24
CUOÁI TUAÀN Issue # 1869 * Saturday December 21, 2019 Trang 25 DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ Vì sao có truyền thống trang trí và thắp sáng cây Noel M ọi người sẽ bắt đầu trang trí cây thông khi mùa Vọng bắt đầu và thường bỏ đi vào 12 ngày sau Giáng sinh. Vào tháng 12 hàng năm, người dân trên thế giới lại háo hức cùng nhau chuẩn bị đồ đạc để trang trí cây Noel. Loài cây được mọi người dùng trong dịp này là cây thường xanh (đại diện của nó là thông). Ban đầu, việc trang trí loại cây này nhằm mục đích chào mừng lễ hội mùa đông của Kito giáo. Người La Mã dùng cây cối để trang trí đền thờ còn những người theo đạo Thiên chúa thì coi đây là một biểu tượng cho sự tái sinh của Đức Chúa. Tuy nhiên, không ai biết được một cách chính xác khi nào cây thường xanh được sử dụng để làm cây Noel. Theo Whychristmas, lịch sử về cây Giáng sinh có thể bắt đầu từ 1.000 năm trước ở Bắc Âu. Ban đầu, tại một số vùng Bắc Âu, người ta dùng cây anh đào hay táo gai để làm cây Giáng sinh. Ở những nơi không có cây, họ tạo ra các cây bằng gỗ, treo lên nến và các cành cây lá màu xanh. Truyền thống mang cây Noel vào trong nhà và trang trí bắt đầu phổ biến ở Đức vào những năm 1520. Người đầu tiên làm việc này là nhà truyền đạo Martin Luther. Vào thế kỷ 16, Luther đã đi bộ xuyên qua một khu rừng vào đêm trước Giáng sinh. Ông nhìn thấy một cái cây thật đẹp và mang về nhà. Ông nói với con mình rằng cái cây nhắc cho ông nhớ tới Đức Chúa. Một truyền thuyết khác cũng liên quan đến cây Giáng sinh về một kiểm lâm. Vào một Giáng sinh, người kiểm lâm đang cùng gia đình tụ tập quanh lò sưởi để giữ ấm thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ cũng cho chú bé ăn, tắm rửa và ngủ trên chiếc giường của cậu con trai út. Sáng hôm sau, cả gia đình thức giấc bởi một dàn hợp xướng của các thiên thần. Cậu bé nghèo chính là Chúa Jesus. Để cảm ơn lòng tốt của gia đình người gác rừng, Đức Chúa đã đưa tặng họ một nhánh thường xanh và mang vào trong nhà. Từ đó, vào đêm Giáng sinh, mọi người thường mang cây thường xanh vào nhà và trang trí, như một sự tưởng nhớ đến kỷ niệm khó quên với Đức Chúa. Trong các món đồ trang trí trên cây, người ta thường treo một con nhện đang giăng tơ. Món đồ này được bắt nguồn từ một sự tích ở Đông Đức hoặc Ukraine. Ngày nay, những câu chuyện này vẫn còn được kể lại trong cộng đồng người Phần Lan và vùng Scandinavi. Truyền thuyết kể rằng, một gia đình nghèo đã không có tiền để trang trí cây Giáng sinh. Do vậy, khi những đứa trẻ đi ngủ vào đêm 24/12, một con nhện đã giăng tơ quanh cái cây. Sáng hôm sau, những sợi tơ của nó đều biến thành các sợi vàng, bạc lấp lánh. Việc quấn các bóng điện quanh cây Noel và bật đèn cũng có nhiều giai thoại. Một trong số đó là vào năm 1880, nhà phát minh Thomas Edison đã đặt một số bóng đèn điện mới quanh văn phòng. Năm 1882, Edward Johnson, một đồng nghiệp của ông đã xâu chuỗi 80 bóng đèn với đủ màu đỏ, trắng, xanh lại với nhau và đặt chúng lên cái cây trong căn hộ của mình ở New York. Vào năm 1890, công ty của Edison đã công bố một dịch vụ mang tên: cung cấp ánh sáng cho cây Noel. Những người giàu thời đó thường đặt riêng các bóng đèn để trang trí, giá trị lên đến 2.000 USD thời nay. Không chỉ nghiên cứu về lịch sử thắp sáng cây Noel, nhiều người còn tò mò về việc thời điểm nào là hoàn hảo để mua cây về nhà trang trí. Thông thường, mọi người sẽ bắt đầu trang trí cây thông khi mùa Vọng bắt đầu. Đây là thời điểm cách Giáng sinh 4 chủ nhật. Cũng theo truyền thống, sau khi Giáng sinh kết thúc 12 ngày, cây sẽ được dỡ bỏ đồ trang trí và mang khỏi nhà. ■ Phút đình chiến kỳ diệu trong đêm Giáng Sinh Thế chiến thứ nhất H ơn một thế kỷ trước, những binh sĩ ở hai bên chiến hào trong Thế chiến I đều nghe thấy những tiếng hát khác thường, sau đó tất cả buông súng, đồng loạt đứng lên hòa cùng một nhịp. Sáng sớm ngày 25/12/1914, hàng nghìn binh sĩ Anh, Bỉ và Pháp cùng buông súng, bước ra khỏi chiến hào, tạm gác cuộc chiến với người Đức, để cùng nhau tận hưởng giây phút Giáng Sinh tại mặt trận phía tây. Trong suốt 100 năm sau, sự kiện này đã được xem như là một phép lạ, giây phút hòa bình hiếm hoi trong cuộc chiến từng cướp đi sinh mạng của hơn 15 triệu người trên khắp thế giới. Mặc dù các nhà sử học tiếp tục tranh cãi về những tình tiết cụ thể như địa điểm chính xác, hay làm thế nào mà nó có thể lan rộng khiến hai phần ba binh lính hai bên, gồm khoảng 100.000 người được cho đã tham gia đình chiến, đa số nhận định đây là một sự kiện có thực và không thể phủ nhận. Trước đó, Giáo hoàng Benedict XV, người nhậm chức tháng 9/1914, kêu gọi một lệnh ngừng bắn vào ngày lễ Giáng Sinh, nhưng bị các bên tham chiến từ chối. Tranh mô tả cảnh binh sĩ Anh và Đức bắt tay vui vẻ trong lễ Giáng Sinh 1914 Tuy nhiên, dường như những đau khổ tuyệt vọng của cuộc sống hàng ngày trong những chiến hào ẩm ướt, lạnh lẽo đã biến thành động lực cho binh sĩ hai bên thiết lập "lệnh ngừng bắn" của riêng họ. "Vào đêm Giáng Sinh 1914, một bài Thánh ca đã cất lên, đó là một đêm trăng đẹp, sương trùm khắp trên mặt đất, màu trắng gần như ở khắp mọi nơi", Albert Moren của trung đoàn Queens Second của quân đội Anh nhớ lại. "Binh sĩ Đức là những người hát bài hát mừng của họ trước tiên và sau đó đến lượt chúng tôi. Đến khi chúng tôi bắt đầu hát Thánh ca, người Đức cũng lập tức hòa nhịp với bài Thánh ca tiếng Latin. Đây thực sự là một điều kỳ diệu", cựu binh Anh Graham Williams mô tả một cách chi tiết hơn. Sáng hôm sau, ở một số đoạn trên chiến hào, lính Đức đi lên và nói to "Chúc mừng Giáng Sinh" bằng tiếng Anh. Binh sĩ đồng minh thận trọng tiến ra chào đón họ. Người Đức nhanh chóng giơ tay ra hiệu "Bạn không bắn, chúng tôi cũng không bắn". Trong suốt hôm đó, binh sĩ hai bên trao đổi những quà tặng như thuốc lá, thực phẩm và mũ, đồng thời chôn những người đồng đội thiệt mạng trong nhiều tuần trước. Ngày hôm sau binh sĩ hai bên đều nhận được lệnh từ cấp trên phải chấm dứt ngừng bắn, ai không thi hành sẽ bị xử lý nghiêm khắc. Những người lính lại quay trở lại cuộc chiến tàn khốc không cho phép họ được nhân nhượng và mềm yếu. "Đó chỉ là giây phút hòa bình ngắn ngủi trong một cuộc chiến khủng khiếp", cựu binh Alfred Anderson khẳng định. Theo Time, đối với nhiều người vào thời điểm đó, câu chuyện về lệnh ngừng bắn Giáng Sinh không phải là một ví dụ về tinh thần thượng võ mà chính là biểu tượng cho xu hướng phản chiến của binh sĩ. Lệnh ngừng bắn tự phát vào Giáng Sinh 1914, đến nay vẫn được ghi nhớ như một minh chứng cho sức mạnh niềm hy vọng của nhân loại trong thời khắc đen tối của lịch sử, và được đưa vào trong một số tiểu thuyết và phim dành cho thiếu nhi. ■

DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

  • Upload
    others

  • View
    0

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 25

DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ

Vì sao có truyền thống trang trí và thắp sáng cây Noel

Mọi người sẽ bắt đầu trang trí cây thông khi mùa Vọng bắt đầu và thường bỏ đi vào 12 ngày sau

Giáng sinh.Vào tháng 12 hàng năm, người dân trên thế

giới lại háo hức cùng nhau chuẩn bị đồ đạc để trang trí cây Noel. Loài cây được mọi người dùng trong dịp này là cây thường xanh (đại diện của nó là thông).

Ban đầu, việc trang trí loại cây này nhằm mục đích chào mừng lễ hội mùa đông của Kito giáo. Người La Mã dùng cây cối để trang trí đền thờ còn những người theo đạo Thiên chúa thì coi đây là một biểu tượng cho sự tái sinh của Đức Chúa.

Tuy nhiên, không ai biết được một cách chính xác khi nào cây thường xanh được sử dụng để làm cây Noel. Theo Whychristmas, lịch sử về cây Giáng sinh có thể bắt đầu từ 1.000 năm trước ở Bắc Âu.

Ban đầu, tại một số vùng Bắc Âu, người ta dùng cây anh đào hay táo gai để làm cây Giáng sinh. Ở những nơi không có cây, họ tạo ra các cây bằng gỗ, treo lên nến và các cành cây lá màu xanh.

Truyền thống mang cây Noel vào trong nhà và trang trí bắt đầu phổ biến ở Đức vào những năm 1520. Người đầu tiên làm việc này là nhà truyền đạo Martin Luther. Vào thế kỷ 16, Luther đã đi bộ xuyên qua một khu rừng vào đêm trước Giáng sinh. Ông nhìn thấy một cái cây thật đẹp và mang về nhà. Ông nói với con mình rằng cái cây nhắc cho ông nhớ tới Đức Chúa.

Một truyền thuyết khác cũng liên quan đến cây Giáng sinh về một kiểm lâm. Vào một Giáng sinh, người kiểm lâm đang cùng gia đình tụ tập quanh lò sưởi để giữ ấm thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ cũng cho chú bé ăn, tắm rửa và ngủ trên chiếc giường của cậu con trai út.

Sáng hôm sau, cả gia đình thức giấc bởi một dàn hợp xướng của các thiên thần. Cậu bé nghèo chính là Chúa Jesus.

Để cảm ơn lòng tốt của gia đình người gác rừng, Đức Chúa đã đưa tặng họ một nhánh thường

xanh và mang vào trong nhà. Từ đó, vào đêm Giáng sinh, mọi người thường mang cây thường xanh vào nhà và trang trí, như một sự tưởng nhớ đến kỷ niệm khó quên với Đức Chúa.

Trong các món đồ trang trí trên cây, người ta thường treo một con nhện đang giăng tơ. Món đồ này được bắt nguồn từ một sự tích ở Đông Đức hoặc Ukraine. Ngày nay, những câu chuyện này vẫn còn được kể lại trong cộng đồng người Phần Lan và vùng Scandinavi.

Truyền thuyết kể rằng, một gia đình nghèo đã không có tiền để trang trí cây Giáng sinh. Do vậy, khi những đứa trẻ đi ngủ vào đêm 24/12, một con nhện đã giăng tơ quanh cái cây. Sáng hôm sau, những sợi tơ của nó đều biến thành các sợi vàng, bạc lấp lánh.

Việc quấn các bóng điện quanh cây Noel và bật đèn cũng có nhiều giai thoại. Một trong số đó là vào năm 1880, nhà phát minh Thomas Edison đã đặt một số bóng đèn điện mới quanh văn phòng.

Năm 1882, Edward Johnson, một đồng nghiệp của ông đã xâu chuỗi 80 bóng đèn với đủ màu đỏ, trắng, xanh lại với nhau và đặt chúng lên cái cây trong căn hộ của mình ở New York.

Vào năm 1890, công ty của Edison đã công bố một dịch vụ mang tên: cung cấp ánh sáng cho cây Noel. Những người giàu thời đó thường đặt riêng các bóng đèn để trang trí, giá trị lên đến 2.000 USD thời nay.

Không chỉ nghiên cứu về lịch sử thắp sáng cây Noel, nhiều người còn tò mò về việc thời điểm nào là hoàn hảo để mua cây về nhà trang trí.

Thông thường, mọi người sẽ bắt đầu trang trí cây thông khi mùa Vọng bắt đầu. Đây là thời điểm cách Giáng sinh 4 chủ nhật. Cũng theo truyền thống, sau khi Giáng sinh kết thúc 12 ngày, cây sẽ được dỡ bỏ đồ trang trí và mang khỏi nhà. ■

Phút đình chiến kỳ diệu trong đêm Giáng Sinh Thế chiến thứ nhất

Hơn một thế kỷ trước, những binh sĩ ở hai bên chiến hào trong Thế chiến I đều nghe thấy những tiếng

hát khác thường, sau đó tất cả buông súng, đồng loạt đứng lên hòa cùng một nhịp.

Sáng sớm ngày 25/12/1914, hàng nghìn binh sĩ Anh, Bỉ và Pháp cùng buông súng, bước ra khỏi chiến hào, tạm gác cuộc chiến với người Đức, để cùng nhau tận hưởng giây phút Giáng Sinh tại mặt trận phía tây.

Trong suốt 100 năm sau, sự kiện này đã được xem như là một phép lạ, giây phút hòa bình hiếm hoi trong cuộc chiến từng cướp đi sinh mạng của hơn 15 triệu người trên khắp thế giới.

Mặc dù các nhà sử học tiếp tục tranh cãi về những tình tiết cụ thể như địa điểm chính xác, hay làm thế nào mà nó có thể lan rộng khiến hai phần ba binh lính hai bên, gồm khoảng 100.000 người được cho đã tham gia đình chiến, đa số nhận định đây là một sự kiện có thực và không thể phủ nhận.

Trước đó, Giáo hoàng Benedict XV, người nhậm chức tháng 9/1914, kêu gọi một lệnh ngừng bắn vào ngày lễ Giáng Sinh, nhưng bị các bên tham chiến từ chối.

Tranh mô tả cảnh binh sĩ Anh và Đức bắt tay vui vẻ trong lễ Giáng Sinh 1914

Tuy nhiên, dường như những đau khổ tuyệt vọng của cuộc sống hàng ngày trong những chiến hào ẩm ướt, lạnh lẽo đã biến thành động lực cho binh sĩ hai bên thiết lập "lệnh ngừng bắn" của riêng họ.

"Vào đêm Giáng Sinh 1914, một bài Thánh ca đã cất lên, đó là một đêm trăng đẹp, sương trùm khắp trên mặt đất, màu trắng gần như ở khắp mọi nơi", Albert Moren của trung đoàn Queens Second của quân đội Anh nhớ lại.

"Binh sĩ Đức là những người hát bài hát mừng của họ trước tiên và sau đó đến lượt chúng tôi. Đến khi chúng tôi bắt đầu hát Thánh ca, người Đức cũng lập tức hòa nhịp với bài Thánh ca tiếng Latin. Đây thực sự là một điều kỳ diệu", cựu binh Anh Graham Williams mô tả một cách chi tiết hơn.

Sáng hôm sau, ở một số đoạn trên chiến hào, lính Đức đi lên và nói to "Chúc mừng Giáng Sinh" bằng tiếng Anh. Binh sĩ đồng minh thận trọng tiến ra chào đón họ.

Người Đức nhanh chóng giơ tay ra hiệu "Bạn không bắn, chúng tôi cũng không bắn".

Trong suốt hôm đó, binh sĩ hai bên trao đổi những quà tặng như thuốc lá, thực phẩm và mũ, đồng thời chôn những người đồng đội thiệt mạng trong nhiều tuần trước.

Ngày hôm sau binh sĩ hai bên đều nhận được lệnh từ cấp trên phải chấm dứt ngừng bắn, ai không thi hành sẽ bị xử lý nghiêm khắc. Những người lính lại quay trở lại cuộc chiến tàn khốc không cho phép họ được nhân nhượng và mềm yếu. "Đó chỉ là giây phút hòa bình ngắn ngủi trong một cuộc chiến khủng khiếp", cựu binh Alfred Anderson khẳng định.

Theo Time, đối với nhiều người vào thời điểm đó, câu chuyện về lệnh ngừng bắn Giáng Sinh không phải là một ví dụ về tinh thần thượng võ mà chính là biểu tượng cho xu hướng phản chiến của binh sĩ.

Lệnh ngừng bắn tự phát vào Giáng Sinh 1914, đến nay vẫn được ghi nhớ như một minh chứng cho sức mạnh niềm hy vọng của nhân loại trong thời khắc đen tối của lịch sử, và được đưa vào trong một số tiểu thuyết và phim dành cho thiếu nhi. ■

Page 2: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Issue # 1869 * Saturday December 21, 2019

CUOÁI TUAÀN

Trang 26

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 27

CHUYEÄN LAÏ BOÁN PHÖÔNG CHUYEÄN LAÏ BOÁN PHÖÔNG

Kẻ lạ đột nhập nhà cụ bà lực sĩ, bị đánh nhập viện ở Mỹ

Một người đàn ông xông vào nhà một cụ bà 82 tuổi ở Rochester, New York, không ngờ cụ lại tập

thể hình. Hắn không lấy được gì ngoài các vết bầm dập và một chuyến đi viện.

Cụ bà 82 tuổi hạ gục kẻ gian đột nhập vào nhà Cụ bà Willie Murphy, 82 tuổi đã hạ gục kẻ gian đột nhập vào nhà bằng các đồ vật trong nhà. Vụ việc xảy ra hôm 21/11 tại thành phố Rochester, bang New York (Mỹ).

Tối 21/11, bà cụ Willie Murphy đang chuẩn bị đi ngủ thì có tiếng đập cửa. Một người đàn ông cầu xin bà hãy gọi xe cứu thương, kênh WHAM đối tác địa phương của CNN đưa tin.

Bà Murphy nói với WHAM bà đã gọi cảnh sát, nhưng không cho ông ta vào nhà. Sau đó, hắn tức giận và đập cửa xông vào.

“Trời đã chập tối, tôi ở một mình, tôi cũng đã già. Nhưng bạn biết không, tôi vẫn khỏe lắm”, bà nói, đồng thời khoe cơ bắp của mình. “Hắn chọn nhầm nhà để xông vào”.

Bà Murphy là người tập thể hình đạt giải, đi tập hàng ngày ở một gym gần nhà.

Bà đã dùng một loạt đồ vật trong nhà để tấn công kẻ lạ mặt, đầu tiên là chiếc bàn.

“Tôi lấy cái bàn và bắt đầu cho hắn một trận”, bà nói. “Nhưng bạn biết không? Bàn bị vỡ”.

Không nao núng, bà Murphy lấy chân bàn bằng kim loại để nện hắn, đè lên người kẻ đột nhập vài lần.

Chưa hết, bà Murphy chạy vào bếp, lấy bình dầu gội trẻ con và bôi lên mặt của kẻ gian trong khi hắn đang cố đứng dậy.

Cơn ác mộng của vị khách không mời này vẫn tiếp tục khi vận động viên thể hình 82 tuổi lấy thêm một cái chổi và quất liên tiếp vào hắn.

Đến đây, người đàn ông lạ mặt chỉ muốn chạy thoát. Nhưng bà Murphy muốn tự mình kéo hắn vứt ra ngoài. Dù bà Murphy có thể nâng tạ 100 kg, bà vẫn chật vật khi kéo người đàn ông đang vùng vẫy.

“Hắn chỉ muốn thoát khỏi đó. Tôi cũng đang cố giúp hắn đây, nhưng hắn nặng quá, tôi

không kéo được”, bà nhớ lại.Đúng lúc này, cảnh sát tới hiện trường, vì

trước đó bà đã gọi cảnh sát.“Họ vào nhà”, bà Murphy nói tiếp. “Hắn

nằm gục xuống đất vì tôi đã cho hắn nhừ tử rồi. Tôi không phải dạng vừa”.

Đúng như nguyện vọng lúc đầu của kẻ đột nhập, xe cứu thương sau đó đã đến đưa hắn đi. Hắn thở phào khi được đưa lên cáng, thoát khỏi vị chủ nhà lực sĩ, theo quan sát của bà Murphy.

“Tôi nghĩ hắn mừng vì được lên xe cứu thương, cuối cùng tôi cũng gọi xe cứu thương cho hắn còn gì”, bà Murphy nói. ■

Cô gái Mỹ bị khởi tố vì lộ ngực trần trước mặt con riêng của chồng

Theo Washington Post, một phụ nữ ở bang Utah (Mỹ) đang phải đối mặt với cáo buộc hình sự và có thể bị

theo dõi hành vi như tội phạm tình dục vì các con riêng của chồng nhìn thấy cô trong tình trạng không mặc áo.

Cô Tilli Buchanan, 28 tuổi, đã xuất hiện tại tòa án với các luật sư của mình để yêu cầu thẩm phán bác bỏ các cáo buộc tội dâm ô và phản đối đạo luật ngăn cản phụ nữ lộ ngực.

“Nếu chúng tôi thua vụ này, cô ấy sẽ bị ghi tên vào danh sách tội phạm tình dục cùng với những kẻ hiếp dâm trẻ em và những thứ tương tự vậy”, luật sư của cô Buchanan, ông Randy Richards, nói. “Hình phạt của những tội này rất nặng”.

Cô Buchanan bị cáo buộc cởi áo cùng với chồng để lắp tấm thạch cao trong nhà để xe của họ và để lộ ngực trước mặt ba đứa con riêng 9, 10 và 13 tuổi của chồng. Khi những đứa trẻ hỏi tại sao cô không mặc áo, cô đã nói với chúng rằng cô ấy coi mình là một nhà nữ quyền và mọi người có quyền để lộ da thịt của họ đi quanh nhà hoặc bất cứ nơi nào, Deseret News đưa tin.

Tuy nhiên, các công tố viên nhìn nhận câu chuyện này dưới góc độ khác. Theo tờ Tribune, các công tố viên cáo buộc cô Buchanan nói trước mặt các con trong lúc say xỉn rằng cô ấy có thể cởi áo nếu chồng cô ấy có thể làm như vậy rồi sau đó cởi bỏ quần áo của mình. Cô cũng bị cáo buộc đã nói với chồng rằng cô sẽ mặc lại áo chỉ khi anh ta cho cô xem “súng ống”.

Cảnh sát đã liên lạc với cô Buchanan sau khi cơ quan Dịch vụ Gia đình và Trẻ em của bang tiến hành một cuộc điều tra liên quan đến những đứa con riêng của chồng cô. Mẹ của những đứa trẻ đã báo cáo sự cố này cho chính quyền vì cô cảm thấy lo lắng, theo tờ Tribune.

Cô Buchanan đã bị buộc tội dâm ô. Tuy nhiên, chồng cô không bị truy tố. Tội phạm dâm ô có thể bị phạt tới 364 ngày tù và phạt tiền tối đa 2.500 USD ở bang Utah.

Nếu bị kết án, cô Buchanan có thể vào tù và bị ghi tên vào danh sách theo dõi tội phạm tình dục

trong 10 năm. ■

Hóa thạch hé lộ loài rắn có chân sau tồn tại gần 70 triệu năm

Số lượng hóa thạch rắn tiền sử ít ỏi khiến khoa học không thể hiểu rõ quá trình chuyển đổi từ có chân

thành không chân ở loài rắn diễn ra từ khi nào. Những tổ tiên của loài này xuất hiện từ kỷ Kỷ Jura Trung, cách ngày nay khoảng 163 - 174 triệu năm.

Trong nhiều năm qua, giới khoa học đưa ra nhiều giả thuyết cho rằng rắn có chân chỉ là một giai đoạn ngắn trước khi loài này thích nghi với môi trường và tiến hóa thành loài không chân như hiện nay, theo CNN.

Tuy nhiên, những hóa thạch rắn tiền sử vừa được phát hiện thời gian qua, đặc biệt là hóa thạch hộp sọ, cho thấy loài này có chân sau trong một giai đoạn rất dài, theo nghiên cứu vừa đăng tải trên tạp chí Science Advances ngày 20/11.

Các nhà khoa học đã tìm được 8 hóa thạch hộp sọ của loài rắn tiền sử Najash rionegrina, trong đó có một mẫu vật gần như nguyên vẹn. Các hóa thạch được tìm thấy ở Vùng Cổ sinh vật học La Buitrera ở Patagonia, Argentina. Najash được mô tả có nhiều đặc điểm tiền sử giống với loài thằn lằn hiện đại.

“Phát hiện của chúng tôi củng cố cho giả thuyết tổ tiên của loài rắn hiện đại có thân và hàm lớn hơn, chứ không phải loài động vật nhỏ luôn chui rúc tìm nơi ấm áp như chúng ta từng nghĩ”, Fernando Garberoglio, chủ biên của nghiên cứu, nhận định.

“Nghiên cứu cũng hé lộ rằng những loài rắn đầu tiên vẫn có chân sau trong một thời gian dài trước khi xuất hiện tổ tiên của loài rắn hiện nay không có chân”, ông nhận định.

Loài rắn Najash tồn tại gần 70 triệu năm. Điều này cho thấy chân là một bộ phận có ích cho chúng, chứ không phải một giai đoạn chuyển giao trước khi thích nghi với môi trường và tiến hóa thành cơ thể không chân.

Bằng công nghệ tái dựng hình ảnh 3D, các nhà khoa học còn hiểu thêm được những giai đoạn tiến hóa đầu tiên của rắn. Các nhà nghiên cứu cũng phác họa được phần nào mạng lưới mạch máu và hệ thần kinh của chúng.

“Nghiên cứu này là một cuộc cách mạng trong nỗ lực tìm hiểu về xương hàm của rắn và các loài thằn lằn khác. Chúng ta đã hiểu sai trong 160 năm qua và bài viết đã điều chỉnh lại chi tiết quan trọng này. Điều đó dựa trên chứng cứ cụ thể chứ không phải suy đoán”, Michael Caldwell, đồng tác giả bài nghiên cứu, chia sẻ.

Các nhà khoa học cho rằng chân trước của tổ tiên loài rắn đã biến mất sớm hơn chân sau. Ngoài ra, nghiên cứu còn giúp các nhà khoa học hiểu rõ hơn về hộp sọ của rắn hiện đại và cổ đại. ■

Rợn người với hình ảnh động vật bị tàn sát và đánh dấu ngôi sao 5 cánh bởi những kẻ thờ quỷ Satan trong khu rừng hắc ám

Những con vật tội nghiệp đã bị giết không thương tiếc và bị đánh dấu biểu tượng quỷ Satan lên cơ thể.

Mới đây, theo The Sun đưa tin, 3 con gia súc được tìm thấy đã chết với những vết đâm ghê rợn cùng 2 con cừu bị chém và bị đánh dấu ở thôn Linwood, làng Bramshaw, Hampshire, Anh. Các biểu tượng về quỷ Satan cũng được tìm thấy ở nhà thờ Bramshaw mấy ngày sau đó.

Cụ thể, một con cừu được tìm thấy đã chết và được đánh dấu lên cơ thể bằng một ngôi sao 5 cánh cùng hình thánh giá.

Judy Rudd, người đã sống trong New Forest 40 năm nay đã ra ngoài đi dạo cùng hai chú chó của mình thì tình cờ phát hiện ra chú cừu này. Bà Rudd nói rằng: “Đó là biểu tượng ngôi sao năm cánh và một cây thánh giá. Con cừu đã bị đâm chết. Ai đó đã thật độc ác”.

Một người đàn ông trong vùng đã nói rằng: “Không ai đi giết động vật chỉ để gây sốc cho mọi người. Điều này không đơn giản như vậy. Đó có thể là phù thủy hoặc bất cứ điều gì. Thật đáng lo ngại”.

Vài ngày sau, mục sư David Bacon phát hiện thấy hình ảnh một cây thánh giá ngược và con số 666 được vẽ lên cánh cửa của nhà thờ St Peter's ở Bramshaw. Ông nói: “Tôi đã được thông báo về biểu tượng 666 ở trong nhà thờ. Đó là dấu hiệu của quỷ Satan. Tôi đã ở đây 15 năm và thấy được rất nhiều thứ nhưng chưa bao giờ gặp chuyện này.

Đó có thể chỉ là trò nghịch ngợm của những đứa trẻ, nhưng tôi không nghĩ như vậy. Đã có phù thủy ở đây từ hàng trăm năm. New Forest nổi tiếng là khu nhiều phù thủy và những ma thuật hắc ám”.

Được biết ngôi sao 5 cánh là biểu tượng của Satan và con số 666 cũng là một dấu hiệu của quỷ.

Vào tháng 6 vừa qua, các biểu tượng và thông điệp huyền bí bao gồm ngôi sao 5 cánh, hình xoắn ốc, số 666, chữ “Địa ngục” đã được khắc vào cửa của hai nhà thờ ở Đông London.

New Forest gắn liền với hình ảnh phù thủy sau khi tác giả và nhà huyền bí học Gerald Gardner tuyên bố có một nhóm phù thủy đã tổ chức một cuộc họp kín ở đó vào đầu thế kỉ 20. Những sự cố

đáng lo ngại đã diễn ra trong khoảng thời gian từ 16-20/11 vừa qua.

Tony Hockley, chủ tịch Hiệp hội bảo vệ dân New Forest đã cảnh báo các cuộc tấn công sẽ có tác động sâu sắc đến cộng đồng trong nhiều năm tới. Ông nói rằng: “Có 700 người dân luôn trông chừng lẫn nhau và cả những con động vật cũng sẽ được để ý. Những chuyện như thế này có thể sẽ ngăn cản mọi người tiếp tục truyền thống chăn thả gia súc trong rừng và nó khiến cuộc sống của mọi người bị ảnh hưởng”.

Cảnh sát Hampshire cho biết họ đang điều tra xem các sự cố “bất thường” này xuất phát từ đâu. Trung sĩ Andy Williams cho biết: “Những sự cố này là bất thường ở New Forest. Chúng tôi đang xem xét hoàn cảnh của từng người để xem liệu chúng có liên kết với nhau không, và để xem những con vật này bị thương như thế nào. Chúng tôi cũng kêu gọi bất cứ ai đi lại qua đây đều phải cảnh giác”.

Tổ chức từ thiện động vật RSPCA nói thêm: “Chúng tôi rất quan tâm đến việc những con vật này chết như thế nào nên sẽ thúc giục bất cứ ai có thông tin liên hệ với cảnh sát đang điều tra”. ■

Đóng giả phi công, người đàn ông đi máy bay không mất tiền suốt 6 tháng

Một người đàn ông đã bị cảnh sát giam giữ sau khi cố gắng giả mạo phi công tại sân bay ở thủ

đô New Delhi, Ấn Độ.Hành khách giấu tên này đã tìm cách trốn

vé lên một chuyến bay của hãng AirAsia bằng cách giả danh làm một phi công của hãng hàng không Lufthansa.

Tuy nhiên, anh ta đã bị bắt trước khi có thể bước lên chuyến bay mang số hiệu I5-579 tới Kolkata, báo The Times of India đưa tin.

Lực lượng An ninh Công nghiệp Trung ương Ấn Độ (CISF) phát hiện ra kẻ mạo danh sau khi AirAsia liên lạc với Lufthansa để xác nhận danh tính người đàn ông này.

Mặc đồng phục Lufthansa, với căn cước giả có được từ Bangkok, nghi phạm khai đã dùng nhiều lần trốn vé trót lọt nhờ cách thức này trong các chuyến bay giữa Delhi và Kolkata suốt 6 tháng qua.

Giám đốc an toàn của AirAsia cho biết với tờ The Independent: “Chi nhánh Ấn Độ của chúng tôi xác nhận rằng một trường hợp nhận dạng sai đã được phát hiện và thông báo cho cơ quan an ninh của nước này. Nghi phạm bị cho là đã mạo danh một nhân viên của hãng hàng không Lufthansa.

Người này đã bị bàn giao cho lực lượng an ninh sân bay, và một cuộc điều tra hiện đang được được tiến hành.

Chúng tôi nhấn mạnh sẽ luôn tuân thủ tất cả các chính sách bảo mật, và cho đến khi cuộc điều tra được hoàn tất, chúng tôi sẽ không thể cung cấp thêm các chi tiết cụ thể liên quan đến nó”.

Người phát ngôn của Lufthansa cũng cho

biết với tờ The Independent rằng hãng cũng đang tích cực hỗ trợ cho công cuộc điều tra của các lực lượng chức năng. ■

Nam thanh niên có ngực tiết sữa và nguyên nhân đáng sợ phía sau

Chàng trai tên Wang, 25 tuổi cho biết đã cực kỳ bối rối khi bộ ngực bỗng tăng lên cỡ B rồi liên tục tiết sữa.

Không chỉ vậy, anh ta cũng tăng lên 55 cân và bị rối loạn cương dương.

Trước các triệu chứng bất thường, Wang đã đến khám tại Bệnh viện Y học Cổ truyền Hàng Châu ở Đông Trung Quốc. Bác sĩ của Wang là Jin Jianhong, Phó giám đốc kiêm bác sĩ chuyên khoa nội tiết của bệnh viện. Bác sĩ Jin đã chẩn đoán các triệu chứng của chàng trai trẻ là do khối u “prolactinoma”.

“Prolactinoma” là một khối u lành tính tuyến yên ở đáy não, gây ra sự sản xuất quá mức của hormone prolactin, kích thích tiết sữa. Mặc dù một khối u tuyến yên ảnh hưởng đến phụ nữ nhiều hơn nam giới nhưng tình trạng này cũng làm giảm hormone testosterone giới tính ở bệnh nhân nam.

“Khi kiểm tra bộ ngực nở nang của nam bệnh nhân, chúng tôi nhận thấy sữa mẹ có thể vắt ra một cách nhẹ nhàng. Tôi hỏi liệu anh ta có bất kỳ triệu chứng nào như đau đầu không thì anh ta nói có.

Tôi đã lập tức liên hệ với các đồng nghiệp của mình để tiết hành chụp X-quang và chúng tôi phát hiện ra một khối u trong tuyến yên của bệnh nhân”, bác sĩ Jin cho biết.

Chính khối u đã khiến cơ thể Wang sản xuất nhiều prolactin, dẫn đến sự phát triển của tuyến vú và gây ra một loạt vấn đề, bao gồm rối loạn cương dương. Theo như kể lại, chàng trai chỉ tìm đến sự giúp đỡ của các chuyên gia y tế sau khi được bạn gái thuyết phục và các triệu chứng đã bắt đầu kể từ tháng 7.

Bác sĩ Jin cho biết nam bệnh nhân 25 tuổi đã được điều trị bằng thuốc giúp ức chế thành công việc sản xuất quá mức hormone prolactin. Trong vòng 3 tháng điều trị, thuốc cũng giảm sự phát triển của khối u lành tính xuống gần bằng một nửa kích thước ban đầu.

Bây giờ, khối u đo được là 4 mm trong khi kích thước ban đầu là 7 mm. Ngực Wang cũng đã nhỏ hơn và anh đang mọc râu trở lại. ■

Page 3: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Issue # 1869 * Saturday December 21, 2019

CUOÁI TUAÀN

Trang 26

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 27

CHUYEÄN LAÏ BOÁN PHÖÔNG CHUYEÄN LAÏ BOÁN PHÖÔNG

Kẻ lạ đột nhập nhà cụ bà lực sĩ, bị đánh nhập viện ở Mỹ

Một người đàn ông xông vào nhà một cụ bà 82 tuổi ở Rochester, New York, không ngờ cụ lại tập

thể hình. Hắn không lấy được gì ngoài các vết bầm dập và một chuyến đi viện.

Cụ bà 82 tuổi hạ gục kẻ gian đột nhập vào nhà Cụ bà Willie Murphy, 82 tuổi đã hạ gục kẻ gian đột nhập vào nhà bằng các đồ vật trong nhà. Vụ việc xảy ra hôm 21/11 tại thành phố Rochester, bang New York (Mỹ).

Tối 21/11, bà cụ Willie Murphy đang chuẩn bị đi ngủ thì có tiếng đập cửa. Một người đàn ông cầu xin bà hãy gọi xe cứu thương, kênh WHAM đối tác địa phương của CNN đưa tin.

Bà Murphy nói với WHAM bà đã gọi cảnh sát, nhưng không cho ông ta vào nhà. Sau đó, hắn tức giận và đập cửa xông vào.

“Trời đã chập tối, tôi ở một mình, tôi cũng đã già. Nhưng bạn biết không, tôi vẫn khỏe lắm”, bà nói, đồng thời khoe cơ bắp của mình. “Hắn chọn nhầm nhà để xông vào”.

Bà Murphy là người tập thể hình đạt giải, đi tập hàng ngày ở một gym gần nhà.

Bà đã dùng một loạt đồ vật trong nhà để tấn công kẻ lạ mặt, đầu tiên là chiếc bàn.

“Tôi lấy cái bàn và bắt đầu cho hắn một trận”, bà nói. “Nhưng bạn biết không? Bàn bị vỡ”.

Không nao núng, bà Murphy lấy chân bàn bằng kim loại để nện hắn, đè lên người kẻ đột nhập vài lần.

Chưa hết, bà Murphy chạy vào bếp, lấy bình dầu gội trẻ con và bôi lên mặt của kẻ gian trong khi hắn đang cố đứng dậy.

Cơn ác mộng của vị khách không mời này vẫn tiếp tục khi vận động viên thể hình 82 tuổi lấy thêm một cái chổi và quất liên tiếp vào hắn.

Đến đây, người đàn ông lạ mặt chỉ muốn chạy thoát. Nhưng bà Murphy muốn tự mình kéo hắn vứt ra ngoài. Dù bà Murphy có thể nâng tạ 100 kg, bà vẫn chật vật khi kéo người đàn ông đang vùng vẫy.

“Hắn chỉ muốn thoát khỏi đó. Tôi cũng đang cố giúp hắn đây, nhưng hắn nặng quá, tôi

không kéo được”, bà nhớ lại.Đúng lúc này, cảnh sát tới hiện trường, vì

trước đó bà đã gọi cảnh sát.“Họ vào nhà”, bà Murphy nói tiếp. “Hắn

nằm gục xuống đất vì tôi đã cho hắn nhừ tử rồi. Tôi không phải dạng vừa”.

Đúng như nguyện vọng lúc đầu của kẻ đột nhập, xe cứu thương sau đó đã đến đưa hắn đi. Hắn thở phào khi được đưa lên cáng, thoát khỏi vị chủ nhà lực sĩ, theo quan sát của bà Murphy.

“Tôi nghĩ hắn mừng vì được lên xe cứu thương, cuối cùng tôi cũng gọi xe cứu thương cho hắn còn gì”, bà Murphy nói. ■

Cô gái Mỹ bị khởi tố vì lộ ngực trần trước mặt con riêng của chồng

Theo Washington Post, một phụ nữ ở bang Utah (Mỹ) đang phải đối mặt với cáo buộc hình sự và có thể bị

theo dõi hành vi như tội phạm tình dục vì các con riêng của chồng nhìn thấy cô trong tình trạng không mặc áo.

Cô Tilli Buchanan, 28 tuổi, đã xuất hiện tại tòa án với các luật sư của mình để yêu cầu thẩm phán bác bỏ các cáo buộc tội dâm ô và phản đối đạo luật ngăn cản phụ nữ lộ ngực.

“Nếu chúng tôi thua vụ này, cô ấy sẽ bị ghi tên vào danh sách tội phạm tình dục cùng với những kẻ hiếp dâm trẻ em và những thứ tương tự vậy”, luật sư của cô Buchanan, ông Randy Richards, nói. “Hình phạt của những tội này rất nặng”.

Cô Buchanan bị cáo buộc cởi áo cùng với chồng để lắp tấm thạch cao trong nhà để xe của họ và để lộ ngực trước mặt ba đứa con riêng 9, 10 và 13 tuổi của chồng. Khi những đứa trẻ hỏi tại sao cô không mặc áo, cô đã nói với chúng rằng cô ấy coi mình là một nhà nữ quyền và mọi người có quyền để lộ da thịt của họ đi quanh nhà hoặc bất cứ nơi nào, Deseret News đưa tin.

Tuy nhiên, các công tố viên nhìn nhận câu chuyện này dưới góc độ khác. Theo tờ Tribune, các công tố viên cáo buộc cô Buchanan nói trước mặt các con trong lúc say xỉn rằng cô ấy có thể cởi áo nếu chồng cô ấy có thể làm như vậy rồi sau đó cởi bỏ quần áo của mình. Cô cũng bị cáo buộc đã nói với chồng rằng cô sẽ mặc lại áo chỉ khi anh ta cho cô xem “súng ống”.

Cảnh sát đã liên lạc với cô Buchanan sau khi cơ quan Dịch vụ Gia đình và Trẻ em của bang tiến hành một cuộc điều tra liên quan đến những đứa con riêng của chồng cô. Mẹ của những đứa trẻ đã báo cáo sự cố này cho chính quyền vì cô cảm thấy lo lắng, theo tờ Tribune.

Cô Buchanan đã bị buộc tội dâm ô. Tuy nhiên, chồng cô không bị truy tố. Tội phạm dâm ô có thể bị phạt tới 364 ngày tù và phạt tiền tối đa 2.500 USD ở bang Utah.

Nếu bị kết án, cô Buchanan có thể vào tù và bị ghi tên vào danh sách theo dõi tội phạm tình dục

trong 10 năm. ■

Hóa thạch hé lộ loài rắn có chân sau tồn tại gần 70 triệu năm

Số lượng hóa thạch rắn tiền sử ít ỏi khiến khoa học không thể hiểu rõ quá trình chuyển đổi từ có chân

thành không chân ở loài rắn diễn ra từ khi nào. Những tổ tiên của loài này xuất hiện từ kỷ Kỷ Jura Trung, cách ngày nay khoảng 163 - 174 triệu năm.

Trong nhiều năm qua, giới khoa học đưa ra nhiều giả thuyết cho rằng rắn có chân chỉ là một giai đoạn ngắn trước khi loài này thích nghi với môi trường và tiến hóa thành loài không chân như hiện nay, theo CNN.

Tuy nhiên, những hóa thạch rắn tiền sử vừa được phát hiện thời gian qua, đặc biệt là hóa thạch hộp sọ, cho thấy loài này có chân sau trong một giai đoạn rất dài, theo nghiên cứu vừa đăng tải trên tạp chí Science Advances ngày 20/11.

Các nhà khoa học đã tìm được 8 hóa thạch hộp sọ của loài rắn tiền sử Najash rionegrina, trong đó có một mẫu vật gần như nguyên vẹn. Các hóa thạch được tìm thấy ở Vùng Cổ sinh vật học La Buitrera ở Patagonia, Argentina. Najash được mô tả có nhiều đặc điểm tiền sử giống với loài thằn lằn hiện đại.

“Phát hiện của chúng tôi củng cố cho giả thuyết tổ tiên của loài rắn hiện đại có thân và hàm lớn hơn, chứ không phải loài động vật nhỏ luôn chui rúc tìm nơi ấm áp như chúng ta từng nghĩ”, Fernando Garberoglio, chủ biên của nghiên cứu, nhận định.

“Nghiên cứu cũng hé lộ rằng những loài rắn đầu tiên vẫn có chân sau trong một thời gian dài trước khi xuất hiện tổ tiên của loài rắn hiện nay không có chân”, ông nhận định.

Loài rắn Najash tồn tại gần 70 triệu năm. Điều này cho thấy chân là một bộ phận có ích cho chúng, chứ không phải một giai đoạn chuyển giao trước khi thích nghi với môi trường và tiến hóa thành cơ thể không chân.

Bằng công nghệ tái dựng hình ảnh 3D, các nhà khoa học còn hiểu thêm được những giai đoạn tiến hóa đầu tiên của rắn. Các nhà nghiên cứu cũng phác họa được phần nào mạng lưới mạch máu và hệ thần kinh của chúng.

“Nghiên cứu này là một cuộc cách mạng trong nỗ lực tìm hiểu về xương hàm của rắn và các loài thằn lằn khác. Chúng ta đã hiểu sai trong 160 năm qua và bài viết đã điều chỉnh lại chi tiết quan trọng này. Điều đó dựa trên chứng cứ cụ thể chứ không phải suy đoán”, Michael Caldwell, đồng tác giả bài nghiên cứu, chia sẻ.

Các nhà khoa học cho rằng chân trước của tổ tiên loài rắn đã biến mất sớm hơn chân sau. Ngoài ra, nghiên cứu còn giúp các nhà khoa học hiểu rõ hơn về hộp sọ của rắn hiện đại và cổ đại. ■

Rợn người với hình ảnh động vật bị tàn sát và đánh dấu ngôi sao 5 cánh bởi những kẻ thờ quỷ Satan trong khu rừng hắc ám

Những con vật tội nghiệp đã bị giết không thương tiếc và bị đánh dấu biểu tượng quỷ Satan lên cơ thể.

Mới đây, theo The Sun đưa tin, 3 con gia súc được tìm thấy đã chết với những vết đâm ghê rợn cùng 2 con cừu bị chém và bị đánh dấu ở thôn Linwood, làng Bramshaw, Hampshire, Anh. Các biểu tượng về quỷ Satan cũng được tìm thấy ở nhà thờ Bramshaw mấy ngày sau đó.

Cụ thể, một con cừu được tìm thấy đã chết và được đánh dấu lên cơ thể bằng một ngôi sao 5 cánh cùng hình thánh giá.

Judy Rudd, người đã sống trong New Forest 40 năm nay đã ra ngoài đi dạo cùng hai chú chó của mình thì tình cờ phát hiện ra chú cừu này. Bà Rudd nói rằng: “Đó là biểu tượng ngôi sao năm cánh và một cây thánh giá. Con cừu đã bị đâm chết. Ai đó đã thật độc ác”.

Một người đàn ông trong vùng đã nói rằng: “Không ai đi giết động vật chỉ để gây sốc cho mọi người. Điều này không đơn giản như vậy. Đó có thể là phù thủy hoặc bất cứ điều gì. Thật đáng lo ngại”.

Vài ngày sau, mục sư David Bacon phát hiện thấy hình ảnh một cây thánh giá ngược và con số 666 được vẽ lên cánh cửa của nhà thờ St Peter's ở Bramshaw. Ông nói: “Tôi đã được thông báo về biểu tượng 666 ở trong nhà thờ. Đó là dấu hiệu của quỷ Satan. Tôi đã ở đây 15 năm và thấy được rất nhiều thứ nhưng chưa bao giờ gặp chuyện này.

Đó có thể chỉ là trò nghịch ngợm của những đứa trẻ, nhưng tôi không nghĩ như vậy. Đã có phù thủy ở đây từ hàng trăm năm. New Forest nổi tiếng là khu nhiều phù thủy và những ma thuật hắc ám”.

Được biết ngôi sao 5 cánh là biểu tượng của Satan và con số 666 cũng là một dấu hiệu của quỷ.

Vào tháng 6 vừa qua, các biểu tượng và thông điệp huyền bí bao gồm ngôi sao 5 cánh, hình xoắn ốc, số 666, chữ “Địa ngục” đã được khắc vào cửa của hai nhà thờ ở Đông London.

New Forest gắn liền với hình ảnh phù thủy sau khi tác giả và nhà huyền bí học Gerald Gardner tuyên bố có một nhóm phù thủy đã tổ chức một cuộc họp kín ở đó vào đầu thế kỉ 20. Những sự cố

đáng lo ngại đã diễn ra trong khoảng thời gian từ 16-20/11 vừa qua.

Tony Hockley, chủ tịch Hiệp hội bảo vệ dân New Forest đã cảnh báo các cuộc tấn công sẽ có tác động sâu sắc đến cộng đồng trong nhiều năm tới. Ông nói rằng: “Có 700 người dân luôn trông chừng lẫn nhau và cả những con động vật cũng sẽ được để ý. Những chuyện như thế này có thể sẽ ngăn cản mọi người tiếp tục truyền thống chăn thả gia súc trong rừng và nó khiến cuộc sống của mọi người bị ảnh hưởng”.

Cảnh sát Hampshire cho biết họ đang điều tra xem các sự cố “bất thường” này xuất phát từ đâu. Trung sĩ Andy Williams cho biết: “Những sự cố này là bất thường ở New Forest. Chúng tôi đang xem xét hoàn cảnh của từng người để xem liệu chúng có liên kết với nhau không, và để xem những con vật này bị thương như thế nào. Chúng tôi cũng kêu gọi bất cứ ai đi lại qua đây đều phải cảnh giác”.

Tổ chức từ thiện động vật RSPCA nói thêm: “Chúng tôi rất quan tâm đến việc những con vật này chết như thế nào nên sẽ thúc giục bất cứ ai có thông tin liên hệ với cảnh sát đang điều tra”. ■

Đóng giả phi công, người đàn ông đi máy bay không mất tiền suốt 6 tháng

Một người đàn ông đã bị cảnh sát giam giữ sau khi cố gắng giả mạo phi công tại sân bay ở thủ

đô New Delhi, Ấn Độ.Hành khách giấu tên này đã tìm cách trốn

vé lên một chuyến bay của hãng AirAsia bằng cách giả danh làm một phi công của hãng hàng không Lufthansa.

Tuy nhiên, anh ta đã bị bắt trước khi có thể bước lên chuyến bay mang số hiệu I5-579 tới Kolkata, báo The Times of India đưa tin.

Lực lượng An ninh Công nghiệp Trung ương Ấn Độ (CISF) phát hiện ra kẻ mạo danh sau khi AirAsia liên lạc với Lufthansa để xác nhận danh tính người đàn ông này.

Mặc đồng phục Lufthansa, với căn cước giả có được từ Bangkok, nghi phạm khai đã dùng nhiều lần trốn vé trót lọt nhờ cách thức này trong các chuyến bay giữa Delhi và Kolkata suốt 6 tháng qua.

Giám đốc an toàn của AirAsia cho biết với tờ The Independent: “Chi nhánh Ấn Độ của chúng tôi xác nhận rằng một trường hợp nhận dạng sai đã được phát hiện và thông báo cho cơ quan an ninh của nước này. Nghi phạm bị cho là đã mạo danh một nhân viên của hãng hàng không Lufthansa.

Người này đã bị bàn giao cho lực lượng an ninh sân bay, và một cuộc điều tra hiện đang được được tiến hành.

Chúng tôi nhấn mạnh sẽ luôn tuân thủ tất cả các chính sách bảo mật, và cho đến khi cuộc điều tra được hoàn tất, chúng tôi sẽ không thể cung cấp thêm các chi tiết cụ thể liên quan đến nó”.

Người phát ngôn của Lufthansa cũng cho

biết với tờ The Independent rằng hãng cũng đang tích cực hỗ trợ cho công cuộc điều tra của các lực lượng chức năng. ■

Nam thanh niên có ngực tiết sữa và nguyên nhân đáng sợ phía sau

Chàng trai tên Wang, 25 tuổi cho biết đã cực kỳ bối rối khi bộ ngực bỗng tăng lên cỡ B rồi liên tục tiết sữa.

Không chỉ vậy, anh ta cũng tăng lên 55 cân và bị rối loạn cương dương.

Trước các triệu chứng bất thường, Wang đã đến khám tại Bệnh viện Y học Cổ truyền Hàng Châu ở Đông Trung Quốc. Bác sĩ của Wang là Jin Jianhong, Phó giám đốc kiêm bác sĩ chuyên khoa nội tiết của bệnh viện. Bác sĩ Jin đã chẩn đoán các triệu chứng của chàng trai trẻ là do khối u “prolactinoma”.

“Prolactinoma” là một khối u lành tính tuyến yên ở đáy não, gây ra sự sản xuất quá mức của hormone prolactin, kích thích tiết sữa. Mặc dù một khối u tuyến yên ảnh hưởng đến phụ nữ nhiều hơn nam giới nhưng tình trạng này cũng làm giảm hormone testosterone giới tính ở bệnh nhân nam.

“Khi kiểm tra bộ ngực nở nang của nam bệnh nhân, chúng tôi nhận thấy sữa mẹ có thể vắt ra một cách nhẹ nhàng. Tôi hỏi liệu anh ta có bất kỳ triệu chứng nào như đau đầu không thì anh ta nói có.

Tôi đã lập tức liên hệ với các đồng nghiệp của mình để tiết hành chụp X-quang và chúng tôi phát hiện ra một khối u trong tuyến yên của bệnh nhân”, bác sĩ Jin cho biết.

Chính khối u đã khiến cơ thể Wang sản xuất nhiều prolactin, dẫn đến sự phát triển của tuyến vú và gây ra một loạt vấn đề, bao gồm rối loạn cương dương. Theo như kể lại, chàng trai chỉ tìm đến sự giúp đỡ của các chuyên gia y tế sau khi được bạn gái thuyết phục và các triệu chứng đã bắt đầu kể từ tháng 7.

Bác sĩ Jin cho biết nam bệnh nhân 25 tuổi đã được điều trị bằng thuốc giúp ức chế thành công việc sản xuất quá mức hormone prolactin. Trong vòng 3 tháng điều trị, thuốc cũng giảm sự phát triển của khối u lành tính xuống gần bằng một nửa kích thước ban đầu.

Bây giờ, khối u đo được là 4 mm trong khi kích thước ban đầu là 7 mm. Ngực Wang cũng đã nhỏ hơn và anh đang mọc râu trở lại. ■

Page 4: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Trang 28

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 29

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

CHUYEÄN LAÏ BOÁN PHÖÔNG CHUYEÄN LAÏ BOÁN PHÖÔNG

Sáng tạo cầu hôn bạn gái trong lúc lướt sóng, chàng trai ngỡ ngàng khi chiếc nhẫn định tình bị sóng cuốn đi mất

Màn cầu hôn độc đáo của Christopher sẽ vô cùng hoàn hảo nếu như chiếc nhẫn vẫn còn nằm

nguyên trong hộp khi anh hỏi cưới Lauren.Như các cặp đôi khác, Christopher Garth,

38 tuổi, đến từ Hawaii (Mỹ), cũng muốn dành cho bạn gái là Lauren Oiye, 32 tuổi, một màn cầu hôn bất ngờ và đầy ý nghĩa. Được biết, cặp đôi gặp được nhau trong lần lướt sóng trên biển và thường hẹn hò bằng cách đi lướt sóng cùng nhau. Vậy nên, Christopher đã chọn cầu hôn bạn gái bằng thú vui của 2 người.

Theo đoạn clip được Lauren chia sẻ trên mạng xã hội, ngày hôm định mệnh ấy, cả hai đã đi lướt sóng cùng nhau. Christopher lướt ngay bên cạnh cô. Sợ người yêu không theo kịp mình, Lauren đã nhìn sang bên cạnh thì thấy Christopher quỳ một chân trên ván cùng với hộp nhẫn trên tay.

“Lauren, anh yêu em. Em có đồng ý làm vợ anh không?” - Christopher vừa lướt sóng vừa cầu hôn bạn gái. Ban đầu, Lauren còn tưởng đây là trò đùa nhưng cô không mất quá lâu để nhận ra tấm chân tình của bạn trai.

Trước khi cầu hôn Lauren, Christopher đã hỏi ý kiến gia đình của cô và nhờ họ chúc phúc cho tình yêu của anh và bạn gái. Màn cầu hôn độc đáo của Christopher sẽ vô cùng hoàn hảo nếu như chiếc nhẫn vẫn còn nằm nguyên trong hộp khi anh hỏi cưới Lauren. Chàng trai trẻ không tránh khỏi sự ngỡ ngàng khi được người yêu thông báo chiếc nhẫn đã bị sóng biển cuốn đi.

Bất chấp sự cố đáng tiếc, Christopher vẫn nhận được cái gật đầu quý giá của bạn gái. Lauren cũng khá lạc quan khi tin rằng cặp đôi không đánh mất chiếc nhẫn mà đó là món quà họ dành tặng cho đại dương vì đã mang họ đến với nhau.

Chiếc nhẫn ấy đẹp thật nhưng nó không tuyệt vời bằng câu chuyện về món quà ý nghĩa dành tặng cho đại dương mà Christopher và Lauren có thể kể lại cho con cháu của mình nghe sau này.

Vài ngày sau, Christopher đã bù đắp cho Lauren một chiếc nhẫn đính hôn khác cũng đẹp

không kém. Câu chuyện của cặp đôi trẻ được chia sẻ

rộng rãi trên các diễn đàn mạng xã hội. Nhiều dân mạng bật cười trước sự cố mất nhẫn của Christopher nhưng không ít để lại bình luận thể hiện sự ngưỡng mộ đối với tình yêu hạnh phúc của cặp đôi. ■

Độc đáo với loại rượu làm từ phân voi Châu Phi

Một nhà làm rượu truyền thống gần vịnh Mossel (Nam Phi) đang trở thành tâm điểm chú ý

của giới sành rượu quốc tế sau khi ra mắt loại rượu gin có tên Indlovu - theo tiếng thổ dân Zulu là voi.

Những người tạo ra Indlovu Gin cùng cặp vợ chồng nhà khoa học Les Ansley và Paula Ansley, tình cờ phát hiện ra ý tưởng này một năm trước đây. Sau khi được một nhân viên kiểm lâm hoang dã giải thích quá trình tiêu hóa của một con voi, họ được biết rằng voi ăn nhiều loại trái cây và hoa, tiêu hóa chưa đến một phần ba. “Như vậy trong phân voi, bạn sẽ thu được phần lớn số hoa quả này”, Les Ansley nói.

“Tại sao chúng ta không để những con voi làm công việc khó khăn là thu thập tất cả những thực vật này. Và chúng ta sẽ tạo ra rượu Gin từ nó?” - Les Ansley nhớ đến lời vợ gợi ý.

Quá trình chế biến phân voi thành nguyên liệu để chưng cất rượu Gin của đôi vợ chồng người Nam Phi trước hết phải tính với việc thu gom… phân voi. Trước đây họ mua lại từ bên ngoài và sau này có nuôi voi trong khu bảo tồn vui chơi Botlierskop gần vịnh Mossel nên việc thu gom dễ dàng hơn. Có “nguyên liệu rồi”, công đoạn kế tiếp là loại bỏ những chất thải trong quá trình tiêu hóa của voi. Cứ khoảng 5 bao phân voi là đủ nguyên liệu làm ra 3.000 - 4.000 chai Indlovu Gin. Phân nhỏ được sấy khô và vỡ vụn, sau đó rửa sạch để loại bỏ bụi bẩn và cát. Cuối cùng, chỉ còn lại những quả, hoa, lá và vỏ cây bị voi ăn.

“Những thực vật này sau đó được khử trùng và sấy khô một lần nữa và đặt trong tủ chứa không khí. Hãy nghĩ về nó giống như một tủ đựng gia vị” - Ansley nói.

Cuối cùng, các thành phần này được rửa sạch và đưa vào máy khử trùng để triệt tiêu toàn bộ độc tố còn dư, rồi được phơi khô để sử dụng thành nguyên liệu chưng cất rượu.

Rượu Indlovu Gin có hương vị hoàn toàn khác biệt với các loại gin truyền thống với mùi hương đặc trưng pha trộn của trái cây, hoa, cây cỏ và thêm chút vị nồng của gỗ và đất. Mùi vị của rượu cũng thay đổi tùy theo thời gian và địa điểm thu thập nguyên liệu. Các chai rượu Gin được đánh dấu bằng ngày và tọa độ nơi thu thập phân voi.

Phản ứng đầu tiên của mọi người thường là “Cái gì cơ? Không thể nào”. Nhưng hầu hết đều hào hứng nếm thử, Ansley cho biết.

“Tôi thậm chí còn chạm vào phân voi. Việc trở nên gần gũi với loài vật này rất tuyệt vời. Nếm

thử một chút hương vị từ chúng cũng là trải nghiệm thú vị” - Elsabe Hannekom, khách tham quan khu bảo tồn thiên nhiên Botlierskop, nhận xét.

Hiện tại, ngoài được bán trực tiếp tại cơ sở sản xuất nằm tại vịnh Mossel ở phía Tây của Nam Phi và cửa hàng miễn thuế tại các cửa khẩu hàng không quốc tế, Indlovu Gin còn được bán qua mạng với giá trung bình của chai nửa lít vào khoảng 500 Ran (26 bảng Anh). ■

Người phụ nữ khốn khổ vì bị tuyên đã chết

Bà Ellis, 73 tuổi, phát hiện điều này khi đi mua thuốc tại hệ thống dược phẩm Walgreens vào đầu tháng và

bị từ chối thanh toán bằng thẻ ngân hàng đã khóa ba tháng trước. Cảm thấy kỳ lạ, bà đã đến ngân hàng để kiểm tra, và bất ngờ khi biết Cơ quan An sinh Xã hội Mỹ (SSA) tuyên bố bà đã chết.

“Khi thẻ ngân hàng của tôi bị từ chối ở mọi nơi, tôi không thể rút tiền để mua đồ ăn, tôi cũng không thể đổ xăng, tôi chẳng thể làm được gì cả”, Sherry Ellis chia sẻ.

Bà Ellis sau đó đã đến văn phòng SSA gần nhất để giải quyết rắc rối này, song quá trình khắc phục nó lâu hơn bà mong đợi.

“Tôi không hiểu tại sao SSA chỉ mất một cú nhấp chuột để tuyên bố một ai đó đã chết, nhưng lại không thể khiến một người hồi sinh trở lại trong vòng 30 phút? Tại sao quá trình khắc phục sai lầm của họ lại lâu như thế?”, bà Ellis phàn nàn.

Bà Ellis đang phải dùng 10 loại thuốc khác nhau để điều trị các bệnh như huyết áp, bệnh dạ dày và tim mạch, với chi phí lên tới 1.400 USD mà không có bảo hiểm từ Medicare.

“Medicare nói rằng họ chẳng thể làm gì khác cho tới khi SSA hồi sinh tôi”, bà Ellis cho biết, “nhưng quá trình này dự kiến mất tới 45 ngày”.

Người phụ nữ 73 tuổi này sau đó đã phải nhờ báo đài địa phương và CNN chia sẻ câu chuyện của mình, và may mắn sau đó, thẻ ngân hàng và chương trình bảo hiểm y tế phụ của bà đã được chấp nhận. Theo Văn phòng Tổng Thanh tra (OIG), năm 2016, văn phòng SSA đã ghi nhận tổng cộng gần 1.000 trường hợp bị thông báo đã chết dù thực tế họ vẫn đang sống khỏe mạnh.

Nhầm lẫn tai hại này có thể khiến cho cuộc sống của những người như bà Ellis điêu đứng, vì họ sẽ bị từ chối trên toàn hệ thống dịch vụ của Mỹ. ■

Chú hổ lập kỷ lục “đi bụi” dài nhất lịch sử nhà Dần: Di chuyển hơn 1300km, lý do vì đói và... hứng tình

Thời gian FA quá lâu mà không tìm ra đối tác phù hợp, cộng thêm cơn đói giày vò có lẽ đã khiến chú hổ này rời

xa quê hương để đi tìm miền đất hứa.Là con người, dù ở thời đại nào thì cũng cần

được đáp ứng những nhu cầu cơ bản: được ăn, được ở, và được yêu.

Với các động vật, nhu cầu của chúng được rút lại còn ăn và yêu thôi, nhưng trong thời đại này thì không phải khi nào cũng được đáp ứng. Dưới tác động của con người, hệ sinh thái đang dần co hẹp lại. Các loài vật không những giảm thức ăn, mà số lượng cũng giảm đi, dẫn đến việc đôi lứa chẳng thể tiếp cận đến nhau. Câu chuyện của chú hổ “đi bụi” mới đây là một ví dụ điển hình của vấn đề này.

Chuyện xảy ra ở Khu bảo tồn động vật hoang dã Tipeshwar - một khu vườn quốc gia tại phía tây của Maharashtra (Ấn Độ). Các chuyên gia tại đây đang rất nỗ lực bảo vệ loài hổ, và họ quyết định theo dõi một đàn hổ bằng vòng cổ phát sóng radio. Trong đàn, có một con hổ đực 2 tuổi rưỡi mang tên C1.

Thế rồi đến một ngày nọ, C1 biến mất. Từ tháng 6/2019, cậu hổ C1 đã rời bỏ mái

ấm của mình tại Tipeshwar, bắt đầu cuộc hành trình xuyên quốc gia. Cậu vượt qua nhiều ngôi làng, băng qua nhiều con đường, thung lũng, sông suối. Sau 6 tháng, cậu hổ đi qua 7 quận của bang Maharashtra và Telangana, rồi đặt chân đến Dnyanganga vào ngày 1/12. Tổng cộng, quãng đường cu cậu đã đi dài hơn 1300km.

Nhưng tại sao cậu lại bỏ đi? Lý do cũng không có gì khó hiểu: để đi tìm thức ăn mới, lãnh thổ mới, và một tình yêu mới.

“Hành trình của con hổ có thể là để tìm một địa điểm mới, nơi có thức ăn và một cô hổ cái “ngon lành” hơn đang chờ đợi. Thực ra thì hầu hết các lãnh thổ có hổ tại Ấn Độ đã chật chội rồi, và những con hổ mới sẽ buộc phải đi thám hiểm nhiều hơn”, - tiến sĩ Bilal Habib, chuyên gia động vật học tại Viện Động vật hoang dã Ấn Độ cho biết.

Trên hành trình của mình, cậu hổ nhởn nhơ săn lợn rừng và thi thoảng “hack” tạm một ít gia súc của người dân để tiếp năng lượng. Bằng cách

nào đó, cu cậu lẩn trốn được người địa phương - có thể nhờ việc lén lút vượt qua các trang trại và luồn lách qua sân sau của người dân. Tuy nhiên tại quận Hingoli, cậu đã có cuộc đụng độ với con người và khiến một anh nông dân bị thương nhẹ.

Được biết, các loài hổ (Panthera tigris) đều đang bị liệt hạng mục nguy cấp trong Sách Đỏ IUCN (Liên minh Bảo tồn Thiên nhiên Quốc tế). Hiện tại chỉ có khoảng 2100 - 3100 cá thể hổ còn tồn tại ngoài tự nhiên, sống lẩn trốn trong các khu rừng tại Ấn Độ, Nepal, Trung Quốc, Thái Lan, Indonesia và một số quốc gia khác tại châu Á.

Xét một cách tổng thể, số lượng hổ trên thế giới đang ngày càng giảm đi, nhưng may mắn là tình hình tại Ấn Độ không đến nỗi bi thảm khi chứng kiến dân số của chúng tăng dần trong những năm gần đây. Tháng 7/2019, thủ tướng Ấn Độ Narendra Modi công bố số lượng hổ tại quốc gia này đã tăng thêm 30% - từ 2,226 năm 2014 lên 2967 cá thể vào năm 2018. Một con số rất đáng mừng, dù bị nhiều người cho rằng đã được phóng đại ít nhiều.

Dĩ nhiên, việc số lượng hổ tăng lên là một tin tốt lành đối với giới bảo tồn động vật, nhưng vô tình mang đến nhiều thách thức. Hổ tăng lên, các thành phố của loài người cũng nở rộng, để rồi tỉ lệ chạm mặt nhau giữa cả 2 ngày càng tăng. Tháng 11/2018, con hổ tên Avni đã bị bắn hạ trong rừng Maharashtra sau 2 năm tấn công con người, gây ra cái chết của 13 người và làm hàng chục nạn nhân khác bị thương.

Quay trở lại với câu chuyện của C1, chuyến đi bụi của cu cậu cũng phần nào cho thấy ảnh hưởng từ môi trường sống gây ra đến phạm vi di cư của loài hổ.

“Nó cho thấy loài hổ có thể di chuyển ở khoảng cách xa như thế nào, chạm đến cả những khu vực bị con người chiếm đóng, những nơi vốn không có rừng, chỉ để tìm lãnh thổ và bạn tình. Điều này nằm ngoài hiểu biết từ trước đến nay của chúng ta”, - Govekar Ravikiran, giám đốc trung tâm Bảo tồn Hổ Pench tại Ấn Độ chia sẻ. ■

Choáng với vẻ sexy khó cưỡng của bà ngoại 63 tuổi khi đọ dáng cùng cháu gái

Lesley Maxwell 63 tuổi và cháu gái Tia Christofi 18 tuổi đã cùng hỏi cư dân mạng xem “Ai mặc đẹp hơn?”

khi cùng diện một kiểu đồ thể thao trong phòng tập thể hình. Bất ngờ khi đa số người hâm mộ đều “đổ rầm rầm” trước thân hình của cụ bà 63 tuổi.

Bà Lesley và cháu gái Tia cùng chia sẻ một tình yêu với thể dục thể hình. Trong video mới đăng tải trên mạng xã hội Instagram, cả hai đã khiến cư dân mạng “bấn loạn” khi cùng diện một kiểu đồ thể thao và hỏi xem ai mặc đẹp hơn.

Việc này khiến người xem video hết sức khó xử bởi cả hai đều trông tuyệt đẹp trong quần bó sát và áo lót thể thao khoe cơ bụng săn chắc. Không ít người cảm thấy bất ngờ khi biết bà ngoại Lesley

và cháu gái Tia chênh nhau tới 45 tuổi. Hiện tại, đoạn clip ngắn đã nhận được tới

29.000 lượt xem và số lượng xem vẫn tiếp tục gia tăng. Đa số cư dân mạng đều không tiếc lời khen ngợi vẻ đẹp bất chấp tuổi tác của bà Lesley.

“Bạn trông thật tuyệt vời! Không biết tuổi của bạn nhưng bạn đã trở thành động lực cho tôi”, một người xem video bình luận.

“Không thể tin đó là hai bà cháu!”, một người khác cảm thán.

“Không ai muốn gây rối với một người bà thế này, hãy xem bà ấy khỏe mạnh ra sao và trời ơi, bà ấy đã 63 tuổi!”, một cư dân mạng nhận xét.

Bà Lesley đã quen với việc được chú ý nhiều. Vẻ ngoài trẻ trung hơn tuổi thật của bà thường xuyên khiến cánh đàn ông trẻ tuổi phải ngoái đầu.

“Tôi luôn được những người đàn ông trẻ tuổi tiếp cận, tôi cảm thấy mình không già đi và mọi chuyện đúng là như thế. Tất cả những người cũ đều trẻ hơn tôi, bao gồm cả chồng cũ của tôi, người kém tôi tới 13 tuổi”, bà Lesley chia sẻ.

Bà tin rằng vẻ ngoài trẻ trung của mình có được là nhờ chế độ tập thể dục. Và ở tuổi 48, bà đã trở thành một huấn luyện viên cá nhân chuyên nghiệp rồi bắt đầu tham gia các cuộc thi thể hình 1 năm sau đó.

“Tôi luôn có hứng thú với thể dục và sức khỏe. Tôi cũng luôn quyết tâm tìm cách nuôi dưỡng cơ thể để trông trẻ và cảm thấy trẻ hơn.

Tôi thích trở nên mạnh mẽ và từng thắng cược các chàng trai khi có thể nâng tạ nhiều hơn họ. Mẹ tôi thường nói với tôi rằng “con trai không thích con gái có cơ bắp” nhưng tôi biết họ vẫn thích”, bà nói thêm.

Trong khi đó, cháu gái Tia Christofi dường như đang đi theo bước chân của bà. Cô gái trẻ thường xuyên ghé thăm phòng tập thể hình cùng bà Lesley sau khi học xong. Tia cũng đam mê chế độ ăn uống lành mạnh và chia sẻ nhiều công thức nấu ăn ngon trên trang Instagram cá nhân. ■

Page 5: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Trang 28

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 29

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

CHUYEÄN LAÏ BOÁN PHÖÔNG CHUYEÄN LAÏ BOÁN PHÖÔNG

Sáng tạo cầu hôn bạn gái trong lúc lướt sóng, chàng trai ngỡ ngàng khi chiếc nhẫn định tình bị sóng cuốn đi mất

Màn cầu hôn độc đáo của Christopher sẽ vô cùng hoàn hảo nếu như chiếc nhẫn vẫn còn nằm

nguyên trong hộp khi anh hỏi cưới Lauren.Như các cặp đôi khác, Christopher Garth,

38 tuổi, đến từ Hawaii (Mỹ), cũng muốn dành cho bạn gái là Lauren Oiye, 32 tuổi, một màn cầu hôn bất ngờ và đầy ý nghĩa. Được biết, cặp đôi gặp được nhau trong lần lướt sóng trên biển và thường hẹn hò bằng cách đi lướt sóng cùng nhau. Vậy nên, Christopher đã chọn cầu hôn bạn gái bằng thú vui của 2 người.

Theo đoạn clip được Lauren chia sẻ trên mạng xã hội, ngày hôm định mệnh ấy, cả hai đã đi lướt sóng cùng nhau. Christopher lướt ngay bên cạnh cô. Sợ người yêu không theo kịp mình, Lauren đã nhìn sang bên cạnh thì thấy Christopher quỳ một chân trên ván cùng với hộp nhẫn trên tay.

“Lauren, anh yêu em. Em có đồng ý làm vợ anh không?” - Christopher vừa lướt sóng vừa cầu hôn bạn gái. Ban đầu, Lauren còn tưởng đây là trò đùa nhưng cô không mất quá lâu để nhận ra tấm chân tình của bạn trai.

Trước khi cầu hôn Lauren, Christopher đã hỏi ý kiến gia đình của cô và nhờ họ chúc phúc cho tình yêu của anh và bạn gái. Màn cầu hôn độc đáo của Christopher sẽ vô cùng hoàn hảo nếu như chiếc nhẫn vẫn còn nằm nguyên trong hộp khi anh hỏi cưới Lauren. Chàng trai trẻ không tránh khỏi sự ngỡ ngàng khi được người yêu thông báo chiếc nhẫn đã bị sóng biển cuốn đi.

Bất chấp sự cố đáng tiếc, Christopher vẫn nhận được cái gật đầu quý giá của bạn gái. Lauren cũng khá lạc quan khi tin rằng cặp đôi không đánh mất chiếc nhẫn mà đó là món quà họ dành tặng cho đại dương vì đã mang họ đến với nhau.

Chiếc nhẫn ấy đẹp thật nhưng nó không tuyệt vời bằng câu chuyện về món quà ý nghĩa dành tặng cho đại dương mà Christopher và Lauren có thể kể lại cho con cháu của mình nghe sau này.

Vài ngày sau, Christopher đã bù đắp cho Lauren một chiếc nhẫn đính hôn khác cũng đẹp

không kém. Câu chuyện của cặp đôi trẻ được chia sẻ

rộng rãi trên các diễn đàn mạng xã hội. Nhiều dân mạng bật cười trước sự cố mất nhẫn của Christopher nhưng không ít để lại bình luận thể hiện sự ngưỡng mộ đối với tình yêu hạnh phúc của cặp đôi. ■

Độc đáo với loại rượu làm từ phân voi Châu Phi

Một nhà làm rượu truyền thống gần vịnh Mossel (Nam Phi) đang trở thành tâm điểm chú ý

của giới sành rượu quốc tế sau khi ra mắt loại rượu gin có tên Indlovu - theo tiếng thổ dân Zulu là voi.

Những người tạo ra Indlovu Gin cùng cặp vợ chồng nhà khoa học Les Ansley và Paula Ansley, tình cờ phát hiện ra ý tưởng này một năm trước đây. Sau khi được một nhân viên kiểm lâm hoang dã giải thích quá trình tiêu hóa của một con voi, họ được biết rằng voi ăn nhiều loại trái cây và hoa, tiêu hóa chưa đến một phần ba. “Như vậy trong phân voi, bạn sẽ thu được phần lớn số hoa quả này”, Les Ansley nói.

“Tại sao chúng ta không để những con voi làm công việc khó khăn là thu thập tất cả những thực vật này. Và chúng ta sẽ tạo ra rượu Gin từ nó?” - Les Ansley nhớ đến lời vợ gợi ý.

Quá trình chế biến phân voi thành nguyên liệu để chưng cất rượu Gin của đôi vợ chồng người Nam Phi trước hết phải tính với việc thu gom… phân voi. Trước đây họ mua lại từ bên ngoài và sau này có nuôi voi trong khu bảo tồn vui chơi Botlierskop gần vịnh Mossel nên việc thu gom dễ dàng hơn. Có “nguyên liệu rồi”, công đoạn kế tiếp là loại bỏ những chất thải trong quá trình tiêu hóa của voi. Cứ khoảng 5 bao phân voi là đủ nguyên liệu làm ra 3.000 - 4.000 chai Indlovu Gin. Phân nhỏ được sấy khô và vỡ vụn, sau đó rửa sạch để loại bỏ bụi bẩn và cát. Cuối cùng, chỉ còn lại những quả, hoa, lá và vỏ cây bị voi ăn.

“Những thực vật này sau đó được khử trùng và sấy khô một lần nữa và đặt trong tủ chứa không khí. Hãy nghĩ về nó giống như một tủ đựng gia vị” - Ansley nói.

Cuối cùng, các thành phần này được rửa sạch và đưa vào máy khử trùng để triệt tiêu toàn bộ độc tố còn dư, rồi được phơi khô để sử dụng thành nguyên liệu chưng cất rượu.

Rượu Indlovu Gin có hương vị hoàn toàn khác biệt với các loại gin truyền thống với mùi hương đặc trưng pha trộn của trái cây, hoa, cây cỏ và thêm chút vị nồng của gỗ và đất. Mùi vị của rượu cũng thay đổi tùy theo thời gian và địa điểm thu thập nguyên liệu. Các chai rượu Gin được đánh dấu bằng ngày và tọa độ nơi thu thập phân voi.

Phản ứng đầu tiên của mọi người thường là “Cái gì cơ? Không thể nào”. Nhưng hầu hết đều hào hứng nếm thử, Ansley cho biết.

“Tôi thậm chí còn chạm vào phân voi. Việc trở nên gần gũi với loài vật này rất tuyệt vời. Nếm

thử một chút hương vị từ chúng cũng là trải nghiệm thú vị” - Elsabe Hannekom, khách tham quan khu bảo tồn thiên nhiên Botlierskop, nhận xét.

Hiện tại, ngoài được bán trực tiếp tại cơ sở sản xuất nằm tại vịnh Mossel ở phía Tây của Nam Phi và cửa hàng miễn thuế tại các cửa khẩu hàng không quốc tế, Indlovu Gin còn được bán qua mạng với giá trung bình của chai nửa lít vào khoảng 500 Ran (26 bảng Anh). ■

Người phụ nữ khốn khổ vì bị tuyên đã chết

Bà Ellis, 73 tuổi, phát hiện điều này khi đi mua thuốc tại hệ thống dược phẩm Walgreens vào đầu tháng và

bị từ chối thanh toán bằng thẻ ngân hàng đã khóa ba tháng trước. Cảm thấy kỳ lạ, bà đã đến ngân hàng để kiểm tra, và bất ngờ khi biết Cơ quan An sinh Xã hội Mỹ (SSA) tuyên bố bà đã chết.

“Khi thẻ ngân hàng của tôi bị từ chối ở mọi nơi, tôi không thể rút tiền để mua đồ ăn, tôi cũng không thể đổ xăng, tôi chẳng thể làm được gì cả”, Sherry Ellis chia sẻ.

Bà Ellis sau đó đã đến văn phòng SSA gần nhất để giải quyết rắc rối này, song quá trình khắc phục nó lâu hơn bà mong đợi.

“Tôi không hiểu tại sao SSA chỉ mất một cú nhấp chuột để tuyên bố một ai đó đã chết, nhưng lại không thể khiến một người hồi sinh trở lại trong vòng 30 phút? Tại sao quá trình khắc phục sai lầm của họ lại lâu như thế?”, bà Ellis phàn nàn.

Bà Ellis đang phải dùng 10 loại thuốc khác nhau để điều trị các bệnh như huyết áp, bệnh dạ dày và tim mạch, với chi phí lên tới 1.400 USD mà không có bảo hiểm từ Medicare.

“Medicare nói rằng họ chẳng thể làm gì khác cho tới khi SSA hồi sinh tôi”, bà Ellis cho biết, “nhưng quá trình này dự kiến mất tới 45 ngày”.

Người phụ nữ 73 tuổi này sau đó đã phải nhờ báo đài địa phương và CNN chia sẻ câu chuyện của mình, và may mắn sau đó, thẻ ngân hàng và chương trình bảo hiểm y tế phụ của bà đã được chấp nhận. Theo Văn phòng Tổng Thanh tra (OIG), năm 2016, văn phòng SSA đã ghi nhận tổng cộng gần 1.000 trường hợp bị thông báo đã chết dù thực tế họ vẫn đang sống khỏe mạnh.

Nhầm lẫn tai hại này có thể khiến cho cuộc sống của những người như bà Ellis điêu đứng, vì họ sẽ bị từ chối trên toàn hệ thống dịch vụ của Mỹ. ■

Chú hổ lập kỷ lục “đi bụi” dài nhất lịch sử nhà Dần: Di chuyển hơn 1300km, lý do vì đói và... hứng tình

Thời gian FA quá lâu mà không tìm ra đối tác phù hợp, cộng thêm cơn đói giày vò có lẽ đã khiến chú hổ này rời

xa quê hương để đi tìm miền đất hứa.Là con người, dù ở thời đại nào thì cũng cần

được đáp ứng những nhu cầu cơ bản: được ăn, được ở, và được yêu.

Với các động vật, nhu cầu của chúng được rút lại còn ăn và yêu thôi, nhưng trong thời đại này thì không phải khi nào cũng được đáp ứng. Dưới tác động của con người, hệ sinh thái đang dần co hẹp lại. Các loài vật không những giảm thức ăn, mà số lượng cũng giảm đi, dẫn đến việc đôi lứa chẳng thể tiếp cận đến nhau. Câu chuyện của chú hổ “đi bụi” mới đây là một ví dụ điển hình của vấn đề này.

Chuyện xảy ra ở Khu bảo tồn động vật hoang dã Tipeshwar - một khu vườn quốc gia tại phía tây của Maharashtra (Ấn Độ). Các chuyên gia tại đây đang rất nỗ lực bảo vệ loài hổ, và họ quyết định theo dõi một đàn hổ bằng vòng cổ phát sóng radio. Trong đàn, có một con hổ đực 2 tuổi rưỡi mang tên C1.

Thế rồi đến một ngày nọ, C1 biến mất. Từ tháng 6/2019, cậu hổ C1 đã rời bỏ mái

ấm của mình tại Tipeshwar, bắt đầu cuộc hành trình xuyên quốc gia. Cậu vượt qua nhiều ngôi làng, băng qua nhiều con đường, thung lũng, sông suối. Sau 6 tháng, cậu hổ đi qua 7 quận của bang Maharashtra và Telangana, rồi đặt chân đến Dnyanganga vào ngày 1/12. Tổng cộng, quãng đường cu cậu đã đi dài hơn 1300km.

Nhưng tại sao cậu lại bỏ đi? Lý do cũng không có gì khó hiểu: để đi tìm thức ăn mới, lãnh thổ mới, và một tình yêu mới.

“Hành trình của con hổ có thể là để tìm một địa điểm mới, nơi có thức ăn và một cô hổ cái “ngon lành” hơn đang chờ đợi. Thực ra thì hầu hết các lãnh thổ có hổ tại Ấn Độ đã chật chội rồi, và những con hổ mới sẽ buộc phải đi thám hiểm nhiều hơn”, - tiến sĩ Bilal Habib, chuyên gia động vật học tại Viện Động vật hoang dã Ấn Độ cho biết.

Trên hành trình của mình, cậu hổ nhởn nhơ săn lợn rừng và thi thoảng “hack” tạm một ít gia súc của người dân để tiếp năng lượng. Bằng cách

nào đó, cu cậu lẩn trốn được người địa phương - có thể nhờ việc lén lút vượt qua các trang trại và luồn lách qua sân sau của người dân. Tuy nhiên tại quận Hingoli, cậu đã có cuộc đụng độ với con người và khiến một anh nông dân bị thương nhẹ.

Được biết, các loài hổ (Panthera tigris) đều đang bị liệt hạng mục nguy cấp trong Sách Đỏ IUCN (Liên minh Bảo tồn Thiên nhiên Quốc tế). Hiện tại chỉ có khoảng 2100 - 3100 cá thể hổ còn tồn tại ngoài tự nhiên, sống lẩn trốn trong các khu rừng tại Ấn Độ, Nepal, Trung Quốc, Thái Lan, Indonesia và một số quốc gia khác tại châu Á.

Xét một cách tổng thể, số lượng hổ trên thế giới đang ngày càng giảm đi, nhưng may mắn là tình hình tại Ấn Độ không đến nỗi bi thảm khi chứng kiến dân số của chúng tăng dần trong những năm gần đây. Tháng 7/2019, thủ tướng Ấn Độ Narendra Modi công bố số lượng hổ tại quốc gia này đã tăng thêm 30% - từ 2,226 năm 2014 lên 2967 cá thể vào năm 2018. Một con số rất đáng mừng, dù bị nhiều người cho rằng đã được phóng đại ít nhiều.

Dĩ nhiên, việc số lượng hổ tăng lên là một tin tốt lành đối với giới bảo tồn động vật, nhưng vô tình mang đến nhiều thách thức. Hổ tăng lên, các thành phố của loài người cũng nở rộng, để rồi tỉ lệ chạm mặt nhau giữa cả 2 ngày càng tăng. Tháng 11/2018, con hổ tên Avni đã bị bắn hạ trong rừng Maharashtra sau 2 năm tấn công con người, gây ra cái chết của 13 người và làm hàng chục nạn nhân khác bị thương.

Quay trở lại với câu chuyện của C1, chuyến đi bụi của cu cậu cũng phần nào cho thấy ảnh hưởng từ môi trường sống gây ra đến phạm vi di cư của loài hổ.

“Nó cho thấy loài hổ có thể di chuyển ở khoảng cách xa như thế nào, chạm đến cả những khu vực bị con người chiếm đóng, những nơi vốn không có rừng, chỉ để tìm lãnh thổ và bạn tình. Điều này nằm ngoài hiểu biết từ trước đến nay của chúng ta”, - Govekar Ravikiran, giám đốc trung tâm Bảo tồn Hổ Pench tại Ấn Độ chia sẻ. ■

Choáng với vẻ sexy khó cưỡng của bà ngoại 63 tuổi khi đọ dáng cùng cháu gái

Lesley Maxwell 63 tuổi và cháu gái Tia Christofi 18 tuổi đã cùng hỏi cư dân mạng xem “Ai mặc đẹp hơn?”

khi cùng diện một kiểu đồ thể thao trong phòng tập thể hình. Bất ngờ khi đa số người hâm mộ đều “đổ rầm rầm” trước thân hình của cụ bà 63 tuổi.

Bà Lesley và cháu gái Tia cùng chia sẻ một tình yêu với thể dục thể hình. Trong video mới đăng tải trên mạng xã hội Instagram, cả hai đã khiến cư dân mạng “bấn loạn” khi cùng diện một kiểu đồ thể thao và hỏi xem ai mặc đẹp hơn.

Việc này khiến người xem video hết sức khó xử bởi cả hai đều trông tuyệt đẹp trong quần bó sát và áo lót thể thao khoe cơ bụng săn chắc. Không ít người cảm thấy bất ngờ khi biết bà ngoại Lesley

và cháu gái Tia chênh nhau tới 45 tuổi. Hiện tại, đoạn clip ngắn đã nhận được tới

29.000 lượt xem và số lượng xem vẫn tiếp tục gia tăng. Đa số cư dân mạng đều không tiếc lời khen ngợi vẻ đẹp bất chấp tuổi tác của bà Lesley.

“Bạn trông thật tuyệt vời! Không biết tuổi của bạn nhưng bạn đã trở thành động lực cho tôi”, một người xem video bình luận.

“Không thể tin đó là hai bà cháu!”, một người khác cảm thán.

“Không ai muốn gây rối với một người bà thế này, hãy xem bà ấy khỏe mạnh ra sao và trời ơi, bà ấy đã 63 tuổi!”, một cư dân mạng nhận xét.

Bà Lesley đã quen với việc được chú ý nhiều. Vẻ ngoài trẻ trung hơn tuổi thật của bà thường xuyên khiến cánh đàn ông trẻ tuổi phải ngoái đầu.

“Tôi luôn được những người đàn ông trẻ tuổi tiếp cận, tôi cảm thấy mình không già đi và mọi chuyện đúng là như thế. Tất cả những người cũ đều trẻ hơn tôi, bao gồm cả chồng cũ của tôi, người kém tôi tới 13 tuổi”, bà Lesley chia sẻ.

Bà tin rằng vẻ ngoài trẻ trung của mình có được là nhờ chế độ tập thể dục. Và ở tuổi 48, bà đã trở thành một huấn luyện viên cá nhân chuyên nghiệp rồi bắt đầu tham gia các cuộc thi thể hình 1 năm sau đó.

“Tôi luôn có hứng thú với thể dục và sức khỏe. Tôi cũng luôn quyết tâm tìm cách nuôi dưỡng cơ thể để trông trẻ và cảm thấy trẻ hơn.

Tôi thích trở nên mạnh mẽ và từng thắng cược các chàng trai khi có thể nâng tạ nhiều hơn họ. Mẹ tôi thường nói với tôi rằng “con trai không thích con gái có cơ bắp” nhưng tôi biết họ vẫn thích”, bà nói thêm.

Trong khi đó, cháu gái Tia Christofi dường như đang đi theo bước chân của bà. Cô gái trẻ thường xuyên ghé thăm phòng tập thể hình cùng bà Lesley sau khi học xong. Tia cũng đam mê chế độ ăn uống lành mạnh và chia sẻ nhiều công thức nấu ăn ngon trên trang Instagram cá nhân. ■

Page 6: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Trang 30

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 31

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

KIEÁN THÖÙC PHOÅ THOÂNG KIEÁN THÖÙC PHOÅ THOÂNG

Sống gần nơi có nước – bí mật của hạnh phúc

Tại sao sống gần nơi có nước lại là bí quyết đem tới hạnh phúc cho chúng ta?

Sau cái chết đột ngột của mẹ, Catherine Kelly lại nghe thấy tiếng gọi của biển đang vang lên trong tâm khảm mình. Lúc ấy cô mới hơn 20 tuổi và đang làm công tác của một nhà địa lý ở thành phố London cách xa quê hương Ireland của mình. Cô quyết định về nước sống 1 năm ở thủ phủ Dublin cùng với gia đình, sau đó chấp nhận một công việc học thuật tại bờ biển phía tây, gần cảng Westport của Hạt Mayo, Ireland. Cô nghĩ: “Mình cần phải đi và giải tỏa đầu óc ở nơi này, để hòa mình với gió và thiên nhiên”.

Kelly mua một căn nhà nhỏ tại một vùng hẻo lánh rồi đi lướt sóng, đi bơi và đi bộ trên bãi biển dài 5 cây số hai lần một ngày. “Tôi cảm thấy 5-6 năm sống ở đó, bên bờ biển Đại Tây Dương, nắng gió đã chữa lành cho tôi”.

Cô không hiểu rõ tại sao lại như vậy, cho đến tận vài năm sau, khi cô bắt đầu tiếp xúc với những nghiên cứu khoa học chứng minh rằng cảm xúc bản năng ấy của cô là chính xác: cảm thấy khỏe hơn khi sống gần biển. Thế là, suốt 8 năm qua, Kelly đã tới Brighton, nghiên cứu về “niềm hạnh phúc ngoài trời” và hiệu quả trị liệu của thiên nhiên – đặc biệt là những nơi có nước.

Ảnh minh họaHiệu quả kỳ diệu của những không gian

màu xanh dươngNhững năm gần đây, những người sống

trong các đô thị chật chội đua nhau tìm kiếm sự giải thoát ở các không gian màu lục, và giới khoa học cũng đã chứng minh được các tác động tích cực đối với sức khỏe tinh thần và thể chất của các công viên và thảm thực vật xanh tươi trong thành phố. Tuy vậy, lợi ích của “các không gian màu xanh nước biển” – như đại dương và các vùng duyên hải, kể cả sông ngòi, hồ ao, kênh rạch, thác nước, đài phun nước… thì chưa xuất hiện nhiều trước công chúng, mặc dù khoa học luôn khẳng định từ ít nhất một thập kỷ trước rằng: sống cạnh nguồn nước rất tốt cho thân và tâm con người.

Được sống gần các nguồn nước – đặc biệt là biển – có liên hệ tới rất nhiều những tác động tích cực đến thể chất và tinh thần – từ lượng vitamin D

cao hơn tới những mối quan hệ xã hội tốt đẹp hơn.Tiến sĩ Mathew White, một giảng viên cấp

cao tại Đại học Exeter kiêm nhà tâm lý học môi trường tại BlueHealth, một chương trình nghiên cứu lợi ích sức khỏe và hạnh phúc của các không gian màu xanh nước biển tại 18 nước (chủ yếu là châu Âu), cho biết:

“Rất nhiều quá trình sản sinh lợi ích [khi sống gần nơi có nước] đều giống hệt như khi sống gần các khoảng không màu lục – thậm chí còn có nhiều lợi ích hơn”.

Một cuộc khảo sát chi tiết tiến hành năm 2013 đo lường sự hạnh phúc khi sống trong các môi trường thiên nhiên – mà theo tiến sĩ White, là nghiên cứu tốt nhất từ trước tới nay – đã yêu cầu 20.000 người dùng điện thoại thông minh ghi lại cảm giác hạnh phúc của họ và môi trường họ đang sống trong những khoảng thời gian ngẫu nhiên. Môi trường đại dương và gần bờ biển hóa ra lại là những nơi hạnh phúc nhất, với tỷ lệ phản hồi cao hơn 6 điểm so với các môi trường đô thị.

Các nhà nghiên cứu ví von điều đó như “sự khác biệt giữa được tham dự một buổi triển lãm và phải ngồi làm bài tập về nhà”.

Mặc dù sống cách bờ biển khoảng 1km – hay rộng hơn là 5km – đều có liên hệ với cải thiện sức khỏe tinh thần nói riêng và sức khỏe tổng thể nói chung, nhưng việc trực tiếp đến thăm biển mới là chìa khóa.

Tiến sĩ Lewis Elliot, một nhà nghiên cứu khác tại Đại học Exeter và Bluehealth cho biết: “Chúng tôi phát hiện ra những người đến thăm bờ biển, ví như ít nhất 2 lần một tuần thường có xu hướng có sức khỏe tinh thần và sức khỏe tổng thể tốt hơn. Một số nghiên cứu của chúng tôi cho thấy việc tiếp xúc khoảng 2 tiếng một tuần rất có thể mang đến lợi ích, đối với nhiều giai tầng của xã hội”. Thậm chí chỉ việc được ngắm biển thôi cũng có liên hệ với cải thiện sức khỏe tinh thần.

Cụ thể, sống gần nơi có nước giúp chúng ta như thế nào?

Tiến sĩ White cho biết, có ba cách:Thứ nhất, môi trường nước thường có ít

không khí ô nhiễm hơn và nhiều ánh nắng Mặt Trời hơn.

Thứ hai, những người sống gần nơi có nước thường năng động về thể chất hơn – đây không chỉ nói đến các môn thể thao với nước, mà còn cả các hoạt động như đi bộ và đi xe đạp.

Tiến sĩ White nói: “Chúng tôi phát hiện ra khi dành thời gian đi bộ trên bờ biển, có một sự chuyển dịch suy nghĩ của bạn ra ngoài về hướng môi trường thiên nhiên, khiến bạn suy nghĩ về [sự lên xuống của thủy triều, và không còn tập trung vào các suy nghĩ tiêu cực khiến bạn bị buồn bực trầm cảm nữa]”.

Vậy khi lái thuyền, lướt sóng hay bơi thì sao? TS. White nói: “Bạn thực sự hòa mình cùng nhịp điệu với các lực lượng của tự nhiên – bạn phải hiểu chuyển động của gió, chuyển động của nước”. Khi buộc phải tập trung vào các thay đổi của môi

trường, chúng ta tiến nhập vào trạng thái bản năng của con người hàng nghìn năm qua. “Chúng ta giống như thể quay trở về tiếp xúc với di sản lịch sử của mình vậy”.

Thứ ba, các không gian màu xanh nước biển dường như có phần nổi trội hơn các không gian tự nhiên khác – nước có năng lực hồi phục tinh thần cho con người. TS. White nói rằng dành thời gian ở dưới nước và sống gần nơi có nước sẽ khiến người ta có cảm xúc tích cực hơn, giảm thiểu cảm giác tiêu cực và căng thẳng, hơn cả khi họ sống gần các không gian màu lục.

Mọi người từ tất cả các giai tầng trong xã hội đều đến bờ biển để vui chơi cùng bạn bè và gia đình. Dường như bờ biển là “môi trường có mức độ tập trung các giai tầng xã hội cao nhất”, trong khi các khu rừng thường là điểm đến của những người có thu nhập cao hơn một chút.

Cải thiện đô thị với những không gian của nước

Không chỉ mỗi biển là có tác dụng tích cực như vậy. Ngay cả một đài phun nước trong thành phố cũng có thể giúp bạn khỏe hơn. Một nghiên cứu tiến hành năm 2012 cũng do Tiến sĩ White chủ biên đã phát hiện ra những khu vực do con người xây dựng có chứa nước cũng được mọi người đánh giá tích cực ngang với các khu vực có cây xanh. Giới nghiên cứu cho rằng chỉ tiếng nước chảy và ánh sáng lung linh trên mặt nước cũng đủ để đem đến hiệu quả hồi phục.

Mặc dù những người tham gia khảo sát cho rằng những bể nước lớn có nhiều tác dụng hơn là những nguồn nước nhỏ, và đặc biệt “các khu vực đầm lầy” là kém hiệu quả nhất, nhưng nghiên cứu cho thấy rằng có nước vẫn tốt hơn không – điều này cho thấy những ích lợi tiềm năng của việc đưa những không gian xanh của nước vào quy hoạch đô thị.

“Anh không thể thay đổi vị trí các bờ biển, nhưng chúng ta có thể đem những ích lợi của nó tới các không gian sống khác, chẳng gì có thể ngăn được việc thiết kế các đài phun nước tốt trong đô thị”, Elliott nói.

Tiềm năng của trị liệu bằng không gian xanh nước biển

Không chỉ là một học giả, Kelly còn là một giảng viên của các lớp học “Tỉnh thức cùng biển”. Cô nói rằng biển có năng lực khiến chúng ta trầm tư – dù đang dữ dội hay dịu êm, dù bạn đang ở dưới biển hay quan sát từ trên bờ. “Bạn có thể hòa mình vào trong nó, điều mà bạn không thể làm với một không gian màu lục… Dù chỉ là 2 phút hay nửa tiếng, nó sẽ đem lại cho bạn những hiệu quả tích cực trong khoảnh khắc đó”.

Cô tin rằng trong tương lai, xu hướng tìm đến các không gian màu xanh của nước sẽ là chủ đạo. “Khủng hoảng sức khỏe tinh thần sẽ vẫn ở đó”, cô nói.

Trong công tác của mình, tổ chức BlueHealth đang cố gắng phân loại và định lượng những hiệu quả tích cực của các “cơ sở hạ tầng màu

xanh dương” như bờ biển, sông ngòi, hồ. Họ cho rằng chúng có thể giúp giải quyết các thách thức sức khỏe cộng đồng hiện nay như béo phì, thiếu vận động và rối loạn sức khỏe tinh thần. Một nghiên cứu năm 2016 do tiến sĩ White đồng tác giả đã ước lượng giá trị sức khỏe của môi trường biển là khoảng 176 triệu bảng Anh.

Không gian xanh còn có thể xoa dịu bất công xã hội

“Theo một nghiên cứu gần đây của chúng tôi, những tác động tích cực của việc sống gần bờ biển là mạnh nhất với những người sống ở khu vực nghèo khổ nhất”, Elliott cho biết.

Vì lý do đó, việc tạo cho mọi người có cơ hội tiếp cận với biển là điều rất quan trọng. Tuy nhiên, giá nhà đất ở các khu vực gần biển thường có xu hướng cao hơn những khu vực trong bờ. Vậy nên, thách thức ở đây là: những người được hưởng lợi nhiều nhất lại là những người ít được tiếp cận nhất.

Bên cạnh đó, một thách thức khác là những lợi ích sức khỏe của môi trường biển thường gắn liền với chính sức khỏe của môi trường đó. Vậy nên, bảo vệ các môi trường nước lại càng trở nên quan trọng hơn với chúng ta. Nghiên cứu của Kelly phát hiện ra một mối liên hệ giữa việc kết nối với biển và thói quen cư xử thân thiện với môi trường. Các nhà nghiên cứu hy vọng rằng chúng ta sẽ càng có cơ sở để bảo vệ các môi trường nước hơn nếu các lợi ích sức khỏe của chúng được chứng minh và phổ biến nhiều hơn.

“Đến với biển cũng đồng nghĩa với việc để mặc mọi chuyện diễn ra một cách tự nhiên. Đó có thể là nằm dài trên bãi biển hoặc ai đó đưa cho bạn một ly cocktail. Với người khác, đó có thể là một bờ biển trống trải, hoang vu. Nhưng con người có cùng một bản năng: 'Ồ, nhìn xem, biển kìa' và rồi bờ vai họ tự nhiên thả lỏng ra”. ■

Chàng trai từng đánh em gái trở thành người bảo vệ phụ nữ

“Tôi từng nghĩ các cô gái sợ ra ngoài một mình vì họ luôn sống phụ thuộc.

Sau đó, tôi nhận ra hành động quấy rối của đàn ông mới là thứ khiến phụ nữ e dè”.

Zing.vn trích dịch bài đăng trên BBC, đề cập đến việc các cậu bé từ 13 đến 17 tuổi ở Pune (Ấn Độ) tham gia chương trình về bình đẳng giới và có những thay đổi tích cực trong cuộc sống.

Omkar (18 tuổi) nhiều lần trút cơn giận, thậm chí đánh đập Rutu, em gái của cậu.

Thế nhưng bây giờ, Kanta, mẹ của Omkar, nói rằng cậu cư xử với em vô cùng nhẹ nhàng và tôn trọng.

“Bên cạnh đó, thằng bé đã biết pha trà giúp tôi khi nhà có khách, dọn dẹp và sắp xếp những đồ đạc trong gia đình. Thằng bé rất biết cách cư xử, tử tế hơn so với nhiều cậu trai khác ở nơi tôi sinh sống”, bà Kanta nói.

Omkar là một trong hơn 5.000 nam thanh thiếu niên ở Pune (Ấn Độ) tham gia chương trình có tên gọi Hành động vì Bình đẳng (AFE).

Được phát động bởi Quỹ Cộng đồng Bình đẳng (ECF), AFE ra đời với mục đích chống lại bạo hành phụ nữ, mà đối tượng hướng đến là các nam sinh tuổi vị thành niên.

Theo Christina Furtado, giám đốc điều hành của ECF, đấu tranh đòi bình đẳng giới như một “cuộc chiến ngược dòng”.

Dù hàng loạt cuộc biểu tình trong khuôn khổ phong trào #MeToo hay những buổi trò chuyện về tự bảo vệ bản thân dành cho phụ nữ đã diễn ra, họ vẫn không thể tránh khỏi những gã đàn ông bạo lực và vô nhân tính.

Chính vì thế, chương trình AFE tập trung vào việc giáo dục thanh thiếu niên, độ tuổi từ 13 đến 17, bằng việc thiết kế một khóa học 43 tuần về bạo lực giới, phá vỡ các chuẩn mực giới tính và hướng chúng đến một xã hội công bằng, an toàn cho mọi người, nhất là phụ nữ và trẻ em gái.

“Tôi tôn trọng và muốn bảo vệ họ”Akshay (18 tuổi) tham gia chương trình

AFE lần đầu tiên vào năm 2014 với tư cách là một tình nguyện viên tổ chức các buổi học.

Sau đó, anh đã ghi danh học cùng với hai anh em của mình. Kể từ khi tốt nghiệp chương trình, Akshay trở thành hình mẫu cho các chàng trai khác trong thành phố.

Giống mẹ Omkar, mẹ Akshay, Sujuta chia sẻ rằng bà nhận thấy những thay đổi đáng kể trong hành vi của con mình. Trong suốt một tháng, Sujuta không cần làm bất kỳ công việc gì bởi vì con trai luôn giúp đỡ bà.

Ở nơi Akshay và Omkar sinh sống, nhiều cậu bé bắt đầu uống rượu ở tuổi 14, 15. Đây là một vấn đề tác động không hề nhỏ đến phụ nữ.

Các cô gái luôn lo sợ những lời bình phẩm thô tục từ những gã đàn ông say rượu. Họ thường ngại báo cho cảnh sát hay đối diện trực tiếp với thủ phạm vì tin rằng chính quyền sẽ không tin tưởng hoặc đổ lỗi cho chính nạn nhân.

Phụ nữ Ấn Độ luôn phải đấu tranh giành lại quyền bình đẳng cho chính mình

Hiện tại, cả Akshay và Omkar đều được trang bị kiến thức để phát hiện dấu hiệu bạo lực và quấy rối tình dục. Họ cảm thấy vinh hạnh và biết ơn khi được các cô, các chị tin tưởng tìm đến để cầu cứu những vụ việc liên quan.

“Tôi từng nghĩ các cô gái sợ ra ngoài một mình vì họ luôn phụ thuộc và muốn được che chở. Nhưng sau đó tôi nhận ra tính cách gia trưởng và hành động bạo lực, quấy rối của những gã đàn ông mới là thứ khiến phụ nữ e dè, vì thế tôi bắt đầu tôn trọng và muốn bảo vệ họ”, Akshay nói.

Đấu tranh với sự bảo thủTheo báo cáo của Liên Hợp Quốc, bạo lực

phụ nữ và trẻ em là một trong những mối nguy hại hàng đầu trên thế giới. Một số nghiên cứu còn cho thấy có đến 70% phụ nữ từng trải qua bạo lực, dù là về thể xác hay tình dục.

Riêng ở Ấn Độ, vụ việc cô gái 23 tuổi bị hãm hiếp tập thể trên xe buýt ở Delhi vào năm 2012 đã làm rúng động dư luận trong nước cũng như quốc tế về hiện trạng tấn công phụ nữ, đặc biệt là tấn công tình dục.

Đó là lý do các chương trình như AFE có vai trò quan trọng như vậy.

Thế nhưng, tại xã hội Ấn Độ nói chung, rất khó thực hiện một chiến dịch cấp cơ sở vì bình đẳng giới, chứ đừng nói đến việc một cậu bé tuổi vị thành niên có thể lãnh đạo những người đàn ông còn lại tham gia phong trào.

Ở đây, cả nam và nữ giới thường bị ràng buộc bởi các phong tục lỗi thời, phụ nữ có thể bị lạm dụng tình dục bằng lời nói và đụng chạm thể xác mà không được nhận lại bất kỳ sự đền bù nào.

Mặc dù AFE luôn khuyến khích người tham gia chủ động hơn, theo Pravin Katke, điều phối viên của tổ chức, khi các cậu bé học cách giúp phụ nữ phòng tránh bị quấy rối, chúng thường quá coi trọng lý thuyết.

Chúng khuyên những cô gái xung quanh nên mặc quần áo như thế nào, hoặc luôn cảnh báo khi họ có ý định ra ngoài một mình. Dù là ý tốt, sự bảo vệ quá mức này có thể dẫn đến tính bảo thủ, điều mà tổ chức này đang cố gắng giải quyết.

ECF và Promundo, một tổ chức với mục đích tương tự được thành lập ở Brazil và có văn phòng tại Washington (Mỹ), đều thấy rằng việc thay đổi các chàng trai tuổi teen tương đối dễ dàng nhưng lại khó thực hiện công khai tại một cộng đồng có xu hướng chống đối việc đó.

Để giải quyết vấn đề này, ECF đang tiến hành cải cách chương trình giảng dạy cho giai đoạn sắp tới bằng việc kết hợp chúng với giáo trình học ở trường và các cơ sở chăm sóc sức khỏe.

Bằng cách xác định nguyên nhân gốc rễ của hành vi bất bình đẳng giới và thực hiện nhiều giải pháp ở cả cấp độ cá nhân và cộng đồng, các chàng trai có thể học cách bảo vệ không chỉ cho phụ nữ và trẻ em, mà còn cho chính bản thân mình. ■

Page 7: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Trang 30

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 31

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

KIEÁN THÖÙC PHOÅ THOÂNG KIEÁN THÖÙC PHOÅ THOÂNG

Sống gần nơi có nước – bí mật của hạnh phúc

Tại sao sống gần nơi có nước lại là bí quyết đem tới hạnh phúc cho chúng ta?

Sau cái chết đột ngột của mẹ, Catherine Kelly lại nghe thấy tiếng gọi của biển đang vang lên trong tâm khảm mình. Lúc ấy cô mới hơn 20 tuổi và đang làm công tác của một nhà địa lý ở thành phố London cách xa quê hương Ireland của mình. Cô quyết định về nước sống 1 năm ở thủ phủ Dublin cùng với gia đình, sau đó chấp nhận một công việc học thuật tại bờ biển phía tây, gần cảng Westport của Hạt Mayo, Ireland. Cô nghĩ: “Mình cần phải đi và giải tỏa đầu óc ở nơi này, để hòa mình với gió và thiên nhiên”.

Kelly mua một căn nhà nhỏ tại một vùng hẻo lánh rồi đi lướt sóng, đi bơi và đi bộ trên bãi biển dài 5 cây số hai lần một ngày. “Tôi cảm thấy 5-6 năm sống ở đó, bên bờ biển Đại Tây Dương, nắng gió đã chữa lành cho tôi”.

Cô không hiểu rõ tại sao lại như vậy, cho đến tận vài năm sau, khi cô bắt đầu tiếp xúc với những nghiên cứu khoa học chứng minh rằng cảm xúc bản năng ấy của cô là chính xác: cảm thấy khỏe hơn khi sống gần biển. Thế là, suốt 8 năm qua, Kelly đã tới Brighton, nghiên cứu về “niềm hạnh phúc ngoài trời” và hiệu quả trị liệu của thiên nhiên – đặc biệt là những nơi có nước.

Ảnh minh họaHiệu quả kỳ diệu của những không gian

màu xanh dươngNhững năm gần đây, những người sống

trong các đô thị chật chội đua nhau tìm kiếm sự giải thoát ở các không gian màu lục, và giới khoa học cũng đã chứng minh được các tác động tích cực đối với sức khỏe tinh thần và thể chất của các công viên và thảm thực vật xanh tươi trong thành phố. Tuy vậy, lợi ích của “các không gian màu xanh nước biển” – như đại dương và các vùng duyên hải, kể cả sông ngòi, hồ ao, kênh rạch, thác nước, đài phun nước… thì chưa xuất hiện nhiều trước công chúng, mặc dù khoa học luôn khẳng định từ ít nhất một thập kỷ trước rằng: sống cạnh nguồn nước rất tốt cho thân và tâm con người.

Được sống gần các nguồn nước – đặc biệt là biển – có liên hệ tới rất nhiều những tác động tích cực đến thể chất và tinh thần – từ lượng vitamin D

cao hơn tới những mối quan hệ xã hội tốt đẹp hơn.Tiến sĩ Mathew White, một giảng viên cấp

cao tại Đại học Exeter kiêm nhà tâm lý học môi trường tại BlueHealth, một chương trình nghiên cứu lợi ích sức khỏe và hạnh phúc của các không gian màu xanh nước biển tại 18 nước (chủ yếu là châu Âu), cho biết:

“Rất nhiều quá trình sản sinh lợi ích [khi sống gần nơi có nước] đều giống hệt như khi sống gần các khoảng không màu lục – thậm chí còn có nhiều lợi ích hơn”.

Một cuộc khảo sát chi tiết tiến hành năm 2013 đo lường sự hạnh phúc khi sống trong các môi trường thiên nhiên – mà theo tiến sĩ White, là nghiên cứu tốt nhất từ trước tới nay – đã yêu cầu 20.000 người dùng điện thoại thông minh ghi lại cảm giác hạnh phúc của họ và môi trường họ đang sống trong những khoảng thời gian ngẫu nhiên. Môi trường đại dương và gần bờ biển hóa ra lại là những nơi hạnh phúc nhất, với tỷ lệ phản hồi cao hơn 6 điểm so với các môi trường đô thị.

Các nhà nghiên cứu ví von điều đó như “sự khác biệt giữa được tham dự một buổi triển lãm và phải ngồi làm bài tập về nhà”.

Mặc dù sống cách bờ biển khoảng 1km – hay rộng hơn là 5km – đều có liên hệ với cải thiện sức khỏe tinh thần nói riêng và sức khỏe tổng thể nói chung, nhưng việc trực tiếp đến thăm biển mới là chìa khóa.

Tiến sĩ Lewis Elliot, một nhà nghiên cứu khác tại Đại học Exeter và Bluehealth cho biết: “Chúng tôi phát hiện ra những người đến thăm bờ biển, ví như ít nhất 2 lần một tuần thường có xu hướng có sức khỏe tinh thần và sức khỏe tổng thể tốt hơn. Một số nghiên cứu của chúng tôi cho thấy việc tiếp xúc khoảng 2 tiếng một tuần rất có thể mang đến lợi ích, đối với nhiều giai tầng của xã hội”. Thậm chí chỉ việc được ngắm biển thôi cũng có liên hệ với cải thiện sức khỏe tinh thần.

Cụ thể, sống gần nơi có nước giúp chúng ta như thế nào?

Tiến sĩ White cho biết, có ba cách:Thứ nhất, môi trường nước thường có ít

không khí ô nhiễm hơn và nhiều ánh nắng Mặt Trời hơn.

Thứ hai, những người sống gần nơi có nước thường năng động về thể chất hơn – đây không chỉ nói đến các môn thể thao với nước, mà còn cả các hoạt động như đi bộ và đi xe đạp.

Tiến sĩ White nói: “Chúng tôi phát hiện ra khi dành thời gian đi bộ trên bờ biển, có một sự chuyển dịch suy nghĩ của bạn ra ngoài về hướng môi trường thiên nhiên, khiến bạn suy nghĩ về [sự lên xuống của thủy triều, và không còn tập trung vào các suy nghĩ tiêu cực khiến bạn bị buồn bực trầm cảm nữa]”.

Vậy khi lái thuyền, lướt sóng hay bơi thì sao? TS. White nói: “Bạn thực sự hòa mình cùng nhịp điệu với các lực lượng của tự nhiên – bạn phải hiểu chuyển động của gió, chuyển động của nước”. Khi buộc phải tập trung vào các thay đổi của môi

trường, chúng ta tiến nhập vào trạng thái bản năng của con người hàng nghìn năm qua. “Chúng ta giống như thể quay trở về tiếp xúc với di sản lịch sử của mình vậy”.

Thứ ba, các không gian màu xanh nước biển dường như có phần nổi trội hơn các không gian tự nhiên khác – nước có năng lực hồi phục tinh thần cho con người. TS. White nói rằng dành thời gian ở dưới nước và sống gần nơi có nước sẽ khiến người ta có cảm xúc tích cực hơn, giảm thiểu cảm giác tiêu cực và căng thẳng, hơn cả khi họ sống gần các không gian màu lục.

Mọi người từ tất cả các giai tầng trong xã hội đều đến bờ biển để vui chơi cùng bạn bè và gia đình. Dường như bờ biển là “môi trường có mức độ tập trung các giai tầng xã hội cao nhất”, trong khi các khu rừng thường là điểm đến của những người có thu nhập cao hơn một chút.

Cải thiện đô thị với những không gian của nước

Không chỉ mỗi biển là có tác dụng tích cực như vậy. Ngay cả một đài phun nước trong thành phố cũng có thể giúp bạn khỏe hơn. Một nghiên cứu tiến hành năm 2012 cũng do Tiến sĩ White chủ biên đã phát hiện ra những khu vực do con người xây dựng có chứa nước cũng được mọi người đánh giá tích cực ngang với các khu vực có cây xanh. Giới nghiên cứu cho rằng chỉ tiếng nước chảy và ánh sáng lung linh trên mặt nước cũng đủ để đem đến hiệu quả hồi phục.

Mặc dù những người tham gia khảo sát cho rằng những bể nước lớn có nhiều tác dụng hơn là những nguồn nước nhỏ, và đặc biệt “các khu vực đầm lầy” là kém hiệu quả nhất, nhưng nghiên cứu cho thấy rằng có nước vẫn tốt hơn không – điều này cho thấy những ích lợi tiềm năng của việc đưa những không gian xanh của nước vào quy hoạch đô thị.

“Anh không thể thay đổi vị trí các bờ biển, nhưng chúng ta có thể đem những ích lợi của nó tới các không gian sống khác, chẳng gì có thể ngăn được việc thiết kế các đài phun nước tốt trong đô thị”, Elliott nói.

Tiềm năng của trị liệu bằng không gian xanh nước biển

Không chỉ là một học giả, Kelly còn là một giảng viên của các lớp học “Tỉnh thức cùng biển”. Cô nói rằng biển có năng lực khiến chúng ta trầm tư – dù đang dữ dội hay dịu êm, dù bạn đang ở dưới biển hay quan sát từ trên bờ. “Bạn có thể hòa mình vào trong nó, điều mà bạn không thể làm với một không gian màu lục… Dù chỉ là 2 phút hay nửa tiếng, nó sẽ đem lại cho bạn những hiệu quả tích cực trong khoảnh khắc đó”.

Cô tin rằng trong tương lai, xu hướng tìm đến các không gian màu xanh của nước sẽ là chủ đạo. “Khủng hoảng sức khỏe tinh thần sẽ vẫn ở đó”, cô nói.

Trong công tác của mình, tổ chức BlueHealth đang cố gắng phân loại và định lượng những hiệu quả tích cực của các “cơ sở hạ tầng màu

xanh dương” như bờ biển, sông ngòi, hồ. Họ cho rằng chúng có thể giúp giải quyết các thách thức sức khỏe cộng đồng hiện nay như béo phì, thiếu vận động và rối loạn sức khỏe tinh thần. Một nghiên cứu năm 2016 do tiến sĩ White đồng tác giả đã ước lượng giá trị sức khỏe của môi trường biển là khoảng 176 triệu bảng Anh.

Không gian xanh còn có thể xoa dịu bất công xã hội

“Theo một nghiên cứu gần đây của chúng tôi, những tác động tích cực của việc sống gần bờ biển là mạnh nhất với những người sống ở khu vực nghèo khổ nhất”, Elliott cho biết.

Vì lý do đó, việc tạo cho mọi người có cơ hội tiếp cận với biển là điều rất quan trọng. Tuy nhiên, giá nhà đất ở các khu vực gần biển thường có xu hướng cao hơn những khu vực trong bờ. Vậy nên, thách thức ở đây là: những người được hưởng lợi nhiều nhất lại là những người ít được tiếp cận nhất.

Bên cạnh đó, một thách thức khác là những lợi ích sức khỏe của môi trường biển thường gắn liền với chính sức khỏe của môi trường đó. Vậy nên, bảo vệ các môi trường nước lại càng trở nên quan trọng hơn với chúng ta. Nghiên cứu của Kelly phát hiện ra một mối liên hệ giữa việc kết nối với biển và thói quen cư xử thân thiện với môi trường. Các nhà nghiên cứu hy vọng rằng chúng ta sẽ càng có cơ sở để bảo vệ các môi trường nước hơn nếu các lợi ích sức khỏe của chúng được chứng minh và phổ biến nhiều hơn.

“Đến với biển cũng đồng nghĩa với việc để mặc mọi chuyện diễn ra một cách tự nhiên. Đó có thể là nằm dài trên bãi biển hoặc ai đó đưa cho bạn một ly cocktail. Với người khác, đó có thể là một bờ biển trống trải, hoang vu. Nhưng con người có cùng một bản năng: 'Ồ, nhìn xem, biển kìa' và rồi bờ vai họ tự nhiên thả lỏng ra”. ■

Chàng trai từng đánh em gái trở thành người bảo vệ phụ nữ

“Tôi từng nghĩ các cô gái sợ ra ngoài một mình vì họ luôn sống phụ thuộc.

Sau đó, tôi nhận ra hành động quấy rối của đàn ông mới là thứ khiến phụ nữ e dè”.

Zing.vn trích dịch bài đăng trên BBC, đề cập đến việc các cậu bé từ 13 đến 17 tuổi ở Pune (Ấn Độ) tham gia chương trình về bình đẳng giới và có những thay đổi tích cực trong cuộc sống.

Omkar (18 tuổi) nhiều lần trút cơn giận, thậm chí đánh đập Rutu, em gái của cậu.

Thế nhưng bây giờ, Kanta, mẹ của Omkar, nói rằng cậu cư xử với em vô cùng nhẹ nhàng và tôn trọng.

“Bên cạnh đó, thằng bé đã biết pha trà giúp tôi khi nhà có khách, dọn dẹp và sắp xếp những đồ đạc trong gia đình. Thằng bé rất biết cách cư xử, tử tế hơn so với nhiều cậu trai khác ở nơi tôi sinh sống”, bà Kanta nói.

Omkar là một trong hơn 5.000 nam thanh thiếu niên ở Pune (Ấn Độ) tham gia chương trình có tên gọi Hành động vì Bình đẳng (AFE).

Được phát động bởi Quỹ Cộng đồng Bình đẳng (ECF), AFE ra đời với mục đích chống lại bạo hành phụ nữ, mà đối tượng hướng đến là các nam sinh tuổi vị thành niên.

Theo Christina Furtado, giám đốc điều hành của ECF, đấu tranh đòi bình đẳng giới như một “cuộc chiến ngược dòng”.

Dù hàng loạt cuộc biểu tình trong khuôn khổ phong trào #MeToo hay những buổi trò chuyện về tự bảo vệ bản thân dành cho phụ nữ đã diễn ra, họ vẫn không thể tránh khỏi những gã đàn ông bạo lực và vô nhân tính.

Chính vì thế, chương trình AFE tập trung vào việc giáo dục thanh thiếu niên, độ tuổi từ 13 đến 17, bằng việc thiết kế một khóa học 43 tuần về bạo lực giới, phá vỡ các chuẩn mực giới tính và hướng chúng đến một xã hội công bằng, an toàn cho mọi người, nhất là phụ nữ và trẻ em gái.

“Tôi tôn trọng và muốn bảo vệ họ”Akshay (18 tuổi) tham gia chương trình

AFE lần đầu tiên vào năm 2014 với tư cách là một tình nguyện viên tổ chức các buổi học.

Sau đó, anh đã ghi danh học cùng với hai anh em của mình. Kể từ khi tốt nghiệp chương trình, Akshay trở thành hình mẫu cho các chàng trai khác trong thành phố.

Giống mẹ Omkar, mẹ Akshay, Sujuta chia sẻ rằng bà nhận thấy những thay đổi đáng kể trong hành vi của con mình. Trong suốt một tháng, Sujuta không cần làm bất kỳ công việc gì bởi vì con trai luôn giúp đỡ bà.

Ở nơi Akshay và Omkar sinh sống, nhiều cậu bé bắt đầu uống rượu ở tuổi 14, 15. Đây là một vấn đề tác động không hề nhỏ đến phụ nữ.

Các cô gái luôn lo sợ những lời bình phẩm thô tục từ những gã đàn ông say rượu. Họ thường ngại báo cho cảnh sát hay đối diện trực tiếp với thủ phạm vì tin rằng chính quyền sẽ không tin tưởng hoặc đổ lỗi cho chính nạn nhân.

Phụ nữ Ấn Độ luôn phải đấu tranh giành lại quyền bình đẳng cho chính mình

Hiện tại, cả Akshay và Omkar đều được trang bị kiến thức để phát hiện dấu hiệu bạo lực và quấy rối tình dục. Họ cảm thấy vinh hạnh và biết ơn khi được các cô, các chị tin tưởng tìm đến để cầu cứu những vụ việc liên quan.

“Tôi từng nghĩ các cô gái sợ ra ngoài một mình vì họ luôn phụ thuộc và muốn được che chở. Nhưng sau đó tôi nhận ra tính cách gia trưởng và hành động bạo lực, quấy rối của những gã đàn ông mới là thứ khiến phụ nữ e dè, vì thế tôi bắt đầu tôn trọng và muốn bảo vệ họ”, Akshay nói.

Đấu tranh với sự bảo thủTheo báo cáo của Liên Hợp Quốc, bạo lực

phụ nữ và trẻ em là một trong những mối nguy hại hàng đầu trên thế giới. Một số nghiên cứu còn cho thấy có đến 70% phụ nữ từng trải qua bạo lực, dù là về thể xác hay tình dục.

Riêng ở Ấn Độ, vụ việc cô gái 23 tuổi bị hãm hiếp tập thể trên xe buýt ở Delhi vào năm 2012 đã làm rúng động dư luận trong nước cũng như quốc tế về hiện trạng tấn công phụ nữ, đặc biệt là tấn công tình dục.

Đó là lý do các chương trình như AFE có vai trò quan trọng như vậy.

Thế nhưng, tại xã hội Ấn Độ nói chung, rất khó thực hiện một chiến dịch cấp cơ sở vì bình đẳng giới, chứ đừng nói đến việc một cậu bé tuổi vị thành niên có thể lãnh đạo những người đàn ông còn lại tham gia phong trào.

Ở đây, cả nam và nữ giới thường bị ràng buộc bởi các phong tục lỗi thời, phụ nữ có thể bị lạm dụng tình dục bằng lời nói và đụng chạm thể xác mà không được nhận lại bất kỳ sự đền bù nào.

Mặc dù AFE luôn khuyến khích người tham gia chủ động hơn, theo Pravin Katke, điều phối viên của tổ chức, khi các cậu bé học cách giúp phụ nữ phòng tránh bị quấy rối, chúng thường quá coi trọng lý thuyết.

Chúng khuyên những cô gái xung quanh nên mặc quần áo như thế nào, hoặc luôn cảnh báo khi họ có ý định ra ngoài một mình. Dù là ý tốt, sự bảo vệ quá mức này có thể dẫn đến tính bảo thủ, điều mà tổ chức này đang cố gắng giải quyết.

ECF và Promundo, một tổ chức với mục đích tương tự được thành lập ở Brazil và có văn phòng tại Washington (Mỹ), đều thấy rằng việc thay đổi các chàng trai tuổi teen tương đối dễ dàng nhưng lại khó thực hiện công khai tại một cộng đồng có xu hướng chống đối việc đó.

Để giải quyết vấn đề này, ECF đang tiến hành cải cách chương trình giảng dạy cho giai đoạn sắp tới bằng việc kết hợp chúng với giáo trình học ở trường và các cơ sở chăm sóc sức khỏe.

Bằng cách xác định nguyên nhân gốc rễ của hành vi bất bình đẳng giới và thực hiện nhiều giải pháp ở cả cấp độ cá nhân và cộng đồng, các chàng trai có thể học cách bảo vệ không chỉ cho phụ nữ và trẻ em, mà còn cho chính bản thân mình. ■

Page 8: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Trang 32

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 33

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

KIEÁN THÖÙC PHOÅ THOÂNG KIEÁN THÖÙC PHOÅ THOÂNG

11 cách kiếm tiền tay trái mà không tốn kém

Nếu thích động vật, bạn có thể chăm sóc thú cưng thay cho chủ, hoặc trông nhà giúp, để có thêm tiền.

Khi thất nghiệp, nghỉ hưu hay đơn giản là muốn tăng thu nhập, bạn có thể dùng những cách không tốn kém dưới đây:

1. Cho thuê nhàNgày nay, việc cho thuê nhà hay chia sẻ nơi

ở của mình thông qua những đơn vị trung gian như các site cho thuê trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết. Nếu bạn có hơn một căn nhà, hoặc nếu muốn cho thuê một vài phòng trong nhà, bạn có thể lựa chọn các cộng đồng hoặc dịch vụ trực tuyến để làm điều đó.

2. Bán đồ ăn tự làmNếu bạn thích nấu nướng và có kinh

nghiệm vào bếp, đã đến lúc nên cân nhắc việc bán các sản phẩm sáng tạo của mình. Tùy thuộc vào vị trí, cộng đồng của bạn, bạn có thể thông qua các dịch vụ đặt đồ ăn online để kinh doanh các sản phẩm mình làm ra. Bạn có thể hỏi các cửa hàng lân cận để được hỗ trợ vị trí bán đồ bạn muốn bán.

Ảnh minh họa3. Khảo sát, nghiên cứu thị trườngKiếm tiền tại nhà trở nên dễ dàng hơn bao

giờ hết nhờ việc sử dụng các ứng dụng khảo sát, cùng với các cơ hội nghiên cứu thị trường. Rất nhiều các công ty khảo sát và các app có thể tải về, cung cấp cơ hội để bạn hoàn tất các khảo sát và được trả tiền.

4. Công việc thời vụKiếm tiền tại nhà trở nên dễ dàng hơn bao

giờ hết nhờ việc sử dụng các ứng dụng khảo sát, cùng với các cơ hội nghiên cứu thị trường. Rất nhiều các công ty khảo sát và các app có thể tải về, cung cấp cơ hội để bạn hoàn tất các khảo sát và được trả tiền.

Bạn có thể thông qua các đơn vị tuyển người để ứng tuyển cho các vị trí lao động thời vụ phù hợp với mình, ví dụ bán hàng hội chợ...

5. Trông trẻTrông trẻ là một cách tuyệt vời để kiếm

tiền, tuy nhiên bạn cần phải thảo luận với người đi thuê về hình thức và thời gian phù hợp.

6. Làm vườn

Làm vườn không chỉ là sở thích của nhiều người, mà còn giúp kiếm tiền nếu bạn “mát tay” trồng trọt. Bạn có thể trao đổi kinh nghiệm với hàng xóm, các câu lạc bộ làm vườn... và tìm kiếm khách hàng.

7. Chăm sóc thú cưngNếu thích động vật, bạn có thể cân nhắc

việc chăm sóc thú cưng thay cho chủ, bao gồm chải lông, chuốt, tắm rửa, cho ăn, dắt đi dạo...

8. Hướng dẫn viên du lịchLàm tour guide là công việc làm thêm hết

sức lý tưởng nếu như bạn yêu thích mạo hiểm và thích tương tác với mọi người, đặc biệt nếu bạn sống ở nơi mà dịch vụ du lịch phát triển.

9. Trông nhàCông việc trông nhà cho người chủ trong

một khoảng thời gian theo hợp đồng sẽ cho phép bạn trải nghiệm một không gian sống mới, lại vừa được trả lương. Tuy nhiên việc này đòi hỏi bạn phải có thời gian, lịch trình cởi mở và linh hoạt.

10. Kinh doanh qua Internet:- Viết blog: Ra mắt một blog trực tuyến để

bán sản phẩm cũng là một cách để giúp bạn tạo thu nhập phụ.

- Mở kênh YouTube riêng: Khởi tạo một kênh YouTube riêng xoay quanh các sở thích hoặc phê bình, đánh giá phim ảnh, hay tạo các cuộc thảo luận về chủ đề nào đó... Điều này đòi hỏi bạn phải có sở trường về các dự án sáng tạo, quan tâm đến việc kết nối ở mức độ sâu sắc với cộng đồng.

11. Sử dụng các kiến thức để làm thêm- Dạy kèm: Dạy trẻ học tại nhà các môn mà

bạn có sở trường, kiến thức, bằng cấp là một cách hay để kiếm thêm thu nhập.

- Tư vấn: Bạn có thể chia sẻ những kinh nghiệm, kỹ năng của mình trong mọi lĩnh vực bạn biết (bất động sản, bảo hiểm) và tăng thu nhập.

- Viết lách tự do: Công việc này phù hợp với những người yêu thích viết lách và cẩn trọng với ngữ pháp, chính tả.

- Sao chép , b i ên t ập báo cáo (Transcriptionist): Công việc này bao gồm nghe các đoạn audio khách hàng gửi đến và gõ lại thành văn bản và chỉnh sửa nó.

- Thiết kế đồ họa tự do: công việc đòi hỏi bạn có nghiệp vụ. ■

Không chỉ gây béo phì, ăn nhiều đồ ăn nhanh còn làm tăng tỷ lệ trầm cảm ở thanh thiếu niên

Chế độ dinh dưỡng với các loại thực phẩm không lành mạnh có thể làm tăng nguy cơ trầm cảm ở tuổi vị

thành niên.Theo nghiên cứu mới từ Đại học Alabama

tại Birmingham, Anh - học sinh cấp I, cấp II có nhiều khả năng mắc trầm cảm nếu có hàm lượng natri cao (chế độ ăn với nhiều đồ ăn nhanh, thực phẩm chế biến sẵn) và hàm lượng kali thấp (ít ăn ngũ cốc nguyên hạt) trong nước tiểu.

Điều trùng hợp chính là, tỷ lệ béo phì và trầm cảm trong thanh thiếu niên ở Mỹ tăng vọt theo tỷ lệ thuận trong khoảng 1 thập kỷ qua.

Nhóm nghiên cứu từ Đại học Alabama cho biết: Cho trẻ một chế độ ăn uống lành mạnh có thể là cách bổ sung cho các phương pháp điều trị chứng trầm cảm truyền thống.

Một cuộc thăm dò của Trung tâm nghiên cứu Pew vào năm 2017 cho thấy: 13% thanh thiếu niên ở Mỹ trong độ tuổi từ 12 - 17 đã trải qua ít nhất một giai đoạn trầm cảm lớn, tăng 8% so với năm 2007.

“Điều này đặc biệt quan trọng trong việc xác định các yếu tố khiến trầm cảm gia tăng và phát triển chiến lược phòng ngừa mới”, các tác giả của nghiên cứu cho hay.

Trong nghiên cứu này, 84 thanh thiếu niên người Mỹ gốc Phi đã được khảo sát. Họ đã tự báo cáo các triệu chứng trầm cảm trong khoảng 1,5 năm sau đó, còn bảng câu hỏi được lấy từ Trung tâm Nghiên cứu Dịch tễ học về Trầm cảm.

Trong đó, 84 thanh thiếu niên được yêu cầu xếp hạng các tuyên bố như “Tôi gặp khó khăn trong việc tập trung vào những gì đang làm” hoặc “Tôi luôn cảm thấy sợ hãi” trên thang điểm: Không xảy ra, hiếm khi xảy ra và lúc nào cũng xảy ra.

Trên hết, họ cũng cung cấp các mẫu nước tiểu để nhóm nghiên cứu có thể phân tích và đánh giá nồng độ natri và kali.

Các nhà nghiên cứu đã tìm thấy mối liên hệ giữa nồng độ natri cao, kali thấp - có thể là yếu tố dự đoán tốt cho các triệu chứng trầm cảm.

Những thanh thiếu niên báo cáo bị trầm cảm có chế độ ăn uống gồm toàn đồ ăn nhanh, thức ăn chế biến sẵn thay vì hoa quả hoặc rau củ.

“Cần có sự can thiệp kịp thời để đảm bảo thanh thiếu niên có được chế độ dinh dưỡng phù hợp để giảm nguy cơ trầm cảm”, Tiến sĩ Sylbie Mrug kiêm đồng tác giả của nghiên cứu cho hay.

“Những loại thực phẩm như trái cây, rau củ và sữa chua có hàm lượng natri thấp và kali cao nên được khuyến khích trong chế độ ăn hàng ngày của thanh thiếu niên”.

Nhóm nghiên cứu nói thêm rằng, chế độ ăn uống kém có thể không phải là nguyên nhân chính gây trầm cảm. Tuy nhiên, nó đóng vài trò không nhỏ trong việc phát triển tâm, sinh lý ở thanh thiếu niên.

Đây không phải là lần đầu tiên có nghiên cứu liên kết chế độ ăn uống không lành mạnh với các triệu chứng trầm cảm.

Nghiên cứu vào năm 2018 của Đại học Manchester Metropolitan ở Anh cho thấy: Chế độ ăn uống nhiều cholesterol và chất béo bão hòa sẽ làm tăng nguy cơ phát triển bệnh trầm cảm.

Thêm một nghiên cứu vào đầu năm 2019 từ Đại học Loma Linda ở California khẳng định: Người trưởng thành có chế độ ăn không lành mạnh xuất hiện nhiều triệu chứng đau khổ về tâm lý hơn hẳn những người có chế độ dinh dưỡng lành mạnh.■

Năm hối tiếc lớn nhất của anh chàng nghỉ hưu từ năm 34 tuổi

Vì lo kiếm tiền để nghỉ hưu sớm, vợ chồng Sam Dogen “kế hoạch”. 39 tuổi, anh mới lần đầu làm cha, và

nhận ra đã hơi muộn.Sam Dogen, 42 tuổi, là người sáng lập

trang Financial Samurai, viết về các vấn đề tài chính cá nhân. Anh có bằng thạc sĩ quản trị kinh doanh của Đại học California. Năm 2012, ở tuổi 34, sau 13 năm làm việc trong lĩnh vực đầu tư ngân hàng, Sam Dogen đã nghỉ hưu với khối tài sản đầu tư 3 triệu đôla. Khối tài sản này tạo cho anh một khoản thu nhập thụ động 80.000 đôla/năm.

Cho đến nay, nghỉ hưu sớm vẫn là một trải nghiệm thú vị với Sam. Được tự do thức dậy bất cứ khi nào muốn và làm bất cứ điều gì mình thích, không còn phải đối phó với thời gian làm việc 60h/tuần và những quy định ở văn phòng, dành nhiều thời gian hơn với vợ (người cũng đã nghỉ hưu sớm) và con trai.

Tuy nhiên, không có gì là hoàn hảo. Vì thế, nếu có thể quay ngược thời gian, có 5 điều Sam chắc chắn sẽ làm khác đi.

1. Nghỉ hưu muộn hơnBây giờ Sam mới nhận ra mình vẫn còn trẻ

đến mức nào khi nghỉ hưu. Một số người từng nhận xét quyết định nghỉ hưu của anh là vô trách nhiệm và thiếu thận trọng, bởi anh nghỉ việc khi vừa bước vào giai đoạn thu nhập cao nhất. Có điều sau 11 năm gắn bó liên tục với một công ty, anh thấy mệt mỏi, buồn chán và muốn làm những điều mới.

Giờ nhìn lại, Sam nghĩ có thể ở lại công ty ít nhất một năm nữa, anh sẽ làm ở vị trí khác trong một phòng ban khác. Sam đã luôn muốn làm việc ở nước ngoài, một nơi nào đó ở Hong Kong, Đài Loan, Bắc Kinh hoặc London, và nghỉ hưu sớm đã khiến anh mất cơ hội đó. Nếu làm thêm vài năm nữa, đem 100% số tiền lương trong thời gian này đi đầu tư, giả sử với mức lợi nhuận 4%/năm, anh có thể tạo thêm 20.000 đôla/năm thu nhập thụ động cho quãng thời gian nghỉ hưu sau này của mình.

2. Sinh con trước khi nghỉ hưuVợ chồng Sam đã trì hoãn việc sinh con vì

quá tập trung vào sự nghiệp. Khi 37 tuổi, anh mới nghĩ mình đã sẵn sàng có con. Vợ anh, lúc đó 34 tuổi, vừa thương lượng thôi việc để nghỉ hưu sớm. Sau hai năm cố gắng, cuối cùng Sam đã trở thành một người cha ở tuổi 39.

Nhìn lại, Sam muốn sinh con đầu lòng ở độ tuổi 30, bởi giờ đây anh nhận thấy, việc có nhiều thời gian sống cùng con hơn là vô giá (bây giờ anh chỉ hy vọng mình có thể sống đủ lâu để chứng kiến con trưởng thành).

Trì hoãn việc sinh con, Sam cũng không tận dụng được quyền lợi mà những cha mẹ đang đi làm được hưởng: được nghỉ 20 tuần có lương, hay được hỗ trợ số tiền trả cho bảo mẫu trong trường hợp phải đi công tác. Có con khi đã nghỉ hưu, vợ chồng

Sam đã bỏ lỡ hàng chục nghìn đôla và phải tự mình trả hơn 1.700 đôla phí bảo hiểm y tế.

3. Dành nhiều thời gian hơn để viết blogTừ năm 2006, Sam đã nảy ý tưởng mở một

trang web tài chính cá nhân nhưng không thực hiện được ngay do bận rộn phấn đấu trong sự nghiệp để có vị trí cao hơn và mức lương cao hơn.

Sau cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008, dù Sam thể hiện tốt cũng không thăng tiến nhanh, thậm chí sự nghiệp của anh còn trì trệ một thời gian và số lương anh nhận được cũng ít đi. Vì thế, năm 2009, cuối cùng Sam đã lập Financial Samurai, như là một cách để anh chia sẻ những cảm nhận về sự khủng hoảng tài chính. Theo thời gian, viết về bất động sản, đầu tư, chiến lược nghề nghiệp, tài chính gia đình và nghỉ hưu đã trở thành một sở thích của Sam.

Hiện trang web khá thành công, có hàng triệu độc giả truy cập và tạo cho Sam một khoản thu nhập nhưng anh cho rằng nếu mình xuất bản sớm hơn thì trang web sẽ thành công hơn và mang lại nhiều thu nhập hơn.

4. Đầu tư mạnh mẽ hơn trong năm nghỉ hưu

Vì quyết định sẽ nghỉ hưu vào năm 2012 nên Sam không còn tập trung vào việc mua thêm tài sản hay cổ phiếu, thậm chí lúc đó anh còn định bán bớt nhà - may là không thực hiện vì giá nhà lúc đó hơi thấp.

Nghĩ lại, Sam cho rằng nếu vẫn tiếp tục đi làm, anh sẽ có niềm tin để mua thêm bất động sản vào năm 2012, và bây giờ anh sẽ được hưởng lợi nhiều hơn, nhờ bất động sản sau này đã tăng giá. Ví dụ, một bất động sản ở San Francisco năm 2012 cho thuê được 900.000 đôla/năm thì hiện nay có thể cho thuê được 1,6 triệu đô la/năm. Nghỉ hưu sớm khiến Sam tránh các khoản đầu tư nhiều rủi ro, và giờ anh đã phải trả giá.

5. Cân nhắc khám phá một ngành nghề khác

Sau 13 năm làm việc trong ngành tài chính, Sam không còn thấy thú vị nữa, nên nghĩ nghỉ hưu là lối thoát của mình.

Nhìn lại, Sam ước mình nên dành thời gian để khám phá các ngành nghề khác nhau. Anh từng rất thích công nghệ và đã manh nha ý tưởng tham gia một công ty khởi nghiệp trong lĩnh vực sáng tạo. Tuy nhiên, vì bận đàm phán nghỉ việc nên Sam đã quên mất ước mơ nhỏ của mình. Hoặc nếu tiếp tục làm việc, Sam có thể tận dụng lợi thế của mình trong lĩnh vực bất động sản và công nghệ để lập một công ty bất động sản - hoặc, ít nhất, tham gia vào một công ty nào đó. Sam tin rằng, bất động sản là một trong những cách đơn giản nhất mà hầu hết người Mỹ có thể làm để xây dựng sự giàu có cho mình.

Sam thừa nhận mọi thứ có thể thay đổi trong tương lai, nhưng thực sự bây giờ anh cảm thấy mình đã già và kiệt sức khi ở nhà chăm con, nên khó có thể theo đuổi bất kỳ giấc mơ nào.

“Dù bạn lên kế hoạch kỹ càng cho tương lai bao nhiêu, bạn cũng không bao giờ hoàn toàn

đúng, nhưng càng dành nhiều thời gian suy nghĩ về các lựa chọn của mình thì kết quả càng tốt hơn.

Vì vậy, nếu bạn có ý định nghỉ hưu sớm, tôi khuyên bạn nên chờ đợi cho đến khi tròn 40 tuổi (hoặc ít nhất là thêm một năm nữa). Có thể xin nghỉ phép để nạp năng lượng nếu bạn cảm thấy kiệt sức. Và một khi bạn quyết định nghỉ hưu, hãy đảm bảo bạn có đủ thu nhập từ đầu tư để trang trải chi phí sinh hoạt mong muốn (cộng thêm 20% dự phòng trong trường hợp mọi thứ thay đổi), Sam khuyên. ■

Nam giới Australia sống thọ nhất thế giới

Nam giới Australia sống thọ lâu hơn mọi cánh mày râu ở các nước khác trên thế giới.

Các chuyên gia đã tổng hợp dữ liệu thu thập tại 15 quốc gia và khu vực ở châu Âu, Bắc Mỹ và châu Á vốn có tuổi thọ cao. Kết quả cho thấy: Tuổi thọ trung bình của nam giới Australia là 74,1 tuổi - cao nhất thế giới.

Theo nhà khoa học Collin Payne, trưởng nhóm nghiên cứu, lâu nay người dân Nhật Bản và các nước Scandinavia được đánh giá là có sức khỏe tốt, chất lượng cuộc sống cao và tuổi thọ ở tốp cao nhất thế giới. Tuy nhiên, trên thực tế, người dân Australia cũng có tuổi thọ cao không kém, đặc biệt là nam giới.

Ảnh minh họaAustralia là một trong nhóm 5 nước có tuổi

thọ ở cả nam lẫn nữ cao nhất thế giới. Trong số này có Thụy Điển, Thụy Sĩ, Na Uy và Hà Lan. Theo ông Payne, có nhiều yếu tố giúp người dân Australia lọt vào danh sách này, trong đó có tỷ lệ tử vong. Tỷ lệ này ở nam giới Nhật Bản vào các năm 30, 40, 50 của thế kỷ trước luôn ở mức cao, trong khi đó, ở “xứ sở chuột túi”, tỷ lệ tử vong ở nam giới là khá thấp.

Công trình nghiên cứu này được đăng tải trên tạp chí Population Studies. ■

Page 9: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Trang 32

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 33

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

KIEÁN THÖÙC PHOÅ THOÂNG KIEÁN THÖÙC PHOÅ THOÂNG

11 cách kiếm tiền tay trái mà không tốn kém

Nếu thích động vật, bạn có thể chăm sóc thú cưng thay cho chủ, hoặc trông nhà giúp, để có thêm tiền.

Khi thất nghiệp, nghỉ hưu hay đơn giản là muốn tăng thu nhập, bạn có thể dùng những cách không tốn kém dưới đây:

1. Cho thuê nhàNgày nay, việc cho thuê nhà hay chia sẻ nơi

ở của mình thông qua những đơn vị trung gian như các site cho thuê trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết. Nếu bạn có hơn một căn nhà, hoặc nếu muốn cho thuê một vài phòng trong nhà, bạn có thể lựa chọn các cộng đồng hoặc dịch vụ trực tuyến để làm điều đó.

2. Bán đồ ăn tự làmNếu bạn thích nấu nướng và có kinh

nghiệm vào bếp, đã đến lúc nên cân nhắc việc bán các sản phẩm sáng tạo của mình. Tùy thuộc vào vị trí, cộng đồng của bạn, bạn có thể thông qua các dịch vụ đặt đồ ăn online để kinh doanh các sản phẩm mình làm ra. Bạn có thể hỏi các cửa hàng lân cận để được hỗ trợ vị trí bán đồ bạn muốn bán.

Ảnh minh họa3. Khảo sát, nghiên cứu thị trườngKiếm tiền tại nhà trở nên dễ dàng hơn bao

giờ hết nhờ việc sử dụng các ứng dụng khảo sát, cùng với các cơ hội nghiên cứu thị trường. Rất nhiều các công ty khảo sát và các app có thể tải về, cung cấp cơ hội để bạn hoàn tất các khảo sát và được trả tiền.

4. Công việc thời vụKiếm tiền tại nhà trở nên dễ dàng hơn bao

giờ hết nhờ việc sử dụng các ứng dụng khảo sát, cùng với các cơ hội nghiên cứu thị trường. Rất nhiều các công ty khảo sát và các app có thể tải về, cung cấp cơ hội để bạn hoàn tất các khảo sát và được trả tiền.

Bạn có thể thông qua các đơn vị tuyển người để ứng tuyển cho các vị trí lao động thời vụ phù hợp với mình, ví dụ bán hàng hội chợ...

5. Trông trẻTrông trẻ là một cách tuyệt vời để kiếm

tiền, tuy nhiên bạn cần phải thảo luận với người đi thuê về hình thức và thời gian phù hợp.

6. Làm vườn

Làm vườn không chỉ là sở thích của nhiều người, mà còn giúp kiếm tiền nếu bạn “mát tay” trồng trọt. Bạn có thể trao đổi kinh nghiệm với hàng xóm, các câu lạc bộ làm vườn... và tìm kiếm khách hàng.

7. Chăm sóc thú cưngNếu thích động vật, bạn có thể cân nhắc

việc chăm sóc thú cưng thay cho chủ, bao gồm chải lông, chuốt, tắm rửa, cho ăn, dắt đi dạo...

8. Hướng dẫn viên du lịchLàm tour guide là công việc làm thêm hết

sức lý tưởng nếu như bạn yêu thích mạo hiểm và thích tương tác với mọi người, đặc biệt nếu bạn sống ở nơi mà dịch vụ du lịch phát triển.

9. Trông nhàCông việc trông nhà cho người chủ trong

một khoảng thời gian theo hợp đồng sẽ cho phép bạn trải nghiệm một không gian sống mới, lại vừa được trả lương. Tuy nhiên việc này đòi hỏi bạn phải có thời gian, lịch trình cởi mở và linh hoạt.

10. Kinh doanh qua Internet:- Viết blog: Ra mắt một blog trực tuyến để

bán sản phẩm cũng là một cách để giúp bạn tạo thu nhập phụ.

- Mở kênh YouTube riêng: Khởi tạo một kênh YouTube riêng xoay quanh các sở thích hoặc phê bình, đánh giá phim ảnh, hay tạo các cuộc thảo luận về chủ đề nào đó... Điều này đòi hỏi bạn phải có sở trường về các dự án sáng tạo, quan tâm đến việc kết nối ở mức độ sâu sắc với cộng đồng.

11. Sử dụng các kiến thức để làm thêm- Dạy kèm: Dạy trẻ học tại nhà các môn mà

bạn có sở trường, kiến thức, bằng cấp là một cách hay để kiếm thêm thu nhập.

- Tư vấn: Bạn có thể chia sẻ những kinh nghiệm, kỹ năng của mình trong mọi lĩnh vực bạn biết (bất động sản, bảo hiểm) và tăng thu nhập.

- Viết lách tự do: Công việc này phù hợp với những người yêu thích viết lách và cẩn trọng với ngữ pháp, chính tả.

- Sao chép , b i ên t ập báo cáo (Transcriptionist): Công việc này bao gồm nghe các đoạn audio khách hàng gửi đến và gõ lại thành văn bản và chỉnh sửa nó.

- Thiết kế đồ họa tự do: công việc đòi hỏi bạn có nghiệp vụ. ■

Không chỉ gây béo phì, ăn nhiều đồ ăn nhanh còn làm tăng tỷ lệ trầm cảm ở thanh thiếu niên

Chế độ dinh dưỡng với các loại thực phẩm không lành mạnh có thể làm tăng nguy cơ trầm cảm ở tuổi vị

thành niên.Theo nghiên cứu mới từ Đại học Alabama

tại Birmingham, Anh - học sinh cấp I, cấp II có nhiều khả năng mắc trầm cảm nếu có hàm lượng natri cao (chế độ ăn với nhiều đồ ăn nhanh, thực phẩm chế biến sẵn) và hàm lượng kali thấp (ít ăn ngũ cốc nguyên hạt) trong nước tiểu.

Điều trùng hợp chính là, tỷ lệ béo phì và trầm cảm trong thanh thiếu niên ở Mỹ tăng vọt theo tỷ lệ thuận trong khoảng 1 thập kỷ qua.

Nhóm nghiên cứu từ Đại học Alabama cho biết: Cho trẻ một chế độ ăn uống lành mạnh có thể là cách bổ sung cho các phương pháp điều trị chứng trầm cảm truyền thống.

Một cuộc thăm dò của Trung tâm nghiên cứu Pew vào năm 2017 cho thấy: 13% thanh thiếu niên ở Mỹ trong độ tuổi từ 12 - 17 đã trải qua ít nhất một giai đoạn trầm cảm lớn, tăng 8% so với năm 2007.

“Điều này đặc biệt quan trọng trong việc xác định các yếu tố khiến trầm cảm gia tăng và phát triển chiến lược phòng ngừa mới”, các tác giả của nghiên cứu cho hay.

Trong nghiên cứu này, 84 thanh thiếu niên người Mỹ gốc Phi đã được khảo sát. Họ đã tự báo cáo các triệu chứng trầm cảm trong khoảng 1,5 năm sau đó, còn bảng câu hỏi được lấy từ Trung tâm Nghiên cứu Dịch tễ học về Trầm cảm.

Trong đó, 84 thanh thiếu niên được yêu cầu xếp hạng các tuyên bố như “Tôi gặp khó khăn trong việc tập trung vào những gì đang làm” hoặc “Tôi luôn cảm thấy sợ hãi” trên thang điểm: Không xảy ra, hiếm khi xảy ra và lúc nào cũng xảy ra.

Trên hết, họ cũng cung cấp các mẫu nước tiểu để nhóm nghiên cứu có thể phân tích và đánh giá nồng độ natri và kali.

Các nhà nghiên cứu đã tìm thấy mối liên hệ giữa nồng độ natri cao, kali thấp - có thể là yếu tố dự đoán tốt cho các triệu chứng trầm cảm.

Những thanh thiếu niên báo cáo bị trầm cảm có chế độ ăn uống gồm toàn đồ ăn nhanh, thức ăn chế biến sẵn thay vì hoa quả hoặc rau củ.

“Cần có sự can thiệp kịp thời để đảm bảo thanh thiếu niên có được chế độ dinh dưỡng phù hợp để giảm nguy cơ trầm cảm”, Tiến sĩ Sylbie Mrug kiêm đồng tác giả của nghiên cứu cho hay.

“Những loại thực phẩm như trái cây, rau củ và sữa chua có hàm lượng natri thấp và kali cao nên được khuyến khích trong chế độ ăn hàng ngày của thanh thiếu niên”.

Nhóm nghiên cứu nói thêm rằng, chế độ ăn uống kém có thể không phải là nguyên nhân chính gây trầm cảm. Tuy nhiên, nó đóng vài trò không nhỏ trong việc phát triển tâm, sinh lý ở thanh thiếu niên.

Đây không phải là lần đầu tiên có nghiên cứu liên kết chế độ ăn uống không lành mạnh với các triệu chứng trầm cảm.

Nghiên cứu vào năm 2018 của Đại học Manchester Metropolitan ở Anh cho thấy: Chế độ ăn uống nhiều cholesterol và chất béo bão hòa sẽ làm tăng nguy cơ phát triển bệnh trầm cảm.

Thêm một nghiên cứu vào đầu năm 2019 từ Đại học Loma Linda ở California khẳng định: Người trưởng thành có chế độ ăn không lành mạnh xuất hiện nhiều triệu chứng đau khổ về tâm lý hơn hẳn những người có chế độ dinh dưỡng lành mạnh.■

Năm hối tiếc lớn nhất của anh chàng nghỉ hưu từ năm 34 tuổi

Vì lo kiếm tiền để nghỉ hưu sớm, vợ chồng Sam Dogen “kế hoạch”. 39 tuổi, anh mới lần đầu làm cha, và

nhận ra đã hơi muộn.Sam Dogen, 42 tuổi, là người sáng lập

trang Financial Samurai, viết về các vấn đề tài chính cá nhân. Anh có bằng thạc sĩ quản trị kinh doanh của Đại học California. Năm 2012, ở tuổi 34, sau 13 năm làm việc trong lĩnh vực đầu tư ngân hàng, Sam Dogen đã nghỉ hưu với khối tài sản đầu tư 3 triệu đôla. Khối tài sản này tạo cho anh một khoản thu nhập thụ động 80.000 đôla/năm.

Cho đến nay, nghỉ hưu sớm vẫn là một trải nghiệm thú vị với Sam. Được tự do thức dậy bất cứ khi nào muốn và làm bất cứ điều gì mình thích, không còn phải đối phó với thời gian làm việc 60h/tuần và những quy định ở văn phòng, dành nhiều thời gian hơn với vợ (người cũng đã nghỉ hưu sớm) và con trai.

Tuy nhiên, không có gì là hoàn hảo. Vì thế, nếu có thể quay ngược thời gian, có 5 điều Sam chắc chắn sẽ làm khác đi.

1. Nghỉ hưu muộn hơnBây giờ Sam mới nhận ra mình vẫn còn trẻ

đến mức nào khi nghỉ hưu. Một số người từng nhận xét quyết định nghỉ hưu của anh là vô trách nhiệm và thiếu thận trọng, bởi anh nghỉ việc khi vừa bước vào giai đoạn thu nhập cao nhất. Có điều sau 11 năm gắn bó liên tục với một công ty, anh thấy mệt mỏi, buồn chán và muốn làm những điều mới.

Giờ nhìn lại, Sam nghĩ có thể ở lại công ty ít nhất một năm nữa, anh sẽ làm ở vị trí khác trong một phòng ban khác. Sam đã luôn muốn làm việc ở nước ngoài, một nơi nào đó ở Hong Kong, Đài Loan, Bắc Kinh hoặc London, và nghỉ hưu sớm đã khiến anh mất cơ hội đó. Nếu làm thêm vài năm nữa, đem 100% số tiền lương trong thời gian này đi đầu tư, giả sử với mức lợi nhuận 4%/năm, anh có thể tạo thêm 20.000 đôla/năm thu nhập thụ động cho quãng thời gian nghỉ hưu sau này của mình.

2. Sinh con trước khi nghỉ hưuVợ chồng Sam đã trì hoãn việc sinh con vì

quá tập trung vào sự nghiệp. Khi 37 tuổi, anh mới nghĩ mình đã sẵn sàng có con. Vợ anh, lúc đó 34 tuổi, vừa thương lượng thôi việc để nghỉ hưu sớm. Sau hai năm cố gắng, cuối cùng Sam đã trở thành một người cha ở tuổi 39.

Nhìn lại, Sam muốn sinh con đầu lòng ở độ tuổi 30, bởi giờ đây anh nhận thấy, việc có nhiều thời gian sống cùng con hơn là vô giá (bây giờ anh chỉ hy vọng mình có thể sống đủ lâu để chứng kiến con trưởng thành).

Trì hoãn việc sinh con, Sam cũng không tận dụng được quyền lợi mà những cha mẹ đang đi làm được hưởng: được nghỉ 20 tuần có lương, hay được hỗ trợ số tiền trả cho bảo mẫu trong trường hợp phải đi công tác. Có con khi đã nghỉ hưu, vợ chồng

Sam đã bỏ lỡ hàng chục nghìn đôla và phải tự mình trả hơn 1.700 đôla phí bảo hiểm y tế.

3. Dành nhiều thời gian hơn để viết blogTừ năm 2006, Sam đã nảy ý tưởng mở một

trang web tài chính cá nhân nhưng không thực hiện được ngay do bận rộn phấn đấu trong sự nghiệp để có vị trí cao hơn và mức lương cao hơn.

Sau cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008, dù Sam thể hiện tốt cũng không thăng tiến nhanh, thậm chí sự nghiệp của anh còn trì trệ một thời gian và số lương anh nhận được cũng ít đi. Vì thế, năm 2009, cuối cùng Sam đã lập Financial Samurai, như là một cách để anh chia sẻ những cảm nhận về sự khủng hoảng tài chính. Theo thời gian, viết về bất động sản, đầu tư, chiến lược nghề nghiệp, tài chính gia đình và nghỉ hưu đã trở thành một sở thích của Sam.

Hiện trang web khá thành công, có hàng triệu độc giả truy cập và tạo cho Sam một khoản thu nhập nhưng anh cho rằng nếu mình xuất bản sớm hơn thì trang web sẽ thành công hơn và mang lại nhiều thu nhập hơn.

4. Đầu tư mạnh mẽ hơn trong năm nghỉ hưu

Vì quyết định sẽ nghỉ hưu vào năm 2012 nên Sam không còn tập trung vào việc mua thêm tài sản hay cổ phiếu, thậm chí lúc đó anh còn định bán bớt nhà - may là không thực hiện vì giá nhà lúc đó hơi thấp.

Nghĩ lại, Sam cho rằng nếu vẫn tiếp tục đi làm, anh sẽ có niềm tin để mua thêm bất động sản vào năm 2012, và bây giờ anh sẽ được hưởng lợi nhiều hơn, nhờ bất động sản sau này đã tăng giá. Ví dụ, một bất động sản ở San Francisco năm 2012 cho thuê được 900.000 đôla/năm thì hiện nay có thể cho thuê được 1,6 triệu đô la/năm. Nghỉ hưu sớm khiến Sam tránh các khoản đầu tư nhiều rủi ro, và giờ anh đã phải trả giá.

5. Cân nhắc khám phá một ngành nghề khác

Sau 13 năm làm việc trong ngành tài chính, Sam không còn thấy thú vị nữa, nên nghĩ nghỉ hưu là lối thoát của mình.

Nhìn lại, Sam ước mình nên dành thời gian để khám phá các ngành nghề khác nhau. Anh từng rất thích công nghệ và đã manh nha ý tưởng tham gia một công ty khởi nghiệp trong lĩnh vực sáng tạo. Tuy nhiên, vì bận đàm phán nghỉ việc nên Sam đã quên mất ước mơ nhỏ của mình. Hoặc nếu tiếp tục làm việc, Sam có thể tận dụng lợi thế của mình trong lĩnh vực bất động sản và công nghệ để lập một công ty bất động sản - hoặc, ít nhất, tham gia vào một công ty nào đó. Sam tin rằng, bất động sản là một trong những cách đơn giản nhất mà hầu hết người Mỹ có thể làm để xây dựng sự giàu có cho mình.

Sam thừa nhận mọi thứ có thể thay đổi trong tương lai, nhưng thực sự bây giờ anh cảm thấy mình đã già và kiệt sức khi ở nhà chăm con, nên khó có thể theo đuổi bất kỳ giấc mơ nào.

“Dù bạn lên kế hoạch kỹ càng cho tương lai bao nhiêu, bạn cũng không bao giờ hoàn toàn

đúng, nhưng càng dành nhiều thời gian suy nghĩ về các lựa chọn của mình thì kết quả càng tốt hơn.

Vì vậy, nếu bạn có ý định nghỉ hưu sớm, tôi khuyên bạn nên chờ đợi cho đến khi tròn 40 tuổi (hoặc ít nhất là thêm một năm nữa). Có thể xin nghỉ phép để nạp năng lượng nếu bạn cảm thấy kiệt sức. Và một khi bạn quyết định nghỉ hưu, hãy đảm bảo bạn có đủ thu nhập từ đầu tư để trang trải chi phí sinh hoạt mong muốn (cộng thêm 20% dự phòng trong trường hợp mọi thứ thay đổi), Sam khuyên. ■

Nam giới Australia sống thọ nhất thế giới

Nam giới Australia sống thọ lâu hơn mọi cánh mày râu ở các nước khác trên thế giới.

Các chuyên gia đã tổng hợp dữ liệu thu thập tại 15 quốc gia và khu vực ở châu Âu, Bắc Mỹ và châu Á vốn có tuổi thọ cao. Kết quả cho thấy: Tuổi thọ trung bình của nam giới Australia là 74,1 tuổi - cao nhất thế giới.

Theo nhà khoa học Collin Payne, trưởng nhóm nghiên cứu, lâu nay người dân Nhật Bản và các nước Scandinavia được đánh giá là có sức khỏe tốt, chất lượng cuộc sống cao và tuổi thọ ở tốp cao nhất thế giới. Tuy nhiên, trên thực tế, người dân Australia cũng có tuổi thọ cao không kém, đặc biệt là nam giới.

Ảnh minh họaAustralia là một trong nhóm 5 nước có tuổi

thọ ở cả nam lẫn nữ cao nhất thế giới. Trong số này có Thụy Điển, Thụy Sĩ, Na Uy và Hà Lan. Theo ông Payne, có nhiều yếu tố giúp người dân Australia lọt vào danh sách này, trong đó có tỷ lệ tử vong. Tỷ lệ này ở nam giới Nhật Bản vào các năm 30, 40, 50 của thế kỷ trước luôn ở mức cao, trong khi đó, ở “xứ sở chuột túi”, tỷ lệ tử vong ở nam giới là khá thấp.

Công trình nghiên cứu này được đăng tải trên tạp chí Population Studies. ■

Page 10: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 35Trang 34

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

778-1876/1444

CAÀN NGÖÔØI

Caàn 1 Phuï Nöõ saïch seõ, bieát naáu aên,

laøm chuùt ít vieäc nhaø vaø chaêm soùc cuï

oâng 80 tuoåi coøn khoeû maïnh. Nhaø khu

Bellaire, gaàn HK 4. Bao aên ôû.

Xin lieân laïc: Annie 713-405-9839__________________________________________

723-1872/1440

CAÀN NGÖÔØI

Caàn 1 ngöôøi söùc khoeû toát, phuï troâng

nom cuï oâng. Nhaø ôû Cypress, North

Fry Rd - 77433.

Xin lieân laïc: coâ Haø 832-492-5790__________________________________________

696-1911/1479(1y)

NEW! THÔÏ MAY

(VUØNG BELLAIRE SW)

Caàn theâm nhieàu thôï may (sewer

contractor). Khoâng caàn tieáng Anh,

môùi qua Ok, lôùn tuoåi OK. Haøng nhieàu

quanh naêm, thu nhaäp toát cho tay ngheà

cao. Traû theo hôïp ñoàng (W9/1099)

Chuù Taùm: 832-339-2224__________________________________________

814-1918/1486(2y)

CAÀN THÔÏ MAY GAÁP

Shop may ôû W. Bellort & Bwy 8.

Hobby Airport caàn thôï may ñoà treû em,

thôï theâu bieát söû duïng maùy Tamija

Embroidery, thôï uûi. Coù theå nhaän may

taïi nhaø, ñieàu kieän phaûi bieát ngheà.

Xin lieân laïc: UYEÂN 713-679-0683

W: 281-759-2400__________________________________________

819-1879/1447

CAÀN THÔÏ MAY

Caàn thôï may aùo chemise.

Xin lieân laïc: coâ Thanh 832-466-9422__________________________________________

812-1879/1447

CAÀN NGÖÔØI

Caàn ngöôøi laøm cashier coù kinh

nghieäm, bieát tieáng Anh vaø thôï söûa

quaàn aùo ôû vuøng 610 & Richmond.

Xin lieân laïc:

281-236-8880__________________________________________

775-1891/1459(6m)

CAÀN THÔÏ NAILS

Caàn thôï boät coù kinh nghieäm vaø chaân

tay nöôùc, waxing. Full time / Part time.

Choã laøm thoaûi maùi.

Xin lieân laïc: Thuyû

832-875-0698__________________________________________

804-1878/1446

VUØNG 59 SOUTH - ROSENBERG

Caàn thôï Nails gaáp, coù kinh nghieäm.

Bao löông $700 & up/ tuaàn. Caùch Vieät

Hoa / Myõ Hoa 30 phuùt. Open: 10-7.

Khu Mix.

Ai caàn lieân laïc:

713-371-7855__________________________________________

793-1877/1445

CAÀN THÔÏ NAILS

Tieäm caùch Hong Kong 4 - 10 phuùt caàn

thôï bieát laøm boät Full time hay Part

time. Bao löông theo khaû naêng.

Xin lieân laïc:

832-359-2036

832-359-2046__________________________________________

728-1872/1440

CAÀN THÔÏ NAILS

T i e ä m N a i l k h u G a l l e r i a t r e â n

Westheimer, caùch Bellaire 15 phuùt

caàn thôï boät vaø tay chaân nöôùc. Bao

löông thôï boät $800 - 900/tuaàn tuyø theo

kinh nghieäm.

Xin lieân laïc:

832-277-6245__________________________________________

714-1871/1439

CAÀN GAÁP NHIEÀU THÔÏ NAILS

Caàn gaáp nhieàu thôï Nails Nöõ vuøng

Southwest. Khu traéng, giaù cao, tip

cao, tip haäu. Laøm vieäc thoaûi maùi.

Xin goïi ngay:

713-666-1416__________________________________________

672-1868/1436

NEW! CAÀN THÔÏ NAILS

Caàn thôï Nails boät vaø tay chaân nöôùc Nöõ

F u l l t i m e & P a r t t i m e . K h u

Westheimer, tip cao. Tieäm ñoùng cöûa

Chuû Nhaät.

Xin lieân laïc:

T: 713-528-0882

C: 713-493-1935__________________________________________

674-1868/1436

CAÀN THÔÏ TOÙC

Caàn thôï toùc Nöõ hay Nam bieát laøm bald

fade, taper fade. Bao löông tuyø theo

khaû naêng. Tieäm treân ñöôøng Antoine,

ñoâng khaùch, tip cao, choã laøm vui veû.

Xin lieân laïc: Dieäu

713-683-6856__________________________________________

715-1888/1456(6m)

CAÙCH HOUSTON 3 TIEÁNG

Tieäm Nail raát ñoâng khaùch, khu Myõ

traéng, tip $200 - $300/ tuaàn. Caàn

nhieàu thôï Nails gioûi boät & tay chaân

nöôùc. Coù choã ôû cho thôï. Bao löông

$1,000/ tuaàn trôû leân (tuyø theo kinh

nghieäm).

W: 903-939-0779

C: 760-514-1579__________________________________________

810-1878/1446

CAÀN THÔÏ NAILS

Tieäm ôû Bissonnet & Dairy Ashford caàn

thôï Nails bieát laøm boät vaø thôï chaân tay

nöôùc. Bao löông hoaëc aên chia tuyø

theo khaø naêng. Tip cao. Chuû vui veû.

Xin lieân laïc:

713-298-9061

281-879-0404__________________________________________

006-1875/1443 (1Y)

CAÀN THÔÏ NAILS

Caàn thôï boät vaø tay chaân nöôùc, thôï nöõ

hoaëc 2 vôï choàng. Caàn bieát laøm gioûi vaø

bieát Tieáng Anh. Tuoåi döôùi 50. Löông

töø $1,200 - 1,800/ week. Tieäm caùch

Houston 1h30’. Free choå ôû vaø wifi.

W: 979-244-8448

C: 832-513-0238__________________________________________

770-1875/1443

NEW! CAÀN THÔÏ NAILS

Caàn thôï bieát laøm boät, phaûi laøm Chuû

Nhaät. Tieäm treân Westheimer & Dairy

Ashford.

281-679-8100

713-835-6180__________________________________________

779-1876/1444

CAÀN NGÖÔØI

Caàn 1 Phuï Nöõ saïch seõ, bieát naáu aên,

giöõ 2 beù 3T & 2T, giuùp ít vieäc nhaø. Nhaø

caùch Houston 3 tieáng. Bao aên ôû.

Löông thoaû thuaän.

Xin lieân laïc: Phong

281-891-9985

346-715-1080__________________________________________

755-1874/1442

MÔÙI ÑAÊNG! CAÀN NGÖÔØI GIÖÕ TREÛ

Caàn ngöôøi giöõ 2 beù gaùi 10 tuoåi & 12

tuoåi, ñang ñi hoïc. Bieát laùi xe, phuï ít

vieäc nhaø. Khu Southwest. Bao aên ôû,

coù phoøng rieâng. Löông haäu.

Xin lieân laïc:

713-417-1172__________________________________________

743-1873/1441

CAÀN NGÖÔØI GIÖÕ TREÛ TAÏI NHAØ

Caàn ngöôøi khoeû maïnh, hieàn haäu, yeâu

treû em phuï giöõ treû vaø laøm vieäc nhaø. Coù

phoøng rieâng ôû laïi. Löông $1,400/

thaùng.

Goïi/ Text:

281-773-7488

832-243-2529__________________________________________

814-1905/1473 (6m)

NHAÄN GIÖÕ TREÛ COÙ LICENSE

Nhaø thoaùng maùt, roäng. Nhaän giöõ treû

moïi löùa tuoåi. Nhaø gaàn FM 1464 &

Beechnut, khu Mission Sierra. Coù 2

ngöôøi chaêm soùc.

Xin lieân laïc:

Ñaøo: 713-408-2639

Quyù: 713-392-4280__________________________________________

634-1881/1449 (6m)

NHAÄN GIÖÕ TREÛ

Nhaän giöõ treû vaø ñöa röôùc ñi hoïc. Nhaø

roäng, saïch seõ, coù nhieàu naêm kinh

nghieäm. Nhaø gaàn chôï Myõ Hoa, khu

Bellaire & Synott.

Coâ Tuyeát Anh: 281-755-6948__________________________________________

688-1869/1437

NHAÄN GIÖÕ TREÛ COÙ LICENSE

Nhaø saïch seõ, yeâu treû, coù 2 ngöôøi chaêm

so ùc ca ån tha än, go ùc Eldridge &

Beechnut, caùch chôï Myõ Hoa 4 phuùt.

Coù nhaän keøm piano & höôùng daãn

homework.

713-679-0054 * 713-815-9931__________________________________________

Caàn Thôï NailsNail Technicians Needed

Caàn Ngöôøi Help Wanted

Nhaän Giöõ TreûChild Care

Caàn Thôï Nails / Now Hiring Nail Techs

Now hiring Full time & Part time Nail Technicians. Seeking friendly and energetic techs with great customer service skills. Flexible hours and great pay.

Call / Text:

Please email your resume to: [email protected]

Cindy: 832-788-8288 Amy: 832-228-6965

653-1882/1450(6m)

593-1904/1472(1y)

CAÀN THÔÏ TOÙC

Caàn thôï toùc coù kinh nghieäm hoaëc môùi

ra tröôøng, bao löông $70 - $100/ngaøy

tuyø theo khaû naêng. Tieäm ôû khu

Bellaire, laøm vieäc 5 ngaøy (nghæ thöù 3,

thöù 4).

Xin lieân laïc:

713-416-2666__________________________________________

781-1876/1444

CAÀN THÔÏ TOÙC

Caàn thôï toùc Nöõ bieát caét toùc Nam, Nöõ

highlite caøng toát. Choã laøm vieäc thoaûi

maùi. Löông haäu. Tieäm khu katy (Fry

& I-10)

Xin lieân laïc:

832-513-8428__________________________________________

780-1876/1444

CAÀN THÔÏ TOÙC

Tieäm toùc vuøng Southwest caàn thôï toùc

Nam/ Nöõ laøm Full time, Part time. Bao

löông hoaëc aên chia tuyø theo khaû naêng.

Xin lieân laïc: Laønh

832-640-5575

832-488-7318__________________________________________

738-1872/1440

CAÀN THÔÏ TOÙC

Caàn thôï toùc vuøng Southwest laøm Full

time hoaëc Part time, bieát laøm bald

fade, taper fade. Bao löông $600/

tuaàn.

Xin lieân laïc:

832-859-2988__________________________________________

686-1869/1437

CAÀN THÔÏ TOÙC

OCTOBER

Tieäm ôû Sugar Land caàn gaáp thôï toùc

Nam/ Nöõ coù kinh nghieäm, bieát laøm

hilite, color. Full time/ Part time. Bao

löông $1,200/ 2 tuaàn (theo khaû naêng),

hôn chia 6/4.

Xin lieân laïc: Linda

713-732-2362__________________________________________

Caàn Thôï Toùc Hair Technicians Wanted

Caàn Ngöôøi Help Wanted

SÖU TAÀM - KHAÙM PHAÙ

Page 11: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 35Trang 34

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

778-1876/1444

CAÀN NGÖÔØI

Caàn 1 Phuï Nöõ saïch seõ, bieát naáu aên,

laøm chuùt ít vieäc nhaø vaø chaêm soùc cuï

oâng 80 tuoåi coøn khoeû maïnh. Nhaø khu

Bellaire, gaàn HK 4. Bao aên ôû.

Xin lieân laïc: Annie 713-405-9839__________________________________________

723-1872/1440

CAÀN NGÖÔØI

Caàn 1 ngöôøi söùc khoeû toát, phuï troâng

nom cuï oâng. Nhaø ôû Cypress, North

Fry Rd - 77433.

Xin lieân laïc: coâ Haø 832-492-5790__________________________________________

696-1911/1479(1y)

NEW! THÔÏ MAY

(VUØNG BELLAIRE SW)

Caàn theâm nhieàu thôï may (sewer

contractor). Khoâng caàn tieáng Anh,

môùi qua Ok, lôùn tuoåi OK. Haøng nhieàu

quanh naêm, thu nhaäp toát cho tay ngheà

cao. Traû theo hôïp ñoàng (W9/1099)

Chuù Taùm: 832-339-2224__________________________________________

814-1918/1486(2y)

CAÀN THÔÏ MAY GAÁP

Shop may ôû W. Bellort & Bwy 8.

Hobby Airport caàn thôï may ñoà treû em,

thôï theâu bieát söû duïng maùy Tamija

Embroidery, thôï uûi. Coù theå nhaän may

taïi nhaø, ñieàu kieän phaûi bieát ngheà.

Xin lieân laïc: UYEÂN 713-679-0683

W: 281-759-2400__________________________________________

819-1879/1447

CAÀN THÔÏ MAY

Caàn thôï may aùo chemise.

Xin lieân laïc: coâ Thanh 832-466-9422__________________________________________

812-1879/1447

CAÀN NGÖÔØI

Caàn ngöôøi laøm cashier coù kinh

nghieäm, bieát tieáng Anh vaø thôï söûa

quaàn aùo ôû vuøng 610 & Richmond.

Xin lieân laïc:

281-236-8880__________________________________________

775-1891/1459(6m)

CAÀN THÔÏ NAILS

Caàn thôï boät coù kinh nghieäm vaø chaân

tay nöôùc, waxing. Full time / Part time.

Choã laøm thoaûi maùi.

Xin lieân laïc: Thuyû

832-875-0698__________________________________________

804-1878/1446

VUØNG 59 SOUTH - ROSENBERG

Caàn thôï Nails gaáp, coù kinh nghieäm.

Bao löông $700 & up/ tuaàn. Caùch Vieät

Hoa / Myõ Hoa 30 phuùt. Open: 10-7.

Khu Mix.

Ai caàn lieân laïc:

713-371-7855__________________________________________

793-1877/1445

CAÀN THÔÏ NAILS

Tieäm caùch Hong Kong 4 - 10 phuùt caàn

thôï bieát laøm boät Full time hay Part

time. Bao löông theo khaû naêng.

Xin lieân laïc:

832-359-2036

832-359-2046__________________________________________

728-1872/1440

CAÀN THÔÏ NAILS

T i e ä m N a i l k h u G a l l e r i a t r e â n

Westheimer, caùch Bellaire 15 phuùt

caàn thôï boät vaø tay chaân nöôùc. Bao

löông thôï boät $800 - 900/tuaàn tuyø theo

kinh nghieäm.

Xin lieân laïc:

832-277-6245__________________________________________

714-1871/1439

CAÀN GAÁP NHIEÀU THÔÏ NAILS

Caàn gaáp nhieàu thôï Nails Nöõ vuøng

Southwest. Khu traéng, giaù cao, tip

cao, tip haäu. Laøm vieäc thoaûi maùi.

Xin goïi ngay:

713-666-1416__________________________________________

672-1868/1436

NEW! CAÀN THÔÏ NAILS

Caàn thôï Nails boät vaø tay chaân nöôùc Nöõ

F u l l t i m e & P a r t t i m e . K h u

Westheimer, tip cao. Tieäm ñoùng cöûa

Chuû Nhaät.

Xin lieân laïc:

T: 713-528-0882

C: 713-493-1935__________________________________________

674-1868/1436

CAÀN THÔÏ TOÙC

Caàn thôï toùc Nöõ hay Nam bieát laøm bald

fade, taper fade. Bao löông tuyø theo

khaû naêng. Tieäm treân ñöôøng Antoine,

ñoâng khaùch, tip cao, choã laøm vui veû.

Xin lieân laïc: Dieäu

713-683-6856__________________________________________

715-1888/1456(6m)

CAÙCH HOUSTON 3 TIEÁNG

Tieäm Nail raát ñoâng khaùch, khu Myõ

traéng, tip $200 - $300/ tuaàn. Caàn

nhieàu thôï Nails gioûi boät & tay chaân

nöôùc. Coù choã ôû cho thôï. Bao löông

$1,000/ tuaàn trôû leân (tuyø theo kinh

nghieäm).

W: 903-939-0779

C: 760-514-1579__________________________________________

810-1878/1446

CAÀN THÔÏ NAILS

Tieäm ôû Bissonnet & Dairy Ashford caàn

thôï Nails bieát laøm boät vaø thôï chaân tay

nöôùc. Bao löông hoaëc aên chia tuyø

theo khaø naêng. Tip cao. Chuû vui veû.

Xin lieân laïc:

713-298-9061

281-879-0404__________________________________________

006-1875/1443 (1Y)

CAÀN THÔÏ NAILS

Caàn thôï boät vaø tay chaân nöôùc, thôï nöõ

hoaëc 2 vôï choàng. Caàn bieát laøm gioûi vaø

bieát Tieáng Anh. Tuoåi döôùi 50. Löông

töø $1,200 - 1,800/ week. Tieäm caùch

Houston 1h30’. Free choå ôû vaø wifi.

W: 979-244-8448

C: 832-513-0238__________________________________________

770-1875/1443

NEW! CAÀN THÔÏ NAILS

Caàn thôï bieát laøm boät, phaûi laøm Chuû

Nhaät. Tieäm treân Westheimer & Dairy

Ashford.

281-679-8100

713-835-6180__________________________________________

779-1876/1444

CAÀN NGÖÔØI

Caàn 1 Phuï Nöõ saïch seõ, bieát naáu aên,

giöõ 2 beù 3T & 2T, giuùp ít vieäc nhaø. Nhaø

caùch Houston 3 tieáng. Bao aên ôû.

Löông thoaû thuaän.

Xin lieân laïc: Phong

281-891-9985

346-715-1080__________________________________________

755-1874/1442

MÔÙI ÑAÊNG! CAÀN NGÖÔØI GIÖÕ TREÛ

Caàn ngöôøi giöõ 2 beù gaùi 10 tuoåi & 12

tuoåi, ñang ñi hoïc. Bieát laùi xe, phuï ít

vieäc nhaø. Khu Southwest. Bao aên ôû,

coù phoøng rieâng. Löông haäu.

Xin lieân laïc:

713-417-1172__________________________________________

743-1873/1441

CAÀN NGÖÔØI GIÖÕ TREÛ TAÏI NHAØ

Caàn ngöôøi khoeû maïnh, hieàn haäu, yeâu

treû em phuï giöõ treû vaø laøm vieäc nhaø. Coù

phoøng rieâng ôû laïi. Löông $1,400/

thaùng.

Goïi/ Text:

281-773-7488

832-243-2529__________________________________________

814-1905/1473 (6m)

NHAÄN GIÖÕ TREÛ COÙ LICENSE

Nhaø thoaùng maùt, roäng. Nhaän giöõ treû

moïi löùa tuoåi. Nhaø gaàn FM 1464 &

Beechnut, khu Mission Sierra. Coù 2

ngöôøi chaêm soùc.

Xin lieân laïc:

Ñaøo: 713-408-2639

Quyù: 713-392-4280__________________________________________

634-1881/1449 (6m)

NHAÄN GIÖÕ TREÛ

Nhaän giöõ treû vaø ñöa röôùc ñi hoïc. Nhaø

roäng, saïch seõ, coù nhieàu naêm kinh

nghieäm. Nhaø gaàn chôï Myõ Hoa, khu

Bellaire & Synott.

Coâ Tuyeát Anh: 281-755-6948__________________________________________

688-1869/1437

NHAÄN GIÖÕ TREÛ COÙ LICENSE

Nhaø saïch seõ, yeâu treû, coù 2 ngöôøi chaêm

so ùc ca ån tha än, go ùc Eldridge &

Beechnut, caùch chôï Myõ Hoa 4 phuùt.

Coù nhaän keøm piano & höôùng daãn

homework.

713-679-0054 * 713-815-9931__________________________________________

Caàn Thôï NailsNail Technicians Needed

Caàn Ngöôøi Help Wanted

Nhaän Giöõ TreûChild Care

Caàn Thôï Nails / Now Hiring Nail Techs

Now hiring Full time & Part time Nail Technicians. Seeking friendly and energetic techs with great customer service skills. Flexible hours and great pay.

Call / Text:

Please email your resume to: [email protected]

Cindy: 832-788-8288 Amy: 832-228-6965

653-1882/1450(6m)

593-1904/1472(1y)

CAÀN THÔÏ TOÙC

Caàn thôï toùc coù kinh nghieäm hoaëc môùi

ra tröôøng, bao löông $70 - $100/ngaøy

tuyø theo khaû naêng. Tieäm ôû khu

Bellaire, laøm vieäc 5 ngaøy (nghæ thöù 3,

thöù 4).

Xin lieân laïc:

713-416-2666__________________________________________

781-1876/1444

CAÀN THÔÏ TOÙC

Caàn thôï toùc Nöõ bieát caét toùc Nam, Nöõ

highlite caøng toát. Choã laøm vieäc thoaûi

maùi. Löông haäu. Tieäm khu katy (Fry

& I-10)

Xin lieân laïc:

832-513-8428__________________________________________

780-1876/1444

CAÀN THÔÏ TOÙC

Tieäm toùc vuøng Southwest caàn thôï toùc

Nam/ Nöõ laøm Full time, Part time. Bao

löông hoaëc aên chia tuyø theo khaû naêng.

Xin lieân laïc: Laønh

832-640-5575

832-488-7318__________________________________________

738-1872/1440

CAÀN THÔÏ TOÙC

Caàn thôï toùc vuøng Southwest laøm Full

time hoaëc Part time, bieát laøm bald

fade, taper fade. Bao löông $600/

tuaàn.

Xin lieân laïc:

832-859-2988__________________________________________

686-1869/1437

CAÀN THÔÏ TOÙC

OCTOBER

Tieäm ôû Sugar Land caàn gaáp thôï toùc

Nam/ Nöõ coù kinh nghieäm, bieát laøm

hilite, color. Full time/ Part time. Bao

löông $1,200/ 2 tuaàn (theo khaû naêng),

hôn chia 6/4.

Xin lieân laïc: Linda

713-732-2362__________________________________________

Caàn Thôï Toùc Hair Technicians Wanted

Caàn Ngöôøi Help Wanted

SÖU TAÀM - KHAÙM PHAÙ

Page 12: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Trang 36

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 37

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

TRUYEÄN DAØITRUYEÄN DAØI

Tôi ngồi thu lu trong góc, khóc không thành tiếng. Bầu Trời cố giành lấy quyền nuôi con thực ra là bởi vì biết mình khó có thể sinh con được nữa, thế mà tôi lại ép anh phải quỳ xuống trước mặt Mạc Lãnh lúc ở tòa, tôi đã làm gì thế này?

- Lâm Sảng, đừng nói vậy, Mạc Lãnh có một người bạn tốt như cô tôi mới có thể yên tâm được! - Bầu Trời an ủi.

- Lúc đó anh tuyệt tình như vậy, tôi thật sự hận anh vô cùng. Tôi đâu ngờ anh lại có nỗi khổ tâm riêng, nhưng mà tổng giám đốc, tại sao anh không nói cho Mạc Lãnh biết, chẳng lẽ tình yêu cứ nhất định phải duy trì bằng tình dục ư?

- Lâm Sảng, Mạc Lãnh nếu như biết chân tướng sự việc, chắc chắn sẽ không chịu rời xa tôi. Nhưng liệu sau này cô ấy có hạnh phúc không? Lúc đó tôi tuyệt tình như vậy là để khiến Mạc Lãnh không còn vấn vương và hi vọng gì, tình yêu sẽ nhạt nhòa đi trong thù hận. Lâm Sảng, cô cứ coi như không biết chuyện gì cả, đừng nói với Lâm Diệu chuyện này! Cô hiểu chứ?

- Nhưng mà tổng giám đốc, nếu như bệnh của anh trị khỏi, Mạc Lãnh lại tái giá rồi thì phải làm sao?

- Tôi không biết, cô đừng nói, tôi thực sự không biết. Nếu như lúc ấy cô ấy còn yêu tôi, tôi sẽ giành lại cô ấy cho bằng được, mặc dù sẽ làm tổn thương một người đàn ông khác. Tôi đã lên kế hoạch ra nước ngoài, nhưng bác sĩ Hoàng nói cơ hội

không nhiều, tôi sẽ thử xem sao!- Tổng giám đốc, tôi có thể đến thăm anh

không? - Tôi rụt rè hỏi.Do dự, do dự rất lâu.- Không được! Lâm Sảng, xin lỗi, thật sự

không được! - Bầu Trời khó khăn nói. Tôi biết, tôi biết anh có chướng ngại về tâm lý, bởi vì tôi đã biết được điều bí mật mà anh khó mở miệng ra nhất.

- Tổng giám đốc Ngũ... - Tôi còn định nói gì nữa nhưng anh đã cúp máy rồi.

Lại gọi đến máy của Mạc Lãnh, hỏi cô ấy liệu có chấp nhận Lưu Hi Hoa không, Mạc Lãnh tốt nhất nên nói thẳng với Lưu Hi Hoa, để cho cậu ta bỏ cuộc. Tôi lại hỏi Mạc Lãnh, trong trường hợp nào thì cô mới tha thứ cho Bầu Trời? Mạc Lãnh nói:

- Trừ phi anh ta chết đi! - Tôi lặng lẽ cúp điện thoại.

Tôi không biết có nên giữ bí mật này giúp Bầu Trời không. Tình yêu của tôi và Lâm Diệu không nhận được sự chúc phúc của những người thân nhất trong gia đình anh đã là điều bất hạnh lắm rồi, Mạc Lãnh rõ ràng có thể hạnh phúc mà sống tiếp, Bầu Trời cũng như vậy. Tương lai của họ sẽ ra sao đây?

Lúc này, chuyện của tôi và Lâm Diệu đã chẳng còn quan trọng nữa, điều tôi lo lắng là nếu Mạc Lãnh chấp nhận sự theo đuổi của người khác mà bệnh của Bầu Trời cuối cùng lại chữa khỏi, bọn họ liệu có thể tiếp tục được không? Nếu như họ tiếp tục, vậy chẳng phải làm tổn thương một người đàn ông vô tội ư?

***Chương 44

Tại sao lại như vậy?Đi mãi, đi mãi, chân tôi dừng lại ở dưới

cổng công ty của Lâm Diệu.Tôi đã từng nói sẽ không bao giờ bước vào

đây, tôi từng nói nếu mẹ Lâm Diệu không đồng ý, tôi quyết không bước vào công ty này một bước, nhưng hiện giờ tôi vẫn đi vào, bởi vì tôi muốn gặp Mạc Lãnh.

Mạc Lãnh có văn phòng riêng. Lâm Diệu đúng là rất chiếu cố cho Mạc Lãnh. Lúc bước vào, tôi thấy Mạc Lãnh tay đang lật hồ sơ, mái tóc búi qua đằng sau gáy, vẻ mặt hốc hác. Mạc Lãnh gầy đi nhiều, nhìn cô mà trong lòng tôi xót xa.

Tình yêu ơi, đừng có giày vò người ta quá như vậy!

- Lâm Sảng, sao cậu lại đến đây? Vừa mới cúp máy đã trông thấy người rồi! - Mạc Lãnh nghe thấy tiếng mở cửa ngẩng đầu lên nhìn thấy tôi liền nở nụ cười - Có cần tớ gọi cho Lâm Diệu xuống đây không?

- Không cần tớ đến thăm cậu thôi!- Ngồi đi!- Bận lắm hả? Nhìn cậu gầy đi nhiều quá,

Lâm Diệu ngược đãi cậu à? - Tôi cố gượng cười.- Anh ấy mà dám? Sợ cậu xé xác ra mất! -

Mạc Lãnh bật cười. Cô ấy kiên cường hơn tôi tưởng. Lần trước

mất tích một thời gian, suýt chút nữa tôi đã sụp đổ nếu như Lâm Diệu có con với tôi rồi mà lại rời xa tôi như thế này, tôi thật sự không thể tưởng tượng được mình sẽ trở nên như thế nào nữa.

- Mạc Lãnh này, gần đây tớ rảnh rỗi quá, ngồi nhà xem tivi cũng chán! - Tôi đi đường vòng.

- Thế à? Xem những phim gì rồi? - Mạc Lãnh hỏi.

- Tối qua xem một bộ phim, rất cảm động. Nam chính bị bệnh, biết mình không thể mang lại hạnh phúc cho nữ chính nên mới quyết tâm giả vờ phản bội nữ chính. Nữ chính vì đau lòng và tuyệt vọng đã quyết định ly hôn. Nhưng bệnh của nam chính không phải là nan y, cho dù không chữa được nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng, thế nhưng bọn họ đã chia tay nhau như vậy đấy! Cuối cũng cả hai người đều sống trong đau khổ, chẳng sống được quá năm mươi tuổi. Cậu nói xem, có thê thảm không? - Tôi cẩn thận dò hỏi.

- Cậu đấy, toàn xem mấy bộ phim vớ vẩn! - Mạc Lãnh lườm tôi.

- Ha ha, đúng đấy! Xem đến nỗi mà tớ nước mắt nước mũi đầm đìa, tớ cảm thấy nam chính hơi quá, chẳng phải là bệnh nam y, cho dù không thể chữa khỏi thì tính mạng vẫn còn, tại sao cứ nhất định phải chia tay? Chắc là kể từ sau khi gặp Lâm Diệu, chỉ số EQ của tớ ngày càng cao lên, bỗng trở nên đa sầu đa cảm lắm.

Nhìn vẻ mặt thẫn thờ của Mạc Lãnh, tôi thầm chửi mình là đồ ngốc, lúc này lại đi kể chuyện ngọt ngào với Lâm Diệu, như thế chẳng phải động chạm đến nỗi đau của người ta hay sao? Tôi vội vàng cứu vãn:

- Thực ra tớ cũng chẳng biết mình với Lâm Diệu có thể chịu đựng được bao lâu. Mẹ Lâm Diệu luôn thấy chướng mắt với tớ, tớ cũng không muốn Lâm Diệu khó xử, chỉ cần Lâm Diệu ở bên cạnh, có kết hôn hay không cũng không quan trọng!

Mạc Lãnh nắm tay tôi, an ủi:- Cậu đừng bi quan, bác Lâm rất hiền từ, lại

hay đến công ty nên ai ai cũng thích bác ấy. Rốt cuộc cậu đắc tội gì với bác ấy rồi?

- Tớ đắc tội cái mốc gì? Tớ xinh đẹp như cậu thì bà ấy đã chẳng như vậy. Kén người xinh đẹp, đúng là chẳng làm sao! Ưu điểm của Lâm Sảng này bà ấy phúc phận được hưởng rồi! - Tôi cười như mếu.

- Đừng nản lòng, từ từ sẽ ổn thôi! Cậu rất được lòng người khác, bác Lâm cũng không phải là người bảo thủ, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi!

- Thôi bỏ đi, chuyện này tớ chẳng muốn nghĩ nữa, tớ chẳng có tâm trạng nào mà đôi co với bà ấy, giờ tớ chỉ lo cho cậu thôi. À phải rồi, khi nào cậu rảnh thì nhớ xem bộ phim ấy nhé, tên là Trái tim dũng cảm. Tớ cảm thấy đời này mà có thể gặp được một người thật lòng yêu mình, mình cũng thật lòng yêu người ta thật chẳng dễ dàng, không thể dễ dàng từ bỏ đúng không? Cho dù không có gì hết, chỉ cần hai người được ở bên nhau là đủ, nhất định phải trân trọng! - Tôi nói bóng gió, không chỉ nói đến mình mà còn thầm ám chỉ họ, không biết Mạc Lãnh có hiểu không, tôi không thể nói lộ ra quá nhiều.

Mạc Lãnh ngẫm nghĩ rồi gật gật đầu.Bầu Trời, Mạc Lãnh... cái tôi có thể làm chỉ

có vậy, hai người đừng có để tôi phải thất vọng đấy!- Tớ về đây, cậu tự chăm sóc bản thân nhé!- Không đến thăm Lâm Diệu thật à? - Mạc

Lãnh tiễn tôi ra tận cửa.Tôi lắc đầu:- Nếu như không phải đến thăm cậu thì tớ

chẳng vào cái công ty này đâu!Cánh cửa vừa mở ra, tôi như bị tạt một gáo

nước lạnh vào mặt. Bà Lâm đang đứng như pho tượng ở ngay trước cửa.

- Bác Lâm, bác đến rồi ạ? - Mạc Lãnh lập tức nở nụ cười, trán toát mồ hôi, lấm lét nhìn tôi.

- Ừ, tôi vừa mới đến, đến thăm mọi người! - Bà Lâm cười nói.

Tôi thậm chí còn chẳng buồn cười với bà ta, thản nhiên đi thẳng qua bà ta. Hừ, bà chỉ biết hằn học với cái mặt của tôi thôi, hừ hừ... Hằn học thì ai không biết chứ? Bà không coi tôi ra gì thì tôi cũng chẳng có nghĩa vụ đối xử tốt với bà!

Ông trời quả nhiên không phụ người có tâm, Mạc Lãnh cũng nhận ra rồi. Mạc Lãnh gọi điện đến hỏi tôi:

- Lâm Sảng, cậu định nói gì?- Cái gì mà tớ định nói cái gì?- Tớ xem Trái tim dũng cảm rồi, tình tiết

đâu phải như cậu kể.- Ờ... - Tôi ngập ngừng - Chắc là tớ nhớ

nhầm, thì thôi nhân tiện cậu cứ nghĩ về những gì tớ nói đi!

- Lâm Sảng! - Mạc Lãnh sốt ruột.- Tớ cúp máy đây! - Tôi không dám nói

tiếp, chỉ sợ sẽ lỡ miệng nói ra bí mật của Bầu Trời.Đi chợ một chuyến, thả sức mặc cả cùng

với mấy bà bán hàng rồi xách một đống chiến lợi phẩm về nhà. Vừa mở cửa ra đã thấy mẹ Lâm Diệu và mẹ tôi đang ngồi trên ghế ngoài phòng khách bàn bạc chuyện gì đó.

Nhìn thấy tôi về, hai người liền ngẩng đầu lên nhìn rồi lại cúi đầu xuống, thì thầm cái gì đó. Chuyện gì thế này? Không làm gì được tôi nên đến gây khó dễ cho mẹ tôi hả? Nể mặt Lâm Diệu, tôi đã nhịn bà vài phần, nhưng nếu bà định đến để gây khó dễ với mẹ tôi, tôi quyết không nhường nhịn nữa! Tôi hít thở thật sâu, chuẩn bị sẵn sàng tâm lý để chửi bới.

- Con đứng đó làm gì? Không nhìn thấy trong nhà có khách sao, chẳng có tí phép tắc nào thế! - Mẹ tôi lườm tôi. Hả? Mẹ, chẳng phải mẹ từng nói rất oai sao, tại sao hôm nay lại mềm nhũn đi thế? Rốt cuộc bà ấy đã ném bao nhiêu tiền cho mẹ để mẹ quỳ gối xuống thế kia?

- Em về lúc nào vậy, sắc mặt khó coi quá! Sao thế? - Tôi đang định đi về phía mẹ thì đột ngột Lâm Diệu từ nhà bếp đi ra.

Tôi chỉ vào anh, lắp bắp mãi không nói ra được. Ôi mẹ ơi, anh cũng đang làm phản như mẹ anh hả? Thật không ngờ, còn dám chui cả vào bếp nhà người ta nữa chứ. Tôi lấy điện thoại ra, nhắn tin cho bố: “Bố về ngay, có người đến phá nhà!”.

Bố tôi nhắn lại: “Đã nhận!”.

Tôi ngồi xuống bên cạnh mẹ, bộ dạng như một trung thần sẵn sàng hộ giá bất cứ lúc nào. Lâm Diệu ngồi xuống bên mẹ anh, bộ dạng như một đứa con ngoan. Không khí nói chuyện hình như rất hiền hòa. Tôi lắng tai nghe, càng nghe càng mơ hồ, bọn họ đang nói chuyện gì thế nhỉ? Cái gì là lễ cưới? Cái gì mà tiệc cưới? Tôi không nén được tò mò nữa, ngóc cổ lên hỏi:

- Chuyện mọi người đang nói có liên quan đến con không ạ?

Cả ba người cùng lúc ngây ra, mẹ tôi là người phản ứng nhanh nhất, đưa tay gõ cho tôi một cái vào đầu:

- Con ranh con, không liên quan đến con thì mẹ để con ngồi đây làm gì?

Mẹ Lâm Diệu bật cười, tiếng cười nghe rất vui tai, mấy nếp nhăn nơi khóe mặt hiện lên rõ rệt. Bà ấy nói với mẹ tôi:

- Con bé Lâm Sảng này thật là đáng yêu!Hả? Mẹ Lâm Sảng gọi tôi là “Con bé này”?

Chẳng phải bà ấy thường gọi tôi là “Cô Lâm” sao? Tôi thừ người ra, thay đổi nhanh thế nhỉ?

- Con bé này, lúc nào nói chuyện cũng không ra đầu ra đuôi gì cả, thỉnh thoảng tôi cũng không chịu nổi nó nữa? - Mặt mẹ tôi hiện lên vẻ hiền từ hiếm có.

- Đúng thế, mấy bữa trước đến nhà tôi ăn cơm, nó lúc nào cũng làm cho ông nhà tôi cười ha ha, gần đây không thấy nó đến, thật là nhớ nó quá! Vì vậy tôi nghĩ cho Lâm Diệu hỏi cưới nó về luôn, sau này thành người một nhà rồi, nếu chúng nó thích có thể chuyển về ở chung với chúng tôi, đỡ phải chạy qua chạy lại! - Mẹ Lâm Diệu hôm nay nói nhiều thật.

- Chuyện này, bác Lâm... - Tôi còn chưa kịp hỏi Lâm Diệu đã trừng mắt.

Tôi lập tức đổi cách xưng hô:- Thưa bác gái, về chuyện này... à bác và mẹ

cháu đã định ngày rồi ạ?- Định ngày rồi, chính là ngày mùng một

tháng sau đấy! - Mẹ tôi nói.Mùng một tháng sau ư? Ừm, cũng không

gấp lắm, hôm nay là ngày bao nhiêu rồi? Ngẩng đầu nhìn lên lịch treo tường, tôi la lên:

- Cái gì, hôm nay là ngày ba mươi rồi ư?- Còn ngày ba mốt nữa mà! - Lâm Diệu nói.- Ý của anh là vẫn còn một ngày để chuẩn bị

ư? - Tôi hỏi Lâm Diệu.- Đều chuẩn bị xong cả rồi! - Mẹ Lâm Diệu

nói.Tôi ngồi ngây người ra đó, đột nhiên nghe

thấy có tiếng cửa mở. Bố tôi cầm quang gánh xông vào hỏi:

- Ai đến phá nhà? Kẻ nào phá nhà hả?Tôi vội vàng giả vờ ngất xỉu, ngã vào người

Lâm Diệu, làm cho mẹ Lâm Diệu hết vía, trong khi mẹ tôi vô cùng bình thản. Con gái mẹ hai mấy năm nay rốt cuộc cũng chỉ có mấy trò ngất đi tỉnh lại thôi mà.

- Chắc là nhất thời vui mừng quá nên vậy, để con đưa cô ấy vào giường nằm nghỉ một lát!

Hả? Tôi vui mừng quá ư? Láo toét, anh

dám nói em vậy à?Lâm Diệu đã cảm thấy tôi đang nghiến răng

nhéo ngay eo của anh. Anh cố nhịn cười, bế bổng tôi vào phòng ngủ.

- Tại sao đến giờ em mới được biết? Nói ngay! - Vừa vào phòng là tôi đã “tỉnh” ngay lập tức.

- Anh cũng mới biết đấy chứ! - Lâm Diệu tỏ vẻ vô tội. Hừ, em sẽ không bao giờ tin anh nữa!

- Lâm Diệu này, thế này đâu phải chúng ta lấy nhau? Chúng ta chẳng biết cái gì cả, bọn họ đã chuẩn bị xong hết rồi, thật chẳng ra làm sao cả! - Tôi bẹo má Lâm Diệu, nghiêm túc nói.

- Đúng là chẳng ra làm sao hết! - Lâm Diệu cũng nghiêm túc trả lời - Làm sao bây giờ? Hay là em không muốn lấy anh?

- Chuyện này... - Tôi ấp úng - Cũng không phải thế...

Khóe môi Lâm Diệu khẽ nhếch lên. Chỉ một giây sau, đôi môi anh đã đè chặt lên môi tôi rồi.

- Cửa... cửa... khóa... chưa? - Tôi giãy giụa, lo lắng hỏi…

***Chương 45

Ngày hôm sau, tôi bận rộn thông báo cho bạn bè, điện thoại không rời khỏi tay. Lâm Diệu ngồi bên cạnh thích thú đọc báo, bộ dạng rất an nhàn.

Tôi vung tay gõ cho anh một cái, gào lên:- Anh rảnh gớm nhỉ, còn không mau gọi

điện thoại giúp em?- Em nói xem, anh quen được bao nhiêu

người bạn của em? Từ khi quen nhau cho đến bây giờ, anh chỉ được gặp có Mạc Lãnh, Tiểu Phụng, còn cả Lưu Hi Hoa. Những người ấy em thông báo hết rồi. Giờ em bảo anh thông báo cho ai? Chẳng lẽ anh nói với người ta là: “Này, tôi và Lâm Sảng sắp cưới nhau đấy!”. Chắc chắn bọn họ sẽ cho rằng anh bị điên! - Lâm Diệu bị tôi đánh nhiều nên thành thói quen rồi, chẳng buồn xoa đầu như trước nữa, nhưng giờ thì đến lượt tôi xoa đầu.

- Anh đang trách em không dẫn anh đi giới thiệu với bạn bè chứ gì? - Tôi trừng mắt dọa.

- Đâu, anh đâu dám trách em! - Lâm Diệu cười ha ha.

- Hừ, bạn của anh em cũng đã gặp được ai đâu? Có phải anh sợ mất mặt không? - Tôi phản công. Nói đến vấn đề này mới nhớ đúng là tôi chưa gặp người bạn nào của anh cả.

- Không phải anh sợ em làm mất mặt, anh sợ lỡ như em không để ý lại vung tay gõ vào đầu bạn anh. Em nghĩ xem em đánh được mấy người? Em tưởng ai cũng biết kiên nhẫn nhịn như anh đấy à?

Tôi ngớ ra, cười như một con ngốc, tay xoa xoa đầu anh nịnh bợ rồi tiếp túc gọi điện. Tôi thầm hứa trong lòng, sau này sẽ không bao giờ gõ vào đầu anh nữa.

Bận rộn cả ngày trời, cổ họng như đang bốc hỏa. Nhưng thật kỳ lạ, tôi luôn cảm thấy vẫn còn một chuyện quan trọng nhất vẫn chưa làm. Rốt

Page 13: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Trang 36

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 37

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

TRUYEÄN DAØITRUYEÄN DAØI

Tôi ngồi thu lu trong góc, khóc không thành tiếng. Bầu Trời cố giành lấy quyền nuôi con thực ra là bởi vì biết mình khó có thể sinh con được nữa, thế mà tôi lại ép anh phải quỳ xuống trước mặt Mạc Lãnh lúc ở tòa, tôi đã làm gì thế này?

- Lâm Sảng, đừng nói vậy, Mạc Lãnh có một người bạn tốt như cô tôi mới có thể yên tâm được! - Bầu Trời an ủi.

- Lúc đó anh tuyệt tình như vậy, tôi thật sự hận anh vô cùng. Tôi đâu ngờ anh lại có nỗi khổ tâm riêng, nhưng mà tổng giám đốc, tại sao anh không nói cho Mạc Lãnh biết, chẳng lẽ tình yêu cứ nhất định phải duy trì bằng tình dục ư?

- Lâm Sảng, Mạc Lãnh nếu như biết chân tướng sự việc, chắc chắn sẽ không chịu rời xa tôi. Nhưng liệu sau này cô ấy có hạnh phúc không? Lúc đó tôi tuyệt tình như vậy là để khiến Mạc Lãnh không còn vấn vương và hi vọng gì, tình yêu sẽ nhạt nhòa đi trong thù hận. Lâm Sảng, cô cứ coi như không biết chuyện gì cả, đừng nói với Lâm Diệu chuyện này! Cô hiểu chứ?

- Nhưng mà tổng giám đốc, nếu như bệnh của anh trị khỏi, Mạc Lãnh lại tái giá rồi thì phải làm sao?

- Tôi không biết, cô đừng nói, tôi thực sự không biết. Nếu như lúc ấy cô ấy còn yêu tôi, tôi sẽ giành lại cô ấy cho bằng được, mặc dù sẽ làm tổn thương một người đàn ông khác. Tôi đã lên kế hoạch ra nước ngoài, nhưng bác sĩ Hoàng nói cơ hội

không nhiều, tôi sẽ thử xem sao!- Tổng giám đốc, tôi có thể đến thăm anh

không? - Tôi rụt rè hỏi.Do dự, do dự rất lâu.- Không được! Lâm Sảng, xin lỗi, thật sự

không được! - Bầu Trời khó khăn nói. Tôi biết, tôi biết anh có chướng ngại về tâm lý, bởi vì tôi đã biết được điều bí mật mà anh khó mở miệng ra nhất.

- Tổng giám đốc Ngũ... - Tôi còn định nói gì nữa nhưng anh đã cúp máy rồi.

Lại gọi đến máy của Mạc Lãnh, hỏi cô ấy liệu có chấp nhận Lưu Hi Hoa không, Mạc Lãnh tốt nhất nên nói thẳng với Lưu Hi Hoa, để cho cậu ta bỏ cuộc. Tôi lại hỏi Mạc Lãnh, trong trường hợp nào thì cô mới tha thứ cho Bầu Trời? Mạc Lãnh nói:

- Trừ phi anh ta chết đi! - Tôi lặng lẽ cúp điện thoại.

Tôi không biết có nên giữ bí mật này giúp Bầu Trời không. Tình yêu của tôi và Lâm Diệu không nhận được sự chúc phúc của những người thân nhất trong gia đình anh đã là điều bất hạnh lắm rồi, Mạc Lãnh rõ ràng có thể hạnh phúc mà sống tiếp, Bầu Trời cũng như vậy. Tương lai của họ sẽ ra sao đây?

Lúc này, chuyện của tôi và Lâm Diệu đã chẳng còn quan trọng nữa, điều tôi lo lắng là nếu Mạc Lãnh chấp nhận sự theo đuổi của người khác mà bệnh của Bầu Trời cuối cùng lại chữa khỏi, bọn họ liệu có thể tiếp tục được không? Nếu như họ tiếp tục, vậy chẳng phải làm tổn thương một người đàn ông vô tội ư?

***Chương 44

Tại sao lại như vậy?Đi mãi, đi mãi, chân tôi dừng lại ở dưới

cổng công ty của Lâm Diệu.Tôi đã từng nói sẽ không bao giờ bước vào

đây, tôi từng nói nếu mẹ Lâm Diệu không đồng ý, tôi quyết không bước vào công ty này một bước, nhưng hiện giờ tôi vẫn đi vào, bởi vì tôi muốn gặp Mạc Lãnh.

Mạc Lãnh có văn phòng riêng. Lâm Diệu đúng là rất chiếu cố cho Mạc Lãnh. Lúc bước vào, tôi thấy Mạc Lãnh tay đang lật hồ sơ, mái tóc búi qua đằng sau gáy, vẻ mặt hốc hác. Mạc Lãnh gầy đi nhiều, nhìn cô mà trong lòng tôi xót xa.

Tình yêu ơi, đừng có giày vò người ta quá như vậy!

- Lâm Sảng, sao cậu lại đến đây? Vừa mới cúp máy đã trông thấy người rồi! - Mạc Lãnh nghe thấy tiếng mở cửa ngẩng đầu lên nhìn thấy tôi liền nở nụ cười - Có cần tớ gọi cho Lâm Diệu xuống đây không?

- Không cần tớ đến thăm cậu thôi!- Ngồi đi!- Bận lắm hả? Nhìn cậu gầy đi nhiều quá,

Lâm Diệu ngược đãi cậu à? - Tôi cố gượng cười.- Anh ấy mà dám? Sợ cậu xé xác ra mất! -

Mạc Lãnh bật cười. Cô ấy kiên cường hơn tôi tưởng. Lần trước

mất tích một thời gian, suýt chút nữa tôi đã sụp đổ nếu như Lâm Diệu có con với tôi rồi mà lại rời xa tôi như thế này, tôi thật sự không thể tưởng tượng được mình sẽ trở nên như thế nào nữa.

- Mạc Lãnh này, gần đây tớ rảnh rỗi quá, ngồi nhà xem tivi cũng chán! - Tôi đi đường vòng.

- Thế à? Xem những phim gì rồi? - Mạc Lãnh hỏi.

- Tối qua xem một bộ phim, rất cảm động. Nam chính bị bệnh, biết mình không thể mang lại hạnh phúc cho nữ chính nên mới quyết tâm giả vờ phản bội nữ chính. Nữ chính vì đau lòng và tuyệt vọng đã quyết định ly hôn. Nhưng bệnh của nam chính không phải là nan y, cho dù không chữa được nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng, thế nhưng bọn họ đã chia tay nhau như vậy đấy! Cuối cũng cả hai người đều sống trong đau khổ, chẳng sống được quá năm mươi tuổi. Cậu nói xem, có thê thảm không? - Tôi cẩn thận dò hỏi.

- Cậu đấy, toàn xem mấy bộ phim vớ vẩn! - Mạc Lãnh lườm tôi.

- Ha ha, đúng đấy! Xem đến nỗi mà tớ nước mắt nước mũi đầm đìa, tớ cảm thấy nam chính hơi quá, chẳng phải là bệnh nam y, cho dù không thể chữa khỏi thì tính mạng vẫn còn, tại sao cứ nhất định phải chia tay? Chắc là kể từ sau khi gặp Lâm Diệu, chỉ số EQ của tớ ngày càng cao lên, bỗng trở nên đa sầu đa cảm lắm.

Nhìn vẻ mặt thẫn thờ của Mạc Lãnh, tôi thầm chửi mình là đồ ngốc, lúc này lại đi kể chuyện ngọt ngào với Lâm Diệu, như thế chẳng phải động chạm đến nỗi đau của người ta hay sao? Tôi vội vàng cứu vãn:

- Thực ra tớ cũng chẳng biết mình với Lâm Diệu có thể chịu đựng được bao lâu. Mẹ Lâm Diệu luôn thấy chướng mắt với tớ, tớ cũng không muốn Lâm Diệu khó xử, chỉ cần Lâm Diệu ở bên cạnh, có kết hôn hay không cũng không quan trọng!

Mạc Lãnh nắm tay tôi, an ủi:- Cậu đừng bi quan, bác Lâm rất hiền từ, lại

hay đến công ty nên ai ai cũng thích bác ấy. Rốt cuộc cậu đắc tội gì với bác ấy rồi?

- Tớ đắc tội cái mốc gì? Tớ xinh đẹp như cậu thì bà ấy đã chẳng như vậy. Kén người xinh đẹp, đúng là chẳng làm sao! Ưu điểm của Lâm Sảng này bà ấy phúc phận được hưởng rồi! - Tôi cười như mếu.

- Đừng nản lòng, từ từ sẽ ổn thôi! Cậu rất được lòng người khác, bác Lâm cũng không phải là người bảo thủ, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi!

- Thôi bỏ đi, chuyện này tớ chẳng muốn nghĩ nữa, tớ chẳng có tâm trạng nào mà đôi co với bà ấy, giờ tớ chỉ lo cho cậu thôi. À phải rồi, khi nào cậu rảnh thì nhớ xem bộ phim ấy nhé, tên là Trái tim dũng cảm. Tớ cảm thấy đời này mà có thể gặp được một người thật lòng yêu mình, mình cũng thật lòng yêu người ta thật chẳng dễ dàng, không thể dễ dàng từ bỏ đúng không? Cho dù không có gì hết, chỉ cần hai người được ở bên nhau là đủ, nhất định phải trân trọng! - Tôi nói bóng gió, không chỉ nói đến mình mà còn thầm ám chỉ họ, không biết Mạc Lãnh có hiểu không, tôi không thể nói lộ ra quá nhiều.

Mạc Lãnh ngẫm nghĩ rồi gật gật đầu.Bầu Trời, Mạc Lãnh... cái tôi có thể làm chỉ

có vậy, hai người đừng có để tôi phải thất vọng đấy!- Tớ về đây, cậu tự chăm sóc bản thân nhé!- Không đến thăm Lâm Diệu thật à? - Mạc

Lãnh tiễn tôi ra tận cửa.Tôi lắc đầu:- Nếu như không phải đến thăm cậu thì tớ

chẳng vào cái công ty này đâu!Cánh cửa vừa mở ra, tôi như bị tạt một gáo

nước lạnh vào mặt. Bà Lâm đang đứng như pho tượng ở ngay trước cửa.

- Bác Lâm, bác đến rồi ạ? - Mạc Lãnh lập tức nở nụ cười, trán toát mồ hôi, lấm lét nhìn tôi.

- Ừ, tôi vừa mới đến, đến thăm mọi người! - Bà Lâm cười nói.

Tôi thậm chí còn chẳng buồn cười với bà ta, thản nhiên đi thẳng qua bà ta. Hừ, bà chỉ biết hằn học với cái mặt của tôi thôi, hừ hừ... Hằn học thì ai không biết chứ? Bà không coi tôi ra gì thì tôi cũng chẳng có nghĩa vụ đối xử tốt với bà!

Ông trời quả nhiên không phụ người có tâm, Mạc Lãnh cũng nhận ra rồi. Mạc Lãnh gọi điện đến hỏi tôi:

- Lâm Sảng, cậu định nói gì?- Cái gì mà tớ định nói cái gì?- Tớ xem Trái tim dũng cảm rồi, tình tiết

đâu phải như cậu kể.- Ờ... - Tôi ngập ngừng - Chắc là tớ nhớ

nhầm, thì thôi nhân tiện cậu cứ nghĩ về những gì tớ nói đi!

- Lâm Sảng! - Mạc Lãnh sốt ruột.- Tớ cúp máy đây! - Tôi không dám nói

tiếp, chỉ sợ sẽ lỡ miệng nói ra bí mật của Bầu Trời.Đi chợ một chuyến, thả sức mặc cả cùng

với mấy bà bán hàng rồi xách một đống chiến lợi phẩm về nhà. Vừa mở cửa ra đã thấy mẹ Lâm Diệu và mẹ tôi đang ngồi trên ghế ngoài phòng khách bàn bạc chuyện gì đó.

Nhìn thấy tôi về, hai người liền ngẩng đầu lên nhìn rồi lại cúi đầu xuống, thì thầm cái gì đó. Chuyện gì thế này? Không làm gì được tôi nên đến gây khó dễ cho mẹ tôi hả? Nể mặt Lâm Diệu, tôi đã nhịn bà vài phần, nhưng nếu bà định đến để gây khó dễ với mẹ tôi, tôi quyết không nhường nhịn nữa! Tôi hít thở thật sâu, chuẩn bị sẵn sàng tâm lý để chửi bới.

- Con đứng đó làm gì? Không nhìn thấy trong nhà có khách sao, chẳng có tí phép tắc nào thế! - Mẹ tôi lườm tôi. Hả? Mẹ, chẳng phải mẹ từng nói rất oai sao, tại sao hôm nay lại mềm nhũn đi thế? Rốt cuộc bà ấy đã ném bao nhiêu tiền cho mẹ để mẹ quỳ gối xuống thế kia?

- Em về lúc nào vậy, sắc mặt khó coi quá! Sao thế? - Tôi đang định đi về phía mẹ thì đột ngột Lâm Diệu từ nhà bếp đi ra.

Tôi chỉ vào anh, lắp bắp mãi không nói ra được. Ôi mẹ ơi, anh cũng đang làm phản như mẹ anh hả? Thật không ngờ, còn dám chui cả vào bếp nhà người ta nữa chứ. Tôi lấy điện thoại ra, nhắn tin cho bố: “Bố về ngay, có người đến phá nhà!”.

Bố tôi nhắn lại: “Đã nhận!”.

Tôi ngồi xuống bên cạnh mẹ, bộ dạng như một trung thần sẵn sàng hộ giá bất cứ lúc nào. Lâm Diệu ngồi xuống bên mẹ anh, bộ dạng như một đứa con ngoan. Không khí nói chuyện hình như rất hiền hòa. Tôi lắng tai nghe, càng nghe càng mơ hồ, bọn họ đang nói chuyện gì thế nhỉ? Cái gì là lễ cưới? Cái gì mà tiệc cưới? Tôi không nén được tò mò nữa, ngóc cổ lên hỏi:

- Chuyện mọi người đang nói có liên quan đến con không ạ?

Cả ba người cùng lúc ngây ra, mẹ tôi là người phản ứng nhanh nhất, đưa tay gõ cho tôi một cái vào đầu:

- Con ranh con, không liên quan đến con thì mẹ để con ngồi đây làm gì?

Mẹ Lâm Diệu bật cười, tiếng cười nghe rất vui tai, mấy nếp nhăn nơi khóe mặt hiện lên rõ rệt. Bà ấy nói với mẹ tôi:

- Con bé Lâm Sảng này thật là đáng yêu!Hả? Mẹ Lâm Sảng gọi tôi là “Con bé này”?

Chẳng phải bà ấy thường gọi tôi là “Cô Lâm” sao? Tôi thừ người ra, thay đổi nhanh thế nhỉ?

- Con bé này, lúc nào nói chuyện cũng không ra đầu ra đuôi gì cả, thỉnh thoảng tôi cũng không chịu nổi nó nữa? - Mặt mẹ tôi hiện lên vẻ hiền từ hiếm có.

- Đúng thế, mấy bữa trước đến nhà tôi ăn cơm, nó lúc nào cũng làm cho ông nhà tôi cười ha ha, gần đây không thấy nó đến, thật là nhớ nó quá! Vì vậy tôi nghĩ cho Lâm Diệu hỏi cưới nó về luôn, sau này thành người một nhà rồi, nếu chúng nó thích có thể chuyển về ở chung với chúng tôi, đỡ phải chạy qua chạy lại! - Mẹ Lâm Diệu hôm nay nói nhiều thật.

- Chuyện này, bác Lâm... - Tôi còn chưa kịp hỏi Lâm Diệu đã trừng mắt.

Tôi lập tức đổi cách xưng hô:- Thưa bác gái, về chuyện này... à bác và mẹ

cháu đã định ngày rồi ạ?- Định ngày rồi, chính là ngày mùng một

tháng sau đấy! - Mẹ tôi nói.Mùng một tháng sau ư? Ừm, cũng không

gấp lắm, hôm nay là ngày bao nhiêu rồi? Ngẩng đầu nhìn lên lịch treo tường, tôi la lên:

- Cái gì, hôm nay là ngày ba mươi rồi ư?- Còn ngày ba mốt nữa mà! - Lâm Diệu nói.- Ý của anh là vẫn còn một ngày để chuẩn bị

ư? - Tôi hỏi Lâm Diệu.- Đều chuẩn bị xong cả rồi! - Mẹ Lâm Diệu

nói.Tôi ngồi ngây người ra đó, đột nhiên nghe

thấy có tiếng cửa mở. Bố tôi cầm quang gánh xông vào hỏi:

- Ai đến phá nhà? Kẻ nào phá nhà hả?Tôi vội vàng giả vờ ngất xỉu, ngã vào người

Lâm Diệu, làm cho mẹ Lâm Diệu hết vía, trong khi mẹ tôi vô cùng bình thản. Con gái mẹ hai mấy năm nay rốt cuộc cũng chỉ có mấy trò ngất đi tỉnh lại thôi mà.

- Chắc là nhất thời vui mừng quá nên vậy, để con đưa cô ấy vào giường nằm nghỉ một lát!

Hả? Tôi vui mừng quá ư? Láo toét, anh

dám nói em vậy à?Lâm Diệu đã cảm thấy tôi đang nghiến răng

nhéo ngay eo của anh. Anh cố nhịn cười, bế bổng tôi vào phòng ngủ.

- Tại sao đến giờ em mới được biết? Nói ngay! - Vừa vào phòng là tôi đã “tỉnh” ngay lập tức.

- Anh cũng mới biết đấy chứ! - Lâm Diệu tỏ vẻ vô tội. Hừ, em sẽ không bao giờ tin anh nữa!

- Lâm Diệu này, thế này đâu phải chúng ta lấy nhau? Chúng ta chẳng biết cái gì cả, bọn họ đã chuẩn bị xong hết rồi, thật chẳng ra làm sao cả! - Tôi bẹo má Lâm Diệu, nghiêm túc nói.

- Đúng là chẳng ra làm sao hết! - Lâm Diệu cũng nghiêm túc trả lời - Làm sao bây giờ? Hay là em không muốn lấy anh?

- Chuyện này... - Tôi ấp úng - Cũng không phải thế...

Khóe môi Lâm Diệu khẽ nhếch lên. Chỉ một giây sau, đôi môi anh đã đè chặt lên môi tôi rồi.

- Cửa... cửa... khóa... chưa? - Tôi giãy giụa, lo lắng hỏi…

***Chương 45

Ngày hôm sau, tôi bận rộn thông báo cho bạn bè, điện thoại không rời khỏi tay. Lâm Diệu ngồi bên cạnh thích thú đọc báo, bộ dạng rất an nhàn.

Tôi vung tay gõ cho anh một cái, gào lên:- Anh rảnh gớm nhỉ, còn không mau gọi

điện thoại giúp em?- Em nói xem, anh quen được bao nhiêu

người bạn của em? Từ khi quen nhau cho đến bây giờ, anh chỉ được gặp có Mạc Lãnh, Tiểu Phụng, còn cả Lưu Hi Hoa. Những người ấy em thông báo hết rồi. Giờ em bảo anh thông báo cho ai? Chẳng lẽ anh nói với người ta là: “Này, tôi và Lâm Sảng sắp cưới nhau đấy!”. Chắc chắn bọn họ sẽ cho rằng anh bị điên! - Lâm Diệu bị tôi đánh nhiều nên thành thói quen rồi, chẳng buồn xoa đầu như trước nữa, nhưng giờ thì đến lượt tôi xoa đầu.

- Anh đang trách em không dẫn anh đi giới thiệu với bạn bè chứ gì? - Tôi trừng mắt dọa.

- Đâu, anh đâu dám trách em! - Lâm Diệu cười ha ha.

- Hừ, bạn của anh em cũng đã gặp được ai đâu? Có phải anh sợ mất mặt không? - Tôi phản công. Nói đến vấn đề này mới nhớ đúng là tôi chưa gặp người bạn nào của anh cả.

- Không phải anh sợ em làm mất mặt, anh sợ lỡ như em không để ý lại vung tay gõ vào đầu bạn anh. Em nghĩ xem em đánh được mấy người? Em tưởng ai cũng biết kiên nhẫn nhịn như anh đấy à?

Tôi ngớ ra, cười như một con ngốc, tay xoa xoa đầu anh nịnh bợ rồi tiếp túc gọi điện. Tôi thầm hứa trong lòng, sau này sẽ không bao giờ gõ vào đầu anh nữa.

Bận rộn cả ngày trời, cổ họng như đang bốc hỏa. Nhưng thật kỳ lạ, tôi luôn cảm thấy vẫn còn một chuyện quan trọng nhất vẫn chưa làm. Rốt

Page 14: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

cuộc là chuyện gì nhỉ?Chỉ một giây sau, tôi mới ngớ ra, hốt hoảng

la lên:- Lâm Diệu, chúng ta còn chưa đi đăng ký

kết hôn!Lâm Diệu gập tờ báo lại, dịu dàng nói:- Cuối cùng thì em cũng nhớ ra rồi đấy!

Không lo, đợi mai làm đám cưới xong sẽ đi đăng ký! Dù sao em cũng chẳng chạy thoát đâu!

Hôm cưới, tôi dậy từ sớm, kéo Lâm Diệu đi xem khách sạn bày trí ra sao. Đến khách sạn, thứ nhất đầu tiên đập vào mắt tôi là bức ảnh cưới to dùng ở trước cổng, đúng là bắt mắt. Một bức ảnh nam thanh nữ tú, một sự kết hợp hoàn hảo. Tôi thầm mường tượng ra khuôn mặt của con trai mình sau này.

Bên cạnh tôi có một đôi nam nữ đang đứng xem ảnh, vừa xem vừa gật đầu, lại còn thì thầm bàn tán, chắc chắn là đang khen tôi xinh đây mà. Tôi sướng rơn lên.

Tôi cố ý đi đến gần họ, bắt chuyện:- Hai người xem, cô dâu xinh thật đấy!Hai người đó nhìn nhau, vẻ mặt có hơi kỳ

quái, cuối cùng anh chàng kia nói:- Đây chẳng phải là chị sao?Hả? Bị nhận ra rồi sao? Tiếp theo đó, tôi

nghe thấy tiếng cười của Lâm Diệu.- Lâm Diệu, vợ anh hài hước thật đấy! - Cô

gái kia mỉm cười nói với Lâm Diệu.- Cô ấy là vậy đấy, ban nãy vẫn chỉ thường

thôi!Nói rồi ba người họ bật cười, chỉ có mình tôi

là nhăn nhó, kéo áo Lâm Diệu:- Bọn anh quen nhau à?- Em ngốc thật, ngoài phù dâu phù rể thì ai

đến đây sớm thế?Hả? Sao tôi không biết nhỉ? Phù rể anh tìm

còn được nhưng anh làm gì có quyền tìm phù dâu? Chỉ có điều hình như tôi cũng không nhớ phải tìm phù dâu đấy! Thôi được rồi, lần này tha cho anh đấy!

Sau đó chúng tôi lái xe đến chỗ spa của Tiểu Phụng để thay quần áo và trang điểm. Tiểu Phụng bận tới toát mồ hôi. Vừa chỉ đạo vừa không quên vòi tiền của Lâm Diệu:

- Lì xì đâu, lì xì đâu? - Tiểu Phụng chìa tay ra - Không có thì cẩn thận cái chân của anh đấy!

Lâm Diệu đã chuẩn bị trước, liền đặt cái phong bao đỏ vào tay Tiểu Phụng. Tiểu Phụng cầm lấy, gật gật đầu, tôi lại lắc lắc đầu.

- Vậy không đủ! - Tiểu Phụng hé bao lì xì ra xem.

Lâm Diệu đang định móc tiếp thì tôi la lên, đứng chắn giữa hai người, đe dọa:

- Biến ngay! Tiền của anh ấy cũng là tiền của tớ, cậu vòi tiền của anh ấy cũng là vòi tiền của tớ, dám vòi tiền của Lâm Sảng này hả? Không biết cậu của tớ làm gì à?

Tiểu Phụng bị tôi dọa cho ngây ra, cố gắng nghĩ xem cậu tôi làm chức gì.

- Cậu của cô ấy làm Cục trưởng Cục Công an đấy! - Lâm Diệu cố nhịn cười, bổ sung giúp tôi.

- Cậu của cậu làm cục trưởng lúc nào thế, rõ ràng là nhân viên đã về hưu mà? - Tiểu Phụng cuối cùng đã nhớ ra - Hừm, tớ chẳng hơi đâu đôi co với hai kẻ ngốc các người!

Tiểu Phụng thấy tôi dán mắt vào cái phong bao trên tay mình liền vội vàng giữ chặt tay lại, sợ tôi cướp mất.

Lúc cử hành hôn lễ, tôi ngây ra như một con rối, để mặc cho họ sắp đặt, họ chỉ đâu thì tôi đánh đó.

Tên MC thật vớ vẩn, chẳng chuyên nghiệp tẹo nào. Điên nhất là biết rõ chúng tôi chưa kịp đăng ký, thế mà lại bảo chúng tôi giơ tờ đăng ký ra cho mọi người cùng nhìn.

Tôi và Lâm Diệu chỉ biết nhìn nhau, cuối cùng trợn mắt nhìn MC, lát nữa sẽ biết tay tôi!

Tôi cười nhạt với MC rồi quay sang cởi áo vest trắng của Lâm Diệu ra. Mặt Lâm Diệu đỏ bừng lên, khách khứa ngồi bên dưới nhộn nhạo không hiểu chuyện gì. Tôi quay người lại bảo phù dâu cho mượn một thỏi son đỏ, rồi trải cái áo vest ra đất, viết lên đó ba chữ “Đã kết hôn”, lần lượt ký tên tôi và Lâm Diệu ở bên dưới.

Tôi chỉ vào dòng chữ trên áo vest của Lâm Diệu và nói:

- Mọi người nhìn đi, đây chính là giấy chứng nhận kết hôn của chúng tôi!

Khách khứa bật cười vỗ tay ầm ĩ.Lâm Diệu tự hào hôn lên má tôi, thì thầm

nói:- Vợ anh thật tuyệt! Thế mà cũng nghĩ ra

được!- Hứ! - Tôi vênh mặt, cười đắc chí.Tôi nhìn về phía mẹ Lâm Diệu, bà đang

mỉm cười gật đầu với tôi, tôi biết bà ấy đã thực sự chấp nhận tôi rồi. Người mẹ mạnh mẽ của tôi đang lén lau nước mắt. Tự nhiên mắt tôi cũng thấy cay xè. Mẹ ơi, con gái mẹ nuôi dưỡng hơn hai mươi năm trời cuối cùng cũng lấy được tấm chồng tử tế.

Cuối cùng, anh chàng MC bảo chúng tôi kể lại ngắn gọn quá trình yêu nhau của chúng tôi. Tôi cướp lời của Lâm Diệu:

- Lần đầu tiên gặp mặt, anh ấy đã phun một sợi mỳ vào bát của tôi, vì vậy bây giờ anh ấy vẫn có biệt danh là “Anh mỳ”.

Khách khứa dưới sân khấu cười rần rần, mặt Lâm Diệu đỏ bừng lên, ái ngại nhìn tôi.

Đến lượt Lâm Diệu nói, anh hắng giọng mấy cái rồi lên tiếng:

- Thực ra cô ấy rất hung dữ, luôn luôn mắng mỏ tôi, cứ không vui là đánh tôi, vì vậy tôi đã lén đặt cho cô ấy một biệt danh là “Người đàn bà hung bạo”, nhưng tôi chưa bao giờ gọi cô ấy như vậy cả!

Tôi trừng mắt nhìn Lâm Diệu, anh dám chê bai em à?

- Chỉ có điều tôi đã yêu cô ấy như vậy rồi, có bị đánh bị mắng như thế nào, tôi cũng cam tâm tình nguyện! - Lâm Diệu cười hi hi nhìn sang tôi.

Dưới sân khấu vang lên một tràng pháo tay ầm ĩ.

Sau một hồi bị MC hành hạ, chúng tôi đi thay quần áo. Tôi và Lâm Diệu đi từng bàn chúc

rượu. Lâm Diệu sợ tôi không chịu nổi nên đã lén đổi sang nước ngọt cho tôi.

Các đồng nghiệp đều đến tham dự, ngồi một bàn không hết. Sếp cũng có mặt, mặc vest rất lịch sự, còn dùng gel chải mấy sợi tóc lơ thơ trên đầu ra sau, trông rất buồn cười. Điều bất ngờ là Dương Lệ Lệ cũng có mặt. Dương Lệ Lệ không nghỉ việc, hơn nữa tôi đã hỏi dò chỗ sếp, được biết cô ta đã chủ động khai báo với sếp và sẵn sàng đợi lệnh đuổi việc của sếp. Nhưng tôi biết sếp sẽ không làm như vậy.

Lần này tôi đổi nước ngọt thành rượu trắng, đặc biệt mời Dương Lệ Lệ một ly. Hai chúng tôi nhìn nhau cười, coi như gột sạch thù hận.

Trương Hạo đi công tác nên bỏ lỡ mất đám cưới của tôi. Vợ anh ấy dẫn theo con đến tham dự. Ánh mắt của thằng bé sáng lấp lánh thật đáng yêu. Vợ anh ta chỉ nói với tôi sáu chữ:

- Xin lỗi chị, cảm ơn chị! - Nhớ lại tất cả những chuyện trước đây, tôi lại không tự chủ mời cô ấy một ly.

Đến bàn của Mạc Lãnh, Mạc Lãnh nâng ly chúc mừng hạnh phúc của tôi. Tôi không nhìn thấy Bầu Trời. Tôi có gửi thiếp mời cho Bầu Trời, nhưng anh ta không đến. Tôi thở dài, không tránh khỏi thoáng buồn.

- Xin lỗi nhé, tôi đến muộn! - Ngoảnh đầu lại nhìn, Bầu Trời đột nhiên xuất hiện bên cạnh tôi.

- Hai người... - Tôi kinh ngạc há hốc mồm.- Đúng như những gì mà cô nhìn thấy đấy! -

Bầu Trời vòng tay ôm Mạc Lãnh, hai người hạnh phúc mỉm cười với tôi.

Tôi vô cùng cảm động, đến nỗi hai mắt như mờ đi. Cuối cùng hai người bọn họ đã trở lại bên nhau. Mạc Lãnh, chúng ta là chị em tốt, nhất định phải cùng nhau hạnh phúc mới được! Tôi đổi nước ngọt thành rượu trắng, một hơi uống cạn, ngẩng đầu lên thấy mắt Mạc Lãnh đỏ hoe vì xúc động.

Đến bên bàn của Doctor Hoàng, anh tặng tôi một tấm chi phiếu. Tôi cầm lên xem, là mười nghìn tệ, lại là kéo dài thời hạn. Tôi bảo anh là keo kiệt, vốn dĩ là khoản đó anh nợ tôi. Doctor Hoàng cười cười:

- Anh sẽ nợ em cả đời! - Tôi cảm động quá, lại uống.

Kết quả là tôi uống rất nhiều. Lâm Diệu đi đến bàn nào cũng phải uống, nhưng anh không hề say. Tôi không thể không nghi ngờ dạo cưới Mạc Lãnh, hôm ấy thực ra anh không hề say.

Cuối cùng, người say mèm là tôi được Lâm Diệu bế về phòng. Nằm xuống giường một cái là tôi ngủ như chết chẳng biết trời đất. Lâm Diệu ra sức lay gọi tôi nhưng tôi không tỉnh nổi.

Đêm xuân đáng giá nghìn vàng, thế là đêm nay tôi đã lãng phí “ngàn vàng” rồi.

Tôi muốn có một người đàn ông yêu thương tôi, anh ấy không cần bắt mắt, chỉ cần yêu tôi là đủ.

Tôi muốn có một đứa con trai đáng yêu, mặc dù lúc này chỉ là kỳ vọng, nhưng tôi sẽ cố gắng.

Nếu tôi có thể mỉm cười hạnh phúc mỗi khi thức dậy vậy thì cuộc đời tôi thật may mắn. Giờ tôi đang sở hữu niềm may mắn và hạnh phúc này.

Cuối cùng thì Mạc Lãnh và Bầu Trời đã

quay lại với nhau. Nghe Doctor Hoàng nói, bệnh tình của Bầu Trời đã có chuyển biến tốt.

Chị dâu tôi đã có bầu, anh họ ngày càng chăm chỉ làm việc.

Còn về Trần Thi Huy, tôi không còn gặp lại nữa, cũng chẳng muốn gặp lại.

Còn Doctor Hoàng, người đàn ông có mối quan hệ đặc biệt với tôi, chưa đến được tình yêu nhưng sâu đậm hơn tình bạn. Đột nhiên tôi nhớ ra anh ấy và Lâm Diệu có một bí mật là gì nhỉ?

- Giữa anh và Doctor Hoàng có bí mật gì vậy? - Một hôm tôi không nén được tò mò, liền hỏi Lâm Diệu.

- Em muốn biết thật à? - Lâm Diệu khẽ hỏi.- Ừ!- Thực ra anh ta cũng thích em! - Lâm Diệu

thì thầm nói.- Thật không? - Tôi có hơi ngạc nhiên, mặc

dù đã có Lâm Diệu rồi, nhưng khi nghe có một người đàn ông tuyệt vời như vậy thích mình, tôi lại không nén được niềm vui trong lòng.

- Này, này Lâm Sảng, sao em cười dê thế? - Lâm Diệu trợn mắt uy hiếp tôi...

***Chương cuối

Khi người đàn bà hung bạo đụng độ anh chàng mỹ nam

Một năm trước.- Cái gì, không giao được hàng à? Tôi nghi ngờ nhìn vào hóa đơn hàng, hai

chữ “Cần gấp” to đùng ở bên phải là hóa đơn hàng chẳng lẽ là đùa? Ngũ Dật Thiên điên rồi hay sao mà dám không giao hàng trong tình huống cấp bách này? Anh ta xưa nay chưa bao giờ dám chậm giao hàng với công ty mình, chẳng lẽ anh ta quên rằng một năm công ty mình hợp tác với anh ta bao nhiêu vụ à?

Giám đốc bộ phận thu mua sốt ruột thông báo, Ngũ Dật Thiên đã chậm giao hàng còn dám tắt máy không nghe. Ban nãy còn dám lớn tiếng khẳng định trong ngày hôm nay sẽ giao hàng, thế mà giờ lại không liên lạc được. Ngũ Dật Thiên tắt máy không nghe, cô nhân viên theo dõi đơn hàng bên đó cũng trở nên hống hách, mặc kệ có mắng có chì chiết thế nào cô ta chỉ một câu “Không giao hàng kịp”. Giờ muốn giục hàng mà không biết làm thế nào. Nghe giám đốc thu mua nói mà tôi tức sôi gan.

- Hôm nay chắc chắn không thể giao hàng được, nghe nói làm lần nào là hỏng lần ấy. Tổng giám đốc Lâm, ngài thấy tôi có nên đổi mô hình không ạ? - Giám đốc sản xuất gạt mồ hôi, thận trọng hỏi.

- Đổi mô hình? Chẳng phải tất cả đã lên kế hoạch xong rồi, chỉ chờ thử mô hình thôi sao? Giờ mà đổi mô hình sẽ thiệt hại bao nhiêu anh có biết không hả? - Tôi vừa nói vừa gọi đến số máy đối tác.

Kể từ khi đảm nhiệm công việc của công ty, đây là lần đầu tiên tôi gặp phải loại người đã không giao kịp hàng lại còn không cho người ta giục như thế này. Tổng giám đốc ngang ngược đã đành, ngay

cả nhân viên cũng thật hống hách, chỉ một câu không kịp giao hàng là thôi. Tôi phải xem xem cái cô nhân viên theo dõi đơn hàng này có lý do gì để hùng hồn tuyên bố không kịp giao hàng như vậy.

Giám đốc thu mua nghe điện thoại, nói:- Cô Lâm, tổng giám đốc của chúng tôi

muốn nói chuyện với cô!Họ Lâm à, cùng họ Lâm cơ đấy, tôi thật

không hiểu sao người họ Lâm chúng tôi lại có một kẻ vô lý như vậy. Nhận lấy ống nghe từ tay giám đốc thu mua, bên kia vọng lại giọng nói rất ngọt ngào:

- Chào ngài!- Chào chiếc gì nữa, cô không giao được

hàng còn chào hỏi cái gì? - Tôi gắt lên trong cơn tức tối.

- Hàng ư? Khi nào ngài cần? - Đối phương hỏi.

Nghe thấy đối phương hỏi vậy, tôi lườm hai giám đốc, đấy, các người không thúc được hàng, tôi gọi điện thoại một cái là sợ ngay. Đúng là hai kẻ vô dụng. Tôi nhìn đồng hồ, giờ là một rưỡi, cô ta dám hỏi như vậy chứng tỏ đã chắc chắn giao được hàng. Tôi bịt ống nghe hỏi giám đốc bộ phận sản xuất:

- Mấy giờ thử mô hình?- Bảy giờ tối ạ!- Tôi liền nói với đối phương:- Ba giờ!- OK! - Giọng nói rất quả quyết.Tôi mỉm cười, hài lòng cúp máy, nói với hai

giám đốc.- Ba giờ giao hàng. Không cần thay đổi mô

hình, các người ra ngoài cả đi! Sau này chuyện nhỏ như vậy mà không xử lý được thì đừng trách tôi!

Hai giám đốc bộ phận nhìn nhau, ủ rũ đi ra ngoài, tôi loáng thoáng nghe thấy họ nói với nhau:

- Tổng giám đốc giỏi thật đấy!Một cảm giác tự hào nho nhỏ, tôi thích thú

nhấp một ngụm trà, lắng tai nghe nhạc, đợi đến ba giờ.

Thời gian chậm chạp trôi qua, cứ được một lát tôi lại nhìn đồng hồ, lần đầu tiên cảm thấy cái kim giây quay quá chậm, trong lòng trào lên một cảm giác bất an. Ba giờ, có thể giao hàng không? Lúc gọi điện thoại đã là một rưỡi rồi, lại còn phải giao hàng nữa chứ? Lẽ nào lúc mình gọi điện thoại sang, bọn họ đã chuẩn bị xong hàng rồi.

Cuối cùng cũng chờ được đến ba giờ, gọi điện thoại hỏi xem đã nhận được hàng chưa, câu trả lời là chưa. Dám chưa à? Người đàn bà đó dám giỡn mặt tôi à? Hỏi giám đốc thu mua số điện thoại bên đó, đích thân gọi sang:

- Cô Lâm à, đến giờ rồi đó!- Thật ngại quá, ba giờ chắc chắn không

được rồi, ngài muốn mấy giờ nhận hàng? - Lại đợi tôi ra quyết định.

- Bốn giờ! - Tôi nói chẳng chút khách sáo.- OK! - Vẫn đồng ý rất nhanh, trong khi tôi

đang thấy hoài nghi đối phương đã cúp máy.Lúc này tôi đã chẳng còn hứng thú thưởng

thức trà và âm nhạc. Tôi loáng thoáng cảm thấy đối

phương đang kéo dài thời gian, nhưng cứ kéo dài thời gian thế này đâu phải là cách hay? Thôi được rồi, để tôi xem cô định giở trò gì?

Thông báo với tất cả các nhân viên, bốn giờ mà chưa nhận được hàng lập tức thông báo cho tôi.

Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của tôi, bốn giờ vẫn chưa có hàng, tôi nổi điên, gọi điện sang bên đó:

- Cô Lâm... Tôi còn chưa nói hết, cô ta đã ngắt lời tôi:- Lần này đến mấy giờ ạ?- Năm giờ, năm giờ bắt buộc phải có hàng!- Lần đầu tiên tôi hỏi ngài, ngài nói ba giờ

phải có hàng, ba giờ không giao được hàng ngài lại nói là bốn giờ, bốn giờ không giao được ngài lại bảo năm giờ, nếu như năm giờ không giao được ngài vẫn sẽ nói sáu giờ, cứ như vậy kéo dài thời gian ra, chẳng phải ngày mai giao hàng cũng không làm lỡ việc của ngài sao? Nếu như đã không làm lỡ việc, ngài cần gì phải thúc giục chúng tôi như vậy? Chúng tôi có thể giao hàng thì đâu cần phải kéo dài thời gian? Nếu như đã không giao được, ngài có làm nổ tung điện thoại ra vẫn là không giao được. Hàng có để ở trong kho công ty tôi cũng chẳng tự đẻ ra được, đương nhiên hàng đặt ở trong kho công ty ngài cũng vậy. Mong ngài hiểu cho tâm trạng của chúng tôi không giao được hàng chúng tôi cũng nóng ruột lắm, tổng giám đốc chúng tôi vẫn đang ở lỳ trong kho giám sát công việc phải bỏ lại tất cả công việc đang dang dở để có thể giao hàng cho quý công ty, hi vọng quý công ty sẽ sắp xếp thời gian thử mô hình hợp lý để cả hai bên hợp tác vui vẻ ạ!

Đối phương nói rất lưu loát, cứ như đã luyện tập từ trước, chỉ có mấy câu thôi đã khiến tôi hiểu rằng có thúc ép bây giờ cũng chẳng có tác dụng gì. Trên đời sao có người kỳ lạ như thế cơ chứ, đã làm sai còn muốn được lợi. Tôi nghe cô ta nói mà không nhịn được cười, cuối cùng đành nói:

- Thôi được rồi, vậy thì ngày mai!Đặt điện thoại xuống, tôi thông báo với cấp

dưới liên hệ với đối tác báo thay đổi thời gian thử mô hình. Sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi việc, đột nhiên tôi nảy ra một ý định, muốn gặp người phụ nữ kia.

Được rồi, đợi đến ngày mai, ngày mai tôi sẽ đi gặp cô ta, nếu như ngày mai vẫn không thể giao hàng, tôi sẽ băm Ngũ Dật Thiên ra làm trăm mảnh.

TRUYEÄN DAØITRUYEÄN DAØI

(tiếp kỳ sau)

Trang 39

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 38

Page 15: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

cuộc là chuyện gì nhỉ?Chỉ một giây sau, tôi mới ngớ ra, hốt hoảng

la lên:- Lâm Diệu, chúng ta còn chưa đi đăng ký

kết hôn!Lâm Diệu gập tờ báo lại, dịu dàng nói:- Cuối cùng thì em cũng nhớ ra rồi đấy!

Không lo, đợi mai làm đám cưới xong sẽ đi đăng ký! Dù sao em cũng chẳng chạy thoát đâu!

Hôm cưới, tôi dậy từ sớm, kéo Lâm Diệu đi xem khách sạn bày trí ra sao. Đến khách sạn, thứ nhất đầu tiên đập vào mắt tôi là bức ảnh cưới to dùng ở trước cổng, đúng là bắt mắt. Một bức ảnh nam thanh nữ tú, một sự kết hợp hoàn hảo. Tôi thầm mường tượng ra khuôn mặt của con trai mình sau này.

Bên cạnh tôi có một đôi nam nữ đang đứng xem ảnh, vừa xem vừa gật đầu, lại còn thì thầm bàn tán, chắc chắn là đang khen tôi xinh đây mà. Tôi sướng rơn lên.

Tôi cố ý đi đến gần họ, bắt chuyện:- Hai người xem, cô dâu xinh thật đấy!Hai người đó nhìn nhau, vẻ mặt có hơi kỳ

quái, cuối cùng anh chàng kia nói:- Đây chẳng phải là chị sao?Hả? Bị nhận ra rồi sao? Tiếp theo đó, tôi

nghe thấy tiếng cười của Lâm Diệu.- Lâm Diệu, vợ anh hài hước thật đấy! - Cô

gái kia mỉm cười nói với Lâm Diệu.- Cô ấy là vậy đấy, ban nãy vẫn chỉ thường

thôi!Nói rồi ba người họ bật cười, chỉ có mình tôi

là nhăn nhó, kéo áo Lâm Diệu:- Bọn anh quen nhau à?- Em ngốc thật, ngoài phù dâu phù rể thì ai

đến đây sớm thế?Hả? Sao tôi không biết nhỉ? Phù rể anh tìm

còn được nhưng anh làm gì có quyền tìm phù dâu? Chỉ có điều hình như tôi cũng không nhớ phải tìm phù dâu đấy! Thôi được rồi, lần này tha cho anh đấy!

Sau đó chúng tôi lái xe đến chỗ spa của Tiểu Phụng để thay quần áo và trang điểm. Tiểu Phụng bận tới toát mồ hôi. Vừa chỉ đạo vừa không quên vòi tiền của Lâm Diệu:

- Lì xì đâu, lì xì đâu? - Tiểu Phụng chìa tay ra - Không có thì cẩn thận cái chân của anh đấy!

Lâm Diệu đã chuẩn bị trước, liền đặt cái phong bao đỏ vào tay Tiểu Phụng. Tiểu Phụng cầm lấy, gật gật đầu, tôi lại lắc lắc đầu.

- Vậy không đủ! - Tiểu Phụng hé bao lì xì ra xem.

Lâm Diệu đang định móc tiếp thì tôi la lên, đứng chắn giữa hai người, đe dọa:

- Biến ngay! Tiền của anh ấy cũng là tiền của tớ, cậu vòi tiền của anh ấy cũng là vòi tiền của tớ, dám vòi tiền của Lâm Sảng này hả? Không biết cậu của tớ làm gì à?

Tiểu Phụng bị tôi dọa cho ngây ra, cố gắng nghĩ xem cậu tôi làm chức gì.

- Cậu của cô ấy làm Cục trưởng Cục Công an đấy! - Lâm Diệu cố nhịn cười, bổ sung giúp tôi.

- Cậu của cậu làm cục trưởng lúc nào thế, rõ ràng là nhân viên đã về hưu mà? - Tiểu Phụng cuối cùng đã nhớ ra - Hừm, tớ chẳng hơi đâu đôi co với hai kẻ ngốc các người!

Tiểu Phụng thấy tôi dán mắt vào cái phong bao trên tay mình liền vội vàng giữ chặt tay lại, sợ tôi cướp mất.

Lúc cử hành hôn lễ, tôi ngây ra như một con rối, để mặc cho họ sắp đặt, họ chỉ đâu thì tôi đánh đó.

Tên MC thật vớ vẩn, chẳng chuyên nghiệp tẹo nào. Điên nhất là biết rõ chúng tôi chưa kịp đăng ký, thế mà lại bảo chúng tôi giơ tờ đăng ký ra cho mọi người cùng nhìn.

Tôi và Lâm Diệu chỉ biết nhìn nhau, cuối cùng trợn mắt nhìn MC, lát nữa sẽ biết tay tôi!

Tôi cười nhạt với MC rồi quay sang cởi áo vest trắng của Lâm Diệu ra. Mặt Lâm Diệu đỏ bừng lên, khách khứa ngồi bên dưới nhộn nhạo không hiểu chuyện gì. Tôi quay người lại bảo phù dâu cho mượn một thỏi son đỏ, rồi trải cái áo vest ra đất, viết lên đó ba chữ “Đã kết hôn”, lần lượt ký tên tôi và Lâm Diệu ở bên dưới.

Tôi chỉ vào dòng chữ trên áo vest của Lâm Diệu và nói:

- Mọi người nhìn đi, đây chính là giấy chứng nhận kết hôn của chúng tôi!

Khách khứa bật cười vỗ tay ầm ĩ.Lâm Diệu tự hào hôn lên má tôi, thì thầm

nói:- Vợ anh thật tuyệt! Thế mà cũng nghĩ ra

được!- Hứ! - Tôi vênh mặt, cười đắc chí.Tôi nhìn về phía mẹ Lâm Diệu, bà đang

mỉm cười gật đầu với tôi, tôi biết bà ấy đã thực sự chấp nhận tôi rồi. Người mẹ mạnh mẽ của tôi đang lén lau nước mắt. Tự nhiên mắt tôi cũng thấy cay xè. Mẹ ơi, con gái mẹ nuôi dưỡng hơn hai mươi năm trời cuối cùng cũng lấy được tấm chồng tử tế.

Cuối cùng, anh chàng MC bảo chúng tôi kể lại ngắn gọn quá trình yêu nhau của chúng tôi. Tôi cướp lời của Lâm Diệu:

- Lần đầu tiên gặp mặt, anh ấy đã phun một sợi mỳ vào bát của tôi, vì vậy bây giờ anh ấy vẫn có biệt danh là “Anh mỳ”.

Khách khứa dưới sân khấu cười rần rần, mặt Lâm Diệu đỏ bừng lên, ái ngại nhìn tôi.

Đến lượt Lâm Diệu nói, anh hắng giọng mấy cái rồi lên tiếng:

- Thực ra cô ấy rất hung dữ, luôn luôn mắng mỏ tôi, cứ không vui là đánh tôi, vì vậy tôi đã lén đặt cho cô ấy một biệt danh là “Người đàn bà hung bạo”, nhưng tôi chưa bao giờ gọi cô ấy như vậy cả!

Tôi trừng mắt nhìn Lâm Diệu, anh dám chê bai em à?

- Chỉ có điều tôi đã yêu cô ấy như vậy rồi, có bị đánh bị mắng như thế nào, tôi cũng cam tâm tình nguyện! - Lâm Diệu cười hi hi nhìn sang tôi.

Dưới sân khấu vang lên một tràng pháo tay ầm ĩ.

Sau một hồi bị MC hành hạ, chúng tôi đi thay quần áo. Tôi và Lâm Diệu đi từng bàn chúc

rượu. Lâm Diệu sợ tôi không chịu nổi nên đã lén đổi sang nước ngọt cho tôi.

Các đồng nghiệp đều đến tham dự, ngồi một bàn không hết. Sếp cũng có mặt, mặc vest rất lịch sự, còn dùng gel chải mấy sợi tóc lơ thơ trên đầu ra sau, trông rất buồn cười. Điều bất ngờ là Dương Lệ Lệ cũng có mặt. Dương Lệ Lệ không nghỉ việc, hơn nữa tôi đã hỏi dò chỗ sếp, được biết cô ta đã chủ động khai báo với sếp và sẵn sàng đợi lệnh đuổi việc của sếp. Nhưng tôi biết sếp sẽ không làm như vậy.

Lần này tôi đổi nước ngọt thành rượu trắng, đặc biệt mời Dương Lệ Lệ một ly. Hai chúng tôi nhìn nhau cười, coi như gột sạch thù hận.

Trương Hạo đi công tác nên bỏ lỡ mất đám cưới của tôi. Vợ anh ấy dẫn theo con đến tham dự. Ánh mắt của thằng bé sáng lấp lánh thật đáng yêu. Vợ anh ta chỉ nói với tôi sáu chữ:

- Xin lỗi chị, cảm ơn chị! - Nhớ lại tất cả những chuyện trước đây, tôi lại không tự chủ mời cô ấy một ly.

Đến bàn của Mạc Lãnh, Mạc Lãnh nâng ly chúc mừng hạnh phúc của tôi. Tôi không nhìn thấy Bầu Trời. Tôi có gửi thiếp mời cho Bầu Trời, nhưng anh ta không đến. Tôi thở dài, không tránh khỏi thoáng buồn.

- Xin lỗi nhé, tôi đến muộn! - Ngoảnh đầu lại nhìn, Bầu Trời đột nhiên xuất hiện bên cạnh tôi.

- Hai người... - Tôi kinh ngạc há hốc mồm.- Đúng như những gì mà cô nhìn thấy đấy! -

Bầu Trời vòng tay ôm Mạc Lãnh, hai người hạnh phúc mỉm cười với tôi.

Tôi vô cùng cảm động, đến nỗi hai mắt như mờ đi. Cuối cùng hai người bọn họ đã trở lại bên nhau. Mạc Lãnh, chúng ta là chị em tốt, nhất định phải cùng nhau hạnh phúc mới được! Tôi đổi nước ngọt thành rượu trắng, một hơi uống cạn, ngẩng đầu lên thấy mắt Mạc Lãnh đỏ hoe vì xúc động.

Đến bên bàn của Doctor Hoàng, anh tặng tôi một tấm chi phiếu. Tôi cầm lên xem, là mười nghìn tệ, lại là kéo dài thời hạn. Tôi bảo anh là keo kiệt, vốn dĩ là khoản đó anh nợ tôi. Doctor Hoàng cười cười:

- Anh sẽ nợ em cả đời! - Tôi cảm động quá, lại uống.

Kết quả là tôi uống rất nhiều. Lâm Diệu đi đến bàn nào cũng phải uống, nhưng anh không hề say. Tôi không thể không nghi ngờ dạo cưới Mạc Lãnh, hôm ấy thực ra anh không hề say.

Cuối cùng, người say mèm là tôi được Lâm Diệu bế về phòng. Nằm xuống giường một cái là tôi ngủ như chết chẳng biết trời đất. Lâm Diệu ra sức lay gọi tôi nhưng tôi không tỉnh nổi.

Đêm xuân đáng giá nghìn vàng, thế là đêm nay tôi đã lãng phí “ngàn vàng” rồi.

Tôi muốn có một người đàn ông yêu thương tôi, anh ấy không cần bắt mắt, chỉ cần yêu tôi là đủ.

Tôi muốn có một đứa con trai đáng yêu, mặc dù lúc này chỉ là kỳ vọng, nhưng tôi sẽ cố gắng.

Nếu tôi có thể mỉm cười hạnh phúc mỗi khi thức dậy vậy thì cuộc đời tôi thật may mắn. Giờ tôi đang sở hữu niềm may mắn và hạnh phúc này.

Cuối cùng thì Mạc Lãnh và Bầu Trời đã

quay lại với nhau. Nghe Doctor Hoàng nói, bệnh tình của Bầu Trời đã có chuyển biến tốt.

Chị dâu tôi đã có bầu, anh họ ngày càng chăm chỉ làm việc.

Còn về Trần Thi Huy, tôi không còn gặp lại nữa, cũng chẳng muốn gặp lại.

Còn Doctor Hoàng, người đàn ông có mối quan hệ đặc biệt với tôi, chưa đến được tình yêu nhưng sâu đậm hơn tình bạn. Đột nhiên tôi nhớ ra anh ấy và Lâm Diệu có một bí mật là gì nhỉ?

- Giữa anh và Doctor Hoàng có bí mật gì vậy? - Một hôm tôi không nén được tò mò, liền hỏi Lâm Diệu.

- Em muốn biết thật à? - Lâm Diệu khẽ hỏi.- Ừ!- Thực ra anh ta cũng thích em! - Lâm Diệu

thì thầm nói.- Thật không? - Tôi có hơi ngạc nhiên, mặc

dù đã có Lâm Diệu rồi, nhưng khi nghe có một người đàn ông tuyệt vời như vậy thích mình, tôi lại không nén được niềm vui trong lòng.

- Này, này Lâm Sảng, sao em cười dê thế? - Lâm Diệu trợn mắt uy hiếp tôi...

***Chương cuối

Khi người đàn bà hung bạo đụng độ anh chàng mỹ nam

Một năm trước.- Cái gì, không giao được hàng à? Tôi nghi ngờ nhìn vào hóa đơn hàng, hai

chữ “Cần gấp” to đùng ở bên phải là hóa đơn hàng chẳng lẽ là đùa? Ngũ Dật Thiên điên rồi hay sao mà dám không giao hàng trong tình huống cấp bách này? Anh ta xưa nay chưa bao giờ dám chậm giao hàng với công ty mình, chẳng lẽ anh ta quên rằng một năm công ty mình hợp tác với anh ta bao nhiêu vụ à?

Giám đốc bộ phận thu mua sốt ruột thông báo, Ngũ Dật Thiên đã chậm giao hàng còn dám tắt máy không nghe. Ban nãy còn dám lớn tiếng khẳng định trong ngày hôm nay sẽ giao hàng, thế mà giờ lại không liên lạc được. Ngũ Dật Thiên tắt máy không nghe, cô nhân viên theo dõi đơn hàng bên đó cũng trở nên hống hách, mặc kệ có mắng có chì chiết thế nào cô ta chỉ một câu “Không giao hàng kịp”. Giờ muốn giục hàng mà không biết làm thế nào. Nghe giám đốc thu mua nói mà tôi tức sôi gan.

- Hôm nay chắc chắn không thể giao hàng được, nghe nói làm lần nào là hỏng lần ấy. Tổng giám đốc Lâm, ngài thấy tôi có nên đổi mô hình không ạ? - Giám đốc sản xuất gạt mồ hôi, thận trọng hỏi.

- Đổi mô hình? Chẳng phải tất cả đã lên kế hoạch xong rồi, chỉ chờ thử mô hình thôi sao? Giờ mà đổi mô hình sẽ thiệt hại bao nhiêu anh có biết không hả? - Tôi vừa nói vừa gọi đến số máy đối tác.

Kể từ khi đảm nhiệm công việc của công ty, đây là lần đầu tiên tôi gặp phải loại người đã không giao kịp hàng lại còn không cho người ta giục như thế này. Tổng giám đốc ngang ngược đã đành, ngay

cả nhân viên cũng thật hống hách, chỉ một câu không kịp giao hàng là thôi. Tôi phải xem xem cái cô nhân viên theo dõi đơn hàng này có lý do gì để hùng hồn tuyên bố không kịp giao hàng như vậy.

Giám đốc thu mua nghe điện thoại, nói:- Cô Lâm, tổng giám đốc của chúng tôi

muốn nói chuyện với cô!Họ Lâm à, cùng họ Lâm cơ đấy, tôi thật

không hiểu sao người họ Lâm chúng tôi lại có một kẻ vô lý như vậy. Nhận lấy ống nghe từ tay giám đốc thu mua, bên kia vọng lại giọng nói rất ngọt ngào:

- Chào ngài!- Chào chiếc gì nữa, cô không giao được

hàng còn chào hỏi cái gì? - Tôi gắt lên trong cơn tức tối.

- Hàng ư? Khi nào ngài cần? - Đối phương hỏi.

Nghe thấy đối phương hỏi vậy, tôi lườm hai giám đốc, đấy, các người không thúc được hàng, tôi gọi điện thoại một cái là sợ ngay. Đúng là hai kẻ vô dụng. Tôi nhìn đồng hồ, giờ là một rưỡi, cô ta dám hỏi như vậy chứng tỏ đã chắc chắn giao được hàng. Tôi bịt ống nghe hỏi giám đốc bộ phận sản xuất:

- Mấy giờ thử mô hình?- Bảy giờ tối ạ!- Tôi liền nói với đối phương:- Ba giờ!- OK! - Giọng nói rất quả quyết.Tôi mỉm cười, hài lòng cúp máy, nói với hai

giám đốc.- Ba giờ giao hàng. Không cần thay đổi mô

hình, các người ra ngoài cả đi! Sau này chuyện nhỏ như vậy mà không xử lý được thì đừng trách tôi!

Hai giám đốc bộ phận nhìn nhau, ủ rũ đi ra ngoài, tôi loáng thoáng nghe thấy họ nói với nhau:

- Tổng giám đốc giỏi thật đấy!Một cảm giác tự hào nho nhỏ, tôi thích thú

nhấp một ngụm trà, lắng tai nghe nhạc, đợi đến ba giờ.

Thời gian chậm chạp trôi qua, cứ được một lát tôi lại nhìn đồng hồ, lần đầu tiên cảm thấy cái kim giây quay quá chậm, trong lòng trào lên một cảm giác bất an. Ba giờ, có thể giao hàng không? Lúc gọi điện thoại đã là một rưỡi rồi, lại còn phải giao hàng nữa chứ? Lẽ nào lúc mình gọi điện thoại sang, bọn họ đã chuẩn bị xong hàng rồi.

Cuối cùng cũng chờ được đến ba giờ, gọi điện thoại hỏi xem đã nhận được hàng chưa, câu trả lời là chưa. Dám chưa à? Người đàn bà đó dám giỡn mặt tôi à? Hỏi giám đốc thu mua số điện thoại bên đó, đích thân gọi sang:

- Cô Lâm à, đến giờ rồi đó!- Thật ngại quá, ba giờ chắc chắn không

được rồi, ngài muốn mấy giờ nhận hàng? - Lại đợi tôi ra quyết định.

- Bốn giờ! - Tôi nói chẳng chút khách sáo.- OK! - Vẫn đồng ý rất nhanh, trong khi tôi

đang thấy hoài nghi đối phương đã cúp máy.Lúc này tôi đã chẳng còn hứng thú thưởng

thức trà và âm nhạc. Tôi loáng thoáng cảm thấy đối

phương đang kéo dài thời gian, nhưng cứ kéo dài thời gian thế này đâu phải là cách hay? Thôi được rồi, để tôi xem cô định giở trò gì?

Thông báo với tất cả các nhân viên, bốn giờ mà chưa nhận được hàng lập tức thông báo cho tôi.

Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của tôi, bốn giờ vẫn chưa có hàng, tôi nổi điên, gọi điện sang bên đó:

- Cô Lâm... Tôi còn chưa nói hết, cô ta đã ngắt lời tôi:- Lần này đến mấy giờ ạ?- Năm giờ, năm giờ bắt buộc phải có hàng!- Lần đầu tiên tôi hỏi ngài, ngài nói ba giờ

phải có hàng, ba giờ không giao được hàng ngài lại nói là bốn giờ, bốn giờ không giao được ngài lại bảo năm giờ, nếu như năm giờ không giao được ngài vẫn sẽ nói sáu giờ, cứ như vậy kéo dài thời gian ra, chẳng phải ngày mai giao hàng cũng không làm lỡ việc của ngài sao? Nếu như đã không làm lỡ việc, ngài cần gì phải thúc giục chúng tôi như vậy? Chúng tôi có thể giao hàng thì đâu cần phải kéo dài thời gian? Nếu như đã không giao được, ngài có làm nổ tung điện thoại ra vẫn là không giao được. Hàng có để ở trong kho công ty tôi cũng chẳng tự đẻ ra được, đương nhiên hàng đặt ở trong kho công ty ngài cũng vậy. Mong ngài hiểu cho tâm trạng của chúng tôi không giao được hàng chúng tôi cũng nóng ruột lắm, tổng giám đốc chúng tôi vẫn đang ở lỳ trong kho giám sát công việc phải bỏ lại tất cả công việc đang dang dở để có thể giao hàng cho quý công ty, hi vọng quý công ty sẽ sắp xếp thời gian thử mô hình hợp lý để cả hai bên hợp tác vui vẻ ạ!

Đối phương nói rất lưu loát, cứ như đã luyện tập từ trước, chỉ có mấy câu thôi đã khiến tôi hiểu rằng có thúc ép bây giờ cũng chẳng có tác dụng gì. Trên đời sao có người kỳ lạ như thế cơ chứ, đã làm sai còn muốn được lợi. Tôi nghe cô ta nói mà không nhịn được cười, cuối cùng đành nói:

- Thôi được rồi, vậy thì ngày mai!Đặt điện thoại xuống, tôi thông báo với cấp

dưới liên hệ với đối tác báo thay đổi thời gian thử mô hình. Sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi việc, đột nhiên tôi nảy ra một ý định, muốn gặp người phụ nữ kia.

Được rồi, đợi đến ngày mai, ngày mai tôi sẽ đi gặp cô ta, nếu như ngày mai vẫn không thể giao hàng, tôi sẽ băm Ngũ Dật Thiên ra làm trăm mảnh.

TRUYEÄN DAØITRUYEÄN DAØI

(tiếp kỳ sau)

Trang 39

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 38

Page 16: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 33A

CUOÁI TUAÀN

Trang 32A

Issue # 1869 * Saturday December 21, 2019

TRUYEÄN NGAÉN CHOÏN LOÏCTRUYEÄN NGAÉN CHOÏN LOÏC

Sắc màu mùa đông

ông mở mắt, bước xuống giường

Đđi về phía cửa sổ. Bộ đồ ngủ mỏng manh khiến cô khẽ rùng mình.

Khép mi vội vì tiếng cánh cửa sổ đập mạnh vào thành cửa, gió cứ thế lùa hẳn vào bên trong.

Đông thấy hơi lạnh nên đi về phía giường, trùm chiếc chăn bông lên người rồi lặng lẽ trở về chỗ ngồi quen thuộc, cạnh cửa sổ. Hít thật sâu hương vị của gió, mơ màng gối đầu lên thành cửa sổ, mặc cho gió luồn từng cơn miên man vào làn tóc rối, Đông ngủ ngon lành.

Điều đó đã trở thành thói quen của Đông suốt ba năm nay, kể từ khi Phong qua đời vì một vụ tai nạn xe. Ngày trước Phong thường đi làm về muộn, Đông vẫn ngồi bên cửa sổ chờ anh, hạnh phúc khi nhìn thấy Phong dừng xe dưới nhà, cô sẽ chạy ù xuống để mở cửa cho anh. Cũng có lúc vì mệt, cô ngủ thiếp đi bên khung cửa sổ.

Phong về, anh cứ đứng ở dưới nhà chờ cho đến khi Đông giật mình tỉnh dậy, chưa bao giờ anh đánh thức cô. Mỗi lần như thế, cô lại thấy hối hận vô cùng vì đã để anh phải đứng chờ, cô trách anh sao không gọi cô dậy, anh mỉm cười: “Trông em ngủ quên bên cửa sổ rất đẹp, anh không nỡ đánh thức”.

Và cứ như thế, mỗi đêm cô đều tỉnh giấc giữa khuya, rời giường đến bên cửa sổ. Trừ những ngày mưa không thể mở cửa, còn lại những ngày khác, dù đông buốt hay giá lạnh, cô đều không từ bỏ thói quen của mình. Cô tin Phong sẽ nhìn thấy cô, cô tin anh vẫn ở đâu đó dưới kia, dõi ánh nhìn lên nơi này. Có những đêm hàng mi ướt đẫm dù trời không mưa. Đêm nay lại là một đêm như vậy, mắt vẫn nhắm, lệ vẫn rơi, cô khẽ thở dài cho sự nhớ nhung da diết. Mùa đông đã về qua ô cửa sổ...

Đông đang loay hoay sắp lại mấy chậu hoa cải cô ươm trồng từ mấy tháng trước, nay đã bắt đầu trổ hoa. Tiếng chuông gió leng keng vang lên báo hiệu có khách ghé đến, theo phản xạ, Đông quay lại, giữ trên môi một nụ cười thật tươi.

- Xin chào quý khách! Rất vui vì đã ghé đến cửa hàng hoa Winter.

- Xin chào! Ở đây... - Vị khách vừa định hỏi gì đó thì ánh mắt bỗng sáng rực lên khi nhìn thấy những chậu hoa cải, anh bước nhanh đến gần Đông - À đây rồi, tôi tìm hoa này mãi.

- Anh đang nói đến hoa cải ư? - Đông nâng chậu hoa cải đang cầm trên tay lên, hỏi vị khách.

- Phải! Tôi có đi đến mấy cửa hàng hoa gần đây, nhưng không nơi nào có. Họ chỉ tôi đến chỗ có đồng hoa cải, nhưng tôi chỉ cần một chậu vừa xinh để đặt trong phòng thôi. May quá, ở chỗ cô lại có bán.

- Ở đây cũng còn nhiều loại hoa khác lắm, anh có thể dạo quanh một vòng... Ơ! Trời mưa rồi.

Đông khẽ thốt lên khi nhìn thấy những giọt nước mưa đang xô nhau vào cửa kính. Đông vội vàng đi về phía cửa, bấm nút cho mái che hoạt động rồi đẩy cửa bước ra ngoài. Tiếng chuông gió không

chỉ kêu hai lần mà tới bốn lần, có nghĩa là vị khách lúc nãy cũng ra khỏi cửa theo Đông. Anh giúp cô chuyển mấy chậu hoa ở ngoài vào trong để tránh mưa làm hư những cánh hoa. Những chậu Violet mỏng manh sẽ không chịu nổi nếu mưa nặng hạt.

- Cảm ơn anh nhiều nhé! Người anh bị ướt rồi. Anh đợi chút tôi vào lấy khăn cho anh.

- Không sao đâu, ướt có chút xíu thôi. Cô không phải bận tâm đâu.

- Anh đừng ngại. Đợi tôi nhé!Nói rồi Đông đi lên phòng. Phong gạt bớt

những giọt mưa còn ngoan cố đọng trên tóc và áo của mình. Anh đi vòng quanh cửa hàng, hết ngắm hoa này đến hoa kia mà vẫn chưa thấy cô chủ cửa hàng. Anh mỉm cười nhẹ nghĩ cô gái này thật liều, rủi như anh là một tên trộm hay kẻ xấu xa thì cửa hàng này đã không còn nguyên vẹn nữa rồi. Anh ngồi xuống ghế tại chiếc bàn tròn đặt giữa gian phòng, một phong cách trang trí rất lạ lùng, toàn những gam màu lạnh như cái tên của nó. Nếu người ta đến cửa hàng vào thời điểm này - tức là mùa đông - thì sẽ càng cảm thấy lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Phong đặt hai tay lên bàn, mặt bàn bằng đá cũng lạnh tanh. Trên bàn có một bức ảnh được úp lại, mặt sau của bức ảnh có dòng chữ: “Anh là gió, em là mùa đông. Phong-Đông mãi ở bên nhau!”. Phong tò mò lật bức ảnh lại để nhìn mặt trước, trong ảnh là một đôi nam nữ với nụ cười thật đẹp. Người con gái chính là cô chủ cửa hàng hoa này.

- Xin lỗi đã để anh chờ, tôi có cuộc điện thoại gấp. Anh lau khô tóc và người đi - Đông bước đến gần vị khách tốt bụng, đưa cho anh chiếc khăn bông. Khi nhận ra trên tay anh là bức ảnh của mình, cô thoáng cau mày nhẹ, sau đó nhanh chóng nở một nụ cười gượng gạo - Người yêu của tôi đấy! Nhưng anh ấy mất rồi.

- Tại sao? - Phong hỏi theo phản xạ, hỏi xong mới biết mình vừa hỏi một câu ngớ ngẩn và không hợp hoàn cảnh.

- Tai nạn xe. Do anh ấy đi chở hàng cho tôi, loài hoa tôi thích nhất. Hoa cải đấy! Trước đây cửa hàng này không có hoa cải đâu. Từ sau khi anh ấy mất, tôi mới quyết định tự ươm loài hoa này - Đôi mắt của Đông bắt đầu nhòa đi, cô vội vàng đưa tay lên lau nhanh những giọt nước mắt đang chực trào ra, mỉm cười gượng - Tại sao tôi lại kể cho anh nghe nhỉ? Tôi không biết nữa. Xin lỗi nếu đã làm phiền anh.

- Không sao đâu, tôi là người hỏi cô mà - Phong cảm thấy mình có lỗi vô cùng, vì đã gợi lại nỗi buồn cho cô gái kia. Căn phòng lạnh, tên quán cũng lạnh, có lẽ trái tim cô gái ấy cũng đang rất lạnh lẽo. Phong đặt bức ảnh xuống bàn rồi đứng lên, anh muốn thay đổi không khí đang ảm đạm này.

Mưa cũng đã ngớt, chỉ còn bay bay như màn sương sớm. Phong lại đến bên những chậu hoa cải, ngắm nghía một hồi, hỏi han Đông cách trồng, cách chăm sóc chúng. Nụ cười đã trở lại với cô gái, nhưng vẫn còn vẻ u buồn vương vấn.

- Tôi muốn đặt mua hoa thường xuyên. Hai ngày một chậu hoa cải, được không nhỉ?

- Sao cơ ạ? Hai ngày một chậu hoa cải? - Đông tròn mắt, nhắc lại lời của Phong. Ngạc nhiên xen lẫn khó hiểu, nhưng rồi trở về với vị trí của người bán hàng, cô dịu giọng, gật đầu - Được ạ! Nhưng anh sẽ đặt đến bao giờ?

- Đến hết mùa đông, hết cái lạnh năm nay - Phong cười, để lộ ra chiếc răng khểnh và má lúm đồng tiền bên trái.

Như có ngọn gió đông ghé ngang qua làm mi mắt cay cay. Giây phút nhìn thấy nụ cười của chàng trai ấy, Đông như nhìn thấy Phong của cô trước kia, cũng răng khểnh, cũng má lúm đồng tiền... đẹp một cách lạ kỳ, đầy cuốn hút nhưng không phô trương. Phong của cô đã từng trao cho cô những nụ cười như thế, kèm theo nụ hôn nhẹ lên trán, hai má và bờ môi. Một mảnh ký ức trôi qua rồi vỡ tan tành, nước mắt Đông chảy thành dòng mà cô không hay biết.

- Cô làm sao thế? Môi cô tím lại hết rồi! Cô có sao không? - Phong đưa hai tay đặt lên vai cô lay nhẹ, thể hiện một sự quan tâm, lo lắng thực sự.

Câu nói của Phong làm Đông bừng tỉnh, nhận ra nước mắt mình đang vô duyên rơi trước mặt người khác. Cô quay đi đáp vội với anh rằng cô không sao. Đông cảm thấy mọi việc đang diễn ra như trò hề, không dưng mà cô hai lần rơi nước mắt trong vô thức trước người con trai lạ. Mùa đông lạnh thật đấy, nhưng cô chưa sẵn sàng để đón nhận một vòng tay mới, một tình cảm mới. Cô chỉ cần Phong, cần mỗi đêm bên cửa sổ để có thể cảm nhận được Phong đang về bên cạnh mình. Vậy là đủ rồi.

Người khách ra về, mang theo một chậu hoa cải và hẹn sẽ ghé cửa hàng sau hai ngày tới. Tiếng chuông gió vang lên hai lần nữa báo hiệu cửa vừa mở và đóng. Đông đứng nhìn vị khách cho tới khi bóng anh khuất dần sau góc phố, cô mới quay về chiếc bàn nhỏ giữa gian phòng tràn ngập đủ sắc màu của hoa. Mùa đông về thật rồi, mang theo cả mưa và gió. Nhưng chẳng bao giờ đưa Phong trở lại bên cạnh Đông. Đông lại chìm vào nỗi nhớ, nỗi ân hận, xót xa cho một mối tình đang đẹp như hoa, tưởng sẽ là đóa hoa đẹp nhất của đất trời, nhưng đã vội sớm tàn trong lạnh giá...

Phong ngồi trước giá vẽ, anh bắt đầu phác họa một đôi mắt long lanh như có nước. Trời đông lạnh làm tay anh trở nên cứng hơn và đường nét cũng khó lượn hơn. Anh pha cho mình một tách café nóng, khói lan tỏa mang hương thơm xộc tận vào mũi, anh mơ màng tận hưởng.

Khi đã thấy đủ ấm hơn, anh đặt tách café xuống bàn ngay bên cạnh chậu hoa cải đã nở rộ. Đưa tay miết cằm vẻ suy tư, anh mỉm cười như vừa nghĩ ra một ý tưởng hay. Phong quay giá vẽ về vị trí mà anh có thể quan sát được chậu hoa cải, đưa bút vẽ lên không trung, nheo mắt lấy tiêu điểm, anh bắt đầu vẽ chậu hoa cải nằm ở phía dưới bức tranh, cách đôi mắt lúc nãy một khoảng đủ để anh có thể vẽ tiếp lúc có hứng. Gió đông vẫn len lỏi vào qua khung cửa sổ.

Phong đẩy cửa bước vào, chuông gió lại kêu leng keng. Đông quay lại, khi nhận ra đó là khách quen, cô tiếp tục làm công việc của mình.

- Em đang làm gì vậy? Không thấy chào anh như mọi khi - Phong ngồi xuống ghế đối diện.

- Anh đâu phải khách mới. Em đang làm nơ, gắn chúng lên mấy chậu hoa sẽ đẹp hơn, có sắc thái hơn - Đông nâng chiếc nơ lên, nhìn Phong mỉm cười.

Sự thật là từ lúc Phong xuất hiện trong cuộc sống của cô, Đông đã không còn cảm giác cô đơn như trước kia nữa. Cô cũng muốn nhìn thấy nụ cười ấy nhiều hơn. Nhưng Đông vẫn tự lừa dối mình rằng chỉ vì anh ấy giống với Phong của cô mà thôi.

- Ừm... - Phong cười hiền, làm cảm xúc của Đông khẽ rung lên không thể kiểm soát.

Phong đứng lên, đi một vòng, cứ một lúc lại lén nhìn về phía Đông, ngón tay trỏ của bàn tay phải cứ thế bất giác đưa lên, vẽ vào khoảng không những đường nét khuôn mặt của cô gái. Đông ho khẽ vài tiếng, sụt sịt vài cái làm Phong giật mình rút tay về.

- Em bị ốm à?- Em bị cảm lạnh chút xíu, chắc tại đêm qua

gió lớn quá.- Em ngủ mà không đóng cửa sổ sao? Đông hắt xì vài lần. Tiếng chuông gió leng

keng liên hồi vì có khách vào cửa hàng. Họ chọn rất nhiều loại hoa đẹp, nhưng lại trừ hoa cải ra, vì họ nói hoa cải nhanh phai màu, dễ tàn úa, mỏng manh... Đã nửa buổi trôi qua, khách cũng ra về hết, chỉ trừ mình Phong là vẫn loay hoay ngắm nghía mấy chậu hoa cải và đôi lúc lén nhìn cô chủ cửa hàng hoa Winter.

- Anh không về sao? Trưa rồi đó, trời đã ấm hơn nhiều rồi - Đông nhìn ra bên ngoài, vẫn sụt sùi và hắt xì thêm vài cái - Anh đợi em gói hoa cho anh nhé, cũng đến giờ ăn trưa rồi.

Phong định nói gì đó, nhưng rồi lại thôi. Anh nghĩ không nên làm phiền cô gái ấy quá nhiều, vì dù sao anh và cô cũng không là gì của nhau cả. Ít phút sau, cô đưa cho anh chậu hoa cải đã gói cẩn thận bằng giấy kiếng, trên có gắn thêm chiếc nơ màu xanh lá. Anh nhận lấy rồi chào tạm biệt, mở cửa ra về. Tiếng chuông gió lại leng keng như muốn phá vỡ trời đông khô khốc.

Đông nằm vùi lên mặt bàn, thở một cách khó nhọc. Bỗng tiếng chuông gió vang lên, nhưng không có khách bước vào. Đông đứng dậy, tiến thẳng ra ngoài. Một chiếc túi nhỏ treo trước cửa kèm theo một mẩu giấy: “Uống thuốc đi nhé! Cô gái bông cải!”. Đông mỉm cười, thầm cảm ơn vị khách quen mà cô chưa biết tên...

Gần cuối tháng 12, đường phố bắt đầu lên đèn đủ sắc màu đón chờ mùa Giáng Sinh, các cặp tình nhân tay trong tay ấm áp. Phong cuộn bức tranh đã hoàn thành xong, bỏ vào hộp hình trụ rồi đeo nó lên người. Đêm 23 mà đường đã đông kín những đôi yêu nhau đi dạo phố. Phong thở ra từng làn hơi như sương khói mỏng manh, mặt đỏ lên vì tiết trời đông, anh đi nhanh về phía con đường quen thuộc.

10 giờ đêm, theo thói quen cũ, Đông lại ngồi bên cửa sổ, người run lên vì lạnh. Cô bị cảm cả tuần nay rồi nhưng vẫn chưa khỏi dù đã uống hết

thuốc Phong đưa. Làm sao mà khỏi được khi mỗi đêm đều hứng chịu những cơn gió đông rét buốt thấu xương, nhưng Đông vẫn ngoan cố, Đông sợ nếu Phong không nhìn thấy cô, anh sẽ buồn lắm.

Cuối cùng thì Phong cũng đi đến nơi cần đến. Anh ngạc nhiên nhìn lên cửa sổ phòng Đông, thấy cửa mở và có một cô gái đang tựa đầu bên cửa sổ. Anh định lên tiếng gọi cô gái ấy, nhưng dường như có thứ gì đó ngăn cản anh, khiến anh không thốt nên lời. Phong cứ đứng đó nhìn lên, có lúc nở nụ cười nhẹ nghĩ mình giống một thằng ngốc, có lúc hoang mang không hiểu nổi thứ gì đã ngăn cản anh.

11 giờ đêm, Đông giật mình tỉnh dậy, mơ màng nhìn xuống lòng đường, cô thấy bóng dáng một người con trai. Đông khẽ thốt lên: “Phong về!”, rồi lao nhanh xuống mở cửa chạy ra đường trong bộ đồ ngủ không giữ nổi được một chút hơi ấm. Bất giác trong ánh đèn đêm mờ ảo, Đông chạy chân đất đến ôm chầm lấy Phong, nước mắt đã dài như vô tận. Cô nức nở như vỡ òa nỗi nhớ, sự cô đơn và cả đợi chờ. Cô than trách trong tiếng nấc nghẹn ngào:

- Sao giờ này anh mới về với em? Anh có biết em đợi anh lâu lắm không? Đêm nào em cũng mở cửa sổ, đợi anh cho đến lúc ngủ quên. Tại sao anh tàn nhẫn không ở bên em nữa? Bỏ em mà đi như vậy anh thấy hạnh phúc lắm sao Phong?

- Anh sẽ không rời xa em nữa. Gặp em là định mệnh, ở bên em cũng là định mệnh. Kể cả anh có là người thay thế Phong của em đi chăng nữa.

Đông chợt tỉnh, cô đẩy người kia ra, mở to đôi mắt đẫm nước nhìn thật kỹ, đó không phải là Phong của cô. Đông ngồi sụp xuống đường như không còn sức lực, cô òa khóc, mệt mỏi đến suýt ngất. Phong nhanh chóng cởi áo ấm của mình rồi khoác lên người cô, ngồi xuống bên cạnh, vòng tay ôm lấy bờ vai gầy đang run lên vì lạnh của Đông.

- Những gì anh nói lúc nãy em có nghe rõ không? Là lời thật lòng của anh. Tim anh đau lắm khi nhìn em như thế này. Đến bên em và che chở cho em là cách anh lựa chọn, dù em có từ chối thì anh vẫn sẽ yêu em. Anh yêu em từ nét hiền dịu không giấu giếm, anh yêu em vì em ngốc nghếch chờ đợi một hình bóng đã xa, anh yêu em vì em như một bông hoa cải - giản dị, mộc mạc nhưng kiên cường. Chỉ ai hiểu thì mới nhận ra nét đẹp ẩn sâu bên trong của em - bông cải của anh.

Nói xong, Phong mở hộp lấy bức tranh ra, vuốt phẳng, đặt hẳn trên mặt đường cho Đông nhìn rõ. Đó là một bức tranh vẽ cô gái với khuôn mặt hiền, ánh mắt buồn, nụ cười dịu dàng, trên tay cô cầm một chậu hoa cải. Tất cả sống động như đang tồn tại. Đông đưa tay chạm vào bức tranh, nhẹ nhàng dựa đầu vào người Phong.

Đêm đông Hà Nội. Đường vắng. Gió đông làm bức tranh khẽ lay động giống như những bông hoa cải trong bức tranh đang đung đưa trước gió, tạo nên sắc màu của mùa đông.

“Anh là gió, em là mùa đông. Phong-Đông mãi ở bên nhau!”... ■

Vy Oanh

Để anh đưa em về trên chuyến tàu thời gian

gày sẽ còn nắng mới tinh và cuộc

Nđời như những chuyến tàu hạn định gói sẵn một tình yêu thương

ấm nở. Nơi những vẹn nguyên của áng mây mềm, nơi vệt chân buồn in dấu vết ngày chia ly. Có ai đó biết rằng chia ly rồi còn có thể tái ngộ được đâu. Hay bản thân anh dại dột chỉ cố gắng chấp nhận làm kẻ mị tình một lần nữa trong tim.

Hôm qua trên con đường lá trải những khoảng lặng gọi tên em, bỗng tiềm thức anh tràn dâng một kí ức xưa ngọt ngào. Biết xa nhau thời gian là chưa đủ, nhưng cũng hẳn mọi thứ đã quá đủ để giày vò nỗi nhớ trong anh.

Vẫn thế, nơi tình yêu bắt đầu là những bản nhạc đời đầy du dương. Vẫn thế, khi tất cả nép mình chao nghiêng, thì cơn mưa mang tiếng sét ngang trời về tách biệt lứa đôi. Và có phải vẫn thế khi bước chân mỏi, khi hạnh phúc bám víu trong bơ vơ thì con người ta lại nhớ nhung mà quay về tìm miền quá khứ. Ký ức như điểm tựa mỗi khi và ngọt ngào xa vắng là bờ vai của dĩ vãng, khe khẽ đón nhận cái gối mình của tương lai mịt mờ đó thôi.

Có lẽ sự vị tha chỉ là ngụy biện cho thèm khát lòng hiện hữu mỗi khi. Những đêm trắng bên vách thời gian, tất cả như tắt lịm đi từng phút đam mê trong anh một thời. Anh chỉ biết mình còn tồn tại là một kẻ rong chơi, là một kẻ đi lang thang và ẩn mình trong những bóng đêm dài, tĩnh mịch.

Và rồi tất cả thành một thói quen để lòng nhấn nhá qua từng đêm dài trăn trở. Cuối cùng chỉ để trách móc sự vô tâm của một người và trong những trách móc ấy anh chẳng dám chắc mình có can đảm mà vứt đi những tiềm thức đôi khi. Vì anh biết yêu thương ly biệt, hay sự tách rời bởi số phận, tất cả đều có một lý do riêng chẳng dễ tỏ bày.

Thời gian là dòng đời cười nhạo báng sự nhập nhòa nơi anh. Giữa chênh vênh, chuếnh choáng, giữa một ngàn niềm quên không thể giấu đi tên một người. Có lẽ gót chân em quay về là ngày hạnh phúc gọi đời sẽ trở lại trang nhạc dở dang kia.

Nơi hai kẻ chia ly nhau rồi tìm về trong khúc đời khuyết những trải nghiệm riêng tư. Và tất cả sẽ dừng chân cho một khúc tình ca hoàn thành. Trên nét bút cuối cùng là một đôi trai gái sẽ dắt tay nhau đi về miền số phận.

Định mệnh kia, vầng môi trẻ son mãnh liệt đến già nua bạc màu tóc, ta sẽ vẫn sống như nhân gian chưa từng biết đến mình từng yêu nhau như thế... Về thôi em, về với nũng nịu thơ ngây thuở ban đầu, về với câu hờn ghen và giọt lệ dài lăn vô cớ. Về với anh, về với những yêu thương đang thèm khát những hơi thở quyện nồng. Để anh sẽ làm con tàu vượt bóng tối thời gian, vượt ngàn trùng của sự xa cách.

Đưa em về trên chuyến tàu thời gian, rồi ngày mới đôi mình lại nhìn nhau và khát khao một hạnh phúc đủ đầy... ■

Lâm Phong

Page 17: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 33A

CUOÁI TUAÀN

Trang 32A

Issue # 1869 * Saturday December 21, 2019

TRUYEÄN NGAÉN CHOÏN LOÏCTRUYEÄN NGAÉN CHOÏN LOÏC

Sắc màu mùa đông

ông mở mắt, bước xuống giường

Đđi về phía cửa sổ. Bộ đồ ngủ mỏng manh khiến cô khẽ rùng mình.

Khép mi vội vì tiếng cánh cửa sổ đập mạnh vào thành cửa, gió cứ thế lùa hẳn vào bên trong.

Đông thấy hơi lạnh nên đi về phía giường, trùm chiếc chăn bông lên người rồi lặng lẽ trở về chỗ ngồi quen thuộc, cạnh cửa sổ. Hít thật sâu hương vị của gió, mơ màng gối đầu lên thành cửa sổ, mặc cho gió luồn từng cơn miên man vào làn tóc rối, Đông ngủ ngon lành.

Điều đó đã trở thành thói quen của Đông suốt ba năm nay, kể từ khi Phong qua đời vì một vụ tai nạn xe. Ngày trước Phong thường đi làm về muộn, Đông vẫn ngồi bên cửa sổ chờ anh, hạnh phúc khi nhìn thấy Phong dừng xe dưới nhà, cô sẽ chạy ù xuống để mở cửa cho anh. Cũng có lúc vì mệt, cô ngủ thiếp đi bên khung cửa sổ.

Phong về, anh cứ đứng ở dưới nhà chờ cho đến khi Đông giật mình tỉnh dậy, chưa bao giờ anh đánh thức cô. Mỗi lần như thế, cô lại thấy hối hận vô cùng vì đã để anh phải đứng chờ, cô trách anh sao không gọi cô dậy, anh mỉm cười: “Trông em ngủ quên bên cửa sổ rất đẹp, anh không nỡ đánh thức”.

Và cứ như thế, mỗi đêm cô đều tỉnh giấc giữa khuya, rời giường đến bên cửa sổ. Trừ những ngày mưa không thể mở cửa, còn lại những ngày khác, dù đông buốt hay giá lạnh, cô đều không từ bỏ thói quen của mình. Cô tin Phong sẽ nhìn thấy cô, cô tin anh vẫn ở đâu đó dưới kia, dõi ánh nhìn lên nơi này. Có những đêm hàng mi ướt đẫm dù trời không mưa. Đêm nay lại là một đêm như vậy, mắt vẫn nhắm, lệ vẫn rơi, cô khẽ thở dài cho sự nhớ nhung da diết. Mùa đông đã về qua ô cửa sổ...

Đông đang loay hoay sắp lại mấy chậu hoa cải cô ươm trồng từ mấy tháng trước, nay đã bắt đầu trổ hoa. Tiếng chuông gió leng keng vang lên báo hiệu có khách ghé đến, theo phản xạ, Đông quay lại, giữ trên môi một nụ cười thật tươi.

- Xin chào quý khách! Rất vui vì đã ghé đến cửa hàng hoa Winter.

- Xin chào! Ở đây... - Vị khách vừa định hỏi gì đó thì ánh mắt bỗng sáng rực lên khi nhìn thấy những chậu hoa cải, anh bước nhanh đến gần Đông - À đây rồi, tôi tìm hoa này mãi.

- Anh đang nói đến hoa cải ư? - Đông nâng chậu hoa cải đang cầm trên tay lên, hỏi vị khách.

- Phải! Tôi có đi đến mấy cửa hàng hoa gần đây, nhưng không nơi nào có. Họ chỉ tôi đến chỗ có đồng hoa cải, nhưng tôi chỉ cần một chậu vừa xinh để đặt trong phòng thôi. May quá, ở chỗ cô lại có bán.

- Ở đây cũng còn nhiều loại hoa khác lắm, anh có thể dạo quanh một vòng... Ơ! Trời mưa rồi.

Đông khẽ thốt lên khi nhìn thấy những giọt nước mưa đang xô nhau vào cửa kính. Đông vội vàng đi về phía cửa, bấm nút cho mái che hoạt động rồi đẩy cửa bước ra ngoài. Tiếng chuông gió không

chỉ kêu hai lần mà tới bốn lần, có nghĩa là vị khách lúc nãy cũng ra khỏi cửa theo Đông. Anh giúp cô chuyển mấy chậu hoa ở ngoài vào trong để tránh mưa làm hư những cánh hoa. Những chậu Violet mỏng manh sẽ không chịu nổi nếu mưa nặng hạt.

- Cảm ơn anh nhiều nhé! Người anh bị ướt rồi. Anh đợi chút tôi vào lấy khăn cho anh.

- Không sao đâu, ướt có chút xíu thôi. Cô không phải bận tâm đâu.

- Anh đừng ngại. Đợi tôi nhé!Nói rồi Đông đi lên phòng. Phong gạt bớt

những giọt mưa còn ngoan cố đọng trên tóc và áo của mình. Anh đi vòng quanh cửa hàng, hết ngắm hoa này đến hoa kia mà vẫn chưa thấy cô chủ cửa hàng. Anh mỉm cười nhẹ nghĩ cô gái này thật liều, rủi như anh là một tên trộm hay kẻ xấu xa thì cửa hàng này đã không còn nguyên vẹn nữa rồi. Anh ngồi xuống ghế tại chiếc bàn tròn đặt giữa gian phòng, một phong cách trang trí rất lạ lùng, toàn những gam màu lạnh như cái tên của nó. Nếu người ta đến cửa hàng vào thời điểm này - tức là mùa đông - thì sẽ càng cảm thấy lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Phong đặt hai tay lên bàn, mặt bàn bằng đá cũng lạnh tanh. Trên bàn có một bức ảnh được úp lại, mặt sau của bức ảnh có dòng chữ: “Anh là gió, em là mùa đông. Phong-Đông mãi ở bên nhau!”. Phong tò mò lật bức ảnh lại để nhìn mặt trước, trong ảnh là một đôi nam nữ với nụ cười thật đẹp. Người con gái chính là cô chủ cửa hàng hoa này.

- Xin lỗi đã để anh chờ, tôi có cuộc điện thoại gấp. Anh lau khô tóc và người đi - Đông bước đến gần vị khách tốt bụng, đưa cho anh chiếc khăn bông. Khi nhận ra trên tay anh là bức ảnh của mình, cô thoáng cau mày nhẹ, sau đó nhanh chóng nở một nụ cười gượng gạo - Người yêu của tôi đấy! Nhưng anh ấy mất rồi.

- Tại sao? - Phong hỏi theo phản xạ, hỏi xong mới biết mình vừa hỏi một câu ngớ ngẩn và không hợp hoàn cảnh.

- Tai nạn xe. Do anh ấy đi chở hàng cho tôi, loài hoa tôi thích nhất. Hoa cải đấy! Trước đây cửa hàng này không có hoa cải đâu. Từ sau khi anh ấy mất, tôi mới quyết định tự ươm loài hoa này - Đôi mắt của Đông bắt đầu nhòa đi, cô vội vàng đưa tay lên lau nhanh những giọt nước mắt đang chực trào ra, mỉm cười gượng - Tại sao tôi lại kể cho anh nghe nhỉ? Tôi không biết nữa. Xin lỗi nếu đã làm phiền anh.

- Không sao đâu, tôi là người hỏi cô mà - Phong cảm thấy mình có lỗi vô cùng, vì đã gợi lại nỗi buồn cho cô gái kia. Căn phòng lạnh, tên quán cũng lạnh, có lẽ trái tim cô gái ấy cũng đang rất lạnh lẽo. Phong đặt bức ảnh xuống bàn rồi đứng lên, anh muốn thay đổi không khí đang ảm đạm này.

Mưa cũng đã ngớt, chỉ còn bay bay như màn sương sớm. Phong lại đến bên những chậu hoa cải, ngắm nghía một hồi, hỏi han Đông cách trồng, cách chăm sóc chúng. Nụ cười đã trở lại với cô gái, nhưng vẫn còn vẻ u buồn vương vấn.

- Tôi muốn đặt mua hoa thường xuyên. Hai ngày một chậu hoa cải, được không nhỉ?

- Sao cơ ạ? Hai ngày một chậu hoa cải? - Đông tròn mắt, nhắc lại lời của Phong. Ngạc nhiên xen lẫn khó hiểu, nhưng rồi trở về với vị trí của người bán hàng, cô dịu giọng, gật đầu - Được ạ! Nhưng anh sẽ đặt đến bao giờ?

- Đến hết mùa đông, hết cái lạnh năm nay - Phong cười, để lộ ra chiếc răng khểnh và má lúm đồng tiền bên trái.

Như có ngọn gió đông ghé ngang qua làm mi mắt cay cay. Giây phút nhìn thấy nụ cười của chàng trai ấy, Đông như nhìn thấy Phong của cô trước kia, cũng răng khểnh, cũng má lúm đồng tiền... đẹp một cách lạ kỳ, đầy cuốn hút nhưng không phô trương. Phong của cô đã từng trao cho cô những nụ cười như thế, kèm theo nụ hôn nhẹ lên trán, hai má và bờ môi. Một mảnh ký ức trôi qua rồi vỡ tan tành, nước mắt Đông chảy thành dòng mà cô không hay biết.

- Cô làm sao thế? Môi cô tím lại hết rồi! Cô có sao không? - Phong đưa hai tay đặt lên vai cô lay nhẹ, thể hiện một sự quan tâm, lo lắng thực sự.

Câu nói của Phong làm Đông bừng tỉnh, nhận ra nước mắt mình đang vô duyên rơi trước mặt người khác. Cô quay đi đáp vội với anh rằng cô không sao. Đông cảm thấy mọi việc đang diễn ra như trò hề, không dưng mà cô hai lần rơi nước mắt trong vô thức trước người con trai lạ. Mùa đông lạnh thật đấy, nhưng cô chưa sẵn sàng để đón nhận một vòng tay mới, một tình cảm mới. Cô chỉ cần Phong, cần mỗi đêm bên cửa sổ để có thể cảm nhận được Phong đang về bên cạnh mình. Vậy là đủ rồi.

Người khách ra về, mang theo một chậu hoa cải và hẹn sẽ ghé cửa hàng sau hai ngày tới. Tiếng chuông gió vang lên hai lần nữa báo hiệu cửa vừa mở và đóng. Đông đứng nhìn vị khách cho tới khi bóng anh khuất dần sau góc phố, cô mới quay về chiếc bàn nhỏ giữa gian phòng tràn ngập đủ sắc màu của hoa. Mùa đông về thật rồi, mang theo cả mưa và gió. Nhưng chẳng bao giờ đưa Phong trở lại bên cạnh Đông. Đông lại chìm vào nỗi nhớ, nỗi ân hận, xót xa cho một mối tình đang đẹp như hoa, tưởng sẽ là đóa hoa đẹp nhất của đất trời, nhưng đã vội sớm tàn trong lạnh giá...

Phong ngồi trước giá vẽ, anh bắt đầu phác họa một đôi mắt long lanh như có nước. Trời đông lạnh làm tay anh trở nên cứng hơn và đường nét cũng khó lượn hơn. Anh pha cho mình một tách café nóng, khói lan tỏa mang hương thơm xộc tận vào mũi, anh mơ màng tận hưởng.

Khi đã thấy đủ ấm hơn, anh đặt tách café xuống bàn ngay bên cạnh chậu hoa cải đã nở rộ. Đưa tay miết cằm vẻ suy tư, anh mỉm cười như vừa nghĩ ra một ý tưởng hay. Phong quay giá vẽ về vị trí mà anh có thể quan sát được chậu hoa cải, đưa bút vẽ lên không trung, nheo mắt lấy tiêu điểm, anh bắt đầu vẽ chậu hoa cải nằm ở phía dưới bức tranh, cách đôi mắt lúc nãy một khoảng đủ để anh có thể vẽ tiếp lúc có hứng. Gió đông vẫn len lỏi vào qua khung cửa sổ.

Phong đẩy cửa bước vào, chuông gió lại kêu leng keng. Đông quay lại, khi nhận ra đó là khách quen, cô tiếp tục làm công việc của mình.

- Em đang làm gì vậy? Không thấy chào anh như mọi khi - Phong ngồi xuống ghế đối diện.

- Anh đâu phải khách mới. Em đang làm nơ, gắn chúng lên mấy chậu hoa sẽ đẹp hơn, có sắc thái hơn - Đông nâng chiếc nơ lên, nhìn Phong mỉm cười.

Sự thật là từ lúc Phong xuất hiện trong cuộc sống của cô, Đông đã không còn cảm giác cô đơn như trước kia nữa. Cô cũng muốn nhìn thấy nụ cười ấy nhiều hơn. Nhưng Đông vẫn tự lừa dối mình rằng chỉ vì anh ấy giống với Phong của cô mà thôi.

- Ừm... - Phong cười hiền, làm cảm xúc của Đông khẽ rung lên không thể kiểm soát.

Phong đứng lên, đi một vòng, cứ một lúc lại lén nhìn về phía Đông, ngón tay trỏ của bàn tay phải cứ thế bất giác đưa lên, vẽ vào khoảng không những đường nét khuôn mặt của cô gái. Đông ho khẽ vài tiếng, sụt sịt vài cái làm Phong giật mình rút tay về.

- Em bị ốm à?- Em bị cảm lạnh chút xíu, chắc tại đêm qua

gió lớn quá.- Em ngủ mà không đóng cửa sổ sao? Đông hắt xì vài lần. Tiếng chuông gió leng

keng liên hồi vì có khách vào cửa hàng. Họ chọn rất nhiều loại hoa đẹp, nhưng lại trừ hoa cải ra, vì họ nói hoa cải nhanh phai màu, dễ tàn úa, mỏng manh... Đã nửa buổi trôi qua, khách cũng ra về hết, chỉ trừ mình Phong là vẫn loay hoay ngắm nghía mấy chậu hoa cải và đôi lúc lén nhìn cô chủ cửa hàng hoa Winter.

- Anh không về sao? Trưa rồi đó, trời đã ấm hơn nhiều rồi - Đông nhìn ra bên ngoài, vẫn sụt sùi và hắt xì thêm vài cái - Anh đợi em gói hoa cho anh nhé, cũng đến giờ ăn trưa rồi.

Phong định nói gì đó, nhưng rồi lại thôi. Anh nghĩ không nên làm phiền cô gái ấy quá nhiều, vì dù sao anh và cô cũng không là gì của nhau cả. Ít phút sau, cô đưa cho anh chậu hoa cải đã gói cẩn thận bằng giấy kiếng, trên có gắn thêm chiếc nơ màu xanh lá. Anh nhận lấy rồi chào tạm biệt, mở cửa ra về. Tiếng chuông gió lại leng keng như muốn phá vỡ trời đông khô khốc.

Đông nằm vùi lên mặt bàn, thở một cách khó nhọc. Bỗng tiếng chuông gió vang lên, nhưng không có khách bước vào. Đông đứng dậy, tiến thẳng ra ngoài. Một chiếc túi nhỏ treo trước cửa kèm theo một mẩu giấy: “Uống thuốc đi nhé! Cô gái bông cải!”. Đông mỉm cười, thầm cảm ơn vị khách quen mà cô chưa biết tên...

Gần cuối tháng 12, đường phố bắt đầu lên đèn đủ sắc màu đón chờ mùa Giáng Sinh, các cặp tình nhân tay trong tay ấm áp. Phong cuộn bức tranh đã hoàn thành xong, bỏ vào hộp hình trụ rồi đeo nó lên người. Đêm 23 mà đường đã đông kín những đôi yêu nhau đi dạo phố. Phong thở ra từng làn hơi như sương khói mỏng manh, mặt đỏ lên vì tiết trời đông, anh đi nhanh về phía con đường quen thuộc.

10 giờ đêm, theo thói quen cũ, Đông lại ngồi bên cửa sổ, người run lên vì lạnh. Cô bị cảm cả tuần nay rồi nhưng vẫn chưa khỏi dù đã uống hết

thuốc Phong đưa. Làm sao mà khỏi được khi mỗi đêm đều hứng chịu những cơn gió đông rét buốt thấu xương, nhưng Đông vẫn ngoan cố, Đông sợ nếu Phong không nhìn thấy cô, anh sẽ buồn lắm.

Cuối cùng thì Phong cũng đi đến nơi cần đến. Anh ngạc nhiên nhìn lên cửa sổ phòng Đông, thấy cửa mở và có một cô gái đang tựa đầu bên cửa sổ. Anh định lên tiếng gọi cô gái ấy, nhưng dường như có thứ gì đó ngăn cản anh, khiến anh không thốt nên lời. Phong cứ đứng đó nhìn lên, có lúc nở nụ cười nhẹ nghĩ mình giống một thằng ngốc, có lúc hoang mang không hiểu nổi thứ gì đã ngăn cản anh.

11 giờ đêm, Đông giật mình tỉnh dậy, mơ màng nhìn xuống lòng đường, cô thấy bóng dáng một người con trai. Đông khẽ thốt lên: “Phong về!”, rồi lao nhanh xuống mở cửa chạy ra đường trong bộ đồ ngủ không giữ nổi được một chút hơi ấm. Bất giác trong ánh đèn đêm mờ ảo, Đông chạy chân đất đến ôm chầm lấy Phong, nước mắt đã dài như vô tận. Cô nức nở như vỡ òa nỗi nhớ, sự cô đơn và cả đợi chờ. Cô than trách trong tiếng nấc nghẹn ngào:

- Sao giờ này anh mới về với em? Anh có biết em đợi anh lâu lắm không? Đêm nào em cũng mở cửa sổ, đợi anh cho đến lúc ngủ quên. Tại sao anh tàn nhẫn không ở bên em nữa? Bỏ em mà đi như vậy anh thấy hạnh phúc lắm sao Phong?

- Anh sẽ không rời xa em nữa. Gặp em là định mệnh, ở bên em cũng là định mệnh. Kể cả anh có là người thay thế Phong của em đi chăng nữa.

Đông chợt tỉnh, cô đẩy người kia ra, mở to đôi mắt đẫm nước nhìn thật kỹ, đó không phải là Phong của cô. Đông ngồi sụp xuống đường như không còn sức lực, cô òa khóc, mệt mỏi đến suýt ngất. Phong nhanh chóng cởi áo ấm của mình rồi khoác lên người cô, ngồi xuống bên cạnh, vòng tay ôm lấy bờ vai gầy đang run lên vì lạnh của Đông.

- Những gì anh nói lúc nãy em có nghe rõ không? Là lời thật lòng của anh. Tim anh đau lắm khi nhìn em như thế này. Đến bên em và che chở cho em là cách anh lựa chọn, dù em có từ chối thì anh vẫn sẽ yêu em. Anh yêu em từ nét hiền dịu không giấu giếm, anh yêu em vì em ngốc nghếch chờ đợi một hình bóng đã xa, anh yêu em vì em như một bông hoa cải - giản dị, mộc mạc nhưng kiên cường. Chỉ ai hiểu thì mới nhận ra nét đẹp ẩn sâu bên trong của em - bông cải của anh.

Nói xong, Phong mở hộp lấy bức tranh ra, vuốt phẳng, đặt hẳn trên mặt đường cho Đông nhìn rõ. Đó là một bức tranh vẽ cô gái với khuôn mặt hiền, ánh mắt buồn, nụ cười dịu dàng, trên tay cô cầm một chậu hoa cải. Tất cả sống động như đang tồn tại. Đông đưa tay chạm vào bức tranh, nhẹ nhàng dựa đầu vào người Phong.

Đêm đông Hà Nội. Đường vắng. Gió đông làm bức tranh khẽ lay động giống như những bông hoa cải trong bức tranh đang đung đưa trước gió, tạo nên sắc màu của mùa đông.

“Anh là gió, em là mùa đông. Phong-Đông mãi ở bên nhau!”... ■

Vy Oanh

Để anh đưa em về trên chuyến tàu thời gian

gày sẽ còn nắng mới tinh và cuộc

Nđời như những chuyến tàu hạn định gói sẵn một tình yêu thương

ấm nở. Nơi những vẹn nguyên của áng mây mềm, nơi vệt chân buồn in dấu vết ngày chia ly. Có ai đó biết rằng chia ly rồi còn có thể tái ngộ được đâu. Hay bản thân anh dại dột chỉ cố gắng chấp nhận làm kẻ mị tình một lần nữa trong tim.

Hôm qua trên con đường lá trải những khoảng lặng gọi tên em, bỗng tiềm thức anh tràn dâng một kí ức xưa ngọt ngào. Biết xa nhau thời gian là chưa đủ, nhưng cũng hẳn mọi thứ đã quá đủ để giày vò nỗi nhớ trong anh.

Vẫn thế, nơi tình yêu bắt đầu là những bản nhạc đời đầy du dương. Vẫn thế, khi tất cả nép mình chao nghiêng, thì cơn mưa mang tiếng sét ngang trời về tách biệt lứa đôi. Và có phải vẫn thế khi bước chân mỏi, khi hạnh phúc bám víu trong bơ vơ thì con người ta lại nhớ nhung mà quay về tìm miền quá khứ. Ký ức như điểm tựa mỗi khi và ngọt ngào xa vắng là bờ vai của dĩ vãng, khe khẽ đón nhận cái gối mình của tương lai mịt mờ đó thôi.

Có lẽ sự vị tha chỉ là ngụy biện cho thèm khát lòng hiện hữu mỗi khi. Những đêm trắng bên vách thời gian, tất cả như tắt lịm đi từng phút đam mê trong anh một thời. Anh chỉ biết mình còn tồn tại là một kẻ rong chơi, là một kẻ đi lang thang và ẩn mình trong những bóng đêm dài, tĩnh mịch.

Và rồi tất cả thành một thói quen để lòng nhấn nhá qua từng đêm dài trăn trở. Cuối cùng chỉ để trách móc sự vô tâm của một người và trong những trách móc ấy anh chẳng dám chắc mình có can đảm mà vứt đi những tiềm thức đôi khi. Vì anh biết yêu thương ly biệt, hay sự tách rời bởi số phận, tất cả đều có một lý do riêng chẳng dễ tỏ bày.

Thời gian là dòng đời cười nhạo báng sự nhập nhòa nơi anh. Giữa chênh vênh, chuếnh choáng, giữa một ngàn niềm quên không thể giấu đi tên một người. Có lẽ gót chân em quay về là ngày hạnh phúc gọi đời sẽ trở lại trang nhạc dở dang kia.

Nơi hai kẻ chia ly nhau rồi tìm về trong khúc đời khuyết những trải nghiệm riêng tư. Và tất cả sẽ dừng chân cho một khúc tình ca hoàn thành. Trên nét bút cuối cùng là một đôi trai gái sẽ dắt tay nhau đi về miền số phận.

Định mệnh kia, vầng môi trẻ son mãnh liệt đến già nua bạc màu tóc, ta sẽ vẫn sống như nhân gian chưa từng biết đến mình từng yêu nhau như thế... Về thôi em, về với nũng nịu thơ ngây thuở ban đầu, về với câu hờn ghen và giọt lệ dài lăn vô cớ. Về với anh, về với những yêu thương đang thèm khát những hơi thở quyện nồng. Để anh sẽ làm con tàu vượt bóng tối thời gian, vượt ngàn trùng của sự xa cách.

Đưa em về trên chuyến tàu thời gian, rồi ngày mới đôi mình lại nhìn nhau và khát khao một hạnh phúc đủ đầy... ■

Lâm Phong

Page 18: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 31A

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 30A

TRUYEÄN NGAÉN CHOÏN LOÏCTRUYEÄN NGAÉN CHOÏN LOÏC

Chuỗi ngọc lam

gày cô bé Joan Grace đẩy cửa

Nbước vào tiệm của Pierre Richard thì Pierre là con người cô độc nhất

thành phố. Có lẽ hồi ấy các bạn đã được nghe phong phanh câu chuyện đó. Nhưng báo chí không nêu tên mà cũng không kể chi tiết nên hôm nay tôi xin thuật lại tường tận.

Pierre đã được ông nội để lại cho một cửa tiệm bán đồ cổ. Trong cái tủ kính nhỏ xíu anh chất đủ các thứ đồ kỳ cục: vòng, mề đay đeo vào dây chuyền có từ thế kỷ trước, nhẫn vàng, hộp bạc, ngọc thạch hoặc ngà chạm trổ, tượng nhỏ bằng sứ...

Vào một buổi chiều mùa đông, một bé gái đứng áp trán vào tủ kính, trố mắt ngắm kỹ từng vật cũ kỹ đó như muốn kiếm một thứ gì.

Bỗng em ngẩng đầu lên, vẻ khoan khoái rồi đẩy cửa bước vào tiệm. Bên trong tối tăm mà còn bừa bãi hơn bên ngoài nhiều. Có những ngăn tủ muốn sập vì chất quá nặng: hộp đựng tư trang, súng lục cũ không còn dùng được nữa, đồng hồ chuông đèn; còn trên sàn thì chất đống nào là giá để củi trong lò sưởi, chiếc đàn mandolin và những đồ cũ kỹ khó mà phân loại được.

Pierre ngồi ở sau quầy. Mặc dầu mới ngoài ba mươi mà tóc của anh đã hoa râm. Anh nhìn cô bé chăm chú. Joan Grace vội lên tiếng:

- Thưa ông, con có thể coi chuỗi ngọc lam bày ở tủ kính không ạ?

Pierre kéo tấm màn, lấy chuỗi ngọc ra đưa cho cô bé xem. Những viên ngọc lam chiếu rực rỡ trong bàn tay xanh xao của anh. Em đỡ lấy, thốt lên lời khen:

- Đẹp quá! Xin ông gói lại thành một gói đẹp cho con.

Pierre lạnh lùng ngó em:- Có ai bảo em đi làm việc này hay sao?- Thưa không ạ! Con mua để tặng chị con.

Chị đã nuôi nấng con từ khi mẹ con qua đời. Đây là lễ Noel đầu tiên chị em con được ở gần nhau. Con muốn tặng chị một món quà thật đẹp!

Pierre nghi ngờ hỏi:- Em có bao nhiêu tiền?Em mở khăn tay ra, đổ lên bàn một nắm

tiền xu:- Con đã đập con heo của con ra đấy ạ!Pierre Richard ngó em, vẻ trầm tư. Rồi anh

ý tứ cầm chuỗi ngọc lên, sợ em trông thấy giá tiền. Nói bằng cách nào cho em biết được đây? Cặp mắt xanh đầy tin tưởng của em gợi cho anh nhớ lại vết thương lòng thời trước. Quay lưng lại cô bé, Pierre bảo:

- Đợi tôi một chút nhé!Rồi vừa lúi húi làm một việc gì đó, anh vừa

quay lại hỏi:- Em tên gì?- Thưa, Joan Grace.Khi quay lại thì trong tay anh đã cầm một

gói nhỏ bao bằng giấy lụa đỏ và cột bằng một băng lụa màu xanh lá cây. Anh đưa cho cô bé và bảo:

- Này, coi chừng em đừng đánh rơi nhé!Joan mỉm cười rạng rỡ, chạy vụt về nhà.

Anh nhìn theo, một nỗi buồn miên man dâng lên trong lòng. Cô bé và chuỗi ngọc lam khơi gợi lại một vết thương lòng không bao giờ lành hẳn của anh. Tóc em vàng như lúa chín, mắt em xanh như nước biển; mới mấy năm trước, anh đã yêu một thiếu nữ cũng có suối tóc đó, đôi mắt đó.

Chuỗi ngọc đã tính để tặng nàng. Nhưng một chiếc xe tải lớn trượt bánh trên con đường trơn ướt một đêm mưa đã làm tiêu tan ước mơ. Từ đó anh sống cô độc, ôn lại hoài nỗi khổ tâm.

Anh ân cần lễ độ tiếp khách, nhưng ngoài công việc ra, anh thấy cuộc đời này trống rỗng vô nghĩa một cách khủng khiếp. Lầm lì, không giao thiệp với ai, anh cố quên mà không quên được, nỗi thất vọng như sương mù cứ mỗi ngày mỗi dày đặc.

Cặp mắt xanh của Joan Grace gợi cho anh hình ảnh người yêu. Vào dịp lễ này, khách hàng tới đông, ai cũng bộc lộ niềm vui làm cho anh càng đau lòng.

Khách qua đường bước vào tiệm, chuyện trò, sờ mó các món đồ, trả giá lăng xăng. Đêm Noel đã khuya rồi, khi người khách cuối cùng bước ra, Pierre Richard thở phào nhẹ nhàng. Thôi thế là qua được năm nay. Nhưng anh đã lầm.

Cửa thình lình mở ra, một thiếu nữ xông vào. Anh thấy nhói ở tim: thiếu nữ có vẻ mặt quen quen nhưng anh không nhớ rõ đã gặp ở đâu, lúc nào. Mái tóc cô vàng hoe, cặp mắt xanh thăm thẳm.

Cô im lặng lấy trong túi xách ra một gói nhỏ bao vội vàng một thứ giấy lụa đỏ, lại có cả cái băng lụa màu xanh lá cây đã mở ra rồi. Và những viên ngọc lam chiếu rực rỡ trên bàn:

- Chuỗi ngọc lam này có phải của tiệm anh không?

Pierre ngước mắt lên nhìn cô gái, nhẹ nhàng trả lời:

- Đúng vậy!- Phải ngọc thật không?- Nhất định rồi. Không phải thứ ngọc quý

nhất nhưng là ngọc thật đấy cô gái ạ!- Anh có nhớ đã bán cho ai không?- Tôi đã bán cho một cô bé. Tên em là Joan.

Em mua để tặng quà Noel cho người chị của em.- Giá bao nhiêu?Pierre nghiêm mặt đáp:- Tôi không khi nào nói giá tiền khách hàng

đã trả cho tôi.- Em Joan chỉ có ít đồng tiền tiêu vặt làm

sao em có đủ tiền mua chuỗi ngọc này?Trong lúc đó, Pierre vuốt kỹ lại tờ giấy lụa,

gói lại chuỗi ngọc. Anh bảo:- Em đã trả giá đắt hơn hết thảy những

người khác. Có bao nhiêu tiền em đưa tôi hết!Hai người lặng thinh. Cửa hàng bỗng tĩnh

mịch lạ thường. Tiếng chuông từ một giáo đường ở gần đó bắt đầu vang lên từng hồi. Cái gói nhỏ đặt trên bàn, vẻ thắc mắc dò hỏi trong cặp mắt thiếu nữ và cảm giác hồi sinh kỳ dị dồn dập dâng lên trong lòng Pierre, tất cả những điều đó đều là do tình yêu của một cô bé.

- Nhưng vì sao anh lại làm điều đó?Pierre đưa gói nhỏ cho cô gái và trả lời:- Hôm nay là ngày Noel. Tôi bất hạnh

không có ai để tặng quà. Cô cho phép tôi đưa cô về nhà và chúc cô một lễ Noel vui vẻ với gia đình nhé!

Thế là trong tiếng chuông ngân nga, giữa một đám đông vui vẻ, Pierre Richard và một thiếu nữ mà anh chưa biết tên, cùng nhau bước qua một ngày mới đem đến nguồn hy vọng tràn trề trong lòng mọi người...

Phép lạ mùa Giáng Sinh - Chuyện một chiếc chén lễ “bụi đời”

ha Jerry Bruggeman định xé mảnh

Cgiấy gói của bưu kiện ra rồi lại vụt ngừng tay lại, trên 10 phút như thế

ngài tự hỏi liệu mình có đủ can đảm để nhìn vào một sự thật không? Liệu chiếc chén lễ của ngài vẫn còn nguyên vẹn một mảnh hay đã gẫy vụn, méo mó, trầy trụa?

Chiếc đĩa thánh mà ngài vẫn giữ khi chiếc chén lễ bị mất 14 năm qua đang chiếu sáng lóng lánh trên bàn đợi tái ngộ với chiếc chén đồng hành.

14 năm qua khi ngài còn phục vụ tại nhà thờ Corpus Christi của Colorado Springs thì một đêm nọ kẻ gian đã đột nhập vào nhà thờ và lấy đi chiếc chén lễ. Hình như đây là một sự cố tình vì ngoài chiếc chén ra không một vật nào bị mất kể cả ngay cạnh đó có một chiếc chén đẹp hơn.

- Thật sự, tôi không bao giờ nghĩ rằng nó sẽ được trả lại - Cha Bruggeman đã nói trong một cuộc phỏng vấn ngày 7 tháng 12 với tờ báo Colorado Herald, tờ báo của Giáo Phận Colorado Springs - Nó giống như thể là mình mất đi một người thân trong gia đình.

Chiếc chén bạc mạ vàng là món quà của cha mẹ ngài tặng làm kỷ niệm ngày ngài nhậm chức linh mục tại giáo phận Pueblo. Tay cầm có gắn sáu viên ngọc màu đen, và dưới đế có khắc dòng chữ: “Xin Chúa ban phước lành cho cha mẹ và tất cả những người đã đóng góp cho ơn gọi của con. Linh mục Gerald Bruggeman, thụ phong ngày 26 tháng 5 năm 1949”.

Ngài giữ chiếc chén lễ được 47 năm thì bị mất vào năm 1996. Theo lời bà thư ký của giáo xứ, bà Marge Knight, thì ngày nay tuy ngài đã 87 tuổi và đang nghỉ hưu nhưng vẫn thường xuyên tới dâng thánh lễ cho giáo xứ và tiếp tục làm tuyên úy cho bệnh viện Penrose ở gần đó.

Bà cho biết lúc bị mất, chồng bà đã lập tức đi đến các cửa hàng cầm đồ địa phương với hy vọng chuộc lại món hàng. Nhưng cảnh sát cho biết một món đồ như thế không phải là loại mặt hàng thông thường có thể bán.

Bà thậm chí còn đăng một quảng cáo trên tờ The Colorado Springs với lời hứa hẹn là - không đặt câu hỏi - nếu được trả lại, nhưng không hề có tin tức nào cả.

Không có hy vọng tìm lại được chén thánh cũ, Cha Bruggeman đã liên lạc với nhà sản xuất

Beaugrand Gilles ở Montreal để tìm một chén thánh thay thế nhưng nhà sản xuất đã trả lời là họ đã ngưng sản xuất kiểu chén như thế.

- Tôi cảm thấy như là “Nó đã ra đi mãi mãi” - Cha Bruggeman tâm sự. Ngài nói thêm rằng nhiều đêm ngài đã ác mộng thấy chiếc chén bị nấu chảy ra để lấy bạc. Đó là nỗi sợ hãi tồi tệ nhất! - Ngài nói.

Trớ trêu thay, chiếc chén thánh có thể đã được trưng bày trên lò sưởi của một khách sạn chỉ cách nhà thờ có vài đường phố trong một thời gian dài gần 14 năm.

Bỗng nhiên ngày 3 tháng 12 vừa qua, Cha Bruggeman nhận được một điện thoại của ông Larry Resel, một cư dân của Las Animas, nói rằng ông đã tìm thấy chiếc chén thánh và đã gửi cho ngài qua đường bưu phẩm ngày hôm đó.

Larry Resel từng là một mục sư Tin Lành đã trở về với đạo Công Giáo năm 2009, ông thường tìm mua đồ cổ và sau đó rao bán trên Ebay để lấy lời. Ông cho biết đã mua được chiếc chén thánh tại một cửa hàng bán đồ cổ ở Fowler một vài ngày trước đó với giá 12 USD.

Người bán hàng biết rằng ông Resel hay mua những đồ vật Công Giáo cho nên đã gói kỹ chiếc chén thánh đợi ông đến.

Sau khi nhìn thấy tên của vị linh mục khắc dưới đế của chiếc chén, ông Resel đã dùng Google để tìm và biết được địa chỉ hiện tại của Cha Bruggeman, ông lập tức gởi lại cho ngài làm quà Giáng Sinh.

Chiếc chén thánh đến nhà Cha Bruggeman vào ngày 4 tháng 12, được bọc cẩn thận trong lớp đệm vỏ đậu phộng. Tuy nhiên, Cha Bruggeman nói rằng ngài không dám mở hộp, sợ rằng sẽ thấy chiếc chén thánh trong một tình trạng tơi tả của nhiều năm “bụi đời”.

- Tôi đã có một thời gian khó khăn trước khi mở hộp, tự hỏi nếu nó có còn là một mảnh không? - Ngài nói.

Tả cảnh lúc ngài mở hộp ra, cô cháu gái của ngài là Carol Lutz cho biết ngài đã “ngây ngất” khi nhìn thấy chiếc chén thánh hoàn toàn nguyên vẹn, 6 viên ngọc vẫn còn đó.

Qua lời bà chủ hàng đồ cổ ở Fowler tên là Tammy Harris thì một phụ nữ giấu tên đã mang đến cho bà món đồ này vào ngày 18 tháng 11 vừa qua. Người phụ nữ ấy cho biết vào năm 1997, khi bà đi chơi rừng với con trai ở chân núi Manitou Springs thì nhìn thấy một cái gì đó lấp lánh trong đám bùn. Họ đào lên và phát hiện ra chiếc chén thánh sau đó họ đã mang nó về nhà.

Thế rồi, họ mở một “khách sạn với bữa ăn sáng” (B&B) tại trung tâm thành phố Colorado Springs lấy tên là khách sạn Chén Thánh, họ trưng bày chiếc chén thánh trên lò sưởi của phòng tiếp khách.

Khi họ đóng cửa cơ sở khách sạn, chiếc chén thánh cũng được đóng gói với các đồ vật khác để bán làm đồ cổ. Khi nhìn thấy chiếc chén thánh, bà Harris đã đặt nó sang một bên cho ông Resel, biết rằng ông ta thích sưu tầm các cổ vật Công giáo.

- Tôi coi đây là một phép lạ Thánh Thể - Ông Resel nói - Nó không bị móp, không rỉ sét bất chấp thực tế là nó bị chôn trong bùn đất. Đây là một món quà Giáng sinh tuyệt vời cho Cha Bruggeman.

Khi nghe tin chén thánh được tìm thấy, Đức Giám Mục Michael J. Sheridan của Colorado Springs nói:

- Đối với hầu hết các linh mục, chén thánh là một vật rất quý giá. Tôi vẫn còn giữ chiếc chén thánh của cha mẹ tôi tặng. Đó là một lời nhắc nhở hàng ngày về tình yêu của họ dành cho tôi và những khuyến khích của họ cho ơn gọi linh mục của tôi!

Hoa hồng trong đêm Giáng Sinh

uyết đang rơi. Bobby đang ngồi ở

Tkhoảng sân sau nhà, nó thấy lạnh hơn. Bobby không mang giày ống

cao. Nó không thích, mà nó cũng chẳng có đôi nào. Chiếc áo khoác mỏng tanh không đủ giữ ấm cho Bobby. Nó lạnh lắm.

Tuyết vẫn không ngừng rơi. Hơn một giờ trôi qua, nó nghĩ mãi mà vẫn chưa ra món quà Giáng sinh tặng mẹ.

- Ôi, thật là chán. Giờ đây nếu có nghĩ ra mua gì thì mình cũng đâu có tiền mà mua - Nó lắc đầu, mặt buồn rười rượi.

Đã ba năm kể từ khi bố nó qua đời. Ba năm qua, cả nhà năm miệng ăn đánh vật từng ngày với cuộc sống. Không phải vì mẹ nó không quan tâm, mà chỉ vì không biết bao nhiêu mới đủ. Mẹ làm cả ca đêm ở bệnh viện, nhưng đồng lương nhỏ bé cũng chỉ đủ chống chọi qua ngày.

Càng thiếu tiền và những thứ khác, cả nhà càng thương yêu và bảo bọc nhau hơn. Cùng với anh chị và một đứa em, Bobby đảm trách mọi việc nhà khi mẹ vắng. Ba chị em gái của nó đã chuẩn bị những món quà Giáng sinh rất dễ thương cho mẹ rồi. Còn Bobby thì vẫn tay trắng, dù bây giờ đã là đêm Giáng sinh.

Lau vội dòng nước mắt, nó đá chân vào tuyết và đi xuống phố, nơi các cửa hiệu đang lấp lánh ánh đèn màu và nhộn nhịp tiếng nhạc Giáng sinh. Một thằng bé sáu tuổi mồ côi cha, giờ đây nó thấy rất cần một người đàn ông để chuyện trò. Nhưng sao khó quá!

Bobby đi dọc theo các cửa hiệu, nhìn đăm đắm vào những tủ kính được trang trí thật lộng lẫy. Mọi thứ sao mà đẹp đến thế, mà cũng xa tầm tay nó đến thế! Trời tối dần. Bobby đành phải quay về nhà. Bỗng mắt nó bắt gặp một tia sáng nhỏ từ phía chân tường. Nó cúi xuống và phát hiện ra đó là một đồng tiền sáng chói.

Giây phút đó, Bobby như thấy mình là kẻ giàu có hạnh phúc nhất thế gian. Một làn hơi ấm chạy dọc cơ thể. Nó chạy nhanh về phía cửa hiệu đầu tiên nhìn thấy. Nhưng rồi lòng phấn khích bỗng tan thành mây khói khi người chủ hiệu bảo rằng nó sẽ chẳng mua được thứ gì với đồng tiền này.

Nó trông thấy một cửa hàng bán hoa và quyết định bước vào trong chờ tới lượt mình.

- Gì vậy cháu? - Người bán hoa hỏi.Bobby chìa đồng xu ra và nói rằng liệu nó

có thể mua một bông hoa làm quà Giáng sinh cho mẹ không.

Người bán hoa nhìn vào đồng 10 xu. Đặt tay lên vai thằng bé, ông trả lời:

- Hãy đợi ở đây. Để chú xem chú có thể giúp cháu được gì nhé!

Đứng đợi, Bobby nhìn những bông hoa đầy màu sắc xung quanh. Dù là một thằng con trai nhưng nó có thể tưởng tượng được rằng mẹ và các chị em gái nó yêu những bông hoa như thế nào.

Tiếng cánh cửa đóng lại của người khách cuối cùng đưa Bobby trở về với hiện tại. Chỉ còn một mình trong cửa hiệu, nó cảm thấy cô đơn và hơi chút lo sợ.

Bỗng người bán hoa xuất hiện, đi tới quầy. Ông cầm trong tay mười hai bông hồng đỏ thắm, với những cành lá xanh điểm xuyến những chấm hoa trắng li ti, được bó lại với một chiếc nơ bạc thật xinh. Tim Bobby như lặng đi khi người chủ hiệu đặt bó hoa vào một chiếc hộp màu trắng trong suốt.

- Đây, của cháu đây. Tất cả là 10 xu!Ông nói rồi chìa tay ra. Bobby đưa đồng xu

một cách rụt rè. Ôi, không biết mình có nằm mơ không đây? Ai lại bán cả một bó hoa tuyệt đẹp thế kia với chỉ 10 xu cơ chứ! Dường như cảm nhận được vẻ lưỡng lự của thằng bé, người chủ cửa hàng nói thêm:

- Chú đang bán giảm giá mười hai bông với giá 10 xu, cháu có thích chúng không nào?

Nghe vậy, Bobby không còn ngần ngại nữa. Khi chạm tay vào chiếc hộp dài xinh xắn, nó mới tin rằng đó là sự thật. Bước ra khỏi cửa hàng hoa, nó còn nghe giọng người bán hoa gọi với theo:

- Giáng sinh vui vẻ nhé, con trai!Người chủ cửa hàng quay vào, cùng lúc vợ

ông đi ra. - Chuyện gì vậy anh?Nhìn ra ngoài cửa sổ, cố ngăn dòng nước

mắt, ông nói: - Một điều kỳ lạ vừa mới xảy ra sáng nay.

Em biết không, trong lúc anh sửa soạn mở tiệm, anh nghe một giọng nói bảo rằng hãy dành ra một tá hoa hồng để làm một món quà đặc biệt. Rồi mải mê với công việc anh cũng không nhớ tới nó lắm; nhưng vừa rồi không biết sao anh lại để mười hai bông hoa sang một bên. Chỉ vài phút sau, một thằng bé bước vào và hỏi mua một bông hoa tặng mẹ chỉ với một đồng mười xu. Anh bỗng nhớ lại…

Đã lâu lắm, khi ấy anh là một thằng bé rất nghèo, không có lấy một đồng xu mua quà Giáng sinh cho mẹ. Đêm Giáng sinh năm ấy, khi đang lang thang một mình trên đường, anh gặp một người đàn ông xa lạ. Ông ấy ngỏ lời cho anh mười dollars. Đêm nay, khi gặp thằng bé, anh đã biết giọng nói ban sáng là của ai. Và anh đã để lại mười hai bông hoa hồng đẹp nhất.

Hai người ôm nhau thật lâu. Rồi họ bước ra khỏi nhà trong cái giá rét đêm Giáng sinh. Trời lạnh lắm, nhưng trong lòng họ ấm áp hơn bao giờ hết. ■

Khương Thúy (dịch)

Page 19: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 31A

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 30A

TRUYEÄN NGAÉN CHOÏN LOÏCTRUYEÄN NGAÉN CHOÏN LOÏC

Chuỗi ngọc lam

gày cô bé Joan Grace đẩy cửa

Nbước vào tiệm của Pierre Richard thì Pierre là con người cô độc nhất

thành phố. Có lẽ hồi ấy các bạn đã được nghe phong phanh câu chuyện đó. Nhưng báo chí không nêu tên mà cũng không kể chi tiết nên hôm nay tôi xin thuật lại tường tận.

Pierre đã được ông nội để lại cho một cửa tiệm bán đồ cổ. Trong cái tủ kính nhỏ xíu anh chất đủ các thứ đồ kỳ cục: vòng, mề đay đeo vào dây chuyền có từ thế kỷ trước, nhẫn vàng, hộp bạc, ngọc thạch hoặc ngà chạm trổ, tượng nhỏ bằng sứ...

Vào một buổi chiều mùa đông, một bé gái đứng áp trán vào tủ kính, trố mắt ngắm kỹ từng vật cũ kỹ đó như muốn kiếm một thứ gì.

Bỗng em ngẩng đầu lên, vẻ khoan khoái rồi đẩy cửa bước vào tiệm. Bên trong tối tăm mà còn bừa bãi hơn bên ngoài nhiều. Có những ngăn tủ muốn sập vì chất quá nặng: hộp đựng tư trang, súng lục cũ không còn dùng được nữa, đồng hồ chuông đèn; còn trên sàn thì chất đống nào là giá để củi trong lò sưởi, chiếc đàn mandolin và những đồ cũ kỹ khó mà phân loại được.

Pierre ngồi ở sau quầy. Mặc dầu mới ngoài ba mươi mà tóc của anh đã hoa râm. Anh nhìn cô bé chăm chú. Joan Grace vội lên tiếng:

- Thưa ông, con có thể coi chuỗi ngọc lam bày ở tủ kính không ạ?

Pierre kéo tấm màn, lấy chuỗi ngọc ra đưa cho cô bé xem. Những viên ngọc lam chiếu rực rỡ trong bàn tay xanh xao của anh. Em đỡ lấy, thốt lên lời khen:

- Đẹp quá! Xin ông gói lại thành một gói đẹp cho con.

Pierre lạnh lùng ngó em:- Có ai bảo em đi làm việc này hay sao?- Thưa không ạ! Con mua để tặng chị con.

Chị đã nuôi nấng con từ khi mẹ con qua đời. Đây là lễ Noel đầu tiên chị em con được ở gần nhau. Con muốn tặng chị một món quà thật đẹp!

Pierre nghi ngờ hỏi:- Em có bao nhiêu tiền?Em mở khăn tay ra, đổ lên bàn một nắm

tiền xu:- Con đã đập con heo của con ra đấy ạ!Pierre Richard ngó em, vẻ trầm tư. Rồi anh

ý tứ cầm chuỗi ngọc lên, sợ em trông thấy giá tiền. Nói bằng cách nào cho em biết được đây? Cặp mắt xanh đầy tin tưởng của em gợi cho anh nhớ lại vết thương lòng thời trước. Quay lưng lại cô bé, Pierre bảo:

- Đợi tôi một chút nhé!Rồi vừa lúi húi làm một việc gì đó, anh vừa

quay lại hỏi:- Em tên gì?- Thưa, Joan Grace.Khi quay lại thì trong tay anh đã cầm một

gói nhỏ bao bằng giấy lụa đỏ và cột bằng một băng lụa màu xanh lá cây. Anh đưa cho cô bé và bảo:

- Này, coi chừng em đừng đánh rơi nhé!Joan mỉm cười rạng rỡ, chạy vụt về nhà.

Anh nhìn theo, một nỗi buồn miên man dâng lên trong lòng. Cô bé và chuỗi ngọc lam khơi gợi lại một vết thương lòng không bao giờ lành hẳn của anh. Tóc em vàng như lúa chín, mắt em xanh như nước biển; mới mấy năm trước, anh đã yêu một thiếu nữ cũng có suối tóc đó, đôi mắt đó.

Chuỗi ngọc đã tính để tặng nàng. Nhưng một chiếc xe tải lớn trượt bánh trên con đường trơn ướt một đêm mưa đã làm tiêu tan ước mơ. Từ đó anh sống cô độc, ôn lại hoài nỗi khổ tâm.

Anh ân cần lễ độ tiếp khách, nhưng ngoài công việc ra, anh thấy cuộc đời này trống rỗng vô nghĩa một cách khủng khiếp. Lầm lì, không giao thiệp với ai, anh cố quên mà không quên được, nỗi thất vọng như sương mù cứ mỗi ngày mỗi dày đặc.

Cặp mắt xanh của Joan Grace gợi cho anh hình ảnh người yêu. Vào dịp lễ này, khách hàng tới đông, ai cũng bộc lộ niềm vui làm cho anh càng đau lòng.

Khách qua đường bước vào tiệm, chuyện trò, sờ mó các món đồ, trả giá lăng xăng. Đêm Noel đã khuya rồi, khi người khách cuối cùng bước ra, Pierre Richard thở phào nhẹ nhàng. Thôi thế là qua được năm nay. Nhưng anh đã lầm.

Cửa thình lình mở ra, một thiếu nữ xông vào. Anh thấy nhói ở tim: thiếu nữ có vẻ mặt quen quen nhưng anh không nhớ rõ đã gặp ở đâu, lúc nào. Mái tóc cô vàng hoe, cặp mắt xanh thăm thẳm.

Cô im lặng lấy trong túi xách ra một gói nhỏ bao vội vàng một thứ giấy lụa đỏ, lại có cả cái băng lụa màu xanh lá cây đã mở ra rồi. Và những viên ngọc lam chiếu rực rỡ trên bàn:

- Chuỗi ngọc lam này có phải của tiệm anh không?

Pierre ngước mắt lên nhìn cô gái, nhẹ nhàng trả lời:

- Đúng vậy!- Phải ngọc thật không?- Nhất định rồi. Không phải thứ ngọc quý

nhất nhưng là ngọc thật đấy cô gái ạ!- Anh có nhớ đã bán cho ai không?- Tôi đã bán cho một cô bé. Tên em là Joan.

Em mua để tặng quà Noel cho người chị của em.- Giá bao nhiêu?Pierre nghiêm mặt đáp:- Tôi không khi nào nói giá tiền khách hàng

đã trả cho tôi.- Em Joan chỉ có ít đồng tiền tiêu vặt làm

sao em có đủ tiền mua chuỗi ngọc này?Trong lúc đó, Pierre vuốt kỹ lại tờ giấy lụa,

gói lại chuỗi ngọc. Anh bảo:- Em đã trả giá đắt hơn hết thảy những

người khác. Có bao nhiêu tiền em đưa tôi hết!Hai người lặng thinh. Cửa hàng bỗng tĩnh

mịch lạ thường. Tiếng chuông từ một giáo đường ở gần đó bắt đầu vang lên từng hồi. Cái gói nhỏ đặt trên bàn, vẻ thắc mắc dò hỏi trong cặp mắt thiếu nữ và cảm giác hồi sinh kỳ dị dồn dập dâng lên trong lòng Pierre, tất cả những điều đó đều là do tình yêu của một cô bé.

- Nhưng vì sao anh lại làm điều đó?Pierre đưa gói nhỏ cho cô gái và trả lời:- Hôm nay là ngày Noel. Tôi bất hạnh

không có ai để tặng quà. Cô cho phép tôi đưa cô về nhà và chúc cô một lễ Noel vui vẻ với gia đình nhé!

Thế là trong tiếng chuông ngân nga, giữa một đám đông vui vẻ, Pierre Richard và một thiếu nữ mà anh chưa biết tên, cùng nhau bước qua một ngày mới đem đến nguồn hy vọng tràn trề trong lòng mọi người...

Phép lạ mùa Giáng Sinh - Chuyện một chiếc chén lễ “bụi đời”

ha Jerry Bruggeman định xé mảnh

Cgiấy gói của bưu kiện ra rồi lại vụt ngừng tay lại, trên 10 phút như thế

ngài tự hỏi liệu mình có đủ can đảm để nhìn vào một sự thật không? Liệu chiếc chén lễ của ngài vẫn còn nguyên vẹn một mảnh hay đã gẫy vụn, méo mó, trầy trụa?

Chiếc đĩa thánh mà ngài vẫn giữ khi chiếc chén lễ bị mất 14 năm qua đang chiếu sáng lóng lánh trên bàn đợi tái ngộ với chiếc chén đồng hành.

14 năm qua khi ngài còn phục vụ tại nhà thờ Corpus Christi của Colorado Springs thì một đêm nọ kẻ gian đã đột nhập vào nhà thờ và lấy đi chiếc chén lễ. Hình như đây là một sự cố tình vì ngoài chiếc chén ra không một vật nào bị mất kể cả ngay cạnh đó có một chiếc chén đẹp hơn.

- Thật sự, tôi không bao giờ nghĩ rằng nó sẽ được trả lại - Cha Bruggeman đã nói trong một cuộc phỏng vấn ngày 7 tháng 12 với tờ báo Colorado Herald, tờ báo của Giáo Phận Colorado Springs - Nó giống như thể là mình mất đi một người thân trong gia đình.

Chiếc chén bạc mạ vàng là món quà của cha mẹ ngài tặng làm kỷ niệm ngày ngài nhậm chức linh mục tại giáo phận Pueblo. Tay cầm có gắn sáu viên ngọc màu đen, và dưới đế có khắc dòng chữ: “Xin Chúa ban phước lành cho cha mẹ và tất cả những người đã đóng góp cho ơn gọi của con. Linh mục Gerald Bruggeman, thụ phong ngày 26 tháng 5 năm 1949”.

Ngài giữ chiếc chén lễ được 47 năm thì bị mất vào năm 1996. Theo lời bà thư ký của giáo xứ, bà Marge Knight, thì ngày nay tuy ngài đã 87 tuổi và đang nghỉ hưu nhưng vẫn thường xuyên tới dâng thánh lễ cho giáo xứ và tiếp tục làm tuyên úy cho bệnh viện Penrose ở gần đó.

Bà cho biết lúc bị mất, chồng bà đã lập tức đi đến các cửa hàng cầm đồ địa phương với hy vọng chuộc lại món hàng. Nhưng cảnh sát cho biết một món đồ như thế không phải là loại mặt hàng thông thường có thể bán.

Bà thậm chí còn đăng một quảng cáo trên tờ The Colorado Springs với lời hứa hẹn là - không đặt câu hỏi - nếu được trả lại, nhưng không hề có tin tức nào cả.

Không có hy vọng tìm lại được chén thánh cũ, Cha Bruggeman đã liên lạc với nhà sản xuất

Beaugrand Gilles ở Montreal để tìm một chén thánh thay thế nhưng nhà sản xuất đã trả lời là họ đã ngưng sản xuất kiểu chén như thế.

- Tôi cảm thấy như là “Nó đã ra đi mãi mãi” - Cha Bruggeman tâm sự. Ngài nói thêm rằng nhiều đêm ngài đã ác mộng thấy chiếc chén bị nấu chảy ra để lấy bạc. Đó là nỗi sợ hãi tồi tệ nhất! - Ngài nói.

Trớ trêu thay, chiếc chén thánh có thể đã được trưng bày trên lò sưởi của một khách sạn chỉ cách nhà thờ có vài đường phố trong một thời gian dài gần 14 năm.

Bỗng nhiên ngày 3 tháng 12 vừa qua, Cha Bruggeman nhận được một điện thoại của ông Larry Resel, một cư dân của Las Animas, nói rằng ông đã tìm thấy chiếc chén thánh và đã gửi cho ngài qua đường bưu phẩm ngày hôm đó.

Larry Resel từng là một mục sư Tin Lành đã trở về với đạo Công Giáo năm 2009, ông thường tìm mua đồ cổ và sau đó rao bán trên Ebay để lấy lời. Ông cho biết đã mua được chiếc chén thánh tại một cửa hàng bán đồ cổ ở Fowler một vài ngày trước đó với giá 12 USD.

Người bán hàng biết rằng ông Resel hay mua những đồ vật Công Giáo cho nên đã gói kỹ chiếc chén thánh đợi ông đến.

Sau khi nhìn thấy tên của vị linh mục khắc dưới đế của chiếc chén, ông Resel đã dùng Google để tìm và biết được địa chỉ hiện tại của Cha Bruggeman, ông lập tức gởi lại cho ngài làm quà Giáng Sinh.

Chiếc chén thánh đến nhà Cha Bruggeman vào ngày 4 tháng 12, được bọc cẩn thận trong lớp đệm vỏ đậu phộng. Tuy nhiên, Cha Bruggeman nói rằng ngài không dám mở hộp, sợ rằng sẽ thấy chiếc chén thánh trong một tình trạng tơi tả của nhiều năm “bụi đời”.

- Tôi đã có một thời gian khó khăn trước khi mở hộp, tự hỏi nếu nó có còn là một mảnh không? - Ngài nói.

Tả cảnh lúc ngài mở hộp ra, cô cháu gái của ngài là Carol Lutz cho biết ngài đã “ngây ngất” khi nhìn thấy chiếc chén thánh hoàn toàn nguyên vẹn, 6 viên ngọc vẫn còn đó.

Qua lời bà chủ hàng đồ cổ ở Fowler tên là Tammy Harris thì một phụ nữ giấu tên đã mang đến cho bà món đồ này vào ngày 18 tháng 11 vừa qua. Người phụ nữ ấy cho biết vào năm 1997, khi bà đi chơi rừng với con trai ở chân núi Manitou Springs thì nhìn thấy một cái gì đó lấp lánh trong đám bùn. Họ đào lên và phát hiện ra chiếc chén thánh sau đó họ đã mang nó về nhà.

Thế rồi, họ mở một “khách sạn với bữa ăn sáng” (B&B) tại trung tâm thành phố Colorado Springs lấy tên là khách sạn Chén Thánh, họ trưng bày chiếc chén thánh trên lò sưởi của phòng tiếp khách.

Khi họ đóng cửa cơ sở khách sạn, chiếc chén thánh cũng được đóng gói với các đồ vật khác để bán làm đồ cổ. Khi nhìn thấy chiếc chén thánh, bà Harris đã đặt nó sang một bên cho ông Resel, biết rằng ông ta thích sưu tầm các cổ vật Công giáo.

- Tôi coi đây là một phép lạ Thánh Thể - Ông Resel nói - Nó không bị móp, không rỉ sét bất chấp thực tế là nó bị chôn trong bùn đất. Đây là một món quà Giáng sinh tuyệt vời cho Cha Bruggeman.

Khi nghe tin chén thánh được tìm thấy, Đức Giám Mục Michael J. Sheridan của Colorado Springs nói:

- Đối với hầu hết các linh mục, chén thánh là một vật rất quý giá. Tôi vẫn còn giữ chiếc chén thánh của cha mẹ tôi tặng. Đó là một lời nhắc nhở hàng ngày về tình yêu của họ dành cho tôi và những khuyến khích của họ cho ơn gọi linh mục của tôi!

Hoa hồng trong đêm Giáng Sinh

uyết đang rơi. Bobby đang ngồi ở

Tkhoảng sân sau nhà, nó thấy lạnh hơn. Bobby không mang giày ống

cao. Nó không thích, mà nó cũng chẳng có đôi nào. Chiếc áo khoác mỏng tanh không đủ giữ ấm cho Bobby. Nó lạnh lắm.

Tuyết vẫn không ngừng rơi. Hơn một giờ trôi qua, nó nghĩ mãi mà vẫn chưa ra món quà Giáng sinh tặng mẹ.

- Ôi, thật là chán. Giờ đây nếu có nghĩ ra mua gì thì mình cũng đâu có tiền mà mua - Nó lắc đầu, mặt buồn rười rượi.

Đã ba năm kể từ khi bố nó qua đời. Ba năm qua, cả nhà năm miệng ăn đánh vật từng ngày với cuộc sống. Không phải vì mẹ nó không quan tâm, mà chỉ vì không biết bao nhiêu mới đủ. Mẹ làm cả ca đêm ở bệnh viện, nhưng đồng lương nhỏ bé cũng chỉ đủ chống chọi qua ngày.

Càng thiếu tiền và những thứ khác, cả nhà càng thương yêu và bảo bọc nhau hơn. Cùng với anh chị và một đứa em, Bobby đảm trách mọi việc nhà khi mẹ vắng. Ba chị em gái của nó đã chuẩn bị những món quà Giáng sinh rất dễ thương cho mẹ rồi. Còn Bobby thì vẫn tay trắng, dù bây giờ đã là đêm Giáng sinh.

Lau vội dòng nước mắt, nó đá chân vào tuyết và đi xuống phố, nơi các cửa hiệu đang lấp lánh ánh đèn màu và nhộn nhịp tiếng nhạc Giáng sinh. Một thằng bé sáu tuổi mồ côi cha, giờ đây nó thấy rất cần một người đàn ông để chuyện trò. Nhưng sao khó quá!

Bobby đi dọc theo các cửa hiệu, nhìn đăm đắm vào những tủ kính được trang trí thật lộng lẫy. Mọi thứ sao mà đẹp đến thế, mà cũng xa tầm tay nó đến thế! Trời tối dần. Bobby đành phải quay về nhà. Bỗng mắt nó bắt gặp một tia sáng nhỏ từ phía chân tường. Nó cúi xuống và phát hiện ra đó là một đồng tiền sáng chói.

Giây phút đó, Bobby như thấy mình là kẻ giàu có hạnh phúc nhất thế gian. Một làn hơi ấm chạy dọc cơ thể. Nó chạy nhanh về phía cửa hiệu đầu tiên nhìn thấy. Nhưng rồi lòng phấn khích bỗng tan thành mây khói khi người chủ hiệu bảo rằng nó sẽ chẳng mua được thứ gì với đồng tiền này.

Nó trông thấy một cửa hàng bán hoa và quyết định bước vào trong chờ tới lượt mình.

- Gì vậy cháu? - Người bán hoa hỏi.Bobby chìa đồng xu ra và nói rằng liệu nó

có thể mua một bông hoa làm quà Giáng sinh cho mẹ không.

Người bán hoa nhìn vào đồng 10 xu. Đặt tay lên vai thằng bé, ông trả lời:

- Hãy đợi ở đây. Để chú xem chú có thể giúp cháu được gì nhé!

Đứng đợi, Bobby nhìn những bông hoa đầy màu sắc xung quanh. Dù là một thằng con trai nhưng nó có thể tưởng tượng được rằng mẹ và các chị em gái nó yêu những bông hoa như thế nào.

Tiếng cánh cửa đóng lại của người khách cuối cùng đưa Bobby trở về với hiện tại. Chỉ còn một mình trong cửa hiệu, nó cảm thấy cô đơn và hơi chút lo sợ.

Bỗng người bán hoa xuất hiện, đi tới quầy. Ông cầm trong tay mười hai bông hồng đỏ thắm, với những cành lá xanh điểm xuyến những chấm hoa trắng li ti, được bó lại với một chiếc nơ bạc thật xinh. Tim Bobby như lặng đi khi người chủ hiệu đặt bó hoa vào một chiếc hộp màu trắng trong suốt.

- Đây, của cháu đây. Tất cả là 10 xu!Ông nói rồi chìa tay ra. Bobby đưa đồng xu

một cách rụt rè. Ôi, không biết mình có nằm mơ không đây? Ai lại bán cả một bó hoa tuyệt đẹp thế kia với chỉ 10 xu cơ chứ! Dường như cảm nhận được vẻ lưỡng lự của thằng bé, người chủ cửa hàng nói thêm:

- Chú đang bán giảm giá mười hai bông với giá 10 xu, cháu có thích chúng không nào?

Nghe vậy, Bobby không còn ngần ngại nữa. Khi chạm tay vào chiếc hộp dài xinh xắn, nó mới tin rằng đó là sự thật. Bước ra khỏi cửa hàng hoa, nó còn nghe giọng người bán hoa gọi với theo:

- Giáng sinh vui vẻ nhé, con trai!Người chủ cửa hàng quay vào, cùng lúc vợ

ông đi ra. - Chuyện gì vậy anh?Nhìn ra ngoài cửa sổ, cố ngăn dòng nước

mắt, ông nói: - Một điều kỳ lạ vừa mới xảy ra sáng nay.

Em biết không, trong lúc anh sửa soạn mở tiệm, anh nghe một giọng nói bảo rằng hãy dành ra một tá hoa hồng để làm một món quà đặc biệt. Rồi mải mê với công việc anh cũng không nhớ tới nó lắm; nhưng vừa rồi không biết sao anh lại để mười hai bông hoa sang một bên. Chỉ vài phút sau, một thằng bé bước vào và hỏi mua một bông hoa tặng mẹ chỉ với một đồng mười xu. Anh bỗng nhớ lại…

Đã lâu lắm, khi ấy anh là một thằng bé rất nghèo, không có lấy một đồng xu mua quà Giáng sinh cho mẹ. Đêm Giáng sinh năm ấy, khi đang lang thang một mình trên đường, anh gặp một người đàn ông xa lạ. Ông ấy ngỏ lời cho anh mười dollars. Đêm nay, khi gặp thằng bé, anh đã biết giọng nói ban sáng là của ai. Và anh đã để lại mười hai bông hoa hồng đẹp nhất.

Hai người ôm nhau thật lâu. Rồi họ bước ra khỏi nhà trong cái giá rét đêm Giáng sinh. Trời lạnh lắm, nhưng trong lòng họ ấm áp hơn bao giờ hết. ■

Khương Thúy (dịch)

Page 20: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Trang 29A

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 28A

SÖÙC KHOÛE MOÃI NGAØY SÖÙC KHOÛE MOÃI NGAØY

Bà bầu chiến thắng ung thư vú, sinh con khỏe mạnh

Sarah Canovai, 27 tuổi, phát hiện bị ung thư khi mang thai 19 tuần, đã điều trị theo phác đồ của bác sĩ và

sinh một em bé khỏe. Tháng 9/2018, khi thai 19 tuần, Sarah

Canovani được chẩn đoán mắc bệnh ung thư biểu mô tuyến ống xâm nhập và ung thư vú bộ ba âm tính. Đây là bệnh có tốc độ di căn nhanh hơn so với ung thư vú thông thường và có khả năng tái phát sau điều trị. Bệnh thường gặp ở phụ nữ ở độ tuổi 50.

Ban đầu, Sarah và gia đình cho rằng đây chỉ là một khối u xơ lành tính hoặc hiện tượng tắc tuyến sữa. Tuy nhiên, sau khi nhận kết quả sinh thiết đầu tiên, cô gần như rơi vào tuyệt vọng.

“Ung thư vú là điều cuối cùng mà tôi muốn nghĩ tới. Đặc biệt là khi đang mang thai đứa con đầu lòng”, Sarah chia sẻ. Hơn nữa, ung thư là bệnh chưa ai trong gia đình cô từng mắc phải, điều này càng khiến việc chấp nhận sự thật trở nên khó khăn hơn.

Chỉ ba tuần sau khi nhận kết quả, Sarah làm phẫu thuật cắt bỏ ngực và trải qua 6 tuần xạ trị ở Trung tâm Ung thư Wake Forest Baptist, bang North Carolina. Trong suốt quá trình đó, chồng của Sarah, gia đình và bạn bè đã luôn ở bên động viên, giúp đỡ cô.

“Họ đã luôn ở bên tôi. Khi đó tôi nhận ra rằng, phẫu thuật và hóa trị không phải điều gì quá tồi tệ và mọi thứ vẫn ổn. Tôi bắt đầu thoải mái hơn rất nhiều và biết rằng, tôi không chỉ làm điều này vì bản thân, mà còn cho con của mình”, Sarah chia sẻ.

Vào tuần thứ 34 của thai kỳ, chỉ 3 tuần trước khi kết thúc đợt điều trị, Sarah chuyển dạ. Con trai của cô, Roman Slate Canovai được sinh ra nặng 2 kg và hoàn toàn khỏe mạnh. “Thằng bé có nhiều tóc hơn cả tôi”, Sarah nói đùa.

Sau khi Roman ra đời, cô tiếp tục đợt điều trị bao gồm xạ trị và hóa trị. Vào tháng 7/2019, các bác sĩ tuyên bố, Sarah đã khỏi hoàn toàn. Sarah bày tỏ sự biết ơn đối với gia đình, bạn bè và người chồng của mình vì đã ở bên cô trong suốt quá trình khó khăn đó.

Ung thư vú là loại ung thư phổ biến nhất ở phụ nữ tại Mỹ. Theo thống kê của Quỹ Ung thư Quốc tế, cứ 8 người Mỹ thì có một người mắc ung thư vú. Vào năm 2019, Mỹ có khoảng 268.000

trường hợp ung thư mới được chẩn đoán, trong đó 62.930 trường hợp mắc ung thư vú. Ung thư vú gây tử vong cho khoảng 41.760 phụ nữ trong năm 2019.

Để giúp mọi người hiểu rõ hơn về tính nguy hiểm của căn bệnh này, năm 1985, Cộng đồng Ung thư Mỹ đã lựa chọn tháng 10 hàng năm là Tháng Nâng cao nhận thức về Ung thư vú. ■

Củ cải trắng - thuốc quý cho sức khỏe mùa đông

Củ cải trắng được ví như “nhân sâm mùa đông” do có nhiều tác dụng trong hỗ trợ tăng cường sức khỏe,

chữa bệnh của con người. Dưới đây là những lợi ích tuyệt vời của củ cải trắng.

Củ cải trắng được ví như “nhân sâm mùa đông” do có nhiều tác dụng trong hỗ trợ tăng cường sức khỏe, chữa bệnh của con người.

Theo Y học hiện đại cứ mỗi 100g củ cải trắng có 1.4g protid, 3.7g glucid, 1.5g xenluloza, 40 mg canxi, 41 mg photpho; 1,1 mg sắt; 0,06 mg vitamin B1, 0.06 mg vitamin B2, 0.5 mg vitamin PP, 30 mg; vitamin C…

Theo Đông Y, củ cải có vị ngọt, hơi cay, đắng, tính bình, không độc, có tác dụng chữa ho, long đờm, lợi tiểu kích thích tiêu hoá, bảo vệ dạ dày,…Củ cải được dùng làm thuốc dưới dạng khô hoặc tươi đều được.

Ở Pháp, đã có nhiều thí nghiệm về việc sử dụng số lượng lớn nước củ cải trắng nhằm hỗ trợ phục hồi cho những bệnh nhân có các bệnh ác tính.

Dưới đây là những lợi ích tuyệt vời của củ cải trắng.

Có tác dụng làm giảm cholesterolCủ cải đã được chứng minh là có khả năng

làm giảm cholesterol trong cơ thể. Trong một nghiên cứu cho thấy chế độ ăn uống nhiều củ cải sẽ làm giảm mức cholesterol huyết thanh và nồng độ chất béo trung tính, tăng đáng kể HDL cholesterol ( cholesterol tốt).

Có tác dụng giảm đau hiệu quảChất cay có trong củ cải giúp kháng khuẩn,

hoạt lạc gân cốt, có hiệu quả giảm đau. Mùa đông nếu đau mỏi cơ bắp hoặc đau khớp, có thể trực tiếp lấy củ cải gọt vỏ, lấy vỏ đắp lên chỗ đau, cũng có thể bỏ vỏ củ cải vào trong một cái túi vải để chườm nóng.

Hỗ trợ chức năng gan hoạt động tốt, ngăn ngừa bệnh tim mạch

Củ cải có chứa các hoạt tính sinh học betain, hỗ trợ chức năng gan khỏe mạnh. Khi gan hoạt động tốt, chất béo được chia nhỏ một cách hiệu quả, giúp giảm cân và ngăn ngừa mệt mỏi và buồn nôn. Betaine, một dưỡng chất được tìm thấy trong củ cải đường giúp làm giảm homocysteine huyết tương. Đây là một yếu tố nguy cơ của bệnh tim mạch .

Tốt cho não bộMột nghiên cứu tại Đại học Wake Forest đã

chỉ ra lượng nitrat cao trong củ cải có thể làm tăng lượng máu đến não, do đó làm cải thiện chức năng tâm thần, tăng cường sức khỏe não bộ, thậm chí bảo vệ tế bào não trong nhiều năm.

Khả năng chống ung thưCủ cải là một trong số thực phẩm tốt nhất,

thành phần dinh dưỡng phong phú vitamin B và nhiều loại khoáng chất, trong đó hàm lượng vitamin C rất cao giúp cơ thể chống lại tác động xấu của virut.

Trong củ cải chứa dầu cải và glycosid, có thể phát huy tác dụng đối với nhiều loại chất xúc tác, hình thành nên thành phần chống ung thư có vị cay cay. Vì vậy, củ cải càng cay thành phần này càng nhiều, khả năng chống ung thư càng cao.

Phòng tránh thiếu máuVitamin B12 tự nhiên trong củ cải giúp

thúc đẩy sự hấp thu sắt, tham gia vào việc tổng hợp hemoglobin, do đó lượng ôxy hemoglobin tăng cao giúp bồi bổ thể lực, phòng ngừa thiếu máu.

Ngăn ngừa nhiễm virutTrong củ cải hàm lượng vitamin C cao nên

có tác dụng làm sạch cơ thể một cách tự nhiên, tăng cường sức đề kháng. Do vậy, ăn củ cải thường xuyên gips ngăn ngừa tình trạng cơ thể nhiễm virut.

Chống lão hóa cho daTrong lá củ cải giàu vitamin A, C, đặc biệt

là hàm lượng vitamin C nhiều hơn các loại rau củ khác nên giúp cơ thể phòng chống lão hóa da, ngăn chặn hình thành các vết thâm nám, giữ cho da được trắng mềm.

Giảm béoUống nước ép củ cải trước bữa ăn cũng

được phụ nữ Nhật Bản thường xuyên sử dụng để có vóc dáng thon gọn.

Củ cải trắng được coi là khắc tinh của các bệnh đường hô hấp, kích thích tiêu hoá,… Bạn có thể dùng củ cải trắng thái lát mỏng ngâm với mật ong để qua đêm để ngậm rồi nhai nuốt từ từ trị chứng ho khan, tiêu đờm, bảo vệ thanh quản rất tốt.■

Mắc chứng ợ nóng và nấc trong nhiều năm nhưng tự mua thuốc uống, đến khi đi khám mới biết mình bị ung thư

Sau 20 năm khó chịu vì ợ hơi và ợ nóng, Peter Denson, một kỹ sư huấn luyện viên đã nghỉ hưu sống tại

Gillingham, Anh quốc, đã rất sốc khi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư thực quản.

Trong những năm trước đây, Peter nghĩ rằng sự khó tiêu của mình là bình thường, chủ yếu là do cách anh ăn uống. Vì vậy mà anh đã không đi khám. “Công việc của tôi thỉnh thoảng ở ngoài đường nên tôi thường vừa ăn vừa đi, nhiều khi tôi cũng chọn các loại thực phẩm không có lợi cho sức khỏe lắm. Tôi nghĩ rằng do mình đã ăn trong tình trạng nuốt quá nhiều không khí nên đã uống thuốc trị chứng ợ nóng không cần kê đơn trong nhiều năm”, Peter chia sẻ.

Trước đó, khi có triệu chứng khó chịu, Peter đã đi khám và được chỉ định thực hiện nội soi dạ dày. Bác sĩ kết luận anh bị thoát vị gián đoạn - một bệnh phổ biến khi 1 phần dạ dày bị đẩy lên về phía ngực. Peter nhận được lời khuyên là không cần quá lo lắng, chỉ cần cố gắng giảm cân một chút là bệnh sẽ tự động điều chỉnh. Sau đó, ông tiếp tục uống thuốc trị ợ nóng nhưng cơn nấc và trào ngược axit vẫn tiếp tục diễn ra.

Ảnh minh họaĐối với Peter, tiếng nấc khi đi ngủ, cùng

với vị chua trong miệng, đã trở thành mối phiền toái hàng đêm. Chúng thường xảy ra vài lần một tuần, mỗi lần khoảng 15 phút hoặc lâu hơn, thường là khi ông nằm xuống đi ngủ. Nó khiến ông không thể ngủ khi mà cứ vài giây lại nấc 1 lần.

Đến tháng 2 năm 2017, sau khi bị khó thở không liên quan đến chứng khó tiêu, Peter tiếp tục đi khám thì được gửi đi chụp CT. Lần này, ông được thông báo rằng căn bệnh Barrett thực quản (các tế bào lót trong thực quản trở nên bất thường do các axit dạ dày bắn tung tóe làm hỏng niêm mạc thực quản) của ông đã chuyển sang bệnh ung thư. Sở dĩ ông hay bị nấc là do tình trạng thoát vị gián đoạn nằm ngay dưới thực quản và khiến các cơ hoành bị co thắt, dẫn đến nấc cụt.

Cũng như nấc cụt mãn tính, các yếu tố nguy cơ của Barrett bao gồm ợ hơi, trào ngược axit và

mùi vị khó chịu trong miệng. Bệnh ung thư của Peter được phát hiện sớm nên ông có thể được phẫu thuật cắt bỏ khối u bằng cách mổ nội soi cắt bỏ niêm mạc. Sau đó là điều trị xạ trị.

Bác sĩ Jason Dunn, bác sĩ tư vấn tiêu hóa tại Bệnh viện Guy và St Thomas, London, và cũng là người đã điều trị cho Peter cho biết, chỉ khoảng 1/4 trong số 650.000 người ở Anh ước tính mắc bệnh Barrett thực quản, số còn lại thường bỏ qua các triệu chứng của họ nên hay tự dùng các loại thuốc không kê đơn. Phần lớn trong số họ cũng không nhận thức được rằng trong một số trường hợp, trào ngược axit kéo dài có thể dẫn đến Barrett, sau đó có thể dẫn đến ung thư.

Bác sĩ Jason Dunn cũng nói rằng: Mặc dù bệnh Barrett thực quản có nguy cơ phát triển ung thư thực quản không cao nhưng nếu các tế bào lót thực quản bắt đầu hoạt động bất thường - được gọi là loạn sản - thì nguy cơ ung thư tăng từ 0,5% lên 15% mỗi năm. Chứng loạn sản là nơi các tế bào lót thực quản được thay thế bằng loại tế bào thường thấy trong dạ dày. Nhìn qua camera nội soi, thực quản trông có màu đỏ và bị viêm.

Mặc dù bệnh Barrett thực quản có nguy cơ phát triển ung thư thực quản không cao nhưng nếu các tế bào lót thực quản bắt đầu hoạt động bất thường - được gọi là loạn sản - thì nguy cơ ung thư tăng từ 0,5% lên 15% mỗi năm. Mỗi năm, khoảng 9.000 người được chẩn đoán mắc bệnh ung thư thực quản và nó cướp đi 8.000 sinh mạng. Và dù cho trong khi hàng triệu người bị ợ nóng hoặc trào ngược axit không có nguy cơ mắc bệnh ung thư, các bác sĩ vẫn đưa ra lời khuyên rằng: Những người có triệu chứng ở nóng, nấc cụt kéo dài trong 3 tuần trở lên nên tìm kiếm sự chăm sóc y tế thay vì tự mình dùng các loại thuốc không kê đơn. ■

Ba loại “ung thư cặp đôi” nguy hiểm: Nếu vợ hoặc chồng đang mắc thì người kia buộc phải khám càng sớm càng tốt

“Ung thư cặp đôi” là từ chỉ loại ung thư, khi vợ hoặc chồng mắc thì người

còn lại cũng có thể phát hiện bệnh. Theo nghiên cứu về ung thư của Tổ chức Y tế Thế giới WHO năm 2015 cho thấy, 5 trong số 100 cặp vợ chồng tử vong là cặp đôi mắc ung thư.

Tất nhiên là ung thư hoàn toàn không truyền nhiễm, và nó cũng không thể lây lan qua những cử chỉ tiếp xúc của vợ chồng thường ngày được. Nguyên nhân chính dẫn đến “ung thư cặp đôi” chính là cùng thói quen sống, bao gồm chế độ ăn uống và ngủ nghỉ khi cả hai sống cùng nhau.

Ví dụ nếu một người mắc viêm phổi thì nửa kia sẽ có nguy cơ cảm lạnh cao hơn rất nhiều, và tất nhiên đến cả ung thư cũng vậy! Dù trước đây cả hai người có thói quen khác nhau, nhưng nếu sống chung một thời gian sẽ dần trở nên giống nhau, chính đó là điều kiện để các tế bào ung thư phát triển.

1. Ung thư phổi

Ung thư phổi chủ yếu đến từ thói quen hút thuốc lá. Hơn thế nữa, nó cũng là loại ung thư phổ biến nhất trong các ca mắc “ung thư cặp đôi”.

Theo nghiên cứu, việc hút thuốc lá chính là yếu tố trọng tâm dẫn đến việc ung thư phổi, chiếm đến 90% ca mắc bệnh. Khói thuốc sẽ lan dần ra xung quanh và là mầm mống của tế bào ung thư. Nếu có một người hút thuốc trong gia đình thì những người khác sẽ hít phải khói ấy một cách thụ động, từ đó gia tăng nguy cơ mắc ung thư lên đáng kể. Chưa kể nếu hai vợ chồng chung sống với nhau thì ngoài khói thuốc, còn có các loại khác như khói bốc ra khi nấu ăn, khí độc khi trang trí nhà cửa… cũng gây hại không kém. Chính vì vậy, nếu một trong hai vợ chồng bị ung thư phổi thì người kia phải lập tức đến viện khám ngay.

2. Ung thư ganTrong số các trường hợp mắc ung thư gan

tại Việt Nam, những ca mà cả hai vợ chồng đều mắc phải chiếm một tỷ lệ không nhỏ. Nguyên nhân đến từ một căn bệnh tiền thân và rất phổ biến hiện nay: Viêm gan virus.

Trung bình có khoảng 15 triệu người bị nhiễm virus viêm gan B và C. Nguy hiểm ở chỗ là, nó không thể trị được dứt điểm mà chỉ có thể ức chế phần nào thông qua việc uống thuốc. Theo đó nếu bệnh nhân bị mắc viêm gan virus mãn tính thì sẽ có nguy cơ mắc ung thư gan rất cao. Có đến 90% bệnh nhân ung thư gan đã xuất phát từ bệnh viêm gan.

Nếu một trong hai vợ chồng có người mắc virus viêm gan, thì trong quá trình “thân mật” sẽ làm virus lây sang người còn lại. Thông qua đường này, cả hai bên đã vô tình trở thành nạn nhân của virus. Dần dần nó sẽ xâm chiếm tế bào gan, kết hợp với việc không điều trị đúng cách sẽ dẫn đến cái kết không mấy tốt đẹp. Cũng theo bác sĩ, làm việc hay ăn uống cùng nhau không phải là đường truyền nhiễm. Miễn là bạn không dùng chung kim tiêm, dao cạo râu, bàn chải đánh răng hoặc quan hệ tình dục với người bệnh thì sẽ không có nguy cơ mắc phải.

3. Ung thư dạ dàyĐây là loại ung thư chiếm phần trăm đa số

trong các ca “ung thư cặp đôi”. Nó thường phát sinh thông qua việc ăn uống thường ngày, đặc biệt với những cặp vợ chồng ăn cùng một loại thực phẩm mỗi ngày.

Ví dụ nếu một người thích ăn đồ chiên, nướng, xào… thì đồng thời nửa kia cũng sẽ ăn chung món ăn này. Đặc biệt nguy hiểm nếu ai thường xuyên ăn cay, nhiều dầu mỡ, đồ chiên, đồ tẩm ướp… sẽ làm tăng gánh nặng cho dạ dày, từ đó các tế bào ung thư sẽ dần lớn mạnh.

Ngoài ra có một mầm bệnh tên Helicobacter Pylori (HP) được xếp vào loại vi khuẩn gây ung thư dạ dày. Nó là bệnh truyền nhiễm thông qua nước bọt, đồ dùng ăn uống và các dụng cụ y tế. Nên khi ăn uống cùng sau thì vi khuẩn sẽ được truyền sang người kia, làm nhiễm trùng và cuối cùng dẫn đến ung thư dạ dày. ■

Page 21: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Trang 29A

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 28A

SÖÙC KHOÛE MOÃI NGAØY SÖÙC KHOÛE MOÃI NGAØY

Bà bầu chiến thắng ung thư vú, sinh con khỏe mạnh

Sarah Canovai, 27 tuổi, phát hiện bị ung thư khi mang thai 19 tuần, đã điều trị theo phác đồ của bác sĩ và

sinh một em bé khỏe. Tháng 9/2018, khi thai 19 tuần, Sarah

Canovani được chẩn đoán mắc bệnh ung thư biểu mô tuyến ống xâm nhập và ung thư vú bộ ba âm tính. Đây là bệnh có tốc độ di căn nhanh hơn so với ung thư vú thông thường và có khả năng tái phát sau điều trị. Bệnh thường gặp ở phụ nữ ở độ tuổi 50.

Ban đầu, Sarah và gia đình cho rằng đây chỉ là một khối u xơ lành tính hoặc hiện tượng tắc tuyến sữa. Tuy nhiên, sau khi nhận kết quả sinh thiết đầu tiên, cô gần như rơi vào tuyệt vọng.

“Ung thư vú là điều cuối cùng mà tôi muốn nghĩ tới. Đặc biệt là khi đang mang thai đứa con đầu lòng”, Sarah chia sẻ. Hơn nữa, ung thư là bệnh chưa ai trong gia đình cô từng mắc phải, điều này càng khiến việc chấp nhận sự thật trở nên khó khăn hơn.

Chỉ ba tuần sau khi nhận kết quả, Sarah làm phẫu thuật cắt bỏ ngực và trải qua 6 tuần xạ trị ở Trung tâm Ung thư Wake Forest Baptist, bang North Carolina. Trong suốt quá trình đó, chồng của Sarah, gia đình và bạn bè đã luôn ở bên động viên, giúp đỡ cô.

“Họ đã luôn ở bên tôi. Khi đó tôi nhận ra rằng, phẫu thuật và hóa trị không phải điều gì quá tồi tệ và mọi thứ vẫn ổn. Tôi bắt đầu thoải mái hơn rất nhiều và biết rằng, tôi không chỉ làm điều này vì bản thân, mà còn cho con của mình”, Sarah chia sẻ.

Vào tuần thứ 34 của thai kỳ, chỉ 3 tuần trước khi kết thúc đợt điều trị, Sarah chuyển dạ. Con trai của cô, Roman Slate Canovai được sinh ra nặng 2 kg và hoàn toàn khỏe mạnh. “Thằng bé có nhiều tóc hơn cả tôi”, Sarah nói đùa.

Sau khi Roman ra đời, cô tiếp tục đợt điều trị bao gồm xạ trị và hóa trị. Vào tháng 7/2019, các bác sĩ tuyên bố, Sarah đã khỏi hoàn toàn. Sarah bày tỏ sự biết ơn đối với gia đình, bạn bè và người chồng của mình vì đã ở bên cô trong suốt quá trình khó khăn đó.

Ung thư vú là loại ung thư phổ biến nhất ở phụ nữ tại Mỹ. Theo thống kê của Quỹ Ung thư Quốc tế, cứ 8 người Mỹ thì có một người mắc ung thư vú. Vào năm 2019, Mỹ có khoảng 268.000

trường hợp ung thư mới được chẩn đoán, trong đó 62.930 trường hợp mắc ung thư vú. Ung thư vú gây tử vong cho khoảng 41.760 phụ nữ trong năm 2019.

Để giúp mọi người hiểu rõ hơn về tính nguy hiểm của căn bệnh này, năm 1985, Cộng đồng Ung thư Mỹ đã lựa chọn tháng 10 hàng năm là Tháng Nâng cao nhận thức về Ung thư vú. ■

Củ cải trắng - thuốc quý cho sức khỏe mùa đông

Củ cải trắng được ví như “nhân sâm mùa đông” do có nhiều tác dụng trong hỗ trợ tăng cường sức khỏe,

chữa bệnh của con người. Dưới đây là những lợi ích tuyệt vời của củ cải trắng.

Củ cải trắng được ví như “nhân sâm mùa đông” do có nhiều tác dụng trong hỗ trợ tăng cường sức khỏe, chữa bệnh của con người.

Theo Y học hiện đại cứ mỗi 100g củ cải trắng có 1.4g protid, 3.7g glucid, 1.5g xenluloza, 40 mg canxi, 41 mg photpho; 1,1 mg sắt; 0,06 mg vitamin B1, 0.06 mg vitamin B2, 0.5 mg vitamin PP, 30 mg; vitamin C…

Theo Đông Y, củ cải có vị ngọt, hơi cay, đắng, tính bình, không độc, có tác dụng chữa ho, long đờm, lợi tiểu kích thích tiêu hoá, bảo vệ dạ dày,…Củ cải được dùng làm thuốc dưới dạng khô hoặc tươi đều được.

Ở Pháp, đã có nhiều thí nghiệm về việc sử dụng số lượng lớn nước củ cải trắng nhằm hỗ trợ phục hồi cho những bệnh nhân có các bệnh ác tính.

Dưới đây là những lợi ích tuyệt vời của củ cải trắng.

Có tác dụng làm giảm cholesterolCủ cải đã được chứng minh là có khả năng

làm giảm cholesterol trong cơ thể. Trong một nghiên cứu cho thấy chế độ ăn uống nhiều củ cải sẽ làm giảm mức cholesterol huyết thanh và nồng độ chất béo trung tính, tăng đáng kể HDL cholesterol ( cholesterol tốt).

Có tác dụng giảm đau hiệu quảChất cay có trong củ cải giúp kháng khuẩn,

hoạt lạc gân cốt, có hiệu quả giảm đau. Mùa đông nếu đau mỏi cơ bắp hoặc đau khớp, có thể trực tiếp lấy củ cải gọt vỏ, lấy vỏ đắp lên chỗ đau, cũng có thể bỏ vỏ củ cải vào trong một cái túi vải để chườm nóng.

Hỗ trợ chức năng gan hoạt động tốt, ngăn ngừa bệnh tim mạch

Củ cải có chứa các hoạt tính sinh học betain, hỗ trợ chức năng gan khỏe mạnh. Khi gan hoạt động tốt, chất béo được chia nhỏ một cách hiệu quả, giúp giảm cân và ngăn ngừa mệt mỏi và buồn nôn. Betaine, một dưỡng chất được tìm thấy trong củ cải đường giúp làm giảm homocysteine huyết tương. Đây là một yếu tố nguy cơ của bệnh tim mạch .

Tốt cho não bộMột nghiên cứu tại Đại học Wake Forest đã

chỉ ra lượng nitrat cao trong củ cải có thể làm tăng lượng máu đến não, do đó làm cải thiện chức năng tâm thần, tăng cường sức khỏe não bộ, thậm chí bảo vệ tế bào não trong nhiều năm.

Khả năng chống ung thưCủ cải là một trong số thực phẩm tốt nhất,

thành phần dinh dưỡng phong phú vitamin B và nhiều loại khoáng chất, trong đó hàm lượng vitamin C rất cao giúp cơ thể chống lại tác động xấu của virut.

Trong củ cải chứa dầu cải và glycosid, có thể phát huy tác dụng đối với nhiều loại chất xúc tác, hình thành nên thành phần chống ung thư có vị cay cay. Vì vậy, củ cải càng cay thành phần này càng nhiều, khả năng chống ung thư càng cao.

Phòng tránh thiếu máuVitamin B12 tự nhiên trong củ cải giúp

thúc đẩy sự hấp thu sắt, tham gia vào việc tổng hợp hemoglobin, do đó lượng ôxy hemoglobin tăng cao giúp bồi bổ thể lực, phòng ngừa thiếu máu.

Ngăn ngừa nhiễm virutTrong củ cải hàm lượng vitamin C cao nên

có tác dụng làm sạch cơ thể một cách tự nhiên, tăng cường sức đề kháng. Do vậy, ăn củ cải thường xuyên gips ngăn ngừa tình trạng cơ thể nhiễm virut.

Chống lão hóa cho daTrong lá củ cải giàu vitamin A, C, đặc biệt

là hàm lượng vitamin C nhiều hơn các loại rau củ khác nên giúp cơ thể phòng chống lão hóa da, ngăn chặn hình thành các vết thâm nám, giữ cho da được trắng mềm.

Giảm béoUống nước ép củ cải trước bữa ăn cũng

được phụ nữ Nhật Bản thường xuyên sử dụng để có vóc dáng thon gọn.

Củ cải trắng được coi là khắc tinh của các bệnh đường hô hấp, kích thích tiêu hoá,… Bạn có thể dùng củ cải trắng thái lát mỏng ngâm với mật ong để qua đêm để ngậm rồi nhai nuốt từ từ trị chứng ho khan, tiêu đờm, bảo vệ thanh quản rất tốt.■

Mắc chứng ợ nóng và nấc trong nhiều năm nhưng tự mua thuốc uống, đến khi đi khám mới biết mình bị ung thư

Sau 20 năm khó chịu vì ợ hơi và ợ nóng, Peter Denson, một kỹ sư huấn luyện viên đã nghỉ hưu sống tại

Gillingham, Anh quốc, đã rất sốc khi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư thực quản.

Trong những năm trước đây, Peter nghĩ rằng sự khó tiêu của mình là bình thường, chủ yếu là do cách anh ăn uống. Vì vậy mà anh đã không đi khám. “Công việc của tôi thỉnh thoảng ở ngoài đường nên tôi thường vừa ăn vừa đi, nhiều khi tôi cũng chọn các loại thực phẩm không có lợi cho sức khỏe lắm. Tôi nghĩ rằng do mình đã ăn trong tình trạng nuốt quá nhiều không khí nên đã uống thuốc trị chứng ợ nóng không cần kê đơn trong nhiều năm”, Peter chia sẻ.

Trước đó, khi có triệu chứng khó chịu, Peter đã đi khám và được chỉ định thực hiện nội soi dạ dày. Bác sĩ kết luận anh bị thoát vị gián đoạn - một bệnh phổ biến khi 1 phần dạ dày bị đẩy lên về phía ngực. Peter nhận được lời khuyên là không cần quá lo lắng, chỉ cần cố gắng giảm cân một chút là bệnh sẽ tự động điều chỉnh. Sau đó, ông tiếp tục uống thuốc trị ợ nóng nhưng cơn nấc và trào ngược axit vẫn tiếp tục diễn ra.

Ảnh minh họaĐối với Peter, tiếng nấc khi đi ngủ, cùng

với vị chua trong miệng, đã trở thành mối phiền toái hàng đêm. Chúng thường xảy ra vài lần một tuần, mỗi lần khoảng 15 phút hoặc lâu hơn, thường là khi ông nằm xuống đi ngủ. Nó khiến ông không thể ngủ khi mà cứ vài giây lại nấc 1 lần.

Đến tháng 2 năm 2017, sau khi bị khó thở không liên quan đến chứng khó tiêu, Peter tiếp tục đi khám thì được gửi đi chụp CT. Lần này, ông được thông báo rằng căn bệnh Barrett thực quản (các tế bào lót trong thực quản trở nên bất thường do các axit dạ dày bắn tung tóe làm hỏng niêm mạc thực quản) của ông đã chuyển sang bệnh ung thư. Sở dĩ ông hay bị nấc là do tình trạng thoát vị gián đoạn nằm ngay dưới thực quản và khiến các cơ hoành bị co thắt, dẫn đến nấc cụt.

Cũng như nấc cụt mãn tính, các yếu tố nguy cơ của Barrett bao gồm ợ hơi, trào ngược axit và

mùi vị khó chịu trong miệng. Bệnh ung thư của Peter được phát hiện sớm nên ông có thể được phẫu thuật cắt bỏ khối u bằng cách mổ nội soi cắt bỏ niêm mạc. Sau đó là điều trị xạ trị.

Bác sĩ Jason Dunn, bác sĩ tư vấn tiêu hóa tại Bệnh viện Guy và St Thomas, London, và cũng là người đã điều trị cho Peter cho biết, chỉ khoảng 1/4 trong số 650.000 người ở Anh ước tính mắc bệnh Barrett thực quản, số còn lại thường bỏ qua các triệu chứng của họ nên hay tự dùng các loại thuốc không kê đơn. Phần lớn trong số họ cũng không nhận thức được rằng trong một số trường hợp, trào ngược axit kéo dài có thể dẫn đến Barrett, sau đó có thể dẫn đến ung thư.

Bác sĩ Jason Dunn cũng nói rằng: Mặc dù bệnh Barrett thực quản có nguy cơ phát triển ung thư thực quản không cao nhưng nếu các tế bào lót thực quản bắt đầu hoạt động bất thường - được gọi là loạn sản - thì nguy cơ ung thư tăng từ 0,5% lên 15% mỗi năm. Chứng loạn sản là nơi các tế bào lót thực quản được thay thế bằng loại tế bào thường thấy trong dạ dày. Nhìn qua camera nội soi, thực quản trông có màu đỏ và bị viêm.

Mặc dù bệnh Barrett thực quản có nguy cơ phát triển ung thư thực quản không cao nhưng nếu các tế bào lót thực quản bắt đầu hoạt động bất thường - được gọi là loạn sản - thì nguy cơ ung thư tăng từ 0,5% lên 15% mỗi năm. Mỗi năm, khoảng 9.000 người được chẩn đoán mắc bệnh ung thư thực quản và nó cướp đi 8.000 sinh mạng. Và dù cho trong khi hàng triệu người bị ợ nóng hoặc trào ngược axit không có nguy cơ mắc bệnh ung thư, các bác sĩ vẫn đưa ra lời khuyên rằng: Những người có triệu chứng ở nóng, nấc cụt kéo dài trong 3 tuần trở lên nên tìm kiếm sự chăm sóc y tế thay vì tự mình dùng các loại thuốc không kê đơn. ■

Ba loại “ung thư cặp đôi” nguy hiểm: Nếu vợ hoặc chồng đang mắc thì người kia buộc phải khám càng sớm càng tốt

“Ung thư cặp đôi” là từ chỉ loại ung thư, khi vợ hoặc chồng mắc thì người

còn lại cũng có thể phát hiện bệnh. Theo nghiên cứu về ung thư của Tổ chức Y tế Thế giới WHO năm 2015 cho thấy, 5 trong số 100 cặp vợ chồng tử vong là cặp đôi mắc ung thư.

Tất nhiên là ung thư hoàn toàn không truyền nhiễm, và nó cũng không thể lây lan qua những cử chỉ tiếp xúc của vợ chồng thường ngày được. Nguyên nhân chính dẫn đến “ung thư cặp đôi” chính là cùng thói quen sống, bao gồm chế độ ăn uống và ngủ nghỉ khi cả hai sống cùng nhau.

Ví dụ nếu một người mắc viêm phổi thì nửa kia sẽ có nguy cơ cảm lạnh cao hơn rất nhiều, và tất nhiên đến cả ung thư cũng vậy! Dù trước đây cả hai người có thói quen khác nhau, nhưng nếu sống chung một thời gian sẽ dần trở nên giống nhau, chính đó là điều kiện để các tế bào ung thư phát triển.

1. Ung thư phổi

Ung thư phổi chủ yếu đến từ thói quen hút thuốc lá. Hơn thế nữa, nó cũng là loại ung thư phổ biến nhất trong các ca mắc “ung thư cặp đôi”.

Theo nghiên cứu, việc hút thuốc lá chính là yếu tố trọng tâm dẫn đến việc ung thư phổi, chiếm đến 90% ca mắc bệnh. Khói thuốc sẽ lan dần ra xung quanh và là mầm mống của tế bào ung thư. Nếu có một người hút thuốc trong gia đình thì những người khác sẽ hít phải khói ấy một cách thụ động, từ đó gia tăng nguy cơ mắc ung thư lên đáng kể. Chưa kể nếu hai vợ chồng chung sống với nhau thì ngoài khói thuốc, còn có các loại khác như khói bốc ra khi nấu ăn, khí độc khi trang trí nhà cửa… cũng gây hại không kém. Chính vì vậy, nếu một trong hai vợ chồng bị ung thư phổi thì người kia phải lập tức đến viện khám ngay.

2. Ung thư ganTrong số các trường hợp mắc ung thư gan

tại Việt Nam, những ca mà cả hai vợ chồng đều mắc phải chiếm một tỷ lệ không nhỏ. Nguyên nhân đến từ một căn bệnh tiền thân và rất phổ biến hiện nay: Viêm gan virus.

Trung bình có khoảng 15 triệu người bị nhiễm virus viêm gan B và C. Nguy hiểm ở chỗ là, nó không thể trị được dứt điểm mà chỉ có thể ức chế phần nào thông qua việc uống thuốc. Theo đó nếu bệnh nhân bị mắc viêm gan virus mãn tính thì sẽ có nguy cơ mắc ung thư gan rất cao. Có đến 90% bệnh nhân ung thư gan đã xuất phát từ bệnh viêm gan.

Nếu một trong hai vợ chồng có người mắc virus viêm gan, thì trong quá trình “thân mật” sẽ làm virus lây sang người còn lại. Thông qua đường này, cả hai bên đã vô tình trở thành nạn nhân của virus. Dần dần nó sẽ xâm chiếm tế bào gan, kết hợp với việc không điều trị đúng cách sẽ dẫn đến cái kết không mấy tốt đẹp. Cũng theo bác sĩ, làm việc hay ăn uống cùng nhau không phải là đường truyền nhiễm. Miễn là bạn không dùng chung kim tiêm, dao cạo râu, bàn chải đánh răng hoặc quan hệ tình dục với người bệnh thì sẽ không có nguy cơ mắc phải.

3. Ung thư dạ dàyĐây là loại ung thư chiếm phần trăm đa số

trong các ca “ung thư cặp đôi”. Nó thường phát sinh thông qua việc ăn uống thường ngày, đặc biệt với những cặp vợ chồng ăn cùng một loại thực phẩm mỗi ngày.

Ví dụ nếu một người thích ăn đồ chiên, nướng, xào… thì đồng thời nửa kia cũng sẽ ăn chung món ăn này. Đặc biệt nguy hiểm nếu ai thường xuyên ăn cay, nhiều dầu mỡ, đồ chiên, đồ tẩm ướp… sẽ làm tăng gánh nặng cho dạ dày, từ đó các tế bào ung thư sẽ dần lớn mạnh.

Ngoài ra có một mầm bệnh tên Helicobacter Pylori (HP) được xếp vào loại vi khuẩn gây ung thư dạ dày. Nó là bệnh truyền nhiễm thông qua nước bọt, đồ dùng ăn uống và các dụng cụ y tế. Nên khi ăn uống cùng sau thì vi khuẩn sẽ được truyền sang người kia, làm nhiễm trùng và cuối cùng dẫn đến ung thư dạ dày. ■

Page 22: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Trang 27A

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 26A

SÖÙC KHOÛE MOÃI NGAØY SÖÙC KHOÛE MOÃI NGAØY

Hai thói quen xấu vào buổi sáng “tàn sát” gan hơn cả uống rượu, rất nhiều người mắc phải

Gan được gọi là trung tâm trao đổi chất của cơ thể con người, một số thói quen xấu sẽ gây hại cho gan,

và ảnh hưởng lớn đến sức khỏe tổng thể.Gan là cơ quan lớn nhất trong cơ thể và có

tác dụng quan trọng là giải độc. Gan có thể phân hủy các chất không có dinh dưỡng và các chất độc hại, từ đó giảm thiểu tối đa độc tính, cuối cùng qua thận hình thành nước tiểu để bài tiết ra ngoài. Mặc dù chức năng của gan tương đối mạnh, nhưng nó không có khả năng tự cứu chữa mạnh mẽ, nếu không chú ý sẽ gây tổn thương gan, từ đó gây nên bệnh gan. Ví dụ uống rượu là một trong những thủ phạm gây ra các bệnh về gan.

Dưới tác dụng của enzyme phân hủy rượu ở gan, rượu vào cơ thể được chuyển hóa thành acetaldehyd, rất độc cho gan. Nếu uống 0,3 lít/ngày, lượng acetaldehyd sinh ra vượt quá khả năng chuyển hóa của gan sẽ gây nhiễm độc gan, viêm gan.

Khi viêm gan kéo dài, tế bào gan chết được thay bằng các mô xơ và bắt đầu quá trình xơ gan. Vào cơ thể, rượu được hấp thu luôn vào máu và cơ thể sẽ tìm cách thải rượu ra ngoài, trong đó 10% được thải qua mồ hôi, nước tiểu, hơi thở; số còn lại sẽ được chuyển hóa ở gan (nhờ men NAD) với số lượng hạn chế. Quá nồng độ trên, cồn sẽ tích tụ gây độc, làm chết tế bào gan, tăng men gan. Viêm gan do rượu thay đổi từ không có triệu chứng nào đến tổn thương gan nặng nề, cuối cùng chuyển đến ung thư gan với tỉ lệ tử vong cao.

Tổn thương do rượu là rất lớn, nhưng uống rượu không phải là hành vi duy nhất gây hại cho gan. Ngoài việc uống rượu, nếu bạn có hai thói quen sau vào sáng sớm, cũng sẽ gây tổn thương lớn cho gan không khác gì uống rượu.

Ảnh minh họa1. Thường xuyên nhịn tiểu vào buổi sángNgày nay cuộc sống luôn gấp gáp, con

người phải chịu rất nhiều áp lực trong cuộc sống, do đó được ngủ một giấc ngủ dài là điều mà nhiều người mong muốn. Tuy nhiên, không ít người có thói quen khi gần sáng, cơ thể phải bài tiết nước tiểu, cố gắng nhịn tiểu để ngủ, mặc dù biết rằng

nhịn tiểu sẽ ngủ không ngon. Những người có thói quen này có thể gây ra những nguy hiểm cho sức khỏe, đặc biệt là gan.

Thời gian dài có thói quen nhịn tiểu, nước tiểu sẽ lưu lại trong bàng quang trong một thời gian dài, dẫn đến sản sinh một lượng lớn vi khuẩn, trong lâm sàng gọi vấn đề này là “giữ nước tiểu bắt buộc”. Khi vi khuẩn đến thận bằng niệu quản, nó có thể gây tổn thương thận. Đồng thời, một số lượng lớn độc tố không được loại bỏ kịp thời, có thể sẽ bị thận hấp thu lại lần 2, và gan tiến hành phân hủy, từ đó dễ dẫn đến gan bị trúng độc và gây tổn thương gan.

2. Nhịn ăn sáng không chỉ làm đau dạ dày mà còn làm tổn thương gan

Rất nhiều người không có thói quen ăn sáng, đặc biệt là những người muốn giảm cân, và khi đến bữa trưa, vì để tiết kiệm thời gian nên thường gọi đồ ăn bên ngoài hoặc ăn đơn giản, điều này không chỉ dẫn đến thiếu chất dinh dưỡng, đồng thời thiếu protein trong cơ thể, dẫn đến sự lắng đọng mỡ gan. Ngoài ra, nếu bạn không ăn sáng trong một thời gian dài, hoặc nếu hai bữa ăn cách nhau quá xa, sẽ khiến dịch mật ở lại trong túi mật quá lâu. Dịch mật không được sử dụng sẽ bị hấp thụ trở lại, và dịch mật sẽ ngày càng nhớt hơn, làm tăng khả năng sỏi mật. Thói quen không ăn sáng còn là thủ phạm gây nên các bệnh về dạ dày.

Không muốn gan bị bệnh thì phải sớm thay đổi những thói quen xấu sau đây

Uống rượu quá mức: Rượu có thể gây kích thích lớn cho gan, ảnh hưởng đến chức năng giải độc và trao đổi chất của gan và gây gánh nặng cho gan.

Thường xuyên thức khuya: Nếu bạn thức khuya trong một thời gian dài, nó sẽ ảnh hưởng đến quá trình giải độc và chuyển hóa của gan. Hy vọng rằng bạn có thể thay đổi thói quen xấu là thức khuya.

Uống quá nhiều thuốc: Nếu thời gian dài dùng lượng lớn thuốc, uống quá nhiều thuốc sẽ làm tăng gánh nặng cho gan, ảnh hưởng đến chức năng giải độc của gan.

Tức giận: Y học Trung Quốc cho rằng, thường xuyên tức giận sẽ làm tổn thương gan. Nếu bạn thường xuyên tức giận, nó sẽ dẫn đến ứ đọng gan, ảnh hưởng đến việc giải độc và chuyển hóa của gan, và cũng sẽ gây gánh nặng lớn cho gan. ■

Thói quen vừa ăn vừa uống không ngờ cực kỳ hại sức khỏe

Bốn thói quen uống nước sai lầm dưới đây cực kỳ gây hại cho sức khỏe, bạn chớ dại mắc phải.

Uống nước trươc khi đi ngủKhi bạn uống nước ngay trước giờ đi ngủ

đây là cách uống nước sai lầm. Khi bạn uông nước vào lúc này sẽ làm tăng gánh nặng cho gan thận khiến bạn buồn đi tiểu lúc nửa đêm hưởng tới giấc ngủ. Bên cạnh đó, uống nước ngay trước giờ đi ngủ

khiên cho thân của bạn hoạt động nhiều hơn không được nghỉ ngơi lâu dần khiến bạn dễ mắc bệnh suy thận, phù mặt vào sáng sớm hôm sau.

Chỉ uống nước khi thấy khátThói quen chỉ uống nước khi khát là một sai

lầm nghiêm trọng khi uống nước, bởi khi bạn thấy khát nước, đấy là dấu hiệu của việc cơ thể bạn đang thực sự thiếu nước và bạn sẽ dễ mắc phải các bệnh về bài tiết nếu kéo dài tình trạng này dễ gây bệnh sỏi thận.

Vì vậy, bạn không nên duy trì thói quen không tốt cho sức khỏe này mà hãy uống nước ngay khi có thể và uống thành nhiều lần, mỗi lần một lượng nhỏ vừa đủ là được.

Uống nước đun lại nhiều lầnThói quen uống nước sôi được đun đi đun

lại nhiều lần sẽ trải qua quá trình thủy phân ngừng bốc hơi làm hàm lượng nitrat và các kim loại nặng trong nước tăng lên ảnh hưởng tới sức khỏe của bạn. Nếu bạn thường xuyên uống nước đun đi đun lại nhiều lần sẽ hấp thụ các chất này cho cơ thể sẽ dẫn đến các bệnh nguy hiểm ảnh hưởng nghiêm trọng tới sức khỏe của bạn.

Uống nước trong lúc ănThói quen của nhiều người thường vừa ăn

vừa uống điều này hoàn toàn sai lầm bởi nó gây hại tới hệ tiêu hóa của bạn, nhất là hoạt động của dạ dày bởi nó làm giảm khả năng tiết dịch vị làm cho món ăn kém ngon. Nếu kéo dài thói quen này có thể làm tăng lượng insulin trong cơ thể và tích tụ chất béo khiến bạn dễ mắc bệnh thừa cân. ■

Phát hiện tế bào giúp người trên 110 tuổi sống khỏe

Tế bào miễn dịch CD4+ trong cơ thể người trên 110 tuổi nhiều gấp 3-4 lần người trẻ, có khả năng tìm kiếm,

tiêu diệt tế bào gây bệnh. Ở người trẻ và đã trưởng thành, CD4+ chỉ

giúp giảm nhiễm trùng. Với người trên 110 tuổi, CD4+ có “độc tính”, có thể tìm kiếm tiêu diệt nhiều loại virus và tế bào ung thư. Điều này chứng minh cho những nghiên cứu trước đó: những người sống ngoài 100 tuổi rất ít khi mắc các bệnh về tim mạch và ung thư.

“Khả năng đặc biệt này của tế bào CD4+ chỉ tồn tại ở những người sống ngoài một thế kỷ”, theo bác sĩ Kosuke Hashimoto, tác giả nghiên cứu cho biết.

Thông thường, tuổi càng cao, nguy cơ mắc bệnh của con người càng nhiều do cấu trúc tế bào T dần bị phá vỡ. Lượng tế bào CD4+ nhiều bất thường được bác sĩ Kosuke Hashimoto kết luận là vũ khí giúp 7 người trên 110 tuổi tham gia nghiên cứu không mắc bệnh tật dù đã già.

“Nếu tìm được mối liên kết giữa hệ miễn dịch, sự lão hóa và tuổi thọ, rất có thể tuổi thọ con người sẽ kéo dài hơn trong tương lai”, ông Kosuke nói. ■

Không chủ quan với hội chứng đuôi ngựa

Hội chứng đuôi ngựa là một cấp cứu ngoại thần kinh phức tạp. Nếu không được phát hiện và điều trị

kịp thời, bệnh nhân sẽ liệt vận động kèm rối loạn cảm giác, dinh dưỡng ở 1 hoặc 2 chân và vùng sinh dục hậu môn, rối loạn cơ tròn bàng quang.

Các triệu chứng của hội chứng đuôi ngựa xuất hiện nhanh chóng và thường phối hợp với nhau ở nhiều mức độ: đau vùng thắt lưng hông, chi dưới, rối loạn cảm giác, vận động... Vậy biểu hiện cũng như nguyên nhân do đâu mà bị hội chứng đuôi ngựa?

Hội chứng đuôi ngựa, do đâu?Vùng đuôi ngựa được tạo nên bởi toàn bộ

các rễ thần kinh ở dưới chóp cùng của tủy sống, bao gồm các rễ từ thắt lưng 2 đến rễ cùng 5 (L2, L3, L4, L5, S1, S2, S3, S4 và S5) cộng thêm đôi rễ cụt. Những rễ vùng đuôi ngựa này đảm bảo chi phối vận động, cảm giác và dinh dưỡng của hai chi dưới, vùng đáy chậu, cơ quan sinh dục. Tất cả các trường hợp chèn ép ở vùng đuôi ngựa xuất hiện hoặc tiến triển nhanh đều là một cấp cứu ngoại khoa vì nguy cơ di chứng không hồi phục.

Ảnh minh họaCó nhiều nguyên nhân gây ra hội chứng

đuôi ngựa, trong đó phải kể đến tình trạng thoát vị đĩa đệm vùng thắt lưng - đây là nguyên nhân chính của chèn ép vùng đuôi ngựa. Bệnh thường xuất hiện ở độ tuổi lao động (35 - 55 tuổi), nam giới mắc bệnh nhiều hơn nữ. Bệnh thường diễn biến đột ngột, đôi khi không đau, có lúc lại phối hợp với đau thần kinh tọa dữ dội. Những triệu chứng thường ở một bên (một nửa hội chứng đuôi ngựa). Nguyên nhân gây thoát vị đĩa đệm có thể do chấn thương cột sống; bê vác nặng hoặc sai tư thế; tuổi cao và một số bệnh lý cột sống bẩm sinh hoặc mắc phải như gai đôi, thoái hóa, gù vẹo cột sống cũng là yếu tố thuận lợi gây thoát vị đĩa đệm.

Hẹp ống sống cũng là nguyên nhân dẫn đến tình trạng mắc hội chứng đuôi ngựa. Theo thống kê, khoảng 15% các trường hợp đau rễ thắt lưng hông có liên quan đến hẹp ống sống. Bình thường, kích thước trước sau của ống sống thắt lưng

khoảng từ 13 - 15mm, nếu kích thước trước sau dưới 13mm là hẹp ống sống. Người bệnh thấy đau hoặc dị cảm hai chân (đi khập khiễng cách hồi) xuất hiện sau một khoảng đi bộ một vài trăm mét (phải dừng lại) hay ở tư thế đứng lâu hoặc rối loạn cơ tròn bàng quang. Nguyên nhân bao gồm hẹp ống sống bẩm sinh, nặng lên do thoái hóa và thoát vị đĩa đệm; gãy hoặc xẹp đốt sống; viêm đốt sống; quá phát dây chằng vàng.

U dây thần kinh vùng đuôi ngựa cũng là nguyên nhân trong màng cứng hay gặp của hội chứng đuôi ngựa. Hầu hết các trường hợp u dây thần kinh vùng đuôi ngựa đều có kết quả tốt khi cắt bỏ sớm khối u. Ngoài ra, u ống nội tủy vùng đuôi ngựa cũng gây ra tình trạng hội chứng đuôi ngựa. Đây là loại u hay gặp, được sinh ra từ vùng tận cùng của tủy sống và tổn thương tăng dần, chiếm toàn bộ túi cùng thắt lưng làm cho phẫu thuật khó khăn.

Dấu hiệu nhận biếtNgười bệnh cảm thấy đau hoặc dị cảm ở

một hoặc hai bên chân; đôi khi khu trú ở vùng hậu môn hoặc đáy chậu; tăng lên khi gắng sức (ho, đại tiện) và khi thay đổi tư thế. Mất cảm giác có thể gặp ở toàn bộ một hoặc hai chân, ở vùng đáy chậu (mất cảm giác vùng yên ngựa) đôi khi mất cảm giác đại tiểu tiện.

Giảm vận động ở một hoặc hai chân với mất phản xạ gân gót, gối và phản xạ da gan bàn chân (không phải là dấu hiệu Babinski khi tổn thương bó tháp mà đây chỉ là một hội chứng ngoại biên đơn thuần). Bệnh nhân gặp những rối loạn về cơ tròn như tiểu không kìm được hoặc bí tiểu, bí đại tiện, liệt dương. Những rối loạn dinh dưỡng biểu hiện loét vùng cùng cụt hoặc gót chân trong những thể liệt nặng.

Tùy theo vị trí tổn thương, có thể gặp hội chứng đuôi ngựa hoàn toàn hoặc không hoàn toàn. Trên thực tế, có thể gặp 3 hội chứng đuôi ngựa gồm: Hội chứng đuôi ngựa trên (liệt ngoại biên toàn bộ ở hai chân, rối loạn cảm giác hai chân từ nếp bẹn trở xuống, rối loạn cơ tròn ngoại biên), thể này ít gặp vì thoát vị đĩa đệm ở đoạn cao (L1 - L2 và L2 - L3) ít khi xảy ra. Hội chứng đuôi ngựa dưới do thoát vị đĩa đệm L5 - S1: biểu hiện rối loạn cơ tròn, rối loạn cảm giác vùng đáy chậu, không liệt hoặc chỉ liệt một số động tác của bàn chân. Hội chứng đuôi ngựa giữa thường gặp do thoát vị đĩa đệm L3 - L4 và L4 - L5 biểu hiện: liệt gấp cẳng chân, liệt các động tác của bàn chân và ngón chân, mất cảm giác toàn bộ ngón chân, cẳng chân, bàn chân, mặt sau đùi và mông, rối loạn cơ tròn.

Lời khuyên cho bệnh nhânTrên thực tế, nhiều bệnh nhân bị thoát vị

đĩa đệm vùng thắt lưng than phiền về tình trạng đau nhức dữ dội, tê buốt ở khu vực cột sống lan xuống 2 chân, đi lại sinh hoạt hàng ngày khó khăn. Tuy nhiên, vì nhiều lý do, hầu như chỉ khi thật sự không chịu nổi tình trạng đau đớn bệnh nhân mới tìm đến bác sĩ để chữa trị. Lúc này, nhiều bệnh nhân đã có những triệu chứng nặng nề như đau nhức nhiều, không đi lại được, mất cảm giác 2 chân, tiêu tiểu khó, teo cơ mông và cả 2 chân... gặp nhiều khó

khăn trong quá trình điều trị và khả năng hồi phục kém.

Mặt khác, nhiều bệnh nhân điều trị không đúng phương pháp như bó thuốc, châm cứu không đúng cách, uống thuốc không rõ nguồn gốc gây tốn kém về tài chính, thời gian điều trị, thậm chí người bệnh còn phải đối mặt với những biến chứng nghiêm trọng của việc điều trị không dựa trên cơ sở khoa học. Vì vậy, khi có biểu hiện bệnh lý ở cột sống, nên có chế độ làm việc, sinh hoạt hợp lý, không nên gắng sức, tránh những động tác cúi quá mức của cột sống. Khi có bất kỳ dấu hiệu như đau nhiều vùng cột sống thắt lưng, tê bì chân, teo cơ, hạn chế vận động, rối loạn tiểu tiện thì nên đến khám ngay, không được tự ý mua thuốc về uống, tự điều trị theo phương pháp dân gian mà hãy đến các cơ sở y tế đúng chuyên khoa để khám và có phương án điều trị phù hợp, hiệu quả. Đặc biệt, đối với những trường hợp bệnh nhân đã từng được chẩn đoán thoát vị mà làm công việc lao động nặng, quá sức sẽ dễ bị thoát vị nặng hơn.

Để phòng tránh thoát vị đĩa đệm, cần tránh ngồi quá lâu hoặc ngồi sai tư thế; tránh mang hay vác nặng, chấn thương cột sống; tránh các động tác cúi gập người tối đa, sau đó ngửa ra đột ngột sẽ gây rách vòng xơ bao quanh nhân nhầy đĩa đệm làm nhân nhầy thoát ra và chèn ép vào rễ thần kinh vùng đuôi ngựa; tránh tăng cân, béo phì...

Với những bệnh nhân được điều trị phẫu thuật, cần nghỉ ngơi hợp lý trong vòng 1 tháng đầu, đi lại nhẹ nhàng sau mổ 48 giờ nhưng nên mang theo áo nẹp ở lưng. Những tháng tiếp theo, bệnh nhân có thể làm những công việc nhẹ nhàng và tập luyện tăng dần. ■

Khối u cổ to bằng cái đầu người đàn ông

Milton Wingert 81 tuổi, ở New Jersey, vừa được các bác sĩ bệnh viện Mount Sinai cắt khối u to

tương đương kích cỡ đầu của ông.Wingert thường sợ ra khỏi nhà bởi không

thể che đậy khối u to trên cổ. Ông cũng sợ phải mổ vì lo lắng quá trình cắt bỏ khối u có thể ảnh hưởng đến động mạch hoặc xương đòn của ông. Tuy nhiên, bác sĩ Nariz Khan và đồng nghiệp ở bệnh viện Mount Sinai vẫn quyết tâm tiến hành ca phẫu thuật.

Bác sĩ Nariz Khan chia sẻ: “Tôi khá bất ngờ với kích thước khối u, ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống của bệnh nhân”.

Kíp mổ, bao gồm cả các bác sĩ khoa phẫu thuật lồng ngực và phẫu thuật mạch máu, sẵn sàng đối mặt với những điều tồi tệ có thể xảy ra trong cuộc phẫu thuật ngày 5/11. May mắn ca mổ kéo dài 7 tiếng đồng hồ diễn ra an toàn.

Sức khỏe của bệnh nhân tốt hơn sau mổ, mặc dù vẫn còn những vấn đề di căn cần được phẫu thuật tiếp. Ông xuất viện vào ngày 12/11 và kịp đón sinh nhật lần thứ 82. ■

Page 23: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Trang 27A

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

Trang 26A

SÖÙC KHOÛE MOÃI NGAØY SÖÙC KHOÛE MOÃI NGAØY

Hai thói quen xấu vào buổi sáng “tàn sát” gan hơn cả uống rượu, rất nhiều người mắc phải

Gan được gọi là trung tâm trao đổi chất của cơ thể con người, một số thói quen xấu sẽ gây hại cho gan,

và ảnh hưởng lớn đến sức khỏe tổng thể.Gan là cơ quan lớn nhất trong cơ thể và có

tác dụng quan trọng là giải độc. Gan có thể phân hủy các chất không có dinh dưỡng và các chất độc hại, từ đó giảm thiểu tối đa độc tính, cuối cùng qua thận hình thành nước tiểu để bài tiết ra ngoài. Mặc dù chức năng của gan tương đối mạnh, nhưng nó không có khả năng tự cứu chữa mạnh mẽ, nếu không chú ý sẽ gây tổn thương gan, từ đó gây nên bệnh gan. Ví dụ uống rượu là một trong những thủ phạm gây ra các bệnh về gan.

Dưới tác dụng của enzyme phân hủy rượu ở gan, rượu vào cơ thể được chuyển hóa thành acetaldehyd, rất độc cho gan. Nếu uống 0,3 lít/ngày, lượng acetaldehyd sinh ra vượt quá khả năng chuyển hóa của gan sẽ gây nhiễm độc gan, viêm gan.

Khi viêm gan kéo dài, tế bào gan chết được thay bằng các mô xơ và bắt đầu quá trình xơ gan. Vào cơ thể, rượu được hấp thu luôn vào máu và cơ thể sẽ tìm cách thải rượu ra ngoài, trong đó 10% được thải qua mồ hôi, nước tiểu, hơi thở; số còn lại sẽ được chuyển hóa ở gan (nhờ men NAD) với số lượng hạn chế. Quá nồng độ trên, cồn sẽ tích tụ gây độc, làm chết tế bào gan, tăng men gan. Viêm gan do rượu thay đổi từ không có triệu chứng nào đến tổn thương gan nặng nề, cuối cùng chuyển đến ung thư gan với tỉ lệ tử vong cao.

Tổn thương do rượu là rất lớn, nhưng uống rượu không phải là hành vi duy nhất gây hại cho gan. Ngoài việc uống rượu, nếu bạn có hai thói quen sau vào sáng sớm, cũng sẽ gây tổn thương lớn cho gan không khác gì uống rượu.

Ảnh minh họa1. Thường xuyên nhịn tiểu vào buổi sángNgày nay cuộc sống luôn gấp gáp, con

người phải chịu rất nhiều áp lực trong cuộc sống, do đó được ngủ một giấc ngủ dài là điều mà nhiều người mong muốn. Tuy nhiên, không ít người có thói quen khi gần sáng, cơ thể phải bài tiết nước tiểu, cố gắng nhịn tiểu để ngủ, mặc dù biết rằng

nhịn tiểu sẽ ngủ không ngon. Những người có thói quen này có thể gây ra những nguy hiểm cho sức khỏe, đặc biệt là gan.

Thời gian dài có thói quen nhịn tiểu, nước tiểu sẽ lưu lại trong bàng quang trong một thời gian dài, dẫn đến sản sinh một lượng lớn vi khuẩn, trong lâm sàng gọi vấn đề này là “giữ nước tiểu bắt buộc”. Khi vi khuẩn đến thận bằng niệu quản, nó có thể gây tổn thương thận. Đồng thời, một số lượng lớn độc tố không được loại bỏ kịp thời, có thể sẽ bị thận hấp thu lại lần 2, và gan tiến hành phân hủy, từ đó dễ dẫn đến gan bị trúng độc và gây tổn thương gan.

2. Nhịn ăn sáng không chỉ làm đau dạ dày mà còn làm tổn thương gan

Rất nhiều người không có thói quen ăn sáng, đặc biệt là những người muốn giảm cân, và khi đến bữa trưa, vì để tiết kiệm thời gian nên thường gọi đồ ăn bên ngoài hoặc ăn đơn giản, điều này không chỉ dẫn đến thiếu chất dinh dưỡng, đồng thời thiếu protein trong cơ thể, dẫn đến sự lắng đọng mỡ gan. Ngoài ra, nếu bạn không ăn sáng trong một thời gian dài, hoặc nếu hai bữa ăn cách nhau quá xa, sẽ khiến dịch mật ở lại trong túi mật quá lâu. Dịch mật không được sử dụng sẽ bị hấp thụ trở lại, và dịch mật sẽ ngày càng nhớt hơn, làm tăng khả năng sỏi mật. Thói quen không ăn sáng còn là thủ phạm gây nên các bệnh về dạ dày.

Không muốn gan bị bệnh thì phải sớm thay đổi những thói quen xấu sau đây

Uống rượu quá mức: Rượu có thể gây kích thích lớn cho gan, ảnh hưởng đến chức năng giải độc và trao đổi chất của gan và gây gánh nặng cho gan.

Thường xuyên thức khuya: Nếu bạn thức khuya trong một thời gian dài, nó sẽ ảnh hưởng đến quá trình giải độc và chuyển hóa của gan. Hy vọng rằng bạn có thể thay đổi thói quen xấu là thức khuya.

Uống quá nhiều thuốc: Nếu thời gian dài dùng lượng lớn thuốc, uống quá nhiều thuốc sẽ làm tăng gánh nặng cho gan, ảnh hưởng đến chức năng giải độc của gan.

Tức giận: Y học Trung Quốc cho rằng, thường xuyên tức giận sẽ làm tổn thương gan. Nếu bạn thường xuyên tức giận, nó sẽ dẫn đến ứ đọng gan, ảnh hưởng đến việc giải độc và chuyển hóa của gan, và cũng sẽ gây gánh nặng lớn cho gan. ■

Thói quen vừa ăn vừa uống không ngờ cực kỳ hại sức khỏe

Bốn thói quen uống nước sai lầm dưới đây cực kỳ gây hại cho sức khỏe, bạn chớ dại mắc phải.

Uống nước trươc khi đi ngủKhi bạn uống nước ngay trước giờ đi ngủ

đây là cách uống nước sai lầm. Khi bạn uông nước vào lúc này sẽ làm tăng gánh nặng cho gan thận khiến bạn buồn đi tiểu lúc nửa đêm hưởng tới giấc ngủ. Bên cạnh đó, uống nước ngay trước giờ đi ngủ

khiên cho thân của bạn hoạt động nhiều hơn không được nghỉ ngơi lâu dần khiến bạn dễ mắc bệnh suy thận, phù mặt vào sáng sớm hôm sau.

Chỉ uống nước khi thấy khátThói quen chỉ uống nước khi khát là một sai

lầm nghiêm trọng khi uống nước, bởi khi bạn thấy khát nước, đấy là dấu hiệu của việc cơ thể bạn đang thực sự thiếu nước và bạn sẽ dễ mắc phải các bệnh về bài tiết nếu kéo dài tình trạng này dễ gây bệnh sỏi thận.

Vì vậy, bạn không nên duy trì thói quen không tốt cho sức khỏe này mà hãy uống nước ngay khi có thể và uống thành nhiều lần, mỗi lần một lượng nhỏ vừa đủ là được.

Uống nước đun lại nhiều lầnThói quen uống nước sôi được đun đi đun

lại nhiều lần sẽ trải qua quá trình thủy phân ngừng bốc hơi làm hàm lượng nitrat và các kim loại nặng trong nước tăng lên ảnh hưởng tới sức khỏe của bạn. Nếu bạn thường xuyên uống nước đun đi đun lại nhiều lần sẽ hấp thụ các chất này cho cơ thể sẽ dẫn đến các bệnh nguy hiểm ảnh hưởng nghiêm trọng tới sức khỏe của bạn.

Uống nước trong lúc ănThói quen của nhiều người thường vừa ăn

vừa uống điều này hoàn toàn sai lầm bởi nó gây hại tới hệ tiêu hóa của bạn, nhất là hoạt động của dạ dày bởi nó làm giảm khả năng tiết dịch vị làm cho món ăn kém ngon. Nếu kéo dài thói quen này có thể làm tăng lượng insulin trong cơ thể và tích tụ chất béo khiến bạn dễ mắc bệnh thừa cân. ■

Phát hiện tế bào giúp người trên 110 tuổi sống khỏe

Tế bào miễn dịch CD4+ trong cơ thể người trên 110 tuổi nhiều gấp 3-4 lần người trẻ, có khả năng tìm kiếm,

tiêu diệt tế bào gây bệnh. Ở người trẻ và đã trưởng thành, CD4+ chỉ

giúp giảm nhiễm trùng. Với người trên 110 tuổi, CD4+ có “độc tính”, có thể tìm kiếm tiêu diệt nhiều loại virus và tế bào ung thư. Điều này chứng minh cho những nghiên cứu trước đó: những người sống ngoài 100 tuổi rất ít khi mắc các bệnh về tim mạch và ung thư.

“Khả năng đặc biệt này của tế bào CD4+ chỉ tồn tại ở những người sống ngoài một thế kỷ”, theo bác sĩ Kosuke Hashimoto, tác giả nghiên cứu cho biết.

Thông thường, tuổi càng cao, nguy cơ mắc bệnh của con người càng nhiều do cấu trúc tế bào T dần bị phá vỡ. Lượng tế bào CD4+ nhiều bất thường được bác sĩ Kosuke Hashimoto kết luận là vũ khí giúp 7 người trên 110 tuổi tham gia nghiên cứu không mắc bệnh tật dù đã già.

“Nếu tìm được mối liên kết giữa hệ miễn dịch, sự lão hóa và tuổi thọ, rất có thể tuổi thọ con người sẽ kéo dài hơn trong tương lai”, ông Kosuke nói. ■

Không chủ quan với hội chứng đuôi ngựa

Hội chứng đuôi ngựa là một cấp cứu ngoại thần kinh phức tạp. Nếu không được phát hiện và điều trị

kịp thời, bệnh nhân sẽ liệt vận động kèm rối loạn cảm giác, dinh dưỡng ở 1 hoặc 2 chân và vùng sinh dục hậu môn, rối loạn cơ tròn bàng quang.

Các triệu chứng của hội chứng đuôi ngựa xuất hiện nhanh chóng và thường phối hợp với nhau ở nhiều mức độ: đau vùng thắt lưng hông, chi dưới, rối loạn cảm giác, vận động... Vậy biểu hiện cũng như nguyên nhân do đâu mà bị hội chứng đuôi ngựa?

Hội chứng đuôi ngựa, do đâu?Vùng đuôi ngựa được tạo nên bởi toàn bộ

các rễ thần kinh ở dưới chóp cùng của tủy sống, bao gồm các rễ từ thắt lưng 2 đến rễ cùng 5 (L2, L3, L4, L5, S1, S2, S3, S4 và S5) cộng thêm đôi rễ cụt. Những rễ vùng đuôi ngựa này đảm bảo chi phối vận động, cảm giác và dinh dưỡng của hai chi dưới, vùng đáy chậu, cơ quan sinh dục. Tất cả các trường hợp chèn ép ở vùng đuôi ngựa xuất hiện hoặc tiến triển nhanh đều là một cấp cứu ngoại khoa vì nguy cơ di chứng không hồi phục.

Ảnh minh họaCó nhiều nguyên nhân gây ra hội chứng

đuôi ngựa, trong đó phải kể đến tình trạng thoát vị đĩa đệm vùng thắt lưng - đây là nguyên nhân chính của chèn ép vùng đuôi ngựa. Bệnh thường xuất hiện ở độ tuổi lao động (35 - 55 tuổi), nam giới mắc bệnh nhiều hơn nữ. Bệnh thường diễn biến đột ngột, đôi khi không đau, có lúc lại phối hợp với đau thần kinh tọa dữ dội. Những triệu chứng thường ở một bên (một nửa hội chứng đuôi ngựa). Nguyên nhân gây thoát vị đĩa đệm có thể do chấn thương cột sống; bê vác nặng hoặc sai tư thế; tuổi cao và một số bệnh lý cột sống bẩm sinh hoặc mắc phải như gai đôi, thoái hóa, gù vẹo cột sống cũng là yếu tố thuận lợi gây thoát vị đĩa đệm.

Hẹp ống sống cũng là nguyên nhân dẫn đến tình trạng mắc hội chứng đuôi ngựa. Theo thống kê, khoảng 15% các trường hợp đau rễ thắt lưng hông có liên quan đến hẹp ống sống. Bình thường, kích thước trước sau của ống sống thắt lưng

khoảng từ 13 - 15mm, nếu kích thước trước sau dưới 13mm là hẹp ống sống. Người bệnh thấy đau hoặc dị cảm hai chân (đi khập khiễng cách hồi) xuất hiện sau một khoảng đi bộ một vài trăm mét (phải dừng lại) hay ở tư thế đứng lâu hoặc rối loạn cơ tròn bàng quang. Nguyên nhân bao gồm hẹp ống sống bẩm sinh, nặng lên do thoái hóa và thoát vị đĩa đệm; gãy hoặc xẹp đốt sống; viêm đốt sống; quá phát dây chằng vàng.

U dây thần kinh vùng đuôi ngựa cũng là nguyên nhân trong màng cứng hay gặp của hội chứng đuôi ngựa. Hầu hết các trường hợp u dây thần kinh vùng đuôi ngựa đều có kết quả tốt khi cắt bỏ sớm khối u. Ngoài ra, u ống nội tủy vùng đuôi ngựa cũng gây ra tình trạng hội chứng đuôi ngựa. Đây là loại u hay gặp, được sinh ra từ vùng tận cùng của tủy sống và tổn thương tăng dần, chiếm toàn bộ túi cùng thắt lưng làm cho phẫu thuật khó khăn.

Dấu hiệu nhận biếtNgười bệnh cảm thấy đau hoặc dị cảm ở

một hoặc hai bên chân; đôi khi khu trú ở vùng hậu môn hoặc đáy chậu; tăng lên khi gắng sức (ho, đại tiện) và khi thay đổi tư thế. Mất cảm giác có thể gặp ở toàn bộ một hoặc hai chân, ở vùng đáy chậu (mất cảm giác vùng yên ngựa) đôi khi mất cảm giác đại tiểu tiện.

Giảm vận động ở một hoặc hai chân với mất phản xạ gân gót, gối và phản xạ da gan bàn chân (không phải là dấu hiệu Babinski khi tổn thương bó tháp mà đây chỉ là một hội chứng ngoại biên đơn thuần). Bệnh nhân gặp những rối loạn về cơ tròn như tiểu không kìm được hoặc bí tiểu, bí đại tiện, liệt dương. Những rối loạn dinh dưỡng biểu hiện loét vùng cùng cụt hoặc gót chân trong những thể liệt nặng.

Tùy theo vị trí tổn thương, có thể gặp hội chứng đuôi ngựa hoàn toàn hoặc không hoàn toàn. Trên thực tế, có thể gặp 3 hội chứng đuôi ngựa gồm: Hội chứng đuôi ngựa trên (liệt ngoại biên toàn bộ ở hai chân, rối loạn cảm giác hai chân từ nếp bẹn trở xuống, rối loạn cơ tròn ngoại biên), thể này ít gặp vì thoát vị đĩa đệm ở đoạn cao (L1 - L2 và L2 - L3) ít khi xảy ra. Hội chứng đuôi ngựa dưới do thoát vị đĩa đệm L5 - S1: biểu hiện rối loạn cơ tròn, rối loạn cảm giác vùng đáy chậu, không liệt hoặc chỉ liệt một số động tác của bàn chân. Hội chứng đuôi ngựa giữa thường gặp do thoát vị đĩa đệm L3 - L4 và L4 - L5 biểu hiện: liệt gấp cẳng chân, liệt các động tác của bàn chân và ngón chân, mất cảm giác toàn bộ ngón chân, cẳng chân, bàn chân, mặt sau đùi và mông, rối loạn cơ tròn.

Lời khuyên cho bệnh nhânTrên thực tế, nhiều bệnh nhân bị thoát vị

đĩa đệm vùng thắt lưng than phiền về tình trạng đau nhức dữ dội, tê buốt ở khu vực cột sống lan xuống 2 chân, đi lại sinh hoạt hàng ngày khó khăn. Tuy nhiên, vì nhiều lý do, hầu như chỉ khi thật sự không chịu nổi tình trạng đau đớn bệnh nhân mới tìm đến bác sĩ để chữa trị. Lúc này, nhiều bệnh nhân đã có những triệu chứng nặng nề như đau nhức nhiều, không đi lại được, mất cảm giác 2 chân, tiêu tiểu khó, teo cơ mông và cả 2 chân... gặp nhiều khó

khăn trong quá trình điều trị và khả năng hồi phục kém.

Mặt khác, nhiều bệnh nhân điều trị không đúng phương pháp như bó thuốc, châm cứu không đúng cách, uống thuốc không rõ nguồn gốc gây tốn kém về tài chính, thời gian điều trị, thậm chí người bệnh còn phải đối mặt với những biến chứng nghiêm trọng của việc điều trị không dựa trên cơ sở khoa học. Vì vậy, khi có biểu hiện bệnh lý ở cột sống, nên có chế độ làm việc, sinh hoạt hợp lý, không nên gắng sức, tránh những động tác cúi quá mức của cột sống. Khi có bất kỳ dấu hiệu như đau nhiều vùng cột sống thắt lưng, tê bì chân, teo cơ, hạn chế vận động, rối loạn tiểu tiện thì nên đến khám ngay, không được tự ý mua thuốc về uống, tự điều trị theo phương pháp dân gian mà hãy đến các cơ sở y tế đúng chuyên khoa để khám và có phương án điều trị phù hợp, hiệu quả. Đặc biệt, đối với những trường hợp bệnh nhân đã từng được chẩn đoán thoát vị mà làm công việc lao động nặng, quá sức sẽ dễ bị thoát vị nặng hơn.

Để phòng tránh thoát vị đĩa đệm, cần tránh ngồi quá lâu hoặc ngồi sai tư thế; tránh mang hay vác nặng, chấn thương cột sống; tránh các động tác cúi gập người tối đa, sau đó ngửa ra đột ngột sẽ gây rách vòng xơ bao quanh nhân nhầy đĩa đệm làm nhân nhầy thoát ra và chèn ép vào rễ thần kinh vùng đuôi ngựa; tránh tăng cân, béo phì...

Với những bệnh nhân được điều trị phẫu thuật, cần nghỉ ngơi hợp lý trong vòng 1 tháng đầu, đi lại nhẹ nhàng sau mổ 48 giờ nhưng nên mang theo áo nẹp ở lưng. Những tháng tiếp theo, bệnh nhân có thể làm những công việc nhẹ nhàng và tập luyện tăng dần. ■

Khối u cổ to bằng cái đầu người đàn ông

Milton Wingert 81 tuổi, ở New Jersey, vừa được các bác sĩ bệnh viện Mount Sinai cắt khối u to

tương đương kích cỡ đầu của ông.Wingert thường sợ ra khỏi nhà bởi không

thể che đậy khối u to trên cổ. Ông cũng sợ phải mổ vì lo lắng quá trình cắt bỏ khối u có thể ảnh hưởng đến động mạch hoặc xương đòn của ông. Tuy nhiên, bác sĩ Nariz Khan và đồng nghiệp ở bệnh viện Mount Sinai vẫn quyết tâm tiến hành ca phẫu thuật.

Bác sĩ Nariz Khan chia sẻ: “Tôi khá bất ngờ với kích thước khối u, ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống của bệnh nhân”.

Kíp mổ, bao gồm cả các bác sĩ khoa phẫu thuật lồng ngực và phẫu thuật mạch máu, sẵn sàng đối mặt với những điều tồi tệ có thể xảy ra trong cuộc phẫu thuật ngày 5/11. May mắn ca mổ kéo dài 7 tiếng đồng hồ diễn ra an toàn.

Sức khỏe của bệnh nhân tốt hơn sau mổ, mặc dù vẫn còn những vấn đề di căn cần được phẫu thuật tiếp. Ông xuất viện vào ngày 12/11 và kịp đón sinh nhật lần thứ 82. ■

Page 24: DU LÒCH & KHAÙM PHAÙ - The Vietnam Post · 2020-02-17 · Bên ngoài là một cậu bé nhà nghèo. Người này đã cho cậu bé vào sưởi ấm và ngủ qua đêm. Họ

Trang 25A

CUOÁI TUAÀNIssue # 1869 * Saturday December 21, 2019

PHUÏ NÖÕ & GIA ÑÌNH

Bốn bài học sau một tuần không khen con

Sau một tuần thử thách không khen ngợi hai con sinh đôi Reid và Madeleine (3 tuổi), nhà văn Alana

Romain ở Canada nhận ra các con thay đổi tích cực.

Alana Romain sống tại thành phố Toronto, bang Ontario, Canada cùng chồng và hai con. Cô chia sẻ cảm nhận sau một tuần thực hiện thử thách.

Trước đây khi tôi còn nhỏ, cha mẹ thường cố gắng nuôi dạy con bằng những lời khen ngợi, khích lệ nhiệt tình để không đứa trẻ nào cảm thấy tổn thương. Nhưng giờ đây, khi nuôi dạy hai người con sinh đôi, Reid và Madeleine (3 tuổi), tôi nhận ra một thông điệp khác, có lẽ chúng ta không nên khen ngợi con cái.

Những năm qua, nhiều bài báo, nhiều bài phân tích từ các chuyên gia giáo dục đã chỉ ra rằng nếu cha mẹ khen ngợi con cái quá nhiều, trẻ có thể cảm thấy căng thẳng, áp lực. Chúng ta không nên nói khen ngợi con bằng những câu có phần mơ hồ như “Con giỏi lắm”, “Con làm tốt lắm” mà nên sử dụng những câu nói có sức khích lệ như “Con đã rất cố gắng”, “Bố/mẹ biết con đã không bỏ cuộc”.

Nghiên cứu về sự liên kết giữa tư duy, động lực và hành vi, giáo sư tiến sĩ Carol Dweck (Đại học Stanford, Mỹ) cho rằng lời khen chung chung “Con thật tài năng” sẽ hạn chế sự phát triển của trẻ em. Ngược lại, những lời động viên cụ thể có thể khích lệ trẻ phát huy khả năng của mình, xây dựng sự tự tin.

Ở bài viết này, tôi không có ý chỉ trích việc khen ngợi con cái, chỉ muốn tìm phương thức nuôi dạy hai người con phù hợp hơn trong gia đình mình. Tôi muốn con trở thành người khiêm tốn, tự tin và kiên cường. Vì vậy, tôi tự đặt ra một thử thách liên quan đến nhận xét của tiến sĩ Drewck, đó là không khen ngợi con trong một tuần. Tôi hy vọng có thể đưa thử thách này trở thành thói quen nếu chúng thực sự phát huy tác dụng.

1. Giúp con không nản chí sau thất bạiCặp song sinh của tôi, Reid và Madeleine

(Maddie) chỉ sinh cách nhau 20 phút nhưng tính cách hoàn toàn trái ngược. Con gái Maddie hài hước, quảng giao nhưng không giỏi các hoạt động thể thao trong khi con trai Reid nghiêm túc, chín chắn, ít nói và thích tham gia hoạt động. Trong một

tuần này, Maddie nổi hứng muốn học cách chơi bóng đá và bóng chày giỏi như anh trai. Chứng kiến quá trình luyện tập của con là cơ hội tốt để tôi áp dụng thử thách của mình.

Ban đầu, Maddie phải vật lộn vất vả vì không thể đá bóng, bắt bóng và ném bóng toàn bay về phía sau nhưng cháu rất nhiệt tình, hừng hực khí thế. Vì vậy, suốt một tuần liền, tôi và con gái ở ngoài sân chơi để cháu luyện tập, thất bại rồi lại luyện tập. Khi con tôi đá được bóng hay ném bóng không bay về phía sau, tôi chỉ muốn hét lên rằng “Tuyệt quá, con giỏi lắm”, nhưng rồi tôi phải cố gắng kiềm chế, thay vào đó tôi reo vang: “Huray, con đã bắt được quả bóng”.

Điều làm tôi bất ngờ nhất là sau một tuần, Maddie đã tiến bộ. Cháu có thể đá bóng, ném bóng và bắt được một vài quả bóng. Mỗi lần Maddie chơi xong, tôi sẽ nói với con rằng cháu đã chơi tốt hơn so với hôm qua ra sao và tôi tự hào thế nào khi cháu đã không ngừng luyện tập chăm chỉ. Cháu rất thích những lời nhận xét của tôi và không hề cảm thấy nản chí mỗi lần thất bại.

Những lời khen như “Con giỏi lắm” có thể khiến Maddie nhanh chóng mất hứng thú vì nghĩ mình đã thành công hoặc khiến cháu sợ hãi ở lần thất bại tiếp theo vì không thực sự giỏi như tôi khen ngợi. Thay vào đó, lời nhận xét như “Con hãy thử lại lần nữa”, “Con hãy giữ tinh thần, lần sau chắc chắn sẽ tốt hơn” đã giúp con gái tôi có thêm động lực để rèn luyện.

2. Hình thành lòng kiên nhẫn cho trẻCon trai tôi, Reid thích phá hoại đồ đạc rồi

sửa lại chúng. Tôi đã mua cho con vài chiếc ghế đẩu và chẳng mấy chốc, thằng bé tháo tung những chiếc ghế ra nhưng lại không thể lắp ráp lại. Công việc khó khăn khiến Reid dần mất kiên nhẫn. Bình thường cháu bỏ ra rất nhiều thời gian tự sửa đồ nhưng khi mất kiên nhẫn, cháu chỉ động tay một chút và hét ầm lên: “Mẹ ơi, mẹ sửa đi”.

Tôi quyết định mang ghế ra ngoài sân để lắp ráp và nhờ Reid phụ giúp. Cháu khá bối rối trước lời đề nghị của tôi nhưng nhanh chóng hào hứng bắt tay vào công việc. Chẳng mấy chốc, sự thiếu kiên nhẫn lại xuất hiện, tôi giữ bình tĩnh khích lệ con: “Chắc con có thể lắp cái ốc này vào chỗ khác vừa vặn hơn” và cháu đã thành công.

Cảm thấy vui mừng thay con nhưng tôi không ngay lập tức khen Reid mà nói rằng: “Con đã tiếp tục cố gắng và hoàn thành nhiệm vụ, con có thể từ bỏ nhưng con không làm thế”.

Sau đó, tôi đưa cho con một chiếc ghế khác cũng bị tháo rời ra và bảo con hãy làm lại nhưng không có sự giúp đỡ của tôi. Reid vui vẻ đồng ý nhưng chẳng mấy chốc, cháu lại hét lên: “Mẹ giúp con với” nhưng tôi từ chối. Tôi bảo: “Mẹ nghĩ con có thể làm được, hãy thử đi thử lại như lần trước, con nhớ không?”. Phải mất một lúc lâu so với lần đầu nhưng cuối cùng Reid cũng lắp được chiếc ghế.

Trường hợp này, tôi nhận ra Reid dễ nản chí và từ bỏ, nếu tôi chỉ khen ngợi “Con giỏi lắm” ở lần đầu tiên, cháu sẽ không nhận ra ý nghĩa của sự kiên

trì. Vì vậy, thay vì khen ngợi, tôi liên tục nhấn mạnh vào sự kiên nhẫn để nhắc con nhớ điều gì dẫn đến thành công. Đó không phải là “vì con thật là giỏi” mà là vì “con đã tiếp tục cố gắng và hoàn thành nhiệm vụ”.

3. Thể hiện sự quan tâm của cha mẹTham gia thử thách này, tôi nhận ra rằng

trước đây tôi khen ngợi các con rất nhiều trong những hoàn cảnh không nhất thiết phải khen và những lời khen của tôi hoàn toàn sáo rỗng. Ví dụ, tôi hay khen con giỏi khi chơi trò chơi hoặc trong lúc tôi không thực sự quan tâm, chú ý đến công việc của của trẻ. Vì vậy, trong một tuần, khi chơi cùng con, tôi cố gắng thể hiện sự quan tâm, chú ý nhiều hơn đến hoạt động của các cháu.

Maddie thích tô màu và tôi thường bày bộ màu vẽ để đánh lạc hướng con trong khi làm việc nhà, nhưng trong một tuần, tôi cố gắng dành thời gian ngồi tô màu cùng con. Là đứa trẻ, Maddie sẽ tô màu nguệch ngoạc, tràn ra khỏi tranh và sử dụng màu sắc lộn xộn nhưng tôi đã nói: “Mẹ thích cách con sử dụng màu sắc, trông thật rực rỡ”. Câu nhận xét của tôi khiến Maddie hào hứng, vui vẻ hơn bình thường. Cháu bắt đầu sáng tạo ra nhiều cách để tô màu và tập vẽ tranh rồi tự tô, những việc trước đây cháu thường không làm mà chỉ chú ý tô màu.

Thay vì khen ngợi chung chung, tôi đã cho con thấy sự chú ý của mình vào hoạt động của cháu. Điều này thúc đẩy cháu sáng tạo hơn, nỗ lực hơn dù chỉ trong vui chơi. Nếu tôi mở rộng sự chú ý sang các hoạt động khác như học tập, làm việc nhà, con tôi chắc chắn sẽ làm tốt và năng động hơn trước đây.

4. “Bạn thật thông minh” cũng không tệMột tuần ngắn ngủi trôi qua có thể thử

thách của tôi chưa tác động toàn diện đến suy nghĩ, tinh thần và hành động của các con, nhưng phần nào đã giúp các cháu có động lực hơn. Bên cạnh đó, trong tuần qua, tôi đã phải dành gần như toàn bộ sự chú ý, tập trung vào các con để đưa ra những lời khích lệ có giá trị nhất. Giữa cuộc sống bộn bề công việc, tôi biết mình không thể luôn luôn làm vậy và sẽ có lúc cần đến những lời khen ngợi chung chung.

Vì vậy, sau một tuần thử nghiệm, tôi quyết định sẽ kết hợp cả hai hoạt động này. Một lời khen chung chung đôi khi cũng có thể giúp trẻ có động lực, không đánh giá thấp bản thân. Nó sẽ tuyệt vời hơn nữa khi đi kèm những lời khích lệ đầy yêu thương và quan tâm đến từ phía cha mẹ.

Tôi không chỉ muốn các con nghĩ rằng “Mẹ nói mình thông minh nên mình thông minh”, mà muốn mở rộng hơn thành những suy nghĩ tích cực như “Mẹ thấy mình đã làm việc chăm chỉ”, “Mẹ đánh giá cao sự nỗ lực của mình” hay “Mẹ thích cách mình dùng màu sắc”.

Đó không phải suy nghĩ gì lớn lao đến mức thay đổi thế giới, nhưng nó giúp con tôi giảm áp lực “phải là đứa trẻ thông minh”, biết nhìn nhận những ưu điểm của bản thân và xây dựng thói quen, tích cách tốt đẹp như sự chăm chỉ, sự sáng tạo. ■