Upload
others
View
12
Download
1
Embed Size (px)
Citation preview
12345678901234567890123456789012345678901234567890123456789012++123456789012345678901234567890123456789012345678901234567890123456789012
12345678901234567890123456789012345678901234567890123456789012++23456789012345678901234567890123456789012345678901234567890123456789012
Trần Huiền Ân tên thật Trần Sĩ Huệ sinh năm 1937 tại Phú Yên. Tác phẩm đã xuất bản (trước 1975): - Thuyền Giấy (thơ, nhà xuất bản Bách Khoa, 1967) - Năm Năm Dòng Sông Thơ (thơ, 1973) Hiện sống tại Phú Yên. Thi phẩm này được Thư Ấn Quán sưu tập và tái bản trong Tủ Sách Di Sản Văn Chương Miền Nam. DÀNH TẶNG THÂN HỮU VÀ NGƯỜI YÊU THƠ
12345678901234567890123456789012345678901234567890123456789012++123456789012345678901234567890123456789012345678901234567890123456789012
12345678901234567890123456789012345678901234567890123456789012++23456789012345678901234567890123456789012345678901234567890123456789012
Trần Huiền Ân tên thật Trần Sĩ Huệ sinh năm 1937 tại Phú Yên. Tác phẩm đã xuất bản (trước 1975): - Thuyền Giấy (thơ, nhà xuất bản Bách Khoa, 1967) - Năm Năm Dòng Sông Thơ (thơ, 1973) Hiện sống tại Phú Yên. Thi phẩm này được Thư Ấn Quán sưu tập và tái bản trong Tủ Sách Di Sản Văn Chương Miền Nam. DÀNH TẶNG THÂN HỮU VÀ NGƯỜI YÊU THƠ
TRẦN HUIỀN ÂN
THUYỀN GIẤY
TỦ SÁCH DI SẢN VĂN CHƯƠNG MIỀN NAM Thư Ấn Quán tái bản
2010
TRẦN HUIỀN ÂN
THUYỀN GIẤY
TỦ SÁCH DI SẢN VĂN CHƯƠNG MIỀN NAM Thư Ấn Quán tái bản
2010
TRẦN HUIỀN ÂN * 2 THUYỀN GIẤY * 2
THUYỀN GIẤY Thi phẩm của Trẩn Huiền Ân
Bách Khoa xuất bản 1967 Thư Ấn Quán sưu tầm và tái bản
Tháng 5-2010 Tranh bìa và phụ bản: Đinh Cường
Tủ sách Di Sản Văn chương Miền Nam
@ Tác giả giữ bản quyền
THUYỀN GIẤY Thi phẩm của Trẩn Huiền Ân
Bách Khoa xuất bản 1967 Thư Ấn Quán sưu tầm và tái bản
Tháng 5-2010 Tranh bìa và phụ bản: Đinh Cường
Tủ sách Di Sản Văn chương Miền Nam
@ Tác giả giữ bản quyền
TRẦN HUIỀN ÂN * 3 THUYỀN GIẤY * 3
VẪN NHỚ CÀNH XƯA Tặng thầy V.H.
Mới đó…mười năm lặng lẽ qua
Chiều nao nhận được cánh thư nhà
Lòng con tan nát ngăn hàng lệ
Sách vở…từ đây mãi cách xa
Câu giã từ đâu kịp đổi trao
Đường mai dăm bạn ngẩn ngơ chào
Ngập ngừng đôi bước quay nhìn lại
Nếp nếp trường thân luống nghẹn ngào
Mải miết lăn trong gió bụi đời
Tháng ngày tân khổ thấm tê môi
Con chưa trở lại ngôi trường cũ
Xem bóng thời gian mấy đổi dời
VẪN NHỚ CÀNH XƯA Tặng thầy V.H.
Mới đó…mười năm lặng lẽ qua
Chiều nao nhận được cánh thư nhà
Lòng con tan nát ngăn hàng lệ
Sách vở…từ đây mãi cách xa
Câu giã từ đâu kịp đổi trao
Đường mai dăm bạn ngẩn ngơ chào
Ngập ngừng đôi bước quay nhìn lại
Nếp nếp trường thân luống nghẹn ngào
Mải miết lăn trong gió bụi đời
Tháng ngày tân khổ thấm tê môi
Con chưa trở lại ngôi trường cũ
Xem bóng thời gian mấy đổi dời
TRẦN HUIỀN ÂN * 4 THUYỀN GIẤY * 4
Nơi ấy giờ đây biết có còn
Những hình ảnh đẹp tuổi vàng son?
Chinh yên xóa sạch màu xanh trước
Kiến thiết còn quên chốn núi non
Sợ ngại ngùng trông cảnh đổi thay
Đau niềm luyến tổ nhớ nhung bầy
Nên con chỉ để tròn mơ ước
Chẳng dám về thăm nẻo gió mây
Đơn chiếc thân côi giữa phố phường
Nguyện gìn giữ vẹn chút dư hương
-Con: con chim nhỏ xa bầy cũ
Vẫn nhớ cành xưa với nẻo đường…
(1961)
Nơi ấy giờ đây biết có còn
Những hình ảnh đẹp tuổi vàng son?
Chinh yên xóa sạch màu xanh trước
Kiến thiết còn quên chốn núi non
Sợ ngại ngùng trông cảnh đổi thay
Đau niềm luyến tổ nhớ nhung bầy
Nên con chỉ để tròn mơ ước
Chẳng dám về thăm nẻo gió mây
Đơn chiếc thân côi giữa phố phường
Nguyện gìn giữ vẹn chút dư hương
-Con: con chim nhỏ xa bầy cũ
Vẫn nhớ cành xưa với nẻo đường…
(1961)
TRẦN HUIỀN ÂN * 5 THUYỀN GIẤY * 5
Đinh Cường: Phụ bản 1 Võ Hồng trong trí nhớ
Đinh Cường: Phụ bản 1 Võ Hồng trong trí nhớ
TRẦN HUIỀN ÂN * 7 THUYỀN GIẤY * 7
BÀI THƠ MƯỜI NĂM Gửi anh N.N.I
Anh gửi cho em tờ giấy nhỏ
Ghi bài thơ – mười năm trước… tặng ai
Dòng chữ mười năm vẫn còn nguyên nét
Vị cà phê chẳng biết có nhòa phai?
M. ấy từ phương nao ước hẹn?
Xưa của ai và nay tựa bên ai?
Đời: mưa gió nhuộm màu da sương nắng
Hay: cung mây liễu chắn nẻo then cài?
BÀI THƠ MƯỜI NĂM Gửi anh N.N.I
Anh gửi cho em tờ giấy nhỏ
Ghi bài thơ – mười năm trước… tặng ai
Dòng chữ mười năm vẫn còn nguyên nét
Vị cà phê chẳng biết có nhòa phai?
M. ấy từ phương nao ước hẹn?
Xưa của ai và nay tựa bên ai?
Đời: mưa gió nhuộm màu da sương nắng
Hay: cung mây liễu chắn nẻo then cài?
TRẦN HUIỀN ÂN * 8 THUYỀN GIẤY * 8
Ôi kì ảo! Giàu hơn ngôi Vạn Thặng
Bóng ai đâu sóng mắt quyện thuyền Mơ
Người thi sĩ bỗng quên trời biển đắng
Ngồi khoanh tay mà dệt mấy vần thơ
Mười năm sau bài thơ phơi mặt báo
Chút tâm tình gởi thiên hạ xem chung
Thời gian gặm mấy trăng-sầu-ảo-não?
Dáng vơi đầy, tròn khuyết cũng bằng không!
(1961)
Ôi kì ảo! Giàu hơn ngôi Vạn Thặng
Bóng ai đâu sóng mắt quyện thuyền Mơ
Người thi sĩ bỗng quên trời biển đắng
Ngồi khoanh tay mà dệt mấy vần thơ
Mười năm sau bài thơ phơi mặt báo
Chút tâm tình gởi thiên hạ xem chung
Thời gian gặm mấy trăng-sầu-ảo-não?
Dáng vơi đầy, tròn khuyết cũng bằng không!
(1961)
TRẦN HUIỀN ÂN * 9 THUYỀN GIẤY * 9
ÔNG LÃO TRỒNG HOA
Cứ mạnh thu là ông lão ấy
Suốt ngày cặm cụi với vườn hoa
Biết bao khó nhọc công lao vậy
Mới có màu xuân nở mọi nhà
Mưa bụi tung trời ương hạt giống
Hòa phân ủ đất để chờ hoai
Mầm lên lá bé gây nguồn sống
Cứ mỗi ngày thêm một đốt dài
Thời tiết hợp rồi con khá lớn
Lìa nhau ra chậu kiểng xinh xinh
Từ nay ông lão thêm bề bộn
Chăm chút thân hoa rất tận tình
ÔNG LÃO TRỒNG HOA
Cứ mạnh thu là ông lão ấy
Suốt ngày cặm cụi với vườn hoa
Biết bao khó nhọc công lao vậy
Mới có màu xuân nở mọi nhà
Mưa bụi tung trời ương hạt giống
Hòa phân ủ đất để chờ hoai
Mầm lên lá bé gây nguồn sống
Cứ mỗi ngày thêm một đốt dài
Thời tiết hợp rồi con khá lớn
Lìa nhau ra chậu kiểng xinh xinh
Từ nay ông lão thêm bề bộn
Chăm chút thân hoa rất tận tình
TRẦN HUIỀN ÂN * 10 THUYỀN GIẤY * 10
Sớm dậy hong sương, trưa chắn bóng
Chiều lo xới gốc, tưới, gia màu
Đêm đèn leo lét mờ lay động
Vạch nách soi chồi diệt lũ sâu
Không thấy khi nào ông lão rảnh
Lưng còng cúi mãi lại còng thêm
Trên môi điếu thuốc buồn tro lạnh
Bát nước đầy vơi vẫn cạnh thềm
Khuyết mấy vầng trăng hoa chớm nụ
Lả mình đón gió nhoẻn cười duyên
Từ xa ong bướm gom về đủ
Chớp cánh vờn quanh dệt cảnh tiên
Sớm dậy hong sương, trưa chắn bóng
Chiều lo xới gốc, tưới, gia màu
Đêm đèn leo lét mờ lay động
Vạch nách soi chồi diệt lũ sâu
Không thấy khi nào ông lão rảnh
Lưng còng cúi mãi lại còng thêm
Trên môi điếu thuốc buồn tro lạnh
Bát nước đầy vơi vẫn cạnh thềm
Khuyết mấy vầng trăng hoa chớm nụ
Lả mình đón gió nhoẻn cười duyên
Từ xa ong bướm gom về đủ
Chớp cánh vờn quanh dệt cảnh tiên
TRẦN HUIỀN ÂN * 11 THUYỀN GIẤY * 11
Hoa nở chưa tròn bao kẻ ướm
Và hoa giã biệt chị em yêu
Vườn vơi hoa cũng vơi ong bướm
Cho đến hôm nao tuyệt dáng kiều
Hoa khắp mọi nhà phô sắc xuân
Đời vui quên bớt nỗi gian truân
Còn đây trơ mảnh vườn khô đất
Với chiếc lưng cong ngoại lục tuần
Buổi sáng đầu năm pháo nổ giòn
Gật gù hít nhẹ khói thơm ngon
Khoan thai nâng tách trà, ông lão
Tiếc khóm hoa xuân đã chẳng còn!
(1962)
Hoa nở chưa tròn bao kẻ ướm
Và hoa giã biệt chị em yêu
Vườn vơi hoa cũng vơi ong bướm
Cho đến hôm nao tuyệt dáng kiều
Hoa khắp mọi nhà phô sắc xuân
Đời vui quên bớt nỗi gian truân
Còn đây trơ mảnh vườn khô đất
Với chiếc lưng cong ngoại lục tuần
Buổi sáng đầu năm pháo nổ giòn
Gật gù hít nhẹ khói thơm ngon
Khoan thai nâng tách trà, ông lão
Tiếc khóm hoa xuân đã chẳng còn!
(1962)
TRẦN HUIỀN ÂN * 12 THUYỀN GIẤY * 12
DẤU CHÂN DĨ VÃNG
Khoen mắt mùa thu ngủ trước sân
Diềm mi cong vút lá trăng ngân
Nét nhìn vương khác chao xao xuyến
Thấy cả hồn xanh hạ xuống gần
Vội vã đi tìm mây suối xưa
Đâu đây gió trả vết hương thừa
Tuổi rằm ánh nắng thơm mùi lúa
Mái tóc tròn vai óng ả đưa
Ngọt lịm dòng son đậm mến thương
Em xuân chớm dậy má xoa hường
Nụ cười nũng nịu trao duyên dáng
Sông vạn nguồn yêu nhập đại dương
DẤU CHÂN DĨ VÃNG
Khoen mắt mùa thu ngủ trước sân
Diềm mi cong vút lá trăng ngân
Nét nhìn vương khác chao xao xuyến
Thấy cả hồn xanh hạ xuống gần
Vội vã đi tìm mây suối xưa
Đâu đây gió trả vết hương thừa
Tuổi rằm ánh nắng thơm mùi lúa
Mái tóc tròn vai óng ả đưa
Ngọt lịm dòng son đậm mến thương
Em xuân chớm dậy má xoa hường
Nụ cười nũng nịu trao duyên dáng
Sông vạn nguồn yêu nhập đại dương
TRẦN HUIỀN ÂN * 13 THUYỀN GIẤY * 13
Ta dẫm đều trong cơn sớm mai
Quên bên âu yếm khẽ cau ngài
Ôm choàng cao rộng đôi tay trắng
Gót nhỏ giòn reo nhịp bước trai
Ta đến chân đồi hoa chắn rơi
Ngây thơ tưởng đã tới chân trời
Xếp tầm viễn vọng xòe trang trại
Tiêu nốt thời thơ cuộc nghỉ ngơi
Nửa tháng đào nguyên năm thế gian
Phù dung môi nở tiếng ru đàn
Buồng tim trong suốt pha lê chẳng
Gợn chút sầu tư với thở than
Ta dẫm đều trong cơn sớm mai
Quên bên âu yếm khẽ cau ngài
Ôm choàng cao rộng đôi tay trắng
Gót nhỏ giòn reo nhịp bước trai
Ta đến chân đồi hoa chắn rơi
Ngây thơ tưởng đã tới chân trời
Xếp tầm viễn vọng xòe trang trại
Tiêu nốt thời thơ cuộc nghỉ ngơi
Nửa tháng đào nguyên năm thế gian
Phù dung môi nở tiếng ru đàn
Buồng tim trong suốt pha lê chẳng
Gợn chút sầu tư với thở than
TRẦN HUIỀN ÂN * 14 THUYỀN GIẤY * 14
Ôi nhớ làm sao đôi nến nâu
Dù chưa chong thức trắng canh thâu
Tia buồn lác đác trong tia sáng
Khuất dạng non xa ngụt khói sầu
Xin trả người tiên non nước tiên
Tàn đêm tinh tú lạnh cô miên
Ta thèm nghe lại em reo hát
Khóc lóc hờn ghen vẫn dịu hiền
Cánh phượng vùng cao vẫy cánh tay
Làng xưa xóm cũ phải chăng đây
Tràng giang thả bóng thuyền em bé
Lướt sóng hoàng hôn khói phủ đầy…
(1962)
Ôi nhớ làm sao đôi nến nâu
Dù chưa chong thức trắng canh thâu
Tia buồn lác đác trong tia sáng
Khuất dạng non xa ngụt khói sầu
Xin trả người tiên non nước tiên
Tàn đêm tinh tú lạnh cô miên
Ta thèm nghe lại em reo hát
Khóc lóc hờn ghen vẫn dịu hiền
Cánh phượng vùng cao vẫy cánh tay
Làng xưa xóm cũ phải chăng đây
Tràng giang thả bóng thuyền em bé
Lướt sóng hoàng hôn khói phủ đầy…
(1962)
TRẦN HUIỀN ÂN * 15 THUYỀN GIẤY * 15
MÀU QUÊ HƯƠNG
Em gởi về một phong thư bé mỏng
Giấy học trò xé vỏn vẹn trang vuông
Mà gói ghém bao cảm tình cô đọng
Cho tâm anh pha trộn những vui buồn
Em kể lể… Chốn thần kinh hoa lệ
Đời nữ sinh lưu trú đẹp hồn nhiên
Em vẫn vọng về xa xa xứ mẹ
Trông tháng năm mây lững thững muôn miền
Em nhớ… Nẻo làng con trăng lúa chín
Bờ Ruộng Cầu kĩu kịt bước dân quê
Khắp xóm nhỏ say men đồng ủ kín
Khuya bâng khuâng có kẻ mải quên về
MÀU QUÊ HƯƠNG
Em gởi về một phong thư bé mỏng
Giấy học trò xé vỏn vẹn trang vuông
Mà gói ghém bao cảm tình cô đọng
Cho tâm anh pha trộn những vui buồn
Em kể lể… Chốn thần kinh hoa lệ
Đời nữ sinh lưu trú đẹp hồn nhiên
Em vẫn vọng về xa xa xứ mẹ
Trông tháng năm mây lững thững muôn miền
Em nhớ… Nẻo làng con trăng lúa chín
Bờ Ruộng Cầu kĩu kịt bước dân quê
Khắp xóm nhỏ say men đồng ủ kín
Khuya bâng khuâng có kẻ mải quên về
TRẦN HUIỀN ÂN * 16 THUYỀN GIẤY * 16
Em nhớ… Chiều chiều vây quanh Giếng Trạm
Bàn tay tròn cô gái vuốt dây gàu
Chuỗi khúc khích bỗng nhiên dừng – cả đám
Ngơ ngác nhìn – vườn rớt chiếc mo cau
Em nhớ… Tàn đa bủa trùm chân dốc
Thời ấu thơ trưa tan học về ngang
Bạn bỏ chạy sợ mà không dám khóc
Linh thiêng cao vói rễ phụ hàng hàng
Em nhớ… Cổng chùa hai màu hoa giấy
Đền Thiên Y xanh vẽ mái tường meo
Miếu Đỏ Mắt chen mình trong khóm sậy
Đình uy nghiêm thương búa rủ tua hèo
Em nhớ… Chiều chiều vây quanh Giếng Trạm
Bàn tay tròn cô gái vuốt dây gàu
Chuỗi khúc khích bỗng nhiên dừng – cả đám
Ngơ ngác nhìn – vườn rớt chiếc mo cau
Em nhớ… Tàn đa bủa trùm chân dốc
Thời ấu thơ trưa tan học về ngang
Bạn bỏ chạy sợ mà không dám khóc
Linh thiêng cao vói rễ phụ hàng hàng
Em nhớ… Cổng chùa hai màu hoa giấy
Đền Thiên Y xanh vẽ mái tường meo
Miếu Đỏ Mắt chen mình trong khóm sậy
Đình uy nghiêm thương búa rủ tua hèo
TRẦN HUIỀN ÂN * 17 THUYỀN GIẤY * 17
Em nhớ… Chợ Đồn cụm lều nho nhỏ
Trái vông đồng lăn lóc rụng đầy sân
Sầu xưa héo trên ngọn bàng héo đỏ
Hành nhân qua thêm chạnh tưởng hương phần
Em nhớ… Mùa thơm mùa sim mùa ổi
Cánh gầm ghì chớp sáng nhánh sòi tơ
Tu hú thương chi bồi hồi réo gọi
Ve ngâm nga như ngái ngủ bơ phờ
Em nhớ… Bữa ăn ven thềm nhạt nắng
Vầng cơm hông giòn rụm đến ngon tai
Đĩa gỏi đầu thơm chua chua mằn mặn
Bát măng non luộc chấm mắm băm xoài
Em nhớ… Chợ Đồn cụm lều nho nhỏ
Trái vông đồng lăn lóc rụng đầy sân
Sầu xưa héo trên ngọn bàng héo đỏ
Hành nhân qua thêm chạnh tưởng hương phần
Em nhớ… Mùa thơm mùa sim mùa ổi
Cánh gầm ghì chớp sáng nhánh sòi tơ
Tu hú thương chi bồi hồi réo gọi
Ve ngâm nga như ngái ngủ bơ phờ
Em nhớ… Bữa ăn ven thềm nhạt nắng
Vầng cơm hông giòn rụm đến ngon tai
Đĩa gỏi đầu thơm chua chua mằn mặn
Bát măng non luộc chấm mắm băm xoài
TRẦN HUIỀN ÂN * 18 THUYỀN GIẤY * 18
Em nhớ vô cùng… bao nhiêu hình ảnh
Của Vân Hòa nơi cắt rốn chôn nhau
Cảnh trí cũ cứ cạnh lòng canh cánh
Đây dẫu vàng bạc lắm chẳng tìm đâu
Em nói đúng, bạc vàng không đổi có
Màu quê hương, màu quen thuộc thân yêu
Nên chắp cánh hồng cao ai khỏi nhớ
Dù cao sang dù sung sướng trăm điều
Anh từ thuở quăng mình ra phố thị
Cũng lâu rồi chưa dẫm lại đường quê
Buồn vui trộn mang mang vào thớ tủy
Khi em than: Chưa dám hẹn ngày về!
(1962)
Em nhớ vô cùng… bao nhiêu hình ảnh
Của Vân Hòa nơi cắt rốn chôn nhau
Cảnh trí cũ cứ cạnh lòng canh cánh
Đây dẫu vàng bạc lắm chẳng tìm đâu
Em nói đúng, bạc vàng không đổi có
Màu quê hương, màu quen thuộc thân yêu
Nên chắp cánh hồng cao ai khỏi nhớ
Dù cao sang dù sung sướng trăm điều
Anh từ thuở quăng mình ra phố thị
Cũng lâu rồi chưa dẫm lại đường quê
Buồn vui trộn mang mang vào thớ tủy
Khi em than: Chưa dám hẹn ngày về!
(1962)
TRẦN HUIỀN ÂN * 19 THUYỀN GIẤY * 19
CỎ MAY
Ngày xưa…thuở chúng mình còn thơ ấu
Lớp học trường làng hai đứa ngồi bên
Lúc thầy bận anh đưa tay nhẹ cấu
Tôi giật mình và ngước mắt nhìn lên
Trên lòng quyết có đôi chim se sẻ
Mượn lối đầu vách trống để ra sân
Thầy vẫn bận cho nên câu chuyện khẽ
Về đôi chim mỗi lúc lớn thêm dần
Thầy quắc mắt, anh xoay người lại kịp
Tôi mải vươn mình chỉ trỏ đôi chim
Mặt bảng thét tiếng thước thầy gõ nhịp
-Ghi trò Ân hai điểm xấu, ngồi im
CỎ MAY
Ngày xưa…thuở chúng mình còn thơ ấu
Lớp học trường làng hai đứa ngồi bên
Lúc thầy bận anh đưa tay nhẹ cấu
Tôi giật mình và ngước mắt nhìn lên
Trên lòng quyết có đôi chim se sẻ
Mượn lối đầu vách trống để ra sân
Thầy vẫn bận cho nên câu chuyện khẽ
Về đôi chim mỗi lúc lớn thêm dần
Thầy quắc mắt, anh xoay người lại kịp
Tôi mải vươn mình chỉ trỏ đôi chim
Mặt bảng thét tiếng thước thầy gõ nhịp
-Ghi trò Ân hai điểm xấu, ngồi im
TRẦN HUIỀN ÂN * 20 THUYỀN GIẤY * 20
Tôi khép nép nửa muốn òa bật khóc
Tuổi học trò điểm xấu nặng bằng non
Muốn đứng dậy: Thưa thầy… trò Ngọc
Trò cũng cười, cũng nói chuyện như con
Nhưng tôi cứ ngồi im. Chiều xổ trống
Lủi thủi về. Anh đến sánh vai tôi
Mặt trời én lặn xô hai chiếc bóng
Cao lêu nghêu chậm rải lướt men đồi
Anh tỉ tê mừng nhờ tôi khỏi phạt
Rồi lựa lời an ủi bạn không vui
Ta quên bẵng đồi cỏ may bát ngát
Bông li ti găm trắng ngập ngang đùi
Tôi khép nép nửa muốn òa bật khóc
Tuổi học trò điểm xấu nặng bằng non
Muốn đứng dậy: Thưa thầy… trò Ngọc
Trò cũng cười, cũng nói chuyện như con
Nhưng tôi cứ ngồi im. Chiều xổ trống
Lủi thủi về. Anh đến sánh vai tôi
Mặt trời én lặn xô hai chiếc bóng
Cao lêu nghêu chậm rải lướt men đồi
Anh tỉ tê mừng nhờ tôi khỏi phạt
Rồi lựa lời an ủi bạn không vui
Ta quên bẵng đồi cỏ may bát ngát
Bông li ti găm trắng ngập ngang đùi
TRẦN HUIỀN ÂN * 21 THUYỀN GIẤY * 21
Bỗng chợt thấy cả hai liền vất asch
Bên vệ đường cặm cụi nhổ bông may
Đến nhà muộn mẹ anh hiền chẳng trách
Còn tôi hoen nước mắt bị cha rầy
Sau buổi đó làng quê un khói đạn
Mái trường thân ngon miệng lửa xâm lăng
Tám chín năm trời… bao nhiêu tụ tán
Tôi trở về đơn lẻ một thân băng
Lớp học trường làng thay màu ngói đỏ
Tôi thay thầy chăn dắt đám em ngoan
Kỉ niệm cũ nay vun trồng lại đó
Anh ở đâu lòng có gởi mây Hàng?
Bỗng chợt thấy cả hai liền vất asch
Bên vệ đường cặm cụi nhổ bông may
Đến nhà muộn mẹ anh hiền chẳng trách
Còn tôi hoen nước mắt bị cha rầy
Sau buổi đó làng quê un khói đạn
Mái trường thân ngon miệng lửa xâm lăng
Tám chín năm trời… bao nhiêu tụ tán
Tôi trở về đơn lẻ một thân băng
Lớp học trường làng thay màu ngói đỏ
Tôi thay thầy chăn dắt đám em ngoan
Kỉ niệm cũ nay vun trồng lại đó
Anh ở đâu lòng có gởi mây Hàng?
TRẦN HUIỀN ÂN * 22 THUYỀN GIẤY * 22
Anh ạ! Mỗi lần nhìn đôi chim sẻ
Mỗi lần qua đồi lúp ngập bông may
Tôi nghĩ đến chúng mình khi tấm bé
Càng yêu nghề mến lũ trẻ thơ ngây
(1962)
Anh ạ! Mỗi lần nhìn đôi chim sẻ
Mỗi lần qua đồi lúp ngập bông may
Tôi nghĩ đến chúng mình khi tấm bé
Càng yêu nghề mến lũ trẻ thơ ngây
(1962)
TRẦN HUIỀN ÂN * 25 THUYỀN GIẤY * 25
THUYỀN GIẤY
Mưa đã tạnh nước ven bờ đại lộ
Lững lờ tan bong bóng chảy về xuôi
Đang rảo bước anh dừng chân giữa phố
Bởi tiếng em cười chứa vạn niềm vui
Bàn tay bé em thả con thuyền bé
Xếp vụng về - góc giấy chực xòe ra
Không có gió nên thuyền trôi rất nhẹ
Em dõi theo và hát khẽ: Dô ta
Anh vụt nhớ ngày xưa năm sáu tuổi
Trời quê hương nhiều mây trắng mây xanh
Mấy anh em suốt ngày chơi với suối
Thả những con thuyền vun vút lao nhanh
THUYỀN GIẤY
Mưa đã tạnh nước ven bờ đại lộ
Lững lờ tan bong bóng chảy về xuôi
Đang rảo bước anh dừng chân giữa phố
Bởi tiếng em cười chứa vạn niềm vui
Bàn tay bé em thả con thuyền bé
Xếp vụng về - góc giấy chực xòe ra
Không có gió nên thuyền trôi rất nhẹ
Em dõi theo và hát khẽ: Dô ta
Anh vụt nhớ ngày xưa năm sáu tuổi
Trời quê hương nhiều mây trắng mây xanh
Mấy anh em suốt ngày chơi với suối
Thả những con thuyền vun vút lao nhanh
TRẦN HUIỀN ÂN * 26 THUYỀN GIẤY * 26
Anh bỗng thương em: thị thành chật chội
Một nhánh khe nào thấy để mà tìm
Thì mong gì vừa ngửi mùi hoa gối
Vừa thả thuyền vừa nghe bản đàn chim?
Em nhanh nhẩu vói bàn tay đón vớt
Con thuyền lên đem thả lại từ trên
Anh muốn đến hôn mái đầu non nớt
Tia mắt em – trời – biết thuở nào quên
Anh chợt hối: thị thành dù chật chội
Vẫn có dòng mơ bến mộng khơi nguồn
Thả đi em… mai thuyền xa đô hội
Nhập bạn bè say lướt sóng trùng dương
(1963)
Anh bỗng thương em: thị thành chật chội
Một nhánh khe nào thấy để mà tìm
Thì mong gì vừa ngửi mùi hoa gối
Vừa thả thuyền vừa nghe bản đàn chim?
Em nhanh nhẩu vói bàn tay đón vớt
Con thuyền lên đem thả lại từ trên
Anh muốn đến hôn mái đầu non nớt
Tia mắt em – trời – biết thuở nào quên
Anh chợt hối: thị thành dù chật chội
Vẫn có dòng mơ bến mộng khơi nguồn
Thả đi em… mai thuyền xa đô hội
Nhập bạn bè say lướt sóng trùng dương
(1963)
TRẦN HUIỀN ÂN * 27 THUYỀN GIẤY * 27
HOA MÚT MẬT
Bỡ ngỡ quá! Hôm anh về ghé lại
Cảnh trường xưa thăm dấu vết ngày xưa
Còn chi em? Tháng năm nhiều cỏ dại
Trồng lên trên kỉ niệm tuổi giao thừa
Anh ngẩn ngơ nhìn khuôn sân nền lớp
Cồn đất vun – mồ dĩ vãng vùi nông
Tất cả lờ mờ bóng đời tan hợp
Triền sau lưng núi vẫn trải da đồng
Không một lời chim hòa theo nhạc gió
Không mây sầu nghèn nghẹn giữa không trung
Chỉ còn đây bởi ạnh còn nhớ rõ
Chỗ con đường câu chuyện chúng mình chung
HOA MÚT MẬT
Bỡ ngỡ quá! Hôm anh về ghé lại
Cảnh trường xưa thăm dấu vết ngày xưa
Còn chi em? Tháng năm nhiều cỏ dại
Trồng lên trên kỉ niệm tuổi giao thừa
Anh ngẩn ngơ nhìn khuôn sân nền lớp
Cồn đất vun – mồ dĩ vãng vùi nông
Tất cả lờ mờ bóng đời tan hợp
Triền sau lưng núi vẫn trải da đồng
Không một lời chim hòa theo nhạc gió
Không mây sầu nghèn nghẹn giữa không trung
Chỉ còn đây bởi ạnh còn nhớ rõ
Chỗ con đường câu chuyện chúng mình chung
TRẦN HUIỀN ÂN * 28 THUYỀN GIẤY * 28
Hoa mút mật… quên làm sao được nhỉ?
Hai hàng xanh thâm thấp dựng ven đường
Mỗi buổi sáng em mỉm cười ý nhị
Trao anh vài hoa tím đọng hương sương
-Hoa mút mật này, ngọt ghê anh ạ
Anh chíp chíp rồi nói vội: Ngọt ghê
Hoa ngọt, phải, vì trong hoa có cả
Tấm lòng em và sương nhụy – tình quê
Hàng mút mật giờ lên cao quá với
Chúng mình lên tuổi khôn lớn ra đi
Hoa mút mật tầm tay không vói tới
Chúng mình xa nhau: phố hội – biên thùy
Hoa mút mật… quên làm sao được nhỉ?
Hai hàng xanh thâm thấp dựng ven đường
Mỗi buổi sáng em mỉm cười ý nhị
Trao anh vài hoa tím đọng hương sương
-Hoa mút mật này, ngọt ghê anh ạ
Anh chíp chíp rồi nói vội: Ngọt ghê
Hoa ngọt, phải, vì trong hoa có cả
Tấm lòng em và sương nhụy – tình quê
Hàng mút mật giờ lên cao quá với
Chúng mình lên tuổi khôn lớn ra đi
Hoa mút mật tầm tay không vói tới
Chúng mình xa nhau: phố hội – biên thùy
TRẦN HUIỀN ÂN * 29 THUYỀN GIẤY * 29
Dù vói tới anh chũng thôi không hái
Thiếu lòng em, trưa nắng thiếu hương sương
Lối cũ thời gian đã trồng cỏ dại
Thì nâng niu kỉ niệm tạo thiên đường
(1963)
Dù vói tới anh chũng thôi không hái
Thiếu lòng em, trưa nắng thiếu hương sương
Lối cũ thời gian đã trồng cỏ dại
Thì nâng niu kỉ niệm tạo thiên đường
(1963)
TRẦN HUIỀN ÂN * 30 THUYỀN GIẤY * 30
HIỆN TẠI
Hiện tại giữa bàn tay
Ngày xưa ven sóng mắt
Và tương lai ai hay
Bầu trời đêm đen đặc
Cơm đời chan cay đắng
Tháng năm rồi bao nhiêu?
Con đường tôi cháy nắng
Chao ôi khát gió chiều
Mùa hai mươi sang đâu
Mà đây hoang vắng quá
Ai cười rung tinh cầu?
Ai lúm hồng đôi má?
HIỆN TẠI
Hiện tại giữa bàn tay
Ngày xưa ven sóng mắt
Và tương lai ai hay
Bầu trời đêm đen đặc
Cơm đời chan cay đắng
Tháng năm rồi bao nhiêu?
Con đường tôi cháy nắng
Chao ôi khát gió chiều
Mùa hai mươi sang đâu
Mà đây hoang vắng quá
Ai cười rung tinh cầu?
Ai lúm hồng đôi má?
TRẦN HUIỀN ÂN * 31 THUYỀN GIẤY * 31
Tôi làm con ốc nhỏ
Nép trong vũng nước bùn
Tầm nhìn che ngọn cỏ
Nghe hoài giọng dế giun
Ngày xưa thôi sóng mắt
Tương lai mờ xa xôi
Chỉ còn trơ hiện tại
Bàn tay gầy đơn côi!
(1963)
Tôi làm con ốc nhỏ
Nép trong vũng nước bùn
Tầm nhìn che ngọn cỏ
Nghe hoài giọng dế giun
Ngày xưa thôi sóng mắt
Tương lai mờ xa xôi
Chỉ còn trơ hiện tại
Bàn tay gầy đơn côi!
(1963)
TRẦN HUIỀN ÂN * 32 THUYỀN GIẤY * 32
THIẾU NỮ
Thời gian không đứng lại
Băng giá quấn chân cầu
Tóc thề còn bé dại
Tình yêu đi đi mau
Mùa xuân trên mái tóc
Mùa xuân trên đôi môi
Mùa xuân chưa biết khóc
Ôi mùa xuân của tôi
Mùa xuân im tiếng biệt
Đường muôn phương ai hay
Trời xanh nguyên tha thiết
Gió ngàn mênh mông bay
(1963)
THIẾU NỮ
Thời gian không đứng lại
Băng giá quấn chân cầu
Tóc thề còn bé dại
Tình yêu đi đi mau
Mùa xuân trên mái tóc
Mùa xuân trên đôi môi
Mùa xuân chưa biết khóc
Ôi mùa xuân của tôi
Mùa xuân im tiếng biệt
Đường muôn phương ai hay
Trời xanh nguyên tha thiết
Gió ngàn mênh mông bay
(1963)
TRẦN HUIỀN ÂN * 33 THUYỀN GIẤY * 33
TRỞ LẠI
Tôi trở lại mền hạ lưu sông Cái
Thăm những con mương quanh quẩn giữa đồng
Những cây tra gốc cây còn đứng mãi
Dù đã bao lần bom đạn phạt ngang hông
Tôi từng gởi nơi này ngàn kỉ niệm
Thuở còn đi chân đất, cúp ca rê
Thời nhỏ dại bụi đời toan xâm chiếm
Chiều hôm nay ngào ngạt dẫn chân về
Trưa tan học Đồng Me qua Nhất Trí
Cầu Cây Cam chim mía xạc xào kêu
Bên bờ mương tàn tra soi bòng nghỉ
Với những hàng cần vọt đứng lêu nghêu
TRỞ LẠI
Tôi trở lại mền hạ lưu sông Cái
Thăm những con mương quanh quẩn giữa đồng
Những cây tra gốc cây còn đứng mãi
Dù đã bao lần bom đạn phạt ngang hông
Tôi từng gởi nơi này ngàn kỉ niệm
Thuở còn đi chân đất, cúp ca rê
Thời nhỏ dại bụi đời toan xâm chiếm
Chiều hôm nay ngào ngạt dẫn chân về
Trưa tan học Đồng Me qua Nhất Trí
Cầu Cây Cam chim mía xạc xào kêu
Bên bờ mương tàn tra soi bòng nghỉ
Với những hàng cần vọt đứng lêu nghêu
TRẦN HUIỀN ÂN * 34 THUYỀN GIẤY * 34
Nơi quê ai có dừa in cát trắng
Có đồi thông cao phản chiếu đáy hồ
Tôi chỉ có những con mương phẳng lặng
Những cây tra cành lá vẻ đơn sơ
Những con mương còn quanh quanh chảy mãi
Vòng Chợ Sen đủng đỉnh tới Khu Ba
Lúa cấy, lúa xanh, lúa vàng sắp mái
Nước vẫn tuôn mang sức sống hiền hòa
Tản sáng, xế chiều, đầu hôm, gà gáy
Đêm trăng tròn đồng nội thức khuya hơn
Tiếng nước tát nhịp nhàng như tiếng máy
Chuyện trò pha thoang thoảng chuỗi cười giòn
Nơi quê ai có dừa in cát trắng
Có đồi thông cao phản chiếu đáy hồ
Tôi chỉ có những con mương phẳng lặng
Những cây tra cành lá vẻ đơn sơ
Những con mương còn quanh quanh chảy mãi
Vòng Chợ Sen đủng đỉnh tới Khu Ba
Lúa cấy, lúa xanh, lúa vàng sắp mái
Nước vẫn tuôn mang sức sống hiền hòa
Tản sáng, xế chiều, đầu hôm, gà gáy
Đêm trăng tròn đồng nội thức khuya hơn
Tiếng nước tát nhịp nhàng như tiếng máy
Chuyện trò pha thoang thoảng chuỗi cười giòn
TRẦN HUIỀN ÂN * 35 THUYỀN GIẤY * 35
Sương gieo trắng càng mênh mông tiếng hát
Nước tuôn sòng ra ruộng với trăng sao
Qua canh một gió biển lồng man mác
Sóng mương lùa loang loáng ngọn tra chao
Mùa gặt vãn theo xóm giềng soi nhái
Lửa bập bùng rọi sáng tựa ma trơi
Trên gốc rạ những hình dung cổ quái
Múa may theo hoa đuốc rụng ngang trời
Giờ trở lại mười lăm năm chóng vánh
Đạn bom nào phá nát mái trường xưa
Giữa màu xanh một đôi cò chắp cánh
Thật nhẹ nhàng – sợ thức giấc mây trưa?
Sương gieo trắng càng mênh mông tiếng hát
Nước tuôn sòng ra ruộng với trăng sao
Qua canh một gió biển lồng man mác
Sóng mương lùa loang loáng ngọn tra chao
Mùa gặt vãn theo xóm giềng soi nhái
Lửa bập bùng rọi sáng tựa ma trơi
Trên gốc rạ những hình dung cổ quái
Múa may theo hoa đuốc rụng ngang trời
Giờ trở lại mười lăm năm chóng vánh
Đạn bom nào phá nát mái trường xưa
Giữa màu xanh một đôi cò chắp cánh
Thật nhẹ nhàng – sợ thức giấc mây trưa?
TRẦN HUIỀN ÂN * 36 THUYỀN GIẤY * 36
Nhưng những con mương nước còn đi ròng rã
Những cây tra, những cần vọt vẫn còn
Lửa chiến tranh dù đốt thiêu tất cả
Dáng quê hương càng đậm nét trong hồn
(1963)
Nhưng những con mương nước còn đi ròng rã
Những cây tra, những cần vọt vẫn còn
Lửa chiến tranh dù đốt thiêu tất cả
Dáng quê hương càng đậm nét trong hồn
(1963)
TRẦN HUIỀN ÂN * 37 THUYỀN GIẤY * 37
HAI NGỌN LA HIÊN
Khi hai đứa đợi nồm bên dốc nắng
Mắt anh nhìn rặng núi cuối tầm xa
Màu núi xanh lam đượm buồn vắng lặng
Bởi mây trời thả bóng nhẹ nhàng qua
Rồi anh trỏ: hòn La Hiên, Phác ạ
Làng anh nằm dưới chân núi La Hiên
Bây giờ, Phác ơi, thật là khó tả
Anh nhớ làng, nhớ núi, nhớ vô biên
Suy nghĩ giây lâu gật gù anh tiếp:
Phác nhé, ngày nào trở lại quê hương
Anh sẽ ngẩng trông núi rừng trùng điệp
Nghe tâm tư say mở hội thiên đường
HAI NGỌN LA HIÊN
Khi hai đứa đợi nồm bên dốc nắng
Mắt anh nhìn rặng núi cuối tầm xa
Màu núi xanh lam đượm buồn vắng lặng
Bởi mây trời thả bóng nhẹ nhàng qua
Rồi anh trỏ: hòn La Hiên, Phác ạ
Làng anh nằm dưới chân núi La Hiên
Bây giờ, Phác ơi, thật là khó tả
Anh nhớ làng, nhớ núi, nhớ vô biên
Suy nghĩ giây lâu gật gù anh tiếp:
Phác nhé, ngày nào trở lại quê hương
Anh sẽ ngẩng trông núi rừng trùng điệp
Nghe tâm tư say mở hội thiên đường
TRẦN HUIỀN ÂN * 38 THUYỀN GIẤY * 38
Anh sẽ lên đỉnh La Hiên Bằng, để
Nhìn con sông Cà Lố chảy băng băng
Đưa khối nước về hạ lưu bám rễ
Cho cánh đồng ngọt mọng lúa ba trăng
Và anh sẽ lên hòn La Hiên Nhọn
Như hồi thơ đọc truyện Máu truyện Vàng
Mơ thấy cả thần linh ra tiếp đón
Chén rượu cuộc cờ… rộn rịp ca xang
Anh vĩnh biệt tôi ngay từ tối đó
Giữa đêm khuya phục kích giặc ven đường
Lời hấp hối tôi vẫn còn nhớ rõ:
Sao chúng mình bỗng nói chuyện quê hương?
Anh sẽ lên đỉnh La Hiên Bằng, để
Nhìn con sông Cà Lố chảy băng băng
Đưa khối nước về hạ lưu bám rễ
Cho cánh đồng ngọt mọng lúa ba trăng
Và anh sẽ lên hòn La Hiên Nhọn
Như hồi thơ đọc truyện Máu truyện Vàng
Mơ thấy cả thần linh ra tiếp đón
Chén rượu cuộc cờ… rộn rịp ca xang
Anh vĩnh biệt tôi ngay từ tối đó
Giữa đêm khuya phục kích giặc ven đường
Lời hấp hối tôi vẫn còn nhớ rõ:
Sao chúng mình bỗng nói chuyện quê hương?
TRẦN HUIỀN ÂN * 39 THUYỀN GIẤY * 39
Từ buổi ấy còn riêng tôi xuôi ngược
Với tháng ngày kháng chiến nhặt tin quân
Qua dốc nắng làm sao quên anh được
Tôi lại nhìn núi hẹn một mùa xuân
Nhưng một mùa xuân mười năm chưa đến
Mồ anh xanh cỏ dại giữa rừng sâu
Tôi khôn lớn ra con thuyền không bến
Hơn mười năm chưa biết đậu nơi đâu
Đêm nay đây giữa xóm nghèo phố lạ
Thương anh và nhớ hai ngọn La Hiên
Có phải chăng anh: Núi Rừng – Chí Cả
Ngoài tầm tay vụng dại đứa em hiền?
(1963)
Từ buổi ấy còn riêng tôi xuôi ngược
Với tháng ngày kháng chiến nhặt tin quân
Qua dốc nắng làm sao quên anh được
Tôi lại nhìn núi hẹn một mùa xuân
Nhưng một mùa xuân mười năm chưa đến
Mồ anh xanh cỏ dại giữa rừng sâu
Tôi khôn lớn ra con thuyền không bến
Hơn mười năm chưa biết đậu nơi đâu
Đêm nay đây giữa xóm nghèo phố lạ
Thương anh và nhớ hai ngọn La Hiên
Có phải chăng anh: Núi Rừng – Chí Cả
Ngoài tầm tay vụng dại đứa em hiền?
(1963)
TRẦN HUIỀN ÂN * 40 THUYỀN GIẤY * 40
THƯ XUÂN
Lại một mùa xuân nữa, chúng ta
Ngồi thương ngớ mấy nẻo quê nhà
Biết rằng thiên hạ đâu vui tết
Nhưng cõi lòng riêng vẫn xót xa
Anh ở cao nguyên chắc cũng buồn
Chiều nhìn chim gởi cánh qua truông
Con đường Gia Nghĩa nhiều cô quạnh
Khói xám tìm ai quyện dưới buôn
Tôi vẫn nằm đây xơ xác thân
Nghèo khô nên nói chuyện “thanh bần”
Lá bùa danh vọng không mang nổi
Quay mỉa: Mình ta được chức “Dân”
THƯ XUÂN
Lại một mùa xuân nữa, chúng ta
Ngồi thương ngớ mấy nẻo quê nhà
Biết rằng thiên hạ đâu vui tết
Nhưng cõi lòng riêng vẫn xót xa
Anh ở cao nguyên chắc cũng buồn
Chiều nhìn chim gởi cánh qua truông
Con đường Gia Nghĩa nhiều cô quạnh
Khói xám tìm ai quyện dưới buôn
Tôi vẫn nằm đây xơ xác thân
Nghèo khô nên nói chuyện “thanh bần”
Lá bùa danh vọng không mang nổi
Quay mỉa: Mình ta được chức “Dân”
TRẦN HUIỀN ÂN * 41 THUYỀN GIẤY * 41
Thỉnh thoảng đôi người quen ghé ngang
Có cho tôi biết chút tin làng
Vân Hòa của chúng mình anh ạ
Thôn xóm ngày nay: những đống than
Ngay chỗ nhà tôi anh nhớ không
Sân xưa mát rợp bóng vông đồng
Bây giờ lũ nhím đào hang ngủ
Lau lách ùn lên đã trổ bông
Giữa cỏ um tùm mấy gốc cau
Như tên tử tội bị rơi đầu
Giương tròn đôi mắt rêu loang lổ
Ngơ ngác nhìn hiu quạnh trước sau
Thỉnh thoảng đôi người quen ghé ngang
Có cho tôi biết chút tin làng
Vân Hòa của chúng mình anh ạ
Thôn xóm ngày nay: những đống than
Ngay chỗ nhà tôi anh nhớ không
Sân xưa mát rợp bóng vông đồng
Bây giờ lũ nhím đào hang ngủ
Lau lách ùn lên đã trổ bông
Giữa cỏ um tùm mấy gốc cau
Như tên tử tội bị rơi đầu
Giương tròn đôi mắt rêu loang lổ
Ngơ ngác nhìn hiu quạnh trước sau
TRẦN HUIỀN ÂN * 42 THUYỀN GIẤY * 42
Cô bác từ khi sản nghiệp thiêu
Làm tôi hai chúa cực trăm điều
Lều tranh che dưới chân Hòn Lúp
Bát cháo nồi khoai tạm chắt chiu
Nghe nước ngoài kia độc lắm anh
Hàng trăm chứng bệnh lạ tung hoành
Số người chết bỗng tăng nhanh quá
Kẻ sống gầy nhom mặt bủng xanh
Xuân đến ai say khướt rượu trà
Mừng năm mới đến, tiễn năm qua
Tôi nhìn xem tết trên tờ lịch
Giả giọng làm ngơ: Tết đấy a?
Cô bác từ khi sản nghiệp thiêu
Làm tôi hai chúa cực trăm điều
Lều tranh che dưới chân Hòn Lúp
Bát cháo nồi khoai tạm chắt chiu
Nghe nước ngoài kia độc lắm anh
Hàng trăm chứng bệnh lạ tung hoành
Số người chết bỗng tăng nhanh quá
Kẻ sống gầy nhom mặt bủng xanh
Xuân đến ai say khướt rượu trà
Mừng năm mới đến, tiễn năm qua
Tôi nhìn xem tết trên tờ lịch
Giả giọng làm ngơ: Tết đấy a?
TRẦN HUIỀN ÂN * 43 THUYỀN GIẤY * 43
Anh hẹn về chơi tết với tôi
Lại thêm một chuyến hẹn suông rồi
Mấy dòng tin xứ trao anh đó
Muốn viết nhiều hơn, chợt nghĩ… thôi
(1-1-1964)
Anh hẹn về chơi tết với tôi
Lại thêm một chuyến hẹn suông rồi
Mấy dòng tin xứ trao anh đó
Muốn viết nhiều hơn, chợt nghĩ… thôi
(1-1-1964)
TRẦN HUIỀN ÂN * 44 THUYỀN GIẤY * 44
HỌC TRÒ TÔI
Ngày mới bổ ra
Tôi dạy ở một vùng quê
không thấy chân trời mặt biển
Học trò tôi
Đứa lớn bằng tôi
Đứa nhỏ như con chiền chiện
Áo cánh quần đùi
Mo cơm dỡ trên vai
Lủi bước chân không
Miệng nhẩm học bài
Đi học không bao giờ trễ
HỌC TRÒ TÔI
Ngày mới bổ ra
Tôi dạy ở một vùng quê
không thấy chân trời mặt biển
Học trò tôi
Đứa lớn bằng tôi
Đứa nhỏ như con chiền chiện
Áo cánh quần đùi
Mo cơm dỡ trên vai
Lủi bước chân không
Miệng nhẩm học bài
Đi học không bao giờ trễ
TRẦN HUIỀN ÂN * 45 THUYỀN GIẤY * 45
Việc lớp việc trường giúp thầy nào nệ
Bẽn lẽn cười không dám nhận lời khen
Những buổi trưa ở lại đến nhà quen
Bẻ cau mướn kiếm vài trái về cho mẹ
Hoặc rảo ngoài gò đào hang bắt dế
Gài con gà con cuốc nấu canh
Những đứa học trò hiền như cụm lúa xanh
Thiệt thà tựa vị khoai bùi mía ngọt
Bị điểm xấu thì nỉ non nỉ nọt :
Thưa thầy, thà đánh chục roi
Nước mắt khoanh tròng chực chảy dòng đôi…
Vài niên khóa giã các em ở lại
Tôi xuống núi, trả cho đàn em dại
Những đồi cao, lũng thấp, tuổi ngây khờ
Về tỉnh thành có đèn điện ô tô
Việc lớp việc trường giúp thầy nào nệ
Bẽn lẽn cười không dám nhận lời khen
Những buổi trưa ở lại đến nhà quen
Bẻ cau mướn kiếm vài trái về cho mẹ
Hoặc rảo ngoài gò đào hang bắt dế
Gài con gà con cuốc nấu canh
Những đứa học trò hiền như cụm lúa xanh
Thiệt thà tựa vị khoai bùi mía ngọt
Bị điểm xấu thì nỉ non nỉ nọt :
Thưa thầy, thà đánh chục roi
Nước mắt khoanh tròng chực chảy dòng đôi…
Vài niên khóa giã các em ở lại
Tôi xuống núi, trả cho đàn em dại
Những đồi cao, lũng thấp, tuổi ngây khờ
Về tỉnh thành có đèn điện ô tô
TRẦN HUIỀN ÂN * 46 THUYỀN GIẤY * 46
Tà áo gió buông lơi dài đại lộ
Học trò tôi
Mai thả cánh như bướm đầy khắp phố
Những chân giày chân đép nhịp nhàng reo
Chẳng đứa nào trong chiếc túi tí teo
Không có vài đồng để mua cà rem, bánh sữa
Vài đứa được mẹ cha chiều hơn nữa
Có anh đưa chị đón lúc đi, về
Vài đứa bạn bè trông thấy mà mê
Bởi đi học bằng xe nhà bóng lượn
Lại vài đứa cha là sĩ quan, ty trưởng
Là kỹ sư, là tỉnh phó có công xa
Trống tan rồi đủng đỉnh xách cặp ra
Tài xế đã ôm vô lăng ngồi đợi…
Tà áo gió buông lơi dài đại lộ
Học trò tôi
Mai thả cánh như bướm đầy khắp phố
Những chân giày chân đép nhịp nhàng reo
Chẳng đứa nào trong chiếc túi tí teo
Không có vài đồng để mua cà rem, bánh sữa
Vài đứa được mẹ cha chiều hơn nữa
Có anh đưa chị đón lúc đi, về
Vài đứa bạn bè trông thấy mà mê
Bởi đi học bằng xe nhà bóng lượn
Lại vài đứa cha là sĩ quan, ty trưởng
Là kỹ sư, là tỉnh phó có công xa
Trống tan rồi đủng đỉnh xách cặp ra
Tài xế đã ôm vô lăng ngồi đợi…
TRẦN HUIỀN ÂN * 47 THUYỀN GIẤY * 47
Học trò tôi
Mỗi năm thêm lớp mới
Mỗi năm tôi đón nhận biết bao tình
Dù những em có áo đẹp quần xinh
Đi học bằng xe VN hãnh diện
Hay những em tằn tiện
Bữa cơm trưa ăn muối ớt muối mè
Các em là măng mà tôi phải là tre
Tre phải đỡ cho măng non vượt dậy
Các em là những thiên thần mà mắt tôi trông thấy
Những thiên thần trỏ nẻo bước chân tôi…
(1964)
Học trò tôi
Mỗi năm thêm lớp mới
Mỗi năm tôi đón nhận biết bao tình
Dù những em có áo đẹp quần xinh
Đi học bằng xe VN hãnh diện
Hay những em tằn tiện
Bữa cơm trưa ăn muối ớt muối mè
Các em là măng mà tôi phải là tre
Tre phải đỡ cho măng non vượt dậy
Các em là những thiên thần mà mắt tôi trông thấy
Những thiên thần trỏ nẻo bước chân tôi…
(1964)
TRẦN HUIỀN ÂN * 48 THUYỀN GIẤY * 48
TÌM LẠI MÙA XUÂN
Khi tiếng súng diệt thù không nổ nữa
Sách đèn xa, thôi nếp sống học trò
Tôi bỏ lại mùa xuân sau cánh cửa
Biệt mái trường vai nặng gánh buồn lo
Tờ bấy đến nay mười năm tiếp nối
Trong lòng chăn tôi rụt cổ co đầu
Tháng giêng về đất trời vui mở hội
Mùa xuân tôi vẫn biệt tích nơi đâu
Hòa trong giọng lớp người quen sợ sống
Tôi cũng run cũng khóc cũng kêu gào
Chiều độc thoại mải buông vào khoảng trống
Nào mua đầy nửa âm hưởng chiêm bao
TÌM LẠI MÙA XUÂN
Khi tiếng súng diệt thù không nổ nữa
Sách đèn xa, thôi nếp sống học trò
Tôi bỏ lại mùa xuân sau cánh cửa
Biệt mái trường vai nặng gánh buồn lo
Tờ bấy đến nay mười năm tiếp nối
Trong lòng chăn tôi rụt cổ co đầu
Tháng giêng về đất trời vui mở hội
Mùa xuân tôi vẫn biệt tích nơi đâu
Hòa trong giọng lớp người quen sợ sống
Tôi cũng run cũng khóc cũng kêu gào
Chiều độc thoại mải buông vào khoảng trống
Nào mua đầy nửa âm hưởng chiêm bao
TRẦN HUIỀN ÂN * 49 THUYỀN GIẤY * 49
Từ bấy đến nay mười năm bỏ phí
Tôi giật mình soi bóng xuống thời gian
Chào vĩnh quyết lật trang đời ủy mị
Vui bà con xin góp mặt chung bàn
Tìm thấy lại mùa xuân xanh thuở nhỏ
Dưới mái lều hẩm hút bạn nhà quê
Nơi tóc trắng cụ gần kề nấm cỏ
Nơi miệng hồng bé uốn lưỡi a b
Dù vất vả mai làm trưa đủ nấu
Dù tuổi thơ không tấm bánh đồng quà
Xuân vẫn thắm với tia nhìn phúc hậu
Xuân vẫn tình với nụ nhoẻn môi hoa
(1964)
Từ bấy đến nay mười năm bỏ phí
Tôi giật mình soi bóng xuống thời gian
Chào vĩnh quyết lật trang đời ủy mị
Vui bà con xin góp mặt chung bàn
Tìm thấy lại mùa xuân xanh thuở nhỏ
Dưới mái lều hẩm hút bạn nhà quê
Nơi tóc trắng cụ gần kề nấm cỏ
Nơi miệng hồng bé uốn lưỡi a b
Dù vất vả mai làm trưa đủ nấu
Dù tuổi thơ không tấm bánh đồng quà
Xuân vẫn thắm với tia nhìn phúc hậu
Xuân vẫn tình với nụ nhoẻn môi hoa
(1964)
TRẦN HUIỀN ÂN * 50 THUYỀN GIẤY * 50
BÀN TAY CHÂU THỔ
Tôi cắp sách đến trường
Một sớm mai hồng cổ tích
Thuở ấy mùa thu có da trời ngọc bích
Có cả mây vàng gió thổi tiếng chim ca
Tôi ngại ngùng trong chiếc áo đầy hoa
Chân khép nép bước theo bàn tay mẹ
Ôi bàn tay năm ngón gầy nhỏ bé
Dìu tôi đi vào nẻo mới hôm nay
Tôi vào lớp ngồi còn thấy mẹ vẫy bàn tay
Bàn tay mẹ chập chờn trên thếp giấy
Tôi còn nhớ
Trong một giờ địa lý
BÀN TAY CHÂU THỔ
Tôi cắp sách đến trường
Một sớm mai hồng cổ tích
Thuở ấy mùa thu có da trời ngọc bích
Có cả mây vàng gió thổi tiếng chim ca
Tôi ngại ngùng trong chiếc áo đầy hoa
Chân khép nép bước theo bàn tay mẹ
Ôi bàn tay năm ngón gầy nhỏ bé
Dìu tôi đi vào nẻo mới hôm nay
Tôi vào lớp ngồi còn thấy mẹ vẫy bàn tay
Bàn tay mẹ chập chờn trên thếp giấy
Tôi còn nhớ
Trong một giờ địa lý
TRẦN HUIỀN ÂN * 51 THUYỀN GIẤY * 51
Vẽ bản đồ làng cô giáo bảo : Các em xem
Quê hương mình dòng sông năm nhánh nhỏ chảy
êm êm
Tưới bùn ngọt lên lúa đồng màu mỡ
Năm ngón tay ấy bàn tay châu thổ
Bàn tay quê hương nuôi khôn lớn đàn con
Người Việt muôn đời một dạ sắt son
Đem xương máu giữ bàn tay châu thổ
Yêu biết mấy chuỗi ngày thơm tuổi nhỏ
Trong bàn tay châu thổ quyện tiếng à ơi
Trong bàn tay mẹ dịu nước sông trời
Từng giấc ngủ nụ thiên thần bát ngát
Rồi một dạo gót xâm loàn bạo ác
Kéo nhau về dày xéo mảnh quê tôi
Vẽ bản đồ làng cô giáo bảo : Các em xem
Quê hương mình dòng sông năm nhánh nhỏ chảy
êm êm
Tưới bùn ngọt lên lúa đồng màu mỡ
Năm ngón tay ấy bàn tay châu thổ
Bàn tay quê hương nuôi khôn lớn đàn con
Người Việt muôn đời một dạ sắt son
Đem xương máu giữ bàn tay châu thổ
Yêu biết mấy chuỗi ngày thơm tuổi nhỏ
Trong bàn tay châu thổ quyện tiếng à ơi
Trong bàn tay mẹ dịu nước sông trời
Từng giấc ngủ nụ thiên thần bát ngát
Rồi một dạo gót xâm loàn bạo ác
Kéo nhau về dày xéo mảnh quê tôi
TRẦN HUIỀN ÂN * 52 THUYỀN GIẤY * 52
Rỗ mặt phù sa – đục nước sông trời
Nhòa khói lửa tôi mất bàn tay mẹ
Ôi bàn tay năm ngón gầy nhỏ bé
Dìu tôi đi trong nắng gió ngây khờ
Tìm nơi đâu
Lòng buốt giá bơ vơ
Tôi nghẹn nấc giữa bàn tay châu thổ
Giờ khôn lớn giữa bàn tay châu thổ
Tôi làm cô giáo dạy đám em ngoan
Trường xinh xinh khung dĩ vãng nạm vàng
Tay mẹ – lời cô – ngày xưa thức dậy
Tôi bảo học trò
Quê hương mình các em có thấy
Dòng sông năm nhánh nhỏ chảy êm êm…
(1965)
Rỗ mặt phù sa – đục nước sông trời
Nhòa khói lửa tôi mất bàn tay mẹ
Ôi bàn tay năm ngón gầy nhỏ bé
Dìu tôi đi trong nắng gió ngây khờ
Tìm nơi đâu
Lòng buốt giá bơ vơ
Tôi nghẹn nấc giữa bàn tay châu thổ
Giờ khôn lớn giữa bàn tay châu thổ
Tôi làm cô giáo dạy đám em ngoan
Trường xinh xinh khung dĩ vãng nạm vàng
Tay mẹ – lời cô – ngày xưa thức dậy
Tôi bảo học trò
Quê hương mình các em có thấy
Dòng sông năm nhánh nhỏ chảy êm êm…
(1965)
TRẦN HUIỀN ÂN * 55 THUYỀN GIẤY * 55
CON CỦA MẸ
Khi trứng nước con là con của mẹ
Bàn tay non ôm bầu vú dịu hiền
Dòng sữa ngọt điệu ơi hời ru khẽ
Dìu con vào say giấc ngủ hồn nhiên
Tròn sáu tuổi một mai hồng cổ tích
Con níu tà áo mẹ bước ra trường
Mùa thu ấy có da trời ngọc bích
Năm tháng học trò ướp đậm tình thương
Đêm tĩnh túc bên ánh đèn hiu hắt
Con thuộc bài rồi mẹ nghỉ tay khâu
Trời biển bao la ngời lên ánh mắt
Mẹ nhìn con âu yếm nhẹ xoa đầu
CON CỦA MẸ
Khi trứng nước con là con của mẹ
Bàn tay non ôm bầu vú dịu hiền
Dòng sữa ngọt điệu ơi hời ru khẽ
Dìu con vào say giấc ngủ hồn nhiên
Tròn sáu tuổi một mai hồng cổ tích
Con níu tà áo mẹ bước ra trường
Mùa thu ấy có da trời ngọc bích
Năm tháng học trò ướp đậm tình thương
Đêm tĩnh túc bên ánh đèn hiu hắt
Con thuộc bài rồi mẹ nghỉ tay khâu
Trời biển bao la ngời lên ánh mắt
Mẹ nhìn con âu yếm nhẹ xoa đầu
TRẦN HUIỀN ÂN * 56 THUYỀN GIẤY * 56
Bằng tha thiết và cơm thơm áo sạch
Mẹ dạy con yêu tất cả muôn người
Phút nhắm mắt tưởng con tròn nhân cách
Đôi mắt già mẹ với nụ cười tươi
Con vẫn nghĩ con là con của mẹ
Như ngày xưa mãi mãi đến ngày sau
Nhưng khốn nỗi thân con hoài nhỏ bé
Vàng phương xa đổ xuống núi sông đau
Đời những muốn con thâm thù tất cả
Suối máu xương thành cúi mặt làm ngơ
Con chợt nói điều ghi tâm khắc dạ
Thiên hạ rằng khéo vẽ chuyện vu vơ
Bằng tha thiết và cơm thơm áo sạch
Mẹ dạy con yêu tất cả muôn người
Phút nhắm mắt tưởng con tròn nhân cách
Đôi mắt già mẹ với nụ cười tươi
Con vẫn nghĩ con là con của mẹ
Như ngày xưa mãi mãi đến ngày sau
Nhưng khốn nỗi thân con hoài nhỏ bé
Vàng phương xa đổ xuống núi sông đau
Đời những muốn con thâm thù tất cả
Suối máu xương thành cúi mặt làm ngơ
Con chợt nói điều ghi tâm khắc dạ
Thiên hạ rằng khéo vẽ chuyện vu vơ
TRẦN HUIỀN ÂN * 57 THUYỀN GIẤY * 57
Con cũng trót tiếp pha dòng máu lạc
Soi gương sao ngờ ngợ tấm hình hài
Con của mẹ hay là con kẻ khác?
Mẹ mất rồi con tạ tội cùng ai !
(1965)
Con cũng trót tiếp pha dòng máu lạc
Soi gương sao ngờ ngợ tấm hình hài
Con của mẹ hay là con kẻ khác?
Mẹ mất rồi con tạ tội cùng ai !
(1965)
TRẦN HUIỀN ÂN * 58 THUYỀN GIẤY * 58
MÙA XUÂN THỨ NHẤT Cho con trai…
Mười một tháng tơ chưa tròn mái tóc
Mùa xuân ban con tuổi nữa thành hai
Ôi trọng đại đây mùa xuân ngà ngọc
Khai nguyên dòng xuân suốt nẻo tương lai
Con hãnh diện chào mùa xuân thứ nhất
Bàn tay non chấp chới níu khung trời
Chân bé bỏng vẫy vùng trên mặt đất
Nụ cười pha sữa ngọt thoảng thơm hơi
Ai nhác thấy hồn xuân mà chối bỏ
Bởi bao năm li loạn đắng cay nhiều
Xin họp về con đưa vào chung ngõ
Mùa xuân dâng tràn hi vọng thân yêu
MÙA XUÂN THỨ NHẤT Cho con trai…
Mười một tháng tơ chưa tròn mái tóc
Mùa xuân ban con tuổi nữa thành hai
Ôi trọng đại đây mùa xuân ngà ngọc
Khai nguyên dòng xuân suốt nẻo tương lai
Con hãnh diện chào mùa xuân thứ nhất
Bàn tay non chấp chới níu khung trời
Chân bé bỏng vẫy vùng trên mặt đất
Nụ cười pha sữa ngọt thoảng thơm hơi
Ai nhác thấy hồn xuân mà chối bỏ
Bởi bao năm li loạn đắng cay nhiều
Xin họp về con đưa vào chung ngõ
Mùa xuân dâng tràn hi vọng thân yêu
TRẦN HUIỀN ÂN * 59 THUYỀN GIẤY * 59
Vì ở đó hương trời hòa mạch đất
Nuôi trăm hoa càng thắm lá thêm xanh
Vì ở đó môi con hòa vị mật
Líu lo hoài theo mắt chói long lanh
Cùng con với đêm ngày chăm xới bón
Cây tình thương trĩu quả tặng muôn nhà
Người Việt mình nghìn đời sau sống trọn
Trong mùa xuân vĩnh viễn ánh thi ca
(1965)
Vì ở đó hương trời hòa mạch đất
Nuôi trăm hoa càng thắm lá thêm xanh
Vì ở đó môi con hòa vị mật
Líu lo hoài theo mắt chói long lanh
Cùng con với đêm ngày chăm xới bón
Cây tình thương trĩu quả tặng muôn nhà
Người Việt mình nghìn đời sau sống trọn
Trong mùa xuân vĩnh viễn ánh thi ca
(1965)
TRẦN HUIỀN ÂN * 60 THUYỀN GIẤY * 60
MÀU LÁ MẠ
Em bước lại mở tròn đôi mắt nhỏ
Nụ thơm hiền ngần ngại giữa vành môi
Lời nói khẽ chỉ vừa anh nghe rõ
Pha giùm em màu lá mạ anh ơi!
Tờ giấy trắng trên tay em trải nhẹ
Anh nhìn theo chi chịt nét chì đen
Mặt trời – chòm cây – ngôi trường – cậu bé
Lắm chỗ nhòa vì tẩy xóa bao phen
Màu lá mạ đẹp làm sao anh nhỉ?
Em pha hoài mà vẫn hỏng – tức ghê
Anh pha giùm, anh pha giùm em tí
Ồ, được rồi, màu lá mạ, thật mê!
MÀU LÁ MẠ
Em bước lại mở tròn đôi mắt nhỏ
Nụ thơm hiền ngần ngại giữa vành môi
Lời nói khẽ chỉ vừa anh nghe rõ
Pha giùm em màu lá mạ anh ơi!
Tờ giấy trắng trên tay em trải nhẹ
Anh nhìn theo chi chịt nét chì đen
Mặt trời – chòm cây – ngôi trường – cậu bé
Lắm chỗ nhòa vì tẩy xóa bao phen
Màu lá mạ đẹp làm sao anh nhỉ?
Em pha hoài mà vẫn hỏng – tức ghê
Anh pha giùm, anh pha giùm em tí
Ồ, được rồi, màu lá mạ, thật mê!
TRẦN HUIỀN ÂN * 61 THUYỀN GIẤY * 61
Em ngồi yên tô màu xanh lá mạ
Mắt mở tròn môi uốn kịp bàn tay
Anh thấy hiện về qua em tất cả
Tuổi ngây khờ anh với bướm hoa bay
Thuở bé trường làng tận đầu xóm dưới
Những trưa vàng anh đội nắng bươn nhanh
Ven đường cái gió nồm êm dịu tưới
Rò nối rò lá mạ trải tươi xanh
Nhìn lá mạ anh quên đầu không nón
Quên mồ hôi giọt giọt đổ lăn dài
Rò nối rò mạ phơi màu xanh đón
Gió nồm lên từng gợn lướt khoan thai
Em ngồi yên tô màu xanh lá mạ
Mắt mở tròn môi uốn kịp bàn tay
Anh thấy hiện về qua em tất cả
Tuổi ngây khờ anh với bướm hoa bay
Thuở bé trường làng tận đầu xóm dưới
Những trưa vàng anh đội nắng bươn nhanh
Ven đường cái gió nồm êm dịu tưới
Rò nối rò lá mạ trải tươi xanh
Nhìn lá mạ anh quên đầu không nón
Quên mồ hôi giọt giọt đổ lăn dài
Rò nối rò mạ phơi màu xanh đón
Gió nồm lên từng gợn lướt khoan thai
TRẦN HUIỀN ÂN * 62 THUYỀN GIẤY * 62
Anh yêu màu mạ xanh từ buổi ấy
Quyển tập đồ trang trước tiếp trang sau
Từng trang, từng trang chỗ nào cũng thấy
Anh tô màu xanh lá mạ như nhau
Rồi khôn lớn xa trường làng ruộng mạ
Đường đời anh lại đội nắng ra đi
Giao lại quê nghèo màu xanh với cả
Tuổi ngây khờ hoa bướm đợi vinh quy
Trưa nay pha màu xanh thơ ấu cũ
Cho em và cho chính nỗi lòng anh
Màu lá mạ - ôi sao mà quyến rũ
Trong không gian xưa ngọt sữa sinh thành
(1965)
Anh yêu màu mạ xanh từ buổi ấy
Quyển tập đồ trang trước tiếp trang sau
Từng trang, từng trang chỗ nào cũng thấy
Anh tô màu xanh lá mạ như nhau
Rồi khôn lớn xa trường làng ruộng mạ
Đường đời anh lại đội nắng ra đi
Giao lại quê nghèo màu xanh với cả
Tuổi ngây khờ hoa bướm đợi vinh quy
Trưa nay pha màu xanh thơ ấu cũ
Cho em và cho chính nỗi lòng anh
Màu lá mạ - ôi sao mà quyến rũ
Trong không gian xưa ngọt sữa sinh thành
(1965)
TRẦN HUIỀN ÂN * 63 THUYỀN GIẤY * 63
NHI LẬP Tặng H.H.N
Từ buổi ấy em đành quên tiếng khóc
Thôi nụ cười thơ ấu tự nhiên xưa
Người năm cũ có về đây ngậm ngọc
Cũng buông tay trông phấn bụi hương thừa
Em đứng đó trơ tượng hình gỗ đá
Mưa mùa đông đâu rát mặt chau mày
Nắng mùa xuân đâu tươi lòng ấm dạ
Thì nói gì thu gợn gió heo may
Ôi yếu đuối mảnh thân hèn đỗ cúc
Niềm riêng tư là dấu vết hoang đường
Thời khuyết sử lưng cơm ngoài tủi nhục
Bởi trăm loài tôm cá thảy không xương
NHI LẬP Tặng H.H.N
Từ buổi ấy em đành quên tiếng khóc
Thôi nụ cười thơ ấu tự nhiên xưa
Người năm cũ có về đây ngậm ngọc
Cũng buông tay trông phấn bụi hương thừa
Em đứng đó trơ tượng hình gỗ đá
Mưa mùa đông đâu rát mặt chau mày
Nắng mùa xuân đâu tươi lòng ấm dạ
Thì nói gì thu gợn gió heo may
Ôi yếu đuối mảnh thân hèn đỗ cúc
Niềm riêng tư là dấu vết hoang đường
Thời khuyết sử lưng cơm ngoài tủi nhục
Bởi trăm loài tôm cá thảy không xương
TRẦN HUIỀN ÂN * 64 THUYỀN GIẤY * 64
Em quỳ xuống giọng cầu kinh tội lỗi
Lời MÉA nghẹn rớt khúc CULPA
Dâng tất cả lên ngai rồng em đội
Trên đỉnh đầu chợt tắt nắng phương xa
Hỡi thần thánh tân phong chiều sớm ấy
Đừng mỉa mai rằng tha thứ thương tình
Chiều ngoái gọi đợt phong hàn trở dậy
Em gói hồn em quái dị yêu tinh…
(1966)
Em quỳ xuống giọng cầu kinh tội lỗi
Lời MÉA nghẹn rớt khúc CULPA
Dâng tất cả lên ngai rồng em đội
Trên đỉnh đầu chợt tắt nắng phương xa
Hỡi thần thánh tân phong chiều sớm ấy
Đừng mỉa mai rằng tha thứ thương tình
Chiều ngoái gọi đợt phong hàn trở dậy
Em gói hồn em quái dị yêu tinh…
(1966)
TRẦN HUIỀN ÂN * 65 THUYỀN GIẤY * 65
RỢP BÓNG CA DAO
Cho anh xin chịu làm người thua cuộc
Dáng phong lưu tập mãi vẫn không thành
Lối nói văn hoa điệu cười chải chuốt
Tự thuở giờ đâu duyên nợ cùng anh
Mai anh về nơi đồng sâu đồng cạn
Hai buổi thăm đồng hết mạ quảy thêm
Hơi thuốc bờ tre khói chè vương vấn
Nồm hây hây ru giấc ngủ êm đềm
Anh sẽ kêu này trâu hời trâu hỡi
Nghiệp cấy cày trâu đó có ta đây
Nay nước bạc mai cơm vàng vời vợi
Mùi lúa thơm bên ngọn cỏ xanh đầy
RỢP BÓNG CA DAO
Cho anh xin chịu làm người thua cuộc
Dáng phong lưu tập mãi vẫn không thành
Lối nói văn hoa điệu cười chải chuốt
Tự thuở giờ đâu duyên nợ cùng anh
Mai anh về nơi đồng sâu đồng cạn
Hai buổi thăm đồng hết mạ quảy thêm
Hơi thuốc bờ tre khói chè vương vấn
Nồm hây hây ru giấc ngủ êm đềm
Anh sẽ kêu này trâu hời trâu hỡi
Nghiệp cấy cày trâu đó có ta đây
Nay nước bạc mai cơm vàng vời vợi
Mùi lúa thơm bên ngọn cỏ xanh đầy
TRẦN HUIỀN ÂN * 66 THUYỀN GIẤY * 66
Anh sẽ nghe người gái quê chất phác
Tha thiết mặc lòng chưa dám cầm tay
Trong nắng ấm buổi chiều lên tiếng hát
Một mai nào… muối mặn với gừng cay
Anh đã hiểu. Chúng mình xa lạ lắm
Kẻ dưới trần người mộng ước trăng sao
Đường em bước đường phù hoa mấy dặm
Anh theo về đường rợp bóng ca dao
(1966)
Anh sẽ nghe người gái quê chất phác
Tha thiết mặc lòng chưa dám cầm tay
Trong nắng ấm buổi chiều lên tiếng hát
Một mai nào… muối mặn với gừng cay
Anh đã hiểu. Chúng mình xa lạ lắm
Kẻ dưới trần người mộng ước trăng sao
Đường em bước đường phù hoa mấy dặm
Anh theo về đường rợp bóng ca dao
(1966)
TRẦN HUIỀN ÂN * 67 THUYỀN GIẤY * 67
ĐÓM LỬA LỜI CA
Em cất tiếng… lửa hồng soi đáy mắt
Lời ca theo đóm lửa vút bay cao
Giữa trời đêm dòng âm thanh đuổi bắt
Dòng âm thanh mùa suối lũ tuôn trào
Nghe tiếng hát và nhìn em nhỏ bé
Tuổi mười hai chòm tóc sữa đang còn
Tôi bỗng quên những tương tàn xâu xé
Ngỡ mình đi trong cổ tích vàng son
Khi sinh ra làm tên dân mất nước
Lớn dong thân vào máu lửa quê nhà
Ba mươi tuổi rồi… óc tim suy nhược
Tôi đuối tay nhìn hi vọng mù xa
ĐÓM LỬA LỜI CA
Em cất tiếng… lửa hồng soi đáy mắt
Lời ca theo đóm lửa vút bay cao
Giữa trời đêm dòng âm thanh đuổi bắt
Dòng âm thanh mùa suối lũ tuôn trào
Nghe tiếng hát và nhìn em nhỏ bé
Tuổi mười hai chòm tóc sữa đang còn
Tôi bỗng quên những tương tàn xâu xé
Ngỡ mình đi trong cổ tích vàng son
Khi sinh ra làm tên dân mất nước
Lớn dong thân vào máu lửa quê nhà
Ba mươi tuổi rồi… óc tim suy nhược
Tôi đuối tay nhìn hi vọng mù xa
TRẦN HUIỀN ÂN * 68 THUYỀN GIẤY * 68
Vì đêm nối đêm dài soi vách bóng
Tôi gieo mình tự vẫn vũng từ chương
Giấc mê muội thời trang lên tiếng vọng
Niềm ưu tư… ẩm mục… ngã tư đường
Còn em… khóc chào đời theo tiếng súng
Chuyện thanh bìng sách vở chép “Ngày xưa…”
Mẹ góa còng lưng tháng năm buộc bụng
Một mái tranh nghèo chín nắng mười mưa
Tôi những tưởng muôn ngàn gian khổ ấy
Cướp mất nơi em ánh mắt nụ cười
Tôi đã lầm. Em hồn nhiên đứng đấy
Lời ca tung cao đóm lửa hồng tươi
Vì đêm nối đêm dài soi vách bóng
Tôi gieo mình tự vẫn vũng từ chương
Giấc mê muội thời trang lên tiếng vọng
Niềm ưu tư… ẩm mục… ngã tư đường
Còn em… khóc chào đời theo tiếng súng
Chuyện thanh bìng sách vở chép “Ngày xưa…”
Mẹ góa còng lưng tháng năm buộc bụng
Một mái tranh nghèo chín nắng mười mưa
Tôi những tưởng muôn ngàn gian khổ ấy
Cướp mất nơi em ánh mắt nụ cười
Tôi đã lầm. Em hồn nhiên đứng đấy
Lời ca tung cao đóm lửa hồng tươi
TRẦN HUIỀN ÂN * 69 THUYỀN GIẤY * 69
Tôi cúi xuống nhìn tôi, nghe hối ngượng
Nửa đời rên mãi điệp khúc buồn đau
Sao chẳng như em – gieo về khăp hướng
Lời ca lành hi vọng ướm mai sau
Ba mươi tuổi, cổ nhân rằng nhi lập?
Tôi xin về nhập cuộc với bà con
Xin đóm lửa đêm nay truyền nến thắp
Xin lời ca em hướng nẻo tâm hồn…
(1966)
Tôi cúi xuống nhìn tôi, nghe hối ngượng
Nửa đời rên mãi điệp khúc buồn đau
Sao chẳng như em – gieo về khăp hướng
Lời ca lành hi vọng ướm mai sau
Ba mươi tuổi, cổ nhân rằng nhi lập?
Tôi xin về nhập cuộc với bà con
Xin đóm lửa đêm nay truyền nến thắp
Xin lời ca em hướng nẻo tâm hồn…
(1966)
TRẦN HUIỀN ÂN * 70 THUYỀN GIẤY * 70
TIẾNG HÁT TRÊN ĐƯỜNG
Những con đường thênh thang viền liếp cỏ
Bướm chập chờn bay dẫn lối vào làng
Múi dẻ thơm nồng, chim chim chín đỏ
Giọng ơi hời theo nhịp võng mang mang
Những con đường long lanh màu nhựa mới
Phượng bên lề làm dáng để hoa bay
Tà áo trắng vê ngón hiền ngóng đợi
Mái tóc thề ngơ ngẩn cả chiều say
Những con đường của chúng mình vẫn đó
Sao anh buồn cúi mặt giấu chân đi?
Anh e thẹn tầm vóc mình bé nhỏ
Hay anh sầu non nước buổi loạn li?
TIẾNG HÁT TRÊN ĐƯỜNG
Những con đường thênh thang viền liếp cỏ
Bướm chập chờn bay dẫn lối vào làng
Múi dẻ thơm nồng, chim chim chín đỏ
Giọng ơi hời theo nhịp võng mang mang
Những con đường long lanh màu nhựa mới
Phượng bên lề làm dáng để hoa bay
Tà áo trắng vê ngón hiền ngóng đợi
Mái tóc thề ngơ ngẩn cả chiều say
Những con đường của chúng mình vẫn đó
Sao anh buồn cúi mặt giấu chân đi?
Anh e thẹn tầm vóc mình bé nhỏ
Hay anh sầu non nước buổi loạn li?
TRẦN HUIỀN ÂN * 71 THUYỀN GIẤY * 71
Xin hãy cùng tôi chân trần dẫm bước
Cho làn da hôn mặt lộ giao tình
Tiếp sức sống tự ngàn năm xưa trước
Còn lưu truyền trong mạch đất nguyên trinh
Ta cất cao vang bài ca thế hệ
Những con đường đưa khắp lối xa gần
Ngẩng lên anh – những con đường không thể
Chỉ quặn mình nghe khúc hát ngoại nhân
(1966)
Xin hãy cùng tôi chân trần dẫm bước
Cho làn da hôn mặt lộ giao tình
Tiếp sức sống tự ngàn năm xưa trước
Còn lưu truyền trong mạch đất nguyên trinh
Ta cất cao vang bài ca thế hệ
Những con đường đưa khắp lối xa gần
Ngẩng lên anh – những con đường không thể
Chỉ quặn mình nghe khúc hát ngoại nhân
(1966)
TRẦN HUIỀN ÂN * 72 THUYỀN GIẤY * 72
TRỜI QUÊ MỘ MẸ
Con ngồi gác một mình ven nghĩa địa
Trời tan mưa mà giá rét căm căm
Vầng trăng úa không soi đầy khắp phía
Con nép mình vào nấm mộ lâu năm
Xi măng lạnh áp tê bàn tay lạnh
Con mập mờ dò đọc tấm bia phai
Đây là nơi người mẹ hiền tiết hạnh
Trọn ngàn thu yên giấc gởi canh dài
Dòng chữ số nhạt màu ghi tuổi thọ
Hăm hai năm rồi – như mẹ của con
Hăm hai năm rồi – con còn nhớ rõ
Những đau thương khi mẹ sớm không còn
TRỜI QUÊ MỘ MẸ
Con ngồi gác một mình ven nghĩa địa
Trời tan mưa mà giá rét căm căm
Vầng trăng úa không soi đầy khắp phía
Con nép mình vào nấm mộ lâu năm
Xi măng lạnh áp tê bàn tay lạnh
Con mập mờ dò đọc tấm bia phai
Đây là nơi người mẹ hiền tiết hạnh
Trọn ngàn thu yên giấc gởi canh dài
Dòng chữ số nhạt màu ghi tuổi thọ
Hăm hai năm rồi – như mẹ của con
Hăm hai năm rồi – con còn nhớ rõ
Những đau thương khi mẹ sớm không còn
TRẦN HUIỀN ÂN * 73 THUYỀN GIẤY * 73
Ngày mất mẹ con mới vừa lên tám
Vầng trán côi khuất dưới nếp khăn tang
Những chiều gió chở đầy mây khói xám
Con ngồi bên bia mộ cỏ chao vàng
Năm năm nay quê hương thành lửa đỏ
Con không về lễ tảo mộ - mẹ ơi!
Con không về để những chiều trở gió
Ngồi bên bia tưởng mẹ lúc sinh thời
Ngọn đồi bé mẹ gối đầu chắc hẳn
Đã ran tành trong bom đạn cuồng chinh
Dưới chân mẹ dòng suối hiền phẳng lặng
Còn đâu êm tuôn lượng nước trong lành?
Ngày mất mẹ con mới vừa lên tám
Vầng trán côi khuất dưới nếp khăn tang
Những chiều gió chở đầy mây khói xám
Con ngồi bên bia mộ cỏ chao vàng
Năm năm nay quê hương thành lửa đỏ
Con không về lễ tảo mộ - mẹ ơi!
Con không về để những chiều trở gió
Ngồi bên bia tưởng mẹ lúc sinh thời
Ngọn đồi bé mẹ gối đầu chắc hẳn
Đã ran tành trong bom đạn cuồng chinh
Dưới chân mẹ dòng suối hiền phẳng lặng
Còn đâu êm tuôn lượng nước trong lành?
TRẦN HUIỀN ÂN * 74 THUYỀN GIẤY * 74
Và ruộng đồng hai bàn tay mẹ phủ
Thôi hết hai mùa tháng tám tháng ba
Ra bốn phương trời bà con lam lũ
Xương máu tương tàn ai cất lời ca?
Con buông trôi cuộc đời không lý tưởng
Chưa một lần toan ao ước say mê
Đêm gác ngồi nhờ sao rừng định hướng
Dõi lòng về mộ mẹ giữa trời quê
Ba mươi tuổi vội thân gầy óc rỉ
Con nhận diện mình lạc lõng già nua
Nhưng mỗi lần nhớ mẹ hiền con nghĩ
Con vẫn còn tám tuổi của ngày xưa
(1966)
Và ruộng đồng hai bàn tay mẹ phủ
Thôi hết hai mùa tháng tám tháng ba
Ra bốn phương trời bà con lam lũ
Xương máu tương tàn ai cất lời ca?
Con buông trôi cuộc đời không lý tưởng
Chưa một lần toan ao ước say mê
Đêm gác ngồi nhờ sao rừng định hướng
Dõi lòng về mộ mẹ giữa trời quê
Ba mươi tuổi vội thân gầy óc rỉ
Con nhận diện mình lạc lõng già nua
Nhưng mỗi lần nhớ mẹ hiền con nghĩ
Con vẫn còn tám tuổi của ngày xưa
(1966)
TRẦN HUIỀN ÂN * 75 THUYỀN GIẤY * 75
HẸN XƯA
Tôi đi học giữa những ngày kháng Pháp
Áo quần thô xám nếp vải xi ta
Đêm đến lớp ngọn đèn chai gió táp
Tắt vội vàng khi tiếng máy bay qua
Chúng tôi ngồi quanh hiên đình chật hẹp
Bóng thầy chao trên vách chắn phên thưa
Chòm tóc ngắn bên những vồng tóc kẹp
Ngước uống từng lời mắt sáng đong đưa
Ngòi bút dùng gốc tre già vót nhỏ
Giấy nam trung còn dấu sợi rơm hiền
Son thầy phê vàng hoe màu thuốc đỏ
Tôi nâng niu từng nét chữ nghiêng nghiêng
HẸN XƯA
Tôi đi học giữa những ngày kháng Pháp
Áo quần thô xám nếp vải xi ta
Đêm đến lớp ngọn đèn chai gió táp
Tắt vội vàng khi tiếng máy bay qua
Chúng tôi ngồi quanh hiên đình chật hẹp
Bóng thầy chao trên vách chắn phên thưa
Chòm tóc ngắn bên những vồng tóc kẹp
Ngước uống từng lời mắt sáng đong đưa
Ngòi bút dùng gốc tre già vót nhỏ
Giấy nam trung còn dấu sợi rơm hiền
Son thầy phê vàng hoe màu thuốc đỏ
Tôi nâng niu từng nét chữ nghiêng nghiêng
TRẦN HUIỀN ÂN * 76 THUYỀN GIẤY * 76
Tan buổi về lo chăn bò, cắt cỏ
Đắp nước, thăm đồng, mót lúa, đuổi chim
Thương cha mẹ già nua còn khốn khó
Nước mắt xuôi hàng…máu ngược về tim
Tuổi học trò của tôi là thế đấy
Trên đất khô cằn vượt nở hoa tươi
Quen thuộc quá nên nhọc nhằn chẳng thấy
Vòng tay ôm hoài bão ấm môi cười
Chúng tôi căm hờn quân thù tàn ác
Đốt sách, giết thầy, phá sập trường quê
Lưỡi lê nồng tanh máu người bạo sát
Đã không chừa em nhỏ mới a b
Tan buổi về lo chăn bò, cắt cỏ
Đắp nước, thăm đồng, mót lúa, đuổi chim
Thương cha mẹ già nua còn khốn khó
Nước mắt xuôi hàng…máu ngược về tim
Tuổi học trò của tôi là thế đấy
Trên đất khô cằn vượt nở hoa tươi
Quen thuộc quá nên nhọc nhằn chẳng thấy
Vòng tay ôm hoài bão ấm môi cười
Chúng tôi căm hờn quân thù tàn ác
Đốt sách, giết thầy, phá sập trường quê
Lưỡi lê nồng tanh máu người bạo sát
Đã không chừa em nhỏ mới a b
TRẦN HUIỀN ÂN * 77 THUYỀN GIẤY * 77
Chúng tôi nguyền lớn khôn cùng xây dựng
Đất nước Việt Nam độc lập hòa bình
Cho những ngôi trường oai nghiêm sừng sững
Tiếng hát học trò thêm sáng bình minh
Và bây giờ theo tháng ngàdy xưa tính
Bạn bè trôi lưu lạc mất trong hồn
Tôi ngỡ ngàng tra thân vào nghiệp lính
Chợt giật mình nhìn lại hẹn lớn khôn
Buổi hằng buổi theo đoàn quân tiến bước
Ra thao trường tắm nắng gội mồ hôi
Tôi nhìn các em – nhìn tôi thuở trước
Chạy dọc đường bưng rổ bánh mâm xôi
Chúng tôi nguyền lớn khôn cùng xây dựng
Đất nước Việt Nam độc lập hòa bình
Cho những ngôi trường oai nghiêm sừng sững
Tiếng hát học trò thêm sáng bình minh
Và bây giờ theo tháng ngàdy xưa tính
Bạn bè trôi lưu lạc mất trong hồn
Tôi ngỡ ngàng tra thân vào nghiệp lính
Chợt giật mình nhìn lại hẹn lớn khôn
Buổi hằng buổi theo đoàn quân tiến bước
Ra thao trường tắm nắng gội mồ hôi
Tôi nhìn các em – nhìn tôi thuở trước
Chạy dọc đường bưng rổ bánh mâm xôi
TRẦN HUIỀN ÂN * 78 THUYỀN GIẤY * 78
Lời em rao lên cao rồi tắt nghẽn
Tầng dư ba không lả lướt chào mời
Đôi tay gầy cặm xương vào xác én
Khấp khểnh chân trần nhịp thở chùng hơi
Bán đi em, nhanh nhanh về đi học
Rồi thả trâu, rồi bế bé, trông nhà
Tôi xét mình xin cúi đầu tránh móc
Bao lỡ lầm thiếu sót phận anh cha
Nên các em còn bơ vơ đói rách
Sớm tảo tần mong kiếm bát cơm vơi
Bốn năm tuổi mũi thòng chưa lau sạch
Đã đua tranh chen chúc với dòng đời
Lời em rao lên cao rồi tắt nghẽn
Tầng dư ba không lả lướt chào mời
Đôi tay gầy cặm xương vào xác én
Khấp khểnh chân trần nhịp thở chùng hơi
Bán đi em, nhanh nhanh về đi học
Rồi thả trâu, rồi bế bé, trông nhà
Tôi xét mình xin cúi đầu tránh móc
Bao lỡ lầm thiếu sót phận anh cha
Nên các em còn bơ vơ đói rách
Sớm tảo tần mong kiếm bát cơm vơi
Bốn năm tuổi mũi thòng chưa lau sạch
Đã đua tranh chen chúc với dòng đời
TRẦN HUIỀN ÂN * 79 THUYỀN GIẤY * 79
Tôi tự hỏi mình xưng tên chiến đấu
Cho các em cùng nối mộng cao xa
Hay cho những người cười trên lửa máu
Thêm sang giàu nhờ xáo thịt nồi da?
(1966)
Tôi tự hỏi mình xưng tên chiến đấu
Cho các em cùng nối mộng cao xa
Hay cho những người cười trên lửa máu
Thêm sang giàu nhờ xáo thịt nồi da?
(1966)
TRẦN HUIỀN ÂN * 80 THUYỀN GIẤY * 80
TUỔI NGÀ
Rồi xa nhau thành xa nhau mãi mãi
Vẽ hình em vào tháng núi năm rừng
Thương cả quê em ghi hồn nhỏ dại
Bụi mưa phùn tan bước rắc sau lưng
Anh chợt hối ngày vui chưa kịp hỏi
Từ yêu nhau em mười mấy tuổi Ngà
Em cũng hóa vô tình quên chẳng nói
Để bây giờ dĩ vãng chất chồng qua
Và mùa xuân anh dừng chân đỉnh nắng
Làm cây cao thèm gió biển thơm lành
Dưới chân trời kia đâu miền cát trắng
Em vẫn cười nhìn sóng bạc tan nhanh?
TUỔI NGÀ
Rồi xa nhau thành xa nhau mãi mãi
Vẽ hình em vào tháng núi năm rừng
Thương cả quê em ghi hồn nhỏ dại
Bụi mưa phùn tan bước rắc sau lưng
Anh chợt hối ngày vui chưa kịp hỏi
Từ yêu nhau em mười mấy tuổi Ngà
Em cũng hóa vô tình quên chẳng nói
Để bây giờ dĩ vãng chất chồng qua
Và mùa xuân anh dừng chân đỉnh nắng
Làm cây cao thèm gió biển thơm lành
Dưới chân trời kia đâu miền cát trắng
Em vẫn cười nhìn sóng bạc tan nhanh?
TRẦN HUIỀN ÂN * 81 THUYỀN GIẤY * 81
Đôi bàn tay anh xòe ra bấm đốt
Dấu chai mòn phai vạch chỉ tài hoa
Vùng tâm trí chung tình cam phận dốt
Mùa xuân nay em hăm mấy tuổi Ngà?
Mùa xuân nay em bên bồng bên dắt
Mái đầu con thơ kịp biếc mai tròn
Lời sáo ngọt rung cung diều đất Bắc
Mát rượi mưa phùn xứ mẹ vàng son?
Anh còn đi giữa non Trường kín lối
Đếm lá cành nhìn mặt trái nhân gian
Ngàn sâu kéo đêm thêm dài tăm tối
Còn tôn nguyên em thần tượng ngôi Nàng
Đôi bàn tay anh xòe ra bấm đốt
Dấu chai mòn phai vạch chỉ tài hoa
Vùng tâm trí chung tình cam phận dốt
Mùa xuân nay em hăm mấy tuổi Ngà?
Mùa xuân nay em bên bồng bên dắt
Mái đầu con thơ kịp biếc mai tròn
Lời sáo ngọt rung cung diều đất Bắc
Mát rượi mưa phùn xứ mẹ vàng son?
Anh còn đi giữa non Trường kín lối
Đếm lá cành nhìn mặt trái nhân gian
Ngàn sâu kéo đêm thêm dài tăm tối
Còn tôn nguyên em thần tượng ngôi Nàng
TRẦN HUIỀN ÂN * 82 THUYỀN GIẤY * 82
Như bao lần mùa xuân thay áo dậy
Niềm xôn xao gợn mặt chuỗi mơ thường
Anh nghĩ về em như từ thuở ấy
Mà chúc gì khi vĩnh viễn đôi phương ?
(1966)
Như bao lần mùa xuân thay áo dậy
Niềm xôn xao gợn mặt chuỗi mơ thường
Anh nghĩ về em như từ thuở ấy
Mà chúc gì khi vĩnh viễn đôi phương ?
(1966)
TRẦN HUIỀN ÂN * 83 THUYỀN GIẤY * 83
NGƯỜI YÊU BIỂU TƯỢNG
Anh quỳ xuống. Lệnh truyền: nư đá ném
Buồn hoang mang tiếng nhái mặn hơi bùn
Vòng con mắt dong mòn hao vết chém
Bàn tay tì thép súng lạnh run run
Vì trước mặt Hòn Khô đen trải bóng
Như người yêu hờn xoả tóc đợi chờ
Thân nghiêng nửa nghe biển đầy vỗ sóng
Mong anh về khắc khoải những cơn mơ
Rồi khai hỏa lửa lòe đan thét lưới
Đường sao bay sáng núi lá cây rừng
Đường sao bay như mùa xưa pháo cưới
Hỡi người yêu biểu tượng có rưng rưng?
NGƯỜI YÊU BIỂU TƯỢNG
Anh quỳ xuống. Lệnh truyền: nư đá ném
Buồn hoang mang tiếng nhái mặn hơi bùn
Vòng con mắt dong mòn hao vết chém
Bàn tay tì thép súng lạnh run run
Vì trước mặt Hòn Khô đen trải bóng
Như người yêu hờn xoả tóc đợi chờ
Thân nghiêng nửa nghe biển đầy vỗ sóng
Mong anh về khắc khoải những cơn mơ
Rồi khai hỏa lửa lòe đan thét lưới
Đường sao bay sáng núi lá cây rừng
Đường sao bay như mùa xưa pháo cưới
Hỡi người yêu biểu tượng có rưng rưng?
TRẦN HUIỀN ÂN * 84 THUYỀN GIẤY * 84
Em nằm đó trơ buồng gan sỏi đá
Nhiều chinh yên phận gái cũng xương đồng
Em nhìn anh có ngỡ ngàng khác lạ
Áo xanh mờ bạc thếch bụi hay không?
Thì em nhé… Đây bốn màu khói lựu
Ngạt ngào mang hương sắc lụa ngọc ngà
Hồn xiêm thuở có quỳnh hoa mỹ tửu
Vâng, gọi rằng ngày hội ngộ đôi ta…
Và với cả anh tình non ý nước
Xin em cười phủi bỏ vết đau thương
Trên muôn núi ngàn sông ai đếm được
Triệu lằn roi rớm máu thịt quê hường?
(1966)
Em nằm đó trơ buồng gan sỏi đá
Nhiều chinh yên phận gái cũng xương đồng
Em nhìn anh có ngỡ ngàng khác lạ
Áo xanh mờ bạc thếch bụi hay không?
Thì em nhé… Đây bốn màu khói lựu
Ngạt ngào mang hương sắc lụa ngọc ngà
Hồn xiêm thuở có quỳnh hoa mỹ tửu
Vâng, gọi rằng ngày hội ngộ đôi ta…
Và với cả anh tình non ý nước
Xin em cười phủi bỏ vết đau thương
Trên muôn núi ngàn sông ai đếm được
Triệu lằn roi rớm máu thịt quê hường?
(1966)
TRẦN HUIỀN ÂN * 85 THUYỀN GIẤY * 85
NHỮNG BÀI HỌC MÙA ĐÔNG
Mùa đông ấm giữa cơm cha áo mẹ
Chân tung tăn dẫm nước níu nhau cười
Đàn con nít xinh tròn như đám sẻ
Đường quanh quanh tre lắc ngọn xanh tươi
Trường dựng mái trên tầng mây đục xám
Bàn tay cô giáo trẻ trắng như ngà
Cô cúi xuống những mái đầu lên tám
Với học trò vui xướng bản đồng ca
Rồi tiếng thước dịu dàng khua mặt bảng
Vở trên bàn soi bóng mắt chim non
Lời cô giáo êm ru bài diễn giảng
Hàng môi thơ dãy dãy nở hoa tròn
NHỮNG BÀI HỌC MÙA ĐÔNG
Mùa đông ấm giữa cơm cha áo mẹ
Chân tung tăn dẫm nước níu nhau cười
Đàn con nít xinh tròn như đám sẻ
Đường quanh quanh tre lắc ngọn xanh tươi
Trường dựng mái trên tầng mây đục xám
Bàn tay cô giáo trẻ trắng như ngà
Cô cúi xuống những mái đầu lên tám
Với học trò vui xướng bản đồng ca
Rồi tiếng thước dịu dàng khua mặt bảng
Vở trên bàn soi bóng mắt chim non
Lời cô giáo êm ru bài diễn giảng
Hàng môi thơ dãy dãy nở hoa tròn
TRẦN HUIỀN ÂN * 86 THUYỀN GIẤY * 86
Đàn con nít trong trời nhân biển ái
Nhìn bạn bè, yêu quý biết là bao
Qua cửa sổ thương chòm rau luống cải
Lòng lâng lâng nước mắt dượm tuôn trào
Cho đến ngày kia đàn con nít lớn
Chưa kịp đền ơn áo mẹ cơm cha
Mẹ yếu đuối đã về thiên cổ sớm
Cha lưng còng tóc bạc nẻo quê xa
Chúng nó gói chữ thầy xin trả lại
Vì trời nhân biển ái đã tan tành
Những bài học mùa đông xưa tuổi dại
Ai giết theo lời cô giáo thanh thanh ?
Đàn con nít trong trời nhân biển ái
Nhìn bạn bè, yêu quý biết là bao
Qua cửa sổ thương chòm rau luống cải
Lòng lâng lâng nước mắt dượm tuôn trào
Cho đến ngày kia đàn con nít lớn
Chưa kịp đền ơn áo mẹ cơm cha
Mẹ yếu đuối đã về thiên cổ sớm
Cha lưng còng tóc bạc nẻo quê xa
Chúng nó gói chữ thầy xin trả lại
Vì trời nhân biển ái đã tan tành
Những bài học mùa đông xưa tuổi dại
Ai giết theo lời cô giáo thanh thanh ?
TRẦN HUIỀN ÂN * 87 THUYỀN GIẤY * 87
Những bài học mùa đông giờ đổi mới
Tình yêu thương hạ xuống nấc thang cùng
Đây đạn lên nòng – đây ngàn mánh lới
Để giết con người vóc dáng cùng chung
Dưới ánh đêm tàn thâm cung rừng rú
Có kẻ bơ vơ cúi xuống tự nhìn
Chút thương mến long lanh còn hội tụ
Dù thân hình lửa khói đã mờ in
(1967)
Những bài học mùa đông giờ đổi mới
Tình yêu thương hạ xuống nấc thang cùng
Đây đạn lên nòng – đây ngàn mánh lới
Để giết con người vóc dáng cùng chung
Dưới ánh đêm tàn thâm cung rừng rú
Có kẻ bơ vơ cúi xuống tự nhìn
Chút thương mến long lanh còn hội tụ
Dù thân hình lửa khói đã mờ in
(1967)
TRẦN HUIỀN ÂN * 88 THUYỀN GIẤY * 88
TRƯỚC MẶT RỪNG ĐÊM
Đèo cao ngẩng mặt nhìn trời
Đường quanh bỏ lại cuộc đời dưới sâu
Mập mờ nháy mắt sao nâu
Mầu đêm áo trận lẫn mầu lá cây
Đạn đầy lưng, súng trong tay
:Lá thư em nhận chiều nay trong lòng
Trời quê lửa ngập hai vòng
Nào ai bạn cũ còn mong ngày về?
Núi buồn mỏi duỗi chân tê
TRƯỚC MẶT RỪNG ĐÊM
Đèo cao ngẩng mặt nhìn trời
Đường quanh bỏ lại cuộc đời dưới sâu
Mập mờ nháy mắt sao nâu
Mầu đêm áo trận lẫn mầu lá cây
Đạn đầy lưng, súng trong tay
:Lá thư em nhận chiều nay trong lòng
Trời quê lửa ngập hai vòng
Nào ai bạn cũ còn mong ngày về?
Núi buồn mỏi duỗi chân tê
TRẦN HUIỀN ÂN * 89 THUYỀN GIẤY * 89
Nằm nghe dế kéo lê thê sợi gầy
Giấc mùi đồng đội chừng say
Hòa hơi thở để gió bay mịt mù
Rừng đen ấy bạn hay thù?
Liềm trăng khuya dậy cần cù giữa sương
Vật vờ chiếc bóng lê dương
Hồn xưa rướm máu tình thương héo mòn
(1967)
Nằm nghe dế kéo lê thê sợi gầy
Giấc mùi đồng đội chừng say
Hòa hơi thở để gió bay mịt mù
Rừng đen ấy bạn hay thù?
Liềm trăng khuya dậy cần cù giữa sương
Vật vờ chiếc bóng lê dương
Hồn xưa rướm máu tình thương héo mòn
(1967)
TRẦN HUIỀN ÂN * 91 THUYỀN GIẤY * 91
MỤC LỤC Vẫn nhớ cành xưa 3 Phụ bản 1 5 Bài thơ mười năm 7 Ông lão trồng hoa 9 Dấu chân dĩ vãng 12 Màu quê hương 15 Cỏ may 19 Phụ bản 2 23 Thuyền giấy 25 Hoa mút mật 27 Hiện tại 30 Thiếu nữ 32 Trở lại 33 Hai ngọn La Hiên 37 Thư xuân 40 Học trò tôi 44 Tìm lại mùa xuân 48 Bàn tay châu thổ 50 Phụ bản 3 55 Con của mẹ 55 Mùa xuân thứ nhất 58 Màu lá mạ 60 Nhi lập 63 Rợp bóng ca dao 65 Đóm lửa lời ca 67 Tiếng hát trên đường 70 Trời quê mộ mẹ 72
MỤC LỤC Vẫn nhớ cành xưa 3 Phụ bản 1 5 Bài thơ mười năm 7 Ông lão trồng hoa 9 Dấu chân dĩ vãng 12 Màu quê hương 15 Cỏ may 19 Phụ bản 2 23 Thuyền giấy 25 Hoa mút mật 27 Hiện tại 30 Thiếu nữ 32 Trở lại 33 Hai ngọn La Hiên 37 Thư xuân 40 Học trò tôi 44 Tìm lại mùa xuân 48 Bàn tay châu thổ 50 Phụ bản 3 55 Con của mẹ 55 Mùa xuân thứ nhất 58 Màu lá mạ 60 Nhi lập 63 Rợp bóng ca dao 65 Đóm lửa lời ca 67 Tiếng hát trên đường 70 Trời quê mộ mẹ 72
TRẦN HUIỀN ÂN * 92 THUYỀN GIẤY * 92
Hẹn xưa 75 Tuổi Ngà 80 Người yêu biểu tượng 83 Những bài học mùa đông 85 Trước mặt rừng đêm 88
Hẹn xưa 75 Tuổi Ngà 80 Người yêu biểu tượng 83 Những bài học mùa đông 85 Trước mặt rừng đêm 88
Về một tác phẩm tái bản Với chủ trương gìn giữ và phục hồi nền văn học miền Nam đã bị bức tử, Tủ Sách Di Sản văn chương Miền Nam đã được thành lập. Tính đến nay, Tủ Sách đã sưu tầm và xuất bản hay tái bản những tác phẩm bao gồm hai bộ Văn, Thơ Miền Nam thời chiến, cũng như của một số tác giả như Vũ Hữu Định, Nguyễn Bắc Sơn, Linh Phương, Hoài Khanh, Nguyễn Nghiệp Nhượng, Hoàng Hương Trang, Kiệt Tấn, Y Uyên, Nguyễn Nho Sa Mạc, Hạc Thành Hoa, Bùi Đăng, Lữ Quỳnh, Đặng Tiến hay tuyển truyện Ý Thức, tuyển truyện Sáng Tạo v.v… Và giờ đây, thêm một tác phẩm nằm trong Tủ Sách được ra đời. Đó là “Thuyền Giấy” của Trần Huiền Ân do Bách Khoa xuất bản vào năm 1967 tại Sài Gòn. Hy vọng sự có mặt của tác phẩm này là một món quà mà chúng tôi gởi đến tác giả và bạn đọc thân mến sau mấy mươi năm đứa con tinh thần của tác giả bị thất lạc biệt tích. Mặt khác, nó cũng nói lên một cách hùng hồn rằng, văn chương miền Nam không thể nằm trong bãi nghĩa trang. Nó vẫn sống, vẫn được gìn giữ. Dù qua bao nhiêu những cơn mưa tang thương của lịch sử. Trân trọng Trần Hoài Thư Chủ trương Tủ Sách Di Sản văn chương miền Nam
Về một tác phẩm tái bản Với chủ trương gìn giữ và phục hồi nền văn học miền Nam đã bị bức tử, Tủ Sách Di Sản văn chương Miền Nam đã được thành lập. Tính đến nay, Tủ Sách đã sưu tầm và xuất bản hay tái bản những tác phẩm bao gồm hai bộ Văn, Thơ Miền Nam thời chiến, cũng như của một số tác giả như Vũ Hữu Định, Nguyễn Bắc Sơn, Linh Phương, Hoài Khanh, Nguyễn Nghiệp Nhượng, Hoàng Hương Trang, Kiệt Tấn, Y Uyên, Nguyễn Nho Sa Mạc, Hạc Thành Hoa, Bùi Đăng, Lữ Quỳnh, Đặng Tiến hay tuyển truyện Ý Thức, tuyển truyện Sáng Tạo v.v… Và giờ đây, thêm một tác phẩm nằm trong Tủ Sách được ra đời. Đó là “Thuyền Giấy” của Trần Huiền Ân do Bách Khoa xuất bản vào năm 1967 tại Sài Gòn. Hy vọng sự có mặt của tác phẩm này là một món quà mà chúng tôi gởi đến tác giả và bạn đọc thân mến sau mấy mươi năm đứa con tinh thần của tác giả bị thất lạc biệt tích. Mặt khác, nó cũng nói lên một cách hùng hồn rằng, văn chương miền Nam không thể nằm trong bãi nghĩa trang. Nó vẫn sống, vẫn được gìn giữ. Dù qua bao nhiêu những cơn mưa tang thương của lịch sử. Trân trọng Trần Hoài Thư Chủ trương Tủ Sách Di Sản văn chương miền Nam
ĐỊA CHỈ LIÊN LẠC
Nhà Xuất bản: Trần Hoài Thư
P.O Box 58 South Brook, NJ 08880
Email: [email protected]
TÁC PHẨM DÀNH TẶNG THÂN HỮU
ĐỊA CHỈ LIÊN LẠC
Nhà Xuất bản: Trần Hoài Thư
P.O Box 58 South Brook, NJ 08880
Email: [email protected]
TÁC PHẨM DÀNH TẶNG THÂN HỮU