174

MILE Nov-Dec 2011

Embed Size (px)

DESCRIPTION

www.facebook.com/milemag

Citation preview

Page 1: MILE Nov-Dec 2011
Page 2: MILE Nov-Dec 2011
Page 3: MILE Nov-Dec 2011
Page 4: MILE Nov-Dec 2011
Page 5: MILE Nov-Dec 2011
Page 6: MILE Nov-Dec 2011
Page 7: MILE Nov-Dec 2011

photo Oleg ZhukO

from The AnT Thriller

tổng biên tập

jeremiah legiám đốc điều hành

aimee thaiquản lý nội dung

jonathan nguyengiám đốc thiết kế

jeremiah lethiết kế

zan multimediagíam đốc hình ảnh

marc trangiám đốc thời trang

tu phan

s ố t h ứ

39www.facebook.com/milemag

www.mile

.vn

milemag

@mile

.vn

Page 8: MILE Nov-Dec 2011
Page 9: MILE Nov-Dec 2011

10 Letter from editorcâu chuyện Hành trình hoang dã

12 Contributorsphan nhật hiếu, cyan nguyễn, khánh trần

14 Victoria’s secretfashion show 2011

Show thời trang được mong đợi nhất

trong năm được viết bởi Hải Đăng

26 Real steelReview bởi Phan Xi Nê

29 Arthur christmasReview bởi dienanh.net

32 Vòng trònAlbum mới nhất của ca sĩ Hồng Nhung

được nghe và cảm nhận bởi Mạnh Hải

34 New world imagingTài năng trẻ với ước mơ Concept Art cho film nền Việt

40. PhotomanipPhong cách ghép ảnh nghệ thuật

46 The ant thrillerHành trình của một con kiến qua

ống kính Oleg Zhuko - nhiếp ảnh gia đến từ Nga

52 Vintage giftsNhững món quà độc đáo dịp cuối năm

thực hiện bởi maki studio & asfriend

60 Journey into the wildPhong cách bụi bặm và mạnh mẽ

thực hiện qua ống kính Minwan

72 H’đêm tourTour diễn vòng quanh các quán cafe

với ý tưởng lạ thực hiện bởi Terre Media

86 Marc JacobsHình ảnh một nhà thiết kế cá tính và nổi tiếng

qua cuộc trò chuyện với cây bút Glenn O’brien

96 Fashion editorialwild fashion _ 96

sea change blanc_ 110wild at heart _ 122

lost bride _ 134only prince (on the world)_ 146

monologue _ 158170 Last look

We love this style

173 Poster for youChúc bạn thật tuyệt trong năm mới

contentssố tháng mười một & tháng mười hainăm hai ngàn không trăm mười một

photo AnTOninA DOlAni

from wilD fAshiOn

Page 10: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201110

Cuốn sách “Đi tìm hoang dã” của Nguyễn Vĩnh Nguyên là câu chuyện về câu chuyện về hai con bò khù khờ thích triết lý diễn ra trong thế giới loài bò, mà không, có vẻ như đó là câu chuyện của loài người được nhìn qua lăng kính ngây thơ và nhiều khám phá của hai chú bò. Nhưng chung quy tùy người đọc là ai, bao nhiêu tuổi, họ sẽ chọn cho mình thế đứng và góc nhìn về lý do cuộc ra đi của cô cậu bò, đó là hành trình đi tìm tự do của chính mỗi người...MILE số The End of The Year đề cập đến sự Hoang Dã “Wild at heart”, kết thúc một năm đầy biến động sẽ trở lại với chính bản ngã của mỗi người - hoang dại!

Trở lại với “Đi tìm hoang dã”, nếu có xem phim hoạt hình, người đọc cũng đã từng mang máng nhớ về đàn thú rừng, đàn cá, khủng long... đi tìm tự do. Có thể nhớ cả chú cá mập ăn chay trong phim Đi tìm Nemo, thoáng thấy hành trình của Dế mèn phiêu lưu ký...Khép sách lại, chú bé 8 tuổi nghĩ “rừng lại sắp bị phá”, người lớn nghĩ “đại ngàn của những con thú bình đẳng với nhau nằm sâu lắm trong tâm hồn trẻ thơ”.Khép cuốn tạp chí này lại, bạn sẽ tiếp tục cuộc hành trình đi tìm hoang dã của chính mình.

Thành Danh

Page 11: MILE Nov-Dec 2011

wildheartatc h à o m ừ n g đ ế n v ớ i m i l e t h á n g 1 1 & t h á n g 1 2 n ă m 2 0 1 1

Page 12: MILE Nov-Dec 2011

contributorswe loveour

matthieu BelinArt Direction/Fashion photography+ 86 186 21 91

[email protected]

www.matthieubelin.com

Đến từ Shanghai, China.

nguyễn Bùi quốc dũngStylist/Fashion designer+84 907229663

[email protected]

http://facebook.com/quocdung1707

Sinh năm 1988, hiện đang làm việc tại TP.HCM

antonina dolaniFashion [email protected]

www.adolani.com

Sinh năm 1989 tại Warsaw, Ba Lan. Hiện làm việc tại Ba

Lan lẫn London, UK.

hải đăngStylish/ Fashion editorhttp://facebook.com/haidangtran

http://haidang2fashion.wordpress.com

Hiện đang làm việc tại TP.HCM

oleg [email protected]

http://be.net/eosboy

http://facebook.com/oleg.zhukov

Sinh năm 1993, đến từ Moscow, Russia

minwanPhotographer+84 913 4567 45

http://minwan.tumblr.com/

http://facebook.com/minwanarc

Sinh năm 1985, đang là Kiến trúc sư làm việc tại TP.HCM

Page 13: MILE Nov-Dec 2011

contributors

Page 14: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201114

Bài biết hải đăngHình ảnh getting image

Page 15: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201115

Page 16: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201116

đến hẹn lại lên, show diễn thời trang tổ chức định kỳ cuối năm của Victoria’s Secret (VS) lại làm nô nức bao tín đồ yêu thời trang và vẻ đẹp tuyệt mỹ của các nàng thơ quyến rũ. năm nay, vẫn tại thành phố trái táo lớn đầy cám dỗ đam mê, VS “chịu chơi” hơn bao giờ hết – mạnh tay chi tới 12 triệu uSd cho toàn bộ show diễn được đầu tư hoành tráng công phu, ghi hình hai lần trong ngày 9/11 và phát sóng vào ngày 29/11 tới đây, đồng thời có sự tham gia trình diễn của các siêu sao lớn như kanye West, Jay Z, nicky minaj, maroon 5. các nhà thiết kế của VS đã mệt nhoài ngày đêm để thiết kế hơn 60 bộ trang phục cầu kỳ chia làm 6 chủ đề chính cho show diễn: ballet, Super angels, passion, angels aquatic, i put a Spell On You và club pink, đủ làm choáng ngợp cả khán phòng cuốn mắt theo từng bước chân kiêu kỳ.Dàn Thiên thần và người mẫu tuyệt trần như tiên hạ giới của VS bao giờ cũng là tâm điểm thu hút khán giả và người xem trên khắp thế giới, sau thế hệ của Gisele, Heidi hay Tyra, giờ đây VS đang sở hữu các gương mặt siêu mẫu át chủ bài như Miranda Kerr, Candice, Doutzen với vẻ đẹp hoàn hảo khuấy động tất cả các hoạt động trên lẫn ngoài sàn diễn. Nàng thiên nga duyên dáng Candice Swanepoel vinh dự mở màn buổi trình diễn, nhưng “má lúm xinh xinh” Miranda Kerr có được chiếc ngực trị giá đến 2 triệu đô thu hút bao cặp mắt xì xầm, bên cạnh đó, show diễn 2011 của VS cũng chứng kiến kỷ lục khi chiêu dụ tới 15 nàng siêu mẫu mới toanh sải bước lần đầu, trong đó ấn tượng nhất là những gương mặt cực hot của thế giới “high fashion” lạc bước vào chốn thần tiên: Karlie Kloss, Karmen Pedaru, Joan Smalls, Toni Garn, Sui He, vv…Cùng chiêm ngưỡng lại toàn cảnh đêm diễn của VS, đêm của sắc đẹp rạng ngời hoàn mỹ.

opening

Page 17: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201117

Nổi bật trong show diễn là sự xuất hiện của Miranda Kerr - thiên thần được yêu thích lâu năm nhất của Victoria’s Secret.

Page 18: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201118

Alessandra Ambrosio Lindsay Ellingson

Page 19: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201119

Với tổng số 38 người mẫu, chi phí sản xuất 12 triệu USD, Victoria’s Secret show 2011 diễn ra tại Lexington Avenue Armory, New York tối

9/11 (tính theo giờ địa phương) là một đêm diễn vô cùng ấn tượng.

38Kalie Kloss Adriana Lima

Page 20: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201120

Miranda Kerr xuất hiện trên sàn catwalk với chiếc áo lót trị giá 2,5 triệu đô la với 142 carat kim cương Fantasy Treasure. Bên cạnh sự tỏa sáng của cô, siêu mẫu người Brasil Alessandra Ambrosio với đôi cánh bằng vàng nặng tới hơn 30 pound (gần 15kg) cũng đã có phần trình diễn vô cùng ấn tượng. Tất cả các thiên thần của Victo-ria’s Secret sải những bước chân dài trong những bộ đồ lót gợi cảm và nóng bỏng trên nền nhạc của Kayne West với Jay-Z, Nicki Minaj và Maroon 5.

2,5Miranda Kerr và chiếc áo trị giá

2,5 triệu USD

Nam ca sĩ nhóm nhạc Maroon 5 Adam Levine & Anne V

Page 21: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201121

Victoria’s Secret Fashion Show 2011 - với 6 chủ đề khác nhau gồm Ballet, Super Angels, Passion Play, Angels Aquatic, I Put a Spell on

You và Club Pink- đã mang đến cho khán giả một buổi tối không có gì để phàn nàn. Sự háo hức của khán giả với những sản phẩm của

thương hiệu đồ lót này sau một năm chờ đợi đã được đáp lại một cách trọn vẹn. Tất cả xem xong và ra về với sự hài lòng - như những

cảm xúc mà họ luôn có sau mỗi show diễn của Victoria’s Secret trong tất cả những năm qua.

06Sự háo hức của khán giả với những sản phẩm của thương hiệu đồ

lót này sau một năm chờ đợi đã được đáp lại một cách trọn vẹn.

Page 22: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201122

Page 23: MILE Nov-Dec 2011

“Tôi đã suy nghĩ rằng mình sẽ nghỉ ngơi một chút trong những năm qua, nhưng mỗi năm lại có một sự khác biệt - những nhạc sĩ khác

nhau, những nhân vật nổi tiếng khác nhau, cả thế giới xem bạn qua truyền hình - vì vậy tôi luôn luôn rất khao khát. Từ trái tim tôi, đây

là niềm say mê của tôi. Tôi chỉ yêu tất cả những điều này. Tôi làm vì điều này”. Adriana Lima cũng cho biết điều cô suy nghĩ trong đầu khi

trình diễn chỉ duy nhất là bước đi và gửi một nụ hôn cho cô con gái bé nhỏ Valentina của cô ở nhà.

Adriana Lima đang được trang điểm tại hậu trường.

Page 24: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201124

Nói về việc được trình diễn tại show của Victoria’s Secret, Karlie Kloss - người mẫu lần đầu tiên tham gia show diễn của thương hiệu đồ lót nổi tiếng- cho biết: “Tôi đã mặc rất nhiều thứ điên rồ, đi những đôi guốc cao gót cao 10 inch của McQueen, tôi cũng đã mặc áo nịt ngực, những bộ đồ nhỏ bé bó sát, áo dài, những bộ thời trang cao cấp... Nhưng điều này là rất khác biệt, bởi vì nó không có gì ẩn giấu phía sau đó - ngay cả với những đôi cánh lớn”. Trong khi đó, chân dài đến từ Brasil Alessandra Ambrosio - người đã rất quen thuộc với những show diễn của Victoria’s Secret thì nói về sự khó khăn của cô trong bộ trang phục cô trình diễn lần này: “Tôi đeo một đôi cánh làm bằng vàng thật, nó có vẻ như nặng tới 40 pound. Cơ thể tôi chưa từng có kinh nghiệm cho cái gì như thế, nhưng chúng rất rực rỡ, chúng rất đẹp. Làm sao tôi có thể từ chối chứ?”.

backstage

Page 25: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201125

Page 26: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201126

Có gì hơn Transformers?

Ngay khi đoạn trailer đầu tiên xuất hiện, những lời bình luận dành cho Real Steel đã đặt ra câu hỏi “Tại sao khán giả lại phải đi xem một bộ phim về bọn người máy đánh quyền anh, khi mà họ có thể đã chán ngấy với đám người máy đánh nhau trong các phim Transformers?”. Ngay cả những fan cuồng của Transformers: Revenge of the Fallen - tập phim dở nhất trong cả ba phim Transformers - cũng thốt lên rằng “Ý tưởng của Real Steel cũ mèm. Quá nhàm!” Dĩ nhiên họ chưa được xem bộ phim. Điều đó, trong chừng mực nào đó, giúp cho Real Steel trở thành một “ngựa lội ngược dòng” trong mùa phim thu cuối năm nay, bởi đoàn làm phim của Real Steel cũng đáng nể: Steven Spielberg đóng vai trò sản xuất, Shawn Levy (đạo diễn của Night at the Mu-seum) đạo diễn, và Hugh Jackman thủ vai chính. “Bộ phim này gần với công thức phim thể thao hơn là phim khoa học viễn tưởng” - đạo diễn Levy phát biểu. “Khi Steven Spielberg gọi cho tôi và hỏi liệu tôi có muốn làm bộ phim này hay không, tôi đã trả lời ‘Có chứ, nhưng tôi không muốn lại làm một phim “chuyên đề robot” nữa. Tôi muốn làm một bộ phim có robot trong đó, nhưng khiến cho nó thấm đẫm tình người”. Mặc dù choáng ngợp và phấn khích trước đội ngũ làm kỹ xảo tài năng với công nghệ phần mềm từng được dùng cho phim Avatar để tạo ra những trận quyền anh giữa các người máy, nhưng Shawn Levy khẳng định, các pha hành động hoành tráng không phải là linh hồn của bộ phim này. “Câu chuyện về tình phụ tử không có mặt

trong truyện ngắn của Richard Matheson (do John Gatin chuyển thể thành kịch bản của Real Steel), nhưng đó mới chính là trái tim của bộ phim” - Shawn tâm sự.Shawn Levy cũng đề xuất chế tạo những con robot ... khổng lồ thứ thiệt để “vào vai” võ sĩ quyền anh trong phim. “Spielberg nói với tôi rằng, ‘Jurassic Park được làm từ rất lâu, trước khi máy tính có thể làm được mọi thứ. Chúng tôi đã chế tạo những con khủng long thật có thể di chuyển. Tôi biết “chiêu” này đã lỗi thời, nhưng anh hãy suy nghĩ về việc chế tạo những con robot to bằng cỡ thật có thể điều khiển để di chuyển”. Vì thế, điểm khác biệt lớn của bộ phim này chính là chúng tôi chế tạo những con robot thật. Trong những cảnh chiến đấu, đó là tôi và Sugar Ray Leonard (huyền thoại quyền anh, đã nghỉ hưu) cùng chỉ đạo các võ sĩ quyền anh thực hiện các pha hành động. Trong những cảnh Hugh nói chuyện với người máy của anh, nếu con robot không đi lại hay đánh bốc thì đó là một con robot thật khổng lồ ở trên set “diễn” cùng anh.Những nhà báo được mời đến xem cảnh quay trận đánh cuối cùng của bộ phim đã không khỏi xúc động rơi nước mắt với một cảm giác hoài niệm như họ đã từng có khi xem bộ phim về quyền anh nổi tiếng 35 năm trước, Rocky. Đó cũng là phản ứng mà Spielber và Levy mong khán giả sẽ có khi bộ phim công chiếu.

câu chuyện của ba con người bị bỏ rơi - một người đàn ông bị thời thế bỏ rơi, một đứa trẻ bị gia đình bỏ rơi, và một con robot bị xã hội bỏ rơi

Bài biết phan Xi nêHình ảnh getting image

Page 27: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201127

Tình phụ tử

Real Steel đặt bối cảnh trong một tương lai gần, khi mà robot quyền anh trở thành một thể thao phổ biến, và Charlie Kenton (Hugh Jack-man) mất cơ hội trở thành vô địch quyền anh bởi sự thay đổi này. Cuộc sống của Charlie trở nên khó khăn bởi công việc chào hàng không đủ nuôi sống, Charlie quyết định làm lại cuộc đời mình bằng việc huấn luyện một con robot phế thải thành một võ sĩ quyền anh. Charlie cũng tìm thấy đứa con trai 11 tuổi mà anh không hề hay biết về sự tồn tại của cậu bé, và bởi cậu bé đam mê chế tạo người máy, đồng thời cũng muốn hiểu hơn về người cha của mình, hai cha con Charlie và Max cùng hợp tác để tạo ra người máy Atom cho cuộc thi tranh chức vô địch đấu võ đài.“Bộ phim thật sự ít thiên về đấm bốc hơn bạn tưởng. Có vài trận đấu “đinh”, nhưng câu chuyện xoáy mạnh hơn vào những mối quan hệ” - Hugh Jackman tiết lộ. Đó không chỉ là mối quan hệ giữa người cha xa lạ với cậu con trai mà anh không hề biết, mà còn có mối quan hệ giữa họ với Atom, tạo nên một “tình tay ba” khá đặc biệt. Nói một cách khác, Real Steel là sự pha trộn giữa The Karate Kid với Rocky cùng sự xuất hiện của... người máy. Ngay cả khi bỏ yếu tố quyền anh người máy ra khỏi bộ phim này, khán giả vẫn sẽ bị hấp dẫn bởi câu chuyện xúc động và những nhân vật cá tính mạnh mẽ.

Vũ khí bí mật: Diễn viên!

Không nghi ngờ gì, Hugh Jackman là ngôi sao của Real Steel. Vốn rất khó tính trong việc chọn phim để tham gia kể từ khi anh trở thành ngôi sao điện ảnh nhờ vai diễn Wolverine, Hugh Jackman bị thuyết phục bởi sự phức tạp của nhân vật Charlie. “Khi được mời tham gia bộ phim về quyền anh người máy, tôi đã từ chối, bởi yếu tố người máy chưa đủ hấp dẫn tôi, thành thật mà nói. Thế nhưng, tôi rất thích sự phức tạp của Charlie. Anh ấy tuyệt vọng vì bị “thất sủng” sau khi quyền anh trở thành sân chơi của người máy. Anh ấy bỏ rơi đứa con trai của mình khi nó mới sinh ra, và phải mười năm sau, vì pháp luật bắt buộc anh phải nuôi cậu bé vì mẹ nó qua đời, anh ta mới bắt đầu hiểu về con trai của mình và tìm kiếm cho mình một cơ hội khác. Đây là một bộ phim xúc động mà tôi rất tự hào.Nhưng “vũ khí bí mật” của phim phải kể đến Evaneline Lilly, nữ diễn viên truyền hình nổi tiếng với vai Kate trong loạt phim Lost lần đầu tiên thử sức với màn ảnh rộng, vào vai bạn gái của Charlie, và cậu bé diễn viên nhí người Canada Dakota Goyo. Không ít bài bình luận đầu tiên xoay quanh Real Steel dành tặng lời khen ngợi cho Dakota trong vai Max. Trang Avoir Alire của Pháp nhận xét, khán giả người lớn có thể không thỏa mãn với Real Steel, nhưng những cậu bé tuổi mới lớn sẽ tìm thấy những giấc mơ của chúng qua câu chuyện của Max. Và chắc chắn, sẽ khó ai cưỡng lại nổi những màn nhảy múa cùng robot, sự ngông nghênh háo thắng rất trẻ con và đôi mắt to tròn ngây thơ của cậu bé này.

Page 28: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201128

Page 29: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201129

bạn đã bao giờ tự hỏi “làm thế nào mà ông già noel lại có thể trao 2 tỷ món quà chỉ trong vỏn vẹn một đêm giáng Sinh?”

Bài biết dienanh.netHình ảnh getting image

Page 30: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201130

Page 31: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201131

Câu hỏi muôn thuở: Ông già Noel đã làm điều ấy như thế nào?

Huyền thoại về thánh Nicolas, hay còn gọi là ông già Noel Santa Claus với một trong những phép màu kỳ diệu nhất: trao tặng quà đến toàn bộ trẻ em trên khắp địa cầu, chỉ trong vòng một đêm, luôn là mối quan tâm lớn của không chỉ trẻ em và còn rất nhiều người lớn. Câu trả lời sẽ được bật mí trên màn ảnh rộng, dưới định dạng 3D hoành tráng vào mùa Giáng Sinh 2011. Ông già Noel đã làm điều đó bằng cách nào? Bằng hệ thống điều khiển cực kỳ tối tân với công nghệ hiện đại mới nhất, thậm chí vượt xa cả các trung tâm chỉ huy quân sự, được ẩn sâu dưới nhiều lớp băng giá của Bắc Cực. Nhờ sự phối hợp nhịp nhàng của công nghệ, cũng như đội ngũ chú lùn giúp việc lành nghề, ông già Noel luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ: trao tặng hơn 2 tỷ món quà đến tận giường của các bé trong đêm An Lành.Với đạo diễn Sarah Smith và biên kịch Baynham, thử thách dành cho ê-kíp là quá trình mường tượng ra quy trình trao quà của ông già Noel khắp năm châu – một nhiệm vụ anh hùng. “Một khi bạn bắt đầu vẽ ra quá trình con đường đi của Santa, nó trở nên hết sức điên rồ,” Bayn-ham phát biểu. “Bạn bắt đầu với cực Nam của Trái Đất, mũi cực Nam của New Zealand, rồi di chuyển theo đường zic zac đến khi đi qua hết mọi địa danh trong vòng chỉ 12 tiếng đồng hồ ngắn ngủi. Chúng tôi đã phải rất vất vả khi tính toán quãng đường và thời gian, vì hầu như hành trình đã đi qua đầy đủ cả 24 múi giờ toàn cầu. Cuối cùng, con số chính xác 18.14 giây dành cho mỗi ngôi nhà là kết quả của quá trình tính toán ấy”

Bức tranh thơ mộng cổ điển nay đã khác đi một tí?

Khung cảnh yên bình của thành phố, những mái nhà trắng xóa, tuyết đang nhẹ rơi, tiếng chuông nhà thờ êm ái đổ, và rồi trên nền mặt trăng xuất hiện cỗ xe của ông già Noel chậm rãi tiến đến, trong bộ áo đỏ, chòm râu trắng phúc hậu và tiếng cười đặc trưng. Ông đến, vác trên vai túi quà to sụ, dành tặng cho các bé đã ngoan ngoãn trong năm vừa qua…Đó chính là những gì bọn trẻ sẽ mường tượng, cũng là khung cảnh thường xuyên xuất hiện trên truyền hình, điện ảnh, sách báo và các tấm thiệp Giáng Sinh lung linh, đến mức trở thành kinh điển. Nhưng khung cảnh ông già Noel xuất hiện sẽ hòan tòan khác trong Arthur Christmas!Cũng vẫn thành phố yên bình, bọn trẻ đang say ngủ ngon lành, chờ món quà khi sáng mai đến. Bỗng dưng một bóng đen khổng lồ kéo đến bao trùm phố xá, che khuất cả mặt trăng và các ngôi sao. Rồi hàng triệu chấm sáng xuất hiện từ bóng đen, chúng từ từ lớn lên và hiện rõ thành những hình người: một đạo quân! Liệu đây có phải là một cuộc xâm lược xuyên hành tinh? Đừng lo lắng, đó chính là đạo quân của ông già Noel đang thực hiện nhiệm vụ. Thay vì chiếc xe tuần lộc truyền thống, Santa Claus thời nay chọn chiếc “xe kéo” y hệt phi thuyền không gian, được trang bị công nghệ tàng hình chống rada quan sát. Trên tàu, mọi tác vụ nhỏ nhất đã được phân bổ đến mức hoàn hảo cho đội ngũ 1 triệu chú lùn giúp việc, chia thành nhóm nhỏ 3 người. Họ có chính xác là 18.14 giây để dừng lại một căn nhà, trao quà cho đứa bé, và đi tiếp đến căn nhà tiếp theo.Đây cũng là câu trả lời tuyệt vời cho câu hỏi của mỗi đứa trẻ: “Làm thế nào mà ông già Nô-en lại có thể trao quà hết cho các trẻ em chỉ trong một buổi tối vậy mẹ?”.

Page 32: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201132

Vòng Tròn là một dự án âm nhạc theo phong cách nhạc điện tử (electronic), là dạng album ý tưởng, được Hồng Nhung viết kịch bản văn học và Quốc Trung viết kịch bản âm nhạc, sau đó đặt hàng các nhạc sỹ viết bài theo kịch bản. 11 ca khúc gắn kết tạo nên một tác phẩm âm nhạc hoàn chỉnh. Tính thông điệp của album “Vòng Tròn” rất rõ nét và độc đáo, người ta thấy rõ sự kết nối giữa con người và thế giới bên ngoài, giữa âm nhạc và cuộc sống, triết lý cuộc sống cũng được thể hiện giản dị nhưng rất sâu sắc với những bài hát chủ đề vừa lạ, vừa quen: Vòng Tròn, Nghịch nắng, Ngao du, Phố, Sài Gòn, Bống bống bang bang…Thanh âm độc đáo và quyến rũ của electronic đã khiến người nghe đắm chìm cùng âm nhạc.Hồng Nhung hát electronic nhẹ nhàng, sôi động và thảnh thơi như chính hơi thở cuộc sống hiện đại của chị. Các album của Hồng Nhung do nhạc sỹ Quốc Trung thực hiện anh đều hướng Hồng Nhung đến cách hát giản dị nhất, với nhạc điện tử Hồng Nhung có sự biến hóa nhiều màu sắc đa dạng với các xử lý ca khúc độc đáo và mới lạ hơn, các đoạn ngẫu hứng khá đắc địa. Năm 2004, khi album “Khu vườn yên tĩnh” theo phong cách world music ra mắt, không ít khán giả sốc vì chưa quen lắm với phong cách âm nhạc tối giản (ít lời, ít nốt) và lối hát đơn giản của Hồng Nhung, phải một thời gian sau thì sản phẩm âm nhạc mới lan tỏa rộng lớn, được khán giả và giới chuyên môn đánh giá rất cao, nhiều người xem là bước ngoặt trong sự nghiệp của Hồng Nhung. Album Vòng Tròn với bệ phóng tư duy âm nhạc sắc nét, tiết tấu âm nhạc sôi động, hiện đại, thời thượng nhưng vẫn rất đằm sâu trải nghiệm, thời gian thực hiện album “Vòng Tròn” kéo dài 3 năm cho thấy sự cầu toàn của êkip với mong muốn cống hiến cho khán giả một sản phẩm âm nhạc có chất lượng cao về mặt nghệ thuật.

Thông điệp của album Vòng tròn rất rõ nét và độc đáo, người ta thấy rõ sự kết nối giữa con người và thế giới bên ngoài, giữa âm nhạc và cuộc sống, triết lý cuộc sống cũng được thể hiện giản dị nhưng rất sâu sắc

Bài biết mạnh hảiHình ảnh cao trung hiếu

vòngtròn

Page 33: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201133

Page 34: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201134

một nghệ sĩ trẻ đam mê Environment concept, một giấc mơ lớn ứng dụng concept art cho nền film Việt tương lai

Page 35: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201135

Tác phẩm “Ruined Temple” (Đền cổ)

Page 36: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201136

Ước mơ lớn lao nhất của nguyễn mai trung - nickname trungnguyen hoặc Windboi, có lẽ không gì khác ngoài khả năng có thể thể hiện được những gì mình tưởng tượng, và phần nào biến nó thành thực tế. hi vọng một ngày nào mình sẽ có thể dựng concept art cho film Vietnam.Chàng trai sinh năm 1988 vừa tốt nghiệp ngành graphic design , đại học kiến trúc Tp HCM với niềm đam mê hiện tại lại là concept art và illustration. Trung thích được vẽ concept cho game, film; và cũng rất thích làm minh họa cho sách, đặc biệt là sách thiếu nhi. Trong concept art, Trung nghiêng nhiều về environment concept, tức là tạo hình cảnh quan thiên nhiên hoặc kiến trúc, đó là lí do mà có thể bạn sẽ thấy nhiều tác phẩm environment trong artwork folder của Trung. Hiện Trung đang làm việc tại VNG corp với vị trí Associate 2D Artist, ngoài ra Trung còn đang thực hiện một dự án sách cho thiếu nhi; hiện thực hóa phần nào những con đường mà bản thân mình đã đặt ra.

Page 37: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201137

Tác phẩm “Moonbase” (Trạm vũ trụ mặt trăng)

Page 38: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201138

Tác phẩm “Utada Hikaru”

Page 39: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201139

concept art là gì ? có lẽ có rất nhiều người sẽ đặt câu hỏi khi nghe 2 từ này lần đầu tiên. concept art có thể dịch 1 cách dễ hiểu theo tiếng Việt là “nghệ thuật đưa ra khái niệm”.Vậy thì đưa ra khái niệm cho cái gì và tại sao lại phải đưa ra khái niệm đó?

Cũng như tất cả những hình thức khác, Concept Art cũng có những phân loại riêng của nó. Trong đó bao gồm Character Design, Environ-ment Design, Creature Design và Industrial Design. Character Design: Là một hình thức thiết kế liên quan đến nhân vật là chủ yếu.

Environment DesignEnvironment Design là một hình thức thiết kế tập trung chủ yếu vào đến cảnh quan và đưa ra những khái niệm về các khu vực, cảnh trí. Đó có thể là thiết kế của những toà cung điện nguy nga lộng lẫy, những thành phố sau chiến tranh v.v. cho đến một không gian nội thất bên trong 1 nhà hàng sang trọng, một nhà hát opera trong không trung chẳng hạn. Những thiết kế cảnh quan này sẽ là tiền đề để xây dựng nên các khu vực cảnh quan cần thiết cho các quá trình làm game, phim.

Creature DesignCreature Design là một dạng thiết kế sinh vật, quái vật dùng cho game, phim và truyện tranh. Những sinh vật này có thể là các sinh vật phản diện, chính diện hoặc chỉ hỗ trợ cho 1 chủ đề nào đó. Tuỳ theo mục đích và vai trò của con vật đó trong cốt truyện, mà nó có thể ghê tởm như Alien trong series Alien vs Predator hay dễ thương và đáng yêu như các con thú trong Pokémon. Con thú trong phim CJ 7 của Châu Tinh Trì cũng là một sản phẩm của Creature Design.

Industrial DesignIndustrial Design là một hình thức thiết kế các mẫu liên quan đến công nghiệp, máy móc, cơ khí v.v. Đó có thể là các mẫu xe tăng, máy bay trong tương lai dành cho các phim, game khoa học viễn tưởng, hoặc cũng có thể là các bộ phận cơ khí, những máy móc phục vụ cho mục đích nào đó của con người v.v. Không chỉ phục vụ cho mục đích giải trí, industrial design còn là nơi để các công ty chuyên sản xuất các phương tiện cơ giới “gởi gắm niềm tin” mỗi khi họ muốn có một mẫu mã mới. Một mẫu thiết kế chiến xa trong phim Star Wars 3 của Ryan Church.

Page 40: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201140

đôi khi chỉ là một ý tưởng kỳ lạ chợt nghĩ ra trong đầu và hối hả tìm những thứ mình cần kết hợp chúng lại với nhau tạo thành một tác phẩm thú vị

Page 41: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201141

Page 42: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201142

Page 43: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201143

hoàng phương (nickname Versace-phuong) sinh năm 1987, đang sống và làm việc tại tp.hcm với vai trò là art director của một advertising agency. phương đam mê, yêu thích và luôn tìm tòi sự sáng tạo trong lĩnh vực thiết kế.

Tốt nghiệp chuyên ngành Graphic design, công việc đầu tiên của Phương liên quan đến mảng web với vai trò là một Web designer sau một thời gian làm việc Phương tìm hiểu thêm về mảng thiết kế quảng cáo sáng tạo và cảm thấy rất thích thú trước những tác phẩm quảng cáo của nước ngoài cũng như của Việt Nam. Chúng không những rất đẹp, độc đáo mà còn truyền tải những thông điệp nội dung sâu sắc đến đối tượng người xem.Sau đó Phương đã quyết định đổi hướng và thử sức mình apply vào Agency chuyên về quảng cáo. Ở đây Phương đã có cơ hội tiếp xúc học hỏi nhiều hơn những điều mới mẻ mà chưa từng hình dung ra hết khi còn ngồi ghế nhà trường.Trường phái thiết kế của Phương chuyên về mảng Digital Art, Photo-manip, … Nguồn cảm hứng thiết kế của Phương đôi khi cũng thật bất chợt khi thấy một tấm hình đẹp và muốn làm cho nó trở nên lạ mắt và độc đáo hơn khi kết hợp cùng các yếu tố đồ họa, đôi khi chỉ là một ý tưởng kỳ lạ chợt nghĩ ra trong đầu và hối hả tìm những thứ mình cần kết hợp chúng lại với nhau tạo thành một tác phẩm thú vị…Phương thích các thiết kế phá cách có màu sắc nổi bật, tương phản, kết hơp giữa hình thật và kỹ thuật đồ họa tạo nên một bức tranh đầy màu sắc sống động và độc đáo. Có lẽ điều đó cũng ảnh hưởng phần nào đến phong cách thiết kế của Phương.

Page 44: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201144

hình chế tác (photo manipulation) là hình ảnh được chỉnh sửa lại bằng cách dùng các kỹ thuật xử lý hình ảnh, có thể là phòng tối đối với phim hoặc phần mềm máy tính đối với hình kỹ thuật số. Việc chế tác này để tạo ra một ảo giác hoặc cảm giác lừa dối.

Xử lý ảnh kỹ thuật số Đối với xử lý kỹ thuật số, hình ảnh thường được chụp bằng một máy ảnh kỹ thuật số sau đó hình được chép vào trong máy tính hoặc hình ảnh được quét bằng cách dùng máy scaner. Với sự ra đời của máy vi tính và máy ảnh kỹ thuật số, mọi thứ đều có thể thực hiện một cách hoàn thiện trên bức ảnh, dù trong một phòng tối hay trên một máy tính. Các thay đổi trong hình chế tác thường rõ ràng không che dấu, người xem dễ dàng nhận ra điều đó cho dù màu sắc cân bằng và tương phản tốt. Ví dụ dùng đầu của người này gắn trên thân thể của người khác hoặc những thay đổi khác. Các hiệu ứng chỉnh sửa trong phần mềm xử lý ảnh được áp dụng để thay đổi kích thước hình ảnh và màu sắc cho đến khi đạt được kết quả mong muốn. Kết quả hình ảnh sau khi thay đổi có thể giống hoặc khác một phần so với nguyên bản. Ngày nay, hình chế tác đã được chấp nhận rộng rãi như là một hình thức nghệ thuật.

+Kỹ thuật chỉnh sửa:Người ta chủ yếu dùng các công cụ trong phần mềm xử lý ảnh để chế tác hình ảnh. Như điều chỉnh màu sắc, độ tương phản, cân bằng trắng, độ sắc nét, loại bỏ các yếu tố sai sót trên da hoặc vật liệu, ...).+Chỉnh sửa sáng tạo:Được sử dụng như một hình thức nghệ thuật hoặc cho thương mại để tạo ra nhiều kiểu dáng đẹp và thú vị cho quảng cáo. những chế tác dùng kỹ thuật này chủ yếu cho thời trang, quảng cáo,.. Một trong những phương thức nổi bật nhất của kỹ thuật này là ghép các hình ảnh. Ở đây, các nghệ sỹ kỹ thuật số sử dụng nhiều hình ảnh để tạo ra một hình ảnh ghép nối. Ngày nay, yếu tố 3D được sử dụng nhiều hơn và nhiều hơn nữa để thêm các thành phần khác vào hoặc thay đổi nơi chốn hoặc hậu cảnh. Kỹ thuật này được dùng phổ biến khi, các kỹ thuật dựng hình không thể thực hiện hoặc khó thực hiện trong điều kiện bình thường ở ngoài hoặc trong studio.

Page 45: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201145

Page 46: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201146

Page 47: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201147

câu chuyện về cuộc hành trình của chú kiến qua ống kính tinh tế của nhiếp ảnh gia Oleg Zhukov đến từ nga.

Page 48: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201148

Page 49: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201149

Page 50: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201150

Page 51: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201151

Page 52: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201152

thoughts on ordinary thingschân dung những con vật quen thuộc chung quanh ta qua ống kính của cally Whitham - nữ nhiếp ảnh gia người new Zealand

Page 53: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201153

Page 54: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201154

Page 55: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201155

Cally là một nghệ sĩ nhiếp ảnh từ New Zealand. Với công việc đi tìm những nét đẹp của thiên nhiên và mời người xem những phản ánh về nông thôn. Sau khi tốt nghiệp trong nhiếp ảnh trong đầu những năm 90, cô đã bắt đầu công việc yêu thích đó của mình và đã đoạt được nhiều giải thưởng đáng kể. Cally làm việc trong ngành công nghiệp cho đến khi lập gia đình vào đầu năm 2000. Quan tâm đặc biệt của Cally luôn được trong từng tác phẩm trng thời gian gần đây, “Tôi tìm kiếm các giá trị thẩm mỹ trong các môn học, nó không hứa hẹn tạo ra một sự thay đổi trong nhận thức nhàm chán của mọi người. Tôi luôn có ý thức nhìn thấy những thứ họ có được. Mục tiêu của tôi để tạo ra

một nhận thức mới (hay là những cái cũ bị lãng quên) cho tất cả mọi người, cho đến một thời điểm chúng ta nhìn thấy mọi thứ theo cách tương tự. Tôi bắt đầu chụp ảnh khi tôi 11 tuổi sau khi xin cha cho tôi một chiếc máy ảnh. Cha tôi là một nghệ sĩ và chúng tôi thường đi chơi trong những khu rừng, trang trại và các khu vực có cây ven biển, đó cũng là cảm hứng cho cha tôi phác thảo ra những cảm xúc của ông. Khi đó thật sự tôi không cảm thấy mình có thể rút ra những gì từ công việc của ông nhưng tôi vẫn muốn lưu lại hết những gì trước mắt tôi. Cuộn đầu tiên của thước phim là của cây cối, chim và nuôi trồng...” Cally Whitham.

Page 56: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201156

Page 57: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201157

Page 58: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201158

Page 59: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201159

những món quà nhỏ cho một mùa lễ hội tưng bừng nhưng cũng thật ấm áp đến từ bộ sưu tập mới nhất của as-friends, thực hiện bởi maki Studio.

Page 60: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201160

+ Thông làm từ vải và bông xốp+Cặp bình được trang trí hạt chuỗi ngọc trên cổ lọ+ Túi may bằng tay hoa văn vintage+ Thông làm từ cây khô và những hạt chuỗi ngọc

Page 61: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201161

+ Túi vải sọc trắng đen điểm nhấn bằng hàng nút nhiều màu+ Túi vải in mực chiếc điện thoại, kèm một chiếc ví cầm tay cùng màu+ Vòng nguyệt quế hoa giấy màu xanh+ Thông vải nỉ trắng

Page 62: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201162

+ Ví cầm tay bằng vải may tay+ Vòng cây khô ông già noel tí hon+ Đồng hồ Plastic màu xanh xinh xắn+ Cặp nến trang trí thủ công bằng hoa và nút

Page 63: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201163

+ Lọ nến thủy tinh và nuột lạt màu xanh+ Túi đeo lưng may thủ công+ Ví cầm tay màu xanh xinh xắn+ Vòng nguyệt quế bằng giấy thủ công

Page 64: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201164

photo mArc TrAn | mAki.vn

stylist jeremiAh le

products AsfrienD

Page 65: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201165

Page 66: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201166

m i l e m i x////////////////////////////

photo: minwanStylist: Jeremiah le

model: Jonathan nguyen

Page 67: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201167

m i l e m i x////////////////////////////

Page 68: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201168

m i l e m i x////////////////////////////

Page 69: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201169

m i l e m i x////////////////////////////

Page 70: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201170

m i l e m i x////////////////////////////

Page 71: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201171

những chuyến đi trở về thiên nhiên luôn làm bản thân thêm phấn khích hơn, vì nó là chất kích thích tột độ cho những tâm hồn yêu khám phá...

m i l e m i x////////////////////////////

Page 72: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201172

chỉ cần vài bộ đồ nhẹ nhàng thì ta đã có một chuyến đi tuyệt mỹ, dành nhiều thời gian để tìm kiếm những cái mới lạ.

m i l e m i x////////////////////////////

Page 73: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201173

m i l e m i x////////////////////////////

Page 74: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201174

m i l e m i x////////////////////////////

Page 75: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201175

ghi chép trong suốt chuyến đi sẽ giúp ta cất giữ hồi ức nhanh và lâu nhất, những kỷ niệm khó quên mà không phải lúc nào cũng có được...

m i l e m i x////////////////////////////

Page 76: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201176

hành trình đi tìm hoang dã - một lần nữa lại được nhắc đến...

m i l e m i x////////////////////////////

Page 77: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201177

m i l e m i x////////////////////////////

Page 78: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201178

Poster đầy chất ma quái của H’đêm Tour lần 1 với chủ đề Halloween

Page 79: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201179

một tour diễn được đầu tư công phu từ phục trang cho đến chất lượng các ca khúc, xâu chuỗi thành một câu chuyện của những người hát đêm bí ẩn...Bài biết Thanh tân, man ThiệnHình ảnh minwan, nam trần

Page 80: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201180

Những người làm nghề liên quan nhiều đến từ “sáng tạo” như tôi vẫn thường có những suy nghĩ về hạt mầm ý tưởng và trái chín hiện thực (cho kết quả cuối cùng). Nhưng dạo gần đây tôi chẳng “sáng tạo” gì nhiều, chỉ làm vai trò người thưởng lãm, nên giờ sẽ viết như một người (biết) thưởng lãm.Những điều tôi sắp viết dưới đây, được nhìn nhận dưới góc độ một người khách khó tính (đến nghe và xem chương trình H’đêm ở quán cà phê NGÔI NHÀ SỐ 7) mà có cách cảm thụ riêng, và chút kiến thức còm về không khí và không gian biểu diễn nghệ thuật...Điểm bất ngờ của chương trình là clip nền. Vô cùng thú vị với loạt hình ảnh được lựa chọn công phu và trau chuốt. Thể hiện clip nền trên nền tường sần sùi càng tạo nên chất trầy xướt, cũ kỹ, ma mị. Clip nền là nguồn sáng chính của sân khấu kết nối mạch theo dõi của người xem và ca sĩ, clip nền phát huy hiệu quả ở những lúc chuyển phân đoạn, tuy nhiên nó lại tranh chấp với ca sĩ những lúc thể hiện ca khúc, đó là điểm không đáng có của đêm nhạc. Với ý đồ ca sĩ hát trong đêm tối, chỉ xuất hiện ngoài sáng khi lên cao trào cũng khá thú vị.Chất “đêm” rõ nét và mạch lạc bằng những câu chuyện được chọn lựa xâu chuỗi nguyên kịch bản cũng được thể hiện khá rõ ràng. Chất “đêm” ở đây, theo cảm nhận cá nhân không chỉ mang tính thời gian

ban đêm, mà còn là những gì tăm tối, lẩn khuất, uất nghẹn, thẳm sâu thường xảy ra khi bóng đêm dồn ép con người không lối thoát. Nghẹn ngào đầy ma quái.Hiếm có chương trình ca nhạc cà phê nào đem đến nhiều thông tin thú vị khác cho người xem như H’đêm! Từ cánh rừng u ám Aokigahara ở Nhật Bản là địa điểm tự tử lý tưởng của người dân nước này đến tòa lâu đài cổ xưa ở Transylvania (Rumani) gắn liền với câu chuyện về cái chết bí hiểm của vị bá tước vẫn được lưu truyền đầy ám ảnh đến tận nay... vô cùng đặc sắc!Tuy nhiên vẫn còn vài khuyết điểm về mạch cảm xúc do địa điểm là một quán cà phê - việc kinh doanh diễn ra song song với chương trình nên có phần làm giảm đi chất quái và tinh thần của chương trình. Cám ơn các bạn đã làm việc miệt mài để biến chuyển ý tưởng thành hiện thực với tất cả nhiệt huyết và đam mê của một ê-kíp không hề được đào tạo chuyên môn.Trong cuốn sách “Thiên nga đen” có câu “Ý tưởng đến rồi đi, chỉ có câu chuyện là ở lại.” Và thật sự câu chuyện h’đêm của các bạn sẽ là câu chuyện ở lại nhưng mở đầu cho rất nhiều câu chuyện khác trong tương lai...

khi bóng tối và sự huyền bí ngự trị, những người hát đêm lại xuất hiện...

Page 81: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201181

Dàn ca sĩ của H’đêm Tour với trang phục Halloween

Page 82: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201182

những linh hồn lạc lõng vất vưởng trên bầu trời, cô gái vừa đàn vừa khóc dưới gốc cây hoa đỏ, chàng kỹ sĩ ném sự phản bội thành ngọn lửa, ngài bá tước huyền bí, cô bé lạc lối dưới ánh trăng, người đàn bà phòng số 6 và bầy thiên nga đen... vẫn còn đó. có thể bạn không tin. nhưng hãy lắng nghe cuộc sống xung quanh trong sự tĩnh lặng, có thể đâu đó trong màn đêm bạn sẽ nghe được những lời thì thầm về một câu chuyện kỳ bí.

Page 83: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201183

Page 84: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201184

Page 85: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201185

Page 86: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201186

Page 87: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201187

marc Jacobs là một nhà thiết kế thời trang đã làm thay đổi chính ý nghĩa của nghề. Ông làm những gì mà một nhà siêu thiết kế thông thường hay làm, đó là tạo ra những bộ quần áo làm thay đổi xu hướng thời trang cho chính nhãn hiệu của ông, cho phong cách French house và còn hơn thế nữa.Sự cộng tác của ông với Stephen Sprouse, Takashi Murakami và Richard Prince đã làm cải cách cả trong thế giới thời trang lẫn trong nghệ thuật. Không phải để đề cập đến những quảng cáo trông có vẻ như nghệ thuật hay những gian hàng quần áo tạo cảm giác như những câu lạc bộ, Andy Warhol đã từng nói về một loại nghệ thuật vĩ đại nhất đó là nghệ thuật kinh doanh. Và sẽ rất khó để tìm một ai đó thích hợp hơn Marc Jacobs để nói về sự vận dụng những ý tưởng nghệ thuật vào việc điều hành một chiến lược kinh doanh mang tính sáng tạo.

Bài biết glEnn O’briEnChuyển ngữ JOnathan nguYỄnHình ảnh mikaEl JanSSOnStylist katiE grand

marcjacobs

Page 88: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201188

GlennO’Brien: Ông dự định sẽ trở thành một Andy Warhol của ngành thời trang?Marc Jacobs: Thành thật mà nói, tôi cảm thấy rất kỳ quặc khi nói về điều này, nhưng tôi đoán đó là những gì mà tôi sắp làm.GlennO’Brien: Ông biết là tại sao chúng tôi nghĩ như vậy. Đó là vì ông đại loại đã định nghĩa lại nhiều thứ giống như cái cách mà Andy Warhol đã làm.Marc Jacobs: Àh, tôi không cố ý như vậy. [cả hai cùng cười] GlennO’Brien: Đó không phải là lỗi của ông!Marc Jacobs: Đúng vậy! Đó không phải là lỗi của tôi! Tôi đơn giản chỉ có thêm những thích thú vượt ra ngoài thế giới bề mặt của ngành thời trang.GlennO’Brien: Đó là sự khác biệt với những ai làm công việc hiện tại như ông. Ông biết đấy, hoà trộn nghệ thuật và thời trang là một thứ gì đó rất mới.Marc Jacobs: Không, không. Thật ra đó là lý do tôi đặt việc đó lên hàng đầu. Bởi vì tôi nghĩ nó đã cũ nhưng lại bị bỏ lỡ. Anh có muốn tôi giải thích ngay toàn bộ không? GlennO’Brien: Xin cứ tự nhiên.Marc Jacobs: Ý của tôi là, tôi không hề ngại ngùng khi nói chuyện, không giống như Andy, anh sẽ không nhận quá nhiều những câu như “Ừhm, anh cũng nghĩ vậy sao? Thật chứ?”. Anh sẽ không nhận quá nhiều câu trả lời chỉ có một từ. GlennO’Brien: “Ồh, may quá”Marc Jacobs: “Haha, may thật”GlennO’Brien: Ôi, có thật là ông sẽ kể hết không?Marc Jacobs: Tôi đã đến Paris khi tôi được thuê bởi ngài [Bernard] Arnault để làm việc tại Louis Vuitton, và tự nhìn nhận bản thân mình tại vị trí này, tôi chỉ nghĩ mình như là một người New York sống ở Paris. Tôi đã bắt đầu nghĩ về những điều lãng mạn và tôi luôn nhớ về quãng thời gian của Schiaparelli, Chanel và Cocteau khi mà những con người sáng tạo đó dường như làm việc cùng với nhau. Họ bị ảnh hưởng bởi những tác phẩm của Pablo Picasso hay Salvador Dalí, và anh biết đấy, thời trang và nghệ thuật có những vũ điệu. Àh, thật sự có hai phần đối với nó… Tôi nói rất nhiều, và nó thường chẳng có trật tự gì cả.GlennO’Brien: Không sao, tôi lại càng thích khi anh nghe anh kể một cách tự nhiên mà không cần phải sắp xếp theo một trật tự định trước.Marc Jacobs: Thôi được, vậy tôi sẽ kể từ trước về sau. Tôi đang đi tìm thuê một căn hộ khi mới dọn đến đây. Charlotte Gainsbourg vừa mới sinh một em bé và cô ta đang ngồi cho bú trong phòng ngủ khi tôi xem xét căn hộ của cô ta, trong góc phòng tôi thấy một cái quần sooc của nam giới hiệu Louis Vuitton được sơn màu đen. Nhưng phần lớn lớp sơn đó đã bị bong ra. Cô ta bảo đó là cái quần của cha mình,

ông Serge và đã được ông ấy sơn màu đen. Vì một lý do nào đó, cái quần này khiến tôi chợt nghĩ về tác phẩm nghệ thuật mà tôi yêu thích nhất, đó là L.H.O.O.Q. của ngài [Marcel] Duchamp. Và tôi nghĩ, cái chữ Vuitton viết lồng vào nhau cứ như là biểu tượng Mona Lisa của chính công ty ấy.GlennO’Brien: Vâng.Marc Jacobs: Và điều mà tôi đã muốn làm, giống như cái cách mà ông Serge đã làm, là xóa đi cái chữ Vuitton đó. Cũng giống như cái cách mà Duchamp đã làm với L.H.O.O.Q., bằng việc vẽ thêm ria mép lên mặt của Mona Lisa và làm cho nó trở thành một cái gì đó hợp thời hơn, thêm một chút nổi loạn và ngầu hơn. Bằng cách mạnh dạng thay đổi một cái gì đó, bạn có thể làm cho nó trở thành một cái hoàn toàn mới một lần nữa. Vì thế, tôi đã đem ý tưởng này để lôi kéo Stephen [Sprouse] đến đây vẽ graffiti.GlennO’Brien: Vâng.Marc Jacobs: Là một fan hâm mộ của Stephen, tôi rất vui mừng với một người cộng sự đặc biệt như anh ta. Tôi luôn ngưỡng mộ anh ta như một người nghệ sĩ và một nhà thiết kế thời trang. Tôi dần trở thành một người bạn của anh ta trong khoảng thời gian mà chúng tôi làm việc chung tại văn phòng ở Paris. Tôi cảm thấy như tất cả mọi thứ đều rất có nghĩa. Tên tôi không phải là Louis Vuitton. Cái công ty này có biểu tượng truyền thuyết của nó. Đó là một phần của điều mà tôi đã lãng mạn hóa về cuộc sống ở Paris như một đứa trẻ mới học về thời trang. Tôi học hỏi từ những người mà tôi chưa bao giờ gặp. Loại bỏ cái tôi cá nhân ở phần mình, tôi chỉ nghĩ là tôi sẽ tiếp cận những người mà tôi khâm phục và hỏi liệu họ có muốn hợp tác với tôi hay không. Đó là cái cách mà mọi thứ của tôi bắt đầu.GlennO’Brien: Thật là tuyệt vời, sự thành công của những chiếc túi xách này.Marc Jacobs: Đúng vậy, thật sự rất tuyệt vời. Tại khoảng thời gian mà có những thăng trầm khác nhau ở Vuitton. Tôi đã cơ bản phá luật. Tôi bị góp ý thẳng thừng là không thể thay đổi vải bạt hoặc làm bất cứ cái gì lên nó. Và tôi chán nản với việc làm những điều mà tôi nghĩ chỉ để làm để chiều theo ý của những người đứng đầu. Tôi mệt mỏi khi bị khống chế bởi những luật lệ. Tôi đã nghĩ, lần duy nhất mà tôi dám tạo sự khác biệt, lần duy nhất mà tất cả một thứ thay đổi, đó là khi bạn tỏ ra trân trọng và không trân trọng cùng một lúc. Chỉ khi tôi bị cho ngưng việc để tham gia vào bộ sưu tập Grunge mà tôi đã làm ở Perry Eillis, tôi nghĩ, ồ, bạn biết đó, đây chính là điều mà chúng ta nên làm, và chúng ta sẽ thực hiện nó bằng bất cứ giá nào... Ở Vuitton có người đứng đầu quản lý và người đứng đầu đối ngoại riêng biệt. Giới báo chí phản hồi rất tích cực, có một sự phản ứng mãnh liệt đối với những cái túi xách do tôi thiết kế. Chúng được tiêu thụ một cách nhanh chóng

Page 89: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201189

Page 90: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201190

Chúng tôi bàn bạc về việc thay đổi những biểu tượng trong chương trình thành những hình ảnh khác. Và chúng tôi còn bàn bạc về nhiều thứ khác nữa. Takashi và tôi quyết định rằng suốt mùa hè ông ta sẽ gửi cho tôi những ý tưởng mà anh ta nghĩ ra và tôi sẽ ghi chú hoặc vẽ hoặc bình luận chúng và phản hồi lại cho ông ta. Thế là, thông qua mạng internet, chúng tôi đã hoàn thành công việc này. Chúng tôi bắt đầu làm ra những cái túi xách từ những ý tưởng mà ông ta gửi cho tôi. Mọi thứ đều được làm thông qua những file hình ảnh, tôi chỉ cần cho ý kiến, vẽ thêm một vài chi tiết và ghi chú lên mép của tấm hình rồi gửi phản hồi lại cho ông ta, và chúng tôi cứ làm như thế từ trước đến sau. Và rồi chúng tôi đã tổ chức một buổi trình diễn thời trang, nơi mà chúng tôi đưa ra tất cả những tác phẩm mà chúng tôi đã làm, tất cả mọi người đều rất yêu thích. Thật là điên cuồng làm sao. Chúng tôi mở màn với những cô gái mang tất cả những gì mà chúng tôi đã làm, và trang điểm cho họ giống như một trong những bức tượng của ông ta, một nhân vật trong truyện tranh và hoạt hình Nhật Bản. Sau đó, tôi yêu cầu ông ta tạo ra một lối đi hướng đến không gian của buổi trình diễn. Chúng tôi đang trình diễn tại Glass Greenhouse, cùng một nơi mà chúng tôi đã trình diễn bộ sưu tập Sprouse. Vì thế tôi nhờ Takashi thiết kế một cái gì đó làm nổi bật lối đi rất quan trọng vào không gian của buổi trình diễn. Kết quả là ông ta đã làm những bức tượng có thể bơm phồng để trang trí cho lối đi trong chương trình đầy màu sắc này. Takashi rất vui với việc tổ chức thêm một buổi triễn lãm nữa ở khu trưng bày Marianna Boesky, nơi mà ông ta trưng bày những bức tranh của ông ta vốn được lấy cảm hứng từ những tác phẩm mà tôi và ông ta đã làm cùng với nhau. Vâng, ông ta đã thật sự có được một show trưng bày các nghệ thuật mà ông ta đã dày công làm sau khi tham gia những show thời trang. GlennO’Brien: Tôi nghĩ nhưng nhà phê bình nghệ thuật đã để ý đến những cái tui xách tay. Nhưng khi họ thấy những bức tranh sơn dầu có hình logo, họ đã cuồng chúng. Marc Jacobs: Những nhà phê bình nghệ thuật cũng giống như mọi nhà phê bình khác. Ý tôi là, tôi không có ý đánh giá họ. Àh, tôi đoán là tôi đang đánh giá...GlennO’Brien: Chẳng sao khi mà đánh giá những người chuyên đánh giá người khác.Marc Jacobs: Tôi nghĩ một cái gì đó sẽ xảy ra với tuổi tác. Và tôi nhận ra điều này phần lớn từ nhiều nhà phê bình nghệ thuật nhất định: dành cho những người đang sắp thay đổi, những người bị cuốn theo ý tưởng của sự thay đổi có trí thức và có văn hóa và làm thế nào mà tiếng nói của một người giàu tính sáng tạo ảnh hưởng đến thế giới trên một cán cân to lớn hơn là bức tranh sơn dầu. Tôi muốn người ở vị trí đó phải có một tâm hồn cởi mở. Đó chỉ là vấn đề của tuổi tác khi mà họ trở nên bị giam cầm trong những luật lệ của chính họ và họ dần quên rằng đây chính là điều nói lên tất cả. Dù cho bạn có thích hay không

thích các phẩm của Damien Hirst, của Takashi, của Jeff Koons, của Richard Prince hay bất kỳ nghệ sĩ vĩ đại nào khác mà bạn đang nói tới, họ vẫn đang làm một cái gì đó làm thay đổi những nhận thức về nền văn hóa hôm nay. Dù cho bạn có thích nó hay không thì nó vẫn có giá trị nào đó nhất định. Đối với tất cả những nhà phê bình đã chế giễu một gian hàng của Vuitton trong buổi triễn lãm MOCA của Takashi... Tôi xem nó giống như gian hàng lò sưởi dưới đường ngầm của Martin Kippenberger như anh đã biết. Nó thử thách việc phân loại này. Giống như, nghệ thuật ở đây là gì? Đó có phải là những gì được thể hiện trên cái túi xách? Đó có phải là hành động mua cái túi xách? Hay đó là việc xem người ta mua tác phẩm nghệ thuật. Bởi vì nó được đặt trong một buổi triễn lãm ở viện bảo tàng, nên nó đại loại có phải là một phần của cuộc triễn lãm về mặt khái niệm? Nó vận hành ở quá nhiều cấp độ đến nổi thật là khó để phân loại. Tôi đã nghĩ, àh, đó chẳng phải là những gì phản ánh giới nghệ thuật hiện nay hay sao? Thật ko quá dễ để chỉ ra đúng tính chất. “Àh vâng, họ là họa sĩ, họa là nhà điêu khắc,..”. Đó chỉ là những tên gọi mà thôi. Khi bạn đi vào một của hàng bán đĩa nhạc, họ gọi “alternative” để chỉ tên của một thể loại nhạc, chẳng phải mọi thể loại nhạc đều aternative với một thể loại nhạc khác hay sao. Những cái tên gọi này thật là nực cười. Tôi nghĩ nhu cầu đặt tên cho một cái gì đó và làm cho vật đó phù hợp một cách tuyệt đối với tên gọi của nó thật là lỗi thời.GlennO’Brien: Có một lần tôi hỏi Debbie Harry, “Tại sao người ta nói Elvis Costello là dòng nhạc alternative còn cô là dòng nhạc pop?” Và cô ấy đã trả lời, “bởi vì anh ta không xinh đẹp”Marc Jacobs: (cười) Đó là một câu trả lời hay.GlennO’Brien: Tôi nghĩ thực tại hiện nay cái chương trình mà mọi người nghĩ nghệ thuật đại chúng quan tâm sẽ góp phần vào 50 năm nữa.Marc Jacobs: Vâng, hoàn toàn như vậy. Tôi không được trang bị gì nhiều ngoài việc đã từng tham gia khóa học khảo sát nghệ thuật tại trường Trung Học Nghệ Thuật và Thiết Kế ở New York khi tôi mười lăm tuổi. Tôi không biết lịch sử nghệ thuật nhưng tôi đã vượt qua được cái rào cản của thế giới nghệ thuật khi tôi nhận ra rằng tôi được phép cảm nhận bất cứ cái gì tôi muốn và thính bất cứ cái gì tôi muốn. Đó là điều mà tôi và Richard [Prince] luôn lấy làm trò đùa. Khi ai đó nói, “Tại sao bạn lại làm điều đó?” và bạn trả lời là. “Bởi vì tôi thích” - tôi nghĩ một câu trả lời như vậy là quá đủ. Và khi tôi nghĩ về những gì tồn tại trước nghệ thuật đại chúng, tôi nghĩ rằng có thể những người này đang dồn lòng quyết tâm của họ vào những bức tranh sơn dầu thông qua việc sử dụng những nét trừu tượng, màu sắc và kỹ thuật, nhưng đó thật sự không khiến tôi cảm động. Có một cái gì đó sáo rỗng về những gì mà tôi cảm nhận hằng ngày về nghệ thuật đại chúng. Tôi đại loại giống như là tôn sùng điều đó, và tôi có thể nhìn vào nó rồi mỉm cười hoặc tôi có thể chỉ nói tôi thích nó rồi cảm thấy ổn thỏa. Đó

Page 91: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201191

ngay lập tức. Vì vậy tôi đã buộc công ty phải nhượng bộ những gì mà họ không muốn tôi làm ngay từ lúc bắt đầu. Công chúng đã phản hồi rằng, “Đây là điều chúng tôi muốn thấy. Đây là điều làm cho một vật cũ kĩ mà những người mẹ, ông, bà của chúng ta đã mang thành một cái gì đó mà chúng ta thật sự muốn hiện nay”. Vì thế, có một bài học ẩn chứa trong câu chuyện này đối với tôi. Không phải vì tôi thật sự cần phải học bài học đó, mà bởi vì nó vận dụng những gì mà tôi đã muốn làm theo bản năng.GlennO’Brien: Nhưng nó thậm chí còn táo bạo hơn những gì mà ông đã làm ở Perry Ellis. Khi ông làm hỏng cái logo, cứ như là thêm một cái cánh vào Đức Mẹ Notre Dame.Marc Jacobs: Có thể nói bộ sưu tập mà tôi đã thực hiện tại Perry Ellis làm cho tôi tự hào nhất chính là bộ sưu tập đó. Nó được gọi là Grunge.GlennO’Brien: Vâng.Marc Jacobs: Người ta hay nói này nói nọ rằng bộ sưu tập đầu tiên của tôi chưa mang đủ chất Perry Ellis. Bộ thứ hai thì nữ tính quá. Vì thế, điều mà tôi ngộ ra được là tác phẩm mà tôi tự hào nhất chính là khi tôi không lắng nghe theo dư luận nữa mà chỉ làm theo những gì con tim mình mách bảo. Tôi nghe nhạc để có cảm hứng, xem ảnh của các nhà nhiếp ảnh và cân nhắc chọn lựa một số người mẫu mà có vẻ kém hơn tiêu chuẩn đẹp bình thường của một người mẫu. Và thế là, bộ sưu tập Grunge cảm thấy rất đúng, dù cho đó là điều tôi không nên tự ý làm cho hình ảnh vốn có của Perry Ellis, nhưng nó đã tạo nên một tác phẩm có tiếng vang và mang một ý nghĩa nào đó về mặt thời trang.GlennO’Brien: Khi tôi gặp Stephen, anh ta đang trợ giúp cho Halston. Tôi tới quầy lưu trữ của Viện bảo tàng Warhol ở Pittsburgh, và chúng tôi đã tìm ra một hộp tác phẩm cộng tác giữa Andy và Halston. Đó là áo choàng tắm được phủ lên bởi những tờ giấy bạc bằng lụa.Marc Jacobs: Ồ, thật vậy sao?GlennO’Brien: Đó là những tờ 100 đô la hoặc đại loại như vậy. Hình như là họ đã tự chế tạo ra chúng, và Bộ Tài Chính nghi ngờ họ sản xuất tiền giả nên đã theo dõi họ.Marc Jacobs: Ha ha, vui nhỉ, tôi cũng đã muốn làm những tờ giấy bạc. Mùa trước, lấy cảm hứng từ cuộc nói chuyện về tình trạng suy thoái nền kinh tế, tôi đã muốn làm những tờ giấy bạc mệnh giá 9 đô la cho bộ sưu tập của mình. Họ đã gửi mẫu in tới văn phòng hợp pháp của chúng tôi và văn phòng hợp pháp đã bảo tôi rằng tôi không được làm những tờ đô la mỹ theo đúng kích thước thật mà phải làm nó to hơn hoặc nhỏ hơn.GlennO’Brien: Vâng, đó là cái cách mà họ thoát khỏi những tờ giấy cuộn đó.Marc Jacobs: Vâng! Đó là cái cách họ đã thực hiện nó! Có vẻ buồn cười, chúng tôi đang hợp tác với Jeffrey Deitch trong việc nghiên cứu lại các tác phẩm của Stephen.

GlennO’Brien: Anh ta chưa bao giờ thật sự được xem như là một người làm nghệ thuật. Anh ta đã có một buổi trình diễn tuyệt vời tại Patrick Fox với những biểu tượng Iggy Pops bị đóng đinh vào cây thánh giá.Marc Jacobs: Vâng! Đó là một trong những biểu tượng mà tôi có. Trên một tấm vải bạt được căng trên một vật có hình cây thánh giá.GlennO’Brien: Tôi chỉ có một cái áo sơ mi có hình biểu tượng đó. Àh, làm sao mà ông có ý tưởng hợp tác với Murakami?Marc Jacobs: Àh, một lần nữa, đó là sự tình cờ. Tâm trí tôi cảm thụ mọi vật theo một cách buồn cười, không giống ai. Tôi thường hay đi máy bay và tôi luôn mang theo hàng đống tạp chí. Tôi xé các trang ra và gấp chúng lại và rồi chúng bị mắc kẹt ở đáy của cái ba lô đeo trên vai tôi hay cái gì đó. Tôi đã nhìn thấy một bài báo về Takashi. Tôi chỉ nhớ phần đồ họa. Đó là nhân vật DOB, một loại giống như dạng chuột Mickey. Tôi hoàn toàn không đọc bài báo đó, tôi chỉ bị cuốn hút vào phần đồ họa thôi. Vài tháng sau, có một cuốn tạp chí khác và một phần đồ họa khác, nhưng một lần nữa tôi đã xé nó ra và không ngờ rằng nó cùng một tác giả. Sau đó, tôi nhận được một cuốn catalogue của Christie và ở bìa sau có một bức tượng của Hiropon với hình dạng cơ thể người phụ nữ đang vắt sữa ra từ bầu ngực trong một cái cung. Tôi nhìn bức tượng và nhớ là đã từng đọc trên mạng một bài viết có liên quan đến nó. Bài viết đó nói về sự tương đồng của Takashi với Warhol và công xưởng, và làm thế nào mà Takashi ghi nhận những người nghệ sĩ mà ông ta đã từng cộng tác. Tôi sống không xa tổ chức Cartier, vì thế tôi đã ghé ngang qua đó vào một ngày cuối tuần, và được xem một buổi trình diễn lớn của ông ấy. Tôi đã đến vào thứ bảy và ngày thứ hai tôi trở lại văn phòng làm việc của mình và tự nghĩ liệu ông ta có hứng thú cộng tác làm một cái gì đó cho Vuitton? Vì thế chúng tôi đã gửi mail cho ông ta và ông ta tỏ ra rất thích. Tuy nhiên, e-mail của tôi chỉ nói mơ hồ là: “Tôi rất hân hạnh muốn biết liệu ông có thể đến và có một cuôc hẹn với chúng tôi hay hay không...”. Vài ngày sau, ông ta đến với một đội những trợ lý người nhật và một số những nghệ sỹ khác mà ông ta làm việc với. Họ bước vào văn phòng của tôi. Có con chó của tôi ở đó, những nhà thiết kế cộng sự của tôi cũng ở đó, có đồ đạc chất đầy quanh những bức tường. Ông ta bắt đầu chụp hình và quay băng video rồi sau đó chúng tôi bắt đầu trò chuyện với nhau. Không ai trong chúng tôi chủ động đề cập đến điều mà chúng tôi muốn làm ngoài việc này nhưng chúng tôi quyết định là sẽ làm một cái gì đó cùng với nhau. Và rồi, một lần nữa, tôi nó khiến cho con người ta trở nên điên hơn một chút. Họ luôn muốn biết, “Chúng tôi đang thật sự sẽ nhận được gì? Làm thế nào chúng tôi biết được phải trả gì cho ông ta nếu chúng tôi không biết anh đang nhờ ông ta làm gì?” Thế là tôi trả lời, “Àh, chúng ta sẽ làm việc có hệ thống một chút và các ông phải làm theo cái hệ thống của tôi”. Một lần nữa, chúng tôi đã thảo luận lại, nghiên cứu lại và sáng tạo ra một chương trình mới.

Page 92: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201192

Page 93: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201193

Page 94: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201194

là tất cả những gì tôi thật sự muốn. Tôi không muốn phải làm việc cực nhọc đến như vậy. Tôi thích những gì mà nghệ thuật đại chúng mang lại và tôi nghĩ rằng chúng ta đang sống trong một thế giới mà ở bất cứ cấp độ nào người ta đều thích những gì mà trào lưu nghệ thuật đại chúng mang lại.GlennO’Brien: Nhưng phải mất một thời gian rất dài để trào lưu nghệ thuật đại chúng diễn ra toàn vẹn. Bởi vì thế giới nghệ thuật nghĩ theo một cách và những người nghệ sĩ nghĩ theo một cách khác.Marc Jacobs: Đó là điều mà tôi nghĩ rất buồn cười. Có ai đã từng hỏi người nghệ sĩ chưa? Richard và tôi đã từng thực hiện một cuộc trò chuyện với một người phụ nữ và cô ta đã đề cập đến bản năng giới tính của những con ong thợ. Anh biết đấy [cười] cô tai nói, “Marc, anh có nghĩ rằng những con ong thợ có bản năng giới tính mơ hồ...” Tôi nghĩ Richard tôn sùng những quyển sách về ong thợ.GlennO’Brien: Àh, ong thợ rất là nóng nảy, nhưng...Marc Jacobs: Dĩ nhiên.GlennO’Brien: Ông biết đó, ông không bao giờ biết được khi nào Richard đang nói sự thật, ngoại trừ việc anh ta đã kể với tôi khi anh ta ngồi trong studio và một ai đó đang phỏng vấn anh ta và hỏi rằng, “Anh sắp vẽ gì bây giờ?” Anh ta đang có một trong những cuốn sách về ong thợ trong tay, và thế là anh ta trả lời, “Àh, tôi nghĩ tôi sẽ vẽ những bức tranh ong thợ”.Marc Jacobs: [cười] Vâng, đó là câu chuyện mà cuối cùng anh ta cũng kể. Tôi đã có một cuộc trò chuyện với Elizabeth Peyton và tôi bảo cô ta rằng tôi có khuynh hướng nghĩ về những người nghệ sĩ luôn có được cảm hứng tuyệt dịu theo cách nào đó. Xét về mặt sáng tạo, một phần trong những trở ngại của tôi là “Tôi là một nhà thiết kế. Tôi làm ra quần áo, túi xách và những đôi giày. Tôi có một nghề ảnh hưởng đến việc tạo ra những sự lựa chọn sáng tạo, nhưng tôi lại không cảm thấy mình là một người được truyền cảm hứng tuyệt dịu giống như một người nghệ sĩ!” Và cô ta trả lời rằng, “Anh vẫn có thể thích những gì mà anh thích, và anh biết đó, chúng tôi cũng thích quần áo của anh!” Những điều như vậy khiến tôi dẹp bỏ được trở ngại về nghệ thuật và đặt được một cái gì đó lên bệ. Tôi nhận ra rằng, tôi không phải nhìn vào đó theo cách ấy. Tôi có thể thích nó, nhưng đó không phải theo cái cách giả vờ bên ngoài. Tôi thấy một tài liệu về Jeff Koons và thái độ của ông ta đối với nghệ thuật rất hào phóng và người ta không cần phải có một nền tảng giáo dục hay văn hoá cao để có thể thưởng thức nghệ thuật, thật là khuây khoả làm sao! Nghĩ lại điều mà anh đã nói về nghệ thuật đại chúng, tôi lại càng cảm thấy khuây khoả hơn. Thật là tốt khi nhìn về nó như vậy. Tôi cảm nhận được chính mình.GlennO’Brien: Nếu ông lớn lên với tivi và ông thông minh, oong sẽ đạt được nó. Không cần nhờ đến sự giải thích của các chuyên gia. Warhol và Roy Lichtenstein và Robert Rauschenberg và Jasper Johns đều xuất thân từ nền tảng thương mại. Johns và Rauschenberg đã

từng trưng bày tác phẩm trong tủ kính giống như Andy. Nghệ thuật đại chúng nói rằng, “Nghệ thuật là cho tất cả mọi người”. Còn những kẻ thương nhân thì cho là, “Không, nghệ thuật là để bán giá một trăm ngàn đô la”. Thế là kỹ xảo thị trường đã tuyên chiến với điều mà nghệ thuật đại chúng đã nói hoặc giả đò là như vậy. Nhưng tôi nghĩ bây giờ chúng ta cuối cùng cũng nhận ra nghệ thuật vừa có thể là một vật thể quý báu ngoài sức tưởng tượng vừa là một cái gì đó mà tất cả mọi người đều có thể có được. Marc Jacobs: Đúng vậy.GlennO’Brien: Ý tôi là, không phải mọi người phụ nữ có thể mua một cái đầm dạ hội sang trọng hiệu Chanel nhưng mọi người phụ nữ đều có thể mua một thỏi son môi hiệu Chanel.Marc Jacobs: Tôi nghĩ điều đó hoàn toàn đúng. Anh đi tới Nhật Bản và những người nghệ sĩ ở đó có hàng hoá-họ làm sô cô la. Họ có thể biến sô cô la thành tác phẩm nghệ thuật. Họ làm tất cả mọi thứ. Họ không quan tâm.GlennO’Brien: Nhưng họ không được huấn luyện để nhận biết rằng đó là một việc rất không theo khuôn phép, giống như là chúng ta sống trong thế giới bị chi phối bởi liên minh kỳ dị của những kẻ thương nhân và những nhà phê bình toà tháp ngà.Marc Jacobs: Bạn có thể đi tới Graff và mua một viên kim cương hoàn hảo. Bạn không thể mua một viên kim cương giống như vậy tại Fortunoff, nhưng nó vẫn là một viên kim cương mà bạn thích. Nếu thời trang có thể cho phép bạn có được sự bí ẩn của Chanel thông qua một thỏi son môi thì tại sao nghệ thuật lại không thể cho bạn điều đó thông qua một cái áo len với chữ “Cremaster” trên nó?GlennO’Brien: Một trong những điều mà người ta thật sự không hiểu là khi Anday nói về nghệ thuật kinh doanh. Anh ta nói, “Tôi nghĩ nếu tôi bắt đầu lại từ đầu, tôi sẽ kinh doanh”. Khi tôi đến L.A. để dự lễ khai trương của Viện bảo tàng Nghệ Thuật Đương Thời và sau đó tôi thấy khu trưng bày của Murakami tại MOCA, tôi đã nghĩ rằng, chà, Andy sẽ rất ganh tỵ đây. Anh ta sẽ ganh tỵ rằng Koons và Murakami có khoảng 200 người làm việc cho họ còn Andy chẳng bao giờ có hơn 50.Marc Jacobs: Đúng vậy!GlennO’Brien: Họ là sự đáp ứng của tất cả mọi thứ mà anh ta đang nói đến. Anh ta đã thấy rằng họ sống trong một thế giới tập thể và không có gì sai với một người nghệ sĩ sử dụng những kỹ thuật tập thể để làm việc. Bạn không phải chết đói đơn độc tại cái giá vẽ trên gác xép.Marc Jacobs: Vâng!GlennO’Brien: Ông quyết tâm đi vào một tập đoàn đa quốc gia và mang một tài năng nghệ thuật thật sự đến gần nó. Đó là một bước ngoặt.Marc Jacobs: Àh, vâng. Một lần nữa, tôi không cố ý làm điều đó.GlennO’Brien: Không sao. Chúng tôi tha thứ cho ông.

Page 95: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201195

marc JacobSinh ngày 9 tháng 4 năm 1963

là một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng người Mỹ. Ông là trưởng ban thiết kế của nhãn hiệu Marc Jacobs, cũng như của dòng sản phẩm

Marc by Marc Jacobs. Hiện nay ông là giám đốc thiết kế của hãng thời trang Pháp Louis Vuitton danh tiếng.

www.marcjacobs.com

Page 96: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201196

Page 97: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201197

Page 98: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201198

photographer: antonina dolaniStylist: Sonja boricmake up artist and nails: katie hugheshair stylist: alexyi reenecemodels: kathleen, Sara and anela/ m&p models london

Page 99: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 201199

Page 100: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011100

Page 101: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011101

Page 102: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011102

Page 103: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011103

Page 104: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011104

Page 105: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011105

Page 106: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011106

Page 107: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011107

Page 108: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011108

Page 109: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011109

Page 110: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011110

Page 111: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011111

sea change blancphotographer: matthieu belinwwwmatthieubelin.comStylist: quoc dungmake up & hair: kongcostumes: qiu haomodels: goa Yin

Page 112: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011112

Page 113: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011113

Page 114: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011114

Page 115: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011115

Page 116: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011116

Page 117: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011117

Page 118: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011118

Page 119: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011119

Page 120: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011120

Page 121: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011121

Page 122: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011122

Page 123: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011123

photographer: marc tranwww.maki.vnStylist: Jeremiah lemake up: quan nguyencostumes: tu phanmodels: kelly nguyenZan multimedia

Page 124: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011124

Page 125: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011125

Page 126: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011126

Page 127: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011127

Page 128: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011128

Page 129: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011129

Page 130: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011130

Page 131: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011131

Page 132: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011132

Page 133: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011133

Page 134: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011134

Page 135: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011135

photographer: minwanStylist: Jeremiah lemake up: Samantha nguyenhair stylist: Jon nguyenmodels: Jalon nguyenZan multimedia

Page 136: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011136

Page 137: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011137

Page 138: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011138

Page 139: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011139

Page 140: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011140

Page 141: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011141

Page 142: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011142

Page 143: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011143

Page 144: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011144

Page 145: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011145

Page 146: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011146

photographer: minwanStylist: Jeremiah lemake up: Samantha nguyenhair stylist: Jon nguyenmodels: teddyZan multimedia

Page 147: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011147

Page 148: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011148

Page 149: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011149

Page 150: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011150

Page 151: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011151

Page 152: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011152

Page 153: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011153

Page 154: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011154

Page 155: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011155

Page 156: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011156

Page 157: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011157

Page 158: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011158

Page 159: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011159

Page 160: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011160

Page 161: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011161

photographer: quoc dungStylist: quoc dungmake up: daniel phamcostumes: donaldmodels: Son kzulocation: maki Studio

Page 162: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011162

đêm lạnh mùa cuối. lặng thinh. kẻ lãng du đắm chìm trong màn đêm u tịch, chỉ có nhịp thở của con tim khổ hạnh là bạn đồng hành, dù ngoài kia nhân sinh rạo rực trao nhau những hơi ấm rời rạc trong cuộc chuyển mình của đất trời.

Page 163: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011163

Page 164: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011164

Page 165: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011165

Page 166: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011166

đêm thánh không cùng tàn nhẫn thay lại là thời khắc cô đơn tột đỉnh của những tín đồ thất lạc hình bóng cố nhân, đôi khi cũng là kết cục cho một kiếp người lầm lạc. kẻ mạnh mẽ hơn chọn đối diện với bản ngã lương tri, trong cuộc độc thoại không tưởng cốt nhận chân giá trị đích thực của vòng xoay luân hồi bất tận: ta là ai? ta từ đâu? ta sinh ra và hiện diện trên kiếp người bất hạnh lầm than vì lẽ gì… để rồi bản năng sinh tồn của giống loài tối thượng len lỏi trong huyết quản lại sống dậy, không hứa hẹn một cuộc tái thiết ngoạn mục lí tưởng sống chết, nhưng chí ít cũng tiếp thêm sức mạnh cho hành trình hoài thai thoát xác. để tâm hồn rướm máu thỏa hiệp với nỗi đau đơn côi. để con tim chợt biết đau, biết buồn, biết vui trở lại...

Page 167: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011167

Page 168: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011168

Page 169: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011169

Page 170: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011170

last lookwe like this style...

Page 171: MILE Nov-Dec 2011
Page 172: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011172

helloorient!

đón xem trên milE số 40 tháng 1-2/2012

Page 173: MILE Nov-Dec 2011

mile magazine end of the year 2011173

Page 174: MILE Nov-Dec 2011