5
Tin Bối Tiên Tri Mđầu bSm Trạng Trình có câu: Vận lành mừng gp tiết lành, Thy trong quc ngtập tành nên câu. Một câu là một nhim mu, Anh hùng gẫm được mi hu giá cao! Khi thy trong sấm có những tngtầm thường hư hư thực thực có vẻ như điên khùng nghĩa lý, thiên hạ hãy coi chừng! Hãy tầm cho ra cái lý sâu bên trong những tngtm thường hay khùng điên ấy! Đừng vội chê bai mà mang tội với Chư vị BTát.

Ti n Bối Tiên Tri - WordPress.com · 2017-06-10 · Lấy ai nâng đỡ dạy dỗ cho trò, Tu hành không lo bòn tro đãi trấu. Từ đây nguyện thấu ở lịnh Thiên

  • Upload
    others

  • View
    2

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Ti n Bối Tiên Tri - WordPress.com · 2017-06-10 · Lấy ai nâng đỡ dạy dỗ cho trò, Tu hành không lo bòn tro đãi trấu. Từ đây nguyện thấu ở lịnh Thiên

Tiền Bối Tiên Tri

Mở đầu bộ Sấm Trạng Trình có câu:

Vận lành mừng gặp tiết lành, Thấy trong quốc ngữ tập tành nên câu.

Một câu là một nhiệm mầu, Anh hùng gẫm được mới hầu giá cao!

Khi thấy trong sấm có những từ ngữ tầm thường hư hư thực thực có vẻ như điên khùng vô nghĩa lý, thiên hạ hãy coi chừng! Hãy tầm cho ra cái lý sâu bên trong những từ ngữ tầm thường hay khùng điên ấy! Đừng vội chê bai mà mang tội với Chư vị Bồ Tát.

Page 2: Ti n Bối Tiên Tri - WordPress.com · 2017-06-10 · Lấy ai nâng đỡ dạy dỗ cho trò, Tu hành không lo bòn tro đãi trấu. Từ đây nguyện thấu ở lịnh Thiên

...Nay xem cảnh thế thình lình,

Vô thường quỷ dẫn ai binh đặng nào. Sớm còn tối mất lao đao,

Tỉ như trời chớp sáng nào đặng lâu. Dặm Canh thâu, dặm Canh thâu, Thở than than thở lo âu cho đời.

Nghĩ trong cuộc thế vơi vơi, Khổ tăng gia khổ trong đời gian nan.

Kìa kìa quỷ mị khởi loàn, Xà thương Hổ giảo đa đoan hội này,

Phần thời giặc giã phủ vây, Phần thời đói khát thân rày chẳng yên.

Lăng xăng nhiều cuộc đảo điên, Sợ trong thế sự như thuyền chạy khơi.

Đã hết lời, đã hết lời, Khuyên răn dạy biểu cho người thiện duyên.

Trách lòng nhiều sự chẳng kiêng, Ốm đau cầu giảm, an thuyên chẳng màng.

Biến sanh những sự tà gian, Hủy tăng phá giới lòng toan hại người.

Thế nay cạn, sự đã rồi! Mở mang dời đổi Lập Đời Thượng Nguơn.

Chuyển luân thiên địa tuần huờn, Hội Này thấy lửa tàm lam cháy mày.

Ít ai tỏ biết đặng hay,

Ví như cầm chén rủi tay bể rồi! * Thầy xưa lời dặn hẳn hòi,

Thực nhơn nhơn thực đến hồi chẳng không. Oan oan tương báo chập chồng,

Tham tài tích đại mình không xét mình. Khiến xui phụ tử tương tranh,

Cha không lành thảo con lành đặng đâu. Trung quân, phụ tử làm đầu,

Phản quân, sát phụ, hỡi câu sách nào? Trời xui trăm vật trăm hao,

Để cho đồ khổ, xiết bao nhọc nhằn. Ngọn phù thủy, cuộc đất xây,

Rồng nằm đáy biển sông hằng hứng sương. Bao giờ hưởng thọ Kỳ Hương,

Tuế tăng vạn tuế lưu phương lâu dài.

(Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An, tr. 106-107, lưu ở đình Tòng Sơn năm Kỷ dậu 1849, Nguyễn văn Hầu biên khảo ấn tống năm 1973)

…Không lo âu yếm tu tịnh cho rồi,

Nứt nắp bể nồi chè xôi trôi hết. * Từ đây tới tết kẻ lết người bò, Đói khổ xuôi cò chuyện trò ai nữa. Giờ mau tắm rửa đóng cửa từ bi, Cậu nói vân vi dị kỳ quá sá. Miền Nam quý giá cao cả biết bao, Bá tánh đồng bào rủ nhau cho lẹ. Đừng nên ganh hẹ sau sẽ nguy nàn, Ức triệu bạc vàng cũng trôi ra biển. Về nhà cầu nguyện Phật hiện cứu đời, Sau đẹp tuyệt vời xa xa trông thấy. Ai xài bạc giấy sau mất sạch trơn, Bảy núi Thất Sơn nghe đờn lừng lẫy. Trò đâu có thấy mây bạc chín từng, Đừng có vui mừng nửa lừng lửa cháy. Kêu trong đạo phái ráng hãy tường tri, Ráng sống mau đi đặng mình coi hát. Bình Dương ngào ngạt gánh hát đủ màu, Đen trắng cùng nhau đủ đào đủ kép. Ráng về mà khép coi hát nghe hôn, Ráng hãy bôn chôn dựng cồn dựng bãi. Coi đi trai gái Gánh Hát Bình Dương, Cậu đã phô trương đủ tài đủ phép. Giờ này hãy khép mắt lại im tai, Là con số 2. (băng Lộ Huyền Cơ 7, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh ứng khẩu thuyết thập niên 80, kết tập sách Hòa Đồng Tôn Giáo tr. 117-118, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm Tân Tị 2001)

____________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________

…Nay mai sụp đổ cù lao, Giáp vòng bi lụy máu đào tuôn rơi.

Nói thiệt không phải nói chơi, NGỌ MÙI THÂN DẬU lập Đời đó dân.

Lập rồi cái hội Tân Dân, Lập rồi cái đại Phong Thần kỳ ba.

Bây giờ TA mới nói ra, Sắp đây mở Hội Long Hoa bớ người.

Lọc ai phước đức cao dư, Đặng mà lập lại con người Thượng Nguơn.

Nói ra có kẻ buồn hờn, TA đâu có sợ keo sơn được rồi.

Nói đi nói đứng nói ngồi, Nói rằng nứt nắp bể nồi rã hai.*

Nói rằng cuồng loạn hăng say, Từ đây cháy hết được quay chỗ nào.

Bên Tây rồi lại bên Tàu, Bên Anh bên Nhựt cũng nhào tiêu diêu

Không mai ắt cũng đến chiều, Mỹ Nga cũng vậy Mỹ miều cũng san!*

( Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh ứng khẩu thuyết, kết tập sách Thiền Tịnh Bửu Sơn tr. 105, Hội Cư Sĩ Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2002)

Ghi chú: Thiên cơ bất khả lộ. Vì lòng đại từ đại bi,

muốn tiết lộ biến cố quan trọng để chúng sanh có

đủ thời gian tu nhân tích đức ngõ hầu vượt qua

cuộc biến thiên tận thế Hội Long Hoa long trời lở

đất, sàng lọc hiền còn dữ mất chết 7 còn 3, nên chư

vị Bồ Tát buộc phải nói thiên cơ. Nhưng khổ nỗi

không được nói thẳng, mà phải dụng cách nói mẹo,

nói bóng gió quanh co, nói cái này để ám chỉ cái

kia, dương đông kích tây, lời truyền sấm như là bài

toán đố mẹo, mượn cái sự để ẩn cái lý sâu kín bên

trong. Nếu ai là người trí tu hành thành tâm suy

gẫm thấu đáo sẽ tìm ra đáp số khi sự kiện xảy ra.

Page 3: Ti n Bối Tiên Tri - WordPress.com · 2017-06-10 · Lấy ai nâng đỡ dạy dỗ cho trò, Tu hành không lo bòn tro đãi trấu. Từ đây nguyện thấu ở lịnh Thiên

Lời bình: Thiên cơ bất khả lộ, Bồ Tát muốn hé lộ thiên cơ phải dụng cách nói mẹo, nói bóng gió quanh co,

dương đông kích tây, nói cái này ám chỉ cái kia. Câu sấm quan trọng: Nói rằng nứt nắp bể nồi rã hai, cụm

từ bể nồi ám chỉ lãnh tụ cường quốc gây trận giặc Biển Đông sẽ chết trong Thế Chiến Ba, gieo gió phải gặt bão,

nhân nào quả nấy; cụm từ rã hai, ám chỉ sau khi vị lãnh tụ cường quốc gây chiến Biển Đông chết, thì hai ông trùm Nga Mỹ gấu ó giành giựt đánh bằng vũ khí nguyên tử, biển bắc bán cầu nhiễm phóng xạ nguyên tử. Câu

sấm: Mỹ Nga cũng vậy Mỹ miều cũng san. Chữ san nghĩa là san bằng tiêu tan, vì kể từ năm Gà Đinh Dậu 2017, các cường quốc đấu chiến hỏa tiễn nguyên tử bay rợp trời đông tây.

***********

Trong đêm Cậu giảng trút cạn đôi lời,

Chúc hết mọi nơi vẹn bề thanh tịnh. Từ đây đừng dính bụi bám chi nhiều, Đất nước hoang liêu buổi chiều sương tuyết. Đời đà quá kiệt dân biết không dân, Nói xa nói gần nói tần nói tảo. Nói cho người đạo trí thức được nghe, Xuân hết tới Hè ra tre mà ở. Về đi trả nợ ráng nhớ đừng buồn, Bần Sĩ điên cuồng đêm nay mới nói. Bạc mo bạc gói ỉa ói hết trơn, Ráng giữ đừng sờn keo sơn chặt chẽ. Tâm lòng mát mẻ vui vẻ mới tồn, Bao sự dập dồn từ đây sắp tới. Hoàn cầu thế giới bốn biển năm châu, Nó cũng đau sầu từ đây sẽ thấy. Sa vào cạm bẫy lại với chông gai, Thanh tịnh ra bài lô tô Cậu gởi. Cậu chờ Cậu đợi biết mấy đông xông, Chúc hết chị ông Mây Rồng Phật mở. Nếu ai thiếu nợ ráng trả cho rồi,

Nứt nắp bể nồi chạy dài hết ráo. * Cậu về Cậu cáo với lịnh Ngọc Hoàng, Mau xuống hạ san phạt đàn ma quỷ. Để chi thế kỷ báo quá hiền lương, Dày dạn gió sương trăm đường chi xiết. Từ đây ráo riết tát cạn biển khơi, Cậu nói mà chơi không lời không vốn. Không thua không tốn nguy khốn cận kề, Nói chút Cậu về Cậu đâu có ở. Lấy ai nâng đỡ dạy dỗ cho trò, Tu hành không lo bòn tro đãi trấu. Từ đây nguyện thấu ở lịnh Thiên Vương, Thấy khổ nhiều đường đau thương gấp mấy. Sang năm rồi thấy anh chị em ơi, Cậu chẳng nói chơi đôi lời nói thiệt. Nói ra đời kiệt rồi với đời tàn, Nói xóm nói làng nói sa nói ngã. Nợ kia phải trả đạm chớ có vay, Đêm vắn ngày dài từ đây rốt ráo. Ai người có đạo Phật chở Trời che, Cậu thấy sợ e đồng bào chết đói. Ba mo bảy gói Cậu thấy cũng tàn, Đổi xóm đổi làng đổi quan đổi chức. Đổi ơi cho khuất đừng có mà còn,

Đổi núi đổi non bà con đổi hết. Chắc rằng phải chết cho hết Hạ Nguơn, Tu tịnh đừng sờn keo sơn ráng giữ. Bền lòng hai chữ thi cử đắc thân, Nói xa nói gần nói Tần mới đến. Gởi cùng cảm mến anh chị đông xông, Ráng nhớ mà trông một lòng mới được. Thuyền trời nước ngược đạo sĩ ráng bơi, Chẳng được lả lơi kêu Trời giậm đất. Từ đây sắp mất của cải vàng muôn, Mắt lệ sắp tuôn ngồi buồn thê thảm. Cậu đâu có dám bụi bám làm sao, Tiếng nói Cậu rao đồng bào xa lạ. Ráng tu đừng ngả trôi chả mất rồi, Đổi núi đổi đồi giang sơn biển hải. Nghe rồi đừng cãi van vái mau lên, Gặp Phật dựng nền gặp Vua gặp Chúa. Từ đây tài của sự sản cũng tan, Hết MỸ tới Nga hết Tàu tới Thổ. * Nó tìm đủ chỗ nó đến Việt Nam, Nó luận nó đàm nó đua nó lấn. Nếu ta tinh tấn chẳng sợ đâu đâu, Có Phật ngôi lầu chứng minh tất cả. Từ đây phải rã phải trả đất đai, Hãy cố mà hay ra bài chặt chẽ. Chúc cầu mát mẻ cô bác chỗ này, Cậu chẳng phải Thầy ở đây luận giảng. Chúc thơ thăm bạn biệt dạng bớ trò, Đói khổ đừng lo giàu to sợ lắm. Từ đây mua sắm Cậu thấy uổng công, Nó bắt cạo lông của đồng cũng giựt. Thấy rồi nồng nực các bực anh tài, Cố gắng một ngày mau mau sắp tới. Người tu vì bởi nghiệp quả oan khiên, Ráng nhớ Cậu điên Cậu buồn Cậu điếc. Cậu cho mà biết đời tiệt hoang vu, Kêu hết người tu từ đây sắp đến. Gởi cùng đạo mến ăn ở phương xa, Nói Cậu về nhà kính thăm đồng đạo. Tay thơ bút thảo Cậu nói lô tô, Nước MỸ sắp vô nước Miên sắp đánh.* Nếu ai có tánh hãy hiểu cực kỳ, Khắc khổ ai bi li bì xiêu ngả. Giành thôi cha chả chẳng biết làm sao, Giựt Chúa giựt trào giựt nào bửu bối.

Page 4: Ti n Bối Tiên Tri - WordPress.com · 2017-06-10 · Lấy ai nâng đỡ dạy dỗ cho trò, Tu hành không lo bòn tro đãi trấu. Từ đây nguyện thấu ở lịnh Thiên

Chắc rằng thắng thối sống mới tường tri, Cậu nói làm chi việc gì của đó. Nhưng mà sáng tỏ đặng biết thiên cơ, Nói ngu nói khờ nói bờ nói bụi. Đánh nhau hè hụi một buổi sẽ thành, Nó giựt nó giành đài châu bửu báu. Nhưng mà xốc xảo người đạo hưởng ân, Nói xa nói gần nói Tần gần bước. Nói thôi cho được mấy lượt đăng san, Giàu khổ cơ hàn đói cơm khát nước. Nghèo ta làm phước sau được ấm no, Trời Phật ban cho có đò qua biển. Đủ tài trình diện Phật hiện dưới trần, Đủ các toàn phần đua chen đấu pháp. Mưa ngâu gió táp Cậu thấy rõ ràng, Các nước lân bang từ đây sắp tới. Hoàn cầu thế giới Cậu thấy đảo điên, Thấy rõ chẳng yên thấy hiền thấy dữ. Bảo trò thi cử hai chữ từ bi, Đừng nói nữa chi hãy đi tu sửa. Chắc rằng binh lửa thiêu đốt địa cầu, Bốn biển năm châu co đầu hết trọi. Cậu làm tôi mọi tất cả quần sinh, Nấu sử sôi kinh tâm tình cốt nhục. Đêm nay nói chút mai mốt Cậu hồi, Sự đến đây rồi sự tồi sự bại. Ai khôn ở trại ai dại ở nhà, Sự tới kia cà dân đâu có rõ. Người nào kheo mỏ rồi đến khua môi,

Chắc lẽ phải trôi bẩn tồi thiêu hủy. Thấy rồi niên kỷ Cậu chỉ cho tường, Đốt phố cháy phường đoạn trường ghê gớm. Đánh làng đánh xóm ghê gớm thiết tha, Giết mẹ giết cha giết anh giết chị. Từ đây chắc bị trả quả lộn nhau, Tu tịnh một màu ôi thôi một sắc. Giờ này Cậu bắc cho được nhịp cầu, Cậu chứng canh thâu từng câu cầu nguyện. Ráng đi thực hiện cứu vớt người lành, Tâm dạ an thanh từ bi sẽ hiểu. Đôi lời Cậu biểu dân chúng tường tri, Nói rồi Cậu đi ở nơi chỗ khác. Tự tha tự giác mới thấy nhiệm mầu, Bốn biển năm châu co đầu hết ráo. Cậu về Cậu cáo với lịnh Phật Vương, Thấy vậy mà thương nhiều đường lắt léo. Có tròn có méo có khéo cũng tan, Có bạc có vàng từ đây cũng mất. Có tài có vật Cậu thấy cũng trôi, Có chức có ngôi từ đây cũng rã. Nói cho cha chả không biết nói gì, Điên dại từ khi từ đây Cậu dặn. Nơi miền lội lặn thăm kiếm đồng bào, Cậu chẳng sợ hao thân tàn cốt hủy. Ở trong niên kỷ Cậu mới ra bài, Kính thăm quý Ngài chỗ này vĩnh viễn. Ráng cầu Phật hiện độ hết trần gia,

Là con số 3.

(Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh ứng khẩu thuyết thập niên 80, kết tập sách Sấm Giảng Đạo Khùng tr. 89-94, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2002) .

Câu sấm: Nứt nắp bể nồi chạy dài hết ráo, ám chỉ khi người lãnh đạo cường quốc gây chiến Biển Đông chết (bể nồi), thì cũng là ngày tận thế đến. Tất cả đều thua: …chạy dài hết ráo.

Mẹ đấy con! chỉ bao lẽ đó,

Con ráng suy cho rõ mà hành; Cuộc thế gian như sợi chỉ mành, Hãy liệu gấp chớ nên chậm trễ.

Mẹ đấy con! chén kia khi bể, * Bài toán đố mẹo: bể + chén = bể chén Dù khéo tay không thể gắn liền; Họa đến rồi niệm Phật sao yên, Lùi hơn sự tiến lên là khổ. Giục tốc bất đạt Mẹ đấy con! vắng người trên lộ, Trong nhà không kẻ ở đìu hiu;

Sợ người như Gà nọ sợ diều, Cảnh ấy sẽ còn nhiều chưa hết. Mẹ đấy con! nếu là phải chết, Ngài khuyên người đứng đầu cường quốc đừng vì lòng tham Nên chết cho rạng tiết con người. mà phải chết (bể nồi) nhơ danh ngàn đời sau. (Rằm Tháng Mười c. 1985-1998, Bồ Tát Thanh Sĩ viết ngày 15-12-1958)

Hai câu sấm quan trọng báo động cho lãnh tụ cường quốc gây chiến Biển Đông biết trước đặng mà lùi bước, không nên hấp tấp tiến nhanh quá, nếu tham lam tiến nhanh quá sẽ lãnh đại họa khôn lường:

Mẹ đấy con! chén kia khi bể, Dù khéo tay không thể gắn liền.

Page 5: Ti n Bối Tiên Tri - WordPress.com · 2017-06-10 · Lấy ai nâng đỡ dạy dỗ cho trò, Tu hành không lo bòn tro đãi trấu. Từ đây nguyện thấu ở lịnh Thiên

Thiên cơ bất khả lậu. Muốn báo động thiên cơ, Bồ Tát phải dụng cách nói mẹo, nói quanh co bóng gió, nói cái

này để ám chỉ cái kia, dương đông kích tây. Lời truyền sấm như bài toán đố, toán đố mẹo. Ghép chữ bể vào chữ

chén, sẽ có cụm từ thiên cơ bể chén ám chỉ tên lãnh tụ cường quốc gây ra trận giặc Biển Đông phải chết trong Thế Chiến Ba theo luật nhân quả. Gieo gió phải gặt bão. Giục tốc bất đạt. Thay vì tiến chậm thuận thiên theo lẽ tự nhiên mà chắc, thì lãnh tụ cường quốc quá tham lam vội vã muốn gấp tiến nhanh nắm trọn cả quyền lực lợi danh

trên khắp hoàn vũ nên phải thất bại: bể chén. Khi sự cố xảy ra bể chén rồi, thì đã muộn màng, không sao quay

lại được như tình thế ban đầu. Câu sấm viết rất chính xác: Dù khéo tay không thể gắn liền.

Thi xe thi cộ lại thi TÀU, (1) Ba điểm thi này chậm và mau. Cái mau vừa đủ thì hữu lý, Nếu quá tốc hành chậm hơn mau.

Đi cộ tuy lâu mà toàn thiện, Xe TÀU mau quá phải té nhào. Cái gì cũng phải tùy theo lúc, Chớ quá đi rồi phải đớn đau! (Tiên Hoa Thi tr.55, ấn bản thập niên 70, Tu Sĩ Thanh Hương)

(1) Cộ là phương tiện vận chuyển không có bánh đi chậm, nhờ sức kéo động vật như trâu bò; xe tàu có máy di chuyển nhanh.

Cây

< Cây bẹo chợ nổi miền Tây văn minh miệt vườn

Sau cuộc biến chuyển long trời lở đất Tận Thế và Hội Long Hoa, sàng lọc hiền còn dữ mất, nhơn loại chết bảy còn ba, người hiền đức được lên sống đời Thượng Nguơn. Trời Phật dùng phép huyền linh biến đổi ngũ hành, đất thạnh phù sa, cây lành trái ngọt, đời người trường thọ hàng trăm tuổi, thái bình vĩnh cửu, nhà ngủ khỏi đóng cửa, của rơi ngoài đường không ai lượm,bồng lai tại trần, Thánh địa Phật Di Lạc ở Nam Việt Nam.

Dương là cảnh âm là quê, Phước mình gánh vác đặng về cảnh xưa.

Hữu duyên Thần Thánh tiếp đưa, Vì mình thiện niệm sớm trưa lần hồi.

Vắn dài lời nói cạn rồi, Lạy Thầy trở lại phản hồi bổn gia.

Lầm thầm miệng niệm Di Đà, Tay lần chuỗi hột lòng ta giữ lòng. Kỉnh dưng Minh Chúa hưng long,

Dân khương vật phụ thiên xuân thái bình. Phụ từ tử hiếu trung trinh,

Hà thanh hải yến an ninh trong ngoài.

(Trích cuối bài Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An lưu ở đình Tòng Sơn năm Kỷ Dậu 1849, do Nguyễn văn Hầu biên khảo ấn tống năm 1973)

9-6-2017, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo (Facebook Mõ Tre & Blog Kinh Sam That Son)

https://kinhsamthatson.wordpress.com/ https://kiengxluu.wixsite.com/kinhsambuuson

Đinh niên hạ Hồng kê Mao tận.* Thượng mồ lai hỏa vận Đông Hồ.

Trung Sơn định cứ kinh đô, Phúc lai bất nhị họa vô đơn hành.

(Sấm Giảng Trung Giang, Pháp Chủ Huỳnh Đạo viết năm 1967) * Hồng Mao là đảng CS Tàu

Khỉ ngồi đợi kê minh ngọc thố,* Bắc Kinh di bạch lộ sơn phong.

Triều Tiên xương chất đầy đồng, Thái Cao Lèo chuyển cuối rồng Gà bay.

(Sấm Giảng Trung Giang, Pháp Chủ Huỳnh Đạo viết năm

1967) * Kê minh ngọc thố là mùa thu năm Đinh Dậu

Cuộc đời càng gắt lại càng gay, Ngặt máy thiên cơ chẳng dám bày. Rắn núp dưới hang coi NGỰA chạy, KHỈ ngồi trên ngọn ngó GÀ bay. Đông tây chộn rộn trời che xác, Nam bắc ê hề đất chở thây. Nhơn vật mười phần hao bảy tám, Thần Tiên thấy vậy cũng chau mày! (Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An)

Sống để coi nếu ai nói đúng, Mùi Dậu Thân rơi rụng đầy đường. Con Gà bay chẳng qua mương,*

Tí te tiếng gáy vấn vương não sầu!

(Thiên Lan Khảo Bút tr. 27, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống)

Đi Tàu thì khỏe hơn thuyền, Khi Tàu chết máy xuống thuyền ai cho!

(Kinh Giảng xưa của Đức Tứ Thánh)