48
tiếng Việt (Vietnamese)

tiếng Việt - gettysburg.edu · cũng là một ủy viên danh dự của trường Đại học này và là nhà sáng lập quỹ Bài giảng ... Bài thuyết trình

Embed Size (px)

Citation preview

tiếng Việt

(Vietnamese)

Trường Đại học Gettysburg Lễ Phát Bằng lần thứ 183

Chủ nhật, ngày 20 tháng Năm, 2018 11:00 giờ trưa.

Phía Bắc, Hội trường Pennsylvania Trường Đại học Gettysburg được thành lập ngày mùng 7 tháng Tư năm 1832, bởi nhà nghiên cứu về thần học chống chế độ nô lệ Samuel Simon Schmucker. Năm năm sau, học viện này (sau này được biết với tên gọi là Đại học Pennsylvania) đã chuyển vào Hội trường Pennsylvania, được xây dựng trên mảnh đất do Thaddeus Stevens cung cấp, ông có sự nghiệp lẫy lừng trong Quốc hội gồm quyền tác giả Tu chính án thứ 14, đảm bảo đầy đủ quyền công dân cho công dân của tất cả các bang. Khi cuộc Nội chiến nổ ra, trường Đại học này vẫn bám trụ. Các phần tử của hai đại quân quét qua khuôn viên trường ngày 1 tháng Bảy năm 1863, ngày đầu tiên của Trận chiến quyết định của Gettysburg. Hội trường Pennsylvania đã trở thành một bệnh viện cho hàng trăm quân lính từ cả hai phía Bắc và Nam. Ngày 19 tháng Mười Một năm 1863, người dân thị trấn, sinh viên và cán bộ giảng dạy trong trường diễu hành để nghe Tổng thống Abraham Lincoln đọc bài Diễn văn Gettysburg tại Nghĩa trang liệt sỹ Quốc gia. David Wills, một sinh viên tốt nghiệp năm 1851, đã mời tổng thống Lincoln đến phát biểu “một vài lời ngắn gọn”. Gần một thế kỷ sau, Tổng thống Dwight D. Eisenhower định cư ở Gettysburg sau khi rời khỏi Nhà Trắng năm 1961, và đảm nhiệm chức vụ trong Hội đồng Quản trị của trường Đại học này. Ông viết hồi ký về chuyện ngày hôm nay trong Văn phòng Tuyển sinh của trường Đại học. Ngày nay, trường Đại học Gettysburg là một cộng đồng học tập sôi nổi đã sản sinh ra những sinh viên tốt nghiệp xuất chúng trong vô số lĩnh vực khác nhau, bao gồm cựu Luật sư Nhà trắng Fred Fielding’61, cựu Nghị sỹ Mỹ Ron Paul’ 57, nhà nghiên cứu bệnh ung thư đoạt Giải Nobel Michael Bishop’57, cựu Chủ tịch kiêm CEO NAACP Bruce Gordon’68, nhà điện ảnh năm lần được để cử giải Oscar Owen Roizman’58, Chủ tịch của tổ chức Đối tác Toàn cầu về Giáo dục bà Carol Bellamy’63, tác giả cuốn Maniac Magee đoạt giải thưởng văn học Huy chương Newberry ông Jerry Spinelli’63, nhà nghiên cứu giấc ngủ hàng đầu – giáo sư Mary Carskadon’ 69, Chủ tịch Quỹ từ thiện McKnight Kathryn Wolford’79, và diễn viên kiêm nhà tạo mẫu, tác giả và fashion guru đoạt giải thưởng Emmy Carson Kressley’91 Huy hiệu của trường Đại học Huy hiệu và dây đeo của trường Đại học Gettysburg được tạo ra vào năm 1978 cho lễ tấn phong của Charles E.Glassick, chủ tịch thứ mười một, bởi Norman L.Annis, cựu giáo sư nghệ thuật. Huy hiệu này đặc trưng cho con dấu trước đây của trường Đại học, đường kính ba inch. Con dấu này được đặt bên cạnh hai huy hiệu nhỏ hơn, một là con dấu của Nhà thờ giáo hội Evangelical Lutheran ở Mỹ và cái còn lại vẽ biểu tượng của giáo dục bậc cao. Các huy hiệu với đường kính một inch, tạo thành dây đeo, liệt kê danh sách các vị chủ tịch cũ và ngày họ đảm nhiệm chức vụ ở trường Đại học.

Cây Quyền trượng của trường Đại học Các dịp trang trọng tại trường Đại học Gettysburg bắt đầu với sự tham gia của Cây quyền trượng trường Đại học, do vị chủ trì buổi lễ tại trường Đại học tiến hành. Cây quyền trượng là biểu tượng cho quyền lực điều hành của trường Đại học và hiện diện chỉ khi có sự tham gia của chủ tịch. Nó chỉ được dùng tại Lễ Tốt nghiệp, buổi lễ Công nhận Sinh viên tốt nghiệp Giữa năm, lễ Tốt nghiệp Trung học Phổ thông, Lễ Phát bằng. Truyền thống của cây quyền trượng xuất phát từ nước Anh thời trung cổ, khi đó cây quyền trượng do cận vệ cho những người có quyền lực cao tại các buổi lễ theo nghi thức giữ. Là một biểu tượng cổ về quyền lực, nó nhắc nhở chúng ta rằng trường Đại học là một nơi chăm lo cả về truyền thống học tập lâu dài cũng như sức mạnh họ có được tùy vào những học sinh theo học. Mái cổng Beachem Mái cổng ở phía bắc của Hội trường Pennsylvania được biết đến chính xác với cái tên Mái cổng Beachem, được xây dựng do quỹ của Hội Cựu sinh viên và được cung hiến cho buổi tưởng niệm thư ký hội cựu sinh viên đầu tiên của trường Đại học, Charles W. Beachem 1925. Hội Cựu sinh viên trường Đại học Gettyburg nằm trong số những hiệp hội lâu đời nhất trong nước và đặc biệt đáng chú ý khi được thành lập trong vòng ba năm sau năm thành lập 1832 của trường Đại học. Hội Cựu sinh viên của Đại học Pennsylvania (được biết đến với tên gọi sau đó) được thành lập vào ngày Lễ Phát bằng, 16 tháng Chín năm 1835. Có mười một thành viên tham gia ban đầu, là những sinh viên tốt nghiệp năm 1834 và 1835. Ghế Chủ tịch Ghế Chủ tịch xuất phát từ tài sản của Tiến sĩ F. William Sunderman Sr., một sinh viên tốt nghiệp đại học Gettysburg năm 1919. Năm 1983 ông đã thành lập Tổ chức Sunderman dành cho Âm nhạc Thính phòng, trình diễn một chương trình hòa nhạc trong khuôn viên trường mỗi năm. Ông cũng là một ủy viên danh dự của trường Đại học này và là nhà sáng lập quỹ Bài giảng của Henry M.Scharf về Vấn đề Hiện tại hàng năm của trường. Khi Tiến sĩ Sunderman qua đời vào năm 2003, gia tài của ông được cung cấp cho việc thành lập Nhạc viện F. William Sunderman Sr. của trường Đại học, nơi đã bắt đầu chiêu sinh vào mùa thu năm 2006. Chiếc khăn quàng tỏ lòng biết ơn “Khăn quàng tỏ lòng biết ơn”, một truyền thống đánh dấu năm thứ mười bốn của nó, là một phần của quà tặng từ Hội Cựu sinh viên trường Đại học Gettyburg và Văn phòng Chủ tịch. Những sinh viên tốt nghiệp sẽ đeo những chiếc khăn quàng này trong suốt buổi Lễ Phát bằng là biểu tượng cho giá trị của họ dành cho tất cả những cá nhân, đã hỗ trợ họ có được ngày hôm nay. Tại lễ tiếp đón sau Lễ phát bằng, hoặc tại một thời điểm nào khác, sinh viên tốt nghiệp có thể đeo khăn quàng cho một ai đó để chứng tỏ lòng biết ơn của họ đối với vai trò của người đó trong sự thành công của họ.

Lễ phục Tốt nghiệp Các buổi lễ tốt nghiệp, cùng những chiếc áo choàng, mũ trạng nguyên, núm tua, mũ trùm đầu và cây quyền trượng là truyền thống đầy sắc mầu được trao lại từ các trường đại học ở Châu Âu Thời Trung Đại. Những học viện giáo dục được tổ chức đầu tiên thành hình trong suốt thế kỉ mười hai và mười ba, hoàn toàn nằm trong phạm vi quyền hạn của nhà thờ. Bộ lễ phục tốt nghiệp, như chúng ta biết đến ngày nay, đã phát triển từ những chiếc áo choàng, mũ trùm đầu và mũ chỏm do các tu sĩ, thầy tu và linh mục, là những sinh viên đầu tiên mặc chủ yếu để giữ ấm trong những toà nhà không được sưởi ấm. Trong khi các trường đại học ở Châu Âu tiếp tục cho thấy sự đa dạng phong phú trong lễ phục tốt nghiệp, thì các trường đại học ở Mỹ, năm 1895, đã làm theo tiêu chuẩn về lễ phục tốt nghiệp. Màu sắc, thiết kết và sự sang trọng được sử dụng trong các núm tua, mũ trùm đầu, vải nhung và trang trí vải sa tanh, và áo choàng biểu thị tất cả từ trình độ bằng cấp của người mặc, cho đến lĩnh vực nghiên cứu của họ, đến học viện cấp bằng.

Lễ Phát Bằng Phần mở đầu Bài thánh ca Do vị phụ trách nghi lễ của trường Đại học Michael J. Birkner ’72, P’10 chỉ huy Giáo sư Giáo dục Đại cương Franklin, Giáo sư Sử học (Vui lòng ngồi yên trong suốt bài thánh ca) Bài hát Quốc ca Nicole Densmore ’18 Học viện Âm nhạc Sunderman Treo cờ của Lớp Đại biểu học sinh đọc diễn văn từ biệt Do Marshal Birkner phát biểu Lời nguyện cầu Kristin Largen Chủ nhiệm Khoa Đời sống Tôn giáo và Tâm linh/Giáo sĩ tại Đại học Màn chào hỏi Chủ tịch Janet Morgan Riggs ’77 Bài thuyết trình của Đại học Gettysburg Giải thưởng cho Sự nghiệp giảng dạy Xuất sắc Hiệu trưởng Christopher J. Zappe

Bài diễn văn của Sinh viên năm cuối Morgan Hubbard ’18 Thông báo chiến dịch Quà tặng Lớp học Alison Pollard ’18 Edward Hughes Jr. ’18 Đồng Chủ tịch Chiến dịch Quà tặng Sinh viên Năm cuối Bài thuyết trình của Lavern H. Brenneman Giải thưởng’36 vì Sự cống hiến Tự nguyện Mẫu mực cho trường Đại học Gettysburg Robert H. Joseph Jr. ’69 Thuyết trình bởi James L. Chemel ‘71 Chủ tịch, Hội đồng Quản trị Trao Bằng Danh dự Howard David Fineman Rebecca Stevens Halstead Francisco J. Núñez Do Chủ tịch Riggs trao bằng Các ứng cử viên được giới thiệu bởi Chủ tọa Chemel ‘71 Bài diễn văn Lễ Phát bằng Howard David Fineman Phân tích Tin tức, NBC và MSNBC Trao Bằng chứng nhận Môn học Chủ tịch Riggs

Ứng cử viên được giới thiệu bởi Hiệu trưởng Zappe Phó Hiệu trưởng Kristin Stuempfle (Xin vui lòng không vỗ tay cho đến khi trao xong tất cả bằng cấp) Màn chào hỏi của Hội Cựu sinh viên Lauren Wise Bright ’90 Phó Chủ tịch Quản trị và Giải thưởng dành cho Ban Giám đốc Cựu sinh viên Trao trọng trách cho Sinh viên tốt nghiệp Chủ tịch Riggs “Học đường” Bản độc tấu: Charles Richard Hale Jr. ’18 Kinh tạ ơn Giáo sĩ Largen Bài Tiễn ca

Please Note: Xin hãy lưu ý Người dẫn chỗ sẵn sàng hỗ trợ quý khách tại vị trí được chỉ định bởi các biển chỉ đường cao có gắn ruy băng. Việc đưa tin về sự kiện qua video truyền trực tiếp buổi Lễ Phát bằng sẽ vẫn được thực hiện dù trời mưa hay nắng trong những tòa nhà sau: • Giảng đường Kline, Hội trường Brua • Hội trường Chính Nhà vệ sinh Quý khách có thể tìm thấy các nhà vệ sinh trong các tòa nhà xung quanh khuôn viên trường: • Khu Phức hợp Thể thao Bream Wright Hauser • Hội trường Breidenbaugh • Hội trường Brua • Tòa nhà Liên hiệp của Đại học • Hội trường Glatfelter • Hội trường Chính • Hội trường McCreary • Phòng thể chất • Hội trường Pennsylvania • Hội trường Schmucker • Trung tâm Khoa học • Hội trường Weidensall Nhu cầu khi tham gia Đối với những quý khách có nhu cầu tham gia hoặc gặp hạn chế trong khi di chuyển, các phương tiện hỗ trợ bổ sung có sẵn tại Hội trường Pennsylvania (tầng 3) và trong các phòng vệ sinh ngoài trời đặt dọc theo đường đi bộ ở cuối phía đông của Thư viện Musselman, gần Hội trường Weidensall Dịch vụ Phiên dịch Ngôn ngữ Ký hiệu và Chuyển âm thành ngữ CART dựa trên mạng internet sẽ sẵn có, cho phép bất kỳ ai cũng có thể xem được bản ghi phụ đề trong thời gian thực trên bất kỳ thiết bị không dây nào có thể truy cập internet. Hãy hỏi một người hướng dẫn nếu bạn muốn mượn một chiết iPad cho mục đích này. Trang web và Truyền thông Xã hội Hãy ghé trang web www.gettysburg.edu/commencement để xem các bản cập nhật và thông tin mới nhất về buổi Lễ Phát bằng. Buổi lễ được truyền trực tiếp trên trang web này. Sử dụng #gburg2018 trên Twitter và Instagram để chia sẻ những khoảnh khắc hoặc kỷ niệm của buổi Lễ Phát Bằng Trường Đại học bày tỏ lòng biết ơn của trường đối với các thành viên trong nhóm Hòa tấu Kèn đồng tại Lễ Phát bằng cho phần tham gia của họ tại buổi lễ này.

1

Sau buổi Lễ Phát Bằng, đồ ăn nhẹ sẽ được phục vụ tại Tòa nhà Liên hiệp của trường Đại học (CUB) và Khu ăn uống tự chọn. BÀI DIỄN THUYẾT KHI NHẬN BẰNG CÁN SỰ LỚP CỬ NHÂN NGHỆ THUẬT CỬ NHÂN KHOA HỌC CỬ NHÂN ÂM NHẠC CỬ NHÂN KHOA HỌC TRONG GIÁO DỤC ÂM NHẠC DÂY ĐEO DANH DỰ Trường Đại học trao giải thưởng danh dự sau đây cho những thành viên của lớp tốt nghiệp. Danh dự cao quý này được dành cho những sinh viên học tập bốn năm tại trường Đại học Gettysburg; điểm trung bình cấp học dựa trên thành tích học tập của bốn năm. Dây đeo Danh dự sẽ được đeo cho những sinh viên nhận được vinh dự này. Bằng danh dự loại Khá Trao tặng cho những sinh viên năm cuối có tổng điểm trung bình tích lũy 3,5 đến 3,69. Dây đeo danh dự màu cam Bằng danh dự loại Giỏi Trao tặng cho những sinh viên năm cuối có tổng điểm trung bình tích lũy 3,7 đến 3,89. Dây đeo danh dự màu bạc Bằng danh dự loại Xuất sắc Trao tặng cho những sinh viên năm cuối có tổng điểm trung bình tích lũy 3,9 hoặc cao hơn. Dây đeo danh dự màu vàng Ngoài ra, một số các tổ chức và phòng ban chuyên môn trao tặng dây đeo danh dự cho các sinh viên tốt nghiệp. CỬ NHÂN NGHỆ THUẬT Bằng danh dự loại Khá CỬ NHÂN KHOA HỌC Bằng danh dự loại Khá CỬ NHÂN ÂM NHẠC Bằng danh dự loại Khá CỬ NHÂN KHOA HỌC TRONG GIÁO DỤC ÂM NHẠC

2

Bằng danh dự loại Khá CỬ NHÂN NGHỆ THUẬT Bằng danh dự loại Giỏi CỬ NHÂN KHOA HỌC Bằng danh dự loại Giỏi CỬ NHÂN ÂM NHẠC Bằng danh dự loại Giỏi CỬ NHÂN KHOA HỌC TRONG GIÁO DỤC ÂM NHẠC Bằng danh dự loại Giỏi CỬ NHÂN NGHỆ THUẬT Bằng danh dự loại Xuất sắc CỬ NHÂN KHOA HỌC Bằng danh dự loại Xuất sắc CỬ NHÂN ÂM NHẠC Bằng danh dự loại Xuất sắc CỬ NHÂN KHOA HỌC TRONG GIÁO DỤC ÂM NHẠC Bằng danh dự loại Xuất sắc CÁC BẰNG DANH DỰ Danh hiệu Á khoa

Danh hiệu Thủ khoa

Hội học thuật danh giá PHI BETA KAPPA BẰNG DANH DỰ CỦA CÁC KHOA Nghiên cứu Châu Phi Nhân loại học Lịch sử Nghệ thuật Nghệ thuật Chụp ảnh Hóa sinh và Sinh học phân tử Sinh vật học Kinh doanh Hóa học Nghiên cứu về Điện ảnh và Truyền thông Nghiên cứu Thời kỳ Nội chiến Hoa kỳ Nghiên cứu Nền văn minh Cổ điển Khoa học Máy tính Nghiên cứu về Đông Nam Á/Trung Quốc Nghiên cứu về Đông Nam Á/Nhật Bản

3

Kinh tế học Giáo dục học Tiếng Anh Tiếng Anh với Kỹ năng Viết Nghiên cứu về Môi trường Tiếng Pháp Nghiên cứu tiếng Đức Nghiên cứu về Toàn cầu hóa Khoa học Y tế Lịch sử Chuyên ngành Cá nhân Quan hệ Quốc tế Nghiên cứu Tiếng Ý Nghiên cứu Tiếng Do thái Nghiên cứu tiếng Mỹ La Tinh Caribê và Châu Mỹ La Tinh Toán Kinh tế Toán học Nghiên cứu về Trung đông và Đạo hồi Âm nhạc Giáo dục Âm nhạc Âm nhạc Trình diễn Khoa học thần kinh Nghiên cứu Khoa học Tổ chức và Quản lý Nghiên cứu về Hòa bình và Công lý Triết học Vật lý Khoa học Chính trị Tâm lý học Lịch sử Công Chính sách Công Nghiên cứu về Tôn giáo Xã hội học Tiếng Tây Ban Nha Nghiên cứu Tiếng Tây Ban Nha/Mỹ La Tinh Caribê và Nghiên cứu về Châu Mỹ La Tinh Nghệ thuật Sân khấu Nghiên cứu về Nữ giới, Giới tính và Bản năng giới tính Ngành viết văn CÁC GIẢI THƯỞNG VÀ PHẦN THƯỞNG BIỂU NGỮ Màu Trắng Nghiên cứu Thời kỳ Nội chiến Hoa kỳ Nghiên cứu Nền văn minh Cổ điển Nghiên cứu về Đông Nam Á/Trung Quốc Nghiên cứu về Đông Nam Á/Nhật Bản Tiếng Anh

4

Tiếng Anh với Kỹ năng Viết Tiếng Pháp Nghiên cứu tiếng Đức Lịch sử Nghiên cứu Tiếng Ý Nghiên cứu Tiếng Do thái Nghiên cứu về Trung đông và Đạo hồi Lịch sử Công Tiếng Tây Ban Nha Nghiên cứu Tiếng Tây Ban Nha - Mỹ La Tinh, Caribê và Nghiên cứu về Châu Mỹ La Tinh Ngành viết văn Màu Xanh ôliu Nghiên cứu Khoa học Tổ chức và Quản lý Màu đồng Kinh tế học Toán Kinh tế Màu Xanh dương Nhạt Giáo dục học Màu Nâu Lịch sử Nghệ thuật Nghệ thuật Chụp ảnh Kinh doanh Nghiên cứu về Điện ảnh và Truyền thông Nghệ thuật Sân khấu Màu Hồng Âm nhạc Giáo dục Âm nhạc Âm nhạc Trình diễn Màu Xanh dương Đậm Triết học Xanh lục nhạt Khoa học Y tế Màu Vàng Đậm Hóa sinh và Sinh học phân tử Sinh học Hóa học Khoa học Máy tính Toán học Khoa học thần kinh Vật lý

5

Màu Kem Nhân học Nghiên cứu Toàn cầu hóa Quan hệ Quốc tế Khoa học Chính trị Tâm lý học Xã hội học Màu Đỏ tươi Nghiên cứu Tôn giáo Màu Kem, Trắng và Vàng Nghiên cứu về Môi trường Đa sắc màu Nghiên cứu Châu Phi Chuyên ngành Cá nhân Nghiên cứu tiếng Mỹ La Tinh Caribê và Châu Mỹ La Tinh Nghiên cứu về Hòa bình và Công lý Màu Tím và Vàng đậm trên nền Trắng Nghiên cứu về Nữ giới, Giới tính và Bản năng giới tính Màu Xanh lam tươi Chính sách Công CÁN TREO BIỂU NGỮ Nghiên cứu Châu Phi Nhân học Lịch sử Nghệ thuật Nghệ thuật Chụp ảnh Hóa sinh và Sinh học phân tử Sinh học Kinh doanh Hóa học Nghiên cứu tiếng Trung Nghiên cứu về Điện ảnh và Truyền thông Nghiên cứu Thời kỳ Nội chiến Hoa kỳ Nghiên cứu Nền văn minh Cổ điển Khoa học Máy tính Kinh tế học Giáo dục học Tiếng Anh Tiếng Anh với Kỹ năng Viết Nghiên cứu về Môi trường Tiếng Pháp Nghiên cứu tiếng Đức

6

Nghiên cứu về Toàn cầu hóa Tiếng Hy Lạp Khoa học Y tế Lịch sử Chuyên ngành Cá nhân Quan hệ Quốc tế Nghiên cứu Tiếng Ý Nghiên cứu Tiếng Nhật Nghiên cứu Tiếng Do thái Tiếng La tinh Nghiên cứu tiếng Mỹ La Tinh Caribê và Châu Mỹ La Tinh Toán Kinh tế Toán học Nghiên cứu về Trung đông và Đạo hồi Âm nhạc Giáo dục Âm nhạc Âm nhạc Trình diễn Khoa học thần kinh Nghiên cứu Khoa học Tổ chức và Quản lý Nghiên cứu về Hòa bình và Công lý Triết học Vật lý Khoa học Chính trị Tâm lý học Lịch sử Công Chính sách Công Nghiên cứu về Tôn giáo Xã hội học Tiếng Tây Ban Nha Nghiên cứu Tiếng Tây Ban Nha - Mỹ La Tinh, Caribê và Nghiên cứu về Châu Mỹ La Tinh Nghệ thuật Sân khấu Nghiên cứu về Nữ giới, Giới tính và Bản năng giới tính Ngành viết văn MIẾNG THÊU LÁ CỜ Những sinh viên nhận được tín chỉ học thuật cho ngành học hoặc nghiên cứu ở nước ngoài như các sinh viên Đại học Gettysburg đeo miếng thêu cờ quốc tế trong suốt buổi Lễ phát bằng của Gettysburg.

7

NGHI THỨC BUỔI LỄ PHÁT BẰNG

MARSHAL BIRKNER

Trước khi chúng ta bắt đầu nghi lễ, tôi xin được thông báo rằng nếu bất kỳ ai trong số các quý vị

muốn quan sát nghi thức của buổi Lễ Phát bằng diễn ra trong nhà, video truyền trực tiếp sẵn có ở

Giảng đường Kline trong Hội trường Brua và trong Hội trường Chính. Nhân viên chỉ chỗ sẵn sàng

giúp quý vị tới những địa điểm này. Để cung cấp tầm nhìn tối đa và tôn trọng cho tất cả mọi người,

chúng tôi yêu cầu quý vị ngồi yên tại vị trí trong suốt buổi lễ và để chế độ im lặng các thiết bị di

động. Và bây giờ….Kính thưa các Quý ông và Quý bà, trường Đại học Gettysburg rất tự hào được

giới thiệu Khóa 2018.

Xin vui lòng đứng dậy nếu quý vị có thể hoặc ngả mũ khi Nicole Densmoor, một thành viên của

Khóa 2018, bắt nhịp cho chúng ta hát bài Quốc Ca.

Lễ Phát bằng lần thứ một trăm tám mươi ba của trường Đại học Gettysburg sẽ bắt đầu cùng với màn

treo cờ của Khóa 2018.

Đức cha Tiến sĩ Kristin Largen, Giáo sĩ của trường Đại học, sẽ đọc một đoạn kinh nguyện cầu mở

đầu.

GIÁO SĨ LARGEN

Với niềm vui sướng và biết ơn vô hạn, chúng ta tập trung buổi chiều hôm nay để tôn vinh những

sinh viên tốt nghiệp yêu quý của mình. Tuy vậy, cũng còn một số nỗi buồn phảng phất, bởi

bạn biết đây là buổi lễ chia tay, và chúng tôi sẽ nhớ các bạn. Vào ngày hạnh phúc và trọng

đại này, tôi lại nhớ về một câu chuyện quen thuộc trong Kinh Thánh Do Thái.

Sách Sáng thế kể về câu chuyện của Joseph: bị anh mình phản bội, bán làm nô lệ và lạc

mất bố Jacob trong nhiều thập kỷ.

Thomas Mann đã kể về câu chuyện này theo cách hiểu của ông trong quyển sách Joseph

and his Brothers. Trong đó, Mann đã mô tả buổi chia tay đầy cảm xúc của Joseph, và tôi

8

xin trích lời của bố ông ấy: “…[mọi người] không nên chào nhau một cách hời hợt; bởi,

nếu điều tồi tệ nhất có thể xảy ra, họ có thể nói với bản thân mình rằng: ‘Ít nhất tôi đã coi

trọng họ bằng cả trái tim mình!’”

Ngày hôm nay, thưa các bạn sinh viên cuối khóa, khi cộng đồng này tập trung một lần

cuối, chúng tôi xin được, một lần nữa, coi trọng các bạn bằng cả trái tim, và chúc bạn

thành công trên con đường mới.

Với những người có tâm, tôi xin mời các bạn cùng cầu nguyện.

Đức Chúa Cha, người cho chúng con mọi món quà, hãy đến cùng chúng con trong buổi

chung vui với những người sinh viên tốt nghiệp này và cảm ơn tất cả những gì họ đã làm,

và tất cả những gì họ sẽ làm trong những năm tháng tới. Hãy ban ơn cho chúng con bằng

sự hiện diện của Người, để chúng con có thể đội ơn trong ngày hôm nay, và hi vọng cho

mai sau. AMEN

CHỦ TỊCH RIGGS

Chúc buổi sáng tốt lành, và chào mừng các bạn đến với Lễ Phát Bằng thứ

183 của Trường Cao đẳng Gettysburg. Tôi cũng xin gửi lời chào đón rất đặc

biệt đến Khóa 2018 cùng gia đình và bạn bè của họ.

Ngày hôm nay các gia đình, giảng viên, nhân viên, cựu sinh viên, ủy viên,

các vị khách quý và bạn bè đã tập trung ở đây để chúc mừng các bạn, những

cử nhân Khóa 2018.

Theo nhiều nghĩa khác nhau, thật khó có thể tin rằng mới bốn năm trước

các bạn còn chân ướt chân ráo đến trường cho Ngày Khai giảng…

Trong tuần lễ Khai giảng, hàng trăm người trong số các bạn đã cùng tôi Đi bộ

Năm Nhất.

9

Chúng ta đã cùng đi bộ từ trường học, đi qua thị trấn lịch sử của chúng ta,

đến Nghĩa trang Quốc gia Gettysburg để lắng nghe Diễn văn Gettysburg lịch

sử của Tổng thống Lincoln.

Có thể các bạn còn nhớ, diễn giả hôm đó của chúng ta là Giáo sư Ian

Isherwood, người cũng có mặt để chung vui cùng các bạn hôm nay.

Trong bài phát biểu truyền cảm hứng của mình, Giáo sư Isherwood đã nói:

Một nền giáo dục nghệ thuật tự do là nhằm nuôi dưỡng lòng nhân ái của bạn,

Nó nhằm giúp bạn trở thành những con người tốt hơn.

Nhưng với đặc quyền theo đuổi kiến thức

là trách nhiệm đi liền với hành động đạo đức đó…

Trách nhiệm đó là trả ơn một thế giới đã luôn ưu đãi, và sẽ tiếp tục ưu đãi

bạn.

Các bạn sẽ theo đuổi một sứ mệnh cao cả nào?

Kể từ buổi tối hôm đó, tôi hi vọng các bạn đã có thời gian suy nghĩ—và sẽ

tiếp tục suy nghĩ—về câu hỏi quan trọng này…

Bởi câu trả lời sẽ thách thức bạn phải sống đúng với các giá trị của mình,

và theo đuổi một cuộc sống có mục đích và ảnh hưởng.

10

Tôi tin rằng Cao đẳng Gettysburg đã là một nơi mang tính chuyển hóa đối với

tất cả các bạn, và thực sự đã nuôi dưỡng lòng nhân ái của bạn và giúp các

bạn trở thành những người tốt hơn, như Giáo sư Isherwood đã nói.

Các bạn đã đạt được các kỹ năng cùng sự tự tin để nói lên ý tưởng của

mình, các bạn đã vượt qua các rào cản, và đã cởi mở bản thân đến những lối

suy nghĩ mới – với hơn một nửa trong số các bạn thông qua quá trình học

tập ở nước ngoài.

Bạn đã đóng góp cho chính trị và các dịch vụ công, thi tài trên các sân chơi,

tham gia và dẫn đầu các tổ chức sinh viên, trình diễn trên sân khấu, trình bày

nghiên cứu của các bạn tại trường và trên khắp thế giới, và giúp đỡ cộng

đồng chúng ta có những bước tiến để trở nên hòa đồng hơn.

Những trải nghiệm này tổng hợp lại đã trở thành quá trình giáo dục của bạn.

Và, như Giáo sư Isherwood đã nói, món quà mà một nền giáo dục nghệ thuật

tự do mang lại còn đi kèm với trách nhiệm sử dụng nó thật tốt, để trả ơn một

thế giới đã ưu đãi các bạn.

Các thành viên của Khóa 2018, các bạn đã sẵn sàng! Tôi rất tự hào vì các

bạn! Tôi hi vọng rằng các bạn cũng tự hào về bản thân mình. Việc đạt được

bằng cử nhân của Trường Cao đẳng Gettysburg chắc chắn sẽ là một lý do

để mừng vui.

Tuy vậy, trong các dịp vui tươi này, tôi hiểu một số các bạn đang có những

cảm xúc trái chiều.

11

Đối với nhiều bạn, các bạn đang rất hứng khởi về tương lai – một cảm giác

mong đợi những gì chờ đón phía trước.

Còn đối với những người khác, ngày hôm nay cũng mang đến một số nỗi

buồn sâu lắng. Tuần này, các bạn sẽ phải nói lời chào tạm biệt đến một nơi

đã là nhà của các bạn trong một vài năm qua, đến những người bạn đã trở

thành thân quen, và đến những thầy cô giáo và nhân viên đã hướng dẫn bạn

đến thành công ngày hôm nay.

Khi bạn nghĩ đến điều này, có thể đây là thời điểm thích hợp để cảm ơn

những người đã hỗ trợ bạn trên con đường mang tên Cao đẳng Gettysburg...

Đầu tiên, các đồng nghiệp giảng viên của tôi. Tại Gettysburg, chúng tôi tin

rằng mối quan hệ giữa các giảng viên và sinh viên là trái tim của một nền

giáo dục nghệ thuật tự do. Các giáo sư của bạn đã có tác động rất lớn đến

cuộc sống của các bạn...

Họ đã dạy bạn.

Họ đã đọc các bài luận và đánh giá các bài kiểm tra của bạn.

Họ đã hướng dẫn và thử thách bạn.

Và họ đã truyền cảm hứng cho bạn.

Các đồng nghiệp giảng viên của tôi, nếu có thể, xin các bạn vui lòng đứng

lên? Các tân cử nhân, hãy cùng tôi bày tỏ lòng biết ơn đến các giảng viên

của bạn.

12

Tiếp theo, tôi muốn cảm ơn các nhân viên đồng nghiệp của mình, những

người đã đảm trách rất nhiều công việc hàng ngày để mang đến một trải

nghiệm cao đẳng nội trú tuyệt vời...

Những cá nhân này đã giúp các bạn tìm đúng tài liệu cho nghiên cứu của

mình.

Họ đã đẩy các bạn lên giới hạn xa nhất trên sân đấu hay bãi tập.

Họ đã cùng bạn thảo luận về công bằng xã hội và triết lý lãnh đạo…

Họ đã duy trì một ngôi trường tuyệt đẹp, nơi bạn đã từng làm việc và vui

chơi...

Và họ đã chuẩn bị những bữa ăn khiến bạn có cảm giác như đang ở nhà.

Tôi xin kính mời các thành viên trong đội ngũ quản trị và hỗ trợ của Trường

Cao đẳng, nếu các bạn có thể, xin hãy đứng lên? Các bạn tân cử nhân, hãy

cùng tôi cảm ơn đội ngũ của chúng ta vì những nỗ lực không mệt mỏi của họ. Tiếp theo, một số ủy viên trong Hội đồng Quản trị của chúng ta cũng

đang có mặt trên bục này...

Họ là những cá nhân đã đóng góp rất nhiều thời gian, tài năng và tâm huyết

của mình để đảm bảo Gettysburg có thể tiếp tục cung cấp cho các sinh viên

một nền giáo dục nghệ thuật tự do đẳng cấp thế giới.

Các quý vị ủy viên, nếu có thể, xin các bạn vui lòng đứng lên? Các bạn tân

cử nhân và quý gia đình, hãy cùng tôi cảm ơn các ủy viên của chúng ta vì sự

13

lãnh đạo của họ.

Và cuối cùng, nhưng chắc chắn không phải là ít nhất, tôi muốn cảm ơn quý gia đình của Khóa 2018...

Các bạn tân cử nhân, gia đình của các bạn đã luôn cổ vũ, ủng hộ, và tin vào

các bạn – kể cả khi bản thân bạn có thể không tin tưởng chính mình.

Các quý gia đình, nếu có thể, xin các bạn vui lòng đứng lên? Các bạn tân cử

nhân, hãy cùng tôi bày tỏ lòng biết ơn vì tình yêu và sự ủng hộ của gia đình

các bạn trước và trong thời gian các bạn học tập tại Gettysburg.

Vậy nên, các bạn cử nhân Khóa 2018, hôm nay thật sự là một ngày trọng đại

— một ngày của sự mừng vui và suy ngẫm, của sự hi vọng và cảm

hứng. Hãy đón nhận tất cả những cảm xúc đó – sự tráng lệ và thực tế,

những bài phát biểu, lễ đọc tên các bạn học của bạn. Tất cả chúng tôi đều có

mặt ngày hôm nay vì các bạn, Khóa 2018, và tất cả chúng tôi đều hạnh phúc

và tự hào được chia sẻ ngày này với bạn.

Chúc mừng!

Sau đây, tôi xin trân trọng được giới thiệu Thầy Hiệu trưởng Christopher

Zappe, người sẽ trao Danh hiệu Dạy học Xuất sắc.

14

HIỆU TRƯỞNG ZAPPE

“Chúng tôi đề nghị thầy William Bowman bước lên phía trước” “Khi chúng ta tập hợp để chào mừng những thành tích của các cử nhân ngày

hôm nay, đây cũng là dịp để chúng ta vinh danh vai trò của các giảng viên.

Mỗi năm tại Lễ Phát Bằng, chúng tôi lại giới thiệu Giải thưởng Trường Cao

đẳng Gettysburg cho Giảng viên Ưu tú đối với một giảng viên, người đã có

thành tựu trong sự nghiệp giảng dạy đầy cảm hứng và truyền cảm hứng. Giải

thưởng này được trao bởi các giảng viên và đại diện cho vinh dự cao nhất

mà các giảng viên có thể tặng cho một đồng nghiệp. Giải thưởng này vinh

danh thành tích giảng dạy ưu tú trong lớp học cũng như những thành tựu

tổng thể của giảng viên tại Trường Cao đẳng Gettysburg. Ngày hôm nay

chúng tôi trao tặng Giải thưởng Trường Cao đẳng Gettysburg cho Giảng viên

Ưu tú đến William Bowman, Giáo sư Lịch sử và chủ nhân hiện tại của danh

hiệu Giáo sư Giảng dạy Xuất sắc Johnson về lĩnh vực Nhân văn.

Bill Bowman đã tham gia vào đội ngũ giảng viên của Gettysburg từ năm

1994. Trong hơn 24 năm qua, thầy đã là trưởng khoa lịch sử, giảng dạy cho

hơn 100 lớp, và đã cố vấn cho hơn 6 thế hệ sinh viên. Kể từ khi đến

Gettysburg, thầy cũng đã giảng dạy tại Tổ chức Du học Đan Mạch (Danish

Institute for Study Abroad) và Đại học Lancaster tại Anh. Là một chuyên gia

về Lịch sử châu Âu Hiện đại, các khóa học của Bill trải dài từ giới thiệu về lịch

sử thế giới đến các buổi hội thảo cấp cao về Phát xít Đức, với hầu hết các

lớp học của thầy tập trung vào lịch sử châu Âu hiện đại và lịch sử châu Âu

thế kỷ 19 và 20. Thầy cũng là tác giả và đồng tác giả của nhiều quyển sách

về lịch sử châu Âu cận đại. Những lá thư đề cử được viết bởi các đồng

nghiệp của Bill đã làm nổi bật sự cam kết của thầy khi làm việc với các sinh

15

viên trong và ngoài lớp học. Đồng nghiệp lâu năm của thầy, Tim Shannon đã

giải thích:

“Kể cả tại một tổ chức nổi tiếng vì sự tận tụy của đội ngũ giảng dạy đối với

các sinh viên, những đóng góp của Bill ở trong và ngoài lớp học đều là một

tấm gương. Là một giáo sư và nhà cố vấn, thầy luôn dành thời gian để gặp

gỡ một-một với các sinh viên, để thảo luận về công việc của họ cũng như kế

hoạch theo đuổi cao học và các tham vọng sự nghiệp của họ. Mọi giáo sư

đều viết những lá thư khuyến nghị dành cho các sinh viên, nhưng riêng Bill

viết rất nhiều và rất chi tiết. Mới đây thôi, một sinh viên đã báo lại với thầy

rằng khi cô đi phỏng vấn tìm việc, người phỏng vấn đã nói với cô rằng lá thư

khuyến nghị cô từ Bill đã giúp cô trở nên nổi bật trong số rất nhiều ứng viên.

Bill cũng nổi tiếng trong trường vì tinh thần cổ vũ các vận động viên - sinh

viên. Chỉ cần mở ngăn bàn làm việc của thầy là bạn sẽ tìm thấy một tập lịch

trình thể thao, được thầy chuẩn bị sẵn để có thể tham dự các buổi gặp gỡ,

các buổi chơi và trận đấu của các sinh viên của mình, bất kể môn thể thao

mà họ chơi. Thầy cũng thể hiện sự nhiệt tình với các sinh viên mỗi ngày khi

thầy dừng lại để tán gẫu với họ trên hành lang quanh trường học hoặc trong

sảnh của Hội trường Weidensall.

Dĩ nhiên, mọi giáo sư đều sẵn lòng gắn kết với các sinh viên đang học tập tốt

và tận hưởng thời gian của họ tại Gettysburg. Bill còn sẵn sàng dành cả thời

gian của mình để gắn kết với các sinh viên đang phiền muộn, dù là trong học

tập hay đời sống xã hội, hay đang gặp khó khăn với gia đình. Nếu một sinh

viên của Bill nghỉ học đột ngột, nhiều khả năng họ sẽ nhận được một cuộc

gọi của thầy bày tỏ sự quan tâm và đề nghị giúp đỡ khi họ trở lại với

Gettysburg.

16

Một trong những cựu sinh viên của Bill đã kể câu chuyện này về thầy: “Vào

năm đầu tiên của tôi tại Gettysburg, tôi đang định chuyển đi, nhưng Giáo sư

Bowman, cố vấn mới của tôi môn Lịch sử, đã mời tôi ngồi lên một chiếc ghế

ở công viên và mua cho tôi một cốc cà phê. Thầy nói, 'Tôi có một đề nghị với

bạn – nếu bạn ở lại, tôi sẽ đảm bảo bạn có một chương trình giáo dục lịch sử

đúng như bạn mong muốn, tốt như bất cứ trường nào khác.' Trong ba năm

sau đó, thầy đã thử thách tôi cả trong và ngoài lớp học và biến niềm đam mê

lịch sử của tôi thành học bổng. Sự dẫn dắt của thầy đã xoay chuyển cuộc đời

tôi, và đưa tôi đến với bằng Tiến sĩ cùng một sự nghiệp trong ngành Lịch sử.”

Chính đức tính đồng cảm này của Bill đã giúp thầy trở thành một lực lượng

chuyển hóa cuộc đời của các sinh viên trong suốt sự nghiệp của mình..

Bill, Trường Cao đẳng Gettysburg đã được hưởng lợi từ sự cống hiến tích

cực của thầy với các sinh viên trong lớp học và thông qua sự hướng dẫn

trong nhiều năm. Chúng tôi biểu dương thầy vì tất cả những gì thầy đã làm

và chúng tôi rất vinh dự được vinh danh thầy vào ngày hôm nay với Giải

thưởng Trường Cao đẳng Gettysburg cho Giảng viên Ưu tú.

CHỦ TỊCH RIGGS

“Bây giờ, tôi vinh dự được giới thiệu Diễn giả Khóa Tốt nghiệp của chúng ta,

Morgan Hubbard. Khi Morgan được lựa chọn làm diễn giả năm nay, tôi đã nói

với cô ấy rằng tôi rất mừng bởi có hai người tên Morgan được đứng trên bục

hôm nay!

17

Morgan đến từ Pittsburgh, Pennsylvania, và cô ấy đã mang cùng mình đến

Gettysburg một tinh thần bất khuất mà nhiều người trong chúng ta đã luôn

ngưỡng mộ và tôn trọng.

Morgan có chuyên ngành chính là Sinh học và chuyên ngành phụ là Viết. Cô

từng làm Trợ lý Nội trú và Điều phối viên Nội trú, và đã đóng góp với tư cách

là Điều phối viên Chương trình và Trưởng Dự án Hòa nhập cho Trung tâm

Dịch vụ Công.

Morgan cũng chủ động tham gia với tư cách là Trưởng Biên tập viên cho The

Gettysburgian và Cộng tác viên Học tập Bạn bè trong Khoa Tiếng Anh.

Những đóng góp đáng chú ý của Morgan cho cộng đồng trường học chúng ta

đã mang về cho cô nhiều giải thưởng: Giải thưởng Linnaean; Giải thưởng

John Alfred Hamme; Giải thưởng Finer Womanhood từ Hội Nữ sinh Zeta Phi

Beta; cùng Giải thưởng Dịch vụ Karl Mattson danh giá mà cô mới được nhận

ngày hôm qua trong Ngày Vinh danh Mùa xuân.

Được chọn lọc từ hơn 40.000 ứng viên, bước tiếp theo của Morgan sẽ là với

Teach for America, phục vụ các học sinh trường công tại Memphis,

Tennessee.

Với niềm vinh dự lớn nhất, tôi xin được giới thiệu diễn giả sinh viên Khóa

2018, Morgan Hubbard.

18

Morgan Hubbard Chào buổi sáng. Tôi muốn chào đón các thầy cô giáo, thành viên của ban

quản trị, đội ngũ nhân viên hỗ trợ, các bạn bè và gia đình đến với ngày vui

này của khóa 2018.

Giáo dục cấp đại học là một đặc quyền. Tuy tất cả chúng ta đều tập trung

ngày hôm nay trong một bộ lễ phục giống nhau, con đường đã đưa chúng ta

đến đây đều rất khác. Đối với một số người, khi lớn lên, cao đẳng là một sự

kỳ vọng, chứ không phải là ngoại lệ. Đối với những người khác, cuộc chiến

để được tuyển sinh rất gian truân, ngay sau đó là cuộc chiến đảm bảo tài

chính để có thể nhận lời. Tôi rất may mắn thuộc nhóm những trẻ em luôn biết

giáo dục cao đẳng là tương lai của họ. Tuy nhiên, điều tôi ít khi nghĩ đến, đó

là vào một ngày nào đó, trường cao đẳng sẽ là quá khứ của tôi. Ngày đó đã

đến, và hôm nay là một ngày vừa ngọt ngào vừa cay đắng.

Tôi đã dành bốn năm cuộc đời bên tất cả các bạn, dù bạn có biết hay không

tên của tôi trước thời điểm này. Các bạn đều đã tác động đến đam mê theo

đuổi học tập của tôi, sự tự tin của tôi, và tương lai của tôi. Có thể không phải

tác động nào cũng là tốt, nhưng mọi sự va chạm đều đã định hình tôi theo

một cách nào đó.

Tôi đã có thể trở lại trường học để chứng kiến lễ phát bằng của hai khóa tốt

nghiệp trước. Tôi đã thấy các diễn giả sinh viên đứng đây, dưới những băng-

rôn thân quen này và nói về trải nghiệm Gettysburg. Peter Rosenberger của

khóa 2016 đã nói về một dòng chảy ngầm của sự yêu thương, một nhịp tim

kết nối những con người trong trường học này. Haya Mohanna, người đã

19

đứng đây một năm về trước đã nhắc nhở chúng ta về những bàn tay đã đưa

ra khi chúng ta ngã xuống; những bàn tay đã kéo ta đứng dậy.

Tôi nghĩ rằng Peter và Haya có ý gì đó khi sử dụng những phép ẩn dụ cơ

thể, điều này không chỉ bởi tôi là một sinh viên sinh học kiêm viết. Tôi cho

rằng cách tốt nhất để mô tả những việc xảy ra ở đây, trong trường học này,

giữa những bức tường gạch, vỉa hè xi măng và hàng cây cao lớn này, là so

sánh nó với những con người sống và làm việc nơi đây; với những thành

phần tạo nên một tổng thể. Tuy vậy, điều đáng tiếc về cơ thể con người, đó

là chúng hiếm khi vận hành một cách hoàn hảo.

Cơ thể chúng ta không tồn tại trong chân không. Nó tồn tại trong một thế giới

đầy rẫy sự thù hận, bị chia cắt bởi tư tưởng chính trị, và nơi mà niềm tin là

một tài nguyên giới hạn. Cơ thể chúng ta thường mâu thuẫn với nhau. Tuy

chúng ta là tổng thể, nhưng chúng ta đều được ghép bởi những thành phần

từ khắp nơi trên thế giới, với những nền tảng khác nhau và trải nghiệm cơ

thể của chúng ta một cách cũng rất khác biệt.

Bởi chúng ta được ghép lại, rồi chúng ta cũng sẽ rời đi. Con đường đến đây

của chúng ta đã khác, con đường của chúng ta từ đây cũng sẽ không kém

phần dị biệt. Dù cho con đường của chúng ta dẫn đến đâu, vẫn sẽ có một

điều ràng buộc chúng ta. Trên mọi hồ sơ, trong câu trả lời phỏng vấn, hi vọng

là trên các trang Wikipedia hoặc tiểu sử danh nhân, và mãi mãi in sâu trong

ký ức chúng ta sẽ là cái tên Cao đẳng Gettysburg.

20

Chúng ta có trách nhiệm dựng xây con đường mình đi theo hướng của hi

vọng, sự đồng cảm và tôn trọng. Chúng ta làm điều này vì những con người

tại Gettysburg đã hiện thực hóa đặc quyền của một nền giáo dục đại học, vì

những người đã khiến chúng ta cảm thấy đó là một mơ ước bất khả thi, và vì

bản thân chúng ta, những người đã trông cậy sự hỗ trợ và phản đối những

hạn chế, để xây dựng cơ thể của chúng ta, để chia sẻ nhịp tim của chúng ta,

và để đưa bàn tay của chúng ta vì những con người giống ta, cũng như

những người đối nghịch với ta.

Vào tháng 1, tôi đã may mắn được tham gia một dự án hòa nhập thông qua

trung tâm dịch vụ công để nghiên cứu tình hình nhập cư ở biên giới phía

Nam chúng ta. Tôi, bảy sinh viên khác cùng một giáo sư tâm lý đã đến El

Paso, Texas, một thành phố tiếp giáp Ciudad Juárez, bang Chihuahua,

Mexico. Mỗi ngày đều có vô số người qua lại biên giới theo cả hai chiều vì vô

số lý do khác nhau. Nhóm của chúng tôi đã nói chuyện với một vài cá nhân

và gia đình sinh sống tại đây, ở nước Mỹ mà không có giấy tờ. Rất nhiều câu

chuyện của họ rất thương tâm và trái ngược với những gì chúng ta thường

được nghe về người nhập cư. Tôi rất ấn tượng với nghị lực của họ.

Tôi nhận thấy mỗi người chúng ta đều có một ý kiến khác nhau về người

nhập cư, và rằng đây là một bài phát biểu để tôn vinh lễ phát bằng của chúng

ta. Tuy nhiên, sự đa dạng về ý kiến đó là một điều tôi đã suy nghĩ rất nhiều

khi tôi đến Texas và trong thời gian học ở đây. Mục đích của dự án đó là tìm

hiểu thêm về trải nghiệm của những người nhập cư và suy ngẫm về đặc

quyền của quốc tịch. Tôi đã nghĩ về quốc tịch của mình, và quan trọng hơn,

tôi đã nghĩ về sứ mệnh của trường chúng ta trong việc tạo nên những công

dân có trách nhiệm, để giáo dục chúng ta về những chủ đề vượt quá bốn bức

21

tường của một lớp học và chuẩn bị chúng ta cho việc đóng góp đến cộng

đồng.

Tôi đã nghĩ về những hình thức đóng góp đó.

Tôi rất cảm ơn những khoảnh khắc yên bình chúng ta đã chia sẻ cùng nhau

trong bốn năm học ở đây, và tương tự như thế, tôi cũng rất cảm ơn những

lần mà chúng ta đã thử thách nhau. Tôi đã suy nghĩ về những áp phích thù

hận mà tôi từng thấy ở trường này. Tôi đã suy nghĩ về những sinh viên đã xé

rách chúng. Tôi đã suy nghĩ về hội đồng chúng ta, những diễn giả của chúng

ta, và những lời phản đối của chúng ta. Tôi đã suy nghĩ về rất nhiều điều,

nhưng nếu bốn năm học tại đây đã dạy tôi một điều duy nhất, đó là suy nghĩ

chính là hạt giống của hành động. Ngưỡng synapse là cách duy nhất để di

chuyển cơ thể của chúng ta về phía trước.

Nếu không có những người đã thử thách niềm tin của tôi, những người đã

thay đổi chúng, và những người đã tái khẳng định chúng, tôi hẳn sẽ không có

những bộ kỹ năng hay hệ quy chiếu đạo đức mà tôi trang bị bên dưới chiếc

mũ này.

Giáo dục cấp đại học là một đặc quyền. Giờ đây, đối với rất nhiều người

trong số chúng ta, nó là một mục trong một danh sách dài những đặc quyền.

Đối với những người khác, có lẽ nó sẽ tạo đà cho bạn. Khi chúng ta rời khỏi

Gettysburg, tôi đề nghị các bạn cân nhắc lời khuyên mà tôi đã nhận từ một cô

giáo của mình. Cô đã khuyên tôi nên lắng nghe, tin tưởng, và chia sẻ câu

chuyện của những người không có sức mạnh để chia sẻ câu chuyện của

chính họ. Tương tự, tôi cũng đề nghị tất cả chúng ta sống để theo đuổi một

thế giới mà ở đó đặc quyền mà chúng ta đang có không còn là một đặc

22

quyền, mà là một quyền; một thế giới mà bất cứ ai, nếu họ mong muốn, đều

có thể đi qua khán đài này và những khán đài khác giống như vậy.

Tôi tin rằng tất cả chúng ta sẽ chia tay cộng đồng sinh viên của mình với

nhận thức đầy đủ về giá trị của bằng cấp của chúng ta, đó không chỉ là

những gì được viết trên một tờ giấy này, mà là những gì được viết trong lịch

sử của chính chúng ta. Chúng ta là những người duy nhất hiểu lịch sử của

Gettysburg không chỉ là một trận đánh, mà là một mạng lưới dày đặc những

con người học tập và tiên phong bên ngoài thị trấn này. Tôi hi vọng chúng ta

sẽ coi trọng Gettysburg vì những điều tốt, và cả những điều xấu của trường,

và làm việc để thay đổi những điều xấu, đồng thời quảng bá sức mạnh của

giáo dục trong việc tạo nên thay đổi xã hội, kể cả khi sự sợ hãi là người bạn

đồng hành thân cận nhất của ta. Tôi xin được cảm ơn tất cả các sinh viên tốt

nghiệp của khóa 2018 vì đã là một phần của cơ thể này, của phong trào này.

Tôi tự hào về tất cả chúng ta và chúc các bạn may mắn. Cảm ơn các bạn.

ALISON POLLARD

Xin chào, tên tôi là Alison Pollard, thành viên của Lớp 2018 và Đồng Chủ tịch của Chiến dịch Quà

tặng Sinh viên năm cuối. Tôi rất lấy làm vinh dự khi được thông báo kết thúc chiến dịch thành công

ngày hôm nay.

Nhờ có sự nỗ lực làm việc chăm chỉ của Ủy ban Quà tặng Sinh viên Năm cuối và sự hỗ tuyệt vời từ

các bạn đồng môn chúng tôi rất vui được thông báo rằng ?% trong số lớp học của chúng ta đã thể

hiện sự hỗ trợ của họ cho trường Đại học Gettyburg thông qua Chiến dịch Quà tặng Sinh viên Năm

cuối. xxx sinh viên tốt nghiệp đã đóng góp vào chiến dịch này, tăng thêm tổng số tiền $? cho Quỹ

Gettysburg và Câu lạc bộ Orange and Blue. Tất cả quà tặng của chúng tôi cũng tính vào phần của

Đại Chiến dịch Gettysburg hiện tại. Những đóng góp của chúng tôi sẽ tiếp tục hỗ trợ các suất học

bổng, các khoa đào tạo, các nhóm thể thao và các chương trình khác trong trường.

23

EDWARD HUGHES

Thay mặt Chiến dịch Quà tặng Sinh viên Năm cuối, Alison và tôi muốn nhân cơ hội này bày tỏ lòng

biết ơn đến tất cả các bạn đã quyên góp cho trường Đại học nhằm hỗ trợ trong nỗ lực của chúng ta

để nâng cao nhận thức về Quỹ Gettyburg, Câu lạc bộ Orange&Blue, và toàn bộ tầm quan trọng của

quỹ từ thiện cho trường của chúng ta.

Xin chúc mừng lễ tốt nghiệp của các bạn ngày hôm nay, và xin cám ơn vì sự hỗ trợ của các bạn!

CHỦ TỊCH RIGGS

Chúng tôi xin gửi lời cảm ơn đến Alison và Edward, Ủy ban Quà tặng cũng như toàn thể khóa. Các

bạn đã kế tục truyền thống phục vụ trường Đại học Gettysburg khởi nguồn từ những khóa trước và

tiếp tục cho các khóa trong tương lai.

Việc công nhận và tán dương sự hào phóng của sinh viên, các cựu sinh viên, các bậc phụ huynh và

nhiều bạn bè khác là vô cùng quan trọng với chúng tôi, những người đã hỗ trợ xuất sắc và cống hiến

cho trường Đại học trong nhiều năm qua.

Giải thưởng Lavern H.Brenneman dành cho hoạt động Phục vụ Tình nguyện Mẫu mực đã được

thiết lập vào năm 1992 để vinh danh một người đàn ông đã phục vụ cho học viện này trong suốt

quãng thời gian trên giảng đường cũng như trong cả cuộc đời của ông. Kỷ niệm và di sản mẫu mực

của Lavern tiếp tục sống mãi khi chúng ta công nhận sự cống hiến của một cá nhân phi thường ngày

hôm nay.

Và bây giờ tôi muốn giới thiệu Jim Chemel, Chủ tịch Hội đồng Quản trị trường Đại học Gettysburg,

người sẽ trao Giải thưởng Lavern H. Brenneman.

CHỦ TỊCH CHEMEL

Đôi khi, Hội đồng Quản trị của Trường Cao đẳng Gettysburg lại có cơ hội

vinh danh và cảm ơn một người trong số họ. Xin mời ông Bob Joseph bước

lên bục?

24

Hội đồng Quản trị của Trường Cao đẳng Gettysburg chào đón ông Bob

Joseph với Giải thưởng Lavern H. Brenneman cho Dịch vụ Tình nguyện Xuất

sắc đến Trường Cao đẳng Gettysburg.

Tận tụy, trung thành, kiêm một tình nguyện viên tin cậy, Robert H. Joseph Jr.,

Khóa 1969, đã dành toàn bộ công sức của mình để đóng góp cho Trường

Cao đẳng Gettysburg. Những cam kết không ngừng nghỉ đến các hoạt động

tình nguyện lãnh đạo của ông bao gồm:

• Sự tận tụy với tư cách là thành viên Hội đồng Quản trị trong suốt 14

năm từ 1998 đến 2012, cùng việc ông được bầu làm Nguyên Ủy viên

Quản trị sau nhiệm kỳ năm 2012 của mình.

• Tầm nhìn và sự tận tụy với hai chiến dịch toàn diện — Gettysburg

Great: The Campaign for Our College từ 2012 đến 2018, và The

Unfinished Work từ 1999 đến 2004 — trong thời gian đó ông đã đóng

vai trò chủ tọa và lãnh đạo về Định hướng Chiến dịch, Lập Kế hoạch,

Lãnh đạo, và Ủy ban Điều hành, giúp chuyển biến tích cực Trường Cao

đẳng cho các thế hệ tương lai.

• Hỗ trợ cố vấn và từ thiện trong việc canh tân Breidenbaugh Hall và Nhà

hát The Robert and Marilyn Joseph Theatre, đồng thời thành lập Học

bổng Marilyn & Robert Joseph Jr.

• Lãnh đạo với tư cách là chủ tọa Ủy ban Lực lượng Phản ứng Tương lai

nhằm HỖ trợ Thành công của Sinh viên từ năm 1997 đến 1998.

25

• Hỗ trợ năng lực và ảnh hưởng lớn đến hội đồng tình nguyện viên và

lực lượng phản ứng của Trường Cao đẳng, cụ thể là Lực lượng Phản

ứng Thành công trong Sự nghiệp, Hội đồng Cố vấn Cuộc sống Hy Lạp,

và Lực lượng Phản ứng An toàn Cuộc sống.

• Làm việc chặt chẽ với đội ngũ nhân viên Trường để gắn kết và huy

động sự hỗ trợ từ thiện từ bạn học và những cựu sinh viên khác, cũng

như từ phụ huynh và bạn bè.

Sự tận tâm của ông với Trường là một tấm gương sáng cho các thế hệ

tương lai của Gettysburg…

Kính thưa các quý bà và các quý ông, tôi xin trân trọng trao tặng ông Bob

Joseph với Giải thưởng Lavern H. Brenneman cho Dịch vụ Tình nguyện Xuất

sắc đến Trường Cao đẳng Gettysburg.

CHỦ TỌA CHEMEL “Thưa Bà Chủ tịch, sau đây tôi xin trân trọng giới thiệu ba ứng viên nhận

bằng danh dự. Những người này đã thể hiện một cam kết về sự xuất sắc và

về những giá trị và lý tưởng của truyền thống nghệ thuật tự do thông qua

công việc và cuộc sống của họ.”

Rebecca Stevens Halstead, xin vui lòng bước lên phía trước. Thưa Quý bà Chủ tịch, tôi lấy làm vinh

dự khi được trao tặng cho Rebecca Stevens Halstead, văn bằng Tiến sĩ danh dự Khoa học Quân sự.

26

HIỆU TRƯỞNG ZAPPE

“Becky” Halstead, đón nhận thử thách và phá vỡ rào cản là bản năng thứ nhì trong con người của bà. Là một thành viên của khóa 1981 tại West Point, khóa học thứ hai duy nhất cấp bằng tốt nghiệp đại học cho một phụ nữ, bà đã hoàn thành cột mốc lịch sử quan trọng bằng cách trở thành sinh viên nữ tốt nghiệp đầu tiên của học viện này được đề bạt làm Sĩ quan Cấp tướng. Trong số những nhiệm vụ quân sự khác, bà đã đảm nhiệm với cương vị Tổng Tư Lệnh cho hậu cần ở Irắc, và là người phụ nữ đầu tiên trong lịch sử nước Mỹ ra lệnh trong chiến trường ở cấp độ chiến lược. Trong khả năng này, bà đã chịu trách nhiệm điều hành trên 200 đơn vị đa lĩnh vực đặt trên khắp 55 căn cứ khác nhau, cung cấp nguồn lực, bảo vệ, vận chuyển và hỗ trợ phân phát cho trên 250.000 cá nhân phục vụ ở Irắc. Học vấn chính là điểm trọng tâm cho khâu chuẩn bị của bà. Tốt nghiệp từ Học viện Quân sự của Mỹ với tấm bằng Cử nhân Khoa học về Kỹ thuật, sau đó bà đã giành được tấm bằng Thạc sĩ về Nghệ thuật Quân sự và Khoa học trong Ngành học Quân sự Nâng cao từ trường Cao đẳng thuộc Bộ Tổng Tham Mưu và Bộ Tư lệnh Lục quân Mỹ năm 1993 và 2000, bà đã nhận được bằng Thạc sỹ Khoa học trong Chiến lược Nguồn tài nguyên Quốc gia từ trường Cao đẳng Công nghiệp của Lực lượng Không quân, Đại học Quốc Phòng. Trong suốt 27 năm phục vụ trong Quân đội, bà đã giữ vị trí Phó Tổng tư lệnh cho Đội quân Chi viện Chiến trường thứ 21 ở Châu Âu, tăng thêm kinh nghiệm chỉ huy một đội quân đa quốc gia trong các công tác hậu cần mức độ quy mô lớn. Trước khi đến Châu Âu, bà đã đảm nhiệm chức vụ Cố vấn Trưởng cho Tư Lệnh Tiền Phương cho Bộ Tư Lệnh phía Nam, trách nhiệm đó bao gồm đào tạo quân đội và các cuộc hành binh cho Nam Mỹ. Trong quyền hạn này, bà cũng chịu trách nhiệm điều phối trực tiếp với các tổ chức cấp cao như Cơ quan Bộ trưởng Bộ quốc phòng, Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân, Bộ Ngoại giao, Quốc hội Hoa kỳ, Đại sứ Hoa kỳ và các tổ chức dân sự và quân đội nước ngoài tương đương. Đỉnh cao sự nghiệp của bà đến vào năm 2006 khi bà trở thành người phụ nữ đầu tiên với cương vị Trưởng Ban Hậu cần và Tổng Tư lệnh của Trung tâm và Trường Kỹ thuật Pháo binh của Lục quân Mỹ, chịu trách nhiệm phát triển tiềm năng lãnh đạo và đào tạo thể chế cho chi nhánh lớn nhất thứ hai trong Quân đội với hơn 100.000 thành viên của Ngành kỹ thuật Pháo binh. Nhờ có những thành tựu này, bà đã nhận được, trong số những huân chương quân đội, Huân chương Công trạng Xuất sắc, Huân chương Chiến công Đặc biệt của Bộ quốc phòng, những huân chương dành cho những người có công trạng xuất sắc bao gồm hai giải thưởng Huân chương Legion of Merit và Huân chương Sao Đồng, năm giải thưởng Huân chương Anh dũng Meritorious Service Medal, hai giải thưởng Huân chương Army Commendation Medal, và Huân chương Army Achievement Medal. Giờ đây với cương vị là một vị Chuẩn Tướng đã về hưu, bà đã sáng lập công ty tư vấn về nghệ thuật lãnh đạo của riêng mình có tên gọi STEADFAST Leadership, tại đây, với tư cách là Giám đốc Điều hành, bà chuyên về diễn thuyết truyền cảm hứng, phát triển chương trình lãnh đạo, huấn luyện khả

27

năng lãnh đạo, tư vấn và cố vấn. Bà cũng là tác giả của cuốn sách đầu tiên về nghệ thuật lãnh đạo, 24/7: The First Person You Must Lead Is You (Người Đầu Tiên Bạn Cần Phải Lãnh Đạo Đó Chính Là Bản Thân Bạn), trong đó bà định nghĩa rõ “Sự kết hợp giữa trái tim và trí tuệ trong hành động hết lòng quên mình vì những điều tốt đẹp của những người khác để hoàn thành một cách có hiệu quả nhiệm vụ cũng như tạo ra sự khác biệt.” Rebecca Stevens Halstead, vẫn đang tạo ra sự khác biệt, bằng cách đảm nhiệm chức vụ trong Ban Cố vấn cho nhiều tổ chức, bao gồm Patriot Project, và với tư cách là một nhà diễn thuyết cho tổ chức phi lợi nhuận về sức khỏe y tế và thuật nắn khớp xương Foundation for Chiropractic Progress trong đó tập trung chính vào chăm sóc sức khỏe quân đội. Chúng tôi ghi nhận sự cống hiến bền bỉ của bà cho quốc gia, khả năng lãnh đạo đã được chứng tỏ của bà để đạt được sự bình đẳng cho phụ nữ trong quân đội, cũng như cam kết tiếp tục hỗ trợ tất cả các cá nhân nhận ra rằng khả năng lãnh đạo thực sự dựa trên sự phục vụ đối với những người khác, chúng tôi tự hào được trao tặng bà với danh dự cao quý nhất chúng tôi có thể ban tặng.

CHỦ TỊCH RIGGS

Do được trao quyền bởi Hội đồng Quản trị trường Đại học Gettysburg và pháp luật của Khối thịnh

vượng chung, Tôi theo đó rất vui mừng được phong tặng cho bà, Rebecca Stevens Halstead, bằng

Tiến sĩ danh sự về Khoa học Quân sự, với mọi quyền hạn, danh dự và đặc ân đi kèm.

CHỦ TỊCH CHEMEL

Francisco J. Núñez, xin mời bước lên phía trước. Thưa Quý bà Chủ tịch, Tôi xin hân hạnh được trao

tặng Francisco J. Núñez văn bằng cấp Tiến sĩ danh dự về Âm nhạc.

HIỆU TRƯỞNG ZAPPE Francisco J. Núñez, là người được đề xuất dẫn đầu cho vai trò quan trọng mà âm nhạc mang lại trong việc đạt được tính đa dạng và sự bình đẳng trong xã hội ngày nay, ông đã làm gương về những việc có thể được hoàn thành xuất sắc khi chủ động khuyến khích những người trẻ tuổi từ nhiều nền tảng khác nhau nhận thức và nắm lấy những điểm khác biệt trong bản thân họ và những người khác qua âm nhạc. Lớn lên ở khu Washington Heights của Thành phố New York, ông đã trải nghiệm được trực tiếp việc âm nhạc có thể làm cầu nối cho các rào cản như thế nào. Là một nghệ sĩ piano thần đồng, ông đã gặp gỡ những người trẻ tuổi khác có cùng sở thích về âm nhạc nhưng đến từ những môi trường kinh tế và nền văn hóa khác nhau so với bản thân ông. Những cuộc trao đổi này đã chỉ ra cho ông thấy khi tuổi còn trẻ việc có niềm đam mê nói chung có thể giúp cho những đứa trẻ kết nối theo mọi cách, điều đó cho phép họ trở thành nguồn cảm hứng cho nhau. Vì vậy, sau khi tốt nghiệp trường

28

Đại học New York với tấm bằng Cử nhân Nghệ thuật về Biểu diễn Piano năm 1988, ông đã thành lập Dàn Hợp xướng Thanh thiếu niên (YPC) của Thành phố New York, mang những đứa trẻ từ những vùng lân cận không được chăm sóc về cùng với những đứa trẻ đến từ các hoàn cảnh được hưởng đặc ân nhiều hơn để, như ông đã nói, “….cung cấp cho bọn trẻ từ tất cả nền tảng về dân tộc, tôn giáo và kinh tế chỗ ở an toàn để phát triển cá nhân và nghệ thuật.” Kết quả là, mỗi năm có trên 1.600 trẻ em ở độ tuổi từ 7 đến 18 hưởng được lợi ích về âm nhạc, học thuật, và hiểu biết xã hội khi tham gia trong các chương trình ngoại khóa của YPC, chính khóa và trong cộng đồng. Ngoài việc điều hành YPC, ông còn chỉ đạo Câu lạc bộ Glee trong Trường Đại học dành cho nam giới của Thành phố New York, và là người chỉ huy cực kỳ hiếm có của dàn nhạc chuyên nghiệp, dàn nhạc thính phòng và đội hợp xướng ở Bắc Mỹ và Châu Âu. Là một nhà soạn nhạc, ông đã nhận được vô số công việc ủy thác từ đội hợp xướng, dàn nhạc và độc tấu cho âm nhạc và cải biên trong tất cả các dạng thức và phong cách âm nhạc. Kể từ lần trình diễn đầu tiên ở Mỹ tại Prudential Center năm 2015, ông đã đảm nhiệm vị trí người chỉ huy chính trong buổi hòa nhạc hợp xướng của trường học quy mô lớn nhất American Young Voice, một chương trình mang hàng nghìn đứa trẻ lại với nhau để xướng ca trên những sân khấu lớn nhất khắp thế giới. Thêm bằng chứng nữa cho sự tận tụy của ông với việc nâng cao cuộc sống của tất cả thanh thiếu niên, ông đã tạo ra Núñez Initiative (Sáng kiến Núñez) cho Sự thay đổi trong Xã hội Qua Nghệ thuật Hợp xướng, mang các nhà lãnh đạo sát gần lại với nhau trong nhiều lĩnh vực khác nhau để phát triển một chiến lược nhằm thúc đẩy truyền thông xã hội cho trẻ em với những người chỉ huy hợp xướng và giáo viên âm nhạc trên khắp đất nước. Qua sáng kiến này, ông cũng hợp tác với Cộng hòa Dominica để tạo các phần hợp xướng của trẻ em trên toàn quốc để hợp nhất trẻ em trong nước và nâng cao trình độ vượt trội về nghệ thuật trong cộng đồng âm nhạc hợp xướng của đất nước. Giáo dục đóng vai trò quan trọng hàng đầu đối với ông vì vậy ông đã phát triển và thành lập một chương trình Liên kết Cao đẳng cho tất cả người hát trong đội hợp xướng ngoại khóa của YPC, cung cấp các hội thảo, giảng dạy môn học và hỗ trợ khác nhằm cho phép tất cả sinh viên tốt nghiệp YPC tiếp tục theo đuổi bậc học cao hơn. Để nâng cao và mở rộng những phương pháp giảng dạy đã gặt hái nhiều thành công với những ca sĩ hát hợp xướng YPC, ông cũng thiết lập một chương trình học bổng cho nghiên cứu sinh, chương trình này sẽ cung cấp cho những người chỉ huy trẻ cơ hội duy nhất làm việc trong tất cả các khoa xướng âm của YPC. Dựa trên tất cả những gì ông đã hoàn thành, không ngạc nhiên khi ông nhận được giải thưởng cao quý Nghiên cứu sinh MacArthur (MacArthur Fellowship), được biết đến với tên gọi “Giải Thiên Tài” (Genius Grant) dành cho “khả năng sáng tạo phi thường và sự cống hiến trong việc theo đuổi sự sáng tạo” của ông. Trong số nhiều phần thưởng khác và huy chương của ông phải kể đến Giải thưởng Victor Herbert của ASCAP, Giải thưởng Trình diễn hợp xướng Xuất sắc của Cộng đồng Hợp xướng New York, và giải thưởng cho sự sáng tạo trong điện ảnh 2017 Visionary Award từ dàn nhạc Bang on a Can. Mới đây nhất, tổ chức Musical America đã vinh danh ông là Nhà giáo dục của năm 2018, tôn vinh ông là một trong năm cá nhân duy nhất nhận được giải thưởng này. Francisco J. Núñez, chúng tôi công nhận sự cống hiến không gì có thể so sánh được trong sự nghiệp nâng cao cuộc sống của thanh thiếu niên qua tài năng âm nhạc của ông, và cho nỗ lực cũng như tài

29

xoay sở của ông trong việc mang đến các cơ hội, cả nghệ thuật và giáo dục, thúc đẩy sự đa dạng và bình đẳng, chúng tôi tự hào được trao tặng ông danh dự cao quý nhất chúng tôi có thể ban tặng.

CHỦ TỊCH RIGGS

Do được trao quyền bởi Hội đồng Quản trị trường Đại học Gettysburg và pháp luật của Khối thịnh

vượng chung, tôi theo đó rất vui mừng được phong tặng cho ông, Francisco J. Núñez, bằng Tiến sĩ

danh sự về Âm nhạc, với mọi quyền hạn, danh dự và đặc ân đi kèm.

CHỦ TỊCH CHEMEL Howard David Fineman, xin mời bước lên phía trước. Thưa Quý bà Chủ tịch, tôi lấy làm vinh dự được trao tặng Howard David Fineman văn bằng Tiến sĩ Văn chương danh dự. Howard David Fineman, ông là một trong những nhà báo chính trị đáng kính nhất của quốc gia chúng ta. Ông đã phỏng vấn mọi tổng thống và ứng cử viên tổng thống chính kể từ năm 1988, khối lượng công việc lớn của ông bao gồm câu truyện trên tờ bìa tạp chí Newsweek tháng Mười một 2001 được nhiều người biết đến giới thiệu bài phỏng vấn bao quát kể về sự kiện 11 tháng Chín năm 2001, với George W. Bush và sêri “Bush and God” (Tổng thống Bush và Chúa trời), đoạt Giải thưởng Tạp chí Quốc gia năm 2003 cho Nhiệm vụ Xuất sắc. Lớn lên ở Squirrel Hill vùng lận cận ở Pittsburgh, ông đã tốt nghiệp hội học thuật danh giá Phi Beta Kappa từ trường Đại học Colgate, nhận được bằng Thạc sĩ về ngành báo chí từ trường Báo chí Đại học Columbia, và giành được tấm bằng về luật chuyên nghiệp J.D từ Đại học Luật Louisville. Ông cũng nhận được cả giải thưởng Nghiên cứu sinh Thomas J.Watson và Pulitzer Traveling Fellowship cho việc nghiên cứu tại Châu Âu, Nga và Trung đông. Khởi đầu sự nghiệp báo chí của mình tại tòa soạn báo Louisville Courier-Journal, ông đã lấy tin về môi trường, công nghiệp than và hoạt động chính trị của bang trước khi tham gia vào cục báo chí Washington năm 1978. Ông đã chuyển sang tạp chí Newsweek năm 1980 và được bổ nhiệm làm Trưởng Phóng Viên Chính trị năm 1984, Cục Phó Cục Báo chí Washington năm 1993, và Biên tập viên Cao cấp năm 1995. Thêm vào đó, ông được đặc biệt trọng vọng khi trở thành một trong những phóng viên Washington đầu tiên viết bài thường xuyên cho trang web, được bổ nhiệm làm Tổng biên tập của Tập đoàn Truyền thông Huffington Post (Huffington Post Media Group) năm 2010 và Tổng biên tập Toàn cầu năm 2015. Tháng Một vừa rồi, ông đã rời khỏi Huffington Post để viết bài cho trang NBC News, tại đây ông cũng là một nhà phân tích nổi tiếng được lên sóng trực tiếp cho cả đài NBC và chi nhánh kênh tin tức cáp của nó, MSNBC, kể từ năm 1998.

30

Thêm vào cột “Cuộc sống Chính trị” của ông, đã được đăng hàng tuần trên Newsweek.com, bài báo của ông đã xuất hiện trong tờ The New York Times, The Washington Post, và The New Republic. Ông cũng thường xuyên được yêu cầu bình luận về bối cảnh chính trị và xã hội ngày hôm nay trên chương trình truyền hình Hardball with Chris Matthews của đài MSNBC, Lời cuối với Lawrence O’Donnell (The Last Word with Lawrence O'Donnell), và chương trình The Rachel Maddow Show. Truyền thông không phải là tổ chức duy nhất đã công nhận tài năng của ông, mà còn có cả Học thuật. Ngoài việc được yêu cầu trở thành giảng viên tại hơn 40 trường cao đẳng và đại học, gần đây ông đã được bổ nhiệm làm Giáo sư Hướng dẫn tại Trường Truyền thông và Báo chí Annenberg thuộc Đại học Pennsylvania. Đối với việc chia sẻ kiến thức với những thế hệ tương lai, ông cũng đã đặc biệt trung thành với Gettysburg qua việc đồng ý trở thành diễn giả nổi tiếng trên khuôn viên trường chúng ta vài lần. Đáng kể nhất đó là, ông đã trình bày bài giảng Blavatt 2009, tham gia vào một cuộc thảo luận ban hội thẩm với Học viện Eisenhower năm 2012, và đóng góp cho bài thảo luận nhóm nhỏ cùng với Chris Matthews về cuộc bầu cử tổng thống năm 2016. Trong những cuốn sách bán chạy nhất quốc gia của mình, Mười ba cuộc Tranh luận về Nước Mỹ (The Thirteen American Arguments): Các Cuộc Tranh luận Kiên trì Xác định và Truyền cảm hứng cho Quốc gia Chúng ta, ông cho rằng đó là quy trình của cuộc tranh luận không có hồi kết xác định chúng ta với tư cách là một quốc gia, truyền cảm hứng cho chúng ta và giúp chúng ta tự do. Cho dù đó là chủ đề được chỉ định hay bị giới hạn trong buổi nói chuyện tự do, các vấn đề kích động các Nhà Sáng lập, mà ông tin tưởng rằng, vẫn sẽ truyền cảm hứng cho các nhà lãnh đạo, thính giả, và công dân. Theo ý kiến của riêng ông, “Nếu chúng ta thất bại khi vẽ ra sức mạnh từ bản năng tranh luận của mình, chúng ta có nguy cơ đánh mất những gì đã khiến chúng ta trở nên tuyệt vời và cho chúng ta hi vọng. Cuộc tranh luận của chúng ta không phải là một gánh nặng mà là một điều may mắn.” Với những lời lẽ đó, ông đã trao quyền cho thế hệ hiện tại và tương lai đặt ra vấn đề gánh vác lâu dài về những gì tạo nên một chế độ dân chủ thực sự, để tranh luận về những quan điểm này, và để bao quát những điểm khác biệt trong quan điểm chắc chắn sẽ phát sinh với những điều tốt đẹp và hy vọng cho tương lai. Howard David Fineman, chúng tôi công nhận kiến thức sâu sắc mà ông mang lại sẽ nâng cao sự hiểu biết của chúng tôi về chính trị cũng như các công việc của chính phủ, đối với sự liêm chính trong nghề báo của ông, và đối với sự sẵn lòng hỗ trợ cho các sinh viên Gettysburg trong các cuộc điều tra của họ để trở thành những công dân gắn kết và nắm rõ thông tin, chúng tôi rất tự hào được trao tặng ông danh dự cao quý nhất mà chúng tôi có thể ban tặng.

31

HIỆU TRƯỞNG RIGGS

Do được trao quyền bởi Hội đồng Quản trị trường Đại học Gettysburg và pháp luật của Khối thịnh

vượng chung, tôi theo đó rất vui mừng được phong tặng cho ông, Howard David Fineman, bằng

Tiến sĩ danh dự về Văn chương, với mọi quyền hạn, danh dự và đặc ân đi kèm.

Giờ đây khi ông đã nhận được danh dự cao quý nhất của trường Đại học Gettysburg, tôi rất vui

mừng được giới thiệu ông Howard David Fineman lên đọc bài diễn văn Khóa 2018.

HOWARD DAVID FINEMAN

Ngày hôm nay tôi muốn nói chuyện với các bạn về Abe và Ike và Gettysburg. Có thể các bạn đã nghe đến bài diễn văn của tổng thống Abraham Lincoln tại đây. Tổng thống Dwight Eisenhower cũng đã sống, nghỉ hưu và viết cuốn hồi ký của ông tại đây. Vâng, và đã có một trận đánh lừng danh tại đây trong thời gian diễn ra cuộc Nội Chiến. Ngày hôm nay, có rất nhiều người dân Mỹ đang lo ngại rằng chúng ta đang ở trong một cuộc nội chiến mới, một DẠNG thức mới của cuộc nội chiến. Chẳng cần đến súng ống hay đại bác, mà đúng hơn là những dòng tin trên Twitter, trên các kênh You Tube, các trang tin tức giả mạo bịa đặt ở Ucraina và sự kinh rẻ trong Nhà Trắng và bất cứ nơi nào khác ở Washington về chân lý – và thậm chí cả quan niệm về sự thật. Xung đột mang tính phá hủy nhiều hơn chết chóc, hơn nữa còn gây chia rẽ sâu sắc: chính trị, chủng tộc, kinh tế, báo chí và có lẽ thậm chí cả hiến pháp. Nhưng nếu Abe, Ike và Gettysburg là những người dẫn đường – và họ đúng là như vậy – thì các bạn và chúng ta không chỉ tồn tại trong cuộc xung đột của thế kỷ thứ 21 này, mà chúng ta còn nổi bật lên mạnh mẽ hơn từ đó. Làm thế nào để tôi biết được điều này? Vâng, hai vị tổng thống đã gắn bó với nơi này, và một trận đánh lịch sử, chỉ cho chúng ta biết cách cũng như cho chúng ta niềm tin để một lần nữa dệt lại sợi dây đã bị sờn cho cuộc đời hoạt động vì lợi ích chung. Họ cho chúng ta cảm quan về lịch sử và thôi thúc chúng ta làm vậy. Và họ cho các bạn những bài học, Khóa 2018 tuyệt vời của Gettysburg, những bài học về cách sống những cuộc đời vui vẻ và hữu ích và nhất là có đạo đức như những nhà lãnh đạo yêu nước ĐÍCH THỰC của đất nước may mắn này.

32

Tôi chắc rằng vào lúc này, Khóa 2018 thân mến, các bạn chưa hẳn đã sẵn sàng cho bài học về lịch sử. Các bạn cho rằng mình đã hoàn thành những bài học này. Trên thực tế, các bạn vừa với được thức tỉnh. Hoặc thậm chí vẫn còn đang ngủ. Tôi hiểu điều đó. Tin tưởng về điều đó hay không, thì tôi cũng đã từng đi học. Hơn nữa, có quá nhiều lịch sử ở đây! Tối qua, với lòng tôn kính với lịch sử, các bạn đã tái hiện lại một trận đánh của cuộc Nội Chiến. Đó là trận đánh tại Knob Creek, bên cạnh Rolling Rock, giữa các lực lượng do Capt chỉ huy. Morgan và những người như Gen. Jaegermeister. Jack Daniels, Evan Williams và Jim Beam đã bị kiệt sức. Chẳng có ai chiến thắng cả. Tôi cũng chắc chắn rằng, vào lúc này, Khóa 2018 thân mến, nếu các bạn đã thức tỉnh, thì các bạn hãy hỏi chính bản thân mình: ông già này đang nói về điều gì vậy? “Có lẽ ÔNG ẤY là người lạc quan, nhưng chẳng hợp lý chút nào: Tôi đang phải chịu trách nhiệm với bốn mươi nghìn khoản vay ở trường đại học. Robot đang chiếm lấy công việc mà tôi cho rằng tôi sẽ nhận được. Người Trung Quốc đang mua các công ty mà tôi nghĩ tôi muốn làm việc cho họ. Tôi không giải mã được. Tôi không nói được tiếng Quan thoại. Tôi thực sự có phải đi nộp đơn theo học chương trình sau đại học hay không? “Về phần QUỐC GIA này: Donald Trump là kẻ dối trá và mất kiểm soát. Đảng dân chủ không có chỗ đứng. Quốc hội là một trò hề. DC là một hố sụt. Người giàu có nhất thì càng trở nên giàu có hơn, phần còn lại như chúng ta thì ngồi im chờ đợi. “Và nhìn sâu rộng thêm nữa: Phong trào #MeToo (Tôi cũng vậy) chỉ đang ở mức độ sơ khai. Một triệu người da đen đang ở trong tù. Những đứa trẻ La tinh bị giằng ra khỏi tay mẹ chúng. Các chất gây nghiện opioid đã giết chết nông trại và đang tiến đến các thành phố. “Tôi còn trẻ, vậy bản chất của tôi là lạc quan. Nhưng TÔI NÊN phải làm sao? Tôi sẽ thực hiện điều đó vào buổi sáng. Tôi có thể dựa vào cuộc sống của riêng mình, nhưng thay vì – được chọn nơi chúng ta ở và thời đại chúng ta sống – tôi sẽ dựa vào lịch sử tại địa phương. Tôi hi vọng tôi có thể nói một điều gì đó hữu ích và mang tính thuyết phục – nếu không đáng ghi nhớ. Trước khi chúng ta đến với lịch sử, vậy thì, hãy nói chuyện về cuộc đời của các bạn, không phải là của tôi. Trước tiên, xin hãy cho một tràng vỗ tay đến các bậc phụ huynh, gia đình, những người thương yêu và những người khác có ý nghĩa. Họ chính là bệ đỡ vững chắc của các bạn. Không có họ, các bạn sẽ

33

không thể ngồi tại đây. Họ trao cho các bạn tình yêu vô điều kiện. Như Tupac đã nói, tình yêu vô điều kiện là “những thứ không thể mất đi, không thể phai nhạt được.” Vâng, tôi vừa trích dẫn lời của Tupac. Bây giờ, xin hãy cho một tràng vỗ tay đến các cán bộ giảng dạy trong trường. Họ là lý do thực sự - lý do cốt lõi – tại sao các bạn lại đến một trường đại học nghệ thuật và nhân văn. Họ sống một cuộc sống của trí tuệ, và vì vậy các bạn cũng thế, nhờ có họ. Thêm nữa, thật đáng khen ngợi đội ngũ cán bộ quản lý, những người chăm lo cho cộng đồng trường học này, được dẫn dắt bởi Chủ tịch Janet Riggs, người rất sâu lắng và lịch thiệp nhưng lại rất quyết đoán. Lúc này, thì hãy hướng đến và vỗ tay cho các bạn đồng môn, thậm chí cho cả những kẻ bắt bạn phải thức cả đêm để nghe bài RiRi way quá ồn ào. Trên thực tế các bạn đã học được nhiều điều từ những con người này hơn là từ bất kỳ ai khác, và các bạn sẽ hướng cuộc đời mình một phần bởi những tình bạn thân thiết mà các bạn đã có tại đây. Và vâng: một lời ám chỉ đến Rihanna. Cuối cùng, tôi muốn tất cả chúng ta hãy dành một phút để tỏ lòng tôn kính thầm lặng tới một người đàn ông vĩ đại mà tôi được biết đến như một phóng viên và một người bạn trong 30 năm, Sen. John McCain. Ông ấy là hiện thân của sự cống hiến và hi vọng và là một người sống cho lợi ích chung và riêng mà tôi hi vọng các bạn sẽ hướng tới. Giờ đây là các bài học của Lincohn, Eisenhower và Gettysburg, dành cho các bạn và cho đất nước. VINH DANH SỰ THẬT. Với tư cách là các vị tổng thống và tất cả những thứ khác họ đã làm, Lincoln và Eisenhower đánh giá cao sự thật và tìm kiếm cơ hội để nói lên điều đó – không chỉ bởi khi thời cơ yêu cầu, mà còn bởi vì họ tin tưởng vào điều đó. Từng người trong số họ nuôi dưỡng và ấp ủ một danh tiếng về tính trung thực và sự ngay thẳng, càng sống ngay thẳng càng trở nên tốt đẹp hơn. Họ tin tưởng về sức mạnh của sự thật. Nền văn hóa chính trị ngày nay đánh giá cao lòng trung thành tận tụy trên cả sự thật, và sự chiến thắng trên tất cả những thứ khác. Tổng thống hiện tại đã không tạo ra nền văn hóa ăn mòn, nhưng ông ấy chính là đỉnh cao và hiện thân của nó. Abe và Ike, cả hai người đều tìm kiếm cách thống nhất đất nước – và đã – khuyên nhủ chúng ta rằng thực tế quan trọng hơn vòng quay, và chính sự thật – không phải là việc buôn bán – khiến chúng ta tự do. CÁC BẠN KHÔNG CẦN PHẢI GIẦU CÓ HOẶC GIAO DU VỚI GIỚI THƯỢNG LƯU ĐỂ TRỞ THÀNH MỘT VỊ LÃNH ĐẠO. Tất cả mọi người đều biết rằng Lincoln sinh trưởng từ một gia đình bần hàn, còn Ike cũng xuất thân từ một gia đình thường dân. Cả hai đều đến từ những thị trấn nhỏ ở vùng nông thôn phía Trung Tây Hoa Kỳ, cách xa khỏi các thành trì ven biển nay do Wall Street và Hollywood thống trị. Ike và anh trai của ông thay phiên nhau làm việc hàng năm trời để

34

người còn lại có thể đi học đại học. Ike đã đến West Poit bởi vì tiền học được miễn phí. Quân đội Hoa Kỳ đã nhận được nhiều hơn giá trị đồng tiền của nó, và do đó chúng ta cũng vậy. ĐỌC SÁCH. Tốt nghiệp đại học không có nghĩa là kết thúc những thói quen trong cuộc đời chúng ta, nếu không bị ám ảnh. Điều này hiện giờ thực sự rất quan trọng – và là một lợi thế lớn hơn. Khả năng tập trung rút ngắn lại thành không và tất cả ngữ cảnh biến mất trong một trận lụt của các biểu tượng và cơn bão dòng tin. Thêm lý do nữa để các bạn có thể đọc hiểu sâu và rộng. Lincoln đã đọc bất kỳ cuốn sách nào ông ấy tìm thấy, thật hay, ở vùng biên giới. Ike đã đọc đi – và đọc lại – bất kỳ cuốn sách nào trong bộ sưu tầm nhỏ của gia đình ông ở Abilene. Nó cho họ sự cân bằng, trưởng thành và sự tự tin về trí tuệ. ĐỪNG ĐỂ SỰ THẤT BẠI LÀM ẢNH HƯỞNG ĐẾN BẠN. Lincoln nổi tiếng thậm chí ngay trong thời của ông vì rất nhiều cuộc bầu cử và công việc bị mất. Ông cũng bị mất mẹ và em gái. Ông trở nên xa lánh với cha mình. Ông đã trải qua những gì mà bây giờ chúng ta gọi là chứng trầm cảm. Ei-senhower thời trẻ tuổi từng có một giấc mơ lớn trở thành ngôi sao bóng chày khi còn là một cậu bé ở Kansas. Ông đã tôn thờ những vị anh hùng kim cương của ngày đó, nhưng đầu gối bị thương đã phá hủy hi vọng đó của ông. Ông không phải là một sinh viên xuất sắc tại West Point, và đã có nhiều chia sẻ về khuyết điểm của mình. Sau đó, ông đã rèn luyện bộ đội pháo binh - ở Gettysburg – nhưng chưa bao giờ nhận được vị trí ông muốn đến, ở vị trí tiên phong, cho đến khi, đó là, trở thành Tổng tư lệnh Tối cao Liên quân. HÃY TỰ TIN TRONG THÂM TÂM, VÀ THỂ HIỆN SỰ KHIÊM TỐN RA BÊN NGOÀI. Abe và Ike là những tòa tháp về sức mạnh nội tâm – nhưng cũng là những tượng đài khiêm tốn đối với công chúng. Cả hai người đàn ông này rất dễ bị đánh giá thấp khi gặp lần đầu tiên. Họ thích làm như vậy; nó hợp với lợi thế của họ. Lincoln tin tưởng vào số phận của ông. Ý chí sắt thép của ông, hơn bất kể thứ gì, đã cứu quân đội Liên bang. Tuy nhiên tính hài hước của ông lại rất khiêm nhường và dễ gần. Eisenhower lại là một vị tướng nghiêm nghị và tập trung như nước Mỹ đã sản sinh ra. Nhưng ngoài cuộc chiến ra ông thích nói về chơi golf và các môn thể thao và hầu như nói lí nhí khi bị ứng khẩu. HÃY CAN ĐẢM KHI TỪ CHỐI. Lincoln ngay từ lúc đầu đã sẵn sàng chấp nhận cảnh nô lệ nếu điều đó giữ cho quân đội Liên bang không bị ảnh hưởng. Sau đó, ông biết rằng cần phải chấm dứt hoặc vì mục đích của sự hợp nhất, lương tâm của riêng ông và lý tưởng cốt lõi của phẩm giá con người của nước Mỹ. Ông đã tuyên bố quyết tâm của mình trong Bài diễn văn Gettysburg, hứa hẹn về một “sự khai sinh mới cho tự do.” Ike không phải là một nhà lý luận lớn. Nhưng bằng ngôn ngữ mạnh mẽ ông đã ra lệnh cho tội ác của một dạng thức mới của nô lệ loài người—chủ nghĩa toàn trị - phát sinh trong dạng thức của chủ nghĩa Phát xít trong Chiến tranh Thế giới thứ Hai và Đảng Cộng sản Xô Viết trong Chiến tranh Lạnh. Và tại đây ở Gettysburg, hãy để chúng ta tưởng nhớ đến Cemetery Ridge. Một giáo sư trẻ tuổi từ trường Đại học Bowdoin ở Maine tên là Joshua Chamberlain đã giữ cho phòng tuyến cùng quân lính của mình trên ngọn đồi chống lại Nòng súng của Pickett. Ông đã thay đổi tiến trình lịch sử. Ông luôn giữ vững lập trường của mình. HÃY BIẾT ƠN MÓN QUÀ CỦA CHÚNG TA. Lincoln và Eisenhower là những Trường hợp ngoại lệ của nước Mỹ. Vô cùng sâu sắc. Đó là toàn bộ đặc điểm về họ. Chúng ta hàm ơn điều đó cho bản thân mình và thế giới để xứng đáng đón nhận món quà của chúng ta. Cho dù các bạn cảm ơn Chúa,

35

vì họ đã làm, hoặc dòng chảy của lịch sử thế giới, cũng không nghi ngờ về những gì món quà mang lại. Chúng ta là quốc gia đầu tiên kể từ khi Athens được tìm thấy dựa trên ý tưởng của những gì Lincoln tại đây gọi là “một chính phủ của con người, do con người và vì con người. Không có quốc vương, không tôn giáo, không có kẻ độc tài, không trùm chính trị chỉ bảo chúng ta cách điều khiển những vấn đề của mình. Tất cả là do chúng ta. Chúng ta phải hiểu được bản thân mình. CHÚNG TA SẼ LUÔN TRANH LUẬN. Đó là sự may mắn của chúng ta và cũng là gánh nặng của chúng ta. Sự chia rẽ - những thứ tồi tệ – không thể tránh được. Tại sao? Bởi vì chúng ta sinh ra để tranh luận. Đó là bản chất DNA của chúng ta. Bản tuyên ngôn đặt ra mục đích, phẩm giá và sự tự do của mỗi con người. Hiến pháp kêu gọi chúng ta “thiết lập một liên bang hoàn hảo hơn”, nhưng lại không thực sự cho chúng ta biết nó sẽ thế nào. Nó chỉ cho chúng ta biết các quy tắc về chia sẻ quyền lực. Vì vậy, chúng ta tranh luận. Nhưng điều đó sản sinh ra năng lượng từ va chạm và cuối cùng tiến triển thành thế giới Mỹ thực sự. KÊU GỌI ĐỂ HI VỌNG CHỨ KHÔNG SỢ HÃI. Nói cách khác, là một người yêu nước đích thực, như Abe và Ike đã từng. Eisenhower đã lên tiếng chống lại loại bộ tộc đe dọa công chúng và chửi rủa tại sân trường mà chúng ta nghe thấy ngày nay – từ Nhà Trắng, thật ngạc nhiên. Họ không cho rằng, chưa nói đến, những người chống đối họ bị kém đi nét con người, kém hơn người Mỹ. “Nếu chúng ta cho phép bản thân mình bị thuyết phục rằng mọi cá nhân, hoặc đảng phái, đi ngược lại với niềm tin của riêng chúng ta tất yếu là điều xấu xa và mang tội phản quốc,” Ike nói tại đỉnh điểm của “Nỗi hoảng sợ Đỏ” (Red Scare) của học thuyết McCarthy Era, sau đó chúng ta tiếp cận với phía cuối con đường của sự tự do…Cống hiến của chúng ta với chân lý và sự tự do, trong nước và ở nước ngoài, không cần – có thể - không khoan dung – nỗi sợ, sự đe dọa, sự cuồng loạn và sự hăm dọa. Khi chúng ta ca tụng sự tự do với những người khác, vậy chúng ta có nên thực hành nó với bản thân mình.” Lincoln đã nói điều tương tự một cách cô đọng trong Bài diễn văn tại buổi Khánh thành lần thứ Hai. Quân đội liên bang sẽ chiến thắng chiến tranh, ông nói, và sau đó “thống nhất đất nước” và “nói không với tội ác và khoan dung với tất cả.” THAM GIA VÀO. Tại Mỹ, chúng ta có được chính phủ và xã hội chúng ta xứng đáng được nhận. Đọc bài diễn thuyết vào năm 1954 vào thời điểm hai trăm tuổi của Trường Đại học Columbia, nơi ông đã từng là chủ tịch, Ike đã trích dẫn lời của John Adams trong nhiệm vụ của lòng ái quốc của những người có giáo dục. “Cảnh tượng bây giờ trước mặt chúng ta ở nước Mỹ,” Adams nói, “phải khuyến khích khả năng tập trung mỗi người khi học những vấn đề về sức mạnh và quyền lực, mà chúng ta không được điều khiển cũng như bị bịt mắt điều khiển cho sự phá hủy không thể bù đắp. Hãy mở cửa mọi cửa sổ kiến thức và thiết lập một dòng chảy!” LỊCH SỬ DẠY CHO CHÚNG TA TÍNH LẠC QUAN – VÀ SỰ THỐNG NHẤT. Vâng, tại đây đã xảy ra chiến tranh, đẫm máu nhất trong lịch sử nước Mỹ. Chủ nghĩa đề cao bộ tộc mà chúng ta lo lắng về nó ngày hôm nay chẳng có gì so sánh với chủ nghĩa đe dọa chúng ta sau đó. Trong thuật ngữ dân số ngày nay, Cuộc Nội chiến đã lấy đi của chúng ta năm TRIỆU mạng sống, năm trăm nghìn người tại Gettysburg. Dân chúng của chính thị trấn này đã nổi dậy sau trận đánh để khám xét hiện trường: các cánh đồng vương vãi với những xác chết của những người lính nổi lên và xoắn lại trong những hình dạng

36

khủng khiếp; xác ngựa chết khắp mọi nơi. Những cánh đồng, cánh rừng bị thiêu cháy và phá hủy. Mùi hôi thối bẩn thỉu bốc lên khắp mọi nơi bất kỳ lúc nào hít thở giống như hơi thở xác chết phân hủy của Địa ngục. Năm mươi năm sau, những người lính lại tụ họp tại đây. Họ không chỉ chữa lành vết thương của cuộc Chiến Giữa các Bang và giữa những người anh chị em. Đất nước từ lâu đã trở thành một sức mạnh công nghiệp lớn, và sắp sửa có những bước đi mới quan trọng trong chặng đường dài và không có hồi kết của tiến trình xã hội tại đây và trên thế giới. Vào đầu tháng Bảy 1913, năm mươi nghìn cựu Yank (lính phương bắc) và Rebel (lính phương nam). Họ ôm nhau và cười đùa cùng uống rượu khi Tổng thống Woodrow Wilson tán dương “hòa bình và sự thống nhất và sinh lực – sự trưởng thành và sức mạnh – của một quốc gia vĩ đại mà chúng ta yêu quí với cả trái tim.” Trong một chiếc lều khổng lồ bằng vải cotton trải ra gần đó, họ đã hổi tưởng lại. Họ khóc. Sau đó, họ từ từ và nhẹ nhàng và điềm tĩnh hòa trộn giữa tiếng cười và sự ăn năn khôi phục lại Nòng súng của Pickett. Họ đã hạnh phúc và tràn ngập hi vọng vào bản thân, gia đình và đất nước của mình. Như chúng ta hiện có tại đây. Như CÁC BẠN hiện có mặt tại đây. Sau buổi lễ này các bạn sẽ sẵn sàng rời khỏi thị trấn và ngôi trường đại học có tên gọi Gettysburg thân thương, yên bình, thịnh vượng này, cho đến giờ từ cuộc đấu tranh và nỗi đau buồn trước đó. Hãy ghi nhớ bài học của Abe và Ike. Và hãy nhớ rằng các bạn hiện có trách nhiệm lãnh đạo những gì tổng thống Lincoln gọi là “hi vọng tốt nhất cuối cùng của Trái đất.” Xin cám ơn và Chúc may mắn.

CHỦ TỊCH RIGGS

Howard Fineman, xin cám ơn ông vì đã có bài phát biểu truyền cảm hứng tới các sinh viên tốt

nghiệp của chúng tôi. Ngay bây giờ chúng tôi sẽ tiếp tục với việc trao bằng Cử nhân.

HIỆU TRƯỞNG ZAPPE

Xin mời các sinh viên được nhận bằng Cử nhân Nghệ thuật đứng dậy. Kính thưa Hiệu trưởng

Riggs, những sinh viên này đã hoàn thành mọi yêu cầu đạt được bằng Cử nhân Nghệ thuật. Theo

giới thiệu của khoa, tôi xin mời bà lên trao tặng họ tấm bằng này.

CHỦ TỊCH RIGGS

Do được trao quyền bởi Hội đồng Quản trị trường Đại học Gettysburg và pháp luật của Khối thịnh

vượng chung, Tôi theo đó rất vui mừng được trao tặng cho các bạn văn bằng Cử nhân Nghệ thuật.

Tôi thừa nhận mọi quyền hạn và đặc ân đi kèm với văn bằng Cử nhân này và tôi yêu cầu các bạn sử

dụng những kiến thức và hiểu biết đã được trang bị một cách hợp lý. Xin chúc mừng.

37

HIỆU TRƯỞNG ZAPPE

Xin mời các sinh viên được nhận bằng Cử nhân Khoa học đứng dậy. Kính thưa Hiệu trưởng Riggs,

những sinh viên này đã hoàn thành mọi yêu cầu đạt được bằng Cử nhân Khoa học. Theo giới thiệu

của khoa, tôi xin mời bà lên trao tặng họ tấm bằng này.

CHỦ TỊCH RIGGS

Do được trao quyền bởi Hội đồng Quản trị trường Đại học Gettysburg và pháp luật của Khối thịnh

vượng chung, tôi theo đó rất vui mừng được trao tặng cho các bạn văn bằng Cử nhân Khoa học. Tôi

thừa nhận mọi quyền hạn và đặc ân đi kèm với văn bằng Cử nhân này và tôi yêu cầu các bạn sử

dụng những kiến thức và hiểu biết đã được trang bị một cách hợp lý. Xin chúc mừng.

HIỆU TRƯỞNG ZAPPE

Xin mời các sinh viên được nhận bằng Cử nhân Âm nhạc đứng dậy. Kính thưa Hiệu trưởng Riggs,

những sinh viên này đã hoàn thành mọi yêu cầu đạt được bằng Cử nhân Âm nhạc. Theo giới thiệu

của khoa, tôi xin mời bà lên trao tặng họ tấm bằng này.

CHỦ TỊCH RIGGS

Do được trao quyền bởi Hội đồng Quản trị trường Đại học Gettysburg và pháp luật của Khối thịnh

vượng chung, tôi theo đó rất vui mừng được trao tặng cho các bạn văn bằng Cử nhân Âm nhạc. Tôi

thừa nhận mọi quyền hạn và đặc ân đi kèm với văn bằng Cử nhân này và tôi yêu cầu các bạn sử

dụng những kiến thức và hiểu biết đã được trang bị một cách hợp lý. Xin chúc mừng.

HIỆU TRƯỞNG ZAPPE

Xin mời các sinh viên được nhận bằng Cử nhân Giáo dục Âm nhạc đứng dậy. Kính thưa Hiệu

trưởng Riggs, những sinh viên này đã hoàn thành mọi yêu cầu đạt được bằng Cử nhân Giáo dục Âm

nhạc. Theo giới thiệu của khoa, tôi xin mời bà lên trao tặng họ tấm bằng này.

38

CHỦ TỊCH RIGGS

Do được trao quyền bởi Hội đồng Quản trị trường Đại học Gettysburg và pháp luật của Khối thịnh

vượng chung, tôi theo đó rất vui mừng được trao tặng cho các bạn văn bằng Cử nhân Giáo dục Âm

nhạc. Tôi thừa nhận mọi quyền hạn và đặc ân đi kèm với văn bằng Cử nhân này và tôi yêu cầu các

bạn sử dụng những kiến thức và hiểu biết đã được trang bị một cách hợp lý. Xin chúc mừng.

HIỆU TRƯỞNG ZAPPE

Xin mời những sinh viên nhận được văn bằng Cử nhân Giáo dục Âm nhạc ngồi xuống.

Những sinh viên tốt nghiệp sẽ bước lên phía trước theo hướng những Sinh viên Ưu tú. Xin tiếp tục

vỗ tay cho đến khi kết thúc bài thuyết trình nhận văn bằng.

BÀI THUYẾT TRÌNH NHẬN VĂN BẰNG

HIỆU TRƯỞNG ZAPPE

Kính thưa các Quý ông, Quý bà, tôi xin giới thiệu với quý vị ngay lúc này: Khóa 2018 Đại học

Gettysburg

HIỆU TRƯỞNG Riggs

Và bây giờ tôi rất vinh hạnh được giới thiệu Lauren Wise Bright, thành viên của Khóa’ 90 và Chủ

tịch Ban Giám đốc Hội Cựu sinh viên.

CHỦ TỊCH HỘI CỰU SINH VIÊN Lauren Wise Bright

Xin cám ơn vì đã có cơ hội được nói vài lời ngắn gọn với các bạn vào ngày trọng đại trong cuộc đời

của các bạn!

Thay mặt hơn 30.000 thành viên của Hội Cựu sinh viên Đại học Gettysburg, tôi muốn bày tỏ lời

chúc mừng từ trái tim mình tới Khóa 2018!

39

Tôi muốn công nhận và đặc biệt cám ơn các bạn vì thành tích của các bạn khi tham gia ?% trong

Chiến dịch Quà tặng Sinh viên Năm cuối…đã gây quỹ được hơn $xxx hỗ trợ cho trường đại học

này. Những con số này đại diện cho thành công lớn lao dành cho khóa của các bạn…các bạn đã tự

tạo ra cho mình một truyền thống tuyệt vời mang lại những điều tốt đẹp! Xin cám ơn!

Nói đến những truyền thống, nó đã trở thành truyền thống mà Hội Cựu sinh viên đại diện cho từng

sinh viên đã tốt nghiệp với “Chiếc khăn quàng của Lòng biết ơn” mà các bạn đeo hôm nay. Sự thực

là, đây là năm thứ 14 cho truyền thống này. Trong khi đó đây là một món quà dành cho các

bạn….các bạn, lần lượt, sẽ vinh danh truyền thông này bằng cách đưa chiếc khăn quàng cho một ai

đó – gia đình, bạn bè hoặc có thể là một cán bộ giảng dạy hoặc nhân viên trong trường – người đã

đóng vai trò quan trọng giúp bạn đạt được những mục tiêu của mình tại trường Đại học Gettysburg.

Tôi hi vọng các bạn sẽ tận dụng cơ hội sau khi kết thúc buổi lễ này tặng chiếc khăn quàng cho một

ai đó đã khiến Gettysburg của bạn trở thành một trải nghiệm đặc biệt.

Cuối cùng, và cũng là điều quan trọng nhất, với tư cách là cựu sinh viên đã tốt nghiệp, trách nhiệm

tiếp theo cho tương lai của Đại học Gettysburg bắt đầu thông qua. Trường đại học của các bạn đã

phát triển trong hơn 186 năm qua sự gắn kết đang diễn ra và sự hỗ trợ của các cựu sinh viên, các

bậc phụ huynh và bạn bè. Tôi mong các bạn sẽ trở thành những nhà lãnh đạo của thế hệ các bạn

trong việc duy trì truyền thống đó!

Cuối cùng, tôi rất lấy làm vinh dự được chào đón các bạn tới Hội Cựu sinh viên rất đặc biệt của

chúng tôi trong đó các thành viên đã đóng góp một phần lớn cho trải nghiệm Gettysburg của các

bạn và sẵn sàng cũng như chờ mong được trợ giúp các bạn trong những bước đường tiếp theo của

các bạn.

Xin chúc mừng, Khóa 2018!

40

HIỆU TRƯỞNG Riggs

Cám ơn, Lauren.

Phong tục tại Lễ Phát bằng là dành cho những sinh viên tốt nghiệp chuyển các núm tua từ bên phải

sang bên trái, thể hiện trạng thái mới của họ là người giữ tấm bằng Cử nhân. Các thành viên của

Khóa 2018, cũng sẽ được làm như vậy! Xin chúc mừng.

Với niềm vinh dự lớn nhất, tôi xin được giao một nhiệm vụ cho Khóa 2018.

Tôi biết rằng rất nhiều trong số các bạn đang mong sự kiện này kết thúc – tôi

hứa sẽ nói ngắn gọn!

Khi tôi nhìn lại quá trình giao tiếp của mình với rất nhiều các bạn trong Khóa

2018 tuyệt vời này, tôi rất tự hào được thấy những việc các bạn đã hoàn

thành và con người các bạn đã trở thành trong thời gian bạn ở Gettysburg.

Các bạn đã đứng lên vì những giá trị của Gettysburg,

Các bạn đã tham gia các buổi hội thảo suy ngẫm,

Các bạn đã hỗ trợ lẫn nhau,

Và các bạn đã mang đến những thay đổi tích cực.

Sự thay đổi không phải lúc nào cũng dễ dàng…

Bạn không thể khuấy động sự thay đổi bằng cách ước muốn nó trong thế

giới…

Thay vào đó, bạn kích hoạt sự thay đổi bằng cách toàn tâm toàn ý thực hiện

một điều gì đó vĩ đại hơn — và truyền cảm hứng cho những người khác làm

điều tương tự.

41

Mỗi người trong số các bạn đều có sức mạnh và tiềm năng tạo nên sự khác

biệt.

Vậy nên khi giao nhiệm vụ này cho các bạn hôm nay, tôi xin được trở lại lời

nói của Giáo sư Isherwood mà tôi đã nói đến lúc đầu, cũng như những lời nói

của Abraham Lincoln.

Khi các bạn đi tiếp từ Cao đẳng Gettysburg, tôi đề nghị các bạn toàn tâm

toàn ý vào những công việc chưa hoàn thành đang đối mặt chúng ta. Tôi đề

nghị các bạn theo đuổi những sứ mệnh cao cả sẽ nuôi dưỡng thay đổi tích

cực trong các cộng đồng và khu dân cư của các bạn, ở nơi làm việc của các

bạn, ở quốc gia này, và trong thế giới của chúng ta.

Nền giáo dục Gettysburg của bạn là một đặc quyền.

Đừng lãng phí điều đó. Hãy làm những điều vĩ đại.

Khóa 2018— giờ đây là các sinh viên tốt nghiệp Gettysburg — tôi chúc các

bạn những điều tốt đẹp nhất.

Cảm ơn các bạn, và xin chúc mừng!

MARSHAL Birkner

Một vài lời thông báo: Ngay sau buổi Lễ Phát bằng, đồ ăn nhẹ sẽ được phục vụ tại phòng lớn CUB

và Khu vực ăn uống tự chọn của sinh viên. Có các ký hiệu được đặt ở đó để giúp các bạn định vị

được hai khu vực.

Lúc này đây, Rick Hale thành viên của Khóa 2018, xin mời lên sân khấu để chỉ huy dàn hợp xướng

bài ca Học đường, được in ở mặt trong của trang bìa trong chương trình của các bạn. Rick sẽ được

42

hộ tống bởi dàn nhạc hòa tấu kèn đồng. Dàn nhạc sẽ chơi bài Học đường do Keith Gromis tổ chức,

thành viên của Khóa 2013. Sau ca khúc Học đường, sẽ là Bài Kinh Tạ ơn.

Khán giả được yêu cầu đứng dậy nếu có thể và tiếp tục đứng cho đến khi hết bài tiễn ca. Những

sinh viên tốt nghiệp mới nhất sẽ đi theo khoa xuống lối đi giữa và đi về khu vực lễ tân.

GIÁO SĨ LARGEN

Đã đến lúc rồi, thưa các bạn sinh viên năm cuối. Thế giới đang gọi tên, và

các bạn phải lên đường.

Hãy đón nhận sự phù hộ chia tay của chúng tôi, trong tình yêu thương và sự

tin tưởng.

Thế giới đang gọi tên. Mong các bạn luôn mở đôi tai, để lắng nghe tiếng

khóc của những người bị áp bức.

Thế giới đang gọi tên. Mong các bạn luôn mở đôi bàn tay, để hào phóng cho

đi những món quà của chính bạn và khiêm nhường đón nhận món quà từ

những người khác.

Thế giới đang gọi tên. Mong các bạn luôn mở trái tim, với một niềm đam mê

công lý, và tình yêu trường tồn cho toàn tạo hóa.

Thế giới đang gọi tên. Mong các bạn luôn mở lòng can đảm, để không biết

mình đang đi đâu, nhưng luôn hiểu rằng bàn tay của Chúa đang dẫn bạn đi,

và tình yêu của Chúa luôn nâng đỡ bạn. AMEN