20
QUIET rick martin

Quiet : Rick Martin

Embed Size (px)

DESCRIPTION

 

Citation preview

Page 1: Quiet : Rick Martin

QUIETrick martin

Page 2: Quiet : Rick Martin

QUIET rick martin

Mất một thời gian dài để ta có thể thôi cảm thấy tự hào khi bản thân được khao khát.

Chúa hiểu tại sao ta lại cảm thấy như vậy khi ta nhìn ra xung quanh và biết những ai cũng được khao khát.It takes a long time before we cease to feel proud of being wanted. Though God knows why we should feel it when we look around and see who is wanted too.

Tôi đã nghĩ rằng làn da của nàng sẽ toả hương thoang thoảng của mủ cây anh túc và màu

sắc của nàng là màu của một ánh lửa nhỏ.I thought if I smelt her skin it would have the faintest fragrance of opium and her colour was that of a small flame.

Những màu sắc cuối cùng của ngày tàn, xanh lục và vàng như màu mạ, nhỏ giọt qua rìa của

thế giới phẳng: đối lập với bầu trời xám xỉn, trung lập, ngọn tháp canh đen ngòm màu mực in.The last colours of sunset, green and gold like the rice, were dripping over the edge of the flat world: against the grey neutral sky the watch tower looked as black as print.

Ta không đổ lỗi cho kẻ vô tội, họ không bao giờ cảm thấy có tội. Tất cả những gì ta có thể làm

là kiểm soát hoặc loại bỏ họ. Sự vô tội là một dạng thức của sự điên cuồng.You can’t blame the innocent, they are always guiltless. All you can do is control or eliminate them. Innocence is a kind of insanity.

Không gian không thay đổi, những vật trang trí vẫn nằm yên tại nơi ta đặt chúng: chỉ riêng

con tim là tan rã.Rooms don’t change, ornaments stand where you place them: only the heart decays.

Yêu thương là thấy bản thân mình như cách người khác nhìn thấy ta, như là yêu thương cái

hình ảnh giả tạo và cao quý của bản thân ta vậy.

To be in love is to see yourself as someone else sees you, it is to be in love with the falsified and exalted image of yourself.

Sự vô tội cũng giống như một tên mắc bệnh hủi ngu ngốc, hắn đã đánh mất cái chuông

của mình, lang thang khắp chốn không có ý hại ai.

Innocence is like a dumb leper who has lost his bell, wandering the world meaning no harm.

Chàng nhảy múa một mình giữa sân khấu, một cách gượng gạo, hai tay dang ra như ôm lấy

một người bạn nhảy vô hình…

He was dancing all by himself on a stage, stiffly, with his arms held out to an invisible partner...

Thật phi lý khi cưỡng gán nàng với niềm khát khao cho chân lý, một niềm khát khao Tây

phương, như cơn khát rượu.

It was absurd to subject her to this passion for truth, an Occidental passion, like the passion for alcohol.

Sự đau khổ nằm trong hành động sở hữu: cơ thể và trí óc ta quá nhỏ bé để sở hữu một ai

khác mà không cảm thấy tự phụ hoặc bị sở hữu

mà không cảm thấy bị sỉ nhục.

The hurt is in the act of possession: we are too small in mind and body to possess another person without pride or to be be possessed wihout humiliation.

“Thật buồn” nàng thỏ thẻ “nhưng những màu sắc ấy thật đáng yêu.”

“It was very sad “she said “but the colours were lovely.”

Quotes from The Quiet American by Graham Greene, translated by Ngoc Nguyen

Page 3: Quiet : Rick Martin

rick martin QUIET

Page 4: Quiet : Rick Martin

QUIET rick martin

Page 5: Quiet : Rick Martin

rick martin QUIET

Page 6: Quiet : Rick Martin

QUIET rick martin

Page 7: Quiet : Rick Martin

rick martin QUIET

Page 8: Quiet : Rick Martin

QUIET rick martin

Page 9: Quiet : Rick Martin

rick martin QUIET

Page 10: Quiet : Rick Martin

QUIET rick martin

Page 11: Quiet : Rick Martin

rick martin QUIET

Page 12: Quiet : Rick Martin

QUIET rick martin

Page 13: Quiet : Rick Martin

rick martin QUIET

Page 14: Quiet : Rick Martin

QUIET rick martin

Page 15: Quiet : Rick Martin

rick martin QUIET

Page 16: Quiet : Rick Martin

QUIET rick martin

Page 17: Quiet : Rick Martin

rick martin QUIET

Page 18: Quiet : Rick Martin

QUIET rick martin

Page 19: Quiet : Rick Martin

rick martin QUIET

Page 20: Quiet : Rick Martin

QUIET rick martin

Notes on Photographs

Graham Greene stayed in Room 214 at the Hotel Continental in Ho Chi Minh City when writing The Quiet American in the early 1950s.

Images 1 and 17 are views from room 214

Image 5 is Room 214 interior

Image 2 is the corridor leading to room 214

All other images of Hue, Hoi An and Da Nang are inspired by the text at the beginning of this book.

Thanks to Thanh and Hai Le

Rick Martin artist in residence New Space Arts Foundation, Hue Vietnam Oct / Nov 2015