhưthểanhđangcốđểnhớđượcđiềugìđóvềcáihọmớicủatôi,cáihọmàlẽraanhcóthểngaylậptứckếtnốitớiMargot,côbạncùngphòngcủatôithờitôivàLeocònyêunhau.Nhưnganhdườngnhưkhôngthểtìmramốiliênhệđó.Điềunàychẳnglàmtôingạcnhiên.Leochẳngbaogiờđểýtớiviệctìmhiểubạnbètôi–vàchẳngbaogiờquantâmchútnàođếnMargot.MàMargotcũngkhôngưagìLeo.SaulầncãinhautođầutiênvớiLeokhiếntôibiếnthànhmộtcônàngchỉbiếtkhócrềnkhócrĩ,nhếchnhácđếnđộkhôngkhácgìnhânvậttrongGirl,Interrupted,MargotđãlôitấmảnhduynhấtcủaLeomàhồiđótôicó,mộtloạtảnhvui chândungđen trắng chụp liên tiếpbằngmáy ảnh tựđộng, rồi xé chúng theomộtđườngkhéoléo,chạythẳngtừtránxuốngmũi,môiLeo,hoàntoàntáchrờikhỏinhữnggươngmặttươiróicủatôi.
“Thấygiờcậutuyệtvờihơnbaonhiêuchưanào,”Margotnói.“Khikhôngcótaycủanợđó.”
Thếmớilàtìnhbạn,tôinớđãnghĩvậy,ngaycảkhitôidùngbăngkeocẩnthậndánhìnhLeo
lại.TôilạimộtlầnnữanghĩynhưthếvềMargot,khiLeovớitôichiataythựcsựvàcôđãmuachotôitấmthiệpchúcmừngcùngmộtchaiDomPérignon.Tôigiữchiếcnútchailại,lấydâycaosucuộntấmảnhliênhoànkiaquanhnórồixếpgọnvàohộpnữtrang–chotớivàinămsauMargotpháthiệnranókhicôtrảlạiđôibôngtaivàngđãmượntôi.
“Cáikhỉgìđây?”côhỏi,lănlănchiếcnútchaigiữanhữngngóntay.
“Ừm… cậu đãmua chomình chai sâm banh đó,” tôi rầu rĩ đáp. “Sau chuyện Leo. Nhớkhông?”
“Cậugiữchiếcnút?Vàmấycáiảnhnày?”Tôilắpbắprằngtôixemcáinútchainhưmộtbằngchứngtìnhbạncủatôivớicô,chẳngcógìkháccả-mặcdùsựthậtlàtôikhôngnỡbỏđibấtcứthứgìcóchútnàođóliênhoantớiLeo.
Margotnhướngmày,nhưngvẫnbỏquachủđềđó,theocáicáchcôthườngbỏquanhữngvấnđềdễgâytranhcãinhất.ĐódườngnhưlàcáchthứccủangườimiềnNam.HoặcítnhấtlàcáchthứccủaMargot.
Dùsaothì,tôivừatuyênbốđượcvớiLeotêntheohọchồngcủatôi.Mộtthắnglợikhôngphảilànhỏ.
Leohếchcằm,trềmôidướirarồinói,“Ồvậyư?Chúcmừng.”
“Cảmơnanh.”Tôitỏrahếtsứchânhoan,sôinổi–rồithoángchútxấuhổvìđãtỏrađắcthắngđếnthế.Đốilậpvớitìnhyêulàsựdửngdưng,tôithầmnhủ.
“Thế.Gãmaymắnđólàaivậy?”Leohỏi.
“AnhnhớMargotchứ?”“Hẳnrồi,anhnhớ.”
“Emcướianhtraicôấy.Emnghĩanhđãgặpanhấyrồi?”tôinóivớivẻmơhồ,mặcdùtôibiếtchắcchắnLeovàAndyđãgặpnhaumộtlần,tạimộtquánbarởĐôngVillage.Vàothờiđiểmấy,đóchỉlàlầnchạmmặtngắnngủi,khôngcógìđángnóigiữabạntraitôivàanhtraingườibạnthânnhấtcủatôi.MộtcuộctraođổinhữngcâukiểunhưChàoanh…Rấtvuiđượclàmquen,anhbạn.Cóthểcómộtcáibắttay.Đúngkiểucánhmàyrâu.Nhưngnhiềunămsauđó,rấtlâusaukhitôivàLeochiatay,cònAndyvàtôibắtđầuhòhẹn,cũngnhưbấtkỳngườiphụnữnào,tôilạimổxẻkhoảnhkhắcấyđếntừngchitiết.
GiờthìmộtthoángvỡlẽvụthiệntrênkhuônmặtLeo.“Anhchàngđó.Thậtsao?Cậusinhviênluậtấyư?”TôithấygaigaivớimấytừanhchàngđócũngnhưgiọnglưỡigợnchútdiễucợtcủaLeo,tựhỏikhôngbiếtlúcnàyanhđangnghĩgì.Phảichănganhlượmlặtđượcgìđấytừcuộcgặpgỡthoángquađó?Haychỉlàanhđangbàytỏlòngkhinhkhivớigiớiluậtsư?HaycómộtlúcnàođótôitừngđàmtiếugìvềAndykhiếnLeocótháiđộcôngkíchnày?Không.Khôngthểnào.Chưatừng–vàcảbâygiờcũngkhônghề-cóbấtkỳđiềugìbấthảohayđángphànnànđểnóivềAndy.Andykhôngcókẻthù.Mọingườiđềuyêumếnanh.
TôinhìnvàomắtLeo,tựnhủmìnhđừngtỏraphòngvệhayphảnứnggìcả.ÝkiếncủaLeo
chẳngcònquantrọngnữa.Thếlàtôigậtđầuđiềmtĩnh,tựtin.“Phải.AnhtraicủaMargot,”tôinhắclại.
“Áichà.Chuyệndiễnrahoànhảoquá,”Leonóivớingữđiệumàtôikháchắclàmaimỉa.
“Vâng,”tôinói,nởnụcườimãnnguyện.“Quảlàvậy.”
“Mộtđạigiađìnhhạnhphúc,”Leonói.
Giờthìtôiđãhoàntoànchắcchắnvềgiọngđiệucủaanh,vàtôithấymìnhnóngranngười,mộtcảmgiáctứcgiậnquenthuộctrỗidậy.KiểugiậnsôiganmàchỉcóLeotừngkhuấylêntrongtôi.Tôinhìnxuốngvívớiđinhninhmườimươilàsẽlấytiềnđặtlênbàn,đứngphắtdậyvàmạnhbướcbỏđi.NhưngrồitôinghethấytênmìnhtrongtiếnggọimảnhnhưtơvàcảmnhậnđượcbàntayLeophủlấytaytôi,baobọcgọnghẽ.Tôiđãquânmấttayanhlớnđếnthếnào.Chúngđãấmápnhườngbao,ngaycảgiữamùađôngtanggiá.Tôiđấutranhđểrúttaymìnhkhỏitayanh,nhưngkhôngthể.Dùsaothìanhấycũngchỉcóbàntayphảicủamìnhthôi,tôinghĩ.Taytráitôiđangnắmchặtlạidướibàn,vẫnantoàn.Tôimiếtngóntaycáilênchiếcnhẫncướivànínthở.
“Anhvẫnluônnhớem,”Leonói.
Tôinhìnanhchằmchặp,choángvángkhôngthốtnênlời.Anhnhớtôi?Khôngthểnàođólàsựthật–nhưngnóichođúngthì,Leokhôngthuộctípngườinóidối.Anhthàchọnsựthậtlạnhlùng,tànnhẫn.Hoặcchốibỏ,hoặcthươngyêu.
“Anhxinlỗi,Ellen,”anhnóitiếp.
“Xinlỗivìđiềugì?”tôihỏi,thầmnghĩrằngcóhaikiểuxinlỗi.Cólờixinlỗinhuốmmàunuốitiếc.Lạicólờixinlỗithựsựđúngnghĩa.Kiểuđóđơngiảnlàcầumongđượcthathứ,khônggìkháchơn.
“Mọiđiều,”Leonói.“Mọiđiều.”
Chẳngcòngìđểnóinữa,tôinghĩ.Tôimởcácngóntaytráiravànhìnxuốngchiếcnhẫncủamình.Cómộtcụcnghẹntotướngđènơicổhọngtôi,vàgiọngtôithốtlênthầmthì.“Nướcchảychâncầurồi,”tôinói.Màtôinghĩnhưthếthật.Tấtcảgiờlànướcchảychâncầu.
“Anhbiết,”Leonói.“Nhưnganhvẫnxinlỗi.”
Tôichớpmắtnhìnsangchỗkhác,nhưngvẫnkhôngthểbuộcmìnhrúttayra.“Khôngsao,”tôinói.“Mọichuyệnổncả.”
CặpmàyrậmcủaLeodựngngượclên,đôimàyvốngọngàngtớimứctôitừngtrêuđùacáobuộcanhđãnhổtỉachúngthànhnhưthế.“Ổnư?”
Tôibiếtđiềuanhđangámchỉnênđáp lờingay lập tức, “Hơncảổn.Mọichuyệnđềurấttuyệt.Chínhxácnhưtấtcảnênthế.”
Nétmặtanhchuyểnthànhvẻtinhquái,đúngnhưanhvẫnthườngtrôngvậythờitôicònyêuanhsayđắmvàtintưởngrằngmọichuyệngiữachúngtôisẽcóhậu.Timtôithắtlại.
“Vậy,EllenGraham,tronglunglinhánhsángcủamọithứmàhóarađềurấtổn,emnghĩsaonếuchúngtachotìnhbạnmộtcơhội?Nghĩxemmìnhcóthểthếkhông?”
Tôithầmliệtkêtấtcảlýdotạisaokhông,tấtcảmọithứnócóthểgâytổnthương.Nhưngtôilạithấymìnhđiềmtĩnhnhúnvaivànghemìnhnóikhẽ,“Tạisaokhông?”Rồitôirúttayrakhỏitayanhvàothờikhắcmuộnmàng.
Bốn
Tôirờikhỏiquánăntrongthảngthốt,cảmthấytâmtrạnghỗnđộngiữasầumuộn,oángiậnvàthổnthức.Đólàmộtsựtrộnlẫnlạlùng,chaođảocủarấtnhiềucảmxúccứthaothiếtmãilêntrongcơnmưa,giờtanrathànhmuônmảnhngổnngangbuốtgiá.Tôithoángđịnhđibộvềnhà,hầumongđượcchìmtrongướtlạnhvàbuồnkhổ,nhưngrồitôinghĩlại.Chẳngviệcgìphảiđắmmìnhvàochuyệnấy,chẳngcólýdonàođểphiềnmuộnhaythậmchílàbậntâmđến.
Vậynên,thayvàođó,tôiđivềphíagatàuđiệnngầm,sảinhữngbướcdàiquảquyếttrênconđườngtrơntrượt.Đẹpđẽ,tồitệ,vàcảnhữngkỷniệmbìnhthườngnhấtvềLeovẫncuộnxoáytrong đầu tôi nhưng tôi nhất định không chịu dừng lại ở bất kỳ kỷ niệmnào trong số đó.Chuyệnquáxưarồi,tôilầmbầmthànhtiếngkhibướctrêncầuthangxuốnggatàuđiệnngầmởUnionSquare.Trênđườngvàosânga,tôisảichânquanhữngvũngnướcnhỏvàcốgắngtìmcáchxuađuổimọiýnghĩ.TôimuamộtgóikẹoButterscotchLifeSaverstrongquầytạpphẩm,lướtquanhữngtítbáo,hóngnghemộtcuộcđàmthoạisôinổivềchínhtrị,vàquansátdòngngườihốihảchạytớichạyluitrêncácđườngsângaphíadưới.BấtcứthứgìđểtránhđượcviệcgợinhắchaydiễnlạicuộcnóichuyệncủatôivớiLeo.Nếucánhcửađượcmởbungra,tôisẽkhôngngừngphântíchtấtcảnhữnggìchúngtôivừanói,cũngnhưlốinóibónggióươngngạnhvốnxuấthiệnquáthườngxuyênnhưmộtphầncủaquãngthờigianchúngtôibênnhau.Anhấybảovậylàýgì?Tạisaoanhấylạinóinhưthế?Anhấyvẫncòncảmxúcvớitôisao?Giờanhấycũngđãkếthônrồichứ?Nếuvậy,tạisaoanhấykhôngkểchotôi?
Tôitựnhủrằnggiờđâytấtcảđiềuđóchẳngcónghĩalýgìcả.Nóđãchẳngcónghĩalýgìtừlâurồi.
Chuyếntàucủatôicuốicùngcũngvàoga.Giờcaođiểmnênmọitoatàuđềuđãkín,chỉcònchỗđểđứng.Tôichenvàomộtchỗđứngbêncạnhmộtngườimẹvàđứacontầmtuổitiểuhọccủacô.Ítnhấtthìtôicũngchorằngđólàcongáicô–họcókiểumũivàcằmthonnhọngiốngnhau.Côbémặcchiếcáokhoácthủythủvớihaihàngkhuyhìnhmỏneovàng.Họđangbànxemnênăngìvàobuổitối.
“Mìốngphomátvàbánhmìbơtỏiđượckhôngạ?”côcongáiđềnghịvớivẻrấthyvọng.
Tôichờđợimộtcâuphảnđốiquenthuộccủacácbậcphụhuynhkiểunhư“Chúngtađãănmónđótốiquarồimà”,nhưngngườimẹchỉmỉmcườivànói,“Đượcthôi,nghecóvẻrấtthíchhợpvớimộtngàymưađấy.”Giọngnóicủacôcũngấmvàmềmnhưloạingũcốcmàhọsẽcùngănvớinhauvàobữatốivậy.
Tôinghĩvềmẹmình,nhưvẫnlàmthếrấtnhiềulầnmỗingày,rõràngbàítkhíchlệhơnnhiềusovớihaimẹconđangđứngcạnhtôi lúcnày.Ýnghĩcủa tôi lại trôi tớimộtcâuhỏithườngxuyênxuấthiệntrongđầu–mốiquanhệngườilớnvớinhaucủamẹcontôithếnào?Tôicónghingờnhữngđiềubàkhuyênnhủkhitôigặpkhókhăntrongtìnhcảm,haycốýchốnglạinhữnggìbàmuốntôilàmkhông?HaychúngtôisẽgầngũinhưMargotvàmẹcô,ngàynàocũngnóivớinhaubaonhiêulàchuyện.Tôimuốnnghĩrằngchúngtôicóthểtrởthànhnhữngngườibạntâmtình.Cóthểkhôngtớimứcdùngchungquầnáo,dàydéphayômnhaucườikhúckhích(mẹtôiquánghiêmtúcđểlàmnhưvậy),nhưngcũngcóđủcảmgiácgầngũiđểtôi
nóivớibàvềLeovàvềquánăn.Bàntaycủaanhấychạmvàotaytôi.Cảmxúccủatôilúcnày.
Tôinghĩtớimọiđiềubàcóthểnóivớitôi,nhữnglờianủikiểunhư:MẹthậtvuibiếtbaokhiconcóđượcAndy.Cậuấylàngườicontraimàmẹkhôngthểcóđược.Mẹchẳngbaogiờquantâmđếncáicậukiacả.
Tấtcảlờiấythậtdễdàngđoánđược,tôinghĩ,rồitiếptụcđàosâuhơnnhữngsuytưởngđó.Tôinhắmmắtnhớlạihìnhảnhcủabàtrướckhibàlâmbệnh,điềumàgầnđâytôikhôngnghĩtới.Tôicóthểthấyđôimắtmàunâulụcnhạthìnhquảhạnhcủabà,giốngmắttôi,nhưngởkhóemắtngảsangmàusánghơn–đôimắtphòngngủ,bốtôilúcnàocũnggọithế.Tôihìnhdungravầntránrộngmịnmàngcủabà.Máitócdàybóngluônđượccắttớivaicùngmộtkiểuđơngiản,khôngtheoxuhướnghaythờitrangnào,chỉđủdàiđểbuộctúmrasaukhibàlàmviệcnhàcửavườntược.Khehởnhõgiữamấycáirăngcửacủabàvàkiểubàchetaymộtcáchvôthứcmỗikhicườilớn.
Rồitôinhớlạiánhnhìnnghiêmnghịnhưngthẳngthắn,thíchhợpvớivaitròcôgiáodạytoántạimộttrườngcônglậphàkhắc–vànghethấynhữnglờinóibằngngữâmPittsburghrấtnặngcủabà:Nghenày,Ellie.Đừngnhồicholầnchạmmặtnàybấtkỳýnghĩadởhơinàonhưcontừnglàmvớicậutavàocuộcgặpđầutiên.Nókhôngcónghĩagìcả.Chẳngmảymay.Đôikhi,trongđời,cónhữngthứhoàntoànvônghĩađấy.
Lúcnàytôimuốnnghetheomẹ.Tôimuốntinrằngmẹđangchỉdẫnchotôitừmộtnơixaxôinàođó,nhưngtôivẫncảmthấybấtlực,đểmặcchomìnhtrởlạihồiứcvềlầnđầutiêngặpgỡtạiTòaánTốicaobangNewYorkởCentreStreetkhiLeovàtôibịtriệuđếnlàmbồithẩmviênvàocùngmộtngàythứBa,thángMười.Nhữngtùnhânbịtốngchungvàomộtcănphòngồnàokinhkhủng,khôngcửasổ,cómấycáighếgậpkimloại,vàítnhấtcòncóthêmmộtgãnôngdânquênxàithuốckhửmùi.Tấtcảhếtsứcngẫunhiên,vàtrongmộtthờigiandàitôiđãđiênrồtinrằng,điềuđóthậtlãngmạnbởivìhoàntoànngẫunhiên.
Tôimớihaimươibatuồinhưngcảmthấymìnhgiàhơnthếnhiềubởinỗilosợmơhồvàcảmgiácvỡmộngđikèmvớiviệcphảirờixacuộcsốngantoàntrongtrườngđạihọcvàđộtngộtrơivàothựctếxãhội,nhấtlàkhikhôngcómụctiêuhaykếhoạch,khôngtiềnbạchaymộtngườimẹ.MargotvàtôichuyểnđếnNewYorkvàomùahètrướcđó,ngaysaukhichúngtôitốtnghiệp,vàMargotđãtiếpnhậnvịtrínhânviênmarketingtuyệtvời tạivănphòngtậpđoànthờitrangJ.Crew.TôinhậnđượclờimờitậpsựtạiMellonBankởPittsburgh,nêntôidựđịnhsẽtrởvềnhàsốngcùngbốvàngườivợmớicủaông,Sharon,mộtphụnữtốtbụngnhưnghơixậpxệvớibộngựcđồsộvàmáitócngãmàu.ThếnhưngMargotlạithuyếtphụctôiđiNewYorkvớicô,chotôimộtbàidiễnthuyếthùnghồnvềBigApple[2]vàrằngmộtkhiđãthànhcôngđượcởđóthìtôisẽthànhcôngởbấtkỳnơinàokhác.TôimiễncưỡngđồngývìkhôngthểchịuđượcýnghĩphảirờixaMargotcũngnhưkhôngthểchịuđượcýnghĩphảinhìnngườiphụnữkhácchiếmmấtnhàtôi–nhàmẹtôi.
VậylàbốMargotthuêngườivậnchuyểntớiđónggóiđồđạctrongphòngkýtúcxá,muachochúngtôivémộtchiềuđiNewYork,giúpchúngtôiổnđịnhcuộcsốngtrongmộtcănhộhaiphòngngủxinhxắnởgiữađườngColumbusvàđường79,Margotvớitủquầnáocôngsởmớitinhvàchiếcvalidacásấu;tôivớitấmbằngtriếthọcvôgiátrịvàmộthòmáophônglẫnquầnsoócjean.Tôichỉcó433đôlatrongtàikhoảnvàđãhìnhthànhthóiquenchỉrútmỗilần5đôlatừATM,mộtsốtiềnmàthậtkinhngạclàkhôngđủmuachotôimộtcáisandwichbòướpởthànhphốnày.TuynhiêntàikhoảnủythácôngbàngoạilậpchoMargotvừamớiđượckíchhoạt,vàcôkhẳngđịnhvớitôirằngbấtkểthứgìthuộcvềcôđềulàcủatôibởivì,rốtcuộc,chẳngphảichúngtôigiốngnhaunhưchịemhơnlàbạnbèsao?
“Đừngcóbắtmìnhsốngtrongmộtcáiổchuộtchỉđểcậucóthểtrảnửatiềnthuêđấynhé,”cônóiđùanhưngcũnghếtsứcnghiêmtúc.TiềnbạclàthứmàMargotchẳngnhữngkhôngphảinghĩtớimàcònkhôngmuốnnghĩtớihaybànđến.Thếnêntôiđãhọcđượccáchkiềmchếlòngkiêuhãnhvàphớt lờcảmgiácnóngmặtmỗi lầnphảivaymượncô.Tôi tựnhủrằng trongchuyệnnàycảmxúctộilỗilàmộtthứthừathải,vàrằngmộtngàykiatôicóthểtrảlạichocô,nếukhôngphảilàtiềnbạcthìcũngsẽbằngmộtcáchnàođókhác.
SuốtgầnmộtthángtrờitrongmùahètấttảđầutiênởNewYork,tôithêmmắmthêmmuốilàmđẹpbộhồsơrồiđemnộpvàobấtcứvịtrícôngviệcnàotìmđược.Tôinhậnđượcvôkhốicuộcgọi,nhưngtấtcảhẳnnhiênđềulànhữngcuộcphỏngvấnchẳnghứahẹngì,bởilẽtôilàmộtkẻtaykhông.VậynêncuốicùngtôinhậncôngviệcphụcvụtạiL’Express,mộtquáncàphêởNamđạilộParkluôntựvímìnhnhưmộtbouchonLyon.Nhữnggiờlàmviệcdàidằngdặc–tôithườnglàmcakhuya–vàchântôiluônluônđauđớn,nhưngkhôngphảimọithứđềutệcả.Tôikiếmđượcsốtiềnđángngạcnhiên(kháchboanhiềuhơnvàođêmmuộn),đượcgặpgỡnhiềungườithúvịvàhọcđượctấtcảmọithứmàtôitừngkhaokhátmuốnbiếtvềcácmónthịtheoướpkèmphomát,chângiòhầmvangđỏ.
Trongthờigianrỗi,tôithườngđichụpảnh,việcđóbanđầulàsởthích,mộtcáchtiêukhiểntrongngàyvàđểtìmhiểuthêmvềthànhphố.Tôilangthangquanhrấtnhiềukhuphố-ĐôngVillage,AlphabetCity,Soho,Chinatown,Tribeca–trongkhichụpảnhvớichiếcmáyảnhốngkính35milimetmàbốtôivàSharonmuatặngnhândịptốtnghiệp.Nhưngchẳngbaolâu,chụpảnhđãtrởnênrấtcóýnghĩavớitôi.Nótrởthànhmộtthứtôikhôngchỉyêuthíchmàcònthậtsựcầnphảilàm,giốngnhưcáchcácnhàvănnóivềviệchọnhấtthiếtphảiviếtvaidòngvănlêntranggiấy,haynhữngngườimêmônchạyluônphảichạybộvàobuổisáng.Chụpảnhlàmtôivuisướng,khiếntôiắpđầymụcđíchngaytronglúctôiđangthựcsựởvàothờiđiểmthiếuđịnhhướngvàcôđơnnhất.Tôibắtđầuthấynhớmẹnhiềuhơnhẳnhồiđạihọc,vàlầnđầutiêntrongđời,tôithựcsựthèmkhátcóđượcmộttìnhyêulãngmạn.NgoạitrừchútphảilòngbấtchợtvàlénlútvớiMattIannottinămhọclớp10,tôichưabaogiờđặcbiệtquantâmđếnmộtngườicontrainào.Thỉnhthoảngtôicóhòhẹnvớimộtsốchàngtraivàtừngquanhệvớihaicậubạncùngtrườngđạihọc,mộtnghiêmtúc,mộtkhôngnghiêmtúcmấy,nhưngchưakhinàotiếngầntớitìnhyêu.MàtôicũngchưatừngnóihoặcviếtratừđóvớibấtkỳaikhácngoàigiađìnhtôivàMargot,vàonhữnglúccảhaichúngtôiđãuốngđếnsaymèm.TấtcảmọiđiềuđềuvẫnổnvớitôichotớinămđầutiênchuyểnđếnNewYork.Tôikhôngchắcđiềugìđãthayđổitrongtrínãotôi,nhưngcólẽđólàviệcmìnhđãlàmộtngườitrưởngthànhthựcsự,vànhưMargotvẫnnói,đangbịbủavâybởihàngtriệuconngườimàdườngnhưaicũngcónhữngmơướcrõràngvàmộtngườinàođódểyêu.
Thếnêntôidànhtoànbộtâmlựcchonhiếpảnh.Tôichitừngxudànhdụmđượcđểmuaphimvàdùngmọithờigianrãnhrỗiđểđichụphìnhhoặcngậpchìmtrongđốngsáchởthưviệnhayhiệusách.Tôingấunghiếncảloạisáchthamkhảokỹthuậtchụphìnhlẫncácbộsưutậpcủanhữngnhiếpảnhgianổitiếng.Quyểnsáchyêuthíchcủatôi–Margotđãmuatặngtôivàosinhnhậtthứhaimươiba–làTheAmericanscủaRobertFrank,đăngtảihàngloạtbứcảnhôngchụpvàothậpniênnăm1950khichuduvòngquanhđấtnước.Tôiđãbịmêhoặcbởinhữngtấmhìnhđentrắngcủaông,mỗitấmchứcđựngcảmộtcâuchuyệntrongđó.Tôicảmthấynhưthểmìnhcóquenbiếtngườiđànôngvạmvỡcúingườibênchiếcmáyhát,ngườiphụnữthanhlịchngoáinhìnquavaitrongchiếcthangmáy,vàcảbànhũmẫudađencưngnựngdỗdànhembédatrắngđanggàokhóc.Tôinhậnrarằngvượtlêntấtcảmọiđiều,cảmgiáchoàntoàntinmìnhquenbiếtcácnhânvậttrongbứcảnhởngườixemchínhlàđiểmmấuchốtcủamộttácphẩmvĩđại.Nếuchụpđượcnhữngbứchìnhnhưvậy,tôinghĩ,mìnhvẫncóthểcảmgiácđủđầy,kểcảkhikhôngcóbạntrai.
Nghĩlạithìlúcấytôihoàntoànchẳngbiếtphảilàmgìtiếptheo,nhưngchínhMargotđãchỉranhữngđiềuhiểnnhiên-mộttrongnhữngviệcmàđúngthựclàbạnbèsinhrađểgiúpnhau
nhưthế.HômđócôvừatrởvềnhàtừchuyếncôngtáctớiLosAngeles,quẳngxoẹtchiếcvalixuống,dừnglạibênbànbếpcầmmộttrongnhữngtấmảnhmớirửacủatôilên.ĐólàtấmảnhmàuchụpmộtcôbémớilớnđangthẫnthờngồitrênvỉahècủađạilộBedfordởBrooklyn,mọithứtrongtúixáchvăngrakhắpđườngxungquanh.Emcómáitócmàuđỏxoăndàivàtrôngthậtxinhtươitronghươngsắctuổidậythìkhôngsonphấn,mộtvẻđẹpmàtôicònchưacảmnhậnđượctrọnvẹn,bởicũngnhưem,lúcđótôicònquátrẻ.Mộttayemchớivớinhặtlạitấmgươngđãvỡ,còntaykiahờhữngđặtlênvầngtrán.
“Ôi!”Margotthốtlên,nângtấmảnhtớisátmặt.“Bứchìnhtuyệtquá.”
“Cảmơncậu,”tôinói,cốlàmravẻbìnhthườngnhưngthựccảmthấyrấttựhào.Đólàmộtbứcảnhtuyệtvời.
“Saocôbétrongảnhbuồnquávậy?”Margothỏi.
Tôinhúnvaibảovớicôrằngtôihiếmkhitròchuyệnvớinhữngngườimàtôichụphình.Tôichỉlàmvậykhingườitatrôngthấytôichụpảnhhọvàtớibắtchuyệntrướcthôi.
“Cólẽcôbémấtví,”Margotnói.
“Cóthểemvừachiataybạntrai,”tôinói.
Màcũngcóthểmẹemmớiquađời.
Margottiếptụcnghiêncứutấmảnh,bìnhluậnrằngđôitấtdàitớigốimàuđỏtươicủacôbétạochobứchìnhmộtấntượnghếtsứcđặtbiệt.“Dùsaothì,”Margotnóitiếp,sửdụngcảmquanthờitrangcủamìnhnhưthườnglệ,“mốttấtdàitớigốiđangtrởlạirồi.Mặcchocậucóthíchnóhaykhông.”
“Khôngthíchđâu,”tôiđáp.“Nhưngcũngcóđểý.”
Thếrồingaylúcấycônóivớitôi,“Hìnhcậuchụpthựcsựkỳtàiđấy,Ellenạ.”Margotkhẽgậtđầuvớivẻnghiêmtúctronglúcquấnmáitócmềmmạimàumậtongthànhbúirồicàivàođómộtchiếcbútbibấmđểgiữchochặt.Đólàthứkỹnghệđộcđáotuyệtvờimàtôicốbắtchướchàng trăm lần, thếnhưngchưamột lầnnào làmđược trôngđúngnhưvậycả.Trongnhữngchuyệnliênquanđếnđầutóc,quầnáohaytrangđiểm,khônghiểusaotấtcảmọithứtôihọclõm từMargotđềuchẳnggiống làbao.Côgậtđầu lầnnữa rồinói, “Cậunên theođuổi conđườngnhiếpảnhchuyênnghiệpđi.”
“Cậunghĩvậyư?”tôihỏimộtcáchchântình.
Thậtkỳlạlàchẳnghiểutạisao,tôichưabaogiờnghĩtớiđiềuđó.Cólẽtôiđãquálolắngrằngnhiệttâmcủamìnhlớnhơnsovớikhảnăng.Tôikhôngthểchịuđượcýnghĩsẽthấtbạitrongmộtlĩnhvựcmàmìnhhếtsứcđammê.NhưngýkiếncủaMargotđãcótácđộngvôcùngtolớnvớitôi.VàmặcdùđôikhiMargotchẳngmấythậtthàtrongnhữnglờingợikhenhaycatụngkiểumiềnNamcủamình,côkhôngbaogiờđốixửnhưvậyvớitôi.Côluônluôndànhchotôinhữnglờinhậnxétthẳngthắn-dấuhiệucủamộttìnhbạnđíchthực.
“Mìnhbiếtrõnhưthế,”cônói.“Cậunêntấncôngvàolĩnhvựcấy.Làmcôngviệcđómộtcách
thậtsự.”
ThếlàtheolờikhuyêncủaMargot,tôibắtđầutìmkiếmmộtcôngviệcmớiliênquanđếnnhiếpảnh.Tôinộphồsơvàomọivịtrítrợlýmàtôitìmthấy,kểcảvàibachỗphụtáchomấytaythợảnhkémcỏichụphìnhđámcướiởLongIsland.Nhưngvìchẳngđượcđàotạochínhquynênmộtlầnnữatôibịtấtcảcácnhàtuyểndụngtừchối,cuốicùngđànhphảivàolàmcôngviệctrángphimvớiđồnglươngchếtđóitrongmộthiệuảnhnhỏbé,tồitàn,trangthiếtbịcổlỗ.Mìnhcầnmộtnơiđểbắtđầu,tôitựnhủnhưthếkhibắtxebuýtxuốngmộtkhunhếchnhácởĐạilộHaitrongngàyđầutiênđilàm,cũngnhưkhigiởchiếcsandwichnhânlạc-bơ-mứtraăntrongtầnghầmchỉcómỗimộtcáiquạtthônggió,nồngnặcmùithuốclávàchấttẩy.
Nhưngrồihóarađólàmộtcôngviệckhởiđầulýtưởng,tấtcảnhờcóQuỳnh,côgáingườiViệtNamkếthônvớicontraiôngchủhiệuảnh.QuỳnhnóitiếngAnhcònbậpbõmnhưnglạicựckỳgiỏivềmàusắc,côdạychotôithủthuậtintùychỉnhcònnhiềuhơntôicóthểhọctừbấtkỳlớphọcnào(màrốtcuộclàcònnhiềuhơnnhữnggìtôihọcđượcthật,khicuốicùngtôicũngđãvàotrườngnhiếpảnh).Hằngngàytrongkhiquansátcácngóntaymảnhdẻ thoănthoắtđặtphimlênrồivặnnhữngchiếcnúttrênmấycáimáy,tăngthêmmộtchútmàuvàng,giảmbớtđôiphầnsắcxanhđểcóđượcbứchìnhưngýnhất,tôicảmthấyyêuhơnbiếtbaocôngviệcmìnhvừalựachọn.
Cuộcđờicủatôiđangdiễnranhưthếvàocáingàytôinhậnđượctờgiấytriệutậplàmbồithẩmviênquáiquỷđó.Mặcdùvẫncònrấtnghèo,tôiluôncảmthấyđầyđủ,hạnhphúc,ngậptrànhyvọng,thếnêntôikhôngquálolắngkhiphảitrìhoãncôngviệc(vàthunhập)đểthựchiện tráchnhiệm trongmộtbồi thẩmđoàn.TuynhiênMargotgợiý tôixin lờikhuyêncủaAndyxemlàmsaođểđượcmiễntrừtráchnhiệm,lúcnàyanhmớivàonămthứbatrườngluậtthuộcđạihọcColumbia.Thếlàtôigọichoanh,vàanhcảquyếtvớitôirằngđólàviệcdễnhưbỡn.
“Emkhôngthểnóidốitronglúcsáthạchđểtuyểnlựabồithẩmđoàn,”AndynóitrongkhitôilắngnghevàấntượngvớithuậtngữLatinmàanhsửdụng.“Nhưngemcóthểthổiphồngnhữngthànhkiếncủamìnhlên.Chỉcầnlàmsaoẩnýđượcrằngemchẳngưagìgiớiluậtsư,khôngtinnổicớm,vàghétcayghétđắngbọnnhàgiàu.Bấtcứthứgìmàdườngnhưmấygãtrongtòaánđangmuốnnghe.”
“Đượcthôi,”tôinói.“Emthựcsựghétbọnnhàgiàumà.”
Andybậtcười.Cóthểanhchorằngtôiđangđùa,nhưngchắchẳntừMargot,anhcũngbiếtrõ tình trạng túng thiếu triềnmiêncủa tôi.Anhhắnggiọngrồinói tiếpvớivẻnghiêmtúc,“Khaitháctriệtđểngônngữcơthểcũnglàmộtthủthuậthay.Làmravẻmiễncưỡngvàphiềntoáikhiphảiởđó.Cứnhưthểemđangcóviệcquantrọnghơnnhiều.Giữtay luônkhoanhtrướcngực.Khôngaimuốncómộtbồithẩmviênthiếukiênnhẫncả.”
Tôinóitôichắcchắnsẽlàmtheolờikhuyêncủaanh.Làmbấtcứđiềugìđểquaytrởlạivớicuộcsốngđượclậptrìnhđềuđặn–vàđốnghóađơnlúcnàocũngđòithanhtoánkhẩncấpcủatôi.
NhưngmọiýnghĩấytanbiếntrongthoángchốcngaykhitôinhìnthấyLeolầnđầutiên,mộtkhoảnhkhắchằnsâutrongtâmtrítôimãimãi.
Lúcđótrờivẫncòntinhmơnhưngtôiđãđọchếtnhẵnđốngtạpchítrongchiếctúixáchmangtheo,đãxemđồnghồhàngtrămlần,vàcũngđãgọichoQuỳnhtừmộtbốtđiệnthoạiđể
trìnhbàysựviệcvớicô,thếlàtôilạingồivàoghếcủamình,lướtmắtkhắpmộtlượtphòngbồithẩm,vàtrôngthấyanhđangngồichéogócphíatrướctôi,cáchchừngvàibahàngghế.AnhvừađọctrangcuốicủatờtạpchíNewYorkPostvừagậtgậtđầutheonhịpđiệucủabàihátphátratừchiếcDiscmancủamình,vàđộtnhiêntrongtôitràolênmộtsựthôithúcđiênrồmuốnbiếtxemanhđangnghegì.Chẳnghiểutạisao,tôitưởngtượngrằngđóhẳnphảilàbannhạcSteveMillerBandhoặcbộbaCrosby,StillsvàNash.NhữngdòngnhạcrấtphonglưuvànamtínhthậtphùhợpvớichiếcquầnbòmàiLevi’s,cáiáonỉchuiđầuvàđôigiàyAdidasbuộchờ.Lúcanhngẩnglênliếcnhìnchiếcđồnghồtreotường,tôingắmnhìnnétmặtnghiêngnghiêngcủaanh.Cáimũiđặcbiệt(vềsauMargotđặtchonócáitênmũicuabò),đôigòmácao,vàmáitócsẫmmàu,gợnsóngquặpvàocáicổcólàndamịnmàngmàuôliu.Leokhôngquácaolớn,nhưnganhcóbờvaivàkhuônlưngrộngtrônghếtsứcvữngchãi.Tôihìnhdungcảnhanhnhảydâytrongmộtphòngtậpthểhìnhtrốngtrơn,đơngiản,hoặclúcanhchạylênbậctamcấpvàotòaán,phongcáchcựckỳthểthao,vàquyếtđịnhrằnganhquyếnrũthìđúnghơnlàđẹptrai.Trongđóbaohàmcảphần“Chắcchắnanhtarấttuyệtkhiởtrêngiường”củađịnhnghĩavềquyếnrũ.Ýnghĩđókhiếntôikinhngạcbởivìtôikhôngcóthóiquenđánhgiácácchàngtraixalạtheocáicáchđậmmàuthểxácđó.Giốngnhưhầuhếtphụnữ,tôiluônhướngtớiviệctìmhiểuconngườitrướctiên–sựlôicuốndựavàotínhcách.Hơnthếnữa,tôithậmchícònkhôngmangtheoýnghĩấyvàonhữnglầnáiân.Vẫnchưa.
Nhưthểđọcđượcýnghĩcủatôi,Leoxoayngườitrênghế,némchotôimộtánhnhìnhàihước,ranhmãnhnhưmuốnnói,“Tôitómđượccôrồi,”màcũngcóthểchỉlà,“Cáitròbồithẩmviênnàyvớvẩnquá,phảivậykhông?”Anhcóđôimắtsâuthămthẳm(thămthẳmđếnnỗitôichẳnglàmsaonóichochínhxácmàucủachúng),bằngcáchnàođóchúngtạonênvẻbíẩndướiánhđènhuỳnhquangvàngvọt.Tôilưugiữánhnhìnđótrongkhoảnhkhắctựahồmộtnhịpnguyhiểm,trướckhilàmbộchúývàotaynhânviênđanggiảithíchítnhấtlàđếnlầnthứnămvềnhữngtrườnghợpđượcmiễnthựchiệnnhiệmvụvìlýdosứckhỏe.
Vềsau,Leocứnói rằng trông tôi lúcđóhết sứcbối rối, trongkhi tôikịch liệtphảnđối,khăngkhăngrằngtôichẳngtôichẳngđểýtớianhtẹonào.Tuynhiên,chúngtôiđồngthuậnrằngđólàkhoảnhkhắcmàtráchnhiệmbồithẩmviênkhôngcònhoàntoànvớvẩnnữa.
Suốtmộtgiờsauđó,tôichúýtỉmỉtừngcửđộngnhỏnhấtcủaLeo.Tôiquansátanhvươnvaingápngắnngápdài.Tôiquansátanhgậptờbáolạirồixếpgọnxuốngdướighế.Tôiquansátanhthongdongrakhỏiphòngrồiquaylạivớimộtgóibánhquyđậuphộngbơgiòntanvàcứthếăntựnhiên,mặckệnhữngtấmbảngKhôngĂnUốngdánkhắpxungquanhphòng.Anhkhôngnhìnlạitôilấymộtlần,nhưngtôicócảmgiácanhbiếtrõtôiđangquansátanh,vàđiềuđókhiếntôirunrẩylạthường.Tôikhôngđịnhgọinóbằngnhữngđiềudớdẩnnhưyêutừcáinhìnđầutiên–tôikhôngtinvàonhữngthứnhưthế-nhưngtôibiếtmìnhđãbịmêhoặctheomộtcáchvôtiềnkhoánghậu,khôngtàinàocắtnghĩanổi.
Vàrồinàngthánhnữbảohộbồithẩmviênđãbanphướccholờicầunguyệncủatôi.Tênchúngtôiđượcgọi,cùngvớimộtloạtcáitênkhác,vàrốtcuộcchúngtôiđượcxếpngồisátcạnhnhauchỉcáchvàiphântrongcùngmộtbồithẩmđoàn.Chẳngcógìvĩđạihayhàonhoánghaylãngmạnkiểuphimảnhnơicănphòngxửánnhỏbéấy,tuynhiênvẫncócảmgiácnhưthểmộtđiềugìđónghiêmtrangvàtrịnhtrọngsắpsửaxảyra,mộtcảmgiáckhiếnchoviệcngồisátbênLeotrởnênhếtsứcthântình.Từkhóemắt,tôicóthểthấycánhtayanhchằngchịtnhữngđườnggânxanh,vàtôingạcnhiênvớinỗikhátkhaorungđộngkhiếntôinhớlạikhiphải lòngMattthờitrunghọc,nhớlại tâmtrạngphởnphơmộtsángnọkhingồicạnhMatttronghộitrườngẩmmốcsuốtgiờgiảngchánngắtvềtấtcảnhữngconđườngmàmatúycóthểpháhủycuộcsốngcủachúngta.TôinhớmìnhđãchìmđắmtronghươngnướchoaAramissựcnứccủaMatt(thứmùimàđếngiờtôivẫncòncóthểnhậnragiữađámđông)vàcườiphálênvớinhữngcâuđùalémlỉnhcủachàngvềtấtcảcáccáchmàthậtracầnsacóthểnângđỡcuộcđờita.Nghĩkỹthì,LeogầnnhưmộtbảnsaolớntuổihơncủaMatt,điềuđókhiếntôibăn
khoăntựhỏiphảichăngtôithựcsựcómộthìnhmẫuchàngtraitronglòng,mặcdùtôiluônkhăngkhăngcảquyếtvớiMargotđiềungượclại.Nếuđúngvậythìanhđíchthịlàhìnhmẫuấy.Thếrồikhitôiđangmiênmannghĩđếnđiềuđó,tayủyviêncôngtốhướngsựchúýtớiLeovànóivớimộtđiệubộtươivuitháiquá.“BồithẩmviênsốChín.Xinchào.”
Leogậtđầuđáplạivớivẻxacáchnhưngkínhtrọng.
“Ngàisốngởđâu?”taycôngtốviênhỏi.
Tôingồithẳngdậytrênghế,mongrằnggiọngnóicủaanhsẽtươnghợpvớivẻbênngoài.Sẽchẳngcógìtệhơngiọngnóilóechóe,đikèmvớihaicổtaylẻokhẻo,đôibờvaixuôixịvàcáibắttayyếuxèoởmộtgãđànông.
Tấtnhiên,Leokhônglàmtôithấtvọng.Anhđằnghắngrồicấttiếngvớigiọngnóitrầmấm,tựtinmangngữâmNewYorkchuẩn.“MorningsideHeights.”
“Ngàisinhtrưởngởđóà?”
“Không,tôiđếntừAstoria,”Leonói.“Sinhravàlớnlênởđấy.”
Oa!VùngQueens!Tôithầmtánthưởng,bởivìkhiấytôiđãbắtđầuthựcsựyêunhữngvùngngoạiô.CóthểbởiBrooklyn,BronxvàQueensgợichotôinghĩtớiquênhà–mảnhđấtcủangườidânlaođộngvớisựgầngủitinyêu.CũngcóthểbởivìnhữngbứcảnhtôichụpởxavùngtrungtâmgiàucócủaNewYorkluônluônhấpdẫnhơnnhiều.
Côngtốviêntiếptục,hỏiLeolàmnghềgì,trongkhitôithầmnghĩcuộcsáthạchtuyểnlựabồithẩmđoàncòthúvịhơncảbuốihẹnhòđầutiên.Mộtaiđóđặtcâuhỏitrongkhitađượcnghelén.Vàanhchàngcủataphảinóisựthật.Quáhoànhảo.
“Tôilàmộtngườiviết…Mộtphóngviên,”Leonói.“Tôiquảnlývàichuyênmụcchomộttờbáonhỏ.”
Hoànhảo,tôilạinghĩ.TôihìnhdungracảnhanhlangthangtrênnhữngconphốvớicuốnsổgáyxoắntrêntayvàtròchuyệnvớinhữngngườitrungniêntrongmấyquánbartốitămvàogiữabuổichiềuđểviếtmộtbàivềviệcNewYorkđangđánhmấttấtcảbảnsắcvàtruyềnthốngnhưthếnào.
Vàcuộctraođổitiếptụcnhưvậymộtlúc,trongkhitôirungđộngtrướcnhữngcâutrảlờicủaLeobởinhữngđiềuanhnóicũngnhưbởigươngmặtlạnhlùngmàvôcùngbiểucảmcủaanh.Tôinghethấyrằnganhhọcđạihọcđượcbanămthìphảinghỉvì“khôngcòntiền”.Anhchẳngbiếtmộtluậtsưnàocả,ngọaitrừcậubạntênlàVernhọccùngtiểuhọc,“ngườihiệnđanglàmluậtsưchuyênvềcácvụchủđộngkhuyếnkhíchnạnnhânkiệntụngđểkiếmtiền,nhưngchodùcôngviệccóthếnàothìanhtavẫnlàngườirấttửtế.Khôngcógìđángđểchêtrách.”Bốvàcácanhtraianhlàlínhcứuhỏa,nhưnganhchẳngbaogiờcảmthấycôngviệctruyềnthốngcủagiađình“thậtsựhấpdẩn”.Anhchưatừnglậpgiađìnhvàkhôngcóđứaconnào“màanhđượcbiết”.Anhchưatừnglànạnnhâncủavụẩuđảnào,“trừkhiôngtínhđếnnhữnglầnthuatrongcácvụcãivãvớibồ.”
VớicâunóihàihướcsaucùngcủaLeo,mongmỏiđượcphóngthíchcủatôihoàntoànbiến
mất.Thayvàođó,tôiđónnhậntráchnhiệmcôngdâncủamìnhvớimộtcảmgiácyêuthíchmớimẻ.Khiđếnlượtmìnhtrảlờicâuhỏi,tôiđãlàmtấtcảnhữngđiềuAndykhuyêntôikhôngnênlàm.Tôitỏravôcùngthânthiệnvàháohứcđượclàmvuilòngmọingười.Tôitraocholuậtsưcảhaibênnụcườinhiệttìnhnhấtcủamình,chohọthấytôilàmộtbồithẩmviênlýtưởng,khoángđạttớichừngnào.Tôinóiquavềcôngviệccủamình,vềviệcQuỳnhcầntôichohiệuảnhthếnào,nhưngrồilạitỏracaothượngmàkếtluậnrằnghệthốngthựcthiluậtphápvàHiếnpháplàmnềntảngchohệthốngđólàđángđểchotôihysinh.
Vàrồitrongnhữngvòngthẩmvấntiếptheo,khiLeovàtôivẫnđượcchọnlàbồithẩmviênsốChínvàsốMười,tôiđãrấtvuisướng,mộtcảmgiáccứtrởđitrởlạitrongsuốtsáungàylấylờikhaisauđó,bấtchấpnhữngchitiếtvôcùngsinhđộngcủavụđâmngườitànbạobằngdaoxéngiấyởSpanishHarlem.Mộtgãtraihaimươituổiđãchết,cònmộtđứakhácbịđitùvìtộigiếtngười,vàtôiđãhyvọngrằngviệctìmchứngcớsẽkéodàitrướckhingãngũ.Tôikhôngsaocưỡnglạimongmỏiđó.TôikhaokhátcóthêmthờigianởcạnhLeo,thêmcơhộiđểtròchuyệnvớianh.Đểhiểuconngườianhchotườngtận.Tôicầnbiếtrằngphảichăngsựphảilòngcủatôi–mặcdùtừnàycóvẻtầmthườnghóacảmgíactrongtôilúcđó–đãbắtđầu.Suốtthờigianấy,Leotỏrathânthiện,nhưngvẫnthậtkhótiếpcận.Anhđeotainghebấtcứkhinàocóthể,tránhxacáccuộcxìxàotrênhànhlangbênngoàiphòngxửán,nơinhữngbồithẩmviêncònlạisẳnsàngtàolaobấtcứchuyệngìngoàilềvụán,anhluônăntrưamộtmìnhthayvìăncùngbọntôiởhàngcơmsátcạnhtòa.Sựđềphòngcủaanhchỉcàngkhiếntôithíchanhhơn.
Rồimộtbuổisángnọ,ngaytrướclúckếtthúcphầntranhluận,khichúngtôiđangngồitrênghếbồithẩm,Leoquaysangnóivớitôi,“Thếđấy.”Rồianhnởnụcườichậmrãi,chânthànhcứnhưthểchúngtôiđangcóchungmộtbímật.Timtôixaoxuyếnlạ.Vàrồi,nhưthểđịnhmệnh,chúngtôithựcsựcóchungmộtbímật.
BímậtđóbắtđầutừsuốtcáccuộctranhluậnquanhvụánkhimọichuyệntrởnênrõràngrằngLeovàtôicóchungquanđiểmvềlờikhai.Nóitómlại,cảhaichúngtôiđềuthiênvềkhảnăngtuyênbốtrắngánhoàntoàn.Hànhvisátnhânkhôngcònlàvấnđềcầnphảitranhluận–bịcáođãthúnhậnvàlờikhaikhôngbịbácbỏ-vậynênvấnđềtranhcãiduynhấtlàcóphảianhtahànhđộngđểtựvệhaykhông.Leovàtôiđềucholànhưvậy.Hay,nóichínhxáchơn,chúngtôinghĩcóhàngđốngnghingờđốivớinhữngchứngcứcủacôngtốviênchorằnganhtakhônghànhđộngđểtựvệ-mộtsựkhácbiệttinhvimàthậtđángquanngạilàítnhấtnửatábồithẩmviênđãkhôngcảmnhậnđược.Chúngtôicứhếtlầnnàyđếnlầnkháccứxoáyvàochitiếtbịcáokhônghềcótiềnántiềnsự(mộtđiềugầnnhưkỳdiệutrongmôitrườngsốngkhắcnghiệtcủacậuta),vàcậutasợchếtkhiếptênnạnnhân(kẻvốnlàtaytrùmanhchịkhéttiếngởHarlemvàđãđedọabịcáosuốtnhiềuthángliền–tớimứccậutađãphảinhờđếnsựbảovệcủacảnhsát).Vàcuốicùng,bịcáomangtheodaoxéngiấylàhànhđộngbìnhthườngđốivớicôngviệccủabịcáotạimộtcôngtyvậnchuyển.Tấtcảnhữngđiềunàyđãgiacốchoniềmtincủachúngtôirằngbịcáođãquákhiếpđảmkhibịnạnnhânvàbagãtaychântrongbăngđảngcủahắndồn vào chân tường, và đã ra tay trong tình trạng tự vệmột cáchhoảng loạn.Đódườngnhưlàmộtkịchbảnđángtincậy–vàhoàntoànđángtincậytớimứcđủđểnghingờchứngcứcủacôngtốviên.
Saubangàydàiloayhoaygiữanhữngvòngluẩnquẩnngàycàngphứctạpthêm,chúngtôivẫncònvướngmắcvớinhữngthànhviêncònlạicủađoànbồithẩm,tấtcảchúngtôicùngbịgiamlỏngkhốnkhổtrongnhànghỉRamadatồitànởgầnsânbayJFK.Chúngtôiđượcphépxemtivi–hẳnlàvụánkhôngđángđểđưatintrêntruyềnhình–nhưngchúngtôikhôngđượcphépgọi rangoài , cũngkhôngđược thảo luậnvớinhauvềvụánngoại trừ trongcáccuộctranhluậnchínhthứctạiphòngbồithẩm.
Thếnênmộtđêm,khiđiệnthoạiphòngkháchsạncủatôiđổchuông,tôiđãrấtngạcnhiêntựhỏiđócóthểlàai,vàâmthầmmongrằngđólàLeo.Cóthểanhấyđãghinhớsốphòngcủatôitrênđườngchúngtôitrởlạikháchsạnsaubữatốichungcósựgiámsátcủachấphànhviêntòaánhômđó.Tôivớitaymòchiếcđiệnthoạivàkhẽalôvàoốngnói.
Leođáplạibằngtiếngchàothìthầm.Rồianhnóinhưthểđangcóchútbốirối,“BồithẩmviênsốChín.Leođây.”
“Tôibiết,”tôinói,cảmthấymáudồntừnãoxuốngkhắptứchi.
“Nghenày,”anhnói(saubangàytranhluận,tôiđãbiếtanhthườngbắtđầucâunóivớitừ“nghenày”,một thóiquenmà tôi rất thích). “Tôibiết là tôikhôngđượcphépgọi chocô…nhưngmàtôisắpphátrồrồiđây…”
Tôikhôngchắcanhcóýgìkhinóivậy–phátrồvìbịgiamlỏnghayphátrồvìsimêtôi.Tôinghĩhẳnphảilàvếtrước.Vếsauthìquátuyệtvờiđểcóthểtrởthànhsựthật.
“Vâng.Tôihiểuýanh,”tôinói,cốgắnggiữgiọngbìnhtĩnh.“Tôivẫncứkhôngthểngừngnghĩđếnlờikhai.Thậtlàphátđiênlênđược.”
Leothởratrongđiệnthoạivànóisaumộtkhoảngimlặngkéodài,“Ýtôilàchẳngphảiquátệhaysaokhiđểmộttánhữngkẻngốcnghếchquyếtđịnhsốphậncủata?”
“Mộttákẻkhờdại?”tôinói,cốgắngtỏravuivẻ,dễthương.“Nóivềmìnhthếđấyà,anhbạn.”
Leophálêncười,trongkhiđótôinằmtrêngiường,lòngdạtdàocảmxúc.
Rồianhnói,“Okay.Mườikẻngốcnghếch.Haychắcchắnchíítcũnglàtám.”
“Phải,”tôinói.“Tôicũngnghĩthế.”
“Tôinóinghiêmtúcđấy,”anhtiếptục.“Côcóthểtintưởngmấyngườiđókhôngchứ?Phânnửatrongsốhọchẳngcótíđầuócthôngthoángnào–nửacònlạithìlànhữngkẻkhờkhôngcótíchínhkiếnchỉbiếtbaphảitheomấytaybạncùngăntrưa.”
“Tôicũngnghĩthế,”tôilặplại,tựthấycâuđóthậtngớngẩn.Tôikhôngtinnổicuốicùngchúngtôicũngcómộtcuộctròchuyệnthậtsự.Vàkhiấy,nằmtrongbóngtối,trùmchănkínmít,tôicảmthấyhếtsứcngạcnhiên.Tôinhắmmắt,tưởngtượngrahìnhảnhLeotrêngiường.Tôikhôngthểtưởngtượngđượcmìnhlạihammuốnmộtngườihoàntoànxalạđếnthế.
“Tôichưabaogiờnghĩđếnđiềunày,”Leonói,“nhưngnếubịxétxửtạitòathìtôithàphảiđốimặtvớiquantòacònhơnlàvớimộtbồithẩmđoàn.”
Tôiđáprăngtôiphảiđồngývớiđiềuđóthôi.
“Quỷthật.Tôithàcómộttayquantòachuyênăncủađútnhậnhốilộtừbọnđốithủcủatôicònhơnphảichịuđựngmộthộidởhơithếnày.”
Tôibậtcườikhianhbắtđầuphahàivềnhữnggiaithoạingoàilềcòntháiquáhơnmấygãtrongbanbồithẩmđãkểchonhaunghe.Anhnóiđúng.Đâylạilàmộtsựngoạilềtiếpnốicácsự ngoài lề trong căn phòng khép kín với thế giới bên ngoài đó –một cuộc tranh luận vềchuyệnđờisốngchẳngcóchútliênquannàotớiphiêntòa.
“Mộtsốngườichỉthíchnghebảnthânnóithôi,”tôinói.Vàrồibồithêm:“Anhdườngnhưchẳngthuộcsốhọ,NgàiTáchBiệtạ.”
“Tôikhôngtáchbiệt,”Leođáptrảmộtcáchyếuới.
“Cóđấy,”tôinói.“Ngài-Đeo-Tai-Ngheđểkhôngphảitròchuyệncùngaicảạ.”
“Tôiđangnóiđấythôi,”Leonói.
“Cũngđếnlúcrồiđấy,”tôinói,thầmnghĩthậtdễdàngbiếtbaođểcóthểdũngcảmtrongbóngtối,bênốngngheđiệnthoại.
Mộtkhoảng im lặng kéodài trong cảmgiác ấmáp lẫnngại ngùng.Rồi tôi chợt nhận rachúngtôisẽgặprắcrốilớnnếuChester,taychấphànhviêntòaánlúcnàocũngkèkènhưbảomẫu,pháthiệnrachúngtôiđangnóichuyệnđiệnthoại.Màlạicònvềphiêntòanữachứ,thậtđángngạcnhiên.
“Phải,chúngtanênthế,”Leonói.Rồianhchầmchạpnóithêmđầythậntrọng,“Vàtôicárằngchúngtacòncónhiềuchuyệnhayhơnnữanếutôiđếnchỗcôngaybâygiờ,nhỉ?”
“Gìcơ?”tôihỏi,mặcdùtôiđãnghethấyđiềuanhnói,rấttovàrõràng.
“Tôiđếnchỗcônhé?”anhhỏilại,giọngnóicóchútkhêugợi.
Tôingồibậtdậy,vuốtvetấmchănquấnquanhmình.“Chesterthìsao?”tôihỏi,cảmthấygiọngnóicủamìnhthậtyếuớt.
“Ôngtađingủrồi.Cácphòngđềuyênắng.Tôikiểmtrarồi.”
“Thậtsao?”tôihỏi.Tôichẳngnghĩracáigìkhácđểnói.
“Thật.Đúngthế…Vậy?”
“Vậy?”tôilặplại.
“Vậytôicóthểđếnchỗcôđượcchứ?Tôichỉ…muốnnóichuyện.Trựcdiện.Mộtmình.”
TôikhôngthậtsựtinđólàtấtcảnhữnggìLeomuốn–phầnlớntrongtôimongrằngđólàsựthật.Tôinghĩbềmuônvànrắcrốimàchúngtôisẽmắcphảinếucảhaibịpháthiệnđangỡmờnhautrongkhigiữvaitròbồithẩmviên,vànghĩđếnchuyệnvìtráchnhiệmvớibịcanchúngtôiphảitôntrọngcácquyđịnh–hànhđộngkhinhsuấtcủachúngtôicóthểdẫnđến
mộtvụxétxửsaithủtục.TôinghĩđếnchiếcáophônghiệuSteelersvàcáiquầncottonthiếuhấpdẫnđếnchừngnàovàtôicũngkhôngcóbộnàokháhơntrongchiếcvalinhétvộinhétvàngcủamình.Tôisuynghĩtheolốitưduytruyềnthốngcủaphụnựrằngnếutôiđồngý–vàrồiđiềugìquảthựcxảyra–vậythìLeocóthểsẽđánhmấtlòngtôntrọngđốivớitôi,vàchúngtôisẽkếtthúctrướckhikịpbắtđầu.
Thếnêntôimởmiệng,sẵnsàngnóicâuphảnđối,hoặcchíítracũnglàmộtlờichốiquanh.Nhưngthayvìthế,tôithìthàomộttừvângkhôncưỡngvàođiệnthoại.ĐósẽlầnđầutiêntrongmuônvànlầntôikhôngthểnóikhôngvớiLeo
Năm
TrờiđãtốimịtkhitôirẽvàokhunhàyêntĩnhnằmgiữanhữnghàngcâycủachúngtôiởMurrayHill.Andyđếntậntốimuộnmớivềnhà,nhưngriêngvớilầnnàythìtôikhôngphiềnlòngvềnhữnggiờanhbuộcphảilàmthêmởhãngluậthàngđầucủamình.Tôisẽcóthờigiantắmgội,thắplênvàingọnnến,mởmộtchairượuvàtìmkiếmbảnnhạchoànhảođểxuađinhữngdấuvếtcủaquákhứcuốicùngkhỏitâmtrímình,mộtbảnthậtvuitươinàođókhôngmảymaydínhdángtớiLeo.“DancingQueen”sẽcựckỳhợplýđấy,tôinghĩrồimỉmcườivớichínhmình.TuyệtđốikhôngcógìthuộcvềABBAgợinhắcđếnLeo.Dùsaođinữa,tôimuốnđêmnayhoàntoànthuộcvềAndyvàtôi.Thuộcvềchúngtôi.
Khibăngquamànmưalạnhgiábướcvàolốiđilátđácátkếtmàunâuđỏ,tôithởsâuthưgiãn.Chẳngcógìhàonhoángnơitòanhànày,thếnhưngtôilạiyêudángvẻấycủanó.Tôiyêuhànhlangcũkỹsàngạchhoavăndíchdắcọpẹpbướcchânvàchùmđènbằngđốngthaukhẩnthiếtchờđượckỹcàngđánhbóng.TôiyêutấmthảmthổcẩmĐôngphươngthoangthoảngmùibăngphiến.Tôiyêucảcáithangmáybétí,ìạch,đedọangườitavớimộtkhônggiankínbưnglúcnàocũngcơhồsắpsửatiêuđời.Trêntấtcà,tôiyêucáithựctếrằngnólàtổấmđầutiêncủachúngtôi.
Đêmnaytôichọnđicầuthangbộ,sảibướchaibậcmộttrongkhitưởngtượngđếnngàynàođótrongtươnglaixaAndyvàtôitrởlạinơiđâyvớilũnhócrồi-sẽ-chào-đờicủachúngtôi.Dẫncácconđimộtvòngkhắp“nơiđầutiênbamẹchungsống”.Nóivớichúng,“Thếđấy,vớitiềnbạcgiađìnhnhànộilẽrabamẹcóthểsốngởmộttòanhàcaocấpsangtrọngởkhuThượngĐôngấychứ,nhưngbacácconchọnnơiđây,giữamộtkhônggianyêntĩnh,bởivìchỗnàycátínhhơnnhiều…CũnghệtnhưchuyệnbỏquatấtcảkiềunữmiềnNambiếcxanhánhmắt,bacácconđãchọnmẹvậy.”
Tôibướclêntầngbốn,lụctìmchìakhóa,vàkhixoaychìathìgiậtmìnhnhậnraAndyđangchờtôitrongnhà.Mộtsựngạcnhiên.Tôicảmthấynửangạingần,nửaxấuhổkhiđẩycửa,đưamắtquadãykệbếpliếcvàophòngkhách,vàthấychồngtôiđangnằmdàitrêntrườngkỷ,đầutựalênchiếcgốiômmàucam.Anhđãcởiáokhoácvàcàvạtbỏdướisànnhàvàmởcúccổchiếcáosơmixanh.Thoạtđầutôitưởnganhđãngủ,nhưngrồitôithấymộtngónchântrầncủaanhrungrungkhiđĩanhạcchuyểnquabàiAsitcủaAniDiFranco.ĐólàbảnnhạctừchiếcCDcủatôi,vàtôiđoándànâmthanhđãđượcchochạyởchếđộchọnbàingẫunhiênvìbàihátđóhoàntoànkhácxavớinhữngbàivuinhộntrongTop40quenthuộccủaAndy(haykiểunhạcđồngquêrộnràngcủaanh).Andychẳngbaogiờbiệnbạchvềguâmnhạccủamình,vàmỗikhitôinghenhữngbảnnhạcmàtôisayđắm,nhưcủaElliottSmithhayMarianneFaithfull,anhsẽtrợnmắtlêntrướcnhữnggiaiđiệuquáchừngxáođộngđóvàkêulên“Xinlỗichứanhđếnphảikiếmítthuốcđộcđểuốngmấtthôi.”Nhưngmặcchoguâmnhạckhácxanhau,anhchẳngbaogiờbuộctôiphảitắthaychuyểnnhạc.Andyhoàntoànkhôngphảikiểungườiưađiềukhiển.MộtluậtsưManhattanvớitâmhồnvôưu,khoángđạtvàthoảimáitrẻthơ.
Trongmộtlúclâu,tôingắmnhìnAndynằmđógiữaánhđènmàuhổpháchấmápvàtronglòngtôitrànngậpmộtcảmgiácchỉcóthểgọilànhẹnhõm.Nhẹnhõmvìtôiđãchọnnơinày,vìđâychínhlàcuộcđờitôi.Khitôitiếnthêmvàibướcvềphíachiếctrườngkỷ,đôimắtnhắmhờcủaAndymởra.Anhngồithẳngdậy,mỉmcườirồinói,“Chào,emyêu.”
“Chàoanh,”tôinóivàrạngrỡcườiđáplạianhkhithảchiếctúixáchxuốngchiếcbànănhìnhtrònmàchúngtôimuatừmộtkhuchợtrờiởChelsea.Margotvàmẹcôghétcayghétđắngnócũnghệtnhưhọchẳngưagìnhữngmónđồtrangtrílinhtinhchoánhếtmọibềmặtkhônggiancòntrốngtrongcănhộchúngtôi.Mộtconkhỉbằngvỏdừađeocặpgọngkínhthépchễmchệtrênbậucửasổ.ChuỗihạttừdịplễMardiGrasvừarồitreolủnglẳngtrêncâymáytínhcủachúngtôi.Mộtbộsưutậpnhữnglọđựngmuốivàhạttiêuhìnhcongiốngbàytràntrênkhắpquầybếp.TôicòngọngàngvàngănnắpgấpbộiAndy,nhưngvềcănbảnchúngtôiđềulànhữngconchuộtthíchnhặtnhạnhđồlặtvặt–Margotvẫnthườngđùarằngđólàmốinguyhiểmduynhấtkhichúngtôisốngvớinhau.
Andythởdàingồidậy,duỗichânxuốngsàn.Rồianhliếcquađồnghồđeotayvànói,“Emkhônggọi.Khôngnhắn.Emđãởđâusuốtcảngàyvậy?Anhđãcốgọidiđộngchoemmấylần…”
Giọngnóicủaanhnhẹnhàng–khônghềcóýbuộctội–nhưngtôivẫnthấycảmgiácrunrunnhưcó lỗi khiđáp, “Đi loanhquanh.Lang thang trongmưa.Điện thoại củaemkhônghoạtđộng.”
Tấtcảđềulàsựthật,tôinghĩ.Nhưngtôivẫnbiếtmìnhđanggiấuchồngmộtđiều,vàrồilậptứccânnhắcgiữaviệcxemxétlạilờithềgiữbímậtcủamìnhvớiviệcsẽkểchoanhnghetấtcảmọiđiều.Nhữnggìthựcsựđãxảyrahômnay.Anhchắcchắnsẽphiềnlòng–vàcólẽmộtchúttổnthươngnếubiếttôiđãđểLeođếngặpmìnhởquánănđó.TôicũngsẽcảmthấynhưthếnếuAndyđểchomộtcôbạngáicũtớicùnguốngcàphêtrongkhianhcóthểgầnnhưdễdàngtừchối.Sựthậtđócóthểkhởiđầumộtcuộctranhluận–lầnđôicođầutiêntronghônnhâncủachúngtôi.
Mặtkhácthì,khôngcóvẻgìlàAndycảmthấybịđedọabởiLeohaycảmthấythùđịchđốivớianhấy.AndychỉlàlàmlơLeotheođúngcáilốitựnhiên,thôngthườngmàhầuhếttấtcảmọingườivẫnđốixửvớingườicũđặcbiệtnhấtcủangườiđặcbiệtcủamình.Vớimộtsựkếthợpnhẹnhàngcủaghentuôngvàcạnhtranhđãdầnmờtheothờigian.Thựcsựthì,Andylàngườithoảimáiđếnnỗichắchẳnanhsẽchẳngcóbấtcứcảmgiácnàonhưvậynếutôikhôngmắcsailầmkhiđãquábộctoạctrongmộtlầntròchuyệnvàolúckhuyamuộnthờigianđầuhòhẹncủachúngtôi.Nhấtlà,tôiđãsửdụngtừcuồngnhiệtđểdiễntảchuyệngiữatôivàLeo.ĐâydườngnhưkhôngcóvẻlàtiếtlộđộngtrờigìvìtôiđoánMargotđãkểchoanhngheđiềunàyđiềukiavềLeovàtôi,nhưngtôilậptứcnhậnrachuyệnnàyhoàntoànmớilạvớiAndykhianhtrởmìnhtrêngiườngđểnhìnthẳngvàomặttôi,đôimắtxanhcủaanhlóelênmộtánhnhìntôichưabaogiờthấy.
“Cuồngnhiệt?”anhnóivớivẻbịtổnthương.“Chínhxáctheoýemthìcuồngnhiệtlàgì?”
“Ôi,emkhôngbiết…”tôinói.
“Tìnhdụccuồngnhiệt?”
“Không,”tôivộinói.“Khônggiốngnhưthế.”
“Vậygiốngnhưhaingườichiasẻtấtcảthờigianbênnhau?Mọibuổiđêmvàmọigiờdạobộ?”
“Không,”tôi lạinói.Mặttôinóngranvớicảmgiácxấuhổlạ lùngkhitôinhớlạicáiđêm
MargotbuộctộitôiđãbỏrơicôvìLeo.Buộctộitôithuộckiểucongáiluônđặtngườiyêulêntrêntìnhbạn.Màlạilàngườiđànôngkhôngđángtincậychẳngmảymaycóýđịnhkếthôn,cônóithêmmộtcáchphẫnnộ.Ngaycảlúcấy,đâuđótrongsâuthẳm,tôibiếtMargothẳnlàcólý,nhưngbấtchấpcảmgiáctộilỗivàócsuyxétcủamình,tôivẫnkhôngthểngănbảnthânlạiđược.NếuLeomuốngặptôi, tôi lậptứcbỏrơitấtcảmọithứ-cũngnhưbỏrơi tấtcảmọingườikhác.
“Vậythìlàcáigì?”Andythúcgiục.“Emyêuanhtanhưtrờinhưbiểnà?”Giọnganhkéodàiđầygiễucợt,nhưngvẻtổnthươngnơianhvẫnkhôngmấtđi.
“Cũngkhôngphảikiểucuồngnhiệtđó,”tôinói,nỗlựctìmramộtcáchtrunghòavàítcảmxúcnàođóđểdiễntảtừcuồngnhiệt.Thậtkhôngthểlàmđượcđiềuđó.Chẳngkhácgìcốthêmnghĩavuivẻvàotừđaubuồnhaynghĩahyvọngvàotừbiđát.
Tôibănkhoănthêmmộtlúcrồicuốicùngyếuớtnói,“Emkhôngcóýlàcuồngnhiệt…Emrútlại…Lựachọntừnhưthếthậttệ.”
Màquảthật,đólàsựlựachọntừngữthậttệ.Nhưngchỉvìnólàsựthật–cuồngnhiệtchínhxáclàcảmxúcgiữatôivàLeo.Gầnnhưmọikhoảnhkhắcchúngtôiđềuchiasẻcảmxúccuồngnhiệt, bắtđầu từ chính cáiđêmđầu tiênđó trong cănphòngkhách sạn tối omcủa tôi khichúngtôingồiđanchântrêngiường,đầugốichạmvàonhau,taytrongtaytròchuyệnchotớitậnbìnhminh.
“Quámuộn,”Andynói,cườinhạtvàlắcđầu.“Khôngrútlại.Khôngthểcắtđoạnđókhỏicuốnbăngđược,côDempseyạ.”
Vàthếlànóquámuộnthậtrồi.
Cũngmay,Andykhôngphảilàngườithíchphícôngvàomộtviệcvôích,thếnêntừsauhômđócáitênLeohiếmkhiđượcnhắclại.Nhưngsuốtmộtthờigiandài,hễcóaisửdụngtừcuồngnhiệt,Andylạinémvềphíatôimộtcáinhìnđầyngụýhoặclàmmộtcâugiễucợtvềanhbạntraicũ“ôi-quá-chừng-mãnh-liệt-dai-dẳng”củatôi.
Giờ tôikhôngcònphải chịuđựngkiểudòxétđónữa–dù làđùacợthaygìđókhác.Vảchăng,tôithầmnghĩ,trongkhicởiáokhóacratreolêncâymócáobằnggỗ,nếucóthểthayđổiđượcthìtôithàkhôngbiếtlầnđụngđộtìnhcờcủaAndyvớiLucy,côbạngáicũmàanhyêusâu sắc nhất và lâu nhất, hiện đang dạy lớp ba ởmột trường tư rất chúa ở Atlanta. TheoMargot,Lucyvẫnkhéoléo,thôngminhnhưthế,lạicònvẫnxinhđẹpgấpbộiphầnminhtinhSalmaHayek.Đólàmộtlờitríchdẫntrựctiếpmàtôichẳngmuốnnghetới.
Vớibiệnluậnđó,tôichốtlạirằnggiữkíncáibímậtvặtvãnhkiasẽtốtchotấtcảmọingười.Tôingồiphịchxuốngtrườngkỷ,bêncạnhAndy,đặttaylênchânanh.“Thếsaohômnayanhlạivềnhàsớmvậy?”tôihỏianh.
“Vìanhnhớem,”anhmỉmcười.
“Thôiđianh,”tôinói,cảmthấyđaukhổ.Tôithíchcâutrảlờicủaanh,nhưnggầnnhưhyvọngrằnglầnnàyanhsẽđưaranhiềulýdohơnthế.“Anhchẳngbaogiờvềsớmthế.”
“Anhđúnglàcónhớemthậtmà,”anhcườilớn.“Nhưngcũngvìvụáncủaanhkếtthúcrồi.”
“Tuyệtquá,”tôinói.Tôibiếtanhsợnhữnglầnlàmviệcdàidằngdặckhicómộtvụphứctạpđếnmứcnào.Tôicũngsợnhữnggiờđó.
“Ừ.Đúnglànhẹcảngười.Anhphảingủmiếtmấtthôi…Nhưngdùsao,anhđangnghĩhaylàmìnhthayđổikhôngkhívàđirangoàiăntối.Cóthểnơinàođótuyệtmộtchút.Emthíchđâunào?”
Tôinhìnrangoàicửasổrồinói,“Cólẽgiờhơimuộnrồi…Trờiđãtốisầmngoàikia…Emnghĩemchỉmuốnnhưthếnàymộtlúc.”Tôinởnụcườiquyếnrũkhihấtđôibốtra,népmìnhvàolònganhvàngướcnhìn.Tôitrườnlênhônvàocằmanh,rồihônvàocổanh.
Andymỉmcười,nhắmmắtvàthầmthìmộtcâusữngngười,“Chuyệngìxảyravậytrời?”
Đó làmột trongnhững câu cảm thán thân thương củaanhmà tôiưa thíchnhất.Nhưngtrongkhoảnhkhắcnày,nólạigợilêntronglòngtôimộtchútlolắng.PhảichăngkhúcâuyếmdạođầunàycủatôithựcsựcónghĩalàChuyệngìxảyravậytrời.Chẳnglẽchúngtôikhôngcứthếmàbướcvàocuộcáiânmộtcáchhếtsứctựnhiênsao?Tôicăngóccốtìmxemgầnđâycólầnnàothúvịkiểuđấykhông,nhưngthậtthấtvọng,tôikhôngnghĩralầncuốichúngtôiquanhệởmộtnơinàokháchơnlàtrêngiườngvàogiờđingủ.Tôitựnhủlàđiềuđóhoàntoànbìnhthườngđốivớicáccặpđãkếthôn–kểcảvớinhữngđôivợchồnghạnhphúc.Andyvàtôicóthểkhôngxoắnlấynhaulănlộnkhắpcácphòngtrongnhà,nhưngcũngđâunhấtthiếtphảithỏamãnnhaubằngmọicáchkểcảtrêngiábếphaydướisàngỗcứngđểcóđượccuộcgiaotiếpthểxácđiêncuồng.Xétchocùng,ânái trênnhữngbềmặt thôcứngcóthểtrôngnóngbỏngtrênmànảnh,chứtrongđờithậtthìnhưthếthậtkhôngthoảimái,kỳcụcvàchẳngthựctếtínào.
DĩnhiênđãcómộtlầnnhưvậyvớiLeotrongvănphòngcủaanh…
TôinổlựctrongvôvọngđẩylùikýứcrakhỏitríócbằngcáchhônAndymộtlầnnữa,lầnnàylàtrênmôianh.Nhưnghệtnhưthểkhitanổlựcđểkhôngnghĩtớimộtđiềugì,hìnhảnhcủanóchỉcànghiểnhiệnsốngđộnghơn.Vàthếlà,độtnhiên,tôiđanglàmmộtviệckhôngthểtưởngtượngnổi.Tôiđanghônchồngtôitrongkhihìnhdungrangườiđànôngkhác.HìnhdungraLeo.TôihônAndynồngnànhơn,tuyệtvọngxóamờkhuônmặtvàđôimôicủaLeo.Nhưngchẳngthểđược.TôichỉcànghônLeocuồngnhiệthơn.TôicởinútáosơmicủaAndyrồivuốtlênngựcvàbụnganh.Tôitựcởiáolencủamình.Chúngtôiômghì,dathịtliềnnhau.TôigọitênAndythậtlớn.Leovẫnởđây.CơthểLeokềsátcơthểtôi.
“Ôi,Ellen,”Andyrênnhẹ,nhữngngóntayvuốtdọclưngtôi.
NhữngngóntaynóngbỏngcủaLeođangbấuchặtvàolưngtôimộtcáchkhẩnthiếtđiêncuồng.
TôimởmắtvàbảoAndynhìntôi.Anhlàmtheo.
Tôinhìnvàomắtanhvànói,“Emyêuanh.”
“Anhcũngyêuem,”anhnóihếtsứcngọtngào.Lờinóicủaanhthẳngthắn,chânthànhvà
thathiết.Gươngmặtanhlàgươngmặttôiyêu.
Tôinhắmchặtmắt,tậptrungvàocảmgiáccươngcứngcủaAndydướiđùitôi.Chúngtôicònmặcnguyênquần,nhưngtôivẫnápsátvàoAndy,chàxát lênanh,gọitênanhlầnnữa.Tênchồngtôi.Andy.Ngaylúcnàyđây,khôngcònsựlẫnlộnvềngườitôiđangởcùng.Ngườitôiyêu.Điềunàyđượcduytrìtrongmộtlúc.NóvẫnđượcduytrìkhiAndykéotôilêngiường,nơinguồnnhiệtlượngbừngbừngcủacơthểhoặcâmỉcháyhoặcphuntỏakhắpnơi.Giờđâycănphòngthựcsựnóngrựclên.Chúngtôigạtchiếcchănlôngvũravàthảmìnhxuốngtấmkhăntrảigiườngmềmmại.Lúcnàychúngtôiđãhoàntoàntrútbỏquầnáo.Chiếcgiườngnàylàbấtkhảxâmphạm.Leođãbiếnmất.Anhấychẳngcòntồntại.
Nhưngrồi,mộtlúcsau,khiAndyđangđivàotôi,tôilạitrởlạitrongcănhộcủaLeotrongcáiđêmphánquyếttrắngáncuốicùngcũngđượcđưara.Leovẫnchưacạorâuvàđôimắtanhđờđẫnsaubữatiệcmừng.Anhômtôiđiêncuồngvàrótnhẹvàotaitôi,“Anhkhôngchắcvớiemlàgìđây,EllenDempsey,nhưnganhphảicóem.”
ĐócũnglàđêmtôiđãhoàntoàntraomìnhchoLeo,biếtrằngtôisẽthuộcvềanhchừngnàoanhcònmuốntôiởbêntôi.
Vàrồihóara,nóthậmchícònlâuhơnthếnữa.
Sáu
Sánghômsau,Margotgọiđiệnđếntrướckhimặttrờimọcrấtlâu,vànhưlờiAndyvẫnthanthởthì,trướckhibấtcứngườiđầuócbìnhthườngnàokịpdậy.Andyhiếmkhibịkíchđộng,nhưngcóbađiều luônkhiếnanhphátđiên:nhữngngườicắtngang lờinóicủaanh;nhữngtranhluậnvớvẩnvềquanđiểmchínhtrịtrongcácnhómxãhội,vàviệcemgáianhgọiđiệnquásớmvàobuổisáng.
“Cáikhỉgìvậy?”anhhỏisaukhiđiệnthoạiđổchuônglầnthứhai.Giọnganhlàokhào,đúngnhưcáigiọngmỗibuổisángsaukhilàmvàicốcbia,đúngnhưcáchchúngtôikếtthúcbuổiđêmhômquacùngvớimónbánhburgervàkhoaitâysợichiênhảohạngtrongmộtquánrượunhỏtrênđạilộBagầnnhà.Chúngtôiđãcónhữnggiờkhắcvuivẻ,cườiđùacònnhiềuhơnmọikhi,nhưngbữatốicủachúngtôicũngchẳngxóabỏđượcthêmchútnàohìnhảnhcủaLeosovớilúcânái.Anhấyvẫncứdaidẳngbámtheotôisuốtbuổiđêm,nhậnxétvềngườiđànôngcáukỉnhngồiởbànkếsátchúngtôivớigiaiđiệunhạcnềncủaJoniMitchell.KhiuốnghếtcốcbiathứbavàngheAndykểvềchuyệncôngviệccủaanh,tôithấymìnhđangtrôivềbuổisángmàLeonóivớitôirằnggươngmặttôilàthứanhưachuộngnhấttrênthếgiannày.Anhnóiđúngnhưvậy,mộtcáchtuyệtđốigiảndịvàkhôngchútmàumèủymị.Lúcđótôikhôngtrangđiểm,tócbuộcvổngrasau,ánhnắngtừcửasổphòngkháchcủaanhchảytràntrongánhmắttôi.Nhưngtôitinlờianhnói.Tôicóthểkhẳngđịnhrằnganhthậtlòngnghĩnhưthế.
“Cảmơnanh,”tôinói,haimáửngđỏ,thầmnghĩrằnggươngmặtanhcũnglàthứtôivôcùngưachuông.Tôitựhỏicóphảicảmnhậnđó,hơnbấtkỳđiềugìkhác,chínhlàbiểuhiệncủatìnhyêuđíchthực.
RồiLeonói,“Anhsẽchẳngbaogiờchánngắmnhìnem…Chẳngbaogiờ.”
Vàcũngchínhkỷniệmnày,cólẽlàkỷniệmsâuđậmnhấtvềLeo,lạimộtlầnnữatrànngậptrongtâmtrítôikhitiếngchuôngđiệnthoạitiếptụcreoinhỏitrongphòngngủ.Andyrênrỉkhithấyngườigọicuốicùngđãbỏcuộc,chờvàigiâyrồicốgắnggọilại.
“Thôichonóvàohộpthưthoạiđianh,”tôinói,nhưngAndyvớitayquangườitôivàcầmchiếcđiệnthoạitrênbànngủphíatôinằm.Đểchắcchắnngườigọilàai,anhkiểmtrasốđiệnthoại–mộtviệclàmhoàntoànkhôngcầnthiết.ĐóchỉcóthểlàMargot.Quảđúngnhưvậy,tênchồngcô,WebbBuffington,hiện lên trênmànhìnhđiện thoại,kèm theodòngchữAtlanta,Georgia,nơimàhọđãtrởvềsốngvàonămngoáitrongnỗithấtvọngvôcùngcủatôi.TôiđãluônbiếtrằngviệcMargotchuyểnvềlàđiềukhôngtránhkhỏi,đặcbiệtlàsaukhicôgặpWebb,mộtngườicũngđếntừAtlanta.MặcchoMargotyêuNewYorkvàcôngviệcbaonhiêuđinữa,côvẫnlàmộtcôgáimiềnNamtừtrongbảnchất,vàcôvôcùngmongmuốncótấtcảnhữnglềlốitruyềnthốngcủalốisốngthượnglưu.Hơnthếnữa,Webb,theođúngcáchanhtanói,đã“Quángánthànhphốrồi.”Anhtamuốnchơigolf,muốnláixe,muốncókhônggianchothúvuichơitròđiệntửcủamình.
Vớinhữngcuộcđiệnthoạinhưsángnay,Margotvàtôivẫnnóichuyệnvớinhauhằngngày,nhưngtôicứnhớkhoảngthờigianởbêncạnhcô.Tôinhớnhữngbữaăncuốituầnvànhữnglầnđiuốngsaugiờlàmviệc.Tôinhớlúccùngcôchiasẻđờisốngthànhphố-vànhữngngười
bạnchung.Andycũngnhớcô,ngoạitrừnhữnglúcbịquấyrầynhưthếnày,khigiấcngủcủaanhbịgiánđoạn.
Anhấnnútnghebằngngóntaycáivàquátvàođiệnthoại,“Lạychúa,Margot.Emcóbiếtbâygiờlàmấygiờkhông?”
Tôicóthểnghethấygiọngnóicaovútcủacô,“Embiết.Emthậtsựxinlỗi,Andy.Nhưnglầnnàylàcólýdochínhđáng.Emthềđấy.ChuyểnmáychoEllenđi.Xinanhđấy!”
“Thậmchícònchưađếnbảygiờ,”anhnói.“Anhđãbảoembaonhiêulầnđừngđánhthứcbọnanhdậy?Rồithìđiềutửtếduynhấttrongcôngviệccủaanhlàđượcđilàmmuộn?EmcólàmthếnàykhôngnếuEllencướimộtngườikhác?Vànếukhông,saoemkhôngtựhỏibảnthânxemlẽnàoemchẳngthểtôntrọnganhtraimìnhhơnmộtchútsovớimộtgãngẫunhiênnàođó?”
Tôimỉmcườivớimộtgãngẫunhiênnàođó,nghĩrằngsẽchẳngcógãnàolàngẫunhiênnếutôicướingườiđó.RồitôilạinghĩtớiLeovàcorúmngườilại,biếtrằnganhsẽchẳngbaogiờchỉlàmộtgãngẫunhiênđốivớitôi.Tuynhiên,tôihiểuýAndy,vàtôichắcMargotcũnghiểu,nhưnganhchẳngchocôấycócơhộitrảlời.Thayvàođóanhđưaốngnghechotôivàchuitọtđầudướigốimộtcáchrấtkịch.
“Chào,Margot,”tôinóikhẽhếtmức.
Côxinlỗimộtcáchchiếulệrồireolên,“Tớcótinđây!”
Chínhlàcâunóiấy,cùngmộtgiọngđiệunáonức,rộnràngkhicôgọichotôivàocáiđêmcôvàWebbđínhước.Hay,nhưWebbvẫnthíchnóimỗikhinhắclạichuyệncầuhôncủahọ,côgọichotôiđểnóicâuấycòntrướccảkhikịptrảlờiđồngývớianhta.ĐóchỉlàWebbnóiquálên,tấtnhiênrồi,mặcdùđúngthựccôđãgọichotôiđầutiên,còntrướccảmẹcô,điềuấykhiếntôisungsướngtheomộtcáchmàtôikhôngtàinàodiễntảnổi.Tôinghĩđólàmộtsựbùđắpchotôikhikhôngcònmẹ,vàcủngcốniềmtintrongtôirằngbạnbècóthểthaythếchogiađình,ngaycảkhikhôngbịmấtmátngườithân.
“Chúaơi,Margot,”giờthìtôinói,đầysửngsốtvàkhôngcònbậntâmđếnviệclàmphiềnAndynữa.
Andychuiđầurakhỏigốivànóibằnggiọnghốilỗi,gầnnhưlosợ,“Nóổnchứ?”
Tôigậtđầuvuivẻxácnhận,nhưnganhtrôngvẫncóvẻsợhãikhikhẽhỏi,“Chuyệngìvậy?”
Tôigiơmộtngóntaylên.Tôimuốnxácnhậnlại,chodùtrongthâmtâm,tôiđãhoàntoànchắcchắnvềthôngtincủaMargot.NgữđiệuấyMargotchỉdànhriêngchohaichuyện–đámcướivàcóembé.CôđãcóítnhấtbalầnthăngtiếntrongquantrọngtạiJ.Crewmàchẳnghềbậntâmđếnchúng.KhôngphảivìbảntínhkhiêmtốnmàMargotchắnghềquantâmđếncôngviệctớimứcấy,chodùcôlàmtốtđếnbaonhiêuchăngnữa.Cóthểlàdocôđãbiếtgiớihạnthờigianmàcôtựđặtrachomình.Biếtrằngmộtthờiđiểmnàođótrongđộtuổibamươi,côsẽ chủđộngxinnghỉ việc vàkhaimởmột chươngmới của cuộcđời, đó là kếthôn, trởvềAtlantavàbắtđầucuộcsốnggiađình.
“Thậtsao?”tôihỏi,ngaylậptứctưởngtượngrahìnhảnhMargotvớicáibụngtròncăng,mặcchiếcváybầusangtrọng.
“Nólàmsao?”Andyhỏito.
Tôinhìnanh,tựhỏianhnghĩchúngtôicóthểđangnóigìvớinhaukiachứ.Tôithấytràodângniềmyêuthươngtrướcsựbănkhoănngơngácthơtrẻcủaanh.Ồ,Andy,côấyđanglàmmónbánhxèochobữasáng.Ồ,Andy,côấyđangtìmmuamộtchiếcpianodànhchotrẻem.
“Ôlala!”Margotkêulên.“Tớcóbầurồi.Tớvừakiểmtraxong.”
“Ôi,”tôithốtlên,cảmthấytrànđầyphấnchấnmặcdùtôibiếtlâunayhaivợchồngcôđãrấtnỗlựcđểcóembé,vàrằngMargothầunhưluônđạtđượcđiềucômuốn,phầnnàobởivìcôlàmộtngườicónhómmáuAkiêntrìbướngbỉnh.Nhưngchủyếubởivìcôlàngườimạnhmẽ,đãmuốngìnhấtđịnhphảilàmchobằngđược.Việclớn,việcnhỏ,việcnàocũngvậy.TôiquenbiếtcôđãmườilămnămvậymàlầnkhókhănduynhấtđốivớiMargottôitừngchứngkiến,lầnduynhấtcôphảithựcsựvậtlộnđểvượtqualàkhiôngnộicômấtvàonămcuốiđạihọccủachúngtôi.Thậtrangườitađâuthểxemchuyệnôngbàquađờilàmộtnỗiđaukhủngkhiếp.Ítnhấtlàkhôngphảithế,mộtkhitađãtừngchứngkiếnbốmẹmấtsớm.
TôinóitấtcảđiềunàyvềMargotmàkhônghềcóýoángiậngì.Phải,mẹtôimấtkhibàbốnmươimốttuổi,vàphải,tôiđãlớnlênvớiviệcphảimặcbộđồcũkỹtrongngàynhàtrườngchụphìnhlưuniệm,nhưngtôicũngchẳngthểnóirằngcuộcđờicủatôiđầynhữngmấtmátcayđắng.Vàtôithựcsựcótuổitrưởngthànhtốtđẹp,ítnhấtlàchotớilúcnày.Tôikhôngthấtnghiệphaymấtphươnghướnghaydễngãlòng.Tôikhôngđaukhổhayđơnđộc.Vảchăng,dùchohếtthảynhữngđiềuđótồntạiđinữathìtôicũngtuyệtđốikhôngchútganhtịvớibạnthâncủamình.Tôichẳngbaogiờhiểunổinhữngngườiphụnữnhưthế,nhữngmốiquanhệphứctạplắmchuyệnkiểuđó,vốndườngnhưvẫntồntạirấtnhiềutrongcuộcsống.ThithoảngtôicóghenkhitrôngthấyMargotvớimẹcôấykhông?Tôicóướcmìnhcóđượccảmquanthờitrangvàsựtựtinvànhữngcondấutronghộchiếucủacôkhông?Có,cóchứ.Nhưngdùthếnàođinữa,điềuđókhôngnóilênrằngcókhinàođótôimuốntướcđinhữngthứthuộcvềcôhaycảmthấytịhiềmvớihạnhphúccủacô.Hơnnữagiờđâytôiđãlàngườimộtnhàvớicô.Nhữnggìthuộcvềcôđãthựcsựcũngthuộcvềtôi.
Thếnênmặcdùthậtratintốtlànhnàykhôngcógìlàbấtngờ,tôivẫnngồiđâytrànngậpvuisướng,choángvángvàsửngsốt.Dùsaođinữa,cómộtsựkhácbiệt to lớngiữaviệc lên kếhoạchcóembévớichuyệnthựcsựnhậnđượckếtquảkiểmtrachắcchắnmangbầu.Bởivìtabiếtrằngmấythángnữathôitasẽtrởthànhmẹ-haytrongtrườnghợpcủatôilàtrởthànhbác-củamộtnhóctìnàođó.
“Chúcmừngcậu,”tôinói,cảmgiácvỡòa.
“Margotcóbầuà?”Andycuốicùngcũngđoánra,mắtmởbừng.
Tôigậtđầumỉmcười.“Vâng…anhcócònbựcmìnhnữakhông,BácAndy?”
Anhcườirạngrỡvànói,“Đưađiệnthoạichoanh.”
Tôitraoốngnghechoanh.
Anhkêulên,“MaggieBeth!Emnênnóingaychứ!”
Tôinghethấycôđáp,“AnhbiếtemsẽnóivớiEllentrướctiênmà.”
“Bỏquacảmáumủcủaemluônhả?”
“Chỉcómộtngườitrongvợchồnganhvuivẻngheđiệnthoạicủaembấtcứlúcnàothôi,”cônói.
Andybỏquacâumócmáytrêuchọccủacôvànói,“Chúaơi,tinnàytuyệtquá.Anhvuiquá,cuốituầnbọnanhsẽxuống.Anhrấtmuốnđượcômchặtemmộtcái.”
Tôichộplạiđiệnthoạivàhỏixemcôđãtínhngàylâmbồnchưa;cônghĩđólàbétraihaybégái;côưngýcáitênnàorồi;tôinêntổchứcbữatiệcmừngcôởNewYorkhayAtlanta?
CôtrảlờirằngngàyhaimươimốtthángChín;cônghĩlàmộtbégái;chưaưngtênnào;vàbữatiệctổchứcởđâucũngtuyệtvờicả.
“ThếWebbnóigì?”tôihỏi,nhớracómộtngườinữaliênquantớichuyệnnày.
“Anhấyvuilắm.Ngạcnhiênnữa.Đếnhơilịmđi.”Margotcườilớn.“Cậucómuốnnóichuyệnvớianhấykhông?Anhấyđâynày.”
“Cóchứ,”tôinói,mặcdùkhôngcótâmtrạngđâumànóichuyệnvớianhta.Thựcrathì,tôichẳngbaogiờthíchnóichuyệnvớiWebbtuyrằnganhtalúcnàocũngthânthiệnvớitôi,cóthểnóilàhơnbấtkỳchàngtrainàoMargottừnghẹnhòtrướcđó.Côluônbịlôicuốnbởikiểungườikiêungạo,vàWebbđươngnhiênlàcórấtnhiềutínhcáchcủangườikiêungạo.Đặcbiệtbởivìanhtalàmộtđạidiệnthểthaogặtháivôkhốithànhcôngvàđãtừnglàmộttayquầnvợtnhànghề khánổi tiếng – ít nhất anh ta cũngnổi tiếng trong giới quần vợt, từngđánhbạiAgassiởvòngloại.Vàbêncạnhtiềnbạccùngsựthànhđạt,anhtacòncóvẻngoàiđẹpmãquýpháicổđiển,vớimáitócsángmàuchảichuốtvàhàmrăngtrắngđềutămtắptớinỗimỗilầnanhtangửađầucườirộngmiệnglàtôilạinghĩđếnmộtđoạnquảngcáocũ“ChảisạchmiệngvớikemđánhrăngDentynenào”.Anhtacógiọngnóisangsảngcùngthânhìnhtolớn–vàlàkiểungườibiếtcáchđưaramộtbàihùngbiệnkhiếnphụnữphảinứcnởmêlyhaychêmvàilờicócánhvàomộtchuyệnđùanhạtnhẽokhiếncánhmàyrâuphảihòla.Thếnên,xéttrênphươngdiệnnàođó,Webb lẽraphải làmộtkẻbảnhchọetháiquá.Nhưngkhôngphảivậy.Thayvàođó,anhtalàngườikhiêmtốn,dễtínhvàchínchắn.
Nhưngvìmộtlýdonàođó,tôivẫncứkhôngcảmthấythoảimáikhiởgầnanhta–cólẽbởivìchúngtôihầunhưkhôngcógìchungngoàiMargot.Cũngmaylàtôichưakhinàothúnhậnchuyệnnàyvớicôdạohaingườihọbắtđầuhòhẹn-chắcvìtôiđãnhậnrangayrằnganhtalà“sốMột”.ĐólàlầnđầutiêntôithấyMargothoàntoànsaymêaiđókhôngchútlưỡnglự,lầnđầutiêncôyêuthíchmộtngườinhiềubằng-thậmchícònnhiềuhơn-ngườiđóyêuthíchcô.TôicũngkhôngđềcặpchuyệnđóvớiAndy,cóthểbởivìanhdườngnhưlàmộtfancuồngcủaWebb,cũngcóthểbởivìtôikhôngthựcsựchắcđiềugìkhiếnmìnhkhôngthoảimái.
NhưngtôicóthúnhậncảmxúccủamìnhvớichịgáilầntôivềPittsburghchơicuốituần,ngaytrướchômđámcướiMargot.HaichịemăntrưaởquánEat’nPark,nơithườngxuyênluitớimàchúngtôiđặcbiệtyêuthíchhồitrunghọc,vàvẫnlàlựachọnmangtínhchấttìnhcảmbấtcứkhinàotôivềthămnhà.Mỗichiếcbànđềuđầyắpkỷniệm,vàchúngtôichọnchiếcbàn
sátcửaravàonơigợinhắcvềbuổihẹnhòmùahètrướcnămcuốiđạihọccủachịvớimộtanhchàngnaychẳngbiếtđãđiđâuvềđâu;vềmộttốichatôibấtngờbịchảymáucam(thoạttiênchúngtôilạitưởngđólànướcxốtcàchua);vàvềlầntôiănliềnnămcáibánhmìxúcxíchkẹpthịtbòbămtrộnớttrongmộtvụcácược.KhichúngtôiđánhchénmónhamburgerBigBoyvớihàngđốngthứgiavị,SuzannehỏitôivềđámcướicủaMargotbằnggiọngđiệukhinhthịmàtôikhámphárarằngdườngnhưluônluônxuấthiệnmỗilầnchịnóivềgiađìnhGraham-sựkhinhthịmàtôitheotôibaohàmcảkiểuvôlývôcớlẫntínhnhỏnhentrẻcon.Nhưngbấtchấpgiọngđiệuđó,tôivẫncóthểnóirằngSuzannebịMargothấpdẫntheođúngcáicáchnôngnổikhônggiấugiếmmàchúngtôithườngbịlôicuốntheoLukevàLauratrongchươngtrìnhGeneralHospitalhayBovàHopetrongbộphimDaysofOurLives.
“Thậtngớngẩnhếtsức,”Suzannelúcnàocũngnóivậykhihaichịemngồixemcáccặpđôitrongnhữngbộphimdàikỳyêuthíchcủachúngtôi.Chịsẽphùngmangtrợnmáchỉranhữngđiềumâuthuẩnhayphilýcủacáccảnhlãngmạntrênmànảnh,nhưngrồivẫncứngồiđó,mêmẫnbênchiếctivi,chờđợihơnnữa.
Cũngtươngtựnhưvậy,khichúngtôiđangănbánhburger,SuzannemuốnnghemọithứvềlễcướisắptớicủaMargot,cốgắngmoiramộtchitiếtkịchtínhtiềmtàngnàođó.
“Đínhhônnhưvậychẳngphảingắnquásao?”chịhỏi,cặpmàynhíulại.“Cókhinàocôấydínhbầukhông?”
Tôibậtcườilắcđầu.
“Thếsaophảivộivậy?”
“Họyêunhaumà,”tôinói,nghĩrằngtoànbộcuộctìnhhọgiốngnhưmộtcuốntruyện,tínhcảđộngắnngủicủanó.Lễđínhhôncủahọcòntổchứctrướcchúngtôi,mặcdùAndyvàtôibắtđầuhẹnhòtrước.
“Nhẫncướitocỡnào?”chịhỏivớivẻnhưchỉtrích.
“Tođùng,”tôinói.“Khôngmàu,tuyệtmỹ.”
Suzannetiêuhóachuyệnđórồinóitiếp,“TênWebblàcáikiểugìvậy?”
“Tênhọ.RútgọncủaWebster.”
“Nhưtrênchươngtrìnhtivichứgì,”chịnói,cườilớn.
“Phải,”tôiđáp.
“Emmếnanhtakhông?”chịhỏi.
Dựavàotâmtrạngcủachịlúcđóthìtôinênnóidốimàbuôngramộttừcótấplự,nhưngtôilạichẳngbaogiờnóidốiđượcvớiSuzanne.Thayvàođó,tôinóithậtvớichị-rằngmặcdùWebbcóvẻlàmộtanhchànghoànhảonhưngtôikhôngthựcsựthíchchuyệnMargotkếthônvớianhta.Tôithấymìnhthậtíchkỷđãphảnbộibạnbèkhithừanhậnđiềuđó,vàcàngcảmthấynhưthếkhiSuzannedòhỏikỹ,“Tạisao?Côấybỏrơiemvìcậutaà?”
“Không.Khôngbaogiờ,”tôinói,màđólàsựthật.“Côấykhôngphảingườinhưthế.”
“Vậythìcóthểlàgì?...Cậutađedọaemà?”
“Không,”tôiđápvội,cảmthấymìnhtrởnênphòngvệ.TôiyêuSuzanne,nhưngcảmgiácphòngvệđókhôngcònlàđiềubấtthườngkểtừkhitôichuyểnlênNewYorkcònchịvẫnbấtdibấtdịchởquênhà.Chịthườngcôngkíchrấttinhvi,còntôikhéoléophòngvệ.GầnnhưthểchịoángiậntôivìvìđãrờixaPittsburghmãimãi.Hoặctệhơn,chịchorằngtôithấymìnhgiỏigianghơn–điềunàylàhoàntoànkhôngcó.Xéttrênmọiphươngdiệnquantrọng,tôicảmthấynhưmìnhvẫnđíchxáclàconngườicủangàynào.Chỉlàtôibộclộbảnthânnhiềuhơn.Tôicóthêmsựtinhtếvàtrảiđờinhờsốngởmộtthànhphốlớn,vànóithậtlànhờsốngtronggiađìnhGraham.“Đedọabởicáigìcơ?”
“Chịkhôngbiết.Bằngbộdạngcủacậuta?Tiềnbạccủacậuta?”
“Anhtakhônghẳnlàngườixảotrá,”tôinói,cốnhớlạimộtcáchchínhxácxemtrướcđâyđãnóigìvềWebbvớiSuzanne.Chịcómộttrínhớnhưinnhưtạc–thứmàchịvẫnthườngdùngđểchốnglạitôi.“Thậtsựthìanhtarấtcóđầuócthựctế.”
“Mộttriệuphúcóđầuócthựctếhả?”chịnói.
“Phải,đúngthếđấy,”tôinói,nhớlạimìnhđãmấtthờigianđểnhậnrarằngkhôngthểxếptấtcảnhữngngườigiàucóvàocùngmộtgiuộc.Ngườigiàucócũngđadạngnhưngườinghèokhổvậy.Cóngườichămchỉlaođộng,cókẻlườibiếng.Cóngườitựtaygâydựng,cókẻsinhratrongnhunglụa.Cóngườigiảndịkhiêmnhường,cókẻphôtrươngkhoáclác.NhưngnhữngquanđiểmcủaSuzannethìchẳngbaogiờthoátrakhỏicácbộphimnhưDallashayDynastyhayLoveBoatmàchúngtôivẫnxemsuốtngày(haichịemtôixemtivirấtnhiềudạomớilớn,chẳnggiốngAndyvàMargotchỉđượcgiớihạnnửatiếngmỗingày.)Đốivớisuzanne,mọikẻ“giàu”(chịdùngtừđóvớivẻnhạobáng)đềucùngmộtgiuộc:yếuđuối, íchkỷvàgiốngvới“phụcxàcủaĐảngCộngHòa”.
“Okay,rồi,”chịnói.“VậycólẽchỉlàemcảmthấybịđedọabởithựctếrằngcậutathuộcvềthếgiớicủaMargot,cònemthì…không.”
Tôithấythậtquáhẹphòivàcaynghiệtkhinóivậyvàtôibảovớichịđúngnhưthế.Tôicònnóithêmrằngtôivẫnsốngtốtbấtchấpnhữngmấtmátcủathờiniênthiếu,vàrằngmấycảmgiácbịđedọađóđãkếtthúctừthờiđạihọcrồi,đâuđósaulầnđạihộinữsinhmàMargotthamdựcùngvôkhốitiểuthưtócvàngláixeBMWvàtôiđãlosợmộtcáchsailầmlàchuyếnviếng thămHy Lạp ấy của cô sẽ khiến tình bạn chúng tôi phai nhạt. Hơn nữa, tôi nói vớiSuzannerằngrõrànglàtôithựcsựthuộcvềthếgiớicủaMargot.Côấylàbạncùngphòngđồngthờilàbạnthânnhấtcủatôi.Vàơnchúa,tôichắccũngsắpkếthônvớianhtraicônữa.
“Đượcrồi.Xinlỗi,”Suzannenói,nghekhôngthựclònghốilỗichútnào.Chịnhúnvai,cắnmộtmiếngbánh.Chịnhairồinuốtchầmchậm,nhấpmộthơiCokedàibằngốnghútvànóigiọngmỉamaiđếnphátbực,“Chỉlàgiảthuyếtthôi.Thalỗichochịđimà.”
Tôithalỗichochị,chẳngbaogiờtôicóthểbựcSuzannelâu–nhưngtôikhôngquênngayđược.Thậtrathì,tronglầnAndyvàtôiđiăntốivớiWebbvàMargotsauđó,tôicứbứtrứtvớisuynghĩSuzanneđãđúng.Cóthểtôilàngườiphụnữngớngẩnngoàicuộcthật.CóthểMargot
cũngý thứcđượcsựkhácbiệtgiữachúngtôivàWebbhẳnsẽcướpcôđivĩnhviễn.CóthểWebbthựcsựlàmộtkẻtrưởnggiảhợmhĩnh,chẳngquaanhtagiỏichegiấumàthôi.
Nhưngcùngvớinhữnggìdiễnratrongtốiđóvàsựquansátkỹlưỡngconngườicùngphongtháicủaanhta, tôiquyếtđịnhrằngSuzannethựcsựsairồi.ChẳngcógìđángđểkhôngưaWebbcả.anhtalàngườithậtthàđángmến.Đóchỉlàmộtsựcáchbiệtvớingườikhácmàtakhólònglýgiảiđược.Webbkhiếntôicócảmgiácynhưlúctôicònnhỏtớinhàbạnngủvàpháthiệnrathứmùikỳcụctrongtầnghầmhaybộsưutậptoànnhữngmónngũcốclạlùngtrongtủbếpnhàngườita.Anhtakhôngđedọatôi;anhtakhônglàmtôikhóchịu;anhtakhônglàmtôiphảilolắngvềtìnhbạnvớiMargot.Anhtachỉkhiếntôicảmthấythoángnhư…nhớnhà.Nhớnhàvìsaothìtôicũngkhôngchắcnữa.
Nhưngbấtkểđiềuđó,tôivẫnquyếtđịnhgiaothiệpvớiWebbởmộtmứcđộthânmậtnhấtđịnh.Haynóimộtcáchchínhxáchơn,đãtiếnđếngiaiđoạncóthểcảmthấythoảimáiđếnmứcnếuchỉcómỗihaichúngtôitrongmộtcănphòngthìtôicũngkhôngphảiloayhoaytìmkiếm,hyvọngngườithứbasớmquaytrởlại.
Thếnêngiờđây,khiMargotchuyểnđiệnthoạichoWebbvàanhtathoảimáicấtgiọngsangsảng“Chào,đâyrồi!”vàoốngnghe,tôicũngnhiệttìnhnóilớnchohòahợpvớisựhồhởicủaanhta,“Chúcmừng!Tôimừngchohaibạnlắm!”
“Chúngtôicũngvôcùnghạnhphúc…xemnào,mấtđếnbốnmươilămgiâyrồiđấy.Côgáicủachịđangphíphạmthờigianquáphảikhông?”
Tôibậtcườithầmnghĩkhôngbiếtanhtacảmthấyphiềnhàhayvuithíchvớinhữngcuộcđiệnthoạiliêntụcsuốtngàyvàlờihứathămnhauítnhấtmỗilầnmộtthángcủachúngtôi,rồinóitiếp,“Hẹngặphaibạncuốituầntớinhé.Chúngtaphảiănmừngchứ.”
“Phảirồi,sẽvuilắmđấy,”anhtanói.“Chị,anhAndyvàtôi,chúngtasẽchỉphảichúcmừngvàuốngvìMargot,thếnữachứ.”
Tôibậtcườilầnnữavànói,đúngrồi,chúngtachỉphảilàmnhưvậythôi.SauđóWebbđưađiệnthoạilạichoMargot,vàcôbảocôyêutôi.Tôinóivớicôtôicũngyêucô.Andybảotôinóivớicôrằnganhcũngyêucô.Vàchúngtôicùngnóichúngtôiyêuembésắpchàođời.RồitôigácmáyvànằmxuốnglạibênAndy.Chúngtôiápmặt,chânchạmvàonhau.Tayanhđặttrênhôngtôi,ngaydướichiếcáophôngrộngthùngthình.Chúngtôimỉmcườivớinhaunhưnglặngyênkhôngnói,cảhaiđềuđangnghĩvềthôngtinquantrọngđó.Mộtthôngtinquantrọnghơnrấtnhiềuthứ,vínhưtìnhcờgặplạingườiyêucũtrênđườngphố.
Vànhưthế,lầnđầutiênkểtừkhirờikhỏigiaolộđó,tôicảmthấyxaoxuyếntrướcmộtviễncảnhphủchụplấymình.Viễncảnhđókhôngphảiđượckhaimởbởichuyệnáiân.Haymộtbuổitốivuivẻởnhàhàng.Haymộtđêmngủbênngườichồngthươngyêuvàthỉnhthoảnglạithứcgiấcđểđượcnghetiếngthởđềuđều,yênấmcủaanh.Leokhôngcóchỗtrongkhoảnhkhắcnày,tôinghĩ.AnhtakhôngcóchỗtronggiađìnhAndy.Giađìnhchúngtôi.
“Emcũngmuốnmộtchứ?”anhhỏi,bàntayanhâuyếmtôirồixoalêntấmlưngthonnhỏcủatôi.
“Mộtgìcơ?”tôihỏi,dùbiếtrõanhđềcậpđếnđiềugì.
“Mộtembé,”anhnói.“AnhbiếtemvàMargotthíchlàmmọichuyệncùngnhaumà.”
Tôikhôngchắcanhđangtrêuđùahaykhêugợitôihaychỉnóichovuithếthôi,nêntôichỉậmừ,“Ngàynàođó.”
BàntayAndyvuốtvechầmchậmvàdầndừnghẳn.Rồianhnhắmmắtngủthêmmột láttrongkhitôingắmnhìnđôimíanhrungrungvàtưởngtượngngàynàođó,mọingày,bênAndy.
Bảy
NhữngsuynghĩcủaLeogầnnhưhoàntoànphaimờsuốttuầnsauđó,khoảngthờigiantôithuộcvềcuộcsốngđủđầybênAndy,tinmừngcủaMargot,vàcólẽquantrọnghơnhếtlàcôngviệccủatôi.Mộttuầnlàmviệchiệuquả,mãnnguyệncóthểđưađếnnhữngđiềuthậtkỳdiệuchotinhthần,tôitựthấythậtmaymắn(haynhưMargotnóithì–ơntrời–contạokhéoxoayvầnbanchohảovận)vìcóđượccôngviệcmàtôicóthểhạnhphúcđắmmìnhtrongđó.Cólầntôiđọcthấyrằngkhithờigiantrôiquavôthứctronglúctalàmviệc,tabiếttađãtìmthấynghềnghiệpcảđờicủamình,vàmặcdùvớitôikhôngphảingàynàocũngnhưthếnhưngtôichắcchắnkhôngphảingườixalạvớicảmgiácđắmchìmmêmảiđó.
Bâygiờtôiđãthựcsựtrởthànhmộtnữnhiếpảnhgiahànhnghềtựdo.Tôicóngườiđạidiệnloviệcđặtlịchchomình–bấtcứvụchụphìnhquảngcáonàokiếmđượcthùlaođángkể,cónhữnglầnlêntớivàinghìnđôchohaingàylàmviệc,cũngcólúcíthơn,khilàmviệcchocáctạpchí,tuynhiênthựctìnhtôilạithíchthúhơnxéttrênkhíacạnhsángtạo.
Tôisaymêảnhchândunghơntấtcả-cólẽvìtôikhôngphảingườicởimởlắm.Tôikhôngdễdàngnóichuyệnvớingườilạ,tuynhiêntôiluônaoướcmìnhcóthểthế,vàchụphìnhchândungcủahọgiúptôilàmđượcđiềuđó.Tôithíchgặpgỡmộtaiđótrongbuổichiềunhànnhã,làmquenvớinhauquabữatrưahoặctáchcàphê,rồisauđóbắttayvàoviệc.Tôiyêucảthửtháchlẫnsaikhócủacôngviệcấy,loayxoaychụpởnhiềutưthếvàgócđộánhsángkhácnhauchođếnkhibắthìnhthậtchuẩn.Chẳngcógìcóthểmãnnguyệnhơnkhichụpđượctấmảnhđó,bứchìnhhoànhảo.Sựgiãibàycủatôivềmộttâmhồnkhác.Tôicònthíchcôngviệcnàyởtínhđadạng.vínhưviệcbấmhìnhmộtdoanhnhânchotờBusinessWeekthìdườngnhưkháchẳnviệchụpmộtbứcchobộsưutậpPhongcáchcủaTheNewYorkTimehaymộttấmthậtlộnglẫybaotrọnhaimặttrangbìachotờTown&Country,vànhữnggnuo72itôichụpảnhcũngđadạngnhưnhữngấnbảntôicộngtácvậy.Chỉtrongvàituầnvừaquamàtôiđãchu4phìnhmộttácgiảănkhách,mộtchuyêngiatuyểndiễnviênchophimnghệthuật,mộtngôisaobóngrỗcủatrườngđạihọccùngvịhuấnluyệnviênhuyềnthoạicảuanhta,vàmộtđầubếplàmbánhtàigiỏi.
Nóitómlại,tôiđãđiđượcxa,rấtxakểtừcáithờitrángphimtrênđạilộHai,vàlúcnàychúttiếcnuốiduynhấtcủatôivềlầnhộingộLeo–ngoàicáithựctếrằngnóđãxảyra–làtôiđãkhôngnóiđượcvớianhtavềnghềnghiệpcủamình.DĩnhiêntôimuốnanhtabiếtchuyệnAndycònhơnchuyệncôngviệccủatôi;nhưnglýtưởngmànóithìtôiướcgìanhtabiếtđượccảhai.Mặtkhác,biếtđâuanhtacònbiếtnhiềuhơnsovớivẻbềngoài.Cólẽlýdokhiếnanhtakhônghỏivềnghềnghiệpcủatôiđólàanhtađãđọcđượcwebsitecủatôihoặctìnhcờthấytên tôixuấthiện trongdanhsáchđoàn làmphim.Xétchocùng, tôicũng từngedèmòtìmnhữngtờbáocủaLeo,lướtquacácchuyênđềanhtaviếtvớiomo65tsựkếthợpkỳquáigiữathờơvàthúvị,tựhàolẫncoithường.Tấtcảlàdotòmò–vàbấtkỳainóirằnghọchẳngmảymaybậntâmđếnnhữngmốitìnhcũquantrọngcủamìnhđangsốngrasaothìtheoýtôi,hoặclànóidốihoặclàtìnhcảmchưasâusắc.Tôikhôngnóihồicố,truytầmmọichuyệnvềtấtcảnhữngngườiyêucũ làchuyệnhayho.Nhưngđơngiảnbảnchấtconngười là thỉnh thoảngcũngcóđôichútquantâmđếnngười,màtatừngthậtlòngyêu.
ThếlàướcchừngLeođãtìnhcờbiếtđếnwebsitehoặccôngviệccủamình,tôihyvọnganhtasẽnghĩxaramàđoánđượcrằngcuộcchiataycủachúngtôiđãlàmộtcúhuýchtrongcuộc
đờitôi–mộtđiểmkhởiđầuchonhữngđiềulớnlaovàtốtđẹphơn.Trênmộtsốphươngdiệnthìquảthựcđúnglànhưvậyđấy,mặcdùtôikh6ongtinrằngtacóthểhoàntoànđổlỗichobấtkỳmộtaivềsựthiếukhátvọngcủachínhta–đóthưcsựđãlàhướngsốngtrongsuốtthờigianchúngtôibênnhau.
Nóivềđiềunày,tôiselòngkhinhớlạithờicònhòhẹnvớiLeo,tôiđãthỏamãnđếnthếnàotrongcôngviệccủamình.Tìnhyêuvớinghềnhiếpảnhchưabaogiờ chếttrongtôi,nhưngchắcchắntìnhyêuđ1ocònxamớiđạttớiđammêkhẩnthiết–màchỉcùngmọithứkháctrongcuộcsốngtôitrởnênthứphụtrướcmốitìnhcùngvớiLeo.Leolúcđólàmọiđiềutôicóthểnghĩ,mọithứtôimuốnlàm.Anhtađongđầytôiquádưdãiđếnnỗitôichẳngcònnănglượngđểmàdànhchonhiếpảnh.Khôngcònthờigianhayđộnglựcdùchỉđểsuyngẫmmộtnấcthangmớichonghềnghiệpcủamình.Tôinhớmìnhbắtxebuýtđếnhiệuảnhngàyquangày,trởnênthànhthạosautấtcảnhữnggìcóthểhọcđượctừQuỳnh,vàtựnhủvớimìnhkiểunhư,“Mìnhchẳngcầnkiếmviệcgìkháclàmgì.Tiềnchẳngquantrọngtínàovớimìnhhết.Mìnhhạnhphúcvớimộtcuộcđờibìnhdị.”
Saugiờlàmviệc,tôisẽthẳngđườngtớichỗởmớicủaLeo,trởlạivùngQueens, lúcnàocũngsẵnsàngvìanhta,chỉvềnhàmìnhkhianhtacókếhoạchkháchoặckhitôicầnthayquầnáo.Trongnhữngđêmhiếmhoichúngtôikhôngởchung,tôithườngđirangoàivớiMargotvànhómbạncủachúngtôi,nhưngtôivẫnthíchởnhàhơn,nơitôicóthểmơmộngvềLeohaylênlịchchochuyếnphiêulưucùngnhautiếptớicủachúngtôihaysoạnbăngcassettetậphợpnhữngbàihátdườngnhưtuyệtvờinhất,thôngminhnhất,sâulắngnhấtchongườitìnhtuyệtvời,thôngminh,sâulắngcủamình.TôiluônthathiếtmuốnlàmvừalòngLeo,muốngâyấntượngvớianhta,muốnchắcbằngđượcrằnganhtacầnvàyêutôicũngnhiềunhưtôicầnvàyêuanhvậy.
Thuởbanđầumọichuyệndườngnhưtốtđẹp.Leosaymêtôikhôngkémgìtìnhcảmtôidànhchoanhta,chỉcóđiềutheolốiítdạikhờhơncủađànông.Anhtakhôngbaogiờhoàntoànxarờicôngviệccủamình,nhưngcũngbởianhlớntuổihơnvàđãtiếnđượcxahơntrongcôngviệc,vớinhữngnhiệmvụquantrọngtronghạnthựchiệnrấtgấp.Tuynhiên,anhđãđưatôicùngdựvàođờisốngsựnghiệpcủaanh,chotôibámcàngkhiđiphỏngvấn,dẫntôitớitòasoạnvàocuốituầnđểtôisắpxếptàiliệugiúpanhhoặcđơngiảnchỉlàngắmnhìnanhtrongkhianhviếtbáo(hoặcquyếnrũtôitrênbànlàmviệccủaanh).Vàanhcũngnhưtôiluônsẵnlòngbỏquabạnbèvàgiađình,yêuthíchthờigianchúngtôiđượcởriêngcùngnhauhơn,chỉhaichúngtôithôi.
Mọiviệccứêmtrôinhưthếtrongnhiềutháng,vàcảmgiácthậtdiệukỳ,hạnhphúc.Chúngtôikhôngbaogiờchánchuyệntrò.Mỗilầntạmbiệt,dùtrongđiệnthoạihaykhitrựcdiện,đềulưuluyếnmãi,nhưthểđâyhẳnlàphútcuốichúngtôiđượctròchuyệncùngnhau.Chúngtôisẵn lòngbỏngủđể chuyện trò, hỏihanvôvàn chuyệnvề conngười vàquákhứcủanhau.Khôngcóchitiếtnàothờithơấulànhỏnhặt,mộtdấuhiệuchắcchắnchứngtỏrằngaiđóđangyêu–hoặcchíítlàcảmthấyhếtsứcámảnh.Leothậmchícònlấymộtbứcảnhchụptôidạolênsáutuổibịsúnchiếcrăngcửatừcuốnalbumtrongphòngngủcủatôi,tuyênbốđólà“thứdễthươngnhấttrầnđời”trướckhidánnólênchiếcbảnnhớtrongphòngbếpnhàanh.
Tôiđãphơibàytoànbộconngườimìnhvớianhta,khônggiấugiếmmộtđiềugì,khôngcócơchếtựvệnàocả.Tôibộcbạchhếtmọichuyệnthiếutựtincủamình,từnhữngđiềuvớvẩnđángxấuhổnhưtôilươnghétđầugốicủamìnhnhưthếnào,đếnnhữngvấnđềsâusắchơnnhưthỉnhthoảngtôicảmthấykhôngtươngxứngrasaovớiMargotvànhữngngườibạnquảnggiaogiàucócủachúngtôiởđây.Quantrọngnhấtlà,tôiđãkểhếtvớianhtavềmẹ,gồmcảnhữngchitiếtkhônggọtgiũavềsựrađicủabàmàtôichưamộtlầnkểcùngai.Mẹtrônghếtsứcbạcnhược,vàđiềuđógợinhắcđếnhìnhảnhcủavụHolocaust[3]rasao.Mộtđêmtôiđã
đứngnhìnbốmóchọngchomẹnhưthếnàokhimẹthựcsựkhôngthởnỗinữa–mộthìnhảnhmãicònthắtlấytôitớitậnbâygiờ.Rồichuyệnmộtlầntôithựctìnhđãcầukhấnrằngcáichếthãymauđếnđi–khôngchỉvìnhưthếmẹsẽcấtđượcgánhnặngthốngkhổmàcònvìnhữngngườithămbệnhvàcảcáikhôngkhíốmđaucũngsẽbịxóasạchkhỏinhàchúngtôi,vàbốtôicóthểngừnglolắnghậusựchomẹ,khỏiphảigiấugiấugiếmgiếmcuốnsổtangchếmỗikhichúngtôibướcvàophòng.Vàrồicảchuyệntôiđãcảmthấytộilỗikhủngkhiếpđếnmứcnàokhikhoảnhkhắcđócuốicùngcũngđến,thậtcứnhưthểtôiđãkhiếnmẹrađisớmhơnthiênđịnh.TôikểvớiLeothỉnhthoảngtôithấyxấuhổrasaokhikhôngcómẹ,cứnhưthểchodùđờinàytôicólàmgìđichăngnữathìcũngsẽvậythôi,tôihẳnsẽluônluônbịđánhdấu,phânloạirồibịthươnghạivìchuyệnđó.
Mỗilầnnhưvậy,Leolạilắngnghevàanủitôivớibiếtbaolờihayhođúngđắn–rằngmặcdùtôimấtmẹkhicònnhỏ,bàvẫnảnhhưởngtớisựhìnhthànhconngườitôingàynay.Rằngkýứccủatôivềmẹsẽkhôngbaogiờphainhạtvànhữngcâuchuyệnvuirồisẽtừtừthaythếhìnhảnhcáichết.Rằngnhữngmôtảvàcâuchuyệncủatôiquásứcsốngđộng,khiếnanhướcgìanhđượcbiếtbà.
Đồngthời,lờigiãibàytâmsựkhôngchỉtừmộtphía.Leocũngchiasẻbímậtcủabảnthân,nhữngcâuchuyệnvềgiađìnhđầymâuthuẫncủaanh,vềngườimẹlàmnộitrợ,sốngthờơvàchẳngbiếtcoitrọngbảnthân,vềngườichanhỏnhen,độcđoán,chuyênápchếnhữngđiềuanhkhôngbaogiờcãilạinổi.Anhnóivớitôirằnganhướcgìanhcótiềnđểvàohọcmộttrườngđạihọctốthơn,danhgiáhơnrồilấychođượctấmbằng,vàanh,cũngnhưtôivậy,đôikhicảmthấybịđedọabởinhữngcôcậunhàgiàuởManhattanvớinhữngbộhồsơhàonhoáng từtrườngbáocủahọ.TôithấythậtkhótinlàmộtngườiđặcsắcnhưLeomàcũngcósựthiếutựtinnàođó,nhưngcảmgiáccóthểbịtổnthươngnơianhchỉkhiếntôiyêuanhnhiềuhơnnữa.
Vàrồi,bêncạnhmọiđiềukhác,vàcólẽcònquantrọnghơnmọiđiềukhác,cómộttừtrườnggiữachúngtôi.Mốiquanhệthểxác.Thứtìnhdụcsaysưađếndạikhờbaohàmcảthivịlẫnmêdâm–hoàntoànchẳnggiốngvớibấtcứthứgìtôitừngtrảinghiệmtrướcđó.Ngaytừlầnđầutiên,tôiđãthậtsựkhônghềngượngngùngengạikhicuộcânáiđến.Chẳngmộtđiềugìmanglạicảmgiácvượtqúagiớihạnchophépcà.Chẳngmộtđiềugìtôikhônglàmvớianh,choanh,cùng anh. Chúng tôi cứ nói rằng chắc chắn chuyện này không thểmỹmãn hơn được nữa.Nhưngbằngcáchnàođónóvẫnthậtsựtuyệtlên,hếtlầnnàyđếnlầnkhác.
Tómlạilàchúngtôiđãhoàntoànhòahợp,luônluônthèmkhátvàcuồngsimêđắmtrongcảdụclẫntình.Cáingưỡngđódườngnhưquásứctuyệtvờiđểthànhsựthực.Thếnênlẽrachẳngcógìphảingạcnhiênvớitôikhinhậnrarằngnóđãquátuyệtvờiđểcóthểthànhsựthật.
Tôikhôngthểnóichínhxácthờiđiểmchuyệnxảyra,nhưngcólẽkhoảngmộtnămkểtừkhichúngtôiyêuđương,mọichuyệnbắtđầuthayđổi.Khôngcógìkịchtínhxảyracả-khôngcórạnnứtnàotừnhữngvấnđềquantrọngtrongđờisống,khôngcócãivãầmĩvớinhữnglờilẽtụctằnkhôngcứuvãn.Khôngaingoạitìnhhaygiandốihaychuyểncưtớinơikháchaynhậnđượcmộttốihậuthưvềđiềusắpsửaxảytới.Thayvàođó,chỉcómộtthayđổitôikhôngthểnhậnthấyđượcrõràng,mộtbướcchuyểnquyềnlựcthậtlặnglẽ.Nóquásứcvitế,thựcsựthìtronggiâyphúttôiđãnghĩchỉlàmìnhmắcchứnghoangtưởngthôi–kiểuphụnữđeobámđiểnhìnhlàthứtôiluôntựhàorằngmìnhkhôngmắcphải,vàlàthứtôichẳngbaogiờcầnphảithếvớiLeo.Nhưngsauđó,tôibiếtkhôngphảithế.Leovẫnyêutôi;anhnóivớitôiđiềuđó,màanhvốnchẳngbaogiờnóinhữnglờikhôngthậtlòngvớimình.Nhưngtìnhcảmcủachúngtôirõràngđãtrởnênthiênlệch.Chỉhơicóvẻthếthôi,nhưngđólàchuyệncủatìnhyêu–ngaycảnhữngkhácbiệtmơhồnhấtcũngtrởnênhiệnhữumộtcáchlộliễu,đánhdấubởinhữngthayđổinhỏnhưngkhôngthểchốicãiđượctrongcưxử.Nhữngthứvụnvặt,vínhưthayvìgọilại
chotôingaylậptức,mấytiếngsauanhtamớigọi,đôikhithậmchíphảicảngày.AnhtalạibắtđầuđichơiđềuđặnvớinhómbạntraivàthamgiađộihockeytrênbăngcủacơquanvàocácđêmthứBảy.Chúngtôibắtđầuxemtivivàobuổitốithayvìchỉchuyệntròbênnhau,vàthỉnhthoảnganhtaquámệtmỏivớisex,chuyệnkhôngbaogiờcótrongnhữngngàyđầuhòhẹncủachúngtôikhianhthườngxuyênđánhthứctôidậylúcgiữađêm,âuyếmtôikhắpmọinơi.Vàngaycảkhichúngtôilàmtình,lúcnàocũngcómộtcảmgiácxangáiđếnngaysauđó.Mộtsựchiatáchkhianhlănmìnhkhỏitôihaynhìnsâuvàokhoảngkhông,lẫnvàochínhmình,nhữngsuynghĩriêng,mộtnơiẩnmậtnàođókhác.
“Anhđangnghĩgìthế?”tôihỏi,mộtcâuhỏimàcảhaichúngtôitừngrấtcoithường,mộtcáchtrảlờikhácđivớichitiếtchínhxác.Mộtcâuhỏimàgiờđâydườngnhưđangkhiếnanhbựcmình.
“Khônggìcả,”anhcắncảu.
“Khônggìcả?”tôihỏi,nghĩrằngnhưthếchỉcómộtkhảnăng.Luônnghĩmộtđiềugìđó.
“Phải,Ellen.Khônggìcả,”anhnóitrongkhitôiphátrồnhậnrarằnganhkhônggọitôibằngcáitêncưnganhthườngvẫngọi,Ellie.“Đôikhichỉlàanhkhôngnghĩgìcả.”
“Đượcrồi,”tôinói,quyếtđịnhđểchoanhcókhônggianriêngchomìnhbìnhtĩnhtrởlạiđã,trongkhikhôngngừngthầmphântíchmọihànhđộngcủaanh,suyxétkỹnhữngđiềusaiquấy.Phảichăngtôiđãkhiếnanhcăngthẳng?Cóphảitôicònthuakémquánhiềusovớimẫuhìnhlýtưởngcủaanh?Cóphảianhvẫncòntìnhcảmvớibạngáicũ,mộtnghệsĩngườiDoTháihơnanhsáutuổi(nghĩalàcôtahơntôitậnmườihainămkinhnghiệm)?Tôicógiỏibằngcôtakhitrêngiườngkhông?Anhcóyêutôinhiềunhưanhtừngyêucôkhông–vàmộtđiềuquantrọnghơnnữa,anhcóyêutôinhiềunhưanhđãtừngyêutôikhông?
Banđầu,nhữngcâuhỏiđóchỉmơhồtrongtâmtrí,nhưngdầndầnchúnglộrõ,cókhigiữamộttrậncãivãtóelửa,cũngcókhitronglúctôivỡòanướcmắtvôvọng.Tôiđòihỏinhữnglờiđoanchắc,liêntụcđặtrabaonhiêucâuhỏi,dồnanhvàochântường,bắtđầutranhluậnvềmọiđiềumàcũngchẳnghẳnvềgìcả.Mộtđêm,khingồimộtmìnhtrongcănhộcủaanh,tôithậmchíđãlụclõicácngănkéorồiđọcmấytrangtrongcuốnnhậtkýcủaanh–mộtquyểnsổbímậtđầyắpcácmẫutinvàtrangbáocắtdán,cảtranhảnhvàbưuthiếp.Mộtquyểnsổmàanhmangtheokhắpmọinơivàluônkhiếntôicảmthấymộtnguồnyêudạtdàodânglênmỗilầnanhmởnóra.Đâylàmộtsailầmkhủngkhiếp–khôngphảibởivìtôitìmthấyhaykhôngtìmthấyđiềugì,màbởivìsauđócònlạitrongtôilànỗiđauthămthẳmkh6oncùng,mộtcảmgiáccơhồkhôngphainổi.Giờthìtôiđíchxáclàkiểuphụnữkiarồi;chúngtôiđíchxáclàkiểucặpđôiđó.Tôicốgắnggạtbỏsuynghĩấyrakhỏitâmtrímìnhđểsốngtiếp,nhưngchẳngthểnàovượtquanổiđiềutôiđãlàm–điềuanhđãkhiếntôiphảilàm.Thếnênmấyngàysau,tôiđãtuyệtvọngthúthật,chuyệnđódẫnđếncuộccãivãlongtrờilỡđấtvàanhđãthừanhậnrằnganhkh6ongtinkhinàođấyanhcóthểtạođượcmộtmốiquanhệbềnvững.Vớitôi.Vớibấtkỳai.
“Tạisaokhông?”tôihỏi,cảmthấytannátcõilòng.
“Hônnhânđơngiảnlàkhôngdànhchoanh,”anhnói,nhúnvaiơhờ.
“Tạisaokhông?”tôinói,dồnépanhthêmnữa.Lúcnàocũngthêmnữa.
Anhthởdàibảorằnghônnhânthựcchấtlàhợpđồnggiữahaiconngười–màhợpđồngchỉđượckýkhitakhônghoàntoàntintưởngmộtaiđó.“Nhưthếrõrànglàemkhôngtin,”anhnói,quẳngmọitráchnhiệmvàotôi.
Tôixinlỗivàkhócnấclênmànóivớianhrằngtấtnhiênlàtôitinanhchứvàrằngtôicũngkhôngbiếtchuyệngìđãxảyravớimìnhnữavàrằngtôikhôngquantâmchuyệncướixinđâu,tôichỉmuốnởbênanhthôi,mãimãi.
Tháiđộcủaanhsắtđákhinói,“Anhhaimươichíntuổi.Anhkhôngmuốnnóitớichuyệnmãimãi.”
“Đượcrồi,”tôinói,nhậnthấymộtcảmgiácquỵlụy.“Emxinlỗi.”
Anhgậtđầunói,“Đượcrồi.Chúngtaquênchuyệnnàyđi,đượcchứ?”
Tôigậtđầu,vờnhưđãđượcxoadịu,rồi látsauchúngtôi làmtìnhvàtôicốthuyếtphụcmìnhlàmọichuyệnsẽổnthôi.Chúngtôichỉđangtrảiquagiaiđoạnkhókhăn,mộtvàinỗiđauđangnhennhóm,vàtôicầnphảikiênnhẫn,vượtquathửthách,thayđiềutồitệbằngchuyệntốtđẹp.Tôitựnhủtìnhyêuđôikhilàmộtcuộcchiếnhaotâmkhổtứ,vàrằngvớisứcmạnhtuyệtđốicủaýchí,tôisẽgiảiquyếtđượcmọivấnđềgiữachúngtôi,yêuanhđủnhiềuchocảhai.
Nhưngmấyngàysau,chúngtôiđãđiđếncuộctranhcãicuốicùng,thậtkỳcụclàtheolịch,hômđóvừađúngđêmgiaothừchàođónthiênniênkỷmới.
“Giaothừalàmộtđêmvớvẩn,”LeokhăngkhăngsuốttuầnnhưvậymỗilầntôivanvỉanhtớibữatiệcmàtôiđãhứavớiMargotlàsẽthamdự.“Embiếtlàanhghétmấycáicảnhđómà.VàchuyệnrêuraovềhiệntượngY2Knàythậtkhôngchịunổi.Đơngiảnchỉlàmộtnămkhácthôi.”
“Đếnđianh,”tôinói.“NóquantrọngvớiMargotmà.”
“ThếthìđểMargotdựđi.”
“Nóquantrọngvớiem.”
“Ờ,quantrọngvớianhlàởnhà,”anhnói.
Tôimặccả,nàinỉ.“Chỉđếnchútthôi,mộthoặchaitiếng.Rồichúngtasẽvềnhà.”
“Để xemđã,” cuối cùng anh cũng thoái lui –một câu trả lời hầunhư luônhàmnghĩa làkhông.
Nhưngđêmđó,tôicứkhưkhưtinrằnganhsẽđếnvàlàmchotôibấtngờkinhngạc.Tôitưởngtượngrakhungcảnhmờảo,mongmanh.Mắtchúngtôinhắmlạivàđámđôngrãrakhianhtìmthấymôitôi,ngaylúcgiaothừa.HệtnhưtrongphimKhiHarrygặpSally.Suốtcảđêmtôinhìnđồnghồvàngóngcửa,mộtcảmgiáchầunhưthấtvọng,nhưnglạihyvọnghơnbaogiờhết.Chođếnlúcmườimộtgiờnămchínphútđiểm,tôiđứngtrongmộtgóccôđơn,lắngnghebảnnhạc“1999”dudươngcủaPrince,vàrồicuốicùngđúnglúccònmườigiâyđếmngược,tôi
lêncơnđauquặnthắtbụng,Margottrongcơnchếnhchoángđãtìmthấytôimấyphútsau,ômchặtlấytôi,tuônramộttràngrằngcôyêutôinhiềulắmvàrằngchúngtôiphảinhìnvềphíatrước.Nhưngrồicôtrởlạivớibạntraicủacô,vàtôiđivềnhàmộtmình,ngủthiếpđivớichiếcđiệnthoạingaybêngối,chờđợi,thậmchínguyệncầu.
NhưngLeokhônghềgọisuốtđêmđó.Sánghômsaucũngkhông.Khoảngtrưa,khikhôngthểchịunổinữathêmmộtgiâynào,tôibắtxeđiệnngầmđếnnhàanh.Anhởnhà,đọcbáovàxemMTV.
“Anhkhônghềđến,”tôikhổsởnói,đithẳngvàovấnđề.
“Xin lỗi,”anhnói,nghechẳngcóvẻgìhối lỗi. “Anhcũngđịnhđến.Anhngủmất lúc tầmmườimộtrưỡi.”
“Embơvơmộtmìnhlúcgiaothừa,”tôinóimộtcáchđángthương,tựthấymìnhcólý.
“Anhcũngthế,”anhcười.
“Khôngphảichuyệnđùađâu,”tôinói,giờthìthấytứcgiậnhơnlàtổnthương.
“Nghenày.Anhkhônghềhứavớiemanhsẽtới,”anhnói,vẻkhíchđộng.
Tôilậptứcchùnlại,ngảđầulênvaianhkhichúngtôixembóngđátrêntivi,rồilàmmónốplếtHyLạp–mónsởtrườngcủaLeo–sauđólàlàmtìnhtrêntrườngkỷ.Nhưngmộtlúcsauđấy,khianhđứngbậtdậyvànóirằnganhphảiviếtmộtbàibáo,tôilạichìmtrongnỗibuồn.
“HômnaylàTếtmà,”tôirênrỉ,ghétcayghétđắnggiọngnóicủachínhmình.
“Anhvẫncóhạnnộpbài,”anhnóithẳngthừng.
Tôinhìnanh,đầutôiquaymòngmòngvớinỗioángiậncayđắngcùngkhổđautuyệtvọng,vàrồitôimởmiệngthốtranhữnglờiđángxấuhổđó.
“Chuyệnnàychẳngđiđếnđâuhết,”tôinói,thậttâmtinrằngmìnhchỉđangthămdò,đẩymọichuyệnlêntớihạn,thửmộtchiếnthuậtkhácđểlôianhtrởlại.“Emnghĩmìnhnênchiatay.”
Tôimongchờsựkhángcự,mộttrậnchiến,chí ítcũnglàmộtcuộcthảoluậnthẳngthắn.Nhưngthayvìthế,Leođồngýngayrằngtôiđúng.Anhnóivôcùngnhẹnhàng,hầunhưyêuthương,điềuđókhiếntôicảmthấycòntệhơnmộtsựđáptrảgaygắt.Anhvòngtayquangườitôi,sựgiảithoátởnơianhhầunhưcóthểcảmnhậnrõ.
Tôikhôngcònlựachọnnàohơnlàlàmnhưthế.Rốtcuộc,tôilàngườiđềnghịtrướccơmà.
“Chào,Leo,”tôinói,nghedũngcảmhơnnhữnggìtôicảmthấy.
“Tạmbiệt,Ellen”anhnói,chíítcũngcónỗibuồngiảcách.
Tôilưỡnglự,nhưngbiếtrằngchẳngcóđườngnàoquaylại.Thếnêntôirờikhỏinhàanhtrongbànghoàngvàchốibỏ,nhảylêntaxivềnhàthayvìđitàuđiện.
Khitôivềđếnnhà,Margotđangđọctạpchítrongphòngchung.“Cậuổnchứ?”côhỏi.
Tôinóivớicôtôicũngkhôngbiếtnữa.
“Chuyệngìxảyravậy?”
“Bọntớtanrồi.”
Tôinhữngđịnhnóitiếp,kểhếtmọichuyệnđớnđau,nhưnglạithấylòngmìnhđónglại,trởnêntựvệvàimỉm.
“Tớrấttiếc,”cônói.“Cậumuốnkểvềchuyệnđókhông?”
Tôilắcđầunói,“Tớkhôngbiếtnữa…Nóthậtsự…phứctạp.”
Vàthậttìnhtôithấynóphứctạpđúngnhưsựphứctạpcủamọicuộcchiataymàtalàngườitrongcuộc.Còntrongthựctếphũphàngthì,hầunhưtấtcảthậtrađềurấtđơngiản.Chuyệnđódườngnhưgiốngnhưthếnày:mộtngườikhôngcòntìnhyêu,vàướcrằnganhtacóthểrútlạinhữnglờiđó,lờihứatừtimđó.Nhìnlạithì,tôicóthểthấyrằngđiềuấygiốngvớitrườnghợpcủaLeovàtôi–lờigiảithíchđơngiảnnhấtthườngbaogiờcũngđúng,mẹvẫnnóivớitôinhưthế.Nhưngthờiđiểmđó,tôikhôngtinnổichúngtôicóthểlàtrườnghợpấy.
Thayvàođó,tôivẫnhyvọngđiềumọicôgáitronghoàncảnhcủatôiđềuhyvọng:rằnganhtasẽthayđổisuynghĩ,lấylạicảmxúc,nhậnranhữnggìanhtanhậnđượctừtôi,thấyđượcrằngtôilàngườikhôngthểthaythế.Tôikhôngnguôinghĩ,thậmchínóitolênvớiMargotvàSuzana,“Khôngaiyêuanhấynhưtôicả,”điềumàgiờđâytôinhậnrarằngchẳngphảithứgìghêgớmđốivớimộtngườiđànông.Đốivớibấtkỳai.
Thậmchítệhơn,tôikhôngngừnglặpđi lặplạitrongóccâuchâmngônkhủngkhiếpvớinhữnglờimởđầu,“Nếutayêuthứgì,hãyđểchonóđượctựdo.”Tôihìnhdunglạitấmpostercánbóngcóincâuchâmngônđómàchịgáitôidántrongphòngngủsaulầnchiatayvậtvãcủachịhồihọctrunghọc.Câunàyđượcviếtbằngkiểuchữhoavănmàutímđầycảmxúc,kèmtheomộtconđạibàngvútbaytrênnúinontrùngđiệp.Tôinhớmìnhđãnghĩrằngkhôngconđạibàngnàotrênđờinàysẵnlòngbaytrởlạivàotrongchốngiamcầm.
“Rõchếttiệt,anhtachưabaogiờlàcủachịcả,”tôiluônmuốnnóithếvớiSuzanne.
Nhưnggiờđây.GiờđâyLeolàconđạibàngấy.Vậymàtôicứtinchắcrằnganhtasẽlàngoạilệvớiquytắcđó.Mộtconchimcólúcquyhồi.
Thếnêntôivẫnchờđợimộtcáchvôlý,tuyệtvọngbámvàoniềmtinrằngcuộcchiataycủachúngtôichỉlàtạmthờimàthôi.Vàthậtchẳnghiểunổi,tìnhcảmcủatôicàngdânglênsaukhiđôingả.NếulúctôiởbênLeotôibịámảnhbởianhta,thìkhixarồithànhrangậpngụatrongconngườiấy.Anh tachiếmđoạtđến từnggiâyphút trongngàycủa tôikhiến tôi trởthànhphiênbảncủakiểuphụnữthấttình.Tôiđàyđọamìnhvớinhữngdòngtinnhắncũ,vớinhữngbàiháttủibuồnnhư“TheLastDayofOurAcquaintance”củaSneadO’Connor.Tôigiam
mìnhtronggiường,khócnứclênhầunhưbấtcứlúcnào.Tôiviếtviếtsửasửabaoláthưdàingoằnchoanhtamàbiếtrằngmìnhsẽchẳngkhinàogửi.tôihoàntoànbỏbêngoạihìnhbảnthân(trừkhitínhđếnnhữnglầnngồigặmnhấmniềmriêngtrongbồntắmbênánhnến)vàluôndodựgiữanhịnđóihaylạinhồibừaquekemDoritoscùngthứbánhbônglanTwinkiestrởđitrởlạiđếnbấttận.
TôikhôngthểxuađuổiLeongaycảtronggiấcngủ.Lầnđầutiêntrongđời,tôinhớđuộcrõtới từngchi tiết cácgiấcmơnhư thế, giấcmơnàocũngvềanh ta, về chúng tôi.Đôikhi lànhữnggiấcmơtồitệvềcuộcchiataytànnhẫnvàsựrútluitừtừ,lạnhlẽocủaanhta.Nhưngthỉnhthoảngđólànhữnggiấcmơthúvị-Leovàtôigiếtthìgiờtrongnhữngquáncàphêmịtmùkhói thuốchoặc làm tìnhcuồngnhiệt,đẫmmồhôi trêngiườnganh ta–và thường thìnhữnggiấcmơhạnhphúcgiằngxécõilònghơnlànhữnggiấcmơbuồn.Tôithứcdậy,vàtrongvàigiậythoángqua,tôithựcsựtinrằngchúngtôiđãlạitrởvềbênnhau.Rằngcuộcchiataychỉlàmộtgiấcchiêmbaovàrằngtôichỉphảimởmắttìmanhngaybêncạnhmìnhthôi.Thayvàođó,sựthậtmuộnphiềnlạihiệnhữu.Leođãđếnvớicuộcđờimớikhôngcótôi,vàtôiđơnđộc.
Saunhiềutuần,cólẽlànhiềuthángtrongtìnhtrạngtháiquáđó,Margotđãcanthiệp.HômđólàchậpchiềumộtngàythứBảy,vàcôlạivừthấtbạitrongkhoảngsáulầncuốituầnliêntiếprủtôirangoàicùngcô.Côxuấthiệntừphòngngủ,trôngcựckỳquyếnrũtrongchiếcáolenmàuchàmkiểucáchquầnjeantrễômhông,vàđôibốtmũinhọnmàuđen.Côđãcuốnlọnmáitócvốnthẳngrovàphủmộtlớpphấnthơmlónglánhdọctheoxươngđòncủamình.
“Cậutrôngtuyệtquá,”tôibảocô.“Cậuđiđâuvậy?”
“Đichơivớiđámbạngái,”cônói.“Chắcchắncậukhôngmuốnđicùngchứ?”
“Ừ,chắc,”tôinói.“TốinaycóphimPrettyinPink.”
Côkhoanhtaytrướcngựcvàbĩumôi.“Tớkhôngbiếtcậubuồnrầuđếnthếvìcáigì.Cậuchưabaogiờthựcsựyêuanhtacả,”cuốicùngcôlêntiếng,giọngthẳngthừngbăngcảquyếtnhưthểcôđangtuyênbốrằngthủphủcủaPennsylavenialàHarrisburgvậy.
Tôinhìncôbằngánhmắtgiốngnhưcôlàkẻđiên.ĐươngnhiênlàtôiyêuLeochứ.Khôngphảinỗibuồnkhủngkhiếpcủatôiminhchứngchomộttìnhyêulớnsao?
Côtiếptục,“Cậuchỉhamdụcthôi.Haithứđóthườnglẫnlộn.”
“Đólàtìnhyêu,”tôinói,thầmnghĩtìnhdụcchỉlàmộtphầntrongtìnhyêucủachúngtôithôi.“Tớvẫnyêuanhấy.Tớsẽmãiyêuanhấy.”
“Không,”cônói.“Cậuchỉyêucáiýniệmvềtìnhyêuthôi.Vàgiờthìcậuyêucáiýniệmvềmộtkẻtráitimtanvỡ…Cậuđangdiễngiốngnhưđứachíphôiđaukhổ.”
Đólàlờiđảkíchnặngnềquásứcvớimộtphụnữđangđộtuổihaimươi.
Côthởdàivàchằmchằmnhìntôibằngánhmắtcủangườimẹ.“Chưabaogiờcậungherằngtìnhyêuđíchthựcphảilàthứkhiếntatốtđẹphơnsao?Làthứnângđỡcậu?”
“TớđãlàngườitốtđẹphơnbênLeo,”tôinói,cắnmộthạtdẻ.“Anhấyđãnângđỡtớ.”
Côlắcđầuvàtuônramộttràngthuyếtgiáo,ngữđiệumiềnNamtrởnênnặnghơn,đúngkiểunóluônthếmỗikhicôtỏragaygắtvềcáigì.“ThựcsựcậurấttồikhiởbênLeo…Anhtabiếncậuthànhkẻtầmthường,nhunhược,dễdaođộng,hờihợt.Giốngnhưthểtớchưatừngbiếttígìvềcậuvậy.Bênanhtacậukhôngcònlàcậu.Tớnghĩtoànbộmốiquanhệđólà…thiếulànhmạnh.”
“Cậuchỉghenthôi,”tôinóiyếuớt,tựnghĩtôikhôngchắclàmìnhcóýnóicôấyghenvìcôkhôngcóđượcmộtngườitìnhnhưLeo–hayghenvìanhtathếvàovịtríngườiquantrọngnhấtđờitôicủacô.Cảhaigiảthuyếtđềucóvẻhợplýmặcdùthựctếthìcô,nhưbấtcứlúcnào,khiđócũngcóbạntrai.
“Ghen.Tớkhôngnghĩvậyđâu,Ellen.”Giọngcôhếtsứcthuyếtphục,nhấpnhỉnhthúvịtrướccáiýtưởngghentịvớinhữnggìtôicócùngLeo,đếnmứckhiếntôiđỏbừngmặtkhiđànhtừbỏluậnđiệuđómàchỉnhắclạirằng,“Anhấythựcsựrấtrấtkhiếntớtốtđẹplên.”
Đậylàlầntiếngầnnhấtđếncáigìđótươngtựvớicuộccãivãgiữachúngtôi,thếnênmặcdùcơngiậnđangbùnglên,tôivẫncảmthấyvôcùngcăngthẳng,khôngthểnhìnvàomắtcô.
“Ồthếư?”cônói.“Đượcrồi,nếuđiềuđólàsựthật,Ellen,vậychotớxemmộtbứcảnhtửtếcậuchụpđượchồicậucặpvớianhtacoinào.Chỉtớxemanhtatácđộngtớicậurasaonào.Chứngminhtớsaiđi.”
Tôiđặtcáikemxuống,ngaytrêntờTown&CountrysốthángTưcủacô,rồiđivềphíachiếcbàncónắpcuộncủatôiởtronggócphòngkhách.Tôilôibậtngănkéo,mởmộttậpphongbìgiấyximăngđựngđầyhìnhảnhra,rồiliệngxoẹtđốngảnhlênbàntrước.
Côcầmchúnglên, liếcquamột lượtvớivẻmặthữnghờynhưtháiđộcủamộtngườidichuyểnbừaphứanhữngconbàitrongtròđánhbàimộtmìnhtrênmáytính.
“Ellen,”cuốicùngcônói.“Nhữngtấmhìnhnày…Chúngchỉlàkhôngtốtnhưthế.”
“Cậucóýgìkhinóichúngkhôngtốtnhưthế?”tôinói,nhìnquavaicôkhicôxemxétnhữngbứcảnhcủaLeo.Leocườirạngrỡ.Leotrầmmặcsuytư.LeongủmộtsángngàyChủNhật,cuộntrònbênconchóJaspercủaanh.Tôicảmthấymộtcơnđaubuốtnhớnhungconchóbốcxơkhôngchútthânthiệnmàtôichưatừngthậtsựmuốnchơicùng.
Đượcrồi,”mãirồicômớilạilêntiếng,dừngmắtởmộtbứcảnhLeomàtôiđãchụpmùahènămngoái.Anhđangmặtquầnsóocvàáophônginchữ“Arita”,dựalưngtrênchiếcghếdàitrongcôngviêntrungtâm,nhìnthẳngvàomáyảnh,nhìnthẳngvàotôi.Chỉcóđôimắtanhmỉmcười.
“Xembứcnày,vídụnhé,”cônói.“Ánhsángtốt.Bốcụcđẹp,tớcholàthế,nhưngnó…chỉlàmộtthứbuồntẻ.Anhtabảnhtraivàổnhết,nhưngthếthìsao?Ởđâychẳngcógìkhácngoàimộtgãkháưanhìnngồitrênbăngghế…Xemra…anhtađangnỗlựcthếquálố.”
Tôithởhổnhển,ítnhấtlàởtronglòng.Sựxúcphạmnàycólẽthậmchícòntệhơnvítôivớiđứatuổiteenthấttình.“Nỗlựcquálố?”tôinói,giờđãthựcsựtứcgiận.
“Tớđâucónóicậunỗlựcquálố,”côbảo.“Nhưnganhtathìrõrànglàthế.Chỉcầnnhìnbiểulộcủaanhta…Anhtathiếutựnhiên,bảnhchọe,tựthức.Anhtabiếtmìnhđangđượcchụpảnh.Anhtabiếtmìnhđangđượctônthờ.Tấtcảởanhtalàthế,kiểu‘Hãynhìnvàoánhmắtđầynhụccảmcủatôi.’NghiêmtúcđấyEllen.Tớghéttấmảnhnày.TấttầntậthìnhcậuchụptrongnămtrướckhiquenLeođềuthúvịhơnbứcảnhnày.”
Côquẳngbứchìnhtrởlạitrênbàn,vànóúpsấpxuống.Tôinhìnvàonó,vàcóthểhầunhư,hầunhưhiểuđượcđiềucôđangnói.Tôicảmthấyvếtcứacủađiềugìđógầnnhưxấuhổ,giốngvớicảmgiáckhitôilậtgiởđọclạinhữngvầnthơhaikumàtôiđãnghĩthậtđángngưỡngmộtôiviếtvềmùahèđilướtsóngởbờbiểnJerseytừhồicấphai.Nhữngbàihaikutôitừngtựhàogởichomộttờtạpchívănhọc,đểrồicảmthấythậtsựchoángvángkhilờitừchốiđếntronghộpthư.
Margotvàtôinhìnchằmchằmtrongmột lúctưởngnhưrất lâu.Đócó lẽ làkhoảnhkhắcchânthực,đầysứcmạnhnhấttrongmốiquanhệcủachúngtôi,vàtronggiâyphútấy,tôivừayêuvừagiậncô.Cuốicùngcôphávỡimlặngtrước.
“Tớbiếtnóđaulắm,Ellen…Nhưngđãđếnlúctiếnlên,”cônói,mạnhmẽsắpchồngảnhlạichovàochiếcphongbì.RõràngLeokhôngcònđángđểcôxékhuônmặtanhralàmđôinhưtrướcnữa.
“Tớphảilàmthếbằngcáchnàokiachứ?”tôiđáplạiyếuớt.Đókhôngphảicâuhỏitutừ-tôithựcsựmuốnbiếtchínhxácnhữngviệctôiphảilàmtiếptới.
Côsuynghĩmộtgiâyvàrồichotôimộtlờichỉdẫn.“TốinaycứtiếptụcngồiìramàxemMollyRingwald.Rồisángmaitỉnhdậyhãytắmchothậtkỹ.Sấytóc,trangđiểmmộtchút.Rồicầmlấymáyảnhcủacậuvàtrởlạivớicôngviệcấy…Anhtasẽkhôngquaytrởlạinữa…Vậyhãylàmviệccậuyêuthích…Đếnlúcrồi.”
Tôinhìncô,biếtrằngcôđúng.Biếtrằnglạimộtlầnnữa,tôiđứngtrướcngãbađờimình,vàmộtlầnnữa,tôicầnphảilàmtheolờikhuyêncủaMargotmàđếnvớinhiếpảnh.
Thếlàngàyhômsautôimuamộtchiếcmáyảnhmới–chiếctốtnhấttôicóthểchitrảbằngchiếc thẻ tíndụngcòmcõicủamình–vàđăngkývàomộtkhóađào tạo tổnghợptạiViệnNhiếpẢnhNewYork.Hơnmộtnămsau,tôiđãnắmđượcnhữngchitiếtphứctạpvềthiếtbị,mọithứvềốngkính,vàlàmchủđượcánhsángflash,ánhsángđèntungstenvàđènchớp.Tôinghiêncứucặnkẽđặcđiểmlỗốngkínhmáyảnh,tốcđộmàntrập,vàhiểunhữngthứđócũngthấuđáonhưhiểuvềphimvàgiớihạnISO,cânbằngtrắngvàbiểuđồ.Tôihọccáclýthuyếtvềbốcục,màusắc,hoavănvàkhunghình,cũngnhưvề“đinhluậtmộtphầnba”(mộtthứmàtôinghĩmìnhbiếtnótừtrongbảnnăng)vàcáchdùngcácđườngthẳnglàmchohìnhảnhcósứchúthơn.Tôiđãhọcđượcvôkhốithứvềviệcinảnh,tuyvậytôicóthểthựchànhkỹthuậtcủamìnhtrênnhữngmáymócphứctạphơnnhiều.Tôihọcthêmmộtkhóavềchụpchândung,nghiêncứuánhsángvàvịtrí.Tôinghiêncứuvềnhiếpảnhđồvật,nhiếpảnhđồăn,nhiếpảnhkiếntrúc,nhiếpảnhphongcảnh,thậmchínhiếpảnhthểthao.Tôitìmtòisâuhơnvềchụpảnhkỹthuậtsố,thànhthạoAdobePhotoshop,ngônngữcủacácpixelvàcỡconchíp(kháiniệmhiện đại bậc nhất lúc bấy giờ). Tôi thậm chí còn họcmột lớp về khía cạnh kinh doanh vàmarketingcủanhiếpảnh.
Vớimỗituầnmớimẻ,mỗikỹthuậttânkỳtôihọcđược,tôilạicảmthấyvếtthươnglòngkhépmiệngthêmmộtchút.Phầnnàochỉ làbởisựtrôichảycủathờigian,mộtthànhphầnthiếtyếucủabấtcứcuộcphụchồitổnthươngtìnhcảmnào.Tuynhiên,phầnnàochuyệnnày
làbởimộtđammênàyđãtừtừthaythếđammêkia.Vàmặcdùmộtlầntráitimtanvỡkhôngkhiếntôitrởthànhchuyêngiatronglĩnhvựcnày,tôivẫntintacầncảhaithứ-thờigianvàmộttìnhcảmthaythế-đểtrọnvẹnhồiphụcmộtconngười.
KhoảngchínthángsauchuyệnvớiLeo,cuốicùngtôiđãcảmthấysẵnsàng–cảvềkỹthuậtlẫncảmxúc-đểchorađờibộảnhcủamìnhvànộphồsơxinmộtcôngviệctrợlýthựcthụ.Thôngquabạncủamộtngườibạn, tôihaytinmộtnhànhiếpảnhthươngmại tên làFrankBrightmanđangkiếmmột trợ lý thứhai.Frankchủyếuchụpảnh thời trangvàquảngcáo,nhưngthỉnhthoảngcũnglàmviệcvớicáctạpchí.Anhtacómộtphongcáchnghệsĩrấtđặcbiệt gợinhắcđến chủnghĩa siêu thực–mộtdángvẻkhiến tôi vừangưỡngmộvừa tưởngtượngrađượcmộtngàynàođóắtcóđuatranh,tấtnhiênlàbằngphongtháicủachínhtôi.
Trướckhicóthểbàncãivớichínhmìnhvềchuyệnđó,tôigọichoFrankhỏivềvịtrícòntrốngnày,vàanhtamờitôitớiphỏngvấntạistudionhỏởChelseacủaanhta.Ngaylậptức,Frankvừagâyấntượngvớitôivừatạocảmgiácrấtdễchịu.Anhtacómáitócmàubạctuyệtđẹp,trangphụchoànhảo,vàsựâncầndịudàng.Cũngcócảcáigìđóphảngphấtthiếunamtínhtrongphongtháicủaanhtakhiếntôinghĩanhtagay–điềumàtrongthờiđiểmđó,vớingườicónguồngốctừmộtthịtrấntoàndânlaođộng,vàtừmộttrườnghọcmiềnNamthủcựunhưtôi,vẫngâycảmgiácgiốngnhưmộtmónmớilạđầyphứctạp.
TôiquansátFrankvừnhấmnhápcốccappuccinovừasămsoibộảnhnghiệpdưcủatôisắpđặttrongmộtcuốnalbumgiảda.Anhtavừalậtgiởcáctrangảnhvừalầmbầmtánthưởng.Rồianhtađóngtậpảnhlại,nhìnvàomắttôi,vànóimặcdùcóthểthấytôirấtcótriểnvọng,anhtasẽkhôngtôvẽvềcôngviệc–anhtađãcótrợlýthứnhất,vàgầnnhưchỉcầnmộtngườigiúpviệcthôi.Mộtngườiđểthanhtoáncáchóađơn,chạycàphê,vàphảiđứngrấtnhiều.“Côngviệcrõlàkhôngtuyệtmỹđâu,”anhtakếtthúc.
“Tôicóthểlàmđược,”tôitrảlờisốtsắng.“Tôitừnglàmphụcvụbàn.Tôigiỏiđứnglắm.Tôigiỏicảviệcnhậnyêucầucủakháchnữa.”
Frankvẫngiữkhuônmặtlạnhlùngkhinóivớitôirằnganhtavừachothôiviệclầnthứtưvịtrítrợlýthứhai.Anhtanóitấtcảbọnhọđềucóhồsơtốthơntôi,nhưngđềurấtlườivàkhôngđángtin.Rồianhtadừnglạivànóianhtacóthểthấyrằngtôikhácthế.
“Côcóvẻthậtthàvềbảnthân,”anhtanói.“VàtôithíchchuyệncôđếntừPittsburgh.Miềnđấtchânthực,tốtđẹpấy,Pittsburgh.”
Tôicảmơnanhta,hémộtnụcườiluôn-háo-hức-được-làm-việc.
Frankmỉmcườilạivànói,“Côngviệcnàydànhchocô.Chỉcầnchuyêncầnđilàmhàngngày,đúnggiờ,chúngtasẽtiếntriểntốtthôi.”
Vậylàtôichỉcầnlàmđúngthế.Đếnchỗlàmhằngngàytrongsuốthainămsauđó.Tôivuivẻhài lònglàmtheocácyêucầucủaFrankvàtrợlýthứnhấtcủaanhta,mộtphụnữlớntuổithôngminhtênlàMarguerite.FrankvàMargueritelànhữngngườitàigiỏi,giàusứcsángtạonêntôinhanhchóngnắmbắtđượcmọichitiếtcôngviệc.Tôiđảmbảochứngnhậnbảohiểmchonhữngbứcảnhlớn–đôikhithậmchícònthuêđếncảnhsát.Tôixửlýviệcthuêmướnthiếtbị,lắpđặtđènchiếusángvàđènchớpdướiconmắtquansáttỉmẩncủaFrank,nhiềukhibắtđầungàylàmviệctừlúctrờicòntờmờđất.Tôituaphim(vàongàytôithôilàm,Franknóianhtachưabaogiờthấyaituaphimnhanhđếnthế,đódườngnhưlàlờikhenngợitộtbậc)vàphảiđọcmáyđoánhsángthựcsựđếnmấyngànlần.Tómlại,tôihọctỉmỉvôkhốithứvềnhiếp
ảnhthươngmại,trongkhiđómỗilúcmộttựtinhơnrằngngàynàođấytôisẽsảibướctrênđôichâncủachínhmình.
VàcuộcsốngcủatôiđangdiễnranhưvậyngàyAndyđếnvớitôi.
Ngườitavẫnnóirằngthờigianlàtấtcả,vàkhinhìnlại,tôithấymìnhthậtsựlàtínđồcuồngtíncủalýthuyếtnày.NếuAndyngỏlờihòhẹnvớitôisớmhơnthờiđiểmđómộtchút,tôicóthểđãxemlờimờiấynhưmộtthủđoạntộinghiệp,mộttròMargotđãnhờanhthựchiện.Tôihẳnsẽnóikhôngmộtcáchthẳngthừng,vàvìAndykhônghoàntoànlàmộtanhchàngnăngnổ,chuyệncólẽsẽdừnglạiởđó.Và,quantrọnghơn,tôihẳnsẽkhôngcóthờigianđểchenthêmngườivàogiữanhữnganhchànglinhtinh,vớvẩnnhưngvẫnvôcùngquantrọngđểgiúptôiphụchồi,nhữnggãhầunhưchỉkéodàiđượcmộtđôibuổihẹn.
Nhưngnếuanhrataymuộnhơnchútnữa,tôicóthểđãtrởthànhmộtngườihoàinghi–mộtđiềuthựcsựkhókhănđốivớiphụnữsắpsangtuổibamươi,nhưnglàđiềutôicảmthấydứtkhoátcóthểxảyra.Hoặctôicóthểđãbắtđầumộtmốiquanhệnghiêmtúcvớiaiđókhác–cóthểlạimộtaiđógiốngLeovìngườitavẫnnóitathườnghẹnhòvớicùngmộttípngười,hếtlầnnàysanglầnkhác.Hoặctôicóthểđãtrởnênquáđắmchìmtrongcôngviệc.
Thayvàođó,tôivẫnlạcquan,bằnglòngvớinhữnggìmìnhcó,sốngtựlập,vàổnđịnhhếtmứcsovớikhảnăngkhitacòntrẻ,độcthânvàsốngtrongmộtthànhphốlốn.TôivẫndaydứtchuyệnLeo(và“đổvỡđếntừđâu”)nhiềuhơnnhiềusovớinhữnggìtôicóthểthừanhậnvớibấtkỳai -thậmchívớichínhmình,vàýnghĩvềLeovẫncóthểdừngchântôitrênlốiđờimình,xénáttráitimtôi,siếtchặtlồngngựccủatôi.Nhưngtôiđãhọcđượccáchđiềukhiểncáccảmxúc,chiangănchochúng.Phầntồitệnhấtcủanỗiđaunàyđãxuôidòngtheothờigian,nhưvẫnluônthế,vớitấtcảmọingười.TôihầunhưđãnghĩvềLeođúngvớivaitròcủaanhta–mộtngườitìnhcũkhôngbaogiờtrởlại,vàtôinghĩvềtôinhưmộtngừơiphụnữđãlớnkhônhơn,hoànthiệnhơntừkhimấtanhta.Nóicáchkhác,tôiđãchínmuồichomộtmốiquanhệmới,mộtngườiđànôngtốthơn.
TôiđãsẵnsàngvớiAndy.
Tám
TôisẽkhôngbaogiờquênđượckhoảnhkhắckhitôibiếtrằngAndyyêuthíchtôinhiềuhơnmứcchỉlàbạnthânnhấtcủaemgáianh,haythậmchí,quantrọnghơn,làbạncủaanh.Thúvịở chỗ, chuyệnkhôngxảy raởNewYork,mặcdùMargotvà tôi vẫngặpAndykháđềuđặn,thườnglàđếnquánbaruốnggìđó,nhómbạncủachúngtôirấthợpvớianh.
ChínhxácthìhômấytôiđangởAtlanta,vềnhàvớiMargotvàAndytronglễTạơn,bachúngtôibaytừđêmtrước.ChúngtôivừakếtthúcbữatiệcmàmẹMargot,Stella,đãmộttaychuẩnbị(bácquảngialâunămcủanhàGraham,Gloria,xinnghỉmộttuần),vàchénđĩađãđượcgạtbỏhếtcặnbẩnđểtốngtấtvàomáyrửabát.Andyvàtôicònlạimộtmìnhtrongbếpsaukhitôixungphongtìnhnguyệnrửađồphalêvàđồbạc(khôngaitrongnhàtừchối,điềuđóthậmchícònkhiếntôicảmthấyđượcchàođón),vàAndynhanhnhẹnđềnghịđượcsấykhô–điềumàtôinghĩthậtđặcbiệtdễthươngtrongmộtgiađìnhtruyềnthốngnơiđànôngdườngnhưhoàntoànđượcmiễnbấtkỳcôngviệcnộitrợnào.
Lúcđó,Margot,bốmẹvàanhtraicô,James,đãluihếtvàotrong“khutivi”vàđangxemphimThe ShawshankRedemption. Thật ra, còn có khoảng ba phòng nữa có thể gọi là khu,nhưng thayvàođóđượcgọibằngnhữngcái tênphòngchơi, thưviện, vàphòngsinhhoạt.Toànthểngôinhàrấtrộngvàđầyắpđồcổtuyệtđẹp.NhữngtấmthảmthổcẩmĐôngphương,tranhsơndầu,vànhiềubảovậtgiatruyềnsưutầmquanhữngchuyếnduhínướcngoàihaydochaôngđểlại.Nhưngmặcchongôinhàcóvẻsangtrọngđếnthếnào,mỗiphòngđềucólốibàitrímanglạicảmgiácấmcúng,tôichocóđượcđiềunàylàdonhờánhđèndịuấmvànhữngchiếcghếvôcùngthoảimáikhicuộnmìnhtrênđó.Stellakhôngtintưởngvàorấtnhiềuthứ-giavịlàmsaladmuatrongcửahàng,quàcáptặngđitặnglại,tênhọcógạchnốiởgiữa,vídụthế-vàlàngườivôcùngthíchngồisaochothoảimái.“Khôngcógìpháhủymộtbữatốinhanhhơnnhữngchiếcghếcứng,”cólầnbàchântìnhbảotôi.Khibànêulênnhữngđặctínhcủađồđạcnhưthế,tôiluôncócảmgiácmìnhnêntốckývàomộtcuốnsổđểtiệnngàysautracứuthamkhảo.
Tuynhiên,trongmộtngôinhàcórấtnhiềucănphòngthoảimái,xinhđẹp,khubếpcólẽvẫnlànơitôiyêuthíchnhất.Tôiyêunhữngbứctườngsơnmàucaramen,nhữngmặtquầybếplátđá, những chiếc xoong chảo bằng đồng nặng trịch lủng lẳng treo vào những chiếcmóc rũxuốngbêntrênquầybar.Tôibịmêhoặcbởikhungcửasổđẹpnhưtranhnhìnrasânsauvàkệlòsưởibêntườngnơimọingườicóthểđếntụtập.Đóthựcsựlàkiểukhubếpsángchoang,rộngthênhmàtathườngthấytrênphimảnh.Khubếpđặctrưngchomộtgiađìnhtrànngậphạnhphúcvớingườimẹcònnguyênnéttruyềnthốngvữngchãicầmtrịch;ngườichaphongđộ,đángmến;côcongáidễthương,xinhtươi;vàhaicậucontraicóthiêntưtốtđẹpchốcchốclại tạtquanhúngchiếcmuôigỗvàotrongnhữngcáinồisôi lụcbụctrêndànbếpVikingtotướngrồikhenngợimónăncủangườimẹyêuthươnghaybácquảngiaquýmến.Mọithứvềkhubếpấythậthoànhảo–đúngnhưgiađìnhsốngtrongnóvậy.
Tôinhớmìnhđãnghĩtớinhữngđiềuấykhidầmtayvàonướcxàphòngấmvàlôihaichiếcthìacàphêbằngbạclên.Tôinghĩmìnhthậtmaymắnbiếtbaokhiđượcởnơinày–rằngđâychínhxáclànhữnggìngườitamongđượccảmthấytronglễTạơn–ngoạitrừ,cólẽthế,nhiệtđộlêntới15oC.
Nămđó,giađìnhtôiđãkhiếntôirấtthấtvọng–điềunàykhôngcònlàchuyệnlạkểtừsaumẹmất.Bốtôicốgắngduytrìtruyềnthốnggiađìnhtrongvàinăm,nhưngSharonđãthayđổitấtcả-khôngphảimộtcáchcốtình,màđơngiảnlàvìbàcóconriêngvàcócáchsốngriêng.Nămđó,SharonvàbốtôiđiClevelandthămcontrairiêngcủaSharon,John,vàvợmớicướicủaanh ta, Leslie, người từng làđội trưởngđội cổđộngviên thể thao củabangOhio,mộtchuyệnmàSharondườngnhưtựhàođếntháiquá.ThếlàđểlạiSuzannevàtôitựloliệuchomình,vàmặcdùtôikhôngmấytintưởngrằngcómỗihaichịemcũngvẫnsángtạođượcmộtlễTạơnmãnnguyện,mộtdịplễdínhdángnhiềuđếnchuyệnnấunướngtrongkhicảhaichúngtôiđềukhôngthạoviệcbếpnúccholắm,tôivẫnsẵnlòngcốgắng.NhưngSuzannethìkhông.Chịấynóirõvớitôirằngchịấysẽ“khônglàmgìchokỳnghỉnămnay”.Tôikhôngchắcchínhxáccâuđócónghĩagì,nhưngtôiđãtrởnênquenvớitâmtrạngthấtthườngcủachịvàbiếtrõrằngápđặtmộtlễTạơntruyềnthốnglênconngườichịthậtchẳngkhônngoanchútnào.ThếnêntôivôcùnghạnhphúckhiMargotmờitôivềnhàcùngcô.
Lúcấy,khiAndyhỏitôivềgiađình,tôikểvớianhmộtvàiđiềutrênmộtcáchcẩntrọngđểkhôngnghecóvẻcayđắngvàbạcbẽovớibốvàchịgái.Haytệhơn,nghegiốngnhưngườibạnbơvơđángthươngcủaMargot.
Andykhiđóvừabuộcxong chiếc tạpdềxếpnếpmàuxanh,phầnnhiềuđể chohay chứkhôngphảivìlợiíchgì,lắngnghehếtsứcchămchúrồinói,“Anhrấtvuicóemởđây.Càngđôngcàngvui,anhlúcnàocũngnóithếmà.”
Tôimỉmcười,nghĩrằngcórấtnhiềungườisửdụngcâuthànhngữấy,tuynhiêngiađìnhGrahamthìthựcsựtinnó,vàchỉriêngtronghômnayđãcóítnhấtnửatábạnbètạtquachơi,trongđócócảbạntraihồitrunghọccủaMargot,Ty,cậutamuađếnvàichụcchiếcbánhvòngmàutùnglamcónhântrònbêntrênrấttrứdanhcủahiệuHenri’s,mộthiệubánhlâuđờiởAtlanta.Margottừchối,nhưngTyrõrànglàvẫncònyêucô–hoặcchíítanhtavẫnrấtquýmếngiađìnhcô.Tôicóthểhiểuđượcđiềuđó.
“Anhbiếtđấy,”tôinóivớiAndy,“hầuhếtmọigiađìnhđềukhônggiốngthếnày.”
“Giốngsaocơ?”
“Tốtđẹp,”tôinói.“Hạnhphúc.”
“Bọnanhhùemđó,”Andynói.“Tấtcảchỉlàmãngoàithôi.”
Trongmộtthoáng,tôiđãrấtlolắng,gầnnhưvỡmộng.Cóchăngbímậtvềmộtgiađìnhđentốimàtôikhôngbiết?Ngượcđãisaođó?Tộiphạmcổcồntrắng?Haytệhơn,cómộtlờichẩnbệnhtốihậuvôvọng,giốngnhưđiềutừnglàmthayđổimọithứtronggiađìnhtôi?TôiliếcnhìnAndyvàthấyvẻmặtvuitươicủaanh,lòngtrànngậpcảmgiácgiảithoát.MộngtưởngcủatôivềgiađìnhGrahamnhưmộtgiađìnhthịnhvượngvàhạnhphúcvẫnhoàntoànnguyênvẹn,vượtquatấtcảnỗiloâu.
“Đùathôi.Giađìnhanhthựcsựtốtđẹp…TrừcóJames,”anhnói,nhắcđếncậuemtraicủamình,anhchàngdễthươngđasựcủagiađìnhlúcđóđangsốngtrongphòngdànhchokháchởsânsaunhà,vìthếmàcóbiệtdanhKatoKaelin[4].Jamesvừamớibỏmộtcôngviệcnữa–cậucónhiều“ôngchủtồitệkinhhồn”hơnbấtkỳaitôitừngbiết–vàgầnđâycậuđãphátantànhítnhấtbachiếcôtôquàtặngtuyệtdiệucủamình.ThếnhưngnhữngtròphábĩnhcủaJamesdườngnhưchỉtạothêmhứngthú,cácthànhviêncònlạicủagiađìnhchỉlắcđầuáingạicưngchiều.
Andyvàtôiimlặngtrongvàiphút,khuỷutaycủachúngtôivôtìnhchạmphảinhaukhilàmviệc,mãisauanhnói,giọngthoảngbuồn,“Thếemcóngheđượcgìnữatừanhchànghayđicùngemkhông?Leo,phảinhỉ?”
Timtôinhảyđánhthịch.TôimớinghĩđếnLeolúcsángsớmnay,bănkhoăntựhỏikhôngbiếtanhtanghỉlễcùnggiađìnhởQueenshayđangnằmườnchohếtngàylễ,đúngkiểucủaSuzanne.Tôicóthểthấyanhtavẫnmiệtmàitậptrunglàmviệc,đặcbiệtnếuanhtađangcómộtcáihạnnộpbàirấtcăng.Tuynhiên,nghĩvềanh ta làmộtchuyện,nóivềanhta thì làchuyệnkhác.Tôihítsâu,lựachọntừthậtcẩntrọng.Tôicócảmgiácnhưmìnhđangchínhthứccông bố điều gì đó, và mặc dù muốn nói chuẩn xác, tôi cũng muốn tỏ ra thật mạnhmẽ.“Không,”cuốicùngtôinói.“Đólàsựtuyệtgiaosạchbách.”
Câuđócóhơichútcườngđiệu,căncứvàoquãngđờisầuthảmcủatôi,nhưngtôilậpluậnrằnglúcnàynóđãsáchbáchtừphíaLeo.Vảchăng,nếungườinàykhôngliênlạcvớingườikialấymộtlầnsaukhihaingườichiataylầncuối,chẳngphảinhưthếxéttrênđịnhnghĩachínhlàsạchbáchsao?Bấtkểtacảmthấyrasaotrongsâuthẳm?TôinghĩvềmộtlầntôisuýtnữađãgọichoLeo.HômđóngaysauvụMườimộtthángChín.Gầnmộttuầnđãtrôiqua,nhưngcảđấtnước–vàđươngnhiênlàNewYork–vẫncòntrongcơnhoangmangtộtđộcủabuồnđauvàhãihùngđó.TôibiếtrằngcơquanvànhàLeođềukhônggầnTrungtâmThươngmạiThếgiới,vàrằnghiếmkhicódịplênkhutàichínhcủaNewYork.Nhưngtuynhiên.Cóquánhiềuchuyệnkinhkhủngvềngàyhômđó–câuchuyệnvềnhữngngườiđếnnơihọthườngkhôngđến–thếnêntôibắtđầutưởngtượngđiềutổitệnhất.Bêncạnhđó,theonhưtôilýluậnvớiMargot,tôinhậnđượchàngđốngcuộcgọitừbạncũ,thậmchícủanhữngngườiquensơ,đểkiểmtraxemtôithếnào.Khôngphảiđólàmộtviệcđúngđắncủalòngtrắcẩnsao?Saumọichuyện,tôihẳncónhữngcảmgiáccayđắngvớiLeo,nhưngtôimuốnanhcònsống.MấylờibiệnhộcủatôichẳngmảymaytácđộngđếnMargot,côthuyếtphụctôirằngcôkhôngthể,dướibấtkỳhoàncảnhnào,liênlạcvớiLeo,vàcôđãthànhcôngvớichỉmộtluậnđiểmđơngiảnmàkhôngcãinổi:“Anhtađâucógọiđểkiểmtracậu,phảikhông?”
Tôiđổthêmmộtítnướcrửachénvàodòngnướcđangchảyxuốngtừvòi,mùichanhlantỏatrongkhôngkhí,lúcấyAndygậtđầunói,“Tuyệtgiaohoàntoànluônluôntốt.”
Tôilẩmbẩmđồngtình.“Vâng.Emthậtsựchẳngbaogiờhiểunổinhữngngườicứtrởthànhbạnthâncủangườitìnhcũ.”
“Anhthìhiểu,”Andynói.“Cónhữngngườivẫngiữmộtngọnlửa.”
“NhưTy,”tôinói,cườilớn.
“Chínhxácđấy,”Andynói.“Kiểuthếnày,thôinào,ngườiơi,hãyđểchocơnmêtắtlịmđithôi.”
Tôiphìcười,nghĩrằngtôichắcchắnđãđểchocơnmêtắtlịmcùngLeo,khôngphảilàtôicónhiềulựachọntrongchuyệnnày.
“Thế,”Andythôichủđềđóvàhỏicâutiếptheo“giờemcóđanggặpgỡaikhông?”
Tôilắcđầu.“Không.Khônghẳn.Thỉnhthoảngđâyđóvàicuộchẹn–hầuhếtđềudoMargotgiới thiệu.Emnghĩcôấyđếnsắpđặtchoemvớimọichàngtrai thật thàcònđộcthâncủa
ngànhcôngnghiệpthờitrangmấtthôi…Nhưngkhôngcógìnghiêmtúccả…Anhthìsao?”
Tôihỏicâuđómặcdùvềcănbảntôiđãbiếttìnhtrạngcủaanh–anhvừatựdotrởlạisauquanhệngắnngủivớimộtnữdiễnviênNewYorktênlàFeliciađòihỏisựchiềuchuộngquácao–mộtnữhoàngkịchnghệthậmchícảkhikhôngđứngtrênsânkhấu.
Andyxácnhậnvớivẻvuitươi,“Độcthân,”trongkhitôiđưachoanhmộtcáilyphalê.
Anhnémchotôimộtnụcườilémlĩnhkhiếntôiđộtngộtbănkhoănliệuanhcóđanglàmgìhơnlàtròchuyệnđôicâuvàgiúprửachénbát.CóthểnàoanhtraiMargotthựcsựthíchtôi?Khôngthểnào,bảnnăngđầutiêncủatôimáchbảo.MặcdùAndyrấtthânthiện,dễgần,vàcònđôi chútngờnghệch, anhvẫn làngườianh trai vô cùngdễ thương, vô cùng thànhđạt củaMargot,điềuđómanglạicảmgiácnhưanhđứngngoàithếgiớicủatôi,hoặcítnhấtcũnglàmộtvùngcấm.ThếlàtôilôibấtkỳtưởngtượnglãngmạnnàovềAndyrakhỏiđầumìnhkhichúngtôitiếptụcnhịpđiệurửarồitrángrồilaukhôchénđĩa.Rồiđộtnhiênchúngtôikếtthúccôngviệc.Vàthậtlạ,tôichợtcảmthấynuốitiếc.
“Thếlàxong,”anhnói,laukhôtay,cởichiếctạpdềvàgấpgọnđểlênquầy.Tôilôinắpđậydướibồnravànhìnnướcchảy,banđầuchầmchậmnhưngsauthìcuộnào.TôilaukhôtayrồichùimặtquầybếpbằngmộtchiếckhănnhỏcóchữGlồng.Tôicócảmgiácnhưmìnhđangchộnrộn,nhưngchộnrộnvìcáigì,thậtsựtôikhôngchắc.
ChínhkhoảnhkhắcấyAndynhìntôivànói,“Thế.Ellen?”Cảmthấycăngthẳngsaođó,tôitránhánhmắtcủaanhvàtrảlời,“Vâng?”
Andyhắnggiọngtrongkhinghịchnghịchmộthộpdiêmtrênmặtquầyrồinói,“KhichúngtatrởlạiNewYork…emnghĩsaonếuchúngtađirangoài?Điăntốihoặcgìđó…Chỉhaichúngta?”
Khôngcònnghingờgìnữa–Andyđangđềnghịhẹnhòvớitôi.Nãotôivậntốclực,nghĩvềnhữnghệquảcủaviệcđichơivớianhtraicủabạnthânnhất.Khôngphảiđólàmộtkếhoạchliều lĩnh sao?Chuyệngìnếuchúng tôi trởnênnghiêm túc rồimọiđiều lạikết thúc tồi tệ?Margotcóđứngvềmộtphía?Tìnhbạncủachúngtôicócònvẹnnguyên?Hayxaxôinhất,cóquábấttiệnchotôimỗilầnvềthămnhàcùngvớicôkhông?Vàvìthếlựachọnấychợtđếntrongtôi,vàogiâyphútđó,hoặctrảlờikhônghoặcnóivàicâucáolỗisaođóđểtránhđượcmọixungđộttiềmtàng.CóhàngnghìnchàngtraikhảdĩởManhattan;saophảichọncáchnày?
Nhưngthayvàođó,tôilạinhìnthẳngvàođôimắtxanhcủaanh,lạnhtronggammàu,nhưngấmhơnbấtkỳcặpmắtnâunàotôitừngbiết,vànóirụtrè,thậntrọng,“Emnghĩkếhoạchđócótiềmnăngđấy.”
Andykhoanh tay, dựangười vàoquầybar vàmỉmcười.Tôimỉmcười lại.Rồi, ngaykhichúngtôinghethấyMargotđangđixuốngbếp,anhnháymắtláulĩnhvớitôivànói,“Vànghĩxem.Nếumọichuyệntốtđẹp…emvừamớigặpcảgiađìnhđấy.”
Thờigiancònlạicủadịpcuốituầnấy,sựphấnkhíchtrongtôigiatăngkhiAndyvàtôitraonhaurấtnhiềunhữngcáiliếcnhìnradấu,đặcbiệtlàvàođêmsauđó,khiStelladòhỏitìnhtrạnghẹnhòcủahaicậucontrai.
“Cóngườinàođặcbiệtchưa?”BàhỏitrongkhichúngtôiđangchơitròghéptừScrabble
trênchiếcbàndatrongphòngchơi.
Jamescườinói,“Cóchứmẹ.Cóbaonhiêulàcôgáiđặcbiêt…Nếumẹhiểuýcon.”
“James,”Stellanói, lắclắcmáiđầuvàngónglúcnàocũngbồngbềnhrấtđiệunghệ,vàvờgiậncậucontraithứ,trongkhibàgiảithíchvềnhữngcâucáchngônghéptừnhữngchữcáimàbàcó.
“Hayquámẹạ,”Andytrìumếnnói.Rổibảovớitôi,“Emcóbiếtmẹkhôngbaogiờthuatrònày?”
Tôimỉmcười,đểýthấycáchngườimiềnNamluônbỏquatừ“củatôi”khinóivềbốmẹmình.“Emcóngherồi.”tôinói,cảmthấyvừaấntượngvừahơibịđedọabởinữchúacủagiađìnhGraham.Thựcsựthì,chiếnthắngtrongtròbảngchữnàychỉlàmộttrongrấtnhiềuthứtôingheđượcvềStella trongnhữngnămqua,nhữngđiềuđãảnhhưởngđếnnhữngngườithươngyêucủabà,đếnhầuhếtkhônggianvănhóa,lốisốnggiađình.Stellakhỏemạnh,tuyệtdiệu,thôngminh.Quyếnrũvàđầylôicuốn,bàhẳnsẽkhôngchếtvìbệnhungthư–tôitinchắcchuyệnđó–màthayvàođóvẫnngủngontrênchínhgiườngcủamình,ởcáituổithượngthọchínmươitư,vớimộtnụcườitrêngươngmặtvàmáiđầuhoànhảoấyngảlêntrênchiếcgốilụa.
“Đólàvìmẹchơigianđấy,”Jamesnóivớichấtgiọngkhàntrầmấm,chậmrãicủacậu,mộtngữâmnặnghơnrấtnhiềusovớinhữngngườicònlạitrongnhà–tôichorằngtínhlườibiếngnóichungcủacậuđãănsâuthậmchícảvàocáchnói.Cậunháymắtvớitôivànói,“Emphảichúýchokỹxemmẹcógiỏithậtkhông,Ellen.Mẹláucálắmđấy.”
TấtcảchúngtôicườiầmlênvớitưởngtưỡngngớngẩnStellaGrahamhoànhảođangchơiăngian,trongkhibàquayđầulạinhìn,cầncổcaocủabàtrônghếtsứcđángngưỡngmộ.Rồibàkhoanhtayômngangchiếcváyxámđặtmayriêngcủamình,nhữngvậttrangtrínặngbằngvànggắntrênchiếclắctrượtxuốngkhuỷutay.
“Conthìsao,Andrew?”Stellahỏi.
TôithấymặtmìnhnónglênkhidừngánhmắttrangtríhìnhthápEiffel,chắchẳnlàquàcủabốMargot,lúcnàythìtôigọiônglàôngGraham,ngườiduynhấtkhôngthamgiatròchơitốinay.ThayvìvậyôngđangđọctờTheWallStreetJournalbêncạnhlòsưởivàthỉnhthoảnglạitracứutừđiểnrồichơitròphânxửnhữngtừngữgâytranhcãi.
“Cònconư?”Andynói,vừanétránhcâutrảlờicủamẹvừatỏrarấtthíchthú.
“AnhấybỏFeliciarồi,”Margotlêntiếng.“Conchưanóivớimẹà?”
Stellagậtđầu,nhưngvẫnnhìnAndy.“CócơhộinàotrởlạivớiLucykhông?Mộtcôgáixinhđẹp,dễthươngnhưthế,”bànóivẻtiếcnuối.“MẹthíchLucylắm.”
JamescườiphálênrồinháigiọngRickyRicardo[5],“Luuuuuuuuuuu-cy!Anhvềđây!”
Chúngtôilạicùngcười,trongkhiAndynémchotôimộtcáinhìnlướtnhanh,màynhướnlên,kiểucủangườitrongcuộc.“Không.ConhếtvớiLucyrồi,”anhnói,ngónchântrầncủaanh
tìmngónchânđitấtcủatôidướibàn.“Nhưngthậtsựthìconcómộtcuộchẹnđãlênlịchtuầntới.”
“Thậtsao?”MargotvàStellacùngthốtlên.
“Phải,”Andynói.
“Tiềmnăngchứ?”Margothỏi.
AndygậtđầutrongkhiôngGrahamngướcmắtkhỏitờbáovớithoángchúttòmò.MargottừngnóivớitôirằngbốcôchỉmuốnAndymộtngàynàođótrởlạiAtlantađểtiếpquảnvănphòngluậtcủaông–vàxemviệcAndycướimộtphụnữYankeelàràocảnquantrọngduynhấtđốivớimongướcđó.
Quảnhiên,ôngGrahamnhìnchămchúquatrangbáovànói,“CôấyngườimiềnNamchứ,cótìnhcờthếkhông?”
“Không,”Andynói.“Nhưngconnghĩmọingườisẽthựcsựthíchcôấy.”
Tôimỉmcười,thẹnthùngnhìnxuốngnhữngchữcáicủamình,khéochọnsaotôicócácchữF,A,TvàE[6]trêntấmbảnggỗ.
TôivàAndyđãbắtđầunhưthế.ĐólàlýdotạisaonhữngchuyếnvềthămgiađìnhMargot(nhữngngườimàgiờđâytôinhắctớinhưgiađìnhAndy,sựchuyểnđổixảyrasauđógiữabuổihẹnđầuvàhônlễcủachúngtôi)luôncócảmgiáchơigiốngmộtchuyếnđixúctáctìnhcảmđốivớitôi,nhưthểđọclạimộtbứcthưtìnhcũhaytrởlạinơitìnhyêunhennhóm.Vàgiờđây,khoảngmộttuầnsaucáitinmangbầutốtlànhcủaMargot,tôiđangnghĩđếntấtcảđiềuđókhiAndyvàtôibayvềAtlantachơicuốituần.
ĐâylàmộtchuyếnbayêmvàkhôngmộtgợnmâytrênnềntrờithángHaimàuxanhcôban,nhưngtôivẫnhơikhóở.Tôivốncăngthẳngkhibay,cólẽkếthừatínhẻolảtừmẹ,ngườilúcnàocũngtừchốiđimáybay.Nóinhưthếkhôngcónghĩalàbốmẹtôitừngcóthểchitrảchobấtkỳchuyếnbaynào,mộtsựthậtkhiếntôiđaulòngkhinhìnbốtôivàSharonbayxuốngFloridamỗimùađông,nơihọbắtđầunhữngchuyếnduthuyềncầukỳtrênvùngbiểnCaribe.Tôimuốnbốtôihạnhphúc,nhưngđôikhidườngnhưthậtkhôngcôngbằngvìSharonlạiđượchưởngthụnhữnglợilộctừviệcnghỉhưucủabố-vàsựthậtthìphảimấtrấtnhiềuthờigiantôimớihọcđượcrằngsựbấtcôngcủacuộcđờithựcsựkhôngdễgìthayđổi.
Dùsaothìlúcnày,nhânviênphụcvụchuyếnbayđangvuivẻthôngbáorằngchúngtôiđãsắptớisânbayHartsfieldJacksonvàrằngchúngtôinêntrởlạighếngồivàgậpbànvàovịtríthẳngđứng.AndylàmtheochỉdẫnvàđặttờUSTodaycủamìnhvắtquachân.Anhgõgõchiếcbútxuốngtờbáovànói,“Anhcầnmộttừbốnchữcáicónghĩalàđiểmcaonhất?”
“Đỉnh,”tôinói.
Andylắcđầu.“khôngkhớp.”
Tôithửlại.“Chóp?”
Anhgậtđầu.“Cảmơn,”anhnói,trôngcóvẻtựhàovềkỹnănggiảiôchữcủatôi.Anhlàluậtsư,nhưngtôilàthợchữ.Giốngnhưmẹanh,giờtôithườngxuyênhấtcẳnganhtrongmấytròScrabblevớiBoggle–nóiđúnghơnlàtấtcảtròôchữ.ĐiềuđóhoàntoànkhôngthànhvấnđềvớiAndy–anhhầunhưkhôngcóbảnnăngganhđua.
Khichiếcmáybaynhẹnhànghạthấpđộcao,mộttaytôinắmchặtthànhghế,taycònlạiđặtlênchânAndy.Tôinhắmmắtnghĩtớikhoảnhkhắctronggianbếpnhiềunămvềtrước.Nócólẽkhôngkíchđộngbằngchuyệnbậpvàoquanhệyêuđươngvớimộtngườihoàntoànxalạtrongkhibịgiamlỏngvìmộtvụángiếtngười,nhưngởmộtsốmặtkhácthìnócòntốthơn.Nócósựvữngchắc.Mộtcộirễcẩntíntốtđẹp.Mộtcơsởcủatìnhbạnvàgiađình–nhữngđiềuđơngiảnmàthựcsựcóýnghĩa,nhữngđiềumãilâubền.Andykhôngphảilàbíẩnvìtôiđãquenbiếtanhtừtrướckhianhngỏlờivớitôi.Cóthểtôikhôngbiếtvềanhnhiềulắm,vànhữnghiểubiếtấyhầunhưđềutừMargotkểcho,nhưngtôivẫnbiếtanhtheomộtphươngdiệnnàođóquantrọng,cănbản.Tôibiếtnơianhsinhtrưởng.Tôibiếtanhyêuaivàaicũngyêuanh.Tôibiếtanhlàmộtngườianh,mộtngườicontốt.Tôibiếtanhlàmộtchàngtraivuitính,tốtbụng,khỏemạnh.KiểuchàngtraisẵnlònggiúpđỡrửabátsaubữatốilễTạơn,dùcólýdothầmkínnàođóhaykhông.
ThếnênkhiAndyvàtôibướcvàocuộchẹnhòđầutiênvàingàysauđó,chúngtôitiếnxahơnnhiềusovớinhữngcặpđôibìnhthườngtrongbuổihẹnhòđầu.Chúngtôiđềutrongtâmthếchíítphảicócủabuổihẹnhòthứtư,cóthểbỏquanhữngchuyệnkểvềmình,haytìmhiểuđốiphương,vàchỉviệcthoảimáihưởngthụthờigianvuivẻ.Khôngcósựgiảvờ,dòlahaylàmbộlàmtịch,nhữngthứtôiđãtrởnênquenthuộctronggiaiđoạncuốicủamốiquanhệgiữatôivớiLeo–vàtrongvôsốcuộchẹnđầutồitệsauđó.Mọithứcảmgiácthậtdễdàngvàđơngiản,cânbằngvàlànhmạnh.TôichẳngbaogiờphảibănkhoănkhôngbiếtAndyđangnghĩgì,hayanhcảmthấythếnào,bởivìanhlàmộtquyểnsáchmở,vàanhluônluônvuivẻ.Hơnthếnữa,anhquantâmđếnviệclàmtôivui.AnhlàmộtquýôngmiềnNamtônkínhvàlịchsự,mộtconngườilãngmạnvàtốtbụngtừtrongbảnchất.
Đấuđótrongsâuthẳm,tôinghĩtôibiếtngaytừđầurằngmốiquanhệcủachúngtôithiếucảmxúcmãnhliệtvốndĩ,nhưngkhôngphảitheokiểutôicảmthấyđiềugìđóđangmấtmát.Ngượclại,cócảmgiácnógiốngnhưsựnhẹnhõmrấtđỗikhôngbaogiờchán–giốngvớingàyđầutiêntacảmthấykhỏekhoắnsaumộttrậnốmnhừtử.Sựvắngmặthoàntoàncảmgiácthốngkhổthậtlàsungsướng.Đólàcáchmàmọithứnêndiễnra,tôithầmnghĩnhưthếkhiAndyvàtôidầndầngầngũinhauhơn.Đólàđiềumàtìnhyêunêncảmthấy.Quantrọnghơn,tôitinrằngđólàkiểutìnhyêuduynhấtkhôngbaogiờcạnkiệt,Andycósựbềnbỉ.Chungsức,chúngtôicótiềmbăngbênnhauđượctrọnđời.
TôicảmthấychiếcmáybaybắtđầuhạthấpđộcaolầncuốitrongkhiAndygấptờbáolạinhétvàotrongtúixáchvảithôdướichânanh,rồinắmchặttaytôi.“Emổnchứ?”
“Vâng,”tôinói,nghĩrằngAndychínhlànhưthế-ngườimàkhiởbêncạnhkhitôiluôncảmthấyítnhấtlàổn.
LátsauchúngtôihạcánhantoànởAtlanta,dừnglạiởcổngbaysớmmấyphútsovớilịchtrình.AndyđứnglênlấyáokhoáccủachúngtôitrongkhoanghànhlýtrênđầutrongkhitôibậtđiệnthoạiđểxemMargotcógọikhông.KếhoạchchúngtôilêntốiqualàgặpnhauởbênngoàisânbayDeltavàođúngchínrưỡi,nhưngMargotthườnghayđếnmuộnhoặcthayđổikếhoạchgiữachừng.Quảnhiên,cómộtbiểutượngtinnhắnthưthoạinhấpnháytrênđiệnthoạitôi.Mộttinnhắnmới.Tôibấmnútplay,ngaylậptứcnhậnravớicảphấnkhíchlẫnsợhãirằngtinnhắnđókhôngphảitừMargot.TinnhắnđótừLeo.Leo,ngườimàhaituầnsaucuộchộingộấy,giờđâydườngnhưđangthựchiệnđúnglờihứanốitìnhbạngiữachúngtôi.
Bốirối,tôiliếcnhìnAndylúcđóđangkhôngđểýgì.Tôicóthểdễdàngngheđượctoànbộtinnhắnmàanhkhônghaybiết,vàmộtphầntộilỗitrongtôisốtsắngmuốnnghexemLeophảinóichuyệngì.Thayvàođó,tôikhôngđểanhtanóigìhơn,“Chào,Ellen.Leođây,”trướckhisậpchiếcđiệnthoạilạivàchoanhtaimlặng.TôisẽkhôngchophépanhtanóithêmgìnữatrênquêhươngcủaAndy.Trongsựcómặtcủaanh,quãngđờibênanh.
Chín
Andyvàtôiđitớikhuđểhànhlývàsauđórangoàisảnhtrongkhoảngthờigiankỷlục.“Đinhưlướtấynhỉ,”anhnói,tựhàovềkhảnăngdichuyểnmaulẹcủamình,ngaykhichúngtôinhìnthấychiếcMercedesSUVmàubạccủaWebbvàMargot.
ChúngtôithíchthúnhậnthấyhìnhnhưMargotđanglờiquatiếnglạivớimộtnữcảnhsátkhótínhngồitrênchiếcxeđạptrôngcóvẻquánhỏsovớicặpmôngtobựcủacôta.CôtakhăngkhăngvớiMargotrằngkhôngcóchỗchờđónngườithânởđây.Nhìnquacửasổxeđãmởxuốngphânnửa,tôicóthểthấytuyMargotlàmbộngâythơvôtội,côvẫnđầyquyếttâm,nhấtđịnhkhôngrờikhỏivịtrí.Tuyvậy,sựkhéoléocủaMargotvẫnkhônglừamịđượcviêncảnhsát.Cô cảnhsátmangđôibốtđinhdamàuđen thổi còi rồiquát, “Chỉđón lênvà thảxuốngthôi,thưacô!Rờikhỏiđâyngaylậptức!”
“Chúaơi,”Margot nói, áp tay lên ngực, trước khi ngướcnhìn thấy chúng tôi và kêu lên,“Nhìnnày!Ngườinhàtôiđãtớirồiđây.Chúngtôiđónlênngaybâygiờ!”Tôimỉmcười,nghĩrằngMargotlạichiếnthắng,luônluônrấtkhônngoan.
Cônàngcảnhsátquaylạinhìnchúngtôitrừngtrừng,rồigiậndữđạpxevềphíanạnnhântiếptheocủacôta.Ngaylậptức,Margotlaorakhỏixe.Côđangmặcchiếcáolendàichuiđầumàunâucódâythắtlưng,quầnjeanđennhéttrongđôiủngdamàusôcôla,đeocặpkínhtoquácỡ(cáikínhcôđãdùngtừthờicuốinhữngnăm90,khigọngnhỏđanglàmốt).MargottrôngcóvẻhơikémthờitrangsovớikhicònởNewYork,cóthểnóilàkémđinhiều.
“Bọnemrấtvuivìhaingườitớiđây!”côreolên,choànglấycảtôivàAndymàvẫnômgọncảhai.MặcdùtôivẫnbiếtcôchưathểlộrõbụngbầunhưngdángngườinhỏnhắnvànhữngchuyểnđộngnhanhnhẹncủaMargotkhiếnngườitakhóđoánđượccôđangmangthai.Chỉcóngựccôlàlộrađiềubímậtđó,bộngựccỡCcủacôdườngnhưđãlớnlênđếncỡD.Tôimỉmcười,nghĩrằngđólànhữnggìmàngườitathườngchúýtớingườibạnthânnhấtcủamình.Tôichỉvàochúngvàthìthầm.“Kháđấy.”
Côcườilớnvàđáplại,“Hê,đúnglàchúnglớnlênmộtchútthật…Nhưnghầunhưchỉlàdoáolótnângngựchiệuquảthôi.”
Andyvờnhưbốirốivìcuộchộithoạicủachúngtôikhianhquẳngchiếctúivảithôngoạicỡvàocốpxehơi.Vàigiâysauđó,saucáichàonồngnhiệttừWebb,chúngtôirờikhỏisânbayvàchạydọctheođườngcaotốc.Margotvàtôingồiởghếsau, tấtcảchúngtôisaysưanóivềchuyệnembévàcănphòngdànhchobéđượcxâynớithêmởsaunhà.
“Mấyôngxâydựngnhàemlàmchậmnhưnướcrỉấy,”Margotnói.“Emnóivớihọlàtốthơnhếthọnênxâyxongtrướckhiembéchàođời.”
“Chẳngcócáchnàoxâyxonglúcđóđâu,emyêuạ.Saomàxongđượcvớicáikiểunghỉuốngcàphêhằnggiờnhưhọ,”Webbnói,vuốtnhẹtaylênkhuônhàmvuôngvứccủaanhta.Tôiđểýthấyanhtacũngmặcmộtchiếcáolenchuiđầumàunâu,vàtôitựhỏicóphảiWebbvàMargot
chủýmặcgiốngnhau.Đólàchuyệnhaivợchồngvẫnhaylàm,vídụđiểnhìnhnhấtlàcặpgăngtayláixemàudacamcủahọ.
WebbnhìnnghiêngquavaitrướckhichuyểnlànđườngđểvượtquamộtchiếcVolkswagenchạychậmvànói,“MàMargotđãnóivớianhchịvềnhữngkhoảngsànbằngdaởtầnghầmnhàchúngtôichưa?”
“Chưa,”tôinói,nhìnMargotvàtựhỏilàmsaocôcóthểbỏquachitiếtđótrongcuộcđàmthoạihằngngàycủachúngtôi.
CôgậtđầuradấuvềphíaWebbnhưmuốnnói,“Ýtưởngcủaanhấy,khôngphảicủamình,”nhưngtôidámchắccôrấttựhàovềkhiếuthẩmmỹcủachồng.
“Sànbằngdahả?”Andyhuýtsáo.“Áichàchà.”
“Vâng.Mấygãthầukhoánchậmchạpđanglàmđấy,”Webbnói.“Cứchờđếnkhianhcóthểđithửlênđómàxem.”
“Chúngsẽkhôngbịtrầyxướchếtchứ?”tôihỏi,nhậnramìnhthườngnóinhữngđiềuquáthựctế,thậmchílàtẻngắtđốivớiWebb.
“Cómộtlớpmỏngphụliệuchốngtrầyxướcmà,”Webbnói.“Hơnnữa,hầunhưngườitachỉđichântrầntrênđó.”
Margotgiảithích,“BọntớthấykiểusànđótrongmộtkhuspaởBigSurvàkhôngthểcưỡnglạiđược…Đólànơitớtậpyogavàthiền.”
Đươngnhiênrồi,tôinghĩmộtcáchtrìumến,nhưnglạihỏi,“Cậuđangtậpyogaà?”Margotchưabaogiờsaymêcáchoạtđộngthểdụcthểthao.KhiđitậpthểdụcdạocònởNewYork,côthậtsựthuộctípngườiômkhưkhưtạpchímàngồitrênghếtập.
“Từkhicóembé,”cônói,xoataylêncáibụngvẫncònnhỏ.“Tớcốgắngđểtrởnên…tậptrunghơn.”
Tôigậtđầu,nghĩrằngsựthayđổidườngnhưđãdiễnratrướccảkhiđứabéxuấthiện,từquãngthờigiancôrờiNewYork.Chẳngcógìđángngạcnhiên–dùchỉrờikhỏithànhphốvàodịpcuốituầncũngđãkhiếntôitrầmxuống.VàmặcdùAtlantalàthànhphốlớntheomộttiêuchuẩnnàođó,ởnóvẫncócảmgiáccởimở,thưgiãn,tươitốtthôngthoángkháchẳnsovớiNewYork.NgaycảkhuthươngmạimàchúngtôiđingangquavàolúcnàytrôngcũnggiốngnhưchỉbằngcỡkhuphốđồchơitrẻemcủahãngFisherPrice,mộtkhitađãquenvớinhữngtòanhàchọctrờiởNewYork.
Lát sau, chúng tôi tới trung tâmcủaBuckhead,vùngsầmuấtởBắcAtlantanơiAndyvàMargotsinhtrưởng.LầnđầutiênnghecáitênkỳquặcBuckhead(ngheđâubắtnguồntừtênmộtquánrượulâuđờicótreomộtcáiđầuhoẳngrấtlớn),tôiđãliêntưởngtớinhữnghìnhảnhlạmắt,quêmùa,nhưngthựcsựthìvùngnàycónhữngnétgiốngnhưmộtkỳquanthếgiới.KhuphốthươngmạibaogồmhaidãyhàngcaocấpnơiMargotthườngmuanhữngmónđồcủahãngGuccivà JimmyChoo,cùngvớiđó lànhữngkháchsạnsang trọng,những tòanhàcaotầng,khutriễnlãmnghệthuật,cáccâulạcbộđêmvàthậmchícảnhữngnhàhàngnămsao,
chínhvìthếmàcónhữngcáitênlóngquậnSilkStockingvàBeverlyHills[7]củamiềnNam.
NhưngtinhhoađíchthựccủavùngBuckheadnàynằmtrongnhữngvùngdâncưsinhsống,dọctheocáckhúcđườngcong,rợpbóngcây,điểmtôbởinhữngtòalâuđàikiếntrúcGeorgiatuyệtmỹvànhữngngôinhàkiểutâncổđiểntrangnghiêmnhưngôinhàmàAndyvàMargotđãlớnlên.Nhữngcôngtrìnhkhác,giốngnhưnhữngngôinhàgạchsơnkiểuthậpniênbamươicủaWebbvàMargottuycóphầnkhiêmtốnhơnnhưngvẫnvôcùngquyếnrũ.
Khichúngtôichạytrênlốixetrảisỏivớinhữnghànghoatràtrắngmuốtxungquanh,tôicảmthấyvôcùngmuốnthốtlênđángyêuhaymêmẩn–nhữngtừthườngchẳngcótrongtừvựngcủatôi.
Webbmởcửaxechotôi,tôicảmơnanhtavàtuyênbốrằngtôiđanghếtsứcsẵnlòngchomộtcốctràngọt.TràngọtcóđálàmộttrongnhữngthứmàtôiyêuthíchởmiềnNam,đượcdùngvớibánhquytựlàmvàphomátyếnmạch.Andyvàtôithậtsựkhônghiểuđượctạisaothứcuốnggiàikhátnày,hiểnhiệntrongmọigiađình,nhàhàng,gồmcảhầuhếtcácchuỗinhàhàngănnhanhởmiềnNam,lạikhôngxâmnhậpvàothịtrườngởphíaBắc,ranhgiớiMason-Dixon[8].
Margotcườilớn.“Ồ,cậumayrồiđấy,”cônói.“Tớđãlàmmộtmẻbánhsángnay.”
Chẳngcógìđángngạcnhiên,Margotluônchuẩnbịkhôngchỉmỗitràbởivìcôlàmộtchủnhàvôcùnghiếukhách,hệtnhưmẹcôvậy.Quảnhưvậy,chúngtôisẽthưởngthứccáivẫnđượcgọilàsựphóngkhoángcủađờisốngmiềnNam.TheolờiMargotthìphongcáchngôinhàcủahọcósự“giaothoavớitrườngpháiDecoTwist”.Tôikhôngchắcchínhxácnócónghĩalàgìnhưngtôithấyyêuvẻđẹpkhônghoàntoànlộliễuhayquásứccổđiểncủangôinhànày.Mặtbằngsànthôngthoáng,bếpvàphòngkháchthôngnhau,bêntrongcómộtdãykhughếngồi.MàusắcchủđạotrongngôinhàcủaMargotlàmàunâusôcôlavàmàuxanhxámnhạt,nhữngtấmvải lụamềmmạichephủcáckhungcửasổ, tạonênmộtcảmgiácdễchịunhưmơ.Dĩnhiên,WebbđểchoMargotquyếtđịnhtrongvấnđềtrangtrínhàcửabởivìrõràngđókhôngphảiđiềucóthểmongđợiởmộtđạidiệnthểthaocaolớn.Vềđiểmnày,nhữnglácờđuôinheova những chiếc áo len có chữ ký được lồng khung hồi trước treo khắp căn hộ độc thân ởManhattancủaWebbgiờđâyđãđượcchuyểnđếntầnghầmvàphònglàmviệcốpgỗsậmmàuđầynamtínhcủaanhta.
Andychỉvàochiếctrườngkỷmàukemtrongphòngkháchđượctrangtríbởinhữngchiếcgốitựavàgốiômxếphàngcẩnthận.“Ghếnàymớihả?”Margotgậtđầu.“Àvâng.Nókhôngtuyệtà?”
“Tuyệtchứ,”Andylàmmặttỉnhbơ,vàtôibiếtsắpcómộtcâunóiđùa.“SẽthậtsựtuyệtvờikhiSpaghetticủacậunhócbịđổhếtlênđó.”
“HoặclàSpaghetticủacônhóc,”Margotnóikhidẫnchúngtôivàobếpnơicôđãchuẩnbịrấtnhiềusaladhoaquả,bánhnướngvàbánhkẹp.“Emhyvọnglàmọingườiđóirồi.”
“Đóiđếnchếtấychứ,”Andynói.
MargotđềnghịchúngtôiănngaybâygiờvìbuổichiềuchúngtôisẽcómộtbữatốisớmsủaởBacchanalia,nhàhàngưachuộngcủanhàGrahamtạithànhphốnày.
“Bốmẹcũngsẽtớiănvớichúngmình.Emđãhứalàbọnemsẽkhôngđộcquyềngiữhaingườiởđâyngaytrongnhàbọnem.”
“Ừ.Andyvàtớcũngbănkhoănvìchuyệnđó.Mẹcónghĩgìkhôngkhibọntớởđậyvớivợchồngcậu?”tôihỏi.
“Mẹhiểumà,”Margotnói,rắcmứtquảmâmxôilênchiếcbánhkẹpcủamình.“Nhưngmẹvẫnnhắctớ,mộtcáchrõràngrànhmạch,rằngmẹhyvọngcontraimẹvẫnsẽngủdướimáinhàcủabàkhitrởvềAtlantanghỉngơi.”MargotkếtthúccâunóibằngngữđiệuCharlestonvươnggiảcủamẹcô.
Andyđảomắt,vàtôimỉmcười,cảmthấyhàilòngvìmặcdùrấthiếuthảonhưnganhkhônghềtỏramìnhlàcậucontraichỉbiếtnúpváymẹ.Tôikhôngchắcmìnhcóthểchịuđựngđượccáithóiđó.Gầnđâytôicótớidựmộtđámcưới,khiphảichiataychúrểsaubuổitiệcchiêuđãi,bàmẹcứkhócthổnthức,“Mẹkhôngmuốnmấtcon!”.Toànbộcảnhtượngấythậtquásứcnựccười.QuanđiểmcủaMargot trongchuyệnnày làkhimộtngườiphụnữchỉ cócon traimàkhôngcó congái,nhữngchuyệnnhưvậy càngdễdàngxảy ra.Có thểbởingườimẹkhôngmuốnchiasẻbấtkỳsựquantâmnàocủacontraimìnhvớimộtngườiphụnữkhác,cóthểbởivìđúngnhưcâungạnngữ,“Mộtngườicontrailàcontraichođếnkhianhtalấyvợ,còncongáithìlàcongáisuốtcảcuộcđời.”côcóthểđúngởđiểmnàybởivìmặcdùStellarấtyêuthươngcontrai,bàvẫndànhhầuhếtthờigianvàsứclựcchocongái.
KhinhìnMargotđiđilạilạitrongbếp.tôihỏiliệutôicóthểgiúpđượcgìkhông.CôlắcđầuvàróttràtừmộtchiếcbìnhlớnvàobacốcđựngđáviênvàrótnướckhoángPerrierchomình.Rồicôbảochúngtôingồixuống,giụcWebbđọcnhanhvàilờikinh,mộtlốithựchànhvănhóathìđúnghơnlàtínngưỡng,bởivìcảhaiđãbỏquacảđiềuđólẫnviệcđilễnhàthờtrongthờigiancònởNewYork.
KhiWebbkếtthúclờicầunguyệnngắngọn,trangtrọng,Margotmỉmcườireolên,“Thưởngthứcnào!”Tôithoángcócảmgiácrằnggiữachúngtôiđãcóítđiểmchunghơnsovớithờigianbênnhautrướcđây.Nhưngchỉvàigiây,cảmgiácđótrôiqua,tôivàMargotlạiliếnthoắngtừchủđềnàysangchủđềkhác,bànluận,phântíchvềtấtcảmọichuyệnvàmọingười,nhữngđiềumàhầunhưbấtkỳai,gồmcảWebbvàAndy,đềuxemlànhữngchuyệnvớvẩn.Hơnbấtkỳnguyênnhânnàokhác,đóchínhlàlýdovìsaoMargotvàtôitrởthànhbạnbèthânthiếtđếnthế -vì saochúng tôi lạigắnkếtvớinhaungay từ lúcđầumặcchorấtnhiềusựkhácbiệt.Chúngtôithậtsựrấtthíchnóichuyệnvớinhau.
Vì thếnên, chúng tôi chẳngchocácôngchồngxenvàođượccâunào, cảhai tángẫuđủchuyệnvềNewYorkvàAtlantamộtcáchhănghái,saysưachẳngkémgìnhau.ChúngtôinóivềnhữngngườibạnđộcthânởNewYorkgiờvẫnđanglãngphítừngđêmbănkhoăntựhỏitạisaohọkhônggặpđượcngườiđànôngtốt,rồiđếnnhữngngườiphụnữhàngxómcủaMargot,vốncóngườigiúpviệcởtrongnhànênhọcóthểchơitennis,đimuasắmvàrangoàiăntrưahàngngày.
“Cậumuốnlàmngườinhưthếnàohơn?”tôihỏi.“Nếucậubuộcphảilựachọn.”
“Chà,”Margotnói.“Khôngchắcnữa,Cảhaitháicựcnàyđềuđángbuồn.”
“Cậucókhinàonhớcôngviệckhông?”tôidodựhỏi.Mặcdùkhôngtàinàotưởngtượngđượcmìnhsẽbỏviệcnhưngtôichưasắpphảilàmmẹ.Điềuđócóthểthayđổitấtcả.
Margotlắcđầu.“Tớthậtsựnghĩlàtớsẽnhớ…nhưngmàquảthậttớbậnquá.”
“Bậnchơitennishả?”Andygiễu.
Margot trềmôi rabàochữa. “Thỉnh thoảng,” cônói. “Nhưngcònbận trang trínhàcửa…chuẩnbịchoembé…vàlàmcôngviệctừthiệncủaemnữa.”
“CôấythamgiahộiJuniorLeague,thếđấy,”Webbnói,vớitaylấythêmmộtchiếcbánhkẹp.“Vấtvảlắm.KểcảđốivớiMargot.”
“Emkhôngnói là JuniorLeaguequávấtvả,”Margotnói. “Emchỉnói rằngnhómAtlantaLeaguecònrấttrẻ.Emcảmthấymìnhnhưgàmẹbaobọcnhữngcôgáichớmtuổiđôimươiđó,hầuhếtbọnnóđềumớitốtnghiệpđạihọcvàđãkếthônvớicácanhchàngngườiyêutừhồitrunghọc.”
GươngmặtWebbbỗngsángbừnglênkhianhtanói,“Hãynóivề…KểchoanhtraicủaemvàEllenngheemđãthuêailàmvườnchochúngtađi.”
Margotkêutênchồngvờnhưtráchmóc,làndatrắngtrẻocủacôngảsangmàuhồngphấn.Tôimỉmcười, tôiđãtừngthíchthútrướcsựbốirốidễdàng, thậmchí làhồihộpthaychongườikhác, củaMargotvàStella, cảmxúc củahọ thật sựquámạnh. Sự thật thì, Stella cònkhôngdámxemchươngtrìnhtườngthuậtlễtraogiải–bàquácăngthẳngkhichờnghetuyênbốgiảithưởng.
“Nóiđi,”Webbnói,toétmiệngcười.“Tiếptụckểchomọingườibiếtđinào,emyêu.”
“MargotmímmôilạicònAndykêulên,“Aivậy?”
“AnhchàngPortera,”cuốicùngWebbnói,cáitênmàtấtcảchúngtôiđềubiếtlàtênngườiyêusaucùngcủaMargotởtrườngtrunghọc,Ty,anhchàngvẫncònluitớithămmỗidịplễTạơn.
“AnhchàngPortera,”Andy cườingụý. “Cóphải cậungười yêuTy?... Ty ‘TheRight Stuff’Portera?”
“TheRightStuff?”Webbhỏilại.
MargotkhôngkểemnghevềmàntrìnhdiễncựckỳsôinổibàihátTheRightStuffnhạitheoJordanKnightcủacậungườiyêuthờitrunghọcsao?”Andyhỏi,đứngdậy,xoaytrònvàhát“Ô!Ồ!Emyêu!Embiếtrằngcóbaođiềutốtđẹp!”
“Chờchút,Margot.CậungườiyêuthờitrunghọccủaemhátnhéptheoBackstreetBoysà?”Webbhỏi,tỏrachoángvángtrướccâuchuyệnmớimẻnày.
“Nóichochuẩnchứ,Webb.ĐólàNewKidsontheBlock,”Andybảo.“VàanhnghĩlànămtrướccậutacònbắtchướcnhómMenudo,phảithếkhôngMargot?”Margotgõgõlênmặtbàn,“Không!CậuấychưabaogiờbắtchướcMenudocả!”
Tôicốcưỡng lại cáimongmuốnđượcchỉ ra rằngAndy làngườiduynhất trongbàn tròchuyệnnàythuộclònggiaiđiệucủaNewKids.
“NewKidshả?Ồ,anhđoánlàđiềunàysẽxoadịunỗiđauđượcchútchútđấy,”Webbnói,cườikhoáichí.“Ýanhlà,cóthểgiờcậutađãthànhdânđồngtính.Haygianhậpmộtbannhạcnam.Hay,Chúathatội,cảhai.”
Tôimỉmcười,dùtrongđầuthầmđặt lờinhậnxétnàyvàodanhsách“NhữngđiềukhiếnWebbkháctôi”–tôichắcrằnganhtakhôngcómộtngườibạnđồngtínhnàocả.
Webbtiếptục,“Nghiêmtúcnhé.HaingườicótinrằngMargotlạiđithuêbạntraicũkhông?”
“Không,”Andynóivớivẻbuồnbãcườngđiệu.“Anhthậtsự,thậtsựkhôngthểtin.Xấuhổquá.”
TôibiếtAndyvàWebbchỉnóiđùa,nhưngdạdàytôivẫnthótlạikhinghĩtớitinnhắnđangchờtôitrongđiệnthoại.Tinnhắnmàlẽratôinênxóađi.Tôinhìnxuốngđĩaăn,lấydĩacắtmộtnhánhmùitây.
“Thôinào,Ellen!”Marogtnói,chốngkhuỷutaylênbàn,hànhđộngmàcôhiếmkhilàm.“Cứutớrakhỏichuyệnnàyđi!”
Tôibốirốisuynghĩtronggiâylát,cốtìmramộtcâutrảlờicóíchmàkhôngảnhhưởngtớiai.Tôiyếuớtđáp,“Họchỉlàbạnthôimà.”
“Chỉlàbạn,hử?”Webbkêulên.“Lạicáiđiệpkhúcmuônthuở‘chỉlàbạn’đây.”
“Chúalònglành,”Margotnói,đứngdậydọnđĩacủacôvàAndy.
“ChúalònglànhchẳngủnghộemnhiềuhơnEllenđâu,”Webbnói.“CảChúavàEllenđềukhôngủnghộnhữngkiểunóidốinàyđâu.”
“Nóidối?Ôi!Ngườilớnmộtchútđinào,Webb!...Tylàngoạilệ,khôngđùađâu,”Margotnói,quaytrởlạitừbếp.“Bọnemđãtrởthànhbạnbèhàngbaonămnayrồi.Từkhibọnemcònhọctrunghọccơ.Vàcậuấyđãlàmvườnchobốmẹemđượchơnmộtnămrồi!”
“Vậyđiềuđólàmchomọithứdễdànghơnphảikhông?Vìcậutacònlàmvườnchocảbốmẹemnữa?”Webbnói,lắcđầu.Anhtanhìntôibảo,“Thấychưa.Tấtcảhọđềulàkẻphảnbội.Cảgiađìnhluôn.”
“Ênày!Đừngcó lôitôivàochungvớibốmẹvàemgáitôichứ,”Andynói.“Tôisẽkhôngdùngcậutraiđó.Kểcảkhitôicómộtkhuvườn.”
“Àxin lỗi,ônganh,”Webbnói. “Tất cảhọđều làkẻphảnbộingoạitrừ anh.Thậmchí cảJames.”
“Jamescũngchẳngcóvườntượcgìcả,”Andynói.
“Ồvâng.NhưngJameslạichơigolfvớicậuta.Ônganhphảnbộiđángghét,”Webbnói.
“Đókhôngphảilàvấnđềphảnbộihaykhôngphảnbội,”Marogtnói.“Hơnnữa,cũngkhôngphảicậuấytựđếnđâyđểtrồngcây.Cậuấyđượcthuêđểlàmviệcđó…Côngtycủacậuấylàmvườnrấttốtvớigiácảhợplý.Toànbộchuyệnnàychỉcóthế,WebsterBuffington,vàanhbiếtđiềuđómà.”
“Phảirồi,”Webbđáplại.“Cứthuyếtphụcbảnthânmìnhnhưvậyđi,cólẽemsắptinđólàsựthậtrồiđấy.”
“Ôi,làmơnđi,anhnóicứnhưemsắptreoảnhchụpchungvớicậutalênmặtlòsưởikhôngbằngấy!”
“Anh chắcđó là việc tiếp theo em làmđấy,”Webbnói. Rồi anh ta quay sang tôi vànói,“Ellen,chịvẫnnóichuyệnvớibạntraithờitrunghọccủamìnhchứ?”
Tôilắcđầuquảquyết.
“Cậutacó…ờ,dọndẹpcănhộhaygiúpviệchaybấtkỳchuyệngìtươngtựchochịkhông?”Webbnhấnmạnh.
“Không,”tôiđáp.
“Chịvẫnnóichuyệnvớingườicũ,chắcthếnhỉ?”
Tôingherõcâuhỏicuốinhưngtôikhôngtrảlờigìcả,choángvángvìsựtrùnghợpngẫunhiênvàhyvọngsẽcóaiđónhảyvàocứutôi.Chẳngmaymắnđượcnhưthế.Cănphòngbỗngrơivàoimlặng.TôinhìnAndynhưthểcâuhỏilàdànhchoanhvậy.
“Saochứ?”Andynói.“Đừngcónhìnanhnhưthế.Embiếtlàanhcóbạnbèvớicôgáinàođâu,nóigìđếnngườiyêucũ.”
“LucycógửichoanhthiệpGiángsinhmấynămtrướcđấythôi,”tôinói,cảmthấythoángchútghentịkhinghĩvềcôLucynhỏbé,hấpdẫn,ngọtngào.
“Kèmtheobứcảnhconcôấytrênđó,”Andynói.“Đóchẳngphảilàlờimờimọctántỉnhgìcả…Hơnnữa,anhcũngchưabaogiờgửithiệpGiángsinhchocôấy.”
“Phải,nhưnganhcóbaogiờgửithiệpGiángsinhđâuchotớitậnkhichúngtakếthôn,”tôinói,đứngdậygiúpMargotdọndẹpbànghế.
Andynhúnvai.Làmộtluậtsư,anhchắcchắnnhậnngayrachiêuđánhlạchướng.“Vấnđềlà…anhkhôngnóichuyệnvớicôấy.Chắcchắnthế.”
“Vàtôicũngkhôngnóichuyệnvớinhữngngườicũ,chắcchắnthế.”Webbnói.
Andynhìntôibằngánhmắtchờđợi.
“Emcũngkhôngnóichuyệnvớinhữngngườicũ,”tôithốtlênđầyngượngngùng.
Từbâygiờtrởđi.
“Ôi,mọingườihãythôiđi,”Margotnói,phủinhữngmẫubánhmìtừkhănlótđĩacủaWebbvàolòngbàntay.Côngướclênrồiđảomắtquanhbànvànóithêm.“Vàcũngthôiluôncảvấnđềnhữngngườicũđóđicóđượckhông?”
Chiềuhômđó,tinnhắncủaLeođãhoàntoànnằmngoàitâmtrítôikhiMargotvàtôiđimuasắmđồchotrẻsơsinhởcửahàngKangarooPouch,bànluậnvềnhữngmónđồnhỏnhắn,xinhxắnvàcuốicùnglựachọnmộtbộquầnáosơsinhmàutrắngđikèmvớichiếckhăncuốnđểđưaembévềnhà,cùngnửatáđồáosơsinhcottonnguyênchấtvàrấtnhiềugiàyvải,mũ,tấtthêutay.Tôicảmthấybảnnănglàmmẹtrỗilên,vàlầnđầutiêntrongđờitôithậtsựmongmỏimìnhcũngmangbầu.DĩnhiêntôibiếtrằngkhaokhátcóconkhiđimuatảlótcholầnsinhđầutiêncủabạnthâncũngtươngtựnhưcảmgiácmuốnkếthônkhinhìncôấymặcchiếcváycướicủahãngVeraWangxoaytròntrướctấmgươngphòngtrangđiểmcôdâu–vàrằngcũngcórấtnhiềuđiềukhôngthúvịhaydễchịukhilàmmẹ.Tuynhiên,khichúngtôiđixemmộtvàingôinhàđangraobán,“chỉchovuithôi”,tôikhôngthểkhôngsuynghĩvềviệcsẽtuyệtvờibiếtbaonếutôicóthểtrởlạiAtlanta,sốngbêncạnhMargot,vàchờđónnhữngđứaconcủachúngtôi–nhữnganhchịemhọvàcũnglànhữngngườibạnthânthiết–lớnlênbênnhautrongmộtthếgiớingậptrànhạnhphúcvàtươiđẹpcùngvớihànghoatràtrắngmuốtvàtáchtràngọtngào.
NhưngkhiMargotvàtôithayquầnáođểđiăntối,ýnghĩvềLeolạitrởnênmạnhmẽ,điệnthoạidiđộngnhưcháylêntrongvítôi.ĐếnnỗitôicảmthấyrằngthiếuchútnữatôiđãtâmsựhếtmọichuyệnvớiMargotnghe.Tôiphảitựnhắcnhởbảnthânrằngdùlàbạnthânnhấtcủatôi,MargotcònlàemgáicủaAndynữa.Và,trêntấtcả,côghétLeo.Tâmsựvớicôchuyệnấykhôngthểnàođemđếnmộtkếtcụchayđược.
Thayvàođó,tôicốtìnhgợilạicuộcthảoluận“Chúngtacóthểtrởthànhbạnbèvớingườiyêucũkhông?”,đểcốgắngthoátrakhỏicảmgiáctộilỗiđangtrỗilêntronglòng.
“Này,”tôinóikhisiếtchặtkhóabênhôngchiếcváymàuthanchìcủamình.“WebbkhôngthậtsựquantâmđếnTychứ?”
Margotcườilớnvàxuaxuatay.“Dĩnhiênlàkhông.Webblàngườiđànôngvữngtâmnhấtmàtớbiết…vàanhấychắcchắnkhôngcảmthấybịđedọabởimộtvụphảilòngchẳngđâuvàođâutừthờitrunghọc.”
“Cũngphải,”tôinói,tựhỏiliệuAndycócảmthấybịđedọabởiLeokhông–vànóichochínhxáchơn,anhcónêncảmthấythếkhông.
Côgiơhaibộđồlựatừtủra,chiếcváylenmàuđenvàchiếcáojacketrenmócmàuhoaoảihươngvớicổáomàucamrồihỏi,“Cáinàođượcnhỉ?”
Tôibănkhoănmộtchút,rồichỉvàochiếcáojacketvànói,“NhưngthửđặtravídụlàcậuthuêBradlàmvườnchonhàcậuthìsao?”
“BradTurner?” côhỏi,như thể tôi có thểnóivềmộtBradnàokhácchứkhôngphảianhchàngđẹptraiđeokínhkinhdoanhchứngkhoáng,ngườicôđãhẹnhòhainămtrướckhigặpWebbvậy.
“Phải,”tôinói.“Thìcũngchỉcómộtngườiđóthôimà.”
Cônheomắtnói,“Ok.Tớđangtưởngtượngrahìnhảnh…Bradtrongbộđồvestlịchlãmngoàikiavớichiếcmáyxéncỏ.”
“Webbsẽnổiđiênlênchứ?”
“Cóthể,”cônói.“NhưngtớsẽkhôngbaogiờthuêBrad.Bọntớthậmchíchẳngbaogiờnóichuyệnlạivớinhau.”
“Tạisaokhông?”tôihỏi,bởivìrốtcuộc,đólàcốtlõicủavấnđềnày.Tạisaovớingườicũnàyngườitacóthểgiữquanhệcònvớingườicũkháclạikhông?Tạisaolạikhôngthànhvấnđềkhichuyểntừtìnhyêusangtìnhbạnvớimộtsốngười?Cócầnmộtcuộcđiềutrađadiệnkhônghaymọiviệcthậtrađơngiảnhơnthếnhiều?
“Ôi,tớkhôngbiết,”Margotnói,nhìntôichămchú.Tronggiâyláttôilorằngcôcảmnhậnđượcđiềutôiđangnghĩ,nhưngkhicôxỏchânvàochiếcquầndàimàuđenvàđôigiàyhởmũithêuhoa,gươngmặtcủacôlạitrởnênrấtđiềmtĩnh.Leolàngườicuốicùngcônghĩtới.Tôichỉmongrằngtôicũngcóthểnóinhưvậy.“Tạisaocậuhỏivậy?CậuđangnhớtớiBradhayvìchuyệngìnữa?”
Tôimỉmcười,nhúnvaivànói, “Tớkhôngbiết…Tớchỉbănkhoănxemnguyêntắcvàngtrongvấnđềliênquanđếnngườicũlàgì…Tớnghĩđócũnglàchủđềhayđấychứ.”
Margotngưnglạisuyngẫmmộtlúcvàrồituyênbốmộtcáchdứtkhoát,“Okay,nếucậuđãhoàntoànquênanhtavàanhtahoàntoànquêncậuvàhaingườichẳngcógìnghiêmtrọngvớinhauđếnthế,thìtớthấythậtsựkhôngcóvấnđềgìvớimộtlờichàohỏithânthiệntìnhcờ.Hayđôibacôngviệcvườntượctrongsáng.Dĩnhiên,đólàgiảsửngườichồnghiệntạivôvàngmếnthươngcủacậukhôngphảilàngườimấttrí.Cònngượclại,nếuchồngcậulàngườimấttríthìcậucónhiềuchuyệnnghiêmtrọnghơnnhiềusovớiviệcnghĩxemnênchọnailàmvườnchomình.”
“Phảirồi,”tôinói,cảmthấyvuisướngvớicáikếtluậncủacôvàcònvuisướnghơnvớilốithoátmàcôđãvôtìnhmởrachotôi.“Nóiđúngđó.”Trongcảmgiácđó,tôinóivớiMargotrằngtôiphảiđiđánhrăngvàtrangđiểm,rồivàigiâysau,tôichuivàophòngtắmdànhchokhách,chốtcánhcửalại,mởvòinướcchảymạnhxuốngbồn.Tôitránhnhìnmìnhtronggươngkhimởvílấyđiệnthoạira.
Rốtcuộc,tôinói,nhắclạilậpluậncẩntrọngvàthấuđáocủaMargot,rằngthựcsựchẳngcógìsaitráivớimộtvàisựtraođổithânthiện,tìnhcờkhitađãhoàntoànkhôngcòngìvớimộtaiđó.
Mười
Ellen.Leođây.Nghenày.Anhcóchuyệnhỏiem.Khinàocóthểgọianhnhé.
TinnhắncủaLeo,chỉdàibốngiâymườibảychữ,vẫnđủsứctácđộngđếntôitheocáicáchtôichỉcóthểmôtảlàkinhngạctộtđộvàtứcgiậnthậmchíhơncảthế.Saumộthồiđứnglặngbênbồnrửavànhìnchằmchằmvàokhôngtrung,tôinghelạilầnnữa,chỉđểnhắcmìnhkhôngbỏlỡđiềugì.Tấtnhiênlàkhông,thếnêntôibấmnútxóa,nóitolênrằng,Đừngnínthởnào,bạnthânmến.
NếuLeonghĩrằnganhtacóthểchobằngấynămthángtrôiđi,rồigọiđiệnvớicâuhỏichủđíchcógìđóynhưngàyxưa,vàhyvọngtôisẽnhảychồmchồmlênmàcuốngcuồnggọilạivớicảmgiáckhẩnthiếtcựcđộ,vậythìchắchẳnanhtacòncómộtsuynghĩkhác.Caonhấtlàanhtađangquátựphụ;còntệnhất,anhtachorằngmìnhcựckỳhấpdẫn.
Tôibựcbộiđánhrăng,rồicẩnthậntômộtlớpsonhồngmớilêncánhmôidướiđầyđặnvàmộtlớpmỏnghơnlênmôitrên.Tôithấmmôibằnggiấyăn,nhậnramìnhvừalauđinhiềuquánênphảibôilại,rồihoànthiệnvớimộtlớpsonbóngsángmàu.Tôiđánhmá,tránvàcằmbằngphấnmàuđồngvàkẻviềnmắtbằngmộtcâychìthansẫmmàu.Chảithoángchútmascaravàphủmộtítphấndướimắtcủamìnhtronggương,khẽmỉmcườivàkếtluậnrằngmìnhtrôngthậtxinhđẹp–nhưngbấtkỳaicũngsẽxinhđẹpdướiánhsángdịunhẹtrrongphòngtắmnhàMargotcả.Cũnggiốngmẹmình,côkhôngtinvàonhữngngọnđènhuỳnhquang.
Tôimởcửađiraphòngkhách,tựnhủvớimìnhkiểmtrathưthoạilàmộtchuyện,gọilạichoLeolàchuyệnkhác.Vàtôisẽkhônggọichoanhtabấtkỳlúcnàotrongthờigiansắptới,nếukhôngmuốnnóilàchẳngbaogiờ.Tôikhomgốitrướccáitúivảilenthôvàlụctìmtrongđóchiếcvídarắnnhỏtôiđãnhớbỏvàođốngđồtrongphútchót.StellađãtặngchiếcvíấychotôitrongdịpGiángsinhnămngoái,vàtôibiếtbàsẽhàilòngnếunhìnthấytôisửdụngnó.Bàlàmộtngườitặngquàchuđáovàphóngkhoáng,tuynhiêntôithườngđọcđượctừnhữngmónquàcủabàrằngbàmongtôisẽsốngtheomộtcáchnàođógiốngvớicongáicủabàthêmchútnữa.Nóicáchkháclà,kiểuphụnữbiếtcáchthườngxuyênthayđổitúixáchkhidựtiệctối.
Tôichuyểnthỏison,mộtchiếcgươngnhỏvàmộtthỏikẹoCertshươngbạchàvàotrongví.Cònmộtkhoảngtrốngnhỏnêntôichochiếcdiđộngvào,chỉđểphòngkhi.Phòngkhiđiềugì,tôikhôngthựcchắc,nhưngluônlàtốtnhấtnếumọithứđượcchuẩnbịsẵnsàng.RồitôixỏchânvàođôigiàynămphânmàuđenvàđixuốngcầuthangnơiMargotvàmọingườiđangtụtậptrênnhữngchiếcghếcaoquanhquầybartrongbếpnhấmnháprượu,phomátvàô liunhồi.TôiquansátAndyvàMargotđứngcạnhnhauđangvuivẻcườitokhiWebbphatròbắtchướcmộtvịkháchhàngcủaanhta,đểýthấyrằnghômnaysựgiốngnhauởhọnổibậthơnthường lệ.Ngoàikhuônmặthìnhtrái timvàđôimắtxanhtròncânđối,họcòncókhíchấthạnhphúc–mộtlốisốngvữngvàngchắcchắn.
KhuônmặtAndycàngsángbừnglênkhianhtrôngthấytôi.
“Chào,emyêu,”anhnói,đứngdậyhônlênmátôivàrồithìthầmvàotaitôi,“Emthơmquá.”
Tìnhcờthếnàotôilạiđangsửdụngsữadưỡngthểhươngvanilẫnviệtquất,vốnlàmùihươngyêuthíchcủaStella.“Cảmơnanhyêu,”tôithìthầmlại,cảmthấydaydứttộilỗiđốivớianhvàmẹanh.
Tôitựnhủrằngmìnhchẳnglàmgìsaicả-đóhoàntoànlàlỗicủaLeo.Anhtađãdồnéptôi,tạoramộtlớplừadốingăngiữatôivànhữngngườitôiyêu.Chắcchắnrằngtrongtìnhhìnhnàythìđóchỉlàmộtbímậtnhỏ,nhưngnóvẫnlàbímật,vànósẽtrởnênphứctạp–gấpbội–nếutôiđáplạicuộcgọicủaanhta.Vìthếchắcchắntôisẽkhônglàmvậy.Tôisẽkhônggọilạichoanhta.
NhưngkhivừachọcquetămquamộttráiôliuvừangheloángthoángmộtcâuchuyệnkhácnữavềkháchhàngcủaWebb,chuyệnvềmộtcầuthủbóngđácủađộiFalonđãbịtómkhicốgắngđưacầnsalênmáybay,tôithấymìnhphầnnàomuốnnhượngbộ.TôilậpluậnrằngnếukhônggọilạichoLeo,tôihẳnsẽtiếptụcbănkhoănkhôngbiếtanhtaphảinóiđiềugì,cóđiềugìmàanhtacòncóthểmuốnnóivớitôicơchứ.Vàcànglậtđilậtlạicáckhảnăng,tôicàngtrànngậpsuytư,vàanhtacùngvớicáiquákhứmàanhtađãđịnhhìnhcàngcókhảnăngpháhoạihiệntại.Hơnnữa,khônggọilạicóthểcóvẻnhưmộtchiếnthuật,tạoraấntượngrằngtôiđangsuynghĩquánhiều.Màtôiđâucónghĩngợigì.Khônghề.Thếnêntôisẽgọilạichoanhta,tìmhiểucáigọilàcâuhỏicủaanhta,vàrồithôngbáochoanhta,vớimườibảychữhoặcíthơntrongcâuđápcủatôi,rằngchodùhômđótôicónóigìtrongquánănđinữa,tôiđãcóđủbạnrồi.Tôikhôngcầnbớiramộttìnhbạncũ–nếunhưthậtsựđólàđiềuchúngtôitừngcó.Rồitôisẽkếtthúcvớianhtamộtlầnchomãimãi.Tôinhấpmộthơirượudài,thầmnghĩmìnhthậtquánónglòngtrởlạiNewYorkđểnóichuyệnnàychoxong.
Thếnhưng,bấtchấplờithềsẽloạibỏLeokhỏicuộcđờimìnhđếnsángthứHai,tôikhônglàm sao xua đi được sự ám ảnh của anh ta trong tôi tối đó, thậm chí cả sau khi tôi đếnBacchanaliacùngtoànthểgiađìnhGraham.Thậtsựthìtôiquálơđãngđếnnỗicólúc,ngaysaumón thứba trong thựcđơnnếm thửđi kèmvới thức rượuvangmàWebb cho là “phithường”,Stellaphảiquaysangtôinói,“Tốinayconcóvẻhơithắcthỏm,conyêu.Mọichuyệnổncảchứ?”
Giọngnóivàánhmắtbàtoátlênsựquantâm,nhưngtôiđãnhiềulầnthấytháiđộcủabàvớiconcái–vàquantrọnghơn,vớicảchồngbà–trongnhữnglầnnhưthếđủđểhiểurằngđólàmộtlờitráchkhéo.Nhưchínhlờibànói,“cómặt”khitaởcùngnhữngngườikháclàmộtđiềutốiquantrọng–vàtrongvănhóaBlackBerrycùngđiệnthoạidiđộngcủachúngta,mọingườiquáthườngxuyêntỏraxaxôi,táchbiệtvàlơđãngvớinhữngngườingaybêncạnhmình.ĐólàmộttrongrấtnhiềuthứmàtôikhâmphụcởStella–điềuđóchothấyrằngbấtchấpsựđềcaongoạihìnhcủabà,bàdườngnhưthậtsựthấuhiểuđiềugìlàquantrọngnhất.
“Conxinlỗi,Stella,”tôinói.
Tôithấycólỗivàxấuhổbởilờiquởtráchcủabà,nhưngđồngthờilờibànóiđãcómộthệquảkỳlạlàkhiếntôicảmthấythựcsựthuộcvềgiađìnhnày,nhưthểtôilàđứaconruộtcủabà.Đólàcáchbàđãđốixửvớitôinhiềunămqua,nhưngcòntrởnênrõrànghơnkhiAndyvàtôinênvợnênchồng.TôinghĩlạidịpGiángsinhsaukhichúngtôiđínhước,khibàvòngtayômtôilúcchỉcóhaingườivànói,“Tasẽkhôngbaogiờcốgắngthaythếmẹcon,nhưnghãybiếtrằngcongiốngnhưcongáithứhaicủatavậy.”
Đólàmộtlờituyệtdiệu.Stellaluônbiếtnónhữnglờituyệtdiệu–vàquantrọnghơn,baogiờcũngnóithựctâmmình.
Lúcnàybàlắcđầuvàmỉmcườinhưđãxíxóachotôi,nhưngtôivẫnlắpbắpmộtlờigiảithích.“Conhơimệtmộtchút.Bọnconđãkhởihànhrấtsớm…vàrồi…tấtcảnhữngmónăntuyệthảonàynữachứ.”
“Tấtnhiênrồi,conyêu,”Stellanói,chỉnh lạichiếckhăn lụahoavănthắtkhéo léoquanhvòngcổthiênngacủabà.Bàlàngườikhôngbaogiờgiữsựghétbỏtronglòng,dùlớnhaybé,mộtphẩmchấtbàkhôngtruyềnlạiđượcchocongáicủamình,ngườicóthểgiữđịnhkiếndaidẳngquanămquathángđếnmứckhiếnchúngtôithựcsựkinhngạc.
Vàcùngvớinhậnxétấy,tôikéoLeorakhỏiđầumìnhlầnthứmộttrămtrongngàyhômnay,nỗlựchếtsứctậptrungvàochủđềtiếptheocủachúngtôidoôngGrahamkhơimàovềcáisângolfcảitiếntạicâulạcbộ.Nhưngsaukhoảngbaphútvớicuộcnóichuyệncủabốnngườiđànôngtrongbànvềcúđánhtrênmộtgậy,cúđánhdướihaigậyvàcáccúhole-in-one[9],cùngsựthíchthúsaysưalộrõcủaMargotcũngnhưmẹcô,tôilạibắtđầuvuộtmấtcâuchuyệnvàbènquyếtđịnhkhôngthểđợithêmmộtgiâynàonữa.TôiphảibiếtbằngđượcLeomuốngì.Ngaylậptức.
Timđậploạnxạ,tôitựbàochữachomìnhvàđitớimộthiệuquàtặngnhỏsangtrọngngaytrongtiệmăn,nơicóphòngvệsinhnữ.Giữchặtchiếcvítrongbàntayđẫmmồhôi,tôihoàntoànkinhngạcvớichínhmình,nhưthểtôiđangquansátngườiđànbàngungốctrongphimkinhdị-kiểungườimà,khinghetiếngsụcsạogiữacanhkhuya,quyếtđịnhrằngrónrénnhónđôichântrầntrênsàngỗnặngtrịchđểtựđiềutrasẽthúvịhơnnhiềusovớigọicho911.Dùsao,cóthểkhôngcómộtkẻsátnhândùngrìunàođangẩnnấp,nhưngchắcchắnvẫncónhữngmốihiểmnguylộrõởđây.MargotvàStellacóthể,bấtcứlúcnàođó,bắtgặphànhđộngcủatôi.HoặcAndycóthể,lầnđầutiêntrongđời,quyếtđịnhkiểmtrahóađơndiđộngcủatôikhinóđếnvàocuốithángrồitìmhiểuvềkẻsốngởQueensmàtôiđãđộtngộtcảmthấycầnliênlạcngaygiữabữatốicủagiađìnhchúngtôiởAtlanta.
Nhưngbấtchấpnhữngnguycơrõràngnhưvậy,lúcnàyđâytôivẫnngớngẩnnhưthế,đứngtrongmộtphòngvệsinhcôngcộng,khẩnthiếtcânnhắcliệunêngọilạichoLeohaychỉgửitinnhắnthôi.Trongcảmgiácgiốngnhưsựchiếnthắngmangtínhđạođức,tôiquyếtđịnhsoạnmộttinnhắnnhanhbằnghaingóntaycáithoănthắthămhở.“Chào.Đãnhậntinnhắncủaanh.Chuyệngìvậy?”Tôibấm,nhấnnútgửitrướckhicóthểthayđổiýđịnhhoặcsửađisửalại,lựachọntừngữ.Tôinhắmmắtvàlắcđầu.
Tôicảmthấytronglòngmìnhđồnghànhcảgiảithoátlẫnhoảngsợ,đúngkiểumàmộtkẻnghiệnrượuđươngnhiêncảmthấysaukhituhơivodkađầutiên,nhữngcảmxúcmàmộtvàigiâysauđócònlớnhơnrấtnhiềukhiđiệnthoạicủatôikêuvangvàsánglênsốcủaLeo.Tôidừnglạingaytrướcphòngvệsinh, làmbộngưỡngmộmộtmónđồgốmbàybántrongcửahàng.Rồitôihítmộthơithậtsâuvàtrảlờiđiệnthoại.
“Chào!”Leonói.“Anhđây.Vừanhậnđượctinnhắncủaem.”
“Vâng,” tôi nói, vừa rảo bước vừa căng thẳng liếc quanh. Giờ thì bên cạnh khả năng bịMargotvàmẹcôpháthiện,tôicòncóthểdễdàngbắtgặpbấtkỳngườiđànôngnàotronggiađìnhnếungườiđóđitớiphòngvệsinhnamngaybêncạnh.
“Emthếnào?”Leonói.
“Emkhỏe,”tôiđápgọn.“Nhưnglúcnàyemthậtsựkhôngthểnóichuyện…Emđangăntối…Emchỉ…Emchỉbănkhoănanhphảihỏiemđiềugì?”
“À,”Leonói,ngừnglại,nhưthểđểtạorakịchtính.“Đólàmộtcâuchuyệndài.”
Tôithởhắt,nghĩrằng,phảirồi,NgàiĐi-Thẳng-Vấn-Đềbỗngnhiêncócảmộtcâuchuyệndàidànhchotôi.
“Nóiemnghevắntắtvây,”tôinói,cảmthấymongmuốnđếntuyệtvọngnắmbắtđượcmộtmanhmốinàođấy.Phảichăngnóvớvẩnvàđượctrùtínhtrướckiểunhưmộtcâuhỏivềchiếccameracủaanhta?Haynónghiêmtúckiểunhưphảichăngtôilàtộiđồcủamộtvụgieorắcbệnhlâylanquađườngtìnhdụcmàanhtađãmắcphải?Haynólàchuyệngìđấygiữahaimứcđộđó?
Leohắnggiọng.“Ừm…chuyệnlàvềcôngviệc.”anhtanói.“Côngviệccủaem.”
Tôikhôngthểkhôngmỉmcười.Rốtcuộcanhtađãxemnhữngbứcảnhcủatôi.Tôibiếtthếmà.
“Vâng?”tôinóivớisựphấnkhởitộtđộtrongkhitreovívàocánhtayđẫmmồhôi.
“Ừm…Nhưanhnóiđấy,nólàmộtcâuchuyệndài,nhưng…”
Tôibướcthêmvàibướcnữavềphíakhuhàngăn,vàthậntrọngnhìntừtronggócđóvềphíakhuănuống,nhậnthấygiađìnhmìnhvẫnđangyênvị.Đườngdâyimlặngítnhấtcũngthêmvàigiậynữa.Tôitrởlạivớicảmgiácantoàn,khoáttaymộtcáitheokiểu“tiếptụcđinào”.“Sao?”
Leotiếptục,“Anhcómộtvụchụpchândungtiềmnăngchoem…nếuemcóhứngthú…Emchụpchândungphảikhông?”
“Vâng,đúngthế,”tôinói,nỗitòmòtrongtôitrỗilênhếtsứcnhẹnhàng.“Ailàđốitượngvậy?”
Tôihỏicâuđó,nhưnghoàntoànsẵnlònglàmchoanhtathấtvọng.Nóirằngtôicóhàngđốngviệcđãlênlịchchonhiềutuầntớirồi.Rằngbâygiờtôicómộtđạidiệnlođặtlịchvàthậtsựkhôngphảiđilượmlặtcôngviệclinhtinh.Rằngtôiđãcóthànhtựu–cóthểkhôngphảihếtsứclớnlao–nhưngcũnglàlớnlaovừađủ.Rấtcảmơnvìđãnghĩđếntôi,nhưngkhôngđâu,cảmơn.Ồ,cònmộtchuyệnnữa,Leonày?Phải.Cólẽtốthơnđừnggọichotôinữa.Khôngnhữngcảmxúcnặngnềnữa,đượcchứ?Vĩnhbiệt.
Tôisẽbắnàoàoratấtcảđiềuđó.Tôicóthểnếmđượchươngvịthỏamãnrồi.
ThếrồiđúnglúcđóLeohắnggiọngvàquẳngraconátchủbài.“DrakeWatters,”anhtanói.
“DrakeWatters?”tôinóitrongcảmgiáckinhngạckhôngtinnổi,hyvọngrằnganhtađangnói đếnmột DrakeWatters nào đó khác chứ không phải huyền thoạimười lần giành giảiGrammyvàvừađượcđềcửgiảiNobelHòaBình.
Nhưngmà,tấtnhiênrồi,chỉcómộtDrake.
Quảnhiên,Leonói,“Phải,”trongkhitôiđangphiêuduvềnhữngnămthángtrunghọc,nghĩđếncáchtôidiệnchiếcT-shirtcổvũbuổihòanhạccủaDraketớitrườngítnhấtmỗilầnmộttuần,kếtbộvớicáiquầnjeanxắnốngbịtẩybạcvàxéráchmộtcáchchủtâm,cùngđôigiàyTretomdínhđầynhữngbiểutượnghòabìnhmàuđen.Vàmặcdùtôikhôngcònlàfancuồngcủaôngtừsaudạođó,ôngđươngnhiênvẫnnằmtrongdanhsáchđặcbiệt“Nhữngthầntượngtôikhaokhátđượcchụpảnh,”cùngvớiMadona,BillClinton,MerylStreep,BruceSpringsteen,NữhoàngElizabeth, Sting, và cảGeorge Cloony,mặc dù nhân vật này không thực sự cùngtrườngvớinhữngngườikiavàđượcxếpchungvàođâyvìnhữnglýdohoàntoànnôngnổi.
“Thếemnghĩsao?”Leonóivớimộtthoángtựmãnlộliễu.“Emthíchkhông?”
Tôiđákhẽmộttấmvánsàn,nghĩrằngtôighétLeonhửmồitôikiểunày.Tôighétbảnthânmìnhmắcvàonó.TôithậmchígầnnhưghétluôncảDrake.
“Vâng,”tôinói,cảmthấythấtvọng,thuacuộc.
“Tuyệt,”Leonói.“Thếchúngtasẽnóicụthểvềchuyệnnàysaunhé?”
“Vâng,”tôilạinói.
“SángthứHaicótiệnchoem?”
“Chắcvậy,”tôinói.“ThứHaiemsẽgọichoanh.”
Rồitôingắtmáyvàquayvềphíabàn,vừanuôidưỡngmộtbímậtmớitinhvừagiảvờthíchthúsaysưavớichiếcbánhflannhânnhụcđậukhấuphủđầygiavịcùngnhữngquảquấtvàngtẩmđườngcủamình.
Mườimột
SángthứHaiđếnvộivãnhưvẫnluônthếtrongnhữnghoàncảnhkhitakhôngthậtsựchắctaphảiứngphóthếnào.KểtừtốithứBảy,tôicứmiênmansuốtvớikếhoạchLeo-Drakecủamình–quanhquẩnmãinàolàkhôngbaogiờgọilạichoLeo,nàolànóihếtvớiAndyvàđểanhquyếtđịnhvềbuổichụphìnhđó,chođếngặpLeomặtđốimặtđểnghemọichitiếtthúvịvềnhiệmvụlớnnhấtđờitôitừtrướctớinay.
Nhưnglúcnày,khidừnglạitrướccửanhàsaukhihôntạmbiệtAndytrướclúcanhđilàm,trongđầulàchấtgiọngnhưthôimiêncủaDrakevớibài“Crossroads”,bàihátvềhậuquảthảmhại củamộtđêmkhông chung thủy, tôi biết điềumìnhphải làm.Tôi quay lại và chạyquaphòngkhách,laođếnbêncửasổtrênđôitấtmàutíamềmmạicủamìnhđểkịpchớplấyhìnhảnhngườichồngđangrờikhỏibậc tamcấptòanhàvàsảibướctrênvỉahè trongchiếcáochoàngxanhnướcbiểndàiđếngốituyệtđẹpcùngchiếckhănlencashmeremàuđỏ.KhianhkhuấtvềphíađạilộCôngviên,tôicóthểnhìnthấybónganhthấpthoángvànhậnthấyanhđangvuivẻtungtẩychiếccặpxáchbênhông.Chínhhìnhảnhlướtquaấyđãgiacốchoquyếtđịnhcuốicùngcủatôi.
Tôichậmchạpquaylạibếpvànhìnlênchiếcđồnghồtrênlònướng.Chíngiờbốnmươihaiphút–đủmuộnđểgọichobấtkỳai.Nhưngdùsaotôivẫntrìhoãn,quyếtđịnhtrướctiênphảiuốngmột táchcàphê.Máycàphêcủachúng tôiđãhỏngmấy tuần trướcmàchúng tôi lạikhôngcóấm,vìthếtôilấymộtcốcnướctừvòiđểđunsôitronglòvisóng,rồilụclọikhắpngăntủkiếmmộthộpcàphêhòatan,đúngkiểumàtôitừngthấymẹvẫnlàmmỗisáng.TôinhìnlạihìnhảnhquýôngquenthuộctrênnhãngóiTaster’sChoice,lấylàmlạvìtôithườngthấyôngcóvẻrấtgiàcơmà.Giờtrôngôngdườngnhưvẫncòntrẻ-cùnglắmlàquátuổibốnmươi.Lạimộttròảothuậtcủathờigian.
Tôimởnắphộpvàquấyvàonướchaimuỗngcàphê,ngắmnhìnnhữngtinhthểmàunâutanra.Tôinhấpmộtngụmvàtronglòngbỗngtrỗilênhìnhảnhmẹ.Thậtsựlànhữngđiềunhỏbé,nhưmóncàphêhòatannày, luônkhiếntôinhớmẹhơncả.Tôi tínhgọichoSuzanne–thỉnhthoảngchịcóthểlàmvơinhữngcơnđaunhưthếnàybởiđơngiảnchịlàngườiduynhấttrênđờihiểutôicảmthấythếnào.Mặcdùcómốiquanhệvớimẹrấtkhácnhau–chịvớimẹthườngbấtổnbởivìchịthừahưởnggenbướngbỉnhtừmẹ-chúngtôivẫnlàhaichịemmấtmẹtừnhỏvàđóchínhlàmốiràngbuộcvĩnhcửu,mạnhmẽ.Tuynhiên,tôiquyếtđịnhkhônggọichochị,bởivìđôikhinócũngmangđếnnhữngtácđộngtráichiều,vàcóthểcuốicùngtôithậmchícòncảmthấytệhơn.Ngaylúcnàyđây,tôikhôngthểchịunổinếulạibịxuốngtinhthần.
Thayvìvậy,tôilàmmìnhphântâmvớibộsưutậpPhongcáchcủatờTimes,thongthảđọcvềmốtquầnleggingmới,vốnđãđượcMargotdựbáotừnămngoái,trongkhinhấmnháplycàphênhạtnhẽo,tựhỏisaomẹchịunổithứnàytrongngầnấynăm.Sauđó,tôidọngiường,dỡhếtđồđạccònlạitrongchiếctúivảithô,sắpxếplạingănkéođựngtấtcủatôi,rồicủaAndy,đánh răng, tắm,vàmặcđồ.Vẫnchưacảm thấy thật sẵn sàng, tôi sắpxếp lại các cuốn tiểuthuyếttrêngiásáchtheoalphabettênhọcủatácgiả,mộtkếhoạchtôiđãdựđịnhđếnmấynămrồimàchưalàmđược.Tôilướtngóntaytrênnhữnggáysáchgọngàngtămtắp,cảmthấymộtluồngthỏamãn,thíchthúđốivớicáitrậttựhoànhảonàybấtchấpsựhỗnloạntrongđầutôi.
Đếnmườimộtgiờhaimươilămphút,cuốicùngtôicũngdẹptanđượcsựhồihộpđểgọiđiện.Cảcảmgiácgiảithoátlẫnthấtvọngcùngđếnvớitôi,Leokhôngtrảlời,cuộcgọicủatôichuyển thẳng vàohộp thư thoại. Trong cơnphấnkhích, tôi làmmột bài diễn thuyết trànggiangđạihảinhữngcảmxúctôicópnhặtlạitừbamươisáutiếngvừaqua,trongkhiởnhàthờcũngnhưkhidùngbữanhẹvớigiađìnhGraham, rồi sauđókhi chúng tôi lái xe lòngvòngquanhBuckheadđểxemthêmnhữngngôinhàđangraobán,rồitrênchuyếnbayvềnhàbìnhyêncủachúngtôi.
Nhữngýchínhtrongbàidiễnvăncủatôilà(a)tôirấtấntượngvìanhtacómốiliênhệvớiDrakeWatters(saokhôngnémchoanhtamộtkhúcxươngvôdụngchứ?),và(b)đánhgiárấtcaochuyệnanhtanghĩđếncôngviệccủatôivà(c)hẳnphảisướngruncựcđộvìnhậnđượcvụđó,nhưng(d)khôngcảmthấy“hoàntoànthoảimáivớiýđịnhnốilạitìnhbạnvànghĩrằngtốtnhấtchúngtakhôngnênlàmthế.”Vàogiâycuốicùng,tôicắtbỏ(e)“nhưthếnàylàthiếutôntrọngchồngtôi,”vìtôikhôngmuốnLeonghĩanhtadựđượcvàohạng“Anhtuyệtlắm,anhápchếđượccảchồngtôi”kiểuBradTurner,màtốthơn làvàohạng“Anhvôhại lắmnênthậtthoảimáikhicườiđùavuivẻvớianhtrongsânsaunhàtôi”kiểuTyPortera.
Tôigácmáy,cảmthấynhẹnhõm,vàlầnđầutiênkểtừkhitrôngthấyLeomấytuầntrước,lòngtôigầnnhưthanhthản.Cuộcgọicóthểkhônglàsựkếtthúctheonghĩacổđiểncủatừđó,nhưngnóvẫnlàsựkếtthúctheomộtkiểunàođó,vàquantrọnghơn,nólàsựkếthúctrongthuậtngữcủatôi.Tôiđãgọimộtcuộccuốicùng.Điềuđóthậmchícòncóýnghĩahơnnếuxétđếnchuyệntôiđãcómộtlờibàochữahoànhảo–DrakeWatters,vìChúa–choviệcgặpLeo,vuivẻhànhuyênvớianhta,rồithậmchílạirơivàomộtcuộctròchuyệnusầuhơnvềchủđề“dùsaothìthựcsựchuyệngìđãxảyragiữachúngtachứ?”Nhưngtôiđãquẳngcơhộiấyđi.Thựcralàđóngsầmcánhcửachặnnólại.KhôngphảivìtôikhôngthểđiềukhiểnđượctìnhbạnvớiLeo,màvìđơngiảnlàtôikhôngmuốncó.Hếtchuyện.
TôitưởngtượngraLeonghetinnhắn,tựhỏiliệuanhtasẽtiunghỉu,hơichánnản,haychỉthờơvôcảm.Tuyhiên,bấtkểlàgì,tôibiếtanhtasẽngạcnhiênlàsứcmạnhcủaanhta,từngvôcùngbạoliệt,nayđãtrởnênkhôkiệthoàntoàn.Anhtachắcchắnsẽđemlờigợiýkia–vàmốichụpảnhcủaanhta–đichỗkhác.VàtôisẽchỉphảiđànhchấpnhậnthựctếrằngtôiđãtừngcócơhộichụphìnhDrakeWatters.Tôimỉmcườivớibảnthân,cảmthấysảngkhoáivàhạnhphúcvàđạođức,rồicavanglêncâuduynhấtnângđỡtinhthầntrong“Crossroads”bằnggiọnghátphôrìnhkhủngkhiếpcủamình:Khibìnhminhđến,emyêuơi,anhsẽphảirađimãimãi.
Mấyngàykhôngcógìđángnóisauđó,khihầunhưđãtẩysạchsẽLeorakhỏitâmtrímình,tôiđang làmviệc trongphòng làmviệccủamình trên tầngmười lămcủamột tòanhàvănphòngnằmởchỗđường24giaovớiđạilộ10.Chiasẻkhônggiannày,đồngnghĩacùngtrảtiềnthuê,làJulianvàSabina,haitaynhiếpảnhtácnghiệpchungvớinhau,vàOscar,mộtthợinvànhàsảnxuấttácphẩmnghệthuậtlàmviệcđộclập.Bốnchúngtôiởcùngvớinhautrongphònglàmviệcđơngiảnnàyđãhơnhainămnay,vàhệquảlàđãtrởthànhbạnchícốt.
Sabina,mộtphụnữmảnhmai,nhợtnhạtvớivẻngoàixanhxaonhưthiếumáuthậtkhôngtươngxứngvớicátínhnổtrờicủacô,thườngnóichuyệnliênkỳhồitrận,chỉcóduynhấtmộtđốithủlàchiếcradiobắtkênhBBCcủaOscarluônđượcanhtagiữởmộtchếđộâmthanhthậtkhóchịukhiếntôikhôngthểngherõmàcũngkhôngtàinàogiảđiếcđược.Lúcnàycôđangchọccườichúngtôivớicâuchuyệnvềtròquậymớinhấtcủalũnhócsinhbamớiđượcbatuổicủacô:dộitoànbộbộsưutậpmăngsétkiểucổcủachồngcôxuốngtoilet,gâynênmộttrậnlụttrongcănhộtầngbốnkhôngthangmáyvàkhiếnnướclênhlángkhắpcảtầngdưới.Côcườilớnkhikểlạichitiếthàngkhủngđóvìtheolờicô,“Ngoàicườirathìtacònbiếtlàmgì
chứ?”Tôichợthiểurarằngcôâmthầmvuisướngvớicâuchuyệnđó,vìcôvẫnthườngchêtráchchồngcôlàthựcdụngvàcứngnhắc.TôiyêuthíchnhữngcâuchuyệncủaSabina,đặcbiệttrongkhithựchiệnnhữngthaotácchỉnhsửaảnhkhôngphảiđộngnão,nhưchínhlúcnàyđây.Cụthểlà,tôiđangtẩymộtđámmụnkhỏikhuônmặtmộtcậunhócđangtrượtvánđểlàmhìnhquảngcáochomộthãngthuâmnhỏ.
“Mọingườinghĩsaonào?Tôicónênchocậubénàythêmchútcằmkhông?”tôihỏi.
Oscar,mộtngườiAnhusầuchẳngcóchúttínhuymuanào,chỉhơingướclêntừmộttrongnhữnghộcbànnhỏđựngđầybộchữinbằnggỗ,chấtatimonvàthanchìcủaanhta.Nhờđứngnhìnquavaianhtalúcmớiđến,tôibiếtanhtađanglàmviệcvớimộtquyểnsáchnghệthuậtsửdụngkiểuchữEtruria,kiểuchữthờiVictoriayêuchuộngcủaanh.TôithíchquansátOscarlàmviệc,cólẽbởivìnghềnghiệpcủaanhkháchẳntôi,nhưngchủyếulàvìphongtháithanhnhã,gầnnhưlạchậucủaanh.
“Đểmặcthằngbétộinghiếpthếđi,”anhtanóitrongkhilàmẩmgiấyrồisauđócàunhàuthêmgìđấyvề“tròbịpbợmphẫuthuậtchỉnhhìnhkỹthuậtsố”.
“Đúngđấy,Ellen.Thôitròvớvẩnấyđiđượcchứ?”Julian,ngườivừaquaylạisaulầnnghỉhútthuốckhôngbiếtthứbaonhiêutrongngày,xenvào,nhưthểanhta,chínhbảnthânanhta,chưatừnggọtgiũakỹcàngcặpđùicủamộtcônànggầynhẳngbaogiờ.
Tôimỉmcườinói,“Tôisẽthử,”
Trongbađồngsựchiasẻkhônggian làmviệc, tôicó lẽthíchJulianhơncả- ítnhất làvìchúngtôicónhiềuthứchungnhất.Anhtatầmtuổitôivàcũngkếthônvớimộtluậtsư–mộtcôgáisôinổi,dễthươngtênlàHillary.
VừabảoJulianimđi,Sabinavừahấptấpchạysangchỗtôitrongchiếcquầnjeanbómàuxanhráchgối,máitócdàitheomốtthậpniênsáumươicủacôkêuloạtsoạtsaulưng.Côxinlỗitrướcvìmùitỏitronghơithở,línhígìđóvềchuyệnănquánhiềumónrauđikèm,vàrồinhìnxuốngbứchìnhđangthảoluận.
“Chuyểnđộngtuyệtquánày,”cônói,chỉvàotấmvántrượthơinhòeđigiữakhôngtrung.
Vốnxemchuyểnđộngnhưđiểmyếunhấttrongtaynghềnhiếpảnhcủamìnhnêntôithựcsựcảmkíchcâubìnhluậnnày.“Cảmơn,”tôinói.“Nhưngcòncằmcậuấythìsao?”
Cômangbảninlạichỗánhsángvànói,“Tớhiểuýcậu,nhưngtớnghĩrằngchiếccằmấykhiếncậutatrôngcáukỉnhhơn…Vẻcáukỉnhtốtchotấmhìnhquảngcáophảikhông?”Tôigậtđầu,“Đúng.BộđĩađógọilàBadass.Nêntớnghĩvẻcáukỉnhsẽrấthợp.”
Sabinanhìnlầncuốirồinói,“Nhưnghẳntớsẽchomũicậutanhỏhơnmộttí.Cáiđólàmphântâmhơnlàchiếccằmnhỏ…Đãkhinàocậuđểýcằmmỏngvớimũitohayđivớinhauđếnthếnàochưa?Vàtómlại,vìsaolạithế?”
ĐiệnthoạicủatôireocắtngangdòngphântíchcủaSabina.
“Mộtgiâythôi,”tôinói,chorằngđólàMargot,côđãgọihailầntrongvòngmộttiếngđồng
hồvừaqua.Nhưngkhiliếcxuống,tôithấyđólàCynthia,đạidiệncủatôi.
Tôitrảlời,vànhưthườnglệ,côhétvàođiệnthoại.“Ngồixuốngđi.Côkhôngtinnổichuyệnnàyđâu!”Leochạyvọtquađầutôi,nhưngtôivẫnchếtlặngkhinghecôphunraphầncònlạicủathôngtin.
“TạpchíPlatformđãgọi,”cônói.Vàngheđây,bạnthânmến,họmuốncôchụphìnhDrakeWatterschocâuchuyệntrangbìaấnbảnthángTưcủahọ!”
Thậttuyệtvời,”tôinói,cảmthấybịnhấnchìmtrongmộtcảmxúchỗnđộn.Thoạttiên,tôithậtsưkhôngthểtinnổiLeovẫntiếptụcdẫndắtchuyệnnày,mặcdùtrongmuộnmàng,tôicóthểthấyrõràngmìnhđãbỏngỏmộtcánhcửasautođùng,khátiệnlợi,choanhtadànxếpmọichuyệnthôngquađạidiệncủatôi.Tuynhiên,thựctìnhtôiđãkhôngnghĩanhtarộnglòngđếnthế.Tôiđãnghĩ–vàthậmchícólẽđãhyvọng–rằngkhúcxươngDrakecònhơncảmộttròchơiquyềnlực,mộtmưuđồđểdụtôiquaylạivàbuộctôiphảichuiđầuvàomộttìnhbạnnhậpnhằngkhônghợplẽ.Giờđâytôibuộcphảinhìnnhậnđộngtháinày,nếukhôngmuốnnóilànhìnnhậnLeo,trongmộtánhsángmới.Vàtấtnhiên,phủlêntấtcảchuyệnnàylàcảmgiácvôcùnghồihộp,choángvángrunrẩyvìđượcchụpảnhmộtthầntượng.
“Tuyệtvời?”Cynthianói.“Từtuyệtvờiquánhẹ.”
“Tuyệtvờikhôngtưởngnổi,”tôinói,cườirạngrỡ.
Sabina,lúcnàocũngtòmònhưngchưabaogiờtỏralỗmãng,thìthầm,“Sao?Sao?”TôinghệchngoạcmấychữPlatformvàDrakeWattersvàotậpgiấynhớ.CôtrợntrònmắtnhảymộtđiệukỳcụcquanhcâycộtnốitừtrầnnhàtrócvảyxuốngsànximăngvàrồichạyàođibáotinchoJulian.Anhtangướcnhìnlênvànémchotôimộtnụcười.Chúngtôikhôngcạnhtranhnhau,nhưngchắcchắnluônduytrìmộtcuộcđuathânthiện.Trướcvụnày,anhtavàSabinađãdẫntrướcrấtcừvớilầnchụpảnhKatieCouricchotờRedbooktạivùngHamptons,nơiJulianthườngthựchiệntấtcảcáctácphẩmcủamìnhtrướckhikếthônvớiHillaryvàbịcôlôituộtvềNewYorkluôn.
“Họcónóisaohọcótêntôikhông?”tôibìnhtĩnhhỏiCynthiasaukhicônóiquamộtsốchitiếtvềbuổichụp–cụthểlànósẽđượcthựchiệnởLosAngeles;tạpchísẽtrảbanghìnđô,cộngtiềnvémáybay,tiềnthuêthiếtbị,phụphí,vàmộtsuấtởkháchsạnhàngđầuBeverlyWilshire.
“Không,”cônói.“Màaicầnđểýchứ?Chịnênănmừngngayđi,đừnghỏinữa!”
“Phải,”tôinói,vôcùngmongmuốncóthểtinđượcchínhchuyệnnày.Rốtcuộc,tôinghĩkhicảmơncô,gácmáy,vànhậnmộtlượcnhữnglờichúcmừng,cómộtnguyêntắc,vàcũngcómộtsựngốcnghếchtựphụ,bướngbỉnhnữa.Tròbịpbợm,nhưOscarsẽnói.Vàchắcchắnbấtkỳai,kểcảAndy,cũngđềuphảiđồngýrằngthậtkhôngđángđểtừbỏDrakeWatterschỉvìtròbịpcủabạntraicũ.
Mườihai
Mộttuầnsau,saunhiềubuổiănnhậukhôngđángtính,AndyvàtôichínhthứcănmừngchobuổichụphìnhDrakesắp tớicủa tôi tạiBouley,một trongnhữngnhàhàngưachuộngcủachúngtôiởNewYork.Vượtlêntrêncảđồăntuyệthảovàkhôngkhíấmáp,Bouleycóýnghĩatìnhcảmđốivớichúngtôi,đâylànơichúngtôiăntốivàođênchúngtôilàmtìnhvớinhaulầnđầu,hômđó,thậtđángngạcnhiên,chínhxáctrònmộtthángsaubuổihẹnđầutiêncủachúngtôi.Sángsau,tôichọcAndyrằnghẳnnhữngmónănkiểuPhápmớicủabếptrưởngDavidởBouleyđãthôithúcanhmuốnngủvớitôi.
“Emnóiđúng,”anhđáptrảkhôihài.“Tạimónthịtnai.Anhsẽkhôngbaogiờquênmónthịtnaiđó.Lâulắmrồianhmớiđượcănmộtmóntuyệtđếnthế.”
Tôibậtcười,biếtrõsựthật–sựchờđợiđãthểhiệnniềmtrântrọngvàlãngmạncủaAndy.NgoàichuyệnvềnhữngràngbuộckhắngkhítcủatìnhbạngiữatôivàMargot,Andyyêuthíchtôiđủnhiềuđểmuốnlàmchomọiviệcsẽtốtđẹphơnlàchạyàolêngiườngsaumộtchầuuốngquáđà,biệnphápmàhầuhếtđànôngđanghẹnhòyêuđươngởNewYorkưachuộng–hayítralàhaingườitôiđãngủcùngsauLeo.Vàmặcdùmộtsốngườihẳnsẽphêphánlầnđầucủachúngtôilàthiếutựnhiên,tôisẽkhôngđánhđổimộtchitiếtnàovềnó.Chođếnbâygiờvẫnkhông.
Điềukhiếntốinayngạcnhiênthúvịhơnnữalàchúngtôingồivàocũngchínhchiếcbànkínđáotronggócđócủagianphòngăncómáivòm.Tôinhướngmàynói,“Trùnghợpư?”
Andycườimãnnguyệnkèmtheomộtcáinhúnvai.
Rõràngđâykhôngphảisựtrùnghợp.Tôimỉmcườitrướcsựthấuđáo,vữngvàngcủachồngmình.Cónhiềukhianhlàmnhữngđiềuthựcsựdườngnhưquátuyệtvờiđểcóthểlàsựthật.
Trongmấyphúttiếptheo,saukhixemquamộtlượtdanhsáchrượuvàmenu,chúngtôiquyếtđịnhchọnmónkhaivị-ganbéovớigarunấmchotôivàpatêcàtímchoAndy–kèmtheomộtchaisâmbanhthượnghạngcủaBouley.Andynóivấpkhiyêucầurượu,mặcdùđãítnhấtmườinămhọctiếngPháp.Ngườibồibàn lầmbầmbàytỏsựtánthànhtuyệtđối,nếukhôngphảivớiphátâmvụngvềcủaAndy,thìcũnglàvớilựachọncủachúngtôi.
Vàiphútsau,khisâmbanhcùngmónkhaivịđượcmangravàAndynângcốcchúcmừng“ngườivợgiỏigiang,xinhđẹp,”anhđivàonhữngvấnđềthựcchấtcủabuổichụpảnhđó.“ThếemđịnhtạohìnhDrakeởnhữngtưthếnào?”anhmởđầu.
Tôimỉmcườivớitừtưthế,nóthậtkhógợiđếnbứcảnhhaitrangtrêntờtạpchísànhđiệu,hàonhoáng,màdễgợiđếnbứcchândungchụpngồithựchiệnởhiệuảnhSearsmàSuzannevàtôiđãnếmđủsuốtthờithơấu,đượchoànthiệnvớihàngràogỗtrắngcùngđámmâygiảtrênphôngnềnvàmộttấmthảmvảituyếttmàunâuxùxìcọvàokhuỷutaychúngtôi.
NhưngtôihiểuđiềuAndyđịnhnói–vàcâuhỏiấy,dướimộthìnhthứcgiàutínhkỷthuật
hơn,đãlậpđilậplạitrongđầutôihàngtálầnmấyngàyvừaqua.Tôinóivớianhtôivẫnchưanóichuyệnvớiđạodiễnnghệthuậthaybiêntậpviênảnhnêntôikhôngchắchọmuốnsao,tuynhiêntôicũngđãcómộtsốýtưởngnhấtđịnhvềcảmgiáccủabứcảnh.“Emnghĩsẽlàubuồn.Gầnnhưảmđạm,”tôinói.“ĐặcbiệtliênhệđếnhoạtđộngphòngchốngAIDScủaDrake.”
“Emđịnhchụptrongnhàhayngoàitrời?”Andyhỏi.
“Anhbiếtemthíchánhsángtựnhiênhơnmà.Hoặcmộtnơinhiềucửasổhoặcngoàitrời.Cóthểsẽdùngthủthuậtchếngựsựphơisángcủaảnh,”tôinói.
“Chếngựcáigìcơ?”Andyhỏi,theocáicáchtôithườnghỏianhvềnhữngcâuhỏiđượcxemlàcơbảnmangtínhthủtục,theoluậtđịnhtrongcácphiêntòa.
“Đólàkỷthuậtmàđốitươngcóđượcánhsángtốt,thườnglàvàobantrưa,nhưngnềnảnhlạiđểngảmờsangmàuđen,”tôigiảithích.“Đólàphươngphápkháphổbiếnkhichụpngoàitrời.Anhsẽnhậnthấynếuanhđểý.”
Andygậtđầunói,“Vậy,cólẽkháchsạncósânhiên.Thếthìtuyệtnhỉ.Hoặcemcóthểragầnbểbơi,Hoặc,Chúaơi,trongbểbơi!Embiếtđấy–tungmộtquảbóngngũsắc,kiểunhưthế.”
Tôibậtcười,tưởngtượngraDraketrongchiếcquầnbơiSpeedovàthầmnghĩAndydườngnhưphấnkhíchhơntôigấpbộiphần.TôinghĩđiềuđóphầnnàolàvìanhvẫnlàmộtfantrungthànhcuồngnhiệtcủaDrakequanhiềunăm.Nhưngtôichorằngchủyếuđólàbởixuhướngsayđắmcácngôisaocủaanh,điềuđốilậpmộtcáchrõràngvàthúvị(tuynhiênMargotsẽgọilàmấtmặt)vớicáilốihoàntoànchẳngcoitrọngngườinổitiếngcủađasốcưdânManhattan,hầunhưchỉxemđólàmộtthứtượngtrưngchodanhvọng.Kiểunhưcàngsànhđiệubaonhiêuthìđươngnhiênngườitacàngkhẳngđịnhchắcchắnbấynhiêurằngđởisốngcủabảnthânhọchỉlàthứdanhtiếngphóngđại,nhạtnhẽovàtẻngắt.NhưngAndythìkhông.TôinghĩđếnsựnhiệttìnhđiêncuồngcủaanhkhichúngtôipháthiệnraSpikeLeetạimộtcâyATMtrênkhuWestSide–hayKevinBaconvàKyraSedwickđangchạy trongcôngviên (“muamộtđượchai!”)–hayLivTylerđangngắmnghíavănphòngphẩmtạiKate’sPaperie–haymàntuyệtvờihơncả,DustinHoffman[10]đangdẫnconchómàuđencủaôngtađidạoởĐôngHampton.SaukhichúngtôivượtquaDustinvàconchó,AndynóivớitôirằnganhđãphảivậndụngđếnmọidâythầnkinhkiềmchếđểkhônghétlêncâuthoạinổitiếngtrongphimTheGraduate–“Chỉmộttừ…chấtdẻo!”–điềuđóđãkhiếntôicườiphálên,tuynhiêncólẽDustinthìsẽkhôngthấythúvịđếnthế.
NhưngDustinHoffmantrênbãibiển làmộtchuyện;DrakeWatterstrongmộtbuổichụphìnhlạilàchuyệnhoàntoànkhác.ThếnênkhiAndyđềnghịtôi,nửađùanửathậtnói,xinbúttíchchoanh,tôilắcđầucươngquyết.
“Khôngđượcđâu,”tôinói.
“Thôinào,”anhnói,vớitayquabànđểchômthêmmộtmẩuganbéocủatôi,mónmàcảhaichúngtôiđềuđồngýrằngmộtlátthậtmỏngởrìasẽlàlựachọntốthơn.“Chỉcầnnhờôngấyviết chođôidòngngọtngào thôi.Vài câukiểunhư… ‘TặngAndy,bạn thânmếnvà cũng lànguồncảmhứngvĩđạicủatôi.Trikỷâmnhạc,DrakeWatters.’Hoặcôngtachỉcầnkýđơngiản‘Drake’…Hoặcthậmchí‘MrWatterstein.’Thếnàocũngđượcmà.”
Tôibậtcười,đãquênmấttừcáithờitôicònmuatạpchíTeenBeatrằngtênthậtcủaDrake
làWatterstein.Tôinhớlạimìnhđãtừngsaymêđếnthếnàonhữngchitiếtlýthúnhưthế-tênthậtcủaDrake!MónănưachuộngcủaRobLowe!SởthíchyêuđươngcủaRickySchroder!ChúcúncưngmớicủaRiverPhoenix!
Andytrôngỉuxìu–hoặcchíítlàgiảvờnhưthế.“Emthậtsựkhôngxinchoanhsao?Nghiêmtúc?”
“Nghiêmtúc,”tôinói.“Emthựcsự,thựcsựkhôngđâu.”
“Okay,Annie,”anhnói.“Cứthếđi.”
Đâylàlầnthứbaanhnóigiễu,nhưngvớigiọngngưỡngmộ,vívontôivớiAnniehoặcCôLeibovitz[11],vàlầnnàocũngkhiếntôithoángcócảmgiácmìnhlàkẻgiảtạo.Mộtkẻgiandốivìđãkhôngnóivớianhtoànbộsựthậtvìsaotôicóđượccôngviệcđó.Tuynhiên,mặckhác,nhiệmvụđóđãbắtđầumấtđiýnghĩaLeocủanó,vàtôiđãcóthểmạnhmẽthuyếtphụcbảnthânrằngthậtsựchínhnhờtàinăngcủamìnhmàtôinhậnđượcviệcđó.Rốtcuộc,tôitrấnanbảnthân,mụcđíchthựcsựcủaLeo(Xoadịucảmgiáctộilỗivìcáchanhtatừngđốixửvớitôi?Sựrộnglượngđơnthuần?Vìanhtađãthấytácphẩmcủatôivàthựcsựnghĩrằngtôitàigiỏi?Đểquyếnrũtôi,chíítlàvềmặttinhthần?)giờđãhoàntoànkhôngcógìquantrọng.Côngviệcđólàcủatôi,vàđólàmộtcôngviệctôibiếtmìnhcóthểlàmtốt.TôinhấtđịnhkhôngđểmìnhbịđedọabởiDrakehayPlatform.VàtôinhấtđịnhkhôngđểmìnhcảmthấymắcnợLeo,nếutrênthựctếđólàmụcđíchcủaanhta.
Khiănmiếngcuốicùng,tôinhượngbộchồngmình.“Đượcrồi.Đượcrồi,”tôinói.“Cứđểchuyệnxinbúttíchđólạirồiemsẽtính…NếuDrakevàemlàmviệcăný,vàbuổichụphìnhtiếntriểntốt,emsẽnóivớiôngấylàanhxãngộnghĩnhcủaemmuốnxinbúttíchcủaôngấy.Đượcchưa?”
“Được,”Andyvuivẻnói,bỏquacâubình“anhxãngộnghĩnh”củatôi,mộthànhđộngchỉcóởngườiđànônghếtsứcvữngtâm.Tôimỉmcười,thầmnghĩhiếmcóthứgìquyếnrũhơnmộtngườiđànôngkhôngquácoitrọngbảnthân.
Ngườiphụcvụdừng lạibênbànvàrótđầy lại lysâmbanhcủachúngtôimộtcáchđiệunghệ,bọtdânglêncaohếtmứcmàkhônghềtràora.Andyrahiệuvềphíachaisâmbanhsắphết,hỏixemliệutôicómuốnthêm.Tôigậtđầu,thưởngthứcsựdễdàngtrongkiểugiaotiếpkhôngcầnvậnđếnnhiềungôntừcủađờisốngvợchồng,vàmườngtượngđếncuộclàmtìnhnồngnànđểkỷniệmsựkiệnnàyvàođêmnay.Andygọithêmmộtchainữa,rồichúngtôitiếptụctròchuyệnvềDrakevàbuổichụphình.
Sauđó,lúcnàođấytrongkhoảngthờigianchuyểntiếprấtthanhlịchgiữamónkhaivịvàmónchính,Andyngồithẳngdậyvàgươngmặtanhtrởnênnghiêmtrangkỳlạ.
“À,”anhbắtđầu.“Anhmuốnnóivớiemmộtchuyệnkhác.”
Trongmộtgiây,tôihoảngsợ,nghĩrằnganhđãnhìnthấyhóađơndiđộngcủatôi,hoặcnếukhôngthìanhbiếttôicóliênlạcvớiLeo.
“Vâng?”tôinói.
Anhnghịchnghịchkhănănvàmỉmcườivớitôimộtcáchngậpnghừng,chậmrãi,khiếntôinghĩrằngnếuanhlàvợcòntôilàchồng,tôisẽchắcchắnrằngchúngtôisắpcóbaby.Trônganhthậtsựnghiêmtrọng,bồnchồn,nhưngđồngthờicócảphấnkhích.
“Gìvậy?”tôihỏi,cảmthấyhạnhphúcvìmìnhlàngườiđượcbóctemthôngtinđặcbiệtđó.
Andyrướnngườiquabànvànói,“Anhđangtínhthôiviệc.”
Tôinhìnanhbằngánhmắtchờđợivìđâyhẳnchưaphảilàtinchính.Andyđãnóivềchuyệnthôiviệcngaytừcáingàyđầutiênđilàm,đóchắchẳnlàđiềuhếtsứcbìnhthườngvớinhữngngườilàmtronghãngluậthàngđầu.“Cótingìkhácchứ?”tôinói.
“Ýanhlàchuyệnấysắpxảyra,”anhnói.“Thậtrahômnayanhđãthảosẵnthưnghỉviệcrồi.”
“Thậtsao?”tôinói.Tôiđãngheđếnláthưđángxấuhổấynhiềulầntrướcđây–nhưngchưabaogiờbiếtanhthựcsựviếtnó.
Anhgậtđầu,vuốttaydọccốcnướcrồiuốngmộtngụmdài.Anhđưakhănlênchấmmôivànói,“Anhthựcsựmuốnthôi.”
“Đểlàmgì?”tôinói,bănkhoănliệuAndycóbaogiờtheoconđườngcủacậuemtraiJames–vềcănbảnlàchẳnglàmgìngoàingủ,chơigolfvàtiệctùngnhậunhẹt.
“Ngoàichuyệnởbênnươngnhờngườivợnổitiếngcủaanhhả?Andyhỏi,nháymắt.
“Phải,”tôinói,bậtcười.“Ngoàichuyệnđóra?”
“Ừm,”anhnói.“Anhmuốntiếptụchànhnghềluật…nhưngmuốnlàmcôngviệcđóởmộtmôitrườngnhỏhơn,ítồnãhơn…mangtínhgiađìnhhơn.”
Tôinghĩmìnhbiếtanhámchỉchuyệngì,nhưngvẫnđợianhthôngbáođiềuđóchotôi.
“ỞAtlanta,”cuốicùnganhnói.“Vớibốanh.”
Tôinhấpmộtngụmrượu,cảmthấytimmìnhđậpdồndậpvớihàngloạtcảmxúckhônglýgiảinổikhitôinói.“Anhnghĩanhsẽhạnhphúckhilàmvậy?”
“Anhnghĩthế,”anhnói.“Cònbốanhthìsẽsướngrunlên.”
“Embiết,”tôinói.“Bốchỉđềcậpvấnđềđócónămlầnđợtchúngtavềthămthôi.”
Andynhìnvàomắttôivànói,“Nhưngcònem?Emcảmthấythếnàovềchuyệnđó?”
“Vềviệcanhlàmviệcvớibốanh?”tôihỏi.Tôibiếtmìnhđangtỏrachậmhiểu,biếtrằnganhmuốnnóivềmộtđiềugìđólớnlaohơncôngviệccủaanh,nhưngtôikhôngchắctạisaovẫnhỏivậy.
“Không.VềAtlanta,”Andynói,nghịchnghịchcondaotrongtay.“VềviệcsốngởAtlanta?”
HiểnnhiêntrướcđâyAndyvàtôiđãbànchuyệnchuyểnnhà,đặcbiệtlàtừkhiMargotrờithànhphố.Chúngtôithậmchíđãláixelòngvòngngắmnghíacácngôinhàtrongchuyếnđigầnđâynhấtcủachúng tôi,nhưng lầnnàycảmgiáckháchẳn.Lầnnàycảmgiác làsự thật,khôngphảigiảthuyết–vàtheonhưchínhlờiAndynóithì,sắpxảyra.
Đểxácnhậnlại,tôihỏi,“Ýanhlàsẽchuyểnđếnđấysớm?”
Andygậtđầu.
“Kiểunhưnămnay?Sớmnhưvậy?”
Andylạigậtđầuvàrồivộivãtuônramộttràngnhữnglờichânthành,lolắng.“Anhkhôngbaogiờmuốngâyáplựcchoem.NếuemmuốnởlạiNewYork–hoặccảmthấyrờikhỏiđâycóthểlàmtổnhạiđếnsựnghiệpcủaem–anhcóthểởlại.Ýanhlà,khôngphảianhghétbỏgìthànhphốnàyhaycảmthấymongmuốnđếntuyệtvọngđượcrờiđihaybấtkỳđiềugìnhưthế…NhưngsauchuyếnvừarồivềAtlanta…vànhìnngắmnhữngngôinhà…vàcứnghĩđếnđứacháunhỏsắpchàođờicủachúngta,vànhữngngườithânyêuđanggiàđi,vàmọithứ,thựcsư…anhkhôngbiếtnữa.Anhchỉcảmthấyđãsẵnsàngthayđổi.Chomộtcuộcsốngdễdànghơn.Haychíítlàmộtcuộcsốngkhácđi.”
Tôigậtđầu,tâmtríquaycuồng.KhônglờinàoAndynóisaicả,khôngchỉvìchúngtôitừngthảoluậnvềtấtcảđiềuđótrướcđâymàcònbởivìgiờđâychúngtôiđãđếnngưỡngtuổimàphầnlớnbạnbèđãkếthôn,cóconcái,vàdicưvềcácvùngngoạivi.Nhưngnghĩđếnchuyệnrờithànhphốtrongnhữngýnghĩatrựctiếpcủanóvẫngâynêncảmgiáclạlùngsaođó.ĐầutôiđầyắpnhữnghìnhảnhđặctrưngcủaNewYork–côngviênTrungtâmtrongmộtngàythuhanhhao;trượtbăngtạiRockefellerPlaza;nhấmnháprượuvangtrênsânhiênlộthiêncủamộttòanhàchọctrờigiữamùahè–vàbỗngnhiêntôicảmthấyluyếntiếcnhữngngàyqua.Tôithậmchíthấyluyếntiếcchođêmnay,chobữatốiAndyđangcùngtôithưởngthức,chochínhnhữngkỷniệmcủachúngtôilúcnày.
“Nóigìđiem,”Andynói,kéogiậtmộtbêntai,điềuanhchỉlàmkhirấtlolắng–hoặckhianhthựcsựquantâmđếnvấnđềgì.Chắcchắncócùngmộtkiểukéotainhưthếkhianhcầuhôn,vàtôichợtcảmthấykhoảnhkhắcnàycũngkhôngcógìkhácbiệt.anhhỏitôixemtôithấythếnàovềmộtsựthayđổilớn.Mộtnấcthangchúngtôibênnhausánhbước.Nókhôngphảicùngmộtkiểuchuyểnbiếnnhưkếthôn,nhưngtrongnhiềuphươngdiện,nóthậmchícònlàmộtthayđổilớnlao.
TôivớilấybàntayAndy,nắmtrongtaymình,xiếtbaomongmuốncóthểlàmanhhàilòng,nhưngcũngmuốnhoàntoànthànhthậtvớianhnữa.“Emnghĩđiềuấyhẳnthựcsựrấttuyệt,”tôinói,nghecóvẻítbănkhoănhơncảmxúcthựctronglòng–tuynhiênsựthựcthì,tôikhôngchắclắmmìnhcảmthấythếnào.
Andygậtđầunói,“Anhbiết.Vàhãytinanh,anhkhôngcốđặtemrarìađâu.Nhưng…Anhđãmuốnđưaemxemcáinày.”
Anhrờikhỏitaytôivàđútvàotúitrongchiếcáokhoácthểthao,lôiramộtmẩubáogấpgọn.“Emxemđi.”
Tôiđóntờbáotừtayanh,mởravànhìnchằmchằmvàocâytuyếttùngcổthụvàngôinhàgạchvớihànghiênphíatrướccómáiche,giốngvớimộtloạtngôinhàMargotđãemailchotôitừsauđợtchúngtôivềthămvừarồi,luônluônđínhkèmmộtcâukiểunhư,“Hàngxómnhàtớ!”hoặc“Tuyệthảochocậu!”
NhưngngôinhànàykhôngphảitừMargotsaukhicôgiếtthờigianbênchiếcmáytínhsuốtngàyhômnay.NgôinhànàytừAndyqualysâmbanhởBouley.
“Emthíchnókhông?”anhlưỡnglựhỏi,mặcdùđiềuanhmuốntừcâutrảlờicủatôilàrất,rấtrõràng.
“Tấtnhiên,”tôinói,đọclướtquacácchitiếttrongphầnchúthíchbêndướibứcảnh–nămphòngngủ,bốnphòngtắmrưỡi(???),sânsaucóhàngrào,bểbơinướcnóng,trầnnhàcao,hànghiêncómáiche,tầnghầmcóánhsángtựnhiênđãhoànthiện,garachứađượcbaxehơi,phòngriêngchongườigiúpviệc,giáđưađồănphụcvụcảbatầng.
Tuyệtđốichẳngcógìđểmàkhôngthích.Đólàmộtngôinhàmơướctrênmọiphươngdiện–khônggiốngvớingôinhànàoởthịtrấnquêhươngtôihaythậmchíbấtkỳngôinhànàotôicóthểtưởngtượngrakhicònnhỏ.Khônghềgiốngvớihìnhdungcủatôi,ngaycảkhimẹtôiđoanchắcrằngtôisẽcócuộcsốngtốtđẹptrànngậpnhữngthứđẹpđẽ,nhữngconngườiđẹpđẽ.
“Mẹkhônglolắngvềconđâu,Ellen,”bànói,vuốttóctôi.“Khôngmộtchútnào.”
Đólàmộttuầntrướckhibàrađi,ngaykhibàvừatrởvềtừbệnhviệnsaulầnkhámcuối,vàtôinhớmìnhđãlắngnghegiọngnóidịudàngêmáicủabà,tưởngtượngracuộcsốngtrưởngthànhcủamìnhvớimộtngườichồng,mộtngôinhàvànhữngđứacon–rồitựhỏiliệucóbấtkỳđiềugìtrongsốđócóthểlàmnguôingoainỗiđaumấtmẹnơitôikhông.
Tôingướcmắtkhỏitờbáovànói,“Ngôinhàđẹplắm,Andy.Thậtsựrấtđẹp.”
“Vàbêntrongnócũngrấtđẹp,”Andynhanhnhảunói.“Margotnóinóđãvàobêntrongrồi…chobuổitrìnhdiễnlưuđộngtrangphụctrẻemhaygìđó.Nónóiởdướitầnghầmcókhoảngkhônggianlàmviệcrộngthênhthangchoemkhởidựngcơngơicủamình.Emsẽkhôngphảiđithuêvănphòngnữa.Cứviệcmặcnguyênpyjamamàxuốngcầuthangthôi…Vàphầntuyệtnhấtlà–ngôinhàđó,đạiloạilà,cáchnhàMargotvàWebbcómộttrămmét.Kỳdiệuquáphảikhông?”
Tôigậtđầu,tiếpthutấtcảnhữngđiềuđó.
“Nóthựcsựhoànhảo,”Andynói.“Hoànhảochochúngmình.Hoànhảochomộtgiađìnhmàchúngmìnhmuốncó.”
Tôilạinhìnxuốngngôinhà,đểýthấybảnggiá.“Khiếp,”tôithốtlên.
TiềnbạclàthứmàAndyvàtôikhôngthườngxuyênnóiđến–anhvàMargotcóchungđặcđiểmđó–nhưngtrongkhiMargotcóvẻhoàntoànmùtịtvềtàisảngiađìnhthìđôilúcanhdườngnhưngạingùngvềnó,gầnnhưcảmthấycólỗi.Hệquảlà,anhđưaranhữnglựachọn
nàođó,kiểunhưcănhộnhỏcủachúngtôi,thếnênthỉnhthoảngtôiquênmấtthựcraanhgiàucóđếnmứcnào.“Anhthậtsựgiàucó,hả?”tôihỏi,mỉmcười.
Anhnhìnxuốngvàlắcđầu.Rồianhlạinhìnvàomắttôivànóithànhthật,“Chúngmìnhgiàucó…Khôngchỉtrênmộtphươngdiện.”
“Embiết,”tôinói,hưởngthụkhoảnhkhắcấy.
Chúngtôinhìnnhautrongmộtlúcchừngnhưrấtlâu,chođếnkhiAndyphávỡsựimlặng.“Vậy…Emnghĩgì?”
Tôihámiệng,khéplại,rồilạimởra.
“Emyêuanh,Andy,”cuốicùngtôinói,đầutôiquaycuồngbởisâmbanhvàbiếtbaothứkhác.“Đólàđiềuemnghĩ.”
“Anhsẽnhậnnó,”Andynóikèmtheocáinháymắt,vừalúcmóntômhùmcủachúngtôiđượcđưara.“ĐókhôngphảilàbúttíchcủaDrake,nhưnganhsẽnhận.”
Mườiba
“Chịbiếtthếnàoemcũngsavàotấtcảchuyệnđómà,”chịgáitôinóimấyngàysau,khitôigọichochịkểvềcuộcdicưđếnAtlanta–cóvẻnhư–cótiềmnăngsẽxảyra.Giọngđiệucủachịkhôngtỏraquáphêphán,nhưnglàkiểugiọngrõràngcósựkiểmchế.“Chịbiếtngaymà.”
Cònemthìbiếtngaychịsẽphảnứngthếnàymà,tôinghĩ,nhưngvẫnnói,“Emkhônggọinólà‘savào’.Thứnhất,bọnemvẫnchưađưaraquyếtđịnhcuốicùng…”
Suzannecắtngang,“ChỉcầnhứaemsẽkhôngbắtđầunóibằnggiọngmiềnNamnặngtrịch.”
“NgườiAtlantađâucónóiquánặng,” tôinói. “Chỉ thỉnhthoảngthôi…Andycòngầnnhưchẳngkhinàonóinặng.”
“Vàđừngcómàbắtđầudùngcáitừbọntui,”chịnóivớigiọngảmđạm,nhưthểđangyêucầumộtlờicamkếtrằngtôisẽkhônggianhậpvàomộtgiáopháiđángsợvàuốngthứnướcthánhcủahọ.“EmlàdânYankee,đừngcóquênđiềudó.”
“Okay.Nếubọnemchuyển–vàđóvẫnlànếuthôiđấy–emsẽgiữmìnhchốnglạingữâmnặngtrịch,vàemsẽtrungthànhbênhvựcchochúngtôithayvìbọntui.Emcũngthềkhôngbaogiờláimộtchiếcxehàngmuitrần,phấtphơlácờHợpbang,hoặcchưngcấtwhiskeyởsânsaunhà,nghỉngơisaucôngviệcphânloạiđồbẩncầngiặtthànhhaichồngsángmàuvàtốimàu.
BấtchấpcảmgiáctrướcsaunhưmộttôinhậnthấytừSuzannerằngchịhoàntoànkhôngưagìAndyvàMargotcũngnhưthếgiớicủahọ,tôivẫnmỉmcười.Tôiyêuthươngchịsâunặng,vàthậttuyệtvờikhicuốicùngcũngđượcnghegiọngchịsaunhiềutuầnchỉkếtnốiđượcvớimáytrảlờitựđộng.Từthờiđạihọc,chỉthỉnhthoảngchúngtôimớiliênlạcvớinhau,tùythuộcvàothờigianbiểucủacảhai,vàquantrọnghơn,tùythuộcvàotâmtrạngcủaSuzanne.Đôikhichịcứthếbiếnmất,vàkhôngmộtsựquấyquảnàođưachịtáixuấtđượcnếuchịchưacảmthấyổnthỏavàsẵnsàng.
Kếtquảlà,tôiđãhọcđượccáchkêramộtdanhsáchcácchủđềđượcthuờngxuyêncậpnhất,đểrồilúcnàyđây,tôilôidanhsáchđóratừcuốnsổcôngtáccủamình.Tôibiếtmìnhsẽkhôngquênnhữngvụquantrọng–nhưAtlantahayDrake–nhưngtôikhôngbaogiờmuốnnhữngcâuchuyệnvụnvặtbịbỏquavìsợrằngcuộctròchuyệncủachúngtôisẽmấtđicảmgiácthoảimáithườngngàycủanó.Tôikhôngthểtưởngtượngđượcchuyệnđóxảyra,nhưngtôicũngbiếtrõnólàchuyệnbìnhthườnggiữachịemgái,đặcbiệtkhihọkhôngsốnggầnnhauhaykhôngcónhiềuđiểmchung–hoặcquantrọnghơn,khôngcómộtngườimẹgiữchohọbênnhau.Khônghiểuvìsaotôicảmthấynếutôikểvớichịnhữngcâuchuyệnđờithườngtrongcuộcsốngcủamình–dùđólàvềloạikembôiquầngmắttôiđangsửdụng,haybứcemailtôibấtngờnhậnđượctừmộtanhchàngquenbiếtqualoatừthờitrunghọc,hoặckỷniệmvuivẻnàođóvềlầnbốmẹđưachúngtôiđimuagiàyđểtựutrườngvàomộtNgàylaođộng–chúngtôisẽkhôngbaogiờsavàokiểutraođổichỉnhữngchủđềgiữachịemtrongnhà.Chúngtôisẽluôngầngũihơnlàhaingườiphụnữtrưởngthànhgọiđiệnhỏihannhauchỉthuầntúyvìtráchnhiệmgiađình.
Thếnêntôiđiểmmộtlượtcácvấnđềtrongdanhsáchcủamìnhrồicậpnhậttìnhhìnhcủachị-nhữngchuyệnthậtrakhônghẳnmangtínhcậpnhật,đúnghơnlàthựctạikhôngcógìthayđổi.Cụthểlà,SuzannevẫnghétcôngviệctiếpviênchohãnghàngkhôngUSAirways,vàchịvẫnchưađínhhônvớianhbạntraiVince.ChịđãduytrìđượccảcôngviệclẫnVinceđếngầnsáunăm,cảhaiđềuphùhợpvớilốisốngtựdocủachịkhiđượcchịtiếpnhậnvàocuộcđờimình.Nhưnggiờđây,ởtuổibamươisáu,chịthấymệtmỏikhiphảiphụcvụđồuốngtrênmáybaychonhữngkẻthôlỗ,vàchịcònthấymệtmỏihơnkhiphụcvụđồuốngchoVincevàđámbạnranhcủaanhtatrongkhihọcổvũchocácđộihockeySteelers,PiratesvàPenguins.Chịmuốnđờimìnhthayđổi–hoặcítnhấtchịmuốnVincethayđổi–nhưngkhôngthựcsựbiếtphảilàmsaođểđiềuđóxảyra.
Chị cũng rất cứngđầu cứng cổ, khôngbaogiờhỏi lời khuyên từ côemgái.Nóinhư thếkhôngcónghĩalàtôisẽbiếtnóivớichịđiềugì.Vince,taychủthầuSuzanneđãgặpgỡvàtraođổisốđiệnthoạitrongmộtlầntắcđường,làngườikhôngmấyđángtin,khócóthểphóthác,vàtừngsốngvớimộtvũnữthoátytênlàHoney.Nhưngmặtkhácanhtalàconngườiấmáp,hómhỉnh,lúcnàocũngvuinhưtết.Và,điềuquantrọngnhất,Suzannethựclòngyêuanhta.Thếnêntôiđãhọcđượccáchchỉchìaracáitaithôngcảm–hoặccườiphálênlúccóchuyệnvuithú,chínhlàđiềutôiđanglàmlúcnàyđâykhichịkểtỉmỉchuyệnVinceđãđưachochịmộthộpnhẫnkhônggóibọcvàongàyValebtinengaysaukhihọlàmtình.HiểurõVince,tôikháchắccâuchuyệnnàysẽđiđếnđâu.
“Ôi,không,”tôikêulên,lạiquayvềvớicôngviệckiểmtrađồcầngiặt.
“Ồ,cóđấy,”Suzannenói.“Vàchịnghĩ,‘Đừngcóđiênkhùngnhưthế.NóivớitôirằngtôiđợitớitậnsáunămkhôngphảiđểrồinhậnlấymộtcuộccầuhôntồitệvàongàyValentine.Trêngiường, ngạcnhiên chưa.Và, Chúaơi, chuyện gì sẽ xảy ranếu làmột chiếcnhẫnhình tráitim?’…Nhưngcùnglúcđó,chịlạinghĩ,‘Hãynhậnlấycáingươiđượcnhận,cônàngơi.Kẻănxinkhôngcóquyềnlựachọn’.”
“Vậynólàcáigì?”tôihỏiđầychờđợi.
“Mộtchiếcnhẫnmặtngọchồnglựu.Viênđásinhnhậtkhốnkhiếp.”
Tôicườiphálên–chuyệnquảlàtệthật.Nhưngmà,cũngcóchútchútngọtngào.“Áichà,”tôikêulên.“Anhtađãcốgắngđấychứ.”
Suzannephớtlờcâubìnhluậncủatôivànói,“Trênđờinàycókẻkhốnnàoquámườituổirồimàvẫncònquantâmđếnđásinhnhậtchứ?...Emcócònnhớnổiđásinhnhậtcủaemlàgìkhông?”
“Mộtloạituamalin,”tôinói.
“Tốt,chắcchắnchịsẽbảoAndylàmynhưthếchoem.HãynhậnlấychiếchộpngọtngàođóởAtlantavớimộtviêntuamalinnhé,”Suzannebậtlêntiếngcườikhanhkháchđếnđứtcahơikhông lẫnvàođâuđượccủa chị, khiđó tôinghĩ rằng chínhsựhàihướcđãgiúpchịkhôngvướngvàonỗituyệtvọngdễthấy.Cảcảmgiácđólẫncáisựthậtrằng,bấtchấpcáchhànhxửđaotobúalớncaynghiệtcủachị,chịcótráitimhếtsứcdịudàng.Đánglýra,chịcóthểcảmthấycayđắngtheođúngkiểucayđắngcủarấtnhiềuphụnữđangmongchờđếntuyệtvọngmộtchiếcnhẫn,nhưngchịkhôngnhưvậy.Vàmặcdùtôinghĩchịcóđôikhighentịvớisốphận
maymắnhơn,hoạnlộthênhthanghơncủatôi,chịvẫnluônlàngườichịlớnthựclòngmongmỏinhữngđiềutốtđẹpnhấtchotôi.
ThếnêntôibiếtchịsẽchỉcảmthấyhạnhphúckhinghevềbuổichụphìnhDrakecủatôi–điềutôiđangsaysưakểvớichịlúcnàyđây.CũnggiốngAndy,SuzannehâmmộDrake,nhưngbởicáchoạtđộngcộngđồngtíchcựccủaôngthìhơnlàvìâmnhạc.Mặcdùkhôngcóvẻbềngoàihippy–chịđãbỏthuốclávàthôiđidéplêngaysaugiaiđoạnlàfancuồngcủabannhạcGratefulDeadthờiđạihọc–chịvẫnhếtsứcsaymênhữngvấnđềliênquanđếncácmốiquantâmlớnlaocủachị,đặcbiệtlàvềmôitrườngvàsựđóinghèocủathếgiớithứba.Vàvớitừsaymê,tôikhôngđịnhnóirằngchịđơngiảnchỉcónóivànói–Suzannethựcsựxắntaylănvàocuộcvàlàmnhữngđiềudẫnđếnthayđổi–nhữnghànhđộngđốilậplạthườngvớisựtrìtrệvốnluôntồntạinhưbệnhdịchtrongcuộcsốngcánhânchị.Chẳnghạnnhư,thờichúngtôicònhọctrunghọc,chịhiếmkhicóthểtớilớpvàduytrìđiểmCtrungbình,bấtchấpchỉsốIQthiêntàicủachị-caohơntôimườibốnđiểm,điềunàychúngtôibiếtđượcnhờxemtrộmhồsơcủabốmẹ.NhưngchịlạicóthờigianvànănglươngđểthànhlậpnhómhiếnchươngÂnxáQuốctếvàtuyêntruyềnnhữngkiếnnghịhốithúcchínhquyềnđầutưthùngráctáichếtrongcácquánăntựphụcvụ-mộtthứmàvàothờiđiểmđóchưahềcótiềnlệ,ítnhấtlàtrongthịtrấnchúngtôi.
Vàtớitậnbâygiờ,chịdườngnhưvẫnluôncandựđếnmộtsốnhiệmvụcôngíchhoặcgìđókhác–kiểunhưtìnhnguyệntrồngcâyởcáccôngviênvànghĩatrangcôngcộng,hoặcgửithưhùngbiệntớicácnhàlậppháp,hoặcthậmchíhànhquântớiNewOrleanssautrậnbãoKatrinađểchungtaysửachữanhàcửacùngtổchứcHỗtrợChỗởchoNhânloại.KhiSuzannenóivềhàngloạtkếhoạchcủachị,tôinhậnthấymìnhướcgìbảnthânđãtíchcựclàmnhiềuđiềutốtđẹphơn,giớihạnhànhđộngtíchcựccủatôilàđibầucửvàothángMườimộthàngnăm(nhântiện,điềunàycònkháhơnmộtchútsovớinhữnggìtôicóthểnóivềAndy,ngườichỉđibầuvàocácdịpbầucửtổngthống).
Quảnhiên,khitôikểxongchuyệnDrake–giấunhẹmnhữngphầnvềLeođi–Suzannethốtlên,“Ôi.Emmaymắnđấy.”
“Embiết,”tôinói,cảmthấykhaokhátđượckểchochịnghetoànbộcâuchuyện,rằngmaymắnthựcrakhônghềgópchútcôngnàotrongvụnàycả.Trênđờinàynếutôicóthểgiãibàytâmsựcùngaiđó,ngườiấyhẳnsẽlàSuzanne.Khôngchỉvìsựtrungthànhcủatìnhmáumủgiữachúngtôi–vàmộtsựthậtđơngiảnlàchịkhôngcóliênhệvớiAndy–màcònvìchịthựcsựlàngườiduynhấttrongđờitôidườngnhưkhôngghétLeo.Haingườimớigặpnhaucómộtlần,vàchẳngchuyệngẫugìnhiều,nhưngtôicóthểnóirằnghọđãtròchuyệnchốclátvàcósựquýtrọngthầmlặngdànhchonhau.Tôinhớmìnhđãnghĩrằnghọthựcsựsởhữumộtsốnéttươngđồng–baogồmquanđiểmchínhtrịxãhội;thóiquengiễucợtđầychuachátnhiềuthứtrongsinhhoạtchínhtrịchínhmạch;sựhómhỉnhsâucay;vàkiểucáchbềngoàichứađựngsựtươngphản,songsongtồntạicảniềmthiếtthalẫnvẻlạnhlùnghếtsức.NgaycảkhiLeophánáttimtôi,vàtôibiếtchắcSuzannethùghétLeosâusắc,chịvẫntỏrathảnnhiênhơnlàchechở.Chịnóimỗingườiđềucầngụcngãmộtlần–đólàmộtphầncủacuộcsống–vàrằngrõràngmọithứchẳngcógìđángtathán.“Bâygiờcòntốthơnkhiđãtayxáchnáchmangbađứacon,”chịnóithế-tuynhiêntôinhớmìnhđãnghĩtôithàchọnvếsaucònhơn.TôithàcógìđótrườngtồnvớiLeo,bấtkểnỗiđaunhânlênđếnchừngnào.
Dùsaođinữa,tôiđãcưỡnglạiđượcmongmuốnnóivớichịvềanhtalúcnày,thầmnghĩLeothựcsựlàmộtvấnđềdễgâytranhcãi.Vảchăng,tôikhôngmuốnchuyệnnàynhuốmmàusắcbấtcônglênnhữngquanđiểmcủachịvềquanhệgiữatôivớiAndy,vàtôikhôngthểđểchonóxếphàngvàocáinhìnảmđạmcủachịvềchuyệnhầuhếtmọicuộchônnhânđềucótìvếtnàyhaykhác.Hoặcmộtngườihoặccảhaitrởnênnguộilạnh,hoặcngườinàykhôngthỏa
mãn,hoặcngườikiangoạitìnhhaychíítlàsuytínhđếnđiềuấy.tôiđãnghechuyệnấysuốtsuột,rấtnhiềulần,vàcáisựthậtbốmẹtôidườngnhưđãvôcùnghạnhphúcbênnhaukhôngbaogiờlàmlunglạcđượcchịvìchịkhăngkhăngcựtuyệtlậpluậnđóbằngmộtlậpluậnkhác,“Dùsaothìlàmthếnàochúngtathựcsựbiếtđượcchứ?Khiđóchúngtacònconnít,”hoặcthậmchíbuồncườihơn,“Cholàthế,thìsaonào?Mẹmấtrồi.Nhớchứ?Rõlàmộtcâuchuyệnthầntiênnhảmnhí.”
Margotvôcùngkinhhãitrướcnhữngtràngđảkíchđầyhoàinghicủachịtôi,côchorằngđóchắcchắnlàcáchSuzannehợplýhóatìnhtrạngchưakếthôn,chưađâuvàođâucủachị.Tôicóthểthấyđượcđôiphầnsựthậttrongsuynghĩđó,nhưngtôinghĩcũngcóchútgìđấykiểugàcótrướchaytrứngcótrướcởđây.Nóicáchkhác,nếuSuzannecóthêmmộttítruyềnthốngvàlãngmạnhoặcthựcsựtungramộttốihậuthưgiốngnhưhầuhếtcáccôgáitrênhaimươilămtuổiởthịtrấnchúngtôi,tôithậtlòngnghĩrằngVincesẽthayđổitháiđộkhádễdàng.Anhtaquáyêuchịnênkhôngthểđểchịbỏđi.NhưngnhờtấtcảluậnđiệuphêphánhônnhâncủaSuzanne,Vincecólýdoxácđángđểtrìhoãnđámcướimàvẫncảmthấyvôtội.Thựcsựthì,tôinghĩanhtaphảichịuáplựctừbạnbèchungcủahaingườivàgiađìnhanhtanhiềuhơnlàtừSuzanne–vàthườngthìchịsẽhùavàokiểunhư,“KhôngphảicháucóývôlễđâudìBetty,nhưngxinhãylochuyệncủadìđi…Vàcứtincháu,Vincekhônghềlàkẻtrụclợi.”
Nhưngrốtcuộc,chẳngcócơhộinàođểbànđếnchuyệnLeobởivìSuzanneđãthốtlên,“Chịsẽlênchỗem,”bằngcáigiọngbàchịquyềnuycủamình.
“Chịnghiêmtúcchứ?”tôihỏi.
“Phải.”
“Nhưngchịđâuphảikẻmêsao,”tôinói,nghĩrằngchíítchịcũnggiảvờkhôngphảithế,mặcdùtôitừngkhámphárachịđãsưutầmbáosuốtnhiềunăm,trongđócócảmộttờNationalEnquirerấnbảnđặcbiệt.
“Chịbiết.NhưngDrakeWatterscũngđâuphảingôisaođiểnhìnhcủaem.Anhtachỉ là…Drake.Chịsẽđến.”
“Thậthả?”
“Thậtchứ.Saokhông?”chịnói.“Chịcũngđãđịnhlênthămemmấythángnayrồi–vàchẳngcógìkhókhănvớichịkhibaymộtchuyếntớiL.A.”
“Tấtnhiênrồi,”tôinói,thầmnghĩđóchínhlàphầntuyệtvờinhấttrongcôngviệccủachị-vàxemchừngcũnglàlýdokhiếnchịdínhtítlấynó.Suzannecóthểcứthếđitớibấtkỳnơiđâu,bấykỳkhinàochịmuốn.
“Chịsẽlàtrợlýcủaem…Khỉthật,chịsẽlàmviệckhôngcông.”
“Platform cócửmột trợ lýhànhnghề tựdo,” tôinói,khôngsẵn lòngđồngý,mắcdù tôikhôngchắctạisao.
“Thếchịsẽlàtrợlýcủatrợlý.ChịsẽcầmcáiđĩabạctobựgìđóchoemnhưchịtừnglàmhồiemchụpảnhsôngMonongahelacáingàymùađông lạnhcóngmôngđó.Nhớchứ?Nhớ
chuyệnchịđãđánhrơigăngtayvàsuýtchútthìđóngbăngchứ?”
“Emnhớ,”tôinói,thầmnghĩSuzannesẽkhôngbaogiờđểngườitaquênđinhữngđiềuhiểnnhiênnhưthế.“Vậychịcũngnhớngàyhômsauemmuachochịmộtđôigăngtaymớichứ?”
“Có,cóchứ.Chịvẫnnhớđôigăngrẻbèođó,”chịnói.
Tôibậtcườinói,“Chúngđâucórẻbèo.”
“Rẻbèo,”chịnói.“Thếđềnbùchochịđi,chochịtớiL.Anhé.”
“Thôiđược.”tôinói.“Nhưngkhôngbúttíchđâuđấy.”
“Thôinào,”chịnói.“Chịđâuphảikẻkhônghiểuchuyệnnhưthếchứ.”
“Vàkhôngđượcphànnànvềđôigăngnữa.”
“Đồngý,”chịnóimộtcáchtrịnhtrọng.“Khôngbaogiờnữa.”
Mấyngàytrôiqua,trongkhiAndyđikiểmchứnghồsơpháplýởToronto,tôitậptrungchobuổichụphình,giảiquyếtcáccôngviệchậucần,thảoluậnvàilầnvớibiêntậpviênảnhcủaPlatform’svàđạodiễnnghệthuật,đượcngườinàychobiếtrằngtrọngtâmbứcảnhsẽlàhoạtđộngnhânđạocủaDrake.Vìthế,họmuốnhaiđếnba“bứcchândungubuồn,phongphúvềthịgiác,mangmàusắcmôitrường.”
“Côđãdựđịnhtìnhhuốngảnhnàochưa?”tôihỏibiêntậpviênảnh,lầnđầutiêncảmthấygợnsóngcăngthẳng.
“Đólàđiềuchúngtôicầnởcô,”côấynói.“Chúngtôiđãxemtácphẩmcủacôtrênwebsite.Rấtngưỡngmộ.Đẹpsữngsờđếnvậy.Cứlàmtheoýcôthôi.”
Tôicảmthấysựtựtintănglênvàthoángchúthồihộpnhưtôivẫnluôncảmthấymỗikhiaiđóđánhgiácaocôngviệccủatôi.TôihỏiliệutôicóthểbắtđầuởmộtquánăntôiđãtracứuđượctừInternetchỉcáchBeverlyWilshirecóvàicâysốkhông.“Đólàmộtquánănhoàicổcổđiểnvớitôngmàutrắngđen,sàngạchhìnhlụclăngvàghếngồimàuđỏ,”tôinói,thầmnghĩnókhôngkhácgìcáiquánnơilầncuốicùngtôigặpLeo.“Côbiếtđấy,màuđỏsẽlàmộtkiểubiểutrưngchohoạtđộngphòngchốngAIDScủaông…Tôinghĩnhưthếcóthểthựcsựtrôngrấttuyệt.”
“Xuấtsắc,”côấynói.“TôisẽgọichođạidiệnbáochícủaDrakeđểxinđồngý.”
“Tuyệt,”tôinói,nhưthểtôiđãnghenhữnglờinhưthếngànlầntrướcđây.
Mấyphútsau,côấygọilạinói,“Gửiđịachỉchínhxáccủaquánănnhé,Drakevàngườicủaôngấysẽcómặtởđólúcbagiờđúng.Chỉbáotrướcthếnày,lịchlàmviệccủaôngấythựcsựrấtcăng.Côphảitácnghiệpthậtnhanh.Côsẽchỉcókhoảnghaimươiđếnbamươiphútthôi.Ổnchứ?”
“Khôngvấnđề.Tôisẽcónhữngbứchìnhấy,‘tôinói,giọngnghechuyênnghiệphếtsức,tựtinhơnnhiềusovớinhữnggìtôithựcsựcảmthấy.
Tôi gácmáy rồi gọi cho Suzanne, hỏi chị xem liệu haimươi phút có còn đáng giámộtchuyếnbayxuyênlụcđịakhông.Chịkhônghềlunglayýđịnh.
“Haimươiphútvớingườicaoquývẫnlàhaimươiphútvớingườicaoquý.Vàđươngnhiênlàcaoquýhơnnhữngngườichịvẫnthườnggặpbaolâunay,”chịnói.
“Haylắm,”tôinói.“ChỉcầnđừngđểanhchàngVincecựckỳnghethấychịnóithế.”
Suzannecườinói,“Ôi,Vincebiếtanhấytầmthườngbậcnhấtrồi.”
“Chíítanhấybiếtvịtrícủamình,”tôinói.
“Phải,”chịnói.“Vìchẳngcómấythứtệhơnmộtgãđànôngkhôngbiếtvịtrícủamình.”
Tôibậtcười,ghinhớcâunóitruyệtvờinàycủaSuzanne,nhưngkhôngđánhgiáđượcđầyđủđộchínhxáccủanóchođếnkhitôibaytớiL.Abangàysau.
Mườibốn
ĐólàkhoảngnămrưỡichiềutheomúigiờLosAngeles,vàtôichỉmớitớithànhphốnàyđượcmộttiếngđồnghồ,đủthờigianđểnhậnphòngởkháchsạnBeverlyWilshire,vứtvalivàtúimáyảnhvàophòng,gọichoSuzanne,chịcũngđãtớithànhphốnàytrongchuyếnbaysớmhơnchiềuhômnay.ChịchotôibiếtchịđangngắmnghíahànghóatrênphốRodeoDrive–“hoàntoànnhưcágặpnước”,Suzannecònnói thêmđầychâmbiếm–nhưngchịsẽ trở lạisớm.Chịnóichịđãxemxétcácquánbartrongkháchsạnđểlựachọn,vàđềxuấtchúngtôisẽgặpnhauđiuốngởbarĐạilộ.
TôibảoSuzanneđólàýkiếnhay,thuốcchốngsaycủatôikhôngchốngchọinổinhữngcơnbãomàtôiphảibayqua,vàtôicóthểuốngmộtcốcrượu.Suzannecườilớn,gọitôilàđồẻolảtrướckhitôidậpđiệnthoạivàmặcbộđồmàtôicholàhợpvớiLosAngeles,chiếcquầnjeantốimàu,đôigiàycaogótmàubạckhiếntôicóchiềucaogầntớiméttám,vàmộtchiếcáolụahaidâymàuvàngchanhđơngiảnnhưngsànhđiệu(đốivớitôi).Thậtkhôngmaylàtôiquênmangtheochiếcáolótkhôngdâymàtôimuađểmặckèmvớibộnày,nhưngngựctôinhỏnênkhôngmặcáolótchắctrôngcũngchẳngcógìđángchê.Hơnnữa,giờtôiđangởCalifonia,nơimọithứđềucóthểxảyra.Tôitrangđiểmlại,đánhmắtđậmhơnthôngthường,vàkếtthúcbằngchútnướchoatrênmubàntay,mộtthủthuậtmàMargotđãdạychotôihồicònhọcđạihọc, rằngbấtkểai sửdụng taykhinóichuyệnnhiềunhư tôi cũngnên thưởng thứchươngthơmtỏaratừchínhmình.
Rồitôixuốngthangmáyvàđiquakhutiềnsảnhsangtrọng,sảibướcmộtcáchtựtinđếnmứcgầnnhưoaivệvềphíaĐạilộ,mộtcănphònglớnấmáp,hiệnđạivàvôcùngtrangnhãđượctrangtríbằngnhữnggammàutránglệnhưhổphách,sôcôlavàvàng.Tronglúcchiêmngưỡngquầybarmàumãnãorựcrỡvớinhữngdãyrượuchứaítnhấtmộtngànchai,tôithấymìnhcũngđangngưỡngmộvẻlịchlãmcủangườiđànôngngồiởđó,mộtmình,vớicốcrượutrêntay.MộtngườitrôngquyếnrũchếtngườinhưLeovậy.Tôiliếcnhìnlạilầnnữa,vànhậnra,trongcảmgiácvừangạcnhiênvừagầnnhưsợhãi,ngườiấykhôngchỉtrônggiốngLeo–đólàLeo.
LạimộtlầnnữalàLeo.Leoởmộtnơicáchxanhàbangàndặm.
Tôisữngsờ,vàtrongmộtgiây,tôithậtsựngâythơvàngungốcmànghĩrằngđâylạilàmộtsựtrùnghợpngẫunhiênnữa.Mộtcuộcchạmtrántìnhcờnữa.Và,trongkhoảnhkhắcđó,timtôichếtlặngvớiýnghĩkhờkhạođếnxấuhổ,Chúaơi,điềugìsẽxảyranếusốphậnấyđuổitheotôitrênmọinẻođườngcủađấtnướcnày?
NhưngkhiLeoliếcmắtqua,nhìnthẳngvàotôi,vànângcốclêncaongangtầmmặt,tôiđãnhậnranhữnggìanhtadàndựngsẵn.Tôinhậnramìnhđãrơivàomộtvụsắpđặt.
Tôichuyểntrọnglựctừchânnàysangchânkháckhianhtatừtừđặtcốcrượuxuống–cóvẻnhưđólàwhiskeyđá,thứcuốngưathíchcủaanhta–vànởmộtnụcườimỉmđầyngụý.
Tôikhôngcườiđáplạinhưngđimấybướcvềphíaanhta.Tôikhôngbướcđivớivẻoaivệnhưlúcnãynữa,vàmộtcảmgiácớnlạnhđộtngộtchạydọcsốnglưngkhiếntôichợthyvọng
mìnhđãmặcáolót.Hoặctốthơnnữa,mộtchiếcáokhoátdài.
“Chào,Leo,”tôinói.
“Ellen,”anhtanói,gậtđầu.“Rấtvuivìemđãnhậnlàmviệcđó.”
GiọngđiệunghenhưlờitríchdẫntừmộtbộphimHollywoodcũ,nhưngcònlâutôimớibịquyếnrũ,ngaycảkhianhtađứngdậyrahiệuvềphíachiếcghếbêncạnhanhta.
Anhchẳngphải làtàitửCaryGrantnàocả, tôinghĩ, lắcđầutừchốingồixuống.Tôiquáchoángvángnênchẳngtứcgiậnđượcnữa,nhưngcảmgiáctôiđangcólúcnàycònmạnhhơnsựphẫnnộđơnthuần.
“Emđichừngđóchặngđườngmàkhôngmuốnngồimộtchútư?”anhtanói.
Lạimộtlờitríchdẫnnữa.
TrướcđâyLeochưabaogiờnóitheonhữnglờitrongphim,vàtôihầunhưthấtvọngkhibâygiờanhtathốtranhữnglờinóiđó.Tôichẳngmongnhậnđượclợilộcgìtừcáiconngườimàanhtađãtrởthànhtrongmộtthậpkỷqua,nhưngmộtcáchlạlùng,tôivẫnkhôngmuốnhìnhảnhcủaanhtatrongtôibịxấuđivìnhữnglờinóitheonhưvẹtđó.
“Không,cảmơn,”tôilạnhlùngnói.“Tôihẹngặpchịgáiởđây.”
“Suzanne?”anhtahỏicóphầntựmãn.
Tôinhìnanhta,tựhỏicóphảianhtathựcsựnghĩrằngnhớđượctêncủachịtôilàđiềuấntượnglắm.TôicóthểkểmộtmạchnhữngcáitênClara,Thomas,Joseph,Paul–làtêntheothứtựcácanhchịemcủaLeo,nhưngtôisẽkhôngbaogiờlàmanhtathỏamãnvìthấytôinhớđượccácchitiếtvềgiađìnhanhta.
Thayvìđấytôinói,“Phải.Suzanne.Tôichỉcómộtngườichịđóthôi.”
“Đúngvậy,”anhtanói.“Tốtthôi,anhrấtvuivìcôấycũngtớiđây.Đólàmộtphầnthưởngtặngkèmthúvị.”
“Phầnthưởngtặngkèmthúvị?”tôithốtlênvớihànglôngmàynhăntúmtụmlại.“Cónghĩanhưlà…muahaichịemvớigiáchomộtngườihả?”
Anhtacườilớn.“Không.Cónghĩalà,anhluônyêuthíchSuzanne…trongvàibalầnchúngtađicùngvớinhau.”
“Anhchỉgặpchịấychỉcómộtlầnduynhất.”
“Phải.Vàanhthíchcôấyngaytrongcáidịpduynhấtđó.Rấtnhiều.”
“Tôichắcchịấysẽrấtvuikhingheđượcđiềuđó,”tôinóimộtcáchngạomạn.“Cònbâygiờ
thìtôixinphép…”
Trướckhianhtakịpphảnứng,tôiđitớiphíacuốiquầybarvàđưamắtnhìnngườiphachếrượu,mộtanhchàngtócxám,máđỏhồngtrônghệtnhưdiễnviênđóngvaingườiphachếrượutrênmànảnh.
“Tôilấygìchocôđược?”anhtahỏitôi,giọngnamtrungkhànkhànnghethậthơpvớivaitròcủamình.
Tôibỏquaýđịnhuốngrượu,thayvàođólàmộtlycocktailvodkakèmvàitráiôliu,rồitôichỉmộtchiếctrườngkỷmàulụcnhạtbỏtrốngởgócxacủađạisảnh.“Và…tôisẽngồiởđằngkianhé.”
“Rấthânhạnh,”ngườiphụcvụnóivớivẻcảmthông,nhưthểanhtanhậnrarằngtôithàngồiởbấtkểnơinàotrênthếgiớinàycònhơnlàởbêncạnhgãđànôngduynhấtđangyênvịtrướcquầybarcủaanhta.
Tôiquayngườibướcnhanhvềphíatrườngkỷ,cảmthấyánhmắtcủaLeođangdõitheo.Tôingồixuống,bắtchéochân,nhìnchằmchằmrangoàicửasổhướngđạilộWilshire,đầuócquaycuồng.Leođanglàmgìởđây?Cóphảianhtađangcốquyếnrũtôi?Chếnhạotôi?Hànhhạtôi?Suzannesẽnghĩgìkhichịxôngvàođạisảnhbấtcứlúcnào?Andysẽnóisaonếuanhnhìnthấytôilúcnày,khôngmặcáolótgiữamộtphòngbarthênhthang,cocktailsắpđượcmangtớivàngườiyêucũđangbăngquacănphòng?
ĐồuốngcủatôiđượcmangrachỉtrướckhiLeotớicómộtnhịp.
“Emcó…phiềnkhông?”anhtahỏi,đứngcạnhtôi.
“Không.Tôikhôngphiền,”tôinói,khônghềnhìnanhtatrướckhihớpmộtngụmcocktail.Rượuvodkamạnhnhưngêm,uốngrấtdễ.
“Có,emcómà,”Leonói, trôngcóvẻ thích thúhơn làbănkhoăn.Khi tôinhìn thấykhóemiệnganhtathấpthoángnụcườicóchútthỏamãn,tôikhôngbìnhtĩnhđượcnữamàcáucẳn,“Chuyệnnàythậtsựlàgì?”
“Chuyệnnày làchuyệngì?” Leohỏi, giữ vẻbình tĩnhđếnkhó chịu trong lúcngồi xuống,chẳngđượcmờimàcũngchẳngđượcchàođón,ngaybêncạnhtôitrênchiếctrườngkỷ.
“Chuyệnnày,”tôinói,giậndữchỉvàokhoảngcáchgiữachúngtôi,vôtìnhlàmthoảngbaymùihươngtrêntay.“Anhlàmgìởđây,Leo?”
“Anhđangviếtbài,”anhtanóivớivẻvôtội.“VềDrake.”
Tôinhìnanhtachằmchằm,kinhngạckhôngnóinênlời.Thậtlạlùng,việcLeoviếtbàivềDrakechưatừngxảytớitrongýnghĩcủatôi.Cóphảivìtôiđãtựkhóakhảnăngđólại?Và,nếuthậtvậythìsao?BởivìtrongtiềmthứctôiđãhyvọngrằngLeoởđây?Haybởivìtôiđãmuốngiảiphóngmìnhkhỏimọicảmgiáctộilỗikhinhậnmộthợpđồngchụpảnhtrongmơ?Tôicócảmgiácsâuthẳmrằngmộtbácsĩtâmlýgiỏisẽnhậnracảhaichiềuhướngđótrongsuynghĩcủatôi.
“Ôi,”tôithốtlên,ngớngẩn,chếtlặng.
“Anhtưởngembiếtchuyệnđóchứ,”anhtabảo–vàtôicóthểnóirằnganhtatinnhưvậy.
Tôilắcđầu,cảmthấydịulạikhinhậnraanhtaítravẫncólýdochínhđángđểđếnđây;đókhôngphảicuộcmaiphụcthuầntúy.“Làmsaotôibiếtchuyệnđóđược?”tôichốngchế,nhưngvẫncảmthấycóchútbốirốivìcơngiậncủamình–vàcảvìcáivẻthảnnhiêntrơtráokhianhtađếnđâygặptôi.
“Anhcòncóthểlàmđượcgìnữatrongmộthợpđồngchụpảnh?”anhtahỏi,xoáysâuvàovấnđềchínhhơnnữa.
“Tôikhôngbiết…Mộtvàiđốitác?”
“NhưlàDrake?”anhtahỏi,hơicóvẻgiễucợt.
“Anh…biếtDrake?”
“Phải,”anhtanói,bắtchéohaingóntay.“Bọnanhgiốngnhưthếnàynày.”
“Ồ,”tôinói,cảmgiácấntượngkhôngcưỡngnổi.
“Anh đùa thôi,” anh ta nói và tiếp tục giải thích về việc anh ta đã làm phóng viên choUNICEFtrongchiếndịchTuầnhànhPhòngchốngAIDSởNewYorkhồinămngoáivàgặpmộtsốcộngsựcủaDrakeởđó.“Chuyệnthìdàinhưngtómgọnlạilàthếnày,bọnanhlàmvàicốcbiatròchuyệnvớinhau…vàvềcơbản,anhthuyếtphụcbảnthânthựchiệnbàibáođó,rồiđếnlượtmình,anhtấncôngvàoPlatform.Vậylàthếđấy…phầncònlạithìembiếtrồi.”
Tôigậtđầu,cảmthấygầnnhưbịthuyếtphụchoàntoànvềcâuchuyệntừthiệnvàbáochíđó–nhưngchủđềkhólònggợilêncảmgiácvềnhữngcốgắngkhôngđứngđắnđểchinhphụcngườibạngáicũđãkếthôntrongnhữngquánbarsangtrọngởLosAngeles.
“Thếrồidùsaođinữa,”anhtatiếptục,“ngàyanhđượcPlatformbậtđènxanhcũnglàngàymàanhtìnhcờgặplạiem…vìvậynódườngnhư…anhcũngkhôngbiếtnữa…mộtsựtìnhcờmaymắn…thếnênanhcốgắngkéoemvàolầnchụpảnhnày.”
“Nhưngchúngtachưabaogiờnóivềcôngviệccủaem,”tôinói,thựcsựmuốnbiếtxemliệucóphảiLeođãvềnhàvàtratrênGooglethôngtinvềtôi–hayliệuanhtacócáchnàođókháctheodõiconđườngsựnghiệpcủatôitrongnhữngnămqua.
Anhtacườingượngngùngvàxácnhận.“Anhbiếtemđãtiếntriểnnhưthếnào.”
“Nghĩalà?”tôinói.Giọngđiệucủatôithuầntúylàmộtcâuhỏi–nhưngngữđiệunhấnmạnhkéotheosaucònhàmchứanhiềuđiềutrongđónữa.
“Nghĩalàtakhôngcầncứphảinóivớimộtaiđóthìmớilànghĩtớihọ…vàtheodõicuộcsốngcủahọluônluôn…”
Tôirùngmình,cảmthấygaiócnổilêntrênhaicánhtayvànúmvúchọcvàongựcáo.“Cóphảiởđâyhơilạnhkhông?”tôihỏi,căngthẳngkhoanhtaylại.
“Thậtraanhthấyấmđấychứ,”Leonói,nghiênghẳnngườivềphíatôi,gầnđếnnỗitôicóthểngửithấymùidathịtvàvịwhiskeytronghơithởcủaanhta.“Emcómuốnmặcáokhoáccủaanhkhông?”
Tôiliếcnhìnchiếcáokhoácmàucàphêđậmcủaanhta–loạiáomàphóngviênhoặccácchàngcaobồihaymặc–vàlắcđầunhẹnhàngtừchối.“Không,cảmơn,”tôinói,tiếngtôithoátragầnnhưmộtlờithìthầm–lờithìthầmhoàntoàntráingượcvớitiếngchàochóitaivàđộtngộtcủaSuzanneđangđứngtrênchúngtôi.
Tôibậtdậy,cảmthấyhoảnghốtvàvôcùngbấnloạn.Hếtsứcbốirối,tôiđứngdậyômchịvàluốngcuốnggiảithích,“Em…à…xememgặpainày?...ChịnhớLeokhông?”
“Hẳnrồi,”Suzannenóivuivẻ,khônghềlúngtúng.ChịnhétmộttayvàotúisaucủaquầnjeanvàchìamộttaychoLeo.“Xinchào.”
AnhtabắttaySuzannevànói,“Chào,Suzanne.Thậtvuivìgặplạicô.”
“Tôicũngvậy,”chịnóichântình.“Đãkhálâurồinhỉ.”
Mộtkhoảngimlặngđángsợtheosau,cảbachúngtôicứthếđứngsátnhauthànhhìnhtamgiáccho tới lúcLeobướchẳnsangmộtbênvànói, “Ồ. Tôi sẽđểchohaingườiđượcnóichuyệnriêngvớinhau…”
SuzannemỉmcườirồigieongườixuốngtrườngkỷnhưmuốnchoLeovàtôivàibước–vàvàigiây–riêngtư.Tôichộplấycơhộiđó,cảmthấyvôcùngxungđột.TôimuốnLeođiđi;tôimuốnLeoởlại.
Cuốicùngtôinói,“Cảmơnanh,Leo.”
TôikhôngchắcmìnhcảmơnLeovìcáigì.Vìhợpđồngchụpảnh?Vìlờithúnhậnrằnganhtachưabaogiờngừngnghĩvềtôi?Hayvìsựsẵnlòngrờiđicủaanhtalúcnày?
“Đượcrồi,”anhtanóinhưthểbiếttấtcảnhữngđiềuđó.Anhtaquaylưngrờiđi,nhưngrồingưnglạivàxoayngườirasau,nhìnthẳngvàomắttôichămchú.“Nghenày,à…AnhsẽkiếmgìđóđểăntrongquánrượuMexiconổitiếnởđâytốinay.Cómónsaladkemtuyệtvờinhấtmàanhtừngthưởngthứcvàcocktailhoaquảcũngkhôngtệchútnào…Khôngépuổnggì,nhưnghãygọinếubọnemthấymuốnđiăncùnganh…
“Ok,”tôinói.
“Emcóthểgọidiđộnghoặcmáyphòng.”Anhtaliếcnhìnchiếcchìakhóabằngthẻnhựavànói,“PhòngSáumườihai.”
“Phòngsáumườihai,” tôinhắc lại,nhậnranónằmngaytầngtrênphòngchúngtôi512.
“Nhớrồi.”
“Vànếuanhkhôngngheemgọi,anhsẽgặpemvàochiềungàymai.”
“Ok.”Tôinói.
“Theoanhhiểuthìanhsẽtiếnhànhbuổiphỏngvấncủamìnhtạimộtquánăndoemlưachọn?”
Tôigậtđầu, cảmthấydễchịukhibiết trướcviệcLeosẽởđó.LeovàDrakeởcùngmộtphòng.
“Ăntốivớiemluônrấttuyệtvời,”Leonói,nháymắtvàsauđóquayngườiđiluôn.
GươngmặtcứngđờcủaSuzannegiãnratrongmộtnụcườihếtcỡkhiLeobiếnmấtsaugóckhuất.“Chúaơi,Ellen.”
“Gìcơ?”tôihỏi,chuẩnbịđốimặtvớinhữnglờicôngkíchkhôngthểtránhkhỏi.
Chịlắcđầunói,“Emđúnglàcóthểcắtbỏthèmkháttìnhdụcchỉbằngmộtcondaocắtbơ.”
“Thậtbuồncười,”tôinói.
“Phòngsáumườihai.Nhớrồi.”chịnhạilạibằnggiọngthethé.
“Emkhôngnóinhưthế.Nókhônggiốngnhưthế,Suzanne.Thậtthàmộtchútđi.”
“Đượcrồi.Vậythìnógiốngnhưthếnào?”
“Đólàmộtcâuchuyệndài,”tôirênrỉ.
“Chúngtacóthờigianmà.”
“Gọicáigìđểuốngtrướcđã,”tôinói,đánhtrốnglảng.
“Đãuốngrồi.tronglúcđứngởquầybarngắmnhìnhaicôcậudiễntrò,chịgọimónđặcbiệtPrettyWomanrồi…Emcóbiếtlàphimđóđượcquayởđâykhông?”
“Thậtsao?”tôihỏi,hyvọngchuyểnhướngcuộcnóichuyệnsangđềtàinữdiễnviênngôisaoJuliaRoberts.“Emthíchbộphimđó.Chẳngphảichúngtađãxemcùngnhauà?”
Chịnhúnvai.“Chịchỉnhớđượcđólàmộtbộphimcổđộngchotệmạidâm,”Suzannenói.“Thôi…hãyquaylạivớingườiyêucũnhưmơcủaem…”
“Anhấykhôngphảilànhưmơ.”
“Anhtahấpdẫnvàembiếtđiềuđó,”chịnói.“Ánhmắtanhtathậtbuồncười.”
Tôicốngănnụcườimỉmnhưngkhôngthể.Chúngbuồncườithật.
“Nàotiếptụcđichứ.Nóichochịbiếtchuyệngìđangxảyra.”
Tôithởdàithànhtiếng,gụcđầuxuốngtayvànói,“Đượcrồi.Nhưngchịđừngcóphánxétđấy.”
“Chịphánxétemkhinàochứ?”chịhỏi.
“Chịcónghiêmtúckhôngđấy?” tôihỏi lại,nhìnchịquakẽ tayrồi cười. “Đãbaogiờchịkhôngphánxétemchưa?”
“Phải,”chịđáp.“Nhưnglầnnàychịhứasẽkhôngphánxétem.”
Tôilạithởdàivàkểlạitoànbộcâuchuyện,bắtđầutừgiâyphúttimđậploạnxạtrêngiaolộhômđó.Suzannekhôngngắtlờitôimộtlầnnàotrừlúcđềnghịtôiuốngthêmmộtcốcnữakhingườiphụcvụđếnbênbànmangtheochiếckhaybằngbạcđựngđầysnackmặn.Khikếtthúccâuchuyện,tôihỏichịcónghĩtôilàkẻxấuxakhông.
Suzannevỗnhẹchântôi,cáchhồinhỏchịthườngdùngmỗilầntôibịsayxekhingồisauchiếcBuickcủamẹtôi.“Vẫnchưađâu,”chịnói.
“Nghĩalàsao?”
“Nghĩalàđêmnaymớichỉcó lycocktaildạođầuthôi…vàchúngtavẫnđangởgiữacâuchuyệnmà.”
“Suzanne,”tôinói,cảmthấyghêsợđiềuchịngụý.“EmkhôngbaogiờlừadốiAndy.Khôngbaogiờ.”
“Ellen,”Suzannenói,nhướnmàylên.“Cóainóivềchuyệnlừadốiđâuchứ?”
Saubagiờđồnghồ,ba thứcuốngcùngrấtnhiềucuộcchuyệntrò,Suzannevà tôi trở lạiphòng,saykhướtvàvuivẻ.Khichúngtôivừatiếnvàoquầybarminivừacườivuirằnglúcngườitađóitớithếnàythìmấtsáuđôlađểmuamộttúiđậuphộngcũngchẳngcógìlàtháiquácả,ýnghĩcủatôitrôivềmónsaladcủaLeo.
“Chúngtacónêngọiphụcvụtạiphòngkhông?”tôinói.“EmcóthểchọnmónMexico…”
“Thậttrùnghợp,”Suzannenói,nhếchmiệngcườitronglúccầmốngngheđiệnthoại.“Haychúngtachỉcầngọichophòngsáumườihai…Haylàtốthơnnữatahãyđithẳngvàophònganhta.”
TôilắcđầuvàbảovớichịrằngđiăntốivớiLeokhôngphảilàmộtsựlựachọn.
“Emchắccccchứ?”
“Hoàntoànchắcchắn.”
“Thếmàchịnghĩnósẽthúvịđấy.”
“Thúvịkhinhìnthấyemlúngtúng?”
“Ồkhông.ThúvịbởivìđộtnhiênchịlạithíchđicùngLeo.”
Tôikhôngthểbiếtđượcchịđangđùacợt,đangthửtôi,hayđơngiảnchỉlàđanggiữlờihứakhôngphánxét,nhưngtôigiậtđiệnthoại–vàtúiđậuphộngM&M’stừtaychị.
“Thôiđimà,”chịdồnép.“ChẳnglẽemkhôngmuốnbiếtLeođãsốngnhưthếnàotrongsuốtnhữngnămqua?”
“Embiếtanhấyđangsốngnhưthếnào.Anhấyvẫnlàmphóngviênvàviếtbài,”tôinói,đáđôigiàyrakhỏichânvàxỏvàomộtđôidépbằngvảibôngtrắngcólogocủakháchsạn.Tôichomộtnắmđậuphộngvàomiệngvànóithêm.“Đólàlýdoemđếnđây,chịnhớchứ?”
“Phảirồi,nhưngngoàicôngviệccủaLeo…Emchẳngbiếtgìvềđờisốngriêngtưcủaanhtacả,đúngkhông?Emthậmchícònchẳngbiếtanhtađãkếthônchưa?”
“Anhấychưakếthôn.”
“Emchắcvậychứ?”
“Anhấykhôngđeonhẫncưới.”
“Chảcónghĩalýgìcả.Rấtnhiềuđànôngcóvợkhôngđeonhẫncưới.”
“Thậtkinhkhủng,”tôilầmbầm.
“Khônghẳnnhưthếcónghĩahọlàkẻchơibời,”
Suzannenói,thểhiệnquanđiểmđốilậphoàntoànvớitháiđộcămghétthườngcóởchịtrướcnhữnggãphicôngkhôngđeonhẫnphèphỡntántĩnhvànhữngtaythươnggiahauháumàchịvẫngặptrongkhoanghạngnhấtcủamáybay.“Khôngđeonhẫncướicókhichỉdo…thuộckiềungườinệcổ.Bốchẳngbaogiờđeonhẫncướivàchịcóthểnóimộtcáchchắcchắnrắngbốkhônglàmgìvụngtrộm.”
“Ngườitacóthểthựcsựlàkiểungườinệcổkhicònchưađếnbốnmươikhông?”
“Dĩnhiênlàcóthểrồi.Nhữngngườigiàdặnthườngnhưthế…vàchịnghĩLeolàngườigiàdặn,”chịnói,gầnnhưngưỡngmột,khiếntôinghĩrằnggọiaiđó“giàdặn”làsựtụngkhen.
Tôinhìnchị.“Vậynóichochínhxácthìchịkếtluậnđiềuđódựatrêncáigì?”
“Chịkhôngbiết.Dườngnhư…anhtakhôngchuộngchủnghĩavậtchấtvàtấtcảnhữngthứphùphiếmthiểncậncủalứatuổichúngta.”
“Suzanne!Chị lấyđâuracáiýnghĩngớngẩnđó?Chịchỉmớigặpanhấytrongvòngbốntiếng,tấtthẩy!”
“Anhtalàmnhữngcôngviệcđángtrântrọng,”chịnói,cóvẻnhưmuốnnhắctớivaitròcủaanhtatrongchươngtrìnhTuầnhànhAIDS.
“KhôngthểchỉvìanhấyquantâmtớinhữngnạnnhânAIDSmàchorằnganhấylàvịthánhcótâmhồngiàdặnđược,”tôigiễucợt–dùvậytôivẫnphảiâmthầmcôngnhậnrằngchịđangchạmvàomột trongnhữngđiều từngkhiến tôi yêuLeo.Khônggiống rấtnhiều chàng traikhác,đặcbiệtlànhữngngườitôigặpởNewYork,Leochưabaogiờlàngườithấyngườisangbắtquàng làmhọhaymộtkẻ theođuôi.Anhấykhông thamkhảo tạpchíNewYork hay tờZagat’sđểlựachọnnhàhàngvàquánbarchochúngtôi.AnhấykhôngchưngdiệnnhữngđôigiàyđenthờithượngcủaGucci.Anhấykhôngbaogiờlôitríchdẫntừnhữngtácphẩmvănhọckinhđiểnanhtừngđọchaynhữngbộphimnghệthuậtanhđãxemhaynhữngbannhạcđộclậpíttiếngtămmàanhđã“khámphára”.Anhchưabaogiờkhaokhátcuộcsốngổnđịnhtrongmộtngôinhàlớnởngoạiôvớingườivợxinhđẹpvàhaiđứacondễthương.Vàanhluônluônưathíchsựbaynhảyvàtrảinghiệmhơnlànhữngcủacảiđẹpđẽ.Nóitómlại,Leokhôngbaogiờquantâmđếnviệclàmtheoquychuẩncủaxãhộihaycốgắngđểgâyấntượnghaytừngcókhinàonỗlựcđểtrởthànhmộtaiđóhoặcmộtcáigìđókhôngphảilàmình.
GiờtôinóivàiđiềutrongsốđóvớiSuzanne,hầunhưchỉlàphátbiểusuynghĩcủamình,nhưnglạiâmthầmsosánhLeovàAndy.AndycórấtnhiềuđôigiàyhiệuGucci;Andythườngxuyênnghiêncứunhữngtạpchínổitiếngđểlựachọnnhàhàngchochúngtôi;AndymongmỏirờithànhphốtuyệtvờinhấtthếgiớinàyđểsốngtrongmộtngôinhàrộnglớnởAtlanta.Vàdùchongườichồngthủcựucủatôikhôngbaogiờbậnlòngtớinhữngvuithúthịnhhànhcủađôthịnhưtheodõitêntuổicủanhữngbannhạcmớinổiđượcmếnmộnhấthoặcnhữngbộphimnghệthuậthoặccáctácphẩmvănhọchấpdẫn,tôiphảithừanhậnrằngítnhấtchồngtôicũngcóvẻnhưcólốisốngsangquýhơnsovớingườiyêucũcủatôi.
Mộtthoángcảmgiáctộilỗidânglênkhitôinghĩsanghướngkhác,mạnhmẽtìmlýlẽbiệnhộchochồng.Nếuanhđánhgiácaonhữngthứtốthơntrongcuộcsống,baogồmcảnhữngđồhànghiệuthìcósaochứ?Nếuanhmuốncómộtngôinhàthoảimáihơnvàcuộcsốngthuậnlợihơnchogiađìnhmìnhthìcósaochứ.Nóđâunhưthểanhlựachọnthứnàythứnọlàđểsaochođượchơnngườihayvìngớngẩnchạytheođámđông.ChỉlàAndylàmộtngườiđànôngsốngtheolốithường,điềmnhiênbámchặtlấynhữngsởthíchcủariêngmình–điềukhiếnanhlàmchủđượcbảnthânmìnhkhôngkémgìLeolàmchủchínhbảnthânanhấy.
Hơnthếnữa,saotôilạicảmthấycầnthiếtphảisosánhgiữaAndyvàLeokhithậtrachẳngcómối liênhệnàogiữahaingườicả.TôibănkhoănsuynghĩvàrồiđặtcâuhỏinàyravớiSuzanne,vôcùngmongđợichịsẽdùngtàixửtríkhéoléocủamìnhmànóirằngtôikhôngnênsosánhhọ.RằngLeotuyệtđốichẳngcógìliênquantớiAndyvàngượclại.
Thayvìnhưthếchịlạinói,“Trướcnhất,sẽlàphilýnếuemkhôngsosánhgiữahaingườihọ.Khiemchọnmộtlốitrongngãbađường,emkhôngthểnàokhôngbănkhoănvềnhữnglốirẽkhác.Tựhỏirằngcuộcsốngcủaemsẽnhưthếnào…”
“Emcũngđoánvậy,”tôinói,thầmnghĩlốirẽLeochưabaogiờthậtsựlàmộtlựachọn.Tôi
đãnổlựcđểcónó,vàrồihóaranólàmộtngõcụttốitămlạnhlẽo.
Suzannelùatayvàomáitócxoăndàivànóitiếp,“Thứhai,LeovàAndycósựliênhệvớinhau,bởimộtthựctếgiảnđơnlàemyêu–hoặctừngyêu–cảhaingườihọ.”Tôinhìnchịbốirối.“Saochịnghĩrachuyệnđó?”
“Bởivì,”chinói,“bấtkểnhữngđiểmchunggiữahaingườiemyêunhiềuhayítthếnào…dùemyêuhọcùnglúchayngườinàyngườikiacáchnhaucảthậpkỷ…dùhọghétnhautậnganruộthaychẳngbiếttígìvềnhau…họvẫnliênquantớinhaumộtcáchrấtlạlùng.Họvẫnsẽvướngvàocùngmộthội,cũngynhưemvẫnởtrongmộthộivớinhữngcôgáiAndytừngyêu.Cómộtmốiquanhệchặtchẽkhôngsaogọitênđược,dùmuốnhaykhông.”
Khitôiđangsuynghĩvềluậnthuyếtnày,chịtiếptụckểvớitôivềchuyệnmớiđâychịđãtìnhcờgặpcôvũnữbồcũcủaVincetrongphòngchơibowlingvàmặcdùhọchỉbiếtnhauqualoavàcóchungvàibamốiquanhệsơsơ(mộtđiềuhầunhưkhôngthểtránhkhỏikhihọcùngsốngởPittsburgh),họvẫntròchuyệnvớinhaumộtlúclâutrongkhixemVincenémmộtcúhoànhảođầutiênvàduynhấtănbatrămđiểm.
“Vàđiềuđóthậtsựkỳlạ,”Suzannenói,“bởivìchịvàcôtakhôngnóigìvềVince–ngoạitrừvềhìnhdángvụngvềvàlốixoáybóngđiênrồcủaanhta–nhưngcứnhưthểcôtahoàntoànbiết rõnhữnggìchịđangchịuđựng…Chịcảmthấy thếnàokhiyêuVincemặcchomọisựnhảmnhícủaanhta…VàngaycảkhiemlàemgáichịvàchịđãkểvớiemvềquanhệvớiVincenhiềuhơnnhữnggìchịtừngnóivớicôtanhưng,theomộtcáchnàođó,côtavẫnbiếtđượcnhiềuhơnsovớinhữnggìemtừngbiết.”
“ThậmchícảkhicôtakhôngcònquantâmtớiVincenũa?”tôinóichorõthêm.
“Ừm,nhìnvàovẻmặtngưỡngmộtcủacôtakhiVinceđitừchỗnàyquachỗkhác,cườichàotấtcảnhữngaianhtacóthểnhìnthấy,cũngkhónóirằngcôtakhôngcònquantâmnữa,”Suzannenói.“Nhưngemnóiđúng.Ngaycảlànhưvậy.”
Tôingãđầuxuốnggối,cảmnhậnsựxáođộnglùidần,thếvàođólàcảmgiácrãrờivàcơnđóicànglúccàngdữdội.TôihỏiSuzannexemchịcóchánnếudùngbữatrongphòngkhông,nhưngrồinhớracuốcsốngcủachịluônluônlànhữngchuyếnbayquacácthànhphốvàchẳngbaogiờrờikhỏicáckháchsạnhàngkhông,vậynêntôilạibảolàtôicũngcầnrangoàiđểlêntinhthần.
“Khỉ.Khỏicần,”Suzannenói.“Chịchẳngđếnmứcphảitớiđâyđểhưởngthúvuiđêm.”
“Ôitrời,”tôinóibậtcườivàgieomộtnụhônlênmáchị.“Chịđếnđâyvìemgáichị,phảithếkhông!”
“Buôngchịra!”chịnói.
“Thôinào,”tôinói,hônlênmáchịlầnnữa,rồilêntránchị,rộnràngtronggiâyphútđùavuinhưthểđâylàcơhộiduynhấttôiđượchônSuzanne.Cũnggiốngbốtôi,chịkhôngthoảimáivớinhữngđụngchạmâuyếm,trongkhiđótôilạithừakếtínhtrìumếncủamẹ.“Chịyêuemgáicủachị.Đólàlýdochịcómặtởđây!Thừanhậnđi.”
“Không,”chịnói.“Chịđếnđâyvìhailýdo…”
“Ồthậtsao?”tôihỏi.“VìDrakevàvìcáigìnữa?”
“Đểtrôngnomcáitrògiandốingungốccủaem,”chịnói,némmộtchiếcgốivàođầutôi.“Đóchínhlàcáigìnữađấy.”
Rõràngchịnóiđùa,nhưngnóvẫnlàđộngcơcuốicùngkhiếntôithấycầnphảichuyểnsangmặcáongủ,chọnmộtchiếcbánhsandwichnhiềutầngtrongthựcđơnphụcvụtạiphòng,vàgọichochồngtôi.
“Chàoem,emyêu,”Andynói.“Haichịemvuivẻchứ?”
“Rấtvui,”tôitrảlời,thầmnghĩgiọnganhthậtdễthươngvàấmáplàmsao.
Anhhỏitôiđanglàmgìvàtôinóichúngtôichỉnằmtròchuyệntrongkháchsạn.
“Vậybọnemkhôngkiếmanhchàngnàoà?”anhhỏi.
“Thôinào,”tôinói,cảmthấydaydứtcólỗikhitrongtôigợilạihươngvịrượutronghơithởcủaLeovàánhnhìnrớtlạicủaanhấytrướckhirờikhỏiquầybar.Tôitưởngtượngraanhấylúcnày,đanghớpmộtngụmcocktailchanhởmộtnơinàođórấtgần.
“Thếmớilàvợanhchứ,”Andynói,cườivui.“Anhyêuem.”
TôimỉmcườivànóivớiAndyrằngtôicũngyêuanh.
“Đủđểxinchoanhbúttíchchứ?”
“Khôngnhiềutớithếđâu,”tôinói.Vàrồitôinghĩ–Nhưngchắcchắnlàđủđểbỏquamónsaladtráibơtrộnvàngườiđànôngsẽngủởphòng612.
Mườilăm
GiữađêmtôibịđánhthứcbởitiếngcủachínhmìnhvàmộtgiấcmơvềLeosốngđộngđếnmứckhiếntôicảmthấybốirối-gầnnhưxấuhổ-chuyệnkhóxảyrakhitanằmmộtmìnhtrongbóngtối.KhinghethấySuzannengáynhènhẹbêngiườngchị,tôihítthởrồichầmchậmtualạitấtcảnhữngchitiếtsốngđộngđó–bóngbờvairộngcủaanhphủchụplấytôi;haitayanhởgiữađôiđùitôi;miệnganhtrêncổtôi;vàcútrượtnhẹđầutiênvàobêntrongtôi.
Tôicắnmạnhmôidưới,giácquantrởnênbénnhạyvàbịkíchthíchbởibiếtrằnganhchỉcáchtôicómộttầnglầu,đangởtrênchiếcgiườnggiốnghệtchiếcgiườngnày,cólẽđangmơvềmộtđiềuyhệtthế,cóthểthậmchícũnggiậtmìnhthứcgiấcvàướcgìchuyệnđóđangxảyra.Ynhưtôilúcnàyđây.
Thậtquáđơngiản,tôinghĩ.Tấtcảnhữnggìtôiphảilàmlàvớilấyđiệnthoạigọichophòng612vàthìthầm:Emlêngặpanhđượckhông?
Vàanhsẽnói,Được,emyêu.Lênngaynhé.
Tôibiếtanhsẽbảotôilên.Tôibiếtbởivìbuổichụphìnhngàymai–cáisựthậtđíchxácrằngcảhaichúngtôiđangởtrongcùngmộtkháchsạntạiL.Anày.Tôibiếtbởivìcáinhìnkhôngthểlẫnvàođâuđượccủaanhởquánbar,mộtcáinhìnmàngaycảSuzannecũngkhôngthểkhôngnhậnthấy.Nhưngquantrọnghơncả, tôibiếtbởivìchúngtôiđãtừngcảmnhậnnhautuyệtdiệubiếtbao.Mặcchotôicốgắngđếnmứcnàođểchốibỏvàphớtlờnóđểtậptrungduynhấtvàocáchmọithứkếtthúc,tôivẫnbiếtchuyệnđóđãnhưthếnào.Anhchắcchắncũngcònnhớtấtcả.
Tôinhắmmắt,timdàodạtmôtcảmxúcgầnnhưsợhãi,khitôitưởngtượngmìnhxuốnggiường,lặnglẽrónrénđidọchànhlang,tìmcửaphòngleovàgõmộttiếng,đúngnhưcáchanhgõphòngkháchsạncủatôisuốtđợtchúngtôithamgiabồithẩmđoànhồixửahồixưa.TôicóthểthấyrõLeođangchờtôiphíabênkiacánhcửa,chưacạorâuvàđôimắtlimdim,dẫntôitớigiườnganh,từtừcởiquầnáotôi.
Khiđãvàotrongchăn,sẽkhôngcầnbàncãigìvềlýdochúngtôichiatayhoặcvềtámnămquahoặcbấtcứđiềugìhaybấtcứaikhác.Sẽkhôngcómộtlờinào.Chỉcóâmthanhhơithở,hônhít,làmtìnhcủachúngtôi.
Tôitựnhủchuyệnnàykhôngthựcsựđángtính.Khôngđángtínhkhitôiđangxanhàđếnthế.Khôngđángtínhtrongchínhgiữalúcđêmkhuyanày.Tôitựnhủđóchỉlàdưâmmờnhạtcủamộtgiấcmơquáthỏamãnvàquáthậtđếnkhôngkhángcựnổi.
Khitôithứcgiấcmấygiờsauđó,ánhmặttrờiđangchiếuxuyênquacửasổ,cònSuzanneđilạiquanhphòng,vừathudọnđồđạccủacảhaichịemvừaxemtivitắttiếng.
“Mặttrờilêncaorồi,”tôikêulên.
“Phải,”chịnói,ngướcmắtkhỏichiếctúiđựngmỹphẩmcủachị.“Bọnmìnhquênsậprèmcửa.”
“Bọnmìnhcũngquêncảthuốcđauđầunữa,”tôinói,nheonheomắtvìcảmgiácdậtdậtnhóinhóinơitháidươngbêntráivàmộtthứcảmgiácchộnrộncủatộilỗilẫnănnăngợichotôinghĩđếnnhữngkhitaxấuhổlướtquasânkýtúcvềphòngmìnhtrongbộdạngnhếchnhácsaumộtđêmquậytưngthờiđạihọc–cáibuổisángsaukhichấtcồn,nhạcxậpxìnhvàmànđêmkhiếnxuitaômhônmộtkẻnàođómàtathậmchícóthểchưatừngtròchuyệnlấymộtlời.Tôitrấnanmìnhrằngchuyệnnàykhônggiốngthếchútxíunào.Chẳngcógìxảyrađêmquacả.Tôiđãngủmơ.Tấtcảchỉcóthế.Giấcmơđôikhi-thườngxuyên–hoàntoànvônghĩa.Mộtlầnhồituổiteen,khiđangđauphátcuồngvớicuộctratấnsiếtchặtniềngrăng,tôicómộtgiấcmơgâykíchthíchthậtkinhkhủngvềbácsĩchỉnhnhacủatôi,vịđầuhóichẳngcógìđặcsắc,vốnlàôngcủamộtthằngbạncùnglớp.VàtôicóthểcamđoanrằngtôikhôngmuốnbácsĩPopovichmộttítinào,dùlàtrongtiềmthức.
Nhưngsâuthẳmbêntrong,tôibiếtgiấcmơnàykhôngphảikhôngcónguồncơn.Vàquantrọnghơn,tôibiếtrằngbảnchấtvấnđềkhôngnằmtronggiấcmơ.Nónằmởnhữnggìtôicảmnhậnvềsau,khiđãthứcdậy.Nónằmởnhữnggìtôivẫncảmthấygiờđây.
Tôivươngvaingồidậy,cảmthấythoảimáihơnkhithoátkhỏitưthếnằmbệt.Rồi,khiđãxuống giường, tôi chuyển sang điệu bộ nhanhnhẹn, chuyên nghiệp, thậm chí còn vận đếngiọngđiệuquảquyếtkiểu côngviệcvới Suzanne.Tôikhông thể chophépmìnhchìmđắmtrongnhữngtưởngtượnglầmlạc,kỳcụckhiđangcómộtbuổichụphìnhvôcùngquantrọng,mangtínhbướcngoặcsựnghiệpngaytrướcmắtmình.NhưlờithầythôngtháiFrankcủatôithì,Đãđếngiờtrìnhdiễn.
Nhưngmấygiờsau,khiđãhoànthànhtriệtđểcôngviệcràsoátthiếtbịvàkiểmtrapin,xemlạisổtay,gọiđiệnchongườitrợlýlàmviệctựdođểxácnhậnlịchlàmviệcvàdặndòchủquánănlầncuốiđểbàthựcsựđóngcửatronghaigiờđồnghồtheonhưngườicủaDrakeyêucầu,tôiđứngdướivòihoasen,chìmtrongmànnướcnóng,vẫnkhôngthôinghĩngợiđếnLeo.Ướcgìmìnhđãmangtheoquầnáođẹphơnchobuổichụphình.Suyngẫmmãichuyệnmìnhsẽcảmthấykhủngkhiếprasaonếuđêmquagọichoanh.Bănkhoănrằngbiếtđâuthựcsựđánglàmnhưthế-vàrồinhiếcmắngbảnthânvìđãnghĩtớiđiềukinhkhủngđếnvậy.
ĐangmiênmanthìSuzannecắtngangdòngsuynghĩcủatôi,héttoquamànhơinướcdàyđặc,“Emcònsốngtrongđókhông?”
“Còn,”tôitrảlờicộclốc,nhớlạicáchchịthườngdùngcặptócnạykhóavàxôngthẳngvàophòngtắmtrongkhitôiđangtậnhưởngquãngthờigianriêngtưduynhấtcóđượctrongcáiổchậthẹpcủachúngtôithờicòntuổiteen.
“Emcăngthẳnghaychỉlàquábẩnthế?”chịhỏitiếp,trongkhichùitấmgươngbằngmộtcáikhănvàbắtđầuđánhrăng.
Tôitắtvòinướcvàvặntóc,thừanhậnrằng,đúng,tôiđangcăngthẳng.NhưngtôikhôngthúnhậnrằnglýdothậtsựkhiếntôicăngthẳngchỉliênquanchútxíuđếnchụpảnhDrake.
Thậtkỳlạkhinhìnthấyhaingườihọởcùngnhau,chuyệntròmộtcáchnghiêmtúcvềmónburger(củaLeo)vàmónsaladHyLạp(củaDrake).Tronggiâylát,đầuóctôilạivuộtđi,trôivàotấtcảchitiếtđó.Tôiquansátthấytóchọđềumàunâusậm,nhưngtrongkhiDrakechưngbộrâulúnphúntỉagọnvàmáitócbónglộnhơidài,Leolạirâuriacạonhẳn,cóvẻthủcựuhơn.
Cảhaiđềumặcáophôngđen,nhưngáocủaLeolàmộtmẫucủaGap,còncủaDrakelàáobóvàtốthơn(vàcólẽphảiđắtgấpnămlần).Ôngcũngchútrọngđếncácphụkiệnthờiitrangvớimộtchiếckhuyêntaitrònbằngbạc,mấycáinhẫnvàcặpkínhhànghiệumàuhổphách.
Tuynhiên,quantrọnghơnphụctrangvàvẻbềngoàicủahọ,tôibịthuhútbởikhôngkhithưthả,điềmtĩnhquanhbànhọ.TrướcsựtánthưởngcủaLeo,Drakecóvẻkhônghềphòngbị,thậmchícòngiữthếchủđộngtrướcnhữngcâuhỏimàhiểnnhiênlàôngđãtrảlờicảngànlần,cònLeothìtrônghếtsứcthoảimái,gợicảm.Tôiđểýthấyanhkhôngcòndùngcuốnsổmàuvàngthôngdụngquenthuộcmàthayvàođólàchiếcmáyghiâmnhỏmàubạc,lúcnàyđượcanhđặtriêngrabêncạnhlọmuốivàhạttiêu.Thựctìnhthì,khôngtínhđếncáimáythuâmđóvànhậnthứcrànhrànhrằngDrakelàDrake,Chẳngcócáchnàođểcoicuộcphỏngvấnnàylàbuổi làm việc. Thậm chí đám cảnh vệ lôi-thôi-nhưng-vẫn-cực-kỳ-sang-trọng, mà tôi đoánchừnglàtùytùngcủaDrake,đanglễphépđứngcáchmộtđoạnbêncạnhquầythungân,còncóvẻđềcaoLeohơnnữa;tôiđãtừngthấynhữngkiểunhânviênquanhệcôngchúngxúmđôngxúmđỏquanhnhữngngôisaokémvangdanhhơnvớinhữngngườiphỏngvấtiếngtămhơn,canhchừngnhữngcâuhỏikhôngphùhợphoặcngớngẩn.RõràngđộiđóđãxácđịnhrằngLeolàmộtgãcừkhôi-hoặcítnhấtlàmộtnhàbáocừkhôi.
“Khỉthật,”Suzannevừanhìnchằmchằmvừathìthầmkhekhẽ.“Khuônmặtngườiđóuylựcquá.”
Tôigậtđầu,mặcdùbiếtrõchúngtôiđangkhôngnhìnvàomộtngườiđànông,vàchiêmngưỡngLeothêmmộtgiâycuối.
Rồitôinói,“Okay.Vàoviệcthôi,”vàbắtđầutháodỡthiếtbị,quansáthàngloạtvịtrí,tìmkiếmnơicóánhsángtựnhiênđẹpnhất.“Cốhànhđộngchogiốngmộttrợlýnhé,nghekhông?”
“Rõ,”chịnói,cùnglúcbàchủquán,mộtphụnữmậpmạptênlàRosa,trongniềmvuisướngchoángvánghiệnhữuchẳngmấytươngthíchvớiđôimàycaucó,hỏiliệubàcóthểmangchochúngtôithứgìkhôngítnhấtlầnthứbakểtừkhichúngtôibướcvàoquán.Tôicảmgiácrằnghômnaylàmộtngàychóisángtrongsựnghiệpcủabà,cũnggiốngnhưcủatôi-mặcdùchỉmộttronghaichúngtôicóđượctấmảnhhuyhoàngcỡ8x10củaDrake,vàmộtdấuấnsắpđượcghinhận.
TôibảoRosachúngtôikhôngcầngì,cảmơn,nhưngbàvẫncốnài,“Khôngcảnộtlynướchaycàphê?”
Tôirấtdễbịkíchthíchkhiuốngcàphê, thếnênđồngývớiđềnghịmột lynướccủabà,trongkhiSuzannekhônghềngạingầnhôtoyêucầumónsữalắcdâutây
“Tuyệtvời.Chúngtôinổitiếngvớicácmónsữalắc,”Rosanóimộtcáchtựhàovàvộivàngđithựchiệnnhiệmvụ.
Tôinémchochịgáimìnhmộtcáinhìnquởtrách,nhưngcũngphachútthíchthú.
Chịnhúnvai.“Chịbiếtnóigìvớiemđây?Chịlàmviệchiệuquảnhấtkhicótácđộngcủađường.Emkhôngmuốnngườicủaemhoạtđộnghiệuquảnhấtsao?”
Tôiđảotrònmắt,nhẹcảlòngkhinhậnratrợlýthậtcủatôi,mộtthanhniêncókhuônmặttươisángtênlàJustin,vừađếnmangtheomấychiếcđènchiếusánglớnhơnvàmộtthiếtbịđi
thuêthậtquásứccồngkềnhđểmangtheo lênmáybay.Saukhigiới thiệubảnthânvànóichuyệnvớinhauđôicâu,tôinêuracácýđịnhchụpảnhmàtheotôilàtốtnhất,rồihỏiýkiếncủacậuta,khiếncậucóvẻrấtvui.Niềmvuisướngcủacậu,đếnlượtnó,khiếntôicảmthấynhưthểmìnhlàmộttiềnbốichuyênnghiệpvàgiúptôicóđượcsựcủngcốlòngtựtinhếtsứccầnthiết.Justinđồngývớiđánhgiácủatôivềbốicảnhvàánhsáng,thêmvàomộtýkiếncủacậu,rồicảhaichúngtôiđivàophầnviệcchínhlàchuẩnbịbốcục,đọcthiếtbịđosángvàchụpthửhaikiểuđểkiểmtra.Trongkhiđó,Suzannetỏrachẳngmấyhữuíchvìcònmảicốhếtsứcngheléncuộcphỏngvấn.
Khichúngtôidichuyểnloanhquanhquánănnhỏấy,tôikhôngthểngănmìnhnghelỏmhúhọamộtcâuhỏicủaLeovàvàimẩutinthúvịtừDrake,chođếnkhirốtcuộcJustinvàtôiđãsẵnsàng.Tôiliếcnhìnđồnghồ,nhậnrachúngtôichuẩnbịxongsớmhơnsovớilịchtrình,vàlầnđầutiêntrongngày–cóthểthậmchítrongcảtuần,cảmthấythậtnhẹnhõm.
Chođếnkhi tôingheLeogọi tênmình,Vậyđấy,và tôiquay lại, thấyanhvàDrakeđangchămchúnhìntôivớivẻchờđợi.
“Lạiđâyđi,”Leovẫytayrahiệunhưthểchúngtôilàbạnbènốikhố,vàanhvừatìnhcờgặpngườibạnthứbatrongbộtammộtthờitừngdínhtítlấynhaucủachúngtôi.
Timtôingừngđậptrongtíchtắc-vìvôsốlýdo.Hayítnhấtlàhai.
“Kinhchưa.Anhtađangnhìnemchằmchặp,’Suzannelầmbầmphíasaucốcsữalắc.Vàrồinóithêm,“Bấtkểemlàmgì,đừngcóvướngvàonhữngsợidâyđó.”
Tôihítmộthơithậtsâu,tựđộngviênmìnhlầncuối,rồicảmthấymaymắnvìđãkhôngđigiàycaogót,rảobướcđếnbênchiếcbàngiờđangcómấynhânviêncủaDrakelãngvãngxungquanh.
Leonhìnbọnhọ,nhưthểhọvôhình,vànóivớitôi,“Chào,Ellen.”
“Chào,Leo,”tôinói.
“Ngồimộtchútđã,”anhnói,trongkhitôinghĩcâunóidườngnhưrấtquenthuộc.Tuynhiên,nghĩchothậtkỹthìcâutraođổiđóđúnglàlờianhnóihômqua-điềuđónghĩalàkhôngphảinódườngnhưquenthuộc.Đầuócrôngdàithếđủrồi,tôinghĩtrongkhingồixuốngbêncạnhLeo.Anhdịchngười,nhưngchỉmộtchútxíu,thếnênchúngtôivẫnngồisátnhauđủđểcóthểcầmtaynhaunếuchúngtôicóýđịnh.
“Ellen,đâylàDrakeWatters.Drake,đâylàbạnthâncủatôi,Ellen,’Leonóitrongmộtkhoảnhkhắccũngkỳlạkhôngkémlúctrước.TôithậttìnhkhôngthểtinnổimìnhđangđượcgiớithiệuvớiDrake–vàLeochínhlàngườigiớithiệu.
Theobảnnăngtôitoanchìatayra,nhưngrồinhớFranktừngnóivềchuyệnnhiềungôisaolớnbịámảnhsợvikhuẩn,thếnêntôichỉgậtđầukínhtrọngvớiDrake.
“Xinchào,Drake,”tôinói,timđậpthìnhthịch.
“Rấtvuiđượcgặpcô,Ellen,”ôngnóivớingữâmNamPhidudươngcủamình.Trôngôngcó
vẻlạnhlùngđúngnhưtôiđãtừngtưởngtượng,nhưngđồngthời,nơiconngườiôngcógìđókhônghềhàonhoáng,thậmchícòngiảndịđếnngạcnhiên.
“Tôicũngrấtvuiđượcgặpông,” tôinói,dừng lạiđó,vìnhớ lạimột lờikhuyênkháccủaFrank:hồichuôngbáotửchomộttaynhiếpảnhlàlàmmấthứngngôisao-đốitượngchụphình-bằngnhữngcâuhỏikhúmnúm.Dùsaothì,khôngphảinóithếnghĩalàtrongđầutôinảyraýnghĩgì,ngoạitrừ:tôiđã,nóithếnàonhỉ,bịquyếnrũhoàntoànbởibàihátđócủaông.Mặcdùnóithật, tôibiếtcảtriệunămnữatôicũngkhôngbaogiờthốtrathứgìkỳcụcđếnvậy,nhưngtôivẫncảmthấykháquanngạirằngtôicóthểsẽlàmthế-mộtmốiesợtươngtựvớinỗisợhãirằngtasẽ,chẳngcầnlýcớgì,némmìnhxuốngtừbancôngmộttòanhàthươngmại.
Đúnglúcnày,mộtngườitrợlýxoahaibàntayvàonhaubiểuthịrằngchuyệnphiếmthếlàđủ rồi. “Cô làEllenDempsey?” anh tanói, cũngbằng chất giọngNamPhi,Nhưng cháthơngiọngcủaDrake.
“Vâng,’tôinói,ngaylậptứcthầmướcmìnhđãđổitêngiaodịchsaukhikếthônvớiAndy.
“Côcómườilămphútđểchụphình,”mộttrợlýkhácchỉdẫntôi,phầnnàoravẻchiếucố.
“Khôngvấnđề,”tôinói,rồiquaylạinhìnDrake.“Chúngtabắtđầuđượcchứ?”
“Được,”ôngnói,gậtđầuđúngkiểungôisaonhạcrock-hếtsứcthảnnhiên,lạnhlùng.“Cômuốntôiởđâu?”Tôichỉvàochiếcbànphíasauchúngtôi,chuyểnmìnhvàotrạngtháihànhđộngmộtcáchvôthức. Không còn thời gian để lo sợ nữa. “Ngay đằng kia,” tôi hướng dẫn ông. “Chỉ việc dichuyểnvềphíacửasổthôi.Vàôngcóthểmangtáchtràtheokhông?Tôimuốnlấycậncảnhnó.”
“Tuyệt,”Drakenói,nháymắt.“Tôichưacóbứcnàonhưvậy,chưatừng.”
Khiôngđứnglênkhỏighế,tôithấyLeonhìntôibằngmộtánhmắtchỉcóthểmiêutảlàtrìumến.Tôigửilạianhmộtnụcườichúmchím,thântình,cũnggầnnhưtrìumến.
“Maymắnnhé,”anhthìthầm,ngướclênnhìntôi.
Tôingừnglại,đắmchìmvàođôimắtanh.Rồi,dùbiếtrõnhưvậylàngungốc,tôinói,“Chờemnhé?”
Leomỉmcười.“Đãđịnhvậy.Emkhôngthểtốngkhứanhdễthế.”
Tôimỉmcườiđáplại,chợtnghĩrarằngmnìnhsẽkhôngthểchedấumốiliênlạcvớiLeotrongchuyệnnàymãiđược.AndyvàMargotsẽthấytênanhởvịtrítácgiảbàibáo.Mọingườisẽbiết.Tênchúngtôisẽđượcincùngnhau,cùngvớitêncủaDrake,tấttầntậttrêncùngtrangbáoấy.Nhưngkhicầmmáyảnhlên,tôitựnhủrằngngàyhômnayhẳnnhiênđánggiáđểđổibằngchútxíurắcrối.
Mười lămphút tiếp theo làkhoảng thờigiancăng thẳngđểchụpchín mươi tưbứcảnhtrongkhiđưarachoDrakenhữngchỉdẫnvớigiọngđềuđềukhôngđổi:Ngồiđây,đứngkia,quatráitíxíu,nângcầmmộtchút,mỉmcười,khôngcười,cườinửamiệng,đặttaylêncốc,đặttaylên
bàn,đặttayvàolòng,nhìnracửasổ,nhìnquavaitôi,nhìnthẳngvàomáy.Rồi:Okay.Tốtrồi.CảmơnDrake.
Vàtôihoànthành.Hoànthànhmộtcáchhếtsứchạnhphúc.Vàđiềutuyệtnhất,phầnsungsướngnhấtlàtôibiếttôicóbứchìnhmỹmãnsốmột.Tôiluônbiếtkhitôicóbứcảnhnhưthế–vàhômnaythậmchícònchắcchắnhơnthườnglệ.Drake,vớiluồngánhsángtựnhiênhợplýphíasau,tạonênhiệuảnhgầnnhưmộtvầnghàoquangmỏngmanh;ghếđỏtươngphảnvớiáođenvàtáchtrắng;đườngnétnhắcnịchcủabàn,cửasổ,vàhìnhthểcủachínhDrake.Hoànhảo.
“Cảmơn.EllenDempsey,”Drakenói,mỉmcười.“Khôngđautínào.”
Tôimỉmcười–không,cườirạngrỡ-đáplạiông,ghinhớcáchônggọicáitênthườngtìnhcủatôinhưvớimộtvầnthơ,mộtdòngnhạccủaông.Tôiphấnkhíchtộtđộcảtrongcảmxúclẫncơthể.
Thếrồi,saukhiDrakeđãbiếnmấtcùngngườicủaông,Justinđãđónggóixongthiếtbịcủachúngtôi,RosađãtrưngbứcchândungcủabàcóchữkýcủaDrakenổibậtngaycạnhmáyđếmtiền,cònSuzanneđãngồixuốngbênquầyhàngđểnếmthửkẹosôcôlamạchnha,rốtcuộctôicònlạimộtmìnhvớiLeoởgóctrongcùngcủaquánăn,dựalưngvàotường,nhìnsâuvàomắtanh,mộtlầnnữa.
Mườisáu
“Thếnào?Emthấysao?”Leohỏi,hútlấyánhnhìncủatôiinhưmộttừtrường.
Câuhỏibổngữcủaanhkhiếntôicảmthấymờmịttrongđầu,vàtôikhôngthểkhôngbănkhoănphảichănganhđangcốtìnhmậpmờ.
“Vềbuổichụphình?”tôihỏi.
“Hẳnrồi,”anhnóivớivẻchútâm.“Vềbuổichụphình.Vềbấtcứđiềugì.”Tôingướcnhìnanh,cảmthấykhaokhátđượcthúnhậnrằngtôiquáchừngvuisướng.Rằngtôichưabaogiờcómộtgiờlàmviệchưngphấnđếnthế-vàhiếmkhithấykiểuáilựchóahọctuyệtđốinhưtôiđangcảmthấylúcnày,rằngtôibiếttôiđãbảoanhlàtôikhôngmuốntrởthànhbạnbè,nhưngkhôngthểchịuđượcýnghĩhoàntoànđóngsậpkhảnăngđó.Rằngmặcdùcócuộcsốnggiađìnhhạnhphúc,tôivẫncảmthấymộtmốiràngrịtlạlùngvớianhvàkhôngmuốnđiềunàysẽthànhranhưthếgiữahaita,mãimãi.
Nhưngtấtnhiêntôikhôngnóilờinàonhưthế,vìnhiềulýdo.Thayvàođó,tôimỉmcườithảnnhiênvànóirằngtôikháchắcmìnhđãcómộtsốbứcảnhưngý.“Nênanhđừnglo…ảnhcủaemsẽkhônglàmmấtgiábàiphỏngvấncủaanhquáđángđâu.”
Anhcườilớnvànói,“Tốt.Bởivìanhthựcsựlovềvấnđềđóđấy.Suốttừsaukhigọichotrợlýcủaem,anhcứnghĩ,‘Chếttiệt.Côấysẽpháhỏngbàicủamìnhmấtthôi’.”
Tôimỉmcười,hơiquákhêugợi,vàanhcũngmỉmcườiđáplạicùngmộtđiệubộnhưthế.Chừngmườigiâytrongngậptràncảmxúctrôiqua,tôihỏianhcólấyđượctingìthúvịkhông.
Anhgậtđầu,vỗnhẹvàochiếcmáyghiâmởtúisau.“Có.Anhkhôngchắcmìnhđãmongđợigì…Anhnghenóiôngấylàmộtngườikhádễthương–thânthiện,cởimở,códuyên…nhưngtađâubiếtđượctâmtrạngngườitasẽrasao..Anhđoánemhiểuđiềuđó,đúngkhông?”
Tôigậtđầu.“Nhữngđốitượngkhónắmbắtkhôngbaogiờdễlàmviệccả…tuynhiêncáubẳnhayủrũđôikhicũngcóthểkhiếntachụphìnhđượcđẹphơntatưởng.”
Leotiếnmộtbướcvềphíatôi.“Anhchorằngtấtcảlàvìtừtrường,”anhnóiđầykhêugợi.
“Phải,”tôinói,cảmthấymộtnụcườingớngẩnlướtquamặt.“Từtrườngrấtquantrọng.”
ThêmmộtkhoảnhkhắchồihộpnữatrôiquatrướckhiLeohỏi,giọngthảnnhiênvàphởnphơđếnmứcthànhranhưthểđãnắmchắccâutrảlời,sauđâytôisẽlàmgì.Đólàmộtcâuhỏitôiđãlậtđilậtlạicảtálầnhômnay,cứaoướcrằngchúngtôicóthêmmộtđêmnữaởBeverlyWilshire,trongkhiđồngthờicảmthấynhẹnhõmlàtôiđãcómộtchiếcvéđiệntửđểcứurỗitôirakhỏichínhmình.
“EmquaylạiNewYorkthôi,”tôinói.
“Ồ,”anhnói,đôimắtdườngnhưtốilạimộtchút.“Mấygiờembay?”
“Embaychuyếnbayđêmchíngiờrưỡi,”tôinói.
“Ôi.Tệquá,”anhnói,liếcnhìnđồnghồ.
Tôithốtramộtâmthanhvôthưởngvôphạt,tínhtoánđếnlượngthờigiancònlạiởL.A.TìmkiếmmộtphươngánhợplýđểdànhphầnnàotrongquỹđóchoLeocònhơnlàvớingườichịgáilúcnàyvẫnđangđứngởchỗquầyhàngphíaxa.
“Thếanhkhôngthểthuyếtphụcemởlạiđâythêmmộtđêmnữaà?”Leonói.
Tôingầnngừ,tìmkiếmmộtgiảipháp.Mộtcáchnàođóđểởlạithànhphốnàytrongkhivẫngiữmọithứđượcyênổn.NhưngrồitôinghĩđếnnụcườicủaAndy,cáilúmđồngxu,đôimắtxanhtrongveocủaanh,vàthấykhôngcólựachọnnàokhácnênđànhnói,“Không…Emthậtsựcầnphảivề.”
Hoàntoànkhôngcócáchnàođểđốiphóvớinhữngnguyhiểmnày.
“Anhhiểu,”Leonóinhanh,dườngnhưđọcđượcdòngsuynghĩchạyngangquađó.Anhliếcnhìnxuốngchỉnhsửaquaiđeocủachiếctúitàiliệumàuxanhlá–mộtmàutươisánghơnsovớitôivẫnnghĩvềLeo–thếlàtôithấymìnhtựhỏiphảichăngđólàmộtmónquà;côgáitặngnóchoanhxinhđẹprasao;liệuhọcócònchunglối.
Anhnhìn lênvànháymắt tinhnghịch. “Tuyệt rồi,” anhnói. “Chúng ta sẽhẹn lần tớikhichúngtaởL.A.đểlàmmộtbàivềDrake.”
“Đúng,”tôinói,nỗlựcđánhbạilờichâmbiếmcủaanhbằngmộtcâunóiliềulĩnhcủachínhmình.“Chúngtasẽhẹnlầnanhđáemtiếptới,rồitìnhcờgặplạiemnhiềunămsau,rồitómemtrởlạitrongmộtnhiệmvụđểđời…”
Leocóvẻgiậtmình.“Emđangnóigìvậy?”
“Cógìkhôngrõràngư?”tôinói,mỉmcườiđểlàmdịuphầnnàocâuhỏitháchthứccủamình.
“Anhkhôngđáem,”anhnói.
Tôiđảotrònmắtrồicườilớn.“Phải.”
Anhtrôngcóvẻbịtổnthương–hoặcítralàtrônghếtsứcngạcnhiên.“Chuyệnkhônggiốngnhưthế.”
Tôingắmkỹgươngmặtanh,phỏngđoánrằnganhhẳnđangcốgắngvớtvátniềmkiêuhãnhchotôibằngcáchgiảvờlàchúngtôiđãđồngthuậnchiatay.Nhưngkhôngcódấuhiệunàocủasựtínhtoán,khôngcódấuhiệunàocủabấtkýthứgìkhácngoàisựngạcnhiênthựctìnhtrước“phiênbản”củatôivềchuyệnchúngtôingàytrước.
“Vậynóđãgiốngnhưthếnào?”tôihỏianh.
“Bọnmìnhchỉ…Anhkhôngbiếtnữa…Anhbiếtanhthậtngungốc–vàđãquácoitrọngthểdiện…AnhvẫnnhớdịpTếtnămđó…nhưnganhkhôngnhớtạisaobọnmìnhtanvỡ…Dườngnhưbọnmìnhchiataythựcrachẳngcóvìchuyệngìcả.”
“Chẳngvìchuyệngì?”tôinói,cảmthấygầnnhưtuyệtvọngkhiSuzannebỗngnhiênvòngsanggócchúngtôi.
Chịhẳnđãnhậnratháiđộcủatôi,bởivìchịnói,“Ồxinlỗi,”vàđộtngộtdừnglại.
Tôicốgắngmỉmcườivànói,“Không.Khôngsaođâuchị.Bọnemchỉchuyệnphiếm…về…Drake.”
Suzannenhìntôibằngánhmắtnhưmuốnnóichịkhôngtin,nhưngvẫnvờhợptác.“Thếhaingườinghĩsaovềôngấy?Ôngấycóthựctếđúngnhưvẻbềngoàikhông?”
“Rất,”tôivuivẻhùatheotrongkhibêntrongđầyxáođộng.
“Phầnhaynhấttrongbàiphỏngvấnlàgìvậy?”
SuzannehỏiLeo.“Haytôiphảiđợimuatạpchíđây?”
Leovờnhưsuytínhmộthồi,xonganhnóianhtinSuzannevàsẽchochịhaynhữngtinhottrongbài,kểmộtsốchitiếttrongcôngviệcviệntrợgiảiquyếtnợnầncủacácnướcthếgiớithứbavàtấtcảnhữnglờiphêpháncủaôngđốivớichínhquyềnhiệnnay,chẳngcólờinàotrongsốđólọtnổivàotaitôi.Thayvàođó,tôiphảichốnglạicảmgiácxaoxuyếnđangcuộntràotronglồngngực,vàquyếtđịnhsẽđoạntuyệtvớivếtthươngtronglòngnàyngaykhicuộctròchuyệntạmngừng.
Khikhoảnhkhắcđócuốicùngcũngđến,tôinóiquảquyếthếtmức,“Thôi.Bọnemnênđibâygiờ.”Leogậtđầu,gươngmặttrởnênbìnhthảnnhưcũ.“Phảirồi,”anhnói.
“Vậycảmơnlầnnữavìtấtcả,”tôinói.
“Cảmơnem,”anhđáp,thumìnhvàosâuhơntrongcáivỏốccủamình. “Anhnónglòngđượcxemảnhcủaem.”
“Emcũngrấtmongđượcđọcbàicủaanh.Embiếtnósẽrấttuyệt,”tôinói,cảmthấymọiniềmhânhoantừmấyphúttrướcđangrútrakhỏicơthểmình.Trồilênrồitrụtxuống.MọithứcùngvớiLeođãluônluôntrồilênrồitrụtxuống.
Suzannevờxemxéttấmbiểnquảngcáođóngkhungtreotrênbứctườngtrướcmặtchúngtôi,nhưmuốnchoLeovàtôichútriêngtưcuốicùng,trongkhiđóLeogậtđầucảmơnlầnnữa.Trongmộtgiây,dườngnhưanhđịnhômtôilầncuối,dẫuchỉlàmôtcáiômnghithức.Nhưnganhkhônglàmvậy.Anhchỉchúctôimộtchuyếnđitốtlành.
Nhưngtấtcảnhữnggìtôinghethấylà,Chúcmộtcuộcđờitốtlành.
Khiđãyênvịtrongtaxi,đangtrênđườngvềkháchsạn,cặpmàycủaSuzannecứnhíulạiđầyvẻcảmthông.“Emcóvẻbuồn,”chịnóinhẹnhàng.“Embuồnà?”Tôikhôngthểtậphợpđượcnănglượngmànóidối,nênđànhgậtđầubảochịđúnglàthế-mặcdùnóichochínhxác,vôcùngsầukhổmớilàcáchdiễnđạtgầnvớicảmgiáccủatôihơn.
“Emkhôngbiếttạisaonữa,”tôinói.“Chỉlàtấtcảthật…quásứckỳlạ…Gặplạianhấy…”
Suzannecầmtaytôinói,“Bìnhthườngmà.”
“Cóthậtvậykhông?”tôinói.“Bởivìcảmgiáckhôngbìnhthườnglắm.MàemnghĩchắcchắnAndysẽkhônggọithếnàylàbìnhthường.”
Suzannenhìnrangoàicửasổbêncạnhchịtronglúcđặtracâuhỏitốihậu.“Emvẫncòncảmxúcvớianhta,haychỉcoiđólàhoàiniệm?”
“Emnghĩnhiềuhơnhoàiniệmmộtchút,”tôithừanhận.
Suzannenói,“Chịđoánlànhiều,”vàrồinóithêm,gầnnhưlàmộtsuynghĩbấtchợt,“Nhưngnếunóiđiềunàymàcóthểgiúpgiảithíchđược,chịhoàntoànhiểuemthấyđượcgìtừanhta.Ubuồn,gợicảm,thôngminh…”
Mộtđiệucườinhănnhóhiệntrênmôitôi.“Thậtsựkhônggiảithíchđượcđâu.Khônghề,”tôinói.“Dùsaocũngcảmơn.”
“Xinlỗi,”Chịnói.
“Vàchịcóbiếtđiềugìkháckhônggiảithíchnổinữakhông?”tôinói,trongkhichiếctaxirẽvàolốikháchsạnvàmấyngườigáccửabướctớidànhàngquanhchiếcxe.
Suzannenhìntôi,chờtôitiếptục.
“Leonóivớiemdùcóchếtanhấycũngkhôngthểnhớnổitạisaobọnemlạichiatay.”
“Chếttiệt,”chịthốtlên,mắtmởbừng.“Anhtanóithế?”
“Đúngvậy,”tôinói
“Cóvấnđềđấy.”
Tôigậtđầuvàtrảtiềnchotàixế.“Phải…Chịcónghĩanhấycốtìnhlàmemrốitrí?”
Suzanneimlặngmộtlúcrồinói,“Tạisaoanhtaphảilàmthế?”
“Emkhôngbiết,”tôinóitrongkhichúngtôiđiquacửaquayvàotrongsảnhkháchsạnđể
lấyhànhlýgửichỗtiếptân.“Cóthểđểchoemcảmthấydễchịuhơnvềquákhứ?Hoặccóthểanhấychỉ…trongmộtkiểucuộcchơiquyềnlựcchăng?”
“Chịkhônghiểuanhtarõlắm,”chịnói,“Emthìnghĩsao?”
Tôinhúnvairồinóithựcratôikhôngnghĩvậy–cảhaigiảthuyếtđó.Leokhôngphảikiểungườivôduyênvôcớmàlàmchongườikháccảmthấydễchịuhơn.Màtôicũngkhôngnghĩanhấylàmộtkẻchơitròquyếnrũ.
Khichúngtôingồivàohaichiếcghếtựacứngởsảnh,Suzannetrôngrấtsuytư.“Này,”cuốicùngchịlêntiếng,“Rấtcóthểthếnàynhé,anhtachỉnóitheođúngnhữnggìđãnghĩ:rằnganhtathựcsựkhôngthểnhớtạisao–bằngcáchnào–mọichuyệnkếtthúc.Vàcóthểanhtacũngcóýrằnganhtaluônướcmọichuyệnđãdiễnrakhácđi.”
Tôivuốttócthởdàimệtmỏi.“Chịnghĩcókhảnăngđó?”
Suzannegậtđầu.“Chắcchắn.Vànhưthếkhôngvừaýlắmsao?”chịhỏi.“Điềumàmọicôtừngbịbồđáđềumơtới.Rằngthìchàngtraimộtngàynàođósẽcảmthấyhốitiếcvàquaytrởlạirồinóihếtvớicôvềchuyệnđó…Vàđiểmtuyệtvờicủachuyệnnàylà…emchẳnghềmảymayhốitiếc.”
Tôinhìnchị.
“Đúng?”chịhỏi,mộtcâuhỏiđầyngụý.Mộtcâuhỏichỉvớimộtchữvềlựachọncủatôi.VềAndy.Vềmọithứtrongcuộcđờitôi.
“Đúng,”tôinóidứtkhoát.“Tuyệtđốikhônghốitiếc.”
“Thôiđinào,”Suzannenóivớigiọngkếttộiquenthuộccủachị.“Emcóđấy.”
Batiếngsau,khiSuzannevàtôicùngăntốiqualoaởsânbayvànóilờitạmbiệttạiràochắnanninh,tôilênmáybayvớicơnđaubuốttrongtimvàcảmxúcdaydứtvìmọichuyệnchưangãngũ.Khingồivàochiếcghếsátcửasổngaytrênhàngcuốicùngcủakhoang,loángthoángnghecôtiếpviênhướngdẫnvớigiọngđềuđềuvềkhoảngtrốngcóhạncủaôđểhànhlýtrênđầu,tôitualạinhữngsựkiệntrongngày,đặcbiệtlàcáikếthếtsứcbấtngờtronglầnchạmmặtLeocuốicùng.Trongsuynghĩmuộnmàng,tôiướcgìđãnóivớiSuzannerằngtôicầnthêmchútthờigianvớianh.Yêucầunhưvậyhẳnlàquásứcrầyrà,nhưngmộttiếng–thậmchíchỉbamươiphút–thựcsựlàtấtcảthờigiancầnthiếtđểcóthểrútrakếtluậncuốicùngvềmộtbuổilàmviệcđầycảmxúcnhưthế,vàchỉcòntậptrungvàovấnđềđángquantâmlàcuộcchiataycủachúngtôi.
Chodùkhônghềhốitiếcvềnhữngxoayvầntrongcuộcđờimình,tôivẫnkhôngthểngănmìnhmongmuốnhiểuđượcmốiràngcuốnmãnhliệtvớiLeo,giốnghệtnhưkhoảngthờigianxáođộnggiữatuổimớilớnvàtuổitrưởngthànhkhicócảmgiácmọithứthậtnonnớt,mêsayvàđángsợ-vàtạisaonhữngcảmxúcấylạiàoạtđếntrongtôilúcnày.
TôivộivàngthửgọichoAndyđểbáochoanhbiếtmáybaycấtcánhđúnggiờ,nhưnganhkhôngnghemáy.Tôiđểlạitinnhắn,nóivớianhrằngbuổichụphìnhdiễnratốtđẹp,rằngtôiyêuanhvàsẽgặpanhtrướcnhấtngaytrongbuổisáng.Sauđótôilạihướngsựchúýcủamình
vàodònghànhkháchđangnốinhaugiữalốiđi,thầmcầunguyệnrằngchiếcghếgiữaởbêncạnh tôi sẽ trống, hay, ít nhất thì, nó sẽđược chàođónmột vị khách trầm lặng, gọn gàng.Nhưngngaysauđó,mộtngườiđànôngtolớnlôithôinhếchnhácnồngnặcthứmùiđặctrưngcủarượuvàthuốcláđãkhiếntôithấtvọngnãonềvớicáitúivảicăngphồng,bọcbánhmangtheohiệuBurgerKingvàmộtchaiMountainDewđựngđầythứnướcđángngờmàuhổphách.
“Ôchào!”ôngtarốnglên.“Xemchừngtôingồicạnhcôrồi!”
Cộnghưởngvớimùirượuvàthứđồuốngmangtheo,đôimắtđỏkévàâmlượngtháiquácủaôngtachothấyrõràngôngtađangsay–hoặcchíítsắptớingưỡng.Tôihìnhdungramộtđêmdàidằngdặcchìmtrongcocktail,thithoảnglạicóchútrượuđổrangoài,kèmtheonhữnglờixinlỗikhôngngớt,cốgắngmộtcáchvôlốilauchùichotôi,vànhữnglờimàođầuchomộtcuộcchuyệntròvớvẩn.Mộtcáinhìnlặnglẽduynhấtcủatôisẽkhiếnôngtaimmiệngtắplựvàtiêudiệtmọiliênhệtiềmnăng.Thếnêntôikhôngđápgì,chỉcốnặnmộtnụcườilịchsựhếtsứcmơhồtrongkhiôngtangồithụpxuốngghếvàlậptứccúixuốngcởiphăngđôigiàytennisbẩnthỉucùngđôitấtốmàu,cánhtaylựclưỡngvàcáicùichõnứcnẻcủaôngtaxâmchiếmđếntừngphânkhoảngtrốngriêngcủatôi.
“Hêyzà!Chânđauêẩmrồinày,”ôngtanóilớn,ngaykhiđôichânnhoétmồhôiđãđượctựdo.Sauđóôngtamờitôimộtmiếngthịtrán.“Mộtmiếngchứ?”
Tôi nén cơn buồn nôn, bảo với ông ta rằng không – cảm ơn, và nhanh chóng nhét vộiheadphonetrênmáybayvàotai,xoayngườivềphíacửasổ.Rồitôichọnkênhnhạccổđiển,vặnâmthanhtolên,nhắmmắt,vàcốnghĩbấtcứđiềugìngoàiLeo.Saukhoảngmườilămphútlộnxộnnữa,tôicảmthấymáybaybắtđầulănbánhdọcđườngbăng,lấyđàtrướckhilàmmộtmànkinhhồnchốcngượcvềphíasau.Khimáybayđãlêncao,tôikhiếpsợsiếtchặttayghế,gồngmìnhmộtcáchtháiquátrongkhicốchốnglạihìnhảnhtưởngtượnglửabốccaovàđốngthépbẹpdúm.Máybaysẽkhôngrơiđâu,tôinghĩ.Nhưngkhicuốicùngtôicũngmởmắtra,kẻngồibêncạnh–vàcảbữatiệcBurgerKingcủaôngta–đềukhôngthấyđâu.
Và,nơichỗngồidơdáycủaôngta,nhưmộtphépmàu,khôngphảiaikhácngoàiLeo.
Anhmỉmcườinghiêngnghiêngvànói,“Anhlênchuyếnbaycủaem.”
“Emthấyrồi,”tôinói,cốgắngkìmnénnụcườicủamình,nhưngchẳngmấychốcđànhchịuthua.
“Vàrồianh…ừm…đổighế,”anhnói.
“Emcũngthấyrồi,”tôinói,giờthìcườirạngrỡ.“Anhgianxảoquá,phảikhông?”
“Gianxảo?”Leonói.“Anhcứuemkhỏicáigảthôlỗđó…mộtkẻgiờđâyđangsaymèm–vàchântrần–tronghoanghạngthươnggia.Anhgọiđólàhàophóng–khôngphảigianxảo.”
“Anhbỏghếhạngthươnggia?”tôinói,cảmthấyđượcđềcaovàcóquyềnlựcmộtcáchkỳlạkhitôixửlýthôngtinvàtấtcảnỗlựcngoàilềđóđểđánhgiákhoảnhkhắcnày.
“Phải.Thếthìsao?Vàmộtchiếcghếgiữahàngnơidãychótcùngcủamáybay.”
“Ôi.Anhthậthàophóng,”tôinói.
“Nào?Mộtcâucảmơnthìsao?”
“Cảmơnanh,”tôinói,bắtđầuýthứcrõràngmìnhsẽcónămgiờtiếptheomắckẹttrongmộtgóctối,gầnsátbênLeo.Timtôinhưngừngđập.
“Khôngcóchi,”anhnói,dựangườivàoghếmộtcáchvôcùngnhẹnhàngvàrồicứgậpvàomởrachiếcbàngấpvớimộttháiđộmàtôikhámpháralàsựcăngthẳngởchínhanh.
Chúngtôithoángnhìnnhau,mộthànhđộngquátáobạokhitađangngồisátcạnhnhautrêncùngmộtdãyghế,rồitôimỉmcười,lắcđầuvàchuyểnánhnhìnracửasổ.
Côtiếpviênthôngbáorằngbiểntínhiệuhướngdẫnđeodâyantoànvẫnsángvàcơtrưởngsẽthôngbáochomọingườibiếtkhinàomớiantoànđểdichuyểntrongcabin.Tuyệtvời,tôinghĩ.Mắckẹttuyệtđốibằngcáchkhônglàmbấtcứđiềugì.
Mấyphútyênlặngtrongngậptràncảmxúctrôiquatrongkhitôinhắmmắt,thầmnghĩrằngkỳdiệusao,tôikhôngcònsợbaynữa.
“Thế,”LeocuốicùngcũnglêntiếngkhitôiđãmởmắtravàmáybaybắtđầutrôiêmgiữatrờiđêmCalifornia.“Vậy,chúngmìnhđếnđâurồinhỉ?”
Mườibảy
TôikhôngthểnhớmìnhđãtrảlờicâuhỏiđầutiênđócủaLeonhưthếnào;chỉbiếtrằngchúngtôiđãtrốntránhthànhcôngđểkhôngcóbấtcứthảoluậnnàovềquanhệcủachúngtôi,haynóđãkếtthúcrasao,haybấtcứchuyệnthựcsựriêngtưgì,trongcảmộtkhoảngthờigianrấtdàicủachuyếnbay.Thayvàođóchúngtôiđivàonhữngchủđềantoànhơnnhưphimảnhvàâmnhạc,dulịchvàcôngviệc.Đólàkiểunóichuyệnkhitalầnđầugặpmộtaiđómàtamuốnhiểu rõ hơn – hoặcmột người quen đã quá lâu rồi không gặp. Chúng tôi duy trì cuộc nóichuyệnởnhữngvấnđềtrênbềnổi, tuynhiêncũngcómộtkhoảngêmáiẩnbêndưới,mộtdòngchảytựnhiêncủanhữngcâuhỏivàcâutrảlời,đượcđánhdấubằngnhữngkhoảngimlặngthưthảkéodài.Nhữngkhoảnhkhắcấythậtsựthưthả,đếnmứcchúngtôinhưhoàntoàntrôitrởlạivàocảmgiácthântình.
Mọithứdiễnrahếtsứchồnnhiên,khitôikếtthúcchuyệnvềmộtbuổichụpảnhgầndâymàtôi thựchiệnởvùngnúiAdirondacks. “Cóđiềurất tuyệtkhichụphìnhởmột thị trấnnhỏ,ngườidânđịaphương,”tôinói,“nhữngconngườigắnbóvôcùngsâusắcvớiđấtđaicủahọ…Thậtmỹmãn…”
GiọngtôinhỏdầnkhitôicảmthấycáinhìnchămchúcủaLeo.KhitôiquaysangphíaLeo,anhnói,“Emthựcsựrấtyêucôngviệccủamìnhphảikhông?”Giọnganhđầyngưỡngmộđếnnỗitôicảmthấytimmìnhrunrẩy.
“Vâng,”tôikhẽđáp.“Đúngvậy.”
“Anhcóthểthấyđiềuấyhômnay…Anhrấtthíchngắmemlàmviệc.”
Tôimỉmcười,cốkhángcựniềmkhaokhátđượcnóivớianhrằngtôicũngthíchngắmnhìnanhsuốtbuổiphỏngvấn.Thayvàođó,tôiđểanhnóitiếp.
“Thúvịthật,”anhnói,hầunhưđangnóivớichínhmình.“ỞmặtnàođóemdườngnhưvẫngiốngvớiEllenanhtừngbiết,nhưngởmặtkhác…emdườngnhưquá…khác.”
Tôitựhỏichínhxácthìanhđánhgiánhưthếdựatrênđiềugì,khimàkểtừlúcđiquagiaolộđóchúngtôitròchuyệncảthảychưatớimộtgiờ.Tuynhiên,tôichợtnhậnracảmnhậncủatôivềLeocũngđangthayđổi,vàtôichợtnghĩrằngkhôngphảimọicâuchuyệnđềuchỉcómỗihaimặt,mànhữngphiênbảnđócũngcóthểbiếnchuyểntheothờigian.
TôiquansátLeonhấpmộtngụmtừcốcrượugừngphađácủaanhvàđộtnhiênthấychínhmìnhquađôimắtanh.Trướcđâyvàbâygiờ.Haichândunghếtsứcđối lậpnhauvớicùngchungmộtbảnchất.Tôithoángmườngtượnglạiconngườitôitrướcđây–mộtcôgáimồcôimẹ,côđơn,nghèotúng,xalạvớithànhphốlớn,vậtlộnđểtìmrabảnsắccủamình,mộtbảnsắckhácxavớithịtrấnquêhươngngộtngạtcủacôta,vớinhữngkinhnghiệmtừthờiđạihọcyênấm,vớingườibạnthânchóisángcủacô.
Tôinhìnthấymìnhtronglầnđầubiếtyêu,vàthấytìnhyêuhoàntoànthốngtrịấy–hayLeo
–dườngnhưlàlờigiảiđápcủatôirasao.Anhcótấtcảnhữnggìtôimuốncó–sôinổi,sâusắc,mạnhmẽ-vàởbênanhkhiếntôicảmthấychíítmìnhcũngcóđượcchúthơihướngcủamọithứđó.Nhưngcàngcốníuchặtlấymốiquanhệấy,tôicàngtrởnênbấpbênhhơn.Ngàyđó,điềuấydườngnhưhoàntoànlàlỗicủaLeo,nhưngkhinhìnlại,tôicóthểthấyrằngchínhmìnhcũngphảidựphầntráchnhiệm.Ítnhấtthìtôicũngnhậnthấytạisaomìnhtrởnênkémhấpdẫnhơnđốivớianh.
TôinghĩvềnhữnglờinhậnxétcủaLeobanchiều,vềchuyệnanhđãquáđềcaobảnthân.Cólẽchuyệnlànhưthếthật,nhưngtôicũngcóthểthấymìnhđãkhôngcoitrọngbảnthânmộtcáchđúngmức.Đólàmộtsựkếthợpchếtngườikhiếnchocuộcchiataycủachúngtôithựcsựkhôngthểtránhkhỏi.
“Vâng.Emvuikhinghĩmìnhđãcóchútbiếnchuyển,”cuốicùngtôinói,khicóthêmnhiềukhoảnhkhắctrongmốiquanhệấylạikéovềtrongtôi–nhữngthứtôiđãbỏquahoặcđơngiảnlàquênđi.Tôinhớlại,vínhư,Leoyêuthíchmộtcuộcthảoluậnbổíchđếnmứcnào,vàkhuônmặtanhtrởnêncáukỉnhrasaokhitôichẳngđưarađượcýkiếngì.Tôinhớsựthấtvọngcủaanhvìtôiquáthiếutínhđộclập,sựgiậndữcủaanhvớixuhướnganphậnhoặctrốntránhthửtháchcủatôi–cảtrongcôngviệclẫntrongtưduy.
“Cảhaichúngtađềucórấtnhiềuđiềuphảilàmđểtrưởngthànhhơn…Rấtnhiềuthứtrênđờiđểtựmìnhnhìnnhậnvàtìmhiểu,”Leonói,xácnhậnrằngtôikhôngphảingườiduynhấtđangnghĩvềmốiquanhệcủachúngtôi.
“Vậy?”tôingậpngừngnói.“Anhđãtìmhiểuđượcmọiđiềuchưa?”
“Mộtsốthứ,”anhnói.“Nhưngcuộcđờilàmộtcuộchànhtrìnhdài,emhiểuchứ?”
Tôigậtđầu,nghĩtớimẹ.Nếutamaymắn.
Mấyphútnữatrôiqua,trongkhitôinhậnrarằnglầnđầutiênkểtừkhigặpLeoởbồithẩmđoàn,tôicóthểkhôngcònphảiđặtconngườianhtrongsuốtkhoảngthờigianchúngtôibênnhauvàomộtđịnhdạngnhỏhẹpnữa.Anhkhôngphải làngườiđànông trongmơcủa tôi,chàngtraihoànhảotôitừngsùngbái;anhcũngkhôngphảilàtênvôlạimàMargotluônvậnhếtkhảnăngđềmôtảnhưloàiquỹdữ;thựcsựkhôngphảilàbấtkỳgãnàotrongsốđó.Anhchỉlàngườiđànôngkhônghợpvớitôivàothờiđiểmđó.Khônghơn,khôngkém.
“Emchắc làmệt lắm,”Leonói saumộtkhoảng im lặngkéodài. “Anhsẽđểemngủmộtchút.”
“Khôngsaođâu,”tôinói.“Mìnhnóichuyệnnữađi…”
TôicóthểnghethấynụcườitronggiọngLeokhianhđáplờitôi.“Ngàyxưa,emlúcnàocũngnóinhưthế…”
Baonhiêuthứcùngậpquađầutôitrongkhoảnhkhắcđó–tấtcảnhữngđiềukhôngnênvànửanênnửakhôngnênnóimàtôisuýtnữađãtuônra.Thayvàođó,tôiđổihướngcâuchuyệnvàhỏiđiềutôiđãmuốnbiếtkểtừkhinhìnthấyanhnơigiaolộấy.“Thế.Bâygiờanhđanghẹnhòvớiđóchứ?”
Tôigiữgươngmặtmìnhthảnnhiêntrongkhicảngườigồnglênchờcâutrảlời,sợhãimộtđợtsóngghentuôngmàtôituyệtđốikhôngmuốncảmthấy.Nhưngkhianhgậtđầu,tôichỉcảmthấynhẹcảngười,ngaycảkhi tôi tưởng tượngrađó làmộtcôgáiđẹpnhưtranhvớigiọngngoạiquốc,sựhómhĩnhđầyquyếnrũ,vàtínhcáchtuyệtvời,lôicuốnkhôncưỡng.Kiểuphụnữnhưtrongbàihát“FemmeFatale”củabannhạcTheVelvetUndergrounddodivaNicothểhiện.Tôitưởngtượngracôcóbằngláimáybayvàcóthểuốngtequilacùngcáccậutrai,nhưngđồngthờicũngbiếtđanáolenchoLeovànấunướngvớiítnhấtbaloạidầuôliukhácnhau.Cômềmmại,chântaydài,vàtrôngcôtrongchiếcáongủcũngtuyệtnhưkhimặcáophôngtrắngvớiquầnsoóccủaLeo.
“Hayquá,”tôinói,hơiquáhàohứng.“Anhcó…chuyệnđó…nghiêmtúcchứ?”
“Anhnghĩthế…Bọnanhhẹnhòđượcmấynămrồi…”anhnói.Rồianhkhiếntôingạcnhiênkhiđưatayratúisaulấyvívàlôiramộttấmhìnhcủacôấy.Leokhôngmanglạichotôiấntượngvềkiểuchàngtraiđểảnhbạngáitrongví,vàchắcchắncàngkhôngphảikiểulôinórakhoe.Nhưngtôithậmchícònkinhngạchơnkhibậtchiếcđèntreotrênđầuvànhìnxuốngthấymộtcôgáitócvàngkhábìnhthường,chụpbêncạnhmộtcâyxươngrồnglớn.
“Côấytêngì?”tôinói,quansátđôicánhtayrámnắng,máitóccắtngắnvànụcườirộngmiệngcủacô.
“Carol,”anhnói.
Tôinhắc lại cái tên trongđầu, thầmnghĩ cô trôngđíchthực hợpvới cái tênCarol. Lànhmạnh,giảnđơn,tửtế.
“Côấyxinhnhỉ,”tôinói,đưatrảlạianhtấmảnh.Đódườngnhưlàđiềuhợplý–đúngralàđiềuduynhất–đểbìnhluận.
Leođẩybứcảnhtrởvàotrongvívàgậtđầutheokiểumuốnchotôihiểurằnganhđồngývớiđánhgiácủatôi,nhưngkhôngthấyngoạihìnhcủacôấyvôcùngthúvịhayquantrọnggìcả.
Tuynhiên,bấtchấpngoạihìnhbìnhthườngcủacô,trongtôidấylênmộtcơnghentịbuốtnhóikhôngmongđợimàtôikhôngtinmìnhsẽcảmthấynếuanhđưarahìnhảnhmộtcôgáinhư tôi đang tưởng tượng. Thất bại trướcmột người giống Angelina Jolie làmột chuyện,nhưngthuamộtngườihoàntoàncùngkiểunhưmìnhlạilàchuyệnkhác.Tôinhắcnhởmìnhrằngđókhôngphảimộtcuộccạnhtranh, rồi tắtbóngđiện trênđầuđivàhỏi, “ThếanhvàCarolgặpnhauởđâu?”
Leohắnggiọng,nhưthểđangngẫmnghĩsửasangsựthật,nhưngrồinói,“Thậtrađókhônghẳnlàmộtcâuchuyện.”
Điềunày,đươngnhiên,khiếntôivuisướng.
“Thôinào,”tôidồnép,hyvọngđólàmộtchuyệntìnhdođượcmaimối–thứtôitinlàđứngtítdướichâncâycộttotemcủatìnhyêu.
“Okay,”anhnói.“Bọnanhgặpnhauởbar…vàođêmđángghétnhấtcủanăm…chíítlàở
NewYork.”
“Đêmgiaothừa?”tôinói,mỉmcười,vờnhưkhôngcảmthấychútdưvịcayđắngnào.
“Gầngần,”Leonói,nháymắt.“NgàyThánhPatrick.”
Tôimỉmcười,thầmnghĩđếnchuyệnmìnhđãchiasẻnỗichánghétngàymườibảythángBacùnganh.
“Saothế.Chuyệngìxảyravớianh?Anhđâucóyêuchuộngtròsuốtđêmlăn lêkhắpcácquánbarnáonhiệt?” tôinói. “Hayhokhạcvàháthòvàuốngbiaxanhkhởiđộngchobuổisáng?”
“Chắcrồi,”Leonói.“CũngnhiềunhưanhyêutấtcảđámchoaichoaikhuThượngĐôngnônmửakhắptàusốSáuvậy.”
Tôibậtcười.“TómlạithìanhđãlàmgìvàoNgàyThánhPatrick?”
“Anhhiểu.Ngạcnhiênlắmhả…?Anhvẫnsẽkhôngthắngđượctrongbấtkỳcuộccạnhtranhlấylòngthiênhạnào,nhưnganhnghĩmìnhcũngkhôngquákhógầnnhưtrướcđâynữa…AnhnghĩđêmđómấyngườibạnAilenđãthuyếtphụcđượcanh…”
Tôicốcưỡnglạimongmuốnđượcnói,Nhiềuhơnemcóthểlàm,vàchỉhỏi,“CònCarol?CôấylàngườiAilen?”
Mộtcâuhỏivuvơ,ngớngẩn,nhưngnógiúptôikhôngđichệchkhỏichủđềchuyệntìnhyêucủaLeo.
“Đạiloạithế.NgườiAnh,Scotland,Ailen.Kiểunhưvậy.”Rồianhnóithêm,thểnhưnóibừa,“CôấyđếntừVermont.”
Tôicốnởmộtnụcườivuivẻnhưngtronglòngrunlên,tưởngtượngracảnhCarolgiậtbungcánhcửanhàkhocủagiađìnhcôvàomộtngàymùathukhôhanh,tựhàobiểudiễncáchvắtsữabòchoanhbạntraiđếntừthànhphốlớn…cảhaicườingặtnghẽokhianhchàngdườngnhưkhôngthểnắmđượckỹnăng…sữacứbắnlênmặtanhtrướckhianhlộnnhàokhỏichiếcghếgỗđánhvécningãxuốngtrảngcỏkhô…côđổlênngườianh,tuộtchiếcáolaođộngra…
TôixuatancảnhtượngđórồichophépmìnhxâmnhậplầncuốivàochuyệnCarol.“Côấylàmgì?”tôihỏi.“Đểkiếmsống?”
“Côấy làmkhoahọc,” anhnói. “MộtnhànghiêncứuykhoaởĐạihọcColumbia…Côấynghiêncứuchứngloạnnhịptim.”
“Ồ,”tôinói,bịấntượngtheocáchtôinghĩnhữngngườicóđầuócbìnhthườngcảmthấyvềnhữngngườinãocóvấnđề-vàngượclại.
“Ừ,”Leonói.“Côấyrấtthôngmminh.”
Tôinhìnanh,chờđợiđượcnghethêm,nhưngrõrànganhđãkếtthúccuộctròchuyệnvềCarol.Thếrồianhbắttréochânvànóivớimộttháiđộdườngnhưcốtìnhtỏravuivẻ.“Đếnlượtem.NóianhnghevềAndyđi.”
Đólàmộtcâuhỏiquákhótrảlời,ngaycảkhikhôngphảitađangnóichuyệnvớingườiyêucũ,thếnêntôimỉmcườivànói,“Embiếtanhlàmộtphóngviên–vàrấtyêuchuộngnhữngcâuhỏiđểngỏ-nhưnganhcóthểcụthểhơnđượckhông?Anhmuốnbiếtđiềugì?”
Leo nói, “Được. Em muốn cụ thể… Để xem nào… Anh ấy có thích các trò board gamekhông?”
Tôibậtcười,nhớlạiLeokhôngbaogiờchơimấytròđóvớitôi.“Có,”tôinói.
“Ahhh.Tốtchoemquá,”Leonói.
Tôimỉmcười,gậtđầuvànói,“Gìkhácnữa?”
“Ừm…Anhấy cóbỏbữa sángkhông–hay tin rằngđó làbữaănquan trọngnhất trongngày?”
“Vếsau.”Leogậtđầunhưthểđangghinhớ.“AnhấycótinvàoThượngđế?”
“Có,”tôinói.“VàcảChúanữa.”
“Haylắm…Và…anhấycó…bắtchuyệnvớingườiđicùngmáybay?”
“Thỉnhthoảng,”tôinói,mỉmcười.“nhưngnóichunglàkhôngphảivớibạngáicũ.Nhưemđượcbiết…”
Leoliếcnhìntôithoángngạingùng,nhưngkhôngbịcắncâu.Thayvìthếanhthởdàithànhtiếngrồinói,“Okay…Thếcònđiềunày?...ChồngemcóvẻngạcnhiênthậtsựhaykhôngkhianhấybậtnắplonCokevànhậnrarằng,Trờiạ,chếttiệt,mình‘KhôngThắngGiảiLầnNày’?”Tôibậtcười.“Quáthúvị!tôinói.Bởivìcó!Anhấymongthắnggiải…Anhấylàmộtngườisuốtđờilạcquan.”
“Thế,”Leonói. “Xemchừngemđã tìmđượcchomìnhmộtanhchàngcừkhôi,Ham-trò-chơi,Mê-chuyện-gẫu,Sợ-Chúa,Uống-nửa-ly.”
Tôicườiphálên,nhưngrồilạilorằngmìnhvừahạthấpAndybằngtròchơihỏiđápcủaLeo–hoặc,tệhơn,làmgiảmgiátrịthựccủaconngườianh.Thếnêntôikếtthúcvớicâunóihếtsứcdứtkhoátvềtìnhcảmcủamình.“Vâng.Andylàmộtchàngtrairấttuyệt.Mộtngườithựcsựtốt…Emrấtmaymắn.”
Leoquayngườitrênghếvànhìntôi,nụcườicủaanhmauchóngbiếnmất.“Anhtacũngmaymắn.”
“Cảmơnanh,”tôinói,cảmthấymặtmìnhnónglên.
“Thậtđấy,”anhnói.“Ellen…Anhkhôngbiếtlàmsaolạiđểemđimất…”
Tôimỉmcườivớianh,cảmthấyvôcùngbẽnlẽntronglúcbănkhoăntựhỏikhônghiểutạisaomộtlờigiảnđơnnhưvậycóthểcùngmộtlúcvừaanủivừalàmsướngvuivừagâylolắngđếnthế.
Rồicuốicùngmọithứtrởnêntệhơn–và tốthơn–khiLeongãngườirasauvàđặttaymìnhlênthànhghếsáttaytôikhiếnchodathịtchúngtôichạmvàonhautừcùichỏtớicổtay.Tôinhắmmắt,hítthởsâu,cảmthấycơnràorạttrongtimvàtronghuyếtquảnkhiếntôinghẹtthở.Đólàcảmgiácmongmuốnthứgìđấymộtcáchmạnhmẽđếnnỗigầnnhưnhucầuthựcsự,vàsứcmạnhcùngsựkhẩnthiếtcủanhucầuđónhấnchìmtôi.
Tôitựralệnhchomìnhphảibỏtayxuống,biếtrằngđólàđiềuđúngđắnmàtôiphảicấpbáchthựchiện.Tôicóthểnghethấytiếngkêubêntrongđầu–Mìnhlàvợmớicướivàmìnhyêuchồngmình!Nhưngchẳngcóíchgì.Tôithựcsựkhôngthểbuộcmìnhrútlui.Đơngiảnlàtôikhôngthể.Thayvìthế,tôicũngngảghếrasausongsongvớighếcủaanhrồimởngóntayra,chờmongđếntuyệtvọngrằnganhsẽtìmđếnchúng.Anhđãlàmvậy,thoạttiênngậpngừng,ngónútcủachúngtôichạmnhau,rồihơiđèlênnhau,rồithêmmộtchútnữa,mộtchútnữa,nhưthểcómộtcơnthủytriềuxôdạtanhvềphíatôi,trùmlêntôi.
Tôitựhỏiphảichănganhvẫnđangquansáttôiquabóngtốitrongcabin,nhưngtôikhôngmởmắtkiểmtra,hyvọngmànđêmsẽkhiếntôicảmthấybớtphầntộilỗi,khiếnnhữngđiềutôiđanglàmđỡthậthơn.Nhưnghệquảlạithậtsựngượclại–tấtthảycảmgiácnhưthậthơn,cuồngnhiệthơn,theocáilốimàtaluôncóthểchìmsâuhơnnữavàomộtxúccảmkhimọixúccảmkhácđãkhéplại,.
Thờigiantrôiqua,nhưngcảhaichúngtôiđềuimlặng,trongkhitayLeođãhoàntoànphủbọclấytaytôi.Sứcnặngvàđộấmcủanóvẫnynguyênnhưhômởquánăn,cáingàykhởisựtấtcảnhữngchuyệnnày,nhưngcửchỉhànhđộngdườngnhưhoàntoànkháchẳn.Sựtiếpxúcnàykhôngphảilàdưvịcủacuộctròchuyện.Bảnthânnólàmộtcuộctròchuyện.Nócũnglàmộtlờimờigọi.Mộtlờimờigọiđãđượctôichấpnhậnbằngcáchchậmchạptừtừxoaycổtaychođếnkhilòngbàntayngửalên,ápvàotayanh,vàchínhthứcchúngtôinắmtaynhau.Tôitựnhủrằngđólàmộtcửchỉvôhại.Bạnhọcquýmếnnắmtaynhau.Bốmẹvàconcáinắmtaynhau.Bạnbènắmtaynhau.
Nhưngkhônggiốngnhưthếnày.Khôngbaogiờgiốngnhưthếnày.
TôilắngnghehơithởcủaLeo,khuônmặtanhgầngươngmặttôi,nhữngngóntaychúngtôiđangàivàonhau,nớilỏngra,sắpxếplại.VàchúngtôicứthếbayvềhướngĐông,cuốicùngthìtrôidạt,lơlửnggiữabầutrời,cùnglúc,bênnhau.
Khoảngthờigiantiếptheothậtmơhồkhitôilơmơngủ.Tôiloángthoángnghenhữnglầnthôngbáocủatiếpviênhàngkhông,nhưngkhôngthứcdậyhẳnchođếnkhichúngtôibắtđầuhạthấpđộcaolầncuốixuốngsânbayJFK.Chếnhchoáng,tôinhìnraánhđènthànhphốngoàicửasổ,rồiquaysangthấyLeovẫnđangsayngủ,vẫnnắmlấytaytôi.Cổanhnghiêngxuống,ngườianhhơicuộnvềphíatôi,gươngmặtanhsángngờidướiánhđènrựcrỡtrongcabin.Tôiquayquắtnhớbộrâuquainómsẫmmàuquanhcằmanh;haibêntócmaihơibờmxờm;sốngmũidọcdừavàmímắtrợpxuốngcủaanh.
Lòngtôithắtlạikhichợtnghĩrằngmìnhđangcảmthấygầnhệtnhưtừngcảmthấyvàobuổisángsaulầnđầutiênchúngtôilàmtình.Hômđótôicũngtỉnhdậytrướcbìnhminhnhưthếnày,vàcóthểnhớlạirõràngrằngmìnhnằmimthinthítbênanh,ngắmnhìnanhngủ,bộngựctrầncủaanhphậpphồng,vàkhiấytôithầmhỏilòng,Chuyệngìtiếptheođây?
Bâygiờđâytôilạihỏimìnhcùngmộtcâuhỏiđó,nhưnglầnnàycâutrảlờiđưarahoàntoànkhác.Chẳngcóchúthyvọngnàovàolúcnày.Đâykhôngphảilàmộtkhởiđầu,màlàkếtthúc.ĐãđếnlúcrờikhỏibàntayLeo.Đãđếnlúcnóilờitừgiã.
Mấygiâysau,máybayđápxuốngđộtngột.Leomởbừngmắt.Anhngáp,ngồithẳngdậytrênghếvàkhẽmỉmcườibốirối.“Chàoem,”anhnói.
“Chàoanh,”tôiđápnhỏ.Cổhọngtôikhôthít,nhưngtôikhôngthểnóilàdonóđangkháthayđangchứađựngnỗibuồn.Tôimuốnvớixuống lấychainước trong túixách,nhưng lạichưathựcsẵnlòngphábỏmốiliênhệcủachúngtôi–vàtấtnhiênkhôngthểchỉvìmộtchútnước.
“Trờisángrồiư?Anhhỏi,lenlénliếcnhìnrađườngbăngtốithuingoàicửasổ.
“Sắpsắp,”tôinói.“Sáugiờbamươiphút…Chúngtađếnsớm.”
“Khỉthật,”anhnói,gươngmặtphảnchiếunỗixốnxang,hỗnđộnmàtôiđangcảmthấy.
“Saothếanh?”tôihỏi,muốnanhdiễnđạtnóthànhlờigiùmcảhaichúngtôi,muốnanhnóivớitôirằnganhkhôngthểtinđượcchúngtôiđãvềtớiNewYorkvàrằngđãđếnlúcbắtđầungàymớicủachúngtôi.Cuộcđờiđôingảcủachúngtôi.
Anhnhìnxuốngđôibàntaychúngtôicònsiếtchặtvànói,“Embiếtmà.”
Tôigậtđầuvàtheodấuánhnhìncủaanhxuốnghaingóntaycáiđangngoéovàonhaucủachúngtôi.Rồitôisiếtchặttayanhlầncuốitrướckhithảra.
Mấyphúttiếpsau,chúngtôilàmtheomọingười,hữnghờthuxếpđồđạc,cầmáokhoáclênvàbướcxuốngmáybayđivềphíacổng.Chúngtôicùngimlặng,khôngnóimộtlờichođếnkhicảhaitraomộtánhnhìnbênngoàikhuvệsinhđầutiên–mộtánhnhìnchothấyrõràngrằngchúngtôidựđịnhsẽchờnhau.
Thếnhưng,mấyphútnữatrôiqua,saukhiđánhrăngvàchảiđầuxong,tôivẫnngạcnhiênkhiđivòngquagócvàthấyanhđangdựalưngvàobứctườngxám,trôngvạmvỡđẹptraiđếnnỗitôinhưngừngthở.Anhmỉmcườinửamiệngvớitôi,rồithongthảbócmộtthanhkẹocaosu.Anhgậplạichovàomiệng,nhai,rồichìathỏikẹovềphíatôi.“Mộtchiếcnhé?”
“Không,cảmơnanh,”tôinói.
Anhnhétthỏikẹovàotúiáokhoác,rồikéongườimìnhrakhỏibứctườngbằngsứcnặngcủađôivai.“Sẵnsàngchưa?”anhhỏi.
Tôigậtđầu,vàchúngtôilạiđibênnhau,tiếnvềphíabăngchuyềnhànhlý.
“Emcógửiđồkhông?”anhhỏikhichúngtôiđithangcuốnxuống.
“Chỉcóthiếtbịthôi.Môttúi…Anhthìsao?”tôihỏi,biếtchắccâutrảlờilàkhông–Leoluônđiđóđiđâyvớiđồđạcnhẹnhàngnhấtcóthể.
“Không,”anhnói.“Nhưng…anhsẽđợivớiem.”
Tôikhôngtừchối,vàkhichúngtôiđếnkhuvựcbăngchuyền,tôithậmchínhậnthấymìnhđangmongrằngtổgiữhànhlýđangmảingủquênchưadậy.Nhưngkhôngmaymắnđếnthế-tôinhìnthấychiếctúiđencủamìnhngaylậptứcvàchẳngcólựachọnnàohơnlàcúixuốngcầmlên.
“Anhnhặtđượcnó,”Leonói,nhẹđẩytôisangbênvànhấcchiếctúicủatôitừbăngchuyềnlênvớimộttiếngkêunhonhỏ.Trongmộtkhoảnhkhắctộilỗi,tôigiảvờrằngđâylàcuộcsốngthựccủatôi.Leovàtôi,phóngviênvànhiếpảnhgiatrởvềthànhphốsaukhimộtlầnnữacộngtácchụpảnhngôisao.
Leođểthậtcânchiếctúivảicủaanhlênvalicủatôirồihỏi,“Emđặtxechưa?”
Tôilắcđầu.“Chưa.Emsẽgọitaxi.”
“Giốngnhau,”Leonói.“Chianhé?”
Tôinóiđược,biếtrằngchúngtôichỉđangtrìhoãnthờikhắckhôngthểtránhkhỏi.
KhuônmặtLeosánglêntheocái lốimàtôinhậnralàvừangạcnhiênvừavữngdạ.“Vậyđượcrồi,”anhnóiquảquyết.“Đithôi.”
Bênngoài,khôngkhíbuổitinhmơmùaxuânlạnhbuốt.Vầngsánghồngnhạtvằnvệntrênbầutrờikhônggợnmây.Rõrànghômnaylàmộtngàyrấtđẹp.Chúngtôiđidọcvỉahèđếnđiểmđổtaxivànhậpvàomộtđoànngườiđangrảobước.Chỉlátsau,Leođãchođồđạccủachúngtôivàocốpmộtchiếctaxi.
“Tớiđâu?”báctàixếhỏikhichúngtôiđãngồivàoghếsaucủaxe.
Leonói,“Haiđiểm.ThứnhấtlàđếnAstoria–đạilộNewtongiaođường28…vàđiểmthứhai?...”Anhnhìntôi,cặpmàynâunhấpnhỉnh,chờđợiđịachỉcủatôi.
“Đường37giaođường3,”tôinói,trongkhitưởngtượngracảnhtượngbêntrongcănhộcủatôingaychínhlúcnày–rèmcửavẫnsậpvàkhônggianhoàntoàntĩnhlặngngoạitrừtiếngnghènnghẹtcủaxecộrồgavàobuổisáng;Andy,mặcáophôngvàquầnpijama,cuộnmìnhngủtrêngiườngchúngtôi.Cảmgiáctộilỗiquấtngangngựctôi,nhưngtôitựnhủmìnhsẽvềnhàsớmthôi.
“MurrayHillà?”Leohỏivớivẻhàilòng.Anhchưabaogiờthíchnơiởtrướcđâycủatôi.
“Vâng.Bọnemrấtthíchởđó,”tôinói.“Khôngcócảnhtrígì…nhưngởđórấttiện,trungtâm…”
Bọnem,tôinghĩ.Chồngemvàem.TôicóthểnóirằngtừđócũngtácđộngđếnLeo,vìcómộtsựđiềuchỉnhvôcùngnhẹtrêngươngmặtanhkhianhgậtđầu,gầnnhưcóvẻtôntrọng.Hoặccóthểanhchỉđangnghĩđếnnửakiacủachínhhaingườibọnanh–Carol,ngườithậmchícóthểđangởđạilộNewtonngaylúcnày,chờđợianhtrongchiếcáongủxinhđẹpnhấtcủacôấy.KhixechúngtôichạyxuốngxalộLongIsland,tôinhậnramìnhkhônghềbiếtliệuhaingườihọcóđangsốngcùngnhaukhônghayliệuanhcónghĩđếnhônnhân–vớicôấyhoặcvớibấtkỳai–trongtươnglaikhông.
TôicũngnhậnratôichưatừngnóivớiLeovềkhảnăngmìnhsẽchuyểnđếnAtlantasống.Tôimuốncoiđiềunàyđơngiảnlàsựvôtìnhlãngquên,nhưngtậntrongsâuthẳmtôibiếtrằngđólàcốýbỏsót,mặcdùtôikhôngchắctạisaomìnhlạigiữnhữngđiềuđólại.TôichorằngLeosẽxemcuộcchuyểncưđónhưthểlàcônàngEllenchánphèođangtheođuôingườiđànôngcủacôta?Hoặcanhhếtsứccoithườngtôi,dựatrênvấnđềlựachọnđịalý?Haylàbởivì,ởmộtmứcnàođó,tôikhôngmuốnchuyểnđi,bấtkểnhữnggìtôiđãnóivớiAndy?
Một lầnnữa, tôi tựnhủmìnhsẽ có thờigianphân tíchmọi chuyệnsau.Lúcnày, tôi chỉmuốntậnhưởngvẻđẹpthuầnkhiếtcủakhoảnhkhắcmàtôiđangsốngđây–hừngđôngđangrạngphíachântrời,bảnnhạcAicậpdudươngnhènhẹphátratừradio,nhậnthứcrằngLeođangởbênmìnhtrênghếsauxetrongkhibọntôiđangkếtthúcchặngcuốihànhtrìnhcủahaiđứa.
Mấyphútsau,chúngtôitiếnvàođạilộAstoria,ngaydướicầuTriboroughvàđườngxeđiệntrênkhông.Tôinhìnlênnhữnglànđườngcóhàngràobaoquanhvàbấtchợtậpvềbaonhiêukýức,tấtcảnhữnglầntôibắttàuNđếnkhuvựcnày.ThêmnhiềukýứcnữalạitrànvềtrongtôikhichúngtôirẽvàotòanhàcủaLeovàtôithấycảnhtượngthânthươngquáđỗi,nhữngngôinhàgạchgiăngngangsơnmàukem,đỏ,vàhồng,vớinhữngthùngđựngrácvànhữngmáihiênsơnxanhnhôraphíatrước.Leochỉdãynhàanhở,nằmchínhgiữatòanhàvànóivớibáctàixế,“Ngaybêntráikiarồibác…Gầnchổchiếcxetảimàutrắng.”
Sauđó,khichiếcxechầmchậmvàođiểmđỗ,anhquaylạinhìntôi,lắcđầuvànóichínhxácđiềutôiđangnghĩ.“Chuyệnnàythậtquásứcquáilạ.”
“Nóiemngheđi,”tôinói.“Emkhôngbaogiờnghĩcóngàyquaylạiđây.”
Leodaymôidướirồinói,“Embiếtanhmuốnlàmgìngaybâygiờkhông?”
Vàihìnhảnhcấmkỵlướtquađầutôikhitôicăngthẳnghỏi,“Làgì?”
“Bốcemrakhỏichiếcxenàyvàđưaemvàocùnganh,”Leonói,giọnganhtrầmthấpđếnnhưthôimiên.“Làmchochúngmìnhmóntrứngvàthịtmuối…phamộtítcàphê…Rồingồitrêntrườngkỷvàchỉ…nhìnem…vàhànhuyênvớiemsuốtcảngày…”
Timtôiđậpthìnhthịchkhitôinghĩđếnnhữnggìchúngtôitừnglàmtrongcănhộcủaanhtrêntầnghai,chỉcáchmấybướcchântừnơichúngtôiđangngồiđây.Tấtcảnhữngđiềungoàiviệcchuyệntrò.TôinhìnvàomắtLeo,cảmthấyyếuđuốivàhơikinhhãikhitôiđiênrồcốthuyếtphụcbảnthânrằngvàotrongnhàvớianhấylàmộtviệcbìnhthườngthôi.Saochứnếutôichỉngồilạichútxíu,uốngvộimộtlycàphê?Andyvẫnchưadậyđâumà.Anhấysẽkhôngnhớtôichotớiítnhấtsaumộtgiờnữa.Nóthựcsựgâytổnthươnggìchứ?
Tôihắnggiọng,chốngkhuỷutayxuốngđùi,vàliếcnhìnbảngđồnghồtínhtiềnvẫnđangđếmtronglúcchúngtôiđãdừnglại.Cuốicùngtôinói,“Vậyđólàđiềuanhmuốnà?Thêmvàicâuchuyệnnữaquatáchcàphê?
Leonhìntôinghiêmnghịthậtlâurồinói,“Okay.Emđúng.Anhxinlỗi…”
Rồianhvuốttaylêntóc,thởmạnhvàrúthaitờhaimươiđôrakhỏiví.
Tôilắcđầutừchối.“Emcóđây,Leo.”
“Khôngđược,”Leonói.ĐâylàđiểmLeovàAndytươngđồng,cảhaiđềucươngquyếttừchốiđểmộtcôgáitrảtiềnchobấtcứthứgì.NhưngtháiđộcủaAndydườngnhưbắtnguồntừtínhphóngkhoáng;cònLeo,đólàlòngtựtrọng.Anhdúihaitờbạcchotôilầnnữa.“Thôinào.”
“Thếnàythìnhiềuquá,”tôinói.“Đồnghồmớichỉmườibốnđôthôi.”
“Cứcầmlấy,Ellen,”anhnói.“Xinem.”
Bởivìtôikhôngmuốncuộctraođổicuốicùngcủachúngtôilạilàmànđưaquađẩylạichúttiềntaxi,nêntôicầmtiềncủaanhvànói,“Thôiđược.Cảmơnanh.”
Anhgậtđầu.“Khoankhoái…Suốtđêmquathật…khoankhoái.”Lờianhđứtđoạn,nhưnggiọngđiệuthìthậtsựchânthành.Anhthậtsựnghĩthế.Anhyêuthờigianchúngtôibênnhaucũngnhiềunhưtôiyêuvậy.
Tôinhậnthấybáctàixếliếcnhìnchúngtôivớivẻhồnghiquagươngchiếuhậutrướckhirakhỏixe,vòngrasaucốp,châmlửahútthuốcvàchờđợi.
“Chúngtarõrànghếtchưa?”Leohỏi.
Tôicườicăngthẳng.“Chắcvậy.”
“Okay,”Leonói.“Chúngtađếnđâurồi?”
“Emkhôngnhớ,”tôinói,cảmthấyhoangmangvàbuồnvôđộ.
Leonhìnlêntrầnxerồilạinhìnthẳngvàotôi.“Anhnghĩchúngmìnhvừamớixácđịnhđượcrằngemvàotrongkialàmộtýtồi,đúngkhông?”
“Chắcthế,”tôinói.
“Vậy,rồi,”Leonói,ánhmắtanhthiêuđốtmắttôi.“Anhđoánthếnàyđây.”
“Vâng,”tôinói.“Thếnàyđây.”
Anhngầnngừ,vàtrongmộtgiây,ynhưhômtrongquánăn,tôinghĩanhhẳnsẽômtôi,haythậmchíhôntôi.Thayvìvậy,anhchỉthoángmỉmcườibuồnbãvớitôitrướckhiquayngười
xuốngxe.Cánhcửaxeđóngsầmsaulưnganh,vàtôinhìnanhhấtchiếctúiquavai,sảibướcquavỉahèđivềphíacănhộcủamình,rồibướchaibậcmộtlêntamcấpdẫnvàotiềnsảnh.Anhkhônghểvẫytaytạmbiệt,hoặcthậmchíchỉnhìnlạichiếctaximộtlầntrướckhimởcửachínhvàmấthútvàobêntrong.Mắttôicayxèkhixelượnrakhỏivỉahè,vàtôinhắclạinhữnglờicuốiđótrongđầumình,khôngbiếtbaolần.Làthế.
Mườitám
TrênquãngđườngngắnngủitừQueenstrởvềManhattan,cảmxúctrongtôiđitừbuồnbãhiuquạnhđếnvôcùngdaydứtnhớthươngquávãng,gầnnhưđólàsựhốitiếc.NhưngkhiđẩycửaravàocănhộcủachúngtôivànhìnthấyAndytrongchiếcáochoàngởnhàsọcxanhyêuthích,đangphếchmộttảngbơlớnvàobánhquếnướng,tôichẳngcònthấygìngoàicảmgiáctộilỗirõràng,mạnhmẽvàđauđớn.Dùvậy,theomộtcáchlạlùngnàođó,cảmgiácấygầnnhưlạilàsựcứurỗichođiềutồitệnày–vàlàbằngchứngchứngminhrằngtôiđãkhônglạclốiquáxa.Rằngtừtrongsâuthẳm,tôivẫnlàmộtngườivợđoanchính.
“Chàoem,emyêu,”Andynói,đặtcondaoxuốngquầybếpvàvòngtaytrọnquanhtôivớimộtcáiômthật-hạnh-phúc-khi-gặp-em.Tôihítmùihươngngọtngàothơtrẻtừcơthểanh,hoàntoànkhácvớimùixạhươngcủaLeo.
“Chàoanh,Andy,”tôinói,nhậnratínhquycáchtrongcáchtôigọitênanh,việcmàcặpđôihầunhưkhôngbaogiờlàmtrừkhihọđangtứcgiậnhaygọinhautừphòngnàysangphòngkhác.Vàtôicònlàmchomọiviệctệhơnnữakhihỏi,bằnggiọngđiệuhoàinghinhiềuhơnlàngạcnhiênsungsướng,anhđanglàmgìlúccònrấtsớmnày.Tôithựcsựkhôngthểkhôngnghĩrằnglúcnàysẽdễdànghơnvàkhôngđếnnỗiquábấtngờkhóxửnếuanhvẫncònđangngủ.
“Anhnhớem,”anhnói,hônlêntrántôi.“Anhkhôngthểngủngonkhikhôngcóem…”
Tôimỉmcười vànói với anh rằng tôi cũngnhớanh, nhưng, sâu thẳmnhận ra rằngđâychẳngphảilàgìkhácngoàimộtlờinóidối–rằngtôikhôngnhớchồngtôichútnào–khiếncảmgiáctộilỗitrongtôinhuốmthêmmàuhoảngsợ.TôitựtrấnanbảnthânrằngcóthểtôivẫncảmthấynhưvậyngaycảkhikhônggặpLeo.Thậtrathìđócũngchỉlàmộtchuyếnđingắnngàyvàquánhiềusựkiện.Tôicócôngviệcquantrọngphảilàm.Tôiđãtrãiquaquảngthờigianđầyýnghĩavớichịgáitôi.TôigặpvàchụphìnhDrakeWatters,ơnChúa.Vớitấtcảnhữnglýdođó,khôngnhungnhớhéohonngườibạnđờicủamìnhthìcũnglàmộtđiềuhếtsứcbìnhthường,thậmchídễhiểu.Tôicònthuyếtphụcmìnhrằng,ngườiởlạinhàtronghoàncảnhđó,cảngày loanhquanhvớinhữngcôngviệc thông thường thìbaogiờcũngsẽnhớngườikianhiềuhơn.Vềkhíacạnhnày,tôichắcchắncũngsẽcảmthấyphầnnàocôđơnkhiAndyđicôngtácxanhà.
“Emcóđóikhông?”Andyhỏi.
Tôigậtđầu,nghĩrằngcảđiềunàycũngdễhiểu,khimàtathứccảđêmvàchỉănmỗimộttúiđậuphộng.
“Đâynày.Emăncáinàyđi,”anhnói,chỉvàochiếcbánhquế.
“Không.Đólàcủaanh,”tôikiênquyếtnói.Bởivìxétchocùng,cầmtayngườiyêucũtrongsuốtchuyếnbayxuyênđêmđầylãngmạnlàmộtchuyện–còngiànhmấtchiếcbánhquếEggocủangườichồngđangđóimeocủamìnhlạilàchuyệnkhác.
“Không,emănchiếcnàyđi.”anhnói,phunsirôthànhhìnhchữEmềmmạitrênbềmặtchiếcbánhquế.
TôinghĩtớilúccầmtiềntaxicủaLeokhingồiởghếsauxevàquyếtđịnhrằngtôikhôngthểdễdàngchấpnhậnviệcanhấytrảtiềnvàrồilạitừchốiđềnghịnàycủaAndy.
“Ok,cảmơnanh,”tôinói,lấymộtchiếcdĩatừngănđựngbátđĩa,rồidựangườivàoquầybếpvàănmộtmiếng.
Andynhìntôinhaibánh.“Ngonchứem?Anhhỏinghiêmtúc,nhưthểanhlàmộtđầubếp,vàtôiđangnếmthửmónănmớisángtạocủaanh.Tôithưgiãnvànởnụcườithựcsự,hạnhphúcđầutiêntrongbuổisángđó,tựhỏilàmsaoAndycóthểkhiếnchonhữngđiềunhỏnhặtnhấttrongcuộcsốnggiađìnhtrởnênthậtđặcbiệtvàthấmđẫmcảmxúc.
“Tuyệtvời,”tôikếtluận.“Chiếcbánhquếngonnhấtemtừngăn…”
Anhmỉmcườitựhào,rồichuẩnbịlàmchiếcbánhkhácchomìnhvàđổrahaicốcsữađầy.
“Giờthì,nóixemnào.Kểchoanhbiếtvềvụchụpảnhcủaemđi,”anhnói,chỉvềphíabànăncủachúngtôi.
Tôingồixuốngănbánhquế,kểchoanhnghevềchuyếnđinhưngrấtcẩnthậnbỏquanhữngđiềuliênquantớiLeo.Tôinóivêkháchsạn,chịgáitôi,bữatối,vềcảmgiáchồihộpkhigặpDrake,vàcảvềsựthỏamãncủatôivớinhữngbứcảnh.
“Anhnónglòngxemảnhemchụpquá,”Andynói.
“Emnghĩlàanhsẽthích,”tôiđáp.
Nhiềuhơnrấtnhiềusovớibàibáo.
“Lúcnàoanhcóthểxemchúngđượcđây?”anhhỏi.
“Tốinay,”tôinói,tựhỏimìnhcóđủsinhlựcchocảngàykhikhôngngủchútnàokhông.“Emmuốnbắttayvàolàmảnhngayhômnay…”
Andyxoahaitayvàonhauvànói,“Thậttuyệt…Thếcònbúttíchcủaanh?Anhchắclàemcóxinbúttíchchoanhchứ?”
Tôilàmgươngmặthốilỗi,thầmnghĩnếubiếttrướcLeosẽxuấthiệntrênchuyếnbaycủamình,tôichắcchắnđãđưarađềnghịphiềnhàđó.Bấtcứhànhđộnggìđểlàmvơiđicảmgiáccólỗitrongtôilúcnày.
“Emxinlỗi,anhyêu,”tôinóichânthành.“Chỉvìemkhôngcó…cơhộinàocả.”
Anhthởdàihếtsứcnãonềrồiuốngnốtngụmsữacuốicùng.Mộtchútsữatrắngdínhtrênkhóemiệnganh,vànằmđótrongmộtkhoảnhkhắckhiếnlòngtôiđầythươngcảmtrướckhianhdùngkhăngiấylauđi.“Đượcrồi,”anhnói,nháymắt.“Lầnnàythìanhsẽkhôngđòihỏi
lòngchungthủycủaem.”
Dùchorõrànganhđangđùacợt,nhưnglờinóivẫnnhưdaogămđâmvàotimtôi.Chẳngcócáchhiểuthứhainàochochuyệnđó–tôinhậnthấynhưvậy.Tôilàmộtngườivợrất,rấttồi.CóthểkhôngtồitheokiểuchữAmàuđỏ,nhưngchắcchắnlàtồiđếnmứcđáng-bị-ghét-bỏ.Trongmộtkhoảnhkhắc,tôicânnhắcđếnviệcsẽthúnhậntấtcảmọichuyện,thậmchíđếncảchuyếnđisaucùng,khôngchungthủyvàhoàntoànkhôngcầnthiếttớiAstoria.NhưnglờithúnhậnchưakịpbuôngrađãnhanhchóngbiếnmấtkhiAndyđẩychiếcđĩacủaanhraxa,bẻkhớpngóntay,vàcườitươitháiquáchodùlàvớiphongcháchAndy.“Okay…Emmuốnnghevềngàyhômquacủaanhkhông?”
“Chắc rồi,” tôi nói, tưởng tượng ra anh trong trung tâm FAO Schwarz, trốn việc và thửnghiệmnhữngtròchơikhácnhaugiốngnhưTomHankstrongbộphimBig.
“Anhquyếtđịnhđónchuyếnbayvàophútcuốivàđãcóchuyếndulịchvàingàymộtmình,”anhnói.
Timtôinhảylên.Tôibiếtchắcchuyệngìxảyravàcảmthấyđộtnhiênrơivàotrạngtháicảnhgiáccaođộ.“Anhư?”
“Ờ,”anhnói,trongkhiđầutôidầndậtnhưcótiếngtrốngđập.“TớiAtlanta…Đểxemnhàcủachúngmình.”
Tôinhìnanh,cảmthấymộtnụcườimiễncưỡngchạyquagươngmặtmình,thầmnghĩ,Nhàcủachúngmình.
Andygậtđầu.“Nótuyệtlắm,Ellie.Anhthíchnó.Margotthíchnó.Mẹthíchnó.Vàemcũngsẽthíchnó.Nóthựcsựhoànhảo…Thậmchícòntuyệthơncảmongđợinữa.”
Tôiphảilấyhếthơiđểhỏiđượcmộtcâu.“Anhđã…muanórồi?”
Tôigồngmình,gầnnhưmongmỏicâutrảlờisẽlàrồiđểtôikhôngphảiđưarasựlựachọn.Và,quantrọnghơnnữa,nhờđótôicóthểđượcquyềngiậndỗi.Tôihìnhdungramìnhvừagiàndụanướcmắtphẫnnộvừalàmầmlàmỹ,Anhlẽraphảinóivớiemtrước!Cóaimuanhàmàkhôngbànbạcvớivợchứ?ChodùAndycóbiếthaykhôngthì,tỷsốsẽlàhòa.Vợchồngtôimỗingườiđềulàmmộtchuyệnsaivớingườikia.
Nhưng,dĩnhiên,anhlắcđầuvànói,“Không,anhchưamuađâu.Anhchẳngbaogiờlàmviệcđómàkhônghỏiemtrước…Mặcdùvậy,”anhnóihàohứng,“anhđãcầmhợpđồngởđây,sẵnsàngfaxđikhi-nếu-emđồngý.”Anhvỗnhẹvàochiếcphongbìgiấyvàngtrênbàn.“Anhnghĩsẽnhanhthôi.Đólàngôinhàtốtnhấtanhtừngthấy…Quyếnrũ,thiếtkếvữngchãi,tấttậtđồtrangtrítuyệtvời.hoàntoànmỹmãn…vàthậtkỳdiệulàrấtgầnnhàMargot…Emcómuốnbayxuốngvàocuốituầnnàyđểxemnókhông?Cóthểđixemxétxungquanhthêmnữa?”
Anhnhìntôichờđợivớivẻngâythơvôtội,còntôithầmnhủ,Anhhạnhphúcđếnthếkìa.Nódườngnhưbaohàmcảhaiýnghĩa,ngợicavàchêtrách.Đólàmộttrongnhữngđiềutôivôcùngyêunơianh,nhưngtronggiờkhắcnàyđâyđócũngchínhlàđiềumàtôiướcgìmìnhcóthểthayđổiởconngườianh.Khôngphảiđểlàmchoanhbấthạnh,dĩnhiên,màlàkhiếnanhbớtđimộtchút…đơngiản.Anhkhôngxemquyếtđịnhnàylàmộtsựthayđổinhỏxíunàosao?Anhkhôngcóvấnđềgìkhisốngởgầngiađình?Làmviệcchobốanh?Rờibỏthànhphốmà
chúngtôiyêu?
Timtôiđộtnhiêntrànngậpsựphẫnuất,vàmặcdùcốgắngđổlỗichosựhăngháicủaAndy,tôivẫnbiếtrõrằngcảmxúccủatôitràoratừchỉmộtnguồn,mộtnơi,mộtsựxungđộttrongtậnđáylòng.
Leo
TronglúcAndychờđợiphảnứngcủatôi,tôitựnhắcvớibảnthânrằngbấtkểtôiquyếtđịnhnhưthếnàovềngôinhàđó,vàchodùchúngtôicóchuyểnvềAtlantahaykhôngthìcuốicùng,cuộcđờitôivẫnsẽtiếptụcmàkhôngcóLeo.VậynêntôiphảiloạibỏLeokhỏicuộcsốngbìnhyênnàyvàlựachọnđiềugìlađúngđắnchoAndyvàtôi.
Nhưngkhinhìnthẳngvàođôimắtchồng,bứctườnggiữahaithếgiớisụpđổtannát–thếgiớicủachuyếnbayđêmquacùngnhữnggìnócóthểmangtớivàthếgiớicuộcđờicủatôivớiAndy,tiếptụcbênnhau,trongngôinhàcủachúngtôiởAtlanta.Mộtngôinhàvớihai,cóthểlàba,chiếcxehơitronggara.Vàmộtchúchócảnhlôngvàngóngchạyđuổitheonhữngquảbóngtennisxùmàuvàngtrênbãicỏxanhtươitốt.VàMargot,ngaytrongcùngkhuphố,sẵnsàngtraođổicôngthứcnấuănvànhữngchuyệnbàntánxómgiềng.VàAndytrongáotrùmsọckẻvàdépbôngngồiđọcbáohàngsáng.Vànhữngđứaconmắtxanhmũmmỉm,náođộngvớinhữngchiếcphaomàucamrựcsángtrongbểbơiởsânvườn.Vàtôi,đứngtrongcửasồnhàbếp,vừagọtmộtquảtáovừabângkhuângnhớlạicuộcsốngtrứơcđây,nhữngcôngviệcmàtôitừngcó.QuãngthờigiantôichụpảnhDrakeWattersởLosAngeles.Buổisángcuốicùngtôigặpleo.
Tôinhìnxuốngbàn,tựhỏiphảimấtbaothờigiannữachođếnkhitôikhôngcònnghĩvềnhữngđộngchạmvớiLeotrênmáybay.Chođếnkhoảnhkhắccuốicùngởghếsautaxikhôngcóncháylêntrongtâmtrítôinhưmộtbứcảnhđentrắngámảnhvẫncònnguyêntrongkhung.Nỗilosợnhữngđiềuđócóthểmãimãikìmkẹptráitimtôikhiếntôimởmiệngvànói,Chúngtacứlàmnhưthếđi.
Cứtheobềngoàimàxét,tôichỉđồngýđểchồngmìnhchuyểnđibảnfaxhợpđồng.TôichỉđồngýthayđổichỗởvàmuamộtcănnhàởAtlanta.Nhưngtừsâubêntrongtôibiếtnócònnhiềuýnghĩahơnthế.Từsâubêntrong,tôiđangănnăn,hốilỗi.Tôiđangchứngminhtìnhyêucủatôi.Tôiđangnhắcnhủlạilờithềnguyệncủatôi.Tôiđangbảovệcuộchônnhâncủatôi.TôiđanglựachọnAndy.
“Emkhôngmuốnxuốngđóvàtựmìnhxemnhàà?”anhhỏilạitôi,nhẹnhàngđặtnhữngđầungóntaylênkhuỷutaytôi.
Đólàđườngtránhsauchót,lốithoátcuốicùngcủatôi.Tấtcảnhữnggìtôiphảilàmlàđếnđóxemngôinhàvàtìmramộtđiềugìđó,bấtcứđiềugì,màtôicảmthấykhôngvừalòng.Mộtcungcáchmàtôikhôngcảmnổi.Mộtlốiphongthủyriêngbiệt,tẻnhạtmàAndyvàhaingườiphụnữmiềnNamvớicảmquanmỹthuậthoànhảochẳnghiểusaolạilệchlạc.Làmvậycóvẻphilýhoặcbạcbẽoquá,nhưngthậttìnhtôimuốnkéodàithêmchútthờigianchoriêngmình.Mặcdùthờigianchocáigìthìtôikhônghoàntoànchắcchắn.Thờigianđểtiếptụcngồikiểmtrathưthoạimộtcáchvôích,hyvọngrằnganhtasẽnghĩra“mộtđiềukhácnữa”đểnóivớitôi?Thờigianđểtìmkiếmanhtatrênmọigiaolộ,mọiquánăn,mọiquầybar?Thờigianđểlàmnênchuyệnsaitráitàytrời,nhảylênmộtchiếctaxivàtrởlạiđạilộNewton?Vậynêntôichốngchọi lạitấtcảnhữnggìtôimuốnlúcnàyvàthayvàođótôigậtđầunói,“Emtinvàoquyếtđịnhcủaanh.”
Đólàsựthật,dĩnhiên.TôithựcsựtintưởngvàoquyếtđịnhcủaAndy.Ởđiểmnày,tôitintưởngphánquyếtcủaanhhơncảcủatôi.Nhưngtôinhậnthấynhữngcảmgiácmơhồkhácđangtrỗilên–nhữngbiểuhiệntiêucựccủahànhvigâyhấn-thụđộng[12]vàsựnhẫnnhịncamchịutrởthànhmộtngườivợđảmđangtruyềnthống,vàchấpnhậnmộtsựthiênlệchvốnchưabaogiờtồntại,ởbấtcứphươngdiệnnào,trongmốiquanhệcủachúngtôi.
Nhữngcảmgiácấyrồisẽquađi,tôinghĩ.Nóchỉlàmộttínhiệunhiễutrênmànhìnhradacủamốiquanhệnày.Chỉcầncứtiếptụcconđườngcủamìnhthôi.
“Emchắcchứ,emyêu?Andyhỏinhẹnhàng.
Bàntaytôilướtquatráitimtheophảnxạ,vàtôinóito,rõràngnhưđangtuyênbốvớithưkýthườngtrựccủatòaán,mộtkếtluậncóthểbácbỏ,Đúngvậy.Mìnhcứlàmthếđi.Emchắcchắn.
Mườichín
Margotbật khóckhi chúng tôinói với cô về việcđang làmhợpđồngmuangôinhà,mẹchồngtôicònbiểuhiệnmạnhmẽhơnkhikhẳngđịnhrằngthôngtinđóchínhlàsựđềnđápcholờicầunguyệncủabà.Phảinóilà,Margotrấtdễkhócngaycảthờicònchưamangthai,côbậtkhócsuốtmỗilầnlênthămhaykhinghemộtvàiđoạnnhạctrong“Nhữnghànhkhúctrọngthể”đóntiễnchúngtôi,vàStellađãcầunguyệnnhiềuhơnbaogiờhếtđểcontraibàtrởvềnhàsinhsốngsauquánhiềunăm“lênmiềnBắc”.Thếnhưng.Sựthậtvẫnchẳngcósựtrởvềnàosautấtcảnhữnghànhđộngđóngườitakhôngthểcứloanhquanhlẩnquẩnvớitìnhcảmgiađìnhthathiếtđược.
VậynênkhimùaxuânđếnNewYork,quyếtđịnhdứtkhoát,chớpnhoángđưarasaumónbánhquếnướng,mộtđêmmấtngủ,vàcảmgiáctộilỗiquálớncủatôiđãđemđếnsựthayđổikhủngkhiếpđó.
Thậtmay,khiAndyhânhoanthôngbáotrướcchohãngluậtcủaanhvềchuyệnthôiviệc,cũngnhưtôi,ítnhấtcũngcóvẻcócảmgiácmâuthuẩnnửachờđợinửaloâuvềchuyếnđisắptớicủahaivợchồng,mặcdùsựquantâmcủaanhvẫndànhnhiềuhơnchonhữngchuyệnquantrọngvàgầnnhưrạorựcđắmchìmtrongđó-giốnghệtvớicảmgiáccủanhữnghọcsinhnămcuối trunghọchướng tớibuổi liênhoanchia tayvàngày tốtnghiệp.Anhhăngháivạchkếhoạchgặpgỡbạnbèthânthiếtcủachúngtôi,lênlịchchonhữngbữatiệctốichiataytạinhữngnhàhàngyêuchuộngcủachúngtôi,vộivàngđặtvécácbuổidiễntạisânkhấuBroadwaymàchúngtôiđãdựtínhtừcảthếkỷlàsẽđixem.MộtbuổisángthứBảy,anhcònkhăngkhăngrủtôithuêtàuraxemTượngThầnTựdo-mộtbiểutượngmàtôidámchắcchỉđượcngưỡngmộtừnhữngkhungcửasổmáybay,tựanhưmộtcôngtrìnhđểtựhào.Rồikhichúngtôiđangchịuđựngcảnhkháchthamquanđôngđúc,trờimùmưa,vàmộtgãhướngdẫnviênvớicáigiọngđềuđềunhưtratấn,Andyđềnghịtôichụphìnhphongcảnhxungquanhđểchúngtôicótranhtrangtrítrongngôinhàmới.Tôitrêuanh,nhưngkhôngthểthôinghĩrằngmộtbứcảnhđóngkhung chụpCảngNewYork, dù cóngoạnmục tớimứcnào (nếu tôi có thểnóinhưvậyvềnhữngbứcảnhcủamình)thìcũngsẽkhôngthểnàođemlạisựkhuâykhỏakhitôinhớnhungnhữngnguồnnănglượngkhótảcủaNewYork.
Nóivềcảmgiácnày,chínhnhữngđiềunhỏbélạilànhữngđiềulàmtôinhớhơncảvàolúcchúngtôihoàntấtmọicôngviệcởthànhphốvànônnaođónchờngàythángSáuchialycủachúngtôi.Đólàsựphongphútrongtừngngàycủacuộcđờitôi-nhữngthứmàtrướcđâytôihầunhưchẳngmấylưutâmnhưnglúcnàybỗngthấmđầyxúccảm.Đólàconđườngdạobộđếnchỗlàmvàtìnhbạnâmthầmcủatôivớinhữngngườiđi làmbằngvéthángkhácđượcnhennhómlêntừnhữnggiaolộxungquanhtôi.ĐólànhữngcâuđùacợthàohứngcủaSabinavàJuliantrongphònglàmviệccủachúngtôi,vàmùihănghắctừnhữngấnphẩmcủaOscar.ĐólàcáicaumàynhănnhócủangườithợgiặtkhôchochúngtôikhianhtaquảquyếtthắtnútchiếctúinhựabọcđốngáosơmicủaAndyrồichúcchúngtôimộtngàytốtlànhbằnggiọngThổNhĩKỳ,vàngườithợtỉamóngtayHànQuốccủatôivuivẻđềnghịtôi“chọnsơnmóngđi”,mặcdùcôtabiếtrõrằngtôiluônmangtheođồdùngcủamình.ĐólàđiệuđungđưalắclưcủatàuđiệnngầmnghiêngnghiêngtheonhịpđườngrayvàcảmgiácsungsướngkhinhàovàotaxitrongmộtđêmcuốituầnrộrịpởkhuVillage.ĐólàmónBurgertrongtiệmP.J.Clarke’s,mónsủicảoởChinatownBrasserie,mónbánhvòngởquầytạphóacạnhnhàtôi.Đólàýniệmrằngkhibướcrakhỏikhunhàtậpthểcủamình,mỗingàytôiđềusẽthấynhữngđiềumớimẻ.Đólàvô
khốisựlựachọnvàconngười,làvẻđẹpđôthịtinhnguyên,lànhữngcơhộibấttậnởkhắpmọinơi.
ThathiếtnhấttrongnhữngnỗinhớnàylàLeo-sựhiệndiệnthườngtrựccủaanhtrongtâmtrítôi,cùngvớiđó, tôiphiềnmuộnnhậnrarằngmìnhhoàntoàngắnLeovớiNewYorkvàngượclại.Điềuđấy,trênthựctế,cónghĩalàrờibỏNewYorkcũngmanglạicảmgiáckhủngkhiếpnhưrờixaanhvậy.
Mặcdùthế,khôngmộtlầnnàotôiliênlạcvớianh.Khôngliênlạcngaycảkhitôinghĩraítnhấtnửatálýdoliênquanđếncôngviệcgầnnhưhoànhảovàvôkhốicáchbiệnminhkhônkhéorằngthìtạisaomàthânthiếthơnmộtchútlạilàđiềutốtđẹpchotấtcảmọingười.Khôngliênlạcngaycảkhisựcámdỗmạnhmẽtớinỗilàmtôithựcsựcuồngloạn–theođúngcáchmàtôitưởngtượngmìnhsẽcảmnhậnvềcocainnếucókhinàodùngnó.
Hơnthếnữa,tôikiênquyếtgiữquanđiểmrõràngrằngđúngđốilậpvớisai,trắngđốilậpvớiđen,vàmộttrămphầntrămchungthủyvớiAndy.Nhưmộtchínhsáchbảođảmtuyệtđối,tôinỗlựcđểgiữanhsátbênminhbấtcứkhinàocóthể,cónghĩalàgầnnhưtoànbộthờigiananhkhôngvướngcôngviệctạihãngluật.Tôinàinỉanhđicùngtớicôngsởhoặcnhữngbuổichụphình,đitheoanhtớiphòngtậpthểhình,vàlênkếhoạchđểlúcnàocũngđượcăncùngnhau.Tôithườngxuyênchủđộngvachạmcơthểvớianh-kểcảtrongphòngngủvàtrêncáchẻmphốgiữachốncôngcộng.Tôinóivớianhthươngxuyênrằngtôiyêuanh,nhưngkhôngbaogiờnóimộtcáchhọcvẹtmáymóc.Nhiềuhơnthế,tôithậtsựnghĩvềtừngchữ,chúngcóýnghĩagì.Yêunhưlàmộtđộngtừ.Yêunhưlàmộtcamkết.
Trongmọikhoảnhkhắctôiđềutựnóivớimìnhrằngtôisắpsửakếtthúcchuyệnnàyrồi.Cảmxúccủatôisẽsớmquayvềquỹđạocủanó,vàmọithứsẽtrởlạibìnhthừơng–hayítnhấtlà trởvềtrạngthái trướckhoảnhkhắctrêngiao lộđó.Và,nếunókhôngbìnhthườngđượctrướckhitôiđãvềAtlanta,trongmộtmôitrườngmới,rấtxaLeo.
Nhưngkhinhiềungàyđãquađi,vàthờikhắcrờithànhphốtớigần,tôinhậnramìnhvẫnbănkhoănkhôngbiếtchínhxácbìnhthườngđãlànhưthếnào.MọithứcóbìnhthườngkhôngkhiAndyvàtôibắtđầuhòhẹn?Mọithứcóbìnhthườngkhôngvàocáithờiđiểmchúngtôiđínhhônhaykhisánhbướctrênthánhđường?CóphảitôiđãtừngthậtsựquênhẳnLeo?Vàomộtthờiđiểmnàođótôitừngchắcchắnrằngcâutrảlờilàcó.NhưngnếuviệcgặplạiLeo–vàkhẽchạmvàotayanh–cóthểlàmcuộntràolênbaonhiêutầngbậccảmxúctrongtráitimtôi,thìcóthựclàtôiđãtừngkhôngcònyêuanhtheocáchmàngườitavẫnnghĩvềchuyệnkhôngcònyêutấtcảnhữngngườikhácngoạitrừngườimìnhcùngchungsống?Nếucâutrảlời làkhôngthìliệudòngchảythờigianvàsựthayđổiđịalýcóthậtsựgiảiquyếtđượcvấnđề.Vàbấtchấpcâutrảlờiđórasao,thìđâulàcâuhỏichínhxácchomốiquanhệgiữatôivàAndy?
Mọichuyệncònrốihônkhitôimơhồ,lạlùngcảmnhậnrarằngnổiniềmnàykhônghoàntoànxalạ-tôiđãtừngtrảiquamộtvàicảmxúcynhưvậytrướcđâyrấtlâukhimẹtôiquađời.NhữngsựviệcđượcsosánhởđâykhônggiốnghệtnhaubởichẳngcóyếutốbikịchnàotrongviệcrờixaNewYorkvàkhôngcònđượcnóichuyệnvớiLeo.Nhưng,theomộtcáchubuồnkhógọithànhtênchínhxác,chúngcómộtsựtrùnghợpnhấtđịnh.
VậynênvàomộtbuổitốimuộnkhiAndyrangoàicùngbạnbè,tôiđànhchiuthuamàgọichochịgái,hyvọngcóthểtìmralốithoáthợplý–vànhữngtừngữchínhxác-đểdiễnđạtcảmxúccủatôilúcnàymàkhôngtângbốcýnghĩacủaLeohaylàgiảmsựtônkínhđốivớikýứcvềmẹchúngtôi.
Suzannenhậnđiệnthoạicủatôitrongtậmtrạngvuivẻ-vànóirằngVincecũngđangđirangoàicùngbạnbè,vớianhtađólàchuyệncơmbữa.Chúngtôinóichuyệnphiếmmộtlúcvàrồitôimảimênghenhữngthanphiềncủachịvềtuầnqua,hầunhưtoànlànhữngchuyệnliênquantớiVincekèmthêmdămbacâuchuyệnhấpdẫnchịcópnhặtđượctronglúcphụcvụtrênmáybay.CâuchuyệnlàmtôithíchthúlàmộtbàgiàdởhơitrongkhoanghạngnhấtđãlàmđổcốcnưóchoaquảtrộnBloodyMarykhôngchỉmộtlần,cũngchẳngphảihailầnmàtớibalầnlênvịkháchkếbênbàtavàrồinổiđiênlênkhiSuzannetừchốiphụcvụbàtacốcthứtư.
“Nổiđiênnhưthếnào?”tôihỏi,luônluônthíchthú–vàkinhngạcvềnhữngvởbihàitrênmáybay.
“Bàtagọichịlàđồchócái.Hayđấychứ,hử?”Tôicườilớnvàhỏisauđóchịlàmgì,biếtchắcrằngsẽcómộtmàntrảđũanàođó.
“Chịgọimấyngườiquảnlýanninhtớigặpmụgiàsayxỉnđóởngoàicổng.”
Cảhaichúngtôicùngcườiphálên.
“Bàtanóiđúngđó.Chịthựcsựlàđồchócái,”tôinói,
“Chịbiếtmà,”chịnói.“Đúnglàphảigọichịnhưvậy.”
Chúngtôilạicười,vàmộtlátsau,SuzannebỏquacâuchuyệnđóvàhỏitôixemcónghegìtừLeokhông.
Tôiđịnhnóivớichịvềchuyếnbay,nhưngquyếtđịnhrằngđólàđiềumàtôiphảimãimãigiữbímật,bấtkhảxâmphạm.vậylàtôichỉnóikhôngvàthởdàilớnđếnnỗikhiếnnólạidẫndắtcâuchuyệntiếptục.
“Uừ,”chịhỏi.“Còngìnữađây?”
Tôisuynghĩmộtvàigiây-rồisauđóthúnhậnrằngkểtừkhirờiLosAngelestôivẫntiếptụccảmthấynhớLeotrongmộtnỗinhớchưalúcnàovơibớt.Rằngtâmtrạngcủatôilúcnàynhắctôinhớđến“mùađôngnămđó”-vốnlàcáchnóigiảmđimàchúngtôithườngdùngđểnhắcvềcáichếtcủamẹđểchúngtôikhôngphảikhơigợilêntấtthảynỗiđaubuồn.
“Oa,Ellen,”chịnói.“EmđangsosánhviệckhôngđượcnóichuyệnvớiLeovớicáichếtcủamẹ?”
Tôilậptứckịchliệtphảnđốivàrồinóithêm,“Cólẽchỉlàvìemquásầumuộnkhiphảirờixathànhphốnày…tấtcảnhữngsựthayđổi.”
“Vậythì…thếnàonào.EmđangsosánhviệcrờikhỏiNewYorkvớicáichết?”
“Không.Khônghẳnlàchuyệnnàotrongcảhaicáiđó,”tôinói,nhậnrađánglẽmìnhkhôngnênphiềntoáikhicốgắngtruyềntảimộtcảmxúcmơhồđếnthế,ngaycảlàvớichịtôi.
NhưngvớitínhcáchcủaSuzanne,chịéptôiphảigiảithích.Tôisuynghĩmộtlátrồinóivới
chịrằngnócònvượt lêntrêncảcảmgiácvềsựkết thúcđangdầnđến,vàcàngcốgắngđểchuẩnbịtinhthầnđónnhậnnhữngđiềusắptới,tôicàngthậtsựkhôngbiếtphảichờđợiđiềugì.“Vànỗilosợcứbaotrùmlênsuốtnhữngngàychờđợi,”tôingậpngừngnói.“Giốngnhưvớimẹ…Chúngtabiếttrướcmấytuầnrằngsựkếtthúcđãđếnrấtgần.Cáichếtcủamẹchẳngphảiđiềugìbấtngờ.Vậymà…nóvẫncócảmgiácgiốngnhưmộtsựbấtngờ,khôngphảithếsao?”
Suzannekhẽnóiphải,vàtrongkhoảnhkhắctôibiếtrằngcảhaichúngtôiđanglặnglẽhồiniệmlạingàyhômđókhigiáoviênchủnhiệmxuấthiệntronglớphọccủamỗichịemtôirồicùngchúngtôichờđợibênngoàicộtcờvàlớptuyếtdàychephủtầngtầng,chođếnkhichatôitớiđónchúngtôivàđưachúngtôivềnhàgặpmẹlầncuốicùng.
“Vàrồisauđó,”tôinói,buộcmìnhkhôngđượckhóchaykhơigợithêmbấtkỳchitiếthiểnhiệnnàokháccủacáingàykhủngkhiếpđóhơncảnhữngngàytiếpsau.“Emthậtsựcảmthấymongmỏiđếnmứctuyệtvọngđượckếtthúcnămhọc,đểbắtđầunhịpsốngmới…mộtkhônggianmớinơiemkhôngphảithườngxuyênnhắcnhớtớimẹ…”
“Phảirồi,”Suzannenói.“Đicắmtrạihènămđóquảlàmộtsựgiảikhuây.”
“Đúngvậy,”tôinói,nhậnrađólàmộtphầnđộnglựckhiếntôichọnmộttrườngđạihọccáchxaPittsburgh,nơimẹchưabaogiờđếnthămhaynhắctới,vớinhữngngườikhôngbiếtrằngtôikhôngcònmẹ.Tôinuốtkhangvànóitiếp,“Nhưngcùnglúcđó,emcàngmuốnrờikhỏingôinhàcùngtấtcảnhữngkỷniệmvềmẹvànướcmắtcủabố-thậmchícảchịnữa–thìemcànglosợrằngkhiemđixa,haythờigiantrôiqua,haykhiemlàmbấtcứđiềugìkhácvớinhữngđiềuchúngtađãlàmkhicònmẹ,chúngtacóthểsẽđánhmấthoàntoànnhanhhơnnữa.Vàchúngtasẽhầunhư…xóabỏmẹkhỏicuộcsống.”
“Chịbiếtchínhxácđiềuemmuốnnói,”Suzannenói.“Chínhxác…Nhưng…Ellie…”
“Saocơ?”tôikhekhẽhỏi,biếtrằngmộtcâuhỏikhósắpđượcđặtrachotôi.
Chắcchắnrồi,Suzannenói,“TạisaoemlạikhôngmuốnxoábỏLeo?”
Tôisuynghĩmộtlúcrấtlâu,sựimlặngbaotrùmlêncảkhônggian.Nhưngmặcdùrấtcốgắng,tôivẫnkhôngthểnghĩramộtcâutrảlờihợplý–haythậmchílàbấtcứmộtcâutrảlờinàochochuyệnđó.
Haimươi
ĐólàngàythứBảyđầutiêncủathángSáu,vàlàthứBảycuốicùngchúngtôiởNewYork.MộtnhómbanhânviênvậnchuyểnlựclưỡngtừHobokenđãđếntừsáng,vàsauchíntiếngđồnghồcậtlựcđónggóiđồđạc,cănhộcủachúngtôiđãtrốngtrơnngoạitrừvàicáivalidựngởcửa,mấycuộnbăngdínhtrênmặtquầybếp,vàtôimồhôiđầmđìavàmệtlả,đứngtạinơitừnglàphòngkháchcủachúngtôi,yênlặnghồilâulắngnghetiếngoophátratừchiếcđiềuhòabêncửasổđangchạyìạchtrongkhôngkhínóngnực.
“Anhnghĩđến lúcphảiđirồi,”Andynói,giọnganhvọngvàonhữngbứctườngtrắngmàchúngtôichưakhinàocóthờigianđểsơnmộtthứmàuthúvịhơn.Anhcọmálênốngtaychiếcáophôngcũlemnhem,mộttrongchừngbamươichiếcdànhriêngchoviệc“chuyểnđồvàsơntường”,mặcdùtôitừngtrêurằngcònkhuyamớicókhảnănganhcóthểởtrongtìnhtrạngchuyểnnhàvàsơntườngđếntrònmộttháng.
“Vâng.Mìnhđianh,” tôinói, tâm tríđãchuyểnđếnbước tiếp theo tronghành trìnhcủachúngtôi–cuốctaxitớikháchsạnnơichúngtôisẽtắmrửavàthayđồchobuổitiệcgiãtừđêmnay.HaingườibạnthânhọccùngtrườngluậtcủaAndygiữvaitròchủtrì,vàbạnbètừmọigiaiđoạntrongquãngthờigianởNewYorkcủachúngtôisẽtềtựuđủ.ThậmchíMargotvàWebbcũngđangbayđếnđâychungvui,chỉđểsánghômsaucùngchúngtôitrởvềAtlantanơihọsẽchínhthứcchàođónchúngtôi.Tôiđậphaitayvàonhauvàxốctinhthầnhăngháihơn,“lênđườngthôinào.”
Andyngừnglạirồinói,“Chúngtacónênlàmgìđó…trịnhtrọngtrướcđãkhông?”
“Vídụ?”tôihỏi.
“Anhkhôngbiếtnữa…Chụpmộttấmhìnhchẳnghạn?”
Tôi lắcđầu, thầmnghĩ lẽraAndyphảihiểutôihơnchứ; tôicóthể làmộtnhiếpảnhgia,nhưngtôithựcsựkhôngphảingườichụpảnhlưuniệmchonhữngkhoảnhkhắctượngtrưngkiểunhưthếnày–kếtthúc,khởiđầu,ngàylễvàcácdịpđặcbiệt.Tôithíchbắthìnhnhữngthứngẫunhiênvôtìnhgặphơnnhiều–mộtđiềukhiếnbạnbèvàgiađìnhtôidườngnhưthấyphiềnlòng–vàđôikhithấtvọng.
“Thôianh,”tôinói.Tôihướngánhnhìnrangoàicửasổđuổitheochúbồcâuđanglađàtrênsânthượngtrángximăngcủatòanhàbênkiađường.
Mộtlúclâusau,Andycầmtaytôinói,“Emthấythếnào?”
“Ổncả,”tôinói,nhẹnhõmnhậnrađólàcảmgiácthật.“Chỉhơibuồnchút.”
Anhgậtđầunhưthểthừanhậnrằngmỗisựkếtthúchầunhưluônchứađựngchútnỗibuồn,ngaycảkhicómộtđiềugìđóháohứcchờđợitiếpsau.Rồikhônglàmgìphôtrươngthêmnữa,
chúngtôirờikhỏitổấmđầutiêncủahaivợchồng.
Mộtlátsau,taxicủachúngtôidừnglạitrướckháchsạnGramercyParkvàtrongcảmgiáchốitiếcxenlẫnsợhãi,tôinhậnrarằngAndyvàtôiđãđộtnhiên,lậptứcbiếnthànhnhữngdukhách–kháchdilịch–tạithànhphốnơichúngtôitừngcưngụ.
NhưngsaukhichúngtôibướcvàohànhlangrựcrỡánhđiệnđượctrangtríbằnggạchlátMaroc,thảmdệtthủcông,chúcđàithủytinhVenicevàtranhsiêuthựccủacácdanhhọanhưAndyWarhol,JeanMichelBasquiatvàKeithHaring,tôiđoanchắclạivớimìnhrằngcósựthúvịriêngkhicảmnhậnNewYorktheocáchnày.
“Ôi,”tôinói,ngưỡngmộcáilòsưỡitođùnglàmbằngcẩmthạchvàcâyđènhìnhrăngcưađặtphíatrướcnó.“Chỗnàytuyệtquá.”
Andymỉmcườinói,“Phải.Phongcáchbohemiacựckỳtrangnhã.Hệtnhưvợanh.”
Tôimỉmcườilạivớianhtrongkhichúngtôiđitớibànlễtân,nơimộtcôgáigợicảm,bảngtênđềlàBeate,chàođónchúngtôibằnggiọngĐôngÂunặngtrịch.
Andychàocô,vàconngườichỉnhchu,quycủ tronganhcảmthấycầnphảigiải thíchvềngoạihìnhlôithôicủachúngtôi,thếnênanhkhẽnóiđầyvẻxinlỗi,“Chúngtôimớichuyểnkhỏicănhộcủamìnhhômnay.”
Beatagậtđầuthấuhiểuvàlịchsựhỏi,“Vậyanhchịsắpđiđâu?”
Tôinhậnphầntrảlời,nóivớigiọngmạchlạcnhấtcóthểrằngchúngtôiđiAtlanta,Georgia,thậmchícònvungtaylênkhôngtrungnhưthểđangbàytỏmộtbímậtchưakhaimởởBắcmỹ,mộtthànhphốhònngọcmàcôchắcchắnnênviếngthămnếuthựctìnhcôchưatừngtới.TôikhôngchắcchínhxáctạisaotôicảmthấyphầnquãngbáAtlantavớimộtngườihoàntoànxalạ-đểgiúpchínhmìnhcảmthấythoảimáihơn,hayđểchốnglạicảmgiácphòngvệtrongtôimỗikhitôinóivớiaiđótênthànhphốchúngtôitớisốngvàchắcchắnnhậnlạiánhnhìnđămđămtiếcrẻhoặcmộtlờiphêbìnhthẳngthắn,“SaolạilàAtlanta?”
Andyphầnnàocảmthấykhônghàilòngvềchuyệnnày–ynhưtôicảmthấymỗikhingheaiđấynóikhônghayvềPittsburgh–nhưngtôithựcsựkhôngnghĩrằngphảnứngđólàsựxemthườngAtlanta,màđólàvìsựsiêuđadạngcủaNewYork,vìcảmgiáctựmãnrằngphầncònlạitrênthếgiới,haychíítphầncònlạicủađấtnướcnày,đềunghèonàn,thiếuđadạngvàphầnnàokémcỏihơn.Vàmặcdùlúcnàyđâytôiđangbựcbộivớitháiđộđó,sựthậtđángphiềnvẫnlàtôikhônghoàntoànbấtđồngvớicáchđánhgiáấy,vàtựnhậnthứcrằngmìnhcũngcảmthấytươngtựnhưvậykhibạnbèrờikhỏithànhphố-bấtkểvìcôngviệc,haymộtmốiquanhệ,hayđểsinhconđẻcáiởcácvùngngoạiô.NgườiNewYorkmaymắnhơnmình,tôiđãnghĩthế,mặcdùcóthểcólúcnàođótôitừngkêucakhổsởvềthànhphốnày.Trêntấtcả,tôinghĩcảmxúcmãnhliệtchínhlàđiềulôicuốnnhấttrongđờisốngNewYork,vàcũngchínhlàđiềutôisẽtiếcnhớnhất.
Bấtkểthếnào,giọngđiệungợica,tựhàocủatôidườngnhưtácđộngthànhcôngtớiBeata,bởivìcôgậtđầumỉmcườivàthốt lên, “Ôi,mỹ lệquá,”nhưthểtôivừanóivềthànhParis,Pháp.SauđócôlấyphòngchochúngtôivàgiớithiệuquavớichúngtôivềkháchsạntrướckhitraochoAndychìakhóavàchúcchúngtôinghỉlạithoảimái.
Chúngtôicảmơncô,vàlenlénđivòngrasauxuyênquatiềnsảnhmébênkhuRoseBar,nơiđượctranghoànglộnglẫykhôngthuagìtiềnsảnh,điểmtranghoànthiệnvớichiếcbànbidanhungđỏvàmộtbứctranhkháccủaAndyWarhol.TôicảmthấytâmtrímìnhbắtđầutrôidạttớiLeo,vàlầngầnđâynhấttôiởquầybarmộtkháchsạnhạngsang,nhưngrồigạtngaynhữngýnghĩđóđikhiAndynóivớigiọngđiệutrịnhtrọng.“Thưởngmộtlykhaivịnhé?”
Tôiliếcquathựcđơncocktailrồibảoanhrằnglymojitoquếvàdứacóvẻtuyệtđấy.Anhđồngývàgọihailyđưalênphòngchochúngtôi,vàmộtchốcsauchúngtôicònlạihaingườivớinhautrongcănphòngxahoatránglệnhìnxuốngcôngviênGramercy,mộttrongnhữngnơitôiyêuthíchởNewYork,mặcdùtôichưatừngvàobêntrongcánhcửakhóaimỉm–cólẽbởivìtôichưabaogiờvàotrong.
“Lộnglẫyquá,”tôinói,nhấmnháplymojitotrongkhingắmnhìnkhungcảnhkhucôngviênlãngmạn,giữđượcnétriêngtưhoànhảo.
“Anhbiếtemluônmuốnvàotrongđóxem,”anhnóivòngtayquanhngườitôi.“Anhnghĩđâysẽlàmộtcáchtạmbiệthayho.”
“Anhluônnghĩchuđáomọithứ,”tôinói,cảmthấytràolênmộtniềmcảmkíchsâusắcvớichồngmình.
Anhcườirạngrỡkiểu“ôi,chaoơi”vớitôirồitumộthơirượudàitrướckhicởiphăngquầnáo,chỉcònmặcđộcchiếcquầntrongvàhàohứngcấtgiọnghátbài“ThedevilwentdowntoGeorgia”.
Tôibậtcườivàlắcđầu.“Vàotắmdi,”tôinói,nguyệnvớilòngmìnhrằngđêmnaysẽthậthạnhphúc.Mặcchotôirấtmệt.Mặcchotôighéttrởthànhtrungtâmcủasựchúý.Mặcchotôikhôngthíchgiãtừ.VàmặcchomộtaiđóởđạilộNewtonsẽkhôngcómặtmàthậmchícũngchẳngmảymaybiếtrằngtôisắprađi.
Mộttiếngsau,bữatiệccủachúngtôiởBlindTiger,mộtquánbiatrênđườngBleeker,đãđâuvàođócả.Ánhđènmờảo,nhạcêmêmvừatai,vàtôiđangsaysưavớilybiathứtưtrongđêmnay.Lựachọnhiệnthời,biaLagunitasHairyEyeball,làthứcuốngưachuộngnhấtcủatôitínhchođếnthờiđiểmnày,mặcdùcólẽnólàtácnhâncủacơnchoángongongđangmỗilúcmộtmãnhliệthơntrongtôi.Cómộtđiềuchắcchắn–tôiđãquẳngtấtcảnhữngloâucủamìnhquamộtbênvàthựcsựđangcómộtđêmtuyệtvờihơncảlòngtôitựhứa,phầnlớnbởivìmọingườidườngnhưđangvuivẻcựcđộ,điềumàchẳngbaogiờcóđượcvớimộtbuổitiệcgộpchungnhiềunhómbạnxalạvớinhau.NhữngbạnđồngnghiệptronglĩnhvựcnhiếpảnhcủatôithựcsựcórấtítđiểmchungvớinhómbạnluậtsưcủaAndyhaynhữngchuyêngiathờitranghàngđầusốngởvùngThượngĐông–nhữngngườimàMargotvàtôithườngđichơicùngthờicôcònsốngởđây.Phảiinóirằng,Margotthựcsựxứngđángđượcghinhậncônglaovìđãlàcầunốiđưamọingườilạigầnnhauvàmanglạichomọithứcảmgiáchếtsứcgắnkết,bởivìcôchínhlàbáuvậttuyệtvờiđộcnhấtvônhịmàtacóthểcótrongbấtkỳbữatiệcnào.Côcởimở,lịchthiệpvàbaoquát,luôntìmcáchđưangaycảnhữngvịkháchrụtrè,engạinhấtnhậpvàođámđông.Lúcnàyđây,tôiđangngắmnhìncôđanglàmchủcănphòng,lyrumnguyênchấttrongtay,trôngthậtlộnglẫyvớichiếcváysuôngmàuhồngtươimátvàđôixăngđangótnhọnmàubạc cóquaiđeo.Đãgần sang thángmang thai thứ sáu,bụng cô tròn,hơinhô raphíatrước,nhưngmọibộphậnkháctrêncơthểchẳngmậplênlấymộtgram,đãthếmáitóc,móngtaymóngchânvàlàndacủacôthậmchícòntuyệtmỹhơncảbìnhthường.Cônóirằngđólànhờcácloạivitamindànhchobàbầu,mặcdùtôikhôngnghĩgóispađắttiềncôthựchiệnhômnaygâytổnhạigìtớinguyênnhânthậtsự.Tómlại,côlàbàbầuxinhđẹpnhấtmàtôitừng
thấy,ýkiếnnàycủatôiđãđượcítnhấtnămngườitrongbữatiệcđêmnaychiasẻ,tínhcảmộtphụnữxinhđẹplàmcùnghãngluậttvớiAndy,mộtngườichínhxácthìcũngcaosangsánhngangMargotnhưngtrôngnhưthểcôấyđãbơmhelikhắpcảngười–từmũitớimắtcáchân,thậmchícảdáitai.
“Tránhxatớranhé,”côấyđùavớiMargot.“Cậukhiếntớtrôngtệquá.”
“Côấykhiếntrôngaicũngtệcả-dùmangbầuhaykhông,”tôinói.
Margotthẹnthùngxuaxuachúngtôivànóichúngtôiđừngcóngớngẩnnhưthế,nhưngtronglòngcôchắchẳnbiếtđólàsựthật.Tuynhiên,cònmaylàcôcũngquyếnrũhơntấtcảcáccôgáikháctrongbữatiệc,thếnênchẳngaithựcsựvìngoạihìnhđómàchốnglạicô,kểcảnhữngbàbầutrôngbệrạcnhất.
MắtMargotbắtgặpánhmắttôikhicôtớinhậpvàonhómtôi,Julian,Hillary,lúcnàyđangngồiởmộtchiếcbàngỗvânphíasauquầybar,vừađúnglúcHillaryđangsôinổibàytỏlòngngưỡngmộvớiquyếtđịnhcủaAndytừbỏmôitrườnglàmviệcởhãngluậthàngđầu.Tốinayđámluậtsưsôisụcbấtbìnhanhcũngtraođổivớinhauýkiếntươngtựnhưvậy,vàvìAndy,tôicảmthấydễchịuhơnvềcuộcchuyểncưcủachúngtôi.
“Tôiđãđịnhcuốngóiđếnbảynămnayrồiấychứ,”Hillarynói,cườilớntrongkhiđưataygiậtgiậtđuôitócdàivànghoe.“Thếmàchưakhinàobiếnhẳnđược.”Julianlắcđầunói,“Nếucứmỗilầncôấybảosẽthôiviệctôilạinhậnđượcmộthợpđồngthìgiờcảhaichúngtôiđãcóthểnghỉhưurồi…Nhưngthayvìthếcôấylàmgìchứ?”
“Làmgì?”Margotvàtôiđồngthanhhỏi.
Julianvỗnhẹlênvaivợvànóiđầytựhào,“Côấytiếptụcvàtrởthànhhộiviêncủacôngty.”
“Khôngthểnào!Saomàanhchẳngnóivớitôigìcả?”tôibảovớiJulian,đánhvàotayanhta.
“Côấymớinghetinhômnay,”anhtanói,trongkhitôinghĩđếntấttậtnhữngmẫuchuyệnthúvịtrongđờisốngcủaJulianmàtôichắcsẽnhớnhiềukhirồiđâychúngtôikhôngcònchiasẻkhônggianlàmviệcnữa.Chúngtôiđãhứalàsẽgiữliênlạc–vàtôinghĩthỉnhthoảngchúngtôisẽviếtthưhaygọiđiệnchonhau–nhưngsẽkhôngcòngiốngnhưcũnữa,tôisợrằngrồicuốicùngJulian,SabinavàOscarsẽđềuchỉcònlànhữngngườibạnđểgửithiệpchonhaumỗikhilễlạt.Nhưngtôithầmđặtchuyệnđóvàodanhsáchnhữngđiềukhôngđượclolắngtrongđêmnay,rồiquaysangHillaryđểchúcmừngcô.“Andyvẫnnóirằnghầunhưchẳngcókhảnăngnàotrởthànhhộiviêncủamộthãngluậtlớnđược.”
“Đặcbiệtlàvớimộtphụnữ,”Margotgậtđầuthêmvào.
Hillarycườitươinói,“Ôi,tôichắcchuyệnnàychẳngkéodàiđâu.Chííttôihyvọngthế…Tôisẽbámtrụchỗđóchođếnkhicóbầu…Xongrồitôisẽđượcnghỉsinhvàcaochạyxabay.”
Tôibậtcườinói,“Nghenhưmộtkếhoạchvậy.”
“Côtínhsẽcóembésớmchứ?”Julianhỏitôi.
ĐólàcâuhỏiAndyvàtôiđãngherấtnhiềukểtừkhituyênbốchuyểncư,thếnêntôiđãcómộtcâutrảlờivừalàchuẩnbịsẵnvừalàđểdiễntậpkỹcàng.“Khôngphảinaymai,”tôinói,cườimơhồ.“Nhưngcũngsớmthôi…”
HillaryvàJuliantươicườivớitôi,aiaidườngnhưcũngđềuthíchnhấtcáiphần“sớm”trongcâutrảlờicủatôi.ĐứngđầudanhsáchấylàMargot,lúcnàycôđangvòngtayquataytôi.Tôihítvàohươngthơmtừcôtrongkhicôgiảithíchrằngcômuốnconcáicủahaichúngtôisáttuổinhau.
Hillarynói,“Ôi,chắcchắnrồi.Thậtsẽrấttuyệtvớicácbạn…Tôiướcgìmìnhcóaiđóđồnghànhvềchuyệnsinhnở,nhưngmà tôi tụthậuquáxa sovớibạnbè rồi.Họgiờđãphải lochuyệnxinhọctiểuhọcchocon,mộtgiaiđoạnhoàntoànkháctrongđờiđấy…Cácbạnthậtmaymắnkhicónhau,màlạisốngsátnhauthếnữachứ.”
Margotvàtôicùngnóirằngchúngtôibiết,chúngtôithậtmaymắn,vàtrongmộtkhoảnhkhắcđầymãnnguyện,tôicảmnhậntoànbộsứcnặngvàsựthậttrongđó.Chắcchắnrồi,quyếtđịnhrađilúcnàycóthểkhôngphảilàlýtưởng.Tôicóthểchưasẳnsàngrờixathànhphố,vàconcáitôicóthểcóíthơnconcáiMargotvàituổi,nhưngnhữngđiềuđóchỉlàtiểutiết.Toàncảnh lớn lao thựcsựvôcùng tuyệtdiệu.Tìnhbạncủa tôivớiMargot,hônnhâncủa tôivớiAndy,ngôinhàcủachúngtôiởAtlanta–tấtcảnhữngđiềuđóthậttuyệtdiệu.
Vàđólàsuynghĩsaucùngcủatôitrướckhingườiđạidiệncủatôi,Cynthia,xuấthiệnởchỗquầybar,nhìnmộtlượtkhắpphòng,vànémmộtcáinhìnthẳngtắpnghẹtthởvềphíatôi.Vốntừnglàngườimẫungoạicỡkiêmdiễnviênsânkhấu,Cynthiacóngoạihìnhcaolớn,mậpmạpvàmộttphongtháihơikỳ lạkhiếnngườitathườngnhìncôchằmchằmvàbănkhoănphảichăngcôlàngườinổitiếng.Trênthựctế,côcólầnđãbảotôicôthườngxuyênbịnhầmvớinữdiễnviênGeenaDavis,vàthậmchíđôikhicònkýbúttíchgiảvàtrảlờicáccâuhỏivềviệcsảnxuấtbộphimThelmaandLouisehoặcBeetlejuice.TôidõimắttheokhicôdừnglạihônmạnhlêncảhaimáAndyrồitómngượctócanhtrướckhitiếptụccuộcdiễuhànhcóchủđíchvềphíatôi,vớiAndytheosau.
“Đợiđã!Đợixemtôicócáigìđã,”tôicóthểnóivớiAndytừgiữaphòngvọngtuốtvàotrong.Mộtgiâysau,cảhaingườiđãđứngcạnhtôi,vàkhicảmơncôvìđãđến,tôinhậnratrongmộtnỗihoảngsợchoángvángđangdânglên,đâulàđiềucôsắpcôngkhaitrongbữatiệcchiataycủachúngtôi.
Quảnhiên,đôimôidàymọngđỏcủacôchulênmộtcáchrấtkịchkhicôlôitờtạpchícỡlớntừtrongchiếctúixáchBalenciagamàutrắngcótuaruacủacôvàrồiuốnlưỡiđọctovớiđámkhángiảmỗilúcmộtđôngcủacô,“TạpchíPlatform!Báomớiralò!”
“Tôiđãnghĩphảicuốithángmớiracơđấy,”tôinói,cảmthấytêliệtvànhưbịvạchtrầnkhitôiquansátkhôngphảinhữngbứcảnhcủaDrakemàtôiđãphảiquầnquậtxửlývàhoànthiệntrongsuốtbaonhiêugiờ,màlàdòngtênghitrênbàibáo.
“Ồ,cônóiđúng,mấytuầnnữanómớixuấthiệntrênsạpbáo,”Cynthianói.“Nhưngtôiđãsửdụngtàiphépmangvềtrướcchocômộttờ…Vìnghĩnósẽlàmónquàchiatayhoànhảodànhchocô,cưngà.”Côcúixuốngvàđưangóntrỏgõnhẹhaicáilênmũitôi.
“Ôi,Chúaơi.Tuyệtquá,”Andynói.Anhxáthaibàntayvàonhauđầyhàohứngrồilêntiếnggọithêmmấycậubạnđangđứngbênkiabàn,trongđócóWebb.
“Anhxemảnhrồimà,”tôinóivớiAndybằnggiọngkhẽkhàng,lolắng,nhưthểtôichẳngcòncáchnàokhácđểngănchặncôngcuộcthuhútsựchúýcủaCynthia.
“Đúngem,nhưngkhôngphải là trênmột trangbìakhổ lớnhàonhoáng,”Andynói,đứngngaybêncạnhxoabópvaitôi.
MộtphúttrìhoãnđầykhổsởnữatrôiquatrongkhiCynthiatiếptụcnhiệmvụkiếntạocảmgiáchồihộpbằngcáchcứấntrangbìa lênbộngựcđồsộcủacôvàđộcdiễnmộtbàiđúnggiọngkịchShakespearrằngtôicónăngkhiếubiếtbao,vàcôtựhàovìđượclàmđạidiệncủatôinhưthếnào,vàtôisẽtrởthànhngườithựcsựvĩđạirasao,bấtkểtôisốngởđâu.
Trongkhiđótôidánmắtvàobìasautờtạpchí,mộthìnhquảngcáođentrắngcủaKateMoss,ngườimẫutôivôcùngyêuthíchvàcũnglàngườitôikhaokhátđượcchụphình.Trongbứcảnhđó,cặpmôicôhơitáchra,máitócrốichekhuấtmộtphầnmắtphải,vàkhuônmặtcôtrongsángnhưngđầykhêugợi.Khinhìnsâuvàođôimắtxámcủacô,tôiđộtngộtcócảmgiáctintưởngmộtcáchkỳcụcrằngcôởkiatrêntrangbáođókhôngphảiđểquảngbáchohãngđồnghồDavidYurman,màrõrànglàđểtráchmóctôi.Côlẽranênnóivớihọsớmhơn, tôinghecônóithếbằngchấtgiọngAnhchuẩnxác.Côđãcóhếttuầnnàysangtuầnkhácđểnóivớihọ,nhưngthayvìthếcôlạichờđếnbữatiệcđôngngườivàođêmcuốicùngởNewYork.Hayholắm.
“Thôinào,Cynthia!”Andykêulên,cắtngangdòngsuynghĩhoangtưởngcủatôi.“Chochúngtôixemtờtạpchícựckỳoáchđóđi!”
Cynthiacườilớnrồinói,“Thôiđược!Thôiđược!”RồicôlậtmộtvòngmặtbáocóhìnhKate,giơtờtạpchílêncaotrênđầu,từtừxoayđểlộrabứcảnhDrakevớitrọnvẹnvẻrựcrỡcủaông.Trongmấygiây,giữalúcnhómkhángiảítỏinhưngchămchúcủacôvỗtayvàhuýtsáochúcmừng,tôicómộtcảmgiácmãnnguyệnlạlùngrằngđóthựcsựlàtrangbìacủatôi.BứchìnhDrakeWatterstôichụp.
Nhưngnỗi sợ trở lại trong tôimạnhmẽ tộtđộkhiCynthiađưa tờbáochoAndyvànói,“Trangbảymươitámnhé,chúcừunon.”
Tôinínthở,cảmthấytấtcảgâncốtcăngrakhiAndyngồixuốngchiếcghếbêncạnhJulianvàháohứcgiởđếnbàiviếtvềDrake.Trongkhiđó,mọingườitụtậpsaulưnganh,xuýtxuýtxoaxoacácbứcảnhmàtôiđãkhổcônghoànthànhvàhầunhưnhớlàulàuchitiếtnhưnglạikhôngthểchophépmìnhngắmnhìnlúcnày.Thayvìthế,tôichămchúquansátgươngmặtAndy,trỗilênmộtcảmgiácnhẹnhõmtộtđộkhinhậnraanhcònsaysưamêmảihơntôi,vàchẳngtâmtrạngđâuđểđọcbàibáodùchỉlàchúmụcvàomộtchữnàođótrêntrang.Anhmỉmcườirạngrỡ,thưởngthứcnhữnglờibìnhluậnkhôngngớttừđámbạnnhiếpảnhgiacủatôi,nhữngngườiquantâmkhenngợicácyếutốmỹthuậtcủatácphẩm,trongkhisốkhángiảcònlạisaysưahỏitôicảmnhậnthếnàovềDrake,vàMargot,vớicáchủnghộđặctrưngcủacô,nhắcnhởmọingườicẩnthậnđừnglàmquănméphayđểdâybấtcứthứgìlêncáctrangbáo.Cuộctròchuyệnrômrảthêmmộthồilâu,trongkhitờtạpchíđượcchuyềntayquanhbànrồicuốicùngdừnglạitrướcmặtMargotvàtôi,đanglậtgiởởtrangcuốicùngcủabàibáo.
“Tuyệtvờiquá,”côkêukhẽ.“Tớtựhàovềcậulắm.”
“Cảmơncậu,”tôiquansátcôchầmchậmgiởngượcnămtrangchođếnkhiquayvềđầubàibáo.
“Tớnghĩtớthíchbứcnàynhất,”Margotnói,chỉvàobứcảnhDrakeđầutiên,đóngkhungtrongnhữngdòngbáocủaLeo,vớitênanhlơlửngngaytrênđầu,chínhgiữatrang.Mặcdùđôimắttôiđãcuốnchặtvàodòngtênđónhưngthậtsựthìcỡchữkhônglớnđếnnhưtôiđãlosợ,cũngkhôngquásậmmàuhaybôiđậm.ThếnêntrongkhiMargotthaothaovềchuyệnDrakenổitiếngnhưthếnàovàtôiđãbắtđượcthầntháicủaôngtuyệtdiệurasao,tôikếtluậnrằngđêmnaytôichắcsẽthoátnạnbìnhanvôsự.Thựcsựthì,tôicóthểthậmchícònthoátđượcchuyệnnàyvĩnhviễnluôn.Cảcơthểtôicuộnlên–cảmgiácgiảithoátvàchiếnthắngtrànngậptrongtôivượtlênbấtcứsựxấuhổnàomàtôibiếtlẽramìnhphảicảmthấy.Chắnhẳnmộtkẻcuỗmđồtrongcửahàngcũngcảmthấyyhệtnhưthếkhicôtagậtđầulặnglẽtạmbiệtanhchàngnhânviênanninhcủacửahàngtrongkhicảmthấynhữngmónđồăntrộmđượcđangnặngđếntrĩucảlớplótáoquầncủacôta.
Nhưngngaysauđó,vậnmaycủatôituộtdầnkhitôicảmthấyMargotđờrabêncạnhtôirồibỗngrùnmìnhchùngngườilại.Tôinhìncô,vàcônhìnthẳnglạitôi,vàtôicóthểnóingayrằngcôđãnhìnthấytênLeo,nhậnraýnghĩacủanó,vàbiếtchuyện.Rõràngcôkhôngthểbiếtchínhxáctôiđãlàmgìhaykhônglàmgì,nhưngchắcchắncôbiếtrằngtôikhôngthànhthậtvớicôvàquantrọnghơn,vớianhtraicô.Nếuđólàbấtkỳaikhác,tôihẳnđãbịđẩyvàomộtlànsóngphẫnnộ,hoặc ítnhấtcũng làchuỗidàinhữngchấtvấnvàbuộctội.NhưngtôibiếtrõMargot.Tôibiếtcôrấtgiỏikiềmchế,vôcùngcẩntrọngtronglờinói,luôntránhđốiđầu.Vàquantrọnghơn,tôibiếttriệunămnữacôcũngkhôngbaogiờnóibấtcứđiềugìđểpháhoạibữatiệcnày,bấtkỳbữatiệcnào.Thayvìthế,côquẳngramộthìnhphạtnặngnềgấpbội.Côtrởnênimlăng,gươngmặtlạnhlùngvàkhắckhoải,trongkhicôđóngcuốntạpchílạivàtránhmặttôisuốtphầncònlạicủabuổitối.
Haimươimốt
“Emcóthựcsựnghĩrằngcôấyphátđiênlênvìvụchụpảnhcủaemkhông?”SuzannehỏitôivàobuổisánghômsaukhitôigọichochịtừmộtcửahàngquàtặngởLaGuardia,kểtómtắtchochịnghevềbuổitốihômtrướcvàkhẩnkhoảnxinchịlờikhuyênvềviệcphảiđốidiệnvớiMargotnhưthếnàokhichúngtôigặpcôấydướicổngtrongvòngmấyphútnửa.“Cóthểchỉlàdoemhoảnghốtquáchăng?”
TôicăngthẳngdõitheoAndytrongdãyngườichờmuacàphêtrongquánStarbucksvànói,“Đúngnhưvậymà.Chắcchắnđấy.Ngoạitrừmộtcâutạmbiệtqualoathìcôấykhônghềnóilạigìvớiem.Khôngmộtlầnnào.”
Suzannehắnggiọngnói,“Trongmộtbuổitiệclớnthìchuyệnđócógìlạcơchứ?Chẳngphảicórấtnhiềubạnbèxungquanhà?Bọnemcóthểthườngxuyênkèkèbênnhausuốtcảđêmđượckhông?”
Tôichầnchừ,biếtrằngnhữngcâuhỏinàychínhlàkiểuchâmchọcchẳng-mấy-tế-nhịcủaSuzanneđốivớicáimàchịtin,vàthậmchítừngcólầnnói,làsựlệthuộcquásứcgiữatôivàMargot.Và,mặcdùtôithườngtìmcáchkhéoléođánhlạchướngcuộcthẫmvấnvàbảovệtìnhbạncủachúngtôi,nhưngbâygiờtôikhôngcóthờigianđểđẩycâuchuyệnsanghướngkhácđấy.Thayvìđótôilặplại,“Nghenày,Suzanne.Côấyđươngnhiênkhôngvuivẻgìtrướctoànbôchuyệnnày…Vànóimộtcáchcôngbằng–emkhôngthểhoàntoànđổlỗichocôấy.Emcướianhtraicủacôấy,chịnhớchứ?...Giờthìchoemýkiếnđểgiảiquyếtnóđi?”
Tôinghetiếngnướcchảyvàtiếngloảngxoảngcủabátđĩabữasáng–haytrongtrườnghợpcủaSuzannethìlàbátđĩaăntốitừhômqua.“Emnênlàmgìhoặcchịsẽlàmgìtronghoàncảnhcủaem?”chịhỏi.
“Emkhôngbiết.Trườnghợpnàocũngđược,’ tôinônnóngnói. “Chịnhanh lên…Andysẽquaylạitrongvòngvàigiâynữa.”
“Okay,”Suzannenói,tắtvòinước.“Đượcrồi,chịsẽchủđộnglàmrõmọichuyệnvànóiđểchocôấyhiểumọiđiều.Hãythôicáiđiệubôkiêucăng,ngạomạnấyđi.”
Tôimỉmcười,thầmnghĩ,Đượclắm,dĩnhiênlàchịsẽlàmthế,trongkhichịvẫntiếptụcbàidiễnvăncủamình.“Ýchịlà,cóchuyệngìtotátđâuchứ?Bạntraicũcủamìnhmangđếnchomìnhmộtcơhộipháttriểnsựnghiệpđểđời-chụpảnhchonhânvậtnổitiếnghàngđầu–vàmìnhchớplấycơhộiấymộtcáchkhônngoanvàhợplý…vìcôngviệccủamình,chứkhôngphảiđểnhennhómlạinhữngcâuchuyệnlãngmạn.”
Khitôikhôngtrảlời,Suzannenhắchỏitôi,“Đúngchứ?”
“Ồ,phải,”tôinói.“Dĩnhiênrồi.”
“Okay.VậyrồiembayđếnLosAngelesvàngoàidựkiếncủaem,Leocũngđangởđó.Khôngnằmtrongdựđịnhcủaem,đúngchứ?”
“Cũngđúngnốt,”tôinói,phầnnàothỏamãnvớilờianủinày,chođếngiờnóvẫnhếtsứcchínhxác,đúngvớisựkiệnđãdiễnra.
“Rồi,emtừchốilờimờiăntốicũaLeo-sựthựclàbỏrơianhtahoàntoàn–vàởcùngvớichịsuốtbuổitối.”
Tôigậtđầuháohức,nghĩrằngtôilẽrađãgọichoSuzannetừlúcởquánbartốihômqua;tôicóthểngănđượcphầnnàosựxungđộttronglòngvớicuộchộiýnày.
Chịtiếptục,“Vàđếnbuổichụpảnhngàyhômsau,emchỉđứngvớianhtacómườiphúttấttật, luônluôngiữbảnthânmìnhtrongphongcáchlàmviệchoàntoànchuyênnghiệp.Đúngthếkhông?”
Xét theonghĩađen, tấtcảnhữngđiềunàycũngđềuđúng,nhưngtôibănkhoăn,nghĩ tớinhữngýnghĩđầynhụccảmcủatôiđêmtrướcbuổichụp,cáinhìnrơirớtcủaLeotrongquánăn;vàdĩnhiên,cảchuyếnbaydài,giandíu,timđậpthìnhthịch,taynắmtrongtay.Rồitôihắngcổvànóivớigiọngđôiphầnkémthuyếtphục,“Đúng.”
“Vàemkhôngnóinănggìvớianhtakểtừkhiemtrởlạithànhphố?”
“Không,”tôinói,nghĩrằngđiềunàyvôcùngđúng–vàlàmộtkỳcôngđángđượcvinhdanhsaucảkhốilầntôimuốngọichoanh.“Emkhông.”
“Vậynói cho chị nghe coi” Suzannehỏi. “Có chỗnào là xúc phạmghê gớm tới gia đìnhGraham?”
Tôilấymộtquảcầutuyếtcóchữ“TôiyêuNewYork”từtrêngiáchậtníchđồlưuniệmvànhẹnhàng lắcnó.Khingắmnhìnnhữngbông tuyết rơi trên tòanhàEmpire State, tôi nói,“Chẳngcóchỗnàocả,emđoánlàthế.”
“Suynghĩchuyệnnàyxem,”chịnóitiếp,cáukỉnhhơnmộtchút.“MargotcóbiếtemđãgặpLeokhông?”
“Ồ…không,”tôinói.“Cóvẻnhưcôấychỉđoánlàcóthôngquamộtkênhliênlạcnàođó…mà,dĩnhiênlàđúngnhưvậythật.”
“Liênlạcvìcôngviệc,”chịnói.
“Okay.Emnghechị,”tôinói.“Vậy…chịcónghĩlàemnênloạibỏsựhiểulầmvànóivớicôấytấtcảnhữngchuyênnày?”
“Đươngnhiênlàkhông.Chịkhôngbảovậy,”Suzannenói.“Haingườicóthểchơitrògâyhấnthụđộngcủacôấy.Chịnghĩemchỉviệcngồiyênvàchờcôấyđếntravấnem.”
“Nếucôấykhông làmnhưvậy thìsao?” tôihỏi,nghĩvềCourtneyFinnamore,một trong
nhữngngườibạnthânnhấtcủaMargottrongtrườngđạihọcmàcôđãtẩychaykhiCourtneyđãsaykhướttrongmộtbữatiệccủahộinữsinhvànônmửakhắpchiếcSaabmớitoanhcủaMargot.MặcdùtỏrahốilỗihếtsứcnhưngCourtneykhôngđềxuấtđưaxeđirửahaythanhtoántiềnsửachửaxe.vấnđềkhôngphảitiềnbạc,Margotkhăngkhăng,vàtôitinđúnglàvậy;vấnđềlàhànhđộngthiếuýthứcvàsựthôlỗcụcmịchkhôngthểtưởngtượngnổi,cũngnhưcáisuynghĩrằngbởivìMargotnhiềutiềnnêncôtakhôngcầnphảiđểtâmtớiviệcthanhtoántiềnrửaxe.Margotchẳngthểnàobỏquachuyệnđó,nhắcđinhắclạirằngCourtneyđãíchkỷvàhờihợttớimứcnào.Tuyvậy,mặcchosựbựcmìnhdữdộinày,MargotchưabaogiờtranhluậnvớiCourtney.Thayvìđó,côchỉlặnglẽrútluikhỏitìnhbạnấy-thựctếlàhếtsứclặnglẽđếnmứctôikhôngnghĩCourtneythậtsựnhậnrasựthayđổitìnhcảmtrongMargotmãichođếnkhiCourtneykếthônvànhờMargotlàmphùdâu.Saumộtthoángsuynghĩhếtsứcnhanhgọn,Margotquyếtđịnhcôkhôngthểlàmngườihaimặtnênđãlịchsựtừchối“vinhdự”đó,khôngđưaramộtlờigiảithích,khôngmộtlýdobàochữahayxinlỗinào.Margotvẫnthamdựlễcưới,nhưngrõrànglàsauđótìnhbạncủahọgiảmsútmauchóng,vàbâygiờ,haingườichẳngnóigìvớinhaunữa-thậmchíkểcảkhihọtìnhcờgặpnhauởcuộchộihọpcủahộinữsinhđạihọctronglầnvềthămnhàcuốituầnmùathunămngoái.
MặcdùkhôngthểbiếtchắcrằngsựlycáchđócóxảyragiữatôivàMargothaykhông,tôivẫnthấytràolênnỗilolắngkhinóivớiSuzanne,“Margotkhôngphảikiểungườithíchtranhluậnvớingườikhác.”
“Emkhôngphải‘ngườikhác’.Emlàcái-gọi-làbạnthânnhấtcủacôấy.EmđangmuốnnóivớichịlàMargotkhôngbaogiờtruyvấnemvềnhữngchuyệnnhưthếnàysao?”Suannehuýtsáochocâunóithêmphầnkịchtính.
“Emkhôngbiết.Cólẽlàcôấysẽtruyvấnem.”Tôinói,gaicảngườitrướccáchchịdùngtừcái-gọi-làtrongkhitôicốgắngnhớramộtlầnnàođóMargottranhluậnvớitôi.Mỉamaithay,dẫnchứngduynhấtmàtôinhớlạilàkỷniệmliênquantớiLeo.“CôấytranhluậnvớiemkhiemchiatayvớiLeovàemsuysụprồitrởthànhkẻthấtbạingungốc…”
Suzannenghiêmkhắcngắt lời, “Emkhôngphảikẻ thấtbạingungốc.Emđãđaukhổrấtnhiều.Cósựkhácnhauđó.”
Cảmnghĩnàydĩnhiênđãxoadịulòngtôi,bởivìchẳngailạimuốntinmìnhtừnglàkẻngungốc–haymộtkẻthấtbại,dĩnhiênlạicàngkhôngphảimộtkẻthấtbạingungốc,nhưngtớilúcnày,tôiquảthậtkhôngcònthờigiannóichuyệnnữavìAndyđãtrênđườngmangcàphêtớichỗtôi.“Anhấyđếnđâyrồi,”tôinói,“Choemmộtkếtluậnđi.”
“KếtluậnlàđâylàchuyệnriêngcủaemvàAndy…khôngphảigiữaemvàemchồng,ngườibạnthânnhấtsuốtđờihaybấtkỳaikhác,”chịnói,phìratừngườibạnthânnhấtsuốtđờimộtcáchchâmbiếm.“Nhưngnếuemcảmthấycầnphảilàmrõmọihiểulầmthìemcứlàmnhưvậy…”
“Okay,”tôinói.
“Bấtkểemđịnhlàmgì,dùthếnàocũngđừngnhátnhưthỏđế.Vàkhôngđượcqụylụyhaynétránh…hiểuchứ?”
“Hiểurồi,”tôivừanóivừanhậntáchcàphêtừtayAndyvàtraochoanhánhnhìncámơn.Tôikhôngnhớmìnhđãbaogiờcầncaffeinmộtcáchkhẩncấpnhưlúcnàychưa.
“NghenàyEllie?”Suzannenhiệtthànhnói.
“Vâng?”
“Nếuemquỵlụyhaynétránh…emsẽtạoramộtđịnhkiếntồitệlàbảnthânmìnhthấpkémhơnngườimiềnNam.”
LờikhuyêncủaSuzannevanglênbêntaitôikhiAndyvàtôimuaquảcầutuyếtvớiýthíchlãngmạnchợtnảyravàophútcuốirồivòngquanhgócđiracổng.
Khôngquỵlụyhaynétránh,tôinghĩ,tựhỏirằngđócóphảilàmộttháiđộmàtôiđãthểhiệntốihômqua.Tôibiếtmìnhkhôngquỵlụyvìchẳngcólờitraođổinàocảnhưngcóphảilàtôinétránh?CóphảitôiđãlảngtránhMargotbằngvới,hoặccólẽlànhiềuhơncảMargotlảngtránhtôi?Nếuđúngvậy,cóthểtôiđãlàmtìnhhìnhtrởnênxấuhơn,thổiphồngnỗilolắngnhỏbécủaMargotthànhmốinghingờkhủngkhiếp.Và,mặcdùtôichắcchắncôđãnhìnthấytênLeo,cóthểtôicũngđãphóngđạiphảnứngcủacôtrongđầutôi,dựatheolươngtâmkhuấttấtcủachínhmình,nhữngcảmxúcquádữdộivềchuyếnchuyểncưcủavợchồngtôi,vàítnhấtthìchỉcómộtcốcrượucũngđủđểbópméosựthật.Cóthểsángnaymọiviệcsẽđượcnhìnnhậntheocáchkhác.Đólàđiềumàmẹtôithườngnói,vàkhichúngtôitới,MargotvàWebbđãđứngchờsẵnởcổng,tôibắtchéohaingóntayhyvọngrằnghômnaycôsẽchẳnglàmgìkhácvớithôngthườngcả.
Tôihítthởthậtsâuvàlêntiếngchàotrướcđầyhănghái,hyvọngrằnggiọngmìnhkhôngquágiảtạonhưnhữnggìtôicảmnhậnbêntrong.
Nhưthườnglệ,Webbbướcđếnhônlênmátôi,“Chàobuổisáng,ngườiđẹp!”
Margot,trongchiếcáolenchuiđầumàuhảiquântuyệtmỹ,chiếcquầntrắngthanhlịch,vàđôigiàyđếbằngmàuhồnganhđàorấtphùhợpvớimàusonmôicủacô,ngướcmắtkhỏicuốntiểuthuyếtcủaNicholasSparksvàmỉmcười.“Xinchào!Phầncuốibuổitốihômquanhưthếnào?”
ĐôimắtxanhcủacôdichuyểntừtôisangAndy,rồiquaylạitôivàtôichẳngtìmramộtdấuhiệunàotrêngươngmặthaygiọngnóihaytháiđộcủacôđểđoánđượcrằngcôđangtứcgiậnhaybuồnbã.Ngượclại,côtrôngdườngnhưvẫnlàconngườiấmáp,gầngũicủangàythường.
Tôicảmthấynhẹnhõmhơnmộtchútkhingồixuốngbêncạnhcôvàđưaramộtcâutrảlờiantoàn.“Vuivẻthôi,”tôinóinhẹnhàng.
“Hơivuivẻquáấychứ,”Andynói,huýchvàosườntôivànémđốngtúixáchcủachúngtôixuốngcạnhchân.“Cólẽanhkhôngnênlàmchầurượucuốicùnglúchaigiờsángấynhỉ.”
Margotđánhdấunhớvàotrangsách,gấplạivàthảnóvàochiếctúiđentorộngcủacô.“Haingườiquaylạikháchsạnlúcmấygiờ?”côhỏichúngtôi.
Andyvàtôinhìnnhauvànhúnvai.
“Bagiờ,chắcthế?”tôinói,lúcnàyđãgầnnhưcảmthấyhoàntoànthoảimái.
“Khoảngnhưvậy,”Andynói,bópbóptháidương.
Margotnhănmặtlộvẻthôngcảm.“Emphảinóirằng…đâylàmộttrongnhữngđiềutuyệtvờinhấtkhimangthai.Suốtchínthángliềnthoátkhỏimọicuộcrượuchènhậunhẹt.”
“Emyêu,emđãthoátkhỏimọicuộcrượuchènhậunhẹtsuốtchínnămrồi,”Webbnói.
Tôicười,nghĩrằngcólẽanhtađãđúngkhinóivậy.Trênthựctế,tôiđếmtrênđầungóntaynhữnglầnMargotmấtkiểmsoátởtrườngđạihọchaytrongtuổihaimươicủachúngtôi.Vàkhinói“mấtkiểmsoát”tôikhôngcóýlànhảyngựctrầntrongtiệctùng–ýtôilà,rútcặpkínhsáttròngtuyệthảoravàbúngvàobụicâytrênđườngvềnhàsaubữatiệc,hoặcđánhbaycảtúitokhoaitâychiên.
Sauvàiphútnóichuyệnvuvơ,nhẹnhàngnữa,Webbnóirằnganhtaphảikiếmtờbáotrướckhichúngtôibay.Andyđềnghịđicùng,vậylàMargotvàtôiđộtnhiênphảiởlạimộtmình,trongkhoảnhkhắcdườngnhưlàkhoảnhkhắcthậtlòng.
Quảnhiên,đúnglànhưthế.
“Okay,Ellie,”cônóivộivã.“Tớmuốnnóichuyệnvớicậuđếnchếtđiđược.”
Tớlạinghĩhoàntoànngượclại,tôinghĩ,đưamắtnhìnngangsangcôvànhậnragươngmặtcôcóvẻtòmòhơnlàkếttội.
“Tớbiết,”tôichầnchừnói.
“Leo?”cônói,đôimắtmởto,khôngchớp.
Bụngtôicuộnlênmộtchútkhinghegọitênanhấy,vàtôiđộtnhiênmongrằnganhcócáitênphổbiếnhơnmộtchút,như làScotthayMarkchẳnghạn.Mộtcái tênhòachung trongnhữngmốiquanhệvàgiaotiếpthôngthườngkhác.Nhưngtrongđờitôi,chỉcómộtLeo.
“Tớbiết,”tôilạinói,trìhoãnbằngcáchuốngmộthơidàicàphê.“Tớlẽrađãkểchocậusớmhơn…tớđãđịnhnói…nhưngviệcchuyểnnhà…embécủacậu…Quánhiềuthứlàmxaolãng…”
Tôinhậnramìnhđangnói lắpba lắpbắp,vàSuzannecó thểxemlốinóichuyệncủa tôitươngtựnhưkiểuquỵlụynhátnhưthỏđế,vậynêntôilấylạitinhthầnvàcốgắngchuyểnsangcáchkhác.“Nhưngchuyệnkhônghoàntoàngiốngnhưbềngoài…tớ…tớchỉtìnhcờmộthômđụngđộanhtatrênđường,vàbọntớchỉgặpnhauchớpnhoáng…Rồi,mộtthờigianngắnsauđó,anhtagọichotrợlýcủatớvàsắpxếpvụDrake.Vàthậtsự,chuyệnlàthếđấy…”
Nhữnglờitôinóiđócũngđủchânthậtđểkhiếntôikhôngcảmthấydaydứtvìđãbiêntậplạicâuchuyện–bỏquaviệctôiđãgặpanhởLosAngeles,vàsauđónữalàchuyếnbaycùngnhauvềthànhphố.
Margottrôngrõràngnhẹnhõmhẳn.“Tớbiếtnóchỉcónhưthếthôimà,”cônói.“Tớ…chỉ
nghĩlàcậulẽraphảinóivớitớchuyệnđóchứ?”côrụtrènóithêmcâucuối,tỏrathấtvọngnhiềuhơnphánxét.
“Tớ thật rađãđịnhnhưvậy…và tớđãmuốnnói trướckhi tờ tạpchíxuấtbản,” tôinói,khôngchắcliệuđócóphảisựthựchaykhông,nhưngdùsaothìdovẫncònsựngờvựcđónêntôisẽkhôngphảibuộctộichínhmình.“Tớxinlỗi.”
TôilạinghĩvềnhữngđiềuSuzannenói,nhưngtựnhủrằngmộtlờixinlỗigiảnđơncònxamớibịgọilàquỵlụy.
“Cậukhôngcầnphảixinlỗi,”Margotnóinhanh.“Ổnmà.”
Mộtkhoảnhkhắcimlặngdịudàngtrôiquagiữachúngtôi,vàngaykhitôitưởngmìnhđãhoàntoàngiảithoátđượcsựkhúcmắcnày,côxoayđầunútchiếchoataikimcươngmộtvòngvàhỏithẳngthắn,“Andycóbiếtkhông?”
Vìmộtvàilýdo,đólàcâuhỏitôiđãkhôngliệutrước,vànóbùnglêncảmgiáctộilỗivàsựvángvấtcòndưlạitrongtôi.Tôilắcđầu,nhậnbiếthầunhưchắcchắnđókhôngphảilàcâutrảlờimàcômongđợi.
Hẳnvậyrồi,cônhìntôibằngánhmắtsầumuộnvàhỏi,“Cậucóđịnhnóikhông?”
“Tớ…cólẽlànênthế?”tôinói,lêngiọngnhưmộtcâuhỏi.
Margotxoataylênbụng.“Tớkhôngbiết,”côtrầmtưnói.“Cólẽlàkhông.”
“Thậtsao?”
“Cólẽlàkhông,”cônóilạiquảquyếthơn.
“Cậukhôngnghĩlàanhấysẽđểýtới…dòngtênà?”
TôihỏiMargot,bấtchợtnhậnrarằngchúngtôikhôngcókiểukếthợpphântíchvàlênkếhoạchthếnàyđãnhiềunămrồi.Nhưngmặtkhácthì,chúngtôicũngchẳngcầnphảithế.Ngoàimộtvàivụtranhluậnngớngẩnxảyratrongkhibànkếhoạchđámcướicủachúngtôi(trongđóMargotđứngvềphíatôi),Andyvàtôichưabaogiờcómốibấthòathậtsự-ítnhấtlàkhôngtheokiểuphảinhờtớisựcanthiệphaythôngđồngcủamộtngườibạngái.
“Chắclàkhôngđâu,”Margotnói.“Anhấylàđànông…VàliệuanhấycóbiếttênhọcủaLeokhông?”
Tôinóivớicôrằngtôikhôngchắclắm.Anhấyđãtừngbiết,tôinghĩ,nhưngcólẽanhđãquên.
“Vàthậtsự,”cônói,bắttréochânquamắtcá,“dùsaothìnócũngcóvấnđềgìchứ?”
Tôinhìncô,chínmươiphầntrămkinhngạcvìnhữngsuynghĩmàcôvừanóira,vàmườiphầntrămlolắngrằngnócóthểlàcáibẫymàmộtngườichịemchânthànhbàyravớingười
kia.
Mộtgiọtmáuđàohơnaonướclã,tôicóthểthấycâunóiđócủaSuzannetronglúctôigậtđầuvuvơvàchờMargotnóihếtsuynghĩ.
“Leođâucóphảilàtìnhyêulớncủađờicậuhaycáigìtươngtự,”cuốicùngcônói.
Khitôikhônglậptứctrảlời,Margotnhướnđôilôngmàytỉacongkhéoléolêncaovànhìntôi,rõràngđangchờđợisựxácnhậnvàđoanchắc.
Vậylàtôinóivớitấtcảsựkiênquyếtmàtôicóthể,“Không,anhtachẳnglàgìcả.”
Lầnnàytôibiếtmìnhđangnóidối,nhưngtôiđâucósựlựachọnnàođâunữachứ?
“Anhtachỉlà…mộtanhchàngnàođótừthởixửathờixưa,”Margotnói,giọngkéodài.
“Phải,”tôinói,corúmlạikhinghĩvềchuyếnbaychúngtôiđãcùngđi.
Margotmỉmcười.
Tốiépmìnhcườilạivớicô.
Rồi,ngaykhicótuyênbốmởcửađónkháchchuẩnbịkhởihànhchuyếnbay,haiôngchồngcủachúngtôicùngđitớimangtheomộtxếpbáo,tạpchívànướcđóngchai,côtựangườirasauvànóigiọngquảquyết,“Vậycậunghĩsaonếubọnmìnhcứtiếptụcnhưvậyvàgiữbímậtnàychoriêngbọnmìnhthôi?”
Tôigậtđầu,hìnhdungralúchaichúngtôivừamảimêquétnhữngmảnhvụngdướitấmthảmOrientalbátngátvừacùngngânngaháttheobàihátchủđềcủaGoldenGirls,mộttrongnhữngchươngtrìnhtruyềnhìnhyêuthíchnhấtmàchúngtôithườngxemsaulúctantrườngthờiđạihọc.
“Mọithứđềuổnthìkếtthúcổnthôi,”Margotnói,nhữnglờinói,thậtkỳlạ,vừayênủilòngtôilạivừadộilêntrongtôinhữngdựcảmchẳnganlành.Nhữnglờinóiđóvọnglêntrongđầutôikhibốnchúngtôicùngnhaubướcdọctheohànhlangrồitừtừđixuốngđườngbănghướngvềcuộcđờimớicủatôi,mộtsựkhởiđầumớitinh,vàmộtcáigìđómangđếncảmgiácgầnnhưlàcứurỗi.
Haimươihai
Trongmấytuầnsauđó,khiAndyvàtôiổnđịnhcuộcsốngtrongcănnhàmới,tôinỗlựchếtsứcgiữmọithứtốtđẹpđểchuộclạilỗilầm.Mỗisángthứcdậytôitựnóivớimìnhvàilờiđộngviên,nhắcđinhắclạithậttonhữngcâucổvũdướivòihoasen–nhữngcâukiểunhư,Giađìnhlànơiômấptráitim,hayHạnhphúclàmộttrạngtháicủatâmhồn.TôinóivớiAndy,Margot,Stella,vàthậmchícảvớinhữngngườixalạ,vínhưcônhânviênđứngquầyởcửahàngWholeFoodshaymộtbàxếphàngngaysautôiởtrungtâmbảodưỡngxeDMV,rằngởđâytôihạnhphúc,rằngtôikhôngnhớNewYorkđâu.Tôitựnhủchỉcầntôicóthểchấpnhậnrằngnhữngđiềunàylàthậtthìkýứctôisẽbịxóasạch,tâmtrítôitrốngtrơn,vàLeosẽđivàoquênlãngmãimãi.
Nhưngbấtchấpnhữngnỗlựctốiđa,kiênquyếtnhấtcủatôi,mọithứkhôngđạthiệuquảnhưmongđợi.Thayvìvậy,khithựchiệnmoicôngviệcđểthíchnghi–dùđólàsắpđặtnhữngbứctranhđóngkhungtrêntủsáchâmtườngbênchiếclòsưỡicẩmthạch,hayđọclướtquanhữngmiếngnhãndántrênhộpnhựađựngđồăn,haynghiềnngẫmnhữngmẫuhoavăntrênvảicùngvớinhàthiếtkếnộithấtcủaMargot,haytrồngnhữngcâymôncảnhtrắngmuốtvàomấycáichậuđồnglớntrênhànghiêntrướcnhàchúngtôi–tôivẫnthấymìnhkhôngthuộcvềnhữngviệcnàymàcũngchẳngthuộcvềnơiđây.
Tệhơn, tôicócảmgiácnônnaobứtrứtrằng trênchuyếnbayđêmđó tôiđược làchínhmìnhhơnlàtrongnhữngthángngàynày–vàrằngtôiđãsailầmkhirờikhỏiNewYork.Mộtsailầmlớn.Kiểusailầmrồisinhraoángiậnvànhữngrạnnứtnguyhiểm.Kiểusailầmlàmtimtađau.Kiểusailầmkhiếntakhaokhátvềmộtlựachọnkhác,vềquákhứ,vềmộtngườinàođấykhác.
Trongkhiđó,sựmãnnguyện,niềmvuisướnghầunhưthườngtrựccủaAndykhiếntôicàngcảmthấymìnhlạclỏnghơn.Khônghẳnlàvìtôikhổsởrồicũngmuốnanhphảithế-mặcdùphầnnàođúngnhưvậythật–màbởivìniềmhạnhphúccủaanhhàmnghĩarằngcuộcchuyểncưnàylàvĩnhviễn,vàtôisẽbịmắckẹttrongthếgiớinàymãimãi.Thếgiớicủaanh.Mộtcuộcsốnghằngngàybóbuộctrongviệcđilại,cứphảiláixekhắpnơichodùchỉđểuốngvộimộttáchcàphêhaysửasangqualoabộmóngtrongnhữngkhubáchhóanghèonànmàkhôngthểgọichuyểnphátđồănlúckhuyamuộn.Tronghàngđốngđồđạcgomgópvôtôivạchấtđầymọichỗtrốngtrongcănnhàbừabộncủachúngtôi.Trongsựthiếpngủgiữa lúc lắngnghekhônggianyêntĩnhlặngnhưtờthayvìchìmvàoâmthanhthànhphốêmêmđầythõamãn.Vànữa,trongmọikỳcuốituầngiữamùahèoiảcùngAndyđichơigolfhoặcđánhtennisvàchẳngcócơhộinàonhìnthấyGiángisnhngậptuyết.Trongmốiquanhệvớinhữngngườihàngxómmắtxanh, tócvàng,ngọtxớt,mặcđồLillyPulitzersặcsỡ,hammêchơi tròxúcxắc,nhữngngườimàtôihầunhưkhôngcóđiểmgìchung.
Thếrồi,mộtsángthángTám,ngaysaukhiAndyđilàm,tôithấymìnhđangđứnggiữabếp,cầmbátngũcốcmàanhvôtìnhquêndọntrênbàn,vàtôinhậnthấyrằngđókhôngcònlàmộtcảmgiácmơhồnữa.Đólàsựnghẹtthởđangdânglên.Tôichạyàolạibồnrửa,némcáibatvàođó,rồigọichoSuzannetrongcơnhoảnglọan.
“Emghétởđây,”tôinóivớichị,cốkiềmnướcmắt.Việchétvàothậttonhữngtừấydường
nhưđãcủngcố lậptrườngvàkhiếnnhữngcảmgiáccủatôitrởnênvừahiệnhữuvừachắcchắn.
Suzannelấygiọngyênủivàrồiướmlời.“Thayđổinơisốnglúcnàocũngchẳngkhókhăn.ChẳngphảibanđầuemcũngghétNewYorksao?
“Không,”tôinói,tìngườilênbồnrửavàhầunhưchìmtrongcảmgiácgiốngnhưmộtngườinộitrợbịđènénquáđáng.“ỞNewYorklàsựđiềuchỉnh.Banđầuemcóchoángngợpthật…Nhưngemchưabaogiờghétnó.Khôngnhưthếnày.”
“Vấnđềlàgì?”chịhỏi,vàtrongmộtgiây,tôinghĩchịrấtchântình–chotớikhichịnóitiếp,“Anhchồngsitình?Ngôinhàvĩđại?Bểbơi?Conxemớicoóng?Hay,chờchút–đóchắcchắnlàthahồngủnướngmàchẳngcầnphảidậyđilàm,thếchăng?”
“Này,ngừnglạiđã,” tôinói,cảmthấytứcgiậnvàbấtbình,giốngnhưmộtngôisaođangthanvanvềsựmấtriêngtư,khăngkhăngmãirằngcuộcsốngcủacôquásứckhókhăn.Tuynhiên,tôivẫntiếptụctinrằngcảmgiáccủamìnhđềulàhợplý.“Emphátđiênmấtvìđạidiệncủaemchẳngbảochođượcvụnàocảvàemsuốtngàychỉbiếtchụphìnhhoặcmấycâyhoamộclansaunhà,hoặcAndykhianhấylăngxalăngxăngloanhquanhvớibộđồnghề,vờnhưmìnhrấtđượcviệc…haylàbọntrẻchơiđồhàngởgócphố,tấtnhiênlàtrướckhimấybàvúnhìnemchằmchặpnhưthểlàmẹmìn…Emmuốnlàmviệc…”
“Nhưngemkhôngphảilàmviệc,”Suzannecắtnganglờitôi.“Kháclắmđấy.Tinchịđi.”
“Embiết.Embiếtemmaymắn.Embiếtemnênsướngđiênlên–hoặcítnhấtcũngthỏamãnvớitấtcả…thứnày,”tôinói,đưamắtquanhkhubếprộngbátngát–vớimặtquầybếpbằngcẩmthạch,giànbếpVikingsángchoangvàsànnhàthảyđềulátbằngnhữngtấm,gỗtuyếttùnglớn.“Nhưngthậtsựemkhôngcảmthấynơinàyhơpvớimình…Khógiảithíchlắm.”
“Thửđi,”chịnói.
Đầutôidiễnlạilêthêmộtlọatnhữngđiềuthườngtìnhđángđểthanvãngnhưngcóvẻlàgiaithoạiđiểnhìnhvừaxảyrađếntrước.TôikểchochịnghecôbéhàngxómđãtạtquachàobánmónbíchquyGirlScoutnhưthếnào,rồitôiđãtứcgiậnrasaokhiquansátAndyđánhvậttờmẫuđăngkýmuahàngnhưthểđólàquyếtđịnhcảđờingười.Tôinhạitheo,cườngđiệuhóagiọnganh,“CôchúnênlấybahộpTagalongvớihaihộpThinMinthayhaihộpTagalongvàbahộpThinMintcháunhỉ?”
“Thìcũnglàmộtquyếtđịnhđángkểđấychứ,”Suzannedửngdưngnói.
Tôiphớtlờchịvànóitiếp,“XongrồiAndyvàmẹcôbélàmhaimươiphútchuyệnphiếmvềnhữngngườihọcùngbiết–màrõlàởthànhphốnàythìcóvôkhối–vàtấtcảngườiquenchungcủahọtrongWestminster…”
“CáichỗởLondonấyhả?”chịhỏi.
“Khôngđâu.QuantrọnghơncáituviệnAnhnhỏtínhàquêấynhiều.WestminsterđâylàngôitrườngtưdanhgiánhấtởAtlanta…ởtrênkhắpcảmiềnNamcơ,chịthânyêuạ.”
Suzannecườikhúckhích,thếlàtôichợtnghĩrằngmặcdùchịmuốntôiđượchạnhphúc,nhưngởmộtmứcđộnàođóchịhẳnđangthấythíchthútrướctấtcảchuyệnnày.Xétchocùng,chínhchịđãnóivớitôithếcòngì.Emlàkẻngoạicuộc.Emchẳnggiốnghọđâu.Emsẽkhôngbaogiờthựcsựthuộcvềthếgiớiđó.
“Thếrồi,”tôinói,“Khiemnghĩchắchếtchuyệnrồi,bọnemđãcóthểtrởvàongồiyênxemtivichẳngnghĩngợigì–tiệnthểcũngchochịbiết,đấydườngnhưlàtấtcảnhữnggìbọnemlàm,chẳngcógìhơn–thìbàmẹhốicôcongáicảmơn‘ÔngbàGraham’vàtrongmộttíchtắcnhầmlẫn,emngoáicổrasauhòngnhìnthấybốmẹAndy.ChođếnkhiemnhậnrarằngemchínhlàbàtrẻGraham.”
“EmkhôngmuốnlàBàtrẻGraham?”Suzannehỏiđầychâmchọc.
Tôithởdài.“EmkhôngmuốnđiềutươisángnhấtcủaemlàhộpThinMint.”
“ThinMintngonkhủngkhiếpmà,”Suzannenói.“Đặcbiệtkhiđểlạnh.”
“Thôinào,”tôinói.
“Xinlỗi,”chịnói.“Tiếpđi.”
“Emkhôngbiếtnữa.Chỉlàemcảmthấyquá…tùtúng…côđộc.”
“Margotthìsao?”Suzannehỏi.
Tôisuynghĩcâuhỏiđó,cảmthấygiằngxégiữacảmgiáccoitrọnglòngchungthủyvớibạnmìnhvàđiềudườngnhưlàsựthựcđángbuồntrongchuyệnnày–đólà,bấtkểsựthậtrằngchúngtôinóichuyệnvớinhaumấybậnmỗingày,gầnđâytôicócảmgiáchơixangái,mộtcảmgiáckhởinguồntừcáinhìnnhiếcmóccủacôhômtiệcchiatay,cáinhìnấyvẫncònvươngvấtđếntậnhômsaukhichúngtôiraphitrườngdùchochúngtôiđãnóichuyệnlại.
Khiđótôithầmbiếtơnvìcôđãgiảmtội,đãchegiấuchotôibấtchấplỗilầmcủatôi.Nhưnggiờđâytôilạicócảmgiácxáotrộn,bưcbộikhinghĩcôthựcsựtinrằngtôinợcô,nợAndyvàcảgiađìnhquánhiều.Rằngtôiquámaymắnđượcvềđây,trongsựhuyhoàngcủatriềuđạiGraham,vàrằngtôichẳngthểnàolạinhớNewYork,vàrằngtôikhôngcóquyềncóbấtcứcảmxúcnàovềbấtcứthứgìhaybấtcứainếutrênbấtkểphươngdiệnnàođiềuấysaichệchvớicáinhìncủahọ,quanđiểmcủahọvềsựđúngmựcvàchângiátrị.
Thứlôicuốntanhấtđíchxáclàthứrồisẽkhiếntaphátcuồng,tôinghĩthếvàđiềuđóthựcsựđúng.TôiđãluônyêuthếgiớivôcùnghoànhảonhàGraham.Tôingưỡngmộttàisảncủahọ,thànhcôngcủahọ,sựthânáicủahọ-ngưỡngmộcảcáinỗlựccủacậuconnỗiloạnJames(Ngườirốtcuộcđãchuyểnkhỏiphòngdànhchokháchtrongnhàbốmẹ)trongviệcthuxếpcómặtờnhàthờhầuhếtcácsángChủnhật,dùchovớiđôimắtđỏngàuvàmùikhóituốcđặctrưngámkhắpbộđồkakinhàunhĩ.Tôiyêuchuyệnmọingườiđềuthảoluậncùngnhautrướckhilàmmộtđiềugì,đềuhếtsứctựhàodanhtínhvàtruyềnthốngcủagiađình,vàchuyệnmọingườiđềutônthờStellatrênhết.Tôiyêuchuyệnkhôngaitronggiađìnhchếthoặclidịhoặcthậmchígâythấtvọng.
Nhưnggiờđây.Giờđâytôithấytùtúng.Bởihọ.Bởitấttậtđiềuđó.
Trongkhoảnhkhắc,tôitoantínhthừanhậnchuyệnnàyvớiSuzanne,nhưngtôibiếtrằngnếutôilàmthế,chuyệncoinhưxong.Tôisẽkhôngbaogiờrútlạihaylàmnhẹbớtlờinóicủamình,vàngàynàođó,khicơnbãođiqua,chịtôithậmchícóthểsẽnémtrảlạivàomặttôitấtcả.Chịvốnvẫnquenlàmthế.
Thếnêntôichỉnói,“Margotbìnhthường.Bọnemvẫnnóichuyệnsuốt…Nhưngchỉlàcôấysangtrangkhácrồi…Côấyquábậnbịunghĩchuyệnbầubì–điềunàydễhiểuthôi,emnghĩthế…”
“Emnghĩemsẽsangtrangđósớmchứ?”chịhỏi,hiểnnhiênlàđangdòxétkếhoạchbắtđầucuộcsốnggiađìnhthậtsựcủachúngtôi.
“Cólẽ.Emchắccũngphảisinhngayvàiđứachứ.Bọnemđãtrongtâmthếnhưthểcóbọnnhỏrồiấy.Emmớinghĩvềchuyệnđóđêmqua…bạnbèbọnemởNewYorksinhconrồilàmchalàmmẹcóvẻdễdànglàmsaochứ.Họdườngnhưchẳngthayđổitígì–cóconnhỏphảinuôidạymàvẫnthế.Nhữngconngườihiệnđạisụcsôihoàibão.Nhữngtràolưuthànhthị.Vẫnđượcrangoàithưởngthứcnhạcvàăntrưaởnhàhàngsangtrọng.”
Tôithởdài,nghĩđếnSabina,khôngchỉbọnnhócsinhbacủacôđếnnhàbạnbèchơihaythamgiacáclớphọcnhạcquậyphá,côcònđưachúngđếncảViệnbảotàngNghệthuậtHiệnđạihayĐạinhạchộiCMJ.Vàthayvìnhữngchiếcáomàumèdễthương,cômặcchochúngáophôngđentrơnbằngcottonhữucơvàquầnjeanvảibôngchéo,tạorakiểuSabina,xóamờcáivẻchungchungnhàmchán.
“Nhưngởđâycóvẻnhưđiềungượclạimớiđúng,“tôinói,cảmthấyvôcùngsôisục.“Mọingườiđãkhôntrưởnghoàntoànthậmchítrướccảkhingườitacóconcái.Cứnhưtrởlạithậpniên1990,cáithờimàngườitalàmchalàmmẹkhimớihaimươimốtấy…Emcảmthấybọnemcũngthànhrathế,Andyvàem…Chẳngcònbíẩnnàonữa,khôngthửthách,khôngcảmxúc,khôngkịchtính.Nóchínhlà…thế,chịhiểuchứ?Đâychínhlàcuộcsốngcủabọnemtừgiờtrởđi.ChỉlàcuộcsốngcủaAndythôi.Khôngphảicủaem.”
“Thếcậutavuivìbọnemđãchuyểnvề?”chịhỏi.“Khôngnuốitiếctínào?”
“Không.Anhấyvuilắm…Cònhuýtsáonhiềuhơntrướcnữa,,,AnhấylàmộtAndyGriffith[13]đíchthực.Huýtsáoởnhà.Huýtsáongoàisântronggara.Huýtsáokhiđilàmvớibốrồikhiđichơigolfvớiđámbạnnhàquêcủaanhấy.”
“Nhữnganhchàngnhàquê?”ChịnghĩemtừngnóinhữngkẻthiếuvănhóakhôngsốngởAtlantachứnhỉ?”
“Emkhôngnóitớinhữngkẻnhàquêthiếuvănhóa.Emđangnóivềđámbạncụcmịchthôi.”
SuzannecườiphálêntrongkhitôidộimấymẩubộtthừaTrixđangtrôinổitrongmộtvũngsữatrứngPhụcsinhmàuhồngxuốngdướiốngdẫnnước,vàmặcdùtừngcólúcnàođótôicóthểthấylựachọnbữasángcủaAndythậtthânthương,ngaylúcnàyđâytôichỉtựhỏikiểuđànôngnàođãtrưởngthành,khôngcòntrẻnítgìnữamàlạiănthứbộtngũcốclờnhờđựngtrongcáihộpcóhìnhthỏchứ.
“Emđãnóivớicậutacảmgiáccủamìnhchứa?”chịhỏi.
“Không,”tôinói.“Chẳngíchgì.”
“Chânthậtchẳngíchgì?”chịnhẹnhàngdòhỏi.
Đólàđiềutôi luônnóivớichịkhichịvàVincecótrụctrặc.Cởimở.Chiasẻcảmxúccủamình.Nóihếtra.Chợtnhiêntôinhậnrarằngkhôngchỉvaitròcủachúngtôivừađảongượcmàcònnhậnralờikhuyênấythựctìnhnóidễhơnlàm.Mọichuyệnchỉcóvẻdễdàngkhivấnđềcủatanhonhỏ.Màngaylúcnàyđây,vấnđềcủatôicócảmgiáckhôngnhỏchútnào.
“EmkhôngmuốnAndycảmthấycólỗi,”tôinói–đólàsựthựcvôcùngrắcrốicủavấnđềnày.
“Thếđấy,cólẽcậutanêncảmthấycólỗi,”Suzannenói.“Cậutabuộcemphảichuyểnnhà.”
“Anhấykhôngbuộcemlàmbấtcứthứgì,”tôinói,nhóilêncảmgiácphảibiệnhộchoAndy.“Anhấyđưararấtnhiềugiảipháp.Chỉlàemkhôngcóýkiếngìthôi…Emkhôngphảnđốichútnàocả.”
“Đấy,thậtngớngẩn,”chịnói.
Tôiquayphắtngườikhỏibồnnướcvà,cảmgiácnhưthờilênmười,thốtlên,“Chịmớingớngẩnấy.”
Haimươiba
Vàingàysau,lúcOprahđangdẫnchươngtrìnhtrêntivithìtôiđangtuyệtvọngchốnglạichứngrốiloạnámảnhcưỡngchếvàdánnhữngmiếngnhãntrơntrulêncácngănkéotủbếp.Khiđanglàmchiếcnhãncóchữdaophết,tôinghecótiếnggõcửabênvànhìnlênthấyMargotđangđứngbênkiakhungkính.
Trướckhitôikịpvẫytaychàocô,Margotmởcửaravànói,“Chàobạnyêu.Tớđâymà!”
Khitôitắttiếngtivivàngướcmắtlênkhỏimấychiếcnhãnmớilàm,haiphầntrongtôicảmthấycảmơnngườibạn,vàmộtphầnthấyphiềntoáivìkiểuđivàoquátựphụcủacô.Vàcóthểcảmộtchútngạingùngvìmìnhđãtrởnênsaysưaxemtivisuốtngày–điềumàtôichưabaogiờlàmởNewYork.
“Này,”cônói,traochotôimộtnụcườimệtmỏi,mặcmộtchiếcáohaidâyômsát,quầnbómàuđen,đitông,lầnđầutiêncôtrôngđúnglàmộtbàbầuìạch,gầnnhưlàkềnhcàng–ítnhấtlàsovớiMargotcủangàythường.Thậmchíchânvàmắtcácủacôđãbắtđầuphùlên.“Tốinayvẫnănởbênnhàtớđấychứ?”
“Chắcrồi.Tớvừađịnhgọichocậuđểxácnhậnlại…Cậuởđâuvậy?”tôinói,nhậnrathậtbấtthườngbiếtbaokhitôikhôngbiếtchínhxácMargotđangởchỗnào.
“Phòngtậpyogachobàbầu,”cônói,némngườixuốngtrườngkỷkèmtheomộttiếngrênrỉ.“Thếcậuđãlàmgì?”
Tôilàmmộtchiếcnhãnthìacórãnhvàcầmnólên.“Sắpxếpmọithứthôi,”tôinói.
Côgậtđầuhăngháivàrồinói,“ThếJosephinethìsaonhỉ?”
Tôinhìncôdòhỏichotớikhinhậnrarằngcôđangnóivềnhữngcáitênđịnhđặtchoembé.Lạinữarồi.Gầnđây,dườngnhưđólàtấtcảnhữnggìchúngtôibàntới.Vềcơbản,tôithíchtìmtênđặtchocontrẻ,vàđươngnhiênhiểuđượctầmquantrọngcủaviệcđặttênchochúng–đôikhicóvẻnhưmộtcáitênsẽđịnhhìnhmộtconngười–nhưngtôiđãdầnthấycóchútchánchườngvớichủđềnày.NếuMargotítrađãbiếtgiớitínhcủađứatrẻthìsẽgiảmđượcnửaphầncôngviệcchonhiệmvụnàycủachúngtôi.
“Josephine,”tôinóito.“Tớthíchnóđấy…Nóhấpdẫn…khácthường…rấtdễthương.”
“CònHazel?”côhỏi.
“Hừm,”tôinói.“Hơimàumè.Hơnnữa…ĐóchẳngphảilàtêncủacongáiJuliaRobertsà?Cậukhôngmuốnbịnghĩlàbắtchướcngôisao,phảithếchứ?”
“Chắclàkhông,”cônói.“ThếcònTiffany?”
Tôikhôngthíchcáitênđólắm,vànócóvẻhơinằmngoàidanhsáchcổđiểncủaMargot,nhưngtôivẫnsuynghĩcẩnthận.Nóirằngmìnhkhôngthíchcáitênđịnhđặtchoconbạnlàmộttuyênbốhếtsứcnguyhiểm(cũnggiốngnhưnóirằngmìnhkhôngthíchngườibạntraimàhọđảmbảochắcchắnsẽlấylàmchồngvậy.)
“Tớkhôngchắclắm,”tôinói.“Têncũngđẹpđấynhưngdườngnhưhơikiểucách…Tớnghĩcậuphảithíchnhữngcáitêntruyềnthốngmàgiađìnhhaydùnghơnchứ?”
“Tớthíchvậyđấychứ.TiffanylàtênmộtngườiemhọcủaWebb–côấychếtvìbệnhungthưvú…Nhưngmẹchorằngđólàcáitêntừthậpniêntámmươi,cũrồi…đặcbiệtlàbâygiờkhinóđãtrởnênphổbiến…”
“Ồ,tớcóbiếtmộtsốTiffanyởPittsburgh,”tôinóitrúngtrọngtâm.“Cũngcóthểmẹnóiđúngkhichorằngcáitênnàyhơithôngdụngquá…”
Margotbỏqualờiphảnđốitếnhịcủatôivàvuivẻtiếptục.“NólàmtớnghĩđếnbộphimBreakfastatTiffany’sAudreyHepburn…Này!TênAudreythìthếnàonhỉ?”
TớthíchtênAudreyhơnTiffanyđấy…mặcdùâmđiệucủanónghecóvẻphôtrương,”tôinói.
Margotbậtcười–côlàmộtngườihâmmộnhiệttìnhđốivớitrògiễunhạimàtôidànhchonhữngcáitênkhôngthôngdụng.“Saomàmộtđứatrẻsơsinhcóthểbiếtcáitênđónghephôtrươngđượcchứ?”
“Cậukhôngbiếtđấythôi,”tôinói.“VànếucậudínhthêmcáitênđệmlàSims,tênviếttắtsẽlàABS–cơbụng…vàrồicongáicậutốtnhấtlànêncócáibụngphẳnglỳ.Nếukhôngcậusẽkhiếncongáicậusuốtđờibịchứngkhiếpsợănuống…”
Margotlạicườilớn,lắcđầu.“Cậuđúnglàkỳkhôi.”
SẽthềnàonếuđặtlàLouisa?”tôihỏi.
Trongnhiềutuần,Louisa–mộtcáitêntruyềnthốngkhác–đãđượcxemxétnhiềunhấttrongviệcđặttênchobégái.MargotthậmchícònmuaquầnáobơitạihộichợquầnáotrẻemvàchọnchiếccóchữviếttắtL–phòngtrườnghợpcôsinhcongái.ĐiềuđóthểhiệnmộtcáchrõràngmongmuốncủaMargotđếnnỗi tôibắtđầu lođếnkhảnăngcôấysẽsinhcontrai.Ngayđêmtrước,tôinóivớiAndyrằngMargotrồisẽgiốngmộtngôisaođượcđềcửgiảiOscarđangngồichờnghecôngbốkếtquả.Tìnhtrạngchờđợiđósẽdẫnđếnniềmvuisướnghânhoannếucôthắnggiải–vàphảigiảvờcảmđộngkhôngkémnếucôtakhôngthắng.
Margotnói,“TớyêuLouisa.Tớchỉchưahoàntoànduyệtcáitênđóthôi.”
“Ồ,cậutốthơnlànênnhanhnhanhduyệtmộtcáitênnàođó,”tôinói.“Cậuchỉcònbốntuầnnữathôi.”
“Tớbiết,”cônói.“Cậulàmtớnhớra–chúngtacầnphảichụpảnhlưuniệmlúcmangbầu…TớsẽnhuộmtócvàothứHai,vàWebbbảorằngtuầnsautốinàoanhấycũngcóthểvềsớm.
Vậybấtkểlúcnàocậurảnh…”
“Phảirồi,”tôinói,nhớlạilầnchúngtôinóichuyệnnhiềuthángtrướcđâykhicôấyđềnghị-vàtôiđãđồngý–rằngtôisẽchụp,theocáchgọicủacôấy,“Nhữngbứcảnhđentrắngđậmtínhnghệthuậtvớibụngbầu”.Nócóvẻlàmộtýtưởnghayvàolúcấy,nhưngtrongtrạngtháitâmlýcủamìnhlúcnày,tôichỉcócảmgiácbịépbuộcnếuphảichụpảnh,đặcbiệtlàgiờđâykhitôibiếtrằngWebbcũngsẽthamgiachụpcùng.TôihìnhdungracảnhanhtađangnhìnMargotđắmđuối,vuốtvecáibụngtrầncủacô,vàthậmchícòncóthểhônlênrốncônữa.Ôitrời.Tôiđãxuồngcấpđếnthếnàorồiđây.Nếukhôngcẩnthận,tôisẽrơitừchụphìnhchotạpchíPlatformsangviệclaudãichonhócsơsinhhaygõtrốngomsòmchiềulòngmộtđứabécáukỉnh.
Vậynên,vớitấtcảnhữngsuynghĩnày,tôinói,“Cậucónghĩrằngnhưvậyhơi…Tớkhôngbiếtnữa…phômaikhông?”
KhônghiểusaogọicôlàphômaibằngtiếngPhápcóvẻnhưlàmgiảmsựnhỏmọncủacâuhỏiđó.
TrongmộtkhoảnhkhắcMargotcóvẻbịtổnthương,nhưngcônhanhchóngbìnhtĩnhlạivànóivớigiọnghơixúcđộng , “Không.Tớ thíchchúngmà…ý tớ là,khôngphảiđể trưngbàytrongđạisảnh–màđểtrongphòngngủvàchovàoalbum.GinnyvàCraigcũngcóảnhnhưvậy,chúngthậtsựtuyệtvời.”
TôikiềmchếđểkhôngnóivớicôrằngtôikhônghềmongmuốnđượcgiốngnhưGinnyhayCraig,nhữngngườiđứngđầutrongdanhsáchnhữngthứkhóưaởAtlantacủatôi.
Ginnylàngườibạnxaxưanhất,vàtrướckhitôichoánchỗthìcôcũnglàngườibạnthânnhấtcủaMargot.Tôiđãnghechuyệnhaingườigặpnhaunhưthếnàoítnhấtphảimộttálần,thườngthườnglàdochínhGinnykể.Ngắngọnthếnày,mẹhọthamdựmộtnhómmẫugiáotrongkhuphốthờicáccôcongáicủahaibàcònbébỏng,nhưngrồirakhỏinhómhaituầnsauđóvìchorằngkhôngcóbàmẹnàokhácchiasẻđượccảmgiáccủahọ.(Cụthểlà,cómộtbàmẹtrongnhómlàmquàsángvớimónbộtCheerioschiên,sựviệcđãcóthểđượclờđinếukhôngcóchuyệnbàấycũngmang luônmónđóramờicácbàbạncùnghội.Trongmộtchiếcbátnhựa,ngạcnhiênthếchứ.Kểđếnđây,GinnyluônchêmvàocâunóikhóchịuvàkémchântìnhquenthuộccủangườimiềnNam,“Chúaphùhộcôta.”Đồngnghĩa:“Kẻthôlỗthảmthương.”
Thếrồichuyệnđươngnhiên,haibàmẹrútkhỏinhómđóđểlậphộiriêng,vàphầncònlạithìnhưtađãbiết.QuanhữngbứcảnhtrongcáccuốnalbumcủaMargot,cóthểthấyhaingườidínhnhaunhưsamsuốtthờithiếunữ,dùlàkhi lãnhđạođộicổđộngviên(cũngnóithêm,GinnyluôntheosátphíasaubêntráiMargottrongmộtđộihìnhhìnhkimtựtháp,tôixemđólàbiểutựơngtìnhbạncủahọ),haykhinằmthưgiãnởmộtcâulạcbộtưtrongcặpbikinimàuvàngđồngloại,haykhithưởngtràvànhảyđiệuCotillionvàthamdựdạvũđầuđời.Luôntươicườirạngrỡ,luôncólàndarámnắng,luônnổibậthẳnlêngiữanhữngcôgáixinhđẹpđangngưỡngmộhọ.MộtsựkhácbiệtxasovớimấybứcảnhtôichụpvớiKimmy–bạnthânnhấtcủatôiởquê–tạisântrượtpatanhChes-A-Rena,trưngrakiểutócrẽngôithậpniên1970,áobalỗsángmàuvàhàngđốngchỉđeotaylónglánh,lộnxộn.
Dùsaođinữa,cũngnhưKimmyvàtôiđãđihaiconđườngkhácnhausaukhitốtnghiệp(côtheohọcngành thẩmmỹvà giờ vẫnđang say sưavới côngviệc làmđẹpở salon của côởPittsburgh),GinnyvàMargotcũngvậy.Cứcho lànhững trảinghiệmcủahọcóphần tươngđồnghơncủatôivàKimmyđi,vìGinnyvàoĐạihọcGeorgiavàcũngthamgiahộinữsinh,
nhưng họ vẫn có nhiều trải nghiệmkhác nhau với nhiều người khác nhau trong suốtmộtquãngđờisôinổi–điềuđóhầunhưsẽluônlấyđichữNhấttrongBạnThânNhấtSuốtĐời.Nóivềđiềunày,GinnyvẫnđangsaysưavớiđámbạnởAtlanta(ítnhấtmộtnửatrongsốhọvàohọcở trườngĐạihọcGeorgia),cònMargot thìrẽnhánh, tạodựngcuộcsốngriêngởWakeForest.Vàmộtphầntrongcuộcsốngriêngấychínhlàkếtbạnvớitôi,mộtcôgáiYankeekhôngphùhợp(nếukhôngmuốnnóilàhoàntoàncoithường)trậttựxãhộicủaAtlanta.Trênthựctế,khinhìnlại,đôikhitôinghĩrằnglàmbạnvớitôilàmộtcáchđểMargotxácđịnhlạibảnthân,kiểunhưthíchthúnhậpvàomộtnhómngườimớimẻ,kháclạ.Khôngphảilàtôilậpdịhaygìcả,nhưngmộtcôgáidasẫmmàu,mắtnâu,nóigiọngđịaphươngPittsburgh,theođạoThiênChúarõrànglàmộtsựkhácbiệtvớihệthốnggiáodụcxãhộimiềnNamcủaMargot.Thẳngthắnmànói, tôicònnghĩMargotthíchmộtđiềurằngtôirấtthôngminh,nếukhôngmuốnnói là thôngminhhơncô,đối lậphoàntoànvớiGinny,mộtngườikhásángýnhưngkhônghamtìmtòihiểubiếtbấtcứđiềugì.Thựcsựthì,quavàiđiềutìnhcờngheđượctrongnhữnglầntròchuyệnđiệnthoạithờiđạihọccủahọ,tôithấydườngnhưGinnychẳnghứngthúvớibấtkểthứgìngoàitiệctùng,quầnáovàcáccậutrai,vàmặcdùMargotchiasẻnhữngđammêđónhưngẩndướibềnổiấyconngườicôphongphúhơnnhiều.
ThếnêndễdàngđoánđượcrằngGinnytrởnênghentịvàganhđuavớitôi,nhấtlàtrongsuốtmấy năm đầu của bước chuyển quyền lực dần dần đó. Tuyệt nhiên không có bất cứchuyệngìhainămrõmười,chỉlàtháiđộlạnhlùngđikèmvớicáilốicaynghiệttoànkểlạinhữngchuyệnriêngvàvuiđùacánhânkhicómặttôi.Cóthểlàdotôihoangtưởng,nhưngcôtadườngnhưquáđángđếnđộchỉthảoluậnnhữngthứmàtôichẳngtàinàohiểunổi–kiểunhưmẫuhoavănbạccủatừngngười(bàcủacảhaingườichọnhoavănchohọtạitiệmbạcBeverlyBremertrênđườngBuckhead,dựatheongàysinh)haycuộctròchuyệngầnđâynhấtởcâulạcbộPiedmontDriving,haymứccaralýtưởngcủaviênkimcươngđínhbôngtai(hìnhnhưbấtkểviênnàodướimộtcarađềuquáư“tuổimườisáungọtngào”vàbấtkểviênnàotrênhaicararưỡiđều“tiềmsiêumới”).
Thờigiantrôiqua,khitìnhbạncủahọcànglúccànglùidầnvềquákhứcòntìnhbạncủatôivàMargottrởthànhtấtcảnhữnggìhiệnhữu,trướclàtrongtrườngđạihọcvàsauđólàNewYork,Ginnybiếtđiềugìphảitới.Thếrồi,lúctôivàAndychínhthứcyêunhau,vàcôtanhậnrarằngmặcchocôtavàMargotđãquenbiếtnhaubaolâu,tôisẽlàngườimộtnhà,chuyệntrởnênhiểnnhiênrằngtôisẽchiếmmấtvịtrícủacôtađểthànhphụdâuchoMargot–mộtđiềuchắcchắn,rõràngtươngđươngvớiviệcđượcđeochiếcdâychuyềncủangườibạnthânnhất.VàmặcdùGinnyluôntỏralịchthiệpchấpnhậnvịtríthứhaitrongtấtcảcácbữatiệcđínhướcvàtiệc trưachophùdâu, tôicócảmgiácrõrànhrànhrằngcô tanghĩMargot,và thậmchíAndy,lẽracóthểlựachọntốthơnthế.
Tuyvậy, tất cảnhữngxungđộtngầmmang tínhđànbànàychẳng làm tôi suynghĩbaonhiêuchotớikhiMargottrởlạiAtlanta.Banđầu,côdườngnhưcònmiễncưỡngkhibámvàonhữngmốiquanhệcũ.CôvẫnluônchungthủyđủđầyvớiGinny–mộttrongnhữngtínhcáchtốtđẹpnhấtcủaMargot–nhưngcũngthỉnhthoảngđưarabìnhluậntùytiệnvềđầuócnhỏnhencủaGinny,tạisaocôtalạikhôngcómơướcđitớimộtnơinàokhácngoàiSeaIsland,haytạisaocôtachưabaogiờđọcmộttờbáo,haythật“nựccười”khicảđờiGinnychưabaogiờcómộtcôngviệcđộclập.(Vàkhitôinóichưabaogiờthìcónghĩalàchưabaogiờ.Khôngcómộtcôngviệcđảmbảocuộcsốngthờitrunghọcmàcũngchẳngcómộtcôngviệcngắnngủitrướckhicôtakếthônvàngaylậptứccó–gìkhácđượcchứ?–mộtcậucontrai,vàsauđó,hainămtiếplàmộtcôcongái.Côtachẳngbaogờthanhtoánmộttờhóađơn.Vànhântiệncũngnói,vớitôi,ngườiđãlàmviệcliêntụctừkhimớimườilămtuổi,sựthậtđócònhơncảlànưccười.Nógiốngnhưcảmgiácquenbiếtcặpsongsinhdínhnhauhaymộtkẻnhàolộntrênkhôngthìđúnghơn.Quáchừngquáidị,vàcảmộtchútđángbuồnnữa.)
NhưngkểtừkhichúngtôichuyểnđếnAtlanta,Margotdườngnhưchẳngcónđểýtớinhững
thứđóởGinnynữamàthayvàođấyđưacôtatừmộtngườibạnnốikhốđángtincậytrởlạithànhngườibạnthânnhất.Vàmặcdùnhữngngườithậtsựtrưởngthành(nhưtôimuốnxemmìnhlànhưvậy)khôngcònchơitròphânhạngbạnthânnhất,tôivẫnkhôngthểcảmthâybịkích động bởi kẻ địch thủ cũ tóc vàngmà khi giờ đây đã gia nhập vào cùng cái thế giớiBuckheadcủacôta.
Vậynên,khiMargotnóinhữnglờitiếptheo,“Ồ,tiệnthể,tốinaytớcũngmờicảGinnyvàCraig.Hyvọnglàthếcũngđượcđấychứ?”tôinởmộtnụcườirạngrỡgiảtạo,“Nghengonđó.”
MộttínhtừmớihọcđượcrấthợpvớicuộcsốngmớiởGeorgiacủatôi.
Tốihômđó,tôicốtìnhđimuộnđểđếnkhitớithìbữaănđãsẵnsàng,mộtchuyệntươngđốilạlùngkhimàsuốtcảngaytôichẳngcóviệcgìlàm.Lúchongkhômáitóccònướtvàbôikemlênmá,tôinghetiếngAndychạylênbậcthangvàgọitêntôibằnggiọngtất-cả-mọi-thứ-trên-thế-gian-đều-tuyệtvànóithêm,“Emyêu!Anhvềrồi!”
Tôinghĩ tớiđoạn trích từcuốnsáchkinh tếhọcgiađình thậpniên1950, thườngxuyênđượcbànluậntrênInternet,viếtvềnhữngđiềukhiếnphụnữlàvàkhônglàmộtngườivợtốtvàđặcbiệt làcáchchúngtanênđónchàochồngsaumộtngàyanhta làmviệcmệtnhọcởnhiệmsở.Làmchobuổitốilàcủangườichồng…Càiruybănglênmáitócvàgiữdángvẻthậttươimát…đềnghịđượccởigiàychochồng…Nóibằnggiọngdịudàng.
TôihônlênmôiAndyvànóivẻgiễucợt,châmchọc,“Tinvuiđây,anhyêu.GinnyvàCraigsẽdùngbữatốivớichúngtahômnay.”
“Ồ,vậyhả,”anhnói,mỉmcười.“Cứlịchsự.Họcũngđâuđếnnỗitệ.”
“Quáấychứ,”tôinói.
“Cứlịchsự,”anhnhắclại,khitôicốnghĩxemđócóphảilàmộtcâunóiđúnglúchaykhông.Luônluônlịchsựsẽlàmphươnghạiđếnsựthật.
“Okay,”tôinói.“Emsẽlịchsựchođếnlầnthứnămcôấygọicáigìđólà‘cựckỳdễthương’.Sauđấythìemsẽlàlạilàchínhem.Vậyđượcchứ?”
Andybậtcườikhitôitiếptục,bắtchướcGinny,“Chiếcváynàythậtlàcựckỳdễthương.Cáicũikiathậtlàcựckỳdễthương.JessicaSimpsonvàNickLacheyđãtừngcựckỳdễthươngbênnhau.TớbiếtchuyệnrốiloạnởTrungĐôngvàkhắpnơitệhạithật,nhưngcuộcchiataycủahaingườihọvẫnthậtsựlàđiềuđángbuồnnhấttrầnđời.”
Andylạicườikhitôiquaylạivớitủđựngquầnáokhổnglồ,mớichỉtreohếtkhoảngmộtphầnba củamìnhvà chọnmột chiếcquần jean,đôidépxỏngónbằngdavàmột chiếc áophôngOrangeCrushmàunho.
“Anhcónghĩthếnàycóhơpvớibữatốikhông?”tôihỏi,tuộtchiếcáoquađầuvàhầunhưhyvọngAndysẽphảnđốisựlựachọncủatôi.
Thayvìđó,anhlạihônlênmũitôivànói,“Chắcrồi.Emtrôngcựckỳdễthương.”
Đúngnhưmọilần,Ginnyănmặcrấtđiệuđàvớiváyliền,xăngđandavàvòngngọctrai,cònMargotmặcváytrùmbầumàuxanhnhạt,cũngđikèmvòngngọctrai.(PhảithừanhậnlàvòngcủaMargotgồmnhữnghạtngọctobựlạmắtđượcbuộclạiphíasaubằngmộtchiếcruybăngsọctrắngchứkhôngphảisợidâyđẹpđẽdobàđểlại,nhưngdùsaothìchúngvẫnlàngọctrai.)
TôinémánhnhìnvềphíaAndynhưnganhkhôngnhậnravìcònđangmảicúixuốngvỗvỗconcúnkhônglônggiốngTrungQuốctênlàDelorescủaGinny,convậtmàkhôngcónóthìcôtanhấtđịnhkhôngrờikhỏinhà(và,thậmchítệhơn,cònlàconvậtđượccôtathườngxuyênbôikemchốngnắngcho).TôithềlàcôtathíchDoloreshơncảmấyđứacon–hoặcítnhấtlàđứacontraibịchứngMấtkhảnăngtậptrungnghiêmtrọngmàGinnyluôngàolavềchuyệnphảithườngxuyênmangtheothuốcBenadrylchonómỗilúcđixeđườngdàihaykhidùngbữatốiởngoài.
“Tớthấymìnhănmặcthậttuềnhtoàng,”tôinói,đưachoMargotmộtchairượumàtôivớtừtủrượutrênđườngrờikhỏinhà.Tôinhéttayvàotúichéocủaquầnvànóithêm,“Tớtưởngcậubảolàthôngthườngthôimà?”
Ginnytrôngcóvẻvuisướng,ơhờtrướcthựctếlàtôiđãthầmtưởngrằngthâtthíchhợp,thậmchídiệnbộ,trongquầnjeanvàáophông–vàrằngtôinghĩcôtalàngườiănmặcquáđỏm.Nhoàingườiômtôibằngcáiômxương-đòn-chạm-vào-xương-đònkhẽkhàng,Margotcảmơnvìchairượuvànói,“Tớnóithếmà.Cậutrôngrấttuyệt.”Rồi,khirótrượumargaritasvàonhữngchiếccốcthủytinhthổitayngoạicỡ,cônóithêm,“Chúaơi,ướcgìtớcóchiềucaocủacậu…Đặcbiệtlàthờigiannày.Ginny,cậucókếtcặpchânnhưvậykhôngchứ?”
Ginny,kẻchẳngbaogiờlấylạiđượcvócdángsaukhisinhmặcdùcómộthuấnluyệnviênthểdụcriêngvàtừngphẫuthuậtvùngbụngbịsổ-mộtviệcmàcôtakhôngnghĩlàtôibiếtcôtađãlàm,liếcnhìnđôichâncủatôiđầythèmkhátrồilẩmbẩmmấycâuvôcảm.Rõràngcôtamuốnlờikhendànhchotôichỉlàlờicợtnhãchâmbiếm–giốngnhưnhữnglờingọcngàvừanãycôtaphátratrongkhichúngtôiđangchọnthiệpmờiởPacesPaperscholễchàođónembécủaMargot(mộtsựkiệnmàthậtxấuhổlàtôikhiếpsợ).Saukhirềràquyếtđịnhtừngữvàlựachọngiấychưaxénmépmàuhồngnhạt,mựcthan,cùnghìnhảnhxecũitheomôtípcổđiển,tôinghĩrằngcôngviệccủachúngtôiđãxong.TôiđãcầmvílênchuẩnbịrờikhỏiđóthìGinnychạmvàocổtaytôi,mỉmcườivẻkẻcảvànói,“Phôngchữnữa,cưngạ.Mìnhcònphảichọnphôngchữnữa.”
“Ờ,phảirồi,”tôinói,nhớđếnphònglàmviệccủamìnhởNewYorkvàbiếtbaonhiêukiểuchữmàtôiđãhọcđượctừOscar.KiểuchữkhácvớinhữngkiểumàGinnycóthểđãchọnchothiệpcưới,mấylầnsinhcon,vànhữngbữatiệctừthiện.Nhưngtôivẫnmuavuichomìnhmàbuônglời,“TớđoánlàphôngTimesNewRomankhônghợpvớilầnnàyhả?”
ĐếnđóthìGinnyđãcốgắnghếtsứcđểtruyềntảisựkinhhoàngchocôgáitócđỏdễthươnggiúpchúngtôilàmthiệpvàtuyênbố,“Ôi,Ellen.Tớvôcùngngưỡngmộđấy,nhữngchitiếtcậulựachọnmớibìnhdịlàmsao…Tớcốgắnglắmđểtheođượclốiđó,nhưngmàthậtsựchẳngđược.”
Chúaphùhộchotôi.
Dùsaođinữa,lúcnàytôiđangngồiđâygiữaphòngkháchcủaMargottrongchiếcáophôngOrangeCrush,sắcmàugiảnđơnduynhấttrongmộtbiểnnhữngbộsưutậpthờitrangsangtrọngmùahè.Vàcũnglàngườiduynhấtđãchẳnghềtheodõinhữngtintứcnónghổi–vínhưCassPhillipspháthiệnrachồngmình,Morley,tậumộtchiếcđànhạcba-ngàn-đô-lachocôbồ
hai-mươi-mốt-tuổivốnlàconđỡđầucủangườibạnthânnhấtcủacôta.Điềunày,nhưtacóthểhìnhdung,đãtạoracơnchấnđộngởCherokee,mộtcâulạcbộtưchỉchứachấpnhữngthànhviênthíchhơp.
“Mộtchiếcđànhạc?”tôinói.“Bấtkểlàngườitamặcquầnáoxoàngxĩnhsao?”
Ginnynémchotôimộtcáinhìnnhưthểtôivừahoàntoànđểlỡmấttrọngtâmcâuchuyệnvànói,“Ôi,Ellen.Côtalàmộtnghệsĩđànhạc.”
“Rồi,”tôinói,lầmbầmrằngtôirấthiểuvấnđề,nhưngdùsao,cókẻquỷthamabắtnàolạiquyếtđịnhnhậnquàlàmộtchiếcđànhạcchứ?
Andynháymắtvớitôivànói,“ElizabethSmart[14].”
Tôinhớlạitấmhình“mấttích”chụpElizabethđangchơiđànhạc,mỉmcườivớikhảnăngtìmranhữngvídụthíchđángchomọichuyệncủachồngmình,tronglúcđóGinnyphớtlờinhữngtraođổicủachúngtôivàchotôibiếtrằngcôtavàCraigđãmờimộtnghệsĩđànhạcbiểudiễntrongtiệcđêmtrướcđámcướicủahọ,cùngvớicảmộtdàntứtấuđàndâynữa.
“Elizabethlàai?”Craighỏi,quaylạiphíaAndy,nhưthểđangcốgắngtìmkiếmcáitênđótrongmôitrườngBuckheadchậthẹpcủaanhtavậy.
“Anhbiếtđấy,”tôinói.“MộtcôgáitheođạoMormon,ngườiđãbịbắtcócvàđượctìmthấymộtnămsauđólúcđangdạochơiquanhthànhphốSaltLaketrongchiếcáongủcùngtênrâuriađãbắtcóccô.”
“Ồphảirồi.Côtahả,”Craigtrảlờilơđãng.KhinhìnanhtaxắnmộtmiếngbơBrietovàkẹpnóvàogiữahailátbánh,tôiđộtnhiênnghĩrằngdùanhtagiốngWebbởmộtvàiđiểmnàođó–cảhaiđềulànhữnganhchàngthểthao,khỏemạnh,ưanóiđùa–nhưnganhtachẳngcómộtchútnàosựnhãnhặnvàkhảnăngtạosựthoảimáichongườikhácnhưWebb.Ngẫmchokỹ,anhtachưabaogiờthậtsựbiếtrõvềtôihaythậmchílàđểýđếncuộcsốngcủatôi.Anhtaphủivàimẫuvụntrênchiếcquầnsọcrồinói,“Tôinghenóinghệsĩđànhạclànhữngcônànghotnhất…”
“Craig!”Ginnygàotênchồngvàtrôngcóvẻthấtkinh,nhưthểcôtavừabắtgặpanhtađangthủdâmkhixemtạpchíkhiêudâmPenthousevậy.
“Xinlỗi,emyêu,”Craignói,hôncôtatheomộtcáchsẽkhiếnngườikháctưởngrằnghọchỉmớibắtđầuhòhẹn,trongkhisựthậtthìhọđãcặpbồtừnhữngngàyđầutiênvàođạihọc.
WebbtrôngcóvẻthíchthúkhihỏitạisaoMorleylạibịvỡchuyện.
GinnygiảithíchrằngCasspháthiệnrakhoảnchitrênthẻtíndụngAmexcủaMorley,“Côtanghĩcógìđóámmuộivàgọiđếncửahàng…Rồicôtaxemxétchuyệnnàycùngvớisởthíchâmnhạcđộtngột của anh ta,” cônói, đôimắt sáng lên trướcnhững chi tiết đậmmàu sắcscandal.
“Anhtakhôngnghĩrằngkhicónhữngtinđồnvềchuyệnđànbà,côtasẽkiểmtrathẻtíndụngAmexcủamìnhhaysao?”Margothỏi.
Craignháymắtnói,“Thôngthườngthìnólàmộtnơichegiấuantoàn.”
Ginnylạigàotênchồnglầnnữa,rồixôđùaanhtamộtcái.“Emphảibỏanhngaythôi”cônói.
Phải,tôinghĩ.Côtachínhxáclàkiểuphụnữkhéogiữchuyện,cóthểchịuđựngđượcvôkhốichuyệnxấuxa.Làmbấtcứđiềugìđểgiữchohìnhảnhcủahọluônhoànhảo.
KhimọingườitiếptụcbànluậnvềvụđànhạcxấuxađóthìýnghĩcủatôitrôivềLeo,tôibănkhoănítnhấtlàlầnthứmộttrăm,theocungcáchnhưtrongtròhỏi-một-trăm-người-trên-Quảng-trường-Thời-đại,rằngtôicó lừadốiAndyvềbuổiđêmhômđótrênchuyếnbayhaykhông.Mọilầntrướcđây,tôimongmuốnrằngcâutrảlờisẽlàkhông–vìlợiíchcủacảAndyvàtôi.Nhưngtrongđêmnay,tôinhậnrarằngmộtphầnnhỏtrongtôigầnnhưmongcâutrảlờisẽrơivàobênđentối.MuốncómộtbímậttáchbiệttôikhỏiGinnyvàtoànbộthếgiớinhữngbànộitrợhếtthuốcchữamàtôithấymìnhđãgianhậpvàonày.TôicóthểnghethấycâuchuyệnngồilêđôimáchcủacôtavớinhómbạnBuckhead–“TôikhôngbiếtMargotnhìnthấygìtrongmộtcônàngYankeechọn-phông-chữ-đơn-giản,mặcáophông,khôngnhuộmtócmàu.”
Phầncònlạicủabuốitốitrôiquabìnhthường–đámđànôngthìsôinổibànvềgolfvàkinhdoanh,còncánhphụnữthìsaysưatròchuyệnvềembé–chotớikhoảnggiữa bữatốithìGinnynhấpmộtngụmrượu,nhănmặtnói,“Margot,nàycưng.Chúngtađanguốngcáigìđâyvậy?”
“Đólàmộtloạirượunho,”Margotnóinhanh,mộtđiềugìđótronggiọngnóicủacôkhiếntôicảmthấycóvấnđề.Tôinhìnsangchairượuvànhậnrađólàchaitôimangđếntốinay–vàkhitôinghĩkỹhơnthìđóchínhxáclàchaimàbốtôivàSharonđãchoAndyvàtôikhichúngtôidọnđếncănhộởNewYork.
“Ôi,nócómùinhưmôngđítấy,”Ginnynói,.NhưthểcôtalàmộtcônàngngườiAnhưachọcnguấytôivậy.(Vừamớiđầubữatốihômnay,côtanóirằngcôtavàCraigsẽlàmmộtchuyếndulịchtớiMexico).
MargotliếcGinnybằngánhnhìnnhắcnhởđầyngụý–mộtcáinhìncóthểkhiếnngườitanghĩtớiviệchọđãtuyệtđốithânthiếtlúccònhọcphổthông–nhưngGinnyvừavôtìnhđểnhỡvừachủýphớtlờánhmắtđó,tiếptụclờigiễucợtcủacôta.“Cậukiếmranóởđâuvậy?SiêuthịWal-Martà?”
TrướckhiMargotkịpđưalờichặntrước,Craigđãchộplấychairượutrênbàn,liếcquacáinhãnvàmỉamai,“Pennsylvania.NótừPennsylvaniađấy.Phảirồi.mọingườiđềubiếtnhữngvườnnhoởPhiladelphiavangdanhthếgiớiđếncỡnàomà.”Anhtacườito,tựhàovềcâuđùacủamình,tựhàovềmànphôdiễnsựtinhtếvàkhảnăngđánhgiácủaanhtađốivớitấtcảnhữngđiềuđẹpđẽtrongcuộcsống.“Moingườichẳngnênbiếtlàmgì,”anhtanóithêm,trôngchờtấtcảchúngtôisẽphálêncười.
Andygửichotôimộtánhnhìnngụý,hãymặckệhọ.Cũngnhưemgáivàmẹmình,anhlàngườiluôntránhmọiloạivachạm,vàtrongthâmtâm,tôibiếtđóchínhxáclàđiềutôinênlàmlúcnày.Tôicôngbằngmànghĩrằngkhôngaicóýđịnhxúcphạmtôicả-rằngCraigvàGinnycólẽcũngkhônghùanhauđểbiếtlàtôiđãmangchairượutới–vàrằngđóchỉlàmộtchuyệnvuiđùarấttựnhiêngiữanhữngngườibạnthân.Mộtkiểuvô-tình-làm-bối-rốingườikhácmà
bấtkỳaicũngcóthểmắcphải.
Nhưngbởivì chuyệnđóbắtnguồn từCraigvàGinny, vàbởivì tôikhông thíchCraigvàGinnycũngnhưhọkhôngthíchtôi,vàbởivìngaythờiđiểmnàytôimuốnđượcởbấtcứnơiđâutrêntráiđấtnàyngoạitrừngồibênmộtcáibàntrongthànhphốAtlantamớimẻcủatôiđểdùngbữatốivớiCraigvàGinny,tôinóitolên,“Pittsburgh,chínhxáclànhưvậy.”
Craignhìntôi,bănkhoăn.“Pittsburgh?”anhtahỏi.
“Phảiđấy.Pittsburgh…khôngphảiPhiladelphia,”tôinói,gươngmặtcháylênnỗicămphẫn.“ĐólàloạirượunhongonnhấtởPittsburgh.”
Craig,ngườichẳngbiếttígìvềnguồngốccủatôivàdĩnhiênchẳngbaogiờphảiphiềntâmđểhỏitới,tiếptụcnhìnđầydòhỏitrongkhitôibắtgặpWebbvàMargottraonhaumộtánhnhìnkhóchịu.
“TôiđếntừPittsburgh,”tôinóivẻhàihước,biệnhộ.“Tôimangchairượuđótớihômnayđóđấy.”TôichuyểnánhnhìnsangGinnyvàxoáytítcốcrượu.“Xinlỗivìnókhôngcómùivịthơmthogì.”
Rồi,khiCraigtrôngcóvẻngượngngùngvàGinnylắpbắpnhữnglờikỳcụctronghọngvàMargotcườimệtmỏivàWebbchuyểnsangchủđềkhácvàAndyhoàntoànchẳnglàmmộtcáigì,tôilặnglẽnângcốclênuốngmộtngụmlớnrượunhođỏrẻtiền.
Haimươitư
Trongđoạnđườngngắnngủidạobộvềnhàgiữakhônggianbứcbốingộtngạttốihômđó,tôichờđợiAndysẽtớibênanủitôi–hoặcítnhấtthìcũngđềcậpsơquađếnchuyệnrượunhođó.Trongtrườnghợpấy,tôiđịnhsẽcườixòachoqua,hoặccóthểhùatheovớimộtvàilờibìnhluậnđãlựasẵnvềGinnyvàCraig–cáchnóichuyệntẻngắtcủacôta,thóikẻcảđặtnhầmchỗcủaanhta,tínhquáquắtcủabọnhọ,thậtđúnglàtrưởnggiảhọclàmsang,nựccười.
Nhưngđángngạcnhiênvàthậmchílàthậtthấtvọng,Andychẳngnóimộtlờinàovềchuyệnđócả.Trênthựctế,anhítnóiđếnđộcóthểcholàthờơ,gầnnhưlàxacách,vàtôibắtđầucảmthấythậtraanhcóthểđãgiậnđiênlênvớitôivìtôiđãgâychuyệnlộnxộnởcáigọilàbữatiệcthịtnướngcủaMargot.Khichúngtôiđếngầnđườngvàonhà,tôiđãmuốnlàmchoralẽvàđịnhhỏianh,nhưngrồilạikiềmchếvìsợrằnglàmnhưvậycóthểsẽdẫnđếncảmgiáctôilàngườimắclỗi.Màtôithìchẳngcảmthấymìnhlàmđiềugìsaitráicả.
Thế là thay vàođó tôi cũng cươngquyết khôngnói tới chủđề ấy và giữ trạng thái bìnhthường,vuivẻ,“Mónthịtnướngngonthật,đúngkhônganh?”tôinói.
“Đúngvậy.chúngthậttuyệt,”Andynói,gậtđầuvớimộtngườichạybộđêmđangbăngquachúngtôitrongbộđồphảnquangtừđầutớichânkỳdị.
“Chẳngcócơhộichobấtcứthứgìđâmvàoanhchàngđóđược,”tôinói,cườikhúckhích.
Andybỏquacâunóiđùanhạtnhẽocủatôivàtiếptụcvớigiọngnghiêmtúc.“MónsaladngôMargotlàmcũngquángon.”
“Ờphải.Đúngvậy.Emchắcphảixincôngthứccủacôấymất,”tôilầmbầm,giọngchùngxuốnghơichátchúasovớidựđịnhcủatôi.
Andytungchotôimộtánhnhìnmàtôikhôngthểluậnđượclàgì–mộtcảmgiáctrộnlẫngiữađaukhổvàtổnthương–trướckhianhthảtaytôixuốngvàxọcvàotúitìmchìakhóa.Anhrútchìakhóara,rồitrảibướcmauhơntrênđườngdànhchoxevàođểtiếntớicổngtrước,mởkhóavàdừnglạichotôivàonhàtrước.Đólànhữngviệcthôngthườnganhvẫnlàm,nhưngtốinaycửchỉbiểuhiệnrấtmáymóc,gầnnhưlàcăngthẳng.
“Sao,cảmơnanh,”tôinói.Cảmthấymắckẹttrongsựnhậpnhằngđángsợcủacảhaicảmgiácmuốntranhluậnchoravàmuốnkếtthúcvấnđề.
Andychẳngchọncáchnàotrongsốđó.Thayvìđấy,anhvòngquatôinhưthểtôilàmộtđôigiàytennisđểquêntrêncầuthangrồiđivềphíaphòngchúngtôi.
Tôimiễncưỡngđitheoanhthayquầnáo,vôcùngmongmuốnxácđịnhchorõràngkhôngkhígiữachúngtôilàgìnhưnglạikhôngsẵnlònghànhđộngtrước.
“Anhđingủhả?”tôihỏi,nhìnlênđồnghồphíatrênlòsưỡiphòngchúngtôi.
“Ừ,anhmệtquá,”Andynói.
“Chỉmớicómườigiờthôimà,”tôinói,cảmthấyvừagiậnvừabuồn.
“Anhkhôngmuốnxemtivià?”
Anhlắcđầuvànói,“Cảmộttuầndàirồi.”Sauđóanhchầnchừ,nhưthểđãquuênmấtmìnhđịnhlàmgì,rồivớitaylênngănkéoquầnáotrêncùnglấyxuốngbộđồngủAiCậpsợicottonmịntốtnhấtcủamình.Anhlôinóra,trôngcóvẻrấtngạcnhiênvànói,“Emđãủinóà?”
Tôigậtđầu,nhưthểchuyệnđóchẳnglàgìcảtrongkhithậtratôicảmthấynhưbịtratấnlúcủinóvàosángqua,vớicáimớhồbộtnàynọấy.Xit,phun,ủi.Xịt,phun,ủi.
“Emkhôngcầnphảilàmthế,”anhnói,càicúcáotừtừ,cẩnthậnđồngthờitránhchạmvàoánhmắttôi.
“Emmuốnlàmmà,”tôinóidối,vừachămchămvàođườngcongtrêncáicổáomảnhmaicủaanhkhianhnhìnxuốngchiếccúcáotrêncùngvừathầmnghĩmìnhcógìhayhohơnđểlàmởAtlantanàyđâu.
“Nókhôngcầnthiết…Anhkhôngđểýđếnnhữngnếpnhăn.”
Trênquầnáohaytrênmặtem?”tôitrêu,hyvọngsẽphátanđilớpbăng–vàrồisẽtranhluận.
“Cảhai,”Andynói,vẫngiữgươngmặtlạnhtanhkhôngcảmxúc.
“Tốt rồi,” tôinoi chớtnhả. “Bởi vì anhbiếtmà, em thật sựkhông thuộc típngườidùngBotoxchocăngdamặt.”
Andygậtđầu.“Phảianhbiết.”
“GinnydùngBotoxđấy,”tôinói,cảmthấyhơingớngẩnvìnổlựcvụngvề,trựctiếpcủatôihòngchuyểncâuchuyệnsangnhữnggìtôiđangthậtsựnghĩtới,vàthậmchícònthấyminhngớngẩnhơnkhiAndykhôngmắcmồi.
“Thậtsao?”anhnóichẳngchúthứngthú.
“Phảiđó.Haithángmộtlần,”tôinói,tiếptụcníugiữchủđềvớvẩnđó.Nhưthểlàsựviếngthămtrungtâmphẫuthuậtthẩmmỹthườngxuyêncủacôtacuốicùngsẽđẩyđượcanhrakhỏitâmtrạngxangáivàlôianhvềvớimụctiêucủatôi.
“Ồ,”anhnhúnvainói.“Đólàsởthíchcủamỗingườithôi,anhnghĩvậy.”
Tôihítmộthơithởthậtsâu,giờthìđãsẵnsàngđểkíchanhvàomộtcuộctranhcãithậtsự.
Nhưngtrướckhitôikịpnóiđiềugì,anhquayngườivàbiếnmấtvàotrongnhàtắm,bỏtôingồilạiởcuốichângiườngnhưthểtôilàngườitồilắmvậy.
Đểkhoétsâuthêmsựtổnthương,tốiđóAndynằmxuốngngủngay–đócólẽlàphảnứngkhóchịunhấtmàtacóthểlàmsaukhicãivã,hoặctrongtrườnghợpcủachúngtôithì,làsausựlạnhnhạt.Khôngtrăntrởhayquayngườihaycựamìnhtrongbóngtốicạnhtôi.Chỉcómộtsựxalạlạnhlẽokhianhhôntôichúcngủngon,rồinốitheosaulàmộtgiấcngủsâu,dễdàng.Dĩnhiênđiềunàylàmtôiứcchếmãikhôngsaongủđược,vànằmnghĩlạibuổitốihômnay,rồivàituầntrướcvàvàithángtrướcđónữa.Rốtcuộc,chẳngcógìgiốngvớicơnmấtngủdocãicọđểtabịrơivàotrạngtháicăngthẳngsuynghĩquámấtvàphẫnuất.
Vậynênkhichiếcđồnghồcâytrongđạisảnhcủachúngtôi(tìnhcờlại làmónquàchàomừngnhàmớicủaStellamàtôikhôngthíchđượcởđiểmnàokểcảcáidángvẻlẫnâmthanhthôtụccủanó)điểmbagiờ,đầuóctôimệtmỏitớinỗitôiphảichuyểnxuốngnằmtrêntrườngkỷtầngdướirồiởđótôibắtđầusuynghĩvềlễđínhhôncủachúngtôi–lầncuốicùngtôicóthểnhớđượclàmìnhđãcảmthấyxấuhổvềxuấtthâncủamình.
Xétmộtcáchcôngbằng(thứmàtôichẳngtâmtrạngđâuđểcóđượcnó)kếhoạchkếthôncủachúngtôihầunhưlàêmchèomátmái.Mộtphần,tôiphảikhenmìnhvìđãlàmmộtcôdâutươngđốidễtính,khimàthựctếtôichỉđểtâmtớiviệcchụpảnh,nhữnglờithềcủachúngtôi,vàvìmộtvàilýdokỳcục,làcảchiếcbánhcướinữa(Suzannetinrằngđâyđơngiảnchỉlàlờibàochữachoviệctôiđãnếmquánhiềubánhnướng).Mộtphần,tôinghĩmọithứtrôichảybởiMargotvừatrãiquatấtcảchuyệncướihỏinàyrồi,vàAndycùngtôikhôngsợphảixấuhổnếusaochéplạicô,tổchứccùngmộtnhàthờ,câulạcbộgiađình,thợlàmhoavàbannhạc.Thêmnữa,dùsaothìtôinghĩđámcướidiễnratốtđẹpbởivìchúngtôichỉcómộtngườimẹchămlotớichuyệnnày,vàtôihoàntoànhạnhphúcđểbàđảmnhiệmmọiviệc.
Suzannekhôngchấpnhậnđượcchuyệnđó–khônghiểuvìsaotôicóthểdễdàngthuậntheonhữngquyếtđịnhđộcđoánvàphongcáchcổđiểncủaStella.
“Hoahồngphấn,emthíchnóà?”chịnói,bắtđầuvàomộtbuổichiềutronggiađìnhGrahamkhichúngtôilướtquanhữngđĩaCDđểchọnbàihátchomànkhiêuvũđầutiên.
“Emnghĩhoahồngphấntuyệtấychứ,”tôinói,nhúnvai.
“Xinemđấy.Lạicònthếnữa…cònnhữngthứkhácthìsao?”Suzannenói,cóvẻkíchđộng.
“Nhưcáigì?”tôihỏi.
“Nhưmoithứ…cóvẻnhưhọchờmongemsẽtrởthànhmộtngườitrongsốhọ,”chịnói,giọngcaolên.
“Đólàtoànbộýnghĩacủamộtđámcướimà,”tôibìnhtĩnhtrảlời.“EmsắptrởthànhmộtGraham,vậythìcònnóisaonữa.”
“Nhưnglẽraphảilàcảhaigiađìnhcùngtổchức…ấyvậynhưngđámcướinàydườngnhưlàcủahọchứkhôngphảicủaem.Dườngnhưlàhọ…đangcốgắngxáchemđihẳn…dầndầnxóabỏgiađìnhem.”
“Làmsaochịcóthểnghĩranhữngchuyệnđónhỉ?”tôinói.
“Đểxemnào…Emđangđứngtrênlãnhthổcủahọ,mộtvídụđấy.VìcáiquáigìmàemlạitổchứcđámcướiởAtlanta?Chẳngphảiđámcướithườngphảidiễnraởquêhươngcủacôdâuà?”
“Emcũngbiếtthế.Thườnglàvậy,”tôinói.“NhưngtổchứcởAtlantacũnglàchuyệnhợplýthôi,vìStellađãchuẩnbịhầuhếtmọiviệcmà.”
“Vàviếtmọitờngânphiếu,”Suzannenói,tớiđóthìrốtcuộctôicảmthấybịxúcphạmvànóirằngchịkhôngcôngbằng.
Tuynhiêngiờđây,tôitựhỏirốtcuộcliệutàichínhcóthậtsựkhôngđóngvaitrògìhaykhông.TôicóthểnóikhônggợnchútchầnchừrằngtôikhôngkếthônvớiAndyvìtiềncủaanh,vàrằngtôikhôngphải,nhưSuzannecóvẻluônámchỉ,đãbịmua.Nhưngtrongmộtmứcđộnàođó,tôinghĩrằngtôithậtsựnợgiađìnhGrahamvàthếnênkhixétsâuxathìnólạilàđồngnhất.
Quantrọnghơncảchuyệntiềnbạc,còncómộtđiềukháctácđộng–mộtđiềuđentốimàtôikhôngbaogiờmuốnthừanhậnmộtcáchcặnkẽmãichotớilúcnàyđây,vàonửađêm,trênchiếctrườngkỷnày.Nólàcảmgiáckhôngtươngxứng–mộtnỗilolắngrằng,ởmộtmứcđộnàođó,cólẽtôiđãkhôngđủtốt.CóthểtôiđãkhôngthậtsựxứngvớiAndyvàgiađìnhanh.Tôichưabaogiờxấuhổvềquêhương,nguồncộihaygiađìnhmình,nhưngcàngcốgắnggắnmìnhvàovớigiađìnhGraham,vàocáchhọsống,vàotậptục,thóiquencủahọ,tôicàngkhôngthểkhôngbắtđầunhìnlạinềntảngcủamìnhtheomộtcáchnhìnmới.Vàchínhvìmốibậntâmnày–có thểtại thờiđiểmđónóchỉ là tiềmthức–đãkhiếntôicảmthấynhẹnhõmkhủngkhiếpkhiStellađềxuấtkếhoạchtổchứcđámcướichochúngtôiởAtlanta.
Vào lúc ấy, tôi đã biện hộ cho cảm xúc của mình. Tôi tự nhủ rằng mình đã rời khỏiPittsburghvìmộtlýdo.Tôiđãmongmuốnmộtcuộcđờikhácchobảnthânmình–khôngphảilàmộtcuộcđờitốthơn–chỉlàmộtcuộcđờikhác.Vàtrongđógồmcảmộtđámcướikhác.TôiđãkhôngmuốnkếthôntrongngôinhàthờđạoThiênChúasơsàicủamình,ănbắpcảicuốntừlòhâmbằngthiếcvànhảyđiêncuồngtheođiệuChickenDancetạihộitrườngCựuchiếnbinh.Tôikhôngmuốnbịphếtbánhcướilênmặt,khôngmuốnnịtbíttấtcủatôiđượcchúrễdùngrăngtháora,haybóhoacướisẽđượcmộtemgáichíntuổibắtlấyvìrõràngrằngtấtcảnhữngkháchnữkhácđềuđãkếthônvàcócon.Vàtôikhôngmuốnbịbạnbècủachồng–mộtvàingườiítỏivẫnchưasayđếnmứcchẳngbiếttrờiđấtgì–némgạoloạnxạrồisauđódiễuhànhtrênchiếclimomauđenvớivỏlonbiaIronCitybuộcởbộphậnchốngxốcphíasausuốtdọcđườngvề tậnkhách sạnDays Inn,nơi chúng tôi sẽnghỉmộtđêm trướckhibayđiCancunhưởngtuầntrăngmậttrọngói.Khôngphảilàtôikhinhthườngbấtcứđiềugìtrongđócả-chỉlàtôicóquanniệmkhácvề“đámcướitrongmơ”.
Giờđâytôinhậnrađókhôngphảiđơnthuầnlàcâuhỏimàtôimuốnđặtrachomình–nócònlànhữnggìmàtôilosợgiađìnhGrahamvàbạnbècủahọđãnghĩvềtôi.Tôichưabaogiờcốgắngchegiấuquátrìnhsinhtrưởngcủamình,nhưngtôikhôngmuốnhọsămsoiquákỹvìtôisợrằngmộtaiđócóthểsẽcókếtluậnkhủngkhiếplàtôikhôngđủtốtchoAndy.Vàchínhcảmgiácnày,nỗisợhãinày,đãkếtlạivàthểhiệntrongviệcmuaváycướicủatôi.
TấtcảbắtđầukhiAndyhỏibố tôivềviệchứahôncủachúngtôi, thực tế làanhbay tớiPittsburghđểcóthểđónbốtôiđiBravoFranco,nhàhàngưathíchcủaanhởthànhphốấyvàgặptrựcdiệnđểxinhỏicưới.Cửchỉđóđãghiđiểmlớnđốivớibốtôi,ôngkểlạicâuchuyện
vớiniềmhạnhphúcvàtựhàorõrệttớinỗitrongsuốtthờigiandàitôivẫnđùalàônghẳnquálo lắngsẽchẳngbaogiờgảchồngcho tôiđược(câuđùamàtôi thôikhôngnóinữakhinódườngnhưrõràngứngvớisốphậncủaSuzanne).Dùsaothì,trongbữatrưahômđó,saukhinóilênnhữnglờicầuchúchânhoan,bốtôitrởnênnghiêmtrangkhinóivớiAndyvềkhoảntàichínhchođámcướimàôngvàmẹtôiđãdànhdụmtừlâuchohaicôcongái–mộtkhoảntiềnbảynghìnđôlađểchúngtôitùyýsửdụng.Thêmđónữa,ôngnóivớiAndyrằngôngmuốnmuaváycướichotôi,bởivìđólàđiềumàmẹtôiđãluônmuốnđượclàmchocáccôcongáicủabà,mộttrongnhữngđiềunuốitiếclớnnhấttrongthờigiancuốiđờibà.
VậynênsaukhiAndyvàtôiđínhhôn,anhkểlạichotôinghetấtcảnhữngchitiếttrên,bàytỏlòngbiếtơncủaanhđốivớisựrộnglượngcủabốtôi,nóivớitôianhthậtsựyêuquýbốtôiđếnmứcnào,vàanhđãmongmuốncũngcóthểđưamẹtôitớidùngbưatrưađórasao.Mặcdùvậy,đồngthời,cảAndylẫntôikhôngcầnnóiracũngđềubiếtrằngbảyngànđôlakhôngthểbùđắpkhoảnthiếuhụtkhổnglồ.Vàtôicảmthấythoảimáivớiđiềuđó.Tôiđãthoảimáiđóngvaitròmộtcôcondâudễbảo,vàtôibiếtmìnhkhôngnênlàmtổnthươngbốbằngviệcnóichoôngbiếtlàkhoảnđónggópcủaôngkhôngthểđủchiphíđểđặthoahồngphấn.
Vấnđềlàchiếcváy.Theoquanđiểmcủamình,bốtôikhăngkhăngrằngôngmuốntôigửitrựctiếpchoônghóađơn.Điềunàyđặtrachotôihailựachọnkhókhăn–muamộtchiếcváyrẻtiền,hoặcmuamộtchiếcmàbốtôikhôngthểchitrảđược.Vậynênvớicâuhỏihócbúanàytrongđầu,khikhổsởđimuaváycướicùngvớiStella,MargotvàSuzanne,tôithườngxuyênphảithửxemmácgiátrướcvàcốtìmmộtchiếccógiádướinămtrămđôla.ĐâylàthứthậtsựkhônghềtồntạiởManhattan,hayitnhấtlàởtrungtâmáocướiMadisonhaykhuthươngmạiFithAvenuenơiMargotđãhẹngặpchúngtôiởđó.Nghĩlại,tôibiếttôicóthểphótháctoànbộchuyệnnàychoMargot,vànhưthếcôsẽgiúpchúngtôitìmkiếmsaochophùhợp,lựachọnmộtcửahàngởBrooklynđểphùhợpvớinguồntàichínhcủabốtôi.
Thayvìđó,tôilạiđixemvàkếtngaymộtchiếcváysiêuđắtcủahãngBadgleyMischkatạicửahàngBergdorfGoodman.Đólàchiếcváyđẹpnhưmơmànhìnmộtcáitôiđãbiếtngaymìnhphảicónó–mộtchiếcváythiếtkếđơngiảnnhưngdátchichítkếpngàvớidángtrùmphủnhữnglướichuỗihạt.StellavàMargotvỗtayvàkhăngkhăngrằngtôichắcchắnphảimuanó,vàthậmchíSuzannecònrơmrớmnướcmắtkhitôiquaytròntrênmũichântrướckhunggươngbatấm.
Tớilúctrảtiền,StellarútnhanhchiếcthẻtíndụngAmexBlackcủabà,quảquyếtrằngbàthậtsựmuốnlàmviệcđó.Tôingầnngạirồiđồngýlờiđềnghịhàophóngđócủabà,xấuhổđẩybốtôi–và,tệhơnnữa,làcảmẹtôi-sangmộtbênvàphủđầytâmtrícủamìnhvớinhữnglờiluậngiảihợplýchomọichuyện.Điềuđóbốkhôngbiếtthìsẽkhônglàmbốtổnthương–vàítnhấtthìtôicũngcóchiếcváycướinhưmơ.Mẹtôimuốncónó.
Ngàytiếptheo,saukhiđãsuynghĩvàbănkhoănrấtnhiều,tôinghĩramộtkếhoạchhoànhảođểchegiấutấtcảnhữngđiềuđóvàkhônglàmtổnhạilòngtựtrọngcủabốtôi.TôitrởlạicửahàngBergdorf,chọnmộttấmchemặtnămtrămđôla,vànóivớinhânviênrằngbốtôimuốnmuanóvàsẽđượcthanhtoánbằngthẻtíndụngcủaông.Tôicũnggợiýkháthẳngthắnrằngtôimuốnôngnghĩchiphínàylàchochiếcváycủatôi.Cônhânviên,ngườiphụnữnhỏnhắnmôimỏng tên làBonnie,nóigiọngvùngThượngĐôngmà tôi sẽkhôngbaogiờquênđược,nháymắtnhưthểcôhiểumọichuyện,gọitôilàcưngvànóivớivẻđồnglõarằngcôsẽsắpxếpchuyệnđó,khôngcóvấnđềgìxảyracả.
NhưngdĩnhiênlàcônàngbaphảiBonnieđãpháhỏngmọichuyện,gửichobốtôicảhóađơnlẫn tấmmạngchemặt.Vàmặcdùbố tôikhôngnóimột lờinàonhưngbiểuhiện trêngươngmặtôngkhiôngtraochotôitấmmạngởAtlantađãnóilêntấtcảmọiđiều.Tôibiếttôi
đãxúcphạmtìnhcảmcủabốtôitớimứcnào,vàcảhaichúngtôiđềuhiểuvìsaotôiphảilàmnhưthế.Đólàcảmgiácxấuhổnhấtmàtôitừngtrảiquatrongcuộcđờimình.
TôikhôngbaogiờnóivớiAndychuyệnđó-khôngbaogiờnóivớiai–khátkhaođếntộtđộcóthểquênđượcnóđi.NhưngtôinghĩtấtcảnhữngxúccảmấylạihiểnhiệnlênbênbànănnhàMargottốinay,vàgiờđâymộtlầnnữa,vàolúcnữađêm,khitôilạiđangtrànngậpcảmgiácxấuhổđó.Xấuhổtớinỗitôimơướcđượcquayngượcthờigianvàmặcmộtchiếcváykháctrongngàycướicủamình.Mơướcrằngtôicóthểxóatannétmặtđócủabốtôi.Điềumàtôidĩnhiênkhôngthểnàolàmđược.
NhưngtôicóthểđốimặtvớitấtcảnhữngngườinhưGinnytrênthếgiớinày.Vàtôicóthểchocôta–haybấtkỳaikhác–biếtrằngtôitựhàovềnơitôikhônlớn,tựhàovềconngườitôi.Và,vìChúatôicóthểngủtrênchiếctrườngkỷđểxácnhậnđiềuđónếunhưngườichồngcủatôikhôngnhậnranó.
Haimươilăm
Sánghômsau,khithứcdậy,tôithấyAndyđangđứnggầnchỗtôi.Anhđãtắmvàmặcáophôngxanhsáng,quầnsoócsọc,mangthắclưngdađan.
“Chàoanh,”tôinói,hắnggiọngvànghĩrằngquầnsoócsọctrôngthậtbuồncườivớibấtkỳaiquánămtuổi.
“Chào,”anhnóicụtlủnkhiếntôihiểungayrằnggiấcngủkhôngthayđổiđượcvấnđềcủaanh.Vấnđềcủachúngtôi.
“Anhđiđâuvậy?”tôihỏi,đểýthấychìakhóaôtôtrongtayanhvàchiếcvíphồngraởtúisau.
“Đimấyviệclinhtinh,”Andynói.
“Okay,”tôinói,cảmthấytrỗilêncơngiậnvớicáicáchkhăngkhăngkhướctừđốimặtvớichuyệntốiqua,khôngchịuhỏixemđiềugìkhôngổn,hỏixemtạisaotôilạingủtrêntrườngkỷ,bănkhoănhoặcquantâmxemtôicóhạnhphúcởAtlantanàychăng.
Anhquaychùmchìatrênngóntrỏ-mộtthóiquenđangbắtđầuchọcđiêntôi–vànói,“Thếanhsẽgặpemsaunhé?”
“Vâng.Saocũngdược,”tôilầmrầm.
Tôiquansátanhbướcmấybướctrễnảivềphíacửarồiphátcáu.“Này!”tôinói,sửdụngđúngcáchphátâmcủangườimiềnNam.
Andyquaylại,lạnhlùngnhìntôi.
“Anhcóchuyệnquáigìvậy?”tôinói,giọngvútlên.
“Chuyệncủaanh?”Andyhỏi,mộtnụcườimỉamaikéoxệchkhóemôianh.
“Phải.Chuyệncủaanh,”tôinói,nhậnrarằnglốicãinhaucủachúngtôivôcùngphứctạp,cólẽbởivìquáítkhixảyrađiềunàyvớichúngtôi.Trênthựctế,tôikhôngthểnhớđượcmộttrậnchiếnnàovềbấtcứchuyệnquantrọnggìkểtừkhichúngtôikếthôn.Tôivẫnhếtsứctựhàovềđiềuđó.
“Emmớilàngườingủtrêntrườngkỷ,”Andynói,bướclạitrướclòsưởi,vẫnnghịchchùmchìakhóa.“Thếlàkiểugìvậy?...Chúngtaluônbảosẽkhôngbaogiờlàmnhưthế…”
Tôihấtphăngcáichănrakhỏichân,ngồidậy,vàcuốicùngđithẳngvàovấnđề.“Thếquái
nàomàđêmquaanhlạikhôngbênhem?”
Andynhìntôi,nhưthểđangcẩnthậnsuyxétcâuhỏi,vàrồinói,“Từkhinàomàemcầnaiđócứugiúpem?...Dạonàyemdườngnhưhoàntoànđộclậpcơmà.”
“Câuđócónghĩalàgì?”tôibậtlạianh.
“Embiếtnócónghĩalàgì,”anhnói–câunàythậmchícònkhiếntôiđiênhơn.
Cóphảianhámchỉchuyệntôihoàntoànmộtmìnhởđâytrongkhianhlàmviệcvàchơigolf?Haylàchuyệntôichẳngcógìchungvớicácbàcáccôtrongxóm?Haylàchuyệnchúngtôichẳngmấykhilàmtìnhnữa–vànếucó,chúngtôicũnghiếmkhichuyệntròsauđấy?
“Emthựcsựkhônghiểunócónghĩagì,”tôinóiríucảlưỡi.“Nhưngcáiemhiểuđíchxáclàsẽtuyệtbiếtbaonếuchồngemnóigìđấyvớiconquỷcáiđóvàgãchồngmặtđỏlựngnguđộncủacôtakhicôta…”
“Khoanđãnào.Khicôấygìchứ?”Andynói.“Khicôấyđùamộttívềrượuấyhả?”
“Đùamớivuilàmsao,”tôinói.
“Ôi,thôinào,”Andynói.“CôấynghĩđólàcủaMargot…Chuyệnđóthựcsựkhiếncôấythànhquỷcáiđượchả?”
“Côtalàquỷcái.Điềuđóchắcchắnbiếncôtathànhkẻhợmmìnhhơnbấtkìai…Mộtkẻhợmmìnhchẳngcãivàođâuđươc,”tôinói,nghĩrằngđâychínhlàđiềukinhtởmnhấtởGinnyvàCraig.Nhữngkẻhợmmìnhluônđángkinhtởm,nhưngsẽbớtđinếuhọcómụcđíchgìđó.NhưngGinnyvàCraigchẳngcóýđồgìhết–đơngiảnbọnhọlànhữngkẻlốbịchkhôngchịunổi,nhữngkẻmàýthứcvềbảnthângắnchặtvớinhữngthứđó.Vớixesangtrọngvàrượuhảohạng,vớingọctraidẹtvàquầnsoócsọc.
“Vậyracôấylàkẻhợmmình,”Andynói,nhúnvai.“Emvẫnthườngchẳngđểtâmgìkiểungườinhưthế…Thếmàbâygiờ…bâygiờemlạinghĩvềchuyệntàyđìnhbọn-Atlanta-khốn-kiếpnàyvàxemnhưmọithứxúcphạmmìnhquáthể.”
“Đêmquađúnglàcósựxúcphạm,”tôinói.
“Này,anhcóđủlýlẽđểkếtluậnlàkhôngđâu,”anhnói,sửdụnggiọngđiệuluậtsưkiềmchếcủamình.“Nhưngcứcholàcóđi.”
“Ừ.Cứcho,”tôinói,nởmộtnụcườirộnggiảtạo.
Anhlờcâuchâmbiếmcủatôiđivàtiếptục,”ThìcũngcóthựcsựđángđểlàmemgáianhvàWebbkhóxửthếkhông?”
Emgáianh,tôinghĩ.AndykhôngbaogiờđềcậpđếnMargotvớivaitròlàemgáianhkhianhnóichuyệnvớitôi,vàtôikhôngthếkhôngsuynghĩrarằngnóchínhlàsựphảnánhsuynghĩcủaanh.Mộtsuynghĩđangbắtđầutácđộnglênsuynghĩcủachínhtôi.Emđốingượcvới
họ,tôicóthếnghethấySuzannenói.Emkhôngthuộcvềthếgiớicủahọ.
“Hiểnnhiênemnghĩlàcó,”tôinói,nghĩrằngđólàcáigiácủaviệccónhữngngườibạnngungốc.
“Cònhiểnnhiênanhnghĩlàkhông.”Andynói.
Tôinhìnanh,cảmthấyhoàntoànthấtbạivàcôđộc,nghĩrằngthậtsựkhôngthểcãi lạiđượcmộtngườichồnggiỏikiềmchế,lúcnàocũngchomìnhlàđúng,ngườivừanóitoạcravớitarằnganhấydànhưutiênchocảmgiáccủanhữngngườikhác.Cảmgiáccủangườikháccònhơnlàcủatôi,vâyđấy.Thếnêntôinói,“Rồi,anhtốtđẹphơnemnhiềulắm.Rõrồi.”
“Ôi,thôinào,Ellen.Bỏcáikiểusẵnsànggâylộnấyđi,đượcchứ?”
Tôichợtnghĩrằnganhhoàntoànđúng–tôirõràngđangcócáivẻsẵnsànggaylộnđây.Mộttrậnthậtlớn.Nhưngnhậnthứcấykhônglàmdịuđượclòngtôi.Nếucóchăng,nóchỉkhiếntôitứcgiậnthêm–vàcàngkiênquyếtgiữvữngtháiđộđóhơn.
“Thôiđi làmviệclinhtinhcủaanhđi,”tôinói,khoáttayvớianhvềphíacửa.“Emsẽchỉxiềngxíchmìnhởđâycảngày.”
Anhđảotrònmắtvàthởdài.“Okay,Ellen.Cứtửvìđạođi.Cứtheocáchcủaemđi.Anhsẽgặpemsau.”Rồianhquayngườibướcvềphíacửa.
Tôinhănmặtlàmtròvàchĩacảhaingóntrỏvềphíalưnganh,rồilắngnghetiếngcửagaramởvàtiếngchiếcBMWcủaAndynổmáychạyđi,bỏtôilạitronglặngyênnáođộng.Tôingồiimmộtlát,cảmthấytiếcnuốichochínhmình,tựhỏitạisaoAndyvàtôilạirơivàonơiđây,trongcảchốnGeorgianàylẫnchốntìnhcảmhônnhânchăng.Mộtcuộchônnhânmớichưađượctrònnăm.Tôinghĩvềchuyệnmọingườivẫnnóinămđầutiênlàkhoảngthờigiankhókhănnhấtvàbănkhoănkhinào–cóchăng–nósẽtrởnêndễdànghơn.Và,trongnhữngphútgiâyyênlặngấy,tôiđầuhàngtrướcmộtđiềutôiđãdựđịnhlàmsuốttừkhichúngtôivềsốngởAtlanta.
Tôiđilêncầuthangđếnphònglàmviệc,lụcsâuxuốngtậncùngđáyngănkéobànvàlôitờtạpchíPlatformbịcấmđoánmàtôichưatừnggiởkểtừbữatiệcchiatayNewYorkcủachúngtôi..KhônghềgiởngaycảkhitôinhìnthấytờtạpchítronggiáđểbáotạinơixếphàngchờthanhtoánởsiêuthịKrogerhaykhiAndytựhàokhoevớibốmẹtờanhmua.
Trongvàiphút,tôichỉnhìnchằmchằmtrangbìainhìnhDrake.Rồi,cómộtcáigìđónhóilêntrongtôi,tôihítthậtsâu,ngồixuốngvàgiởđếnbàibáo.Timđậpthìnhthịchkhitôinhìnthấydòngtêninđậm,vàtừngđoạnbàiviếtcủaLeo,vànhữngbứcảnhcủatôi–nhữngbứcảnhgợilênmọicảmxúccủangàyhômđó–nỗirộnràngnaonức,niềmkhátkhao.Nhữngcảmxúchoàntoànxalạvớinhữngngàynày.
Tôinhắmmắt,vàkhimởra,tôibắtđầuđọc,vộivãnghiếnngấucảbàibáo.Khiđọcxongtôilạiđọchailầnnữa,chậmrãivàcẩnthận,nhưthểđangtìmkiếmmộtýnghĩaẩnmật,đachiềuchứadướitừngkhổ,từngcâu,từngchữ-tôicốtìmmãi,lậtđilậtlại,chođếnkhiđầuócquaycuồng,vàtấtcảnhữnggìtôimuốnlàđượcgiaotiếpvớiLeo.
Thếnêntôivẫncứtiếptục.
Tôibậtmáytínhlênvàgõđịachỉe-mailcủaanhrồigửithưchoanh:
Leo,
Emvừađọcbàibáocủaanh.Thậttuyệtvời.Hếtsứcmãný.Cảmơnanhlầnnữavềmọiđiều.
Monganhvui.
Ellen
Rồi,trướckhikịpphêphánbảnthân,tôinhấngửi.Ngaykhinhấpchuộtvàobiểutượngấymọithấtvọng,oánhờnvàloâutrongđờitôiđềutanbiếnsạch.Đầuđótrongsâuthẳm,tôibiếtmìnhđãlàmsai.TôibiếtđanghợplýhóahànhđộngcủamìnhvàlongạirằngchắchẳntôithậmchíđãgâysựvớiAndyđểcócớlàmchuyệnnày.Tôicũngbiếtrằngtôichỉđangrướcthêmrắcrốivàocuộcđờimình.Nhưnglúcnàyđây,tôicảmthấyrấtthoảimái.Thựcsựthoảimái.Thoảimáihơnnhữnggìtôiđãcảmthấytrongmộtthờigiandài,rấtdài.
Haimươisáu
Trònbốnphútsau,têncủaLeoxuấthiệntronghộpthưđếncủatôi.Tôinhìnchằmchằmvàomànhìnhtrongnỗisửngsốt,ynhưthểbàtôikhikinhngạctrướccôngnghệvậy–Làmthếquáinàomàchuyệnđólạirathếnày?–vàtrongmộtgiây,cảmthấyhốitiếcvìnhữnggìmìnhđãkhơimào.Thựcsựtôiđịnhxóathưcủaanh,hoặcítnhấtlàđứngdậythoátkhỏimáytínhvàitiếngđểgiảitỏacơnquặnthắttronglồngngực.
Nhưngsựcámdỗquákhủngkhiếp.Thếnênthayvìlàmvậy,tôikhởiđộnghệthốngtăngtốckhảnănghơplýhóavànóivớichínhmìnhrằngtôikhôngdễgìcóđượcgiâyphútnày.TôiđâucónảyraýnghĩliênlạcvớiLeomộtcáchbấtchợt.Tôiđâucóviếtchoanhsaumộtvụtranhluậnvônghĩacủavợchồng.Màlànhiềutuầnliềntrongcôđơn,phiềnmuộnvàthấtvọng–đặcbiệtlàphiềnmuộn–mớidẫntớichuyệnnày.Chínhchồngtôiđãquaylưnglạivớitôiđêmqua–vàrồisángnayvẫnthế.Hơnnữa,chỉmộtbứce-mail.Tổnhạigìđượcchứ?
Thếnêntôihítthởthậtsâu,rồinhấpchuộtmởthưtrảlờicủaLeo,timtôiđậpmanhhơnbaogiờhếtkhitôiđọcthưanh,tấtcảđềulàchữthườngthânmật:
cảmơn.anhmừnglàemthíchnó.ngàyhômấythậttuyệtvời.leo.
táibút:saolâuquávậyem?
Tôicảmthấyvôcùngxáođộngtrongkhivộivãgõthưtrảlời:
Đọcbàiviếthayliênlạc?
Anhđáplạigầnnhưngaylậptức:
cảhai.
Tôicảmthấycơnstressbaybiếnhẳnkhitôimỉmcười,vàrồivắtócđểtiếptụcmộtcâugìđóthôngminhnhưngvẫnchânthực.Mộtcâuđápthậtcẩntrọnggiúpcuộctròchuyệntiếptụcnhưngkhônglầmlỡsachânvàolãnhđịatántĩnhluyếnái.Cuốicùngtôigõ:
Muộncònhơnkhông?
Tôinhấngửi,rồitrườnngườivềphíamáytính,nhữngngóntaylơlửngtrênbànphímvàođúngvịtrígốccủamườingóntaymàtôiđãhọcđượctừbuổidạyđánhmáythờitrunghọc,cảngườicănglênkhitôicốđoáncâutrảlờicủaanh.Mộtlátsaunóxuấthiện:
đúngýanhtừxưađếnnay.
Tôinghiêngđầu,miệngmởratrongkhinghiềnngẫmýnghĩathậtchấtcâuđó.Tôinghĩvề
tấtcảnhữngnămtrôiquakhônghềliênlạc,vàrồinhữngngàykểtừsauchuyếnbay.Tôinghĩtôiđãnổlực,vàvẫnđangnỗlực,thếnàođểchốibỏanh–vàthứtừtrườngnguyhiểmgiữachúngtôi.Tôibănkhoăntựhỏitoànbộýnghĩacâuđó–nóhẳnphảicónghĩagìđấy.Vàcáinghĩagìđấyđãlàmtôisợhãivàkhiếntôitrànngậpcảmgiáctộilỗikiểunữ-sinh-hư-đốn.
Nhưng rồi tôi hình dung raAndy-môi-mím-chặt bên bàn tối qua, rồi khi anh cài kín bộpyjamacứngquèotrướclúclêngiường,rồikhianhđứngcạnhtrườngkỷsángnayvớivẻchỉtríchhiệnrõtrêngươngmặt.Và,tôihìnhdungraanhlúcnày,đangvuitươixuốngphố,vẫytaychàocảngườiquenngườilạnhưnhau,râmrantròchuyệntạibấtcứchỗnàoanhđến.Tròchuyệnmộtchútởsângolf, tròchuyệnmộtchúttrongnhàthờ, tròchuyệnmộtchútởcâyxăng.Tròchuyệnmộtchútxíuxiu,vôtưvàkhoáichí.
Hơithởtôidồndậpkhitôigõ:
Emnhớmìnhtròchuyện.
Tôinhìnchằmchặpvàodòngchữinđậm,rồixóađi,ngắmnhìnnhữngconchữchầmchậmđãbiếnmất,tôivẫncóthểnhìnthấychúngtrênmànhình.Vẫncóthểcảmthấychúngkhắcsâutrongtâmtrí.Đólàsựthực,chínhxácđiềutôicảmthấy,chínhxácđiềutôimuốnnói.TôiluônnhớnhữnglúcđượctròchuyệnvớiLeo.Đãvậybaonămrồi–nhấtlàkểtừsauchuyếnbay.Thếnêntôigõlại,rồinhắmmắtvàgửiđi,lậptứccảmthấycảnônnaolẫnthanhthản.Khitôimởmắtra,Leođãtrảlời:
anhcũngluônnhớem,ellen.
Tôithởgấp.cómộtcáigìđótrongchuyệnanhgọitêntôi.Cáigìđótrongtừcũng–nhưthểanhbiết,mặcchotôikhôngnói,rằngtôikhôngchỉnhớkhiđượctròchuyệnvớianh,màcònnhớanh.Vàcócáigìđótrongdángvẻnhữngconchữcủaanhhiệntrênmànhình–giảndị,rõràngvàthẳngthắn,nhưthểchẳngcógìnghiêmtrọngkhinóithế,bởivìđólàđiềurànhrànhkhông thểphủnhận trêncõiđời.Tôiđờngười rasuyxétnhững lựachọn trả lời củamìnhtrongkhimộte-mailnữaxuấthiệntronghộpthưđến.
Tôimởravàđọc:
emvẫnđóchứ?
Tôigậtđầuvớicáimànhình,tưởngtượngrakhuônmặtanhkhắckhoảichờđợihồiâmcủatôi,vànghĩrằngAndycóthểvềnhà,bắtđầubậtđiệntronggianbếp,rồilênđứngsaulưngnhìnquavaitôi,vàtôicólẽsẽđóngđinhluônvàochiếcghếnày.
Vâng.
Tôinhấngửi,chờđợi.Anhviếtlại:
tốt.
Vàrồi,mấygiâysau,trongmộte-mailkhác:
thếnàysẽdễhơnvớiđiệnthoại…anhgọichoemnhé?
Thếnày,tôinghĩ.Thếnày làcáigì?Cuộctròchuyệnnày?Sựthứnhậnnày?bướcnhảyvềphíasựkhôngchungthủynày?Tôilưỡnglự,biếtrằnge-mailsẽantoànhơnrấtnhiềuvàrằngđồngývớimộtcuộcđiệnthoạilàbắcthêmmộtnhịpcầunữa.Nhưngtrongtôicáiphầnmuốnnóichuyệnvớianh,muốnhiểuxemchúngtôiđãcóvớinhaunhữnggìvàtạisaochấmhết,khiếntôikhôngthểngănmìnhgõ:
Vâng.
``
Vàanhlàmđúngnhưvậy.Tôinghethấytiếngchuôngdiđộngnghènnghẹtreovuitrongchiếctúixáchtayđãbịquẳngvàotủtừđêmkia,thếlàtôichạyvộilạilấyratrướckhicuộcgọichuyểnquahộpthưthoại.
“Chào,”tôinói,cốkiềmhơithởvàlàmravẻbìnhthường,nhưthểkhôngphảitôiđangsungsướngcựcđộvìđượcnghelạigiọngnóicủaanh.
Tôicóthểnhìnthấynụcườicủaanhkhianhnói,“Chào,Ellie.”
Timtôitanchảy,vàtôirạngrỡcườilạivớianh.
“Thế,”anhnói.“Emthậtsựvừamớiđọcbàicủaanhhả?”
“Uh-huh,”tôinói,nhìnquacửasổxuốnglốidànhchoxecộbêndưới.
“Đạidiệncủaemkhôngđưachoemtờbáoanhgửià?”anhhỏi.
“Có,”tôinói,cảmthấyáynáymộtcáchkỳlạvìđãtỏradửngdưngtrướcbàibáocủaanh.Tuynhiên,tôivẫnlúngbúngmộtlờigiảithích,“Côấycóđưa.Chỉlàgầnđâyem…bậnquá.”
“Ồ,thếư?”anhnói.“Làmviệcnhiềulắmhả?”
“Khônghẳn,”tôinói,rồilắngnghebài“TangledUpinBlue”củaBobDylanvăngvẳngphíatrênđầudâycủaanh.
“Thếbậngìvậy?”anhdồnép.
Bậndánnhãnđồđạc,xemchươngtrìnhcủaOprahvàlàủi,tôinghĩthế,nhưnglạinói,“Ừm,emchuyểnxuốngAtlanta,vídụthế.”Tôingừnglại,lòngtrànngậpcảmgiáccólỗikhisửdụngtừem.Nhưngtôikhôngsửalạitronglòng.Nóichocùng,nhữngngàynàycảmgiácnhưđúnglàtôi.
Leonói,“Atlanta,hả?”
“Phải.”
“Emthíchchỗđó?”
“Khôngmộtmảy!”tôinóivớigiọngthoángchâmbiếmvuivẻ.
Leocườinói,“Thậtsao?MộtcậubạnthâncủaanhsốngởAtlanta–thànhphốDecatur,phảinhỉ?Cậuấybảodướiđótuyệtlắm.Baonhiêuthứhay…âmnhạc,vănhóathúvị.”
“Khôngnhiều lắm, thựcđấy,” tôinói,nghĩ rằng có lẽ tôiđang chẳngmấycôngbằngvớiAtlanta.RằngcólẽchỉlàtôigặpvấnđềvớilốibàytỏcủagiađìnhGrahamvềmảnhđấtấy.Điềunày,dĩnhiênrồi,lạilàmộtvấnđềrấtquantrọng.
“Emkhôngthíchnóởđiểmnào?”Leohỏi.
Tôingầnngừ,thầmnghĩmìnhnêngiữchocâutrảlờimơhồ,chungchung,sơlược,nhưngthayvìvậytôilạiliệtkêtấtcảnỗiquanngaicủamìnhvềcáigọilàcuộcsốngtốt,tuônramộttràngnhữngtừkiểunhưhẹphòivàhưhỏng,bợđỡxãhộithượnglưuvàngộtngạt.
Leohuýtsáo.“Ôitrời,”anhnói.“Đừngkìmnénquá.”
Tôimỉmcười,nhậnramìnhcảmthấythoảimáihơnhẳnsaubàicôngkích–vàcàngcảmthấythoảimáihơnkhiLeonói,vớigiọngnóichứachanhyvọng,“EmcóthểchuyểnvềlạiNewYorkkhông?”
Tôikhẽcườicăngthẳngvàbuộcmìnhphảinhắcratênchồng.“EmkhôngnghĩAndyđánhgiácaochuyệnđócholắm.”
Leohắnggiọng.“Phải.Anhchắcvậy…anhấy…quêởđó,đúngnhỉ?”
“Vâng,”tôinói,nghĩ,Anhấythậtsựlàngườihùngcủaquêhương.
“Thếemcónóivớianhấyemnghĩthànhphốcủaanhấylàthứvứtđi?”Leonói.“RằngsốngởbấtcứđâukhácNewYorkcũnghệtnhưuốngsôđanóngchẳngcòntiếngbọtxèoxèo?”
“Khônghẳnthế,”tôikhẽnói,đichênhvênhtrênsợidâychungthủy.Tôiluôncảmthấytathánvềngườibạnđờicủamình,trênmộtsốphươngdiện,còntệhơnsựphảnbộivềmặtthểxác;tôigầnnhưnghĩthàrằngAndyhônmộtcôgáinàođókháccònhơnlànóivớicôtarằngtôi,vídụ,kémcỏitrêngiường.Thếnên,mặcchocuộccãinhaucủachúngtôiđêmqua,tôiđổigiọngvàcốtỏracôngbằnghếtsức.“Anhấythựcsựhạnhphúcởđây…giờanhấylàmviệcvớibố…anhbiếtđấy,kiểucôngtygiađình…vớilạibọnemcũngđãmuanhà.”
“Đểanhđoánnhé,”Leonói.“Mộtngôinhàtokhiếphồn,sanghạngnhấtvớitấtcảđồđạcquýbáu?”
“Gầnnhưthế,”tôinói,cảmthấyxấuhổvềsựgiàucócủamình–nhưngcũngcómộtchútphòngvệ.Dùsao,tôibằnglòngvớinhữngthứđó.TôiđãchọnAndy.Chọngiađìnhanh.Cuộcsốngnày.
“Hmm,”Leonói,nhưthểđangsuyngẫmvềtấtcảnhữngthứđó.
Tôitiếptục.“Giađìnhanhấysẽrấtđaukhổnếubọnemchuyểnlại.”
“ThếMargotcũngởđó?”Leohỏivớithoángcoithường.
Lòngđầymâu thuẩn, tôinói, “Vâng.Côấyvềđâyđượcmộtnămrồi…vàcôấysắpsinhcháu…Thếnên…thậtsự…quámuộnđểchuyểnlại.”
Leobậtramộtâmthanh–nhưthểanhđangcườihoặcthởrakhónhọc.
“Sao?”tôihỏi.
“Khôngcógì,”anhnói.
“Nóiemnghe,”tôinhẹlời.
“À,”anhnói.“Khôngphảichínhchúngmìnhvừanói…rằngkhôngbaogiờquámuộn?”
Tôicảmthấydạdàythắtlại,lắcđầuvànóitochếttiệt.Mìnhthậtchếttiệt.VàcảmgiácđóchỉcàngmãnhliệthơnlênkhiLeonói,“Cólẽemsẽcảmthấydễchịuhơnnếuemtrởlạivìmộtvụchụpảnhkhác?”
“VềNewYork?”
“Phải,”anhnói.
“Vớianh?”tôinóilưỡnglự,đầyhyvọng.
“Phải,”Leonói.“Vớianh.”
Tôihítthở,dâydâymôidướivànói,“Emkhôngbiếtđócóphảiýhaykhôngnữa…”Giọngtôinhỏdần,đểlạichúngtôitronglặngyênnặngnề,timđậpthìnhthịch.
Anhhỏitạisao–mặcdùanhhẳnbiếttạisao.
“Đểemxemnào,”tôinói,lôitatấmchắndựngbằngnhữnglờichâbiếmkhôihài.Đểxemnào…Cóthểvìemđãkếthôn?...Màanhlạilàngườiyêucũcủaemchăng?”Rồi,dùbiếtthừalàkhôngnên, tôivẫnkhông thểngănmìnhnói thêm, “Ngườiyêucũcủaemđãbiếnmấtvàothinhkhôngnhiềunămtrước,khôngbaogiờgặplạihaynghengóngtintứcgì,chođếnkhianhấytìnhcờgặplạiemmộtcáchhoàntoànngẫunhiênmộtngàynọ?”
Tôichờanhtrảlời,lolắngrằngmìnhđãnóiquánhiều.Saumộtlúctưởngchừngnhưđãrấtlâu,anhgọitêntôi–Ellie–nghehệtnhưcáchanhthườnggọi,trongngàythángbansơ.
“Vâng?”tôithìthầmđáp.
“Anhphảihỏiemmộtđiều…”
Tôicứngngười,vừaángchừngcâuhỏicủaanhvừanói,“Đólàgì?”
Anhhắnggiọngrồinói,“Margotcótừngnóivớiem…anhcóquaylại?”
Đầuóctôichaođảo,tựhỏianhđangnóivềcáigìvậy.Esợđiềutệnhất–màcũnglàđiềutốtđẹpnhất.
“Anhquaylại?”cuốicùngtôilêntiếng,ýnghĩacủanhữnglờianhnóikhiếntôiquaycuồng.Tôiquayngườikhỏicửasổ.“Anhtrởlạikhinào?”
“Khoảnghainămsau,”Leonói.
“Saucáigì?”tôinói,biếtrõcâutrảlời.
Quảnhiên,anhnói.“Hainămsaungàybọnmìnhchiatay…”
“Chính xác là khi nào?” tôi nói, điên cuồng lắp ghép nhữngmảnh thời gian lên khung –khoảngmộtthángsaukhiAndyvàtôibắtđầuhòhẹn,cóthểthậmchívàochínhngàychúngtôingủvớinhaulầnđầu–ngàyhaichínthángMườihai.
“Ôi,anhkhôngbiếtnữa.HômnàođấysaungàyGiángsinh…”
Tôisuynghĩkhungthờigianmơhồđiênloạnđó,vàrồihỏi,“Đếnchỗbọnemở?”
“Ừ.Anhcóviệcởkhuđó…vàchỉ…tạtquagặpemthôi.Côấykhôngnóivớiemà?”
“Không,”tôinóihụthơi.“Côấykhôngnói…Côấychưabaogiờnóivớiemchuyệnđó.”
“Ừ,”anhnói.“Anhđãkhôngnghĩvậy.”
Tôingừnglại,cảmthấynáođộng,yếuđuốivàthậmchícònrốibờihơnhômởgiaolộđó.“Anhnóigìvớicôấy?Anhđãmuốngì?”
“Anhkhôngnhớ…chínhxác,”Leonói.
“Anhkhôngnhớanhmuốngì?haynóigì?”
“Ôi,anhnhớanhmuốngìchứ,”Leonói.
“Là?”
“Anhmuốnnóivớiemrằng…Anhxinlỗi…Rằnganhnhớem…”
Trongcảmgiáclộnlạovàchoángváng,tôinhắmmắtlạivànói,“AnhnóivớiMargotthế?”
“Anhkhôngcócơhộinào.”
“Saokhông?Cóchuyệngì?Kểemnghehếtđi,”tôiyêucầu.
“Ừm.Côấykhôngđểanhlên…côấyxuốngdưới…Bọnanhnóichuyệnởsảnh…Côấynóirấtrõcôấycảmthấythếnàovềanh.”
“Vànónhưthếnào?”tôinói.
“Côấyghétanh,”anhnói.“Rồicôấynóivớianhrằngemđangyêu…rằngemrấthạnhphúc.Côấynóianhhãyđểemyên-rằngemkhôngmuốncóbấtcứdínhlíugìvớianhnữa.Đạiloạithế…”
TôicốgắngxửlýtừnglờicủaLeotrongkhianhnóitiếp,“Thếlúcđóemđang…yêuthậtchứ?”
“Bắtđầu,”tôinói.
“VớiAndy?”
“Vâng.”Tôilắcđầu,cơngiậncuộntràotronglòng.Cơndưchấntừđêmqua.Cơngiậnsựoáioămcủathờigian.Cơngiậnvớichínhmìnhvìcảmthấyyếuớtđếnthế,bịphơitrầnđếnthế.Vàhơntấtcả,cơngiậnvớiMargotvìđãkhôngnóivớitôimộtchuyệnquantrọngnhưvậy.Thậmchísaungầnấynăm.
“Emkhôngthểtinđượccôấykhônghềnóigìvớiem,”tôinói,nướcmắtrátbuốttrongmắt,tạisaoanhkhônggọiđiệnhaye-mail.SaoanhcóthểtintưởngvàoMargot?
“Ừ,”anhnói.“Mặcdùvậy…anhbiếtcónhưthếthìcũngchẳngthayđổiđượcgì.”
Imlặngbaophủhaiđầudâylầnnữa,trongkhitôicânnhắccâutrảlời.Tôibiếtđiềumìnhnênnói.Tôinênnóirằnganhđúng–chuyệnđósẽkhôngthayđổiđượcgì.Tôinênnóivớianhrằnganhđãquámuộn,rằngtôivẫnquyếtđịnhvậythôichodùMargotcónóira.Tôinênnóivớianhrằngcôấyđãlàmđiềugìtốtnhấtchotôi.RằngAndyvẫnlàngườiquantrọnghàngđầuvớitôi.
Nhưngtôikhôngthểkhiếnmìnhnóibấtkỳlờinàotrongđó.Tôikhôngthểvượtquacảmgiácbịlừadối.Vàquantrọnghơncả,tôiđãbịlừadốiđánhmấtsựlựachọnchomộtcuộcsốngkhác–mộtlựachọnmàtôicóquyềnthựchiệnvàrằngchẳngaikhácnênthựchiệnchotôi.Chíítthì,tôiđãbịlừadối,đánhmấtsựkếtthúcquantrọngnhất–nếubiếtđượcđiềuđóhẳntôisẽcảmthấydễchịuhơnvềnhữngđiềutồitệnhấttừngxảyravớitôichỉxếpsaucáichếtcủamẹ,cũngnhưsẽcócơhộiđiềuhòacảmnhậncủatôivớiLeovềcáchkếtthúcmọichuyệngiữachúngtôi.Phải,chúngtôiđãchiatay.Phải,Leođãlàmtanvỡtìnhyêuđó.Nhưnganhấyhốitiếc.Anhấyyêutôiđếnmứcđãquaytrởlại.Tôiđángđểđượcngườitaquaytrởlại.Chuyệnđócóthểkhôngtạorathayđổigìvớicuộcđờitôi,nhưngnótạorathayđổitrongtimtôi.Tôinhắmmắtlại,cuộntràođợtsóngoánhờn,phẫnnộvớicơntứcgiậncònnguyênđó.
“Dùsao,”Leonói,nghehơikhókhănkhianhcốgắngthayđổichủđề,quaylạihiệntại.
“Dùsao,”tôinhắclại.
Rồi,ngaykhitôinghetiếngmởcửagaravàtiếngAndytrởvềtừbấtkểnơinàođóanhvừatới,tôinhượngbộtrướcđiềutôiđãmuốnlàmtừlâulắm.“Thế,”tôinói.“Nóivớiemvềbuổichụphìnhđó.”
“Emsẽlên?”Leohỏi,giọngvuitươi.
“Vâng,”tôinói.“Emsẽlên.”
Haimươibảy
Trongmấyphúttiếpsau,tôivừalắngngheLeomôtảtỉmỉvềnhiệmvụlầnnày–mộtbàibáovềcôngviênConeyIsland–vừanínthởcầunguyệnrằngAndykhôngchạyàovàophòngvàbắtđượcquảtang,haimátôinóngran.RồicũngtớilúctôinóivớianhrằngtôisẽđiNewYork–nhưngtôikhôngthểđểchocôngviệcnàyliênquanđếnmốibấthòagiữachúngtôi.Nókhôngliênquanđếnmốibấthòaấy.
“Anhsẽchỉcầnmấybứcảnhchungchungvềbãibiển…cầucảng…lốiđi…”Leonói.
Ô,được,”tôihấptấpnói.Tôikhônglòngnàogácmáy–khôngmộtchútnào–nhưngcũngkhôngmuốnthúcbáchmaymắnnàycủamình.
“Khôngquyếnrũđượcbằnglầnchúptrướcnhỉ?”Leonói,nhưthểtôisẽthamgiabuổichụpnàychỉvìlýdoquyếnrũ.
“Tốtmà,”tôinói,cảmthấybốirốikhicốhỏithêmvàichitiếtnữa.“Chụpchotờnàovậy?”
“Timeout.”
Tôigậtđầunói,“Khinàoanhcầnảnh?”
“Haituầnnữa.Khảdĩchứ?”
“Chắcrồi,”tôinói,cốtỏrathậtđiềmtĩnh,vờnhưđangkhônghềcảmthấyquaycuồngvìpháthiệnanhđãtừngquaylại.“Emmuốnnghethêmchorõ…nhưng…”
“Emphảiđi?”Leonói,giọnghếtsứcthấtvọng.
“Vâng,”tôinói–vàrồigiảithíchđiềuđóvớianh.“Andyởnhà…”
“Hiểurồi,”Leonóivớigiọngđiệudườngnhưđểxácnhậntìnhtrạngđồnglõacủachúngtôi.KhônggiốngvớivụchụphìnhDrake,lầnnàychúngtôisátcánhbênnhau.Từđầuchícuối.
“Vậyemsẽgọilạichoanh…”Giọngtôinhỏdần.
“Khinào?”anhhỏi,vàmặcdùgiọnganhkhônglộvẻthathiếtnhưngtrongcâuhỏithìchắcchắnlàcó.
Tôibấtgiácmỉmcười,nhớlạimìnhđãthườngcốgắngépanhhứahontheocungcáchyhệtnhưthế,luônmuốnbiếtkhinàochúngtôisẽnóichuyệntiếp,gặpnhautiếp.Thếnêntôibắntrảlạivớimộtcâutrảlờihàihước,ỡmờquenthuộccũcủaanh.“Sớmnhấttrongkhảnăngcủaloàingười,”tôinói,tựhỏiliệuanhcònnhớcâunàycủaanh–vàliệuanhcósửdụngnóvớicô-
nàng-gì-đó.
Leocườiphálên,nghehếtsứcvuivẻ.Anhcònnhớ,hẳnnhiênrồi.Anhcònnhớmọiđiều,hệtnhưtôivậy.
“Tuyệt,”anhnói.“Anhsẽđợi.”
“Okay,”tôinói,mộtcơnrunrẩychạydọcsốnglưngkhitôinghĩmìnhđãphảiđợianhbiếtbaolâu,đãphảimấtbaolâuchođếnlúcrốtcuộctôiđànhtừbỏ.
“Thế…TạmbiệtEllen,”Leonói,nụcườiđọngtrongtiếnganh.“Tạmbiệtđãnhé.”
“TạmbiệtLeo,”tôinói,tắtđiệnthoạivàhítthởthậtsâuđểtrấntĩnhbảnthân.Rồitôixóanhậtkýcuộcgọivàđivàophòngtắm.Đâylàcôngviệc,tôinghĩ,khingắmmìnhtronggương.Đâylàkiếmtìmniềmhạnhphúcchochínhmình.
Tôiđánhrăng,khoátnướclạnhlênmặt,mặcáophôngmớivàquầnđùitrắng.Rồitôixuốngcầuthang,chuẩnbịđốimặtvớiAndyvànhậnrarằngmặcdùtôivẫncònchưatancơngiậnsángnay,cuộctròchuyệnvớiLeođãlàmnhẹbớtcuồngnộtrongtôi,thếvàođólàmộtchútrộnràngvàsựkhoanthứphầnnàotộilỗi.AndycóthểđangởsânsauchơicrôkêvớiGinny,vàtôithậtsựnghĩmìnhkhôngthấyphiềngì.Tôithậmchícòncóthểlàmchohọmấylyrượubạchà.
NhưngthayvìGinny,tôithấyStellavàAndy;thayvìcrôkê,tôithấymộtloạttúiđồNeimanMarcussangtrọngđặttrênquầybếp.KhiAndymởlớpgiấybọcmàutrắngrakhỏimộtkhungtranhlớnbằngbạcròng.Anhnhìntôivớicáinhìnhàmẩnhoặcxinlỗihoặcđơngiảnlànàinỉtôigiữbímậttìnhtrạnghônnhâncăngthẳngcủachúngtôi–cóthểlàcảhai.Tôimỉmcườinhượngbộvớivẻcóphầnkẻcả,vàrồibắtđầutựđộngvàovaicôcondâutốt.
“Chào,Stella,”tôivuivẻnói,thẳnglưngthêmmộtchútđểsánhbìvớidángngườihoànhảocủabà–cũngynhưtôithấymìnhthườngxuyênnóichậmlaimỗikhicómặtbà.
“Chàoconyêu!”bànói,ômhôntôi.
Tôihít thởhương thơmmùahèđặc trưng củabà –hỗnhợphươnghoa camvà gỗđànhương–trongkhibànóitiếp,“Mẹhyvọngconkhôngthấyphiền…Mẹsắmchohaiđứavàicáikhungtranh.”
Tôiliếcxuốngquầybếpvàthấyítnhấtphảimộttákhungtranhbằngbạcròngvớinhiềukíchcỡkhácnhau,tấtcảđềuđượctrangtríđẹpmắt,tấtcảđềusangtrọng,tấtcảđềuchuchỉn,tấtcảđềuhếtsứcđắttiền.
“Chúngđẹpquá…Nhưngmẹkhôngcầnlàmvậyđâu,”tôinói,ướcgìbàđãkhônglàmthế.Bởivìmặcdùnhữngkhungtranhnàyđẹpthật,chúngvẫnkhôngthuộcgucủatôi.Nhữngcáikhunggỗđentuyềnmớilàgucủatôi.
“Ồkhôngcógìđâu,”Stellavừanóivừabỏmộtkhungtranhnặngtrịchcóđườnggờravàlồngbứcảnhgiađìnhthờibàcònnhỏvào,mọingườitrongảnhđềudiệnđồlanhtrắngđẹpđẽ,cườitươirạngrỡtrênduthuyềnngoàikhơibiểnCharleston.Mộttấmảnhcựckỳtaonhãlưu
giữkỷniệmvềchuyếnnghỉmátcủamộtgiađìnhthượnglưu.Bàthổimấyhạtbụitrênkínhvàlấyngóntaycáichùimộtvếtmờởgóc.“Chỉlàchútquàtângiathôimà.”
“Mẹchobọnconnhiềulắmrồi,”tôinói,nghĩvềcâyđồnghồquảlắc,nhữngchiếckhăntaybằngvảilanhchophòngtắm,bộbànghếcũnhưngvẫncònnguyênnhưmớinhậpkhẩutừÝđểởhànghiên,bứctranhsơndầuvẽAndyhồinhỏ-tấtcảđềuđượcgọi làquàtângia, tấtcảnhữngthứtôikhôngthểtừchối.VàtấtcảđềunằmtrongkiểuxâmphạmtiêucựcxuấtpháttừtấmlòngrộngrãicủaStella.Bàvôcùngtốtbụng,vôcùngsâusắc,vôcùnghàophóng,đếnđộtacảmthấytaphảilàmmọithứtheocáchcủabà.Thếlàtacứthếmàlàm.
Bàxuaxuatayvớitôivànói,“Thậtsựkhôngcógìmà.”
“Vâng,vậycảmơnmẹ,”tôinóigọn,thầmnghĩchínhMargotđãdạytôi,tacóthểnóimộtđôilờiđưađẩy,nhưngtuyệtđốikhôngbaogiờđượctừchốiquàcápvàlờichúctụng.
“Tốtlắm,conyêu,”Stellanói,lơđãngvỗnhẹbàntaytôi.Móngtaybàchuốtsơnđỏhoànhảo, tiệpmàuvớibộváyxếp lyvà chiếcvíFerragamo, cùngvớiviênngọcbích lòe loẹt totướngđeotrênngónápúttayphảicủabàtạothànhmàuláquốckỳ.
“Thế.Ell,”Andynói,lộvẻcăngthẳng.“Emnghĩsaonếusửdụngmấykhungtranhnàychoảnhcướivàảnhtuầntrăngmậtcủabọnmình?Mấycáiđểtreongoàigiansảnhấy?”
Stellatươicười,nhìntôivớivẻchờđợisựphêchuẩncủanữchủnhânngôinhà.
“Chắcchắnrồi,”tôinói,mỉmcườivàthầmnghĩđiềuđóhẳnlàmộtlựachọnhếtsứchợplýthôi–vìrằngđámcướitrướckiacũngđãthựchiệntheocáchcủaStellamà.
Andygộpmấykhungtranhlạirồiđưaraphíatrướcnhà.“Đithôi…Bọnmìnhrangoàinàyxemtreochỗnào.”
Nháymắt,nháymắt.Huýchtay,huýchtay.
TrongkhiStellaậmừgìđóvàbắtđầugấpgọnmấychiếctúimuasắm,tôiđảomắtvàtheoAndyrasảnhngoàivớinhiệmvụcóvẻnhưlàkhảosátchỗtreotranhcủachúngtôi.
“Anhrấtxinlỗi,”anhbắtđầuthìthầm,dựangườitrênchiếcbàngụgỗbóngloáng(thêmmột“mónquà”nữatừbốmẹanh),mấybứcảnhđámcướicủachúngtôiđangbàytrênđó.Ngônngữcơ thểvàvẻbiểucảmcủaanh thật chân thành, thậmchíkhẩnkhoản,nhưng tôikhôngthểkhôngtựhỏiliệunhiệttìnhhốilỗiấyliênquanchừngnàotớisựcómặtcủamẹanhtrongnhàlúcnày.NhàGrahamdườngnhưbaogiờcũnglàmmọithứvớimộthàmẩnnàođókháctrongđầu.“Anhthậtsựxinlỗi,”anhnói.
“Emcũngvậy,”tôinóinhưngtránhánhmắtanh,cảmthấylòngđầymâuthuẩn.PhầnnàođótrongtôithiếtthamuốnlàmlànhvớiAndyđểlạicảmthấythậtgầngũivớianh,nhưngphầnkháclạihầumongmọichuyệncứtiếptụcđổvỡđểtôicóthểbiệnminhchonhữngthứmìnhđanglàm.Bấtkểđiềutôiđanglàmlàgìđinữa.
Tôikhoanhchặttaytrướcngựctrongkhianhnóitiếp,“Tốiqualẽraanhnênnóigìđó…vềcâubìnhphẩmvềrượuấy…”
Cuốicùngtôinhìnvàomắtanh,cảmthấygầnnhưtiêutanmọihyvọngbởilẽanhdườngnhưthậttìnhnghĩrằngcuộccãinhaucủachúngtôitốiqualàvềmộtvườnnhocằncỗingoạiviPittsburgh.Rõrànglàanhcóthểnóiđiềugìđótotáthơnởdâychứ-nhữngvấnđềquantrọnghơnchuyệnđêmqua.VídụnhưliệutôicóhạnhphúcởAtlanta,cóchăngchúngtôihợpnhaunhưchúngtôitừngnghĩ,vàtạisaocuộchônnhânchưađượcbaolâucủachúngtôilạidườngnhưquáchừngcăngthẳng.
“Đượcrồi,”tôinói,tựmìnhcóhòagiảiđơngiảnthếnàykhôngnếukhôngphảimìnhvừanóichuyệnvớiLeo.“Cólẽemđãhơinóngquá.”
Andygậtđầunhư thểđồng tìnhvới câuấy,điềuđó lại thổibùng lêncơngiậnđangdầnnguôikhiếnchotôiphảichuathêmmộtcâunhỏmọn.“Nhưngemthậtsự,thậtsựkhôngchịunổiGinnyvàCraig.”
Andythởdài.“Anhbiết…Nhưngsẽthậtkhómàtránhđượchọ…”
“Chíítmìnhcóthểthửchứ?”tôinói,lầnnàythìgầnnhưmỉmcườithậtlòng,buôngthỏnghaicánhtayxuống.
Andycườikhẽ.“Chắcchắnrồi,”anhnói.“Mìnhsẽthử.”
Tôimỉmcườivớianhkhianhnói.“Vàtronglầncãilộntiếptới–mìnhsẽgiảiquyếtxongxuôitrướckhiđingủnhé.Bốmẹanhchẳngbaogiờngoảnhlưngvàonhaukhilêngiườngcả-cólẽvìthếhọsốngbênnhaulâuđượcvậy…”
ThêmmộtmứcđộghêgớmnữacủacáisựhoànhảonhàGraham,tôinghĩthếrồinói,“Ồthậtsựthì,emngoảnhlưngtrêntrườngkỷcơ.”
Anhcười.“Phảirồi.Lầnsauđừngvậynữanhé.”
“Okay,”tôinóikèmtheomộtcáinhúnvai.
“Thếmìnhtốtcảchứ?Andynói,mộtcáinếploâuhằntrêntránanh.
Tôicảmthấynhóilênmộtnỗigiậnhờnvìanhdễdàngnghĩrằngchúngtôicóthểtiếptụcsốngnhưthế,cheđậymọivấnđềcủahaingườivàcảcảmgiáccủariêngtôi.“Phải,”tôimiễncưỡngđáp.“Chúngtaổncả.”
“Ổnthôisao?Andynàiép.
Tôinhìnsâuvàomắtanh,vàtrongthoángchốcđãtínhtuônrahếtmọiđiềuvớianh.Nóivớianhrằngchúngtôiđangtrongmộtcuộckhủnghoảngnhỏ.Nóivớianhtấtthảy.Tựtronglòng,tôibiếtđólàcáchduynhấtđểsắpđặtlạimọithứ,đểkhiếnchúngtôinguyênvẹnnhưxưa.Nhưngvìkhôngthựcsựsẵnlòngvẹnnguyêntrởlại,tôichỉgượngcườivànói,“Đâuđógiữaổnvàtốt.”
“Được,anhnghĩđólàbướckhởiđầu,”Andynóirồicúixuốngômtôi.“Anhyêuemnhiều
lắm,”hơithởanhphảlêncổtôi.
Tôinhắmmắt,thưgiản,vàrồicũngômanh,cốgắngquênđicuộccãinhaucùngmọibấtmãncủatôivớicuộcsốnghônnhân,vàtrêntấtcả,nỗibănkhoănvìsaoMargotcóthểlèoláiquákhứcủatôi,dùvớimụcđíchtốtđẹphaykhông.
“Emcũngyêuanh,”tôinóivớichồngmình,tronglòngtràolêncảmgiáchòatrộncủayêuthươngcùngsựhấpdẫn–vàrồithấynhẹnhõmvìrằngmìnhvẫncòncảmnhậnnhưthếvớianh.
Nhưngngaykhichúngtôicònchưarờinhau,ngaykiabêncạnhnhữngtấmhìnhđámcướicủachúngtôivàtronglúcmắttôivẫnnhắm,tấtcảnhữnggìtôithấylàLeo,đangđứngtrênsảnh tòanhà tôiởđãbaonhiêunăm trước.Vàgiờđây,đangngồi trong cănhộ củaanhởQueens,nghenhạcBobDylan,vàđợichờtôigọilại.
Haimươitám
Bấtchấpsựthôithúcmạnhmẽhầunhưthườngtrựctronglòng,tôiđãcốgắngvượtquađượcthờigiancònlạicủakỳnghĩcuốituầnmàkhônggọiđiệnhaye-mailhaynhắntinchoLeo.Thayvìvậy,tôichỉlàmtoànnhữngđiềuđúngđắn–tấtcảnhữngđiềumàmọingườichờđợiởtôi.Tôiđóngkhunglạichomấybứcảnhđámcưới.Tôiviếtmộttấmthiệpcảmơnvuivẻ,hầu-như-tuyệt-đối-chân-thànhgửiStella.TôitớinhàthờvàđiăncùngtoànbangnhàGraham.TôichụpngótngéttrămtấmhìnhđentrắngchovợchồngMargotcùngcáibụngbầucủacô.Trongtấtcảthờikhắcđó,tôiđènénbấtcứcơnsóngoángiậnnào,đoanchắcvớibảnthânrằngtôikhôngnhậnchuyếncôngtácnàyvìsựthùghéthayđểtrảđũahaymuốnlàmsốnglạichuyệnxưa.Đúnghơn.TôisẽđiNewYorkvìcôngviệc–vàđểcóchútthờigianvớiLeo.Tôituyệtđốicóquyềnlàmviệc-vàkếtbạnvớiLeo.Vàdùthếnàođinữa,chẳngmộtđiềugìtrongsốđócóthểảnhhưởngxấutớihônnhâncủatôihaytìnhbạncủatôivớiMargothaycuộcsốngcủatôiởAtlanta.
ThếlàtốiChủnhật,khingồixuốngtrướcmáytínhđểđặtmuamộtchiếcvékhônghoàntrảđiNewYork,tôihoàntoàncảmthấybịthuyếtphụcrằngnhữngdựđịnhcủatôi,nếukhôngphảilàtuyệtđốitrongsáng,thìcũnglàtrongsángvừađủ.NhưngkhitôitìmthấyAndyđangxemđấugolftrêntivitrongphòngsinhhoạtvàrồilàmravẻngẫunhiênnóivớianhrằngtôicómộtbuổichụphìnhởConeyIslandchotờTimeOut,lòngtôilạiđongđầycảmgiáctộilỗiquenthuộc.
“Tuyệtquá,”Andynói,mắtvẫndínhvàoTigerWoods.
“Vâng…Thếnênemnghĩtuầnsaunữaemsẽbay…chụphình…xongrồinghỉlạimộtđêm…cóthểgặpvàingườibạn,”tôinóinhưthểđangphátrathànhlờinhữngsuynghĩcủamình.Timtôiđậpthìnhthịchtrongsựướcđoánđầyloâu.Tôiđanngóntayvàonhau,hyvọngrằngAndysẽkhônghỏiquánhiều,vàrằngtôisẽkhôngphảinóidốivìsaocóđượcvụnày.
Nhưngkhianhchỉnói,“Tuyệt,”màkhônghỏihanbấtkỳchitiếtnào,tôikhôngthểkhôngphầnnàocảmthấybịxemnhẹ,nếukhôngmuốnnói làhoàntoànbịphớt lờ.Xétchocùng,chúngtôivẫnthườngxuyên thảoluậnvềcácvụáncủaanh,cũngnhưvềmốiquanhệđồngnghiệpmangtínhcánhântrongcôngtyanh–nhữngsựtácđộngqualạivớibốanh,cácthưkývàcáccộngsựcấpdướikhác.Anhthườngxuyêntậptrìnhbàytrướcmặttôinhữnglýlẽdànhchophầnmởđầuvàkếtthúctranhluận.Vàtuầnvừarồi,tôiđãđixembuổixétxửquantrọngnhấttrongmộtvụđòitiềnbảohiểm,ănmặcthậtdiệnvàngồiphíatrêncùngcủaphòngxửán,lặnglẽcổvũchoAndytrongkhianhdẫndắtđểtaynguyênđơnbaibảikêubịthươngtíchnặngnềvàchưngracảthânhìnhbịbăngbó,kíchchohắntatuônrahếtlờidốitránàyđếnlờikhôngthànhthậtkia,rồisauđóanhđưarađoạnvideoghihìnhhắntađangchơinémđĩaởcôngviênPiedmont.Saubuổixétxử,chúngtôiđãcườivuitrongxe,đậptayănmừngvớinhauvàsungsướngnhắcđinhắclại,“Anhđâuthểđiềukhiểnsựthật!”–câunóiyêuthíchcủachúngtôitrongbộphimAfewGoodMen.
Thếmà–đâylàđiềutốtđẹpnhấttôicóthểnhậnđượckhiđềcậptớicôngviệccủamình?Mộtlờikhenvôthưởngvôphạt.Tuyệt?
“Vâng,”tôinói,tưởngtượngrakhilàmviệcbêncạnhLeo.“Hẳnlàtốtthôi.”
“Nghe tốtmà,”Andynói, caumàykhiTigernỗ lựcđánhmộtcúbóngdài.Quảbóngbaythẳngvềphíalỗ,liệngxuống,nhưngrồilạinảyra.Andyđấmtayxuốngbànnướcvàkêulên,“Chếttiệt!Saolạikhôngvàochứ?”
“Thế,gìnhỉ,giờanhtacònthiếumộtcúvàolỗnữahả?”tôinói
“Phải.Vàanhtathựcsựcầncúvừarồiănđiểm,”Andylắclắcđầuvàkéochiếcmũlưỡitraimàuxanhcủahộigolfnhànghềvốnluônđượcanhmêtínhđộilênđềcầumaychothầntượngcủamình.
“Tiger luôn luônthắngmà,” tôinóikhimáyquaybắthìnhcôvợrạngngời,sayđắmcủaTigerWoods.
TôinhậnramìnhvừabănkhoănthầmhỏikhôngbiếtcuộchônnhâncủahọvữngchắctớichừngnàothìAndynói,“Khôngphảiluônluôn.”
“Chắclàvậy.Chongườikhácmộtcơhộichứ,”tôinói,vàmặcdùcóphầnbựcmìnhvớiAndy,tôicũnggiậnbảnthânvìcốgắngkhơichuyệnvềnhữngthứchẳngcógìphảitranhluậnnhưanhchàngTigermàaiaicũngmê.
“Ừ,”Andynói,nhưthểkhôngnghetôinóigì.“Anhcũngnghĩthế.”
Tôiquayđầulạinhìnanh,ngắmnghíavànhrâumờmờgợicảmquanhkhuônhàm,đôitaidườngnhưnhọnhơnmộtchútkhiđộimũlưỡitrai,vàđôimắtxanhdịudàng–hoàntoàntiệpmàuvớinhữngsọcngangxanhlơtrênchiếcáophônganhmặc.Tôinhẹnhàngxíchlạigầnanhtrênchiếctrườngkỷ,chođếnkhikhôngcònkhoảngtrốngnàogiữahaichúngtôivàđùichúngtôiápsátvàonhau.Tôingãđầulênvaianhvàđantaychúngtôivàonhau.Rồitôinhắmmắt,tựnhủmìnhđừngcóquádễkíchđộngnhưvậynữa.ThậtkhôngcôngbằngkhilênánAndy–nhấtlàkhianhchẳnghềhaybiếtmìnhbịphánxét.Mấyphúttrôiquavàchúngtôicứngồibênnhauấmápnhưthế,trongkhilắngnghetiếngnóiđềuđềucủamấytaybìnhluậnviênvàtiếnghoanhôtánthưởngrầmlêntừđámcổđộngviênhầunhưluônyênlặngmộtcáchđángnể,tôitựnhủkhôngbiếtbaolần,rằngmìnhhạnhphúc.
Nhưng,mấyphútsau,khiTigerđánhtrượtthêmmộtcúnữa,vàAndyđứngbậtdậynhưtênbắn,khoáttayvàhétlênvớichiếctivi,bàytỏnhiệttìnhủnghộnhiềuhơncảvớitôitrongsuốtnhiềutuầntrời–“Thôinào,anhbạn.Anhchưabaogiờlởnhữngcúquantrọngkiểuđómà!”–tôikhôngthểngănmìnhcảmthấymộtcơnsóngphẫnnộmớibùnglên.
Chẳngtráchgìmàbọnmìnhhụchặc,tôinghĩ,bâygiờthìdánmộtcáinhãnbáođộngchínhthứclênđiềudườngnhưchỉtồntạingầmẩnđơnphươngtrướcđây.Chồngtôitỏrasaymêgolf–màlạilàtrậngolftrêntivi–cònhơncảmốiquanhệcủachúngtôi.
Tôiquansátanhthêmmộtvàiphútnữa,nhẫnnạiquansátcáicảnhtượnggiađìnhđangmộttayxóabỏbấtkỳcảmgiáctộilỗinàotrongtôivềchuyệnđiNewYork.Rồitôiđứngdậy,đithẳnglêntầng,tìmđiệnthoại,vàgọichoLeo.
Anhnghemáykhichuôngđổlầnthứbốn,nghecóvẻhụthơi,nhưthểanhđãchayvộiđilấy
điệnthoại.
“Đừngbảoanhemđổiýđấy,”anhnóitrướckhitôikịplêntiếng.
Tôimỉmcườivànói,“Khônghề.”
“Thếemsẽlên?”
“Emsẽlên.”
“Chắcchứ?”
“Vâng,”tôinói.“Chắcchắn.”
“Khinào?”
“ThứHaitới.”
“Tuyệt,”Leonói–đúngyxìcáchAndykếtthúccuộctròchuyệncủachúngtôiởdướitầng.
Tôinhìnchằmchằmlêntrầnnhà,tựhỏisaocùngmộttừmàcóthểnghekhácđếnvậykhiphátratừLeo.SaomọicảmgiáclaikhácđếnvậycùngvớiLeo.
Sánghômsau,tôigọichoSuzannekhichịđangtrênxebusrasânbay,kểchochịchươngmớinhấttrongthiêntiểuthuyếtLeodườngnhưkhôngbaogiờkếtthúc.KhitôikểđếnphầnMargot,chịnổiđóađúngnhưdựđoán.
“Côtanghĩcôtalàcáiquáigìchứ?”Suzannegắt.
TôibiếttrọngtâmcủachịsẽnhắmvàoMargot,thếnêntôicảmthấycảbựcmìnhlẫnphòngvệkhinói,“Embiết.Côấylẽranênnóivớiem…Nhưngemthậtsựtintronglòngcôấynghĩđếnđiềutốtnhấtchoem.”
“Tronglòngcôtachỉnghĩđếnđiềutốtnhấtchoanhtraicôtathôi,”Suzannenói,giọngđầyphẫnnộ.“Làmgìnghĩchoem.”
“Cũnglàmộtvànhưnhaucảthôi,”tôinói,nghĩrằngtrongnhữngmốiquanhệtốtđẹpnhất,lợiíchcủacảhaiphảituyệtđốisonghành,gắnbóchặtchẽ.Và,bấtkểnhữngvấnđềgiữachúngtôi,tôivẫnmuốnnghĩrằngAndyvàtôiluôncóchungmốiràngrịtđó.
“Chẳngbaogiờlàmộtvànhưnhauhết,”Suazannenóimộtcáchđanhthép.
Khihâmnóngtáchcàphêđếnlầnthứhai,tôisuyngẫmđiềuđó,tựhỏichịhaytôiđúng.Làtôiquámơmộng–haychỉlàSuzannequácaynghiệt?
“Hơnthếnữa,”:Suzannenói,“côtalàaimàhànhxửnhưmìnhlàChúatrờithếchứ?”
“Emsẽkhócó thểgọichuyệnđó làhànhxửnhưmình làChúa trời,” tôinói. “Cóphải làquyếtđịnhthihànhcáichếtêmáiđâu…Côấychỉgiảithoátem…”
Suzannecắtnganglờitôi.“Giảithoátem?Khỏicáigì?”
“GiảithoátemkhỏiLeo,”tôinói.“Khỏichínhmình.”
“ThếnghĩalàlúcấyemchọnLeo?”chịhỏivớimộtgiọnghânhoanđắcthắng.
Tôicảmthấynhóilêncảmgiácthấtvọng,ướcgìchịcóthểbớtthànhkiếnđimộtchúttrongnhữnglúcnhưthếnày.Ướcgìchịcóthểgiốngmẹhơnmộtchút,ngườimẹlàbảnnăngđầutiênlàluônnhìnvàođiểmtốtcủaconngười,luônđánhgiátrênmặttíchcực.Nhữngmặtkhá,cólẽcáichếtcủamẹđãkhiếnSuzannethànhrathế-đólàlýdotạisaochịdườngnhưluônmoimócnhữngđiềutồitệnhấtvàkhôngbaogiờthựcsựtinrằngmọithứsẽdiễnratốtđẹp.Tôicốgắnggạtnhữngsuynghĩấyquabên,nhậnrarằngcáichếtcủamẹvẫnthườngxuyênlàmphứctạpthêmbiếtbaonhữngthứvốnthậtchẳngmấyliênquanđếnbà.Bàvẫncóảnhhưởngđếnchừngnàotớimọiđiều,thậmchícảkhibàvắngmặt.Nhấtlàkhibàvắngmặt.
“Emmuốnnghĩrằnglúcấyemsẽnóivớianhấyyhệtnhưthế,”tôinói,cốgắngđểchânthậtvớichị -vàvớichínhmình. “Nhưngemkhôngbiếtnữa…Cũngcó thểemsẽ… làmsống lạinhữngcảmxúccủamìnhđểrồikhiếnchomọichuyệnvớiAndyrốitunglên.Emcóthểsẽmắcsailầnnghiêmtrọng.”
“Emcóchắcnhưthếsẽlàsailầm?”chịhỏi.
“Có,”tôinói,thầmnghĩvềtrangnhậtkýhồixưamàtôimớiđọclạigầnđây–mộtđoạnmàtôiđãviếtđâuđótrongkhoảngthờigianAndyvàtôibắtđầuhòhẹn,ngayđúngthờikhắcLeoquaylại.TôilưỡnglựvàrồinóivớiSuzannevềnó.“Tôihạnhphúckhiđượcsốngtrongmộtmốiquanhệyênbình,chắcchắn,lànhmạnh.”
“Emviếtnhưthế?”chịhỏi.“Emsửdụngmấytừấy?”
“Đạiloạithế.”Tôinói.
“Lànhmạnhvàchắcchắn,hả?...Mấytừđónghenhư…vuivẻ,”Suzannenói,rõràngẩnýrằngvuivẻkhôngphảilàthứbậcđángđểnỗlựcđấutranhđặnggiànhđoạtđượctrênnấcthangtìnhyêu.Rằngsayđắmluôntốthơnvuivẻ,baogiờcũngthế.
“Vuivẻkhôngtầmthườngđâu,”tôinói,nghĩrằngtớimộtnửanướcMỹnàythémkhátvuivẻ.Nhữngngàynàytôisẽchọnvuivẻ.
“Nếuemnóinhưthếthìthôi,”Suzannenói.
Tôithởdài,nói,“NótốthơnnhữnggìemcóvớiLeo.”
“Vàđólàcáigì?”Suzannehỏi.
“Xáotrộn,”tôinói.“Loâu…bấpbênh…MọithứkhiđivớiLeocảmgiácvôcùngkhác.”
“Khácthếnào?”chịhỏinhưmáy,khônghềngừngnghỉ.
Tôimởcửahậuvàngồixuốngbậctamcấpởhiênsaunhàchúngtôivớitáchcàphêtrêntay,vắtóctìmcáchtrảlờicâuhỏicủachị.Nhưngmỗilầncốdiễntảbằnglời,tôiđềucảmthấynhưthểmìnhđangcoinhẹAndy,chẳngkhácgìngầmủnghộsựsayđắmnồngnànchốnglạithứtìnhyêuthuầnkhiếtphinhụcdục.Màthậtsựlạikhôngphảinhưthế.Thựctình,chỉmớitốiquathôi,Andyvàtôiđãlàmtìnhvớinhau–mộtcuộcânáihếtsứcthỏamãn–màtôilàngườimởmàn,khôngphảivìcảmgiáccólỗihaynghĩavụ,màvìtrônganhvôcùnghấpdẫnkhimặcmỗichiếcquầnlót,nằmduỗithẳngchântaybêncạnhtôitrêngiường.Tôiđãhônanhdọctheođườngviềnchiakhoảngdathậtvớilànrámnắngdochơigolf,ngưỡngmộkhuônbụngcơbắpxẻrãnhsâutrôngnhưthờimườibảytuổi.Andycũnghôntôi,vàkhiđótôiđãnghĩrằngcóbiếtbaophụnữthanphiềnrằngchồnghọluônbỏquagiaiđoạnvuốtvekíchthích–vàrằngAndychẳngbaogiờquênhôntôi.
“Ellen?”Suzannethétvàođiệnthoại.
“Emđây,”tôinói,nhìnlướtquakhắpmảnhsânsauloangloángnắng.Mớichưatớichíngiờmàthờitiếtđãlênđếnbamươibảyđộ.Quánóngđểcóthểuốngcàphê.Tôinhấpmộtngụmrồiđổphầncònlạitrongtáchxuốngthảmđấttrồng.
“Khácthếnào?”Suzannehỏilại–mặcdùtôicócảmgiácchịbiếtchínhxáckhácthếnào–vìrằngmọiphụnữđềubiếtsựkhácbiệtgiữangườitalấylàmchồngvàngườibỏrađi.
“Giốngnhư…núinonvàbãibiển,”cuốicùngtôinói,cốgắngmộtcáchvôíchđểtìmcáchsosánhsaochotươngxứng.
“Ailàbãibiển?”Suzannehỏitrongkhitôinghethấytiếngchiếcxeđẩychởhànhlýcủahànhkháchởsânbaykêubípbípkhiđiquasảnhchờvàsauđólàtiếngthôngbáođổicổngbayđangpháttrênloa.
Tôichợtcảmthấynhóilên,ướcgìlúcnàymìnhđangởsânbaychờbayđiđâuđó.Bấtkỳđâu.Lầnđầutiên,tôicảmthấychútghentịvớicôngviệccủaSuzanne–sựtựdocơthể,sựdichuyểnliêntụccủachị.Cóthểđócũnglàđiềulôicuốn–vìthếmàchịcứdínhtítlấymộtcôngviệcthườngbịchịmiêutảnhưlàbồibànkhôngcótiềnboa.
“Andy,”tôinói,ngướcnhìnlênnềntrờitrắnglóa.Gầnnhưthểluồngkhínónggaygắtđãlàmbợtbạtbầutrời,chỉđểlạimộtkhoảngbaolatrốngtrơnvôsắc.“Andylàmộtngàynắngấmvớilànnướctrongxanhphẳnglặngvàlyrượungontrêntay.”Tôimỉmcười,cảmthấyngaylậptứctrôitheodòngtưởngtượngrằngchúngtôiđangdạomáttrênmộtbãibiểnđâuđó.CólẽtôicầnlênmộtchuyếnbaycùngvớiAndy–chứkhôngphảibayrờixaanh.Nhưngtrongsâuthẳm,tôibiếtmộtthứlãngmạnvôbổsẽkhôngthểhóagiảiđượcvấnđềcủachúngtôi–vàrằngdùtôicólàmgìcũngchẳngíchchi.
“CònLeo?”Suzannehỏi.
“Leo.”Tênanhbậtrakhỏilưỡitôitrongkhitimtôiđậpnhanhhơn.“Leolàmộtcuộchànhquângiankhótrênđỉnhnúi.Trongmưaphùngiólạnh.Khitahơimấtphươnghướngvàđóilảcònmànđêmđangdầndầnbuôngxuống.”
Suzannevàtôicùngbậtcười.
“Miễntranhluận,”chịnói.“Bãibiểnthắng.”
“Luônluôn,”tôinói,thởdài.
“Vậyvấnđềlàgì?”
“Vấnđềlà…emthíchởnơikiagiữanhữngkhurừng.Emthíchbóngđêm…tĩnhlặng.Sựbíẩn…hồihộp.Vàcáitầmnhìntíttrênđỉnh,baoquátkhắpmuônthảmcâyxanhngắt,xuốngtậnnơithunglũng…”
“Quáquátuyệt,”Suzannenói,kếtcâuchotôi.
“Phải,”tôinói,lắcđầutrongkhihìnhdungracánhtayvữngchãivàđôivaivạmvỡcủaLeo.DángvẻcủaanhtrongchiếcquầnLevi’s,bướcđingayphíatrướctôi,luônluôntựchủ.“Hoàntoànchínhxác.”
“Ừm,thếthì,”chịtôinói.“Hãytiếnbướcđểhưởngthụtầmnhìnấy…”
“Chịnghĩthế?”tôinói,chờđợichịchỉranhữnggiớihạnchínhxác–nóivớitôiđiềutôicóthểvàkhôngthểlàm.
Chịkhônglàmvậymàchỉnói,“Chỉmiễnđừngtớiquásátmépvực.”
Tôicốcườicăngthẳng,cảmthấylolắngthìnhiềuhơnlàthúvị.
“Nếukhôngemcóthểrơiđấy,”chịnóitiếp.
Thếnhưng,trongnhữngngàygầntớichuyếnđi,bấtchấplờikhuyêncủaSuzannevàsựthậntrọngtránh liên lạcvớiLeo, tôicảmthấymìnhđangđứngquágầnmépvựcvàrơivàosâutrongquỹđạocủaanh.Nhữngláthưcôngviệccủachúngtôiđãchuyểnthànhkiểuđùacợtthântình–thậmchítántĩnh–hếtsứcvuivẻ,vàchínhđiềuấylạitạocơhộichomộtdòngchảyđềuđặnnhữngtinnhắn,e-mail,vàthậmchícáccuộcđiệnthoạingàycàngdàihơnvàthậmchíthânmậthơnnữa.Chođếnkhitôitrởnênhòantoànámảnh,yhêtnhưngàycũ,trongkhilúcnàocũngcốthuyếtphụcbảnthânrằngmìnhkhôngbịámảnh.Rằngchuyệnnàyhoàntoànkhônggiốngnhưngàyxưa.
Thếrồi,bấtngờ,buổisángtrướckhitôiđi–cũngđồngthờicũnglàngàytổchứctiệcchàođónconcủaMargot,mộtsựkiệnnhiềuphầnkhiếntôisợhãi,chíítlàvìGinnyđãđảmnhiệmlênkếhoạch,biếnbữatiệcthànhlễlạtphôtrươngtrangtrọnghơnlàhộivuicủanhữngngườibạnthânchàomừngmộtembéthươngyêusắpsửachàođời.Nhưngbâygiờ,hơnbấtcứlúcnào,tôixembữatiệcnhưmộtthứmàmìnhphảichịuđựng,nhắmmắtlàmchoxong,đểrồitôicóthểthoátđiNewYork,trởlạiLeovàtôiđãđểdangdởtrênchuyếnbayđêmđó,vàđisâuvàotậncùngcủavấnđề-bấtkểđólàgìđinữa.
Tôiđangnằmườndướichăn,vừahôntạmbiệtAndyvàchúcanhđichơigolfvuivẻ,thìdiđộngcủatôireovang,runglắcchạyđếnmépbàn.Tôivớitaylấyđiệnthoại,hyvọngđólàLeo,chờđợimộtlờixácnhậnvàobuổisángnaytừtôi.Quảnhiên,tênanhhiệnlêntrênmànhình
điệnthoại.
“Chàoanh,”tôinói,chếnhchoáng,lòngtrànngậpniềmvui,timđậpnhanhhơnkhicốđoántrướctừđầutiênanhnói.
“Chào,”Leonóigiọngcũngvẫncònngáingủ.“Emđangmộtmìnhchứ?”
“Vâng,”tôitrảlời,tựhỏitớilầnthứmộttrămliệuanhcócònđivớicôbạngáiđó.Dựavàochuyệnanhthỉnhthoảngđộtngộtcúpmáy,tôicócảmgiáccâutrảlờilàvẫncòn,vàmặcdùcáiphầnghentuông,íchkỷtrongtôimuốnanhđangcôđơn,trênmộtsốkhíacạnh,tôithíchrằnganhcũngcóquanhệyêuđương.Thếnàođó,côgáiấykhiếncuộcchơinàycânbằnghơn,khiếnchoanhcũngcógìđóđểmất.
“Emđanglàmgìvậy?”anhhỏi.
“Chỉnằmtrêngiườngthôi,”tôinói.“Suynghĩ.”
“Vềgì?”
Tôingầnngừmộtláttrướckhinóinhữnglờicảmgiácnhưtựthú.“Vềngàymai,”tôinói,trànđầycảmgiáchỗnđộngiữavuisướngvàsợhãi.“Vềanh.”
“Trùnghợpquá,”anhnói,vàmặcdùlờianhnóicóphầnrụtrèengại,giọnganhhếtsứcrõràng,thẳngthắn.“Anhnónglònggặpemlắm.”
“Emcũngvậy,”tôinói,râmrankhắpngườikhitưởngtượngracảnhchúngtôibênnhauởConeyIsland,đidọctheobãitắm,chụpảnhtrongthờikhắcruộmvàngthơmộngtrướchoànghôn,cườiđùatròchuyệnvàchỉcóhaingườivớinhau.
“Thếemmuốnlàmgì?”Leohỏi,nghebốirốiynhưcảmgiáccủatôi.
“Ngaygiờ?”tôihỏi.
Anhcười,điệucườitrầmấmquenthuộc.“Không.Khôngphảibâygiờ.Ngàymai.Saubuổichụphình.”
“Ôi,emsaocũngđược.Anhnghĩthếnào?”tôinói,ngaylậptứchốitiếcvìlờiđápcủamìn,lolắngrằngtôilạitỏragiốngconngườimờnhạtcủamìnhtrướcđây–luônđểanhđưaraquyếtđịnh.
“Anhmờiemđiăntốiđượckhông?”anhhỏi.
“Tấtnhiên,”tôinói,khaokhátngàymaiđếnthậtnhanh.“Vậynghethậtsựhaylắm.”
“Emnóinghehaylắm,”Leonói.“Anhthíchgiọngemluônxônxaothếnày.Đưalạibiếtbaokỷniệm…”
Tôimỉmcười,trởngườiquaylưnglạiphíaAndythườngvẫnnằmtrêngiường,mùihươngcủaanhvẫncònvươngvấntrêngatrải.Rồitôinhắmmắtlạivàlắngnghesựlặngyênrunrẩy,nồngnàn.Ítnhấtmộtphúttrôiquanhưthế-cóthểcònlâuhơn–khitôithảhồnvềquákhứchungđôi của chúng tôi.Khoảngđời trướcAndy.Khoảngđờikhi tôi có thể cảmnhậnnhưchúng tôiđang cảmnhận lúcnày, không tiếc xót, không lầm lỗi. Chẳnggì khácngoàiniềmsướngvuithuầnkhiếtđanghiệnhữu.Chotớikhicuốicùngtôiđầuhàngcơnthèmmuốnđangbùnglêntrongcơthể,nỗikhátkhaocủathểxácđãbồiđắpquakhoảngthờigianđằngđẳngnhất.
Sauđó,tôitựnhủrằngLeokhôngbiếtđiềutôivừalàm–vàrằngchắcchắnanhkhônglàmchuyệntươngtựđâu.Tôitựnhủrằngmìnhphảiloạibỏcảmxúckiarakhỏicơthể,vàrằngsángmaichúngtôisẽtoàntâmvàocôngviệc–hoặccùnglắmcũngchỉlànhữngngườibạnthâncómộtquákhứlãngmạntìnhcờmàthôi.Vàtrêntấtcả,tôitựnhủrằngbấtkểđiềugìxảyra,tôiyêuAndy.TôisẽluônyêuAndy.
Haimươichín
Mấygiờsau,tiệcchàođónembésắpchàođờicủaMargotđãxongxuôi,rấtnhiềukháchkhứacủacôđãravề,còntôiđangđiloanhquanhgianphòngkháchtrangtrírườmrà,diêmdúanhàGinny(hoànhảovớinhữngbứctranhsơndầuvẽlũchónhàcôta,mộttấmhuyhiệugiađìnhnhàCraig,vàmộtchiếcđànpianotođùngloạidànhchotrẻemmàchẳngaitrongnhàấybiếtchơi–haythậmchí,đượcphépđộngđến),nhồihàngđốngvụnruybăngvàgiấybọcquàvàocáitúirácHeftymàutrắng,tronglòngđầymâuthuẩn.Mộtcảmgiácđãtrởnênquenthuộctrongnhữngngàynày,vànhấtlàgiờđây,ngaytrướcchuyếnđicủatôi.
Mộtmặt,tôimònmỏivìbaosuynghĩxáođộngvềLeo,âmthầmsắpxếplạihànhlýtrongđầu,hìnhdungrakhoảnhkhắctôisẽnhìnthấyanhlầnđầu,vàgiâyphútchúngtôilạitạmbiệtnhaulầnnữa.Mặtkhác,vàhoàntoànnằmngoàichủđịnhbảnthân,tôiđãcómộtthờigiandễchịuđángngạcnhiên–cóthểnóirằngthậtsựvuivẻ,phầnnàolànhờcáccôgáixinhđẹpđuasắctrongbữatiệc.Tôivẫncảmthấyrằngxétmộtcáchvĩmô,đờisốngxãhộiBuckheadvôcùnghờihợt,thiểncậnvàtrìtrệ,nhưngkhinóichuyệntrựctiếptamớithấyhầuhếtphụnữtớidựlễđềurấtđángmến–vàthúvịhơnnhữnggìtatưởngtượngkhinhìnthấyhọngồitrênghếsauchiếcRangeRoverbuônđiệnthoạivớinhữngngườithiếtkếtrangphụcchoconcáihọ.
Vảchăng,khingồibêncạnhMargottrênbăngghếdàivớivaitròngườitốckýdanhsáchquàtặng,tôicómộtcảmgiácthựcsựthuộcvềnơiđây,thựcsựtựhàolàthànhviêngiađìnhGraham.VợcủaAndy.ChịdâucủaMargot.CondâucủaStella.
Đặcbiệtlàtrongmộtkhoảnhkhắc,tôingẩnngườikhóxửkhimộtcôhàngxómnhàStellahỏibốmẹtôisốngởđâu,vàtôiphảiquyếtđịnhlậptứcrằngcónênnóithậtrằngbốmẹtôivẫnsốngởquê,cònmẹtôiđãmấttừlâurồi.Ngaykhiđó,Stella,nữchúacủatàiứngbiếnnhanhnhẹnkhéoléo,dịudàngvớilấytaytôixiếtchặt,trảlờicâuhỏibằngphongtháidườngnhưhoàntoàntựnhiênvàkhôngcóvẻgìlàđangđáplờithaytôicả.
“BốEllenvẫnsốngởPittsburgh–trongchínhngôinhàmàcháunóđãlớnlênđấy.EllenvớiMargotgiốnghệtnhauđiểmđó!’bànóihếtsứcvuivẻ,tronglúcánhsángtừchùmđènphalênhàGinnyphảnchiếulấplánhchiếcnhẫnkimcươngbàđeo.Tôinhìnbàđầycảmkích,nhẹcảngườivìđãthoátđượcviệcnóigiảmnhẹnhữnghồiứcvềmẹđểtránhcáikhoảnhkhắcphiềntoáikhikẻđốidiệntỏracảmthôngthổnthức–còntôiphảichọnlựahoặccảmthươngcùngvớihọhoặc,mộtcáchkhác,làmkhuâykhôngkhíbuồnbãđóbằngmộtcâunóivôtình,“Ôi,bìnhthườngthôi.Chuyệnxảyralâulắmrồimà.”
Bởivìrốtcuộc,mặcdùthậtsựđãxảyratừlâulắm,chuyệnđósẽchẳngbaogiờhoàntoànbìnhthườngcả.
Vàlúcnàyđây,khiđợiAndytớiđónsaukhianhkếtthúcvángolftrênsânbasáulỗ,tôilạibấtngờcảmthấynhóilênnỗiđaukhôngcómẹkhitôingồicùngvớiMargot,Ginny,vàhaibàmẹcủahọ,saysưathưởngthứcthêmsâmbanhvàbàntánvềbữatiệc,tấttậtmọithứtừmónquàtuyệtnhất(chiếcxenôimàuxanhsánghiệuBugaboomàhộibạnchơitenniscùngMargottặng),mónquàtặngđi tặng lạiđángxấuhổnhất(chiếckhănRedEnvelopemàngười tặng
khônghềđểýlàcóthêutêncongáicủacôta,Ruby),vịkháchphụctrangđẹpnhất(mặcbộđầmtuyệtvờihiệuChanel),ngườiphụctrangxấunhất(xỏmộtchiếcváyrenđỏtươivớiáolótmàuđen),vàkinhhãisuyđoánxemkẻquáinàođãđổvangđỏlênghếphòngkháchnhàGinny.
“Giámàcháubậtcameratheodõinhỉ,”Ginnynói,cườirúcríchvàđiloạngchoạngtrênđôigiàycaogóttrướckhithảngườixuốngchiếcghếhoavăndabáo.
Tôimỉmcười,thầmnghĩGinnydễchịuhơnbaonhiêu-gầnnhưlàđángyêu–khicôtaquáchénvàkhôngliêntụclàmbộlàmtịch,cạnhkhóe,vàcốchứngminhchođượccôtathânthiếtvớiMargothơntôinhiều.Côtavẫnlàconquỷcáivớimộtýthứctựmãnquáilạ,nhưngítnhấtcôtacũnglàconquỷcáivôtưlựvớimộtýthứctựmãnquáilạ.
“Thậtsựnhàcháucóthứđấyhả?”Stellahỏi,nhìnchămchămlêntrầnnhà.
“Vìlýdonàođómàngườitagọinólàcameraẩnđấyạ,”tôichâmbiếm,nghịchngịchchiếcnơtuaruamàuvàng.Phầnhàtiệntrongngườitôithôithúctôichấttấtcảnhữngchiếctúibỏđinàymangvềnhà,vìMargotđãmởquàhếtsứccẩnthận–nhưngvớitìnhtrạngcảmxúchỗnđộncủatôilúcnày,dườngnhưkhônglấyđâuratâmtríđểlochuyệnthugomgiấybọcquà.
“Tấtnhiênlàconbécócameratheodõichứ,Stell,”mẹGinny,Pamnóivàchỉtaylênbìnhhoagiảđặttrênnóctủsáchâmtường,vớimộtđiệubộkhéoravẻhơnđời.“MàMargotcũngnêncàiđặtlấymộtchiếc…đặcbiệtlàchoembésơsinh,đámngườitrôngtrẻvàngườilàmkhác.”
Tôithầmcorúmtrướccáithuậtngữthôngdụngngườilàm–vơvàotấtcảmọithứtừngườilàmvườn,côbảomẫu,ngườigiúpviệcnhà,ngườidọnbểbơichotớithậmchí,trongtrườnghợpcủaPam,tàixế(bàtakhôngngồisauvôlănghaimươinămnay-mộtđiểmtựhàokìdịcủabàta).Trênthựctế,bấtkểcathánhaykhoekhoangvềngườilàmcủahọ,đóluônlàchủđềkémdễchịunhấttrongthếgiớicủaMargotđốivớitôi–sánhngangvớichuyệnvềtrườngtưthụccủaconcáihọvànhữngbữatiệcphùhoa(thườngthườnglànhữngbữatiệcphùhoatổchứcchotrườngtưthụccủaconcáihọ).
Stellanóitiếp,“Đãbaogiờbàbắtquảtangaiđólàm…gìđấychưa?”Đôimắtbàmởto,khiấy tôiđểý thấy rằngmẹchồng tôi,mặcdùvốnrấtnăngđộngvà luôngiữvị tríđứngđầu,dườngnhưtrởnênthụđộngsaođóbêncạnhngườibạnthânvênhvanghốngháchcủabà.Tôiquansáthaingườihọvớinhau,ngaylậptứctựhỏiliệuchăngtôicũnglàmộtphiênbảnkháccủachínhmìnhkhiởbênMargot.
Ginnylắcđầu,chộplấymộtchiếcbánhgatônhỏcómàuoảihươnglạ lùngtừmộtchiếckhaybạcgiatruyền,thứmàtôikháchắclàngườilàmcủacôtavừamớiđánhbóngsángnay.“Chưađâu…Nhưngvớiconcáithìcẩnthậnchẳngbaogiờthừa.”
Chúngtôithảyđềulặnglẽgậtđầu,nhưthểngừngtiếngđểngiêngmìnhtrướctrítuệthâmsâucủaGinnyvềmỏvàngmớinhấtnày-nhữngmỏvàngmàcôta luônnóivớigiọngđiệukhámphá,nhưthểcôtalàngườiđầutiêntừngnóihoặcnghĩtớimộtđiềunhưthế.Câukỳthúnhấtcủacôta,tôiđãnghethấykhikháchkhứađangđoánnonđoángiàrằngMargotnhấtđịnhsẽsinhcontraivìbụngbầucủacôrấtthấp,là:“TôirấtvuivìMargotvàWebbđangchờđợiđểbiếtsựthật!Đólàđiềuduynhấtđángngạcnhiêncònlạitrênđời.”Aaa,côthậtquásứctiênphong,Ginny!Chưabaogiờtừngđượcngheđiềuđócơđấy.Vàmặcdùkhôngthậtsựcóýkiếngìvềcáidườngnhưlàmộtquyếtđịnhvôcùngnặngnềtotátấy,tôivẫnnghĩlàmsaolaicóquánhiềucặpchorằngkhôngsửdụngkếtquảsiêuâmcủaconngườilạiđánggọilàđiềungạc
nhiên?Vảchăng,nhữngđiềungạcnhiênnàokhácđãtiêubiếnquamấythậpniênvừarồichứ?Khôngcònđiệnhoahayquàcápbấtngờnàonữa?Tôichịukhônghiểunổi.
Tôiuốngcạnlysâmbanh,quaysangGinnyvàtuyênbố,“À.Tôinghĩtôibiếtailàmđổrượuđấy.”
“Ai?”mọingườiđồngthanh,kểcảMargot,ngườivẫnthườngbiếtrõmỗikhitôitiếpchuyệnbằngmộtcâuđùa.
“Cônànglôithôixấuxíđó,”tôinói,cốnéncười.
“Ai?”tấtcảmọingười lạihỏitrongkhiGinnybắtđầuđoán,nêuhẳnratêncủanhữngvịkháchkémhấpdẫnnhất.
Tôilắcđầurồituyênbốdõngdạc,“Lucy,”tứclàLucycủaAndy.Bạngáithuởkếtthúcthờitrunghọcchuyểnsangnămnhấtđạihọccủaanh,ngườimàMargotđãthêmvàodanhsáchkháchmờisaukhihỏiýtôi.
“Nếucậucảmthấykhôngthoảimáivớichuyệnấythìtớsẽkhônglàmvậy,”Margotđãnóiđiềunàyhơnmộtlần,luônkèmthêmlờigiảithíchvềnhữngliênhệkháccủahaingườitrongcâulạcbộtưvàtrongvaitrògâyquỹtừthiện-vớilạithậtkhôngmaylàcòncóquanhệgiađình,tuyrằngxangáihơn(LucylấyngườianhconôngbáchọcủaWebb).
TôicamđoanmãivớiMargotrằnghoàntòankhôngcóvấnđềgìtotátcả,vàrằngtôithựcsựkhátòmòmuốngặpmốitìnhđầucủaAndy–vàrằngsẽtốthơnkhitôigặpcôấytrongnhữngtìnhhuốngchủđộng,vídụnhư,ngoạihìnhthậttươmtất.Nhưngâmthầmbêntrong,tôinghĩđộngcơthựcsựcủatôihướngtớiLeothìnhiềuhơn.Rốtcuộc,việcLucytớidựtiệcsẽcungcấpthêmmộtbiệnhộquýbáutrongchuỗilýcớbấttậncủatôi:ngườicũcủaMargotlàmđẹpkhuônviênchonhàcô,ngườicũcủaAndytớidựtiệcchàođónconcủaemgáianh.Vậytạisaothỉnhthoảngtôikhôngthểlàmviệcvớingườicũcủatôi?
Dùsaođinữa,lúcnàytôirõrànglàđangnóiđùa,vìLucycònlâumớixấu.Khuônmặtbúpbê, làndatrắngngà,vàmáitócxoănmàuđỏdứtkhoát luônđặtcôvàohàngnhansắc,còndángngườicôcólẽlàthânhìnhchuẩnnhấttôitừngmụcsởthị-mộtchiếcđồnghồcáttrongtranhmàhẳnsẽtrôngcàngnóngbỏnghơnkhicômặcđồbớtphầntrangtrọng.MargotvàStellacùngcườitánthưởng–trongkhimấyngườibạnnhỏnhencủahọtraođổinhữngánhnhìnmãnnguyện,nhướngmàyrahiệu,nhữngtiếngcườivuivẻhàmchứasóngđiệnchiếntranhcủađànbà.
Tôitrợnmắtvànói,“Thôinào.Tôiđangđùathôi.Côấyrấtlộnglẫy.”
GinnytrôngtiunghỉuvìchẳngcótranhluậnnàocảtrongkhiPamgiậtgiậtđầurasauvớiđiệucườikhhúckhíchgiảlảrấtkịchvànóivớimộtvẻháohứctháiquá,“Côấychẳngphảiđàicácđấychứ?”
“Thậtsựlàthế,”tôihàophóngđáptrongkhinghĩlạicuộctròchuyệnvớiLucyđầugiờchiềunay–côtỏrarấtdễthươngvàdườngnhưhơicăngthẳngkhinóithậttuyệtvờibiếtbaokhicôđượcgặptôi.Tôicũngnóithậttuuyệtkhiđượcgặpcô,vàthậtlòngnghĩvậy.Sauđó,bấtkểmộthìnhảnhđầyxáo trộnvề chínhcô thuởmười chín tuổiđangở trênchồng tôi, tôinóithêm,“Tôiđãđượcngherấtnhiềuđiềutốtđẹpvềcô.”
Lucy,khiấyhẳncũngđangtưởngtượngrađiềutươngtự,đỏmặt,mímmôi,rồicườivuivẻ.SauđócônhắctớiAndy–vàkhoảngthờigianhòhẹncủahọ-trongphongtháihoàntoànhợplý,thừanhậnrằnganhtừnglàbạntraicủacô,nhưngbiếnđiềuđóthànhchuyệnthờiấy–vàchuyệnyêuđươngtuổitrẻchungchung-chứkhôngphảilàquanhệtìnháicủahọ.
“Tôichỉhyvọnganhấyđãvứtmấybứcảnhbữatiệcchiataythờitrunghọcấyrồi.Máitócbồngkinhhãi.Tôiđãnghĩgìchứ?...Côcótừnglàmtócbồngthậpniêntámmươikhông,Ellen?”
“Tôi từng làm tóc bồng chưaư?” tôi nói. “Tôi sinh ra ở Pittsburgh – nơi đã dựng phimFlashdanceđấynhé.Tôicócảtócbồnglẫntấtống.”
Côbậtcườivuivẻ,sauđóchúngtôidèdặtđềcậpđếnhiệntại,tròchuyệnvềcậucontrailênnămcủacô,Liam,vềcănbệnhtựkỷdạngnhẹcủacậubé,vàchuyệnviệccưỡingựa,vượtlêntrênmọibiệnpháp,đãhổtrợcậubéhiệuquảđếnthếnào.RồichúngtôitiếptụcvớiđềtàiAtlantavàcôngviệccủatôi(tôirấtngạcnhiênkhinhậnrarằngMargotđãnóivớiLucy–vàthậmchívớirấtnhiềukháchmời-vềbuổichụphìnhDrakecủatôi).Vànhưvậy làđãkhánhiều-cảhaichúngtôichuyểnsangnóichuyệnvớinhữngngườikhác.Nhưngsuốtbuổitiệc,tôibắtđượchàngchụclầncôliếcngangsangtôi-nhữngcáiliếcchỉrarằngcôhẳnvẫncònvươngvấntìnhcảmvớiAndy.Điềuđó,đươngnhiên,dẫnđếntấtcảcáckiểucảmxúchòatrộn–màtrênhếtlàcảmgiáccólỗivàbiếtơn.
GiờđâytôilạiđangcảmthấytổnghòacảmxúcấykhiStellanhìntôivànóirấtchântình,“Lucylàmộtcôgáixinhđẹp,nhưngconcònxinhđẹphơnnhiều,Ellen.”
“Vàthôngminhhơnnữa,”Margotnói,chỉnhlạinơtrênchiếcváymàuvàngnhạtcủacô.
“Andythậtmaymắnkhicóđượccon,”Stellanóithêm.
Khitôimởmiệngcảmơnhọ,Ginnyxenvàocắtngangcáimàcôtahẳnphảibiết làmộtkhoảnhkhắchướngtớihạnhphúcgiađình,“Dùsaothìmấychàngtraiởđâucảrồinhỉ?Cảbangười…Craigđãhứachiềunayanhấysẽtrôngbọntrẻgiúpđêtớngủthỏathuêvìchỗsâmbanhnày.”
Tôivớitaylấychiếcví,thầmnghĩkhibốdànhthờigianchơivớicon,ngườitakhôngnêngọiđólàtrôngtrẻgiúp.
“CólẽAndygọi,”tôinói, lôiđiệnthoạirangaychínhlúctênLeosánglêntrênmànhình.Bụngtôiquặnlênvìhồihộp,vàmặcdùbiếtrõnêncấtngayđiệnthoạivàolạitrongví,tôiđứngdậyrồinghechínhmìnhnói,“Conxinlỗimộtchút.Gọivềbuổichụphìnhngàymaiđây.”
Mọingườigậtđầuthôngcảmtrongkhitôichayvộivàotrongbếp–lúcnàyđãsạchsẽtinhtươmnhờcónhữngngườiphụcvụsiêngnăngvàngườiquảngiakhônglộdiệnnhàGinny–vàkhekhẽtrảlờiđiệnthoại.
“Ngàymaiemvẫnlênđấychứ?”Leonói.
“Thôinào,”tôithìthầmtrongkhilạicảmthấytràodângcảmxúc.
“Chochắcthôimà,”anhnói.
MộttràngcườicaovútvọngratừphòngkháchkhiếnLeophảihỏi,“Emđangởđâuvậy?”
“Tiệcchàođónembésắpsinh,”tôinóithậtnhỏ.
“Emcóbầuà?”anhgiậtgiọng.
“Vâng,phải,”tôinói,cảmthấynhẹngườivìđiềuđókhôngphảisựthật–vàrồicảmthấytộilỗivìcảmgiácnhẹnhõmquámạnhmẽđó.
“Thế.Vềngàymai.Emcómuốnđithẳngtớichỗanhchứ?Rồichúngtasẽkhởihànhtừđó?”
“Đượcthôi,”tôithìthầm.“Côngviệcmà.”
“Đượcrồi…Anhnghĩlàanhsẽđểemđi,”Leonói,mặcdùtôibiếtchắcrằnganhmuốnnóichuyệnnữa.
“Okay,”tôinói,lòngđầymiễncưỡng.
“GặpemngàymaiEllen.”
“Gặpanhngàymai,Leo,”tôinói,cảmgiácđượctántĩnhlânglângkhitôigậpđiệnthoạivào,quaylại,vàthấyMargotđangnhìntôichằmchằm.Nụcườingớngẩncủatôitanbiếngầnnhưngaylậptức.
“Cậuđangnóichuyệnvớiai?”côhỏi,mắtcôrựclênvẻkếttộithậtđángsợ.
“Vềbuổichụphìnhấymà,”tôilúngbúngnói,trongkhiđóthầmtualạicuộcnóichuyện,tựhỏichínhxáccôđãnghethấygì.
Côchắcchắnđãnghetôigọitênleo–cũngnhưgiọngđiệucủatôi-bởivìcônói,“Saocậucóthểlàmchuyệnnày?”
“Làmgì?”tôilínhí,mặtnóngbừnglên.
TránMargotcaulạivàmôicôthànhmộtđườngchỉmỏng.“CậulênNewYorkđểgặpanhta,phảikhông?”
“Tớ…lênNewYorkvìcôngviệc,”tôiđáp–nóivậyrõràngnghĩalàkhôngphủnhận.
“Vìcôngviệc?ThậtsaoEllen?”cônói,vàtôikhôngthểchắcliệucôtổnthươnghaytứcgiậnnhiềuhơn.
“Ừ.Đólàvìcôngviệc,”tôinói,gậtđầukiênquyết,bámlấymẫusựthậtcuốicùngnày.“ĐólàmộtbuổichụphìnhhợpphápởConeyIsland.”
“Phải.Tớbiết,tớbiết.ConeyIsland.Đúngrồi.”cônói,lắcđầu,trongkhitôinghĩlạimấycâuhỏiítỏicủacôvềbuổichụphìnhđó–vànhữngcâutrảlờisơsàicủatôitrướckhitôichuyểnvộisangmộtchủđềantoànhơn.“Nhưngmàvớianhta?Cậuđiđểgặpanhta,phảikhông?”
Tôichầmchậmgậtđầu,chờđợiởcôsựkhoandung,chútcảmthông–cũngnhưtôiđãcốgắngdànhchocô,trướcquyếtđịnhcủacô,nhiềunămvềtrước.
“Andybiếtkhông?”côhỏi.Đóchínhxáclàcâuđãhỏitôihômởsânbay;chỉcóđiềulầnnày,tôicóthểnóicôđãtớiđiểmgiớihạntộtcùngcủabảnthân.
Tôinhìncô,nhưngkhôngnóigì-điềuđó,tươngđương,cũnglàcâuđáprõràngkhông.
“Tạisao,Ellen?Tạisaocậulạilàmchuyệnnày?”cônói.
“Tớ…tớphảilàm,”tôinóivẻhốitiếcnhưngrấtcươngquyết.
“Cậuphảilàm?”cônói,đưamộttaylênbụngtrongkhichụmđôigiàyLanvinđếmềmlạivớinhau.Ngaycảtrongcơnkhủnghoảng,côtrôngvẫnhếtsứcthanhnhã,điềmđạm.
“Margot,”tôinói.“Xinhãycốhiểu…”
“Không.Không,Ellen,”côcắtnganglờitôi.“Tớkhônghiểu…Tớkhônghiểutạisaocậulàmchuyệnquátrẻcon…tổnthương…huỷhoại…Nhậnbuổi làmviệcvớiDrakelàmộtchuyện,nhưngcònchuyệnnày…Chuyệnnàyquáđángquá.”
“Khôngphảithếđâu,”tôilúngbúng.
“Tớnghethấyrồi,Ellen.Tớnghegiọngcậu–cáicáchcậunóichuyệnvớianhta…Tớkhôngthểtinnổichuyệnnày…Cậuđangpháhỏngmọithứ.”
Vàkhicôđặttaykialênbụng,tôibiếtýcôvềmọithứ.Bữatiệcchàođónconcô.Tìnhbạnnày.Cuộchônnhâncuảtôi.Giađìnhchúngtôi.Mọithứ.
“Tớxinlỗi,”tôinói.
Vàmặcdùnóixinlỗi,tôicóthểcảmthấysựxấuhổcủatôiđãchuyểnsangthànhcảmgiáctựcholàmìnhđúngkhitôichợtnghĩrarằngchúngtôihẳnkhôngcócuộcnóichuyệnnàynếucôđãtrungthựcvớitôinhiềunămtrước.Côphảinhớtrướchếtchúngtôilàbạn–trướccảkhitôiởbênAndy.Đầutôiquaycuồngkhitôisuynghĩxemliệutôicónênnóivớicôbiếtđiềucôđãlàm-liệunhưvậycóxảyrachuyệngìkhônghaykhông.Tôilựachọncáchnóiẩný,“Tớchỉcần…sắpxếplạimộtsốthứvốnđãcầnsắpxếptừlâulắmrồi…”
Rõrànglàkhônghiểulờibónggióấy,côlắcđầunói,“Không.Trênđờinàytuyệtđốichẳngcólýdonàochochuyệnnày…”
“Thậtsao?”tôinói,cắtnganglờicô.“Vậy,lýdocủacậulàgì,Margot?”
“Lýdochocáigì?”Cônhìntôi,ngơngác,khiếntôitựhỏicóchăngcôđãquêncuộcviếng
thămcủaLeo,hoặcnếukhôngthìcũngđãsửalạilịchsử,cắtxénlầnLeotrởlạiấyrakhỏikýứccủacô.
“Chochuyệnkhôngbaogiờnóivớitớlàanhấyquaylại,”tôinói.Giọngbìnhtĩnh,nhưngtimđậpthìnhthịch.
Margotchớpmắt,trôngthảngthốttronggiâylátrồinhanhchónglấylạitựchủ.“LúcấycậuđãđivớiAndy,”cônói.“CậuđangcóquanhệyêuđươngvớianhAndy.”
“Thếthìsao?”tôinói.
“Thếthìsao?”Cônóiđầykinhhãi.“Thếthìsao?”
“Tớkhôngcóý‘thếthìsao’chuyệntớvớiAndy…ýtớlà…cáigìkhiếncậunghĩchuyệncậunóivớitớvềLeosẽđedọađếnđiềuđó?”
Côkhoanhtaytrướcngựcvàcười.“Hay.Tớnghĩchúngtasẽcócâutrảlờingayđây.”
Tôinhìncôchămchăm,nhấtđịnhkhôngchịunhậphaichuyệnnàylàmmột.“Lẽracậuphảinóivớitớ,”tôinói,khónhọcthốtratừngchữ.“Tớcóquyềnbiết.Tớcóquyềnlựachọnchobảnthân…vànếucậuđãnghĩlàcókhảnăngtớrờibỏAndy…vậythì,càngcóthêmlýdokhiếncậunênnóivớitớ.”
Margotlắcđầu,vớitháiđộphủnhậnthẳngthừng,tuyệtđối,tronglúctôinhậnrarằngtôichưabaogiờnghethấycônóixinlỗi-hoặclàcôđãsai.Vềbấtcứđiềugì,vớibấtkỳai.Chưatừng,.
“Rồi,Andycóquyềnbiếtchuyệnnày,”cônói,hoàntoànphớtlờlậpluậncủatôi.“Anhấycóquyềnbiếtvợanhấyđanglàmgì.”
Rồicôthẳnglưng,hếchcằmvànóibằnggiọngsắtđá,lạnhlùng,châmchích,“Vànếucậukhôngnóivớianhấy,Ellen…tớsẽnóiđấy.”
Bamươi
Vàigiâysau,Crag,Webb,AndyvàJameslaovàonhàtừphíacửabên,trôngướtđẫmmồhôi,rámnắngvàvôcùngthỏamãn.Tôihítvàokhónhọc,nỗlựcđểlấylạisựđiềmtĩnh,cùnglúcnhậnraMargotcũngđanglàmnhưvậy.Trongmộtkhoảnhkhắc,tôilosợcôcóthể làmchuyệnkhôngsuynghĩtrước,vàđể lộramọiđiềutạiđâyngaylậptức.Nhưng,nếukhôngcógìxảyrathêmnữa,côsẽchẳngbaogiờkhiếnanhtraimìnhphảixấuhổtheocáchđấy.Thayvìđó,MargotchạylạichỗWebb,tựađầuvàongựcanhtanhưthểtìmsựnươngtựaởmốiquanhệkhôngchúttìvếtcủabảnthân.
Tôinhìnhaingườihọ,lấylàmngạcnhiênrằngtôicũngđãcảmthấynhuthếvìAndy–rằnganhlàchỗdựacủatôi–chỉmớicóvàithángtrướcđây.Lúcnàytôicáchxaanhvàibước,cảmthấyhoàntoàncôđơn,chiacách.
“Aiđã thắngvậy?”Margothỏikhi côđưamắt trộmnhìnAndy, chừnghyvọnganhsẽ làngườichiếnthắng.Nếuvợanhchuẩnbịphảnbộianh,ítrathìanhvẫncòncómộtngàytuyệtvờitrênsângolf.
Quảnhiên,Andylóelênmộtnụcườitươivui,tựmãn,nháymắtvànói,“Emnghĩlàaithắngnào,Mags?”
“Anhchàngnàyquálàmaymắn,”JamesnóitrongkhiGinny,StellavàPamnhậpvàobếpcùngchúngtôi,trôngthậthạnhphúckhiđượcởbênnhữngngườiđànôngcủamình.
“AnhAndythắng!”Margottuyênbốvớisựhàohứnggiảtạotronglúccánhđànônggiúpvuichochúngtôibằngnhữngcâuchuyệnởsângof,gồmcảkhoảnhkhắcgiá-mà-em-đã-ở-đókhiCraig,tronglúcthấtvọng,quấtvàocâyhoamộclanvớichiếcgậygolfđờimớicủamình.Hơnmộtlần.Mọingườicười,ngoạitrừMargotvàtôi,trongkhiCraiglấygiọnghếtsứctựhàokhoevới tất cả chúng tôi chiếc gậy golf đó đắt tiền tới cỡ nào. Cùng lúc ấy, anh ta lấy bốn lonHeinekentừtủlạnhra,bậtnắpnhanhđếntóelửakhiếntôichợtnghĩtớitayphachếtronggiờkhắchạnhphúc–mộtnghềmàtôihoàntoànchắclàanhtachưabaogiờlàm.AnhtaphátlầnlượtchoAndy,WebbvàJames,rồituừngựclonbia,giữamỗingụmlớnlạilănvỏlonlêntránmình.
“Vậybuổi tiệcmừngthếnào?”Andyhỏi,cóvẻnhư làngườiđànôngduynhất trongcănphòng–kểcảbốcủađứatrẻsắpchàođời–nhớramụcđíchchínhcủangàyhômnaykhôngphảilàchơigolf.Tôichoanhthêmvàiđiểmtínhchongười-chồng-tốtmặcdùsựthậttôibiếtanhsẽchẳngđểýgìtớichuyệnđó.
Margotgõnhẹlênđầu,khẽnởnụcườivànói,“Nótuyệtlắm.”
“Buổitiệcrấtdễthương,”StellavàPamhùavào,nóiđúngcùngmộtkiểungữâm.Họtraonhauánhnhìnyêumến,bầubạnkhiếntôikhaokhátcũngđượcnhìnMargotnhưvậy–vàlosợrằngchúngtôicóthểchẳngbaogiờlấylạiđượcnữa.
“Emcónhậnđượcnhiềuquàkhông?”JameshỏiMargot,giảgiọngNewYork,xoaymũlưỡitraisangmộtbênđểtạodángvẻgangsterưathíchcủaanhta.
Margotcốnặnramộtnụcườinữavànóicó,côđãnhậnđượcnhữngmónquàkỳdiệu,trongkhiGinnykhôngthểnénđượcniềmvuisướng,thốtlên,“VàEllenđãgặpLucy!”
BụngtôicuộnlênkhitôinghĩGinnysẽhoanhỉhơnbaonhiêunếuMargotkểhếtchocôtanghetấtcảsựthậtmỉamaicủacâuchuyệngiữatôivàLeo.
“Thậtthếsao?”Andynói,nhướnlôngmàylêntheomộtcáchthúvịmà,nếutrongbấtcứhoàncảnhnàokhác,cũngsẽđẩytôivàovòngxoáycủasựghentuôngvàcảmgiácbấtan.
“Vậyemđãnghĩgì?”Jameshỏitôivớinụcườiđiệunghệquenthuộc,dườngnhưtómđượcmộtcơhộivàngđểlàmhỏngdángvẻngoạigiaotháiquácủamẹmình.
“Côấyrấtdễthương,”tôinóikhekhẽ,tronglúcJames,đúngnhưdựđoán,lầmbầmgìđóvề“cáiốngdễthương”củacôấy.
“James!”Stellarênlên.
“Đếnmẹcũngbiếtcáiốnglàgìsao,mẹ?”Jamesnói,cườixếchmép.
“Mẹchẳngbiếtgìcả,”Stellalắcđầunói.
Tronglúcđó,Andygiảvờlàmngơvớicâuchuyệnbênlềấy,cốhếtsứctỏrabuồntẻvớichủđềLucy–điềumàchỉcóthểlàmchonỗitứcgiậncủaMargotcàngthêmsôisục.
“Ồ,”cuốicùngcônói,rõrànglàkhôngthểchịuđựngnổiviệcởgầntôithêmmộtgiâynàonữa.“Emthấymệtchếtđirồi.”CônhìnWebbvànói,“Chúngtanênđitrướckhicơnchuyểndạgiảlạibắtđầu…”
Webbxoanhẹlêncổcôvànói,“Đượcrồi.Đểanhđưaemvềnhà,emyêu.”
“Ừ”,Andynói,ngápvàrồiuốngmộthơibiadài.“Chúngtacũngnênđithôi.MaiEllensẽcómộtngàyquantrọng.CôấysẽlênNewYorklàmmộtvụchụpảnhlớn.”
“Emcóngherồi,”Margotnói.Vẻmặtcôtrốngrỗngvàgiọngnóiđãrúthếtcảmxúc–nhưngvẫnvôcùngdễdàngnhậnthấy,ítnhấtlàđốivớitôi,rằngcôbịxáotrộnvìmộtđiềugìđókháccònnhiềuhơnbộiphầnsovớicơnchuyểndạgiảcókhảnăngsắpxảytới.Tôinhìncô,mongmuốnđếntuyệtvọngđượctraođổiánhmắtvớicô,mặcdùtôikhôngchắctôimuốntraođổivớicôđiềugì.Mộttiếngcảmơn?Mộtlờigiảithíchcuối?Mộtcâuxinlỗithànhthực?Khicuốicùngcôcũngđưaánhmắtvụtquatôi,tôitraochocômộtcáinhìnnãonùnghàmchứatấtcảnhữngđiềuđó.Côlắcđầutừchối,nhìnxuốngsànnhàGinny,vàmấpmáymôikhẽđếnđộgầnnhưkhôngthểnhậnra,nhưthểđangsoạnranhữnggìcôsẽnóivớianhtraimìnhkhianhcầnbiết.
Buổi tốihômđó,khiAndyvà tôi trởvềnhà,chúngtôi làhìnhảnhcủamộtcặpđôibình
thườngcùngtrảiquabuổitốiChủnhật,ítnhấtlàvẻbênngoài.ChúngtôilàmmónsaladsườnđểăncùngvớipizzatiêumuatừMellowMushroomvề.Chúngtôixemtivi,chuyểnquachuyểnlạiđiềukhiểntừxa.Tôigiúpanhgomrácđểxáchđổvàosángmai.Anhngồivớitôitronglúctôithanhtoánhóađơn.Chúngtôicùngchuẩnbịđingủ.Mặcdùvậy,bêntrongtôiquárãrời,nghĩđinghĩlạicuộctròchuyệnvớiMargot,giậtđứngmìnhmỗikhiđiệnthoạireo,vànỗlựcđếntuyệtvọnglựachọncâuchữ-vàsứcmạnh–đểnóilờitựthú.
Rồi,cuốicùng,Andyvàtôinằmtrêngiườngkhiđãtắtđiện,vàtôibiếtchắcchắnđólàcơhộisauchótchotôinóiđôiđiều.Bấtcứđiềugì.TrướckhiMargotnóirahộtôi.
HàngtrămlờikhơimàokhácnhaulóelêntrongđầutôikhiAndyrướnngườihôntôichúcngủngon.Tôihônlạianh,kéodàitrongvàigiâylâuhơnbìnhthường,cảmthấyvừacăngthẳngvừathẳmthẳmbuồnđau.
“ThậttuyệtvờikhigặpLucyhômnay,”tôinóikhicuốicùngchúngtôicũngbuôngnhaura,corúmlạivớiýnghĩmìnhthậtnựccườibiếtbaokhicốgắngđẩycâuchuyệntheochiếuhướngliệu-ta-có-thể-trở-thành-bạn-với-người-cũ.
“Phải.Côấylàmộtcôgáidễthương,”Andynói.“Thậttệlàcôấycướiphảimộtgãtồi.”
“Chồngcôấylàmộtgãtồi?”
“Đúngvậyđấy…Cóvẻnhưanhtađãbỏlởcảngàysinhcủacontraimình.”
“Ờ.Chuyệnđócóthểxảyramà.Liệuanhtacómộtlýdoxácđángnàokhông?”tôinói,hyvọngrằngtháiđộvịthacủamìnhsẽđượchoannghênh.
“Anhbiếtlàchuyệnđócóthểxảyra,”Andynói.“Biếtđâuđứatrẻsinhsớmhơndựđịnhhaysaosaođó…ấyvậymàanhtađicôngtácvàonhữngngàyđứatrẻsắpchàođời…Vàrồingạcnhiên,ngạcnhiên,khôngthểtrởvềkịpđược.”
“Aikểvớianhchuyệnđó?”
“Luce.”
Mặcchotấtcảmọichuyện,tôichợnlòngkhingheanhgọitêntắtcưngnựngcủacôấy.Andycũngnhậnrađiềuđó,vìanhlậptứcliềnhắnggiọngvàsửalạingay,“Lucyđãnóivớianh.”
“Khinàovậy?”tôihỏi,khôngchútngầnngạichộplấysơsuấtcủaanh.“Emtưởngbọnanhkhôngcònnóichuyệnvớinhaunữamà?”
“Bọnanhcónóichuyệnvớinhauđâu,”anhtrảlờinhanh.“Côấynóivớianhtừlâulắmrồi.”
“Contraicủacôấynămtuổi.Vàchúngtađãởbênnhauhơnnămnăm.”
“Nóđãgầnsáutuổirồi,”Andynói,cuộnchiếcchănlạiquanhngười.
“Anhnhớngàysinhnhậtcủanócơđấy?”tôiphảnbáclại,chỉmộtnửalànóiđùa.
“Đơngiản, thám tửGadgetmà,”Andynói, cười lớn. “Embiết Lucy và anhđãkhôngnóichuyệnvớinhaunhiềunămrồi cơmà.Đóchỉ làmột trongvài lần traođổi cuối cùnggiữanhữngngườicũkhimìnhmuốnbiếtcuộcsốngcủanhauvà…”
“Vàthanthởrằnglươngduyênhiệntạicủamìnhmớithêthảmlàmsao?Chồngcủamìnhchẳngđángxáchdépchongườiyêuđầunhưthếnào?”
Andycười.“Không.Côấycóvẻthậtsựkhôngnghĩviệcchồngcôấybỏlỡngàysinhnởlàchuyệngìghêgớmlắm.Đóchỉlàmộtphầnngẫunhiêntrongcâuchuyệncủacôấythôi…Côấyluônthuộctípphụnữquantâmtớiconcáinhiềuhơnlàchồng.”
“Vậycốấyđãgọichoanhà?...Hayanhgọichocôấy?”tôihỏi,cảmthấycànglúccángkhóchịu.
“Ồ,Ell.Anhthậtsựkhôngnhớ…Bọnanhđãkhôngnóichuyệnlâulắmrồi…Anhnghĩcảhaichỉlàmuốnbiếtchắcngườikiaổnthỏathôi…Chẳngcócảmxúcsâusắcnàocả.”
“Vậycókhông?Cảmxúcsâusắcấy?”tôinói,thầmnghĩLeovàtôichưabaogiờcónhữngcuộc nói chuyện kiểu như vậy. Chúng tôi chưa bao giờ có sự gần gũi nào, trừ khi tính tớichuyếnbayđêmđó–điềumàchắchẳncũngchẳngđángkểgì.
“Không,”anhnóivàrồingồidậynhẹnhànghỏi,“Emmuốnđưachuyệnnàytớiđâu?”
“Chẳngtớiđâucả,”tôinói.“Emchỉlà…Emchỉmuốnanhbiếtrằngemkhôngsaocảnếuthậtsựlàanhcónóichuyệnvớicôấy…nếuanhmuốnlàmbạnvớicôấy.”
“Thôinào,Ell.EmbiếtlàanhđâucómongmỏigìchuyệntrởthànhbạncủaLucy.”
“Tạisaokhông?”
“Chỉlàkhôngmuốn,”anhnói.“Mộtphần,anhchẳngcóbấtkỳngườibạnkhácgiớinào.Vàphầnkhác…anhthậmchíkhôngbiếtgìvềcôấynữa.”
Tôisuyngẫmvềlờinóiđó,nhậnrarằngmặcchocuộcchiataytồitệgiữatôivàLeo,vàmặcchosựthậtrằngchúngtôiđãkhôngnóichuyệnvớinhaunhiềunăm,tôichưabaogiờcócảmgiácnhưvậyvềanhấy.Cóthểtôikhôngbiếttừngchitiếttrongcuộcsốnghằngngàycủaanhấy,nhưngtôichẳnglúcnàocócảmgiáclàmìnhthôikhôngcònbiếtgìvềanhấynữa.
“Thếthỉbuồnnhỉ,”tôitrầmngâm,mặcdùchợtnhiêntôikhôngrõđượctìnhcảnhnàothìsẽđángbuồnhơn.Rồi,lầnđầutiênsaubaonhiêulâu,tôinhậnramìnhbănkhoănrằngsẽnhưthếnàonếuAndyvàtôimỗingườimộtngã–đâulàhìnhảnhcuộcchiataycủachúngtôi.Tôidẹpýnghĩsangmộtbên,tựnhủrằngchuyệnđósẽkhôngbaogiờxảyra.Haynósẽ?
“Cóđiềugìđángbuồnvềchuyệnđó?”Andyhờhữnghỏi.
“Ồ,emchẳngbiếtnữa…”tôinói,giọnglạcđi.
Andyxoayngườinhìnvàomặttôitrongkhiđôimắttôilạihướngánhnhìnchằmchằmvàođêmtối.
“Emđangnghĩgìvậy,Ell?”anhnói.“EmđangbuồnvềchuyệnLucyà?”
“Không,”tôitrảlờinhanh.“Khôngcógìcả.Emthậtsựthíchgặpcôấymà.”
“Vậyđượcrồi,”anhnói.“Tốt.”
Tôikhépmắtlại,biếtrằngmìnhđãđitớigiờkhắccủasựthật.Tôihắnggiọng,khẽliếmmôi,vàngậpngừngthêmvàigiâynữa.
“Andy,”cuốicùngtôinói,giọngbắtđầurunrẩy.“Emcóchuyệnphảinóivớianh.”
“Chuyệngìvậy?”anhnhẹnhànghỏi.
Tôihítmộthơidàirồithởra.“Làvềchuyệnchụpảnhngàymai.”
“Cóchuyệngìvềnó?”anhhỏi,vươnngườichạmvàotaytôi.
“Lầnchụpnày…làvớiLeo,”tôinói,cảmthấyvừadịuvợiđilạivừatràolêncảmgiácnhộnnhạo.
“Leo?”anhnói.“Bạntraicũcủaem?”
Tôibuộcmìnhphảitrảlờiđúng.
“ÝemlàgìkhinóiđólàvớiLeo?”Andyhỏi.
“Anhấysẽviếtbài,”tôinói,cẩnthậnchọntừngtừ.Cònemsẽchụpảnh.”
“Okay,”anhnói,bậtngọnđènngủcạnhmìnhlênvànhìnthẳngvàomằttôi.Anhtrôngcóvẻđiềm tĩnhvàđầy tin tưởng tớinỗi lầnđầu tiên, tôi thật sựnghĩ tới chuyệnhủychuyếnđi.“Nhưnglàmthếnào?...Làmthếnàomàchuyệnđódiễnra?”
“EmtìnhcờgặpanhấyởNewYork,”tôinói,biếtrằngmìnhđangtựthútheocáchquáítvàquámuộn.“Vàanhấyđãhẹnchoemmộtlịchchụp…”
“Lúcnàovậy?”Andyhỏi.Anh rõ ràng làđang cốgắnghết sứcđểgiữ tháiđộ trunghòa,nhưngtôicóthểnóirằnganhđangtrượtdầnvàovịtríluậtsưbênnguyên.“Emtìnhcờgặpanhtalúcnào?”
“Mộtvàithángtrước…Cũngkhôngcógìnghiêmtrọngcả…”
“Vậytạisaoemkhôngnóivớianh?”anhhỏi,mộtcâuhỏilogicvàrõrànglàthenchốtcủavấnđề.Xétchocùng,nóchắcchắnlàvấnđềnghiêmtrọng–vàrồitấtcảchuyệnnàybắtđầuquaylạivớicáingàymùađôngmưalạnhấytrêngiaolộkhitôitrởvềnhàvàquyếtđịnhgiữcái
bímậtđầutiênđóđốivớichồngmình.Trongmộtthoáng,tôimongsaocóthểquaylạivàlàmmọiviệckhácđi.
Tôidodựrồinói,“Emkhôngmuốnlàmanhbuồn.”
Đólàsựthật–sựthậtthấphèn,nhưngdùsaovẫnlàsựthật.
“Ồ,việcemkhôngnóivớianhđãlàmchuyệnđóthànhnghiêmtrọngrồiđấy,”anhnói,mắtmởrộngvàcóvẻtổnthương.
“Embiết,”tôinói.“Emxinlỗi…Nhưngem…emthậtsựmuốnđượclàmviệc…côngviệcnày,”tôinói,nỗlựclàmchomọithứthậtcólý.Tậntronglòngmình,tôithậtsựtinrằnglýdokhiếntôiđi làvìcôngviệc.Rằngtôimuốnnhiềuđiềuchocuộcđờimìnhhơnlàngồi loanhquanhtrongmộtngôinhàtolớnlộnglẫy,chờđợichồngvế.Rằngtôimuốntrởlạilàmcôngviệccủariêngmình.Cảmthấydũngcảmhơnmộtchút,vàcũngcóchúthyvọngrằnganhsẽhiểuđược,tôinóithêm,“Emthậtsựnhớnơiấy.EmthậtsựnhớNewYork.”
Andyvểnhtailên,mặtanhgiãnravàigiâykhianhnói,“Chúngtacóthểquaylạithămthú…Điăntốivàxembiểudiễn…”
“Emkhôngnhớnótheocáchđó…Emnhớđượclàmviệcởthànhphố.Làmộtphầncủanó…nhữngnguồnnănglượng.”
“Vậythìtớiđólàmviệc,”anhnói.
“Đólànhữnggìemsắpsửalàm.”
“NhưngtạisaonhấtđịnhphảilàmviệcđóvớiLeo?SaođộtnhiênemlạikhôngthềlàmviệcmàkhôngcóLeo?EmchụpảnhDrakeWatterschotrangbìacủaPlatform,nhưngbâygiờemlạicầnbạntraicũgiúpđỡđềkiếmviệc?”Andyhỏi,nghecóvẻgiốngnhưmộtcáibẫymàanhđặtrachotôi,khiếntronggiâyláttôinghĩrằnganhđãchúýtớidòngtênLeotrênbàibáo.HoặccóthểMargotđãnóivớianhvềchuyệnđó.NgaycảkhiAndychưabaogiờmaymắntớithếtrongnhữnglầnthẩmvấn.
“Ồ,thậtsựthì,”tôinói,cúixuốngnhữngchiếcmóngtayđãlâukhôngsửa,rồiquaylạianhvớiánhnhìnthămdòcủaanh.“Anhấycũnggiúpemlầnchụpđó.”
“Chờnào.Cái gì cơ?”Andynói,nhữngdấuhiệugiậndữ thực sựđầu tiênxuấthiện trêngươngmặtkhianhbắtđầusắpxếptấtcảmọichuyệnlạivớinhau.“Ýemlàgì?Anhtađãsắpxếpvụchụpảnhđóchoemnhưthếnào?”
Tôichuẩnbịtinhthầnchođiềutồitệnhấtkhinói,“Anhấyviếtbàibáođó…Anhấyđãgọichođạidiệncủaemvềvụchụpảnh.”
“AnhtađãtớiLosAngeles?”Andyhỏi,giọngcànglúccàngtolên,vàthêmphầnchuachát.“Emđãgặpanhta?”
Tôigậtđầu,cốgắngđểgiảmnhẹcholờithútộicủamình.“Nhưngemthềemchưabaogiờbiếtanhấysẽđếnđó…Bọnemkhônghềđichung…haycùngăntối…haybấtcứđiềugì…Em
đãởvớiSuzannetoànbộthờigian.Đóhoàntoàn…làcôngviệcnghiêmtúc.”
“Vàlầnnày?”anhnói,buôngramộtcâuhỏimởkhiếntôivôcùngbốirối.
“Vàlầnnày…bọnemcómộtvụchụpảnhkhác,”tôinói.
“Vậy thì sao?Hai người sẽ trở thànhgiốngnhưmộtđội?” anhhỏi trong lúc lao ra khỏigiường,khoanhtaylạivàgiậndữnhìntôi.
“Không,”tôinói,lắcđầu.“Nókhônggiốngnhưvậy.”
“Vậygiảithíchđi.Nógiốngnhưthếnào?”ngựcanhcuộnphồnglênnhữngđợtsóngkíchthích.
“Bọnemlàbạnbè,”tôinói.“Làmviệccùngnhau…thỉnhthoảng.hailần.Thậmchíkhôngphảilàthỉnhthoảng.”
“Thếđấy,anhkhôngbiếtliệuanhcóthểthoảimáivớichuyệnđóhaykhông.”
“Tạisaokhông?”tôinói,nhưthểchẳngcólýdogìđểkhôngthoảimái.
“Bởivì…Bởivìanhchưabaogiờngheđiềugìhayhovềanhta…vàgiờđâyemlạimuốnnhennhómlạitìnhbạnvớianhta?”
“Margotđãkhôngcôngbằngvớianhấy,”tôinói.“Côấychưabaogiờcôngbằng.”
“Emcũngnóivớianhnhữngđiềutồitệvềanhta.”
“Emđãbịtổnthương.”
“Phải,”Andynói,đảotrònmắt.“Vìanhta.”
“Anhấylàngườitốt,”tôinói.
“Anhtalàmộtthằngxuẩnngốc.”
“Anhấykhôngphảilàmộtthằngxuẩnngốc…Vàemquantâmđếnanhấy…anhấy…”
“Sao?”
“Anhấy…quantrọngđốivớiem.”
“Ồ,điềuđóthậttuyệtđấy,Ellen.Thậttuyệt,”Andynói,giọngtrànngậpmỉamai.“Bạntraicũcủaemcủaemrấtquantrọngđốivớiem.Đúnglàđiềumàmọingườichồngmuốnđượcnghe.”
“Lucyđếndựlễmừngembécủaemgáianh,”tôinói,quaylạivớiđiểmkhởiđầucủacâu
chuyện.“CònTylàmviệcvườntượcchoemgáianh.”
“Phải rồi,”anhnói,điđi lại lại cuốichângiường. “Nhưngcôấyđượcmời,vàcậu ta làmvườn,chínhxáclàbởivìhọkhôngcógìquantrọng.Họchỉlànhữngngườitrongquákhứbọnanhtừnghẹnhò.Chỉcóvậy…ChẳngcóvẻgìlàemcóthểnóinhưvậyvềLeo.
Tôi có thể nói rằng anh đang đặt ramột câu hỏi, rằng anh tuyệt vọng chờmong tôi sẽchuyểnývàthayđổicâutrảlời–phủnhậnbấtcứcảmgiácnàovớiLeo.
Nhưngtôikhôngthể.TôithậtsựkhôngthểnóidốiAndythêmmộtđiềugìnữa.
Vậynênthayvìđótôinói,“Anhkhôngtinemà?”Bằngcáchđặtracâuhỏiấy,tôitạmthờicảmthấydễchịuhơn–khiếntôi,mộtcáchnàođó,tintưởngbảnthânmình.
“Anhđãluônluôntin,”Andynói,rõrànghàmýrằnggiờđâynókhôngcònnhưvậynữa.
“Emsẽkhôngbaogiờlừadốianh,”tôinói,ngaylậptứccảmthấyhốitiếcvìlờihứađãthốtthànhlờiđó,biếtrằngnónênlàmộtsựchắcchắnkhôngcầnphảigọitênra.Mộtđiềutakhôngphảinóitới.
Hẳnvậy,Andynói,“Ồ,phải,Ellen.Đóthậtsựlàmộttintốt.Cảmơnem.ChúngtađươngnhiênlàphảithêmnóvàoláphiếubầuNgườiVợCủaNămchoemthôi.”
“Andy,”tôivannài.
“Không.Nghiêmtúcđấy.Cảmơnem.Cảmơnvìđãhứasẽkhônglừadốianhvềngườiyêucũquantrọngcủaem,ngườimàemvẫncònquantâmvôcùngsâusắc,”Andynói,tronglúctôinhậnramìnhchưabaogiờthấyanhgiậndữđếnvậy.
Tôihítmộthơithởsâu,tuyệtvọngchuyểnsangphươngsáchtấncôngcuốicùng.“Đượcrồi.Emsẽkhôngđi.Emsẽhủychuyếnđi,sẽởlạiđâychụpảnhbụngbầuchoMargotvà…vàchụpbọntrẻconchơiđồhàngtrongkhi…anhchơigolfsuốtcảngày.”
“Nhữngđiềuemnóiđócónghĩagì?”Andynói,liếcnhìnbốirối.
“Nócónghĩalàcuộcđờianhthậtvĩđại.Còncuộcđờiemthậtthêthảm.”Tôighétâmđiệucayđắngtronggiọngmình–tuyvậynódiễntảchínhxácnhữnggìtôiđangcảmnhận.Tôicảmthấycayđắng.
“Đượcrồi.Đểanhgiảithíchchorõchuyệnnày,”Andyhétlên.“EmsắpbaytớiNewYorkđểhẹnhòvớibạn trai cũbởi vì anh thích chơi golf?Cóphải emđang cốgắng trảđũaanhvìchuyệnchơigolf?”
“Anhthôitốigiảnhóamọichuyệnlạiđi,”tôinói,trongkhitôiđangthựcsựnghĩrằng,Anhthôitỏraquáđơngiảnnhưthếnữađi.
“Ồ,cóvẻnhưemđangđộtnhiênlạinóivớianhrằngđâytoànlàlỗicủaanh.”
“Đókhôngphảilàlỗicủaanh,Andy…Đókhôngkhôngphảilàlỗicủaaicả.”
“Nóphảilàlỗicủaaiđóchứ,”anhnói.
“Em…Emkhôngcảmthấyhạnhphúcởđây,”tôinói,ứanướcmắt.Tôigiữchúngmởto,tựdằnmìnhkhôngđượcbậtkhóc.
“Ởđây?Ởđâylàđâu?”Andyhỏi.“Trongcuộchônnhânnày?ỞAtlanta?”
“ỞAtlanta.Ởquênhàcủaanh…Emquámệtkhiphảigiảvờ…”
“Nóichochínhxácthìgiảvờcáigìnào?”Andyhỏi.“Giảvờrằngemmuốnđượcsốngcùnganh?”
“Giảvờlàmmộtngườikhôngphảilàem.”
“Aiđòihỏiemlàmchuyệnđó?”anhhỏi,khônghếbốirốitrướcxúcđộngcủatôi–mộtphảnứngdẫntớicáitácđộngkỳquặclàkhiếntôitràonướcmắt.“Anhđãkhinàođòihỏiemlàmmộtngườikhôngphảilàem?”
“Emkhôngphùhợpvớinơiđây,”tôinói, laumặtbằngtấmchănbôngcủahaivợchồng.“Anhkhôngnhậnthấyđiềuđóà?”
“Emcưxửgiốngnhưthểanhđãépbuộcemphảichuyểntớiđâyvậy,”Andynói,mặtcorúmlạitrongsựtứcgiậnbừngbừng,“trongkhichínhemnóirằngđólàđiềuemmuốn.”
“Emmuốnlàmanhhạnhphúc.”
Andybậtramộttiếngcườithấtvọng,sầumuộnvàlắclắcđầu.“Rõlàvậyrồi.Đólàsứmệnhcủacuộcđờiem,Ellenạ.Làmanhhạnhphúc.”
“Emxinlỗi,”tôinói.“Nhưngemphảiđilầnnày.”
Anhnhìnvàomặttôi,nhưthểđangchờđợithêmmộtđiềugìđónữa–mộtlờigiảithíchhợp lýhơn,mộtcâuxin lỗi thànhthậthơn,khẳngđịnhrõràngrằnganh làngườiduynhấtdànhchotôi.Nhưngkhitôikhôngthểtìmđượcmộttừxácđáng–haybấtcứmộttừnào–anhnhìnxuốngtấmthảmsànvàhỏi,“Tạisaoemnhấtđịnhphảilàmviệcđó?”
Khicuốicùnganhngướcmắtlênnhìntôi,tôinói,“Emkhôngbiết.”
“Emkhôngbiết?”
“Emcảmthấynhưmìnhkhôngcònbiếtđiềugìnữa…”
“Đượcrồi,Ellen,”anhnói,tronglúchấptấpmặcquầnjean,đigiàyrồigiậtchùmchìakhóavàvítừtrongtủkéora.“Anhnghĩthếnàysẽtốthơnchocảhaichúngta.”
“Anhđịnhđiđâu?”tôihỏiquadòngnướcmắttuônmau.
“Rangoài,”anhnói,lùatayvàomáitócđểchảigọnnólại.“Anhdĩnhiênsẽchẳngngủởnhàtốinayvàrồisángmaihôntạmbiệtemnhưmộtthằngđần.”
Tôinhìnanh,nỗlựcvượtquanỗiđauđớnvàtuyệtvọngđểthốtlên,“Andy…xinanhhãycốhiểuem.Khôngphảivìanh…màlàvìem…chỉlàem…cầnphảilàmviệcđó.Làmơnđianh.”
Anhphớtlờtôivàđivềphíacửa.
Tôinhảyrakhỏigiườngvàchạytheoanh,họngnghẹnlạikhicấtlời,“Chúngtakhôngthểnóichuyệnthêmmộtlúcnữađượcà?...Emnghĩchúngtađãđồngýsẽkhôngbaogiờcãinhauquagiờngủđêmmà?”
Andyquaylạinhìntôi,rồisauđóphớtlờtôihoàntoàn.“Phải,”anhbuồnbãnói.“Đúngrồi,chúngtađãnóivớinhaubaonhiêulàđiều,Ellenạ…chẳngphảithếsao?”
Bamươimốt
Trongmộtkhoảnhkhắccảmgiácbuồnbãthìítmàthấykỳlạthìnhiều,tôiđứngởcửasổphòngngủ,quansátAndylùixechầmchậmrồitừtừphóngxuốnglốiđi,bậtxinhankhirẽvàođườngchính.Tôigầnnhưcóthểnghethấyâmthanhphátratừchiếcđèn–blíc,blíc,blíc –trongtiếngêmrucủachiếcxevẫnnguyênmùimớicủaanh,vàthuyếtphụcbảnthânrằngmộtngườiđànôngcònnghĩđượcđếnđènxinhanthìkhôngtứcgiậnquálắmđâu.Tôikhôngchắcđâylàmộtniềmanủihaylàmộtbằngchứngphứctạpchỉrarằngchúngtôikhôngphảidànhchonhau.RằnglờingụýcủaSuzannelàđúng–chúngtôithiếucảmxúcnồngnhiệt,thuầntúychỉcómộtcuộchônnhânâncần,vuivẻ,màgiờđâythậmchícũngkhôngcònvuivẻnhưthếnữa.
Tôirờikhỏicửasổ,tựnhủrằngtôikhôngtìmkiếmbấtkỳkiểuthửtháchnào,dùlàcáchnàyhaycáchkhác.Cóthểtôiđangchốibỏ,nhưngtôichỉmuốnlênchuyếnbaysángmai,vàtớiNewYork,làmcôngviệccủamình,gặpLeo,vàcốđểcảmthấydễchịuhơnvềmọithứ-quákhứấy,cuộchônnhâncủatôi,tìnhbạncủatôivàMargot,sựnghiệpcủatôi,bảnthântôi.Tôikhông chắcđiềuđó sẽ xảy ranhư thếnào,nhưng tôibiết rõnó sẽkhôngxảy ranếu tôiởnguyênđây,trongngôinhànày.
Tôi lại tắtchiếcđènngủbênphíaAndyvàchuivàogiường,cảmthấynhưthểmìnhnênkhóc,nhưngnhậnravớicảnỗisợhãilẫnnhẹnhõmrằngcảmxúccủatôilúcnàylàthứphiênbảnlắngdịu,mờnhạtcủanhữnggìtôicảmthấymớimấyphúttrướcđâykhiAndycònởtrongphòngvớitôi.Thậtsựthì,tôivôcùngđiềmtĩnhvàkhôngvướngbậnđếnnỗigầnnhưthểtôiđangquansátphầnkếtmộtcuộccãinhautogiữacặpđôinàođókhác,chỉđợiđểbiếtxemchuyệngìsẽxảyra:Côấysẽởlạihaysẽrađi?
Tôinhắmmắt,mệtmỏi,vàchắchẳnchỉ cầncốgắngmộtchút là có thểngủngayđược.Nhưngtôikhôngchophépmìnhcố;ítnhấtlàvềphíamìnhtôicũngphầnnàocólý,vàgiấcngủhẳnsẽtướccáisựcólýấyđimất,biếntôithànhcôvợnhẫntâmcứviệcngủngonsuốtđêmtorngkhingườichồngkhổsởcủacôtađangláixelòngvòngtrênnhữngđườngphốvắngtanh.
Thếnênthayvìngủ,tôicốgọichoAndy,khấpkhởichờđợiđượcnghegiọngtrảlờivuivẻcủaanhcàivàođiệnthoạivớinềnnhạclàtiếngcòitaxihỗnđộnquenthuộc.Đừngbaogiờđổilờichàoghiâmấynhé,gầnđâytôicónóivớianhvậy,khôngchắcvìtôimuốnlưugiọngnóivuivẻcủaanhhaylàâmthanhồnàocủaNewYorktrongnhạcnền,Dùsaođinữa,Andykhôngnghemáy lầnnày–haybấtkỳ lầnnào trongba lần tôiấnnútgọi lại.Rõràng,Andykhôngmuốnnóichuyệnvớitôi,vàbởivìchẳngbiếtphảinóigìvớianh,tôikhôngđểlạilờinhắn.TôiquyếtđịnhkhônggọiđếnnhàMargot,nơimàtôikháchắclàcuốicùnganhsẽtới.Cứđểhọkéobèchốngtôi.CứđểhọmờithêmStellaqua,mởmộtchairượungonvàầmĩtứcgiậntrongsựưuviệtcủahọ.Cứđểhọlàmviệchọcòntôilàmviệctôi.Tôinhìnsâuvàobóngtối,dùcảmthấycôđộcnhưngvẫnvôcùnghânhoanvìđượcmộtmình.
Mộtlátsau,tôibồnchồnđixuốngcầuthang,nơimọithứvẫngọngàngngănnắpchìmtrongbóngtốiynhưkhiAndyvàtôiđingủ.Tôiđithẳngđếntủrượu,rótvodkatrựctiếpvàomộtcáilynhỏ.Uốngrượumộtmìnhmangđếncảmgiácgiốngnhưmộtcáchsáomònthểhiệnnỗibuồn,màtôithìtuyệtnhiênkhôngmuốnlàmộtkẻsáomòn.Tuynhiên,vodkachínhthựclà
cáitôicầnlúcnày,vàcáiEllenmuốncảmgiácnhưcũnglàđiềuquantrọngnhấttrongđêm.Hoặcgiảtôichắcchồngmìnhsẽnóivậy.
Tôiđứnggiữagianbếp,độtnhiêncũngthấythèmkhôngkhítronglành,bènđiđếncửasau,đểýthấyAndyđãcàilạichuôngbáođộngtrướckhianhđi;cóthểanhghéttôi,nhưnganhvẫnmuốntôiantoàn.Chíítđócũnglàcáigìđấy,tôinghĩ,trongkhingồixuốngbậccấptrêncùng,địađiểmyêuthíchnhấtcủatôiởAtlanra,nhấmnhápvodkavàlắngnghekhônggianyênlặngoinồng,đặcquánh,văngvẳngtiếngdếkêu.
Lâusaukhiđãuốngcạnrượu,gọichoAndylầncuối,trởvàolạibêntrong,khóacửasaulại,vàchochiếccốcvàobồnrửa,tôinhìnthấylờinhắncủaanh.Tôichẳngbiếtsaođãkhôngnhậnranólúctrước,khimànónằmngaygiữaquầybếp,viếttrênmộttậpgiấynhớmàuvàng–đúngkiểuchúngtôithườnglưulạigiấynhớchonhữnglầnhoàntoànkháchẳn.Cho“Anhyêuem”và“Mộtngàyvuivẻanhnhé,”hay“Cầnthaydaocạo.”Lòngtôichùngxuốngkhitôicầmtấmgiấyhìnhvuônglên,dướiánhđènbếp,đọcnhữngchữcáiinhoacủaAndy:
NẾUEMĐI,ĐỪNGTRỞVỀ.
Tôibóctờgiấynhớrakhỏitậpvàbănkhoănsuynghĩ,khôngphảivềchuyệntôinênlàmgìsángmai,màđơngiảnlànênlàmgìvớichínhlờinhắnnày.Tôisẽviếttrảlờivàonhữngdòngtrốngbêndướichỉthịcủaanh?Votrònđểtrênmặtquầy?Némvàosọtrác?Dánvàosổnhậtkýcủatôinhưkỷvậtbuồnchomộtquãngthờigianbuồn?Chẳnglựachọnnàocóvẻthậthợplý–thếnêntôidánnótrởlạitậpgiấynhớ,cẩnthậnđặtchothẳngmépđểlàmravẻchưaaitừngđộngđến,chưaaitừngđọc.Tôinhìntờgiấymộtlầnnữa,cảmthấynhóilênnỗihốitiếcnuốixótxamạnhmẽrằngchúngtôiđãthànhrakiểucặpđôikhôngchỉcãinhaugiữađêmkhuyamàcònđểlạitốihậuthưtrêntậpgiấynhớtrongbếp.
ChúngtôithậmchícòncóthểtrởthànhcặpđôiởBuckheadmàngườiđờibàntánqualycocktailtạicâulạcbộ.ĐãnghechuyệnEllenvớiAndychưa?Nghenhữnggìcôtalàmrồichứ?Anhtađãthiếtquânluậtthếnào?
TôicóthểnghethấylờicủađủnhữngGinnytrênđờinày:Rồichuyệngìxảyra?
Côtabỏđi.
Rồianhấybỏcôta.
Tôiđứngởquầybếpmộtlúclâu,thoángnghĩlạiquákhứxaxôivàrồiquákhứmớivừađây,vàmộtvàikhoảnhkhắcchenvàogiữa,tựhỏiliệutôicónêntinlờiAndynói.Tôiđiđếnkếtluậnrằngcó.Andycóthểthayđổisuynghĩ,nhưngngaylúcnày,anhchủýnhưthế.
Tuynhiên,thayvìsợhãi,hoặcdừngmìnhlạitheobấtkỳcáchnào,tôicảmthấycàngthêmbìnhtĩnh,quyếttâm,phẫnnộkhitôiđilêncầuthangvàchuivàolạitrongchăn.Saoanhdámđặtramộtgiớihạn?Saoanhdámkhôngcảcốgắnghiểucảmnhậncủatôi?Saoanhdámdồntôivàogócvớinhữnghạchsáchcủaanh?Tôithửđổivịtrí,tưởngtượngraAndy,dadiếtnhớnhà,aoướcđượckếtnốilạivớiđiềugìđóhayaiđó.VàrồitôinhậnrarằngđóchínhlàlýdotôichuyểntớiAtlanta.Vớianh.Vìanh.Đólàlýdotôiởđâylúcnày.
Tôichìmvàogiấcngủ,mơmộnglungtung,nhữngchitiếttầmthườngvềchuyệntrútvỏbọcchiếcghếnằmtrongphòngngủ,đánhđổtáchtràngọtlênbànphím,rồichốtlạivàophútcuốilàvềbộtrangphụcgypsymặctạmchomộtbữatiệcHalloweentrongxóm.Nhữnggiấcmơ,dùchosuyxétkỹlưỡngcỡnào,cũnghoàntoànkhôngthểhiệnrarằngtôiđangởtrênmộtgiaolộ,trongmộtcuộckhủnghoảng.
Khitôitỉnhhẳnlàlúcbốngiờnămmươichín,mộtphúttrướckhichuôngbáothứcsẽkêu.Tôirakhỏigiường,tắmgội,mặcquầnáovàlàmmọiviệcvớitháiđộthảnnhiênnhưthểmộtngàycôngtácbìnhthường.Tôithudọnthiếtbịmáyảnh,sắpxếplạivali,invémáybay,cònxemcảthờitiếtởNewYork.Khoảngmườilămđộvàrảiráccómưa.Thậtlạ,chẳngthểnhớmườilămđộcảmgiácrasaonữa,cólẽbởivìtôiđãsốngtrongnơithờitiếtnóngquálâurồi,thếnêntôidồnsựchúývàocơnmưa,góithêmchiếcôvàmộtcáiáogiómàuđen.
Trongsuốtthờigianđó,tôinghĩvềlờinhắncủaAndy,tựnhủmìnhlúcnàocũngcóthểquaylạivàophútcuối.Khimặttrờilên,mìnhcóthểquyếtđịnhởlại.MìnhcóthểbắtchuyếntàuMARTAđếnsânbay,chenngườiquacửaanninh,thơthẩnđihếtđườngcổngbay,vàrồivẫncóthểvềnhà.
Nhưngtrongsâuthẳm,tôibiếtchuyệnđósẽkhôngxảyra.TôibiếtrằngtôiđãởrấtxakhiAndytrởvềnhàvànhìnthấylờinhắncủaanh,vẫnnằmynguyêntrênmặtquầybếpbằngcẩmthạch.
Nămtiếnglơđãngtrôiqua,tôithấymìnhđãtớibãitaxiởsânbayLaGuardia,nhữngthanhâm,mùivị,cảnhvật,tấtcảđềuquáưthânthuộcđếnnhóilòng.Nhà,tôinghĩ.Mìnhđangởnhà.HơncảPittsburgh,hơncảAtlanta,hơnmọinơitrênđời.Thànhphốnày,chínhdãytaxi,cảmgiácgiốngnhưtrởvềnhà.
“Chịđiđâuvậy?”mộtcôgáiđứngsautôihỏi,cắtngangmiềncôđơncủatôi.Vớichiếcquầnjeanxé, tócđuôingựa,vàmộtchiếcba lôtođùng, trôngcôgiốngnhưsinhviên.Tôi tưởngtượngrarằngcôsắpnhẵntúivàđanghyvọngcóngườichiasẻtiềntaxivàothànhphố.
Tôihúnghắngcổhọng,nhậnrangàyhômnaymìnhchưanóichữnào.“Queens,”tôinói,hyvọngcôđếnManhattan.Tôikhôngcóhứngthúnóichuyện,nhưngkhôngnỡnàoxuacôđi.
“Ôi,tuyệt,”cônói.“Tôiđangmongchúngtacóthểđicùngtaxi…tôiđịnhđixebus,nhưngtôiđangvộiquá.”
“Côđiđâu?”tôihỏi,khôngphảivìtôithựcsựmuốnbiết,màvìtôicóthểthấyrõcôđangvôcùngmongtôihỏi.Tôicálàcódínhdángđếncontrai.Contrailuônluôncódínhdáng.
Quảnhiên,cônói,“Tớichỗbạntraicủatôi.AnhấysốngởTribeca.”
CônóiTribecamộtcáchtrangtrọng,nhưthểcômớiphátâmtrôichảyđượctừấyvàilầntrướcđó.CólẽcôcũngchỉvừabiếtnólàviếttắtcủaTriangleBelowCanalStreet.Tôicònnhớkhitôibiếtmẫutinthúvịnày–cũngnhưcònnhớrõtôitừngphátâmsaitênphốHoustonStreet,nóilàcáitênấygiốngvớitênthànhphốlớnnhấtbangTexas,vàMargotđãsửalạichotôi,thừanhậnrằngcôcũngnóinhầmnhưvậyngayngàyhômtrước.
“Ừm,”tôilẩmbẩm.“Mộtkhurấttuyệt.”
“Dạ,”cônói,tôinhậnrađólàngữâmvùngMinnesotahoặcCanada.“Anhấyvừamớitìmđượcmộtcáitổcựckỳởđó.”Côtrauchuốtvớitừcáitổmàtôichắcchắnlàanhchàngkiađãsửdụngđểgâyấntượngvớicô.Tôitựhỏiliệucôđãđếncáinơi“cựckỳ”ấychưa,tưởngtượngrachỗđóthậtchậthẹpvàtămtối–nhưngnhưthếnàođấyvẫnhếtsứctuyệtvời.
Tôimỉmcười,gậtđầu.“Thếcôsốngởđâu?”
Côlôimộtchiếcáokhoácjeannhàunhĩtừcáitúikéora,trongkhitôinghĩáojeantrênquầnjean–khôngđẹp.Côcàiáosátcổ,trôngthếcàngtệhơn,vànói,“Toronto…Bạntraitôilàhọasị.”
Mộtcâunóichẳngănnhậpvàođâuvanglênvẻtựhàomộtlầnnữachứngminhtìnhyêucủacô,chứngminhrằngmọithứđềudẫnvềanhchàngkiahết.
Thậtnguyhiểm,tôinghĩ,nhưngchỉmỉmcườiđáplạivànói,“Hayquá,”lòngtựhỏihọđãgặpnhaunhưthếnào,họđãbênnhauđượcbaolâu, liệuchăngcôsẽchuyểntớiNewYorksốngcùnganhta.Chuyệncủahọsẽkếtthúcrasao.Nếunhưnósẽkếtthúc.
Đoànngườitiếptụcđi,đưatôitớigầnLeothêmvàiphânnữa.
“Thế…chịvềnhàà?”côhỏi.
Tôinhìncôbốirốimộtlátchotớikhicôhỏirõthêm,“ChịsốngởQueens?”
“Ồ…không,”tôinói.“Tôitớigặpmộtngườiởđó…vìcôngviệc.”
“Chịlànhiếpảnhgia?”côhỏi.
Trongmộtthoáng,tôihếtsứcngạcnhiêntrướctrựcgiáccủacô,nhưngrồinhớramấytúiđồvàthiếtbịcủamình.
“Đúngrồi,”tôinói,cảmthấyyêubảnthânmìnhhơnbiếtbaobởikhoảnhkhắcnày.
Tôilànhiếpảnhgia.TôiđangởNewYork.TôisắpgặpLeo.
Côcườitươinói,“Tuyệtquá.”
Thếrồichúngtôilêntớiđầuhàng,tôichàotạmbiệtngườibạnmớikhôngtêncủatôi.
Tạmbiệtchị,”cônóihếtsứcvuivẻ.Côvẫytay–mộtcửchỉhơikỳcụckhitađứnggầnsátaiđó.
“Chúcmaymắn,”tôibảocô.
Côcảmơn,nhưngnhìntôivớiánhmắtthămdò,nhưthểbănkhoăntựhỏimaymắnảnhhưởngtớiđiềugì.Tôirấtmuốnnóivớicôlàrấtnhiều.Maymắnảnhhưởnglớnlaotớimọiđiều.Nhưngthayvìlàmvậy,tôimỉmcườivớicô,rồiquaysangđưađồđạcchoanhláixe.
“Điđâu?’anhtahỏikhicảhaichúngtôiđãvàotrongxe.
Tôiđọcchoanhtadòngđịachỉđãhằnsâutrongtrínhớbaonăm,hồihộpkiểmtralạilớptrangđiểmbằnggươnghộpphấn.Tôichỉchảimascaravàsonbóng,cốchốnglạimongmuốntrangđiềmđậmhơn,cũngnhưbuộcmìnhcộttóclênvàmặcthậtđơngiảnvớiquầnjean,áosơmitrắngtaygấpvàđigiàybệtmàuđen.Chuyếnđinàycóthểkhôngthuầntúylàvìcôngviệc,nhưngítnhấttôiđãănmặcđúngvớitínhchấtcôngviệc.
TôicăngthẳnglôiđiệnthoạirakhỏitúikhiLeonhắntinchotôi:Emđếnchưa?
Timtôiđậpthìnhthịchkhitôitưởngtượnganhvừamớitắmxong,xemđồnghồ,chờđợitôi.
Tôinhắnlại:Trêntaxi.Gặpanhlátnữa.
Gầnnhưngaylậptức,anhnhắnchotôichỉmộtmặtcười,điềuđólàmchotôibìnhtĩnhtrởlại, nhưng cũngkhiến tôi ngạcnhiên. Leo chưabaogiờ là chàng trai gửi tinnhắnvớibiểutượngcảmxúc,trừkhitínhđếncáimặthaichấm–gạchngang:-/thỉnhthoảnganhthêmvàocuốie-mail,trêuchọcđôimôihơilệchcủatôi–mộtđiềumàAndychẳngbaogiờđểý,hoặc,ítnhất,chẳngbaogiờchỉra.
Tôimỉmcườivớichiếcđiệnthoại,bấtchấptâmtrạngcủatôi-thựcsựthìcũngkhôngtệ,nhưngcũngkhôngđồngnghĩavớinụcười.Rồitôilôitainghera,bậtiPodlênvàngheRyanAdamshátbài“LaCienegaJustSmiled”,mộttrongnhữngbàihátyêuthíchnhấtcủatôi,cóthểkhiếntôicảmthấyhoặcthựcsựhạnhphúchoặcvôcùngbuồnbã,tùykhi.Ngaylúcnày,tôicócảhai,vàkhilắngnghelờibàihát,tôingạcnhiênvìsaohaicảmxúcấylạisonghànhgầnnhauđếnvậy.
Emgiấuanhnơithẳmsâutâmtrí
Tốtbiếtbaonhưng,thậttệ,nólàmemđauđớn.
Tôikíchtiếngtolêntrongkhitôinghenhưvăngvẳngtiếngmẹ,“Consẽđiếctaiđấy,Ellie.”Rồitôinhắmmắt,nghĩvềLeo,rồiAndy,rồilạiLeo.
Rốtcuộc,tôinghĩ,chẳngphảiluônlàvềmộtchàngtraihaysao?
Bamươihai
Khixechạyvàođại lộNewton,tôikhôngthểnóiđượcliệutôicảmthấydườngnhưmớihômquahaynhưđãtừquãngđờinàoxalắcvềlầncuốicùngchúngtôigặpnhauấy,lúctôithảLeoxuốngsaukhichúngtôitrởvềtừCalifornia,tinchắcrằngchuyệncủachúngtôithếlàkếtthúc.Tôithoánghồituởnglạinhữngcảmxúcsánghômđó–tôiđãbuồnđếnlặngngườirasao–tựhỏicóchăngtôithựcsựtinmìnhsẽkhôngbaogiờgặplạianhlầnnữa.Tôicũngtựhỏi,chínhxácthìđiềugìđưatôitrởlạinơiđây,tớikhoảnhkhắcnày.LàchuyệnchuyểnvềAtlantavàmọihệquảcủanó?KhámpháracáingàythángMuờihaixalơxalắckhianhquaytrởlại?Hayđơngiảnlàsựcuốnhútkhôngthểnàocắtnghĩa,chẳngtàinàosuychuyểncủaLeovớitráitimtôi?Xedừnglạitrênkhuônviêntrướckhunhàanhở,tôitrảtiềnxe,hyvọngcóđượccâutrảlờihômnay.Tôicầntìmranhữngcâutrảlời.
“Hoáđơnkhông?”anhtàixếhỏitôitrongkhimởkhoácốpvàbuớcrakhỏixe.
“Không,cảmơn,”tôinói,mặcdùbiếtrõmìnhnêngiữlạicáibằngchứngchiphí–vìlàmvậysẽkhiếnchuyếnđicủatôigiốngvớimộtchuyếncôngtácchínhđánghơn.
Khirakhỏichiếctaxi,tôinhìnthấyLeo,đangdựavàolancanhiênnhà.Anhđichântrần,mặcquầnjeanvàáonỉmàuxám,đưamắtnhìnlêntrờinhưthểkiểmtraxemcómưakhông.Timtôilỗinhịp,nhưngtôitrấnanmìnhbằngcáchnhìnquachỗkhác,chỉtậptrunglôimấycáitúirakhỏicốpxeđặtxuốnglốiđi.Tôikhôngtinnổimìnhđangthựcsựởđây,khôngthểtinngaycảkhitôixốclạicanđảmđểnhìnthẳngvàomắtLeo.Anhgiơmộttaylênvàmỉmcuời,trônghoàntoànthoảimái.
“Chào,”tôinói,giọngnhạtnhoàtrongcơngióbấtthầnvàtiếngđóngsầmcốpxe.Tôinínthởkhichiếctaxibiếnmấtkhỏikhungcảnh.Cuộcviếngthămcủatôichínhthứctừlúcnày.
Vàigiâysau,Leođếnbêncạnhtôi.
“Emđãđến,”anhnói,duờngnhưnhậnbiếtđuợcrằngchuyệnđócầnhơnrấtnhiềusovớicứthếlênmáybayrồitớiđây.Anhđúngrồiđấy,tôinghĩ,hìnhdungratờgiấynhắntrênquầybếp,vàAndytìmthấynóvẫnnguyênởđósángnay–cònvợanhđãđirồi.
“Vâng,”tôinói,dấylêncảmgiáctộilỗi.“Emđãđến.”
Leonhìnxuốngmấychiếctúivànói,“Đây.Đểanhxáchchoem.”
“Cámơn,”tôinói,rồilấpđầykhoảngimlặngkỳcụctiếptheovớicâu,“Đừnglo…Emkhôngởđâyđâu.Emđặtkháchsạnrồi.”Câunóiấy,dĩnhiên,khiếnchomọithứcàngtrởnênkỳcục.
“Anhđâucólovềchuyệnđó,”Leonói,nhưthểanhđãlolắngthật–nhưngvềmộtđiềugìđóhoàntoànkhác.
Tôiquansátanhxáchvalicủatôibằngtayphải,dùanhcóthểchọncáchkéonóđi,vàthảychiếctúiđựngmáyảnhcủatôiquavaibênkia.TôicốkìmnéncảmgiácthèmmuốnkhitheoLeođilênbậctamcấpvàohiênnhà,rồivàocănhộcủaanh,ngồiởđóuốngcàphêlẫnmùivịquenthuộccủacănnhàcũ.Tôiliếcnhìnquanhphòngkháchcủaanh,xáođộngbởibaonhiêukýứcdồndậptrởvề,hầuhếtlànhữnghồiứcvui.Cảmxúcquánặng,tôinghĩ,thấymìnhyếuđuối,trànngậpnhớthương,sốnglạithờihaimươibatuổi.
“Thế?”Leonói.“Emnghĩgì?”
Tôikhôngchắcanhđanghỏivềđiềugìnêntôigiữantoànvàtậptrungvàobấtcứchuyệngìkhácchuyệnquákhứ.“Anhcónộithấtmới,”tôitrầmtrồ.
“Ừ,”anhnói,chỉvàobứctranhtrườutượngcógammàuxanhphamàuđenvàchiếcghếdàibọcdathuộcmàuvàngnâubêndướinói.“Anhthayđổichỗnàychỗkhácchútchút…Thếcóổnvớiemkhông?”anhnhìntôivuivẻ.
“Chắcrồi,”tôinói,cốthưgiãn,cốkhôngnhìnthẳngvàophòngngủcủaanh,cốkhôngnhớlạiquánhiềuđiều.Ítnhấtlàkhôngphảitấtcảcùngmộtlúc.
“Tốt,”anhnói,giảđòvuivẻ.“EmkếthônrồichuyểnxuốngGeorgia…Anhítnhấtcũngđượcphépcómộtcáighếmớichứ.”
Tôimỉmcười.“Ôi,emnghĩanhlàmđượcnhiềuhơnthếmộtchútđấy,”tôinói,chủyếuámchỉtớicôngviệccủaanh,nhưngcũngtớicảCarolnữa.Tôiliếcnhìnquanhmộtvòngnữa,tìmkiếmdấuhiệusốngchungcủahaingười.Chẳngcóbấtkỳthứgì.Khôngcóthứgìcủaphụnữ,khôngảnhcủaCarol.Khôngmộtbứcảnhnào,thựcralàthế.
“Tìmkiếmgìchăng?”anhhỏi,giọngtrêuchọc,nhưthểanhbiếtchínhxácđiềutôiđanglàm,đangnghĩ.
“Phảiđấy,”tôitrảmiếng.“Anhđãlàmgìvớiảnhcủaem?”
Anhlúclắcngóntaytrỏchỉvàotôi,rồibướchaibướctớikệsáchcũđẹpmắt,lôingănkéoravàlụctìmtrongđó.“Ýemlà…cáinày?”anhnói,giơchiếcảnhsúnhaicáirăngcửacủatôira.
“Thôiđi,”tôinói,mặtđỏbừng.
Anhnhúnvai,trôngcóvẻvừatựmãnvừangạingùng.
“Emkhôngtinnổianhvẫngiữnó,”tôinói,cảmthấysungsướngquámức.
“Đólàmộtbứcảnhđẹp,”anhnói,dựngtấmảnhlêntrêngiásách,bọctrongtờbáo.Vẫnnhưxưa,mọithứnơiLeoởđượcgiảmthiểutốiđa,ngoạitrừcácloạigiấytờ.Sáchbáo,tạpchívàsổtayđểrảirácvàxếpthànhđốngthựcsựlàkhắpnơi–trênsànnhà,trênbànghế,trêncácgiásách.
“Thế,”anhnói,quayngườiđivàobếp,cănphòngduynhất trongtầmmắt tôihoàntoànkhôngthayđổi,kểcảtấmvảilótsànmàuxanhthậpniên1970.“Emđóikhông?Anhlàmchoemthứgìnhé?”
“Khôngđâu,cảmơnanh,”tôinói,thầmnghĩngaybâygiờdùcóđói,tôicũngkhôngtàinàoănnổithứgì.
“Càphênhé?”anhhỏi,rótđầythêmcốccủachínhmình.Mộtchiếchìnhtráiđào.A-ha,tôinghĩ.Carol.
“Được,”tôinói.“Chỉ…nửacốcthôi.”
“Nửacốc?”anhnói,xắnốngtayáolên.“Emlàaiđây?Bànộianhư?”
“Ôi,”tôithốtlênđầytrìumến,nhớlạingườibàniềmnởcủaanh.Tôichỉgặpbàđúngmộtlần–tạitiệcsinhnhậtcháuanh–nhưngbàđúngthựclàmộtbàcụsinhđộng,kỳlạ,mộtngườiluônnóichínhxácnhữnggìmìnhnghĩvàchỉmaynhởcótuổitácmàthoátđượcnhữngđònphảnkích.
“Bàanhgiờthếnào?”tôihỏi,nhậnrarằngchúngtôikhôngnóichuyệnnhiềuvềgiađìnhtrênchuyếnbayđêmđó.
“Vẫnvõvẽ…vẫnbowling,thậtđấy,”anhnói,lôimộtchiếccốctrắngkhôngcùngbộxuốngchotôi.Códòngchữgìđóbênmécốc,nhưngtừchỗđangđứngtôikhôngthểđọcđược.
“Cừquá,”tôinói.Hìnhảnhmẹlướtquađầutôi,mộtphảnứnggiốnghệtnhưmỗikhitôinghevềnhữngngườiquenbiếtcaoniênmàvẫnsốngkhỏe,nhưngtôikiênquyếtkhôngđểbàhiệnhữuquárõràngtrongtâmtríđãchậtníchcủatôi.
“Thếthậtsao?”Leohỏi.“Chỉnửacốcthôiư,thưabà?”
Tôimỉmcườinói,“Đượcrồi,tốtthôi.Emsẽuốngmộtcốcđầy…Emchỉnghĩ…”
“Gìcơ?”
“Làchúngtanênđi…”
“Chúngtavộisao?”
“Trờicóthểmưa.”
“Thì?”
“Emphảichụpảnh,”tôinóidứtkhoát.
“Anhbiếtvậy,”anhnóidứtkhoátkhôngkém.
“Thế,”tôinói,nhưthểđãnêuxongvấnđềvàcótrụctrặcgìmàanhcònchưahiểuthấucơchứ.
“Emkhôngchụpđượctrongmưa?”
“Tấtnhiênlàemcóthể.”
“Thế?”anhnói,bắtchướctừtôisửdụng.
Lúcnàychúngtôiđangchìmđắmtrongkiểutròchuyệnbônglơn–đósẽlàmộtnơiđángsợkhitaxácđịnhrõquyếttâmkhônglàmđiềugìđểcóthểphảihốitiếc.
“Emchỉđangbảo…”tôinói,mộtcâuđáptrảưachuộngcủatôitừthờixưa,tốtchobấtkỳtìnhhuốngkhóxửnào.
“Ừ,anhchỉđangbảonhữngtấmhìnhConeyIslandtrongmưasẽkhôngquátệđâu…phảichứ?”
“Chắcvậy,”tôinói.Nghĩrằngnhữngbứcảnhcóthểthựcsựđẹphơntrongmưa.RằngđibênLeocóthểcũngthựcsựtuyệtvờihơnnữatrongmưa.
“Vậyngồixuốngđi,”Leonói,cắtngangdòngsuynghĩvẩnvơcủatôi.Anhchỉxuốngchiếcghếanhngồi,nhìnsâuvàomắttôi,vànói,“Ngồimộtlát.”
Tôigiữlấyánhmắtanh,vừasợhãivừamongmỏiđiềumàmộtlátcóthểdẫntới.Rồitôixoayngườingườixuốngđầumútchiếcghế,chốngkhuỷutaylênthành,chờđợicàphê,chờđợianh.Tôiquansátanhrótđầycốccủatôi,chỉchừalạiđủchỗchochútxíusữavàhaithìađường.“Ítcàphênhiềuđườngsữa,đúngchứ?”anhhỏi.
“Điềugìkhiếnanhnghĩemvẫnthíchuốngcàphênhưthế?”tôinói,mỉmcườilàmduyênvớianh.
“Ồ,anhbiếtchứ,”Leonóivớibộmặtbấtđộngnhưngvẫntạođượcấntượngtántĩnh.
“Làmsaoanhbiết?”tôihỏi,tántĩnhlạitứckhắc.”
“Emđãuốngđúngnhưthếtạiquánănđó,”anhnói,đưachotôichiếccốcvàngồixuốngbênphảitôi–gần,nhưngkhôngquását.“DạothángGiêngấy.”
“Anhđểýcàphêcủaem?”tôinói.
“Anhđểýmọithứ,”anhnói.
“Như?”tôidồnép.
“Như…chiếcáolenxanhemmặc…Nhưcáchemnghiêngnghiêngđầukhianhbướcvào…Nhưvẻmặtcủaemkhiemnóivớianhemđãkếthôn…”
“Vàđólàgì?”tôicắtngang,hyvọnganhthôidùngtừkếthônđi.
“Embiếtvẻmặtđómà.”
“Nóichoemxemnào.”
“Vẻmặtem-ghét-anh.”
“Emchưabaogiờghétanh.”
“Nóidối.”
“Đượcrồi,”tôinói.“Emđãghétanh.”
“Anhbiếtthế.”
“Còngiờ?”tôinói,liềulĩnhnhìnsâuvàođôimắtnâucủaanh.“Giờemcócáivẻđókhông?”
Leoliếcngang,nhưthểtìmkiếmmộtcâutrảlờitrêngươngmặttôi.Rồianhnói,“Không.Nóbiếnmấtrồi.Vẻmặtấyđãbiếnmấtkểtừ…kểtừchuyếnbaycủabọnmìnhtừL.A.khianhcứuemthoátkhỏigãđànôngbẩnthỉuđó.”
Tôibậtcười,vờrùngmình.“Ôngtathậtkhiếp.”
“Phải.Đùngthế.ƠnChúa…Nếukhôngemcóthểđãkhôngvuisướngđếnvậykhigặpanh.”
Tôilắcđầu,khôngphảitheolốiphảnđối,màtheolốinhưđểnóirằng,Khôngbìnhluận–ítnhấtlàkhôngcógìcóthểchiasẻ.
“Sao?”anhhỏi.
“Khôngcógì,”tôinói.Mớimườiphúttrong“chuyếncôngtác”–thếmàtôiràngrànhđãsavàolãnhđịanguyhiểm.
“Nóichoanhxemnào,”anhnói.
“Anhnóichoemxemnào,”tôinói,nhấpngụmcàphêdầutiên.Hơiquánóng–nhưngvẫntuyệtvời.
“Rồi…Đểxemnào…anhcóthểnóigìvớiemđây?...”Leonhìn lêntrầnnhàtrongkhi tôingắmlàndamàuôliu,râuriacạonhẵn,haibêntócmaihơixoăncủaanh.“Anhcóthểnóivớiemrằnganhhạnhphúcvìemđãđến…Anhhạnhphúcđượcgặpem…Anhrấthạnhphúcđượcgặpem.”
“Emcũngrấthạnhphúcđượcgặpanh,”tôinói,chaođảovìthẹnthùngbốirối.
“Ừm,tốt,”Leonói,gậtđầu,nhấmcàphê,rồigáchaichânlênbàn.“Chúngtađãlàmthếvìchúngta,emnhỉ?”
“Vâng,”tôinóikhicảhaichúngtôicùngđămđắmxuốngsànnhà.“Đúngvậy.”
Mấygiâysau,chúngtôilạikhóamắtnhau,đôinụcườitanbiến,vàmặcdùkhôngbiếttạisao,tôithâtsựchắcchắnrằngtimanhcũngđangđậpmạnhnhưtôivậy.TôinghĩvềAndy,nhậnracảmgiáctộilỗicủatôiđangbắtđầulùixa,điềuđótớilượtnólạiphủlấytôimộtcảmgiáctộilỗimới,nhấtlàkhiLeohắnggiọngvànóitotênchồngtôi.
“Andycóbiếtemởđâykhông?”anhhỏi.
Đólàmộtcâuhỏigiảnđơn,nhưnglàbiểuhiệncủasựnhậnbiếtrõràngrằngtôiởđâyhẳnvìchútgìkháchơnbuổichụphình.
“Có,” tôinói,nhậnthấycâutrả lờicủamìnhkhông làmsángtỏđiềugì.Câutrả lờiấycónghĩalàtôixemchuyếnđinàyhoàntoànvềcôngviệc.Hoặcnócóthểcónghĩatôiđãthúnhậnmọiđiều.Hoặcnócũngcóthểcónghĩatôichỉnóivớianhđủđểgâyracuộccãivãlớnvàmộttốihậuthưđềtrêngiấynhớ.
“Rồi?...Anhấythấychuyệnđókhôngsaochứ?”Leohỏi,trôngđầylolắng.
Tôinhìnxuốngcốccàphêvàlắcđầu,hyvọngnhưthểnóilêntấtcả.
Hẳnnhiênlàthế,vìLeochỉnói,“Anhxinlỗi.”
Tôigậtđầucảmơn,nhậnrarằngquánhiềuphầntrongmốitươngtácgiữachúngtôithuộcvềchiềusâu,nhữngthứxảyradướivẻbênngoài,luônlànhưthế.
“Thế…cònbạngáicủaanh?”tôihỏi,đổivaitrò.
Anhlắcđầu,chặtchặttayvàokhôngkhítạoratiếnggióphầnphật.“Chuyệnđóhếtrồi,”anhnói.
“Bọnanhchiatay?”
“Ừ,”anhgậtđầu.
“Khinào?”tôihỏi–nhưngđiềutôithựcsựmuốnbiếtlà,Tạisao?Aiđềnghị?
“Mấytuầntrước,”anhnóimơhồ.
“Anhcó…muốnnóivềchuyệnđó?”
“Emcómuốnnóivềchuyệnđó?”anhnói.
“Nếuanhmuốn,”tôiướmlời.
Leonhúnvai,vàrồibắtđầubằngnhữngcâunóibìnhthường,khôngcảmxúc,“Anhnóivớicôấyanhđangliênlạclạivớiem.Côấyphảnứngquámạnh.Anhnóivớicôấymọichuyện
khôngphảithếđâu.Emkếthônrồi.Côấyhỏithếthìnhưthếnào?Anhnóinókhônglàgìcả,nhưngcôấybuộctộianhlàvẫncòncảmxúcvớiem.”Anhngướclênnhìntôi,trongkhitôithảánhnhìntừmắtanhxuốngcằm,vàrồilênmôianh.
“Và?”tôinói.
“Và,”Leolạinhúnvai.“Anhkhôngthểnóivớicôấyđiềucôấymuốnnghe.Thếnêncôấybỏđi.”
Tôitưởngtượngracuộcnóichuyệnthẳngthừng,kinhkhủngđó,trongtimtrànngậpnỗicảmthươngchomộtngườiphụnữmàtôichưatừnggặp.“Anh…cứthếđểcôấyđi?”tôinói,kínhsợsựchânthậtcủaanh–điềucóthểcũnggầnnhưlàtànnhẫn.Mộttrongnhữngthứtốtnhất–vàcũngtệnhất-ởconngườianh.
Leochậmrãigậtđầu.Rồianhđặtcàphêxuống,quayngườiđốidiệnvớitôivànói.“Phải.Vậyđấy.Vấnđềlà…côấyđúng.Anhthậtsựcòncảmxúcvớiem,Ellie.”
Tôinuốtvàokhónhọc,tráitimtôilúcnàyđangtrongcổtôi,trongtaitôi,trênchiếcbàn,khitôinhắclạitừanhdùngvàbiếtngungốcnhưngvẫnhỏi.“Kiểucảmxúcnào?”
“Nhữngcảmxúcanhđãnênlựachọnnhiềunămtrước,”anhnói,bắtgặpánhmắttôitrongmộtthoángrồilạinhìntrântrânxuyênquacănphòng.“Nhữngcảmxúctràolênkhianhgặplạiem…Nhữngcảmxúcanhkhôngnêncóvới…mộtphụnữđãkếthôn.”
Lạicáitừấy.Kếthôn.
Tôimởmiệng,nhưngkhôngthểtìmđượcbất lỳ lờinàochínhxácvới lòngmình. Ítnhấtkhôngmộtlờinàocóthểnóitolên.
“Thế,”Leonói,giăngcâusangtôi.Anhxáthaibàntay,rồixiếtlại,hàhơivàocácđốtngóntaytrướckhiquẳngramộttrongnhữngcâunóirấtsâusắcnhưngcũnghoàntoànvônghĩamàanhhếtsứcyêuthích.“Nónhưthếchínhlànó.”
Tôigậtđầuđồngýmộtcáchantoàn.
“Ýanhlà…đólàđiềuemsẽlàm,đúngchứ?”Leohỏi.
Đólàmộtcâuhỏitutừ,nhưngdùsaotôivẫntrảlời,đáplạihếtsứcthậntrọng.“Emkhôngbiếtnữa,”tôinói,lắcđầu.
Leonhướngmàynhìntôi,nhưthểanhhiểuchínhxáctôicảmthấythếnào,chínhxáctôiđangcốgắngdiễnđạtđiềugì–vàrằng,nếukhôngcógìkháchơn,chí ítchúngtôicũngcóchungđiềuđó.
Bamươiba
Mộttiếngsaucuộcnóichuyệnantoànvàhaichiếccốccàphê,LeovàtôiđangtrênchuyếntàuNhầunhưkhôngcókhách,đivềphíađầuNamcủaBrooklyn.Chúngtôivờnhưđangtronghànhtrìnhcôngviệc,nhưngnhữngdưchấnngầmẩn,dùởcấpđộnàođinữa,đangbùnglênmạnhmẽhơnkhichúngtôikhôngnóitới.
Khi tôiđếmsốđiểmdừngcho tớiđại lộStillwell trênbảnđồ tàuđiệnngầm,ước lượngchúngtôicókhoảngmộttiếngđồnghồtrêntàu,Leocúixuốngthắthaidâyđôigiàythểthaomàuđencủaanh.Khingồithẳnglại,anhnhìntôivẻhoàinghivànói,“Thậtthếsao?EmchưatừngtớiConeyIsland?”
Tôilắcđầu.“Chưa…Nhưngemcócảmgiácnhưđếnrồivậy.Emnghĩchắctừphimvàtranhảnh.”
Leogậtđầunói,“Đócũngchínhlàcảmgiáccủaanhvềrấtnhiềuđịađiểm.”
“Nhưchỗnào?”tôihỏi,baogiờcũngtòmòvềmọisuynghĩvàcảmgiáccủaLeo–bấtkểnhỏnhặtnhưthếnào,khôngchútliênquantớichúngtôirasao.
“Như…côngtrìnhđáStonehenge,”anhnói.“Ýanhlà,aimàcầntớichỗđómộtkhitađãxemvàibatấmảnhchứ.Nhữngphiếnđálớntrongmộtcánhđồngbátngát.Tôirõquárồi.”
Tôibậtcườivớicáivídụngẫunhiêncủaanhrồinói,“Nóiemnghevềbàibáocủaanhđi.Anhviếtchưa?”
“Rồi.Gầnxong,”anhnói.“Vẫncầnchỉnhsửachútnữa.”
“Chínhxácthìbàibáoviếtvềchuyệngì?”
“Ừm..chắccóthểnóilàvềmâuthuẩngiữacáicũvàcáimớiởConeyIsland.Nhữngđổithaykhôncưỡngắtsắpxảyra.”
Tôinhìnanhdòhỏi,nhậnrarằngvớiaiđótừngcốthuyếtphụcmọingười,kểcảbảnthânrằngchuyếnđinàylàvìcôngviệc,tôibiếtgầnnhưchẳngcógìvềbàibáomàtôichụphìnhminhhọađược.Hayquantrọnghơn,vềConeyIsland.
“Cáigìthayđổi?”tôihỏi.
Leomởchiếctúiđeovaivàlôimộttờbướmtừtrongđóra,chỉvàomộtbứcảnhchụpbãibiểntừtrêncao.“Nóingắngọnnhé,mộtnhàđầutưchínhđãmuabốnhectađấtthuộckhuvựckỳthúnàyvàđặtkếhoạchtáitạonóvớihaitỷđô–phânkhulại,xâydựngnhữngkháchsạnchọctrời,cáctòabiệtthự,cảthảychíncáisân…MộtsốngườinóiđóchínhxáclàđiềuConeyIslandcần.Embiếtđấy,đemlạisứcsốngmớichomộtkhuđãquásậpxệ…phụchưngánhhuy
hoàngcủangàyxưa.”
“Cònnhữngngườikhác?”
“Nhữngngườikháccóquanđiểmhoàicổhơn.Họlorằngviệcxâymớisẽđộngtớiviệcdidờingườidânđịaphương,làmlumờkhônggiancổđiển,pháhủynhữngcửahàngvàphươngtiệntruyềnthống,vàvềcănbảnlàlàmxóimònnéthàohoacổkínhcủacáigọilàVươngquốcNămxu.”
“VươngquốcNămxu?”tôihỏikhitàuchúngtôichầmchậmdừnglạiởQueensboroPlaza.Cửamở,đónchừngmươihànhkháchvàotrong,tấtcảbọnhọđềuliếcvềphíachúngtôinhưngrồichọnhàngghếkhác.
“Ngàytrước,tàuđiệnđiConeyIslandgiávénămxu.Mọitròchơiởđóđềuthuphínămxu.BánhmìkẹpxúcxíchhiệuNathancũngtốnnămxu…ConeyIslandthựcchấtbanđầuđượcxâydựnglàmresortchongườicócủa,nhưngđãnhanhchóngbiếnthànhsânchơichotầnglớpngườilaođộng,nơihọchỉcầnnămxuđểđượcgiảithoát,thưgiãn,quênđimọiưuphiền,”Leogiảithích,tronglúctàutiếptụclaonhanh,lướtdướisôngĐông,vềphíađường59vàđạilộLexington.“Vàanhnghĩ,trongrấtnhiềuphươngdiện,ConeyIslandgiờvẫncònđemlạicảmgiácnhưthế.”
“Anhđãphỏngvấnnhiềungườichứ?”tôihỏi.
Anhgậtđầunói,“Ừ.Anhởđómấyngày,langthangtrênbờbiển,dạoxungquanhAstroland,vàđikhắpđại lộMermaid,nóichuyệnvớingườiđịaphương…nhữngtay ‘línhthủylãođời’nhưcáchhọtựxưng.Nghevôkhốichuyệnđổithayvềchiếccầucảngvàtấtcảcáctròchơicũ.”Anhmỉmcườirồitiếp,“AicũngcóchuyệnđểkểvềLốcXoáycả.”
Cóphảiđólàtròvòngquaytrênkhông?”
“Phải.”
“Anhđãchơichưa?”
“Có…dạocònnhỏ,”anhnói.“Vàđểanhnóichoemnghe…thứđóthậtcựckỳ.Cólịchsửtớibảymươimấy năm, làm bằng gỗ và chẳng đùa tí nào đâu…Anh thực tình đã có cuộc nóichuyệnrấtthúvịvớitayquảnlýLốcXoáy–mộtlãoxămmìnhxămmẩykháluốngtuổiđãđiềukhiểnvòngquayđóhơnbamươinămmàchưamộtlầnchơitròđó.”
“Thôinào,”tôinói.“Thậtthếđượcsao?”
Leogậtđầu.
“Ôngtasợđộcao?”
“Không.Vẫnbảoôngtatrèolênđórấtnhiềulầnmà…chỉlàôngtakhônghứngthúvớicảmgiáclaoxuống.”
Tôimỉmcười,nghĩrằngđãbiếtbaonhiêulầnLeođemlạichotôicảmgiácthótngười.
“Tómlạidùsaothì…ConeyIslandnằmởmộtgiaolộ,”Leonói,trôngrấtnghiêmtrang.“Nơicáicũđốiđầuvớicáimới.”
“Vàanhtheođộinào?”tôihỏi.“Cũhaymới?”
Leocânnhắccâuhỏicủatôitrongchốclátrồinhìntôivẻamhiểu.“Anhkhôngbiếtnữa.Thayđổicóthểtốt…mộtđôikhi,”anhnóimậpmờ.“Nhưngluônthậtkhókhănkhixóabỏđiquákhứ.”
Tôikhôngchắcchínhxácýanhlàgì,nhưngtôivẫnlínhívàilờiđồngtình,trongkhiđóđoàntàulắclưsuốtdọcđường,vàchúngtôilạirơivàomộtkhoảngthờigianthậtdàilặngimvớibiếtbaosuytưnáođộng.
Buổichiềuthậttrốngtrảivàchẳnghiểusaokhôngchútấntượnggìvềxuânhạthuđôngkhitàuchúngtôichuirakhỏiđườngngầm,lướtvàođạilộStillwell.Nhữngđámmâyxámnhưchìsầmsậptrôitrênbầutrờibáohiệucơnmưasắptới.Khôngthậtsựlạnh,nhưngtôivẫncàidâythắtlưngáogióvàkhoanhchặthaitaytrướcngực,đưamắtnhìnquanh,ghikhắctrongtrínhớlầnđầutiênđượcnhìnthấykhuvựctrứdanhnàycủaNewYork.CủanướcMỹ.Tấtcảchínhxácnhưtôiđãmườngtượngvềkhungcảnhnơiđâytrongsuốtmùatrầmlặngnhấtcảnămnày-ảmđạm,úatàn,hoangvắng–nhưngvẫnlôicuốn,đặcbiệt.Chấtliệuchonhữngbứcảnhvĩđại.Khungnềnchonhữngkỷniệmkhôngbaogiờphai.
“Chúngtađếnrồiđây,”Leonói,trôngcóvẻthảnnhiên.
“Vâng,”tôinói.
“Rabiểntrướcnhé?”Leohỏi.
Tôigậtđầu,rồichúngtôisảibước,sánhvainhau,đivềphíacầucảng.Khitớinơi,chúngtôikiếmghếbăngvàngồixuống,nhìnđămđắmvàobãicátlặngtờtrảidàibátngátvànhữngcơnsóngvôsắctrongmàntối.Tôirùngmìnhbởicáiselạnhcủagió,cáithêlươngcủacảnhtrí,vàtrênhếtcả,bởiLeođangbêncạnhtôi.
“Đẹpquá,”cuốicùngtôilêntiếng,ghìmhơithở.
GươngmặtLeosángbừnglên–nhưthểbảnthânanhlàmộttay‘línhthủylãođời’cóbiếtbaochuyệncủachínhmìnhđểkể.Bỗngnhiêntôitưởngtượngrahìnhảnhanhhồicònnhỏtrênđúngbãibiểnnày,vàogiữamùahè,vớixôxẻngtrêntay,rồisauđólạitớihìnhảnhanhthờiniênthiếu,đangchianhauchiếckẹobôngxanhvớimộtcôgáitếtbímđuôisam,rồiđanghếtsứccẩnthậnnhắmbắntrúngđíchvớihyvọngthắngđượcchúkỳlânnhồibôngđểtặngnàng.
Anhhếchđầulênvànói,“Thậtsao?”
Tôigậtđầunói,“Vâng.Nơiđây…quáđặcsắc.”
“Anhvuivìemnghĩthế,”anhnói,luồntayquamáitóc.“Anhthậtsựvuivìemnghĩthế.”
Chúngtôigiữnguyêntrạngtháiấymộtlúclâu–khẽdựavàothànhghế,tròchuyệncùngnhaugiữakhônggianđó,quansátmấyngườilưathưarađâychơitrongcáingàykỳlạthếnày–chođếnkhi,tôilẳnglặnglôimáyảnhkhỏitúi,điragiữanhữngthanhchắnngăncáccầucảngvớibãicát,vàhướngvềphíabiển.Tôichụpmươibứcảnhvômụcđích,cảmthấybảnthânhoàntoànthưgiãn,đólàcáchtôiluônlàmtrướckhithựcsựbắtđầucôngviệc.Tôichụptrời,chụpcát,vàchụpbiển.Tôichụpmộtbàtrungniêncómáitócdàimặcchiếcáochoàngvảituýtmàunâu,thầmnghĩrằngbàấykhôngtiềutụyđếnmứcnhưkẻlangthang,nhưngchắcchắnđangđaukhổvớinhữngchuyệnkhôngmayxảyra,buồnbãvìđiềugìđó.Tôiquayngườilạichụpdãyhàngmặttiềnchạydọccầucảng,hầuhếtđãđóngcửa,mộtsốbỏhoanghoàntoàn,vàchụpmộtđànhảiâuđangquâytrònquanhmộtchiếchộpsọctrắngđỏđựngbắprangbơđểtìmkiếmnhữnghạtcònsótlại.Rồi,vớiýtưởngchợtnảyrasauchót,tôichụpảnhLeo,lúcnàyvẫnđangngảlưngvàochiếcghếdài,haibàntaygàilạisauđầu,khuỷutayđểlộra,quansátvàchờđợi.
Anhkhẽvẫytayvànháymắt,nhếchmôicườikhitôiđilạichỗanh.“Bứcảnhcuốilàvềgãgiữchỗđấy,”anhnói,khiấytôinhớlạimấytấmhìnhchụpanhtrênbăngghếtrongcôngviênTrungtâm,nhớlạiMargotđãnóivềchúngvớivẻkhinhkhi,gọianhlàkẻthiếutựnhiênvàbảnhchọe.Tôinghĩlạingàyhômấy,nhậnrarằngcôđãsaivềkhoảnhkhắcđó,đượclưugiữlạitrêntấmảnh.Côđãsaivềrấtnhiềuđiều.
Tôiquàngchiếcmáyảnhquavaivàngồixuốngtrởlại,thởmộttiếngnghebuồnbãhơntôidựđịnh.
Leonhìntôivớiánhmắtvờnghiêmnghịtrongkhithúckhuỷutaysangtôivàbảo,“Nhớđiềuanhđãnóichứ,Dempsey?Mọingườiđếnđâyđểquênđimuộnphiền.”
Dempsey,tôinghĩ,ngóntaycáibêntráivớilênvuốtvechiếcnhẫncưới.Tôicốnởnụcườivànói,“Phải,”trongkhiấychúngtôingắmnhìnnhữngconsóngtanra,tanramãi.Saumộtlúc,tôihỏiLeothủytriềuđanglênhayxuống.
“Lên,”anhtrảlờingaykhiếntôirấtấntượng,đúngkiểutôivẫnthấyấntượngmỗikhimọingười–đặcbiệtđànông–biếttừtrongbảnnănghọđanghuớngvềđâu.
“Saoanhcó thểchắc thế?” tôihỏi,nghĩ rằngchúng tôi chưaquansátđủ lâuđểnhậnrahướngconnước.
“Khôngthấycátướt,”Leonói,tronglúctiếngsấmầmầmlênphíaxa. “Nếunướcxuống,chắcchắnphảicómộtdảicátướt.”
“Ồ,đúngvậy,”tôinói,gậtđầu.Rồinóitiếp,“Anhbiếtgìkhông?”
“Gìcơ?”Leonói,gươngmặtanhlóelênđầymongđợi–nhưthểanhđãsẵnsàngchomộtlờitựthúlớnlao,hoặccóthểmộtđiềugìđósâusắc.
Tôimỉmcườivànói,“Emđangchếtđói.”
“Anhcũngthế,”anhnói,cườitươi.“Bánhmìxúcxíchnhé.”
“Đâylàquêhươngcủaxúcxích,phảikhông?”tôinói,nhớlạimộtmẩulịchsửcủaConeyIslandmàtôiđãlượmlặtđượcđâuđó.CóthểtừchínhLeo,rấtnhiềunămtrước.
“Chínhxác,”Leomỉmcười.
ChúngtôiđứnglênvàchậmrãiđitrởlạigócgiaonhaucủađạilộStillwellvàđạilộSturf,nơikhởinguồncủahiệuxúcxíchNathan, chỗmà theoLeo làđãđượcxâydựng từnăm1916.Chúngtôibướcvàotrong, trôngthấymộthàngngườidàihơntatưởngvào lúcgầnhaigiờchiềutrongmộtngàytráimùadulịchthếnày,chodùcóvìhãngxúcxíchnổitiếngbậcnhấtthếgiớichăngnữa.Tôichụpmấybứcảnhtrongtiệmăn,mộtsốthựckhách,vàngườiđànôngướtđẫmmồhôiđứngsaubếpnướng,khiấyLeohỏitôimuốnăngì.
“Mộtbánhmìxúcxích,”tôinói,nhìnanhbằngánhmắthiển-nhiên-rồi.
“Cóthểrõhơnđượckhông?”Leohỏi,miệngcườithậtrộng.“Mộtchiếcthậpcẩm?Kẹpmỗixúcxích?Cónướcxốt?Khoaitâychiên?
“Bấtkỳloạigìmàanhăn,”tôinói,xuataytừchốilựachọn.
“Bánhmìxúcxíchphomát,khoaitâychiên,rootbeer,”Leoquyếtđịnhdứtkhoát.
“Tuyệtvời,”tôinói,nhớlạirằnganhluônrấtyêuthíchloạinướcngọtđó.
Látsau,khiLeođãthanhtoánxongvàtôiđãlấyđủkhănăn,ốnghút,cácgóimùtạtvànướcxốtcàchuanấm,chúngtôichọnmộtbàngầncửasổhướngrangoàiđường,ngaylúcấytrờiđổmưa.
“Lựachọnthờiđiểmtuyệtvờiđấy,”Leonói.
Tôinhìnquachiếcbànsanganh,trongkhibỗngnhiênmườngtượngrahìnhảnhAndyđangngồiởbànlàmviệc,mặcvestvàcàvạt.Tôilấylàmngạcnhiêntrướcsựđốilậpgiữahaithếgiới ấy - một quán bánh mì xúc xích ở Brooklyn và một văn phòng luật sư sáng bóng ởBuckhead.Tôithậmchícònngạcnhiênhơnvớisựđốilậpgiữahaingườiđànôngấy–cáilốimàmỗingườigâyrungđộngtrongtôi.
“Khônghẳn,”tôinói,níugiữánhmắtanh.“Lựachọnthờigiancựckỳchếttiệtthìcó.”
Leongướcmắtnhìnlêntừmónkhoaitâychiênxắtkhúccủaanh,đầyngạcnhiên.Rồianhnhặtmộtmiếngkhoai,chỉvàotôi,vànói,“Em.”
“Không.Anh,”tôinói.
“Em,”anhlạinói,cảquyết.
Đóchínhxáclàlốichúngtôiđãthườngtròchuyện-thứngôntừẩnýcủachúngtôi,dườngnhưvônghĩa,nhưnglạithấmđầyýnghiã.ĐólàmộtlốimàtôichưabaogiờnóivớiAndy-ngườiluônquárõràng,thẳngthắn.Tôiquyếtđịnh,ítnhấtlàlầnthứmộttrămtrongngàyhômnay,rằngkhôngcólốinàohayhơnlốinào;chỉđơngiảnlàchúngkhácnhau.
Leovàtôiđãkếtthúcbữatrưatrongimlặnghoàntoàn.Rồi,khônghềlưỡnglự,chúngtôilạibướcrangoàivàomànmưa lâyrâynhènhẹ, langthangqua lạicácđại lộSurf,NeptunevàMermaid.Leogiươngôchotôitrongkhitôichụpvôsốảnh.Nhữngtấmảnhvềcáckhutròchơiđãđóngcửa.VềLốcXoáytrứdanhvàVòngquayThầnkỳkinhđiển,lớnđếnphitưởng.Vềtròbóngrổbachọiba.Vềnhữngchỗđấttrốngbỏhoanglácđácrácrưởi.Vềconngười-mộtôngbánthịt,mộtcôthợmay,mộtanhchànglàmbánh.
“Giốngnhưvườncổtíchấynhỉ,”tôinói.
“Ừ.Chỉkhichúngtacóthểtìmthấymộttaythợlàmgiáđểnến,”anhnói.
Tôibậtcười,đểýthấyhaicôgáiđangxembảnggiátrêncửasổcủamộthiệuxămmình.
“Ohh.Tớthíchhìnhhoalan,”mộtcônói.“Nótrôngcựctuyệt.”
“Ừ…Nhưngtớthíchhìnhconbướmhơn,”côcònlạinói.“Mìnhxămlênvainhé?Màutímthìsao?”
Tôichụphìnhhọ,thầmnghĩ,Đừnglàmthế.Rồimộtngàykiasẽhốitiếcđấy.
Trờinhánhem tốiởConey Island, và cuối cùng tôiđã cảm thấy thỏamãn, ít nhất là vềnhữngtấmhình.Mưađãtạnh,mâycũngtantheohết,hứahẹnmộtđêmmùathuhanhkhôhiugió.Leovàtôitrởlạichiếcghếdàicủachúngtôi,buồn,mệtvàlạnh.Chúngtôingồibênnhauthậmchícònsáthơntrước,anhbấtngờquàngtayquavaitôitrongmộtcửchỉmanglạicảmgiácvừathoảimáivừalãngmạn.Tôicốchốnglạinỗikhaokhátđượcngãđầulênvaianh,vànhắmmắtlại,nhậnrarằngkhỏanhkhắcnàysẽdễdànghơnrấtnhiềunếutôicóthểphânloạicảmxúccủamìnhngănnắphơnnữa.Nhưngnókhôngđơngiảnhayrõràngnhưthế-vàtôitựhỏiđãcóbaogiờmọiđiềuđơngiảnrõrànghơnkhimàđólàchuyệncủatráitim.
“Emđangnghĩgìthế?”Leonói,hơithởấmápcủaanhphảtrêntóctôi.
Tôiđisâuvàosựthật.“EmđangnghĩvềcáingàythángMườihainămấy…khianhtrởlại,”tôinóinhẹnhàng.
Leolạithở,lầnnàysátcổtôi,kýgửimộtđợtsóngdạikhờcuộnlênkhắpchântaytôi.
“Emướcgìemđãbiết,”tôinói.
“Anhcũngướcgìemđãbiết,”Leonói.“Anhướcgìanhđãbiếtđiềuđócóthểtạonênmộtsựkhácbiệt.”
“Nóhẳnđãtạonênmộtđiềukhácbiệt,”cuốicùngtôixácminh,tronglòngdấylênbiếtbaotiếcnuốivàcayđắng,cảmgiáctộilỗivàkhátkhao.
“Nóvẫncóthểkhácđimà,”Leonói,đặttaylêncằmtôi,xoaylạiđểnhìnsâuvàomắttôi.
“Leo…Emkếthônrồi…”tôinói,khẽkhàngquaymặtđi,nghĩvềAndy,nhữngnguyệnthề
củachúngtôi.Tôiyêuanhbiếtbaonhiêu,dùchotôikhôngyêumọithứtrongđờisốngcủachúngtôi.Dùchotôiđangởđâyngaylúcnày.
BàntayLeorơixuống.“Anhbiếtđiềuđó,nhưng…”
“Nhưngsao?”tôihỏi,kiệtsứcvớiquánhiềukiềmchế,suyxétmiênman,bănkhoăn,dòý.
“Nhưnganhkhôngcưỡngnổi…mongmuốnlạiđượccùngem,”anhnói.
“Bâygiờ?Đêmnay?”tôihỏi,đầybốirối.
“Phải.Đêmnay,”Leonói.“Vàngàymai…Vàngàysauđó…”
Tôihítthởmùihươngdathịtanhvàgọitênanh,khôngchắcmìnhđangkhángcựhayđồngthuận.
Anhlắcđầu,đặtngóntaylênmôitôi,thìthầm,“Anhyêuem,Ellie.”
Đólàmộtlờituyênbố,nhưngnghegiốngnhưmộtlờihứahơn,vàkhitráitimvỡòa,tôikhôngcưỡngđượcmìnhnhắmmắtvànhắclạiđiềutươngtự.
Bamươitư
CảthếgiớitanbiếnkhitôivàLeothầmthìtrongmộtgóctoađiệnngầmđôngnhưnêm,uốnlượndướilòngđấttừBrooklynxuyênquaManhattanvàquaytrởlạiQueens.Hànhtrìnhcủachúngtôitrôiquathậtnhanhynhưcảmgiácthườngcókhibaogiờlượtvềcũngnhanhhơnlượtđi–vàthậmchícònnhanhhơnnữabởinỗilosợcùngkhaokhát.
Tôibiếtmìnhđanghànhđộngsailầm,yếuđuối,thiếutựvệ,nhưngtôivẫnkhôngsaodừnglạiđược,kíchđộngnỗiphẫnnộcủamìnhvớimộtdanhsáchnhữngtráchmócnặngnề:Andykhônghiểucảmgiáccủatôi.Thậmchítệhơn,anhcònkhôngbuồncốgắngđểhiểucảmgiáccủatôi.Anhđãrờibỏtôiđêmqua.Anhkhônghềgọichotôihômnayvàdịubớttháiđộcủaanhchútnào.Anhlàngườiđãvạchragiớihạn.Anhlàngườidườngnhưquantâmđếngiađìnhanh,quêhương,côngviệc,vàmọithứanhmuốnhơnlàquantâmđếntôi.Nhưngcólẽquantrọngnhất,baoquáttrênmọiđiềukhác,anhkhôngphảilàLeo.Anhkhôngphảilàngườichẳnggiốngbấtkỳai,kểtừngàygặpgỡđãcóthểlàmchotôirốitungđảolộnhoàntoàn–dùtốtđẹphaytồitệhơn.
Vậynênchúngtôiởđây.Quaytrởlạicảmgiácchúngtôiđãbuônglơitrênchuyếnbayđêmđó,ngóntayđanvàonhauđầykhaokhát.Tôikhôngchắcchuyệngìsẽnảynởtừđây,nhưngtôibiếtrõrằngtôisẽsốngthậtvớichínhmình,vớiAndy,vàvớiLeo.Tôisẽđitheotráitim,dùrằngnómáchlốitớichốnnao.Tôinợbảnthânmìnhđiềuđó.Tôinợtấtcảmọingườiđiềuđó.
KhitàutớiđiểmdừnggầnkhunhàLeo,chúngtôivaikềvaibướcđitrênsângatrángximăng,mộtnơitôicònnhớrõnhưin.Máuchảyrầnrậttrongtôi,nhưngtôicảmthấybìnhyênlạthường.Trờiđêmnaythậtphongquangđẹpđẽ,giáchẳngphảiởchốnthịthànhthìhẳnđãcóthểthấymuôntriệuánhsaolunglinh,vàkhichúngtôibướcxuốngbậctamcấp,lạithêmbiếtbaokỷniệmvềnhữngđêmynhưđêmnayùavềtrongtôi.TôicóthểnóirằngLeocũngđangnghĩvềnhữngnămthángđó,khianhcầmtaytôikéotôibướcrakhỏinhàgavớimộtđộngtácđầyvẻquyếnrũ.Cảhaichúngtôilặngthinhchotớikhirẽvàokhunhàanhvàanhhỏitôicólạnhkhông.
“Khôngđâu,”tôinói,nhậnramìnhđangrun–nhưngkhôngphảivìlạnh.
Leoliếcnhìnsangphíatôi,rồicầmlấytaytôi,ngaykhiđóđiệnthoạicủatôireo,runglêntrongtúiáokhoác,lầnđầutiêntrongsuốtcảngày.Haichúngtôivờnhưkhôngnghethấy,rảobướcnhanhhơn,hầunhưthểbướcchânvộivàngcủachúngtôicóthểxuatiếngchuôngđi.Cuốicùngđiệnthoạitắtthật,nhưngthêmvàibướcnữa,nólạireo,chẳnghiểuvìsaocóvẻnhưkêutohơn,dồndậphơn.Tôithảtayanhra,thọctayvàotúilấyđiệnthoại,vừahyvọngvừalosợrằngđólàAndy.
Nếuemđi,đừngquayvề,tôinhưnghegiọnganhnói.TôinínthởkhinhậnratênSuzannesánglêntrênmànhìnhđiệnthoại,cảmthấycùnglúctrànngậpcảsựnhẹnhõmlẫnthấtvọng.Leolặnglẽnhìnđichỗkhác,thếnêntôiquyếtđịnhkhôngtrảlời,thayvìđótrượtlạichiếcdiđộngvàolạitrongtúivàcũnggiữyênbàntaymìnhtrongđóluôn.
Lúcnàychúngtôichỉcònvàibướcnữalàtớitamcấplênsảnh,độtnhiênmộtcơnsóngcồn
củacảmgiáctộilỗidừngchântôilại.Leodừngbướcbêntôi,nhìnsâuvàomắttôi,vànói,“Gìthếem?”
Tôinhúnvaikhẽmỉmcườivớianh,nhưthểtôikhôngcócâutrảlời.Nhưngthựctìnhđiềutôiđangnghĩlà:ướcgìmìnhcóthểlàmngưngđọngkhoảnhkhắcnày,bằngcáchnàođótrìhoãnquyếtđịnhcuốicùngcủatôi,vàcứlơ lửngmãiởđâytrongthếcânbằnggiữahaiđịađiểm,haithếgiới,haingườiyêu.
Chúngtôibướclênbậctamcấp,vàtôiđứngsauLeokhianhmởkhóacửa.Khivàođếnbêntrong,mùihươngthânthuộccủaquákhứlạitấncôngtôidồndập.Lòngtôiquặnlên,hệtnhưcáiđêmkhivụánngãngũ,đêmđầutiênchúngtôibênnhauấy,cảmgiácchếnhchoángynhưvậy,dùrằngchẳnghềuốngrượu.Bấtcứđiềugì,mọiđiều,đềucóthểxảyra.Mộtchuyệngìđóắtsẽxảyđến.Tôiđặtthiếtbịchụpảnhvàtúixáchxuốnglốivàophòngkhách,Leocũnglàmnhưvậyvớichiếc túicủaanh.Chúngtôi lặng lẽbước lạibêntrườngkỷ,nhưngkhôngngồi.Thayvìđó,Leoquẳngchùmchìakhóacủaanhlênmặtbànnướcvàvớitaybậtmộtngọnđènnhỏđặtởcuốibàntỏaraánhsángđỏnhạtnhòa.Leoliếcnhìnđồnghồđeotayvànói,“Chỗđặttrướccủachúngtacònhaimươilămphútnữa.”
“Ởđâu?”tôihỏi,mặcdùchuyệnđóthựcsựkhôngquantrọng.
“MộtquánÝnhonhỏ.Khôngxađây lắm,”anhngậpngừng,gầnnhưcăng thẳng. “Nhưngchúngtaphảinhanhmớikịp…hoặclàanhcóthểgọihẹnlạimuộnhơnmộtchút?”
Vìlýdogìđó,sựcăngthẳngcủaLeokhiếntôibìnhtâmlại,vàtrongkhicởiáokhoác,phủnólêntayghế,tôiliềulĩnhnóiđiềutôibiếtchắcanhmuốntôisẽnói,“Emkhôngmuốnđiđâucả.”
Anhnói,“Anhcũngthế,”vàrồivươnngười,chìabàntaymongmỏitaytôi.Tôiđặttaylêntayanhvàngãvàolònganh,haitaytôiômvònglấyanh.Đôivaianh,ngựcanh,cánhtayanh–mọinơiđềucảmgiácthậtấmáp,vữngvàng,mạnhmẽ-thậmchícònhơncảtrongtrínhớtôi.Tôinhắmmắtkhichúngtôighìxiếtlấynhauvàrồichầmchậmlắclưtheotiếngnhạctưởngtượng–mộtbảnballadubuồndaydứt,thứnhạccóthểkhiếntavôtìnhbậtkhócngaycảkhitakhônghềmuốnvậy.
Anhthìthầmtêntôi.Tôicũngkhẽgọitênanh,đôimắtchứachan.
“Anhđãđuổitheoemtrongmọigiấcmơbaonămgiờ,Ellie,”anhnói.Chínhlànhưthế.Nếulờiấythốtratừaiđókhácthìhẳnsẽnghegiảtạo.NhưngtừLeo,Nhữnglờiấylàángchântìnhtrongbảnballadđậmchấtsửthicủariêngchúngtôi,viếtlêntừđáycontim.
Chuyệnnàyđangthựcsựdiễnrađấychứ?Tôibănkhoănvàrồiđặtcâuhỏiđóvớianh.
Leogậtđầu,thìthào,“Phải.”
TôinghĩvềAndy–tấtnhiêntôinghĩvềAndy–nhưngtôivẫnchầmchậmngướcđầulên,ngaykhicảmthấyLeođangcúixuống.Gươngmặtchúngtôinghiêngnghiêngđụngchạmnhẹnhàng.Chúngtôiápmálênmá,rồimũilênmá,rồimũilênmũi.Tôingồithậtyên,lắngnghetiếngthởcủaanh,cảhaichúngtôicùnghổnhển.Dườngnhưmộtlúcrấtlâutrôiquatrướckhibờmôidướicủaanhlướtquamôitrêncủatôi,vàchúngtôikhẽđiềuchỉnhlầncuối,giờđâymiệngchúngtôisáphẳnvàonhau,môichúngtôihémở.Rồi,khichúngtôilàmđiềuphitưởngkhôncưỡngấy,đầuóctôitrởnêntrốngrỗng,vàmọithứvàmọingườibênngoàicănhộnhỏ
xíuởQueensnàyđềubiếntantấtthảy.Chỉcònlạihaichúngtôiníugiữmộtđiềugìtôikhógọiđượctên.
Chođếnkhiđiệnthoạitôireolầnnữa.
Tiếngchuôngkhiếntôigiậtnảyngườinhưthểcógiọngnóithựctrongphòng.GiọngnóicủaAndy.Nhưngkhiđúttayvàotúiáokhoác,tôilạithấytênSuzanne,vàmộttinnhắntíchdấukhẩncấp.Vìlýdogìđó,tôihoảngsợ,tưởngtượngcóchuyệnxảyravớibố,hìnhdungrarõrànhrànhdòngchữ:Bốchết.Thayvìđó,tôiđọcđượcyêucầucủabàchị:Gọichịngay.Tôikéoxuống,chờđợicóthêmđiềugì,nhưngtấtcảtinnhắnchỉcóvậy.
“Mọichuyệnổnchứ?”Leohỏi,liếcxuốngđiệnthoạicủatôivàrồinhanhchóngquayđi,nhưthểanhbiếtrằngdùtrongđiệnthoạicóđềcậpđếnđiềugìthìcũngkhôngphảichuyệncủaanh.Dùthếnàocũngkhông.
Tôigậpđiệnthoạilạivàlắpbắp,“Em…Emkhôngbiết.”
“Andy?”Leonói.
Tôichùnlại,lòngnhóicảmgiáctộilỗikhingậpngừnglêntiếng,“Không.Chịem.Emnghĩ…Emnghĩcólẽemnêngọilạichochịấy…Emxinlỗi…”
“Khôngsao,”Leonói,xoaxoalêncằmvàlùilạihaibước.“Anhsẽở…loanhquanhthôi.”Anhchỉvềphíaphòngngủ.Vàrồiquayngườibướckhỏigiankhách.Tôicốcưỡnglạikhaokháttheochânanh,mongmỏiđếnkinhkhủngđượcngồitrêngiườnganh,quansátanhngắmnhìnmình.
Tôihítthởsâuvàihơivàthảngườixuốngtrườngkỷ,ấnphímgọinhanhsốcủaSuzanne,thầmnghĩkhoảnhkhắcđócóthểbịgiánđoạn,nhưngcảmxúcthìcònnguyên.
Chịtôitrảlờingayởlầnđỗchuôngđầutiênvànóichínhxácđiềutôibiếtchịsẽdùngđểbắtđầucâuchuyện.“Emđangởđâu?”
“EmđangởNewYork,”tôinói,dấylêncảmgiáclảngtránhmàtôikhônghềcótrongnhữngkhoảnhkhắctrướckhihônLeo.
“Chỗnào?”
“Queens,”tôiđápvớivẻcólỗi.
“Ellen.Emởchỗnào?”chịgặnghỏi.
“EmđangởnhàLeo…Bọnemvừavềsaubuổichụphình…Nhớchuyệnđóchứ?ỞConeyIslandấy?”tôinói,tựhỏitạisaomìnhkhôngthẳngthắnhơnvớichị-mộtngườiluônởbêncạnhtôi.Ngaycảtrướckhicóchuyệnđểcầnngườibêncạnh.
“Chuyệngìrồi?”chịnói,giờthìrõrànglàđangkhíchđộng.“Khôngcógì,”tôinói,nhưnggiọngtôichothấymọithứđãxahơnthế,vậynênchịbậttiếpngaylậptức.
“Emđãhônanhta?”chịnói,nghequálỗmãng,chodùđólàSuzanne.
Tôingầnngừ,đểchịtựcảmnhậnquasựimlặngcủatôi.Chịhiểu,vàrồitiếp,“Emđã…ngủvớianhta?”
“Không,”tôinóivớigiọngkhôngcóvẻgìlàoanuổnghẳnrằngbởiýnghĩđóđãlướtquađầutôinhiềuhơnmộtlầntrongmấygiờqua,thậmchílàmấyphút,mấygiâyliềnđây.
“Nhưngemđãhônanhta?”chịnói.
“Phải,”tôinói–vàcóđiềugìđótronglờixácthựcxướngtolênấykhiếnmọiđiềutrởnênrấtthật.NhữngcảmnhậncủatôichoLeo.Sựkhôngchungthủycủatôivớichồng.Cuộchônnhâncủatôicòntồntạiđó.
“Emcầnphảirờikhỏiđó,”chịnói,giọngtrànngậplolắngvàkhẩnkhoản.“Rờikhỏiđóngaytứckhắc.”
“Suzanne…khôngđâu,”tôinói.
Chịchậclưỡirồinói,“Emsẽhốitiếcđấy.”
“Cóthểlàkhông.”
“Sẽcóđấy,Ellen…Chúaơi,chịkhôngmuốnemphảihốitiếc.Chịkhôngmuốnemphảiânhận.”
Tôiđangnghĩrằngđiềuduynhấtmàtôitiếcnuốivềkhoảnhkhắcnàylàtôiđãgọilạichochị-haylàrằngtừđầutôiđãcómộtchiếcdiđộng,nhưngtôinói,“Andyvàemđãcãinhaukịchliệttốiqua.Mọithứquábầynhuầy.”
“Okay.Chịbiếtchuyệnđóthếnào,”chịnói,ítnhấtlàgiảvờkiênnhẫn,“nhưngemđang…làmmọithứtệđiquáđángđấy.”
Điềuđó,tôikhôngthểchối.Thayvàođó,tôiviệnđếnmộtlýcớtrẻcon.“Anhấyrờibỏem,”tôinói.“Đêmqua.Chắchẳnanhấyđãsangnhàcôemgái…”
Suzannecắtlời.“Không.Cậuấykhôngsangnhàemgái.Cậuấytớikháchsạn…vàgọiđiệnchochịgáicủaem.”
Tôichớpmắt,rồinhìnchằmchặpvàongọnđènđỏđụcchotớikhitôinhìntấynhữngchấmbilốmđốmtrênbứctườngtrắngphíabêntrên.“Anhấyđãgọichochị?”cuốicùngtôithốtlên.
Suzannebảođúngthế,sángnaytừkháchsạnRitz,vàrồilạigọilại,khoảngbamươiphúttrước.Giọngchịnhưnhòadầnkhitôitưởngtượngrachịsẽchốtcâu–trongkhiemđanghônLeo.
“Anhấynóigì?”tôihỏi,cảmthấyđaukhổ,têdại.
“Cậuấybuồnlắm,Ell.Cậuấysợ,vàcậuấymuốnnóichuyệnvớiem.”Cóchútgìnhưlênánthoảngtronggiọngchị,nhưngchủyếulàlolắng–vàcảphầnnàobuồnbã.
“Không,anhấykhôngmuốnđâu.Anhấykhônggọichoem.Khôngmộtlần.”
“Ừ,cậuấyđaukhổ,Ell…cậuấythựcsựđaukhổ…vàlosợ.”
“Anhấynóivớichịthế?”
“Ừ.Đạiloạivậy.”
“Chịđãnóigìvớianhấy?”tôihỏi,khôngchắcmuốnngheđiềugìtừchị.
“Chịbảocậuấyđừnglolắng…rằngthìemlênNewYorkvìcôngviệcthôi–khôngphảivìLeođâu–vàrằngcậuấyphảitinemchứ.”
Tôinhìnxuốngđôigiàyvẫncòndínhbẩnvìmưa,tựhỏiliệuchuyệncóthànhranhưthếnàynếuAndykhôngbỏđi,khôngđểlạimẩugiấynhắntrênquầybếp.Đâylàmộtkếtquảđượctiênliệu?Haykhôngphảivậy?
“Đượcrồi,”Suzannenói.“ChịkhôngnóirằngAndyhoànhảo.Cònxalắm.Vàembiếtchịcảmthấythếnàovềcáitrònhảmnhíưađiềukhiển,thíchlàmtrungtâmcủaMargotrồiđấy.Và,Chúaơi, chị vẫnkhông thể tinnổi cô tađãkhôngnói với emchuyệnLeo cố tìmgặpem…Nhưng…”
“Nhưngsao?”tôihỏi.
“Nhưnghọlàgiađìnhcủaem.Vàemthậtmaymắnkhicó…mộtgiađình.”
Tôinghĩvềbố,vềsựthumìnhcủabốtrongcuộcđờivàtrongđámconcáicủaSharon.RồitôinghĩvềVince–chuyệnanhtatừchốihứahẹnvớichịgáimìnhrasaovàđóchắchẳnlàmộtmiềnđấtsốnghếtsứcmệtnhọcđếnthếnào.Và,tấtnhiên,tôinghĩvềmẹ.Tôiluônnghĩvềmẹ.
“Chịcũnglàgiađìnhemmà,”tôinói,bấtthầncảmthấycólỗi.
“Chịbiết,”chịnói.“Vàemlàgiađìnhchị.Nhưngthôinào,Ell.Embiếtýchịmà…HọlàmộtgiađìnhNormanRockwell[15]thựcthụmà.Vàhọgắnbócùngemtrongmọithứ.Họxememnhưmộtngườitrongsốhọ.Emthuộcvềhọ.”
Tôinhắmmắt,nghĩđếnkhiôngGrahamnângcốcchúcmừngtôitrongngàycưới,nóinhữnglờiámảnhấy.NghĩđếnchuyệnStellađãđốixửvớitôinhưcongáirasaovàMargotđãxemtôinhưchịemgáithếnào–thậmchítrướccảkhitôicướiAndy.
“Emcóthựcsựmuốnvứtbỏtấtcảđiềuđó?”Suzannehỏi,giọngnhẹnhàngvàcẩntrọngnhưngườimẹ.“EmcómuốnthôiAndy?”
“Emkhôngbiết,” tôi nói, tính thực tế của vấnđềnàyđangdần thấm thía, trởnên khắcnghiệt,đángsợ.Vàlúcnàytôikhôngmuốnquyếtđịnhđiềugìdựatrênnỗisợhãi.
MộtphútimlặngtrôiquavàrồiSuzannelêntiếng,“Chịcóthểhỏiemmộtcâukhông?”
“Tấtnhiênrồi,”tôinói.
Suzanneimlặngrồitiếptục,“Emcóyêucậuấy?”
Tôikhôngchắcýchịlàai–AndyhayLeo–nhưngdùthếnào,tôitrảlờichịrằngcó,tôiyêu.
“Vậythìđừnglàmthế,”chịnói,rõrànglàđangámchỉAndy.
“Suzanne,”tôinói,nhìnquaphòngkháchvềphíaLeođangchờ.“Khôngđơngiảnthếđâu.”
“Có,cóđấy,”chịnói,cắtnganglờitôi.“Nghenày,chuyệncóvậythôi.Mọithứthựcsựgiảnđơnnhưthế.”
Bamươilăm
Tôigácmáyvàgụcđầulêncánhtay,chìmđắmtrongcảmgiáctộilỗicủatìnhcảnhnày.Tâmtrạngtôiquáhỗnloạnđểcóthểdiễntảcảmnhậncủamìnhchochínhbảnthân,đừngnóigìlàchoLeo,ngườivừatrởlạiphòngkháchvàgiờđâyđangđứngbêncạnhtôi.Tuynhiên,cómộtđiềuchắcchắn–chodùbấtkỳsựhợplýhóanàomàtôicóthểnỗlựcgợilêntronggiờkhắcnày,thựcsựchẳngcócáchnàovựcdậyđượcmọithứtừcuộcnóichuyệnganruột,tỉnhthứcvớiSuzannecủatôi.ChẳngcócáchnàođểtrởlạiđiểmmàLeovàtôigiánđoạn.Tâmtrạngđãvỡtantành,khôngthểnàocứuvãnđượcnữa.Leorõràngcảmnhậnthấyđiềunàykhianhngồixuốngcạnhtôi,trôngbứtrứtkhôngyênngaytrênchiếctrườngkỷcủachínhmình.
“Emổnchứ?”anhhỏi,tránanhhằnlênnhữngnỗiniềm,anhvươntayrađặtnhẹlênđầugốicủatôivàgiữởđótrongvàigiâytrướckhirútlạivàolòngmình.
“Emkhôngbiếtnữa,”tôinói,bấuvíuvàonhữnglờikhuyênthẳngthắnrõràngnhưngvẫnkhóhiểutheomộtcáchnàođócủaSuzanne.“Emkhôngbiếtemđanglàmgìnữa.”
Leothởmạnhvàohaibàntayúplại.“Quảthậtquákhó…Anhxinlỗi.”
Tôinhìnanh,cốgắngđểhiểuđượclờixinlỗiấy,nghĩrằngđókhôngphảimộtlờixinlỗiđầyănnănđểkiếmtìmsựthathứ,màđólàmộtcâubiểucảmthườngđượcdùngtronghoàncảnhcủanhữngđiềukhôngmay,chialyhaychếtchóc.Nóitheocáchkhác,anhbiếttìnhcảnhcủachúngtôithậtthảmthương–nhưngkhônghềnuốitiếcvìnữngnụhônchúngtôiđãtraonhauhayvìnhữngxúccảmởtronganh.Tôivẫnchưadámchắcrằngtôicócảmthấynhưvậykhông.Cònquásớmđểnóiđiềuđó.
Tôigậtđầutỏýcảmơn,hayítracũnglàthônghiểukhitôichợtnhiênnghĩrằngSuzannechưabaogiờthậtsựhiểuLeo,haycảmgiácmàtôidànhchoanh.Tôitựhỏivìsaolạinhưvậy,tronglúctôibuộtthốtlênmộtcâuhỏidườngnhưhoàntoànlạcđề.“Anhcónghĩrằngchúngtađãcóthểkéodàiđượckhông?”
Leonhìndòhỏivàđôichútbuồnbã,chắclàanhlưutâmtớicáchtôidùngtừđãthayvìtừsẽ.“Ýemlàgì?”anhhỏi.
“Anhbiếtmà…Nếuchúngtacùngnhauquaylạilúctrướcđây…liệuchúngtacóởđượcbênnhauhaykhông?”
“Mãimãi?”anhhỏi,giọngđiệucủaanhđãtrảlờicâuhỏichotôi.Anhkhôngtinvàosựmãimãi.Chưabaogiờtin.
Nhưngtôitin–ítnhấtlàvềmặtlýthuyết.“Phảivậy.Mãimãi,”tôinói,suyngẫmvềkếthônvàconcái,tấtcảnhữngthứmàgiờđâytôivẫnrấtcần.
“Aimàbiếtđượcchứ?”Leonóivớiánhnhìnthảnnhiên,xaxăm.
Tôinghĩvềsựtanvỡgầnđâynhấtcủaanh,tựhỏirằnghaikịchbảnấycóphảilàrấtgiốngnhau.Tôiđặtramộtcâuhỏi thôngthườngnhấtcóthểchohoàncảnhđó.“TạisaoanhvớiCarollạikếtthúc?”
“Anhđãkểvớiemsángnayrồimà,”anhnói.
“Chưahẳn,”tôinói,cảmgiácrờnrợn.
Anhbuôngthõngmộttaythểnhưđólàmộtsựmấtmáttolớnkhủngkhiếp,vàchợtgợilêntrongtôicáchanhđãgiảvờmấtmátkhổđauvềsựtanvỡcủachúngtôikhiđềcậpđếnchủđềnàytrongbữatốiởLosAngeles.
“Córấtnhiềulýdo,”anhnói,tronglúctôinhìn,anhbắtđầuimlặng.Mímắtanhnặngtrĩuxuống,nétmặttrốngrỗng.
“Vínhư?”
“Vínhư…Anhkhôngbiếtnữa…côấylàmộtcôgáituyệtvời…Nhưngcôấychỉ…khôngphảilàđịnhmệnh,”anhnói.
“Làmsaoanhbiếtcôấykhôngphảilàđịnhmệnh?”tôidằntiếng,tìmcâutrảlờichochínhbảnthântôi.Vàibaphépthửâmthầm,bímậtđểxácđịnhtìnhyêuđíchthực.Mộtđịnhnghĩavềtrikỷtâmhồn.
“Anhchỉbiếtthếthôi,”anhnói,đưatayvuốtmộtsợitócmai.“Emluônluônhiểumà.”
“Cóphảiđócũnglàlýdovìsaochúngtatanvỡ?”tôihỏi,cảmnhậnthấyâmđiệukhẩnthiếttronggiọngnóicủamình.
Leothởdàinói,“Thôinào,Ellen.”Giọnganhyếuớt,thoángchútphiềnnãotrongkhoảnhkhắchồitưởnglạinhữngkỷniệmdaydứt–nhữngkỷniệmtồitệ-củaquávãng.
Nhưngtôivẫntiếptụcchủđề.“Nóiemnghe,”tôinói.“Emcầnphảihiểu.”
“Được.Nghenày.Tấtcảnhữngchuyệnđóthậtsựđãquarồi…Anhnghĩsựtanvỡcủachúngtachỉthuầntúylàvấnđềthờiđiểm.Hồiđóchúngtaquátrẻ.”
“Chúngtakhôngquátrẻtớimứcđó.”
“Đủtrẻ.Hồiđóanhchưasẵnsàngcho…điềunày,”anhnói,chuyểnhướngsangchuyệnhaichúngtôi,vàcuốicùngthừanhậnthựctế-rằngđólàanh,chứkhôngphảitôi.Anhđãchiatayvớitôi.
Tôigậtđầu,nhưthểtôihiểucáchđánhgiácủaanh,mặcdùtôi thựcsựchưahiểu.Phải,chúngtôiđãrấttrẻ,nhưngtheomộtcáchnàođó,tìnhyêutuổitrẻdườngnhưlạichínhlàtìnhyêumãnh liệt và sâu sắcnhất, không tànphaibởinhững thử tháchgiankhổ củađời sốngthường ngày. Leo đã treo cờ trắng đầu hàng trước cả khi chúng tôi thực sự bắt đầu trải
nghiệm.Cóthểbởivìanhđãkhôngmuốntrảinghiệm.Cóthểbởivìanhtinrằngchúngtôichắcchắnsẽthấtbại,Cũngcóthểbởivì,tạithờiđiểmđó,anhđãkhôngyêutôiđủmức.
“Cóphảihẹnhòvớiemcảmgiácgiốngnhư…sắpđặt?”
Từsắpđặtdộilêntrongtrínãotôi,gặmnhắmtráitimtôivàlàmtôirúngđộng.Đólàtừmàtôiđãtránhnhắctớitrongnhiềuthángliền,ngaycảtrongnhữngsuynghĩriêngtưcủamình,nhưngrồiđộtnhiêntôikhôngthểnàonétránhnóthêmđượcnữa.Theomộtcáchnàođó,nóthậtgiốngnhưtâmtrạnghốthoảngtrướcbiếnđộng–nỗihoảngsợrằngtôiđãsắpđặtkhinói“Emtin”vớiAndy.Rằngtôiđãluônduytrìkiểutìnhyêunày.RằngtôivốnđãtinmộtngàynàođóLeosẽquaylạivớimình.
“Trờiơi,không,”Leonói,lắclắcđầuthấtvọngnãonề.“Khôngphảilànhưvậy,vàemhiểuđiềuđómà.”
Tôibắtđầuráoriếthỏianhnhiềuhơn,nhưnganhđưaramộtlờigiảithíchbộtphát.“Nghenày,Ellie.Emđãlàđịnhmệnh…Emchínhlàđịnhmệnh…Nếunhưđiềuđótồntại…”
Tôinhìnvàoánhmắtanh,ánhnhìncủaanhlạcchìmtrongbóngđenphủmờquanhnó.Timtôiquaycuồngkhitôinhìnsangnơikhác,nétránhbịlôicuốnvàotiamắtchămchămấyvìnhưvậythậtquáchừngnguyhiểm.
“Đượcrồi,”tôinói.
Đólàmộtcâutrảlờihoàntoànkhôngxácđáng,nhưnglàcâutrảlờiduynhấtđemlạiantoàntronggiâyphútthànhthậtgấpgápnày.
“Vậy…Emnghĩgì?”anhnói.“Emmuốngì?”
Tôinhắmmắtlại,cảmthấythờigianngưngđọngvàđôichútmấtphươnghướng,cảmgiácmàđôikhitagặpphảikhitỉnhgiấcởmộtnơixalạvàđộtnhiênquênmấtmìnhđangởđâu.RồitôilạinhìnLeo,chợthoảnghốtvàthoángkhiếpsợnhậnrarằngsựlựachọnnày,đãbịtướckhỏitaytôitừnhiềunămtrước,đầutiênlàbởiLeo,saulàbởiMargot,vàbâygiờlàtựtôitướcđi.Chấmhết.Tôivôtìnhtưởngtượngratôiđangthựcsựđứngtrênmộtngãbađường,giốngnhưhìnhảnhtrongnhữngbộphimhoạthìnhkinhdịcủaDisney.Hailốiđingoằnngoèo,lầylội.Haibảnghiệuđườnggắntrênnhữngcâyxanhrườmrà,chằngchịt,chỉrahaihướngđiđốilập.LốiđinàydẫntớiAndy.CònlốikialàLeo.
Tôigỡhaibàntayđanchéora,buôngthõngxuốnghaibên,đầungóntaychạmlướttrênlớpdamềmmượtcủachiếctrườngkỷmớitrongnhàLeo.RồitôinhớlạinhữnglờiSuzannenóitrướclúcgácmáykhinãy,tựhỏirằngngườichịđaukhổ,kém-may-mắn-trong-tình-yêucủatôiđãmuốngửigắmđiềugì.Đókhôngphảilàvềviệcchuyệngìcóthểsẽxảyra.VànócũngkhôngphảivềviệcliệugiờđâytôicócảmxúcthậtsựvớiLeokhông,ẩnnúpdướinhữnglớpvỏcủanỗiluyếntiếcquávãng,nhụccảm,vàmộttìnhyêukhôngđượcđápđền.NhữnglờiấyhoàntoànkhôngphảinóivềLeo.
ĐólàvềAndy,rõràng,đơngiản.
Đólàvềviệctôicóthựcsựyêuchồngtôikhông.
“Emnghĩlàemnênđi,”tôinói,câutrảlời,đãluônluôntrongtráitimtôi,giờcuốicùngcũngdângtràolêntrínão.
Leolạiđưataylênchântôi,lầnnàyđặtmạnhhơnmộtchút.“Ellen…đừng…”
Tâmtrítôiquaycuồng–khitôimớingheđượcmộtnửanhũnggìanhnóitiếptheo.Mộtđôilờivềchuyệnkhôngmuốnđểmấttôimộtlầnnữa.Mộtđôilờirằnganhbiếttôiđãkếthôn,nhưngchúngtôibênnhauvẫnthậthạnhphúc.Anhkếtthúcbằngcâu,“Anhnhớchúngmình”–câunóimạnhmẽvàthuyếtphụchơnrấtnhiềusovớilờinhớtôiđơnthuần–nhấtlàkhitôicũngcảmthấyđúngnhưvậy.Tôicũngnhớchúngtôi.Tôiluônluônnhớ,vàcóthểsẽcònluônluônnhớ.Vượtquanỗiđaukhổvàcảmgiácmấtmátcuốicùnghiểnhiệntrướcmắt,tôichạmvàotayanh.Đôikhivẫnkhôngcókếtcụchạnhphúc.Dùthếnàođinữa,tôicũngsắpđánhmấtmộtđiềugìđó,mộtngườinàođó.
Nhưngcóthểđólàcáikếtcụctấtyếu.Tìnhyêu,khôngphảigiốngnhưmộtđợtdângtràocủacảmxúc,màlàsựlựachọngắnkếtvớimộtcáigìđó,mộtaiđó,bấtchấpmọitrởngaivàcámdỗvẫnkiêntrìconđường.Vàcóthểkhithựchiệnsựlựachọnđó,lầnnàyđếnlầnkhác,ngàynọsangngàykia,nămnàyquanămkhác,tìnhyêusẽđượcnhắcnhủnhiềuhơnlàhoàntoànkhôngcócáigìđểlựachọn.
TôinhìnvàomắtLeo,cảmthấyđaukhổ,nhưngvẫnkiênquyết,thấynhẹnhõmtheocáchnàođó.
“Emphảiđi,”tôinói,từtừđứngdậy,cẩnthậnsắpxếpđồđạccủamìnhhệtnhưđangnhậpvaitrongmộtthướcphimquaychậm.
Leocũngđứngdậycạnhtôi,miễncưỡnggiúptôimặcáokhoácvàđitheotôiracửa,rồiratớihiên.Khichúngtôiđangđixuốngcầuthang,mộtchiếctaxidùxuấthiệnởphíaxaxa,đanglướtvềphíachúngtôi,laoxuốngmộtconđườngliêutịchkhác.Điềuđóchothấyxeđangđiđónkhách.Tôivẫnđiravỉahè,bướcxuốnglềđường,lengiữahaichiếcxehơiđangđỗởđóvàvẫyvẫyngườitàixế.Leođứngcáchtôimộtkhoảng,lặngnhìn.
“Emđịnhđiđâu?”anhhỏi.Giọngbìnhtĩnh,nhưngcónhữnggợnđiêncuồngtrongđôimắtanh.Nhữngthứmàtôichưabaogiờthấytrướcđây.Mộtthờigianngắnlúctrước,tôicólẽđãngậpchìmấmáptrongánhmắtđó,cảmthấyhânhoanchiếnthắngvàhàngắn,hòagiải.Giờđâynóchỉlàmtôithêmbuồnnão.
“Vềkháchsạnemở,”tôinói,gậtđầuvớingườitàixếkhianhtabỏđồđạccủatôivàocốpxe.
“Emsẽgọichoanhkhiemtớiđóchứ?”
“Vâng,”tôitrảlời,rồibănkhoăntựhỏiliệutôicógiữđượclờihứanày.
Leođilạigầntôi,đặttaylêncánhtaytôivàgọitêntôinhưmộtlờikhẩnkhoảncuốicùng.
“Emxinlỗi,”tôinói,kéotayravàngồivàoghếsau.Tôigượngcườiđểcóđượcsựdũngcảm,trínãotôimờđitrongnướcmắtnhưngtôikiênquyếtkìmnénlại.Rồitôiđóngcửaxehơi,vịntayvàocửasổđểchàotạmbiệt.Hoàntoàngiốngnhưnhữnggìtôiđãlàmtrongbuổibình
minhsauchuyếnbayđêmđó.
Chỉcóđiềulầnnày,tôikhôngkhóc,vàtôikhôngngoáilạinhìn.
Bamươisáu
Chiếc xe vượtqua cầuQueensboro trongmột khoảng thời giannhanhkỷ lục, di chuyểnngượcnhữngdòngxecộngồnngộn,hướngvềphíaánhđènrựcrỡcủaManhattan.Cómộtđiềugìđótừtrongtốcđộxe,vàlốichuyểnluồngbừabãicủangườitàixếkhiếnchoviệctôirờibỏkhỏicănhộcủaLeogiốngnhưmộtchuyếntẩuthoátgấpgáp.Mộtcúngoặtthìnhlìnhđểtránhxathảmhọa.
Khingồiởgiữaghếsauvàchằmchằmnhìnxuyênquatấmváchchắnrangoàicửatrướccủaxe,tôicốgắngsắpxếplạinhữnggìđãdiễnratronghaitưgiờvừarồi,vàđặcbiệtlàtrongvàiphútgầnđây,thấmthíasựdaydứtđầutiênvìnỗitiếcnuốikhibướcquaranhgiớithểxáctrắngđenđó.
Tôiđãkhôngthểtinđượcrằngtôilừadốichồngtôi–lừadốiAndy.
Vớicáchtựmỉamaibảnthân,tôinhủthầmcólẽtôiđãcầnphảihônLeođểthậtsựđẩyanhấyrađi–vàxuađuổiýnghĩrằngsốngtrongcuộchônnhâncủatôilàbấtkỳkiểusắpđặtnào,hayviệctôiởbênAndylàmộtđiềumặcđịnh.Saucùng,chẳngphảiviệcsắpđặtcónghĩalàkhôngcósựlựachọnnàokhác?Cónghĩa lànhậnlấymộtcáigìđóbởivìnócòntốthơnlàkhôngcógì?Tôicuốicùngcũngcómộtsựlựachọnthậtsự.Vàtôiđãchọn.
Sựsángrõnàyđượctheosaubởimộtchớpthoángnhậnbiếtkhác,khitôihiểurằngtrongmộtkhoảngthờigianlâuhếtmức,tôiđãnhìnnhậnAndyhoànhảo,cuộcsốngvợchồngcủachúngtôithậthoànhảo.Vàtheomộtvàicáchlạlùng,ngaykhiLeotrởlạitrongcuộcđờitôi,conđườngtrảigạchvàngnàybắtđầugiốngnhưmộtsựsắpđặt.Sắpđặtchosựtuyệtđối,chotấtcảnhữnggìmàaicũngnghĩrằngmìnhmuốncó.Mộtgiađìnhêmấm.Mộtngôinhàlộnglẫy.Sựgiàusang.Nhữngđiềuđódườngnhưđãlàmsuygiảmcảmxúctrongtôi,bởivìchắcchắnlàtôikhôngthểthậtsựyêuAndytrêntấtcảnhữngdấucộngtuyệtvờitrongdanhmụcnhữngthứthuộcvềanh.Trongtiềmthứctôinghĩtôiđãtinlàmọixúccảmmàtôicóvớiconngườiđậmmàu,khókhănvàxacáchcủaLeophảihợplýhơn.Giaiđiệuhỗnloạncủanhữngbảntìnhcabuồn.
KhichúngtôixuyênquatrụcgiaothôngVùngThượngĐông,tôinhớramẹtôiđãtừngnóivớitôirằngyêumộtngườiđànônggiàucócũnghoàntoàndễdàngnhưyêumộtngườinghèo,mộttrongrấtnhiềunhữnglờikhuyêncóvẻcổhủvàkhôngphùhợpmàbàdànhchotôi–màkhôngchỉbởivìtôivẫncònlàmộtđứatrẻ.Lúcấychúngtôiđangởtrongkhuvựcđỗxecủangânhàng,vàvừamớiđingangquangườibạntraithờitrunghọccủabà,ngườiđànôngtênlàMikeCallasmàmẹtôiđãchiatayđểđếnvớibốtôikhiMikeđihọcĐạihọc.Suzannevàtôiđãxemảnhôngấytrongcuốnniêngiámrấtnhiềulần,cảquyếtrằngmặcdùcóđôitaitrôngdàithuỗn,ôngvẫncóvẻthậtsựđángyêuvớimáitócdàyđenvàgợnsóng.Nhưngtronglầnchúngtôigặpnhau,tócônghầunhưbiếnmấthết,khiếnchotaiôngtrôngcàngtohơn,vàôngbạcnhượcđithànhmộtngườiđànôngtrungniênthờthẫnvớidángvẻthậtkhótả.Tệhơnnữa,ôngcómộtnụcườiquátođểcóthểlàngườitincậyđược–dùchocóthểchỉlàtôicholànhưvậybởivìônglướtđicùngchiếcCadillachàonhoángngaysaukhihôntaymẹtôikhiếnbàcườilênkhekhẽ.Tuynhiên,tôivẫnkhôngcảmthấychútluyếntiếchaybuồnbãnàotừmẹtôi–ngaycảsaulờikhuyênnhủchẳngmấylãngmạncủamẹ-mặcdùcólẽđơngiảnlàdotôiquá
trẻđểnhậnranhữngxúccảmởmẹ.
Nhưnggiờđâytôitựhỏimẹthậtsựđãnghĩgìvàolúcđó,mẹđãthựcsựnghĩnhưthếnàovềchatôivàMike.Đãbaogiờmẹnuốitiếcvìsựlựachọncủamình?Phảichăngnhữngquyếtđịnhcủamẹrạchròihơntôi–hayvìnhữngnỗiniềmtrongtráitimluônluônlàđiềubíẩn?Tôiướcgìmìnhđãcóthểhỏibà,nhưngđộtnhiêntôicảmthấynhưđãbiếtđượccâutrảlời,ngaykhitôihìnhdungraAndyđangtronggianbếpcủachúngtôivớichiếccàvạtnớitrễvàbộcomlênhếchnhác.Tôimườngtượngracảnhanhcẩnthậnđọcnhữngđoạnhướngdẫntrênhộpbánhpizzahaylàmkỹhơnvàchonónglònướngtrước,trongsuốtthờigiannỗlựchếtsứcđểquêntôivàdòngghichútrênquầybếp.
Nếuemđi,đừngquayvề.
Tôinhậnratrongnỗinhóiđausợhãirằngđâychỉlàtôiđangđưarasựlựachọncủamình,khôngcónghĩalàAndycũnglựachọnnhưvậy.ĐặcbiệtlànếutôinóivớianhvềnhữnggìtôivừamớilàmcùngLeo–nhữngđiềumàtôithấychẳngbiệnhộđược.NỗihoảngsợcàngtràolêntrongtôikhicảmthấyAndyđangtrượtxakhỏimình.Tôiđộtnhiênmuốnnhìnthấygươngmặtanhhơnbấtcứthứgì trênthếgiannày–nhữngsựsắpsửamấtđicàng trởnênquantrọng.
“Thayđổikếhoạchmộtchútạ,”tôinói,vớingườivềphíaghếtrước.
“Thếgiờtớiđâu?”bácláixehỏi.
Timtôirungđộngkhithốtlênđịachỉcănhộcũcủatôi.Cănhộcũcủachúngtôi.Tôicầnphảitrởlạiđó.Tôicầnpháinhớlạimọithứđãrasao.Làmthếnàođểmọithứquaytrởvềnhưtrước,khimàcóquánhiềuđiềuphảilàmvớimộtcơhộirấtnhỏnhoi.
Báctàixếơhờgậtđầu,quaytrởlạiđạilộ2.Nhữngtấmbiểnbáo,nhữngcâyđènđường,nhữngchiếctaxi,nhữngconngườivụtngangquacửasổxetôi.Tôinhắmmắtlại.Khitôimởra,chúngtôiđangchuyểnxevàođường37.Tôihítmộthơithậtsâurồichầmchậmthởra,cảmthấyvừathanhthảnvừahốihậnkhithanhtoáncướcphí,bướcrangoàixe,vàthudọnhànhlý.
Mộtmìnhbướctrênvỉahè,tôiđămđămnhìntòanhàcủachúngtôivàmànđêmbaotrùmlênnó.Rồitôingồilênbậcthangđávàchotayvàotrongtúitìmđiệnthoại.Trướckhicóthểthayđổiýđịnh,tôinhấnsốcủaAndy,ngạcnhiênkhithấyanhtrảlờingaylậptức.
“Chàoanh,”tôinói,nghĩrằngdườngnhưđãnhiềungày–nhiềunăm–trôiquakểtừlầncuốicùngchúngtôinóichuyệnvớinhau.
Tôichờanhnóitrước,nhưngkhianhimlặngthìtôinói,“Đoánxememđangởđâu?”
“Ởđâu?”anhnói,ngherấtxangái,yếuớtvàcảnhgiác.Anhrõrànglàchẳngcóhứngthúgìvớitròchơiđoánđố.Tôikhôngthểtráchanhvềđiềuđó.Tôichẳngthểtráchanhvềrấtnhiềuđiều.
“Cănhộcũcủachúngta,”tôinói,runrẩy.
Anhkhônghỏitạisao.Cólẽbởivìanhhiểutạisao.Tôicũnghiểutạisao–mặcdùtôicònchưabiếtgọitênnó.
“Đènđangsángởchỗchúngta,”tôinói,ngướclênnhìncửasổphòngkháchcủachúngtôivàtưởngtượngrakhungcảnhêmđềm,ấmcúngởbêntrong.Tôiđộtnhiênnghĩrằngnhữngngườimớichuyểnđếncóthểcócuộcsốngbấthạnh,nhưngchắcchỉlàtôiđoánvậythôi.
“Ồ,thậtsao?”Andycuồngnhiệthỏi.
“Thậtmà,”tôinóikhinghecótiếngaiđótrongđiệnthoại.Cóthểđólàtiếngtivi.Hoặccũngcóthểanhđirangoài,trongquánbarhaynhàhàng,gặmnhấmhoàncảnhđơnđộc.Tâmtrítôiquaycuồngkhitôicốnghĩxemnênnóichuyệngì tiếp,nhưngmọithứcảmgiácthậtmongmanhvàđầychônggai,nhữnglờithúnhậnkhôngđầyđủvànhữngsựthậtnửavời.
“Anhcóghétemkhông?”cuốicùngtôihỏi,nhậnratôicũngđãtraođổivớiLeovềđiềunàysánghômnaykhianhchorằngtôicămghétanhvìcuộcchiatay.Tôibănkhoăntạisaoghétluônluônlàmộtphầnlàmnêntìnhyêu–haychíítcũnglàmộtthướcđogắnliềnvớinó.Tôinínhơi,chờđợicâutrảlờicủaanh.
Saucùnganhthởdàivànói,“Ellen.Embiếtlàanhkhôngghétemmà.”
Chưaghétthôi,tôinghĩ,sợrằngtôisẽchẳngbaogiờđủcanđảmnóivớianhnhữngđiềutôiđãlàm,nhưngtôivẫnnguyệncầungàynàođấysẽcócơhộivượtquađượctrắctrởđó.
“Emthậtsựxinlỗi,Andy,”tôinói,xinlỗichonhữngđiềuanhchưađượcbiết.
Anhngầnngừ, trongkhi tôi tựhỏi cóphải theomột cáchnàođó rất bảnnăng anhbiếtnhữngđiềutôiđãlàm–vàcóthểcảtạisaotôiđãlàmnhưvậy.Cómộtchútkìmnéntronggiọnganhkhianhnói,“Anhcũngxinlỗi.”
Thayvìthấydịuvợihaybiếtơn,cảmgiáctộilỗicàngdângtràotrongtôi.Andyđươngnhiênkhôngvôtội–tronghônnhânchẳngcóaitừngvôcan–nhưngnếusosánhvớinhữnggìtôivừamới làmđây, anh không có lý do gì để phải xin lỗi. Khôngphải cho chuyện chúng tôichuyểnxuốngAtlanta.KhôngphảichochuyệnđôicovớiGinny.Khôngphảivìtấtcảnhữngtrậngolf.Khôngphảivìsựvôtâmanhdườngnhưthểhiệnđốivớisựnghiệpcủatôi.Khôngphảithậmchícảvớilờiđedọacủaanhđêmqua–điềubỗngnhiênlạicóvẻhoàntoàncôngbằng.
Vàigiâyđằngđẳngtrôiquatrướckhianhnói,“AnhvừanóichuyệnđiệnthoạivớiWebbxong.”
Mộtđiềugìđónhủvớitôirằnganhkhôngphảiđangnóichuyệnphiếm.“Margotổnchứ?”tôihỏi.
“Ừ,”Andynói.“Nhưngnghetiếngrêntừngcơncủanó,anhnghĩđứabésắpchàođời.”
Timtôinhảylênvàcổhọngthắtlại.“Côấyđanglâmbồn?”
“Anhnghĩvậy,”Andynói.“Chiềunayđãcódấuhiệugiả.Margotđibệnhviện,vàhọchonó
vềnhà.Nhưnggiờhaivợchồnglạiđangởbệnhviện.Nóbịcothắtkhoảngtámphútrồi…”
Tôinhìnđồnghồvàbắtchéongóntaycầumongembésẽrađờivàongàymai.ĐừngvàongàytôiđãhônLeo.Chitiếtđókhôngthựcsựquantrọng,nhưngtrongchuyệnnày,tôisẽđạtđượcđiềutôicóthểnhận.
“Hồihộpquá,”tôinói.Vàtôiháohứcthật–nhưngcũngvôcùngnuốitiếc,buồnbãkhinhớlạitôitừngtưởngtượnggiờkhắcđósẽnhưthếnào.
Tôichợtnhiênnhậnrarằngđôilầntrongmấygiờđồnghồqua,tôiđãthalỗichoMargotvìnhữnggìcôlàm–vàhyvọngmộtngàykiacôsẽthathứchotôi.Tôinghĩđếnchuyệncuộcđờicónhiềukhúcquanhcongoàimongđợibiếtbao,đôikhichỉbắtnguồntừcáctìnhhuốnghếtsứcngẫunhiên–giốngnhưkhitôivôtìnhđiquaLeotrênđườngphố.Đôikhilạitừnhữngquyếtđịnhtoantính–vínhưcủaMargot.Haylàcủatôi,đêmnay,khitôirờibỏLeo.Saucùng,nócóthểđượcgọilàsốphận,nhưngvớitôi,nógầnvớivấnđềcủasựchungthủyhơn.
“Anhsắptớibệnhviệnchưa?”tôihỏiAndy.
“Chưa…”anhnói,giọngkéorề.
“Ướcgìemđangởbêncạnhanh,”tôinói,nhậnratrongcảmgiácnhẹnhõm,biếtơnvàhoàntoànvuisướngrằngđólàsựthật.Tôiướcgìtôiđangđượcởbêntoànbộgiađìnhmình.
“ỞAtlantahayNewYork?”anhhỏibằnggiọnghơigiễucợt–đủchotôibiếtnếuanhkhôngđangmỉmcườithìcũngrấtgầnnhưlàvậy.
“Chẳngthànhvấnđề,”tôinóikhimộtchiếctaxirẽsangtòanhàcũcủachúngtôivàchậmtiếnvềphíatôi.Tôinhìnlênbầutrời,hyvọngcóthểtìmthấynhữngvìsao–hayítralàmặttrăng–trướckhichuyểnánhnhìnvềphíachiếctaxi.Rồi,cửaxebậtmở,Andyhiệnratrướcánhmắttôimặcchínhxácbộcomlêvàchiếccàvạtđỏmàtôivừatưởngtượngracùngchiếcáokhoácmàuhảiquâncủaanh.Trongmộtkhoảnhkhắc,tôirùngmìnhbốirốitrongmộtcảmgiáctôichưabaogiờcảmthấytừkhicònlàmộtđứatrẻ,khitôivẫncòntinvàomathuật–vàvàonhữngđiều quá tuyệt vời đếnmức khó thành sự thật. Rồi tôi nhìn thấy nụ cười ngậpngừnghyvọngcủaAndy–nụcườimàtôisẽchẳngbaogiờquên–vàtôibiếtđiềunàyđangthựcsựdiễnra.Nóvôcùngtốtđẹpvàhiệnhữu.
“Chào,đâyrồi,”anhnói,đimấybướcvềphíatôi.
“Chào,đâyrồi,”tôinói,đứngdậy,đáplạinụcườicủaanh.“Anhđanglàmgì…ởđâyvậy?”
“Tìmem,”anhnói,ngướcmắtlênnhìntôi.Anhđặttaylênhàngrào,cáchtôimộtquãng.
“Bằngcáchnào…?”tôinói,cốkiếmtìmmộtcâuhỏihợplý.
“Anhbaytốinay…Anhđangởtrêntaxithìemgọi…”
TâmtrítôilướtquacảmộtchuỗisựviệckhitôinhậnraAndyđãđápmáybaylênđâytìmtôi,dùbiếtrằnganhcóthểsẽbỏlỡngàyemgáisinhnở.Nướcmắttôilạitràolên,nhưnglầnnàylàbởimuônngànlýdorấtkhác.
“Emkhôngthểtinlàanhởđây,”tôinói.
“Anhkhôngthểtinanhtìmthấyemởđây.”
“Emxinlỗi,”tôinóilại,giờthìbậtkhóc.
“Ôi,emyêu.Đừng,”anhdịudàng.“Anhlẽrakhôngnênthayđổicuộcđờicủachúngtavàđòihỏiemvứtbòmọithứ…Nhưvậythậtkhôngcôngbằng.”
Anhbướclênthêmmộtbước,giờđâychúngtôiđangđứngtrêncùngmộtbậctamcấp,mắtnhìnvàomắtnhưngvẫnchưachạmvàonhau.“Anhmuốnemđượchạnhphúc,”anhthìthầm.
“Embiết,”tôinói,nghĩtớicôngviệccủatôi,NewYork,tấtcảmọiđiềuvềcuộcsốngtrướcđâycủachúngtôi.“Nhưngemlẽrakhôngnênbỏđi.Khônglàmnhưthếnày.”
“Cóthểemphảilàmvậy.”
“Cóthể,”tôinói,nghĩtớicáiômcuốicùngcủatôivớiLeo,nụhôncuốicùngđó.Lúcnàycảmgiácthậtkháclàmsao,vớimuônngànlýdo.Tôithầmnhắcmìnhrằngchẳngcóhaimốitìnhnàolàhoàntoàntrùnglặp–nhưngđókhôngphảilàđiềucầnsosánhnữa.“Emvẫnxinlỗi…”
“Giờthìkhôngsaocảrồi,”Andynói–vàmặcdùtôikhôngchắcchắnđiềuanhngụý,tôivẫnhiểutoànbộđiềuanhmuốnnói.
“Hãynóivớiemlàchúngtasẽổnđi,”tôinói,launhữngdòngnướcmắtđangchảydàitrênmá.
“Chúngtasẽcònhơncảổn,”anhnói,mắtanhcũngtrànnước.
Tôingãsậpvàoanh,nhớlạibuổiđêmđứngrửachénbáttrongkhubếpnhàbốmẹanhkhilầnđầutiêntôitựhỏiliệutôicóthậtsựyêuanhtraicủaMargot.Tôinhớđãquyếtđịnhđiềuđólàcóthểxảyra–mọithứđềucóthể-thếrồi,hẳnvậy,nóđãxảytới.Vàlúcnàyđây,dướitrờiđêmmùathu,tôinhớchínhxácvìsaonóđãxảytới–nếunhưtừngcómộtlýdothậtsựvìsaonảynởmộttìnhyêu.
“Vềnhàđianh,”tôithìthầmvàotaiAndy,hyvọngrằngchúngtôivẫncóthểđónchuyếnbaytrởvềAtlantatốinay.
“Emchắcchứ?”anhnói,giọnganhthấp,gầngũi,quyếnrũ.
“Vâng,emchắc,”tôinói,nghĩrằnglầnđầutiênkểtừkhitôithấyLeotrêngiaolộđó,cóthểlàlầnđầutiêntừtrướctớinay,tôiđanglàmtheocảtráitimlẫntrínãocủamình.Cảhaiđãdẫntôiđếnđây,đếnquyếtđịnhnày,đếngiờkhắcnày,đếnAndy.Đâychínhxáclànơitôithuộcvềvàlànơitôimuốnsống,mãimãi.
Mộtnămvàmộtngàysau…
ĐâylàsinhnhậtđầutiêncủaLouisa.TôiđangđápchuyếnbaytạisânbayLaGuardia,chờđónbữatiệctuyệtvờimàMargotđãchuẩnbịkỹcàngchocongáicủamình.Tôiđilạithườngxuyên,đôikhimộtmình,đôikhicùngvớiAndy,vìchúngtôiqualạiliênmiêngiữangôinhàởBuckheadvàcănhộmộtphòngngủcủachúngtôiởVillage.Sựsắpxếpcuộcsốngcủachúngtôidườngnhưlàmnhiềungườikhóhiểu,đặcbiệtlàStella,vừamớihômtrướcbàcònhỏitôilàmthếnàoquyếtđịnhđượcloạigiàydépnàođểtrongtủnào–haytôichỉđơngiảnlàgiàynàocũngmuahaiđôi?Tôimỉmcười,thầmnghĩmìnhsẽchẳngbaogiờhiểuđượcnỗiámảnhgiàydépcủabà–hệtnhưbàkhônghiểuđượcvìsaotôicùngAndycóthểsốngsungsướngtớivậyvớisựsắpxếpđồđạchỗnđộncủachúng tôi.Nókhônghoànhảo,nhưngnó thíchhợpvớichúngtôi,tronglúcnày.
Tôivẫnthíchthànhphốhơn–vàcảmthấythíchconngườimìnhởđóhơn.TôithíchđượclàmviệcbêncạnhSabina,JulianvàOscartrêncănxépsơsài,cũkỷđó–vàchờđợiAndyhoặcSuzannetớicùngtôivàonhữngcuốituần.NhưngtôicũngbắtđầuđánhgiácaoAtlantahơn,khoandungvớinhữngnhómngườimàtôitừngkhinhkhivàkếtbạnvớinhữngngườimới,khôngliênquantớigiađìnhGraham.Tôicũngđãkhámpháramộtviệcthíchhợpđếnkinhngạcchonghềnghiệpcủamìnhtrongthànhphốmớinày,chụpchândungtrẻem.NóbắtđầuvớiLouisa,rồinhanhchóngrộngracùngnhữngembékhác.Đókhôngphảilàcôngviệcđặcbiệtquyếnrũ,nhưngsựâmthầmtậptrungvàogiađìnhcũngkhiếntôithỏamãn.Vàtôigầnnhưcóthềmườngtượngrangàynósẽlàmtôihoàntoànđủđầy.
Cũngcóthểđiềuđóchẳngbaogiờxảyra.CóthểAndyvàtôisẽluônluônphảicốgằngđểtìmsựcânbằngthựcsự-tronggiađình,tronghônnhân,trongcuộcđờicủachúngtôi.Phải,tôilàvợcủaAndy.VàtôilàmộtngườinhàGraham.NhưngtôicònlàemgáicủaSuzanne,congáicủamẹtôi,làchínhtôinữa.
ĐốivớiMargot,quanhệgiữachúngtôivẫnlạnhlùngtrongmộtthờigiandài,cảhaichúngtôiđềulìlợmgiảvờrằngchẳngcósựrạnnứtnàocả-điềuchỉlàmchosựrạnnứtthêmlớnvàthêmphầnkhócứuvãn.Chođếncuốicùngmộtngàykia,côđếngặptôivàhỏiliệuchúngtôicóthểnóichuyệnkhông.
Tôigậtđầu,nhìncôvật lộnđểtìmcâuchữthíchhợptrongkhiquấntãchoLouisađangkhócthútthít.
“Cóthểtớkhôngnêncandựtheocáchmàtớđãlàm,”côbắtđầuđầycăngthẳng.“Tớchỉlàđãquásợhãi,Ellen…vàquákinhngạcvì…sựthiếuchungthủy.”
Tôicảmthấymộtlànsóngtộilỗitràolên,nhớlạimọithứvàbiếtrằngcônóiđúng–tôiđãkhôngchungthủy.Nhưngtôivẫnnhìnvàomắtcôvàđứngnguyên.
“Tớbiếtcậuđãcảmthấythếnào,”tôinói,gợnlênnhữnggìtôicảmthấymỗikhiSuzannebịtổnthươngvìVince,vìbấtkỳai. “Andy làanh traicủacậu…Nhưngcònsựchung thủycủachúngtathìsao?Tìnhbạncủachúngtathìsao?”
Cônhìnxuống,vuốtngóntaytrênchiếcmátròntrĩnhmịnmàngcủaLouisa,trongkhitôitìmđủcanđảmđểnóivớicôsựthậtgiảnđơnđó.
“Tớcầnđi,”tôinói.“Tớđãphảiđi.”
Tôichờcôbắtánhnhìncủatôi,vàkhicôngướclêntôicóthểthấytrongmắtcômộtchútgìđóthấuhiểu,vàcôcuốicùngđãhiểurarằngnhữngcảmxúccủatôivớiLeochẳngảnhhưởnggìtớianhtraicô,chẳngảnhhưởnggìtớitìnhbạncủachúngtôi.
Cônhẹnhànglắclưembévànói,“Tớxinlỗi,Ellen.”
Tôigậtđầukhicônóitiếp.“Tớxinlỗitớđãkhôngnóivớicậulàanhấyquaylại.Tớxinlỗivìđãkhôngởbêncạnhcậu…”
“Tớcũngxinlỗi,”tôinói.“Thậtsựxinlỗi.”
Rồichúngtôicùngkhócrấtlâu,Louisacũngkhóc,chođếnkhicuốicùngchúngtôichẳngcósựlựachọnnàohơnlàcườilên.Đólàkhoảnhkhắcmàchỉcónhữngngườibạnthânnhấthoặcchịemgáimớicóthểchiasẻ.
Tôinhắmmắtlạikhimáybaylấyđàtrênđườngbăngrồibaylên.Tôikhôngcònsợbaynữa–chíítlàkhônggiốngnhưtôiđãtừngsợ-nhưngtimtôivẫnnhảylên,nhữngxáotrộncăngthẳngtrướckiahòaquyệncùngbaokỷniệmtrongquákhứ.ĐólàlầnduynhấttôicònthậtsựnghĩtớiLeo.Cóthểbởivìchuyếnbayđêmmàchúngtôiđãcùngnhau.Cóthểbởivìtôinhìnxuốngvàthấytòanhàcủaanhấyquacửasổmáybay,chấmđiểmnơitôiđãnhìnthấyanhấylầncuốicùngcáchđâymộtnămmộtngày.
Tôiđãkhôngnóigìvớianh trongsuốt thờigianđó.Không trả lờihaicuộcgọicủaanh.KhôngthậmchícảkhitôigửichoanhnhữngbứcảnhởConeyIsland,gồmcảbứctôichụpanhtrênbãibiển.Cónhữngđiềutôiđãmuốnnóivớianhtronglờinhắngửikèm.Cảmơnanh…Emxinlỗi…Emsẽluônluônyêuanh.
Nhữnglờiđóđềuchânthật–vàbâygiờvẫnvậy–nhưngtốthơnlàchẳngnênnóira,cũnggiốngnhưtôiquyếtđịnhsẽkhôngbaogiờthúnhậnvớiAndytôiđãsuýtđánhmấtmọithứtớimứcnào.Thayvìđó,tôigiữnhữngngàythángấysâutrongtâmhồnmình,nhưmộtlờinhắcnhởrằngtìnhyêulàkếtquảcủarấtnhiềusựlựachọncủachúngta,làsứcmạnhcủalờithềnguyệncủachúngta,lànhữngsợidâyràngbuộcchúngtalạibênnhau.
HẾT
[1]BabePaley(1915–1978):MộtngườiphụnữMỹxinhđẹp,đượcxemlàbiểutượngthờitrangthếgiới,từnggiữchứctổngbiêntậptạpchíVogue.Bàmấtvìbệnhungthưphổi.
[2]BigApple:Quảtáolớn–CáchgọithànhphốNewYork,ámchỉđâylàmiềnđấthứa.
[3]Holocaust:CuộctànsátngườiDoTháitrongChiếnTranhThếGiớiII
[4]TàitửngườiMỹKatoKaelintừngsốnghờtrongphòngkháchnhàngôisaotruyềnhìnhO.J.Simpson.KhivợcũcủaSimpson
vàngườitìnhcủacôbịámhại,Simpsonbịbắtgiam,KatoKaelinđãđứngrabàochữathànhcôngchoSimpsonvàtrởnênnổitiếng.
[5]NhânvậtchínhtrongshowtruyềnhìnhILoveLucy.
[6]Địnhmệnh
[7]QuậnSilkStockinglàbiệtdanhcủavùngThượngĐông,ámchỉđâylàkhugiàucó,sangtrọngbậcnhấtNewYork;BeverlyHillslàthànhphốphíaTâyLosAngeles,nơisinhsốngcủanhiềunghệsĩHollywoodvànhiềuđạigia.
[8]Đườngbiênchia táchPennsylvaniavàDelawarevớiWestVirginiavàMarylandđượchìnhthànhtrongkhoảng1763–1767,biểutrưngngăncáchmiềnNamvàmiềnBắcnướcMỹ.
[9]Thuậtngữtronggolf,chỉcúđánhmàbóngbaytừđiểmphátbóng,tiếpđấtvàlănthẳngmộtmạchvàolỗbằngmộtcúđánhduynhấtcủangườichơi.
[10]DustinHoffmannổidanhtừvainamchínhtrongbộphimkinhđiểnTheGraduate(1967).ÔngvàovaichàngcửnhânBenjaminBraddock,ngườiluônđặtcâuhỏivềtươnglaivàgiátrịxãhội(quamộttừthenchốtPlastics–Chấtdẻo).Câutrứdanhtrongphimđólà:Justoneword…Plastics!
[11]AnnieLeibovitz(sinhnăm1949)làmộtnhànhiếpảnhchândungnổitiếngngườiMỹ,việctạodựngmốiquanhệth6anthiếtvớicácđốitượngchụphìnhđãlàmnênphongcáchriêngđặcsắccủabà.
[12]Làquátrìnhchủthểthểhiệncàmxúcgiậndữmộtcáchgiántiếp.Gâyhấnthụđộngthườngxảyrakhimộtngườibịbắtbuộclàmđiềugì.Họlàmnhưnggiậndữvìhọkhôngthíchhaykhônghàilòngkhilàmviệcđó,sựgiậndữđượcthểhiệnquahànhvi,cửchỉhaysựchốngđốingầmvớiđốitượng.
[13]AndyGriffith(sinhnăm1926):mộtnghệsĩđatài,nổitiếngnhấtvớivaichínhtrongseriesphimhàiAndyGriffithShow,nhânvậtthườngxuyênhuýtsáo.
[14]Côgái14tuổingườiMỹbịbắtcócvàgiamcầm9thángtrướckhiđượcgiảithoátvàonăm2002.Trongtấmảnhđăngtìmkiếmcôấyđangchơiđànhạc
[15]NormanRockwell(1894–1978)làmộthọasĩvẽtranhminhhọanổitiếngngườiMỹ.ÔngđãvẽbộtranhGiađìnhNormanRockwell,nộidungchủđạolàcangợisựấmápsumvầycủađờisốnggiađìnhMỹ.
Bamươisáu
Chiếc xe vượtqua cầuQueensboro trongmột khoảng thời giannhanhkỷ lục, di chuyểnngượcnhữngdòngxecộngồnngộn,hướngvềphíaánhđènrựcrỡcủaManhattan.Cómộtđiềugìđótừtrongtốcđộxe,vàlốichuyểnluồngbừabãicủangườitàixếkhiếnchoviệctôirờibỏkhỏicănhộcủaLeogiốngnhưmộtchuyếntẩuthoátgấpgáp.Mộtcúngoặtthìnhlìnhđểtránhxathảmhọa.
Khingồiởgiữaghếsauvàchằmchằmnhìnxuyênquatấmváchchắnrangoàicửatrướccủaxe,tôicốgắngsắpxếplạinhữnggìđãdiễnratronghaitưgiờvừarồi,vàđặcbiệtlàtrongvàiphútgầnđây,thấmthíasựdaydứtđầutiênvìnỗitiếcnuốikhibướcquaranhgiớithểxáctrắngđenđó.
Tôiđãkhôngthểtinđượcrằngtôilừadốichồngtôi–lừadốiAndy.
Vớicáchtựmỉamaibảnthân,tôinhủthầmcólẽtôiđãcầnphảihônLeođểthậtsựđẩyanhấyrađi–vàxuađuổiýnghĩrằngsốngtrongcuộchônnhâncủatôilàbấtkỳkiểusắpđặtnào,hayviệctôiởbênAndylàmộtđiềumặcđịnh.Saucùng,chẳngphảiviệcsắpđặtcónghĩalàkhôngcósựlựachọnnàokhác?Cónghĩa lànhậnlấymộtcáigìđóbởivìnócòntốthơnlàkhôngcógì?Tôicuốicùngcũngcómộtsựlựachọnthậtsự.Vàtôiđãchọn.
Sựsángrõnàyđượctheosaubởimộtchớpthoángnhậnbiếtkhác,khitôihiểurằngtrongmộtkhoảngthờigianlâuhếtmức,tôiđãnhìnnhậnAndyhoànhảo,cuộcsốngvợchồngcủachúngtôithậthoànhảo.Vàtheomộtvàicáchlạlùng,ngaykhiLeotrởlạitrongcuộcđờitôi,conđườngtrảigạchvàngnàybắtđầugiốngnhưmộtsựsắpđặt.Sắpđặtchosựtuyệtđối,chotấtcảnhữnggìmàaicũngnghĩrằngmìnhmuốncó.Mộtgiađìnhêmấm.Mộtngôinhàlộnglẫy.Sựgiàusang.Nhữngđiềuđódườngnhưđãlàmsuygiảmcảmxúctrongtôi,bởivìchắcchắnlàtôikhôngthểthậtsựyêuAndytrêntấtcảnhữngdấucộngtuyệtvờitrongdanhmụcnhữngthứthuộcvềanh.Trongtiềmthứctôinghĩtôiđãtinlàmọixúccảmmàtôicóvớiconngườiđậmmàu,khókhănvàxacáchcủaLeophảihợplýhơn.Giaiđiệuhỗnloạncủanhữngbảntìnhcabuồn.
KhichúngtôixuyênquatrụcgiaothôngVùngThượngĐông,tôinhớramẹtôiđãtừngnóivớitôirằngyêumộtngườiđànônggiàucócũnghoàntoàndễdàngnhưyêumộtngườinghèo,mộttrongrấtnhiềunhữnglờikhuyêncóvẻcổhủvàkhôngphùhợpmàbàdànhchotôi–màkhôngchỉbởivìtôivẫncònlàmộtđứatrẻ.Lúcấychúngtôiđangởtrongkhuvựcđỗxecủangânhàng,vàvừamớiđingangquangườibạntraithờitrunghọccủabà,ngườiđànôngtênlàMikeCallasmàmẹtôiđãchiatayđểđếnvớibốtôikhiMikeđihọcĐạihọc.Suzannevàtôiđãxemảnhôngấytrongcuốnniêngiámrấtnhiềulần,cảquyếtrằngmặcdùcóđôitaitrôngdàithuỗn,ôngvẫncóvẻthậtsựđángyêuvớimáitócdàyđenvàgợnsóng.Nhưngtronglầnchúngtôigặpnhau,tócônghầunhưbiếnmấthết,khiếnchotaiôngtrôngcàngtohơn,vàôngbạcnhượcđithànhmộtngườiđànôngtrungniênthờthẫnvớidángvẻthậtkhótả.Tệhơnnữa,ôngcómộtnụcườiquátođểcóthểlàngườitincậyđược–dùchocóthểchỉlàtôicholànhưvậybởivìônglướtđicùngchiếcCadillachàonhoángngaysaukhihôntaymẹtôikhiếnbàcườilênkhekhẽ.Tuynhiên,tôivẫnkhôngcảmthấychútluyếntiếchaybuồnbãnàotừmẹtôi–ngaycảsaulờikhuyênnhủchẳngmấylãngmạncủamẹ-mặcdùcólẽđơngiảnlàdotôiquá
trẻđểnhậnranhữngxúccảmởmẹ.
Nhưnggiờđâytôitựhỏimẹthậtsựđãnghĩgìvàolúcđó,mẹđãthựcsựnghĩnhưthếnàovềchatôivàMike.Đãbaogiờmẹnuốitiếcvìsựlựachọncủamình?Phảichăngnhữngquyếtđịnhcủamẹrạchròihơntôi–hayvìnhữngnỗiniềmtrongtráitimluônluônlàđiềubíẩn?Tôiướcgìmìnhđãcóthểhỏibà,nhưngđộtnhiêntôicảmthấynhưđãbiếtđượccâutrảlời,ngaykhitôihìnhdungraAndyđangtronggianbếpcủachúngtôivớichiếccàvạtnớitrễvàbộcomlênhếchnhác.Tôimườngtượngracảnhanhcẩnthậnđọcnhữngđoạnhướngdẫntrênhộpbánhpizzahaylàmkỹhơnvàchonónglònướngtrước,trongsuốtthờigiannỗlựchếtsứcđểquêntôivàdòngghichútrênquầybếp.
Nếuemđi,đừngquayvề.
Tôinhậnratrongnỗinhóiđausợhãirằngđâychỉlàtôiđangđưarasựlựachọncủamình,khôngcónghĩalàAndycũnglựachọnnhưvậy.ĐặcbiệtlànếutôinóivớianhvềnhữnggìtôivừamớilàmcùngLeo–nhữngđiềumàtôithấychẳngbiệnhộđược.NỗihoảngsợcàngtràolêntrongtôikhicảmthấyAndyđangtrượtxakhỏimình.Tôiđộtnhiênmuốnnhìnthấygươngmặtanhhơnbấtcứthứgì trênthếgiannày–nhữngsựsắpsửamấtđicàng trởnênquantrọng.
“Thayđổikếhoạchmộtchútạ,”tôinói,vớingườivềphíaghếtrước.
“Thếgiờtớiđâu?”bácláixehỏi.
Timtôirungđộngkhithốtlênđịachỉcănhộcũcủatôi.Cănhộcũcủachúngtôi.Tôicầnphảitrởlạiđó.Tôicầnpháinhớlạimọithứđãrasao.Làmthếnàođểmọithứquaytrởvềnhưtrước,khimàcóquánhiềuđiềuphảilàmvớimộtcơhộirấtnhỏnhoi.
Báctàixếơhờgậtđầu,quaytrởlạiđạilộ2.Nhữngtấmbiểnbáo,nhữngcâyđènđường,nhữngchiếctaxi,nhữngconngườivụtngangquacửasổxetôi.Tôinhắmmắtlại.Khitôimởra,chúngtôiđangchuyểnxevàođường37.Tôihítmộthơithậtsâurồichầmchậmthởra,cảmthấyvừathanhthảnvừahốihậnkhithanhtoáncướcphí,bướcrangoàixe,vàthudọnhànhlý.
Mộtmìnhbướctrênvỉahè,tôiđămđămnhìntòanhàcủachúngtôivàmànđêmbaotrùmlênnó.Rồitôingồilênbậcthangđávàchotayvàotrongtúitìmđiệnthoại.Trướckhicóthểthayđổiýđịnh,tôinhấnsốcủaAndy,ngạcnhiênkhithấyanhtrảlờingaylậptức.
“Chàoanh,”tôinói,nghĩrằngdườngnhưđãnhiềungày–nhiềunăm–trôiquakểtừlầncuốicùngchúngtôinóichuyệnvớinhau.
Tôichờanhnóitrước,nhưngkhianhimlặngthìtôinói,“Đoánxememđangởđâu?”
“Ởđâu?”anhnói,ngherấtxangái,yếuớtvàcảnhgiác.Anhrõrànglàchẳngcóhứngthúgìvớitròchơiđoánđố.Tôikhôngthểtráchanhvềđiềuđó.Tôichẳngthểtráchanhvềrấtnhiềuđiều.
“Cănhộcũcủachúngta,”tôinói,runrẩy.
Anhkhônghỏitạisao.Cólẽbởivìanhhiểutạisao.Tôicũnghiểutạisao–mặcdùtôicònchưabiếtgọitênnó.
“Đènđangsángởchỗchúngta,”tôinói,ngướclênnhìncửasổphòngkháchcủachúngtôivàtưởngtượngrakhungcảnhêmđềm,ấmcúngởbêntrong.Tôiđộtnhiênnghĩrằngnhữngngườimớichuyểnđếncóthểcócuộcsốngbấthạnh,nhưngchắcchỉlàtôiđoánvậythôi.
“Ồ,thậtsao?”Andycuồngnhiệthỏi.
“Thậtmà,”tôinóikhinghecótiếngaiđótrongđiệnthoại.Cóthểđólàtiếngtivi.Hoặccũngcóthểanhđirangoài,trongquánbarhaynhàhàng,gặmnhấmhoàncảnhđơnđộc.Tâmtrítôiquaycuồngkhitôicốnghĩxemnênnóichuyệngì tiếp,nhưngmọithứcảmgiácthậtmongmanhvàđầychônggai,nhữnglờithúnhậnkhôngđầyđủvànhữngsựthậtnửavời.
“Anhcóghétemkhông?”cuốicùngtôihỏi,nhậnratôicũngđãtraođổivớiLeovềđiềunàysánghômnaykhianhchorằngtôicămghétanhvìcuộcchiatay.Tôibănkhoăntạisaoghétluônluônlàmộtphầnlàmnêntìnhyêu–haychíítcũnglàmộtthướcđogắnliềnvớinó.Tôinínhơi,chờđợicâutrảlờicủaanh.
Saucùnganhthởdàivànói,“Ellen.Embiếtlàanhkhôngghétemmà.”
Chưaghétthôi,tôinghĩ,sợrằngtôisẽchẳngbaogiờđủcanđảmnóivớianhnhữngđiềutôiđãlàm,nhưngtôivẫnnguyệncầungàynàođấysẽcócơhộivượtquađượctrắctrởđó.
“Emthậtsựxinlỗi,Andy,”tôinói,xinlỗichonhữngđiềuanhchưađượcbiết.
Anhngầnngừ, trongkhi tôi tựhỏi cóphải theomột cáchnàođó rất bảnnăng anhbiếtnhữngđiềutôiđãlàm–vàcóthểcảtạisaotôiđãlàmnhưvậy.Cómộtchútkìmnéntronggiọnganhkhianhnói,“Anhcũngxinlỗi.”
Thayvìthấydịuvợihaybiếtơn,cảmgiáctộilỗicàngdângtràotrongtôi.Andyđươngnhiênkhôngvôtội–tronghônnhânchẳngcóaitừngvôcan–nhưngnếusosánhvớinhữnggìtôivừamới làmđây, anh không có lý do gì để phải xin lỗi. Khôngphải cho chuyện chúng tôichuyểnxuốngAtlanta.KhôngphảichochuyệnđôicovớiGinny.Khôngphảivìtấtcảnhữngtrậngolf.Khôngphảivìsựvôtâmanhdườngnhưthểhiệnđốivớisựnghiệpcủatôi.Khôngphảithậmchícảvớilờiđedọacủaanhđêmqua–điềubỗngnhiênlạicóvẻhoàntoàncôngbằng.
Vàigiâyđằngđẳngtrôiquatrướckhianhnói,“AnhvừanóichuyệnđiệnthoạivớiWebbxong.”
Mộtđiềugìđónhủvớitôirằnganhkhôngphảiđangnóichuyệnphiếm.“Margotổnchứ?”tôihỏi.
“Ừ,”Andynói.“Nhưngnghetiếngrêntừngcơncủanó,anhnghĩđứabésắpchàođời.”
Timtôinhảylênvàcổhọngthắtlại.“Côấyđanglâmbồn?”
“Anhnghĩvậy,”Andynói.“Chiềunayđãcódấuhiệugiả.Margotđibệnhviện,vàhọchonó
vềnhà.Nhưnggiờhaivợchồnglạiđangởbệnhviện.Nóbịcothắtkhoảngtámphútrồi…”
Tôinhìnđồnghồvàbắtchéongóntaycầumongembésẽrađờivàongàymai.ĐừngvàongàytôiđãhônLeo.Chitiếtđókhôngthựcsựquantrọng,nhưngtrongchuyệnnày,tôisẽđạtđượcđiềutôicóthểnhận.
“Hồihộpquá,”tôinói.Vàtôiháohứcthật–nhưngcũngvôcùngnuốitiếc,buồnbãkhinhớlạitôitừngtưởngtượnggiờkhắcđósẽnhưthếnào.
Tôichợtnhiênnhậnrarằngđôilầntrongmấygiờđồnghồqua,tôiđãthalỗichoMargotvìnhữnggìcôlàm–vàhyvọngmộtngàykiacôsẽthathứchotôi.Tôinghĩđếnchuyệncuộcđờicónhiềukhúcquanhcongoàimongđợibiếtbao,đôikhichỉbắtnguồntừcáctìnhhuốnghếtsứcngẫunhiên–giốngnhưkhitôivôtìnhđiquaLeotrênđườngphố.Đôikhilạitừnhữngquyếtđịnhtoantính–vínhưcủaMargot.Haylàcủatôi,đêmnay,khitôirờibỏLeo.Saucùng,nócóthểđượcgọilàsốphận,nhưngvớitôi,nógầnvớivấnđềcủasựchungthủyhơn.
“Anhsắptớibệnhviệnchưa?”tôihỏiAndy.
“Chưa…”anhnói,giọngkéorề.
“Ướcgìemđangởbêncạnhanh,”tôinói,nhậnratrongcảmgiácnhẹnhõm,biếtơnvàhoàntoànvuisướngrằngđólàsựthật.Tôiướcgìtôiđangđượcởbêntoànbộgiađìnhmình.
“ỞAtlantahayNewYork?”anhhỏibằnggiọnghơigiễucợt–đủchotôibiếtnếuanhkhôngđangmỉmcườithìcũngrấtgầnnhưlàvậy.
“Chẳngthànhvấnđề,”tôinóikhimộtchiếctaxirẽsangtòanhàcũcủachúngtôivàchậmtiếnvềphíatôi.Tôinhìnlênbầutrời,hyvọngcóthểtìmthấynhữngvìsao–hayítralàmặttrăng–trướckhichuyểnánhnhìnvềphíachiếctaxi.Rồi,cửaxebậtmở,Andyhiệnratrướcánhmắttôimặcchínhxácbộcomlêvàchiếccàvạtđỏmàtôivừatưởngtượngracùngchiếcáokhoácmàuhảiquâncủaanh.Trongmộtkhoảnhkhắc,tôirùngmìnhbốirốitrongmộtcảmgiáctôichưabaogiờcảmthấytừkhicònlàmộtđứatrẻ,khitôivẫncòntinvàomathuật–vàvàonhữngđiều quá tuyệt vời đếnmức khó thành sự thật. Rồi tôi nhìn thấy nụ cười ngậpngừnghyvọngcủaAndy–nụcườimàtôisẽchẳngbaogiờquên–vàtôibiếtđiềunàyđangthựcsựdiễnra.Nóvôcùngtốtđẹpvàhiệnhữu.
“Chào,đâyrồi,”anhnói,đimấybướcvềphíatôi.
“Chào,đâyrồi,”tôinói,đứngdậy,đáplạinụcườicủaanh.“Anhđanglàmgì…ởđâyvậy?”
“Tìmem,”anhnói,ngướcmắtlênnhìntôi.Anhđặttaylênhàngrào,cáchtôimộtquãng.
“Bằngcáchnào…?”tôinói,cốkiếmtìmmộtcâuhỏihợplý.
“Anhbaytốinay…Anhđangởtrêntaxithìemgọi…”
TâmtrítôilướtquacảmộtchuỗisựviệckhitôinhậnraAndyđãđápmáybaylênđâytìmtôi,dùbiếtrằnganhcóthểsẽbỏlỡngàyemgáisinhnở.Nướcmắttôilạitràolên,nhưnglầnnàylàbởimuônngànlýdorấtkhác.
“Emkhôngthểtinlàanhởđây,”tôinói.
“Anhkhôngthểtinanhtìmthấyemởđây.”
“Emxinlỗi,”tôinóilại,giờthìbậtkhóc.
“Ôi,emyêu.Đừng,”anhdịudàng.“Anhlẽrakhôngnênthayđổicuộcđờicủachúngtavàđòihỏiemvứtbòmọithứ…Nhưvậythậtkhôngcôngbằng.”
Anhbướclênthêmmộtbước,giờđâychúngtôiđangđứngtrêncùngmộtbậctamcấp,mắtnhìnvàomắtnhưngvẫnchưachạmvàonhau.“Anhmuốnemđượchạnhphúc,”anhthìthầm.
“Embiết,”tôinói,nghĩtớicôngviệccủatôi,NewYork,tấtcảmọiđiềuvềcuộcsốngtrướcđâycủachúngtôi.“Nhưngemlẽrakhôngnênbỏđi.Khônglàmnhưthếnày.”
“Cóthểemphảilàmvậy.”
“Cóthể,”tôinói,nghĩtớicáiômcuốicùngcủatôivớiLeo,nụhôncuốicùngđó.Lúcnàycảmgiácthậtkháclàmsao,vớimuônngànlýdo.Tôithầmnhắcmìnhrằngchẳngcóhaimốitìnhnàolàhoàntoàntrùnglặp–nhưngđókhôngphảilàđiềucầnsosánhnữa.“Emvẫnxinlỗi…”
“Giờthìkhôngsaocảrồi,”Andynói–vàmặcdùtôikhôngchắcchắnđiềuanhngụý,tôivẫnhiểutoànbộđiềuanhmuốnnói.
“Hãynóivớiemlàchúngtasẽổnđi,”tôinói,launhữngdòngnướcmắtđangchảydàitrênmá.
“Chúngtasẽcònhơncảổn,”anhnói,mắtanhcũngtrànnước.
Tôingãsậpvàoanh,nhớlạibuổiđêmđứngrửachénbáttrongkhubếpnhàbốmẹanhkhilầnđầutiêntôitựhỏiliệutôicóthậtsựyêuanhtraicủaMargot.Tôinhớđãquyếtđịnhđiềuđólàcóthểxảyra–mọithứđềucóthể-thếrồi,hẳnvậy,nóđãxảytới.Vàlúcnàyđây,dướitrờiđêmmùathu,tôinhớchínhxácvìsaonóđãxảytới–nếunhưtừngcómộtlýdothậtsựvìsaonảynởmộttìnhyêu.
“Vềnhàđianh,”tôithìthầmvàotaiAndy,hyvọngrằngchúngtôivẫncóthểđónchuyếnbaytrởvềAtlantatốinay.
“Emchắcchứ?”anhnói,giọnganhthấp,gầngũi,quyếnrũ.
“Vâng,emchắc,”tôinói,nghĩrằnglầnđầutiênkểtừkhitôithấyLeotrêngiaolộđó,cóthểlàlầnđầutiêntừtrướctớinay,tôiđanglàmtheocảtráitimlẫntrínãocủamình.Cảhaiđãdẫntôiđếnđây,đếnquyếtđịnhnày,đếngiờkhắcnày,đếnAndy.Đâychínhxáclànơitôithuộcvềvàlànơitôimuốnsống,mãimãi.
Mộtnămvàmộtngàysau…
ĐâylàsinhnhậtđầutiêncủaLouisa.TôiđangđápchuyếnbaytạisânbayLaGuardia,chờđónbữatiệctuyệtvờimàMargotđãchuẩnbịkỹcàngchocongáicủamình.Tôiđilạithườngxuyên,đôikhimộtmình,đôikhicùngvớiAndy,vìchúngtôiqualạiliênmiêngiữangôinhàởBuckheadvàcănhộmộtphòngngủcủachúngtôiởVillage.Sựsắpxếpcuộcsốngcủachúngtôidườngnhưlàmnhiềungườikhóhiểu,đặcbiệtlàStella,vừamớihômtrướcbàcònhỏitôilàmthếnàoquyếtđịnhđượcloạigiàydépnàođểtrongtủnào–haytôichỉđơngiảnlàgiàynàocũngmuahaiđôi?Tôimỉmcười,thầmnghĩmìnhsẽchẳngbaogiờhiểuđượcnỗiámảnhgiàydépcủabà–hệtnhưbàkhônghiểuđượcvìsaotôicùngAndycóthểsốngsungsướngtớivậyvớisựsắpxếpđồđạchỗnđộncủachúng tôi.Nókhônghoànhảo,nhưngnó thíchhợpvớichúngtôi,tronglúcnày.
Tôivẫnthíchthànhphốhơn–vàcảmthấythíchconngườimìnhởđóhơn.TôithíchđượclàmviệcbêncạnhSabina,JulianvàOscartrêncănxépsơsài,cũkỷđó–vàchờđợiAndyhoặcSuzannetớicùngtôivàonhữngcuốituần.NhưngtôicũngbắtđầuđánhgiácaoAtlantahơn,khoandungvớinhữngnhómngườimàtôitừngkhinhkhivàkếtbạnvớinhữngngườimới,khôngliênquantớigiađìnhGraham.Tôicũngđãkhámpháramộtviệcthíchhợpđếnkinhngạcchonghềnghiệpcủamìnhtrongthànhphốmớinày,chụpchândungtrẻem.NóbắtđầuvớiLouisa,rồinhanhchóngrộngracùngnhữngembékhác.Đókhôngphảilàcôngviệcđặcbiệtquyếnrũ,nhưngsựâmthầmtậptrungvàogiađìnhcũngkhiếntôithỏamãn.Vàtôigầnnhưcóthềmườngtượngrangàynósẽlàmtôihoàntoànđủđầy.
Cũngcóthểđiềuđóchẳngbaogiờxảyra.CóthểAndyvàtôisẽluônluônphảicốgằngđểtìmsựcânbằngthựcsự-tronggiađình,tronghônnhân,trongcuộcđờicủachúngtôi.Phải,tôilàvợcủaAndy.VàtôilàmộtngườinhàGraham.NhưngtôicònlàemgáicủaSuzanne,congáicủamẹtôi,làchínhtôinữa.
ĐốivớiMargot,quanhệgiữachúngtôivẫnlạnhlùngtrongmộtthờigiandài,cảhaichúngtôiđềulìlợmgiảvờrằngchẳngcósựrạnnứtnàocả-điềuchỉlàmchosựrạnnứtthêmlớnvàthêmphầnkhócứuvãn.Chođếncuốicùngmộtngàykia,côđếngặptôivàhỏiliệuchúngtôicóthểnóichuyệnkhông.
Tôigậtđầu,nhìncôvật lộnđểtìmcâuchữthíchhợptrongkhiquấntãchoLouisađangkhócthútthít.
“Cóthểtớkhôngnêncandựtheocáchmàtớđãlàm,”côbắtđầuđầycăngthẳng.“Tớchỉlàđãquásợhãi,Ellen…vàquákinhngạcvì…sựthiếuchungthủy.”
Tôicảmthấymộtlànsóngtộilỗitràolên,nhớlạimọithứvàbiếtrằngcônóiđúng–tôiđãkhôngchungthủy.Nhưngtôivẫnnhìnvàomắtcôvàđứngnguyên.
“Tớbiếtcậuđãcảmthấythếnào,”tôinói,gợnlênnhữnggìtôicảmthấymỗikhiSuzannebịtổnthươngvìVince,vìbấtkỳai. “Andy làanh traicủacậu…Nhưngcònsựchung thủycủachúngtathìsao?Tìnhbạncủachúngtathìsao?”
Cônhìnxuống,vuốtngóntaytrênchiếcmátròntrĩnhmịnmàngcủaLouisa,trongkhitôitìmđủcanđảmđểnóivớicôsựthậtgiảnđơnđó.
“Tớcầnđi,”tôinói.“Tớđãphảiđi.”
Tôichờcôbắtánhnhìncủatôi,vàkhicôngướclêntôicóthểthấytrongmắtcômộtchútgìđóthấuhiểu,vàcôcuốicùngđãhiểurarằngnhữngcảmxúccủatôivớiLeochẳngảnhhưởnggìtớianhtraicô,chẳngảnhhưởnggìtớitìnhbạncủachúngtôi.
Cônhẹnhànglắclưembévànói,“Tớxinlỗi,Ellen.”
Tôigậtđầukhicônóitiếp.“Tớxinlỗitớđãkhôngnóivớicậulàanhấyquaylại.Tớxinlỗivìđãkhôngởbêncạnhcậu…”
“Tớcũngxinlỗi,”tôinói.“Thậtsựxinlỗi.”
Rồichúngtôicùngkhócrấtlâu,Louisacũngkhóc,chođếnkhicuốicùngchúngtôichẳngcósựlựachọnnàohơnlàcườilên.Đólàkhoảnhkhắcmàchỉcónhữngngườibạnthânnhấthoặcchịemgáimớicóthểchiasẻ.
Tôinhắmmắtlạikhimáybaylấyđàtrênđườngbăngrồibaylên.Tôikhôngcònsợbaynữa–chíítlàkhônggiốngnhưtôiđãtừngsợ-nhưngtimtôivẫnnhảylên,nhữngxáotrộncăngthẳngtrướckiahòaquyệncùngbaokỷniệmtrongquákhứ.ĐólàlầnduynhấttôicònthậtsựnghĩtớiLeo.Cóthểbởivìchuyếnbayđêmmàchúngtôiđãcùngnhau.Cóthểbởivìtôinhìnxuốngvàthấytòanhàcủaanhấyquacửasổmáybay,chấmđiểmnơitôiđãnhìnthấyanhấylầncuốicùngcáchđâymộtnămmộtngày.
Tôiđãkhôngnóigìvớianh trongsuốt thờigianđó.Không trả lờihaicuộcgọicủaanh.KhôngthậmchícảkhitôigửichoanhnhữngbứcảnhởConeyIsland,gồmcảbứctôichụpanhtrênbãibiển.Cónhữngđiềutôiđãmuốnnóivớianhtronglờinhắngửikèm.Cảmơnanh…Emxinlỗi…Emsẽluônluônyêuanh.
Nhữnglờiđóđềuchânthật–vàbâygiờvẫnvậy–nhưngtốthơnlàchẳngnênnóira,cũnggiốngnhưtôiquyếtđịnhsẽkhôngbaogiờthúnhậnvớiAndytôiđãsuýtđánhmấtmọithứtớimứcnào.Thayvìđó,tôigiữnhữngngàythángấysâutrongtâmhồnmình,nhưmộtlờinhắcnhởrằngtìnhyêulàkếtquảcủarấtnhiềusựlựachọncủachúngta,làsứcmạnhcủalờithềnguyệncủachúngta,lànhữngsợidâyràngbuộcchúngtalạibênnhau.
HẾT
[1]BabePaley(1915–1978):MộtngườiphụnữMỹxinhđẹp,đượcxemlàbiểutượngthờitrangthếgiới,từnggiữchứctổngbiêntậptạpchíVogue.Bàmấtvìbệnhungthưphổi.
[2]BigApple:Quảtáolớn–CáchgọithànhphốNewYork,ámchỉđâylàmiềnđấthứa.
[3]Holocaust:CuộctànsátngườiDoTháitrongChiếnTranhThếGiớiII
[4]TàitửngườiMỹKatoKaelintừngsốnghờtrongphòngkháchnhàngôisaotruyềnhìnhO.J.Simpson.KhivợcũcủaSimpsonvàngườitìnhcủacôbịámhại,Simpsonbịbắtgiam,KatoKaelinđãđứngrabàochữathànhcôngchoSimpsonvàtrởnênnổitiếng.
[5]NhânvậtchínhtrongshowtruyềnhìnhILoveLucy.
[6]Địnhmệnh
[7]QuậnSilkStockinglàbiệtdanhcủavùngThượngĐông,ámchỉđâylàkhugiàucó,sangtrọngbậcnhấtNewYork;BeverlyHillslàthànhphốphíaTâyLosAngeles,nơisinhsốngcủanhiềunghệsĩHollywoodvànhiềuđạigia.
[8]Đườngbiênchia táchPennsylvaniavàDelawarevớiWestVirginiavàMarylandđượchìnhthànhtrongkhoảng1763–1767,biểutrưngngăncáchmiềnNamvàmiềnBắcnướcMỹ.
[9]Thuậtngữtronggolf,chỉcúđánhmàbóngbaytừđiểmphátbóng,tiếpđấtvàlănthẳngmộtmạchvàolỗbằngmộtcúđánhduynhấtcủangườichơi.
[10]DustinHoffmannổidanhtừvainamchínhtrongbộphimkinhđiểnTheGraduate(1967).ÔngvàovaichàngcửnhânBenjaminBraddock,ngườiluônđặtcâuhỏivềtươnglaivàgiátrịxãhội(quamộttừthenchốtPlastics–Chấtdẻo).Câutrứdanhtrongphimđólà:Justoneword…Plastics!
[11]AnnieLeibovitz(sinhnăm1949)làmộtnhànhiếpảnhchândungnổitiếngngườiMỹ,việctạodựngmốiquanhệth6anthiếtvớicácđốitượngchụphìnhđãlàmnênphongcáchriêngđặcsắccủabà.
[12]Làquátrìnhchủthểthểhiệncàmxúcgiậndữmộtcáchgiántiếp.Gâyhấnthụđộngthườngxảyrakhimộtngườibịbắtbuộclàmđiềugì.Họlàmnhưnggiậndữvìhọkhôngthíchhaykhônghàilòngkhilàmviệcđó,sựgiậndữđượcthểhiệnquahànhvi,cửchỉhaysựchốngđốingầmvớiđốitượng.
[13]AndyGriffith(sinhnăm1926):mộtnghệsĩđatài,nổitiếngnhấtvớivaichínhtrongseriesphimhàiAndyGriffithShow,nhânvậtthườngxuyênhuýtsáo.
[14]Côgái14tuổingườiMỹbịbắtcócvàgiamcầm9thángtrướckhiđượcgiảithoátvàonăm2002.Trongtấmảnhđăngtìmkiếmcôấyđangchơiđànhạc
[15]NormanRockwell(1894–1978)làmộthọasĩvẽtranhminhhọanổitiếngngườiMỹ.ÔngđãvẽbộtranhGiađìnhNormanRockwell,nộidungchủđạolàcangợisựấmápsumvầycủađờisốnggiađìnhMỹ.
Chiasẽebook:http://downloadsachmienphi.com/Thamgiacộngđồngchiasẽsách:
Fanpage:https://www.facebook.com/downloadsachfreeCộngđồngGoogle:http://bit.ly/downloadsach