21
Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ www.vuilen.com 576 Phần 29 Chương 113 Phồn Hoa Loạn Mắt Người Không có ai cảm thấy kỳ quái khi nghe Công chúa Nhu quốc lên tiếng đề nghị, thậm chí còn có đại thần nở một nụ cười bí hiểm, tựa như là đã nhìn thấu ý đồ của Công chúa Nhu quốc, đang chờ đợi để xem kịch hay. Là Công chúa của một quốc gia lại chủ động hiến vũ trước mặt nhiều người như vậy, nếu nói không có tâm tư gì khác, ai mà tin chứ. Chỉ là lúc này đang có mặt Hoàng hậu nương nương ở đây, cách làm của vị Công chúa Nhu quốc này cũng quá thẳng thừng rồi, dám quyến rũ Hoàng thượng ngay trước mặt Hoàng hậu nương nương, nàng ta ỷ vào dung mạo xinh đẹp trời ban, hay chỉ là một người không có đầu óc vậy? Hạ Hành sau khi nghe thấy lời đề nghị của Công chúa Nhu quốc, cũng không đồng ý ngay lập tức, ngược lại nhìn về Khúc Khinh Cư bên cạnh, giống như là đang hỏi nàng có hứng thú với vũ điệu dị tộc hay không? Bổn cung nghe nói Hộ quốc công chủ của Nhu quốc dung mạo khuynh thành, có thể nhảy ra vũ điệu đẹp nhất thế gian, hôm nay có duyên gặp được, nếu không thể chiêm ngưỡng vũ kỹ của Công chúa, thì Bổn cung sẽ vô cùng tiếc nuối.” Khúc Khinh Cư lộ ra nụ cười đoan trang: “Xin mời Công chúa.” Đại Dung không ngờ được khi người trả lời là Hoàng hậu, chứ không phảiHoàng đế bệ hạ Đại Long. Nàng ta sững sờ chốc lát, ngay sau đó mới đứng dậy hành lễ nói: Đa tạ Hoàng hậu nương nương, tiểu nữ xin bêu xấu.” Nói xong, nàng ta cởi giày ra, lại bỏ áo bào to lớn trên người, lộ ra trang phục đầy phong tình diễm lệ của Nhu quốc. Những người có mặt ở đây khi nhìn thấy hành động này tuy có chút kinh ngạc, nhưng nghĩ đến phong tục của các quốc gia đều không giống nhau, vì vậy cũng không lộ ra vẻ mặt quá mức luống cuống, nhưng trong lòng lại không nhịn được mà thầm so sánh vị Hộ quốc công chủ này và vũ cơ, dù sao trong trường hợp này, nữ nhi danh môn thế gia sẽ không tự hạ thân phận mà biểu diễn trước mặt nhiều người, ngược lại là để cho vũ cơ ca cơ phụ trách việc trợ hứng này. Hơn nữa... Vũ điệu đẹp nhất thế gian ư? Chỉ là một hòn đá cuội đến từ một quốc gia nho nhỏ mà cũng dám khoe khoang như vậy, đúng là ếch ngồi đáy giếng. Khi Khúc Khinh Cư nhìn Đại Dung cởi áo bào khoác ngoài xuống, lộ ra cánh tay và vùng eo thon, nàng mỉm cười giơ ly trà lên, quét mắt nhìn đám nhạc sư Nhu quốc tiến vào từ ngoài điện, cúi đầu nói nhỏ bên tai Hạ Hành: “Eo thon

Chương 113 Phồn Hoa Loạn Mắt Người Kbookserver.vuilen.com/book/thenaolahienthe/thenaolahienthe29.pdf · Nghe được Hoàng hậu nương nương nhắc tới mẫu vương

  • Upload
    others

  • View
    0

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 576

Phần 29 Chương 113

Phồn Hoa Loạn Mắt Người

Không có ai cảm thấy kỳ quái khi nghe Công chúa Nhu quốc lên tiếng đề

nghị, thậm chí còn có đại thần nở một nụ cười bí hiểm, tựa như là đã nhìn thấu ý đồ của Công chúa Nhu quốc, đang chờ đợi để xem kịch hay.

Là Công chúa của một quốc gia lại chủ động hiến vũ trước mặt nhiều người như vậy, nếu nói không có tâm tư gì khác, ai mà tin chứ. Chỉ là lúc này đang có mặt Hoàng hậu nương nương ở đây, cách làm của vị Công chúa Nhu quốc này cũng quá thẳng thừng rồi, dám quyến rũ Hoàng thượng ngay trước mặt Hoàng hậu nương nương, nàng ta ỷ vào dung mạo xinh đẹp trời ban, hay chỉ là một người không có đầu óc vậy?

Hạ Hành sau khi nghe thấy lời đề nghị của Công chúa Nhu quốc, cũng không đồng ý ngay lập tức, ngược lại nhìn về Khúc Khinh Cư bên cạnh, giống như là đang hỏi nàng có hứng thú với vũ điệu dị tộc hay không?

“Bổn cung nghe nói Hộ quốc công chủ của Nhu quốc dung mạo khuynh thành, có thể nhảy ra vũ điệu đẹp nhất thế gian, hôm nay có duyên gặp được, nếu không thể chiêm ngưỡng vũ kỹ của Công chúa, thì Bổn cung sẽ vô cùng tiếc nuối.” Khúc Khinh Cư lộ ra nụ cười đoan trang: “Xin mời Công chúa.”

Đại Dung không ngờ được khi người trả lời là Hoàng hậu, chứ không phảiHoàng đế bệ hạ Đại Long. Nàng ta sững sờ chốc lát, ngay sau đó mới đứng dậy hành lễ nói: “Đa tạ Hoàng hậu nương nương, tiểu nữ xin bêu xấu.” Nói xong, nàng ta cởi giày ra, lại bỏ áo bào to lớn trên người, lộ ra trang phục đầy phong tình diễm lệ của Nhu quốc.

Những người có mặt ở đây khi nhìn thấy hành động này tuy có chút kinh ngạc, nhưng nghĩ đến phong tục của các quốc gia đều không giống nhau, vì vậy cũng không lộ ra vẻ mặt quá mức luống cuống, nhưng trong lòng lại không nhịn được mà thầm so sánh vị Hộ quốc công chủ này và vũ cơ, dù sao trong trường hợp này, nữ nhi danh môn thế gia sẽ không tự hạ thân phận mà biểu diễn trước mặt nhiều người, ngược lại là để cho vũ cơ ca cơ phụ trách việc trợ hứng này.

Hơn nữa... Vũ điệu đẹp nhất thế gian ư? Chỉ là một hòn đá cuội đến từ một quốc gia nho nhỏ mà cũng dám khoe khoang như vậy, đúng là ếch ngồi đáy giếng.

Khi Khúc Khinh Cư nhìn Đại Dung cởi áo bào khoác ngoài xuống, lộ ra cánh tay và vùng eo thon, nàng mỉm cười giơ ly trà lên, quét mắt nhìn đám nhạc sư Nhu quốc tiến vào từ ngoài điện, cúi đầu nói nhỏ bên tai Hạ Hành: “Eo thon

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 577

của Công chúa Nhu quốc nhìn thật là mê người, nhỏ nhắn mềm mại như nhành liễu, khiến người ta không nhịn được mà muốn tiến đến sờ một cái.” Nàng là đang nói thật, tuy làn da của vị Hộ quốc công chủ này không trắng trẻo hồng nhuận, không quá phù hợp với thẩm mỹ của các nam nhân Đại Long, nhưng ngũ quan hết sức diễm lệ, vóc người cũng cực kì nóng bỏng, không khác gì một quả ớt cay, mặc dù không phải là một trong những gia vị chính, nhưng khi nhìn thấy liền khiến người ta không nhịn được mà muốn nếm thử mùi vị của nàng ta.

Hạ Hành tùy ý quét mắt nhìn nữ nhân đang lắc lắc mông giống như rắn nước ở phía dưới, nhớ lại dáng vẻ Hồng Y Phi Thiên của Khúc Khinh Cư trước đây không lâu, nhẹ giọng cười nói bên tai nàng: “So với Khinh Cư, chẳng qua cũng chỉ đến thế thôi.” Theo ý hắn, vị Hộ quốc công chủ này quả thật có vài phần ý vị, nhưng chưa phải là báu vật hiếm có khó tìm trong thiên hạ, ngược lại mị hoặc trong vũ điệu của Khúc Khinh Cư như ẩn như hiện, càng làm cho hắn động lòng hơn. Nữ nhân phải có mùi vị như rượu ủ lâu năm, làm cho người ta càng thưởng thức càng mê đắm, chứ không phải là rượu mạnh như vậy, lúc mới nếm thử thì còn thấy vài phần cay nồng mới lạ, nhưng nếu uống nhiều vài hớp, thì cũng có khác gì như rượu Thiêu Đao Tử(1) bày bán ở ven đường đâu?

Đại Dung càng múa càng hăng, lắc mông càng bạo hơn, như một con độc xà, không tự chủ hấp dẫn không ít ánh mắt của những nam nhân ở đây, nhìn nàng ta lắc eo hất mông, trong đầu chỉ còn lại hai chữ - báu vật.

Theo tiếng trống càng nhanh, chân trần của Đại Dung chuyển động càng lúc càng nhanh, khi tiếng trống vừa dứt, nàng làm động tác giơ cao mũi chân, bắt chéo tay trước ngực, giống như nữ thần mị hoặc đột nhiên thu hồi ma pháp của mình, lại biến về thành nàng Công chúa cao quý.

Hạ Hành vẫn luôn nói chuyện với Khúc Khinh Cư, từ đầu tới cuối cũng không nhìn kỹ vị Hộ quốc công chủ này đến tột cùng đã nhảy múa như thế nào, thấy người nhảy xong rồi, liền giơ tay lên nói: “Vũ điệu của Công chúa Nhu quốc quả thật phong tình đặc biệt, Hoàng hậu nàng thấy thế nào?”

“Hoàng thượng nói rất đúng.” Khúc Khinh Cư cười nói tiếp: “Công chúa xinh đẹp như ngọn lửa rực cháy, không bằng tặng cây trâm hồng ngọc trong tư khố của bổn cung cho nàng ấy, cũng coi như không làm mai một cây trâm quý này.”

“Đa tạ Hoàng đế bệ hạ và Hoàng hậu nương nương tôn quý.” Đại Dung thấy hình như Hạ Hành cũng không mê đắm vũ điệu tươi đẹp của mình, mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng trong lòng đánh giá Hạ Hành lại càng ngày càng cao, một nam nhân không dễ bị sắc đẹp mê hoặc, so với nam nhân bình thường càng khiến nàng ta có hứng thú khiêu chiến hơn. “Nhưng đây là vật Hoàng hậu nương nương yêu thích, sao ta dám đoạt lấy sở thích của người khác chứ.”

“Công chúa khách khí.” Khúc Khinh Cư cười nhẹ nâng bộ diêu Phượng Hoàng bên tóc mai. “Hay Công chúa ghét bỏ trâm ngọc của bổn cung không tốt?”

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 578

“Thần nữ không dám.” Đại Dung thấy ra sắc mặt của Hoàng hậu nương nương không vui, vội vàng hành lễ nói: “Đa tạ Hoàng hậu nương nương ban thưởng.”

“Không cần khách khí.” Khúc Khinh Cư nở nụ cười hòa hoãn: “Bổn cung nghe nói gần đây thân thể nữ vương quý quốc không khỏe. Bổn cung từng nghe kể không ít chuyện về nữ vương anh minh năm xưa, hết sức kính nể ngài ấy, sau khi Hoàng tử và Công chúa về nước, nhất định phải chuyển lời chúc phúc của Bổn cung đến nữ vương giúp ta.”

Nghe được Hoàng hậu nương nương nhắc tới mẫu vương mình, Đồ Nhĩ cũng đứng lên theo, đi tới đứng bên cạnh muội muội, cung kính thi lễ: “Đa tạ tấm lòng của Hoàng hậu nương nương, nếu mẫu vương biết được, chắc chắn sẽ vui mừng, không thuốc mà khỏi.”

Khúc Khinh Cư cười nói: “Hoàng tử quá lời, hai vị đều là nhân trung long phượng, không biết người nào trưởng người nào thứ?” Nàng nâng chung trà lên nhẹ nhàng dùng nắp trà gạn bã trà trên mặt, giọng nói hết sức bình tĩnh, như chỉ là tùy ý hỏi mà thôi.

“Bẩm Hoàng hậu nương nương, tại hạ là trưởng.” Đồ Nhĩ nhớ từ khi bước vào điện Loan Hợp đến giờ chưa từng xưng huynh gọi muội với Đại Dung, nhưng là sứ thần, trong hai người bọn họ, ai trưởng ai thứ, Đại Long đã sớm biết rõ. Nhưng vào lúc này Hoàng hậu nương nương hỏi hắn ở trước mặt mọi người, vậy hắn cũng chỉ có thể thành thật trả lời.

“Thì ra là như vậy.” Khúc Khinh Cư gật đầu, quay đầu nói với Hạ Hành: “Không phải nữ vương có một chuyện cần nhờ Hoàng thượng ngài định đoạt sao, thiếp cảm thấy lúc này không khí vừa tốt, lại có chư vị đại thần và sứ thần của các quốc gia ở đây, rất thích hợp tuyên bố chuyện này.”

Vào lúc này mọi người đều yên lặng lại, ánh mắt Đồ Nhĩ và Đại Dung quét tới quét lui, mặc dù mọi người đều biết chuyện mà Hoàng hậu nương nương nói là chuyện gì, nhưng không ai nghĩ tới, Hoàng hậu nương nương sẽ trực tiếp nói chuyện này ra như vậy, nhưng nghĩ đến bức thư là do nữ vương bệ hạ gởi đến, Hoàng hậu nương nương đọc được cũng là bình thường.

“Hoàng hậu không đề cập, thiếu chút nữa trẫm cũng quên.” Loại chuyện nhỏ này Hạ Hành không cần phải phí nhiều tâm tư, huống chi trong lòng hắn tương đối thiên về Đồ Nhĩ, nữ nhân như Đại Dung có dã tâm quá lớn, đối với triều Đại Long mà nói, không cần có một quốc vương phụ quốc mang dã tâm quá lớn. “Trước đây không lâu nữ vương Nhu quốc có gởi thư đến, hi vọng trẫm sẽ chọn ra một người kế vị từ trong hai người, theo ý trẫm, hai vị đều là những nhân tài đầy hứa hẹn, thật sự khiến trẫm khó có thể quyết định.”

Trong tình huống này, những quan viên vốn muốn nói tốt cho Đại Dung cũng không dám lên tiếng, bọn họ lại không ngốc, mới vừa rồi Hoàng hậu nương nương ám hiệu với mọi người, Đồ Nhĩ là trưởng Hoàng tử, Đại Dung

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 579

công chủ là thứ, nếu bọn họ còn không mở to mắt biết khôn mà ngậm miệng lại, không phải là muốn đối đầu với Hoàng hậu nương nương sao?

“Hoàng thượng, Hoàng tử và Công chúa đều là con vợ cả, nhưng trưởng thứ khác biệt, vi thần cho là, nên lập Hoàng tử Đồ Nhĩ làm Thái tử.” Trung Nghĩa công đứng lên, chắp tay nói: “Nếu như không ngoài ý muốn, lập trưởng lập dòng chính, chính là sự lựa chọn tốt nhất.”

Trung Nghĩa công vừa nói ra, lập tức có nhiều đại thần bước lên tán thành, không bởi vì Đại Dung là một báu vật mà vứt bỏ lập trường của mình.

“Nếu đã như vậy, trẫm phong Hoàng tử Đồ Nhĩ làm Thái tử, viết thánh chỉ để sứ thần mang tới Nhu quốc tuyên đọc.” Hạ Hành khẽ vuốt cằm, lộ ra vẻ mặt tán đồng, “Nếu chuyện này đã xong, thì tiếp tục thọ yến thôi.”

Đại Dung không ngờ vương vị của mình không tiếng không động cứ thế mà bay mất, rõ ràng trước khi đến đây, mẫu vương còn từng ám chỉ đế vương Đại Long coi trọng mình, tại sao lúc này nàng ta không nhìn ra nửa điểm coi trọng mình của Hoàng đế vậy?

Rõ ràng nàng ta mới chính là Công chúa được toàn thể dân chúng Nhu quốc sùng bái nhất, thậm chí mẫu vương còn lấy “Hộ quốc” làm phong hào cho nàng ta, tại sao chỉ chớp mắt một cái mà Hoàng đế bệ hạ đã lập ca ca của nàng làm thái tử rồi?

Đồ Nhĩ lại càng không ngờ được vị trí thái tử lại bay tới tay mình một cách đột nhiên như vậy, hắn ta ngạc nhiên sững sờ, ngây người chốc lát mới nhớ tới việc quỳ xuống tạ ơn, không biết có phải do hắn ta nghĩ nhiều hay không, hắn ta có cảm giác nếu như không có mấy câu nói kia của Hoàng hậu nương nương, có lẽ vị trí thái tử này sẽ không liên quan gì tới mình.

Chỉ là, vì sao Hoàng hậu nương nương lại giúp mình? Bỗng dưng hắn ta ngẩn ra, ánh mắt phức tạp nhìn muội muội đang quỳ gối

bên cạnh mình, nghe nói Hoàng hậu Đại Long vô cùng thưởng thức những nữ tử biết ẩn nhẫn, nếu lúc nãy muội muội không hiến vũ, mà tìm cách thân cận với Hoàng hậu nương nương, thì làm gì đến lượt hắn ta chứ?

Hắn đã sớm nói muội muội sẽ dùng sai phương pháp rồi, nhưng nàng ta cố tình cho rằng tất cả nữ nhân Đại Long đều ôn thuần hiền lương, sao nàng ta không suy nghĩ tử xem, ngay cả tính tình của nữ nhân Nhu quốc cũng thiên biến vạn hóa khó nắm bắt, huống chi ở Đại Long đất rộng người đông, trên thế gian này làm gì có nơi nào nữ nhân mà thật sự rập theo một khuôn chứ?

Muội muội thua ở chỗ quá mức kiêu ngạo, quá mức tự tin, nàng ta không tin giữa Đế hậu có tình cảm thật sự, nhưng đối với Đế hậu trước mắt này, hoàn toàn ngoài dự liệu của nàng ta, đây là vận mệnh sao?

Cho đến khi vạn thọ yến kết thúc, Đại Dung công chủ cũng chưa tỉnh lại từ đả kích mất đi vị trí kế vị kia, chờ bữa tiệc tan cuộc, nàng ta ra khỏi điện Loan

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 580

Hợp, gió lạnh thổi từng hồi, thấy pháo hoa nổ tung ở phía chân trời thì mới chậm rãi phản ứng lại, nàng thật thất bại, ca ca đã trở thành người kế vị Hoàng đế Đại Long thừa nhận rồi.

Công chúa không thể kế vị thì có tác dụng gì, sau khi về nước cũng chỉ có thể gả cho một phò mã, sau đó sanh con, từ từ chết già trong phủ Công chúa...

Cuộc sống như thế quá đáng sợ, nàng ta muốn làm nữ vương cao cao tại thượng, nếu không được làm nữ vương, thì những kiêu ngạo trước kia khác gì chuyện cười cho người khác đâu?

Ngẩng đầu nhìn pháo hoa rực rỡ, nàng ta nghe nói phương pháp chế luyện pháo hoa này không quá khó, nhưng phải vô cùng chú ý đến liều lượng thuốc nổ, quốc gia của mình không làm ra được, vì vậy đã tốn không ít ngân lượng mua từ Đại Long về. Cho nên nếu không phải trường hợp trọng đại thì sẽ không dễ dàng sử dụng vật trân quý như thế, càng không thể nào đốt lâu như Đại Long thế này.

Chỉ là sinh thần của một đế vương, mà đã đốt pháo hoa lâu như vậy, từ khi yến tiệc còn chưa giải tán đến bây giờ, vẫn không ngừng đốt, giống như những thứ đồ này không đáng tiền chút nào, đứa trẻ ven đường cũng có thể mua về chơi vậy.

Đại Long phồn vinh thịnh vượng, Nhu quốc bần hàn.

Đại Dung công chủ dừng chân, quay đầu lại nhìn điện Loan Hợp tinh xảo xa hoa sau lưng, ngay cả bậc thềm ngọc và trụ ngọc bên ngoài điện cũng cầu kỳ bất phàm như vậy, không biết cuộc sống của những nữ nhân trong hoàng cung sẽ được trải qua xa hoa đến bực nào nữa?

Cách đó không xa, đoàn người cầm đèn cung đình xinh đẹp, vây quanh một phượng giá, sau khi phượng giá xa hoa cao quý khiến người ta không dời nổi tầm mắt đi qua, phía sau xe còn đi theo không ít cung nữ ăn mặc hoa lệ, xa hoa như vậy, khiến nàng ta hơi sững sờ, không nhịn được hỏi thủ vệ đứng gác bên ngoài điện Loan Hợp: “Người ngồi trong cỗ xe xinh đẹp kia là ai?”

Thủ vệ thấy là Công chúa của phụ quốc, lập tức khách khí đáp: “Đó là phượng giá của Hoàng hậu nương nương, bởi vì Hoàng hậu nương nương đã rời đi cùng với Hoàng thượng, cho nên phần lớn thái giám cung nữ hầu hạ đã đi theo ngự liễn trước rồi.”

Khoa trương như vậy mà chỉ là phần nhỏ? Đại Dung công chủ kinh ngạc, nếu Hoàng hậu ngồi ở bên trong, thì sẽ là thịnh cảnh bực nào?

Đây chính là cuộc sống trong hoàng cung Đại Long sao? Khó trách lúc trước mẫu vương luôn nói Đại Long phồn vinh thịnh vượng thế nào, nàng ta cho rằng mẫu vương chỉ nói quá lên mà thôi, hôm nay tự mình đến Đại Long, nàng mới biết Đại Long chân chính còn phồn vinh đặc sắc hơn những gì mẫu vương nói nhiều.

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 581

Nàng ta kinh ngạc nhìn phượng giá càng đi càng xa, hơi mất hồn, nếu sau này mình cũng trải qua cuộc sống xa hoa như vậy, thì tốt biết bao.

Hôm nay nàng ta đã không làm được nữ vương tương lai của Nhu quốc, nhưng nếu có thể làm hoàng phi ở Đại Long, trải qua cuộc sống xa hoa giàu có như vậy, cũng là một lựa chọn tốt.

Không phải nói nữ nhân được Hoàng đế Đại Long sủng ái còn tôn quý hơn cả Hoàng hậu hay sao, nếu nàng ta có thể trở thành nữ nhân tôn quý hơn cả Hoàng hậu, tới lúc đó nàng ta cần gì phải tặng lễ lấy lòng đám quan viên nho nhỏ ở Đại Long nữa? Vương vị Nhu quốc thì coi là gì, cho dù ca ca trở thành Quốc vương, khi nhìn thấy mình cũng phải ngoan ngoãn khom lưng hành lễ. Chỉ sợ ngay cả Hoàng hậu, cũng không dám dùng thái độ cao cao tại thượng này để đối đãi với mình nữa.

Ghi chú:

1. Rượu Thiên Đao Tử (Con dao cháy): là tên một loại rượu mạnh, có nồng độ cồn rất cao (65 - 75%), được đặt tên như vậy là vì khi uống vào sẽ có cảm giác như đang bị đốt cháy.

Chương 114 Ta Là Của Nàng

Chuyện Công chúa Nhu quốc hiến vũ ở tiệc vạn thọ, nhanh chóng truyền

khắp toàn bộ Kinh thành, không hề thiếu người thích vào giúp vui bắt đầu đoán kỹ thuật múa của Công chúa Nhu quốc thế nào, tư sắc ra sao, thậm chí có người bắt đầu đồn đãi Hoàng thượng sẽ nhét Công chúa Nhu quốc vào hậu cung.

Dân chúng Kinh thành đã gặp không ít chuyện, đương nhiên đoán được Công chúa Nhu quốc không chỉ đơn thuần hiến vũ, mà muốn thể hiện bản thân trước mặt Hoàng thượng. Một nữ nhân nỗ lực biểu hiện ưu điểm của bản thân trước mặt nam nhân khác, nếu nói không hề có tâm tư gì, thật sự làm người ta hoài nghi.

Trong lúc nhất thời lời đồn về Công chúa Nhu quốc càng ngày càng nhiều, có người nói nhìn thấy Công chúa Nhu quốc mua y phục trang sức ở cửa tiệm này, lại nhìn thấy nàng ta mua hương phấn ở cửa tiệm kia, lời đồn đãi đều có một điểm giống nhau, là vị Công chúa này vô cùng xinh đẹp, làm người ta vừa liếc mắt một cái đã có thể mất hồn.

Lời đồn càng truyền càng lợi hại, đã dần dần trở thành mỹ mạo Công chúa Đại Dung Nhu quốc khuynh thành, hơn nữa còn vấn vương Hoàng thượng, nhưng Hoàng thượng ngại Hoàng hậu nương nương, mới nhịn đau không thu Công chúa Đại Dung tiến cung.

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 582

Hoàng hậu gả cho Hoàng thượng đã hai ba năm, ngay cả con cũng có rồi, còn chiếm lấy Hoàng thượng không cho hắn nạp hậu phi, không khỏi cũng quá bá đạo rồi?

Có một số nam nhân cảm thấy Hoàng hậu không đủ hiền đức, có một số nữ nhân tâm tư chua chát, nói Hoàng hậu không đủ rộng lượng, đến cuối cùng, dường như Công chúa Đại Dung này là một nữ tử ngoại tộc vô tội si tình, mà Hoàng hậu là nguyên phối ác độc khi dễ thân phận của nàng ta.

Khi lời đồn bên ngoài truyền đến tai Khúc Khinh Cư, nàng đang chơi trống lắc với Đồn Đồn, nghe Hoàng Dương báo xong, trên mặt nàng lộ ra vài phần ý cười nói: “Thật sự là một câu chuyện hay, khi nào Hoàng thượng thương tiếc vị Công chúa Đại Dung xinh đẹp này vậy, sao khi không lại phải vứt bỏ nàng ta rồi thế?”

Người trong phòng nghe nói thế, đều nín thở ngưng thần đứng một bên, chỉ sợ Hoàng hậu tức giận.

“Hoàng thượng thân là người đứng đầu Đại Long, muốn nạp nữ nhân nào thì cần gì phải do dự, cái gì mà kiềm chế tiền triều, cái gì mà cân bằng hậu cung.” Khúc Khinh Cư cười nhạo một tiếng: “Hoàng đế vô dụng mới có thể dựa vào nữ nhân để cai quản triều chính, bản cung thấy lời đồn gì đó do người bụng dạ khó lường truyền ra thì có.”

Một lời đồn không hề có căn cứ, lại liên lụy đến hậu cung tiền triều, thậm chí một số đại thần được Hạ Hành trọng dụng cũng chịu liên lụy, những đại thần đó trở thành nghịch thần chiếm lấy triều đình, cả người Hoàng hậu này của hắn cũng là độc thủ sau lưng những người đó, mà Hạ Hành đã trở thành Hoàng đế thống khổ bị người kiềm chế.

Trong Kinh thành có không ít quý nhân thế gia, ngày thường có chuyện gì, đều truyền ra đủ loại tin tức, nhưng lần này thống nhất như thế, chắc chắn có người ở sau lưng thao túng. Lời đồn đó nhằm vào bản thân và phủ Trung Nghĩa công, nếu Hạ Hành có nửa điểm không vui đối với nàng, như vậy lời đồn này truyền đến tai hắn, không vui sẽ từ một chút biến thành rất nhiều.

Thủ đoạn này không cao minh, nhưng lại rất hữu dụng, làm hỏng danh dự của nàng, ảnh hưởng đến danh vọng của vài vị quan viên đầy hứa hẹn trong triều, hơn nữa liên lụy đến phụ quốc. Hiện tại các sứ thần phụ quốc vẫn còn ở kinh thành, nếu vị Công chúa Đại Dung kia thật sự yên lặng trở về Nhu quốc như vậy, không biết trong lòng những sứ thần phụ quốc đến chúc mừng đó sẽ nghĩ sao?

Nghĩ đến đây, Khúc Khinh Cư khẽ nhíu mày, thấy móng vuốt mũm mĩm của Đồn Đồn bắt được trống lắc, bởi vì đong đưa phát ra âm thanh mà cười thành tiếng, mày chậm rãi giãn ra, đưa tay vuốt khuôn mặt Đồn Đồn nói: “Nếu lời đồn đã nhiều như vậy, không bằng để lời đồn truyền ra càng thêm nhiệt náo một chút.”

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 583

Hoàng Dương do dự: “Nương nương, ý ngài là...” “Hiện giờ trong Kinh thành đột nhiên lời đồn ào ạt, lại đúng lúc sau tiết vạn

thọ của Hoàng thượng, có phải do người cố ý gieo rắc lời đồn hay không, cái này dao động đến suy nghĩ về nền tảng lập quốc của Đại Long, thật sự đáng sợ.” Khúc Khinh Cư thở dài: “Thân là người Đại Long, đối với người như thế thật sự ta thấy ghét cay ghét đắng.”

Hoàng Dương nghe xong lời này, ánh mắt sáng ngời, nhất thời nói: “Nô tài hiểu rõ rồi.”

Nửa ngày qua đi, trong Kinh thành có một số người bắt đầu hoài nghi, tất cả mọi người đều biết Hoàng hậu nương nương hiền đức nhân hậu và Hoàng thượng tình sâu như biển, trên chiếu thư phong hậu Hoàng thượng thậm chí viết Hoàng hậu do trời xanh ưu ái, thế nào ngắn ngủi mấy ngày, bỗng thành Hoàng hậu tâm ngoan ghen tị, Hoàng thượng và Hoàng hậu bằng mặt không bằng lòng rồi vậy? Còn có đại nhân bị lời đồn này hãm hại, luôn vì dân chúng làm không ít chuyện tốt, vì sao toàn bộ đều trở thành loạn thần tặc tử?

Chẳng lẽ có người dụng tâm kín đáo cố ý truyền bá lời đồn như vậy, muốn hãm hại Hoàng hậu và các vị thanh thiên đại nhân? Sau lưng những lời đồn đó là do loại người nào đang thao túng, những người này là địch nhân của Đại Long, hay nội phản tặc của Đại Long?

Trong kinh chưa bao giờ thiếu người thông minh, khi lời đồn vốn càng truyền càng nóng, bọn họ bỗng mạnh mẽ phát hiện có gì không đúng, hiện giờ suy đoán này vừa ra, bọn họ chợt moi ra không ít đối tượng khả nghi, nói ví dụ như phản tặc, người phụ quốc, Công chúa Đại Dung muốn tiến hậu cung, hay Tần gia Hoàng hậu không đối phó và một vài vị huynh đệ của Hoàng thượng.

Dần dần, càng ngày càng nhiều người bắt đầu hoài nghi lời đồn trước đó, bắt đầu lòng đầy căm phẫn, ào ạt cuộn tay áo lên muốn cào ra kẻ chủ mưu phía sau. Về phần những người này thật sự tức giận, hay vì muốn vào góp vui, thuận tiện nhân giả xem nhân, trí giả xem trí.

Trong Ngự Thư phòng, Hạ Hành nhìn vài vị đại thần phía dưới, bọn họ đều là nghịch thần thông đồng làm bậy với Hoàng hậu trong lời đồn. Nghĩ đến lời đồn loạn thất bát tao này, Hạ Hành cười trấn an nói: “Chư vị ái khanh không cần tự trách, loại lời đồn không có thật này trẫm chưa bao giờ để ý, các ngươi là người thế nào, trẫm nhìn thấy, chứ không phải đi nghe những tin đồn này.”

Sắc mặt Điền Tấn Kha ngưng trọng tiến lên một bước chắp tay nói: “Do chúng thần vô năng, mới dẫn đến lời đồn như vậy truyền ra, làm hỏng thanh danh của Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương, xin Hoàng thượng trách phạt.” Ông là Thiếu khanh Đại Lý Tự, mặc dù không có trực tiếp liên quan đến chuyện này, nhưng vẫn có chút dính líu.

Cấm vệ quân Tôn thống lĩnh trong lòng kêu khổ, thân là ‘nghịch thần nội ứng ngoại hợp với Hoàng hậu’, hắn ta không chỉ chịu một mũi tên trong lời đồn

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 584

bậy, hơn nữa có thể vì không kịp thời ngăn cản tin đồn này mà sẽ bị Hoàng thượng trách phạt. Khi Điền Tấn Kha đang thỉnh tội, hắn ta lập tức tiên phong quỳ xuống, việc này có thể liên quan trực tiếp đến hắn ta rồi.

“Trẫm nói rồi, chư vị ái khanh đừng tự trách.” Hạ Hành đứng dậy từ ngự án, tự tay nâng hai người dậy: “Các ngươi đều là rường cột nước nhà, trẫm còn ngóng trông các ngươi làm càng nhiều chuyện cho Đại Long hơn, sao có thể vì này việc nhỏ này mà trách phạt các ngươi.”

Trong lòng mấy người ở đây ấm áp, gặp được một minh quân như Hoàng thượng vậy, thật sự là phúc khí của kẻ làm thần tử. Trong lúc nhất thời, không ít đại lão lệ nóng doanh tròng, đồng loạt quỳ xuống khấu tạ hoàng ân. Trong lòng lại hạ quyết tâm phải điều tra rõ mọi chuyện, tuy vì Hoàng thượng tín nhiệm bọn họ nên xem thành việc nhỏ, nhưng bọn họ không thể dễ dàng khoan nhượng để chuyện như vậy xảy ra lần nữa.

“Duy chỉ có một chuyện khiến trong lòng trẫm vô cùng lo âu, Hoàng hậu vốn là người hiền đức, lại bị người dụng tâm kín đáo làm hỏng thanh danh.” Hạ Hành thở dài: “Việc này mong rằng chư vị đại nhân dụng tâm tra ra kẻ chủ mưu phía sau, ít nhất có thể cho chư vị ái khanh và Hoàng hậu một công đạo.”

“Xin Hoàng thượng yên tâm, chúng thần nhất định sẽ tra rõ việc này.” Tôn thống lĩnh chắp tay nói: “Hiện giờ trong kinh không ít người bắt đầu phát hiện có kẻ dụng tâm hiểm ác phía sau, đã không có bao nhiêu người tin vào lời đồn đó nữa. Hoàng hậu nương nương nhân hậu hiền đức, sao có thể bị người khác bôi đen.”

La Trường Thanh nhíu mày nhìn Tôn thống lĩnh, ai nói đầu óc võ tướng không đủ dùng, vị này vỗ mông ngựa rất chính xác đấy? Ông ngẩng đầu nhìn Hoàng thượng, quả nhiên thấy ý cười trên mặt Hoàng thượng rõ hơn vài phần, ông tiến lên một bước nói: “Hiện giờ trong kinh không ít người bắt đầu hoài nghi Công chúa Nhu quốc, còn có Đa Hàn quốc cùng với... Vài vị Vương gia, vi thần cho rằng, Hoàng thượng thân thiết với vài vị Vương gia như thế, bọn họ sẽ không làm ra chuyện khiến người phỉ nhổ bậc này đâu.”

La Trường Thanh nói lời này, thứ nhất là vì loại suy đoán này bất lợi cho tình đoàn kết giữa Hoàng thất, thứ hai là vì cháu gái mình đã gả cho Thành Vương. Nhưng mặc kệ vì sao, vấn đề này của ông không hề sai.

Hạ Hành gật đầu nói: “Mấy vị huynh đệ của trẫm đều là người trung hậu, trẫm tin tưởng bọn họ sẽ không phải là người như thế.”

Không lâu sau khi mấy vị đại nhân rời khỏi Ngự Thư phòng, trong kinh không ít người đã biết Hoàng thượng nói những lời này, không ít người bắt đầu cảm khái Hoàng thượng đối đãi thâm tình thắm thiết với vài vị Vương gia, lại cảm thấy nếu vài vị Vương gia kia không trung thành với Hoàng thượng, vậy thì thật sự lang tâm cẩu phế rồi.

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 585

Trong phủ Thành Vương, Hạ Minh nghe hạ nhân báo xong, rốt cục nhẹ nhàng thở ra, y đến phòng Vương phi còn đang trong tháng, thấy nàng đang ôm đứa bé, thì cười nói: “Vượng nhi vẫn còn ngủ à?”

La Văn Dao thấy y cười tiến vào, giao hài tử cho nhũ mẫu: “Có chuyện gì vui sao?”

Hạ Minh kể mọi việc từ đầu đến cuối một lần, cuối cùng còn thở dài một tiếng: “Hoàng thượng và Hoàng hậu đối xử tốt với chúng ta như thế, những gì ta có thể làm cho Hoàng thượng chỉ có bấy nhiêu thôi.”

“Vương gia và Hoàng thượng chính là thân huynh đệ, cảm tình sao có thể tính toán như vậy.” La Văn Dao an ủi nói: “Mấy ngày trước đây Mộc Cận bên cạnh Hoàng hậu nương nương còn cố ý đến thăm thiếp, còn dặn ta không ít chuyện, chẳng lẽ mọi việc đều vì Hoàng hậu nương nương muốn thiếp hồi báo sao?”

“Do ta suy nghĩ hạn hẹp.” Hạ Minh cười tiến lên ôm lấy nàng, cũng không ghét bỏ nàng đang ở cữ dơ bẩn, cảm khái nói: “Có Dao Dao ở đây, ta không còn u sầu gì nữa.”

La Văn Dao khẽ cười ra tiếng, vẻ mặt hạnh phúc có thể thấy được rõ ràng, chuyên sủng của trượng phu và nhi tử đều đã có, nàng còn lý do gì không vui chứ?

Trong hậu điện cung Thiên Khải, Khúc Khinh Cư lấy trâm hoàn trang sức xuống, xoa xoa bả vai nói: “Hôm nay dần mát hơn rồi.”

Kim Trản và Ngọc Trâm thu trâm hoàn trang sức vào hòm, Mộc Cận dùng lược làm từ sừng tê giác chải tóc cho Khúc Khinh Cư, nghe vậy nói: “Đã vào cuối thu, thời tiết thay đổi rồi.”

“Đúng vậy, mùa đông cũng sắp đến.” Khúc Khinh Cư hơi cong môi một cái: “Nghe nói mùa đông Nhu quốc rất rét lạnh, vào Đông Nguyệt (tháng 11 âm lịch) thì một mảnh trắng xóa bao trùm, không biết có cảnh tượng thế nào.”

“Nhu quốc chính là nơi cực kỳ lạnh, đến mùa đông dân chúng sống không dễ chịu lắm.” Tay Mộc Cận không nặng không nhẹ, nàng cười nói: “Kiến thức nô tỳ kém, chỉ cảm thấy nếu người Nhu quốc thấy Đại Long chúng ta phồn hoa, chắc chắn sẽ luyến tiếc.”

“Vậy sao?” Khúc Khinh Cư cởi vòng ngọc trên cổ tay ra, đột nhiên cười nói: “Đã không muốn đi, không bằng cứ ở lại thôi.”

Tay Mộc Cận dừng một chút, không biết Hoàng hậu nương nương nói vậy có ý gì, nàng do dự một chút nói: “Vì sao muốn giữ người như vậy ở lại, chẳng phải làm người ta càng thêm phiền toái sao?”

“Cuộc sống bình thản như nước sẽ làm người ta quên mất quá khứ tốt đẹp.” Khúc Khinh Cư khẽ cười: “Giữ lại không nhất định sẽ là chuyện tốt, phải biết

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 586

rằng phồn hoa rực rỡ của người khác không nhất thiết sẽ là của mình. Dám can đảm tính kế người khác, thì phải nghĩ đến người khác sẽ tính kế lại chứ.”

Khi Hạ Hành đến hậu điện, Khúc Khinh Cư đã thay áo ngủ đang dựa vào đầu giường đọc sách, hắn cau mày tiến lên phía trước nói: “Đã trễ thế này còn đọc sách, đừng làm tổn thương mắt.”

Khúc Khinh Cư nghe lời khép quyển sách trên tay lại, cười nói: “Không phải vì nhàm chán, chờ chàng trở về ngủ sao?”

Một câu nói như vậy, lập tức khiến tâm tư Hạ Hành rung động, cởi áo bào trên người ra, ăn mỹ nhân vào bụng.

Đợi sau khi hai người đã thỏa mãn nằm trên giường, Khúc Khinh Cư tựa vào ngực Hạ Hành: “Ta thấy mấy ngày gần đây sắc mặt chàng đều rất không tốt, có phải vì những lời ngoài cung đó không? Chẳng qua chỉ là chút lời đồn thôi, chờ những người này nói chán, thì sẽ không có ai truyền ra nữa, chàng đừng vì chút chuyện này mà làm ảnh hưởng đến tâm tình, không đáng đâu.”

“Không phải ta đây đang tức giận thay cô nhóc vô tâm nào đấy sao?” Hạ Hành bất đắc dĩ cười: “Lời đồn này dù sáng hay tối đều nhằm vào nàng, sao ta có thể không tức giận.”

“Người đó nhằm vào ta, nói rõ trong lòng hắn hận ta.” Khúc Khinh Cư cười nói: “Chỉ dám hãm hại sau lưng, chứng minh hắn lo lắng rất nhiều điều, người như vậy ta để ý làm gì?”

“Nàng nghĩ thật thấu đáo.” Hạ Hành khẽ cười, đột nhiên giọng điệu biến đổi, trở nên hơi lạnh: “Kẻ sau lưng ta đã tra ra rồi.”

Khúc Khinh Cư mở to hai mắt nhìn hắn, dáng vẻ tò mò: “Ai vậy?” “Tần gia và Công chúa Nhu quốc.” Hạ Hành cười lạnh: “Người hai bên thế

này mà còn có thể gộp vào một giuộc, rất có bản lĩnh.” Đầu tiên Khúc Khinh Cư sửng sốt, lập tức hừ nói: “Ta chỉ biết vị Công chúa

Đại Dung kia xem trọng chàng, vì chàng mà cả loại chuyện bại hoại thế này cũng làm, thật sự là một lòng si mê.”

“Gặp ta một lần đã si mê rồi hả?” Hạ Hành ôm người vào trong lòng: “Nàng đừng trách oan cho ta, thứ nàng ta si mê là địa vị của ta, chứ không phải là ta, ta vô tội.”

Mũi chân Khúc Khinh Cư phác họa lòng bàn chân hắn: “Mặc kệ nói thế nào, vị Công chúa Đại Dung này đã xem trọng chàng rồi. Nhưng mà, vì sao Tần gia phải trộn lẫn vào sự việc lần này vậy?”

Hạ Hành bất đắc dĩ thở dài một tiếng: “Nàng đã quên trước đây Tần gia muốn dâng người vào hậu cung rồi sao?”

Khúc Khinh Cư lộ ra biểu cảm bừng tỉnh đại ngộ, sau một lúc lâu mới nói: “Nếu chàng là Vương gia, thì không có nhiều nữ nhân dòm ngó chàng như vậy rồi.”

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 587

Tuy vui sướng vì nữ nhân của mình có tính chiếm hữu với mình như vậy, nhưng sao lời này có vẻ không thích hợp, chẳng lẽ chỉ có địa vị của hắn mới có thể hấp dẫn người thôi sao?

“Không đúng, dù chàng là Vương gia cũng có rất nhiều nữ nhân dòm ngó.” Khúc Khinh Cư cau mày nói: “Thật sự muốn khóa chàng lại, không cho ai nhìn hết.”

Một câu oán giận như vậy, lại khiến tim Hạ Hành đập nhanh hơn, hắn xoay qua đè người xuống, khẽ hôn bên tai Khúc Khinh Cư: “Ta vốn là của nàng.”

Hai mắt Khúc Khinh Cư nhìn thẳng hắn, thấy đôi mắt tràn đầy thâm tình của hắn, đưa tay ôm lấy cổ hắn.

“Ừm, chàng là của ta.”

Chương 115 Dân Phong Hào Phóng

Sáng sớm tỉnh lại, Khúc Khinh Cư nhìn sang bên cạnh, trống trải không

một bóng người, ánh sáng xuyên qua khe hở cửa sổ vào phòng, nàng xoa trán ngồi dậy, nhìn sắc trời có lẽ đã không còn sớm.

Nhóm cung nhân chờ ở phía ngoài nghe được động tĩnh trong phòng, rối rít bưng đồ rửa mặt đi vào, hầu hạ nàng rời giường mặc quần áo. Đợi sau khi chuẩn bị tất cả xong, nàng mới ngồi ở trước bàn bắt đầu từ tốn ăn sáng.

“Mộc Cận, Thành Vương phi còn mấy ngày nữa thì hết ở cử?” Khi đứa bé tròn tháng, sẽ phải làm tiệc đầy tháng, mặc dù nàng không cần tự mình đến dự, nhưng cũng nên sớm chuẩn bị những lễ vật ban thưởng xuống.

“Còn gần mười ngày nữa, nương nương đang nghĩ đến việc sẽ tặng lễ vật gì vào tiệc đầy tháng đúng không ạ?” Mộc Cận đưa khăn lên cho Khúc Khinh Cư lau tay, lại thoa thuốc dưỡng da lên tay khiến Khúc Khinh Cư, mùa thu về, khí hậu cũng giá rét dần, nếu không chăm sóc da tay cho tốt, thì sẽ bị khô rất khó chịu, cũng không được mịn màng nữa.

“Ừ.” Khúc Khinh Cư xoa xoa tay, thở dài: “Thế gia mệnh phụ, lui tới cũng không phải là chuyện dễ dàng, người khác ta còn có thể giao cho người phía dưới đi làm, nhưng Thành Vương phi thì không được.” Suy nghĩ một chút, nàng bảo người chuẩn bị những món đồ có lợi cho sức khỏe của nữ nhân sau khi sinh và trẻ nhỏ, nếu là người khác nàng chỉ việc ban thưởng những lễ vật quý giá là được, nhưng La Văn Dao và nàng có giao tình thân thiết với nhau, tự nhiên nàng cũng muốn hồi báo mấy phần thật lòng.

“Hôm nay sắc trời không tệ, ra ngoài thôi.” Khúc Khinh Cư suy nghĩ một chút: “Bảo nhũ nương bế Hoàng tử theo ra phơi nắng.”

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 588

Mộc Cận vội phân phó hạ nhân đi chuẩn bị, nàng thấy sắc mặt Hoàng hậu nương nương không tốt lắm, không nhịn được hỏi: “Nương nương, có cần chuẩn bị loan giá không ạ?”

“Không cần, ra bên ngoài đi dạo một chút là được.” Khúc Khinh Cư đứng dậy đi tới ngoài cửa, ánh mặt trời ấm áp phủ xuống người mình, nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xanh, khi thấy nhũ nương đã bế Đồn Đồn đến, cười nói: “Đi thôi.”

Hoàng hậu ra ngoài, mặc dù được hộ tống không quá rầm rộ, nhưng cũng có không ít cung nhân đi theo hầu hạ, huống chi phía sau còn kèm thêm một đám người đi theo chăm sóc riêng cho Đồn Đồn, Khúc Khinh Cư chậm rãi đi qua chiếc cầu bạch ngọc bắc ngang ao sen, đi tới ngự hoa viên, nhìn thấy hoa cúc nở ngợp trời, mới giật mình nhận ra mùa thu đã đến thật rồi.

Đi ngang qua một tòa đình nghỉ mát, Khúc Khinh Cư dừng lại, quay đầu lại nhìn, nhướng mày hỏi: “Mùa đông năm ngoái, Hàn Lương đệ đã hát khúc cho Hoàng thượng nghe ở đó đúng không?”

Mộc Cận không biết tại sao đột nhiên Hoàng hậu nương nương lại đề cập đến Hàn Lương đệ, nàng ta nhìn đình nghỉ mát, gật đầu đáp: “Nương nương, sao vậy ạ?”

“Không có gì.” Khúc Khinh Cư tựa như thở dài, tựa như tiếc nuối, nói: “Chỉ cảm khái chút thôi, vừa chớp mắt mà đã qua một năm rồi, thời gian trôi qua thực vui vẻ.”

“Nương nương sao lại suy nghĩ những thứ này.” Mộc Cận cười nâng tay của nàng, “Nô tỳ nghe nói hoa cúc ở phía trước nở rất đẹp, người có muốn đến xem một chút không?”

“Không cần, Đồn Đồn còn nhỏ, tiếp xúc nhiều với phấn hoa không tốt.” Khúc Khinh Cư chỉ chỉ về phía bàn đá cách đó không xa: “Đến đó ngồi một chút, tiện thể phơi nắng luôn.”

Trà và điểm tâm rất nhanh đã được dọn lên bàn đá, trên ghế đá cũng bày xong nệm êm, Khúc Khinh Cư ngồi xuống, thấy Đồn Đồn mở to hai mắt nhìn chung quanh, biết con tò mò với cảnh vật xung quanh mình, liền bảo nhũ nương ôm con đi vòng vòng gần đây để con được nhìn ngắm thỏa thích, nghe thấy tiếng cười vui vẻ của con, nàng không nhịn được cũng cười đứng lên: “Đứa bé chính là đứa bé, cái gì cũng có thể làm cho vui vẻ được.”

“Điện hạ rất thông minh đấy ạ.” Mộc Cận đổi một ly trà nóng cho Khúc Khinh Cư, xoay người cầm một cái chuông nhỏ rung rung trước mặt Hoàng tử điện hạ, thấy nhóc vui vẻ nắm chuông nhỏ không buông, vui vẻ nói: “Điện hạ cầm đồ vật thật chắc, còn có thể huơ qua huơ lại nữa, cổ tay rất có lực.”

“Cũng lớn 5, 6 tháng rồi, có thể cầm nắm đồ vật thì có gì ngạc nhiên đâu.” Khúc Khinh Cư cười nói: “Không lâu sau nữa là có thể bò rồi.”

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 589

Mộc Cận cười khẽ nhún người: “Nương nương cũng đừng cười nô tỳ, nô tỳ rất vui mừng khi thấy điện hạ lớn nhanh khỏe mạnh như vậy.”

Khúc Khinh Cư bị lời này của nàng ta chọc cho cười vui, quay đầu lại thấy một đoàn người khiến nàng thấy hơi ngạc nhiên, nàng nhíu nhíu mày: “Đó là chuyện gì vậy?”

Mộc Cận phóng tầm mắt nhìn tới hướng đó, liền nhìn thấy Minh Hòa dẫn mấy nữ quyến đi ra từ trong ngự hoa viên, phần lớn nữ quyến này là phu nhân của đám sứ thần phụ quốc, chỉ là Công chúa Nhu quốc cũng có mặt trong đó.

“Nô tỳ đi hỏi thăm xem sao.” Mộc Cận khẽ nhún người, xoay người đi về hướng đoàn người Minh Hòa.

Bởi vì mấy vị phu nhân sứ thần và Công chúa hết sức ngưỡng mộ ngự hoa viên trong hoàng cung Đại Long, Minh Hòa không thể không nhận hoàng mệnh hầu hạ những người này đi dạo quanh ngự hoa viên, nhưng nghĩ đến lời đồn đãi giữa Công chúa Nhu quốc và Hoàng hậu nương nương bên ngoài cung, trong lòng gã thấy khổ sở không thôi, ngộ nhỡ để Hoàng hậu nương nương nhìn thấy, không biết sẽ biến thành chuyện lớn gì nữa đây.

Trong lòng gã vừa mới nghĩ như vậy, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Mộc Cận đi thẳng về phía mình, lập tức than ngắn thở dài trong lòng, trên mặt lại cố nặn ra nụ cười lấy lòng, tiến lên vài bước chào hỏi Mộc Cận: “Mộc Cận cô nương định đi đâu thế, bên cạnh Hoàng hậu nương nương không có cô nương hầu hạ thì không được đâu.”

“Minh Công công nói quá lời.” Mộc Cận cười cười, liếc nhìn các nữ quyến sau lưng gã, khẽ nhún người phúc thân: “Nô tỳ Mộc Cận bái kiến chư vị.”

Mặc dù những nữ quyến này không nhất định quen biết Mộc Cận, nhưng cũng biết đại cung nữ hầu hạ bên cạnh Hoàng hậu nương nương tên là Mộc Cận, rất được coi trọng, thêm nữa, thái độ Minh Hòa đối với Mộc Cận hết sức thân cận ôn hòa, họ lập tức có thể xác định được thân phận của Mộc Cận, vì vậy đều mặt lộ vẻ mỉm cười, khách khí dùng ngôn ngữ Đại Long không thành thạo của mình chào hỏi Mộc Cận mấy câu.

“Bởi vì chư vị phu nhân chưa từng tham quan ngự hoa viên, cho nên nô tài phụng mệnh Hoàng thượng hầu hạ mấy vị phu nhân đi dạo một vòng.” Minh Hòa cười yếu ớt nói: “Không ngờ lại gặp được Mộc Cận cô nương ở đây.”

“Nương nương đang uống trà phơi nắng ở trước mặt, thấy ngươi dẫn mấy nữ quyến vào ngự hoa viên, cho nên mới bảo nô tỳ tới đây hỏi thử.” Tầm mắt Mộc Cận quét qua hướng Công chúa Nhu quốc, nụ cười vẫn không thay đổi, nói: “Nếu công công có việc bận, ta không quấy rầy nữa.” Xem ra Hoàng thượng cũng không quá coi trọng mấy vị phu nhân sứ thần phụ quốc này lắm, nếu không, người tiếp đãi bọn họ sẽ không phải là Minh Hòa, ít nhất cũng nên là mệnh phụ hoặc là tôn thất phu nhân có thân phận nào đó.

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 590

“Nếu Hoàng hậu nương nương ở đây, chúng ta nên đến bái kiến Hoàng hậu nương nương mới phải.” Phu nhân sứ thần Đông Vũ quốc cung kính nói: “Nếu không phải Hộ quốc công chủ cố ý muốn tham quan ngự hoa viên, bọn ta cũng không có duyên được vào cung thưởng thức cùng, có thể hành lễ bái kiến Hoàng hậu nương nương, đúng là phúc khí của bọn ta.”

Mộc Cận mỉm cười nhìn phu nhân sứ thần Đông Vũ quốc, vị phu nhân sứ thần này nhìn như nói tùy ý một câu, nhưng trên thực tế là đang lấy lòng Hoàng hậu nương nương, nàng lập tức cười nói: “Nô tỳ không dám tự tiện làm chủ, kính xin chư vị khách quý chờ, nô tỳ đi báo lại với Hoàng hậu nương nương.”

Thấy Mộc Cận khuất sau núi giả ở phía trước, Đại Dung không nhịn được nhìn ra phía sau núi giả mấy lần, bộ dáng này rơi vào trong mắt Minh Hòa, gã khinh thường thầm nghĩ, tới từ nước nhỏ đúng là đến từ nước nhỏ, bất cứ một nữ nhân nào trong hậu cung này cũng có tâm cơ thủ đoạn mạnh hơn nàng ta, nữ nhân của Nhu quốc đời sau cũng không thông minh bằng đời trước.

Khúc Khinh Cư nghe Mộc Cận báo lại, khẽ nhíu mày. “Công chúa Nhu quốc cố ý muốn tham quan ngự hoa viên?” Nói đến đây, nàng không nhịn được cười nhạo một tiếng. “Xem ra nàng ta cảm thấy rất hứng thú với hậu cung Đại Long chúng ta, được thôi, bảo tất cả cùng đến đây đi, bổn cung cũng muốn xem thử Công chúa Nhu quốc là như thế nào.”

Nàng nhìn Đồn Đồn vẫn còn đang chơi chuông nhỏ trong tay, nói với nhũ nương: “Các ngươi bế Đồn Đồn về hậu điện cung Thiên Khải, không được tùy tiện cho người khác đến gần điện hạ.”

Đám nhũ nương lĩnh mệnh lui ra, không hề quay đầu liếc mắt nhìn ngó lung tung.

Nghe Hoàng hậu nương nương bằng lòng gặp họ, trên mặt mấy vị phu nhân sứ thần đều lộ ra nụ cười, mặc dù tại nước mình, họ cũng được coi là gia tộc cao quý, nhưng so với những mệnh phụ ở Đại Long này, thì chẳng là gì cả. Sau khi đến kinh thành, bọn họ đều thận trọng từ lời nói đến việc làm, phàm là gặp phải những mệnh phụ thế gia danh môn, đã khúm núm nịnh nọt khách khí ít nhiều, bây giờ Hoàng hậu nương nương đồng ý gặp bọn họ, đây có thể coi là niềm vui bất ngờ rồi.

Đoàn người đi theo Mộc Cận tới bàn đá đằng sau núi giả, thì nhìn thấy một nữ tử mặc váy hoa hồng nền trắng dài chấm đất đang lười biếng ngồi bên cạnh bàn đá, vấn tóc kiểu phi thiên kế xinh đẹp thanh nhã, trâm cài và đồ trang sức không thứ gì là không tinh xảo. Nhưng thứ khiến họ mất hồn không phải là những vật ngoài thân trân quý này, mà là khí thế và dung nhan của Hoàng hậu nương nương, chỉ cần chạm phải một ánh mắt, cũng khiến cho bọn họ cảm thấy tự ti mặc cảm, Hoàng hậu Đại Long mỹ lệ cao quý như thế, bọn họ không thể sánh bằng Hoàng hậu nương nương chính là chuyện không cần phải bàn cãi. Khi thấy Hoàng hậu nương nương, bọn họ không những không sinh lòng ghen tỵ, mà ngược lại còn nảy sinh sự kính nể và hâm mộ.

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 591

“Thần phụ là phu nhân của thừa tướng Đông Vũ quốc, bái kiến Hoàng hậu nương nương tôn quý.”

Những nữ quyến này từng người một tiến lên hành lễ với Khúc Khinh Cư, là dùng đại lễ tại quốc gia mình, trước đó, Khúc Khinh Cư đã biết một chút phong thổ văn hóa của bọn họ rồi, vì vậy cũng hết sức khách khí đáp lại, ban tọa cho những nữ quyến này.

“Đại Dung Nhu quốc bái kiến Hoàng hậu nương nương tôn quý.” Đây là lần đầu tiên Đại Dung nhìn thấy Hoàng hậu Đại Long ở khoảng cách gần như vậy, nàng ta lén nhìn lên nhìn xuống đánh giá Khúc Khinh Cư, mặc dù không cam tâm, nhưng không thể không thừa nhận vị Hoàng hậu nương nương này có vài phần mị hoặc mê người.

“Hộ quốc công chủ không cần khách khí.” Khúc Khinh Cư ý bảo nàng ta ngồi xuống. “Bổn cung còn nhớ rõ ngươi... Ở điện Loan Hợp, ngươi nhảy múa rất đẹp.”

“Không ngờ Hoàng hậu nương nương vẫn còn nhớ rõ tiểu nữ, khiến Hoàng hậu nương nương chê cười rồi.” Đại Dung lộ vẻ xấu hổ: “Lần đầu tiên dạo ngự hoa viên lại gặp phải Hoàng hậu nương nương, đúng là may mắn trời ban cho chúng ta.”

“Các ngươi nói là may mắn, bổn cung lại cảm thấy đây là duyên phận.” Khúc Khinh Cư cười nâng chung trà lên: “Chư vị nếm thử trà của Đại Long chúng ta xem, mặc dù không phải hiếm lạ, nhưng hương vị không tệ đâu.”

“Ở nước chúng ta, trà của Đại Long có giá trị ngàn vàng, là của hiếm đấy ạ.” Phu nhân sứ thần Đông Vũ quốc cười, uống một hớp: “Trà này của Hoàng hậu nương nương quả thật là trân phẩm khó có được.”

“Nếu chư vị thích, thì lúc về nước nhớ mang theo một ít.” Khúc Khinh Cư cười nói: “Các ngươi đường xá xa xôi đến đây chúc thọ Hoàng thượng, cực khổ rồi.”

“Hoàng đế bệ hạ anh dũng bất phàm, được đến đây chúc thọ Hoàng đế bệ hạ, không có gì khổ cực cả.” Đại Dung đặt ly trà xuống, cười nói: “Hoàng đế bệ hạ là Thần Minh ở Nhu quốc ta, thần dân Nhu quốc sẽ không bao giờ cảm thấy khổ cực vì Thần Minh đâu.”

Khúc Khinh Cư nhíu mày nhìn Đại Dung. “Thần dân Nhu quốc đúng là một lòng trung thành với Đại Long ta.”

“Đây là dĩ nhiên, lòng trung thành của Nhu quốc đối với Đại Long có nhật nguyệt chứng dám.” Đại Dung nhìn thẳng vào mắt Khúc Khinh Cư: “Tiểu nữ cũng tin rằng, Gia Hựu bệ hạ tôn quý sẽ là minh quân ngàn năm hiếm thấy.”

Nơi ánh mắt hai người giao nhau như có tia lửa điện xẹt ra, Khúc Khinh Cư phát hiện đối phương có đôi mắt rất xinh đẹp, nàng cười nhạt: “Thân là Hoàng

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 592

hậu Đại Long, ta vô cùng cảm tạ lòng trung thành của bách tính Nhu quốc đối với Đại Long ta.”

Đại Dung lập tức tiếp lời: “Cho nên, thân là Hộ quốc công chủ của Nhu quốc, ta nguyện ý trở thành phi tử của Gia Hựu Hoàng đế bệ hạ tôn quý.”

Khúc Khinh Cư khẽ cười, nàng nghe nói tính cách của người dân Nhu quốc hết sức hào phóng, cũng rất phóng khoáng trong quan hệ nam nữ, hôm nay nghe được lời Đại Dung nói, rốt cuộc nàng cũng hiểu được cái gì gọi là dân phong hào phóng rồi.

Chương 116 Đòn Nghiêm Trọng

Đại Dung nói ra lời này, làm không ít người chấn kinh. Thậm chí cả Minh

Hòa, cũng cảm thấy hai chân mình như hơi nhũn ra, đã sớm biết vị Hộ quốc Công chúa của Nhu quốc này phóng khoáng thế nào, hôm nay sao hắn lại làm ra chuyện này, nếu để Hoàng hậu nghĩ rằng hắn cố ý dẫn người đến trước mặt nàng, sau này hắn còn có ngày lành sao?

Phu nhân sứ thần Đông Vũ quốc kinh ngạc mở to hai mắt, nương theo chén trà giấu khóe môi hơi há ra của mình, nhịn không được nhìn qua Hoàng hậu, chuyện này Hoàng hậu nương nương nên giải quyết thế nào.

Hành vi tự tiến cử chẩm tịch(1) của Đại Dung làm Khúc Khinh Cư hơi bất ngờ, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại, dân phong Nhu quốc bưu hãn nàng đã nghe từ lâu, tuy thật không ngờ vị Đại Dung Công chúa này sẽ thẳng thắn nói loại chuyện này ra miệng, nhưng nàng vẫn chưa đến mức quá luống cuống, tao nhã đặt cốc trà trong tay xuống, nàng dùng khăn thêu hoa văn xinh đẹp nhẹ nhàng lau khóe môi: “Công chúa căn cứ vào đâu mà nói vậy, nếu ngươi ái mộ Hoàng thượng, vì sao không nói cho cho chàng biết, ngược lại nói với bản cung?”

“Tại hạ nghe nói Hoàng hậu Đại Long có quyền quản lý hậu cung, như vậy mở rộng hậu cung chắc hẳn cũng là chức trách của ngài, tại hạ cầu với ngài việc này, có lẽ hợp quy củ.” Công chúa Đại Dung từ trên ghế đứng lên, hành một đại lễ của Đại Long với Khúc Khinh Cư: “Đại Dung thật lòng khuynh mộ Hoàng thượng, cầu Hoàng hậu nương nương thành toàn.”

Hành động lần này của Đại Dung không khác gì buộc Hoàng hậu thừa nhận danh phận của nàng ta, đám người Ngân Liễu đứng bên cạnh, sớm đã hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng vì trở ngại thân phận mới yên tĩnh đứng một bên.

Trong lòng vài phu nhân sứ thần phụ quốc khác cũng âm thầm xấu hổ, không ít người trong các nàng cũng nghe qua lời đồn trước đó, nhưng đều hiểu rõ lời đồn này có chỗ kỳ quái, vậy mà thật không ngờ vị Công chúa Đại Dung

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 593

này thật sự có tâm tư với Hoàng đế bệ hạ của Đại Long. Lúc này các nàng mới bắt đầu hối hận vừa rồi đã cùng Công chúa Đại Dung dạo chơi hoa viên, xảy ra loại chuyện này, các nàng ở đây thật sự không biết nên làm ra biểu cảm thế nào mới thích hợp.

“Công chúa Đại Dung nói không sai, bản cung có quyền mở rộng hậu cung.” Khúc Khinh Cư cười đứng lên, từ trên cao nhìn xuống Đại Dung đang quỳ gối trước mặt mình: “Nhưng bản cung cũng là thê tử của Hoàng thượng, đương nhiên sẽ không thể không để ý ý nguyện của Hoàng thượng, dễ dàng nạp nữ tử khác vào cung. Nếu Công chúa thật sự mến mộ Hoàng thượng, không bằng bày tỏ nỗi lòng với Hoàng thượng, nếu Hoàng thượng nguyện ý nạp ngươi vào cung, bản cung đương nhiên sẽ vui mừng vì trong hậu cung có thể có thêm một nữ nhân hầu hạ Hoàng thượng.”

Đại Dung thật không ngờ Hoàng hậu sẽ đổ mọi việc lên người Hoàng đế bệ hạ, nàng ta hơi sững sờ rồi nói: “Một khi đã như vậy, không bằng xin Hoàng hậu nương nương thay mặt tại hạ bày tỏ sự chân thành này với Hoàng thượng, tại hạ tạ ơn Hoàng hậu nương nương trước.” Nói xong, lập tức phất tay áo quỳ xuống, thậm chí bày ra tư thế đầu cúi rạp xuống đất.

Minh Hòa thấy hành vi gần như vô lại này của Công chúa Nhu quốc, yên lặng liếc mắt ra phía sau một cái, canh giờ này Hoàng thượng cũng sắp hạ triều, không biết Tiểu Cam Tử có thể mời Hoàng thượng đến hay không, việc này làm không tốt sẽ lớn chuyện. May thay thủ đoạn làm việc của Hoàng hậu nương nương ổn thỏa, có vẻ đi đường vòng, lúc này dọa người trước mặt phụ quốc rồi.

“Đã là thật lòng, cần gì phải do người khác nói, chẳng phải làm bẩn phần chân tình này sao.” Khúc Khinh Cư tiến lên vài bước, vươn tay đến trước mặt Đại Dung, mỉm cười: “Xin Công chúa mau chóng đứng lên, tuy Nhu quốc là phụ quốc của Đại Long, nhưng ngươi vẫn là Công chúa một nước, sao có thể hành lễ lớn với bản cung như thế?”

Phu nhân sứ thần Đông Vũ quốc nghe xong lời này cũng cảm thấy đỏ mặt thay Đại Dung, lời này của Hoàng hậu nương nương là đang cười nhạo nàng ta tự hạ thân phận không biết xấu hổ đấy. Là một nàng Công chúa, dù quốc gia nhỏ bé, thì nó cũng là một quốc gia, ngôn hành của nàng ta đại biểu cho quốc gia đó, lúc này khúm núm chỉ vì muốn tiến vào hậu cung Đại Long để làm một phi tần, nếu nữ vương Nhu quốc biết hành vi này của nàng ta, không biết trong lòng sẽ nghĩ thế nào đây.

Tuy Đại Dung tự cho mình rất cao, nhưng không phải dạng người ngu xuẩn, đương nhiên nghe ra thâm ý trong lời Khúc Khinh Cư, nhìn đối phương vươn tay ra với bản thân, nàng ta kính cẩn nói: “Không dám làm phiền Hoàng hậu nương nương.” Sau đó lập tức đứng lên, nàng ta có chút bi thương thở dài một tiếng: “Tại hạ thân là nữ tử, ngày thường có thể nhìn thấy Hoàng đế bệ hạ tôn quý được mấy lần chứ, chỉ ôm một phần vọng tưởng, để có thể làm bạn ngự tiền thôi.”

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 594

“Công chúa chưa gặp được Hoàng thượng mấy lần, đã giao trái tim thiếu nữ rồi, thật sự quá cuồng dại, làm bản cung cũng không thể không ghé mắt nhìn.” Trên mặt Khúc Khinh Cư lộ ra vài phần ý cười, như châm chọc như kiêu ngạo: “Một khi đã như vậy, không bằng bản cung cho ngươi một cơ hội, để ngươi nói với Hoàng thượng tâm ý của ngươi?” Nàng nói xong câu đó, ánh mắt lập tức nhìn về phía bên cạnh núi giả, nơi đó có Hạ Hành mặc một thân long bào màu đen đang đứng, sắc mặt đối phương trầm tĩnh đến đáng sợ.

Hình như Đại Dung cũng nhận ra phía sau có người, nhìn lại, thật không ngờ đúng là Hoàng đế, đầu tiên là sửng sốt, lập tức phản ứng kịp, nhanh chóng lộ ra ý cười tươi ngọt, nhẹ nhàng cúi đầu: “Bái kiến Hoàng đế bệ hạ tôn quý.”

Các phu nhân phụ quốc khác cũng đứng dậy, ào ạt hành lễ, các nàng đều là nữ nhân thành gia thất, đương nhiên đều có kỹ năng đoán ý qua lời nói và sắc mặt, cho nên chỉ liếc mắt một cái, các nàng đã có thể nhìn ra, sắc mặt Hoàng đế bệ hạ không tốt lắm, dường như mang theo một chút tức giận.

Không khí như quay về lúc Công chúa Đại Dung mở miệng tự tiến cử chẩm tịch, Hạ Hành đi đến bên cạnh Khúc Khinh Cư ngồi xuống, nhìn Công chúa Nhu quốc ăn mặc xinh đẹp, trầm giọng nói: “Chư vị phu nhân xin đứng lên.”

Đại Dung thân mình hơi lung lay chuẩn bị đứng dậy, nhưng nàng ta do dự một chút, cuối cùng vẫn duy trì tư thế hành lễ. Dường như Hạ Hành không hề thấy dáng vẻ này của nàng ta, chỉ nói hai câu với sứ thần phu nhân, thì không nói nữa, mà chỉ im lặng uống trà ở một bên.

Trong lúc nhất thời các phu nhân sứ thần cũng không biết nên lui ra hay ngoan ngoãn ngồi đó, dè dặt cẩn trọng nhìn Công chúa Nhu quốc vẫn duy trì tư thế hành lễ, trong lúc nhất thời cả thở mạnh cũng không dám. Bọn họ đều là tiểu quốc phụ thuộc, nếu gặp phải thiên tai còn cần trông cậy vào Đại Long cứu tế, ai dám bất kính trước mặt Hoàng đế Đại Long chứ, đừng nói hành lễ, thậm chí Hoàng đế Đại Long muốn tìm lý do lấy tính mạng một trong các nàng, bọn họ cũng không có lá gan dám nói gì.

May thay các Hoàng đế triều đại Đại Long đều không phải hạng người bạo ngược, cho nên những năm gần đây phụ quốc bọn họ xem như an bình, nhưng lỡ như thật sự chọc giận Hoàng đế bệ hạ, bọn họ trừ nước mất nhà tan ra thì không có đường khác có thể đi.

Khúc Khinh Cư cũng nhận thấy bầu không khí không tốt lắm, vì thế nói: “Hoàng thượng sao lại đến đây vậy?”

“Trẫm nghe nói nàng đi dạo ở vườn, nên qua nhìn một cái.” Giọng điệu Hạ Hành ôn hòa không ít, hắn nhìn Khúc Khinh Cư, thấy sắc mặt nàng vẫn như thường, cũng không tức giận vì hành vi của Công chúa Nhu quốc, mới cười nói: “Trẫm chờ dùng cơm trưa với nàng.”

Phu nhân sứ thần Đông Vũ quốc nghe thế, không khỏi cảm thấy khinh thường Đại Dung, cảm tình Đế Hậu Đại Long hòa thuận, Công chúa Đại Dung

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 595

này tham mộ hư vinh, muốn tiến vào hậu cung Đại Long, thật sự vừa không biết xấu hổ vừa không có đầu óc. Hiện tại nàng ta là Công chúa Nhu quốc, Hoàng hậu nương nương còn có thể khách khí với nàng ta hai phần. Nếu thành phi tần hậu cung, dựa vào thực lực bạc nhược của Nhu quốc này, Hoàng hậu nương nương muốn thu thập nàng ta, thật sự chẳng có điều gì phải bận tâm đâu đấy.

“Mới vừa rồi thiếp nghe được một đoạn cảm động lòng người từ Công chúa Nhu quốc, không biết Hoàng thượng có hứng thú nghe không?” Khúc Khinh Cư mỉm cười nhìn về phía Hạ Hành: “Thiếp nghe nói xong, thì vô cùng khiếp sợ.”

“Người thừa kế Nhu quốc đã định, trẫm và Công chúa Nhu quốc nam nữ khác biệt, đã không còn gì để bàn luận nữa.” Hạ Hành đặt chén trà xuống, lạnh lùng nói: “Công chúa điện hạ, nếu quý quốc có việc muốn cùng Đại Long ta thương lượng, vậy thì mời thái tử điện hạ quý quốc đến yết kiến.”

“Hoàng thượng, việc này không liên quan đến chính sự.” Đại Dung thấy hai mắt Hoàng đế Đại Long lạnh như băng, trong lòng đã hơi hối hận, nhưng bây giờ tên đã lên dây, nàng ta không nói không được: “Do tại hạ mến mộ Hoàng thượng, xin Hoàng thượng rủ lòng thương xót.”

Đuôi lông mày Khúc Khinh Cư hơi giật, bưng trà che giấu khóe môi nhếch lên của mình.

“Trẫm nghe nói dân phong Nhu quốc phóng khoáng, hôm nay nhìn thấy Công chúa, quả thật danh bất hư truyền.” Hạ Hành không vì dung mạo Đại Dung xuất sắc, tư thái khiêm tốn mà có nửa phần thương tiếc, ngược lại thản nhiên nhìn nàng ta nói: “Tâm ý Công chúa trẫm xin nhận, nhưng cuộc đời trẫm chỉ ái mộ Hoàng hậu, không có ý lại nạp hậu cung.”

“Tại hạ không cầu có thể được Hoàng thượng sủng ái, chỉ cầu có thể hầu hạ Hoàng thượng.” Hai mắt Đại Dung rưng rưng, đôi mắt đẹp nhẹ nhàng nhìn Hạ Hành: “Chẳng lẽ như vậy cũng không được sao?”

“Nữ tử thiên hạ thương mến trẫm vô số, chẳng lẽ trẫm phải rủ lòng thương xót rồi nhét hết vào hậu cung sao?” Giọng điệu Hạ Hành mang theo vài phần tàn khốc: “Nếu trẫm làm thế, vừa chẳng có ích gì cho bản thân trẫm, cũng không có lợi cho người ái mộ trẫm. Ý tốt của Công chúa trẫm xin nhận, nhưng vẫn mong Công chúa về sau đừng nên nhắc lại việc này.”

Lời này nói rất thẳng thắn, dù nữ nhân thiên hạ thích ta nhiều thế nào, chẳng lẽ đều phải nạp tiến cung, đây không phải làm chính bản thân ta ghê tởm sao?

Đại Dung thật không ngờ mình nói đến nước này, Hoàng đế lại không hề nể mặt cự tuyệt nàng ta, đối phương thậm chí còn so sánh nàng ta với nữ nhân tục tằng khác, dường như nàng ta và những nữ nhân đó không có gì khác biệt.

Nàng ta không dám ngẩng đầu nhìn sắc mặt các phu nhân sứ thần khác, bởi vì không cần nhìn nàng ta cũng biết trong lòng những nữ nhân đó nhất định đang cười nhạo nàng ta. Bởi vì trượng phu của một số nữ nhân này nhìn thấy

Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh THẾ NÀO LÀ HIỀN THÊ

www.vuilen.com 596

nàng ta thì thất thần, thậm chí còn từng ân cần với nàng ta, cho nên những nữ nhân đó ghen ghét với nàng ta, căm hận nàng ta.

“Hoàng thượng, thái tử Đồ Nhĩ của Nhu quốc cầu kiến, Thành Vương Điện hạ cầu kiến.” Tiền Thường Tín vờ như không thấy vở kịch hỗn loạn ở đây, sắc mặt bình tĩnh đi đến, thuận tiện còn không nhìn Đại Dung quỳ dưới đất.

“Thái tử Nhu quốc?” Hạ Hành nhìn Đại Dung, mặt trầm xuống nói: “Báo lại với thái tử Nhu quốc, nói nếu Nhu quốc bọn họ muốn Đại Long tiếp tục nâng đỡ mình, thì mang thành ý này ra ngoài. Trẫm không thiếu nữ nhân, càng không có hứng thú với nữ nhân Nhu quốc. Mặt khác kêu tứ đệ chờ trẫm ở Ngự Thư phòng, lát sau trẫm lập tức đi qua.”

Những lời này không khác gì một bạt tai tát vào mặt Đại Dung, nàng ta không dám tưởng tượng sau khi những lời này truyền đến Nhu quốc, nhóm quốc dân sẽ nhìn nàng ta thế nào, cũng không dám tưởng tượng nếu bởi vì nàng ta mà Nhu quốc bị Đại Long lãnh đãi, thì sẽ có cảnh tượng ra sao.

“Một khi đã như vậy, Minh Hòa tiếp tục mang chư vị khách quý đi dạo, bản cung cũng nên hồi cung rồi.” Khúc Khinh Cư cười đứng dậy, nói với Hạ Hành: “Hoàng thượng đã có việc, thì nên sớm đi đi thôi, thiếp chờ chàng trở về dùng cơm trưa.”

“Được, trẫm đi rồi về ngay.” Hạ Hành khẽ gật đầu với vài vị phu nhân sứ thần, rồi nhanh chóng dẫn người hầu hạ rời đi, từ đầu đến cuối đều không thèm liếc nhìn Đại Dung.

Khúc Khinh Cư đi đến trước mặt Đại Dung, cười nói: “Công chúa xin đứng lên, xưa nay tính tình Hoàng thượng vốn như vậy, mong Công chúa bỏ qua cho.”

“Tại hạ không dám.” Đại Dung cảm thấy xương cốt của mình đều đang rét run, nàng ta nơm nớp lo sợ thi lễ với Khúc Khinh Cư: “Cung tiễn Hoàng hậu nương nương.”

“Ừ.” Khúc Khinh Cư gật đầu, vịn tay Mộc Cận xoay người đi mất. Các phu nhân sứ thần nhìn theo Đế Hậu rời đi, trào phúng liếc nhìn Đại

Dung, trong đó một vị phu nhân lắc đầu cười nói: “Ai dô, thật sự quá đáng tiếc rồi.”

Mấy người khác bắt đầu cười theo, tiếng cười truyền vào tai Đại Dung, lanh lảnh khó nghe, nhưng nàng ta lại không thể tránh được.

Ghi chú: 1. Chẩm tịch: trong trường hợp này đề cập đến vấn đề chăn gối giữa nam nữ.