178
Nhà KDTM vĩ đi nht thế gii – ducphien.livedrive.com 1 NHÀ KINH DOANH THEO MNG VĨ ĐẠI NHT THGII JOHN MILTON FOGG

Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Embed Size (px)

DESCRIPTION

http://khosachhay.com

Citation preview

Page 1: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 1

NHÀ KINH DOANH THEO M ẠNG

VĨ ĐẠI NHẤT THẾ GIỚI

JOHN MILTON FOGG

Page 2: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 2

Chúng tôi bước vào trong nhà hàng và tôi nhận thấy hình như

người đầu bếp cùng Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới này là đôi bạn thân. Trong suốt thời gian bữa ăn, tôi chú tâm đến việc

quan sát anh ta mỉm cười cùng một ai đó trong số các sĩ quan thực

khách ở nhà hàng.

Khi ngồi vào bàn ăn, tơi buông lời nhận xét:

- Anh sống trong một thế giới hoàn toàn khác, không giống của tôi chút nào.

- Có nghĩa là sao? – anh hỏi lại.

- Mọi thứ xung quanh anh – sự thân thiện, việc mọi người tiếp đãi nồng nhiệt, những nụ cười đầy thịnh tình tạo cho tôi cảm giác

rằng anh quen với tất cả mọi người, còn họ cũng quen anh và cư xử

với anh rất có cảm tình. Có phải anh là chủ nhà hàng này hay cái gì

đó tương tự.

Lại một tiếng cười vang tai được cất lên. Trước đó tôi cũng đã

rơi vào tình huống bất tiện tương tự.

- Cậu thử nói cho minh xem, anh nói, cậu thấy sao khi chứng

kiến tất cả “những nụ cười và sự thân thiện đó”. Cậu gọi chúng là gì?

– anh hỏi tôi.

Lại một câu hỏi.

- Chứng kiến ư ? ý anh muốn hỏi sao ?

- Ở đây, xung quanh chúng ta, trong không khí – cậu cảm nhận có cái gì đó đang tồn tại?

Page 3: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 3

Tôi hít một hơi thật sau. Nhận thấy mình quen với cái thói khác

thường của anh - thói quen luôn đặt ra một chuổi câu hỏi. Bởi vậy

không cần nghĩ lâu, tôi trả lời ngay.

- Tôi cảm thấy ghen tị xen lẫn tính hiếu kỳ nữa. Tôi biết mình phải làm những gì để có thể được hưởng cuộc sống phú quý như vậy.

- Cậu nói ra xem nào, anh hỏi và cuối xuống nhìn tôi chằm chằm nhưng không có chút áp lực và đe dọa nào, cậu thật sự muốn

thấy gì trong cuộc sống của mình?

Page 4: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 4

THÂN TẶNG

Các bạn đồng nghiệp, và đặc bịêt là hai bạn đồng nghiệp hùng

mạnh bật nhất trên thế giới là Suzane Fogg và John Maine

Page 5: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 5

Chương I

KẾT THÚC

Có lẽ trong đời tôi sẽ chẳng bao giờ quên được buổi chiều hôm đó. Đó là lần đầu tiên tôi gặp nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất trên đời. Kể từ đó cuộc sống của tôi đổi khác, trở nên tốt đẹp hơn – mãi mãi.!

Trước tiên tôi nghĩ rằng mình nên kể cho các bạn nghe về quãng thời gian tôi sống ra sao trước khi tôi gặp anh ấy.

Tôi mới chỉ làm việc có hơn bốn tháng trong một công ty hoạt động trong lĩnh vực kinh doanh theo hình thức mạnh lưới, thế nhưng công việc diễn ra không máy trôi chảy. Thực tế nó giống như một trò đùa tai ác.

Sản phNm thật tuyệt vời – tất cả những ai được tôi mời dùng thử sản phNm đều đồng ý với điều đó. Thế nhưng, xem ra trong cuộc sống, việc tôi cố gắng tìm ra người có thể quan tâm tới triển vọng công việc kinh doanh của mình là điều vô bổ. Tôi làm việc 30 giờ một tuần (làm thêm) – tất cả các buổi chiều và phần lớn các ngày nghỉ – tất cả những gì làm tôi hài lòng thì đó là khoản thu nhập từ việc bán lẻ nằm trong khoản từ 150 đến 200 đôla một tháng!

…… Thật buồn cười.

Thế nào mà tôi lại tính bằng công việc kinh doanh nhà có kiểu mẫu mới thời thượng sẽ đem đến cho tôi khoản thu nhập lên tới 1,56 đôla giờ! Lũ trẻ đã trở nên xa lạ. Vợ tôi bổng chóc ngao ngán và thất vọng đến nỗi có thể vì chuyện đó mà chuyển đến sống tại Alátca! Rỏ

Page 6: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 6

ràng rằng hình thức kinh doanh theo mạng không phải dành cho tôi, cũng như vậy tôi đâu phải sống được vì nó.

Tôi đã quyết định. Cuộc họp này sẽ là lần thử cuối cùng của mình.

Như thường lệ, căn phòng khách sạn chật ních người. Khá vất vả tôi mới len vào được, trước mắt tôi là một đám đông đang vây lấy một ai đó đứng ở phía trước phần đầu của căn phòng. Tôi đã nhận ra một người quen trong số những nhà phân phối, tôi chỉ tay về phía nhóm những nhà kinh doanh này và hỏi cô ta.

- Ai ở đằng kia trong đám đông được mọi người quan tâm vậy?

- Ồ - cô khẽ đáp – đó là Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới đấy. Anh có muốn làm quen với anh ấy không?

- Tất nhiên rồi, - tôi nói. Chúng tôi cùng tiến tới người đàn ông nói tới đang đứng.

Anh ấy có bề ngoài khá hấp dẫn: dáng vẻ đứng đắn, tuổi không quá 30, ăn mặc lịch sự nhưng tuyệt nhiên không quá bảnh chọe. Rõ ràng đây là một người thành đạt và thành công đã đến với anh.

Người đàn ông khoác lên người bộ trang phục đắc tiền: Comlê kiểu Anh quốc với hàng khuy áo đắt tiền, cổ thắc cà vạt thêu ren, những bông hoa cùng với những khăn gắp bỏ trong túi áo ngực. Hoa trang trí trên chiếc cà vạt được điểm bằng những đốm đỏ màu Boóc – đô rất đẹp, tạo nên họa tiết của chiếc khăn…..và, thưa vâng, tất nhiên nó phải là chiếc đồng hồ bằng vàng của hãng Rôléc Otxchiarơ, tôi lén nhìn thấy nó ở phía dưới cổ tay áo sơ mi của anh ấy.

Page 7: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 7

Tôi nhận thấy tôi rằng mangét ở cổ tay áo được trang trí hoa văn thêu bằng chỉ hợp với gam màu của chiếc sơ mi. Phong cách tinh tế, tao nhã, - tôi tự nhủ.

Tại thời điểm đó , trong đám đông vây quanh anh ấy có một lối đi và người bạn gái kéo tôi vào phía bên trong “vòng tròn”.

Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại đang chăm chú lắng nghe những lời của người phụ nữ đứng đối diện với tôi, khi đó tôi bắt gặp ánh mắt anh ấy nhìn về phía mình. Anh ấy đặt tay lên vai người phụ nữ, xin lỗi cô ấy rồi tiến về phía tôi. Chủ động tay bắt tay tôi và nói với một giọng ấm áp khiến tôi xúc động mạnh.

- Chào cậu. Rất vui được làm quen với cậu. – Anh ấy tự giới thiệu quý danh và hỏi tên của tôi.

Bây giờ, đối với tôi việc giới thiệu bản thân không còn là chuyện khó khăn gì. Thế nhưng trong lần gặp gỡ đó……tôi lại nói lãi nhãi điều gì đó không rõ ràng, thậm chí còn nói lắp. Trong vòng 25 năm qua tôi có bao giờ như vậy đâu chứ! Anh ấy xiết tay tôi và hỏi tiếp:

- Công việc của anh ra sao?

Tôi trả lời bằng câu gì đó theo lệ nhưng không nhớ chính xác, quả thực là như vậy. Đại loại là “ Cảm ơn anh, công việc ổn cả”. Anh ấy tiếp lời:

- Câu nói chân tình đấy chứ?

Chưa kịp nghĩ ra cớ từ chối lịch sự và né tránh câu trả lời, tôi đã tìm cách lắp liếm bằng cách kể cho anh ấy nghe công việc thực tại của mình. Anh ấy lắng nghe câu chuyện tôi kể chăm chú đến nổi giống

Page 8: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 8

như là người đầu tiên được nghe câu chuyện. Tôi cảm nhận được điều đó gần như là bằng cơ thể mình.

Thật ngạc nhiên!

Tôi đã kể cho anh ấy nghe về cong việc kinh doanh và cuộc sống riêng tư của mình. Thổ lộ tất cả, chẳng dấu diếm điều gì. Và cuối cùng thì thú nhận rằng cuộc họp này là hi vọng cuối cùng của tôi, bởi vì tôi sắp từ bỏ kinh doanh theo hình thức mạng. Dường như tôi đã nói với anh ấy:

- Cuộc họp này đơn giản không phải là để cho tôi.

Anh mỉm cười. Bỗng chợt tôi nhận ra rằng trong suốt quãng thời gian ngắn ngũi của câu chuyện, anh vẫn nắm tay tôi. Vừa đúng thời khắc đó anh siết chặt thêm và đề nghị.

- Có thể sau cuộc họp cậu giành chút thời gian cho mình được không?

Trước khi đáp lại bằng từ “không” một cách lịch sự và nói lời xin lỗi thì tôi lại nghe thấy giọng nói của mình.

- Quỉ thật, điều đó thật là tuyệt.

“ Quỉ thật” – tôi đã thốt lên lời lẽ như vậy một lần nữa như một cậu thiếu niên trẻ tuổi.

Một lần nữa, anh lại mỉm cười. Cảm ơn tôi. Nói rằng chúng tôi vẫn sẽ gặp nhau sau cuộc họp. Sau đó anh trở lại với người phụ nữ đang nói chuyện khi nãy, họ ngồi xuống hàng ghế đầu tiên bên phải sân khấu rồi tiếp tục câu chuyện bị cắt ngang khi trước. Từ nãy đến giờ người phụ nữ vẫn đi đi lại lại trong căn phòng khách sạn.

Page 9: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 9

Tôi ngồi trên chiếc ghế bành kê cuối gian phòng, chiếc ghế từ lâu đã thuộc quyền sở hữu “của tôi”. Tôi coi đó là “khu vực tiện lợi”. Đó là nơi tôi có thể giấu mình. Và tôi biết điều đó.

Cuối cùng, phần chính thức của cuộc họp cũng kết thúc, nhóm những nhà phân phối mới ra về cùng với những người đỡ đầu của mình. Tôi đứng ạnh chiếc mắc áo. Đúng lúc đó anh tiến vế phía tôi, môi mở một nụ cười ấm áp. Tôi hướng về gương mặt rạng rỡ tươi cười của anh ấy và cất lời:

- Anh biết không, nếu như tôi nghĩ ra cách đóng gói nụ cười đang nở trên môi anh thì tức là tôi đã tạo ra một sản phNm lý tưởng. Có thể làm giàu được sau thời gian 2 tuần lễ.!

Anh phá lên cười rất to, tiếng cười vang vọng khắp căn phòng khiến cho mọi người đã ra khỏi cửa phải ngoảnh lại nhìn. Lúc đó tôi cảm thấy rất khó xử.

- Thật tuyệt! – anh thốt lên, Cảm ơn cậu! Đó là một nụ cười thật tuyệt diệu phải không nào? Dù gì thì mình cũng đã tạo được một nụ cười riêng – từng bước từng bước một. Trước đây không phải lúc nào mình cũng cười được vậy đâu.

- Phải, - anh tiếp lời, mình tự hào vì điệu cười đó. Nói xong anh lại anh lại cất tiếng cười phòng khóang hơn, vang vọng hơn. Bản thân tôi cũng thấy rất thú vị với điệu cười đó.

- Nào, chúng ta đi thôi, anh nắm tay tôi rồi kéo về phía lối ra. Chúng ta đi uống chút cà phê và kiếm chút gì đó ăn chứ nhỉ. Chắn cậu cũng chưa ăn trưa?

Tôi cho biết trước cuộc họp có lót dạ một chút quả hồ đào.

Page 10: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 10

- Cậu ăn sáng trên đường tới đây hả? – anh hỏi.

- Đâu phải vậy, tôi đáp, tôi mua ở cửa hiệu phía đằng kia kìa

- Mình cững từng ăn trưa ở đó, đồ ăn và cách phục vụ không được tốt cho lắm. Thậm chí, giá lại còn hơi cao. Cậu có biết, - anh bật cười, cái cửa hiệu này dể làm cho người ta cảm thấy thất vọng.

Tôi đồng tình và cũng cười theo. Thật là dễ chịu trong không gian của anh. Rõ ràng anh đã làm thay đổi thế giới quan của tôi, hơn thế nữa còn thay đổi một cách nhanh chóng.

- Thế cậu muốn ăn món gì nhất? – anh hỏi

chưa kịp nghĩ ra một câu trả lời lịch sự và xa vời với thực tế thì anh đã tiếp lời:

- Có lẽ là món ăn Ý nào đó.

- Hay đấy! Mình cũng đang muốn vậy. Có thể mời cậu đến chỗ mình rất thích lui tới? Đến đó chỉ mất khoản 10 phút đi xe thôi.

- Đi xe của anh hay dùng xe của tôi nhỉ? – tôi hỏi

- Của mình đi, - anh đề nghị, mình để nó ngay ở dưới lối vào.

Tôi phân vân không biết nhà kinh doanh mạng vĩ đại nhất thế giới này đi lọai xe nào. Một chiếc xe ngoại và……tất nhiên rất đắt tiền rồi.

Khi người gác cửa mở cánh cửa bên phải của chiếc xe, khi ngồi vào trong tôi nhận ra đó là một chiếc Ford hòm đời trung được sản

Page 11: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 11

xuất giữa thập niên 1970. Chiếc xe chỉ được sơn thô màu bạc. Tôi cảm thấy sửng sốt, thật vậy, không hề cường điệu một chút nào.

Không biết lúc đó nét mặt tôi ra sao, nhưng tôi nghĩ rằng anh ấy nhận thấy trên đó phảng phất nổi tuyệt vọng. Anh bật cười và hỏi:

- Sao mặt cậu lại nghệt ra thế kia, chứ như đang chờ đợi điều gì khác sao?

- Phải đấy.

- Thế cậu mong đợi điều gì?

- Tôi không rõ nữa….một chiếc Mécxêdét, chiếc Porsh….chiếc Rol Royce hay một chiếc xe khác đại loại như vậy.

Tiếng cười của anh lại vang lên phía sau những cánh cửa khách sạn đã khép. Tiếng cười nhỏ, dường như không phải cất ra từ cái miệng mà hoàn toàn bằng cơ thể anh. Từ đỉnh đầu cho tới gót giầy. Cậu gác cửa cũng không nhịn được cười.

- Phải, mình có cả những chiếc xe lọai đó nhưng chiếc xe hòm này mình thích hơn cả. Cậu có biết Same Wolton – nhân vật giàu có nhất nước Mĩ chứ? Nghe đâu trị giá tài sản của ông ta lên đến 22 tỉ đôla Mĩ, và Wolton cũng chỉ xử dụng chiếc Ford hòm như xe này. Đối với Chú Sam như vậy cũng tốt lắm rồi….Anh nói bâng quơ.

Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới rút ví cho người gác cổng tấm séc 10 đôla. Nói lời cảm ơn và hi vọng sớm gặp lại. Đang rảo bước bỏng dừng lại, dường như chợt nhớ ra điều gì anh bèn hỏi chàng thanh niên:

Page 12: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 12

- Công việc kinh doanh của cậu thế nào rồi Chris?

Cậu gác cổng trẻ tuổi, vẻ mặt còn non giống một cậu học sinh trung học, trả lời:

- Tuyệt vời thưa ngài. Tháng trước tôi đã đạt được danh hiệu VIP. Cảm ơn ngài rất nhiều vì đã tiến cử tôi với Barbara. Chị ấy thật là siêu.

- Thật tuyệt, Nhà kinh doanh mạng vĩ đại nhất thế giới này, cậu làm việc chăm chỉ đấy Chris à. Cậu đã lĩnh hội được nhiều điều rồi đấy. Cậu rất xứng đáng với những thành công đạt được. Thế còn kế hoạch tới đây thì sao? – anh hỏi.

- Chà! – chàng trai trẻ trầm ngâm một lát rồi đáp, - tôi sẽ làm tại khách sạn 2 hoặc 3 tháng nữa. Ngài đã không nhằm khi chọn địa điểm này, - chàng trai nói và nhìn về phía khách sạn. Tại đây tôi đã gặp được một vài người tốt nhất trong số những người có năng lực. Bây giờ tôi nghĩ đến việc đi du ngoạn. Phần lớn những người trong nhóm kinh doanh này đến San – antonio và tôi nghĩ mình sẽ đến đó một vài tháng. Còn sau đó thì ai mà bíêt được? Có thể là Đức hay Nhật Bản lắm chứ?

- Hãy cho tôi biết về những kế họach của cậu. Ơ Nhật Bản tôi biết một vài người và cậu sẽ thấy thú vị khi làm quen với họ đấy, người bạn mới của tôi đưa ra lời đề nghị.

- Nhất định là cậy thưa ngài. Cảm ơn ngài rất nhiều, - chàng thanh niên trả lời một cách nghiêm túc. Qua giọng nói có thể tin rằng cậu ta sẽ làm như thế thật.

Page 13: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 13

- Chúc cậu một buổi tối tốt lành, Chris! – nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất hành tinh nói với chàng trai trẻ khi chiếc xe từ từ chuyển bánh.

Trên đường tới nhà hàng, chúng tôi có nói chuyện đôi chút. Rõ ràng rằng tôi là người ít nói hơn còn anh ấy thì luôn đặt ra cho tôi một chuỗi câu hỏi.

Anh hỏi tôi sống ở nơi nào trong thành phố…..tôi có thích nơi ấy hay không…..hàng xóm của tôi ra sao….nhà cửa thế nào……lũ trẻ nhà tôi có thích căn nhà đó không và chúng đang học ở trường nào…

Xin đừng nghĩ đó là một cuộc phỏng vấn. Hoàn toàn không phải vậy. Đó chỉ là tính hiếu kỳ và cách thể hiện sự quan tâm của anh đối với tôi, - trò chuyện với anh quả thật tôi thấy tâm hồn mình thật thảnh thơi.

Chắc chỉ khoản 10 phút thôi tôi đã kể cho anh nghe rất nhiều điều về cuộc sống của mình. Nhiều hơn bất kỳ ai tôi đã kể cho nghe trước đây.

Khi xe đổ trước cổng nhà hàng, một nhân viên mặc đồng phục tiến đến chúng tôi một cách thân tình. Cậu mở cánh cửa bên phía tôi và hỏi tôi có phải lần đầu viếng thăm nhà hàng không.

Tôi trả lời rằng đây là lần đầu tiên tôi lui tới nhà hàng này. Tiếp đến anh nhân viên tán chuyện rằng anh rất vui khi nhìn thấy tôi tới đây. Hi vọng những món ăn của nhà hàng sẽ làm vui lòng những vị khách mới. Nếu tôi là thực khách sành ăn các món cá thì cậu khuyên nên dùng món cá linh lăng. Xem ra chàng nhân viên này rất nhiệt tình mời tôi dùng thử món ăn đặc sắc của nhà hàng.

Page 14: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 14

Tôi cảm ơn cậu ta và cảm thấy hơi mất tự nhiên một chút. Tôi chưa quen với việc để cho ai đó thể hiện sự quan tâm giống như anh chàng gác cửa nhà hàng, có lẽ thuộc hạng sang vào bật nhất này.

Chúng tôi bước vào bên trong nhà hàng và tôi nhận thấy người đầu bếp và nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới này là đôi bạn thân. Trong suốt thời gian bữa ăn, tôi chú tâm đến việc quan sát anh mỉm cườicùng một ai đó trong số các sĩ quan hoặc thực khách của nhà hàng.

Khi ngồi vào bàn ăn, tôi buông lời nhận xét:

- Anh sống trong một thế giới hoàn toàn khác, không giống của tôi chút nào.

- Có nghĩa là sao? – anh hỏi lại.

- Mọi thứ xung quanh anh – sự thân thiện, việc mọi người tiếp đãi nồng nhiệt, những nụ cười đầy thịnh tình tạo cho tôi cảm giác rằng anh quen với tất cả mọi người, còn họ cũng quen anh và cư xử với anh rất có cảm tình. Có phải anh là chủ nhà hàng này hay cái gì đó tương tự?

Lại một tiếng cười vang tại được cất lên. Trước đó tôi cũng rơi vào một tình huống bất tiện tương tự.

- Cậu thử nói cho mình xem, anh nói, cậu thấy sao khi chứng kiến tất cả “những nụ cười và sự thân thiện đó”. Cậu gọi chúng là gì? - Anh hỏi tôi

Lại một câu hỏi.

Page 15: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 15

- Chứng kiến ư ? ý anh muốn hỏi sao?

- Ơ đây, xung quanh chúng ta, trong không khí – cậu cảm nhận có cái gì đó đang tồn tại?

Tôi hít một hơi thật sâu. Nhận thấy mình bắt đầu quen với cái lối khác thường của anh – thói quen luôn đặt ra một chuỗi câu hỏi. Bởi vậy không cần nghĩ lâu tôi trả lời ngay.

- Tôi cảm thấy ghen tị xen lẫn tính hiếu kỳ nữa. Tôi muốn biết mình phải làm những gì để có thể được hưởng cuộc sống phú quý như vậy.

- Cậu nói xem nào, anh hỏi và cúi xuống nhìn tôi chằm chằm nhưng không có chút áp lực hoặc đe dọa nào, cậu thật sự muốn thấy gì trong cuộc sống của mình?

Bữa ăn kéo dài hai tiếng cùng cuộc đàm luận bắt đầu như vậy đấy. Đó là bữa ăn thú vị nhất mà tôi được tham dự từ trước đến nay, và cũng là cuộc mạn đàm hấp dẫn nhất của tôi từ trước đến nay. Anh chỉ hỏi và ngày càng hỏi tôi nhiều hơn, có câu hỏi thường đi kèm với các cụm từ: “…..hãy kể cho mình nghe về điều đó chi tiết hơn đi….” hay “ …..cậu có thể kể thêm cho mình về chuyện đó được không?”. Thế đấy, tôi chẳng còn cách nào khác là thổ lộ hết với anh ấy mọi chuyện mà trước đây chưa từng chia sẽ cùng ai, thậm chí với người gần gũi nhất là vợ tôi!

Có một vài lần trong câu chuyện trên bàn ăn, anh có hỏi một vài câu để tin chắc xem có hiểu đúng ý tôi hay chưa. Những câu hỏi đó hơi kỳ cục vì lẽ rằng anh cứ hỏi chuyện này chuyện nọ có đúng hay không. Thậm chí những “chuyện này chuyện nọ” tôi cũng chưa từng bao giờ nói ra với bản thân.

Page 16: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 16

- Tôi hiểu, mấy chuyện đó nói ra thì cũng chẳng dễ hiểu cho lắm, phải vậy không? Bây giờ tôi sẽ lấy cho anh vài ví dụ.

Tôi đã kể cho anh nghe về thời gian trước đây, cũng khá lâu rồi, tôi đã làm việc cho một công ty kinh doanh máy tính ở Cambrige, bang Massachuset ra sao. Nói là “công ty” thì quả cũng hơi ngượng mồm vì “công ty” chỉ do một tụi bạn đứng ra thành lập. Chúng tôi tự nuôi mình bằng những chiếc máy tính ra đời đầu tiên. Đó là quãng thời gian cuộc sống của tôi phải trải qua những lo âu và hồi hộp. Công việc khá thú vị, mọi người cũng rất tuyệt diệu: họ rất thông minh và làm việc rất nhiệt tâm. Quãng thời gian đó tôi cảm thấy mình thật thoải mái.

Anh tiếp tục hỏi tôi:

- Thế có nghĩa cậu là người đi tiên phong

- Anh không thấy tôi có ý gì sao? “người đi tiên phong?”, tôi nhắc lại. Không, tôi đâu phải là người đi tiên phong. Đơn giản tôi chỉ làm cho khuây khỏa thôi.

- Thế có ai học được ngón nghề kinh doanh nào trước đó không? – anh hỏi tôi.

Tôi nghĩ rằng không và cũng nói y như vậy.

Anh hỏi lại lần nữa

- Thế có nghĩa cậu là người khai sáng?

Có lẽ phần nào đó tôi nhìn anh với ánh mắt lạ lùng bởi vì anh lại ngã người về phía trước và rồi lại cất tiếng cười vang tai, tôi đã không

Page 17: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 17

còn ngại ngùng trước cách thể hiện niềm vui của anh. Rõ ràng rằng, các thực khách của nhà hàng cũng đã quen với việc đó. Họ chỉ ngoái lại và mỉm cười, và rồi trở lại tiếp tục với câu chuyện đang dở dang.

- Ối ….trờ ạ, - tôi lNm bNm một cách ấp úng, thế là anh đã biết cách bóc mẽ tôi. Tốt thôi, cứ cho là tôi đi tiên phong trong thời điểm đó đi.

Anh nhìn tôi với con mắt ngạc nhiên và hỏi:

- Chỉ có lúc đó thôi sao? Tại sao không phải là bây giờ?

Không biết trong đầu anh ấy đang có ý gì ?

- Ok, thì cứ cho tôi là người đi tiên phong đi. Nhưng mà hình như tôi đã đánh mất chiếc xe hòm có mui của mình…..Trong lúc đang nói tôi có thể đoán được chính xác bây giờ anh sẽ nói ra điều gì. Chuyện về “chiếc ôtô”, tôi tin là vậy.

Thế rồi mãi chẳng thấy anh nói thêm câu nào. Một bầu không khí tĩnh lặng bao phủ. Cả tôi và anh đều lặng thinh. Tôi cảm thấy lòng mình ngổn ngang.

Cuối cùng anh phá vở bầu không khí tĩnh lặng ấy bằng một câu hỏi:

- Thế bây giờ cậu đang nghĩ gì ?

- Lúc nào á? – tôi hơi hấp tấp hỏi lại. Sau đó vương vai lắc đầu rồi nói tiếp.

- Không, tôi đang chờ đợi. Chưa rõ là khi nào. Đơn giản chỉ là……., à tôi cũng chẳng biết nữa.

Page 18: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 18

- Anh nghe này, có chuyện gì xảy ra không vậy? – tôi hỏi. – Tôi muốn nói rằng anh đang đặc ra cho tôi những câu hỏi và những chuyện mà trước kia chưa từng có ai nói cho tôi. Những chuyện khiến cho tôi phải rơi vào ngõ cụt, và không biết trả lời anh điều gì…..hay thậm chí nghĩ gì.

Anh vẫn lắng lặng, chỉ hơi ngả đầu về phía trước và quay đầu lại nhìn về phía bên phải tôi như đang chuNn bị nuốt từng lời tôi nói.

Nét mặt anh khi đó chỉ khêu gợi sự tò mò: đầy những mong đợi y như là anh không nóng lòng muốn nghe những gì tôi nói ra bây giờ. Đầy những cảm xúc chia sẻ, dường như đã hiểu trước một cách đầy đủ và lĩnh hội được nội dung những lời của tôi thậm chí tôi cũng chưa biết mình sẽ kết thúc ở đâu. Nét mặt anh khi đó cùng một lúc vừa làm dịu lòng tôi, vừa như bóc mẽ tôi.

- Đơn giản, tôi chỉ muốn có được sự thành công, - tôi nói với anh với giọng đầy cảm xúc. Tôi đã quá mệt mỏi vì thấy mình là một kẻ bất tài… không đủ tiền để thực hiện việc mình muốn… để mua những món quà mà vợ con hằng mong ứơc. Disney Land, tôi muốn dẫn bọn trẻ đi chơi công viên Disney Land và Big Canon. Tôi muốn được tự do, muốn có thời gian riêng để hoạt động sáng tạo… muốn tự mình chi phối cuộc sông riêng… Phải, tôi muốn trở thành người đi tiên phong. Tôi muốn trở thành người khai sáng…

- Nhưng…? – anh nhẹ nhàng hỏi.

- Nhưng tôi chưa biết làm thế nào, - tôi nói gần như là thét lên. Tôi đã được nghe những câu chuyện lý luận về thực tiễn hàng trăm, thậm chí cả nghìn lần rồi. Kinh doanh theo mạng không phù hợp với

Page 19: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 19

tôi. Hoặc có lẽ tôi không thích hợp với công việc này, đạ loại là như vậy.

- Tôi đã chứng kiến những người khác làm được điều đó ra sao. Rất nhiều là khác. Bởi vậy tôi hiểu được rằng đó là điều có thể làm được. Tôi biết họ cũng đâu có thông minh hơn, đâu có chăm chỉ hơn tôi là bao. Thế nhưng trong trường hợp của tôi, nó lại chẳng tiến triển được chút nào. Tôi đang cố gắng. Bằng tất cả sức lực. Thực hiện tất cả những điều được liệt kê trong danh mục nhưng lại chẳng đạt được chút thành quả.

Tôi đưa mắt nhìn anh và hỏi:

- Tại sao đối với tôi lại như vậy chứ?

Anh cuối đầu về phía trưiớc, ngước mắt nhìn lên trần nhà. Sa đó vươn vai, lấy hơi thật sâu và đưa mắt nhìn tôi.

- Cậu nghe này! Cậu có muốn mình chỉ cho phương pháp học môn kinh doanh này chứ?

- Anh đang nói đùa đấy à? – tiếng tôi hơi to khiến mọi người đổ dồn mắt về phía chúng tôi. – Trời ơi! – tôi thốt lên cùng với nổ lục kìm nén bớt cảm xúc của mình.

- Thật tuyệt, - anh tiện thể nói thêm. Chúng ta sẽ bắt đầu từ ngày mai. Và đây là những điều cậu cần làm…

Anh đưa cho tôi một mảnh giấy trên đó có ghi địa chỉ nhà riêng và bảo tôi cần phải đến văn phòng công ty vào chiều mai sau giờ tan tầm. Đến đó phải đi ôtô mất 90 phút, bởi vậy tôi nói chỉ có thể đến

Page 20: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 20

được chỗ anh vào 6:30. anh cho hay gặp nhau vào giờ đó cũng thật là lý tưởng.

Anh tìm trong cặp da của mình và lôi ra một vật được gói bằng giấy bóng kính màu xanh. Qua hình dạng và kích thước tôi đoán đó là một quyển sách.

- Nhiệm vụ ở nhà của cậu đây. Mình muốn cậu đọc xong nó trước cuộc gặp ngày mai. Được chứ?

- Cả một quyển sách này ư? – tôi hỏi lại.

- Phải. - anh nói với giọng nghiêm nghị nhưng có vẻ hơi gượng gạo. Nhưng ngay sau đó anh mỉm cười và tiếp lời:

- Đừng lo! Cậu sẽ đọc xong nó ngay thôi mà.

Anh thanh toán tiền bửa ăn. Tôi nói lời cảm ơn. Còn anh thì cảm ơn từng người một trong nhà hàng.

Anh đưa tôi về khách sạn, nơi đã diễn ra cuộc họp và chiếc xe của tôi còn ở đó. Trên suốt chặng đường về tôi hỏi về nơi anh ở, nhà cửa và những người hàng xóm… Sau khi tôi hỏi anh được 4 hay 5 câu gì đó, anh ngoảnh lại rồi mỉm cười với tôi.

- chàng thanh niên đầy tài năng đây. Cậu học hỏi rất nhanh đấy. Mình thấy rất hài lòng về cậu, - anh khen.

Tôi cảm thấy thật dễ chịu.

Anh cho tôi xuống gần chỗ để xe của mình, chào từ biệt rồi cho xe lăn bánh.

Page 21: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 21

Tôi tiễn anh bằng ánh mắt dõi theo cho tới khi xe anh xa khuất khỏi tầm nhìn. Tôi mở cửa xe, ngồi vào trong, mở khóa điện khởi động máy và ngồi chờ cho nóng máy. Tôi nhìn dán mắt về phía trước với ánh mắt lơ đễnh như kẻ vô hồn.

Quyển sách! Tôi chợt nghĩ tới nó và vội vàng lấy nó ra từ túi áo vét. Xé bỏ giấy gói, xoay cuốn sách đưa ra phía trước mặt e963 đ0ọc nhan đề, thậm chí chỉ dưới ánh sáng lờ mờ hắt ra từ những cột đèn đường. Dưới ánh sáng mờ nhạt tôi nhận thấy những chữ cái màu vàng bóng nổi rõ trên nền bìa màu xanh đen. Quyển sách có tiêu đề:

BẠN CHƯA BIẾT

ĐIỀU MÀ MÌNH CHƯA BIẾT ĐẾN

Tôi mở cuốn sách với một xúc cảm thật mãnh liệt. Lật nhanh một vài trang đầum tới trang 10 hay 12 gì đó tôi dừng lại, cảm thấy hơi lạnh gáy. Chẳng có lấy một từ nào.

Từng trang trong cuốn sách hoàn toàn trắng hơn!

Page 22: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 22

Chương II

NÓI SỰ THẬT

Tới ngày hôm sau, thời gian tưởng như ngừng trôi, kim đồng hồ chậm chạp điểm từng tiếng một cách chuNn xác. Hơn nữa hôm nay lại là thứ Sáu, mà thứ Sáu thì lại luôn như vậy.

Chưa tới 15h30 mà tôi không thể chịu nổi và rời khỏi văn phòng. Tôi thấy mảnh giấy ghi địa chỉ mà anh đưa ở nhà hàng, cầm theo chiếc bản đồ để soát lại lộ trình, rồi khởi hành về hướng Bắc thành phố.

Đề phòng bị lạc đường, tôi đã đi sớm hơn 1 tiếng so với dự tính.

Mặc kệ, - tôi nghĩ. Tôi sẽ đọc sách hoặc nghe đài. Đây này, tôi đang đọc nó đây này, tôi độc thoại và bật cười thành tiếng.

Sau 10 phút, tôi đã ra tới ngoại ô. 20 phút tiếp theo thì tới vùng co`1 những con đường bao bọc hai bên là những ngọn đồi nhấp nhô như những ngọn sóng: lúc hiện ra cả một màu xanh tươi, lúc thì chỉ là những ngọn đồi trơ đất màu nâu xám. Đất canh tác của các trang trại trải dài giống như những tấm chăn len kẻ ô vuông vắn trên suốt chiều dài chặng đường từ thành phố về phương bắc tới tận những rặng núi.

Một ngày thật đẹp…..một ngày tuyệt diệu giống như một bức vẽ trên bưu thiếp. Một ngày lý tưởng dành cho những ai thích đi dạo trên chiếc xe môtô, tôi nghĩ và rồi chìm trong mải mê hồi tưởng.

Anh nắng mặt trời chói chang. Trên trời những đám mây lớn lững lờ trôi mà tôi muờng tượng chúng giống như những con vật. Tôi khẽ ngân nga một điệu nhạc – sau đó đột ngột tắt đài và khi đó mới

Page 23: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 23

nhận ra rằng mình đang vừa làm gì. “Tại sao tôi cảm thấy thật khó xử khi đi một mình trên chính chiếc xe của mình?” – tôi nghĩ vậy. “Tôi mới nực cười làm sao”.

Sau thời gian trò chuyện trên quãng đường trở về từ nhà hàng, trong lòng tôi chất chứa những ý niệm ngôi nhà của anh cần phải có hình dáng ra sao. Anh bảo rằng, khi vừa mới rẽ sang con đường Haklber thì tôi đã nhìn thấy bên tay phải một hàng rào dài bằng ván gỗ sáng màu, và ngôi nhà hiện ra trên đỉnh đồi sau rặng cây ở phía sau một cái ao.

Cái hàng rào anh miêu tả đây rồi, tôi nghĩ bụng. Tôi cho xe ngoặc vào con đường như anh nói, dừng xe lại, cuối người về phía trước vôlăng để quan sát ngôi nhà và dinh cơ liền kề.

Tôi không rõ ngôi nhà thuộc trường phái kiến trúc nào. Không, không phải là Tudor – người ta đã sử dụng những tấm ván bằng gỗ hình thập tự đan chéo nhau để dựng lên, mang phong cách giống kiểu Anh quốc. Ngôi nhà thật lớn nhưng không nặng nề với dáng vẻ bề ngòai đồ sộ của mình, cho dù nó lớn hơn bất kỳ ngôi nhà nào tôi đã từng thăm viếng trước đó. Tón bộ cảnh quan trên chỉ có thể nhìn thấy trên các áp phích quản cáo cho những chiếc Jaguar hay những chiếc Rolce Royce trong tờ tập chí “Tập san kiến trúc”.

Quả thật ngôi nhà được xây theo kiểu mẫu của một dinh cơ hiện thời.!

Xung quanh ngôi nhà chính là một vài căn nhà có kích thước nhỏ hơn. Trong số đó có một cái chuồng ngựa với những cánh cửa mà bề mặt của nó nhìn rất khác lạ. Tiếp đến là một ngôi nhà có bề ngoài giống hệt ngôi nhà chính nhưng nhỏ hơn – chắc dùng để tiếp khách hoặc để làm gì đó đại lọai như vậy. Lại còn thêm cả hai công trình

Page 24: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 24

kiến trúc khác nữa chứ. Tòan bộ cơ ngơi đều được sơn sáng màu, giống như hàng rào. Những phần làm bằng gỗ có màu tối hơn màu của than gỗ. Mọi thứ đều được trang hòang với màu sắc giống như là được bọc nhung. Bao quanh ngôi nhà là những rặng sồi, phong và thông. Với chiều cao của mình thì chúng đã tồn tại ở nơi đây từ rất lâu rồi. Quanh đó có vô khối những bụi cây và rất nhiều những khóm hoa đồng nội.

Nói tóm lại, thật là một cảnh tượng tráng lệ và hoa mỹ! Thực chất đó chính là căn nhà mà tôi hằng mơ ước sẽ có được trong quãng đời mình.

Cả ngựa nữa kìa……, tôi nhìn thấy sáu, à không tám con chứ, mà có thể là nhiều hơn đấy – chúng đang nhởn nhơ gặm cỏ trong cánh đồng nằm giữa ngôi nhà và con đường. Những chú tuấn mã đã được thuần chủng, thật tuyệt vời. Nhìn qua thì ba trong số chúng có long sáng màu. Tôi say mê ngựa, đặc biết là những con sáng màu có những vết đốm. Có được những chú ngựa của riêng mình cũng là điều tôi hằng mơ ước. Tôi rời xe, tiến lại gần hàng rào để nhìn chúng cho rõ hơn.

Tôi tới bên hàng rào và gọi một con ở gần mình nhất. Nó ngửng đầu lên nhìn rồi chạy nước kiệu ra chõ tôi đứng.

Đúng lúc đó ở cánh rừng liền kề bỗng xuất hiện một người cưỡi ngựa phi nước đại về phía tôi. Đó chính là nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới.

Con ngực cái màu bạc mà tôi vừa gọi cùng anh đang cùng tiến gần đến chô tôi.

Page 25: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 25

- Rõ ràng nó thích cậu rồi đấy. Trước đây nó có bao giờ lại gần ai nhu vậy đâu. Đây là lần đầu tiên con Rebeca nó tỏ ra thân thiện với một người lạ đấy, anh nói rồi vắt chân qua cổ chú ngựa đua đang cưỡi xuống đất một cách nhẹ nhàng và thuần thục. Chắc anh đã làm động tác nhiều lần rồi, tôi nghĩ.

- Rất vui khi nhìn thấy cậu ở đây. Cậu đến sớm một tiếng, anh nói thậm chí không cần nhìn đồng hồ. Mọi chuyện ổn cả chứ? – Anh lại gần và bắt tay tôi qua khoản trống của các thanh nối phía trên của hàng rào.

- Tốt thưa anh, - tôi trả lời nhưng với vẻ không được tự tin cho lắm.

Anh cười bằng chính điệu cười vang dội ấy và nói:

- Cậu học hỏi nhanh thật đấy. Cảm ơn cậu vì lòng chân thành và thẳn thắng. Sao lại hồi hộp thế kia chứ?

- A! – Tôi nhún vai nhìn cơ ngơi của anh – Tại vì đây đâu phải là nơi tôi quen lui tới vào chiếu ngày thứ sáu. Biết nói thế nào nhỉ……ở đây…….ởa đây mọi thứ tạo ra cảm giác vị nể.

- Phải, có lẽ vậy đấy, - anh trả lời, đưa mắt theo tôi nhìn về phía ánh rừng và đồng cỏ với ánh mắt nhìn nhận đánh giá .

- Anh biết không, tôi nói, tôi luôn mơ ước ngày nào đó sẽ là chủ nhân của một lãnh địa giống như của anh: có những chú ngựa tuyệt vời, căn nhà to đẹp, cây cối và những cánh đồng trải dài vô tận.

- Thật tuyệt vời, - anh khen, - thế cậu có muốn mua nó không?

Page 26: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 26

- Anh nói cái gì thế? – tôi thảng thốt.

- Mình sẽ bán nó cho cậu, anh quay lại nói và nhìn thẳng vào mắt tôi với ánh mắt khiêu khích rất riêng xen lẫn ý khích lệ.

- Tôi nghi ngờ điều đó, tôi bới đâu ra tiền để có thể mua cả một lãnh địa như vậy, - tôi nói với giọng chua chát.

- Thế chẵng nhẽ mình đã nói với cậu rằng mình sẽ bán nó cho cậu với giá bao nhiêu rồi sao?

- Tất nhiên là chưa rồi, - tôi ngỏ ý đồng tình, anh chưa nói.

- Thế vậy sao cậu lại biết túi tiền của cậu lúc đó có cho phép hay không? – anh vặn lại.

- Được rồi, thế bao nhiêu nào? – tôi hỏi.

- 2 triệu 600 ngìn, anh dứt khoác tuyên bố. Cậu có muốn mua không?

- Thôi đi! – tôi phản đối, nói với giọng bực bội và điều đó thể hiện ra bên ngoài. Anh đang chế nhạo tôi sao? Anh biết thừa rằng tôi lấy đâu ra ngần ấy tiền co chứ!

- Mình đâu biết chuyện đó, - anh bình tĩnh nhìn tôi và nói. Đó đâu phải là điều mình hỏi cậu. Mình muốn biết là cậu có muốn mua nó hay không thôi. Có hay là không?

- Vô lý, - tôi bốp chát lại. Tôi chưa từng bao giờ mơ tới một đống tiền như vậy. Thế đấy……anh giơ tay lên, tôi lặng im và cảm

Page 27: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 27

thấy mặt nóng bừng bừng. Đôi chân bắt đầu run run. Tôi cảm thấy mình như đang tham gia một cuộc Nu đả và đang run sợ.

- Có hay là không? – anh lập lại câu hỏi. Cậu có muốn mua căn nhà của mình không?

- Không. Anh đừng nói vớ vẫn nữa đi – tôi yêu cầu.

- Mình không nói vớ vẫn đâu, - anh đáp. – thực ra cậu sẽ học để làm được điều đó đấy. Một trong những việc vô lý nhất mà con người làm được đò là không dám nói ra sự thật.

- Cái gì? – tôi lNm bNm với vẻ ngạc nhiên.

- Cậu đang nói dối đấy, - anh lạnh lùng nói. Trong anh mắt anh tôi thấy vẻ tinh nghịch nhưng rất nghiêm túc. Tôi bàng hoàng cả người.

- Cậu làm ơn hãy trả lời mình, những điều mình nói sau đây có đúng hay không nhé: trong cả quãng đời này cậu chẳng có mong ước nào lớn hơn việc sẽ mua một căn nhà của mình. Đó mới là mơ ước thiết tha thực sự của cậu. Mình không hỏi rằng cậu có tiền hay không mà chỉ hỏi cậu có muốn mua nhà – có hay là không thôi.

- A! Nếu như anh hỏi kiểu vậy thì tôi trả lời thẳng luôn là có, tôi muốn mua căn nhà của anh.

Anh chỉ lấy hơi và mỉm cười .

- Phải, mình hỏi cậu theo ý đó đấy. Cậu nói xem, cậu có thường xuyên cảm thấy bí trước những câu hỏi người ta đặt ra cho cậu không?

Page 28: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 28

Ban đầu tôi ậm ừ rồi sau đó thì im lặng. Tôi nhìn anh với hi vọng tìm được câu trả lời đúng trên nét mặt của anh.

- Ở đây làm gì có câu hỏi đúng đâu, - anh nói. Dường như anh đã đọc được ý nghĩ của tôi. Chỉ còn câu trả lời của cậu cho câu hỏi đã đặt ra thôi.

Chúng tôi đứng yên lặng trong giây lát. Anh nhìn tôi, còn tôi thì ngoảnh mặt nhìn ra phía khác, miễn không phải là về phía anh. Cuối cùng, tôi đánh bạo nhìn thẳng vào mắt anh, khi đó bắt gặp ánh mắt tôi anh nói:

- Cậu nghe này, mình chỉ mong trong cách cư xử của chúng ta, cả cậu và mình sẽ nói sự thật. Mình nghĩ, đối với cậu nó sẽ không đơn giản chút nào bởi vì hiện giờ cậu vẫn chưa được nghe. Cậu sẽ nghe được những điều mình nói ra nhưng nó sẽ không được thêu dệt bằng những gì cậu tự nhủ với bản thân về những điều mình nói. Phải vậy không?

- Phải vậy đấy, tôi trả lời.

Anh nghỉ lấy hơi rồi tiếp tục:

- Thế cậu đã đọc xong cuốn sách mình đưa chiều qua chưa?

Biết trả lời anh sao đây. Làm sao có thể đọc một quyển sách không có lấy một chữ?

- Có hay không? – anh kiên nhẫn hỏi.

- Có, - tôi đáp.

- Tốt thế cậu nghĩ sao?

Page 29: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 29

- Tôi không biết…..

- Thật tuyệt, - anh thốt lên. Nào đi vào nhà thôi, cậu hãy kể cho mình về tất cả mọi chuyện.

Tôi quay người lại, rão bước về phía chiếc xe của mình. Tôi chẳng biết mình đang nghĩ gì, chỉ nhìn được mình đang đi về phía nào.

Page 30: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 30

Chương III

BÍ MẬT ĐƯỢC HÉ MỞ

Càng tiến về phía ngôi nhà và khuôn viên bao quanh, cảm giác mãnh liệt càng trỗi dậy trong tôi. Mọi thứ thật tuyệt diệu.

Có một số nhược điểm nhưng không nhiều lắm: sơn vôi đã bac màu, có một vài vết loan lỗ dễ nhận thấy trên bức tường đá của ngôi nhà. Có một vài cách cNu thả trong cách bài trí căn vườn, không mang nhiều tính ngăn nắp và như vậy càng làm tăng ấn tượng chung. Lãnh địa của anh không mang vẻ cầu kỳ và kiểu cách nhu những nhà giàu khác.kiến trúc không bay bướm như những căn nhà tôi đã nhìn thấy ở các bức tranh. Mọi người ở đây đơn giản chỉ để sống – và dường như đó chứng minh cho điều đó, có ba chú chó nhảy xổ về phía tôi vNy đuôi đón mừng vị khách vừa bước chân ra khỏi xe, đặt gót giầy trên con đường lát những phiến đá.

- Ồ! Mình thấy máy chú chó chào đón cậu rất đúng mực đấy chứ nhỉ! Cho phép tớ giới thiệu đây là gia đình nhà Silver, - nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới nói trong khi bước vào phía trong cánh cửa con của bức tường đá cao vời vợi, chạy dọc theo ngôi nhà chính. – Anh xoa đầu hai con chó xù long màu bạc to lớn, trông rất dễ thương. Chúng có bộ long xoăn được cắt tỉa cNn thận, giống như kiểu của cho săn. Nếu không nhờ những bộ lông cầu kỳ như vậy thì chúng trông chẳng khác nào những bụi cây đã được cắt tỉa cNn thận.

Page 31: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 31

- Còn đây là con Gersoginia, anh vừa nói vừa vuốt ve con chó đen có kích thước không lớn lắm, rõ ràng là có gì đó thuộc giống border-coli. Gersoginia sống vớ chúng tôi đựơc gần 2 tháng, - anh nói và cuối sát xuống con chó tiểu thư bé nhỏ, nó tỏ ra rất phấn khởi, vẫy đuôi rối rít.

- Chẳng hiểu nó chui ra từ đâu, chút nữa thì ôtô cán phải. Dù sao thì nó cũng đã được chúng tôi mang về chăm sóc, - anh nói.

- Vào văn phòng của mình đi! Anh nhổm dậy. Chúngt cùng bước đến căn nhà nhỏ mà tôi đã nhìn thấy từ ngoài đường.

- Mình đã làm việc không tại nhà nhiều năm rồi. Mình cho rằng một văn phòng kiểu này là tốt hơn cả, - anh nói khi chúng tôi bước vào phía trong. Để nhà và văn phòng tại nhà được sắp đặt tách biệt nhau mình đã cho xây dựng chúng ở gần nhau như thế này – vị trí thật lý tưởng.

Văn phòng khá tiện nghi và thuận tiện. Bên trong ánh sáng tràn đầy, cây cối được bố trí ở khắp nơi. Một khugn cảnh thoải mái, tiện nghi sang trọng.

Tầng một có hai phòng. Ngay cửa vào là phòng tiếp khách, cạnh cửa sổ là một chiếc đàn piano nhỏ làm từ gỗ đỏ; bên cạnh lò sưởi là hai chiếc ghế bành êm ái được bọc ngoài bằng khăn choàng bằng len của An Độ thì phải. Chúng đựơc kê đối diện nhau, ở giữa có đặt chiếc bàn uống nước nhỏ nhắn, phìa trên mặt bàn là một vài vật dụng được xếp rất ngăn nắp và cNn thận. Có vài cuốn sách để cạnh lọ hoa bằng thủy tinh trong vắt, giống như bể nuôi cá hình tròn mà từ một phía ta nhìn thấy trùm hoa dại – chủ yếu là hoa thủy cúc. Sàn nhà được trải thảm của phương Đông với nhiều hoa văn và kích cỡ khác nhau. Tiếp

Page 32: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 32

đến là hai cánh cửa kéo khá lớn có thể kéo khuất vào 2 bên tường. Cửa này dẫn sang một căn phòng có kích thước nhỏ hơn, ở giữa là một cái bàn làm việc thật lớn và tuyệt đẹp.

Trên các bức tường có treo rất nhiều tranh vẽ và có một giá sách chật cứng toàn là sách. Tôi chưa từng nhìn thấy từng ấy sách bao giờ.

- Anh có tới cả một thư viện rồi còn gì, - tôi buông lời nhận xét. Nói như thế vẫn còn chưa đúng với thực tế.

- Ừ, - anh đồng tình, rồi đưa mắt nhìn bộ sưu tầm sách đồ sộ của mình. Tôi ước tính có hơn 1000 quyển sách. – Mình yêu sách. Mình quan tâm tới thông tin của bất kỳ thế hệ nào. Thế còn cậu? – anh hỏi.

“Thông tin ư?”. Anh nói với vẻ tò mò làm sao! Tôi trả lời:

- Tất nhiên rồi.

- Thế cậu thử nói xem. Cậu nghĩ gì về quyển sách mình đưa cho chiều qua? – anh hỏi.

- Cái gì anh chưa biết thì anh chẳng biết được nó đúng không? – tôi hỏi lại.

- Phải, về nó đấy, - anh nói rồi thả mình xuống chiếc ghế bành. Trong số những quyển mình từng đọc thì đó là quyển quan trọng nhất đấy.

Tôi nhìn vào khuôn mặt anh để thử đoán xem anh sẽ nói gì. Tôi muốn biết một điều rằng liệu anh có đang cười nhạo tôi hay không.

Page 33: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 33

Anh điềm nhiên nhìn tôi. Còn tôi cũng ngồi xuống.

- Hừm…..tôi không biết, - tôi trả lời.

- Thật tuyệt, thật lý tưởng, - anh nói.

Tôi muốn nói ra điều gì đó thật sâu xa để chỉ cho anh ấy thấy……để làm cho anh hiểu rằng tôi ………nhưng thật sự thì tôi chẳng nói với anh được câu nào. Tôi chẳng biết nói điều gì cả.

- Mình muốn kể cho cậu nghe một câu chuyện. Cậu có muốn nghe không? – anh gỡ rối cho tôi.

- Có chứ.

Anh bắt đầu kể.

- Lâu lắm rồi, tại Nhật Bản, các nhà sư có tục lệ đi hành hương từ nhà chùa này đến nhà chùa khác để xin các lờ răn dạy của các sư thầy. Theo đúng phong tục, sư thầy mời khách uống trà và họ cùng ngồi đàm đạo.

Trong số các nhà sư hành khất có một chú tiểu lĩnh hội được hết tất cả các kiến thức mà sư thầy truyềngiảng. Trời thiên phú cho chú tiểu những khả năng phi thường, giúp chú đạt được danh phận. Chú đã vượt qua cuộc ganh đua cùng với các nhà sư tầm thường khác nhờ kiến thức và trí thông minh tuyệt vời của mình.

Có một lần, chú tiểu tới gõ cửa một nhà chùa nổi tiếng nằm trong quần thể của một trong những ngôi đền linh thiêng nhất của toàn nước Nhật. Sư trụ trì của ngôi chùa đã cao tuổi và rất thông thái. Chú tiểu xin tiếp kiến sư trụ trì với hi vọng sẽ trở thành một trong những học

Page 34: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 34

trò của ông, để sống và lĩnh hội những trí thức giáo dục của con người vĩ đại này.

Ngay lập tức, người ta dẫn chú tiểu, vốn tiếng lành vang xa, vào căn phòng của sư trụ trì. Điều này hiếm khi xảy ra tại nơi đây và nó cũng làm cho chú tiểu rất thích thú.

Sư trụ trì bước vào phòng, hai người cuối đầu chào nhau. Họ ngồi vây quanh một chiếc bàn thấp kê trên mặt sàn nhà, rồi bắt đầu cuộc trò chuyện.

Chú tiểu kể cho sư trụ trì nghe về những chuyến du phương của mình, về những buổi giảng kinh được nghe, về những nhà sư khác mà chú thắng họ trong cuộc tìm kiếm Chân lý. Đó là một câu chuyện kể thật ấn tượng. Sư thầy lắng nghe một cách chăm chú và cũng thừa nhận sự uyên bác và sắc sảo của chú tiểu trẻ tuổi

Am và chén được đưa vào, sư trụ trì rót chè cho cả hai. Chú tiểu hướng về phía sư phụ và nói:

- Con rất muốn ở lại đây và mong sư phụ nhận con làm đệ tử bởi vì con nhận thấy, so với những người khác thì chỉ có sư trụ trì mới có thể giúp con biết được nhiều điều hơn cả.

Rồi bổng nhiên, chú tiểu bất ngờ la lên đau đớn. Chú đứng phất dậy, rũ áo cà sa. Nước chè nóng tràn qua mép chén làm bổng đầu gối của chú.

Sư trụ trì vẫn điềm tĩnh ngồi đó, bình thản rót tiếp chè vào chén.

- Sư trụ trì làm gì vậy?! – chú tiểu kêu lên. – Con đang bị rát đây này! Xin đừng rót chè vào chén nữa! Nó đầy từ lâu rồi a!

Page 35: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 35

- Con hãy đi đi, ta se không dạy con điều gì đâu. Cái chén của con đã quá đầy…..nó đã đầy ấp những gì con biết, những gì còn nghĩ là chưa được biết. Hãy trở về đây với ta khi chiếc chén của con trống rỗng và lúc đó con sẽ sẵn sàng nghe những gì ta có thể chuyền lại cho con.

Chúng tôi ngồi thật lâu trong im lặng.

Cho tới tận bây giờ tôi mới sực nhớ rằng, đây là lần đầu tiên sau quãng thời gian rất dài, trong đầu tôi chẳng có lấy một suy nghĩ nào.

Tôi cũng thôi không tự nói chuyện với mình nữa.

Cuối cùng anh lên tiếng:

- Cậu đang muốn có một thành công trong lĩnh vực kinh doanh theo mạng phải không?

- Phải vậy đấy, - tôi đáp.

- Cậu chỉ mới biết có một chút về cách tiến hành môn kinh doanh này đúng không?

- Vâng, thưa anh.

- Đồng thời cậu cũng rõ rằng, có nhiều điều cậu vẫn chưa được biết về cách tiến hành môn kinh doanh này như thế nào?

- Phải vậy đấy, - tôi lập lại như một cái máy.

- Anh ưỡn người, chằm chằm nhìn tôi và tiếp tục ý kiến của mình. Anh rất cNn thận trong từng câu từng từ.

Page 36: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 36

- Bây giờ trong đầu cậu không còn tồn tại cái cậu biết, và cũng không còn tồn tại cái cậu nghĩ là cậu còn chưa biết. Điều đó sẽ giúp cậu đạt được thành công hằng mơ ước bấy lâu.

Anh ngừng một chút rồi tiếp tục.

- Chìa khóa dẫn cậu đến thành công nằm ở chính điều sau: cậu không biết điều mà mình chưa biết. Cậu hiểu ý mình chứ?

- Không, - tôi trung thực thừa nhận. Tôi vẫn chưa hiểu anh đang nói về điều gì. Làm sao tôi có thể biết được điều mà thậm chí cả bản thân tôi chưa được biết rằng tôi không biết nó?

- Cậu không biết được đâu. Toàn bộ bí quyết nằm ở đó.

Page 37: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 37

Chương IV

BUỔI CHI ẾU PHIM

Tôi đưa mắt nhìn đồng hồ, bây giờ đã là hai giờ đêm. Chúng tôi đã trò chuyện với nhau gần 6 tiếng rưỡi đồng hồ. Chính xác thì tôi là người nói nhiều hơn. Giống như trong thời gian của cuộc gập trước, anh đặt hết câu hỏi này đến câu hỏi khác.

Chúng tôi hầu như chẳng đá động gì đến chủ đề kinh doanh theo mạng. Bởi nội dung cuộc trò chuyện chì toàn xoay quanh tôi: về quá khứ, hiện tại và tương lai. Và đây là điều ngạc nhiên: tôi – một người sống theo giờ giấc – đã hoàn toàn đánh mất cảm giác về thời gian.

Thay vào đó, tôi được thưởng ngoạn cảm giác yên tĩnh bao trùm và được hoàn toàn tự do. Tôi cảm thấy lòng mình thảnh thơi, nhẹ nhõm….cứ dường như là đã trẻ ra được vài tuổi. Cùng với đó, tôi có đựơc cảm giác tất cả những lo ngại và những ý nghĩ nhộn nhạo về tương lai của mình đã biến mất không một vết tích. Tôi cảm thấu tràn trề hi vọng và đầy nghị lực sống.

Tôi sẽ không bao giờ quên được hai đoạn trong cuộc trò chuyện, đó là lúc chúng tôi nói về “các giá trị” và “mục đích sống” của tôi.

Anh đã hỏi tôi điều này điều nọ có phải là một trong những giá trị sống của tôi không. Câu hỏi này thoạt đầu đã đặt tôi vào thế bí. Tôi hoàn toàn không hiểu anh có ý gì.

Page 38: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 38

Anh giải thích rằng, các giá trị – với nghĩa và anh đang thể hiện bằng thuật ngữ này – gắn liền với những tính chất quan trọng nhất mà chúng mình muốn gán chúng với điều có ý nghĩa hàng đầu. Anh lấy ví dụ về thành công.

Quả thật, thành công đối với tôi có ý nghĩa rất quan trọng, - tôi xác nhận điều đó. Khi đó anh lại hỏi:

- Đối với cậu thế nào là thành công?

Tôi trả lời:

- Tự bản thân anh cũng đã biết điều đó rồi mà.

- Chưa, chưa đâu, - anh ngắt lời. Không ai ngoài cậu có thể biết được đối với cậu thành công là gì. Mình chỉ có thể kể cho cậu nghe thành công đối với cậu là gì theo cách hiểu của mình. Mình cũng muốn biết cậu hiểu điều đó như thế nào, chứ không phải là biết cậu hiểu điều đó ra saotheo kiểu của mình.

Ok, - tôi nghĩ, lấy hơi thật sâu và tôi giải thích cho anh cách tôi hiểu thành công là thế nào.

Khi tôi dừng ý nghĩ đó thì anh tổng kết lời của tôi.

- Như vậy, đối với cậu thành công là khả năng thực hiện được những ước mơ và mong muốn của mình?

Tôi đồng ý.

- Thế thành công mang đến cho cậu cái gì? – anh hỏi

Tôi nghĩ một chút rồi đáp:

Page 39: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 39

- Đó là sự tự do.

- Thật tuyệt. Giá trị sinh ra theo từng đôi, cái nọ giúp cái kia phát triển. Nếu chỉ một cái tồn tại thôi thì không đủ……

- Hãy chờ đấy! – tôi ngắt lời anh. Anh muốn nói là: luôn luôn thế ư? Tại sao lại phải từng đôi?

Tôi đột nhiên cảm thấy hơi lúng túng vì đã ngắt lời anh một cách sổ sàng. Thậm chí cũng đã đỏ mặt vì ngượng ngịu.

- Hay có thể là anh định giải thích điều đó.? – tôi cố uốn nắng lại tình thế.

Tình huống cướp lời đó của tôi dường như đã làm cho anh rất khoái chí.

- Một câu hỏi thật xuất sắc! – anh tươi cười nói. – Cho phép mình trả lời nó bằng một câu hỏi khác nhé: tại sao Đức chúa trời lại ra lệnh cho Noê khi chạy trốn Đại hồng thuỷ lại mang theo cho mỗi loài vật một đôi?

Nét lúng túng trên khuôn mặt tôi có lẽ rất khôi hài và phản ứng của anh đối với điều đó là một trận cười độc nhất vô nhị mà chỉ anh mới có kiểu cười độc đáo như vậy.

- Ha…ha…! Anh giơ tay lên cao giống như một giáo sư đang chuNn bị đưa ra một lời nhận xét quan trọng. Chúng ta cần một ví dụ khác, có thể là một mối quan hệ thức tế hơn? – Anh vẫn tiếp tục cười đùa.

Page 40: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 40

- Hãy nói cho mình biết xem! Cậu có biết tại sao cậu có hai con mắt không?

- Tiền thị giác….chiều sâu của tri giác, - tôi nhớ lại chương trình học ở phổ thông.

- Phải đấy! Rất là tốt. Dường như chúng ta không cần phải có hai con mắt, có phải vậy không nào? Một con mắt vẫn có thể tự mình nhìn mọi vật rất tốt. Nhưng khi kết hợp cùng nhau thì chúng đem lại cho “thị giác” của chúng ta “chiều sâu” tri giác. – Bỗng nhiên anh lại đưa ngón tay giáo sư lên cao – một con mắt “qui định” hình ảnh nhận được từ con mắt kia, và rồi tạo ra cho nó xuất phát điểm.

- Thì cũng giống như những giá trị của cậu. Cái nọ củng cố cho cái kia. Chúng cùng làm tăng thêm chiều sâu cho khả năng nhìn của cậu.

Tôi có thể thấy được chất thi vị của tất cả những điều trên, nhưng dù sao cũng chưa thể hiểu thấu đáo ý anh muốn diễn đạt và anh hiểu được điều đó qua cách thể hiện trên nét mặt của tôi.

- Mọi việc đâu vào đấy cả rồi. Cậu hãy nhớ lấy những điều vừa kể với mình nhé. Cậu có thấy “thành công” và “tự do” trong cuộc sống của cậu co quan hệ vớ nhau không?

Tôi tán thành. Tôi nhớ đã kể cho anh nghe rằng đã nhiều lần tôi cảm thấy mình bị sa bẫy…..bởi do không có được thành công nên tôi cảm thấy mình như một tên tù.

- Vậy thì cậu có thể nói rằng, anh tiếp lời tôi, trong cuộc sống của cậu thì “thành công” tạo điều kiện cho “tự do” ra đời, rằng cái nọ phục vụ như là xuất phát điểm của cái kia, như là bối cảnh để tồn tại.

Page 41: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 41

- Phải vậy, tôi thấy chúng đi đôi với nhau….- tôi đã bắt đầu nắm bắt được tư tưởng từ những lời lập luận của anh – cảm giác khi đó giống như một bức tranh nào đó được lộ dần ra sau khi người ta rỡ bỏ dần dần tấm vải che phủ bề mặt.

- Mình nhận thấy, cậu đang cảm nhận cậu có liên cán đến nhiều mức độ khác nhau ở mọi lĩnh vực trong cuộc sống của cậu. Xảy ra điều đó bởi vì nhu cầu về thành công và tự do không được thỏa mãn.

Chúng tôi tiếp tục câu chuyện với chủ đề khám phá những cặp đôi khác trong các giá trị của tôi: đánh giá công bằng và sự thừa nhận…….phiêu lưu và vui đùa….giao tiếp và uy thế trong xã hội…..công việc và sự hợp tác……đối tác và quản lý….quan hệ và sự thân tình, cùng nhiều thứ khác. Nhưng xem ra những thứ được kể trên là quan trọng hơn cả.

Sau đó anh hỏi:

- Mục đích cuộc sống của cậu là gì?

Đó là câu hỏi vĩ đại nhất mà trước đây chưa từng có ai hỏi tôi như vậy.

- Mục đích cuộc sống của tôi nằm ởa đâu ư? Tôi không biết và tự thú nhận với anh về sự thật đó.

- Mình muốn cậu cùng mình tham sự một trò chơi. Đó là một trò chơi mình sẽ đóng vai người muốn biết một điều gì đó nhưng không tài nào làm được.

Tôi đồng ý cùng chơi và hỏi anh cần phải làm những gì.

Page 42: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 42

Anh bảo tôi nhắm mắt lại, ngồi thẳng lưng, đặt tay lên vai, hít thở hai lần thật lâu, từ từ thât sâu, rồi thả lỏng người càng nhiều càng tốt.

Tôi thực hiện theo yêu cầu của anh. Sau đó anh tiếp:

- Bây giờ mình muốn để cho cậu sử dụng trí tưởng của mình. Cậu cứ tưởng tượng là đang đứng trước một rạp chiếu phim. Trước lối ra vào có một đám đông có rất nhiều người đang đứng chờ, khi nào có thể đi vào bên trong rạp. Cậu sẽ nhìn lên phía trên, ở đó có dòng chữ rất to ghi tên cậu và tiếp đến là dòng tiêu đề: “ Chuyện kể có thật về cụoc sống phi thường của một con người.”

- Cậu hãy vào rạp chiếu phim và ngồi xuống ghế

Tôi đã làm như vậy.

Sau đó anh yêu cầu tôi hình dung ra ánh sáng, âm nhạc ra sao khi bộ phim được bắt đầu.

Theo yêu cầu của anh, toi miêu tả những tình tiết xem trên màn ảnh. Tiếp đến anh liê tục hỏi tôi về nội dung bộ phim, đề nghị tôi miêu tả chi tiết các sự kiện, về các nhân vật mà tôi thấy trên màn ảnh. Sau đó anh ngừng hỏi và ngồi lặng yên.

Còn tôi thì mường tượng bức tranh cuộc sống của mình mà tôi đang thấy rất rõ trước mắt.

Tôi không rõ tôi đã ngồi nhắm mắt bao lâu. Khi tôi mở mắt ra tôi thấy anh đang ngồi và cười với tôi. Anh hỏi:

- Thế nào, cậu có cảm nhận như thế nào?

Page 43: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 43

- Thật tuyệt! Tôi chưa từng bao giờ thực hiện điều gì tương tự vậy, - tôi đáp.

- Rất tốt! – anh khen ngợi. – Thế cậu thấy gì đã diễn ra nào?

Tôi kể một vài chi tiết: một vài cảnh khôi hài, có một đọan thì hơi buồn (chúng liên quan đến quãng thời gian khi tôi còn thơ ấu): ngoài ra trong phim còn có những việc mà tôi chưa từng làm trước đó.

Toàn bộ khán giả trong phòng chiếu chật ních người hoan hỉ đứng lên tặng thưởng cho tôi những tràn pháo tay tán thưởng. Tôi kể hay là giảng giải điều gì đó cho đám đông khán giả đang rất phấn khởi bởi câu chuyện kể của tôi đã bất ngờ tạo ra được ấn tượng rất mạnh mẽ. Tôi đã viết xong cuốn sách…..trong đó có nhiều tình tiết kể về những chuyến du ngoạn tới các nước xa xôi như Nhật Bản, Trung Quốc, Nga……..Quả thật nơi xa xôi đó có biết bao điều kỳ diệu cùng cả một thế giới muôn màu!

- Bộ phim kết thúc ra sao? – anh hỏi.

- Buồn cười thế đấy! Nó lại kết thúc ở đây, ở chính căn phòng này, ở ngay chỗ anh ngồi bây giờ đấy. Và người ngồi ở chỗ đó chính là tôi. Còn án ngữ ở chỗ tôi là mộ người phụ nữ còn trẻ và tôi thì hỏi cô ấy mục đích sống của cô ta.

Anh nhắm mắt, và rồi chúng tôi lại ngồi trong im lặng. Một lúc sau anh nhìn tôi rồi gật đầu:

- Vậy thì mục đích sống của cậu là gì? – anh hỏi lại.

- Dạy học, - tôi đáp. Tôi là thầy…….và nhà văn – và tôi sẽ dạy mọi người làm thế nào để trở thành người thành đạt và được tự do. Tôi

Page 44: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 44

sẽ chỉ cho họ đạt được mục đích sống của mình. Và tôi sẽ làm thay đổi sau sắc cuộc sống của hàng ngìn, thậm chí hàng triệu người.

Tôi không thể diễn đạt được cho các bạn những cảm giác kỳ lạ đang tràn ngập lòng mình khi tôi nói ra những điều trên.

Page 45: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 45

Chương V

MỤC ĐÍCH L ỚN HƠN CHIẾN THẮNG

Tôi đã ngủ lại trên phòng khách trên tầng hai trên văn phòng làm việc – studio của Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới. Khi chúng tôi dừng cuộc trò chuyện thì trời cũng đã rất khuya. Anh mời tôi ngủ lại, thêm vào đó, anh nói sẽ trình bày với tôi bài học thực hành vào buổi sáng hôm sau. Tôi không mang theo người quần áo để thay, cả dao cạo râu nữa. Bởi thế tôi thấy hơi ngần ngại và nói cho anh biết điều đó. Anh bảo tôi cứ yên tâm và anh sẽ lo máy chuyện vặt vãnh đó.

- Cậu hãy đặt đồng hồ báo thức để chúng mình có thể ăn sáng lúc 7 giờ sáng nhé! – anh nói xong rồi bước vào phòng phía bên trong.

Khi chu6ản bị đặt lưng thì tôi chợt nhớ ra rằng vẫn chưa gọi điện báo cho vợ biết. Muộn lắm rồi, có lẽ giờ này cô ấy đang yên giấc. Tôi cảm thấy có lỗi khi phải đánh thức cô ấy, nhưng tốt hơn hết là không để cho vợ tôi phải lo lắng.

Tôi nhắc ống nghe, bấm số gọi cho Katy để thông báo cho cô ấy khỏi lovà cho cố ấy biết tôi đang ở nhà của Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới. Giọng cô còn ngái ngủ, tôi thì phân bua. Katy ngăn tôi lại. Cô ấy tuyệt nhiên không lo lắng và biết rằng mọi chuyện với tôi đều ổn. Thật ra, cô ấy cảm thấy rất thú vị khi biết điều gì đang diễn ra với tôi – điều đó làm cho tôi vui mừng đồng thời cũng có chút ngạc nhiên, - và dù có buồn ngủ thế nào đi chăng nữa, tôi cũng không thể nhịn được và không thể không liệt kê ra cho cô ấy biết những chi tiết nhỏ nhất về tất cả mọi chuyện xảy ra trong 7 hay 8 tiếng đồng hồ vừa qua. Cô ấy rất phấn khởi và nói rằng rất vui mừng vì tôi.

Page 46: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 46

Đã lâu lắm rồi chúng tôi chưa nói chuyện với nhau theo kiểu như vậy

Thật thú vị làm sao….. Tôi đặt ống nghe xuống, - một mối liên hệ dành cho “alaska” mới tuyệt vời làm sao. Có lẽ vợ tôi đâu có ở cách xa tôi là bao.

Lúc đó tôi ngã lưng xuống giường, nghĩ về những chuyện của tôi và cô ấy, nghĩ về điều tôi đã kể cho Katy. Một lần nữa tôi sống trong những hồi tưởng về những chuyện đã xảy ra trong ngày hôm qua. Cuối cùng tôi thiếp đi vào một trong những cảnh tượng của câu “chuyện khá thực về cuộc sống kỳ lạ của anh ấy” mà tôi được xem khi ngồi ở hàng ghế đầu tiên của rạp chiếu phim (chứ không phải là ở “vùng thích nghi” của mình ở mãi tít phía sau). Đó là cảnh tôi đứng trên sân khấu, trước căn phòng chật ních người là người……

Tôi thức giấc, lòng đầy cảm giác hạnh phúc và sảng khóai. Cái cảm giác mà nhiều năm nay tôi chưa từng được tận hưởng. Đó là lần đầu tiên – đích thực la lần đầu tiên. Tôi ngoảnh ra nhìn đồng hồ, đã 5 giờ 30 sáng!

Không khí trong căn phòng thật mát mẻ. Cửa sổ mở toang suốt đêm. Có những âm thanh ríu rít từ xa vọng lại, đó là những tiếng hót líu lo của lũ chim. Chúng đang tham dự buổi họp quan trọng trên những ngọn cây cạnh bức tường rào của ngôi biệt thự. Tôi choàng lên người chiếc áo khoác treo ở tủ tường và kiễng chân lên mỗi khi bàn chân tôi chạm phải những khoản trống lạnh giữa những tấm thảm trải trên nền nhà. Tôi mở toang cánh cửa kính, bước ra ngoài trên mái nhà bằng phẳng, và tôi sững sờ.

Ngay trước mặt tôi có hai con công to và đẹp tuyệt đang leo lên lan can. Tôi chưa từng tận mắt nhìn thấy chúng ở cự ly gần đến như

Page 47: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 47

vậy bao giờ, kể cả khi đến thăm vườn thú. Một con có kích thước nhỏ hơn, bộ long gần như trắng toàn bộ và cái đuôi không dễ nhận biết. Tuy vậy, con to lại có bộ lông đuôi thật dài, ít nhất cũng phải 6 đến 7 foot. Nó hao hao giống đuôi áo váy của bộ y phục hoàng đế Trung Hoa, được trang hòang rất lộng lẫy, lướt đi nhẹ nhàng và lung linh phía sau lưng con công.

Lũ chim khác với tôi, chúng tỏ ra chẳng lạ lẫm gì trước sự có mặt của tôi. Chúng thản nhiên nhảy nhót trên tay vịn cầu thang gỗ, ngó ngó nghiêng nghiêng giống nhu là để chụp ảnh tôi từ nhiều góc độ khác nhau. Tránh làm cho lũ chim sợ, tôi quay người lại định đi vào nhà thì nghe thấy một tiếng kêu the thé kèm theo tiếng sột soạt. Tôi ngoái cổ ra phía trước, hóa ra là con công đực đang xòe rộng đuôi như một cái quạt. Nó đang thực hiện một điệu nhảy đặc sắc: nó tiến hai vước về phía trước rất nhanh, đung đưa cái đuôi của mình. Một cảnh tượng thật ngoạn mục.

Khi không có kiến thức sâu về kiểu cách và thói quen của loài công, tôi không biết nó đang chuNn bị tấn công tôi hay muốn kết bạn, hoặc định làm điều gì đó khác. Bởi vậy tôi cho rằng cứ làm ra vẻtôn sùng vẻ đẹp vĩ đại của bộ lông đuôi chúng rồi nhanh chóng quay trở vào nhà.

Thật là kỳ diệu.

Tôi tắm qua, rồi lại khoác lên mình chiếc áo choàng.

Lửa cháy bập bùng trong lò sưởi! Trên ghế bành có một gói quần áo được buộc lại bằng chỉ sáng màu. Phía dưới là mãnh giấy có ghi dòng chữ:

Page 48: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 48

Chúc cậu có một buổi sáng tốt lành! Trong gói quần áo này có

cả đôi giầy chơi tennis tặng cho cậu. Hy vọng nó sẽ vừa. Nếu như cậu

cần cái gì thì hãy quay số 22 từ chiếc điện thoại bất kỳ nào trong nhà.

Hẹn gặp lại cậu vào 7 giờ.

Giầy tennis ư? Để dùng cho bài học thực hành sao?

Tôi mở gói bọc, thấy bên trong có một bộ trang phục thể thao sáng màu, chiếc áo sơ mi màu trắng dùng để mặc trong khi chơi bóng Pôlô của hãng Ralph Loren, và bít tất len sáng màu. Tôi nghĩ, có lẽ đây là bài học độc nhất vô nhị.

Tôi mặc quần áo, thu dọn giường ngủ và lại đi xuống phía dưới, thổi lửa trong lò sưởi và bỏ thêm vào đó 2 thanh củi. Tôi ngồi xuống chiếc đi văng cạnh lò sưởi, nhìn thấy phía trước mặt quyển sách nhỏ nằn trên giá, sách có tiêu đề “nghề nuôi công. Hướng dẫn chăn nuôi

và thuần phụ”. Vừa đúng 7 giờ thì anh bước vào, trên tay cầm một cái khay lớn.

- Chúc một buổi sáng tốt lành……chúc buổi sáng tốt lành! Cậu có khỏe không?

- Rất tuyệt. Thế còn anh? – tôi hỏi lại.

- Mình cũng vậy. Thế cậu có làm quen với con Black và anh chàng Pil chưa? – anh vừa hỏi vừa chỉ tay vào cuốn sách “Nghề nuôi

công……” trên giá sánh ở cạnh tôi.

- Lũ công phải không? – tôi hỏi lại rồi mới trả lời:

Page 49: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 49

- Tôi đã nhìn thấy chúng, con đực có đốm đen trên vai và con cái nữa. Căn cứ vào chiều dài của lông đuôi tôi đoán nó không ít hơn 5 tuổi.

- Quả thật cậu học hỏi nhanh thật đấy. Con Black đã 15 tuổi rồi đấy. Mình nghĩ cô nàng Pil thì ít hơn khoản hai hoặc 3 tuổi. Qua sách vở cậu sẽ đọc và biết được rằng loài công có thể sống tới 25 năm và có thể nhiều hơn. – anh nói.

- Tôi chưa từng đứng ở khoảng cách gần với chúng ta như vậy. Nếu tôi nói rằng chúng “đẹp”thì như thế vẫn chưa đủ để diển tả hết sự thán phục của tôi.

- Phải, - anh ta nói rồi hít một hơi thở thật sâu gới vẻ rất mãn nguyện. Chúng là những công trình uy nghi, là những vườn cảnh biết đi. Đơn giản khi đứng bên cạnh chúng, trước tôi luôn luôn túc trực điều nhắc nhở rằng : cái đẹp trong cuộc sống của chúng ta tạo ra hành vi nâng cao phNm giá ra sao và về cảm giác xốn xang khi tiếp xúc với những sáng tạo vĩ đại.

- Đó là một sinh vật đẹp, đơn giản la chúng ta đẹp. Chúng không cần phải làm gì cả. Chúng chính là cái đẹp. Còn cần bổ xung điều gì nữa đâu – anh tiếp lời và nháy mắt với tôi một cách đầy hàm ý

- Một cảm giác kỳ lạ khgi người ta có được những chú công. Anh hất đầu về phía cái khay nãy bưng vào rồi nói :

- Nào chúng ta ăn sáng đi thôi !

Page 50: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 50

- Phía dưới chiếc khăn trải bàn là một bửa sáng quan trọng gồm có hoa quả tươi, bánh ngọt kiểu Pháp và cà phê cho tôi. Còn anh thì chỉ uống chè.

- Anh không ăn sao?- tôi hỏi rồi nếm thử miếng dưa bở thơm phức và mộng nước.

- Mình chẳng mấy khi ăn sáng. An sáng làm mình mất đi sự lanh lợi. Mình thường dùng chất bổ xung dinh dưỡng và uống một hoặc có khi tới hai tách trà. Thỉnh thoảng toàn gia đình tụ họp lại ăn sáng chung, thí dụ như vào sáng ngày chủ nhật, mình cũng thích làm như vậy. Nhưng vào các ngày thường thì mình chẳng ăn gì cho bữa sáng và bữa trưa

- Hay đấy! Anh hãy kể cho tôi nghe về buổi học đi

Anh đi sang bên văn phòng một lúc rồi nhanh chóng trở về với một cuốn sách có bìa mỏng và quẳng cho tôi. Tôi cầm quyển sách, lạt nhanh vài trang và đọc to tiêu đề : “ dạy thiếu niên chơi bóng chày và

bóng ném”

- có nhiều cuốn sách hay dạy kinh doanh theo mạng và truyền đạt lại phương pháp kinh doanh này cho người khác. Đây là một trong những cuốn sách hay nhất,- anh nói

- Dạy thiếu niên… ư – tôi hỏi

- Phải đấy. Dạy thiếu niên … anh trả lời

- Khi mình mới nghiên cứu phương pháp kinh doanh này thì vẫn chưa có sách hay băng cassete chỉ dẫn cách đạt được thành công

Page 51: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 51

trong kinh doanh theo mạng. Điều duy nhất mình biết đó là cái gì không cần thiết phải xem

- Anh có ý gì đây? Tôi hỏi

- Kinh doanh theo mạng – đó là cả một hệ thống nhận thức đặc biệt …- thế cậu có biết “ hệ thống nhận thức” là gì không ?

- 20 cent? – tôi châm chọc. Anh nín lặng, nhìn tôi chằm chằm ới ánh mắt vô cảm trong giây lác, ri62 sau đó phá lên cười vang với giọng khàn khàn

- Tuyệt …tuyệt thật – anh thốt lên. 2 dồng 10 xu … 20 cent. Chính xác!cậu có biết, đôi khi người ta nói rằng : “ Đồng 2cent của tôi” khi chuNn bị bày tỏ ý kiến hay quan điểm của mình cho ai đó? Đó cũng chính là hệ thống nhận thức – các quan diểm, cách nhìn của chúng ta về một việc nào đó

- Hệ thống nhận thức của kinh doanh theo mạng rõ ràng khác với hệ thống nhận thức khác trong kinh doanh một cách cơ bản và rõ ràng, chỉ có thể hiểu và đánh giá đúng giá trị của nó khi hoàn toàn rời xa các phương pháp kinh doanh thông thường – anh vừa nói vừa đi đi lại lại trong phòng

- Ví du, nghành công nghiệp của chúng ta, mỗi một công ty, không phụ thuộc vào nó sản xuất ra sản phNm gì hay dịch vụ gì, chỉ thi đua với một công ty kinh doanh theo mạng bất kỳ khác trong việc thu hút số người mới tham gia kinh doanh. Đó là một dạng cạnh tranh không tồn tại ở bất kỳ nơi đâu, ở bất cứ nghành kinh doanh nào khác. Cậu hiểu điều đó chứ

Page 52: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 52

- Vâng – tôi gật đầu đồng ý. Tôi nhìn theo dáng anh đi tới đi lui trong căn phòng của mình

- Như vậy trong môi trường kinh doanh độc nhất vô nhị này sẽ hình thành một khuynh hướng mà các nhà phân phối rất cố gắng trình bày những triển vọng kinh doanh của công ty mình làm sao cho hay

nhất . việc này phải được tiến hành một cách hoàn toàn tự nhiên, nhưng điều chính yếu nhất là họ sẽ thực hiện bằng cách nào

Tiếc rằng, phần lớn trong số những lời trình bày của họ là tập trung miêu

tả công ty của mình là “ ưu việt nhất” dựa trên “ hệ thống nhận thức” cũ kỹ và quen thuộc : chứng minh rằng hãng của mình tốt hơn tất cả, thực hiện chiêu bài hạ thấp, bôi xấu đối thủ cạnh tranh. “ con chó của tôi hay hơn của anh”

Sách lượt như vậy có thể không tồi lắm trong một cuộc đấu tay đôi: hãng ôtô “Ford” cạnh tranh với hãng “ General Motors”, hay là những cuộc tranh đua trên truyền hình hòng thu lời nhiều triệu đola trên thị trường tiêu thụ, trong cuộc chiến giữa các hãng bia và hãng nước quả. Nhưng khi các nhà kinh doanh theo mạng hạ thấp các công ty đang cạnh tranh với mình thì chính bằng cách đó họ sẽ hạ thấp toàn bô nghành kinh doanh này

Rốt cuộc chúng ta sẽ có cái gì ? – Đừng quên rằng công việc kinh doanh của chúng ta được xây dựng trên cơ sở loan truyền thông tin từ miệng người này sang người khác, trên khắp ca thế giới đồn đại thông tin rằng công ty này tồi, công ty kia kém.

Cậu có muốn nghe một số thống kê đầy kinh ngạc không? – anh hỏi tôi.

Page 53: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 53

Tôi gật đầu đồng ý

- Đối với một ý kiến tán thành được truyền từ miệng người này sang người khác, sẽ có 11 ý kiến khác phản đối ở khắp nơi trên thế giới. Cậu cứ thử suy tính một chút mà xem : đối với mỗi lký lẽ có lợi ích cho cậu thì sẽ có 11 lý lẽ chống lại cậu. Tính theo cấp số nhân, con số 11 lời nhận xét tiêu cực sẽ biến thành con số 22, rồi 44, cứ đà như vậy

- Cậu có muốn nghe một con số thống kê đầy kinh ngạc không?- anh hỏi tôi

- Tôi gật đầu đồng ý

- Đối với mỗi ý kiến tán thành, được truyền từ miệng người này sang người khác, sẽ có 11 ý kiến khác phản đối ở khắp nơi trên thế giới. Cậu cứ thử suy tính một chút mà xem : đối với mỗi lý lẽ có lợi cho cậu thì sẽ có 11 lý lẽ chống lại cậu. Tính theo cấp số nhân, con số 11 lời nhận xét tiêu cực sẽ biến thành con số 22, rồi 44, cứ đà vậy sẽ lên tới hàng trăm nghìn người một cách nhanh chóng. Một người kể với người khác những lời nhận xét tồi tệ của mình về kinh doanh theo mạng, đến lược người thứ hai sẽ kể với năm người, roồi lại năm người nữa, cứ thếmãi

- Cậu có hiểu mình đang lái vấn đề đi đâu chứ ? –anh hỏi.

Tôi hiểu, và dần thấy lòng mình hơi ngổn ngang

Tôi nhớ lại, nhiều lần tự mình giảng giải kiến thức mới cho những người

Page 54: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 54

mới vào nghề như thế nào, tại sao anh ấy hay cô ấy không nên làm việc với công ty này hay công ty kia.rằng công ty của tôi mới thực là hãng duy nhất vận dụng đúng hình thức kinh doanh đó

Ban đầu trong đầu tôi không có ý nghĩ rằng con người đó có thể nghĩ : “ Mình có nên gắng bó hoàn toàn với nghành công nghiệp này không nếu như các công ty hoạt động trong nghành, ngoại trừ một công ty,luôn có nhiều vấn đề,sản xuất sản phNm có chất lượng trung bình, áp dụng phương thức trả công lao động không công bằng hay cư sử tồi với nhân viên của mình ?”

Trên thực tế, tôi đã cảm thấy không ít cay đắng và luyến tiếc về tất cả những thông tin tiêu cực đã xuất phát từ tôi rồi loan truyền trên thế giới.

- Mình tháy cậu hiểu mình dang nói về điều gì, - anh nói khi nhận thấy rõ nét mặt ủ rũ của tôi. – Tất cả chúng ta mỗi nhà phân phối riêng biệt trong kinh doanh theo mạng đều có nhiệm vụ “bán” toàn bộ ngành công nghiệp kinh doanh, chứ không chỉ là một sản phNm và triển vọng của công ty mình.

- Tôi đã nghĩ là các phương tiện thông tin đại chúng chịu trách nhiệm về những ý kiến xấu nảy sinh trên cơ sở những bài viết về kinh doanh theo mạng không? – anh hỏi.

- Chính vậy đấy, - anh nói, chính bản thân chúng ta. Mỗi người trong số chúng ta.

- Kinh doanh theo mạng cho phép cá nhân được tự do hơn cả. Một mặt, nó là công việc tự do nhất trong số các công việc. Còn mặt khác nữa. Mặt trái của đồng tiền, đó là trách nhiệm, anh tiếp tục. Kinh doanh theo mạng quả thật là ngành kinh doanh gắn liền với trách

Page 55: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 55

nhiệm. Chúng ta kiếm được lợi nhuận vì có trách nhiệm. Chúng ta càng giành trách nhiệm cao về minh bao nhiêu thìc chúng ta sẽ càng được trả công nhiều hơn bấy nhiêu. Ý nghĩa của từ “người đỡ đầu” là lãnh trách nhiệm khi thu hút những người quan tâm tham gia vào ngành kinh doanh này.

- Khi cậu lãnh trách nhiệm với mạng lưới hàng nghìn người thì cậu sẽ kiếm được nhiều tiền. Và điều đó thật tuyệt vời. Và phải là như thế.

- Bây giờ vẫn còn có điều thú vị nữa. – Một lần nữa anh ngồi đối diện tôi, hơi cúi người về phía trước.

- Cậu đang lo lắng về sự sống còn của mình trong doanh nghiệp và trách nhiệm để đạt được thành công của riêng minh đúng không?

- Vâng tôi đáp.

- Ok, bây giờ cài gì sẽ thay đồi nếu như cậu sẽ bận tâm tới thành công của cả ngành doanh nghiệp? Nếu như điều đó trở thành trách nhiệm của cậu?

- Ồ, vâng… tôi nói và ngước mắt nhìn lên trần nhà. Cuối cùng tôi nhìn xuống và nói.

- Có thể tôi đã không nghĩ về những vấn đề của mình với chừng ấy thời gian, chắc chắn vậy.

- Thế khi đó thì cậu nghĩ tới điều gì? – anh hỏi.

Page 56: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 56

- Tôi quan tâm tới điều làm sao để người biết thông tin tốt về kinh doanh theo mạng nhiều hơn và thiết lập những mối quan hệ tốt nhất với chúng ta. Giúp họ hiểu công việc này vĩ đại như thế nào. Tôi sẽ nghĩ làm thế nào để tránh được các nhược điểm trong ngành công nghiệp mà anh đã biết, như là sự quá tải, những tham vọng tiề nbạc không bồ bến. Những vấn đề đại loại như vậy, - tôi nói.

- Thế cậu có boăn khoăn khi có ai đó đồng ý dùng thử sản phNm hay là tham gia vào doanh nghiệp của câu không?.

- Không, tôi sẽ không nghĩ tới điều đó.

- Điều đó có cho cậu một khả năng bắt đầu xây dựng công việc kinh doanh của mình khác với cách mà đến thời điểm này cậu vẫn đang làm không?”.

- Phải, tất nhiên rồi. – Tôi trả lời. – Điều đó thật thú vị! Theo kinh nghiệm bản thân tôi nhận biết được rằng trong khi nói mọi người có ý dường như là mình đã nhận thấy được cả thế giới. Quả thật tôi đã nhận thấy điều này

Tôi hiểu rồi ! tôi la lên. Nếu như tôi tập trung sự chú ý vào mình, vào cái gì đó lớn hơn, lớn hơn nhiều, thì những vấn đề trước đó đối vơi tôi là lớn lao thì ngay bây giờ sẽ trở thành nhỏ bé hơn ngay tức khắc. Những vấn đề đó đối với tôi bây giờ sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Tôi sẽ không còn phải bận tâm nhiều vì chúng nữa.

- Vậy đấy! Bí quyết thành công mang sộ đã được hé mở, - anh cười. Có mục tiêu lớn hơn cả bản thân cậu. Càng lớn bao nhiêu thì càng tốt bấy nhiêu. Khi đó cậu không còn thời gian để giày vò bởi các

Page 57: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 57

chuyện vặt vãnh. Mục đích của cậu càng lớn lao bao nhiêu thì mọi thứ còn lại đối với cậu sẽ càng trở nên vặt vãnh bấy nhiêu.

Anh chốg cằm với dáng vẻ trầm tư, sau đó chậm rãi thở dài một tiếng.

- Ôi, mình quên khuấy đi mất điều chính yếu. Anh lại ngồi xuống ghế bành, uống một ngụm trà lớn. Cậu có nhớ tụi mình đã bàn về cái gì khi mình mải mê nói trong cuộc bàn luận?

- Ồ, mình biết rồi, - anh cướp lời chính mình. – cậu hỏi về cuốn sách “Dạy thanh niên…”, và mình đã đi đến kết luận cần giới thiệu nó như một cuốn sách dạy kinh doanh theo mạng ra sao. Trí nhớ của mình tốt đấy chứ? – Anh rõ ràng rất hài lòng với câu hỏi của mình, một câu hỏi hoàn toàn nội tâm.

- Đã lâu rồi, - anh nói – khi mình bắt đầu tìm kiếm những thông tin có ích từ nhiều nguồn khác nhau, không kể các cuốn sách về công việc kinh doanh truyền thống bởi vì mình hiểu rằng kinh doanh theo mạng là phương pháp kinh doanh rất độc đáo. Mình tìm kiếm tài liệu mới và đặc biệt về cách truyền giảng kinh doanh theo mạng. thế cho nên mình đã phát hiện ra rằng chính thể thao giành cho thanh niên sẽ dạy chúng ta cách tổ chức kinh doanh theo mạng.

- Ở đây, - Anh ra hiệu nhờ tôi đưa cho quyển sách “Dạy thanh

niên…” nằm trên bàn trước mặt tôi và nói: - Cho phép mình đọc cho cậu nghe một chút.

Anh giở qua hai trang và đọc to:

Page 58: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 58

Chúng ta hình dung rằng các bài tập thể thao thanh niên ở các

cấp độ khác nhau – đó là niềm vui, giáo dục sự phát triển cá nhân và

chiến thắng – đúng là theo trình tự như vậy.

Chúng ta không dấu diếm rằng nhiệm vụ quan trọng nhất của

các bạn, với tư cách một huấn luyện viên, tin chắc rằng học trò của

các bạn đón nhận niềm vui thích; điều thứ hai quan trọng trong công

việc của các bạn là dạy cho chúng tất cả những gì các bạn biết; thứ

ba tạo điều kiện cho sự phát triển của chúng, cho mỗi các nhân và các

thành viên trong đội; và điều thứ tư – chiến thắng khi nào có thể. Chúng tôi không yêu cầu các bạn hoàn toàn coi nhẹ chiến thắng;

người huấn luyện viên mà quên khuyến khích lũ trẻ thi đấu để giành

giật chiến thắng bằng tất cả sức lực, sẽ gây hại cho đội mình. Nhưng

dạy chúng nhận được niềm vui từ các trò chơi lại là điều quan trọng

hơn cả.

Anh đặt quyển sách xuống, nhìn tôi chằm chằm với ánh mắt đặc biệt của riêng mình.

- Đó là sự miêu tả lý tưởng vai trò của người đỡ đầu trong kinh doanh theo mạng, - anh nói. – Đó lại là một ví dụ nữa về sự khác biệt rõ rệt giữa bộ môn kinh doanh này với các công việc kinh doanh truyền thống khác

Nhiệm vụ số một – dạy mọi người cảm nhận được niềm vui. Nhiệm vụ số hai – đào tạo cho họ những thói quen có lợi đối với họ để đạt được thành công. Thứ ba – giúp họ phát triển và hoàn thiện, trước hết là bản thân, tiếp đến là với tư cách thành viên trong đội, và điều thứ tư – giành chiến thắng khi có thể.

Page 59: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 59

- Mình hứa với cậu, - anh nói chân thành, - nếu như cậu hoàn thành điều đầu tiên, thứ hai và thứ ba, thì khi đó cậu sẽ luôn chiến thắng – luônn luôn vậy.

Page 60: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 60

Chương VI

DẠY TRẺ HỌC

Trên đường tới nơi sẽ diễn ra bài học thực hành của chúng tôi, tôi đề nghị anh kể việc bắt đầu học kinh doanh theo mạng ra sao.

Anh nhẹ nhà kể, trong hai năm đầu hoạt động trong ngành kinh doanh này, mình chỉ có được một chút thành công. Mình khởi đầu công việc là một đại lý bán lẻ. Lập một danh sách gồm 250 người và gửi cho họ một bức thư thật lớn gồm bốn trang. Trong mỗi bức thư mmình gửi kèm các bài báo viết về sản phNm và cách thức sống khoẻ mạnh và dinh dưỡng, tiếp đến là những sản phNm mẫu để họ có thể thử. Đó là những gì trong một bức thư!

- 209 người trong số họ trả lời “có” và đặt mua sản phNm và 50 người trong số họ tôi đã ký nhận trở thảnh đại lý. Một kết quả không tồi đấy chứ? Anh nói và nhanh chóng ngoảnh lại nhìn tôi rồi cười vang.

- Hoàn toàn không tồi lắm, tôi hưởng ứng.

- Còn rủi ro là khi bốn hay năm tháng liền trôi qua mà không một ai trong số họ làm việc, - anh tiếp tục – không một ai cả!

- Thật như thế sao? Tôi ngạc nhiên. – chuyện gì xảy ra vậy?

- Chuyện thế này, những gì mình làm đều ăn ý một cách tuyệt vời. Tuyệt vời đối với mình lại không phải đối với họ, - anh bộc bạch.

Page 61: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 61

- Mình nghĩ có thể làm được điều đó rất tốt, nhưng trong ngành kinh doanh này từ “tốt” chẳng diễn ra theo kế hoạch đã định nào.

Mình có trong tay nhiều kinh nghiệm công việc trong lĩnh vực quảng cáo và marketing bởi vậy mình dễ dàng làm cho mọi người tin tưởng vào giá trị của sản phNm và muốn dùng thử sản phNm đó. Mình làm công việc đó đã nhiều năm. Hơn nữa mình vốn có uy tín là một người đứng đắc, mình lại đã nghiên cứu đánh giá chất lượng của sản phNm. Bởi thế bạn bè mà mình giao thiệp đều tín nhiệm mình. Họ nghĩ rằng nếu như mình coi sản phNm này là tốt thực thụ thì đúng là tốt thật và họ cũng dùng thử nó. Mà sản phNm của bọn mình quả thật là rất tốt.

- Thực chất – đề tài này làm anh hưng phấn, anh rất thú vị khi hồi tưởng đến thành công đầu tiên của mình, - ai mình cũng có thể thuyết phục dùng thử sản phNm – cũng như khơi dậy ham muốn tham gia vào doanh nghiệp.

- Chỉ thiếu có một điều, - anh nói, - tạo dực công việc kinh doanh của mình sao cho người khác cụng dễ dàng có thể nắm vững được nó. Phương pháp tiến hành kinh doanh duy nhất mà mình biết, đó là phương pháp chỉ của riêng mình, khó có ai đó khác có thể áp dụng được nó.

Mình là một chuyên gia về thị trường còn họ thì không. Mình đã nghiên cứu những vấn đề về dinh dưỡng và sức khoẻ đã 20 năm nay rồi – còn phần lớn trong số họ thì không. Vậy thì dù cho mình tự đặt những thành công, mình không thể chỉ cho họ một con đường dễ dàng và đơn giản để có thể lặp lại được thành công như của mình. Điều duy nhất là họ bắt buộc phải làm, chính xác là trở thành một người như mình.

Page 62: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 62

- Thế anh đã làm được gì? tôi quan tâm

- Mình đã làm được gì ư? Anh lặp lại một cách hiền từ. Mình đã thất bại! Anh khẳng định điều ghê gớm đó bằng một điệu cười rất to, hai tay vỗ bôm bốp vào đầu gối.

Rõ ràng không phải anh đã kể chuyện này chỉ một lần. Trong mỗi lần kể, câu chuyện mang đến cho anh sự hài lòng nhiều hơn.

Anh cười lớn đến mức có lúc đi lạng sang cả lề đường, cười chảy cả nước mắt, vò đầu, bỏ cả kính ra để lau và toàn thân rung lên.

- Ôi chúa ơi, ngành kinh doanh này mới tuyệt diệu, mới mê ly làm sao, - anh nói trong khi vẫn đang cười. Nó đơn giản và thẳng băng đến mức tuyệt vời. Một lần nữa anh lại mất lái để xe mớm chèn sang bên mép đường và vẫn tiếp tục nói.

- Đó là bài học quan trọng đầu tiên mà ngành kinh doanh theo mạng dạy cho mình. Lúc đó mình hiểu trong phương pháp của mình vẫn thiếu điều gì đó. Mình quyết định đi tìm một phương pháp thiết lập cách kinh doanh khác làm sao để bất kỷ ai không phụ thuộc vào tuổi tác, kinh nghiệm sống, trình độ học vấn, năng khiếu và những thứ khác đều có thể học được. Và quan trọng hơn, để cho mỗi người đều có một cách truyền đạt lại ch nhiều người khác thực hiện được một cách dễ dàng và không tốn sức. Và mình phát hiện được rằng, đối với việc này lũ trẻ chính là các thầy giáo thích hợp hơn cả của mình.

A ha! Vậy ra đó chính là nguyên nhân để đến với những cô cậu thanh niên đây, - tôi lNm nhNm.

Page 63: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 63

Vừa đúng lúc đó, chúng tôi tạt vào sân phía sau bãi chơi bóng của Liên đoàn bóng chày Trẻ em, đối diện với dãy nhà gạch dài của trường tiểu học.

- Nào các huấn luyện viên đang chờ cậu đấy, anh nói.

*

* *

Sau một tiếng rưỡi ngồi ngoài vừa theo dõi vừa tham dự trò chơi TIBOL cùng với 15 đứa trẻ lên sáu lên bảy. Trong số đó có mưới ba cậu con trai và hai cô bé gái.

Khi tôi mới chỉ là cậu thiếu niên, chúng tôi không có TIBOL để chơi. Trò chơi không có luật phát sóng; ở phần sân chính có đặt một cái giá cân đối bằng cao su. Đã là cái gì đó tương tự như cái để đánh giádấu bóng trong golf, nó cao và lũ trẻ để nó ở một chỗ bất động. Trước đó lâu rồi, trong đội của hội trẻ em chúng tôi không có cô bé nào, hơn nữa cũng chẳng có lấy một đôi găng tay để bắt bóng nhưng không vì thế mà chơi kém hơn, vì các bạn tôi ném bóng mạnh đến nỗi người bắt bóng phải ngã xuống sân nếu như không muốn bóng tuột khỏi tay.

Lũ trẻ rất hài lòng. Cả tôi cũng vậy. Tôi rất ngạc nhiên trước cảnh lũ trẻ bắt đầu buổi học như thế nào.

Tất cả bọn chúng ngồi trên tấm ván con phìa dưới bệ đỡ ở đằng sau sân chính. Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế thới rất nhiệt tình gọi tên từng đứa, từng đứa một.

Page 64: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 64

- Đây là nữ phi công oanh kích của chúng ta: Julia Dugen! Anh tuyên bố. Julia đứng dậy, chạy ra chỗ sân chính, bỏ mũ lưới trai ra khỏi đầu và vẫy cao trên đầu, trong khi lũ trẻ còn lại vỗ tay, huýt sáo chào mừng, la hét tên củae cô bé. Sau đó anh gọi tên một cầu thủ khác, lần lượt cho tới hết….

Lũ trẻ bắt đầu tập luyện, chúng chào nhau. Trông thật kỳ lạ. Trong suốt thời gian tập luyện Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới không ngớt lời ca ngợi lũ trả. Anh khen chúng thực sự là những người rất tuyệt diệu.

Thoạt đầu anh hỏi chúng: tình hình thế nào? Còn sau đó thông báo cho chúng những điều căn bản sẽ làm, rồi sau đó khen chúng tự làm được việc đó một cách rất tốt.

Tôi nhận ra rằng, trong các lời khen của mình anh tập trung ca ngợi chúng chơi tốt hơn nhiều so với tuần trước, thậm chí cả với năm ngoái.

Khi lũ trẻ sai lầm (điều đó xảy ra khá thường xuyên), anh cho dừng trân đấu lại và hỏi: Bây giờ điều gì sẽ diễn ra nhỉ? Trong phần lớn các trường hợp như vậy người vừa phạm lỗi nói: Cháu đã làm thế này, làm thế kia, còn Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới, đồng thời cũng là huấn luyện viên hỏi lại: Lần sau nếu như vậy thì cháu sẽ làm theo cách khác như thế nào?

Đôi khi lũ trẻ không biết mình đã mắc lỗi gì, khi đó anh hỏi, có ai đó khác biết điều gì đã xảy ra hay không? Khi nhận được câu trả lời, anh hỏi cô hoặc cậu bé nói có đúng hay không và anh hỏi chúng sẽ làm gì trong tình cảnh tương tự ở lần khác.

Page 65: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 65

Ban đầu tôi thấy cách hỏi lũ trẻ của anh hơi lạ. Tôi băn khoăn khi coi đó là một buổi học trống tuếch. Tại sao lại không nói cho anh ấy nhỉ.? Như thế chắc chắn sẽ tiết kiệm được thời gian . Nhưng tôi đoán, tự bản thân anh ấy hiểu rõ mình làm như thế để làm gì ?

Cuối cùng tôi kéo anh sang một bên rồi hỏi về điều mình đang thắc mắc

- Cậu nhận biết được điều gì, nếu như cậu đặt ra cho mình câu hỏi và trả lời cậu câu hỏi đó?Anh hỏi tôi.

- Tôi nghĩ một chút rồi đáp

- Tôi sẽ biết được câu trả lời

- Chính xác, anh nói- thế nó đem lại cho cậu cái gì ?

- Thế cậu thu được lợi ích gì từ điều đó? Anh hỏi tiếp. –khi tôi biết rõ cần phải làm gì, tôi có thể làm được việc đó

- Phải,- anh nói,-cậu có thể nhưng cậu có làm được việc đó hay không?

- Không, không phải lúc nào cũng có thể làm được. Có thể thậm chí là không thường xuyên lắm,- tôi buộc phải thừa nhận. Biết được câu trả lời và thực hiện điều gì đó có liên quan với nó hoàn toàn lại là chuyện khác

- Ơ đây có hia khía cạnh quan trọng,- anh nói với tôi

- Trước hết là tìm câu trả lời cho chính mình, đó là hoàn toàn việc khác với việc cậu dược ai đó gợi ý cho cậu. Cậu sẽ hiểu ý nghĩa

Page 66: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 66

của nó sâu sắc hơn và sẽ không có câu hỏi phát sinh rằng không biết người đó đúng hay không đúng. Cậu thấy có đúng không khi được người khác gợi ý. Đó là câu trả lời của cậu. Nó thuộc về cậu. Và cậu sẽ dễ dàng nhớ ra nó nhanh hơn tất cả khi cậu lại rơi vào, tình huốn như vậy một lần nữa.

- Hơn nữa , anh tiếp tục, khi tự mình tìm ra câu trả lời, cậu không thể nhận được câu trả lời cho nó mà còn học được cách tìm ra câu trả lời. Bởi vậy cậu sẽ chiến thắng gấp đôi.

- Biết câu trả lời, có câu trả lời và thực hiện nó, không phải là những thứ giống nhau, cậu có đồng ý như vậy không?

- Vâng, tôi hiểu, - tôi trả lời anh.

- Ok,- anh nói, - có ví dụ này nữa, chúng ta có một cậu bé chỉ mới học đánh bóng. Và mình sẽ hướng dẫn cho cậu bé cách cầm vợt như thế nào, tay để ra sao, đứng như thế nào cho đúng và bung lên như thế nào thì đúng cách… mình sẽ cung cấp cho cậu bé thông tin cần thiết về cách đánh quả bóng như thế nào. Vậy bây giờ cậu bé đó biết thực hiện động tác đó như thế nào hay chưa?

- Có, tôi đáp, nhưng tôi nhận thấy, biết không có nghĩa là cậu bé có thể biết cách đánh bóng.

- Đúng rồi, anh nói phải cậu bé biết cách làm như thế nào. Cậu đã nhận được thông tin về điều đó và tất nhiên là nắm thông tin rất chắc. Nhưng cậu ta vẫn chưa làm được việc đó.

- Còn đây là bước tiếp theo: cậu bé có thể làm đi làm lại động tác đánh bóng một hoặc hai lần, nhưng khi đó vẫn chưa có nghĩa là

Page 67: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 67

cậu bé đã là người biết cách đánh bóng. Là người biết làm được điều đó, tức là – là người biết làm.

- Chắc chắn là anh đã thấy tôi đã tốn bao nhiêu công sức mới có thể nắm được thuật ngữ của anh – các động từ cứ soắn cả vào với nhau như thế. Tôi nhận thấy mình cũng đang tự tra tấn mình bằng những ý nghĩ lẫn lộn như thế. – “làm cách nào đó trở thành người có những gì mà những mình biết ? sau đó tôi nhớ tới nhan đề của cuốn sách ghê gớm tôi mang theo để đọc: “ bạn không biết cái mà bạn chưa được biết…”

- Anh cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi, và tiếp tục giảng giải

- Có khi nào cậu nghe thấy một ai đó khi nói về việc lựa chọn mục đích có sử dụng thuật ngữ “ có …, làm…,trở thành…” chưa? Có cái gì muốn có…làm việc muốn làm… trở thành người mà cậu muốn trở thành …?

- Tôi gật đầu tỏ vẻ đồng ý

- Mình kết luận rằng mọi việc sẽ diễn ra một cách trôi chảy nếu như ban đầu ta tập trung sự chú ý vào từ trở thành chỉ khi cậu trở thành người mong muốn, lúc đó làm và có tự nó sẽ đến. Nếu như cậu tiếp cận nó từ phía khác thì cậu có thể sẽ phải trả giá bằng cả cuộc đời.Cả cuộc đời và sẽ chẳng bao giờ đạt mục đích mà mình đặt ra. Bắt đầu từ trở thành bất kỳ ai khi anh ta hoặc chị ta muốn điều ấy.

- Phải thừa nhận là tôi không hiểu được thấu đáo tất cả – và tôi biết là anh biết điều đó

Page 68: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 68

- Tốt rồi, tôi đã biết được một chuyện, tôi dũng cảm tuyên bố. – tôi và anh bây giờ đang làm việc nói chuyện về mọi điều và do đó tôi làm anh sao lãng việc trở thành huấn luyện viên cũa bạn trẻ.

- Cậu nói đúng rồi đấy! Anh tỏ ra vui mừng và ngạc nhiên trước mọi việc tôi thử diễn giải những kiến thức lĩnh hội được ra sao. Mình cũng đang muốn nói với cậu thêm khái niệm về hai từ trở thành

và đạt được, chúng ta sẽ thảo luận điều này sau giờ tập được chứ ?

- Chúng tôi quay trở ra sân để nhập cùng các “huấn luyện viên” của chúng tôi

Page 69: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 69

Chương VII

ĐẶT CÂU HỎI ĐÚNG CÁCH

Sau khi chúng tôi từ biệt lũ trẻ, - hầu như tất cả bọn chúng cảm ơn tôi vì chuyến viến thăm, hỏi tôi có qauy lại giúp chúng vào tuần sau hay không, cần phải nói rằng điều đó thật là dể chịu, - hai chúng tôi ngồi vào chiếc Ford của anh. Khi đó tôi liền hỏi anh về sự khác nhau giữa hai từ klhác nhau giữa hai từ trở thành và đạt được.

Anh khoát tay ngắt lới anh và nói

- không cần phải vội vàng như vậy đâu. Bây giờ chúng ta hãy cùng xem xét. Trước tiên cậu có cảm thấy lòng mình có thoả mái không? anh hỏi.

- Dĩ nhiên rồi tôi đáp

- Tốt lắm,- anh nói,- Cậu có học hỏi được điều gì mới không ?

- Tất nhiên rồi,-tôi trảlời

- Điều gì vậy ? Anh hỏi tiếp

- Điều mà anh thực hiện lúc đầu tiên ấy, khi anh gọi tên chúng và bắt đầu đứng ra chỗ giữa giống như là bình luận viên thể thao, xung quanh toàn là tiếng reo hò vỗ tay hoan hỷ,- điều đó thật tuyệt vời. Tôi rất thích như vậy ! bước khởi đầu tuyệt làm sao

- Tụi mình học làm điều đó ngay ở buổi tập đầu tiên của mùa thi đấu,- anh nói.- Việc đó ngay ban đầu cũng làm cho lũ trẻ thán

Page 70: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 70

phục. Ngay lập tức chúng đã đạt được thành tích mà nhờ đó chúng có được một sự cảm nhận đặc biệt. Cũng chẳng phải chờ lâu, chúng đã trở thành các ngôi sao như cậu thấy đấy. Cậu cũng thấy bố mẹ chúng sửng sốt như thế nào rồi chứ?

Tôi không nghĩ rằng anh lại có thể nhận ra được điều đó, nhưng sự thật vẫn là sự thật, những ông bố và bà mẹ của lũ trẻ cũng tụ tập ở sân đấu phía sau, họ cũng cười và vỗ tay cổ vũ.

- Cậu còn nhận ra điều gì nữa? Anh hỏi tôi.

- Điều chính yếu, - tôi trả lời, - là mọi việc đều tập trung vào việc hỏi lũ trẻ rằng chúng đang làm gì, mà không phải là khẳng định chúng, tôi rút ra được rất nhiều điều từ bài học này. Tôi nhớ lại những thầy cô thân thương ở trường phổ thông: họ đã tạo điều kiện cho tôi tự mình khám phá thế giới này giống như anh đã làm vậy…

- Thế còn những điều còn lại? Anh hỏi.

- Những điều còn lại ư? Anh nói về những thầy cô còn lại… những người nói với tôi rằng “hãy làm cái này” hay là “hãy làm cái kia”, hoặc đơn giản bắt chúng ta học gạo, thuộc lòng tất cả? Trong các giờ lên lớp của họ tôi cảm thấy buồn muốn chết đi được.

- Hừm thế giảng viên dạy cậu môn toán cao cấp và tin học thuộc mẫu người như thế nào? Anh lớn tiếng hỏi. Có lẽ anh nhớ rằng tôi đã kể cho anh về niềm đam mê “mở đường” của tôi trong những năm đầu máy tính mới xuất hiện. Tôi hiểu rằng anh đã biết được câu trả lời của tôi từ trước đó.

Page 71: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 71

- Trước hết đó là thầy dạy toán lớp 11 tên là Doherty. Tôi vẫn nhớ rõ khuôn mặt của thầy, thậm chí cả giọng nói đến mức dường như mới chỉ vừa gặp thầy chiều qua.

Đúng rồi,- anh nói,- cậu cứ tiếp tục đi

- Nào, hãy xem cách anh khen ngợi lũ trẻ ra sao, rồi cách anh thừa nhận chúng từ lúc ban đầu. Tôi nghĩ việc được khen ngợi đã mang đến cho lũ trẻ cảm giác có trách nhiệm, kỹ năng dựa vào ý tưởng của riêng mình ngay ở lúc ban đầu. Điều đó tuyệt vời biết bao.- Tôi nghĩ ngợi một chút trong khi tìm ra một ví dụ thích hợp. Và quả thực khai thác từ đây có rất nhiều điều lạ thường

- Cậu nhỏ ở sân thứ hai khi nãy tên gì vậy ? Cái cậu đã khóc khi lẫn lộn không biết nên làm gì,- xin thêm giờ hay là đi nhặt bóng ấy

- Jony

- Đúng rồi Jony. Anh nói với cậu bé thế nào mà cậu ấy nín ngay vậy, hay thật đấy

- Cám ơn – anh nói và có vẻ hài lòng trước sự công nhận của tôi,- thế cậu có tiếp thu được điều gì đó không?

- Có, tôi đã chú ý tới cách anh làm thay đổi cảm xúc của cậu bé thậm chí không cần phải nói thẳng vào vấn đề. Đầu tiên anh qùi xuống để đối mặt với cậu bé. Sau đó anh hỏi: “Có chuyện gì xảy ra vậy?” cậu trả lời rằng có một số cậu bé khác đã quát cậu: “Ném bóng đi chứ!”, cùng lúc đó thì cậu khác cũng la lên: “Xin thêm giờ đi!” và rồi cậu bé bị rối trí và chẳng biết cần phải làm gì. Anh hỏi cậu bé: “Cháu nghĩ thế nào, lúc đó thì cần phải làm gì?”, cậu bé trả lời” “Xin thêm giờ ạ”, và anh nói: “Thật tuyệt, nào hãy thử làm lại và xem có được không

Page 72: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 72

nhé”. Cậu bé đã làm như vậy, đã xin thêm giờ, và kết quả thật mỹ mãn. Thật không thể tin được!.

- Vậy thế cậu đã lĩnh hội được điều gì rồi? Anh hỏi.

- Thì tôi vừa kể xong đó thôi.

- Không phải, - anh nhẹ nhàng chỉnh tôi, - cậu mới chỉ miêu tả hành động của mình. Mình muốn biết là tự bản thân cậu đã lĩnh hội được điều gì sau chuyện đó? Bằng cách nào chuyện đó đã đem lại cho cậu được điều gì đó?

- Ồ, trước hết tôi hiểu rằng cảm giác và tình cảm của tôi không được phép chi phối tôi. Tốt hơn rất nhiều là ngay lập tức đặt ra cho mình câu hỏi: “Chuyện gì đã xảy ra vậy?” và cố gắng làm một điều gì đó.

Tôi nhìn anh một cách chăm chú để xem có phản ứng gì không. còn anh thì nhìn ra phía con đường và nói:

- Mĩ mãn! Rồi sau đó anh hỏi, - cậu nói xem, tự cậu nhận được những kết quả ra sao?

- Kết quả ư? Y anh muốn nói gì?

- Kết quả, - anh lặp lại. – ngày hôm nay cậu đã đạt được những kết quả như thế nào?

- À … Tôi nghĩ một chút rồi nói,- tôi đã hướng dẫn cho Jack cách chơi, - hình như cậu bé là vậy?

Anh gật đầu.

Page 73: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 73

- Tôi đã hướng dẫn cho Jack tư thế cầm bóng cho không bị tuột khỏi găng tay: các ngón tay ở phía trên khi bóng bay cao hơn tầm thắt lưng và đi xuống. Với kỹ thuật đó thì cậu bé sẽ chẳng bao giờ bị thất bại hay bị bóng bay vào mặt cả.

- Thật tuyệt vời, - anh bật cười. Có nghĩa là, cậu hài lòng … cậu đã biết được một điều gì đó mới mẻ… thậm chí còn thu được cả kết quả nữa chứ, phải vậy không?

- Vâng, - tôi khẳng định, - chính xác!

- Xin chúc mừng, cậu đã chiến thắng rồi đấy!

Chiến thắng cái gì chứ? Ban đầu tôi chẳng hiểu cái gì cả – nhưng sau đó chợt nhớ ra những điều trong cuống sách “Dạy thanh niên…”

in trên tấm bìa mềm mại: sự hài lòng, giáo dục, tăng trưởng và phát triển, - và chiến thắng khi có thể.

- Trong thành quả đạt được có 3 điều tạo thành, - anh giải thích. – Cậu thu được kết quả. Cậu học hỏi, phát triển và tăng trưởng. Ngoài ra cậu cũng nhận được sự hài lòng. Cả 3 yếu tố trên đều cần thiết. Nếu thiếu một trong 3 điều trên sẽ không thu được thành công thực sự.

- Tôi thấy rồ, -tôi nói với vẻ xúc động, - quả thực là như vậy! Tôi làm những điều để thu được kết quả và học điều gì đó mới mẻ nhưng lại không được thú vị cho lắm. Tôi cũng làm những gì mình lưu tâm nhưng lại không học được hay thu được kết quả mà mình cần. Tuyệt diệu thật. Thành quả phải gồm có cả 3 thành tố trên.

- Phải, cả ba, anh khẳng định lại.

Page 74: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 74

- Và, - dừng một chút, anh tiếp tục, - đó là lý do tại sao cậu không muốn dồn tâm tư chỉ vào kết quả –với chính bản thân mình và những người của mình.

“A ha!” – tôi nhNm trong đầu, - trên thực tế thì đó chính là Kinh Doanh Theo Mạng.

- …… Nếu như cậu làm, - Nhà kinh doanh theo mạnh vĩ đại nhất thế giới tiếp tục, - thì có thể sẽ có kết quả, nhưng trên thực tế thì cậu chưa đạt được cái gì cả. Đó là điều quan trọng nhất trong việc thiết lập doanh nghiệp trong kinh doanh theo mạng: không có kết quả – không có tiền. Không học hỏi – sẽ bị tụt hậu. Không có được sự hài lòng – thì sẽ sớm từ bỏ kinh doanh, hoặc phá sản, hoặc cả hai thứ củng một lúc.

- Tôi thấy rồi, -tôi trả lời và gật đầu đồng ý. Tất cả những gì anh vừa nói, đối với tôi quá dễ hiểu và rõ ràng, và tôi không ngần ngại nói với anh điều đó.

- Bởi vậy, những điều vừa nói mới chỉ là thông tin mà thôi, - anh tuyên bố một cách tự tin. Khi nào nó trở thành hiện thực của cậu……khi nào cậu trở thành những thành công thi cậu sẽ làm những điều đó giống như những những đã thành công và sẽ có tất cả những gì mà bạn đang có.

- Vì vậy tôi phải đạt được điều đó như thế nào? – tôi hỏi.

- Câu hỏi này đáng giá 64000 đô/tháng đấy, - anh la lên một cách phấn khởi.

- Thế anh biết câu trả lời chứ? – tôi nín thở để hỏi.

Page 75: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 75

- Có chứ, anh đáp.

- Anh sẽ nói cho tôi biết chứ? – tôi van nài.

- Ok, anh trả lời.

Không gian im lặng bao trùm……, dài thật dài.

- Khi nào vậy???

Anh tỏ ra chậm rãi hơn và quay ra phía tôi với khuôn mặt chú ý.

- Lông mày nhướng cao, mắtmở hết cỡ, - nói với giọng bong đùa của một anh hùng trong phim hoạt hình:

- Có thể nói thẳng bây giờ được chứ thưa ngài?! Có thể được chứ ạ?!!! Xin mời?!!!

Cả hai chúng tôi cùng phá lên cười không ngớt.

Anh quả là một chàng thanh niên tuyệt vời.

Page 76: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 76

Chương VIII

THÓI QUEN LUÔN LÀ CHÍNH MÌNH

Chúng tôi chuNn bị để tiếp tục đối thoại chính về điều này. Thế nhưng tôi đã phải chờ đợi lâu trước khi quay trở lại chủ đề này. Nhưng quãng thời gian phải chờ đợi thật là đáng giá! Tôi biết là tôi đã buột miệng thốt ra: “Thật là tuyệt vời” ; Và tôi đã phải chao đảo thật sự vì chàng thanh niên này. Tôi đã nhìn thấy những thứ, đã làm ra những thứ, đã nói và nghe những thứ mà cả cuộc đời tôi chưa khi nào biết tới! Thật là quỷ tha ma bắt, tôi còn chưa bao giờ dám mơ tới nửa! Thế nhưng giờ đây tất cả đang ở trước mắt tôi, ngay trong tầm tay với của mình.

Mọi chuyện sao thật là lạ lùng! Thật không thể nào tin được! Khi chúng tôi chui ra khỏi chiếc xe hòm, anh quay lại phía tôi và hỏi:

- Cậu có muốn thư giản một chút không?

- Có, tất nhiên rồi, - tôi đáp.

- Vậy cậu đã bao giời ngâm mình trong những bồn tắm kiểu Nhật bản chưa? – Nhà kinh doanh theo mạng tiếp lời.

- Thật sự là chưa bao giờ, - tôi thành thật trả lời và nói thêm: ít nhất thì tôi cũng không nhớ là đã bao giờ được thưởng thức chưa.

Ô! Vậy hả! Thế thì ngày hôm nay anh sẽ biết , và mình đảm bảo cậu sẽ nhớ đến suốt cuộc đời. Nào, đi theo mình, cậu sẽ cảm nhận được mọi sự thích thú tại đó, - anh nói rồi kéo tôi đi.

Page 77: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 77

Chúng tôi cùng nhau bước vào tòa nhà chính.

Mình nghĩ rằng, - anh tiếp lời, - khi vào bên trong, người Nhật sẽ bám sát chúng ta về mọi mặt, tất cả là bởi vì họ có những bể tắm mà chúng ta không có. Tôi cũng đã đơn độc xây cho mình một bể tắm riêng ở Mỹ vì anh biết đấy, vì thế người Mỹ vẫn còn cơ hội để chứng tỏ rằng mình là vị thủ lĩnh của thế giới mà.

Anh dừng hẳn lại nhìn thẳng vào tôi nở một nụ cười thành thật rồi tiếp.

- Cậu không tin hả? – Mình nói thật đấy.!

Khi bước vào bên trong, tôi thật sự cảm thấy choáng ngộp, chẳng khác gì vẻ đẹp lộng lẫy ở bên ngoài, - thậm chí còn có phần sang trọng hơn nữa. Cách bài trí nội thất bên trong căn phòng thật là lịch lãm, vừa rộng rãi vừa sáng sủa. Tất cả các căn phòng đều được tô diểm bởi nhiều loại cây cảnh quý hiếm cùng những bông hoa tươi thắm mới cắt ở ngoài vườn. Khung cảnh này làm cho tôi như đang sống trong một thế giới mùa hè ấm áp vĩnh cửu.

Tôi thực sự cảm thấy lạ lẫm trước những đồ gỗ bày biện trong những căn phòng. Đúng rồ, đó chắc hẳn là những món đồ cổ! Tôi thầm nghĩ. Và khi chúng tôi vừa đặt chân vào phòng khách rộng lớn, tôi đưa ánh mắt lạ lẫm nhìn khắp gian phòng. Và chết đứng!

Lúc đó, anh đi phía trước. Khi thấy tôi bất chợt dừng lại, anh quya lại và hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Page 78: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 78

- Đâ….ây….có phải là sự thật không nhỉ? Tôi không nhầm đấy chứ?, - tôi vừa lẫm nẫm vừa lấp bấp nói.

- Thế cậu đang nghĩ gì vậy?, -Anh quay hẳn lại, đứng cạnh tôi hỏi.

Tôi thấy trên bức tường rộng 6 feet, cao 4 feet kia có treo một bức tranh Mone được đặt trong một khung lớn mạ vàng có các đường nét họa tiết thật tuyệt vời!!!! Tôi đoán rằng đó không phải là phiên bản copy đâu – đây thực sự là bức tranh gốc đấy! Sao lại ở trong nhà

riêng? Đầu óc tôi khi đó cứ quay cuồng; cả chân tay cũng cứ loay hoay……Rồi đột nhiên tôi thốt lên:

- Đây đúng là Mone rồi! – Những bông hoa súng …. Cảnh này là ở…ở…..mà chúng được gọi là gì nhỉ? Tôi thần mặt ra nghĩ.

- Chúng ở trên mặt nước, - anh tiếp lời tôi. Rồi đột nhiên anh phá lên cười, cười rất to………kiểu cười mà trước đó tôi chưa thấy xuất hiện ở nơi anh. Anh đặt tay lên vai tôi bóp mạnh và vẫn tiếp tục cười.

- Mình bắt đầu thấy thích cậu rồi đấy! – Nhà kinh doanh theo mạng vừa nói vừa hít một hơi dài thở mạnh lấy lại sức và trấn tĩnh. Tất cả chỉ diễn ra trong vòng nửa phút đồng hồ.

- A ha, - anh nói tiếp, cuối cùng mình đã trở lại bình thường rồi. Không , cậu làm sao thế. Đây không phải là Mone. Đây là TÔI! Chính tay mình tự vẽ lấy đấy. Nhưng dù sao tôi cũng nói lời cảm ơn anh! Cảm ơn anh nhiều lắm! Đây thực sự là thời khắc tuyệt vời nhất!

Tôi lắc đầu tỏ vẻ không tin, rồi sau đó lại ngở ngàng một lần nữa. Sau đó, chúng tôi đi tiếp. Ngôi nhà quả thực là rộng, vượt quá sức

Page 79: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 79

tưởng tượng của tôi. Trên đường đi anh đã kể cho tôi nghe. Trước đây anh học ở trường Mỹ thuật và đã được cấp bằng Cử nhân. Đầu tiên anh không có ý sao chép lại các tác phNm của những nghệ nhân vĩ đại, nổi tiếng thế giới mà thường âm thầm mơ ước điều đó thôi. Ước nguyện này là một trong những mục tiêu phấn đấu của anh trong suốt thời gian 20 năm, - anh thú nhận như thế.

Mone thật sự là thần tượng của anh. Khi đã đạt được thành công trong kinh doanh theo mạng, đủ có thời gian tạo ra một thứ mà trước anh anh từng mong muốn nhưng chưa thực hiện được, anh đã mua rất nhiều sách viết về Mone cùng những phiên bản tái tạo các tác phNm của ông để nghiên cứu, học hỏi rồi dựng một giá vẽ và bắt đầu làm việc theo phongcách của Mone.

Anh đã hoàn thành những nhiệm vụ một cách xuất sắc, - tôi nói với anh, - bức tranh đó trông giống như một hiện vật được trưng bày tại viện bảo tàng vậy.

- Cảm ơn cậu, - anh nói một cách đăm chiêu. Mình nghĩ rằng, khi mình rời bỏ thế giới này thì mình chỉ để lại hai thứ lớn nhất của cuộc đời mình đó là những đứa con mình và….cả bức tranh này nữa.

Ngay lúc đó, anh đã bắt chước giọng nói của Teddi Ruxvelt ra lệnh cho San –Huan Hill:

- Mời vào bể tắm.

Bể tắm này hoàn toàn không giống nhưn nhà tắm bìh thuờng. Nó thật sự tráng lệ giống như tôi đã dự đoán. Trần và tường của căn phòng này được ốp bằng những tấm ván gỗ bá hương màu đồng hun rộng bóng loáng trông thật ấn tượng. Tất cả các khoản trống xung quanh đều được lắp những tấm kính ở hai cửa sập lấy ánh sáng trên

Page 80: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 80

trần nhà và một cửa sổ rất to choán toàn bộ bức tường. Căn phòng được phủ đầy những cây dương xỉ xanh tốt cùng dây trường xuân quán quýt dày đặc trên tường.

Lối vào phòng được bố trí một khoản trống nhỏ để đặt vài chiếc ghế cùng những mắc treo quần áo. Anh giải thích rằng, ở đây người ta thích tắm trần hơn – cả đàn ông và đàn bà – và bản thân anh cũng hay làm như thế. Nếu tôi không thích thì có thể mặc quần áo tắm cũng được, và anh cũng làm như vậy.

Tôi là người theo chủ nghĩa thuần túy và sẽ không làm điều gì khác người cả. Chính vì vậy tôi sẽ làm theo cách anh gợi ý.

Nửa đầu tiên của sàn nhà tắm cũng được lát bằng những tấm ván gỗ bá hương để che rãnh thoát nước phía dưới. Bên trong phòng còn có hai bể tắm khác: một bể tắm hơi được thiết kế bên trên có độ sâu khoản 3 foot, cái còn lại, có hình vuông và làm từ đá hoa cương đặt ngay dưới sàn nhà tắm có lát đá hoa cương và cũng sâu từ 3 đến 4 foot.

Phần còn lại của căn nhà được xây dựng theo kiểu khu vườn đá, mà theo cách nhìn nhận của tôi, được mô phỏng dựa theo phong cách kiến trúc của những ngôi đền Phật cực kỳ trang nghiêm, tĩnh lặng tại Nhật Bản. Cát phẳng lỳ được phủ bởi tắm lưới chắn với nhiều đường xoáy chôn ốc song song, chứng tỏ rằng nơi này rất ít người lai vãng tới.

Anh mời tôi ngồi tạm xuống một trong những chiếc ghế nhỏ đặt bên dưới bể tắm nằm cao hơn.

Trên tường bể tắm có hai vòi nước nóng lạnh và một vòi tắm hoa sen được gắn chặt vào tường bằng một ống dẫn kim loại mềm. Cạnh

Page 81: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 81

những chiếc ghế có để một thùng gỗ, chứa khoản một galon nước, bên trong có những chiếc gầu nhỏ để múc nước bằng tay.

Anh hứng một gầu đầy nước nóng từ chiếc vòi gắn trên tường rồi đổ vào bể của mình 2 -3 lần rồi đề nghị tôi làm giống như vậy. Sau đó, anh lấy một miếng cao su kỳ lưng, đổ vào đó một ít xà phòng đựng trong chai thủy tinh to và đưa cho tôi, còn anh cũng tự mình chà xà phòng lên người.

- Thật thú vị khi thấy rằng, chúng ta, những công dân phương Tây, đầu tiên lại phải bò vào bể rồi sau đó mới bắt đầu tắm, - anh bắt đầu lên tiếng nhận xét. Chính người Nhật đã dạy mình thao tác hoàn toàn ngược lại. Họ có rất nhiều lý do để thực hiện những động tác như vậy. Thứ nhất, đó là tiết kiệm nước – không nhất thiết lúc nào nước trong bồn cũng được thay bằng nước sạch; khi hiểu rõ được người Nhật, mình có thể khẳng định rằng họ làm như vậy chính là để tỏ lòng tôn trọng đối với những người khác, cũng như với chính bản thân mình vậy. Ngoài ra, chỉ có “Geidjin”, những người vô tâm và có thái độ khiếm nhã đối với những người xung quanh, có thể bước vào bể tắm với thân hình chưa sạch mà thôi.

- Geidjin? Thế nghĩa là gì nhĩ? – Tôi thắc mắc hỏi.

- Geidjin – tiếng Nhật nghĩa là “những người nuớc ngoài” - anh đáp. Thế nhưng, nghĩa chính xác của từ này là “những kẻ dã man”. Về bản chất, người Nhật luôn nghĩ rằng nền văn hóa của họ văn minh nhất trên thế giới, còn tất cả những người nước ngoài khác đều là “Geidjin” hết, đặc biệt là người Mỹ, - nói đến đó, anh phá lên cười sặc sụa. Không phải là không có căn cứ. Chúng ta đâu có thường xuyên bước vào bể tắm.

Page 82: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 82

Sau khi kỳ cọ khắp người, anh cầm chiếc gầu múc nước sạch trán người (ít nhất 10 lần). Tôi nhìn và cũng làm y hệt nhu anh.

- Còn nữa, - người Nhật thường tắm nước rất nóng, nóng hơn độ nước cậu thường dùng rất nhiều lần đấy.

- Tôi cũng rất thích tắm nước nóng, - tôi gật đầu hưởng ứng.

- Tôi nghĩ rằng cậu nên làm quen dần với nhiệt độ của nước trong vời thì hơn, bởi lẻ nước rất nóng, cậu sẽ không thể chịu được đâu. Sau khi đã quen cậu có thể yên tâm ngồi vào bể tắm.

Tôi lập tức trả lời rằng tôi muốn được tắm luôn mà không cần phải thử gì cả; anh gật đầu chấp thuận và mỉm cười nói: “Cậu là vị khách quý của tôi mà!”. Anh bước sang một bên rồi đưa tay làn một cử chỉ rất ga lăng nời tôi vào thử;Tôi liền tới ngay bể tắm, leo lên thành bể và thò hai chân xuống nước.

Trong nháy mắt tôi giật thót mình, co vội hai chân lên và nhảy ra khỏi bể giống như vận động viên vừa phá được kỷ luật mới!

Anh thản nhiên nhìn tôi, nét mặt không hề biểu lộ cảm xúc gì!

- Tôi nghĩ ……..rằng……lẽ ra……….. tôi phải làm theo điều anh nói mới phải….., - tôi lắp bắp và chờ đợi một câu trả lời rằng “tôi đã nói trước với anh rồi mà”.

Nhưng không phải như vậy.

- Tốt thôi mà, - anh vừa nói vừa bước tới và từ từ nhún chân và toànbộ người xuống bể. Nước đã ngập tới tận cổ anh.

Page 83: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 83

Sau khi nhận thấy mình đã làm quen được với nhiệt độ trong vòi tắm, tôi liền bước tới gần anh đang ngâm mình trong bể. Quả thật, nước rất nóng! Đúng là chúng ta nên làm quen trước khi bắt đầu; chí ít thì bay giờ tôi có thể bước vào trong đó và từ từ ngâm mình xuống nước.

- Đừng có xử động gì cả, - anh lên tiếng khuyên tôi. Bí quyết là ở chổ :Cậu hãy chú ýngồi thật tên tĩnh chừng nào chưa làm quen được với môi trường như thế này

- Phải rất lâu, đúng, rất lâu sau tôi mới quen được nhiệt độ trong bồn tắm. Đầu tiên, tôi nhắm mắt lại và bắt đầu đấu tranh với cảm giác nóng đến khó chịu này. Giờ đây, cơ thể tôi dường như đã chảy ra – giống như mẫu kim loại bị đun nóng lên vậy – và trong tâm trí của tôi bỗng nhiên xuất hiện cảm giác khoan khoái và tĩnh lặng đến vô cùng

Khi mở mắt ra tôi thấy anh bạn mình đang tựa mình vào thành bể xoa

miếng cao xu đẫm xà phòng lên khắp mặt

Tôi đưa mắt nhìn quanh ; toàn bộ căn phòng bao phủ một lớp hơi nước mỏng từ bể tắm bốc lên. Tô boăn khoăn không biết bây giờ anh có muốn nói chuyện với tôi hay không. Thế nhưng dầu sao tôi cũng phải lấy can đảm khẽ hỏi rằng anh vẫn chưa muốn cho tôi biết sự thật về sự tồn tại được sao.

Anh từ từ lấy chiếc khăn lau quanh mặt và nở một nụ cười đầy mãn nguyện.

Page 84: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 84

- Tất nhiên là có chứ, - anh đáp, hít một hơi thật sâu và như thường lệ, lại bắt đầu bằng một câu hỏi:

- Cậu là ai?

- “Ghê thật”. –tôi nghĩ, - “một câu hỏi thẳng vào đích”. Tôi im lặng rất lâu – rõ ràng cái mà anh quan tâm không phải là muốn biết tên tôi là gì. Tôi quyết định đợi thêm một lúc nữa và nghiền ngẫm câu hỏi đó.

Sau một lúc suy nghĩ, tưởng chừng như kéo dài vô tận, tôi quyết định lên tiếng phá vỡ sự im lặng.

- Tôi – là tổng hợp của tất cả các kinh nghiệm mà tôi tích lũy được…… những suy nghĩ về tôi trong những kinh nghiệm đó…..cũng như tất cả những gì mà người khác đã nói cho nên tôi biết về bản thân tôi cũng như về chính họ.

Mắt anh bổng nhiên trợn tròn lên ngay khi tôi vừa bắt đầu lên tiếng. Tôi sửng sốt, lần này anh chính là người đã nói…..

- Thật là tuyệt vời. –Khi đó tôi không hiểu anh nói vậy là về tôi hay tự nóivề mình. – Thú thật là tôi khề nghĩ là anh sẽ trả lời như vậy. Oi! Đúng là tuyệt diệu!

Cần cần nhận thấy rằng, không rõ là do sự hấp tấp của tôi lúc mới bước vào bồn tắm, hay là lời nhận xét bất ngờ của anh, đã khiến tôi cũng cảm thấy mình cũng thật sự tuyệt vời tại thời điểm đó.

Cảm ơn anh, tôi đáp mà quên khoấy mất cái thói quen thường nhật của mình là toàn lới nói “ khỉ thật !“trước khi đáp lại lơi ai

Page 85: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 85

- Rất tốt,- anh nói giọng đầy phấn khích. Bây giờ thì có thể chắc chắn

rằng đó là lời khen ngợi dành cho tôi.- Thế cậu có biết tất cả những suy nghĩ của cá nhân cậu cũng như những ý khác, tất cả tổng hợp lại đối với cậu đó là gì không ?

Là sự sinh tồn của tôi

Gần đúng rồi đấy , anh trả lời. Chính từ chỗ đó khiến cậu có cảm giác về sự tồn tại của bản thân. .. tất cả là cái đã xác định cậu sẽ là người như thế nào trong mọi tình huống. Vấn đề này cũng gắn kiền với những niềm tin hay tín ngưỡng đã trở thánh thói quen của cậu. Cái này một số người gọi là Hệ thống tín ngưỡng

Tôi sẽ không đề cập tới vấn kỹ vào cái gọi là “Hệ thống tín ngưỡng ” này, đơn giản là tôi tin rằng, mọi người cũng không hiểu rõ ý nghĩa đích thực của thuật ngữ này. Đa số cho rằng, hệ thống này qua huyền diệu mà chúng ta không thể dùng sức mạnh để thay thế bất cứ điều gì trong đó. Thế nhưng tôi khẳng định rằng tín ngưỡng của chúng

ta là “phương pháp tư duy ”. đó là bơi vì đây là vấn

đề thói quen. Chúng ta biết rõ làm thế nào thì ta có thể thay đổi được

- Thói quen,- giọng anh vẫn vang lên đều đều,- đó là cái mà chúng ta đang làm hoặc đang nghĩ mộpt cách vô thức. Tại thời điểm này, chúng ya bioết rõ mình đang nghĩ hoặc đang làm cái gì đó thói quen hoàn toàn biến mất. Chỉ mcó sự lựa chọn có ý thức.

Page 86: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 86

- Và như vậy cậu có nghĩ rằng chúng ta hoàn toàn có thể thay đổi được những thói quen của bản thân với sự trợ giúp của sự lựa chọn có ý thức

- Và như vậy cậu có nghĩ rằng chúng ta hoàn toàn có thể thay đổi dược những thói quen của bản thân với sự trợ giúp của sự lựa chọn có ý thức hay không ?- anh hỏi

- Hoàn toàn có thể, - tôi trả loừi và đả hiểu ý nghĩa trong từng câu nói của anh.

- Thế có nghĩa là,- anh lại tiếp tục,- chúng ta có những cách nhìn tương tự thường có về bản thân mình và nguyên nhân của nó có thể trở nên đặc biệt quan trọng như vậy là do những thói quen đó sẽ quyết định những gì cho chúng ta có, những gì chúng ta đang làm và chúng ta sẽ trở thành người như thế nào trong cuộc sống này

Chúng ta dừng lại ở khái niệm “có làm và trở thành ”:hình như là nét mặt

của tôi đã biểu lộ là tôi đang hiểu lơ mơ

Tốt hơn hết là tớ sẽ cho cậu một ví dụ, anh nói, - Bản thân mình là một minh chứng rõ nét nhất cho những gì mình vừa nói. Khi còn nhỏ, mình rất là béo. Cho tới khi kết thúc phổ thông, trọng lương cơ thể lên yới 250 poud.

Thế cơ à?- Tôi tròn mắt ngạc nhiên.- Thế nhưng bây giờ trông anh không như thế … giờ đây trông anh rất gầy khi bước khỏi ra bồn tắm này !

Page 87: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 87

Hoàn toàn chính xác! Anh gậg đầu tỏ ý đồng tình và cả hai cùng phá lên cười. Rồi anh nói tiếp- nhưng thật sự là sau khi tô đã giảm xuống còn có 175 pound ,rất nhiều năm sau

Page 88: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 88

CHƯƠNG IX

NGƯỜI QUẢN GIA V Ĩ ĐẠI

Sau khi rời khỏi bể tắm kiểu nhật bản chúng tôi quay trở lại phòng thay đồ, ngay lập tức tôi nhận thấy quần áo của chúng tôi thay ra trước trước khi vào tắm không còn ở đó nữa mà thay vào đó là hai bộ quần áo tươm tất được gấp phẳng phiu. Tôi còn nhớ đã mặt suốt từ hôm thứ 6! Thế mà giờ đây nó trông thật là sạch sẽ như vừa mới mua ở cửa hiệu vậy !

Tôi bắt đầu mặc quần áo. Người bạn của tôi vận một chiếc áo lao động màu tro, sau đó anh quấn một cái gì đó rộng lùng bùng hay cái khăn san quấn trên người.

-Lạ nhỉ – tôi chợt nghĩ .-kia là cái gì vậy ?- tôi hỏi và đưa tay chỉ vào

một đống vải to tướng có đính những bông hoa sặc sỡ ở trước mặt

- Đó là Sarông đấy. Người ta thường mặc Sarông ở Thái Lan và trên

những hòn đảo của vùng nhiệt đới như là Java hay Bali

- Chúng thật đẹp đó! – Tôi nhận xét

- Cám ơn, anh đáp. Dây mới thực sự là trang phục thuận tiện và

Page 89: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 89

thoải mái nhất trên thế giới này đó. Cậu có muốn thử không

- A … có … có chứ, tôi luống cuống đáp- Thế bộ đồ này mặc như thế nào

- Anh bạn tôi bước tới tủ giường lấy một chiếc hộp và lôi ra một cuộn vải màu xanh biết với nhữn đường đăng ten màu trắng và màu xanh thNmdược thêu quanh mép vải

- Cậu có vẻ hơi xanh,- có đúng không?- anh lên tiếng hỏi

- Anh nghĩ thế à?- tôi ngạc nhiên hỏi lại

- Vì quần áo của cậu …, -anh ta đưa tay chỉ lên đống quần áo ,… tất cả đều toàn là màu xanh cả

- A , đúng, đúng vậy, không thể phản bác được. Thực tế là tôi đang xanh từ đầu tới chân

Rồi anh ta chỉ cho tôihai cách mặt loại trang phục này. Tôi quyết định chọn cách tôi thấy thích hơn cả. Còn anh thì vận hteo cách đơn giản hơn, tức là chỉ quấn miếng vải quanh mình rồi thắt nút đằng trước. Tôi mặc theo kiểu,… chậc…,có vẻ ngược đời song dường như trang trọng hơn.

Theo những chỉ dẫn cụ thể vừa được nghe, tôi quấn chiếc Sarông một lượt quanh người rồi kéo căng hai đầu mảnh vải buộc chặt vào nhau để bó sát lấy thân, sau đó tạo hai đường viền dọc hai bên sườn, một cái trên lưng,một cái trên hông

Không bao giờ tôi nghĩ rằng một ai đó có thể học được cách mặc loại trang phục Sarông này chỉ theo cách hướng dẫn bằng miệng. Toàn

Page 90: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 90

bộ quá trình giống như thắt càravat – thế nhưng lúc ban đầu ta cũng phải làm trước rồi mới học được

Sau khi từ nhà tắm về đi ngang qua toàn bộ ngôi nhà, tôi liền thắc mắc

Thế làm thế nào mà quần áo của chúng ta lại được như thế nhỉ ?tôi không hề nghe thấy tiếng chân ai bứoc vào phòng tắm khi đó cả

Ơ , có lẽ đó là Rashel – vợ tôi, hoặc Rebecca – con gái tôi hay là Kazuco , người giúp việc cho gia đình tôi làm đó mà

Kazuco à .. tôi nhắc lại để nghe xem mình phát âm cái tên này như thế nào - Đây có phải là tên người Nhật không ?

Đúng đấy, - anh mỉm cười đáp . Như vậy cậu cũng đã nhận ra tình yêu của tôi đối với nước Nhật như thế nào rồi ! Kazuco –san là cả một niềm vui, thế nhưng cô ấy là người phụ nữ khó hiểu vô cùng- Tôi thực sự không hiểu rõ ràng anh đang đùa hay nói thật. Ngay lúc đó, dường như tôi nhận thấy sự hoài nghi của tôi, anh bèn nói thêm :- thật đấy rồi chính cậu sẽ biết khi nào gặp cô ta

Chúng tôi bước vào phòng khách, nơi treo một chân dung “Mone” mà tôi đã kinh ngạc trước đó, và anh quay sang nói với tôi :-

“ Cậu hãy ngồi ơ đây” rồi anh bước tới tủ quần áo rất to được đóng

theo phong cách của nông thôn nước Pháp, anh mở toang hai cánh và

làm vài gì đó mà tôi không thể trong thấy được. Sau đó tôi mới rõ là

anh để dàn máy nghe nhạc âm thanh nổi rất hiện đại trong đó. Thảo

nào mà căn phòng bỗng tràn ngập tiếng nhạc hay đến vậy,6 tôi thầm

nhủ và buột miệng hỏi:

Page 91: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 91

- Đây có phải là dòng nhạc đồng quê không nhỉ?

- Quả là một người rất sành nhạc và nhiều tài năng, - anh trả lời đứt quảng. – Một câu hỏi rất tự nhiên: Thế cậu có biết ai đang nói

không?

- Ờ … ừm…, có phải là … Emmela Gharis không? – tôi liền

gọi tên một ca sĩ nổi tiếng chuyên hát nhạc đồng quê duy nhất mà tôi

biết.

- Một giả thuyết hết sức thú vị, - anh gật đầu tán thưởng và đưa

mặt nhìn về phía những cánh cửa gỗ có đề chữ: K.T. Oslin.

Thế cũng chẳng sao. Bởi thật ra tôi có bao giờ là fan hâm mộ dòng nhạc đồng quê này đâu nhỉ. Phần lớn tôi nghe nhạc là do ngẫu

nhiên chứ chẳng bao giờ lựa chọn. Và thực tấ là chẳng khi nào tôi lại thích ngồi nghe giọng nhạc này. Tôi đồ rằng, đây có lẽ là sở thích của

những người kiểu khác. Tôi biết rằng sẽ thật ngớ ng0n khi nói ra

những điều đó, và cụng đã nghĩ vậy – chí ít là cho tới tận thời điểm

này. Mà phải nói thật rằng ca sĩ K.T.. gì .. gì này hát hay khủng khiếp.

Đây đúng là một chuyến du lịch thú vị “, - Tôi chợt nghĩ. Bộ dàn

xịn thì trong tủ quần áo cổ của Pháp,”Mone”treo trên tường,còn bản

thân tôi thì vừa được thưởng thức kiê tắm của Nhật, mặc thử áo sarông và lại ngồi nghiền ngẫm nhạc đồng quê nữa chứ…Mình thật đúng là”Một người lạ mặttrong một xứ sở thần kỳ”.Quỷ thật,mình

bắt đầu cảm thấy mê quá mất rồi!

-A! Gaidjin-san… - từ cuối gian phòng bỗng vang lên một giọng

nói nghe rất lạ. – Không lẽ ngày hôm nay ngoài mình ra còn có cả những vị khách đặc biệt khác ư? Ồ?, thế nhưng tôi lại thích như vậy

lắm! Tôi quay người lại và trông thấy mộy phụ nữ người Nhật nhỏ xíu

Page 92: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 92

với mái tóc dài đen mượt gần chấm đất, trông giống như chiếc đuôi

ngựa đng lúc lắc qua lại, trên người khoát một tấm áo choàng với những gam màu rực rỡ và ấm áp.Cô cuối người chào tôi, tay đặt trước ngực. Rồi cô cuối người về phía trước và mỉm cười.Thật khó có

thể xác định thật chính xác tuổi của cô ấy – có thể là 30-35, có thể già

hơn nhưng cũng có thể trẻ hơn thế rất nhiều. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh tươi kia không hề thấy một nếp nhăn nào.

-Ồ, ồ,- ông chủ nhà reo lên ,đong cửa tủ vào và quay lại phía

người phụ nữ. Cô 9i nhanh qua những chiếc ghế nhỏ và sảinhu6ng4

bước rộng về phía tôi trông thật uyển chuyển và mạnh mẽ. Tôi không

thể nào nghỉ rằng một phụ nữ mang đậm nét phương Đông là có dáng

đi đẹp như vậy.

- Chào anh, tên tôi là Kazuco, -cô bắt tay tôi nói. –Rất hân

hạnh được làm quen với anh. Lần này cô nói tiếng Anh với giọng khá

thuần thục!

- Về phần mình, tôi cũng có cử chỉ đáp lễ rất lịch sự, sau đó

nậm ngùng im lặng bởi nghĩ mình không biết nói gì cho phù hợp cả. –

à, cô là người đã chu0n bị quần áo cho tôi đấy à?

- Dạ đúng ạ, chính tôi đã tới lấy mang đi gặt, sau đó nhóm lửa hong khô rồi mang quần áo sạchtới cho anh đấy.Kazuco bật cười vang nháy mắt nhìn tôi. Dáng vẻ cung phong thái cả cô đã chinh phục

tôi ngay lần đầu tiên.

- Gaijin-san – cô quay lại hỏi ông chủ nhà, -ông có muốn tôpi

mang chút đồ uống gì tới không?

- Cậu muốn uống thứ gì nhỉ?, - anh không trả lời mà lên tiếng

hỏi tôi.

Page 93: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 93

- Thế anh muốn giới thiệu đồ uốmg gì những nhất?

- Nói chung là tôi thích trà đá, - anh 9áp, - còn cậu thế nào? Ơ

đây có sô đa, nưới hoa quả và mọi thứ, cậu có chọn bất kỳ loại nào

cậu muốn.

- Tôi cũng mê trà đá, - anh đáp, - cón cậu thế nào ? ở đây có

sô đa , nước hoa quả và tất cả mọi thứ, cậu có thể chọn bất cứ loại nào cậu muốn.

- Tôi cũng mê trà đá. Ngy lập tức kazuco cứ như thế mính cũng

đang ngồi trong nhà hàng và gọi to:

- Bobi-san,- mang trà đá vào phòng khách cho ba người nhé!

- Dạ vâng ! sẽ có ngay bây giờ ạ,- từ đâu đó că nhà rộng thêng

thang này vang lên một giọng nói trẻ thơ.

- Tôi biết rằng tôi sẵn sàng ngồi trò chuyện với chúng tôi có

phải vậy không ? ,-ông chủ khoẻ nghiên đầu hỏi kazuco.

- Không, tôi chỉ muốn mang trà vào cho các ông và muốn tránh

không để anh bạn trẻ của chúng ta bị triêm nhiễm chuyện vớ vẫn của

ông,- cô trả lời và cũng cúi đầu đáp lại.

- Đấy, tôi đã nói tước với anh rồi mà, anh còn nhớ không ?, -Ông chủ nhà phá lên cười và quay lại phía tôi.

Cả ba chúng tôi ngồi trò chuyện cùng nhau một lúc. Tôi để ý kazuco thường hay gọi ông là” Ghaijin” li ền hỏi lý do tại sao.

Cô lại bật cười cho biết đó chỉ là cách xưng hô thân mật, và giải thich rằng anh là một trong số rất ít người Mĩ cô gặp tại Nhật Bản, người rất hiểu và yêu các phong tục cũng như nền văn hoá

Page 94: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 94

của xứ sở hoa đào. Chính những điều đo, cô cho biết thêm, đã

khiến cô rất khâm phục và mến trọng anh.

Cô vã là người phụ nữ đầy sức quyến rũ.

Trà đã được mang tới; người bưng trà là Bobbi, con trai

ông chủ nhà, một cậu bé dễ thương khoảng 9- 10 tuổi. Chúng tôi

cùng tự giới thiệu và làm quen với nhau. Sau đó anh hỏi cậu bé:

con có muốn ngồi trò chuyện cùng Ba với chú đây không?

- Dạ thôi, cảm ơn ba, -cậu bé trả lời và nói rằng hiện cậu đang

có một việc rất quan trọng, mà đằng nào chút nữa họ sẽ lại gặp nhau.

Nói xong, cậu bé đi ra cửa, nhưng sau đó dừng lại và quay lại hỏi tôi,

chú sẽ ở lại dùng lại bữa trưa với gia đình chú ạ?

- Ồ ! anh thấy thế nào ! anh sẽ không phản đối chứ ! – ông bố quay lại nhìn tôi .

- Tất nhiên là không rồi, - cảm ơn cháu nhiều lắm, - tôi trả lời.

- Tuyệt quá ! vậy lát nữa chúng ta sẽ gặp nhau nha.

- Thế caon teai ba đang bận làm gì vậy?

- Con đang làm cái chuồng nhốt gia sút,- cậu bé bước lại gần

bố giải thích.

- Để cho nhà trường À?,- Ông bố vừa hỏi vừa ngã đầu ra

thành ghế rồi ngướt nhìn cậu con trai.

- Da không. con làm cho những mẹ đấy.

- Thế con có cần bố giúp một tay không? – ông bố hỏi thêm.

Page 95: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 95

- Chắc là có đây b ạ,- bobbi đáp, con củng định nhờ ba giúp,

nhưng hình như mọi người đang bàn chuyện công việc thì phải ?

- Ồ không,- ông chủ nhà đáp. Chỉ là chuyện về cuộc dống thôi

mà. Nói cũng ba quên không hỏi chuyện con xem con nghĩ rằng con

và mọi người có bận làm gì.

- Ôi, ba…! – cậu bé reo lên xung sướng.

- Nào, con có cần ba giúp gì không nào- có hay là không?,

người chahỏi rất ngắn gọn.

- Có chứ ba, nagy bây giờ cơ. Ba đúng là người cha đúng là

tuyệt vời nhất trên thế gian này! – Bobbi mừng rỡ đáp. Cậu nhanh lẹ tránh gối đivan mà ba cậu vừa ném tới, kéo xuống lấy chiếc gối và

ném ngược trở lại, miệng thì nói :, “ bắt lấy này ba !” người cha lúc

đó đúng dậy và bước ra cửa.

- Thật là một cậu bé tuyệt vời và ấn tượng,- nhà kinh doanh

theo mạng vĩ đại nhất thế giới bắt chứt câu nói của Scrudza trong bộ phim “ bài thánh ca”. –Tôi nghĩ rằng chúng ta cũng sẽ b nói nó sống

chung với chúng ta thêm một năm nữa,- anh bứơc ra khỏi phòng và

nói nói một câu theo giọng của diễn viên nổi tiếng Shwarenneger: -

Tý nữa tôi sẽ trở lại ngay ! kazuco –san, hãy chăn sóc anh bạn trẻ đây giúp tôi nhé. Anh bế xốc Bobbi lên rồi bước ra khỏi cửa mặc kệ cậu bé

dãy dụa đòi xuống và thả ra một thàng cười lớn như bị thọt lét vậy.

Tôi quay lại phía Kazuco và đề nghị cô kể lại quá trình làm

quen theo nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới này mà

tại sao lại về sống với gia đình ông ta.

Page 96: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 96

- chúng quen nhau khi sống ở bên nhật. Khi nào ư?, - cô tự hỏi khoảng 9 năm về trước, cũng có thể cũng 10 năm rồi. Khi đó anh

đang cố gắn xây dựng kinh doanh theo mạng ở nhật, và tôi đã gặo

anh trong buổi hợp đầu tiên. Hồi đó, tôi còn giúp việc cho một gia

đình doanh nghiệp giàu có tại Nhật. Công việc chủ yếu lả dọn dẹp nhà

cửa và chăm sóc những đá- con của ông bà chủ .đối với đại đa số người nhật, gia đình ông đúng là khác thường – mang đậm nét

phương tây. Cả hai vợ chồng điều làm việc. Hai người đã tôt`1 nghiệp

tại Mỹ. Nói nhỏ cho anh biết nhé, trong thời gian này, hai người quen

nhau và tôi cũng gặp họ tại đây.

- Cả ba người học một trường hả?- tôi hỏi.

- Đúng vậy, - Kazuco trả lời.- ông chủ gia đình đã tốt nghiệp

và đã nhận bằng thạc sĩ kinh doanh – quản lý kinh tế. Và vệ ông hộc

theo khoa luật, chuyên nghành về quốc tế – một cái gì đó hoàn toàn

xa lạ. Và khác thường đối với phụ nữ Nhật lúc bây giờ, mà có thể nói

cà ngày hôm nay.

- Thế khi đó họ học ở đâu?- tôi tiếp tục hỏi.

- Ở Yeila.

- Thế còn cô thì sao, khi đó cô theo học ngành gì ?

- Chương trình trao đổi, giao lưu văn hoá gữa sinh viên trường

đại học Yeila và Tokyo.

- Tôi cảm thấy thực sự ngạc nhiên, không hiểu tại sao cô đã

từng học và tốt ngiệp tại yeila, rồi su đó trở về nhật và làm việc nội trợ là sao?

Kazuco bật cười

Page 97: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 97

- dứng vậy, có lẽ điều này cũng thật sự kỳ lạ đấy, nhưng thú

thật với anh rằng, tôi cảm thấy tôi rất thích công việc nội trợ và muốn

mính một phần không thể thiếu trong một gia đình riêng và cần thời gian để chănm sóc con cái chúng … tôihuy vọng, cô ấy không để thấy

nét ngạc nhiên trên mặt tôi ,… và… tôi rất biết ơn gia đính này và đã

giành toàn bộ thời gian chăm sóc cho họ . tư tôi chọn họ đấy .

- Kazuco này … xin lỗi là tôi hay tò mò chút nhé… thế năm nay

cô bao nhiêu tuổi rồi? – tôi nôn nóng hỏi.

- 56! – cô cười và đáp. Sau đó tôi nói thật rằng tôi không hề nghĩ tuổi thực cô cao như vậy, vì thực tế trong cô rất trẻ, trẻ hơi độ tuởi 56 rất nhiều. Cô miễn cười và cảm ơn “ phong cách lịch sự, nhã

nhặn “ của tôi.

- Chúng tôi trò chuyện rất lâu đến nổi quên mất thời gian. Đói

với tôi, cô là môt trong số những người đơn giản dị tự nhiên và rất nhã nhặn nhất mà tôi từng được gặp.

Và cô kể cho tôi nghe chyuến thăm đầu tiên theo nhà kinh

doanh theo mạng vĩ đại tới nhật bản , về buổi giới thiệu lần đầu

tiên của ông, và cô khâm phục triển vọng làm việc với ông biết dường nào.

Ban thân cô cũng từng nguyên cứu kinh doanh theo mạng

tại Mỹ và cho rằng mọi loại hình kinh doanh này rất phù hợp đối với người dân nhật. Trước đó, tại nhật bản cũng có nhiều công

ty mới tới làm ăn tại mỹ, nhưng đa số họ không mang lại sự thay

đổi hay bổ sung cần thiết nào cho những hàng hoá của mính như

bao bì, nhãn hiệu, phong cánh quảng bá sản ph0m, tới hiệu quả kinh doanh không thể thoã mãn nhu cầu và mong muốn của

Page 98: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 98

người nhật. Thế nhưng công ty của anh thì lại khác – anh đã

hoàn toàn đáp ứng đước cái mà người dân nhật mong mỏi.

Kazuco cho biết, cuọc gắp đầu tiên đó kéo dài suố 6 giờ đồng hồ ! đáng lẽ ra anh chỉ có mặt trong một giờ rưỡi thôi,

nhưng tất cả ngững người tham dự hôm đó đã để lại và đặt ra

rất nhiều dấu hỏi , từ những thắc mắc về hình thức kinh doanh

theo mạng tới việc ông thực hiện công việc này như thế nào tại mỹ và kinh doanh theo mng5 vĩ đại nhất thế giới cho biết ý kiến

của riêng mính về phương thức áp dụng nó tại thị trường Nhật Bản.

Kazuco kể rằng cuộc gặp mặt đầu tiên đó nó nhanh

chóng trở thành một hội thảo theo chủ đề kinh doanh theo mạng

người bạn mới của tôi trong đó trởi thảnh nhiều câu hỏi được

đưa ra, kể cho họ nghe những ý tưởng như làm thế nào có thể tạo lập được loại hình kinh doanh này theo phương thức tối ưu

nhất. Tới sự cuộc gặp có rất nhiều người từng công tác đã giúp

họ bằng cách giúp họ những phương thức cach1 mới để quảng

bà sản ph0m và tổ chức kinh doanh như thế nào để đạt hiểu quả cao nhất.

- Tất cả thật sự tuyệt vời, - cô nói .- thật họ chưa bao giờ thật sự có diệp được tiếp xúc với mọi người có kiến thức yên bác dường

đấy, hơn thế nữa ông sẵn sàng thố lộ mọi bí quyết kinh doanh của

mình cho mọi người biết. Một số đại diện của một số công ty khác đề nghị được ký hợp đồng cùng anh nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới đã khuyên họ không nên bỏ dỡ sự nghiệp ban đầu của họ và hứu sẽ giúp đỡ trong phạm vi của mình.

- Đó thực sự là một buổi chiều thật đáng nhớ, kazuco hồi tưởng

lại ,- anh chính là người đã thay đổi toàn bộ cuộc đời tôi.

Page 99: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 99

- Bằng cách nào vậy ? – tôi liền hỏi và lập tức nhớ lại những

cảm xúc riêng thực hiện tư của mình trước đó … không lẽ điều này

nhưng mới chỉ xảy ra hôm buổi thứ 5 tuần trước thôi sao ? thế mà tôi

cảm xúc giác rằng nó như đã trải qua nhiều tuần lắm rồi.

- Trong buổi gặp mặt đó có rất nhiều doanh nhân nổi tiếng , -

và tất cả điều trở thành đại diện của ông tịa nhật bản. Ong ghi nhận

tất cả những điều đó, song đề nghị họ đợi chủ tịch của công ty sẽ tới nhật vào tuần sau nhưng chính ông ta là người xác định cơ cấu cần

thiết , đồng thời chỉ định ai sẽ là người lãnh đạo công ty này .

- Hầu hết tất cả mọi người điều đề nghị anh cho phép họ được

gặp ; tôi nghĩ rằng họ điều mong muốn được trở thành “ itriban”-

nhà phân phối số một. Tôi ở lại cho tới khi cuộc gặp kết thúc và chờ mọi ngưới giả tán hết mới lại gần anh rồi hỏi:” li ệu ông có muốn

gianh một chút thời gian để đi thăm nước nhật được không ?” và anh

trả lời rằng điều đó anh có thể giành ra cả ba ngày .. Tôi lại hỏi, rằng

liệu ông có thể coi tôi như một hướng dẫn viên du lịch cho ông được

không, và ông trả lời vô cùng mong được như thế. Thế là, ngay sáng

sớm ngày hôm sau, chúng tôi đã gặp nhau cho bữa ăn sáng tại khách

sạn của ông đây thật sự đây là một – tất cả thoáng qua như một giấc mơ vậy !- khi kể về các cuộc hành trình, kazuco dừng như sống lại sự

vui vẻ kèm theo cảm giác khi đó.

- Cô đã kể cho chúng ta nghe tất cả những nơi họ tới thăm ; từ

chuyện ông tới công viên thế giơí tại thành phố Hirosima cho tới những tình cảm chân thực của ông đối với nước Nhật khiến cô kinh

ngạc nhường nào. Cô rất khâm phục nghệ thhuật 0m thực của ông –

từ buổi ăn sáng mặn truyền thống của người Nhật, các chuyến đi chơi đêm tới thăm nhiều nơi như vậy giờ cô có thể tới thăm nhiều nơi trên

đất nước của chính cô trong một thời gian ngắn như vậy cả; và dù

Page 100: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 100

thời gian rất gấp song hai người cũng đã trải qua những giây phút

thư giãn, vui vẻ thật tuyệt vời.

Theo lời cô thuật lại, một trong những điểm du lịch chính của

chuyến thăm này là Naru – một thành phố sinh động và cổ kính nhất Nhật Bản. Không giống như những chốn phồn hoa, hiện đại khác trên

đất Nhật, tại đây, mọi người có thể nhìn thấy những doanh nhân – cả đào ông và đàn bà- thường xuyên vận trang phục Kimono (bộ quần áo

truyền thống của Nhật) và Obi (thắt lưng). Họ đã nghỉ trong khách

sạn Naru – Hotel với những căn phòng kiều Tamani được phủ bằng

những tấm nệm bện rơm còn thơm mùi lúa, được đắp Futomi (những

chiếc khăn trăn bông trần đặc trưng của người Nhật, Kazuco giải thích thế) có thể trải thẳng xuống nền nhà.

Trong thời gian thăm thú Nara vối nổi tiếng với những thánh

đường cổ kính, những đền nphật và những quán trà nhỏ, họ bỗng chợt thấy một ngôi nhà nhỏ đẹp tuyệt vời nổi lên giữa khu vườn nhỏ nhắn,

tĩnh lặng, đẹp đến mức Kazuco chưa từng được chiêm ngưỡng bao

giờ.

Cô cho biết, được sống trong một ngôi nhà nhỏ như vậy là niềm

mơ ước của cả cuộc đời mình. Khi biết được điều đó, anh liền hỏi rằng thế cô có muốn mua nó không. Và cô bỗng bật cười trước câu

hỏi của anh, bởi đối với cô đó là một câu chuyện cổ tích và sẽ không

bao giờ trở thành hiện thực.

- Chính anh ấy cũng từng nói câu chuyện giống như thế với tôi

rồi, - tôi thừa nhận với Kazuco.

- Thật thế sao? – cô hỏi. Vậy thì hãy cố gắng ấp ủ mơ ước của

mình nhé, anh bạn trẻ. Sau đó tôi đã sống tại Naru trong suốt 6 năm

trời ở chính ngôi nhà đó đấy!

Page 101: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 101

Tôi bỗng ngồi chết chân trong chiếc ghế bành trân chối nhìn cô.

- Nào hạy ngậm miệng lại kẻo ruồi bay vào bây giờ, - cuối cùng

cô cũng lên tiếng phá tan dòng suy nghĩ và kéo tôi trở lại thực tế.

Page 102: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 102

CHƯƠNG X

CUỘC TƯƠNG NGỘ VỚI TỰ DO

Tôi vẫn ngồi bất động một chỗ, mắt không rời người giúp việc của nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới và cố gắng hiểu rõ tất cả những gì cô nói ; Kazuco vờ như không để ý đến cái nhìn của tôi và tiếp tục kể về chuyến thăm đầu tiên của ông chủ nhà tại Nhật Bản

Sau khi chúng tôi trở về Tokyo và ngồi nghỉ trong phòng tại khách sạn Hoàng đế, nhà kinh doanh theo mạng bất ngờ đặt vấn đề với cô rằng, liệu cô có thể làm gì được cho nhà kinh doanh theo mạng tại Nhật Bản ? cô có thể giới thiệu được ai vào cương vị quản lý chung này? Cô có thể cộng tác được với ai? Và cô muốn chọn ai làm người đỡ đầu cho mình ?

Câu hỏi nối tiếp câu hỏi, chúng nhiều hơn những trả lời của tôi,- Kazuco hồi tưởng lại.- Tôi bioết rằng, điều này đặc biệt quan trọng đối với anh ta, song tôi cảm thấy rằng, tất cả những doanh nhân có mặt trong cuộc gặp gỡ vừa qua đều có thể là ứng cử viên tốt cả, và tôi quyết định nói thật suy nghĩ đó với anh. Mặc dù vậy, ti6 củng cảm thấy hơi boăn khoăn rằng chẳng có ai trong số những người đó có kih nghiệm về kinh doanh theo mạng cả, nhưng ông trả lời rằng đây mới chính là ưu điểm lớn nhất cho lĩnh vực này. Rồi ông giải thích, trong trưồng hợp đó những người này không nhất thiết phải am hiểu lĩnh vực kinh doanh. Chúg ta thực sự khó có thể khiến họ từ bỏ thói quen bán hàng và cách tiếp cận theo kiểu thị trường truyền thống. và nếu như thay đổi được điều này thí họ sẽ gặp rất nhiều khó khăn khi bước vào lĩnh vực kinh doanh theo mạng :

Page 103: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 103

- Chúng ta đã trò chuyện với nhau suốt vài tiếng đồng hồ, - cô tiếp tục kể, - nói chính xác ra là, cho tới tận sáng hôm sau đó. Khi đó tôi đã nói theo cách hiểu củ tôi làm thế nào đó giúp cho việc thiết lập mạng lưới kinh doanh mới mẻ này tại Nhật Bản, về đặc thù công việc và cuộc sống của người dân Nhật cùng những giá trị và nhu cầu của họ. tôi đã cố gắn để biết được ý kiến của anh, nhế nhưng anh lại chỉ quan tâm tới những câu trả lời của tôi về những vấn đề mà ông đặt ra.

- Điều này tôi cũng có thể hiểu được, - tôi liền nói xen vào. – Chẳng có ai lại đặt cho tôi chừng ấy câu hỏi như anh ấy cả!

Và cả hai chúng tôi đều mỉm cười tỏ vẻ thông hiểu nhau; ngay khi đó Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới bước vào phòng và ngồi xuống chiếc ghế bành trước mặt chúng tôi.

- Thế nào, - anh cất tiếng hỏi, - Kazuco có khai sáng được điều gì cho cậu không vậy?.

- Có chứ! Côpấy kể cho tôi nghe về ngày anh cùng cô mới quen nhau, và cả thời điểm anh bắt đầu xúc tiến kế hoạch triển khai ngành kinh doanh theo mạng tại nước Nhật, cùng việc anh chẳng để cô đặt câu hỏi cho anh – và điều này thì tôi cụng đã quá quen rồi!.

Nhà kinh doanh tài ba phá lên cười.

- Thế cô ấy không kể cho cậu biết rằng cô đã điều khiển mạng lưới kinh doanh của chúng tôi tại Nhật Bản à?

- Không, - tôi ngạc nhiên đáp, - không thấy cô ấy nói gì.

- Kazuco, - hạy cho cậu ấy biết sự thật đi chứ.

Page 104: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 104

- Sau đó, chính anh đã chỉ định tôi phải phụ trách công việc này tại Nhật Bản, - Kazuco lập tức tiếp lời. Và anh ta đã phải đấu tranh gay gắt vì điều này ngay từ lúc ban đầu. Hội đồng quả trị của công ty muốn dành chức vụ này cho một doanh nhân có uy tín và ảnh hưởng lớn, song ông lại năn nỉ rằng hãy để cho bà nội trợ này đảm nhận công việc đó. – Cô nói và cười. – Anh có thể hình dung được tình trạng của họ khi đó không? Dù họ nói gì đi chăng nữa ông vẫn chứng tỏ với họ rằng tôi chính là sự lựa chọn đúng đắn nhất… Tôi hiểu rằng họ chắc chắn không bao giờ đồng ý cả.

- Hoàn toàn sai lầm, anh ngắt lời cô, - Tôi chỉ đơn thuần nói với họ rằng đó thực ra đó chính là quyền lợi của họ mà thôi.

- Có lẽ vậy, - anh đã làm được điều đó mà, - Kazuco lại cất tiếng cười vang.

- Anh đã đề nghị họ để tôi đảm nhận cương vị này trong thời hạn một năm, - cô xoay ng hướng về tôi nói tiếp, - và tuyên bố rằng nếu như sau khi kết thúc thời hạn này tôi không thể tăng cao được trình độ bán hàng và doanh thu – lên tới 100%(!) – thì anh sẽ hoàn lại công ty toàn bộ khoản tiền hoa hồng trong 12 tháng sau đó!.

- Thật thế à? – một lần nữa tôi lại cảm thấy sửng sốt.

- Đúng vậy, Kazuco đáp: - sau đó, ông không hề đề cậo tới chuyện này với tôi một lần nữa. Tôi chỉ biết được nó trong cuộc gặp kỷ niệm 1 năm ngày công ty bắt đầu hoạt động tại Nhật Bản với sự góp mặt của chủ tịch hội đồng quản trị cùng nh vị lãnh đạo khác trong công ty từ Mỹ sang.

Page 105: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 105

- Kazuco, hãy nói cho anh bạn đây biết tổng doanh thu bắt đầu công việc tại Nhật Bản. Một con số đã tự nó nói lên mọi điều.

- Hãy nói cả n thành công của bản thân cho anh ta biết luôn nữa.

- Không, tốt hơn hết là anh hãy tự nói điều này thì hơn, Ghaijin-sant, - cô từ chối và làm ra vẻ không cảm thấy thoải mái lắm khi phải nói ra điều này.

- Bà nội trợ xíu cửa chúng ta đã trở thành nhà phân phối phát triển nhanh nhất và thành công nhất trong lịch sử hoạt động của công ty – trên thế giới, -a anh lập tức lên tiếng. Mạng lưới do cô phụ trách đã đạt doanh số gần 11 triệu đô la chỉ trong năm đầu tiên. Và Kazuco đã trở thành triệu phú vào cuối năm thứ hai trong lĩnh vực công việc do cô đảm trách.

Thật là không thể tin được! – Tôi chỉ có thể thốt lên câu đó; và có lẽ khi đó trông bộ mặt tôi đang biểu lộ cảm xúc đến nỗi cả hai ng đều phá lên cười rã to.

- Anh bạn trẻ nghe này, - nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới nghiêng người hướng về phía tôi nói, - trong lĩnh vực kinh doanh này, cậu chỉ có thể có cái mà hệ thống tư duy cảu cậu cho phép. Sở dĩ mình quyết định chọn Kazuco là vì mình thấy rằng, cô ấy luôn tin rằng mọi thứ đều có thể thực hiện được. Cô đã nghĩ rằng chẳng có

điều gì hạn chế kể cả torng việc tiến cử cô cả. Kazuco không bao giờ tin rằng điều này lại không thể giải quyết được – và thậm chí còn không thèm nghe những ai cố nói rằng điều ngược lại.

- Thật là tự do và sung sướng hết sức, - Kazuco mỉm cưới và gật đầu xác nhận, - đúng là như vậy đó. Tôi đã may mắn là được bố mẹ

Page 106: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 106

truyền cho niềm tin vào cuộc sống, rằng tôi có thể làm được tất cả những gì mình muốn, tất cả những gì mình tin bằng cả trái tim và khối óc. Đối với người Nhật thì điều này là không ít đâu. Ngoài ra, - cô tiếp, - người bạn tốt nhất cảu tôi đã chia sẽ từng phút tự do mỗi ngày bên cạnh tôi trong suốt 6 tháng đầu tiên để giúp tôi khởi dựng sự nghiệp. Tôi chỉ còn có mỗi việc là thực hiện theo sự chỉ bảo của anh, dịch ra và thực hiện đúng như anh đã dạy tôi. Và đó chính là những bài học ở trường đời đầu tiên mà tôi lĩnh hội được. Cón bây giờ thì tôi cũng cư sử với tất cả những người chủ chốt khác của tôi trong công ty y hệt như thế.

- Cô có bao nhiêu thủ lĩnh? – tôi liền hỏi.

- Chín người – đấy là những người chủ yếu mà tôi tực tiếp chỉ đạo.

- Thế cô đã đỡ đầu tất cả bao nhiêu người? – tôi hỏi tiếp và ngạc nhiện với câu trả lời.

- Oi, quãng độ … 50 người tất cả, - cô đáp.

- Trong vòng 10 năm ư?

- Đúng vậy, trong 10 năm, Kazuco khẳng định. Sensei củae tôi đã dạy tôi điều đó. Anh kể cho tôi biết là hầu hết những nhà kinh doanh theo mạng kỳ cựu mà ông từng có dịp gặp mặt đều có thu nhập chủ yếu từ hai cho năm nhánh của mình được xây dựng trên chiến lược thủ lĩnh. Anh khuyên tôi nên tìm khoảng vài người như vậy, 4 – 5 người; tiến hành nói chuyện với tất cả phân phối viên của tôi và hỏi thẳng với họ rằng ai trong số họ có thể cam kết đạt được tầm cỡ thủ

Page 107: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 107

lĩnh. Rồi sau đó, trong tương lai cần tập trung đầu tư vào chính những người đó. Và thế là tôi bắt tay vào công việc.

- Thế những người còn lại không muốn đưa ra lời cam kết thì thế nào? Tôi lại hỏi.

- Tôi đã hỏi mọi người rằng, bản thân họ muốn cài gì, - Cô đáp. – Anh phải nhớ rằng tôi vốn là một quản gia, và luôn phải chăm sóc người khác nhé. Chính vì vậy, tôi luôn ủng hộ những người của mình và chia sẻ thời gian quan tâm tới những gì họ đã làm cũng những mục tiêu mà họ dự định sẽ đạt được. Song tôi luôn ghi nhớ rằng bản thân mình muốn cài gì. Tôi cần có những thủ lĩnh có khả năng sao chép bản thân mình. Tôi không bao giờ tự quyết định rằng nhân viên mới hoặc nhà phân phối mới muốn gì, - Kazuco nhấn mạnh, - mà tôi luôn hỏi ý kiến họ. Thoạt tiên, một vài người trong số họ không hề có ý thiết lập những tổ chức mạng rộng lớn. Tôi biết rằng, nhiều người trong số họ chỉ đôn thuần không tin rằng họ lại có thể đạt được thành công lớn đến như vậy. Chính vì vậy, giúp họ trở thành những người mà họ hằng mong muốn. Trước đó, rất nhiều thủ lĩnh của tôi ngày hôm nay hoà toàn mù tịt chẳng hề biết được khả năng của chính mình.

- Bây giờ cô vẫn phải hướng dẫn họ ư? – tôi lại hỏi?

- Ờ, đúng thế, cô đáp, - nhưng không thường xuyên lắm và chủ yếu bằng biện pháp gián tiếp mà thôi. Tôi thường giúp đỡ các thủ lĩnh của mạng lưới, và khi nào gặp một nhân viên mới có nhiều hứa hẹn, tôi chọn một trong số những người làm việc đã lâu hỗ trợ cho những nhân viên mới nhằm tạo tâm lý thoải mái khi bắt đầu công việc.

Tôi ngày càng thu mình sâu vào trong chiếc ghế bành to lớn. Tất cả những điều vừ được nghe đó tôi đã đọc trong các loại sách cùng các

Page 108: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 108

cuộc phỏng vấn tên những tạp chí viết về kinh doanh theo mạng. Thế nhưng được trò chuyện trực tiếp với một chuyên gia trong lĩnh vực này thì quả là thật là chưa bao giờ.

Hệ thống suy nghĩ của tôi đã lĩnh hội được một bài học quý giá.

- Kazuco này, tôi hỏi, - đáng lẽ bây giờ cô tạm ngừng công việc rồi đúng không? Vậy tại sao cô lại vẫn hoạt động trong lĩnh vực kinh doanh theo mạng, và .. tại sao lại là quản gia?.

- Là vì tôi rất thích loại hình kinh doanh mới mẻ này, - cô trả lời, - ở đây, tôi đã tìm thấy chính mình, hơn thế công việc đó lại mang lại thu nhập ổ định cho tôi, - theo cách cô nói, tôi đoán rằng cô có ý muốn nói rằng đây không chỉ đơn thuần là công việc cụng không hẳn là đường danh vọng củae mình. – Còn tại sao tôi lại vẫn tiếp tục làm công việc nội trợ ư? – Là bởi vỉ tôi yêu mến công việc đó. Cho tới bây giờ tôi mới hiểu rằng công việc đó mới chính là công việc thực hành quan trọng nhất về chiến lược thủ lĩnh trong lĩnh vực kinh doanh theo mạng. – Thực ra, - dường như nhận thấy vẻ mặt hoài nghi của tôi, cô liền giải thích thêm, kinh doanh theo mạng là một loại hình kinh doanh nhằm làm thoả mãn nhu cầu của con người, đặc biệt là đối với Ghaijin-san, cô nói và đưa ngón tay cái chỉ về phía ông chủ nhà, cứ như là giơ tay biểu quyết ấy. Cô nói mà không hề che dấu tình cảm yêu mến chân thành cảu mình dành cho ông chủ nhà của tôi. – Anh biết không, đây chính là sensei của tôi – người thầy vĩ đại nhất của tôi đó. Được ở bên cạnh anh là một vinh dự đối với tôi. Tôi luôn học được rất nhiều điều bổ ích từ anh cũng như từ gia đình anh. Mặc dù anh chưa được gặp Russel. Ừ nhỉ! Thế anh ta vẫn chưa gặp cô ấy à? – cô quay sang hỏi chủ nhà.

Page 109: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 109

- Tôi cũng hy vọng thế, - anh đáp, - nhưng suốt cả ngày hôm nay tôi chẳng nhìn thấy bà xã đâu cả. Thế cô có biết bà ấy hiện đang ở đâu không?

- Không, - Kazuco nói, - Mà hôm nay là ngày 25, có lẽ là bà chủ đi ra ngoài rồi cũng nên?

- Mỗi một ngày của mùa xuân đều là ngày xuất chuồng đối với bầy ngựa, - anh trả lời. Hôm nay hình như là không phải đâu. Thôi tôi đi đây, tôi đi kiểm tra cuốn sách trách nhiệm của mình. Theo dõi, hình như chúng tôi thoả thuận sẽ ăn trưa cùng nhau.

- Sách Trách nhiệm à? – tôi ngạc nhiên không hiểu.

- À, thì nó cũng tương tự như cuốn sổ hẹn gặp ấy mà, - anh liền giải thích.

- Tức là anh ấn định các cuộc gặp với các thành viên trong gia đình của chính mình à? – tôi cảm thấy ngạc nhiên khi hỏi điều đó.

- Đúng thế, - anh liền đáp, - với Russel và con cái của mình.

- À này… tôi ngập ngừng nói, - anh có thể cho tôi rõ thêm vấn đề này một chút được không?

- Tất nhiên là được chứ. Thế cậu muốn biết cài gì nào?

- Là vì tôi chưa hiểu rõ lắm về cái từ có vẻ hơi lạ anh vừa nói là ấn định cuộc gặp với gia đình riêng của mình đó.

- Ồ, thật là một ý kiến tuyệt vời, - anh thốt lên. Thế thì cậu muốn nghe về cái gì?

Page 110: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 110

- Tôi có cảm giác là nghe có vẻ hơi xa lạ quá thì phải, - có đúng vậy không?

- Cậu biết không, điều đó không chỉ giành riêng cho mình mà còn cho tất cả chúng ta đấy, - anh trả lời, - bởi đó là việc rất cần thiết. Hàng ngày, mình phải lên kế hoạch và sắp xếp các cuộc gặp dành cho công việc và những cuộc gặp gia đình. Điều này giúp mình luôn có thể chủ động với tất cả mọi cài. Đó là trách nhiệm của mình…

- Lẽ nào điều đó không làm mất đi bầu không khí tự nhiên và thoải mái sao?

- Hoàn toàn ngược lại. – điều này giúp mình tin rằng mình có thời gian đó được thoải mái. – Nỗi kinh ngạc của tôi không thoát khỏi sự chú ý của anh. – Để mình giải thích rõ hơn cho cậu hiểu nhé. Có những khoảng thời gian mà mình luôn đặt gia đình ở vị trí thứ hai – sau công việc. Mình đặc biệt yêu thích công việc hơn tất cả và đối với mình chẳng có gì trên thế giới này sánh bằng công việc cả. Chính niềm say mê đó đã lấn át cả những sự quan tâm của mình đối với gia đình khi công việc kết thúc. Và rồi một ngày mình chợt nhận ra rằng mình hoàn toàn không có “thời gian rỗi”. Cứ mỗi khi có một phút nào đó thảnh thơi thì y như rằng mình lại dành cho một công việc đột xuất phải giải quyết gấp. Tất cả cuộc sống của mình đều được lập kế hoạch chi tiết đến từng giây, - và thời gian dành cho gia đình cũng cho chính bản thân mình không còn nữa.

Và thế là trong dầu mình hiện một câu hỏi rằng: Mình đã sơ xuất điều gì chăng? Mình cần phải làm gì để có được thời gian sống cùng gia đình và làm một điều gì đó cho bản thân mình chẳng hạn?

Page 111: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 111

Sau đó mình thấy dường như phải xem lại vấn đề. Điều thứ nhất rất rõ ràng là: cần ấn định các cuộc gặp và không được muộn hay lãng quên. Mình hiểu rằng điều này hoàn toàn trong phạm vi mình có thể, - thực tế là mình chẳng có vấn đề gì đối với các cuộc gặp mang tính công việc. Mình có cảm giác rằng điều này quá dễ dàng, dù không hẳn là đơn giản song thực sự rất dẽ dàng. Giả thử điều này thuộc lĩnh vực kinh doanh hay trong những vấn đề khác của cuộc sống thì chắc chắn chẳng có căn cứ nào chứng tỏ rằng mình không thể thực hiện nổi việc đó. Thế là mình bắt đầu dành hẳn ra một khoảng thời gian xác định để ấn định các cuộc gặp với Rassel và con cái của mình. Ban đầu mình giải thích cho họ hiểu tại sao mình lại làm như vậy. Các thành viên trong gia đình đều đồng ý và tỏ vẻ thông hiểu mình, bởi lẽ ngay từ đầu tất cả đều coi những cuộc gặp trên không phải chỉ đơn thuần là sự thăm hỏi các nhân mà là trách nhiệm của bản thân mỗi người.

Mình cùng bà xã đã lập ra thời gian biểu cụ thể như: Khi nào thì cả gia đình cùng nhau ăn trưa, cùng nhau ngồi xem băng video, khi nào thì lũ trẻ muốn đi ngủ. Chúng mình thậm chí còn đề ra hai buổi chuyên đề thảo luận trong những ngày nghỉ cuối tuần tại những khách sạn gần đây. Mình sẽ lấy ví dụ cụ thể về điều này cho cậu hiểu.

Mình cùng Rassel dành hẳn 30 phút, bắt đầu từ 9:00 sáng hàng ngày, để cùng thảo luận những cái đã xảy ra trong công việc và trong cuộc sống. Khi có ai đó trong hai người phải đi công tác xa thì chúng mình thực hiện việc này qua điện thoại.

Mình cũng rất quan tâm tới chú nhóc Bobbi. Mình đã bầu nó là “Huấn luyện viên về mọi niềm vui của mình”, bởi vì niềm vui cũng rời bỏ cuộc sốg của mình đúng không. Bản thân cậu cũng biết đấy, chúng ta lúc nào cũng “chỉ có công việc mà thôi, ngoài ra khỏi thực trạng đó, chúng mình cùng nhau đá bóng, đi dạo và cùng đi du lịch …

Page 112: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 112

mình chỉ đơn giản giao cho nó nhiệm vụ một huấn luyện viên của mình và chỉ ra điều gì nên làm.

Còn đối với Rebecca thì lúc ban đầu cũng có khó hơn một chút. Thực sự là chỉ có thể tiếp cận được với cô bé thông qua… những con ngựa. Ngay cả khi đi tới các cửa hảng cô nàng bao giờ cũng phải có kèm theo một chú ngựa. Nói chung, người cha trong cách nghĩ của Rebecca, thì chỉ giống như ông bố bằng giấy mà thôi… và thế là tôi đạ buộc phải dùng một cách duy nhất là tập trung vào những con ngựa kia.

- Mình đã không trèo lên lưng ngựa, để chứng tỏ rằng mình không nói dối… anh chợt ngừng nói, mắt nhắm lại tỏ vẻ trầm ngâm, - khoảng 20 năm rồi, - à đúng, - khi đó chỉ có mỗi một bộ yên cương theo kiểu các chàng trai cao bồi lại viễn tây… Rebecca đã dạy mình cách cượi ngựa theo trườg phái dán cao bồi nước anh, cô bé đã hướng dẫn mình cách leo lên, chảy xuống và những thủ thuật khi điều khiển ngựa. Đây quả thực là một cái gì đó rất vĩ đại đối với mình! Cô bé đúng là có năng khiếu sư phạm bNm sinh, và giờ đây mình phải cắp sách tới nghe Rebecca thuyết giảng mỗi tuần 2 buổi. Ong bố vừa là học trò vừa là một khách hàng phải trả tiền công cho những buổi lên lớp đó.

Còn chuyện “lạnh nhạt” hay “không trực tiếp” thì mình chẳng giờ nghĩ tới. Và bây giờ điều đó thực sự quan trọng đầy, liệu việc đó có giúp gì được cho mình hay cho gia đình dù chỉ là một chút không nhì? Có chứ – kinh nghiệm thu được trong nhiều năm qua đã chứng minh tất cả. Và cuối cùng, mình rút ra kết luận rằng, mình hoàn toàn phù hợp với công việc này. Cũng có thể chuyện đó đối với cậu là điều vô bổ chẳng có ích gì cả.

Page 113: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 113

- Ồ không, - tôi phản đối, - bây giờ thì tôi hiểu rồi. Đây đúng là một phương pháp điều phối, cân bằng hai mặt của cuộc sống hết sức tuyệt vời và đầy hiệu quả. Tôi cũng rất muốn có cơ hội để thử biện pháp này. Và ngoài ra, - tôi nói thêm, - ngoài tất cả những chuyện như một cuốn sách ấn định các cuộc gặp để bàn về công việc và với những thành viên trong gia đình, đây cũng có thể coi là một cách xây dựng hệ thống suy nghĩ, có phải vậy không hả ông chủ?

- Thật là một cậu bé tuyệt vời và rất ấn tượng, - nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới thốt lên với giọng của nhân vật Scrutza giống như đã nói với chính Bobbi lúc trước.

- Liệu bây giờ chúng ta có thể kết thúc câu chuyện về hệ thống suy nghĩ được chưa nhỉ? – tôi hỏi.

- Được quá đi chứ! – anh reo lên mừng rỡ và đứng dậy khoan khoái vươn người cúi về phía trước. – Nhưng trước tiên, - hãy nhớ là, điều mình muốn nói với cậu rằng, mình đã bỏ lỡ mất hai thứ quan trọng nhất, chính vì thế mà mình không thể điều khiển được thời gian như mình mong muốn.

- Đúng thế, về cơ bản là tôi hoàn toàn đồng ý. Điều đầu tiên đó là những trách nhiệm mà anh buộc phải đảm bảo nhận, sau đó là thực hiện chúng. Thế còn điều thứ hai là gì vậy?

- Là chỉ sau khi bắt đầu thực hiện trách nhiệm của mình, dần dần mình nhận thấy rằng mình quả thực có rất ít sự tự do dành cho công việc để sáng tạo ra những cái gì đó mới mẻ. – Anh nói với giọng chậm rãi như thể muốn bảo rằng chủ đề của câu chuyện này là rất quan trọng. Tôi hiểu ngay, điều đó đúng là như vậy, - Mình nghĩ rằng mình là một doanh nhân lớn. Và cậu biết không, với khoản thu nhập

Page 114: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 114

từ 5 số không trở lên, những phần thưởng xứng đáng được hưởng… Ngoài ra, mình còn có một doanh nghiệp riêng, và mình đã trở thành ông chủ thực sự rồi. Chà!

Thú thực với cậu là khi đó mình cảm thấy hẫng hụt khi nhận ra rằng mình thực sự không còn sự tự do nào cho bản thân. – Anh đứng dậy, tay vung lên như thể đang đưa ra một kết luận quan trọng trong một cuộc hội thảo với các đồng nghiệp. Thời gian – đó chính là thứ mà mình đã lãng phí duy nhất để lấy lại quãng thời gian đó bằng cách sắp xếp cuộc sống và công việc của mình cho hợp lý- bằng cách đó, mình đã có nhiều thời gian hơn trước để làm được những cái mình

muốn. – Chỉ khi đó công việc kinh doanh theo mạng mớitiến triển thuận lợi như hiện nay sao? – Tôi ngắt lời.

- Đúng vậy, - chỉ khi đó công việc kinh doanh theo mạng mới tiến triển thuận lợi, - anh gật đầu xác nhận. – Mình đã nghiên cứu lĩnh vực kinh doanh theo mạng từ rất nhiều năm nay và thấy rằng công việc này rất thú vị, đầy triển vọng và thậm chí còn cảm thấy cực kỳ hấp dẫn nữa kia, thế nhưng, trên thực tế mình lại chẳng hiểu gì về nó cả. Mình đã đem theo cho mình rất nhiều kiến thức và kinh nghiệm mà mình đã tích lũy khi làm việc trong kinh doanh thông thường để đi vào tìm hiểu những khả năng mới. Cậu hoàn toàn có quyền, và cậu có lý, khi nói rằng hệ thống suy nghĩ của mình sẽ không cho phép mình hình dung mình là một người thành công trong lĩnh vực kinh doanh theo mạng.

- Thế thì khi đó anh đã làm gì? – Tôi nín thở hỏi.

- Mình hiểu rằng mình cần phải quên đi nhiều thứ. Thế nhưng mình cũng biết rằng đối với mình điều đó không hề dễ dàng chút nào. Mình có thể sẽ trở thành một người cực kỳ ngang bướng.

Page 115: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 115

- Đúng là thế đấy, - Kazuco lên tiếng.

Anh liền đưa mắt nhìn cô và tiếp tục nói sau khi hít một hơi thở thật dài.

- Nói một cách ngắn gọn, mình đã lựa chọn công ty rất có danh tiếng và uy tín – là một trong số những công ty đã trải qua thành công và thất bải và vẫn trụ vững được – có đội ngũ lãnh đạo cứng rắn và kinh nghiệm phong phú, với những hệ thống cung cấp các sản phNm đáp ứng đúng nhu cầu và sự trong đợi của người tiêu dùng ngay từ khi mới tung ra thị trường, và vận tiếp tục mua sau đó, tạo ra thu nhập hậu kỳ đều đặn – và ngoài ra, mình còn tìm được cho mình một người đỡ đầu tốt nhất có thể được.

Nói riêng cho cậu biết nhé, - anh phấn khích reo lên, người đỡ đầu đáng tin cậy mà mình tìm được đó chính là Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới đấy!

- Ô la! Còn tôi lại vẫn nghĩ rằng Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại đó chính là!

- Trên thực tế cũng có nhiều người khẳng định như vậy đấy, - anh nói. – Thế nhưng nếu không có người ấy, người đã tận tâm dạy dỗ mình thì liệu giờ đây tôi có được thành công trong lĩnh vực kinh doanh này như thế không?

- Rõ rồi… tôi ngập ngừng xác nhận với giọng không tự tin cho lắm. Tôi thực sự không thể hiểu được. Trong đầu tôi tất cả mọi thứ cứ quay cuồng, hỗn độn. Tôi ngồi đó, bất động và vẻ mặt đầy kinh ngạc. Không lẽ lại có một Nhà kinh doanh theo mạng còn vĩ đại hơn cả anh nữa sao? Tôi hết nhìn anh rồi lại li ếc sang Kazuco; cả hai đều cố nin

Page 116: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 116

cười như thể những đứa trẻ đang cố gắng để không nói ra điều bí mật. Và sau đó chẳng có câu trả lời nào cả.

- À này… tôi lại cố hy vọng lần này sẽ kết thúc câu nói trước đó, nhưng thực tế trong đầu tôi chẳng có ý gì cả.

- Nào, - anh đứng dậy, đánh thức tôi và nói: Chúng ta cùng đi tìm người đỡ đầu của tôi nào.

- Đúng là cô ta rồi! Một ý nghĩ vụt xuất hiện trong tâm thức tôi; người đó chính là vợ của anh, chị Rassel.

- Thật là tuyệt vời! – tôi reo to và lập tức bước theo anh chủ nhà và Kazuco ra khỏi phòng, sau đó ra khỏi nhà.

Page 117: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 117

Chương XI

THÓI QUEN KHÔNG TIN T ƯỞNG

Chúng tôi đi qua khu sân vườn lá đá phía trước toà nhà, ngang qua phòng làm việc của anh và đi xuống dưới chuồng ngựa, khi gần tới nơi, tôi trông thấy một chiếc xe kéo rất dài chuyên chở ngựa. Một trong số các toa kéo trọng tải nặng được nối bằng một trục phụ có ít nhất 4 con.

Chúng tôi đi dọc theo chiều dài chiếc xe kéo tới phía cửa sau của ngôi nhà, nơi có một người phụ nữ còn rất trẻ đang trò chuyện cùng một chú ngựa cái màu trắng bạc có cái ức và đầu cao hơn cả cô, còn phía bên trong vang lên tiếng vó ngựa gõ lốc cốc cùng những hí liên tục.

- Nào, ngoan nào, cô nói với con ngựa. – Điều này mày biết làm rồi mà. Nào, đừng có bướng bỉnh như thế chứ… cô gái nói với con ngựa đang từ từ quỳ xuống và tung người nhảy phắt lên trên yên để cưỡi.

- Cậu thấy người chủ con ngựa thế nào? – người bạn tôi thốt lên. Tình hình thế nào hả Becc? – anh cất tiếng hỏi cô giái, người mà tôi đoán đó có lẽ là con gái của anh, cô bé Rebecca.

- Con thì thật là khủng khiếp! – cô giái kêu lên đầy vẻ thống thiết.

- Thế nhưng mẹ thì đúng là một người vĩ đại! Bốn con màu xanh da trời và 1 con màu xanh lá cây!.

Page 118: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 118

- Về đích thứ sáu à? Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra sao? – ông chủ nhà vang lên câu trả lời.

- Mẹ cũng rất thất vọng về nó cùng với ban trọng tài nữa, - Rebecca phá lên cười rồi nói. – Tẹo nữa bố nhìn thấy thì sẽ biết. Trông mẹ tái ngắt. Con cứ nghĩ rằng mẹ sẽ chọc cho nó một cái vào mũi. Và trên đường trở về nhà mẹ đã nói với nó rằng lần sau tốt hơn hết là mẹ sẽ bôi trơn bộ yên cương trước khi khởi hành. Oi, con thực sự cảm thấy rất sảng khoái, - và nếu như con ngựa đó mà là trọng tài thì mẹ đã thẳng đường tiến tới Red-Mauntin-shoy rồi!

- Thôi đi con gái…! Một giọng nói gắt gỏng từ bên trong chiếc xe kéo vang lên, … hãy quên ngay chuyện đó đi! Ơ, mà tôi là thế đấy.. là một người … - giọng nói đầy vẻ tức giận đã làm gián đoạn câu chuyện mà cô con gái đang kể.

Và rồi Rassel trong đôi ủng cao cổ, mặc quần ống bó cùng chiếc áo chẽn màu xanh, bên ngoài là một áo khoác màu trắng trông thật ấn tượng, bỗng xuất hiện trước mặt tôi. Cô lột bỏ chiếc mũ lưới đang đội trên đầu rồi lắc mạnh khiến mái tóc dày và đen mượt xỏa ra tứ phía trông hệt như bản copy đầy quyến rũ của loài sứa Gorgon.

Cô đưa mắt nhìn tôi rồ tiến lại gần, sau đó chìa tay ra bắt và bắt đầu cất tiếng nói rất nhẹ nhàng và truyền cảm.

- Xin tự giới thiệu, tên tôi là Rassel. Tôi là một phụ nữ hết sức tuyệt vời nhưng cũng rất kỳ lạ và khó hiểu, là người mà một lúc nào đó anh đã từng gặp… và sau đó, cô đột nhiên đổi giọng, nói rất to với những lời lẽ xỏ xiên cay nghiệt: … và tôi cũng là một người đàn bà

rất thô tục, chẳng hề muốn đối xử nhẹ nhàng, lịch thiệp kể cả với anh

hay bất cứ một người trần tục nào cả! Tốt nhất là hãy quên tôi đi! Cô

Page 119: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 119

nhấn mạnh từng chữ một và rồi biến mất vào trong khu chuồng ngựa. – Tôi đứng chết trân ngay tại chỗ mà không thể nói lại một lời nào. Ngay cả những người đứng bên tôi cũng vậy, họ hoàn toàn bất ngờ trước phản ứng khó hiểu đó của Rassel.

- Dần dần, sự im lặng được thay thế bằng một tiếng cười bị đè nén. Tiếp theo là tiếng cười của những người đang đứng tại đây, mà trong đó ông chủ nhà là người cười to hơn cả.

Tất cả những gì tôi có thể làm được trong lúc này là một nụ cười méo mó trông đến thảm hại, torng khi những người khác cứ ngửa cổ cười sặc sụa.

Chờ cho tới khi tất cả lấy lại được bình tĩnh, Kazuco lên tiếng: thôi, tôi trở vào nhà để chuNn bị bồn tắm đây. Thế nào, mọi người muốn tôi pha nước ở nhiệt độ là 200c chứ hả?

- Đừng có lo lắng gì cả, - ông chủ nhà lên tiếng trấn an mọi người. – Cơn thịnh nộ này rồi sẽ qua còn nhanh hơn cả khi nó mới bắt đầu cơ. Bà ấy chỉ hơi nóng một chút thôi mà! Mà tôi cũng không hề nghĩ rằng cô ta lại có thể giận dữ đến mức đó ngay cả với tôi đâu – đây là lần đầu tiên trong suốt 12 năm qua! Mà thôi, chẳng có già phải lo lắng cả! Rebecca này, thực sự là mẹ đã đánh chú ngựa đó hả?

- Không đâu ba, - cô bé trả lời, - nhưng mẹ hoàn toàn có thể được như vậy đó. Vấn đề là ở chỗ họ thể hiện không đúng lúc đấy thôi. Mẹ đã thể hiện rất tuyệt vời – và cả Kassi cũng thế. Con nghĩ rằng nó chỉ đơn giản không muốn để mẹ giành giải thưởng mà thôi.

- Thế cũn giống như là nó không hướng về phía đó, - ông chủ nhà nhận xét. – Thế làm thế nào mà mẹ con lại biết được cái hảm thiết

Page 120: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 120

đó có tiếng kêu cót két vậy? Hay là bà ấy nhìn thấy từng mãnh thiếc một?

- Đúng thế, - Rebecca đáp. Mẹ đã ném thẳng nó về phía ban trọng tài sau khi kết thúc cuộc thi. Tất cả chúng còn đều ngăn cản mẹ không nên làm thế, song không thể được. Mẹ không thể kiềm chế được. Bà à, khi đó mẹ đã hoàn toàn mất tự chủ.

- Thế là rõ rồi, - anh cười phá lên rồi quay lại phía tôi. – nhưng dù sao anh cũng đã nhìn thấy một người phụ nữ cục kỳ mạnh mẽ, người mà tôi biết là rất .. rất … ờ mạnh mẽ, thậm chí còn hơn cả tôi nữa kia. Cô ấy là thế đó.

- Sau đó, anh hướng về phía chuồng ngựa và kêu lên: - Trong lúc giận trong em thật là tuyệt vời! – rồi cầm oấy tay tôi và Rebecca đi vào nhà để lại một câu gọn lỏn: nào, chúng ta đi nhanh khỏi nhỗ này thôi.

Khi về tới nhà, Rebecca đi tắm, còn chúng tôi ngồi tán ngẫu trong phòng khách khoản 40 phút. Khi cô bé tắn xong và ra ngồi nói chuyện với chúng tôi thì cũng là lúc Rassel bước vào.

Kazuco liền chấm dứt câu chuyện để đi chuNn bị bể tắm cho bà chủ với những ngọn nến thắp sáng cùng hương thơm cực kỳ dễ chịu có thể khiến tâm hồn thu thái mà cô đã hứa trước đó. Cô đặt chiếc khăn tắm mà Rassel thích nhất cùng với một cốc nước chanh mà bà chủ đã đặt lên mặt bàn trước khi tới ngồi bên cạnh tôi.

Bà ta đưa tay đặt lên vai nhìn thẳng vào mắt tôi và nói:

Anh là người đặc biệt hạnh phúc đấy. Đã lâu lắm rồi, phải ít nhất là 7 năm nay tôi không hề diễn lại buổi hòa nhạc đó…và tôi nghe thấy

Page 121: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 121

Nhà kinh doanh theo mạng thổn thức đến mức nào, …đúng là khi đó tôi đã dành toàn bộ tình cảm của mình cho người chồng yêu dấu. Vậy cậu hãy nói cho tôi biết tại sao trông cậu lại có vẻ trầm tư như thế? Rồi không đợi tôi kịp mở miệng, cô ta nhanh nhảu thiếp lờ: Ôi trông này, anh ta đang đỏ mặt! Và nắm chặt lấy bàn tay tôi. Oi, anh ấy đã thích tô! Sau đó cô quay người hướng về phía chồng và tít mắt cười. Anh ta từ đâu tời vậy? Cô đột nhiên cất tiếng hỏi trống không.

Chúng tôi đã làm quen với anh ta vào chiều ngày thứ năm tại một cuộc gặp mặt trong thành phố, ông chủ nhà cất tiếng trả lời. Sau đó tôi đã mời anh ta tới nhà chơi vào ngày thứ sáu, và thế ngày hôm nay chúng tôi gặp nhau.

Russel liền quay lại phía tôi.

Thế hiện nay anh đang làm gì?

Ờ …. cái này…. Tôi thậm chí không biết phải bắt đầu từ cái gì ..và thế là một lần nữa tôi lại không thể tìm được lời diễn đạt ý nghĩ của mình.

Đừng có ngại gì cả, Rassel vỗ nhẹ vào tay tôi và nói, đây có phải là một kỳ thi đâu. Nói xong, cô ta phá lên cười và cúi người về phía trước với lấy cốc nước uống của mình.

Bà chủ à, Kazuco nói xen vào, hôm nay có lẽ là một ngày khó khăn đấy nhỉ?

Đúng thế, Rassel trả lời, và nhân thể cũng cảm ơn Kazuco vì tắm thật tuyệt vời lại cả nến và nước chanh nữa chứ. Cô thật là người kỳ diệu!

Page 122: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 122

Tôi thật hạnh phúc khi được nghe những lời như vậy, Kazuco liền đáp. Khi đó tôi lập tức hiểu rằng nếu như không có bể tắm thì bà chủ sẽ không bao giờ vào đâu mà.

Tất nhiên là thế rôi! Cô trả lời với dọng đỏng đảnh giống như những cô bé ở thiên đường Hollywood vậy. Rồi Russel quay lại phía tôi và hỏi, không, ý tôi muốn nói là các anh đã có những chuyện gì và đã làm gì trong suốt thời gian đó cơ?

Tôi lập tức thuật lại tất cả những gì mà chúng tôi đã nói và làm trong thời gian đó. Chỉ có điều là giờ đây tôi mới nhận thấy rằng mình đã lĩnh hội được rất nhiều thông tin, cách suy nghĩ và ý tưởng mới mẻ trong suốt thời gian này, thế mà tất cả mới chỉ có 24 giờ trôi qua!

Tôi tin rằng độc giả đang chờ đợi tôi nói một điều gì đó trong lúc này: “Thật là ngạc nhiên”; nhưng đây không phải là lời khâm phục tôi dành cho anh ấy đâu mà đó chính là tự dành cho tôi đấy. Thật là đáng khâm phục.

Thế là rõ rồi, Rassel liền cất tiếng giải thích khi tôi vừa kể lại hoàn toàn những gì đã nghe, làm và nhìn thấy trong suốt thời gian qua. – giường như là tất cả chúng ta đều đã có một ngày tuyệt vời. Bây giờ anh hãy nói cho tôi biết, nhiệm vụ trước mắt đối với anh là gì?

A, đầu tiên, tôi tiếp tục lên tiếng, đó là cách thức hình thành hệ thống suy nghĩ có thể giúp tôi đạt được mục đích của mình.

Oi cha! Thật là một cậu bé xuất sắc. Một cậu bé tuyệt vời. Rassel quay sang nói với chồng.

Tôi cũng đã nói câu này trước đó với cậu ta rồi, anh gậc đầu xác nhận. Cậu ta tiếp thu rất nhanh.

Page 123: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 123

Rất tốt, Rassel nói rồi quay lại phía tôi. Nhưng vậy thì cậu sẽ bắt đầu từ cái gì nào?

A…à…tôi bắt đầu suy nghĩ, bắt đầu từ những mục đích cá nhân và một số kiểu hệ thống tư duy chung mà tôi hiểu, những cái đó đã giúp tôi đạt được mục đích đã đề ra.

Anh có muốn nghe một lời khuyên không? Rassel ngắt lời.

O, có chứ!

Đầu tiên anh cần phải chi với hệ thống tư duy đó.

Tôi không hiểu. Tại sao chị lại khuyên tôi câu đó?

Không, chị đáp với vẽ mặt xa xôi dùn rằng dọng nói vẫn rất nhã nhặn và lịch sự. Anh cứ nhe tôi nói xong đã.

Tôi bắt đầu thấy rằng cả hai ngừơi này là một đôi có uy quyền tời mức nào và kể cả cách nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới lĩnh hội nhiều kinh nghịêm từ….chính nhà nữ kinh doanh trên mạng cũng vĩ đại nhất thế giới phu quân của anh ta đan ngồi kìa.

A ha…, tôi chậm rãi thốt lên, liệu đó có phải là cách tư duy theo kiểu “không tin tưởng” không nhỉ…..rồi im lặng ngóng đợi phản ứng của họ. Và tôi đã không phải chờ đợi điều đó quá lâu.

Thật tuyệt vời! Ong chủ nhà reo to. Chị Rassel mỉm cười đáp: nào hãy tiếp tục đi, anh bạn thông minh của tôi!

Tôi tiếp tục nói lên suy nghĩ của minh.

Page 124: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 124

….Sự hòai nghi mang tính thói quen của tôi sẽ ảnh hưởng tới khả năng hình thành mục tiêu một cách hiện thực. Tất cả những kiểu tư duy mà giờ đây tôi đang có, đã đặt tôi vào tình thế như hiện nay. Chính vì thế, nó buộc tôi phải nghiên cứu, suy nghĩ thật kỹ càng. Vì vậy cần phải thay đổi lại chóng, vì tôi hoàn toàn không đạt dược cái mà tôi muốn. Có nghĩa là bước đầu tiên đó là sự thăng bằng hay còn gọi cho sự khởi đầu cho việc lam thăng bằng trọng lượng cơ thể mình. Sao, anh chị thấy thế nào? Tôi có đúng là một cậu bé thông minh và tuyệt vời hay không? Tôi dừng lại hỏi.

Anh rất sáng dạ, cậu bé ạ, Russel đáp. – Và rất chân thành nữa.

Đúng là tuyệt vời, - nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại thứ hai trên thế giới quay lại phía sau tôi và đáp. – Và sau đó thì anh sẽ làm thế nào nữa nhỉ?

Đó chính là câu hỏi của tôi dành cho cả hai người đây, tôi lập tức nói lại rồi ngả người ra chiếc ghế bành rộng lớn đợi xem chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo.

Page 125: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 125

Chương XII

NHỮNG BỨC TRANH CỦA NIỀM TIN

Việc học của chúng tôi tiếp tục diễn ra ở địa điểm khác. Chúng

tôi chuyển từ phòng khách xuống dưới bếp.

Thời gian trôi đi thật nhanh, đã 7 giờ và khi đó Kazuco hỏi chúng tôi có đói hay không. Một từ “có” vang lên buộc Rebecca đi tìm Bobbi, rồi Rassel đi thay quần áo và mọi người còn lại bắt tay vào việc chuNn bị bữa ăn.

Bếp ăn cũng thật là lớn giống như các căn phòng còn lại trong ngôi nhà này. Không chỉ đơn giản là lớn mà phải gọi là khổng lồ. Nó lớn hơn cả những bếp ăn tương tự của một nhà hàng lớn, trong có nhiều vật dụng, đồ làm bếp dùng cho cả một xưởng ăn chứ không phải là đồ thường dùng ở nhà. Ví dụ như một lò nướng bằng than củi vĩ đại, một bếp gas có 8 bếp nấu và một cái tủ lạnh bóng nhoáng bằng inox lớn gấp hai ba những cái bình thường mà nhà hay dùng.

Mọi thứ nơi đây đều được giữ ở nhiệt độ thật ấm áp; bếp rõ ràng là trung tâm của ngôi nhà. Có thể khẳng định rằng cuộc sống nơi đây diễn ra về cơ bản là ở chính cái bếp ăn này chứ không phải trong phòng khách hay bất cứ nơi nào khác trong ngôi nhà.

Tất cả mọi người đều bắt tay vào làm việc chuNn bị bữa ăn. Tôi được phân công cắt rau dưới dám sát của Rebecca. Cô bé hướng dẫn tôi một cách tỷ mỷ cách cắt carốt thành những miếng chéo dể giữ được chiều dài, hương vị cũng như giữ được “năng lượng thực chất”.

Page 126: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 126

- Âm và Dương- Kazuco can dự vào quá trình học của tôi. Nhờ đó chúng tôi có thể thu hút được chiều cà rốt hơn bởi khi cắt như vậy sẽ đảm bảo được trạng thái cân bằng sức sống của rau quả.

- Trời và đất hoa nhập cùng nhau, - Rebeca nhận xét.

- Bởi vậy tôi có thể thấy được hương vị của triết lý? – tôi lớn tiếng đặt giả thiết khiến mọi người xung quanh cười ồ.

Tất cả chúng tôi đứng làm việc trên một hòn đảo nhỏ giữa bếp, phía trên được lát bằng tấm gỗ téch khổng lồ dùng đê xẻ thịt, Góc bếp la bồn rửa chắc chắn dung để rưa rau quả và các đồ hải sản, trong đó có những loài cá lạ…phải…phải .. cả tôm hùm nữa chứ. Tất cả những thứ đó đùng để chuNn bị cho bữa ăn của chúng tôi.

Trên “đảo nhỏ” phía trê trần nhà hình vòm có treo rất nhiều xoong nồi, chảo, lọ đủ các hình dạng màu sắc và kích cỡ khác nhau. Những dây đèn màu nhỏ xíu nhấp nháy được treo khắp mọi nơi – quang cảnh giống như một lễ Giáng Sinh vĩnh cữu

Tổng cộng thành qủa lao động của chúng tôi xếp vừa bốn cái mâm bằng gỗ. Ba mâm chất đầy các món xalát rau khác nhau: cà rốt, bí trắng, hành tây, ớt ngọt màu xanh và hồng, đậu Hà Lan, ngũ cốc thái nhỏ. Đĩa còn lại chất đầy những món ăn xa hoa làm từ cá và đồ biển. Cách bày biện các món ăn giống như hướng dẫn trong tạp chí “Rượu và đồ ăn”.

Chúng tôi cùng im lặng ngắm nhìn tác phNm nghệ thuật Nm thực tuyệt vời này. Khi đó, lòng kiên trì của chúng tôi chỉ có mức, tôi chỉ muốn ngón hết tất cả những món ăn thơm phức đang được bày biện trước mắt.

Page 127: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 127

- Bây giờ thì sao nhỉ?

- LNu! Bobby lớn tiếng.

- Lại còn món lNu là gì vây? – tôi tò mò hỏi.

Russel giải thích rằng đó là món ăn truyền thống “một nồi” của người nhật. Cô ấy giải thích rằng tất cả mọi người ngồi vây quanh nối nước dùng đang sôi trên bếp gas vặn nhỏ lửa, chọn món ăn mình thích nhúng vào nồi nước dùng cho tới khi chín thì bỏ ra. Ngoài ra còn có cơm và một vài bát nước chấm.

Kazuco bổ sung: tại Nhật, người ta thường ăn “lNu” vào mùa đông và mùa thu. Nhưng chừng nào các thành viên của “gia đình này” vẫn chưa hoàn tòan là “Samurai” thì họ được phép ăn lNu vào bất kỳ thời gian nào trong năm.

Chúng ta ăn bên bàn ăn bằng gỗ tuyệt vời có hình kê vừa vặn theo chiều cong của tường bếp. Sau khi nhúng đồ ăn vào nồi nước đùng cho tới lúc được, mọi người dùng đũa để vớt ra khỏi nồi. Rassel hướng về phía tôi và nói:

- Phải, quả là chúng ta đã nói về những thói quen cũ của cậu…cần phải đổi mới một cách từ từ…và cậu hỏi cách thực hiện điều đó ra sao phải vậy không?

- Quả là vậy, tôi đáp.

- Vậy đấy, thế cậu có muốn biết mình cần phải làm gì trước không?

- Hay quá, tôi nói vơi vẻ không ngạc nhiên trước những câu hỏi. Một lần nữa tôi lại trở lại rạp chiếu từ những hình ảnh cuộc sống của

Page 128: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 128

riêng mình mà chồng chị cùng tôi đã thực hiện trước đó. Chịh có biết bài tập đó chơ?| - tôi hỏi.

- Có, người chồng trả lời thay vợ. Chính cô ấy đã cạy cho mình bài học đó đấy.

- A ha!- tôi mỉm cười khi hiểu được điều đó. – tiếp đến tôi can phải lấy ra một vài cảnh của bộ phim và dựa vào nguyên bản để xây doing hệ thống suy nghĩ, là dương bản.

- Cậu cừ that, - Rassel cất tiếng khen. Cậu hãy lấy dù chỉ la một ví dụ về thói quan câu có được trong khoảnh khắc nói trên, và hãy nói xem, cậu muốn thay đổi nó ra sao trong bộ phim cảu cậu ấy.

- Được thôi, ví dụ như thế này nhé: tôi tin rằng mình không thể diễn thuyết trước một đám đông. Tất nhiên la tôi có thể nhưng lại không thích làm điều đó. Tôi không đủ can đảm dể diễn giải một điều gì đó trước nhiều người. Nhưng khi ỏ trong cuốn phim của tôi thì tôi lại có đủ nghị lực bước lên sân khấu và phát biểu như một nhà hùng biện thực thụ.

- Thật tuyệt! – Rassel thảng thốt. Cậu hãy miêu tả xem điều đó giống cái gì? Khi trở thành một nhà hùng biện hàng đầu ấy.

Tôi làm mọi điều có thể để thỏa mãn trí tò mò của Rassel. Bạn đầu còn ngập thật lâu, nói năng còn ngần ngại và ấp ủng bởi vì rằng… bởi nó giống..sự bịa đặt. Chỉ chú tâm tới những khó khăn trở ngại phát sinh của tôi và hỏi xem nguyên nhân ở đâu, còn tôi thì giải thích rằng tất cả cứ ngốc nghếch thế nào ấy.

- Mình hiểu, chị lên tiếng. Mọi chuyện luôn bắt đầu như vậy. Nhưng hệ thống suy nghĩ cũ của cậu được hình thành qua nhiều tháng

Page 129: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 129

năm nvà những ý tưởng, hình mẫu măoi này có thể chỉ cho cậu thấy ban đầu chúng chỉ la đièu ngốc nghếch và ngu xuNn. Ngoài ra, vì thế mà cậu cũng biết được rằng khi chưa phỉ là gì thì thực ra nó chẳng là cái gì cả. Cậu thì sẽ trở nên vụng về và lố bịch.

- Nhưng tôi cũng biết vậy, tôi ngứt lưòi chị, tôi biết nó sẽ dẫn tới điều gì vì tôi hiểu rằng ở đây diễn ra điều là nếp nghĩ cảu tôi sẽ được thay thế bằng cái khác, giống như là cái cũ không muốn nhượng bộ và bấu víu vào cuộc sống.;

- Rất tốt! Russel nó; theo tôi quan sát thì chị thực sự hài lòng.

- Một cậu chàng thật cừ! – chồng chị bổ xung.

- Cậu tiếp tục đi, nói tiếp đi, chị giục tôi.

- Vậy thì đây, tôi mở to mắt, lấy một hơi dài trong khi cố gắng tưởng tượng mình đang đứng trên sân khấu trước đám đông đang vỗ tay reo hò.

- Russel đưa tôi ra trạng thái say sưa, đặt tay lên vai tôi rồi nhẹ nhàng hỏi.

- Bây giờ cậu sẽ làm gì?

- Tôi lục lọi trí nhớ cảnh tượng trong rạp chiếu của mình và xem cảnh tượng đó….cố gắng nhớ lại xem nó giống cái gì. Tôi cảm nhận được điều gì. Rồi âm thanh của những tiếng vỗ tay.

- Thật tuyệt vời! – chị kêu lên.

- Tại sao lại “tuyệt vời”? – tôi hỏi.

Page 130: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 130

- Bởi vì bây giờ đây cậu đang thực hiện viêvj hồi tưởng lại những cảnh, vừa khuýp là cả một quá trình mà nhờ đó bất nếp nghĩ nào đều tự minh thay đổi, khoong phụ thuộc vào sự vật cụ thể, bất kỳ lúc nào và nơi đâu.

Cho dù đó chỉ là những cảnh tưởng tượng ra, trí não vủa cậu hấp thụ chúng giống như chúng đang diễn ra thực sự, giống như cậu thực thụ cảm nhận được chúng dù chỉ là qua tưởng tượng.

Còn nữa, chị tiếp tục, - cậu đang cân bằng lại cán cân, cậu đã bổ xung thêm những hình tượng mới, những cảnh tượng mới cho nếp nghĩ mới của cậu. Đồng thời, trí não của cậu cũng làm việc theo cấp số nhân. Nó được nhân len theo cấp số khi cậu “hồi tưởng lại” hay thể nghiệm điều đó. Thực tế cán cân lập tức nghiêng về phía đối lập.

Nói đúng ra thì chúng đều đã được tạo dựng. Khi chúng có được thời điểm chuyển động rõ ràng, thậm chí không liền mạch – theo khuynh hướng mới, khuynh hướng dưng, thực tế thì những hành động và hoạt động của cậu – có nghĩa là trong chừng mực nếp nghĩ thay đổi. Cậu có thấy mình nói gì không?

Cậu có thấy minh nói gì không?. Thật lạ nhưng quả thật tôi thấy được những gì Russel nói. Tôi có cái cân phía trước mắt mà một bên đĩa cân nặng hơn cái bên kia bỗng nhiên dịch chuyển, cái đĩa này còn lại trở nên nặng hơn, thậm chỉ còn bắt đầu trúc hẳn xuống phía dưới. Tôi đã miêu tả cho chị những gì tôi thấy.

Russel ngả người ra phía sau, cười ròn tan rồi nhìn tôi.

- Mình có thê ngắm nhìn cậu, hoặc sẽ ôm lấy cậu, việc đầu tiên sẽ là ngắm nhìn, - chị nói.

Page 131: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 131

- Thế cái đia cân kia giống với cái gì vậy? – Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới hỏi tôi.

- Caí gì? Cái gì á? – tôi hoàn toàn không hiểu anh có ý gì nên hỏi lại.

- Cái đĩa cân còn lại ây, anh giải thích. Cậu đã nói rằng cái đĩa cân đó trở nên nặng hơn… cậu nói gì nhỉ, cậu nói lóe sang đấy, đã rõ chưa nào? Nó giống với cái gì, cái đĩa cân bị nhấc bổng lên cao ấy?

Tôi nhắm nghiền đôi mắt, rồi kể lsị cho anh nghe những gì mình thấy. Lần này thì cái cân chuyển động, phát ra những tia sáng gì ấy. Một bên cân từ từ chìm xuống. Bên còn lại có trong lượng nhẹ hơn nhiều dập dình nổi lên cao.

Đó là một cảm giác thật khó mà quên được! Tôi chưa từng bao giờ trải qua những việc tương tự như vậy, chưa bao giờ nhìn thấy các cảnh tượng như vậy bằng ý nghĩ. Phần nào những cảnh tượng đó hao hao giống trên tivi hay các rạp chiếu phim.

- Thế cậu sẽ nghĩ gì về tất cả chuyện này?- anh hỏi.

- Khỉ thật! Tôi kêu lên như một chàng thanh niên hiếu động. – với cảm tưởng rằng, những nếp nghĩ cũ sẽ dần phai mờ một cách nhẹ nhàng.

- Thật kỳ thú!- anh thản thốt.

- Như vậy là có nghĩa gì?- tôi hỏi.

- Mình chẳng biết, - anh trả lời. Tuy nhiên nghe lại rất kêu đấy chứ phải không nào?

Page 132: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 132

Tôi có thể đồng ý với điều đó, quá thật đó là một cảm gíac khó quên. Gánh nặng trên vai tôi dường như đã được giảm bớt. Những điều phiền muộn cùng những lo âu về tương lai biến mất như chúng ta chưa từng tồn tại. Cùng với đó, tôi cảm thấy mình….vững tâm hơn.

- Thật tốt rằng, cuối cùng thì cậu cũng có mặt tại đây, - Rassel nhận xét, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ của tôi, chị nhướng mày, mở to mắt và giải thich: thật tốt là cuối cùng cậu đã tới đây. Chính nơi nay. Trước đó cậu có một bộ dạng có vẻ mơ màng. Dường như cậu đang lơ lửng ở đâu đó chứ không phải ở nơi này.

- Bên ngoài bữa ăn, - tôi giải thích thêm rồi và cười.

Mọi người cười ồ lên tỏ vẻ đồng ý với lời biện minh của tôi.

Khoảng thời gian ngắn sau, tất cả chúng tôi ngồi trong im lặng. Trước mắt tôi vẫn lớn vớn những hình ảnh trong rạp chiếu, nơi đó có những ước mơ tha thiết của tôi đã trở thành hiện thực, và việc giao tiếp với mọi người diễn ra theo cách như tôi mong ước học được. Đôi mắt tôi thậm chí không nhắm. Những bức tranh cứ hiện ra trong óc tôi, rồi biến đi một cách tự nhiên.

- Đó là những gì đang diễn ra phải không nào?- cuối cùng tôi đánh tiếng hỏi. Chính với cách đó chị đã tạo thành những nếp nghĩ mới – những nếp nghĩ về niềm tin vào cái có thể giúp cho vịêc thành lập những gì mọi người muốn trong cuộc sống. Thật là tuyệt.

- Quả là như vậy, - Russel đap.

Page 133: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 133

- Mẹ hãy kể cho chú ấy về thời gian biểu, về cuốn sách ghi những cam kết riêng của mẹ đi, - Rebbeca đánh tiếng.

- Đó là gì vậy? – tôi hướng về phía Rassel rồi hỏi.

- Nói chung thì cậu đã biết thế nào là thời gian biểu rồi đúng không?- chị hỏi tôi.

- Đó là cuốn sổ ghi lịch làm việc hàng ngày thời gian các cuộc hẹn, gặp gỡ và tất cả những công việc khác – tương tự như quyển sách chồng chị kể cho tôi nghe?

- Phải, - chị khẳng định, hoàn toàn có thể hiểu là như vậy. Trong các quyển sổ thời giân biểu của chúng tôi và Rebbeca có một tấm bìa hai mặt bằng plastic trong để kẹp vào đó tờ giấy nhỏ có nội dung giống nhau, bởi vậy có thể đọc được chúng ở cả hai bên trái và phải. Chúng tôi đọc chúng mỗi ngày, vào buổi sáng mỗi khi tỉnh dậy và sau đó là buổi tối trước khi đi ngủ, suốt cả ngày, mỗi lần liếc qua thời gian biểu, tôi đọc một câu hoặc cả một đoạn, sau đó nhắm mắt lại rồi tưởng tượng mình đang thực hiện việc đã lên lịch hoặc đang là một nhân vật mình muốn trở thành ước chừng 20 đến 30 lân/ngày. Và tôi đã thực hiện như vậy nhiều năm nay rồi.

- Thêm nữa, cháu có được những con ngựa của riêng mình như vậy đấy, - Rebecca giải thích cho tôi biết. – trong thời gian biểu ở trường để hai trang giấy: một trang cháu viết về bản thân, một mình trong tay sở hữu những con ngựa. Còn trang kia thì dán kín toàn là những bức tranh nhỏ cắt ra từ sách và tạp chí, - Rebbeca hướng về phía tôi với dáng vẻ có

Page 134: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 134

âm mưu gì đó. – cháu nghĩ rằng bố sẽ giết cháu mất khi ông nhìn thấy trong những quyển sách về ngựa ở thư viện của nhà có những trang bị cắt bỏ.

- Bố sẽ giết con, giọng người cha vang lên hưởng ứơng. – trong thời gian biểu của bố có một bức tranh miêu tả đúng lúc bố làm việc đó!

Một tiếng cười thân thiện vang lên.

- Không, quả thật con đã mất chúng hàng ngày không tính đựơc là bao nhiêu lần rồi, - Rebecca nói. – cô bé tay che miệng cười một cách tinh quái rồi nói tiếp, có một lần con xem chúng trong giờ học tiếng Anh, cô giáo nhẹ nhàng lén đến từ phía sau lưng xem con đang làm gì. Con thấy bối rối nhưng chẳng nói năng hay làm gì cả. Con đã nói rõ ngọn ngành nguyên cơ và cô đã bỏ qua…

- Bỏ qua ư?! – người cha nói với vẻ phẫn nộ. Bố sẽ kể anh nói đưa tay qua bàn xoa tóc cón gái cho rối tung lên, khi đó cô bé cất giọng phản kháng nũng nịu: “ừ ừ bố…”

- Cô giáo làm việc trong vinh quang, làm mọi vịêc trong khả năng của mình, - anh nói với giọng tự hào và khoan khoái.

- Cô ấy giao phó cho toàn bộ học sinh trong lớp, trong đó có Rebecca,….cắt đi những bức tranh rồi dán chúng vào mặt phía bên kia của bài kể của mình. Thậm chí cô giáo còn yêu cầu tất cả các em đưa câu chuyện kể cùng những bức tranh của mình vào bài thi tiếng Anh cao cấp. Bố không đặt điều chút nào đâu.

Page 135: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 135

- Có chuyện như thế nào? – tôi hỏi Rebecca.

- Phải ạ, - cô bé trả lời với giọng có chứa đựng chút coi thường.

- Cả lớp ư? Từng nguời một cư à ? – tôi nói với vẻ hơn khó tin.

- Cả lớp ạ, - Rebecca khẳng định, bây giờ qua nét mặt và giọng nói của cô bé không thể nào thể hiện một chút rụet rè nào.

Rõ ràng mọi người đang đùa tôi.

- Dù sao đi nữa thì cháu chũng đã có một con ngựa của riêng mình sau chừng 6 tháng kể từ khi bắt đầu thay đổi thói quen của mình.

- Chưa chuNn xác, - tiếng người cha vang lên.

- Chính xác là đúng , - Rebecca đồng kính. Không chỉ là một mà là 2 con ngựa.

- Thế nào ? Tôi hỏi với giọng ngạc nhiên.

- Phải , như vậy đứng, - Rassel nói với tôi. Chúng tôi đã nói với Rebecca rằng chúng tôi ủng hộ mong muốn của cô bé là có ngựa của riêng mình và ước muốn đó đã trở thành hiện thực. Thường sau giờ tan trường, con gái chúng tôi thu dọn phân chuồng và giúp đỡ công việc nông trang ỡ chỗ bạn bè chúng tôi cũng không xa đây lắm . Họ có một con ngựa cái lông bạc thuần chủng rất tuyệt và mét chú ngựa đực. Tuy vậy, con ngựa cái tơ đó sống không hoà thuận với những con khác. Nó rất háu

Page 136: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 136

đá và bất kham, chẳng chịu để ai cưỡi lên lưng nó cả. Họ đã giao báo cả một tháng trời nhưng chẳng có khách nào thích cả. Nó chỉ nghe lời độc mình Rebecca. Thế rồi có một lần nữ chủ nhân không chịu được nổi bèn cho Rebecca. Thế rồi có một lần nữ chủ nhân không chịu được nổi bèn cho Rebecca cả đôi.

- Thật khó mà tin được ! – tôi lNm bNm, ngả người ra sau ghế bành thành tựu vĩ đại đạt được cậu kể cho tôi nghe thế nào đây?.

- Giải nhất ở “ Hội trợ tri thức” …. Mùa giải bóng tibol và chiến thắng tại giải vô địch….

- Khoan, dừng lại đi ! tôi hiểu ý tôi, - Tôi kêu lên.

- Thế có muốn biết tôi có được ngôi nhà bằng cách nào không ? – Kazuco hỏi.

- Đừng ngắt lời cô ấy nhé ! – Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại khuyên.

- Có một lần, tôi ghé thăm ngôi nhà ấy cùng chiếc camera mang theo mình trong chuyến thăm hoạt động kinh doanh theo mạng tài Nara, - Kazuco kể. – Tôi lịch sự giải thích cho những người gác cửa mở cửa cho tôi vào rằng, đây là ngôi nhà và khu vườn tuyệt vời nhất mà tôi có dịp ngắm nhìn. Cho phép tôi chụp ảnh nó khi bản thân tôi cũng mơ ước có một căn nhà như vậy và cớ sao muốn quay phim ngôi nhà ấy… để sử dụng cuốn phim cho việc hình thành thói quen sở hữu của một ngôi nhà tương tự – ý kiến này của tôi đã khêu gợi trí tò mò của những chủ nhân của ngôi nhà. Bản thân họ cũng đã đề nghị quay phim

Page 137: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 137

tôi khi đang đi trên con đường nhỏ dẫn tới ngôi nhà, ở trong vườn, trong phòng khách.

- Họ giới thiệu cho tôi biết toàn bộ ngôi nhà, kể lịch sử xuất xứ của nó, và mời tôi ở lại dùng bữa trưa cùng mọi người. Chính trong buổi chiều tối hôm đó, họ đã đồng ý làm việc trong lĩnh vực kinh doanh theo mạng, - chị nói và mỉm cười. Bây giờ, cả hai đều là các thủ lĩnh của tôi và cũng là những người bạn nhân hậu. Vài năm sau kể từ khi quen nhau, họ muốn chuyển đến với các con mình ở Yokogamu và mời tôi mua căn nhà của họ. Hai người giải thích đều quan trọng đối với họ là chủ nhân mới của ngôi nhà phải là người yêu thích nó chính như họ đã từng yêu mến nó.Với lẽ vậy tôi đã quyết định mua lại ngôi nhà xinh đẹp này.

- Bài học thứ 74 đã hoàn thành rồi chứ ?. Anh hỏi và đặt tay lên vai tôi.

- Đã hoàn tất,-tôi đáp

- Thật tuyệt. Đà ông sẽ rửa bát còn chị em thì tự do ,- anh đứng dậy

hạ lệnh

- Ông ấy luôn chọn việc rửa bát chỉ khi cần rửa một cái nồi thôi,

Rebecca nói với vẻ bất bình khi đi từ trong bếp ra

- Ong ấy hiếm có và tuyệt vời nữa chứ,- Rasser thêm vào

Page 138: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 138

- Kazuco cúi chào mỉm cười và để cho chúng tôi ở lại với công việc

dọn dẹp

Page 139: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 139

Chương XIII

ĐÀO TẠO NHỮNG NGƯỜI THẦY

A cậu có được chơi bi- a không ấy nhỉ ?- nhà kinh doanh hỏi tôi rồi từ trong bếp đi ra

Trò bi-a thường ấy hả ?tôi trả lời câu hỏi này bằng một câu hỏi khác

Tôi trả lời chưa từng chơi bi-a mới này không biết bao nhiêu lần nhìn thấy bàn bi –a kiểu vậy và luôn quan tâm tới kiểu chơi này

Anh dẫn tôi tới căn phòng khác của ngôi nhà, nằm sau phòng khách. Một căn phòng thật lớn giống như câu lạc bộ dành cho nam giới ở Anh hay PhilađenPhia. Tôi am thần nghi ngờ rằng và bất cứ lúc nào căn phòng có thể chật ních những quý ông đứng tuổi có những chòm râu bạc phơ, miệng ngậm xì gà và tay cầm cốc rượu Brandy

Một chiếc bàn bi-a màu xanh tươi được đặt chính giữa căn phòng, nó trông càng tươi màu hơn dưới ánh sáng của ba bóng đèn điện treo ngay phía trên. Bàn bi-a là một tác phNm đồ cổ –nặng và cũ. Những hoa văn dọc theo bên thành và chân bàn được chạm trổ bằng tay. Bên cạnh treo có tấm biển đồng mặt khắc dòng chữ : “ Chúc mừng Anthony và Rebecca nhân ngày lễ kỷ niệm lần thứ ba 30”

Tôi rời mắt cghuyển sang nhìn anh, và anh trả lời cho câu hỏi im lặng của tôi

Page 140: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 140

Đó là bố mẹ của Rassel. Bố Rassel dạy cho tôi cách chơi, còn cô ấy dạy cho tôi. Cậu dã biết cách chiến thắng như thế nào rồi và cô ấy là người thầy ưu việt đấy

Quả là vậy,- tôi đồng ý

Còn cô ấy như thế …- anh đưa cho tôi một quả bi-a, lăn qua lăn lại hai ba lần và nói “nhận quả này đi ”-… có mong muốn để cho các học sinh tiến bộ hơn cô ấy. Không quan trọng bộ môn nào cô dạy chúng – cưõi ngựa, bi-a, kinh doanh theo mạng, mà cô ấy còn hướng tới điều để cho mọi người tiến xa hơn cô ấy. Cô ấy là một phụ nữ tuyệt diệu,- anh bổ xung với lòng yêu mến, kính trọng và tự hào

Anh giải thích ngắn gọn cho tôi ý nghĩa của trò chơi: trong mỗi một ván chơi, mỗi ván chơi, mỗi chúng tôi có một quả bóng cơ màu trắng và nhiệm vụ đặt ra là lảm sao để phóng nó vào trúng hai quả còn lại thì sẽ được tính điểm. Anh hướng dẫn sơ bộ cho tôi cách đánh và đã giành được 38 điểm trước khi đánh trượt.

Thật xuất sắc. Tôi cũng đã học được sáu lần trước khi nhường chỗ cho anh.

Vừa chơi chúng tôi vừa đàm đạo về đủ mọi thứ, từ vấn đề mục đích trước mắt đến cách bắn quả bi – a theo kiểu nào trong từng trường hợp.

Trên các bức tường của căn phòng có treo một vài bức tranh vẽ cảnh săn bắn và những hình nộm các con thú. Anh kể cho tôi hay, anh không [hải là thợ săn cho dù thích vũ khí và bắn súng. Anh thích tập bắn hình nộm bồ câu bằng đất sét hơn là những chú bồ câu thật.

Page 141: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 141

Bố của Russel săn bắn được rất nhiều thú. Ông là vận động viên thể thao và chủ nhân của tôi giữ lại những chiến lợi phNm của ông để làm kỷ niệm hơn là bất kỳ lý do nào khác.

Tôi hỏi anh về bố của Russel.

- Ông ấy dậy mình cách bắn, - anh trả lời, rất, rất nhiều là khác. Mình không thích ngắm bắn vào những con vật sống, ông ấy coi đó là một nhược điểm trong tính cách của mình. Ông là một thanh niên rắn chắc, dũng cảm giống như nhân vật Tade Rusvelt. Ông thường nói với mình rằng ông hỗ trợ cho công ty của mình chỉ bởi Rassel yêu mình một cách dịu dàng. Ông là một chàng trai tuyệt vời. Trong kinh doanh Tony thành công. Ông không trở thành người giàu có nhưng làm việc luôn chân luôn tay nên đảm bảo được cuộc sống của bản thân cũng như gia đình ở điều kiện rất tốt. Rassel là con gái duy nhất của gia đình và Tony luôn coi cô ấy như các anh trai của cô – là một thành viên được thừa kế tài sản. Tôi cho rằng ông sẽ yêu cầu để tôi sau đám cưới sẽ mang họ Rassel.

Khi Russel tròn 16 tuổi, cô ấy muốn có một chiếc xe con, một chiếc “Corvet” màu đỏ. “OK, con sẽ nhận được nó, Tony hứa vơi con gái của mình. Nhưng làm thế nào để bố tin tưởng rằng con xứng đáng có được chiếc xe và cần phải chăm sóc nó ra sao?” Cô bé không thể trả lời được, và ông nói tiếp rằng bản thân ông cũng phải nghĩ kỹ về điều đó. Và quả thực ông đã làm những gì đã nói.

Trong ngày sinh nhật lần thứ 16 của con gái mình, ông tặng cho cô bé một cái hộp nhỏ được gói gém rất đẹp. Bên trong là chùm chìa khóa của chiếc “Convet” và một mảnh giấy nhỏ ghi số điện thoại. Tôi có thể hình dung được cảnh cô ấy nhảy cẫng lên vì sung sướng ra sao. Cậu cũng thấy thế chứ?.

Page 142: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 142

Tôi gật đầu tán thành.

- Và cuối cùng cô bé hỏi: :”Thế xe của con để ở đâu hả bố?”. Trong gara, - ông bố trả lời. Russel chạy bổ ra gara và thấy … chiếc xe của mình… đang nằm chỏng chơ ở đó với đống phụ tùng bị tháo rời từng bộ phận.

Có lẽ, câu chuyện anh kể khiến tôi lúng túng biết nhường nào.

- Mình không nói đùa đâu! Ơ đó hàng trăm chi tiết. Ông ấy đã thực hiện nghiêm túc lời hứa của mình. Ông đã mua cho cô con gái chiếc xe như mong đợi rồi sau đó nhờ thợ cơ khí ở địa phương tháo rời từng bộ phận, cả động cơ, tất cả những bộ phận khác rồi xếp lên sàn gara.

- Thật là chuyện kinh thiên động địa, - tôi thảng thốt. Quả thật, tôi đã thú nhận với anh rằng, tôi không thể tưởng tượng xem cảnh Rassel đứng trước đống phụ tùng ngổn ngang trên sàn gara… Ông bố tiến lại gần cô bé và hỏi: “Con có biết số điện thoại đó để làm gì không? Đó là số điện thoại của anh thợ cơ khí đấy, người có thể giúp con lắp ráp lại thành một chiếc xe hoàn chỉnh. Anh ấy đang đợi điện thoại của con đấy!”

- Thế Rassel đã làm gì? – tôi hỏi.

- Tất nhiên là tự mình lắp lại. Cô ấy ngồi lỳ bốn tháng trời li ền, tất cả các buổi chiều và các ngày nghỉ để lắp ráp lại từng bộ phận. Cô ấ đã lái chiếc xe này 17 năm rồi. Ong ấy đã đúng- cô ấy đã chăm lo chiếc xe vô cùng cNn thận

- Thật kỳ diệu,- tôi tỏ ý thán phục

Page 143: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 143

- Tony đã là người kỳ diệu,- anh nhận xét

- Khi nghe từ, “đã là người”tôi k ết luận rằng bố vợ của anh đã qua đời và quyết định không hỏi về điều đó

- Anh hỏi tôi có muốn xem khNu súng mà Tony đã tặng cho anh không. tôi chưa từng có được một khNu súng nào,thậm chí kể cả khi còn trẻ. Mẹ tôi là người theo chủ nghĩa hoà bình tuyệt đối. Tôi lại luôn khâm phục nghề thủ công và chất lượng trong tất cả các sản phNm. Những khNu súng anh chỉ cho tôi xem thật là tuyệt diệu. Từ những cái nhìn đầu tiên có thể đánh giá dáng vẻ mỹ miều của chúng, từ đó toát lên một dáng vẻ hoàn mỹ. Lòng tự hào và niềm vui của anh hoá ra nằm ở trong hai khNu súng này. Khảu Vittreby dựoc dặt trong một cái hộp gỗ bọc nhung xanh của bố vợ anh. Đối với phụ nữ, loại súng 12 viên đạn nhẹ hơn nhiều so với loại 20 viên. Bề nặt của hai khNu súng đều được trạm khắc theo đề tài săn bắn, giống như những bức tranh treo trên tường

- Tôi hỏi họ có cùng đi sănvới Rusel không. câu trả lời nhận được là có. Tôi hỏi ai là bắn tốt hơn hết, anh trả lời là chính anh. Tôi lại hỏi anh có định dạy cho Rusel để chị có thể bắn tốt hơn anh

- Không – anh đáp.- không kể điều này thì mình cũng có đủ những vấn đề liên quan tới việc giữ thế ngang bằng với cô ấy. Ngoài ra, nếu như Tony chưa từng dạy cô ấy bắn vật bay … cậu có thể tin là – đơn giản cô không hứng thú điều đó. Bởi thế, mình sẽ cố gắng bắn cho tốt hơn so với bản thân mình hiện tại, cùng lúc mình sẽ cố thử giữ vững trình độ trong một khoảng thời gian nào đó,- anh mỉm cười và bất ngờ đánh lỗi mét đường bóng cực kỳ đơn giản

Page 144: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 144

- Quỷ thật, anh lầu bàu.- Mình nghĩ Tony sẽ mưu toan nói với mình điều gì đó

- Chúng tôi cùng chơi, cùng bàn luận mọi điều tới gần một tiếng đồng hồ. Tôi chơi không đến nỗi tệ lắm, nhất là đối với người mới chơi như tôi. Anh dạy tôi kỹ thuật đánh cơ bản, cách đánh bóng xoáy trong những tình huốn khác nhau. Quả thật tôi rất thích thú với trò chơ này.

- Bi –a rất giống với kinh doanh theo mạng – anh giải thích. – Trong những quan hệ khác nhau, đó là trò chơi trận địa, tất nhiên mỗi cú đánh thắng rất quan trọng, nhưng cần phải suy tính trước cho hai, ba cú đánh tiếp theo hoặc nhiều lần hơn. Cậu có muốn thực hiện một cú đánh chính xác ngay bây giờ… nhưng cần phải suy tính cho lần đánh tiếp theo, xác định vị trí của quả bóng sau cú đánh. Nếu như thực hiện theo cách đó thì có thể dễ dàng được 10, 20, 30 điểm, thậm chí có thể hơn.

- Thế khi nào anh trù tính như vậy, điều đó không làm mất sự tập trung hay sao? – tôi hỏi.

- Không. cậu sẽ mở rộng tiêu điểm và tiếp tục mở rộng nó trong tương lai, - anh uốn thẳng người, lùi xa bàn và chống tay vào cây gậy.

- Cậu tin rằng khi nhìn thấy một bức tranh khổng lồ …như một hành động nảy sinh ra một hành động khác, kết quả sẽ đến chậm hơn khi cậu bán sản phNm và đỡ đầu cho nhiều thành viên khác. Đó là công việc đơn giản hơn dẫn tới việc đạt được kết quả nhanh chóng và to lớn hơn nhiều theo ý nghĩa gia tăng lợi nhuận trước tiên. Nhưng khi

Page 145: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 145

cậu đào tạo người để dạy người khác, cậu sẽ chuyển từ việc tạo lập kết quả sang việc định trước khả năng thực hiện điều đó cho người khác.

Đó dĩ nhiên cũng là kết quả, nhưng nó lớn hơn và có ý nghĩa hơn nhiều. Bằng chính cách đó sẽ đạt được những thành công chắc chắn hơn, trong tổ chức của cậu sẽ có nhiều thủ lĩnh hơn và cuối cùng sẽ mang tới tính ổn định và hiệu quả vô cùng lớn. Cậu có nhớ, mình đã kể cho cậu mình tự bắt đầu như nào chưa ấy nhỉ? Tự mình đã đạt được thành công đến nhường nào, nhưng tất cả mọi người cùng làm việc với mình lại không thành công?

- Có, tôi đáp.

- Mình nói áng chừng như vậy, - anh nói, khi mình hiểu cần tiến hành việc kinh doanh ra sao, nó phụ thuộc vào khả năng của chúng ta như thế nào để đỡ đầu có hiệu quả những người biết đào tạo người khác ra sao, khi đó công việc kinh doanh của mình mới thật sự phát triển. Mình giả định rằng có thể tự đào tạo mọi người cần phải viết thư mời mua hàng ra sao, khi đó công việc kinh doanh của mình mới thực sự phát triển. Mình giả định rằng có thể tự đào tạo mọi người cần phải viết thư mời mua hàng ra sao, nhưng đó không phải là những gì việc kinh doanh sẽ hoạt động. Mình đã thảo ra nhiều bức thư có sức thuyết phục mà mọi người có thể sử dụng để mang tới cho những khách hàng tiềm năng, khả năng đánh giá cơ hội họ được trao, và những người của mình đã nhanh chóng sử dụng nó. Nhưng sau đó điều gì sẽ xảy ra? Sau khi họ đồng ý quan tâm đến thì khi đó mọi người sẽ làm gì?

- Lại những câu hỏi sao? Tôi phỏng đoán.

Page 146: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 146

- Phải đấy! Nhưng về cái gì? cậu sẽ không hiểu khi chưa học được cách giúp mọi người bộc lộ hoặc khám phá tầm quan trọng và giá trị của họ, do vậy chuyện đó sẽ trở nên không quan trọng đối với họ, cậu sẽ không thể gắn kết chặt chẽ khả năng cảu mình với điều quan trọng và chính yếu nào. Điều đó không níu giữ được họ. Cậu có thể tình cờ gặp một, hai chàng trai có động cơ tự lập và hiểu về kinh doanh theo mạng, hiểu con người, thương mại, biết cách đào tạo và có khả năng dạy người khác, nhưng quả là hãn hữu.

Phần lớn cậu phải làm việc với những người chưa có kinh nghiệm và tự mình phải biến họ thành những người chuyên nghiệp. Lúc đó có thể đặt một câu hỏi hay: biến thành người chuyên nghiệp ở chỗ nào? Biến thành những người thầy chuyên nghiệp.

Anh im lặng trong giây lát, khép hờ đôi mắt, và tôi hiểu rằng anh đang hình dung ra cảnh tượng, muốn kể tôi nghe về điều đó. Tôi cũng thực hiện tương tự với hy vọng nhìn thấy bức tranh về điều anh sẽ nói cho tôi hay. Khi tôi mở mắt ra thì thấy rõ anh đang nhìn tôi.

- Điều gì lôi kéo cậu vào câu chuyện bịa trong giấc mộng của mình vậy? Anh hỏi giọng bông đùa.

Tôi lý giải những điều mình làm và sau đó trong câu trả lời tôi nghe thấy tiếng cười rền vang, tiếng vọng dội lại từ bức tường dát gỗ và gạch nung.

- Thế hả? Thế kết quả ra sao? Anh hỏi.

- Tôi nhớ lại câu chuyện kể của người chủ trì cuộc hội thảo diễn ra tại New England. Anh ấy kể cho nhóm chúng tôi nghe về người thầy dạy nhạc của mình hồi còn học trung học. Trong buổi học đầu tiên, anh ấy tự tin vào khả năng của mình, mạnh dạn ngồi học,

Page 147: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 147

thầy giáo giao cho anh ấy học những nốt của một khúc nhạc khó kinh khủng và đề nghị anh ấy chơi nó. Anh ấy hết sức phiền muộn bởi đó là một tình huống khá gay go. Thầy giáo cho phép anh về nhà làm bài tập này, tới giờ lên lớp tuần sau, anh chờ sẽ được gọi lên bảng để thực hiện bài tập được giao về nhà, thế nhưng thầy giáo lại tiếp tục giao cho anh bài khác khó hơn rất nhiều. Anh ấy nghĩ rằng bài tập trước đó thật là kinh khủng, nhưng lần này anh thấy điều đó thật kỳ cục! Kỳ cục là kinh khủng.

Chuyện đó còn diễn ra thêm hai tuần nữa. Anh ấy phải vật lộn với mớ bài tập làm ở nhà như vậy, đến lớp lại nhận được những nốt nhạc mới khó gấp đôi bài tập tuần trước mà anh đã coi là cực kỳ phức tạp. Cuối cùng anh ấy cũng dò hỏi được tất cả chừng ấy bài tập và trình bày cho thầy biết. “Phải tại sao…? “Phải vì lẽ gì…?” Khi đó thầy giáo mới lấy ra những nốt nhạc của chính tác phNm đầu tiên đó và nghiêm nghị nói vớianh ấy: em hãy chơi đi! Và anh đã chơi bản nhạc đó thật tuyệt vời.

Anh ấy sửng sốt khi đó người thầy lại đưa ra những nốt nhạc của bài học thứ hai và nói: em hạy chơi bài này đi! Anh tiếp tục chơi và lần này kết quả thật mỹ mãn. Anh ấy băn khoăn nhìn người dạy mình, còn thầy giáo thì nói với anh: Robert, nếu như thấy đề án tự mình loay hoay từ bài đầu tiên cho tới tận bây giờ thì có lẽ em sẽ không chơi nó hay tới nhường vậy. Thầy không muốn để em chỉ học một tác phNm mà thầy muốn em chơi được!.

- Đã là những gì tôi đã được nghe, - tôi nói.

Trước khi trả lời, nhà kinh doanh mạng nhìn tôi thật lâu có thể dễ nhận thấy anh đang xúc động. Sau đó anh bật dậy, rời chỗ ngồi, đi đi lại lại trong căn phòng, nói với giọng vui vẻ.

Page 148: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 148

- Đó là một câu chuyện thệt kỷ diệy! Đơn giản rất tuyệt diệu! Không đơn giản chỉ là minh hoạ việc đào tảo ai đó… phải, dạy anh ta bắt cá, chứ không phải chỉ là mang đến cho anh ta những con cá. Cậu hiểu là khi cậu dạy anh ta bắt cá, cậu nuôi anh ta suốt cuộc đời, chứ không phải chỉ là một bữa an.

Tuy nhiên, ví dụ trên còn chưa thể minh hoạ được hết bản chất bên trong của sự nỗ lực, - những lối ra vượt ra ngoài phạm vi của vùng thuậh tiện. Người học phải tiến xa hơn nhiều, hơn mức anh ta cóthể đi. Cậu nghe này, đó mới là một người thầy vĩ đại thực thụ đấy!

Mính ước muốn có được chàng trai như vậy trong công việc kinh doanh theo mạng biết bao!

- Chàng trai như thề nào vậy? Rassel vào và bất ngờ hỏi chồng. Thôi nào anh chuNn bị đi dạo chứ? Lần này chị mặc quần bò, áo sơ mi công sở và chân đi đôi giày bát két bằng vải gai đã sớn. Với bộdạng như vậy chị trông rất giống với cô học trò phổ thông.

- Tất nhiên rồi, bây giờ anh chỉ muốn đi thay quần áo, anh tr ả lười;

- Tất nhiên rồi, bây giờ anh chỉ muốn đi thay quần áo, - anh tr ả lời;

- Không cần phải như vậy đâu, - chị nói rồi quẳng cho anh một chiếc quần Jeans và đôi giày vải.

- Hay quá, - anh nói. Bây giờ mình qua tahy quần áo còn cậu hãy kẻ cho Rassel nghe câu chuyện cậu vừa kể mình nghe nhé, còn sau đao chúng ta sẽ cùng đi dạo, cậu thấy được chứ?

Page 149: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 149

- Anh ấy đề nghị cậu đấy, - Rassel nhắc nhở

- Tôi chỉ tay vào bé sarông.

- A, rõ rồi. Quần áo của cậu vãn để ở nhà tắm có phải không? – chị hỏi.

- Vâng, tôi đáp

- Đi nào, - chị yêu cầu ngắn gọn, ra hiệu cho tôi đi theo chị. Mình sư cầm quần áo cậu, lúc đó cậu có thể kể hết cho mình nghe câu chuyện của cậu.

- Được, tôi đồng ý, - tôi đáp.

- Đúng lúc đó anh bạn của tôi cũng đang hụp lặn trong lặn trong phòng tắm không lớn lắm nằm cạnh phòng chơi bi-a. tôi theo bước Russel – cầm lấy bộ quần áo và kể cho chị nghe về người thầy dạy nhạc.

- Phản ứng của chị sau khi nghe câu chuyện giống hệt như chồng mình.

- Câu chuyện thật tuyệt vời! – chị nhận xét.

- Chị có thể kể cho tôi nghe nhiều hơn về việc đào tạo giáo viên không? Tôi hỏi khi cả hai tới gần nhà tắm.

Tôi cầm lấy quần áo, nhìn quanh và cảm thấy áy náy trong lòng.

Page 150: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 150

Rassel mỉn cười và nói: xin mời, ròi đi ra ngoài căn phòng, để cửa khép hờ để chúng tôi có thể tiếp tục trò chuyện.

Trong khi tôi thay quần áo, chị nói to để tôi có thể nghe thấy va trả lời các cầu hỏi của tôi.

- Có khi nào đó cậu tháy một võ sĩ carate đập vỡ những thanh gỗ và gạch ngói chưa? Chị hỏi tôi

- Có, tôi đáp

- Cậu có thể tưởng tựơng ra anh ta sẽ hướng nội năng của cú đánh vào đâu không?

- Vào giữa tấm gỗ, - tôi đáp.

- Không phải vậy. Câu trả lời của cậu logic đấy nhưng chuyện sẽ không xảy ra như vậy đâu. Anh ta sẽ tập trung toàn lực của cú đánh vào điểm nằm phía dưới tấm gỗ. Taòn bộ bí quyeet là ở chỗ xác định mục tiêu. Bằng cách đó võ sĩ carate tin rằng sức mạnh của của cú đánh sẽ đánh gãy tấm gỗ, và tất cả những gì cản nó.

- Dĩ nhiên, cậu cần dạy cho người khác sử dụng sản phEm và sau đó giới thi ệu chúng cho những ngừơi khác và họ cần phải biết những ưu thế cao của chính sách trả thưởng. Ngoài niềm tự hào về kinh doanh theo mạng …., tất cả điều đó đều có ý nghĩa nhang chính tất yếu nhất là họ cần phải biết dạy cho những người khác đạt được thành công.

Cùng lúc đó tôi mở cửa bước ra trong trang phục của mình và hoàn tòan nghe rõ từng lời chị nói.

Page 151: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 151

- Trên thực tế mỗi thủ lĩnh trong mạng lưới kinh doanh của bọn mình đều có được phEm chất vô gía đó. Liệu cậu có hiểu ý mình muốn diễn đạt khi nói “tr ở thành theo quan điểm” của ai hay của cái gì đó?

- Có lẽ vây, tôi đáp. Trở thành theo quan điểm – đó là đi theo nó.

Russel mỉm cười.

- Rất tôt, - chị nói, mình có ý như vậy đó. Dù sao thì điều đso cũng bảo vệ cho ai đó như đấu loại ở hoàng cung thởi cổ đại xa xưa, khi các hiệp sĩ rất dũng cảm. Trong công việc kinh doanh của chúng ta cậu sẽ giúp đỡ, hỗ trợ cho những ngừơi đỡ đầu. Cậu sẽ abỏ vvệ họ và cả những thành công họ đạt được. Con đường ngắn và thẳng nhất dể đạt được điều đso la đào tạo họ cách đào tạo người khác.

- Phải, quả là như vậy, - chị bổ sung. Cậu sẽ dạy họ cách bảo vệ người khác và hỗ trợ họ. Đúng như vị giáo sư mà cậu kể đã làm đối với cậu sinh viên của mình.

Thỉnh thoảng có lúc khi đưa ra những yêu cầu như vậy, cậu sẽ bắt mọi người chịu đựng cảng túng thiếu. Cũng có lúc cậu có thể mang đến cho họ thương tích, đặc biết nếu như trí não của cậu chưa đủ linh hoạt và thói quen với việc đó.

Trong đó vẫn còn một lợi ích thu được từ công việc, qua những thói quen của niềm tin. Cậu sẽ quen việc có ý định cố sức và điều đó giúp cho trí não cậu trở nên linh họat hơn – chỉ giải thích.

Page 152: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 152

Đúng lúc đó chúng tôi bước ra tới cửa và ra phố nơi chồng chị đang đứng chờ.

- Vậy anh mời giảng viên này làm việc trong mạch của chúng tôi không ? – chị hỏi chồng mình.

- Tất nhiên. Thế chẳng nhẽ em không muốn điều đó sao ? – người chồng hỏi lại.

- Em cũng co ý như vậy, chị nói rồi nhẹ nhàng đặt tay lên ngực anh, vui vẻ hôn anh một cái vào má rồi mở toang cánh cửa.

- Nào chúng ta đi dạo thôi các ngài, - chị giục.

Page 153: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 153

CHƯƠNG XIV

BƯỚC ĐI TI ẾP THEO CỦA BẠN LÀ GI?

Chúng tôi đi dạo bước lên con đường quanh co nằm giữa những hàng cây bên đường. Mặt tời gần như đã khuất hẳn phía chân trời xa xa.

Chiều xuống thất ấm áp. Những chiếc lá non nhẹ nhàng lướt theo làn gió nhẹ. Chúng tôi bước đi trong yên lặng, thật lâu. Am thanh duy nhất bao trùm là tiếng bước chân trên con đường Em ướt có màu tối sẫm.

Một lần nữa tôi hồi tưởng những gì mình đã làm, đã nhìn và nghe thấy trong hai ngày vứa qua. Hai ngày rồi đấy! Hai ngày mà giống như nhiều tuần trôi qua.

Tôi nhìn sang những người bạn đồng hành đi bên cạnh đang nắm tay nhau. Họ là một đôi tuyệt diệu: - cả hai đều đẹp, cường tráng , khỏe mạnh, thành công….la những người tôi bấy lâu nay so ước sẽ trở thành giống như vậy. Bỗng nhiên tô cảm thấy muốn được ở gần người vợ yêu thương Kate cùng lỹ tr ẻ.

Tôi là chàng trai biết En En mình trước họ, biết giấu kín mọi điều nói chung. Tôi khẽ thỏ dài và nhìn xuống chân.

- Anh ấy đang suy nghĩ đấy, Rassel lớn tiếng giải thích.

- Phải đấy, - người chồng hưởng ứng.

- Cậu ấy nhìn gì dưới chân vậy? Rassel hỏi

Page 154: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 154

- Con rắn, - người chồng giải thích. Cậu ấy đang bảo vệ chúng ta khỏi rắn rết.

Tôi bật cười.

- Những nếp nghĩ mới, người bạn mới của tôi, - Rassel nói, vò thời điểm khi mà cậu nhận ra rằng, cậu đang nghĩ theo cách cũ, khi thêm vào một bên đĩa kia, ngay lập tức hãy quay cuốn phim của mình. Cậu hãy chọn lấy một cảnh, một cảnh bất kỳ nào đó.

- Ô hô, một lần nữa tôi nghĩ lấy hơi. Phải chăng mọi thứ đều đơn giản vậy sao?

- Có, tôi biết.

- Trường hợp khi đó khác, cũng là một người đàn ông như mình, nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất xen ngang. Hãy nói xem bây giờ cậu đang nghĩ gì?

- Về vợ, về lũ tr ẻ. Về chính bản thân mình. Và còn điều tôi muốn nói đạt được thành công trong việc kinh doanh của mình, tôi nói và nhìn cả hai người.

- Thế bước đi của cậu sẽ ra sao?

- Chà chà! Tôi thốt lên, hít thở thật sâu. Tôi hất dầu về phía khoảng không trước mặt rồi nhắm lại. Trong đầu tôi chất đây những dòng hình ảnh tuôn trào từ cuốn phim của tôi.

- Những cảnh tượng tôi có mặt vơi dáng vẻ hạnh phúc, trò chuyện say sưa với những người mà với họ trước kia tôi thích im

Page 155: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 155

lặng hơn vì sợ sệt hay một lý do nào đó khác, giống như là ông chủ của tôi. Với bố của Katy – ông la một bụi cây phi tử vững chắc. Đối với những người lạ, những người chưa quen anh là một người bạn cũ, như với những ngừơi như tôi nghĩ không muốn nghe những câu chuyện về kinh doanh theo mạng của tôi, mà bây giờ họ nói với anh thật dễ, vô tư. Tất cả mọi người quý mến tôi vì điều đó. Họ khâm phục tôi, kính trọng và tin tưởng tôi.

Tôi mở mắt ra, lúc đó trời đã sEm tối, những hình ảnh mới lại thoáng qua trí não của tôi. Lần này chúng tự đến, tôi chẳng làm gì để gợi chúng đến.

Tôi nghĩ cách sắp xếp để gặp gỡ với các con, cách bắt lũ trẻ tr ở thành những huấn luyện viên của tôi theo đủ mọi thú vui với chúng và cả tôi. Tôi nhìn thấy tôi và lũ tr ẻ cùng vui đùa ra sao khi chị trên ngọn đồi đầy những chiếc lá mùa thu. Ơ diseyland, cùng nhau chơi trò cởi ngựa , chụp ảnh cùng người nhân vật của công viên Disney Micky Maison, Guffi…tôi nhìn thấy cảnh chúng tôi dập dềnh trong sóng nước ra sao, lam cái gì đó bằng tay, choi ném tuyết, học trượt ván, bắt đom đóm, cười nụ, đùa giớn, nắm tay nhau, cùng đọc, hôn nhau trong bóng tối.

Tôi thấy rõ cách tôi mời Katy ăn tối trong một nhà hàng nhỏ của Italia lãng mạn ra sao, cảnh tượng chúng tôi cùng nhau đi xa trong buổi nghỉ cuối tuần, tôi nhìn thấy cô ấy trong những bộ trang phục mới rực rỡ và đẹp tuyệt, thấy những người qua đường dừng lại ngắm nhìn cô ấy…tôi thấy tự hào vì điều đó…cả hạnh phúc nữa chứ. Cô ấy mới đẹp, dáng yêu làm sao..khỏe mạnh, phải, cả dáng vẻ hùng mạnh nữa. Tôi thấy cảnh tôi cùng cô ấy dang ở châu Âu . nhìn thấy trên ngón tay cô ấy một chiếc nhẫn ngọc bích lớn lấp ánh sáng huyền bí mà cô ây báy lâu mơ ước. Tôi thấy

Page 156: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 156

chúng tôi hạnh phúc hơn nhiều so với tr ước kia..vui vẻ hơn, gần gũi nhau hơn, trò chuyên với nhau nhiều hơn, và….yêu nhau hơn.

Tôi nhìn thấy mình ở Cambrige, vui vẻ hòa đồng với nhóm bạn, ngồi tr ước những máy tính thế hệ mới… thấy mình là người đi khai thác thật thụ. Tôi muốn điều dó trở nên thành hiện thực ngay bây giờ. Tôi muốn thấy mình là người làm được những điều mà không mấy người có thể thậm chí chỉ là mơ tới…vui….vẻ đàng hoàng….chơi những trò chơi vĩ đại và hiển hách cùng những sáng chế và phát minh mới. Toi nhìn thấy mình trong những bộ complê mới cứng kiểu Ý và Anh, với nhứng chiếc áo thực sự được làm từ những loại vải sang trọng và mẫn cảm nhất.

Nom tôi thật diệu kỳ! Những chiếc cà vạt chói lóa, những chiếc khăn mùi xoa thanh lịch với chiếc đồng hồ Rolleck màu vàng..tay nắm chặt…. Nhận ra những ánh mắt xa lạ liếc mắt và nói về mình như thế nào….thấy mình đạt được thành công ra sao…thấy mình là một chàng trai vinh quang tới nhường nào….thấy mình đang được hưởng hạnh phúc biết bao…và tất cả mọi người muốn trở thành ngừơi như mình đến nhường nào.

Tôi tưởng tượng mình đang ở Nara, Nhật bản, đang dạo bước theo con phố nhỏ đẹp như tranh vẽ lát đá cuội phía trước căn nhà nhỏ xinh xắn của Kazuco. Tôi cảm thấy mình có mặt khắp nơi trên trái đất này – ở Trung quốc, Nga…ở tất cả địa danh có thể, trò chuyện vui vẻ, gặp gỡ cùng bạn bè…thấy mình có giá và được mọi người kính tr ọng.

Tôi gợi trong trí t ưởng tượng bức tranh mà trong đó tôi đang đàm thoại cùng nhóm về người kinh doanh theo mạng: đang ngồi, trò chuyện nghiêm túc và chân thành cùng họ, trả mọi người…dễ hiểu…quan tâm tới họ…thực hiện những ước mơ của mọi

Page 157: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 157

người…trình bày cho họ con đường để đạt được những mục đích mà trước đó họ thổ lộ là không thể thực hiện được. Tôi thấy mình làm cho mọi người hào hứng dùng cả tay để chứng minh điều đó.

- “Hãy nhìn tôi này”, - tôi nói v ới họ- “N ếu như tôi làm được điều đó, nếu như tôi đạt được thành công thì các bạn cũng có thể làm được điều đó…”

- “Nào… ”

- “Ch ỉ cần thay đổi niềm tin của mình….”

- “Hãy nhớ rằng, tự các bạn có thể tạo ra nó, có nghĩa các bạn có thể hiện thực hóa ước mơ bằng chính sức lực của mình…”

- Nào, bây giờ tham gia cùng mình.

Tôi dừng lại và ngắm nhìn xung quanh.

Chẳng thấy bóng dáng ai.

Tôi mỉm cười….rồi thở phào.

“T ất cả họ đã biết”, - tôi ngh ĩ.

Họ đã biết.

Mình tôi đơn lẽ bước dọc theo con đường tranh tối tranh sáng. Bao quanh tôi là những phong cảnh và âm thanh bình dị của một buổi chiều quê, và một loạt hình ảnh lần lượt diễn ra trong trí não tôi. Tôi đã đến bến xe ở cuối con đường ngập tràn ánh sáng. Dưới cần gạt kính ô tô của toi có kẹp một tờ giấy lớn khổ. Tôi tiến tới chiếc xe, lấy tờ giấy rồi đọc những dòng chữ viết tay trong đó.

Page 158: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 158

“ Chúng mình mời cậu ngủ lại đêm ở chỗ bọn mình; dường của cậu đã được chu�n bị. Tuy nhiên, bọn mình nghĩ rằng cậu có thể muốn trở về nhà và nghỉ lại ở nhà. Ơ ghế ngồi ô tô có bình trà nóng giúp cậu giữ được sự sáng khoái.

Hãy gọi cho bon mình vào bất cứ lúc nào cậu muốn.

Đối với bọn mình cậu rất quan trọng”

Tôi nhìn ngắm ngôi nhà, đặt tay lên đùi, nhẹ nhàng cuối xuống giống như Kazuco đã làm,và nói ta: cám ơn cả hai người… tất cả… nhiều hơn những gì tôi có thể nói bằng lời…

Quả thất tôi rất muốn về nhà.

Tôi ngồi vào xe và trở về nhà.

Page 159: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 159

Chương XV

MỞ ĐẦU

- “Đã một tuần trôi qua rồi đấy” – tôi nghĩ khi đến khách sạn vào buổi chiều sau giờ làm việc. Nếu như có ai đó sớm báo trước cho tôi biết rằng điều cần xảy đến đã xảy đến với tôi. Tôi chẳng tin được vì lẽ gì. Sau đó tôi mới tin vào điều rằng mọi chuyện đều có thể làm được.

- Cậu có thể đạt được mọi thứ mà trong trí não cậu hình dung ra.

Họ là ai, Clement Stone? Napoleon Hill? Hay là… hay là tôi?

Có thể tự tin mà nói một điều rằng tôi đã hiểu ra là, tất cả những điều cần làm là bắt đầu tin, và hết thành tích này đến thành tích khác sẽ đến như một dòng chảy dày đặc.

Từ chính thời điểm đó, trong chiều muộn thứ bảy tôi trở về nhà từ cuộc gặp với nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới, tôi bắt đầu thay đổi thế cân bằng có lợi cho tôi – luôn luôn vậy.

Khi tôi bước vào nhà, lũ trẻ đã ngủ còn Katy thì vẫn chưa đi nằm… tôi ngồi tán gẫu cùng cô ấy cho tới tận lúc bình minh lên… chúng tôi nói về chuyến nghỉ ngơi cuối cùng của tôi, về những nếp nghĩ, những nếp nghĩ trước đây và bây giờ, về những điều cô ấy tin và muốn thay đổi những nếp nghĩ trtước đây của mình. Trước đây, chúng tôi chưa từng làm những gí tương tư.

Page 160: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 160

Cho dù mệt muốn chết đi được vì thiếu ngủ nhưng ngày chủ nhật quả thực là một ngày tuyệt diệu.

Chúng tôi đã chọn một chổ ưa thích nhất, nơi này tôi và Katy biết kể từ lần đầu tiên đến đây. Chúng tôi tản bộ giữa những hàng cây có bọn trẻ chạy vòng quanh, rồi sau đó chơi đùa cùng chúng., tiếp đến lại rảo bước trên con đường mòn. Ơ đó có một cái ao mà trước đây chúng tôi thường tới tắm, té nước, đánh sóng và quẳng lũ trẻ xuống nước. Liệu tôi có thể hồi tưởng được hay không, một lúc nào đó tôi cảm thấy được tự do biết dường nào… thanh thản biết bao… đầm ấm với chính bản thân và gia đình riêng của mình.

Sau đó tất cả chúng tôi cùng tới nhà hàng ăn kiểu Italia, nơi một buổi chiều kia tôi cùng ăn trưa với Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới. Anh chàng bồi bàn nhớ tôi. Người đầu bếp nhớ tôi và nói rất vui vì đã gặp lại tôi. Katy nhìn tôi ngạc nhiên và nhườn mày. Trời ạ, tôi mới thích cảnh tượng đó làm sao!

Ồ, thế cậu không tin vào điều đó à! Cậu có nhớ rằng mình đã không trở thành người đỡ đầu được cho bất kỳ ai cả? Cậu nhớ ra chứ? Thế mà bây giờ thế này: một tuần ba người mới! Ba người! Cũng trong buổi chiều hôm đó, có hai người trong số họ đã đến theo cuộc hẹn và mỗi người rủ một người nữa đi cùng! Mình không có nói đùađâu.

Nhưng đó vẫn chưa phải là điều chính. Một người trong số họ, người được đỡ d6àu hóa ra là sếp của tôi! Một ngày trước khi xảy ra chuyện đó anh tới ghé thăm tôi ở cơ quan đúng lúc giờ nghỉ ăn trưa.

- Cậu nghe này, chàng trai, -anh nói, - mình không biết cậu đang làm gì nhưng mình cũng muốn làm đều đó ngay bây giờ.

Page 161: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 161

Tôi bật cười rồi nói rằng nếu như anh trả tiền bữa trưa cho tôi thì tức là anh đã nhận được tạm ứng trước cả một năm. Anh đã ký hợp đồng với tôi từ chính giây phút đó.

Nhưng thậm chí đó chưa phải là tất cả. Sếp của tôi nói rằng anh rất ham thích kinh doanh theo mạng đã nhiều năm, nhưng anh cũng nghe thấy những ý kiến tái ngược nhất và quả thực anh sẽ không bao giờ hiểu về nó cho tời khi tôi chưa giải thích. Anh nói rằng, ngay sau khi tốt nghiệp trung học anh làm nghề giáo viên,tuy nhiên tiền lương nhận được chẳng đáng là bao, mà anh thì luôn muốn dạy cho người khác làm cách nào đó thành công trong cuộc sống.

- Kinh doanh theo mạng – từ đó nghe mới tuyệt vời làm sao. Mình có thể bắt đầu từ đâu đây? – anh hỏi.

Thật tuyệt diệu.

Mọi thứ thật tuyệt diệu.

Một sự thât thiêng liêng, cuộc sống của mình đổi hướng 180độ tất cả chỉ sau 5 ngày.

Tôi dừng xe trước cổng khách sạn. Kris người gác cổng tôi quen một tuần trước đó, chạy xô ra mở cửa ôtô khi tôi còn chưa kịp tắt máy. Tôi chào và hỏi cậu ấy chuNn bị đi Nhật chưa. Câu trả lời rằng cũng sắp. Tôi mời cậu ấy đi ăn trưa cùng, Kris vui vẻ nhận lời và chúng tôi bắt tay nhau.

Tôi bước vào phòng của khách sạn, tìm người của mình và khách của họ. Tất cả đã ngồi đợi tôi ở đó, có thêm hai người đến ngoài với mong đợi của tôi. Tôi hào hứng trò chuyện và trò chuyện với mọi

Page 162: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 162

người, hào hứng đến nỗi không nhận ra người đứng bên cạnh mình trong thời gian nghỉ giải lao, không nghe thấy giọng nói quen thuộc.

- Xin lỗi, tôi chỉ muốn nói rằng anh không thật phong độ.

Tôi chìa tay ra bắt nhưng anh ôm tôi thật chắc, giữ một lúc rồi nhìn thẳng vào mặt tôi.

- Quả thật cậu nhìn thật tuyệt ! còn công việc thì thế nào? – anh hỏi.

- Mọi việc diễn ra tốt hơn so với mình nghĩ, - tôi trả lời với giọng hân hoan.

- Anh lắc lư cái đầu rồi sau đó phá lên cười với giọng oang oang sôi nổi.

- Dĩ nhiên rồi ! – anh đáp với vẻ hiểu ý, rồi tiếp tục cười lớn hơn.

- Hãy làm quen với mấy ngừơi bạn của tôi , -t ôi đề nghị.

Trong khi giới thiệu anh, tôi hi6ẻu được qua nét mặt mọi người rằng họ muốn được giới thiệu trong buổi gặp đầu tiên trước Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới. Không ai trong số họ không thể không có ý định đó. Tuyệt vời Đấy!. Tôi tiến lên phía truớc một chút, còn nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới chào và hỏi thăm mọi người.Lúc sau hướng về phía tôi anh gật đầu tỏ ý nhận ra rằng tôi đang trở thành người đở đầu của những người này và họ thật hạnh phúc khio có mặt ở đây.

Page 163: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 163

Điều đó mới tuyệt làm sao!!!

Sau đó anh đi tới chỗ tôi và đặt lên vai tôi rồi nói:

- Cậu học nhanh đến mức không thể tin được, anh bạn của tôi à.

- Tại tôi có một người thầy xuất chúng đấy chứ, - tôi đáp lại.

- Cám ơn cậu, - anh nói với giọng chân thành và ấm áp, - còn bây giờ cậu đã sẵn sàng trở nên vượt trội hơn thầy của mình chứ?

Tôi nhìn thẳng vào mắt anh, không thể đọc được điều gì qua đôi mắt đó. Những hình ảnh rõ nét, sống động mà trong đó tôpi hiện ra như nhà lãnh đạo năng động, tài ba và có quyền vô hạn.

- Phải, tôi nói, mở mắt và nhìn anh.

- Tuyệt lắm, anh khen. Cuộc gặp bắt đầu tiến hành. Cậu ngồi xuống đi. Cuộc gặp này là một trong những cuộc gặp thành công nhất mà tôi có dịp tham dự. Có nhiều tiếng cười đùa. Những nhà diễn thuyết luân phiên nhau, và qua nét mặt những vị khách tôi hiểu rằng họ rất thích thú, say sưa và không muốn ra về.

- Cuối cùng, khán giả giới thiệu Nhà kinh doanh theo m,ạng vĩ đại nhất thế giới, họ đứng lên chào đón anh bằng trào pháo tay tán thành, những tiếng huýt sáo vui vẻ.

- Anh đứng dậy truớc đám đông, tỏ ý cảm ơn vì những tràng pháo tay chào đón của mọi người ngồi xuống, anh đứng yên lặng thêm một lúc để nhìn tất cả mọi người chúng tôi tất cả những ai có mặt trong phòng này. Dường như anh đã nhìn lần lượt hết tất cả mọi người trong phòng.

Page 164: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 164

- Ngày hôm nay, mình sẽ chỉ cho các bạn bí quyết thành công nếu như bạn thaực sự chú tâm nghe mình thì hãy chú ý rằng mình sẽ không kể cho các bạn nghe một câu chuyện kể mà mình sẽ kể một điều minh chứng.

- Các bạn đều đã từng nhiều lần nghe về bí quyết thành công, và điều đó cũng giúp cho một vài người trong số các bạn làm thay đổi được cuộc sống của mình bằng hình ảnh khó có thể tin được, nhưng đối với phần đông trong số chúng ta chỉ đơn giản là nghe thôi thì điều đó vẫn chưa đủ.

Nhiều người trong chúng ta cũng đã đọc qua nhiều bí quyết thành công. Và cho dù có nhiều người rút ra được nhiều điều từ những gì đã đọc thì từ chỉ một nguồn thông tin đó thôi chưa đủ để làm hoàn toàn thay đổi cuộc sống và công việc của các bạn một cách căn bản.

Các bạn có nhớ hồi bé khi chập chững học đi……hay đi xe đạp không?

Mọi người chỉ cho bạn cách thực hiện điều đó như thế nào. Các bạn quan sát những người lớn tuổi hơn đi qua. Các bạn nhìn thấy họ làm những việc trên ra sao. Rồi đến có đi bên cạnh giúp bạn, nâng bạn lên khi bạn ngã, da71t tay bạn đi và cuối cùng không sớn thì muộn bạn sẽ đi được.

Cuối cùng bạn sẽ đi lại một cách thuần thục!

Có ai đó đat bạn ngồi len xe đạp rồi chạy theo bên cạnh giữ yên xe rồi chỉ bạn cách đi. Và trong một khoảnh khắc tuyệt vời, đó cò thể là một vài phút sau bài học đầu tiên, có thể là sau một vài giờ hoặc thậm chí là cả một ngày, bạn có thể tự mình đi được trên chiếc xe đó.

Page 165: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 165

Cuối cùng bạn sẽ đi được thành thạo!

Trong mỗi ví dụ trên, cho dù bạn biết nhiều về việc đi bộ hoặc đi xe đạp thì vẫn chỉ với một kiến thức là vẫn chưa đủ. Bạn biết tất cả về những việc trên nhưng không thể tự mình làm được điều đó. Kiến thức, thông tin thôi vẫn còn thiếu. Nói đúng ra là kiến thức không mang lại cho bạn một kết quả đặt biết nào. Khi nhìn qua tất cả những điều trên, có thể đoán được các bạn nghĩ gì, điều gì còn chưa biết và bí mật nằm ở chỗ nào. Nhưng khi bạn lĩnh hội được kiến thức trên, khi biết được sự vật đó, qua nó bạn nghĩ rằng bạn vẫn chưa biết thì khi đó bạn sẽ đi và đi xe đạp.

Nhưng nếu như bạn châm chú nhìn vào quá khứ của mình thì bạn sẽ khám phá ra bí mật của việc đi bộ và đi xe đạp không bắt nguồn từ những kiến thức của bạn, cũng như việc bạn không biết. Điều bí mật đặc biệt này tồn tại ở đâu đó trong khoản không kiến thức bao la mình sẽ gọi điều đó là: bạn không biết điều mà bạn chưa được biết.

Các bạn có băn khoăn điều gì không? Mình hy vọng là không. Quả thật đó là một ý tưởng rất đơn giản nhưng đồng thời nguồn sức sáng tạo và nghị lực lớn lao nhất cho phép chúng ta đạt được bất kỳ mục đích nào mà chúng ta vừa đặt ra cho mình.

Toàn bộ bản chất của việc đi bộ và đi xe đạp nằm ở trạng thái cân bằng. Các bạn không có được sự cânbằng ở dạng thuần tuý, với nghĩa đó bạn sẽ có được của cải của riêng mình. Đó không phải là điều bạn sẽ làm cho dù điều đó hay điều khác đi chăng nữa đòi hỏi sự cố gắng nào đáng kể để đạt được sự cân bằng.

Sự cân bằng – đó là trạng thái của bạn. Hoặc là bạn ở trong tình trạng cân bằng hoặc là không. Hoặc là bạn đi được hoặc là ngã. Sự cân bằng là chiếc chìa khoá dẫn tới mọi điều.

Page 166: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 166

Có một lần nào đó khi bạn đạt được trạng thái cân bằng thì bạn sẽ hiểu rằng bí mật nằm ở đâu. Bây giờ thì sẽ không có ai có thể chiếm đoạt được của bạn điều đó. Nó không thể mất hay bị đánh cắp. Thậm chí không nên quên nó cho dù có những lúc bạn không nhớ rằng bạn nhớ tới nó, khoản thời gian đó sẽ kéo dài thêm không lâu.

Như thế mình đã kể hết cho các bạn về cái gì nhỉ? Một vài người trong các bạn đang đặt ra cho mình câu hỏi nền móng này. – Những tiếng cười inh tai tràn ngặp căn phòng. – Tôi nhìn một vài người đang cười khoái chí! Thật tuyệt vời!

Mình đã kể cho các bạn nghe tất cả mọi chuyện, về điều thiết yếu là cần nhìn thấy, về việc bạn chưa biết điều mà các bạn còn chưa được biết, về sự cân bằng……chỉ bởi thành công – đạt được thành công – đó chính là sự cân bằng. Đó là trạng thái tồn tại.

Hoặc là có thành công hoặc là không, không có điều thứ ba. Đó là một khuynh hướng hoặc đi lên hoặc đi xuống. Cái đó hoặc là màu đen hoặc là màu trắng chứ không là màu xám. Nó giống như sự thai nghén vậy.

- Bạn đạt được thành công như vậy phải không? Có hay là không?

- Bạn ấy?

Anh im lặng rồi một lần nữa nhìn quanh từng người một đang ngồi phía bên dưới. Còn về phần tôi, cũng tự đặt cho mình một câu hỏi này, tôi trả lời ngay lập tức:

- Có!

Page 167: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 167

- Cậu vừa nói đúng không? Cậu có thể tới gần đây hơn được không?

Tôi tiến bước về phía trước.

- Như vậy cậu đã gặt hái được thành công, - anh nhấn mạnh. Thật tuyệt vời! Hãy nói xem cậu nhận thức được điều đó từ khi nào vậy?

- Trong hôm chủ nhật.

- Ngày chủ nhật từ bữa trước đó sao?

- Phải vậy đó, - tôi mỉn cười. Từ hôm chủ nhật đó.

Trong giảng đường vang lên những tiếng cười.

Mời cậu lên sân khấu và kể cho mọi người những gì đã xảy ra đến với cậu.

Tôi lấy một hơi thật sâu và nhìn anh. Anh mỉm cười dùng cử chỉ mời tôi lên. Tôi bước lên sân khấu và đứng cạnh anh.

Anh giới thiệu tôi trước những người có mặt, yêu cầu đưa cho tôi micrô, và khi nhân viên âm thanh mang ra cho tôi chiếc micrô, anh kể cho mọi người khi chúng tôi quen nhau ra sao.

Anh kể cho mọi người về người anh nhìn thấy làn đầu tiên một tuần trước đây trong một góc hẻo lánh phía sau giảng đường. Tương tự, anh kể những chi tiết việc tôi kể anh nghe về tình trạng kinh doanh của mình ra sao, tâm trạng tôi khi đó thế nào, tôi làm việc gì, ngay cả cuộc gập hôm thứ tư trước tôi gọi là cuộc gặp cuối cùng của mình, việc tôi quyết định từ giã ngành kinh doanh này.

Page 168: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 168

Tiếp đến anh kể cho mọi người về thành công tôi đạt được, về việc đỡ đầu cho những người mới, về những người mới được mời tham gia kinh doanh. Anh miêu tả những người đã tới tham sự buổi giới thiệu của tôi, và những người cảm thấy hạnh phúc biết bao bởi đã tới tham dự buổi giới thiệu đó, giống như anh nói với họ, như họ kể cho anh rằng họ đã mở cánh cửa kinh doanh theo mạng cho mình, cuối cùng họ tìm thấy vị trí xứng đáng và những người đánh giá cao họ, chỉ cho họ con đường đạt được ý nghĩa cuộc sống, họ tìm được những gì mà trong bao nhiêu năm qua lặn lội tìm kiếm.

Anh kể cho mọi người về những mục đích sống của tôi mà tôi đã chia sẽ cùng anh,về những thứ mà tôi đánh giá cao trong cuộc sống, chúng rất có ý nghĩa đối với tôivà đảm bảo cuộc sống của tôi.

Trong khi anh nói, tôi cảm thấy rất tự hào. Tôi không thể không cảm thấy hãnh diện về mình. Quả thật, nước mắt tôi đã tuôn trào. Tôi khẽ gỡ kính ra khỏi mắt và lâu một cách vô thức. Chưa từng có ai nói về tôi những điều như vậy. Chưa từng có ai làm điều đó trước đám đông vài trăm thình giả say mê lắng nghe.

- ….. Cậu ấy khích lệ mình, - anh nói về tôi

- ……Mình tự hào vì cậu ấy, - anh kể

- …….Chàng thanh niên tài giỏi, - anh gọi tôi

mình hứa sẽ kể cho các bạn bí quyết thành công, cuối cùng anh hứa.

Page 169: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 169

PHẦN KẾT

Nếu tôi ở vị trí của bạn sẽ muốn biết đối với tôi mọi thứ sẽ tiến chuyển thành gì. Mọi thứ diễn ra tuyệt hảo đến mức giống như tôi hằng mong đợi.

Buổi chiều thứ năm, năm năm trước đây là buổi chiều đầu tiên trong chuỗi vô vàn các buổi chiều mà tôi kể cho mọi người biết đạt được thành công có nghĩ gì.

Đó là điều mà tôi là để tồn tại

Công việc kinh doanh theo mạng của tôi phát đạt kể từ khi tôi bắt đầu thiết lập một mạng lưới quốc tế. Hiện nay, tôi đang biên soạn cuốn sách thứ ba của mình, hai cuốn đầu đều rất ăn khách và cho dù những chuyện tương tự không ngả theo cách tính toán chính xác, tôi chẳng ngần ngại giúp đỡ hàng triệu người làm thay đổi cuộc sống của họ theo chiều hướng tốt hơn, đó là khoái cảm chân chính. Tôi là một con người rất hạnh phúc.

Tôi đã đạt được những thành công đáng kinh ngạc trong tất cả các lĩnh vực trong cuộc sống của mình. Những mối quan hệ của tôi – đặc biệt là với gia đình và bạn bè là nguồn gốc lớn nhất của sự khoái cảm và hài lòng trong cuộc sống của tôi. Tôi là người giàu có, một triệu phú, và bây giờ còn giàu gấp nhiều lần. Tôi đã tới Nhật, Trung Quốc, Nga cũng như nhiều địa danh khác mà trước kia tôi không dám mơ tưởng sẽ có một ngày nào đó đặt chân tới.

À, còn Disneyland nữa chứ các bạn còn nhớ tôi muốn dẫn bọn trẻ tới đó chơi như nào rồi chứ? Còn bâu giờ thì chúng tới đó chơi hai lần

Page 170: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 170

trong một năm và không chỉ là cùng lũ trẻ nhà tôi. Tôi cùng Katy lập một nhóm 50 đứa trẻ theo chương trình mà tôi và mạng lưới kinh doanh theo mạng của tôi lập ra nhằm giúp đỡ trẻ em nghèo của thành phố chúng tôi đang sống. Mấy đứa trẻ con tôi dẫn nhau đi giống như những chủ nhân rất chu đáo và chúng rất thích điều đó. Tôi cũng thích vậy.

Một cuộc sống huy hoàng? Một cuộc sống không gặp trở ngại gì.

Chẳng có gì như vậy cả! Thật lòng mà nói thì cuộc sống gặp nhiều điều rắc rối hơn nhiều. Và nếu như những mơ ước và thành tự tôi đạt được ngày càng nhiều hơn, thì những trở ngại cũng theo đó mà tăng lên và dây ấn tượng mạnh hơn.

Trên quãng đường dài tôi còn học thêm được một bài học, nó đã dạy cho tôi về cuộc sống, cho tôi nhiều tự do hơn những điều trên thực tế khác. Nó đơn giản là: cứ có vấn đề thì có nghĩa là xấu, điều đó đã thấm vào trong máy chúng ta.

Có vấn đề là điều xấu, đó không phải là những gì chúng ta nghĩ và cảm nhận, thậm chí không phải là tài trí mà chúng ta vịn vào giống như là chân lý. Tương tự như vậy, thường thì chúng ta không ngẫm nghĩ về điều trên giống như cá không nghĩ gì về môi trường sống của chúng là nước. Có vấn đề thì có nghĩa là xấu như chúng vốn có, chúng ta được xếp đặt như vậy đấy. Chúng ta được sinh ra.. biết đi lại… hít thở bầu không khí … và có vấn đề thì có nghĩa là xấu đến với chúng ta cũng hoàn toàn tự nhiên.

Sẽ là gì nếu như bản thân những vấn đề không phải là điều tốt và cũng không phải là điều xấu? Sẽ là gì nếu đơn giản chỉ là chúng tồn tại? Sẽ là gì nếu như từ mỗi vấn đề trước mắt chúng ta, chúng ta sẽ rút ra được một bài học?

Page 171: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 171

Một ngày tuyệt đẹp, khi tôi mệt mỏi bởi những vấn đề phức tạp, tôi quyết định hấp thụ chúng giống như Richard Back miêu tả trong cuốn sách tuyệt diệu có tiêu đề “ảo ảnh”.

Không có những vấn đề phức tạp mà không mang trong mình một món quà dành cho bạn. Bạn sẽ đi tìm những trở ngại đó bởi bạn cần những món quà của chúng.

Trong ngày hôm đó, khi tôi bắt đầu hấp thụ những vấn đề phức tạp như những món quà bất ngờ của số phận thì cuộc sống của tôi sẽ chuyển thành ngày lễ kéo dài liên tục… kéo dài cả 365 ngày trong năm!

Nói riêng thì tôi có thể viết được cả một cuốn sách về những món quà đầy kinh ngạc mang vinh quang đến cho tôi sau buổi chiều định mệnh đó. Đó là lần đầu tiên tôi gặp nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới.

Các bạn có muốn biết cuối cùng tôi đã mua căn nhà đó của anh không? có, tôi đã mua và trở thành chủ sở hữu của ngôi nhà tuyệt diệu đó. Các bạn có thể nhớ lại cảnh tôi thấy mình ngồi sau bàn trong phòng làm việc của anh và nói chuyện thật lâu với một phụ nữ trẻ? Việc đó đã diễn ra rất thương xuyên. Các bạn có muốn biết chúng tôi gặp nhau hay không? có đấy, gia đình chúng tôi sống rất hoà thuận.

Hai năm trước mọi người cùng Rassel đã chuyển tới sống ở một đồn điền trên đảo Hawai. Hàng năm chúng tôi cùng nhau tụ họp đón giáng sinh. Bobby theo học phổ thông ở bên Đức. Rebecca quyết định không học trung học, bây giờ cô bé đang dạy môn cưỡi ngựa ở Virgine. Ka thì đi về từ Nara – Hawai và ngược lại. Tất cả mọi người đều khoẻ mạnh và hạnh phúc

Page 172: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 172

Tôi muốn biết các bạn đã giành được chiến thắng hay chưa cho dù qua tất cả những hoài ngghi, trong sự hùng mạnh khó tin của mình, cùng sự trợ giúp của sức mạnh đó mà các bạn có thể làm thay đổi những nếp suy nghĩ của tư duy của mình

Các bạn có biết tác động huyền diệu có ảnh hưởng thế nào tới cuộc sống của bạn hay không và cuộc sống của nhiều người gian trá khác đụng độ với các bạn trong cuộc sống ?

Bằng tất cả trái tim và tâm hồn hy vọng rằng ngày hôm nay hay trong tương lai gần đây các bạn trả lời là có cho tất cả các câu hỏi này: rằng các bạn nhận thức được sức sáng tạo lạ thường và sự tự do các bạn có để sống cuộc sống như bạn chọn lựa

Tôi biết rằng bên cạnh của các bạn sẽ không có Nhà kinh doanh theo mạng vĩ đai lớn nhất thế giới. Được rồi, các bạn đã có trong tay cuốn sách này, thậm chí còn nhiều bộ phim tuyệt vời khác cùng những con người phi thường, họ biết được bí quyết thành công được đúc kết ở đâu.quả thực những người như vậy có ở khắp mọi nơi và cuộc sống của họ chỉ cho chúng ta biết cách làm cho điều bí mật trở nên dể hiểu với tất cả mọi người. Thấy giáo có mặt khắp mọi nơi, họ sẵng sàng giúp đỡ các bạn. Tất cả những gì đòi hỏi ở bạn sẵng sàng và sẽ xuất hiện ngay lập tức

- Khi một cậu học sinh đã sẵn sàng …

Bản thân tôi chính là một ví dụ và bây giờ tôi dành toàn bộ thời gian của mình cho điều đó

Cảm ơn các bạn đã đọc cuốn sách của tôi. Bây giờ tôi muốn chia sẻ cùng các bạn một điều bí mật đơn đã mang đến cho tôi một việc làm tốt : bạn đã đọc cuốn sách này thì hãy thêm một vài lần

Page 173: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 173

nữa và sau đó đọc lần thứ ba. Tôi đã đọc cuốn “Giáo dục thiếu niên” ít nhất là 20 lần, và kể từ khi nhìn thấy nó vào buổi sáng thứ bảy tại nhà của nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới. Qua mỗi lần đọc tôi lại tìm được một điều gì đó rất mới mẻ.

Khi bạn đọc lại cuốn sách đó thêm một lận nữa thì hãy sử dụng nó như một chiếc đèn chiếu. Mỗi trang chứa đựng nhiều ý nghĩa, ý tưởng chiếu sáng bằng ánh sáng mới của bấu vật nhỏ bé, núp trong những ý nghĩ, trong cảm nhận, kinh nghiệm riêng của bạn và nhũng điều mà người thầy chưa tìm thấy của các bạn sẽ gợi mở ra.

Còn sau đó hãy tự hỏi bản thân: bây giờ sẽ làm gì ?

Còn một điều nữa. Nếu như trong công việc kinh doanh của mình bạn thường gặp nhiều người đang có ý định tìm hiểu thì hãy đưa cho họ cuốn sách này. Họ sẽ chẳn biết được điều gì khi mà còn chưa được biết.và ngày hôm đó sẽ là ngày cuộc sống của họ sẽ bất ngờ chuyển sang một hướng tốt hơn.

Mãi vậy.

Chúc thành công!

Đó là những lời chúc tốt đẹp nhất tôi dành cho bạn

Page 174: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 174

VỀ TÁC GIẢ

Sáu năm trước đây, khi tôi còn bận rộn với việc xây dựng doanh nghiệp mới trong lĩnh vực kinh doanh theo mạng, có một người bạn cũ bất ngờ gọi điện cho tôi. Anh cũng làm cho công ty tôi đang làm. Anh hỏi có phải tôi tình cờ làm cho tổ chức đó không ?

Than ôi! Không đâu, - tôi trả lời cho anh biết,- không phải đâu.

- … Tôi có một đề nghị với cậu. Chúng ta sẽ cùng cộng tác, tôi sẽ kể cho cậu nghe tất cả những gì tôi biết về công việc kinh doanh của chúng ta, tương tự, cậu cũng sẽ chia những kiến thức của mình. Tôi có thể hứa rằng công việc sẽ ổn định. ý cậu thế nào.

- Tôi quyết định rằng đó quả là một ý tưởng tuyệt vời tôi tiếp tục nghĩ theo lối đó.

- Đó là sự cộng tác , và bây giờ nó là cách đem lại kết quả tốt nhất trong cuộc sống sủa tôi

- Anh đã giúp tôi xây dựng một mạng lưới mà hiện là nguồn gốc của niềm tự hào và sự hài lòng. Chng1 tôi giúp nhau lập ra tạp chí của toàn ngành, là tạp chí Up Line – con đẻ yêu thích của chúng tôi, tôi giúp anh viết sách anh mang đi in. tôi để ý rằng bản copy bản thảo được lan truyền bí mật đã tạo ra được hiệu quả kiến tạo trong cuộc sống và bước đường danh vọng của những người tôi biết nằm trong mạng lưới.

- Ban đầu chỉ có một tiếng chuông thuận lợi

Page 175: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 175

- Mười bảy năm! Gần như chiếm hết nữa cuộc đời của tôi. Không tính đến cha mẹ và những người thân, không ai có thể tham gia tích cực vào cuộc sống của tôi như là John Milton Foog.

- Kể từ thời đểm có cuộc nói chuyện qua điện thoại không thể quên đó. John phụng sự cho điều gì đó tương tự như người đi tìm vào ltrong lĩnh vực kinh doanh theo mạng. giớng như ra-đa, anh có một khả năng khám phá, tìm tòi đáng kinh ngạc. Anh là vị giáo sư về tri thức và phần lớn các cuộc tìm kiếm của anh điều là vàng nguyên chất. Tôi thường phải nghe anh nói rằng tài năng của anh không phải là ở chỗ anh là một thầy giáo tốt mà là ở chỗ anh là một cậu học sinh tốt. Tôi không biết vạch ra ranh giới ở đâu

- Quả thực, dạy người khác biết bắt cá ( tiếp đến là nuôi anh ta sống trong cả cuộc đời )khó gấp nhiều lần so với việc là chỉ bắt cá một lần. John bắt tôi phải học theo học toàn bộ chương trình dạy bắt cá , qua đó anh đã câu được những vật mẫu tuyệt vời, xuất sắc ngay trước mắt tôi. Đối với tôi số cá đó là quá nhiều, có thể mở cả một mạng lưới hàng cá.

- Thật hạnh phúc , tôi không phải là người duy nhất mà tất cả những ai cùng bắt cá cùng John Milton đều có được hạnh phúc. Anh ta trở thành nha tư bản khổng lồ trong thế giới kinh doanh theo mạng. nhờ cuốn tạp chí Upline mà hàng tháng có hàng ngàn nghìn người nhận được các bài học về nghề “đánh bắt cá” .

- John Milton trở thành nguồn lực tìm tàng của nhiều tác phNm bán chạy nhất, vô số những bức thư mang tin tức, những dữ liệu huấn luyện bổ trợ.

Page 176: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 176

- Trong khi phân chia lòng biết ơn, John Milton tách ra một vài người có năng lực phi thường được trưng dụng làm người mẫu cho nhân vật nhà kinh doanh theo mạng vĩ đại nhất thế giới.

- Tôi muốn bổ sung thêm điều gì đó, có thể nói điều đó rằng trong số những trang sách này có những tư liệu tư thuật tiểu sử của chính ngài Fogg. Anh là nhà tú tài mỹ thuật …có kinh nghiệm trong lĩnh vựt Nm thực và Marketing … anh yêu tha thiết và đánh giá coa nề văn hoá của Nhật Bản và cách tắm ngâm mình của người Nhật, sống ở làng quê, tìm mua những cuốn sách “sách giao ước”, giúp đỡ người khác khám phá và phơi bày giá trị của mình, rèn luyện lũ trẻ, phải, và cả những con công nữa – d0ó cũng là niềm say mê và ham thích của anh. Thay mặt cho nhân vật chính, tôi kể lại câu chuỵên này – “… cuộc sống của hàng triệu con người chuyển biến đáng kể theo chiều hướng tốt hơn”.

- Tôi thực sự tự hào và hạnh phúc rằng con người đó là đối tác của tôi.

- John David Mann.

- Sarlottill, virgine.

- Tháng 7 năm 1992

Page 177: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 177

LỞI CẢM ƠN

Oi, thậm chí tôi chẳng biết nói gì nữa… mọi điều đều bất ngờ biết bao…phải, đầu tiên tôi xin cảm tạ Viện Hàn Lâm Khoa Học …

Tôi luôn nghĩ rằng, nếu như người ta bỗng có ý định ban tặng tôi giả Oscar thì tôi sẽ hét lên – tôi phải cảm ơn biết bao nhiêu người, và tôi sẽ nằng nặc để giả thích để giải tích tôi cần phải cảm ơn từng người một vì cái gì .

Đầu tiên tôi muốn nói lời cảm ơn chính bản thân mình. Hơi kỳ cục, có phải vậy không ? nhưng đó là điều đầu tiên tôi phát sinh trong trí óc .

Trong suốt quản đời đã qua còn lâu tôi mới nói lên lòng biết ơn chân thành đối với chính bản thân mình. Bởi vậy, bây giờ tôi sẽ làm việc đó. John Milton, chính anh là người khích lệ tôi đó! Cảm ơn anh!

Trong từng trang của cuốn sách này, các bạn sẽ tìm thấy mẹ tôi, bà, Elean Khaberco và hai con tôi Rassel và John. Cảm ơn họ vì đã góp công cùng tôi hoàn thành cuốn sách này.

Cho tôi gởi lời cảm ơn với tất cả các đối tác. Đặc biệt là người tôi chọn làm người đỡ đầu đặc biệt, anh là nhân vật không sớm thì muộn sẽ trở thành thượng nghị sĩ của ban Virgine – đó là Rendolph Berg. Tôi và Rendolph Berg có chút gì đó khác nhau nhưng cả hai đều yêu mến và quý trọng nhau.

Xin cảm ơn Jim Kossert, John Kalench, Rass và Karent Vane, Bill và Saint Eleberg, Tom “El lớn ” và các thành viên khác của hội đồng quản trị . Williams Botephone, Doris Wood,…

Page 178: Nha kdtm vi_dai_nhat_tg

Nhà KDTM vĩ đại nhất thế giới – ducphien.livedrive.com 178

Tôi nghĩ rằng quan hệ hợp tác và luyện tập là vấn đề mấu chốt của thành công. những người này chính là người chình là đối tác và thầy dạy của tôi.

Cuối cùng – nhưng vần chưa phải là “cuối cùng , những người dưới đây xứng đáng nhận được những lời cảm ơn đặc biệt.

Keron Micheal và Mike Smith, những cộng tác viên của viện kế hoạch đời sống thế giới: những người bạn, người thầy và những bật thầy hướng dẫn viên. Công việc của Keron và Mike được đề cập tới khắp mọi nơi trong cuoốn sách này.

Richard Brooke. Cũng có thể thấy anh ấy trong cuốn sách này. Cảm ơn anh nhé Richard!

Cuối cùng, xin cảm ơn sâu sắc nhất tới hai đối tác quen biết lâu nhất là Susan Anderson Fogg và John David Man.

Thà bỏ mạng một mình còn hơn là mất ai trong số họ. Cuốn sách này được đưa ra đời là nhờ họ- nó là cả cuộc sống của tôi- được hiến dâng cho họ và những mục đích sống của họ.

John Milton Fogg