Kinh Đại Báo Phụ Mẫu Trọng Ân

Preview:

DESCRIPTION

Kinh dại bao phu mau trong an

Citation preview

Có một hôm Đức Phật và các đệ tử đi về phương nam , phát hiện bên cạnh đường có một đống xương . Đức Phật liền cung kính ngũ thể đầu địa lễ đống xương kia 。

Đệ tử A Nan liền hỏi Đức Phật :Lạy đức Thế Tôn ngài là thầy của trời người vì sao mà lại lễ đống xương kia ?

Đức Phật nói với ngài A nan . Này A nan ơi ! Ngươi tuy xuất gia theo ta tu học , trong bấy nhiêu lâu , nhưng sự thấy nge đã rộng rãi đâu 。Đây tuy là đống xương , hoặc là ông bà hay là cha mẹ thân trước của ta , ngàn muôn ức kiếp đời đã cách xa. Ông nói có đạo lý nào mà con cái không lễbố mẹ ? Vì thế ta mới tôn kính lễ đống xương kia

sao Phậtlại lễ

đống xường

đónhỉ ?

Kỳ lạnhỉ

Đức Phật nói với ngài A Nan : Ông đem xương này chia làm hai phần , một là đàn ông hai là đàn bàphân biệt cho ta .

Nếu là xương trắng nhấc thấy nặng hơn là xương nam giới .

Nếu là nữ giới , trong lúc bình minh ,

nhiều lần sinh nở , nuôi nấng con thơ ,

tổn hao khí huyết , mối kỳ sinh nở ,

máu đặc trong mình chảy ra sáu đấu ,

mỗi người con bú tám thùng sáu đấu ,

sữa ở trong mình , giảm bớt tinh anh ,

cho nên xương nhẹ và có sắc đen .

NữNamNam

À như

vậy !

Đức Phật nói với ông A Nan : Người con gái mỗi lần sinh con , đều dùng sữa của mình để nuôi con , mà sữa thì từmáu huyết chuyển thành mới có , vì thếmỗi lần sinh một người con , người mẹtiêu hao rất nhiều nước sữa , cũng giống như mất đi rất nhiều máu huyết vậy . Vìthế làm sao mà cơ thể của người mẹ không gầy mòn tiều tụy ? Vì nguyên nhân đó mà người con gái sau khi mất đi , máu sắc của sương cốt có màu đen , trọng lượng so với nam giới cũng nhẹ một chút .

Sau khi ngài A Nan nghe Đức Phật giải thích , hiểu được sự vĩ đại của người mẹ , sự khổ cực của người mẹ , lòng cảm thấy thương xót vô cùng , như dao cắt ruột , nước mắt chứa chan , mà bạch Phật rằng : “Công đức của mẹ to lớn như vậy , làm thế nào để báo đáp được ? ”

Đủ để con

ăn

Ăntừtừ thôi

Đức Phật nói với ngài A Nan : M u thân mang thai trong vòng mư i tháng , r t là v t v . Khi thai nhi trong b ng m m t tháng hình dáng gi ng như gi t nư c trên ng n c vào bu i sáng s m , lung lay như s p rơi xu ng , không ch c đã đư c đ n t i mai ; bu i sáng thì t t p , trưa đã tiêu tan , khó mà gi đưc . Khi đưc hai tháng , ch ng qua c ng gi ng như h t s a đ c , r t làm m y u .

Chú ý : Giọt nước , hạt sữa , đều là hình dung thai nhi rất là mềm yếu , căn cứ vào sự nghiên cứu khoa khọc , thời gian mang thai được ba tháng rất dễ phát sinh xẩy thai .

CCáác giai đoc giai đoạạn cn củủa thai nhi trong ba thai nhi trong bụụng mng mẹẹThThááng 1 vng 1 vàà 22

Đến tháng thứ ba , giống như cục máu đông đặc .

Đến tháng thứ 4 thai nhi mới có một tí hình dạng của người .

Đến Tháng Thứ Tư

Khi mang thai đến tháng thứ 5 , thai nhi ở trong bụng mẹ , đã hình thành năm bộphận của cơ thể , thế nào là năm bộ phận của cơ thể ? Đó là đầu , hai tay , hai chân , cộng thành năm bộ phận của cơ thể .

Đến tháng thứ năm

Đến tháng thứ sáu , thai nhi ởtrong bụng mẹ , mới có mắt , mũi , mồm , miệng , tai , lưỡi , đồng thời lúc đó mới có cảm giác .

Chú ý : Lúc này thai nhi ở trong bụng mẹ rất là hiếu động , người mẹ có thể cảm giác được thai nhi ở trong bụng mình đang khua tay , đạp chân .

Đến tháng thứ 6

Đến tháng thứ bẩy , xương cốt ở khắp cơ thể , mới bắt đầu sinh ra , da thịt lúc đó mới có tám vạn bốn nghìn lỗ chân lông .

Tháng thứ 7

Đến tháng thứ 8 , đầu não hoàn thành , tiếp xúc thành thục , mắt lúc đó có hai con ngươi , hai cái lỗ tai , hai cái lỗ mũi , vàmiệng , đường liệu đạo và hậu môn , tất cả là chín lỗ ,v..v ...lúc này tất cả các cơ quan hoàn thành .

Chú ý : Nếu lúc này thai nhi nếu không may rất dễ đọa thai , lúc này nếu mà sinh ra thì tỷ lệsống sót rất là ít , nếu được nuôi trong lồng ấp thì mới thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm này .

Tháng thứ 8

Đến tháng thứ 9 , thai nhi ởtrong bụng mẹ , đã có thể hấp thụ được thức ăn , nếu có hấp thụ đều nhờ máu của người mẹchuyển từ cơ thể mẹ sang cơ thể của thai nhi , người con nhờvào đó mà tồn tại .

THÁNG THỨ IX

Khi sắp đến tháng thứ 10 , các bộ phận cơ thể của thai nhi hoàn toàn đầy đủ , chuẩn bị xuất sinh , có thểnói người mẹ mang thai 9 tháng , ăn đủ mọi nỗi khổ !

Khi sinh sản , người mẹ chảy rất nhiều máu , nếu người con khi sinh ra chắp tay thu mình , an tường thuận lợi sinh ra , không làm tổn thương người mẹ , người mẹ cũng không đến nỗi đau đớn mấy .Chú ý :Tư thế chuẩn của người con ởtrong bụng mẹ, trong gần ngày sinh là đầu ở bên dưới mà chân ở trên , vì khi sinh thì đầu phải ra trước.Nếu mà nghịch thai ,mà đầu ở trên chân ở dưới , khiến cho người mẹ khó sinh , đau đớn không ngừng ,máu chảy quá nhiều , nguy hại tính mệnh !Thời này có thể mổ bụng mẹ để nấy thai nhi ra , con ngày trước thì chỉ có bó tay thôi . 。

ĐẾN THỨ 10

Nếu như tường tận nói thì người mẹ còn có mười công đức lớn . Thế nào là mười ?1 、Ân đức mẫu thân mang thai mười tháng .Trong thời gian mang thai, người mẹ thật là vất vả , luôn luôn quan tâm thai nhi trong bụng , làm việc gì cũng rất làcẩn trọng , không dém ăn uống bừa bãi , cơ thể béo lên , quần áo đẹp đành cất đi không mặc được , đi đứng nằm ngồi không được tự nhiên , vướng víu nặng lề .

Con ơi đừng đạpmẹ nữa !

2 Ân đ c m u thân khi lâm b n ch u đau đ n muôn ph n. Thời gian sinh con rất là dài vàkhó nhọc , ngày trước y học chưa phát triển ,có người mẹ vìsinh con mà mất ,sự việc này thấy rất là nhiều , biết là như vậy , mà người mẹ cũng không quan tâm đến tính mạng nguy hiểm của mình , mà quan tâm đến con có được khỏe không vv... Chú ý :Chúng ta không thể nghĩrằng sinh con là một việc rất là đơn giản ,nếu người sinh sản bình thường cũng mất từ 12 đến 15 tiếng đồng hồ .

ChuChu ẩẩn bn b ịị sinhsinh

3. Tuy nhiên vì con mà chịu muôn vàn dầy vò thân thể , nhưng khi sinh con xong thìquên hết những sự đau đớn 。

Mỗi một người mẹ đều quan tâm đến sức khỏe của người con trong bụng mình , vìthể người mẹ chịu muôn vàn khổ đau để sinh con ra , khi sinh ra không quản thân thể đang đau đớn ,liền năm tay người xung quanh hỏi thăm con có được khỏe không ? (câu hỏi này người bác sỹ phụ sản thường nghe được )Nếu được trả lời chính xác là con khỏe mạnh , người mẹ lúc này mới yên tâm nghỉ ngơi .

4 . Ân đức ăn đắng nhảngọt .

Cha mẹ không quản ngày đêm để chăm sóc cho con cái , không cóviệc gì là không làm . Mặc dù bản thân chịu chúng chủng mệt nhọc thông khổ nhưng cũng nhẫn lại ,vì mong con cái hạnh phúc vui vẻ trưởng thành .

Con ngoan Con ngoan ăn đi năn đi nàào !o !

5 . Tự mình nằm chỗ ướt , chỗ ráo nhường con 。

Mẹ hiền yêu thương con nhỏ , không việc gì là không làm , tối đến con đái dầm ra dường , mẹliền mau chóng đưa con ra chỗkhô , chỗ ướt mình nằm màkhông oán dận , chỉ mong con ngủ ngoan.

ChChúú ý :ý : Đời này vật chất đầy đủ , mỗi nhà có con mới sinh đều chuẩn bị mấy cái chăn đắp . Nhưng đời xưa nghèo khổ , không có nhiều , nếu giường chiếu ướt rồi , người mẹ chỉnằm chỗ ướt , chỗ ráo nhường con .

Con ngoanđắp chăn cẩn thận không

bị cảm lạnh đó , Ngủ ngoan nghe con !

6 . Cha mẹ vất vả giáo dục nuôi dưỡng ân đức .

Tấm lòng yêu thương con cái của cha mẹ như nước trong nguồn không bao giờdứt được , không kể con lớn lên đẹp hay xấu , cha mẹcũng không buồn phiền chán bỏ , cho du con có tay chân tàn phế cha mẹ cũng không hắt hủi con cái , mà ngược lại càng thêm yêu thương ,chăm sóc con , như khúc ruột của mình .

Con Con ngoan !ngoan !

BBạạn n con con

trêu đtrêu đóómmàà

Con trai

h c r t gi i mà

Bố mẹ ơi !Bạn con nói

là con rất dốt

7. Vì dặt dũ tắm rửa cho con , không tiếc bàn tay ngọc ngà , không sợ lạnh giá , tay chân rạn nứt.Người mẹ vốn thân thể đoan trang ,lá ngọc cành vàng , nụ cười đẹp như hoa Phù Dung , nhưng vì chăm sóc con cái mệt nhọc quá độ , cũng như đóa hoa , dần dần biến thành già héo tiều tụy , bàn tay ngọc kia vìnấu nướng giặt giũ mà chởthành thô xấu sần sùi .

Già rồi !

Ừ ! ! !

8. Khi con đi xa , cha mẹ ởnhà no lắng khóc thương.Người thân quyến thuộc mất đi mà buồn thương đó là điều tất nhiên , nhưng con cái đi xa khiến cho cha mẹ buồn tủi đau thương . Không kể con cái đi học bên ngoài hay là công tác , cha mẹ ởnhà luôn luôn nhớ mong , cầu Phật bảo hộ ví như trái tim treo trên không trung chẳng được an ổn .

Khổng Tử nói : Khi cha mẹ hãy còn tại thế , phận làm con cái không được rời cha mẹ đi quá xa , khiến cho cha mẹ đêm ngày nhớ mong . Nếu mà bất đắc dĩ thì phải cho cha mẹ biết nơi mình đến , khiến cho cha mẹ yên tâm .

Chỉ mong cho con bình yên

thân làm trâu bò tôi cũng cam lòng

9 . Nguyện thay con cái chịu khổ , muôn vàn chìu mến thương yêu .Vì mong muốn cho con có một hoàn cảnh sinh hoạt tốt , cha mẹ cật lực làm lụng , có những lúc con cái mặc quần áo đẹp đi chới , cha mẹ vẫn còn đang vất vả ngoài đồng hay ở công trường làm thêm giờ , để thêm chút tiền nuôi nấng các con . Nếu con cái chẳng may ốm đau , cha mẹ đêm ngày thuốc thang - cầu đảo , ví như bệnh ởthân mình , đau tại tim gan , ôi ân đức mẹ cha .

Nóng lắm đau lắm mẹ ơi !

Khổ thân con tôi Ngoan !

Mẹ đây mà

10 . Mẹ hiền yêu mến con cái không bao giờ thôi Lòng yêu thương của cha

mẹ đối với con cái không bao giờ hết được , cũng ví như vầng nhật nguyệt luôn chiếu sáng cho quả đất , tâm cha mẹ luôn luôn nhớmong con cái , trong mắt của cha mẹ , con mãi mãi vẫn là con dù có lớn thếnào ,vì thế có câu “ Mẹ già hơn trăm tuổi vẫn thương con chín mươi ” chỉ khi nào thân mệnh kết thúc tình yêu thương của cha mẹ mới ngừng thôi !

Con đi đường xa lên cẩn thận

nghe con !

Vâng ! Cha mẹ

yên tâm , con đến nơi sẽthông tin về nhà

Lúc đó hết thẩy chúng đệ tử , nghe Đức Phật nói về ân đức của cha mẹ , cảm động muôn vàn , liền đứng dậy , cúi đầu sát đất , có người dùng tay đấm ngực mà tựthan trách : Khổ thay ! Thương thay ! Chúng con là những người tội nghịch thâm trọng , không biết ân sâu cha mẹ , nay nhờ Thế Tôn mà mới biết được , thật là con bất hiếu , cúi mong Thế tôn từ bi lân mẫn , rủ lòng thương xót , chỉ bày phương pháp báo đáp song ân , cứu vớt chúng con !

A di Đà Ph t ! Chúng con th t là ngư i không

có hi u , cúi xin Đ c Ph tch bày phươngpháp kíu giúpchúng con .

Lúc đó Đức Thế Tôn dùng tám loại âm thanh như âm thanh mềm mại , âm thanh hòa hợp , âm thanh trí tuệ tôn quí , âm thanh không có tiếng nữ , âm thanh không nói dối , âm thanh rộng xa , âm thanh không ú ớ , đối với chúng đệ tử mà nói nời rằng : “Nếu có người nào , vai phải gánh mẹ , vai trái gánh cha , đi khắp cả vòng hòn núi Tu Di , cho hết cả đời , đến nỗi da thịt thối rữa , máu tươi chảy hết khắp cả đại địa cũng không báo được công đức mẹcha ”.

Chú ý : Núi Tu Di còn goi là núi Diệu Cao , đó là chỉ ngọn núi cao nhất của một thế giới

Con không mệt , cha mẹcứ ngồi yên

Con ơi !

Có mệt lắm

không ?

Nghỉ một

chút nhé ?

Ví như có người , lớn nên lúc thời loạn lạc đói khát , vìlòng hiếu thảo không muốn cho cha mẹ phải chịu cơ hàn màchết , liền lấy máu thịt ở cơ thể mình nghiền thành bột nhỏ như vi trần , để cho cha mẹ ăn , làm như vậy trải qua ngàn kiếp , cũng chưa báo đáp được công đức của cha mẹ .

Cha mẹ ơi !hãy ăn chỗ

thịt này đi cho đỡ

đói .

Con ơi!Buổi đói kém loạn lạc này

con nấy thịt ở đâu ra vậy

Nếu lại có người , vì muốn báo đáp công ơn cha mẹ , dùng dao sắc nhọn ,cắt tim gan của mình , máu me chảy ra đầy đất , cũng không sợ sệt thối chí ,đời đời kiếp kiếp cũng làm như vậy , trải qua thời gian rất dài , cũng chưa báo đáp được thâm ân của mẹ cha . 。

Ví như có người , vì muốn báo đáp ân sâu của cha mẹ , tự đốt thân mình cúng dường cha mẹ , mong rằng làm như vậy để lấy công đức , hồi hướng cho cha mẹ , cầu mong cho cha mẹ bình an mạnh khỏe . Nếu làm hiếu thuận như vậy cũng chưa báo đáp thâm ân của cha mẹ .

Cầu cho cha mẹ bình an mạnh khẻo ,trường thọ

Giả sử có người , vì muốn báo đáp công ơn của cha mẹ , chịu trăm ngàn dao đâm gươm chém , cùng một lúc khắc vào thân thể , và đâm vào thân thểmình từ phải sang trái , từ trước ra sau , làm như vây trải qua trăm ngàn kiếp , vẫn chưa báo đáp được thâm ân của cha mẹ .

Ta ph i nh n l i !Ta ph i

nh n l i !

Nếu lại có người , vì muốn báo đáp công ơn của cha mẹ , nuốt hòn sắt nóng , trải qua thời gian rất dài , toàn thân đều bị đốt cháy – thối rữa , cũng chưa báo được thâm ân của cha mẹ .

Chú ý : Trong câu truyện này , Đức Phật sửdụng rất nhiều ví dụ , tự cắt thân thểmình vv...để báo đáp công ơn cha mẹ , dụng ý như muốn nói với chúng ta , công ơn dưỡng dục của cha mẹ rất là vĩ đại , nếu như dùng phương thức rất là đau khổ cũng không báo đáp hết được .

Người xưa nói : Tóc da thân thể là do cha mẹ cho , không được hủy hoại , đó là hiếu vậy . Việc hiếu ban đầu là yếu mến thân thể mình , không được tổn thương , không được mất mát .

Lúc đó đại chúng nghe Đức Phật nói về công đức sâu dầy của cha mẹ đều rơi giọt lệ bi thương khóc lóc . Nghĩ thế nào cũng không nghĩ được phương pháp báo đáp phụ mẫu ân thâm . Đều nói lời rằng , chúng con thật là hổ thẹn “Bậc thánh tối tôn ở cõi đời này !Chúng con đều là những đứa con bất hiếu , tội căn thâm trọng , không biết cuối cùng làm thế nào để báo đáp thâm ân của cha mẹ ? Cúi mong Thế tôn từ bi chỉ dạy .”

Cha mẹ

thật là

khổ

cực à

!

Con biết là sai rồi

Đức Phật liền nói với chúng đệ tử :Nếu muốn báo đáp thâm ân của cha mẹ , thì vì cha mẹ sao chép kinh này , lại vì cha mẹ thụ trì đọc tụng ,ở trước đức Phật vì cha mẹsám hối hết thẩy tội khiên , vì cha mẹ trì trai giữ giới – bố thí hành thiện cứu tế cô bần khốn khổ , đểgiúp cha mẹ tu tăng phúc thọ . Nếu làm như vậy thì được gọi là người con hiếu thuận .

Phương pháp tốt nhất là ấn tống quyển kinh này , làm cho quyển kinh lưu chuyền hậu thế . Khởi phát lòng hiếu thuận của chúng sinh , hiểu rõ công đức thâm ân của cha mẹ .

Chú ý : Ngư i đ i có câu , dùng mi ng đ khuyên ngư i m t lúc , dùng sách đ khuyên ngư i trăm đ i . Ý mu n nói r ng , m m mi ng ch khuyên ngư i làm thi n , t m th i m t lúc mà thôi , mà ngư i th ích r t làít ; n u như in kinh sách đ khuyên ngư i làm thi n , như v y s nh hư ng c a nó r t là l n .

Phương pháp tốt nhất làấn tống kinh

này lưu chuyền mười

phương

Có nhiều phương pháp báo đáp côngơn cha mẹ

Đức Phật nói với ngài A Nan : Người mà không hiếu thuận với cha mẹ , sau khi chết đi phải đọa vào địa ngục A Tỳ chịu báo ứng ,trải trăm nghìn kiếp không có ngày ra . Địa ngục đó tường bốn bên được làm bằng sắt , bốn bên lửa đốt cháy bùng bùng , sét ở bên trên đánh xuống đầu tội nhân . Quỷ dạ xoa ở trong ngục đó nấy nước đồng sôi dội xuống đầu của phạm nhân , khiến cho đau khổmuốn sống không được , chết cũng chẳng xong .

Vẫn còn một loại địa ngục , chỗ nào cũng có gươm dựng như làrừng cây , lại ở trên không trung không ngừng mưa xuống gươm –dao – cung tên đâm khắp cơ thể phạm nhân . Đau khổ muôn vàn , muốn có ngừng ngơi dây lát cũng chẳng được .

Không những như vậy , chịu hết tội báo ở tầng địa ngục này , lại phải vào tầng địa ngục khác thụ hình phát . Ví như hung bạo như chó đồng , rắn sắt cắn đuổi phạm nhân , hoặc khiến cho phạm nhân bụng ruột vỡ tan , xương da tan nát , đau khổ muôn phần . Tuy nhiên hình phạt tàn nhẫn như vậy , phạm nhân cũng không phải là chết thật , vì phạm nhân trong địa ngục một ngày sống chết muôn nghìn lần . Đều do tội nhân khi còn tại thế không hiếu cha mẹ , phải chịu báo ứng này .

Hết thẩy mọi người khi nghe Đức Phật nói về tội báo của việc bất hiếu xong , đều dốc lòng sám hối mà phát nguyện rằng : Kể từ hôm nay cho mãi đời sau , cho dù thịt nát xương tan ,cũng không giám trái lời Phật dạy!

Sau đó đức A nan liền từchỗ ngồi đứng dậy , cung kính mà bạch Phật rằng : Lạy đức Thế Tôn ! Kinh này nên gọi như thế nào ? Làm thế nào đểtuân thủ phụng hành ?Đức Phật liền nói với đại chúng rằng : Kinh này nên gọi là“Kinh đại báo Phụ mẫu trọng ân ” mọi người nên tuân thủphụng hành .

Các đệ

tử nên

biết duyên khởi

của kinh này khơi

nguồn là

từ đó

Tất cả mọi người sau khi nghe đức Phật khai thị xong bộ kinh này , liên vui vẻ phụng hành , đời đời kiếp kiếp tuân theo lời Phật dạy , hết lòng hiếu đạo .

Recommended