215

Tận Cùng Là Cái Chết

  • Upload
    others

  • View
    3

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Tận Cùng Là Cái Chết
Page 2: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngITHÁNGTHỨHAI-MÙALŨ

NGÀYTHỨHAIMƯƠI

RenisenbđứnglặngngắmdòngsôngNile.Từxanàngcó thểnghe thấymột cáchmơhồ tiếnghaianh

trainàngcãivãvềmộtvấnđềgìđó.GiọngSobekcaovàtựtinnhưmọilần.Anhcóthóiquenxác

định ý kiến của mình một cách chắc chắn, dễ dàng. GiọngYahmosethìthấpvàlầubầu,mangvẻhoangmang,lolắng.MàYahmosethìluônluônlolắngvềđiềunàyhoặcđiềukhác.AnhlàcontrưởngvàtrongkhichaanhvắngmặtvìcôngchuyệnlàmănởmiềnBắc,côngviệcquảnlýđấtđai,tàisảnởđâyítnhiềunằmtrong tay anh. Yahmose chậm chạp, cẩn thận, hay tìm thấynhữngkhókhănthậtrakhônghềcóvàthiếuhẳncáivẻvuitươi,tựtincủaSobek.

Renisenbnhớ lại ngay từ thuở còn thơ ấunàng vẫn thườngnghehaianhemtranhluậncũngbằngnhữnggiọngấy.Điềuđóđộtnhiênđemlạichonàngmộtcảmgiácantoàn…Nàngđangởnhà.Đúng,nàngđãtrởlạinhà…

ThếnhưngkhinànglạingắmdòngsôngNilesángloángmàuxámbạc,thìlòngnàngnổiloạn,cáinỗiđauđớnlạimộtlầnnữadângtràolên.Khay,chồngnàng,đãchết…Khay,vớikhuônmặttươicườivàđôimắtmạnhkhỏe…Giờđây,KhayđangởcùngvớithầnOsiristrongthếgiớingườichết-cònnàng,Renisenb,ngườivợ yêu quí củaKhay, đã bị bỏ lại trơ trọi trên cõi đờinày. Támnămtrờihọsốngcùngnhau-nàngđếnvớiKhaykhichỉmớilớnhơnmộtcôbéchútítthôi-vàgiờđây,góabụa,nàngtrởvềnhà

Page 3: Tận Cùng Là Cái Chết

củachanàngcùngvớiTeti,concủanàngvớiKhay.Đối với nàng lúc này có vẻ như chưa bao giờ nàng từng xa

nhà.Nànghoannghênhýtưởngđó…Nàngmuốnquênđitámnămấy,támnămđầyhạnhphúcvô

tư,rồibịxéráchbởimấtmátvàđauđớn.Ừ,phảiquênđi,phảiloạibỏchúngrakhỏitâmtrímình.Một

lầnnữahãytrởlạilàRenisenb,congáiyêucủaImhotep,vịtưtếcủa thầnKa,Renisenb, côgáihồnnhiên,vô tư lự. Lòng thươngyêu chồng chính ra làmột điềuđộc ác, bởinó đã lừa dốinàngbằng sự dịu ngọt.Nàngnhớnhư in đôi vai khỏe như thép, cáimiệngcườitươitắncủachồng,thếmàgiờđây,Khaybịchônkíntrong lăng một, người quấn đầy băng, xung quanh chất đầynhữnglábùađểbảovệchochàngtrongcuộchànhtrìnhnơithếgiớibênkia.ĐâucòncóKhaynơithếgiớinàyđểchèothuyềntrêndòngsôngNilevàcườivangdướiánhmặttrời,trongkhiđónàngnằmduỗidàitrongkhoangthuyềnđặtbéTetitrênđùi,cườitheosaulưngKhay…

Renisenbnóithầm:‘Mìnhđừngnghĩđếnnữa.Tấtcảđãhếtrồi.Bâygiờmìnhđã

vềlạinhà.Mọithứvẫnnhưxưa.Cảmìnhnữa,mìnhcũngsẽynhưngàyxưa.Tấtcảđềusẽnhưtrước.Tetiđãquênhết.Kìa,nóđangchơiđùavớimấyđứatrẻkhác.’

Nàngquayngườiđộtngộtvàtrởlạinhà.Ngượcchiềuvớinànglànhữngconlừachởnặngđanglầmlũiđivềphíabờsông.Nàngvượt qua vựa thóc và nhà ngoài, xuyên qua cổng tiến vào sântrong.Khôngkhítrongsânthậtvuivẻ.Giữasânlàhồnhântạo,baoquanhlànhữngcâyhoalàiđangnởhoa,immátdướinhữngtán cây sung cao lớn. Teti vàmấy đứa trẻ khác đang chơi đùa,giọng chúng cao và trong trẻo. Trông chúng tung tăng y hệtnhữngconbướmnhỏđangđậubênméphồ.Renisenbđểýthấycon mình đang chơi một con sư tử bằng gỗ có miệng há rangoạmvàođượcdomộtsợidâykéo,mónđồchơimàchínhnàng

Page 4: Tận Cùng Là Cái Chết

rấtyêukhicònbé.Lòngđầyêmả,nànglạinghĩ:“Mìnhđãtrởvềnhà…”Nơiđâykhôngcógìđổithay,tấtcảđềunhưxưa.Ởđâyđờisống luônluônbìnhyên,bấtbiến.Dĩnhiên,Tetibâygiờ làmộtđứabé,cònnànglàmộttrongnhữngbàmẹởđây,khóakíntrongbốnbứctườngnhàchanàng,nhưngđiềucốtyếucủasựvật,cáikhungchính,thìvẫnkhôngthayđổi.

Mộtquảbóngtừlũtrẻlănlạiphíanàng,Renisenbtungchânđálạicholũtrẻ,cườivang.

Nàng đi quamái hiên với những hàng cộtmàu tươi thắm,bướcvàonhà,xuyênquacănphònggiữalớnrộng,váchchạmnổihìnhhoasenvàhoaanhtúc,rồivàokhudànhriêngchophụnữởphíasautòanhà.

Những tiếng nói cao giọng lại đập vào tai nàng, vàmột lầnnữa, nàng đứng lại thích thú uống lấy những âm thanh quenthuộc của Satipy và Kait ngày xưa. Satipy và Kait vẫn cãi nhaunhưbaogiờ.Cáigiọngnóicao,nặng,đầyvẻkhốngchếmànàngcònnhớrõnhưin,Satipy,vợcủaYahmose,anhtrainàng,làmộtngườiđànbàcaolớn,đầynănglực,lắmlời,đẹpmộtcáchdữdằn,uyquyền.Mọingườitrongnhàđềusợlờinóicủacôvàvânglờicôrăm rắp. Ngay chính Yahmose cũng rất cảm phục người vợ uyquyền và quả quyếtnày; đếnnỗinhiều lúc anh quỵ lụy vợ quálàmchoRenisenbphảitứcgiận.

Thỉnhthoảng,chengiữagiọngnóicao,mạnhmẽcủaSatipy,nàngnghe thấy giọng nói lặng lẽ, bướng bỉnh của Kait. Kait làmộtngườiđànbàtolớn,mặtnhẵn,vợcủaanhchàngSobekđẹptraivàtươivui.Kaithếtlòngtậntụyvớiconcáivàrấtítkhinghĩhoặc phát biểu điều gì khác ngoài vấn đề con cái. Những khitranhluậnvớiSatipy,côvẫnlặplạinhữngđiềuđãnóimộtcáchbướng bỉnh lặng lẽ. Rất ít khi cô bày tỏ sựnóngnảyhaynhiệttình,cũngchẳngbaogiờcôquantâmđếnmộtvấnđềgìngoạitrừvấnđềcủacô.SobekhếtsứcràngbuộcvớivợnhưnganhvẫnnóivớiKaitnhữngchuyệnlăngnhăngcủamình,vìanhtinrằngvơanhgiảbộlắngnghe,thỉnhthoảngchỉậmừmộtvàitiếngđểtỏ

Page 5: Tận Cùng Là Cái Chết

dấubằng lònghoặckhôngrồi sẽquênkhôngcònnhớgìhết, vìrằngtâmtrícôkhiđóchắcchắnđangbậnbịuvềmấyđứanhỏ.

TiếngSatipylalớn,“Thậtlàxấuhổ,tôinóithậtthếđấy,nếuYahmosecòncótinhthầncủamộtconchuộtnhắtthôi thìhẳnanhtacũngkhôngchịuđựngnổi.ThếaichịutráchnhiệmởđâykhiImhotepvắngmặt?ChínhYahmose.LàvợYahmose,đúngratôilàngườiphảiđượcquyềnchọncáigốiấytrướcchớ!Cáitênnôlệdađenngunhưtrâunướcấyđánglẽraphải…”

Giọngnóinặng,trầmcủaKaitcắtngang,“Đừng,đừng,bécon,đừngcắntócconbúpbê.Này,này,kẹođây,béngốclắm…”

“Cònthímnữa,thímkhônglịchsựmộtchútnào,thímkhônghề lắngnghe lời tôi nói, thím cũng chẳng buồn trả lời tôi nữa.Thímthậtthôlỗ.”

“Cáigốidựamàuxanhcủatôiđâurồi…Ồ,nhìnbéAnkhkìa,nóđangtậpđi…”

“ThímKait, thímcũngngungốcnhưlũnhỏnàyvậyhử,nóithếvớithímcũngcònnhẹđấy.Nhưngrồithímkhôngthểlãngranhư vậymãi được đâu. Tôi sẽ có quyền của tôi, bảo cho thímbiết…”

Renisenbsựctỉnhkhicótiếngbướcchânrấtnhẹphíasau,côquay lạivàgiậtmình,mộtcảmgiáckhóchịucũkỹquenthuộchiệnlênkhicôthấyHenetđứngngaysaulưngmình.KhuônmặtmỏngdínhcủaHenetnhăntúmlạithànhmộtnụcườighêrợn.

“CôRenisenb,hẳnlàcônghĩmọisựchẳngcógìthayđổi.Tôitự hỏi tại sao chúng ta chịu đựng được cái miệng của Satipy!ĐánglẽcôKaitphảitrảđũalạimớiphảichứ.Chúngmìnhthậtlàkhôngmaymắn.Tôithìtôibiếtcươngvịcủatôi.Tôibiếtơnôngchủ,chacô,đãcho tôicơmănáomặc.Ông thật tốtvà tôi luônluôncốhếtsứcmình.Tôihếtlònglàmviệc,nơinàymộttaynơikiamộttay.Nóithật,tôicũngchẳngtrôngmongaibiếtơnmình.Nếumẹcôcònsốngthìkhác.Bàthậtsựyêuquýtôi.Bàđốivớitôinhư chị emvậy. Bà thật đẹp.Nhưng thôi, tôi đã làmđúng bổnphậnvàgiữlờihứavớibàkhibàsắpmất:“Henet,cốchămnom

Page 6: Tận Cùng Là Cái Chết

bọnnhỏ”.Thếmàmọingườichẳngaithèmnghĩgìđếntôi.Ừ,màhọnghĩđếnlàmgì.Tôichỉcốgắnggiúpíchchomọingười, thếthôi.”

Rồi mụ trườn mình như một con lươn qua cánh tay củaRenisenbđểvàotrongnhà.

Renisenb bỏ đi. Cái cảm giác căm ghét xưa kia về Henet lạidânglêntrongnàng.Cũngthậtkỳ,khimọingươitrongnhànàyđềucóáccảmvớiHenet.Chínhvìcáigiọngkhúmnúm,cáivẻtựthươngxót,vàcáivẻkhoáitrátinhmaánhlêntrongmắtmụkhitìmđượcđómxòechonhữngcuộccảivãcủanhữngngườitrongnhàbùnglên.

Rồi nàng lại nghĩ: “Ừ, nhưng tại sao lại không nhỉ? Bởi vìchínhHenetcũngphảitựtìmcáchgiảitríchứ.Đờisốngquảthậtnghiệtngãvớimụta.Mụlàmviệcnhưmộtđứahạtiệnvàchẳngaithèmbiếtơnmụ.Màthậtchẳngaibiếtơnmụđược.Cáicáchmụluônluônbắtmọingườichúývàovaitrò,vàogiátrịcủamụđã làmnguộiđibấtcứ tìnhcảmđộ lượngnàovừanhennhúmlêntrongngườikhác.

RenisenbnghĩHenetlàloạingườimàđịnhmệnhbắtphảitậntụyvớikẻkháctrongkhingượclạimụkhôngđượcaitậntụyvớimụcả.Hìnhdángmụkhôngcógìquyếnrũ, lại cóvẻngungốcnữa.Thếtuynhiênmụlạibiếtchuyệnrấtnhanh.Cáchmụđiâmthầmkhôngmộttiếngđộng,lỗtaithínhnhưchồn,cặpmắtláoliêngcủamụkhiếnngườitachắcchắnrằngkhôngcógìbímậtgiữđượclâutrướcmụ.Cókhimụgiữbímậtđóchoriêngmình,khikhácthìmụđithócmáchtừngườinàyquangườikhác,thìthàomộthồirồiđứngluimộtbướcngắmnhìnkẻđốidiện,khoáitráquansátkếtquảsựthócmáchcủamình.

CólầnmọingườitronggiađìnhđãvannàiImhotepđuổimụđinhưngImhotepkhôngbaogiờnghetheomộtđiềunhưvậy.Cólẽônglàngườiduynhấttrongnhànàyưathíchmụ,vàmụcũngđáp lại ông chủ bằng một sự tận tụy thái quá khiến cho mọingườitrongnhà,trừôngra,đềucảmthấybuồnnôn.

Page 7: Tận Cùng Là Cái Chết

Renisenbđứng tầnngầnmột lát, lắngnghe tiếng cải vã củahaingườichịdâumỗilúcmộttogiọng-donhữnglờiđâmthọclúcnãycủaHenet-rồichậmrãibướcvềphíacănphòngnhỏnơibànộinàngởvớihaiđứabégáinôlệdađendùngđểsaivặt.Esa,bànộinàng,hiệngiờđangbậnrộnxemxétchiếcáomaybằngvảigaitrướcmặtbà.

Đúng,quảvậy.Tấtcảđềuhệtnhưxưa.KhôngaibuồnchúýđếnRenisenb đang đứng yên lặngnghe. Esa có còm cõi đimộtchút,thếthôi.Giọngnóicủabàthìvẫnnhưcũ,từngtiếngmột.Renisenb vẫn nhớ rõ như in khi nàng rời khỏi nhà tám nămtrướcđây.

Renisenbnhẹnhàngbướcrangoài.Esacũngnhưhaicôbédađenkhông chúýđếnnàng. Trongmột lúc,Renisenbdừng lại ởcửa nhà bếp. Mùi thịt vịt nướng, tiếng nói chuyện, tiếng cười,tiếngcãivã,vẫn tiếp tục, cảmộtnồi rauđangchờsửasoạnđểđemlênbànăn.

Renisenb đứng lặng yên, mắt nhắm nghiền. Từ nơi đangđứng,nàngcó thểnghethấytấtcảmọi thứtiếngđangdiễnra.Tiếnồnàođadạng,phongphútrongnhàbếp;giọngcaovàsắccủabànộinàng,giọngápđảocủaSatipyvà,rấtnhỏ,giọngtrầm,bướngbỉnhcủaKait. Thật là tậphợpđủgiọngđànbà - chuyệntrò,cườiđùa,phànnàn,kêunài…

Vàđộtnhiên,Renisenbcứngngườilại,nàngthấybịvâyhãmngộtngạt trong cái thếgiớinữ tínhngoancốvà cụcmịchnày.Đànbà,nhữngngườiđànbàồnàolắmchuyệnthay.Mộtnhàđầycảđànbà,khôngbaogiờyênlặng,khôngbaogiờhòahoãn,luônluônchuyệntrò,luônluônkêunài,nóiđủthứchuyện,vàkhôngbaogiờ,khôngbaogiờlàm…

Và Khay, Khay lặng lẽ và chăm chú trên chiếc thuyền nhỏ,tâmtrítậptrungvàoconcáchàngsắpđâmđược.

Không một tiếng chắc lưỡi, trong suốt cái công việc căngthẳng,liêntụcnày…

Renisenbrakhỏinhà.Khôngkhíbênngoàinóng,sángchóivà

Page 8: Tận Cùng Là Cái Chết

yênlặng.NàngnhìnthấySobekđangtừngoàiruộngtrởvềvàtừđằngxa,YahmoseđangđivềphíaLăngMộ.

Nàngquayngườivàđitheoconđườngdẫnđếnnhữngtảngđáđặt nơi Lăng. Đây chính là Lăng Mộ của Meriptah, cha nàngchínhlàngườichủtếgiữtráchnhiệmcoisócLăng.TấtcảđấtđaitàisảnnàylàmộtphầnsởhữucủaLăngMộnày.

Khi Imhotep đi vắng thì công việc tế thần Ka thuộc vềYahmose,anhnàng.LúcRenisenbtheoconđườngdốcvàhẹpđếnnơi,Yahmoseđangthảo luậnvớiHori,người thưquanlàmviệcchochanàngtrongcănphòngnhỏbằngđá,bêncạnhcănphòngtếcủaLăng.

Cả Yahmose và Hori đều mỉm cười khi thấy Renisenb đến.Nàng ngồi xuống cạnh họ. Nàng vẫn luôn luôn yêu mếnYahmose.Anhdịudàng,nhiệttìnhvớinàng.Cáchxửsựcủaanhbaogiờcũngnhẹnhàng,dễthương.Horicũngvậy.AnhhếtsứccưngchiềucôbéRenisenbvà thườnghaysữachữacácmónđồchơichocôbéngàyxưa.Khinàngrờinhàđilấychồng,anhcònlàmộtchàngtraitrẻtrầmngâm,ítnóinhưngnhạycảmvàkhéoléo.NhìnHorinàngnghĩmặcdầuanhcógiàđinhưngtrônganhchẳngthayđổichútnào.Nụcườitrầmngâmcủaanhvẫnyhệtnhưngàyxưamàcôcònnhớrấtrõ.

Haingườiđangthìthàotonhỏ,“Bảymươibabólúamạch…”“Nhưvậy,tổngsốlàhaitrămbamươivàmộttrămhaimươi

giạlúamạch.”“Đúngvậy,nhưngcònvấnđềgiágỗ,àcònngũcốcthìđổilấy

dầuởPerban…”Renisenbngồiimlặng,thíchthútrongtiếngthìthàocủahai

ngườiđànông.RồiYahmoseđứngdậyđirasaukhiđưalạicuộngiấychoHori.RenisenbđưataysờcuộngiấyrồihỏiHori,“Cóphảidochaemgởivề?”

Horigậtđầu.Nàngtòmòhỏi,“Tronggiấynàychaemnóigìvậy?”

Nàngmở cuộn giấy và chăm chú nhìn vào những dấu hiệu

Page 9: Tận Cùng Là Cái Chết

viết theo kiểu của một người thư quan chuyên nghiệp ởHeracleopolia.Horiđọc,“NgườiphụcvụcủaĐẳngcấp,ngườitôitớcủa thầnKa là Imhotep nói rằng:Mong các người sống lâumãimãi.MongthầnMasisaph,chúatểcủaHeracleopoliavàtấtcảcácthầnkhácgiúpđỡđộtrìcácngười.TôiImhotep,kẻtôitớcủathầnKathưavớimẹlàEsacóđượcantoàn,sứckhỏekhông?

“Cònmọingườikháctrongnhà,cáccon,cóđượcmạnhkhỏe?CònYahmose,contraicủatôi,conthếnào,cốgắnglàmmọiviệctốtnhấtchochanhé!Nếuconsiêngnăngchasẽcầunguyệnthầnlinhchocon…!”

Renisenbbậtcười,“TôinghiệpanhYahmose.Emchắcchắnlàanhấylàmđếnbởhơitai.”

Lời khuyến khích ấy của cha trong thư làm ông sống độngtrướcmắtnàng:cáitínhtựphụ,hơihuênhhoangmộttí,cáitínhluônluônkhuyếnkhíchvàralệnhchongườikhác.

Horiđọctiếp,“HếtsứcchămsócIpyconcủacha.Changhenóinócóđiềukhôngbằng lòng.CũngnênnhắcchừngSatipyđốixửvới Henet.Nhớ điều này; đừng quên viết cho cha về đay và dầu.Canhchừngviệcsảnxuấtngũcốc, canhchừngmọi thứchocha,chasẽgiaochocontráchnhiệm.Nếuđấtđaicủachabịngậplũ,chỉtrôngnhờởconvàSobek.”

Renisenb nóimột cách vui vẻ, “Cha em luôn luôn như xưa,ôngcứnghĩrằngvắngôngthìkhôngailàmviệcgìxongđược.”

Nàngbuôngcuộngiấyxuốngvàthìthầm,“Mọisựđềuynhưngàyxưa…”

Horiimlặngkhôngtrảlời.Anhlấymộttờgiấyvàbắtđầuviết,Renisenblơđãngnhìnanhmộtlúc.Nàngthấyhàilòng,êmảquáđếnnỗikhôngthểthốtnênlời.Mộthồilâunàngnói,mơmộng,“Biết viết chữ trên giấy thật thú nhỉ? Tại sao tất cảmọi ngườikhônghọcviếtanhnhỉ?”

“Khôngcầnthiết.”“Khôngcầnthiết,cólẽ,nhưnghẳnlàthúlắm.”“Côthậtthấythếsao.Cógìkhácnếunhưcôbiếtviết?”

Page 10: Tận Cùng Là Cái Chết

Renisenbngẩmnghĩmộtlát,rồinàngnóichậmrãi,“Khianhhỏiemnhư thế,emthậtsựcũngkhôngbiếtemphải trả lời rasao…”

“Hiện tại thì chỉmột ít thưquan làđủ cần thiết cho cảmộtvùng đất đai rộng lớn, nhưng rồi một ngày sắp tới, tôi tưởngtượngsẽcócảmộtđộiquânthưquantrêntoàncõiAiCập.”

“Thìđólàmộtđiềuhaychứsao?”Horichậmrãi,“Tôikhôngchắcnhưvậy.”“Tạisao?”“Bởivì,Renisenbạ,thậtdễdàngvàtốnrấtítsứckhiviếttrên

giấy‘mườigiạlúamạch’hay‘mộttrămconbò’hoặc‘mườibànhmộng lúa’,”vàđiềuđượcviết racóvẻnhư làvật thật,và thế làngườiviếthayngườithưquansẽđiđếnchỗkhinhthịngườicàyruộng,ngườigặtlúavàngườinuôisúcvật.Nhưngđồngthờichỉcónhữngruộnglúađó,súcvậtđómớilàthật,chúngkhôngphảichỉ là những dấumực trên giấy. Và khi tất cả những tài liệu,nhữngcuộngiấyghi lại con sốbịhủydiệt, tất cảnhữngngườithưquanbỏđithìnhữngngườilaođộng,nhữngngườicàyruộnggặtlúavẫntiếptụcvàAiCậpvẫnsống.

Renisenbnhìnanh,lắngnghechămchú.Nàngnóichậmrãi,“Vâng.Emhiểuđiềuanhnói.Chỉnhữnggìmìnhcóthểthấy,sờ,vàănđượclàthậtthôi.Mìnhviết‘Tôicóhaitrămbốnmươigiạlúa’,khôngcónghĩagìtrừkhimìnhcóchừngđólúathật.Ngườitacóthểviếtdối.”

Hori bật cười, nhìn vào khuônmặt nghiêm trọng của nàng.BỗngRenisenbnói,“Anhchữaconsưtửchoem,lâurồi,anhcònnhớkhông?HiệngiờTetiđangchơinó.Cũngvẫnconsưtửgỗấy.”

Nàngngừngmộtlúcrồichỉnói,“KhiKhayvềvớithầnOsiris,emrấtbuồn.Nhưngbâygiờemđãvềlạinhà,emsẽhạnhphúctrởlạivàsẽquênđi.Bởivìởđâymọithứđềunhưxưa.Khôngcógìthayđổicả.”

“Côthậtsựnghĩnhưvậy?”Nàngnhìnchămchămvàoanh,“Anhmuốnnóigì,anhHori?”

Page 11: Tận Cùng Là Cái Chết

“Tôimuốnnói là luôn luôncósự thayđổi.Támnămlà támnăm.”

Nàngnóimột cáchbướngbỉnh, “Không có gì thayđổi ởđâyhết.”

“Vậythìnóphảithayđổi.”“Không.Không.Emmuốnmọisựnhưcũ.”“Nhưng,chínhcôcũngkhôngphảilàcôRenisenbngàytrước,

khicôđilấyKhay.”“Không,emvẫnnhưcũ,hoặcnếutrướckiaemcókhácđi,thì

giờđâyemsẽlạilàRenisenbnhưxưa.”Hori vẫn lắc đầu, “Côkhông thể trở lạinhưxưaRenisenbạ.

Giốngnhưnhữngcontínhcủatôiđâynày.Tôilấymộtphầnhaivàcộngvàođómộtphần tư, rồi thêmmộtphầnmười, rồimộtphầnhaimươibốn…vàcuốicùng,côthấyđó,làmộtconsốhoàntoànkhác.”

“NhưngemvẫnlàRenisenb.”“NhưngcáicôRenisenbấyđãcómộtcáigìđóthêmvàocuộc

đờimình,vàcôấytrởthànhmộtRenisenbkhác.”“Khôngmà,nhưanhchẳnghạn,anhvẫnlàHorinhưcũ.”Cô

thêm,“Đúngvậy,vàanhYahmosevẫnlàanhYahmosenhưngàyxưa, loâubậnrộn,cònchịSatipythìvẫnlênmặtkhoáclácvớianhấy,chịấyvớichịKaitthìvẫncãivãnhausuốtngàyvềmộttấmthảmnàođó,vềtừnghạtcườmvàchútnữađây,khiemtrởvềnhà,thìcóthểhaichịemhọlạicườiđùavuivẻvớinhaunhưhai người bạn tốt. Henet thì vẫn lê la khắp nơi, nghe ngóng,khúmnúm,quỵlụycốtỏbàylòngtrungthànhtậntụycủamình.Vàbànộiemthìvẫnluônomsòmvớihaiđứatớgáivềmộttấmvảinàođó.Tấtcảđềunhưcũ.Cònmaimốtchaemcóvềthìsẽomsòmcảlên:“Saokhônglàmcáinày,đánglẽphảilàmcáikia”.Nghe vậy, anh Yahmose sẽ lo lắng, còn anh Sobek thì cười xấcxượcvàchaemthìsẽlàmhưIpybâygiờđãmườisáutuổi,cũngnhưôngđãnuôngchìulàmhưnótámnămtrướcđây.Anhthấychưa,mọisựchẳngcógìthayđổihết.”

Page 12: Tận Cùng Là Cái Chết

Nàngngừngnói,hụthơi.Horithởdài,rồianhnóidịudàng,“Côkhônghiểu,Renisenbạ.

Cómộtthứtaihọađếntừbênngoài,nótấncônghủyhoạimọivậtvàaicũngthấynó,nhưngcómộtsựhưhoạinẩymầmtừbêntrong,khôngcómộtdấuhiệugìlộrangoài.Nópháttriểnchậmchạp,ngàynàyquangàykhác,chođếnkhitoànbộtráicâybịungthối-bịtiêuhủybởicănbệnh.”

Renisenb nhìn anh chăm chăm. Anh nói hầu như lơ đãng,nhưthểanhkhôngnóivớinàngmàtựnóivớimình.

Nàngkêulên,“Anhmuốnnóigìvậy,anhHori?Anhlàmemsợ.”

“Chínhtôi,tôicũngsợ.”“Nhưnganhmuốnnóigìcơchứ.Anhmuốnnóiđếntaihọagì

vậy?”Anh nhìn nàng và đột nhiên,mỉm cười, “Hãy quên điều tôi

vừanóiđi,Renisenb.Tôichỉmuốnnóivềnhữngcănbệnhđangtấncôngmùamàng.”

Renisenbthởranhẹnhõm:“Thếthìemmừng.Emcứnghĩ…emcũngkhôngbiếtemnghĩ

gìnữa…”

Page 13: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngIITHÁNGTHỨBA-MÙALŨ

NGÀYTHỨMƯỜIBỐN

Khắpnơimọingườitíutítsửasoạn.Ngườitanướnghàngtrămổbánhmì,quayhàngtrămconvịt,khôngkhíđầymùihànhtỏivàcácmùi gia vị khác. Phụnữ lahét omsòm,ngườinày ra lệnhngườikia,nhữngngườihầuchạyluitớilungtung.

Khắpnơi,mọingườithìthào,“Chủnhân,chủnhânđãvề…”Renisenb đang bận kết một tràng hoa anh túc và hoa sen,

nghe vậy, cô cảm thấy lòng dâng lênmộtmốihạnhphúc. Chanàng sắp về! Vài tuần trở lại đây, Renisenb đã hòa mình, màchínhnàngcũngkhôngtựbiết,vàocuộcđờicũ.Cáicảmgiácbấtanxalạlúcđầugợilêntrongnàng-mànàngchorằngdonhữnglờinóicủaHori-đãbiếnmất.NàngvẫnlàRenisenbngàyxưa-cảYahmose,Satipy,SobekvàKaitnữa,tấtcảđềunhưxưa.Cũngnhưngàyxưa,giờđâymọingườihuyênnáoomsòm,sửasoạnđón cha về. Có người về báo trước cha nàng sẽ về với gia đìnhtrướcnửađêm.Rồimộtngườihầuđápxuốngbờsôngbáotinôngchủđếnrồi.Độtnhiên,giọngôngvanglên,lớnvàrõràng.

Renisenbbuôn trànghoaxuốngvàchạyrabờsôngcùngvớimọi người. Tất cả chạy vội ra bãi lầy nơi bờ sông, Yahmose vàSobek đã cómặt ở đó cùng vớimột nhóm dân làng, gồm dânđánh cá và dân cày, tất cả đều hò hét và chỉ chỗ chiếc thuyềnđangcậpbờ.

Quả thật, cómột con thuyền vớimột cánh buồm vuông lớnđanglướtngượcdòngsôngvớingọngióbấclàmcăngphồngcánhbuồm.Sátbêncạnhthuyềnlớnlàchiếcthuyềnbếpnhỏchởđầy

Page 14: Tận Cùng Là Cái Chết

người.Bâygiờ thìRenisenbcó thểnhậnra chanàngđangngồiômmộtbóhoasenvàbêncạnhônglàmộtngườinữa.

Tiếng hò hét tăng gấp đôi, Imhotep vẫy tay chào đáp lại,những người thủy thủ kéo dây buồm. Vang dội những tiếng“Hoanhôchủnhân”,tiếngtạơnthầnlinhđãđưaôngchủvềantoàn.Một lát sau, Imhotepbước lênbờ, chàomừnggiađìnhvàđáplạinhữnglờichàođóncủadânlàngtheonghithứcđòihỏi,“TạơnthầnSobek,concủathầnNeitheđãđưangàiđiđườngantoàn.TạơnthầnPtah,đãmangngàilạivớichúngtôi.TạơnthầnResoisánghaicõi.”

Renisenbcốchenngười lêntrước,bịcuốnhútbởicơncuồngnhiệtchung.

Imhotep đứng thẳng người lênmột cách trịnh trọng và độtnhiênRenisenbnghĩ:“Nhưngchalàmộtngườiđànôngnhỏbé.Mìnhcứnghĩôngtolớnhơnnhiều”.

Có phải ông đã còm cõi lại? Hay trí nhớ của nàng sai lầm?Nàngluônnghĩngườichalàmộtngườikháoaivệ,độctài,kháhuyênnáo, khuyếnkhíchngười khác làmđiềunàyđiềunọ, vàđôikhiônglàmnàngphảicườingầm.Nhưngthếnàođinữa,ônglàmộtnhânvậtquantrọng.Thếnhưnggiờđâytrướcmắtnànglàmột ông già nhỏ bé, rắn chắc, đầy vẻ trịnh trọng, tuy nhiênkhôngthểgâymộtấntượnggìchongườikhác.Cócáigìsaitrongnàngđây?Sao lại có tư tưởngbất trungnhư thếđến trongđầunàng?

Sau khi chấm dứt những câu chào hỏi theo nghi thức,Imhotepbướcđếnchàonhữngngườitronggiađình.Ôngômlấymấyngườicontrai,“A,Yahmosengoanngoãncủacha,chachắcchắntrongthờigianvắngmặtconrấtsiêngnăngchămchỉ…A,Sobek, thằng con trai đẹp trai của cha, cha thấy con vẫn luônluôntạoraniềmvui.VàIpy, Ipyyêuquínhấtcủacha.Đứnglùilạimột chútđể chanhìn cho rõ,đó… lớnbộn rồi, lớnhơnmộtngười lớnnữa. Satipy,Kait, các conchẳngkhácgì con ruột củacha…CònHenet,Henettrungthànhcủata…”

Page 15: Tận Cùng Là Cái Chết

Henetquỳmọpxuống,hônlênđầugốiông,khoenhữnggiọtnướcmắtvuisướngđangtràoratrongkhóemắtmụ.

“Gặplạimụtamừngquá,Henet,khỏemạnhvuivẻchứ?Luônluôntậntụyvớimọingười,vuivẻtậnđáylòng.

“CònHori tuyệt diệu của ta, tính toán rất tài, viết cũng giỏi.ThếnàoHori,côngviệcđềuphátđạtchứ,tatinchắcnhưvậy.”

Rồi thì việc chào hỏi xong, và khi thì thào chung quanh imdần xuống, Imhotep giơ tay ra dấu mọi người im lặng rồi cấttiếng,tovàrõ,“Cácconcủata,tacótinnàychocáccon.Nhưcáccon đều biết đó, trong nhiều nămnay, ta làmột người cô độc,trên một khía cạnh nào đó. Vợ của cha - mẹ của các con,YahmosevàSobek-vàvợthứcủacha-mẹcủacon,Ipyạ-cảhaiđềuđãđếnvớithầnOsirisnhiềunămnayrồi.Vìthế,đốivớicáccon,SatipyvàKaitạ,chamangvềchocácconmộtngườichịemđểcùngchiasẻviệcnhàvớicáccon.Hãyngắmnhìnđây,đâylàNofret,vợlẽcủacha,vìchacácconsẽyêuthươngnàng.Nàngđãcùngcha từMemphis(1) ởphươngBắcvềđâyvàsẽở lạivới cácconkhicharađivìcôngviệc.”

Vừanói ông vừađưa taykéomộtngườiđànbà tiến vềphíatrước.Cô tađứngbêncạnhông,đầuhất lên, cặpmắtnheo lại,trẻ,vênhváovàtuyệtđẹp.

Renisenbgiậtmìnhvìngạcnhiên tựnhủ: “Nhưng cô ta cònquátrẻ.Cólẽkhôngbằngtuổimìnhnữa.”

Nofret đứng yên hoàn toàn.Môi nàng thoángmột nụ cười,mộtnụcườicóvẻchếnhạohơnlàđểlàmvuilòngmọingười.

Lông mày nàng đen nhánh, thẳng tắp, nước da mịn màuđồng,cặplôngmidàivàdàychekíncặpmắt.

Cả gia đình Imhotep khựng lại, yên lặng đứng nhìn. GiọngImhotepthoángvẻbựcbội,“Nào,cáccon,hãychàomừngNofretđi chớ! Các con không biết cách chào đón người vợ lẽ của chamìnhkhichamìnhđemvềđểởvớicácconhaysao?”

Ngậpngừngvàmiễncưỡng,mọingườichàoNofret.Có lẽđểche lấpmộtsựkhóchịunàođó, Imhoteprabộhân

Page 16: Tận Cùng Là Cái Chết

hoan, vui vẻ, “Thế có phải không nào? Nofret, Satipy, Kait vàRenisenbsẽđưaemvềkhuphụnữ.À,mấycáihòmđâurồi?Đãđemlênbờchưa?”

Ngườitalậptứckhiêngnhữngchiếcrươnggỗcónắptrònrakhỏithuyền. ImhotepquaylạinóivớiNofret, “Tưtrangvàquầnáocủanàngđềuđầyđủcảđây.Giờnànghãyđivàbảochúngđặtởchỗnàotrongnhà.”

Vàkhinhữngngườiphụnữđivề,Imhotepquaylạivớingườicontrai,“Ruộngđấtthếnào?Tấtcảtốtđẹpchứcon?”

Yahmose mở lời, “Thưa cha, số ruộng phía dưới mà Nakhtthuê…”

“Thôi,khoannóichi tiếtđã.Yahmosegiỏigiangạ.Đểđóđã.Tối nay gia đình ta hội ngộ. Sángmai, con, cha vàHori sẽ nóichuyệncôngviệc.Ipylạiđây.Chacontacùngđivềnhànào.Xemconcaochừngnàorồi.Ồ,đầuconvượtquáđầucharồiđó.”

SobekcàunhàubướctheosauchavàIpy.AnhthìthàovàotaiYahmose,“Tưtrangáoxống,anhcónghethấykhông?Lợitứcdotàisảnphíabắcđemlạiđãrađinhưvậyđấy.Lợitứccủachúngta.”

Yahmosethìthào,“Suỵt!Coichừngchanghethấyđó!”“Nghethìsao,tôikhôngsợchanhưanhđâu.”Đến nhà, Henet lên phòng Imhotep sửa soạn nước tắm cho

ông.Mụ luôn luônmỉm cười, Imhotep buông rơi vẻ cởimở cótínhcáchtựvệcủamìnhhồinãy,“Sao,Henet,mụnghĩviệclàmvừarồicủatathếnào?”

Mặcdùôngnghĩrằngmọiviệctrongnhàđềuphảitheoýông,ôngcũngbiếtrấtrõrằngviệcđemNofretvềnhàsẽgâynênmộttrận bão tố, ít nhất nơi phía những người phụ nữ trong nhà.Nhưng Henet thì khác.Một người suốt đời chỉ biết tận tụy vớingườikhác.Mụsẽkhônglàmôngthấtvọng.

“Cônhàđẹpquá!Đẹptuyệt trần!Tóctai, thânhìnhđẹpơi làđẹp!Cônhàxứngđángvớingàilắm,ngàiImhotepạ,concònbiếtnói gì hơn thế?Người vợ khuất bóng củangài sẽ vui lòng thấy

Page 17: Tận Cùng Là Cái Chết

ngàiđãchọnmộtngườibạnđườngnhưvậyđểlàmrạngrỡcuộcđờicònlạicủangài.”

“Mụthậtnghĩthếsao,Henet?”“Conchắcchắnnhưvậy,thưangài.Saukhiđểtangchophu

nhânngầnấynămtrời, giờ là lúcngàinênhưởng thụ lại cuộcđời.”

“Mụbiếtnhàtarõlắm…Ừ,ta,tacũngcảmthấyđếnlúcmìnhphảisốngnhưmộtngườiđànôngphảisống.Ừ,màmấyđứadâuvàcongáita,cólẽchúngbấtbìnhvềviệcnày.”

“Họkhôngnênvậy.Trongnhànày,chẳngphảimọingườiđềuphụthuộcvàongàisao?”

“Mụnóiđúng,hoàntoànđúng.”“Bằngvàolòngrộnglượngcủangàimàhọcócơmăn,áomặc.

Họđượcnođủlàhoàntoàndonỗlựccủangài.”Imhotep thở dài, “Quả vậy, chính vì chúng mà ta làm việc

không nghỉ. Đôi khi ta tự hỏi chúng có nhận thức được chúngmangơntanhưthếnàokhông?”

Henetgụcgặcđầu,“Ngàiphảinhắcchohọnhớđiềuđó.Còncon,cáiconHenetnhỏbékhốnnạnnày,nókhôngbaogiờquênnómangơnngàinhưthếnào.Nhưngbọntrẻthìđôikhikhôngsuynghĩvàkháíchkỷ.Họchorằngchínhhọmớiquantrọngmàkhôngthấyrằnghọchỉcó thể thihànhnhữngchỉ thịngàidạybảothôi.”

“Đâythậtlàđiềuđúngnhất,Henetạ.Taluônluônnghĩmụlàmộtconngườithôngminh.”

Henet thở dài, “Ước chi những người khác cũng nghĩ nhưngài.”

“Thếlàsao?Cóaiđốixửkhôngtốtvớimụ?”“Ồ,khôngngàiạ.Khôngphảihọcố tìnhđâu.Tấtnhiêntheo

họthìconphảilàmviệckhôngnghỉ(màthậtraconvuilònglàmchứcóthanphiềngìđâu)nhưngnếunóichoconmột lời tửtế,cảmtình,thìđiềuđóđốivớiconkháchẳn.”

“Đólàđiềumụluônluôncóđượcởta.Vàởđây,luônluônlà

Page 18: Tận Cùng Là Cái Chết

nhàcủamụ,Henetạ.”“Ngàithậtquátửtếvớicon,chủnhânạ.”Mụngừngmộtlát

rồinóitiếp,“Bọnnôlệđãsửasoạnxongnướcnóngtrongphòngtắm.Khingàitắmmặcxong,cụthânmẫungàicầngặpngài.”

“Mẹtahả?Ờ,ờ,tấtnhiên…”Imhotepđộtnhiênbốirối.Rồiôngtrấntĩnhlạivànóinhanh,

“Lẽtựnhiên.Tađịnh…ừ,báovớimẹtalàtasẽđếnngay.”     

Esa, trong chiếc áo choàngngoài bằng vải gai đẹpnhất của bà,nheomắtnhìncon traivớimộtvẻvui thíchnhạobáng, “Mừngcon, Imhotep.Thếlàconđãtrởvềvàtheomẹnghĩ,khôngphảimộtmình.”

Imhotepnhướnngườilêntrảlờihơibẽnlẽn.“Sao,thếlàmẹđãnghechuyệnrồi?”“Lẽtựnhiên.Cảnhàtađangbàntánchuyệnnày.Chúngbảo

côgáiđẹpvàrấttrẻ.”“Nàngmới19tuổi,vàờ,khôngđếnnỗikhócoilắm.”Esabậtcười.Tiếngcườicụccụckhóchịucủamộtngườigià.“Ừ,tốt.Khôngaingốcnhưmộtônggiàngốc.”“Mẹạ,conthậtsựkhônghiểumẹmuốnnóigì?”Esa trả lời nghiêmnghị, “Mẹ nói xưa nay con vẫn là thằng

ngốc,Imhotepạ!”Imhotepthẳngngười,nóiấpúngmộtcáchgiậndữ.Mặcdầu

ông thường ý thức về sự quan trọng củamình, ông vẫn bị Esađâmthủngcái láchắncủalòngtựtin.Trướcmắtmẹ,ôngluônluôncảmthấymìnhgiảmgiá.Tianhìnchếnhạotừcặpmắtgầnnhưmù lòa của bà chưa bao giờ thôi làmông bối rối. Esahẳnkhôngbaogiờ cườngđiệuvềkhảnăngcủaôngcả.Vàmặcdầuông luôn cho rằng cách ông tự đánh giámình là đúng còn cáiđánhgiácủamẹmìnhchỉlàýkiếncủamộtbàkhùng,tuynhiêntháiđộcủabàvẫnkhôngngừngchâmchíchvàosựtựdối lòng

Page 19: Tận Cùng Là Cái Chết

êmảcủaông.“Mẹchorằngmộtngườiđànôngcướimộtcôvợhầu làmột

điềubấtthườnglắmsao?”“Khôngbấtthườngchútnào.Đànôngluônluônkhùngmà.”“Conkhôngthấycógìđiênkhùngcả.”“Thếcontưởngrằngsựhiệndiệncủacôgáiấysẽđemlạisự

hòahợptronggiađìnhnàysao?SatipyvàKaitsẽphátkhùnglênvàchúngsẽkhíchchồngchúng.”

“Chuyệnnàycóliênquangìđếnchúng?Chúngcóquyềngìđểphảnđốikhông?”

“Khôngcóquyềngìcả.”Imhotepbướcquanhphònggiậndữ, “Thế tôi không thể làm

theoýthíchcủamìnhtrongnhànàysao?Khôngphảitôiđãnuôimấyđứacontraivàvợconchúngsao?Chúngkhôngnợtôicơmănáomặcsao?Thếkhôngphảitôiluônluônnhắcchúngđiềuđósao?”

“Đúnglàconthườngrấtthíchnóiđiềuđó,Imhotepạ.”“Thì đó là sự thực. Bọn chúng phụ thuộc vào con. Tất cả

chúng.”“Vàconchắcchắnrằngđólàmộtđiềuhayà?”“Thếmẹ cho rằngmộtngười đàn ông lo chu cấp cho cả gia

đìnhkhôngphảilàđiềuhayhaysao?”Esathởdài,“Chúngđâucóănkhông,chúnglàmviệcchocon,

Imhotep.”“Thếmẹmuốnconkhuyếnkhíchchúnglườibiếngsao?Lẽtự

nhiênchúngphảilàmviệc.”“Chúngđã lớn rồi. ÍtnhấtYahmosevàSobek cònhơn là lớn

nữa.”“Sobekkhôngcótríphánđoán.Nólàmviệcgìcũngsai.Nólại

thường xấc xược, đó là điều con không thể tha thứ được. CònYahmoselàmộtthằngbévânglờingoanngoãn…”

“Nóhơnlàmộtthằngbé.”“Nhưngđôi lúc conphảibảonómộtđiềuhaihayba lầnnó

Page 20: Tận Cùng Là Cái Chết

mớinắmđược.Conphảisuytínhmọisự,phảiđikhắpmọinơi.Suốtthờigianconđivắng,conphảiđọcchothưkýviếtvề.Viếttừngchỉthịmộtchobọnchúngthihành…Conkhôngcóthìgiờnghỉngơi,khôngngủnổi.Vàbâygiờ,khiconvềnhàmuốnkiếmmộtchútyêntĩnh,thìcónhữngkhókhănmới.Ngaycảmẹ,mẹcũngphủnhậncáiquyềncủaconmuốncướimộtcôvợhầunhưmọingườiđànôngkhác.Mẹtứcgiận.”

Esangắtlời,“Mẹkhôngtứcgiận,mẹvuithích.Quansátmọichuyệnxảyratrongnhànàylàmộttòchơithúvịcủamẹ.Nhưngmẹ cũngnhắc với con rằngkhi con trở lên phương Bắc, thì tốtnhấtnênđemcôấyđivớicon.”

“Chỗcủanànglàởđây, trongnhàcủatôi!Aidámngượcđãinàng?”

“Không phải vấn đề ngược đãi, nhưng con phải nhớ rằng,nhenmộtmồilửavàđốngrơmkhôthậtdễdàng.Ngườixưatừngnóivềngườiđànbàrằng:‘Nơinàocóhọthìkhônghay…’”

Esangừng,rồichậmrãinói,“Nofretđẹp.Nhưngconnhớđiềunày:‘Đànôngbịmêhoặcbởihàoquangrựcrỡcủangườiđànbàvà than ôi, trongmột phút thôi, chúng biến thànhnhững viênhồngmãnãobạcmàu…’”

Giọngbàchùngxuốngkhinóitiếp:“Mộtchuyệnnhỏnhặtkhôngđâu,từtừ,giốngnhưmộtgiấc

mộng,rồicuốicùnglàcáichếtđến…”

Page 21: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngIIITHÁNGTHỨBA-MÙALŨ

NGÀYTHỨMƯỜILĂM

ImhoteplắngngheSobekgiảithíchviệcbángỗbằngmộtsựimlặngcóvẻbấtthường.Mặtôngđỏlênvàtháidươngđậpmạnh.

Cáivẻhờhững,thoảimáicủaSobekthậtrakhôngvữngvànglắm.Anhđịnhtỏracaotay,nhưngđứngtrướcbộmặtchavớiđôilôngmàynhíulại,anhdodựvànóilắpbắp.

Imhotep đột ngột ngắt lời anh một cách thiếu kiên nhẫn,“Được, được, được rồi. Mày nghĩ rằngmày biết nhiều hơn tao,màylàmtráichỉthịtao,màyluônluônvậy-trừphitaocómặtởđâyđểcoisóctậnmắt.”Ôngthởdài,“Taochẳngthểtưởngtượngnổichúngmàysẽrasaonếukhôngcótao.”

Sobekvẫnbướngbỉnhtiếptục,“Đãcócơhộiđểthunhậplớnhơn.Conphảiliềuchứ.Ngườitakhôngthểluônluônvụnvặtvàcẩnthậnquá.”

“Sobek,màycóbaogiờthậntrọngđâu.Màyluônkhinhsuấtvàquátáobạo.Phánđoánthìbaogiờcũngsai.”

“Conđãbaogiờcócơhộiđể thửphánđoáncủaconđâumàbiếtđúnghaysai?”

Imhotepđápkhôkhan,“Thìvừarồimàyđãlàmđó.Ngượclạivớimệnhlệnhtrongthưcủatao.”

“Mệnhlệnh?Luônluônphảinhậnlệnhsao?Tôilàmộtngườilớnchứkhôngphảiconnít.”

Mấtbìnhtĩnh,Imhotepđáplớn,“Ainuôimàyăn?Aichomàymặc?Ainghĩđếntươnglaichúngmày?Ailođếnsựsungtúccủachúngmàythườngxuyêntrongtâmtrí?Khinướcsônghạxuống

Page 22: Tận Cùng Là Cái Chết

vànạnđóiđedọa,khôngphải tao lo thuxếpgửi thựcphẩmvềNamchochúngmàysao?Màymaymắnmớicómộtngườichanhư tao -mộtngười lo đếnmọi sự. Và tao có đòihỏi lại cái gìđâu?Chỉmuốnchúngmàylàmviệcnhiều,làmviệctốtnhấtvàtuânhànhnhữngchỉthịcủataodặnthôi…”

“Đúngrồi,”Sobekcũngquát lớn,“Chúngtôi làmviệcchoôngnhưnhữngđứanô lệđể choông có thểmuavàngvànữ trangchonànghầucủaôngchứ!”

ImhotepnhàođếntrướcSobek,ngườibừnglênvìgiậndữ,“Đồmấtdạy,màydámănnóithếvớichamày.Cẩnthậnkhôngtaosẽđuổimàyrakhỏinhà.Màyđinơikhác!”

“Nếuchakhôngcẩnthậnthìtôisẽđi.Tôicóýkiến,tôibáochabiết,nhữngýkiếnhaycóthểmanglạigiàucónếutôikhôngbịbuộcchặtbởinhữngsựthậntrọngvụnvặtvàchưabaogiờđượcphéphànhđộngtheomìnhlựachọn.”

“Màyđãnóihếtchưa?”GiọngImhotepcómộtđiềugìbấtthườngkhiếnchoSobekhơi

xìuxuống,anhchỉlẩmbẩmmộtcáchgiậndữ.“Vâng,vâng.Bâygiờthìconkhôngcòngìđểnóinữa.”“Thếthìđirachămnomđànsúcvật.Khôngcóthìgiờđểlười

biếngđâu.”Sobekgiậndữbướcra.Nofretđangđứngkhôngxađấyvàkhi

anh bước ngang qua, cô quay người lại nhìn anh và bật cười.TiếngcườiđólàmmáudồnlênngườiSobek.AnhbướcmộtbướcgiậndữtiếnvềphíaNofret.Côđứngimnhìnanhbằngcặpmắtlimdimkhinhmiệt.

Sobek làubàumột vài tiếng trongmiệng rồi quay ra.NofretbậtcườilầnnữarồichậmrãitiếntớigầnImhoteplúcnàyđangtậptrungsựchúývàoYahmose.

Giọngônggiậndữ,“CáigìxuikhiếnconđểchoSobeklàmtheocáchđiênrồnhưvậy?Đánglẽconphảingănngừanóchứ!Chođếngiờmàconcũngkhôngbiếtlànóchẳnghềbiếtbuônbángìcảsao?Nócứtưởngcôngviệcxoaychiềutheoýmuốncủanó.”

Page 23: Tận Cùng Là Cái Chết

Yahmosenói,giọngxinlỗi,“Thưacha,chakhôngbiếtchonỗikhókhăncủacon.ChabảocongiaoviệcbángỗchoSobek.ConnghĩcũngcầnphảiđểchoSobeksửdụngphánđoáncủanó.”

“Phánđoán!Thửphánđoán?Nókhônghềcóphánđoán.Việcnólàphảithihànhtừngchỉthịmộtcủacha.Vàcon,concóbổnphậnphảikiểmsoátxemnócólàmđúngnhưchabảokhông?”

Yahmoseđỏbừngmặt,“Conà?Concóquyềngì?”“Saolạiquyềngì?Quyềnchatraochoconchứgìnữa?”“Nhưngconkhônghềcóthựcquyền.Nếumàchachínhthức

hỗtrợconthaycha…”AnhngưngbặtkhiNofretbướctới.Côcầmmộtbônghoaanh

túcvàvàyvònótrongtay.“Ngàiđivớiemrangôilềunhỏbêncạnhhồchơiđi,Imhotep!

Ởđómátmẻ, có sẵn trái cây và rượubia.Hẳnngài đã chỉ dạycôngviệcxongrồi?”

“Ừ,mộtphútnữa,Nofret,mộtphútnữa.”GiọngNofretnhẹvàtrầm.“Đingaybâygiờ.Emmuốnngàiđingaybâygiờ.”Imhotep có vẻ khoái trá và hơi bẽn lẽn. Yahmose nói thật

nhanhtrướckhichakịpmởmiệng.“Conmuốnchúngtanóichoxongtrướcđã.Chuyệnnàyquan

trọng,conmuốnyêucầucha…”Quay lưng lại với Yahmose, Nofret nói thẳng với Imhotep,

“Ngàikhôngthểlàmđiềungàimuốntrongnhànàysao?”ImhotepcắtngangYahmose,“Khikhácđãconạ,đểkhikhác.”Ôngđi vớiNofret,đểYahmoseđứngnơimáihiênnhìn theo

haingười.Satipytừtrongnhàđira,tiếnlạigầnanh,“Sao?Cônóngnảy

hỏi.Anhđãnóivớiổngchưa?Ổngbảosao?”Yahmosethởdài,“Đừngnóngnảy,Satipyạ,khôngphảilúc…

thíchhợp.”Satipybật lênmột tiếnggiậndữ, “Thìvậy.Đó làđiềuanhsẽ

nóimà.Vàanhluônluônnóinhưvậy.Sựthậtlàanhquásợcha

Page 24: Tận Cùng Là Cái Chết

anh,anhnhútnhátnhưmộtconcừuđấy.Anhchỉbiếtkêubebe.Anhkhôngđứngthẳngtrướcmặtôngnhưmộtconngười.Anhcónhớanhđãhứavớitôinhưthếnàokhông?Tôibảochoanhbiếttronghaiđứamình,tôicònđànônghơnanhnhiều.Anhđãhứa:tôisẽyêucầuchatôi-lậptức-ngayngàyđầutiênkhiôngvề!!!Vàbâygiờthì…”

Satipyngừng lại để thở chứkhôngphải đãnói xong,nhưngYahmosecắtngangmộtcáchnhẹnhàng,“Emnóisairồi,Satipyạ,.Anhđãbắtđầunóivớiba,nhưngbịcắtngang.”

“Cắtngang?Doai?”“DoNofret.”“Nofret!Cáiconđànbàấy.Lýrachaanhkhôngđượcđểcon

vợhầucủamìnhcắtngangkhiôngđangbàncôngviệc làmănvớiđứaconcảcủamình.Đànbàkhôngthểdínhdángvàocôngviệclàmăn.”

YahmoseướcchichínhSatipylàmtheocáichâmngônmàcôvừaphátbiểumộtcáchtrôichảykia,nhưnganhkhôngkịpcócơhộinóirathìvợanhđãnóitiếpàoào,“Đánglẽchaanhphảinóiđiềuđóchocôấyrõ.”

GiọngYahmosekhôkhan,“Chaanhkhôngtỏrakhóchịugìcảkhicôấychenvào.”

Satipytuyênbố,“Thậtghêtởm!Chaanhhoàntoànbịnómêhoặc.Ôngđểnótựtungtựtác.”

“Côấyrấtđẹp…”Satipykhạc,“Ừ,trôngcũngkháđấy.Nhưngkhôngcótưcách.

Vôgiáodục.Nócũngcầnbiếtnó thô lỗvới tấtcảchúngtanhưthếnàonữa.”

“Cólẽem,emcũngthôlỗvớicôta.”“Tôihếtsứclễđộ.Kaitvàtôiđãđốixửvớinómộtcáchlịchsự.

Hừ,nósẽkhôngcócớgìđếnnhõngnhẽophànnànvớichaanhđâu.Kaitvớitôi,chúngtôisẽchờdịp.”

Yahmose nhìn Satipy chăm chăm, “Chờ dịp? Em nói thế lànghĩagì?”

Page 25: Tận Cùng Là Cái Chết

Satipyvừaquayđivừacườimộtcáchýnghĩa,“Nghĩacủaphụnữchúngtôi,anhkhônghiểuđâu.Chúngtôicócách,cóvũkhícủa chúng tôi. Nofret sẽ bớt mất dạy đi. Ngẫm cho cùng, cuốicùngthìcuộcđờimộtngườiđànbàđiđếnđâu?Sẽtrảiquaxóbếpphíasaunhà,giữanhữngngườiđànbákhác,vậythôi.”

GiọngnóicủaSatipyhàmngụmộtýnghĩađặcbiệt.Côthêm,“Chaanhđâucóởđâyluôn…RồiônglạiphảiđitrôngcoitàisảnởphươngBắc.Vàlúcđó…chúngtasẽthấy.”

“Satipy!”Satipybậtlêncười.Tiếngcườithethé,cứngcỏi,rồibướcvào

trongnhà.Bêncạnhhồ,bọntrẻđangchạynhảy,chơiđùa:haiđứacon

traicủaYahmose,khỏemạnh,đẹp,trônggiốngSatipynhiềuhơngiốngcha,bađứaconcủaSobek,đứabénhấtcònẵm,vàTeti,concủa Renisenb,một đứa bé trai 4 tuổi, khuônmặt đẹp và trangnghiêm.

Chúng cười đùa, hò hét, ném bóng cho nhau, thỉnh thoảngcũngcótiếngcãivãhoặccótiếngmộtđứabéhétlênvìgiận.

Ngồi nhấp nháp rượu bia, với Nofret bên cạnh, Imhotep thìthầm, “Bọn trẻ chúng rất thích chơi bên hồ. Ta nhớ trước đâycũngvậy.Nhưng,chúnglàmồnquá…”

Nofretchenlờingay,“Vâng,đúngrachỗnàyphảiyêntĩnhcơ.Tạisaongàikhôngbảochúngđichỗkháckhingàiởđây?Nóichocùng, khi ông chủnhàmuốnnghỉngơi thìmọingười phải tôntrọngđiềuđóchứ,ngàicóđồngýthếkhông?”

Imhotepdodự,“Ta…ừ…”Ý kiến đómớimẻ với ôngnhưng làmông vui lòng. Rồi ông

tiếp,giọngngầnngừ,“Thậtsựtacũngkhôngđểtâm.”Ôngthêm,giọngyếuớt,“Vớilạichúngcũngquenchơiởđâyrồi.”

Nofretnóinhanh,“Khivắngmặt thìđượcngàiạ,nhưngemtưởngnghĩđếntấtcảnhữnggìngàiđãlàmchogiađình,họđánglẽphảibiếttrọngôngchứ,phảibiếtnghỉđếnsựquantrọngcủaôngtronggiađìnhchứ.Ngàiquáhiền,quádễđấy.”

Page 26: Tận Cùng Là Cái Chết

Imhotepthởdài,ônhòa,“Đóchínhlànhượcđiểmcủata.Takhôngbaogiờnhấnmạnhquáđếnhìnhthứcbênngoài.”

“Vàmấyngười đàn bà kia,mấyngười con dâu củangài, lợidụngsựtửtếcủangài.Họphảihiểurằng,khingàiđếnđâynghỉngơi,thìphảiđểngàituyệtđốiyêntĩnh.Thếbâygiờemphảiđếnbảo Kaitmang bọn trẻ đi nơi khác nhé? Cả những người khácnữa.Ngàisẽhoàntoànyêntĩnhvàthoảimáiởđây.”

“Nofret,emthậtlàmộtcôgáichuđáo,emthậttốt.Emluônluônbiếtnghĩđếntiệnnghichotôi.”

Nofretdịudàng,“Ngàivuilàemvui.”CôđứnglênvàđiđếnbênKaitđangquỳbênhồnướcnghịch

mộtchiếcthuyềnconbằnggỗmàđứabéconthứhaicủacôđangcốgắngthảchonổitrênmặthồ.

Nofretnói cụt lủn, “Kait, chịmangmấyđứa trẻ đi khỏi đâynhé!”

Kait ngước lênnhìn cô, khônghiểu, “Đi nơi khác? Cômuốnnóigì?Chúngnóvẫnchơiởđâyxưanaycơmà.”

“Nhưng ngày hôm nay thì không. Imhotepmuốn yên tĩnh.Mấyđứaconcủachịồnàoquá.”

KhuônmặtbừbựcủaKaitđỏbừnglên,“Nofret,côliệumàănnóiđấy, Imhotepmuốntrôngthấycháunộicủaôngchơiđùaởđây.Ôngnóivậy.”

“Ngàyhômnaythìkhông.Ngàinóitôiđếnbảochịmangcáimớồnàonàyvào trongnhà,đểôngcó thểngồiyên lặng thoảimái,vớitôi.”

“Vớicô…,”Kaitngưngngang,tựchậnđượcnhữnglờichịsắpvăngra.Rồichịđứngdậy tiến lạichỗ Imhotepđangduỗingườinửanằmnửangồitrênghế.Nofrettheosau.

Kait nói không rào đón, “Người vợhầu của cha bảo tôi phảiđemmấyđứanhỏđikhỏiđây.Tạisao?Chúngchơiđâythìcógìlàsai?Vìlýdonàomàphảiđuổichúngđi?”

“Thếmàtôicứnghĩrằngýmuốncủamộtôngchủgiađìnhlàđủ,”Nofretnhẹnhàngnói.

Page 27: Tận Cùng Là Cái Chết

“Đúng…đúng vậy,” giọng Imhotep gắt gỏng. “Tại sao ta phảigiảithíchlýdo?Nhànàycủaai?”

KaitquaylạinhìnNofrettừđầuđếnchân,“Tôinghĩchínhcôtamuốnđuổibọntrẻđi.”

“Nofret biết nghĩ đến sự thoải mái, sự vui thú của ta. Chứtrong nhà này thì ai thèm lưu ý đến điểm đó? Có lẽ ngoại trừHenetra.”

“Thếnghĩalàbọnnhỏkhôngđượcđếnđâychơinữa?”“Chỉkhitanghỉởđâythôi.”Cơngiận củaKait bùng lênđộtngột, “Tại sao cha lại để cho

ngườiđànbànàyláimìnhchốnglạimáuhuyếtcủacha?Tạisaođểnóđếnđâycanthiệpvàomọiviệctrongnhànày?Nhữngviệcxưanayđãthànhthônglệ…”

Imhotepcũngđộtngộthétlớn.Ôngcảmthấycầnphảitựbàochữa,“Chínhtaolàngườiralệnhởđây.Khôngphảimày!Tấtcảchúngmàyđềucóthểtựýlàmđiềumìnhthích.Xếpđặtmọithứsaochothoảimái.Thếmàtao,ôngchủcủacănnhànày,khitaovềnhàthìchẳngaicầnchúýđếnýmuốncủataocả.Nhưngtaobảochochúngmàybiết,taomớilàchủởđây.Taongàyđêmlàmviệc,đểlochochúngmàysungtúc,nhưngchúngmàycóbiếtơn,cókínhtrọngýmuốncủataođâu?Hừ,thoạttiênthìthằngSobekvôlễ,xấcxượcvới tao.Giờđếnmày,Kait,màydámcộccằnvớitao.Taonuôinấngtụimàyđểlàmgì?Coichừngđấy,khôngtaohếtcungcấpchotụimày.Sobekmớiđòirađiđó-cứđểchonóđivàđemtheomàyvớilũnhỏluôn.”

Trongmột lúc, Kait đứng yên hoàn toàn. Không cómột nétdiễntảgìtrênkhuônmặtnặngvàtrốngrỗngcủachị.Rồichịnói,mọixúcđộngđềumấtđitronggiọngnóicủachị,“Đượcrồi,tôisẽmangbọntrẻvàotrongnhà…”

Chịbướcđimộthaibước,dừnglạitrướcNofret.Chịnóibằngmộtgiọngthậtthấp:

“Việcnàydocôlàmra.Tôisẽkhôngquênđâu.Khôngbaogiờquênđâu…”

Page 28: Tận Cùng Là Cái Chết
Page 29: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngIVTHÁNGTHỨTƯ-MÙALŨ

NGÀYTHỨNĂM

Imhotepthởmộthơidàinhẹnhõmsaukhichấmdứtnhữnglễnghi với tư cách làmộtngườiTư tế. Tất cảmọi nghi thứcđềuđượcôngchămchúttừngchitiết.Imhoteptrongmọimặtlàmộtngườichili,chuđáo-Ôngđãrảyrượu,đốthươngvàdângcúngthựcphẩmvớirượutheođúngnghithức.

Giờđây,trongbóngimmátcủacănphòngbằngđáđentrongngôilăngmộ,nơiHoriđangchờông,Imhotepmộtlầnnữatrởlạivới tư cách con người - địa chủ và nhà kinh doanh. Hai ngườithảoluậnvàbànbạcvềcôngviệckinhdoanh,vềviệcnânggiácả,vàvềlợinhuậnthuhoạchtừmùamàng,súcvật,gỗ…

Sauchừngnửatiếngđồnghồ,Imhotepgậtđầuthỏamãn.Ôngnói,“Horiạ,cháucóđầuóckinhdoanhthậttuyệtvời.”

Ngườikiamỉmcười,“Cháuphảithế,thưabác.Cháulàmviệckinhdoanhchobácnhiềunămnaymà.”

“Vàcháucũnglàngườiđángtincậynhấtnữa.Này,báccómộtviệcmuốnbànvớicháu,liênquanđếnthằngIpy.Nócứphànnànrằngđịavịcủanóphụthuộc.”

“Cậuấycònrấttrẻ.”“Nhưng nó tỏ ra có khả năng lớn. Nó cảm thấy các anh nó

không công bằng vớinó. Sobek thì thô lỗ vàkhôngai chịunổi.CònsựthậntrọngquáđángvànhunhượccủaYahmoselàmnóbựcmình.Ipyrấtcươngcường.Nókhôngthíchngheairalệnh.VớiIpy,nóbảorằngchỉcóbác,chanó,mớicóquyềnralệnh.”

“Điềuđóđúng, thưa bác. Và điềuđó cũng gợi cho cháunghĩ

Page 30: Tận Cùng Là Cái Chết

rằngđó làmộtchỗyếu trong tổchứcgiađình.Cháucó thểnóithẳngkhông?”

“Tấtnhiênrồi,Horiạ!Lờicủacháubaogiờcũngxuấtpháttừsựsuynghĩchínchắnvàcânnhắcthậntrọng.”

“Vậy thì cháuxinnóiđiềunày, khi bácđi vắngphải cómộtngườinàođóởnhànàycóthựcquyền.”

“BáctincậycháuvàYahmose.”“Cháubiếtchúngcháulàmthaybáckhibácvắngmặt.Nhưng

điều đó chưa đủ. Tại sao bác không bổ nhiệm chính thứcmộttrongnhữngngười con trai củabác làmmộtngười thay quyềnbácbằngmộtvănbảnpháplý?”

Imhotepbướcquanhcănphòng,cặpmàychaulại.“Thếcháuđềnghịaitrongmấyđứaconcủabác?Sobekthìcó

uyđấy,nhưngnóbướngkhôngchịuphụthuộcaicả.Báckhôngtincậynó.Tínhkhínócũngkhôngtốt.”

“CháunghĩđếnYahmose.Anhấylàconcảcủabác.Tínhkhíanhấydịudàngvàthuầnhậu.Anhấylạitậntụyvớibác.”

“Đúng,tínhkhínótốt…nhưngnóquánhútnhát,haynhượngbộquá.Nónhườngmọingười.ƯớcchithằngIpylớnhơnmộtítnữanhỉ?”

Hori nói nhanh, “Thật nguy hiểm khi trao quyền cho mộtngườicònquátrẻ.”

“Ừ,ừ,đúngvậyHoriạ.Bácsẽsuynghĩđếnvấnđềcháuvừanói.Ừ,Yahmosethìchắcchắnlàmộtđứacontốt,mộtđứaconngoanngoãn…”

Horinóigiọngdịudàngnhưngthúcgiục,“Cháunghĩ,bácphảikhônkhéobácạ.”

Imhotepngướcnhìnanhtòmò,“CháunghĩgìvậyHori?”Horichậmrãi,“Cháuvừamớinóivớibácrằngtraoquyềncho

mộtngườicònquátrẻlàmộtđiềunguyhiểm.Nhưngcũngnguyhiểmnếutraoquyềnchomộtngườiquámuộn.”

“Cháumuốnnói rằngngườiđó sẽ quenvới việcnhậnmệnhlệnhhơnlàralệnh?Ừ,cólẽcóvấnđềnhưvậyđó,”Imhotepthở

Page 31: Tận Cùng Là Cái Chết

dài. “Điềukhiểnmộtgiađình thật làmộtcôngviệcnặngnhọc!Riêngbọnđànbàthìthậtbấttrị.Satipykhôngaiđiềukhiểnnổi,Kaitthìthườngđầnđộn,thôlỗ.NhưngbácđãnóivớimọingườirõrằngNofretphảiđượcđốiđãithíchđáng.Bácnghĩrằng…”

Ôngngưngbặt.Mộtngườinôlệđangchạylêntheomộtlốiđinhỏhẹp.

“Cáigìvậy?”“Thưachủnhân.Cómộtchiếcthuyềnmớiđến.Mộtngườithư

kýtênlàKamenivừađếnmangtheothưtừMemphis.”Imhotepnhổmdậy,“Lạichuyệnphiềnphứcnữarồiđây.Thề

cóthầnRelàcóthêmđiềuphiềnphứcnữađây.Tamàkhôngcómặtđểtheodõicôngviệclàmọichuyệnhưhết.”

Ôngvộivãchạyxuống theo lốiđihẹpcònHoringồi im lặngnhìntheoông.

Mộtthoángloâutrênnétmặtanh.     

RenisenbđanglangthangdọcbờsôngNilethìnghetiếngreohòhuyênnáovàthấymọingườichạyvềphíabếnđò.

Nàngchạytheohọ.Trênchiếcthuyềnđangđượckéovàobờ,đứngsừngsữngmộtngườiđànôngtrẻtuổi,vàtrongmộtlúc,khinàngthấydánganhtainbậtnềntrời,timnàngbỗngngừngđập.

Mộtýtưởngđiênrồ,hoangtưởngbậtlêntrongtrínàng,“ĐâylàKhay?”Nàngnghĩ,“KhaytừMemphistrởvề.”

Rồinàngtựgiễumìnhvìtưtưởngmêtínđó.Bởivìtrongkýứccủanàng,RenisenbluônluônnghĩđếnKhayđangđithuyềntrênsôngNile,vàngườiđànôngnàyquảthậtthânhìnhgiốngtầmcỡKhay,nênnàngđãtưởngtượngramộtđiềuhuyềnhoặc.ThậtrangườinàytrẻhơnKhay,vẻmặtdễthương,mềmmỏngvà luônluôntươicười.

Anh bảo mọi người là anh từ nơi đất đai của Imhotep ởphươngBắc.AnhlàmộtthưkývàtênanhlàKameni.

Page 32: Tận Cùng Là Cái Chết

Mộtngười nô lệ được lập tức phái đi báo với chanàng, cònKamenithìđượcdẫnvàonhà,thứcănvàrượuđượcdọnlên.LiềnđóImhotepđếnngayvàhaingườibànbạctraođổi.

TinnàyđượclantruyềnrấtnhanhchóngtrongđámphụnữtrongnhàdoHenet,nhưthườnglệ,làngườitruyềntintứcđi.ĐôikhiRenisenbtựhỏilàmthếnàomàHenetcóthểluônluônxoaysởđểbiếttấtcảmọitintứcnhưvậy.

KamenihìnhnhưlàmộtthưkýlàmviệcchoImhotepởphíaBắc, con củamột trong những người anh ẹm họ của Imhotep.Kamenikhámpháramộtsựgianlậnnàođó-đạiđểlàviệcgiảmạocácconsố,vàvìviệcnày liênquannhiềunhánh tronghệthống tài sản của Imhotep và liên quanđếnngười quảngia tàisản,nênanhtanghĩtốthơnhếtlànêntựthânxuốngNambáochoImhotep.

Renisenb không lưu ý đến việc này cho lắm. Cô nghĩ anhchàngKamenikháthôngminhmớikhámpháraviệcnày.Chanàngsẽhàilònganhtalắm.

ViệcnàykhiếnchoImhotepphảilạivộivãsửasoạnrađi.Ôngdựđịnhởlạinhàhơnhaitháng,nhưngbâygiờthìôngphảiđếnnơiđócàngsớmcàngtốt.

Cảgiađìnhđượctriệutập lạiđểnghehàngtrămlờidặndò,hàng trămmệnh lệnh. Phải làmđiềunày, không làmđiềunọ.Yahmose thì làm vậy, làm vậy. Sobek thì cố sức thận trọng đểlàmmột điều nọ… Renisenb nghĩ, mọi người đều quen thuộc:Yahmosethìchămchúnghe.Sobekthìphiềnmuộn.Horithìbìnhtĩnhvàhữuhiệu.NhữnglờiyêucầuđòihỏicủaIpylầnnàybịgạtđimộtcáchkhácươngquyếthơnthườnglệ.

“Con còn quánhỏđể có thể được phép tự ýhànhđộng. ConphảivânglờiYahmose.Nóbiếtrõýmuốnvàmệnhlệnhcủata.”

Imhotepđặttaylênvaingườicontrưởng,“Chatincậyởcon,Yahmose.Khichatrởvề,chacontasẽbànlạivềsựcôngtáccủaconvớicha.”

Yahmosethoángđỏmặtvìsungsướng.Anhđứngthẳngngười

Page 33: Tận Cùng Là Cái Chết

lênmộtchút,Imhoteptiếptục,“Conhãycoisócchomọiviệctốtđẹpkhichavắngmặt.Hãycoisócviệcngườivợhầucủachađượcđối xửđànghoàng, trongkínhcẩnvàdanhgiá. Con chịu tráchnhiệm lo cho nàng. Con phải điều khiển cách xử thế củamấyngườiđànbàtrongnhà.NhắcSatipycoichừngcáimiệng.Cũngnhắc Sobek uốn nắn Kait. Renisenb nữa, cũng phải lịch sự vớiNofret. Cha cũng không chấpnhận cho ai đối xử không tốt vớiHenet.Changhĩmụtacảmthấykhámệtnhọcvìlàmviệcnhiềuquá.Mụởnhànàyđã lâu vànghĩ rằngmìnhđượcnóimột sốđiềumọi người trong nhà không hoan nghênh lắm. Cha cũngbiết,mụthìchẳngđẹplạingungốc.Nhưngmụrấttrungthành,phảinhớđiềuđó,vàmụluônluônlolắngchocha.Chakhôngđểchochúngconmiệtthịmụvàbắtmụlàmviệcquásức.”

Yahmose thưa, “Mọi việc sẽ làmnhư cha dạy.NhưngHenetđôikhigâyphiềnphứcquávìcáimiệngcủabàta.”

“Thì chẳngsao.Đànbàvậycả.Henetcũngkhông làmphiềnhơnnhữngngườiđànbàkhácđâu.BâygiờvềKameni.Anhtasẽở lạiđây.Cònvềmảnhđấtmàchúng ta chongườiđànbàYalithuê…”

Imhotepđivàochitiếtcôngviệctỉmỉ.Khitấtcảxongxuôivàđã sẵn sàng để ra đi thì đột nhiên Imhotep cảm thấyhối hận.ÔngkéoNofretlạibêncạnhvànóivớinànggiọngloâu,“Nofret,emcóbằnglòngởlạiđâykhông?Haylàcólẽtốtnhấtnênđivớitôi?”

Nofretlắcđầuvàmỉmcười,“Ngàikhôngđilâuchứ?”“Batháng,cũngcóthểbốn,aibiếtđược?”“Ngàithấyđó,đâucólâugì?Embằnglòngởđây.”GiọngImhotephốihả,“TađãralệnhchoYahmose-chotấtcả

mấyđứacontrai-sẽchămsócemthậtchuđáo.Nếuemcóđiềugìphảiphànnàn,thìchúngliệucáiđầucủachúng.”

“Họsẽ làmtheonhưngàidặn thôi,emchắcchắnnhưvậy,”Nofret ngừngmột lúc rồi hỏi, “Ai ở đây em có thể tin cậymộtcáchtuyệtđốiđược?Mộtngườilolắngcholợiíchcủangài?Em

Page 34: Tận Cùng Là Cái Chết

khôngmuốnnóimộtngườitronggiađìnhđâu.”“Hori,Horicủatacóđượckhông?Vềmọimặt,nólàcánhtay

phảicủata,mộtngườicólươngthứcvàtríphánđoán.”Nofretchậmrãi,“AnhtavàYahmosethânnhaunhưanhem

ruột,cólẽ…”“CònKameninữa.Anh ta cũng làmột thưký. Ta sẽ ra lệnh

choanhtasẵnsàngđểemsaibảo.Nếuemcóđiềugìphànnàn,embảonóviếtvàgởiliềnđếnchota.”

Nofret gật đầu tán thưởng, “Ý tưởngđóhay lắm.Kameni từphương Bắc đến. Anh ta biết cha em. Anh ta sẽ không bị ảnhhưởngbởiýkiếncủanhữngngườitronggiađìnhông.”

“VàHenetnữa,”Imhotepkêulên,“CònHenetnữa.”Nofret trầmtư, “Vâng,cònHenetnữa.Ngàicó thểdặnbàấy

bâygiờ,ngaytrướcmặtem.”“Ýkiếntuyệtdiệu.”Henetđượcgọivàmụtađếnvớivẻkhúmnúm,đonđảnhư

thườnglệ.MụtỏlờithanvãnvềviệcImhotepsắpđixa.Imhotepngắtlờimụmộtcáchquảquyết.

“Đượcrồi,đượcrồi,Henetcủata.Phảivậychứbiếtsao.Talàmộtngườiítkhiđượcnghĩđếnyêntĩnhhaynghỉngơi.Taphảilàmviệckhôngngừngvìgiađình.Mặcdùngườitronggiađìnhtakhôngthíchđiềuđó.Bâygiờtamuốnnóivớimụmộtcáchthậtnghiêmchỉnh.Tabiếtmụyêukính tamộtcáchchânthànhvàtậntụy.Tacóthểtraochomụmộtvịtrítincậy.Hãychămsóc,bảovệchoNofretởđây.Nàngrấtthânyêuđốivớita.”

“Ailàngườithânyêuđốivớichủnhânthìcũnglàngườithânyêuđốivớicon,”Henettuyênbốmộtcáchsốtsắng.

“Tốtlắm.VậymụsẽhếtlòngvìlợiíchcủaNofretchứ?”Henet quay vế phíaNofret đangnhìnmụ bằng cặpmắt lim

dim,“CôNofretạ,côquáđẹp.Đólàđiềuphiềnphức.Đólàlýdotạisaonhữngngườikiaghentỵcô.Nhưngtôisẽsănsóccô.Tôisẽchocôbiết tấtcảnhữnggìhọnóihay làm.Côcóthểtincậynơitôi.”

Page 35: Tận Cùng Là Cái Chết

Imlặngmộtlúc.Mắthaingườiđànbàgiaohau.“Côcóthểtincậynơitôi,”Henetlậplại.MộtnụcườichậmchạpnởtrênmôiNofret.Mộtnụcườikhá

kỳlạ.“Vâng,”cônói.“Tôihiểubà,bàHenet.Tôinghĩrằngtôicóthể

tincậyởbà.”Imhotephắnggiọngmộtcáchồnào,“Thôithếlàmọisựthu

xếpxong.Mọiviệcthoảimáicả-Tổchức-xưanayluônluônlàưuđiểmcủata.”

Mộttiếngcườikhôkhanphíasau.Imhotepquayphắtlại,thấymẹmìnhđangđứngnơingưỡngcửa.Bàtựatấtcảsứcnặnglêncâygậy.Trôngbàkhôkhanvàđầyácýhơnbaogiờhết.

“Tôicómộtđứacontraituyệtdiệuthay,”bànhậnxét.“Tôikhôngthểtrìhoãnđượcnửa,cònphảichỉthịchoHori…”Vừa nói một cách quan trọng, Imhotep vừa vội vã ra khỏi

phòng.Ôngcốtránhkhôngnhìnvàomắtmẹ.Esa ra dấu với Henet bằngmột cái gật đầu oai vệ vàmụ ta

ngoanngoãnrútrakhỏiphòng.Nofretđãđứngdậy.CôtavàEsanhìnnhaumộtlúc.

Esanói,“Thếlàcontrailãođểcôởlạiđây.Nofretạ,tốthơncônênđivớinóđi.”

“Ôngấymuốncháuởlạiđây.”GiọngnóicủaNofretdịudàngvàphụctùng.Esahơimỉmcười

nói,“Nếucômuốnđitheonóthìchắcnókhôngcảnđâu.Vàtạisao cô khôngmuốn đi? Lão không hiểu nổi cô. Nơi đây thì cónghĩagìvớicô?Côlàmộtcôgáiđãsốngởđôthị.Cólẽđãdulịchnhiều.Tạisaocôlạichọnởđây,màđờisốngđơnđiệungàynàyquangàykhácgiữanhữngngười,lãonóithẳngthắnnhé,khôngthích,đúnghơnlàghétcô.”

“Nghĩalàbàghétcháu?”Esalắcđầu,“Không.Lãokhôngghétcô.Lãogiàrồi,vàmặcdù

mắtlãođãmờ,lãovẫncònthấyđượcsắcđẹpvàlãothưởngthứcnó.Nofretạ,côđẹplắm,vàvẻđẹpcủacôlàmvuicặpmắtlão.Vì

Page 36: Tận Cùng Là Cái Chết

quýsắcđẹpcủacômàlãomongcôđượctốt lành.Lãobáođộngchocô:HãyđilênphíaBắcvớicontrailão.”

Nofretlậplại,“Ôngấymuốncháuởlạiđây.”Giọng nói phục tùng như thoáng một vẻ chế giễu. Esa sắc

giọng,“Thếracôcómụcđịchkhiởlạiđây.Lãotựhỏi,mụcđíchgìvậy?Đượcrồi,cứgiữriêngtrongđầucô.Nhưnghãycẩnthận.Hànhđộngkínđáo.Vànhấtlàđừngtincậyaicả.”

Bàquayngườiđộtngộtvàđira.Nofretvẫnđứngyênlặng.Rấtchậm,cặpmôinàngconglênthànhmộtnụcười.Nụcườigiốnghệtmộtconmèocái.

Page 37: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngVTHÁNGTHỨNHẤT-MÙAĐÔNG

NGÀYTHỨTƯ

Renisenb có thói quen đi đến Lăng Mộ hàng ngày. Đôi khi cóYahmose và Hori ở đó, đôi khi chỉ có một mình Hori, đôi khikhôngcóai,nhưngtạiđâyRenisenbluônluôncócảmgiácnhẹnhõmvàyêntĩnh.Gầnnhưlàcảmgiácgiảithoát.Côthíchnhấtlà khi Hori ở đó một mình. Có một cái gì đó trong vẻ trangnghiêmcủaanh,việcanhchấpnhậnkhôngtòmò,khithấynàngđếnđây, tất cả chonàngmột cảmgiác thoảimái.Nàng có thểngồibógốitrongbóngmátnơilốivàocănphòngbằngđá,ngắmnhìnquavòngđairuộngđấtxanhmướtđếndòngsôngNilelấplánhmàuxanhnhạtvàxahơnnữa,nhữngmàuhunghungnhẹ,màusữavàhồng,tấtcảdầndầnhòalẫnvàonhau.

NàngđếnLănglầnđầutiênmộtthángtrướcđây,bởinàngđộtnhiêncónhucầumuốntrốn thoátkhỏicái thếgiớiồnàocăngthẳng củabọnphụnữ trongnhà.Nàngmuốnyên tĩnhvà cảmthông.Vànơiđâynàngtìmđượccảhaithứđó.Nỗisợướcmuốnchạy trốn vẫn còn với nàng, nhưng giờ đây nó không chỉ đơnthuầnlàmộtsựthayđổiýkiếntừsựcăngthẳngvàmệtmỏinơigiađình.Nólàmộtcáigìkhẳngđịnhhơn,báođộnghơn.

NàngđãnóivớiHorimộtngàynọ,“Emsợ…”Vàanhquansátvẻmặtnàngmộtcáchnghiêmtrang,“Tạisao

côsợ?”Nàngnghĩmộthai phút rồinói chậm rãi, “Anh cónhớmột

lầnanhnóivớiemrằngcóhaiđiềuác-mộtđếntừbênngoài,vàmộttừbêntrong?”

Page 38: Tận Cùng Là Cái Chết

“Vâng,tôicònnhớ.”“Anhnói,sauđóanhnóivềnhữngcănbệnhtànpháhoaquả,

nhưngemnghĩcũnggiốngnhưvậyvớiconngười.”Hori chậm rãi gật đầu, “Thế cô đãhiểu ra…Vâng, đúng vậy

Renisenbạ.”Renisenb đột ngột, “Điều đó đang xảy ra. Dưới kia, nơi nhà

mình.Điềuácđãđến.Từbênngoài!Vàembiếtaimangnólại.ĐólàNofret!”

Horivẫnchậmrãi,“Cônghĩvậy?”Renisenbgậtđầuquảquyết,“Vâng,vâng,embiếtanhđangnói

gì.AnhHori,anhngheđây,khiemđếnđâyvớianhlầntrướcemđãnóirằngmọithứvẫnnhưxưa-ngaycảviệcKaitvàSatipycãinhau -điềuđóđúng.Nhưngchuyệncãi vãvớinhauđó,anhạ,khôngphảilàcãivãthật.ÝemmuốnnóiSatipyvàKaitthíchcãivã-chohếtngày-khôngcóngườinàotronghaichịấythậtsựgiậnghétnhau.Nhưngbâygiờthìkhác.Giờthìhọkhôngchỉnóivớinhaunhữnglờithôlỗhaykhóchịu.Giờhọnóinhữnglờimàhọbiếtsẽlàmtổnthương.Vàkhihọthấyaibịtổnthươngthìhọsung sướng. Thật khủngkhiếp! AnhHori!Ngàyhômqua SatipygiậndữđếnnỗiđâmmộtchiếckimdàibằngvàngvàotayKaitvàmộthayhaingàytrướcthìKait thảmộtcáichảođồngnặngvàđầymỡđangsôi lênchânSatipy.Khắpnơiđềunhưvậy.SatipychửirủaanhYahmosesuốtđêm,tấtcảmọingườiđềungherõ.Anh Yahmose có vẻ bệnh,mệtmỏi và sợ hãi. Anh Sobek thì ralàngởlạiđêmđóvớibọnđànbàrồitrởvềsaykhướt,hòhétquáttháovàkhoeanhtathôngminhnhưthếnào.”

“Nhữngchuyệnđóthìđúngrồi,tôicũngbiết,”Horinóichậmrãi,“NhưngtạisaocôlạitráchNofret?”

“Bởivìđólàdocôtamàra.Chínhđiềucôtanói,rấtítvàrấtthôngminh,luônluôngâyranhữngchuyệnđó.Côấygiốngnhưcáimũinhọnmàngườitadùngđểthúctrâubòvậy.Côtacũngrất thôngminhnữa, trongviệcbiếtnói cái gì.Đôikhi emnghĩchínhlàHenetbàychocôta…”

Page 39: Tận Cùng Là Cái Chết

Horicóvẻsuynghĩ,“Đúng,cólẽlànhưvậy.”Renisenbrùngmình,“EmkhôngthíchHenet.Emghétcáithói

lêlếtcủabàta.Bàtarấttậntụyvớitấtcảtụiem.Tuythế,tụiemkhôngaimuốnđượcbàyêuthươngcả.Làmthếnàomàmẹemcóthểmangbàtavềđâyvàhếtsứcyêuthươngbàta?”

“VềđiềunàythìchúngtachỉnghecólờiHenetmàthôi,”Horiđápkhôkhan.

“Tại saoHenethết sứcyêu thíchNofret,mụ theo cô takhắpnơi và rỉ tai thì thầmđủ chuyệnvới cô ta?Ôi,Hori, emđãbảoanhemsợ.EmghétNofret!Emmuốncôấyđichokhuấtmắt.Côấyđẹp,nhưngđộcácvàxấu.”

“Côthậttrẻcon,Renisenbạ!”RồiHorilặnglẽnóithêm,“Côấyđanglênđâykiakìa.”

Renisenb quay đầu lại và họ cùng nhìn Nofret đang chậmchạpbướctheobậcdốcđứngdẫnlênmặtđá.Côtamỉmcườimộtmìnhvàđanglẩmbẩmtựnóigìđó.

Khicôđếnnơihọngồi,cônhìnquanhquấtvàmỉmcười.Nụcườitòmòvuithích,“Renisenb,thếrađâylànơichịlầnrahàngngàyđấynhỉ?”

Renisenbkhôngtrảlời.Côcócảmgiácgiậndỗichiếnbạicủamột đứa bé bị khám phá ra nơimình ẩn trốn. Nofret lại nhìnquanh,“Phảiđâylàngôimộnổitiếngkhông?”

“Đúngvậy,côNofretạ!”Horiđáp.Cô nhìn Hori, cái miệng giống miệng mèo của cô con lên

thànhmộtnụcười,“Tôichắcchắnrằnganhthấynócólợi,Horiạ.Tôingherằnganhlàmộtngườilàmăngiỏigianglắm.”

Cómột vẻ tinhquái trong giọngnói của cô,nhưngHori vẫngiữvẻbấtđộng,mỉmcườimộtcáchlặnglẽvàtrangnghiêm.

“Nócólợichotấtcảchúngta…Cáichếtluônluônđemlạilợinhuận.”

Nofrethơirùngmình,cônhìnquanh,cặpmắtquétquabàntế,trênlốivào,nơiđụngthánhtíchvànơicánhcửagiả…

Cônóicụtngủn,“Tôighétcáichết.”

Page 40: Tận Cùng Là Cái Chết

“Côkhôngnênghét,”GiọngHorivẫnlặnglẽ,“ChếtlànguồntàisảnchínhởAiCập.Cáichếtchocônữtrang,côNofretạ.Cáichếtchocôcơmănáomặc.”

Côtanhìnanhchằmchặp,“Anhmuốnnóigì?”“TôimuốnnóiImhoteplàmộttănglữtếthầnKa,”mộtthầytư

tế,“Tấtcảđấtđai,súcvật,gỗ,đaygai,lúathóccủaông,tấtcảđềudotiềnquyêncholăngmộ.”

Anh ngừng một lát rồi tiếp, giọng trầm tư, “Người Ai Cậpchúngtalàmộtdântộclạlùng.Chúngtayêucuộcsống,thếmàchúngtasửasoạnrấtsớmchocáichết.ĐólànơimàtàisảnAiCậpchảyđến,chảyvàoKimTựTháp,vàolăngmộ,vàotiềnquyêngópxâylăngmộ.”

Nofret nóimột cách dữ tợn, “Anh có ngừng nói về cái chếtngaykhông,Hori!Tôikhôngthíchnghe!”

“BởivìcôthậtsựlàmộtngườiAiCập.Bởivìcôyêusựsốngvàbởivì,đôikhi,côcảmthấycáibóngthầnchếtrấtgần…”

“Ngừnglại!”Côngắtlờianhmộtcáchdữtợn.Rồicônhúnvai,quayđivà

leoxuốnglốiđidốc.Renisenbthởphàonhẹnhõm.“Emmừng thấy cô ta bỏ chạy đi,” Cô nóimột cách trẻ con,

“Anhlàmcôtasợ.”“Đúng…ThếtôicólàmcôsợkhôngRenisenb?”“Kh-không,”Renisenbnóicóvẻkhôngchắcchắn.Điềuanhnói

đúng,cóđiềutrướcđâyemchưatừngnghĩtheokiểuđóbaogiờ.Chaemquảthậtlàmộtthầytưtế.

GiọngHoribỗngđộtngộtchuachát,“TấtcảAiCậpđềubịámảnh bởi cái chết! Và cô có biết tại sao không, Renisenb? Bởi vìchúngtacómắtởthểxác,nhưngkhôngcóconmắtởtâmhồn.Chúngtakhôngthể tưởngtượngramộtđờisốngnàokháchơnđời sốngnày - đời sống đằng sau cái chết. Chúng ta chỉ có thểhìnhdungsựliêntụccủanhữnggìchúngtabiếtđược.Chúngtakhôngcóniềmtinthựcsựvàothượngđế.”

Renisenbchămchămnhìnanh,ngạcnhiên, “Saoanh lại có

Page 41: Tận Cùng Là Cái Chết

thể nói như vậy? Kìa, chúng ta có nhiều, rất nhiều thần linh,nhiềuđếnnỗiemkhôngthểkểrahếtnữa.Mớitốihômquatấtcảtụiembànvềnhữngthầnlinhmìnhthích.AnhSobekthìthầnSakhmet, cònKai thì luôn cầunguyện thầnMeskhant. KamenithìthềtrênthầnThoth,điềuđócũngtựnhiên,vìanhtalàthưkýmà.SatipythìtheothầnHorusđầuchimóvàcảthầnMereseernữa.AnhYahmose thìnói rằngphải cúng tế thầnPtahvì thầnnàylàmrõmọisự.Cònem,thìemyêuthầnIsis.CònHenetthìhiếndângtấtcảchothầnđịaphươngAmun.BàbảorằngmộtsốtănglữtiêntrirằngmộtngàykiaAmunsẽtrởthànhvịthầnlớnnhấtAiCập,vìthếbàtếthầnAmunmặcdùthầnhiệnnayđangcòn làmột vị thần bé nhỏ. Và còn thần Re, thầnMặt trời, cònOsiris,thầncậntráitimngườichếtnữa…”

Renisenb ngừng nói, hụt hơi. Hori mỉm cười với nàng,“Renisenb,giữamộtvịthầnvàmộtconngườikhácnhaunhưthếnào?”

Cônhìnanhchămchú,“Thìthầnlinhlà-làthầnthôngbiếnhóachứgìnữa?”

“Vậythôisao?”“EmkhônghiểuanhmuốnnóigìđấyanhHoriạ.”“Tôimuốnnóirằngđốivớicôthìthầnchỉlàmộtngườinam

haynữlàmđượcmộtsốđiềumàconngườikhônglàmđượcchứgì?”

“Anhnóinhữngđiềukỳcục.Emkhônghiểuđượcanh.”Cô nhìn anh với vẻmặt bối rối - rồi liếc nhìn xuống thung

lũng,bỗngmắtcôbắtgặpmộtcáigìđó.“Xemkìa!”Côkêulên,“NofretđangnóichuyệnvớianhSobek.

Côấycười.Ôi!”Côbậtnhỏmngườilên.“Không,khôngcógì.Emcứ tưởnganhấysắpđánhNofret.Côấy trởvềnhàrồi cònanhSobekthìđangđilênđây…”

Sobekđếnnhưmộtcơngiông.“Cásấusaokhôngnuốtchửngconmụđànbàấychorồi?”Anh

kêulên,“Chamìnhphảiquáđiênmớilấynólàmvợhầu.”

Page 42: Tận Cùng Là Cái Chết

“Côtanóigìvớianhvậy?”Horitòmòhỏi.“Nónhụcmạtôinhưthườnglệ.Nóhỏitôilàchatôicótincậy

tôi trongviệcbángỗnữakhông?Miệngnónhưmiệngrắn.Tôimuốngiếtnóquá.”

Anh đi dọc theo nền nhà, nhặtmột viên đá và némmạnhxuống thung lũngbêndưới. Tiếng viênđá chạmvàobờđá làmanh có vẻ thích thú. Anh cúi xuốngnhặtmột viên đá lớnhơn,bỗngthụtlùilại:mộtconrắnđộcđangquấnmìnhdướiviênđángócđầulên.Nólắclưđầu,miệngpháttiếngxịtxịtvàRenisenbnhậnrađólàmộtconrắnhổmang.

Sobekvộicầmmộttảngđálớnvàtấncôngconrắnmộtcáchgiậndữđiêncuồng.Anhnệnmộtphátchínhxác làmdập lưngconrắn,nhưngSobekvẫntiếptụcnệnthêm,đầuanhngửalên,cặpmắt lấp lánh, và giữa hơi thở anh thì thào những tiếng gìRenisenbkhôngngherõ.

Nàngkêulên,“Ngừnglại,anhSobek,ngừngthôi,nóchếtrồi.”Sobek dừng lại, némhòn đá ra xa và bật lên cười, “Thế giới

nàybớtđimộtconrắnđộc.”Anh lại cười vang, trở lại tính khí vui vẻ như thường lệ, và

theolốidốcvụtxuốngkhỏimộ.GiọngRenisenbtrầmxuống,“Emtinrằng…anhSobek…anhấythíchgiếtchóc.”

“Đúng.”KhôngcóvẻgìngạcnhiêntronglờinóicủaHori:Anhchỉthừa

nhậnmộtđiềuanhđãbiếtchắcchắntừlâu.Renisenbquaymìnhnhìn anh chăm chăm. Giọng nàng thật chậm rãi, “Rắn nguyhiểm-nhưngconhổmangnàytrôngđẹpquá…”

Nàngnhìnxuốngthânhìnhvặnvẹo,dậpnátcủaconrắn.Vìmộtlýdogìkhôngrõ,Renisenbthấyđaunhóitrongtim.

Horimơmàng, “Tôi nhớ lại khi tất cả chúng tôi còn nhỏ…SobekđánhYahmose. Yahmose lớnhơn Sobekmột tuổi, nhưngSobekkhỏehơn.SobekcầmmộthònđávànệnlênđầuYahmose.Mẹcônghethấyvàchạyđếnlôihaingườira.Tôicònnhớrõbàđứngnhìn xuống Yahmose đangnằmdưới đất. Tôi cònnhớ bà

Page 43: Tận Cùng Là Cái Chết

kêu lên: Sobek, con không được làm như vậy, nguy hiểm. Connhớchưa,điềuđónguyhiểm!…”

Horingưnglạimộtchặprồinóitiếp,“Mẹcôrấtđẹp.Khicònbétôiđãthấyvậy.Côrấtgiốngbà,Renisenbạ.”

Renisenbthấyấmcảlòng,“Emgiốngmẹthậtkhông?”Rồi cô hỏi, “Hồi đó anh Yahmose có bị thương nặng lắm

không?”“Không,khôngnặnglắmnhưthoạttrông.CònSobekthìhôm

sauốmnặng.Cóthểvìanhtaănphảicáigìđó,nhưngmẹcôthìbảođó làvìdocơngiậncủaanhtavàdotrờinóngnực.Lúcđóđanggiữamùahèmà.”

“Anh Sobek tính tình thật kinh khủng,” Renisenb nói, giọngsuynghĩ.

Cônhìnxácconrắnchếtmộtlầnnữarồirùngmìnhquayđi.     

KhiRenisenbtrởlạinhàthìthấyKameniđangngồinơimáihiênvớimộtcuốnsổtrongtay.Anhtađanghát.Nàngngừnglạimộtchốclắngnghelờica,“TôisẽđếnMemphis-Kamenihát-TôisẽđếnvớithầnPtah,vịchúacủasựthật.Tôisẽnói,vớithần“Hãytraochotôiemgáitôi(2)tốinay”.Dòngsuốilàrượu,thầnPtahlàlaulách,thầnNefertemlàbônghoa.TôisẽnóivớithầnPtah“Hãytrao tôi em gái tôi tối nay. Bình minh soi sáng sắc đẹp này.Memphis làmột đĩa táo tình yêu đặt trước những gươngmặtlộnglẫy…””

Anh ngước lên và mỉm cười với Renisenb, “Renisenb, cô cóthíchbàihátnàykhông?”

“Bàiđólàbàigìvậy?”“MộtbảntìnhcaởMemphis.”Cặpmắt vẫn không rời nàng, anh hát nho nhỏ, “‘Cánh tay

nàngnhưnhữngcànhcâyxanhbiếc.Tócnàngtrĩunặngđồtrangsức.Nànggiốngnhưcôngchúaconcủavịvuacủahaithếgiới’.”

Page 44: Tận Cùng Là Cái Chết

MặtRenisenbđỏbừnglên.Nàngvộivãlánhvàonhà,suýtnữavaphảiNofret.

“Renisenb,tạisaocôvộivãnhưvậy?”GiọngNofretsắcnhọn.Renisenbnhìncô,ngạcnhiên.Nofret

khôngcười.Vẻmặt côhung tợnvàcăng thẳng.Renisenbchúýthấytaycôbấuvàohaibênthânmình.

“Tôixinlỗi,chịNofret,tôikhôngnhìnthấychị.Từngoàisángbướcvàotrongnhàtốiquá.”

“Đúng,nơi đây tối lắm…,”Nofretngừngmột lúc. “Bênngoàikiahẳnvuihơn.Ngoàihiênnhàấy- lạingheKamenihátnữa.Anhtaháthayđấychứ?”

“Đúng,đúng…anhtaháthaylắm.”“Thế sao cô không ở ngoài ấy nghe? Hẳn Kameni thất vọng

lắm.”Renisenbthấynónghaimátrởlại.Cáinhìnsắclạnh,soimói

củaNofretlàmnàngcảmthấykhóchịu.“Renisenb,côkhôngthíchbàitìnhcasao?”“ChịNofret, tôi thíchhaykhông thích thì có liênquangì tới

chịkhông?”“Ờ,thếraconmèonhỏcũngcómóngvuốtcủanó.”“Chịmuốnnóigì?”Nofret bật cười, “Cô không ngốc như thoạt trông người ta

tưởng,Renisenbạ.Sao,thếcôthấyKameniđẹptraichứ?Đềuấychắcchắnlàmanhtavuilònglắm.”

“Tôithìnghĩchịhếtsứckhảốạ,”Renisenbnóimộtcáchgiậndữ.

Nàng vượt qua Nofret và chạy về phía sau nhà. Nàng nghetiếngcườichếnhạocủaNofret.Nhưngxuyênquatiếngcườiđó,vọnglêntrongtrínàngtiếngcủaKamenivớibàitìnhcamàanhvừahátvừadánmắtvàonàng…     

Page 45: Tận Cùng Là Cái Chết

Đêmđó,Renisenbnằmmơ.NàngcùngvớiKhayđi trênchiếc thuyềncủangườichếtvào

âmphủ.Khayđứngtrướcmũithuyềnvànàngchỉthấyphíasauđầuanh.Rồi,khihọchèođếnchỗmặttrờimọc,Khayquayđầulại,vàRenisenbthấyđókhôngphảilàKhaymàlàKameni.Vừalúcđómũithuyềnhìnhđầurắnbỗngcửđộng.Nóbiếnthànhconrắn thật,một conhổmang, vàRenisenbnghĩ “Đó chính là conrắnbòratừLăngMộđểănlinhhồnngườichết”.NàngtêliệtvìsợhãivàrồinàngthấybộmặtconrắnchínhlàbộmặtcủaNofret.Nàngthứcdậyvàgàolên“Nofret,Nofret…”

Thực ra nàng không hét ra lời. Tất cả chỉ là trong giấcmơ.Nàngnằm im, timđậpmạnh, tựnhủmình rằng tất cảđóđềukhôngcóthật.Vàrồinàngchợtnghĩ:ĐóchínhlàđiềuanhSobeknóihômquakhianhgiếtconrắn.Anhấynói:“Nofret…”

Page 46: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngVITHÁNGTHỨNHẤT-MÙAĐÔNG

NGÀYTHỨNĂM

Giấcmơ làm Renisenb không ngủ lại được. Nàng chỉ ngủ chậpchờnsauđóvàvềsángthìkhôngngủđượcnữa.Nàngbịámảnhbởimộtcảmgiácmơhồ,tămtốivềmộttộiácsắpđếnmộtcáchcấpthiết.

Nàngdậysớmvàrakhỏinhà.Theothóiquen,chânnàngbướcvềsôngNile.Nhữngngườingưphủđãrasôngtrênnhữngchiếcthuyền lớn chèo mạnh nhịp về phía Thebes. Có những chiếcthuyềnnhỏhơnvớinhữngcánhbuồmphấtphớidướilàngiónhẹtrênsông.

MộtcáigìđólàmquặntimRenisenb.Cómộtnỗikhaokhátvềmộtcáigìđómànàngkhông thểgọi tên.Renisenbnghĩ “Mìnhcảmthấy…Mìnhcảmthấy…”.Nhưngnàngkhôngrõnàngcảmthấycáigì.Nàngkhôngtìmranhữngtừthíchhợpvớicảmgiácmình.Nàngnghĩ“Mìnhmuốn,nhưngmìnhmuốngìnhỉ?”

PhảichăngnàngmuốncóKhay?Khayđãchếtvàchẳngbaogiờtrởlại.Nàngtựnhủ,“MìnhsẽkhôngnghĩđếnKhaynữa.Íchgì?Tấtcảđãhếtrồi?”

Rồinàngchúýđếnmộtkhuônmặtkháccũngđangnhìntheonhững chiếc thuyền chèo về phía thành Thebes.Một vẻ gì trênkhuônmặtđó.Mộtcảmxúcnàođóđượcbiểuhiệnbằngchínhsựbất động làm cho Renisenb rung cảm. Liền đó nàng nhận rakhuônmặtNofret.

Nofret ngắm nhìn dòng sông Nile. Nofretmộtmình. Nofretđangsuytưvềgìnhỉ?

Page 47: Tận Cùng Là Cái Chết

Renisenb chợt giậtmình khi bỗng nhận ra rằng nàng cũngnhưnhữngngười trongnhàbiết rất ít vềNofret.Họ thừanhậnnàngnhưmộtngười lạ -mộtkẻ thùmànàngkhônghề tòmòchúýđếnđờisốngcũngnhưmôitrườngtừđónàngrờibỏđểđếnđây.

RenisenbchợtnghĩhẳnthậtlàbuồnchoNofret.Côđộckhôngbạnbè,vâybọcchungquanhlànhữngkẻthùghétnàng.

Chầm chậm, Renisenb tiến về phía trước cho đến khi nàngđứngbêncạnhNofret.Nofretquayđầu lạimột lúc, rồiquaytrởlạitiếptụcngắmnhìndòngsôngNile.Khuônmặtcôtabấtđộng.

Renisenbnóirụtrè,“Cónhiềuthuyềntrênsông.”“Đúng.”Bị thôi thúc bởi một ước muốn mơ hồ muốn làm bạn với

Nofret,Renisenbnóitiếp,“Nơichịởcógiốngthếnàychăng?”Nofretbậtcười.Mộtnụcườigọn,chuachát,“Tấtnhiênkhông.

Cha tôi là thương nhân ở Memphis. Ở Memphis thật vui. Âmnhạc, ca hát vànhảymúa. Cha tôi đi du lịch rất nhiều. Tôi đãđược theocha tôiđếnSyria,đếnByblos,quamũiGajelle.Tôiđãtừngđivớichatôitrênmộtchiếcthuyềnlớnrangoàibiểnrộng.”

Côtanóibằngmộtgiọnghămhởvàtựhào.Renisenbđứngimlặng.Tríócnànglàmviệcchậmchạp,nhưngdầndầnnànghiểuvàthíchthú.

Nàngnóichậmrãi,“Hẳnchịthấyởđâybuồntẻlắm.”Nofret cười một cách thiếu kiên nhẫn, “Ở đây là cái chết.

Khôngcógìhếtngoạitrừcàybừa,gặtlúavàchămsúcvật,rồithìnóichuyệnvềmùamàng,vớilạicãinhauvềgiáđay,gai.”

RenisenbvẫncònđanhquaycuồnvớinhữngýtưởngxalạkhinàngnhìnnghiêngkhuônmặtNofret.

Vàrồiđộtnhiênnhưthểmộthiệntượngvậtlý,mộtlànsónglớncủasựphẫnnộ,thốngkhổvàvôvọngnhưbốchơilêntừcôgáikỳlạbêncạnhnàng.

Renisenbnghĩ,“Côấycũngtrẻnhưmình.Cólẽtrẻhơn.Vàcôlàm vợ hầu củamột ông già,một ông già om sòm, dễ thương

Page 48: Tận Cùng Là Cái Chết

nhưngkhálốbịch,chamình…”Nàng,Renisenb,biếtgìvềNofret?Khôngchútgì.Horiđãnóigì

nhỉkhihômquanànglalớnlên:“Côấyđẹp,độcácvàxấuxa”.À,Horinói:“Côthậtlàmộtđứabécon,Renisenbạ”.Anhấyđãnóivậy.VàbâygiờthìnànghiểuHorimuốnnóigì.Điềunhậnxétcủanàng không có nghĩ gì cả bởi lẽ ta không thể xóa bỏmột conngườimột cáchdễdàngnhưvậy.Nỗi thốngkhổnào,nỗi chuachátnào,nỗi tuyệtvọngnàoẩnsaunụcườiđộcáccủaNofret?Nàng,Renisenb,cũngnhưnhữngngườikháctrongnhà,đãlàmgìđểđónnhậnNofret?

Renisenbnói,ấpúngnhưmộtđứabé,“Chịghéttấtcảchúngtôi.Tôihiểutạisao.Chúngtôiđãtỏrakhôngtốtvớichị.Nhưngchưaquámuộnđâu.Tạisaochúngta,chịvớitôi,chúngtakhôngthể là chị em với nhau? Chị đang ở thật xa những gì chị quenthuộc.Chịđangcôđơn.Tôicóthểgiúpchịkhông?”

Lờinàngrơivàoimlặng.Nofretchầmchậmquayngườilại.Trongmột,haiphútgươngmặtcôbấtđộng,Renisenbnghĩ,có

một thoángdịu đi trongmắt cô ta. Trong sự yên tĩnh của buổisáng sớm, nàng thấy dường như những lời của Renisenb đãchạmđếnởmôicôtamộtsợidâylưỡnglựcuốicùngnàođó.

Mộtkhoảngkhắc lạ lùng,mộtkhoảnhkhắcmàRenisenbsẽnhớmãisauđó.

Rồidầndần,vẻmặtcủaNofret thayđổi.Nó trở thànhhiểmác,cặpmắtcônheolại.Cáinhìnhậnthùvàđộcác.Renisenblùilạimộtbước.GiọngnóiNofretthấp,dữtợn,“Cútđi,tôikhôngcầnbất cứ cái gì nơi các người. Các người làmột lũ ngungốc, đầnđộn.Tấtcảcácngười.”

Côngừnglạirồiquayngoắtđivàonhà,bướcđimạnhmẽ.Renisenb chậm rãi theo sau - khá ngạc nhiên, những lời

Nofret không làmnàng giận. Chúng chỉmở ra trướcmắtnàngmộtvực thẳmcủahận thùvà thốngkhổ, và trong trínàng chỉdấylênmộtýtưởnglộnxộnrằngthậtkhủngkhiếpkhimộtconngườicảmthấygiốngnhưNofretđãcảmthấy.

Page 49: Tận Cùng Là Cái Chết

     

KhiNofret qua cổng, băng qua sân,một đứa con củaKait chạyđuổitheoquảbóng,ngangquatrướcmặtcô.

Nofretđẩymạnhđứabémộtcáchgiậndữkhiếncôgáinhỏtélăntrênmặtđất.Đứabékhócthétlên.Renisenbchạyđếnẵmnólên,nàngphẫnnộnói,“Nofret,chịkhôngđượclàmnhưvậy.Chịlàmnóbịthươngrồi,xemđây,cằmnóbịtoácrồiđâynày.”

Nofret cười,miệt thị, “Tại sao tôi lại phải cẩn thậnđể đừnglàmbị thươngnhữngđứanhócmấtdạynày chứ?Tại sao?Mẹcủa chúng có cẩn thậnnhư vậy đối với cảmxúc của tôi khôngchứ?”

Nghe tiếng rền rĩ của đứa bé, Kait từ trong nhà chạy ra. Côchạyđếnbênnó,xemxétvếtthươngtrênmặtnó.RồicôquayvềphíaNofret, “Đồácquỷ,đồrắnđộc.Đợiđómàxemchúngtasẽlàmgìmày.”

Dồnhếtsứclựclêncánhtay,côvảthậtmạnhvàomặtNofret.Renisenbhét lênmộttiếngvàníulấycánhtaycôkhôngchocôđánhtiếp.

“Kait,Kait…Chịkhôngđượclàmnhưvậy.”“Aibảokhôngđược?ĐểNofret tự lo thânnó.Nócũngchỉ là

mộttrongnhữngngườiởđâymàthôi.”Nofretđứngyênlặng.DấubàntayKaitcòn inrõnétđỏửng

trêngòmácủacô.Từkhóemắt,nơichiếcvòngđeotaycủaKaitđậpvào,mộtdòngmáunhỏchảydọcxuốngkhuônmặt.

NhưngchínhcáivẻmặtNofretlàmRenisenbngạcnhiênvàsợhãi.Nofretkhôngtỏvẻgìtứcgiận.Tráilạilàmộtvẻhoanhỉkỳdịtrongánhmắtcô,rồithìmộtlầnnữamiệngcôconglênthànhmộtnụcườigiốngmiệngmèo,mộtnụcườithỏamãn.

“Cámơn,Kait,”cônói.Rồibướcvàotrongnhà.     

Page 50: Tận Cùng Là Cái Chết

Giọnggầnnhưthì thầm,mimắthạthấp,NofretgọiHenet.Mụchạy đến, thấy mặt Nofret, đứng lại, kêu lên, cắt ngang mụ,Nofretnói, “GọiKameni cho tôi. Bảoanh tamang theohộpbútmựcvàgiấy.Cầnviếtmộtbứcthưchoôngchủ.”

CặpmắtHenetdánchặtvàogòmáNofret,“Thưchoôngchủ…tôihiểu.”

Rồimụhỏi,“Ailàmđiềuđó?”“Kait!”Nofretcườilặnglẽ.Henetlắcđầuquầyquậy,chắclưỡi,“Tệquá,thậttệquá…Chắc

chắnlàphảichoôngchủbiếtviệcnày.”Nofretnhẹnhàngnói,“Bàvớitôisuynghĩgiốngnhau,Henet

ạ…Tôinghĩtaphảichoôngchủbiết.”Từtrongtúiáovảicôtalấyramộtmónnữtrangbằngvàng

gắnngọctímvàđặtnóvàotayngườiđànbà.“Henet,bàvà tôi….Chúng tanắmtàisảncủa Imhotep trong

tay.”“Côchủquátốtđốivớitôi.Côhếtsứcrộngrãi.Trời,chiếcdây

chuyềnđẹpquá.”“Imhotepvàtôiđềurấtthíchsựtrungthành.”Vẫnnụcười lặnglẽ,vẫncặpmắtnheolạinhưmắtmèo,“Đi

gọi Kameni, và cùng đến đây với anh ta. Bà và anh ta cùng lànhânchứngvềchuyệnhồinãy.”

Kameniđếnhơimiễncưỡng,cặpchânmàynhăn lại.Nofretnóigiọnguyquyền,“Anhnhớchỉthịcủaôngchủtrướckhiôngđixa?”

“Có,”Kameniđáp.”“Đãđếnlúc.Anhhãyngồixuốnglấygiấymựcđếnviếttheotôi

bảo.” Rồi thấyKameni vẫn do dự,Nofret sốt ruột, “Anh chỉ viếtnhữngđiềuchínhmắtanhvừathấyvàchínhtaianhvừanghe,vàHenetsẽxácnhậntấtcảnhữngđiềutôinói.Bứcthưsẽđượcgởiđimậtvàtứckhắc.”

Kamenivẫnnóichậmrãi,“Tôikhôngthích…”NofretquắcmắtnhìnKameni, “Tôisẽkhôngphànnàngìvề

Page 51: Tận Cùng Là Cái Chết

Renisenbđâu.Nóhiền,yếuđuốivàngungốc,nhưngnókhôngcốýlàmhạitôi.Thếnào,anhbằnglòngchưa?”

Khuônmặtmàu đồng Kameni tối lại, “Tôi không nghĩ điềuđó.”

Nofretdịugiọng,“Thếmàtôicứtưởnganhlochuyệnđo.Vậythìlàmtheolờitôi.Viếtđi!”

“Đúng, viết đi!”Henet chen vào, “Tôi rất buồnvì chuyệnnàyxảy ra. Buồn chết đi lận. Chắc chắnphải báo cho ông chủ biết.Cho ông chủ biết là đúng. Dầu không thích đi nữa,mình cũngphảilàmbổnphậnmình.Tôinghĩnhưvậy.”

Nofret cười nhẹ, “Tôi chắc chắn bà sẽ làm nhiệm vụ. VàKamenicũngsẽlàmnhiệmvụmình.Còntôi-tôisẽlàmtheosởthíchcủatôi…”

NhưngKamenivẫndodự.Mặtanhvẫnnhănnhó,hầunhưgiậndữ. Anhnói, “Tôi không thích việcnày.Nofret, côhãy suynghĩlạiđã.”

“Anhdámnóithếvớitôi?”Giọngnói cô ta làmanh đỏ bừngmặt. Anh tránhnhìnmắt

Nofret,nhưngmặtanhvẫnnhănnhó.Giọng Nofret êm như nhung, “Cẩn thận, Kameni. Tôi rất có

ảnhhưởng trên Imhotep, tôi bảo gì ông ta phải nghe. Từ trướcđếnnay, thìôngvẫnhài lòngvềanhđấy.”Nofretdừng lạimộtcáchýnghĩa.

Kameniphẫnnộ,“Cóphảicôdọatôiđấykhông?”“Cólẽ.”AnhgiậndữnhìnNofretmộtlúc.Rồicúiđầuxuống.“CôNofret, được rồi, tôi sẽ làmnhư cô bảo.Nhưng tôinghĩ,

vâng,tôinghĩrồicôsẽhốitiếc.”“Bâygiờchínhanhdọatôiđấyphảikhông?”“Tôichỉnhắccôthôi…”

Page 52: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngVIITHÁNGTHỨHAI-MÙAĐÔNG

NGÀYTHỨMƯỜI

Ngàyquangày,Renisenbđôikhithấymìnhnhưsốngtrongmộtgiấcmộng.

NàngkhôngcòncốlàmthânmộtcáchrụtrèvớiNofretnữa.CómộtđiềugìđóvềNofretnàngkhônghiểuđược.

Sauvụxảyratrênsânchơingàyấy,Nofretthayđổi.KhôngcóaiphànnànđiềugìvềNofretđểRenisenbcóthểthămdò.

Có lúcRenisenbnghĩrằngcáinhìncủariêngnàngvềNofretnhư làmộtngười bấthạnh, thâmsâuhẳn làmột cáinhìn sailầmđếnlốbịch.Nofretcóvẻthỏamãnvớicuộcsống,vớichínhmìnhvàvớitấtcảnhữnggìchungquanh.

Thật ra, những gì chung quanh cô ta lại đang thay đổi ghêgớm, và thay đổi theomột chiều hướng đáng sợ. Trong nhữngngàytiếptheosaukhiImhotepđixa,RenisenbnghĩrằngNofretcódịptựdođểgieorắcnhữngmốibấthòavàonhữngngườitráitínhtráinếtnhautronggiađình.

Thếnhưnggiờđâycảgiađìnhgắnchặtvớinhauthànhmộthàngràovữngchắcchốngkẻxâmnhập.KhôngcòncóchuyệncãicọgiữaSatipyvàKait.Khôngcòn lờiSatipychửi rủaôngchồngYahmoseđángthươngnữa.Sobekthìcóvẻlặnglẽhơn,ítkhoácláchơn. Ipycũng ítvô lễhơnvớihaingườianh.Dườngnhưcómột sựhòahợpmớimẻ giữanhữngngười trong gia đình. Tuyvậy, sự hòa hợp ấy không mang lại sự thanh thản cho trí ócRenisenb.BởivìcùngvớisựhòahợpđólànhữngmũitênngầmácýliêntụcnhắmvềNofret.

Page 53: Tận Cùng Là Cái Chết

Hai người chị dâu Satipy và Kait không còn cãi cọ với nàngnữa. Họ chỉ tránhmặt nàng. Họ không bao giờ nói chuyện vớinàng.Thấynàngđiđếnlàhọkêulũconlạivàcùngtránhđinơikhác.Cùngthờigianấy,nhữngchuyệnlặtvặt,khóchịuxảyra:chiếc áo dài của Nofret bị hư vì bàn là quá nóng, có ai đó càinhữngchiếckimnhọnhoắtvàoquầnáoNofret,mộtconbòcạpnằmtrênđầugiườngcôta.Thứcăndọnchocôtathìlàloạihưthối.Ngàynọ, trongphầnbánhmìdànhchoNofretcómộtconchuộtchết.

Đólàmộtcuộctấncôngnhonhỏ,lặnglẽ,nhưngkhắcnghiệt-không có gì rõ ràng, không có chứng cứ. Cuộc chiến tranh củađànbà.

Rồimộtngàynọ,Esachogọitấtcảmấychịem:Kait,Satipy,Renisenblại.Henetcómặtsẵn,đầulắcquầyquậyvàtaychùilialịavàolưng.

Esanhìnbangườicháugáivớivẻgiễucợt thường lệcủabà,“A, thế là các đứa cháu gái thôngminh của bà đây cả rồi. Sao,chúngmàynghĩthếnàomàlàmvậy?BànghenóiáocủaNofretbịphá,thứcăncủanóthìthối,cóphảivậykhông?”

CảSatipyvàKaitđềumỉmcười.Khôngphảilànhữngnụcườidễthương.

Satipyhỏi,“Nofretphànnànhảbà?”“Không,”bàgiơtaykéolạichiếcáochoàngbàluônluônmang

trênngườimặc dù ở trongnhà, “Không,Nofret khônghề phànnà,chínhđiềuđólàmchotaolongại.”

“Cháuthìcháukhônglongạigìcả,”Satipyvừanóivừangẩngcaođầu.

“Bởi vìmày làmột con ngốc,” Esa ngắt lời, “Nofret có trí óckhônggấpđôicảbađứabâycộnglại.”

“Cáiđócònđểxem,”Satipynói,giọngcôvuivẻvàthỏamãn.“Chúngmàycónghĩchúngmàyđanglàmgìkhông?”Mặt Satipyđanh lại, “Bàđã già rồi. Cháukhôngmuốn thiếu

tônkínhđối với bà.Nhưng cónhữngviệckhông còn liênquan

Page 54: Tận Cùng Là Cái Chết

đếnbànhưlàliênquanđếntụicháulànhữngngườicóchồng,cócon. Chúng cháu quyết định nắmmọi việc trong tay và chúngcháucócáchđốixửvớiconđànbàmàchúngcháukhôngthíchvàcũngkhôngchấpnhận.”

“Nóihaylắm,màynóihaylắm.Nhưngmàmấyconnôlệthìcũngnóihayđượcnhưmày.”

“Đúngvàthậtlàkhônngoan,”Henettừphíasauvọnglên.Esaquaylạimụ.“Nào,Henet,nóichotabiếtNofretbảovềnhữngchuyệnđang

diễnranhưthếnào?Hẳnmụphảibiết,mụluônluônchầuchựcbêncạnhNofretmà.”

“Thíchínhngài Imhotepbàoconphải làmvậymà.Dĩnhiênconkhôngmuốnnhưngconphảivâng lờiôngchủchứ.Conhyvọngrằngcụkhông…”

Esacắtngang,“Tấtcảchúngtađiềubiếtrõmụ,Henetạ.Luônluôn tận tụy, và thường ít khi được đền đáp xứng đáng. Sao?Nofretbảomụthếnàovềnhữngchuyệnnày,đó lànhữnggì tamuốnhỏimụ.”

Henetlắcđầu,“Côấykhôngnóigìhết.Côấychỉmỉmcười.”“Đúngvậy,”Esanhặtmộttrái táotrênđĩađểbêncạnh,xem

xét kỹ lưỡng rồi cho vàomồm… rồi bà nói, “Tất cả chúngmàyđiên cả rồi. Quyền lực trong tay Nofret, chứ không ở trong taychúngmày.Taodámthềrằngviệcchúngmàylàmcònkhiếnnóvuilòngnữalàkhác.”

Satipysắcgiọng;“Vônghĩa.Nofretmộtmìnhgiữađôngngười.Nóthìcóquyền

lựcgì?”Esatrầmgiọng,“Quyềnlựccủamộtngườiđànbàtrẻđẹp,lấy

mộtngườiđànônglớntuổi.Taobiếttaonóigì."Quaynhanhđầulạiphíasau,bàtiếp,“Henethắnhiểutaonóigì.”

Henet thởdài thườn thượt và bắt đầuxoắnhai tay lại, “Ôngchủnghĩrấtnhiềuvềcôấy,hẳnnhiên.Vâng,điềuấyhoàntoàntựnhiên…”

Page 55: Tận Cùng Là Cái Chết

Esangắt,“Mụvàobếplấychotamộtítchàlàvàrượu.Ừ,cảmậtnữanhé.”

KhiHenetđikhuất,bàtrầmgiọng,“Taođánhhơithấynhữngchuyệnphiền toái. Satipy,mày là lãnh tụ của tất cả bọnnhỏởđây.Cẩnthận,màynghĩrằngmàythôngminhthìđừngđểmìnhthànhmộtmónđồchơitrongtayNofret.”

Bàngãngười ra vànhắmmắt lại, “Taobáođộng cho chúngmày.Bâygiờthìrađi.”

“Hừ,chúngtaởtrongtayNofret,”Satipyvểnhmặtlênnóikhiđiraphíahồ,“BàEsagiàquásinhlẩmcẩmnênmớicónhữngýtưởng kỳ quặc ấy. Chính chúng ta mới nắm Nofret trong tay.Chúngtasẽkhônglàmgìđểnócóthểbáocáolạiđược,nhưngtôinghĩ…phải,tôichorằngnósẽphảihốitiếcvềviệcnóđếnđây.”

Renisenbkêulên,“Chịđộcáclắm!”Satipy nhìn nàng có vẻ vui thú, “Cô đừng giả vờ là cô yêu

Nofret.”“Không,emkhôngyêucôta.Nhưngchịcóvẻthùhằnquá.”“Tôinghĩđếnconcáitôi,vàđếnYahmose!Tôikhôngphảilà

hạngđànbànhunhượchayloạiđànbàchỉbiếtchửibới.Tôicóthamvọng.Tôicóthểxiếthọngconđànbàđóvớimộtniềmhoanlạclớnlaonhất.Tiếcthay,điềuđókhôngđơngiản,khôngthểđểcơngiậncủaImhotepbùnglên.Nhưngtôinghĩ,mọiviệcrồicũngsẽđượcthuxếp.”     

Bức thư đếnnhưngọn lao phóng vào con cá. Đờ đẫn, im lặng;Yahmose,SobekvàIpylắngngheHoriđọcnhữnglờitrongcuộngiấypapyrus:

“Taođãchẳng từngbảoYahmoserằng taosẽ tráchnónếucóđiều gì xúc phạm đến nàng hầu của ta hay sao? Tao chống lạichúngmàyvàchúngmàychống lại tao.Taosẽkhôngcùngsốngvớimàytrongmộtngôinhànữavìmàyđãkhôngkínhtrọngnàng

Page 56: Tận Cùng Là Cái Chết

hầuNofretcủata!Màykhôngcònlàconcáicủataonữa.CảSobekvàIpycũngvậy.Mỗiđứachúngmàyđềuxúcphạmđếnnànghầucủa tao.ĐiềuđóđãđượcKameni vàHenetxácnhận.Taosẽđuổichúngmàyrakhỏinhà.Tấtcảchúngmày.Trướcđâytaođãcấpdưỡngchúngmày,bâygiờtakhôngnuôinổinữa”.

Horingừngmộtlátrồiđọctiếp,“NgườitôitớcủathầnKagởitớiHori,vớicháulàngườixưanayvẫntrungthànhvớita,cháusứckhỏethếnào?ThaytathămhỏiEsacùngvớiRenisenb,congáitavàthămHenet.Chămsóccôngviệccủatacẩnthậnchođếnkhitavềvàcháuchuẩnbịsoạnsẵnchotamộtdichúctheođónànghầucủatasẽchiasẻtấtcảtàisảncủatanhưlàvợcủatavậy.CảYahmosevàSobekđềukhôngcònlàmviệcvớita,tacũngkhôngtrợcấpchochúngnữabởivìchúngđãdámxúcphạmđếnnànghầucủa ta. Giữ tất cảmọi việc yên ổn đến khi ta về. Thật là tệ khinhững người trong nhà củamột người đàn ông lại làm lại đếnnànghầucủata.A,cònIpy,cảnhcáochohắnbiết,nếuhắnlàmbấtcứmộtđiềugìtổnthươngđếnNofret,hắncũngsẽđirakhỏinhàta”.

Yên lặng, tê liệtmột lúc, rồi Sobek chồmdậy trongmột cơngiậndữđiêncuồng,“Tạisaolạirathếnày?Chatôiđãnghegì?Aiđãđemnhữngchuyệnđặtđiềukểchoôngấy?Chúng tacó thểchịunổinữakhông?Chađãtruấthếtquyềnthừakếcủachúngta,traotấtcảtàisảnchoconhầuấy.”

Hori nhẹ nhàng nói, “Tất nhiên điều này sẽ tạo ra những ýkiếnbấtmãnvàchẳngaixemđó làmộthànhđộngđúngđắn.Nhưngxétvềmặtpháplýthìđólạilàquyềncủaôngta.Ôngcóquyềntraotàisảnchobấtcứaimàôngmuốn.”

Yahmoselẩmbẩmnhưngườimấthồn,“Khôngthểtinđược.Khôngthểcóthậtđược.”

“Chađiên,điênrồi,” Ipykêu lên,“Chachống lạicảtôi theoýconmụđànbàấy.”

Horinghiêmgiọngnói,“Imhotepsẽvềliền,theothưôngnói,khiđócơngiậncủaôngcóthểgiảm,cũngcóthểôngkhôngthật

Page 57: Tận Cùng Là Cái Chết

sựnghĩnhưôngnói.”Mộttiếngcườingắnkhóchịu.TiếngcườicủaSatipy.Côđứng

nhìnhọtừngưỡngcửadẫnvàogiandànhriêngchophụnữ.“Sao, đó là những gì chúng ta sẽ làm phải không thưa ông

Horituyệtdiệukia?Chờđợi?”Yahmosechậmrãi,“Chúngtacóthểlàmđượcgìkhác?”“Làmđượcgìkhác?”Satipycấtcaogiọng,côgàolên,“Cácông

mang cái gì trongmạchmáu các ông vậy chứ? Sữa chứkhôngphảimáuchăng?Yahmosethìkhôngphảilàđànôngrồi,tôibiết.Nhưng còn chú, Sobek? Chú không có cách gì chữa trị nhữngchuyệnnàyư?Mộtlưỡidaogămvàotimcáiconđólànókhôngcònlàmhạigìchúngtađượcnữa.”

“Satipy!”Yahmosekêulên,“Chasẽkhôngbaogiờthathứchochúngta.”

“Anhtưởngthếthôi.Tôibảochoanhbiết,mộtnànghầuchếtthìkhônggiốngnhưmộtnànghầusốngđâu!Mộtkhinóđãchếtthìtìnhcảmcủachasẽquaylạivớiconvàcháumình.Vàvảlại,làm thếnàoổngbiết tại sao cô ta chết?Chúng ta có thểbảo làmộtconbòcạpcắncôtakiamà!Tấtcảchúngtađềucùngmộtphe,chứkhôngphảisao?”

Yahmosechậmrãi,“Chasẽbiết.Henetsẽbảoổng.”Satipy bật ra cười một tràng điên dại, “Anh Yahmose thận

trọngnhấttrênđờicủatôiôi!AnhYahmosedễthương,hiềnlànhnhất của tôi ơi! Đúng ra chính anh phải giữmấy đứa trẻ, làmcôngviệcđànbàởphíasaunhà.XinthầnSakhmetgiúptôi!Tôiphải lấymộtngườiđànông chẳng rađànông.Còn chú, Sobek,mặctấtcảcáivẻhuênhhoang,lòngcanđảmcủachúđâu?Tínhcươngquyếtcủachúđâu?ThềvớithầnKa,tôilàđànônghơnbấtcứngườinàotronghaiông.”

Côquayphắtngười,đira.Kait,nãygiờđứngphíasaiSatipy,tiếnlênmộtbước.Giọngcô

thấpvàrun,“Satipynóiđúng!Chịấyxứngđánglàđànônghơnbấtcứngườinàotrongcácanh.Yahmose,Sobek,Ipy,cácanhcứ

Page 58: Tận Cùng Là Cái Chết

ngồi đây để chẳng làm cái gì cả sao? Con cáimình sẽ ra sao,Sobek? Bị đuổi ra ngoài cho chết đói hết! Được lắm, nếu anhkhônglàm,tôisẽlàm.Cácanhchẳngcóailàđànôngcả.”

Côvừaquayđi,Sobekđãbậtdậy,“ThềcóchínvịthầntrênnúiEnnead, Kait nói đúng đó! Cómột việcmàngười đàn ông phảilàm,thếmàchúngtacứngồiđâynóiquanhvàlắcđầumãi.”

Anhphóngracửa,Horigọitheo,“Sobek,Sobek,anhđiđâuđó?Anhđịnhlàmgìđó?”

Từngưỡngcửa,Sobek,đẹpvàdữtợn,hétlên:-Tôisẽlàmmộtcáigìđó…rõvậyrồi.Vàđiềugìtôilàm,tôisẽ

sungsướngmàlàm.

Page 59: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngVIIITHÁNGTHỨHAI-MÙAĐÔNG

NGÀYTHỨMƯỜI

Renisenbbướcramáihiên.Nàngđứnglặngmộtlát,mắtnhắmnghiềnvìánhnắngđộtngộtcủamặttrời.

Nàngcảmthấymệtlả,ngườirunlênvàmangnặngmộtnỗisợ hãi không tên. Nàng thì thầm, lập đi lập lạimột cáchmáymóc,“MìnhphảibáođộngchoNofret…mìnhphảibáođộngchocôta.”

Đằngsaunàng,từtrongnhà,nàngcóthểnghenhữnggiọngđànông,giọngcủaHorivàYahmosechenvàonhau,vàvượtlêntrênlàgiọngnóithanhvàrõ,giọngtrẻconcủaIpy.

“ChịSatipyvàchịKaitnóiđúng.Nhànàychẳngcóai làđànôngcả,vậy thì tôi làmộtngườiđànông.Phải, tôi làmộtngườiđànông,khôngphảiởmộttuổitácmàởtínhkhí.Nofretđãchếnhạotôi,cườitôi,xemtôinhưđứabécon.Tôisẽchứngtỏchocôtathấytôikhôngphảilàmộtđứabécon.Tôichẳngsợchatôinổigiậnđâu.Tôibiếtcha:ôngđangbịmêhoặc,conngườiđànbàấyđãbùayếmông.Nếutiêudiệtcôtathìtìnhcảmcủaổngsẽquayvềvới tôi,”với tôi!Tôi làđứacon traimàôngyêu thươngnhất.Cácanhđềuxemtôinhưđứaconnítrồicácanhsẽthấy.Được,cácanhsẽthấy!

Laomìnhrakhỏiphòng,IpyvaphảiRenisenbvàsuýtnữalàmnàngténhào.Renisenbnắmlấyvạtáoemtrai,“Ipy,Ipy,emđịnhđiđâuvậy?”

“ĐikiếmNofret.Côtasẽbiếtcôtacócườinhạotôiđượchaykhông?”

Page 60: Tận Cùng Là Cái Chết

“Đợimộtlúcđã.Emphảidịuxuốngmớiđược.Chúngtakhôngaiđượclàmmộtđiềugìhấptấp.”

“Hấptấp?”Cậubécườimiệtthị,“ChịthậtgiốnganhYahmose.Cẩnthận!Thậntrọng!Khôngđượclàmgìhấptấp!Thì,Yahmoselà một mụ đàn bà già. Còn Sobek thì chỉ có cái miệng huênhhoang.Đểtôiđi,chịRenisenb.”

CậugiựtáorakhỏitayRenisenb.“Nofret,Nofretđâurồi?”Henetđộtngộttừtrongnhàchạyùara,miệnglẩmbẩm,“Ối

trờiơi,thậttệ!Việcnàythậttệhại.Chuyệngìxảyđếnchotấtcảchúngta?Nữchủnhânyêuquýcủatôisẽnóigìđây?”

“Henet,Nofretđâurồi?”Renisenbvộikêulên,“Đừngbảochonóbiết.”NhưngHenetđãtrảlời,“Côấyđiraphíasaukia,xuốngphía

cánhđồnggaiấy.”Ipyùa chạy lui, xuyên quanhà về phía sau. Renisenb trách,

“BàHenet,đánglýbàđừngbảonó.”“Côkhôngtinmụgiànày.Côkhôngbaogiờđặtlòngtinởtôi

cả.”Giọngkhúmnúmcủamụbỗngrõlên,“NhưngmụgiàHenet

nàybiếtmìnhphảilàmgì.Cậubénàycầncóthờigianlàmchonguội đi. Cậu ta sẽ không tìm thấy côNofret ở dưới cánhđồngđâu."Mụcười,“Nofretđangởđây-bênbờhồ-vớiKameni.”

Mụhấtđầuchỉvềphíabênkiasân.Mụlậplạivớimộtgiọngnhấnmạnhhơiquáđáng,“VớiKameni…”

NhưngRenisenbđãbắtđầuđixuyênquasân.TetivớiconsưtửgỗtừbờhồchạyvềvớimẹvàRenisenbômchặtnótrongtay.Nàngbiết,khinàngômchặtđứabévàongười,cáisứcmạnhđãchiphốiSatipyvàKait.Nhữngngườiđànbànàyđãchiếnđấuvìconcáicủamình.

Tetikêulênkhekhẽ,“Mẹđừngômchặtquá.Mẹlàmconđau.”Renisenb đặt con xuống. Nàng chậm rãi đi xuyên qua sân.

Phíabênkiahồ,NofretvàKameniđangđứngvớinhau.Họquay

Page 61: Tận Cùng Là Cái Chết

lại khi Renisenb đến gần. Renisenb nói nhanh, gần hụt hơi,“Nofret,tôiđếnđểbáođộngchocô.Côphảicẩnthận.Côphảitựbảovệlấy.”

MộtvẻvuithíchmiệtthịthoángquatrênmặtNofret,“Thếlàmấyconchóbắtđầutruđấyhả?”

“Họrấttứcgiận.Thếnàohọcũnglàmhạicô.”“Khôngaicó thể làmhại tôi,”Nofretnóimộtcáchcựckỳ tự

tin,“Nếuchúnglàmvậy,chacôsẽđượcbáolạivàôngtasẽbáothùngay.Chúngsẽbiếtđiềuđókhichúngngừnglạiđểsuynghĩ."Côbậtcười,“Bọnchúngthật làmộtlũkhùng.Chỉbiếtchửirủa,buộctộinhonhỏ.Suốtcảthờigianvừarồichúngđãchơitròchơicủatôi.”

Renisenbchậmrãi,“Thếcónghĩalàcôđãsắpđặtchuyệnnàytừđầuđếngiờ?Thếmàtrướcđâytôiđãtỏrahốihậnđốivớicô.Tôicứtưởngchúngtôiđãtỏrađốixửkhôngtửtếvớicô.Giờđâytôikhôngcònhốihậnnữa.Tôinghĩ,Nofret,côlàmộtconngườiđộcác.Ngàykia,khicôphủnhậnbốnmươihaitộivàogiờphánxét cô sẽkhôngcó thểnói: “Tôiđãkhông làmđiềugìác”, cũngkhôngthểnói“Tôiđãkhôngthamlam”,vàkhitráitimcôđượcđặt lênđồngcânvớingọnlôngcủachânlý, tráitimcôsẽchìmxuống.”

“Độtnhiêncôsùngđạoquáđấy.Nhưngtôiđãkhônghềlàmhạicô,Renisenbạ.Tôikhôngnóimộtđiềugìlàmhạicôđâu.CôcứhỏiKamenixemcóphảivậykhông?”

Nóixong,côđixuyênquasân,bướclênbậccấpcủamáihiên.Henet từ trongnhàbước rađón cô và cảhaingười đi vàonhà.Renisenb chầm chậm quay lại Kameni, “Thế ra chính anh làngườiđãgiúpcôtalàmnhữngviệcấy?”

Kamenivộivã,“Renisenbrấtgiậntôiphảikhông?Nhưngtôicó thể làm thế nào được. Trước khi đi, Imhotep đã trang trọngdặntôiphảiviếtthưchoổngbấtcứlúcnàocôấyyêucầu.CôhãybảorằngcôkhôngtráchtôiđiRenisenb.Tôicóthểlàmthếnàokhácđược.”

Page 62: Tận Cùng Là Cái Chết

“Tôi không thể tráchanh,” Renisenb chậm rãinói, “Tôinghĩrằnganhchỉlàmtheomệnhlệnhcủachatôi.”

“Tôikhôngthíchviệcđóvàthậttình,Renisenbạ,tôikhônghềviếtmộtchữnàochốnglạicôcả.”

“Anhlàmnhưtôicầnđiềuđólắm.”“Nhưngtôithìtôicần.DầuNofretbảotôithếnàođinữa,tôi

cũngkhônghềviếtmộtchữnàohạiđếncô,Renisenb,côhãytintôi.”

Renisenblắcđầumộtcáchbốirối.CáiđiểmmàKameninỗlựcmuốn chứngminh có vẻ ít quan trọngđối vớinàng.Nàng cảmthấytổnthươngvàtứcgiậnnhưthểKamenimộtcáchnàođóđãđánhlừanàng.Thếmàdẫusaoanhtachỉlàmộtngườilạ.Anhchỉlàmộtngườixalạmàchanàngđemvềtừmộtmiềnxaxôinàođócủaxứsở.Anhlàmộtngườithưquantrẻ,anhđượcôngchủtraonhiệmvụvàanhphảithihành.

“Tôikhôngviếtgìhơnlàsựthật,”Kameninóithêm,“TôithềvớiRenisenb,tôikhôngnóiláomộtđiềugìtrongthư.”

Renisenbđáp, “Tấtnhiênkhôngrồi.Nofret thừa thôngminhđểlàmvậy.”

Ngẫmchocùng,bàEsađãnóiđúng.TấtcảnhữngđiềuSatipyvàKaitđãlàmđúnglànhữnggìNofretmuốn.Khônglạgìlúcđócôbướcđivớimộtnụcườigiốngnhưmộtconmèo.

“Côấy thật tệ,”Renisenb theođuổiý tưởngcủamình, “Đúngvậy,côấythậttệ.”

Kamenithêm,“Đúngthế,côtalàmộtconngườiđộcác.”Renisenbquaylạivànhìnanhmộtcáchtòmò.“Anh biết cô ta từ trước, phải không? Anh đã biết cô ta ở

Memphis.”Kameniđỏmặt,anhtỏrakhôngthoảimái,“Tôikhôngbiếtvề

côtanhiềulắmđâu…Trướcđây,tôicónghenóivềcôta.Họbảocô ta làmột cô gái rấtkiêuhãnh, thamvọngvà cứng cỏi và làmộtngườikhôngbiếtthathứ.”

Renisenblắcđầu,côđộtngộtmấtkiênnhẫn,“Tôikhôngtinlà

Page 63: Tận Cùng Là Cái Chết

cha tôisẽ làmnhưôngdọa.Hiện tạiôngrấtnónggiận.Nhưngôngkhôngthểbấtcôngnhưvậyđược.Khivềôngsẽthathứ.”

Kameniđáp,“Khiôngvề,Nofretsẽliệulàmsaochoôngkhôngthayđổiýkiến.CôkhônghiểuNofretđâu,Renisenbạ.Côấyrấtthôngminhvàcươngquyếtvàphảinhớrằngcôấyrấtđẹp.”

“Vâng,”Renisenbthừanhận,“Côtađẹpthật.”Nàngđứng lên.Vìmột lýdonàođó,cáiý tưởngrằngNofret

đẹplàmnàngtổnthương…     

Suốtbuổichiều,Renisenbchơiđùavớimấyđứabé.Thamdựvàocuộcchơivới chúng,nỗiđaumơhồ trong timnàngdịuđi.Mãicho đến hoàng hôn, nàngmới đứng dậy, vuốt lại tóc và áo, vàbângkhuâng tựhỏi sao cả Satipy lẫnKait đềukhôngđi ra sânnhưthườngngày.

Kamenithìđãrờikhỏisântừlâu,Renisenbchầmchậmđivàonhà. Không có ai trong phòng khách, nàng bèn đi về phía saunhà,đếnkhucủaphụnữ.Esađanggậtgùnóigìđótrongmộtgócphòng, còncôgáinô lệnhỏ thìđangbậnnơinhữngchồngvải.Nhữngngườinôlệkhácthìđangnướngnhữngổbánhmìhìnhtamgiáctrongbếp.Ngoàirakhôngcònaikhácnữa.

Sự trốngvắngkỳ lạđènặng lênRenisenb.Mọingườiđiđâuhếtrồi?

HorithìcólẽđãđilênLăng.YahmosecóthểcùngđivớiHorihoặcởngoàiđồng.SobekvàIpycóthểởngoàiđồngcỏ.

NhưngSatipyvàKaitởđâu?VàcònNofret,vâng,Nofretthìởđâu?

Mùi thơm nồng của chất dầu Nofret thường dùng vẫn trànngập trong căn phòng vắng của cô ta. Đứng ở ngưỡng cửa,Renisenbngắmnhìnchiếcgốilennhỏ,nhìnhộpnữtrang,nhìnsợidâychuyềnvàchiếcnhẫnnạmngọc tỏaánhsángxanh lấplánh.Mùihương,mùidầu,quầnáo,vảivóc,giàydéptấtcảđều

Page 64: Tận Cùng Là Cái Chết

nói lênngươichủnhâncủachúng.Nofret,ngườisốnggiữabọnnàynhưnglàmộtkẻxalạ,vàlàmộtkẻthù.

“Đâurồi?”Renisenbtựnhủ,“Nofretcóthểởđâunhỉ?”Nàngchậmchạpđivềphíalốivàophíasaucủangôinhàvà

gặpHenetđangđivàonhà.“Mọingườiđâucảrồi?BàHenet?Nhàtrốngtrơn,ngoạitrừbà

nộitôi?”“Làmthếnàotôibiếtđược,thưacôRenisenb?Tôivừalàmviệc

xong,tôiphảilodệtvải,phảiđểmắtvàongànlẻmộtviệc.Tôicóthìgiờđâumàđidạo.”

Renisenbnghĩ, thếcónghĩa làmộtngườinàođóvừađidạo.Có lẽ Satipy theo Yahmose yên lặng để thúc giục anh ấy cươngquyếthơnchăng?NhưngcònKaitthìđâu?ÍtkhiKaitbỏconđirangoàilâunhưthếnày.

Vàmột lầnnữa,mộtgiòngmơhồ, lạ lùng, rối loạn trongócnànghiệnthànhýtưởng:Nofretđâurồi?

NhưthểHenetđọcđượcýtưởngtrongtrínàng,mụđưaracâutrả lời, “CònvềcôNofret thì côấy từnãyđãđi lênLăng.Ồ, chỉHorimớingangtàivớicôấy,Henetcười,Horicũngcótríóc."MụnhíchlạigầnRenisenb,“Tôimuốncôrõ,côRenisenb,làtôibuồnbiếtbaokhinhữngviệcnàyxảyra.Côbiếtđó,bữahômnọấymà,côtađếngặptôi,vớinhữngdấutátcủacôKait trêngòmá,vớinhữngdòngmáu.RồicôtabảoKameniviết,còntôithìthuậtlạinhữnggìtôithấy.Vàdĩnhiêntôikhôngthểnóilàtôikhôngthấy.Ôi,cô taranhquá.Tôi thì luôn luônnghĩđếnbànhàthânyêu,mẹcô…”

Renisenbgạtmụravàđivàotronglànánhsángvàngrựccủaánhmặttrờiđang lặn.Bóngtốiphủdàimộtbênbờđá-cả thếgiớitronghoangđườngtronggiờphúthoànghônnày.

Renisenb rảibước theođườnghẹpbênbờđá.Nàngsẽđi lênLăngtìmHori.Đúng,tìmHori.Đólàđiềukhixưacònbénàngvẫnhaylàm.Khiđồchơinàngbịgãy,haykhinàngcóđiềugìkhôngchắc chắnhay sợhãi.Hori cũng giốngnhưnhững bờ đá, vững

Page 65: Tận Cùng Là Cái Chết

vàng,bấtđộng,khôngthayđổi.Nàngthầmnghĩmộtcáchbốirối:“Mọi chuyện sẽ ổn cả khimình gặp Hori…” Nàng lại rảo bước,hẳnnhưchạy.

Đột nhiên nàng thấy Satipy đi về phía này. Satipy nữa, hẳncũng vừamới đi lên Lăng xong.Nhưng sao Satipy bước đimộtcáchkỳcụcquá,côđảoquađảo lại,quờquạngnhưkhôngthấyđường…

KhiSatipythấyRenisenb,côđứngphắtlại,đưataylênngực.RenisenbtiếnlạigầnvàkinhngạckhinhìnthấynétmặtSatipy.

“ChuyệngìvậychịSatipy,chịbệnhhả?”GiọngnóicủaSatipykhànhẳnđi,mắtcôđảongangđảodọc,

“Không,không,dĩnhiênkhông.”“Trôngchị cóvẻbệnh.Trôngchị sợhãi.Có chuyệngìxảy ra

vậy?”“Chuyệngìmớiđượcchứ?Dĩnhiênchẳngcóchuyệngìcả.”Renisenbvẫnnhìncôchămchăm.ĐâylàmộtSatipymới,một

Satipymàtấtcảtinhthần,sựcươngquyếtđềucạnđi.“Đi,Renisenb,đitrởvềnhàđi.”Bàn tay hơi run của Satipy đặt lên cánh tay của Renisenb.

Nànggỡtayngườichịdâura.“Đểemđi,chịSatipy.”“Đừng.Trởlạiđi.Trởlạivớichịđi.”NhưngRenisenbđãgỡtay,vượtquacô,vàđilênbờđá.Cómộtđiềugìđó-bảnnăngbảochonàngbiếtcómộtchuyện

gìđó…vànàngrảobướcgầnnhưchạy.Rồinàngthấy-mộtđốnggìmàusẫmdướibóngtốicủabờđá.

Nàngvụtchạychođếnkhiđếnbêncạnh.Điềunàng thấykhông làmnàngngạcnhiên.Hầunhưnàng

đãđoántrướcđiềuđó:Nofretnằm,mặtquaylên,thânhìnhgãynátvàvặnvẹo.Mắtmởtrừngtrừng…

Renisenbcúixuốngsờvàogòmálạnhcứng,rồiđứnglên,vẫnnhìnxuốngNofret.NàngkhôngnghethấySatipytiếnlạiphíasaunàng.

Page 66: Tận Cùng Là Cái Chết

“Hẳncôtarơixuống,”Satipynói,“Côtarơixuống.Côtađitrênbờđávàcôtaté…”

Phải,Renisenbnghĩ,chuyệnxảyrahẳnnhưvậy.Nofretđãrơitừlốiđiphíatrênxuống,thânthểcôtađậpvàonhữngtảngđávôicứng.

“Có thể cô ta thấymột con rắn,” Satipy thêm, “Và cô ta giậtmình.Đôikhihaycónhữngconrắnngủtrênlốiđiấydướimặttrời.”

Rắn. Đúng. Rắn. Sobek và con rắn. Con rắn, lưng bị vỡ nát,nằmchếtdướiánhmặttrời.Sobek,ánhmắtlấplánh…

Renisenbthầmnghĩ,“Sobek…Nofret…”Mộtcảmgiácnhẹnhõmđộtngộtđếnvớinàngkhinàngnghe

thấygiọngnóiHori,“Cáigìxảyravậy?”Nàngquaylại,nhẹnhõm.HorivàYahmoseđangtừphíadưới

lên.Satipyhốihảgiải thíchrằnghẳnNofretbị té từ lốiđiphíatrênxuống.

Yahmosenói, “Hẳn cô ta lên trênđó kiếm chúng tôi, nhưngHorivàtôiđicoicôngviệcdẫnthủy.Chúngtôiởngoàiấyítnhấtmột tiếng đồnghồ. Khi chúng tôi trở lại, chúng tôi thấyhai côđứngởđây.”

Renisenbnóivànàngngạcnhiênvìgiọngnóicủamình,giọngnóikháchẳn,“Sobekđâurồi?”

Nàngcảmthấy,hơnlàthấy,cáiquayđầunhanhvàgọncủaHori trước câuhỏi củanàng. Yahmose thì có vẻ chỉngạcnhiênkhi anhhỏi, “Sobekhả? Tôi không thấy chúấy suốt chiềunày.Khônghềthấychúấykểtừkhichúấygiậndữbỏrakhỏinhà.”

NhưngHoriđangnhìnRenisenb.Côngướcmắtlênvàgặpcặpmắtanh.RồicôthấyanhđangnhìnlảngđivàtrầmngâmnhìnxuốngthânthểNofret,vànàngbiếtchắcchắnanhđangnghĩgì.

Anhthìthầmhỏi,“Sobek?”“Ồ, không ạ,” Renisenb nghe thấy mình bật ra, “Ồ, không!

Không!”Satipylạihốihả,“Côtatétừkhetrênxuống,đườngkhephía

Page 67: Tận Cùng Là Cái Chết

trênhẹp…vànguyhiểm…”Sobekthíchgiếtchóc.“-Điềutôilàm,tôisẽsungsướngmàlàm…”Sobekgiếtconrắn…SobekgặpNofrettrênkheđáhẹp…Nàngnghechínhgiọngnóicủanàngthìthào,vỡvụn,“Chúng

takhôngbiết…chúngtakhôngbiết…”Vàrồi,độtnhiên,mộtnỗinhẹnhõmthầmkín,mộtcảmgiác

nhưđượccấtđigánhnặngđếnvớinàngkhinàngnghegiọngnóitrangtrọngcủaHorichấpthuậntheođiềukhẳngđịnhcủaSatipy.

“Hẳncôtatétừtrênkheđáxuống…”CặpmắtanhgặpmắtRenisenb.Nàngnghĩ:“Anhấyvàmình

biết.Anhấyvàmìnhbiếtrằng…”Nàngnghetiếngmìnhnóilớn,hơirun,“Côtatétừkheđá…”Và như một tiếng vọng cuối cùng, giọng nói dịu dàng của

Yahmosechenvào,“Chắcchắncôtatétừkheđáxuống.”

Page 68: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngIXTHÁNGTHỨTƯ-MÙAĐÔNG

NGÀYTHỨSÁU

ImhotepngồiđốidiệnvớiEsa,“Tấtcảbọnchúngnóđềuthuậtlạigiốngnhưnhau.-Giọngôngchuachát.”

Esabảo,“Ítnhấtđólàmộtđiềuthuậntiện.”“Thuậntiện,”thuậntiện?Mẹdùngtiếnggìkỳquặcthật.Esacườilênmộttiếngkhôkhan,“Mẹbiếtmẹnóigì,conạ!”“Chúngcónóithậtkhông,đólàđiềumàconphảiquyếtđịnh,”

Imhoteptưlự.“Con khó có thể là nữ thần Maat. Cũng không thể là thần

Cumbiađểcóthểđặttráitimconngườitalênbàncân.”“Có phải là một tai nạn không?” Imhotep lắc lắc đầu, “Con

khôngthểkhôngnhớrằngviệcconcôngbốýđịnhcontrongthưvớimấyđứaconvôơncủaconcóthểđãkhơidậylênmộtsốtìnhcảmphẫnnộnàođó.”

Esa đáp, “Quả vậy. Thư của con đã gây ra những phẫn nộ.Chúnggàolênnhưvậytrongphòngkháchmàmẹởđâycũngcóthểnghethấy.Ànhântiện,mẹmuốnhỏi,đócóphảilànhữngýđịnhthậtsựcủaconkhông?”

Imhotep nói nhỏ, giọng ông hơi bối rối, “Con viết trong khiđangtứcgiận-mộtsựtứcgiậnrấtchínhđáng.Tụiconcáiconđángphảichomộtbàihọc.”

“Nóicáchkhác,”Esathêm,“Conchỉmuốndọachúng,phảivậykhông?”

“Mẹạ,điềuđóbâygiờcóquantrọnggìnữađâu.”“Mẹbiết,thếlàconkhônghiểuconmuốnlàmgì.Convẫnsuy

Page 69: Tận Cùng Là Cái Chết

tưởnglộnxộnnhưthườnglệ.”Imhotepcốgắnglắmmớikiềmhãmđượccơnbựctức.“Conchỉmuốnnói rằngnhữngchuyệnnhư thếkhôngđược

xảyranữa.CònbâygiờthìcáichếtcủaNofretmớilàvấnđề.Nếunhư conbiết rằngmột đứanào trong gia đìnhnày có thểdámbạonghịchnhư thế, và có thể giận quáhóa cuồngmà làmhạiđếncôgái,thìcon,conthậtsựcũngkhôngbiếtconsẽphảilàmgì!”

“Vậythìthậtlàmaymắnkhitấtcảchúngnóđềuthuậtlạiynhư nhau! Không có đứa nào nói đến chuyện khác chứ,Imhotep?”

“Chắcchắnlàkhông,mẹạ.”“Thế thì tại sao con không xem chuyện này chấm dứt đi?

Đúngraconphảiđemđứacongáiấyđitheoconnhưmẹđãbảoconmàconkhôngnghe.”

“Nhưthếchínhmẹ,mẹcũngtinrằng…”Esanhấnmạnh,“Mẹtinnhữnggìchúngkểchomẹ, trừkhi

nómâuthuẫnvớinhữnggìchínhmắtmẹthấy(màmắtmẹthìngàynaymờlắmrồi)hayvớinhữnggìbằngchínhtaimẹnghe.Mẹ nghĩ rằng con đã cật vấn Henet? Thếmụ ta nói gì về việcnày?”

“Mụsầuthảm,hếtsứcsầuthảm,”vìcon.Esanhướngmày,“Thếhả?Conlàmmẹngạcnhiên.”Imhotepnóivớivẻấmlòng,“Henetrấtnhiềutìnhcảm.”“Hoàn toàn đúng. Tình cảmmụ ta chắc còn nhiều hơn cái

miệngcủamụnữa.Nhưngnếuphảnứngduynhấtcủamụtrướcsựmấtmátcủaconchỉlàđaubuồn,thìchắcchắnmẹsẽxemsựviệcnàynhưkết thúc.Có rấtnhiềucôngviệckhácconcần tậptrungchúýhơn.”

“Phải, quả vậy!” Imhotep đứng lên với một bộ điệu huênhhoang,trangtrọng,“Yahmosehiệnđangđợiconngoàisảnhvớirấtnhiều công chuyện chờ con giải quyết. Có rấtnhiều chuyệnđangchờconquyếtđịnh.Đúngnhưmẹnói,nỗiđaukhổriêngtư

Page 70: Tận Cùng Là Cái Chết

khôngđượcquyềnchiếmchỗcủanhữngchứcnăngchínhcủađờisống.”

Ôngvộivãđira.Esamỉm cườimột lúc,một nụ cười thoáng vẻ giễu cợt, rồi

khuônmặtbàtrởthànhnghiêmtrọng.Bàthởdàivàkhekhẽlắcđầu.     

YahmosecùngvớiKameniđợichaanhởkháchsảnh.CònHori,nhưYahmosegiảithích,thìđicoisóccácngườitẩmliệmvàtốngtánđangbậntíutíttrongviệcsửasoạntanglễ.

Khinghe tinvềcáichếtcủaNofret, Imhotepphảiđimấtvàituầnmớivềđếnnhà, vàhiệngiờmọi việc sửa soạn tang lễđãxongxuôi.Thânthểngườichếtđượcnhúngtrongnướchoa,đượcsửasanglạicholànhlặn,sauđórửabằngdầuvàmuối,rồiđượcquấnchặtlạivàđặtvàotrongquantài.

Yahmose giải thích cho cha rõ là anhđã dành sẵnmột cănphòngđánhỏ trongLăngđểquàng linhcữucủachính Imhotepsaunày.AnhđivàochitiếttỉmỉnhữngcôngviệcanhđãdặnbọnphuvàImhotepgậtđầuđồngý.

“Conlàmtốtlắm,Yahmoseạ,”Ôngnóidịudàng,“Conđãtỏracóphánđoánrấtđúng,vàcótríócminhmẫn.”

Yahmosehơiđỏmặt.Imhoteptiếp,“CácthầyIpyvàMasulànhữngngườitốngtáng

hoangphíquá.Chẳnghạn,nhữngcáibìnhCanopickia,chathấyđắttiềnquá.Khôngcầnthiếtphảiphungphíquáđángnhưvậy.Tiềnchiphímộtsốviệcchathấyquácaođấy.Đólàđiềutệnhấtcủacácngười loviệctốngtáng.Họcứchorằnghọđịnhgiábaonhiêucũngđược.Nếuchúngtađithuênhữngthầytốngtángítdanhtiếngthìgiácảsẽrẻhơnnhiều.”

Yahmoseđáp lời cha, “Khi chavắng, conđãphảiquyếtđịnhnhữngvấnđềnày.Sởdĩconphải thuênhữngngườinàyvìcon

Page 71: Tận Cùng Là Cái Chết

nghĩ rằngphảidành tất cảdanhdự chomộtngười vợhầumàcharấtyêuthương.”

Imhotepgậtđầu,vỗlênvaiYahmose,“Đólàmộtkhuyếtđiểmnhỏ củamột việc làm đúng, con ạ. Cha biết con vốn rất thậntrọngtrongvấnđềtiềnbạc.Chacũngbiếtsởdĩconphảichiphívôíchthếnàylàđểlàmchahàilòng.Thậttình,chađâucóphảigiàuứcvạngìchocamvànóichocùng,ehèm,mộtnànghầuthìcũngchỉlàmộtnànghầuthôi.Changhĩ,mìnhsẽxemlạinhữngmónđồtốngtángquáđắtkia,vàđểxem,cócáchnàocắtgiảmbớtchiphíkhông…Kamenihãyđọclênnhữngmónđồvàgiácảcủachúngxemnào…”

Kamenilậtcuộngiấy.Yahmosethởdàinhẹnhõm.     

Kaitđichậmrãitừnhàrahồ,côngừnglạinơiđámđànbàvàtrẻconđangchơigiữasân.

“Chịnóiđúng,chịSatipyạ,”Cônói,“Mộtconvợhầuchếtthìkhônggiốngnhưmộtconvợhầucònsống!”

Satipynhìn lêncô,cặpmắtđờdẫnnhưkhôngnhìnthấygì.ChínhRenisenbhỏiKait,“ChịKait,chịmuốnnóigìvậy?”

“Đốivớimộtconhầucònsống,baonhiêucũngchưavừađủ:áoquần,tưtrang,cảtàisảnthừakếcủacháucủaImhotepnữakia!NhưngbâygiờthìImhotepđangbậnlocắtgiảmchiphícủaviệctốngtáng.Nóichocùng,tạisaophítiềnchomộtngườiđànbàđãchết?ChịnóiđúngquáchịSatipyạ.”

Satipythìthào,“Tôinóigìnhỉ?Tôiquênmấtrồi.”“Thế là tốt,”Kaitđồngý, “Tôi, tôicũngquênrồi.VàRenisenb

cũngvậy.”RenisenbnhìnKaitkhôngnóigì.Cómộtcáigìđótronggiọng

nóicủaKait-cóvẻgìhơiđedọa-làmnàngthấykhóchịu.Nàngđã quennghĩ rằngKait làmộtngười đàn bàhơi đầnđộn - dịu

Page 72: Tận Cùng Là Cái Chết

dàngnhưnglệthuộc-hầunhưnhútnhát.ThếmàchínhcáicôKaitthầmlặngđógiờđâylạicóvẻnhưđangkhốngchếSatipy.

Thếnhưng,Renisenbthầmnghĩ,conngườitađâucóthayđổitínhtìnhnhỉ,hayquảthậthọcóthayđổi?Nàngcảmthấybốirối.CóphảiKaitvàSatipyđã thậtsự thayđổi trongvài tuần trở lạiđây,haysựthayđổinơingườinàylàkếtquảcủasựthayđổinơingườikia?CóphảiKaitđãthậtsựtrởnênchủđộng,đànáphơn,haychínhcôchỉcóvẻnhưthếbêncạnhsựsuysụpđộtngộtcủaSatipy?

Satipy thì rõ ràng thay đổi. Cô không còn cất cao giọng vớinhững âm thanh chì chiết quen thuộc. Cô lê la quanh sân vàquanhnhàvớimộtvẻnóngnảy,runrẩy,hoàntoànxalạvớicáivẻ tự tin thườngngày của cô. Thoạt đầu, Renisenb cho rằng sựthayđổiấylàdosựxúcđộngvềcáichếtcủaNofret,nhưnglàmsaomàchấpnhậnđượcrằngcáixúccảmđólạikéodàilâuđếnnhư vậy? Renisenb không thể không nghĩ hẳn Satipy phải vuimừngríurítvềcáichếtđộtngộtcủaNofret,thếmàSatipylạirunrẩymỗi khi có ai nhắc đến tênNofret. Ngay cả Yahmose cũngkhỏibịcôđaynghiến,ngượcđãi,vàkếtquảlàanhbắtđầutỏracóphongcách tựchủ,quyếtđoánhơn.Dầusaođinữa,sự thayđổi tính tình củaSatipy cũngđem lạinhữngđiều tốt,hay ít raRenisenbcũnggiảđịnhnhưvậy.Thếnhưngcómộtcáigìđólàmnàngmơhồcảmthấykhôngthoảimái…

Độtnhiên,nàngchợtnhậnthấyKaitchămchămnhìnnàng,đôimàychaulại.NàngnhậnthứcrằngKaitđangchờđợinàngmộttiếnggìtỏdấuđồngtìnhvớiđiềucôtavừanói.

Kaitlậplại,“Renisenbcũngđãquênhết.”Renisenbchợtthấymộtcơngiậntràolêntrongnàng.Kaithay

Satipyhay ai đi nữa cũng không có quyền gì ra lệnh chonàngphảinhớhoặcphảiquênđiềunàyđiềunọ.Nàngquaylạichămchăm nhìn Kait với một thoáng thách thức. Kait nói, “Đàn bàtrongnhàphảivềphevớinhau.”

Renisenb tìm thấygiọngnói củamình.Nàngnói rõ ràngvà

Page 73: Tận Cùng Là Cái Chết

tháchthức,“Tạisao?”“Bởivìlợiíchcủachúngmìnhlàmột.”Renisenb lắcđầumộtcáchgiậndữ.Nàngnghĩmộtcáchbối

rối: “Mình làmột conngười cũngnhư làmột phụnữ.Mình làRenisenb”.

Vànàngnóilớn,“Khôngđơngiảnnhưvậyđâu.”“CóphảicômuốngâykhókhănkhôngRenisenb?”“Không.Nhận tiện, chịmuốnnói gì khi nói “gây khó khăn”

nhỉ?”“Mọiđiềuđượcnóitrongkháchsảnhhômnọphảiđượcquên

đihết.”Renisenbbậtcười, “Chịngốc lắm,chịKaitạ.Bọnđầytớ,bọn

nôlệ,cảbànộinữađềunghecả.Tạisaolạigiảvờnhưkhôngcógìxảyratrongkhiđiềuđóđãxảyra?”

Satipy chen vào bằngmột giọng buồn tẻ, “Lúc ấy chúng tôigiận,chúngtôikhôngthậtsựnghĩnhưđãnói.”

Rồi cô thêm bằngmột giọng nói bực bội, “ThímKait, chúngmình đừng bàn chuyện đó nữa. Nếu Renisenb muốn gây khókhăn,cứđểmặccôấy.”

“Emkhôngmuốngâykhókhăngìcả,”Renisenbđáp,“Nhưgiảvờnhưthếthậtngốc.”

Kait đáp, “Khôngngốc đâu. Đó là khônngoan đấy. Chính côcũngcóTetiđểphảithậntrọng.”

“Tetithìổnrồi.”“Mọi thứ đều ổn thôi. Khi mà giờ đây Nofret đã chết,” Kait

mỉmcười.Đólàmộtnụcườiđiềmđạm,yêntĩnh,thỏamãn-vàmộtlần

nữa,mộtlànsóngphẫnnộdânglêntrongngườiRenisenb.TuyvậyđiềuKaitnóilàđúng.GiờđâykhimàNofretđãchết,

mọithứđềuổnthỏacả.Satipy, Kait, chính nàng, bọn nhỏ… Tất cả đều an toàn, bảo

đảm,khôngcómộtđedọagìtrongtươnglai.Kẻlạmặtphábĩnh,làmxáotrộn,đedọađãrađi-vĩnhviễn.

Page 74: Tận Cùng Là Cái Chết

ThếthìtạisaonàngvẫncònbịcuốnhútcáimốixungđộngvềNofretmàchínhnàngcũngkhônghiểu.

Tạisaonànglạimangcáitìnhcảmbiệnhộchocôgáiđãchết,ngườimànàngkhôngthích?Tạisaonơinànglạigợnlênmộtsựthươnghại-mộtcáigìđóhơnlàsựthươnghại-mộtcáigìđóhầunhưlàmộtsựcảmthông.

Renisenblắcđầubốirối.Ngồilạibênbờhồkhinhữngngườikiađãđivàonhàhết,nàngcốgắngmộtcáchvôvọngđểhiểusựhỗnđộntrongtâmtrímình.

Mặt trời xuống thấp khi Hori đi ngang qua sân, trông thấynàngvàngồilạibêncạnh.

“Muộnrồi,Renisenb.Mặttrờiđanglặn.Cônênđivàonhàđi.”Giọngnóitrangnghiêm,êmảcủaanhlàmnàngyênlòngnhư

thườnglệ.Nàngquaylạinhìnanhvớimộtcâuhỏi.“Có phải tụi phụ nữ trong nhà chúng em phải liên kết với

nhaukhônganh?”“AivừanóivớicôđiềuđóvậyRenisenb?”“ChịKait.ChịấyvàSatipy…”“Còncô.Cômuốnnghĩđếnchínhcô?”“Ồ…nghĩ?Emkhôngbiếtnghĩthếnàonữa,anhHoriạ.Một

thứđềuhỗnđộntrongđầuem.Mọingườiđềuhỗnloạncả.Mọingườiđềukhácvớicáimàemnghĩvềhọ.NhưchịSatipymàemluônluônnghĩrằngchịlàmộtconngườitáobạo,quảquyết,ápchế,nhưnggiờđâychịấyyếuớt,daođộng,nhútnhátnữa.Vậythìđâu làchịSatipy thật?Người takhôngthể thayđổinhưthếtrongmộtngày.”

“Trongmộtngày,khôngđâu.”“CònchịKaitnữa.Chịấytrướcđâyônhòa,khuấtphụcvàmọi

ngườingượcđãichị.Thếmàbâygiờchịấylạikhốngchếtấtcảbọnchúngem.NgaycảanhSobekcũngcóvẻsợchịấy.CảanhYahmosecũngkhácđi.Anhấyralệnhvàđợingườitatuântheo.”

“Tấtcảnhữngđiềuấylàmchocôrốitrísao,Renisenb?”“Đúng.Bởivìemkhônghiểugìhết.Đôikhiemcảmthấyngay

Page 75: Tận Cùng Là Cái Chết

cảmụHenetcũnghoàntoànkhácvớivẻbềngoàicủamụta.”Renisenbcườinhưthểđó làmộtđiềuvô lý.Horikhôngcười

theonàng.Khuônmặtanhvẫngiữvẻtrangnghiêmvàtrầmtư.“Trướcđâycôchưabaogiờsuynghĩnhiềuvềconngườiphải

khôngRenisenb?Nếucósuynghĩhẳncôsẽnhận thứcrằng…,”Anhngừngmột lúcrồi lạinói tiếp, “Côcóbiết rằng trong tấtcảlăngmộluônluôncómộtcánhcửagiả?”

Renisenbnhìnanhđămđăm,“Vâng,embiếtchứ!”“Vậy thì con người ta cũng giống như vậy đó. Họ tự tạo ra

nhữngcánhcửagiảđểđánhlừa.Nếuhọýthứcđượcvềsựyếuđuối,sựbấttúccủamình,họsẽlàmmộtcánhcửađồsộcủalòngtựtin,củasựpháchlối,củaquyềnlựctrànđầy…vàsaumộtthờigian, chínhhọđiđếnchỗ tinđiềuđó là thực.Họ tưởngvàmọingười đều tưởng rằng họ là như thế. Nhưng, Renisenb ạ, đằngsaucánhcửaấylàtảngđátrơtrụi.Vàkhithựctếđếnvachạmvàohọthìcáibảnngãchânthựccủahọchợttựhiệnra.ĐốivớiKait, sự dịu dàng, sự khuất phục đem lại cho cô những gì cômongước,chồngconchẳnghạn.Sựkhờdạilàmchođờisốngdễchịuđốivớicô.Nhưngkhithựctếdướihìnhthứcmộtnỗinguyhiểmđedọa thìbản tính thật củacô taxuấthiện.Cô takhôngthayđổiđâu,Renisenbạ,sứcmạnhđó,tínhtànnhẫnđócósẵnnơingườicôta.”

Renisenb nóimột cách trẻ con, “Nhưng em không thích thếanhHoriạ.Nó làmemsợhãi.Mọingườiđềukhácvớiđiềuemnghĩvềhọ.Vàcònemthìsao?Emluônluônnhưcũmà.”

“Cóthậtkhông?”Horimỉmcười,“Thếthìtạisaocôlạingồiởđâyhànggiờ,tráncônhănlại,phiềnmuộnvàsuytư?CóphảicáicôRenisenbngàyxưa-cáicôRenisenbrađivớiKhayấy-đãtừnglàmnhưvậy?”

“Ồ,không!Anhkhôngcầnphải…,”Côngừnglại.“Cô thấy không? Chính cô vừa nói ra điều ấy. Cái tiếng của

thựctại:cần!Côkhôngcònlàđứabéhạnhphúc,vôtưnhưvẻbềngoàicủacô,côkhôngchấpnhậnmọivậttheogiátrịbềmặtcủa

Page 76: Tận Cùng Là Cái Chết

chúng.Côcũngkhôngphảichỉ làmộtphụnữtrongnhà,”cô làRenisenb,ngườimuốntựmìnhsuynghĩ,ngườiđặtvấnđềvềkẻkhác…

Renisenbnóichậmrãi.“EmđãtừngtựhỏivềNofret…”“Côtựhỏivềvấnđềgì?”“Emtựhỏitạisaoemkhôngthểquêncôta…Côấyxấuxavà

độcác,côấycốsứclàmhạichúngtavàcôđãchết.Thếtạisaoemkhôngthểbỏrơichuyệnấytạiđó?”

“Côkhôngthể?”“Vâng. Em đã cố, nhưng…,” Renisenb ngừng lại. Cô đưa tay

quyệtmắtmộtcáchbốirối.“AnhHoriạ,đôikhiemcảmthấybiếtNofret.”

“Biết?Cômuốnnóigì?”“Emkhôngthểgiảithích.Nhưngthỉnhthoảngýtưởngđóđến

với em,” hầu như cô ta cómặt tại đây, bên cạnh em. Em cảmthấy,hầunhưemlàcôấyvậy.Dườngnhưembiếtnhữnggìcôấycảmthấy.AnhHoriạ,côấyrấtbấthạnh,bâygiờthìembiết,mặcdù lúc đó em không biết. Cô ấy muốn làm tổn thương tất cảchúngtabởivìcôấyrấtbấthạnh.

“Côkhôngthểbiếtđượcđiềuđóđâu,Renisenbạ.”“Vâng,dĩnhiên làemkhông thểbiết,nhưngđó lànhữnggì

emcảmthấy.Cáinỗi thốngkhổ, cái sựchuachát, cái lòng thùhậnđentốiấy,”emthấyrõmộtlầnnọtrênnétmặtcôta,vàemđãkhônghiểu!Hẳnlàcôtađãyêumộtngườinàođóvàrồimộtđiềukhônghaygìđóxảyra,“cólẽanhtachết…hayđixa-vàđãđể lại cô ta như vậy: muốn xúc phạm, muốn làm tổn thươngngườikhác.Mặc,anhmuốnnghĩsaothìnghĩ,embiếtchắclàemđúng!Côtatrởthànhvợhầucủamộtônggià-chaem.Côtađếnđây,vàtấtcảchúngtađềughétcôta.Vàcôtanghĩcôtasẽlàmchotấtcảchúngchúngtacũngbấthạnhnhưcô.Vâng,nhưvậyđấy!”

Hori nhìn cô một cách tò mò, “Cô có vẻ chắc chắn lắm,

Page 77: Tận Cùng Là Cái Chết

Renisenbạ.TuythếcôkhôngbiếtgìrõvềNofret.”“Nhưng em cảm thấy điều ấy là đúng, anhHori ạ. Em cảm

thấycôta,Nofret.Đôikhi,emcảmthấycôtasátcạnhem…”“Tôihiểu.”Im lặngmột lúc lâu.Bâygiờ trờihoàn toàn tối. RồiHorinói

lặnglẽ,“CóphảicôtinrằngNofretkhôngchếtvìtainạn?Cônghĩrằngcôtabịnémxuống?”

Renisenb cảm thấy một mối mâu thuẫn cuồng nhiệt khi ýtưởngcủanàngbịHorinóirathànhlời.

“Không,không,anhđừngnóiđiềuđó.”“NhưngRenisenbạ,tôinghĩtanênnóiramộtkhinóđãnằm

trongđầucô.Cóphảiquảthậtcônghĩnhưvậy?”“Em…ơ…vâng.”Horicúiđầungẫmnghĩ.Rồianhtiếp,“VàcônghĩrằngSobek

làmđiềuđó?”“Cóthểlàaikhácđượcchứ?AnhcònnhớanhSobekvớicon

rắnkhông?Anhcònnhớanhấynóigìngàyhômấy,”ngàycôtachết,trướckhianhấyrờiphòngkhách?

“Có, tôi nhớ điều anh ta nói. Nhưng không phải luôn luônngườinóinhiềunhấtlàlàmnhiềunhất.”

“ThếanhkhôngtinrằngNofretbịgiết?”“Cóchứ,Renisenb,tôitinvậy…Nhưngnóichocùng,đócũng

chỉlàmộtýkiến.Tôikhôngcómộtchứngcớnàocả.Vàtôicũngkhôngnghĩrằngsẽcóthểcómộtchứngcớnào.ĐólàlýdotạisaotôicốgắngkhuyếnkhíchôngImhotepchấpnhậncáchgiảithíchrằngđó làmột tainạn.Nếunhưquả cómộtngườinàođóđẩyNofrettéxuống,chúngtasẽkhôngbaogiờbiếtngườiđólàai.”

“NghĩalàanhmuốnnóianhkhôngnghĩlàanhSobek?”“Tôikhôngnghĩ vậy.Nhưngnhư tôiđãnói, chúng takhông

thểbiếtđược.Vìthếtốtnhấtlàđừngnghĩđếnchuyệnđónữa.”“Nhưng…nếukhôngphảilàanhSobek…thìanhnghĩlàai?”Horilắcđầu,“Nếutôicómộtýnghĩnàođóthìcũngcóthểđó

làmộtsailầm.Vậytốthơnhếtkhôngnên,khôngnênnóira…”

Page 78: Tận Cùng Là Cái Chết

“Nhưngthếthì…chúngtasẽkhôngbaogiờbiếtcả,”CómộtvẻgìthấtvọngtronggiọngnóicủaRenisenb.

Horilưỡnglự,“Cólẽ,đólàđiềutốthơnhết.”“Tốthơnhếtlàkhôngbiết.”“Ừ,khôngbiết.”Renisenbchợtrùngmình,“Nhưng,anhHoriơi,emsợquá.”

Page 79: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngXTHÁNGTHỨNHẤT-MÙAHẠ

NGÀYTHỨMƯỜIMỘT

Nhữngnghilễcuốicùngđãhoàntấtvànhữnglờichúđượcđọclên,vịthầycảcủađềnHathorcầmlấycâychổibằngcỏhe-đenvàthậntrọngquétcănphòngđểxóahếtnhữngdấutaycủamaquỷtrướckhicánhcửaphòngđượcniêmlạivĩnhviễn.

Rồicửamộđượckhằnlại,tấtcảcôngviệccònlạicủanhữngngười tống táng là đặtnhữngnồi, lọ chứa,muối, áo quần cũ…nhữngvậtvốngầnvớingười chết, vàomột cănphòngnhỏbêncạnh,vàcănphòngnàycũngđượcniêmphonglại.

Imhotep so vai và thở một hơi dài, buông thả cái bộ điệuthànhkínhmàônggiữ lúc tang lễ.Mọiviệcđã thựchiệnđúngđắn. Nofret đã được chôn cất với tất cả nghi thức tôn giáomàcũngkhông tiêu phí gì quáđáng lắm (mặcdầu theo ý Imhotepvẫncònnhữngchitiêukhôngđáng).

ImhoteptraođổixãgiaovớicácthầyLăng.Nhữngôngnàysaukhinhiệmvụ thiêng liêngđãxong,giờđây trở lại tư thếphàmtrầncủamình.Mọingườibướcxuốngngôinhànơidọnsẵnđồgiải khát. Imhotep thảo luận với vị thầy Cả về những thay đổichính trị gần đây. Thebes đang nhanh chóng trở thành mộtthànhphốhùngmạnh.CóthểAiCậpmộtlầnnữasẽthốngnhấtdướimột nhà cai trị duy nhất. Thời đại hoàng kim của nhữngngườixâyKimTựThápcóthểsẽtrởlại.

MontuthìnóivềNebhepet-Revớivẻkínhtrọngvàngưỡngmộ.Đó là một chiến sĩ ngoại hạng và cũng là một người có tìnhthươngnữa.MiềnBắcđồitrụyvàxuẩnngốckhóchốngcựlạiông

Page 80: Tận Cùng Là Cái Chết

ta nổi.Một vương quốc Ai Cập thống nhất, đó là điều người tađangcần.VàđiềuđóchắcchắncũngcónghĩalànhữngkếtquảlớnlaochothànhThebes.

Họcùngđi,thảoluậnvềtươnglai.Renisenbnhìn luinhữngkhối đá và cănphòngmộđã được

khẩnlại.Thôithếlàxong-nàngnóikhẽ.Mộtcảmgiácnhẹnhõmdâng

lêntrongnàng.Nàngđãsợhãimộtđiềumànàngcũngkhóbiếtlà cái gì.Một lời buộc tội bùngnổ trongphút cuối cùng chăng?Thếnhưngmọiviệcđãdiễn raêmđẹp theodựđịnh.Nofretđãđượcchôncấttheođúngmọinghithứctôngiáo.

Mọisựđãxong.Henetnói tronghơi thở, “Tôihy vọng thế, côRenisenbạ, tôi

thềlàtôihyvọngthế.”Renisenbquaylạinhìnmụ,“Bàmuốnnóigìvậy,bàHenet?”Henettránhcặpmắtnàng,“Tôichỉnóirằngtôihyvọngmọi

việcchấmdứt.Vìđôikhicáimàcôtưởnglàsựkếtthúcthậtrachỉmớilàcáibắtđầu.Vàđiềuđókhônghaychútnào.”

Renisenbtứcgiận,“Bànóichuyệngìvậy?BàHenet?Bàmuốnámchỉcáigì?”

“Chắcchắntôikhôngámchỉcáigìhết,côRenisenbạ, tôisẽkhôngbaogiờ làmvậy.Giờđây côNofretđãđược chôncất vàomọingườiđềuthỏamãn.Thếlàmọiviệcđềuổncả.”

Renisenb hỏi, “Cha tôi có hỏi bà nghĩ gì về cái chết Nofretkhông?”

“Cóchư,côRenisenb,đặcbiệtôngchủbảotôikểlạichínhxácnhữnggìtôinghĩvềtấtcảnhữngchuyệnấy.”

“Thếbàđãbảochatôinhữnggì?”“Thìtấtnhiêntôibảorằngđólàmộttainạn.Màkhôngphải

tainạnthìlàcáigìkhácmớiđượcchớ?Tôinói,chắcngàikhôngmộtphútnàonghĩrằngngườitronggiađìnhnàyhạicôtachứ,phải không thưangài?Họkhôngdámđâu, tôi bảo vậy.Họ quákínhnểngàimà.Lầmbầmthìcóthểcó,nhưngchỉthếthôi,tôi

Page 81: Tận Cùng Là Cái Chết

bảo vậy. Ông chủ có thể tin lời tôi, tôi bảo vậy. Không hề cóchuyệngìthuộcloạiđóđâu.”

Henetgụcgặcđầuvàcười.“Thếchatôicótinbàkhông?”“Ôi,chacôhiểurằngtôitậntụyvớingàibiếtchứngnào.Bất

cứchuyệngìngàicũngtinlờimụHenetgiànày.Ngàiquýtôichứkhôngphảinhưcáccô,cáccậutronggiađìnhđâu.Ừ,màtôiđaucóchờđợiaibiếtơn,lòngtậntụycủatôiđốivớigiađìnhnàytựnólàphầnthưởngrồi.”

“BàcũngtậntụyvớiNofretnữa,”Renisenbnói.“Tôithậtkhôngbiếtdođâumàcôcócáiýtưởngđó.Chẳngqua

tôiphảivânglệnhcũngnhưmọingườikhácthôi.”“Côtanghĩrằngbàtậntụyvớicôta.”Henetlạicười.“Nofret không thôngminh lắm như cô ta tự nghĩ về mình

đâu.Đólàmộtcôgáikiêuhãnh,mộtcôgáinghĩmìnhlàmchủcảtráiđất.Thôiđượcrồi,giờthìcôtađangchờnhữnglờiphánđoánnơiâmphủ.Nơiđó thìmặtcô tacóđẹpmấycũngchẳnggiúp íchđượcgì.Giờ thìchúngtahếtnợnầnvớicô tarồi,”Saumộthơithởmụnóithêm,“Ítnhấtthìtôicũnghyvọngnhưvậy.”     

“Renisenb,anhmuốnnóichuyệnvớiemvềSatipy.”“Vâng,anhYahmose,chuyệngìvậy?”Renisenbthânáinhìnvàokhuônmặtdịudàngvàlolắngcủa

Yahmose.Giọng anh chậm chạp và nặng nhọc, “Có một cái gì đó rất

khôngổnvớiSatipy,anhkhônghiểuđược.”Renisenblắcđầubuồnbã.Nàngkhôngtìmđượclờinàođểan

ủianhtrai.Yahmosetiếp,“Anhđãchúývềsựthayđổinàymộtthờigian.

Satipy thường giậtmình và run rẩy khi nghe bất cứmột tiếng

Page 82: Tận Cùng Là Cái Chết

độngkhác thườngnào.Cô takhôngănngon,cô tabò lê lanhưthế…côtasợchínhcáibóngcủamình.Hẳnemcũngchúýđếnđiềuđóchứ,emRenisenb?”

“Vâng,hẳnrồi.Tấtcảtụiemđiềuchúýđếnđiềuđó.”“AnhcóhỏiSatipyxemcóphảicôbệnhkhôngđểanhđigọi

mộtysĩ.Nhưngcôbảorằngkhôngcógìcả,côhoàntoànkhỏemạnh.”

“Embiết.”“Nghĩa làemcũngcóhỏi chịấyđiềuđónữachứ?Vàchịấy

bảorằngkhôngcóchuyệngìcả?”Anh nhấnmạnh từng tiếng. nàng cảm thông vớimối lo âu

củaanhtrai,songnàngkhôngthểnóigìđểgiúpanhcả.“Chịấycươngquyếtrằngchịấykhỏemạnh.”Yahmose thì thầm, “Đêmnàng ngủ không yên. Nàng la lên

tronggiấcngủ.Emxem,cóphảiSatipycómộtnỗiphiềnmuộnnàomàchúngtakhôngbiếthaykhông?”

Renisenblắcđầu,“Emkhôngthấycóđiềugìkhiếnchochịấybuồnphiềncả.Mấycháuvẫnkhỏe.Lâunaykhôngcóchuyệngìxảyra.Dĩnhiên,ngoạitrừchuyệnNofretchết.EmnghĩchịSatipykhómàđau thương lắmvềđiềuđó. -Nàngnói thêmmột cáchkhôkhan.”

Yahmosecườimộtcáchđauđớn,“Dĩnhiên,ngược lại thìcó.Vả lại, sự thayđổi củaSatipyxảy ramột thời gian lâu rồi.AnhnghĩnóbắtđầutrướckhixảyracáichếtcủaNofret.”

GiọnganhcómộtvẻgìđóhơikhôngchắcchắnvàRenisenbnhìn anh thật nhanh. Yahmose vẫn khăng khăng nhưng dịudàng,“TrướckhiNofretchết,emkhôngnhậnthấythếsao?”

Renisenbđápchậmrãi,“Mãiđếnsaunàyemmớichúý.”“Vànàngkhôngnóigìvớiemcả,emchắcchứ?”Renisenblắcđầu,“NhưnganhYahmose,emkhôngnghĩrằng

Satipyốm.Emthấycóvẻnhưlàchịấy…sợhãi.”“Sợhãi?”Yahmosekêulên,giọnghếtsứcngạcnhiên,“Nhưng

tại sao nàng sợmới được chứ? Sợ cái gì? Satipy luôn luôn can

Page 83: Tận Cùng Là Cái Chết

đảmnhưmộtconsưtử.”“Embiết,”Renisenbnói,vẻbấtlực,“Tụiemxưanaycũngnghĩ

nhưvậy.Nhưngconngườitathayđổi.Cũngkhákỳquáithật.”“EmnghĩKaitcóbiếtđiềugìkhông?SatipycónóigìvớiKait

không?”“Chị ấy thường thích nói chuyện với chị Kait hơn với em.

NhưngemkhôngnghĩrằngchịKaitbiếtđiềugì.Thậtra,emchắcchắn.”

“ThímKaitnghĩthếnào?”“ChịKaitấyà?ChịKaitchẳngbaogiờnghĩvềchuyệngìcả?”TấtcảnhữnggìchịKaitlàm,Renisenbnhớlại,làlợidụngsự

yếu đuối bất thường của Satipy để chiếm chomình và cho connhữngxấpvảimớidệtđẹpnhất.MộtđiềumàcôtakhôngbaogiờđượcphépnếunhưSatipyvẫnlàSatipynhưxưa.Khiđócảnhàsẽ vang lên tiếng cãi vã vang trời chứ lại. Chính cái việc SatipynhườngnhịnkhôngmộttiếngcàunhàunhỏgâyấntượngmạnhđếnRenisenbhơnbấtcứsựkiệngìkhácđãcóthểxảyra.

“ThếanhđãnóichuyệnvớibàEsachưa?”Renisenbhỏi,“Nộirấtthâmthúyvềtâmlýphụnữ.”

Yahmosenói,giọngthoángbực,“Nộibảoanhnêncámơnvềsự thayđổiđó.Nội cònbảohyvọngSatipy sẽ tiếp tụcbiếtđiềumộtcáchdễchịunhưvậy.”

Renisenbnóihơingầnngừ,“ThếanhcóhỏiHenetkhông?”“Henet ấyả?Dĩnhiênkhông. Anhkhôngbao giờnóinhững

chuyệnnhưvậyvớimụđâu.Mụluônluônlạmdụng.Chađãlàmhưmụ.”

“Ồ,embiếtchứ.Mụtahaylàmmìnhrầyràlắm.Thếnhưng,đồngthời…,”Nàngdodự,“Mụtaluônluônbiếtmọichuyện.”

Yahmose chậm rãi, “Em có thể hỏimụ không? Rồi báo choanhbiếtmụtanóigì.”

“Nếuanhmuốn.”Khihọcùngđếnnơimáihiêndùnglàmchỗdệtvải,Renisenb

đặtcâuhỏiđóvớiHenet.Nànghơingạcnhiênkhithấycóvẻcâu

Page 84: Tận Cùng Là Cái Chết

hỏi làm Henet bực tức. Mụ không có vẻ mau chuyện như lệthường.Mụđưataysờlábùađeotrênngựcvàđưamắtliếcnhìnluisaulưng,“Thưacô,điềuđókhôngcódínhdánggìvớitôicả…Khôngphảiviệccủatôilàxemmộtconngườicókhácthườnghaykhông.Đầuóctôichỉlođếncôngviệc.Nếucóđiềugìphiềntoáitôicũngkhôngmuốndínhdángvàođóđâu.”

“Phiềntoái?Bàmuốnnóisựphiềntoáigìvậy?”CặpmắtHenetđảovội, liếcnhìn sanghaibên, “Tôihyvọng

không có. Vả lại, không có việc gì liên quan đến chúng ta, côRenisenbạ.Côvàtôi,chúngtakhôngcócóđiềugìphảitựtráchmìnhđâu.Vàđólàmộtđiềuanủilớnlaochotôi.”

“BàmuốnnóirằngSatipy…Bàthậtsựmuốnnóigìvậy?”“Tôikhôngmuốnnóigì cả, côRenisenb.Vàcôcũngđừngcố

gắngbuộctôicóhàmýđó.Thânphậntôicònthấpkémhơnmộttênđàytớtrongnhànày…vàcóýkiếnvềnhữngchuyệnkhôngliên quan đến mình không phải là công việc của tôi. À, côRenisenbạ,tôiđểýthấybọnhọlàmdínhcảchàlàvàovảiđấy.Bọnđànbànàythậtbấtcẩn,chỉbiếtcười,giỡn,còncôngviệcthìchẳngnhớgìcả.”

Không thỏa mãn, Renisenb chăm chú nhìn mụ băng mìnhđếnchỗbọnđànbàđangdệtvải.Nàngchậmrãibướcngượcvềphíanhà.nàngđivàophòngSatipykhôngmộttiếngđộng.Satipygiậtnảymìnhvàthét lênmộttiếngkhiRenisenbchạmvàovaicô.

“Ôi,côlàmtôigiậtnẩymình.Tôicứtưởng…”Renisenbnói,“ChịSatipy,cóviệcgìvậy?Chịbảoembiếtđược

không?AnhYahmoselolắngchochịvà…”Satipyđưangón tay lênmôi.Cônói,người runrẩy,mắtmở

lớnvàsợhãi,“AnhYahmose?Anhấy…anhấynóigìvớicôvậy?”“Anhấylolắng.Chịlalớntrongkhingủ.”“Renisenb!”Satipynắmchặt taynàng, “Tôiđã…tôiđãnóigì

vậy?"Cặpmắtcônhưmởlớnravìsợhãi,“CóphảianhYahmosenghĩrằng…Anhấybảothếnào?”

Page 85: Tận Cùng Là Cái Chết

“Cảanhấyvàemđềunghĩrằngchịbệnh,”hoặc là, “chịđaukhổ.”

“Đaukhổ?”Satipylậplạitừấytronghơithởthìthàovớimộtâmsắcđặcbiệt.

“CóphảichịđaukhổkhôngchịSatipy?”“Cólẽ…tôikhôngbiết.Khôngphảivậy.”“Chịsợhãi.Phảikhông?”Satipynhìnnàng.Ánhmắtcôbỗngnhiênlộvẻthùghét,“Tại

saocôbảovậy?Tạisaotôiphảisợchứ?Màcáigìlàmtôisợmớiđượcchứ?”

“Emkhông rõ,” Renisenb trả lời, “Nhưngmà đúng vậy, phảikhôngchịSatipy?”

Bằngmộtnỗlực,Satipyphụchồilạivẻvênhváocũ.Côngẩngcaođầu.

“Tôi chẳng sợ gì cả. Chẳng sợ ai cả. Tại sao côdámnóimộtđiềunhưvậyvớitôi,côRenisenb?VàtôicũngkhôngmuốncônóivềtôivớianhYahmose.Anhấyvàtôihiểunhau,”Côngừngmộtchútrờinóisắcgiọng,“Nofretchếtrồi,vàđólàmộtđiềuhay.Tôinói vậyđấy. Cô có thểđi bảobất cứngườinàomuốnhỏi cô cóphảitôimuốnnghĩnhưvậykhông?”

“Nofret?”Renisenbthốtracáitênđónhưmộtcâuhỏi.Satipybùnglênmộtcơngiậndữkhiếnchocôcóvẻgiốnglại

hệtnhưtrướckia.“Nofret,”Nofret,“Nofret!Tôiquángấyvìphảinghemãicáitên

ấyrồi.Giờđâychúngtakhôngcầnphảinhắcđếncáitênđótrongnhànày.Cámơntrời.”

Giọngcủacôđanglêncaovớiâmsắccủacôtrướcđây,bỗngđột ngột rơi xuống khi Yahmose bước vào. Anh nói với giọngnghiêmnghịkhácthường,“Imđi,Satipy.Nếuchamàngheđược,sẽcóchuyệnphiềnđấy.Saocôcóthểxửsựrồdạinhưvậy?”

NếugiọngnóinghiêmkhắcvàcáukỉnhcủaYahmoselàmộtcái gì khác thường thì sự suy sụp tinh thần của Satipy trướcchồngcôcũngvậy.Cônóithìthào:

Page 86: Tận Cùng Là Cái Chết

“Emxinlỗi,anhYahmose…emnóimàkhôngnghĩ.”“Thôiđượcrồi,nhưngtừràycôphảiănnóicẩnthậnhơnđấy.

CôvàKaittrướcnayvẫngâylắmchuyệnphiềnphức.Đànbàcáccôthậtchẳngaicóđầuócgìcả.”

Satipylạithìthào:“Emxinlỗi…”Yahmosebướcra,vaianhvươnthẳng,bướcđicủaanhvững

chắchơnthườnglệ,dườngnhưviệckhẳngđịnhthẩmquyềncủamìnhlàmanhthấytựtinhơn.

RenisenbchậmrãiđiđếnphòngbàEsa.Nàngnghĩnộinàngcóthểgiúpnàngchomộtlờikhuyênhữuích.

Thếnhưngbànộinàngđangngồmngoàmănnhomộtcáchthúvị,lạikhôngchịuxemđólàvấnđềquantrọng.

“Satipy,Satipyhả?TạisaolạilàmồnlênvềSatipyvậy?Haylàtất cả chúngmàybị con Satipynạtnộ vàngượcđãi quá thànhquenđếnnỗibâygiờthấynóxửsựđúngđắnthìlạilàmnhặnglên?”

Bàvừanhổhạtnhovừanói,“Dẫusaođinữa,điềuđóquátốtnênkhôngkéodàiđược,trừphithằngYahmosecốduytrì.”

“AnhYahmose?”“Đúng,taohyvọngcólẽthằngYahmosecuốicùngđãtỉnhtrí

lạivànệnchoconSatipymộttrận.Đólàđiềumàconđónócần.Nólàloạiđànbàvuithíchkhibịchồngđập.Chínhcáivẻrụtrè,quỵ lụy của thằng Yahmose làm cho con Satipy hết sức phiềnmuộnđấy.”

Renisenbkêulên,giọngphẫnnộ,“AnhYahmoselàmộtngườithânái.Anhấyhiềndịuvớitấtcảmọingười-hiềndịunhưphụnữvậy.."Nàng thêm,ngờivựcvềđiềumìnhnói, “Nếuquả thậtphụnữlàhiềndịu.”

Esacườicụccục,“Ýtưởnghayđấy,cháuạ.Đúngvậy,đànbàchẳngcógìdịuhiềnđâu-haynếucóthìcầuthầnIsisgiúphọ!Vàhọcũngchẳngcầnmộtanhchồngtửtế,dịuhiềnđâu.Họthíchmột anh chàng đẹp trai, ồn ào như Sobek hơn. Sobek là người

Page 87: Tận Cùng Là Cái Chết

trongmơcủacáccôgáiđó.HaylàmộtanhchàngđẹptraikiểuKamenikia.Sao,Renisenb?Đànmốingoàisânkhôngcònbunơianhtanữa.Anhchàngcógiọngháttìnhcathậthaynữa.Sao?Hìhì.”

Renisenb cảm thấy đôi gò má mình nóng lên, “Cháu thậtkhônghiểubàmuốnnóigì-Nàngcốnóibằngmộtgiọngtrangnghiêm.”

“Tất cả chúng mày đều nghĩ rằng mụ Esa này chẳng biếtchuyệngìcả.Thếmàbàbiếtcảđấy,”BànhìnxéoRenisenbbằngcặpmắtgầnnhưđãlòa,“Cólẽbàbiếtcòntrướccháunữa,béconạ. Đừng tức giận chuyện tự nhiênmà, Renisenb. Khay là mộtngườichồngtốtcủacon.NhưnggiờđâyKhayđangchèothuyềntrongthếgiớicủacõiâm.Ngườivợgiờđâyphải tìmmộtngườichồngmới trêndòngsông lớncủachúng ta.Vềchuyệnđâmcáthì Kameni không bằng. Nhưng cây bút và cuộn giấy chỉ thảo(paryrus)chínhlàvẻquyếnrũcủaanhta.Dẫusaothìđócũnglàmột chàng trẻ tuổi dễmến, và giọng hát thì hay tuyệt. Nhưngtrênhếtcómộtđiềulàbàkhôngdámchắcrằnganhtacóphảilàngườidànhchocháukhông.Chúngtakhôngbiếtgìnhiềuvềanhta. Anh ta làmột người miền Bắc. Imhotep hết sức bằng lòngKameni.NhưngbàthìnghĩrằngImhoteplàmộtlãongốc.Bấtcứaicũngchỉcầnnịnhbợlàcóthểchiếmđượccảmtìnhcủahắn.CứnhìnHenetthìrõ.”

“Bànóihoàn toànsai rồi,”Renisenbphảnđốimộtcách longtrọng.

“Được rồi, thì bà lầm. Cha cháu không phải là một thằngngốc.”

“Cháukhôngmuốnnóivậy.Cháumuốnnói…”“Bà biết cháumuốn nói gì, bé con ạ,” Esa bật cười, “Nhưng

cháu không bao giờ biết thưởng thức trò vui thật sự cả. Cháukhông thểbiếtđượccái thúvui củabà:ngồiyênmột chỗ thoảimáinhưbàđanglàm,vàquansáttấtcảnhữngviệccủacácanhem, chị em chúng mày, yêu thương, thù ghét nhau. Ăn một

Page 88: Tận Cùng Là Cái Chết

miếng thịt chim cun cút rán thật khéo, rồi thêmmột cái bánhngọt trộnmật,một ít tỏi và rau cần tây vớimột hớp rượu xứSyria… và không bận tâm gì đến thế giới. Ngồi nhìn tất cả sựhuyênnáo,nỗithốngkhổđangdiễnravàbiếtrằngtấtcảnhữngthứđóđềukhôngảnhhưởnggì tớimìnhnữa.Nhìn thằng contraimìnhbiếnthànhmộtthằngngốcvìmộtđứacongáiđẹp,vàđứacongáiđóchiphốicảmọichuyện.Đềuđókhiếnbàbậtcười,cháuạ.Cháubiếtđó,bàcóphầnthíchđứacongáiđó.Nómangtrongngườinócáitâmhồnquỷquái.Cứxemcáicáchnóchọctụitrongnhà.Sobeknhưmộtcáibongbóngxìhơi,Ipykhôngkhácgìhơnlàmộtnhóccon.Yahmose,mộtanhchồngbịvợhànhgiốngnhưmìnhsoimìnhtronghồnướcvậy.Nofretlàmchobọnchúngthấyrõtrôngchúngnhưthếnàotrướcmặtmọingười.NhưngtạisaonóghétcháuRenisenbnhỉ?Hãytrảlờichobàđiềuđó.”

“Có phải cô ấy ghét cháu không?” Renisenb nói, ngờ vực,“Cháu…cháucólầnđãcốgắnglàmbạnvớicôấy.”

“Vànókhôngchịu?Nócũngghétcháunữa,Renisenbạ.”Bà ngừng một lát rồi hỏi, giọng sắc như dao, “Có thể là vì

Kamenikhông?”Mặt Renisenb ửng hồng, “Kameni ạ? Cháu không hiểu bà

muốnnóigì?”Esatrầmngâm,“NóvàKameniđếntừphươngBắc,thếnhưng

lạichínhcháulàngườiKameningắm,xuyênquasânnhà.”Renisenbngắtlờiđộtngột,“CháuphảiđitrôngbéTeti.”TiếngcườivuithíchchátchúacủaEsatheobướcchânnàng.

Gòmánóngbừng,nàngchạybăngquasân,vềphíahồ.Từmái hiên, Kameni gọi theo nàng, “Renisenb, tôi vừa làm

mộtbàihátmới.Hãyđứnglạinghetôihátđi.”Nàng lắcđầuvà chạyvộihơn.Timnàngđập thình thịchvà

giậndữ.KamenivàNofret.NofretvàKanemi.TạisaonànglạiđểchobàEsavớitínhtìnhquỷquáilàưathíchnhữnglỗilầmcủakẻkhác,gieonhữngý tưởngđóvàođầuócnàng?Tại saonàngphảilưutâmđếnđiềuấychứ?

Page 89: Tận Cùng Là Cái Chết

Chuyệnđóthìcógìquantrọngkhông?NàngđâucóchúýgìđếnKameni.Đóchỉ làmộtngườilạ,mộtchàngtraitrẻcótiếngcườivàđôivaigiốngKhay,chồngnàng,thếthôi.

Khay…Khay…Nàng lập đi lập lại nhiều lần tên chồng, nhưng khôngmột

hìnhảnhnàocủaKhayhiệnratrướcmắtnàng.Khayđãởtrongmộtthếgiớikhác.Chàngđangởtrongcõiâm…

Dướimái hiên, giọng Kameni hát nho nhỏ, “Tôi sẽ thưa vớithầnPtah:hãytraotôiemgáitôitốinay.”     

“Renisenb!”NàngđanglặngngắmgiòngsôngNile,Horiphảigọiđếnlần

thứhaimớithấynàngquayđầulại.“CôđangtrầmtưgìthếRenisenb?”Nàngđápmộtcáchtháchthức,“EmnghĩđếnKhay.”Horinhìnnàngmộtlátrồianhmỉmcười,“Tôihiểu,”anhnói.Renisenb cómột cảm giác không thoảimái, chẳng biết anh

hiểucáigì.Nàngbỗngnóiđộtngột:“Chuyện gì xảy ra khi người ta chết anh nhỉ? Có người nào

thựcsựbiếtđiềuđókhông?Tấtcảnhữngbảnvăn-tấtcảnhữngđiềukhắctrênquantài-nhữnglờiđóđềutốitămvàdườngnhưchẳng có ý nghĩa gì cả. Chúng ta biết rằng thần Osiris chết vànhữngphầnthânthểcủathầnlạihợpnhất,rằngthầnkhoácáochoàng trắng, và chínhdoở thầnmàchúng takhông cầnphảichết… nhưng anh Hori ơi, đôi khi em thấy không có gì trongnhữngđiềuđólàthậtcả.Vàchúngthậtlộnxộn,mơhồ…”

Hori dịu dàng gật đầu, “Nhưng điều gì thật sự xảy ra khichúngtachếthảanh,điềuđóchínhlàđiềuemmuốnbiết.”

“Tôiđâucóthểtrảlờicôđượcnhữngđiềuđó.Cônênhỏicáctănglữchứ.”

Page 90: Tận Cùng Là Cái Chết

“Họsẽtrảlờiemtheothônglệ.Emmuốnbiếtthựccơ.”Horiđápdịudàng,“Khôngaitrongchúngtabiếtđượcchođến

khichínhchúngtachết…”Renisenbrùngmình,“Anhđừng,đừngnóithế!”“Cóđiềugìlàmcôrốiloạnthế,côRenisenb?”“Đólàdobànộiem,”nàngngưngmộtlátrồitiếp,“Hori,anh

hãybảochoembiết,cóphảiKamenivàNofretđãbiếtrõnhautừtrước-trướckhihọđếnđây.”

Hori hoàn toàn yên lặngmột lúc rồi anh bước đi chậm rãicạnhRenisenb,lưnghọquayvềphíanhà,anhnói,“Tôihiểu.Thếralàthế…”

“Anhnói:“Thếralàthế”làthếnào?Emchỉhỏianhmộtcâuhỏithôimà.”

“Câuhỏiđótôikhôngtrảlờiđược.NofretvàKamenibiếtnhauởmiềnBắc,đếnmứcđộnào,tôikhôngbiết.”

Anhdịudàngnóithêm,“Cóchuyệngìkhông?”“Ồ,không,dĩnhiênlàkhôngrồi,”Renisenbđáp,“Chẳngcógì

làquantrọngcả.”“Nofretgiờđâyđãchếtrồi.”“Chếtvàđượcướpvàkhằnlạitrongmộ.Nhưvậyđấy…”Hori bình tĩnh tiếp, “Còn Kameni thì trông không có vẻ đau

buồngì…”“Vâng,” Renisenb nói, nàng bị chấn động vì khía cạnh này,

“Thậtthế.”Nàngquaylạianh,xúcđộng,“AnhHori,anhthậtlàmộtngười

dễchịubiếtbao!”Anhmỉmcười, “Hồixưatôisửachữaconsưtửgỗchocôbé

Renisenb.Giờđâycôtacónhữngmónđồchơikhác.”Khihaingườivềđếnnhà,Renisenbbỗngquaylại.“Emchưamuốnvềnhàvội.Emcảmthấyemghéttấtcảbọn

họ.Ồ,thậtsựkhôngphảivậy,anhhiểuchứ.Chẳngqualàbởivìemrốitríquá.Emmấtkiênnhẫn,vàmọingườithìkỳcụclàmsaoấy.Hay là chúng ta leo lênLăngđianh?Ởđó thậtdễ chịu.

Page 91: Tận Cùng Là Cái Chết

Mìnhnhưcảmthấy…mìnhvượtlêntrênmọithứ.”“Côthậtthôngminh,Renisenbạ.Đócũnglàđiềutôicảmthấy.

Ngôinhà,việccàycấy,trồngtrọt…Tấtcảđềunằmdướikia,đềuvônghĩa.Ngườitaphảinhìnvượtlêntrêntấtcảnhữngđiềuđó,”đểnhìnđếnsônglớn,vàvượtlênnữa,đếntoànbộAiCập.BởivìchẳngbaolâunữaAiCậplạisẽtrởthànhmộtvươngquốcmạnhmẽvàvĩđạinhưnóđãlàtrongquákhứ.

Renisenb thì thào, giọng mơ hồ, “Điều đó có gì quan trọngkhông?”

Horimỉmcười,“KhôngquantrọngvớicôbéRenisenbđâu.Chỉcóconsưtửbằnggỗlàquantrọngđốivớicôtathôi.”

“Anh lại nhạo em rồi. Thế thì điều đó có quan trọng đối vớianhkhông?”

Horithìthầm,“Cóquantrọngkhông?Ừ,tạisaolạiquantrọngchứ?Tôichỉlàmộtkẻgiúpviệccủamộtngườitưtế.TạisaotôiphảiquantâmđếnviệcAiCậpvĩđạihaynhỏnhoi?”

“Anhhãynhìnkìa,”Renisenbchợtlôisựchúýcủaanhvàobờđáphíatrêncao.AnhYahmosevàchịSatipyđangởtrênLăngkìa.Vàhọđangđixuốngđó.

Horinói, “Đúng, cómột vài việc trênđóphải giải quyết. Cònmộtvàicuộnvảigaimànhữngngườiướpxáckhôngdùngđến.YahmosebảoanhtađemSatipylênđóđểchịấykhuyênanhtanênlàmgìvớisốvảithừađó.”

HaingườiphíadướiđứngyênlặngnhìnhaingườiphíatrênđangtheolốiđitrênbờđáxuốngkhỏiLăng.ĐộtnhiênRenisenbthấyhọđếnđúngngaychỗmàtừđóNofretđãtéxuống.

Satipy đi trước, Yahmose ở phía sau cô một ít. Đột nhiên,SatipyquayđầulạinóivớiYahmosegìđó,Renisenbnghĩ,cólẽcôấynóivớianhYahmoserằngđâyhẳnlànơitainạnđãxảyra.

Vàrồi,độtnhiênSatipyđứngsữnglại.Ngườicôcứngđờnhưhóađá,mắtnhìn lui suốt cả lốiđidốc.Hai cánh tay côgiơ lênnhưthểmộtcảnhtượngkinhhoàngnàođóđangđậpvàomắtcô.Côkêulênmộttiếnggìđó,rổisẩychân,lảođảovàkhiYahmose

Page 92: Tận Cùng Là Cái Chết

tiến tới cạnh cô, Satipy thét lênmột tiếng,một tiếng thét kinhhoàng,vàlaongườirakhỏimépbờđá,rơixuống…

Renisenbtayđưalênhọng,mồmháhốc,côkhôngtinởmắtmìnhnữa.

Satipy nằm thành một đống nhàu nát, đúng nơi trước đâythânthểNofretđãnằm.

Sực tỉnh, Renisenb lao mình tới chỗ Satipy. Trong khi đóYahmosevừagọivừabăngmìnhxuốnglốiđidốc.

Renisenbđếntrướcthânthểngườichịdâuvàcúimìnhxuống.MắtSatipymở,mimắtrungđộng, lànmôicôđộngđậynhưcốnóimộtđiềugì.Renisenbcúingườisáttrêncô.NàngkhiếphãivìánhmắtkinhhoàngcủaSatipy.

Rồithìtiếngnóicủangườiđànbàđangchếtbậtra.Chỉlàmộtâmthanhồmồm,khôkhốc,“Nofret…”

Đầu Satipyngửa ra. Gòmá chùng xuống.Hori quay lại đónYahmose.Cảhai cùngđiđếnchỗRenisenb.Nàngquay lạinhìnanhtrai,“Chịấykêulêncáigìvậy,trướckhichịtéxuống?”

Hơi thở của Yahmose giật liên hồi, anh gần như không nóiđược,“Nàngnhìnrasautôi-quavaitôi-nhưthểnàngthấymộtaiđóđangđiđến-nhưngkhôngcóaicả…khôngcóaiphíasaucả.”

Horitánđồng,“Khôngcóaicả..”Giọng Yahmose chùng xuống thànhmột tiếng thì thào trầm

thấp,kinhhoàng,“Vàrồinàngkêulên…”“Chịấynóigì?Renisenbnóngnảyhỏi.”“Nàngnói…,”giọnganhrunlên,“Nàngnói…Nofret…”

Page 93: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngXITHÁNGTHỨNHẤT-MÙAHẠ

NGÀYTHỨMƯỜIHAI

“Vậyđóchínhlàđiềumàcôđịnhnói?”ĐiềumàRenisenbnóivớiHoricóvẻlàmộtsựkhẳngđịnhhơn

làmộtcâuhỏi.Vànàngnói thêm,tronghơi thởthì thầm,chắcchắnhơnvàcũngkinhhoànghơn,“ChínhSatipyđãgiếtNofret…”

NgồitựatayvàocằmtrênlốivàocănphòngbằngđánhỏcủaHorinằmcạnhLăng,Renisenblặngngắmthunglũngbêndưới.

Nàngmơmàngnghĩđếnviệcnhữnglờinàngthốtrahômquathậtxavờiđếnchừngnào?(Màcóthựclàchỉmớimộtthờigianngắnnhưvậykhôngnhỉ?)Từđâynhìnxuống,ngôinhàởdướikiavàtấtcảnhữngkhuônmặthớthảibậnrộnấydườngnhưvônghĩahoặckhôngkhácgìhơnmộtcáitổkiến.

Chỉcòmặttrời,oaivệchiếutrêncao,chỉcóánhsángdátbạccủadòngsôngNilesángnay,chỉcónhữngcáiđólàvĩnhcữuvàtồntại.Khayđãchết,vàNofret,vàSatipy-vàmộtngàynàođónàngvàHoricũngsẽchết.NhưngthầnRethìvẫnsẽngựtrịnơithiênđìnhvàvẫnsẽchèothuyềnxuyênquađêm,xuyênquaâmphủ đến bìnhminh của ngày kế tiếp. Và dòng sông lớn vẫn sẽchảy mãi, chảy qua những ngọn đồi Voi đến tận Thebes, quanhữngngôi làngvàđến tậnHạAiCậpnơiNofretđã sốngbằngcon tim tươi vui, vẫn chảy đến những vùng đại dương mênhmôngvàrấtxaAiCập.

SatipyvàNofret…Renisenb tiếp tục nói ý tưởng của mình to hơn, vì Hori đã

khôngtrảlờinàng.

Page 94: Tận Cùng Là Cái Chết

“Anhthấyđó,thếmàtrướcđâyemcứchắcchắnlàSobek…”Nàngngưngngang.Horitrầmtư,“Chỉlàmộtdựđoán.”“Màemcũngthậtlàngungốc,”Renisenbtiếp,“Ngàyđó,Henet

đãbảoemhoặcgầnnhưbảochoembiếtrằngSatipyđãđitheolốinày,mụcònnóilàNofretđãlênđây.ĐúngraemphảihiểurõràngrằngSatipyđãtheodõiNofret,rằnghọđãgặpnhautrênlốiđi trên dốc đá, và rằng chính Satipy đã némNofret xuống. Chỉmộtthờigiantrướcđóchẳngphảichịấyđãnóirằngchịấycònđànônghơncảhaingườianhruộtcủaemlàgì.”

Renisenb ngừng lại, rùngmình, “Và rồi khi em gặp chị ấy,"nàngtiếp,“đánglẽemphảibiếtngaymớiphải.Chịấyhoàntoànkháchẳn.Chị ấy sợhãi. Chị ấy cố thuyếtphục emquay lại vớichị.ChịấykhôngmuốnemgặpthithểNofret.Emhẳnlàmùmớikhôngnhậnrasựthực.NhưngcũngbởilẽlúcđóemquálosợvềanhSobek…”

“Tôibiết.DochỗcôthấySobekgiếtconrắn.”Renisenbhốihảđồngý.“Vâng, chính vì vậyđó anh. Rồi thì emnằmmơ. Tộinghiệp

anhSobek…emđãphánđoánsaivềanhấybiếtchừngnào.Đúngnhư anh nói, dọa không phải là làm. Anh Sobek thì luôn luônhuênhhoang bạomồmbạomiệng.Nhưng chính Satipymới làngườiluônluôntáobạovàtànnhẫnđểkhôngsợhànhđộng.Vàrồi,kểtừđó,chịấybơphờnhưmộtbóngma,”Điềuđóđãlàmtấtcảchúngtangạcnhiên.Thếmàtạisaochúngtalạikhôngnghĩrằngđólàlờigiảithíchđúngđắnnhấtnhỉ?

Rồiliếcmắtnhìnlên,nàngthêm,“Nhưnganhthìanhcónghĩđến?”

“Cómộtlúcnàođó,”Horinói,“tôisẽtinrằngchìakhóacủasựthậtvềcáichếtcủaNofretnằmtrongsựthayđổitínhtìnhlỳdịcủaSatipy.Sựthayđổiđóđángchúýđếnnỗiphảicómộtcáigìtươngxứngvớinó.”

“Thếnhưnganhđãkhôngnóigìcả?”“Tôi nói thế nào được, Renisenb? Làm sao tôi có thể chứng

Page 95: Tận Cùng Là Cái Chết

minhđược.”“Vâng,tấtnhiênkhôngchứngminhđược.”“Màchứngcớthìphảivữngchắc.”Renisenbtranhluận,“Thếmàcólầnanhđãnóirằngngườita

khôngthậtsự thayđổi.Tạisaogiờđâyanh lạichấpnhậnrằngchịSatipyquảthựcthayđổi.”

Horimỉmcười,“Côlýsựlắm.Không,Renisenbạ,điềutôinóivẫnlàkháđúng-conngườitaluônluônlàchínhmình.SatipycũnggiốngnhưSobek, tấtcảđềumạnhtiếng,mạnhlời.Satipy,quảthật,cóthểđãđitừlờinóiđếnhànhđộng.Nhưngtôinghĩcôtalàloạingườikhôngbaogiờcóthểbiếtvềmộtviệctrướckhisựviệcđóxảyra.Trongsuốtcuộcđờicôta,mãichođếncáingàyđặcbiệtđó,côtachưabaogiờgặpđiềugìphảisợhãi.Khiniềmsợhãiđến,nóchiếmlĩnhcômàcôkhôngýthức.Vàchỉkhiđócômớihiểu rằng can đảm chính là quyết địnhđốimặt với điềumìnhkhôngthấyđược-vàcôtakhôngcóđượcsựcanđảmđó.”

Renisenbthầmthì,“Khiniềmsợhãiđến…Vâng,đólàđiềuđãđếnvớitấtcảchúngtatừkhiNofretchết.Satipyđãmangnótrênmặtchịvàtấtcảchúngtađềuthấy.Niềmsợhãiởđó,trongánhmắtcủachịấykhichịấychết…Khichịấynói: “Nofret”,dườngnhưlàchịấythấy…”

Renisenb ngừng lại, nàng quaymặt nhìn Hori, đôimắtmởrộngvớimộtcâuhỏi,“AnhHori,chịấythấygìvậy?Trênđó,trênlốiđiđó.Chúngtathìkhôngthấygìhết!Khôngcógìởđóhết!.”

“Đốivớichúngta…thìkhông.”“Nhưngđốivới chịấy?Chịấy thấyNofret.Nofrethiệnvềđể

báothù.NhưngNofretđãchếtvàngôimộđãniêmlạirồi.Vậythìchịấythấycáigì?”

“Hìnhảnhtrongtríóccủacôta.”“Anhchắckhông?Bởivìnếukhôngphảithế…”“Renisenb,nếukhôngphảinhưvậythìsao?”“AnhHori…,” Renisenbđưa tay ra, “Mọi sự giờ đây đã chấm

dứtchưa?KhimàgiờđâySatipyđãchết?Đãthựcsựchấmdứt

Page 96: Tận Cùng Là Cái Chết

chưa?”Anhđưa cảhai tay cầm lấy taynàng, siết chặt, “Vâng, chắc

chắn hết rồi, Renisenb. Ít nhất cô cũng không cần phải sợ hãinữa.”

Renisenbthìthầmtronghơithở,“NhưngEsabảorằngNofretghétem.”

“Nofretghétcô?”“Nộibảovậy.”“AimàNofretchẳngghét,”Horiđáp,“Đôikhitôinghĩrằngcô

taghétmọingười trongnhànày.Nhưng ítnhấtcôcũngkhônglàmgìchốnglạicôta.”

“Vâng,thậtnhưvậy.”“Vảlại,Renisenbạ,khôngcógì trongtâmtrícôchốnglạicô

cả.”“Cóphảianhmuốnnóinếugiảdụemsẽđitrênbờđákiavào

mộtbuổihoànghônnàođó,”vàođúngthờiđiểmNofretchết,“vànếunhưemđộtnhiênquayđầulại,emsẽkhôngthấygìcả?Emsẽantoàn?”

“Côsẽantoàn,Renisenbạ,bởivìnếucôđitrênbờđá,tôisẽđicùngcôvàkhôngcógìlàmhạiđượccôcả.”

NhưngRenisenbnhíumàyvàlắcđầu,“Không,Hori,emsẽđimộtmình.”

“Nhưngtạisaochớ?CôbéRenisenb?Côkhôngsợsao?”“Sợchứ.Emnghĩrằngemsẽsợ.Nhưngđồngthờiđólàđiều

emphảilàm.Mọingườitrongnhàhiệnnayđangsợhãivàrunrẩy,họchạyđếnĐềnThờthỉnhbùavềđeovàkêuthétlênrằngkhôngnênđitrênlốinàyvàolúcchạngvạng.NhưngthậtrađâucóđiềugìhuyềnbíkhiếnchịSatipylảođảovàtéđâu.Chỉlàsựsợhãi.Sợhãivìđiềuácmàchịấyđãlàm.Bởivìcướpmấtsựsốngcủamộtngườitrẻ,mạnhkhỏevàyêuđờilàmộttộiác.Cònem,emkhônglàmđiềugìác,vìthếnếuNofretcóthậtsựghétemđinữa,thìlòngthùghétcủacôtacũngkhônglàmhạiđượcem.Emtinnhưvậy.Vớilạinếungườitaluônluônphảisốngtrongnỗisợ

Page 97: Tận Cùng Là Cái Chết

hãithìthàchếtđicònhơn.Vìthếemsẽvượtquasựsợhãi.”“Đólànhữnglờithậtcanđảm,Renisenbạ.”“Có lẽ nó can đảm hơn là em cảm thấy, anh Hori ạ,” Nàng

mỉmmắtnhìnanh,mỉmcười.Nàngđứnglên,“Nhưngemcảmthấynóirađiềuấythậttốt.”

Horicũngđứnglênbêncạnhnàng,“Tôisẽnhớmãinhữnglờicô,Renisenbạ.Vâng, tôinhớcáicáchcôngẩngđầuvànóiđiềuđó.Nóbiểuthịlòngcanđảmvàsựthậtmàtôiluônluônthấyởtâmhồncô.”

Anhnắmlấytaynàng,“Hãynhìnxem,Renisenb.Từđâyhãynhìn qua thung lũngđến tận sông lớn và xahơnnữa.Đó làAiCập, xứ sở của chúng ta. Bị xâu xé bởi chiến tranhvà xungđộttronghàngbaonămtrời,bịphânchiathànhnhữngvươngquốcnhỏ, nhưng giờ đây không bao lâu nữa, chúng sẽ lại tập hợpthànhmộtquốcgiathốngnhất.CảThượngAiCậpvàHạAiCậplạihợpthànhmột.TôihyvọngvàaoướcAiCậpsẽphụchồi lạisựlớn lao ngày trước. Vào ngày đó tổ quốc chúng ta sẽ cần đếnnhững người đàn ông và đàn bà có đủ con tim và dũng khí,nhữngngườiphụnữnhưcô,Renisenbạ.Khôngphải lànhữngngười đàn ông như Imhotep, luôn luôn bận rộn với nhữngchuyện lời lỗhẹphòi.KhôngphảinhữngngườinhưSobek, lườibiếngvàhuênhhoang.KhôngphảinhữngcậubénhưIpy,ngườichỉbiếtmìnhkiếmđượcgì.Cũngkhôngphảicảnhữngngườicontrai siêng năng, chân thật như Yahmose… Ngồi nơi đây, giữanhữngngườichết theođúngnghĩađencủanó, tính toán lời lỗ,tôi đi đến chỗnhận ra rằng cónhững cái được không thể tínhbằngcủacải,cónhữngcáimấtcòntệhạihơnviệcmấtmộtmùalúa…TôinhìnSôngLớnvàtôi thấydòngmáusốngđộngcủaAiCậpđãhiệnhữutrướckhichúngtarađờivàsẽcònhiệnhữusaukhichúngtachết.Sốngvàchết,Renisenbạ,khôngphảilàvấnđềlớn lao lắmđâu. Tôi làHori,mộtngười làmcông cho Imhotep,nhưngkhiđứngđâynhìntrênkhắpAiCập,tôibiếtđếnmộtnỗithanhbình,vâng,mộtniềmhoanlạcmàgiácóaiđemchứcquốc

Page 98: Tận Cùng Là Cái Chết

vươngAiCậpđổi lấynó, tôicũngkhôngđổi.Côcóhiểuđiều tôinóikhôngRenisenb?”

“Em cũng nghĩ thế, anh Hori ạ, một ít thôi. Anh khác vớinhữngngườidướikia, cómột lúcnàođóemđã từnghiểunhưvậy.Vànhữnglúcemởđâyvớianh,emcảmthấyđiềumàanhcảmthấy,nhưngmơhồ.Nhưngemhiểu lờianhnói.Khiemởđâythìnhữngviệcdướikia,”nàngđưataychỉxuốngdưới,“cóvẻkhông còn quan trọng nữa. Những xung đột, những hận thù,nhữngsựhuyênnáokhôngngừngdướiấy.Ởđây,ngườitathoátlêntrêntấtcả.”

Nàngngừngnói,cặpmàynhănlại,rồitiếptục,giọnghơilắpbắp,“Đôikhiem…emsungsướngđượcthoátra.Thếnhưngemcũngkhôngrõnữa…cómộtcáigìđó-dướikia-gọiemtrởlại.”

Hori buông tay nàng và bước lại một bước, “Vâng, tôi thấy.Kameniđangháttrongsânnhà.”

“Anhnóigìvậy,anhHori?EmkhôngnghĩđếnKameni.”“CóthểcôkhôngnghĩđếnKameni.Nhưngđồngthờitôinghĩ

rằngcôđangngheKamenimàcôkhôngbiết.”Renisenbchămchămnhìnanh,màynhănlại,“Anhnóigìlạ

quá,anhHoriạ.ĐứngtừđâytakhôngthểngheKamenihát.Xaquámà.”

Horinhẹnhàngthởdàivàlắcđầu.Sựvuithútrongánhmắtanh làmnàngngạcnhiên.Nàng cảm thấyhơi tức giận vàngỡngàngbởivìnàngkhôngthểhiểunổi.

Page 99: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngXIITHÁNGTHỨNHẤT-MÙAHẠ

NGÀYTHỨHAIBAMƯƠI

“Concóthểthưavớicụchuyệnnàymộtítphútđượckhông,thưacụEsa?”

EsaquétcặpmắtnhìnHenetđangđứngtrướccửaphòngvớinụcườicầutàitrênnétmặt.

“Chuyệngìvậy?”Esasắcgiọnghỏi.“Thưa, thật sự thì cũng không có gì… ít nhất là con cũng

khôngnghĩlà…nhưngcontưởngconmuốnhỏi…”Esangắtlờimụ,“Vậythìvàođây,vàođây.Cònmày,"bàđập

nhẹcâygậyvàovaicôbénôlệdađenđangngồixâuhạtcườm,“vàotrongbếpđi,lấychotamộtítdầuoliu,vàphachotamộtlynướclựu.”

Côbégáichạyrakhỏiphòng.EsanóngnảyradấuhỏiHenet.“Cáinàyđây,thưacụ.”Esa nhìn xuống vậtmàHenet đang đưa ra chomình. Đó là

mộthộpđồtrangsứcnhỏcónắp,phíatrênbuộclạibằnghaicáinút.

“Cáigìvậy?”“Củacôta.Convừatìmthấytrongphòngcôta.”“Mụđangnóivềaivậy?Satipyhả?”“Không,khôngthưacụ.Conmuốnnóingườikia.”“CủaNofret?Cáigìvậy?”“Tất cả nữ trang tế nhuyễn của cô ta.Mọi thứ đều đã được

chôncùngvớicôta.”Esatháosợidâyvàmởchiếchộp.Đólàmộtchuỗihạtmãnão

Page 100: Tận Cùng Là Cái Chết

nhỏvàmộtmảnhbùađãbịbẻđôiánhlênmàulụcbiếc.“Hừ,”Esabảo,“Khôngcógìnhiều.Cóthểngườitabỏsót.”“Nhữngngườiướpxácđãđemtấtcảđichônmà.”“Ngườiướpxácthìcũngkhôngđángtincậyhơnngườikhác.

Họquênđemchôncáihộpnàyđấythôi.”“Conphảibảochocụbiết,cáihộpnàykhôngcótrongphòng

khiconnhìnlầncuốixemhọcóđemsótcáigìkhông.”Esa đưa mắt nhìn Henet, sắc như dao, “Mụ đang cố gắng

chứngminhđiềugìvậy?MụmuốnnóirằngNofrettừâmphủtrởvề và hiện cómặt trong nhà này?Này, Henet,mụ không phảithậtsựlàmộtconngốcđâu,dầuđôikhimụcóvờtỏranhưvậy.Mụ được sung sướng gì khi bày đặt ra những điềuhuyễnhoặcxuẩnngốcđó?”

Henetlắcđầumộtcáchbấtthường,“TấtcảchúngtađềubiếtcáigìđãxảyrachocôSatipyvàtạisao.”

“Cólẽchúngtabiết,”Esađáp,“vàcólẽmộtngườinàođótrongchúngtacònbiếttrướcnữa!NàyHenet,taluônluôncóýtưởngrằngmụ biết nhiều hơn tất cả chúng ta về lý do vì sao Nofretchết.”

“Ô, thưacụEsa, conchắcchắnrằngcụkhônghềcó lúcnàonghĩnhưvậy…”

Esa cắt ngang, “Ta không nghĩ đều gì? Ta không hề sợ suynghĩ, Henet ạ. Ta đã thấy Satipy bò lê lết quanh nhà trong haithángcuốicùng,kinhhoàngtìmcáichếtvàđộtnhiênhômquatanảyraýtưởngrằngmộtngườinàođócóthểđãnắmđượcýtưởngtrongđầunóvàcóthểđedọasẽbáochoYahmosehaycảImhotep…”

Henetbậtramột tiếngthétphảnđối.Esanhắmnghiềnmắtvàngảngườidựavàoghế.

“Tachưalúcnàonghĩrằngmụlạithừanhậnmụlàmviệcđó.Takhônghềchờđợimụthúnhận.”

“Tạisaoconlàmvậymớiđượcchứ?Conhỏicụ,conlàmvậyđểlàmgìkiachứ?”

Page 101: Tận Cùng Là Cái Chết

“Takhônghềcómộtýkiếnnhỏnàođểgiải thíchđiềunày,”Esa bảo, “Henet,mụ làm khối điềumà ta chưa bao giờ tìm rađượclýdothỏađáng.”

“Connghĩcụchorằngconcốbắtcôtahốilộconđểconđừngnói.Conxinthềvớichínvịthần…”

“Đừnglàmphiềncácthầnnữa.Mụthànhthựcđấy,nếuquảcósự thành thực trêncõiđờinày.Vàcũngcó thể làmụkhôngbiếtgìvềviệctạisaoNofretchết.Nhưngmụbiếthầuhếtnhữngchuyệnxảyratrongnhànày.Vànếuchínhtaphảithềthốtmộtđiềugìđó, thì tasẽ thềrằngchínhchính taymụđãđểcáihộpnữatrangnàyvàotrongphòngNofret,”mặcdùvìlýdogìthìtakhônghình dung ranổi, “nhưnghẳn là phải cómột lý donàođó… Mụ có thể lừa gạt Imhotep bằng các xảo thuật của mụ,nhưngmụkhôngthểlừagạttađượcđâu.Vànhấtlàđừngkhúmnúm. Ta đã già rồi và ta không chịu nổimột con người khúmnúmtrướcmặt ta.Hãyđiđivàkhúmnúmtrước Imhotep.Hắnthíchvậy,mặcdùcótrờimớihiểutạisao!”

“ConsẽđemcáihộpnàyđikểchongàiImhotep…”“Chínhtasẽđemchohắn,Henet.Cònbâygiờthìmụđirađi

vàchấmdứtviệcbịađặtnhữngchuyệnmêtínngungốccủamụđi. Không có Satipy, nhà này trở nên bình yên hơn. Còn mộtNofretchếtthìđemlạilợiíchchochúngtahơnmộtNofretsống.Nhưnggiờđây,mónnợđãtrả,hãyđểchomọingười trởvềvớicôngviệcthườngngàycủahọ.”     

“Chuyệngìvậymẹ?”ImhotepvừađixồngxộcvàophòngEsavàiphútsauđóvừahỏi,“Henethếtsứcđaukhổ.Mụđếntrướcmặtconmànướcmắtròngròng.Tạisaokhôngmộtaitrongnhànàychịubiểulộmộtcửchỉtửtếbìnhthườngnhấtvớimộtconngườitrungthànhtậntụyvớichúngtađếnnhưvậy…”

Esabấtđộng,bật lênmộttiếngcườikhôkhan, Imhoteptiếp,

Page 102: Tận Cùng Là Cái Chết

“Conbiết,mẹbuộctộimụtalàăncắpmộthộpnữtrang.”“Mụbảoconvậyà?Mẹkhônghềlàmthế.Cáihộpđây.Cóvẻ

nhưđượctìmthấytrongphòngNofret.”Imhotepđưataycầmlấychiếchộp.“À, vâng, đây chính là chiếchộp conđã tặngnàng,” ôngmở

hộp, “Hừm, bên trong không có gì nhiều. Bọn ướp xác thật bấtcẩn,khôngđemhếtcácdivậtcủanàngđichôn.MìnhtưởngtrảchobọnMontumộtsốtiềnlớnnhưvậy…Ítramìnhcũngtưởnghọđừnglàmsơsótgìchứ…Thôiđượcrồi,chuyệnnàyngheomsòmvậychứchẳngcógìquantrọngcả.”

“Hoàntoànđúngvậy.”“Con sẽ đemhộp này cho con Kait,” à không, cho Renisenb.

TrướcđâynóvẫnluônluônxửsựnhãnhặnvớiNofret.Ôngthởdài,“Làmmộtngườiđànôngtrongnhànàythậtkhó

mànghĩngợiyêntĩnhđược.Bọnđànbàcongáicứhếtkhóclóclạigâylộn,cãivãnhau.”

“Conạ,dẫusaothìbâygiờcũngbớtđimộtngườiđànbàrồiđấy.”

“À,vậy,quảvậy.TộinghiệpthằngYahmose!Nhưngđồngthời,mẹạ,ờ…concảmthấynhưthếmàlạihay.ThậttìnhthìSatipyđẻ cho thằng Yahmose những đứa con khỏe mạnh nhưng nóthườngtỏra làmộtngườivợbấtmãn,nhiềuchuyện.Dĩnhiên,cũngdothằngYahmosenhịnnóquá.Ờ,nhưngmàthôi,bâygiờmọichuyệncũngđãxongxuôi.ConphảinóirằngconrấthàilòngvềcáchxửsựcủathằngYahmosegầnđây.Phánđoáncủanótrênnhiềucôngviệccũngtỏrarấttuyệt,rấttuyệt…”

“Nóluônluônlàmộtđứabéngoan,vânglời.”“Vâng…nhưngtỏrahơichậmvàhơichịutráchnhiệm.”Esakhôkhan,“Tráchnhiệmlàthứmàchưabaogiờconcho

phépnócócả.”“Vâng,nhưngbâygiờ thayđổi rồimẹạ.Conđangsoạnmột

chứng thưquyđịnhngười cộng sựvới con.Consẽký trongvàingàynữa.Cộngsựgiữaconvớibađứacontraicủacon.”

Page 103: Tận Cùng Là Cái Chết

“KhôngcóIpychứ?”“Nếu gạt nó ra nó sẽ tổn thương lắm. Một chàng trai dễ

thương,nhânhậunhưthế…”“Chắcchắnkhôngcógìchậmvềnóđâu,conạ,”Esanhậnxét.“Vâng,cònSobeknữa.Trướcđâyconquảkhôngbằnglòngvề

nó, nhưng sau này nó đã thật sự thay đổi. Nó không còn lườibiếngnữa,vànócũngbiếtnghelờiconhơncũngnhưbiếtnghelờiYahmosehơn.”

“Đâyquảthậtlàđiềuđángcatụng,conạ,”Esanói,“Mẹphảinói rằng conđang làmđiềuđúngđắn.Trướcđây conđã rấtdởkhi làmchomấyđứacontraicủaconbấtmãn.NhưngmẹvẫnnghĩrằngriêngvớiIpythìnócònquátrẻsovớiđiềuconđịnhđềnghịvớinó.Thậtlốbịchkhitraochođứabébằngtuổiấymộtvịtríxácđịnh.Connắmđượcnóởcáigìnào?”

“Chắcchắnphảicóchứ,”Imhotepđáp,vẻtrầmtư.Rồiôngđứnglên,“Conphảiđiđây.Cónghìnvạnviệcphảiđể

mắt.Mấyngườiướpxácđãđếnrồi,đãthuxếpxongmọiviệcđểchuẩnbịchôncấtSatipy.Nhữngcáichếtnàythậttốnkém,quásứctốnkém.Màlạitiếpliềntheonhaunữachứ.”

Esa anủi, “Ừ,nhưng chúng tahy vọng rằng đây là cái chếtcuốicùng,chotớikhiđếnlượtmẹ.”

“Ồ,thưamẹ,conhyvọngrằngmẹsẽsốngnhiềunămnữa.”“Mẹchắcchắnrằngconmongthế,”Esanóivớimộtnụcười,

“Này, con đừng tiết kiệm trong lễ tang mẹ nhé! Làm vậy coikhôngđược.Mẹcầnnhiềuthứđitheomẹđểgiảiphiềnmẹbênkiathếgiới.Thậtnhiềuthứcănthứcuốngnày,thậtnhiềutượngnô lệnày,mộtchiếc thuyền tranghoàngcho thậtđẹpnày,dầuthơmnày,dầuxứctócnàyvàmẹđòichođượcnhữngcáilọđắttiềnbằngngọctrắngđấynhé.”

“Vâng,vângtấtnhiênrồi,”Imhotepbồnchồnchuyểnthếđứngtừ chân này sang chân kia, “Lẽ tự nhiên, con sẽ dành tất cảnhững nghi lễ trang trọng cho mẹ khi cái ngày buồn ấy đến.Nhưng con phải thú nhận vớimẹ rằng với Satipy thì khác. Dĩ

Page 104: Tận Cùng Là Cái Chết

nhiênmình khôngmuốn để người ta chê cười, nhưng thật ra,trongtrườnghợpnày…”

ChưanóihếtcâuImhotepđãvộivãrakhỏiphòng.Esamỉmmộtnụcườigiễucợtkhinhậnthầyrằngcâu“trong

trườnghợpnày”làđiểmtiếpcậnsátnhấtmàtrướcđâyImhotepchưahềđềcậpđếntrongviệcthừanhậnrằngkháiniệmtainạnkhôngdiễntảđầyđủvềcáichếtcủangườihầucưngcủaông.

Page 105: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngXIIITHÁNGTHỨNHẤT-MÙAHẠ

NGÀYTHỨHAIMƯƠILĂM

Chứngthưđãđượcphêchuẩnxong,mọingườitronggiađìnhtừdinh quận trưởng trở về,một không khí vui vẻ thoảimái trànngậpcảnhà.NgoạilệchắcchắnlàIpy,ngườimàvàophútchótbịgạtrakhỏidanhsáchnhữngngườiđượcthamgiacộngtácvìlýdocònquátrẻ.Tấtnhiên,Ipyhếtsứcgiậnlẫy,bấtmãnvàcốtìnhvắngmặt.

Imhotepthìhếtsứcphấnkhởi,gọingườimangmộtbìnhrượunholớnvào,đặttrêngiárượudướihiênnhà.

“Con uống đi con,” Ông hể hả tuyên bố và vỗmạnh lên vaiYahmose, “hãy quên đi những đau buồn vìmấtmát trong quákhứ.Chacontahãynghĩđếnnhữngngàytươiđẹpsắpđến.”

Imhotep,Yahmose,SobekvàHoricùnguốngrượumừng.Liềnđó,cóngườivàobáomộtconbòbịmấtcắp,thếlàcảbốnngườiđềuvộivãrađiđiềutra.

Mộtgiờsau,khiYahmosetrở lạisânnhà,anhmệtvànóng.Anhtiếnlạibìnhrượuvẫncònđặttrêngiá.Anhmúcrượuramộtchiếc cốc bằng đồng rồi ngồi xuống dướimái hiên, nhẹ nhàngnhấptừngngụmrượu.Látsau,Sobekđivề,kêulênvuivẻ,“Aha!Bâygiờtauốngrượunữa.Hãyuốngchotươnglaicuốicùngđượcbảođảmcủachúngta.Chắcchắnđâylàmộtngàyvuichochúngta,anhYahmoseà.”

Yahmoseđồngý,“Ừ,đúngvậy.Việcnàylàmđờisốngdễdànghơntrênmọimặt.”

“Anhthìluônluônchừngmựctrongcảmxúccủamình,anh

Page 106: Tận Cùng Là Cái Chết

Yahmoseạ.”Sobekvừanóivừacười,múcmộtcốcrượu,đưalêncao,chút

chútmiệngrồiđặtxuống,“Từgiờmìnhhãyxemchacógiữcáikiểucổlỗsĩnhưxưanaykhông,haylàtôisẽđủsứcláichatheotôivàonhữngphươngpháphợpthời.”

“Nếu tôi là chú, tôi sẽđi từ từ,”Yahmosekhuyên, “Chú luônluônvội.”

Sobekmỉmcười trìumếnvớianh.Sobekđangở trong trạngtháivuivẻ.Anhgiễucợt,“Ôicáiôngchậm-mà-chắc.”

Yahmosemỉm cười, không chịu thua, “Cuối cùng đó là cáchhaynhất.Vảlại,xưanaychađốixửrấttốtvớianhemchúngta.Chúngtakhôngđượclàmgìkhiếnchalophiền.”

Sobeknhìnanhtrai,tòmò,“Anhthậtsựyêuthươngcha?Anhthậtlàmộtngườinhiềutìnhcảm,anhYahmoseà!Còntôithìgiờđâytôichẳngđểýbấtcứngườinào,nghĩalà,ngoạitrừchínhtôi,Sobekmuônnăm!”

Anhnốcmộtngụmrượukhác.“Cẩnthậnđấy,”Yahmosenhắcem,“Ngàyhômnaychúănrất

ít.Uốngrượumàănítđôikhibị…”Yahmosengừngngang,môiđộtnhiênméolại.“Cáigìvậy,anhYahmose?”“Khôngcógì,tựnhiênđauđộtngột,tôi…khôngcógì…”Nhưnganh lại đưa tay lên chùi cái tránđộtnhiên lấm tấm

mồhôi.“Trônganhkhôngđượckhỏe.”“Mớivừarồiđâytôikhôngviệcgìcảmà.”“Chừngnàomàkhôngcóaibỏthuốcđộcvàorượuthì…Sobek

vừacườinóiđùavừađưatayvớilấybìnhrượu.Đúnglúcấycánhtayanhđộtnhiêncứnglại,ngườigậpvềphíatrướctrongmộtcơnđauđộtngột.”

“Yahmose,”anhthềuthào,“Tôi…cũng…”Yahmosechồmtới,ngườigậpđôi lại.Anhkêulênmộttiếng,

tiếngkêubịtắtnửachừng.Sobekvặnngườiđivìđau.Anhcốcất

Page 107: Tận Cùng Là Cái Chết

caogiọng,“Cứuchúngtôivới.Gọimộtysĩ…mộtysĩ…”Henettừtrongnhàchạyra.“Cóphảicậugọi?Cóphảicậukêucứu?Chuyệngìvậy?”TiếnglathấtthanhcủaHenetgọinhữngngườikhácđến.Yahmosethềuthào,“Rượu…thuốcđộc…gọingayysĩ…”Henetrúlênmộttiếnglanhlảnh,“Lạithêmmộttaihọanữa.

Nhànàythậtđãbịtrùếmrồi.Maulên,nhanhlên!HãymanghọđếnĐềncủaĐứcchaMersu,ôngấylàmộtysĩtàiba,nhiềukinhnghiệmlắm.”     

Imhotep đi đi lại lại trong phòng tiền sảnh. Chiếc áo dài sangtrọngbằngvảigaicủaôngnhàunátvàbẩnthỉu:ôngkhôngtắmcũngchẳngthayáo.Nétmặtôngnặngtrĩuloâuvàsợsệt.

Từphíasaunhàvọngtớitiếngkhóckểtrầmtrầm-phầnđónggópcủanhữngngườiphụnữvàocáitaiươngđangngựtrịtrongnhà.GiọngHenetdẫnđầu.

Từmộtcănphòngbêncạnhtiềnsảnh,tiếngcủaMersu,ngườiysĩđồngthờilàtănglữvọnglêntrongkhiôngđangchồmngườitrêncáithânthểbấtđộngcủaYahmose.Renisenblặnglẽrútluira khỏi đám phụ nữ phía sau nhà, đi vào đại sảnh. Giọng củaMersuđãthuhútnàng.Nàngđặtchânnơibậccửavàđứngyêntại đó, lắng nghe những âm thanh vang vang trong lời cầunguyện của người tăng lữ, “Hỡi thần Isis quyền uy vĩ đại, hãybuông tha tôi,hãygiải thoát cho tôi khỏiđiều xấu,điềuác, cứuchotôi thoátkhỏi thần linhtrongtrừngphạt,khỏibịngườichếttrảthù,khỏibịnhữngngườithùđịchhãmhại…”

Một tiếng thở dài nhè nhẹ, yếu ớt thoát ra từ làn môiYahmose.

Từtậnđáylòng,Renisenbcũngcầunguyệncùngvịtănglữ.“Ôi,thầnIsis,xinhãycứuanhấy.XinhãycứuanhYahmose

củacon,hỡithầnđầyquyềnnăng…”

Page 108: Tận Cùng Là Cái Chết

Tư tưởnghỗn lạo trong đầunàng, dâng lên theo với lời bùachú.

“… khỏi tất cả điều xấu, điều ác, cơn giận dữ…Đó chính làđiềuđãđếnvới tất cả chúng taở trongnhànày, vâng, ý tưởnggiậndữ,sựgiậndữcủamộtngườiđànbàđãchết.”

Nàngnóithầmtrongtrí,nóithẳngvớingườinàngđangnghĩđến.

“Không phải Yahmose làmhại cô đâuNofret ạ. Vàmặc dầuSatipy là vợ của anh ấy nhưng cô không thể bắt anh Yahmosechịutráchnhiệmvềnhữnghànhđộngcủachịtađược.Anhấycóbaogiờđiềukhiểnđượcchịtađâu,vàcũngkhôngaiđiềukhiểnchịtađược.NhưngSatipy,ngườilàmhạicôhiệngiờđãchết.Thếchưađủsao?Sobekcũngchếtrồi.Sobekchỉmạnhmiệngchốnglạicônhưnganhấychưathựcsựlàmgìhạicôcả.Ôi,thầnIsis,đừngđểanhYahmosechết.XinhãycứuanhấykhỏisựtrảthùđộcđịacủaNofret.”

Imhotep thẫnthờbước luibước tới trongphòng,bỗngngướcnhìn con gái và nétmặt ông như dãn ra vì trìumến, “Lại đâyRenisenb,congáicủacha.”

Nàngchạyùalạiôngvàôngchoàngtayquangườinàng,“Ôi,cha,họbảothếnào?”

Giọngôngnặngnhọc,“HọbảotrongtrườnghợpYahmosethìcóchúthyvọng.CònSobekthì…conbiếtrồi.”

“Vâng,vâng.Thếchakhôngnghechúngconkhócsao?”“Nóchết lúcrạngsáng,” Imhotepnói, “Sobek,đứaconmạnh

khỏe,đẹptraicủacha.-Giọngôngrunrẩyvàvỡvụn.”“Thậtđộcác,tànnhẫn…chúngtakhônglàmgìđượccảsao?”“Đãlàmtấtcảđiềugìcóthểlàmđược.Đãchouốngthuốcđể

nónônra.Nướccỏloạimạnh.Bùathiêngcùngvớinhữnglờiphùchúđềuđãđượcdùng.Tấtcảđềuvôhiệu.Mersulàmộtysĩtàigiỏi.Nếunhưôngtakhôngcứunổicontraicủata,thìđóchínhlàýmuốncủacácThầnmuốncontakhôngđượccứusống.”

Giọngngườitănglữ-ysĩvútlêncaotrongâmđiệukếtthúc

Page 109: Tận Cùng Là Cái Chết

rồibướcrakhỏicănphòng,laumồhôitrán.“Thếnào?”Imhotepnóngnảyhỏi.Ngườiysĩđápgiọngtầmtrọng,“NhờơnthầnIsis,conôngsẽ

sống.Cậu tacònyếu lắm,nhưngcơnkhủnghoảngdo tácđộngcủathuốcđộcđãqua.Điềunguyhiểmđãgiảmxuống.”

Ông ta nói tiếp, hơi thay đổi giọng của người tăng lữ bằnggiọngbìnhthườnghàngngày,“ThậtmaymắnlàYahmoseuốngcáirượutẩmthuốcđộcấyíthơn.Cậutanhấptừnggiọt,trongkhihìnhnhưcậuSobekuốngtừngvạilớn.”

Imhotep rên lên, “Ôngbiếtđó, tính tìnhhaiđứakhácnhau.Yahmose nhút nhát, thận trọng, tiếp cận vấn đề gì cũng chậmchạp, ngay cả trong việc ăn uống. Còn Sobek thì luôn luônhàophóng,tháiquá,buôngtuồng…vàhỡiơi,bấtcẩn.”

Rồiônghỏi,giọngsắc,“Chắcchắnrượubịbỏthuốcđộc?”“Khôngnghingờgìđiềuđó,ngàiImhotepạ.Nhữngngườiphụ

tácủatôiđãđemrượuđi thử.Nhữngconsúcvậtđượcthửđềuchếtkhánhanh.”

“Thếnhưngtôiđãuốngcũngthứrượuchưađầymộtgiờtrướcđólạikhôngbịgìcả.”

“Chắcchắnlúcđórượuchưabịđộc.Thuốcđộcchỉđượcbỏvàosauđó.”

NắmtayImhotepđấmvàolòngbàntaykia,“Khôngmộtngườinào."Ôngtuyênbố,“Khôngmộtngườisốngnàodámđánhthuốcđộc con tôi, ở đây, dướimái nhà này! Đó là điều không thể cóđược.Tôidámnói,khôngmộtngườisốngnàodámlàmchuyệnđó.”

Mersuhơinghiêngđầu.Nétmặtôngtrởnênbấtkhảdò,“Vềđiểmnày, thưangài Imhotep,ngài làngườicóphánđoánđúngnhất.”

Imhotepđứnggãiđầumộtcáchbốirối.Ôngnóiđộtngột,“Cómộtchuyệnnàytôinóiôngnghe.”

Ôngvỗtayvàkhimộtnôlệchạyvào,ônggọilớn,“Đemthằngbéchăndêvàođây!”

Page 110: Tận Cùng Là Cái Chết

QuaylạivớiMersu,ôngnói,“Đâylàmộtcậubétríthôngminhhơi kém. Nói gì với nó, nó hiểu một cách khó khăn, nó cũngkhônghoàntoànlàmchủkhảnăngcủamình.Tuyvậy,mắtnósáng và hơn nữa nó rất phục tùng thằng Yahmose con tôi, vìYahmosexưanayvẫndịudàngvàtốtvớinó.”

Tênđàytớtrởlại,taydắttheomộtđứabédađen,gầygò,quấnkhố,vớicặpmắthơilévànétmặtđờđẫn,sợhãi.

“Nói đi,” Imhotep nghiêm giọng, “Lập lại những gì hồi nãymàyvừakểvớitao.”

Đứabécúiđầu,taymânmêmépkhốquấnquanhhông.“Nóiđi,”Imhotepgầmlên.Esakhậpkhễnhbướcvào,chốngngườitrêncâygậy,bànhướn

cặpmắtlòa.“Imhotep,conlàmthằngbésợcuốnglên.Này,Renisenb,cho

nóquảlựuđây.Này,kểchochúngtanghe,conđãthấygì?”Thằng bé đưamắt nhìn từ người này sang người khác. Esa

khuyếnkhích,“Ngàyhômqua,conđingangquátrướcsân…conthấy…conthấygì?”

Đứabélắcđầu,mắtnhìnlảngrachỗkhác.Nóthìthầm,“NgàiYahmosecủatôiđâutồi?”

Vịtănglữnóibằnggiọngvừaoaiquyềnvừadịudàng,“ChínhngàiYahmosecủaconmuốnconkểcâuchuyệnlạichochúngtanghe.Đừngsợgìcả.Khôngaiđánhđậpgìđâu.”

Một ánh sáng thoáng hiện trên khuôn mặt đứa bé, “NgàiYahmosexưanayvẫntốtvớicon.Consẽlàmđiềugìngàimuốn.”

Nólạingừng.Imhotepsắpsửanạtnhưngcáinhìncủaviênysĩđãgiữônglại.

Đột nhiên đứa bé nói một cách vội vã, vừa nói vừa nhìnquanh,dườngnhưnósợmộtsựhiệndiệnvôhìnhnàođóđangnghelỏmlờinó,“Chínhlà…vìconlừanhỏđóạ…nóđượcthầnSethchechởvàluônluônđemlạitaihọachocon.Concầmgậychạy đuổi theo nó. Nó chạy qua cổng, vào trong sân, con đứngngoàinhìnquacổngvàotrongnhà.Dướihiênnhàkhôngcóai,

Page 111: Tận Cùng Là Cái Chết

chỉ trừmộtcáigiá rượuđểđó.Rồimộtngườiphụnữ,một tiểuthưtrongnhà,từtrongbướcradướihiên.Bàtabướclạichỗbìnhrượuvàđưahaibàntaylêntrênbìnhvàrồi…vàrồibỏrađivàotrong nhà…Ơ, con nghĩ vậy… con không biết rõ. Vì lúc đó connghetiếngchânvàquaylạithìthấyngàiYahmosetừngoàiđồngtrởvề.Thế là conchạyđikiếmcon lừanhỏ, cònngàiYahmosecủaconthìbướcvàosân.”

Imhotepkêu lêngiậndữ, “ThếmàmàykhôngbáođộngchoYahmose,màykhôngnóigìcả.”

Đứabékêulên,“Conkhôngthấycógìsai tráicả.Conkhôngthấygìngoạitrừmộttiểuthưđứngđómỉmcườinhìnxuốngkhicôtađưabàntaylêntrênbìnhrượu…Conkhôngthấygìhết…”

“Tiểuthưđólàaivậycậubé?”Vịtănglữhỏi.Đứabélắcđầu,trốngrỗng,đờđẫn,“Conkhôngbiết.Côtahẳn

làmột trong số cácbà trongnhà. Conkhôngbiếthọ. Con chănsúcvậtở tậnmútđằngkia cánhđồng.Cô tamặcmột chiếcáobằngvảigainhuộm.”

Renisenbgiậtmình.“Cólẽlàmộtngườiđầytớtrongnhàphảikhông?”Vịtănglữ

gợiývànhìncậubé.Cậubélắcđầucươngquyết,“Côtakhôngphảilàđầytớđâu.

Côtamangtócgiảvànữatrang.Đàytớthìđâucóđeonữatrang.”“Nữtrang?”Imhotephỏi,“Nữtrangthếnào?”Cậubétrảlờigấpvàtựtin,dườngnhưcuốicùngcậuđãchế

ngựđượcsựsợhãivà chắcchắnvềnhữngđiềumìnhnói, “Sợidâychuyềnhìnhhạtđậuvàđầusưtửbằngvàngphíatrước.”

Cây gậy của bà Esa đập lên nền nhà đánh cắc một tiếng.Imhotepthốtramộttiếngkêulạnhcứng.

GiọngMersuđedọa,“Bécon,nếunhưmàynóidối…”“Đó là sự thật. Con thề đó là sự thật,” Giọng cậu bé cao lên,

chắcvàrõ.Từcănphòngbêncạnh,trêngiườngbệnh,Yahmosethềuthào

gọi,“Cóchuyệngìvậy?”

Page 112: Tận Cùng Là Cái Chết

Đứabéquayphắtngười,phóngquacửavàophòngbênvàquỳxuốngbêngiườngYahmose,“Chủnhânơi,họsắpđánhđậpcon.”

“Không đâu, không đâu,” Yahmose khó nhọc quay đầu trênchiếcgốidựalõmbằnggỗ,“Xinđừngđánhđậpthằngbé.Nóhơingốcnhưngchânthật.Xinhứavớitôiđi.”

“Dĩnhiên,dĩnhiên,”Imhotepnói,“khôngcầnthiết.Rõrànglàthằngbéđãthuậtlạinhữnggìnóbiếtvàtanghĩrằngnókhôngđặtbày.Bâygiờmàyđirađi,bécon,nhưngđừngtrởlạinơibãichănsúcvật.Cứởgầnquanhnhàđểchúngtacóthểgọimàykhicầnđến.”

Thằng bé đứng lên. Nó vẫn miễn cưỡng không chịu rờiYahmose.

“Ngàibệnhsao,thưachủnhân?”Yahmosemỉmcườiyếuớt, “Đừngsợ, takhôngchếtđâu.Bây

giờconđiđivàaibảogìthìnhớvânglờinhé.”Giờđâythìđứabécườisungsướngđira.Vịysĩxemxétcặp

mắtYahmoseước lượngmứcđộmáu chạydưới lànda. Rồi, ralệnhchoYahmosephảingủ,ôngcùngvớinhữngngườikháctrởlạikháchsảnh.

Ôngnói với Imhotep, “Đứa bé diễn tả như thế, ông có nhậnđượcralàaikhông?”

Imhotepgậtđầu.Haigòmáhópcủaôngnhợtnhạtnhưngườibệnh. Renisenb nói, “Chỉ có Nofret mới mặc áo bằng vải gainhuộm.ĐólàmộtthờitrangmàcômangtừcácthànhphốphíaBắcxuống.Nhưngtấtcảnhữngchiếcáođóđềuđượcchôncùngcôrồimà.”

Imhotepnói,“Cònsợidâychuyềnbằnghạtcườmvàđầusưtửbằngvànglàdotôitặngnàng.Trongnhànàykhôngcómộtmónnữtrangnàokhácgiốngnhưvậy.Đâylàmónđặcbiệtvàđắttiền.Ngoạitrừsợidâychuyềncũbằnghạtcườmlàđồvôgiátrị,tấtcảtưtrangđềuchôntheonàngvàniêmkíntrongmộ.”

Ônggiang tay ra, “Tại sao lại có sự thùhằn, sựbáooán thếnày?Tôiđãđốixử rất tốt vớinàng, tôihết sứckínhyêu,và tôi

Page 113: Tận Cùng Là Cái Chết

tốngtángnàngvớinghithứcđúngđắn,khôngngạitốnkém.Tôicùngăncùnguốngvớinàng,đềuđómọingườiđềuchứngkiến.Nàngkhôngcóđiềugìphảiphànnàn.Thậttìnhtôiđãlàmchonàngquáđiềubổnphậnđòihỏi.Tôi cưngnànghơn làhaiđứaconruộtcủatôinữa.Thếthìtạisaonàngtalạicòntừcõichếttrởvềđểhànhhạtôivàgiađìnhtôichứ?”

Mersunói giọngnghiêm trang, “Có vẻngười đàn bà đã chếtnàykhôngmuốn làmhạicánhânngài.Rượungàiuốngkhôngđộc.Ai tronggiađìnhngàiđã xúcphạmđếnnànghầuđã chếtcủangài?”

“Mộtphụnữgiờđâycũngđãchếtrồi,”Imhoteptrảlờigọnlỏn.“TôihiểungàimuốnnóivợcủaYahmose,contraingài?”“Đúng vậy,” Imhotep ngừng một lúc, đoạn kêu lên, “Nhưng

chúngtaphảilàmgìđây,thưangàitưtế?Chúngtalàmthếnàođểchốnglạihồnmanày?Ôithậtlàmộtngàyquỷám,cáingàymàlầnđầutiêntôiđưangườiđànbàấyvềnhàtôi.”

“Quả thực là một ngày quỷ ám,” Giọng trầm trầm của Kaitvanglênkhicôtừkhunhàsauquangưỡngcửatiếnvàokháchsảnh.

Côđầmđìanướcmắtvàtrênkhuônmặttovàtrầntrụicủacôcómộtsứcmạnhquảquyếtlàmmọingườichúý.Giọngcô,trầmvàkhô,đangrunglênvìgiậndữ,“ĐúnglàmộtngàyquỷámkhichamangNofret vềđây, đểhủydiệt đứa con trai đẹp và thôngminhnhấtcủacha.ChínhnóđãđemlạicáichếtchochịSatipyvà cho Sobek của tôi, cònanhYahmose thì cũng chỉ thoát chếttrongđườngtơkẽtóc.Tiếpđếnainữađây?Nódámlàmhạicảtrẻconnữađấy.ThìchínhnóđãđánhconbéAnkhcủatôimà!Phảilàmmộtđiềugìđómớiđược!”

“Phảilàmmộtđiềugìmớiđược,”Imhotepvọnglại,vừanhìnraýhỏivịtănglữ.

Ngườinàygậtđầuvớimộtvẻđiềmtĩnh,“Cónhiềucách,ngàiImhotep ạ.Một khi chúng ta đã chắc chắn về cái dữ kiện củachúng ta thì chúng ta có thể tiến hành. Trong trí tôi nghĩ đến

Page 114: Tận Cùng Là Cái Chết

ngườivợđãkhuấtcủangài,bàAshayet.Bà là người thuộcmộtgiađìnhcó thế lực. Linhhồnbàsẽnhờđếnnhữngquyềnphépnơiâmphủ,đểcóthểcanthiệpvàochuyệnnàyvìôngvàhồnmaNofret sẽkhôngchắpnốivớinhững thế lựcnày.Chúng taphảicùngnhaubànkỹxem.”

Kait bật ramột tiếng cườingắn, “Đừng chờđợi quá lâuđấy.Đànôngbaogiờcũngvậycả.Vâng,ngaycảnhữngtănglữ!Mọithứ đều phải làm theo đúng luật lệ và tập tục! Nhưng tôi bảo,hànhđộngnhanhlênđi,nếukhôngsẽcóthêmngườichếtnữadướimáinhànàyđấy.”

Côquaymìnhđira,Imhotepnóinhonhỏ,“Nólàmộtphụnữtuyệt vời.Mộtngườimẹ tận tụy với con cái,mộtngười vợ trònbổnphận…Cóđiềucáccưxửcủanóđốivớingườichủgiađìnhnhiều khi không đúngmực. Dĩ nhiên trong thời điểmnhư thếnày ta tha lỗi chonóhết.Chúng tađềucuồng tríhết.Chúng takhôngaibiếtđanglàmgìnữa.-Ôngvừanóivừađậpvàotrán.”

Esanhận xét, “Một số trong chúng ta ít khi biếtmìnhđanglàmgì.”

Imhotepđưamắtnhìnmẹbựcbội.NgườiysĩchuẩnbịravềvàImhotepcùngbướcramáihiênvớiôngtađểngheMersudặndòviệcsănsócngườibệnh.Ởlại trongsảnh,Renisenbđưamắtnhìnbànội.BàEsangồiyênnhưphotượng,màychaulạivànétmặtkỳlạđếnnỗiRenisenbphảirụtrèhỏi.

“Nộiđangnghĩgìthếnội?”“Suynghĩ, đúng vậy.Những việc kỳ lạ như vậy đang xảy ra

trongnhànàykhiếnngườitarấtcầnphảisuynghĩ.”Renisenbrùngmình,“Nhữngviệcấythậtkhủngkhiếp.Chúng

làmcháusợhãi.”“Chúngcũng làmcảbàsợhãinữa.Nhưngcó lẽkhôngcùng

mộtlýdovớicháu.”Bằngmộtcửchỉquenthuộc,bàkéobộtócgiảtrênđầuxiênvề

mộtbên, “NhưnganhYahmosecháukhôngchếtđâu."Renisenbthưa,“Anhấysẽsống.”

Page 115: Tận Cùng Là Cái Chết

Esagậtđầu, “Ừ,nhờvịysĩbậc thầyđếnkịp lúc.Nhưngvàomộttrườnghợpkhác,nósẽkhôngmaymắnvậyđâu.”

“Nghĩa lànộinghĩrằng…sẽcònnhữngchuyệnnhưvậyxảyranữa?”

“BànghĩrằngYahmose,cháuvớiIpy,”vàcólẽcảKaitnữa,“tốthơnnên cẩn thậnkhi ăn vàuống. Luôn luônnênđể chonô lệnếmtrước.”

“Cònnộithìthếnàonội?”Esamỉmmộtnụcườinhạobáng,“Cháuạ,nộilàmộtbàgià,

vànội yêuđời sốngnhưbất cứmộtngười già cảnào,nuốt lấytừnggiờ, từngphútmàcuộcđờicònđể lạichohọ.Sovới tấtcảcáccháuthìnộiantoànhơn,bởivìnộisẽcẩnthậnhơnbấtcứđứanàotrongbọncháu.”

“Thếcònchacháu?ChắcchắnhồnmaNofretsẽkhôngmuốnlàmhạichacháu,nộinhỉ?”

“Chacháu?Nộikhôngbiết…Không,nộikhôngbiết.Nộichưathểbiếtđượcrõràng.Ngàymai,khinộisuynghĩxongxuôitấtcảmọichuyệnnày,nộiphảinóichuyệnvớithằngbéchănsúcvậtmộtlầnnữa.Cómộtcáigìđótrongcâuchuyệnnókể…”

Bàngừng lại,nhíumày.Rồi, thởdài,bàđứng lên,mệtnhọcchốngmìnhtrêngậy,bàchậmchạplêbướcvềphíasaunhà.

Renisenb đi vào phòng anh trai. Yahmose đang ngủ vàRenisenblạithútthítkhóc.Dodựmộtlúc,nàngbướcvàophòngKait.Nàngđứngnơingưỡngcửaphòngmộtlúc,chămchúnhìnKaitđangruđứaconnhỏngủ.KhuônmặtKaitbình tĩnhvàcảquyết trở lại.Trôngcôhệtnhưngày thườngđếnnỗicómột lúcRenisenb có cảm tưởng toàn bộ những sự kiện bi thảm xảy ratronghaimươibốngiờvừaquachỉlàmộtgiấcmơ.

Nàng chầm chậm quay đi và trở về phòng riêng củamình.Trênbàn,giữanhữnghộpvàchai lọ củanàng, làchiếchộpnữtrangnhonhỏtrướcđâythuộcvềNofret.

Renisenbcầmchiếchộplên,đặttronglòngbàntayvàngắmnghía.ĐâylàvậtmàNofretđãsờmó,đãcầm-đâylàsởhữucủa

Page 116: Tận Cùng Là Cái Chết

côta.Một lần nữa lòng thương xótNofret lại dâng lên trong lòng

nàng, cùng vớimột niềm cảm thông hơi kỳ dị - Nofret đã đaukhổ.Vàcólẽkhicôtađangcầmchiếchộpnhỏnàytrongtaycôtađãcânnhắcvàcuốicùngđẩycáinỗibấthạnhđóvàothànhsựđộcácvàlòngthùhận…vàngaycảđếnbâygiờ,lòngthùhậnđócũngkhôngbiếnmất…nóvẫnđangtìmcáchtrảthù…Ồkhông,chắcchắnkhôngphải,khôngphảivậy.

Gầnnhưmộtcáchmáymóc,tayRenisenbvặnlạicáinúttrênhộp.Nhữnghạt cườmbằngmãnãovà lá bùavỡ ra vàmột cáikhácnữa…

Timđậpthìnhthịch,Renisenblấytừtronghộpramộtsợidâychuyềnphíatrướccónhữnghạtvànhữngconsưtửbằngvàng…

Page 117: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngXIVTHÁNGTHỨNHẤT-MÙAHẠ

NGÀYTHỨBAMƯƠI

ViệctìmthấysợidâychuyềnlàmRenisenbsợhãicựcđộ.Trongmộtphútxúcđộng,nàngvộivãđặtsợidâychuyềnvào

lạitronghộp,đậynắpvàbuộcdâyquanhnútlại.Theobảnnăngnàngđịnhdấukínviệcnày.Nàngcònsợhãinhìnluiraphíasauđểcóthểchắcchắnrằngkhôngcóainhìnthấyviệcnàngđanglàm.

Nàng trải quamột đêm không ngủ, trăn trở đầumìnhmộtcáchkhókhăntrênchiếcgốicongbằnggỗtrêngiường.

Đến sáng thì Renisenb quyết địnhphải thú thật chuyệnnàyvớimộtngườinàođó.Nàngkhôngthểmộtmìnhchịuđựngđượccáigánhnặngdođiềubímậtnàyđèlên.Hailầntrongđêm,nàngđứng bật dậy, tưởng như thấy bóng hình của Nofret đứng bêncạnhnàng,đedọa.Nhưngkhôngcógìcả.

Lấysợidâychuyềntừtronghộpnữtrangralại,Renisenbdấuvàodướinếpáodàiđangmặc.NàngvừadấuxongthìHenetchạyvàophòng.Mắtmụsángrựclênniềmvuisướngbắtđượcnhữngtin tức số dẻo, “Trời ơi, cô Renisenb, cô thử tưởng tượng xem,khủngkhiếpkhông?Cáithằngbéđó-Thằngbéchănsúcvậtấymà,sángnayvẫnnằmngủvùibênvựathóc,mọingườilaynóvàhétvàolỗtainóvàhìnhnhưnósẽkhôngbaogiờthứcdậynữa.Dườngnhưnóđãuốngnướcnhaphiến,nhưngnếuvậythìaiđưachonóchứ?Khôngcóaiởđó,tôichắcchắnnhưvậy.Mànóthìkhôngthểtựlấythuốcphiệnđược.Ôi,đánglẽchúngtaphảihiểucâuchuyệnngàyhômquamớiphải.”

Page 118: Tận Cùng Là Cái Chết

Henetlầntaylênsờvàomộttrongnhữnglábùamụđangđeotrêncổ,“XinthầnAmunchechởchochúngcontrướcnhữnghồnmangườichết!Thằngbéđãkểđúngđiềunóthấy.Nóbảonóđãgặpcôtavànhưthếlàcôtađãtrởlạiđểchothằngbéuốngnướcthuốc phiện để mắt nó nhắm lại vĩnh viễn. Ôi cô ta thật đầyquyềnnăng,cáicôNofretấy!Côtađãtừngởnướcngoài,côbiếtđấy.Tôidámchắcrằngcôtađãnắmđượctấtcảnhữngbùachúphùphépcủangườixưa.Chúngtakhôngcònantoàntrongcănnhànày.ChacôphảicúngnhiềubòchothầnAmunmớiđược-nếucầnthìcảmộtđànsúcvật.Bâygiờkhôngphảilàlúchàtiện.Chúngtaphảibảovệmìnhchứ.Chúngtaphảigọiđếnlinhhồnmẹcô.Đólàđiềungàichủnhânđangđịnhlàm.ThầyMersucũngbảovậy.Mộtláthưcúnggởichocõiâm.Horihiệngiờđangbậnrộnsoạnthảoláthưđó.ChacôsẽgởichoNofret,kêugọicôta.Côbiếtđó,nhưthếnày:“HỡinàngNofrettuyệtdiệu,trướcđâytađãkhôngtốtvớinàng…”vânvân.NhưngnhưĐứcchaMersuđãchỉra,chúngtacầnnhữngbiệnphápmạnhhơnnữa.Phảinhờđếnmẹcô,bàAshayet,vốnlàmộtbàlớnmà.Cậucủabàtrướcđâylàquanthốngđốc,cònanhcủabà làquảntrị tưởngcủacácquanthànhThebes.Nếumàbàbiếtđượcchuyệnnày,bàsẽcanthiệpkhôngđểchomộtconhầudámlàmhạiconcáicủabà.Bàsẽđemlạicôngbằngchochúngta,côạ.HiệngiờHoriđangviếtthưkêunàivớilinhhồnbàđấy.”

ChínhRenisenbđang cómột ýđịnh tìmHori đểkể choanhngheviệcnàngtìmthấysợidâychuyềncủaNofrettrongphòng.Nhưng nếu Hori đang bận với các vị tăng lữ ở đền thờ Isis thìnàngkhôngcóhyvọnggìđượcgặpanhmộtmình.

Nàngtựhỏicónênđếngặpchanàngkhông?Thấtvọng,nàngtựlắcđầu.Lòngtinthơngâyhồixưacủanàngvàosựtoànnăngcủachađãhoàntoàntanbiến.Giờđây,nàngnhậnthứcrõràngrằng trongnhững lúckhủnghoảng,chanàngđãsụpđổnhanhchóngbiếtchừngnào-nơiôngsựhàonhoángồnàođãthaythếchobấtcứmộtsứcmạnhthậtsựnào.NếunhưYahmosekhông

Page 119: Tận Cùng Là Cái Chết

bệnh,nànghẳnsẽkểvớianh,mặcdầunàngkhôngtinrằnganhsẽ chonàngmột lời khuyên thiết thựcnào cả.Hẳnanh sẽ bảonàngđemviệcnàytrìnhbàyvớiImhotep.

Và điều đó thì Renisenb cảm thấy một cách thật cấp báchrằng,bằngmọigiáphải tránh.Việcđầu tiên Imhotepsẽ làm làrêuraochuyệnnàykhắpmọingười,màRenisenbthìbằngmộtbảnnăngmạnhmẽ,muốngiữkínđiềuđómặcdầuvìlýdogìthìchínhnàngcũngkhógiảithích.

Không,nàngđangcầnđếnlờikhuyêncủaHoricơ.Horisẽbiếtphảilàmđiềugìnhưxưanayanhluônluônbiết.Anhsẽlấysợidâychuyềnnơinàngvàcùnglúclấyluônđisựlolắngvàbốirốicủanàng.Anhsẽnhìnnàngvớicặpmắtnghiêmtrangdễmếnấyvàtứckhắcnàngsẽcảmthấylàmọiviệcđềuổnthỏacả…

Có một lúc Renisenb muốn thú thật chuyện nàng với Kait.NhưngnàngsẽkhôngthỏamãnvềKait.Côtakhôngbaogiờbiếtlắngnghe.Cólẽnếungườitatáchcôtakhỏimấyđứaconthì…Không,cũngkhôngđượcgìđâu.Kaitdễthươngnhưngngungốclắm.

Renisenbnghĩ,“CòncóKameni…vàbànộinữa.”Kameni?CómộtthoángvuithíchkhinàngnghĩđếnKameni.

Trongtưởngtượng,nàngcó thểhìnhdungkhuônmặt,nétmặtanhthayđổithừsựtháchđốtươivuisangsangsựchúý,sựcảmthôngvìnàng…haythậtrakhôngphảivìnàng?

TạisaotrongnàngdânglênmốingờvựcrằnggiữaNofretvàKamenicómốiquanhệthânthiếthơnvẻbênngoàicủahọ?Cóphải vì đã giúpNofret trong chiếc dịch chia rẽ Imhotep với giađìnhông?

Thìanhtađãthanhminhvớimìnhrằnganhbịbắtbuộclàmviệcđóchứanhđâumuốn.Nhưngcóđúngthậtkhông?Nói thìdễquá.MọiđiềuKameninóiđềucóvẻdễdàng,tựnhiênvàđúng.Tiếng cười của anh vui đến nỗimìnhmuốn cười theo. Vẻ uốnlượngcủathânmìnhanhkhianhbướcđi.Thậtđẹpđẽ,dịudàng.Cáchanhquayđầutrênđôivailángmướtmàuđồng-mắtanh

Page 120: Tận Cùng Là Cái Chết

nhìnmình…nhìnmình…Ý tưởngcủaRenisenbbịngắtquãng,hỗnloạn.MắtKamenikhônggiốngmắtHori:vữngvàng,âncần.Nóđòihỏi,nótháchđố.

ÝtưởngđólàmmáudânglêngòmáRenisenbvàmắtnànglóesáng.NhưngnàngquyếtđịnhnàngsẽkhôngđemchuyệnchiếcdâychuyềnnóivớiKameni.Không,nàngsẽđigặpEsa.Ngàyhômqua bà nội đã gây ấn tượng trong nàng.Mặc dù già cả, bà nộinàngvẫncómộtkhảnăngnắmbắtvấnđềbằngmộttinhthầnthựctiễnvàsắcsảomàkhôngmộtngườinàotronggiađìnhnàycóđược.

Renisenbnghĩ,“Nộigiànhưngnộisẽbiết.”     

VừangheRenisenbnóiđếnchuyệnsợidâychuyền,Esađảomắtnhìn quanh thật lẹ, đưamột ngón tay lênmôi rồi chìa tay ra.RenisenbthọctaylấysợidâychuyềnvàđặtvàolòngbàntayEsa.Bàđưanóthậtgầntrướccặpmắtlòa,ngắmmộtlúcrồidấuvàotrongáo.Rồibànóibằngmộtgiọngchậmrãi,đầyuyquyền,“Giờđừng nói gì thêm nữa. Nói trong nhà này tức là nói với hàngtrămcáilỗtaiđấy.Suốtđêmnộiđãthứcđểsuynghĩ,vàcónhiềuviệcphảilàm.”

“ChacháuvàHoriđãđếnđềnthờIsisđểbànvớithầyMersuvềviệcviếtlờicầunguyệnvớilinhhồnmẹcháuđểxinmẹcháucanthiệp.”

“Nội biết… Tốt, cứ để cho cha cháu lo chuyện với linh hồnngườichết.Còntưtưởngcủanộithìnhằmđếnsựviệcthựcthuộcvềthếgiớinày.KhinàoHoritrởlại,cháuđemnólạiđâychonội.Cónhữngđiềuphảibànbạc,vànộitincậyởHori.”

“Vâng,anhHoribiếtphảilàmgì,”Renisenbsungsướngnói.Esanhìnnàngmộtcáchtòmò,“Cháuthườngđếngặpnótrên

Lăngphảikhông?Tụicháuthườngnóichuyệnvềvấnđềgìvậy?CháuvàHoriấy?”

Page 121: Tận Cùng Là Cái Chết

Renisenb lắc đầumột cáchmơ hồ, “Ồ, tụi cháu nói về dòngsông,vềAiCập…vềánhsángthayđổi,vềmàucủacátphíadướivàvềnhữngtảngđá…Nhưngrấtthườngkhichúngcháuchẳngnóigìvớinhaucả.Cháuchỉngồiđóvàthậtlàbìnhyên,khôngcótiếngcàunhàu,gắtgỏng,tiếngtrẻconkhóc,tiếngsộtsoạtđiluiđitớicủamọingười.CháucóthểnghĩrằngtưtưởngcủacháuvàcủaHorikhôngngắtquãngnhau.Vàrồi,đôikhi,cháunhìn lênvà thấyanhđangnhìn cháuvà tụi cháumỉmcười…Ở trênđócháuthấyhạnhphúc.”

Esachầmchậmnói, “Cháuthậtmaymắn,Renisenbạ.Cháutìmthấyđượccáiniềmhạnhphúcvốnnằmsâubên trongcontimmỗingười.Đốivớiphầnlớnphụnữ,hạnhphúccónghĩalàđitớiđilui,bậnrộnvớinhữngcôngviệcnhỏnhặt.Đólàsănsócconcái, cười đùa, nói chuyện và cãi lộn với đàn bà khác, là yêu vàgiậnmộtngườiđànôngnàođó.Đốivớihọhạnhphúcđượclàmthànhbởivôsốđiềunhỏnhặtđượcxâulạivớinhaunhưnhữnghạtcườmcủamộtsợidâychuyềnvậy.”

“Thếđờisốngcủanộicũngđãnhưvậysao,thưanội?”“Phầnlớn.Nhưnggiờnộiđãgià,nộingồimộtmình,mắtnội

lòavànộibướcđithìkhónhọc…giờthìnộinhậnrarằngcómộtđờisốngbêntrongcũngnhưcómộtđờisốngbênngoài.Nhưngnộiđãquágiàđểhọclấyconđườngđíchthựccủađờisốngấyvàthếlànộichỉcòncóviệcsaibảođứatớgái,thưởngthứcmónănngonmớinấutrongbếp,nộingốnlấynhữngloạibánhmìkhácnhau, nội thưởng thứcnhững trái nho chínmọng vànước lựungọtlịm.Cónhữngthứcòntồntại,cónhữngthứmấtđi.Nhữngđứaconmànộiyêudấugiờđãchết.Chacháu,xinthầnRegiúpnó,vẫnluônluônlàmộtđứangốc.Nộirấtyêunókhinócònlàmộtđứabéchậpchững,nhưnggiờđâynólàmnộibựcmìnhvìcáivẻlàmbộquantrọngcủanó.Trongsốcáccháucủanội,nộiyêucháunhất,Renisenbạ.A,nhânnóivềmấyđứacháu,thằngIpyđaurồi?Nộikhônggặpnócảhômqualẫnngàynay.”

“Nóđangbậnchỉhuyviệccấtlúavàokho.Chacháutraocho

Page 122: Tận Cùng Là Cái Chết

nótráchnhiệm.”Esacười,“Điềuđóhẳnlàmvuilòngthằngngốccủachúngta.

Nósẽvênhváo,làmbộlắm.Khinóvàoănsángnhớbảonóđếngặpnội.”

“Thưanội,vâng.”“Cònnhữngchuyệnkhác,Renisenb,imlặng…”

     

“Nộimuốngặpcháu,thưanội?”Ipyđứngmỉmcười,vênhváo,đầuhơinghiêngsangmộtbên,

răngngậmmộtcànhhoa.Cậutacóvẻhàilòngvớichínhmìnhvàvớicảcuộcđờinóichung.

“Ừ,nếucháucóthểbỏchútthìgiờvốnrấtquýbáucủacháu,”Esanói,mắtbànheolạiđểnhìnchorõcậutatừđầuđếnchân.

Vẻnhạobáng tronggiọngnói củabàkhônggâyấn tượnggìnơiIpy.

“Quả thật làhômnaycháu rấtbận, cháuphải coi sóc tất cảmọithứtừkhichacháuđirađềnthờ.”

“Chóconbaogiờcũngsủalớn,”Esabảo.NhưngIpyvẫnhoàntoànbấtkhảxâmphạm.“Kìa,nội.Chắcnộiphảicóchuyệngìcầnnóivớicháuhơnlà

thếchứ?”“Chắcchắnnộicónhiềuchuyệnnóihơnthế.Đểbắtđầu,nội

nhắccháurằngđâylàmộtnhàđangcótang.ThihàianhSobekcủacháuhiệnđangchờướp.Thếmàmặtmàycháuvuitươinhưlàtrongmộtngàylễvậy.”

Ipycười,“Nộikhôngphảilàmộtngườigiảdối.Thếtạisaonộibắtcháuphảinhưvậy?NộibiếtrấtrõrằngkhônghềcótìnhyêuthươnggìgiữacháuvàSobek.Anhtalàmtấtcảmọiviệcnhằmgâytrởngạihoặclàmphiềnchocháu.Anhtađốixửvớicháunhưlàmộtđứabékhôngbằng.Anhtasaicháulàmnhữngcôngviệc

Page 123: Tận Cùng Là Cái Chết

trẻconvàhènhạngoàiđồng.Luônluônanhtachếnhạocháu.Và khi cha cháu định đưa cháu làmmột thành viên trong hộiđồngquảntrị,cũnggiốngnhưhaianhcủacháu,thìchínhSobeklàngườiđãthuyếtphụcchacháuđừnglàmthế.”

“CáigìlàmchocháunghĩrằngchínhSobeklàngườiđãthuyếtphụcchacháu?”Esasắcgiọnghỏi.

“Kamenibảocháuvậy.”“Kameni?”Esanhướnmày,đểbộtócgiảlệchsangmộtbênvà

giơ taygãiđầu., “Thếra làKameni.Bà thấychuyệnnàyrất thúvị.”

“KameninóirằnganhtabiếtchuyệnnàydoHenet,”vàtấtcảchúngcháuđồngýrằngHenetluônluônbiếtmọichuyện.

“Tuynhiên,”GiọngEsakhôkhan,“LầnnàyHenetsai.ĐúnglàcảSobekvàYahmoseđềucóýkiếnrằngcháucònquánhỏđốivớicôngviệc.Nhưngchínhnội,phảichínhnộilàngườithuyếtphụcchacháukhôngđểcháuvàodanhsáchngườicộngtác.”

“Nội,chínhnội?”Cậucontrainhìnbà,ngạcnhiênthựcsự.Rồimộtvẻhằnhọcthaychỗchosựngạcnhiêntrênmặt,cánhhoarơikhỏimôicậu,“Tạisaonộilàmvậy?Việcnàydínhlíugìđếnnội?”

“Côngviệccủagiađìnhnộicũnglàcôngviệccủanội.”“Vàchacháunghetheolờinội?”“Lúcđầuthìkhông,”Esađápkhôkhan,“Nhưngnộisẽdạycho

cháumộtbàihọcnày,cậubéđẹptraicủabà.Đànbàhayquanhco,vànếuhọcótí tríóc,họbiếtđánhvàonhượcđiểmcủađànông. Chắc cháu còn nhớ lần nội sai Henet đem bàn cờ ra dướihiêntrongbuổichiềumátmẻchứ?”

“Cháunhớ.Chacháuvàcháuchơivớinhau.Chuyệngìvậy?”“Chuyệnấyđấy.Cháuchơibabàn.Làmột taychơicờ thông

minh,babàncháuđềuthắngchacháu,”cảba.“Vâng.”“Tấtcảchỉcóthế,”Esanói,nhắmnghiềnmắtlại,“Chacháu

nhưtấtcảnhữngtaychơicờkém,đềukhôngthíchbịđánhbại.

Page 124: Tận Cùng Là Cái Chết

Nhấtlàbởimộtđứabécon.Vìthếchacháunhớlờinộivàquyếtđịnhrằngcháucònquátrẻkhôngthểcóphầntrongviệcquảnlýđược.”

Ipyđămđămnhìnbànộimộtlúc.Rồicậucười,mộtcáicườirõràngkhôngvuivẻ.

“Nộithôngminhlắmnộiạ,”cậutanói,“Vâng,nộigiànhưngthật thôngminh. Chắc chắn chỉ có nội và cháu là người có tríthôngminhtrongngôinhànày.Trênbàncờnộiđãgáctrướcmộtbàn.Nhưngđểrồinộixem,cháusẽthắngbànthứhai.Hãycẩnthậnđấy,nộiạ.”

“Nội luôn luôn cẩn thận. Và để đáp lại lời cháu, nội cũngkhuyên cháu nên tự lo lấy thân cháu. Một trong hai anh traicháuđãchết,người còn lại thì suýt chết.Cháucũng là con traicủachacháu,cóthểcũngtheoconđườnghaianhcháuđấy.”

Ipycườimiệtthị,“Cháuítsợchuyệnđó.”“Saokhông?CháucũngtừngđedọavàxúcphạmNofret.”“Hừ,Nofret!”GiọngIpykhinhbỉrõrệt.“Cháunghĩgìtrongđầuvậy?”Esasắcgiọnghỏi.“Tôi có ý tưởng của tôi nội ạ. Và tôi có thể bảo đảm với nội

rằngcảNofretvànhữngxảo thuậtmaquái củacô tachẳnghềlàmtôilolắngchútnào.Cứchocôtalàmchuyệngìtệnhấttôicũngchẳngsợ.”

MộttiếngkêuthétsaulưngcậutarồiHenetvừachạyùavàophòngvừalalên,“Trờiơi,cậubéđiênrồ,bấtcẩn.Dámtháchđốngườichết!Nhấtlàsaukhichúngtađãnếmmùitrảthùcủacôta!Phảisắmmộtlábùađểbảovệcậumớiđược.”

“Bảovệ!Tôisẽtựbảovệmình.Tránhxa,mụHenet,tôiphảiđilàmviệc.Cáibọnnôngnôlườibiếngnàysẽphảibiếtmộtôngchủthậtsựlànhưthếnào.”

GạtHenetsangmộtbên, Ipyrảobướcrakhỏiphòng.EsacắtngangnhữnglờikêularênrỉcủaHenet.

“Nghe đây, Henet, ngưng kêu gào về Ipy đi. Thằng bé có thểbiết nó đang làm gì hay không, kệ nó. Thái độ nó kỳ cục thật.

Page 125: Tận Cùng Là Cái Chết

Nhưngmụhãytrảlờichotađiềunày,cóphảimụnóivớiKamenirằngchínhSobekđãthuyếtphụcImhotepkhôngchoIpyđượcdựphầnvàoviệcquảnlýcôngviệckhông?”

GiọngHenet độtngột rơi xuốngâmđiệukhúmnúm thườngngày,“Conthềrằngconquábậnrộnlàmviệccóthìgiờđâumàđimáchchuyệnngườinàyngườikhác,vàmáchchuyệnvớiKamenivềngườikhácchứ!ConkhônghềbaogiờnóivớiKamenimộtlời,trừraanhtatìmđếnnóichuyệnvớicon.Anhtathậtvuitính-điềuđó thìcụcũngphải thừanhận,vàconcũngkhôngphải làngườiduynhấtnghĩnhưvậyđâuthưacụ.Vàcụnghĩxem,nếumộtngườiđànbàgóamuốnbướcđibướcnữa,côtathườngmơtưởngđếnmộtanhchàngtrẻtuổiđẹptrai…mặcdầuýkiếnngàiImhotepthếnàoconkhôngbiếtđược…DẫusaothìKamenicũngchỉlàmộtthưquantrẻvàtầmthườngtrongnhànàythôi…”

“Đừngbận tâmKameni là cái gì. Có phảimụđã bảoanh tarằngchínhSobekchốngđốiviệcđểchoIpylàmmộtthànhviêntrongbanquảnlýcôngviệclàmănkhông?”

“Thưacụ, thật tìnhcon làmsaonhớđược là con cónóihaykhông.Conkhôngcóthậtsựđimáchchuyệnvớimộtngườinàocả,điềuđóthìchắcchắn.Nhưngmàlờinóithìtruyềnđitừngườinày qua người nọ, và cụ hẳn biết rằng cậu Sobek và cả cậuYahmosenữa,mặcdùcậuấykhôngnóilớnvànóithườngxuyênnhưcậuSobekmàthôi,”đãnóirằng,“Ipychỉlàmộtđứabécon,đâucóthểgiaotráchnhiệmđược.TheochỗconbiếtthìKamenicó thể nghe từ chínhmiệng cậu Sobek chứ không phải từ conđâu.Concóbaogiờđimáchlẻođâu-trờichoconngườicáilưỡiđểnóimàconthìcóphảilàmộtconmụcâmđâu.”

“Mụthìchắcchắnlàkhôngcâmrồi,”Esabảo,“Này,Henet,cáilưỡiđôikhilàmộtvũkhíđấy.Cáilưỡicóthểgâyracáichết-cóthểgâyranhiềuhơnmộtcáichết.Henet,tahyvọngrằngcáilưỡicủamụđãkhônggâyramộtcáichết.”

“Cụơi!Saocụnóilạthế.Cụđangnghĩgìvậy?Conchưahềđimáchlẻochuyệngìđâu.Cụbiếtđấy,conyêuquýcảgiađìnhnày.

Page 126: Tận Cùng Là Cái Chết

Con sẵn sàng chết cho bất cứngườinào trong gia đình.Hỡi ôi,ngườitacoithườngcáilòngtậntụycủaconHenetnàyquá.Conxinthềtrênhươnghồnmẹcủacáccôcáccậuấy…”

EsacắtnganglờiHenet,“À,mónchimnấuvớitỏivàraucầnmanglênrồi.Thơmngontuyệttrần.Này,Henet,mụtậntụyhysinhđếnnhưvậy,mụcóthểnếmmộtmiếngnày…trongtrườnghợpthứcănbịđánhthuốcđộc…”

Henetthétlênmộttiếnglanhlảnh,“CũEsa!Thuốcđộc?Saocụcóthểnóinhưvậyđược.Thứcănnấutrongbếpcủachúngtakiamà.”

“Ừ,”Esanói,“Phảicómộtngườinàođónếmthửchochắcăn.Tốthơnlàmụ,Henetạ.Bởivìmụrấtmuốnchếtchobấtcứngườinàotronggiađìnhnàymà.Takhôngnghĩđâysẽlàmộtcáichếtđauđớnlắmđâu.Nào,ănđi,Henet,xemconchimnàybéobiếtchừngnào.Không,cámơn,takhôngmuốnmấtconbénôlệdađen của ta.Nó còn trẻ và yêuđời. Cònmụ thìmụđã sống quanhữngngàyđẹpđẽnhấtcủađờimình.Thếthìcógìxảyrachomụcũngđâucógìquá lắmphảikhông?Ta tuyênbố…mặtmụtrắngbệchrakiakìa.Mụkhôngthíchlàmtròđùanhonhỏnàycủatahả?Thấyrõlàmụkhôngthíchrồi.Haha,hihi…”

Esavặnmìnhcườingặtnghẽo.Rồiđộtngộtngồidậy,chúiđầuvàođĩathứcănngốnmộtcáchngonlành.

Page 127: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngXVTHÁNGTHỨHAI-MÙAHẠ

NGÀYTHỨNHẤT

CuộchộiýởtạiĐềnthờđãchấmdứt.Hìnhthứcchínhxácnhấtcủa lời thỉnh cầuđãđược viết ra và sửađi sửa lại.Hori vàhaingườithưquancủaĐềnthờbậnrộnsuốtngày.Cuốicùng,giờđâybướcthứnhấtđãxong.

Ngườitănglữrahiệuchongườithưquantrưởngđọclớnlênlời thỉnhnguyệnđó, “Gởiđến linhhồnAshayet tuyệtdiệunhấttrên đời. Thưnày củangười anh và chồngnàng (Anh và chồngđây là một người tức Imhotep) gởi cho nàng. Người em gái đãquênngườianhrồi sao?Ngườimẹđãquênnhữngđứaconmàmìnhđẻrasao?Ashayettuyệtdiệucóbiếtrằngcómộtlinhhồnquỷdữđangđedọa con cáinàng? Sobek, connàng, đãđến vớithầnOsisisvìbịđánhthuốcđộc.

Khinàngcònsống,tôiđãđốixửvớinàngbằngtấtcảdanhdự.Tôiđãchonàngnữtrang,xiêmáo,dầuthơm,nướchoa.Chúngtacũng đã ăn những thức ăn ngon, cùng ngồi trong yên tĩnh vàtrongtìnhyêuthươnglẫnnhautrướcbànđầythứcăntrướcmặt.Khinàngbệnh,tôikhônghềngạitốnkém.Tôiđãgọiđếnmộtđạiysĩđểchữabệnhchonàng.Tôichôncấtnàngvớitấtcảdanhdựvàlễnghithíchhợpvàchôntheonàngtấtcảnhữnggìcầnthiếtchonàngtrongthếgiớibênkia.Đầytớ,thứcăn,thứcuốngvớinữtrangvàyphục.Tôicũngđãđểtangchonàngnhiềunămtrời-vàchỉsauthậtnhiềunămdàiđăngđẳngtôimớicướimộtcôvợhầuvềđểsốngvớitôi,vìdẫusaotôicũnglàmộtngườiđànôngchưagiàlắm.

Page 128: Tận Cùng Là Cái Chết

Và chính cái con hầu này giờ đây đang làm điều ác đối vớinhững đứa con của nàng. Nàng không biết điều này hay sao?Cũng có thể lànàngkhôngbiết. Vì chắc chắnnếuAshayet biết,nàngsẽtứckhắcđếncanthiệpđểphùhộchonhữngđứacontraicủanàng.

Hoặc có phải Ashayet có biết nhưng điều ác vẫn cứ giángxuốngvìconhầuNofretquyềnphépquámạnh?Nhưngnhưvậythì hẳn nàng giận lắm, nàng Ashayet linh thiêng ạ! Nếu thế,nànghãynhớrằngnơiCánhĐồngDângHiến(têncõichết)nàngcórấtnhiềubàconthânthuộcđầyquyềnhành.NgàiIpyvĩđạivàcao quý, quản trị trưởng chẳng hạn. Hãy yêu cầu ngài ấy giúpcho! Còn cậu của nàng nữa, ngài Meriptah quyền quý, quậntrưởng.Hãyđếnkểhếtsựthậtđángbuồnnàyvớicậunàng.Hãymangvụnàyra trướcsânđìnhcủacậunàng.Hãyyêucầuchongài gọinhânchứng.Hãyđể chohọ làmchứng rằngNofretđãlàmđiềuácnày.Hãyđểngười taphânxửvàbuột tộiNofretvàcấmnókhôngđượctácquáitrongnhànày.

Hỡi Ashayet huyền diệu, nếu nàng giận dỗi với người anhImhotepcủanàngvìviệcđãnghelờixúigiụctaiquáicủaconvợhầukhiếnđedọavàlàmđiềubấtcôngvớicácconnàng,thìnàngcũngnênnghĩrằnghiệnnaykhôngphảimộtmìnhanhtachịuđau khổ,mà cả các con nàng nữa. hãy vì những đứa con củanàngmàthathứchoImhotepvềnhữngđiềuanhtađãlàm”.

Người thư quan trưởng ngưng đọc. Mersu gật đầu đồng ý,“Diễnđạtrấttốt,Tôichorằngkhôngbỏsótđiềugì.”

Imhotepnhỏmdậy,“TôixincảmơnĐứcCha.TôisẽxinđưalễvậtđếnĐứcChatrướcchiềumai:súcvật,dầu,vải.Rồichúngtacóthểxácđịnhngàylễđượcchưa,thưaĐứcCha?Ngàiđặtchiếcbátkhắctên(theotậptụctôngiáoAiCập,ngườitachạmtêncủalinhhồnngườichếtlêncáibát)vàophòngcúngcủaLăngấymà?”

“Bangàynữa.Chiếcbátphảiđượcchạmtênvàôngsửasoạnmọithứlễnghicầnthiết.”

“Xintuânýngài.Tôirấtmongrằngkhôngcònthêmbấthạnh

Page 129: Tận Cùng Là Cái Chết

nàonữarơixuốngchúngtôi.”“Tôirấthiểunỗilocủaông,Imhotepạ.Nhưngôngantâmđi.

LinhhồnbàAshayetchắcchắnsẽđáplạilờikêugọicủaông,vàcácngườibàconcủaAshayetnhấtđịnhsẽgiúpbàtathựchiệncônglý.”

“Nguyện thần Isis cho đượcnhư vậy! Xin cámơnngài, ngàiMersu.Cũngxincámơnngàivềviệcđãchữatrịvàsănsócchocontraitôi,Yahmose.Nào,Hori,đi.Cònrấtnhiềuviệcphảixemxét.Chúngtahãytrởvềnhàđi.Ôi,việccầunguyệnnàyquảthậtđãnhấcgánhnặngrakhỏitâmtríta.NàngAshayettuyệtvờisẽkhôngbỏquênngườianhđangrốitrínàycủanàngđâu.”     

Hori đi vào sânnhà, tay ômcuộngiấy chỉ thảo. Renisenbđangchămchútìmanh.Từphíahồ,nàngchạylại,“AnhHori!”

“Vâng,Renisenb,cóchuyệngìvậy?”“Anhcóthểcùngvớiemđigặpnộiemđượckhông?Nộimuốn

gặpanhvàđangchờđấy.”“Dĩnhiênlàđược.NhưngđểtôixemôngImhotepdặngì…”Nhưng Imhotep đang bị Ipy nắm áo lại và hai cha con nói

chuyệnthìthầmvớinhau.“Côchờtôicấtmấycuộngiấyvớinhữngđồlỉnhkỉnhnàyđã

rồicùngđivớicônhé!”EsacóvẻhàilòngrõrệtkhithấyRenisenbvàHoriđếngặpbà.“AnhHoriđâythưanội.Cháuđemanhấylạitứckhắcchonội

đây.”“Tốtlắm.Bênngoàitrờiđẹpđấychứ?”“Ơ…cháunghĩchắctrờiđẹp,”Renisenbhơingạcnhiên.“Vậythìđưanộicâygậy.Nộimuốnđidạongoàisânmộtlát.”RenisenbngạcnhiênvìEsaítkhirờikhỏinhà.Nàngđưatay

đỡphíasaucùichỏbànộiđểdẫnbàđi.Họđixuyênquađạisảnhquamáihiênnhà.

Page 130: Tận Cùng Là Cái Chết

“Nộingồiđâychớnội?”“Không,nộimuốnraxatậnhồkìa.”Esađi chậm,nhưngmặcdùyếu,bướcchânbàvẫnvữngvà

khôngtỏramệtnhọc.Đưamắtnhìnquanh,bàchọnmộtchỗnơiluốnghoacạnhhồ.Bêncạnhlàmộttàngcâysungdâuchebóngmátrậmrạp.

Khimọingườingồixuốngxongxuôi,Esanói vớimộtvẻhàilòngrõrệt,“Thế.Giờchúngtacóthểnóichuyệnmàkhôngsợbịainghetrộmcả.”

Horitánđồng,“Cụthậtkhônngoan,thưacụEsa.”“Điềuchúngtasắpnóirađâychỉbachúngtabiết.Tatincháu,

Horiạ.Cháuởvớichúngtatừkhicònbé.Cháuluônluôntrungthành,kínmiệngvàkhônngoan.CònRenisenbđâylàđứagầntanhấttrongtấtcảđámcháutrongnhà.Hori,đừngđểbấtcứcáigìlàmhạinó.”

“Sẽkhôngcóđiềugìlàmhạiđếncôấy,cụEsaạ.”Horikhônghềcấtcaotiếng,nhưnggiọnganh,vẻmặtanhvà

cáchcặpmắtanhnhìnvàocặpmắtbàlãolàmbàhàilòng.“Cháu nói tuyệt, Hori ạ,” thầm lặng và không chút sôi nổi,

“nhưnglàmộtngườibiếtmìnhnóigì.Nào,bâygiờcháukểchotabiếtcôngviệcngàyhômnayđãthuxếpnhưthếnàorồi?”

Horikể lạiviệcanhviết lời thỉnhcầuvànộidungchínhcủathư. Esa lắng nghe, “Giờ thì cháu nghe bà nói đây và nhìn cáinày."BàlấysợidâychuyềnhìnhsưtửtrongvạtáoravàđưachoHori.Bà thêm,“Renisenb,cháukểchoHoringhecháutìmđượcvậtnàyởđâu?”

Renisenbthuậtlại.RồiEsabảo,“Nào,Hori,cháunghĩgìvềviệcnày?”

Hori im lặngmột lúc, rồianhhỏi lại, “Thưacụ,cụđãgiàvàkhônngoan,thếcụnghĩgì?”

Esa bảo, “Hori ạ, cháu là loại người không thích nói nhữngđiềukhinhsuấtkhôngtươngđồngvớinhữngsựkiệnthựctế.CóphảingaytừđầucháuđãbiếtvìsaoNofretchết?”

Page 131: Tận Cùng Là Cái Chết

“Cháunghingờthôi,thưacụEsa.Đóchínhlàsựnghingờ.”“Chínhxáchiệngiờchúngtachỉcósựnghingờ.Tuyvậy,tại

đây,bêncáihồnày,giữabachúngta,sựngờvựccóthểnóira,vàsauđókhôngbaogiờnhắclạinữa.Theotacóvẻcóbacáchgiảithíchvềnhữngđiềubithảmđãxảyratrongnhànày.Cáchgiảithíchthứnhấtlàthằngbéchăndêđãnóisựthậtvàiđiềumànóthấy quả đúng là hồnma của Nofret từ cõi chết trở về, mangtronglòngmốihậnthùvàsẽtiếptụcđổxuốngngôinhàchúngtanhữngđauđớnvàbấthạnhkhácnữa.Đólàcáchgiảithíchcủacác thầy tăngvànhữngngườikhác,cũngnhưchúng ta thườngđượcgiảithíchrằngbệnhtậtlàdomaquỷgâyra.Nhưngđốivớita,mộtmụgiàcókhuynhhướngkhôngtintấtcảnhữngđiềucácthầytăngvàngườikhácnói,tathấycòncónhữngkhảnăngkhácnữa.”

“Chẳnghạn?Horihỏi.”“Chúng tahãy chấpnhận rằngNofret bị Satipygiết, và rằng

một thờigiansauđó, cũngchính tạiđịađiểmđó, trongđầuócSatipyhiệnrahìnhảnhcủaNofret.Trongnỗisợhãivàcảmgiáctộilỗicủamình,Satipyđãtévàchết.Tấtcảnhữngđiềuđókhárõràng.Nhưngchúngtahãyđiđếnmộtkếtluậnkhácnữa,làsauđó,mộtngườinàođóvìmộtlýdomàchúngtachưakhámphára,muốngâyracáichếtcủahaingườicontraicủaImhotep.Cái“kẻnàođó”đãlợidụngsựsợhãi,lòngmêtínđểgáchànhđộngđóchohồnmaNofret,”mộtsựgiảithíchhếtsứcthuậntiện.

“Thế nhưng ai muốn giết anh Yahmose và anh Sobek?Renisenbthảngthốtkêulên.”

“Khôngphải làbọnđàytớ,”Esanói, “Chúngkhôngdámđâu.Như thế còn lại chúng ta vớimột số ít người để chúng ta phảichọn.”

“Một trong số chúng ta? Nhưng, nội ơi, không thể như vậyđâu!”

Esa khô khan đáp, “Cháu cứ hỏi Hori, cháu để ý thấy nó cóphảnđốinhậnxétcủanộiđâu.”

Page 132: Tận Cùng Là Cái Chết

RenisenbquayvềphíaHori,“AnhHori,chắcchắnlàanh…”NhưngHoriđãnghiêmtranglắcđầu,“Renisenb,côcòntrẻvà

tinngười.Côcứnghĩrằngmọingườimàcôbiếtvàyêu thươngđềugiốnghệtnhưcáivẻbềngoàitrướcmắtcô.Côkhônghềbiếtđếnđáylòngconngười,vàsựđộcác-vângcáiác-màlòngconngườichứađụng.”

“Nhưngmàai…cóthể…”Esacắtnganglờinàng,“Chúngtahãytrởlạicâuchuyệnmà

đứa bé chăn dê kể. Nó thấymột người phụ nữmặc áo vải gainhuộmvàmangsợidâychuyềncủaNofret.Nếukhôngcóchuyệnhồnmahiệnvề,vànếunónóithậtnhữnggìnóthấythìđiềuđócónghĩalànóđãthấymộtngườiđànbànàođócốtìnhgiảlàmNofret. Có thể là Kait, có thể là Henet, và cũng có thể là cháu,Renisenbạ!Vớimộtkhoảngcáchxanhưthếthìbấtcứaicũngcóthểcómộtchiếcáovàđộimộtđầutócgiảvàolàđược.Khảnăngthứhai là thằngbénódối.Nókểmột câuchuyệnmàngười tadạynókể.Nóvânglờimộtngườinàođócóquyềnlựcđiềukhiểnnó,hoặccũngcóthểvìnóđầnđộnnênbịngườitadụdỗhoặclừagạt đểnónóinhưvậy. Chúng ta sẽ khôngbao giờ biết được sựthậtnữavìgiờđâythằngbéđãchết-chuyệnnàytựnócũnglàmộtđiềukhiếntasuynghĩ-Nólàmchonộicókhuynhhướngtinrằngthằngbéđãkểmộtcâuchuyệndongườitabảonókể.Nếuhỏi nómột cách cặn kẽ như ngày hôm nay nội định hỏi, câuchuyệnnókểcóthểsẽkhôngđứngvữngđược.Vớimộtchútkiênnhẫnthìkhámpháramộtđứabécónóidốihaykhông,khôngphảilàmộtviệckhókhănlắm.”

“Nhưthếcụnghĩrằngtrongchúngtacómộtkẻđánhthuốcđộc?Horihỏi.”

“Đúngvậy.Esagậtđầu.Còncháu?”“Cháucũngnghĩthế,Horiđáp.”Renisenbđưamắtnhìntừngườinàysangngườikiavớimột

vẻthấtvọng.Horitiếp,“Nhưngcháuchưathấyrõđộngcơ.”

Page 133: Tận Cùng Là Cái Chết

“Tađồngývớicháu,”Esanói,“Chínhđiềuđólàmtaloâu.Takhôngbiếtaisẽbịđedọakếtiếp.”

Renisenbchenvào,“Nhưng…mộttrongchúngta?Giọngnàngvẫnngờvực.”

Esagằngiọng,“Đúngvậy,cháuạ.Mộttrongchúngta,HenethayKait,hayIpy,hayKameni,haychínhImhotep.Ừ,cảEsa,cảHori,haycả…."bàmỉmcười,“cảRenisenbnữa.”

“Cụnóiđúngđấy,”Horinói, “Chúng taphảikể chúng tavàođấynữa.”

“Nhưngtạisao?”GiọngRenisenbrunlênvìsợhãi,“Tạisao?”“Nếuchúngtabiếtđượcđiềuđóthìchúngtađãbiếtgầnhết

cáitacầnbiết,”Esanói,“Chúngtachỉcóthểkhởiđitừphíangườibịhại.HãynhớrằngSobekbấtngờ trở lạivớiYahmosesaukhiYahmoseđã bắt đầuuống. Vì thế chắc chắn rằngngườinàođóđánhthuốcđộcvàorượunhằmgiếtYahmosechứítcókhảnăngnhằmgiếtcảSobek.”

“Thếnhưngai có thểmuốngiếtanhYahmose chứ ít cókhảnăngnhằmgiếtcảSobekmớiđượcchứ?”Renisenbnóivớigiọnghoàinghi,“ChắcchắnanhYahmosecủachúngtakhônghềcókẻthùnào,anhấyluônluôndịudàng,dễthương.”

“Vì thế, rõ ràng rằngđộng cơkhôngphải là việc thùhằn cánhân,”Horinói,“ĐúngnhưRenisenbnói,Yahmosekhôngphảilàloạingườigâythùoán.”

Esanói,“Đúngvậy,độngcơcóvẻkhóhiểuhơnlàthùoán.Ởđâytacóhoặclàmộtkẻthùchungđangcốtìnhámhạitoànbộgiađình,hailàmộtcáigìkhácnằmđằngsautấtcảnhữngthứđó,một cái lòng thammà chống lại nónhững châmngôn củathầnPatahđãnhắcnhở.Đólà:“Mộtnhúmnhữngđiềuácvàmộtbaonặngnhiềuđiềuđángtrách…””

“Cháuthấycáihướngmàýcụnhắmđến,”Horinói.Nhưngđểđiđếnbấtcứmộtkếtluậnnàothìchúngtasẽphảiđưaramộtlờitiênđoánvềtươnglai.

Esagậtđầuđồngýmạnhmẽđếnnỗibộtócgiảđồsộcủabà

Page 134: Tận Cùng Là Cái Chết

trượtramộtbêntai.Dầudángvẻbàkỳcụcnhưvậy,khôngmộtaicườicả.

Esanói,“Vậycháuhãyđưaramộtlờitiênđoánđi.”Hori im lặng hồi lâu,mắt anh chìm đắm trong suy tư. Hai

ngườiđànbàimlặngchờđợi.Rồi,cuốicùnganhcấttiếng,“NếunhưYahmose chết theođúngdựđịnh, thì tất cảnhững tài sảnchínhsẽđượctraochonhữngngườicontraicònlạicủaImhoteplàSobekvàIpy-mộtphầncủacảitàisảnnàydĩnhiênsẽđượcdànhlạichonhữngđứaconcủaYahmose,nhưngquyềnquảnlýtàisảnđóvẫnnằmtrong tayhaingườicontraikia,đặcbiệt làtrong taySobek.DĩnhiênSobeksẽ làngườihưởng lợi lớnnhất.AnhtasẽđượccửlàmtưtếkhiImhotepvắngmặt,sẽchínhthứcleo lên chức vụ này khi Imhotep chết. Nhưngmặc dù Sobek làngườihưởnglợinhất,anhtakhôngthểlàngườiphạmtộibởivìanhtađãuốngrượutẩmthuốcđộcmộtcáchnhiệttìnhđếnnỗisauđóchếtngaytứckhắc.Vậythì, theocháuthấy,cáichếtcủahaingườiđó chỉ làm lợi chomộtngườiduynhất (nghĩa là vàothờiđiểmnày),vàngườiđólàIpy.”

“Rấtđồngý,”Esanói.Hori,taphảinhậnrằngcháunhìnxa,vàta thích lập luậncủacháu.Nhưngchúng tahãyxemxétvề Ipycái đã.Nó còn trẻ vànóngnảy, tính tình củanónhiều khi rấtxấu.Nóởvàocáituổimàcáiviệcthỏamãnđiềunómongướccólẽlàđiềuquantrọngnhấttrênđờiđốivớinó.Nótứcgiậnvàghentịhaingườianhtraivànóchorằngchuyệnnóbịloạirakhỏiviệcquảntrịcôngviệckinhdoanhcủagiađìnhlàmộtđiềubấtcông.Cảviệcnàynữa.Kamenithậtkhôngkhôngngoankhibảochonóbiết…

“Kameni?”Chính Renisenb là người ngắt lời. Lập tức khi vừa làm vậy

nàngđỏbừngmặtvàcắnmôi.Horiquaylạinhìnnàng.Cáinhìnchămchăm,dịudàngvàsâuthẳmcủaanhlàmtổnthươngnàngtheomộtcáchnàođókhôngđịnhnghĩađược.Esathìnhướngcổvềphíatrướcnheomắtnhìncôcháugái.

Page 135: Tận Cùng Là Cái Chết

“Đúngvậy,”bàbảo.DoKameninói.CódosựgợiýcủaHenethaykhôngthìlạilàmộtvấnđềkhác.VấnđềcònlạiởđâylàIpythamvọngvàhuênhhoang,nóghenghétquyềnlựccủaanhnóvànótựxemmình,“nhưnóbảovớitatừlâu-làtríthôngminhtốicaocủagiađìnhnày.”

GiọngEsakhôkhan.Horihỏi,“Cậutadámnóithếvớicụ?”“Nókhátửtếđểkẹptavàocùngvớinólàhaingườicótríóc

củagiađìnhnày.”Renisenbhỏi,giọnghoàinghi,“ThếnộinghĩrằngIpyđãđầu

độcanhYahmosevàanhSobek?”“Ta chỉ xemđó làmột khảnăng, khônghơn.Hiện chúng ta

đangnóivềđiềuchúngtanghingờ,tachưanắmđượcchứngcứ.Conngườiđãtừnggiếtanhemruộtcủamìnhtừthờixaxưa.Mặcdầubiếtrằngcácthầnlinhghétđiềuđó,nhưnghọvẫnphạmvàotộiácấybởilòngthamvàsựthùhằn.VànếuquảthậtthằngIpylàmđiềunày,chúngtasẽkhótìmrachứngcớ,bởivì ta thànhthậtthừanhậnrằngnórấtthôngminh.”

Horilặnglẽgậtđầu.“Nhưng,nhưtanói,mìnhđangthảoluậnvềsựhoàinghi,ở

đây,dướitángcâysungdâunày.Vàbâygiờmìnhtiếptụcbằngcáchxemxéttấtcảmọingườitrongnhànàydướinhãnquancủasựhoàinghi.Cũngnhưtađãnói,taloạitrừbọnđàytớtrongnhàrakhỏisựtìnhnghivìtatinrằngkhôngmộtaitrongbọnchúngdámlàmđiềunhưvậy.NhưngtakhôngloạitrừHenet.”

“Henet? Renisenb kêu lên. Nhưng Henet tận tình với tất cảchúngtakiamà.Bàấyluônluônnóivậy.”

“Nóidốithìcũngdễnhưnóithật,cháuạ.TabiếtHenettừrấtnhiềunămnay.Tabiếtmụkhimụcònlàmộtngườiđànbàtrẻđếnởvớimẹcháu.Mụcóbàconxavớimẹcháu,nghèokhổvàbất hạnh. Chồngmụ không thèm chú ý tới mụ,” mà quả thậtHenetchẳngcógìquyếnrũcả,“vàđãlydịvớimụ.Đứaconduynhấtmụsinhrachếtkhicònnhỏ.Mụđếnởđâyvàtỏrahếtsức

Page 136: Tận Cùng Là Cái Chết

tậntụyvớimẹcháu.Nhưngtađãquansátcặpmắtmụnhìntheomẹcháukhimẹcháuđilạitrongnhàhayngoàisân,vàRenisenbạ,tabảocháukhôngcómộtchútyêuthươngnàohếttrongcặpmắtấycả.Đúngvậy,chỉcó lòngghentỵchuachátmàthôi.Vànếu công việc củamụ là phải tỏ ra yêu thương tụi cháu, thì tanghingờcôngviệcấylắm.”

Horichenlời,“Renisenb,hãybảochotôibiết,côcócảmtìnhvớiHenetkhông?”

“Ơ…không,”Renisenbmiễncưỡngđáp.Emkhôngthểvàemvẫnthườngtựtráchmìnhvìđiềuđó.

“Cóphảicônghĩrằngđólàvì,bằngbảnnăng,côbiếtnhữnglờibàtalàgiảdối?Cóbaogiờbàtabàytỏlòngtậntụynổitiếngcủabà ta vớinhữngngười tronggiađìnhbằngmộthànhđộngthựctiễnchưa?Cóphảibàtaluônluônđixúigiụcnhữngbấthòatronggiađìnhbằngnhữnglời thócmáchđểtạonênnhữngvếtthươnghoặckhơidậynhữngcơngiậndữ?”

“Vâng…vâng,nhữngđiềuđóquảcó.”Esabậtramộttiếngcườikhôkhan,“Cháuquảcócảtaivàmắt

ởtrongđầu,Horiạ.”Renisenbcốcãi,“Nhưngchacháutinvàyêuthươngbàta.”“Contraicủanộilàmộtđứangungốcxưanay,”Esanói.Mọi

ngườiđànôngđềuthíchtângbốc.VàHenetthìbiếtphungphísựtângbốcnhưngườitaxàidầuthơmtrongbuổidạtiệcvậy.CũngcóthểmụtathậtsựtậntụyvớiImhotep,“đôikhitanghĩnhưvậy-nhưngchắcchắnmụtakhôngtậntụyvớibấtcứaikháctrongnhànàyđâu.”

Renisenb phản đối, “Nhưng chắc chắn bà ta không thể…khôngthểgiết.Tạisaobàtamuốnđầuđộcmọingườichúngta?Điềuđócóđemlạilợiíchgìchobàtachứ?”

“Khôngcólợigìcả.Nhưngvềlýdotạisao,thìnộikhôngthểbiếtđượcđiềugìđangdiễnratrongđầumụta.Nhữnggìmụtanghĩ,mụtacảmthấy,nộikhôngthểbiếtđược.Nhưngđôikhitanghĩrằngcónhữngđiềukỳlạnảynởđằngsaucáiđiệubộrụtrè,

Page 137: Tận Cùng Là Cái Chết

khúmnúmkia.Vànếuquảvậy,lýluậncủamụtalàthứlýluậnmàchúngta,cháu,Horivàtakhôngthểnàohiểunổi.”

Horigậtđầu,“Cónhữngsựhủyhoạinókhởiđầutừbêntrong,cháucólầnđãbảoRenisenbnhưvậy.”

“Vàkhiđóemkhônghiểuanh,”Renisenbnói.Nhưngbâygiờthìembắtđầuhiểuhơn.BắtđầubằngviệcNofretđếnnhànày…khiđóemthấykhôngmộtai trongchúngemcòngiốngnhưlàem từng nghĩ trước đây nữa. Điều đó làm em sợ hãi… Và bâygiờ…,“Nàngđưataylàmmộtcửchỉvôvọng-Mọithứđềulàsợhãi.”

“Sợhãichỉlàsựhiểubiếtbấttoàn,”Horiđáp.Khichúngtabiếtthìkhôngcònchỗchosựsợhãinữa.

“Ngoàira,dĩnhiên,cònphảikểđếnKaitnữa,”Esatiếptục.“KhôngphảichịKaitđâu,”Renisenbphảnđối.ChịKaitkhông

thểnàomưuhạianhSobek.Điềuđókhôngthểtinđược.“Đó là điều ít nhất nội đã học được trong suốt cuộc đời nội.

Kaitlàmộtconđànbàngungốc,mànộithìluônluônkhôngtincậynhữngngườiđànbàngungốc.Bởivìchúngrấtnguyhiểm.Chúngchỉthấyđượccáimôitrườngtrựctiếpquanhchúng,cũngnhưchúngchỉthấyđượcmộtđiềuduynhấtvàomộtlúcmàthôi.ConKaitsốngtrongmộtthếgiớibóhẹplàchínhnóvớiconnóvàSobek,vìSobek làchacủaconnó.TrongđầuóccủaconKaitcóthểxảyraý tưởngđơngiảnrằngnếu loạiYahmose thìconcủaKaitsẽgiàucóhơn.SobekluônluônkhônglàmchoImhotephàilòng.Nókhinhsuất,nóngnảy,khôngchịuphụctùng.Yahmosechính là đứa con mà Imhotep tin cậy. Tuy vậy, nếu thằngYahmosekhôngcòn,ImhotepcóthểphảidựavàothằngSobek.TanghĩcóthểconKaitnghĩhoàntoànđơngiảnnhưvậy.”

Renisenb rùngmình.Mặc dầu khôngmuốn, nàng vẫn thừanhậnnộinàngđãmiêutảthậtđúngtháiđộsốngởđờicủaKait.Cái vẻ dễ thương, sựdịudàng, cách yêu thương thầm lặng củaKait,tấtcảchỉhướngvềnhữngđứaconcủamình.NgoàichínhcôvớiconcáivàSobek,thếgiớihìnhnhưkhôngtồntạiđốivớicô.

Page 138: Tận Cùng Là Cái Chết

Cônhìn cái thế giới bênngoàiđómột cách ít tòmòvà ít thíchthú.

Renisenb chậmrãinói, “Nhưng chắc chắn chị ấyphảinhậnthứcrằngrấtcóthểanhSobekcóthểtrởlại,vàđiềuthựctếđãxảyrađúngnhưvậy,anhkhátvàanhuốngrượuđóchớ?”

“Không,” Esa đáp. Ta không nghĩ rằng nó tính đến điều đó.Nhưtađãnói,Kait làmộtconngốc.Nóchỉcóthểthấyđiềunómuốn thấy: Yahmose uống rượu và chết, và tất cảmọi chuyệnnàylàdoởbàntaythầnbícủalinhhồnngườiđànbàtuyệtđẹpvàđộcác làNofret.Nó chỉ có thể thấyđượcmộtđiềuđơngiảnthôi,chứkhôngthểthấytrướcđượcnhữngkhảnăngkhácnhaucóthểxảyra,vàvìnókhôngmuốnSobekchếtchonênkhôngbaogiờnónghĩrằngSobekcóthểtrởlạibấtngờđểuốngthứrượuđó.

“Và giờ đây thì anh Sobek chết còn anh Yahmose thì sống!Điềunàyhẳnphảithậtkhủngkhiếpđốivớichịấynếuquảnhưđiềunộiđoánlàđúng.”

“Điềuđóthườnghayxảyđếnchomìnhkhimìnhngungốc,”Esanói.Sựviệcthườngdiễnrahoàntoànkhácvớihướngmàtahoạchđịnh.

Bàngừngmộtlátrồitiếptục,“VàbâygiờthìchúngtahãyxétđếnKameni.”

“Kameni?Renisenb thấycần thiếtphảinói ra tiếngnàymộtcáchnhẹnhàngvàkhôngcógiọngphảnđối.NhưngmộtlầnnữanàngýthứcmộtcáchkhôngthoảimáirằngcặpmắtHorinhìnvàonàng.”

“Đúng,chúng takhông thể loại trừKameni.Chođếnbâygiờchúngtakhôngthấycóđộngcơgìđểkhiếnanhtalàmhạichúngta.Thếnhưngchúngtađãthậtsựbiếtrõvềanhchàngnàychưa?AnhtatừphíabắcAiCậpđến,cùngmộtvùngvớiNofret.Anhtađã,” tự nguyện hay miễn cưỡng, “ai biết được? - giúp NofrethướngtìnhcảmcủaImhotepchốnglạiconcáimìnhđẻra.Tađãcólúcquansátanhvànóithậttađãcoithườnganhta.Đốivớita,anhta,nóichungcóvẻlàmộtchàngtraitầmthường,cũngsáng

Page 139: Tận Cùng Là Cái Chết

trímộtchút,đẹptrai,cómộtcáigìđócuốnhútphụnữ.Đúngvậy,phụnữ luôn luôn thíchKameni, tuy thế tanghĩ -mà ta có thểnghĩ sai - rằnganh takhôngphải là loạingườimàđànbàgiữmãitrongcontimvàtrongtâmtrímình.Anhtatrôngvuivẻ,cởimở và anh ta cũng không tỏ ra lưu ý gì lắm đến cái chết củaNofret. Nhưng tất cả đó chỉ là vẻ bề ngoài. Ai có thể nói đượcnhững điều diễn ra trong trái tim con người? Một con ngườicương quyết có thể dễ dàng đóng vai trò nào đó… Có phải trênthực tế Kameni rất cămhận vì cái chết củaNofret và tìmmọicáchtrảthù,vàvìSatipyđãgiếtNofretnênYahmose,chồngcủaSatipycũngphảichết?Đúng,vàcảSobeknữa,ngườiđãtừngđedọacôta-vàcólẽcảKaitnữa,ngườiquấyrầycôtatheocáikiểuvụn vặt củamình, và cả Ipy, người cũng thù ghét cô ta? Có vẻhoangđường,nhưngaibiếtđược?”

Esangừngnói,nhìnHori,“Aibiếtđược,thưacụ.”Bànhìn anhmột cách sắc sảo, “Có lẽ cháu biết, phải không

Hori?Cháunghĩrằngcháubiết,phảikhôngnào?”Hori imlặngmột lúc,rồianhnói,“Cháucómộtýtưởngcủa

riêng cháu. Vâng, về vấn đề ai đánh thuốc độc vào rượu và tạisao…nhưngchưarõrànglắm…vàquảthậtcháukhôngthấy…Anhngừngmộtphút,nhíumày,rồilắcđầu.Không,cháukhôngthểkhẳngđịnhmộtlờibuộctộinàocả.”

“Thìởđâychúngtachỉnóivềsựhoàinghithôimà.Cháucứtiếptụcnóiđi,Hori.”

Horilắcđầu,“Không,thưacụ.Đóchỉlàmộtýtưởngmơhồ…Vànếuđiềuđóđúngsựthậtđinữa,thìtốthơncụkhôngnênbiết.Việcbiếtđềunàycóthểnguyhiểm.CảRenisenbcũngvậy.”

“ThếthìviệccháubiếtcũngnguyhiểmchocảcháunữachứHori?”

“Vâng,nguyhiểm…Thưacụ,cháunghĩrằngtấtcảchúngtađềubịnguyhiểm,mặcdùRenisenbcólẽítnhất.”

Trongmộthồilâu,Esanhìnanhkhôngnói.Cuốicùngbàcấttiếng,“Tamuốnđổibấtcứcáigìđểbiếthiệncháuđangnghĩgì!”

Page 140: Tận Cùng Là Cái Chết

Horikhông trả lời thẳng.Saumột lúc lâusuynghĩ,anhnói,“Manhmốiduynhấtđểbiếttríócconngườiđangnghĩgìlàởnơitháiđộcủahọ.Nếumộtngườiđànôngbôngnhiênxửsựkháclạ,kỳcục,khôngcònlàchínhanhtanữathì…”

“Thìanhnghingờanhta?Renisenbchenvàohỏi.”“Không. Tôi chỉmuốn nóimột ngườimà trí óc cũng như ý

địnhcủaanhtahướngvềtộiácthìanhtaýthứcvềđiềuđóvàanhtahiểurằngphảichegiấuchúngbằngmọigiá.Vìthế,anhtakhôngdámtỏrabấtcứmộtxửsựbấtthườngnào…”

“Mộtngườiđànông?Esahỏi.”“Đànônghayđànbà…thìcũnggiốngnhauthôi.”“Tahiểu,”BànémchoHorimộtcáinhìnsắcnhưdao.Rồibà

tiếp,“Cònbachúngta?Nếuđemchúngtaramổxẻthìcónhữngvấnđềgìđángnghingờ?”

“Vâng,điềuđónữacũngphảiđemraxemxét,”Horiđáp.Từtrước đến naymọi người tin cậy cháu. Việc ký hợp đồng, việcphânphốimùamàngthuhoạchđềuởtrongtaycháu.Vớitưcáchlàmộtthưquan,cháunắmtấtcảvấnđềtiềnbạc.Rấtcóthểlàcháu đã giảmạo giấy tờ, “như vụmà Kameni đã phát hiện ởphươngBắcvừarồi-vàthếrồiYahmosebắtđầungờvực,vìthếcháucầnthiếtphảilàmchoYahmoseimmiệng.-Anhhơimỉmcườitrướclờinóicủachínhmình.”

“AnhHori, Renisenb kêu lên, làm sao anh có thểnói nhữngchuyện như vậy được! Khôngmột ai đã biết anh lại có thể tinđượcđiềuđó.”

“Renisenbạ,khôngmộtaicóthểbiếtđượcvềngườikhácđâu.Tôiphảinhắclạichocôđiềuđómộtlầnnữa.”

“Còn ta?” Esa nói, “Trong trường hợp ta thì có điều gì đángnghingờ?Ừ,tagiàrồi.Vàkhimộtbộócgiàcỗiđi,nóthườnghaytrở chứng. Cái trước kianó yêu, bây giờnó ghét. Có thể tamệtmỏivìnhữngđứaconcủacontavàtìmcáchhủydiệtdòngmáucủachínhmình.Nơitâmhồnngườigiàđôikhixảyracáitaihọaquỷsứấy.”

Page 141: Tận Cùng Là Cái Chết

“Còncháu?Renisenbhỏi.Tạisaocháuphảigiếtnhữngngườianhtraimàcháuyêuthương?”

Horiđáp,“NếuYahmosevàSobekvàIpyđềuchếtcảthìcôsẽlà con cuối cùng của Imhotep. Ông sẽ kiếm cho cô một ngườichồngvàtấtcảnhữnggìởđâyđềuthuộcvềcô,vàcôvớichồngcôsẽlàngườibảotrợchoconcáicủaYahmosevàSobek.”

Rồianhmỉmcười,“Nhưngdướitàncâysungdâunày,chúngtakhôngnghingờcô,Renisenbạ.”

“Dưới táng cây sung dâu này hay không, chúng ta đều yêuthươngcháu,Renisenbạ,”Esanói.

Page 142: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngXVITHÁNGTHỨHAI-MÙAHẠ

NGÀYTHỨNHẤT

     

HenetlăngxăngđónhỏiEsakhicụbướctrởvềphòng,“Thếlàcụra đi chơingoài trời? Cả suốtmộtnămnay conkhông thấy cụlàmvậyđấy.”

Trongkhinói,cặpmắtmụkhôngngừngdòxétEsa.Esađáp,“Ngườigiàthườnghaytráitính.”“Conthấycụngồibênbờhồ…vớiHorivàRenisenb.”“Cảhaiđứachúnglànhữngngườibạnđồnghànhrấtdễmến.

ThếcócáigìmụkhôngthấykhôngHenet?”“Thậtkhônghiểucụmuốnnóigì.Cụngồiđókhálâuđủđểcả

thếgiannhìnthấy.”“Nhưngkhôngđủgầnđểcảthếgiớinghelỏmđược.”“Tôithậtkhônghiểuvìsaocụlạixửtệvớitôinhưvậy.Cụluôn

luôngợirađủđiều.Tôiquábậncoisócmọiviệctrongnhàđâucóthểđirìnhnghengườikhácnóichuyện.Tôichúýchuyệnngườikhácđểlàmgìcơchứ?”

“Chínhtacũngthườngtựhỏinhưvậy.”“NếukhôngphảivìngàiImhoteplàngườithựcsựtốtvớitôi…”Esangắtnganglờimụ,“Đúngvậy,nếukhôngphảivìImhotep.

MụtùythuộcvàoImhotepphảikhông?NếucóđiềugìxảyrachoImhotep…”

LầnnàychínhhenetngắtnganglờiEsa,“Sẽkhôngcóbấtcứ

Page 143: Tận Cùng Là Cái Chết

chuyệngìxảyrachongàiImhotepđâu.”“Làmsaomụbiếtđược,Henet?Cóthậttrongnhànàyantoàn

đếnthếsao?TaihọađãxảyrachoYahmosevàSobek.”“Điềuđó thìđúng.CậuSobekchết, còncậuYahmose thì gần

chết…”“Henet!Esachồmngườitới.Tạisaomụlạimỉmcườikhimụ

nóiđiềuđó?”Henetgiậtmình,“Tôimỉmcười?Cụnằmmơrồi,thưacụ,làm

sao tôi có thể cười khi đang nói về những chuyện đau buồnkhủngkhiếpnhưvậy?”

“Đúng làmắt ta đã gầnmù,” Esanói, “nhưng ta chưahoàntoànmùhẳnđâu.Đôi khi, trongmột chớp sáng, trongmột cáiđảomắt,tatrôngrấtrõ.Khingườitanóichuyệnvớikẻkhôngthểtrông rõ được, người ta thường bất cẩn. Họ cho phép nét mặtmìnhbiểu lộnhữngcảmxúcmàtrongnhữngtrườnghợpkháchọkhôngthểlộrađược.Vậytahỏimụmộtlầnnữa,tạisaomụlạimỉmcườivớimộtcáivẻthỏamãnkhóhiểuđếnnhưvậy?”

“Cụnóinhữngđiềuvukhống,lăngnhụctôi.”“Bâygiờthìmụsợhãi?”“Aimàkhôngsợhãisaukhixảyranhữngviệcnhưthếtrong

nhànày chứ?”Henethét lên lanh lảnh.Tất cả chúng tađều sợhãikhinhữnghồnmatừcõichếttrởvềđâyđểđàyđọachúngta!Nhưngmà tôi biết, vừa rồi cụnghe cái anh chàngHori chứ gì.Anhtanóigìvềtôivậy?

“Horibiếtgìvềmụ?”“Không,khôngbiếtgìcả.Đúngracụnênhỏitôibiếtgìvềanh

tamớiphải?”CặpmắtEsasắclại,“Đượcrồi,thếmụbiếtgìnào?”Henetngẩngđầulên,vênhváo,“Ôidào,tấtcảcácngườiđều

coithườngcáiconmụHenettộinghiệpnày.Cácngườiđềunghĩrằngmụnàyxấuxívànguđần.Nhưngchỉcótôibiếtđềugìđangdiễn ra.Cókhốiđiều tôibiết.Khôngcónhiềuđiềuxảy ra trongnhà này mà tôi không biết đâu. Có thể tôi ngu đần thật đấy,

Page 144: Tận Cùng Là Cái Chết

nhưngtôicũngcóthểđếmđượccóbaonhiêucâyđậutrồngtrongmộtluốngchứbộ.CóthểtôicònthấyđượcnhiềuđiềuhơnnhữngngườithôngminhnhưHorinữađấy.KhicáianhchàngHoriấygặptôibấtcứởđâu,anhtavẫncócáithủthuậtnhìntôinhưthểtôikhôngtồntại,nhưthểanhtathấymộtcáigìđóthậtrakhôngtồntại.Đúngratôiphảibảolàanhtanênnhìnvàotôithìhơn.Hẳnanh ta có thể xem tôi là đầnđộn, khôngđáng quan tâm -nhưng thật rađâu cóphải luôn luônnhữngngười thôngminhbiếthếtmọiviệcđâu.CáicôSatipycũngvậy,côtatựchomìnhlàthôngminhlắm,nhưngbâygiờcôtaởđâunhỉ?”

Henetngừng lại, vẻ tựđắc rồihối tiếcvìmìnhđã lỡ lời,mụkhọm người lại, lo lắng liếc nhìn Esa. Nhưng Esa dường nhưđangđắmchìmtrongdòngýtưởngcủamình.Mặtbàthoángvẻchấnđộng,cáinhìnnhưhãihùngvàkinhdị.Rồibànóichậmrãivàtrầmtư,“Satipy…”

Henetnóibằnggiọngkhúmnúmthườngngàycủamụ,“Conxinlỗi,thưacụ.Conđãmấtbìnhtĩnh.Thậtsự,conkhôngbiếtcáigì đã khiến con thốt lên những lời như vậy. Con xin thề conkhôngnghĩnhưnhữngđiềuvừarồi…”

Ngướcnhìnlên,Esacắtnganglờimụ,“Đirađi,Henet.Mụcónghĩ hay không nghĩ như những điều mụ đã nói cũng khôngthànhvấnđề lắmđâu.Nhưngvừarồimụ thốt ramộtcâu làmgợiranhữngýtưởngmớitrongtrí ta…Điđi,Henet,vàtacảnhcáo mụ: hãy cẩn trọng trong lời nói và hành động. Chúng takhôngmuốncóthêmmộtngườichếtnàonữatrongnhànày.Tahyvọngmụhiểu…”     

Mọithứđềulàsợhãi…NhữnglờiđóđãtựđộngbậtrakhỏilànmôiRenisenbkhiba

ngườihỏiývớinhaubênbờhồ.Vàchỉsauđónàngmớibắtđầunhậnrađượcýnghĩalờinóicủamình.

Page 145: Tận Cùng Là Cái Chết

MộtcáchmáymócnàngbướclạichỗKaitvàlũconđangtụmlạichơiđùabêncạnhtúplều,nhưngbỗngnàngthấybướcchânmìnhchững lại rồidừnghẳnnhư thể tựý chúngkhôngmuốnbướctớinữa.

NàngnhậnrarằngmìnhsợkhigặpKait,nhìnvàokhuônmặtnhẵnnhụivàhừhựcủangườichịdâu,nàngsẽtưởngtượngrađó là bộmặt của người đánh thuốc độc. Nàng quan sát HenetđanglăngxăngluitớidướimáihiênvàcáiáccảmthườngngàyvớiHenetlạitănglên.Tuyệtvọng,nàngquaylạiphíalốicửaravào sân và một lát sau nàng gặp Ipy đang rảo bước vào, đầungẩngcao,trênkhuônmặttrơtráolàmộtnụcườivuivẻ.

Renisenbbỗngthấymìnhđúnglặngngắmcậuem.Ipy,đứabéhưhỏngvìđượccưngchiềucủagiađình,cáicậubéđẹptrai,hayvòivĩnhmànàngnhớrõkhinàngrờikhỏigiađìnhrađicùngvớiKhay…

“Cáigìvậy,chịRenisenb?Tạisaochịlạinhìntôivớivẻthậtlạlùng?”

“Thếhả?”Ipybậtcười,“TrôngchịngungungốcngốcnhưmụHenetấy.”Renisenb lắcđầu, “Henet khôngngungốcđâu. Bà ta sắc sảo

lắmđấy.”“Ừ,thìmụtakháranhma,điềuấythìtôibiếtchứ.Mụtathật

làmộtmốiphiềnphứctrongnhànày.Tôimuốnloạimụluôn.”MôiRenisenbmởrarồikhéplại,nàngthìthào,“Loạibàta?”“Bàchịyêudấuơi,việcgìđếnchịthế?Haylàchịcũngtrông

thấy những hồnma giống như cái thằng bé da đen khốn khổ,ngungungốcngốcnọ?”

“Vớicậuthìaicũngngungốchết.”“Thằngbéđóthìchắcchắnlàngungốcrồi.Thựctìnhthìtôi

cũng khá bực mình vì sự ngu ngốc lắm rồi. Tôi gặp phải quánhiềungườingốc.Nóithậtvớichị,chẳngvuithúgìkhibịquấyrầybởihaingườianhtraichậmchạpchẳngtrôngthấygìhơncáilỗmũicủamình.Bâygiờ thìhaingườiđóđãbị loại rồi, tôichỉ

Page 146: Tận Cùng Là Cái Chết

phảicònbànchuyệnvớichatôimàthôi,rồichịsẽthấymọisựkháchẳn.Chasẽlàmtheoýtôibảo.”

Renisenbngướcmắtnhìncậuemtrai.Trôngcáiđẹpvàvênhváomột cáchkhác thường.Mộtmứcsốngmạnhmẽ tỏa ranơingườicậu.Mộtsứcmạnh,mộtvẻchiếnthắnglàmcậukháchẳnngười thường. Dườngnhưmột sự ý thức nằm sâu trongngườicậuđãlàmchocậucóđượccáisứcmạnhngạonghễấy.

Renisenbsắcgiọng,“Nhữngngườianhtraicủachịkhôngphảiđãbịloạinhưcậunóiđâu.AnhYahmosevẫncònsốngmà.”

Ipynhìnnàngkhinhthị,“Thếchắcchịtưởngrằnganhtasẽbìnhphụclạihoàntoàn?”

“Tạisaokhông?”Ipy phì ra cười, “Tại sao không?Này, đơn giản là tôi không

đồng ý với chị. Yahmose chết rồi, tiêu rồi - anh ta còn bò lê lađượcmộtlúc,hoặcngồimàrênrỉthôi-nhưnganhtakhôngcònlàmộtngười đàn ôngnữa. Anh tahồi phục saunhữngđợt tácđộng đầu tiên của thuốc độc, nhưng chính chị thấy đó, anh takhôngcòncóthểkhálênhơnđượcnữa.”

“Tạisaokhông?Renisenbhỏi.Vịysĩđãbảorằngchỉcầnmộtthờigianngắnnữalàanhấyhoàntoànmạnhvàtrởlạinhưcũ.”

Ipynhúnvai,“Cácysĩđâucóphảibiếthếtmọichuyện.Họnóithậtkhônkhéovàdùngchữtrànggiangđạihải.ChịcứtráchmóccáiconmụNofretđộcácđinếuchịmuốn,nhưngYahmose,anhYahmosethânyêucủachúngtathìtiêurồi.”

“Thếcậukhônglosợchomìnhsao,Ipy?”“Sao?Tôiấyà?”Ipycười,ngẩngcaođầu.“Nofretcũngkhôngyêuthươnggìcậuđâu,Ipyạ.”“Khônggìcóthểlàmhạitôiđược,chịRenisenbạ,trừphitôi

cố chọnnó.Tôi còn trẻ thật,nhưng tôi là loạingười sinh rađểthành công. Còn chị, chị Renisenb,nếuđứngvềphía tôi, chị sẽđượcviệcđấy,chịnghekhông?Chịthườngxemtôinhưmộtđứabévôtráchnhiệm.Nhưnggiờđâykhôngphảivậynữa.Mớimộttháng làcớsự thayđổi.Chẳngbao lâu trongnhànàysẽkhông

Page 147: Tận Cùng Là Cái Chết

cònýkiếnnàongoạitrừýkiếncủatôi.Chatôicóthểralệnhấy,nhưngdầugiọngnóilàcủaôngấy,cònbộócquyếtđịnhnhữngýkiếnđólàcủatôi,”Cậutabướcđimộthaibước,“dừnglại,ngoáiluinói-VìthếhãycẩnthậnđấychịRenisenb,đừnglàmchotôibấtbìnhvớichị.”

Renisenb đang đứng yênnhìn theo Ipy thì nghe tiếng chân.NàngquaylạivàthấyKaitđangđứngbêncạnhmình.

“ThằngIpynóigìthế,Renisenb?”Renisenbchậmrai,“Nóbảorằngchẳngbaolâunữanósẽlà

ôngchủ.”“Nóbảovậyhả?Kaitnói.Tôithìnghĩngượclạiđấy.”     

Ipynhẹnhàngchạylênbậcthềmnơimáihiênvàđivàonhà.

CáicảnhYahmosenằmthườnthượttrênchiếctrườngkỷdườngnhư làm cậu ta hài lòng. Cậu cất giọng vui vẻ, “Thế nào, khákhônganh?Chẳnglẽtụiemkhôngcònbaogiờthấyanhrangoàiđồngnữasao?Emthậtkhônghiểusao thiếuanhmàcôngviệccũngkhôngđếnnỗirốitunglênđấy.”

GiọngnóiyếuớtcủaYahmoselộvẻbănkhoăn.“Anhthậtchẳnghiểuralàmsaocả.Chấtđộcbâygiờđãbịloại

rồi,thếmàtạisaosứckhỏeanhkhônghồiphục?Sángnayanhthửbướcđinhưngchânanhkhôngmanganhnổi.Anhyếu,yếuquávàđiềutệhạinhấtlàcàngngàyanhcàngthấyyếuhơn.”

Ipylắcđầuvớimộtvẻxótthươnghờihợt,“Nhưthếthìtệthật.Thếcácysĩkhônggiúpđượcgìsao?”

“Người phụ tá của cha Mersu đến đây hàng ngày. Ông takhônghiểuđược trườnghợpnày. Anhđãuốngnhiều loại dượcthảorấtmạnh.Hàngngàyhọvẫnlàmbùaphépgiảiđộcchoanh.Đủthứthứcănđặcbiệtbổdưỡngdànhchoanh.Vìthếmàngườiysĩkhẳngđịnhvớianhlàkhôngcólýdonàokhiếnanhkhông

Page 148: Tận Cùng Là Cái Chết

mauchóngmạnhtrởlại.Thếmàthayvìhồiphục,càngngàyanhcàngkiệtsứcđi.”

“Nhưthếthậtbậyquá,”Ipynói.Cậuvừađivừahátnhonhỏtrongcổhọngchođếnkhigặpcha

cậuvớiHori,tayômmộtcuộngiấy,bướcvào.NétmặtđangloâuvàphiềnmuộncủaImhotepbỗngsánglên

khithấyđứaconútyêuthươngnhấtcủamình.“A,Ipycủachađâynày.Concótườngtrìnhgìchochavềcông

việckhông?”“Tốt cả cha ạ. Chúng con đang lo gặt lúamạch. Được mùa

lắm.”“Ừ,cámơnthầnRemọiviệcbênngoàiđềutốtđẹpcả.Ướcchi

việc trong nhà cũng như vậy. Cha vẫn tin ở Ashayet,” nàng sẽkhôngtừchốigiúpđỡchúngtatronglúcchúngtathốngkhổnhưthếnày.CharấtloâuvềYahmose.Chakhôngthểhiểutạisaonólạirãrờinhưvậy.

Ipycườikhinhthị,“AnhYahmoseluônluônyếuđuối.”“Không đúng đâu,” Hori nhẹ nhàng chen vào. Sức khỏe của

Yahmosetướcđâyluônluôntốt.Ipykhăngkhăng,“Sứckhỏetùythuộcvàotinhthầncủacon

người. Yahmosekhôngbao giờ có tinh thần. Ra lệnh chongườikhácmàanhcònsợnữalà.”

Imhotepnói,“Chặngsaunàythìđiềuđókhôngđúngđâu.MấythángsaunàyYahmose tỏracóuyquyền lắm.Chínhchangạcnhiênmà.Nhưngsựyếuđuốivềthểchấtnàylàmchaloâulắm.Mersuđãbảođảmvớichalàmộtkhiảnhhưởngcủathuốcđộcđãhết,nósẽhồiphụclạinhanhchóng.”

Horiđặttậpgiấychỉthảosangmộtbên,anhlặnglẽnói,“Còncónhữngloạithuốcđộckhácnữa.”

Imhotepquayngườilạiphíaanh,“Cháunóithếnghĩalàgì?”Hori vẫn nói bằng một giọng nhẹ nhàng, trầm ngâm, “Có

nhữngthứthuốcđộckhôngtácđộngngay lập tứcvàkhôngtácđộngdữdội.Chúngđánhlừangườita.Cứhàngngàymộtíttích

Page 149: Tận Cùng Là Cái Chết

tụlạisẽcótácđộng.Saunhiềuthángyếuđithìngườitrúngđộcchết.Ngườitabiếtcónhữngthứđộcdượcnhưvậytronggiớiphụnữ.Đôikhihọdùngchúngđểloạibỏmộtanhchồngvàvàlàmchongườitatưởngrằngđólàmộtcáichếttựnhiên.”

Imhotep tái xanhmặt, “Cháunghĩ rằng… rằng đó là trườnghợpcủaYahmose?”

“Cháuchỉgợi ra rằngđó làmộtkhảnăng.MặcdùhiệnnaythứcăncủaYahmoseđượcmộtnôlệnếmthửtrướckhiđútchoanh,nhưngsựthậntrọngnhưvậycũngkhôngíchgìcả,khimàsốlượngthuốcđộcnơithứcăntrongmỗingàysẽkhônggâyramộthậuquảnàocóthểtrôngthấyđượccả.”

“Điênrồ,” Ipykêulớnlên.Tuyệtđốiđiênrồ!Tôikhôngtincónhữngthứthuốcđộcnhưvậy.Tôichưabaogiờnghenóiđếncả.

Hori nhướng cặp mắt, “Cậu còn rất trẻ, Ipy à. Vẫn còn rấtnhiềuđiềucậukhôngbiết.”

Imhotepkêuthan,“Nhưngchúngta làmsaobâygiờ?ChúngtađãkêugọiđếnAshayet.Chúngtađãlễvậtnơiđềnthờ.Chưabaogiờtađặtlòngtinvàoviệccúngtếđếnnhưvậy.Tacòncóthểlàmgìnữa?”

Hori trầmngâm,“Hãygiaochomộtngườinô lệ thật tincẩnnấuthứcănchoYahmosevàluônluônquansátngườinôlệđó.”

“Cứthửnhưvậyđi,”Imhotepnói.Cógìbậybạtasẽbiếtngay.Ipygiậndữbướcrakhỏiphòng.Horiđămchiêunhìntheocậu

tavớicáichaumàylongạitrênnétmặtanh.     

IpyđùngđùngrakhỏinhàtrongcơngiậndữkhiếncậusuýtnưabổnhàovàoHenet.

“Tránh đường ra, mụ Henet. Mụ luôn luôn bò lê la và cảnđườngngườita.”

“CậuIpy,cậuthậtthôbạo,cậulàmtrẹotaytôirồiđâynày.”“Càngtốt.Tôichánngấymụvàcáikiểugiảlảcủamụlắmrồi.

Page 150: Tận Cùng Là Cái Chết

Mụđikhỏinhànàycàngsớmcàngtốt.Vàtanóichomụbiết,mụsẽphảiđithôi.”

CặpmắtHenetlóelênmộtcáchácđộc,“Thếcậuđịnhđuổitôiđấyphảikhông?Sautấtcảnhữngsựchămsóc,nhữngtìnhyêuthươngmàtôidànhchotấtcảcáccôcáccậu.Tôiđãtậntụyhếtlòngvớigiađìnhnày.Chacậubiếtkháđủvềđiềuđó.”

“Đúngraôngnghekháđủvềđiềuđó.Vàbọntacũngvậy.Theoýtathìmụchỉlàmộtkẻchuyêngâychuyệnbấthạnhbằngvàocáilưỡimaquỷcủamụ.MụđãgiúpchoNofretchiarẽgiađìnhnày,điềuđótabiếtkhárõ.Rồithìconđànbàđóchếtvàmụlạivẩyđuôinịnhnọttụita.Nhưngmụsẽthấy,cuốicùngchatasẽnghe lời tachứkhôngphảinghenhữngchuyệndối trácủamụđâu.”

“Trôngcậurấttứcgiận.ĐiềugìlàmcậunổigiậnvậycậuIpy?”“Đừngbậntâm.”“Cậu không sợ sao cậu Ipy? Có những chuyện kỳ quặc đang

diễnratrongnhànày.”“Mụgià,mụkhôngthểdọatađượcđâu.”Cậu tungngườivượtquaHenet rakhỏinhà.Henetchậmrãi

quayngườiđivàonhà.TiếngrênrỉcủaYahmoselàmmụchúý.Anhđangnhỏmngườidậytrênchiếctrườngkỷvàcốgắngbướcđi.NhưngdườngnhưcẳngchânanhđãphảnlạianhtứckhắcvànếukhôngcóHenetnhanhnhẹnchạylạiđỡthìanhđãtélănranềnnhà.

“Nào,nào,cậuYahmose,nằmxuốnglạiđâyđi.”“Bà khỏe quá, bà Henet. Thoạt trông không ai nghĩ bà khỏe

vậy,”Anhnằmxuốnggốiđầulênchiếcgốidựabằnggỗ.Cảmơn.Nhưngtôisaovậynhỉ?Saotôicócảmtưởngnhưbắpthịttôiđềutanthànhnướccả.

“Đúng là nhà này bị quỷ ám. Chính là do con quỷ cái từphươngBắclạinhàchúngtađấy.XưanaykhôngcógìtừphươngBắcđếnmàtốtlànhcả.”

Yahmose thì thào vớimột vẻ tuyệt vọng đột ngột, “Tôi đang

Page 151: Tận Cùng Là Cái Chết

chết.Vâng,tôichết…”Henetcười,“Ngườikhácsẽchếttrướccậu.”“Sao?Bàmuốnnóigìvậy?”Yahmosechốngmìnhtrêncùichỏ

đămđămnhìnmụta.“Tôibiếttôiđangnóigì,”Henetgậtgậtđầunhiềulần.“Không

phảicậusẽchếttiếpđâyđâu.Cứchờmàxemạ.”     

“Tạisaoemtránhmặttôi,Renisenb?”Kameni đúng chắn ngay giữa lối đi của Renisenb. Nàng đỏ

mặt và cảm thấy khó tìm được câu trả lời thích hợp. Quả thậtnàngđãcốtìnhquayđikhithấyKameniđangđiđến.

“Tạisao,Renisenb?Hãybảochotôibiếttạisaovậy?”Nhưngkhôngcósẵncâutrảlời,nàngchỉcóthểcâmlặnglắc

đầu.Rồinàngngướcnhìnanhkhianhđứngđốidiệnnàng.NàngđãmơhồsợrằngcảkhuônmặtcủaKameninữa,cũngđổithay.Trongngườinàngdânglênmộtniềmvuisướngkỳlạ.Khinàngthấykhuônmặtđókhông thayđổi, cặpmắtanh trangnghiêmnhìnnàngvàlầnđầutiênkhôngcónụcườinởtrênmôianh.

Trước ánhmắt của anh,mắt nàng sụp xuống. Kameni luônluônđủ sức làmnàng bối rối. Anhđứng sát quá làmnàng xúcđộng,timnàngđậpthìnhthịch.

“Tôibiếtvìsaoemtránhtôi,Renisenbạ.”Nàngtìmlạiđượcgiọngnóicủamình,“Tôi, tôikhôngtránh

anh.Tôikhôngthấyanhđangđiđếnđấythôi.”“Emnóidối,”Giờđâyanhđangmỉmcười.Mặcdùkhôngnhìn

lên,nàngcóthểnghethấynụcườitronggiọngnóicủaanh.“Renisenb,Renisenbđẹpđẽcủaanh.”Nàng cảm thấy bàn tay khỏe, ấm của anh đặt lên cánh tay

nàngvànànggiậtlùitứckhắc.“Đừngchạmvàotôi.Tôikhôngthíchaichạmđến.”“Tạisaoemchốnglạitôi,Renisenb?Embiếtrõchuyệngìgiữa

Page 152: Tận Cùng Là Cái Chết

chúngtamà.Emcòntrẻ,khỏemạnhvàđẹp.Thậtlàcưỡnglạitựnhiênnếuemphảisốngsầumuộnsuốtđờiemvìngườichồngđãkhuất.Tôisẽđememđikhỏinhànày.Nơiđâyđầychếtchócvàmaquỷ.Emsẽcùngđivớitôivàemsẽantoàn.”

“Thếgiảdụtôikhôngmuốnđi?Renisenbhỏi.”Kameni bật cười. Hàm răng trắng khỏe của anh lóe lên,

“Nhưng em thật sựmuốn đimà, có điều em không chịu thừanhậnđấythôi.Renisenbơi,đờisốngthậtđẹpkhihaingườiyêunhausốngvớinhau.Tôisẽyêuthươngemvàlàmchoemhạnhphúc.Emxem,tôisẽkhôngcòncầuxinthầnPtah“hãytraochotôingườiyêucủatôitốinay”màtôisẽđếnnóivớichaem:“XinhãytraoRenisenbchotôi”.Nhưngtôinghĩởđâykhôngantoànchoem,vìthếtôisẽmangemđi.Tôilàmộtngườithưquangiỏivà tôi có thể vào làm việc cho những gia đình quý tộc lớn ởThebesnếutôimuốn,mặcdầuthựcsựtôithíchcảnhthôndãởđâyhơn-tôithíchviệccầycấy,chănnuôi,thíchnhữngbàihátcủangườithợgặt,thíchnhữngthúvuiđánhcátrênsôngnày.Tôithíchđưaemđithuyềntrêndòngsông,RenisenbạvàchúngtasẽđemTeti theovớichúngta.Đứabéđẹp,khỏe, tôisẽyêuthươngnóvàsẽlàmộtngườichatốtcủanó.Nào,Renisenb,emtrảlờirasaonào?”

Renisenbđứngimlặng.Nàngnghetimmìnhđậpnhanh,vàcảmthấymộtsựmệtmỏidângtrànkhắpcơthể,giácquan.Tuythế,cùngvớicáicảmgiácêmdịu,nhượngbộ,lạicómộtcảmgiáckhácdânglêntrongconngườinàng,cảmgiácđềkháng.

“Tayanhấychạmvàocánhtaymìnhvàmìnhthấyyếuđuốihẳnđi…”Nàngthầmnghĩ.“Chínhvìsứcmạnhcủaanhấy…củađôi vai rộng, củamiệng cười của anh ấy…Nhưngmình khônghiểugìvềtâmhồn,ýtưởng,contimcủaanhấy.Khôngcósựyênlànhgiữaanhấyvớimình,khôngcósựngọtngào…mìnhmuốngìnhỉ?Mìnhcũngkhôngbiếtnữa…nhưngkhôngphảithếnày…không,khôngphảiđiềunày…

Rồi nàng nghe thấymìnhnói, và chính bằng tai củamình,

Page 153: Tận Cùng Là Cái Chết

Renisenbcũngthấynhữnglờiđóyếuđuốivàlưỡnglự,“Tôikhôngmuốnlấychồngkhác…Tôimuốnởmộtmình…đểlàchínhtôi…”

“Không, Renisenb, em lầm rồi. Emkhôngmuốn sống côđộcđâu.Chínhbàntayemđãnóivậykhinórunlêntrongtaytôi…Sao?”

Bằngmộtnỗlựcghêgớm,Renisenbrúttaymìnhrakhỏibàntayanh,“Tôikhôngyêuanh,Kameni.Tôinghĩlàtôighétanh.”

Anhmỉmcười,“Tôikhôngnềviệcemghéttôi,Renisenbạ.Cáighétcủaemrấtgầnvớiyêu.Chúngtasẽnóilạichuyệnnàylúckhác.”

Anh rời nàng, bước đi bằng những bước chân nhanh nhẹn,uyểnchuyển,thoảimáinhưmộtconnai.RenisenbchầmchậmđivềphíaKaitvàlũconđangchơibêncạnhhồ.

Kaitnói chuyệnvớingườiemchồng,nhưngnàngchỉ trả lờinhátgừng.TuyvậyKaitkhôngchúývìnhưthườnglệ,đầuóccôchỉ hướng vềmấy đứa con chứ không chú ý về bất cứ điều gìkhác.

Renisenbđộtngột phá vỡ sự im lặng, “Emcónên lấy chồngkháckhông?Chịnghĩthếnào,chịKait?”

Kaittrảlờiuểoảikhôngchútâm,“Tôinghĩthếlàtốt.Côcòntrẻ,khỏemạnh,côcóthểsinhnhiềuconnữa.”

“Đólàtấtcảcuộcđờicủamộtngườiphụnữsao,chịKait?Emsẽbộnrộnsuốtngàyphíasaunhàvớiconcái,buổichiềuchơivớinócạnhhồ,dướinhữngtàngcâysungdâu?”

“Tất cảnhững điều đó quan trọng vớimộtngười đàn bà. Côhẳnphảibiếtnhưvậy.Đừngnóirằngnhưthếcôchỉlàmộttênnộlệ.PhụnữởAiCậpchúngtacónhiềuquyềnhànhđộngchứ.Tàisảnquamìnhmàđếnvớiconcái.PhụnữlàgiòngmáusốngđộngởAiCập.”

RenisenbđămchiêunhìnbéTetiđangbậnrộnlàmmộtlẵnghoachoconbúpbêbằnggỗcủamình.Tetichaumàytậptrungvàoviệclàmlẵnghoa.CómộtthờikhithấyTetigiốnghệtKhay,lúcnótrềmôidướira,đầungoẹosangmộtbên,timRenisenbrộn

Page 154: Tận Cùng Là Cái Chết

lên vì đauđớnvà yêu thương.Nhưnggiờđâykhông chỉ khuônmặtcủaKhaymờđitrongkýứccủanàngmàcảTeticũngkhônglàmcái tròngoẹođầuvà trềmôiranữa.Đã từngcónhững lúcRenisenbômchặtnóvàolòng,nàngcảmthấyđứabévẫnlàmộtphầncủathânthểcủadathịtnàngvàtrongmộtcảmgiácsởhữusôinổinàngđãtựbảo”“Nólàmình,chínhmình.”

Giờ đây, ngắm nó, Renisenb nghĩ: “Nó là mình, và nó làKhay…”

Tetingướcnhìn lên, thấymẹ,bémỉmcười.Nụcườinghiêmtrang,thânmật,tincậyvàvuithú.

Renisenbnghĩ:“Không,nókhôngphảilàmìnhvàcũngkhôngphảilàKhay-nólàchínhnó.LàTeti.Nóđơnđộc,nhưmìnhcũngđơnđộcvàtấtcảchúngtađềuđơnđộc.Nếucótìnhyêuthươnggiữamìnhvớinóthìmìnhvànósẽlàbạnsuốtđời,nhưngnếukhôngcótìnhyêunósẽlớnlênvàmìnhvớinósẽlàhaingườixalạ.NólàTeti,cònmìnhlàRenisenb.”

Kait nhìn cô em chồng tò mò, “Cô thật sự muốn gì, côRenisenb?Tôikhônghiểu.”

Renisenb không trả lời. Làm sao có thể nói cho Kait rõ vềnhững điềumà chính nàng còn chưa rõ? Nàng đưamắt nhìnquanhmình, nhìn những bức tường bọc kín khuôn viên, nhìnmáihiênvớinhữnghàngcộtđámàusắcvui tươi,nhìnnhữngcộtnước,nhìnnhững túp lêunhỏxinhxắn,nhìnnhững luốnghoa và những bụi cây chỉ thảo. Tất cả đều an toàn, khóa kín,không có gì để sợhãi. Chung quanhnàngnhững tiếnghát củabọn trẻ nhỏ, tiếng lanh lảnh của đám đàn bà trong nhà, tiếngchâncủađànsúcvậttừxavọnglại…Nàngnóichậmrãi,“Ởđâytakhôngthểthấyđượcdòngsông…”

Kaitngạcnhiên,“Tạisaolạiphảithấydòngsông?”Renisenbvẫnmộtgiọng,“Ờemthậtngốc.Emkhôngbiết…”Trướcmắt nàng, rất rõ ràng, nàng thấy trải rộng ra những

cánhđồngxanhmướt,phìnhiêuvàxahoanữalàmộttấmthảmhồng nhạt, mờ dần tới tận chân trời, và chảy xuyên qua tấm

Page 155: Tận Cùng Là Cái Chết

thảmđỏdòngsôngNile,xámbạc…Nàngcảmthấynhưhụthơi.Nhữnghìnhảnh,nhữngquang

cảnh,nhữngâmthanhchungquanhnàngmờdầnđi, thayvàođólàmộtnỗiyêntĩnhmênhmang,mộtsựsảngkhoáivôtận…

Nàngtựnóivớimình:“NếumìnhquayđầulạimìnhsẽthấyHori.Anhấysẽtừcuộcgiấychỉthảongướcmắtlênnhìnvàmỉmcườivớimình…lúcđómặttrờiđanglặnxuống,chungquanhsẽtrởthànhtốitămvàrồimìnhsẽngủ…Đósẽlàcáichết”.

“Cônóigìvậy,Renisenb?”Renisenbsựctỉnh.Nàngkhôngbiếtrằngvừarồinàngđãnói

rathànhlời.Từảoảnhnàngtrởvềvớithựctại.Kaitđangtòmònhìnnàng,“Renisenb,côvừanói“chết”-côđangnghĩgìvậy?”

Renisenblắcđầu,“Emcũngkhôngbiếtnữa.Emkhôngđịnh…”Nàngnhìnquanhmộtlầnnữa,cáicảnhgiađìnhnàythậtdễ

yêubiết bao, vớinhữngvòinướcphun, vớinhữngđứabéđangchơiđùa.Nànghítmộthơithởthậtmạnh.

“Nơiđâythậtbìnhyên.Ngườitakhôngthểtưởngtượngrabấtcứchuyệngìkinhkhủngsắpxảyraởđây.”

Nhưngcũngchínhởbêncạnhmàmàsánghômsauhọtìmthấy Ipy.Cậunằmchúcmặtxuốngnước.Mộtbàn tayđãnhậncậuchếtđuối.

Page 156: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngXVIITHÁNGTHỨHAI-MÙAHẠ

NGÀYTHỨMƯỜI

Imhotepngồicoquắpngườilại.Trôngônggiàhơnnhiều,chỉcònlàmột ông cụ còm cõi và rã rời. Nétmặt ông trông ngớ ngẩnthảmhại.

Henet mang thức ăn lại và cố ép ông ăn, “Nào, nào, ngàiImhotep,phảigiữgìnsứckhỏemớiđược.”

“Tại saochứ?Màsứckhỏe làgì chứ? Ipykhỏe,”khỏe, trẻvàđẹp,“vàgiờđâynóđangnằmtrongbuồngướpxác.Contraicủata,đứacon trai ta thươngyêunhấtđời.Đứacon trai cuối cùngcủata.”

“Không,không,ngàiImhotep,ngàicòncócậuYahmosemà.”“Trongbaolâunữa?Không,thằngYahmosecũngsắptiêurồi.

Tấtcảchúngtađềusẽchếthết.Điềuquỷquáinàođóđổlêntrênchúngtavậynhỉ?Tađâucóbiếtđượcnhữngtaihọanhưthếnàyxảy rakhi tađemcái conhầuđóvềnhà?Đó làmột chuyệnaicũng thừa nhận, một điều đúng đắn và phù hợp với luật củangườicũngnhưluậtcủathầnlinh.Tacũngtrântrọngnó.Thếthìtạisaonhữngđiềunàylạixảyđếnchota?HaylàchínhAshayetđã trả thù ta?ChínhnàngchứkhôngphảiNofretđãkhông thathứchota?Rõràngnàngđãkhôngđáplạilờithỉnhnguyệncủata.Nhữngđiềuácsẽcòntiếpdiễnnữa.”

“Không, không, ngài không đượcnói như vậy.Mớimột thờigianquángắnkểtừkhichúngtadânglễvậtvớilờinguyệnlênbàAshayet.Ailạichẳngbiếtviệcxửkiệnlàviệclàmtốnrấtnhiềuthờigiờ,trướcphápđìnhviệckiệncáonhiềukhihoãnđihoãnlại

Page 157: Tận Cùng Là Cái Chết

mãi rồi đến các quan giám sát lại còn lâuhơnnữa. Công lý làcônglý,trongđờinàycũngnhưđờisau,mộtviệckiệntụngcàngdiễnrachậmchạpthìlạicàngđượcphânxửcôngminhvàolúcchungcụcngàiạ.”

Imhotepvẫncứ lắcđầungờvực.Henet tiếp tục, “Vả lại,ngàiImhotepạ,ngàiphảinhớrằngcậuIpykhôngphảilàconcủabàAshayet-cậulàconcủabàAnkh,vợkếcủangài.Vìthế,làmsaomàbàAshayetcó thểhếtmình lưutâmvìcậutađược?NhưngvớicậuYahmosethìkhác-cậuYahmosesẽlànhbệnh,bởivìbàAshayetởtrênkiasẽcanthiệpđểcậuấyphảibìnhphục.”

“Henet,taphảithúnhậnrằnglờimụanủitarấtnhiều…mụnóinhiềuđiềuđúnglắm.QuảthậthiệngiờthằngYahmosehàngngày hồi phục được một ít. Nó quả là một đứa con tốt, trungthành. Nhưngmỗi khi ta nghĩ đến thằng Ipy của ta…một tríthôngminhnhưvậy,mộtsắcđẹpnhưvậy…Imhoteplạirênrỉ.”

“Trờiơihỡitrời!Henetcũngrênlêntrongniềmthôngcảmvớiông.”

“Cáiconđànbàkhốnnạnvớisắcđẹpđángnguyềnrủacủanó!Ướcchitađãđừngđểmắtđếnnó.”

-Đúngvậy,đúngvậy,thưachủnhân.Nóđúnglàcongáicủamavương.Nócóhọcmathuậtvàbùachú,điềuđóthìkhôngcònnghingờgìnữa.

Có tiếng gậy đập lên nền nhà và Esa khập khiễng bước vào

kháchsảnh.Bàkhịtmũichếnhạo, “Saođấy,khôngcònmộtaitrongnhànàycònchútlýtríhaysao?Cácngườikhôngcóviệcgìhơnlàngồibuôngranhữnglờinguyềnrủamộtcôgáibấthạnh,mộtcôgáiquenthóithùvặtvàranhmãnh,đượcthúcgiụcthêmbởicáchxửsựngungốccủanhữngconvợngungốccủanhữngđứacontraingungốccủacon.”

“Thói thù vặt và ranhmãnh,mẹ gọi như vậy được saomẹ?Trờiơi,bađứacontraicủatôi,haiđứađãchết,cònmộtđứathìđangchết.Thếmàmẹtôilạinóitôinhữnglờinhưvậy!”

Page 158: Tận Cùng Là Cái Chết

“Có lẽphảicầncómộtngườinàođónóivớiconnhữngđiềunhưvậy,vìconkhôngthểnhậnthứcsựviệcđúngnhưnóvốncó.Hãygiũ sạch trongđầuóc concái sựmê tínxuẩnngốcvề linhhồncủamộtcôgái trởvềbáo thùđi.Đây làmộtbàntayngườisốngđãđèđầuthằngIpyxuốnghồ,vàmộtbàntayngườisốngđãrótthuốcđộcvàotrongrượumàthằngYahmosevàSobekuống.Concómộtkẻthù,đúngvậy,Imhotepạ,mộtkẻthùởngaytrongnhànày.VàchứngcớlàtừkhiconlàmtheolờikhuyêncủaHoriđể con Renisenb nấu thức ăn cho thằng Yahmose, hoặc để chomộttênnôlệnấunhưngnócanhchừngrấtkỹvàtựtaynóbưngchothằngYahmoseăn,từkhiđó,mẹbảoconrõ,thằngYahmosehồiphụclạisứckhỏengàymột.Cốgắngđừngtỏrangốcnữa,concứngồirênrỉvàvòđầubứctaimãi,vềmấychuyệnnàythìmụHenetgiúpconnhiềulắm…”

“ÔicụEsa,cụnóioanchoconlắm!”“Vàmẹbảocon,vềchuyệnnày,Henetgiúpconkhôngbiếtlà

vìmụcũngngốchayvìmộtlýdonàokhác…”“XinthầnRethathứchocụvìcụđãtỏrađộcácvớimộtngười

đànbàđơnđộcvàbấthạnh.”BấtchấpHenet,Esahuơcâygậytrongmộtcửchỉmạnhmẽ,

“Imhotep, hãy cương nghị lên, và cố gắng suy nghĩ. Ashayet,ngườivợđãkhuấtcủacon,nhậntiệnđólàmộtngườiđànbàrấtđángyêuvàkhôngngốctínào,cóthểgâyảnhhưởngchocontừthếgiớibênkia,nhưngkhócóthểsuynghĩthếchocontrongthếgiới này! Chúng ta phải hành động Imhotep ạ, nếu chúng takhôngmuốncóthêmmộtngườichếtnữatrongnhànày.”

“Mộtkẻthùtrongnhànày?Vàlàngườisống?Mẹthậtsựtinnhưvậysaomẹ?Nhưngnhưvậythìnghĩalàtấtcảchúngtađềunguyhiểm?”

“Chắcchắnrồi.Chúngtabịnguyhiểmkhôngphảibàntaycủahồnmabùaquỷgìcảmàbởisứcmạnhcủaconngười,bởinhữngngóntayngườisốngđãrótthuốcđộcvàothứcănthứcuống,bởimộtkhuônmặtngườilòdòtheosauthằngIpyđangtừlàngtrở

Page 159: Tận Cùng Là Cái Chết

vềnhàgiữađêmkhuyavàấnmạnhđầunóxuốngdướihồ.”Imhoteptrầmngâm,“Làmđượcvậycầnphảicósứcmạnh.”“Trông bề ngoài thì đúng vậy, nhưng mẹ cũng không chắc

lắm. Thằng Ipyđã saymèmvì rượubia ở làng. Có thểnóbướcthấp,bướccaođivềnhà,vàkhôngđềphònggìngườicùngđivớinó, nó bèn cúi đầu xuống hồ rửa mặt cho mát. Và lúc đo thìkhôngcầnnhiềusứclựclắm.”

“Mẹ cố nói gì vậymẹ?Mẹmuốn nói rằng chínhmột ngườiphụnữđãlàmđiềuđó?Nhưng,khôngthểđược.Toànbộchuyệnđólàkhôngcóthể!Khôngthểnàocókẻthùtrongnhànày,nếucóthìchúngtaphảibiết,conphảibiết.”

“Conạ, tộiácnằmởnơicon timchứkhôngbiểu lộ trênnétmặtđâu.”

“Mẹmuốnnóimộttrongbọnđàytớhoặcnôlệ?”“Khôngphảiđàytớcũngkhôngphảinôlệ,Imhotepạ.”“Mộttrongchúngta?Hoặcngườikhác…cóphảimẹmuốnnói

Hori hoặc Kameni? Nhưng Hori thì cũng như người trong giađình.Nóxưanayvẫntrungthànhvàđángtincậy.CònKameni?Nólàmộtngườilạthậtđấy,nhưngnóthuộcđẳngcấpvớichúngtavànóđãchứngtỏlòngnhiệtthànhtậntụycủanókhilàmviệcchocon.MớisángnaynóvừađếngặpconđãthúcgiụcconbằnglòngchonócướiRenisenb.”

“Ồ,thếhả?”Esatỏrachúý-Vàcontrảlờisao?“Contrảlờisaođược?Imhotepsốtruột.Lúcnàycóphảilàlúc

nóichuyệncướihỏiđâu,conđãbảonóvậy.”“Thếnóbảosao?”“Nóbảorằng theoýnó thìđâychính là lúcnóichuyệncưới

hỏi.NóbảoRenisenbkhôngantoàntrongnhànày.”“Mẹtựhỏi,”Esanói,“Mẹtựhỏirấtnhiều…Cóphảichínhlà

conấykhông?Trướcđâymẹnghĩnólà…-vàHoricũngnghĩvậy-nhưngbâygiờ…”

Imhotep tiếp tục, “Làm thếnàomà tiếnhành lễ cưới với lễtang song song với nhau được? Coi không hợp lẽ chút nào. Cả

Page 160: Tận Cùng Là Cái Chết

quậnsẽbàntán…”“Bâygiờkhôngphảilàlúcgiữlễnghitruyềnthốngđâuconạ,”

Esabảo.Đặcbiệtlàtừlâunaynhữngngườiphuướpxáchầunhưở thường trực trong nhà này. Đây hẳn là điều đại phát đối vớiMontu,“côngviệclàmăncủaôngtaphátđạtlắm.”

“Họ vừađòi tăng giá lênmười phần trămđấy,” Imhotep độtngộtđổicâuchuyện.-Quândãman!Chúngbảorằngnhâncôngbâygiờđắthơntrước.

“Đáng lẽ họ phải tính giá sỉ chomình chứ,” Esamỉm cườitrướccâunóiđùacủachínhmình.

Imhotepnhìnbàkinhhoàng,“Mẹơi,chuyệnnhưthếnàymàmẹnóiđùađượcư?”

“Đờisốnglàmộttròđùabỡn,conạ,vàthầnchếtsẽlàngườicườicuốicùng.Conkhôngnghevậytrongmỗibuổitốisao:cứănuốngvuichơiđi,rồingàymaianhsẽchết.Ừđiềuđóhoàntoànđúngvớitrườnghợpcủachúngta,”vấnđềduynhấtlàaisẽchếtngàymaiđây.

“Điềumẹnóithậtkhủngkhiếp,khủngkhiếp.Chúngtacóthểlàmgìbâygiờ?”

“Đừngtinbấtcứai,”Esabảo.Đólàđiềutiênquyết,điềuquantrọngnhất.Bàlậplại,nhấnmạnh,“Đừngtinbấtcứai.”

Henetbắtđầubậtkhóc,“Tạisaocụlạinhìnvàocon.Conchắcchắnrằngnếucóngườinàoxứngđángđượctincậythìchínhlàcon.Điềuđóconđãchứngminhquasuốttừbaonhiêunămnay.Thưachủnhân,chủnhânđừngnghelờicụấy.”

“Nào,nào,Henetcủata,tấtnhiêntatinmụ.Tabiếtrấtrõtấmlòngchânthậtvàtậntụycủamụ.”

“Conkhôngbiếtgìcả,”Esanói.Khôngaitrongchúngtabiếtgìcả.Đóchínhlànỗinguyhiểmcủachúngta.

“Cụbuộctộicon?”Henetrênrỉ.“Takhông thểbuộc tội. Takhôngbiết rõ cũngnhưkhôngcó

chứngcứ…tachỉnghingờ.”Imhotepngướclênnhìnbà,“Mẹnghingờ…nghingờai?”

Page 161: Tận Cùng Là Cái Chết

Esanóichậmrãi:-Tađãnghingờmộtlần,rồilầnthứhai,vàlầnthứba.Tasẽ

thànhthật.ThoạttiêntanghingờthằngIpy,nhưngIpyđãchết,vậyđiều tanghingờ là sai lầm.Rồi tanghingờmộtkẻkhác -nhưngchínhvàongàyIpychết,mộtýtưởngthứbađếnvớita…-Bàngừnglạimộtlúc-HorivàKamenihiệncótrongnhàkhôngnhỉ?Hãyđigọihọđếnđây.Ừ,gọi luônRenisenbởdướibếplênnữa.CảKaitvàYahmose.Tacómộtđiềumuốnnóivàtấtcảmọingườisẽngheđiềuđó.     

Esa nhìn cả gia đình tụ tập quanh bà. Bà bắt gặp cái nhìn dịudàng và trang nghiêm của Yahmose, nụ cười luôn luôn trênmiệng củaKameni, cặpmắthoảnghốtdòhỏi củaRenisenb, vẻmặtbình thảnkhông tòmòxao xuyến củaKait, cáinhìn trầmngâmlặnglẽbấtkhảthămdòtrênkhuônmặtHori,vẻmặtnhănnhóvừasợhãivừa tứcbựccủa Imhotepvàvẻ tòmòháohức -khoáitránữa-trongcặpmắtcủaHenet…

Bànghĩ:“Khuônmặtchúngkhôngnóichotađiềugìcả.Nóchỉbàytỏcảmxúcbênngoài.Tuythế,nếutanghĩđúng,chắcchắnphảicómộtkẻphảnbộinàođóởđây”.

Bàlớngiọng,“Tacómộtđiềuđểnóivớitấtcảcáccon,nhưngtrướchếttasẽnóichuyệnriêngvớiHenetngaytạiđâytrướctấtcảmọingười.”

SắcmặtHenet thayđổi tứckhắc.Sựvui thích,háohứcbiếnmất. Trôngmụ sợ hãi. Tiếngmụhét lên the thé phản đối, “Cụnghingờtôi,tôiđãbiếtmà!Cụsẽbuộctộitôivàtôi,mộtmụgiàkhốnkhổkhôngcótríócthìlàmsaomàtựbảovệđược?Tôisẽbịlênán…bịlênánmàkhôngaithèmnghetôinóicả.”

“Chúngtanghemụchứ!EsachếnhạovàthấyHorimỉmcười.”Henettiếptục,giọngmụcànglúccàngnhưbịđộngkinh,“Tôi

khônglàmgìcả…Tôivôtội…ThưangàiImhotep,chủnhânyêu

Page 162: Tận Cùng Là Cái Chết

quýcủatôi,xinhãycứutôi…”MụphủphụcxuốngômlấyđầugốiImhotep.Imhotepbắtđầu

lắpbắpvìgiậndữ,trongkhiđótayvẫnvỗnhẹlênđầuHenet.“Mẹ…thậtsự,tôiphảnđối…mẹthậttànác…”Esacắtnganglờiông,“Takhôngbuộctộiaicả.Takhôngbuộc

tộimàkhôngcóchứngcớ.TachỉyêucầuHenetgiảithíchchotấtcảchúngtaởđâyýnghĩacủamộtvàiđiềumàmụđãnói.Thếthôi.”

“Tôicónói…tôicónóigìđâu…”“Có,mụcónói.Đó lànhữnglờichínhtai tanghe.Tai tacòn

thínhmặcdùmắttađãlòa.MụnóirằngmụbiếtđôiđiềuvềHori.Nào, bây giờmụhãynói cho chúng tanghemụbiết gì vềHorinào?”

Horitrônghơingạcnhiên,anhnói,“Phải,bàHenet,bàbiếtgìvềtôi,bànóichochúngtôinghevới?”

Henetngồi bệt xuốngđất và đưa tay quệtnướcmắt. Vẻmặtmụgiậndữvàtháchđố,“Tôikhôngbiếtgìhết-mụnói.Màtôibiếtgìmớiđượcchứ?”

“Đó chính là điều chúng tôi đang đợi bà bảo cho chúng tôiđấy,”Horiđáp.

Henetnhúnvai, “Thì tôi chỉnói chuyệnvậy thôi. Tôi đâu cóhàmýgì.”

Esanói,“Tasẽlậplạilờicủamụchochínhmụnghe,mụnóirằngtấtcảchúngtađềuxemthườngmụ,nhưngmụbiếtvôkhốiđiềuđangxảyratrongnhànày-vàrằngmụthấynhiềuchuyệnhơnnhữngngườithôngmìnhthấy.VàrồimụnóirằngkhiHorigặpmụ,anhtanhìnmụnhưthểmụkhôngtồntại,nhưanhtatrông thấymột cái gì ởđằng saumụ - một cái gì không có tạiđấy.”

“Anhtaluônluônnhưvậy,”Henetgiậndỗiđáp.Cáicáchanhtanhìntôithìtôicứnhưlàsâubọvậy,“tôilàmộtcáigìthậtsựkhôngđángquantâm.”

Esanóichậmrãi,“Cáicâunóiđóinmãitrongtríta-mộtcái

Page 163: Tận Cùng Là Cái Chết

gìởđằngsau-mộtcáikhôngcótạiđấy.Henetnói:“Đúngraanhtaphảinhìntôimớiphải”vàrồimụtiếptụcnóivềSatipy-đúng,vềSatipy-rằngSatipythôngminhbiếtbao,nhưngbâygiờSatipyởđâu?”

Esanhìnquanh,“Điềuđókhôngcónghĩagìvớibấtcứaitrongcácngườisao?HãynghĩđếnSatipy.Satipyngườiđãchếtrồi…vàphải nhớ rằng người ta phải nhìn vàomột người nào đó, chứkhôngphảivàomộtcáigìđókhôngcótạiđấy…”

MộtkhoảngimlặngchếtchócvàrồiHenetkêuthétlên.Mộttiếnggàocao,thethé-mộttiếnggàocóvẻnhưtừmộtnỗisợhãithựcsự.Mụthétlên,đứtđoạn,“Tôikhông…cứutôi…chủnhân,xinđừngđể…Tôicónóigìđâu?”

CơngiậncủaImhotepgiờbùngra.Ônggầmlên,“Thậtkhôngthể tha thứ được. Tôi không cho ai được hành hạ và buộc tộingườiđànbàđáng thươngnày.Mẹcóchứngcứgìbuộc tộimụta?Chỉcólờinóicủachínhmẹnói,khôngcógìkháccả.”

Tráivớisựnhútnhátthườngngàycủamình,Yahmosetiếplờicha,“Chacháunóiđúng.NếunộicónhữngchứngcớđểbuộctộiHenet,xinnộihãyđưara.”

“Takhôngbuộctộimụấy.”Esachậmrãinói.Bàtựangườilêncậygậy.Khuônmặtbàtóp

lại.Giọngbàchậmvànặngnhọc.YahmosequaylạinóivớiHenetbằnggiọngcóthẩmquyền,“CụEsakhôngbuộctộibàgâynhữngtộiácvừaxảyra,nhưngnếutôihiểuýcụđúng,thìcụnghĩrằngbàcóbiếtmộtđiềugìđómàbàgiữkín.Vìthế,bàHenet,nếubàcóbiếtđiềugìđóvềHorihayvềmộtaikhác,thìđâylàlúcbànênnóira.Ngaytạiđây,trướctấtcảchúngtôi.Nóiđi.Bàbiếtđiềugìnào?”

Henetlắcđầu,“Tôichẳngbiếtdiềugìcả.”“Hãy chắc chắn về điều bàđangnói,Henet. Sựhiểu biết đôi

khinguyhiểmđấy.”“Tôithềlàtôikhôngbiếtgìhết.Tôithềvớichínvịthầntrên

Ennead,vớinữthầnMast,vớichínhthầnRenữa.”

Page 164: Tận Cùng Là Cái Chết

NgườiHenetrunlên.Giọngmụkhôngcònvẻkhúmnúmgiảtạo thường lệ. Giờ đây giọngmụ toát ra vẻ hãi hùng và thànhthực.

Esathởmộthơidài.Mặtbàhơicúivềphíatrước.Bàthìthào,“Giúptađivềphòng.”

HorivàRenisenbnhanhnhẹntiếnvềphíabà.Esabảo,“Khôngcầncháu,Renisenb.Horiđỡtađiđượcrồi.”

BàdựavàoHorivàanhcùngbàrờikháchsảnhđivềphòng.Ngướcmắt nhìn lên, bà thấy khuônmặt anh nghiêm khắc vàbuồn.

Bàthìthầm,“Thếnào,Hori?”“Vừarồicụrấtdạidột,cụạ,hếtsứcdạidột.”“Taphảibiếtchobằngđược.”“Vâng…nhưngcụđãchơimộttròliềulĩnhkhủngkhiếp.”“Tabiết.Sao,thếlàcháucũngnghĩgiốngta?”“Cháu đã từng nghĩ như vậy, nhưng không có chứng cứ,

khôngthểcómộtchútchứngcứ.Vàngaycảbâygiờ,cụạ,cụcũngkhôngcóchứngcứ.Tấtcảmớichỉlàsuyluậncủacụ.”

“Chỉcầntabiếtlàđủ.”“Cóthểnhưthếlaquánhiềuđấy.”“Cháumuốnnóigì?Ờ,phải,dĩnhiênrồi.”“Xincụhãygiữmìnhcẩnthận.Từgiờtrởđicụluônluônbị

nguyhiểm.”“Chúngtaphảithửvàhànhđộngthậtnhanh.”“Đúngvậy,nhưngchúng ta có thể làmgì?Phải có chứngcứ

mớiđược.”-Tahiểu.Họkhôngthểnóigìvớinhauthêmđượcnữavìcôhầugáicủa

Esađãchạyđếnđỡcụ.Horiđưacụchocôgáivàquayđi.Gươngmặtanhtrầmtrọngvàloâu.

Đứatớgáinóichuyệntíutít,nhưngEsakhôngchúýtớinó.Bà

Page 165: Tận Cùng Là Cái Chết

cảm thấy mình già đi, bệnh hoạn, và lạnh lẽo… Một lần nữatrongđầubàlạihiệnlênhìnhảnhnhữngkhuônmặtchămchúbaoquanhbà,nhìnbàkhibànói.

Chỉmộtcáinhìn-trongmộtkhoảnhkhắc,lóelênmộtvẻsợ

hãivàhiểu -nhưngcó thểbànhầmlẫnkhông?Làmsaobàcóthểchắcchắnvềđiềumàbàthấy.Dẫusaođinữa,mắtbàcũngđãlòa…

Không,bàchắcchắn.Cóvẻ íthơnmộtsựbiểuhiệntrênnét

mặtmà làmột sự căng thẳng của toàn thân -một sự tê cứngngười. Đối với một người, và chỉ duy nhất với người đó thôi,nhữnglờilẽlôngbôngcủabàcómộtýnghĩa.Vàcáiýnghĩachếtchóc,chínhxácấylàsựthật…

Page 166: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngXVIIITHÁNGTHỨHAI-MÙAHẠ

NGÀYTHỨMƯỜILĂM

“Renisenb,bâygiờvấnđềđãđặthẳnravới con, con trả lời thếnào?”

Renisenbngơngẩnhếtnhìncharồinhìnanhtrai.Đầunàngđặccứng,“Conkhôngbiết-Lờinóithốtratừlànmôinàngkhôngâmsắc.”

“Trong những điều kiện bình thường,” Imhotep nói tiếp.Chúng tacónhiều thờigiờđểbànbạc.Chacó rấtnhiềubàconthânthuộc,chúngtacóthểchọnlọc,từchốiđámnàyđámkhácchođếnkhichúngtachọnđượcmộtngườichồngthíchhợpchocon.Nhưngmàconthấyđó,đờisốngthậtbấttrắc,phải,đờisốngbấttrắclắm.

Giọngôngrunrẩy,rồiôngtiếp,“Vấnđềlànhưvậyđó,conạ.Bâygiờ cái chếtđangđốidiệnvới tất cảbachúng ta.Yahmose,convàchínhcha.Sắptớitaihọasẽgiángxuốngngườinàotrongbachúngtađây?Vì thếmàchaphảixếpđặtmọicôngviệcchoxongxuôi.NếucóđiềugìxảyrachoYahmose, thìcon,đứacongái duynhất của cha sẽ cần đếnmột người đàn ông đứng bêncạnhcon,chiasẻgiasảnthừakếvớiconvàlàmnhiệmvụtrôngcoitàisảncủacha,vìviệcđóphụnữkhônglàmđược.Bởivìaibiếtđược lúcnào thìchacó thểxacon?ChađãghivàodichúcviệcphóthácvàđỡđầunhữngđứaconcủaSobekchoHorinếuYahmosekhôngcòn-à,cảnhữngđứaconcủaYahmosenữa,vìanhconmuốnvậy,phảikhông,Yahmose?”

Yahmose gật đầu, “Hori luôn luôn gần gũi với con. Anh ấy

Page 167: Tận Cùng Là Cái Chết

cũngnhưlàmộtngườitronggiađìnhconvậy.”“Tốt,tốt,”Imhotepnói.Nhưngthựctếanhtavẫnkhôngphải

làngườitronggiađìnhta.Còngiờ,Kamenithìlàngườitronggiađình.Vìthế,xétđixétlại,chathấyanhtalàngườichốngtốtnhấtcó sẵn trong lúc này cho Renisenb. Vậy con nghĩ thế nào,Renisenb?

“Conkhôngbiết,”Renisenblậplại.Nàngcảmthấymệtmỏikhủngkhiếp.“Anhtađẹptrai,dễmến,conđồngýkhôngnào?”“Ồ,vâng,đúngvậy.”“Thếnhưngemkhôngmuốnlấyanhtaphảikhông?Yahmose

dịudànghỏi.”Renisenbnémvềanhtraimộtcáinhìnbiếtơn.Anhbiếtchắc

rằngnàngkhôngmuốnbịthúcgiụchaybịéplàmmộtviệcmànàngkhôngmuốn.

“Emthậtsựkhôngbiếtemmuốnlàmgì…,”rồinàngnóitiếp.Embiết,emthậtlàngốc,nhưngngàyhômnaytríócemđầnđộnquá.Chínhlà…chínhlàdosựcăngthẳngmàchúngtaphảitrảiqualâunay.

“CóKamenibêncạnhconsẽcảmthấyantoàn, Imhotepbảonàng.”

Yahmosehỏicha,“ChacóxétđếnviệcHoricóthểlàmchồngcủaemRenisenbkhông?”

“Ừ,ừ,đócũnglàmộtkhảnăng…”“Vợanhtachếtkhianhtacòntrẻ.Renisenbhiểurõanhtavà

thíchanhta.”Renisenbnhưngồitrongmộtgiấcmơtrongkhihaingườiđàn

ôngnóichuyện.HọđangthảoluậnvềchuyệnkếthôncủanàngvàYahmoseđangcốgiúpnàngchọnđiềumàchínhnàngmuốn,nhưngnàngcảmthấymìnhvôhồn,đờđẫnnhưconbúpbêbằnggỗcủaTeti,connàng.

Bỗngnàngđộtngột thốt lên, cắt đứt câu chuyện của cha vàanhmànàngkhônghềnghehọnóigì,“ConsẽlấyKameni,vìcha

Page 168: Tận Cùng Là Cái Chết

chorằngđólàmộtviệctốtđẹp.”Imhotepthốtlênmộttiếngkêuthỏamãnvàvộivãđirakhỏi

kháchsảnh.Yahmosetiếnlạigầnemgái,anhđặtbàntaylênvainàng.

“Renisenb,emcóthậtthíchviệckếthônnàykhông?Liệuemcóhạnhphúckhông?”

“Tạisaoemkhônghạnhphúc?Kameniđẹptrai,vuitínhvàdễthương.”

“Anhbiết,” vẻmặt Yahmose vẫnkhônghài lòng vàngờ vực.Nhưnghạnh phúc của em làmột điều quan trọng, Renisenb ạ.Em không thể để cha thúc bách em làm một điều gì mà emkhôngmuốn.Embiếttínhtìnhchalàthếnàorồimà.

“Vâng,vâng,embiết.Khichacómộtýtưởnggìtrongđầuthìtấtcảchúngtađềuphảinhườngbướctrướcýtưởngđó.”

“Khôngnhấtthiếtđâu,”Yahmosenóivớivẻcứngrắn.Anhsẽkhông nhường bước cha trong chuyện này trừ phi chính emmuốn.

“Ồ,anhYahmose,anhkhôngbaogiờchốnglạichakiamà.”“Nhưngtrongtrườnghợpnàyanhsẽchốnglại.Chakhôngthể

bắtanhđồngývàanhsẽkhônglàmtheolờichađâu.”Renisenb ngước nhìn anh. Cái khuônmặt thường ngày của

anhgiờđâytrôngquyếtđoánbiếtchừngnào.“Anh thật tốt với em, anhYahmose,”nàngnói với anhbằng

giọng biết ơn. Nhưng quả thật không phải emnhượng bộ vì bịthúcépđâu.Cáiđời sống cũởđây, cáiđời sốngmàemrấthàilòngkhiemtrởlạisaumấynămxanhà,đãquamấtrồi.Kamenivàemsẽ sốngmột cuộc sốngmớivà thuận thảovớinhaunhưnhữngkẻyêunhaucóthểsống.

“Nếuemchắcchắn…”“Emchắcchắn,Renisenbđápvànhìnanhcười trìumếnrồi

nàngrờikháchsảnhđiramáihiên.”Từdướimáihiên,nàngđixuyênquasân.Kameniđangchơi

đùa với Teti quamép hồ. Rất lặng lẽ, Renisenb tiến lại gần và

Page 169: Tận Cùng Là Cái Chết

quansáthọtrongkhihọvẫnkhôngbiếtnàngđến.Kameni,vẫnvuivẻnhưbaogiờ,cóvẻthưởngthứctròchơikhôngkémgìđứabé.Renisenb thấy timmìnhấm lại.Nàngnghĩ: “Anhấysẽ làmmộtngườichatốtcủaTeti”.

RồiKameniquayđầulạivàthấynàng.Anhđứnglênvàcười,“TụitôichoconbúpbêcủaTetilàmthầytưtế-anhnói.NóđanglàmlễcúngdângtrongLăng.”

“TêncủanólàMeritaph,”Tetinói.Giọngnórấtnghiêmtrang.CũngcóhaiđứaconvàmộtthưquannhưbácHori.

Kamenibậtcười, “Teti rất thôngminh,nó lạikhỏemạnhvàđẹp.”

Cặpmắtanhnhìntừconđếnmẹ,vàtrongcáinhìnvevuốtđó,Renisenb đọc thấy ý nghĩ của anh, rằngmột ngày nọ, nàng sẽsinh cho anh những đứa con. Điều đó gợi lênmột thoáng xúcđộngtrongnàngnhưngcùnglúclàmộtcảmgiáchờndỗi.Nàngmuốn trong giây phút đó chỉ cóhình ảnhnàng trongmắt anhmà thôi. Nàng nghĩ: “Tại sao anh ấy không thể chỉ nhìn thấymìnhmà thôi?”Rồi cảmgiácấy quađi vànàngdịudàngmỉmcườivớianh,“Chađãnóichuyệnvớiem-nàngnói.”

“Vàembằnglòngchứ?”Nànglưỡnglựmộtlúctrướckhitrảlời,“Embằnglòng.”Lờinóicuốicùngcũngđượcthốtra,thếlàhết.Mọisựđãan

bài.Nàngướcchimìnhđừngcảmthấyquámệtmỏivàtêcứngnhưhiệngiờ.

“Renisenb?”“Vâng.”“EmcóđicùnganhlênSôngLớntrongmộtchiếcthuyềntiện

nghikhông?Đólàđiềuanhluônluônmuốnthựchiệncùngvớiem.”

Thậtkỳcụckhingheanhấynóivậy.Chínhvàolúcđầutiênkhigặpanhnàngnghĩđếncánhbuồmvuông trênSôngLớnvàkhuônmặttươicườicủaKhay.GiờđâynàngđãquênkhuônmặtKhayvàthayvàođó,nổibậtlêncánhbuồmvàdòngsông,sẽlà

Page 170: Tận Cùng Là Cái Chết

Kameniđangngồitrênthuyềnvàcườitrongmắtnàng.Đólàcáichết. Đó là điềumà cái chết làm chomình. “Ta cảm thấy thếnày”,mìnhnói.“Tacảmthấythếnọ”,-nhưngmìnhchỉnóithếthôi,bâygiờmìnhchẳngcảmthấycáigìcả.Ngườichếtlàngườichết.Khôngcòngìđểnhớtớinữa…

Vâng,nhưngcònTeti.Còncóđờisốngvàsựtáitạođờisống,nhưnướctrongcơnlũhàngnămquétđinhữnggìgiàcỗivàsửasoạnlạiđấtđaiphìnhiêuchomùamàngmới.

Kaitđãnóigìnhỉ?“Đànbàtrongnhàphảicùngphevớinhau”.Nói cho cùng, nàng là gì nếu không phải làmộtngười phụnữtrongnhà-làRenisenbhaymộtaikhác,cógìquantrọng…

RồinàngnhetiếngKameni-thúcgiục,hơibựcbộimộtchút,“Emnghĩgìvậy,Renisenb?Đôikhitríócemđiquáxađấy…EmđicùngvớianhtrênSốngchứ?”

“Vâng,Kameni,emsẽđivớianh.”“ChúngtađemTetitheonữa.”     

Thậtgiốngnhưmộtgiấcmơ,Renisenbnghĩ-chiếcthuyền,cánhbuồm,KamenivớinàngvàTeti.Họđãthoátkhỏicáichếtvànỗisợhãicáichết.Đâylàkhởiđầumộtcuộcđờimới.

Kameninóivànàngtrảlờinhưtrongcơnmê…“Đâylàcuộcđờicủamình”,nàngnghĩ,“khôngcònphảitrốn

thoát…”Rồi,bốirối,nàngnghĩ,“Nhưngtạisaonànglạinóivớimình

là“trốnthoát”?Mìnhcóthểbayđiđếnnơinàođượcnhỉ?”Vàmột lầnnữa,hìnhảnhcủacănphòngđánhỏcạnhLăng

hiệnlêntrongmắtnàngvàchínhnàngngồichốngcằmlênbàntay…

Nàngnghĩ:“Nhưngđấylàmộtcáigìbênngoàiđờisống.Cònđâylàđờisống-vàbâygiờkhôngcòntrốnthoátkhỏinóchođếnkhichết…”

Page 171: Tận Cùng Là Cái Chết

Kameni cột thuyền và Renisenb bước lên bờ. Anh nhấc Tetixuống.Đứabéđeovàoanhvàtaynólàmđứtsợidâyđeobùanơicổanh.LábùarơixuốngngaychânRenisenb.Nàngnhặtlên.ĐólàbùamangdấuhiệucủathầnAnkhbằngvàngvàhổphách.

Nàngkêukhẽmột tiếng tiếcrẻ, “Nóbịcongrồinày.Emtiếcquá.Anhcẩn thận…-NàngnóikhiKameniđưa tay lấy lábùa.Coichừngnógãyđấy.”

Nhưngnhữngngóntaymạnhmẽcủaanhđãgấpcongthêmlábùa,bẻgãynóralàmđôi.

“Anhlàmgìthế?”“Renisenb,emgiữlấynửanày,cònanhgiữnửakia…Đósẽlà

dấuhiệugiữachúngta,”rằngchúngtalàhaimảnhcủamộtkhốiduynhất.

Anhđưachonàng,vừakhinàngngửatayralấy,mộttiasánglóelêntrongócnàngvànànghítmộthơithậtmạnh.

“CáigìvậyRenisenb?”“Nofret.”“Emmuốnnóigìvậy?Nofretnào?”Renisenbnóinhanh,giọngchắcchắn,“Lábùavỡtronghộptư

trang của Nofret… Chính anh đã đưa nó cho cô ta… anh vàNofret…Bâygiờtôihiểucả.Tôihiểuvìsaomàcôtabấthạnhnhưvậyvàtôibiếtaiđãđemđặthộpnữtrangđótrongphòngtôi.Tôibiếtmọichuyện…Kameni,anhđừngnóidốitôi.Tôibảoanh,tôibiếthết.”

Kamenikhôngphảnđối.Anhđứngyênđămđămnhìnnàng,ánhmắtanhkhôngrungchuyển.Khianhnói,giọnganhtrangnghiêmvàđâylàlầnđầutiênkhôngcónụcườitrênmặtanh.

“Anhsẽkhôngnóidốiemđâu,Renisenbạ.”Anhđợimộtlúc,hơinhíumàydườngnhưcốxếpđặtýtưởng

củamình.“Renisenb ạ, trongmột ý nghĩa nào đó, anhmừng thấy em

biết.Mặcdùnókhônghoàntoàngiốngnhưemtưởng.”“Anhđưamảnhvỡ cho cô ta,” cũngnhưanhđãđưa cho tôi

Page 172: Tận Cùng Là Cái Chết

vậy,“nhưlàdấuhiệuchứngtỏcácngườilàhainửacủamộtkhốiduynhất-nhưlờianhvừanói.”

“Renisenb, em tức giận. Và anh sung sướng bởi vì điều đóchứngtỏlàemyêuanh.Nhưngđồngthờianhphảinóichoemhiểu. Anh không đưa nửa lá bùa đo cho Nofret. Cô ta đưa choanh…”

Anhngừnglại,“Cólẽemkhôngtinanh,nhưngđólàsựthật.Anhthềđólàsựthật.”

Renisenbnói chầmchậm, “Tôikhôngnói rằng tôikhông tinanh…Rấtcóthểđiềuđólàsựthật.”

Khuônmặttămtối,bấthạnhcủaNofretlạihiệnratrướcmắtnàng.Kamenitiếptụcnói,hốihả,trẻcon,“Emhãycốhiểuanh,Renisenb.Nofret rất đẹp. Anh cảm thấy vui thích và tự ái đượcvuốtve.Aimàkhôngvậy?Nhưnganhkhôngbaogiờthậtsựyêucôta…”

Trong lòng Renisenb dâng lên một nỗi xót thương kỳ cục.Không,KamenikhôngyêuNofretnhưngNofretyêuKameni-đãyêuanhtamộtcáchtuyệtvọngvàchuachát.Chínhngaytạichỗnày trên bờ sông Nilemà nàng đã nói chuyện với Nofret sánghômấy,nàngdânhiếnchocôtatìnhbạnvàsựcảmthông.Nàngchỉcònnhớrấtrõcảmộtlànsóngđentốivàhậnthùtrànngậplênngườicôgáiấylúcđó.Nguyênnhâncủađiềuđóthìgiờđâykhárõ.TộinghiệpNofret,ngườivợhầucủamộtônggiàhuênhhoang,omsòm,gặmnhắmtráitimmìnhvìyêumộtchàngtraiđẹp, vui tínhnhưngvô tình, chàng trai ấy ít chúýhoặckhôngchúýchútnàođếnnàng.

Kameni vẫnhốihả, “Emkhônghiểu sao Renisenb, rằng khianhđếnđây,anhthấyemvàanhyêuemngay?Rằngtừlúcđóanhkhôngcònnghĩđếnaikhácnữa?Nofretbiếtđiềuđókhárõ.”

Vâng,Renisenbnghĩ,Nofretđãthấyrõđiềuđó.Nofretthùhậnnàngtừlúcđó-vàRenisenbkhônghềcóýtráchmóccôta.

“Anhcũngkhôngmuốnviếtthưchochaem.AnhkhôngmuốnlàmđiềugìdínhlíuđếnkếhoạchcủaNofretnữa.Nhưngđiềuđó

Page 173: Tận Cùng Là Cái Chết

thật khó. Em phải hiểu cho anh rằng anhmuốn làm vậy thậtkhó.”

“Vâng,vâng,”Renisenbngắtlờianh.Tấtcảnhữngchuyệnấykhôngthànhvấnđề.DuychỉcóNofretmớilàvấnđề.Côấyđaukhổ.Emnghĩcôấyyêuanhrấtnhiều.

“Ừ,nhưnganhkhônghề yêu cô ta,”Kameni cũngnóngnảyngắtlờinàng.

“Anhđộcáclắm.”“Không,anhlàmộtngườiđànông,cóthếthôi.Nếumộtngười

đànbàchọnviệclàmchomìnhđaukhổvìanh,điềuấylàmanhkhóchịu,đó làmột sự thậtđơngiản.AnhkhôngmuốnNofret,anhmuốnem.Renisenb,emkhônggiậnanhvìđiềuđóchứ?”

Mặcdùkhôngmuốn,nàngvẫnmỉmcười.“ĐừngđểNofretlàngườiđãchếtlàmphiềnchúngtalàngười

đangsống.Anhyêuem,vàemyêuanh.Đómớichínhlàvấnđềquantrọngnhất.”

Vâng,Renisenbnghĩ,đómớichínhlàvấnđềquantrọngnhất.NàngnhìnKameniđangđứng,đầunghiêngsangmộtbên,vẻvannàibiểulộtrênkhuônmặtvuivẻ,tựtincủaanh.Trônganhthậttrẻvàđẹp.

Renisenbnghĩ:“Anhấynóiđúng.Nofretđãchếtvàchúngtađangsống.Giờđâymìnhđãhiểuđượclòngthùhậncủacôta-vàmìnhthật tiếc làcô tađaukhổ-nhưngđiềuấykhôngphải lỗicủamình - và cũngkhôngphải lỗi củaKamenikhianhấyyêumìnhchứkhôngyêucôta.Chuyệnnhưvậythườngxảyra.

Tetinãygiờchơitrênbờsông,chạylạikéotaymẹ,“Mìnhvềchứmẹ?Mẹ,mìnhvềchứ?”

Renisenbthởmộttiếngdài,“Ừ,chúngmìnhvềđi.”Họbướcvềphíanhà.Tetichạytrướchọ.Kamenithởmộttiếng

dàithỏamãn.“Renisenb, em thật rộng lượng và cũng đáng yêu nữa. Giữa

chúngtavẫnnhưtrướcchứ?”“Vâng,Kameni,vẫnnhưcũ.”

Page 174: Tận Cùng Là Cái Chết

Anhhạthấpgiọng,“Ngoàikia,trênsông…anhrấthạnhphúc.Trướcđâyemcóhạnhphúckhông,Renisenb?”

“Vâng,emhạnhphúc.”“Trôngemhạnhphúc.Nhưngđôikhihìnhnhưemđangnghĩ

đếnmộtđiềugìxaxăm.Anhmuốnemnghĩđếnanh.”“Emnghĩđếnanhđóchứ.”Anhnắmlấytaynàngvànàngkhôngrụtlại.Anhhátrấtnhẹ

tronghơithở,“Emgáitôigiốngnhưmộtcâyliễu…”Anhcảmthấytaynàngrunrẩytrongtayanh,nghethấyhơi

thởnàngdồndậpvàcuốicùnganhsungsướng…     

RenisenbgọiHenetvàophòngmình.Henetđang lăngxăngchạyvàobỗngđứngsững lạikhi thấy

Renisenbđứngbêncạnhchiếchộpnữtrang,nắpmở,taycầmlábùavỡ.KhuônmặtRenisenbđanhlại,giậndữ,“Bàbỏchiếchộpnữtrangnàyvàotrongphòngtôiphảikhông?Bàmuốntôithấylábùanày.Bàmuốnmộtngàykiatôi…”

-…tìmthấymảnhbùakia?Tôithấyrõlàcôđãtìmđược.Màđiềuđócũngnênbiết,phảikhôngcôRenisenb?

Henetcườihằnhọc.“Tôibiếtbàmuốnlàmtổnthươngtôi,”Renisenbnói,cốkềm

giữ cơn giận. Bà thích làm tổn thươngngười khác, phải khôngHenet?Bàkhôngnói thẳngbao giờ, bà cứ chờđợi, chờđợi, chođếnkhithờicơđến.Bàthùghéttấtcảchúngtôi,phảikhông?Bàluônluônthùghéttụitôimà.

“SaocônóigìlạvậycôRenisenb?Tôichắccôkhôngnghĩthậtnhưvậyđâu!”

Nhưng bây giờ Henet không còn giọng khúm núm nữamàmangmộtvẻđắcthắngngầm.

“BàmuốngâyphiềnphứcgiữaKamenivàtôichứgì?Đượcrồi,nóichobàbiết,khôngcóchuyệnphiềngiữachúngtôiđâu.”

Page 175: Tận Cùng Là Cái Chết

“Cô thật đầy lòng tha thứ, cô Renisenb ạ. Cô thật khác vớiNofret,phảikhôngcô?”

“ĐừngnóichuyệnNofret.”“Vâng,tốthơncólẽmìnhkhôngnênnóichuyệnđó.Cáianh

chàngKamenithậtvừamaymắnvừađiểntrainhỉ?Thậtlàmaychoanhta,tôimuốnnóimaylàNofretchếtđúnglúc.Nếukhôngthìcôtahẳnđãgâyđủchuyệnphiềnphứcchoanhtađấychứ.Bằngcáchnóivớichacô.Chắcchắnlàcôtakhôngthíchanhtalấycôchútnào,hẳnđirồi.Quảthật,tôiđãnghĩlàcôtathếnàocũngtìmcáchngănchặnviệcđó,thềcótrờilànhưvậy.”

Renisenbnhìnmụvớimộtvẻghêgớmlạnhnhạt,“BàHenet,lưỡibà luôn luôncó thuốcđộc.Nóchâmchíchnhưmộtconbòcạp.Nhưngbàkhônglàmtôiđaukhổđượcnữađâu.”

“Ừ,tấtnhiênrồi.Côhẳnđanghạnhphúcvìtìnhyêulắmmà.Ờ,cáianhchàngKameni trẻvàđẹp,anh lạibiếthátnhữngbàitìnhcangọtlịm.Anhtaluônluônchiếmđượcđiềumìnhmuốn,chẳngsợhãigìcả.Tôingưỡngmộanhta,thậttìnhtôirấtphục.Anhtaluônluôncóvẻgiảndịvàthẳngthắn.”

“Bàcóýmuốnnóigìvậy,bàHenet?”“TôichỉmuốnnóivớicôlàtôirấtphụcKameni.Tôicũngchắc

chắnrằnganhtalàngườiđơngiảnvàthẳngthắn.Chuyệnanhtagiốngynhưnhữngchuyệnngườitakểthờixưa:ngườithưquantrẻ nghèo lấy con gái ông chủ, chia sẻ tài sản với cô ta và haingườisốnghạnhphúcsauđó.Kỳthật,ngườitrẻđẹpbaogiờcũnggặpvậnmaykỳdiệunhỉ?”

“Tôinóiđúng,”Renisenbnói.Quảthậtbàthùghéttấtcảchúngtôi.

“LàmsaocônóivậyđượchởcôRenisenb,khicôbiếtrằngtôiđãhầuhạchămsóccôtừkhimẹcôchết?”

Nhưngtronggiọngnóicủamụmangvẻđắcthắngđộcáchơnlàcáivẻkhúmnúmxưanaycủamụ.Renisenbnhìnxuốnghộpnữatrangvàđộtnhiênmộtđiềukhẳngđịnhkhácchợtđếntrongtrínàng,“Chínhbàđãđặtchiếcdâychuyềnvànghìnhsưtửvào

Page 176: Tận Cùng Là Cái Chết

chiếchộpnày.Đừngchối,bàHenet.Tôibiết.”VẻđắcthắngngầmcủaHenetbiếnmất.Độtnhiêntrôngmụ

hoảnghốt,“Tôikhôngthểngừngđược,côRenisenb,tôisợ…”“Bàmuốnnóigì…bàsợ?”Henet tiến tới gầnmột bước và hạ giọng, “Cô ta cho tôi. Tôi

muốnnóicôNofretấy…mộtthờigiantrướckhicôtachết.Côtachotôimột,ờ,haimónquà.CôNofretrộngrãilắm,côbiếtđấy.Vâng,côtarấtrộngrãi.”

“Tôidámnóilàcôtađãtrảbàrấthậu.”“CônóivậykhôngtốtđâucôRenisenb.Nhưngtôisẽkểchocô

hết.Cô tacho tôichiếcdâychuyềnvàngcóhìnhsư tử,mộtcáikẹptócbằngngọctíavàmộthaithứkhác.Vàrồi,khicáithằngbénọ kể chuyện nó trông thấy một người đàn bà với chiếc dâychuyềnđótrênngực…thìtôisợquá.Tôinghĩcólẽngườitanghĩrằng chính tôi là người đã bỏ thuốc độc vào rượu của cậuYahmose.Thếlàtôiđemđểsợidâychuyềnvàotronghộp.”

“Cóphảisựthậtnhưvậykhông,bàHenet?Cóbaogiờbànóisựthậtkhông?”

“Tôithềvớicôrằngđólàsựthật.Tôisợ…”Renisenb nhìn mụ một cách tò mò, “Bà Henet, bà run cả

người.Trôngbànhưđangsợhãilắm.”“Vâng,tôisợ…Tôicólýdođểsợ.”“Tạisao?Nóichotôibiếtđi.”Henetliếmlànmôimỏng.Bàliếcngangliếcdọc,nhìnluiphía

sau.RồicặpmắtmụtrởlạinhìnRenisenb,cặpmắtcủamộtconthúbịsănđuổi.

“Bảotôiđi,”Renisenbthúcgiục.Henet lắc đầu. Mụ nói bằng một giọng không chắc chắn,

“Khôngcógìđểkểcả.”“BàHenet,bàbiếtquánhiều.bàluônluônbiếtquánhiều.bà

thíchthúđiềuđó,nhưnghiệnnayđólàmộtđiềunguyhiểm.Cóphảikhôngnào?”

“Henet lại lắcđầumột lầnnữa. Rồi độtnhiên,mụ cườimột

Page 177: Tận Cùng Là Cái Chết

cáchranhmãnh:”“Côcứđợiđó,côRenisenb.Mộtngàykiatôisẽnắmlấyngọn

roitrongcănnhànày,”vàtôisẽvungnólên.Cứđợimàxem.Renisenbnhườngthẳngngườilên,“BàHenet,bàsẽkhônglàm

hạitôiđâu.Mẹtôisẽkhôngđểchobàlàmhạitôi.”GươngmặtHenetthayđổi,mắtmụlóelênánhlửa,“Tôithù

ghétmẹcô-Mụnói.Xưanaytôivẫnthùghétbàta…Vàcôthìcócặpmắtcủabàta,cảgiọngnói,cảsắcđẹpvàcảcáivẻvênhváonữa.Tôithùghétcô,Renisenb.”

Renisenbbậtcười:-Thếchứ,cuốicùngtôibắtbàphảitựnóirađiềuấy.

Page 178: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngXIXTHÁNGTHỨHAI-MÙAHẠ

NGÀYTHỨMƯỜILĂM

Esanặngnhọc lêbướcvàophòng.Bà thấybối rối vàmệtnhọc.Tuổigià,bànhận thứcra, cuối cùngđãbáođộngchobà.Trướcnaybàvẫnýthứcvềsựmệtnhọccủathânxác,nhưngvìtríócbàchưathấymệtmỏi.Thếmàgiờđâybàphảithừanhậnsựcăngthẳngtinhthầnđãđènặnglêncơthểgiàcỗicủabà.

Nếubâygiờbàbiếtđược, vàbà tin làmìnhđãbiếtđược, sựnguyhiểmtừphíanàođến, thìsựhiểubiếtđócũngkhôngchophéptinhthầnbàđượcnghỉngơichútnào.Ngượclạibàlạicàngphảibáođộng,cảnhgiáchơnbaogiờhếttừkhibà,mộtcáchcócânnhắc,đãthuhútsựchúýcủakẻthùvàobà.Cònchứngcớ-phảicóchứngcớ…nhưngbằngcáchnào?

Chínhởđiểmnày,bànhậnthứcrằngtuổigiàđãchốnglạibà.Bàquámệtmỏiđểlàmmộtnỗlựcsángtạotinhthần,đểtìmramộtphươngcách.Tất cảđiềubà cònđủsức làm là tựvệ - báođộng,cảnhgiác,canhphòngthậtcẩnmật.

Bởivìkẻsátnhân-bàkhôngcóảotưởngnàovềđiềunày-sẽsẵnsàngđểgiếtngườimộtlầnnữa.

Thếmà, bà không hềmuốn làmnạn nhân kế tiếp. Bà chắcchắnrằngthuốcđộclàphươngtiệnmàkẻthùsẽdùng.Bạolựcthì chắc sẽ không thực hiện được vì bà không bao giờ ở mộtmình, luônluôncócảhàngchụcđứatớgáivâyquanhbà.Nhưthếthìchỉcóthuốcđộcthôi.Đượcrồi,vềmặtnàythìbàcóthểliệuđược.Renisenb tự taynấunướngvàmang thứcănchobà.Nàngcũngtựmangrượuvàochobàvàsaukhiđểmộtđứanôlệ

Page 179: Tận Cùng Là Cái Chết

nếmthử,bàđợihaimươibốntiếngđồnghồđểchắcchắnrằngkhôngcógìđã.BàcònbắtRenisenbcũngdùngthứcănvàrượuvớibà,mặcdùbàkhônghềsợRenisenb.Dùsaothìcẩnthậnvẫnhơn.

Giữanhữngkhoảngthờigianđó,bàngồibấtđộng,cốhướngtrí óc đãmệtmỏi của bà vào việcnghĩ ramột phương cáchđểchứngminhđượcsựthật,hoặcngồingắmđứatớgáinhỏđanghồvàxếpáoquần,hoặcxâumấysợidâychuyền.Tốihômnaybàrấtmệtnhọc…BàvừamớigặpImhoteptheoyêucầucủaôngđểthảo luận về vấn đề cưới hỏi của Renisenb trước khi ông đíchthânnóichuyệnvớicongái.

Imhotep,còmcõivàdaydứt,giờđâychỉcònlàmộtcáibóngcủachínhôngtrướckia.Phongcáchôngđãmấthếtvẻkiêungạovàtựtin.Giờđâyôngchỉcònbiếtdựavàoýchícươngcườngvàtínhcảquyếtcủamẹ.

Về phần Esa, bà sợ, rất sợ, nói một điều gì sai lầm. Nhiềumạngngườicóthểtùythuộcvàomộttiếngsailầmcủabà.

Cuối cùng, bà đồng ý việchônnhân lúcnày là khônngoan,cũngchẳngcóđâuthìgiờmàđitìmmộtanhchồngtrongvôsốnhữngnhânvậtquantrọngtronggiađình.Mànóichocùng,bênđànggáimớiquantrọng.AnhchồngchẳngquachỉlàngườiđiềuhànhcáitàisảnđểlạichoRenisenbvàconcáicủanàng.

NóiđếnvấnđềcânnhắcgiữaHori-mộtngườiđànôngngaythẳng,thânthiếtlâunămvớigiađình,contraimộtđịachủnhỏởkhítcạnhđấtcủagiađìnhImhotep-vớichàngtrẻtuổiKamenivốncóhọvớigiađình.

Esacânnhắcvấnđềthậtkỹlưỡngtrướckhiphátbiểu.Mộtlờinóisaithôithìtaihọasẽđến.Rồibàđãtrảlời,nhấnmạnhýbàbằngcáitínhcươngcườngcủamình.Bànói,Kamenichắcchắnlàngười chồng tốtnhất củaRenisenb -Việc tuyênbốvànhữngnghithứccầnthiếttiếptheo-cắtgiảmđirấtnhiềuvìnhữngtổnthất gần đây của gia đình - sẽ thựchiện trong vòngmột tuần.Nghĩalà,nếuRenisenbbằnglòngKamenilàmộtchàngtraikhỏe

Page 180: Tận Cùng Là Cái Chết

đẹp -haiđứasẽsinhnhữngđứaconkhỏemạnh.Hơnnữahaiđứalạiyêunhaumà.

Ừ, Esa thầmnghĩ, thế làmình đã ném con xúc xắc ra trênbàn.Điểmsẽdochínhconxúcxắcđịnhđoạt.Bâygiờmọisựđãngoàitầmtaybà.Bàđãlàmnhữnggìmàbànghĩlàthíchđángnhất.Cònnếucósựrủimaythì…EsavốncũngthíchnhữngcuộcđấucờnhưIpyđãchơi.Đờisốngcóbaogiờantoànđâu,phảiliềucuộcrủimayđểthắngváncờ.

Bướctrởvềphòng,bàđưamắtngờvựcnhìnchungquanh.Đặcbiệtxemxétlạicẩnthậnchiếcbìnhrượunholớn.Bìnhrượuđãđượcbọcvàniêmlạikhibàrờiphòng.Bàluônluônniêmlạikhirakhỏiphòng,còndấuniêmthìđeolủnglẳngnơicổbình.

Đúng,vềmặtnàythìbàkhôngliềulĩnhchútnào.Esacườicụccục vớimột vẻ khoái trá láu lỉnh. Không dễ giếtmột bà cụ giàđâu. Bà biết giá trị của cuộc sống… và biết hầu hết những thủthuậtnữa.Cònngàymai…bàgọiđứatớgáinhỏ,“Horihiệngiờởđâu,màycóbiếtkhông?”

ĐứatớgáitrảlờilàtheonóbiếtHoriđilênLăng.Esagậtđầuhàilòng,“Lêntìmnóởđấy.Bảoanhtasángngày

mai, khi Imhotep và Yahmose đi ra ngoài đồng, mang theoKameniđểghichépsổsách,vàkhiKaitrahồchơivớibầyconthìanhtađếngặptaởđây.Màyhiểukhông?Lậplạixemnào?”

Khiđứatớgáilậplạixongxuôi,Esabảonóđi.Đúng,bàhàilòngvềkếhoạchcủamình.ViệchộiývớiHorisẽ

hoàntoànkínđáovìbàsẽsaiHenetđicoisócviệcdệtvải.BàsẽbáođộngchoHoribiếtnhữnggìsẽxảyravàhaingườicóthểnóichuyệnvớinhautựdo.

KhiđứabégáidađentrởlạibáotinlàHorisẽlàmđúngnhưlờibàdặn,Esathởdàinhẹnhõm.

Giờđây,mọiviệcđãsắpđặtxongxuôi,sựmệtnhọctrùmlêncả người bà nhưmột cơn lũ. Bà bảo đứa tớ gái đem bình dầuthơmđếnxoachântaychomình.

Nhịpxoabópdầuđềuđềulàmbàdịutrởlạivàchấtdầulàm

Page 181: Tận Cùng Là Cái Chết

giảmđicơnđaunhứccủakhớpxương.Cuốicùng,bànằmduỗingườira,đầugối lênchiếcgốigỗvà

ngủ…nhữngnỗisợhãinguôidần…Bàthứcdậythật lâusauđóvớimộtcảmgiác lạnhlẽokỳ lạ.

Chântaybàđangtêcứngvàchếtdần…Giốngnhưmộtcơncorúttrùmlêntoànthânbà.Nólàmtêliệttríóc,ýchí,làmchậmlạinhịpđậpcủatráitimbà…

Bàthầmnghĩ:“Đâylàcáichết…”Mộtcáichếtkỳlạ,khôngcótriệuchứng,khôngmộtdấuhiệu

báotrước.Thếra,bàtựnhủ.Ngườigiàchếtnhưthếnàyđây…Vàrồi đột nhiên một phán đoán chính xác hơn đến với bà. Đâykhôngphảilàmộtcáichếttựnhiên:đâylàmộtđòncủakẻtửthùtrongbóngtốiđánhra.

Thuốcđộc…Nhưngbằngcáchnào?Khinào?Tấtcảđồănthứcuốngcủabà

đãđượcnếmthử,đượccanhgiữcẩn thận,khônghềcómộtsơsótnhỏnào.

Vậythìbằngcáchnào?Khinào?Bằngnhữngtiasángyếuớtcuốicùngcủatrítuệ,Esacốgắng

xuyênthủngmiềnbímậtđó.Bàphảibiết-bàphảibiếttrướckhichết.

Bàcảmthấysứcnặngđè lên trái timmỗi lúcmột tăng-sựlạnhlẽochếtchóc-mộtcáchchầmchậmvàđauđớn,hơithởbàhụtdần.

Vàđộtnhiên,từtrongquákhứ,mộtkýứcchậpchờnhiệnđếngiúpbàhiểuđượclýdo.Mộtthínghiệmcủachabàngàyxưatrêndaconcừuđãcạosạch lôngcho thấymộtvài thứ thuốcđộccóthểthấmqualànda.Mỡcừu,dầuxứclàmbằngmỡcừu…Đólàcáchkẻthùvớitaytớibà.Thuốcđộcđãđượchòavàolọdầuthơmđểxoangười,vốnrấtcầnthiếtchophụnữAiCập…

Vàngàymai…Hori…anhtasẽkhôngbiết…bàkhôngcònbảochoanhtabiếtđượcnữa…Quámuộnrồi.

Sánghômsau, đứanô lệ gáihoảnghốt chạykhắpnhà thất

Page 182: Tận Cùng Là Cái Chết

thanhbáochomọingườibiếtnữchủnhâncủanóđãchếttronggiấcngủ.     

Imhotepđứnglặngnhìnxuốngthithểcủamẹ.Mặtôngbuồnrầu,nhưngkhông lộ vẻ gìngờ vực.Ôngnghĩ,mẹmình chết vì tuổigià.

“Mẹđãchết”ôngtựnói.“Đúngvậy,mẹgiàrồi.ChắcchắcbàđãđếnthờivềvớithầnOsiris,vàtấtcảnhữngloâuphiềnmuộnđã thúc nhanh cái chết. Nhưng có vẻ cái chết đến vớimẹmộtcáchkháanlành.DầusaothìcũngnhờơnthầnRe,vìđâylàmộtcáichếtkhôngcótácđộngbởiconngườihaymaquỷ.Khônghềcódấuvếtbạolựcởđây.Cứtrôngvẻthanhthảncủamẹthìbiết”.

RenisenbkhóclócvàYahmoseanủinàng.Henetthìchạytớichạyluihếtthởdàilạilắcđầu,thanthởrằngEsathậtlàmộtmấtmátlớnlaovàmụHenetxưanayvẫntậntụyvớiEsabiếtchừngnào.Kamenithôiháthòvàbàytỏmộtbộmặttangtóchíchhợp.

Horiđếnvàđứnglặngnhìnxuốngthithểbàcụgià.Đúngvàogiờbàgọianhđến.Anhtựhỏi,bàmuốnnóichínhxácđiềugìvớimình.

Bàđãcómộtđiềukhẳngđịnhđểnóivớianh.Giờđâyanhsẽkhôngbaogiờbiếtđượcnữa.Nhưnganhnghĩ,cólẽmìnhcóthểđoánđược…

Page 183: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngXXTHÁNGTHỨHAI-MÙAHẠ

NGÀYTHỨMƯỜISÁU

“AnhHori,cóphảinộibịngườitagiếtkhông?”“Tôinghĩnhưvậy,Renisenbạ.”“Nhưngbằngcáchnào?”“Tôikhôngbiết.”“Nhưng mà nội rất cẩn thận,” giọng nàng buồn bã và ngơ

ngác. Nội luôn luôn canh chừng. Nội dùng tất cả những biệnpháp thận trọngnhất.Mọi thức ănuống củanội đều được thửtrước.

“Tôibiết,Renisenbạ,nhưngđồngthờitôinghĩbàcụbịgiết.”“Vànộilàngườikhônngoannhấttrongchúngta,ngườithông

minhnhất!Nộiđãchắcchắnrằngkhôngcóđiềugìxảyđếnvớinộiđược.AnhHori,điềunàyphảidomaquỷ,dobàntaycủamộthồnma.”

“Côtinvậyvìđólàđiềudễnhấtđểtin.NhưngchínhEsathìbàcụkhôngtinvậyđâu.Nếucụbiếttrướckhichếtnghĩalànếucụkhôngchếttronggiấcngủ,thìhẳncụbiếtviệcnàylàdobàntaycủamộtngườisống.”

“Bànóibiếtngườiđólàai?”“Vâng.Bàđãbiểulộsựngờvựccủamìnhquácôngkhai.Bàtrở

thànhmộtmối nguy hiểm của kẻ thù. Sự kiện bà chết chứngminhđiềungờvựccủabàlàđúng.”

“Vànộicónóichoanhbiết…ngườiđólàai?”“Không,”Horiđáp.Bàkhôngnóichotôi.Bàkhônghềnhắcđến

Page 184: Tận Cùng Là Cái Chết

tênmộtngườinàocả.Tuyvậy,tôitinrằng,ýnghĩcủabàvàcủatôilàmột.

“Vậythì,anhHori,anhphảibảochoembiếtđểemcóthểđềphòngchứ.”

“Không,Renisenbạ,tôiquálolắngchosựantoàncủacônênkhôngthểnóichocôbiếtđược.”

“Nghĩalàhiệngiờemantoàn?”Gươngmặt Hori tối sầm lại, anh nói, “Không, cô không an

toànđâu.Khôngmộtaian toàncả.Nhưnghiệngiờ côan toànhơnlàkhicôbiếtđượcsựthật,bởivìlúcđócôsẽtrởthànhmộtmốiđedọarõràngnênphảiloạibỏtứckhắcdầucóphảiliềulĩnhđếnmấyđinữa.”

“Cònanhthìsao,anhHori?Anhbiếtmà.”Horisửalạilờinàng,“Tôinghĩlàtôibiết.Nhưngtôikhôngnói

gì cả và không biểu lộ ra gì cả. Bà Esa thật không khônngoanchút nào. Bà nói lớn ra. Bà chỉ rõ cái hướngmà ý nghĩ của bànhắmđến.Lýrabàkhôngnênlàmvậy.Sauđótôiđãbảobàthế.”

“Nhưnganh,anhHori…nếucóđiềugìxảyrachoanh…”Nàngngừnglại.NàngbiếtmắtHoriđangnhìnvàotrongmắt

nàng.Nghiêmtrang,mãnhliệt,cặpmắtấynhìnthẳngvàotâmhồnvàtráitimnàng…Anhnắmlấytaynàngvàxiếtnhẹtrongtayanh.

“Đừngsợchotôi,côbéRenisenb…Rồitấtcảsẽtốtđẹphết.”Vâng,nàngnghĩ,nếuHoriđãnóivậythìđúnglàmọichuyện

sẽ tốtđẹpcả.Thậtkỳ lạ, cái cảmgiáchài lòng, thanhbình; cáicảmgiácvềmộthạnhphúcđangngânvang…ĐángyêuvàxavờinhưcảnhvậtdướixatừtrênLăngnhìnxuống-mộtkhoảngcáchtrongđókhôngcònnhữngtiếngkêulaồnàocủanhữngđòihỏicũngnhưnhữnggiớihạncủaconngười.Độtnhiên,hầunhưkhôkhan,nàngnghechínhmìnhnói,“EmsắplấyKameni.”

Hori buông tay nàng ra, một cách lặng lẽ và hoàn toàn tựnhiên,“Tôibiết,Renisenbạ.”

“Họ…chaem…nghĩrằngđólàđiềutốtnhất.”

Page 185: Tận Cùng Là Cái Chết

“Tôibiết.”Anhquayđi.Nhữngbứctườngquanhsândườngnhưtiếnlại

gầnnànghơn,nhưngtiếngnóitrongnhàvọngratừvựathócdộivàotườngnhưlớnhơnvàồnàohơn.Renisenbchỉcómộtýnghĩduynhấttrongtâmtrí:“Horiđangđi…”

Nànggọianh,edè,“Hori,anhđiđâuvậy?”“RađồngvớiYahmose.Córấtnhiềucôngviệcởđâyphảilàm

vàphảighichéplại.Mùagặtcũngsắpxongrồi.”“CònKameni?”“Kamenicùngđivớichúngtôi.”Renisenbkêulên,“Emởđâysợlắm.Vâng,ngaygiữaánhsáng

banngày,cóbọnđầytớchungquanhvàthầnRecònngựtrịtrêntrời,emvẫnthấysợlắm.”

Anhvộivãquaylại,“Đừngsợ,Renisenb.Tôithềvớicôrằngcôkhôngcầnphảisợhãi.Ngàyhômnaythìkhông.”

“Nhưngsaungàyhômnay?”“Sốngquangàyhômnaylàđủ.Vàtôithềvớicôlàtrongngày

hômnaycôkhôngbịnguyhiểm.”Renisenbnhìnanhvàchaumày, “Nhưngchúng tahiệnnay

đangnguyhiểm.AnhYahmose,chaemvàchínhem.Khôngphảiemlàkẻbịđedọatrướctiên…Cóphảianhnghĩvậykhông?”

“Renisenb,cốgắngđừngnghĩvềvấnđềđónữa.Tôiđanglàmtấtcảnhữnggìtôicóthểlàm,mặcdùbềngoàicôthấytôicóvẻkhônglàmgìcả.”

“Em hiểu,” Renisenb nhìn anh, trầm ngâm. Vâng, em hiểu.ChínhtrướctiênlàanhYahmose.Kẻthùđãhai lầndùngthuốcđộchạianhấyvàthấtbại.Sẽcómộtlầnthứba.Đólàlýdotạisaosẽphảiởsátbêncạnhanhấy,“đểbảovệanhấy.VàsauanhYahmosesẽđếnlượtchaemvàem.Cóaiởđâythùghétgiađìnhemđếnnỗi…”

“Suỵt.Côsẽtốtđẹpcảnếucôkhôngnóinhữngchuyệnấy.hãytintôi,Renisenb.Gắnglênvàloạibỏnộisợhãirakhỏitríóccô.”

Renisenb ngẩng cao đầu lên, nàng đối diện với anh, kiêu

Page 186: Tận Cùng Là Cái Chết

hãnh,“AnhHori,emthậtsựtinanh.Anhsẽkhôngđểemchết…Emyêuthươngcuộcsốnglắmvàemkhôngmuốntừbỏnó.”

“Côsẽkhôngtừbỏnó,Renisenbạ.”“Cảanhnữachứ,anhHori?”“Cảtôinữa.”HọmỉmcườivớinhauvàrồiHorirađitìmYahmose.     

RenisenbngồichồmhỗmxuốngđấtquansátKait.Kaitđanggiúpbọntrẻnặnđồchơibằngđấtsétvớinướctronghồ.Ngóntaycôloayhoaybóp,nặnvàkhuyếnkhíchhaiđứabétraiđangnghiêmchỉnh nặn đất sét. Khuôn mặt Kait như lệ thường, trìu mến,phẳnglặng,bìnhthản.Cáikhôngkhíchếtchócdữdộivànỗisợhãi thường trực bao quanh dường như không ảnh hưởng chútnàođếncô…

HoriđãcấmRenisenbnghĩđếnchuyệnấynhưngnàngkhôngthểnàovânglời.NếuHoribiếtkẻthù,nếuEsađãbiếtkẻthù,thìkhôngcólýdogìđểnàngkhôngđượcbiếtkẻthù.Tấtnhiênnếukhông biết thì có lẽ nàng an toàn hơn, nhưng khôngmột conngườinàolạicóthểbằnglòngnhưvậy.Nàngmuốnbiết.Vàđiềuđóhẳncũngdễ.Quảthựcrấtdễ.Chanàngrõrànglàkhôngthểgiếtconcủamình.Nhưthếcònlại…cònlạinhữngai?Cònlạihaingười,quảquyếtvàươngnghạnh,KaitvàHenet.

Cảhaiđềulàphụnữ…Vàhẳnkhôngcólýdođểgiếtngười…TuynhiênHenetthùghéttấtcảbọn…Vâng,khôngnghingờgì

việcHenet thù ghétmọi người trong gia đình. Chínhmụ ta đãthừanhậnlàmụthùghétRenisenb.Thếthìtạisaomụlạikhôngthểthùghétnhữngngườikianhưvậy?

Renisenbcốhướngmìnhvàonhữnghanghóctốităm,ngoằnngoèocủatríócHenet.Sốngtạiđâysuốtbaonhiêunămtrời,làmviệc, giả vờ tận tụy, nói dối, do thám, tạo ranhữngđiều phiền

Page 187: Tận Cùng Là Cái Chết

nhiễu…Đếnởvớigiađìnhnàytừlâu,làmộtngườibàconnghèocủamộtvịphunhâncaocảvàxinhđẹp,nhìnvịphunhânđángyêuđóhạnhphúcvớichồngcon;phầnmìnhthìbịchồngbỏ,đứacon duy nhất chết… Có lẽ sự thể là như vậy. Giống như vếtthươngdomộtngọngiáođâmvàomàRenisenbcó lầnđãnhìnthấy. Vết thươnghàngắn lạinhanh chóng trênbềmặt,nhưngcònởphíadưới,chấtđộcđãmưngmủvàcánhtaysưngphồnglên. Thế rồi vị y sĩ đến, làmbùa chú, rồi thọc condaonhỏ vàocánh tay đang sưng tấy, cứng đơ, không còn hình dáng. Thậtgiốngnhưphávỡmộtconđêchắnnước.Mộtdòngmủđộctanhtưởichảyàora.

Cólẽ,tâmhồnHenetgiốngnhưvậy.Buồngiậnvàđauthươngdịu đi rất nhanh trên bề mặt còn phía bên dưới thì chất độcmưngmủ,sìnhlêntrongmộtngọntriềucủahằnthùvànọcđộc.

NhưngHenet cũng thù ghét cả Imhotepnữa sao? Chắc chắckhông!Baonhiêunămnaytíutítquanhông,khúmnúm,tonhótông…Ôngmặcnhiêntinmụ.Chắchẳnsựtậntụycủamụđốivớiôngkhôngphảilàlừadối?

VànếuthậtsựmụhếtlòngvớiImhotep,làmsaomụcóthểcốtìnhgâynhữngbuồnđauvàmấtmátchogiađìnhông?

Ờ,nhưnggiảdụmụcũngghétcảông?Mụluônluônghétôngthì sao? Giả dụmụ cố tìnhnịnh bợ ông với ý đồ tìm ranhượcđiểmcủaông thì sao?Giảsửrằng Imhotepchính làkẻmàmụthùghétnhất?Đốivớimộttâmhồnbệnhhoạn,quỷámnhưtâmhồn mụ, còn nỗi khoái trá nào hơn nỗi khoái trá ấy? Để choImhotepngồinhìnconcáicủamìnhchếtlầntừngđứamột…

“Chuyệngìvậy,Renisenb?”Kaitđămđămnhìnnàng.Trôngcôlạlắm.

Renisenbđứngdậy,“Emcảmthấynhộnnhạonhưsắpmuốnnônấy-Nàngnói.”

Nàngnóithật,trênmộtnghĩanàođó.Cáihìnhảnhmànàngvẽnêntrongtríócgâychonàngmộtcảmgiácbuồnnôn.KaitthìchỉhiểunhữnglờiRenisenbtrênbềmặtcủanó,“Chắctạicôăn

Page 188: Tận Cùng Là Cái Chết

quánhiềuchàláxanhđấy-haytạicábịươn…”“Không, không, em có ăn gì đâu. Chính là tại những điều

khủngkhiếpmàchúngtađangsốngtrongđó.”“Ồ,tưởnggì,chuyệnấyhả?”Giọng Kait hờ hững đến nỗi Renisenb phải đưa mắt chăm

chămnhìncô,“NhưngchịKait,chịkhôngsợsao?”“Không, tôi nghĩ vậy,” Kait nói. Nếu có điều gì xảy ra cho

Imhotep,bọnnhỏsẽđượcHoribảovệ,Hori làngười chân thật.Anhtasẽbảoquảntốttàisảnchobọnnhỏ.

“AnhYahmosesẽlàmđiềuđóchứ.”“Yahmosecũngsẽchết.”“Kait,chịnóiđiềuấycóvẻbìnhthảnquá?Chịkhôngnghĩgì

cả sao? Tôi muốn nói, chị nghĩ rằng cha và anh Yahmose sẽchết?”

Kait đắnđomột lúc rồi cônhúnvai, “Chúng ta làhaingườiphụnữ với nhau, ta hãy thành thật. Imhotep thì tôi luôn luônxemnhưlàmộtônggiàđộctàivàbấtcông.Ôngtađãxửsựquáquắttrongchuyệncáiconvợhầu.Ôngđãđểchonóxúiôngchốibỏmáuhuyếtcủamình.TôikhôngbaogiờthíchImhotep.CònvềYahmose,anhtachẳnglàcáigìcả.Satipyđiềukhiểnanhtamọimặt.Saunày,khichịấychếtđirồi,thìanhtacũngcónắmmộtchútquyền,cũngcóralệnhđấy.Anhtaluônluônyêuthươngconanhtahơnconcáicủatôi,chuyệnđóthìcũnglàlẽtấtnhiênthôi.Thế,nếuanhtachếtthìcũnglàtốtchoconcáicủatôithôi.Cáchtôinhìnvấnđềlàvậyđấy!CònHorithìkhôngcóconcáivàanhlàngườitrungthực.Tấtcảnhữngchuyệnvừaxảyrađãlàmđảolộn nhiều chuyện, nhưng về sau này tôi đã nghĩ rằng nhữngchuyệnấyhóaralạilàđiềuhaynhất.”

“Chị có thể nói như vậy được sao, chị Kait? Một cách thảnnhiên,một cách lạnh lùngnhưvậykhi chínhchồngchị,ngườimàchịyêuthương,làngườiđầutiênbịgiết?”

TrênmặtKai thoáng lênmộtnétgì thậtkhóđịnhnghĩa.CônémvềRenisenbmộtcáinhìnmangvẻchếnhạovàkhinhmiệt.

Page 189: Tận Cùng Là Cái Chết

“Đôikhi cô thậtgiốngbéTeti,Renisenbạ.Thậtcôchẳng lớnhơnnóchútnào.”

“ChịkhôngđểtangchoanhSobek,”Renisenbchầmchậmnói.Tôiđểýthấyđiềuđó.

“Coikìa,Renisenb,tôilàmđúngmọithứlễnghimà.Tôicũngbiếtmộtngườiđànbàgóavừamớimấtchồngphảixửsựrasaochứ?”

“Vâng…nhưngemmuốnnói…chịkhôngyêuanhSobek!”Kaitnhúnvai,“TạisaotôiphảiyêuthươngSobekchứ?”“Coi kìa chị Kait! Anh ấy là chồng chị. Anh ấy đã cho chị

nhữngđứacon.”NétmặtKaitdịulại.Côđưamắtnhìnhaiđứabétraiđanghì

hụcnặnđấtsétrồiđưamắtnhìnbéAnkhvừabòvừahátlíulovàvẫycặpchânnhỏxíu.

“Đúng,anhấychotôiconcái.Đó làđiềutôicảmơnanhấy.Nhưngnói cho cùng, anh ấy là cái gì?Một anh chàng đẹp traikhoáclác,mộtngườiđànôngluônluônchạytheonhữngngườiđànbàkhác.Thàlàanhtacướimộtcôvợnhỏhợplễnghiđểđưavề nhà,một con đàn bà nghèo hèn nào đó thì còn có ích chochúngta.Đằngnàyanhtađếnnhàchứa,phungphíhếtcảvàngbạc tạiđấy, rượuchèvàđòinhữngconhátđắt tiềnnhất.Cũngmay là Imhotep rất khắt khe trong việc cho Sobek tiền và tínhtoán rất chặt chẽkhi giao Sobekđi bánhàng. Làmsao tôi phảithươngyêuvàkínhtrọngmộtngườiđànôngnhưthế?Vảlại,đànônglàcáigìchứ?Họcầnthiếtđểchúngtasinhconcái,thếthôi.Nhưng cái sức mạnh của giống nòi là ở nơi người phụ nữ,Renisenbạ,chínhchúngtamới làkẻ lưutruyềnnòigiống.Cònđàn ông, thì cứ để họ gieo giống đi rồi chết đi càng sớm càngtốt…”

Sựkhinhbỉ vàmiệt thị tronggiọngnói củaKait vút lên caonhưmộttiếngnhạc.Khuônmặtkhỏemạnh,thôlỗcủaKaitnhưđổidạng.Renisenbthấtvọngthầmnghĩ, “Kaitkhỏe.Nếuchịấyngungốcđinữathìcũnglàmộtsựngungốctựhài lòngvềnó.

Page 190: Tận Cùng Là Cái Chết

Chịấythùghétvàkhinhthịđànông.Lýramìnhphảibiếtđiềuđómớiphải.Trướckiacómộtlầnmìnhđãthoángthấyđiềunày-cáitínhchấtđedọacủachị.Phải,chịấyrấtkhỏe…”

Vô tình, Renisenbđưamắtnhìn xuốngđôi tay củaKait.Haibàntayđangnặn,nhồiđấtsét-bàntaykhỏemạnh,gânguốc,vàkhinhìnchúngấncụcđấtsét,RenisenbkhôngkhỏinghĩđếnIpyvàđôibàn taymạnhkhỏeđãấnđầucậu taxuốngnướcvàgiữluônchocậuchếtngạtkhôngchútthươngxót.Phải,bàntayKaithẳnđủsứclàmđiềuđó…

BéAnkhbỏdẫmlênmộtbụigaivàkhócthétlên.Kaitchạyùalại.Côẵmđứabélênngực,vỗvềnó.Henettừtrongnhàchạyvụtrahiên, “Cóchuyệngìvậy?Ngheđứabé thét lớnquá, tôi tưởnglà…”

Mụngừnglại,thấtvọng.Gươngmặtháohức,đêtiện,hằnhọccủamụ đang hy vọng có tai họa gì xảy đến cho kẻ khác, bỗngchùngxuống.Renisenb lặng lẽnhìnhếtngườiđànbànàysangngườiđànbàkia.Gươngmặtnàythìthùhận.Gươngmặtkiathìyêuthương.Nàngtựhỏi,khuônmặtnàokhủngkhiếphơn?     

“AnhYahmose,anhphảicoichừngchịKait.”“CoichừngKait?”Yahmosengạcnhiên.EmRenisenb…“Embảoanhbiết,chịấyrấtnguyhiểm.”“CáithímKaitthầmlặngcủachúngtaấyả?Thímấyxưanay

là một người đàn bà dịu dàng, như nhược, không được thôngminhlắm…”

Renisenb ngắt lời, “Chị ấy không dịu dàng cũng không nhunhượcđâu.Emsợchịtađấy,anhYahmoseạ.Emmuốnanhphảiđềphòngmớiđược.”

“ĐềphòngthímKait?”Giọnganhvẫnngờvực.Anhkhócóthểthấythímấydínhdánggìđếnnhữngchuyệnchếtchócvừaqua.Thímấykhôngcótríóc.

Page 191: Tận Cùng Là Cái Chết

“Emkhôngnghĩ vấnđề trí óc liên quanởđây. Chỉ cầnhiểubiếtvềthuốcđộc,thếlàđủrồi.Vàanhbiếtrằngnhữnghiểubiếtnhưvậy thường là của riêngmột số giađình.Họ truyền từmẹsang con gái.Họ tự chế lấynhững thứ thuốc đó từ loại cỏ độc.LoạikiếnthứcnhưvậychịKaitcóthểcóđượclắmchứ!Anhcũngbiết là khi bọn nhỏ bệnh, chị ấy tự chế thuốc cho chúng uốngmà.”

“Đúng,quảthậtnhưvậy,”GiọngYahmosetrầmngâm.“CảHenetnữacũnglàmộtngườiđànbàđộcác,”Renisenbtiếp

tục.“Henet… đúng. Xưa nay chúng ta chưa bao giờ ưa bà ấy cả.

Nhưngkẹtchỗlàchabảovệbàta…”“Chabịbàtalừa,”Renisenbnói.“Hẳnvậyrồi,”Yahmosenóibằnggiọngnhẫnnại.Bà tanịnh

hótchadữlắm.Renisenbđưamắtnhìnanh,ngạcnhiên.Đâylàlầnđầutiên

nàng nghe Yahmose thốt ramột lời hàm ý phê phán Imhotep.Trướcnayanh có vẻ luôn luônkính sợ cha.NhưngnàngnhậnthấyrằnghiệngiờYahmoseđangdầndầnnắmlấyquyền lãnhđạo.Imhotepchỉtrongvàituầngầnđâyđãgiàđihàngnăm.Ôngkhôngcònkhảnăngđểra lệnhhayđểquyếtđịnhnữa.Thểxácôngcũnggầnnhưkiệtquệ.Ôngngồihànggiờnhìnđămđămvềphíatrước,cặpmắtmơmàngtrầmtưmặctưởng.Đôikhiôngcóvẻkhônghiểungườitađangnóigìvớimình.

“Anh có nghĩ rằng bà ta…,” Renisenb ngừng lại. nàng nhìnquanhquấtvàbắtđầu, “…cóphảibà takhông?Anhcónghĩ làai….đã…ailà…?”

Yahmosenắmlấycánhtaynàng,“Imlặng.Renisenb,tốthơnkhôngnênnóiranhữngchuyệnấy,ngaycảthìthầmthôicũngđừng.”

“Vậylàanhcũngnghĩlà…”Giọng Yahmose nhẹ nhàng và cấp bách, “Đừng nói gì cả.

Chúngtađãcókếhoạch.”

Page 192: Tận Cùng Là Cái Chết
Page 193: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngXXITHÁNGTHỨHAI-MÙAHẠ

NGÀYTHỨMƯỜIBẢY

Ngàyhômsaulàngàyhộiđầumùatrăng,ImhotepphảilênLăngđểlàmchủtế.YahmoseđãnàinỉchahãyđểviệcđóchoanhlàmthaynhưngImhotepkhăngkhăngkhôngchịu.Dườngnhưcốlậplạicáiphongcáchcũcủamình,ôngthìthầm,“Nếutakhôngtựđíchthâncoisóc, làmsaotadámchắccôngviệclàmđúngđắnđượcchứ?Tacóbaogiờtrốntráchnhiệmđâu?Chứkhôngphảitađãcungcấp,nângđỡchotấtcảcáccon…”

Giọngôngchùngxuống,“Tấtcả?Tấtcả?Ờ,taquên…haiđứacontraigandạcủata-thằngSobekđẹptraivớithằngIpythôngminhyêudấucủata-chúngđãbỏtamàđirồi-cònYahmosevàRenisenb-đứacontraivàcongáithânthươngcủata-cácconvẫncònởvớita…nhưngtrongbaolâu,baolâunữa…”

“Chúng con hy vọng là còn thật nhiều năm nữa cha ạ,”Yahmosenói,anhnóikhálớnnhưthểnóichomộtngườiđiếc.

“Ơ…chuyệngìvậy?”Imhotepdườngnhưrơivàomộtcơnmêsảng.

Rồi,độtnhiênôngnói,“ĐiềuđótùythuộcvàoHenetchứnhỉ?Phải,tùythuộcvàoHenet.”

Yahmose và Renisenb đưamắt nhìn nhau, “Cha, con khônghiểuchanóigìcả.”

Imhotep lầmbầmđiềugìhọkhôngngherõ.Rồi,hơi cất caogiọng lên, nhưng cặpmắt vẫn đờ đẫn và trống rỗng, ông nói,“Henet hiểu ta. Mụ luôn luôn hiểu ta. Có mụ mới biết tráchnhiệmtalớnlaođếnchừngnào…lớnlaobiếtchừngnào.Đúng,

Page 194: Tận Cùng Là Cái Chết

lớn lao lắm… thế mà luôn luôn vong ân… Vậy thì phải trừngphạt.Điềuđó,tanghĩlàđúng.Lòngkiêucăngphảibịtrừngphạt.Henet luôn luôn biết điều, khiêm tốn và tận tụy, mụ sẽ đượcthưởng…”

Ôngnhướnthẳngngười lênvànóibằngđiệubộoaivệ, “Conhiểu chứ, Yahmose? Henet sẽ có tất cả những gìmụ tamuốn.Điềuyêucầucủamụphảiđượctuântheo.”

“Nhưngtạisaovậy,thưacha?”“Bởivìtabảothế.Vàbởivì,nếuđiềuHenetđòihỏiđượcthực

hiện,thìsẽkhôngcònngườichếtnữa…”Ông gật gùnhưmột triết nhân rồi bỏ đi, để lại hai anh em

đứngnhìnnhauphânvânvàloâu.“ThếnghĩalàgìhảanhYahmose?”“Anhcũngkhôngbiếtnữa,emạ.Đôikhianhnghĩ rằngcha

khôngcònbiếtchínhôngđanglàmhayđangnghĩgì.”“Đúngvậy.NhưnganhYahmosenày,emnghĩrằngHenetthì

biếtrõmìnhđangnóivàđang làmgì.Chỉmớingàyhômtrướcđâythôi,chínhbàtanóivớiemrằngchẳngbaolâunữabàtasẽnắmlấyquyềnlãnhđạotrongnhànày.”

Haingườinhìnnhau.RồiYahmoseđặtbàn tay lêncánh tayRenisenb.

“Emđừngnổigiậnvớibàta.Emhaybộclộcảmxúcrangoàirõrệtquá.Emcónghehồinãychanóigìkhông?NếuđiềuHenetđòihỏiđượcthựchiện,thìsẽkhôngcònngườichếtnữa…”     

Henetngồichồmhỗmtrongcănphòngchứađồđạcđếmnhữngchồngvải.ĐólànhữngchồngvảicũvàHenetđưadấuhiệuđóngởgóctấmvảilênsáttậnmắt.

“Ashayet,bàthìthầm.VảicủaAshayet.Dấuđóngngàybàấytớiđây,”bàtacùngtớivớimình…Đãlâurồi,bàAshayetơi,tôitựhỏibàcóbiếtnhữngtấmvảicủabàhiệnđượcdùngvàoviệcgì

Page 195: Tận Cùng Là Cái Chết

không?Mụngừngnóicườikhúckhúc,vàbỗnggiậtmìnhvìmộttiếng

độngphíasaulàmbàquayđầulại.ĐólàYahmose.“Bàđanglàmgìvậy,bàHenet?”“Bọnphuướpxáccầnnhiềuvảihơnnữa.Họdùnghàngchục

chồngvảikia.Mấyđámtangvừa rồi tốnkinhkhủngquá!Phảidùngthêmnhữngvảicũ.Vảicũcònnhiềuvàcũngchưabịnátmấy.Vảicủamẹcậu,Yahmoseạ,củamẹcậu…”

“Aibảobàlấynhữngtấmvảinày?”Henet bật cười, “Ngài Imhotep đích thân giao tất cả trách

nhiệmchotôi.Tôikhôngcầnphảiyêucầu.NgàitincậyconmụgiàHenetkhốnkhổnày.Ngàibiếtmụtasẽcoisócmọiviệcđâuvào đấy. Tôi đã coi sóc công việc trongnhànày trongmột thờigian rất dài mà. Tôi nghĩ… bây giờ tôi sắp nhận lấy phầnthưởng…”

“Cóvẻnhưvậy,bàHenetạ,”giọngYahmosedịudàng.Chatôivừa bảo, “anhngừng lạimột lúc - rằngmọi việc tùy thuộc vàoHenet.”

“Ngàinóithếhả?Ồ,nghethếthậtmátlòng…nhưngcólẽcậuthìcậukhôngnghĩthếphảikhôngcậuYahmose?”

“Ờ… tôi cũng không rõ nữa,” Giọng Yahmose vẫn dịu dàng,nhưngmắtanhnhìnmụtachằmchằm.

“Tôinghĩtốthơncậunênđồngývớichacậu,cậuYahmoseạ.Chúng ta khôngmuốn có thêmmột sự… phiền phức nào nữa,phảikhôngnào?”

“Tôi không hiểu hết ý bà. Có phải bà muốn nói… chúng takhôngmuốncóthêmngườichếtnữa.”

“Sẽcónhiềucáichếtnữa,cậuYahmoseạ.Ồ,vâng…”“Ngườinàosẽchếtkếtiếpđây,bàHenet?”“Tạisaocậulạinghĩrằngtôiphảibiếtđiềuấychứ?”“Bởivìtôinghĩbàbiếtrấtnhiềuchuyện.Chẳnghạnnhưngày

hômnọbàbiếtrằngIpysẽchết…Bàthậtrarấtkhôn,phảikhôngbàHenet?”

Page 196: Tận Cùng Là Cái Chết

Henethấtđầu,“Thếrabâygiờcậumớibắtđầunhậnrađượcđiềuđó.TôikhôngcònlàconmụHenetkhốnkhổ,ngungốcnữa.Tôilàngườibiếtchuyện.”

“Bàbiếtchuyệngì,bàHenet?”Giọng Henet thay đổi, thấp và sắc nhọn, “Tôi biết rằng cuối

cùngtôicóthểlàmtheoýtôitrongnhànày.Sẽkhôngcóaicóthểngăncảntôi.Imhotepthìđãdựavàotôirồiđó.Còncậu,cậucũngsẽlàmnhưvậythôi,phảikhôngcậuYahmose?”

“CònRenisenb.”Henetbậtcười,tiếngcườiranhma,khoáitrá.“Renisenbsẽkhôngcònởđâynữa.”“ThếbànghĩrằngchínhRenisenbsẽchếttiếptheođấy?”“Thếcậunghĩthếnào,cậuYahmose?”“Tôiđangđợinghechínhbàtrảlờiđây.”“CólẽtôichỉmuốnnóirằngcôRenisenbsắplấychồngvà…sẽ

đixa.”“BàHenet,bàthậtsựmuốnnóigìvậy?”Henet cười khúc khúc, “Bà Esa bảo cái lưỡi của tôi rất nguy

hiểm.Cólẽđúngnhưvậy.Thếnào,Yahmose,cậunóisaođây?Cóphảicuốicùngtôilàmtheoýmuốntôitrongnhànàykhông?”

Mụ cười lên lanh lảnh, nhón gót quay tới quay lui trongphòng.

Yahmosenghiên cứumụmột lúc trướckhi trả lời, “Phải, bàHenet.Bàquáthôngminh.Bàsẽlàmtheoýbàmuốn.”

AnhquayravàgặpHoriđangđivàokháchsảnhđểtìmanh.Horinói, “À, Yahmose, anhđây rồi.Ông Imhotepđangđợi anh.ĐếngiờlênLănglàmlễrồi.”

Yahmosegậtđầu,“Tôiđingayđây-Yahmosehạgiọng.Hori…tôinghĩrằngHenetđiênrồi.Bàtarõràngbịquỷsứchiphối.Tôibắt đầu tin rằng chính bà ta phải chịu trách nhiệm về tất cảnhữngđiềuxảyravừarồi.”

Hori im lặngmột lúc trướckhianhnóibằngcáigiọng trầmlặng,hờhữngcủaanh,“Bàtalàmộtngườiđànbàkỳlạ…vàtôi

Page 197: Tận Cùng Là Cái Chết

nghĩ,làmộtngườiquỷquái.”Yahmose càng hạ giọng thấp hơn nữa, “Hori, tôi nghĩ rằng

Renisenbđangnguyhiểm.”“DoHenet?”“Phải,bàtavừamớiámchỉrằngcóthểRenisenblàngườikế

tiếp…rađi.”TiếngbựcdọccủaImhotepvọngđến,“Taophảiđợisuốtngày

haysao?Chúngbâyxửsựgì lạvậy?Khôngcònainghĩđếntaonữa.Khôngcònaithèmbiếttaođangkhổthếnàonữa.Henetđâurồi?ChỉcóHenetmớihiểu…””

Từ trong căn phòng chứa đồ, tiếng cười Henet vọng ra, khôkhan,“Cậunghethấykhông,cậuYahmose?Henet!ChínhHenetlàngườiđó!”

Lặnglẽ,Yahmosenói,“Vâng,bàHenet,tôihiểu.Bàlàngườicóquyền.Bàvàchatôivàtôi…bachúngta…”

RồiYahmoseđếnvớiHorivàImhotep,xinlỗivìtrễ,rồicảbangườiđànôngcùngđilênlăngMộ.     

ĐốivớiRenisenb,ngày trôiqua thậtchậm.Nàngbồnchồnngồiđứngkhôngyên,hếtđiluiđilạitrongnhà,rahiên,đirahồ,rồilạitrởvàonhà.

Đến trưa Imhotep trởvề, saukhibọnđầy tớdọnchoôngănxong,ôngbướcrahiênnhàvàRenisenbđếnngồinóichuyệnvớicha.

Renisenb ngồi bó tay qua đầu gối, thỉnh thoảng ngướcmắtnhìnkhuônmặtcha.Trôngôngvẫnxavắng,thẫnthờ.Imhotepnóirấtít.Chốcchốcônglạithởdài.

MộtlầnôngnhớmngườidậyvàđòigặpHenet,nhưnglúcđóHenetđãđiđemvảilanhchonhữngngườiphuướpxác.

RenisenbhỏichaxemHorivàYahmoseđiđâu.“Hori đi ra đồng gai rồi. Có nhiều việc phải làm ở đấy. Còn

Page 198: Tận Cùng Là Cái Chết

Yahmose thì rađồng lúa trôngcoi thợgặt.Bâygiờnóphảimộtmìnhgánhhếtmọiviệc…Ôi,SobekvàIpy!Haiđứacontraiđẹpđẽcủata…”

Renisenbcốvộivàngláiôngsangchuyệnkhác,“ThếKamenikhôngthểtrôngcoibọnthợsao?”

“Kameni?Kamenilàai?Tacóđứaconnàotênvậyđâu?”“Kamenilàngườithưquanấymà.Kamenilàchồngtươnglai

củaconấymà.”Ông đăm đăm nhìn nàng, “Chồng của con à? Renisenb?

NhưngconsắplấythằngKhaymà?”Nàng thở dài, nhưngkhôngnói gì thêm. Thật độc ác khi cố

đemônglạivớihiệntại.Tuythế,saumột lúc,ôngnhỏmngườidậyvàchợtkêulên,“Ờ,dĩnhiên,Kameni!Nóđigặpmộtsốngườiđểchỉdẫnmấyđiều.Taphảiđigặpnóbâygiờđây.”

Ông vụt đi, nói lẩmbẩmmộtmình, nhưnghơi lấy lại đượcphongtháingàytrướccủaông,vìvậyRenisenbthấymừngmừngđôichút.

Nàngnghĩ có lẽ việc trí óc ôngmụmẫmđi chỉ lànhất thờithôi. Nàng nhìn quanh. Hôm nay, nơi vẻ yên lặng trong nhà,trongsân,dườngnhưcómộtđiềmgỡ.Mấyđứanhỏchơitítbênphía kia hồ. Kait không có mặt với chúng và Renisenb tự hỏikhôngbiếtcôtađangởđâu.

Rồi Henet trong nhà thòi ra hiên. Mụ nhìn quanh rồi nhẹnhàngđếncạnhRenisenb.Mụđãlấylạicáivẻgiảlả,khúmnúmthườngngày, “CôRenisenbạ, tôiphảichờmãimớigặpcôđượcmộtmìnhđây.”

“Saovậy,bàHenet?”Henethạthấpgiọng,“Tôiđemlờinhắnchocô…từHori.”Renisenbnáonức,“Anhấynóigìvậybà?”“AnhtayêucầucôlênLănggặpanhta.”“Ngaybâygiờà?”“Không,côlênđấykhoảngmộtgiờtrướckhimặttrờilặn.Tất

cảlờinhắnchỉcóvậy.Nếuanhtachưacótạiđó,anhtadặncô

Page 199: Tận Cùng Là Cái Chết

cứchờ.Anhtabảocóchuyệnquantrọng.”Mụ ngừng lại rồi thêm, “Tôi phải chờmãimới gặp cômột

mìnhđểnhắnđiềunày…đểkhôngainghetrộmđược.”RồiHenetbiếnvàotrongnhà.Renisenbcảmthấylòngvuihẳn

lên-Nàngsungsướngtrướcviễnảnhmìnhđilên,đivàotrongsự thanh bình và yên tĩnh của LăngMộ. Nàng vuimừng thấymìnhsẽgặpHori vàcó thểnói chuyệnvớianh tựdo.ĐiềuduynhấthơilàmnàngngạcnhiênlàsaoHorilạicóthểtincậyHenetmànhờmụnhắnvớimình.

Tuynhiên, dẫuHenet có gianmanh tớimấyđinữa, thìmụcũngđãchuyểntrungthựclờinhắncủaanhchonàng.

“VàtạisaolúcnàomìnhcũngsợHenetnhỉ?”Renisenbnghĩ.“Mìnhkhỏehơnbàtanhiềumà”.Nàngnhướnthẳngngườilên,kiêuhãnh.Nàngcảmthấymìnhtrẻ,tựtinvàđầysứcsống…

IVSaukhinhắnRenisenbxong,Henetlạitrởvàocănphòngkho

chấtđầy vải lanh.Mụ tự cười thầmvớimình.Mụkhomngườilênnhữngchồngvảiđểbừabãitrongphòng.

“Chẳng bao lâu chúng ta sẽ không cần đến chúngmày nữađâu”.

Mụkhoái tránóivớinhữngchồngvảicũ, “BàAshayet,bàcónghe thấykhông?Hiệngiờ tôi lànữchủnhânởđâyvà tôibảochobàbiếtnhữngtấmvảilanhnàycủabàsẽquấnchomộtthihàikhác.Theobànghĩ, thihàicủaainào?Hêhê!Trướcđâybàđâucóđủsứclàmnênchừngđóchuyệnnhỉ?Bàvớicảcậubà,cáiôngquậntrưởngấy.Công lýà?Công lýnàobàcó thể làmđượctrongcáithếgiớinày?Bàtrảlờichotôiđiềuđóđinào?”

Cómộtcửđộngđằngsauđốngvải lanh.Henethơiquayđầulại.

Một tấm vải lanh trùm lên ngườimụ, xiết chặt lấymũi vàmồmmụ. Một bàn tay khỏemạnh quấn vải quanhmụ nhiềuvòng,xiếtchặtnhưquấnmộtxácướpchođếnkhisứcchốngcựcủamụngừnghẳn…

Page 200: Tận Cùng Là Cái Chết
Page 201: Tận Cùng Là Cái Chết

     

ChươngXXIITHÁNGTHỨHAI-MÙAHẠ

NGÀYTHỨMƯỜIBẢY

Renisenbngồinơingưỡngcửacủacănphòngđá,đưamắtngắmnhìn dòng sông Nile và đắm mình trong một giấc mơ hoangđườngcủachínhnàng.

Đối với Renisenb, dường như đã lâu lắm kể từ lần đầu tiênnàngđếnngồiđây,ngaysaukhinàngvềnhàcha.Đólàcáingàymànàngtuyênbốmộtcáchvuisướngrằngmọithứđềukhôngthayđổi,rằngtấtcảmọingười,mọithứởnhàđềuyhệtnhưkhinàngrờinhàtámnămvềtrước.

Bây giờ nàng nhớ lại là Hori đã bảo nàng rằng ngay chínhnàngcũngkhônggiốngcáicôRenisenbđãrađivớiKhayvànàngđãtrảlờimộtcáchtựtinrằngnàngsẽlạinhưxưa.

RồithìHoritiếptụcnóivềnhữngsựthayđổiphátxuấttừbêntrong,đếnsựhủyhoạikhôngđểlạimộtdấuhiệugìbênngoài.

Bâygiờnàngmớibiếtmộtđôiđiềucủaýtưởnganhlúcđókhianhnóinhữngchuyệnấy.Anhđãcốchuẩnbịchonàngnhưngnàngthìquáchắcchắn-quámùquáng-nêndễdàngchấpnhậnnhữnggiátrịbênngoàicủagiađình.

Phải,khiNofretđếnnàngmớimởmắt…Phải,Nofretđến.Tấtcảbắtđầutừđó.VàvớiviệcNofretchết…DầuthậtsựNofretcóđộcáchaykhông,chắcchắncũngchính

côtamangmầmácđến.Vàcáimầmácvẫncònởgiữahọ.Mộtlầncuốicùng,Renisenbcốdỗdànhmìnhtinrằngchính

Page 202: Tận Cùng Là Cái Chết

hồnmacủaNofretlànguyênnhâncủamọichuyện.Nofret,ranhmãnh,độcác,vàđãchết…HoặcHenet,ranhmãnh,độcác,vàđangsống…Henet,cáimụ

Henetkhúmnúm,quỵlụy,bợđỡ,bịmọingườicoithường…Renisenbrùngmình,khíchđộng.Nàngđứnglên.Nàngkhông

thểchờHorithêmđượcnữa.Mặttrờiđanglặn.Nàngtựhỏi,tạisaoHorikhôngđến?

Nàngđứngdậy,đưamắtnhìnquanhrồibắtđầutheolốidốcđixuốngthunglũng.

Trời chiều thật im lặng. Yên tĩnh và tuyệt đẹp. Nàng nghĩkhôngbiếtđiềugìđãkhiếnHorihoãnlại?Giánhưanhấyđến,ítrahọcũngđượchưởngcáigiờyêntĩnhnàyvớinhau…Màcũngkhôngcònđượcbaonhiêugiờphútnữa.Trongmộttươnglairấtgần,khinànglàvợKameni…

Có thật sự nàng sắp làm vợ Kameni không? Trongmột cơnchấnđộng,nànglắcmìnhthoátkhỏisựràngbuộctẻnhạttrướcnayvẫngiữlấynàng.Nàngcảmthấymìnhnhưmộtngườiđangngủđượcđánh thứckhỏi cơnmê sảng. Trong trạng thái têmêcủasợhãivànghihoặc,nàngđãbằng lòngnhậntấtcảđiềugìngườitađềnghịvớinàng.

NhưnggiờđâynànglạilàRenisenb,vànếunàngkếthônvớiKameniđólàvìnàngmuốnlấyanh,chứkhôngphảivìgiađìnhsắpxếpchonàng.Kameni,vớikhuônmặtđẹptrai,tươicườicủaanh!Nàngyêuanhchứnhỉ?Đólàlýdotạisaonàngsắplấyanh.

Tronggiờhoànghônởtrênđỉnhcaonày,nàngthấysựtrongsáng,sựthật.Khôngcònlẫnlộn.NànglàRenisenb,đangbướcđiởđây,ởbêntrênthếgiới,thanhkhiếtvàkhôngsợhãi.Cuốicùng,nàngtrởlạilànàng.

ChẳngphảimộtlầnnàngđãbảovớiHorilànàngphảibướcđimộtmìnhtrênlốiđinày,vàocáigiờmàNofretchết?Rằngdầunỗisợhãicóởbêncạnhnànghaykhông,nàngvẫnphảibướcđimộtmình.

Đúng,giờnàynàngđang làmđiềuđó.Lúcnàygầnđứngcái

Page 203: Tận Cùng Là Cái Chết

giờmànàng và Satipy cúi người trên thân thểNofret. Và cũngchínhvàogiờnàyđếnphiênSatipyđixuốngtrênlốiđinàyvàđộtnhiênquaylại-đểthấycáichếttrùmlêncôta.

Và cũng chính ngay tại địa điểm này, Satipy nghe thấy gìkhiếnnàngđộtnhiênquaylạiphíasau?

Tiếngbướcchân?Tiếng bước chân…nhưng chính bây giờ Renisenb đangnghe

tiếngbướcchân-tiếngbướcchânđangtheonàngtrênlốiđidốc.Timnàngnhảydựnglênvìsợhãi.Vậylàđúngthậtrồi!Nofret

đangởđằngsau,đangđuổitheonàng…Sựsợhãixuyênkhắpngườinàng,nhưngbướcchânnàngvẫn

không chậm lại.Nàng cũngkhông chạyùavềphía trước.nàngphảichếngựnỗisợhãi,bởivìtrongtâmnàng,nàngthấymìnhkhôngcóhànhđộngácnàođểphảihốitiếc…

Vẫnđềubước,nàngtậptrungtấtcảcanđảmvàvừabướcđivừaquayđầulại.

Rồi nàng cảm thấy nhẹ hẳn cả người. Chính anh Yahmoseđangtheosaunàng.Khôngphảilàhồnmacủamộtngườichết,mà là anh trai nàng. Hẳn vừa rồi anh bận trong phòng tế củaLăngvàanhrakhỏiphòngkhinàngvừađingangđấy.

Nàng dừng bước, kêu lên một tiếng sung sướng, “Ôi, anhYahmose,emmừngquákhithấylàanh.”

Yahmosephóngđếnnàngthậtnhanh.Nàngvừamớibắtđầuđịnhnóimộtcâukhác-địnhkểlạinỗisợhãingungốccủamìnhvừarồi-thìlờinóibỗngđôngcứngtrênmôinàng.

Vìđâykhôngphải làYahmosemànàngbiết,ngườianh traidịudàng,dễthươngcủanàng.Mắtanhsánglóevàanhliếmcặpmôikhôlialịa.Bàntaycongconggiơraphíatrước,nhữngngóntaytrôngnhưmóngvuốt.Anhnhìnnàngvàcáinhìntrongcặpmắtanhkhôngthểnàolầmlẫnđược.Đólàcáinhìncủamộtkẻđã từnggiếtngườivàhiệnnaysắpgiếtnữa,mặtanhbừng lênmộtvẻthèmkháttànnhẫn,mộtvẻthỏamãnđộcác.

Yahmose-kẻthùkhôngxótthươngchínhlàYahmose!Đằng

Page 204: Tận Cùng Là Cái Chết

saucáikhuônmặtdịudàng,dễthươngấylàcáikhuônmặtnàyđây!

Trướcđây,Renisenbvẫnnghĩanhtrainàngyêuthươngnàng.Nhưnggiờđâykhôngthểcómộtnétyêuthươngnàotrênkhuônmặtthèmkhát,phinhânấy.

Renisenbthétlên,mộttiếngyếuớt,vôvọng.Nàngbiết,đâylàcáichết.Khôngcósứcmạnhnàotrongnàng

cóthểsánhvớisứcmạnhcủaYahmose.Ởđây,Nofretđãrơichết,nơilốiđirấthẹp,nàngcũngsẽrơixuốngvàchết…

“AnhYahmose.”Đólàlờikêugọicuốicùng,trongkhigọitênanhnàngđặtvào

đótìnhyêuthươngnàngluônluôndànhchongườianhcả.Tiếngnàngcầukhẩn trong tuyệt vọng.Yahmosecười, tiếngcườinhẹ,phinhân,cóvẻhơivuisướng.

Rồianhnhàovềphíatrước,nhữngngóntaycómóngconglạinhưướcaosiếtchặtlấyhọngnàng…

Renisenb ngửa người nơi vách đá, đưa tay phía trước trongmột nỗ lực chống đỡ tuyệt vọng. Trước mắt nàng là nỗi kinhhoàng…nỗichết.

Rồitainàngnghethấymộtâmthanh,mộtâmthanhmơhồ,vúttrongkhôngtrungnhưtiêngnhạc…

Mộtvậtgìbayvúttừkhôngtrungđến.Yahmosekhựnglại,lảođảo rồi té sấpmặt xuống bàn chânnàng.Nàngngơngẩnnhìnxuống cuống lông chim nơi đuôi một mũi tên. Rồi nàng nhìnxuốngphíadưới,quamépbờđá-nơiHoriđangđứng,chiếccungđangcòncầmnơitay.     

“Yahmose…Yahmose…”Renisenbtêliệtngườivìcơnchấnđộng,lặplạicáitênđómột

lần,rồimộtlầnnữa.Nhưngthểnàngkhôngtinđượcđiềuđó…

Page 205: Tận Cùng Là Cái Chết

Bâygiờnàngđangởbênngoàicănphòngnhỏbằngđá,Horivẫnchoàngtayquangườinàng.NàngkhôngthểnhớnổilàmthếnàoanhdìunàngđượclênLăng.Điềuduynhấtnàngcóthểlàmđượclúcđólàlặpđilặplạitêncủangườianhtraibằngmộtâmsắcthảngthốtvàkinhhoàng.

GiọngHori dịudàng, “Đúng, Yahmose. Suốt từ trước tớinay,Yahmose.”

“Nhưnglàmthếnào?Tạisao?Làmthếnàocóthểlàanhấy…Anhấygầnchếtmà?”

“Khôngđâu,Yahmosekhôngliềunguyhiểmgìcả,anhtarấtcẩntrọngtrongviệcuốngchừngnàorượuthìvừa.Anhtanhấpmộtítchỉđểvừađủbệnh,đồngthờianhtacườngđiệunỗiđauđớn cũng như những triệu chứng của người trúng độc. Anh tabiết,đólàcáchhaynhấtđểloạibỏmọinghingờ.”

“ThếnhưnganhấykhôngthểgiếtIpy!Coikìa,anhấylúcđóyếuđếnmứckhôngđứngnổikiamà.”

“Điềunàynữa,cũnglạilàgiảvờ.CôkhôngnhớvịysĩMersuđãnóirằngmộtkhichấtđộctrongngườiđãbịtrụcra,anhtasẽphụchồi lại sứcmạnhnhanh chóng và trên thực tế đúngnhưvậy.”

“Nhưng tại sao Hori? Đó là điều em không thể hiểu ra. Tạisao?”

Horithởdài,“Renisenb,côcònnhớ,cólầntôinóichuyệnvớicôvềđiềuácđếntừbêntrongkhông?”

“Có, em còn nhớ. Quả thật chỉmới chiều hôm nay emmớinghĩđến.”

“MộtlầncôbảorằngNofretđếnmangtheotộiác.Khôngđúngđâu.Điềuácđãcósẵnẩngiấutrongcontimcủanhànày.ViệcNofretđếnchỉlàmangnótừchỗgiấukínraánhsáng.Sựhiệndiện của cô ta đã phá tan bứcmàn che giấu. Tìnhmẫu tử dịudàngcủaKaittrởthànhtínhíchkỷthôbạochỉbiếtcómìnhvàconmình.Sobekkhôngcònlàchàngtraivuivẻvàquyếnrũmàlàmộtkẻhuênhhoang,phóngđãngvàyếuđuối.Ipykhôngphải

Page 206: Tận Cùng Là Cái Chết

làmộtđứatrẻđẹp,hưchobằngmộtchàngtraiíchkỷ,tínhtoán.QuacáivẻtậntụygiảvờcủaHenet,lòngthùhậnbắtđầubiểulộrõrệt.Satipythìtỏrathôlỗvàngungốc.ChínhImhotepthìtụtxuốnglàmộtngườiđộctàiồnào,khoáclác…”

“Embiết…embiết,”Renisenbđưataybưnglấymặt.Anhkhỏicầnnóithêmvớiemvềđiềuđó.Tựem,emđãdầndầnhiểura.Tạisaonhữngchuyệnấyxảyra,“tạisaosựhủyhoạiđólạiđến,nhưanhnóitácđộngtừbêntrong?”

Horinhúnvai, “Aicó thểnóiđược?Có lẽnơiconngười luônluôn có sự phát triển - và nếu nhưmột con người không pháttriểntốthơnhoặclớnlaohơn,thìsựpháttriểnsẽphảitheomộthướng khác, nó sẽnuôi dưỡng điều ác.Hoặc cũng có lẽ cái đờisốngmàhọsốngquákhépkín,quácolạinơichínhmình.Khôngcóbề rộngvà tầmnhìnxa.Hoặccũngcó lẽnhư thếnày, giốngnhưmột cơn bệnh củamùamàng, nó truyền nhiễm, đầu tiênmộtngườinàyrồilâysangngườikhác.”

“NhưnganhYahmose…anhấycóvẻluônluônnhưcũ.”“Đúng, Renisenb ạ, và đó chính là một trong những lý do

khiến tôinghingờ.Đối vớinhữngngườikhác,do tâm tínhcủahọ,họkhôngcógìchấtchứatronglòng.CònYahmosethìkhác,anhtaluônluônnhútnhátdễbịngườikháccaitrị,vàkhôngbaogiờđủcanđảmđểnổiloại.AnhtayêukínhImhotepvàlàmviệcquầnquậtđểlàmvuilòngông,cònImhotepthìxemanhđắclựcnhưngđầnvàchậmchạp.ÔngcoithườngYahmose.Satipynữa,cũngđốixửvớianhtabằngtháiđộkhinhmiệtdobảntínhthôlỗcủacôta.Dầndần,nỗihờngiậnđeonặngtronglònganhta,dấukínnhưngthấmthía,vàmỗilúcmộttănglên.Bềngoàianhtacóvẻônhòabaonhiêu, thì bên trong lòngphẫnnộ càng tăng lênbấynhiêu.”

“VàrồivàođúngkhiYahmosecuốicùngbắtđầuhyvọnggặtháiđượcphầnthưởngdosựcầncùsiêngnăngcủamình,đượcthừanhậnlàngườicộngtácvớicha,thìNofret,hoặcđúngradosắcđẹpcủaNofret,màcuốicùngtialửabùnglên.Côtatấncông

Page 207: Tận Cùng Là Cái Chết

vàonamtínhcủatấtcảbaanhem.CôtachạmnọcSobekbằngcáchkhinhbỉanhtanhưngmộtthằngkhùng,côtachọcgiậnIpybằngcáchxemcậutanhưđứabémấtdạy,vàtỏrachoYahmosebiếtrằngdướimắtcôYahmoselàmộtcáigìthấphơnmộtngườiđànông.SaunhữngđiềuxúcphạmđócủaNofret,thìchínhcáimiệngcủaSatipyđãlàmchoanhtađếnchỗhếtchịuđựngnổi.Lờichếnhạo,cuốicùnglàmanhtamấttựchủ.AnhtagặpNofrettrênlốiđinàyvàdokhôngchịuđựngđượcnữa,anhtađãnémcôấyxuống.”

“NhưngđólàSatipymà…”“Không, không, Renisenb. Đây chính là điểm cô hoàn toàn

lầm.Từphíadướikia,Satipyđãthấyhếtmọiviệcxảyra.Bâygiờcôhiểurồichứ?”

“NhưnglúcđóYahmoseđangởngoàiđồngvớianhmà?”“Chỉtronggiờcuốicùngthôi.Nhưnglúcđócônhậnthấyrằng

thânthểNofretđãlạnh.TựcôđưatasờmáNofretmà.Côtưởngrằngcôtamớivừarơixuốngtrướcđómộtlúcthôi,nhưngthậtrađiều đó không thể được. Cô ta đã chết ít ra là hai giờ đồng hồtrướcđó,nếukhông,ánhnắngmặttrờinóngnhưvậy,khicôsờmáNofretlàmsaomàthấylạnhđược.Satipythấyrõchuyệnxảyra.Sợhãi,côtachạyquanhquẩn.Khôngbiếtmìnhphảilàmgì,rồicôtagặpcôvàcốhướngcôđichỗkhác.”

“AnhHori,khinàothìanhbiếtđượcnhữngchuyệnnày?”“Tôiđoànrakhásớm.ChínhtháiđộcủaSatipychotôibiết.Rõ

rànglàcôtasợhãimộtngườinàohaymộtcáigìđó,”vàrấtsớmtôitinrằngngườimàcôtasợchínhlàYahmose.Côtathôikhôngcònxỉvảanhta,ngượclại,sốtsắngvânglờichồngmọiđiều.Bởivì cô xem, thật làmột chấn động lớn đối với Satipy. Yahmose,ngườimà cô ta xem là thường, là kẻnhưnhượcnhất trong sốđànông,lạilàngườiđãthựcsựgiếtNofret.ĐiềuđólàmchothếgiớicủaSatipylộnnhào.Giốngnhưphầnđôngnhữngngườithôlỗ,côtathậtrakháđầnđộn.CáianhYahmosemớimẻnàylàmcôtahãihùng.Bịnỗisợhãiámảnh,côtabắtđầunóilảmnhảm

Page 208: Tận Cùng Là Cái Chết

trongkhingủ.Yahmoseliềnnhậnthứcrằngcôtachínhlàmốinguychoanh.

“Renisenb,vàgiờthìcôcóthểhiểuđượcsựthậtvềnhữngđiềungàyđóchínhmắtcô trông thấy.KhôngphảiSatipy trông thấymộthồnmavàhồnmađólàmchocôrơixuống.Côtathấycáimàchínhcôthấyngàyhômnay.Côtathấynơikhuônmặtngườiđitheosaucôta,”chínhchồngmình,“cáiýđịnhnémcôtaxuốngnhưanhtađãtừngnémngườiđànbàkia.Sợhãiquá,côtabướclùikhỏianhtavàrơixuống.Vàkhivớilànmôihấphối,côtathìthàotiếngNofret,đó làcô tamuốnbảocôrằngchínhYahmosegiếtNofret.”

Horingừngmộtlátrồitiếp,“CụEsatiếnđếnsựthựcnhờvàomộtnhậnxéthoàntoàntìnhcờcủaHenet.Henetphànnànrằngtôikhônghềnhìnvàobà tamàdườngnhư tôi thấymột cái gìđằng sau bà tamà thật ra không có. Rồi bà ta tiếp tục nói vềSatipy. Trongmột chớpmắt, Esahiểu rằng toànbộ câu chuyệnđơngiảnhơnchúngtatưởngbiếtbao.SatipykhôngnhìnvàomộtcáigìđằngsauYahmosehết,côtanhìnchínhYahmose.Đểtrắcnghiệmlạiýtưởngnày,cụEsatậphợpmọingườilạiđểnóicâuchuyện của Henet vốn không có nghĩa với bất cứ ai ngoại trừYahmosevàchỉcónghĩavớianhtanếuđiềucụnghingờlàđúng.Quảthậtlờicủacụlàmanhtangạcnhiênvàtrongmộtthoánganhtacóphảnứngđủđểcụbiếtrằngđiềumìnhnghingờlàsựthực. Nhưng như thế là Yahmose khi đó cũng biết rằng cụ đãnghingờ.Vàmộtkhiđãthấyđượcđiềuđóthìmọiviệcđềukhớpvớinhaucả,nhưcâuchuyệnthằngbéchăndêkể-mộtđứabétậntụyvớiYahmosevàlàmbấtcứđiềugìngàiYahmosebảonó-cảviệcđêmđónuốtmộtviênthuốcđểrồikhôngbaogiờtrởdậynữa…”

“Ôi,anhHori,thậtkhómàtinrằnganhYahmosecóthểlàmnhữngđiềunhưvậy.GiếtNofret,vâng,emcóthểhiểuhànhđộngđó.Nhưngcònnhữnghànhđộnggiếtngườitiếptheo?”

“Thật khómà giải thích cho cô hiểu, Renisenb ạ. Nhưng cô

Page 209: Tận Cùng Là Cái Chết

phảibiết rằngmộtkhi trái timđãmở ra trước tội ác thì tội ácđâmchồinảylộcnhưcâyanhtúcgiữađồnglúavậy.Cólẽ,suốtcuộcđời Yahmoseđãkhaokhát bạo lực vàđãkhôngđủ sứcđểthựchiệnnó.Anhtakhinhbỉchínhcáivaitrònhunhược,phụthuộccủamình.TôinghĩrằngviệcgiếtNofrettạochoanhtamộtýnghĩarấtlớnvềsứcmạnh.AnhtanhậnrađiềuđótrướchếtdoSatipy.Satipylàngườitrướcđâybắtnạtanh,bâygiờtuânphụcvà sợ hãi anh. Tất cả những nỗi hờn giậnmà anh chôn chặttrongtimbấylâunaybâygiờngócđầudậy.Cũnggiốngnhưconrắnhômnọtrênlốiđinàyngócđầudậyvậy.SobekvàIpy,kẻthìđẹptraihơn,kẻthìthôngminhhơnanhta,vìthếhọphảibịloại.Yahmosesẽlàngườicaiquảngiađìnhvàlàniềmanủicũngnhưconngườicònlạiduynhấtcủachaanh.CáichếtcủaSatipycànglàm tăng thêmnỗi khoái trá trong việc giết người. Anh ta cảmthấymìnhnhiềuquyềnlựchơntừviệcđó.Sauđấythìtâmhồnanhtahoàntoànnhườngbướcvàcũngtừđótộiácđãchiếmhữuanhtatrọnvẹn.”

“Cô, Renisenb, thì không phải là một đối thủ của anh ta.Chừngnàoanhtacòncóthể,anhtayêuthươngcô.Nhưngcáiýtưởng rằng chồng cô sẽ chia sẻ với anh ta tài sản của giađìnhlàmanhtakhôngchịuđựngnổi.TôinghĩrằngcụEsachấpthuậnKamenivớihaiýtưởngtrongđầucụ.ThứnhấtlànếuYahmoselạiratay,thìcólẽlàsẽtấncôngvàoKamenihơnlàvàocô,”vàtrongtrườnghợpnàothìcụcũngtintưởngvàotôitrongviệcbảovệantoànchocô.Ýtưởngthứhai,bởivìcụEsalàmộtngườirấttáo bạo, là cụ muốn thúc đẩy cho mọi việc tiến nhanh hơn.Yahmosebịtôicanhchừng,trongkhianhtakhônghềbiếtlàbịtôingờvực,cóthểbịbắttạitrận.

“Và anh đã làm đúng như vậy! Ôi, Hori ơi, em sợ hãi biếtchừngnàokhiemquaylạivànhìnthấyanhta.”

“Tôibiết,Renisenbạ.Nhưngphảivậythôi.ChừngnàotôicònởsátcạnhYahmose,côsẽcònantoàn,nhưngđiềuđókhôngthểtiếp tục mãi được. Tôi biết rằng hễ có được cơ hội để ném cô

Page 210: Tận Cùng Là Cái Chết

xuốngvàođúngchỗnàylàanhtalàmngay.Bởivìđiềuđósẽgợilạichokẻkháctinvàonhữnggiảithíchmêtínvềnhữngcáichếttrướcđó.”

“Vậy lời nhắnmàHenet chuyển cho emkhông phải do anhsao?”

Horilắcđầu,“Tôikhôngnhắngìcôcả.”“Nhưng tại saoHenet lại…,” Renisenbngừng lại lắc đầu. Em

khônghiểuvaitròcủaHenettrongtấtcảnhữngchuyệnnày?Hori trầmngâmđáp, “Tôi cho rằngHenetbiết sự thực. Sáng

nay tôi thấybà ta truyền lệnhchoYahmosenhiềuđiều, thật làmộtđiềunguyhiểm.Anhtalợidụngbàtađểdụcôđếnđây,điềunàybàtasẵnsànglàmbởivìbàtathùghétcô,Renisenbạ.”

“Embiết.”“Cònsauđó…tôitựhỏi.Henettinrằngsựhiểubiếtlàmbàta

cóquyềnhạn.NhưngtôikhôngtinrằngYahmoselạiđểchobàtasốnglâu.Ngaycảbâygiờ,cólẽ…”

Renisenb rùngmình, “Yahmose điên rồi. Anh ấy bị quỷ ám,nhưngtrướcnayanhấycóbaogiờvậyđâu.”

“Khôngvàchưathìđúnghơn.Côcónhớcólầntôikểchocônghe chuyện khi Sobek và Yahmose còn bé, Sobek đã nắmđầuYahmosenệnxuốngđấtvàmẹcôchạyđến,mặttrắngnhợtvừarunvừanói:“Nguyhiểmquá”.Tôinghĩrằngmẹcômuốnnóilàmmột điều như vậy đối với Yahmose là nguy hiểm. Cô hãy nhớrằngngàyhômsauSobekbịbệnh,”ngộđộcthứcăn,“mọingườiđềunghĩnhưvậy.Tôinghĩrằng,mẹcô,Renisenbạ,biếtmộtđiềugìđóvềsựhungbạokỳdịdồnnénnơicontimcủađứacondễthương,nhuthuậncủabàvàsợrằngmộtngàynàođósựhungbạosẽngócdậy…”

Renisenb rùngmình, “Thế không có ai như vẻ bên ngoài cảhaysaoanh?”

Hori mỉm cười với nàng, “Có chứ, đôi khi Renisenb ạ, nhưKamenivàtôi.Tôinghĩcảhaichúngtôiđềugiốngnhưcônghĩvềchúngtôi.Kamenivàtôi…”

Page 211: Tận Cùng Là Cái Chết

Anhnóinhững tiếngcuối cùngmộtcáchđầyýnghĩavàđộtnhiênRenisenbnhận thức rằngnàngđangđứng trướcmột lựachọnquyếtđịnhtrongđờinàng.Horinóitiếp,“Cảhaichúngtôiđềuyêuem,Renisenbạ.Emphảibiếtđiềuđó.”

Renisenbchậmrãinói,“Vàtuyvậyanhđãđểemchongườitasắpxếpđámcướicủaemmàkhôngnóigìcả,khôngmộtlời.”

“Đó chính là để bảo vệ em. Cụ Esa cũng cùngmột ý ấy. Tôiphải giữ vẻhờhữngngoài cuộc,nhờ thế tôimới thườngxuyêncanhchừngYahmoseđược,vàkhônglàmtăngmốiáccảmtronganhta,”Horithêm,giọnganhxúcđộng.Renisenb,emphảihiểurằngYahmoselàbạnthâncủatôitrongnhiềunămtrời.TôiyêuthươngYahmose.Tôibaolầncốkhuyênchaemtraochoanhtathựcquyềnvàpháp lýnhưanhtamongmuốn.Tôiđãthấtbại.Tất cảmọi sựđếnquámuộn.Nhưngmặcdầu trong thâm tâmbiếtrằngYahmoseđãgiếtNofret,tôicốkhôngtinđiềuđó.Tôicòntìmcáchbiệnminhchohànhđộngấycủaanhtanữa.Yahmose,ngườibạnbấthạnh,khốnkhổcủatôi,vốnthânthiếtvớitôibiếtdườngnào.RồithìcáichếtcủaSobek,củaIpy,vàcuốicùngcủacụEsa… Khi ấy tôi biết rằng điều ác trong Yahmose cuối cùng đãchiến thắng điều thiện. Và thế là ngày hômnay Yahmose chếtdướitaytôi.Mộtcáichếtnhanhchóng,hầunhưkhôngđauđớn.

“Chết…luônluônlàcáichết.”“Không đâu Renisenb. Không phải ngày hôm nay em chạm

tránvớicáichết,màlàvớicuộcsống.Emsẽchiasẻcuộcsốngđóvớiai?VớiKamenihayvớitôi?”

Renisenbngắmnhìnphíatrướcmặt,tầmmắtnàngvượtquathunglũngphíadưới,đếndòngsôngNiletrắngbạcđangchảy.

Trước nàng, rất rõ ràng, hiện lên hình ảnh của Kameni.Khuônmặt tươi cười như ngày nọ anh đang ngồi đối diện vớinàngtrênthuyền.

Đẹp trai, khỏe mạnh, vui tươi… Nàng cảm thấy máu trongngườichảymạnh.NàngđãyêuKamenilúcđó.Nàngvẫnyêuanhbâygiờ.KamenicóthểthaychỗKhayđãintrongcuộcđờinàng.

Page 212: Tận Cùng Là Cái Chết

Nàngnghĩ:“Mìnhsẽcùnghạnhphúc-ừ,mìnhsẽhạnhphúc.Mình sẽ sống cùngnhau tronghạnh phúc và sẽ có những đứaconđẹp,khỏemạnh.Sẽlànhữngngàybậnrộnvìcôngviệc…vànhữngngàyvuichơikhigiươngbuồmtrênsông…ĐờisốngsẽlạibắtđầunhưkhimìnhbiếtđờisốngvớiKhay.Mìnhcóthểđòihỏigìhơnthế?Mìnhcócầngìhơnthế?”

Chầm chậm, rất chầm chậm, nàng quaymặt về phía Hori.Dườngnhưtrongimlặng,nànghỏianhmộtcâuhỏi.Dườngnhưhiểunàng,anhtrảlời,“Từkhiemlàmộtđứabé,tôiđãyêuem.Tôi yêukhuônmặt trangnghiêmcủa em, sự tin tưởng của emkhiemđếnvớitôi,yêucầutôichữanhữngmónđồchơibịhỏngcủaem-Vàrồi,sautámnămvắngmặt,emlạitrởvềvàngồiđâynói với tôi những điều emnghĩ trong tâm trí. Và tâmhồn em,Renisenb,khônggiốngnhưtâmhồncủanhữngngườikháctronggiađìnhem.Nókhôngquaytrênchínhmình,tựnhốtmìnhgiữanhữngbức tường chậthẹp. Tâmhồnemgiống tâmhồn tôi,nónhìnraxa,quadòngsông,thấyđếnmộtthếgiớicủanhữngđổithay,củanhữngýtưởngmới,thấyđếnmộtthếgiớimàmọisựđềucóthểlàmđượcđốivớinhữngngườicólòngdũngcảmvàcómộttầmnhìn…”

“Embiết,Hori,embiết.Emđãcảmthấynhữngđiềuđócùngvớianh.Nhưngkhôngphảiluônluôn.Cónhiềukhiemkhôngthểtheokịpanh,khiemmộtmình…”

Nàng ngừng nói, không thể tìm ra lời để diễn tả những ýtưởng đang xung đột trong nàng. Đời sống với Hori sẽ như thếnào,nàngkhôngbiết.Mặcchovẻdịudàng,mặcchotìnhyêucủaanhđốivớinàng,anhvẫngiữlạinơianhnhữngkhíacạnhnàngkhôngthểđolườngvàkhôngthểhiểuthấu.Họsẽcùngnhauchiasẻnhữnggiâyphútđẹpđẽ vàphongphú -nhưng còn cuộcđờithườngnhậtcủahọ?Nàngchìabàn tayđangrunrunchoanh,“Ôi,Hori,quyếtđịnhchoemđi.Hãybảoemphảilàmgìđi!”

Anhmỉmcườivớinàng,vớiđứabéRenisenbđangnói, có lẽmột lần cuối cùng. Nhưng anh không nắm lấy tay nàng,

Page 213: Tận Cùng Là Cái Chết

“Renisenb,tôikhôngthểbảoemphảilàmgìvớiđờisốngcủaem,bởivìđâylàđờisốngcủaem,vàchỉmìnhemcóthểquyếtđịnhmàthôi.”

Nàngnhậnthứcrằngnàngsẽkhôngcóaigiúpđỡ,cũngkhôngcó sựkêugọinhanh chóng của cảmgiácnàngnhưKameniđãkêu gọi. Giá như Hori chỉ cần chạm lấy nàng - nhưng anh đãkhôngchạmđếnnàng.

Vàsựlựachọnđộtnhiêntựtrìnhbàyvớinàngtrongtừngữđơngiảnnhất:cáiđờisốngdễdànghaycáiđờisốngkhókhăn.Lúcđónànghếtsứcbịcámdỗmuốnquayngườilạivàđixuốnglốiđiquanhco,đixuốngcuộcsốngbìnhthường,hạnhphúcmànàngđãbiết,cuộcsốngmànàngđãtrảiquavớiKhay.Nơiđóantoàn-sựchiasẻnhữnghạnhphúcvànỗibuồnhàngngày,khôngcógìđểsợhãingoạitrừtuổigiàvàcáichết…

Chết…Từsuynghĩvềcuộcsốngcuốicùngtưtưởngnàngtrởvề quanh cái chết. Khayđã chết. Kameni có lẽ cũng sẽ chết, vàkhuônmặtKameni,giốngnhưkhuônmặtKhay,sẽchầmchậmphaimờtrongkỷniệmcủanàng…

RồinàngnhìnHoriđangđứngyênlặngbênnàng.Thậtkỳcục,nàng nghĩ, xưa nay nàng chưa hề biết thật sự Hori trông thếnào…nàngkhôngbaogiờcầnbiết…

Rồinàngnói,vàâmsắctronggiọngnóinànggiốngnhưkhinàng tuyên bố, trước đây khá lâu, rằng nàng sẽ đi một mìnhxuốnglốiđitrênbờđálúchoànghôn:

“Hori,emđãlựachọn.Emsẽchiasẻcuộcđờiemvớianhmãi,chođếnkhichết…”

Vớicánhtayanhchoàngquangườinàng,vớisựngọtngàonơikhuônmặtanhápvàomặtnàng,Renisenbthấymìnhtrànngậpvẻtránglệcủacuộcsống.

“NếuHori sẽ chết”, nàngnghĩ “mình sẽ không quên!Hori làbàicatrongtimmìnhmãimãi…cónghĩalà…cónghĩalàkhôngcòncáichết…”

Page 214: Tận Cùng Là Cái Chết

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Page 215: Tận Cùng Là Cái Chết

     

Chúthích

[1]mộtthànhphốcủavươngquốcAiCậpcổđạitrênbờsôngNile,cáchCairo13dặmphíaNam.

[2]ngườiAiCậpcổđạithườnggọingườiyêu,chồnghoặcvợcủamìnhlàemgái,anhtrai.