View
297
Download
2
Category
Preview:
Citation preview
Nửa đời một mái tóc sương
Nửa đời với những tơ vương nửa đời
Nửa đời bụi phấn rơi rơi
Nhìn đàn em nhớ một thời đã qua
Một trăm năm cũng chẳng là
Trồng người không quản xót xa nghĩa tình
Qua đêm đen là ánh bình minh
Qua mùa đông rét, chuyển mình là xuân
Nửa đời với những bâng khuâng
Tóc sương một mái- già- nhưng mãn lòng
20/11/2009
Nguyễn Thị Thân
Lạ gì đoản khúc ca dao
Mà trong bài giảng nặng bao nghĩa tình
Nhện giăng sợi nhớ trên cành
Để xe tơ mãi trong anh rối bời
Gió đưa cây cải về trời...
Làm sao phân tỏ bao lời đắng cay?
Ai làm hoa bưởi khẽ lay
Đổ thừa anh tiếc trầu cau hỡi người?
Tầm xuân e ấp một thời
Để ai thương trách một đời khôn nguôi!
Lời em như trái chín muồi.
Rơi vào anh những ngọt bùi, đắng cay...
Lặng nghe em giảng mê say
Anh như thắm lại chuỗi ngày xuân xanh.
An Phú 19/4/2012
Nguyễn Văn Trị
Vẳng đâu đây tiếng thì thầm của gió
Ru mơn man trên làn tóc nhẹ buông
Mảnh trăng non dịu dàng mơn trớn
Ôm bờ vai gầy trong tối lặng im
Đôi mắt buồn mơ về nơi ấy...
Nhân nhân lên trong nỗi nhớ xót xa
Mỗi tiếng cười, một tiếng lòng sâu lắng.
Ai biết cho chăng một lần yêu
Tuyết Thu 1992
Trăng màu vàng, sắc bóng thu
Tuyết rơi vạn nẻo, bóng thu dâng đầy
Lá vàng bay thả chiều buông
Có nghe thu gọi não nề tuyết rơi!
Thu tuyết 1989
Áo em vàng sắc bóng thu
Sớm mai nắng nhạt sương mờ mênh mang Áo thu em khoác đến trường Con đương thơ ấy gió vương tóc dài Sân trường ngậm nắng hoa lài Tiếng em trong trẻo ngân hoài yêu thương Quanh em ríu rít tiếng cười Giòn như hồn lá thu rơi bay vào Em là cô giáo xây đời Thiết tha tà áo đất trời vào thu 20/11/2008
Tuyết Hạnh
Bụi mưa giăng, sương mờ cửa lớp
Hàng cây Sưa màu gió lá vàng
Cái rét ngọt ùa vào cửa lớp
Se se lạnh tím ngát bờ môi
Trên bục giảng thầy cầm phấn trắng
Đưa em vào bài giảng Quê Hương
Thầy và em hai nửa thế hệ
Cho hôm nay cho cả mai sau
Bên lớp học em ngồi nghe giảng
Cả trời quê rực sáng hồn thơ
Em ôm ấp trong trang giấy nhỏ
Ước mơ xanh tỏa sáng tương lai
Hôm nay đây em bước vào đời
Hành trang nhỏ gói lời thầy dạy
Trong bụi mưa giăng mờ cửa lớp
Có bụi phấn điểm bạc tóc thầy
Tam Kỳ ngày 29/10/2010
Tuyết Hạnh
Hai mươi bốn năm theo nghề dạy học
Ươm mầm xanh đi gieo hạt cho đời
Nghề trồng người-cao quí thiêng liêng
Đã cho tôi bao niềm cảm xúc.
Đứng trước em thơ tôi như trẻ lại.
Bỏ qua bên những toan tính cuộc đời.
Quên tất cả những ưu phiền cuộc sống!
Đong đầy trong tôi là tình thương mến.
Cho em thơ, cho từng trang giáo án
Nhiệt huyết dâng trào như tuổi hai mươi.
Tuyết Hạnh
Thời xa vắng, tuổi đời mới lớn
Thích làm thơ hay mơ ước vu vơ
Thời xa vắng, tuổi đời mới lớn
Thích nhặt cánh phượng -
Ép trang giấy trắng
Thời xa vắng, tuổi đời mới lớn
Ôm bao khát vọng vươn tới tương lai.
Tuyết Hạnh
Cô muốn giữ thời gian đứng lại
Các thầy cô sống mãi bên nhau
Cô muốn niên học dài thêm mãi
Tình cô-trò ấm áp những yêu thương
.
Tuyết Hạnh
ĐÁI ĐƯỜNG
Trông xuống đèo le thấp lè tè
Có anh nam tử đứng đái xè
Nè cô thôn nữ đừng có ré
Cho lối mòn xưa nước chảy re
ĐẶC SẢN GÀ TRE
Quảng Nam nỗi tiếng có đèo le
Hành khách đến đây chẳng rụt rè
Trăm ba một đĩa gà tre trẻ
Ai nấy thầm thì rẻ rè re.
ĐÈO LE ĐÈ LEO
Có đi mới biết đèo le
Đi rồi mới thấy đèo le, đe lèo
Đe lèo chỉ ở đèo le
Đèo le mới thâý đe lèo đè leo.
LỘI SUỐI ĐÈO LE
Đèo le đá đẻo lắm anh leo
Hộc hệch hụt hơi vẫn cứ trèo
Lưa thưa rêu phủ chòm sâu hoắt
Ghì chặt đôi chân nước chảy leo
Nguyên Thương 2012
Nụ Hôn Thừa Nụ hôn
anh đấy Thầm thì riêng em Yêu anh em khẽ nhận rồi Nụ hôn ngọt lịm Một bờ môi em Nay anh ngắt phím tơ lòng Cho em tiếc nối Cung đàn ngày xuân Trắng đêm thao thức
chờ anh Nụ hôn anh đấy Bỗng thừa trong em
Tình Biển
Rì rào.....Rì rào......,
Con sóng lăn tròn,ôm hôn bờ cát trắng.
Điệp khúc chữ tình
Bãi cát - biển khơi.
Anh ước gì,là con sóng bạc đầu.
Để mãi hôn Em - bờ cát trắng.
Nhưng xin Đừng, Em đừng là cát trắng.
Để sóng kia cuốn tận đáy biển khơi.
ĐỢI CHỜ
Từng giọt.....Từng giọt.....
Nặng nề rơi.
Tách cafe đượm mùi khói thuốc.
Anh đợi Em...
Không hẹn hò.
Vì biết chiều nay Em xuống núi!
Mưa bay...Mưa bay...
Phảng phất rơi.
Đường lầy lội, bùn trơn - càng vắng bóng.
Ngóng đợi hoài...
Mất hút.
Muốn tiễn đưa mà chẳng có dáng Em.
Trùm kín chăn.
Mộng tưởng...
Đêm hoang vắng, nơi xứ núi xa xôi.
Mưa u buồn có cho Em linh cảm.
Đoạn đường về Anh muốn tiễn chân Em.
Vè Lớp Tôi CT9
Lẳng lặng mà nghe Thị Xuân, Thị Phú
Ta kể về bạn bè Đáng bậc cha chú
Nhân ngày họp lớp Văn Hiếu chứ ai
Thời điểm thích hợp Duyên dáng mảnh mai
Thông báo đại trà Thu Hương đà nẵng
Cả lớp thế là Bệnh tim mang nặng
Đồng tâm nhất trí Xuân Phương chuyển nghề
Thật là biết ý Hay ốm hay đau
Sau hai mưoi lăm năm Là Trần Quang Tịnh
Còn mãi tiếng tăm Sức khỏe hoàn chỉnh
Một thời lừng lẫy Trần Hiệp đúng rồi
Khóa tám khóa bảy Tim hay bồi hồi
Đầu sổ lớp ta Diệu Hòa, Hoàng Hạnh
Tuổi nhỏ tài ba Tính tình hơi lạnh
Là chính trị chín Là bạn Võ Cang
Thật là uy tín Hay thêu, hay đan
Từ trường đến khoa Kim Lài, Túy Phượng
Ba năm kể ra Hay dì, hay dượng
Bốn thầy(cô) chủ nhiệm Là tính Lê Phương
Miệng hay chúm chím Trẻ phải mang gương
Thầy Lũy năm nhì Thu Phương mắt cận
Giọng giảng thầm thì Tình duyên lận đận
Chính là cô Hạnh Là Lê Thị Thành
Tâm lí (là) thế mạnh Hiệu hoa lá cành
Thầy mến năm đầu Chính Hồ Văn Phụng
Bám lớp dài lâu Xét về tốt bụng
Thầy An đâu thua Hồng Hải, Bạch Hương
Khí thế thi đua Chịu khó chịu thương
Ai bì ai sánh Ái Lài đại lộc
Danh hiệu lấp lánh Nói năng hơi cộc
Huỳnh Bọng bí thư Đích thị Quang Mười
Hay xử bạn hư Tiếp xúc nhiều người
Trần Tâm ta đó Thanh Quang, Tuyết Hạnh
Ít nói là có Dáng người mảnh khảnh
Bạn ngọc tong teo Kiều Hạnh, Thế Kế
Dáng cao lêu khêu Đằm tính da nâu
Nguyễn Bâng tóc quắn Diệu Hồng ta đó
Tư tưởng hiếu thắng Cái miệng toang toác
Lớp trưởng Văn Châu Chín tám Khối rồi
Dính chuyện bể dâu Hôm nay bồi hồi
Thị Châu học dở Nhớ về kỷ niệm
Năm cuối lầm lỡ Tình cảm ngọt lịm
Bích Thủy duy xuyên Làm thử mấy câu
Nói chuyện luyên thuyên Chưa đủ chưa sâu
Xin mà thông cảm
Thông cảm có mà
Thông cảm
GIẤC MƠ HOA
Giấc mơ qua giật mình tỉnh giấc.
Tìm quanh ta nào thấy Anh đâu.
Nỗi trống trải ập vào tim giá buốt.
Người yêu hoa sao bỏ hoa rơi.
Hoa úa tàn không còn khoe sắc thắm.
Mùi hương thơm lẩn khuất hoang sơ.
Vị tinh khiết ngọt ngào tản mác.
Vị đắng cay đọng mãi trong hoa.
Xót xa thay một loài hoa cỏ.
Thương nhớ về hương cũ màu xưa.
Ôi giấc mơ dội sóng giữa giấc mơ.
Ứa máu trong tim dịu dàng vết cứa
Recommended