Upload
others
View
0
Download
0
Embed Size (px)
Citation preview
UNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLY
TUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤTTUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤT SỐ SỐ 145145145 –– 26/07/201426/07/2014
Nắng thắp nến trên nghìn cây thông đứng
Trường Sơn xa mờ mây trắng chập trùng bay.
Ngã ba đạn bom xưa
Giờ yên tĩnh như ru nôi và gió
Chỉ lặng thầm run nhẹ trên đầu cây.
Các chị ước mong gì những ngày gian lao ấy
Nay đất nước yên hàn
Nam Bắc hết phân chia
Áo trắng mặc ban ngày đi giữa đường ngập nắng.
Nhưng ước vọng vẫn còn là ước vọng.
Tôi xót lòng cúi mặt trước hàng bia.
Năm tháng qua đi
Người chết chẳng làm phiền người sống
Rồi tất cả sẽ rơi vào quên lãng.
Mười ngôi mộ ven đường
Sống bình dị chết khiêm nhường
Những kì vĩ xin dành cho sách vở
Các chị nằm thương cha nhớ mẹ
Cha lưng còng tóc mẹ trắng như mây
Nén hương cháy trên tay
Muối mặn gừng cay những ngày đánh giặc Mười ngôi mộ song song
Mười gương mặt tươi dòng kí ức
Nghe nặng trĩu những gì chưa trả được
Tôi ngẩng đầu nhận nợ tháng năm xa.
(Tác giả Vũ Quần Phương)
Tôi đến thăm các Anh
Một buổi chiều
Mùa khô miền Nam
Nhà các anh - gạch vữa với rêu phong
Hơi nóng bốc lên - rát bỏng cõi lòng
Anh nằm đó giữa đất trời mưa nắng
Tôi đến thăm các Anh
Một buổi chiều
Mùa đông miền Bắc
Nhà các anh - hiu quạnh dưới hàn phong
Gió heo mây lạnh lẽo tới cõi lòng
Anh nằm đó giữa đất trời mưa gió
Tôi đến thăm các Anh
Một buổi chiều
Mùa mưa miền Trung
Nhà các anh - chao đảo
trước cuồng phong
Mưa lụt ngập làng , đường nước mênh mông
Anh nằm đó giữa đất trời
mưa lũ
Tôi đến thăm các Anh
Một buổi chiều
Mùa xuân quê Việt
Nhà các anh - sơn, sửa mới vừa xong
Bắc - Trung - Nam hoa nở khắp đồng
Anh yên nghỉ giữa dòng người thăm viếng
Tôi đến thăm các Anh
Khi tuổi đã xế chiều
Mãi không nguôi niềm thương và nỗi nhớ
Xin ước một điều bốn mùa xuân tới
Để các Anh
Bốn mùa ấm áp bình yên
(Khuyết danh)
Sự tin cậy không thể tự nhiên mà có, dù đó là 2 người
yêu nhau say đắm. Nó cần nhiều thời gian và nỗ lực.
Chúc con được nghe lời-tỏ-tình-không-lãng-mạn: "Anh
yêu em, như em vẫn vậy!"
Con thân yêu!
Dường như tình yêu đầu tiên lại làm con mệt mỏi. Con loay hoay với những thứ váy áo mà con vốn không thích mặc.
Bực bội với đôi mắt một mí "hàng độc" của mình. Bố thấy con buồn nhiều hơn là vui, con không tự tin khi là mình nữa.
Đúng là thật dễ để "quyến rũ" một người, nhưng thật khó để người ấy biết rằng ta không hoàn hảo.
Bố và mẹ đã yêu nhau được gần 30 năm. Mẹ từng là một cô gái được nhiều người để ý, mẹ đẹp và học giỏi. Nhưng tại
sao mẹ lại chọn bố, một người không có gì đặc biệt? Có lần mẹ nói rằng, duy nhất bên bố, mẹ có thể biểu diễn điệu cười
"khủng khiếp" của mẹ. Bởi mẹ biết bố yêu nụ cười ấy.
Mẹ tự ti vì đôi bàn chân của mình, và vẫn thường đi những đôi giầy kín mu bàn chân. Nhưng bên bố, mẹ có thể cởi bỏ
những đôi giầy cao gót rất điệu của mình và thu cả 2 chân trần lên ghế. Bên bố mẹ có thể thực sự là mẹ, trên từng mili-
mét vuông. Đó chính là sự tin cậy. Niềm
tin cậy tạo nên bầu không khí an toàn để
những tình cảm thân mật, âu yếm nảy sinh.
Và những người yêu nhau có thể giao phó
vào tay nhau cả quá khứ, hiện tại và tương
lai của mình.
Con có thể phải lòng một người con không
tin cậy, nhưng thật khó mà có thể chung
sống với họ. Trong tình yêu, con phải được
thật là mình. Mặc cho tất cả những mưu
mẹo nho nhỏ chúng ta vẫn thử và có thể
gây ấn tượng được với người ta yêu trong
buổi ban đầu hò hẹn, thì tình thân mật gắn
bó lại dựa trên những gì mà những người
yêu nhau biết về nhau.
Người ấy cần phải biết cái tôi thực của con
- con như thế nào khi con mệt mỏi, tức giận, nản lòng, phấn chấn. Người ấy phải yêu con như con vẫn thế, chứ không
phải yêu cái hình ảnh hoàn hảo mà người ấy hi vọng có ở nơi con.
Con đã xem phim Nhật ký tiểu thư Jones rồi, đúng không? Có một cảnh mà Mark Darcy nói với "tiểu thư" Jones
rằng "Anh yêu em, như em vẫn vậy!”. Và cô ấy hoàn toàn bị chinh phục. Tại sao lại có thể có một phản ứng mạnh như vậy
cho một câu "tỏ-tình-không-hề-lãng-mạn"? Bởi vì Mark nói với cô ấy rằng anh ta thật sự nhìn cô ấy và anh ta yêu những
cái anh ta nhìn thấy. Anh ta không nói anh thích cô ấy gầy đi mười cân, ăn mặc cho lịch thiệp hơn chút nữa hay xinh hơn
1 chút. Anh thích cô ấy như cô ấy vẫn thế, vô điều kiện. Cô ấy không cần phải cố gắng để gây ấn tượng với anh ấy, bởi
Mark thực sự bị gây ấn tượng rồi.
Sự tin cậy không thể tự nhiên mà có, dù đó là 2 người yêu nhau say đắm. Nó cần nhiều thời gian và nỗ lực. Hãy lắng
nghe cậu ấy, tôn trọng cậu ấy cũng như ý kiến của cậu ấy, và chấp nhận cậu ấy như cậu ấy vẫn vậy. Và con sẽ được đền
đáp công bằng. Giống như mẹ đã yêu bố như bố vẫn vậy.
Biết mình được yêu vì con người thực của mình sẽ khiến con cảm thấy tình yêu thật sự là chốn thiên đường, nơi mà con
có thể từ bỏ mọi "vũ khí". Nó cho phép con được thực sự là mình mà không hề phải lo sợ bị giễu cợt và chối bỏ. Điều đó
tuyệt vời vô cùng.
Chúc con được nghe lời-tỏ-tình-không-lãng-mạn: “Anh yêu em, như em vẫn vậy!”
Nhu Nhược
Một hôm tôi gọi cô Iulia Vasilievna - gia sư của
bọn trẻ đến phòng làm việc. Đã đến hạn thanh
toán tiền công cho cô ấy.
- Cô ngồi xuống đi, cô Iulia Vasilievna - tôi nói -
tôi sẽ thanh toán tiền công cho cô. Tôi chắc cô
cũng cần tiền, nhưng là một người tự trọng nên
chắc cô không tiện hỏi, đúng không? Chúng ta đã
thoả thuận với nhau là 30 rúp một tháng nhỉ.
- 40 rúp chứ ạ…
- Không, chỉ 30 rúp thôi. Tôi có ghi vào sổ rồi mà.
Bao giờ tôi cũng chỉ trả cho gia sư 30 rúp một
tháng thôi. Xem nào, cô đã làm cho chúng tôi hai
tháng rồi nhỉ.
- Hai tháng 5 ngày ạ....
- Không chính xác hai tháng. Tôi có ghi đây mà.
Vậy là phải trả cho cô 60 rúp...trừ đi 9 ngày chủ
nhật...Các chủ nhật cô chỉ đưa thằng Koha đi dạo
thôi mà, có học hành gì đâu...cộng 3 ngày lễ…
Cô Iulia Vasilevna mặt đỏ bừng, tay mân mê gấu
áo, nhưng vẫn không nói gì.
- 9 chủ nhật, 3 ngày lễ vị chi là 12 rúp. Thằng Ko-
lia bị ốm mất 4 hôm, không học, cô chỉ trông mỗi
con Va ria...3 ngày cô bị đau răng vợ tôi cho cô
nghỉ buổi chiều...12 với 7 là 19. Sáu mươi rúp
trừ đi 19 rúp, vậy chỉ còn 41 rúp, đúng không cô?
Mắt trái của cô Iulia đỏ ngầu và ngân ngấn nước
mắt, cằm cô run lên bần bật. Nhưng chỉ thấy cô
ho và xì mũi, tuyệt nhiên không nói lời nào!
- Đêm giao thừa cô đánh vỡ cái tách uống trà với
các đĩa cùng bộ. Tôi sẽ trừ tiền lương của cô đi 2
rúp nữa...Thực ra cái tách ấy đắt hơn kia, vì đó
là đồ gia bảo mà, nhưng thôi! Cũng không nên so
đo quá với cô. Một lần do cô không cẩn thận đã
để thằng Kolia trèo lên cây làm rách mất chiếc áo
khoác...Trừ thêm 10 rúp nữa...Rồi cũng vì cô lơ
là nên con hầu đã ăn cắp mất đôi giày của con
Varia. Cô phải trông nom chúng cẩn thận chứ. Tôi
trả lương để cô dạy dỗ và trông chúng nó cơ
mà...Vậy trừ tiếp 5 rúp...Hôm mồng 10 tháng
giêng cô mượn của tôi 10 rúp…
-Tôi có mượn đâu ạ...Giọng cô Iulia nghèn nghẹn.
- Tôi đã ghi cả đây mà lị.
- Vâng, thế cũng được ạ.
- Vậy là 41 trừ đi 27 còn lại 14.
Lúc này thì hai mắt cô giáo trẻ đã đầy nước...
Trên chiếc mũi thanh, cao của cô đã lấm tấm mồ
hôi. Thật tội nghiệp!
- Tôi chỉ vay vợ ông có 3 rúp - giọng cô run run -
Đúng có một lần 3 rúp mà thôi.
- Thế à? Vậy mà tôi không hề biết gì cả. Thảo nào
trong sổ tôi không thấy ghi. 14 rúp trừ 8 còn 11.
Đây, tiền lương của cô đây, cô giáo thân mến ạ! 3
này, 3 này, 8 này, 1 rúp, 1rúp. Xin cô nhận cho?
Và tôi đưa cho cô 11 rúp. Cô nhận lấy chúng bằng
những ngón tay run rẩy rồi nhét vào túi.
- Cám ơn ông - cô nói thì thầm.
Tôi đứng dậy và tiến lại phía cô. Một sự tức giận
xâm chiếm lấy tôi. Tôi cáu phát điên lên.
- Cô cám ơn cái gì? - Tôi sẵng giọng.
- Vì ông đã trả lương cho tôi...
- Nhưng cô không thấy là tôi ăn chặn của cô, bóc
lột cô hay sao? Cô còn cám ơn cái nỗi gì?
- Ở những nơi khác người ta còn chẳng trả cho
tôi đồng nào kia.
- Không trả ư? Cũng dễ hiểu thôi! Thì tôi cũng vừa
đùa cô đấy thôi. Tôi muốn dạy cho cô một bài
học. Nhưng xin cô cứ yên tâm, tôi sẽ trả đủ 80
rúp cho cô. Chúng ở trong chiếc phong bì kia kìa,
tôi đã chuẩn bị sẵn rồi. Nhưng tôi không hiểu tại
sao cô lại có thể nhẫn nhục đến thế? Sao cô không
cãi lại tôi? Sao cô cứ ngồi im như thóc thế. Chẳng
lẽ có thể nhu nhược đến thế sao?
Cô giáo mỉm cười rầu rĩ và tôi đã đọc được trên
mặt cô hai chữ "có thể". Tôi đã xin lỗi cô gia sư vì
bài học tàn nhẫn vừa rồi và đưa cho cô cả 80 rúp
mà cô đáng được nhận trong sự ngạc nhiên đến
tột độ của cô. Cô ngượng nghịu cảm ơn và lui ra.
Tôi nhìn theo cô hồi lâu và chợt nghĩ: "Trên đời
này làm kẻ mạnh mới dễ làm sao!"
- Truyện ngắn của A.P.Sêkhốp (Nga)
Văn phong trên trang bách khoa toàn
thư mở trực tuyến đôi khi có vẻ thiếu tự
nhiên do tác giả của các bài viết có thể
không phải là con người.
Ngày càng xuất hiện nhiều bài viết đăng tải trên Wikipedia
có tác giả là các phần mềm tự động hay robot mạng (bot).
Những "cây bút" này sáng tác bằng cách trích lấy thông tin
chưa xử lí từ các cơ sở dữ liệu, rồi dùng các thuật toán để
tạo ra câu văn và bài viết theo những khuôn mẫu tiêu
chuẩn.
Trong thực tế, theo một thống kê mới đây của báo Wall Street Journal, một chương trình bot đơn lẻ ở Thụy Điển đã viết hơn 2,7
triệu bài trên Wikipedia, tức là khoảng 8,5% tổng lượng bài được đăng tải của trang. Robot mạng có tên “Lsjbot” này do nhà
quản lí đại học Thụy Điển Sverker Johansson, người có học vị trong nhiều lĩnh vực như ngôn ngữ học, kĩ thuật dân dụng, kinh tế
và vật lí hạt, sáng chế.
Lsjbot có khả năng tạo ra tới 10.000 bài viết mới mỗi ngày. Hầu hết các bài viết của robot mạng này tập trung vào các loài động
vật hoặc các thị trấn nhỏ ở Philippines.
Khoảng 2/3 số bài của Lsjbot được viết bằng tiếng Philippines, số còn lại bằng tiếng Thụy Điển (vợ của ông Johannson là người
Philippines). Một khi ông Johannson hướng cài đặt Lsjbot tập trung vào một chủ đề nào đó, nó sẽ viết và cho đăng tải các bài lên
Wikipedia một cách tự động.
Bách khoa toàn thư mở hiện chấp nhận dung chứa các bài viết từ nhiều chương trình phần mềm tự động như vậy, chẳng hạn
như rambot, loại robot mạng được sử dụng để tạo ra những bài viết về các thành phố và hạt của Mỹ. Tuy nhiên, sáng chế của
ông Johannson cho tới nay là tác giả robot mạng nổi tiếng nhất.
Việc sử dụng các bot để tạo ra các bài viết vấp phải không ít lời chỉ trích. Dẫu vậy, ông Johannson đã lên tiếng biện minh cho cách
làm này và tuyên bố rằng, có quá nhiều bài viết trên Wikipedia bắt nguồn từ những "gã ngu dốt" da trắng. Ông lấy ví dụ, trên
trang Wikipedia bằng tiếng Thụy Điển, các bài viết đề cập tới hơn 150 nhân vật trong bộ phim "Chúa tể những chiếc nhẫn", trong
khi chỉ nhắc tới không đầy 10 người liên quan đến cuộc chiến tranh Việt Nam.
Theo VietNamNet. Nguồn Discovery, Wall Street Journal
Má y tí nh bá ng lá mộ t thiế t bi di độ ng hữ u í ch bở i tí nh ná ng gộ n nhế vá tiế n du ng, tuy nhiế n cu ng ví vá y má nộ độ i hộ i khá
nhiế u tở i nguộ n pin đế cộ thế sữ du ng lá u dá i. Dữở i đá y sế lá 10 má u MTB cộ thở i lữở ng pin lá u nhá t trế n thi trữở ng hiế n náy
má bá n cộ thế quán tá m đế n đế đá p ữ ng chộ cộ ng viế c cu á mí nh.
Tá t cá cá c má u MTB dữở i đá y đế u đá trá i quá cá c bá i thữ nghiế m khi đáng ở chế độ lữở t wếb vở i Wi-Fi vá độ sá ng 150 nit đế
đưa ra đượ c như ng kế t qua chí nh xa c nha t.
1. Amazon Kindle Fire HDX 8.9
Amázộn Kindlế Firế HDX 8,9 inch khộ ng chí lá mộ t trộng nhữ ng
má u MTB cáộ cá p nhá t cu á Amázộn má má y cộ n sở hữ u mộ t thở i
lữở ng pin á n tữở ng nhá t hiế n náy trế n thi trữở ng vở i thở i gián sữ
du ng lế n đế n 13 giở 42 phu t liế n tu c. Má y sở hữ u má n hí nh 8,9
inch cộ độ phá n giá i 2K (2560 x 1600 pixếl) vá chá y VXL lộ i tữ
Snápdrágộn 800.
2. Lenovo Yoga Tablet 8
Đư ng vị trí thư haị la ma u MTB Yoga Tab-
lết 8 cu á Lếnộvộ vở i thở i lữở ng pin lế n tở i
13 giở 6 phu t. Má y cộ thiế t kế lá m tữ
khung nhộ m nguyế n khộ i vá cộ thế tá ộ rá
đượ c nhịế u chế đo sư du ng kha c nhau.
Yộgá Táblết 8 sở hữ u má n hí nh 8 inch, độ
phá n giá i 1280 x 800 pixếl, chá y VXL Mế-
diáTếk vá RAM 1 GB.
3. ASUS Transformer Book T100
Má u má y cộ thiế t kế lái giữ á láptộp vá MTB Tránsfộrmếr Bộộk T100 cu á ASUS cu ng lộ t vá ộ trộng dánh sá ch ná y vở i thở i lữở ng pin cu ng đá ng nế , hởn 12 giở 28 phu t hộá t đo ng lịế n tu c. Đế co thế đa t đượ c thợ ị lữở ng pin á n tữở ng ná y, má y đữở c tráng bi VXL tiế t kiế m điế n Atộm Báy Tráil, kế t hở p dộck bá n phí m cộ đi kế m pin vá chá y HĐH Windộws 8.1 mở i nhá t.
4. Apple iPad Air
Khộ ng cộ gí lá khi Applế vở i sá n phá m Ipád Air cu ng gộ p má t trộng dánh sá ch nhở dung lữở ng pin khá á n tữở ng cu á mộ t thiế t bi cộ độ mộ ng nhữ má y. Ở phiế n bá n ná y, đo mo ng đa đượ c gịa m đị đa ng kế tuy nhiế n, thở i lữở ng pin lá i khộ ng hế bi hi sinh má cộ n đá t đữở c hởn 11 giở 51 phu t hộá t độ ng (chế độ Wi-Fi) vá 10 giở 47 phu t (chế độ LTE). Phá n lở n đa t đượ c địế u na y la nhở vá ộ VXL 64 bit A7 hộá t độ ng nhánh vá má nh mế hởn trữở c.
5. Apple iPad Mini 2
Má u má y tộ hởn đá lá m đữở c nhữ vá y nế n khộ ng cộ lí dộ gí má má u má y nhộ hởn cộ thế khộ ng lá m đữở c. Chiế c iPád Mini 2 cu á Applế cu ng cộ thở i lữở ng pin đá t khộá ng 11 giở 06 phu t khi ở chế độ Wi-Fi du rá ng đá đượ c trang bị ma n hí nh Rếtịna đượ c cho la tiế u tộ n khá nhiế u điế n ná ng.
6. Nokia Lumia 2520
Má u sá n phá m MTB đá u tiế n cu á Nộkiá ngáy sáu khi rá má t đá tá ộ đữở c nhiế u tiế ng váng trộng độ mộ t ữu điế m má khộ ng thế ná ộ khộ ng nhá c tở i độ i vở i má y lá thở i lữởng pin bở i vá n đế ná y luộ n lá mộ t trộng nhữ ng mộ i lộ há ng đá u cu á cá c má u MTB Windộws. Tuy nhiế n, má y đá lá m đữở c điế u độ vở i thở i lữở ng pin độ đữở c khi khộ ng cộ dộck lá 10 giở 26 phu t vá thế m dộck bá n phí m lá 12 giở 24 phu t.
7. Sony Xperia Z2 Tablet
Cu ng ná m trộng tộp nhữ ng MTB cộ thở i lữở ng pin lá u nhá t hiế n náy, Sộny Xpếriá Z2 Táblết hộá n tộá n cộ thế đá p ữ ng đượ c nhu ca u tho ng thượ ng cu a ngượ ị du ng trộng khộá ng thở i gián sữ du ng lế n tở i 9 giở 30 phu t liế n tu c.
8. Samsung Galaxy Note Pro 12.2
Đo ng go p va o danh sa ch, Samsung
cu ng tá ộ rá mộ t má u MTB cộ thở i
lữở ng pin khá tộ t trế n thi trữở ng hiế n
náy ở phá n khu c MTB cở lở n. Má c du
sở hữ u mộ t má n hí nh cở lở n lế n tở i
hởn 12 inch những thở i lữở ng pin vá n
luộ n đữở c đá m bá ộ ộ n đi nh vở i tộ i đá
9 giở 32 phu t sữ du ng.
9. Samsung Galaxy Tab S 10.5
Khá c vở i má u Gáláxy Nộtế Prộ 12.2,
má y chí sở hữ u mộ t má n hí nh 10,5
inch tuy nhiế n vế cở bá n vở i hởn 8
giở 57 phu t sữ du ng thí độ cu ng lá
mộ t cộn sộ khá cáộ hiế n náy trộng
khá n phu c MTB 10 inch trế n thi
trữở ng.
10. Dell Venue 11 Pro
Khá lẻ loi trên thị trường bởi tính phổ
biến không được cao như các dòng
MTB khác đến từ Apple, Samsung,
Asus hay Sony nhưng chiếc Venue 11
Pro của Dell vẫn có thể làm hài lòng đa
số người dùng nhờ thời lượng pin cực
khủng, lên đến 15 giờ 40 khi ở chế độ
cắm dock bàn phím, tuy nhiên nếu như
không có sự trợ
giúp đó thì máy
cũng chỉ cung cấp
hơn 8 giờ làm việc
liên tục cho người
dùng.
Ngày xưa ở xứ Phù tang chưa có hoa anh đào như bây giờ. Tại một ngôi làng xinh xinh ven núi Phú
Sĩ ,có một chàng trai khôi ngô tuấn tú dũng cảm khác thường. Năm chàng mới tròn một tuổi, có
một đạo sĩ phiêu bạt ghé qua nhà, nhìn cậu bé, mỉm cười đặt vào tay người cha thanh sắt đen
bóng rồi lặng lẽ ra đi.
Lúc đấy đang mùa đông tuyết rơi tầm tã vị đạo sĩ đi khuất trong mưa tuyết rồi mà người cha vẫn
thẫn thờ nhìn trông theo. Đặt thanh kiếm vào tay người vợ trẻ, ông nói như thì thầm: “Hãy cất kỹ
và giao thanh sắt này lại cho con trai chúng ta khi nó tròn 14 tuổi. Số phận đã an bài nó sẽ trở
thành một kiếm sĩ lừng danh”.
Cha cậu bé qua đời. Người vợ trẻ ở vậy nuôi con. Thanh sắt đen bóng được giao lại cho chàng trai
năm cậu tròn 14 tuổi. Cậu rùng mình vuốt ve kỹ vật huyền bí nặng nề ấy. Một sức mạnh kỳ lạ, một
khát khao khó hiểu tràn ngập vào cơ thể tươi non dũng mãnh của cậu. Người mẹ chưa kịp nói gì
thì cậu đã run rẫy thốt lên trong cảm xúc nghẹn ngào: “Ta phải trở thành một kiếm sĩ nổi tiếng
nhất đất nước này”.
Chàng trai đến rạp đầu xin thụ giáo một võ sĩ đạo lừng danh. Vị samurai ngắm nhìn chàng trai từ
đầu đến chân, trầm ngâm suy tư bất động hàng giờ liền. Cuối cùng ông thở dài lẩm bẩm một mình
“oan nghiệt” và chấp thuận. Thời gian thấm thoát thoi đưa, tuổi 18 thanh xuân tràn trề sức sống
đến với người kiếm sĩ. Tay kiếm của chàng khiến những samurai kiêu hùng nhất cũng phải e dè.
Nhưng còn thanh sắt? Chàng đã tự mình rèn nó thành thanh kiếm sáng ngời đầy uy lực. Nhưng
chưa được. Một thanh kiếm báu thực sự phải được tắm mình trong máu ngay trong ngày khai
trận. Biết nhúng lưỡi thép uy lực này vào máu ai khi chàng chưa hề có kẻ thù, khi chàng chưa hề
đối mặt với kẻ cướp, khi chàng chưa tìm được bất cứ lý do gì để quyết đấu một phen? Lúc này
người mẹ và người thầy của chàng đã khuất núi. Cô gái duy nhất của vị võ sư lừng danh năm xưa
là người thân yêu còn lại duy nhất của chàng. Mỗi ngày khi nắng đã tàn lụi trên núi Phú sĩ, đêm đã
tràn ngập trên xóm núi, cô gái lại buồn bã nhìn chàng ngồi bất động, trầm tư bên bếp lửa. Chàng
không còn cười nữa, mắt chàng lạnh như tuyết, chàng ôm thanh kiếm mà ước mơ ngày nó được
tắm mình trong máu để trở thành bảo kiếm vô địch thiên hạ.
- Anh thân yêu! Có phải chăng đối với anh thanh kiếm này là tất cả? Nếu nó không được tắm mình
trong máu để ngập trong khí thiêng thì anh sẽ mãi mãi buồn đau?
Nhìn vào bếp lửa, chàng trai vuốt ve thanh kiếm trong lòng và nói chậm rãi rất quả quyết:
- Chỉ buốn đau thôi ư? Không đâu! Đối với anh, thanh kiếm là sự nghiệp, là cuộc sống, là tất
cả…..làm sao anh có thể coi mình là một võ sĩ đạo chân chính khi thanh kiếm của anh chưa từng no
say trong máu? Trời ơi!
Anh chết mất! Sao thời
buổi này yên bình đến
thế? Sao không có kẻ
cướp nào thúc giục
anh xuống kiếm, không
có kẻ cuồng ngông nào
thách đấu với anh?
Cô gái mỉm cười đau
đớn. Cô chỉ hỏi để
khẳng định quyết tâm
của mình thôi:
- Anh thân yêu! Cho em
được cầm lấy thanh
kiếm của chàng một
chút thôi.
Cầm thanh kiếm đen
bóng, sắc lạnh cô gái
nhìn chàng bằng ánh mắt buồn thăm thẳm rồi đột ngột đâm thẳng vào tim. Máu trào ra ướt đẫm
tấm thân mảnh dẻ của nàng, nhuộm hồng chiếc áo kimono trắng nõn, trinh bạch. Chàng trai hốt
hoảng rú lên kinh hoàng, vươn tay rút phăng thanh kiếm khỏi lồng ngực cô gái. Dưới ánh lửa bập
bùng, thanh kiếm ngời sắc xanh rực rỡ, hào quang loé lên lộng lẫy lạ thường: nó đã được no mình
trong máu!
Nhưng từ đó ,chàng trai hoàn toàn cô độc. Không samurai nào thèm kết bạn với anh. Họ nhìn sang
chỗ khác khi đối mặt trên con đường hẹp. Họ rời khỏi quán trà khi anh bước vào. Họ từ chối khi
anh thách đấu….Cho đến một hôm, một buổi chiều mùa đông, khi những bông tuyết đầu mùa vừa
rơi, chàng trai ôm thanh kiếm đến bên mộ cô gái. Chàng thì thầm: “Tha lỗi cho anh. Anh đã hiểu ra
rồi…”Chàng bình thản cắm sâu mũi kiếm vào bụng rạch một đường mạnh mẽ và rút kiếm ra phủ
gục bên cạnh mộ. Thanh bảo kiếm cắm sâu vào mộ đất….tuyết không ngừng rơi….đến sáng. Tuyết
đã ôm trọn chàng trai và ngôi mộ vào vòng tay của mình. Chỉ còn lại một cây hoa lạ, mơn mởn
vươn lên tươi cười, hồng thắm. Không ai biết hoa hoá thân từ thanh kiếm ấy. Người ta đặt tên
hoa là Anh đào. Hoa anh đào có nhiều loại mọc được ở nhiều nơi. Nhưng không nơi đâu đẹp bằng
hoa đươc ươm mầm và trổ bông ở vùng núi Phú sĩ.
Thằng lớn lấy vợ, anh và vợ vào tận nhà chị nói chuyện. Thiệp cưới chia làm hai, khách bên anh thì ghi tên anh và tên vợ mới, khách bên chị thì ghi tên anh chị. Anh phân tích:
- Bạn làm văn chỉ biết tôi với dì nó chứ biết bà là ai. Vì ngày vui của con, bà …
- Tôi sao cũng được! – Chị ngắn gọn.
Ngày cưới của con, trên sân khấu lung linh đèn hoa và pháo sáng, con trai chị đứng giữa bố và dì. Đôi trẻ tươi cười rạng ngời hạnh phúc. Những ánh mắt đồng nghiệp nhìn chị …
Sao cũng được, chị nhủ với mình. Mỉm cười mà nước mắt
chực rơi.
Con gái nhìn giàn mướp đang trổ hoa vàng rực, hít hà:
- Bố mẹ sướng thật, nụ mướp ở thành phố là đặc sản đấy!
Vừa nói, con gái vừa kiễng chân hái từng chùm hoa mướp. Bữa tối có món nụ mướp xào, con gái vừa ăn vừa tấm tắc khen ngon. Bố mẹ cười rạng rỡ, tội nghiệp con gái, thành phố thứ gì cũng thiếu. Con gái đâu hay bố mẹ không ai thò đũa gắp miếng nào.
Cả vụ mướp đã nằm trong dĩa đặc
sản.
Ly hôn, hai đứa con đồng lòng theo mẹ vì bố có vợ mới từ trước ngày xách túi ra khỏi nhà. Hơn chục năm trôi qua, anh bỏ việc ở cơ quan Nhà nước nhảy ra ngoài làm riêng, giờ đã là sếp bự. Cũng nhờ vốn của bố vợ hai.
Hai đứa con thi đại học không đậu, anh nói chúng ra ở với anh, anh lo việc cho. Vợ mới của anh cũng đồng ý, cô ấy cũng thương, cũng quý con chồng chứ không như những bà mẹ ghẻ khác, dù có với anh hai đứa con.
Vợ chồng anh lo công việc cho thằng lớn, kiếm trường cho thằng nhỏ, hai đứa ở luôn ngoài nhà dì “cho mẹ đỡ vất vả”.
Họp mặt bạn cũ, con trai thấy cha không được bạn bè chào mừng. Cha đi đến đâu, người ta lảng đi đến đấy. Con trai nhớ cả tháng trước, cha luôn miệng nhắc về những người bạn cũ, ánh mắt sinh động, nụ cười vui vẻ, đến nỗi hôm nay tới nơi, chưa cần giới thiệu, con trai cũng nhận ra được một số người trong câu chuyện của cha.
Cha dường như say, bước đi hơi chuệnh choạng nhưng vẫn tìm được lối về bàn. Mấy bác trong bàn đang nói chuyện về dự án tầm cỡ nào đó, dường như con trai có nghe cha nhắc đến một hai lần. Con trai nghĩ bụng, cha chỉ là một lão nông, biết gì về dự án quốc gia, quốc tế?
Câu chuyện lại nói đến con của một ai đó bị bệnh tim, nghe đâu rất nặng. Con trai nhìn cha, thấy cha lạc lõng gữa những bạn bè thành đạt. Cha vẫn cười, ánh mắt ấm áp hướng về các bạn. Cha có nhận ra không, họ lạnh lùng?
Con trai chở cha về, giờ cha đi đâu cũng khó khăn, sau vụ tai nạn, cha không còn khoẻ mạnh như trước. Để vượt hơn 200 cây số đến với buổi họp mặt, cha đã cố gắng bao nhiêu. Trong túi, thuốc mang theo bịch lớn bịch nhỏ.
- Con có ghi lại tên bệnh viện con chú Sáu đang nằm không?
- Có, có cả nhà vợ chú Tư nữa, nghe nói thím bị tai biến nửa năm nay.
- Ừ, mai con ra ngân hàng …
- Cha …
- Tiền hết kiếm mấy hồi.
- Sao cha không nói cho mấy chú đó biết, cha …
- Mấy chú ai cũng là lãnh đạo, công việc bộn bề mà còn nhớ mời cha đến họp mặt. Cái tình cái nghĩa mới quý, con à.
Anh ra trường, rất nhanh kiếm được việc làm, anh gọi điện về nói đứa nào lên ở với anh, anh tìm việc cho.
Cái Ba khăn gói lên thành phố, rất nhanh đã lại khăn gói trở về. Ba mẹ mắng, nó mếu máo:
- Anh Hai giờ khác lắm, vẫn ở nhà trọ nhưng quần áo đẹp, nói tiếng thành phố.
Cái Ba vẫn không quên được ánh mắt bạn gái anh Hai nhìn nó, vẻ mặt nhăn nhó. Dân miền Trung tiếng khê nồng, nặng trịch, sinh ra đã nghe tiếng ấy, nó đã đi đâu khỏi cổng làng mà biết tiếng mình không giống tiếng nơi khác. Nó không nghĩ có một ngày tiếng nói của nó lại thành nỗi sợ của người khác.
Anh Hai về, cái Ba bỏ trốn ra vườn sau. Thằng Tư ra tìm kêu nó vào nhà, cái Ba ngỡ ngàng nhìn anh Hai trong chiếc áo sờn, cái ba lô cũ từ ngày rời nhà đi ra phố. Nó len lén nhìn, thấy anh Hai đúng là anh Hai thật, tiếng nói vẫn như xưa. Anh Hai cười buồn:
- Có sung sướng gì khi phải đeo “mặt nạ” đâu em.
10 UNITECH WEEKLY - SỐ 38 - 28/04/2012
CHỊU TRÁCH NHIỆM XUẤT BẢN Tạ Thị Trâm Anh Tổng biên tập Nguyễn Thị Trâm Anh Phó tổng biên tập Lê Khánh Ly Đồ họa Cùng Biên tập viên BBT Unitech Weekly
United Technologies Corporation Add: 07th Floor - Danang Software Park 02 Quang Trung St., Danang City, Vietnam Tel: 84 511 3888747 Fax: 84 511 3888746
Web:www.unitech.vn
United Technologies Corporation Add: 07th Floor - Danang Software Park, 02 Quang Trung St., Danang City, Vietnam Tel: 84 511 3888747 Fax: 84 511 3888746
Web:www.unitech.vn
Phát minh đáng giá
Trong suốt một thời gian dài,
các vị khách đến nhà một anh
chàng nọ nổi tiếng là thông
minh có tài phát minh nhiều cái
mới lạ. Các vị khách đều băn khoăn không
hiểu sao cái cổng nhà anh ta lại khó mở
đến thế.
Một người bạn thân không chịu được bèn
nói:
- Cổng nhà cậu nặng, tớ phải cố hết sức
mới mở được. Cậu là một người thông
minh đáng nhẽ cậu phải nghĩ ra một cách
gì để làm nó tốt hơn chứ?
Chủ nhà mỉm cười:
- Cái cổng chẳng làm sao đâu. Thực ra nó
còn là một phát minh cực kỳ đáng giá đấy
- Cậu không đùa đấy chứ?
- Không, hoàn toàn nghiêm túc, bởi vì cái
cổng này được gắn liền với cái máy bơm
nước và như thế mỗi người
khách đến đã bơm cho mình 20
lít nước từ giếng lên.
Ném luôn đi
Trong một chung cư nọ, ông lão sống ở
tầng dưới còn cậu thanh niên ở tầng trên.
Cứ 11 giờ đêm ông lại thức giấc vì chàng
trai đi chơi về, tháo giày ném rầm rầm
xuống sàn. Ông già gặp chàng trai và nói:
- Cháu ơi, nếu về khuya thì cháu làm ơn
tháo giày đặt xuống sàn, đừng vứt mạnh
làm ông giật mình mất ngủ.
Cậu thanh niên biết lỗi, vâng dạ rối rít.
Khuya hôm sau, theo thói quen cậu ta lại
tháo chiếc giày thứ nhất vứt đánh rầm
xuống sàn nhà. Chợt nhớ ra lời dặn của
ông già, chiếc kia cậu vội nhẹ nhàng đặt
cạnh chân giường.
Khá lâu sau, cậu thanh niên giật mình
thấy ông lão từ dưới gác mò lên, khẩn
khoản:
- Cháu ơi, cháu làm ơn vứt nốt chiếc giày
còn lại xuống đi để ông còn bắt đầu ngủ.
Mọi quý bà đều thích
Có một người đàn bà đi máy
bay mang theo một viên kim
cương và không biết làm cách
nào qua hải quan được.
Chợt bà thấy một cha cố đang
đi ngang qua bèn nhờ cha cố
đem qua hải quan dùm. Đến
chỗ khai báo nhân viên hải quan
hỏi cha:
- Cha có gì khai báo không?
Cha cố chuẩn bị nói không
nhưng chợt nhớ viên kim cương
trong túi quần và không nên cãi
lời chúa răn là không được nói
láo nên cha nói:
- Từ thắt lưng cha trở lên không
có gì quí giá còn từ thắt lưng trở
xuống thì có một vật mà mọi
quý bà đều thích.
Nhân viên hải quan cười nói:
- Cha vui tính quá! Mời cha
qua.
Người chồng tinh tế
Risa và Mary là đôi bạn thân. Cả
hai đều đã có gia đình nhưng mỗi
khi gặp nhau, họ thường phàn nàn
rằng chồng của mình không hề
cảm thấy may mắn khi được
chung sống với những công trình
hoàn hảo của thượng đế.
Một buổi sáng đẹp trời, Mary bàn
với Risa:
- Chúng ta cần phải đi thẩm mỹ
viện. Cần phải cho các lão chồng
biết được giá trị thực của chúng
ta.
Risa cho là phải và cả hai nhất trí sẽ
gặp lại nhau vào hôm sau. Sáng hôm
sau, vừa gặp nhau, Risa tỏ vẻ bực tức:
- Lão Peter nhà tớ làm tớ tức điên
người! Tớ hỏi xin lão 5.000 bảng để đi
thẩm mỹ viện.
- Đoán ra rồi, cái lão keo kiệt ấy
không cho cậu chứ gì?
- Không, lão quá đáng lắm. Lão nhìn
tớ từ đầu tới chân rồi rút ví đưa ngay
cho tới 20.000 bảng.
Đi bằng gì?
Ông dạy cháu:
- Cháu ạ, mình là đàn
ông phải có lòng tự
trọng! Cháu biết không, ngày xưa
ông đã đi bộ 10km để đến nhà kẻ
xúc phạm ông và đấm cho hắn
một phát giữa mặt đấy!!!
- Thật thế ạ! Thế ông lại đi bộ
10km để về nhà ạ?
- À không, ông đi bằng xe cứu
thương.
UNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLY
Cảm ơn các bạn đã đọc báo. Cảm ơn các bạn đã đọc báo.
Mọi ý kiến đóng góp xin vui Mọi ý kiến đóng góp xin vui lòng gửi về hòm mail lòng gửi về hòm mail
[email protected]@unitech.vn