Upload
thi-dan-viet-nam
View
583
Download
1
Embed Size (px)
Citation preview
ĐẠO GIATổ tiên đức trọng cao sơn
Phúc lộc con cháu đỏ son đức tàiĐạo đời lẽ sống lâu dài
Nhân nghĩa đức đọ ai ai cũng cầnÔng bà, cha mẹ, người thân
Con cháu sum họp, quây quần thương yêuMặc cho nắng sớm mưa chiều
Tình thân máu mủ chẳng siêu tấm lòngNghĩa tình minh bạch sáng trong
Thiện nhân thiện đức là lòng thảnh thơi
Hôm nay thanh bạch giữa trờiCác con, các cháu nhiều đời dâng hương
Kính mong tiên tổ chỉ đườngPhù hộ con cháu biết thương nhau cùng
Biết đời trọng nghĩa hiếu trungBiết mình phải có tấm lòng đức nhân
Anh em trên dưới góp phầnGiữ gìn đạo lý tình thân trong nhà.
Tháng 12/2010
CHẮT NỘIBình minh rực sáng vừng đông
Sắc hoa rực rỡ bông hồng đón xuânHai nhăm, mười một Canh Dần
Đức Dũng – chắt nội mừng xuân ra đờiKhuôn mặt đầy đặn sáng ngời
Oe oe tiếng khóc chào đời vui tươiCả nhà vang dậy tiếng cười
Đức Dũng chắt nội là đời thứ 4Tiên tổ phúc đức nhân từ
Để lại con cháu lộc dư kế thừaÔng bà nội ngoại sớm trưa
Chăm nom săn sóc đón đưa bế bồngCô chú vừa ngắm, vừa trông
Bố bế, bố ẵm mà không muốn rờiMẹ ôm cho bú à ơi
Chẳng ru, chẳng hát ra lời bài chiChỉ rằng con hãy nín đi
Nội ngoại mừng vui bởi vì sinh conMai ngày con lớn, con khôn
Vào đời con nhớ công ơn cả nhàNhớ cha mẹ, nhớ ông bà
Cô, dì, chú,bác cho ta cuộc đời.Tháng 1/2010
HOA DÂM BỤTNép mình vào giữa rặng rào
Lá xanh hoa đỏ giấu sao được ngườiDập dìu bướm lượn bướm mời
Lặng yên sắc thắm giữ đời thanh taoGiữa trời nắng gắt mưa rào
Hoa râm thành bụt ai nào dám chê
Dọc đường dọc lối đi vềSắc hoa tô đẹp làng quê dân mình
Nhắc ai chớ có vô tìnhLãng quên dâm bụt quê mình ngàn xưa.
Tháng 12/2010
HOA NHÀIMỏng manh cánh trắng hương thơm
Trà ngon xanh nước đậm thơm hương nhàiLòng người tinh khiết ban mai
Khói trà thoang thoảng hương nhài bốc bayTình người bền vững xưa nayCó bao cách ví rất hay về nhàiThắm lắm thì lại chóng phai
“ Thoang thoảng man mát hoa nhài thơm lâu”Nghĩa đời có trước có sau
Thì nhân, thì quả được lâu được dàiCũng như những đóa hoa nhài
Chẳng phai sắc trắng, chẳng hoài hương thơm.Tháng 12/2010
TRUYỀN NGHỀĐức Hiệp danh tiếng khắp vùng
Lương y từ mẫu vô cùng thâm uyênNghề thầy chữa bệnh – gia truyền
Phương thuốc đặc hiệu cha truyền cho conY đức vời vợi như non
Cha truyền, cha dạy cho con giữ nghềCái tâm, cái đức lời thề
Làm thầy phúc đức thực nghề danh y
Phạm mừng tâm nguyện con ghiCông cha, nghĩa mẹ lương y hành nghề
Vì đời y đức xin thềLàm con xin quyết giữ nghề cha ông
Tâm huyết con giữ một lòng
Cứu người chưa bệnhQuyết không nhiễu phiền
Làm thầy phúc đức bách niênChẳng mưu lợi ích vì tiền thất tâm
Làm nghề kế nghiệp góp phầnCứu người, chữa bệnh giúp dân, giúp đời
Tiên Du xóm núi đây rồiGia truyền thuốc quý sáng ngời danh y
Phạm mừng kính trọng lễ nghiKính chào người bệnh, nhớ ghi lời mời
Đến đây trị bệnh cứu ngườiĐể mình khỏi bệnh, để đời vui tươi.
Tháng 12/2010
VỢ CHỒNG CÙNG LOBiết nhau từ thuở học sinh
Thấy em tươi tắn dáng hình đoan trangNói năng cư xử dịu dàng
Ăn mặc giản dị dịu dàng thông minhCông việc sôi nổi nhiệt tình
Cầy bừa cấy hái tự mình liệu loĐảm đang mọi việc nhỏ to
Sớm chiều tất bật lần mò tối đêmViệc làng, việc xã không quên
Dốc lòng, hợp sưucs dưới trên cùng làmKhó khăn nặng nhẹ sẻ san
Bắc cầu xây cống em làm xá chiĐào mương xây đắp đường đi
Trồng tre chắn sóng phòng khi lũ vềTuần trầcnh gác trên đê
Công việc vất vả chẳng hề kêu caNhiều lần trò chuyện lân la
Thế rồi đối lứa nên duyên vợ chồngViệc nhà cho đến việc đồng
Việc tư rồi lại việc công cùng bàn
Khó khăn vất vả cùng làmCùng tính, cùng liệu lo toan chuyện đời.
Tháng 11/2010
LÀM THẦY CỨU NGƯỜILàm thầy chữa bệnh cứu người
Tận tâm, tận huyết mặc trời nắng mưaSớm khuya vất vả say xưa
Nào khám, nào chữa đón đưa bao ngườiĐến khi con bệnh khỏi rồi
Đó là y đức suốt đời hiến dâng
Phúc thầy cao chất mấy tầngCòn nhờ công đức thầy dâng cho đời
Còn nhờ kiến thức cứu ngườiCòn nhờ trách nhiệm những người lương y
Chẳng ham, chẳng muốn thứ gìCái tâm, cái đức dẫn đi hàng đầu
Bần của y đức lại giầuGiúp người qua khỏi những cầu ốm đau
Phúc này thầy giữ được lâuĐể cho con cháu đời sau được nhờ
Từ xưa nhân loại tôn thờThầy y, thầy giáo bao giờ cũng ơn
Làm thầy biết để tiếng thơmCứu người phúc đức quý hơn xây chùa
Thời nay kể cả thời xưaLàm thầy chữa bệnh quan vua đều cần
Vì đời vì nghĩa đức nhânLương y hãy lấy gốc dân hành nghề.
Tháng 11/2010
ĐỨC – TÍNRượu ngon muốn có bạn hiền
Tuổi xuân muốn có tình duyên thật thà
Chẳng như con bướm vờn hoaHoa thơm nhị thắm vào ra suốt ngày
Hoa tàn nhị rữa bỏ ngayĐể cây héo hắt lắt lay giữa trời
TÌNH ĐẦUGặp anh em đã yêu anh
Bởi anh chất phác hiền lành thông minhCư xử có nghĩa có tình
Công việc sôi nổi nhiệt tình hăng sayLên rừng xuống biển đó đây
Gian nan vất vả tháng ngày vẫn chămGiường tre lán lá anh nằm
Cơm độn khoai củ anh ăn hàng ngàyMở đường xẻ núi chặt cây
Đào hố chôn cột kéo cây khắp vùngĐến ngày máy chạy dân mừng
Ánh điện tỏa sáng khắp vùng biên cươngVùng sâu điện sáng soi đường
Nhà sàn điện phá làn sương mờ mờKhắp nơi đều thỏa ước mơ
Dòng điện tỏa sáng mong chờ bấy lâuCó điện nước mạnh dân giầu
Đôi ta lại nhớ ngày đầu gặp nhauHứa rằng chờ đợi bao lâu
Cả hai cố giữ tình đầu năm xưaCho dù dãi nắng dầm mưa
MỘT VÙNG QUÊCó lần tôi đã tới đây
Ngoài đồng, trong xóm chất đầy rạ rơmGạo thì tẻ dẻo, nếp thơm
Ngô non rang nổ ngọt hơn ổi đào
Ruộng đồng thửa trũng, thửa caoHoa màu đủ thứ su hào, cà chuaRuộng sâu, mương nước cá cua
Trong nhà áo muống vai dưa tương càVườn chuồng đôi lơn đàn gà
Bữa cơm đạm bạc đậm đà tình quêNgười làng, người xóm đi về
Gặp nhau chào hỏi hả hê tấm lòngYêu thương tình nghĩa vợ chồng
Nuôi con, chăm sóc bà ông tận tìnhHồ sen bóng liễu rung rinh
Đêm trăng đôi lứa tâm tình bên nhauThì thào hẹn ước trầu cau
Tơ hồng làm lễ rước dâu về nhàTrước là phục bái ông bà
Sau là quy thuận mẹ cha – dâu hiềnHòa bình làng xóm bình yên
Già trẻ, trai gái có quyền thương yêuRặng tre cò đậu rất nhiều
Chuông chùa ngân vọng buổi chiều hoàng hôn.Tháng 11/2010
TƯỢNG ĐÀI THÁNG GIÓNGPhù sa nước đỏ lờ lờ
Con sông uốn lượn đôi bờ Thăng LongThủ đô kì tích chiến công
Nơi đây – Chiến thắng Gióng trở vềNúi Sóc hổ phục bốn bề
Ngựa sắt phun lửa bay về trời caoThiên cung long trọng đón chào
Thánh Gióng truyền thuyết đi vào sử xanhMuôn đời đất Việt con dân
Cùng hàng vua chúa quần thần ghi côngThiên Vương Phù Đổng giống Rồng
Hạ trần độ thế cứu dân giúp đời
Tuân theo sứ mệnh của trờiGậy thần ngựa sắt khắp nơi tung hoành
Nhổ tre đánh giặc tan tànhĐường đi vó ngựa khoét thành hố sâu
Thất kinh giặc chạy cắm đầuGiặc tan Thánh lại về chầu Thiên Cung
Việt Nam – Thánh Gióng anh hùngTượng đài ghi nhớ chiến công người trời.
Tháng 10/2010
ĐẠO LÝ LÀM NGƯỜI
Giữ mìnhỞ đời thấy mất lòng tin
Thấy nhục thấy xấu cái nhìn bỉ khinhCho nên ta phải giữ mình
Sống trong, sống sạch, hiển vinh cuộc đời
Đạo đờiGiàu sang phú quý làm chi
Đã là phi pháp còn gì nhục hơnĐói cho sách rách cho thơm
Đạo đời trung hiếu còn hơn bạc vàng
Hổ thẹnBuồn chán khi phải ngồi không
Hổ thẹn cuộc sống ăn không ngồi rồiChẳng tàn, cũng phế kẻ lười
Để đời khinh nghiệt, để đời cười chêTháng 10/2010
SỨC SỐNGVui
Những người chăm chỉ làm ănChẳng ngại gian khổ khó khăn bao điều
Biết thương biết quý biết yêuThì đời thanh thản rất nhiều niềm vui
Khỏe
Cuộc sống đã dạy con ngườiSống vui sống khỏe thì đời sống lâu
Bớt đi buồn tủi âu sầuCon người khỏe mạnh ốm đau phải lùi
Hạnh phúcSướng nhất độc lập tự do
Hòa bình hạnh phúc ấm no suốt đờiLàm người có việc không chơi
Lao động có ích là đời vinh quangTháng 10/2010
ÔNG CỦA TÔIThương ông tám chục tuổi đầuVì con vì cháu kể đâu tuổi già
Ngày ngày trông cháu, chăm hoaThổi cơm đun nước, quét nhà, làm thơ
Vì đời thực hiện ước mơLàm thơ tái tạo chân tơ con người
Vẽ lại cuộc sống con ngườiTừ thời tiền cổ đến thời ngày nay
Thời xưa cực khổ đắng cayLàm ăn vất vả tối ngày chẳng no
Rau khoai, cháo củ, sắn ngôKhố manh, áo vỏ, bẹ mo đội đầu
Núi cao rừng rậm sông sâuChẳng sợ nguy hiểm đâu đâu cũng mò
Măng củ, thú vật ốc sòMiễn là ăn được cho no dạ dày
Ngàn năm cực khổ đói gầyBiết bao xương máu, đắng cay ở đời
Biết bao sức lực con người
Mới có cuộc sống tuyệt vời ngày nay
Ông tôi nay đã yếu gầyCái tâm cái đức vẫn đầy tình thương
Sống đời mẫu mực nêu gươngBao dung độ lượng biết nhường nào đây!
Tháng 12/2010
CHUYỆN KỂ VỀ BÀBà tôi tuổi đã bảy nhăm
Lao động vất vả bao năm vì đờiThương con, thương cháu, thương ngườiSớm tối làm việc, nghỉ ngơi không cần
Ruộng nương, vườn tược, nhà sânBà làm, bà dọn tay chân chẳng rời
Con lớn, cháu lại ra đờiTiếng ru, tiếng hát à ơi tháng ngày
Tính bà tằn tiện xưa nayQuần thâm áo vải, chẳng hay lụa là
Cơm ăn rau đậu qua loaThịt cá dành dụm cả nhà cùng ăn
Đêm nằm trải chiếu, giở chănCháu lớn, cháu bé được nằm ngủ yên
Bà chẳng ham của, ham tiềnChỉ mong con cháu dịu hiền đức nhân
Còn mình mong muốn góp phầnNuôi con nuôi cháu thành thân, thành người
Để cho trọn kiếp cuộc đờiThiên hạ biết đến khỏi cười khỏi chê
Tháng 11/2000
LUẬT ĐỜICó công có hưởng
Hôm nay xới đất ươm mầmNgày mai mưa nắng hạt mầm lên cây
Cây cao hoa quả nở đầyCon người đón hưởng quả cây mình trồng.
LuậtLuật đời như thế mà hayCó làm có hưởng xưa nay rõ ràngMuốn ăn nhưng chẳng muốn làmXin mời làm bạn với quan áo dài.
Nổi dôngSuối kia đâu mãi đều trong
Con người đâu mãi cõi lòng bình yênBình an, vui vẻ, ưu phiền
Đó là quy luật tự nhiên loài ngườiĐố ai hiểu hết sự đời
Tại sao biển động, gió trời bão dôngChuyện đời nhìn thấy đau lòng
Có kẻ lười nhác ăn không chơi dàiCó người kém đức, kém tài
Gặp may thời thế, tính bài nạt dânLợi to, lợi nhỏ có phần
Mặc ai thua thiệt chẳng cần xét xemViệc ai thua thiệt chẳng cần xét xem
Việc đời lẫn lộn trắng đenĐúng sai chẳng biết, thân quen tốt rồi
Chuyện này làm rối việc đờiLòng người không thuận, ắt trời nổi dông
Tháng 11/2010
TRỒNG NGƯỜINhân kỷ niệm ngày nhà giáo Việt Nam
Bao năm bao tháng trồng ngườiTận tâm tận huyết mặc trời gió mưa
Sớm khuya vất vả say sưaChăm cây, nhận quả đón đưa hoa đời
Đến khi con cháu nên người
Hoa thơm quả ngọt suốt đời hiến dângTương lai xây đắp mấy tầng
Còn chờ kiến thức đem dâng cho đờiCòn nhờ nhiệt huyết từng người
Còn nhờ trách nhiệm những người như taCho dù sức yếu tuổi già
Cái tâm, cái chí của ta đâu hènGiúp cho con cháu tiến lên
Xây dựng cuộc sống chẳng quên nghĩa tìnhĐó là trách nhiệm quang vinh
Trồng người tâm trí hết mình vì dânDạy người cái đức, cái nhân
Làm gương mẫu mực cầm cân giúp đờiTạo dựng lễ nghĩa con người
Tôn trọng đạo lý từ thời tổ tiên18/11/2010
BẠN TÔIBạn tôi nay đã già rồi
Ngày ngày công việc chẳng ngồi chơi khôngViệc nhà cho đến việc đồng
Trông nom chăm sóc vun trồng chăn nuôiTưới hoa, uốn cảnh, dạy người
Hết lòng xây đắp cuộc đời mai sauVượt qua bệnh tật ốm đau
Vì đời đáp nghĩa ngại đâu tuổi giàChăm người vất vả hơn hoa
Trồng người khó nhọc hơn là trồng câyTuổi già chẳng sợ yếu gầy
Chỉ sợ tâm trí đổi thay yếu hènĐòi ăn, đòi hưởng thành quen
Tưởng rằng điều đó tất nhiên ở đờiThất bạn tôi lại hiểu người
Nhìn điều trái ngược hỏi đời thực hưTháng 11/2010
HÃY SỐNGĐời tôi muốn nghĩa muốn tình
Cớ sao tạo hóa cố tình trêu ngươiBỏ qua lẽ sống ở đời
Làm cho tâm trí con người khổ đauLàm cho cuộc sống âu sầu
Bởi lòng ích kỷ, còn đâu tình ngườiCòn đâu đạo lý ở đời
Còn đâu nghĩa khí của thời văn minhBa hoa khoác lác nghĩa tình
Thực ra chỉ sống vì mình mà thôiMiễn mình sung sướng đủ rồi
Còn ai cực khổ mặc người cần chiLối sống như vậy bỏ đi
Hãy sống ra sống, tính suy làm gì
Tháng 1/2010ƯỚC GÌ
Trưa nay ra đứng bờ aoTrông cá đớp nước, sóng chao bóng người
Thấy em giặt áo đem phơiMột mình xay lúa mồ hôi đầm đìa
Đàn gà rúc rích quanh niaMèo đen phơi nắng vểnh ria ngó nhòm
Nhìn xa anh muốn gần hơnMuốn em đưa mắt, môi thơm má này
Rượu nào anh cũng chẳng sayNhìn em anh lại thấy say ái tình
Ước gì hai đứa chúng mìnhXay lúa cùng kéo, cơm chung một nồi
Chiếu hoa cùng đắp, cùng ngồiMẹ cha chăm sóc cả đôi cùng làm
Các con đều khỏe, đều ngoanĐể ta lao động lo toan việc đời
Nắng mưa thay đổi tiết trời
Gian nan vất vả vẫn cười vẫn vuiTháng 12/2010
DÂNG HƯƠNG BÁI TỔSáng nay hương khói dâng lên
Lòng thành bái tổ vững bền cháu conĐạo trời còn nước, còn non
Còn trời, còn đất, cháu con cùng thờCông cha, nghĩa mẹ ơn nhờ
Tổ tiên phúc hậu bao giờ dám quênVì đời trọng nghĩa dưới trên
Cháu con thành kính dâng lên tấm lòngHiếu nghĩa trung thực sáng trongGiữ gìn đạo đức tổ tông họ hàng
Giữ cho tình cảm xóm làngThương yêu hòa thuận an khang vững bền
Thành tâm ngàn lạy vái lênTổ tiên đức trọng ngồi trên thấu tình
Phù hộ con cháu hậu sinhĐặng tình, đặng nghĩa hiển vinh trên đời
Tháng 11/2010
HỎI AIHỏi ai hay nói về mình
Thơ thơ, phú phú duyên tình mộng mơVăn chương chứ nghĩa lờ mờ
Ngày lành nay lại ngẩn ngơ không hồnLắp ba lắp bắp luôn mồm
Chỉ mơ chỉ mộng sớm hôm hão huyềnSự đời việc thật lại quên
Bao người vất vả ngày đêm xây đờiChăm lo cuộc sống con người
Còn mình thờ thẫn vẫn ngồi nghĩ thơVẫn mơ, vẫn mộng, vẫn chờ
Nào hoa, nào nguyệt, vương tơ trong lòngNhưng rồi không vẫn là không
Bởi vì sống thế cũng không hay rồiCũng chẳng giúp ích cho đời
Lại thêm đàm tiếu về người làm thơ.Tháng 12/2010
TUỔI TÁM MƯƠITôi nay cũng đã già rồi
Tám mươi, tuổi ấy liệu đời kém aiTám chục xuân kể cũng dài
Hai cuộc kháng chiến chẳng sai cuộc nàoĐánh Tây đuổi Nhật gian lao
Đuổi Mỹ, phá Ngụy kể sao cho xiếtXa nhà hai nhăm cái tết
Luyện quân đánh giặc còn biết làm thơKhi về đầu đã bạc phơ
Các con các cháu đang chờ đợi ông
Tôi về cũng chẳng ngồi khôngLàm thơ trông cháu cho lòng thảnh thơi
Trồng hoa cây cảnh vui đờiTrồng cây ăn quả cho người mai sau
Mặc cho tóc trắng bạc đầuTan chân yếu đuổi chí đâu đã hèn.
Tháng 6/2010
GIỮ CHO NGÀY MAIỞ đời gạn đục khơi trong
Tìm người trung thực tấm lòng thẳng ngayChọn người chung thủy dựng xây
Thương anh em mới tới đây đợi chờĐợi anh cho tới bao giờ
Học xong hết khóa ước mơ đã thành
Bấy giờ em mới cùng anhXe tơ mối để thành nhân duyên
Tình ta như bến với thuyềnNước sông tắm gội mối duyên tơ hồng
Giữ cho trong sạch tấm lòngGiúp ta gạn đục khơi trong cuộc đời
Thương anh em vẫn giữ lờiHọc hành lao động để rồi cùng anh
Làm nên sự nghiệp công danhXây đời hạnh phúc đắp thành tương lai
Rèn mình có đủ sức tàiĐể khỏi hổ thẹn ngày mai với đời.
7/2010
CÓ ANH Ở BÊNChiều qua một cơn gió thoảng
Mặt nước sống động từng mảng bèo trôiGió rung cả chỗ em ngồi
Lá vàng lả tả trút rơi khỏi cànhTiếng ai như tiếng của anh
Em ơi đất nước chiến tranh hết rồiTa về cùng với mọi người
Kiến thiết đất nước xây đời ấm noCuộc sống độc lập tự do
Gia đình hạnh phúc khỏi lo đói nghèoCon đường cách mạng anh theo
Là đường chính nghĩa dân nghèo ước mongKhởi nghĩa cách mạng thành côngAnh đi chiến đấu nay không trở về
Cũng vì đất nước làng quêCũng vì gốm sứ cái nghề quê ta
Cũng vì con cháu mai xaCũng vì truyền thống ông cha dân mình
Vì nghĩa ta phải hi sinhVì nghĩa ta phải tự mình đứng lên
Giờ đây em nhớ đừng quênCùng trời cuối đất anh bên em rồi.
6/2010
SO SÁNHNăm xưa cũng ở đất này
Cha mẹ vất vả tháng ngày xới bămLao động cực khổ quanh năm
Cái đói cái rét vẫn thăm hỏi đềuCó bữa sáng hết bữa chiều
Lúa ngô cũng ít, phần nhiều cháo rauGặp khi hoạn nạn ốm đau
Nhờ vào số phận, lấy đâu ra tiềnSống thì khó, chết dễ liền
Nhân dân cực khổ quan quyền chẳng thươngTháng ngày chễm chệ công đường
Tính mưu tính kế tìm đường khoét dânCòn đâu tình nghĩa đức nhân
Ngày nay thay đổi muôn phần khác hơnCon người cuộc sống tinh khôn
Làm ăn tính toán thiệt hơn bao điềuBuổi sáng cũng khác buổi chiều
Kế hoạch thay đổi càng nhiều càng nhanhNhân dân no đủ học hành
Đất nước đổi mới tiến nhanh khác thường.Tháng 5/2010
KHE SANHNăm xưa cũng ở nơi này
Quân ta quân địch bao ngày quần nhauĐịch dùng lô cốt hầm sâu
Xe tăng đại bác trên đầu máy bayHàng rào điện tử bủa vây
Mìn day pháo sảng rải đầy xung quanh
Bên ta thế trận lòng dânDựa vào núi đá, rừng xanh tạo đà
Bao vây cắt viện từ xaBắn tỉa không để địch ra bên ngoài
Pháo ta, pháo giặc đọ tàiHào ta, hầm địch kéo dài đụng nhau
Mưa dầm hầm địch ngập sâu.Thương binh, lính tráng chửi nhau om sòm
Tranh nhau chỗ lấp kín hơnTranh nhau bao thuốc hộp lon thịt hầm
Máy bay rú rít ầm ầmKhó lòng xuống được bởi tầm đạn ta
Đến ngày xuất kích – gần xaTăng ta độn thổ xông ra hiện hình
Quân giặc hoảng hốt thất kinhThi nhau bỏ chạy cứu mình thoát thân
Súng đạn, xe máy đầy sânHầm hào hôi thối nước phân xác người
Đạn bom khói lửa ngút trờiĐịch thua bỏ chạy phải dời Khe Sanh
Ngày nay đất nước yên lànhBản làng hạnh phúc cây xanh rợp trời.
Tháng 3/2010
MÙA XUÂN VỀ THĂM QUÊHoa nở lá lại xanh rờn
Màu sắc thắm đậm hương thơm ngọt ngàoBướm lượn tầng thấp tầng cao
Ong bay hút mật sà vào vườn câyNhãn, vải, xoài, mận đó đây
Hoa nở mật ngọt phấn bay hương nồngCác thùng đầy mật của ong
Xuân về cởi mở cõi lòng thiện nhânThế gian ai cũng góp phần
Làm nên sắc thái mùa xuân đậm đà
Xuân về thăm lại quê nhàThăm cha mẹ, thăm ông bà thăm em
Thăm làng xóm thăm người quenGiữ trọn lời hứa cùng em ngày nào
Đôi ta như thể trăng saoTrăng mà tỏa sáng thì sao đầy trời
Xuân về đẹp lắm em ơiHai ta sắm sửa vui chơi hội hè.
Tháng 3/2010
DẤU ẤN THĂNG LONGTưng bừng lễ hội thủ đô
Công trình hiện đại điểm tô huy hoàngThăng Long đất thánh rồng vàng
Bốn bề sông núi vững vàng cố vươngTrời cao tỏa sáng vầng dương
Giao lưu buôn bán thập phương xa gầnXây đời thịnh vượng muôn dân
Dựng cờ đại nghĩa hiện thân anh hùng
Thăng Long anh dũng vô cùngBao phen chiến trận lẫy lừng chiến công
Điện Biên đại thắng trên khôngĐống Đa xác giặc vùi trong một gò
Quân Thanh bại trận thua toThoát Hoan tướng giặc co giò thoát thân
Quang Trung đại phá mùa xuânCành đào gửi tặng Ngọc Hân làm quà
Kiếm thần Lê Lợi dâng raGiữa hồ hoàn trả thần rùa Kim Quy
Kiếm thần đánh đuổi giặc điĐến ngày hết giặc cất đi trả thầnThăng Long tới tuổi ngàn xuân
Bao lần giặc đến bấy lần giặc tan
Dựng vô vua Lý đưa bànQuần thần trên dưới hô vang đồng tình
Đến thời cách mạng Việt MinhThăng Long Hà Nội hiển vinh nhất đời
Ba Đình Bác chọn làm nơiTuyên ngôn độc lập đất trời cùng nghe.
HỌA TRỜIQuê tôi có dải sông Hồng
Phù sa đỏ nước giữa dòng cát trôiVen sông trải rộng bãi bồi
Lúa ngô xanh tốt gió trời lắt layNăm xưa cả nước đánh Tây
Dọc sông ngoài bãi nơi này đấu quânTrường kỳ kháng chiến toàn dân
Độc lập thống nhất có phần quê tôiHòa bình hạnh phúc đến rồi
Đất nước đổi mới dân đời khác xưaLao động sản xuất thi đua
Ngô khoai thóc lúa dư thừa ấm noNgười người bình đẳng tự do
Hội bàn dân chủ chẳng lo mất quyềnNghĩ đời cứ thế tiến lên
Tính sao thiên địa đảo điên khó lườngKhí hậu thay đổi thất thường
Làm ăn vất vả biết nhường nào đâyMong đời chung sức chung tay
Thực hiện biện pháp chống xoay họa trờiĐể cho thiên hạ khắp nơi
Bình an ổn định thuận trời nắng mưa.
CHUYỆN CỦA CHÚNG TÔINăm ấy tộc học cùng em
Tối rầm rủ nhau đi xem hát chèo
Bấy giờ cuộc sống còn nghèoXe đạp cọc cạch tôi đèo em đi
Ngựa sắt buổi tối đang phiBổng nhiên gẫy cẳng nằm lì phải khiêng
Không may nhưng lại có duyênTừ đó hai đứa gắn liền với nhau
Bảy năm kế tiếp về sauHai con trai, gái rủ nhau ra đờiKhó khăn chồng chất tơi bời
Cha già, mẹ héo con thời ốm đauVợ chồng rau cháo cùng nhau
Nuôi con ăn học, khổ đau một thờiNgày nay tôi ngoại bảy mươi
Hai con cũng đã thành người thành thânAnh cả trung tá không quân
Cô em bác sĩ nhiều lần dân khenGia đình hòa thuận ấm êm
Các cháu quấn quýt ngày đêm bên mìnhKhó khăn vất vả hiển vinh
Là công là sức của mình làm nênLà tình là nghĩa không quên
Bà con hàng xóm giúp thêm tận tình.Tháng 1/2010
MÙA CHIM NGÓINgoài đồng trời nắng chang chang
Lúa bông trĩu quả hạt vàng khắp nơiHeo may gió gọi người ơi
Ra đồng gặt hái về phơi lúa vàngTrên trời đàn ngói bay ngang
Kiếm tìm những hạt thóc vàng vãi rơiLưới chim ông lão chăng rồi
Mở lồng bắt thả chim mồi tung lênĐàn ngói bay lượn bên trên
Tưởng đây là bạn xà liền xuống theo
Lưới căng bẫy bật dây lèoCả đàn bị bắt nhốt treo trong lồng
Ngói mồi đích thực có côngVề nhà ông chủ thay lồng cho ăn
Mùa màng vất vả quanh nămBữa cơm chim ngói xào lăn cải vườn
Ăn vào no bụng ngủ luônNgày mai liềm hái xuống giường là đi
Ra đồng thu hái đến khiHết cây – hết quả - còn thì vụ sau.
Tháng 10/2000
GỌI UU ơi con đã về đây
Quê mình thực sự đổi thay nhiều rồiCông trình nhà máy kín đồi
Đường đi rộng rãi khắp nơi quanh vùngLàng trên xóm dưới tưng bừng
Ruộng đồng nhà máy vui cùng bài caThanh niên trai gái quê ta
Người vào nhà máy, kẻ ra ruộng đồngVùng quê kết hợp công nông
Thật là hoàn hảo, tô hồng chi đâu
U ơi con muốn làm giàuCưới cô gái trẻ làm dâu trong nhà
Để u có cháu gọi bàRu cháu u lại hát ca yêu đờiRuộng đồng thóc lúa bời bời
Nhà máy công nghiệp là nơi con làmBình yên phú quý cả làng
Chẳng ai thiếu đói kêu than với đờiVùng quê nay đã đổi đời
Ơn này cách mạng thay trời đem cho.
Tháng 8/2009.
BÌNH ĐẲNG BÌNH QUYỀNNgẩng đầu hóng gió nhìn mây
Đề lòng thanh thản bổng bay tâm hồnTrái tim máu đỏ hồng hơn
Tình người lẽ sống đậm thơm hương đờiBao năm nô lệ một thời
Làm thân trâu ngựa hầu người đón đưaĐào sông xẻ núi bắc cầu sang ngang
Bảo nhau lo liệu cùng làmToàn dân đoàn kết xóm làng bình yên
Mọi người bình đẳng bình quyềnGóp công xây dựng khắp miền quê hương
Đạo đời trên kính dưới nhườngChăm lo hạnh phúc yêu thương con người
Cùng nhau giữ đất giữ trờiGiữ nền độc lập, giữ đời tự do.
Năm 2010
LÀM QUANBạn tôi thay đổi rất nhiều
Hai đứa khi nhỏ sớm chiều có nhauBạn bè cắt cỏ chăn trâu
Mò cua bắt ốc nhảy cầu tắm sôngDắt cho bắt chuột chạy rông
Sáng dậy đun nước giúp ông pha tràLớn rồi tôi phải đi xa
Còn anh ở lại quê nhà làm ănThấm thoát đã mấy chục nămNay về tôi lại tới thăm bạn bè
Chuyện dân đã kể tôi ngheBạn tôi đã đỗ ông Nghè làm quan
Khác thời sống ở xóm làng
Quanh anh đã có hàng đoàn nhân viênTừ khi có chức có quyền
Có xe đưa đón có tiền tiêu phaQuên cả cái nghĩa quê nhà
Bạn bè thân thích gần xa chẳng màngChỉ cần cái chức làm quan
Cuộc đời sung sướng an nhàn thế thôiCó đâu nghĩ tới mọi người
Có đâu nghĩ tới cuộc đời xa xưaBây giờ kẻ đón người đưa
Nhân viên giúp việc dạ thưa quanh mìnhChẳng hiểu người quý hay khinh
Chỉ thấy một số quanh mình dạ thưa.
TRUYỀN THỐNGLớn rồi tôi thấy rõ hơn
Công cha nghĩa mẹ sớm hôm nhọc nhằnSinh con nuôi dưỡng trưởng thành
Sinh cơ lập nghiệp công danh nên ngườiThầy cô dạy dỗ tạo đời
Có lòng nhân nghĩa, con người hiếu trungBuồn vui sướng khổ hưởng cùng
Gian nguy vất vả vẫn chung một lòngĐó là truyền thống cha ông
Đó là dòng giống con rồng cháu tiênTấm lòng nhân hậu giữ nguyên
Anh hùng đại nghĩa lưu truyền bốn phương.Tháng 3/2010
TIẾNG RU CỦA BÀTrên cao mây trắng bồng bềnh
Dưới sông sóng nước dập dềnh đuổi mâyLá khô xào xạc đường cây
Chiều chiều cò trắng đỗ đầy bờ tre
Lúa mùa quá độ chia vềTiết trời đã chuyển từ hè sang thu
Trong làng có tiếng bà ruÀ ơi, à ơi cháu ngủ cho ngoan
Mẹ cháu còn bận họp bànTăng gia sản xuất lo làm lo ăn
Ông bà lận đận khó khănGian nan vất vả quanh năm cấy cày
Nồi cơm khoai củ độn đầyÁo quần rách vá tháng ngày một manh
Nay thì con cháu no lànhHàng ngày thịt cá cơm canh có rồi
Làng quê già trẻ mọi ngườiSớm chiều lao động để đời ấm no
À ơi, ơi à, à ơiCháu ngoan cháu ngủ nghe lời bà ru…
Năm 2000
CHUYỆN CẦN LÀM NGAYXưa kia biển ở ngoài xa
Ngày nay biển đã lân la đến gầnRừng xanh cũng đã trụi dần
Núi cao sạt nở ầm ầm đất trôiNhà dân sập đổ khắp nơi
Người chết, của mất cầu trôi lềnh bềnhHết mưa ruộng cứng như sân
Thức ăn, nước uống dần dần hiếm khanVen biển nước mặn ngập tràn
Mênh mông sóng đuổi nắng vàng nhấp nhôKhí hậu biển đổi từng giờ
Bởi người dốt nát mơ hồ bỏ quaNgày nay nhắc nhở dân ta
Cùng nhà lãnh đạo tham gia giữ gìnMôi trường trong sạch để tìm
Biện pháp chống đỡ hãm ghìm đổi thay.
Tháng 1/2010
BÓNG CHATiễn anh giữa buổi trăng tròn
Bâng khuâng lưu luyến ôm con ra vềĐoàn tầu chuyển bánh rời quê
Tiếng còi vang vọng bốn bề nhớ thươngNgoài kia là bãi chiến trường
Bom rơi đạn nổ máu xương vãi đầyChín năm đánh Nhật đánh Tây
Ngày nay thằng Mỹ cùng bầy xâm lăngAnh đi chiến đấu bao năm
Đánh đuổi quân Mỹ phá băng Ngụy quyềnHòa bình thống nhất ba miền
Nhưng em thì lại buồn riêng một mìnhChồng là liệt sĩ hi sinh
Em là quả phụ tiết trinh chờ chồngBao năm vắng vẻ phòng không
Đến ngày chiến thắng ngẩng trông bàn thờNén hương thắp đỏ giấc mơ
Tấm bằng liệt sĩ lá cờ phủ cheNgậm ngùi em kể con nghe
Cha con đánh giặc giữ quê yên bìnhCha đi từ lúc con sinh
Nuôi con dạy dỗ một mình mẹ thôiĐến nay mấy chục năm rồi
Bóng cha thấp thoáng đang ngồi bên con.Tháng 1/2000
CẦU KHẤNThành tâm thắp một tuần hương
Cầu trời khấn phật tìm đường làm ănTrời cao có thấu hay chăng
Mặt đất Đức Phật dạy răn thế nào
Đạo trời đâu thấp đâu caoThế nào là đức, thế nào là nhân
Việc gì ích nước lợi dân phải làmXin người chỉ dẫn bảo ban
Giúp cho trần thế việc làm ấm noGiúp người lương thiện khỏi loBọn người dạ thú tự do hại đời
Hôm nay khấn phật cầu trờiTấm lòng thành kính của người trần gian
Mong được trời phật phát banCon đường phúc lộc bình an giúp đời.
TÂM TƯSáng nay ra ngắm vườn hoa
Long lanh sương đậu lá hoa đầy vườnVắng ai vừa nhớ vừa thương
Vừa mong vừa đợi biết nhường nào đâyHoa thơm, sắc thắm có ngày
Duyên tình đôi lứa đắm say suốt đờiAnh đi ngày ấy lâu rồi
Thời gian vàng ngọc cứ trôi dần dầnTuổi đời em đếm từng xuân
Tình yêu em giữ cất phần tặng anhMai ngày hoa quả đầy cành
Đôi ta cảm tạ cao sanh hữu tình.Tháng 3/2010
GIỮ TRỌN CON ĐƯỜNGAnh đi đánh giặc trong Nam
Quê nhà cày cuốc em làm thay anhBao năm chinh chiến thác ghềnh
Gian nan nguy hiểm đời anh nếm rồiXông pha lửa đạn bom rơi
Đói rét bệnh tật đầy người vết thương
Khắp nơi là bãi chiến trườngCỏ cây dập nát máu xương vãi đầy
Vào rừng mắc võng cành câyRa đồng núp dưới bãi lầy sậy lauTrong làng chui xuống hầm sâu
Mặc cho muỗi vắt bám bâu đầy ngườiChờ cho bóng tối xuống rồi
Đoàn quân ẩn nấp khắp nơi đổ vềXông ra đánh Mỹ phá Tề
Giữ lấy làng xóm, giữ quê hương mìnhNgày nay đất nước hòa bình
Anh về sum họp gia đình cùng nhauCấy trồng ngô lúa hoa mầu
Nuôi con ăn học làm giàu quê hươngTrước sau giữ trọn con đường
Tình nghĩa chung thủy yêu thương đậm đà.Năm 2000
BÀ TÔIBà tôi nay đã chín mươi
Hàm răng móm mém thân người gầy khôTóc đầu bạc trắng, mắt mờ
Chân đi không vững phải nhờ gậy treTai thì ngễnh ngãng khó nghe
Thường ngày bà kể cháu nghe chuyện đời
Phật tiên cứu độ con ngườiThánh hiền nhân đức thay trời cứu dân
Quỷ giữ bạc ác bất nhânXẻ thịt phần xác, phân tâm phần hồn
Con người có kẻ ác hơnÁc hơn ma quỷ độc hơn cáo giàNgười hiền trung thực thật thà
Lấy lòng nhân nghĩa kiểm tra sự đờiBà nay cũng đã già rồi
Chân đi đã chậm mắt thời khó trôngĐời bà chỉ ước chỉ mong
Con cháu hãy sống với lòng đức nhânTiền của bà chẳng có cần
Quà biếu là cái lương tâm thật thàCháu con nếu có thương bà
Thì hãy diệt hết quỷ ma ở đời.Tháng 2/2010
MONG NGƯỜI THỨC TỈNHCây cao bóng cả người ơi
Rừng rậm muông thú làm nơi sống cònNgày nay rừng núi dần mòn
Cây cao chặt phá biết còn ở đâuĐồi xanh nay cũng trọc đầuNúi cao sạt lở đổ cầu đổ câyĐường đi đất đá chen đầy
Nước lũ cuồn cuộn nhà xây hết hồnChạy nước đàn khỉ cõng con
Tiếng kêu, tiếng hú om sòm rừng xanhBởi người lấy gỗ chặt cành
Xẻ núi ngăn suối mới thành họa toHết mưa trời lại nắng khô
Nước sông, nước suối ao hồ cạn vơiCuộc sống đe dọa con người
Nếu không thức tỉnh thì đời cũng nguyPhá rừng ngăn suối ít đi
Khí thải hạn chế ắt thì bình yên.Tháng 1/2010
ĐỢI NGÀY TỚI ĐÍCHEm là ai!Em là cô gáiHay là chang trai
Đua sức đua tàiEm có kém chi ai?Đường đời là đường dài vô tậnGian nguy vất vả đâu có thuậnVì ngày mai em chấp nhậnBạt núi ngăn sông ngàn lần quyết chíLên rừng xuống biển ngại gìTương lai phía trước em đi tới cùngHai ta thống nhất một lòngDù đi muôn ngả vẫn chung một đườngEm đi, anh nhớ anh thươngNhưng anh vẫn trọng con đường em điThời gian xa cách xá chiMong ngày tới đích anh thì có em.
Tháng 2/2000
BẤT NGỜLâu rồi em vẫn chưa về
Hôm nay em rủ tôi về nhà chơiPhú Thọ nơi ấy đây rồi
Có cả rừng cọ, chè đồi sông LôThật tình tôi cũng bất ngờ
Nơi ấy chống Pháp tôi nhờ đóng quânEm là cô bé nông dân
Chính nhà tôi ở mấy lần năm xưaCô bé kiếm củi bắt cua
Lúc rỗi thì lại say sưa chơi thuyềnĐôi khi em cũng chèo thuyền
Ra bãi bới củi lấy tiền giúp chaNay em làm việc ở xa
Nơi này cũng cách quê nhà trăm câyTheo em thăm lại nơi đây
Cũng thật là một dịp may không ngờBao năm tôi đợi tôi chờ
Về thăm nơi cũ tôi nhờ đóng quân
Cảm tạ lòng tốt của dânĐậm tình cá nước quân dân một nhà
Nay về bác chủ đã giàCô bé nhà chủ thành ra sếp mình
Năm 2004
CÒN ĐÂUTrời hè trưa nắng chang chang
Không khí nóng bức xóm làng không yênNgười già, con trẻ ngả nghiêng
Quạt tay, quạt máy liên miên đêm ngàyTrong nhà ngột ngạt như say
Ra vườn nắng rát vì cây không cònGạch xây vậy kín xóm thôn
Tưởng rằng tường gạch sẽ hơn bờ ràoNhiều nhà lấp cả hồ ao
Ngờ đâu đổi mới đang vào hiểm nguyCây xanh bóng mát chặt đi
Tường rào sinh thái cũng phi hết rồiLấy gì gọi gió cho người
Lấy gì chống trọi với trời được đâyVùng quê chẳng có rào cây
Còn đâu bóng mát làm mây thay trời
Còn đâu chim hót vui đờiCòn đâu trai gái được ngồi gốc cây
Để mà tình tự giãy bàyNỗi niềm tâm sự đợi ngày thành duyên
Khuyên đời nên nhớ đừng quênCỏ cây hoa lá thuốc tiên cứu người
Tháng 8/2009
ĐỔI THAYNhớ khi em nhỏ ở nhà
Chăn trâu cắt cỏ việc nhà rất chămNón mê, áo vá quần thâm
Ra đồng cua ốc khó khăn chẳng từMặc cho cái nắng tháng tư
Bỏng da rát mặt đỏ lừ chân tayThế mà em vẫn suốt ngày
Con trâu gánh cỏ - giỏ đầy cá cuaTrai làng nhiều đứa chịu thua
Ngày nay em đã khác xưa nhiều rồiChiếc ghế giám đốc em ngồi
Dự án, kế hoạch duyệt rồi thông quaUy nghi giám đốc đàn bà
Thời trang kiểu mới, nước da hồng hàoTiếp đón lịch sử mời chào
Khách đi, khách đến, ai nào lấy khenMột lần có việc gặp em
Không ngờ đó chính ngưởi quen quê nhàLâu rồi tôi vẫn ở xa
Không rõ sự thể quê nhà đổi thayGặp em chào hỏi bắt tay
Mỉm cười tôi nhớ những ngày năm xưa15/04/2009
MỘT NGÀY MÙA THUHôm nay trời quang mây tạnh
Xào xạc lá rụng lành lạnh heo mayPhất phơ tà áo tung bay
Học sinh tấp nập dắt tay tới trườngTrời thu trong sáng như gương
Heo may gió thổi đầy đường, lá khôĐầm sâu sang nước nhấp nhô
Thuyền ai câu cá giữa hồ nước trongTrời xanh mây trắng như bông
Mùa thu cảnh sắc gợi lòng bâng khuângTâm hồn bay bổng trên không
Buồn vui khó tả đang dâng trong người
TÊN CHA BẢNG VÀNGCha tôi vất vả cả đời
Xuân hạ thu đông mặc trời nắng mưaHàng ngày bất kể sớm trưa
Công việc đồng ruộng cày bừa cha loVề nhà mọi việc nhỏ to
Cha tính, cha liệu phân cho ai nàoViệc nặng, việc nhẹ ra sao
Tất cả rồi lại đổ vào đầu chaCha ơi con nhớ ngày nào
Cha đi đánh giặc cha vào trong NamThư cha kể chuyện giặc càn
Giết người cướp của dã man vô cùngHàng ngày giặc săn giặc lùng
Núi cao rừng rậm giặc tung quân vàoQuân ta vận động dưới hào
Dồn địch lâm trận lọt vào vòng vâyĐịch dùng xe pháo máy bay
Đánh nhau ròng rã mấy ngày mấy đêmĐịch chết trên dưới trăm tên
Thiệt hại người của hai bên cũng nhiềuThế rồi vào một buổi chiều
Cha tôi bị đạn phải điều tuyến sauGiờ đây cha ở nơi đâu
Chúng con đang đợi bao lâu cha vềNhớ những năm tháng ở quê
Đời cha vất vả theo nghề nhà nôngĐến ngày cách mạng thành công
Cha đi đánh giặc ruộng đồng mẹ loNgày nay độc lập tự do
Cả nhà đang đợi đang chờ đón chaTiên Du, Kinh Bắc quê nhà
Ghi công liệt sĩ tên cha bảng vàngTháng 2/2010
DUYÊN ĐỜITình cờ tôi đã gặp em
Trên đường hai đứa đi xem hội ĐềnEm từ Bút Tháp đi lên
Tôi người Phúc Xá ở bên sông HồngHội Gióng bao giờ cũng đông
Bởi ai cũng nhớ đến công của NgườiNhổ tre đánh giặc tơi bời
Giặc tan cưỡi ngựa về trời, dân yênCuộc đời cũng thật có duyên
Gặp em trên một chuyến thuyền sang sôngNón trắng che khuất má hồng
Nụ cười duyên dáng, tôi lòng xốn xangNgày hội tôi ở bên nàng
Hết hội tôi lại về làng theo emLàng em đường gạch đầm sen
Lúa, ngô, lạc, đỗ đan xen đầy đồngNgập ngừng tôi hỏi thực lòng
Em bao nhiêu tuổi có chồng hay chưa?Mỉm cười đôi mắt em thưa
Chồng đâu đã có tuổi vừa đôi mươiMuốn yêu nhưng chẳng có người
Nhờ anh làm mối một người cho emDuyên đời như thế là quen
Chẳng lâu cũng đã lên men đậm đàTôi về sắp xếp kiệu hoa
Hẹn ngày đón em về nhà chung vui.Tháng 3/2010
MẸ KHUYÊNCon ơi muốn tốt cho đời
Phải rèn, phải luyện con người sớm hômTrọng nhân, trọng nghĩa là hơn
Quý người quý nết còn hơn nhiều tiềnĐừng làm xấu bẩn thêm phiền
Công cha nghĩa mẹ phận duyên sau nàyTrời cao đất rộng gió bay
Chuyện hay chuyện dở xưa nay vẫn cònHay thì để lại tiếng thơm
Dở thì dơ bẩn bẩn hơn đất bùnCon người đâu phải dế giun
Thanh cao mà sống rúc bùn làm chiĐường thẳng rộng lối ta đi
Hang sâu ngõ tối tội gì rúc chui
MÙA HẠ VÀ NHÀ NÔNGMùa hạ rất dễ mưa rào
Ếch nhái inh ỏi chuôm ao khắp làngTạnh mưa trời nắng chang chang
Không khí nóng nực xóm làng bốc hơi
Nông dân vất vả ngoài trờiĐội mưa, phơi nắng cả đời nhà nông
Mùa màng cây trái cấy trồngThuận mưa, thuận nắng yên lòng người dân
Thiếu mưa cây cối héo dầnMùa màng thất bát nông dân đói nghèo.
Tháng 6/2009
SẾPChuyện rằng có sếp về quê
Mang đi đủ thứ chẳng chê thứ gìKhoai, ngô, sắn củ bỏ bì
Đưa xe đến chở ầm ì kéo raÔng còn khoác lác ba hoa
Tôi về xây dựng quê nhà tiến lênThực là lạm dụng chức quyền
Liên doanh bán đất lấy tiền tiêu phaMua sắm đủ thứ trong nhàXây cả biệt thự vila nhà lầu
Người dân hết ruộng buồn rầuĐất đâu cấy lúa trồng màu để ăn
Cho nên mới có thơ rằngLàm quan tham nhũng nói năng bậy xằng
Ba hoa khoác lác lăng nhăngDân thì ôm bụng nhăn răng ra cười
Tháng 6/2000
BẠN HỌCNgồi trong cửa sổ trông ra
Thấy em thấp thoáng đi ra đi vàoLòng tôi lại thấy nao nao
Nhớ khi còn trẻ ngày nào học chungMột bàn hai đứa học cùng
Bút chì em vẽ vào lưng tôi cườiBực mình sẵn mực tôi bôi
Áo em đầy mực, cứ trời em kêuThầy cô quở trách đã nhiều
Cái trò nghịch ngợm ít nhiều chưa thôiĐến nay đại học xong rồi
Em về công tác ở nơi gần nhàCòn tôi người lính đảo xa
Nay về nghỉ phép thăm nhà vài hômMuốn em gặp mặt cùng ôn
Cái thời đi học sớm hôm cùng trườngMai ngày hết phép lên đường
Cả hai cùng nhớ, cùng thương, cùng chờCùng mong, cùng đợi, cùng mơ
Tương lai hạnh phúc bây giờ là đây.Tháng 8/2009
PHÒNG XAThức lâu mới thấy đêm dài
Sống lâu mới thấy người đời đổi thaySự đời dở dở hay hay
Những điều phải trái xưa nay khó lườngNói thật, nói thẳng là thương
Ngọt ngào thì chớ coi thường – mà nguyCó cái nói ở mà đi
Nói không mà có cần gì đúng saiQuê tôi có kẻ bất tài
Triết lý giảo hoạt những bài thuyết suôngChuyện họ thì cũng thật buồn
Thấy khó, thấy khổ họ chuồn cho nhanhCủa gì béo bở họ tranh
Ăn rồi còn lại để giành cất điĐề phòng có lúc, có khi
Mọi người thiếu đói họ thì có ănBởi họ có chức có danh
Cho nên cũng dễ tranh giành phần hơnTháng 6/2007
CHÚ SAM CHẠY TỘIChiến tranh kết thúc lâu rồi
Nỗi đau đất nước con người chưa nguôiDa cam đau khổ bao người
Nhiều nhà bi thảm cuộc đời mai sauVì ai nên nỗi đớn đau
Cho bao con trẻ về lâu về dàiDa cam chất độc của ai
Có phải Mỹ quốc ra oai hại ngườiBây giờ chuyện đã rõ rồi
Mỹ thề, Mỹ chối có trời mới hayThuốc này đâu có giết người
Oan này có thấu đến trời hay không?Nói thật có tội đau lòng
Thà rằng chối phắt cho xong chuyện nàyVô nhân bất đạo là đây
To mồm cãi bửa mặt dầy chú SamĐạo đời chín nghĩa Việt Nam
Mong rằng tội lỗi chú Sam – cúi đềnTháng 8/2009
ĐI BIỂNĐứng trên đỉnh núi trông xa
Nắng vàng cưỡi sóng biển xa vào bờThuyền câu núp sóng lập lờ
Mắc mồi thả lưới để chờ cá ănLàm nghề cá nước quanh năm
Ít khi thoải mái được nằm ngủ yênNhững khi đi biển dưới thuyền
Biển khơi lặng sóng bình yên là mừngGặp khi sóng gió bão bùng
Ra sức chèo chống vẫy vùng lo âuMỗi cơn sóng nổi ngập đầu
Thuyền nghiêng tưởng lật đi chầu Diêm VươngTiếc mình rồi lại càng thương
Vợ con, cha mẹ biết nhường nào đâyThuận trời thuyền cá được đầy
Mọi nhà vui vẻ ngày ngày có cơmLàng chài vất cả sớm hôm
Đi biển đánh cá lo cơm cả nhàNay ngồi trên núi trông ra
Sóng yên biển lặng, nhà nhà đều vuiLo khi sóng gió dập vùi
Lênh đênh thuyền lật là đời thương đau.Tháng 6/2009
TRỜI MƯA KỂ CHUYỆNTrời mưa nước đổ đầy sông
Ruộng cao ruộng trũng ngập đồng nước mưaTôi ngồi nhớ lại chuyện xưa
Rủ nhau hai đứa đội mưa ra đồngCá rô theo nước ngược dòng
Thi nhau vồ bắt bỏ trong xà đùiThấm thoát mấy chục năm rồi
Nay ngồi bế chắt nhìn trời đổ mưaNgày xưa mưa úng mất mùa
Xóm làng thiếu đói ốc, cua ăn trừRau lang, rau muống nấu nhừ
Quả cà, quả bí, chẳng từ đáy khônNồi cháo đủ thứ lôm nhôm
Ăn vào ngứa họng, ngứa mồm nhưng noCủ khoai ông giấu đem cho
Tôi đem tôi nướng bếp lò cháy thuiTiếc quá nằm khóc một hồi
Đã đói, mẹ đánh mấy roi đau nhừVừa đánh vừa mắng là hư
Khoai nướng đem bỏ bếp lò còn đâuNgày nay no đủ chưa giàu
Các con, các cháu chẳng đâu phải buồnChỉ cần chăm chỉ sớm hôm
Làm ăn tính toán thiệt hơn mọi đườngPhòng ngừa bất trắc thất thường
Cưu mang, chia sẻ trên đường làm ănCùng nhau vượt mọi khó khăn
Thế là cuộc sống quanh năm đủ đầyĐó là kế sách rất hay
Nhờ Đảng, nhờ Bác chỉ bày cho dân.Tháng 5/2009
ĐỒNG VÀNG MỘT BUỔI CHIỀU TÀTôi tới đây, buổi chiều tà
Khói, mây che khuất mái nhà lợp tranhNhấp nhô núi đá xếp quanh
Vi vu gió thổi rừng xanh dạt dàoMõ trâu lóc cóc sườn cao
Róc rách nước chảy dội vào khe sâuKhăn thêu gái mán đội đầu
Áo chàm, dao quắm, rừng sâu cùng ngườiXung quanh bếp củi tiếng cười
Rượu cần vít ống mọi người đều sayNhà sàn lửa đổ lung lay
Nếp thơm làm cốm tiếng chày vang lênKhách quý rau rớm không quên
Kiếm tìm đãi khách đem lên đủ đầyChiều tà như buổi hôm nay
Tôi thấy cuộc sống nơi này cũng hay.Tháng 6/2009
CHẲNG LO CHO MÌNHNăm xưa cũng mảnh đất này
Đời ta phải cuốc, phải cày làm thuêLớn bé xoay xỏa đủ nghề
Suốt ngày vất vả tối về cháo rauGặp khi hoạn nạn ốm đau
Cả nhà cực khổ nhìn nhau nhờ trờiXót xa cái kiếp con người
Cũng tai, cũng mắt mà đời bất côngNghèo thằng ở, giầu là ông
Mang thân ở đợ mà lòng không yênCò kè bát gạo đồng tiền
Kẻ giàu thất đức người hiền xót xaNgày nay thời ấy đã qua
Cách mạng thắng lợi dân ta đổi đờiRuộng đất là của mọi người
Chịu khó lao động là đời ấm noChẳng sợ kẻ có không cho
Người nghèo thì đói nằm co nhờ trờiĐất kia là của mọi người
Biết tân, biết tạo thì đời đổi thay.Năm 2010
THUẬN CẢNH BỐN MÙAHeo may xào xạc lá bay
Trời cao se lạnh cỏ cây đốm vàngHè qua đã giục thu sang
Mênh mông đồng ruộng nắng vàng lúa xanhCây cao lá lại nhủ cành
Hãy mau tích nhựa để dành mầm nonĐông qua lộc nảy xanh rờn
Xuân sang hoa nở hương thơm ngát trờiXuân hạ hoa quả xanh tươi
Thu đông quả chín người đời ấm noThuận hòa thời tiết bốn mùa
Nhân sinh ổn định cảnh xưa an bìnhNgày nay đất nước dân tình
Đang mong đang muốn đời mình thuận hơn.Năm 2010
ĐẦU NĂM TRẢY HỘI ĐỀN CHÙATrời cao lất phất mưa rơi
Trẩy hội lễ Phật người đời ước mơNinh Bình – Bái Đính chùa thờ
Núi cao Di Lặc tượng chờ thiện tâmTrong chùa khấn bái rì rầm
Cầu trời khấn Phật kính dâng lòng thànhCầu cho hạnh phúc dân lành
Đình chùa linh nghiệm lòng thành tại tâmChùa Hương Phật đá mấy tầng
Yên Tử có cả chùa Đồng nguy ngaĐền Hùng con cháu gần xa
Trở về lễ tổ hương hoa dâng ngườiƠn người dựng nước xây đời
Để nay con cháu khắp nơi sum vầy.Năm 2010
CON ĐƯỜNG EM CHỌNGần nhau nào mếm, nào thương
Khi xa càng nhớ biết nhường nào đâyCòn như những chuyện hàng ngàyCho dù vất vả xưa nay lẽ thườngNăm xưa em chọn riêng đường
Để anh phải nhớ phải thương vô cùngNhưng nay anh lại rất mừng
Khó khăn gian khổ em từng xông phaBao năm công tác xa nhà
Ngủ rừng cơm vắt tỏ ra coi thườngPhá đá xẻ núi mở đường
Xây dựng nhà máy, công trường khắp nơiĐến nay công việc ổn rồi
Em về lo lại cuộc đời riêng tưThương em anh hứa đền bù
Cùng lo mọi việc công tư vẹn toànĐể cho cuộc sống bình an
Để đời no ấm xóm làng yên vui.Năm 2009
ĐÁNH CHÚM LƯƠNĐời tôi vất vả biết bao
Đủ nghề lặt vặt thấp cao vui buồnNgũ tuần khoác bó ống lươn
Quần xắn đến gối lách luồn ao chuômAo tù nước đọng rạch mương
Chỗ nào rậm rạp là tương ống ràoMưa rào tìm đánh chỗ cao
Cạnh dòng nước chảy đặt vào chắc ănNghề này bảy tháng trong năm
Tối sớm mò mẫm khó khăn lội bùnKiếm mồi bới đất đào giun
Nắng mưa gió bão chẳng chùn đôi chânBảy ngày tính đủ trong tuần
Đồng xa cho chí đồng gần chum aoỞ đâu biết có là vào
Mai về phấn khởi vợ chào người muaVợ chồng vất vả sớm trưa
Nuôi con ăn học chẳng thua gì ngườiCác con học hết lớp mười
Thi vào đại học có người đỗ caoLúc này mới thấy tự hào
Thành quả lao động làm sao mà buồnTầm thường như việc đánh lươn
Làm ăn chân chính mở đường vinh quang.
TÌNH QUÊCon sông quê tôi nước trong veoThuyền câu thả lưới dẻo tay chèo
Qua sông lối bắc cầu treoCây xanh bóng mát gió reo đôi bờ
Quê hương cảnh sắc mộng mơNăm canh gà gáy đôi bờ cùng nghe
Mùa hè cuốc gọi bờ treHoa phượng thắp lửa đỏ hoe bên đường
Sen đầm xòe cánh tỏa hươngNgười đua lao động đầy đường đông vuiThương cha, thương mẹ thương người
Gian nan vất vả vì đời mai sauCho dù gian khổ đến đâu
Tình quê đùm bọc trước sau thân tìnhTôi đi tôi nhớ quê mình
Cây đa, giếng nước, mái đình, con sôngNhớ cha mẹ, nhớ ông bà
Anh em, làng xóm, tấm lòng quê hương
Nhớ đồng ruộng, nhớ con đườngCó cây che nắng, mặt đường bê tông
Mùa hè cho chí mùa đôngẤm tình làng xóm, sáng trong tình người.
Tháng 2/2010
MỐC SON LỊCH SỬRồng vàng cất cánh từ đây
Ngàn năm đất Thánh dựng xậy cơ đồThăng Long – Hà Nội Đông Đô
Từ thời nhà Lý – Bác Hồ ngày nayKinh thành nước Việt rồng bay
Thủ đô văn hiến hiện nay huy hoàng
Bao năm chiến trận hiên ngangAnh hùng chí khí, tiếng vang lẫy lừng
Thủ đô anh dũng vô cùngTrương cờ đại nghĩa – không dung kẻ thù
Thế trận có lúc cương nhuNhưng rồi tất thắng đuổi thù ra đi
Bao người quyết tử - sử ghiĐộc lập đất nước cứu nguy đô thành
Việt Nam nay đã nổi danhThủ đô Hà Nội trở thành mốc son
Hòa Bình thành phố đẹp hơnVăn minh hiện đại tiếng thơm muôn đời
Việt Nam – hai chữ sáng ngờiNăm châu chúc tụng hết lời ngợi ca
Bạn bè thân thích gần xaTưng bừng phấn khởi cùng ta chúc mừng
Một pho lịch sử không ngừngĐiểm tô chói lọi lễ mừng thủ đô
Ngàn năm vua Lý – Bác Hồ
Người xây, người giữ thủ đô anh hùng.Tháng 10/2010
BÌNH MINH TRỞ LẠIHai mươi tháng tám đep trời
Canh Dần năm hổ cuộc đời nguyệt hoaBạn bè thân thiết gần xa
Tưng bừng phấn khởi đầy nhà mừng vuiBài ca, lời chúc tiếng cười
Hân hoan chào đón hai người kết duyênHùng – Hải vần H khắc tên
Gia Lâm – xứ Nghệ nên duyên vợ chồng
Trọng tình trọng nghĩa rất đôngNhững người đem đến tấm lòng bao la
Chúc cho tình nghĩa hai nhàBền chặt, thắm thiết mặn mà tình thân
Chúc xa rồi lại chúc gầnChúc cho đôi lứa muôn phần đẹp tươi
Chúc cho hạnh phúc hai ngườiNhư trăng như gió giữa trời mùa thu
Ơn cha ơn mẹ dưỡng sinhƠn thầy cô dậy giúp mình làm nên
Ơn đời kẻ dưới người trênBao dung độ lượng không quên đạo đời
Cho dù va vấp một thờiNgày nay lại sáng như trời bình minh.
20/08 – Canh Dần
CHUYỆN ĐÁNH GIẶC PHÁ ĐỒNĐêm ấy đột kích đánh đồn
Có dân giúp đỡ, bà con dẫn đườngHai o du kích chiến trường
Xuyên rừng, qua ruộng, lội mương lẻn vàoVượt qua dây thép hàng rào
Bộc phá bí mật đặt vào châu maiPháo hiệu vụt sáng vệt dài
Pháo kích mỗi loạt 12 quả liềnBộ binh có cả đại liên
Phối hợp chặt chẽ vượt lên phá ràoBa mũi xung kích tiến vào
Cổng chính bị phá, ta ào xông lênBộc phá, lựu đạn nổ rền
Lô cốt sập, mười hai tên ra hàngTử vong mấy chục ngổn ngang
Lửa cháy soi tỏ các làng xung quanhLá cờ lửa đỏ, lửa xanh
Sao vàng lấp lánh tung hoành trong đêm.
HỨA THẦMHôm nay hoa rơi trước ngõ
Cửa sổ bên anh để ngỏ trông aiBên em cũng bận học bài
Sửa soạn sách vở ngày mai đến trườngNếu anh đồng ý tiện đường
Hai đứa đến lớp, đến trường cho vuiChúng mình vào học lâu rồi
Cùng trọ một ngõ, chưa ngồi hàn huyênHọc đường mỗi đứa một miền
Nhưng chung mục đích cùng chuyên một ngànhEm thầm, em hứa cùng anh
Thi đua hai đứa học hành thật chămBế mạc, hết khóa năm năm
Cả hai phấn khởi – tấm bằng được traoKhi đó nhầm ngõ đi vào
Chắc rằng cha mẹ đón chào mừng vuiGhế kê hai đứa cùng ngồi
Công tư bận rộn suốt đời có nhau.
Tháng 12/2009
KHÓ NGỦĐêm nay canh trằn trọc khó ngủ
Chuyện đời có bao nhiêu điều ấp ủAnh em tình nghĩa máu mủ
Cha con, chồng vợ, nghĩa cử tình thâmViệc đời gây giống ủ mầm
Chăm lo tươi tốt tới tầm nụ hoaLuật đời, phép nước, đạo nhàThế mà con tạo bầy ra lắm trò
Làm cho thiên hạ phải loĐi tìm đạo lý, giữ cho người đời
Lại tìm hỏi đất hỏi trờiLàm sao giữ được tình người mai sau
Chuyện đời suy nghĩ trước sauThấy điều ngang trái mà rầu tâm can.
Tháng 3/2010
CHỜ EM VỀ NGẮM TRĂNGTối nay ngồi ngắm trăng vàng
Ngắm đầm sen nở, ngắm hàng liễu tơEm đi năm ấy anh chờ
Anh mong, anh đợi bao giờ học xongĐôi ta mới thỏa tấm lòng
Cùng nhau lao động hiến dâng cho đờiHiến dâng kiến thức tuyệt vời
Làm ra của cải nuôi người ấm noBấy giờ ta mới tha hồ
Yêu đương hạnh phúc để lo cho mìnhHai ta như bóng với hình
Bóng em dưới nước, anh hình dưới trăngXa em mới có mấy năm
Biết bao nhiêu tuổi trăng rằm nhớ em
Thời gian cứ thế rồi quenĐến rằm lại ngắm bóng em dưới đầm
Chờ cho hết khóa năm nămEm về em ngắm trăng rằm cùng anh.
Tháng 4/2010
HÀ NAM ĐỒNG CHIÊM TRŨNGChuyện xưa mẹ kể với con
Quê mình vất vả đời còn khó khănĐồng chiêm ruộng trũng quanh nămChèo thuyền lội nước dầm mình ủi te
Ruộng sâu ta phải cắm bèCầy bừa theo vết vè tre mò đường
Trâu bơi, người lội mà thươngNhưng rồi đói rét vẫn thường hỏi thăm
Người chết ván ngập xác ngâmCuộc đời cực khổ âm thầm kêu ai
Lê thê cuộc sống kéo dàiĐói rét hành hạ bi ai trần đờiNgày nay cách mạng đổi đời
Đồng sâu nước trắng hết rồi còn đâuLàm ruộng có máy thay trâu
Đường làng cao ráo có cầu qua sôngCơm quê trắng dẻo no lòng
Nhà xây mưa bão ta không sợ gìHội hè tấp nập người đi
Làng quê thay đổi khác gì phố đôngHà Nam gạo trắng nước trong
Làng trên xóm dưới ấm nồng tình thươngTuổi thơ tíu tít tới trường
Người đi lưu bạt bốn phương lại vềNăm 1998
NỖI NHỚ
Bao năm tôi lại qua đâyNgắm nhìn sông nước ngắm mây trên trời
Nhớ thuyền, nhớ bến, nhớ ngườiChèo thuyền cầm lái đội trời qua sông
Nước sông in bóng má hồngNụ cười cởi mở tôi lòng xốn xang
Ngày nay cầu bắc sang ngangMặt cầu rộng mở hai hàng xe thôngXuôi ngược đường uốn lượn dòng
Tìm đâu cho thấy má hồng năm xưaQuên sao cái cảnh trời mưa
Qua đò cô gái vững khua mái chèoMặc cho sông nước gieo neo
Mái chèo đưa đẩy vẫn theo tay ngườiGió to sóng lớn mặc trời
Vững tin cô lái mỉm cười động viênXin mời quý khách ngồi yên
Thuyền em rất chắc, rất bền không sao …Giờ đây tôi nhớ làm sao
Giận mình qua bến biết bao nhiêu lầnMà chẳng có dịp làm thân
Chẳng hiểu cô lái có gần đây khôngMà gặp cho thỏa tấm lòng
Cho vơi nỗi nhớ má hồng năm xưaTháng 3/2010
LÀNG QUÊ CUỐI CHIỀUBóng chiều vừa khuất sau đê
Từng đàn cò trắng kéo về rặng treXóm làng bếp lửa đỏ hoe
Người thì điếu thuốc, ấm chè ngâm ngaLợn kêu, chó sủa, đàn gà gọi con
Tiếng cười, giọng hát véo vonĐôi nơi quát mắng om sòm trách chê
Đấy là cái cảnh làng quê
Sau này làm việc trở về nghỉ ngơiMai ngày chưa mọc mặt trời
Công việc sắp sẵn mọi người tự loTháng 7/2009
TIỄN ĐIPhố phường sao đông đúc thế
Nhà cao ngất ngưởng nhiều kẻ sang giàuCủa này họ lấy ở đâu
Lao động đang bận tối đầu vẫn khóNhiều kẻ nguồn thu không rõ
Xe hơi nhà lầu sẵn có thiếu chiCảnh này rồi phải tiễn đi
Thiên đường nơi ấy chắc thì đúng hơnHạ giới họ đã chán cơm
Tìm nơi thanh tịnh lại thơm hương trầmCòn người lao động phải chăm
Làm ra của cải nuôi mầm tương laiChọn người có đức, có tài
Hết lòng xây dựng ngày mai cho đờiĐể cho xã hội không người
Lao động sợ khó, đã lười lại thamMuốn ăn nhưng chẳng muốn làm
Trung thực không muốn, quan tham nhận bừaChuyện này đúc kết từ xưa
Ngày nay sự thật phải thừa nhận thôiTháng 9/2009
CON ĐƯỜNG THÔN TÔIĐường này đã có từ xưaNgày nay kiến thiết lại vừa sửa sangÔ tô chạy được qua làngVen đường cây mọc hai hàng song songCầu xây bắc lối qua sông
Tháng ngày vận chuyển nhà nông dễ dàngCửa đình Bãi vệ đầu làngThực phẩm, bách hóa nhiều hàng bán muaĐầm sen, giếng nước, ao chùaVườn hoa quả khác xưa nhiều rồiNhững đêm trăng sáng đầy trờiDưới đầm sen nởBao người ngắm hoaGái trai quần áo lượt làDạo chơi hóng mát hái hoa dưới hầmChúc nhau sen nở sang nămChúng ta lại có nhiều mầm tương laiCủa người có một thành haiNgười người lao động nhân tài gấp đôiKhoai ngô thóc lúa bời bờiCả làng, cả xóm mọi người cùng vui.
Tháng 1/2010
NHÀ NÔNG ĐÃ THẮNGNăm qua mưa nắng thất thường
Nhà nông vất vả ruộng nương khô cằnSản xuất mùa vụ khô cằn
Khi khô lúc ngập nước mặn phèn chuaCấy trồng không nước cày bừa
Đến khi lúa chín nước thừa mênh môngBà con vất vả ngoài đồng
Với từng hạt lúa trên bông đem vềLại còn lo việc giữ đê
Mưa nguồn nước lũ đổ về đầy sôngPhía trong mưa úng đầy đồng
Ngoài sông lũ đổ cuộn dòng nước dângTrên trời mây xám tầng tầng
Gió mưa sấm sét ầm ầm khắp nơiNgười dân dâu dễ chịu trời
Mặc cho mưa nắng mọi người xông phaHạn đã hết, úng cũng qua
Khoai, ngô, thóc lúa về nhà đầy khoLương thực có đủ - người no
Nắng mưa lại thuận, chẳng lo thất thường
GIỮ NGHỀ QUÊ CHABao năm ở chốn quê này
Cha mẹ sinh dưỡng tháng ngày chút chămTuổi thơ chập chững lên năm
Cha đi đánh giặc nhiều năm không vềMẹ thì sản xuất ở quê
Chăm lo đồng ruộng, thêm nghề thủ côngGánh vác mọi việc thay chồng
Nuôi con ăn học đều xong lớp mườiCác con khôn lớn nên người
Vào đời mỗi ngả, mỗi người một nơiỞ quê còn lại một tôi
Trách nhiệm nuôi mẹ, cùng người thở chaTheo nghề đồng ruộng quê nhà
Cùng làng, cùng xóm tăng gia cấy càyChăn nuôi, thả cá, trồng cây
Làm cho quê cũ nơi này giàu hơnLàm cho cha mẹ tiếng thơm
Để đền để đáp công ơn sinh thànhĐể cho các chị các anh
Yên tâm làm việc trong ngành mình theo.Năm 2000
QUÊ TÔIQuê tôi có núi có sông
Có đồi cây quả, có đồng lúa xanhGiếng khơi xếp đá vòng quanh
Ruộng sâu rau muống tốt xanh bốn mùa
Trám trắng vừa chát vừa chuaLuộc rồi ngâm nước muối cua rất bùi
Trám đen đem nhúng nước sôiChấm tương béo ngậy mọi người khen ngon
Đường đi đá xếp dốc mònChè tương, sắn luộc, khoai môn chấm vừng
Măng tươi lấy ở trên rừngĂn vào ngon ngọt xin đừng quên mai
Quê tôi cả gái, cả traiLàm ruộng cũng giỏi, lại tài chăn nuôi
Hàng năm quá nửa số ngườiLợn gà thịt cá mỗi người trăm cân
Lúa thì ba tạ bình quânSắn, khoai, ngô đỗ là phần thu thêm
Mùa vụ vất vả ngày đêmCấy cày thu hái bỏ quên ngày giờ.
Năm 2009
KHI ANH VẮNGNhớ khi mới đón em về
Đi qua đường lớn lên đê vào làngRuộng đồng lúa đã chín vàngÍ ới cả xóm cả làng gọi nhauSắp sửa dụng cụ mau mau
Ra đồng cắt lúa thu màu về thôiNăm ấy cũng thuận tiết trời
Mùa màng thắng lợi mọi người rất vuiTừ già đến trẻ khắp nơi
Sớm chiều gặt hái đập phơi thóc vàngEm về cùng xóm với làng
Chăm lo lao động họ hàng đều khenTrải qua năm tháng đã quen
Tình cảm làng xóm lên men đậm đàDù nay anh phải đi xa
Yên tâm tin tưởng quê nhà có em
Có làng, có xóm thân quenHọ hàng trên dưới anh em thân tình,
Tháng 7/2010
MONG ANHEm mong từng tháng từng ngày
Anh về chung sức chung tay cùng làmKhó khăn ta gỡ ta bàn
Dù đời vất vả gian nan cũng đànhĐôi ta tuổi trẻ đầu xanh
Tuổi đời đắp lũy xây thành tương laiCùng nhau đua sức đua tài
Xây dựng hạnh phúc ngày mai cho đờiXa anh nhớ lắm anh ơi
Lo công lo việc nhớ người em yêuThương con em nhớ anh nhiều
Nhìn con lại nhớ những điều anh rănỞ nhà vất vả khó khăn
Thì em phải gắng, hai năm anh vềHoàn thành nghĩa vụ về quê
Rồi anh cũng học một nghề mai sauCho dù đi đền nơi đâu
Vợ chồng ta vẫn cùng nhau xây đờiNuôi con khôn lớn nên người
Làm cha làm mẹ giữ đời thanhh tao.Tháng 6/2010
DÙ Ở NƠI ĐÂUHôm nay trời nắng nóng ghê
Tôi vội vàng rời phố ra vềBao giờ ngoài phố như quê
Cây xanh rợp bóng nắng hè vẫn râmGió trời thăm hỏi các tầng
Phố phường đỡ bụi, đỡ ầm tiếng xe
Khí trời thoáng mát tràn trềỞ phố hay là ở quê chẳng cầnMiễn là cuộc sống người dân
Được cả vật chất tinh thần như nhauKhi đó tôi ở nơi đâu
Cũng lo cũng liệu trước sau cho đờiLàm tròn nghĩa vụ con người
Lao động xây dựng cuộc đời ngày mai.Tháng 7/2010
SỰ ĐỜILeo thang
Một nấc thang, hai bậc thangLeo mãi chẳng hết nấc thang con người
Bao giờ mới hết thang đờiĐừng tham – thang đổ hết thời leo thang,
ChạyChạy, chạy mãi, chạy chạy hoài
Cố chạy đuổi theo đường dài hiển vinhKhi chạy nên lượng sức mìnhChớ cố lại ngã sự tình ra sao.
ĐừngChạy hay leo, leo hay chạy
Chui ô, bó gối cũng vậy mà thôiCuộc sống nghiêm khắc ở đời
Vinh hoa là bẫy hại người có khi
Tâm và tríThắng hay bại, bại hay thắng
Cái tâm, cái đức ngay thẳng sáng trongCái chí đã quyết một lòng
Mỗi việc tất sẽ thành công với đờiTháng 7/2010
ĐỪNG QUÊNEm như hoa thắm đẹp tươi
Anh như ánh sáng mặt trời ban maiGái ngoan lại có trai tài
Cả hai hợp lại liệu ai sánh bằngSớm chiều lao động rất hăng
Lúa, ngô, khoai, sắn gia tăng rất nhiềuLợn gà vịt cá rất nhiều
Vùng quê đã có bao điều đổi thayXóm làng cao ngất tường xây
Đường đi rộng rãi lót đầy xi măngNhà cao mái ngói mái tầng
Ô tô, xe máy mỗi năm một nhiềuChuyện đời riêng có môt điều
Tình cảm làng xóm ít nhiều phôi phaiĐiều này phải hỏi những ai
Tại sao tình cảm bỏ ngoài tình thươngNhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùngNgày nay phải giữ chớ đừng có quên.
Tháng 8/2010
MỪNG HỘI LÀNG PHỤNG CÔNGTrời cao chất ngất mây hồng
Nô nức một vùng Phụng Công hội làngPhụng Công thờ nữ vua Nam
Uy danh truyền thuyết vẻ vang vô cùngChiến công lừng lẫy bà Trưng
Tướng tài anh hùng tả xung “Lữ Đường”Xông pha dùng kiếm dùng gươm
Chém đầu tướng giặc, đuổi phường xâm lăng
Cưỡi làn sóng bạc Bạch ĐằngĐuổi theo quân giặc chặt băm chiến thuyền
Giữ cho cuộc sống bình yênBảo vệ độc lập chủ quyền nước Nam
Ghi công thưởng lộc vua ban“Lữ Đường” là tướng thành hoàng tứ thôn
Hai bà liệt nữ danh thơmAnh hùng vua Việt, đền ơn dân thờ
Di tích đình Đầu, đền NgòLà nơi lịch sử, là pho tượng vàng
Phụng Công nay mở hội làngLịch sử mở tiếp sang trang anh hùng
Nhân dân phấn khởi vui mừngĐón nhận danh hiệu anh hùng được phong.
14/5/2010
CẬY VÀ KHOECậy mình duyên thắm má hồng
Cậy mình đã có ông chồng chức toCó nhà lầu, có ô tô
Cậy mình có bố tai to mặt dàiKhoe mình khéo nịnh, khéo bò
Cho nên bề thế giàu to nhất vùngCậy khoe đủ thứ lung tung
Nhưng còn một thứ vô cùng quý hơnĐó là nhà đá bóng trơn
Thế mà quên mất chẳng còn nhớ raNăm 2000
LÀNG CHÀIBình minh rực sáng chân trời
Biển xanh mặt nước khắp nơi tàu thuyềnGió im biển lặng bình yên
Cá tôm bắt được tàu thuyền đầy khoang
Niềm vui tràn ngập xóm làngTàu thuyền cập bến từng hàng thong dong
Làng chài gạo nước chợ sôngCái nghề cưỡi sóng bập bồng ngoài khơi
Đói no trông cậy biển trờiSự sống, cái chết cuộc đời rủi ro
Đâu riêng số phận trời choCái chính phải liệu phải lo cho mình
Nhìn trời xét đoán thật tinhGiúp mình nắm được tình hình bão dông
Nếu trời sóng động, nước dângThì ta kịp tránh khỏi vòng hiểm nguy
Bình yên ta lại ra điTàu thuyền lướt sóng rồi phi xa bờ
Vợ con hi vọng đợi chờChuyến đi thắng lợi kéo cờ hồi hương
Cha mẹ hết nhớ lại thươngĐó là nghề nghiệp con đường làm ăn.
Tháng 7/2010