45
Nguyên Sa http://motsach.info Tập thơ Nguyên Sa Website: http://motsach.info Date: 11-October-2012 Trang 1/45

Tập thơ Nguyên Sa»¯ hộ anh bài thơ tình lụa trắng Trang 2/45 Nguyên Sa Bài Giả Biệt Mời 1. Rồi trong ngôi nhà ký ức Em sẽ đặt anh ở vị trí nào?

Embed Size (px)

Citation preview

Nguyên Sa http://motsach.info

Tập thơ Nguyên Sa

Website: http://motsach.info

Date: 11-October-2012

Trang 1/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Áo Lụa Hà Đông Nắng Sài gòn anh đi mà chợt mátBởi vì em mặc áo lụa Hà ĐôngAnh vẫn yêu màu áo ấy vô cùngThơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắnMà mua thu dài lắm ở chung quanhLinh hồn anh vội vã vẽ chân dungBay vội vã vào trong hồn mở cửa Gặp một bữa, anh đã mừng một bữaGặp hai hôm thành nhị hỹ của tâm hồnThơ học trò anh chất lại thành nonVà đôi mắt ngất ngây thành chất rượu Em không nói đã nghe từng gia điệuEm chưa nhìn mà đã rộng trời xanhAnh trông lên bằng đôi mắt chung tìnhVới tay trắng, em vào thơ diễm tuyệt Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biếtTrời chợt mưa, chợt nắng, chẳng vì đâuNhưng sao đi mà không bảo gì nhauĐể anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại Để anh giận, mắt anh nhìn vụng dạiGiận thơ anh đã nói chẳng nên lờiEm đi rồi, sám hối chạy trên môiNhững tháng ngày trên vai buồn bỗng nặng Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắnGiữ hộ anh màu áo lụa Hà ĐôngAnh vẫn yêu màu áo ấy vô cùngGiữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng

Trang 2/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Bài Giả Biệt Mời 1. Rồi trong ngôi nhà ký ứcEm sẽ đặt anh ở vị trí nào? Bên cạnh lớp học ngày xưaHay khu vườn tuổi nhỏ? Bên cạnh hình ảnhĐôi guốc cao gót đầu tiên hay con búp bêGẫy tay trên gác bếp?Khoá cửa ngôi nhà, viễn du vào cuộc đờìThường nhật, bao nhiêu lâu em trở lại một lần?Ấy có phải là những ngày mưa, những buổi cuối tuần,Không có phim hay?Ấy có phải những lúc chồng em không trở về nhàVào buổi tối?Chiếc chìa khóa mắt buồn đưa vào đêm vắngTrong những gian phòng dĩ vãng em sẽTìm đến nơi ạnhAnh đã nghe thấy tiếng chân em đi:Đúng là âm thanh của đôi giày ngần ngai,Đứng là bước chân nai trên lá thu vàngEm sẻ đặt ngón tay tình cảm lên vai anhRồi vội vã đẩy lui vì chợt nhận thấy rằngAnh chỉ còn là một công trình điêu khắc.Trong ngôi nhà cũ của tâm hồn em sẽ bỏ điMau như một người khách lạ để tránh nhữngNỗi buồn xưa cũ vướng vào vai2. Ðừng nói đến tình yêu trong tâm tưởng.Anh xin em nếu chẳng gối đầu trên tay anhThì cũng đừng giam đôi cánh tay to của loài Dã điểu. Nếu bước chân anh chẳng được theoEm thì hãy mặc con tuấn mã chạy trong rừng.Trong ngôi nhà ký ức dù em đặt anhGiữa gian phòng chọn lọc,Trong khu vườn kỷ niệm dù em cho anhMiếng đất ưu tiên,Tất cả với anh vẫn chỉ là nghĩa trang tình ái.Ðừng nói tới những câu thơ cũ vớiHình ảnh đôi chim liền cánh, Cuộc hẹn hò kiếp sau, sự tưởng nhớ thường xuyênTrong xa cách.

Trang 3/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Em dư biết giá trị liều thuốc an thần củaNhững bài thơ nói về tình yêu kiếp khác,Sao còn bắt anh chèo thuyền trong ảo tưởng?Em dư biết cha mẹ sinh ra anh vốn làMột đứa con hư chẳng biết tôn ai làmThần tượng, sao còn bắt anh tìm một chỗ ngồiRiêng biệt cho emSao nỡ bắt anh về ẫn náu trong khu rừngKỷ niệm để loài thú cô đơn tiêu hao thân thểNhững tế ào úa mòn sẽ chẳng đủ nuôi loài Ròi trong bữa tiệc thần kinh 3. Anh từ chối chiếc bánh còn thừa, tự doHứa hẹn, chân lý lưỡi lê và những lời an ủi.Lịch sử đã dạy anh sự đổi thay.Chiến tranh cho ý thức ngọn lửa sáng ngời đểHoả thiêu những cuộc hóa trang tình cảm.Cuộc đời đã dạy anh ảo vọngCó kích thước của hoả diệm sơnThân thể đợi chờ chỉ là thân cây mà chất lục diệpChẳng bao giờ còn trong sức lửa 4.Tuổi ba mươi và bấy nhiêu lần lũy thừa đau khổ.Nhân danh cánh tay mọc trái nghi ngờ.Nhân danh vầng trán quê hương lo ngạiNhân danh mái tóc chờ mưa sa mạcNhư lễ vật trong ngày lại quả gửi vềChẳng còn nguyên vẹn, anh trả lại em nhữngMùa thu lá vàng, những xứ ước mơ, nhữngLâu đài kỷ niêm.Anh trả lại em cả cặp môi trên gò má,Lá thư xanh và ngón tay tuổi trẻ.Vỗ mạn thuyền xô động, với nếp tránPhế binh, với đôi mắt dã tràng mệt mỏi,Anh đi vào ngôi nhà nguyện tâm hồn.Gửi đến cho em âm thanh của nhữngTiếng chuông khởi đầu Thánh lễ.

Trang 4/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Bài Giã Biệt 1.Rồi trong ngôi nhà ký ức em sẽ đặt anh ở vị trí nào?Bên cạnh lớp học ngày xưa hay khu vườn tuổi nhỏ?Bên cạnh hình ảnh đôi guốc cao gót đầu tiênHay con búp bê gãy tay trên gác bếp? Khoá cửa ngồi nhà, viễn du vào cuộc đời thường nhật,Bao nhiêu lâu em trở lại một lần?Ấy có phải là những ngày mưa, những buổi cuối tuần không có phim hay?Ấy có phải những lúc chồng em không trở về nhà vào buổi tối? Chiếc chìa khoá mắt buồn đưa vào đêm vắng.Trong những gian phòng dĩ vãng em sẽ tìm đến nơi anh.Anh đã nghe thấy tiếng chân em đi:Đúng là âm thanh của đôi giày ngần ngại,Đúng là bước chân nai trên lá thu vàng. Em sẽ đặt vài ngón tay tình cảm lên vai anhRồi vội vã đẩy lui vì chợt nhận thấy rằngAnh chỉ còn là một công trình điêu khắc.Trong ngôi nhà cũ của tâm hồn em sẽ bỏ đi mauNhư một người khách lạ để tránh những nỗi buồn xưa cũ vướng vào vai. 2.Ðừng nói đến tình yêu trong tâm tưởng. Anh xin em nếu chẳng gối đầu trên tay anhThì cũng đừng giam đôi cánh to của loài dã điểu.Nếu bước chân anh chẳng được theo emThì hãy mặc con tuấn mã chạy trong rừng. Trong ngôi nhà ký-ức dù em đặt anh giữa gian phòng chọn lọc,Trong khu vườn kỷ-niệm dù em cho anh miếng đất ưu tiên,Tất cả với anh vẫn chỉ là nghĩa trang tình ái.Ðừng nói tới những câu thơ xưa cũ với hình ảnh đôi chim liền cánh,Cuộc hò hẹn kiếp sau, sự tưởng nhớ thường xuyên trong xa cách. Em dư biết giá trị liều thuốc an thầnCủa những bài thơ nói về tình yêu kiếp khác,Sao còn bắt anh chèo thuyền trong ảo tưởng? Em dư biết cha mẹ sinh ra anh vốn là một đứa con hư

Trang 5/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Chẳng biết tôn ai làm thần tượng,Sao còn bắt anh tìm một chỗ ngồi riêng biệt cho em? Sao nỡ bắt anh về ẩn náu trong khu rừng kỷ-niệmĐể loài thú cô đơn tiêu hao thân thể. Những tế bào úa mònSẽ chẳng đủ nuôi loài dòi trong bữa tiệc thần kinh. 3.Anh từ chối chiếc bánh còn thừa, tự do hứa hẹn,Chân lý lưỡi lê và những lời an ủi. Lịch sử đã dạy anh sự đổi thay. Chiến tranh cho ý thứcNgọn lửa sáng ngời để hoả thiêu những cuộc hoá trang tình cảm. Cuộc đời đã dạy anh ảo vọng có kích thước của hoả diệm sơnThân thể đợi chờ chỉ là thân câyMà chất diệp lục tố chẳng bao giờ còn trong sức lửa. 4.Tuổi ba mươi và bấy nhiêu lần luỹ thừa đau khổ. Nhân danh cành tay mọc trái nghi ngờ.Nhân danh vầng trán quê hương lo ngại.Nhân danh mái tóc chờ mưa trong sa mạc.Như lễ vật trong ngày lại quả gửi về chẳng còn nguyên vẹn,Anh trả lại em những mùa thu lá vàng,Những xứ ước mơ, những lâu đài kỷ niệm. Anh trả lại em cả cặp môi trên gò má,Lá thư xanh và ngón tay tuổi trẻ. Vỗ mạn thuyền xô động, với nếp trán phế binh,Với đôi mắt dã tràng mệt mỏi,Anh đi vào ngôi nhà nguyện tâm hồn. Gửi đến cho em âm thanh của những tiếng chuông khởi đầu Thánh lễ.

Trang 6/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Bài Hát Cửu Long Có gì đâu em: có một đoàn ngườiCó một đoàn người góp sức góp vaiCùng rủ nhau về góp một thành haiNhững bước chân góp đi làm đến!Họ không dại khờ: góp trăng làm nến!Chỉ những miệng cười góp lạ thành quenGóp những giọng hò làm trống ngũ liênGóp những bàn tay dựng thành đại hộiCánh tay chắp cánh tay cho dài thêm nửa vớiGạo quanh nồi góp lại bữa cơm chungHọ cùng đi cùng góp tháng, góp năm...Để sáng ngày mai làm sông làm biển. Có gì đâu, có một đoàn ngườiBên bờ Cửu Long gõ nhịpCả dòng sông gõ nhịp vịn bờ sôngHọ rủ nhau về sương gió vui chungDù có phút nước mắt chạy quanhHay miệng cười hớn hởVẫn bát gạo Hậu Giang, vẫn nụ cười huynh đê.Mắt nghẹn ngào sáng tỏ nắng phương NamMàu nắng vàng không màu nhiệm hào quangNhưng dù má bừng lửa cháyTrán đổ mồ hôiHọ cùng không đóng cửa mừng vuiNhững bàn tay ngượng ngập díu môi cườiKhông phải khócMột đời người tầm gửiNhớ không em? Nhớ không emHọ gặp nhauChờ nhauĐón nhauNhư sông Cửu LongVề lòng biển cảHội lòng người như nước nguồn xối xa?Mưa trường thiên chảy ứ vào trào thơ

Trang 7/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Mưa đời người trôi cả nghĩa vu vơĐể lòng chúng mìnhVà mạch máu Đồng NaiĐập cùng một nhịp Anh biết rằng:Có người khóc vì mừng vui ước hẹnCó người cười vì tủi cực phôi phaAnh biết nói làm saoNhưng chắc chắn ngàn thu ly rượu quan hàSẽ phải chua men vì thiếu người sưởi lạnhAnh biết nói làm saoKhi họ gặp nhau (anh đã bảo em)Như sông Cửu LongVề lòng biển cảVẫn tiếng sóng về nước chảy triền miênVẫn Cửu Long giang mở chín lần cửa rộngDòng sông dài dữ dội bản trường ca... Phải, dòng sông dài dữ dội bản trường caNên sông đã về làm tràn đầy mắt biểnSông đã về rửa trắng lòng anhĐợi từ chín kiếp giao thừaĐến sáng hôm nay mới được hát giữa dòng sôngĐến sáng hôm nay mới được hát giữa mùng một Tết...

Trang 8/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Bài Thơ Ngắn Anh làm một bài thơ ngắnRiêng cho emĐể xóa một câu chuyện tầm thường:Những đời người đã cũ! Vì tất cả những gì nguyên lànhĐều xây trên một chút gì đổ vỡ Nên anh chỉ bảo emNhững câu hỏiTất cả tại saoVẫn có một vì sao lòng mình không đến được Và những câu hỏiTất cả tại aiVẫn chỉ có nghĩa là tan vỡ!... Nên anh chỉ làm bài thơ rất ngắnBài thơ rất nhỏCủa đôi mắt khẩn cầu:Em đừng rút bàn tay emRa khỏi bàn tay anhNhư người ta rót hết nước chèĐể lại chiếc ấm không trong một lần ấm rỏ! Dù quanh chúng mình chỉ là những hàng rào đố kỵGiữa một đêm không trăngGiữa một lòng chiều không đáyEm đừng khóc làm gìCho nước mắt vu vơDù đôi tay buông xuốngChúng mình vẫn tin tưởngChúng mình vẫn say sưaChúng mình vẫn nhìn vào mắt nhauĐể mở một chân trời rất rộng...

Trang 9/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Bao Giờ Thằng Chúc bây giờ nằm trong nhà tùThằng Thịnh bị mang đi làm nông trườngThằng Văn lang thang những bờ biển xaEm nó ở nhà bán báo vỉa hèBuổi sáng gặp nó tôi mua hai tỳNó nhìn tôi cười hỏi thăm anh nóTôi nhìn nó cười rồi bỏ đi làmBuổi sáng đi làm, buổi chiều đi làmChủ nhật ở nhà thứ hai đi làmNiềm đau đất nước mỗi ngày một đauCâu hỏi đã lớn mỗi ngày một .lớnNhững đứa sát nhân, vu oan giá họaNhững đứa chụp mũ, chụp mũ, chụp mũMỗi ngày một tăng theo cấp số nhânBạn bè dần hết theo tỷ lệ nghịchChán cả làm thơ, chán cả ngâm thơ Chỉ có câu hỏi, chỉ còn câu hỏiTrong óc, trong mắt, trong tay, trên môiBao giờ thằng Chúc ra khỏi nhà tùVà những thằng Chúc ra khỏi nhà tùBao giờ thằng Thịnh ở nông trường vềVà những thằng Thịnh ở nông trường vềBao giờ thằng Văn cầm tay quê hươngVà những thằng Văn cầm tay quê hương Bao giờ, bao giờ, bao giờ, bao giờ?

Trang 10/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Bất Ngờ Đêm mưa có chỗ bất ngờChỗ thêm ấm áp chỗ thờ phượng nhauMai về mẹ hỏi đi đâuĐắp chăn chùm kín ngang đầu nghe emThiên đường có chỗ màu đenAnh nằm nghe thấy vẫn còn tiếng mưaTiếng trời gõ nhịp tiếng trưaTiếng cho sâu thẳm tiếng khuya tuyệt vời

Trang 11/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Bây Giờ Thế kỷ chúng tôi chót buồn trong mắtDăm bảy nụ cười không đủ xóa ưu tưTay quờ quạng cầm tay vài tiếng hátLúc xòa ra chẳng có một âm thừa Cửa địa ngục ở hai bên lồng ngựcPhải vác theo trăm tuổi đường dàiNên có gửi cho ai vài giọng nóiCũng nghe buồn da diết chạy trên môi Hai mắt rỗng phải che bằng khói thuốcChúng tôi nằm run sợ cả chiêm baoMỗi buổi sáng mặt trời làm sấm sétNên nhìn đêm mở cửa chẳng đi vào Năm ngón tay có bốn mùa trái đấtChúng tôi cầm rơi mất một mùa xuânCó cất tiếng đòi to. Tiếng đòi rơi rụngNhững âm thanh làm sẹo ở trong hồn Chúng tôi trót ngẩng đầu nhìn trước mặtTrán mênh mông va chạm cửa chân trờiNgoảnh mặt lại đột nhiên thơ mầu nhiệmTiếng hát buồn đè xuống nặng đôi vai.

Trang 12/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Buổi Sáng Học Trò Trang sức bằng nụ cười phì nhiêuNhẩy bằng chân chim trên giòng suối cạn Ấy là em trên đường đi buổi sángTrăng ở trên môi và gió ở trong hồn Mái tóc mười lăm trên lá tung tăngEm ném vào phố phường niềm vui rừng núi Vẽ lên chiếc xe sơn xanh dáng thuyền trẩy hộiCho những vườn hoa cầm đôi mắt bình yên Gửi những cung đàn tiếng guốc khua vangHẹn đám mây xanh vịn cánh tay tuổi trẻ Khoác giọng nói tin yêu vào hồn anh đóng cửaVới biển là tay và sóng cũng là tay Để anh trở thành hải đảo bị bao vâyĐể đáy mắt san hô thêm nước ngọt Như con dế mèn cánh đau vào buổi sángNhìn theo em uống từng giọt sương hoa Anh chợt nghe mạch đất đưới chân điAnh chợt nhớ trong hồn đôi cánh trắng.

Trang 13/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Cảm Tạ Nhìn lên vai có đôi cánh huy hoàngTôi cám ơn em đã khoác đôi vòng tay tình ái Hỡi mặt trời hãy cám ơn đôi mắtTrong đêm khuya vẫn giữ hộ bình minh Những cánh rừng quên mất mặt xuânNhững chân nai đi tìm tay cỏ biếcNhững mắt sóng vỡ trên thung lũng biểnNhững đảo buồn chìm trong im lặng xanhNhững thuyền sao chạy lạc trong đêmHãy cám ơn nụ cười và đôi mắt Vòng môi nhỏ nuôi trăng trong nhịp thởBầu ngực căng ấp ủ lộc đêm khuyaTìm theo tay đưa dẫn nhựa về hoaTóc thổi gió vào giữa hồn lộng nhạc Buổi ban mai hãy cám ơn loài chim kỳ lạ Tôi cám ơn em và cảm tạ cuộc đờiĐã đưa tôi về cặp mắt đen to Đưa tôi lên rừng tinh tú chín vầng thơMà tôi đã bỏ quên trong giấc ngủ.

Trang 14/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Cần Thiết Không có anh lấy ai đưa em đi học về?Lấy ai viết thư cho em mang vào lớp học?Ai lau mắt cho em ngồi khóc?Ai đưa em đi chơi trong chiều mưa?Những lúc em cười trong đêm khuya,Lấy ai nhìn những đường răng em trắng?Đôi mắt sáng là hành tinh lóng lánhLúc sương mù ai thở để sương tanAi cầm tay cho đỏ má hồng emAi thở nhẹ cho mây vào trong tóc... Không có anh nhỡ một mai em khócÁnh thu buồn trong mắt sẽ hao điTóc sẽ dài thêm mớ tóc buồn thơKhông có anh thì ai ve vuốt? Không có anh lấy ai cười trong mắtAi ngồi nghe em nói chuyện thu phongAi cầm tay mà dắt mùa xuânNghe đường máu run từng cành lộc biếc? Không có anh nhỡ ngày mai em chếtThượng đế hỏi anh sao tóc em buồnSao tay gầy sao đôi mắt héo honAnh sẽ phải cúi đầu đi vào địa ngục...

Trang 15/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Cắt Tóc Ăn Tết Cắt cho ta, hãy cắt cho taCắt cho ta sợi dàiCắt cho ta sợi ngắnCắt cái sợi ăn gianCắt cái sợi nói dốiSợi ăn cắp trên đầuSơi vu oan dưới gáySợi bè phái đâm ngangSợi ghen tuông đứng dọcSợi xích chiến xa, sợi dây thòng lọngSợi hưu chiến mỏng manh, sợi hận thù buộc chặtSợi nấp trong hầmSợi ngồi trong hốSợi đau xót như dây dù chẳng mởSợi treo cổ tình yêu, sợi trói tay hy vọngCắt cho ta, Cắt cho ta, hãy cắt cho taSợi Hà Nội khóc trong mưaSợi Sài Gòn buồn trong nắngSợi dạy học chán phèSợi làm thơ thiểu nãoSợi đặc như dùi cuiSợi rỗng như khẩu hiệuSợi nhọn như lưỡi lêSợi cứng như dây thép gaiSợi dầy như hỏa lựcCắt cho ta, Sợi mệt mỏi sau những tháng ngày hoan hô đả đảoSợi cháy đen như rừng núi Chu-prongSợi thở dài trong đêm cúp điện tối omSợi sát vào nhau đánh sáp lá càSợi cắt non sông thành Bắc Nam, thành khu chiếnSợi lên thẳng trực thăngSợi xuống ngầm địa hạSợi đặt chôngSợi gài mìn

Trang 16/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Sợi bóp cò liên thanhSợi kéo xe đại bácSợi xót xa trên mặt nhăn tuổi trẻSợi trên trán thơ ngây nằm im phục kíchCắt cho ta, Cắt cho ta, hãy cắt cho taSợi bạc, sợi vàng, sợi tiền, sợi gạoSợi nhục, sợi lo, sợi đau, sợi chánSợi phản trắc đui mù, sợi đam mê cuồng vọngSợi chảy xuống má chaSợi vắt ngang trán mẹSợi cắt đứt tim chồngSợi chặt đôi ruột vợSợi nhố nhăng như cuộc đờiSợi ngu si như lịch sửSợi đợi những ngón tay đi quaSợi đợi những ngón tay chẳng đếnCắt cho ta, Hãy cắt cho taHãy cắt cho taHãy cắt cho anhHãy cắt cho emHãy cắt cho vợHãy cắt cho chồngHãy cắt cho conCho buổi tối quạnh hiu, cho mối tình sắp cũCho đồng bào, cho người thân, người sơCho ruột thịtCho cả nhữngthằ thằng sa đích phê bình văn nghệ rẻ tiềnCho cả những thằng xẻo thịt non sôngCho cả những thằng băm vằm tổ quốc Cho chính bản thân ta bơi trong tội lỗi Hãy cắt tócHãy cắt tóc và nhìnMặt quê hương đổi mới.

Trang 17/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Cá Vàng Em mang dù Nhật, hài XiêmEm về anh nhớ một con cá vàngCá trên mình vẽ áo nàngÁo trong giấc mộng em còn trong thơMùa sen em hẹn em quaAnh ngồi trên cỏ đã phơ phất tình...

Trang 18/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Chào Nhau Gặp em không thể chào bằng tayEm sẽ chê là năm cành câyEm sẽ chê là năm nòng súng lạnhBởi vì đau hai mươi năm nay Gặp em không thể chào bằng mắtEm sẽ không thể ngủ được ban đêmEm sẽ nằm trong cơn thù hậnEm sẽ chìm sâu trong cơn điên Gặp em không thể chào bằng môiChỉ còn da thịt chẳng còn hơiChỉ còn tiếng kêu, chỉ còn tiếng thétChẳng còn tiếng nói, không còn tiếng cười Gặp em ta sẽ chào như loài kiếnChào như loài dế, chào như loài giunChạm tóc vào nhau ta gục đầu xuốngNhư đồng bào ta nằm trong đất đen Gặp em chưa được chào bằng vaiNhư những xác người xếp dàiTa chỉ chào bằng hai hàng nước mắtTừ hai mươi năm nằm im trên môi.

Trang 19/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Chim Này chimBay thật caoTới rồi thật saoĐã bay qua dãy núi cao mầu tímTới đóĐã bay qua những biển rộng màu xanhTới rồi thật sao Đã bayThật saoĐã bay qua thành phốNơi có chuyến tàu chạy mỗi buổi chiềuLàn khói dọc bốc caoÔi làn khóiNghĩ lại tưởng mây Đã bay quaĐã bay qua thành phốCó thấy bạn hữu khôngCó thấy nhà cũCó thấy mẹCó thấy emBạn hữu có giận ta khôngMẹ có giận ta khôngEm có giận ta khôngQuê hương có giận ta khôngQuê hương có nghe tiếng hát Tiếng hát buổi sángTiếng hát buổi chiềuTiếng hát tủi nhụcTiếng hátĐứt ruộtĐứt ganQuê hương có giận ta khôngHãy nhìn giùmHãy nhìn từng ngọn cỏ Chim đã bay

Trang 20/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Đã tớiNàng có đi cùng khôngĐã tớiChắc nàng phải mặc áo nhẹĐã tớiChắc ta phải mặc áo nhẹChắc ta phải để lại tất cảĐể lại đầuĐể lại tayKhông chừng để lại nàngĐể lại mắtĐể lại vaiÔi đôi vaiNàng có nhớ Nàng nhớChim có thấyTa nhớChim có thấyTa có thấyChim đã tới nơiChim thấy những gìCó thấy cànhCó thấy hoaHoa giống như trăngTrăng cũng như nàngNàng đứng đóNàng có đẹp khôngNúi có buồn khôngBiển ngờ vực gì Có thấy ta khôngTa luyến tiếc gìTa mơ ước gìTa buồn bã gìTa ngờ vực gìTai đã điếc chưaTay đã gẫy chưaMắt đã mù chưa Sao ta chẳng ngheSao ta chẳng thấy?

Trang 21/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Cho Thuê Tôi muốn làm một bài thơ thật nhỏÐể đem cho thuêNhư người ta vẫn cho thuêNhà để ởXe để đi... Như người ta vẫn cho thuê chỗ ngồi trên một chuyến tầuVà những nụ cười giọng nói người ta thuê lẫn của nhauNhư muốn có trăng sao người ta thuê phòng có cửa sổÐể chút ánh sáng - dù rất nhỏ!Sáng cho đôi mắt nhìn nhau... Và những cánh tay trắng như đệmÐể vuốt ve những cánh tayNhững mớ tóc mềm như lụaÐể lùa vào những mớ tócNhững đôi mắt say mêÐể nhìn những đôi mắt say mêNgười ta cũng đem cho thuê(với tất cả những gì không nên cho thuê !...) Nhưng có lẽ còn một chút gì người ta không cho thuê(vì không cho thuê nổi)Một chút gì mà lòng tôi tìm mãiMà lòng tôi chờ đợiVới giòng chữ rất nhỏ(giòng chữ người ta vẫn đề trên cửa những gian nhà không có người ở)"Cho thuê"

Trang 22/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Chụp Hình Tết Coi Âm Bản Và Làm Thơ Ở trong âm bản em buồnThì ra dương thế vẫn còn cõi âmTấm hình chụp lúc đầu xuânChỗ đen là trắng, chỗ gần có emTrong tiêu điểm ảnh thấy quenTóc trôi mù tắp tận phiền muộn xaCúc vàng cánh mỏng bay quaHình chim thấy áo, hình thơ có người...

Trang 23/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Có Phải Em Về Đêm Nay Có phải em về đêm nayTrên con đường thời gian trắc trởĐể lòng anh đèn khuya cửa ngỏNgọn đèn dầu lụi bấc mắt long lanh Có phải em về đêm nayTrên con đường chạy dài hoa cỏCho lòng anh trở lại với lòng anhNhư là vàng về với lá cây xanhTrong những chiều gió đưa về cội Có phải em về đêm nayĐể phá tanNhững nụ cười thắt se sầu tủiNhư anh vẫn cười mà đau đớn bao nhiêuKhông biết đời người có đưa đến tin yêuNhững ngón tay có đưa đến bàn tayNhững mùa thu có đến gió heo mayHay ngày mai là bốn bề tuyết lạnh Có phải em về đêm nayGiữa lòng chiều tím lặngCho anh đừng tìm thấy anhĐo đếm thời gianBằng những điếu thuốc lá tắt trong đêmĐầu gối trên cánh tayĐể giấc mơ đừng tẻ lạnh Em đừng trách anh đã quá lo âu đời người hiu quạnhLàm thế nào khi lòng mình nứt rạn cơ emDù không muốn gục ngã trong đêmNhưng đã bao lần đêm khuyaAnh không biết đã làm thơHay đã chọn âm thanh làm độc dượcEm đừng trách anh để lòng mình tủi cựcĐến ngại ngùng dù nắng dù mưaSao em không vềĐể dù nắng dù mưaDù trong thời gian có sắc mầu của những thiên đàng đổ vỡ

Trang 24/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Anh vẫn chăn chùm kín cổNgủ say mềmVì lòng anh (em đã biết)Có bao giờ thèm khát vô biênCó bao giờ anh mong đừng chết - dù để làm thơNên tất cả chỉ vì yêu emVà làm thơ cho đến chết Em sẽ về, phải không emCó gì đâu mà khó khăn, trắc trởChúng mình lại điTrên con đường chạy dài hoa cỏLà những đồn phòng ngự của tình yêuMỗi ngón tay emAnh vẫn gọi là một cửa đào nguyênVà anh: sẽ trở lại nguyên hìnhMột anh chàng làm thơMà suốt đời say rượu cúc Có phải em sẽ vềDù bầu trời vẩn đụcHay bầu trời trang điểm bằng mâyAnh sẽ chải tóc em bằng năm ngón tayTrong những chiều gió thổi

Trang 25/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Dăn Vợ Sắp Cưới Khi nào lấy ta, mang theo cái cưaNhớ con dao phay, hớ cái dùi toCất vào trong rương cùng gương cùng lượcCất vào trong áo cùng nhạc cùng thơ Cưa để cưa chân chớ để làm gìChân bị cưa rồi ta chẳng còn điMặc kệ những ngôi làng bốc cháyMặc kệ đứa bé tìm không thấy cha Tay chặt cụt rồi ném xuống biển sâuNém xuống suối cạn, ném lên núi caoMặc cho nó viết những lời thống khổCho dã tràng nghe, cho giun dế đau Dùi chọc thủng mắt muốn cho sạch tròngSạch những tiếng kêu cùng núi cùng sôngSạch những hình ảnh chết bờ chết bụiCòn con dao phay em có nhớ không? Còn lại bộ óc khi mang băm viênNếu chợt nhớ đến khuôn mặt quê hươngEm sẽ tìm thấy hơi thở tình áiEm sẽ tìm thấy còn ta nằm im.

Trang 26/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Đêm Mưa Tôi đợi em ở một góc công trường.Ðằng sau lưng tôi: một giòng sông chảy quanh co.Trước mặt: con đường nhựa đenchảy dài về xa bóng mưa rơi thấp thoáng. Tôi đợi em từ 8 giờ. Bây giờ đã 9.Có lẽ đã 9 giờ 5 phút. Tôi không đếm thời gian bằng đôi mắtsay mê của người biển lận đếm bạc vàngrồi cất vào tủ sắt. Nhưng chắc em biết rằngthời gian đợi chờ - đợi chờ một người yêu- bao giờ cũng trôi qua rất chậm. Tôi đứng hỏi thầm. Em đến hay không đến? Tôi mong rằng em sẽ đến nhưng cũng chắc là không. Dù em đến hay không, tôi muốn bảo thầm em:hãy giữ lấy thời gian mà suy tính -dù trong buổi đợi chờ tôi đứng giữa đêm mưa Em hãy suy tính cho khôn ngoan.Bởi vì một khi ra nẻo đường hò hẹnem sẽ phải để lại đằng sau lưngnhững mái nhà cong vút,những mui xe lóng lánh mưa rơi. Tôi sẽ đưa em đi vào con đường xa thẳm. Tôi sẽ đưa em đi trên những bờ sông.Không có thuyền, không có xe.Chỉ có những ngón tay yêu đươnglồng vào nhau tìm phương hướng. Tôi sẽ chỉ đem lại được cho emmột cuộc đời đạm bạc: tôi chỉ biết ôm tóc emtrong mưa để uống từng giọt nướcvà nói cùng em những lời đắm đuối đầy thơ. Phải, tôi sẽ ôm mái tóc dài đen ướt đẫmbằng bàn tay của người chết đuối níu lấymảng thuyền lướt đi trong bóng tối đêm khuya.

Trang 27/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Và sẽ tìm trong mắt em những nụ cười say đắm.Những nụ cười có sức đám say mở rộngchân trời và nguồn sống vô biên. Còn nếu như em không đến?Em không đến tôi cũng chả dám giận hờn em. Em hãy ở lại nhà.Ðóng chặt cửa sổ kẻo mưa hiu hắt.Kéo chăn chùm kín cổ kẻo gíó lùa về lạnh những giấc mơ êm. Em hãy ở lại nhà.Tôi không dám giận hờn em. Tôi lại ra đi.Sáng ngày mai tôi lại ngửa mặtlên trời cao nhìn vầng thái dươngđỏ lửa chói mắt thế nhân. Tôi lại đi thẳng vào cuộc đời nghiêng ngửa. Tôi lại đàn cho lòng tôi hát dịu lời ca.Rồi những đêm khuya nhớ em tôi đàn to,hát to gọi cuồng phong về điều khiểntrăm cây làm vũ điệu. Và nếu đến một ngàykhông còn ai dám hò hẹn trên bờ sôngtôi sẽ đốt đuốc đứng bên bờ Ngân Hàđể Chức Nữ Ngưu Lang nhìn rõ mắt nhauqua đôi bờ sông tình tự. Những ngôi sao rụng:tôi sẽ nhặt từng ngôi sao rụng.Trăm ngôi sao tôi kết lại một vòng sao.Ðể những đêm tối trời tôi trốn vềđặt trên mộ người trinh nữ yêu thơmà cũng phải giã từ nhân thế. Còn những bài thơ tình của chúng mình xưa cũtôi sẽ chôn kín dưới những gốc hoàng lanđể mai sau những người con gái hẹn hòmà e ngại đường xa ngồi nghe gió hiu hiucủa lòng mình rung động. Em sẽ đến hay em không đến?Tôi sẽ đợi trong mưa mà không giận hờn

Trang 28/45

Nguyên Sa http://motsach.info

trách móc em đâu. Tôi không trách em bởi vì không thểtrách người đời không biết nghe âm thanhcủa đá chuyển mình, mây vần vũ và bóng tốiđổ mồ hôi rồi cứ nhìn những tâm hồn thi sĩbằng những đôi mắt vô cùng ngơ ngác, láo lơ. Em không đến thì tôi lại đi.Tôi sẽ cười vang và nghe núi vọng tiếng cười vang. Tôi sẽ đến trên bờ đại dương xanh để soi gươngvà cũng để biết rằng:Tôi dám chạy ngược chiều mây bayvì tóc tôi là một bầu trời lồng lộng. Phải, em không đến thì tôi lại đi.Nhưng còn một phút một giây chờ đợi trong mưatôi vẫn hỏi thầm âu yếm:Em có đến không? Em có đến với cuộc đời?

Trang 29/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Đẹp Người dáng bước bơ vơ của bầu trời hải đảoTóc bồng bềnh trến nếp trán ưu tưNhững ngón tay dài ướp trọn mấy ngàn thuMà men sáng trong xanh mầu trăng vời vợi Hơi thở mới nguyên của đồng tiền mừng tuổiTôi nhìn người ngóng đợi mắt lên baNgười về đây có phải tự trời xaVới nét mắt vòng cung của cầu vồng che mưa nắng? Có phải tên người là âm thanh vô vọngNên mắt buồn le lói thoáng bơ vơHay một đêm nao nước lụt Ngân HàThượng đế đưa sao mang gửi về khóe mắt? Người về đâu giữa đàn khuya dìu dặtHơi thở thiên thần trong tóc ẩm hương xưaNgười đi về trời nắng hay mưaSao để sương gió trầm tư thêu thùa má ướt Mắt dịu ngọt đúc từ rừng ngọc bíchHay linh hồn trăm phiến đá chân tuSao người về mang trọn một mùa thuVới mây trắng lênh đênh của những chiều nguyệt tận Là gió trăm cây hay là cồn nước đọngNgười không cười mà hoa cỏ gói trong tayĐường áo màu viền trắng cổ thơ ngâyMàu sắc thời gian người thu tròn giữa áo Bóng nhỏ xa đi trên lá vàng cổ đạoBước chân chìm theo mỗi phím đàn khuyaTay trần gian tôi đếm ngón so leĐã có phút âu lo đường về dương thế Người về đâu mà lầu đài hoang phếMang dáng người trên mỗi nấm bia phaiTrăm vạn đường mây xê dịch chân trờiTheo tiếng nhặt khoan của từng nhịp bước Dù về đâu tôi xin đừng chậm gótĐể làm gì cho mỏi mắt trần gian

Trang 30/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Có bao giờ tôi sẽ phải làm quenLời ngỏ ý sẽ là kinh cầu nguyện...

Trang 31/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Di Chúc Có một đêm tỉnh giấcTôi thấy cần viết một tờ di chúcCủa một người sống giữa cuộc đờiMà chỉ là một gã giang hồ cắm trại Đốt lửa bằng thơTôi ca, tôi hátNhưng khi những người thích ngao duĐến xin cùng nhập bọnTôi vẫn khước từ Có cả những người con gáiĐến bảo tôi yêuTôi cũng vẫn khước từ Làm thế nào được?Tôi chưa già nhưng cũng không còn trẻTôi chưa cằn cỗiNhững cũng không còn là một gã trai tơCó trăng, hoa, chim, bướm thì tôi làm thơNhưng vẫn không quênChỉ là hiện thân của một người tử tùCó gục đầu nhìn cuộc đờiCũng chỉ như nhìn khung cửa nhà giamVẫn có một chút trời xanhNhưng rất nhiều đơn độc Sẽ có một buổi ban maiMắt vẫn mở toMà lòng không thỏa đángMiệng không thể hát ca những lời hoan lạcTôi nhổ neo:Tôi chỉ là người nhân ngãi của cuộc đờiSống bên nhau không bao giờ hôn thú Tôi đến đây không ai mờiCũng mong rằng: đi đừng ai giữCó nhớ, có thươngCó tạc nên tượng hình bằng đá trắng, đồng đenĐừng bày giữa những công trường

Trang 32/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Xin nhớ để giùm ở một góc công viênĐể những đêm khuya(rất khuya)Tôi nhìn mặt trăng soi gươngVà ngắm những người yêu nhau tình tự.

Trang 33/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Đợi Khách Em đứng lẫn bên góc hè phố vắngNhư loài hoa hoang dại trong rừng sâuMàu da tơ bóng tối ngã u sầuĐôi mắt đẹp từng cánh sao tắt lịm Em đứng đợi một người không hẹn đếnBán cho người tất cả những niềm vuiChút tình hoa còn lại thoáng hương phaiEm dâng cả làn môi khô nước ngọt Trong đêm mỏi hàng mi mờ khẽ ướtMá phai duyên trên gối đẫm thẹn thùngẤp mặt bên người lạ, lạnh mênh môngBàn tay nhỏ thẫn thờ như lạc lõng Em đứng lẫn bên góc hè phố vắngNghe đêm tàn làm lạc khách tìm vuiĐôi tiếng giầy khua vắng tắt xa xôiLàm vỡ nốt cả đôi niềm tin tưởng Người khách lạ đêm lạc loài không chọn hướngBước đảo say làm vỡ nát màu trăngEm chờ mong như đợi một âm thầmTình sầu tủi pha chút men rượu cặn Đã lâu rồi vết thời gian trĩu nặngTừ lần đầu bàn tay trắng đàn mơNhận tiền cho bên nếp gối chăn thừaEm đã khóc, lòng hoa sầu nát nhụy Đêm gần tàn em ơi người gái đĩĐợi trong khuya, bến vắng ngủ say rồiNhìn ánh đèn vương lại cửa nhà aiRồi kéo vội khăn quàng trên vai lạnh...

Trang 34/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Em Gầy Như Liễu Trong Thơ Cổ Em ốm nghe trời lượng đã haoEm ngồi trong nắng mắt xanh xaoAnh đi giữa một ngàn thu cũNhớ mãi mùa thu bẽn lẽn theo Anh nhớ em ngồi áo trắng thonNgàn năm còn mãi lúc gần quenEm gầy như liễu trong thơ cổAnh bỏ trường thi lúc thịnh Đường Anh nhớ sông có nguyệt lạ lùngCó trời lau lách chỗ hư khôngEm tìm âu yếm trong đôi mắtThấy cả vô cùng dưới đáy sông Anh nắm tay cho chặt tiếng đànTiếng mềm hơi thở, tiếng thơm ngoanKhi nghe tiếng lạnh vào da thịtNhớ tiếng thơ về có tiếng em.

Trang 35/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Ðêm Mưa Tôi đợi em ở một góc công trường.Ðằng sau lưng tôi: một giòng sông chảy quanh co. Trước mặt: con đường nhựa đenChảy dài về xa bóng mưa rơi thấp thoáng.Tôi đợi em từ 8 giờ. Bây giờ đã 9.Có lẽ đã 9 giờ 5 phút.Tôi không đếm thời gian bằng đôi mắtSay mê của người biển lận đếm bạc vàngRồi cất vào tủ sắt. Nhưng chắc em biết rằng Thời gian đợi chờ - đợi chờ một người yêu- bao giờ cũng trôi qua rất chậm.Tôi đứng hỏi thầm. Em đến hay không đến?Tôi mong rằng em sẽ đến nhưng cũng chắc là không.Dù em đến hay không, tôi muốn bảo thầm em: Hãy giữ lấy thời gian mà suy tính -Dù trong buổi đợi chờ tôi đứng giữa đêm mưaEm hãy suy tính cho khôn ngoan.Bởi vì một khi ra nẻo đường hò hẹn Em sẽ phải để lại đằng sau lưng Những mái nhà cong vút,Những mui xe lóng lánh mưa rơi.Tôi sẽ đưa em đi vào con đường xa thẳm.Tôi sẽ đưa em đi trên những bờ sông.Không có thuyền, không có xe.Chỉ có những ngón tay yêu đươngLồng vào nhau tìm phương hướng.Tôi sẽ chỉ đem lại được cho em Một cuộc đời đạm bạc: tôi chỉ biết ôm tóc emTrong mưa để uống từng giọt nước Và nói cùng em những lời đắm đuối đầy thơ.Phải, tôi sẽ ôm mái tóc dài đen ướt đẫmBằng bàn tay của người chết đuối níu lấyMảng thuyền lướt đi trong bóng tối đêm khuya.Và sẽ tìm trong mắt em những nụ cười say đắm.Những nụ cười có sức đám say mở rộngChân trời và nguồn sống vô biên.Còn nếu như em không đến?

Trang 36/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Em không đến tôi cũng chả dám giận hờn em.Em hãy ở lại nhà.Ðóng chặt cửa sổ kẻo mưa hiu hắt.Kéo chăn chùm kín cổ kẻo gíó lùa về lạnh những giấc mơ êm.Em hãy ở lại nhà.Tôi không dám giận hờn em.Tôi lại ra đi.Sáng ngày mai tôi lại ngửa mặtLên trời cao nhìn vầng thái dươngĐỏ lửa chói mắt thế nhân.Tôi lại đi thẳng vào cuộc đời nghiêng ngửa.Tôi lại đàn cho lòng tôi hát dịu lời ca.Rồi những đêm khuya nhớ em tôi đàn to,Hát to gọi cuồng phong về điều khiểnTrăm cây làm vũ điệu.Và nếu đến một ngàyKhông còn ai dám hò hẹn trên bờ sông Tôi sẽ đốt đuốc đứng bên bờ Ngân HàĐể Chức Nữ Ngưu Lang nhìn rõ mắt nhauQua đôi bờ sông tình tự.Những ngôi sao rụng :Tôi sẽ nhặt từng ngôi sao rụng.Trăm ngôi sao tôi kết lại một vòng sao.Ðể những đêm tối trời tôi trốn vềĐặt trên mộ người trinh nữ yêu thơMà cũng phải giã từ nhân thế.Còn những bài thơ tình của chúng mình xưa cũTôi sẽ chôn kín dưới những gốc hoàng lanĐể mai sau những người con gái hẹn hòMà e ngại đường xa ngồi nghe gió hiu hiuCủa lòng mình rung động.Em sẽ đến hay em không đến?Tôi sẽ đợi trong mưa mà không giận hờnTrách móc em đâu.Tôi không trách em bởi vì không thểTrách người đời không biết nghe âm thanhCủa đá chuyển mình, mây vần vũ và bóng tốiĐổ mồ hôi rồi cứ nhìn những tâm hồn thi sĩBằng những đôi mắt vô cùng ngơ ngác , láo lơ.Em không đến thì tôi lại đi.Tôi sẽ cười vang và nghe núi vọng tiếng cười vang.

Trang 37/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Tôi sẽ đến trên bờ đại dương xanh để soi gươngVà cũng để biết rằng:Tôi dám chạy ngược chiều mây bayVì tóc tôi là một bầu trời lồng lộng.Phải, em không đến thì tôi lại đi.Nhưng còn một phút một giây chờ đợi trong mưaTôi vẫn hỏi thầm âu yếm:Em có đến không? Em có đến với cuộc đời?

Trang 38/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Gọi Em Tặng Ðỗ Long Vân Một buổi sáng tỉnh dậy không thấy em tôiChạy ra cửa sổ gọi tên em rất to. Những tiếng kêuThất thanh vang trên hè phố.Tôi nghĩ thầm: nếu còn làm vua ở một triều đìnhThịnh trị thời xưa tôi sẽ không ngại ngầnMặc mũ áo cân đai đứng giữa cửa thànhBắc loa mời em về làm hoàng hậu.Tôi bảo rằng: em phải về ngay. Nếu em là gió tôi sẽ làm trăng.Em là trăng tôi sẽ là mâyNếu em là mây, tôi sẽ làm gió thổi.Còn nếu em là chân trời xaTôi sẽ làm cánh chim bằng rong ruổiEm là mặt trời thì ở trên đường xích đạoTôi sẽ muôn đời làm một kiếp hướng dương.Tôi bảo rằng : em phải về ngay,Nếu e ngại tâm hồn còn bé dại,Tôi sẽ hoá thân làm một cậu bé học tròKhông bao giờ thuộc bài vì mải mê đọc tên người yêuTừ sáng đến chiều, từ đêm đến sáng.Thiên hạ sẽ thái bình. Ðời sẽ giải chiếu hoa cho trăm vạn hùng binhNgồi đánh cờ chiếu tướngÐời sẽ thiết lập những kỳ thi có đủ phép tắc trường quy.Tôi được tước phong chủ hội đồng kiêm giám khảoVà bao nhiêu người ứng thi đều trúng tuyển hạng ưu.Tôi không còn nằm mơ ngồi câu cá bên bờ sông NgânNước trong vời vợi suốt cả tháng bảy trời mưaVà linh hồn tôi chết đuối.Tôi cũng không còn phải âm mưu làm mộtCuộc cách mạng dài vô hạnĐể nhuộm màu cờ vũ trụ bằng màu tóc em, Còn bao nhiêu đại lộ, công trường tôi không phảiHạ hết biển đề tên phố mà viết lên:Hỡi người yêu, tôi chờ đợi!Tôi cũng không phải hỏi rừng,

Trang 39/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Để rừng bảo hỏi cây.Cây khuyên hỏi lá.Lá bảo hỏi chim muông.Tôi nhìn quanh tôi những cánh quạ đen cười riễu cợt.Tôi không phải ước ao lên sơn lâm là một loài thảo khấu<Cướp của khách vãng laiNhững bức thư tình đem lên núi cao đọc toCho giun dế nghe để chia nỗi niềm cô độc.Tôi cũng không phải bỏ trốn - như sáng hôm nay -Ra giữa trùng dương để làm một gã thủy thủ giàLái tầu theo kim chỉ nam mà chỉ thấy toàn rượu ngọt.

Trang 40/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Hải Âm Áo trắng bay em bẽn lẽn chàoMây nghiêng nghiêng mình xuống dẫy phi laoAnh trong khoảnh khắc vô cùng đóThấy động cây rừng chỗ núi cao Em có hoa lan giữa tóc thềMặt trời xen kẽ ngón tay chePhương Đông vào chỗ hồng đôi máChiều xuống lưng chừng mái tóc thưa Tiếng hát bay đi tiếng vọng trôiNgàn năm cong xuống nhánh sông dàiHải âm em sẽ giữ ngàn năm đóAnh lạc đường trong xứ Liêu Trai Núi cũng như sông vẫn lạ lùngChiều toàn mây trắng, nhớ nhau chăngMây tìm chỗ em ngồi soi bóngAnh lạy trời cho nước thật trong...

Trang 41/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Hai Mươi Tôi mang trên vaiTuổi hai mươiNhư đời hai mươi thế kỷÐời để quanh tôi những lao tù cơ cựcTuổi hai mươi chưa đến đã bay vèo Hai mươi nămThỉnh thoảng có một người yêuChạy qua cuộc đờiNhư gió thổiNhưng rồi đêm khuyaNằm nhìn những cầu tay đưa vào tình áiNhìn hai tay mười ngónTôi mới biết rằngCuộc đời vẫn trắng hai tay Các emNhững Kiều, những Thu, những Loan, những Ðạm Các em đã đem cho tôi trời xanhVà gió mát Tại sao?Tôi chẳng hiểu tại saoCũng chẳng cần tìm hiểuCó thể đời đã để sau lưng tôi chiến tranh mù mịtCuộc sống đổi màu trong nước mắt phế binhHay ở quanh tôi những đồn phòng ngựÐã biến tôi thành một gã lính canh thô bạoÐi giầy đinh dẫm nát tâm hồn Có thể đời đã đưa tôi vào những giảng đườngDạy tôi đo hành tinh bằng đường đi ánh sángÐo tình yêu bằng đơn vị tiền tàiRồi tôi đo hoang vắng của hồn tôiBằng những đêm rất rộngTay vẫn cầm tayTay vẫn khoác ngang lưngMà có một vòng chân khôngTôi vẫn gọi bằng em

Trang 42/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Mà nghe âm thanh rơi vào thạch động Tại sao ?Tôi chẳng hiểu tại saoNhưng tôi hãy hỏi: Tại sao đời cho tôi hai mươi tuổiÐể tôi ngồi đâyThở khói thuốc hơi trònNhìn mưa bayNhớ những người yêu cũVà nghĩ thầm:Ðời là một tiếng cười to...

Trang 43/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Hãy Đưa Tôi Ra Bờ Sông Hãy đưa tôi ra bờ sôngÐể tôi nhìn cho rõTôi nhìn giòng nước chảyTôi nhìn tôi bơ vơNhìn bờ sông tìm bờ sông bên kiaKhi lòng sông gặp biểnHãy đưa tôi ra bờ sôngÐể tôi nhìn tôi hò hẹnRồi tôi rủ tôi quênQuên giòng nước chảyQuên thời gian trôiBằng bước chân giòng sôngKhông để lại gì trên cátTôi rủ tôi quênCả giòng sông tor6iBằng bước chân phù saKhông để lại gìTrừ một người bơ vơÐã xây nhà bên bờ sông đất lở...

Trang 44/45

Nguyên Sa http://motsach.info

Hạ Em đến với ta trong mùa vừa Hạ Hai tâm hồn một ánh nắng vàng vương Trong nồng ấm ta yêu em vội quá Cao tuyền đài ánh sáng của tình thương Nắng đến với đôi ta vừa cuối Hạ Ta bàng hoàng trong mắt em rạo rực Nắng chưa về sao áng đỏ bay xa??? Thu sẽ đến, ôi tình em thổn thức...

Powered by TCPDF (www.tcpdf.org)

Trang 45/45