426

Vì Đó Là Anh

  • Upload
    others

  • View
    1

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Vì Đó Là Anh
Page 2: Vì Đó Là Anh

VÌĐÓLÀANH—★—

Tácgiả:KristanHigginsNgườidịch:DươngHàPhươngNhàXuấtBảnPhụNữ-3/2016

ebook©vctvegroup09-06-2018

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Page 3: Vì Đó Là Anh

MụclụcGiớithiệuChương1Chương2Chương3Chương4Chương5Chương6Chương7Chương8Chương9Chương10Chương11Chương12Chương13Chương14Chương15Chương16Chương17Chương18Chương19Chương20Chương21Chương22Chương23Chương24Chương25Chương26Chương27Chương28Chương29Chương30Chương31Chương32Chương33Chương34Chương35Chương36Chương37

Page 4: Vì Đó Là Anh

LờiKết

Page 5: Vì Đó Là Anh

V

Giớithiệu

ìĐóLàAnhlàmộtcuốntiểuthuyếtkhôihàivềcâuchuyệntìnhyêucủacôphóngviên30tuổi-Chastity.Saumộtkhoảngthờigiandài cố gắngbám trụ ởmảnhđấtMahattanphùhoanhưngđầyrẫybonchen,cônàngđãquyếtđịnhquaytrởvềvớinơichônraucắtrốncủamình.Khôngđơngiảnlàđượctrởvềbêngiađìnhcùngvớibốmẹvàbốnônganhtrai.Quyếtđịnhlầnnàycủacôcònmang một phần trách nhiệm của mình với “đám trứng còn lạitrongbụng”.

Vàvậnmayđãmỉmcườivớicônàng,trongmộtcuộcphỏngvấnphục vụ cho loạt bài viếtmới củamình,Chas đã tình cờ gặp gỡchàngbácsĩđiểntraiRyanDarling-đúngchấtDr.Dreamycủađờimình,mẫungườimàcôluônmongmuốnlậpgiađình.

Trớ trêu thay, cũng tại thời điểmđó,Chastity lại gặp lạimốitìnhđầu từ thờiđạihọcmà cônhững tưởngđãđể lại trongquákhứtừlâu...

LiệurằngChastitycótìmđượchạnhphúcthựcsựchocuộcđờimình?Liệucôcóđủbảnlĩnhđểgiảiquyếtmớbòngbongđầyrắcrốivàtrắctrởnàykhông?HãycùngđónđọcVìĐóLàAnhcủanữnhàvănnổitiếngKristanHigginsđểtìmđượclờigiảiđáp!

Page 6: Vì Đó Là Anh

“A

Chương1

nhnghĩchúngmìnhnênchiatay”.

Miệngháhốc, tôi cốhítmộthơi thậtsâuđể trấn tĩnh lại, thếquáinàomàmiếngnấmtôivừabỏvàomiệnglạirơituộtxuốngcổhọngvànghẹncứngthếcơchứ.Jasonvẫntiếptụcnóimàkhônghềnhậnratôiđangcảmthấykhóchịu.“Chúngtacũngđãcốgắngrồi,emkhôngthấysao.Ýanhlà,đâuphảichúngtavừamới...”

Cóvẻtôibịnghẹnthậtrồi.Nướcmắttôigiàngiụa,ngựctôithắtlại. Jason, trước khi đá em liệu anh có phiền sơ cứu giúp emkhông? Tôi đấm mạnh tay xuống bàn, đống dao dĩa kêu loảngxoảng,nhưnganhchàngJasonngungốcđólạitưởngtôiđangsốcvì bị đá chứkhông phải vì ngạt thở.Anh ta nhìn lảng sang chỗkhác.

Tôisắpchếtđếnnơivìcáimónkhaivịchếttiệtnày.ĐánglẽtôikhôngnêngọimónđónhưngđấylàmónđặcbiệtcủaquánEmo’snày,miếngnấmnhồingậymùibơ tỏivàphảngphấthươngmùitâythậthấpdẫn...Hítthởđinào.Giờkhôngphảilúclàmnhàphêbìnhẩm thực.Họng tôi càng lúc càng thít lại.Tôi nắm tayđấmmạnhvàolồngngựcvàquăngngườixuốngbàn.Miếngnấmvăngra,đậptrúnglynướcvàrơixuốngtấmkhăntrảibàntrắng.Tôihítmộthơithậtsâuvàbắtđầuhosặcsụa.

Jasonnhìnmiếngnấmtỏvẻghêtởm.Thếlàchẳngkịpnghĩgì,tôi chộptới lấykhănăngóingaycái thứgớmghiếcđó lạivàhítthêmmộthơi căng lồngngực.Hít thở, hít thở.Xém chút nữa làchếtnghẹnrồi.

“Emvừanghẹnsuýtchếtđấy,đồngốc”.Tôikhòkhè.

Page 7: Vì Đó Là Anh

“Ôithếà,anhxinlỗi.Maymàemkhônglàmsao.”

CáichuyệntôihẹnhòvớiJasonđãkhótinlắmrồi,vậymàgiờanhtalạicònđòiđátôi.Đátôiư.Đánglẽtôilàngườiđáanhtamớiđúng.

Tôi liếc nhìnmảnh khăn giấy đang chứa chấp tên thủ phạmsuýtnữalấymạngmình.Tộinghiệpngườiphụcvụnàophảidọndẹpcáiđốngkinhtởmấy.Tôicónênnóitrướcchohọbiếtkhôngnhỉ.Nếukhông,thếnàohọcũngvôtưrũnóravàrồimiếngnấmăndởcủatôisẽbayvèovèotrongbếpvàrơixuốngnềnnhà,cũngcókhinátbétdướichânaiđó...

Tập trungnào,Chastity, đừng có xaonhãng.Màyđang bị đáđấy.Ítnhấtcũngphảihỏirõlýdochứ.“Đượcrồi,Jason.Embiếtgiữachúngtachẳngphảilàtìnhyêusétđánhgì,nhưngítraanhphảinóichoembiếttạisaochứ?”

Jason,ngườibạntraibatuầncủatôi,vẫnbìnhtĩnhnhấpmộtngụmrượuvàhỏimàkhôngbuồnnhìnthẳngvàtôi.“Chúngtacónhấtthiếtphảinóirõchuyệnnàykhông,Chastity?”

“Hừm,cứcho làemcóthóiquenthuthậpthôngtinđi.Emlànhàbáomà,anhbiếtđấy”.Tôicốcườilàmhòadùthựctâmchẳngthấythânthiếtvớianhtachútnàonữa.NghĩlạithìcólẽtôicũngchưakhinàocảmthấythânthiếtvớiJason.

“Emthựcsựmuốnbiếtà?”

“Vâng,emrấtmuốnbiết”.Tôingậpngừng,dùtrongbụngđangsôi lên.Mối quanhệngắnngủi của chúng tôinói thẳng ra cũngkhánhạtnhẽo,nhưngtôicứtưởngrằngchỉcómìnhmớicảmthấynhư vậy. Chuyện này làm tổn thương lòng tự trọng của tôi ghêgớm. Jason và tôi mới hẹn hò được bốn lần. Anh ta sống ở tậnAlbany và từ đó đến đây cũng khá xa xôi, đôi khi hai đứa cũngchẳngthấyhàohứnggìmấyvớichuyệngặpnhau,nhưngtôivẫn

Page 8: Vì Đó Là Anh

khôngngờchuyệnnàysẽxảyra.

LưỡiJasonđangsụcsạocáigìđótrongmiệng,anhtahópcảmálại,mồm thìméo xệch đi. Tự dưng tôi chỉmong anh ta cũng bịnghẹngiống tôi chođángđời.Anh tavẫn cố tìnhkhôngnhìnvềphíatôi. “Đượcthôi”,cuốicùnganhtacũngnhượngbộvàngừnglàm cái hành động kỳ cục trong miệng. “Emmuốn biết nguyênnhânchứgì?Sựthựclàanhthấyemkhôngđượchấpdẫncholắm.Anhrấttiếc”.

Miệngtôilạiháhốc.“Khônghấpdẫná?Khôngcáigìcơ...Emrấthấpdẫnđấychứ!”

Jasonnhườngmắt. “Ừ, emrấtđiển trai sovớimộtngườiphụnữ.Saocũngđược.Bờvairắnchắccủaemchẳngkémgìmấygãlaođộngbốcváccả”.

“Đấy là vì em chèo thuyền”, tôi phảnứng. “Emrấtmạnhmẽ,chẳngphảimạnhmẽmớilàquyếnrũsao?”

“Ừm,cái chuyệnemxốcđượccảanh lênvai thực lòngmànóikhônghềkhêugợianhchútnàođâu”.

“Lúcđóchúngtachỉđangđùavớinhauthôi!”,tôihétlên.Thựcrađólàkhoảnhkhắcvuivẻhiếmcótrongsuốtthờigianchúngtôiở cạnhnhau...Hômđó chúng tôi cùngđi leonúi, tại anh takêumệtnêntôimớicõnganhta.Cóthếthôi.

“Emđãcõnganhtrênlưngsuốthơnhaicâysốđấy,Chastityạ!Việcđólàcủamấygãvácđồthuêtrênnúichứkhôngphảicủamộtcôbạngái.”

“Đóđâuphảilỗicủaem!Cómỗiđoạnđườngchưatớihaimươicâysốmàanhcũngđikhôngnổiđấychứ!”

“Chưahết.Emlạihayhéttolênnữa.”

“Emcóhétđâu!”Tôigàoầmlênvàngay lậptứcpháthiệnramìnhđãlỡmồm.“Emsốngvớibốnônganhtrai,khôngnóithếthì

Page 9: Vì Đó Là Anh

khôngaichịungheemnóicả”,tôihạgiọng.

“Thôi!Cứphảinóilạichuyệnnàylàmgìnhỉ”.Jasonhỏi.“Anhxinlỗi.Chỉlàanhkhôngthấyemhấpdẫn,thếthôi,Chastityạ”.

“Được thôi.Nói về chuyện hấp dẫn thì anh cũng nên xem lạimìnhđiJasonạ.Anhtrôngnhưmộtcasĩnhạcgrungerẻtiềntừnhữngnăm90ý”.Mặttôivẫnđỏphừngphừngkểcảsaucâutrảđũakhôngtồi.

“Emmuốn nói gì thì nói”. Anh ta rút ví lấy tiền để lên bàn.“Đây,chỗnàylàđủtrảphầncủaanhnhé,phầnemthìemtựđimàtrả”.Nóirồianhtachuồnrakhỏicửa.

“Jason!”,tôigọivớitheo.

“Sao?”

“Anhđúnglàđồđànbà”.

Anhtanhướnmắtvàbỏđi.

Tôinghĩmìnhchẳngbậntâmvìchuyệnnàyđâu,haylàcũngcónhỉ?Anhtacóphảilàtìnhyêucủađờitôihaygìđâu,rốtcuộcanhtacũngchỉlàmộtthửnghiệmnhỏcủatôivềviệchẹnhòmấyanhchàng nhà quêNewYork thôi. Thậtmừng là tôi sẽ không phảinhìnthấyđôichânlángbóngđầytànnhangcủaanhtathêmlầnnàonữa.Và cũng sẽkhông cònphảinhìnanh tahìhụi cắtnhỏthứcănvànhaimiệtmàichođếnkhichẳngcònnhậnrachúngcómùivịgì.Tôicũngsẽkhôngphảichịuđựngthứâmthanhkỳquặcphátratừmũianhtamàthậmchíanhtacònchẳnghềhaybiết.HơnnữaJasoncũngchỉ cao cómộtmétbảy lăm, thấphơn thânhìnhvạmvỡcủatôinhữngnămphân.

Phải,thânhìnhvạmvỡ,thậtlàcayđắng.Tôigạtđĩanấmsangmộtbênvàdốccạnlyrượu.Bâygiờthìcòntâmtrígìmàănnữa.Khônghấpdẫnà?Đồtồi.Làmsaohắndámnóinhưvậychứ?HắntưởngmìnhlàGeorgeClooneychắc.

Page 10: Vì Đó Là Anh

Hắntacũngchỉlàmộttênlậpdị,tongteo,nhếchnhác,bùxù,cốsốngcốchếtmuốnhẹnhòvớitôimàthôi.Chínhhắntalàngườichủđộngliênlạctrướcchứcóphảitôiđâu.Tôicũngchẳngbắtcóc,trùmđầu,còngtay,giamgiữhaynhốthắntatrongHừmvàbắthắn ta phải yêu tôi. Sao tự dưng hắn ta lại dám nghĩ rằng tôikhônghấpdẫnnhỉ?

Tôitựnhủchuyệnnàythậtlànựccười.Jasonchẳnglàcáithágìcả,anhtachỉtìnhcờlàngườiđầutiênmàtôihẹnhòkểtừlúctrở vềđâymà thôi.Hừm,nghĩ lại thì chính rađó cũng làngườiđầu tiênmà tôi hẹn hò kể từ... Chết tiệt! Từ lâu lắm rồi. Jasonđúnglàmộtthằngtồi.Chắclàtôiđãquánônnóngvớichuyệnlậpgiađìnhthìphải,chắctôiđãbắtđầuxoắnlênvớiviệclấychồngvàaoướcmộtngàynàođósẽcóbốnđứaconxinhxắnđángyêunênmớihạmìnhhẹnhòvớianhta.

Tôiđãgầnbamươimốt tuổi rồi,đâyđúng làquãng thờigiankhủnghoảngđối vớinhữngngười phụnữ ở cái tuổinày.Nhữngchàngtraimàtôiđãgặpởtuổihaimươi,ởtrườnghọc,ởnơilàmviệc,bọnhọđiđâuhếtcảrồi?Chắchẳnphụnữchúngtađãbỏlỡrấtnhiềucơhội.KhicònhọccấpBa,hayđạihọc,haylúcmớiratrường...chúngtamớithậtkiêukỳlàmsao.Vàchỉvàinămsau...Cácchàngtraihãycẩnthận,chúngtôisẽlàmmọicáchđểlấyđượcchồngđấy.

Tôilénlútnhìnmộtvòngquanhnhàhàng,chỉmongcóđiềugìđókhiếntôixaonhãng.TốinayquánEmo’sthậtđông,kháchđếnđâychủyếulàgiađình,bạnbèvàcácđôilứađủmọilứatuổi.Cáitin tôi vừabị đáđãnhanh chóng loanđi khắp các bàn.Thực ranhưvậyvẫncòntốthơnlàphảihẹnhòvớiJason,nhưngdùsaoởđây cũng chỉ có tôingồimộtmình.QuánEmo’sđượcbài trímộtnửalàquầybarvàmộtnửalànhàhàng,hainửađượcphâncáchbởichiếccửađôikiểuPháp.Giađìnhtôiqualạichỗnàynhiềuđến

Page 11: Vì Đó Là Anh

nỗichúngtôicóhẳnmộtbuồngriêngmangtênmình.Phíaquầybar giờ đã chậtníchngười.Đội bóng chàyYankees của tôi đangchơitrênsânnhà.Họđãthắngnămtrậnđầutiêncủamùagiải.TôitựhỏitạisaotôilạiđồngýđigặpJasontrongkhiđánglẽgiờnàynênngồixemDerekJeter[1].

Chẳngmuốnnghĩgìthêm,tôirờikhỏicáibànvừachứngkiếncảnhtượngtôibịđánhụcnhãvàcònbịnghẹnsuýtchết.Tôivẫytaybáochobồibànrồiđithẳngvềphíaquầybar.

“Chas!Jake,Santo,Paul,Georgecùngđồngthanhréotêntôi.Tựnhiên tôi cũng thấy được anủi phầnnào saukhi vừa bị tổnthương ghê gớm. Tôi có bốn người anh trai, hai trong số đó làthànhviênđộicứuhỏaEatonFalls,dochínhbốtôilàmđộitrưởng,vì thếkhôngcóngườiđànôngnàodướinămmươi tuổi trong thịtrấnnàymàtôikhôngbiếtvàkhôngbiếttôi.Thậtkhôngmaylàđiềuđócũngchẳnggiúpíchgìchotôitrongviệctìmkiếmbạntrai,vì hình như ở đây người ta có luật cấm hẹn hò với cô gái nhàO’Neillthìphải,màtôichínhlàcôgáiấyđây.

“Chàocháu,Chastity.”Stu,ngườiphachếquầybar,vuivẻnói.

“ChàochúStu,chúchocháu...ừm...”

“BudLightnhé?”Stuđã thuộc lòng thứđồuốngưa thích củatôi.

“Thôi.HômnaychocháumộtlycocktailScorpioncỡbựnhé.”

Stu tỏvẻngạcnhiên. “Cháucó chắckhông.Mìnhcháukhônguốnghếtchỗđóđâu.”

“Khôngsaođâu,hômnaycháuđibộmà.Cháuphảiuống,chúStuạ.Chocháuthêmmộtítnachos[2]nữanhé,đĩatovào”.

Tôikéoghếngồixuốngvàchúimắtvàotrậnbóngchày.Jetervừathựchiệnmộtcúxoayngườibắtbóng,sauđólàmmộtcútagout[3]khiếnhậuvệđộibạncứđứngngẩnravìcứnghĩbóngvượt

Page 12: Vì Đó Là Anh

quachốt thứhai làđãan toàn.Quađượchaingười rồi.Cảmơnanh,Derek.Ítnhấttốinaykhôngphảitấtcảmọichuyệnđềutồitệ.

Stuđặtlyrượutrướcmặttôi,tôinhấpliềnmộtngụmto,vịrượucaycaykhiếntôinhănmặt.Jasonlàđồngốc.Ướcgìtôikịpđáanhta trước khi anh ta kịp đá tôi. Vốn vẫn biết anh ta chẳng phảingườimàtôimuốngắnbólâudàinhưngtôivẫnhivọngdầndầnsẽthíchanhta.Tôiđãmongmộtngàynàođósẽtìmrađượcđiểmhayhođằngsau cáibộdạngxanhxao,vàngvọt,đầy tànnhangcủaanh tađểbớtáynáyvớiýnghĩ tôiđồngýhẹnhò chỉbởivìchẳngkiếmđượcaikháhơn.

Nhưng chuyện đó chưa kịp xảy ra. Tôi làm thêm một ngụmrượunữavà lầnnàycổhọng tôi rát cháy.Đừngbận tâmđếngãkhốnđónữa,dùsaothìhắntacũngchẳngragì.TôicảmgiáclycocktailScorpionđanglêntiếng.Cậunóiđúng,Scorpionạ.Nhưnganhtađãthắngvìđãđátôitrước.Điênthật.

“Của cháu đây, Chastity”, Stu, người bartender cao hơn méttám,đặtbátnachosratrướcmặttôi.Nhìnbátnachosphủđầyphomátvàsốt jalapenos,kèmthêmướpkemchua,tôibỗngthấyđóicồncàovàhoàntoànquênbéngchuyệnmiếngnấmtrướcđó.

“Cảmơn chúSau”. Tôi lấymộtmiếngnachos thật to đưa lênmiệng. Ngon tuyệt. Thêm ngụm rượu nữa nào. Rượu đi cùngnachos đúng là cặp đôi hoàn hảo.Món cocktail Scorpy này thậttuyệtvời.Tôiđãkhônguốngthứnướcuốngnàykểtừlầnbebéthồihọcđạihọc,nhưnggiờthìtôiđãhiểuvìsaothửđồuốngnàylạiphổbiếnđếnthế.

Hiệp đầu của trận bóng chày đã kết thúc và ti vi đang chiếuphầnquảng cáo.Tôi cắn thêmmộtmiếngnachos,hớp thêmmộtngụmrượunữavàđưamắtnhìnraphíanhàhàng.QuatấmcửakiểuPháp,tôitiathấymộtngườiđànôngrấtđiểntraiđangngồi

Page 13: Vì Đó Là Anh

bàncạnhquầybar.Tôikhôngnhìnrõmặtngườiđi cùnganh tanhưngnhìnmáitócbạctrắngtôinghĩchắclàmẹhoặclàsếpcủaanh.Trônganhthậthoànhảo.Vớidángvẻgiàucó,đôimôicăngmọng,mái tóc vàng bồng bềnh như tài tửMcDreamy và khungngườirắnchắc, trônganhchẳngkhácnàomộtchàngngườimẫuvừa bước ra từ tạp chíNewYorkTimes.Mặc dù anhđangngồinhưngtôicóthểướcchừnganhcaokhoảngmétchín,trừkhianhbị cụt chân.Mét chín. Đúng là chiều cao lý tưởng cho đàn ông.NgoàiJetervàViggoMortenson,diễnviênđóngvaiAragorntrongChúatểcủanhữngchiếcnhẫn,anhchàngnàythậtđúnglàhìnhmẫulýtưởngcủatôi.

Càngngắmnhìnanhtatimtôicàngthắtlại.Mộtngườiđànôngnhưvậycònlâumớiđểýđếntôi.Thựcratôicũngkhôngđếnnỗigớm guốc, gù gập hay xấu xí như cóc ghẻ, có điều hình như tôihơi... cao lớn. Nhưng không phải caomới đẹp sao? Các nhà tạomẫutoànchọnngườimẫucaođấythôi,tiếnglyrượuScorpionlạivăngvangbêntai.Tôikhịtmũi.Chắcchuẩnmựcđóchỉápdụngvớinhữngphụnữgầyhơntôimườilăm,haimươicânthôi.Nhưngdùsaothìmộtcôgáicaométtámhaivẫnhơnmộtcôgáicaométrưỡichứ.Vàkhôngnhữngthếtôicònkhỏemạnh,vạmvỡ,cơbắp,tuycóhơitáđiềnmộtchút...

Tôi thởdài.Không,ngườiđànôngnhưvừabướcra từ tạpchíNewYorkTimeskiasẽchẳngbaogiờngóngàngđếntôiđâu.Thậtđángtiếc,vìmớichỉnhìnanhtaănthôimàtôiđãthấyphấnkhíchrồi.Thậthấpdẫn.Saochỉănthôimàcũnghấpdẫnđếnthếnhỉ?Tintôiđi, thậtmà.Tôichưatừngthấyaiănmàtrôngquyếnrũđếnnhưvậy.

Có người vừa lách nhẹ đến ngồi cạnh tôi giữa quán bar đôngnghẹt.LàTrevor.Anhcóvẻkhábấtngờkhinhìnthấytôi.Nếuaiđónhìnvàochắchẳnsẽthấytộinghiệpchoanhvìphảingồivớicô

Page 14: Vì Đó Là Anh

gáinhàO’Nellnày.

“Chàoem,Chas”,anhvuivẻcấttiếng.“Dạonàyemthếnào?”

“Chàoanh,Trevor,thựcraemvừabịbồđá”.Tôibuộtmiệngvàngaylậptứccảmthấyhốihận.Đánglẽphảicảmthấyxấuhổvàngượngngùngkhinhắcđếnchuyệnđónhưnggiọngtôivẫnbìnhthườngnhưchẳngcóchuyệngìxảyra.

“Aiđáem.Khôngphảicáigãốmnhomốmnháchđóchứ?”anhhỏi.

Tôi gật đầumà không dám nhìn thẳng vào Trevor, bởi trướcmặttôikhôngcònlàanhchàngxanhxaoốmnhomkhinãymàlàTrevor,ngườiđànôngcaolớnvớicặpmắtnâuquyếnrũnhấttôitừngthấy.“Emđùađấyà?Hắntacótưcáchgìmàđáemchứ?”

Tôinhếchmépcười.“Cảmơnanhvìđãnóithế”.

“Hừm,đánglẽemchiatayhắntamớiphảichứ.Hắntađúnglàtênngốc.”TrevorchỉgặpJasonđúngmộtlầnnhưnganhnhậnxétchẳngsaichútnào.Thấytôikhôngđáp,Trevorquaysangnhìntôidò xét. “Em có cần anhđưa vềkhôngChastity.Ởđây làmgì có‘đồng bọn’ của em”. Anh vừa nói vừa đảo mắt quanh quầy bar.Đồngbọnmàanhnhắcđếnlàbốtôivàcácanhtraitôi.

Tôithởdàirồinóitronghơirượu.“Khôngcầnđâu,emngồiđâyxemYankeescũngđược.”

“Ừ, vậy thì anh sẽ ngồi với em,” Trev nói. Lúc nào anh cũngquantâmđếntôinhưvậy.

“Cảmơnanh,Trev”.Mắttôirơmrớm,mộtphầnvìlờiđềnghịcủa anh, một phần vì ly cocktail Scorpion bự chảng đã bắt đầungấm.Trongđầutôichỉmuốntựtátmìnhmộtcái.Jasonkhôngđáng để tôi cảm thấy đau khổ hay phiền muộn gì nữa. Chỉ lànhữngđiềuanhtanói...đãlàmtôitổnthương.Chodùanhtacũngchỉlàmộttênkhốnrẻtiền.

Page 15: Vì Đó Là Anh

“Đinào.Ởkiacóbàntrốngkìa”.

Trevor với tay lấy đĩa nachos, còn tôi cầm ly cocktail đi theoanh.

Đốivớitôi,chàngtraicaométtámnàyluônchiếmmộtvịtrírấtđặcbiệt.Mộtmặt,anhgiốngnhưngườianhthứnămcủatôi.TôiđãchơivớianhtừnămlớpBavàanhcònlàbạnthâncủahaianhtrai tôi,Mark vàMatt.Thực lòngmànói, có lẽ trongmườinămqua,Trevorởbêngiađìnhtôicònnhiềuhơncảtôi.Bốtôilàđồngnghiệpcủaanh,làđộitrưởngcủaanhvàcũnglàthầntượngcủaanh. Anh còn là cha đỡ đầu của một đứa cháu tôi. Có thể nóiTrevorchínhlàđứaconmàmẹtôiyêuchiềunhấtnếukhôngtínhtớiquanhệmáumủ.

Vàmộtmặtkhác,thậtramặtnàymớilàlýdochính.BởivìanhlàTrevor.TrevorMeade.Mộtcáitênthậtđẹp,mộtngườiđànôngtuyệtvời.Nhưngdùchoanhrấtrấtthânvớigiađìnhtôivàdùchoanhrấtrấthấpdẫn,nhưngchuyệngiữatôivớianhlàkhôngthể.Đừngcónghĩđếnchuyệnđónữa.Scorpionlạilêntiếng,vàrõrànglànócólý.

TôitránhkhôngnhìnsangTrevorvàgiảvờchămchúnhìnlênmànhình,nơicóJeter,anhchàngcầuthủcaogầnhaimét,cùngcácđồngđội.Tỉsố lúcnàyđãlà31-22chođộiYankeesvàgiờ làlượtđánhthứmườimộtcủahọnêntrậnđấucũngchẳngcònmấyhấpdẫn.Tôixoayngườivềbàn,Trevorđangnhìntôicườinhưngtrônganhkhôngđượctựnhiênlắm.Tôikhôngcònnhớnổilầncuốitôivàanhngồiriêngvớinhaulàkhinào.À,khỉthậttôinhớrarồi.ĐólàlầnanhlặnlộiđếntậnNewYorkđểbáovớitôirằnganhsắplấyvợ.Làmsaomộtcôgáicóthểquênnổichuyệnđócơchứ.Lạithêmmộtkỷniệmkhônglấygìlàmvuivẻ.Tôithởdài,nhấprượuvàvớitaylấythêmmộtmiếngnachos.

Page 16: Vì Đó Là Anh

Trevorvẫytaygọingườibồibàn.Chínhxáclàmộtcôbồibàn,côtađãđểýanhngaytừlúcanhmớibướcvàocửa.Côtamừngrỡbướclại.Chuyệnthường.“EmmớiuốngmộtcốcthôiđúngkhôngChai?”Trevorquaysanghỏitôi.

“Vâng,mới cómột ly cocktailScorpionnhỏ thôi.Mónđồuốngnàyngonthậtanhnhỉ?”

Trevorcười,lầnnàyanhđãbớtgượnggạo.“Đểanhđưaemvềtốinaynhé?”

“Đượcrồi,anhlínhMeadeạ”.Tôicườichuếnhchoáng.

“Anhcầngọigìạ?”.CôbồibàncấtgiọngthethékiểuMarilynMonroemàcôtanghĩlàkhêugợi.“Anhcầnthêmbiakhông?Hayanhxemthựcđơnrượunhé?Haychúng ta lấynhaurồi làmvàiđứaconđi?”Thựcracâucuốicùnglàcủatôi,nhưngtôicũngchỉnóihộcáiýđãlồlộtrênmặtcôtamàthôi.

“ChotôithêmmộtbiaSamAdams”,Trevormỉmcườivớicôta.

“ChotôithêmmộtcocktailScorpion”,tôigọi.

“TôitênlàLindsey”,côtalờtôiđi.“Tôilàngườimớiởđây”.

“Rấtvuiđượcgặpcô,Lindsey”,Trevorđáp.Tôichẳngbuồnđáplạivìcôtacũngcónóichuyệnvới tôiđâu.Trênmànhình,Jeternhảy lên tranh bóng ngay trên đầu hậu vệ đối phương và laonhanhqua chốt thứnhất rồi tiến thẳngvào chốt thứhai.Tôi cócảmgiácJeterphầnnàothấuhiểutâmtrạngcủatôivàanhđanglàmtấtcảnhữnggìcóthểđểgiúptôiphấnchấnhơnthìphải.Giờthìcánvạchchốtba.Ghiđiểmrồi.Jeter,anhthậttuyệtvời.

CôbồibàndúimộtmảnhgiấyvàotayTrevor.Chắcchắnlàsốđiệnthoạicủacôtađâymà.Cũngcókhilàcỡáolótmàcôtađangmặc,hoặctêncủanhữngđứaconmàcôtamuốncóvớianhcũngnên.Tôilàcáiquáigìởđâynhỉ,ngườivôhìnhchăng?Mộtngườiphụnữcaonhữngmộtméttámmươihaithìlàmsaovôhìnhđược

Page 17: Vì Đó Là Anh

cơchứ?MàbiếtđâutôilàbạngáicủaTrevorthìsao?Tấtnhiênlàkhôngphảinhưngmàbiếtđâuđấy!

Trevorcóvẻngạingùngvềviệcđó,thấyanhnhưvậy,nỗibựcdọc trong tôi cũngbaybiếnđâumất.Thôiđược rồi, tôihiểumà.Trevorlúcnàochẳnglàmtanchảytráitimcáccôgái.Thựcraanhkhônghẳnđẹptrailồnglộng,cácnéttrênkhuônmặtkhôngquáđặcbiệtnhưngkhighépvớinhaulạithậthoànhảo,trônganhhấpdẫn chẳng kém gì món tráng miệng sôcôla mà chẳng ai có thểkhướctừ.Quảlàngườiđànôngcựckỳlôicuốnvàkhêugợi.Chếttiệt.

Tôiănthêmmộtítnachosvànốccạnlyrượu.CókhitôinênthửhọctậpcôbồibànLindsey lẳng lơkhinãyvàchủđộnghơnxemsao.Côtamớiởđâychưađầyhaiphútmàanhchàngcứuhỏađẹptrainàyđãkịpcósốđiệnthoạicủacôtarồi.

“Xinlỗiemnhé,”Trevorlêntiếng.

“Về chuyện gì cơ?”. Tôi cố tỏ ra bình thường, vừanói, tôi vừanhìn về phía nhà hàng.Anh chàng ngườimẫuNewYorkTimesvẫnngồiđó,anhtamớiđẹptrai làmsao.Khuônmặttoát lênvẻlạnhlùngchứkhônggầngũidễchịunhưTrev.

Một lyScorpionmớihiệnratrướcmặttôinhưthểcóphép lạ.Không,khôngphảilàphéplạ.MaymàStuởquầybarvẫnnhớratôichứkhôngnhưcôbồibànLindseyđángghét.Đúnglàbạntốtlâu năm. Thật tiếc là Stu đã có vợ và đang bước sang tuổi sáumươi, nếu không chắc tôi cũng sẽ yêu ông ngay. Tôi nhấp mộtngụmto,khoáichínhănmặtkhicảmnhậnvịtêtênơiđầulưỡirồinuốtựcmộtcái.Thựcra,tôicũngmuốnsaylắmrồi,mấykhitrongcùngmộtbuổitốimàtôivừabịnghẹnsuýtchếtvừabịbồđáđâu.

“Rốtcuộctênbạntraingungốccủaemđãnóigì thế?”Trevorvớitaylấymộtmiếngnachos.

Page 18: Vì Đó Là Anh

Tôingậpngừng,nhưngrồicuốicùnglyrượuđãbắttôiphảinóithật.“Anhtachêemkhônghấpdẫn”.

Trevorsữngngười.“Đúnglàthằngtồi”.

Tôimỉmcười.Anhlạitỏratửtếvớitôinhưmọikhi.“Cảmơnanh”.Tôilấymộtmiếngkhoaikhôngdínhtíphomáthayôliunào,bẻvụnvàxếpvuvơlênbàn.Bâygiờmànhìnlêntrầnthếnàotôicũngthấycănphòngđangquayvòngvòngchomàxem.LyScorpythứhaigợiýhaylàtôithửhỏiýkiếncủaTrevorxemsao.Dùsaoanhcũnglàchuyêngiavềphụnữ.Và,dùsaothìanhcũngđãbiếttôiđủlâuđểtrảlờithànhthậtphảikhông?“Trevor,anhnóithửxem.Emcó...xinhđẹpkhông?”

Anhnhướngmàytỏvẻngạcnhiên.“Tấtnhiênlàem...Ừm,nóilàxinhđẹpthìcólẽkhôngđúnglắm.Emrấtnổibậtthìđúnghơn.Yêntâmchưa?”

Tôithấyhơibựcmình.“Anhnóidởtệ.Nổibậtlànhưnào?Nổibậtvìquáxinhđẹpcũnglànổibật,mànổibậtvìquáxấuxícũnglà nổi bật”. Trevor cười. “Thôi em đừng uống rượu nữa, uống ítnướcnhé?”

“Thôinào,anhnóithậtđi”.

“Nóithậtgìcơ,Chastity?”

“Thì chúng ta đã từng ngủ với nhau rồi. Chắc anh cũng phảithấyemhấpdẫnchứđúngkhông?”

Trevorđiếngngười,suýtnưathìanhphuncảcốcbiarangoài.

“DịplễtưởngniệmColumbusđó,anhnhớkhông?”tôitiếp.“Hồiemcònhọcnămnhất.Anhđã...”

“Tấtnhiênlàanhnhớ,”Trevornóikhẽ.“Anhkhôngbiếtchúngtasẽnhắclạichuyệnnày.Xemnào,đãmườihainămrồi.Chắclầnsauanhsẽ cốgắngđoán trướcnếuemđịnhnhắcđếnchuyệnđómớiđược”.

Page 19: Vì Đó Là Anh

“Đừngvộinóngnảy,tôivừanóivừanhấpthêmmặtngụmrượu“Sao nào?” Tôi vẫn giữ được giọng tỉnh táo nhưng tôi biết mặtmìnhnóngranlênrồi.LycocktailScorpionthứhainhắctôiđừnglolắng.

“Saocáigì?”MặtTrevornghiêmlại.

“Thìchắclúcđóanhcũngphảithấyemcóchúthấpdẫnchứ?”

“Tất nhiên là lúc đó anh thấy em rất hấp dẫn,” Trevor thậntrọngđáp,anhtránhkhôngnhìn thẳngvàomắt tôi. “Vàbâygiờemcũngrấthấpdẫn”.

“Nhưng...”,tôinàiép.

“Chẳngnhưngnhịgìcả.Emrấthấpdẫn,đượcchưa.Emcóvẻđẹp riêng của em.Đừng để cái tên dở hơi đó làm em thấy tự tinữa.”

“Emkhôngtựti.Emchỉbănkhoănkhôngbiếtđànôngcácanhcóthấyemhấpdẫnhaykhôngthôi”.

“Anhthìlạiđangbănkhoănkhôngbiếtemcómuốnăngìthêmngoàinachoskhông.Haymìnhđiăntốinhé?Ănburgerkhông?”

“Emkhôngđói,”tôivừanóivừanhaimiếngnachoscuốicùng.

Trevđưatayvuốtmáitócnâubồngbềnhcủaanh.Máitóccủaanhdày dặn, bóng bẩy, bồng bềnh, bù xù, vàmangmàu cà phêtuyệthảo...Tôinênthôiđithìhơn.Anhbắtdầunhìntôimộtcáchkỳlạ.

“Emmuốngìởanhđây”,anhhỏi.

Bốnđứacon.“Emmuốnanhnóithật”.

“Nóithậtvềchuyệngì?”

“Vềsuynghĩcủađànôngvềem”.

ChắcnghetôinóivậyTrevorcũngthấymủilòng.“Chastityà,đànôngrất thíchem.Emrấtvui tính.Thựcra, lúcnàohọcũng

Page 20: Vì Đó Là Anh

thấyemgiốngnhưmộtngười...”,anhngậpngừng.

“Mộtngườigì?Mộtngườianhemtốtà?Cóphảianhmuốnnóithếkhông?Rằngemgiốngnhưmộtngườianhemđốivớibọnđànông?”Giọngtôirítlên.Hìnhnhưtôicũngnóihơito.

“Ừm,nhưngtheomộtcáchtíchcực,emhiểukhông?”

“Tíchcựcnhưthếnào?”,tôihỏi.

Trevornhíumày. “Thì embiếtnhiềuvề thể thao, vàđàn ôngcũngthíchthểthao”.Tôichỉbiếtkêutrời.Trev lạicười, “emcònbiếtchơiphitiêu,chơibidavànhiềutròkhácnữa.Ừm,lúctrướcchúngtacòncùngthiđấubamônphốihợprấtănýnữa.CáilầnchơichogiảiMDA[4]đó?”

Vừa thởdài tôi vừavới tayđịnh lấy ly rượunhưngTrevorđãnhanhtaygạtđichỗkhác.Anhđẩycốcnướcvềphíatôi.Tôiđảomắtnhìnmộtvòng, cuối cùng lạinhìnđămđămvềmộthướng...đúnghướnganhchàngNewYorkTimesđangngồi.Tôithầmmonganhsẽlàmchồngtôi.Tôibănkhoăntựhỏikhôngbiếtcócáchnàođểnhắngửiđiềuđóđếnanhhaykhông.Nhìnemđi,anhyêu.Hãylấyemnhé.Anhchàngvôtưcườinóigìđóvớingườingồiđốidiệnmàkhônghềhaybiếtbạntrikỷtươnglaicủamìnhđangngồicáchanhcóvàibướcchân.

Ngaylúcđó,côbồibànxinhđẹplẳnglơkhinãylạixuấthiệnvớimột lycocktailScorpionnữa.Dùđãbắtđầungàngàsay, tôivẫnđủtỉnhtáođểnhậnramìnhkhôngnênuốngthêmmộtgiọtnàonữa.Rồibỗngnhiêntôichợtnhậnrađiềubấtthường.Đồuốngnàylàcóngườigửitặngchotôi!

“Từmộtngườimuốnlàmquenvớicô?”Giọngcôbồibànđầyẩný,côtanóirồiđặtlyrượuxuốngbàn.

Chà,chuyệngìthếnày.Cóngườiđangđểmắtđếntôisao?Ngạcnhiênchưa.Mặttôiđỏbừngvìhãnhdiện.TạơnChúa,đúnglúc

Page 21: Vì Đó Là Anh

tôi vừamấtniềm tin vào bản thân thì chànghoàng tử bạchmãxuấthiệnvàcòngửitặngtôiđồuốngnữachứ.ÔilạyChúa,cókhinàolàanhchàngNewYorkTimeskhôngnhỉ?Chẳngtráchanhtacứcốtìnhkhôngnhìnvềphíatôi...Anhtađangchờxemtôiphảnứngthếnàođâymà!Timtôinhưmuốnrớtrangoài,tôichớpmặtliêntụcvànhìnvềphíaanhta.Anhtavẫnkhôngbuồnnhìnlại.Chắcđangxấuhổđâymà.Thậtdễthươngquá!

“Cóphảilàtừ...”Lạytrời.“...ngườiđànôngngồibànđằngkiakhông?” Tôi giả bộ chỉ tay vu vơ về phía anh chàngNew YorkTimesđangngồi.

“Khôngphải,làtừ...ngườingồiđằngkia,phíaquầybarấy.”Côbồi bàn đáp. Tim đập thình thịch, tôi ngoái cổ nhìn lại. Trevorcũngngoáicổnhìntheo.

Ngườingồiphíaquầybarđangnhìntôicườilà...mộtngườiphụnữ.Côtagiơcaocốcbia,trônggiốngbiaMiller,vàngỏýmờitôi.Tôichẳngbiết làmthếnào,đànhgiơ taychào lạimộtcáchmiễncưỡng.Trôngcôtakháthuhút,tócngắnnâuđậm,thânhìnhkhábụbẫmvàkhuônmặtcũngkhôngtệ.Nhưngkểcảthếcôtacũngkhôngthểtôibiếnthànhngườiđồngtínhđược.Trevorđưataylênchemặt.Tôiđoán làanhđangcười.Khóemiệnganhrungrung.Haylắm,đồtồi.

“Côcóthể...cóthểnóivớicôta...rằngtôi...không...”Mặttôibốclênphừngphừng.

“Côấyđãcógiađìnhrồi”,cuốicùngTrevorphảiđỡlờichotôi“Dùsaocũngcảmơn,côcóthểmanglyrượuđiđượcrồi”.

Côbồibàngậtđầu,lấylạilyrượuvàuốnmôngsátsànsạtngayngườiTrevorkhiquaylưngđi.Tôigụcmặtxuốngbàn.

“Ôi trời, Chas ơi là Chas”, Trevor cười phá lên. Đầu vẫn gụcxuốngbàn,tôigiơngóngiữavềphíaanh.

Page 22: Vì Đó Là Anh

Anhsangngồi cạnh tôi,đặt tay lênvai tôianủi. “ĐừngbuồnnữaChas.Rồimọichuyệnsẽổnthôi”.

“Thôixinanh.”Tôiquạulại,trongbụngchỉmuốnthụivàobụnganhmộtcái.Lờinóicủaanhchẳngkhácgìđổthêmdầuvàolửa.TôiđâmnổicáuvớicáisựthậtlàtôiđãchịuđựngtênJasonvôvịxấuxíđó,dùchỉtrongvàituần.TôighétcáisựthậtlàanhchàngNew York Times sẽ chẳng bao giờ thèm ngó ngàng đến tôi. Tôighétcảcáisựthậtlàcóngườivừanhìntôilàdânđồngtính.

Thậtkhôngcôngbằng.Ngồicạnhtôi làTrevor,ngườiđànôngdễdàngchinhphụcbấtkỳcôgáinàochỉtrongvòngchưađầyhaiphút,cũngnhưcácanhtraitôi,từngườibamươihaiđếnngườibamươitámtuổi,ainấyđềuđuổiphụnữđikhônghết.Vậymàởtuổibamươitôilạithảmhạinhưthếnày.Chỉcầnnóisốtuổicủatôivớimộtngườiđànôngnàođólàanhtalậptứcnhănmặt,cứnhưthểtôivừathôngbáochoanhtabiếtchínhxácbuồngtrứngcủatôicòn lại baonhiêuquảvà tôikhaokhátđược thụ tinh chúngđếnthếnào.Thậtkhôngcôngbằng.

Ngồi cạnhTrevor, người đàn ônghoànhảo,mối tình đầu củatôi,ngườiđầutiênđưatôivàođời,ngườiđànôngmàrồiđâytôisẽphảiquenvớiviệcnhìnanhbêncạnhnhữngngườiphụnữkhác,tôiđãđưaramộtlờithề.

Chuyện này sẽ phải thay đổi. Tôi cần phải yêu ai đó. Thậtnhanhchóng.

Page 23: Vì Đó Là Anh

T

Chương2

ôi vẫnbiết rằngđếnmột lúcnàođó tôi sẽ chuyểnvềEatonFalls.Sốphậnđãanbàinhưvậy.SáuđờinhàO’Neillchúngtôiđãsinhravàlớnlênởđây.

Tôi cũngmuốnsaunàycáccon tôi sẽcómột tuổi thơan lànhnhưtôiđãtừngcó,chúngsẽđượccâucátrênhồGeorge,đượcđileo núi trên dãy Adirondacks, được đi xuống máy, được chèothuyềnkayak,đượctrượttuyết,trượtván,đượchítthởkhôngkhítronglành,vàthuộcnằmlòngtêncủatấtcảmọingườimàchúngtìnhcờgặpởbưuđiệnhaytrungtâmthịtrấn.Vàtấtnhiên,chúngsẽluônđượcởbêngiađình.

Tôiđãtừngtưởngtượngmộtngàynàođókhitôitrởlại,tôisẽđicùngngườichồngyêudấuvàbốnđứaconxinhđẹp,sauđóchúngtôisẽổnđịnhcuộcsốngởnơinày.Nhưngbuồnthay,tôilạitrởvềmộtmình.Trướcđó,tôisốngởthànhphốNewYorkhoalệvàlàmphóng viên cho tờStarLedger.Đúng lúc ấy thìNhật báoEatonFallsởquênhàlạiđangcầntuyểnmộtbiêntậpviênchuyênmụctin tức xã hội và phụ trách các chuyên đề. Tôi đã bắt đầu chánngán cuộc sống thànhphố và công việc tạimột tòa soạn lớn, tôiđangtìmkiếmmộtviệcgìđómớimẻ.Mọiviệcsauđódiễnrakhásuônsẻ,tôinhậncôngviệctạitòasoạn,rồichuyểnvềsốngtạmvớimẹmấyhôm,vàhaituầnsauthìmuamộtcănhộnhỏ.Phítrảgóphơicaonêntôiđểanhútởcùngvàchúngtôichỉquétlạivàilớpsơnrồinhanhchúngdọnvàoở.

Từđóđếnnayđãđượcmộtthángrưỡi.Kểramọichuyệncũnghơivộivàngnhưngrồiđâucũngvàođấy.

Page 24: Vì Đó Là Anh

HômnaylàmộtbuổisángChủnhậtthángTưrấtđẹp.Bầutrờixanhthămthẳm,sươngphủtrắngdòngsôngHudsonhùngvĩvànhữngchồinonmơnmởnđãbắtđầulúnhútrêncácngọncây.Tôichạydọcbờsông,xungquanhkhôngmộtbóngngười,chỉcótiếnggót chân tôigõnhịpđềuđều trênmặtđường.Cuối conđường làmột nhà kho rộng lớn bao quanh bởi những tấm kim loại lượnsóng.Tôidừngchânvàhítđầymộthơithậtsâuđểtậnhưởngcáikhông khí trong lành ẩm ướt, trong lòng vô cùng vui sướng vàhạnhphúcđượctrởvềnơinày,nơitôiđãtừnggắnbótừthuởấuthơ.

NhàkhonàytôithuêlạicủabácMcClusky.Tuynóthuaxacáinhàđể thuyền cũmà trước đây tôi vẫndùngnhưng cũng chẳngsao.Tôibấmmãkhóavàmởcửa.ĐangnằmtrêngiálàRosebud,chiếcthuyềngỗhiệuKingyêudấucủatôi.“Chàoemyêu,”tôinghetiếngmìnhdộilạitừnhữngbứctườngkimloại.Vớitaylấyhaimáichèomangrachỗbếntàu,tôiquaylạitháoRosebudrakhỏiđámdâybuộcvàkhiêngnóra.Emnódàiđếnchínmétnhưngđốivớitôi chỉ nhẹnhư lônghồng, hừm, thực ra thì cũngphảihơn chụccânchứítgì.Tôithảthuyềnxuốngnước,đặtmáichèovàovịtrírồicẩnthậnneothuyềnvàothànhbờvàtrèolênthuyền.Tôithắtchặtdâyantoànvàbắtđầurakhơi.

Lần đầu tiên tôi làm quen với môn thể thao này là khi anhLuckyhọcđạihọc,anhthamgiađộituyểnđuathuyềncủatrườngvàrấtmuốncóaiđóđểthểhiện.Cònaingoàitôiđây...Cácônganhtraicầnmấycôemgáiđể làmgìcơchứ?AnhLuckychotôithửchiếcthuyềnđơncủaanhvàngay lậptứcchúngtôinhậnratôi có năng khiếu bẩm sinh với môn này. Lúc còn ở đại họcBinghamton,tôivàbacônànglựclưỡngnữađãtừnglàbộtứsiêuđẳngcủacâu lạcbộchèothuyền.KhicònsốngởNewJersey, tôicũngthamgiacâulạcbộđuathuyềnPassaic,nhưngbâygiờởquê

Page 25: Vì Đó Là Anh

nhàtôi lạichỉthíchchèomộtmình.Giờthìtôimớinhậnramônthểthaonàycũngcólúcthậtnhẹnhàngvàyênbình.Tôithảmìnhngắm đàn ngỗng bay qua khi đang chèo một mình tuần trước,chúng cũng giống như tôi, đang bay trở về nhà, trở về dãyAdirondackssaumùatránhđông.Chúngbaythấpđếnnỗitôicònthấyđượccảmấycáichântíxíurúcdướicáibụngphệxinhxinh.HômthứNămtôiliếcthấymộtconráicátrênmặtnước,cònhômquatôithấylờmờmộtvậtgìđómàunâuđangchuyểnđộngtrênbờ,trongnhưmộtconnaisừngtấm.Vàmùathu,lávàngsẽphủkín cả conđồi, quang cảnh sáng rực lênnhưmộtngọn lửavàngóng.Thậtlàmộtbứctranhlãngmạn.

Chiếcthuyềnnhỏlaonhanhtrêndòngsông,khônggianchỉcònvăngvẳngtiếngnướcvỗìoạpvàomạnthuyền.Tôikéomạnhmáichèo.Kéo-thả,kéo-thả.Máichèongàycàngnặng,từngnhịpchínhxác,cơthểtôicũngcoduỗitheomỗinhịpchèo.Nhữngxoáynướcnhỏtrênsônglàbằngchứngchosựchămchỉcủatôivànhữnggợnsónglăntănđánhdấuđoạnđườngtôiđãđiqua.Kéo-thả,kéo-thả.

Đúnglàkhôngcócáchnàogiảirượutốthơncáchnày,nhấtlàsaubữatúylúyvớimấylyScorpiontốiqua.Hơnnữatôicũngcầnlên dây cót để đốimặt với những chuyện đau đầu ở nhàmẹ tôichiềunay.Chúng tôi cóbuổihọpmặtgiađìnhvàkhôngaiđượcphép vắngmặt.Bố,mẹ, các anh traiMatthew, Johnmà tôi vẫnthườngquengọi làMatt,Mark,LuckyvàJack,cùngcácchịdâuvàmấyđứacháutôisẽđềucómặt.

AnhJacklàanhtraicả,anhlấychịSarahvàhọđãcóvớinhaubốn đứa con tuyệt vời Claire, Olivia, Sophie cùng Graham. AnhLucky và chị Tara thì lúc nào cũng đánh vật vớimấy đứa nhócChristopher, Annie và Jenny bé bỏng. Chúng tôi hay gọi đùaSarahvàTaralàStarahs.AnhMarkthìđangđứngtrướcbờvựclyhônvớingườibạn thânnhất của tôi,Elaina.Họ cũngđã cómột

Page 26: Vì Đó Là Anh

đứa con trai đáng yêu tên Dylan. Sau anh Mark là anh Matt,ngườianhduynhấtchưacóvợconvàhiệnlàbạncùngnhàvớitôi.Cuốicùnglàtôi,đứaemútcủacảnhà.

CóthểTrevorcũngsẽcómặt,vìanhlàthànhviênkhôngthểthiếucủagiađìnhO’Neillchúngtôi.Bốmẹtôiđãnhậnnuôianhtừ khi anh còn nhỏ và anh luôn là vị khách thường xuyên củanhữngbuổilễgiađình.ĐúnglàTrevorngoanngoãn.Tôikéotaychèomạnhhơn,nhanhhơn,chiếcthuyềnlướtnhưbăngtrênsông.Tôikhoankhoáicảmnhậntừngthớthịtđangdãnra,áoướtđẫmmồ hôi và thứ âm thanh duy nhất tôi còn nghe thấy lúc này làtiếngmái chèovỗxuốngmặtnướcvàhơi thởdồndập của chínhmình.

Mộttiếngsautôihoànthànhbuổitậpvàthấyngườinhẹnhõmhơnhẳnsovớilúcmớibắtđầu.TôilạibuộcRosebudlêngiá,vỗvỗnómấycáitờbiệtrồithảbộvềnhà.Tôicókhácgìvậnđộngviênđâuchứ.Nhờ luyệntậpchămchỉmàtôi thahồănmấythứ linhtinhmàkhôngsợbéo,vàkểcảđólàlýdoduynhấtthìcũnglàquáđủđối với tôi rồi. Tôi bước nhanh lênmấy bậc thang trướchiênnhà,đẩycửavàđứngdựavàotường.“Mẹđãvềrồiđây!”

Cụccưngcủatôinhàora.Cụccưngnặngđếnhơnnửatạ,toànthânnhung nhúc làmỡ, cáimiệng lúc nào cũng trề nhưng luônluôntrungthànhvớitôi.TênnólàButtercup.“Gâugâu!”Nóreolênmừngrỡ,càocàobộmóngtođoànhxuốngmặtsàn.Bấtchợtnóchụmchânlấyđàrồinhảybổvàongườitôi,tôihơinhănmặtlạivìđau.“Buttercupcủamẹ!Concáinhàaimàđẹpthếnàynhỉ?Emcónhớmẹkhông?Cóhả?Mẹcũngnhớemlắm,cúnyêu!”.Tôivỗyêumấycái,đượcthểnónằmườnramộtđống,mũikhịtkhịtkhoankhoái.

Bảnnăngngườimẹkhiếntôikhôngnỡnói thậtvớiButtercupvềngoạihìnhcủanó.Buttercupthựcrakhôngđượcđẹpcholắm.

Page 27: Vì Đó Là Anh

Tôinhậnnótừtrungtâmchămsócchómèo,đúngmộtthángsaungàykýhợpđồngnhà.Vừanhìn thấyButtercup, tôi quyết địnhchọnnóngaylậptức,bởitôibiếtngoàitôirasẽkhôngcóngườinàonhậnnócả.Buttercuplàgiốngchólaigiữachósăn,GreatDanevàchó bull.Bộ lông củanómàuđỏ, đôi tai rất dài và đuôi lúcnàocũngxoắntítnhưsợidâythépgai.Nócócáiđầutrọclốc,bộmónglớn, cái cằm lúcnàocũngnhưrớtxuốngsànđếnnơivàcặpmắtbuồnrườirượi.Bộdạngấymàđemđithihoahậucúnthìchẳngbaogiờmơđượccógiải.Kểcả thếtôivẫnrấtyêunó,chodùtròduynhấtmànólàmđượcđếnnaychỉlàăn,ngủvàtrềmôi.

“Thôinào, conngoan,”Buttercupvẫncứvẫyđuôimừngrỡvàcònliếmướtcảtayáotôi,nhưngchưađầymộtgiâysaunóđãlănrangủ.TôibướcquathânhìnhnặngnềcủaButtercupvàđithẳngvàobếp,bụngđóicồncào.

TaybócgóibánhPop-Tartsvịquế,tôikhoankhoáidựađầuvàotủbếp.Tôirấtthíchngôinhànày,đâylàngôinhàđầutiênmàtôitựmuabằngtiềncủamình.Tấtnhiênnócũngcònnhiềukhiếmkhuyết,nhưlàcáilòsửahaytậmtịt,bìnhnónglạnhthìhơinhỏ,phòngtắmcạnhphòngngủthìkhôngsửdụngđược,nhưngdùsaođâyđúng làngôinhàmà tôimơước.Cănnhàđượcđónggỗ thủcông,với cáccộtđá trướchiên,khungcửasổrộng lớn (kiểukiếntrúcnày rất phổ biến ởEatonFalls và tôi vẫn luônmơướcmộtngôi nhà như vậy). Tôi ở căn phòng lớn trên gác còn anhMattnhậnphòngnhỏhơncạnhbếp.Kểtừkhihaianhemthỏathuậnxongvềvụ“đóngnắpbệxísaukhidùng”,tôivàanhMattsốngvớinhaukháhòathuận.

“Vềrồià?”.Anhtôibướcratừphòngtắm,trênngườivẫnđangvậnchiếcáochoàngtắm,cảcănphòngbốckhóinghingút.

“Anhănbánhkhông?”

“Có.”

Page 28: Vì Đó Là Anh

“Anhtắmrồiđấyà?”.Tôihỏi.

“Ừ,đếnlượtemđấy”.

“Chắchẳnônganhquýhóacủaemvẫnnhớđểphầnđứaemgáiđángthươngnàyítnướcnóngchứ?”,tôikhấpkhởihivọng.

“Chết,anhquênbéngmấtlàcòncóem.Xinlỗinhé”.

“Hừ,đúnglàđồíchkỷ,chỉbiếtnghĩđếnmình”,tôithởdài.

“Emtựnóimìnhđấyà?”.Anhcườirồitựđộngróthaitáchcàphê.

“Cảmơn.Này,khinàothìcácanhmớichịuđếnsửacáinhàtắmtrênnhàđấy”,tôivừahỏivừanhâmnhitáchcàphê.“Khôngcóýgìđâunhưngemrấtcầnmộtcáinhàtắmriêng”.

“Ừm,anhcũngchưabiếtđược”,Mattậmừ.

Giốngnhưnhữnglínhcứuhỏakhácởthịtrấnnày,anhtôicũngphảikiếmthêmmộtnghềtaytrái,bởihọkhôngthểsốngnhờđồnglươngítỏimàhộiđồngthànhphốvẫntrảđược (đềtàiấy làcâuchuyệnmuônthuởcủagiađìnhtôikểtừkhitôicònbé).AnhMattcùnganhLuckyvàvàingườibạnnữanhậnthêmcảsửanhà,vàtấtnhiêncácanhsẽ làngườisửa lạiphòngtắmchotôi.Rồimộtngàynàođótôisẽcómộtphòngtắmxinhxắn,vớibểsụcjacuzzi,nềnnhàbóngloáng,mộtcáibồnrửacaoráo,nhữngcáigiáxinhxắnvàcác loại chai lọđểđựngmấyđồcongái linh tinhcủatôi.Nhưng tất nhiên giờ thì các anh tôi còn phải ưu tiên cho ngườingoàitrướcđã.

“Cácanhđợiđếnkhiemsắpchếtthìmớibắtđầulàmđấyà?”.Tôicắnmộtmiếngbánhvànói.

“Được rồi để anh xem, đợt này cũng nhiều việc quá, Mattnhượngbộ.Buttercupđangngáykhòkhòphòngbênbỗngnhiênchạysangchỗchúngtôi,nógiảbộsụcsạonhưthểvừađánhhơithấymộtđứatrẻđilạcnàođó.Mattdựalưngvàotườngvàhuýt

Page 29: Vì Đó Là Anh

sáogọinó,“NàyButtercup!”

“Gâugâugâu!”Nóăngẳngmột tràngdàiđáp lại, cứnhư thểvừatìmthấyMattsaukhilạcanhtrongchiếntrậnchứchẳngphảisaugiấcmơtrưacủacônàng.NóngoenguẩycáiđuôisánđếnbênMatt,miệngrungrung,môngphephẩy,cônàngrênlênrồingồisụpxuốngđấtvànằmngửara,tứchihuơhuơtrongkhôngkhí.

“Trời,đúnglàđồcongái!”.Mattvừanóivừadụidụichânvàocáibụngphệcủaconchó.

“Anhcũngcóhơngìđâu”,tôitrêuanhtronglúccởidâygiày.

“À thế tối qua như nào? Em đến quán Emo’s đúng không?”.Matthỏi.

Tôi thởdàiquayranhìnanh.Rõ làanhđangcốníncườiđâymà.“Anhbiếtrồicònhỏi.Aikểvớianhthế,Trevorà?”

“Santogọichoanh.Nóbảoemcóbạngáimớirồi”.Mattđứngdậycườisặcsụa.“HóaraemcòncóhứngthúvớicảphụnữnữahảChas?”

“Anhđiênà,emthàchếtcònhơn”.TôivơgóibánhPop-Tartsvàbướclêncầuthang.“Này,emphảisơnnốtchoxongmiếngvánốptườngđã.Mẹhẹnmấygiờđếnnhànhỉ?”

“Haigiờ”.Mattnhănnhóđáp.

“Anhmuốnghéđâuđấytrướckhông?”

“ĐếnquánDugoutnhé?”.Ừm,phảirồi,mẹnấubữatốimà.

“Đượcđấy”.

Vàigiờsau,anhemchúngtôilênđường,Buttercupchuixuốngdưới ghế sau, miệng nó thở hổn hển không ngừng. Tới Dugout,chúng tôi gọi một ít cánh gà và mực chiên trong lúc xem kênhSportsCenterrồimớiláixetớinhàmẹ.

“Saogiờnàycác conmớiđến?”.Chúng tôivừađếncửamẹđã

Page 30: Vì Đó Là Anh

nhảydựng lên.Chưa gì tôi đã cảm thấyđauđầu với cáimớ âmthanhhỗnđộncủabuổihọpmặtgiađìnhnàyrồi.

“Gutterbup!”Dylanhétầmlênvàchạyđếnchỗconchócủatôi,Buttercupnằmngửarasànvàcuộnmìnhlạiđểchothằngbévuốtvebụngnó.Elainavẫytaychàotôitừphòngbên.AnhMarkđangto tiếng với ai đó dưới tầnghầm.Ố ồ!Chết rồi,Elaina vàMarkkhôngnêncũngcómặtởđây.

“Conchàomẹ,saomẹlạigọicảElainađếnthế?”.Tôinóinhanhkhithơmlênmámẹ.

“Đãđếnlúchaiđứalàmhòavớinhaurồi,”vừanóibàvừatranhthủthắtlạichiếctạpdề.

“Haingườilạiyêunhaurồisao?”.Tôihỏi.

“Khônghẳnthế,conbévẫnchưathathứchochồngđâu”.

“Mẹ,đúnglàanhconđãngoạitìnhcòngì”.

“Chúng ta có nhất thiết phải nhắc đến chuyện này bây giờkhông?”

“Thôiđượcrồi.Mọingườiđãđếnđủchưamẹ?”

“Đếnđủcảrồi,chỉcònđợimỗihaiđứathôiđấy.Móngàquaysắpxongrồi,thôiconrangoàiđi,đừngđứngtrongbếpnữa.Mangcảconchógớmghiếccủacontheonữa.Điđi!”

“Côơi,côơi!Chúngtachơicờtỉphúđicô!Nhé?Nhé?Nhé?”,côcháuClairemớilênchíncủatôinàinỉ.

“Không!Chơitròchósóiđicô!Côhứarồimàcô!”.GiờthìđếnlượtAnnie,côcháusáutuổi,kéotaytôi.

“Đượcrồi,đượcrồi.Chúngtasẽchơicảchósóicảcờtỉphú.ĐểcômangButtercuprangoàiđã.Buttercupnhấtđịnhkhôngchịuđứnglên,nócứnháymắtcầuxintôi.Tôivòngtayngangngườivàxốcnólênnhưngnóvẫnkhôngchịuđứngdậy.Tôiđànhphảitúm

Page 31: Vì Đó Là Anh

lấycáixíchcổvàlôinóxềnhxệchvàophòngkhách,rồimặcchonónằmcạnhcửa.NókhoankhoáiđểchoDylanchơivớiđôitaitolớncủanó.

Bốtôingồitrênghế,ôngđanggiảvờngủ.SophievàOliviathaynhau cườikhúckhíchmỗikhinghe tiếng ôngngáy. “Dậyđi ôngơi”,Sophielêntiếnggọi.“Đếnbữatốirồi!”.Bốtôigiảvờkhụtkhịtvàngáyầmlênthêmmột lúcnữa.Độtnhiênôngvặnmìnhngồidậy.

“Ta sắp chết đói rồi đây!”. Giọng ông gầm vang. “Nhưng takhông muốn ăn cơm. Ta chỉ thèm...”, bố nhìn một lượt lũ cháuđangnínthởchờđợirồimớinói tiếp, “... thèmthịt trẻcon”.Ônggầmlênvà laovàobọntrẻ làmbộcắnxéchântay,đầuvàbụngchúng.Bọntrẻthétlênrồichạytánloạn.Đượcmộtlúcchúnglạiquayvềđòiôngchơitiếp.

“Chàocảnhà!”.Tôicấtgiọng.

“Chơitròchósóiđicô!”

“Được rồi, đợi cô một chút. Anh Lucky, chị Tara, chào haingười”.Tôithơmlênmáchịdâu.“Anhchịkhỏekhông?AnhJackđâurồi?”

“AnhấyvớiTrevorđangởdướihầmvớiChris.Mấybác cháuđang chơi điện tử thì phải.Mark cũngđang ở dưới đấy, chắc đểtránhmặtvợ,”Luckynói.

“Vợcũchứ”.Tarathầmthì.

“Haiđứađãlyhônđâu”,Luckyvặclại.

“Emnghe thấy rồiđấy,anh chịmuốnnói xấuem thìnóinhỏthôichứ?”Elainalêntiếng,vừanóivừalàmcáiđiệulắcđầukiểuLatinhđặctrưngmàkhôngaibắtchướcđược.“Chasđấy,dạonàycậuthếnào?”TôiđangđịnhtrảlờithìcôtúmlấyDylanrồingửingửiquầnthằngbé.“Từtừđãnhé”.Côvừanóivừahấptấpbước

Page 32: Vì Đó Là Anh

rakhỏiphòng,máitócbồngbềnhsóngsánhtrênvai.

“CôơimìnhchơiBroncosđượcchưa?”Clairevẫnđòibằngđược.

“Chastitynày, trướckhimọi chuyệnởđâyrối tung lên, chị cóviệcnàymuốnnhờem.Cuốithángnàylàkỷniệmngàycướicủaanhchị,anhchịđangnghĩ...anhchịmonglà...”

“Emlàmơnlàmphướctrôngmấyđứanhỏgiúpanhchị,cóđượckhông?”Luckytiếplờivợ,vừanóianhvừavòngtayômchị.“ChỉtừthứSáuđếnChủnhậttuầncuốithángTưthôi”.

Tôi cúixuốngbếGraham lên.Thằngconútmột tuổi rưỡi củaJackcứnghịchdâygiàycủatôinãygiờ.“Anhchịđiênà?Thôidi.Làmsaomàanhchịnhờemtrôngmấyconquỷconnàyđược?Lạicòn tậnmấy ngày nữa chứ?”. Lucky và Tara bối rối nhìn nhau.“Anhchịcónhớchuyệnlầntrướckhông?Embỏngcảchânvìcáisợi dây thừng của bọn trẻ”. Tara khẽ nhăn mặt vì áy náy.“Christopherthìănphảibíđỏsốngrồinônđầyraghế.Anniethìtècảlêngiườngem”.

“Cháuvẫnnhớchuyệnđó”.Annieởđâubỗngxenvào.“Cháuđãtèlănngườicô”.

Luckyxịumặt,“Thôivậy.Xinlỗiđãlàmphiềnem”.

“Thôi được rồi không cần phải làm cáimặt như đưa đám thếđâu”.Tôilàubàu.“Tấtnhiênlàemsẽgiúphaingười”.

“Anhđãnóirồimà,Luckythầmthìvớivợ.TôicọcọmũivàocáimámũmmĩmcủaGrahamrồilàmmặthềchọcthằngbé.

“Emđúng là nhất”. Tara cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹnhõm.“Emmuốnđổilạigìnào?”

Chưagìtôiđãthấyxấuhổrồi.“Em...”

Cảhaitrònmắtchờđợi.Mátôiđỏbừnglênnhưngtôivẫnchưathểmởlời.“Emmuốn...anhchịbiếtđấy...”

Page 33: Vì Đó Là Anh

“Chuyểngiới?”.Luckycướp lời tôikèmtheomộtcáinháymắtđầyẩný.

Tôihuýchmạnhvàongườianh,trongbụngkhôngthấyáynáychútnàokhithấyanhnhănmặt.“Khôngphảianhđangmuốnnhờvảemhả,Lucky?”

“Ừ,ừ,tấtnhiên.Bọnanhcóthểgiúpgìđượcem?”.Luckythôikhôngđùanữa.

Tôithởdài,mắtđảolialịanhưngrồicuốicùngcũnglấyhếtsứcbìnhsinhvànóitiếp.“Emmuốnkiếmmộtanhchàngtửtế”,tôilínhí.“Nếuanhchịcóbiếtaithì...”

“Tất nhiên rồi”. Tara kêu lên vui vẻ. “Emđã nhắmđược ai ởEatonFallsnàychưa?”

“Ừm,khôngphải làemkhônghẹnhòvớiai”.TôivừanóivừanhìnchằmchằmvàođôimábúngrasữavàhaicáitainhỏxíucủaGraham.“Chỉlàhìnhnhưhọđều...sợemthìphải.Chẳngaimuốnhẹnhòvớiemhết.Chắcchịcũngbiếtcảmgiácấytệnhưthếnào.Thựcramànóichịấylàmsaomàbiếtđượccơchứ.Chịấymớibamươimốt tuổimàđã lấykhôngđược támnămvà cóbađứa conđẹpnhưthiênthầnthếnàyrồi.“Dùsaothìemcũngmuốnnhờmọingườiđểý”.

“Nếuthếchắcphảibớitungcáithịtrấnnàylênmất,Luckyvẫntiếptụcchọcngoáy.Tôilườmanh,nhưngdùsaotôicũngđangcầnanhgiúp.Tấtcảcẩmnangvềchuyệnhẹnhò(màtôiđềuđãthuộcnằm lòng)đềunói rằng tanênnói chonhữngngườixungquanhbiếtlàtađangcầntìmbạntrai,chodùchuyệnđócómấtmặtvàxấuhổđếnmứcnào.

“Chịsẽđểýchoem,chịdâutôiđáp.AnhLuckycũnggậtđầu.BỗngnhiênbéJennykhóctoánglêndướinhà,thếlàcảhaingườitứctốcchạyxuốngvớinó.Grahamluốngcuốngvìbịbỏlạivàcũng

Page 34: Vì Đó Là Anh

lẫmchẫmchạytheo.

Tôi chợtnhậnramìnhđangvô tìnhđể tay trênbụng, cứnhưthể tôi cũngđangkiểmtrađứa conbébỏng trongbụngvậy.Màlàmgìcóđứabénàođâu.Thậtkhómàtưởngtượngnổicáibụngphẳnglìvàrắnchắccủatôisẽtrôngnhưthếnàonếunóphìnhtovàchứamộtđứabéởtrong.

“Trôngnàycôơi!”,Oliviađộtnhiênlêntiếng.

Tôixoađầuconbé,nócónhữnglọntócđỏrựctuyệtđẹp(maymà con bé theo genmẹ chứ gen tóc nhàO’Neill gốcÁiNhĩ Lanchúngtôichỉtoànmộtmàuđennhàmchán).“Saothếnhóc?”

“Răngcháubịlunglaynày!”.Conbévừanóivừaháto.Tôichưakịpngănnólại,vàthậmchícònchưakịpúớgìthìngóntaymúpmípcủa conbéđãkịpđẩy chiếc răngvào trongvàđểhởhố sâuhoămhoắmđangbebétmáu.Máurỉra,thấmđẫmcảmấychiếcrăngbêncạnh.Tôikinhhãiđếnmứckhôngtàinàothởđược.

“Th...th...ấykhôngcô?”.Livvyvừachỉvàocái lỗvừahỏi.Nướcbọtcủaconbélẫnvớimáubắnrataytôi.“Th...th...ấychưacô?Cáirănglunglayđấy!”

“Thôi... xin con...”Mắt tôi bắt đầumờ đi, tay tôi ướt nhẹp vàlạnhngắt.Tôiquángquàngnhảybổrasau,vôtìnhvaphảibốtôi.Maymàôngđãgiúptôitrấntĩnhlại.

“Livvy!Cháubiết làcôsợmáumà!CháurachỉchochúMarkđi”.

Tôinháymắtvàlắcđầu,trongbụngvẫnchưahếtkhiếpđảm.“Cảmơnbố”.Cuốicùngtôicũngcóthểthởphào.

“Tộinghiệpcongáiyêucủabố”,bốvừanóivừavỗvaitôi.

Cáicảmgiácvừabựctứcvừaxấuhổquenthuộclạiùavềtrongtôi.Trongcáigiađìnhtoànnhữngngườiđànôngmạnhmẽchuyênđóngvaianhhùngnày,tôikhôngnhữnglàđứacongáiduynhất

Page 35: Vì Đó Là Anh

(lạicònkhôngcóbạntrai,vàkhôngcócon)màcònlàđứaconyếuđuốinhất.Kểcảkhôngcóchuyệnđóthìtôicũngđãthấylạclõnglắmrồi.Tuy tôi códángngười cao lớnvà sứcvóc thừađủ chinhphụcdãynúiAppalachiannhưnglạicómộtthứdễdàngkhiếntôichùnbước, đó làmáu vàmấy cảnhmáume.Chúngđi với nhaunhưmột đôi vậy, những cảnhmáume lúc nào cũng cómáu vàngượclại.CólẽtôilàngườinhàO’Neillduynhấtkhiếmkhuyếtcáigen“anhhùng”truyềnthốngcủagiađình.

Bốtôi,vàhaianhMarkvàMatt(thậmchícảTrevornữa)đềugianhậpđộilínhcứuhỏaEatonFalls.Họđãtừngcứusốnghàngchục, thậm chí hàng trăm người trong nhiều tình huống khácnhau,bấtkểlàcõnghọrakhỏimộttòanhàđangcháy,haylàmhôhấpnhântạo,haynhảyxuốngsôngcứungườihoặcchỉđơngiảnlàgiúp họ lắp thiết bị báo cháy. Lucky thì là thành viên đội đặcnhiệm giải cứu bommón thuộc SởCảnhSát bangNewYork vàJackcũnglàmviệcchođơnvịcứuhộtrênkhôngcủamộtcôngtytư nhân ở Albany. Anh đã từng được tặng thưởng huân chươngchiếncôngvìđãthựchiệnthànhcôngmộtcagiảicứunguyhiểmtrongchuyếncôngtáctớiAfghanistan.Màanhcólàmgìđâu,chỉkhóctoánglênlàgiỏi.

Ngay cảmẹ tôi,mộtphụnữnhỏbé cao chưađầymét sáuvànặngkhôngtớinămmươicân,cũngsinhhạnămanhemchúngtôimộtcáchdễdàngmàchẳngcầnđếnmộtviênthuốcgiảmđaunào,mặcdùchúngtôikhôngđứanàonặngdướibốncâncả.

Vậymà,thậtxấuhổkhichỉcầnnhìnthấymáulàtôiđãmuốnxỉu rồi.Tôiđã từng suýt tè raquầnkhi ở cùngElainađể chứngkiến giây phút cậu ấy sinh bé Dylan. Một lần khác, khi dự lễBris[5]củacontraimộtngườibạnDoTháiởNewJersey,tôiđãsợhãiđếnmứcchui tọtxuốnggầmbàn.Kếtquả là cảbàn tiệchaitrămđôlatoànnhữngmónsơnhàohảivịvớitrứng“ácquỷ”,cáhồi

Page 36: Vì Đó Là Anh

hun khói và súpmatzo[6] đổ tung tóe khắp nơi. Khi học về giảiphẫuếchhồicấpBa,tôiđãngấtxỉuvàđậpcảđầuvàothànhbàn.Lúcmởmắtra, tôinhìn thấymáutrênđầumìnhvà lại tiếp tụclănquayrasàn.

Nhưng dù sao thì tôi cũng đang cố gắng để cải thiện khuyếtđiểmđó.Gầnđâytôiđãđăngkýthamgiamộtkhóahuấn luyệnnhânviêncứuhộytế,nhưngtôigiấunhẹmcảnhàvềchuyệnđó,chođếnkhinàohoànthànhkhóahọcvàtrởthànhnhânviêncứuhộthựcthụ.Tôiluônhivọngrằngđằngsauvẻngoàiyếuđuốivàvỏbọctoxác,tôicũngcómáuliềugiốngnhưcácanhtôi.Hơnnữabiếtđâutôilạitìmđượcanhchàngnàođóhayhotronglớpthìsao.

“Cóaimuốnchơi trò chósóikhôngnào?”.Tôihỏimấyđứabégái.

“Cháu!Cháu!”.Claire,Anne,LivvyvàSophiecùngđồngthanh.

“Aimuốnlàmconthỏbịănthịtnào?”

“Cháu!Cháu!”

Tôinằmsấpxuốngsànvànherăng.“Grừ!Chà,mùađôngnămnaychẳngcógìăn,tasắpchếtđóirồiđấy!Ồnhìnkìa,đằngkiacómột con thỏ bị thương, trông nó thật tội nghiệp. Lũ trẻ hét lênsungsướngvàbảonhaubòraxa,chânchúngkéolêtrênsàn.Tôibấtngờvồlêntómlấychânbọntrẻvàgiảvờnhai,mấyđứahàohứngthétlênầmĩ.

“Dạonàycongáibébỏngcủabốthếnào?”.Bốtôithảnnhiênhỏichuyệntronglúctôigặmchâncáccháuôngmộtcáchngonlành.Máitócôngbùxùvàbạctrắng.“Conđãbấtđầuđilàmchưa?”

“Conmớiđếnchàohỏimọingườithôi.Grừ!Tómđượcrồi!Ngontuyệt!Bốlàngườiđànôngduynhấttrênthếgiớinàygọiconlàcôgáibébỏngđấy,”tôitrảlời.“Thứhaitớiconbắtđầucôngviệc”.

“Bốsẽđểmắttìmtêncontrênbáo”,bốtôinháymắt.

Page 37: Vì Đó Là Anh

“Chàoem,Chastity”.TôiquaylạivàbắtgặpTrevor.Nhìnthấyanhđangđứngtựacửavàmỉmcười,chântôibỗngrunlênvìxấuhổ.

“AnhkhỏekhôngTreo?”.Tôihỏi.

“Anhkhỏe.Emthếnào?”.Anhcườivớitôiđầyẩný.Àphảirồi,anhđangtrêuchuyệntốiquađâymà.Tựnhiêntôithấythậtxấuhổ.

“Dạonàyđộicứuhỏacógìmớikhônghaingười”.TôihỏicảbốlẫnTrevortronglúcvẫnđangtiếptụcgặmbànchânbéxíumũmmĩmcủaClaire.

“Thìvẫnvậythôi.Mộtđốngcôngviệclinhtinh”,bốđáp.

“Màbọnanhlạicóquáítngười”.Trevortiếplờiông.

“SườnHeonày, cái chuyện conmuốn tìmbạn trai lànhưnàođấy?”

Tôinghiếnrăng,trongbụnglolắngchẳngbiếtnóithếnàovớiôngđây.Đúnglúcđóđứacháugáitừđâuchạyđếnđâmsầmvàobốtôivàthậtmaynóđãvôtìnhgiảicứuchotôi.Sophielạinàinỉ,“Ôngơi,ôngănchịtchúngcháutiếpđi.Haylàônggiảvờngủnhé,xongrồibọncháusẽnghịchtócônglàmôngtỉnhdậy.Ôngsẽnóilàôngđangthèmthịttrẻconvàvờănthịtchúngcháu.Nhéông?Điông?”

“Khôngphảibâygiờcụccưngạ.Ôngmuốnthứgìcóthểănđượcthậtcơ”.

“Thếthìđánglẽbốnênghéquaquánnàođómàăntrướcbốạ”.Jacknóivọngsang.Tôivẫytayvớianh.

“Bốkhôngchophépcácconxúcphạmkhảnăngnấunướngcủamẹconđâuđấy.Bàấylàmộtđầubếptuyệtvời”.Bốnóitođểmẹnghe thấy, rồi ngay lập tức hạ giọng. “Thực ra bố cũng vừa ănMcDonald’srồi...”

Page 38: Vì Đó Là Anh

Trevorsangphòngbênlấybia,giờthìtôiđỡthấyxấuhổkhibốtôilạinhắcđếnchủđềkhinãy.“Chastitynày,saoconlạicầnhẹnhòlàmgìnhỉ?Concóbiếtđànôngngớngẩnđếnthếnàokhông?”

Tôigặmnốt“conthỏ”Grahambịthươngrồiđứngdậy.“TốthơnlàbốnênquênđicáiýnghĩkỳcụccủangườiAiLenchúngtarằngcongáiđượcsinhrachỉđểsuốtđờichămsócbố.Vàtấtnhiênconhiểuđànôngngớngẩnnhưthếnào.Bốnhìnxem,bốchoconđếnbốnngườianhcơmà”.

Bốtôimỉmcườiđầymãnnguyện.

“Bốà,concũngchỉnhưbaongườithôi.Tấtnhiênlàconmuốnđược lấy chồngvà có con.Bốkhôngmuốn có thêmvài đứa cháunữasao?”.Tôithởdàivànóitiếp.

“Tađãcóquánhiềucháurồi”,bốtôiđáp.“Tanghĩlàtacầnănthịtthêmvàiđứanữa”.VừanóibốvừavồlấyDylan,thằngbésợquákhócrélên.

“Bố thôi đi! Con đã bảo là thằng bé không thích trò này đâumà!”.Markquạulênrồiômđứacontraibébỏngvàolòng:“Đừngkhócnữaconyêu.Ôngđùachẳngđúnglúcgìcả”.

Anh huých phải Elaina trên đường đi ra ngoài nhưng cũngchẳngbuồnnhìnlại.Côrítlêngiậndữrồiquaysangtôi.“Tínữaquachỗmìnhnhé.Bâygiờmìnhđangđiênlắm,mìnhkhôngmuốnnóigìhết.

“Ừđượcrồi.Támgiờnhé?”,tôiđáp.

“Ăncơmthôi”.Tiếngmẹvanglên.

Chúng tôi lần lượt ngồi vào bàn.Bố,mẹ, Jack, Sarah, Lucky,Tara, Elaina,Matt, Trevor và tôi, cả nhà ngồi chen chúc quanhbànăn.Marknhậnăn trongbếpđể trôngchừng lũ trẻvà tránhmặtElaina.

Mẹcúixuốngmởtấmnilôngbọcđĩathứcănvàbàyrabànmấy

Page 39: Vì Đó Là Anh

mónmàbàvừahìhụinấu.Nếugọiđâylàbữatốithìquảlàgượnggạovàcóphầnhơikhiêncưỡng.

Jack nhìn đĩa thức ănmà không giấu nổi sự thất vọng. “Cáimónđó sẽ đi ra khỏi bụng con trông y hệt như lúc nó chui vào,chảy dài thành dây, xám ngoét và cứng quèo. Và phải rất khókhănnữa.

“JohnMichaelO’Neill!Conkhôngbiết xấuhổà?”.Mẹ rít lên,chúngtôithìphảicốgắnglắmmớinhịnđượccười.

“Cảmơnanhđãchiasẻ”.Sarahcốgạtđi.

“Kinhquá”.Lạiđến lượtLucky. “Đúng thì cóđúngnhưngmànghehơighê.Màđấylànếunócóthểrađược.Lầntrướcăntốiởđâyxongemđãbịốmcảtuầnliền.Cáimóncừuhầmlầnấylàmemkhôngthểđilạinổi.Hìnhnhưemcònbịchảymáulúcđivệ...”

“Luke!”.Mẹquátầmlên.Luckycúixuốngvừakịptránhcáitátgiảvờcủamẹ.

CácmónănAiLencàngngàycàngtrởnênphổbiếnvàđượcưachuộngnhưngkhônghiểusaomấymónAiLenmàmẹnấucứnhưthểtừthờinạnchếtđóikhoaitây[7]vậy.Thịtbòrẻtiềntháimiếngtotổchảng,luộc.Khoaitâyxámngoétđóngthànhtúinửacântíchđầydướihầm,luộc.Càrốt,luộc.Củcải,luộc.Đậucôve,luộc.Nướcsốt,cháy.

“Ngonlắm,cảmơnmẹ”,tôigiảvờvuivẻ.

“Đúnglàđồxunịnh”,Mattthìthầm.

“Kệem”,tôikhẽđáplại.

Mọingườigiảvờănnhưngthựcchấtlàchỉchămchămđầyđĩathức ăn sang người bên cạnh, thỉnh thoảng lắm khi bị bắt gặpchúng tôi mới cố gắng vờ cắn một miếng. Tôi lén lút lẳng choButtercupvàimiếngthịt,nóháohứcnhìn tôi chờđợi,nhưngrồiđếnnó cũng chánnản gục đầu xuống đất chẳng buồn ăn.Tiếng

Page 40: Vì Đó Là Anh

Markvẫnđangchỉhuy lũ trẻ trongbếp. “Dylan,đừngnémnữa.Annie,khôngđượclàmthế.Chovàomồmđi.Chúbiết,nhưngbàđãmấtcôngnấurồi.Nào,Graham,đưachúcầmcho”.Anhcóvẻphảirấtkiềmchếđểkhôngnổiđiênlên.Elainavờnhưkhôngbậntâmđếnchuyệnđó.Tôicũngkhôngthểtráchcậuấyđược.

“Ừm,đãđếnlúcđểnóichuyệnnàyrồi”.Mẹđểchiếcđĩaxuốngbàn.“Cảnhànghenày,mẹđãquyếtđịnhsẽkiếmbạntraimới”.

Cảnhàsữngngười,rồiđồngloạtquaysangnhìnbố.Elainathìvẫnmiệtmài cắt nhỏ que đậu cô ve dù cô cũng chẳng buồn ănmiếngnào.

“Bàđangnóichuyệnquáiquỷgìthế?”.Bốhỏi.

Thực ra bốmẹ tôi đã chia tay được gần năm nay. Hai ngườikhôngcãicọ,cũngchẳngchánghétgìnhau,thựcrahọnhưkiểuđangvờnnhauthìđúnghơn.Dùbâygiờbốchuyểnrasốngriêngnhưnghầunhưmọi chuyệnvẫn chẳng cógì thayđổi.Lò sưởibịhỏngmẹlạigọibố.Xehỏngmẹcũnggọibố.Haingườivẫnăncùngnhauvàibữa trong tuầnvà cùngnhau tới tất cả cácbuổi lễ củabọntrẻ.Tôiđoáncókhihaingườivẫnngủvớinhaunữa,nhưngtôicũngchẳngthiếtthagìhỏihanchuyệnđó.

“Emmuốnkiếmchồngmới.Chúng tađã lyhôngầnmộtnămnay rồi còngì.Emđãnói với anh cả trămnghìn lần rồi, em chỉmuốnmộtcuộcsốngbìnhthường.Nhưnganhlạikhôngthểchoemmộtcuộcsốngbìnhthườngnênemsẽđitìmmộtngườinàođócóthểlàmđiềuđóthayanh”.

Vàthếlàhaingườilạibắtđầucuộckhẩuchiếnnhưthườnglệ.“Cóaimuốn thêmrượukhông?”.Tôi cốgắngxóa tanbầukhôngkhícăngthẳng.

“Có,”mọingườiđềuđồngthanh.

Bốmẹtôivẫnyêunhaunhưngcóvẻnhưhaingườikhómàsống

Page 41: Vì Đó Là Anh

hòa thuậnđược.Có lẽ lấymộtngười chồng làmnghề cứuhỏa làmộtthiệtthòilớnvớimẹ.Mỗilầnbốvềmuộnlàmẹchỉbiếtngồinhàdánmắtvàtivilolắngtheodõitintứcvềcácvụcháytrongvùng.Nếucótintứcgì,bàsẽtrởnêncáubẳnvớichúngtôivàbồnchồnxoayđixoaylạichiếcnhẫncướichođếnkhinhìnthấybốvềnhà,lấmđầybụikhói,mệtmỏirãrờivàtimvẫnđậpthìnhthịch.

Bêncạnhcáinỗi lo luônthườngtrựcrằngbàcó thểsẽmấtđichồngmình bất kỳ lúc nào,mẹ tôi còn phải chấp nhậnmột nỗibuồnnữavềviệccóchồnglàmnghềcứuhỏa.Đúnglàcôngviệcấyrấtquảcảmvàhẳnvợcủanhữngngườilínhđóphảicảmthấyrấttựhàovì chồngcủahọđều lànhữnganhhùng.Nhưngthửnghĩxemđã bao nhiêu lễGiángSinh, bao nhiêu lễ Tạ ơn, bao nhiêubuổithiđấu,baonhiêubuổibiểudiễnởtrường,baonhiêubuổitậpbơi,baonhiêubữaăntốimàvắngmặtbố?Hàngchục,cókhihàngtrăm.Kểcảkhibốđangởnhàthìmáybộđàmcũngcóthểreobấtkỳlúcnày,hoặcbốđanghướngdẫncấpdướiquađiệnthoại,hoặcđihọpcôngđoàn,hoặctổchứclớptậphuấn.Thậmchívàonhữngngày cuối tuần hiếmhoimà ông không phải làm việc, ông cũngthấysốtruộtnếumộtbuổichiềuChủnhậttrôiquamàkhôngcósựvụgìvàrốtcuộcônglạimòtớiSởCứuhỏachỉđểchắcchắnlàmọichuyệnvẫnổn.

Hainămtrước,anhlínhmớiBennyGrzowskibịngãtừnócnhàxuống khi đang làm nhiệm vụ thông hơi chomột tòa nhà đangcháy.Anhđãhisinhởtuổihaimươilăm.

Cólẽkhôngcóbuổilễnàotrịnhtrọngvàuámhơntanglễcủamộtngườilínhcứuhỏa.Cảgiađìnhtôiđềucómặt,ainấymặtmũinặngnhưchì(chỉtrừcótôi làkhócầmĩ).Chúngtôiphủđấtlênquan tài và đưa tiễn anh về nơi an nghỉ. Biamộ khắc tên anh,ngày hi sinh cùng lời đềmộ truyền thống. “Người chồng. Ngườicha.Người lính cứuhỏa”.Saubuổi lễmẹđứngnhìn chằmchằm

Page 42: Vì Đó Là Anh

vàotấm-biamộvànóivớitôi,giọngrunrun.“Mẹsợmộtngàynàođóngườinằmđâysẽlàbốcon”,nóirồibàlậptứcnhìnđichỗkhác.“Đừngbaogiờlấymộtngườiđànôngyêucôngviệccủamìnhhơnyêucon,Chastityạ”.

SaucáichếtcủaBenny,mẹlạicàngkiênquyếtbắtbốnghỉhưu.Mẹmuốnhaingườidànhthờigiandungoạn,nghỉngơihaycùnggianhậphộinhữngngườicaotuổiEatonFallsđểđượccùngnhaudulịchkhắpnơi,đixemđuangựa,tớisòngbài,đimuasắmhaytới thămthácNiagara.Mẹnóinhẹnhàngvớibố, rồi chờđợi,mẹyêucầubố,rồilạichờđợi,mẹralệnhchobốvàvẫnchờđợi.Cuốicùngthìmẹđâmđơnlyhôn.Cólẽmẹnghĩrằngnếulàmcăngcóthểbốsẽnghĩlại,nhưngrốtcuộcthìngườiphảichờđợivẫntiếptụclàmẹ.

Bâygiờthìdườngnhưmẹđãhếtkiênnhẫn,Mẹnhìnvuvơvềphíabốtronglúcvẫnnhaimiếngthịtdaingoạch.

“Vớvẩn!”,bốcaogiọng.“Bàkhôngđượchẹnhògìhết!”

“Tạisaokhông?Ôngcứchờxem”,mẹxìmộttiếngvàquaysangphía tôi. “Chastitynày, lúcnãymẹ thấy connói vớiTara là conđangmuốnkiếmbạntraiphảikhông?”

“Mẹ à, chúng ta nói sang chuyện khác được không!” Tôi nhưmuốnđộnthổ.

“Mẹconmìnhcùngkiếmbạntraiđi”,mẹtôimừngrỡreo lên,“rồihaiđôimìnhcùngđichơi”.

“Chúa ơi”, tôi lẩmbẩm.Matt nhếchmép với tôi. Tôi giơ ngóngiữavớianh.

“Bàkhôngđượchẹnhògìhết,”bốnhắclại.“Bàchỉlàmthếđểlàmtôinổiđiênthôi,giờthìbàthànhcôngrồiđấy.Thếlàđủrồi”.

Mẹtỏrakhônghềnaonúng“MẹconmìnhphảiđăngkýtrêntrangeHarmony,rồicònphảiđihọcnhảynữa...”

Page 43: Vì Đó Là Anh

“Bàkhôngđượcđiđâuhết!”

“...mình sẽ đi hẹn hò[8]. Sẽ vui lắm đây.Mike, ông chẳng cóquyềngìmàphátbiểuởđâycả,phiềnôngyênlặnggiùm”.

“Không-Hẹn-Hò-Gì-Hết”.Mặtbốphừngphừng.

“Mẹà,mẹchobốthêmmộtcơhộinữađượckhông?”.CuốicùngthìLucky,sứgiảhòabìnhcủacảnhà,chuyêngiaphágỡbommìn,đãlêntiếng.

“Mẹđãchobốconthêmmấylầncáicơhộiấyrồiđấychứ”,mẹnhìnthẳngvàoLucky.“Sựthực làbốconyêucáiSởCứuhỏađóhơnlàyêumẹ”.

“Thậtlàngớngẩn,”bốgắtầmlên,tayôngvònátchiếcgiấyăn.

“Ừngớngẩnđấy”,mẹvặclại.“Nhưngtôimuốnthế!”

“Phụnữcácbàthậtlàdởhơi.Khôngbànchuyệnnàynữa.Bàkhôngđượcgặpgỡaihết”.Bốđùngđùngbỏrangoài,ôngbướcquaconchóđangnằmdướisàncủatôivàđóngsầmcửalại.Chỉmộtlátsauchúngtôinghethấytiếngôngnổmáyvàbỏđi.

SarahvàTarabốirốinhìnnhau.Nhưđãhẹntrước,cảhaiđồngloạt quay về phíamẹ tôi và đồng thanh: “Chúng conmangmóntrángmiệngranhé”.

“Mẹà,mẹnóithậthayđùathế?”Mộtlátsaukhimọingườiđãđikhỏi tôimớidámhỏi lại chuyệnkhinãy.Bênngoài chimvẫnđanghót líu lo vàmặt trời đang khuất dần saunúi nhưngngôinhàcủachúngtôiyênlặngđếnđángsợ.Conchócủatôigụccảcáiđầutocủanóxuốngchânmẹtôinhưmuốnchiasẻvớibà.

Mẹthởdài“Conbiếtđấy,mẹchỉyêumỗibốconthôi,Chastityà...”

“Khôngđúng”,tôibuộtmiệng.

“...nhưngmẹcũngkhôngmuốnsốngcảphầnđờicònlạitrong

Page 44: Vì Đó Là Anh

sựcôđơnthếnày”.

“Mẹà,rồibốsẽnghỉhưuthôi.Aimàđilàmmãiđược?Cóluậtquyđịnhvềtuổinghỉhưumà?Bốcũngđãnămmươichíntuổirồi,mẹbiếtđấy.”

“Mớinămmươitámthôi”,mẹnói.“Khinàomuốnthìbốconmớichịuvềhưu.Chẳngbiếtlàsáunăm,bảynăm,haymườinămnữa.Chẳnglẽmẹcứngồimàchờthếnàyà?Mẹđãchịuđựngsuốtbamươichínnămquarồi.Đãđến lúcmẹcóquyềnquyếtđịnhcuộcsốngchoriêngmình,vậymàbốconlạikhôngchấpnhận,ôngấythậtlàvôlí.”Mẹnóirồingồixuốngghế.“Mẹsẽkiếmngườikhác”.

“Mẹkhôngyêubốnữaà?”

“Tấtnhiênmẹyêubốcon.Nhưngđấykhôngphảilàlýdo.Chỉlàmẹmuốncómộtngườinàođóbiếtưu tiênmẹhơn tất cảmọithứ.Thựclòngmànóibốconchưabaogiờlàmđượcchuyệnđódùchỉmộtlần.Bốconkhôngphảilàmộtngườichồngtồi,nhưngbốchưabaogiờđặtmẹlêntrêntấtcả”.Giọngmẹnhưgiáosưđanggiảngbàichocácsinhviênvềcácsựkiệnlịchsử.Tôigậtđầuvàcúi xuống buộc dây giày. Ai mà biết được cơ chứ? Biết đâu kếhoạchcủamẹsẽthànhcôngvàbốsẽvìghentuôngmàđểýđếnmẹhơn.Mẹyêubố,vàrõlàmẹcũngchẳngthựcsựmuốntìmaiđóđểthaythếvịtrícủabố.

“Sẽvuilắmđấy,conyêu”,mẹkhẳngđịnh.“Mẹđãđắngkýthamgia buổimua sắm tập thể củaHội Độc thân rồi đấy! Nghe haykhông?”

“Ừm,không”.Tôiđáp.

“Thôinày,conđãthửbaogiờđâumàbiết.Vuilắm!”

“Thếmẹthìđãthửrồisao”.Tôihỏilại.

“Mẹcũngchưa,nhưngđimuasắmlúcnàochẳngvui,màlạicònđivớiHộiĐộcthânnữathìtấtnhiênlàcàngvuirồi”.Mẹtiếptục

Page 45: Vì Đó Là Anh

hàohứngmườngtượngcảnhđichọnđồvớinhữngngườiđộcthânkháccũngđangđitìmbạnđờigiốngnhưbà.Tôinhănnhógụcđầuxuốngthànhghế.

Thựcrathìtôicũngsẽđi.Tôicũngrảnhnêncũngchẳngsợphíthờigian.Tôiđãthấybuồngtrứngtrongbụngréogọirồi...Chúngtôi vẫn còn làm việc tốt đây, cô gái. Ít nhất là cho tới lúc này...Bỗngdưnghìnhảnhcôbồibàn lẳng lơ tốihômtrước lạihiệnratrướcmắttôi.TôighétnhìncáicảnhTrevordễdàngvơđượchàngtá các cô gái trong khi tôi chỉ ngồi đó, cô đơn, không tình yêukhông con cái, chỉ nhìn chằm chằmvào chiếc nhẫn vô hìnhmãivẫnchưachịuxuấthiệntrênngóntaymình.

Vàvìthếtôiđãđồngýthỏathuậnvớiácquỷ,haytrongtrườnghợpnàylàmẹtôi.Tôisẽđicùngvớibà.Tạisaokhông?Tôicógìđểmấtđâu?

Page 46: Vì Đó Là Anh

C

Chương3

hưagìmớimởđầu câu chuyện tôi đãbị bồđávà lại cònbịnhầm là người đồng tính nên có thểmọi người sẽ nghĩ rằng tôichẳngcóaithèmđểýnhưngthựcralàkhôngphải.Tấtnhiênlàcóchứ...chỉlàkhôngphảilàtuýpngườimàtôithíchmàthôi.

MộtvídụđiểnhìnhlàanhchàngAlanRăngSâu,biêntậpviênNhậtbáoEatonFalls,nơitôivừabắtđầungàylàmviệcđầutiên.Trờiạ,lúcnàychỉcóAlanvàtôiởtrong“tổnghànhdinh”tòasoạnbáonày.Thựcchấtnóchỉlàmộtphònglớnđượcchiathànhnhữngôlàmviệcnhỏvàcóthêmmộtphònghọpvớimộtphòngriêngnhonhỏdànhchotổngbiêntập.

“Tôihivọng là cô sẽ thíchnơinày”,Alanbắt chuyện. (Anh tacaocómộtmétbảymươi,màđấylàtínhcảđôigiàyDocMartensđếcaorồiđấy).ChiếcrăngsâucủaanhtatrônglạclõngnhưthểJudasởbuổitiệcly,nóthậtnổibậtgiữamộthàmrănghoàntoànbình thường.Tôi cốgắngnhìnđi chỗkhácnhưng cái răngđó cómộtsứchútthậtlạkỳ.Alannhíumày.Chếtrồi.

“Chắc chắn rồi. Ừm, tôi nghĩ là tôi sẽ thích nơi này. Cảm ơnanh”.

“Haylàsaugiờlàmchúngtađiuốnggìđó,đếncáiquánbarcũmàcánhlàmbáotahayngồiđượckhông?”

Đánglẽanhtaphảinóilà“cánhphóngviênchúngtahayngồi”,cáikiểunóicủaônggiàđâymà.“Tôi...tôikhông...”.Tôikhôngcònnghethấyanhtanóigìnữa.Cáirăngsâucủaanhtahoàntoànlàmtôimấttậptrung.

Page 47: Vì Đó Là Anh

“Coinhưcôđồngýrồinhé.Tuyệt!”Alanhàohứng.

Trời ơi, làm saomà cái răngấy lại đenkịt đến thếđượcnhỉ?ChẳnglẽAlankhônghềbiếtlàcáirăngđangmụcrữatrongmồmmìnhà?Đánglẽanhtaphảinhổnóđichứ?Cầnphảibịtngaycáirăngấy lại.CứmỗikhiAlanmởmồm là cái răngsâu lại lấp ló.Alanlẩmnhẩmnóinhữngđiềugìđómàtaitôihoàntoànkhôngđểýđếnvìđầuócđangbậntậptrungđếnchiếcrăng.Nócómộtma lực khủng khiếp như chiếc nhẫn trong Chúa tể của nhữngchiếc nhẫn vậy.Chỉ cầnmột chiếc răng để cai trị tất cả, để đạtđượctấtcảmộtchiếcrăngsẽmanglạitấtcả,vàtrongbóngtốisẽhủydiệttấtcả[9].

Tôi rùngmìnhvàgiảvờxếp lạimấycuốnsáchtrênbàn. “Tôiphảisắpxếpbànlàmviệcchútđã,tôikhẽnhănmặtvàcườigiảbộxinlỗi.

“Thếhẹnnhausáugiờnhé?”AnhchàngRăngSâulạitiếptục.

“Vâng,thưaôngchủ.Xinlỗi,tôinóiđiềunàyđượckhông...”,tôibuộtmiệng.Ngaylậptứctôinhậnramìnhthậtngớngẩn,nhưngrõlàcầncóaiđónóichoanhtabiếtvềcáirănggớmghiếcấy.Tôilại càngkinhhãihơnkhinhậnraanhtađangmuốnhẹnhòvớimình.“Không,không,xinlỗi.Tốinaytôikhôngđiđược.Tôi...tôibậnmấtrồi”.Tôiđỏcảmặtvìlờinóidốicủamình,nhưngmaymàhìnhnhưAlancũngkhôngnhậnra.

“Khôngsao.ThếthứSáunhé?”

“Xinlỗi,tôicómộtnguyêntắclàkhônghẹnhòvớiđồngnghiệp”,tôinói.Ổnrồi.Lýdonghecũngđượcđấychứ.Ítnhấtlàtôicũngkhônglàmanhtabịtổnthươngghêgớm.Alancũngkhôngphảilàkhôngtốt,nhưngngoạihìnhcủaanhtathìkhôngthểchấpnhậnđược,xéttấtcảmọigócđộ.Tấtnhiênkhôngphảianhtachỉcómỗicái răng sâu thôiđâu.Còn cả cáibụngphệ, cáimái tóchất lệch

Page 48: Vì Đó Là Anh

bóng lộn kiểuDonald Trump và cáimùi ẩmmốc đặc trưng củangườigiàphảngphấttrênngườianhtanữa...Nhưngnổibậthơntấtcả,làcáirăng,hẳnrồi.

“Không,không,cóphảihẹnhògìđâu.Chỉlàđồngnghiệpngồiuốngvớinhauvài cốc thôimà”.Tôi lại chẳngđểýanh tanói gìnữavìđangbậnnhìnchằmchằmvàocáirăng.Tôirùngmìnhkhinhậnramalựccủacáirănglạixuấthiện.Cókhitôinêngiảvờốmchẳnghạn.Nếukhôngnhanhnhìnsangchỗkháckhéotôiốmthậtýchứ.

“Cônhậnlờichứ?”AnhchàngRăngSâulạitiếp.

“Alannày, hìnhnhư tôi ăn phải cái gì sángnay thì phải. Tôiđaubụngquá”.Tôitrảlời.

“Tôicóthuốcđaubụngđây.Anhtalậptứcrútvỉthuốctrongtúiáorađưachotôi”.

Thậtmay(cũngcókhilàkhôngmay)đúnglúcđóLuciađẩycửabướcvào,mộttaycôtacầmhộpbánhdoughnut,taykiagiữbáovàcàphê.

“Chàomọingười!”Côtabướcmấybướcrồidừng lại trướcbàntôi. “Chastity đấy à.Hôm nay là ngày làm việc đầu tiên của cônhỉ?”Côtakhịtmũi.“ChúngtôithườngcóbuổihọpnộibộvàothứHaivàthứTưhàngtuần.Mườiphútnữalàbắtđầuđấy.Côchuẩnbịtrướcýtưởngđinhé”.

“Rấtvuiđượcgặplạicô”,tôinhướnmàyđáp.LucialàmlễtânchotờNhậtbáoEatonFallstừkhimớimườitámtuổi,vàtínhđếnnaynửacuộcđờicôtagắnvớitòasoạnnày.Penelope,chủbiênvàtổngbiêntậpđãtiếtlộvớitôirằngLuciacũngnộpđơnthituyểnvàovịtrícủatôivàcôtarấtthấtvọngvìkhôngđượcnhận.

VừanhắcđếnPenelope thì chịđãxuấthiệnở cửa. “Chàomọingười, giọng chị hơimệtmỏi. Chastity này, cô gặp tôimột chút

Page 49: Vì Đó Là Anh

nhé?”

“Tấtnhiênrồi,Penelope,tôibậtdậy.Lucialiếcnhìntôitừđầuđếnchânrồikhịtmũirõto.TôicốtìnhlờđivàđithẳngvàophòngPeneloperồiđóngcửalại”.

“Chào mừng cô đến với tòa soạn. Thật vui vì có cô ở đây.Chastitynày,côcóbiếtgìvềungthưdakhông?”Chịvừanóivừakéocổcáiáo lenxuống. “Cônhìnhộtôicáinốtruồinàyxem,cóphảinóđangđổimàukhông?Tôinghĩcókhitôibịungthưmấtrồi.

“Tôi,tôikhông...”

“Đúng không? Cô cũng nghĩ là trông giống ung thư đúngkhông?”

Tôinheomắtnhìncáinốt trêncổPenelope. “Thựcratôicũngkhôngrõlúctrướctrôngnóthếnàonên...”

“Tứclàkhôngphảiungthưà?”

“Tôicũngkhôngbiếtnữa.Chịnênđikhámxemsao”.Tôigợiý.

Penelopengồiphịchxuốngghế.“Ừ,ừ,cônóiphải.Xinlỗinhé.Cảđêmquatôikhôngngủđượcvìmảinghiêncứubệnhnàytrênmạng.Mấycáihìnhtrêntrangmelanoma.comtrônggớmlắm”.

“Khổthân”.

“Thôikhông sao.Chàomừng cô!Chàomừngđếnvới tòa soạnNhật báo Eaton Falls chúng tôi. Lucia có gây khó dễ gì cho côkhông?”Chịngồithẳngdậyvàcườivớitôi.

“Cũngkhôngcógì”.Tôimỉmcười.

“Côsẵnsàngchobuổihọpchưa?”

“Tấtnhiênrồi.Tôirấtvuikhiđượclàmviệcởđây”.Tôinói.

“Chúngtôicũngrấtvuivìcócôởđây.Chịvuivẻđáplại.

Thực lòng là tôimuốnrờixachốnphồnhoanhộnnhịpcủađô

Page 50: Vì Đó Là Anh

thị.Ởđâytôicóthểviếtvềnhữngtintứcnhẹnhàngnhưkiểumộtcửahàngmớikhaitrươnghaythầyhiệutrưởngmớinghỉhưu,haymấybụihoathủytiêntrongcôngviênMemorialđãchớmnở.Alansẽvẫnphụtráchmảngkhónhằnnhưtinvềhộiđồngthànhphố,vềvấnđềhợptáctrongvùng,vânvânvàmâymây.

Chỉmườiphútsautấtcảchúngtôiđềucómặttrongphònghọp.Buổi họp có Penelope, Alan, Lucia, Can, nhiếp ảnh gia của tòasoạn và Angela Davies phóng viên chuyên mục ẩm thực. Suki,phóngviênbánthờigian,sẽphụtráchcácchuyênmụcmàtôivàAlankhôngthểđảmnhận,PetelàmphầnquảngcáovàDaniellechịutráchnhiệmvềtrìnhbày.Chỉcóngầnấyngườithôi.Khôngkhí đầm ấm ở đây thật khác xa không khí ngạt thở đông đúc ởNewark.

“Bắtđầunào!”Penelopecấtgiọngvuivẻ.“Cácbạncógìchotôiđây?”

Alanbắtđầutrước,anhđiểmquamộtloạttinnóngtrongtuầnnhưnhữngvụhỏahoạn,giếtngườivàkhủngbố.AnhcũngđịnhthêmmộtsốtinởnhữngvùngkhácnhưngcóliênquanđếnEatonFalls,vídụnhưmộtngườidântừngsốngởđâycódínhlíuđếnvụtấncôngởFlorida,hayảnhhưởngcủaviệctănggiáxăngđốivớicác nhà nghỉ hè cho thuê trên dãyAdirondacks. Anh cũng nhắcđếnchuyệntrìhoãnviệcthaysửađườngốngnướctrênphốchính,vàvụđiềutramộtđạibiểuquốchộicódínhlíuđếncáccuộctranhcửbấthợppháp.KểraAlancũngkhôngđếnnỗinào,nếukhôngkểđếncáirăngsâuvàsựthiếunhạybéncủaanhta.

Sauđóđếnlượttôi.“Trướctiêntôimuốnnóilàtôirấtvuikhiđượccómặtởđ...”

“Tôicóýnàyrấthay.Luciađộtnhiênngắtlời,côtagiảbộngâythơ nhìn về phía Penelope. “Một phụ nữ ở Pottesville vừa hoànthiện chiếc khăn lớn thất thế giới.Tôi nghĩ chúng ta có thể viết

Page 51: Vì Đó Là Anh

mộtbàivềchuyệnđó,vídụnhưbàấyđãdùngloạichỉnày,đankiểugì,đanxongtrongbaolâuvàtạisaolạicócảmhứngđểđanchiếckhănấy.Cácđộcgiảsẽthíchthúvớichuyệnnàylắmchomàxem!”Côtanhìntôitrừngtrừng,cứnhưđangtháchthứctôiphảnbáclạivậy.

“Tôikhôngnghĩvậy,tôilêntiếng.Penelopeníncười.“Tôimuốntờbáocủachúngtatậptrungvànhữngcâuchuyệncóýnghĩahơnmộtchút”.

HìnhnhưtôiđãchạmđúngnọccủaLucia.

“Cólẽcônêntìmhiểuthịhiếuđộcgiảcủachúngtôitrướcđã,Chastityạ.Côvừamớiđếnđâythôi...”Lucialiếnthoắng.

“Tôisinhravàlớnlênởđâyđấy”.Tôicãilại.

“...vàcóthểcôkhôngbiếtnhữngngườidânởđâythíchchuyệngầngũivớihọnhưthếnào.Tôinóiđúngkhông,Penelope?”

Penelopethôikhôngcườinữa,chịlêntiếngtayvẫngãisồnsộtcáinốtruồi. “Lu,côcũngcó lý,nhưngtôinghĩchúngtanênthửnghexemChastitymuốnnói gì.Đó là lýdo tại sao chúng ta lạithuêcôấy.Côấycórấtnhiềukinhnghiệm”.

“Nhưngkhôngphảitrongchuyênmụcnày!”Luciaphảnđốidữdội.“Chuyênmụcnàyphải...”

“CôấyđãtốtnghiệpthạcsĩbáochíởđạihọcColumbiađấy.Rấtấntượng”.Pencười.Tôigậtđầukhiêmtốnthừanhậncáibằngcấpnổibậtcủamình.

Chuyện tôi đã từng học ở đâu không quan trọng, chắc chắnLuciasẽvẫnghéttôinhưthường.Penelopeđãcảnhbáotôivềcôtatừhômphỏngvấnrồi.ChịđãchotôibiếttôilàứngcửviênsánggiánhấtvàLuciachắcchắnsẽnổiđiênvìchuyệnđó.PencòntiếtlộvớitôivềsailầmlớncủamìnhkhitừngđểchoLuciaviếtmộtbàiởmụctinđặcbiệt.Đólàchuyệntừrấtlâurồi,vàbàibáođó

Page 52: Vì Đó Là Anh

cũngchưabaogiờđượcđăngnhưngPenelopeđãcho tôixembàiviết...MộtbàibáomườinghìntừtheolốitiểuthuyếtvềbàKent,ngườiđoạtgiảinhấttạihộichợvùngvớicáibánhsôcôlakiểuĐức.

“Tôicũngthíchchuyênmụctinđặcbiệtcónhữngcâuchuyệnýnghĩa”.Alanxenvào,miệnganhtahévừađủđểtôinhìnthấycáirăngsâu.Tôiquaysangchỗkhác.

“Cônóitiếpđi”.Peneloplạihỏi.

Lucia trề cáimôi đỏ rực của cô ta trong lúcnghe tôi nói tiếp.“Chúngtanênxoayquanhnhữngđềtàiđậmchấtđịaphương.Báochítrênkhắpcảnướcgiờđangdầnmấtđiđộcgiả.Ngàynayngườitadễdàngtìmkiếmthôngtinởkhắpmọinơi,trênCNN,Internet,haythậmchílàngaycảtrênđiệnthoại.VìthếchúngtacầnmanglạichocácđộcgiảEatonFallsnhữngcâuchuyệnmàhọkhôngthểtìmthấyởnơinàokhác.Tôinghĩcóthểđộcgiảmuốntìmđọccáigì đó đặc biệt hơn là những câu chuyện nho nhỏ dễ thương haynhững tin tức ngập tràn trên các mặt báo khác. Và tất nhiênchúngtasẽđăngcảnhữngbàiviếtđólêncảwebsitecủatòasoạn,tôicũngmuốnpháttriểnwebsiteđóhơnnữa”.

Luciatrềmôixìmộtcáirõto.

Tôicườilạivớicôta,kếtquảlàcànglàmcôtagiậndữhơnnữa.“Lucia,tôibiếtbáogiấysẽlàưutiênhàngđầucủatòasoạn”,tôicốgắnglàmhòa,“nhưngnếuđộcgiảkhôngmuốnđọcbáogiấythìsaochúngtakhônglàmbáođiệntử,dẫusaothìtrangwebđócũngsẽchạy bằng tiền quảng cáo. Đứng trên phương diện tài chính thìhoàntoànhợplý.

“Hay lắm,Chastity”. Penelope đồng tình. “Đây chính là lý domàchúngtôinhậncô”.

“KiểugìthìvẫnphảiviếtmộtbàivềlễPhụcSinh”,Lucianhấtquyếtkhôngchịukhuấtphục.

Page 53: Vì Đó Là Anh

“CóthểchúngtasẽviếtvềlễhộisăntrứngphụcSinhcủathịtrấnhoặcmộtvàitậptụctruyềnthốngnàođóđặctrưngcủangườidânnơiđâychứkhôngphảiviếtvềngàylễPhụcSinh.Đókhôngphảitingìmớimẻcả,Luciaạ.Cáingàyđóđãquatừcáchđâyhainghìnnămrồi”.Tôicũngkhôngnhượngbộ.

Luciahámiệngđịnhphảnđối.“Penelope!Côtakhôngthể...”

“Thôi đi Lu, tôi sẽ giao chuyện này cho Chastity, cuối cùngPenelopecũnglêntiếng,tayvẫnkhôngthôisờnắncáinốttrêncổ“Ngườitiếptheođi.Angela”

Angelacóvẻtrạctuổitôi,cônóinăngrấtnhỏnhẹvàgươngmặtkhádịudàng,côngồiyênsuốttừđầubuổihọpđếngiờ.“Vâng”,côthì thào, vừa nói tay vừa chỉnh lại cặp kính. “Mai cửa hàngCallahan’s sẽ khai trương nên tôi sẽ qua đó lấy tin viết bài.Chuyênmục tuần sau tôi định sẽ viết về cácmón ăn kiêng chongàylễPhụcSinh.Mụccácmónănvặtbổdưỡngchotrẻemtôisẽviết...”

TôitậptrungngheAngelamiêutảcôngthứcmónsúpmăngtâymàcóvẻsẽlôicuốnđộcgiả.Dùchẳngmấykhinấunướngnhưngtôirấtthíchănuống,vàcứngheđếnthứcănlàbụnglạiđóicồncào.Angelalàbiêntậpviênchuyênmụcẩmthựcnênmụccủacôsẽdotôiphụtrách,hơnnữatôitinrằngcáccôngthứcvàbíquyếtnấuăncủacôsẽthuhútthêmđộcgiảchomụcẩmthựctrêntrangweb của chúng tôi.Ởđó chúng tôi có thể sẽđăngnhiềubài viếthơnlàmỗichuyênmụctrênsốbáothứNămhàngtuần.

Saubuổihọp,tôilậptứcbắttayvàocôngviệc.TôigọiđiệnchonhữngngườicungcấptinchoNhậtbáoEatonFalls,tựgiớithiệuvàxin lịch của các sựkiệnđáng lưuý sắp tới, đồng thời còn tròchuyệnvớimộtngườiphụnữkhádễmến làmviệc ởSởThươngmại.Saukhichỉnhxongbàibáosẽđăngtrongsốsắptới,tôiliếc

Page 54: Vì Đó Là Anh

nhanhđồnghồvàquyếtđịnhđãđếnlúcđìnhchiến.

Tôivớ lấycái túixách,ngóquamànhìnhđiện thoạivàđi tớibànLucia.Côtacóvẻđangbậnrộnsắpxếpmớtàiliệu.“Tôinghenóilàcôđãđínhhônphảikhông?”Tôihạgiọnglàmhòa.Cóvẻcótácdụngvớicôta.

Côtahàohứngbalabôlôsuốtmườiphútvềnhữngcăngthẳngkhi chuẩn bị cho đám cưới. “Tôi đã nói với người bán hoa là tôikhôngquantâmbâygiờlàmùagì.Teddy,chồngsắpcướicủatôi,tôivẫnthườnggọianhlàTeddyBear,tênhaykhông,anhấythíchlanhồđiệp.Anhấychỉthíchhoađóvớihoababythôi.Thậttuyệtphảikhông?Chúngtôimuốncắmchúngtrongmấycáichậuxinhxinh,vàcócảnếnnữa.Thếmàmấyngườibánhoangungốcđólạinóilàkhôngthểkiếmđượclanhồđiệpchotôi!Thậtlàtứcquá!”

Tôicườichocólệrồigậtđầuvànhìnxuốngđồnghồ,lòngtựhỏikhôngbiếtcóphảicôdâunàocũngthíchhuyênthuyênvớvẩnnhưthếvàcóphảichúrểnàocũngquantâmđếnmấycáichitiếttrangtrílặtvặtnhưanhchàngTedđókhông.Nghecứhơi...Màtôithìcóquyềngìmàlêntiếngnhỉ,tôicònbịnhầmlàngườiđồngtínhcơmà.

“Tôirấtmuốnnóichuyệntiếpvớicônhưnggiờtôiphảiđiphỏngvấnchobàiviếtđã.Tôisẽquayvềvănphòngtrướcnămgiờnhé?”

“Đượcrồi”,Luciacắncảu.Rõràngmuốnthânthiếtvớicôtathìgiảbộquantâmđếnđámcướicủacôtathôilàchưađủ.

Hômđó làmộtngàydễ chịuvàấmápvớinhữngchồi lámơnmởnrungrinhtrêncành,tôidừnglạingắmnhìnquangcảnhxungquanhmột lát vàmỉmcười.Hầuhếtnhữngngôinhàkhu trungtâmnày đềuđược xây dựng từ cuối thế kỷ trước, chúngđều rấttinhxảotrongtrắngchitiết,điềumàkiếntrúcngàynaykhólàmđượcvìvấnđềchiphí.Cácngôinhàđềuđượcxâybằnggạchnung

Page 55: Vì Đó Là Anh

hoặcđávôi,mỗinhàchỉbốnđếnnămtầng,vớicácchitiếttrangtrí mạ kềm tinh tế. Những con hẻm nhỏ chạy dọc hai bên phốchínhnhưnhữngnhánhtuônratừmộtdòngsông.Bấtchợtcảmxúclạiùavềtrongtôi.TôiyêuEatonFalls.Tôiyêunghềbáo.Tôithựcsựrấtvuivìđượctrởlạiđây.Đâysẽlàmộtchươngmớitrongđờitôivàchắcchắnsẽlàmộtchươngrựcrỡ.Kểtừnaytôisẽđượcsốngcuộcsốngcủamộtngườitrưởngthànhthựcthụ,vớimộtcănnhà,mộtchúchó,vàhivọngtiếpđâylàmộtanhbạntrai,rồimộtngườichồngsắpcưới,rồimộtngườichồngđãcưới,rồimộtôngbốcủanhữngđứaconkhỏemạnhvàxinhđẹpcủatôi.

Tôiđibộthêmbadãynhàthìnhìnthấycửahiệuđồchơimớikhai trương. Thật tiện là nó lại nằm ngay cạnh tiệm cà phêHudsonRoasters.Tôighétiệmcàphêtrước,muamộtchiếcbánhphomátchocáibụngđangréoầmcủatôivàhaicốclattecỡlớnrồibướcsangcửahàngbêncạnh,cửahàngđồchơiMarmaladeSky.

“Xinchào,tôivừađẩycửavừagọi.Cửahàngđượcbàitrírấtdễthương.Córấtnhiềuđồchơi,ừm,tấtnhiênrồi,xếphìnhnày,Legonày,thúnhồibôngnày,tấtcảđượcxếpđặttrôngthậtxinhxắnvàvuimắt.“CôKimphảikhông?TôilàChastityO’Neill,phóngviênnhậtbáo”.

Mộtcôgáitrẻnặngnềbướcrasaucánhcửatrongchiếcváybòmàunâu.“TôilàKimRobinson.Rấtvuivìcôđãtớiđây!”

NgườitiềnnhiệmcủatôiđãlênlịchhẹnphỏngvấnKimvàvìthếtôiquyếtđịnhsẽtiếptụctiếnhànhcuộcphỏngvấnnày.Câuchuyệnvềcửahàngđồchơinàyđúnglàthểloạinhẹnhàngmàtôiđangmuốn viết để thay đổi khôngkhí ngột ngạt của thànhphốđôngđúcNewarkmàtôiđãsốngsuốtnămnămqua.

“Tôimuachocômộtcốclatteđây”.Tôiđưacôcốccàphê.

“Chịchuđáoquá”,côgáimỉmcười.“Tiếclàtôikhôngđượcuống

Page 56: Vì Đó Là Anh

càphê”.

Chắccôấythuộctuýpngườichỉuốngtràxanhđâymà,tôiđoánthếvìtrôngcôcóvẻgiốngmấyngườihaykiêngkhemđủthứ.Kimmờitôilạingồibênkhuđọcsáchphíasaucửahàng,xungquanhtoànnhữngcuốnsáchảnhlonglanh,cócảgấuPoohvàmộtchiếcđiệnthoạihoạthìnhchiếcthuyềncócánhbuồmsặcsỡnữa.Tôirútcuốnsổtayravàbắtđầucôngviệc.“CôKennày,tạisaocôlạiđặttêncửahànglàMarmaladeSky?”

“Tôi lấyý tưởngtờmộtbàihátcủaTheBeatles”, cômỉmcườiđáp,vừanóivừachỉnhlạitưthếngồi.

Tôihơichữnglại.“CóphảibàiLSDkhông?”

“Không,bàiLucyintheSkywithDiamonds”.

Tôilạingưngthêmmộtgiâynữa.“VângđólàbàiLSD[10]mà”.

Mặtcôngẩnra.“Không,khôngphải”.Nóirồicôkhựnglại.“Ôitrời,đúngrồi,đúnglàbàiLSDnhỉ”.

Tôicườiphálên.“Đừnglo,tôisẽkhôngđưachitiếtnàyvàobàibáođâu.Đượcrồi,câuhỏitiếptheonhé.Côbắtđầucóýtưởngvềcửahàngđồchơinàytừkhinào?”

“Tôinghĩcólẽlàtừkhichịtôisinhcháu”,Kimtrảlời.Côsaysưanói về tìnhyêuvới lũ trẻ vàkhảnăng sáng tạovôbiên củachúng.Tôi chỉmỉmcườivàgậtđầu trongkhinghecônói, thỉnhthoảng lại chêm vào vài câu vềmấy đứa cháu tôi. Kim rất haycười,mỗikhicườiđôimáphúngphínhcủacôtrôngthậtdễthươngvàmáitócóngmượtcủacôbaynhènhẹ.“CôbiếtkhôngChastity”,côcúimìnhrađằngtrước,(khicôđưachomộtđứatrẻmónđồchơinào đó là cô đang cho chúng niềm vui, sự sáng tạo và trí tưởngtượng,nhưlàđưachúngchìakhóađểchúngbướcvàothếgiới...)

“Thế giới riêng của chúng phải không?” Tôi tiếp lời trong khivẫnhýhoáyghichép.Côấykhôngđáplại.Tôinhìnlên.

Page 57: Vì Đó Là Anh

Kim loạng choạngđứngdậy vànhìn xuống cái bụng lùm lùmcủamình,“Hìnhnhưtôivỡốirồi”.

Tôi suýt ngã bổ chửng ra sau, bụng sôi sùng sục như thể tôiđang trong thang máy siêu tốc của tòa nhà Empire State vậy.“Cô... cô có thaià?”Thì rakhôngphải côấymậpmạphaymũmmĩmnhưtôinghĩ,màlàcôấy...cóthai.Khỉthật.Tôilànhàbáokiểugìkhôngbiết.

“Vâng,tôi...ôi,vỡốirồi”.Côkéochiếcváydàivàsờxuốngmắtcáchân.“Đúnglàvỡrồi”.

Nghecônóiđếnđâumồhôitôitoátrađếnđấy.Cảngườitôitừđầu đến chân đều ướt sũng. tôi hoảng hốt khi nghĩ đến chuyệnsinhnở,dùtôichưabaogiờthựcsựchứngkiếncảnhđó.Đauđớn,lahét,còncócảmáunữa.“Thôichếtrồi”,tôithốtlên.Cổnghẹnlạikhiến tôi tài nào không thở nổi. Tôi run rẩy vénmái tóc, trongbụngvôcùngkinhhãikhinghĩđếncảnhmáumekhisinhnở.

“Cô... cô có thể... có thể gọi giúp chồng tôi được không?” Kimngồiphịchxuốngghế,hítmộthồisâu,tayxoaxoalênbụng.

“Cô...côcó...”.TôinhìnthấymộtvệtmáuchảydàixuốngchânKim.Đừngnhìn.Muộnrồi.Đừngnhìnlạitôikhôngnhìnnữa.“Côđangchảymáukìa”, tôivừanóivừahổnhểnquaymặtsangchỗkhác,runrẩychỉtayvềphíachâncôấy.

Kim nhìn xuống chân. “Họ bảo chảy máu như vậy là bìnhthường”.

Tôinuốtnướcmiếngliêntục.“Thậtkhông?”

“Côcóthểgiúp...”

“Gì cơ?Tôi có thểgiúpgì?”Tai tôi bỗngnhiênùđi, tôikhôngnghe rõ Kim nói gì nữa. “Cố lên nào, Chastity! Cô ấy đang cầnđượcgiúpđỡ!”

“Côcóthểgọigiúpchồngtôiđượckhông?Côbấmgọisố1trong

Page 58: Vì Đó Là Anh

phầnquaysốkhẩncấp.Điệnthoại của tôiđể trong túiphíasauquầy.Côhítvàthậtsâuvàthởrathậtmạnh,rungchuyểncảcáighếđangngồi.

Phảicốgắnglắmtôimớiđứngdậyđược,haiđầugốivalậpcậpvànhau.Saochỉnhìnthấym... cái thứđỏđỏấymàchântôi lạirun thếnhỉ?Tôi có thể chạy liềnmộtmạch gần chục cây sốmàchẳnghềhấngìcơmà!Tôi loạngchoạngbướclạiquầy,mòmẫmkiếm cái túi và dốc ngược cả ra ngoài. Chìa khóa, ví tiền, kính,giấy ăn... “Tôi không thấy đâu cả!”, tôi dốc sức nói to. Tôi nhắcmìnhphảithậtbìnhtĩnh.Nhưngtôikhôngbìnhtĩnhnổi.Nỗisợhãidânglênkhiếntôigầnnhưđóngbăngvậy,tôicảmthấynhưsắp bị chết đuối, hơi thở dồn dập và gấp gáp. “Điện thoại!Điệnthoạicủacôởđâu?Tôikhôngtìmthấynóđâucả!”

“Nóởngay...Ối,đauquá!”Côấylạihítmộthơithậtsâuvàcốgắngthởrathậttừtừ. “Ôi!Tôibịco thắt!Nóởngaycái túinhỏbênhôngđấy”.

“Túi bên hông, túi bên hông, túi bên hông”. Giờ thì tôi cũngkhôngngherõđượcgiọngnóicủachínhmìnhnữa.Từtừthôinào,Chastity,bìnhtĩnh...hítthởnào,hítthở,hítthở.Tôikhôngđượcngấtlúcnày.Tôirấtmuốnngất,nhưngtôikhôngthể.Tôicầnphảigiúpcôấy.Nhỡđâuchảymáunghĩalàcóchuyệngìnghiêmtrọngthìsao?Côấycầncóaiđógiúpđỡ.Aiđónhưtôichẳnghạn,vìtôilàngườiduynhấtcómặt lúcnày.Nỗikhiếpsợchỉchựctrào lêntrongtôi.Tôikhôngthểthởđược,tôivừathấynónglạivừathấylạnhvàrunrẩynhưchiếclámỏngmanhgiữacơnbão.“Côcóchắcchảymáulàbìnhthườngkhông?”,tôihỏilại.

Kimcốgắngngồithẳngdậy,cônhìntheotôitronglúctôivẫnđangsụcsạotúicủacô.“Khôngsaođâu”,côtrấnantôi.

“Máuchảylàdocổtửcunggiãnrathôi.Chuyệnnàyhoàntoànbìnhthường”.Kimhítmộthơithậtdàivàthởrathậtchậm,côcòn

Page 59: Vì Đó Là Anh

cườivớitôi.“Họnóikểtừlúcvỡốichođếnkhiembérađờithìcònlâu.Cókhiphảihàngtiếngnữaembémớichịura.Cũngcôthểlàphảiđợiđếnhômsau”.

Đấy làhọnói.Họ làai cơ chứ,màhọbiết gìmànói?Mà saoKimbìnhtĩnhđếnthếđượcnhỉ?Chẳng lẽcôkhông lo lắngchútnàochoconmìnhà?Nếulàtôi,tôisẽlochếtđiđược!Trẻconvẫnđược sinhhạ ở đủ chốn quỷ quái đấy thôi. Tôi sẽ không bao giờmuốnconmìnhđượcsinhra trên lễđường,hayghếsauxe taxi,haytrênđuquay,haytrongmộtcửatiệmđồchơiđâu!

Điệnthoạiđâyrồi! “Tôi tìmthấyrồi!”Tôihét toáng lên, chiếcđiện thoại tuột khỏi bàn tay đầmđìamồhôi của tôi và văng rasàn. Tôi vồ lấy nó và nhìn chằm chằm vào bàn phím. Làm saongườitacóthểgọicấpcứubằngcáibànphímbétíxíunàyđượcnhỉ?NghetiếngKimvẫnđềuđềuhítthởởđằngsau,tôirunrẩybấmtừngphím911,vàhồihộpchờtiếngtrảlờiởđầudâybênkia.

“Cứuhộ911đây,chúngtôicóthể...”

“Cómộtphụnữsắpsinhởđây!”Tôigàoầmlên.“Sinhembé!Gấplắmrồi!”

“Cóphảichồngtôiđấykhông?”Kimhỏi.

“Côcóthểchochúngtôibiếtđịachỉđượckhông?”Tổngđàiviênyêucầu.

“Vâng...vâng,đểtôixem,chúngtôi...chúngtôiđangởcửahàngđồchơimớikhaitrươngthuộcthịtrấnEatonFalls.Ởtrênphố,đểxemnày,phốRidgethìphải?Bêncạnhcửahàngcàphê,cáchđồncứuhỏakhoảngtámdãynhàgìđó.Cácanhgọiluônbêncứahỏađó được không?Họ có cả xe cứu thương và tất cả vật dụng cầnthiết!Họđãbắtđầuđichưa?Saotôichưathấyaihết?Họđâurồi?Saohọvẫnchưađến?”

“Côkhônggọichochồngtôiđúngkhông”.TiếngKimvanglên

Page 60: Vì Đó Là Anh

saulưngtôi.“Côgọi911đấyà?Saocôlạilàmthế?”

“Bởivìcôsắpsinhembéđếnnơirồimàtôi thìkhôngbiếtđỡđẻ!”Tôihétầmlên.

“ĐộicứuhỏaEatonFallsđangtrênđườngtớirồi!Côcómuốntôigiữmáychođếnkhihọtớikhông?”Tổngđàiviêntiếptục.

“Vâng!Vâng!Xinđừngcúpmáy!Xinđừngbỏrơitôi!”

Ngựcphậpphồngliêntụcmỗikhitôicốlấyhơi,nhưngtôivẫncố lảođảobướcvềphíaKim.Cônhìn tôiqua cáibụng lùm lùm,trôngcóvẻkhônghàilòng.“Đừngrặn”,tôinóivớicô,“Họsắptớirồi.Đừngrặnnhé.Côcócầntôilấykhănkhông?Haylàcôuốngcàphênhé?Tôicómuacảbánhnữa,tôiđịnhđểlátnữasẽăn,nhưngcôăncũngđược,tấtnhiênrồi.Côănbánhnhé?Đừngcórặnđấy.Tôikhônggiỏixoayxởmấychuyệnnàyđâu”.

“Thậtsao?”Kimhỏi.Tôithầmnghĩkhôngbiếtcóphảicôđangmỉamai tôikhôngnhỉ.Côvẫncòncó thểmỉamai trong lúc lâmbồnđượcsao?Saocôấybìnhtĩnhthếnhỉ?“Côlàmơnđưatôicáiđiệnthoạiđượckhông?”

Tôivẫnđangápsátcáiđiệnthoạivàotai,mạnhđếnnỗitaitôiđaunhói. “Côgìơi?”Tổngđàiviên lêntiếng, “Tìnhhìnhthếnàorồi?”

Còihúđãvang lênphíacuối conđường. “Họđếnrồi!”, tôihétlên. “Ôi trời ơi, nhanh lên chứ.Đừng lo,Kimà, đừng lo, họ đếnrồi”.

Kimđứng lặngngườidậyvàgiật lấychiếcđiệnthoại trêntaytôi,thậtđángngạcnhiênkhimộtngườisắpsinhconlạicóthểlàmđượcnhưvậy.Haichântôikhôngcòntrụnổinữa,tôingồiphịchxuốngsàn,thởhổnhển.CongấuPoohWinnienhìntôikhôngchớpmắttrongkhiconlừaEeyorenhướngmàytỏýkhônghàilòng.

“Alô”,Kimnóikhôngrahơivàcáiốngngheđiệnthoạibétícủa

Page 61: Vì Đó Là Anh

cô.“Tôi làngườiphụnữđangmangbầuđây.Tôivẫnổn.Không,khôngcầnphảigọihọđâu...Tôibịvỡối,nhưngtôi... tôivẫnổn.Tấtnhiênrồi,cámơn”.Côgácmáy.“Tôichỉmuốnnhờcôgọichochồngtôithôicơmà?”Côlẩmbẩm.

Ngồitrênsàntôicóthểthấyrõmồnmộtvếtmáutrênchâncô.Lạytrờiđứabékhôngbịlàmsao,tôicứlẩmnhẩm.Lạytrời.Taitôi ù đi, những đốmđen hiện lên trướcmặt, tôi không thở đượcnữa. Tôi cố gắng lấy hơi một cách tuyệt vọng, nhưngmắt đangnhòedầnđi.Tôikẹpđầugiữahaichânvàhítthở.

Tiếngchuôngcửavanglên,tiếpđóbốnngườiđànônglầnlượtbướcvào,bốtôi,Trevor,JakevàPaul,ainấyđềuchỉnchutrongbộđồngphụcbảohộcóinchữphảnquangvàmangtheotúiđồcấpcứu. Tạ ơn Chúa. Tôi trông thấy họ nhanh chóng bước đến chỗKim,côbìnhtĩnhđứngcạnhtôi,tayvẫnđểtrênbụng.“Chàomọingười,tôibịvỡnướcối,nhưngtôikhôngnghĩlàcầnphảigọicấpcứu”.Côphântrần.

Bốnhìnnhanhxuống chỗ tôingồi rồinói, “Paul, lấybìnhoxyđi”.

“Tôikhôngcầnđâu”,Kimkhăngkhăng.

“Khôngphảichocôđâu”.Trevorcười. “Lịchsinhcủacô làkhinào?”

“Ngàymai.Tôisinhconso,họnóisẽlâuhơnmộtchút.Thậtsựlàtôivẫnổn”.

Bọnhọđứngquanhtôivànhìnxuống.Paulquaytrởlạivàcúixuốngcạnhtôi.“Từtừthôi,côbé”,anhnói.Tôiđànhmiễncưỡnglàmtheo,tôicòncốhítmấynhịpbìnhthườngtrướckhianhtròngcáimặtnạthởlênmặttôi.Tôihítthởthậtmạnh,sungsướngcảmnhậndòngoxyđangchảyvàolồngngực.

“Ối,lạicothắtnữarồi”,Kimkêulên,vừanóivừathởra.

Page 62: Vì Đó Là Anh

“Côcómuốnngồixuốngkhông”.Trevorđềnghị.

“Không,không...tôicóthểđứngđược...Đấy,lạihếtrồi”.

“Côgiỏilắm”.Bốtôilêntiếng.“Vợtôiđãsinhnămđứacon,đẻthườngcảnămđứa.Côcũngsẽlàmđượcthôi”.

Cảmơnbố.Cảmơncônữa,Kimạ!Côkhôngthểlàmbộđauđớnmộtchútđểtôigiữchútthểdiệnđượcsao?Bịcothắtmàvẫnđứngnhưvậyà,đồkhoekhoang.Giờthìđãhếtthởgấpnhưnghaimátôibắtđầuđỏửnglên.Khỉthật.Lạithếnữarồi.

“Conyêu,conkhôngsaochứ?”Bốtôihỏi.

Tôikhôngbuồntrảlời.

“Chúngtôicóthểđưacôtớibệnhviệnnếucômuốn”,Trevorđềxuất.

“Chồngtôidạyhọcởtrường,tôisẽgọianhấytớiđón.Cảmơnanh”.Côbấmsốcủachồngvàbìnhtĩnhtròchuyệntrênđiệnthoại.

Bốtôi liênlạcvớitổngđàiđểbáocáotìnhhình.Tronglúcđó,PaulrútramộtbộmôhìnhLegotrêngiá,“Hìnhnhưcontraitôicũngcómộtbộnhưthếnày”,anhvừalẩmbẩmvừalậtqualậtlạingắmnghíamónđồchơi.“Đúngrồi.MôhìnhngườihủydiệtChiếntranhgiữacácvìsao.Cáccậunhớphimnàykhông?”Anhgiơhộpđồchơilên.

“Aimàchẳngthíchphimấy”.Jakehùatheo.“Mongthầnlựcsẽluônbênbạn[11].Haytuyệt”.

BốtôitiếptụchỏichuyệnKimvềtêncủađứabétronglúcPaulmởhộpđồchơiCuộcphiêu lưu thầnkỳ củaEdwardTulane.Tôivẫnhítthởbằngbìnhoxy.Vàiphútsaungườichồngđếnnơi,anhdìuvợtừtừbướcraxe.“Cảmơnmọingười!”Côtươicườinói.“Cácanhlàmơnkhóagiùmcửatrướckhiđinhé”.

Tôivẫytaychàocômộtcáchyếuớt.

Page 63: Vì Đó Là Anh

Trevorcúixuốngbắtmạchchotôi.“Bàđỡcủachúngtasaorồi?”Anhvừahỏivừacười.

Đánglẽtôicũngcườiđấy,nếunhưtôikhôngcảmthấyxấuhổkinhkhủng.Đánglẽtôisẽcảmthấythậtnhỏbévàcầnđượcchechở, nếu như tôi không cao đến một mét tám và nặng đến bảymươicânnhưthếnày.Tôilạihítmộthơithậtsâu.“Chastity,emkhôngsaochứ?”,Trevorlạihỏi.

Tôithởdài,mặtnạdưỡngkhímờđi,rồitôimiễncưỡngtháonóra.“Emkhôngsao”.

Anhnhìnđồnghồrồitiếp.“Nhịptimbìnhthườngrồi.Emcònbịchoángkhông?”

“Emkhôngsaocả.Anhbiếtmà,Trevor!Thỉnhthoảngnỗisợvôhìnhvớimộtđồvậthoặcmột sựkiệnnàođó cũng có thểgây ranhữngphảnứngcủacơthểnhưkhóthở,bấttỉnh,timđậpnhanh,blabla”.

“Anhchỉhỏivậythôi.Emcócảmgiácbịtêhayngứataychânkhông?Emcótứcngựckhông?”

“Không”.Tôisưngsỉanhưmộtđứabébốntuổi.Trevorlạicười.

“Congáibốkhôngsaochứ?”Bốbướclạichỗtôi.“Cócầnbốđưavềnhàkhông?”

“Conkhôngsaođâubố.Consẽ...consẽquaylạitòasoạn.”

Bố đứng dậy gọimọi người. “Ổn rồi các anh em.Chuẩn bị đithôi”.Paulcấtbìnhdưỡngkhí,tôicũngcửđộngvàđứngdậy,dùchânvẫncònrun lậpcập.Trevchìa taycho tôi.Tôikhôngthèmnắm lấy tayanhvà cuối cùng cũng loayhoay tựmìnhđứngdậyđược.

“Gặpconsaunhé,congái”.Bốmỉmcườivàvỗvaitôi.

“Chàoem,Chastity”,nụcườicủaTrevorlạilàmtôixaoxuyến.

Page 64: Vì Đó Là Anh

Tôilậptứcxuangaycáiýnghĩđórakhỏiđầu.

“Cảmơnmọingười”,tôiđáp.“Xinlỗivìđãlàmmọingườimấtthờigian”.

“Cógìđâu,cònhayhơnlàngồinhàxemmấychươngtrìnhcủaTyraBanksđấy”,Paulđùa.

“Cậunghĩthếà?”Jakechêmvào.Bọnhọcùngcườiphálênvàrờiđi,chỉvàiphútsauchiếcxeđãrakhỏiconphố,lầnnàythìđènhiệuvàcòihúđãtắt.Chỉcònmộtmình,tôicốgắngxuađicáicảmgiácvừabốirối,vừaxấuhổ,vừamấtthểdiện,vừangungốc,rồithởdài,bấmchốtvàđóngcánhcửalạisaulưng.

Page 65: Vì Đó Là Anh

G

Chương4

iađìnhElainachuyểntớithịtrấnEatonFallsnàykhitôivàolớpSáu.

Trướckhigặpcôấy,tôichưatừngquenbiếtaithíchgâysựđếnnhưvậy.Cái tháiđộkiêukì, cáigiọng lơ lớvà lớpphấnbự trênmặtcôbéđangởtuổidậythìấyđãthuhúttôingaytứcthìvàtôiquyếtđịnhsẽlàmbạnvớicôbénàybằngđược.

“Chàocậu”,giờgiảilaotôichạyngayđếnbắtchuyệnvớicôbékhithấycôđangngồimộtmìnhtrênchiếcghếdàibênvệđường.

“Cậumuốngì,côbénhàquê?”.Côbéhấttóctỏtháiđộkhinhkhỉnh.

“Tớcóthểđuxàmộttrămlầnđấy”,tôikhoe.

“Thếthì làmđi,côấybẻtayrăngrắcvàralệnh.Tôi làmmộtmạchnhưđãnóivàngaylậptứcchiếmđượcsựngưỡngmộcủacôấy,vàđếngiờvẫnvậy.SuốttừlúchọccấpBa,đạihọc,sauđạihọcvàcaohơnnữa,Elainaluôngiúpđỡtôivàtôicũnggiúpđỡcốấy,đếngiờcôấyvẫnlàngườiduynhấttrênthếgiớinàybiếtchuyệngiữatôivàTrevor.

Khichúngtôivàotrunghọc,trongbuổilễtốtnghiệp,ElainarủanhMarkđicùngvàrồichuyệnphảixảyrađãxảyra.Họkếthônbốn năm trước và hai năm sau thì có bé Dylan. Elaina lúc nàocũngmệtmỏivàchánnảnvìMarkngàycàngcáubẳn,tìnhhìnhlúcđórấttệ.Vàthếlàchẳngbiếtlàmgáiđểgiảitỏanhữngáplựccủacuộcsốnggiađình,cuốicùnganhtôiđãđichơigái.Thựcramànóisauđóanhấyđãrấthốihậnvềchuyệnđó.Dùcáicáchduy

Page 66: Vì Đó Là Anh

nhấtmàanhchứngtỏsựhốihậnlàkìmnéncảmxúcvàcáubẳnvớingườithân.ChẳngcầnnóicũngbiếtElainakhôngthathứchoMark,vìanhvẫnchưachịuxuốngnướcxinlỗi.Vàthếlàhọcứtiếptụcxacáchngớngẩnnhưvậy,sốnglythânvàchờđếnlúclyhôn,họyêunhau,nhưngcũngghétnhau,họcãinhaukhôngngừngvàcayđắngrênrỉvềnhữngthứđãđểmất.

“Cái ông anhkhúđỉnh của cậu ấymà...”,Elaina bắt đầu câuchuyện vàomột buổi tối khi hai chúng tôi đang ngồi trướcmànhình máy tính. Tôi đang điền bảng hỏi trên trang hẹn hò quamạngcònElainathìhướngdẫntôicáchtrảlời.Buttercupđãngáyđềuđềudướichânchúngtôi.

“Gìnữađây?”.Tôimiễncưỡnghỏilại.

“AnhtanóianhtasẽkhôngtrảtiềnchoDylanđitrạihèbóngđá”.

“Laineyà,Dylanmớicóhaituổithôimà”.Tôivừanóivừaquaysangnhìncôbạn.CuốituầnnàythằngbévớiMarknênchúngtôimớicóthờigiờmàngồiđâyuốngrượuvàđăngkýhẹnhòchotôi.Kếthônquảlàmộthànhtrìnhthúvị,nhưngcũngthậtnhiềumệtmỏivàđaukhổ.

“Thìsao?Cáccầuthủnổitiếngđềubắtđầuchơibóngtừkhihọcònnhỏđấythôi.Câuđókhôngđượctrảlời‘Có’,câuhỏibẫyđấy”.Cô ấy cúi người ra trước và đọc to câu hỏi. “Bạn có thấy nhiềungười đàn ông hấp dẫn hơn là một người không?”. Thấy chưa,người tamuốnkiểmtraxemcậucóphải là loại congáihay tiệctùngkhôngđấymà.Kiểucậucóthíchlàmtìnhtậpthểkhôngý?”

“Cậucóchắckhông?”.Elainagậtgùravẻthôngthái.“Đượcrồi.Thếthìtớsẽchọnphươngán‘Khôngtrảlời’nhé,đượckhông?CònvềDylanthìtốtnhấtlàthằngbéphảichờđếnlúctháobỉmmớicóthểtậpbóngđược,tôilýluận.

Page 67: Vì Đó Là Anh

Elainathởdài.“Mìnhbiết,mìnhđiênrồi.Mìnhchỉđịnhđềcậpchuyệnđó vớiMarknhưkiểu saunày thằng bé lớnhơn thì bọnmìnhsẽchonóđi,cậuhiểukhông?VậymàMark,anhtalạinóikiểu‘Côđịnhchocontôiđitrạibóngmàkhôngthèmnóigìvớitôià?’.Thếlàmìnhnổiđiênlên,‘Anhcótưcáchmàchỉtôicáchnuôidạyconcái,anhchỉlàcáiloạibồbịchlăngnhăngthôi!’.Cuốicùngcả hai chúngmình đều to tiếng và giận dữ cúpmáy.Cậumuốnthêmrượukhông?Bỏcáiđầubựchảngcủamàyrakhỏichântaonào,concúnnày,khôngtaosútvàomôngmàybâygiờ.

“Đừngcóthôlỗvớiconmìnhnhưthế,tôicựlại,“lấychomìnhthêmrượuvới”.Tôivươnvaixoacáilưngđangmỏinhừvìphảicúigằmxuốngbànphím,rồicúingườivỗvềconchóxấuxítộinghiệp.“Elainanày,biếtđâubácsĩtâmlýlạicóthểgiúphaingườitìmranguyênnhâncủanhữngmâuthuẫncãicọthìsao?”

CôấylạilắclắccáiđầubaonhiêunămtôiđãcốbắtchướccáiđiệuđóvàcuốicùngmớinhậnradòngmáuAiLencủatôikhôngcócáivẻtựtinđặctrưngcủangườiLatinhđểthựchiệnđiệubộđó.“Vídụnhưlànguyênnhângìhảbàchuyêngia?”

“Thìchẳnghạnnhưlàcậuvẫncònyêuanhấyvàmấycáicuộccãicọấychỉlàcáchđểthểhiệntìnhcảm,chodùđấykhôngphảilàcáchthểhiệnmàcậumuốn”.

“Khôngcóchuyệnấyđâu,tiếnsĩJoyBrowneạ.Đểmìnhđilấyrượuđã”.

Tôi cười, tay thôi không nghịch đám lông xù đo đỏ củaButtercupnữa.Thếlàtôiđãhoànthiệnhồsơrồi.Hồsơ.NghecứnhưthểhồsơđiềutracủaFBIvậy.CôO’Neill,hồsơcủacôtrùngvớihồsơ củamộtkẻgiếtngườihàng loạt.Thựcra cógìđâumàphảixấuhổ,biếtbaongười cũngđã từnghẹnhò trênmạngđấythôi,tôicũngnhưhọ,chỉkhôngmuốnbỏlỡbấtkỳcơhộinào,vân

Page 68: Vì Đó Là Anh

vânvàmâymây.Nhưngdùsaothìcũngthậtxấuhổkhinghĩđếnviệcphảitìmkiếmbạnđờicủamìnhtrênmạng.Tôichưabaogiờhìnhdunglúcbamươituổi(chứđừngnóilàbamốttuổi)tôivẫnchưacómộtngườichồnghoànhảovớinhữngđứaconxinhđẹp.

Hồsơbaogồmmộtphầnvềtínhcáchvớiítnhấtmộttrămsáumươicâuhỏi,mộtphầnmiêutảngoạihình(bốnmươihaicâuhỏi),phầnvềhình tượngngườibạnđờihoànhảo (lựa chọn tất cả cácđápán trong sốhaimươi ba câu trả lời cho sẵn) vàmột địa chỉmailcùngtênđăngnhậpmới.TôiquyếtđịnhlấytênCôHàngXómDễThương.

TrangE.Commitmentnàyquảngcáorấtnhiềucâuchuyệncảmđộng,vàcũngcóthểlàcóthật,vềnhữngcặpđôigặpgỡnhautrênmạng.Tôikhựnglại.Biếtđâu,chodùcũngkhôngchắc,nhưngmàbiếtđâuđấy, tôi sẽ tìm thấyngườiđànông củađờimìnhởđây.ĐộtnhiênkhuônmặtcủaTrevorlạihiệnratrongđầulàmtôithấykhó chịu.Tôi cố xuađuổi ý nghĩ đó và thử ghép vàomột khuônmặtkhác.DerekJeter.Tuyệt.Hừm,mơmộngvềmột chàngcầuthủbóngchàythầnthánhsiêugiàuthìcũnghơiquá.Aragorntrênlưngngựa.Đúngrồi!Thôiđược,thôiđược,cóvẻvẫnhơimơmộngviểnvôngnhỉ...Hừm.Anhchàngởnhàhàngtốihômtrước,đúngrồi!AnhchàngNewYorkTimes!AnhấycũngthuhútnhưTrevor,cũnghấpdẫnnhưTrevor,vàbiếtđâuanhấylạirấtdịudàng,tửtếvàhàihước.Anhấymạnhmẽ,nhưngcũngcólúcyếuđuối,kiệmlờinhưng có thểnóinăngđànghoàngkhi cần,nhạy cảmnhưngkiêncường.

Elainaquaytrởraphònglàmviệcnhỏnhắnngaycạnhphòngkhách.TốtnayMattđitrựcnênchúngtôithahồtựtungtựtác.“Ngôinhàđẹpquá”,côấyvừanóivừađưatôilyrượu.

“Mìnhbiết,mìnhcũngthíchlắm,tôiđáp.“Mìnhđịnhsẽsơnlạicănphòngnàymàuvàng, cậu thấy sao?”.Elainavốn rất cómắt

Page 69: Vì Đó Là Anh

thẩmmỹtrongchuyệnmàusắc.

“Được đấy. Cậu đã điền xong cái hồ sơ kia chưa?”. Cô búngmóngtayvàolyrượu.

“Xong rồi.Nhưngmình chẳngnghĩ là chuyệnnày sẽnên cơmcháogìđâu,Elainaà.Buttercuprên lênnhưthểcũngđồngtìnhvớitôi.

“Làmsaomàbiếtđược.Cònhơnlàcậucứsuốtngàymơtưởngđến...”

“Mìnhcómơtưởngđếnaiđâu.Cóđiệnthoạikìa”.Húhồn.Tôivớngaylấycáiốngnghe.“Alô?”

“Chastityđấyà,mẹđây”,giọngđiệuthânthươngcủamẹvanglên.“Conđãđiềnxongđơnchưa?”.Chínhmẹlàngườinóivớitôi,sau mười lăm phút nghiên cứu trên mạng, rằng trange.Commitmentnàyđượcđánhgiácaohơnnhữngtrangmạnghẹnhòkhác.“À,mẹcònđăngkýđihọctiếngPhápnữađấy.Bốcontứclắm,ôngấykhôngbuồnnóichuyệnvớimẹnữa.Tuầnsauconđinhuộmtócvớimẹnhé?”

“Mẹ đấy à?”. Tôi nhănmặt nhưhề, cònElaina thì cười khoáichí.“Ừm,vâng,đượcrồi,biếtthế.Cònchuyệngìnữakhôngmẹ?”

“Conyêu,thếđãcóaiviếtchoconchưa?Bốconnhảydựnglênlúcmẹkểchoôngấynghechuyệnnày.Ôngấynóimẹmàđihẹnhò thì chẳngsớmthìmuộnsẽbị thằngđiênnàođódọachomấtdép”.

“Bốđùahaythật.Convừamớiđiềnđơnxongthôimẹà.Elainacũngđangởđây.Chúngconđang...”

“Xongrồià?Thếthìconkiểmtrahộpthưngayđi!Biếtđâucóaigửithưrồithìsao?”

Tôi lấy taycheốngngheđiệnthoạivàquaysangElaina, “Mẹnhưđangphêthuốchaysaoấy.Cậunóichuyệnvớimẹđi”.

Page 70: Vì Đó Là Anh

“Mami,”Elainađónlấyốngnghe,côấyđãghihàngnghìnđiểmtrongmắtmẹ chồngkhi gọi bà thân thươngnhưvậy.Mẹ tôi rấtquýElaina,côấylúcnàocũnglàmmẹthấydễchịutrongkhiđámconcủabàchỉgiỏilàmbàđauđầu.Haingườichuyệntròvuivẻvàcười rômrả.Trongkhiđó, tôi làmnhiệmvụkiểmtraemailnhưmẹyêuvàbấtngờnhậnratôivừanhậnđượcthư!LạyChúa!

“Tớ có thư này”, tôimừng rỡ reo lên. Buttercup đập đuôi vàochântôi.

“CậuấycóthưrồiMamiạ”,Elainabáochomẹtôi.“Vâng,đượcrồi,Mami.Cậuấyđâynày”.Côchuyểnmáychotôivàvớitaybốcmộtnắmtotừbátdoritostôivừamangra.

“Conđây”.

“Saorồicon?”

“Saogìhảmẹ?”

“Đọcthưđichứcòngìnữa!Conmớicómộtthưđúngkhông?”

“Ừm,vâng, thìconmới làmxonghồsơcónămphútthôimà”.Tôicũnglấydoritos.“Mẹlàmxongkhinàothế?”

“Tốt!Mẹxongđượcnửatiếngrồi”.

“Tuyệt!Thếđãcóaigửithưchomẹchưa?”.Tôihỏi.

“Ừm,ừ,cũngcó”.

Giọngmẹtựnhiênchùngxuống,tôiđoánbàđanggiấuchuyệngìđó.

“Mẹnóithậtxembaonhiêuthưrồi?”.Tôilàubàu.

“Ừm,nhiềuhơnmột.Đừnglo lắng,conà.Mẹchắcchắnlàrồiconcũngsớmnhậnđượchaimươibaláthưthôi”.

“Mẹđãcóhaimươibangườiviếtthưrồià?”.Buttercupgầmgừtrongkhivẫnđanglơmơngủ.

“Chúa ơi!”. Elaina thốt lên. “Đưa điện thoại đây cho mình!

Page 71: Vì Đó Là Anh

Mami,mẹkhôngđùađấychứ?Ôitrời,tuyệtquá.Cóaidễthươngkhôngmẹ?”

Tôiđểmặchọhuyênthuyênvớinhauvàquay lạivớibứcthưcủatôi,bứcthưcótiêuđềngắnngủn:“Xinchào.Cáiquáigìthế.Tôinhấpchuộtmởbứcthư.

GửiCôHàngXómDễThương,

Tôi rất thích hồ sơ của cô. Có vẻ như chúng ta có khá nhiềuđiểmchung.Xemthửhồsơcủatôinhé,vànếucôcóhứngthúhãyviếtvàidòngchotôi.

Kýtên:NgườiChồngVậtChất.

Chà,cáitêncũngkêuđó.

“Không thể tinđược!”.Elainagàoầm lên. “Chastity,mẹđãcóđếnbốnngườixếphàngxinhẹngặprồinày!Cậutinđượckhông?”

“Khôngthểtinnổi!”.Tôimấpmáy.TôinhấpchuộtvàhồsơcủaanhchàngcónicknameNgườiChồngVậtChấtvàhồihộpđọccácphầnmiêutảvềbảnthân.Vềmứcđộhấpdẫnanhtatựchomìnhsáu phẩynăm trênmười... Tôi đangmường tượng không biết sốđiểmđótươngđươngvớingoạihìnhnhưthếnàođây.Giốngnhưcon quỷ Gollum[12] hay là giống tên sát nhân kinh dị FreddyKruger,haygiốngcáitênJasonđầytànnhang?Thôi,cứđọctiếpđã...Thíchcáchoạtđộngngoàitrời.Tuyệt.Thíchđồănngon(làmgìcóaitrênđờinàymàkhôngthíchănngoncơchứ,chẳnglẽlạicóngườithíchđồănsiêutệvàthíchbịđaubụngsaukhiănmấythứđồ ăn dở ẹc đấy sao). Tôi bỏ qua và lại tiếp tục. thích thể thao,tuyệt lắm. Là người đàn ông của gia đình, hay quá. Xem chừnganhchàngnàycóvẻđượcđấy.

Elaina chuyển điện thoại cho tôi. “Ôi, lại thêm một thư nữanày!”.Mẹhétvàotaitôi.

“GửicôGừngCàngGiàCàngCay,tôimuốnxinmộtcáihẹnvới

Page 72: Vì Đó Là Anh

cô.TôisốngởThurmanvàrấtmuốnđượcđếnEatonFallsđểxemliệu có có tuyệt vời như ấn tượng của tôi về cô hay không! ÔiChastity,chẳngtuyệtsao?”

“Vâng”.Tôivờvịt.

“Lạinữanày!Mẹkhôngthểtinđượcmẹchờmãiđếntậnbâygiờmới quyết định dứt khoát với bố con. Con có bao nhiêu thưrồi?”.Mẹhỏitôi.

Tôixemlạidanhsách.“Ừm,vẫnchỉmớicómộtthưđấythôi”.

“Đừng buồn con yêu. Kiểu gì thì cuối cùng cũng chỉ cầnmộtngườithôimà,đúngkhông?”

Điệnthoạitôilạiđổchuông.“Mẹà,conđangcóđiệnthoại.Congọi lại chomẹ sau nhé”. Tôi bấmnút chuyển sang cuộc gọi tiếptheo.“Alô...”

“Bốđây.Conbiếtchuyệnmẹconđăngkýhẹnhòtrêncáitrangmạngngungốcnàođóchưa?Bàấysẽbiếttaybố.Bốnóithậtđấy,Chastity.Conkhôngđượcthôngđồngvớimẹconđâuđấy.Bốphảiđiđã,bộđàmlạikêurồi.Nóichuyệnvớiconsau”.

Tôithởdàivàgácmáy.“Mìnhđóirồi”,tôinóivớiElaina.

“Chúngtanấuănthôinha?”

“Cậunói ‘chúngta’ làámchỉ tớchứgì?”.Côấyhãnhdiệnhỏilại.

“Chảcậuthìai.Cậucó thể làmmóngìngonngontừmấycáithứđạmbạctrongbếpnhàtớđượckhông?Làmơnđimà?Làmơnđingườiđẹp!”

“Đượcrồi,xinsẵnlòngphụcvụquýcô.Côxoaxoađầutôi,vòngmộtvòngquanhngườiButtercupvànhúnnhảyđivàobếp.

Côấyrấtthíchnấuăn...Chuyệnđóthậtkhóhiểu,nhưnglạicólợichotôi.

Page 73: Vì Đó Là Anh

Tôi quay lại với bức thư củaNgườiChồngVậtChất và quyếtđịnhsẽviết thưtrả lời.Luônbâygiờ,vì tôi cũngcóviệcgìkhácnữađâu.

GửiNgườiChồngVậtChất,

Anhcóvẻkhá tử tế.Anhnói thêmvềmìnhđượckhông?Anhlàmnghềgì?Giađìnhanhcóởgầnđâykhông.?Anhthíchmônthểthaonào?AnhcóthíchđộibóngchàyNewYorkMetskhông?

Tôihài lòngnhấnnútgửi.Tôisẽbắtanhtakểvềmìnhtrướckhitôitiếtlộđiềugì.Tôicũnghơiengạicáingoạihìnhsáuphẩynămđiểmcủaanhtanhưngdùsaođâymớilàdiễntậpthôi.Hơnnữa,đànôngcũngcóbiếttựchấmđiểmngoạihìnhchomìnhđâu.Jasonchẳnghạn, lúcnàoanhtachẳngchorằnganhtahấpdẫnhơntôi.Tôitựchấmmìnhđiểmbảy,vàtôicảmthấybảyđiểmlàcôngbằng.Nếulàmtóctôisẽtăngchomìnhthêmnửađiểmnữa.

Điện thoại lại đổ chuông. Số máy gọi đến là từ đội cứu hỏaEatonFalls.Chắclạibốđâymà.

“Chàobố”.Tôibắtmáy.

“Chàocon”.Tôinghethấytiếngcườitrongmáy,đókhôngphảilàgiọngbố.

“Trevor đấy à?”. Tôi bất chợt áp tay lên má, không hiểu saochúnglạinóngbừnglên.Elainađangháttrongbếp.

“Chàoem,xinlỗinhé.Anhđây.Emkhỏekhông?”

“Em vẫn khỏe”. Tôi, thạc sĩ báo chí đại học Columbiamà chỉnghĩrađượccâutrảlờinghèonànđóthôisao.“Ýemlàmọiviệcvẫnổn.Cònanh?”.Tôinhắmmắt.“Emtưởngvừacóbáođộngmà”.

“Chỉđiềuđộngxecứuhỏathôi.Tuầnnàyanhtrựcthangmà”.

“Thếà,”Giọnganhthậtquyếnrũ.

Anh ngập ngừng. “Đội trưởngmuốn anh tìm hiểu xemmẹ có

Page 74: Vì Đó Là Anh

đanghẹnhòthậtkhông?”,anhhạgiọng.Trevvẫngọimẹtôilàmẹkểtừkhianhmườisáutuổi.Vàđộitrưởngtấtnhiênlàbốtôi.

“Vâng.Emnghĩlàmẹđanghẹnhòthậtđấy”,tôiđáp.Mặtxìuxuống.Đánglẽtôiphảibiếtngaytừđầulàđờinàoanhlạigọiđiệnrủtôiđichơicơchứ.

“Khôngthểtinđượclàmẹmuốntìmbạntrainhỉ?”,Trevornói.

“Vâng”.

“Ừ, thôi được rồi, Chas. Anh phải làm việc đây. Gặp em saunhé”.

“Vâng.Cảmơnanhđãgọi.Cẩnthậnnhé.Nóichuyệnvớianhsau”.Tôinóichuyệndởtệ.

Thậtmaylàđúnglúcđómáytínhcótiếngchuôngbáothưmới.Bạn có một thư mới, Cô Hàng Xóm Dễ Thương. Ố là la! NgườiChồngVậtChấtđãtrảlời!

GửiCHXDT, (anhtacòngọi tôibằngtên thânmậtnữachứ-tuyệt!)

Rất tiếc là tôi là fan củađộiYankees,nhưngcũngkhôngsao.Giađìnhtôikháđôngngười.Vềsởthíchvàthểthao,tôithíchđibộ,leonúivàchèothuyềnkayak.Còncôthìsao?Côcósởthíchgìkhông?Côcóthíchnuôicongìtrongnhàkhông?SaocôlạilấytênlàCôHàngXómDễThương.

“Bữa tối sắp xong rồi nhé”, Elaina gọi ra, tôi nghe tiếng láchcáchtrongbếp.“Thựcđơntốinàylàquesadilla[13]kẹpthịtgà”.

“CậuthậttuyệtvờiElainaạ.Mìnhvàongayđây.Mìnhtrảlờinốtcáithưnàyđã”.

Anh chàngNgườiChồngVậtChấtnày coi bộ có vẻkháđược.Thânthiện,cóvẻdễthươngnữa.Tôitrảlờingaylậptức.

Gia đình tôi cũng khá đông người. Tôi thích leo núi và chèo

Page 75: Vì Đó Là Anh

thuyền(thuyềnđơn).Tôicórấtnhiềucháu,cảtrailẫngái.Tôiyêuđộngvật.TôicómộtconchótosuốtngàychỉbiếtchảydãivàtôitônthờđộiYankees.

Tôinhấnnútgửivàđợi.

Ba mươi giây sau. Bing! Bạn có thư mới, Cô Hàng Xóm DễThương.Yay!

Tôinhấpchuộtngaytứckhắc.

Chastity?

ÔilạyChúatôi!NgườiChồngVậtChấtquentôisao?ChếttiệtLàtintốthaylàxấuđây?

Vâng?Tôitrảlời.

AnhMattđây.

Tôicườirũrượivàvỗtayđômđốp(hayđángratôiphảilấylàmsợnhỉ?),vớngayđiệnthoạigọichoanhMatt.“Alô?”.Anhbắtmáy.Tôithậmchícònkhôngdámthởmạnh.“Emghêthật.Lạicònđịnhtán tỉnh cả anh trai nữa à. Kinh quá”. Cuối cùng anh cũng lêntiếng.

“Anhviếtchoemtrướccơmà,đồtồi”.Tôidụimắtvàcốníncườinhưngrồicũngchẳngnhịnđược.Cảhaichúngtôiđềucườiphálênmấtmộtlúc.“AnhcấmkhôngđượckểchuyệnnàychoaiđâuđấyMatthew”.

“Emcũngnhớđấy,Chastity”.Anhvẫncườichưadứt.

“Emkhôngthểtinđượclàanhcũnggặprắcrốivớichuyệnhẹnhò,Matt ạ”, tôi cố gắng nói giọng bình thường. “Amà về ngoạihìnhanhphảiđượcmườiđiểmđấy.Saoanhlại tựchomìnhsáuphẩynămđượcnhỉ?Tựtinlên!TrônganhcũnggiốngMelGibsonraphết!”

“Eo...”

Page 76: Vì Đó Là Anh

“Ừm,khôngphảiMelsayxỉn,cháynắng,mặtmũikhóưa,màlàanhchàngMeltàitửlúccòntrẻvàđiểntraicơ.LàMelthờicònđóngRoadWarriorấy.

Trônganhcũngưanhìnmà,Mattie”.

“Hừm,điềnhếtcáiđốngcâuhỏiđấycứkiểuquáigìý,embiếtđấy.Anhcũnggặpgỡnhiềurồinhưngvẫnchẳngthấyaithíchhợpcả.Anhnghĩ thamgiacáinàycó thểsẽđỡmấtthờigiangặpgỡlinhtinh.Anhcũngchánởmộtmìnhrồi.Aimàmuốnsốngvớiemgáimãicơchứ.Đừnghiểunhầmýanhnhé,Chas”.

“Emhiểumà”,tôiđáp.“Đượcrồi,emcũngsẽđểxemcóaihợpvớianhkhông.Anhcũngđểýgiúpemnhé?”

“Chắcchắnrồi.Nóivậythôichứanhcũngchẳngbiếtaimàgiớithiệuchoemnữa.Bạnbèanhthìtoàndâncứuhỏa,màemchắcchẳngmuốnsốngnhưmẹđâuđúngkhông?”

“Đangcóhaimươibangườiđànôngxingặpmẹđấy.Màmẹchỉvừamớiđăngkýđượcmộttiếngthôi,anhtinnổikhông?”

“Trờiơi!Cảngàymàanhchỉđượccómườibốnngười.Emđượcbaonhiêurồi?”

“Anhmàcộngthêmvàiđiểmngoạihìnhthểnàocũngcókhốicôchomàxem”,tôicốtìnhlờđicâuhỏicủaMatt.“Thôiemdậpmáyđây.Elainanấuxongbữatốirồi,côấyđangđợiemvàoăn”.

ĐừngkểvớiElainavềchuyệnnàyđấy!Nhớđểphầnanhítđồănnhé”.

“Đượcrồi.Nói chuyệnvớianhsaunhé”.Tôikiểmtra lầncuốixemcóthưmớikhông,vẫnchẳngcógì.Tôithởdài,tâmtrạngvuivẻkhinãybaybiếnđiđâuhết.Tôiđãđăngkýđượcbốnmươiphútrồi.Cùngthờigianđómẹđãcóđếnhaimươibangười...tôithìmớichỉcómột,màlạitrúngphảiônganhtrai.

“Thôinào,đừngbuồnnữa.Ănxongbữaquesadillanàylàcậusẽ

Page 77: Vì Đó Là Anh

thấykhálênngay.Elainagọitôitừphíacửa.

Tôitắtmáytính,trongmộtgiâyđầulạivăngvẳngtiếngTrevor.Tôilắcđầuxuatanýnghĩđóvàbướcvàotrongbếp.

Page 78: Vì Đó Là Anh

E

Chương5

mgái anhTrevor qua đời khimớimười tuổi, đúng bằng sốtuổicủatôilúcbấygiờ.

GiađìnhbạnấychuyểntớichỗchúngtôinămtôihọclớpBốn.Michellecólàndatrắngmuốtvàmáitócnâurấtđẹp.Bạnấyănmặcrấtđiệuvàngaylậptứcthuhútchúngbạnxungquanh.Suốtthángđầu tiênđihọc, lúcnàonhữngđứa trẻnhàquê chúng tôicũng vây lấy bạn ấy để nghe kể chuyện về thành phố phù hoaSpringfield,Massachusetss,nơibạnấyđãtừngsống.Chỉđếnkhiđượcxếpchungnhómtậpđọc,tôimớibắtđầunóichuyệnvớibạnấy.TôivàMichellenhanhchóngpháthiệnracảhaiđứađềumơướclớnlênsẽtrởthànhnhàhuấnluyệnngựa,vàkểtừđóchúngtôingồicùngnhauvàocácbuổiăntrưa.Nhưngchỉmộthaituầnsauthìbạnấybịốm,khôngaibiếtbạnấybịbệnhgì,chỉbiết làbạnấybịngất.Mộtvàituầnsauđó,bạnấyđihọctrởlại,nhưngchỉđượcmộthaingàyrồilạinghỉ.

Hơnmộtthángsaukhibạnấynghỉhọc,tôimangmộtítbánhmẹtôilàmsangthămMichelle.Nhàbạnấychỉcáchnhàtôimấybướcchânnênmẹchophéptôitựđinhưngbànhắctôiphảigọivềnếumuốnởlạichơivớibạn.Tôibấmchuông,anhtraiMichelleramởcửa.Saulưnganh,tôinhìnthấybạnmìnhđangnằmdàitrênghế,trùmchănkínmíttừđầuđếnchân.

“Michellecónhàkhôngạ?”,tôihỏi.“Emlàbạnhọccủabạnấy”.

“Emấyđangbịốm.Bâygiờemấykhôngchơiđượcđâu,”anhbạnấynói.

“Thếạ.”Tôingượngnghịuđưabánhchoanh.“Anhnóivớibạn

Page 79: Vì Đó Là Anh

ấycóChastityđếnchơinhé”, chân tôiđádúidụivàonhau.AnhtraibạnấyhọclớpBảy,vàkhálà,ehèm,dễthương.Liếcnhanhrasau lưnganh, tôinhìn thấyMichelleđanggiơ taychàovà tôicũngvẫytay lại.Tôikhôngbiếtrằngđó là lầncuốicùngtôigặpbạnấy.

“Đượcrồi.Cảmơnemđãđếnthăm,Chastity,anhnói.“Cảmơnvìmấycáibánhnữa”.

Ít lâusau tôimớibiếtbệnhmáu trắngmàMichellemắcphảirấtnguykịchvàhệmiễndịchcủabạnấykhôngđủsứcchốngchọivớibấtkỳmầmbệnhnàomàngườikháccóthểmangđến.

Tôicũngnhớbạnấy,vềlýthuyếtlàthế,vìchúngtôichưakịpgầngũiđủlâuđểtrởnênthânthiết.Cuộcsốnglạitiếpdiễnnhưchưacóchuyệngìxảyra,tôilạibịcuốnvàonhữngbuổitậpbóngrổ,vàomớbàitậpvềnhà,cácbuổitậpbóngđá,vàcáchoạtđộngngoạikhóakhác.Nhiềuthángsaukhibạnấynghỉhọc,mộtbuổitốimẹđếnbêngiườngtôi,trôngmẹbuồnrườirượi.Mẹnói,“ConhãycầunguyệnchobạnMichelleMeadenhé.Bạnấyđangốmrấtnặng”.

Tôingoanngoãnthìthầmlờicầunguyệncủamộtđứatrẻ.“XinNgười, xin Người, xin Người đừng để chuyện gì xấu xảy ra vớiMichelle!XinNgườihãycứulấybạnấy.XinNgườihãygiúpbạnấykhỏelại.

NhưngrồiMichelleđãkhôngbaogiờkhỏelại.

Ngàyhômđómẹchotôinghỉhọcđểtớinhàtanglễ,tôiđãkhócnhưmưakhinhìncỗquantàitrắngđượcđẩydọchànhlangnhàthờ.Bốmẹbạnấybuồnrườirượi,trônghọđềunhợtnhạt,chânđikhôngvững.Ngườianhtraiđứnggiữahọtrôngthậtgầygòvàlạclõng, như thể cuộc sống của anh không còn ý nghĩa gì nữa.Khinhìnthấyanh,tôimớinhậnramộtsựthậttrầntrụilàthầnChết

Page 80: Vì Đó Là Anh

khôngbiếtbaodung,kểcảvớinhữngđứatrẻ.TôichợtnghĩnhỡđâumộtlúcnàođótôisẽmấtđianhJackhayanhLuckyhayanhMarkhayanhMatt,giốngnhưanhđãmấtđiemgáimình,hoặcnhỡđâucácanhtraitôisẽmấttôi.Nhữngsuynghĩấylàmchotôigầnnhưhoảngloạn.Khókhănlắmmẹmớibếnổitôiraxe,vìlúcđótôicũngđãcaogầnmộtmétrưỡi.Mẹvỗvềanủitôi.Khimẹngồivàosautaylái,tôitrôngthấytaymẹrunrunquệtnướcmắt.“Mẹyêuconrấtnhiều,Chastityạ”.Mẹrưngrưng,“Mẹyêuconrấtnhiều,rấtrấtnhiều”.

Vài tuần sau đó tôi thấy anh trai Michelle chơi bóng rổ mộtmình ngoài sân trường. Lúc đó,mẹ đang đi họp phụ huynh choanhMark còn tôi vờ như đang đọc cuốnTheHobbit. Nhưng rồicuốicùngchẳngđượcchữnàovàođầu,thayvàođótôilặnglẽquansátanhtraiMichellenémhếtcúbóngnàyđếncúbóngkhác,chođếnkhisốphậnmỉmcườivàđểquảbóngđậptrúngchânanhvàlănđếnchỗtôi.Tôinhặtbónglênvàchờđợi.

“Chàoanh”,tôimởmiệngkhianhtiếnđếnnhặtbóng.

“Chàoem,”anhnói.

Đượcnuôidạybởimộtbàmẹđộctàitrongchuyệnănmặc(nhưanh Jack và anh Lucky vẫn gọi), tôi nhận ra trông anh khá lôithôi.Đôi giày thể thao củaanh trôngnhư thểđãmònvẹt cả vàmáitóccứnhưthểcảtỉnămchưacắt.Quanhmắtanhlànhữngquầngthâmcònchiếcquầnanhđangmặcrộngđếnmứctụtxuốngnganghông.

“EmlàChastityO’Neill”,tôinói.“Dạotrướcemđãghéđếnnhàanh”.Mộtphầntrongtôimonganhnhớrađểtôicảmthấymìnhkhôngphảilàvôhình.Vàquantrọnghơncả,đểtôicóthểnóivớianhrằngtôihiểunỗiđaumàanhđangtrảiquavìtôicũngđangđaukhổnhưanh.

Page 81: Vì Đó Là Anh

Anhcúigằmmặtxuốngđất.“Thếà?”,anhchỉđápvậyvàchẳngnóigìthêm.

“EmlàemgáicủaanhMattvàMark.Anhcóbiếtcácanhấykhông?”.Cácanhtôi cũngtrạc tuổianh,anhMarkhơnanhmộttuổicònanhMattlạikémanhmộttuổi.

“Cũngbiếtquaqua”,anhnóitronglúcvẫnnhìnchằmchằmquảbóngmàtôiđangômchặt.Cảhaichúngtôiđềuimlặngsuốtmộtlúclâu.

“Emrấtlấylàmtiếcvìbạnấyđãrađi”,tôibuộtmiệng.

Đôimắtsâuthẳmcủaanhngướclênnhìntôimộtlúclâu,cuốicùnganhlấytaychemắtvàgụcđầuxuống.Thỉnhthoảngtôicũngthấybốlàmnhưvậymỗikhiôngcấmanhemchúngtôivàophòngkháchvàtrầmtưkểvớimẹvềmộtngàytồitệ,mộtngàymàaiđóbị thương nặng... hoặc ai đó qua đời. Đối với tôi cử chỉ đó thậtngười lớnvàtôirấtbấtngờkhi thấyanhtraiMichellecũng làmnhưvậy.Lúcđótôimớihiểuthựcratôikhôngthểcảmnhậnđượcnhữngđauđớnmàanhđangtrảiquavànhữnggìtôinghĩlàđaukhổthựcrachẳngthấmvàođâusovớinỗiđaucủaanh.

“Anhcómuốnsangnhàemăngìđókhông”,tôithầmthì.

Anhngầnngừ,mặtvẫncúigằm,rồigậtđầu.Tôiđứnglênthựchiệnmột cúnémrổ tuyệtđẹp, thực chất làđểanhđỡxấuhổvìchuyệnkhóctrướcmặtmộtconbémườituổi.

CuốinămđóbốmẹTrevorchiataynhau,đếnsaunàytôimớihiểu làđaphầncáccặpđôikhimấtconđềucókếtcụcnhưvậy.Vốn hai người cũng không hòa thuận cho lắm nhưng sau khiMichelle qua đời, bác trai đã chuyển tới California, còn bác gáicũngkhôngcònthiếtthagìvớiđứacơntrainữa.Quanhữnglầnnghe lỏmbốmẹnói chuyện, tôi biết được bác gái uống rượu rấtnhiều,vàtệhơnnữalàbácrấtdữtợnkhisayxỉn.Mẹtôigọibác

Page 82: Vì Đó Là Anh

gái sang nhà, nói chuyện với bác bằng cái giọng mà chúng tôithườnggọilàgiọngchaxứDonnelly,thứgiọnghiềntừ,nhẹnhàngmàngườitachỉdùngđểnóivớicôgiáovàcácchaxứ.Trevorbắtđầusangnhàtôinhiềuhơn,anhănởnhàchúngtôi,đượcchúngtôi chiều chuộng và chọc cười kể cả khi anh chẳng muốn cười.KhônglâusauanhchuyểnđếnngủcùngvớianhMarkvàocáctốicuốituần,anhchơibidavớianhJackvàanhLuckydướihầmvàgiúpmẹtôirửabátđĩasaubữatối.

Saunămđầutiênanhđãvuivẻlênrấtnhiều,anhrấthaykểchuyệncườichochúngtôi,màcâuchuyệnnàocủaanhcũngliênquanđếncácconvậtvàphòngngủcủatôi.Anhluônkhenngợiđồănmẹtôinấu(điềumàkhôngaitronggiađìnhtôitừnglàm)vàsuốtngàylẽođẽotheotôitronggara.Mộtđôilầnanhcòngiúptôilàmtoántronglúccácanhtôiđềubậnrộn,vàthỉnhthoảnganhcònchơibóngrổvớitôi.Kểcảnếucónhậnratôitônthờanhhơiquá,anhcũngchẳngbaogiờnhậnxétgì.Đổi lại,anhđốixửvớitôi,ừm,giốngnhưmộtngườiemtrai,anhluônnhớđếntôingaycảkhicácônganhtrailờtôiđi.NămtôihọclớpMườimột,khitrôngthấytôi trongchiếcđầmdài lòexòechuẩnbịđidự lễ tốtnghiệpcùng một anh chàng bên trường Jurgenskill, anh Matt và anhMarkđãgàoầmlênrằngtôitronggiốnganhLuckygiảgái.ChỉcóTrevorlànóirằngtôirấtxinhđẹp.

Làmsaomàtôicóthểkhôngyêuanhđượccơchứ?

NămTrevorhọc lớpMườihai,mẹanhchuyểnđếnsốngvớicôemgái ở Idaho.NămđóTrevor sống ởnhà tôi, và, anhđãhoànthànhnghĩavụcủamộtđứaconhoànhảo.Anhkhôngbaogiờhờndỗinhưanhemtôi,cũngchưabaogiờnóihỗnhaytotiếngvớiai,anhgọibốmẹtôi làMikevàmẹ,vàtựgiáclàmviệcnhàcứnhưthểnếuanhkhônghoànhảonhưvậythìsẽbịchúngtôiđuổirakhỏinhàvậy.

Page 83: Vì Đó Là Anh

Tôinghĩcólẽanhyêubốtôinhất.AnhMattvàanhMarkđềulàbạnthâncủaanh,anhJackvàanhLuckylànhữngngườianhmàtrướcđóanhchưatừngcó.Anhxemtôinhưemgái,thaychocôembébỏngcủaanh,côbéchưabaogiờquađượctuổithứmười.Mẹtôirấtthươnganh,bàrấthayâuyếmanhtrướcmặtmọingườivà chiều chuộng anh theo cái cách mà bà chưa bao giờ chiềuchuộngchúngtôi,cólẽvìđằngnàochúngtôivẫnluônbiếtbàyêuchúngtôi.Bốtôithì...bốtôichínhlàngườibốmàTrevorcần.Bốđãdạyanhláixe,bốlênlớpchoanhvềviệcquanhệvớiphụnữ,vàcuốituầnbốtôilạiđưaanhđếnSởCứuhỏa,thỉnhthoảngônglạinhờanhmấyviệclặtvặtnhưsơnlạimấycáixechữacháyvànấu nướng chomọi người. Bố tôi chính là hìnhmẫumà Trevormuốntrởthành.

KhônghiểusaotấtcảnhữngkýứcấylạiùavềkhitôitớiquánEmo's cuối tuần đó. Bố và Trevor đang ngồi trong góc, họ nóichuyệnsaysưanhưthểđangđàmđạovềnhữngchuyệnđạisựthếgiới.Ngồicạnhđócócảmấyanhlínhkhácnữanhưngrõlàbốtôichỉ nó chuyện vớiTrevor, vì ông chẳngmấykhi nhìn sang JakehayPaul.

Xéttrênmộtvàiphươngdiện,thựcraTrevorgiốngbốtôichẳngkhácnàoconđẻcủaông.ThậmchíTrevorcònsùngkínhônghơncảcácanhtrai tôi,vìhìnhnhưnhữngngườicóchungdòngmáuthườngtựchomìnhcáiquyềntảng lờvà ít tôn trọngchamẹthìphải.Trevor có cáiđiệukhoanh tayyhệtbố tôi, anh cũng thíchuống loại bia mà ông hay uống, cũng bắt chước dùng cái từ“Jamoke”khóhiểumàôngvẫndùngđể chỉnhữngkẻngungốc.BâygiờbốlạichuyểnrasốngmộtmìnhnênthỉnhthoảngTrevorsangchơivớiônghoặcrủôngsangăntốivớianh.

“Chasđấyà!”.MấyanhlínhtiểuđộiCđồngthanhlêntiếngkhinhìnthấytôi.

Page 84: Vì Đó Là Anh

Tôitiếnlạibànhọ,ngaytrênđótreotấmảnhcủaLouGehrig,cầuthủYankeeshuyềnthoại.“Chàomọingười!”

“Ngườiđẹplàmgìởđâythế?”,Santohỏi.

“Ăntốithôi,tôimỉmcườiđáp.Emo’sđãtrởthànhchỗăntốiưathíchcủatôi.Tôirấtghétnấuăn.Thật làmấtcôngnếuchỉnấuchomộtngườiăn,anhMattthìtoànlàmthêmgiờnênkểcảnhỡmaytôicónấuđượcmóngìngonthìcũngchẳngcóngườithưởngthức.Ừm,tựnhiênlạinghĩđếnchuyệnđấylàmgìnhỉ.Vềchuyệnbếpnúcthìtôicũngchẳnghơnmẹtôilàbao,đúnglàmẹnàoconnấy.

“Congáirượu!Bốđangmuốnnóichuyệnvớiconđây”,bốtôigọi.Trướcmặt ông làmột ly rượu đã cạn vàmột cốc bia Guinness,trôngcóvẻnhưôngđãngàngàsay.“KhôngaiđượcnhắcđếntainạnnhỏcủaChastityởcửahàngđồchơinhé”,bốralệnh.

“Trời,cảmơnbố.Bốthậtlàchuđáokhigợilạichuyệnấy”.

“Emngồiđi,Chastity”,Trevorvừanóivừakéoghếchotôi.Tôikhông quên cúi chào bức ảnh Thánh Lou trước khi ngồi xuốngcùngmọingười.

Tiểu đội C gồm có bố tôi, đội trưởng, Paul, Santo, Jake vàTrevor. Còn có cả Joey McGryffe Vòi Nước nữa, nhưng anh ấyđangnghỉốmvìchấnthươngđầugốivàMattđanglàmthayanh.

“ChocháumộtcốcbiavớiítcánhgànhéchúStu”.Tôivớigiọnggọingườiphachếđồuống.Ônggậtđầuvuivẻ.

“Conđãnóichuyệnvớimẹchưa”.Bốdòhỏi.

“Tấtnhiênlàrồi”,tôiđáp.

“Aicũngthấycáiviệchẹnhòcủamẹconthậtlàngớngẩn,bốtiếp Jake gật đầu lia lịa, đúng là đồ xu nịnh. “Con không địnhtham gia vào cái trò hẹn hò ngu ngốc của mẹ con đấy chứ,Chastity?”,bốnóitiếp.“Conthíchđisănmấytênngớngẩnmàcon

Page 85: Vì Đó Là Anh

cũngchẳngquenbiếtà?”

Tôi lớn tiếng thở dài. Bố đã gọi cho tôi cả chục lần để nói vềchuyệnnàyrồi.Stumangchotôicốcbia.“CảmơnStu.Bốà,conchỉmuốnđicùngchomẹvuithôi,vớilạiconmuốnđảmbảokhôngcóchuyệngìxấuxảyravớimẹ”.Tôinóimàtrongbụngchỉmongôngđừngnhắcgìthêmđếntìnhtrạngđộcthâncủamình.“Consẽđểmắtđếnmẹ,bốcứyêntâm”.

“Đúnglàcongáingoancủabố”,bốgậtgù. “Nghenàyconyêuhaylàthếnàynhé,contìmhếttêncủamấygãmuốnhẹnhòvớimẹconvềđâychobố,rồibốsẽtựxửlýbọnchúng”.

Tôi liếc sangTrevor, anhđang radấu choStuđừng rót thêmrượuchoôngnữa.“Khôngđượcđâu,bốà”.

“Saokhôngđược?Nhỡmẹbịmấy tênbệnhhoạn tấn công thìsao”,Mattchenvào.

“Conkhôngnghỉlàmẹsẽhẹnhòvớimấytênbệnhhoạnđâu”,Trevorlầmbầm.

“Conimngay.Mẹconkhôngđượchẹnhòvớiaihết”,bốbựcdọc.

“Thôixinphép,chúngtôirachơibidađây,SantovàPaulvừanóivừađứngdậy.“Jake,cậucóchơikhông?”

“Thôi,mìnhkhôngchơiđâu,Jakeđáp,nhưngPaulvẫntúmcổáoanhkéodậy.

Stumangcánhgàchotôivàđưabốcốcnướclọc.

“Bố nghe con này”, tôi nói nhẹ nhàng. “Con sẽ để ý đến mẹ,nhưng con sẽ không làm điệp viên cho bố đâu.Con xin lỗi.NàyMatt,bỏngaytayrakhỏiđĩacánhgàcủaemkhôngemđấmanhvỡmồmbâygiờ”.

“Rồiconsẽhốitiếcnếugặpphảimộtôngbốdượngháosắc”.Bốnóigiọnghờndỗi.

Page 86: Vì Đó Là Anh

“Consẽkhôngcóbốdượngnàohết”,tôinhẫnnạigiữhòakhí,vừanóivừaănmấycáicánhgà.“Mẹchỉmuốnbốnghỉhưuthôi.Mẹđangmuốnchọcbốphátghenlênđấymà”.

“Nghỉhưuà?”.Bốtôihétầmlênnhưthểtôivừađềnghịbốgiếtngườivậy.“Tạisaobốlạiphảinghỉhưu?”

Tôi quất vào tayMattmột cái khi thấy anh định chôm thêmmiếng cánh gà nữa. Tôi nhận ramọi người vẫnmặc nguyên bộđồngphục,chỉcóTrevorlàđãthayđồtrướckhiđếnđây.Chiếcáophông trắng anh đangmặc càng làm nổi bật đôimắt sẫmmàu.Chúaơi,hãycứuconkhỏiđôimắtnhưdòngsôcôla tanchảyấy.Tócanhhơibùxù,cólẽcầntỉalạimộtchút,taytôivặnvẹokhôngngừngvìmuốnđược chạmnhẹ lênđó.Tayáo anhdài vừakhéokhoe bắp tay rắn rỏi. Tiếc thật. Tôi cố gắnghướng sự tập trungsangcáimálúmcủaLouGehrig.Trevorvàtôiđãtừnghẹnhòmộtlần.Nhưngchúngtôichẳngđiđếnđâucả.Hếtchuyện.Việcgìtôicứphảitiếcthươngchuyệnđónữanhỉ.

“Chastity!”Jaketốtbụngđãgiảicứutôibằngcáchgọitôiquachỗbọnanh. “Emquađâyđi!Anh cần emgiúpmột chút,ngườiđẹp”Anhnháymắtvàtôicườilạicảmơnanh.Jakecũngchẳngcóýgìriêngvớitôiđâu,phàmlàthứgìcónhịptimvàhaibầungựclàanhtađềuthíchhết.TôinhườngchoMattmiếngcánhgàcuốicùngrồicầmcốcbiađisangchỗJake.“Emgáingoan”,Jakenói.“Cơnàykhóthậtđấy,emcóđánhđượcbikiakhông?”

“Tấtnhiênlàđược”,tôimútnốtchỗnướcsốtcòndínhởtay.

“Các anh xemmàhọc tập đây này.Bi năm lỗmười nhé”. Tôicầmcâygậy,cúixuốngvàthọcmạnh.Bicáiđậpvàobisốnămkêucáchmộtcáitrướckhivavàobăngvàtiếnvềlỗsốmười.

“Đánhhaythật”,Jakelẩmbẩmsaulưngtôi.

“Cấmcậukhôngđượcnhìntrộmmôngcongáitôiđâuđấy!”Ông

Page 87: Vì Đó Là Anh

bốquýhóacủatôigàoầmlêntừphíaxa.“Jake!Cậucómuốnmấtvàicáirăngkhônghả?”

“Xinlỗiđộitrưởng.Chỉlàthóiquenthôimà”.Jaketoétmiệngcười.“Khôngcóýgìđâunhé,Chastity”.

“KhôngsaođâuanhJake”.Tôinháymắt.

Trevorcũngnhậphộivớichúngtôi.“Cáccậunênchịuthualuônđithìhơn”,anhcườivớiSantovàPaul.

“Bisáulỗmười”.Tôicúingười,ngắm,đánh,lạitrúng.Paulcườitoétvàmócví.

“Bốkhôngmuốncongáibốlạilấymộttênlínhcứuhỏajamokenàođó”.Bốvẫntiếptục.

“Bố đừng lo. Con không làm thế đâu”. Tôi nói. “Bi số hai, lỗmười”.Cách,xoay,rơi.

Trevornháymắtvớitôi.“Côấychuẩnbịbiểudiễnđây”.

Tôinheomắtngắmviênbixấusốtiếptheo.“Bisốsáu,lỗcuối”.

“Khôngvàođượcđâu”,Paulnhậnxét.

“Mìnhcượcmườiđôlàcôấyđánhđược”.Trevorphảnlạingaytứckhắc.

“Ok”.Paul khoanh tay chờđợi.Thực lòng cơnàyđúng là khóthật.Phảiđánhlàmsaochobiđậpbăngvàsượtnhẹquabitám,màbitámlạiđangởsátlỗrồi,rồilăndọcđếntậncuốibànmớitớilỗ.Chưakểtôicòncầnphảiđiềubicáinữa,nhưngchuyệnđócũngchẳnglàmtôinaonúng.Tôibắtđầuchơibidavớicácanhtôikểtừkhilênnăm.Tôichỉnhtưthế,ngắmgócvàđánh.Thậmchítôicònngầuđếnmứcđánhxongquaysangnhấpmộtngụmbiamàkhôngthèmnhìnbisốsáulăntớiđích.Nórơixuốnglỗvớimộttiếngbịchtựhào.

“Khỉthật”,Paullàubàu.Tronglúcđó,tôigửichobốmộtnụhôn

Page 88: Vì Đó Là Anh

giónhưngôngchẳngbuồnđểývìvẫnđangrầurĩ.

TrevornhậnmườiđôtừPaul“Cảmơnem,Chas”.

“Bitám,lỗmười”.Tôidễdàngkếtthúctrậnđấu.“Chơithếthôinhé,Jake”.

Mọingườiđềuvỗtaycòntôicườitươinhưhoa:

“Cảmơnngườiđẹp.Ýanhlàcảmơnem,Chastity”.JakecườitotronglúcnhậnnămđôlatừPaul.

“Củaemđấychứ”,tôinói.Jakenhướngmàyrồiđưachotôitờnămđôlavànhìntôimờigọi.Bỗngdưngtôithấymìnhthậtxinhđẹp.Ý tôi là ngay bây giờ, ngay đây, giữanhữngngười đàn ôngnày, toànnhữngngườikhôngcóquanhệmáumủvới tôivàđềuđộcthân.Kểrađượcxemnhưmộtngườiemtraiđôikhicũngkhácólợithế.

“Conkhôngđượclấymấytênlínhcứuhỏađâuđấy,bốlạitiếptụckhi thấy tôi quay trở lại bàn. “Toànmột lũ jamoke.Rồi cuốicũng con sẽngậmngùi cayđắng và thích cằnnhằnnhưmẹ conthôi”.

“Cũng làmgìđếnnỗi thế”, tôi lẩmbẩm.Bốnênnhớ làđếncảlínhcứuhỏacũngcódámyêucongáibốđâucơchứ.Tôithơmlênmátạmbiệtbốrồivớlấychiếcáokhoácđivềnhà.Trevorsẽđưabốvềantoàn,vìhaingườichỉsốngcáchnhaucómấycănnhà.

Page 89: Vì Đó Là Anh

B

Chương6

ổitốingàylàmviệcthứhaitôiđưaButtercuprangoàiđidạo.Hít một hơi tận hưởng không khí trong lành, tôi khoan khoáingắmnhìnnhữngkhuvườnhoathủytiênvàdạphonglanrựcrỡ.Buttercupcũngbắtchướcdừnglạihíthàmộtbônghoadùchânnósuýt chút nữa xéo nát mấy nàng hoa phía dưới. “Lại đây nào,Buttercup!”, tôi giật nhẹ sợi dây xích.Nóngồi phịch xuống cáchkhómhoacóvàicentimét,ngướclênnhìntôibuồnrầurồithởdàithườnthượt.Mộtconsócchắcđãđoánđượcchócưngcủatôilườibiếng đến mức nào nên ngang nhiên chạy nhảy ngay cạnh nó.Buttercupvẫnnằmyênkhônghềnhúcnhích,rồivậtsangmộtbênvà rên lên từng tiếng. “Thôi nào, Buttercup!”. Thế là cả quãngđườngvề tôi gầnnhưphảikéo lênó trênmặtđất, cònnó chẳnglàmgìngoàiviệcrênrỉvàvẫyđuôi.Cóvẻnhưnóthíchnhưvậy.“Màyđúnglàmộtconchólườibiếng”,tôicười.Nóvuivẻvẫyđuôi,rađiềuđồngtình.

Mườiphútsautôitắmrửaxongxuôirồithayđồđểchuẩnbịrangoài.

Buttercuptru lênmộttràngnãonềtiễntôiởcửa,chẳngkhácnào tiếng chó sóihay chó sănvì vùngBaskervillesvậy.Vừadứttiếngtru,nólạigụcxuốngngủtiếp.Tôicũngchẳnglấylàmlạ.

Tốinaytôisẽbắtđầubuổihọcđầutiêncủakhóatậphuấncứuhộy tế.Mặcdùkhông chắcmìnhmuốn thamgiakhóahọcnày,nhưng tôi cũng khôngmuốn suốt ngày tự biếnmình thành conngốcmỗikhinhìnthấydùchỉlàmộtvếtthươngnhỏ.Cảđờinàycứ lúcnàonhìnthấymáu là tôicũng lạimuốnngấtđếnnơi (nói

Page 90: Vì Đó Là Anh

giảmnói tránh rồi đấy).Đãđến lúc tôi phải thay đổi. Tôimuốnmình trở nênmạnhmẽ giống như... ừm, giống nhưAragorn.Đómớilàchàngtraimàngườitacóthểtrôngcậyđượctrongcơnhoạnnạn.SaukhitựlàmmấtthểdiệntrướcmặtKim,bốtôivàTrevorởcửahàngđồchơi,tôiđiđếnquyếtđịnhđãđếnlúccầndẹpbỏsựsợhãiđóquamộtbên.Trithứclàsứcmạnh.

TôisẽlàmnhânviêncứuhộkhôngchuyênchobệnhviệnEatonFalls.Tôisẽphảitớiđódựtậphuấnmỗituầnmộtbuổi.Vảlại,tôivẫn chưanguôihi vọng rằngbiếtđâu tôi sẽgặpđượcngườiđànôngcủađờimìnhởđấy.Cácbàchịdâutốtbụng,TaravàSarahtínhđếnnayhầunhưchưagiúpđượcgìtrongchuyệnhẹnhòcả.Tấtcảnhữngngườiđànôngmàhọgiớithiệuchotôihoặclàđãkếthônhoặclạilàhọhàngxacủagiađìnhchúngtôi.Cókhitôinênlôicuốnkỷyếutừthờitrunghọcraràlạimộtlượtxemsao.Haylàtôinêngọithửchomấyanhchàngấynhỉ?Tôithởdài.Chàocậu.Mình làChastityO’Neillđây.Cậukhỏekhôngmìnhmới chuyểnvềEatonFallsđấy,cậucómuốnchúngtađiuốnggìkhông?Hoặcchơi vớinhauvài trậnbóng rổ chẳnghạn...À,mà cậuđã lấyvợchưanhỉ?

Tôiđẩycánhcửabướcvàosảnhbệnhviệntrong lúcvẫnđangmảimêsuynghĩ,thếquáinàomàtôilạiđâmsầmvàongườiđiratừphíađốidiện.“Xinlỗi!”,tôinhanhmiệng.

“Là lỗi của tôi”, giọng một người đàn ông đáp lại. Ôi trời ơi,chẳngphảilàanhchàngởquánEmo'slầntrướcđósao?ChínhlàanhchàngNewYorkTimes,anhchàngcóđôigòmáquyếnrũđâymà.Hừm,màcũnglàanhchàngkhôngthèmgửiđồuốngtặngtôiđấy.

“Chào anh!”. Tôi nói như thểmột con béhọc sinh cấpBa timđập loạn xạ khi lần đầu tiên được nhìn thấy Justin Timberlakebằng xương bằng thật. Anh chỉmỉm cười xã giao rồi lại đi tiếp,

Page 91: Vì Đó Là Anh

trong lúc đó tôi chỉ biết đứng há hốcmiệng nhìn theo. Đẹp traithật.Kể cả từ đằng sau trông anh cũng thật quyến rũ. Thực raphải nói là nhìn từ đằng sau trông anh đặc biệt quyến rũ mớiđúng.Mái tócnghệ sĩ, vạtáovest tungbay tronggió trông thậtlãng tử. Anh khoác trên người bộ vest chỉn chu nhưng tay lạikhôngcầmcặptàiliệu.Cóphảianhlàmviệcởđâykhôngnhỉ,haylàđangđithămaiđótrongnày?Mộtcôvợsiêumẫucùngcặpsongsinhđẹpnhưthiênthầnmớichàođờicủahọchẳnghạn.

“Côcóbiếtngườiđànôngđókhông?”.Tôihỏingườiphụnữlớntuổiởbànlễtân.

“Ngườiđànồngnàonhỉ?”.Côtahỏilại.

“Ngườiđànôngvừađiraấy”.

“Xinlỗitôikhôngnhìnthấy”.

Khỉthật.Tôikhôngthểnghỉhọcđược.Tôibướctớiphònghọp,chúngtôisẽhọcởđâymỗituầnmộtbuổitrongsuốttámtuần.Biếtđâumìnhsẽgặpđượcaiđóchốnnày,tôitựnhủ.

Sựthực làchẳnggặpđượcai cả.Hừm,hoàntoànkhôngcóaiđặcbiệttronglớp.Lớpcósáungười,batrongsốđólàphụnữ.Tôicốkhôngđểlộsựthấtvọngkhinhậnrakhôngaitrongsốbangườiđànôngcònlạicótiềmnăngtrởthànhchồngtôi,vìhaitrongsốđóđãngoạingũtuầnvàcảbađềuđãcógiađình.Tôicứhivọnggiáoviênsẽlàmộtchàngcứuhộhoặcmộtanhbácsĩhấpdẫnnàođó...nhưngkhông,thayvàođólàmộtngườiphụnữđãluốngtuổi,tócmuốitiêu,chânmanggiàychạy.Bàrútramộtdanhsáchvàchămchúđọcmộtlượt.“CôO’Neill?”.Bàgọitêntôi,mắtvẫnkhôngrờikhỏitờdanhsách.

“Có”,tôiđáp.

“CôcóphảingườinhàO’Neillkhôngnhỉ?”.Bàngẩngđầunhìntôi.

Page 92: Vì Đó Là Anh

“Nếu cô muốn hỏi em có phải con gái bố Mike và mẹ Bettykhôngthìcâutrảlờilàcó”.

Bàtabậtcười.“TôilàBevLudevoorskvàđúng,tôicóquenbốem”, bà nói. “Cả các anh em nữa, để xem nào,Matthew,Mark,LukevàJohn,đúngkhôngnhỉ?”

Tôi gật đầu hãnh diện, tuy có xen chút chạnh lòng. Tôi hãnhdiệnvìcácônganhtraivàchạnhlòngvìlúcnàytôicũngbịtáchbiệt.

“Quảlànhữnganhchàngtàigiỏi!”.Bevthánphục.

“Cônóithếthìchắclàchưabiếtrõcácanhemrồi”,tôiđùa.

“Ha ha! Chắc chắn em sẽ dễ dàng hoàn thành khóa học nàythôi,nhấtlàkhilớnlêntrongmộtgiađìnhnhưvậy!”.Bevvẫntiếptục.“Trôngmàxem.Emcũngcaolớnvàkhỏemạnhnhưcácônganhmình vậy, chắc cõng bệnh nhân cũng không vấn đề gì đâunhỉ?”

“Cólẽvậy”.Tôikhẽđáp,trongbụngtựnhủphảitươitỉnhlên.

“Emtêngì?”.Bevhỏi,“Charityà?”

“Chastity”, tôi chỉnh lại.Tôi thoáng thấyaiđó trong lớpkhúckhíchcười.

“Chỉtạibốemthíchđùaấymà”,tôigiảithích,“tênđệmcủaemlàVirginia[14]”.

“Aidà”,bàthốtlên.

“Đấy,côxememcókhổkhông?”

“Cảgiađìnhemđềulàmviệctrongngànhcứuhộ,đúngkhôngChastity?”.Bevhỏi.

“Balínhcứuhỏa,mộtkỹsưràphábommìnvàmộtnhânviêncứuhộtrênkhông”,tôixácnhận.

“Hình như Trevor Meade cũng có họ hàng gì với em phải

Page 93: Vì Đó Là Anh

không?”.Bàhỏi.

“Thựcralàkhông.NhưnganhấycũngchẳngkhácgìngườinhàdùkhôngcómáumủvớigìvớinhàO’Neillcả”.TôithấymặtnóngbừngkhinhắcđếnTrevor.Thậtlàxấuhổ.TôiđãbiếtTrevtừngàycònbé,thậmchíchúngtôiđãtừnghẹnhòtrongbảymươihaigiờ,làmsaotôiquênnổichuyệnđó.

“Đượcrồi,bâygiờchúngtagiớithiệumộtchútvềbảnthânvàlýdothamgiakhóahọcnàynhé.TôilàBev,nhưcácbạnđãbiết,tôithích công việc này chỉ đơn giản là vìmuốn giúp đỡmọi người.Chúngtaphảivừanghĩvừa làm,hànhđộngthậtnhanhvà tỉnhtáo,mộtcôngviệcrấtthúvị.Ngườitiếptheo.O’Neill,emtựgiớithiệuđi”.

Tôi ngần ngừ không biết nên tiết lộ bao nhiêu phần trăm sựthật.“Nhưmọingườiđãbiết,cảnhàtôiđềulàmviệctrongngànhcứuhộvàtôinghĩđãđếnlúcnốitiếptruyềnthốnggiađình.Àmàemđịnhsẽgâybấtngờvớicảnhàsaukhihoànthànhkhóahọcnàynêncôgiữbímậtgiúpemnhé,Bev”.

“Đượcrồi,O’Neill.Ngườitiếptheonào”.

Tất cả mọi người trong lớp, Henry, Emesto, Ursula, Pam vàToddđềunóigiốngBev,rằngcôngviệcnàylàmộtcáchtốtđểhoạtđộng công ích, vài người cònnghĩ đến chuyện tìmmột công việctoàn thời gian trong lĩnh vực này sau khi học xong, vân vân vàmâymây.

“Đượcrồi,buổiđầutiênnàychúngtasẽhọcvềnhữngtrườnghợpcóthểsẽgặptạihiệntrường,bắtđầu.Chưagìtôiđãthấyrợnngười.Thảlỏngnào,Chastity.Màycóthểlàmđượcmà.Trithứclàsứcmạnh.“O’Neill,tắtgiùmtôimấycáiđèncuốilớpđượckhông?Bâygiờchúngtasẽxemmộtsốhìnhảnhtrênmáychiếu”.

Tôiđứngdậytắtđènmàrunrunnghĩđếnnhữnghìnhảnhsắp

Page 94: Vì Đó Là Anh

nhìnthấybụngdạbắtđầunhộnnhạo.Chếtrồi.

“Đượcrồi,slidesốmột-đachấnthương,trậtkhớp.Cóaihiểunghĩalàgìkhông?”

Miệngkhôkhốc,tôikinhhãitộtđộ.Trênmànhìnhlàbứcảnhchụpcậncảnhmộtmẩuxươnglòicảrangoài,phầnđầuvẫncòndínhmáu,phầnsụnthìdậpnát.Quaymặtđi!Quaymặtđi!Cổtôimềm nhũn, đầu tôi run rẩy, mắt nhắm mở liên hồi. Nghĩ đếnchuyệngì đókhácđi, chuyệnquái gì vui vẻ cũngđược... để xemnào... mình đang chèo thuyền, đỡ hơn rồi... ngày đầu tiên đưaButtercupvềnhà...Twinkies...Aragorn...Jeter...Đượcrồi,cótácdụngrồiđây.Tôinuốtnướcbọt, cốngồi thẳngdậynhưngrồi lạicúigằmmặtxuốngbànđểtránhkhôngnhìnnhữngbứcảnhkinhhãitrênmànhình.Tôinổicảdagà.

“Tiếptheolànhữngvếtthươngkhólànhhaycòngọilànhữngvết thương lở loét.Nhữngngườigià,nhữngngườimắcbệnh tiểuđường,hoặcnhữngngườinằmliệtgiườngthườnghaymắcloạivếtthươngnày.Loạinàynếucólànhcũngphảimấtđếnvàitháng”.

Đừngnhìn,Chastity.Nhưngtôikhôngkìmđược.Mắttôihướnglênmànhìnhđúnglúcởđóhiệnracặpgiòlởloétcủamộtngườiđànông.Tôilậptứccúigằmmặtxuốngbànnhưngđãquámuộn.Hít thở,hít thở,chậmthôi, chậmthôi...Tôiđãkịpnhìnthấyrìavếtthươngnhamnhở,vếtthươngđãngảxanh,trôngnhưmộtconmắtđangphânhủy.OrlandoBloomvàViggoMortensontrongbộđồda.BánhsôcôlaĐứcphủkem.QuánYo-yos lúcmườimộtgiờđêm, Buttercup đang ngả đầu vào lòng tôi. Được rồi. Cảnh giácbuồnnônđãvơibớt.

“Cònđâylàbịlộtda.Ôitrời,mấybứcnàytrônggớmquá!”

TôinhắmtịtmắtlạivàcúiđầuxuốngđểBevkhôngnhìnthấy,nhưngtiếngbàvẫnvăngvẳngbêntai.“Cácbạncóthểnhìnthấy

Page 95: Vì Đó Là Anh

phầndabịlộtngayphíadướibàntay.Trôngkhálàgọngàng,nhưthểanhtacốtìnhlộtdamìnhraphảikhông?Vếtthươngnàykhóchữa lắmđây.Phảikhâuvá chằng chịt, rồi cuối cùng trôngnhưquái vật Frankenstein chứ chẳng ra hình người nữa. Cô có saokhông,O’Neill?”

Tôi choàngmởmắt khi nghe thấy tênmình. Ôi trời đất quỷthầnơi,giờ thì tôikhôngthểtránhbứchình lộtdakianữa!Khỉthật!Mẹ ơi, đâyđúng là bứchìnhkinhkhủngnhấtmà tôi từngthấy.Tôikhẽrênlênkhinhìnthấynhữngngóntayđẫmmáu,lớpda vàng nhờ bị lột ra như lột vải. Ôi trời ơi, Bev nói đúng, vếtthươngnàychẳngdễgìmàlànhđược,thậmchítôicònnhìnthấytừngmạchmáu,sợicơvàmóngtay...mấycáimóngtay...mấycáimóngtayvẫncòndínhvớithịt.

“Emkhôngsao”,cốgắnglắmtôimớinóiđượcbìnhthường.

Suốtphầncònlạicủabuổihọctôicứcốgắnglẩmnhẩmtrongđầubàihátmàtôiđãnghetrướckhirakhỏinhà,BorntoRuncủaBruce Springteen, và chỉ biết nhìn chằm chằm vào cái vỏ kẹoSnickerstrênsàn.Thậtkhôngdễdàngchútnào,đếncuốibuổihọctôi vẫnđổmồhôiđầmđìavì dù cố gắng cáchmấy tôi vẫnnghethấyloángthoángmộtvàitừkinhkhủngxenlẫnlờibàihátcủaThe Boss. Trật khớp bánh chè, “Đêm đó, chúng ta...”, vỡ độngmạch chủ, “Xuyên qua những dinh thự khải hoàn...”, bị thươngnặng ở phầnđầu, “Trongnhững cỗmáy tự sát”. Lời bài hát củaBruce chưa bao giờ ghê rợn đến thế. Đúng là sinh ra để chạytrốn[15].

Tôivàobuồngvệsinhcốtrấntĩnhlại.Cókhitôiđãsailầmkhilựachọnkhóahọcnày.Tôidấpmộtítnướclênmặt,dầndầnnỗisợcũngvơibớt.Tôisẽhọctiếp.Tôisẽcốgắng.Thậmchítôicònđủsức nghĩ xem liệu tuần sau có được gặp anh chàng New YorkTimesnữahaykhông.

Page 96: Vì Đó Là Anh

Ôituầnsautôisẽlạiphảilênlớp.Nhưngbiếtđâusẽkhôngtệlắm,biếtđâutôisẽđỡsợhơn.Dùsaotôicũngđãvượtquađượcbuổihômnay.Đómớilàkhởiđầuthôi.

Page 97: Vì Đó Là Anh

V

Chương7

àingàysauđó,tôiđứngngắmmìnhthậtlâutrướcgương.Đólàthứduynhấtcòndùngđượctrongphòngtắmtrênlầuvìcácanhtôivẫnchưasắpxếpđượcthờigianđểsửachữagìcả.Tốinaytôiđichơi,vìthếphảidiệnthậtđẹp.Trôngcũngđược.

Tôithuộcdạngphụnữhiếmhoi lấylàmtựhàovềtủquầnáonghèonàncủamình.Tủquầnáocủatôilúcnàocũngtoànnhữngmónđồthoảimáivàtiệndụngchứchẳngcócáinàođiệuđàhayquyếnrũ.Lúcđilàmtôihaymặcquầntâycùngáolenđơngiảnvàđigiàyoxford,cònlúcnhàthìtôicóáonỉtrùmđầuchođủmọilứatuổi,thườngcáinàocũngcóbiểutượngcủaYankees.NgoàiratôicũngcómộtbộsưutậpđủthểloạiáophônginhìnhChúatểcủanhữngchiếcnhẫn,áosơmikẻcarô,quầnbòvàmấyđôibốtngắncổcủaL.L.Beanđủdùngchocảmườithángtrongnăm.

NhưngchuyệnănmặccũngcólầnkhiếntôiphátngượngvìbịnhầmvớiLuckykhiđiănvớiElaina.Thếnêndùkhôngmuốn,tôivẫnbịElainakéotớimấycửahàngquầnáothờitrang.Côấylúcnàocũngcócảtủnhữngchiếcáosặcsỡtrễnảiđủđểkhoeđườngconggợicảm.Elainalớntiếngmắngmỏkhinhìntôimiễncưỡnglêtừngbướcchân.“Cậucóthôikêucađikhông?”,côngắtlời,“MadredeDios[16], thôingay!Mặcváymộthai lầnkhôngchếtđượcđâu,querida[17]nhưngmìnhthìcóthểgiếtcậuđấy,hiểukhông?”

Thếlàbâygiờtủquầnáocủatôingoàimấychiếcáonỉvàquầnbòcũmèmlạicóthêmvàicáiváyhoa,mộthaichiếcáolenmỏng(cómộtcáimàuhồng,nhớđừngkểvớiaiđấy),thậmchílàcảmấyđôi cao gót buộc dây điệu đà nữa, dù chúng chẳng hề thoảimái

Page 98: Vì Đó Là Anh

nhưđôigiàyưathíchcủatôi-đôigiàythểthaocaocổmàuđỏđãmòngót.Tôinghiếnrăngtựnhủ,tấtcảlàvìngườiđànôngtrongmộngcủamình.

BiếtđâungườiđànôngấysẽxuấthiệntrongtốinayởbuổihẹnhòmuasắmcủaHộiĐộcthân,chodùchuyệnđónghethậtlàngớngẩn.Mặcdùchỉmuốnchuingayvàocáiáophôngquenthuộcvớichữ InấyPrecious vẫn thườngmặc lúc chạybộ, tôi vẫn cốđộngviênmìnhmỉmcườivàloayhoaybướcxuốngnhà.MattvàTrevorđang xem Yankees thi đấu. “Tối nay em có hẹn”, tôi hãnh diệnthôngbáo.

“Gặpemsaunhé”.Mattnóiđúnglúcmộtcầuthủbênđộinhàghiđiểm.“Hayquá!Cậucónhìnthấykhông?”

“Chúcemđichơivuivẻ”,Trevornhìntôicười.Anhkhônghềtỏrangạcnhiênhaysữngsờtrướcbộdạngmớicủatôi.Nhìnanhcóvẻ đang vui và khôngmấy bận tâm, có khi anh còn đangmừngthầm trongbụng vì tôi sắp sửađi gặp chồng tương lai (biết đâuđấy).Anhchỉmỉmcười,vàkhiTrevorcười,mắtanhánhlênnhưmuốnnóiđiềugìđómàsuốtnhiềunămtrờitôivẫnchưathểhiểuđược.Gươngmặt anh đẹp hơn tổng hòa tất cả các bộ phận trênngười.TrevorJamesMeadeđượcsinhralàđểcười,vàgươngmặtđiểntraithuhútcủaanhđúnglàkhôngthểcưỡnglạiđược.

Tôinhậnramìnhđangnhìnanhchằmchằm.“Cảnhơnanh!”,tôilúngtúngđáp.

ÍtravẫncòncóButtercupcảmthấybuồnrầu.Nórênrỉrướnngườilênrồinằmsụpxuốngđôigiàycủatôinhưthểmuốnngănkhôngchotôiđi.NhưngchỉcầnnghetiếngTrevorbúngtay,nóđãlạiõngẹo,vevẩycáiđuôiđivềphíaanhvàhoàntoànquênbéngmấttôi.Đúnglàđồdạitrai.

Trênđườngđếnsiêuthị,tôithầmmongsốphậnrunrủisẽđưa

Page 99: Vì Đó Là Anh

một anh chàng tốt tính khá khẩmnào đó đến buổi hẹn hòmuasắmcủaHộiĐộc thân. “Lầnđầu tiênbốmẹgặpnhau làởquầythịtlợn”,tôitưởngtượngracảnhsaunàysẽkểlạichocácconvềlầnđầutiêntôivàbốchúnggặpnhau.Đúngnhưtôinghĩ.Chuyệnnàythậtkhôngthểnào.

Tôirẽvàobãiđỗxevànhấngavượtquavũngnướcláivàocổng.Mẹtôiđangmặcáomưađứngđợitôi. “Nhanhlên!Mọingườiđãbắtđầurồi”,bàcóvẻrấtsốtsắng.

“Bắtđầugìthếmẹ”‘TấtcảthànhviênHộiĐộcthânchúý.Lầnlượtxếphàngởquầysốchínạ’”.

“Con cẩn thận cáimiệngđấy,Chastity.Cứănnóikiểuđó rồichẳngaiyêuđâu”.

“Cảm ơnmẹ đã động viên”, tôi theomẹ vào trong, “kể ra concũngđangcầnđichợthậtđây”.Tôivừanóivừarútramộtdanhsáchnhữngthứcầnmua.

“Ôitrờiơi”,mẹtôithởdài.“Đừngcómuacáigìkhiếnđànôngthấysợđấy”.

“Nhưcáigìhảmẹ?Mộthộpbaocaosucỡbựà?Biếtđâuhọlạithích thế thì sao?”. Tôi cười trong khi mẹ loẹt quẹt đôi giày đếxuồngvềhướngkhác.

Tôibắtđầutừquầyrauquả.Trôngcóvẻnhưchẳngkhácgìmộtbuổi tốibình thườngởsiêu thị.Hayhômnaynhiềuđànôngđộcthânhơnbìnhthường?Cũngkhómàbiếtđược.Vẫnnhưmọikhi,ởđây lúc nào cũng nhiều phụ nữ hơn đàn ông. Nhưng bản năngquansátcủamộtnhàbáođãchỉchotôiđiềubấtbìnhthườngđangdiễnra.Mọingườiliếcquanhauvàvộivãquayđi.Mộtngườiphụnữthậntrọngcúixuốnglấybórau.Tôilàmộtngườiphụnữnhạycảm,vàtôibiếttrântrọngnhữngmónquàcủacuộcsống.Trờiạ.Tôibỏmộttúitáovàoxeđẩyvàbướcnhanhsangquầygiacầm.

Page 100: Vì Đó Là Anh

Một người đàn ông trung niên đang đứng trước quầy thịt gà,ôngtaxemhếtgóinàyđếngóikhác,nânglênrồilạiđặtxuống,kểracũngchẳngkhácgìcáimụcđíchthựcsựcủaviệcôngcómặtởđâytốinay.“Kểtừkhivợtôibỏđi,tôichưatừngănbữanàotửtế”,ông phân trần với âm lượng không hề nhỏ. Bốn người phụ nữtranhnhautưvấnchoông.Khôngaiởquầythịtgàcóvẻphùhợpvớitầmtuổicủatôinêntôiđẩyxevềphíaquầyđồuốngvàkhuyếnmại.Mộtanhchàngtócxoăntrôngcóvẻthưsinhliếcvềphíatôirồiđẩyxethậtnhanh.Đúng làvớvẩn, tôi thầmnghĩ trongđầu.Một người đàn ông trưởng thànhmà vẫn còn uống cái thứ nướchoa quảKool-Aid trẻ con đó sao?Thôi xin.Tôi thì chỉ uống loạinướcdànhchongườichơithểthaothôi.

Biếtthếtôiđãchẳngđiđôigiàymớiđếncáibuổinày.TôiđẩyxevềgianbánhkẹovàlấyvàigóiOreo.RiêngOreothìkhôngbaogiờlàđủ,cảtôilẫnanhMattđềucóthểchénmộtlúcmấygóiliềnnhư nhai kẹo cao su. Cả gian hàng trống trơn không một bóngngười,chắcngoàitôirachẳngcònaimuốntựnhậnmìnhlàngườihảongọt.

Chuyện này rồi sẽ chẳng đi đến đâu,mà thực ra cũng khôngphải tôihi vọng lànó sẽđi đếnđâu.Tôi thởdài đẩyxedọcdãyhàng và cuối cùng đi về gian ngũ cốc và ăn sáng. Hộp ngũ cốcChoco-Puffs vừa hết ngày hôm quaMatt lại ăn nốt thanh Pop-Tarts cuối cùng.Kia,ngay trướcquầy trưngbàysảnphẩmbánhyếnmạchănkiêngnàođó,bàmẹquýhóacủatôiđangchuyệntròvớihaingườiđànông.Trời.Mớicómườiphútmàmẹđãkiếmđượcnhữnghaiứngcửviênrồisao.

“Chastity!Lạiđây.Nhanhlên!”.Nhậnragiọngmẹcóýralệnh,tôiđànhvânglờivàbướcđếnnhậphộivớihọ.Tôithậmchícòncaohơnhẳnhaingườiđànôngđangvevãnbà.

“ĐâylàGrant”,mẹvừanóivừachỉtayvềphíangườiđànông

Page 101: Vì Đó Là Anh

caochưađầymétbảy.“Cònđâylà...Donald?”

“Đúngrồi”.DonaldChưađủmétbảyvuivẻnói. “Emnhớgiỏithậtđấy,Betty!”

“Xin chào”, tôi lên tiếng, “cháu là Chastity, còn cô đây làmẹcháu”.

Mẹ tôi quay về phía tôi và chốnghai tay lên sườn. “Grant vàDonaldđâymuốnlàmtìnhtậpthểvớimẹ”,bànóito.

“Cáiquáigìthế?”,tôilắpbắp.“Đừnghòngđộngđếnmẹtôi,đồbệnhhoạn!Cútngaykhỏiđâykhôngtôixéxáchaiôngvứtxuốngsôngbâygiờ”.Cảhaigãđànôngkinhhãikhôngdámnhúcnhích.Tôi giơ chân đạp thẳng mấy cái xe hàng xuống cuối dãy. “Cútngay!”,tôigầmlên.Haigãsợhãicuncútđisangphíakệdầuăn.

“Cảmơnconyêu”,mẹcảmkíchnói.“Kinhthật!Mẹkhôngthểtinđược,saobâygiờngườitalạibệnhhoạnthếnhỉ?”

“Thếmàmẹcònbắtconđếnđây”,tôicàunhàu.“Bâygiờmẹđãthấyhốitiếcvìhànhhạbốconchưa?”

Mẹnhìnxuốnggiỏhàngcủatôi.“Ôitrờiơi,conlấyOreođấyà?Oreothìlàmsaohấpdẫnđượcđànôngcơchứ.Conlấythêmmấygóisôcôlađi”.

“Saophảithếạ?Đểgiảvờlàconbiếtlàmbánh?”

“Conhiểunhanhđấy.Lấythêmítbộtmỳvớimennởnữanhé.Đànôngluônthíchnhữngngườiphụnữbiếtnấunướng”.

“Nhưngconcóbiếtnấunướngđâu, tôiphảnđối.MẹvẫnkiênquyếtbỏmấygóibánhOreocủatôirakhỏixevàxếplêngiábánhyếnmạch.

“Trảlạichocon”,tôivừanóivừagiậtlạimấygóibánh.“Mẹcóthểsốngđượcvớihainghìncalomỗingàychứconkhôngchịuđượcđâu”.

Page 102: Vì Đó Là Anh

“Betty!”.Mộtgiọngnóivanglênsaulưngchúngtôi.

“Al!”.Mẹquay vềphíangười đàn ôngđầuhói trạc tuổi bà vàthơmnhẹlênmáông.“Al,anhcònnhớChastitykhông?Chastity,bácPetersngàyxưacùng làmvớibốconởnhàthờnày,connhớkhông?”

“Cháulớnquá!”.BácAl(métbảy)thốtlêntronglúcnhìnchằmchằmvàongựctôi.

“Hômnaymẹ con em cóbuổihẹn củaHộiĐộc thân”,mẹgiảithích.

“Tôibiết”, ôngnói,mắtvẫndánvàongực tôi, đầu tiên làbêntrái,rồiđếnbênphải.“CháuđãlấychồngchưaChastity?”

Tôilolắngnhìnsangphíamẹ.“Cháu...vẫnđộcthân”.

Khôngcònnghingờgìnữa,ôngtanhìntôimộtlượt.“Haylắm”.

Chỉchưađầymộtphútsaubàmẹnămmươitámtuổi,caochưađầymétsáucủa tôigiậndữđẩyAl rangoài cửa,mặcngoài trờiđangmưatogiólớn.

“Cóchuyệngìthếthưabà?”.Mộtngườiđànôngtrạcnămmươitrônghơimậpmạpnhưngkháưanhìn,vừanóivừađẩyxevềphíachúngtôi.“Xintựgiớithiệu,tôilàLouisTuttle,sáumươihaituổi,góavợvàtrướckhinghỉhưucáchđâymộtnămtôitừngquảnlýdanhmụcđầutưchoIBM”.

Mẹtỏrahàohứng.Tôichỉmỉmcười.“Khôngcóchuyệngìđâu,bácLouis.CháulàChastity,vàđâylàmẹcháu,BettyO’Neill”.

Haingườibắttaynhau.“Mẹ,conphảighéqualấyítkemBen&Jerrytrướckhithanhtoánđây”,tôinói.

MẹhờhữngvẫytayvớitôivìcònđangmảinóichuyệnvớiLouisTuttle.

Kểracũngdễthương.Đànôngvẫnmêmẩnmẹtôi.Cólẽbốsẽ

Page 103: Vì Đó Là Anh

nhảydựnglênmấtnếumẹthựcsựhẹnhòvớimộthaingườinàođó.Vớitôithìbuổitốihômnaythậtphíthờigian,ngoạitrừviệcsắmsanhđượcítđồcầndùng.Tôiliếcđồnghồ.Chíngiờmườilăm.TôitựhỏikhôngbiếttỉsốtrậnđấucủaYankeeslàbaonhiêu.BiếtthếthàởnhàxembóngchàyvàănbánhOreovớimấyônganhcònhơn.

Hừm,ítnhấttôicũngphảiđượcănOreochứ.Nghĩthế,tôibócliềnmộtgóivàthongthảnhấmnháptrong lúc liếcquacácgianhàng,thỉnhthoảnglạichọnmộthaimóngìđó.CơmnấuđậuđónghộpcủaKraftDinnernày,spaghettiđónghộpcỡđạinày,một ítsốtvodkaphòngkhitôimuốntrổtàinấunướngnày,bỏngngônày,khoaitâychiênnày.

“Chuyêngiadinhdưỡngđangđichợđấyà?”

Tôingoáilại.“Trevor!”.Haichântôirunlẩybẩynhưkẻcắpvừabịbắtquảtang.CũngmaylàtôichưakểvớiaivềbuổihẹnhòmuasắmcủaHộiĐộcthânnày.“Anhlàmgìởđâythế?”

“Anhđimuacàphê”.Nhưđểchứngminh,mộttayanhcầmloncàphê,taykiacầmhộpHalf-and-Half[18].Anhlạinởnụcườiđặctrưngđólầnnữa.“Emđanglàmgìởđâythế,Chastity.Emmua...đểxemnào, tópmỡchiêngiònà?Emcóbiếtbaonhiêuchấtbéotrongmónđồănchếtngườiđấykhông?”

Tôigiậtlạigóiđồăn.“Anhđãănthửchưa?Ngonlắm.Ừm,emđểýthấytốinaylàtốicủanhữngngườiđộcthânthìphải.Anhcóthấythếkhông?”.Tôinhướngmày.

“Anhcó.Anhđangmuốnlàmquenvớicôemgáidễthươngcủacảnhàđây.Vớilạianhcũngmuốnuốngcàphê”.

GiờtôimớinhậnthấybamẩugiấythòiratừtúiáosơmiTrevorđangmặc.Anhcũngnhậnratôiđangnhìnmình.“Hìnhnhưhẹnhòkhôngbaogiờlàđủcả”,anhkhôngphủnhậnmàcòncườilớn.

Page 104: Vì Đó Là Anh

Timtôiđậprộnràng.TrevormàcũngphảitớicáibuổigặpgỡcủaHộiĐộcthânchánngắtnàysao.Mấychuyệntángáivốndễẹcvớianhmà.

Chắclàkhôngđủ...

“AnhTrevor!”.Mộtgiọngnóithánhthótcấtlên,đikèmvớiđólàmộtngườiphụnữcókhuônmặtxinhđẹpvàthânhìnhnóngbỏng.

“ChàoSally”,Trevtựnhiênđáplại.“Emkhỏekhông?”

“Emvẫnổn!”.Sallyquayvềphíatôirồihơichữnglại.“Emđangđichợthôi”.CôtamuốngiấunhẹmvềchuyệnHộiĐộcthânđâymà.Đồdối trá.Sally chính làngười ởquầy raukhinãy.Xeđẩycủacôtachấtđốngrauquả,bộtmỳvàmenlàmbánh.Đúngýmẹtôirồiđây.“Trevor,anhcógìmớikhông?”.CôtavừanóivừahấttócvàưỡncặpmôngvĩđạinhưPamelaAndersons.

Tôi vờ nhìn sang chỗ khác và nhét thêm một cái Oreo vàomiệng.

“Anhđangnóichuyệnvớibạnthôi.Chastityà,đâylàSally”.

“Chào”,giọngtôilạnhbăng.

“Xinchào”,Sallyđáplạibằngcáigiọngcũngchẳngnhiệttìnhhơnmấy,nóirồicôtalạiquaysangphíaTrevor.“Chúcanhsớmtán được người phụ nữ như anhmongmuốn, Trevor”. Cô ta hạgiọngthìthầmvớianh,“nếunhỡmayanhđổiýthìđừngquênemđấy”,rồinguẩycặpmôngvềphíacuốidãy.Tôinhìntheomàchỉmuốnbópnátcôta.

“Sallyhả?”.Tôigiảbộcười.

“Bọnanhhẹnhònhauvài lần”,Trevphântrần.À,vềchuyệnhẹn hò thì Trevor khá là tai tiếng. Như tôi đã nói, phụ nữ sayTrevornhưđiếuđổ.Tấtcảbọnhọ.Chỉtrongvòngnămphúthọđãyêuanhsayđắm,sẵnsàngxôngvàolửavìanh,vàrồisẽcựckỳhạnhphúctrongmộtkhoảngthờigianrấtngắntrướckhianhnhẹ

Page 105: Vì Đó Là Anh

nhàngnóilờichiatayvàlàmtráitimhọtanvỡ.Họsẽluônvuivẻnhớtớianhnhưngườiđànôngmàhọchưatừngcămhận,thùghéthaynghingờ,vàcó lẽhọcũngsẽkhôngtừbấtcứthủđoạnkinhkhủngnàochỉđểcólạicơhộivềbênanh.Tấtnhiêntôihiểurấtrõcảmgiácấy.

“Côbé”,Trevnói.Tôiquaysangnhìnanh.“Đãcóailọtvàomắtxanhcủaemchưa?”

Tôingạcnhiênchớpmắtliênhồi.Chuyệnnàythậtlạ.MặcdùtôivàTrevorrấtthânthiết,đôilầnchúngtôicònngẫunhiênbốcđượcquàcủanhautrongngàylễGiángSinh,vàgầnđâychúngtôicũngthithoảngchạmtránởquánEmo’s,nhưngthềcóChúa,cảhaichưabaogiờđảđộngđếnchuyệnchồngconcủatôi.

“À,chuyệnđóthì...”,tôilắpbắp,“emchỉcùngmẹđếnđâythôi”.Anhgật đầu.Chuyệngì thếnày?Tôi quyết định sẽnói cho anhbiếtsựthật.“Nhưngnóithậtlàemcũngđangmuốnkiếmmộtaiđó”.

AnhvớitaylấymộtcáibánhOreovàlạigậtđầu.Tôinghẹnthởchờanhnóithêmgìđó.Thếcònanhthìsao,Chas?Emcóbaogiờnghĩ đến chuyện hẹn hò với anh nữa không? Anh vẫn im lặng.Thìnhthịch...thìnhthịch...Tôikhôngchịunổinữarồi.“Anhbiếtđấy,emquayvềđâycũngvìmuốnổnđịnhcuộcsống,thếnênnếukiếmđượcaiđóthìtốt.Emmuốnyênbềgiathất,rồicóvàiđứaconchẳnghạn.Anhthìthếnào?”.Cơhộicủaanhđấy.Đừngbỏlỡ,Trev.Xônglênđi.Hãynóianhcũngmuốnlàmbốcủanhữngđứaconemđi.Anhlàmđượcmà.Trántôivãmồhôivìphảitậptrungloayhoay trênđôi giày cao gót chết tiệt.Biết thế cứ đi giày thểthaochoxong.Nhưngdùsaotrôngthếnàycũngđiệuđànữtínhhơn.

Trevornhìnchằmchằmvàogiỏhàngcủatôivà tôihiểungayrằnganhđangmuốnné tránhcâu trả lời. “Ừm,anhcũng chẳng

Page 106: Vì Đó Là Anh

biếtnữa.Anhthấy...anhkhôngchắc”.Anhđộtngộtngướclênvàcườigượnggạo. “Anhđã từngđínhhônmột lần rồi, thực raanhcũnghơisợ”.

“Cũngphải”.Tấtnhiênrồi.HaydenSimms,ngườiphụnữhoànhảo, cao một mét sáu lăm, năm mươi cân, tóc vàng, xinh đẹp,thôngminh,ngườingườingưỡngmộvàchỉcótôilàthầmghét.

Trevorvẫnđangnhìntôi. “Nhưngdùsaoanhcũngmuốnmộtngàynàođóđược làmbố,cónhữngđứaconxinhđẹpvàổnđịnhmọithứ”.

Nếuanhđịnhtỏtìnhvớitôithìcònlúcnàokhácnữa.Vànếutôicóđịnhtỏtìnhvớianhcũngchẳngcònlúcnàykhácnữa.Nóigìđi,Chastity.“Em...ừm,anhbiếtđấy,em...”,tôinuốtnướcbọt,“emluônnghĩ rằnganh... anh rất... anhbiếtđấy,anh rất tuyệtvời”.TimđậpnhanhđếnnỗitôicócảmgiácđốngbánhOreotôivừaănsắpphunhếtrakhỏimiệng.“Anhsẽlàmộtngườibốtốt,Trevạ”.

Đôimắtmàusôcôlacủaanhlonglanh,đúngkiểusôcôlathượnghạng.“Cảmơnem,Chastity.Điềuđórấtcóýnghĩavớianh,nhấtlàtừlờicủaem”.

Tôi chờđợianhnói thêmgìđó.Tôiđãxongphầnmìnhrồi cơmà,chếttiệt.Emđãtạocơhộichoanhrồiđấy.Ngaybâygiờhoặckhôngbaogiờ,cònchầnchừgìnữa.Nhưngrồianhvẫnimbặt.

Trongthoángchốctôinghĩmìnhsẽbậtkhóc.Thôiđược,dùsaotôi cũng quen với việc không có Trevor rồi. Không sao. “Anh cómuốnemtìmbạngáigiúpanhkhông'“,tôibuộtmiệng.Thựcratôichỉmuốnanhkhôngnghĩtôivẫnđangtìmkiếmcơhộiquaylạivớianh, tôi chỉmuốn anh tin rằng chúng tôi chỉ là bạn, khônghơnkhôngkém,rằngtôivẫnnhưđứaemtraivôtìnhmanghìnhhàiphụnữcủaanh.

Anhngậpngừng.“Chuyệnđó...Thôi,khôngcầnđâu”.

Page 107: Vì Đó Là Anh

“Trevor, conyêu!”.Mẹmừng rỡ bước tới chỗ chúng tôi vàhônmá đứa con trai yêu quý của bà. “Đừng nói vớimẹ là con cũngđang tìm bạn gái đấy nhé? Chastity, con có biết ai phù hợpkhông...”

“AnhTrevor chỉ đimua cà phê thôimẹ à!”. Tôi vội vàng giảithíchvàchỉmongchuyểnsangđềtàikhác.“AnhấyđếnkiếmítcàphêvàHalfandHalf.Trev,độiYankeescóthắngkhông?

Trevorcười,khôngbiếtlàvớitôihayvớimẹtôihayvớicảhai.“Lúcanhđithìtrậnđấuchưakếtthúc,tỉsốđãlàtámkhôngrồinênanhcũngkhôngbậntâmnữa.Phongđộmùanàyđangkháổnđịnh”.

“Cầutrờinămnaysẽlạivôđịch”.Đượctrởlạichủđềưathíchtôicảmthấythoảimáihơnmộtchút.

“Chắcchắnlàđượcthôi”,anhnói.“Thôiconphảiđiđây,gặphaingườisaunhé.Conchàomẹ”.Anhhôntạmbiệtmẹ,mỉmcườivớitôivàbướcđi.

Thấymộtngườiphụnữbắtchuyệnvớianhphíacuốigianhàng,tôiquayđichỗkhácđểkhỏiphảinhìncảnhhaingườichuyệntròvớinhau.

Page 108: Vì Đó Là Anh

S

Chương8

aukhitốtnghiệpcấpBa,tôirấtnônnóngvớichuyệnđihọcđạihọc.Lúcđóởnhàcũngvắngvẻ,anhJackđã lấyvợ, rồianhLucky cũng thế, anhMark thì chỉ suốtngày chăm chút cho bảnthân,cònanhMattthì,àanhMattthìvẫnthế,nhưngcũngđangbậntheohọcởHọcviệnPhòngcháyChữacháy.Trevorthìhọcđạihọcởxa.Quábuồnchánvớiviệcsuốtngàyloanhquanhởnhàvàchỗmấyđứabạncũ,tôichỉmuốnrờikhỏiđócàngnhanhcàngtốt.Tôiướcgìđượcđithậtxa,tớimộtnơinàođókhôngaibiếttôi,nơinàođótôicóthểđểlạidấuấncủariêngmìnhchứkhôngphảisuốtngàybịgánvớicáitêncủanhàO’Neillnữa-nàothìcongáicủaMike, con gái củaBetty, con gái củaMike vàBetty, em gái củaJack,emgáicủaLucky,emgáicủaMark,emgáicủaMatt,côemgáinhàO’Neill,côcongáinhàO’Neill.Ướcgìmộtlầntrongđờitôiđượcgọiđúngcáitênchasinhmẹđẻ,ChastityO’Neill.Khôngcókỳvọng,khôngcótruyềnthốnggiađình,chỉcótôivànhữngngườibạnmới,những thầycôgiáovànhững lớphọc tuyệtvời.TrườngđạihọcBinghamtonsẽđónchàotôi.

À,vàcảTrevornữa.Tôiđãnhắcđếnchuyệnấychưanhỉ.Thậtlà tình cờ,Trevor cũnghọc trườngBinghamton.Tôi vẫn tựnhắcchỉ làtìnhcờthôi.Tấtnhiênđấykhôngphải là lýdomàtôinộpđơn vào đây. Anh đã học ở đây một năm rồi và rất thích ngôitrườngnày,hơnnữaanhcòngầngũivớigiađìnhtôi,thỉnhthoảngchúngtôicỏthểcùngnhauvềnhà.Tấtcảchỉcóthếthôi.Tôithềđấy!

Tôikhônggiấunổiniềmvuisướngkhiđặtchântớikhukýtúc

Page 109: Vì Đó Là Anh

đẹplonglanh,trongkhimẹthìđangrầurĩtrảigiườngchotôicònbốthìủrũđikiểmtracáclốithoáthiểmvàbìnhchữacháy.Tôitrò chuyện với vài bạn gái ở phòng bên, rồi lôi xềnh xệch cái tủlạnhxinhxắnđầyvết trầyxướcmàba trongsốbốnônganh tôimến tặng vào phòng, và treo bức ảnh của huyền thoại DaveMatthewslêntường.

MộtlúcsauTrevorcũngcómặtđểchàođóntôi.

“Chàoem,Chas”.Anhvuivẻcườivớitôi,cặpmắtnâuquyếnrũcủaanhlàmtôithấyấmlòng.

“Trevor!Conphảitrôngchừngnógiúpmẹđấynhé!”,mẹnói.

“Mẹcứyêntâm”,anhvừanóivừavòngtayquàngvaitôi.Tôicốgắnglắmmớikhôngđỏmặt.

“Khôngđượcuốngrượuđâuđấy,”bốgầmgừ.Ôngcóvẻgiậndữvìđứacongáibébỏngdámbỏnhàđếnnơikhác(cũngđồngnghĩavớiviệcnóđãlớn).“Khônghútchích,khôngyêuđươngnhăngnhítgìhết.Nghe thấychuôngbáocháy là conphải chạy thậtnhanh,ngherõchưa?”

“Vâng,conbiếtrồi”.

Chúngtôiđimộtvòngquanhkýtúcxá,muavàicáiáocógắnlogotrườngkhuvănphòngphẩm,ngắmnghíanhữngtáncâyvàbồnhoarựcrỡdướisântrường.Bốmẹởđóđếnlúckhôngthểnánlạiđượcnữa,haingườiđànhngậmngùiđirabãiđỗxe,Trevorvàtôicũngđitheo.

“Consẽnhớbốmẹ lắm”, tôinói.Cổhọngnghẹn lạivà tôibắtđầuthấyrunsợ.

Bốtôinhìnchằmchằmxuốngđất.“Conphảingoanđấy”,bốấpúng.

Tôiòakhóc, thế làbốmẹcũngkhóctheo.Chúngtôiômchầmlấynhauvàkhócầmlên.“Chúcconcókhoảngthờigianvuivẻ”,bố

Page 110: Vì Đó Là Anh

nghẹnngào.

“Họchànhchămchỉconnhé”,mẹnấclên.

“Conyêumẹ,conyêubố.Consẽnhớbốmẹrấtnhiều”,tôinứcnở.

“Được rồi, được rồi”,Trevor vừanói vừanhẹnhàngkéo tôi rakhỏibốmẹ.“EmChassẽổnthôi.Chúngconsẽvềnhàsớm.Đithôinào,Chas,anhsẽchuốcchoemuốngsaythìthôi”.

“Con đùa với bố đấy”.Bố vừanói vừa quẹt nướcmắt. “Khôngbuồncườiđâu.Conkhôngđượcuốngrượuđâuđấy,Chastity”.

“Nhớphảiquanhệantoànnữa!”.Mẹkhôngquênđếthêmtronglúcngồivàoghếvàxìmũi.

“Cấmconkhôngđượcquanhệvới thằngnàohết!”Bốhét lên.“Khôngđượcdùngchấtkíchthíchđâuđấy”.Bốlênxevàchỉthẳngvàotôi.“Khôngrượubia,khôngmatúy,khôngtraigái.Conngherõchưa?Khôngnghelời làconchếtvớibố.Yêucon.Nhớtốinaygọichobốmẹnhé”.

Bốmẹđirồitôimớisợhãinhậnranhữngngàysắptớitôisẽcôđơnđếnthếnào.

“Chasà”,Trevorlêntiếng,“emcósaokhông?Anhđangdởmấyviệcnhưngnếucầnanhcóthểởlạivớiemmộtlúc”.

“Emkhôngsao”.Trongbụngtôirấtmuốnanhnánlạithêmmộtlátnhưngbảntínhngạomạnkhôngchophéptôilàmthế.

“Emgiỏilắm.Hômnàomìnhđiănnhé?”

“Vâng,”tôiđáp,mắtvẫnkhôngrờichỗxecủabốmẹtôivừarờikhỏi.

“Emcósốcủaanhrồiđấy.Nếucầngìthìcứgọichoanh”.Anhômnhẹtôirồirảobước.Tôivẫnnhìntheotậnđếnkhithấymấyđứacongáisánđếnchỗanh.Anhdừnglạinóimấycâurồilạiđi

Page 111: Vì Đó Là Anh

tiếp,khôngquênvẫytaychàotôitrướckhirẽvàogóctòanhà.

Đúng là tôi chỉmuốn tránhxaanhMark,người lúcnào cũngchomình lànhất, cảanhJackvàLucky,haingười lúcnàocũngbắttôiphảilàmthếnàythếkia.Tôiháohứcmuốnđếnlớp,đọctàiliệulàmbàitập,kếtbạn,rồicóbạntrai.

Nhưngtôikhôngnghĩchuyệnđólạikhóđếnthế.

Giờ tôimớinhận ra làmđứa congáiduynhất tronggiađìnhO’Neillđãbiếntôithànhngườinhưthếnào.Ởđâykhôngaihiểuvìsao tôi lạiănnhanhđếnthế,hayvì sao tôi có thể tắmnhanhnhưmấyanhlính,chửithềnhưháthay.Tôinhanhchóngnhậnramấyanhchàngthưsinhởtrườngkhônghềấntượngvớikhảnăngđấuvật,chơibóngrổhayđánhbidacủatôi.

Trongkhiđóchuyệnkếtbạnvớimấyđứacongáithìkhóhơncảlêntrời.Elainavàtôichơithânvớinhaucảtỉnămrồi,vàtìnhbạnđólàmtôivôtìnhluôngiữkhoảngcáchvớinhữngngườibạnkhác.Cầngìcóthêmbạntrongkhiđãcóngườibạnthânnhất,cùngbênônganhtraicộngthêmvợvàbạngáicủacácanhấy,đấy làcònchưakểTrevornữa?Nhữngđứacongáiủymịsuốtngàymặcquầnngố,đigiàyvải,chỉbiếthấttócvàtántỉnhbọncontraivừakỳdịlạivừabíẩnđốivớitôi.Mộtmặtnàođó,tôiaoướcđượcnhưbọnhọ,nhưngmặtkháctôicũngbiếtrằngtôimộtcôgáihơnméttám,nặng bảy mươi cân, với khung người to thô đặc trưng của nhàO’Neill,sẽkhôngthểnàochơivớiđámđiệuđàđóđược.

Tôiđãrấtcôđơn.

Ítnhất là chođếnkhi các câu lạcbộngoạikhóa tuyểnngười.NhờcóanhLuckyhướngdẫnbaonhiêunăm,tôidễdàngvượtquavòngtuyểnchọncủacâulạcbộchèothuyềnkhôngmấykhókhăn.Huấn luyện viên xếp ngay tôi vào đội tuyển đặc biệt gồm bốnngười,nghĩalàngaylậptứctôicóthêmbacôbạnthânnữa,tấtcả

Page 112: Vì Đó Là Anh

trongsốđóđềutrêntôivàikhóavàđềungưỡngmộkhungngườirắn rỏi nổi tiếng củanhàO’Neill. Vậy là cuối cùng tôi cũng tìmđượcchỗdànhchomìnhnhờvàonănglựccủabảnthân.Tôiđượccoitrọngvìnhữngviệctôilàmchứkhôngphảivìnhữnggìcácanhtrai tôi đã làmđượchay chưa làmđược.Cảmgiácấy thật tuyệtvời.Cuốicùngtôicũngđượctựđứngtrênđôichânmình.

Đúnglàtôiđượcsinhrađểchèothuyền.Trongđộikhôngcóđứacongáinhỏbéđiệuđànàohết.Ngàyquangày,chúngtôicảmthấytựhàovượtquađượcnhữngbàitậpkhắcnghiệt,cườngđộcaovàđòihỏinhiềunỗlực.Cơbắpcuồncuộnvànhữngchiếcáoướtmèmđãtrở thànhbiểu tượngcủachúng tôi.Chúng tôiăncùngnhau,ngủcùngnhau,đếnđichơicũngtụtậpởphòngnhau.

TạigiảiđuathuyềnđỉnhcaoCharlesRegatta[19],bốncôgáiđếntừBinghamtonchúngtôiđãvuisướnggàothétkhiđượcxướngtênởngôivịquánquân,saukhivượtquađộiđuaởvịtríthứhaivàđánh bại tất cả những tên tuổi lớn nhưHarvard,Yale vàPenn.Thậm chí cả Oxford nữa! Chúng tôi sung sướng tột độ. Cả bốnchúngtôiđãhòanhịpthậtnhịpnhàng,từngtếbàotrênngườiđềutập trung vào hai tay chèo, quả làmột bài học tuyệt vời về sứcmạnh,vềsựtậptrungvàtìnhđoànkết.Đúnglàmộtchiếnthắngvẻvang!ĐộiBinghamton chưabao giờđạtđượcngôi vị caonhưthếởmộtgiảiđấudanhgiánhưvậyvìthếchúngtôinhanhchóngtrởnênnổitiếngvàđượctunghônhưnhữngngườihùng.

Để ănmừng sự kiện đó, cả bốn người chúng tôi đã được hiệutrưởngmờitớinhàăntối.Đólàmộtbuổitốithậttrangtrọng,tôicònmặccảváyvàđánhphấnmắt,cáccôbạncòncamđoanrằngtrôngtôikhônghềgiốngmấytênpêđêchútnào.Đượcăntốiởnhàhiệutrưởnglàmộtvinhdựlớn.Tấtcảchúngtôiđềurấthồihộp,đặcbiệtlàtôi.Nhỏtuổinhấtvàcònlàsinhviênnămnhấttrongđội,nêntôiđượcquantâmnhiềuhơncả.ThếnênlúcBecca,sinh

Page 113: Vì Đó Là Anh

viênnămcuối,mờimộtlyvodkaphavớitonictrướcbữatối,tôiđãnốccạnkhôngchútchầnchừ.Rồilạiđòithêmmộtlynữa.Trướcđótôichưatừnguốngrượu,vàhìnhnhưcảngàybụngcũngchưacógì,thếnêntôicũngmuốnxảhơimộtchút.

Rồichuyệngìphảiđếnđãđến.Cólẽđólàmộttrongnhữngtainạn ngu ngốc thường gặp nhấtmà các sinh viên haymắc phải.Đếnlúcnàytôimớibiếtuốngrượulàmngườitachếnhchoángvàtrởnêngiảohoạthơnbìnhthường,nhưngtôivẫnthấykhôngsao,thậmchícònthấymìnhkháquyếnrũlàđằngkhác,hoặccũngcókhichỉmìnhtôinghĩthế.Khihiệutrưởnghỏi,chỉmộtmìnhtôi,vềcảmnhậnsaukhivượtquanhữngđộiđuaxuấtsắcnhấtthếgiớiđểgiànhgiảivôđịch,tôiđãphunracâutrảlờimàlúcđótôinghĩlàrấtthôngminhvàhàihước.

“Thưa Hiệu trưởng, bố mẹ mấy đứa vô dụng trường IvyLeague[20]đómànhìnthấychúngđuathuyềnnhưđámhọcsinhtiểuhọcẻolảthìthếnàohọcũngướcchúngchưabaogiờđượcsinhra.Ýemlà,côcóthấymấyđứanhàgiàutrườngHarvardcòicọcvàốmyếuthếnàokhông?”

Tôichờnghetiếngmọingườicườiồlên.Nhưngkhôngcótiếngcườinàocả.TôinhìnmộtlượtquanhphòngkháchtrangtrọngcủaHiệutrưởngvànhậnrakhuônmặtkinhhãicủacácbạncùnglớp.

Tôi đã hoàn toàn quên béng một chi tiết nhỏ, đó là cô Hiệutrưởng Strothers của chúng tôi cũng từng là sinh viên trườngHarvard,vàcôcũngtừngthamgiatuyểnđuathuyềncủatrường.Hơnnữa, cô còn cómộtđứa congái, vô tìnhnóđang theohọc ởHarvardđồngthờicũnglàthànhviênđộiđuathuyềncủatrường.Vàđóchínhlàmộttrongnhữngđộichúngtôiđãtựhàođánhbại.

Thếlàcảbuổitốihômấy,tôiphảichịuđựngánhmắthằnhọccủacôHiệutrưởng,tôicốgắngkhôngnhúcnhíchvàchỉmuốnbiếnmấtvàođámđông,nhưngchẳngđượcvìkhôngaidámlạigầntôi

Page 114: Vì Đó Là Anh

trongphạmvimộtmét.Bữatiệcmừngcủachúngtôiđãhoàntoànbịpháhỏng,Hiệutrưởngthìgiậndữ,huấnluyệnviênthìlosợcònđồngđộitôithìbốirối.Lúcđótôichỉướcmìnhcóthểnhảyxuốngsôngvànhấnchìmtấtcả.

Bữa tiệc dài đằngđẵngnhư thểmấynămcuối cùng cũngkếtthúc.Tôi lêbướcquakhuký túcxávềphòng.Đó làmột tối thứNămvàhômsautôiđượcnghỉhọcnhânngàylễColumbus.Theokếhoạchtôisẽcùngđồngđội làmnáo loạncảkhukýtúcxávớinhữngbuổitiệcănmừngtriềnmiên,nhưnggiờthìchẳngcómảymaycơhộinàolàtôicóthểnhậphộicùnghọnữa.Khảnăngcaolàtôisẽthànhtâmđiểmchomọicuộcbàntán.Tôichỉmuốnđượcởmộtmình.

Cũngmaylàbạncùngphòngtrởvềnhànhândịpnghỉlễ,nêntôicóthểnằmvậtragiườngmàkhóclócvàhốitiếcvềsựđầnđộn,thiếusuynghĩvàngungốccủamình.Đồngốc,đồngốc,đồngốc.Saotôichẳngbaogiờlàmđượcviệcgìrahồnthếchứ.Đúnglàđồhậuđậu.Chẳngcókhiếugiaotiếpgìhết.Thềlàtôisẽkhôngbaogiờđộngđếnrượunữa.Khókhănlắmtôimớikiếmđượcvàingườibạn vậymà giờ tôi lại khiến họ xa lánhmình. Tôi đúng làmộtthảmhọa,tôikhôngxứngđángđượclàmthànhviêncủađội.Vânvânvàmâymây.

Một lúc sau có tiếng gõ cửa nhưng tôi không buồn ramở, tôinằmđó,sụtsùivàcămghétbảnthân.

“Chastityà,anhđây”.LàgiọngcủaTrevor.

Đãsáutuầnnaykểtừkhinhậphọctôihầunhưchưagặp lạianh,vàkểcảnếucónhìnthấythìlúcnàoanhcũngcóhàngđốngbạnbèvâyquanh,phầnlớnlàbạngái,mặcdùanhrấtnổitiếngvới cả hai giới. Thường thì anh sẽ vẫy tay với tôi, chạy lại tròchuyệnvàicâu,vỗvaitôivàlạichạymất,trởvềvớihộibạnbènổitiếngcủaanh,vềvớiđámsinhviênlớptrênhàonhoáng,vàvềvới

Page 115: Vì Đó Là Anh

đámbạngáilúcnàocũnglẽođẻotheosau.

Tôiđãtừngvẽraviễncảnhchúngtôisẽđichơivớinhaukhitôivàođạihọc,cùngnhaudạoquanhkhukýtúchayăntốinhưanhđãhẹn.Trongđầuđứacongáimườitámtuổinonnớt,tìnhbạnlâunăm sẽ nảy nở thànhmột thứ tình cảm gì đó, như là tình yêuchẳnghạn,vàrồichúngtôisẽlàmđámcướivàmãimãihạnhphúcbênnhau.

Nhưngrõlàchuyệnđósẽchẳngbaogiờthànhhiệnthực.CólẽTrevorchỉghéthămtôichóngvánhđểhoànthànhnghĩavụvớibốmẹtôimàthôi.Tôirấtbuồnkhithấyanhgầngũinhưvậy,vuivẻnhưvậymàvẫnkhôngthểnàochạmtớianh.

Tôicốtựnhủrằngtôikhôngquantâm,rằngtôicócácđồngđội,cónhữngngườibạncủamình.Khinàokhôngđuathuyềnnữa,cóthểlúcđótôimớicóthờigianđểyêuđương.ThếnênchuyệnvớiTrevorchẳnglàgìcả.Tôitựnóivớimìnhnhưvậy.

Nhưngkhinhìnthấyanhđứngtrướccửaphòng,nhíumàykhinhìnthấybộdạngkỳquáicủatôivớiđôimắtlemnhemmascaravàcáimiệngrưngrưngméoxệch,tôiđãàovàolònganhnứcnở.“Cốc rượu... vodka... ngu ngốc... Hiệu trưởng... lũ vô dụng... ngungốc... Harvard...”. Tôi nấc lên thành những từ rời rạc, vậy màbằngcáchnàođóTrevorvẫnhiểuđược.Anhđãngheloángthoángvàichuyệnvàvìthếmớiđếnchỗtôi.Anhđưatôivàophòng,kéotôingồixuốnggiườngtrongkhitôivẫnsụtsùi.

“Khôngsaođâu,Chas”,anhmỉmcườikhíchlệ.“Bâygiờthìầmĩthếthôi,chứmộtthángnữalàchẳngaicònnhớđếnchuyệnnàynữađâu”.

“Mọi người đều ghét em, anh Trevor ạ”. Tôi vừa nói vừa launướcmắt.“Emchỉcóđámbạntrongđộiđuathuyền,vậymàbâygiờhọcũngghétemrồi.Ởđâyemchẳng làaicả,ngoàimộtcon

Page 116: Vì Đó Là Anh

ngốctomồmvàthôkệchnhàO’Neill”.

“Anhkhôngghétem”,Trevornói.

“Thậtsao?”.Tôingậpngừng,vừanóivừaliếcsanganh.Đôimắtrựcrỡvuivẻcủaanhmỉmcườivớitôi.“Anhkhôngghétembởivìanhsốngvớigiađìnhem”.

“Khôngphảithế”,anhvừanóivừacùtôi.Taytôinóngdầnlênvàtronglòngcũngdịubớt.Tôiđịnhnóiđiềugìđó,nhưngrồitôilạikhôngmởmồmđược,vìmảiloayhoayvớimớtìnhcảmlộnxộnvớiTrevorMeade,ngườiđànôngtuyệtvờinhấttrênđờinày.“Emđừngnghĩthế”,anhlặplại.

“Đúngthếmà”,tôilầmbầm.

“Đừngnóithế,Chastity,”anhnói.“Embiếtlàemrấttuyệtmà”.

“Anhkhôngcầndỗemđâu”.Tôivừanóivừađẩyngườianhravàđứngdậy.Anhđimàtrêuchọcmấyđứabạngáicủaanhý.Đồphonglưu.

“Chas”,anhtỏýkhônghàilòng.“Anhnóithậtđấy.Emrấtxinhxắn, thông minh và hài hước. Ừ thì em cũng có vóc dáng nhàO’Neill nhưng nhìn em rất rắn rỏi. Với lại nếu cần ai đó giúpkhiêngmộtcáicâychẳnghạn,thìchắcchắnanhsẽnhờem”.

“Anhgiếtemđicònhơn”,tôilàubàu.

Anhvươntaykéotôingồixuốnggiường(mặcdùtôitỏramiễncưỡng).“Ngồixuốngđâyvàđừngthanvãnvềbảnthânmìnhnữa”.

“Em có than vãn gì đâu. Em chỉ thấy thương anh vì phải dỗdànhemthôi”,tôiđáp.

“Anhthíchdỗemmà”,anhnóikhẽ.

“Đúnglàđồdởhơi”.

Anhkhôngđáplại.Tôilénlútquaysangnhìnanhvàthấyanhcũngđangnhìnmìnhmỉmcười,khóemiệnganhhơinhếchlên.Tôi

Page 117: Vì Đó Là Anh

nhưngừngthởvàcảmnhậngươngmặtđangnóngbừnglên.Cặpmắtrạngrỡcủaanhhướngxuốngmôitôi,vànụcườicủaTrevordầntắt.

Vàthếlàtrướckhianhkịpphávỡbầukhôngkhíđó,trướckhianhkịpbỏchạy,tôiđãhônanh,vàanhkhôngđẩytôira.Ngượclại, anh vuốt tóc và đón nhận nụ hôn của tôi. Nhẹ nhàng, ngọtngào,anhnângđầutôi lên,đặtmôilênmôitôi,mềmmạivàấmáp.Tôinắmlấyáoanhvàbấtgiácthởdàikhibiếtrằngđâysẽlànụhôntuyệtvờinhấtmàtôisẽkhôngbaogiờquênđược.

“Chastity”.Anhmởmiệngnhưngtôiđãkhôngđểanhkịpnóigìthêm.Tôilạihônanhlầnnữa.

Nụhôncủaanhcóvịbạchàvàcàphê,bờmôicủaanhvừamềmmạivừamạnhmẽvàchúng tôihòavàonhau thậtnhịpnhàng...Anh thật ấm áp,mạnhmẽ và rắn chắc. Tôi kéo anh ngả xuốnggiường,chúngtôihônsâuhơn,gấpgáphơn.Ngóntaytôiluồnquamáitócdàymềmmượtcủaanh,đôimôitôihémởnhưmuốnchờđợinhiềuhơnnữa.

NụhôncủaTrevornhưthểthángSáumùahè...Đángyêu,nóngbỏngvàchậmrãi,nhưhứahẹnchuyệnsắpđếngiữachúngtôisẽthật nồng cháy. Chúng tôi cứ nằm đó hôn nhau, quấn riết lấynhau,môikhông rời, cứnhư thếđến tậnkhi trời sáng.Khuyáocủa tôibungravàinút,khuyáoanhcũngvậy,nhưngchúng tôichỉdừnglạiởđó,mặcdùcảhaiđềuhổnhển,ngượngnghịu,ướtsũngmồhôivàđãquatuổivịthànhniên.

Cuối cùngTrevor lật tôixuốngvànằm lênngười tôi, chân tôiquặp lấy anh, váy vén lên trên đùi.Mái tóc dày đennhánh củaanhrốibù,đôimắtanh thật sâu,và tôi có thể cảmnhậncơ thểanhởtrênngườitôi.Tayanhrunrun.“anhnênđithôi”,anhvừanới vừa đưa tay chạm nhẹ môi tôi. “Anh phải đi”. “Đừng đi,Trevor”,tôithầmthì,“đừngdừnglại”.

Page 118: Vì Đó Là Anh

Anhnuốt nước bọt và nhìn tôi, trông thật nghiêm túc và yênbình. Tôi có thể nhìn thấy anh đang cânnhắc xem chúng tôi sẽlàmgì,chúngtôiđãlàmgì;tôicóthểnhìnthấyanhđangengại.Nhưng tôi đã yêu anh quá lâu, và thèmmuốn anh quá lâu. Tôiluồn tay vào trong áo anh và nhanh chóng cởi nó ra khỏi ngườianh.“Ởlạivớiemđi”,tôivừanóivừahônvàocổanh.

“Emcóchắckhông,Chastity?”,giọnganhkhànkhàn.Tôicóthểngherõtimanhđangđậpthìnhthịch.

“Vâng,emchắc”,tôiđáp.Vàthếlàanhhôntôi,nóngbỏnghơnvàgấpgáphơn,bàntayanhluồnsâuvàomáitócrốibùcủatôi.Tấtnhiênlàtôichắcchắn,vìtôiđãyêuanhbaolâunay,muốncóanh bao lâu nay. Khao khát, thèm muốn và chờ đợi anh trongnhiềunămnêngiờđâynhìnanhnằm trênngười tôi trong chiếcgiườngchậtchộimàtôichưabaogiờthấyviệcgìđúnghơnthế,kểcảtrướcđóvàtừđóđếnnay.

Làndaấmnóng,tấmlưngmịnmàng,cáiâmthanhưửởcuốnghọngmỗikhitôicắnnhẹvàovaianh...tấtcảđềukhiếntôingấtngây và sung sướng. Tôi biếtmình sẽ không bao giờ hối tiếc vềquyếtđịnhấy.Khianhxoaylạiđểđặttôilêntrênngườianh,luồntayvàotóctôivàmỉmcườivớitôi,giâyphútđótôinghĩmìnhsẽchếtvìhạnhphúc.

Anhlàngườiđànôngđầutiêncủatôi,dùtôibiếttôikhôngphảilàngườiphụnữđầutiêncủaanh.Sauđó,anhcũngkhôngviệncớđểbỏđihaycốgiảithíchtấtcảchỉlàsailầm.Trevorvẫnnằmđó,úp mặt úp vào ngực tôi, vòng tay qua người tôi. “Em có thíchkhông”,anhthầmthì.

“Emcó”,tôikhẽđáp.“Anhcóthíchkhông?”

Anhnhìn thẳng vàomắt tôi và cười. “Chưabao giờ thích đếnthế”, anhnói.Kể từ giây phút ấy, tôi biếtmình sẽ yêu anhmãi

Page 119: Vì Đó Là Anh

mãi.

Suốthaingàyliền,chúngtôichỉquanhquẩntrongphòng.Tấtnhiênchúngtôicũngcầnphảiăn,vàchỉđếnkhikholươngthựccủa tôi vốn toàn kẹoM&M, phomát và bánh quy đã cạn sạch,chúngtôimớicùngnhaughétớimộtquánănnhỏdướiphố.Chúngtôingồicạnhnhau,cùngchuyệntròvềchuyệnhọchành,bạnbèvàcả cái tai nạn đáng xấu hổ của tôi nữa. Chúng tôi tránh khôngnhắc đến gia đình tôi, nhưng nếu có nhắc đến thì chắc cũng sẽgiốngnhữnggìmà tôi tưởng tượng.Cómột lần,khi cảhaiđangsaysưathảoluậnvềbóngchàyvàđộiYankees,đêmêlạclốitrongxứsởtìnhyêucủahaiđứa,Trevorbỗngđưataychạmnhẹmátôi.Giâyphútđótôibiếtanhthựcsựthấytôixinhđẹpvàđángyêu.Tôiđờmặtvàchỉmuốnquayđi.Tôinghethấygiọngcườitántỉnhvàquyếnrũcủaanh,giọngcườitôiđãtừngmongướcdànhriêngchomìnhvàngaylúcđótimtôimuốnvỡòavìhạnhphúc.

Chủnhật, chúng tôiđànhngậmngùi chia tayđểquay lại vớitrườnglớp.“emđixembóngđávớianhnhé”,Trevorđềnghị.ĐộiBearcats sắp thi đấu trên sân nhà và còn gì lãngmạn hơn việcchúng tôi ngồi bên nhau trên khán đài, tay nắm tay trong suốttrậnđấu?

“Vâng”,tôinhậnlờingaytắplự.

Trướckhibướcracửa,anhômlấykhuônmặttôivànhìnsâuvàomắt tôi. “Chastity, anh...”, anh ngập ngừng. Trongmột giâytimtôinhưthắtlạivìlosợ,nhưngrồianhlạimỉmcười.“Anhgặpem sau nhé”, anh đặt lênmôi tôimột nụ hôn. Trev bước xuốngsảnh, rồi độtnhiêndừng lại, anh chạyvềphía tôi và lạihôn tôithêmlầnnữa“thôianhđithậtđây”,anhnói.Rồilạithêmmộtnụhônlưuluyếnnữathêmmộtcáiôm,vàmộtnụhôncuối.Lầncuốicùngthìtôibắtanhphảiđithật.

“Thôianhđiđi,anhphiềnquá”,tôicườirạngrỡvìsungsướng.

Page 120: Vì Đó Là Anh

Anhcườilạivớitôivàlầnnàymớichịuđithật.Phảimấtmộtlúclâusau,tôimớinénđượctâmtrạnglânglângkhótảđểtậptrungvàonghiêncứucuốnCanterburyTalesđãđượcgiaotrênlớp.

Tôitớibốtđiệnthoạitrongbãigiữxeởsânvậnđộngmuộnvàiphút sovớiđãhẹn.Trevorđangđứngquay lưng lạiphía tôi, tôisung sướng chạy đến chỗ anh, nôn nóng muốn chạm vào ngườianh,híthàanhvàsuýtnữacònđịnhvỗmônganhmộtcái.Nhưngrồinhậnraanhkhôngđứngmộtmình,tôichùnbước.

LàanhMatt.

“Emgái”.Anhtraitôireolênvàmừngrỡchạyđếnômchầmlấytôi.Tôicũngômchặtlấyanh,vàbỗngdưngnhậnrabấylâunaytôi rấtnhớanh.Bạn trai vàanh trai,haingườiđàn ông tôi yêuquýnhấttrênđờiđềucómặtởđây.

“AnhMatt,anhđanglàmởđâythế”.TôimỉmcườivànhìnvềphíaTrevor.Anhkhôngbuồncườiđáplạitôi,mắtnhìnbângquơvàokhoảngkhônggiữatôivàanhMatt.Haitayanhvẫnđểtrongtúiáo,tôibiếtanhđangsiếtchặtnắmtay.Timtôinhưvỡvụnrathànhtừngmảnh,thậmchítôicònnghethấycảâmthanhđángsợđó.

“AnhđếnxemđábóngvớiTrev,anhcũngmuốnthămemnữa”.Mattnói,mặtanhđỏửng lênvì lạnh.Mattnhìntheomấychiếckhăn cổ động đang bay phấp phới trong gió. Trông bộ dạng củaMattchắckhốicôsẽchếtmêchếtmệtchomàxem,chưakểanhcònlàlínhcứuhỏanữa.

“Hayquá.AnhTrevorvớiemcũngđanghẹnnhauđixemtrậnnày,phảikhôngTrev”,tôinói.

“Ừ,đúngthế”,anhcườigượnggạo.

Vàthếlàmọichuyệnchấmdứt.TừgiâyphútđótôihiểurằngchuyệncủatôivàTrevorsẽtrởthànhdĩvãng.

Page 121: Vì Đó Là Anh

Chúngtôitìmsốghếvàổnđịnhchỗngồi,tôikẹpgiữahaianhtrongsuốttrậnđấu.Tôicốgắngkhuấyđộngbầukhôngkhí,thỉnhthoảnglạihỏithămMattvềcôngviệcvàchuyệnhọchành,vềbốmẹ.Trevorcũngvậy.TôicốgắngkhôngnghĩđếnhơiấmcủaTrev,đếnchuyện tôikhoankhoáihít căngngựcmùihương trênngườianh,vàcáicằmlởmchởmcủaanhkhicọlênngựctôi.TôicốgắngđóngtrònvaicôemgáiđángyêucủaMatt,côcongáinhàO’Neill,mộtngườianhemcủacácanh.

Saukhibiếttôisẽkhôngtiếtlộcáibímậtđộngtrờilàanhđãlấy đi sự trinh trắng của cô em gái hai người bạn thân nhất vàcũnglàcôcongáicủabốmẹnuôi,Trevorcóvẻnhưthoảimáihơnmộtchút.Tuyvậy,anhvẫntránhkhôngnóichuyệnvớitôimàchỉvớiquađầutôiđểnóichuyệnvớianhMatt,thỉnhthoảnglắmmớiquaysangbình luậnvới tôivàicâuvềtrậnđấu.Tôicócảmgiácanhkhôngdámnhìnthẳngvàomắttôi.

“Chas,bọnanhđếnquánbarđây”,Mattnóikhitrậnđấuđãkếtthúc.

Tôi hiểu ý anh là tôi đừng có lẽo đẽo theo, vì thứ nhất là tôichưađủtuổi,vàthứhai,ailạiđiuốngrượuvớiemgáibaogiờ.TôiliếcnhanhsangTrevornhưnganhchẳngnóigì,anhcốtìnhnhìnđichỗkhác.“Đượcrồi,gặpanhsaunhé,Mattie.Yêuanh”.

“Anhcũngyêuem”,Mattnóivàômtạmbiệttôi.

CuốicùngTrevorcũngnhìnvềphíatôi.“Chàoem,Chastity”.

“Hẹn gặp anh sau!”. Tôi huých vào vai anh và cố tỏ ra bìnhthường.

TrướckhirờikhỏitôicònnghethấytiếnganhMatt,“Thấyconnhỏmặcáokhoácđỏđókhông?Cậubiếtnókhông?”

Tôikhựnglai,chờnghecâutrảlờicủaTrevor.“Sắprồi”,Trevorcườilớnđáplại.

Page 122: Vì Đó Là Anh

Tôilạibướctiếp.ChắcanhchỉđanghùatheomấycâuchuyệntầmphàocủaMattthôi.Nhưnganhkhông...tôicóthểthấy..anhkhông...

Nướcmắtgiàngiụa,tôicúiđầuvàchạymộtmạchđếnthưviện,kiếmmộttoiletvắngvẻvàòakhóc,tráitimtôivụnvỡ,tiếngkhócnứcnởvangdộibốngócphòng.Chỉđếnkhicô thủthưchạyvàohỏithămxemtôicócầnđếnbệnhxáđểuốngthuốcanthầnkhông,tôimớilấylạiđượcbìnhtĩnhvàonhàvệsinhvốcnướclênmặtvàđivềphòng.Saukhi chạymộtmạchgầnhai chục cây số, tôiđãđưaraquyếtđịnh.

TốiđókhinhìnthấybộmặtđaukhổcủaTrevorkhibướcvàophòngtôi,tôiđãxóatanmọinỗinghingờtrướcđó.“Chàoanh”,tôicố làmravẻtươi tỉnh.Tôiđềnghịrangoài,vìdùđãquyếtđịnhnhưngtôikhôngmuốnchiatayvớianhởngaytạicănphòngmàchúngtôiđãquấn lấynhautrongsuốtmấyngàyqua.Chúngtôicùngdạobướcdướitáncâydẻrấtđẹpvàngồixuống.Nhữngtáncâyvươncao rồi rủxuốngsátmặtđất,nhữngchiếc lávàngphủkín khi chúng tôi tách biệt khỏi những người xung quanh, ít rabóngtốicũnglàmtôidễmởlờihơn.Trevorngồibêncạnh,khôngnhúcnhích,trônganhthậtlặnglẽvàcăngthẳng.

“Trevor”,tôivừanóivừacầmlấytayanh,“emnghĩanhvàemđãlàmmộtchuyệnkhôngnênlàm”.

Vaianhchùngxuốngnhưtrútbớtđượcgánhnặng.“Anhcũngđịnhnóithế”,anhthừanhận.

Thậtlàbuồncười,lòngtựtrọngđôikhilạikhiếnchúngtathậtkhổsở.Tôiquaysangnhìnanhvàtiếptục.“Anhlàtấtcảđốivớiem.Trevorạ.Nhưngkhinhìn thấyanhvàanhMatt, em...”.Tôinghẹnngào,nhưngcốchegiấubằngtiếnghắnggiọng.“Chúngtacòntrẻvàngungốc,chúngtacòncảtươnglaidàiphíatrước”,tôi

Page 123: Vì Đó Là Anh

lạinghẹnngào.“Cólẽchúngtakhôngnêntiếptụcnữa”.

Tôi cố gắngnói bình thường, chodù trái timđãvỡ tan thànhtrămmảnh.Tôigượngcười,Trevorcũnggậtđầu,tayanhvẫnnắmchặttrongtúiáo.

“Chas, anh không... đáng lẽ anh không nên...”, anh ấp úng.“Anhxinlỗi,tấtcảlàlỗicủaanh”,anhnóimộtcáchkhókhăn.

“Emnghĩđólàlỗicủacảhai”,tôithầmthì.“Khôngphảilỗicủariênganh.Chỉlàchúngtacóquánhiềuthứđểmất”.

Anh nhìn tôi, hết sức nghiêm túc và khổ sở. “Không phải...không phải anh không quan tâm đến em,Chas à”.Anh nói tiếp,mắtvẫnnhìnxuốngchân.“Anhthậtsựrấtquantâmđếnem”.

Gióthổixàoxạc,vàichiếclálìacànhlàlàrơixuốngđất.Tôivớitay nhặt chiếc lá rơi xuống tóc Trevor. “Em cũng thế Trev à.Nhưng em thực sự khôngmuốn chúng ta phải khó xử. Thế nênchúngtanênquayđầulạikhicòncóthể”.

Nhìnanhbuồnnhưvậy, cổhọng tôinghẹn lại,người tôi căngcứng,timđậpthìnhthịch.Từngtếbàotrongngườichỉmuốnanhphảnđốiđiềutôivừanói.Tôichỉmuốnngheanhnói:Không,đừngnhưthếChastity,anhyêuem.Anhmuốnởbêncạnhem.Thayvàođó,anhchỉgậtđầuvàđáp:“Emnóiđúng,Chasạ”.

Chúngtôingồilặngyênmộtlúclâu,tôikhôngdámthởmạnh.Trevorvòngtayquanhngườitôi,anhômtôithậtchặt,đếnmứctôitưởngnhưsắpngạtthở,cuốicùnganhcũngbuôngtôira.

Anhđứngthẳngngườivànhìnvềphíakhukýtúc.“Emmuốnanhđicùngemvềphòngkhông?”.Giọnganhbuồnrườirượi.

“Không,không cầnđâu.Em, emmuốn chạyqua thưviện tìmcuốnsáchđã.Gặpanhsaunhé,anhbạn”.

Tôichờđếnkhikhôngcònnhìnthấybónganhnữarồimớikhóc,lặng lẽ,nhữnggiọtnướcmắtthinhauchảyxuống,ướtđẫmtrên

Page 124: Vì Đó Là Anh

mặttôi,nhưthểchúngđangchếgiễusựngungốccủatôi.Taytôivẫnnắmchặtchiếclárơixuốngmáitócanhkhinãy.

Tôi biết chúng tôi đã làm đúng. Kể từ lúc nhìn thấy anh vàMatt,tôiđãhiểuramọichuyện.Tôihiểuanhsợrằngbêncạnhtôicóthểsẽkhiếnanhmộtngàynàođóphảirờixagiađìnhtôimãimãi.Rằngtấtcảsẽthayđổinếuanhtrởthànhbạntraitôi.Sauđóthìsao?Liệucóbaonhiêucôgáisẽkếthônvớingườimìnhyêuởtuổimườitám?Chuyệnchúngtôisẽchiataylàkhócóthểtránhđược,vàsauđóthìthếnào?AnhbiếtđiđâumỗikhiđếndịplễTạơn,liệumẹtôicócònchàođónanhnếumộtngàynàođóanhlàmtannáttráitimcongáibà,liệubốtôicócòncoianhnhưđứacontraithứnămcủaôngnếuôngbiếtrằnganhđãngủvớicôcongáibébỏngcủaônghaykhông?

Trevorđãmấtđigiađìnhmộtlầnrồi,tôikhôngnỡnàolạicướpđigiađìnhtừtayanhmộtlầnnữa.

Page 125: Vì Đó Là Anh

T

Chương9

òasoạnmậtbáoEatonFallscủachúngtôisẽtàitrợchogiảichạy ủng hộ bệnh nhân bị ung thư vú, đó là một phần trongchươngtrìnhquanhệcộngđồngcủatòasoạn.Mộttuầnnaykhắptòa soạnngập trànnhữngbiểungữ rực rỡ sắchồng cùngnhữngvòngtayvàruybăngchochươngtrìnhnângcaonhậnthứcvềungthư vú. Ý tưởng của giải chạy làmuốn kêu gọi mọi người cùngđónggópbằngcáchđóngtiềnủnghộvàsauđóhọmuốnchạyhayđi bộ hay chẳng làm gì hết thì tùy.Giải chạy đã trở thànhmộthoạtđộngtruyềnthốngcủathịtrấn.Tôiđãtừngthamgianhữnggiảichạynhưvậymộthailầntrướcđây,kểcảlúccònđihọccũngnhưsaunày,nhưnglầnnày,vớitưcáchlàthànhviêncủanhàtàitrợ,dùmuốnhaykhông,tôicũngphảithamgia.

Tôi tới điểm tập kết, trên người đã đóng bộ đầy đủ với chiếcquầnthểthaochuyêndụngvàchiếcáophônginchữ‘Mordordànhchonhữngngườiđangyêu’thuộcbộsưutậpáophôngChúatểcủanhững chiếc nhẫn.Nhìn xung quanh, tôi nhận ra có cảmột sânkhấulớnđượctrangtrívớinhữngquảbóngbaymàuhồng,cácsạphàngbánxúcxích,bánhngọt,vàcảtrămngườiđếncổvũ.Bắtđầutừvạchxuấtphátmàuxanh,cácvậnđộngviênsẽphảichạyvàicâysốdọcphốRiver,sauđóquacầusangJurgenskill,rồilạichạydọcsôngthêmlầnnữađểđếnchỗnhàmáyđiện,rẽquacầuEatonFailsquaylạithịtrấnvàkếtthúccuộcđua.

Ngoàitòasoạncủachúngtôicòncóbệnhviện,SởCứuhỏa,côngtycàphêHudson,nhàmáybiaAdirondackvànhàmáyđiệnthamgia cuộc đua. Tôi nhìn quanh và thấy thật tự hào vì thành phố

Page 126: Vì Đó Là Anh

xinhđẹpnơitôiđangsống.Nhữnglácờmàuhồngtungbaytrênkhắpcácngãtư,mấytòanhàtrongkhunàycũngtreoruybănghồngbênngoàicửasổ,đâuđóvăngvẳngtiếngtrốngđộicủacácemhọcsinh.Tôicóthểnghethấytiếngkènrộnràng,vàcảmnhậnnhịptrốngsôinổitừtrongbụng.Đâyquảlàmộtsựkiệnlớnvàtôirấtnónglòngđượclàmộtphầncủanó.

Đúnglúcđótôinhìnthấyanhta.AnhchàngNewYorkTimes!Đúngđôimáxươngxươngđó,đúngmáitócđó,đúngnhỉ?Tôirướncổ,kiễngcảchânlênnhưngvẫnkhôngthểlầnrabónganh.Chếttiệt!Ngoài Trev ra, anh ta là người đầu tiên làm tôi xao xuyếntrongsuốtbaonhiêunămnay.Ôicầnphảigặpanhta.Tôirấtcần.

“ChàoChastity!”. Là Angela. “Chà,mình rất thích cái áo củacậu”, côấy tiếp. “Đúngbộphimyêu thíchcủamình,nói chocậubiết,ởnhàmìnhcòncóhẳnmộtbộyhệtnhưcủaLegolas[21]đấy”.

“Nếu thế thì thật tiếc, vì mình nghĩ Aragorn nóng bỏng hơnnhiều”,tôinói.

“Làmgìcóchuyện.Legolasdễthươnghơnchứ.Cậucónhớcáicảnhanhấyhấpmộtcáiđãnhảylênmìnhngựatronglúcnóvẫnđangchạykhông?”

“ĐấylàngựacủaAragornmà”,tôisửalại,“LàAragornđãcứuLegolasđấychứ”.

“Haicôấutrĩquá”,Petebênmảngquảngcáođộtnhiênxenvào.“ĐừngnóilàcáccôvẫncònchơicáitròDungeonsandDragons[22]

đấynhé?”

“Tôicóchơiđâu”.Tôinhanhmiệngnóitrước.

“Tôicũngkhôngchơilâurồi”.Angelatrảlờiyhệtvàhaichúngtôicườiphálên.

“Liệuhômnaycáccôchạybộhayđibộđây?”,Petehỏi.

“Chắctôichỉđibộđượcthôi”,Angelanói.

Page 127: Vì Đó Là Anh

“Tôimàchạythìchắctôichếtmất”,Petevuivẻthúnhận.“Đibộ làđãmệtđứthơi rồi.Mười sáucâyđấy!Khỉ thật!Còncô thìsao,nữhoàngAmazon?”.Petenhìntôimộtlượtvànởnụcườitánthưởng.“Tôiluônthíchcáccôgáimạnhmẽ”.

“Đừngkhiếntôiphảiratayvớianh,Peteạ”.Tôinói.

“Tôilạiđangmuốncôlàmvậyđây”.Anhtađáp.“À,vợtôikiarồi.Nhớđừngtỏrathânthiếtvớitôiquánhé”.

VợPete,ngườiphụnữtôiđãgặpmộtvàilần,vuivẻlêntiếng.“Miễn làanhmuabảohiểmđứng tênem làđược, cònemkhôngquantâmanhlàmgìđâu,anhyêuà.Ngườichạyvuivẻnhé”.

“Mọingườitrongtòasoạnđâucảrồi?”,tôihỏi.

“Đằng kia kìa”, Angela vừa nói vừa chỉ tay về phía các đồngnghiệp,Penelope,AlanRăngSâu(tôivẫnchưathểnàoquênđượccái tênđó),Danielle vàmộtnhânviên làmbán thời gianmà tôiquênbéngmấttên.ĐứnggầnPenlàLucia,côtamặcbộđồmàuhồngtừđầuđếnchân,taytrongtayvớingườiđànôngcaogầybêncạnh.Anh tamặc chiếc quần chạymàu đen bó sát và áo phôngvàngrựcrỡ.

“TôikhôngbiếtlàLanceAmstrongcũngcómặtởđâyđấy”,tôilẩmbẩm.

“Àphảirồi,côchưagặpanhtanhỉ”,Angelanớitronglúcchúngtôiđivềphíamọingười. “Đấy làTedEverly, chồngsắpcưới củaLucia”.

“À”,tôiồlên,“chínhlàTeddyBearcủacôấyđấyhả?”

“Mọi người ơi”, Penelope gọi. Chị mặc chiếc áo phông thùngthìnhvớidòngchữ‘EatonFallsGazette’vàbêndướilàchiếcquầnyogabósát.“Mườiphútnữalàbắtđầurồi,mọingườitậptrunglạiđâynào!”

Hômnaylàmộtngàytrongxanh,gióhiuhiuthổi,thờitiếtthật

Page 128: Vì Đó Là Anh

lýtưởngchoviệcchạybộ.Chúngtôicùngbướctớivạchxuấtphát,nơiđãcóhàngtrămngườiđứngsẵn.Penelopenhướnmàynhìntôikhi thấy tôi thực hiệnmấy động tác khởi động. “Mọi người làmtheoChastity nhé”, chị nói. “Chastity, cô hay tập thể thao đúngkhông?Côchỉchochúngtôivàiđộngtácgiãncơnhé”.

“Tôithíchđượcgọilàvậnđộngviênhơn,Penạ”.Tôinóivàthựchiệnvàiđộngtáckhởiđộngcơbảnđểtáchbiệtcácnhómcơđùi,hôngvàlưng.

“TeddyBearvớitôiđãkhởiđộngrồi,chúngtôikhôngcầnlàmtheocôđâu”.Lucianói.

“Chàoanh,TeddyBear”.Tôivừanóivừathảlỏngmắtcáchân.“TôilàChastityO’Neill”.

“Tôiđãnghevềcôrồi”,anhtaỏnẻn.“Rấtvuiđượcgặpcô”.Anhtachảichuốtquámứccầnthiết,đếnmức làmngười tamuốnói.DùsaothìanhtacũngthậtxứngđôivừalứavớiLucia,tóccôtaxịtgômbónglộnnhưcôđàoDorisDay,đôimôithìtôsonđỏchótvàlôngmichảimascarađậmđếnmứccáchxacảmétcũngtrôngthấy.

Thịtrưởngđọcdiễnvănkhaimạc,cảmơncácnhàtàitrợvànóivài lờicổvũchúngtôi.TôinhìnquanhtìmanhchàngNewYorkTimesnhưngkhôngthấyanhtađâunữa.Cóhàngtrămngườiởđây.TôicẩnthậnđưamắttìmkỹtrongđámngườimặcáobệnhviệnEatonFallsnhưngvẫnkhôngthấy.Thôikhôngsao,dùsaotôicũng khá hào hứng với cuộc chạy này. Chắc chắn bố tôi và anhMattcũngthamgia,thậttựhàovìởtuổinàymàbốtôivẫncòncóthểchạyliềnmộtmạchgầnhaichụccâysố.CókhianhMarkcũngđếnnữa,vàcóthểlàcảchịTara,chịấytừngthamgiacâulạcbộđiềnkinhhồicònhọcđạihọc.Nhữngngườicònlạichắcchắncũngsẽcómặtđâuđódọcđườngđuađểcổvũhoặccũngcókhiđểxịtnướcvàongườichúngtôi.

Page 129: Vì Đó Là Anh

Súng chỉ thiên vừa phát hiệu lệnh, chúng tôi liền xuất phátcùngđámđông,đaphầnlànhữngngườiđibộ.Thấymộtsốngườibắtđầubứtlênphíatrước,chântôicũngbồnchồnmuốnsảibướctheo.Đội tòa soạn của chúng tôi bước đi đầykhí thếnhưngmỗingười một phách. Tôi bước nhanh gần cùng tốc độ với các đồngnghiệp.“Cóaimuốnchạykhông?”tôihỏi.Petequaysangnhìntôicaucó.“NgoạitrừPete?”

“Tôicóchútvấnđềvềđườnghôhấp”,Penelopevừanóivừavỗvỗngực.“Viêmphếquảnmãntính,cóthểlàviêmphổidạngnhẹ.Tôihơilosợvềmấykhốiu,nhưngmaymàkếtquảkiểmtraâmtính”.

“Ange?Cậumuốnchạykhông?”.Tôihỏingườitiếptheo.

“Ừm,thôi,Chastityạ”.Côbẽnlẽnđáp.

“Được rồi”.Tôi thởdài vàđảomắtmột vòng cố tìmxemcóaitriển vọng không. Lucia và anh chàng Teddy Bear không thèmnhìn lại, cảhai vung tay theonhịpvà sải từngbước trông có vẻnhưrấtchuyênnghiệp.

“Chastitynày,”Penelopelêntiếng,“nếumuốnchạy,côcứchạyđinhé.Đượcthếtòasoạncũngthơmlây.Chạyđi,chạyđi”.

Đúnglànhữnglờitôichờđợitừnãygiờ.Cuộcđuanàyđãkhơigợibảnnăngthiđấutrongtôi.“Chịnóithậtkhông?”,tôihỏilại.

“Chạyđi!”

Chỉchờcóthế,tôisảinhữngbướcdàitrênmặtđường,kểracólúcthânhìnhđồsộcủatôicũngđượcviệcraphết.Dùsángnaytôiđã làmmột vòng thuyền rồi, nhưng điền kinh lại cần dùng cácnhóm cơ khác, và tôi rất thích chạy.Chắc chắn là không thể vềnhất được vì tôi xuất phát cùng những đồng nghiệp chậm chạp,nhưng tôibắtkịp cũngkhánhanh, chỉ trongvòngchưađầymộtcâysố tôiđã thấy thấp thoángmấyngườixuấtphát cùng chúng

Page 130: Vì Đó Là Anh

tôi.

Tôithởđều,nhịpnhàngvàkhoankhoái,sảichândàivànhanh.Mườisáucâysốkhôngphảilàquãngđườngdàinhấtmàtôitừngchạy,tôiđãtừnghoànthànhcuộcchạymaratôngởNewYorkhailầnvàởBostonmột lần.Dùvậycuộcđuanàyvẫncầnmộtchútkiêntrì.“Trôngđượcđấy,O’Neill”.TôiquayđầulạivàtrôngthấyBevLudevoorsk,giáoviênhướngdẫnlớptậphuấnnhânviêncứuhộ, tôi vẫy tay và cười với bà. “Buổi học tuần trước em làm tốtlắm”.

Tuầntrướcchúngtôi cóbài thựchànhkhiêngvácbệnhnhân,và đúng nhưBev dự đoán, tôi có năng khiếu bẩm sinh vớimônnày.

Tôichạythẳngmộtmạchquacầukhinhìnthấycộtmốcđánhdấunămkilômét.Rấtnhiềungườinghỉchânởđâyđểlấysứcvàtranhthủngắmcảnhxungquanh,trongkhitôitiếptụctiếnsangkhu thương mại Jurgenskill. Khắp nơi ngập tràn mùi xúc xíchnướngvàbắprangbơ,mọingườinhiệt tìnhcổvũvàvẫytayvớichúng tôi,họ cònphun cảnước lênngười chúng tôinữa.Tôibắtđầuchạyđếnkhudâncư,chỗnàydốchơnchỗkhinãy,mọingườingồi thư giãn trên ghế trong vườn nhà và bật nhạc để khích lệnhữngngườithamdự.TôimỉmcườikhinhậnravàiđoạncủabàiChariots of Fire, có đoạn còn có hẳnmột ban nhạc sống, và tấtnhiênhọđangchơibàiBorntoRun.

Cuốimộtcondốckhádàivàthoải,tôinghethấymộtgiọngnóiquenthuộc.“Cốlên,côơi,cốlên!Cốlêncô!”

Làmọingười tronggiađìnhtôi!Họcắmtrạingay trênbãi cỏnhàbốmẹSarahdọcconđồinày,vàlũcháutôiđứanàođứanấyđềunhảycẫnglênhòhétcổvũ.“Cốlêncôơi!Côlàmđượcmà.Cốlêncô!”

Page 131: Vì Đó Là Anh

Tôi tăng tốc chạy lên đồi, nhanh chóng vượt qua đám ngườiđangđuốisức,quacảmấyngườiđanggiảmtốcđểlấysức.Lũtrẻsướngnhưđiên,Jackthổicòitoetoe,mẹtôihéttođầyphấnkhích,Luckythìlậtbánhburgertrênlònướng.

“NhàO’Neill vôđịch!”.Tôihét vangvàđập tayvớimọingườikhichạyngangquachỗhọ.Lũtrẻmặtngờilênvìhãnhdiện,còntôithìthấyxúcđộngvàsungsướngđếnnghẹnngàovìcóbọntrẻcổvũ.

“Trôngcậuđượclắm”.ElainavừabếDylanvừanói.

“Chastity,emcòncáchđộilínhcứuhỏachínmươitưgiâyđấy!”.Sarahnhìnnhanhvàođồnghồvànói.“Đuổitheohọmaulên,emgái!”.Chịvừanóivừanângcaolyrượu,hìnhnhưlàBloodyMarythìphải,vàchàotôi.

“Khôngvấnđềgì!”,tôiđáplại.Độilínhcứuhỏa,nhấtđịnhtôisẽđuổikịpđámđànôngcơbắpđó.

Đượcchạyquả làmộtniềmvui tộtđộ.Mắttôinhòeđi,khôngnhìnrõhàngngườitrênđườngnữa,tôigầnnhưđanglàchạyhếttốclực,thếnàolátnữacũngphảigiảmtốc,nhưngđãgầnđếnmốctámcâysốmàtôivẫnchưathấyxinhêgì.Giótápmạnhvàvầngtránsũngmồhôicủatôi.Chântôivẫnsảiđềutrênđường,hơithởnhịpnhàng.RồitôinhìnthấymàuáoxanhthẫmđặctrưngcủaSởCứuhỏaEatonFalls.Nămngườihọ chạyhànhhàngngangnhưthểduyệtbinh.Bốtôi,anhMatt,anhMark,SantovàTrevor.Tôităngtốcđểbắtkịphọ.

“Chàomọi người,” tôi thở hổn hển. “Em cứ tưởng làmấy anhchàngđẹptrainàochứ”.

Bọnhọđềucườito. “ChạycùngbọnanhnhéChas”,Trevorđềnghị.

“Bọnanhchạychậmlắm”.Tôiđáp.“Anhcónghethấyemnóigì

Page 132: Vì Đó Là Anh

không,Mark?Emsẽđánhbạianhchomàxem”.

Mark quay sang nhìn tôi cau có và chấp nhận lời thử thách.“Emnghĩmìnhcócơthắnganhsao?”,anhhỏi.“Đượcrồiđểxem”.Anhsảibướcdàihơn.“Gặpmọingườisaunhé”.

“Chúcconmaymắn,SườnHeo”,bốnói.

TrongsuốthơnmộtcâysốtiếptheotôivàanhMarkhầunhưchạysongsongvớinhau,ngườinàydèchừngngườikia.Đãlâurồichúng tôi không chạy cùngnhau, và cuộc thi này làm chúng tôinhớ lại chuyện cũ ngày còn bé. Mark lúc nào cũng phải chiếnthắngbằngđược,trongkhianhJacksẽnhườngchotôithắng,cònanh Lucky sẽ chạy cùng tôi, anhMatt thì lại không thích ganhđua.ChỉcóanhMarklàlúcnàocũngphảithắngbằngmọigiá.Tôithìluônphảicốgắngrấtnhiềuđểkhôngthuakémcácanhtrai,vàđểthểhiệnchocácanhthấylàtôicũngcóthểlàmnhữngviệcmàcácanhlàm,rằngcácanhkhôngcầnphảilolắngvìtôicóthểtựchămsóctốtchomình.Thậmchílàhơncảtốt,phảinóilàsiêutốt.

“Anh cómuốnđánh cượcxemai thắngkhông?”.Tôihỏi.Chếttiệt,trônganhkhôngcóvẻgìlàđuốisức.

“Cượcgì?”,anhhỏi.

“Anhphảisửanốtcáiphòngtắmtrênnhàchoemnhé?”.Tôigợiý,cốgắngkhôngđểlộgiọngnóiđãthấmmệt.

“Thôi”,anhgạtđi,“cượcmộttrămđônhé”.

“Ok”,tôiđồngýngaylậptức.

Chúngtôiđãcánmốcmườimộtcâysố,lúcnàyđámđôngcàngcổvũnhiệt tìnhhơn.Cònhơnbốncâynữa,phần lớn làphải lêndốc cho đến khi đến được chỗ cây cầu. Chúng tôi quành ở khúcquanhvàbướcvàothửtháchtiếptheo.

Condốckhácaolàmtôicócảmgiácnhưleocầuthang,đùitôibắt đầu căng cứng, đầu gối phát ra tiếng răng rắc kỳ lạmà lần

Page 133: Vì Đó Là Anh

chạymaratông trước tôi không nghe thấy. Khôngmuốn bỏ cuộcquásớm,tôigắngsứcchạylêndốcđểbắtkịpanhMark.

“Anhchạytrướcđâynhé”,Markvừanóixongliềnbứtphálêndốc.Tôicốgắngđuổitheonhưnganhchạymỗilúcmộtnhanhhơn.Anh bỏ xa tôi năm bước, tám bước, mười bước... Nhịp chạy tôichậmdần.Cẳng chân tôiđaunhói, bắp chân cứngnhứcnhối vàmấytiếngrăngrắcngàycàngrõ.

“Khôngphảiemđịnhngồiđóvàchịuthuađấychứ?”

Trevor đang chạy ngay sau tôi. Anh cười với tôi. “Cố lên nàoChas,chúngtacóthểđuổikịpcậuấymà.EmbiếtMarkđấy,cậuấychỉkhoekhoanglàgiỏithôi,hếtcondốcnàycậuấycũngchẳngcònsứcmàchạyđâu”.

CóTrevchạybêncạnhtôinhưđượctiếpthêmsứcmạnh,vàkhỉgió,tôilạicàngthíchanhhơn.Chếttiệt.Anhđúnglàchànghoàngtửbạchmãcủatôi.Chúngtôicùngchạylênđồi.

“ChàoTrevor”.Tôinghethấygiọngmộtphụnữnàođó,vàthấyTrevvẫytayvớingườiđónhưnganhkhôngnhìnlại.

“Emvẫnổnchứ?”,anhhỏi.

“Emvẫnổn”,tôinói.Cuốicùngchúngtôicũngvượtlêntốpđầu.Chỗnàychỉcòncáchcâycầukhoảnghaicâysốvàthêmsáutòanhànữalàđếnvạchđích.

“Cốlênnào”,Trevorđộngviêntôi.“AnhnhìnthấyMarkđằngtrướcrồikìa”.

Đếnđoạnnàytôichỉcònthấylácđácvàingườivẫnđangchạy,chúngtôiđangởtrongtốpdẫnđầurồi,àchắclàphảimộtphầntưtốp những người chạy nhanh nhất, vì vẫn sau những vận độngviênđiềnkinhchuyênnghiệp,nhữngngườivừamớicánvạchvềđích.Chúng tôi chạy song songnhau, tôi cảmnhận làn giómơnman mỗi khi anh chuyển động và lâng lâng như vừa được tiếp

Page 134: Vì Đó Là Anh

thêmsứcmạnh.CũngcóthểtấtcảcảmgiácấylàdoTrevorđangchạybêntôi,máitócanhướtđẫmmồhôi,mặtanhđỏgaynhưngđôimắtvẫnsánglấplánh.

Tôi cầnphải tăng tốcnhưngchưa thểdốchết toàn lựcđể cònbámtheoMarkđếnchâncầumàkhôngđểanhbiếtlàtôiđangởngayphíasau.Trevornóiđúng,Markchỉcốtìnhkhoemẽởđoạndốc đó thôi, và không khó khăn gì để tôi rút ngắn khoảng cáchxuốngcònbamươiméttrướckhichúngtôiđếnchâncầu.

“Cơhộicủaemđấy,Chas”.Trevorquaysangtôi,“Dốchếttoànlựcđi,chiếnthắngnằmtrongtầmtayemrồi”.

“CảmơnanhTrev.Khôngcóanhchắcemkhônglàmđượcđâu.”Tôigửichoanhnụhôngióvàtăngtốc.

Tôichạynhưbayxuốngdốcđểlêncầu,vàbứtpháhếttốclựckhivừachạmchânlênsàncầu.TôivượtquaMarkmàkhôngbuồnngoáilạivìcònđangmảitậptrungvàonhữngsảichân.

TôirẽvàophốRidge,chạythậtnhanhtớigócphốvàtiếnvàođoạn cuối của chặng đua. Khắp dãy phố, các cổ động viên đứngchậtkínhaibênđường,hôgàothét,reohòcuồngnhiệt,đặcbiệtkhithấymộtvậnđộngviênđangcốhếtsứcđểvềđích,tấtcảnhưmuốnnổtung.Tôivượtquađoạnđuacuốivàchạmchânđếnvạchđích,chânvẫncònrunrẩy,tôinằmvậtrabãicỏ,timđậpdồndập,dùthởkhôngrahơinhưngtôithấyvuisướngkhôngcógìtảnổi.

“Côcósaokhông?”.Mộtngườitrongbantổchứctiếnlạiđỡtôidậy.

“Tôivừachạythivớianhtôi”,tôinóikhôngrahơivàcườito.

“Giỏilắm”,anhtanói,“côuốngnướcnhé?”

Markcũngvềđíchchỉsautôivàigiây,“Chếttiệt”,anhthởhổnhểntronglúcgiảmtốcđộ,“Anhbiếtlàemởngaysaumà”.Trônganhkhônglấygìlàmvuivẻ,vàvìsẵnbiếttínhanhnêntôicũng

Page 135: Vì Đó Là Anh

chẳngdạigìđộngvàoổkiếnlửa.“Khỉthật,chúcmừngem”.

“Cảmơnanh”.Chúngtôibắttaynhau,Markvỗvàovaitôivàđithẳngrachỗlấynướcmàchẳngbuồnnóigìthêm.TôitiếptụcngồithởvàlàmvàiđộngtácdãncơtronglúcchờTrevor.

Trevvềđíchngoạnmụchơntôi,anhchạythẳngmộtmạchrachỗtôivàômlấytôi.Áoanhướtđẫmmồhôi,ngườianhtỏaramộtmùihươngđànôngrấtkhỏekhoắn,rấtgiốngmùicỏtươi.

“Emcóthắngkhông?”.Ngheanhthìthầmmàtôithấyxốnxangtronglòng.

“Tất nhiên rồi”. Tôi thầm thì đáp. “Cảm ơn anh, huấn luyệnviên”.

“Emgiỏilắm”.Anhbuôngtôira-bâygiờthìtôimớithậtcôđơnlàmsao.Anhcầmchainướcđượcmộtcổđộngviênnàođódúichodốcthẳnglênngười.“Cảnhđótrôngmớituyệtlàmsao”,anhvừanóivừalaumồhôitrêntrán,“emchạyquacầunhanhnhưcơngióvụtqua”.

Timtôinhưmuốnvỡravìsungsướngvàhãnhdiện.“Ngàyhômnaythật tuyệt”, tôi thúnhận.Trongmộtgiây tôiđịnhrủanhđiuốngbiaănmừng,chỉtôivàanhmàthôi.BiếtđâuchuyệntôivàTrevorkhôngphảikhôngcó lối thoátnhưtôinghĩ.Biếtđâumọichuyệnsẽkhác,biếtđâu...

“Chàoanh,Trevor”.Cảhaichúngtôiđềungoáilạinhìn.Vàđềusữngngười.

LàHaydenSimms,ngườiđãtừngđínhhônvớiTrevor.

Trevorkhẽđáplại,mặtcắtkhôngcòngiọtmáu.“Hayden”.

“Chàocậu,Chastity”,Haydennhìnsangtôi.Côtadiệnquầnbòtrắng và áo sơ mi hồng, trông duyên dáng như một bông tulipchớmnở.Máitócvàngóngsuônmượt,nhữngchiếcnhẫncùnglắctaynổibậtlàmcôtatrôngthậtsànhđiệuvàthờitrang.Tôichợt

Page 136: Vì Đó Là Anh

nhậnrangườimìnhđangbốcmùimồhôi.

“Chàocậu”,tôilắplắp.“Khôngngờlạigặpcậuởđây”.

“Hômnaymẹtớcũngthamgia”.Côtavừanóivừadịudànggàimấylọntócvàosautai.“Mẹtớtừngphảichiếnđấuvớibệnhungthưnêntấtnhiêntớcũngmuốnđếnthamdự”.

Trevorvẫnchưamởlời.

“Dạo này anh thế nào, Trevor?”.HaydenHoànHảo cất giọngnhẹnhàng.

“Thậtvuikhi lạigặpem,Hayden”,anh lúngtúng.Rồisauđómắtanhvàcảkhuônmặtanhđềurạngrỡ.Bấtgiáctôithấynhoinhóitronglồngngực.

“Emphảiđiđây”,tôinói.“Ừm,cảmơnanh,Trevor”.

AnhrờimắtkhỏiHaydenHoànHảovànhìnsangtôi.“Ừđượcrồi,Chas.Gặpemsaunhé.Hômnayemgiỏilắm”.

“Cảmơnanh”,tôiấpúng.

Thếlàchẳngbia,chẳngtiệctùng,cũngchẳngthúnhậngìhết.

Chánthật.

Page 137: Vì Đó Là Anh

Đ

Chương10

ếnkhihọclênthạcsĩ,tôitinrằngmìnhđãhoàntoànquênđượcchuyệnvớiTrevor.Thờigianđúnglàliềuthuốctuyệtvờiđểhàngắntrái timtanvỡcùngnhữngvếtthươngmànómanglại.Tôi đang hẹn hò, vài anh chàng trong trường. Tôi khá nổi tiếngtrongđámnamsinhtrườngColombiadohaychơivớiđámcontrai,nhưngtôichẳngcóthờigianchomốiquanhệnghiêmtúcnào.Tôicũngcóhẹnhòđôichút,đầutiênlàJeff,anhchàngcùnglớpthạcsĩvốnnổitiếnghàihước,thôngminh,nhưngkhánóngtính.NămthứhaithìanhtakiếmđượcmộtcôngviệcởCNNvàđimấthút.

Sau đó là Xavier,một thầy giáo dạy hóa ở trường trung học,nhưngchuyệncũngchẳngđiđếnđâu,vìlúcđóchúngtôiđềucònquátrẻ.ỞNewYork,vànhấtlàởManhattan,chẳngaimuốnnghĩtớichuyệnkếthôntrướcnămbốnmươituổi.

Trongvòngsáunămkểtừlầnấy,tôivàTrevorđãtrởlạibìnhthườngnhưlúctrước,chúngtôilạitiếptụcmốiquanhệthânthiếtkhôngphảimáumủvàtrênmứcbạnbè.Tôitựnhắcmìnhkhôngđược tơ tưởngđến và phải luôn tỏ ra vui vẻ, thân thiệnkhi gặpanh.CũngmaylúctôihọcxongnămnhấtcũnglàlúcanhchuyểnsangđạihọcVermont,rồisauđólàtrườngcứuhộ.Nămthứbađạihọc,tôisangPhápvàkhiquaytrởlại,nỗibuồnthấttìnhđãnguôingoaiphầnnhiều.Tôitựnhủrằngmìnhvẫncòntrẻ,rằngaimàchẳngcómốitìnhđầuđầytiếcnuối,vàrằngtôisẽquênđượcanh.

NhưngmộtngàynămtôihọcnămcuốichươngtrìnhthạcsĩvàđangthựctậpởtờNewYorkTimesđểkiếmtừngđồngquangày,Trevorbấtngờgọichotôi.“Chastity”,anhnói,“anhtựhỏikhông

Page 138: Vì Đó Là Anh

biết chúng ta có thể gặpnhauđược không?Mình cùngđi ăn tốinhé,anhsẽđếnchỗem,emthấythếnào?”

“Vâng,tấtnhiênrồi”,tôiđáp.“Thếthìvuiquá!”.Haimátôiđỏbừng,taytôirunrẩyvớinhữngýnghĩtrongđầu.

Trevor đang hẹn hò với cô gái nào đó tên Hayden, cũng họctrườngBinghamton, và chính làmột trongnhững côgáiđiệuđànămnào.NhàcôtacáchEatonFallskhoảnghaimươiphútláixe,runrủithếnàomàsaukhitốtnghiệpcôtavàTrevorlạitìnhcờhẹnhòvớinhau.TôiđãgặpmặtvàthậmchícònđiănvớicôtacùngcácanhtôiởquánEmo’shènămngoái.Tôicốtỏrathoảimáivàbìnhthườngnhưmọikhi,dùnhậnracôtaquyếnrũhơntôibộiphần.SinhviêntrườngLuật,sànhđiệu,tựtin,côtathấphơntôihaichụcphânnhưngcũngnhẹhơntôiphảiđếnhaichụccân.Tôiđãnhậpvaitươngđốihoànhảobuổihômấy.

Nhưng rồi đột nhiên... đột nhiên Trevor lại đi suốt cả quãngđườngdàiđểđếnManhattannày,dùanhphảiláixesuốtbatiếngđồng hồ, chỉ để ăn tối với tôi. Đó là lần đầu tiên kể từ ngày lễColumbus thần thánhvàhạnhphúcđó,Trevormuốngặp tôi vàchỉriêngtôi.Chắcchắn làcóchuyệngìđó.Hay làanhvàcáicôHaydenHoànHảođóđã chia tay rồi nhỉ?Chắc là thế rồi.ChắchẳnTrevorđi suốt cảquãngđườngdàiđếnđây làđểnói với tôirằngsuốtbaonămquaanhvẫnkhôngquênđượctôi,vàrằnggiờđâyhaichúngtôiđềuđãtrưởngthành(tôiđãhaimươitưvàanhhai mươi bảy), đã đến lúc thừa nhận rằng chúng tôi sinh ra làdànhchonhau.Đừngcóhoangtưởngnữa,Chastity)mộtgiọngnóivanglêntrongđầunhắcnhởtôi.Yêntâmđi.Chẳngphảichúngtađượcdạyđểtrởthànhnhàbáosao?Cứphântíchcácdữkiệntrướcđã.Tôikhôngbuồnbậntâmđếngiọngnóiđóvàtôigạtnóquamộtbên,tôithậmchícònkhôngbuồngọivềnhàhỏithăm,cũngkhônggọichoElaina.Tôisợrằngbiếtđâutôisẽđánhmấtmaymắncủa

Page 139: Vì Đó Là Anh

mìnhnếuchẳngmaynhắcđếnviệcTrevorđicảquãngđườnglêntậnđâyđểgặptôi,vàtôisợbiếtđâumộttrongmấyônganh,haytệhơnlàbốmẹtôi,sẽđòiđitheo.

Trongmộtgiâythiếusuynghĩ,tôiđãvunghaituầnlươngởcửahàngLongTallSally’s,cửahàngquầnáochuyêndànhchonhữngngườiquákhổnhưtôi.

Tôimuamộtbộquầnáokhávừamắt,trônghơinghịchngợmvàtựtinnhưngkhôngquálốcùngđôigiàythểthaomàuđỏmớitinh.Tôi cònđi làm tócvà làmmóngnữa.Đồng thờihỏikhắpbạnbèđồngnghiệpđểchọnmộtnơihoànhảochobữatốivớiTrevor,mộtnơi nào đó thể hiện sự sành điệu của dânNewYork chính hiệu,một nơi thoảimái nhưng không quá tầm thường, giản dị nhưngtinhtế.Mộtnơimàchỉnhữngngườitừngsốngởđómớibiếtđược.

“McSorley’sđi”,mộtđồngnghiệpđềxuất.

“Xôbồquá”,tôiđáp.

“Aquavitthìsao?”.Sếptôigợiý.

“Chậtchộiquá”.

“GothamBar&Grillenhé?”

“Tầmthườngquá”.

Cuối cùng sau bốn ngày lùng sục khắp các danh sách, tôi đãchọnđượcmộtđịađiểmlýtưởng.ĐólàmộtnhàhàngÝxinhxắnởkhuVillagevớinhữngcôbồibànnóitiếngAnhlơlớvàcácmónăntuyệthảokhôngthểchêvàođâuđược.TôibiếtTrevsẽthíchchỗnày.Khônggianyêntĩnh,nhữngngườibồibàntinhýtôntrọngsựriêng tưcủa thựckháchvàkhungcảnhcựckỳ, cựckỳ lãngmạnvớinhữngchiếcbànnhỏxinhnhìnrangoàiphố trênnềnnhữngbứctườnggạchvàsàngỗ.TrongđầutôiđãvăngvẳnggiaiđiệubàihátcủaTonyBennett.

Haiđứavô tìnhđụngvào chânnhauvàngước lênnhìnnhau

Page 140: Vì Đó Là Anh

đắmđuối,cảhaisẽphálêncườivàcuốicùnglàtraonhaunhữngnụhôn.Trờiơi,giờtôimớinhậnramìnhnhớanhbiếtbao!Kểtừgiâyphúttưởngtượngranhữngcảnhấy,bấtkểlúcnàotôicũngnghĩđếnchuyệnđó,khiđihọc,lúcđilàm,đingủhaycảtrêntàuđiện.Kểcảkhigiọngnóitrongđầunhắctôiđừngcóảotưởng,tôicũngphớt lờnóđivàchỉmuốnđược tậnhưởngniềmvuiấymộtcáchtrọnvẹn.

TôirunrẩybấmnútmởcửađểTrevorbướcvàocănhộnhỏxíumà tôi vừamất công kỳ cọ đến từng ly từng tý.Cuối cùng, cuốicùngthìchúngtôilạitrởvềbênnhau,vàtôinhậnratrướcgiờtôichưatừngyêuaikhác.ChưatừngcóaimanglạichotôicảmxúcnhưtôiđãcóvớiTrevor.Chưabaogiờ.

“Chào em, Chastity!”, anh ôm tôi thật chặt. “Trông em tuyệtlắm,chà,chỗnàycũngxinhxắnđấychứ!”.AnhbướcvàocáiphòngkháchbénhưlỗmũivàgặpVita,bạncùngnhàvớitôi.Côấylénlútgậtđầuvớitôirachiềutánthưởng.

“Chúngtađiăntốirồiquaylaiđâychơicũngđược”,tôilàmbộhết sức tự nhiên. “Cậu cómuốn đi ăn tối với bọn tớ không,Vi?”Nhưđã thỏa thuận từ trước, cô bạn tôi vờ từ chối, lấy lý do cònphảilàmnốtbàitậpvàđãcóhẹnvớibạntraisauđó.

ThếlàtôivàTrevorcùngdạobướcdọccácconphốkhuChelseatrướckhitiếnvềkhuVillage.Anhcóvẻkháấntượngvớihiểubiếtcủatôivềthànhphốnày,cũngnhưcóvẻthựcsựvuimừngkhigặplạitôi.Ngaycảlúctôichoàngtaykéoanhbướcnhanhquangãtư,anhcũngkhôngbậntâmgỡtaytôira.

“Rấtvuiđượcgặpem,Chas”.Anhmỉmcười,đôimắtanhdườngnhưcũngđangcười.Timtôinghẹn lại.Đừngbỏquachi tiếtnàođấy,tôitựnhủ.Phảighinhớtốtcảmọithứ.Màysẽkhôngbaogiờquênbuổitốingàyhômnay.

Page 141: Vì Đó Là Anh

Vàquảđúngnhưvậy,nhưngmọichuyệndiễnrakhônghềnhưtrongtưởngtượngcủatôi.

Ôngchủnhàhàng,ngườitôiđãmấthẳnmộttiếngtròchuyệntừbangàytrước,nhiệttìnhđóntiếpchúngtôitừngoàicửa.Ôngtadẫnchúngtôiđếnchiếcbànhướngrangoàiphốmàtôiđãđặttừ trước. Chân chúng tôi đụng vào nhau, đúng như trong tưởngtượng.Chúng tôigọimột chaivangvàhuyên thuyênđủchuyện,chuyệncôngviệc,chuyệnđộicứuhỏa,chuyệngiađình.

“Chastitynày,emcóngườiyêuchưa?”.Trevorngậpngừnghỏi,đôimắtmàusôcôlacủaanhhìnhnhưmuốnnóiđiềugìđó.

“Ừm,bâygiờthìchưa”,tôinhúnvai.“Emtừnghẹnhòvớimấyanhchàngnhưngchẳngcómốiquanhệnàonghiêmtúccả.Cũngchỉ vớ vẩn vậy thôi”.Đúng làmột câu trả lời hoàn hảo, thật bõcông tôi đã tập trước câu đó cả chục lần trước gương. Tôimuốnchứngtỏmìnhcũngcónhiềungườitheođuổi,nhưngvẫncònđangkénchọnvàhiện tại thìmuốn tìmmộtmốiquanhệnghiêmtúchơn.

“Thếthìtốt”,anhmỉmcười,tôicười lạivớianhnhưmuốnnóigiờ đây tôi đã tự do để đến với anh. Tôi thấy vô cùng hồi hộp.Ngườibồibànbướctớigiúpchúngtôichọnmón.Trevornhấpmộtngụmrượu,anhđặtlyrượuxuốngbàn,vừanóivừagiảbộxếplạimấy thứdaodĩa. “Chastitynày, embiết làanhđanghẹnhòvớiHaydenđúngkhông?”.Anhhỏi.

“Vâng”,tôidịudàngvénvàilọntócvừamớicắtrasautai.Timtôiđậpthìnhthịch,chântôirunlậpcập.Đếnlúcrồiđây...

“Ừm,cómộtchútthayđổinhỏ”,Trevortiếp,mắtanhvẫnkhôngrờikhỏitấmkhăntrảibàn.Anhcườibuồnbuồn.Chắclàanhvẫncònđaukhổvềchuyệnchiatayvớicôtađâymà,nhưngtimtôithìnhảymúatưngbừng.Ơntrời,cuốicùngthìhọcũngchiatay.

Page 142: Vì Đó Là Anh

Tôichỉchựcnghecâu“Bọnanhchiataynhaurồi”nênsuýtnữakhôngnghethấynhữnggìanhthựcsựnói.

“Bọnanhchuẩnbịlàmđámcưới”.

Trongmột giây, điệu cười ngớ ngẩn và ngu ngốc của tôi vốnđangtrànđầyhivọngkhôngkịpđịnhthầnđểkhéplại.Mắttôitrốra, tôi hítmột hơi thật sâu, nụ cười vẫn giữnguyênhiện trạng,trông vô duyên hệt như đĩa xúc xích Ba Lan trên bàn tiệc củangườiDoThái.Tôichớpmắt,nướcmắtchựctràorađếnnơi.Màydámsao,giọngnóibêntai tôi lạirít lênđầynhiếcmóc.Màycòndámkhócnữaà,đồngu.“Thậtthếsao,Trev,ôithậtbấtngờ!”,tôihétlên,“Đúnglàtinvui!Tốtquárồi!”

“Em thực sự nghĩ vậy sao?” Thấy anh tỏ ra thương hại, độtnhiênlòngtựtrọngcủatôitrỗidậy.

“Tấtnhiênrồi”,tôinóichắcnhưđinhđóngcột,“Emchỉ...chỉhơingạcnhiênmột chút thôi.Emkhôngbiết làhaingười có ý địnhnghiêmtúc.Chúcmừnganh!Côấyrấttuyệt”.

“Cảm ơn em, Chas”. Anh hơi cúi ra trước, hai khuỷu tay đặttrênmặtbàn.“Anhmuốnđếnnơiđểnóivớiemchuyệnnày”.

“Anh...anhcẩnthậnquá”.Anhlàđồtồi.“Thậtđấy,Trevor,cảmơnanh”.Tôinắmchặttaydướigầmbànvàcốnéncơngiận.“Bọnanhđãchọnngàychưa?”.Taitôiùđi,chẳngthểnghenổianhhàohứngbànchuyệnđámcướinữanhưng tôivẫnngherõgiọngnóitrong đầu. Thấy chưa, đồ ngu. Đã bảo đừng có mơ tưởng mà.Khôngthểtinđược.Giờmàmàykhóclàtaogiếtcảhaiđấy.

Người bồi bàn tênMario bê đồ ăn ra cho chúng tôi, đồ nguộikhai vị, rồi đến sa lát,mónbánhmỳngon tuyệt,mỳÝ sốt rượuvodkacũngthậttuyệthảo,tôicắmcúiănvàănđểkhôngphảinóigìthêm,mỉmcườivàgậtđầunhưmộtcáimáy.

“Anhcũnghơilolắngtrướckhinóivớiemchuyệnnày”.Trevor

Page 143: Vì Đó Là Anh

thúnhậnkhichúngtôidùngxongmónchính.

“Sao lại thế?”.Tôihỏi trong lúcvẫnnhồmnhoàmmiếngbánhthấmđầydầuôliu.

Đôimắtanhchùngxuống.“Embiếtđấy,vìchúngtađãtừng...hẹnhòlúccònởtrongtrường,anhthấynóivớiemvềchuyệnsắpđínhhônkhôngtiệnlắm,anhsợemsẽ...”

“Sẽ làmsao?”Anhđùađấyà, anhgiốngnhưanh trai emmàTrev.Tấtnhiênemsẽmừngchoanhrồi,thậtđấy,côấycóvẻlàngườitốt.

Trevorcườingượngnghịu,chưabaogiờtôi thấyghétanhnhưlúcnày.“Ừ,côấytuyệtlắm.Bọnanhcũngkhôngnghĩmọichuyệnlạidiễnranhanhthế...Dùsaothìcũngcảmơnem,Chastity”.Anhngừnglạimấygiâynhưmuốnnóithêmgìđó,nhưngrồilạichuyểnsangchuyệnhọchànhcủatôi.

Tôi vào toilet đúng lúc anh phục vụ Mario mang món trángmiệngtiramisura.Saukhinônhếtnhữngthứvừachovàobụngkhinãy,tôirửamặtvànhìnvàogương.“Đồngu”,tôirítlêngiọngđầycămphẫn.“Tộichưa,thậtngớngẩn,đồngungốc”.

Trevor và cô nàng Hayden Hoàn Hảo của anh chuyển tớiWashingtonkhi cô ta được nhận vàomột công ty luật danh giá.Trevlàmnhânviêncứuhộởđó,họmuamộtcănchungcưvàđịnhngày cưới. Thậtmay là năm đó cả hai không về nhà vào dịp lễGiángSinh,nếukhôngchắctôisẽkhôngchịunổinếuphảinhìnthấyanhquấnquítvớicôvợsắpcướimảnhmaiđó,chodùtôiđãquenvớiviệcxemTrevornhưmộtngườibạnbìnhthường.

Nhưngrồichuyệngìđóđãxảyramàtôicũngkhôngbiếtchínhxáclàchuyệngì.MattnóivớitôilàcônàngHaydenđómuốnchiataycònTrevlạimuốnníukéo.ChodùlàchuyệngìđinữathìcuốicùnganhcũngchuyểnvềEatonFalls,quaylạivớicôngviệcởđội

Page 144: Vì Đó Là Anh

cứuhỏavàkểtừđótrởđianhtrởnêntrầmtĩnhhơn.

Đólàcâuchuyệncủasáunămvềtrước.Kểtừđóđếnnaytheonhưtôibiếtthìanhchưacóthêmmốiquanhệnghiêmtúcnào,chodùphụnữ lúcnào cũngxếphàng chạy theoanh.Có lẽ anhvẫnchưaquênhẳnchuyệnvớiHayden,cólẽanhvẫncònnuốitiếccôta,cólẽcôtalàtìnhyêucủađờianh,cólẽanhvẫnnghĩtớicôtamỗikhiđêmvề,cólẽanhvẫnkhôngthôinghĩđếnviệcquaylạivớicôta,rằnghọsẽtiếptụcyêunhauvàlầnnàyhọsẽkhôngmắcsailầmnhưlúctrước.

Vàđúnglúcnàythìcôtatrởvề.

Page 145: Vì Đó Là Anh

P

Chương11

enelopegọitôivàophòngvàingàysaucuộcthichạy.Chỉcầnnghegiọnglàtôiđãbiếtchịmuốntôixemgiúpcóbệnhgìkhôngbởitrướcđóchịtỏrarấtvuimừngkhinghetôikểmìnhđangtheohọclớpnhânviêncứuhộ.“CóphảitôibịDDTMkhông?”,chịvừanóivừachỉvàophầnphíasauđầugối.

“DDTMlàgì?”.Tôivừahỏivừacúixuốngxemchỗchịchỉ.

“Dịdạngtĩnhmạch”,giọngchịđầyvẻlolắng.

“Hừm,trôngcóvẻnhưlàbịgiãntĩnhmạch,nếuýchịlàthế”,tôivừanóivừađứngdậy.“Cònchuyệngìnữakhông?”

“Tốinaycómộtlớpdạytựvệởbệnhviệntôimuốncôđếnđó.Tôi có ýnày”,Pen trở về chỗngồi và tiếp tục, “Chúng ta sẽ viếtchùmbàiNhữngngườianhhùngcủathịtrấnEatonFalls.Chúngtacóthểphỏngvấnanhchànghuấnluyệnviênđó,tênanhtalàRyangìđấy,tôicóghivàođâuđấythìphải.Anhtarấtquantâmđếnvấnđềbảovệphụnữvàmuốngiúphọtựbảovệmình”.Tôitrềmôixìmộttiếngrõto.“Đạiloạinhưvậy.Rồitiếpđóchúngtacó thể tiếp tụcvớinhững câu, chuyệnđiểnhìnhvềnhữngngườilính cứu hỏa hay cứu hộ, đội trưởng nhóm hướng đạo sinh, haynhữngngườichuyêngiảicứuvậtnuôi.Côthấysao?”

“Đượclắm,nghecóvẻhayđấy”.

“Chắcchắnloạtbàiđósẽgiúpbáobánchạyhơn.Lượngđộcgiảgầnđâycũngchưađếnnỗigiảmnhưngchắcchắnlàcũngchẳngtựdưngmàtănglênđược”.

“Vâng,mấychuyệnmôtípanhhùngkiểunàylúcnàocũnghút

Page 146: Vì Đó Là Anh

khách”.Tôithừanhận.“Cảmấytingiếtngườinữa”.

“Giađìnhcô có cả tángười trongngànhcứuhộphảikhông?”.Penvừanóivừangồithẳngngười lên.“Cóthểchúngta làmhẳnmộtchuyênđềvềhọ.ChẳnghạnnhưlàGiađìnhO’NeillcủathịtrấnEatonFalls,hayGiađìnhcủanhữnganhhùng,hay làBảnchấtanhhùngđãtrởthànhtruyềnthốnggiađình,Dòngmáuanhhùngcủamộtgiađình”.

Dòngmáu anh hùng không chảy trong tôi, tôi thầmnghĩ khinhớ lại chuyện củaKim trong cửahàngđồ chơi.Cảmgiáchãnhdiệnvàbựcbộiquenthuộclậptứcquaytrởlại.“Ừmnếunhưtôiviếtvềchínhgiađìnhmìnhthìkhôngđượckháchquanlắm”.

“Cũng đúng nhỉ. Được rồi, nếu chọn chủ đề đó tôi sẽ cửmộtphóngviêntựdoviếtbài.Nhưngcôsẽvẫnviếtchínhvềđềtàicứuhỏanhé,chọnaikhôngphảitronggiađìnhcôlàđược”.

“Thếthìđược”,tôiđáp.Thựcratôicũngthíchviếtvềđềtàinàybởinhữngngười línhcứuhỏaquảthậtrấtđángđượcvinhdanh,mặcdùphầnlớnthờigianhọtụtậpbuônchuyệnnhưmấybàgià.“Tôiđãnghĩramấyngườitiềmnăngcóthểchochúngtamộtvàicâuchuyệnhay.Vàcònnhiềumôtípanhhùngkhácmàchúngtacóthểkhaithác,khôngphảichỉcónhữngmôtípquenthuộcấy.Chúngtacóthểviếtvềnhữngngườihộlýchonhữngđứatrẻcầnchếđộchămsócđặcbiệt,haylàanhchàngtốtbụngtrêntrờirơixuống đã giúp cô thay lốp xe hôm trờimưa hôm trước. Cô thấysao?”

Penrấtthíchýtưởngđó,thếlàchúngtôithảoluậnthêmmộtlúcnữatrướckhitôitrởlạibànlàmviệc.AlancốtìnhngảngườivềphíaAngeiatrongkhicôchỉmuốntránhcàngxaanhcàngtốt,chỉcònthiếunướcđâmthủngváchngănbànlàmviệcnữathôi.“Ange,mìnhgặpcậumộtlátđượckhông?”.Tôigọi.

Page 147: Vì Đó Là Anh

“Mìnhquađây”, cônói to vàbướcnhanhquaAlanđi vềphíabàntôi.TôiđợivàigiâyđểAlantrởvềgócthờisựngheđiệnthoại.

“Mìnhkhôngcóchuyệngìđâu,chỉmuốncứubồgiúpcậuthôi.GiốngnhưkiểucậulàPippin,cònmìnhlàNobleđangcốhếtsứclừaBoromirvàgiếthếtlũngườiUruk-haiđểcứucậu[23]”.

“Haicôđúnglàhếtthuốcchữa”.Petechenvàokhitìnhcờnghethấycuộchộithoạicủachúngtôi.Nhưngchúngtôichẳngthèmđểýđếnanhta.

“Cảmơncô,Alan làmộtanhchàngtốt, chỉ cóđiều...”.Angelagiờmớilêntiếng.

“Mìnhhiểu,anhtakhônggiốngnhưAragorn”.

“AnhtathậmchícònchẳngbằngGimliýchứ”.Cômuốnnhắcđếnnhânvậtquỷlùntrongbộphimyêuthíchcủachúngtôi.

“Hôm nay cậu có muốn đi ăn trưa với mình không?”. Tôi đềxuất.

“Ừ,thìđi”,côtrảlờingaytắplự.

“Mộtgiờnhé?”

“Ok.Mìnhphảiquaylạibànlàmviệcđã.Mìnhđangcầnhoànthànhchuyênmụcvềcácbữaănsẵn”,nóirồiAngelangậpngừng.“Ừm,cònchuyệnnàynữa,Chastitynày”.

“Chuyệngìthế?”.Tôivừanóivừagõgõnhịptayxuốngghế.

“HômtrướcmìnhthấycậuởbuổihẹnhòmuasắmcủaHộiĐộcthân”.Côthầmthì,mặtđỏbừngtrôngthậtdễthương.

“Mìnhkhôngthíchphụnữđâu”,tôigạtđingaytắplự.

“Mìnhbiết!”

“Lúcấymìnhchỉmuốnrakhỏichỗđócàngnhanhcàngtốt”.

“Không”, cô lại tiếp. “Mình chỉmuốn hỏi liệu anh trai cậu cóđanghẹnhòvớiaikhông”.

Page 148: Vì Đó Là Anh

“Mattà?Không,anhýkhônghẹnhòvớiaiđâu”.Tôingồithẳngdậy.“Anhấyđượclắm.Cậugặpanhấychưa?”

“Mìnhmớigặpanhấy lầnđầuởbuổi tốihômđó,” côđỏmặt.“Hômtrướcmìnhcũngthoángthấyanhấyởcuộcthichạynữa”.

Tôikhựnglại.“Mattcóthamdựcáibuổimuasắmđóđâunhỉ?”.Rồióctôilóelên.“CậumuốnnóitớiTrevorà?”

“Anhchàngđãhônmámẹcậuấy.Anhchàngcómái tócnâu,cặpmắtsâuvànụcườirạngrỡ?”

Timtôinhưmuốnnhảyrangoàilồngngực.“AnhấylàTrevorMeade,anhấykhôngphảilàanhtraimình,màchỉlàmộtngườibạncủagiađìnhthôi”.

TrôngAngelatràntrềhivọng.“Ồthếà,thếliệucậucóbiếtanhấyđanghẹnhòvớiaikhông?”

Bảntínhtrẻcontrongtôilạitrỗidậy.Cậukhôngthểyêuanhấyđượcmìnhđãyêuanhấykểtừkhimìnhmườituổiđấy!VàlạicòncảcônàngHaydenHoànHảonữa.Tôicũngchưabiếtnếucógìtiếntriểngiữahọhaykhông.“Ừmmìnhcũngkhôngchắc,nhưngmìnhđoánbâygiờanhấychưacóaiđâu,Angeạ”.Côcắnmôivàmỉmcười,khiếntimtôilạicàngthắtlạihơnnữa.“Cócầnmìnhhỏithămgiúpcậukhông?”

“Thếthìtốtquá.Anhấyrấttuyệt,ýmìnhlàchỉcầnnhìnanhấythôimìnhđã...Cậuhiểucáicảmgiácxốnxanglànhưthếnàomà”.

“Mìnhbiết”,tôigiảbộcười.“Anhấyrất...thuhút”.ChẳngcólýdogìmàtôikhônggiúpAngelacả.Trevorvàtôilàbạntốttrongsuốtbaonhiêunămtrời rồi.Vàngườiphụnữmàanh từngyêu,ngườiđã làm trái timanh tannát, lạimớiquay trở lạiđây.Nóithật lòng thì tôi thàđểTrevorhẹnhòvớiAngela cònhơn là vớiHaydenHoànHảo.ÍtnhấtlàvìtôicòncócảmtìnhvớiAngela.

Page 149: Vì Đó Là Anh

Đúnglúcđóthìmộttiếngthethécấtlênxóatanbầukhôngkhíyênắngtrongvănphòng.“Ôi,TeddyBear,anhyêu”.Lucialàmbộđỏngđảnhvớianhchồngsắpcướivừamớibướcvàocửa.

“HômnayTeddyvàtôihẹngặpnhữngngườiphụcvụtiệccưới”,LuciahãnhdiệnthôngbáonhưthểcôtavừađoạtgiảiPulitzer[24].

“Chúchaingườivuivẻ”,tôicốlàmravẻthânthiện.

“Chỉmườisáuthángnữalàđếnđámcướirồimàchúngtôicònbaonhiêuviệcphảilàm.Trờiơi,côkhôngbiếtđâuChastity,nhưkiểuphảilàmthêmmộtcôngviệcnữaấy”.

“Tôihiểu”, giọng tôi lạnh tanh. “Haingười đínhhônđược baolâurồi?”

“Bốnnămbảytháng”,Teddytrả lờingaytắptự. “Chúngtađithôinào,conbồcâubénhỏcủaanh”.AnhtaquaysangLuciagiúpcôsửalạicổáovànémvềphíatôimộtnụcườigiảtạo.AnhtacókiểuphátâmchữSnhưđangrítlênvậy.“Chúngtakhôngthểđểhọ chờ lâu được, xong anh còn phải quay về chỗ làm gặp các cổđôngnữa.”

“TeddyBearlàphóchủtịchcủacôngtyđấy”,Luciavẫntiếptụckhoekhoang.

“Tôibiếtrồi.Chúcmừnghaingười”.Tôiđáp.

“Chàomọingười,chúngtôiphảiđiđây.”Luciaưỡnngực,õngẹorờikhỏiphòng,anhchàngTeddyBearcủacôtalẽođẻotheosau.

“Anh chàng đómà không bị đồng tính thì tôi phải là GeorgeClooney”, Pete lên tiếng. Tôi khẽ nhăn mặt nhưng không thểkhôngđồngýlàanhtanóiđúng.

Cuốingày,tôivềnhàănqualoabữatốichokịpgiờđếnlớptựvệ.Tôivừacắnmiếngpizzalạnhngắtđểthừatừtốiquavừatranhthủlướtmạngtrêntrange.Commitment.Mẹtôiđãcónămmươichínngườitrảlời.Năm-mươi-chín.CòntôithìcómỗianhMatt.

Page 150: Vì Đó Là Anh

Chà,cóthưthậtnày.Tôiđểmiếngpizzasangbêncạnhvànhấpchuộtđọcthư.

“GửiCôHàngXómDễThương,

Chúngtacóthểgặpnhauđượckhông,tôiđãxemquaảnhcủacôvàthấycôcóvẻcũngkhádễthương”.

Tôiquyếtđịnhbỏquachitiếtbứcthưquácụtlủnvàngắngọnđể dò chuột xemhồ sơ anh ta.Hừm, trông cũng được. Sở thích:bóngchày,trượtpatinvàđiănhàng.Cũngkhôngtệ.Bathứquantrọngnhất trênđời:mèo,mẹ,RedSox[25].Thôiquênđinhé,anhbạn.CứcholàtôicóthểchấpnhậnđượcviệcanhtalàfanhâmmộcủađộiBoston(vớiđiềukiệnđộiRedSoxphảihứakhôngbaogiờđánhbạiđộiYankeescủatôi),thìtôicũngkhôngthểsốngcùngmẹanhtavàconmèocủaanhtađược.

Tôi với tay định lấy thêm pizza nhưng chẳng cònmiếng nào.Buttercupgụcxuốngcạnhbàngiảbộđangngủnhưngvẫnkhônggiấuđược tiếng ợ đầy thỏamãn. “Xấuhổ chưa”, tôi vừanói vừagiẫmnhẹlênđầunó.Đuôinóquẫyquẫytrênsàn.

MộtgiờsautôigặpAngelaởYMCA,côấyđãđồngýđicùngtôi.Elainakhôngđiđượcvìbịcháutôiquầnchotơitảsuốtcảngàyvàtốinay côấy chỉmuốnởnhànghỉngơiuống rượu.Tôiđể lại lờinhắnchongườihuấnluyệnviên,tựgiớithiệulàphóngviênbáovàngỏýmuốngặpanhtamộtlátsaugiờhọc.

“Chàoconyêu!”

“Mẹ!Mẹlàmgìởđâythếnày?”.Tôinhìnmẹvớiánhmắtdòhỏi.

“Bốconbắtmẹđiđấy”,mẹgiảithích.“Bốconnóinếumẹcóýđịnhhẹnhòvớimấytênđiênrồ,quỷquáihaybiếntháigìđóthìmẹ cần phải học cách tự vệ. Chào cháu, bác là Betty, mẹ củaChastity”.

“Cháuchàobác”.Angelanhẹnhàngđáp.

Page 151: Vì Đó Là Anh

“Bốbắtmẹđếnthậtà?”.Tôivừanóivừacởichiếcáokhoáccủatuyển Binghamton, bên trong tôi mặc một chiếc áo phông kháctrongbộsưutậpChúatểcủanhữngchiếcnhẫn.

“Thật chứ sao. Ông ấy lomẹmà cómệnh hệ gì thì không cóngườinấucơmchoôngấythôimà”.

“Khôngphảibốchỉcầnmẹđểnấucơmđâumẹà”,tôicốnóiđỡchobố.

“Bố Chastity và bác đã chia tay rồi”. Mẹ tôi giải thích vớiAngela.“BốconrấtcaynghiệtChastityạ.Conyêunày,hômtrướcmẹđãcómộtbuổitốirấtvuivẻvớimộtngườiđànôngtênHarry.Ông ấy có vẻ khá dễ chịu, có khi lần này mẹ sẽ tính chuyệnnghiêmtúc”.

Angelaquaysangtôinhìndòhỏirồigiảvờcúixuốngbuộc lạidâygiày.

“Thậtthếhảmẹ,thếthìtốtquá”,tôinóidối.

Phòngthểchấttoànphụnữtrẻmàtheotôiquansátphầnlớnđềulànhữngcôgáixinhđẹp.Tôithấyhơingượngngùngvìcáiáokhoáccũmèmvàđôigiàythểthaosờnráchtrongkhibọnhọđềumặc những bộ đồ thể thao điệu đà. Mấy cái quần thể thao dễthươngcósọcdọcbênhông,nhữngcáiáokhoácthểthaongắncũncỡnkhoevòngeoconkiếncũngdễthươngkhôngkém.Tôicònđếmđượckhakhángườiđánhphấntôsontrongphòngnàynữakia.

Cánhcửabậtmở,huấnluyệnviênbướcvào.Tôisữngngườivìkinhngạc.

LàanhchàngNewYorkTimes.

Nhìnthấyanhlàtôichẳngcònnhớnổimìnhđịnhnóigìnữa.Anhấyđangởđây,anhchàngNewYorkTimesđangởđây.Hóarangườiđànôngmàbấylâunaytôitơtưởngchínhlàhuấnluyệnviêncủalớphọcnày!

Page 152: Vì Đó Là Anh

Tôithầmthánphụctrongđầu.Anhấycómáitócxoănnhẹmàuvàng sậm,dài vừađủđể trôngphong trầnmàkhôngquánhếchnhác.Anhấymặcmộtbộđồkarateđen,đểlộmộtkhoảngngựcđủđểtôicóthểnhìnthấylàndalấplánhcủaanh.Ướcgìtôiđượcmộtlầnchạmtayvàobộngựcđó.

“Áichà!”,Angelathìthào,mặtcôcũngđỏrựnglên.

“Trờiơi”,tôithởhắt.

“Chàocác côgái”.Nhìnanhmỉmcười, tôi cảmthấy lâng lângnhưđangbay.Tayanhđặtgầnthắtlưng,vàtrongmộtgiâytôicứnghĩanhsắpcởiáođếnnơi.Cởiđi,cởiđi,làmơn!Cảmgiácthèmmuốn bỗng nhiên trỗi dậy trong tôi. Nhưng không, tất nhiên làkhông, anh chỉ đang thắt lại cái đai thôi. Sao cũng được, tôi sẽnhảybổ vàoanhmất. “Tên tôi làRyanDarling, võ sưkarate tứđẳngđaiđenvàlàbácsĩngoạikhoa”.Ôitrờiđấtơi.“Phảinóirằngtôirấttiếckhiphảilàngườiđầutiênnhìnthấynhữngvếtthươngkhimộtngườiphụnữbịtấncông”.

Mẹ tôi khe khẽ bĩumôi nhưng tôi cũng chẳng bận tâm vì đãhoàntoàntrúngphảibùamêthuốclúcủaRyan,tôichỉmuốnđớplấytừnglờianhnói.Nhìnemđi,tôithầmước.Anhkhôngnhìntôimàvẫntiếptụcbàigiảng.Đánglẽphảitậptrungngheanhnóiđểcònviếtbàinhưngtaitôiđãùđitrướcvẻđẹpchếtngườicủaanh,tôikhôngcònngheđượcgìnữa.Khôngsao,thểnàosauđótôicũngnhớđược cáigì cầnnhớ,đấy làmánh lới của tôi.Anhdi chuyểnthậtnhẹnhàng,vừađivềphíacáchọcviênvừatiếptụcgiảnggiảivềsựcầnthiếtcủaviệctựvệđốivớiphụnữ.

Ryanvỗtaylàmtôichoàngtỉnhcơnmơmàng.“Đượcrồi,chúngtabắtđầuthôi.Mọingườibắtcặpvớinhauđểtậpđôinhé.Chúngta sẽ bắt đầuvới vài thếđứng cùngnhữngđộng tác cơ bảnnhưkhóavàđấm”.

Page 153: Vì Đó Là Anh

Khóavàđấmlàmộttrongnhữngbàihọcđầutiêntôihọctrongđời.ChúngtôixếpthànhhàngvàtậptheođộngtáccủaanhchànghuấnluyệnviênquyếnrũnhưvịthầnAdonistrongthầnthoạiHyLạp.Khôngcógìkhókhănđểnhậnratôilàhọcsinhgiỏinhấtởđây.Tôitựhàoquaysanggiúpngườiphụnữđứngcạnhsửalạitưthếchochuẩn.Đánhnhauvới lũcon trai chính làsở trườngcủatôi.Cũngcókhivìlýdonàymàmấygãbạntraitrướcđãchiataytôi cũng nên, nhưng cũng chẳng sao. Tôi sửa lại nắm đấm choAngela,ngóntaycáicủacôcứchìacảra,đúnglàcônàngyếuđuối,tôithựchiệnlạiđộngtáckhóangườimộtcáchmạnhmẽ.

Cóthểtôikhôngphảicôgáixinhđẹpnhấtởđây,cũngkhôngphải cô gáimảnhmai nhất hay cô gái khoe cặpmông đẹp nhấttrong cái quần thể thao sành điệu, nhưng rõ là tôi rất có khiếutrongviệcluyệntập.Ryanđứngphíacuốilớpsửađộngtácchomẹtôivàmộtvàingườiphụnữkhác.Giọnganhkhiếntôikhôngkhỏichúý.“Đúngrồi,tốtlắmBetty.Tuyệt.Haichândạngramộtchútnữa”.Trờiơi,anhmànóithếvớitôithìchắcchắntôisẽquậtanhrasànvàquầnanhtơitả,mặckệcảlớpcóquantâmhaykhông.Bêntrongtôilạitrỗidậycảmgiácthèmmuốn.

Chúngtôichuyểnsangphầntấncôngđiểmyếu,tôisửngsốtkhithấymộtsốngườitựvệbằngcáchđánhvàongựchayvaicủakẻtấncôngthayvìnhắmđếnbộphậnnhạycảmnhấttrênngườihắntahayítnhấtlàyếthầucủahắn.Angelagiữmiếngđệmtậpđểtôithựchànhtrước.Chuyệnnhỏnhưconthỏ,tôicóthểtốtnghiệplớpnàytừnămtámtuổi.DùsaotôivẫnbắtchướcđộngtáccủaRyancựckỳchínhxác,tôiđấmvàotấmđệmmạnhhơntấtcảmọingườitrongphòngvàlàmchoAngelaphảilùimấybước.ChắcchắnbácsĩphẫuthuậtkiêmvõsưđaiđenRyanDarlingkhôngthểkhôngchúýđếnkhảnăngvượttrộicủatôitrongchuyệnđấmđánày.

Nhưng thật không may là chiến lược của tôi không mấy tác

Page 154: Vì Đó Là Anh

dụng.Ryanchỉchúýtớinhữngngườiloayhoayvớiđộngtácvàđikhắp các hàng để sửa nắm đấmnày hay thực hiện lại động táckhóangườikia.Vì tôi tỏ raquá thành thạovớiviệcđấmđánênanhhoàntoànbỏquatôi.

“Đượcrồi”,Ryanlêntiếngsaunửatiếngsauđó.Mộtvàicôgáiyếuđuối, trongđó có cảAngela,đangđầmđìamồhôi. “Cácbạnhọcnhanhlắm,bâygiờchúngtasẽchuyểnsangphầngìđónặnghơn một chút nhé Brittany, cô giúp tôi một tay được không”.Brittany tiến lên phía trước, con bé chưa qua tuổi haimươi, tócvànghoeóngmượtnhưtấmvảirèm,môitôsonbóngnhẫy,miệngcườikhúckhíchlàmbộlàmtịchynhưcáivẻngoài.

“Đượcrồi,cảmơncô”.Ryantiếptục.“Độngtáctiếptheosẽdùngtrong trườnghợp cóai đó xôngvào cácbạn.Cácbạn sẽ túm lấycánhtaycủakẻ tấncông,kéovềphíamình,dùngchínhsứccủahắntađểđốiphólạihắn.Sauđócácbạnchỉviệckéotayhắntaxuốngvà...Ầm,kẻtấncôngsẽngãbổnhàorađất”.Anhdiễntảđộngtácthậtchậm.“Túmtay...kéo...vậtra…Cácbạnthấyrấtđơngiảnphảikhông?.AnhvừanóivừatúmlấytayBrittanyvàthựchiệnđộngtácmộtlầnnữa,tấtnhiênlàkhôngcóphầnvậtcôtarađất.MặtBrittanyrạngngờivàcô ta túmchặt lấy tayRyannhưthểanhđangkéocôtatừđốngnhamthạchlênvậy.“Túm...kéo...vật.Đượcrồi,cảlớpcùngthửnhé.Mọingườicùngtậptheocặpđi,aimuốnlêntrướcnào”.

TôiphấnkhíchquaysangAngela.“Đừngđánhtớ,Chastity”,côthầmthì,mắthấpháyliêntục.

“Mìnhkhôngđánhcậuđâu”, tôiđáp. “Cậu thử tấncôngmìnhđi”.

Mộtvàingườiđãbắtđầuxôngvàobạntập,trongđócócảmẹtôi,trongvaikẻtấncôngdễthương.Khôngaibịvậtrasàn,mặcdùcómộtcôgáitrẻloạngchoạngsuýtngã.Đâychínhlàcơhộiđể

Page 155: Vì Đó Là Anh

tôitỏasáng,nhưngAngelataychânvẫnrunrẩyvàthayđổitưthếliêntục.

“Thửđinào”,tôibắtđầuthấykhóchịu.“Khôngsaođâu”.

Cônhănmặt,nhắmtịtmắtlạivàlaovàotôi.Tôitúmtay,kéovàvật.

Angelanhàomộtvòngtrênkhôngvàngãphịchxuốngsànnhà.Côthởhổnhển.

“Chết!Cậucósaokhông?Mìnhrấtxinlỗi,Ange”.Thậtlòngtôikhôngnghĩcôấynhẹđếnthế.Tôiđỏmặtvìxấuhổvàcảmthấytộilỗi.Tôiđưataylênchemiệng,côấyvẫnnằmdó.“Ange,mìnhthựclòngrấtxinlỗi!”

Angelasửalạicáikínhbịlệchvànháymắtvớitôi.

“Giỏilắm”.Ryanđếnbêntôitừlúcnào,anhcúixuốngvàgiúpAngelađứngdậy.Côphủiphủilưngvànhìntôicóvẻtráchmóc.

“Mìnhrấtxinlỗi”,tôithìthào.

“Côcósaokhông?”.RyanhỏiAngela.

Côgậtđầuvàmỉmcười trôngđếntộinghiệp. “Côbạntôiđâybiếtrõcôấykhỏeđếnmứcnào”,cônói.

“Mìnhxinlỗi”,tôichẳngbiếtnóigìthêm.

RyanDarlingquaysangtôi.“Côtêngì?”.Anhhỏi.“Côcóvẻcókhiếuvớimônnàyđấy.”

“Thựcralàvìtôicóđếnbốnônganhtrai”.Tôilẩmbẩmrồicười,“Xinchào,tôilàChastityO’Neill”.Đếngiờanhmớithèmđểýđếntôi,tôichợtnghĩranhưngrồicũngnhanhchóngthathứchoanh.KhungngườianhđẹphơncảcácvịthầnHyLạp,cònđôimắtthìtrongvắt xanh thẳmnhư cặpmắt củaDerekJeter.Ôi trời ơi làtrời,saotrênđờilạicóngườiđẹptraiđếnvậy.

Anhquaysangnhìntôicóvẻnhưmuốnnóigìđó,làmchântôi

Page 156: Vì Đó Là Anh

sướng run lên. “Cô ở bên tòa soạn đúng không?”. Anh hỏi nhẹnhàng.Ôichao, cáigiọng trầmấmđókhôngbiếtsẽhay thếnàonếunhưanhnói:Chastity,anhđãtìmkiếmemsuốtbấylâunay.

“Vâng”,tôiquángâyngấtvìsungsướngnênchẳngnghĩrađượctừnàohayhơnđểđáplại.

“Giỏilắm”.Tôisướngrunngườikhithấyanhcườivớimình,rồisauđóanhquaysangnóivớicảlớp,“CôChastityđâyđãthựchiệnmộtđộngtáchoànhảo!”,rồianhtiếp,“Chastitynày,saocôkhônglêntrênnàyvớitôinhỉ?Chúngtacóthểcùngthựchiệnđộngtáctựvệkhibịkẹpcổ”.

Anhnắm lấy tay tôi - tôingừng thởmấtmấygiây.Chas, tậnhưởnggiâyphútnàyđi-bàntayấmáp,mạnhmẽ,khéoléocủavịbácsĩphẫuthuậtđangnắmlấytaytôivàdắttôiđilêntrướclớp.Cáccôgáinhìntôiđầyghentịcòntôichỉcườilạikhiêmtốn(tôihivọng thế, nhưng thực ra trong bụng thì vui sướng như thể khiAttilaRợHungđánhchiếmChâuÂuvậy.Cứghentịđi,hỡinhữngcônàngmảnhmaikia!).

Nhữngchuyệnnhưthếnàythườngkhôngxảyravớitôi,ýtôilàngoàiTrevorcũngcónhiềungườikhácđểýđếntôi,nhưngaimàtínhđếnnhữnganhchàngchỉđángxáchdépchoDerekJetervàAragornchứ.VìthếđượcRyanNewYorkTimesnắmtayđúnglàmộtkỳtíchvớitôi,kểcảchodùsauđóanhcóbópchếttôicũngđược.NếukhôngtínhđếnmốitìnhđơnphươngvôvọngvớiTrevorthì có lẽ tôi chưa bao giờ có cảm xúcmãnh liệt đến thế vớimộtngườiđànông.

“Tốtlắm,Chastity”,Ryannóikhẽ.Anhcẩnthậnvànhẹnhàngvòngtayquacổtôirồivénmấysợitóctrướcmặttôi.Khôngbiếtcóphải tôi tưởng tượng ra không, nhưng hình như đôi mắt xanhthămthẳmcủaRyancómộtmalựcghêgớmkhiếntôikhôngthểrờimắtkhỏinó.Mặt tôinóngbừng,ngực tôi căngnởnhưmuốn

Page 157: Vì Đó Là Anh

bungvỡ.Khôngcầnbiếtchúngtôichuẩnbịlàmgì,tôinhấtđịnhphảithựchiệnnóthậthoànhảo.TôimuốnRyanDarlingtựhàovềtôi,ngưỡngmộtôi,phảilòngtôilấytôilàmvợ,sinhconcùngtôi,haychíítthìcũngxinsốđiệnthoạicủatôi.

“Đượcrồi”,Ryanquayranhìncảlớp.Trờiơi!Nhìnhaigòmáấykìa!Từvịtrícủamình,tôicóthểthoảimáingắmanhnhữnggócđộtuyệtđẹpvàtôinhậnralôngmicủaanhdàivàcongvútđếnnhườngnào.Khôngthểtinđược.“Nếubịkẹpcổnhưthếnày,cácbạnphải xử lý thậtnhanh,mộtkhi các bạnkhông thể thởđượcnữathìcókhángcựcũngvôích.Chastity,côcòntrẻ,thânhìnhcôrất rắn chắc, và rõ là cô rất khỏemạnh”, anh vừa nói vừa nhìnxuống(vâng,nhìnxuống,lầnđầutiêncóngườicaohơntôi).Tôicốgắngkhôngđểlộniềmvuisướngvàtựhào.

Tôimỉmcười.Trẻ,rắnchắc,khỏemạnh.Tôinhưnuốttừnglờianhnói!Hơnthếnữatôi cònđangtậnhưởngcảmnhậnkhianhđặt tay lênvai tôi,ngaychỗxươngquaixanhtrongkhianhvẫntiếptụcgiảngvềdángđimạnhmẽ,ánhmắtmạnhmẽ,vânvânvàmâymây.Tôichẳngcònnghethấygìnữa.Tấtcảnhữnggìtôicảmthấylúcnàylàhơiấmtừđôitayanh,hơiấmtừtừlanratỏanhưdòngmậtongấmnóngđangchảykhắpngườitôivàđểchomìnhmặcsứctưởngtượng:anhđangvuốtvecánhtaytôi,hơiấmtrênda thịt tôi, anh kéo tôi áp sát vào ngực mình, miệng anh cúixuống...

Độtnhiêntôinhậnracổhọngmìnhđangbịnghiếnchặt,khôngphải làbị thít lại,mà làbịnghiếnchặt, trong lúc chưakịpđịnhthầnthìchântôiđãlêngối,rấtmạnh.

Ryanquỵxuốngnhưbòtótngãquỵtrênsànđấu.Cổhọngtôitrở lại bình thường, nhưng người đàn ông mà tôi toan lấy làmchồngđanglănlộntrênsàn,tayliêntụccàocàotấmthảm,vìcóvẻnhưtôivừalấyđicơhộilàmbốcủaanh.

Page 158: Vì Đó Là Anh
Page 159: Vì Đó Là Anh

“C

Chương12

ongáitôiđãđáđítmộtanhchàngvõsưđaiđenđấy!”.BốhãnhdiệnkểchotấtcảmọingườikhichúngtôigặpnhauởquánEmo’s buổi tối ngày hôm sau. Lúc đó là giờ giảm giá nên cả tángườiđangcómặtởđó,batrênbốnônganhtôi,mộthaingườianhhọgìđấy,vàcảTrevor,ngườiđangmảinóichuyệnvớicôbồibànlẳnglơLinsey,cũngcómặt.

“Làchỗấycủaanhtađấychứ”.TôilẩmbẩmtrongkhinhấplycocktailScorpion.ĐếnmứctôilạiphảiuốngScorpythìbạnbiếtlàhaimươitưgiờquakhủngkhiếpnhưthếnàorồiđấy.

LúcRyanngãxuống,cảlớpnhàođếnbênanh,họgạttôisangmộtbênkhôngthươngtiếcđểsơcứuchoanh.Ngoạitrừviệcluônmiệng xin lỗi khi anh bước tập tễnh ra xe, tôi chẳng biết nói gìhơn.Tệhơnnữalàtôicònchưakịpphỏngvấnanhđểviếtbàivàđành chữa cháy bằng bài báo về sự ảnh hưởng của JamesFennimoreCooperđếnnềnvănhọcđươngđại.Tôiđoánmayrathìđượcbabốnngườiđọcbàibáođó.

Tôinhấpthêmmộtngụmrượuvànhìnvuvơrachỗquánbar,tôi lấy tay viếtmấy chữ cái viết tắt tênmình lên bàn, bụng dạchẳngcòntâmtrínàomàđểđếnkhôngkhínáonhiệtcủagiờgiảmgiá.Tôibuồnrầunghĩvềnhữngngàythángảmđạmlủithủimộtmìnhsắptới.Cảngàymaitôisẽphảiđếnlễhộihoađểviếtbài,rồitốivềsửabàichochuyênmụccủasốtới.Cáilòsưởitrongbếpđếnlúcphảisửarồi,Buttercupcũngcầnphảiđitắm.ThứSáutôiphảiqua nhà Lucky và Tara để quản lý lũ nhóc nghịch như quỷ sứtrongkhibốmẹchúngthảnhthơiđidulịchởSaratoga.Viễncảnh

Page 160: Vì Đó Là Anh

cuốituầnlãngmạncủatôilànhưthếđấy.

Tôithởdàivànhétmộtđốngbimbimvàomồm.RyanDarling,anhchàngNewYorkTimes,anhchàngbácsĩsánggiáđãcóthểlàhivọngcủatôi.Trongmộtkhoảnhkhắcngắnngủi,tôibiếtlàanhcóđểýđếntôi.Tôicảmnhậnđượcđiềuđó.Anhngắmtôimộtlượtvàcóvẻthíchtôi.Tấtnhiênlàchỉchođếnkhitôiđávàobộphậnđànôngcủaanhkhôngthươngtiếc.

Nóithậtthìmọichuyệncũngcóphảilàbấtngờlắmđâu.Ýtôilàanhđangkẹpcổtôi,còntôithìvừamớiquậtAngelaxuốngsànvàcũngđãthúnhậnlàthườngxuyênphảichiếnđấuvớibốnônganhtrai,Ryancũngcònkhentôirấtkhỏevàthựchiệnđộngtácquậtngười rất đẹp cơmà.Theo lờimẹ tôi vàAngela (người bạnthânthiếtcủatôikể từtainạnđó),đáng lẽ tôiphảiđưatay lêntrên hay xuống dưới gì đó (tôi có nghe đâumà biết) để phá thếkhóa gọng kìm. Đáng lẽ tôi không được dùng chân hay gì hết.Nhưngđâylàlớphọctựvệchophụnữcơmà,chẳngphảithứđầutiênmàngườitadạychúngtôi là ‘Cứnhắmvàohánganhta,đáthậtmạnhvàođấy’.Hìnhnhưtôicòncóhẳnmộtcáiáoghidòngchữnhưvậythìphải.

“Kểchobọnanhxemnào”,anhJackbướcđếnbêncạnhtôi.

“Anhthôiđi”,tôilầmbầm.TronglúcđóPaulvẫnhuýtsáotheogiaiđiệubàiTheNutcracker[26].

“Kểđi,chuyệnhuyềnthoạithếcơmà”,Santochêmvào.

“AnhcómuốnlànạnnhântiếptheokhônghảSanto?”.Tôiquặclại

“Đấy là cái cáchđểnónổi bật giữađámđôngđấymà”.Markchâmchọc,nhưngnhữnggìanhnóiđauđớnthaylạichẳngcógìsai.“Nóthíchđánhngấtngườitarồimớilôivềổ”.

Mọingườiđều cườiphá lên, chỉ cóTrevor làđứngngoài cuộc,

Page 161: Vì Đó Là Anh

nhưnglúcnàytôicũngchẳngcòntâmtríđâumàđểýđếnanh.

“Phải rồi, còn anh thì là chuyên gia tâm lý phụ nữ mà phảikhôngMark?”Tôiđáptrả.“Anhvẫntứcvìthuaemởcuộcđuachứgì”.

“EmcóphảiphụnữđâuChas.Emgiốngnhưmấygãvậnđộngviênnamcôđơnếvợấy”.Anhhằnhọc.

“Mark,anhcómuốnemkểchomọingườivềchuyệnanhtừngnói với em làPatrickSwayzenóngbỏnghơnLukePerrykhông?Không,đúngkhông?Thếthìngậmmồmlại”.

LũđànôngnhanhchóngchuyểnsangđềtàimớivàMarksẽcònphảibịtrêuchọcvềmấychuyệnđồngtínhđótrongmộtthờigiandài,nhưngtôisẽchẳngxótthươngchoanhđâu.TốiquaanhđếnnhàElainarồi lạigâysựvề chuyệnphânchia tài sản,anhquátmắngElaina,nổigiậnvớiDylanvàtrướckhiđicònđóngsầmcửathậtmạnhđếnmứccửasổnứtmộtmảng.Đúnglàđồtồi.

“Tuầnnàymẹconđãhẹnhòbalầnrồiđấy”.Bốthầmthìbằnggiọng giận dữ. “Mẹ con phải thôi ngay đi. Chuyện này thật ngớngẩn,cònchưakể...”

“Bố cũng thôiđi.Bốkhôngnghengười tanóiđừng lôi con cáivàochuyệnlyhôncủachamẹà?Bốcóthểnóichuyệngìkhácvớiconngoài chuyệnhẹnhòcủamẹvàchuyệnconđávàochỗhiểmcủađànôngđượckhông?Đượckhôngbố?”

Bốđịnhnóigìđónhưngrồiôngnghĩlạivàquaysangđámlâunhâucủaông.

Tôicũngkhôngtráchgìôngcả.Chếttiệt,đánglẽtốinaytôinênởnhàxemôngtrùmTonySoprano[27]dầnchếtthằngchanàođómới phải. Ít nhất tôi còn có Buttercup, tôi sẽ ăn liền ba thanhSnickerstotổchảngmớivácvềtừsiêuthịCostcotuầntrước.Cókhitôisẽvềnhà,lấytúikẹoSnickersvàdắtconchóyêuquýsang

Page 162: Vì Đó Là Anh

nhàElaina,chúngtôisẽcùngvuivẻngồixemTonySopranochothằngchanàođómộttrậnnhừtử.

TôiuốngcạnlyScorpy,giờthìtôiđãbiếtlàmìnhchỉuốngđượcmặtcốcthôi,rồiloạngchoạngrờikhỏighếchuẩnbịravề.Trevorbỗng ở đâu xuất hiệnngay trướcmặt tôi. “Chào em,Chas”, anhnói.

“Anhmuốngì?”.Tôilàubàu,bâygiờtôithựcsựkhôngmuốnnóichuyệnvớiainữa,đặcbiệtlàngườiđànôngđangđứngtrướcmặt.

“Anhchỉmuốnnói làanhrấttiếcvềvụ,ừm,tainạncủaem”.Anhmỉmcười.

Timtôinhóilên,cảmgiáckhóchịulạiùavề.“Saophảitiếc?Emđánhngãđượccảmộtvõsưđaiđen.Emtựhàolắmchứtiếcrẻgì”.Tôinhìnraphíasauanh,bốtôiđangnémphitiêuvớiJackởđằngxacònLuckyđangchơibidavớiSantovàJake,Markthìđanggọithêmmộtlyjameson’s.Ngoàitôira,cảnhómchẳngcònailàphụnữ.Tộinghiệp,Chastityà,họlạiquênmấtmàylàphụnữrồi.

“Trevor,biacủaanhđây”.LindseylẳnglơđặtcốcbiaxuốngbànvàkhôngquênxốclạicáiáongựctrướcmặtTrevor.“Anhcócầngìnữakhông?”

Mắttôinhìntheocôta.“Không,cảmơncô,Linds”.Trevorđáp.“Gặpemsaunhé”.Cônàng lẳng lơ trướckhingúngnguẩybỏđicònưửthêmmấytiếng.Vàtấtnhiên,Trevorkhôngrờimắtkhỏicôta.

Buổi tối của tôi sẵn đã bị pháhỏnghoàn toàn, chỉ toàn buồnchán,bựcdọcvàkhôngcóvẻgìlàsẽkháhơn,nêntôiquyếtđịnhlàmtớiluôn.“Trevornày,cóphảianhquaylạivớiHaydenkhôngđấy?”

Anhkinhngạc.“Không...không.Anhchỉtìnhcờgặpcôấyởbữahômtrướcthôi.Nhưngđúnglàcôấychuyểnvềthịtrấnthật,giờ

Page 163: Vì Đó Là Anh

côấysốngởAlbany.”

Chếttiệt.“Tứclàhaingườikhôngquaylạivớinhauhả?”

Anhlắcđầu.

“Chuyện là thế này, em có một cô bạn đồng nghiệp rất dễthương.Anhmuốnemgiớithiệucôấychoanhkhông?”

Trevortrợnmắthỏi.“Emnóigìcơ?”

“Anh cómuốnhẹnhòvớiAngela, biên tậpviênphụ tráchẩmthựccủatòasoạnemkhông?Côấycóvẻthíchanhđấy”.

Trevngầnngừvàigiâyrồimớinóitiếp.“EmcósaokhôngđấyChas?”

Tôi nhìn lên. “Trời ơi, chỉ cần trả lời anh cómuốnhaykhôngthôi”.Anhđứnggầnđếnmứctôicònngửithấythoangthoảngmùixà phòng trên người anh và thấy rõ là anh chưa cạo râu. Nếunhíchgầnanh thêmmột chútnữa thôi là tôi có thể cọmámìnhvàomáanhrồirúcđầuvàocổanhvàhônlênđó.Tiếcthật.“Saođây?”.Tôihỏilại.

“Ừ, sao cũngđược,Chastity ạ”.Anh chậmrãi đápvàkhẽ caumày.

“Tuyệtlắm,emsẽgửichoanhtêntuổivàsốđiệnthoạicủacôấy.Thôiemphảiđiđây,chắcgiờnàyButtercupnhớemlắmrồi.”TôirờikhỏichiếcghếvàbướcquaTrevor,nãygiờanhvẫnngồiimkhôngnhúcnhích.

“Chastity?”.Giọngaiđólạigọi.

Tôiquayđầulạivàthanphiền,“Cáiquáigìnữađây?”

LàRyanDarling,anhchàngbị lêngốihômtrước.Mặt tôi cắtkhông còngiọtmáu,mãimớiấpúngđược thànhcâu. “Ch.. chàoanh.Anhđỡđauchưa?”

“Vẫncònhơiđaumộtchút”.Anhthúnhận.Tôikhẽnhănmặt.

Page 164: Vì Đó Là Anh

Trevor vẫn đang nhìn chúng tôi. “Chào anh, tôi là TrevorMeade”.

“RyanDarling,rấtvuiđượcgặpanh”.

“Anhlàmviệcởbệnhviệnphảikhông?”.Trevorlạihỏi.

“Vâng,tôilàbácsĩkhoangoại”.Ryanđáp.

“Còn tôi làm cho đội cứu hộ của Sở Cứu hỏa thị trấn EatonFalls”,Trevornói.

“Thếàchàoanh.”Ryanlịchsựđáplạivàkhôngnóigìthêm.TôicóthểđoánchắclàanhcũngkhôngnhớraTrevor.Ừthìđúnglàbácsĩtrongmọitrườnghợpnêntậptrungvàobệnhnhânhơnlàquantâmđếnnhữngthứkhác,ítralàtôihivọngthế.NhưngdùsaothìtôicũngkhôngthểtưởngtượngđượclàcóngườitừnggặpTrevormàlạikhôngnhớraanh.

“Chas à, gặp em sau nhé”. Trevor ném về phía Ryanmột cáinhìndòxét.

“Rấtvuiđượcgặpanh”.NóirồianhlạirachỗđồngđộiởquầynhàO’Neill.

TôiquaylạinhìnRyan.“Mộtlầnnữatôirấtrấtlấylàmxinlỗi”.Tôinhắmmắtvàlắcđầuquầyquậy,“Tôiđoánlàlúcđóbảnnăngtrỗidậynên...”

“Ừm,thựcrathìnó...cũngcóthểcoilàvídụhoànhảochobàigiảngcủatôi”.

Anhcườixòavàthếlàbaonhiêucanđảmcủatôibaybiếnđâuhết.Saoanhấy lạiởđâynhỉ?Lại cònmặcvestnữachứ, liệucóphải anhđếnđể bắt tôi vì tội hànhhungkhông?Baonhiêu xaoxuyếnhômquatôidànhchoanhgiờđãbaybiếnđâuhết.

“Ừm,anhcómuốnngồixuốngkhông?”.Tôivừanóivừachỉsangchiếcghếbêncạnh.

Page 165: Vì Đó Là Anh

“Đượcthôi”.Anhnhẹnhàngngồixuốngghế.

“Ôixinlỗi,đánglẽtôiphảimờianhrabànriêngchứnhỉ?”.Tôithốtlên.“Hayanhcómuốnlấyítđákhônganhlấyítđánhé?”

Anh cười vui vẻ. “Không,không, tôi không saođâu, tôi có thểngồiđượcmà”.

Bố nhìn tôi dò xét rồi quay sang nói gì đó với anh Jack, anhquayranhìntôirồigậtđầutỏvẻđồngývàhướngsựchúýcủabốvềphíabảngphitiêu.TôitựnhủrồisẽlạiphảigiữtrẻđểtrảơnchoJackvàSarahđây.

“Tên anh làRyan phải không nhỉ?”. Tôi hỏi như thể đã quênbéngcáitênđãkhắccốtghitâm.“Tôicóthểgiúpgìanhkhông?”

“Côchưathựchiệnbàiphỏngvấn, tôiđangngồivớimộtđồngnghiệpthìthấycônêntôighéquaxemsao”.

“Phỏngvấn...ôiđúngrồi”, tôi thốt lên. “Vângđúngrồi, tôirấthânhạnhđượctiếptụclàmviệcvềbàibáo”.Tôicứnghĩlàchúngtôisẽkhôngbaogiờtròchuyệnvớinhauđượcnữa,vậymà,chuyệnnàythậtkhótin.

“Thếthìtốtquá.Thựcracũngchẳngmấykhitôinóichuyệnvớingườivừađovántôiđâu”.

ÔiChúaơi,anhấycònđangtántỉnhtôinữa.Tôihítmộthơithậtsâuđầyvuisướng.TôivẫytayvớiStu,trongbụngphấnchấnhơnhẳn.“Ừm,haychúngtauốnggìđónhé?”,tôihỏiRyan.“Tôinợanhmộtcốcmà.Cũngcókhilàhơnthếấychứ”.

“Mộtlylàđủrồi”,anhmỉmcười.“ChotôimộtlywhiskySingleMalt”,anhnóivớiStutrongkhibụngtôicuộnlênvìvuisướng.

“Maclarencóđượckhông?”StuhỏitronglúcdọnlyScorpytrốngkhôngcủatôi.

“Được”.

Page 166: Vì Đó Là Anh

“CôthìsaoChas?”.Stumỉmcười.“ThêmmộtlyScorpnữanhé”.

“Cháuuốngnướcthôi!Nướclàđượcrồi,bácStuạ.Cảmơnbác”.

Trongđầutôingổnngangbiếtbaosuynghĩ.Thứnhất,ChúađãthalỗichotôivàbanchotôithêmmộtcơhộinữavớiRyan.Thứhai, phải lắng nghe những gì con tim mách bảo. Thứ ba, Ryanđangtántỉnhtôi!Vàthứtư,ngườiđànôngmàtôiyêunhấttrênđời, cùng tất cả những người đàn ông mà tôi biết, bao gồm cảTrevor,đangnhìnthấytôichuyệntròvớingườiđànôngquyếnrũnày.Phảinóilàcựckỳquyếnrũmớiphải.

Ryanđón lyrượutừ tayStuvàquaysangphía tôi. “Cômuốnkhaitháccâuchuyệntừkhíacạnhnào?”,anhhỏi.

“Ừm,anhbiếtđấy...”,đầuóctôihoàntoàntrốngrỗng.“Nhữngngườidânđịaphươngmà...”Anhngướccặpmắtxanhthămthẳmnhìn tôi chăm chú, tôi cũng không thể rời cặp mắt xanh ấy.“Nhữngngườidânđịaphươngmà...anhbiếtđấy,họ...”

“Tạorasựkhácbiệt?”.Anhgợi,tôinhìnthấykhóemiệnganhhơinhếchlên.

“Vâng,đúngrồi.Nhữngngườihisinhvìngườikháchayđạiloạithế”.Tôinhấpliềnvàingụmnướcđểcâugiờvàtrấntĩnhlại.Mặcdùmới cáchđâyhaimươi tưgiờ, tôi còn chếnhạoanh trước lớpnhưngRyanDarlingvẫn làngườiđànôngđầutiên làmtôirungđộngtrongsuốtnhiềunămnay.Tôimuốnđểlạiấntượngtốtnhấtcóthểnghĩrađược.Cẩnthận(vàđiềmtĩnh)chắcchắnlàsẽcóích.

“Ryannày, nếu anhkhôngphiềnhay là chúng tahẹn lại vàobuổikhácđượckhông.Hômnaytôikhôngchuẩnbịsổtayhaycâuhỏi gì cả.”Tôingưng lại.Scorpybảo tôinói tiếp. “Vì tôi vẫn còncảmthấycólỗivề...vụtainạnđó,haylàchophéptôimờianhăntốivàchúngtasẽphỏngvấntrongkhiănnhé?”

“Haylắm,thếcũngđược”.Ngheanhđồngýngaylậptứcmàtôi

Page 167: Vì Đó Là Anh

suýtnữangãtéghế.Anhấyđãđồngý!Anhấynhậnlờivớitôi,vớicôgáinhàO’Neill,ngườimàaicũngnghĩlàđànôngchínhhiệu,anhchàngNewYorkTimesvàtôisẽđiăntốicùngnhau!

“Ùm,cuốituầnnàytôilạihơibận”,tôinóiđầytiếcnuối.“HaylàthứBahaythứTưnhé?”

“Thếcũngđược,trừkhitôicócanàocấpcứuthôi.Sốđiệnthoạicủacôlàgìnhỉ?”.Tôinhưmuốntanrakhinhìnanhcườivớitôi,đôigòmáấy,đôimắtxanhấy.Đãlâulắmrồitôichưatừngthíchainhiềuđếnthế.Biếtđâu,chỉlàbiếtđâuđấy,Trevorkhôngphảilàngườiđànônghoànhảoduynhấtởthịtrấnnày.

Chúngtôi traođổisốđiệnthoạivàtôihứasángthứbasẽgọichoanhđểhẹnđịađiểm.Tôiquyếtđịnhrờikhỏiquánbarngaysauđóphòngkhibốhaymấyônganhghéquabànchúngtôi.“Tôirấtmừngvìthấyanhkhôngsao”,tôitỏrarấtnghiêmtúc.“Vàcảmơnanh,tôirấtmongchờbuổiphỏngvấn”.

Tôi đặt tờ haimươi đô dưới cốc nước, chào tạm biệt và đi vềtrướckhiđámđànôngnhậnraanhchàngvừangồivớitôichínhlàngườiđãbịtôilêngối.

Tôi trở về nhà và thấy đầu óc nhẹ nhõmhơn hẳn, tâm trạngcũngtươi tỉnhhơnnhiều. “Taocóhẹnrồi,Buttercup,” tôinóivớicúnconkhinónhảychồmlênngười tôi.Nónhảy lênvàbị trượtchân,ngãnhàoxuống,nhưngngaylậptứcxoayngườiđứngthẳngdậy.“Taocũngvuinhưmàyvậy,chócưngạ.Đinào,chúngtacùngđibộmộtlát.”

Khôngkhítronglànhcủabuổitốilàmtôithấydễchịu.Khôngphảinhờrượumà lànhờRyanDarling.Tôisắpđượchẹnhòrồi,ừm,cứxemnhưlàhẹnhòđi.Mộtbuổihẹnhòkếthợpphỏngvấnchẳnghạn.TôisẽnhờAngelatưvấnxemnhàhàngnàolãngmạnnhấtởđây.

Page 168: Vì Đó Là Anh

NhắcđếnAngela,chắcchắncôấycũngsẽvuivìTrevorcũngđãđồngýhẹngặp.NhìnButtelcuplănlộntrênthảmcỏnhàManley,tôi quyết định sẽ chúc phúc choTrevor vàAngela nếuhọ thànhđôi. Ít raAnge cònhơn cái côHaydenSimmsHoànHảo đó.TôihuýtsáogọiButtercupvà lấymộtmiếngthịtbòkhôdụnóchạytheo.Tronggiâyphútđó, tôi đã thầmướcnguyện, chodùmuốnhaykhôngRyanDarling sẽ làngườiđànôngmới củađời tôi, vàanhấysẽthíchtôi.

Page 169: Vì Đó Là Anh

B

Chương13

uổi tối ngày thứ Bảy, sau khi đưa Christopher, Annie vàJennylêngiườngđingủ(bằngcáchdọasẽtróichúnglại),tôikiếmcái gì đó ăn và gọi Buttercup đến ngồi trên ghế. Chắc Luke vàTaracũngkhôngphiềnnếuthấyvàisợilôngchótrênđồđạccủaanhchị,nhấtlàkhitôiđãchămsóclũtrẻchuđáođếnvậy.Tôidụivàocáiđầutovàđôitaidàicủachócưngvànằmthưgiãn,tuycóhơinhănmặtvìvếtthươngmớiởđùinhóilênmộtchút.

Hômđócũngvui...côcháutôihếtchơitròđuổibắtlạiđếntròchósóiănthịt,rồithêmmộtvòngmấyváncờtỉphú.Chúngtôichỉdừng lạikhiJennyđãănquánhiềukháchsạn.Sauđótấtcảrangoài dạo chơimột lát, uống sữa lắc và burger tại quán ăn, xâymộtsởthúLincolnLogtrongnhàvàxemphimhoạthìnhĐitìmNemo.Tiếpđấytôilạigiảvờlàmộtembékhổnglồ,bòkhắpnhàrồigàotoánglên“Bốơi!Mẹơi!Conđói”.Haiđứalớnhơntụmlạimột chỗ và ômbụng cười sằng sặc.Đến giờ ăn bữaphụ (thịt gàtẩmbộtránmiếngtotổchảng,nhưngvẫnngonchán),rồigiờtắm,giờkểchuyện,giờlũtrẻnhảylênngười,giờgọiđiệnchobốmẹ,giờchomấy đứa con gái đi ngủ, lại giờ chơi cờ tỉ phú (lần này chơinhanhthôi),vàcuốicùngcũngđếngiờchoChristopherđingủ.

Thực lòng tôikhôngnghĩviệc trông lũ trẻ lạimệthơn cảgiảichạymaratôngquanhNewYorknhưthế.Khắpngườiđaunhứcêẩmmàtôikhônghiểutạisao.Aibảochèothuyềnlàmônthểthaotốnsứcnhất,làmmẹcònmệthơnnhiều,vàngàymaitôilạiphảitiếp tục nữa chứ. Nhưng tôi cũng thấy rất vui. Jenny nằm ngủngon lành trong nôi, nó chổng cả cái mông xinh xinh lên trời.

Page 170: Vì Đó Là Anh

Annie,vốnrấtnghịchngợmnhưngchơimãicũnglàmnókiệtsức,thế lànó cứômchặt lấy tôikhi tôibếnóvàogiường.CònChrisnữa, Chris lúc nào cũng là một đứa trẻ ngoan. Và thật may làkhôngcóđứanàosứtđầumẻtrángìhết.

Thựcralầnduynhấtmàtôikhôngsợmáulàkhinhìnthấymộtđứa bé bị thương. LúcGrahambị ngã rách cảmôi tôi cũng khánhanh chóng lấy đá chườm cho nó và lấy mấy cái kẹo sôcôlaHersheyđểdỗnó,đấylàphươngthuốcbítruyềnchomọiloạivếtthươngcủanhàO’Neillchúngtôi.RồicáilầnClairebịngãchảycảmáu chân khi hai chúng tôi đang đạp xe cùng nhau, tôi cũngkhôngbịngấttuylàlúcthấmmáutaytôivẫncònrunrun.Oliviađãlàmtôihènnháttrởlạivớicáirănglunglaycủanó,nhưngnếunóthựcsựbịthươngvàcầngiúpđỡ,tôinghĩtôivẫnsẽbìnhtĩnhđược.Cũngmay làbảnnăng làmmẹcóvẻnhưvẫnchiến thắngđượcbệnhsợmáucủatôi.

Buttercupthởdài,miệngnórungrung.“Béngoancủaaiđây?”.Tôicưngnựnglàmnósungsướngvevẩyđôitai.Dùtínhđếngiờnóvẫnmớichỉlàmộtconchóconmườithángnhưngbộdạngcủanóthìtrôngnhưđãhơncảtrămtuổi.Suốtngàynóchỉnằmdài,hoạtđộngduynhất trongngày lànằmưỡnngười rađểngười tacào vào bụng. “Cũng chẳng sao nhỉ”, tôi vừa nói với nó tay vừanghịchnghịchđôitainó.Nónhưkiểulaigiữachóvàthỏ,mộtloàiđộngvậtgìđórấtxấu,rấtphảnkhoahọc.“Taothì lạithấymàyrấtđẹp,màyrấtđộcđáo,cómộtkhônghai”.Tôikéocáibọngtrướchàm nó, nó vui vẻ khụt khịt mấy tiếng. “Ai xinh đẹp nhất nhỉ,Butterđángyêu?”.Tôikéođôitainóxuốngdướicằmvànhậnratrôngnóchẳngkhácgìngườiphụnữdađenbiểutượngvẫnhayđượcintrênmấyhộpngũcốc.

Điệnthoạireo,tôiướcgìcáiđiệnthoạibiếtbayrachỗtôiđểtôicóthểnhấcốngnghemàkhôngcầnphảinhúcnhích.“Côgiữtrẻ

Page 171: Vì Đó Là Anh

xinhđẹpđây,alo”,tôitưởnglàLuckyđanggọi.

“Chàoem,Chastity”.LàTrevor.

Tôiliếcnhìncáiđồnghồđặttrênlòsưởi.Chíngiờbốnmươilămtốithứbảy.Thậtngạcnhiênlàgiờnàymàanhlạikhônghẹnhòvớiai.“Chàoanh,Trev.Anhkhỏekhông?”

“Anhkhỏe.Mọichuyệnởđóthếnào?Emcóổnkhông?”

“Mười sáu tiếng trước em vẫn còn đủ khỏe để bước vào bệnhviệnhiếnvàibịchmáumàvẫncảmthấybìnhthường”.Tôivuivẻkhinghethấyanhcười.Buttercuplạirênlên,tôiđưatayvuốtdọcmánó.“CóchuyệngìkhôngTrev?”

Anh ngập ngừng. “Ừm, anh tự hỏi không biết em có số điệnthoạicủacáicôlàmvềmảngẩmthựckhông?”

Tôi ngừng thở mất mấy giây. “A đúng rồi, để em xem nào.AngelaDavies.555-l066”.

“Giỏithật.Làmsaomàemgiỏinhớsốđiệnthoạithế”.Anhtỏýkhenngợi.

“TrậnchiếnHastingsnăml066[28],WilliamĐạiĐếđánhchiếmnướcAnh”.

Anhcườilớn.“Rấtấntượng.Thếemcónhớsốanhkhông?”

Thực ra tôi chưa bao giờ gọi vào số củaTrevornên tôi khôngdámthúnhậnlàmìnhluônnhớsốanh,rằngtrongmộtgiâyyếuđuối,chínhxáclàtrongliềnmộttháng,tôiđãlênGoogletracứutên anh, đọc tất cả các bài báo củaNhật báo Eaton Falls trongvòngnămnămquacónhắcđếntênanh(cóbabàitấtcả),vàrằngtôingaylậptứcghinhớsốđiệnthoạicủaanhngaykhinhìnthấynó trên trang Switchboard.com. 555-l02l. Mười hai mươi mốt.Ngàyhaimốt, thángMười, ngày lễTìnhnhân, thật tình cờ làmsao.Tấtnhiên làtôinhớ.Vàtôikhôngchỉnhớsốđiệnthoạicủaanh,tôicònnhớcảđịachỉcủaanh,cáiđịachỉđódườngnhưđãin

Page 172: Vì Đó Là Anh

sâuvàođầutôithìphải.

“Sốcủaanhà?Emkhôngnhớ”,tôinóidốisaukhinhậnramìnhngậpngừnghơilâu.“Emkhôngnhớrõnữa”.

“555-l02l.Đừngquênnhé”.

“Emnhớrồi”.Tôikhôngnghĩragìthêmđểnói.

Anh cũngngậpngừng, “Emcóđanghẹnhò với anh chàngđókhông,Chas?”

“Ryanà?”,tôihỏinhưthểngoàianhấyracòncónhữngngườikhác.

“Ừ”.

“Thựcralàcó.Tuầnsaubọnemcóhẹnđiăn”,tôiđáp.“Nhưngmàchuyệncôngviệc.Emcầnthựchiệnmộtcuộcphỏngvấn”.NếuanhmuốnnhảyvàothìcứtiếptụcđiTrev,hãynóianhmuốnemchứkhôngphảilàAngelađi...

“Thếà,anhtatrôngcũngđượcđấychứ”,Trevortiếp.

“Vâng,hẳnrồi,anhấyđượclắm”.Tôitiếtlộ.

“Đượcrồi,Chas.Cảmơnemvềchuyệnsốđiệnthoại”.

“Khôngcógì”,tôigụcđầuxuốngghếsofa.“Anhgọiđinhé”.

“Chúcemngủngon,Chas”.

TôivẫngiữốngnghetrêntaichođếnkhianhgácmáyrồibấmsốgọichoElaina.

“Chuyệngìthế,querida?”.Tôinghetiếngcôấyđangnhainhópnhépthứgìđó.

“Tớsắpcóhẹnvớianhchàngbácsĩđãbịtớlêngốilầntrước”,tôivừanóivừacốnghĩđếnRyanthayvìkhuônmặtcủaTrevor.

“Tuyệt vời, Chastity ạ. Tớ đã gặp anh ấy ở bệnh viện rồi”.Elainalàytácấpcứu.“Cậubiếtkhông,anhấychưabaogiờthèmđểýđến tớ,mànóikhôngphảikhoekhoanggì chứ tớ cũngkhá

Page 173: Vì Đó Là Anh

hấpdẫnđấychứ,đúngkhông?”

“Cậuquáhấpdẫnýchứkhágì”,tôicười.

“Màanhấykhônghẹnhòvớiaiởbệnhviệnđâu,tớđảmbảo,cảtầngsuốtngàybàntánchuyệnđómà.Màanhấythìlạiquátuyệtvời.Đượclắm”.Côấyđangnóihàohứngthìchợtngừnglại“Cậucònnghetớnóikhôngđấy?”

“Cóchứ”.

Côấyngưnglạivàigiây.“Thếlạicóchuyệngì?”

Phảimấtmộtlúctôimớitrảlời.“Khôngcóchuyệngìcả”,tôinóichắcnhưđinhđóngcột.

“Thôirồi,Chastity,khôngphảicậuvẫntơtưởngđếnTrevorđấychứ?”

Tôi cảmthấynhưvừabịđấmthẳngvàomặtkhingheElainanóiđiềuđó.“Àthì...”,giọngtôinhỏdầnvìdùsainóinhỏcũngdễgiảithíchhơn.“Đạiloạilàmìnhvẫncònchútíttìnhcảmvớianhấy.Anhấylàmốitìnhđầucủamìnhmà,cậuhiểukhông,”ítnhấtcòncóButtercuptỏrathôngcảmvớitôi,nóduỗicáimóngtođùngvàgáclênvaitôi,miệngvẫnưử.

“Cậuthấyđấy,Markcũngtừnglàmốitìnhđầucủatớ,rồicuốicùng thìbâygiờ chúng tớ cóhạnhphúckhônghả?Nghenày, tớbiếtTrevorrấttốt,anhấycònlàchađỡđầucủaDylannữa,nhưnganhấycũngcóvấnđềcủaanhấy”,côấyngưnglại.“Anhấycũngđãcónhiềucơhộirồi,cậuhiểuýtớkhông?”

Tấtnhiênlàtôihiểu.“Ừ,cậunóiđúng,Elainaà,tớbiếtlàcậuđúng.Chắclàtạidạogầnđâytớgặpanhấythườngxuyênhơnlúctrước.Thôiquênchuyệnđóđi,tớsẽđihẹnhòvớianhchàngbácsĩđẹptrai.Thựcrathìcũngchỉlàmộtbuổiphỏngvấnthôinhưngtớcảmthấynhưmộtbuổihẹnhòấy”.

“Bácsĩđẹptraiđónóigìthế?Kểchotớđi!”

Page 174: Vì Đó Là Anh

TôikểlạichoElainamàcảmthấyhàohứngnhưthậtvìRyanđúnglàmộtứngcửviênsánggiá.Vàtốiđó,Trevorkhôngquaytrởtạitrongsuynghĩcủatôinữa,khôngmộtchútnào.

Page 175: Vì Đó Là Anh

“H

Chương14

ômnaylàbuổihẹnhòthứbacủamẹvớiHarryrồiđấy,connghĩđãđếnlúcbọnmẹtiếnxahơnđượcchưa?”

“Mẹà,thôiđi,mẹđểconyênđượckhông?”

“Chastity,đừngcótỏrađoantrangnữađi”.

“Mẹ à, chínhmẹ đặt tên con làChastityVirginia[29] đấy chứ.Nếuconmàthànhgáiđồngtrinhthìmộtphầncũnglàlỗicủamẹđấy”.

“Tênấy làdobốconđặtđấy, lúcấymẹcònđangmảicảmơntrờiđấtvìconkhôngphảilàcontrai”.

Tôi cười. “Thôi được rồi, nhưngmẹkhông được đếnnhàhàngTrăngXanhđâuđấy,tốinayconsẽgặpanhchàngbácsĩởđó.Mẹlàmơnđừngcóđếnđấy”.

“Ừ,đúngrồinhỉ”,mẹmừngrỡreolên.“Anhchàngbácsĩđiểntrai!Chỗấycủaanhtathếnàorồi?”

“Con... conkhôngbiết.Connghĩ chắc là cũngkhông sao”.Tôinghiếnrăng.“ConchỉcầnmẹvàHarrykhôngcómặtởđótốinaythôi,đượckhông?KhôngđượcđặtchânđếnnhàhàngTrăngXanhnhé,mẹhứađi”.

“MẹbiếtrồiChastity.Mẹcóvôduyênđếnthếđâu”.Mẹthởdài.“Màchắcbốconkhôngvuiđâu”.

Tôithởdàirồilạichúimũivàomànhìnhđểbiêntậplạibàibáomàtôiphảicắtđếnbaphầntư.Côphóngviêntựdoviếtbàinàyquênmấttôiđãgiaohẹntốiđalànămtrămtừ,chodùbuổibánhàng ờ nhà thờ có hấp dẫn thế nào cũng không thể in đặcmột

Page 176: Vì Đó Là Anh

trangA4được.“Mẹà,mẹbiếtlàbốyêumẹmà”.

“Chuyệnđócũngchẳnggiúpđượcgìcả”.

“Mẹcóchắclàmẹmuốngắnbóvớiaiđómàkhôngphảibốconkhông?Mẹđãsuynghĩvềchuyệnnàymộtcáchnghiêmtúcchưa?”Tôihỏinhẹnhàngtrongkhivẫnmiệtmàibỏnhữngđoạnkhôngcầnthiếttrongbàibáo.

Khôngcótiếngtrảlờiphíađầudâybênkia.Khôngổnrồi.“Mẹcònngheconnóikhông?”

“Bốđãhứavớimẹtổngcộngbốnlầnvềchuyệnnghỉhưurồi,rồithì lầnnào ông ấy cũng viện lý do này lý do nọ.Lúc thì JimmyTroianođangnghỉphépvìvếtthươngởlưng,lúcthìtốplínhmớivẫnchưatựxoayxởđược,rồithìchuyệnlươnghưuchưasắpxếpổnthỏa”.Mẹthởdàitiếcnuối.“Mẹlấychồngkhimớihaimươimốttuổi, Chastity à. Suốtmười năm, lúc nàomẹ cũng cắmmặt vàobỉmsữamàchẳngđượcnghỉngơingàynào.Concóbiếtbaonhiêulầnmẹmộtmìnhđưacácconđicấpcứukhông?Hômtrướcmẹđãđếmlại,haimươichínlầntấtcả,conyêuạ.Rồithìmẹlênchứcbàngoạitrướccảkhiđứaconútcủamẹtốtnghiệpđạihọc”.

“Mẹà,conhiểunhưngmà...”

Chẳngnhưnggìcả.Mẹnổiđiênlênrồi.“Không,conchẳnghiểuđượcđâuChastity”.Mẹnghiêmgiọng. “Mẹyêucáccon,mẹcũngyêucác cháucủamẹ,nhưngmẹđãở cái tuổimàmẹmuốnđượcquan tâm đến những chuyện khác chứ không phải chuyện concháunữa.Mẹcũngcónhữngđiềumẹmuốnlàm,mẹcũngcómongướccủariêngmẹ,Chastityà!”

“Conbiếtlàthếnhưngmà...”

“Làm những điều mình muốn có phải là sai trái không? Mẹmuốnđi du lịch và tậnhưởng cuộc sống,muốnđược làmnhữngviệcmàmẹthấyvui”.

Page 177: Vì Đó Là Anh

“Conchỉ...”

“Conyêuà,mẹkhôngmuốnmắngconđâu.Bởi chí ít concònchịunghemẹnói, chứmấyđứacontrai thìđờinàođếmxỉađếnnhữngchuyệnnày”.

Tấtnhiênlàcácanhấychẳngmuốnnghechuyệnmẹđangtínhđi bước nữa với người đàn ông khác rồi. Có khó hiểu đến thếkhông? “Mẹ nghe này, con yêumẹ và lúc nào cũngmongmuốnđượcgiốngnhưmẹ”.

“Đừngngớngẩnthế,Chastity”.

“Con nói thật đấy”, tôi nói tiếp. “Mẹ làmột bàmẹ hoàn hảo,ngoạitrừchuyệnnấunướngrathìmẹkhôngcógìđểchêtráchcả.Tấtcảbọnconđềurấtyêumẹ!Mẹnhìnmàxem,mẹcónămđứaconvàđứanàocũngsốngcáchmẹcóvàiphútláixe”.

“Mẹthìlạinghĩchuyệnđóchẳnghayhochútnào”,mẹtôixenvào.

Tôicười.“Đượcrồi.Làchúngconkhôngmuốnrờixamẹ.Nhưngmẹ phải chắc chắn thực sựmuốn những thứmàmẹ nghĩ làmẹmuốn.Thếthôi”.

“Cảmơn conyêu”.Mẹngừngmấygiây rồihạ giọng. “Tóm lạiconmuốnmẹđếnquánTrăngXanhđúngkhông?”

“KhôngMẹnghekỹ lờicondặnnày.ĐừngcóđếnquánTrăngXanh.Đừngđếnđó.Điđâucũngđược,miễnkhôngphảilàTrăngXanh.”

“Được rồi con yêu.Conkhông cầndặndòmẹnhư connít thếđâu”

Tôinghiếnrăngvàgácmáy,hoànthànhnốtloàibáovềhộichợbánhvàkiểmtralạibàiviếtvềảnhhưởngcủalượngtuyếtgiảmmạnh trongmùa đông nămnay để đăng cả hai bài lênwebsite.Cuốicùngthìcũnghếtngày.

Page 178: Vì Đó Là Anh

Nhưđãkể vớimẹ, tối nay là buổi hẹn quan trọng của tôi vớiRyanDarling.AngelađãgiớithiệuchotôiquánTrăngXanh,mộtnhà hàng mới mở bên khu Jurgenskill bên kia sông Hudson.Thángtrước,côấyđãviếtmộtbàivềquánđó,theolờithìquánrấtxinhđẹp,ấmáp,trangtrọngvàkháđắt.Hivọnglàtôicóthểlấyhóa đơn về thanh toán với tòa soạn vì dù sao đây cũng là buổiphỏngvấnvềcôngviệc.

TôichạynhanhvềnhàvàđưaButtercupđidạo.Gầnđâynócóvẻhiếuđộnghơntrước.Nhìnnóchạylontonkhắpphố,tôinghĩcólẽ nó sống trên núi sẽ tốt hơn. Buttercup ngửi ngửi hít hít cáithùng thư rồi ghếch chân lên tèmột bãi và lại chạy nhảy tungtăng.“Lạiđâynào”,tôigọi.“Tốinaymẹcóhẹn,mẹcònphảitrangđiểmnữa”.Nóvevẩyđuôivàchạylạichỗtôi,taivểnhlên.“Biếtđâuđấy,Buttercup,biếtđâutốinaymẹlạikiếmđượcbốchocon”,tôinóivớinó.

“Anhtậpvõtừbéà?”Tôihỏi.

“Vâng”,Ryancười.“Tôibắtđầuhọctừlúclênsáu,lênđaiđennămmườibốntuổivàthamgiađộituyểncủatrườnghồihọcđạihọc”.

Tôicứngỡmìnhđangtrongmộtcảnhquaynàođó.QuánTrăngXanhđúngnhưnhữnggìAngelamiêutảấmáp,yêntĩnh, trangtrọngvớinhữngngườibồi bànănvận chỉn chuvànóinăngnhẹnhàng.Nến lấp lánh trênbàn, rượuvangngon tuyệt, người đànôngngồiđốidiệncũngthậthoànhảovàmỗikhianhcười tôi lạithấytimmìnhđậprộn.

Mọi chuyện diễn ra êm đẹp.Mái tóc của tôi được cắt tỉa gọngàng,trôngtôikhánữtínhtrongchiếcsơmilụatrắngkhôngxẻquásâuvàchiếcváyngắntrắngxanh,một trongnhữngmónđồmàElainađãéptôiphảimua.Tôiđigiàybệt,đươngnhiên.Khôngphảiđôigiàythểthaoquenthuộcthườngngày,màlàmộtđôigiày

Page 179: Vì Đó Là Anh

bệtrấtdễthương.Ryancaohơntôinêngiàycaogótsẽkhiếntôikhôngđượctậnhưởngcảmgiáclàmộtcôgáibébỏngcầnchechởnữa. Lúc tôi đến nhà hàng, Ryan đang ngồi đợi sẵn. Trông anhgiốngnhưngườimẫucủatạpchíNewYorkTimes,ynhưlầnđầutiên tôinhìn thấyanh.Anhthơmnhẹ lênmátôivàkéoghếchotôi.Mọichuyệndiễnranhưtrongmơ.Tôiđoánchắcchúngtôicóthểđixahơnthế.

Tậptrungnào,Chastity.Trướckhinghĩđếnchuyệncóconvớianhấyphảihoànthànhbàiphỏngvấntrướcđã.

“Trướcđâyanhhọctrườngnào?”.Tôihỏi.

“ĐạihọctôihọcHarvard,rồisauđólàtrườngyởYale”.

“Cóvẻanhkhônghọcgiỏilắmnhỉ?”,tôiđùa.

“Đótoànlàtrườngtốtmà”,anhkhẽnhíumày.“Toàntrườngrấttốtđấychứ.”

“Tôi... vâng. Toàn là những trường hàng đầu”. Anh ấy khôngbiếtđùa,haylắm,đúnglàmộtđứctínhđángquý.

“Côđangđùaphảikhông?Xinlỗi,tôithiếunhạycảmquá.Chắctôiđãbỏquênkhiếuhàihướcởbệnhviệnmấtrồi.Xinlỗicô”.

“Khôngsaođâu”,tôicười.“Anhlàbácsĩđúngkhông?”

“Bácsĩngoạikhoa”,anhcườinhưđểxácnhận.ĐánglẽtôiphảiấntượnghơnnữavớichuyệnnàynhưngxemratôiđãquáchoángvớichuyệnanhhọcởHarvardrồi.

“Tạisaoanhlạimuốndạylớptựvệthế,Ryan?”.

Tôivừahỏivừanhấpmộtngụmrượumàanhđãchọn.

“Nhưcô thấyđấy,Chastity”,khuônmặtanhchợtnghiêmtúc.“Tôiluônquantâmđếnvấnđềantoàncủaphụnữ”.

“Hừm”.

“Hầuhếtphụnữkhôngbiếtcáchtựbảovệbảnthân”,anhtiếp.

Page 180: Vì Đó Là Anh

“Chỗấycủaanhthếnàorồi?”.Tôingướclênsaukhinhìnxuốngsổtay.

Anhcóvẻbấtngờrồimỉmcười.“Tôikhôngsao”.

“Thếthìmayquá”.Tôicườivàlạinhìnxuốngcuốnsổ.Chỉlàtôimuốnnhắcanhnhớlàmìnhđangtròchuyệnvớiai.

Anhlạitiếptục,lầnnàyanhkểvềmongmuốnđượcđónggópcho cộng đồng, được chia sẻ kiến thức, vân vân và mây mây.Nhữngchuyệnxưanhưtráiđất.Thựclòngtôithấyhàohứngvớichuyệnlàmsaolôngmianhlạisánglấplánhhơn.Ryantỏrarấtnghiêmtúc,thỉnhthoảnglạinhướnmàytrongkhinói,anhthườngchọnnhữngcâu rấtdàivớivốn từphongphúvàngữphápphứctạp.

“Anhcóchịemgáigìkhông?”.Tôihỏivìthắcmắckhôngbiếtđócóphảilýdomàanhmuốngiúpđỡphụnữkhông.Khôngphảilýdoanhđưarakhinãycógìxấunhưngnghenóhơitrịnhthượng.Tấtnhiênvìanhlàbácsĩphẫuthuật,vàbácsĩnàomàchẳngnhưvậy.ChưakểanhlạicòntừnghọccảHarvardlẫnYalenênchuyệnnàycũngkhótránh.

“TôicómộtchịgáitênlàWendy”.

“Wendy à?”. Tôi nhoẻn cười. “Vậy chắc chị gái anh làWendyDarling?”

“Vâng,Saocôbiếtchịtôià?”.Ryantỏvẻngạcnhiên.

“AimàkhôngbiếtWendyDarlingchứ”.Anhnhướnmàybốirối.“Trong truyện Peter Pan ấy.WendyMoira AngelaDarling”. Tôigiải thích và xướng một đoạn nhạc phim nổi tiếng. “Wendy,Micheal,John...Tinkerbell,đếnđâynào!Tôiđangbayđây!”.Ryannháymắttánthành.“Đó,trongtruyệnPeterPanấy”.

“Thếmàtôikhôngnghĩra”,Ryancườivuivẻ.“Côháthaylắm”.

“Lầnđầutiêncóngườikhentôiháthayđấy”,tôilẩmbẩm.

Page 181: Vì Đó Là Anh

“Vậysao.Côcòncâuhỏinàodànhchotôinữakhông?”

“Ừm,tôinghĩlàmìnhđãthuthậpđủthôngtinrồi”.

“Vậylàchúngtađãxongphầnphỏngvấnrồisao?”.Trônganhcóchútthấtvọng.

“Trừkhianhmuốnkểthêm”,tôiđềnghị.

Anhngồitựalưngvàoghếvànhìntôi.Trờiơi,cặpmắtanhđẹpquá.“Khôngcógì,nhưngtôihivọnglàcôkhôngphảivềsớm”.

Tôi cười e lệ, cốkìm tiếng thét lênvì sung sướng. “Không, tôikhôngvộigìcả.Chúngtagọiđồănchứ?”

Chúngtôicùngăntốivàtraođổinhữngthôngtincơbảnvềquêquán,giađình,côngviệc,đạiloạinhưvậy.Phảinóithậtlàhồsơcủaanhquáổn,đúnglàmộtngườichồnghoànhảo.Anhchơithểthaotừnhỏ,giađìnhổnđịnh,thườngthamgiahoạtđộngcôngíchở nhà thờ, học hành tử tế, sự nghiệp thành công. Thêm nữa làngoạihìnhcủaanhquáổn.Tôibịhúthồnbởigiọngnóitrầmấmtừtốncủaanhvàkhôngthểtinđượclàanhđangngồingaytrướcmặttôi.

Ryanhỏithămmấyđứacháutôivàkhinàothìtôikhôngphảinhớthêmtênchúngnữa.Tôicũnghỏilạianhcâuhỏitươngtự.

“Tôie làkhôngđượcnhưthế.Chịgáivàanhrểtôiđãđitriệtsảnrồi”,anhđáp.“Nhưngtôicũngmuốncómộtgiađình.Còncôthìsao?Côcóthíchtrẻconkhông?”

Tôi sữngsờ chớpmắt.Khôngphải trongbuổihẹnhòđầu tiênnàongườitacũnghỏinhữngcâunhưthếnày.Tôicònđangđịnhgợichuyệnvềchủđềbóngchàyhaygìđó.“Anhbiếtđấy,giađìnhtôi vốn rất đông người, nên tất nhiên là tôi thích sau này sẽ cócon”.

“Thếthìtốt”.Anhcườikhoehàmrăngtrắngbóng.“Anhnghĩlàchúngtanênchiasẻvớinhauchuyệnnàytrướckhitiếnxahơn,

Page 182: Vì Đó Là Anh

emcónghĩthếkhôngChastity?Anhkhôngmuốnhẹnhòsuốtbathángtrờirồimớinhậnraemchưacóýđịnhkếthônhaymuốnlậpgiađình.”

“Vâng,anhnóiđúng”, tôi lắpbắp.Mãimới trấntĩnh lạiđược.“Đúngthế”.

“Anhbiếtcuộcgặpnày làvìbàiphỏngvấn”,anhtiếp, “nhưnganhmongrằngchúngtacóthểgặplạinhautrongmộtbuổihẹnhòchínhthức.Anhnghĩchúngtacóthểtiếnxahơn”.

Bốconvàmẹgặpnhaulầnđầutiênlàhômmẹđávào‘chỗấy’củabố,cácconạ...“Anh...anhthậtthẳngthắn”.Tôimỉmcườivàanhcũngcườilạivớitôi.Anhcómộtnụcườithậtrạngrỡ.Vàdùanhcóhơithẳngthắnquáthìcũngcósaođâucơchứ,anhấynóiđúngmà,tốtnhấtlàtiếtkiệmthờigianchocảhaibên.“Cảmơnanh,Ryan.Emrấtthíchýtưởngđó”.

“Chào cậu, Chastity”, một giọng nói quen quen vang lên. TôiquaysangvàbắtgặpAngela,đứngcạnhcôlàngườiquảnlýnhàhàngvàTrevor.Tôisữngngười.AngelavàTrevor.

“Ồ! Ange! Trevor!”. Mắt tôi chớp lia lịa. “Giới thiệu với haingười,đâylàRyanDarling.Ryan,anhđãgặpAngelaởlớptựvệvàđâylà,àmàanhcũngđãgặpTrevorởquánEmo’srồinhỉ”.

“Rấtvuiđượcgặplạihaingười”,RyannóivớiAngelavàbắttayTrevor.

“Mìnhkhôngbiếtlàcậucũngđếnđây”,hìnhnhưtôinóinghecóphầnhơibấtlịchsự.“Ýmìnhlà,mìnhrấtvuivìcậuđãgiớithiệuchỗnàychomình”.Bìnhtĩnhnào,Chastity,tôitựnhủ.AnhbạncũTrevorcũngđanghẹnhòkiamà.Chuyệnlớnđây.NhưngítnhấtthìkhôngphảilàvớicônàngHaydenHoànHảo.

“TạitớkểvớianhTrevorlàtớgiớithiệuchocậuchỗnàyvàanhấynóimuốnquaxemthử.”Angelaấpúng.“Bữatốicủahaingười

Page 183: Vì Đó Là Anh

thếnàorồi?”.Haimácôấyđỏửnglên.

“Chúng tôi vẫn chưa bắt đầu. Hai người muốn ngồi chungkhông?”.Ryan lịch sựđềnghị.Ngườiquản lýnhàhàngkhẽ caumày.

Không!Timtôiđậpthìnhthịch.

“Ôi không”, Trevor đáp và nhìn sang phía tôi. “Chúng tôi chỉmuốn ghé qua chào hai người thôi”.Chúng tôi? “Chúc hai ngườimộtbuổitốivuivẻ.Gặpemsaunhé,Chastity”.

“Vâng,tạmbiệthaingười.Đichơivuivẻnhé”.Tôinhìnxuốngvàhítsâumộthơi.

“Cậu ta có phải một trong số mấy ông anh của em không?”.Ryanhỏikhihọđãđixa.

“Không hẳn”. Tôi nói và cố gắng cười với anh, “Trevor làmộtngườibạnlâunămcủagiađìnhem,vàcủaemnữa.Bọnemlàmbạnvớinhautừhồibé”.Đừngnóinữa.Đừng-Nói-Nữa.

“Àrathế”,Ryanđáp.Anhnghiêngđầusangmộtbên,“Chastitynày,emcóhayđọcsáchkhông?”

“Emcó”.Tôikểlạicuốnsáchgầnnhấtmàtôivừađọc,cũngmaycuốn đó khá hay và khá sâu sắc chứ không phải như mấy bộtruyện tranhChúa tể của những chiếc nhẫnmà tôi vẫn thườngxem.TrevorvàAngelangồicáchchúngtôibabàn,đủgầnđểthỉnhthoảngtôilạiliếcsangphíahọ.

NghetrộmlànăngkhiếubẩmsinhcủanhàO’Neillchúngtôi.Nónhưmộtkỹnăngsinhtồn,vìtấtcảnhữngchuyệnquantrọngvàhấpdẫncủacuộcsốngnhưtiềnbạc,sex, tộiphạmkhôngbaogiờđượcnhắcđếntrướcmặtlũtrẻconchúngtôi.Tôiđãquenvớinghềbáovàcũngquenvớichuyệnnàynêndễdàngtiếptụcmộtcuộchộithoạitrongkhivẫnbắtsóngmộtcuộchộithoạikhác.TôihỏiRyanvềloạisáchmàanhthíchđọc(vàcâutrảlờilàcáctạpchí

Page 184: Vì Đó Là Anh

vềytế.Trờiạ,mặcdùcácbệnhnhâncủaanhhẳnsẽrấtvuikhibiếtđiềuđó),cùnglúcđótôivẫntiếptụcdỏngtaingheTrevorvàAngelatròchuyện.HọđangđàmđạovềđồănvàkhôngquênnhắcđếncôngviệccủaAngelavớivaitròlànhàphêbìnhẩmthực...Ôi,tôikhôngbiếtlàcôấytừnghọcởHọcviệnẩmthựccơđấy!

“Vâng, em đã từng ở Phápmột năm, em rất thích thành phốđó”.TôitrảlờimộtcâuhỏicủaRyan.BâygiờthìTrevvàAngelalạichuyểnsangchủđềgiađình...TrevorthậttửtếkhinhắcđếngiađìnhO’Neillchúngtôi,sauđóAngelakểvềhaichịemgáicủacô...Ồ,anhấycònkểvềMichellenữa,chuyệnđókhánhạycảmvàđaubuồn,tôithấykhángạcnhiên.

“Em chưa học lái buồm bao giờ nhưng rất thích cácmôn thểthaodướinước.Ngàynào emcũng chèo thuyềnvà thỉnh thoảngemcònchèokayaknữa.Cònanhthìsao,Ryan?”

Chết tiệt, Trevor đangnói cái gì thế không biết, tôi bỏ lỡ câubôngđùa củaanh rồi, thực ra tôi thấynhớmấy câu chuyệnđùacủaanh.Hừm,tôiphảitrảthùbằngcáchhướngtoànbộtậptrungvềphíaRyantrongkhianhvẫnmảymaykhônghềhaybiết.Tôiđãnóitôi làbậcthầytrongchuyệnnàymà.Trevorđangchúivềphía trước nói gì đó vớiAngela và vô tình tôi cũng chúi ra phíatrướctheoanh.

ĐúnglúcđóthìđiệnthoạicủaRyanrung.Anhliếcnhanhvàomàn hình và cau mày. “Xin lỗi em nhé, Chastity. Anh phải rangoài một chút, bệnh viện đang gọi. Chắc sẽ nhanh thôi”. Anhđứngdậy,vỗnhẹlênvaitôivàđirangoàihiên.

Ngườiphụcvụbưngđĩabánhmỳratrước,tôitránhkhôngnhìnvềphíaTrevorvàAngelađồngthờimuốndừngchuyệnnghelỏmnày lại, tôi lấy một miếng bánh đưa lên miệng. Ngon tuyệt lạiđúnglúctôiđangđóinữa.Miếngbánhvẫncònấmnhưngkhôngquágiòn,càchuanghiềnmọngnước,láhúngquếvằncòntươi.Tôi

Page 185: Vì Đó Là Anh

hếtnhìn lêntrần lạinhìnxuốngbànrồinhìnxuốngtúi,cốgắngkhôngnhìnvềphíaTrevor.

Tôi lấy thêmmộtmiếng bruschetta. Tôi vừa hámiệng thì càchuarơiravàrớttrúngcáiáosơmitrắngcủatôi.Ngaybênngựctrái.Tôigạtngaymiếngcàchuaranhưngáovẫnbịdínhítdầuliuvà lá húng quế bămnhỏ. Tôi lại kỳmạnhnhưng lạ thaymiếnghúngquếnhỏnhưmiếngpinđồnghồvẫnbámchặtvàoáo.Ngaygiữabầungực.

Vàvấnđềlàởđâylạicònhơilạnhnữa,vậylàtôicómộtđốmxanhngaychínhgiữabầungựcđangrunlênvìlạnh.

“Điênthật”,tôilàubàutrongkhitayvẫncầmgiấyănlauđilaulại.Cáiládínhchặtnhưthểđượcdínhkeohaysaoấy.TôingoáilạinhìnRyan,anhvẫnđangnóichuyệnđiệnthoại.Mayquáanhkhôngnhìnthấycảnhnày.Tôicọthêmlầnnữanhưngvếtbẩnvẫnkhônghết.

Mátôiửnglênvìxấuhổ.Trevorhaybấtkỳaikháctrongphạmvimườimétchỉcầnnghiêngngườisẽthấytoàncảnhtìnhhuốngxấuhổcủatôi.Tôilénlútnhìnsang,Trevvẫnđangchămchúlắngnghe,đôimắtnâucủaanhđangcườivớiAngelavàtôicócảmgiáclàanhbiếttôiđangnhìnanh.Thấyanhquaysangtôibấtgiácđưatay lên vụng về che bầu ngực. Chỉ đến khi anh quay lại sangAngelatôimớithởphàonhẹnhõm.

“Anhxinlỗi”.CũngvừalúcRyanquaylạichỗngồi.

“Em phải ra ngoài một chút”. Tôi nói nhanh. “Em sẽ trở lạingay”.Tấtnhiênlàtôikhôngthểngồiđốidiệnvớianhchàngcựusinh viênHarvardnày vớimẩu láhúngquế chết tiệt dínhngaytrênngựcđược.Tôigiơtaychengựcmộtcáchvụngvề,vớlấycáitúi và lao thẳng về phía toilet, bước thật nhanh qua Trevor vàAngela.

Page 186: Vì Đó Là Anh

Đếnkhianvịtrongđó,tôikéocáiáotrắng,tấtnhiênlànóphảitrắng,raphíatrướcvàchàxátvếtbẩncứngđầu.Nókhôngbiếnmất,vẫncứlỳlợmbámchặtởđó.“Thôinào!”.Tôikêulênvàchàxátmạnhhơn.

Thậtlàsailầmlớn.Cáilákhôngnhữngkhôngbongramàcònloangmàuthêmvàoáo.“Ôichếtrồi”,tôirênrỉ.Bâygiờtrênngựctôikhôngphảilàmộtvệtnhỏnữamàlàmộtvếtốlớn,nhưkiểungựctôitựchảyrasốtpesto[30]vậy.

Tôilấythêmmộtđốnggiấynhúngnướcấmđểgộtrửangựcáo.Trời ơi, vết ố không những không biếnmấtmà còn bị loang ra.“Đừngđùachứ”,tôirênlên.Chiếcáotrắngthìướt,cáiáolótthìlạimàubevàtoiletnàycònlạnhhơncảbênngoàinữa.Bạntưởngtượngrathảmcảnhcủatôirồiđấy.Nhìnvàogương,đậpvàomắttôilàmộtvệttrònmàuxanh,sángloangngaygiữabầungực.

“Chếttiệt”,tôinghiếnrăng.Hivọngvếtbẩnsẽmờkhiáokhô.Khôngbiếttrongnàycómáysấykhôngnhỉ?Tôinhìnquanhtrongvôvọng.Khôngcó,tấtnhiênlàkhôngcó.Cuốicùngtôiđànhdùngtạmmấymẩugiấyvệsinh.Saotôilạikhôngthủsẵnmộtcáibúttẩytrắngnhưloạitôiđãxemtrêntivinhỉ?Đánglẽtôiphảimuamộtcáimớiphải!Tôiđúnglàngungốc.

Giờthìtôichỉcóhailựachọn,mộtlàchấpnhậnvếtbẩnsẽvẫnởđóvàtấtcảmọingười,kểcảRyan,sẽđềunhìnchằmchằmvàongựctôisuốtcảbuổitối.Hailàphảikiếmaiđógiúpđỡ.Tôichọnphươngánhai.Angela, côấyrất cẩnthậnvà linhhoạt, côấysẽbiếttôiphảilàmgì.Biếtđâucôấylạicócáibúttẩythìsao.Tôichỉcầnrahiệuchocôấyvàchúngtôisẽtìmracáchgìđó.

TôigiậtmạnhcánhcửatoiletvàsuýtđâmsầmvàoTrevor.

“Cóphảiemđịnhnóigìvớianhkhông?Trôngem...”.Anhngưngbặtkhinhìnxuốngchiếcáocủatôi.“Áichà!”

Page 187: Vì Đó Là Anh

“Tệthật,Trevorạ.Áoembịbẩn”.

“Ừanhthấyrồi”.Anhlẩmnhẩm,mắtvẫndánvàongựctôi.

“Anhcóbúttẩyhaycáigìdùngđượckhông?”

“Búttẩylàcáigì?”

“Đừngnhìnnữa!Haylàáokhoác?Anhcóáokhoáckhôngchoemmượnđi!”

“Hay là để anhhỏimấyngười phục vụ xemhọ có gì giúp emđượckhôngnhé?Emnóilàbúttẩyà?”.Anhngướcmắtlênvàmỉmcười.

“Vângđúng rồi, ý hay đấy,Trev.Bút tẩy ý.Anhđúng là cứutinh củaem.Đừng có cườinữađấy,nhớ chưa?Emđang chếtdởđâynày,anhnóivớiRyanlàemđangngheđiệnthoạiđượckhông?Mộtcuộcgọikhẩncấpchẳnghạn?ChúngtacócầngọiAngelađếngiúpkhông?”

Trevor đặt hai tay lên vai tôi. “Bình tĩnh điChas”.Anh cười.“Anhsẽtrởlạingay”.

Tôi lại trốnvào toilet, tronggương tôinhìn thấy cái vết xanhxanhngaychỗngựcáo,‘Xinchào,EatonFalls!’.

MộtphútsautôinghetiếngTrevgõcửa.“Đây,cóphảiemcầncáinàykhông?”.AnhđưachotôimộtchaithuốctẩyClorox.

“Cáinày cũngđược.Cảmơnanhnhé,Trev.Anhđúng là cứutinhcủaem”.Tôiđóngcửalại,vàlạigiậtmạnhra.“AnhđãnóivớiRyanlàemđangngheđiệnthoạichưa?”

“Anhnóirồi”.Trevorđáp,mắtvẫnkhôngrờichỗvếtbẩn.

“Tốt”.Tôiđóngcửa,cầmbìnhtẩylênngangngựcvàkéocầnxịt.Chẳngcógìchảyracả.“Khỉthật!”,giọngtôidộilại.

“Cóđượckhôngem?.Trevorvẫnđứngbênngoàicửa.

Tôivặnnắplọvàthửlại,vẫnkhôngđược.“Emkhôngbiếtdùng

Page 188: Vì Đó Là Anh

cáinàythếnào,Trevạ”.

“Đâu,đưađâyanhthửxemnào”,nóirồiTrevorđẩycửavào.

Anhđứngngaytrướcmặttôi,cầmcáibìnhxịtvàxemxétcẩnthận.“Emchỉcầnquaycáinàyđểmởkhóa”,anhnóirồiluồntayvàotrongáotôi.“Xinlỗinhé”,anhlẩmbẩmkhichạmphảingườitôi.Mắtanhngướclênnhìntôi,rồilạinhìnxuống.Miệngtôikhôkhốckhắpngườitrànđầythèmmuốn,chântaymềmnhũnra,tôinuốtnướcbọt.Trevorà, làmlạimộtcầnnữađi.Anhtúmcáiáokéoraphíatrướcvàthửnútxịt.

Tôi có thểcảmnhậnđượchơiấmtừbàn tayanh,bàn taychỉcáchdathịt tôivàicentimet,chỉvàicentimetthôi.Tôi liếmmôi,chỉmongquênđược cái tayTrevorđangđể trongáo tôi, chuyệnnày chẳng cógì cả, chỉ làanhđanggiúpđỡ tôi thôi,nhưng chếttiệt,taycủaTrevorđangluồntrongáotôi!

“Đượcrồi,emnhắmmắtlạiđi”,anhnói.

Tôilàmtheo,mắtnhắmhờhờ,haimánóngbừng.

Trevorkéocầnxịt,vẫnkhôngcógìxảyra.

“Hử?”Trevornhíumàynhìncáinúmxoayrồinhìnlạivếtố.

“Anhphảibópmạnhvào”.Tôinóimàchânrunlẩybẩyvìsungsướng.

Anhnhìnlên.“Emmuốnanhbópcáigì?”,anhcườilớn.

“Bópcáichaichứcòncáigìnữa!”.Tôihétlên,tiếngtohơntôitưởng,vangdộikhắpphòng.“Nhanhlênnào!Bópmạnhvào!”

“AnhđangbópđâyChas”.

“Cókhiemphảikiếmcáiphòngđểcởiáorathìmớilàmđược”,tôiđềxuất.

Tiếngcửacótkét, cánhcửamởra.Mộtngườiphụnữ lớn tuổinhìnchằmchằmvàochúngtôi,miệngbàháhốctỏvẻkinhngạc.

Page 189: Vì Đó Là Anh

“Chúngtôiđangbậnchútchuyệntrongnày”,Trevornói.Bàtabướcthẳng,cáiáokhoáchồngphầnphậttheosau.

Tôicườiđếnmứchosặcsụa.Tôiđứngdựavàobồnrửa,mộttaychengực.Trevordùngtaycònlạiđưalênchemặt,anhcũngcườisằngsặc,tiếngcườigiòngiãsảngkhoáilàmtráitimtôixốnxang.

“Khỉthật,cólẽemphảichuồncửasaumàvềmất”.

“Không,không”,anhtrấnantôi.Anhquệtmắtvàmỉmcườivớitôi.“Anhvớiemcóthểthuxếpđượcchuyệnnàymà.Emđanghẹnhòvớimộtanhchàngđiểntrai,chúngtakhôngthểbỏlỡcơhộicủaemđược.Đừnglo,Chas.Anhsẽgiúpemvụnày”.Anhvặncổchai,đổmộtítdungdịchtẩylêntờgiấyănvàcúixuốngthấmlênáotôi.“Anhkhôngbiếttẩyốlạivuithếnày”,anhlẩmnhẩm,khóemiệngkhẽnhếchlên.

Nụcườicủatôitắtngúm.Thậtratôimuốnngheanhnói,chúngtacùngvềthôi.AnhsẽnóivớiAngela làanhcóviệcphảiđi,rồianhvàemsẽcùngđimuamộtcáipizzavàvềnhàanh.Thayvàođó,anhlạivunvàochotôivàRyan.

Đúnglàđồtồi.Đồlàmhàng.Anhcócầnphảigiảvờtửtếnhưthếkhônghả?“Đượcrồi,thấykhông?”.Trevorlêntiếng.“Vếtbẩngầnhếtrồi.Trôngcũngtạmổnrồiđấy.Emcứđểkhômộtlátlàsẽổnngaythôi”.Anhđứngthẳngdậyvàcười.Tôinhìnthấytrongđôimắtsâuthămthẳmấylàsựnóngbỏngđầyhấpdẫn.

“Cảmơnanh”,tôinói,giọngcóchútlãnhđạm.

“Khôngcógì”,Trevorhạgiọng.Suốtmấygiây liềnanhkhôngnóigìthêm.Sauđóanhlùilạivàtôibiếtcơhộiđãmất.

Tôihắnggiọng.“Anhthậttuyệtvời,Trevorạ.Nếungàynàođókhônglàmlínhcứuhỏanữaanhcóthểmởtiệmgiặtlàđượcđấy”.

Anhvẫncườitrướccâuđùahơivôduyêncủatôi.“Này,Angelacũngđượcđấy.Kháđượclàđằngkhác”.

Page 190: Vì Đó Là Anh

“Tấtnhiênrồi,côấyrấttuyệt”.

“Đượcrồi.Chúcembuổitốivuivẻ”.Anhquaylưngbướcrakhỏitoiletnữ.

Tôitựloliệunốtphầncònlại.Ngựcáotôivẫnhơiẩmnhưngítrakhôngcònxanhlènữavàsaumộtphútkiêntrìlaubằnggiấyăn, cái vết bẩn cũngmờ hẳn. Tôi rửa tay và thở dài, tự nói vớimìnhtronggương.“RyanDarling”,tôilẩmnhẩm.“Ryan.Bạntraitôi làbácsĩ.Xinchào.Đây làchồngtôi,Ryan.Anhấyrấttuyệt.Anhấylàngườisâusắc,thôngminh.Bạnđãnhìnthấygòmánàonhưvậychưa?Đúnglàquáhoànhảo”.

KhitrởlạichỗngồitôikhônggặpkhókhăngìvớiviệctảnglờTrevor,ngaycảkhianhcónhìnsang,tôicũngchẳngbuồnđểý.

Page 191: Vì Đó Là Anh

C

Chương15

huyệngìthếnày?”.Ernestohỏivàdánmắtvàotôi,giảbộlolắng.

“Tôibịsétđánh”,tôirênlên.Mắtnhắmhờhờ,tôibiếtErnestođangníncười.

“Côcóbịđaukhông?”.Ônghỏi.

“Có,đaulắm”,tôithềuthào.“Chỗnàocũngđau.Mắttôiđangchảymáu.Xinhãycứutôi”.

Ernestocườivàquấndảibăngđohuyếtápquanhtaytôi.Ôngthảvanvànghemạch...“Mộttrămlinhhaitrênnămmươià?Cónhầmkhôngnhỉ?”Ôngcaumàykhinhìnvàobảngkếtquả.

“Cháuchèothuyềnmà”,tôihãnhdiệnkhoe.

“Thậtsao!Cóphảicáingườimàtôivẫnnhìnthấytrênsôngmỗisánglàcôkhôngnhỉ?Vàokhoảngsáugiờgìđó?”

TôicởimáyđohuyếtápvàlồngvàotayErnesto.“Làcháuđấy,báccũngnênthửxem.Vuilắm”.

“Tôicũngmuốnlắm”.

“Cháusẽdạybác”, tôinói trong lúcbópbóngcaosu. “Giờbácphảinằmyêncháumớiđođược.Tôilồngốngnghevàotaivàđợi.“Mộttrămbamươibatrêntámmươisáu.Bácphảigiảmcânvớitập thểdụcđi.Sángmainămrưỡi cháusẽđợibácở chỗnhàđểthuyềncuốiphốBanknhé”.

“CôcóvẻthíchralệnhnhỉErnestocườicười.

“Bácthíchnhữngngườiralệnhchứ?”,tôihỏivàcườilại.

Page 192: Vì Đó Là Anh

“Tôi cóvợrồinêntấtnhiên là tôi thíchnhữngngười ra lệnh”.Bácvừanóivừavỗnhẹvàotaytôi.“Côcónghiêmtúcvềchuyệnchèothuyềnkhôngđấy?Vợtôisuốtngàyphànnànbắttôitậpthểdục”.

“Tấtnhiênrồi.Bácsẽthíchchomàxem.Tôicẩnthậntháodảibăng.

“Đượcrồi,tốtlắm,cảlớp!”Bevnóito.“Thudọnđồđạcvàgiảitánnhé.O’Neill,tôinóichuyệnvớiemmộtchútđượckhông?”

Nụcườitrênmôitôitắtngúm.Tôiđoánlàtôisắpgặprắcrốirồiđây.

Đúngthếthật

BevđợichođếnkhiPamđóngcửalớplạirồimớinói.“O’Neillnày,tôiđãnghechuyệnvềbuổithựchànhcủaem”.

Tôi khẽ co mình, bà thở dài. “Em có chắc là em muốn hoànthànhkhóahọcnàykhông?”.Bàcấtgiọngnhẹnhàng.

“Embiếtlàbuổithựchànhcủaemkhôngtốtlắm”,tôiedèđáp.

“Phảinóilàthảmhọa,O’Neillạ.Đúnglàthảmhọađấy”.

“Vâng,làthảmhọa”.Theoyêucầucủakhóahọc,chúngtôiphảiđitheoxecấpcứutrongvàigiờ.Ernestolàmđầutiênvàdễdàngvượtqua.Mộtđứatrẻlêncơnhencầnđượcchởđicấpcứu.Cógìđâu, dễ ẹc.Rồi đếnUrsula.Tứcngực.Cũngkhánguyhiểm.Rồisauđấylàđếnlượttôi.

Giờlàlúctôigiảithíchđây.“Cađócũngkhánặng,thếthôi,màlạilàlầnđầutiêncủaemnữa,Bevà.Lầnsauemsẽlàmtốthơn”.

“Nghe này, không phải ai cũng làm được nghề này. Tôi chỉmuốnnóivậythôi”.

“Emcũngcóngấtrađấyđâu.Thếlàtiếnbộrồi”.

Bevnhíumày.“Emđánhrơitúicứuthươnglênchânbệnhnhân

Page 193: Vì Đó Là Anh

đấyChastityạ.Đúngcáichângãycủabệnhnhânnữa”.

Tôicúiđầu.“Vâng,chuyệnđó...thật...không...may...”

Lúcđó tôi rất sợ, cũngchẳngcógì làkhóhiểu.Lúcchúng tôiđếntòachungcư,cómộttấmkínhvỡnằmdướichâncầuthang,nhữngmảnhvỡbáohiệuđiềuchẳnglành.Rồichúngtôitìmthấyvếtmáudẫnlêntrêntầng.Rõrànglàngườiphụnữđóbịngãcầuthang,taybịcứađứtvàtrẹochân.Sauđóchịtabòlêncầuthangvàbằngcáchnàođógọiđượcchocứuhộ.

Nhịpthởcủatôiđộtnhiêngấpgáptừtrướckhichúngtôi tìmthấychịta.Vàrồithìcảnhtượngkinhhoàngấyđậpvàomắttôi!Cơ và dây chằng phình to đúng bên cánh tay đẫmmáu,mắt cáchânthìvẹohẳnsangmộtbên,nhưthểxoaymộttrămtámmươiđộvậy.TôicảmgiácnhưđangxembộphimkinhdịTheExorcistvàchỉmuốnhétlên!Tấtnhiênlàtôisợ!Vàtôichẳngtựhàochútnàovềchuyệnđó...Tôinhớlạilúcngỏýmuốngiúpđỡ.“ÔiChúaơi,trờiạ,chịbịthươngnặngquá!”,hayđạiloạinhư“Liệucócầnphải cắtbỏkhông?”.Đúngđếnđoạnđó thì cái túiy tếngungốccủatôi,thứmàtráchnhiệmduynhấtcủatôilàgiữchặt,đãtuộtkhỏitaycủatôivàrơitrúngchânđaucủachịta.

Thếlàgiờđâytàikhoảncủatôimấtthêmhaitrămđôlanữavìngàynàocũnggửihoađến,chừngnàochịtacònnằmviện.ĐấylàcònchưakểbahộpsôcôlaĐứcvàmộtgiỏhoaquảtôigửiđếnnữa.

“Emđangrấtcốgắng”.TôinóivớiBev.“Nóithậtvớicô,emrấtsợmáu.Emchỉmuốn...”,tôingậpngừng.“Côbiếttruyềnthốnggiađìnhemrồiđấy,Bevà”.Tôiquyếtđịnhđãđến lúc cầnphảinóithật.“EmchỉmuốntrởthànhmộtngườinhàO’Neillthựcthụ.Chỉlàmộtngườibìnhdịmuốngiúpđỡngườikhácthôi”.

“Được rồi”, cuối cùng Bev cũng phải nhượng bộ. “Để xem thếnào.Tôirấtlokhiemđithựchànhởphòngcấpcứu”.

Page 194: Vì Đó Là Anh

Khôngphảichỉcómìnhcôsợđâu,chỉngheđếnthôilàtôicũngđãsợrúmcảngườilạirồi.

Vaitôichùngxuốngkhibướcdọchànhlangvềphíathangmáy,tôibấmnútgọi thangvàđứngđợi.Có lẽBevnóiđúng.Tôicũngđâu cần công việc này để kiếm sống, và nếu không phải vì cáitruyềnthốnganhhùngcủagiađìnhthìtôicũngđâucóphùhợpvớinhữngchuyệnnày.

Cánhcửathangmáybậtmởvà...Ôkìa,làRyanDarlingtrongbộđồphẫuthuật.“Chastity!”,anhvuivẻgọikhingẩngđầulênvànhìnthấytôi.“Rấtvuiđượcgặpemởđây”.

“Chàoanh,Ryan”,mặttôiđỏbừng.Ôitrờiơi,bộđồphẫuthuậtmớivừavặnvớianhlàmsao.Tôibướcvàothangmáy.“Emđoánlàanhđanglàmviệcphảikhông?”

“Ừ”.Anhđápvàlạinhìnxuốngbảngcôngviệc.“Cònemthìsao?Emđếntìmanhđấyà?”

Tôicười.Đúnglàbácsĩ.“Không,emđếnhọclớpsơcứuthôi”.

“Thật à?Haynhỉ, cần giúp gì thì cứ bảo anhnhé”.Anh cười.“AnhmongnhanhđếnthứSáuđểđượcgặpem”.

“Emcũngthế”.Saukhigiảiquyếtxongvấnđềvớicáivếtốtốihômtrước,tôivàRyanđãcómộtbuổitốirấtvuivẻvàthoảimái.AnhnóimuốnmờitôiđiăntốiởEmo'svàtôigậtđầungaytắplự.

Thangmáymởra,mộtngườiphụnữtrungtuổibướcvào.“Congáitôivừasinhembé,bàvuimừngthôngbáo.

“Chúcmừngcô!”tôinói.“Congáihaycontraithế?”

“Contrai!Tênnó làPatrick!Thằngbékháukhỉnhlắm!”.Mắtbàlonglanhnhữnggiọtnướcmắthạnhphúc,tôivỗnhẹlêntaybàvàmỉmcười.Ryankhôngnóigì,anhvẫnmảimêvớiđốngtàiliệu.Chắclàmộtcakhó.Thangmáylạimởra,anhngướclên.

Page 195: Vì Đó Là Anh

“Anh phải đi đây. Xin phép em nhé”, anh nóimột cách trịnhtrọng.

“Chúcanhmộtbuổitốivuivẻ”,tôinói.

Anhquaylạivàđặtnhẹlênmôitôimộtnụhôn.“Emcũngthếnhé,Chastity”.Anhđikhỏirồimáunóngmớikịpdồnlênmặttôi.Tôicắnmôimỉmcười.Anhấyđãhôntôi.RyanDarlingđãhôntôi.Mộtnụhônthậtngọtngào,thoángquanhưngrấtngọtngào.

Cánh cửa thang máy lại đóng lại. “Anh chàng đó được đấy”,người phụ nữ vừa lên chức bà ngoại lên tiếng, “chồng cô phảikhông?”

“Không, không”, tôi nói. “Chúng cháu... chúng cháu chỉ đanghẹnhòthôi”,tôicườingớngẩn.

“Mừngchocô.Mộtanhchàngbácsĩrấtđẹptrai”.Bàmỉmcườivàthởdài.“Mặcdùkhônggìsánhđượcvớiviệcđónmộtđứacháurađời.Patricklàcháuđầulòngcủatôi”.

NỗibuồntừcuộcnóichuyệnvớiBevđãbaybiếnhếtsaucuộcgặp gỡngắnngủi vớiRyan.Đúngnhưngười phụnữkia đãnói,anhấyquảthựcrấtđiểntrai,thôngminh,tàigiỏi,cóhọcthứcvàrấtquyếnrũ.

Vụ tainạnở toilethômtrướcbỗng lóehiện lên trongđầu tôi.Ngựctôi,taycủaTrevor.Tôibắcđầuxuatancáiýnghĩđóvàlặpđilặplạicâuthầnchúvẫnlẩmnhẩmbấylâunay.Trevorvàtôilànhững người bạn tốt. Chúng tôi đã từng hẹn hòmột lần nhưngthấtbại.Kể cả tôi có chọnanh thìkhôngphải cứmuốn làđược.Nhưngđiềuđókhôngcónghĩalàtôikhôngthểyêutrởlại.Tôisẽtìmkiếmngườikhác,saocứphảidínhlấyTrevorJamesMeadecảđờicơchứ.

Trởvềnhà,tôimócsợixíchvàocổchócưngvàdẫnnóđidạo.ThángNămthậtđẹp.Câyanhđàobênsânnhàhàngxómtrổbông

Page 196: Vì Đó Là Anh

rựcrỡ,nhữngbônghoatulípnởmuộneấpdọchaibênlốiđi.Nămnaytôisẽtrồngthứgìđómớiđược.Buttercupcũnghàohứnghíthàmộtchậuhoabênđườngvàvôtìnhhítphảiphấnhoavàomũi.Câytửđinhhươngchắcchỉtuầnsaucũngsẽnởrộ.

Tôibướcxuốngkhutrungtâm,dạoquatượngđàichiếntranh,qua thư viện với những hàng cây du phủ bóng che các dãy ghế.Ánhđènđườngmờảo,tôinhìnlêncửasổnhữngcănhộdọctheophốchính,thoángthấytủsáchrấttocủacănnhànàođó,rồicănphòngsơnđỏrựccủamộtnhàkhác,vàmộtnhànàođótrồngrấtnhiều cây. Tôi rất thích ngắm nhìn những thứ bình dị của cuộcsốngvànhữnggóckhuấtnhỏbécủamọingười.

Buttercupchúimũivàcáivòicứuhỏa,cuốicùngbảnnăngchósăncủanócũngtrỗidậy.Khônghiểusaodạonàynóhoạtbáthơnhẳnvànhữngbuổiđidạocủachúngtôivìthếcũngbớtbuồnchán,mặcdùphảithừanhậnlànóchậmchạphơnhẳnsovớikhổngườicủamình.Nóquay lạinhìntôivà lại tiếptụchítngửihai lốiđi,đuôiphephẩykhôngngừng.

Thếnàomàtôilạidừngchântrướcnhàbố,mặcdùkhôngchủýđivềhướngđó.Cáiquáigìthếnày.Tôinhấnchuông.

“Trevđấyà?”.Bốhỏiquamáyđiệnđàm.

“LàconChastityđâybố”,tôiđáp.

“À,SườnHeođấyá!”.Bốnóirồinhấnnútmởcửa.TôileobộbatầngthangkéolêButtercuplênnhàông.

“Cốlênnào,conyêu!Sắpđếnnơirồi!”.Tôiđộngviênkhithấynócóvẻsắpgụckhimớilênđếntầnghai.Cuốicùngchúngtôiđãđứngtrướccửa.Cửakhôngkhóa.

“Convàođi”,tiếngbốvọngratừbếp.

Tôimớiđếnđâymộtlầntừnămngoái.Trôngcănhộkhôngmấythayđổi.Đằngkialàcáighếsofadài,chiếctiviđặttronggócvà

Page 197: Vì Đó Là Anh

cảđốnghộpcáctôngvẫncònchưabuồnmở.MấycáiáođồngphụccủaSởCứuhỏavắttrênlòsưởi.

“Cănhộcủabốđẹplắm”,tôitrêuông.

“Đừngcóđùabố.Conmuốnuốnggìkhôngbốhỏi.Bốvẫnmặcnguyênbộđồngphụcvớicáiquầnxanhtímthanvàcáiáopoloinrõphùhiệucủalínhcứuhỏa.Máitócmuốitiêucủabốtrôngthậtbùxù.

“Vâng,bốcóbiakhông?”,tôihỏi.

“Cóngayđây”.

Buttercupgụcxuốngngaytrướcghếsofa,tôichậtvậtngồivàoghế,rồithoảimáiduỗichânđèlênngườinó.Bốmangchotôimộtchaibia,vàtựrótchomìnhmộtlywhiskey.Ôngngồixuốngbêncạnhvàquàngtayquavaitôi.

“TốinayYankscóthiđấutrậnnàokhôngnhỉ?”,tôihỏi.

“Không”,bốỉuxìunói.“Hômnaynghỉmộtngày”.Bốquaysangnhìntôi.“Chuyệngìmangconđếnđâythếnày,Chastity?”

“Conđangđidạovàtựdưngmuốnghéquaxembốthếnào.Bốvẫnổnchứ?Bốkhôngđịnhdỡmấycáithùngkiaraà?”

Bốthởdài.“Bốkhôngnghĩmìnhsẽsốngởđâylâuđếnthế”.Bốnóivànhấctayrakhỏivaitôi.Ônglặngimmộtlúcrồi lạinhấpcốcrượu.“Conbiếtđấy,mẹconđanggặpgỡaiđó”.

Tôigậtđầu.

“Bàấycónghiêmtúctrongchuyệnấykhông?”,bốhỏi.“Khôngđờinàobàấykểvớibốvềchuyệnđó”.

“Con...conkhôngbiết,bốà.Connghĩlàbốthửnghĩđếnchuyệnnghỉhưuxemsao”.

“Nghỉhưurồithìsaochứ,bốnóigiọngbuồnbuồn,“chảlẽbốlạisuốtngàyngồikhôngmộtchỗ,haycứđiđilạitạichỗSởCứuhỏa

Page 198: Vì Đó Là Anh

vàtựhuyễnhoặcmìnhvẫnđanglàmviệc?”

Buttercupnhổmdậyvẫyđuôi,suýtnữathìquậttrúngchaibianhưngmaymà tôi đỡkịp.Tôi càonhẹ vào sau tainó. “Gâugâugâuuuu!”. Nó hú lên một tràng sung sướng. Bố cười gượng,Buttercupthấythếlạitưởngôngđangbậtđènxanhđồngýđểnólênghếsofangồi.Nólếtcáithânhìnhụcịchlênchỗcòntrống,rồigụcđầuvàolòngtôi.

“Màyđúnglàconchóxấuxínhấtmàtaotừngthấy”.Bốvừanóivừavuốtveđôitaidàicủanó.Nóvẫyduỗirốiríttỏvẻsungsướng.

“Nóitiếpchuyệnkhinãy.Bốà,thiếugìviệcđểlàmkhivềhưu.Bố có thể đi dudịch, đánh gôn, hay lên thànhphố chơimộthaingày...Sốngnhưnhữngngườibìnhthườngkhácthôi”.

“Bố không phải là một người bình thường”. Giọng ông y nhưmấyđứacháukhigiậndỗi.“Bốlàlínhcứuhỏa”.

Tôikhôngnóigì.“Bốnày,cáicảmgiáccứuđượcmộtaiđónhưthếnàohảbố?”

Bố quay sang nhìn tôi rồi yên lặngmột lúc lâu. “Mọi chuyệndiễnrarấtnhanh”,ôngvừanóivừađưatayvỗvỗconchócủatôi.“Khisựcốxảyra,mỗingườimộttaymộtchânvàkhithamgiavàoquátrìnhđóconsẽthấyrấttuyệt”.

Tôicốhìnhdungtrongđầunhữngđiềuôngnói.Đểcứusốngaiđóhaygiảicứuhọkhỏimốihiểmnguy,ítnhấtphảibiếtcầnlàmgìchứkhôngphảicuốngđếnmứcđánhrơicảtúisơcứulênngườibệnhnhânnhưtôi.“Conướcgìconcũngcóthểlàmđượcgiốngnhưbố”,tôinóigầnnhưthầmthì.“Ướcgìconcũngcóthểcứungười.Giốngbốvàcácanh”.Tôinhìnvàomắtbố.

Bốnhìnlêntrần.“Thôi,quaytrởlạichuyệnmẹconđi”.

Ừnhỉ“Chuyệnbốchuẩnbịnghỉhưuthìđúnghơn”,tôinóivànhấpmộtngụmbia.

Page 199: Vì Đó Là Anh

Bốquắcmắtvớitôi,trôngônglúcnàychẳngkhácgìDylan.“Bốkhôngmuốnnghỉhưu.Bốkhôngmuốnnhắcđếnchuyệnnàynữa”.

“Bố cũngkhôngmuốn lyhônvà cũngkhôngmuốnmẹgặpgỡngườikhácđúngkhông?”

“Mẹconkhôngđixahơnvớithằngchađóđượcđâu”.Bốnóivớivẻ tự tin của người đàn ông trụ cột trong gia đình. “Mẹ con chỉmuốnchọctứcbốthôi.Bàấymuốntrêungươibố,Chastityạ.Đấylàhươngvịcủahônnhânmà”.Ôngdựalưngvàoghếvàđưatayxoamặt.“Nhântiệnnhắcđếnchuyệnnhữngcuộchônnhânkhônghạnhphúccủalínhcứuhỏa,conđãnóichuyệnvớianhMarkcủaconchưa?Dạonàylúcnàonócũngcăngnhưdâyđàn”.

“Con biết. Anh ấy với Elaina rõ là đang tận hưởng rất nhiềuhươngvịcủahônnhân.Họcứliêntụcchọctứcnhau”.

Bốrênrỉ,Buttercupthấythếcũngbắtchướctheo.“Tệthật.ConcógìmớikhôngSườnHeo?”

ChântôitêcóngdướithânhìnhđồsộcủaButtercup,tôiđứngdậy và gập giúp bốmấy cái áo. “Ừm, con đang hẹn hòmột anhchàng.Đạiloạithế.Bọnconcũngmớibắtđầuthôi”.

“Conmuốnlâmvàocảnhngộđaukhổnhưbốmẹà?”

“Vâng,đấylàtâmnguyệncảđờiconđấy”.

“Cậutakhôngphảilàlínhcứuhỏađấychứ?”.Bốcaumày.

“Không”,bốà,tôinóivớivẻbìnhtĩnhđángsợ.“Khôngcóanhchànglínhcứahỏanàođủdũngcảmđểhẹnhòvớithiênthầnbébỏngcủabốđâu.Anhấylàbácsĩ”.

“Thếthìtốtchocon,Chastityạ.Bácsĩcũngđượcđấy”.

Tôinhướngmắt.

“Conhiểuýbốmàđúngkhông?”.Bốđứngdậy,ôngđiđếnchỗtôivàđưatayômtôi.“Chà,nhìnnày”,bốreolên,“tócbạcnày,con

Page 200: Vì Đó Là Anh

cũngcótócbạcđấy”.Ôngcẩnthậntáchsợitócbạcrakhỏinhữngsợitócđenkhác.“Concónhiềutócbạclắm”.

Tôigạttayôngra.“Đượcrồi,cảmơnbố.Chỉtạimấycuộctranhcãivặtvãnhcủabốmẹmàconbạccảtócđấy”.Bốcười.

“Thôiconvềđây.Chúcbốngủngon”.

“Con nhớ để mắt đến mẹ con đấy, nhớ chưa? Nhớ kể cho bốchuyệnvềtênHarrygìgìđấy”.

“Không,conkhônglàmđiệpviênhaimangchobốmẹđâu.Màchínhbốcũngnóilàmẹchỉmuốnchọctứcbốcòngì.Bốmàbắtconlựa chọn là con sẽ theophemẹđấy.Mẹđãvật vã suốt gầnmộtngàyđểconđượcrađời,bốnhớkhông?”

“Tấtnhiênlàbốnhớ,bốcũngởđấymà.Đúnglàngàyvuinhấtđời bố”. “Con yêubố”, tôi thơm lênmá ông. “Bốđừnguống rượunữađấy.Mộtlylàđủrồi”.

“Đượcrồi,bốcũngyêucon”.Ôngđáp.“Đừnglolắngvềchuyệncủa bốmẹ.Bốmẹ sẽ ổn thôi.Bốmẹ yêunhaumà.Bố sẽ khônguốngnhiềuđâu,conđừnglo”.

“Thếthìtốt”.Tôivớlấyáokhoác,mócdâyxíchvàovòngcổcủaButtercup kéo nó xuống khỏi ghế. Nó nhắm tịt mắt vờ nằm imkhôngnhúcnhích.

“Conchónàychếtrồihaysaoấynhỉ?”

“Cókhithế”,tôinói.CuốicùngButtercupcũngchịunhổmdậyvànhảy phóc xuống đất,mắt hấpháy ra vẻ buồn buồn.Nó vẫnnằmimtrênsànkhiếntôi lạiphảixốcnódậy.Nócốgắngchốngchọinhưngcuốicùngcũngphảiđầuhàng.

Bốmởcửachotôi.“Connhớcẩnthậnđấy.Cócầnbốđưaconvềkhông?HaylàcongọichoTrevorđi.Nósốngngaycạnhđâythôi”.

“Conkhôngsaođâubố.Gặpbốsaunhé”.

Page 201: Vì Đó Là Anh

Bốvẫytay.“Đừngquênkểchobốchuyệncủaconvớianhchàngbácsĩđấy.

Chúcconmaymắn,conyêu”.Bốmỉmcườivàkhépcửalại.

Bước xuống cầu thang, tôi phải cố gắng lắm mới không bựcmìnhvớibố.Bốtôithậtcổhủ,vàothờicủabố,lấyđượcmộtngườichồnglàmbácsĩlàdanhgiálắm,ởthờiđóbácsĩkiếmnhiềutiềnhơnthợsửaốngnướcvàphụnữbỏviệcngaykhivừabiếttincóbầu.Dùsaotôicũngthấycóchútkhóchịu,lầnthứhaitrongbuổitốihômnaycóngườichúcmừngtôivìkiếmđượcanhbạntrailàmbácsĩ.Có chuyệngì to tátđâuchứ, saokhôngainghĩ làanh tacũngphảimaymắnlắmmớikiếmđượcmộtngườinhưtôinhỉ?

“Bình tĩnhnào”, tôi tựnhủ.Buttercupphephẩy cáiđuôi trênđùitôi.“Xinlỗimày,taohơi...taocũngkhôngbiếtnữa”.

Tôi bước xuống đường và vô tình đi ngang qua khu nhà củaTrevor.Theophảnxạtựnhiên,tôinhìnlêncửasổphònganh,điềunày cũng giống như tôi ngắm nhìn các căn hộ khác thôi, đúngkhông?Và tôi thấyrõbóngmộtngườiphụnữđứng trước cửasổcănhộtrêntầngbốn.Ngườiphụnữtócvàng,trônggiốngAngela,màcũngcó thể làHaydenHoànHảo.Rõ làTrevor thíchmấycôgáitócvànghoenàymà.

Tôicốnhìnđichỗkháctrướckhibảntínhtòmòtrỗidậy,nhưngsựthựclàtôithấytimmìnhnặngtrĩu.

Page 202: Vì Đó Là Anh

“C

Chương16

ôvàođâynhanhlên!”GiọngPenelopeđanh lạikhi tôivừađặtchântớivănphòngbuổisángngàyhômsau.

“Cóchuyệngìthế?”.Tôivộihỏikhibướcvàophòngchị,buôngphịchbalôxuốngghế.

Chịquaymànhìnhmáytínhvềphíatôi.Miệngháhốc.Tôithốtlên.“Ôitrờiơi!”

Trênmànhình làmộtbứchìnhbiếmhọađộngvềAragornvàLegolastrongtưthếmátmẻvàkhávuivẻ.

“Cáiquáigì thế”, tôihỏi.Timđập thình thịch, cổhọngnghẹncứnglại.“Chắnchắclàcókẻhacktàikhoảnrồi!Tôi...tôiphải...tôisẽgỡbứchìnhđóxuốngngay”.

“Làmngayđi!”.Penelopebựcbộiquát.

Tôi chạynhưbay rabàn làmviệcvàbậtmáy tính lên.Trongkhichờmáykhởiđộngtôinhậnramọingườiđangcốtìnhtảnglờtôi.Luciađangtrảlờiđiệnthoại,chắcchắntừmộtđộcgiảgiậndữnàođóđanggọiđến,cũngkhônglạ.CarlthìđangnhỏtogìđóvớiDaniellebênbộphậntrìnhbàybảnin,anhtaliếcsangtôivớiánhmắtkinhngạc...Chuyệnquỷquáigìthếnày?Aidámlàmviệcnàycơchứ?NgoàiPenelopevàtôira,khôngaicómậtkhẩuđểtruycậpphầntrìnhbàycủatrangweb.

“MôngAragorn đẹp đấy”. Pete lẩm bẩmmàkhông buồn nhìnlên.

“Không buồn cười đâu Pete ạ”. Tôi nói trong lúc mắt trừngtrừng. Trời ơi, chuyện này thật kinh khủng, kinh khủng, kinh

Page 203: Vì Đó Là Anh

khủng.

Alantrôngrấtgiậndữ.Cũnghoàntoànchínhđángthôi!Trangwebcủachúngtôisaolạicóhìnhđồitrụyđồngtínhđược,trờiạ!Khôngbiếtđãcóbaonhiêuđộcgiảnhìnthấybứchìnhấyrồi,nhỡđâucócảtrẻconnữathìsao.Ôitôichếtđây!

Mãirồimáytínhcủatôi cũngkhởiđộngxong.Tôimởchươngtrìnhthiếtkếđồhọacủatrangwebvàgõmậtkhẩu,tayrunđếnmức còngõ sainhữnghai lần.Và cuối cùng tôi cũngđăngnhậpđược.Kiarồi,AragornđangvuivẻvớiLegolas.

“Biếnngay!”.Tôivừalẩmbẩmvừanhấpchuộtvàobứchìnhvàchọnbiểutượngxóa.Ơntrời,cuốicùngnócũngbiếnmất.Tôithaotáclưulạithậtnhanhvàchođăngbứchìnhmớilênmạng.

“Hếtchưa?”tôihỏiPete.

Anh tanhấpvàomànhình. “Hết rồi, tiếcquá, thêmmột chútnữachắctôicũngxốnxangđấy”.

“Khôngbuồncườichútnàođâu”.TrongsuốtmộttiếngtiếptheotôichỉngồikiểmtratấtcảcáctrangbáovàđườnglinkđểđảmbảoAragornvàLegolaskhôngcòn lưu lạcởđâuđó trênwebsitenàynữa. Thật may là không có. Mặc dù khá giỏi trong chuyện lậpwebsitenhưngtôi lạibiết rất ítvềanninhmạng.Làmcáchnàomàkẻđótruycậpvàođược,chuyệnđóđúnglàkhóhiểu.Chúngtôiđãthiếtlậptườnglửa,mậtkhẩulàmộtchuỗibaogồmcảchữcáivàchữsốđặt theothứtựngẫunhiên.Tôi làkhônghiểu.Tôilậptứcgọichocôngtyđãcungcấptênmiềnchochúngtôivàyêucầuhọthayđổimậtkhẩucũngnhưgiảithíchchuyệnvừaxảyra.

“ĐếnSởAnninhngườitacònhackđượcnữalàwebsitecủamộttờbáođịaphương”,một tênvô tíchsựnàođóởđầudâybênkiađáp.

“Anhtrảlờihaynhỉ?”,tôibựcmìnhđốplại.

Page 204: Vì Đó Là Anh

Angela bước vào tòa soạn sauđómấyphút. “Chàomọi người!Tôi cóbánhngọt của tiệmbánhmớimởởLakeGeorgeđây.Mọingười cứăn tựnhiênnhé!”.Cônhanhchóngnhậnrabầukhôngkhíuámtrànngậptrongvănphòngvàtiếnthẳngđếnbàntôi.“Cóchuyệngìthế?”

“Cóaiđóđãđộtnhậpvàotrangwebcủatòasoạnvàđăngmộtbứchìnhkhiêudâm”,tôithìthào.

“Ôithậtthếsao”.Côkhẽnhănmặt.“Làmsaolạicóchuyệnấyđượccơchứ?”

“Làmsaomàmìnhbiếtđược?”,tôinhìnlên.“BứchìnhChúatểcủanhữngchiếcnhẫn,làAragornvàLegolas”.

Mặtcôtrắngbệch,“Ôikhông!”.

“Tớbiết”,tôithầmthì.

MộtvàiphútsauPenelopethòđầurakhỏiphònglàmviệccủamìnhvàhétto.“Họptòasoạn!”

Chúngtôinhưđámchimcánhcụtlậtđậtđivàophònghọp.Dochịutráchnhiệmvềtrangwebnêntôitoátmồhôikhingồixuốngghế.ĐếncảLuciacũngthấycăngthẳngbộiphần.

“Nhưmọingườiđãbiết,chúngtađanggặprắcrốito”,Penelopevào thẳng vấn đề. “Chastity, cô có thể giải thích cho chúng tôichuyệngìđãxảyrađượckhông?”

“Ừm,rõrànglàcóaiđóđãhacktrangweb”,tôinhìnquanh.“Aiđómuốnhạbệchúngta”.

“Aimuốnlàmđiềuđócơchứ?”.Luciacắnmóngtay.

Tấtcảmọingườiđềuimbặt.“Tôicũngkhôngbiết”,tôiđànhcấtlời“Tôicũngđangcốđiềutraxemaiđãgâyrachuyệnđó,nhưngsự thật là tôikhônggiỏi bằngkẻđãhackhệ thốngbảomật củachúng ta. Tôi cũng đã thay đổi mật khẩu và yêu cầu thiết lập

Page 205: Vì Đó Là Anh

tường lửamới.Nếuaicóđềxuấtgì thêmvềchuyệnnàyxinhãychỉgiáo”.Haimátôinóngrực.

“Sángnaycóđếnhơnnămchụcngườigọiđiệnđếntòasoạnvìchuyệnnày,Chastity ạ”. Pennói, vẻmặt thân thiện quen thuộccủachịđãbiếnmất.

“Tôirấtsẵnsànggiảiđápthắcmắcchohọ”,tôinuốtnướcbọt.“Dùsao thìđâycũng là tráchnhiệmcủatôi.Tôiphảichịu tráchnhiệmchoviệcmìnhđãgâyra”.

“Cậunênkiểmtralạiwebsitevàocácbuổitốihômtrướcchẳnghạn”,Angelađềxuất.

“Mình sẽ làm thế”, tôi nói. Trong đầu thầm nghĩ sau chuyệnnày,tôisẽkiểmtramộtlầntrướckhiđingủ,mộtlầnlúcnửađêmvàmộtlầnvàobuổisángkhivừangủdậy.

“Cònaicóbiệnphápgìđểgiảiquyếthậuquảviệcnàykhông?”,Penhỏi.

“Tôi sẽviếtmộtbàixin lỗiđộcgiảvàgiải thíchvề chuyệnhệthốngbảomậtbịhack”,Alanđáp.Anhthởdài,liêntụclắcđầurồilạinhìnsangtôi, ítra lúcnàyanhcũngbớtgiậnhơntrước. “Tôirấtlấylàmtiếcvềchuyệnnày,Chastityạ”.

“Cảmơnanh”.

“Còn gì nữa không?”. Pen hỏi tiếp. Không ai nói gì thêm.“Chastity,côvàophòngtôimộtlúcđượckhông?”

Chịtựalưngvàoghếkhicánhcửakhéplại,còntôithìngồikhổsởngoàimépghế.“Chuyệnnàykhôngổnmộtchútnào,Chastityạ.Cô có cho rằngmọi chuyệnchỉ làngẫunhiênkhông,nhất làvớibứchìnhChúacủanhữngchiếcnhẫn,ởđâyaicũngbiếtcôphátcuồngvớibộphimđó”.

“CảAngelacũngthếmà”,tôilẩmbẩm.“Nhưngchuyệnđóchỉcómọingườitrongvănphòngbiếtthôiđúngkhông?Pennày,chịcó

Page 206: Vì Đó Là Anh

nghĩraailàmviệcnàykhông,cóthểlàaiđómuốnhạbệtờbáocủachúngta,hoặccụthểlàmuốnhạbệtôi?”

Chúngtôinhìnnhau,cảhaiđềulo lắng.Mộtlúcsauchịnhìnsangchỗkhác.“TôibiếtLucialuônghentứcvớicôvìkhônggiànhđượccôngviệcđó”,chịmởmiệng,“nhưngtôikhôngnghĩcôấysẽlàmgìtổnhạiđếndanhtiếngcủatòasoạn.Côấyrấtyêutòasoạnnày”.

Tôigậtđầu.“NóithậtnếuLuciagiỏiđếnmứccóthểhackđượccảmộttrangwebthìquảlàcôấydiễnkịchquágiỏi.Đếnchuyểntiếpmộtbứcthưđínhkèmthưmụcmàcôấycònkhônglàmnổi,ngaycảkhitôiđãchỉdẫnđếnbốnlần”.

“Ừ, Lucia không thành thạo sử dụng máy tính cho lắm”.Penelopethừanhận.

“Tôi biết mà Pen. Tôi cũng không thể tưởng tượng được...”.Giọngtôichùngxuống.

“LiệucóphảilàngườiquennàođócủacôkhôngChastity?Aiđóghétcayghétđắngcôvìchuyệngìđấychẳnghạn”.

Tôilắcđầu.“Tôichẳngnghĩrađượcaicả”.

Cảngàyhômđóthậtuámvàtĩnhlặng.Chúngtôisửdụngmọicáchcóthểnghĩrađểgiảiquyếthậuquả.Đàitruyềnhìnhcònchohẳnmộtnhómphóngviênlấytinđến,thếnàorồimấycôcậunhócthíchmàymòcũngsẽtìmcáchhackmáytínhtốinaychomàxem.Tôimấtcảtiếngđồnghồhếtgọiđiệnchochuyêngiaxửlýanninhmạng,tảicácchươngtrìnhbảomật,rồilạiliêntụckiểmtratrangwebcùngtấtcảcácgiaodiệncủanó.Lầnnàonhấpchuộttôicũngthấpthỏm,nhưngthậtmaytấtcảvẫnbìnhthường.

Tôi chưa từng gặp rắc rối trong công việc và lại càng khôngquenvớicảmgiácxấuhổkhikhiếnđồngnghiệpthấtvọngthếnày,chưa kể cảm giác đó thật không dễ chịu chút nào. Tôi ở lại văn

Page 207: Vì Đó Là Anh

phòngrấtmuộnđểkiểmtratấtcảmậtkhẩuvàtườnglửamới.Rờikhỏichỗ làmtôiđivềphíabờsông.Dùđãchèothuyềnhồisángnhưng tôi vẫn cần xóa tan bầu không khí u ám vây quanh suốtngày hôm nay. Hơn nữa, sáng nay tôi còn dạy cho Ernesto nêncũngkhôngluyệntậpnhiềunhưmọikhi.

TôimặcbộđồtậpdựphòngởcănnhàđểthuyềnởMCCluskey,tháoRosebudkhỏigiávàmangramépsông.Chỉvàinhịpchèo,tôiđã lướt nhẹ trên sông Hudson. Tôi nhìn một lượt dọc bờ sôngkhôngmộtbóngngườiqua lại,vàtôi lại tiếptụcchèo.Kéo-đẩy,kéo-đẩy.Hômnaytôicònbỏqualuôncảbướckhởiđộngvìmuốntựtrừngphạtbảnthânmình.DùvậytôivẫnkhôngtàinàothôinghĩvềbứchìnhAragornvàLegolas.Khốnthật.Liệucóphảilàtưthùcánhângìởđâykhôngnhỉ?Aimàlạighéttôiđếnmứcấycơchứ?Hayđâylàtròđùacủamấyônganhtôi?Tôiloạibỏngayýnghĩấytrongđầukhiránghếtsứckéomạnhmáichèo.Không,cácanhtôisẽkhônglàmthếđâu,màcómuốncũngkhôngthểhackhệthốngcủatòasoạnđược.Luckybiếtchútítvềkỹthuậtnhưnganhấykhôngđờinàolạihạitôinhưvậy,nhấtlàđâylại làcôngviệccủatôi.Chuyệnnàychắcchắnkhôngphảilàpháhoại.

Kéo-đẩy. Kéo-đẩy. Chèo-lái. Chèo-lái. Tôi hạmái chèo xuốngnướcvàkhuamạnh,nhưngtốinaytôikhôngcóchútđộnglựcnào.Thuyềnchẳngđiđượcxanhưmọikhi,lúcđầutôichèothậtnhanh,sauthìchậmlạikhiếnthuyềnchòngchànhlàmsuýtchútnữatôirơixuốngnước.Đúnglàbuổichèothuyềnthảmhại.

Mọichuyệntưởngchừngkhôngthểtồitệhơnđượcnữa.Chỉtạiđầuóccứđểđiđâunêntôiquênkhôngkịprútmáichèobênmạnthuyềnđểrồinókéo lênhưmột cáiphanhvà taychèorung lênbầnbật.Tôiloayhoaymấtmộtlúcđểgiữchothuyềnkhôngbịlật,rồiđánhvậtvớimáichèođểđưanóvềđúngvịtrí,sauđólàdừnglạithởhồnghộcnhưmộtchúcúncongiữatrưahènóngnực.Ngoái

Page 208: Vì Đó Là Anh

lạiphíabờ,tôinhậnramìnhmớichèođượckhoảngsáuchụcmétvàlúcnàythuyềnđangdừnglạiđúngchỗcôngviêncạnhbờsông.Nếucóngườiởđấythểnàohọcũngsẽ trôngthấytròhềtôivừalàmtrênsông.Tôicảmthấymìnhkhôngthểtổnthươnghơnđượcnữa.

Tôingồiyên,đểmặccon thuyền tự trôi theodòngnước.Côngviênthậtđẹp,đâyđúnglàmộttrongnhữngnơiđẹpnhấtcủathịtrấn yên bình này.Những chiếc ghế băng rải rác khắp nơi,mọingườiđangtậnhưởngkhôngkhítronglànhcủamộtbuổitốithángNămđẹptrời,cáccặptìnhnhântaytrongtay,lũtrẻchạynhảyhòhét,vàcócảnhữngngườiđangmảimêthảdiều.

Tôitựhỏikhôngbiếtbaonhiêungườiđãnhậnthấybứchìnhđósángnay.Aiđóvẫytaychàotôitừmộtchiếcghếbênbờsông,phíaxaxatrướcmặt.Tôicũngvẫytaylạidùchưanhậnralàai,khuamáichèovàthêmmộtnhịpnữatôiđãtiếnđếnphíatrước.Thìralàhaingườichứkhôngphảimột.Thậttuyệt,làTrevor.

AnhấyđangđicùngHaydenHoànHảo.

“Chàohaingười”,tôihétgọitừxa.

“Trôngemđượclắm,Chastityạ”,Trevorcũngnóivọnglại.

“Lúcnàochẳngthế”,tôiđáp.

“Chàocậu,Chastity.GiọngnóingọtngàocủaHaydenvanglên.“Tối nay trời đẹp nhỉ?”. Cô ta vừa nói vừa nhích lại gần Trevorthêmchútnữa.Đừngcóhẹnhòvớinhaunữa!TôiphảinóichuyệnvớiTrevormớiđược,chẳngphảianhđanghẹnhòvớiAngelahaysao?MàchẳnglẽanhđãquênchuyệncônàngHaydenõngẹonàyđãphũphàngvớianhnhưthếnào?Saobâygiờhọlạiômấpnhautrongmộtbuổi tốimùaxuânđẹpnhưhômnay?Khôngphảihaingườihọđanghẹnhòlạiđấychứ?Khôngthểnào.

Tôikhôngbuồnsuynghĩgìthêmmàchỉtậptrungquaythuyền

Page 209: Vì Đó Là Anh

vàchèovềbến.Hômnaykểcảtôicóhơingúngnguẩymộttíthìcũngcósaođâu,aimàtráchtôiđượccơchứ?Ngàyhômnayđãđủthứchuyệnrồi.TôivỗvềcáiRosebudkhitreonólêngiá.“Xinlỗinhé,anhbạn.Lầnsautaosẽlàmtốthơn”.

Page 210: Vì Đó Là Anh

T

Chương17

ối hôm sau Trevor, Jake và Lucky đều xuất hiện trước cửanhàtôi.

“Ôi trời đất quỷ thần ơi”, tôi hét lên. “Cuối cùng thì các anhcũngđến!”

“Khôngcógìđâu,Chas”.Luckyvừanóivừađẩytôirarồibướcvào.“Mattđấyà?”

“Chàoem,Chastity”.Trevornóikhiđingangquatôi.

Họthảnnhiênngồixuốngmọinơitrongphòngkhách.

“Chờđã”,tôinói.“Khôngphảicácanhđếnsửaphòngtắmchoemà?Nóivớiemcácanhđếnsửaphòngtắmchoemđi”.

“Àđúngrồinhỉ,đểbọnanhlênlịchđãnhé”,Luckynói.“CóbiakhôngMatt?”

“Thế các anh đến đây làm gì?”, tôi hỏi. “Việc cần làm thì lạikhônglàm,vậycácanhđếnnhàemlàmgìđây?”

ButtercupnhảyvàolòngLucky.

“Tối nay Yanks thi đấu với Mariners”, Jake trả lời cho quachuyện.“Matt,lấycảbiachoanhnữanhé”.

TôinghiêmmặtnhìnJake.“Đãởđâyrồithìhaylàcácanhlàmluônchoemđi?Dướihầmcóđủhếtdụngcụđấy.Cácanhcóthểmangđàilênđấymànghetườngthuậttrậnđấutronglúclắpốngnước.Làmơnđimà”.

“Bọnanhkhôngcóđủđồnghềởđâyđâu,xinlỗiemnhé,Chas”.Luckyvừanóivừabậtnắplonbia.

Page 211: Vì Đó Là Anh

“Thếmàcácanhcòntínhtiềnemtừbathángtrướccơđấy”,tôiphànnàn.

“Ừ,thìquảlàthế”,anhthúnhận.“Rồibọnanhsẽsửachoem.Bâygiờthìemđiđượcchưa?Trậnđấusắpbắtđầurồi”.

“Làmơnđimà,anhLucky.Đừngquênanhvẫnlàônganhemquýnhấtnhà.ĐừngbắtemphảidùngchungnhàvệsinhvớianhMattnữa.AnhấyănnhiềuđồMexicolắm”.

“Eo”,Jakenhănmặt.

“UốngbiakhôngChas”.Mattlờđilờikhẩncầucủatôi.

Tôi thởdài. “Emrangoàiđây.Tốinayemcóhẹn”.Cóvẻnhưkhôngaibuồnbậntâm.

Trêntivi,giọngbìnhluậnquenthuộccủaMichealKaybắtđầuvanglênvớinhữnglờitándươngvềphongđộcủađộiYankees.“Đigặpgiaià?”.Luckyhỏihờhững.

“Vâng.Emcóhẹnvớimộtanhbácsĩ,tênlàRyan”.

“Haylắm”,Luckynói.“Biếtđâuanhtalạibiếtsửanhàtắm”.

“Anhtacóquađónemkhông?”,Trevorhỏi.

“Không,anhấyphảithamgiahộichẩnmộtcacấpcứuởbệnhviện”.Tôinóivớigiọnghãnhdiện.

LuckyđẩyButtercupravàcaumàynhìnnó.“Chếttiệt,conchócủaemdâymáulênngườianhnàyChas”.

“Cáigìcơ?”

LuckybếButtercupxuốngsànnhà,nó lậptứcphưỡnbụngvàvểnhtairasau.Trevorđẩycáibànlùilạivàbốnngườibọnhọvâyquanhnó,vạchlôngtìmxemnócóbịthươngởđâukhông.

“Không sao đâu, con yêu”. Tôi vừa nói vừa vuốt tai con chó,“Đúngnghềcủacácanhấyrồi”.

“Gấuuuuu!”.Nórúlên,đuôiquậttrúngmặtJake.

Page 212: Vì Đó Là Anh

“Đểýcáiđuôi”Mattnói.“Vũkhígiếtngườicủanóđấy”.

“Ừanhbiếtrồi”,Jakevừalẩmbẩmvừaxoamặt.

“Anhbiếtlàtạisaorồi”,Trevorcườivớitôi.“Cóvẻnhưcôgáibébỏngnàyđangdậythìđấy,Chastityạ”.

“Anhnóigìvậy?”.TôivừanóivừavỗvỗđầuButtercup.

“Nóđangđếnthángđấymà”.

“Hả?”.Jakenhảybổlênghế.

“Nhưngnócắtbuồngtrứngrồicơmà?”,tôiphảnđối.“Ngườitabảothế!”

“Thảo nào dạo này trông nó có sức sống hẳn”,Matt nhận xét“Chắclàđangyêuhaycáiquáigìtươngtựnhưthế.Thếlàtừgiờmàysẽkhônglờđờnhưtrâuchếtnữa,phảikhôngButtercup?”

Cácanhlầnlượtngồilênghế,chỉcònmìnhtôivẫnngồibệtdướiđấtcùngconchó.Khổthânnó.Khôngbiếtnócóbịđaubụnggiốngtôikhông?Liệutôicónênhoãnbuổiđichơilạiđểởnhàchămsócvà cho nó uống nước nóng như ngày xưa mẹ vẫn làm cho tôikhông?

Cửahàngthúnuôichếttiệt,sángmaitôiphảigọingaychohọđểkiểmtramớiđược.“Emphảilàmgìvớinóbâygiờ?Cácanhcóýkiếngìkhông?”,tôihỏi.

“Anhsẽlochonó”,Mattnhìnsangconchócủachúngtôi.“Cứđichơivuivẻđi,Chas.Buttelcupkhôngsaođâu”.

Buttercuptrôngcũngcóvẻlàkhôngsaothật,nóchạyđếndúimũivàoquầncủaJake.“Thôinào,conchónày!”,anhhétlên.

“NóđangđộngđựcmàJake.Anhgiúpnótíđi”,tôicườilớn.

“Khôngphảilàemcũngđangrạorựcđấychứ?”.Trevornói,mắtanhcườicười.

“Máunódínhlênngườitôinày.Trờiơi,ghêquá!”.Trôngthấy

Page 213: Vì Đó Là Anh

Buttercup loayhoay trèo lên chânJake, tôiquyếtđịnhđểnó lạicho Matt. Tôi xem xét kỹ lại quần áo xem có dính tí máu nàokhôngrồimớiđứngdậy.“Đượcrồi,cảmơnanh.Anhđừngchonórangoàinhé.Emkhôngmuốnnódínhbầuđâuđấy”.

“Ryannày,anhcóphảifancủađộiYankeeskhông?”,tôihỏikhigặpRyanmộttiếngsauđó.MắttôicứliếckhôngngừngvềchiếctiviđặtbênphíaquầybarcủaquánEmo’s,nhưngchánmộtnỗilàtôikhôngnhìnđượctỉsố.Chếttiệt.

“Không”,anhcườidịudàng,“anhkhônghayxemthểthaolắm”.Vấnđềlớnrồi.“NhưngbốanhcóvẻxemtấtcảcáctrậnYankeesthiđấutrênsânnhà”.Vấnđềđãđượcgiảiquyết.“Nếuemthíchlúcnàymìnhcùngđixem,anhđoánchắcemphảilàfanhâmmộcuồngnhiệt”.

“Vâng thế thì hay quá”. Tôi bẽn lẽn trả lời, trong đầu đangnhẩmlạimộtlượtcáctrậnthiđấutrênsânnhà.

Chúngtôingồibànđẹpnhấttrongquán,từđâycóthểnhìnrakhungcảnhngoàiphố.QuánEmo’shômnayđôngnghẹt,đồănthìmiễn chê.Ryanđón tôi bằngmột nụhôn và rối rít xin lỗi vì đãkhôngthểquađón.Anhthậtlịchsự.

“Anhrấtthíchbàibáoemviết”,Ryannói.

“Mayquá!Emrấtmừngvìanhthíchbàibáođó!”,tôiđáp.Nóithậtlàtôiđãquênbéngmấtbàibáođóvìquábậnrộnvớivụhackwebsite kia. Kể từ đó đến nay cũng chưa có thêm chuyện gì.NhưngbàibáovềRyanđúnglàcũngkhôngtệ,ítralànókhônghềđềcậpđếnviệcanhbịđávào“chỗấy”vàcònđínhkèmbứchìnhRyan trongbộvõphục rấtđiển trai. “Phảnhồi củađộcgiả cũngkhátíchcực”.

“Vànólàbàimởmànchochuỗibàibáocóchủđềtươngtựphảikhông?”.Anhhỏitrongkhinhấpmộtngụmrượu.

Page 214: Vì Đó Là Anh

“Đúngthế.Sốsaubọnemsẽviếtvềlínhcứuhỏa”.

“Cũngkhônglạ”,anhnói.

Tôihơingảđầurasau.“Vâng,anhnóiđúng,cólẽaicũngnhìnnhậnnhữngngười línhcứuhỏanhưcácanhhùng”.Ryankhôngnói gì, anh chỉ cườinhưmuốnkhích lệ tôi nói tiếp. “Sauđó, emđịnhsẽviếtbàivềmộtbácsĩnhiđãrongruổikhắpNamPhichữabệnhchocácemnhỏ.Nămnàobàấycũngtớiđó,cókhianhbiếtcũngnên,bácsĩWhitman,JeannieWhitman?”

“Anhkhônghaylàmviệcvớicácbácsĩnhilắm,trừkhilàcầnhọ giúp chẩn đoán cho bệnh nhân nhi bị chấn thương. NhưngthôngthườngthìbọnanhcũngchuyểncáccađólênbệnhviệnNhiởAlbany”.

“À ra thế.Nếu thế cókhi anhhay gặpanhJacknhà em lắmnhỉ.Anhấylànhânviêncứuhộtrênkhông.JackO’Neill,cao,tócđen,nhìnhaohaogiốngem...”

Ryanlắcđầu.“Chắcanhkhôngnhớ”.

“Thế à?” Đồ ăn được dọn ra, chúng tôi tiếp tục vừa ăn vừachuyện trò vui vẻ. Tôi cố nghĩ ra chuyện gì đó hài hước nhưngchẳngthểnghĩnổi,cólẽtôiđãquáquenvớikiểunóichuyệnbổbãnhưđànôngrồi.VàtấtnhiêntôicũngtránhchủđềcôngviệccủaRyan,nhưngrồicũngkhôngcònchủđềgìkhácđểnói.Uốngcạnlyrượu,tôiquyếtđịnhsẽhỏianh.

“Ryannày,anhkểchoemnghevềcôngviệccủaanhđi.Cóphảianhluônmongmuốntrởthànhbácsĩtừkhicònbékhông?”

“Chính xác là bác sĩ ngoại khoa,” anh chỉnh lại lời tôi và hơichúingườiratrước.“Đúngthế,Chastityạ.Mẹanhcũnglàbácsỹphẫuthuật,anhnhớđãkểchoemvềchuyệnđórồi,cũngmaylàanhđượcmẹchỉdẫntừnhỏ”.

“Côngviệccủaanhcóvấtvảlắmkhông?Ýemlàvềmặttinh

Page 215: Vì Đó Là Anh

thần ấy, vì các bệnh nhân chắc thường trong tình trạng khủngkhiếplắm”.

“Vềmặttinhthầnthìanhkhôngthấykinhkhủngđếnthế”,anhvừanóivừađưamộtmiếngcáhồi lênmiệng. “Tấtnhiên làcôngviệcnàyđòihỏikỹthuậttươngđốiphứctạp”.Anhmỉmcườikhiêmtốn.“Đaphầnlàphẫuthuật lá lách,tổnthươngnộitạnghoặcbịthươngnặngdobịbắn,áichà,cađóthìphảicầmmáu,rồithayda.Vàtấtnhiên...”,anhsaysưakểtiếp,“canàocàngnặngthìbácsĩcàngthíchthú”.

Tôinuốtnướcbọt.

“Anhnghĩmọingườiđềunhầmtưởngkhichorằngbácsĩchỉnhhìnhquantrọngnhất”,Ryanthảnnhiênnóitiếpmàkhônghềhaybiếttôiđangbịtụthuyếtáp.Giọnganhcóphầnhơichuachát.“Rõrànglàanhphảiphẫuthuậtxongphầnnộitạngthìmấygãbácsĩkia mới có thể đánh giá được khả năng ghép xương chứ đúngkhông?Aimàquan tâmđếnmẩu xươngđùi bị gãy trongkhi láláchcủabệnhnhânthìdậpnátvàđãhếtmáuđểthaycơchứ?”

“Ghêquá!”,tôithốtlên.“Thôiđượcrồi,thếlàđủấntượngrồi”.Tôiquệtbàntayđầmđìamồhôilênquầnrồiđẩycáiđĩara.“Ryannày,anhbiếtkhông,thựcraemrấtsợnghemấychuyệnnhưthế”.

Anhmỉm cười dịudàng. “Hầuhếtmọingười đều sợnhư em”.Giọng anh có phần tự hào. “Em muốn đổi sang chủ đề kháckhông?”

“Vâng, được thế thì tốt”.Tôi thở phàonhẹnhõm.Anhvới tayquabànvànắmlấyhaibàntayđangsiếtchặtcủatôi.

“Anhthíchem,Chastity”,anhmỉmcười.

Thìracũngcóngườithấychuyệnsợmáucủatôihấpdẫn.Tôilonuốtnước bọt và cười lại với anh. “Em cũng thế”.Anhấy thật...tuyệtvời,anhấyđúnglàngườiđànônghoànhảo.“Nhàanhởđâu

Page 216: Vì Đó Là Anh

thếRyan?”.Tôirúttayvềvàđưalênmiệngmộtmiếngcuốn.

“LongIsland”,anhnói.“LúcđầuanhsốngởHuntington,nhưnggiờbốmẹanhcómộtngôinhànhỏởHamptons.ChínhxáclàĐôngHamptons.Cănnhàrấtxinhxắn,anhnghĩemsẽthíchnó”.

Cóthểtôisẽthíchnóthật,nhưngcáicâuanhvừanói làmtôikhông khỏi nghĩ ngợi. Em sẽ thích nó vì em sẽ tới gặp gia đìnhanh,phảikhông,vìanhquátuyệtvời.Thôiđi,Chastity.Anhấyquáđược.Cònchầnchờgìnữa.Ryanvẫntiếptụcnóicòntôichỉmỉmcười,gậtđầuvàuốngnước.

Bỗngnhiêntôinghethấymộtâmthanhquenthuộctừxavọnglại.Mộtcảmgiácbồnchồncuộnlêntrongtôi.

“Anhcónghethấytiếnggìkhông?”.TôivừahỏiRyanvừaghéđầuraphíacửasổ.

“Anhkhông”,anhđáp.“Ởtrongnàyồnquá”.

Tôikhôngnhìnrõcáibóngphíagócđườngnhưngcảmgiáclosợngàycàngtăng.

“Cáigìthếem?”.Ryanhỏi.

“Emcũngkhông...emchưa...Ôitrờiđất,làButtercup!”

“Gâuuuuuuuuuu!!!!”

Đúng là con chó của tôi đang chạy như bay, chạy như bay cơđấy.Đôitaitocủanóphầnphật,cáibọngmỡrungrinhtheotừngbướcchân,nhữngmóngchântođùngdẫmmạnhxuốngvệđường,nóđangchạydọcconphố,vâng,nócũngbiếtchạymớilạchứ.Aimàngờđược conchónàybình thườngcứphải lôixềnhxệchmớichịurađường.

TôithấythấpthoángcáiquầnsịptrắngCalvinKleincủaMattquấnquanhphầndướicủaButtercup,chắclàđểngănkhôngchonódâymáuranhà.Đuôinóluồnquaphầnhởđằngtrướccáiquầnvàđậplênđậpxuốngkhôngngừng.Tôikinhhãingồiimnhìntheo

Page 217: Vì Đó Là Anh

chođếnkhinóchạyđếnvỉahèđốidiệnquánEmo’s.

“Saoconchóấylạimặcquầnlótthếnhỉ?”,mộtbégáicấttiếnghỏi.

“ÔilạyChúatôi”.Tôiđứngphắtdậyvàvaphảicạnhbàn,cốcnướccủaRyansóngsánhsuýtđổ. “Làmsaonó lạichạyrangoàiđượccơchứ?Nóchưabaogiờchạyrangoàinhưthếcả!Emđãdặncácanhấylà...”

Conchónặnghơnnửa tạyêudấucủa tôi, con chóđanghànhkinhliêntụccàocàocáimóngdínhđầybùnđấtlêncửasổvàhúmộttràngdàikhinhìnthấycôchủcủanó.“Gấuuuuuuuu!”.Nórúlên,đầungửarasaunhưđangphêthuốc.

“LạyChúatôi”,Ryankêulên.

Tôilúngtúngquaysanganh.“Emnghĩemnên...nó...nólàchónhàem”.

“Ôitrờiđất”,Ryanlạirênthêmlầnnữa.

Tôi chạynhưbay rakhỏinhàhàngvà tiếnvềphíaquầybar.Mọingườicườiầmĩ,mộtsốthìnhănmặtkhinhìnthấyButtercupxoắnxuýtvìnhìnthấytôi.

Ngườiquảnlýnhàhàngvàhaingườiphụcvụkhácđangchỉtrỏbàntán.

“Đểnóchotôi”, chócủatôiđấy.Tôinóivớihọ. “Chắcnóchạytheotôiđếnđây.Nólàgiốngchósăn,lạicònđangđộngđựcnữa”.

“Cảmơnvìđãchiasẻvớichúngtôi”,ngườiquảnlýchếgiễu.

Nhìn thấy tôi chạy ra khỏi nhà hàng, Buttercup quyết địnhkhôngđểbịbắtlại.Nórờikhỏichỗcửasổkhinãy,vevẩyđuôi,rồidừnglạichơivớicáibánhxetrênđường.

“Buttercup,lạiđâynàoconyêu”,tôicốgắngcấtgiọngvuivẻ.

Đúnglúcấythìcóánhđènxeởgócđường.Mattđangngồitrước

Page 218: Vì Đó Là Anh

vô lăng còn Trevor thì liên tục ngó nghiêng bên ngoài cửa sổ,miệnggọi ầm tên con chó của tôi, cảhai đềuđang cười sặc sụa.Buttercuplại lùithêmvàimétnữa.“Buttercup!”,tôivanvỉ.“Lạiđây nào! Ăn bánh quy nhé? Hay là salami? Muốn ăn salamikhông? Ăn không con yêu? Lại đây nào, Butter bé bỏng!” Ryancũngchạyrakhỏinhàhàng.“Nóđangmặccáiquáigìthế?”anhhỏi.

“Quầnlótcủaanhem.Chúngtaphảibắtnólạiđã”,tôinói.

Mattđỗxevàovệđườngrồileoxuống,taydụidụimắt.“XinlỗiChas.Nóchạyrangoàimất”.

“Embiếtrồi”.

Trevorvừaloạngchoạngbướcravừacườikhùngkhục.“Maymànótìmđượcđếnchỗem”.Anhlẩmbẩm.“Chắclànhớmẹnóquá”.

“Ôithôiđi”,tôinói,dùcũngkhôngthểníncười.“Đừngcóđuổitheo nó. Cứ giả vờ các anh có bánh kẹo hay gì đó cũng được”.Buttercupđứngcáchđóchỉmấybướcchân,nógiươngcặpmắtngờvựcvềphíachúngtôi.Đuôiphephẩykhôngngừng,nórụtvailạinhưđangchuẩnbịvọtlên,cúnhảyđầutiêntrongđờinó.“Chậmrãithôicácanh,cứtỏrabìnhthườngnhé”.

“Hiểurồi”,Mattgọi,“ravớibốnàoconyêu”.Chúngtôirónrénbướctrênvỉahè.Đámđôngtrongnhàhàngthòcảrangoàicửasổđểxemcảnhtượngđuổibắtcómộtkhônghainày.

“Butterbébỏng, lạiđâynào, conyêu”.Tôigọi.Nóhíthítmộtlúcvàcuốicùnglạingồixuống,chắcnghĩđùađến-đâylàđủrồi.“Emrấtlấylàmxinlỗi”,tôinhìnvềphíaRyan.Anhsửngsốtnhìnconchócủatôi.

“Khôngsaođâu”,anhlắpbắp.

“Conchóngoancủabốđâurồi”.Mattgiảvờmangđồănđếnchonó. “Cómuốn ăn bánh quy không?”. Nó vẫn nằm im để anh lại

Page 219: Vì Đó Là Anh

gần.Trev,Ryanvàtôiđứngyên.ĐúnglúcMattđịnhvươntaytómvòngcổcủaButtercupthìnólạicongđuôibỏchạy.“Ẳngẳngẳng!”.Nóchạyvềphíabangườichúngtôirồilạingoặtvàotrongphố.

“BắtlấynóChas!”.Mattthétlênnhưngconchóchạysượtquangười tôi với sự nhanh nhạy đáng ngạc nhiên, nó vượt qua cảRyan,Trevorvàtiếptụcchạyvàophố.Từđằngsau,tôivẫncóthểnhìnthấynhữngđốmmáutrênchiếcquầnlótcủaMatt.

“Chết tiệt!”, tôi cườiphá lên. “Lạiđâynào!”, tôibắtđầu chạy.Buttercup cách tôi chỉ vài chụcmét. Tôi cười nhiều quá đến nỗibụngđauthắtcảlại.“Buttercup!”,tôithởhổnhển.“Lạiđâyvớimẹđi!”

Mattsangbênkiađườngđịnhbụngsẽdồnconchóvềphíatôinhưngnóởquáxa.Trevorlạchbạchđằngsautôi,anhthậtvôtíchsựvàcườinhiềuđếnmứccònkhôngđứngthẳngngười lênđược.Thấymộtchiếcxe lướtngangqua,ButtercupchạysangphíavỉahèMattđangđứngvàdừnglạingửingửicáibiểnbáođỗxe.Đôitainódỏnglênnghengóng.Tôinhìnphíađằngxaxacóaiđóđangtiếnđến.“Chếtrồi!BắtlấynóđiMatt”.Tôihétầmlên.PhíatrướcmộtngườiđànôngtobéođangdắttheomộtconchóYorkshirebéxíutrênđường.

“Khôngđược,Buttercup”,Trevorkêulên.“Màysẽgiếtnómất”.

Tôi không cười nổi nữa, nước mắt lưng tròng hai bên má.“Buttercup!Salaminày!”.Tôilắpbắp,cốgắngvỗtayđểthuhútsựchúýcủanó,nhưngkhôngcótácdụnggìcả.

Người chủ chú chó Yorkie đang mải ngắm nghía khung cửakínhcửahàngđồcổvàcóvẻnhưkhôngnhậnthứcđượcmốihiểmnguyđangrìnhrậpconchóbénhỏcủaông.

“Ông gì ơi! Này ông bạn!”. Matt gọi. “Con chó của chúng tôiđangđộngđựcđấy.Ôngmaubếconchócủaônglênđi!Bếnólên

Page 220: Vì Đó Là Anh

ngay!”

Ngườiđànônglúngtúngchưahiểuchuyệngìnhưngcũngkịpthời bế thốc con chó lên tay. Ông bùi lại mấy bước khi thấyButtercuphùnghổvọtđến.

“Buttercup,khôngđược”,tôihétlên.

“Gấuuuuuuuu!”.Nórúlênmộttràngdài,lờhẳntôiđivànhảybổvàongườiđànôngđangômchặtchồngtươnglaicủanó.

“Á!”,ôngtakêulên.“Khôngđược,conchóhưnày!Xuốngngay!Khôngđược!Xuống!”

Trevor băng qua đường, anh xông đến gỡ Buttercup ra khỏingườiđànôngvàconchóxuixẻocủaôngta.Buttercupcuốicùngcũng chịu bỏ cuộc, nó lưu luyếnnhìn thêm lần nữa trước khi bịTrevorbắtrờixatìnhyêuđíchthựccủamình.

“Đánglẽmấyngườiphảixíchconchóđólại”.NgườiđànôngômconchóYorkiecàunhàu.

“Tôihoàntoànđồngývớiông.Tôimàtìmđượcchủcủanóthìtôicũngsẽnóivớingườitanhưvậy”.Trevorcườicườinhìnvềphíatôi. “Ông có làm sao không?”, anh chìa tay ra, “Tôi là TrevorMeade,độicứuhỏaEatonFalls”.

“Tôikhôngsao”,ngườiđànôngđáp.“Cảmơnanhđãgiúpngănconvậthungdữđólại.MàycósaokhôngLôngXù?”.Ôngtathơmlêntránconchórồiquaysangphíatôi.

“Hình như cô biết chủ của con chó này phải không?” Trevornháymắtvớitôi.

Tôingậpngừngmấtmấygiây.“Avâng,đúngrồi.Nólàconchóhàngxómnhàtôi.Nórấthư.Màyhưquá,Buttercupạ”.

“PhiềncônóivớihọlàởEatonFallscóquyđịnhvềviệcxíchchókhirađườngđấy”,ngườiđànôngnóitiếp.

Page 221: Vì Đó Là Anh

“Vâng tôi sẽ nói với họ như vậy”, tôi đáp. “Mày hư thật đấy,Buttercupạ.Chủcủamàysẽrấtxấuhổvềmày”.

“Cảmơncô”,Trevornói.Tôithừabiếtanhđangcườithầmtrongbụng.

“ĐinàoLôngXù”.Ngườiđànôngnóivớiconchó,ôngtaquayngượclạihướnglúcnãyvừađiđến.“KhổthânLôngXù,consợlắmphảikhông?”

“Sợlàcònnhẹđấy”.Mattxenvào,anhtiếnđếnchỗtôivàTrevtừlúcnào.Anhnhìntheoconchónhỏxíuđangvặnvẹotrêntayôngchủ,sợhãiđếnmứckhôngdámquaylạinhìnButtercup.“MaymàLôngXùkhôngsao”.

“Khôngbiếtconcủachúngmàysẽtrôngthếnàonhỉ?”.Trevorcườivàcúixuốngvuốtveconchócủatôi.

Ryan chạy lại chỗ tôi, thật ngạc nhiên khi anh lại vòng taychoàngquangườitôi.Khungcảnhhuyênnáovừarồilàmtôihoàntoànquênbéngmấtsựtồntạicủaanh.

“Ryannày,anhgặpanhtraiemchưanhỉ?ĐâylàanhMatt”.

Haingườihọbắttay.

“Xin lỗi em về chuyện này”.Matt nói với tôi. “Lucky chạy rangoàigọiđiệnchochịTara,thếlàconchóđangđộngđựccủaemcũngnhânđóchuồnratheo”.

“Không sao đâu. Cũng làmột kỷ niệm đáng nhớ, phải khôngRyan?”,tôinói.

“Đúngthế”,Ryanđápvàđộtnhiêntôicảmthấycótìnhcảmvớianhhơn.Thậttuyệtphảikhông?Tôinắmlấytayanhvàanhmỉmcườivớitôi.“Cácanhđưanóvềnhànhé?”,tôihỏi.

“Đượcrồi,đừnglo,Chas”,Trevorđáp.“Haingườicứyêntâmđichơiđi”.

Page 222: Vì Đó Là Anh

SaukhitôinhanhchóngnốccạnlyrượuthứhaikhicảhaiquaylạiquánEmo’s,Ryanmờitôivềnhàanh.Cảmgiáclânglângtrởlạikhitôibướcvàocănhộcủaanh.Mộtcănhộphongcáchvàsangtrọngnằmtrongkhuchungcưcaocấp.Cửasổcácphòngđềunhìnrasông,khuvựccáchxachỗtrạmphátđiện.TấmthảmsặcsỡhọatiếtkiểuphươngĐôngnổibậttrênnềnsàngỗsẫmmàu.Chiếclòsưởichoáncảbứctường.Tấtcảđềurấthiệnđạivàsạchsẽ,đúngnhưnhữnggìngườitavẫnthườnghìnhdungvềmộtbácsĩphẫuthuật.

“Nhàanhđẹpquá”,tôinói.

“Cảmơnem”,Ryanđáp.“Anhgiúpemcởiáokhoácnhé?”.Anhtreo áo giúp tôi rồi đi thẳng vào bếp. “Em muốn uống rượu gìChastity?Anhcómộtchaivangpinot[31]rấtngon,mộtchaivangchardonnaycủaNewZealand,mấychaicabernet...”

“Ừm... anh cứ chọn đi”, tôi nói. Tim đập hơi nhanh, tôi nuốtnướcbọt.Sựthực là tôiđang lo lắng.Tôikhôngphải làngườicókinhnghiệmhẹnhò,và lâu lắmrồi tôi chưacóbạntrai,ý tôi làmộtmối quan hệ nghiêm túc. Chắc phải lâu lắm rồi tôimới lạiđượcmờiđếnnhàmộtngườiđànông.Tôitựhỏikhôngbiếtcácbộphậntrênngườicócònlàmviệctốtnhưlúctrướckhông.

Trêntườngtreomộtvàibứctranhđentrắng,hầuhết làchụpcáctòanhà,vàmộttấmchụpcánhđồngtuyếttrắng.“Ảnhanhtựchụpđấyà?”,tôihỏi.

“Không,kiến trúc sư chọnchoanhđấy.Nhưnganhrấtvuivìem thích chúng”, anh vừa nói vừa đưa tôi ly vang trắng. “Ngồixuốngđâynhé?”

Chúng tôingồi xuống chiếc sofa bằngda sángbóng.Ryanvớitaylấyđiềukhiển,anhnhấnnútvàtènténten,lửatronglòbậtsáng.“Tuyệtquá”,tôinhấpmộtngụmrượu.

Page 223: Vì Đó Là Anh

Anhvénmộtlọntóccủatôirasautaivàmỉmcườivớitôi.Tôicũng cười lại với anh.Chân tôi run rẩy.Anh tiến sát thêm chútnữa.Tôi lạicàngrunhơn.Anhđểmộttaylênthànhghếsofavàtaykiađỡlấyđầutôi.Rồianhcúixuốnghônlêncổtôi,tôibắtđầutêđivìsungsướng.

“Ryannày”,tôixenngang.“Xinlỗianh...emmuốnhỏichuyệnnàytrướcđã”.Tôingồithẳnglạiđểnhìnvàomắtanh.“Anhđúnglàmộtngườiđànôngtuyệtvời,Ryanạ.Anhlàbácsĩ...”

“Bácsĩphẫuthuật”.Anhsửalại,khôngquênnởmộtnụcười.

“Vâng!Bácsĩphẫuthuật,bácsĩngoạikhoa...Ừm,saoanhvẫnchưalấyvợ?”

Anhnhướnmày, “Emhỏihay lắm”,anhđáp. “Thànhthậtmànói anh luônđặt côngviệc lênhàngđầu.Trở thànhbác sĩ phẫuthuậtthậtkhôngdễdànggì”.

“Cáiđóembiết,emvẫnxemGrey’sAnatomy[32]hàngtuầnmà”,tôicười.Anhcóvẻkhônghưởngứnglắm.“Xinlỗi,anhnóitiếpđi”,tôiấpúngvànhìnxuốngsànnhà.

Anhnhìnxuốnglyrượutrongbàntaytuyệtđẹpcủamình.“Lúctrướcanhquábậnrộnvớichuyệnổnđịnhnhàcửavàxâydựngsựnghiệp nên chẳng còn thời gian để nghĩ đến một mối quan hệnghiêmtúc”.Anhquaysangnhìntôi.“Bâygiờthìmọichuyệnđềuđãđâuvàođấy,anhnhướngmắt,“vàanhlạigặpem”.

Mặttôiđỏbừngvìvuisướng.“Saoanhkhônghẹnhòvớicônàođóởbệnhviệnhayquanhđâychẳnghạn?”.Tôigợiý.

“GiốngnhưMcDreamyvàMeredith[33]ấy?”

“Anhkhônghiểuemnóigìcả”,giọnganhkhávuivẻ. “Nhưngdù sao anh cũng khôngmuốn lấymột người vợ làm cùng nghề.Trongnhàcómộtngườilàmbácsĩđãlàquáđủrồi”.

“Vìsaothế?”,tôihỏi.

Page 224: Vì Đó Là Anh

“Nghềnghiệpnàyđòihỏi rấtnhiều thờigian”,anhgiải thích,“Vàkhicócon,anhmuốnítnhấtmộttronghaingườicóthểdànhchochúngnhiềuthờigianhơnmộtchút”.Anhngưnglại,ánhmắtđắmđuốidừnglạinơimôitôi.Anhthầmthì.“Emcòncâuhỏigìnữakhông?”

“Em...không”.Tôilắpbắp.Cảmgiácchộnrộnlạiquaytrởlại.

“Giờthìanhcóthểhônemđượcchưa?”

“Đượcrồi”,tôithìthầm,vàanhcúixuốnghôntôi,mộtnụhônnồngnànvàđiêuluyện.Tôikhẽđẩyanhra,đặtlyrượulênbànvàlạinhìnvàomặtanh.“Anhcónuôicongìkhông?”,tôihỏi.

“Không”,anhcười.

“Thếthìđược”,tôitúmlấyáoRyan,kéoanhsátvàongườitôivàđặtlênmôianhmộtnụhôncũngkhôngkémphầnnồngnànsovớinụhônanhvừađặtlênmôitôi.

“Anh chỉ muốn em biết là anh mong chờ một mối quan hệnghiêmtúcvàchungthủy”.Anhthìthầm.

“Emhiểu”,tôimỉmcười.Tôichưatừngquenngườiđànôngnàothốtramiệngnhữngđiềunày.“Emcũngvậy,Ryanạ”.Anhlạihôntôivàlầnnàychúngtôigiữimlặngmộtlúclâu.

Thậtmừng là các bộ phận trên người tôi vẫn hoạt động bìnhthường.

Chúng tôi đang ôm nhau. Vừa vuốt ve bờ vai nhẵn nhụi củaanh,tôivừatựnhắcmìnhphảithườngxuyêndùngkemdưỡngdahơnmớiđược.Ngườiđànôngnàyđẹphơntôirấtnhiều.Tôisuýtnữabậtcườivìđiềuđó.

“Emtuyệtlắm”,anhhônlêntrántôi.

“Anhcũngrấttuyệt”,tôihưởngứng.

Nhưng xong việc rồi tự nhiên tôi lại thấy có chút bồn chồn.

Page 225: Vì Đó Là Anh

“Ryannày,anhđưaemvềnhàđượckhông?”

“Ngaybâygiờà?”.Tayanhđangnghịchnghịchtrêntóctôiđộtnhiênkhựnglại.

“Không,khôngphảilàngaybâygiờ.Tạiemcómộtcuộchọpvàosángsớm”.Sựthậtlàthế.

“Ừđược rồi”, anhnói vànhìn tôi. “Nhưng em có thể ở đây cảđêmnếuemmuốn,Chastityạ”.

“Cảmơnanh”, tôiđáp.“Để lầnsaunhé,nhưngchắcemnên...Anhbiếtđấy”.

NămphútsauRyanlạihôntôilầnnữarồingồidậymặcquầnáo.TôimỉmcườichiêmngưỡngthânhìnhhoànhảonhưMatthewMCConnaughey mà những năm tháng tập luyện karate và thểthaođãmanglạichoanh.

Nằmbên cạnhmột người hoànhảonhư vậy, chắc chắn là tôikhôngthểchợpmắtmộtgiâynàohếtvàgiọngnóitrongđầuvẫnđangchờtôivềđểtròchuyện.

Bầutrờiđêmnayđầysao,đườngphốvắngtanh.“Tốinayanhtraiemởnhà,vớilạiButtercupmànghethấytiếngngườilạsẽnổiđiênlênvàđánhthứcanhấymất”.Tấtnhiênlàchẳngphảithế.Nómàdậyđượcthìtôimớingạcnhiên.Tôicũngkhônghiểusaomìnhlạinóidốinhưvậy.

“Anhhiểumà”,anhnóivàquaysanghônnhẹlênmôitôi.“Anhrấtvuivìđượcởcùngem,Chastity”.

Tim tôi rạo rực vì sự chân thành của anh. “Cảm ơn anh, emcũngthế”.

“Maianhgọichoemnhé”.

“Vâng,cảmơnanh”.Tôimởcửaxevàchạyvàonhà.Anhđợiởgócphốchotớikhitôivàotrongrồimớinhẹnhàngnổmáyđi.

Page 226: Vì Đó Là Anh

Trongnhàchỉcònmỗiđènngủởsảnhlàđểsáng,tôivàMattthườngđểvậyphòngtrườnghợpanhbịđiềuđộngtớiSởCứuhỏangaygiữađêm,hoặclàthỉnhthoảngtôimuốnxuốngkiếmgìđóănvặtlúcnửađêm.Buttercuprênkhẽphíagócnhà,đuôiphephẩytrênsàn.“Chàoconyêu”,tôithầmthì.Nócònchẳngbuồnmởmắt,chắcvìquámệtvớicáitròđuổibấttốinaynóchỉquẫyquẫyđuôirồilạingủtiếp.

Tôiđivàobếpmởtủlạnh,saumấygiâybịchóimắtvìánhđènbêntrongtủ,tôinheomắtnhìnmộtlượt.Cũngchẳngcógìnhiềuđểgiúphâmnóngtráitimhaylấpđầycáidạdàycủangườiphụnữnày.Tôilấychaisữavàhộpngũcốcsôcôlatrongtủ.Lúcquaylại lấy cái bát, tôi giật bắn cảmình khi nhìn thấy Trevor đứngtrướccửanhưmộtbóngma.

“Trevorđấyà!Giờiạ!”.Tôikêulên,taycầmhộpsữarunrun.

“Xin lỗi em,Chas”,anh thì thào. “Đưaanhcầmcho”.Anh lấyhộpsữatừtaytôivàđặtlênbàn.“Xinlỗinhé,anhkhôngcóýlàmemsợ”.

“Anhthửbịaiđórìnhrậplúcbagiờsángxemcósợkhông”,tôinói. “Lần sauđừng làm thếnhé”.Timđậpmạnhđếnmức tôi cócảmgiácnósắpbayrakhỏilồngngực.

Trevormỉmcườivàngồixuốngbàn,anhlặngimkhôngnóigì.“Tốinayanhngủlạiđây”,anhgiảithích.

“Emthấyrồi”.Anhđangmặcquầnbòáophông,chânthìđiđất,rõkhônggiốngnhưđangngủchútnào.Tôingừngsuynghĩ.“Anhănngũcốckhông?”

“Không,cảmơnem”.Anhcười.“Buổihẹnhòcủaemthếnào?Hivọngchuyệnconchóđuổibắtkhônglàmemmấtvui”.

Tôihítmộthơi.Đánglẽtôiđangđịnhvừaănvừaphântíchvềchuyệnđóđây. “Khôngsao”, tôiđáp. “Bọnemđãcómộtbuổi tối

Page 227: Vì Đó Là Anh

rấtvuivẻ,Ryanlàngườiđànôngtốt”.

“Thếhả?”

Tôinghiêmnghịnhìnanh.“Emnóithậtđấy,anhấyđúnglàrấtđược”.

“AnhcóbảoemnóidốihaygìđâuChas”,anhngồiđókhoanhtaynhìn tôi, bắp tay rắn chắc,mái tóc rối bù, nhìnanh lúcnàythật hấp dẫn. Tôi xúc một thìa ngũ cốc to bỏ vào mồm. Đi đi,Trevor. Tôi thầm nghĩ. Ngồi gần em trong bóng đêm lúc ba giờsáng thế này hình như hơi thân mật quá. “Nhân tiện nói đếnchuyệnhẹnhò,anhthấyAngelathếnào?”

“Côấycũngđược”,anhnói.“Mộtcôgáihiềnlành”.

“Haingườicóđịnhnghiêmtúckhông?”.Tôivừahỏivừaxúctiếpmộtthìađầynữa.

“Bọnanhmớihẹnhòcóhailầnmà”.

“Thìsaochứ!EmvớiRyancũngmớihẹnhòcóhailầnđấythôi”.

“Thếmàbọnemđãtínhđếnchuyệnnghiêmtúcrồià?”,anhhỏi.

“Vâng,thựcrabọnemxácđịnhrồi,bọnemsẽhẹnhònghiêmtúcvàchungthủy.Chiếcthìacủatôikhuakhoắngtrongbát”.

“Haibuổihẹnhòlàquásớmđểquyếtđịnhchomộtmốiquanhệnghiêmtúc,emkhôngnghĩthếsao?”

“ThìbọnemmớichỉbắtđầumốiquanhệnghiêmtúcấythôimàTrevor. Cũng phải thử thì mới biết chứ?”. Giọng tôi hình nhưkhôngđượcbìnhthườngnhưtôivẫntưởng.

“Ừ.” Trevor đồng ý, “Anh đoán là anh ta cũng có nhiều điểmtốt”.

TạisaoanhlạibênhvựcRyan?Giọngnóitrongđầutôilạivanglên.Saoanhkhôngnói,“Emcómuốnmộtmốiquanhệnghiêmtúcvớianhkhông,Chas?”

Page 228: Vì Đó Là Anh

Bởivìanhtakhôngmuốnthế,giọngElainacấtlên.Anhtađãcónhiềucơhộirồi,cậuhiểukhông?Nhiềulắmrồi.

“Emthíchanhtaởđiểmgì?”,Trevorhỏi.

“Anh làmẹ emđấy à?”, tôi nhănnhó.Tim tôi lại rộn lên khinhìnthấyanhcười.

“Cũnggầnnhưthế.Emcứtrảlờiđi”.

Tôi đứng dậy, để cái bát ra bồn và nhìn ra bên ngoài cửa sổ.“Anhấyrấtthôngminh”.Cóhọcthức.“Anhấycũngkháhàihước,dù làkhôngnóinhiều lắm”.Rất lịchthiệp. “Anhấy làmviệcrấtchămchỉvàđốixửvớiemrấttốt”.Láixegiỏi.“AnhấykhôngngạiđuổibắtButtercupchoem”.

“NghecóvẻcũngtriểnvọngđấyChasạ”.

Cổ họng tôi nghẹn lại. “Tất nhiên rồi, rất triển vọng là đằngkhác.Thôiemđingủđây.Anhcócầnlấychăngốihaygìkhông?”

“Anhcórồi,chúcemngủngon,Chastity”.

“Chúcanhngủngon,Trev”.

Trên phòng ngủ của tôi, Buttercup đã chiếm chỗ ngủ thườngxuyêncủanólàbaphầntưdiệntíchcáigiườngcủatôi.Tôithayđồrồimớinhậnramìnhquênbéngchưađánhrăng.Phòngtắmtrênlầulạichưacóbồnrửa,tôiđànhđánhliềuquayxuốngnhà,trongbụngnơmnớplosợgặpTrevorlầnnữa.

Cuối cùng cũng được leo lên chiếc giường thân thuộc, tôi lấychânvuốtveButtercupvàthởdài.

Đúng là tôi đã dành quá nhiều thời gian suy nghĩ về Trevortrongsuốtmấychụcnămqua.LúcnàythayvìnghĩđếnTrev,tôibuộcbảnthânmìnhnghĩđếnanhchàngRyanDarlingquyếnrũđangcócảmtìnhvớitôi.

TôinghĩcólẽtôisẽyêuRyan.NhưtôiđãnóivớiTrevor,anhấy

Page 229: Vì Đó Là Anh

cóvẻlàngườitửtế,đànghoàngvàchămchỉ.Anhkhôngthíchphatrò theo cái kiểu mà tôi thường làm, kiểu hôn của anh lúc lêngiường hơi buồn cười, nhưng cũng không phải là anh không cókhiếuhàihước.Vàgiữahai chúng tôi cũngcó thểnói là có chúttìnhcảmgìđó.Kểcảnếutimtôikhôngđậprộnràngthìcũnghơichộnrộn,vớilạiđâymớilàlầnđầutiêncủachúngtôi.

Anhấylạicònrấtđiểntrai,rồichúngtôisẽcónhữngđứaconxinhđẹp,caolớnvàkhỏemạnh,hivọngthế.Cảthôngminhnữa.ChúngsẽtrởthànhnhữngvậnđộngviênsánggiáởcáctrườngIvyLeague.

Đúngthế,mốiquanhệcủachúngtôiđãtiếnthêmmộtbướcvàkểcảnócótiếntriểnhơinhanhnhưTrevorđãnóithìcũngcólàmsao? Ryan và tôi đều là những người trưởng thành và có tráchnhiệmvớibảnthân.Khôngcóchuyệngìtotátcả.Tôirùngmìnhkhinghĩđếnđiềuvừanảyratrongđầu.Khôngcóchuyệngìtotátcả.

KhôngphảitôikhôngthíchlàmchuyệnấyvớiRyan.Chúngtôicũngkháhòahợp.Chúngtôikhôngvộivàng,anhcòncẩnthậnbảođảmvới tôi làanhđãkiểmtrasứckhỏe,anhcũngsửdụngbiệnphápantoànvàmấychuyệnkhácnữa.Chúngtôiđãcóthờigianvuivẻbênnhau.NếuchấmđiểmtôisẽchoanhB+.Cuộclàmtìnhcủachúngtôikhálà,ờm,nhẹnhàng,cổđiển,khôngcógìđặcbiệt.Nếulàmộtngườiphụnữkhôngthíchnhẹnhàng,cổđiển,màlạithích thứ gì đóhoangdã vàđặc biệt hơnmột chút thì có lẽ đâykhôngphảilàchàngtraithíchhợp.

Page 230: Vì Đó Là Anh

“C

Chương18

húc mừng Ngày của Mẹ!”? Tôi vừa nói vừa tặng mẹ bótuylíp,hộpsôcôlavàtấmthiệpmừng.

“Ôiconyêu,conchuđáoquá”.Mẹvuivẻnóivàtiệntaybócluônhộpsôcôla.“Chà,ngonquá,conyêu!Conmuốnănmộtcáikhông?”

“Không,không,củamẹmà”,tôinói.

Mẹ rưng rưng đọc tấm thiệp chúcmừng rồi ôm chầm lấy tôi.“Mẹ cũng yêu con, con yêu”, bà nói. “Mẹ yêu con nhất nhà đấy,đừngnóichocácanhconbiếtnhé”.

“Đừngnói cáigìmàđừngnói”,Jack làubàu, “lúcnàomẹchảnóiđinóilạivớibọnconvềchuyệnấy”.

Tôi thơm lênmá anh. “Khổ thân đứa con bị bỏ rơi chưa, mẹkhôngyêuanhnữarồi”.

“Dùsaothìanhvẫnlàđứaconđầulòngcủamẹ”,anhvừanóivừavỗvaitôi,“Cònemchỉlàmộttainạnthôibiếtchưa?”

“Cáigìcơ?”,tôigiảvờkinhngạc,“Conlàtainạnsaomẹ?”

“Ôihaicáiđứanày”,mẹcườivuivẻ,“Đứanàocũnglàmónquàtrờichohết”.

Jackvà tôi cùngcười to. “Aigửi chomẹnhững thứnày thế?”.Tôihỏi,taychỉvềbóhồngvàlytotổchảnggiữaphòngkhách.

.“A,củaHarrygửitặngmẹ”,mẹbẽnlẽnđáp.Jackquaysangnhìn tôi. “Jacknày,mẹ thấyhìnhnhưGrahamđangbịmắckẹttrêncâyhaysaoấy.Mẹnóirồicảhailậtđậtchạyrasângiảicứulũ trẻ, vàgiúp chúngphânxửxemaiphảiđinhặtquảbóng rơitrúngvũngbùn.

Page 231: Vì Đó Là Anh

Tôi vào phòng khách và ngó qua bó hoa.Hẳn là rất đắt tiền.Mấybônghồngđềuđượccắtgaicẩnthận,cònmấybônglythìrựcrỡnhưtrongtranhcủaGeorgiaO’Keefe[34].Tôiliếcquatấmthiệp:‘Gửi tặng người phụ nữ tuyệt vời nhân ngày trọng đại của em.XOXHarry’.

“Vớvẩnthật!”.Tôilầmbầmvàthầmnghĩbốmàbiếtthìsẽcóchuyệngìđây.Tôinhănnhóđivàophòngkhách,mấybàchịdâuđangnằmcochântrênghếnhưbàhoàng,cònanhLuckythìđangphụcvụcocktailchohọ.Tốtnhấtlàanhnênlàmthế,ítralàtrongngàyhômnay.

“ChàochịTara”, tôi tặngchịmộttấmthiệp.“Chịđúnglàmộtbàmẹtuyệtvời”.

“ÔiChastity,emcẩnthậnquá!”.Taramởtấmthiệp trong lúctôiđưaSarahmộttấmkhác.

“ChúcmừngNgày củaMẹ, chịSarah.Chị cũng làmộtbàmẹtrênmứctuyệtvời”,tôichânthànhnói.

“Cảmơnem,Chas”,Sarahcóvẻkháxúcđộng.

“Tớcứtưởngmìnhcũngphảiđượcmộttấmthiếpchứ”,Elainalàubàukhinhậnphongbìtừtaytôi.

“Cậucóvodkarồi,tớgiấutrongxekhôngmọingườilạighentị,tôigiảbộthìthầm.“Vàcậucũnglàmộtbàmẹhếtsứctuyệtvời,blabla...”

Elainahuýchnhẹvào sườn tôi, “Đừng lo, chiquita”.Côấynóikhi tôingồi ghéxuốngbên cạnh. “Rồi cũng sẽđến lượt cậu thôi.Đếnlúcấycậuắtsẽmongchờđếnlúckhôngphảilobỉmsữanữa.Emnóiđúngkhông các chị?”Hai chị emStarahskhônghẹnmàcùnggậtđầu.

“SángnayanhcònphụcvụbữasángtậngiườngchoTarađấy”,Luckynói.“Hômnaycôấykhôngphảilàmgìcả,khôngviệcnhà

Page 232: Vì Đó Là Anh

hayconcáigìhết”.

“Thếcácchịcònởđây làmgìchứ?Phí thờigianquá”, tôiphatrò.

TaracườivàngảđầulênvaiLucky.“Làmgìcónơinàovuihơnbênchồngconchứ?”

“Eoôi”,tôigiảbộmắcói.“Chịthìsao,Sarah?AnhJackcólàmgìchochịkhông,cótặngchịcáigìđắttiềnkhông?”

“Có chứ, ông chồng quý hóa tặng chị đôi khuyên taimới đâynày,emthấykhông?”.Chịhàohứngvéntócrasautai.

“Chúng trông thậtđẹp”.TôiquaysangElainahỏihan, “Markthìsao?Cógìkhông?”

“Ừm,thựcrathìanhtacũngcóghéqua”,Elainavừanóivừanghịchnghịchlọntóc.“SángnayDylancầmmộttấmthiệpvớibộđồbơiđưachomìnhvànóilàbốbảođưatặngmẹ”.Đôimắtsẫmmàucủacôlonglanhhạnhphúc.“Kểrathìanhtacũngkhôngđếnnỗinào”.

Xung quanh tôi là những bàmẹ tuyệt vời, cao cả và hi sinh,thôngminhvàkhônngoan,hàihướcvàđángyêu.Thực lòng tôichỉmongmộtngàynàođócũngđượcnhưhọ.

Elainahìnhnhưđọcđược suynghĩ của tôi, cô quay sang támchuyện.“Mìnhnghĩcậunênđẻcongáitrướcđi,nósẽcómáitócvàngóngảgiốngbố,rồisauđấyđẻlấymộtthằngcu,mộtbácsĩDarlingphiênbảnnhí”.

“SaocongáikhôngthànhbácsĩDarlingphiênbảnnhíđược?”TôihỏitrongkhiđầuđãtưởngtượngracảnhRyanngồicạnhtôitrongphòngsinh.

“Àđúngrồi”,Sarahkêulên.“Bọnchịnghenóilàemcóbạntraimới,kểxemnào,Chastity”.

ĐúnglúcđóTrevorthòđầuvàophòngkhách.“Chàomọingười”,

Page 233: Vì Đó Là Anh

anhcườitươirói,“chúcmừngNgàycủaMẹ,cáccôgáixinhđẹp”.Nóirồianhquaysangnhìntôi.“Chàoem,Chas”.

“Anh trêu em đấy à, Trev”. Tôi đùa lại. “Em thừa biết mìnhkhôngnằmtrongsốnhữngcôgáixinhđẹpmàanhvừanhắcđến”.

“Embiết là emxinhđẹpmà,hấpdẫnnữaấy chứ”.Anhnháymắtlàmtimtôixaoxuyến.Rồianhbướcvào,tayômmấybóhoa,tiếnvềphíaSarahđầutiên.“Cảmơnchịđãchiasẻmấyđứatrẻcon với em, anh vừanói vừa thơm lênmá chị.Anh lặp lại đúngngầnấyđộngtácvàngầnấycâunóivớiTaracùngElaina.Cácchịdâutôicảmơnsựchuđáocủaanhvàmắtđềurơmrớm.

“Đúnglàđồxunịnh”,tôi lẩmbẩmkhianhtiếnvềphíamình.Hivọnglàanhkhôngđểýmắttôicũngđangnhòenước.

“Anhđangnghĩxemcónêngọiemlàhoàngtửcủanhữngngườiđànôngkhôngđây?”,anhnóivàxòerabóhoacuốicùngdànhchotôi.“Tặngemđấy,Chas,đừnggiậndỗinữanhé”.

Timtôinghẹnđivìsungsướng.“Anhthươnghạiemđấyà?”

“Khôngphảithế”,anhmấpmáyphânbua.

Tự nhiên trong đầu tôi hiện ra hình ảnh của anh vàHaydenHoàn Hảo, tôi tự hỏi không biết anh có tặng gì cho Hayden,Angela,haybấtkỳngườiphụnữnàokhácmàanhđanghẹnhòhoặckhônghẹnhò.

“Cảmơnanh,Trev”.Elainanói. “Nhântiệnanhmặccáiquầnbònàyđẹpđấy,dángrấtchuẩn.CủaCarhartthả?”.HaichịemlàStarahsthìthầmtonhỏgìđórađiềuđồngtình.Luckyliếcnhìnđầyngụý.“BọnemđangnóivềchuyệnyêuđươngcủaChastity”.Elainatiếptụctronglúcnémchotôimộtcáinhìnẩný.“Chasnày,cậuđãlàmchuyệnấyvớianhtachưa?”

“Bọnmìnhmớihẹnhòcóhai lần thôimà”, tôingượngngùng.“Rồihaylàchưa?”.Tarathêmvào.

Page 234: Vì Đó Là Anh

“Thôianhrangoàiđây”,Trevorvộinóichenvào.

“Anhrađi”.Elainavừanóivừaxua tay. “Chuyệncủaphụnữcácanhnghelàmgì,cảanhnữa,Lucky.Anhcũngrangoàiđi”.

TôinémchoElainamột cáinhìn sắc lạnhnhưngcôấykhôngthèmđểý.

TrevorvàLuckylậtđậtbỏrangoàihệtnhưnhữngngườiđànôngmỗikhingheElainaralệnh.

“Bọnmìnhđãlàmchuyệnấyrồi”,tôithìthào.Cácchịdâutôihòhétcòntôibậtcười.Lầnđầutiêntôiđượctậnhưởngcảmgiáclàtrungtâmcủamộtbữatiệctoànphụnữ.

Cuốingày,saukhinhétđẫybụngmấycáibánhphomátởchỗmẹ,tôixỏchânvàođôigiàychạy,tròngxíchvàocổButtercupvàlênđường.“Đichạythôi,đồlườibiếngnày”,tôinói.“Gâuuuuuuu!”,nóđáp.

“Màykhôngđượcđụngđếnconchóđựcnàonặngdướihaimươicânđâuđấy,nhớchưa?”.Nóvuivẻvẫyđuôi.“Đithôi”.

Đúng lúc ấy tôi thấy hòm thư tự động bật sáng. “Chào em,Chastity, là anhRyanDarling đây”, là giọng củaRyanDarling.“Anh chỉmuốnbáođể embiết làhômnayanhsẽghéquaLongIslandthămmẹnhưnganhcũngmongsớmđượcgặpem.Tốihômtrướcanhđãrấtvuikhiởbênem.NhắnvớiButtercuplàanhhỏithămnónhé.Gặpemsau”.

Trờiơi!Anhấythậtngọtngàophảikhông?Tôimỉmcười.Anhấylạicònphatrònữachứ.Đượcđấy,Ryan.Buồncườithật,việcgìanhấyphảilôicảhọcảtênralàmgì,chúngtôimớingủvớinhauhaingày trước, làmsaomà tôikhôngnhớnổianh làai chứ.Tôikhẽnhănmặtkhinhớlạicuộclàmtìnhnhẹnhàng,cổđiển,khôngcóđiểmnhấnấy.

“Taođóngcửađây”.Tôinóikhi thấyButtercupcứmảiquanh

Page 235: Vì Đó Là Anh

quẩnchỗcánhcửa.“Chạythôinào”.

CùngButtercupsảibướcngaybêncạnh,tôikhángạcnhiênvìnóhoạtbáthơnhẳnmọingày.Tuầnsautôisẽđưanóđicắtbuồngtrứngnênrấtcóthểnósẽlạisớmquayvềtrạngtháitrìtrệtrướckia.Nhưnggiờthìnóvẫnhàohứngđậptaiphầnphật,lủnglẳngcái bọngmỡ trước cằm, theo tôi tới nghĩa trang. Tôi cómột việcquantrọngcầnlàm,vàgiờlàthờiđiểmthíchhợp.XecủaTrevorcũngđậuởđó.Anhđangquỳgốibêncạnhbiamộcôemgái.NghethấytiếngButtercup,anhngạcnhiênngẩngđầulên.

“Chàoem”,anhđứngdậychàotôi,ốngquầndínhđầybùnđất“Emlàmgìởđâythế?”

“Buttercupbâygiờcũngchịunhúcnhíchrồinênemmangnóđichạycùng.Nócầntậpthểdụcmộtchút.Emnhìnthấyxeanhnênmớighévàođây”.ChẳngbiếtTrevorcótinlờinóidốitôivừabịarahay không nhưng cũngmay là anh không hỏi gì thêm.Tôi tháoxíchchoButtercupđểnóquanhquẩngiữamấynấmmộ.Đuôinódựngthẳngđứng,mũichúixuốngđấtynhưgiốngnòichósăntổtiên,nósủaăngẳngvớivẻmặthạnhphúcnhưmộtđứatrẻngờnghệch.

TôinhìnxuốngmộemgáiTrevorvàcũnglàngườibạntôiquentrong thời gian ngắn ngủi. Trên tấm bia mộ là dòng chữ đầythươngtiếcvàđauđớncủangườilàmchamẹkhimấtđiđứacongái bé bỏng. “MichelleAnneMeade, cô con gái xinh đẹp sẽ vĩnhviễnyênnghỉtrongtráitimtannátcủachúngtôi.Chúngtanhớcon,thiênthầnbénhỏ”.Mắttôinhòenước.Nếucậuấycònsốngcólẽchúngtôisẽvẫnlànhữngngườibạntốt,vàbiếtđâuTrevorsẽđượcchínhthứclênchứcbácruộtthayvìbácđỡđầu.CólẽbốmẹTrevorsẽkhônglyhônvàanhcũngkhôngphảilủithủimộtmìnhnhưvậy.

TôibiếtanhsẽđếnđâybởiNgàycủaMẹcũngchínhlàngàygiỗ

Page 236: Vì Đó Là Anh

củaMichelle.Tôi không tài nào tưởng tượngnổi nỗi đaumàmẹTrevorđãphảitrảiqua,nỗiđaumàbâygiờbàvẫnphảimộtmìnhgánhchịu.Đóđúnglàmộtngàytangtócchonhữngbậcchamẹđãmấtđiđứaconvôgiácủamình.

“Emgiúpanhnhé?”, tôihỏikhẽ.Trongkhaygỗbêncạnhvẫncònmấycáicâychưatrồngxong.

“Ừemdỡmấygốccâynàyragiúpanh”,Trevnói.

“Khôngvấnđềgì”,tôiđápvàquỳxuốngcạnhanh.“Cảmơnanhvìbóhoa.Đánglẽanhkhôngcầntặngemđâu”.

“Cógìđâu”.Anhnói,tayvẫntiếptụcxớiđất.

Chúng tôi lặng lẽ làm, chínhxác thì làanh làm, tôigiúp, chođếnkhitrồnghếtđámcâyxuốngđất.Mộtthángnữachắcchúngsẽđâmchồinảylộcsumsê,cònbâygiờtrôngchúngthậtnhỏbé,ủrũvàlạclõngtrênmặtđất.

“Mẹanhcókhỏekhông?”,tôihỏi.

Anhthởdàivàngồibệtxuốngđấy,phủiđấtdínhtrênốngquần.“Bàấyvẫnổn”,anhthờơđáp.

“Anhcóhaynóichuyệnvớimẹkhông?”

“Mỗithángmộtlần”,anhđápgọn.

Thật khómà tưởng tượng được Trevor, đứa con ngoan ngoãnhiếuthảocủabốmẹtôilạichỉgọiđiệnchomẹruộtmỗithángmộtlần.Anhgặpbốtôinămngàymộttuần,đếnthămmẹtôithườngxuyên, tháng trước còn cùng anh Jack sửa mái nhà, vài thángtrước nữa thì đi cắm trại với Lucky và Matt... vậy mà anh lạichẳngmấyquantâmđếnbốmẹruộtcủamình.

“Dạonàybốanhởđâu?”.Tôicốgợichuyệnhỏithêm.

“Lần cuối anh nói chuyện thì ông ấy đang ở Sacramento”.Trevorđápgọnlỏn.“Emcònmuốnhỏigìnữakhông?”

Page 237: Vì Đó Là Anh

Tôilắcđầu.“Xinlỗi,emkhôngcóýkhơilạichuyệncũ”.

“EmmuốnhỏigìcũngđượcmàChastity.Anhmỉmcườibuồnbãrồiđưataykéotôiđứngdậy.Tôinắmchặtlấytayanh,lớpbùnđấtdínhtrêntayhaiđứathậtấmáp.

“Anhcònnhớcậuấykhông?”.Tôithầmthì,mắtlạirưngrưng.Chodùđứngtrướcmộtngườimạnhmẽnhưanh,tôivẫnkhôngthểnàochegiấunổisựyếuđuốicủamình.

“Cóchứ”,anhvừanóivừaphủibùnđấtdínhtrêntấmbiamộ.“Ngàynàoanhcũngnghĩđếnnó”.Anhngưnglạirồidõimắtnhìnxaxa.Tiếngchuônggióđâuđólengkengvọnglại.

“Ngàynàoanhcũngnghĩ,nếuemgáianhcònsốngthìgiờnósẽcaochừngnào,lấychồngrasao,bọnanhcóhaytớinhànhauăntối hay không. Những chuyện đại loại như vậy”. Mắt anh cụpxuống.

Cổ họng tôi nghẹn lại. “Chắc chắn cậu ấy cũng yêu anh rấtnhiều,Trevạ”.

Trevormỉmcười.“Cảmơnem”.

“Anhbiếtđấy,anhcũngchẳngkhácnàoanhemruộtthịtcủaem”.Nóixongtôilậptứccảmthấyhốitiếc.

Nụcườidần tắt trênmôianh. “Cảmơnem lầnnữa”.Anhnóitronglúccấtkhayvàoxe.“Cócầnanhđưaemvềkhông?”

“Vâng,thếthìtốtquá”.TôihuýtsáogọiButtercup,nóchạylạingaytứckhắc,taivểnhngượcnhưmọikhi.

“MàycómuốnđinhờxeanhTrevorkhông?”,tôiâuyếmhỏi.Nósủađúngmộttiếngrađiềukhôngphảnđối.

“Giỏi lắm!”. Trevor giúp nó lên thùng xe phía sau. Buttercupngoanngoãnngồisụphaichântrướcxuống.Trevorcườithậthiền,thậmchítôicòntưởngtượngnụcườicủaanhngọtngàonhưmột

Page 238: Vì Đó Là Anh

dòngsôcôlangonlành.

Tôi leolênghếláiphụvàpháthiệnrachânmìnhkhôngđượcsạchsẽcholắm.Rõlàtôicầnphảitẩylôngthườngxuyênhơn.CáiáophôngướtđẫmmồhôikhiếnchokhuônmặtAragorndínhchặtvàobầungực tôi,Chúaphùhộanh ta.Dòng chữ ‘Chỉ cóvuaxứGondormớicóthểralệnhchotôi’cũngđãnhạtmàu.

“Emkểanhnghechuyệntrangwebcủatòasoạnembịđộtnhậpchưanhỉ?”.TôicấttiếnghỏikhiTrevorđãngồivàosautaylái.

“Chưa”,anhvừađápvừanổmáy.“Cóchuyệngìthế?”

Tôikểlạimọichuyệnchoanh,khôngquênnhấnmạnhcảmgiácchuyệnnàycốtìnhnhắmvàotôi.“Hômqualúcemđếnchỗlàm,ừm...màthôi”.

Trevor quay sang nhìn tôi khi anh lái xe ra khỏi khu nghĩatrang.“SaothếChas?”

Tôithởdàivànhìnrangoàicửasổxe.“Ừm,chuyệnlàthếnày,bình thường em vẫn đểmấy con búp bê nho nhỏ trên bàn,mấynhânvật trongChúa tể củanhững chiếcnhẫnấy, embiếtmìnhhếtthuốcchữarồi,anhkhôngcầnnóithêmgìđâu”.

“Hóaralàemcũngbiếtcơđấy”,anhnheomắtcười.

“Tóm lại là lúc nào em cũng sắp xếp chúng theo trật tự nhấtđịnh,nhưngrồihômquaaiđóđãxếphếtlạithànhhìnhtròn.Emthấyrấtlạ”.

“Cókhi làngười quét dọn làm rơi rồi để lại nhưvậy thì sao”,Trevgợiý.

“Cũngcóthể,emkhôngbiếtnữa.Chỉlàmấycáihìnhđó...Chếttiệt,emkhôngnóiđâu,ngớngẩnlắm”.

Trevorcườito.“Emcứnóianhnghexemnào”.

Tôicắnmôivànóitiếp.“Aragornnằmúpmặtgiữavòngtrònvà

Page 239: Vì Đó Là Anh

tấtcảcácnhânvậtkhácđềumangvũkhí,trôngcóvẻnhưlũbạncủaAragornđangchuẩnbịtấncônganhấy.Kiểukiểuthế”.

“Emnên rangoàinhiềuhơn chobớtngớngẩnđi”.Trevorphìcười.

“Emđãbảolàkhôngmuốnnóirồimà,anhđúnglàđồtồi”.

Chẳngmấychốcđãvềđếnnhà tôi, anhvòngxe ra trước cửa.“Anhmuốnvàonhàkhông?”, tôihỏi. “Anhemmình làm cốc biahayxembóngchàygìđó”.

“Cảmơnem,Chastity,nhưngkhôngphảihômnay”.Anhđáp“Hômnayanh...em,anhcóhẹnrồi”.

Taytôidừnglạitrênnắmcửa.“ĐừngbảoemlàanhquaylạivớiHaydenrồiđấynhé,Trevor?”

Anhngậpngừngkhôngtrảlờingay.“Cũngkhônghẳn”.

“Ýanhlàsắpchứgì”,giọngtôihằnhọc.

Anhthởdài.“Côấynóimuốnquaylạivớianh”.

“ThếcònAngelathìsao?EmtưởnganhđanghẹnhòvớiAngelachứ?”.Tôimímmôinắmchặttaynắmcửa.

“AnhmớichỉđichơivớiAngelathôichứđãhẹnhògìđâu?”,anhphântrần.

“Anh có chắc là cô ấy cũng nghĩ giống anh không?”. Trevorkhôngđáp.“Đừngcólừagạttìnhcảmcủacôấyđấy”.

“Anh không làm thế đâu Chas”, anh khẽ nói, mắt nhìn đămđămvềphíatrước.

“Cóthểanhkhôngmuốn,nhưngrồianhsẽvẫnlàmthế”.

Anhnhìnthẳngvàomắttôi. “Không,anhsẽkhôngđểchuyệnấyxảyrađâu”.

“Anhnhớđấy”,tôinhắclạirồihítmộthơithậtsâu.“Trevnày,em biết anh là người tốt và cómọi cô gáimà anhmuốn, nhưng

Page 240: Vì Đó Là Anh

đừnglàmtổnthươnghọ,đượckhông?Emxinlỗinếuanhthấyemhơilắmđiều.Cảmơnanhvìbóhoavàvìđãđưaemvề.Gặpanhsaunhé”.

Anhgậtđầuthaylờitạmbiệt.Tôinhảyrakhỏixevàhuýtsáogọi Buttercup. “Chào anh!”. Tôi vừa nói vừa đi nhanh vào nhà,Buttercupphinướcđạingaybêncạnh.

Page 241: Vì Đó Là Anh

T

Chương19

ôikếtthúcbuổihọclớpsơcứucuốituầnđóvớivẻmặthãnhdiệnhiếmthấy.Vốndĩcũngkhôngquádốt,nhưngơngiờihômđóbỗngdưngtôibạinhớvanhváchcácdanhmụccầnlàmkhikiểmtrabệnhsửcủabệnhnhân, cũngnhư trình tựđánhgiá từnghệthống,khôngnhữngthếtôicònthuộctấtcảcáckháiniệmtrongbàikiểmtra.Chẳngmấychốc,cáchọcviêntronglớpvộichạyđếnnhờgiúpvàmongđượcghépđôivới tôi.ĐiềunàykhiếnErnestokhóchịuramặtvìôngđãquenvớiviệcchỉcóôngmớiđược làmphiềntôi.

Có vẻ như chuyện hẹn hò với anh chàng bác sĩRyanDarlingkhiếntôiđượclấychútnăngkhiếuhọcthìphải,hoặccũngcóthểvìtôichưaphảixửlýnhữngtìnhhuốngthậtngoàiđời.Tôichưagặpbệnhnhânnàođauđớnquằnquại,cũngchưaphảichịuđựngthứmùikhămkhẳmcủavếtthươnglâungày,vàđặcbiệtlàchưaphảichứngkiếnmấycảnhmáumebebétbaogiờ.Tôinuốtkhankhinghĩđếnviệcthựchànhởphòngcấpcứuvàtrựchẳnmộtcaởđónữa.Tôichỉmongđến lúcđóy tásẽbảotôiđứngtránhsangmộtbênlàđểkhỏilàmquẩnchânhọ.

Tôimở khóa xe đạp, khoác ba lô lên vai và nghĩ đến chuyệnphảivềnhàdắtButtercupđidạo.TốinaytôicònphảitrôngDylanchoElainađiăntối.Dùhơiấynáykhigiúpchịdâuđihẹnhòvớingườiđànôngkhác,nhưngtôilạitựnhủtấtcảcũnglàdoMarktựchuốclấymàthôi,vàthựclòngtôicũngrấtquýDylan,tuytênquỷconđórấthaycắntôi.

Sauvàigiờđánhvậtvớitiếnglahétđinhtainhứcócvàvàivết

Page 242: Vì Đó Là Anh

trầyxước, cuối cùng tôi cũngđã có thể thởphàonhẹnhõmnhìnthằngcháungủngon lànhtrongnôi.Miệngnóchúmchím,hàngmidàitrùmxuốngđôimánúngnínhcùngnhịpthởđềuđặn,trôngthằngbéhệtnhưthiênthần.

“Côyêuconlắm,Dylanạ”.Tôivừathầmthìvừavuốtnhẹmấysợitóclơthơsaugáythằngbé.Thằngbérấtxinhxắn,tócđennhưgỗmun,mắtxanhthămthẳm,nócòncócảcáimálúmcủaMarkvàmái tóc xoăn của Elaina nữa. Trong toàn gia tộc O’Neill, tôiphải thừa nhận Dylan là đứa bé đẹp nhất mang vẻ đẹp thuầnkhiếtcủahaidòngmáuAiLenvàPuertoRico.TấtnhiênlàkhôngthểkhôngkểđếnClaire,conbécólàndamềmnhưnhungvàđôimácăngmọngnhưmơvàng.À,màcònOlivianữa,máitócxoănánhđồngcủaconbéthậtdễthương.VàthậtthiếusótnếukhôngnhắcđếnđôimắttròntocùngtiếngcườingâythơcủaGraham...nụ cười tinh quái của Christopher... hay làn da trắng hồng củaJenny.Ôi,đúnglàmèokhenmèodàiđuôi.

Nghe thấy tiếng xe củaElaina trong ga ra, tôi cúi xuốnghônDylanthêmmộtlầnnữarồirónrénbướcxuốngcầuthang.

“Buổihẹncủacậuthếnào?”.TôihỏikhiElainavừađặtchùmchìakhóavàvíxuốngbàn.

Côbậtkhóc.

“Lainey,cóchuyệngìthếbìnhtĩnhlạixemnào”.Tôidìucôbạnvàophòngkhách.Elainangồixuốngvàvớlấyhộpgiấyănđểtrênbàn.

“Cậudọnnhàgiúptớđấyà?”Trôngsạchsẽgớm,côvẫnkhôngthôisụtsịt.

“Thôinào,cóchuyệngìthế?”,tôihỏi.

Elainatiếptụcxìmũivàlaunướcmắt.“Bọnmìnhkhávuivẻ,anhtacũngrấttốt,nhưngmìnhkhôngmuốngặplạianhtanữa”.

Page 243: Vì Đó Là Anh

“Saothế?”,tôithắcmắc.“Cóphảihắntađãlàmgìcậukhông?Hắntadámthôlỗvớicậuà?”

“Không,không.Chỉlà...chỉlàanhtakhôngphảianhtraicậu”.

“Cậuvẫnchưasẵnsàngđibướcnữađúngkhông?”,tôihỏi.

“Anhtraicậu...anhấy...mìnhvẫn...mìnhướcgì...”

Tôibướclạigầnvàvòngtayômlấycôbạn,mắttôicũngầngậcnướckhithấytráitimcôtannát.“KhôngsaođâuElaina,cậucứkhócđi”

Buttercup nãy giờ vẫn nằmngủ trước lò sưởi cũng nhổm dậytiếnlạigần,ngảcáiđầutotướngvàolòngElainakhiếncôbạntôiđangkhóccũngphảibậtcười.“Đếnconchócủacậucũngthươnghại mình”, cô pha trò trong tiếng nấc nghẹn, “mình thật đángthươngphảikhông?”

“Ừ,rấtđángthương”,tôinóivàrútthêmvàitờgiấyănnữa.

“ThựcramìnhvẫncònyêuanhMark?”Elainavừanóivừagụcxuống ghế. “Mình cũngmuốn tha thứ cho anh ấy, nhưngmà...”.Giọngcônhỏdần,mặtbuồnrườirượi.

“Anhấyđãxinlỗicậuchưa,Lainey?”

“Cũngcóxinlỗi,nhưnglàcáikiểuanhxinlỗiem,anhphảilàmgìđểemthathứchoanh,blabla...Xongrồianhấylạigiậndữbỏđi,kiểukiểuthế.Cậubảoxin lỗinhưvậythìcóchấpnhậnđượckhông,”Côkhịtmũi.

“ThếcậumuốnanhấyphảilàmgìbâygiờhảLainey?”,tôihỏi.ĐuôiButtercupvaphảicáicốc trênbàn,nókêurênưửvànằmsụpxuốngtrốntội,chânphịchxuốngđấtnhưmọikhi.

Elainavừaxìmũivừatiếp.“Mìnhkhôngbiếtnữa”,côthậtthàđáp.“Vídụnhưlàanhấyphảihứakhôngđượcphéplừadốimìnhthêmlầnnàonữa,màlàmsaomìnhbiếtchắcđượcchuyệnđóchứ?

Page 244: Vì Đó Là Anh

Phạmlỗimộtlầnlàmộtchuyện,nhưnghailầnlạilàchuyệnkhác.Anhấylừadốimìnhlầnđầuthìcònthathứđược,nhưngđếnlầnthứhaithìanhấybiếnmìnhthànhconngốcrồi.Cậuhiểukhông?”

Tôigậtđầu.“Anhấycóđigặpbácsĩtâmlýkhông?”.ThườngthìtôichẳngmấykhinóichuyệnvớianhMark.AnhMattsốngcùngnhànên tôi còngặp thườngxuyên,anhLucky thìgiống tôinhấtnhànêntuầnnàochúngtôicũngtròchuyệnđôibalần.AnhJackthìthườngghénhàtôichơimỗitốiChủnhậtvàanhlúcnàocũnghoànthànhtráchnhiệmcủangườianhcả,thếnêntôirấtquýanh.

CònanhMarkthìvừanóngtínhvừakhóchịu,cáubẵn,dùanhlàngườiquantâmđếnngườikhácnhất.Khôngaicốgắngnhiềunhưanhvàcũngkhôngaitựchuốclấyrắcrốinhiềubằnganh.

“CậuvớiDylanthếnào?”,Elainagượngcườichuyểnchủđề.

“Nó ngoan lắm”. Tôi giấu nhẹm chuyện nó gào khóc suốt haimươiphútkhitôicố lôinórakhỏibồntắm,vàcảchuyệnvaitôichằngchịtvết răngcủanó. “Thằngbéđángyêu thật, lúc cậuvềmìnhcònđangmảingắmnóđấy”.

“Thếcậuvớianhchàngbácsĩđẹptraiđịnhkhinàothìsinhmộtđứađây?”.Elainahỏi.

Tôicườitrừ.“Mìnhcũngkhôngbiếtnữa”.

“Bọncậuvẫnổnchứ?”

Tôi gật đầu. “Rất ổn là đằngkhác, anh ấy đúng là người bạntraihoànhảo”.

“Hoànhảonhưthếnào?Kểchomìnhngheđi,mìnhchưabiếtngườibạn traihoànhảo lànhư thếnàocả”.Côgạtnướcmắtvàxoắnxoắnmấylọntóc.

“Àthìhômtrướcanhấygửihoatặngmình,hômthứbathìđưamìnhđiăn tối.Hômquathìanhấynhờmộtcôy tágọibáochomìnhbiếtlàđangtrongphòngphẫuthuật”.

Page 245: Vì Đó Là Anh

“Nhờcảytágọichocậunữacơà?Côấy làhộpthưtrả lời tựđộngcủaanhtachắc?”.Elainacaumàythắcmắc.

“À,thìtạitayanhấycònđangbậntrongổbụngcủabệnhnhânnàođó.Mấycáivếtthươngấynhìnkinhlắm”.

Elainakhịtmũi.“Cậucóyêuanhtakhông?”

“Có chứ,mình có yêu anh ấy”, tôi ngậpngừng, “mìnhnghĩ làmìnhsẽyêuanhấy”.

“Nhânnhắcđếnchuyệnbạntraibạngái,cậuđãgặpchúHarrychưa?Ôngchúđanghẹnhòvớimẹcậuấy?”.Elainathậttinhýkhiđổiđềtài.

“Chưa”, tôi đáp. “Nhưngmìnhnghĩ chuyệnđó chảđiđếnđâuđâu,mẹmìnhđangchọctứcbốđấymà”.

“Chưa chắcđâuChasà”,Elainaxìmũi. “Dạonàyhọhaygặpnhaulắmđấy”.“Bốmẹá?”

“Không,cậuđiênà.MìnhđangnóimẹvàchúHarryấy”.

Một linh cảmkhông hay bỗng ập đến nhưng ngay lập tức tôixuanóđi.

“Saocũngđược,mẹkhôngbỏbốđượcđâu”.Elainakhôngnóigì.

“Dùsaothìcậucũngđừngbuồnnữanhé”,tôianủi.“RồiMarksẽquayvềthôi,cậuphảicốgắnglênmớiđược.Tìnhyêuđíchthựcsẽvượtquatấtcả”.

“Đúnglànhàbáocókhác,cậuchỉđượccáimồm”.

Tôihuýchnhẹvàosườncôbạnvàkhoácáolênngười.“ĐithôiButtercup,tôigọichócưng.Mấtđếnvàiphúttôimớibắtnóđứngdậyđược,rađếncửatôithòngsợixíchvàocổnóvàleolênxeđạp.Tôirấtthíchđạpxevàobuổitối,cóButtercuptungtẩychạybêncạnhnhưthểchúngtôiđangcùngnhauchinhphụcbóngđêm,ánhsángtrênmặtđườngsoisángbướcchâncủacảhai.Phíatrướccó

Page 246: Vì Đó Là Anh

haingườiđànôngđangápmánhau,vaikềvai.Đúnglàtìnhyêuởkhắpmọinơi.Tôimỉmcườivớiýnghĩvừathoángqua.Khitôiđạpxelạigần,họcòntốtbụngnhườngđườngchotôi.

“Cảmơnnhé”,tôivừanóivừangoảnhđầunhìnlại.Ôitrờiđấtquỷthầnơi!Tôihítmộthơithậtsâurồiquayđầulạithậtnhanhlàmchiếcxechaođảosuýtngã.

MộttronghaingườiđànôngtôivừanhìnthấylàTeddyBear,anhchồngsắpcướicủaLuciatrongsuốtbốnnămqua.

Page 247: Vì Đó Là Anh

T

Chương20

hậtmay là trangweb của tờNhật báoEatonFalls chưa bịxâmhạithêmlầnnàokểtừvụtấncônglầntrước.Tôiphảikiểmtrađikiểmtralạihàngchụclầnvàthậmchícònbịámảnhvềvấnđềanninhmạng.Nhưngdù sao tôi vẫn chưa thểquayvề vị tríhoàngkimnhư lúc trước.Penelopeđãdễchịuhơnvới tôinhưngkhôngcònthânthiệnnhưbanđầu.Bảnthântôicũngkhôngdámđề cậphayđảđộnggìđến chuyệndoanhsố của tòa soạn, tất cảnhữnggìtôicóthểlàmlúcnàylàlàmviệcthậtchămchỉ.

HômnaytôirủAngelađiăntrưa.Muaxongmấycáibánhkẹp,chúngtôiracôngviêndọcbờsôngvàngồixuốngbăngghếmàlầntrướctôiđãbắtgặpTrevorcùngHaydenHoànHảo.Anhấysẽlàmộttrongrấtnhiềuđềtàihômnaytôimuốnnhắcđến.

“TìnhhìnhcủacậuvớiTrevorsaorồi,Ange?”.Tôicắnmộtmẩubánhmỳvàhỏi.

“Anhấyrấttửtế”,côấyđáp.“Đúnglàmộtanhchàngtuyệtvờivàcònrấtdễthươngnữa”.

“Hừm”, tôi vẫn tiếp tục nhai. “Cậu có ý định nghiêm túc vớichuyệnnàykhông?”

Côấyhơinghiêngđầuđẩy lạigọngkínhtrênsốngmũi. “Ừm,hiệntạithìbọnmìnhmớichỉdừnglạiởmứcbạnbèthôi.Nóithậtmìnhcũngkhôngbiếtlàmìnhcócảmxúcgìhơnvớianhấykhôngnửa?”.

Miếngthịtvừatrôixuốngcổsuýt làmtôinghẹnứ. “Thậtsao?CậukhôngcótícảmxúcgìvớiTrevorà?”

Page 248: Vì Đó Là Anh

Angelamỉmcười.“Khôngphảianhấykhông...Trevorrấthoànhảo.Chỉlà...Mìnhcũngkhôngbiếtnữa”.

Tôi vừauốngnước chanhvừađấu tranh tư tưởngxemcónêncho cô ấy biết sự thậthaykhông.Liệu tôi cónênkể về cônàngHayden Hoàn Hảo không nhỉ, hay cứ ngậm miệng lại thì hơn.“Cậu biết đấy, ngày trước anh ấy từng yêumột cô,” tôi cố gắngkhôngđithẳngvàovấnđề,“mìnhkhôngchắclàanhấyđãquênhẳncôtahaychưa”.

Angelagậtđầu.“Ừ,mìnhcũngcócảmgiácnhưvậy.Trevorrấttửtếvàhàihước,nhưngmìnhcứcócảmgiácnhưanhấychưasẵnsàngchomộtmốiquanhệmới”.

Xấuhổthay,tôilạicảmthấyvuikhinghecôấynóivậy.Tôilắcđầuquầyquậyđểxuangaynghĩxấuxađóđi.NếuTrevtỏramiễncưỡngthìhẳnlàvìHaydenHoànHảođãquaytrởvề.Côtachínhlà ngườimà anh từngmuốn lấy làm vợ, và cũng chính cô ta làngườiđãlàmtráitimanhtanvỡ.

“Trangwebcòngặpvấnđềgìnữakhông?”,Angelahỏi.

“Không”,tôimừngrơnkhicônóisangchuyệnkhác.“NhưngmàmấyhìnhnộmnhânvậttrongphimChúatểcủanhữngchiếcnhẫnmìnhvẫnđểtrênbànấy”.

“Ừthìsao?”.Angelavừanóivừacầmmộtmiếngsalát.

“Hìnhnhưđãcóaiđóxáotrộnchúng.Tuầntrướcchúngbịxếpthànhhìnhrấtquáiđản,cònsángnaylúcmìnhđếnthìđầucủaAragornbịbẻgãyvàbiếnmất.”

“Ghêthế,Chastity”.Angelacaumày.

“Mìnhcũngthấyvậy.Hìnhnhưcóaiđóđangtheodõimìnhhaysaoấy”.

“Cậucóđịnhbáocảnhsátkhông?”,côhỏi.

Page 249: Vì Đó Là Anh

Tôithởdài.“Mìnhcũngkhôngbiếtnữa.Nhưngrõlàchỉnhânviêntòasoạnmớicóchìakhóaravàothôiđúngkhông?Thếnênmìnhcó cảmgiácđây là tròđùaácý củaaiđó trongvănphòngmình”.

“Aimớiđượccơchứ?”.Angelatrònxoemắthỏi,“HaylàLucia?”

Tôichánchườngnhắmmắt.“Côtađúnglàngườiduynhấtluôntỏtháiđộthùđịchvớimìnhnhưngđiềuđókhôngcónghĩalàcôtađã làm mấy chuyện này, nhưng dù sao cũng không biết được”.Chúngtôilặngimtronggiâylát,gióthổixàoxạcđámláphongvàanhđàogầnđó.Mộtcậunhóctrunghọctrượtvánngangqua,chắclà đang trốn học đây mà. “Thôi mình nói sang chuyện khác điAnge,tôiấpúng,“mìnhmuốnhỏicậuchuyệnnày,nhưngcậuphảihứalàkhôngđượcnóichoaiđấynhé”.

“Mìnhhứa”,côđáp.

“Hômrồimình trông thấybạn trai củamột cô bạn,ừm,đangcặp kè với người khác. Theo cậumình có nên nói cho cô ấy biếtkhông?”.Tôikhổsởtrìnhbàyvấnđề.“Mìnhbiếtđấykhôngphảichuyện củamình nhưng nếu như bạnmìnhmà biết chuyện thìmìnhcũng...Trờiơi,mìnhchẳngbiếtnữa.Cólẽmìnhkhôngnênnóinhỉ?”

“Tổng đài ChuyệnĐêmKhuya chắc chắn sẽ nói cậu chính làngườiphávỡhạnhphúcnhàngườitađấy”.

“Ừ”,tôigậtđầuđồngtình.“Mìnhcũngnghĩthế.Nóicũngdởmàkhôngnóicũngdở”.

“Nếulàmìnhthìmìnhsẽkhôngnóiđâu”,Angelakếtluận.

LucialườmchúngtôicháymặtkhithấytôivàAngelaquaytrởlạivănphòngcùnglúc,dẫusaocôtavẫnluônghétviệcchúngtôichơithânvớinhaumà.“Mườiphútnữahọpđấynhé”,côtathôngbáobằngcáigiọngthethéđặctrưngrồiquayngoắtđi.

Page 250: Vì Đó Là Anh

Tôilậtđậtvềbànkiểmtrawebsitethêmmộtlầnnữa,chẳnglẽnólạibịtấncôngsao?Khôngcógìcả,mọithứvẫnantoàn.Khôngkhí trong phòng có vẻ vẫn bình thường. Carl, anh chàng phóngviênảnhgandạvẫnmỉmcườinhưthường,vàtôicònnghethấycảtiếngPenelopeđangcườisảngkhoáitrongphòng.

“Côđãnghechuyệngìchưa?”.Alanởđâubỗngxuấthiệnngaytrướcbàntôi,cườingoáccảmiệng.Dạonàytôiđãdầnquenvớicáirăngsâucủaanhtanênkhôngcònthấykhóchịunữa.

“Chưa,cóchuyệngìthế?”,tôihỏi.

“Côvẫnchưabiếtgì?”,anhtahỏilại.

“Chưa”.

“ThếthìcứchờPenelopethôngbáochocôvậy”.Nóirồianhtabỏđi,vừađivừaxốc lạiquầnvàdừng lạibànAngelanóiđôibachuyện.

Khi tất cả chúng tôi yênvị trongphònghọp,Penelopemới từtốnbướcvào,cườitươivuivẻ.“Nhưmộtsốbạnđãbiết,sángnaycómộtvụcháyởcănhộGraystone”.

Tôi suýt nữa ngã lăn xuống ghế, không biết có ai bị làm saokhông.Saokhôngaigọichotôi,bốtôi,anhMatt,Trevor...

“Khôngai bị thương cả”,Pennóingaykhi trông thấymặt tôibiếnsắc.Tôithởphàonhẹnhõmvàdầnbìnhtâmtrởlại.Angelavỗnhẹlêntaytôiđộngviên.

Pentiếptục.“Chàngphóngviênảnhdũngcảmcủachúngtađãtớingayhiện trườngvàkịp thời chụpđược vài bứcảnhquýgiá.Carl,phiềnanhgiúptôiđượckhông?”

Carlcườitoetoét.“CảmơnPen.Thưamọingười,đâylàbứcảnhđầutiên?”Anhtagiơramộtbứcảnhmàuphóngto.Vàrồitôihítmộthơithậtsâu.“LàngườinhàO’NeillđúngkhôngChastity?”

Page 251: Vì Đó Là Anh

“Vâng,”tôiđỏmặtvìhãnhdiện.“Làanhtraitôi,anhMark”.

Trongbứcảnh,Markđangmặcđồcứuhộ,ngườianhlấmlemvàtrêntayanhlàmộtconmèocon,cònsaulưngkhóiđenmờmịtbốc lên từ tòa nhà.Miệng conmèo há hốc,mắtmở to trắng dã,trôngkhôngrõcònsốnghayđãchết.

“Ôitộinghiệpconmèoquá”,Luciathốtlên.

“Căn hộ đó có người không”. Pete hỏi. “Ý tôi không phải làchúngtakhôngquantâmđếnchúmèođihianày”.

“Khôngcóaicả”,Alannói.“BứctiếptheođiCarl”.

“Cũngmaycảgiađìnhđóđangđidulịch,”Carltiếp.“Lửabốclên lúc sáugiờ sángnay”,anhvừanóivừa chọnramộtbứcảnhkhác,vẻmặtvôcùngphấnkhích.

Ởbứcnày,Markbếconmèođặt lênvỉahè.Vòicứuhỏakhắpnơitrênbãicỏẩmướt,hậutrườnglàbướcchânvộivãcủanhữngngườilínhcứuhỏa.Conmèohátomiệng,mắtnhìnlêntrờixanh.

“Từtừđã,cònnữamà!”,Penxenvào.

“TuyệtlắmCarlạ”.Daniellevừanóivừabướctớingắmkỹbứcảnh.Côấynóiđúng,chitiếtrấtđắtgiá,bốicảnhđằngsaumangtínhthờisựcao.

“Cảmơn”,Carlđáp,mặtkhônggiấunổisựtựhào.“Giờlàbứcảnhsốba”.

Markchoàngbìnhthởôxychochúmèo,nóđangnằmbấtđộngchổngvólêntrời.TrôngMarkrấttậptrung,tayanhnhẹnhàngđỡlấycổchúmèo.

“Ôikhông!”.Luciavừanóivừakhócthútthít.

“KhôngphảilođâuLu”,Carlnói.

“Tôibiếtbứctiếptheolàgìrồi”,Angelavừanóivừamỉmcười.

Carlphấnkhíchgiơcaobứcảnhthứtư.Markcườirạngrỡ,đôi

Page 252: Vì Đó Là Anh

mắt lấp lánhtrênkhuônmặtnhemnhuốc, trônganhthậttuyệt,cònchúmèotộinghiệpthìđangdụidụiđầuvàocằmvịânnhân.

“Anhtraicôđãcứusốngchúmèođóđấy,Chastityà!”.Penelopenóinhưthểchúngtôichưahiểuchuyệngìđangxảyra.“VàthậtmaylàCarlđãchộpđượcnhữngkhoảnhkhắctuyệtvờiđó”.

Chúngtôivỡòatrongvuimừngvàtiếngvỗtay.Bỗngnhiêntôithấytựhàovàhãnhdiệnvềanhtraimìnhghêgớm,cóthểanhấymắc nhiều sai lầm nhưng hôm nay anh đã cứu sống một sinhmạng.Dùchỉlàmộtconmèonhưngđócũngvẫnlàmộtsinhmạngđángquý.

“ChúcmừngCarl!Anh làmtốt lắm!”.Tôivừanóivừabắt taychúcmừng.

“Vẫnchưahếtđâu”,Penelopenóito.“Mọingườitậptrungnào.Bứcảnhcácbạnvừaxemkhôngchỉlàtrangnhấtcủasốbáongàymai,màcònlàbứcảnhđẹpnhấttrongngàycủaYahoo!đấy”.

Chúng tôi ômnhau cười hạnh phúc. Lucia thì khóc thút thít,PenelopelânglângnhưtrênmâycònCarlthìmiệngcườitoetoét.“Mởsâmpanhănmừngthôi”.Penđềxuất.

“Tôimuốnđăngngaybứchìnhnàylênwebsitecủachúngta,”tôinóikhichịđanghàohứngrótrượu.

“Ý hay đấy, Chas”. Chị quay sang đưa tôi một ly sâm panh.“Chuyển lời tới anh trai cô rằng chúng tôi rất tự hào về cậu ấynhé”.

“Vâng,cảmơnchị.Carlnày,tôicóthểxinvàibứcảnhchođứacháutôiđượckhông,contraicủaanhMarkấymà”.

“Tấtnhiênrồi”,Carlcườitoetoét.“Tôisẽgửimailchocônhé”.

Tôiômanhmộtlầnnữa.“Làmtốtlắm,Carl.Mộtlầnnữa,chúcmừnganh”.

“Tôibiết”,anhcười rạngrỡ. “Đây làngàyhạnhphúcnhấtđời

Page 253: Vì Đó Là Anh

tôi”.

Tôi rất mừng cho tòa soạn, được lên trang Yahoo! đâu phảichuyệnđùa!Ngàymaibáosẽbánhếtveokểcảkhichúngtôicóinnhiềuhơnthườnglệđichăngnữa.SựnghiệpcủaCarlsẽlênnhưdiềugặpgió,vàcáicảmgiácsungsướngkhinghĩrằngnhữngbứcảnh của mình đang được tất cả mọi người trên thế giới chiêmngưỡngthậtkhônggìdiễntảnổi.

Tôirachỗmáytính,tảimấybứcảnhramáyvàmởtrangweb.Ơntrờilàkhôngcóbứcảnhđồitrụynàoxuấthiệnnữa.Tôiphóngtomấybứcảnhhếtmứccóthể,haicáimột,haicáimột.“Alan,anhđãnghĩratiêuđềgìchưa?”

Anhtangóđầurangoàicửaphònghọp.“VớinhữngngườilínhcứuhỏaởEatonFalls,mọisinhmạngđềuđángquý.Dướitiêuđềcôghithêmdòng‘Cuộcchiếncủanhữngngườilínhcứuhỏatrongvụcháycănhộ.Mộtthúcưngđãđượccứusống’”.Alanmỉmcười.“ChắchẳncôphảitựhàolắmChasnhỉ?”.

“Vâng,tôirấtvui,cảmơnanh,Alan”.TôigõnhanhnhữngdòngAlan vừa đọc và đăng tải lên trang web. Tôi bấmmáy gọi anhMark, đầu dây bên kia là tiếng trả lời của hộp thư thoại. “AloMarkà,anhđúnglàngườihùngđấy!Chúcmừnganh!Emsẽgặpanh sau nhé. Yêu anh”. Rồi tôi mở mail gửi cho anh vài dòngphòngkhianhđangởnhà.

Tôi có thưmới.Người gửi là tôi.Cũngkhông có gì lạ lẫm, tôivẫn hay tự gửi thư cho mình để nhắc việc, kiểu như “Nhớ đónElaina”hayđạiloạithế.Nhưnghômnaytôinhớrõlàmìnhchưahềtựgửibứcthưnào.Tayrunrun,tôinhấpchuộtmởbứcthư,bứcthưcótiêuđề“Chastity”.

Màylàmộtconchótựcaotựđại,màycóbiếtkhông?Nhìnlạimìnhtronggươngđi,Hulk.Trôngmàycókhácgìđànôngkhông?

Page 254: Vì Đó Là Anh
Page 255: Vì Đó Là Anh

V

Chương21

àitiếngsau,AngelavàtôilênđườngtớiSởcứuhỏa.

Tôi chưa nói gì về chuyện bức thư vì không muốn làm mọingười,đặcbiệtlàCarl,mấtvuitronglúcnày.Nhưngthựctìnhlàtôithấyhơisợ.À,khôngphảihơisợmàlàrấtsợ.Tôiđịnhbụngsẽgọicảnhsátvànhờhọgiúpđỡ.Rõlàcókẻnàođómuốnhămdọatôivàcóvẻnhưhắnđãthànhcông.

Tôi cố xua tan những suy nghĩ u ám để tập trung nghĩ đếnMarkvàvụ cháy, đếnCarl vànhữngbứcảnh.Saukhimọi việchoàntất,tôisẽcótoànthờigianđểngâmcứugãkhốnđãlénlúttheodõitôi.

Penelopeyêucầuchúngtôithựchiệncuộcphỏngvấnvớinhữngngườilínhcứuhỏa.Angelavớivaitròlàbiêntậpviênchuyênmụcẩmthựcsẽđặtnhữngcâuhỏiliênquanđếnchủđềănuống,vídụnhưmónănưathíchcủalínhcứuhỏa,làmsaođểnấuănchocảđộilính,nhữngcôngthứcnấuăncủacácngườihùng,vânvânvàmâymây. Còn tôi sẽ viết thêmmột bài cho chuyênmục nhữngngười hùng ở thị trấnEatonFalls. Alan cũng đã kịp phỏng vấncảnhsáttrưởng,nhânviênphòngcháychữacháycủatòanhàvàtoánlínhcứuhỏathamgiadậplửa.Sukiđãgọiđiệnthôngbáovớichủnhà,họđangđinghỉởFloridavàsẽnhanhchóngquayvềđểgiảiquyếtmọiviệc.ĐềtàicứuhỏasẽtrànngậptrênsốbáongàymaicủaNhậtbáoEatonFalls.

DùchưakịpbáochoElainanhưngtôirấtháohứcmuốnđượcnóichuyệnvớicôấy.CókhiđâysẽlàcơhộiđểMarkbìnhthườngnhưlúctrước.Giờthìanhđãtrởthànhngườinổitiếng,biếtđâu

Page 256: Vì Đó Là Anh

anhsẽbớtcáubẳnvàdễchịuhơnthìsao.Tôihivọnglànhưvậy.

AngelarẽvàobãiđỗxebêntrongSởCứuhỏa.Khómàtìmđượcmộtchỗđậuxevàolúcnày.Thườngsaunhữnglầnchữacháy,cảđộicùngtậptrungvềđây,chuyệntròphântíchđámcháy,hỏihantình hình, chỉ ra những chỗ được và chưa được của đồng đội đểcùngrútkinhnghiệm.Chúngtôirakhỏixe,taycầmmấybứcảnh(vừamượn củaCarl, vì anh tavẫnmuốnngắmnghía chúng lâuhơnnữa)vàđivàotrong.Markđangởtrongnhàđểxecứuhỏa,cácđồngđộiđangvâylấyanh.Bốtôi,Matt,Jake,Santo,GoergevàHelen,nữlínhcứuhỏaduynhấtcủathịtrấnEatonFalls.

“GiỏilắmMark”,tôinóikhichúngtôibướcđếnchỗbọnhọ.

“Chàoemgái”Markcười.Tôithấytayanhđangcầmmộtchúmèobông,chắchẳnlàquàtặngcủacácđồngđội.Anhcầmtaynóvẫyvẫyvềphíatôi. “Chỉ làmộtconmèothôimà?”Conthúnhồibôngkêu“Meo!”mộttiếnglàmchúngtôicùngcườiphálên.

“Bọnanhđềubiếtemthíchmèo[35]thếnàomà”,Jakenóito.

Marklậptứccaumặt,cảnhómchùngxuống.

“ImđiJake,đồtồi!”,Santonói.

“Đidọndẹpmấycáivòicứuhỏađi”,bốtôinghiêmgiọng,Jakelầmlũiđira.Bốcaumàynhìntheoanhrồimớibướctớichỗtôi.“Chàoconyêu,anhtraiconvừalàmngườihùngcứumèođấy”.

“Con biết rồi”, tôi đáp rồi quay sang nhân vật chính, “xemđiMark”.TôivàAngelađưachoanhmấytấmhình.Mặtanhđỏửnglênvìsungsướng.

“Cậutacũngbiếtđỏmặtkìa.”Santohétầmlênvàmọingườicườiphálêntheo.

“Mấy tấm hình này được lên cả Yahoo! nữa đấy”, Angela nóithêm.Mọingườisửngsốtkhôngnóinênlời.

“Áichàchà,thịtrấnEatonFallsđượcthơmlâyrồiđây”,Helen

Page 257: Vì Đó Là Anh

tặclưỡi.

“Mẹconsẽtựhàolắmđấy”,bốxúcđộngmấpmáymôi.“Đểbốgọichomẹcon.ConnóilàđượclênYahoo!,đúngkhôngconyêu?”

“Bố,đâylàAngela”,tôinói.“Angela,đâylàbốmình,độitrưởngMikeO’Neill.Vàđâylàngườihùngcủachúngta,Mark.Cònkialàmột người hùng nữa,Matt. Ngoài ra còn có Santo, Helen và cảđội”.

“Chàoem”,Mattnóivàmỉmcười.

“Chàoanh”.MặtAngelađỏlửnglên,trôngmớidễthươnglàmsao.

“Bốnày, tôinói tiếpcâuchuyện, “bọnconđangthựchiệnmộtchuyên mục về những người hùng của thị trấn.” Bố nheo mày.“Cảnhsáttrưởngđãđồngýrồinênbốđừngkêucagìnữa.Angelalàbiêntậpviênchuyênmụcẩmthựccủabọncon,côấymuốnnóichuyệnvớimọingườivềvấnđềdinhdưỡngởSởCứuhỏa”.

“Thếthìtôiđivềđây”,Helennói.

Tôicười.“Cònconsẽphỏngvấnmọingườivềviệcvừarồi”.

“Cảnhsáttrưởngcũngđồngýchuyệnnàysao”,bốnhìntôicaucó.Tôigậtđầu.“Thôiđượcrồi”,bốthởdài,“Đểxemnào,ailàđầubếpgiỏinhấtởđâynhỉ?Hừm,Matt,contiếpchuyệncôấynhé,contrai”.

“Vâng,”Matt đáp, “để tôi dẫn cô đi xem nhà bếp nhé?”. MặtAngela,vẫnđỏtưngbừng.“CôlàAngelamàTrevorvẫnnhắcđếnđúngkhông?”

“Ừm,tôi...chúngtôi...”.NhìnAngela lắpbắptôiphảikìmlắmmớikhôngcườiphálên.Mấyônganhtraitôiquảthậtđềurấtđẹptrainhưngtôichưatừngthấycônàolạibịanhtraitôihúthồnđếnvậy.CólẽtôinênkểchocôấynghechuyệnhồisáutuổiMattđãcólầnmặccáiváyhồngcủatôitronglễPhụcSinhcùngcáimũhồng

Page 258: Vì Đó Là Anh

totướng...Nhưngmàthôi,đằngnàohaingườihọcũngđivàobếprồi.

“Concòncầngìnữanào,conyêu”.Bốquaysangtôi.

“Concònphảiphỏngvấnmộtvàingườivềchuyệnbấtchấptínhmạng để cứu sống những người dân thường bọn con, hoặc nhưtrongtrườnghợpcủaMark,làcứumấyconmèotộinghiệp”.

Bốđămchiêu.“Bốkhôngbiếtnữa,conyêuạ.Mọingườiởđâykhôngthíchnhắcđếnchuyệnvớvẩnấyđâu”.

“Nhữngchuyệnvớvẩnấylàmiếngcơmmanháocủaconđấybốà.Đâylàlệnhcủatổngbiêntập”.

Bốthởdài.“Thôiđượcrồi,connợbốlầnnàyđấynhé.Conmuốnnóichuyệnvớiai?Markà?”

“Không,Alanở tòa soạn conđãphỏngvấnanhấy rồi.Với lạiconnghĩkhôngnênphỏngvấnngườitronggiađìnhđâu”.

“Jakecóđượckhông?”,bốhỏitiếp.

“Concầnaiđócóthểnóinănggãygọncâunàoracâuấymộtchút”.

“Thôiđượcrồi.Santo,cậulàmnhé?”BốtôiquaylạihỏianhlínhSanto.“CậugiúpChastityviếtbàiđượckhông?”

“KhôngđượcđâuChas.Thôi,đểHelenlàmđi”,Santobốirốixinlỗi.

“Helenvềmấtrồi”,Georgechenvào.

“ThếthìsaoGeorge?”,tôihỏi.

“Ôikhông,khôngđượcđâucôbéạ.Anhphảivềđây,anhđãởđây cả ngày nay rồi.” Anh vỗ vai tôi và nhanh chóng rời khỏiphòng.

Tôithởdài.Tôibiếtngaylàsẽthếnàymà.Línhcứuhỏatoànnhững người thật thà. Họ yêu thích công việc củamình, có thể

Page 259: Vì Đó Là Anh

ngàyđêmnóivềcôngviệc,nhưngtrướccôngchúnghọthườnggiữimlặngvàkhôngbaogiờnhắcđếnmình.

“Xinlỗinhéconyêu”,bốnói.

Đúng lúc đó thì Trevor xuất hiện, anh bước ra từ nhà để xe.“Trevor!”,bốgọiầmlên,“Đếnđúnglúclắm,contrai.Conlạiđây”.

“Chàoem,Chastity”,anhnói.Ngườianhvẫnámđầymùikhói,bụngdạ tôi bỗngnhiênbồn chồn lo lắngkhinghĩ đến cảnhanhxôngvàotòanhàbốccháy.

“Anhvừalàmnhiệmvụà?”,tôihỏi.

“Ừ”,anhđáp,“hômnayanhtrựcthaychoDave.Markvừalậpchiến tích lớn đây”. Anh mỉm cười và khiến tôi phải quay thậtnhanhsangchỗkhác.

“Chastitycầnphỏngvấnaiđóchobàibáonhưngchảaimuốnlàmcả.Congiúpnónhé?”

Trevorcũngnhănnhóynhưbốtôilúctrước.

“Đimà,”tôigiởgiọngvannài.“LàmơnđiTrev.”Tổngbiêntậpkhôngtinlàkhôngaichịutrảlờiphỏngvấnđâu.Cókhiemsẽbịđuổiviệcmất.Thựcrakhôngđếnnỗithế.“Anhkhôngmuốnemđổhếttộilỗiđólênđầuanhđúngkhông?”

“Thôiđượcrồi”,anhthởdài.“Emmuốnđiđâuđây?”

“Chỗnàoyêntĩnhmộtchút”,tôiđáp.

“Rangoàinhé?Hômnaytrờiđẹplắm”.

ChúngtôirasânsaucủaSởCứuhỏa,ởđócómộtcáibànnhỏvàmấychiếcghếnhựa.Bầutrờitrongxanhvớinhữngđámmâychồngchồnglớplớp,chimríuríttrêncànhvàxaxalàrặngnúilấpló xanh rì.Ngồi trong sân củaSởCứuhỏa cũng đủ để tôi nhậnthấythờitiếthômnaythậtđẹp.

Trev ngồi xuống và khoanh tay trước ngực, trông như thể lời

Page 260: Vì Đó Là Anh

tuyênbố “Anhsẽngậmchặtmiệngtrướcbấtkỳcâuhỏinàocủaem”.

“Cảmơnanhrấtnhiều”,tôivừanóivừarútcuốnsổtaytrongtúira.“Emsẽcốgắnggiúpanhthoảimáinhấtcóthể,đượcchứ?”

“Làmnhanhnhấtcóthểthìtốthơnđấy”,khóemiệnganhhơinhếchlên.

“CóphảianhmơướctrởthànhlínhcứuhỏatừkhicònbékhôngTrev?”.Tôinhìnanhmỉmcười.

NụcườitrênmôiTrevorbỗngnhiêntắtngủm,thayvàođóanhnhíumàyvànhìnchằmchằmvàotôi.

“Mặtemdínhnhọhaysaothế?”,tôibốirốihỏi.

“EmcóchuyệngìđúngkhôngChas?”

“Không”,tôinóidối.“Em...emvẫnổn.Saoanhlạihỏithế?”

“Nhìnem...cóvẻnhưcóchuyệngìđó”.Anhdịudànghỏihan.

Tôihítmộthơithậtsâu,nínthởvàigiâyrồithởdài.“Đừngnóivớibốemnhé”,tôiquyếtđịnhsẽnóichoanhbiết.

“Cóphải là chuyệnvới anh chàngbác sĩkhông?”.Mặtanh tựnhiêntốisầmlại.

“Không,không!”ChuyệnvớiRyanvẫnổn.Anhấy...anhấyrấttốt.Tôithởdài.“Anhcónhớcólầnembịquấyrốiởchỗlàmviệcvàai đó đã cố tình xáo trộn đồ đạc của em không?”. Anh gật đầu.“Hômnayhắnlạigửichoemmộtbứcemail”.

“Aicơ?”,anhhỏi.

“Emkhôngbiết.Thưđềtênngườigửilàem,nênChúamớibiếtđượclàai”.

“Thưviếtgìthế?”,anhlạihỏitiếp.

Tôinétránhkhôngnhìnthẳngvàođôimắtthămthẳmcủaanh.“Cũngkhông cógìđángsợ lắm.Chỉ là, em...Hắnbảoem là con

Page 261: Vì Đó Là Anh

quỷxấuxí,hắncòngọiemlàHulk,khôngbiếtýnóivõsĩđấuvậtHulkhayngườikhổnglồxanhHulknữa.Dùsaothìcũngkhônghayhogì,anhhiểuýemkhông?”

Nướcmắtchựctràorakhianhnắmlấytaytôi.Bàntayấmáp,chaisạncủaanhchotôimộtcảmgiácthậtchắcchắnvàyênbình.Tôibốirốiquệtnướcmắtbằngtaycònlại.

“Emcóđịnhbáocảnhsátkhông?”,anhhỏi.

“Chắclàcó”.

“Chắcchắnchứchắclàgìnữa.Anhsẽđicùngem”.

“Khôngcầnđâu,em...”

“Anhsẽđicùngem,Chasà”.Anhsiếtchặttaytôirồibuôngra.Bàntaybỗngtrởnênthừathãivàtôikhôngbiếtphải làmgìvớinó,nhưthểmọiýnghĩa trongcuộcsốngđãhoàntoànbiếnmất.“Emcólưulạiemailkhông”,Trevhỏi.

“Emcó”,tôiđáp.

“Emgiỏilắm.”

Tôinuốtnướcbọtrồilạinhìnxuốngcuốnsổtay.“Dùsaothìemvẫn phải hoàn thành cuộc phỏng vấn này đã. Anh không phiềnchứ...”

“Đượcrồi,emtiếptụcđi”.

Chúngtôiquaytrở lạicáimốiquanhệkỳquặctrênmứctìnhbạn.“Trevnày,tạisaoanhlạimuốntrởthànhlínhcứuhỏa?”,tôinhắclạicâuhỏi.

“Đểtrởthànhngườigiốngnhưbốem”,anhtrảlờingaytắplự.

Tôimỉmcườivìthựcratôiđãbiếtcâutrảlờitừlâurồi.“Anhcóthíchcôngviệcnàykhông?”

“Có.Xongrồichứhả?”Anhbậtcười.

Tôicườiphálêntheo.“Nhữngcâuhỏinàychỉđểgiúpanhthoải

Page 262: Vì Đó Là Anh

máithôiTrevorà,anhđanglàmtốtlắm.Cứthảlỏngđi.Chúngtamớichỉbắtđầuthôi”.

“Anhkhôngthíchmấychuyệnnàytínàocả”.

“Saokhôngchứ?Cácanhtoànnhữngsiêuanhhùngcả.Aicũngđềucảmmếnnhữngngườilínhcứuhỏacácanh.Anhbiếtmà”.

Anh bối rối. “Anh không nghĩmình làm công việc này để trởthànhanhhùnggìcả.Ởđâychẳngainghĩvậyđâu”.

“Nhưngsựthựccácanhđềulànhữngngườianhhùngvàcảthịtrấnnàyyêumếncácanh.Thếnêntốtnhấtlàanhngồiyênđóvàhoàntấtviệcnàychoem”.Nhìnanhcườimàmặt tôinóngbừnglên.“ThưaanhMeade,anhthíchđềugìnhấtởcôngviệcnày?”

“ĐượcphụcvụchothịtrấnEatonFalls”.

Tôiđợi thêmvàigiâynhưnganhchẳngchịunóigì thêmnữa.“Trevor,”tôinghiếnrăng,“anhhợptácmộtchútcóđượckhông?”

“Đượcrồi.Dùsaocôngviệcnàycũngtốthơnlàđiquétrácmà,đúngkhông?”.

Tôigiậndữnémbútxuốngđất. “Bốđãbảoanhphảigiúpemđúngkhông?Anhmàkhônglàmlàemmáchbốđấy”.

Anhcười.“Đượcrồi,côemhungdữ”.

“Đừngbắtemphảinổiđiênvớianh?”Tôinhặtcâybútlên.“Nếuemviết là anh đãnói rằng “Tôi rất tự hào được phục vụnhữngngườidânEatonFalls,vàthậtvuikhibiếtrằngcôngviệcấycóíchchonhữngngườiđangcầnđượctrợgiúpthìanhthấythếnào?”

“Emcứviếtgìhayhaylàđược,anhchẳngcóvấnđềgìcả”.

Tôibựcbộibỏqua câudó. “Theoanh, côngviệcnày cógì thúvị?”. Tôi quay sangTrev, nở nụ cười tươi nhất từ trước đến naytronglịchsửcácbuổiphỏngvấncủamình.

“Thúvịhơnhẳnviệckhôngcứungười”.

Page 263: Vì Đó Là Anh

“Bìnhthườnganhtửtếlắmmàsaobâygiờcứthíchgâysựvớiemvậyhả?”

“Thôimà,Chas”,anhcườicầuhòa,“Aimàbiếttrảlờimấycâuhỏinàychứ?”.Tôitrừngmắtnhìnanh,cònanhcúimặtxuốngghế.“Thôi được rồi”,Trev thở dài, “thực rakhôngphảingàynào bọnanhcũngđicứungườihaychữacháy.Phầnlớnthờigian,nhưemđã biết, là hồi sức cấp cứu, báo động nhầm hoặc tai nạn ô tô.Nhưngđúnglàđôikhibọnanhcũngcứusốngđượcaiđó”.

“Anhchoemvàivídụđượckhông?”,tôihỏi.

Anhsuynghĩmộtlátrồitrảlời.“Nhưvàingàytrước,bọnanhcấpcứumộtngườiđànôngkhoảngnămmươituổilêncơnđautimbấtngờ.BọnanhđãtiếnhànhCPRL[36],xungđiệnchoôngấyvàcuốicùngtimôngấycũngđậptrởlại”.

“Rồiôngấycóquađượckhông?”,tôihỏi.

“Không”,Trevorđáp,“ngàyhômsauthìôngấyquađời.ThườngnhữngngườiđãphảidùngđếnCPRthìchẳngmấyaiquakhỏi.”Anh im lặng một lúc. “Nhưng ông ấy đã thanh thản ra đi bênnhữngngườithân,vàhọcũngcóthêmchútthờigianđểchuẩnbịtinhthần,đểnói lời tạmbiệt,dùrằngcóthểôngấykhôngnghethấyđược”.

Ngựctôiđaunhói.“Đóđúnglàmộtmónquàvôgiá,anhTrevorạ”,tôithầmthì,“anhđãchohọmộtcơhộiđểtạmbiệt”.

Anhcúiđầu,trôngkhôngđượcvuicho lắm.“Sẽtốthơnnhiềunếubọnanhcóthểcứusốngngườicha,ngườichồngcủahọ”.

“Dùsaothì...”

Anhlạilặngthinh.

“Cònvídụnàonữakhông?”

Trevthởdài.“Hènămngoáibọnanhđãcứumộtcôbébịđuối

Page 264: Vì Đó Là Anh

nước.Tuynãobịchấnthươngnhẹnhưngbâygiờcôbéđãổnrồi”.

“Anhcógặplạicôbéđókhông?”

Anhnhìn tôi,mặt nghiêm lại. “Emkhông được đăng báo đâuđấynhé.”Tôigậtđầu.“Anhvẫngặpcôbéấy.Hômđóanhđangtrựccùngđội lặnvàchínhtayanhđãvớtcôbétừdướisônglên.Bâygiờdùvẫncònđitậptễnhnhưngítracôbévẫnổn”.

“Trời ơi, Trev, anh đã cứu sống một đứa bé đấy.” Vậy mà ởNewarktôichưatừngngheaikểvềchuyệnnày.Tôikhôngthểnàohìnhdungnổicảnhtượngđó,vừasợhãimàcũngthậtanhhùng.Trevornhảyxuốngsôngvớtđứabélên,đưanólênxecứuthương,vàsauđócòntới thămnónữa.Tôihắnggiọng.CònTrevornhìnchằmchằmxuốngđất.

“Đượcrồi,Trev,chuyểnsangphầntâmsựnhé,độcgiảlúcnàocũngthíchnhữngthứcảmđộngướtátmà.Anhcảmthấythếnàokhimìnhvừacứusốngđượcaiđó,nhưmộtngườihùng?”

Trevorvẫnkhôngnhìnlên.“Anhkhôngnghĩmìnhcógìkhácsovớimọingười cả.Chỉ làanhmaymắncóđượcmột côngviệc tốthơnthôi”.

“Khôngđúng”,tôinóimàkhônghềdùngđếnmộtgiâysuynghĩ,“Emsẽlàmtấtcảnếucứusốngđượcaiđó,đểcảmthấymìnhthựcsựkhácbiệt”.

Anhngướclênnhìntôitronggiâylát.“EmcómàChastity.Emcũngđãtừngcứusốngmộtngườiđấy”.

Mắtanhẩnchứađiềugìđómàtôikhôngthểhiểuđược,điềugìđórấtbuồnẩnsâutronglònganh.Tôiướcgìmìnhcóthểômlấyanh lúc này. Bất chợt Trevor liếc xuống đồng hồ, thế là khoảnhkhắcấyvụtmất.

Tôinuốtnướcbọt. “Ýem làmộtviệcgìđó to tát cơ,kiểunhư‘cứusốngmộtngườicũnglàcứuđượccảthếgiới’,hayđạiloạinhư

Page 265: Vì Đó Là Anh

vậy”.

“Câuđóởđâurathế?KinhThánhà?”

“NếuemnhớkhôngnhầmthìởtrongphimSchindler’sList”.

Trevorcườiphálên.“Chastityembuồncườithậtđấy.Vừanhắctớianhhùng,anhhùngcứumèocủachúngtađếnrồiđây”.

Tôi ngước lên và bắt gặp Mark đang xăm xăm bước về phíachúngtôitừcửasaucủaSởCứuhỏa.“Xaxacómộtanhhùng”,tôinhại theo một bài hát, “khỏe đến mức khiêng được cả một chúmèo...”

“Màymấttrírồià?”.Markgầmlênvàbướctớitrướcmặttôi.

Tôichớpmắt.“Anhnóigìcơ?”

“Mày lại còn trông con cho vợ tao đi chơi với thằng khác à?”.Anh gầm lên, cả thân hình to lớn đứng chắn trước mặt tôi.“Chuyệnquáiquỷgìđangxảyrathếhả,màylàconngốchả?”

“BìnhtĩnhnàoMark,”Trevorvừanóivừađứngdậy.“Thôiđi”.

“TránhramộtbênđiTrevor.TaovừanóichuyệnđiệnthoạivớiElaina, cô ta nói tối quamày trông con cho cô ta đi đú đởn vớithằng điên nào đó. Có Chúamới biết được hai người đó đã làmchuyệngì.MàyđừngnhúngmũivàochuyệncủataonữaChastity,tránhkhỏigiađìnhtaocàngxacàngtốt”.

Tôibắtđầuthấynóngmặtvàgiậndữ.“Marknày”,tôibậtdậyvàbướcnhanhvềphíaanh. “Giađình củaanh cũng là giađìnhcủaemđấy,đồdởhơiạ.Chínhanhmớilàngườiphávỡhạnhphúcgia đình, đừng có đỗ thừa cho em việc Elaina hẹn hò với ngườikhác”.

“Màytưởngmàythôngminhlắmhả,Chastity?”.Nhữngngườikháccũngtụtậpchỗcửasau,họkhôngmuốnthamgiavàochuyệnriêngcủagiađìnhtôi,nhưngcũngkhôngthể lờđinhưkhôngcóchuyệngìxảyrađược.“TaocấmmàykhôngđượcđếntrôngDylan

Page 266: Vì Đó Là Anh

nữa!”

“Ôitrờiơi!”.Tôikêulên.

“KhôngđượctiếptaychoElainacắmsừngtaohiểukhông?”

“Mark,bìnhtĩnhlạiđi.”Trevorvẫncốkhuyênnhủ.

“CútsangmộtbênđiTrevor,Markralệnh.

Trevorxenvàođứngtrướcmặttôi,tôigạtanhra.

“Anhđanglàmtròhềtrướcmặtmọingườiđấy,MarkO’Neillạ”.Tôirítquakẽrăng.“Ngậmmiệnglạivànghengườikháckhuyênbảođi”.

TayMarksiếtchặt.“Conquỷnày”,anhgằngiọng.

“Mark!”,Trevorquátto.“Đủrồiđấy!”

Markquaysangphíaanh.“Cậuvềphenàođâyhả?”,anhhỏi.

“Chastity”,Trevortrảlờingaylậptức.

“Tạisao?Vìcậuđãngủvớinóà?”

Trevormím chặtmiệng.Anh vung tay định đấm anh trai tôinhưng tôi đã nhanh hơn anhmột bước. Nắm đấm của tôi vungthẳngvàomồmMarkkhiếnanhloạngchoạnglùilại,kinhngạcđờcảngười.ĐúnglúcđóbốtôibướcđếntúmlấyMark.

“Chuyệnquáigìđangdiễnraởđâythếnày?”.Ôngquáthỏi.

“Bố đưa Mark về nhà đi”, Trevor nói. “Chastity, em có saokhông?”

Cáckhớptayđaubuốt,cánhtaytêcứngnhưngtôisẽkhôngchoMarkcơhộiđượcthỏamãnnhìntôinhănnhóđâu.Tôichưađấmônganhtrainàokểtừnămmườihaituổi,nhưngMarkđãlàmtôikhôngthểnhịnthêmđượcnữa.

“EmcósaokhôngChas?”,Trevorđểtaylênvaitôi.

“Emkhôngsao”.Giọnghậmhực,tôirũvai,gạttayanhra.

Page 267: Vì Đó Là Anh

“Cóchuyệngìthế?”,bốhỏilại.Markxoaxoacáihàmsưngvùvànhìntôigiậndữ.“CondọanạtgìemconthếhảMark?”

“Bốđừngxenvàochuyệnnàynữa.Nóchỉlàmquálênnhưmọikhithôi”,Marklẩmbẩm.

“Emlàmquálênà?”.Tôinhắclại.“AnhnóimàkhôngbiếtxấuhổàMark?”

“Mark, rakhỏiđâyngay”.Bố ra lệnhvới cươngvịđội trưởng.“Vềnhàđi,cóchuyệngìlàmconnổiđiênthìcũngphảibìnhtĩnhlạiđã.Khinàoxongviệcbốsẽghéqua”.

Marklầmbầmvàicâutrongmiệngrồibỏđi,anhbướcnhanhquađámđồngnghiệp,nhữngngười vừa chứngkiến cảnhanhbịemgáiđấmsáiquaihàm.

“ConcũngnênđiđiChastity”,bốthởdài.

“Vâng”,tôithìthầm,cổhọngnghẹnlại.

Bốđivềphíatrạmcứuhỏa,ôngnóigìđóvớimấyngườiđứngđóvàbiếnmấtvàotrong.

“AnhđangđịnhchoMarkmột trận.”Trevorkhẽnói, tôinghethấycảtiếngcườitronggiọnganh.“Emkhôngcầnlàmthế.Nhưngdùsaocũngcảmơnemvìđãbảovệdanhdựchoanh.”

“KhôngbuồncườiđâuTrevor.”Tôinói,nướcmắtbắtđầutràora.“AnhđừngđểmọingườitrêuchọcanhMarknhé,đánglẽhômnaylàngàyvuicủaanhấy”.

“Anhsẽlochuyệnđó”,Trevorđáp.Anhcầmtaytôinhìnxuống,rồi lại nhìn thẳng vàomắt tôi. “Để anh lấy đá chườm cho em”.Giọnganhthậtdịudàng.

“ĐúnglàđừngbaogiờchọctứccôgáinhàO’Neill.”SantothánphụckhithấytôivàTrevorbướcvàotrong.

Angela vàMatt vẫn đang ở trong bếp, cười đùa vui vẻ chỗ lò

Page 268: Vì Đó Là Anh

nướngkhichúngtôibướcvào.Trevorlấymộttúiđá,anhbọcgiấyănbênngoài rồi chườm tay cho tôi. “Được rồi, để em tự làm, tôiđưataygiữbịchđá.Tráitimtôiđãsưngtấylênvìtổnthươngrồi,Trevormàâncầnthêmchútnữachắcnósẽnổtungmất.

“EmlàmsaođấyChas?”,Matthỏi.

“Lát nữamình sẽ kể cậu nghe sau,” Trev khẽ nói. “Chào em,Angela.Anhkhôngbiếtlàemcũngđến”.Anhcườinhưngtôibiếtđóchỉlàxãgiao.

“Chàoanh,Trevor”,côấyđáp.“Xinlỗianh,emđangphỏngvấnanhMattchomộtbàibáovềbữaăncủatrạmcứuhỏa”.

“Chúngtađithôi,Angela”,tôicắtngang.Giọngvẫnhằnhọcvìgiậndữvàbuồnbực.

“Ừ”,Angelavừanóivừanhíumàynhìntôi.“Matt,cảmơnanhrấtnhiều.Buổiphỏngvấnrấtthúvị.Emsẽgửimailchoanhnếucầnhỏithêmgìnhé”.

“Ừ,tấtnhiênrồi”.Rấtvuiđượcgặpem.

Angelađỏmặtcấtđồvàotúi.SaukhitạmbiệtTrevorvàMatt,chúngtôiđibộrabãiđỗxe.

“Cóchuyệngìthế?”.Côhỏikhimởcửaxe.

“Mìnhvớianhmìnhcãicọchútthôi”,tôiđáp.

“Thếà?Mìnhrấttiếc,Chastityà”.Angelanổmáykhichúngtôingồivàoxe.“Mattđúnglàrấttuyệt”.

“Anhấy tốt lắm?”Tôiđồng tình, rồiquaymặtđi, tựađầu lêncửaxe.

Page 269: Vì Đó Là Anh

C

Chương22

ảngàyhômđó tấtbậtbaonhiêu làviệc,mấybứcảnhđăngtrên Yahoo! gây được chú ý lớn nên tôi phải phỏng vấn cả Carlnữa. Thế là cuối cùng tôi chẳng còn thời gian nào mà kể vớiPenelopevềbức thưnặcdanhkia.Tốiđókhi trởvềnhà, tôi gọiđiệnvàkểhếtmọiviệcvớichị,kểcảchuyệnmôhìnhAragornbịchặtđầu,dùchuyệnđóngherathậtngớngẩn.

“Cô báo cảnh sát đi”, chị nói. “Để xemhọ có thể giúp gì đượckhông.Chuyệnnàykhôngthểđểyênđược,Chastityà”.

“Cũngkhôngnghiêmtrọngđếnvậyđâu”,tôivừanóivừavuốtveđôi taidàicủaButtercup.“Nhưngđúnglàtôisẽyêntâmhơnnếubáo cảnhsát”.Ngay sauđó tôi gọi cho cảnhsátvàđượcnốimáyvớimộtchuyêngiavềtộiphạmmáytính.Anhtalấylờikhaicủatôivàhứasẽcửngườiđếnkiểmtramáytínhchotôi.

“Những chuyệnbất thường chỉ xảy ra ởnơi làmviệc thôi à?”.Viêncảnhsáthỏi.

“Vâng”,tôiđáp.“Tôithấyhơingạikhilàmphiềnanhvìchuyệnnhỏnhặtnhưvậy”.

“Côvẫnnênbáochochúngtôithìhơn”,anhtanói.“Côkhôngbiếtngoàikiacónhiềutênbệnhhoạnthếnàođâu,chúngchỉrìnhrậplàmhạingườivôtộithôi”.

Trời,cảmơnanh.“Vângđúngvậy”,tôiđồngtình.

ĐêmđóMattphảitrựcđêmnênchỉcótôivàButtercupởnhà.TôinhétđĩatậpphimHiệphộinhẫnthầnvàoổDVD,vừayênvịchưađượcbaolâuthìchuôngđiệnthoạireo.

Page 270: Vì Đó Là Anh

“Chàoem”,giọngRyancấtlênởđầudâybênkia.“Emthếnào?”

“Chàoanh,Ryan”, tôi đáp. “Emvẫnkhỏe.Ngàyhômnay củaemhơinhiềuchuyệnmộtchút”.

“Anhrấttiếc”,anhnói.“Gìthếnàychếttiệt.Anhlạibịtriệutậprồi.Anhgọiemsauđượckhông?Anhrấtxinlỗi.Emvẫnổnphảikhông?”

“Vâng,emkhôngsaođâu.Anhcứđiđi,emhiểumà”.

“Yêuem”.Anhnóivàgácmáy.

Tôikhẽnhănmặt.Ryanyêutôiư?Từkhinàovậy?Nghecóvẻkhôngthậtlắmthìphải.Chúngtôimớihẹnhòcónămlần,ngủvớinhaubalần,vậymàanhấyđãyêutôirồisao?

ThôiđiChastity,tôitựnóivớichínhmình.Saomộtngườiđànônglạikhôngthểyêumàyngaytrongvòngvàituầngặpgỡchứ?“Chắctaophải làngườirấtđángyêu,phảikhôngButtercup”,tôithìthầmvớiconchóxấuxícủamình.

Nóhưởngứngbằngcách liếmlápvàngảđầuvào lòngtôi, rồithởdài.ĐúnglúcAragornxuấthiệnthìtôinghecótiếnggõcửa.LàMark,anhkẹphộpbánhTwinkiesdướinách,taycầmmộtbóhoadiênvĩ.“Chàoem,anhmuốnxinlỗivềchuyệnlúcsáng”,anhvừanóivừađưaquàchotôi.Tấtcảnhữngbựctứccònsót lạiđãbaybiếnđâuhếtngaykhitôinhìnthấybộmặtkhổsởcủaanh.

“Anhvàonhàđi”,tôivừanóivừađặtđốngđồlênbàn.

Markcởiáokhoác,dừng lạimấygiâyđểButtercupngửingửiđôigiàycủamìnhtrướckhingồixuốngghếsofa.“Emđangxemgìđấy?”,anhchỉvềphíativi.

“Chúatểcủanhữngchiếcnhẫn”,tôiđáprồivớitaytắtđầumáyDVDvàtivirồiquaysangônganhkhóchịu.“Anhcóổnkhông?”Anhhítmộthơithậtsâu.“Không”.

Page 271: Vì Đó Là Anh

“Emgiúpđượcgìchoanhđây?”

“ChắcemphảigiậnanhlắmđúngkhôngChas?Đúnglàanhđãtựchuốclấymọichuyện”.

“Không,emkhônggiậnanh,Markà.Emkhônglấylàmtiếcvềchuyện đã đấm anh đâu, nhưng em không giận anh. Em chỉ lolắngchoanhthôi”.

Anh cười cayđắng. “Vì sao cơ chứ?Chẳngphải cuộc sống củaanhvẫnổn sao?LạiđâynàoButtercup, lạiđâyngồi với taođi”.Buttercupbướctớibêncạnh,ngảđầuvàolònganhvàkhẽrênlên.

“Mark à”, tôi dò hỏi, “anh định sẽ thế nào với mẹ con Dylanđây?”

“Anh chỉ mong mọi chuyện quay về như lúc trước”. Anh nóinhưngkhôngnhìnthẳngvàotôi,tayvẫnvỗvềButtercup.“Khôngcóchuyệnđóđâu”.

“Anhbiết,thếnênanhchẳngbiếtlàmthếnàocả.Côấykhôngchịuthathứchoanh”.MộtgiọtnướcmắtrơixuốngđầuButtercupnhưngMarkvẫnkhôngngừngxoađầunó.

“Cậuấyrấtmuốnthathứchoanh,anhkhôngbiếtsao”.

“Côấynóicôấykhôngthểtintưởnganhđượcnữa”.Giọnganhchùngxuống.Markkhônghềkhóc,lànướcmắttôiđangthinhaurỏxuống.Markvốndĩlàngườikhôkhan.

“Anh à”, tôi nhẹ nhàng khuyên bảo, “cũng nên nhẫn nạimộtthờigiannữachứ.Anhhãycốgắngchứngtỏchocôấythấycôấycóthểtintưởnganh”.Anhrùngmình.“Marknày,thựcraanhrấtlàtệ,lúcnàoanhcũnggiậndữvàcaynghiệt.AnhphảibiếtchiềuýElainamộtchút.Anhphảilàmtấtcảnhữnggìcóthểđểlấylạilòngtincủacôấy.Elainalàđiềutuyệtvờinhấtmàanhcó,vậymàanhđangdầnđánhmấtcôấyđấy”.

Marksuysụpđưatayômmặt.“anhchẳngbiếtphảilàmgìnữa

Page 272: Vì Đó Là Anh

Chasà.Anhmuốnmọichuyệnnhưngàyxưa,nhưngrồianhchỉlàmhỏngchuyệnthêm.Hìnhnhưanhmấtphươnghướngrồi”,vừanóianhvừa lắcđầuquầyquậy.Tộinghiệpônganhcao lớn,đẹptrai,ngườihùngcứumèocủatôi,nhìnnướcmắtanhtràoramàtimtôiquặnthắt.

“Đượcrồi,anhngheemnóiđâynày.XuốngđiButtercup”.TôilôiconchóxuốngvàngồicạnhMark,vòngtayômlấyanh.“Trướchếtanhphảihọccáchkiểmsoátcơngiậndữcủamìnhbằngcáchđi gặp bác sĩ tâm lý hay bác sĩ trị liệu gì đó. Anh có làm đượckhông?” Anh gật đầu. “Rồi sau đó hãy đề xuất với Elaina vềchuyệnđếngặpchuyêngiatưvấnhônnhângiađình”.

“Thếthìphảinhúnmìnhnhiềuquá,Chasà”.

“Thìsao?Anhvừamớinóilàanhmấtphươnghướngcơmà.Đâychínhlàlốithoátchoanhđấy”.

“Còngìnữakhông?”,anhhỏithêm.

“AnhhãynóivớiElainarằngkhônggìtrênđờinàyquantrọnghơncôấyvàDylan,và rằnganhmuốnquayvềbênhọ.ChỉđơngiảnthếthôiMarkà.Tuyệtđốiđừngcóphànnànlàcôấyđãcaynghiệtnhưthếnào,haycôấynêncảmthấythếnào.Đừngcóđặtđiềukiệngìhết,chỉcầnnóivậythôi.Côấyvẫnyêuanh,anhhiểukhông?”

“Côấynóivớiemnhưvậysao?”,anhướmhỏi.

“Vâng”.Vaianhchùngxuống.“Côấyrấtnhớngườichồngtrướcđâycủamình,Markà”.

Nghe tôinóivậy,anhômchầm lấy tôivàgụcvàovai tôinhưmộtđứabélớnxác.Buttercupcùngnhậphộivớichúngtôi,nórúlêntừngtràngdàianủikhiếnMarkđangtrànngậptâmtưcũngphảibậtcười.Tôivỗvềanhrằngrồimọichuyệnsẽổncảthôi.

Page 273: Vì Đó Là Anh
Page 274: Vì Đó Là Anh

M

Chương23

ẹgọichúngtôivềnhàăntốinhândịpcuốituần.BốkhôngđếnnhưnglạicósựxuấthiệncủaHarrybởimẹmuốngiới thiệuôngvớichúngtôi.Điềuđókhiếntôicảmthấyvôcùngkhóchịu.

“Concóđikhôngđấybốhỏidòtôitrênđiệnthoại.Tôivừamớichèothuyềnvềnêncầntắmtáp,kiểmtratrangwebtòasoạnvàđảmbảokhôngnhậnthêmbứcthưhămdọanàonữa.Nóitómlạilàtôikhôngmuốnnóichuyệnvớibốvềvấnđềcủabốmẹnữa.

“Cóconsẽđi”.

“Bốthìlạimongconsẽkhôngtớiđó”.

“Bốnày,nếukhôngmuốnmẹhẹnhòvớingườiđànôngkhácthìbốphảibỏ tínhcốchấpvà làmđiềugìđó,bốhiểukhông?Bốđãbiếtđiềukiệncủamẹrồicòngì,bốnênlựachọnđi.Thôicongácmáyđây”.

Tôitắmrửavàănvậnchỉnhtề,khôngphảivìđigặpchúHarry,màvìđâycũnglàlầnđầutiêntôichínhthứcgiớithiệuRyanvớigia đình.Đúng lúc đồnghồđiểmhai tiếng, anhxuấthiện ở cửanhà,vuốtveButtercupvàđưatôiraxe.Mộtbóhồngvàngđặtsẵntrênbăngghếsau.

“Đểdànhtặngmẹem”,Ryanmỉm.cười.Tôibỗngthấydạtdàotìnhcảmvớianh.

“Chắcmẹemsẽthíchanhlắmđấy”.

“Anhđoánlàanhcũngsẽthíchmẹem”.Anhvươnngườihôntôirồinổmáyvàláixeđi.

MẹtôitrôngrấtphấnkhởikhimởcửachotôivàRyan.

Page 275: Vì Đó Là Anh

“Chàocáccon”,mẹreolên.“Bácrấtvuiđượcgặpcon,Ryanà!Bácrấtthíchlớphọccủacon!Conđúnglàmộtgiáoviêntậntâm!Rấtvuiđượcđóntiếpcon!”

“Chàomẹ”.Tôivừanóivừacúixuốnghônmábà.

“Rấtvuiđượcgặp lạibác,bácO’Neill”,Ryantặnghoachomẹtôi.

Mẹtôilàmbộngạcnhiên.“Ôicháucònmanghoachobácnữaà!Chuđáoquá!Thậttuyệtvời!”

Tôinhướngmắt.“Cómùigìthơmthếhảmẹ?Mẹthuêngườiđếnnấuđấyà?”

“ÔiChastity,conbéđùađấyRyanạ,bácvốndĩrấtthíchnấunướng”.Mẹ tôi đi đến bên lò nướng. “Chỉ là dạo gần đâymẹ cóthamdựvàilớpnấuănthôi”.

Tôi liếc nhanh vào trong lò và ứa nướcmiếng khi trông thấymónsườnnướngvàngươm,ngonlành.“Conthấymìnhnhưtrongphimviễntưởngấy.Ởnhàmẹvà lạiđượcănngonnữa.Lạ lùngthật”,tôilẩmbẩm.Mẹquaysangđậptôimộtcái.

“Côơi,mìnhchơitròchósóiđi,cô!”

“Chào con, Sophie. Không phải lúc này, con yêu à” Tôi nhấcbổngconbélên,hônchụtvàomámộtcáirồiđặtnóxuống.“Ryan,anhchuẩnbịgặpcảnhàemnhé.Chuẩnbịtinhthầnđianhbạn”.Tôidẫnanhvàophòngkhách,nơicảnhàđangtụtập.TrongmộtgiâytôimớinhậnrachắchẳnRyanthấygiađìnhtôithậtkìquái.Nhữngngườiđànôngcaolớnvàđiểntrai,cácbàchịdâuxinhđẹpvàhấpdẫn,lũtrẻthìđẹpnhưthiênthầnnhỏ...rồicảtiếngcãivã,lahét,tiếngchạyhuỳnhhuỵch,cắnxénhaunữachứ.Giađìnhtôilànhưvậyđó.

“Mọingườiyênlặngchoemgiớithiệunào”,tôinóito.“Đâylàbạntraiem,RyanDarling.Ryannày,anhđừngcốnhớhếttênmọi

Page 276: Vì Đó Là Anh

ngườinhé.Đây làcácanhtraiem,Matthew,anhđãgặpanhấyrồi, còn đây làMark, kia là Luke hay còn gọi là Lucky, và anhJohnhaycònđượcgọilàJack.Đâylàcácchịdâuem,chịSarahvàTara,haycònđượcgọichunglàStarahs,cònđâylàElaina,cókhianhđãgặpcôấyởbệnhviệnrồi”.

“Tấtnhiênrồi,Ryannói.ElainalạihấtđầukiểuLatinhvớitôi.CôấytừngkểvớitôilàchưanóichuyệnvớiRyanbaogiờ,rằngcôấymớichỉnhìnthấyanhvàilần,vàngheđượcvàicâuchuyệnvềanhởbệnhviệnmàthôi.

“Đây là các cháu trai và cháu gái của em.Tôi tiếp tục chỉ vềphía lũ trẻ và lần lượt kể tên từng đứa. “Christopher, Graham,Claire,Olivia,Dylan,Sophie,AnnievàJenny.Anhcó câuhỏigìkhông?Cónhậnxétgìkhông?Khôngà?Tốt!AnhmuốnuốngmộtlyBloodyMarykhông?”

“Rấtvuiđượcgặpmọingười”,Ryantỏrahơilịchthiệpquámứccầnthiết.

HaichịStarahsnhìnRyanmộtlượttừđầuđếnchân,hàohứngsoixétngườibạnđờitiềmnăngcủatôi.Tronglúcđóbọntrẻquâylấytôi,gàoầmlên:“Côơi,côơi,mìnhchơiđứatrẻtoxác/chósói/trốntìm/xíchđuđicô!Đimà,đimà!đượckhôngcôơi?Côơi!Cháuđangnóichuyệnvớicôcơmà!”.MộttaytôiquắplấyGraham,taykiabếAnnie,mồmgiảvờcắnxémấyđứacònlại,chúngthíchthúhòhétrồicườisặcsụavàlạiđòichơitiếp.

MẹtôicũngnhậphộivớimấybàchịdâuđangvâylấyRyan,híhửngkhoerằngbạntraicủaChastityvừatặnghoachomình.Jacknhắcđếnvụ cấp cứumộtbệnhnhânbị chấn thươngmàđội củaanhđãđưađếnbệnhviệncủaRyantuầntrước,rồihọcùngtraođổivềtìnhtrạngcủanạnnhân.

Chuông cửa reo lên, vì ở gần cửa nhất nên tôi ramở cửa. Là

Page 277: Vì Đó Là Anh

TrevorvàđicùnganhlàHaydenHoànHảo.

“Trời đất”, tôi khẽ thốt lên. “Hoàn... Ôi Hayden! Cậu khỏekhông?Vàonhàđi!”

“ChàoChastity”,côtavừanóivừamỉmcườidịudàng.“Rấtvuiđượcgặpcậu”.Máitócvàngóngmượtđượccắttỉasànhđiệucủacô nàng trông rất hợp với bộ quần áo đắt tiền, cổ điển và thờitrang,và... cóvẻnhư làcỡsiêunhỏ.Chắcchỉcỡsáu làcùng.Cókhicỡbốncũngnên.

“Chàoem,Chas”.Trevornóikhẽvàbướcvàosau.

Đámđôngtựnhiên imbặtkhinhìnthấyhaingườihọ.Khôngbiếtcôtacóbiếtkhông,ởđâyaicũngcoiHaydenHoànHảonhưkẻthù.MọingườichưathểquênđượcchuyệncôtabỏrơiTrevorvàlàmtannáttráitimanhnhưthếnào.Đúnglàđồtồi.

Nhưngdù sao thì giađình tôi đều lànhữngngười dễ tha thứnên chỉ mấy phút sau cô ta lại có thể vui vẻ ôm Jenny và tròchuyện với chị Sarah về cuộc sống ở Albany. Cô ta liếc sang tôinhưngquayđingaykhithấytôicườigượnggạo.

Phòngkháchtrởnênvôcùngchậtchộivàồnào,bọntrẻởkhắpmọi nơi,HaydenHoànHảo thì ngồi ngay giữa phòng. “AimuốnxemĐi tìmNeonào?”, tôi vừahỏi vừamở cửa xuống tầnghầm.Bọn trẻùa theonhưđàn ong vỡ tổ và tranhnhau chỗngồi trênsofalẫnghếtựadướiđó.

“Đượcrồi”, côbậtnhé, tôivừanóivừamởmáychiếu.Bọn trẻngồi im phăng phắc, đứa nào đứa nấy đều há hốcmồm xem bộphimmàchúngđãxemđi xem lại cả chục lần.Tốt.Tôi cầnyêntĩnhmộtchút.

Mắt tôinóngbừng lên, timđập loạnxạ,hìnhnhư taycònhơirunrunnữa.

AnhMattvuivẻbướcxuống.“Này,đểanhtrôngbọntrẻcho,em

Page 278: Vì Đó Là Anh

lênvớibạnemđi”.

Tôicốgượngcười.“Vâng,cảmơnanh,Mattie”.

“Cógìđâu,đặcquyềncủadânđộcthânlàkhôngcầnđểýhayâuyếmaihết”.

“Maychoanhđấy”, tôinói. “Mànày,saoHayden lạiđếnđây?AnhTrevcónóigìvớianhkhông?”Tôicốlàmravẻbìnhthường.

“Thựcralàcó.Sángnayhọđichơivớinhauthìphải,lúcnghekểlàTrevsẽđếnđây,Haydenđãđòiđitheo.Côtanóimuốngặpchúngta”.

Tôitrềmôixìmộttiếng.

“Haydencũngkhôngphảingườixấuđâu”,Mattnói.

“EmcứtưởnganhấyđanghẹnhòvớiAngelabạnemchứ”,tôinhắcchoanhnhớ.“VớicảemnghĩaicũngghétcôtakểtừkhicôtađáTrevor”.

“Saocũngđược”.Matttỏrakhôngmấybậntâm.“NàymấynhócchochúMattngồivớinào”.

Tôi bước lênnhà, căn phòng bếp lúc nàyngàongạtmùi sườnnướngthơmnức.Haydenđangngồiđó,ngaygầnchỗTrevor,taybếcháugáitôi,trônghọthậtgiốngmộtgiađìnhhạnhphúc.Cảnhtượnghoànhảođếnkhóchịu,Trevquyếnrũvớimáitócđen,ngồibên cạnh làHayden tóc vàng hoe và ở giữa là đứa trẻ đẹp nhưthiênthần.Còngìđángyêuhơn.Mattnói làsángnaythấyhọởcùngnhau,nghĩalàđêmquacôtađãngủlạiđó,nghĩalà...

“Anhrấtthíchgiađìnhem”,Ryanthìthầmlàmtôisướngrơn.

“Mayquá!”,tôithởphào.“Emđãnóilàmọingườisẽthíchanhmà”.Ryanlạinởnụcườihoànhảovàquaysanghônnhẹlênmôitôi.TôikhôngthểkhôngđểýTrevorcũngđangnhìnvàdùbiếtlàngungốc,tôivẫnquaysanghônRyan.

Page 279: Vì Đó Là Anh

“Ryan!”,mẹ tôi nói khi bước ra từ trong bếp, “Cháu là bác sĩngoại khoa đúngkhông?Hay quá, chắc bốmẹ cháu phải tự hàolắmnhỉ?”

“Mẹlạibắtđầucáigiọngdụkhịgiảnaiđấy”,Jackchêmvào.

“MẹkhôngmuốnChasbỏlỡcơhộinàyđâu,lúcnàomẹchẳngmuốncómộtđứaconrểlàmbácsĩ”,Luckyđáp.

Tôiquắcmắtvớimấyônganhtronglúcmẹvẫntiếptụchuyênthuyên.“Cảmơnbác”,Ryanlịchthiệpđáp.“Đúnglàbốmẹcháurấtthíchcháulàmcôngviệcnày”.Anhbópnhẹtaytôi.“VàbốmẹcháucũngnónglòngmuốnđượcgặpChastity.Congáibáclàmộtngườiphụnữtuyệtvời,bácO’Neillạ”.Luckysuýt tínữathìsặcnước.

“Ôi,cứgọibáclàBettylàđượcrồi!”,mẹvuivẻnói.“Bácphảiđixemnồinướcsốtthếnàođã!”

Cótiếngôtôđỗxịchtrướccửa,mẹngóđầuracửasổvàngaylập tức chuyển từ giọng thỏ non sang giọng ra lệnh quen thuộc.“ChúHarryđếnrồi,cácconphảingoanđấynhé.Hiểuchưa?”.Nóixongmẹlạiđổigiọng,bàreolênvuivẻvàchạyramởcửa.“Chàoanh,Harry!Anhvàonhàđi!”

HarryThomastonlàmộtngườiđànôngkháưanhìn,ôngthấphơnbố tôimột chútnhưng trôngrấtkhỏemạnhvớimái tócngảbạcvàđôimắtđentinhanh.Ôngthơmlênmámẹtôirồicấttiếngchàohỏi,“Xinchàomọingười”.

Mọingườibắttaychàohỏilẫnnhau,mặcdùnếutinhýcóthểnhậnrakhôngaithựcsựmặnmàvớimànchàohỏiấycả.Harryquay sang nhìn mẹ tôi với ánh mắt trìu mến, chuyện này thậtkhôngổnchútnào.Khôngaitrongchúngtôitinrằngbốmẹthựcsựđãchiatay,mặcdùhọđãchínhthứclyhôn.Haingườikhôngthể tách rời nhauđược.Vậymàgiờmẹ tôi lại thỏ thẻnhư chim

Page 280: Vì Đó Là Anh

cùngngườiđànôngtênHarrynày.Ryancũngđãbiếtbốmẹtôiđãly hôn nhưng anh không biết cụ thể ra sao. “Cháu là RyanDarling”,anhbắttayHarry.“CháulàbạntraicủaChastity”.

“Cháuthậtmaymắn”,Harrylịchsựđáp.

HaydenđangthìthầmgìđóvớiTrevor,côtacònmỉmcườinữa.Tôikhôngthểnàokhôngđểmắtđếnchuyệnđóđược.BấtgiáctôicũngvòngtayômeoRyan.

Mọichuyệnđãbắtđầu,tôitựnhủsẽbắtđầucuộcchiếncặpđôihoànhảovớihọ.

Mẹtôibắtbọntrẻ lênnhàgặpHarry,vàthế làmànchàohỏiliêntubấttậnlạiđượctiếptục.TrevorbếDylanlênvàgiớithiệuđứaconđỡđầucủamìnhvớiHayden,tronglúcđóSophietrèolênlưngvàxớitungtócanh.RõràngTrevorđangchiếmgiảinhấtvềphầnthilấylòngtrẻcon.

Quyếtkhôngkémcạnh,tôicũnggọiClaiređến.“Conthấybạntraicôthếnào”,tôinóitođểmọingườiđềunghethấy.“Chúấyrấtđẹptraiphảikhông?”.Đúngnhưdựđoán,Clairecườikhúckhích,cònGrahamvòivĩnhbắtTrevorphảibế lên,cuốicùnganhcũngchiềuthằngbé.ThếlàtôivộitúmlấyChristopher.“Chrisnày,chúRyankiếmtiềnbằngnghềnốikhớpchântayđấy”.

“Tuyệtcúmèo!”,Christopherthốtlênđầythánphục.

“Cũng không hẳn thế”, Ryan nói. “Đúng là chú có hỗ trợ nốikhớp các bộ phận lại với nhau nhưng chú không phải là bác sĩchỉnhhình”.

“Chúấylàngườisiêudũngcảmđấy”,tôinóithêmvớiđứacháu.Ryannhướnmày.Cóvẻnhưanhkhôngquentròchuyệnvớibọntrẻconlắm.AnhhỏiChrisvềchuyệnhọchành,đềtàimàđứatrẻmười tuổinàocũngghétcayghétđắng.Nhưngaimàtráchđượcanhcơchứ,lũcháunhàtôinhưmộtbầycáheo,chúnglượnlờ,hò

Page 281: Vì Đó Là Anh

hét,ănuốngkhắpmọinơi.Chắchẳnchúngđãlàmngườiđànôngđếntừmộtgiađìnhnhỏbẻyênlặngnàyphảichoángngợp.

“Bọn chúng ồn ào lắm”, tôi kiễng chân lên thì thầm vào taiRyan. Thực ra anh cũng không cao đến mức tôi phải làm thếnhưngtôicốtìnhlàmvậyđểngấmngầmkhoerằnganhcaohơncảTrevor. Tôi liếc thấy Trevor đang nhìn chúng tôi, và thế là tôinhâncơhộinàyvuốtve,tántỉnhRyan.Anhthấychưaanhấylàmộtngườiđànôngtuyệtvời,đẹptrai,thôngminh.Emyêuanhấyvà anh ấy cũng vậy. Tôi thừa biết mình trẻ con đến mức nàonhưng chết tiệt, tôi không sao kiềm chế được. Tôi ghét cô nàngHaydenHoànHảođó.Từlúcchàonhauởcửađếngiờcôtachưathèmnóilờinàovớitôicả,vàtôichỉmuốnđấmchocôtamộtcúnênthân.

JackvàSarahnhậntrônglũtrẻtrongbếpdùrằngtôiđangrấtthèmvịtríấy.

Riêngngàyhômnay tôi lại chỉmuốnở tịtbên lũ trẻmà thôi.Mọichuyệnthậtkhôngổnchútnào.Ryanlịchthiệpquámứccầnthiết,HaydenHoànHảothìcứliêntụchấtmáitócbóngbẩycủacôta,cònngườiđànôngkiathìtántỉnhmẹtôikhôngngừng.

Nhưng tôi vẫnphải dằn lòngngồi lại bànăn cùngmọingười.TôiđểýthấyMarkngồicạnhElaina,vàElainacóvẻnhưkhôngphảnứnggìvềchuyệnđómặcdùtrôngcôấysẵnsànggâygổhoặcbĩumôichêbaibấtkỳlúcnào.Ryanlịchsựkéoghếgiúptôi,trônglúcđóHaydenHoànHảocứquẩnquanhbênTara,chựcchiếmlấychỗngồicạnhTrev.LúcmẹtôimờiHarryngồixuốngghếchủtọađầubàn,cảnhàsữnglạimộtlúc.Trôngthấyvẻmặtkinhngạccủacác anh tôi, Harry tinh ý quay sang nói vớiMatt. “Anh sẽ ngồicạnhem,Bettyà.Matthew,cháulạingồiđâyđi”.Dùsaotôicũngkhácócảmtìnhvớiôngvềchuyệnđó.Mẹtôinémchocácanhcáinhìnsắclạnhnhưmuốnnói‘Mẹsẽxửlýcácconsau’.

Page 282: Vì Đó Là Anh

“ChúHarrynày,mẹcháunóichúđãnghỉhưurồiphảikhôngạ?”Tôicấttiếnghỏi.

“ĐúngthếChastityạ”.Ôngvừanóivừaquaysangnhìntôicười“Chúvừabáncôngty,mộtcôngtychuyênsảnxuấtlinhkiệnmáytính.Côngviệcấycũngchẳngcógìthúvịnhưngchúcũngkhátựhàovềnó.Giờthìchúchỉmuốndànhthờigianđểnghỉngơivàđidulịch”.

“Hayquá”.Tôi nói nhưng thực chất là đang cố giấu tiếng thởdài.Mộtngườiđànônggiàucó,đãnghỉhưuvàlạithíchđidulịch,thếnàythìbốtôibiếtcạnhtranhthếnàođây.Tôicắnmộtmiếngsườn,sườnnướngthậtmềm,ngonkhôngtưởngtượngnổi.

“Chúcóconcáigìkhôngạ?”.GiờthìđếnlượtRyan.

“Chúcóhaicôcongái”,ôngnói.“CôlớnlàMartha,bốnmươibatuổivàcómộtđứacontraimườihaituổi.CôthứhaitênlàGreta,nămnaybamươi bảy tuổi, có bađứa con,hai traimột gái.CòncháuthếnàoRyan.Cháuđãcóconchưa?”

Ryancườingượngnghịu.TôidámchắclàvừatrôngthấyTarathởdài. “Vẫn chưa chúHarryà.Nhưngkhinào thíchhợp, cháucũngmuốncóvàiđứa?Anhquaysangnhìntôiđầyẩný.Tôilúngtúng.Saotôilạicócảmgiácnhưvừabịralệnhphảilàmmẹthếnàynhỉ?Mọingườilặngimmộtlúclâu.

“Vậy làTrevorcủachúngtađãquay lạivớiHayden,Chastitythìcóanhchàngbácsĩđángyêunày,vàHarrycũngđãcómặtởđây.Mọichuyệnchẳngphảirấttuyệthaysao!”.MẹthaothaobấttuyệttronglúcchuyềnđĩathứcănchoJack.

Marknhướngmắt,anhcườigượnggạonhưngkhôngaiphảnđốilạilờimẹ.

“AnhbiếtkhôngHarry”,mẹvẫntiếptụcđộcthoại, “trướcđâyHayden vàTrevor đã từng đính hôn. Thật vui khi thấy hai đứa

Page 283: Vì Đó Là Anh

quaylạivớinhau”Haydengiảbộelệ.“CảmơnbácO’Neill”.

Khônghiểusaotôilạisiếtchặtcáidĩatrongtay.

“Cóchuyệngìmàlúctrướchaicontạichiataynhauthế?”,mẹhỏi.

“Mẹà,cóphảichuyệncủamẹđâu”,tôikhôngkiềmchếnổi.

“Khôngsao,thưabác,mọingườicũnghayhỏivậymà”,Haydennói. Ôi, sao tôi lại ghét cô ta đến thế. Trevor vẫn không buồnngẩnglên.“Cólẽlúcđóbọncháuhơivộivàngquá,chỉthếthôiạ”.Cô ta quay sangmỉm cười vớiTrevor, anh thậmchí cũngkhôngbuồnphảnứnglại.Rõlàanhkhônghoàntoànđồngtình,nhưngcũngchẳngphảnđối.

Bụng tôi quặn lên. Angela thì còn được chứ cô nàng HaydenHoàn Hảo này thì không thể được. Cô ta không xứng đáng vớiTrevor,côtađãbỏlỡcơhộirồicơmà.Tạisaonhữngngườiphụnữnhưcôtaluôncómọithứnhỉ,từdiệnmạocuốnhút,máitócóngmượt,làndatrắngbóc,thânhìnhnhỏnhắnđếnnhữngngườiđànôngtửtế?Tạisao?Tạisao?

“Ryan,ngườinhàcháuthìthếnào?”MẹquaymũidùisangphíaRyan.

“NgườinhàcháuLuckychưakịpdứtlờithìTarađãhuýchvàomạnsườnanh.

“BốmẹcháusốngởLongIsland”,anhđáp.“Cháucòncómộtchịgái sống ở thành phố. Cháu cũng rấtmong sớm được giới thiệuChastityvới cảnhà”.Anhnghiêmtúcnhìnvàomắt tôi. “Sẽ sớmthôi”.

“Emcũngrấtmongđượcgặpgiađìnhanh,tôivừanóivừađặttaylênđùianh.Ryancườivớitôivàtôicũngcườilại,nhưngđầutôiđaunhói.

“Cóvẻnhưhaiđứađangtínhchuyệnnghiêmtúcđấynhỉ?”.Mẹ

Page 284: Vì Đó Là Anh

vừahỏivừamúcthêmmộtthìakhoaitâynướngphomátvàođĩa.

“Vâng”,Ryanđáp.

Tôitoannóigìđó(thựcratôicũngchưabiếtlàgì)thìcótiếngđổvỡtrongbếp,chắclàJackvàSarahthìkhôngquảnnổilũtrẻnghịchngợm.

“Đểconvàoxemthếnào?”,tôivừanóivừađứngbậtdậy.

“Cóchuyệngìthế?”,Sarahvừathìthầmvừahấthàmvềphíaphòngkhách.

“Cô!”.Bọn trẻđồng thanhhét to.Mộtmiếnggì đó xanhxanhgiống như đậu đũa thòi ra từmồmDylan nhưng nó chẳngmảymayđểtâmđếnvàrồinhaitiếp.

“Mẹ đang thẩm vấn em với anh Trevor về chuyện người yêungườiđươngấymà”.Nóirồitôimớinhậnragiọngmìnhnghethậttứcgiận.“ÝemlàmẹcứdòhỏichuyệngiữaTrevorvàHaydenthếnào,rồilạiquaysangemvớiRyan”.

“Chịhiểumà”,Sarahmỉmcườiđồngcảm.

“Côngồiđâyvớibọncháunhé”,Oliviangướckhuônmặtngâythơ và hàm răng sún lên thỏ thẻ với tôi. Trông thật dễ thương,chưakểtôicònnhìnrõcảđốngthứcăntrongmồmnónữa.

“HômnaycôChastitycóbạnđếnnhàchơimàcon”,Jacknóivớiconbé.“EmđịnhthếnàoChas?Trônganhtacũngcóvẻtửtếđấychứ”.

“Anh ấy rất được”, Sarah lẩm nhẩm, “quá tuyệt vời là đằngkhác”.

“Vâng, anh ấy rất tuyệt”, tôi nói. “Bọn em đang tính chuyệntương lai,hoặccũngsắptínhrồi”.Tôi thoángngậpngừng. “Jacknày,anhcógặpanhấyởbệnhviệnbaogiờkhông?”

Jack lưỡng lự. “Có, thỉnh thoảnganhcũngnhìn thấycậu taở

Page 285: Vì Đó Là Anh

đâuđó”.

“Anhthấybìnhthườnganhấythếnào?”

Jacknhấpmộtngụmbia.“Ừm,cậutalàbácsĩmàChas,mấycậubácsĩcómấykhithèmqualạivớidâncứuhộbọnanhđâu”.Anhnhướngmày.“Nhưngmiễnlàanhtađốixửtốtvớiemlàđượcanhchẳngbậntâmmấyvềchuyệnđó”.

Trong đầu tôi bỗng nảy ra bao nhiêu giả thuyết. Giá màTrevor...giámàHayden...giámà...

“Haingườicócầngìkhông?”.TôihỏikhinhìnthấyClaiređanghácáimiệngđầyđồănra chọcpháAnnie. “Cócầnrượukhông?Haylàthuốcngủchobọntrẻcon?”

JacktómlấyJennybằngmộttay,taykiakịpthờitúmlấycáicốc Christopher vừa làm rơi. “Bọn anh không sao. Cảm ơn em,Chas”.

Khôngcònviệcgìgiữchântôitrongbếpnêntôiđànhquaytrởlạiphòngkhách.HaydenthìthầmgìđóvớiTrevor,trônganhcườikhôngmấy tựnhiên.Tôingấmngầmkéoghếngồi lại gầnRyannhưđểtrảthù.

“Mấychuyệncậulàmhômnaykhôngquađượcmắttớđâuđấy”.Elainanhìntôi tinhquáikhichúngtôigặpnhautốihômấy.Cảhaiphèphỡntrongphòngkhách,đứanàocũngđươngnocăngvìdư vị nhữngmón ăn ngon tuyệt ở chỗmẹ. Chúng tôi thoảimáitrongnhữngbộ đồ ở nhà và đềuđangnghĩ đếnhộpkemBen&Jerry'strongtủ.Dylanmệtnhoàisaumộtngàydàinôđùavớicácanhchịnêngiờcũnglănquayrangủ.“Gìcơ?”.Tôigiậtmìnhthonthót.

“Thôiđi,Chas.CảbuổicậucứliếcmắtsangchỗTrevorrồilạingầmsosánhanhấyvớiRyan,cậucòncốtìnhravẻgầngũivớiRyanmỗikhiHaydenthìthầmtonhỏvớiTrevnữachứ”.

Page 286: Vì Đó Là Anh

Thôichết.Tôikhôngbiếtlàchuyệnlạilộliễuđếnthế.“Thếà?”,tôilắpbắp.

“Bỏđi,Chas.Conthuyềnấyđãrakhơirồi.CậuđừngnghĩtớiTrevnữa.ChuyệnvớiRyanđangtiếntriểntốtđẹpcơmà.Cậucóbiếtởbệnhviệncóbaonhiêucôsẵngsànglàmtấtcảmọiviệcđểđượcnhưcậukhông?”

“Mìnhbiết,mìnhcũngthíchRyan,anhấyrấttốt”.

“ThếsaocậucònđểýđếnTrevor?”

“MìnhcóđểýđếnTrevorđâu?”

Elaina bĩumôi tỏ ý không tin. “Không phải đâu!” Tôi yếu ớtphảnđối.“Ngàytrướcthìmìnhcóthểthếthậtnhưngbâygiờthìkhông!Mìnhđãcóbạntrairồibọnmìnhđangcóthờigiantuyệtvờibênnhau,cậuhiểuchưa?”

“Mìnhchảtin”.

Tôithởdàiỉuxìu.“MìnhphảilàmsaodâyLainey?MỗilầnnhìnthấyTrevorlàmìnhlại…Ôitrờiơi,mìnhcònchẳngdámnghĩtiếpnữa”.

Elainacựamìnhtrênghế.“Mìnhhiểu,mìnhnghĩlàcậunên…”giọngcôấynhỏdần.“Cậuphảilýtríhơnhiểuchưa?ĐừngcónghĩRyanchỉlàngườithếchỗ.Anhấycónhiềuđiểmtốtvàlạicònrấtthíchcậunữa,Chasà”.

Tôinuốtnướcbọt.“Mìnhbiếtanhấylàngườitốt”.

“Thếthìcònlăntăngìnữađây?”

“Mìnhcảmthấynhưanhấyđangmởcuộcthikénvợ,vàvôtìnhmìnhlạiphùhợpvớinhữngtiêuchuẩncủaanhấymàthôi”.

“Có lẽ hai cậu nên dành nhiều thời gian tìm hiểu nhau hơn.Thayđổi tháiđộ của cậuđiquerida.Trevor làmối tìnhđầu củacậunhưngđiềuđókhôngcónghĩaanhấylàtiêuchuẩnchotấtcả

Page 287: Vì Đó Là Anh

đànôngtrênđờinày”.

Thựcralàđúngnhưthế.Elainaquảlàđiguốctrongbụngtôirồi.“ÍtnhấtcậucũngnênchoRyanmộtcơhội,Chasà.Cậunóilàcậucóthểyêuanhchàngnày,đúngkhông?”

“Ừ,cậuđúnglàconquỷtinhquái.Thôichúngmìnhănkemđi”.

“Được thôi”.Elaina đưa tay xoa xoa bụng rồi nói, “Mìnhnghĩhômnaymình phải tăng thêmmấy cân liền ấy chứ. Aimà ngờđượcMamilạinấungonthế,đúnglàquáđỉnh”.

Tôivàobếpvàquaytrởravớimộtbátkemtodùng.Elainaănmộtmiếng,khẽrênlênvìlạnhvàlắcđầuvớitôi.“Chuyệnấythìthếnào?Anhtacógiỏikhông?”

Tôi nhìn lên trần nhà. “Chuyện ấy cũng được, khá tốt”. Tôikhôngnóidối,Ryanrấtdễchịukhiởtrêngiường.Đúnglàdễchịuthậtmà,tintôiđi.“Thôinóisangchuyệncủacậuđi.CậuvớiMarkdạonàycóvẻcũnghòabìnhđấynhỉ,chuyệnlạđấy.Thếnàorồi,cótiếntriểngìkhông?”

Côấynhaichậmlạirồitrảlời.“Ừmìnhcũngđangđịnhnóiđếnchuyệnđóđây.Mộttrongnhữngđiềumàanhtaphànnànởbuổitrị liệu làmình kể cho cậu quá nhiều thứ.Àmà quênmất, cậukhôngđượcnóichuyệnnàymìnhcũngkểchocậuđâuđấynhé”.

Tôicười.“Cậunghĩaikhuyênanhấyđigặpchuyêngiatrịliệuhả,đồngốc”.

Đêmđónằmtrằntrọctrêngiường,tôimớinhậnrarằngElainanóirấtđúng.

Đúng là Trevor và Hayden đã khơi gợi điều gì đó trong tôi.Thuyềnđãrakhơi,tàuđãrờibến,máybayđãcấtcánhrồi.Ryanđúnglàmộtngườiđànônghoànhảo,ngoạitrừcáitínhkiêucăngcốhữucủamấyanhchàngbácsĩ.Lầntớianhgọiđiệnđến,tôisẽnghiêmtúclắngnghevàcốtrântrọngnhữngcửchỉquantâmgần

Page 288: Vì Đó Là Anh

nhưhơiquácủaanh.Tôisẽcốgắngđểyêuanh.Vàrồi tôisẽcómộtcuộcsốnghạnhphúc.Chắcchắnlànhưthế.

Page 289: Vì Đó Là Anh

V

Chương24

iên cảnh sátđiều traanninhmạng tên làChip, giốngnhưchipđiệntửtrongmáytínhvậy.Anhtayêucầutôirờikhỏibànlàmviệcđểkiểmtramộtlượtcácdữliệutrongmáytínhcủatôi,tìmxemcókẻnàotấncôngvàohệthốngđượckhông.Từđóđếnnay tôi chưa nhận thêm bất kỳ bức thư nặc danh nào, và cũngchưaaivượtquađượctườnglửađểđộtnhậpvàohệ,hoặcthayđổivịtrímấyđồchơitrênbàntôinữa.Bâygiờtôilạithấyhốitiếcvìđãgọi cảnh sát, bởi chuyệnnày trôngnhư thể tôi tựbịa ra vậy.Bàn làmviệccủa tôiquánhỏchohaingười (trừkhi tôingồivàolòngChip,tôichắclàanhsẽthíchnhưvậylắm),cònphònghọpthìđangbịAlanchiếmgiữđểphỏngvấn,nêntôiđànhngồitạmkhuvựclễtân,ngayđốidiệnLucia.

“Máy với chảmóc, thật là rắc rối”, giọng cô ta nghe thật cáubẳn.“Ởnhàtôichẳngkhinàothèmđộngđếnmáytính”.

“TeddyBearcủacôcũngkhôngdùngà?”,tôihỏi.

“Teddyvàtôikhôngsốngchung”,côtađáp.“Chúngtôiđợiđếnlúckếthôn,phảiđểdànhchođêmtânhônchứ”.

Anhtanóithếđểlừacôthôi.ThựclòngthìtôicũngchẳngmuốnbậntâmđếnchuyệntìnhcảmcủaLuciavớianhchàngTeddyBearkia,nhưngchẳnglẽcôtakhôngnhậnracógìbấtthườngkhimộtngườiđànônggầnbốnmươituổi,đínhhônđượcnămnămmàvẫnkhôngđòihỏichuyệnấyà?Thôiđi.

“TôiđãnóivớiPeneloperồi”,côtatiếptục.“Tôiđãbảolàkhôngnên lập trangwebcho tòasoạnmà, rồi sẽ có lúcngười takhôngthèmmuabáomàđọcnữađâu”.

Page 290: Vì Đó Là Anh

Tôi nhìn lên trần, uốn lưỡi bảy lần, cố gắng lờ đi nhưng vẫnkhôngsaobỏquađượcchuyệnnày.“CôthậtlàngâythơLuciaà”,tôinói,“chúngtaphảixâydựngwebsitechứ,mườinămnữacóthểngườitasẽkhôngđọcbáogiấy,nhưngvẫnsẽdùngwebsite”.

“Làmsaocôbiếtđượcchuyệnđócóxảyrahaykhông?”,Luciagắtgỏngramặt.“Theomớlýthuyếtấythìgiờnàyngườitaphảiláixebuýtlênmặttrăngrồiấychứ”.

Tôi địnhmởmiệng phản đối nhưng chợt nhận ra là cô ta nóiđúng. Luciamở bộ đồ trang điểm kiểm tra lại một lượt bộmặttrắngbệchthưbảmatítcủamình,màusonhômnaylàsonlìđỏchót,lạmộtnỗilàtôichưabaogiờthấylớpsontrênmôicôtamờđihaybịdínhvàorăng.Đúnglàđồđiệuchảynước.

Nhưđọcđượcsuynghĩcủatôi,côtaquaylạinóivớitôivớivẻvôcùngtộinghiệp. “Cônênthườngxuyêntrangđiểmhơn,Chastityà”.

“Tôimàtrangđiểmthìnhìnchảkhácgìmấygãpêđêcả”,tôivừanóivừaliếcnhanhđồnghồ.

“Tôithìnghĩ làphụnữdùsaocũngnênchúýđếnngoạihìnhmột chút”. Cô ta vừa nói vừa khinh khỉnh nhìn xuống cái quầnkaki,cáiáosơmixanhnhạttạmchấpnhậnvàđôigiàythểthaomàuđỏcủatôi.“Tôinghĩphụnữlúcnàotrôngcũngphảiđẹpnhấtcóthể”.

“Tôithìlạinghĩtrôngcôsẽđẹphơnnhiềunếukhôngcócáilớphóa trang tuồng chèo trên mặt và quay về với gương mặt tựnhiên”,tôiquaylạicườigượnggạo.Lucianémchotôicáinhìnđầythươngcảmrồitrảlờiđiệnthoạivớicáigiọngleolẻoquenthuộc.“TòasoạnEatonFallsxinnghe,tôilàLuciaDowns!”

“Tôichẳngtìmthấygìcả”,Chipnóikhibướcđếnchỗtôi.“Thủphạmchắcchắnđãxóasạchdấuvết,cóvẻkháchuyênnghiệpđấy.

Page 291: Vì Đó Là Anh

Vớisốlượngtruycậptrênwedsitecủacô,chắcphảimấtvàituần,thậmchívàithángmớiđiềutrarađược.Vànóithật,trườnghợpcủacôchưaphảilànguycấp”.

“Nhưngsẽlànguycấpnếutôibịámsátđúngkhông?”,tôiphảnđối.

“Vâng”,anhcười,“côcómuốnđichơivớitôikhông,Chastity?”Tôimỉmcườiđáplại.“Cảmơnanh,tôicóbạntrairồi”.

“Haingườiđãcóýđịnhnghiêmtúcchưa?”,anhtahỏitiếp.

“Rồi”.

“Thậtkhôngmaychotôi.Đượcrồi,tạmbiệtcô”.

“Chàoanh,Chip”,tôiđáp.

Lucia nhăn nhó như vừa ăn phải cái gì khá kinh tởm. “Tôikhôngbiết cô cũng cóbạn traiđấyChastity”, cô tabắtđầu chọcngoáy.

“BạntraitôilàRyanDarling”,tôiđáp,cólẽđâylàlầnđầutiêntôicảmthấyhãnhdiệnkhinhắcđếntênanh.“Côcóbiếtanhấykhông?Anhấy làbác sĩ, bác sĩkhoangoại.ĐaiđenKarate.Tócvàng,mắt xanh, caohơnmét tám, thânhìnhbốc lửanhư tài tửMatthewMCConnaughey. Cuối tuần tôi sẽ tớiHamptons[37] gặpbố mẹ anh ấy. Quên mất, tôi chưa nói chuyện đó với Pen. Nóichuyệnvớicôsaunhé,Lucia.

Tôivuimừngkhônxiếtkhiđượcquayvềnhàbangàysauđó.

Chuyến đi đến Long Island thật là buồn vui lẫn lộn. Chuyệnbuồn là... mà thôi, kể sau đi. Chuyện vui là chúng tôi đi xemYankeesthiđấuvàtrậnđóđộiđãthắng.Chuyệnấycủachúngtôibước sang chươngmới và không chỉ là vì tôi ở siêu siêu gần vớiDerekJeter(mặcdùchuyệnđócũngchẳngsai).

ThựcrabácDarlingvàphunhân(tôibịbuộcphảigọiđúngnhưvậy) không khác gì những con người tôi đã đọc trong sách vở.

Page 292: Vì Đó Là Anh

NhữngngườisốngởkhubiệtthựHamptonxaxỉ,luônbậnrộnvớinhữngbuổiđánhgôn,ăntrưasangtrọngtrongnhững‘cănhộ’nhỏbémườisáuphòngcủahọ.KỳnghỉgầnđâynhấthọtớiBrazilđể“giải quyết công chuyện”. Cả hai đều rất hào hứng khi nói đếncôngnghệcăngdamặthaycòngọilàkỹthuậtbơmbotox,họthậmchí cònkhuyên tôi nênđi phẫu thuật thẩmmỹngaykhi có thể.Tôi,mộtcôgáimớibamươimốttuổi,vừabướcvàocửanhàchồngtương lai chưa đầy haimươi phút đã bị bốmẹ chồng khuyên đinângmặt.Phảicốgắnglắmtôimớikhôngbỏchạyvìchuyệnđó.

Trong lúc đó,Bubbles, con chóChihuahua trên tay phunhânDarlingcứliêntụcđánhhơiđốnghànhlýcủatôivàsủaầmĩnhưsúngliênthanh.

Phunhânvừađặtnóxuốngđất lànó liền chạymộtmạch tớichỗvalicủatôi.“Trờiơi,Bubbles,conthậtlàhưquáđi!”.Bànóivớichấtgiọngthethéđángsợtrongkhiconchónhehàmrăngsắcnhọn gặm gặm chỗ tay cầm túi xách. “Con có thích Chastitykhông?CóthíchChastitykhông?”.Nóirồibàlạibếconvậtđangtrongcơntứcgiậnvôlýđólên,nóvẫnkhôngthôigầmgừvớitôi,nướcdãibắncảlêntócphunhân.

Tôikinhngạckhiđược thôngbáo sẽphảingủ cáchRyanmộtgianphòng(vâng,mộtgian).Ryanđãbamươisáutuổirồi,vàtôitưởngrằngbốmẹanhsẽchẳngbậntâmđếnviệcchiacáchchúngtôi, vậy mà họ vẫn làm thế. Chúng tôi mở màn bằng tiệc rượucocktailvàmartini,mộttruyềnthốngcủagiađìnhRyan,vàtiếpđólàmộtbữatốigiảtạođếnđángsợ.Tấtcảđềutỏvẻlongạikhinhắcđếnđạigiađìnhđôngngườicủatôi,đếncáihọđặctrưngAiLencủa tôivà cảnghềnghiệp của tôinữa,ngoại trừviệc tôi tốtnghiệptrườngColumbiakhiếnhọngạcnhiênđôichút.PhunhânDarlinghầunhưkhôngăngì,chảtráchtrôngbàgầygòvàxanhxaonhưquỷGollum.

Page 293: Vì Đó Là Anh

Tôiýthứcđượcthânhìnhquákhổcủamìnhnêncũngchỉdámgẩygẩyvànhai chậmrãi từngmiếng (dùkhôngngừng trách cứbảnthânvềchuyệnđó),gắngsứctìmkiếmnhữngđềtàichungđểtròchuyện.“ThưahácsĩDarling...”

“Gâu!Gâu,gâu,gâu!”

“Ôikhông,cáiđồhưđốnnày”.PhunhânDarlingvừanóivừanhănnhócuộntấmkhănăninhọatiếtẢRậpđắttiền.“Chastityà,xinlỗicháunhé,Bubblesvừagâyratainạnnhỏ.Nóvốnkhôngthíchngườilạ”.

Ryanvẫntiếptụccắmcúiănmiếngcáhồi,anhcườivuvơtrongkhiphunhânDarlinggọingườiphụcvụvàodọncáiđốngbừabãimàBubblesvừabàyra.

Thựcrathìtôikhôngquáhivọngbuổigặpgỡgiađìnhbạntraisẽdiễnravuivẻ,đâychẳngphảilầnđầutiênnhưngdùsaothìlầnnày vẫn cứ có gì đó là lạ. Tôi cũng đã lường trước những tìnhhuốngkhóxử,nhưngkhôngnghĩrằnghaihàmrănglạitêcứngvìphảicườiliêntụcvàvainhứcbuốtvìphảigiữđúngmộttưthếnhưthế.Maymàbữatốidàivôtậnấycuốicùngcũngkếtthúc.Ryanđưa tôi vềphòng,anhkhôngbuồngiấugiếmvẻmệtmỏivàhôntạmbiệt tôi.Bản thân tôi cũng không còn gì sung sướnghơn lànằmvậtratrênchiếcgiườngrộngthênhthangvàngủngaytắptự.

Hômsau,chúngtôi láixetớisânvậnđộngYankeessauđúngmột tiếngđồnghồ tắcđườngchỉbởivìđámngườigiàucókhôngchịuhạmìnhđitàuđiệnngầm,chodùphươngtiệncôngcộngđếnBronx có tiện lợi thếnào.Để chứng tỏmình là fanhâmmộ thứthiệt, tôi mặc chiếc áo phông in hình cầu thủ huyền thoại LouGehrig, vàkhôngvẽmặtdùđó là truyền thống củagiađình tôimỗikhirasân.Chúngtôingồingayhàngghếmườihaisauvạchchốtthứba,tôikháphấnkhíchkhiđượctrôngthấythầntượngở

Page 294: Vì Đó Là Anh

cự ligầnđếnthế.Hìnhnhưtôicònkêuầmtênhọnữathìphải,nhưngđiềuđócũnglàbìnhthườngphảikhông?Hìnhnhưtôicũngănhơinhiềuxúcxích,bốncáicónhiềuquákhông?Nhưngxinnhớcho,bữatốihômtrướctôicóănđượcgìmấyđâu,cònbữasángthìloanhquanhmấycáibánhngọtvớicàphê.Kểcảmấythứđócóthượnghạngthếnào thì cũngchẳngthấmvàođâusovớibabátngũcốcChoco-Puffs,hoặcmộtbữasángđầyđủởquánMinnie'smàtôivẫnthườngăn.

Nhưngdùsaochúngtôicũngcóquãngthờigianvuivẻkhixemtrậnđấu.Thậtkhóđểkhônghòhétầmĩkhixembóngchàynhưngdù sao tôi cũngđãkiềm chếhếtmức có thể (ngoại trừ lúc Jeternémbóngởlượtsốtámgiúpcácđồngđộivượtlêntrước.Rõlàanhđã từ chối lời cầuhôn của tôi, nhưng tôi thíchnghĩ rằnganh từchốivìxấuhổvàchắcchắnanhđãnghethấyđiềuđó)

Kếtthúctrậnđấu,chúngtôiăntốitạimộtnhàhàngPhápsangtrọng trên phố, ở đó nhàDarling gặp gỡ nhữngngười hàng xómgiàucócủahọvàgiới thiệu tôi là “côbạnnhỏcủaRyan.Tôimànhỏá?Cóđùakhôngvậy?Tôicaomộtméttámmươihaiđấy,tôntrọngchútđi.Ryancườivà tiếp tục tròchuyện,anhnắmtay tôinhưngvẫnxacáchnhưbaongườiđànôngmỗikhiờcùngbốmẹ,xacáchvàvôhồn.Tôinhéoanhmộtđôilầnđểchắcchắnlàhồnanhvẫnđangởđây,thếlàanhnhảydựnglênvàhỏitôiliệubữatốicóhợpkhẩuvịkhông.Cũngđược.Bữatốirấtđắt tiền,đồănngontuyhơiít,nếukhôngmuốnnóilàrấtít.

May mà cuối cùng Ryan cũng tỉnh lại. Anh rủ tôi trốn vàophònghọccũcủamình,cảhaikháhồihộpvìnhữngchuyệnlénlútnhưvậy.Tôitrốnvàocùnganh,chuyệnđóđươngvuivẻ(mặcdùtôikhông thểngừngnghĩvề cáibụngxẹp lépvà làmthếnàođểkiếmthêmđồăn)thìđộtnhiênchúngtôinghethấycótiếnggọi.

“Conyêu?”.PhunhânDarling eo éobênngoài,mấy cáimóng

Page 295: Vì Đó Là Anh

taytỉatóttỉmẩncủabàgõlạchcạchlêncửa.

“Gâu!Gâu,gâu!”.CảBubblesnữathìphải.Còngìtệhơnchứ?

“Đợiconmộtchút”.Cậucontraingoanngoãncủabàvừađápvừangoắctayrahiệuchocôbạngáikhôngmảnhvảichethânrờikhỏigiường. “Chastity,nhanh lên!Emtrốnvàođâyđi!”,anhthìthầm.Vẻmặthoảngsợcủaanhtrôngcũngkhádễthươngnếunhưtôikhôngbịnhốtvàotủquầnáo.Vàthựctếlàtôiphảitrốnchuitrốn nhủi vào tủ cùng đống đồ lót nhưng lại quênmấtmấy thứquầnáobênngoài.

“Ryan!”,tôikhẽkêulên.

“Yênlặngđi,xinemđấy,Chastity”,anhvannài.“Anhsẽgiảithíchsau”.Nóirồianhđóngsậpcửalại.

Chỉ vì chiều cao quá khổ nên tôi chẳng thể nào đứng thẳngngườilênđượcvìvướngcáigiátrênnóctủ,thếlàrốtcụctôiđànhnhấpnhổmtrênbộđồtậpLacrosse(cóvẻnhưthế),chuyệnđóthựcsựchẳngdễchịuchútnào.Tôihiểu(hoặccũngkhônghiểulắm)làRyankhôngmuốnbịmẹbắtquảtangnhưngkểcảthế,saoanhlạinhốttôivàotủquầnáocơchứ?

Tôinghecótiếngkhóaquầnvộivãhòavớitiếngchósủakhôngngừng.“Conyêuà?”.Mẹanhvẫntiếptụcgọi,trongkhicôbạngáibịcấmđoánđứngtrongtủthìcứtựhỏitạisaobàtakhôngthểgọicontraibằngcáitừgớmghiếcnàokhác.

“Conrangayđâymẹ”.Cănphòngyêntĩnhtronggiâylát,sauđótôinghecótiếngmởcửa.“Mẹà!”

Tiếp đó, có tiếng Chihuahua Bubbles sục sạo khắp phòng vàdừnglạisủaăngẳngchỗtủquầnáo.“Gâu,gâu,gâu!”

“Conyêuà,mẹmuốnnóichuyệnvớiconmộtchút.Bốmẹnghĩlà...ờ...côbạnnhỏcủacon...hơi...”

“Côấyrấttuyệtphảikhôngmẹ?”.Tốtlắm,Ryan.Côbạngáibị

Page 296: Vì Đó Là Anh

cấmđoánvừanghĩvừacốgắngxoayngườimàkhônggiẫmlênbộđồLacrosse.“Gâu,gâu,gâu!”

“Ừ”,phunhânDarlingđáp.“Conbéhơi...Bubble!Đừngcósủanhặngnữaconyêu.Conlàmmẹđauđầuquáđấy!”

“Gâu,gâu,gâu!”

“Cótiếnggìthế?”.PhunhânDarlinghỏi,giọngthoángchútngờvực“Tiếnggìcơ?”.Anhchàngbạntraingờnghệchđáp.AnhlàmcôbạngáibịcấmđoánthầmtựhỏianhchàngnàyđãcấtbộócthôngminhcủaHarvardvàYaleởđâumấtrồi.

“Cótiếnggìthìnhthịchthế?”,phunhânDarlingdòhỏi.

“Tiếngthìnhthịchnào?”

“Cóphảitrongtủquầnáokhông?”

“Tủquầnáonào?”

Cô bạn gái bị cấmđoán không dám gây thêm tiếng động nàonữa,côđứngimkhôngnhúcnhíchtrongtủquầnáo,taynắmchặtchiếcquầnlótchengangkhuônngựctrần.Côhiểurấtrõ,mộtkhicánhcửatủbậtralàtoànbộthânhìnhlõalồcủacôsẽphơibàytrướcmặtcảhaingườibọnhọ.

Thậtmaylàconchóđiệnrồấygiờlạiđanghúchắcmuốnnôn.“Khặc!Khặc!Khặcccc!”

“Ôikhông,Bubbles.Ryan,conyêu,maugọibácsĩđi.Bubblescủachúngtabịlàmsaothếnày,conyêu!”

Cô bạn gái trong tủ quần áo không được chứng kiến toàn bộcảnhtượngấy,nhưngcôcóthểdòđoánđượctìnhhìnhquatiếngbướcchânvộivã.Quakhecửatủquầnáonhỏxíu,côkhôngcòntrôngthấycáichânnàoquàoquàocủaBubblesđâunữa.

“Bubbles!Khổthâncontôi!Đứaconđángthươngcủamẹ,conbịlàmsaothếnày?”

Page 297: Vì Đó Là Anh

Xengiữatiếngthethécủaphunhânvàtiếngkhạcnhổcủaconchólàgiọngthìthàocủaanhbạntraitôi.“Anhsẽtrởlạingay”.

Tiếpđócảgianphònghoàntoànyênlặng.Tôihítmộthơithậtsâuvàquyếtđịnhđãđếnlúcphảirangoài.Gỡmấysợitócvướngphảithanhxàtrongtủvàđứngdậy,tayvẫnnắmchặtmấymónđồlót,tôiđưatayramởcửa.Cửakhôngmở.

Tôisờnắmđấmvànhậnratủkhôngcóổkhóa,thậtmaylàmsao.Chỉlàcửabịkẹtthôi.Tôinhènhẹgõlêncánhcửa.“Ryan!”,tôithìthầm.Khôngcótiếngđáplại.Tôithởdài,chắchẳnbạntraitôiđangphụchophunhânDarlingchữatrịchoconchókhốnkiếpđấyrồi.TôithấynhớButtercupkinhkhủng!Nómàởđâythìchỉmấtmộtgiâylàđủxéxácconchóláotoétkiangaylậptức.

Tôithửđẩycánhcửathêmlầnnữanhưngcánhcửavẫnkhônghềnhúcnhích.Tôinghiếnrăngđẩymạnh.Vẫnkhôngđược.Trốntrongtủquầnáođãđủxấuhổlắmrồi,biếtđâumộtngàynàođóchúngtôisẽcườivớinhaukhinghĩlạichuyệnnày,nhưngdùsaothìlúcnàytôichỉthấyrấttệ.

Tôi lùi lạimộtbướcđểlấyđàvàdốchếtsứcđẩybậtcánhcửara,tócxoắnchắcvàođốngmắcáo.“Quỷthamabắt!”,tôilầmbầmrồi vứt cái quần lót trên tay xuống, dùnghết sức bình sinh đạpmạnhcánhcửanhưthểmộtconbòtótđanglêncơnđiên.

Cánh cửa cuối cùng cũngphải bậtmở.Tôi bước ra và...Khốnkiếp,giẫmđúngbãinôncủaconchóchếttiệtkiatrongtìnhtrạngtrênngườikhôngmộtmảnhvảichethân.

“Cháuđâyrồi”,cótiếngngườicấtlên.“Chúngtatìmcháumãi”.

BốRyanđangđứng trước cửa ra vào.Mặt cắt không cònmộtgiọtmáu,tôiđứnghìnhngaygiữabãinôn.Kinhsợ,lõalồ,khôngmộtmảnhvảitrênngười.“RyanvàphunhânDarlingđưaBubblestớichỗthúyrồi,bácsĩDarlingnóivànémchotôimộtcáinhìnsoi

Page 298: Vì Đó Là Anh

xétnhưmọikhi.“Cháumuốnuốnggìkhông?”

MãimộtlúclâusauRyanmớibuồnquaphòngtôinóichuyện.Đólàtrậncãivãđầutiênsauniềmvuilàmtình.

ThựcratôivàRyanchưabaogiờcãinhau.Suốtcảthángquamọichuyệnđềudiễnratốtđẹp,chúngtôichẳngcógìđểtotiếng.Nhưng bây giờ, khi tôi bị đẩy vào tủ quần áo, bị bỏ rơi và khóachặt bên trong, chưa kể còn bị bố chồng tương lai nhìn thấy bộdạng trầnnhưnhộng thìđángđể cãinhau lắmchứ.Tốtnhất làchúngtôinênđốidiệnvớichuyệnđó.Kểracãinhaucũngcócáihaycủanó.

“Emà,emcứlàmquálênthôi”,Ryannhẹnhàngnóitrongkhitôivẫnhằmhằm.“Anhxinlỗiđãlàmemtứcgiậnnhưnganhcũngđâucóbiếtcánhcửatủbịkẹt.Anhkhônghiểumìnhđã làmsaichuyệngì”.

Tôinổiđiêngằnlêntừngtừ.“Ryan!Em-trầntruồng-tủquầnáo-bốanh!”

“Concúncủamẹanhbịốm,Chastityà.Anhphảigiúpmẹchứ”.NhìnRyanthộnđếnmứctôichỉmuốngõlênđầuanhmộtcáichothông.

Tôihítmộthơithậtsâu.“AnhbiếtkhôngRyan,anhđúnglàđồtồi”.Tôikếtluận.

“Anhkhôngphảiđồtồi”,anhphảnđối.“Cómộtconvậtđangbịthương, nghĩa vụ của anh là phải giúp nó. Đấy là lời thềHippocrates,embiếtkhông?”

“Anhnóigìcũngđược.Anhmuốngiúpconchó,nhưngconquỷkhôquắtđócóbịlàmsaođâu.Nóchỉlêncơnđộngkinhvìbiếtemởtrongcáitủquầnáodởhơikiathôi,Ryanà.Aibảoanhnhốtemvàođólàmgì!”

“Chastity à, bố mẹ anh rất nghiêm khắc về những quy định

Page 299: Vì Đó Là Anh

trongnhà,anhchỉmuốntôntrọngđiềuđóthôi...”

“Bằngcáchrủemlàmtìnhchuinhủià?”

“…Vìthếnênanhmớibảoemtrốntrongtủquầnáođểkhônglàmmẹbựcmình”.

“Anhlàmemphátsợđấy”,tôitứctốiđáp.

“RồitựnhiênBubblesbịlàmsaođó”,anhvẫnthảnnhiêntiếptục.“Anhđâubiếtembịkẹttrongđó,anhcứnghĩemởđódămbaphútthìcũngkhônghềhấngì”.Anhthậmchícòndámcườinữachứ.“Embìnhtĩnhlạiđi”.

“Bình tĩnhcái conkhỉ, emkhôngbình tĩnhđược.Anhrakhỏiphòngemngay!”

“Đượcrồi”,anhnói,“emmuốngìcũngđược”.Anhbướclạigầnvàđặttaylênvaitôi.Tôivẫncònchưanguôigiận.“Chúcemngủngon”,anhnóirồibấtngờhôntôi.Rấtnồngnhiệt.

Tôiđờngườinhìnanhmộtgiâyvàmáunóng lạidồn lênmặt.ThếlàtôitúmlấyRyanvàđẩylưỡivàomiệnganh,chúngtôicuốnlấynhauhếttrêngiườngrồiđếndướiđất.Đólàlầnlàmtìnhtuyệtvờinhấtmàchúngtôitừngcó.

“Anhrấtxinlỗi”,Ryannóikhichúngtôiđãthỏamãnvànhìnnhauthởgấp.“Đánglẽanhkhôngnênnhốtemvàotủ”.

“Không sao, em tha thứ choanh rồi”, tôimỉm cười.Anh cũngmỉmcười.

Mấyphútsauchúngtôilạitiếptụcthêmhiệpnữa.

Trongsuốtthờigiancònlạicủakỳnghỉ,Ryanliêntụcnhìntôitrìumếnvàthỉnhthoảngcònhôntrộmkhibốmẹanhkhôngđểý.

KhitrênđườngtrởvềtừLongIsland,tôiđềnghịđượcláimộtđoạn với anh. “Đây không phải là chiếc Subaru đâu Chastity”,Ryanngay lập tứcgiởgiọng lên lớpnhư thường lệ, “mấycỗmáy

Page 300: Vì Đó Là Anh

Đứcphứctạplắm”.

“ÝanhlàdânAiLenquêmùachuyênđinhặtkhoaitâybọnemkhôngcầmnổivôlăngchứgì?”

“Anh cónói gì đến chuyệnnhặtkhoai tâyhayAiLen gì đâu,Chastity?”,anhngắt lời. “Emlạinóiquárồiđấy.Nhưngđúnglàchiếcxenàyđòihỏiphảiđiềukhiểnthậtnhẹnhàng”.

“Anhdừnglạingay!”,tôigàolên.

“Được rồi!” anh thủng thẳngđáp.Và thế là ở trạmnghỉ chânMalden trênđườngSaugerties,ngaybên cạnhquốc lộ 87, chúngtôilạilàmtìnhdữdộiđểlàmhòangaytrongcỗmáyĐứcđầyphứctạpấy.

Vàcuốicùngtôicũngđượcláinốtchặngvề.

Thếnênrốtcuộctôimớinằmởđây,ngảlưngtrênchiếcgiườngthânyêucùngButtercup,vàvắttaylêntrántựhỏikhôngbiếtmốiquanhệcủachúngtôiđangtốtđẹplênhayngàycàngxấuđi.

Page 301: Vì Đó Là Anh

H

Chương25

ômnayđếnlượttôitrựctạiphòngcấpcứubệnhviệnEatonFalls.Nếukhôngquađượcthửtháchnàytôisẽkhôngthểđỗkhóahọcnhânviêncứuhộ,chắcchắnlàthế.Nhưngtôivẫnchưabiếtsẽphảilàmnhữnggì.Bevdặntôibáocáovớiytátrưởngkhiđếnvàlàmđúngtheosựchỉdẫncủacôta.Cólẽthứduynhấtmàtôicóthểgiúplàđứngtránhsangmộtbên,khôngđổmồhôiđầmđìavàkhônglàmbệnhnhânbịthươngnặngthêm.

Tôi tạm biệt Rosebud và quay về nhà tắm rữa, ăn sáng.Penelopemuốntôiviếtmộtbàibáovềtrảinghiệmnày,ôitrờiơi.Vàrồi tôi làmrơi túicứuthươngxuốngcáichânđangchảymáuđầmđìacủangườiphụnữ...Rùngcảmình.Cókhinàotôiđãtiếnbộ hơn hay là tôi chỉ đang huyễn hoặc bản thânmình?Hi vọngkhôngphảinhưvậy.

Vẫncònmộtlúcnữamớiđếncatrực,tôirútcuốnsáchdạythựchànhsơcứuranghiêncứuđểbổsungthêmkiếnthức.Ngồitrêngiường, tôi cố hít một hơi thật sâu để lấy tinh thần, Buttercupcũngngồi cạnhkhích lệ.Có thểhômnay tôi sẽ gặp phải nhữngtìnhhuốngđượcnhắcđếntrongnàycũngnên,vàlầnnàysẽkhôngphảilànhữngbứchìnhminhhọanữamàsẽlànhữngbệnhnhânđau đớn, quằn quại trên cáng cứu thương. Tôi chợt nghĩ có khiRyancũngsẽcómặtởphòngcấpcứu,vàrõràngtôimuốnlàmmọiviệctốtnhấtcóthể.Tôikhôngthểnàokếthônvớimộtbácsĩphẫuthuật mà không dám nghe anh ấy kể về công việc của mình.Khôngthểnhưvậyđược.

Công việc hôm nay thế nào anh yêu? Tôi tưởng tượng sẽ hỏi

Page 302: Vì Đó Là Anh

Ryannhưvậy trong lúcrót rượuchoanhsaumộtngày làmviệcmệtnhoài.

Hômnaycómộtngườibịsưtửtấncông.Anhchồngđẹptraicủatôisẽnóitronglúchôntôivànhẹnhàngđónlấylyrượu,cùnglúcđó tay anh trườn nhẹ trên hông tôi. Bệnh nhân bị cắn xé tơi tảchântaygầnnhưđứtlìa,nộitạngthìdậpnát.Rấtthúvị.

Làngườivợđángyêucủaanh,thayvìnônmửavàngấtxỉuvìsợtôisẽgậtđầutrìumếnvàhỏilạimộtcâugìđóthậtthôngminh.Vídụnhưlà...nhưlà...Hừm,thựcratôiđangtoátmồhôihộtrồiđây,nhưngcàngnhưvậytôilạicàngphảicốgắngvớilớpcứuhộnày.

Tôiđưataylầntìmmụclụctrongcuốnsách,phầnmụclụcnàyrấthữuíchchonhữngaimuốntìmkiếmnhữngbứchìnhghêrợn.“Đây rồi”, tôi nói với Buttercup dù nó còn không dám mở mắt.Thôngminh lắmconạ.SaunhữngngàykinhhoàngvớiBubblestôilạicàngyêuquýButtercuphơn.

Hítmộthơithậtsâu,tôimởcuốnsáchravàđọctrangđầutiên.Bịmài xương trênđườnghay cònđược gọi là tai nạnkhi lái xe.Xem trang... Tôi sập ngay cuốn sách lại, do bất ngờ, Buttercupnhảy phóc xuống giường. “A úuuuuu!”, nó rú lênmột tràng dàikinhhãilàmtôicũngmuốnhétầmlên.Điênthật!Bụngtôithótlại, cổ tôi thít chặt. Bức ảnhminh họa nội dung làmột khoangngực rách toác, những vết sưng tấy đỏ lòm, những vết cào xướcchằngchịt...Thôiđượcrồi,khôngphảixemkỹquáđâu,coinhưđãxongphầnđó,quaphầnkếtiếpthôi.

Tôivôcùngkhiếpđảmnhưngítracũngchưađếnnỗingấtxỉu,mới chỉ hơi buồnnônmột tí thôi. Lòng bàn tay ướt đẫmmồhôinhưngtôivẫntựnhủphảicốgắnglên.Tiếptụcnào.“Buttercup!,tôigọi,giọnghơirunrun.“Lạiđâyvớimẹđicon!”.Nócảnhgiácquaylại,mắtchớpchớpđầyngờvựctrướckhimòlại lêngiường.

Page 303: Vì Đó Là Anh

Tôihítmộthơithậtsâurồisovaimởlạiphầnmụclục.

Ráchda,vẫncòndínhdâychằng.Trờiđấtquỷthầnơi!Tôilạidậpmạnh quyển sách lại lầnnữa.Buttercup rên rỉ tỏ vẻ khôngđồng tình. “Thử thêm một lần nữa nhé, Buttercup? Butter conyêu?Mìnhcóthểlàmđượcmà,đúngkhông?”

Trôngnónhưđangmuốnnói ‘Cônghĩcô lừađượctôiđấyhả’,còntôituycũngmuốnvềtheophenónhưngrồivẫnmởcuốnsáchralầnthứba.

Nátmặt.Rầm!Tôivứtcuốnsáchraxa.“Thôiđủrồi,Buttercup.Hômnayhọcđếnđâythôi”.Tôicuộnngười,vòngtayômvàcàocàongựcnó.“Conngoan,conngoan,tôirênrỉ.Vẫnkhôngthểnàoxuatanđượchìnhảnhminhhọachocáithuậtngữ“ráchmặt”đãhằnsâutrongđầu,tôinhắmmắtvàcốthởrabằngmiệng”.

“ÊChas,emđanglàmgìđấy?”.Mattđangđứngsữngtrướccửa,anhvừađilàmvề.

“Ừm, em chỉ... chỉ đang đọc mấy thứ linh tinh thôi”. Tôi mởchoàngmắtravàcười.“AnhthếnàoMatt?Phảicảtuầnnayemchưagặpanhấynhỉ?”

Matt thởdàivàngồibệtxuốngsàn.Buttercupnhấcmông lontonđitớichỗMatt,gụccáiđầutovậtvàongựcanh.

“Hôm nay anh trực thay cho Paul”, anh nói. “Anh phải làmthêmcàngnhiềucàngtốt”.AnhlơđãngcàocàocổButtercup,conchóxấuxíấyrênlênsungsướng.

“Anhđangcầntiềnà?”,tôihỏi.

Anhvẫn tiếp tục chơivớiButtercupmàkhôngbuồnnhìn lên.“Anhđangnghĩđếnchuyệnđihọcđạihọc”,Mattthúnhận.

Tôiquaysangnhìnanh.“Thậtà,đihọclạià,tốtquá.AnhđịnhhọcgìvậyMatt,quảnlýcấpcứuhaylàgì?”

“Không”, anh vẫn không nhìn tôi. “Anh đang nghĩ đến việc

Page 304: Vì Đó Là Anh

làm...giáoviêntiếngAnh”.

Tôisửngsốtmấtmấygiây.ĐộtnhiênMattđẩyButtercupravàquaysangnhìntôi,trônganhcóvẻgiậndữ.“Sao,emmuốnnóigì?Chẳng lẽanhkhôngđược làmgìkhácngoài cứuhỏaà?”.Cảgiađìnhlàmviệctrongngànhcứuhộđâucónghĩalàanhcũngphảitiếptụccáitruyềnthốngấy”.

“Không,Mattà,emkhôngcóýđó,nhìnemnày,emcũngcólàmnghềđóđâu”.

“Tấtnhiênrồi,vìemlàcongái”.

“Nóihaylắm,thếmàsuýtnữaemquênmấtđấy”.

Mattvờnhưkhôngnghethấycâumỉamai,anhnhìntôi,nomgiậndữgiốngMarkhơnlàanhMatthewhiềnlànhthườngngày.“Mattà”,tôitiếplời,“anhcóthểlàmbấtcứthứgìanhmuốn.Cóaibắtanhphảilàmlínhcứuhỏađâu”.

“Emnóithìdễlắm”,giọnganhdàirachâmbiếm.“LàconcủađộitrưởngMikeO’NeillvàlàemtraicủaJack,Lucky,Mark,anhcảmthấyvôcùngáplựcvớiviệcphảitrởthànhlínhcứuhỏa.Emcó biết cả nhà sẽ nói gì nếu anh trở thành giáo viên tiếng anhkhông?”

“Cósaođâu,mọingườisẽngạcnhiênnhưngcũngchỉthếthôi”.Tôingậpngừng.“Anhthựcsựmuốntrởthànhgiáoviêntiếnganhà?”

“Anhcũngkhôngbiếtnữa,Chastityà.Cólẽthế.Chếttiệt.Biếtthếanhkhôngnhắcđếnchuyệnnàynữa”.MắtanhvẫnkhôngrờikhỏiButtercup,cònnóthìhếtliếmđuôirồilạiliếmmặt,nằmvậtrađểanhxoabụng.Đúnglàconchóhưđốn.

Rõrànglàtôithườngxuyêncảmthấymìnhkhácbiệtsovớimọingườitronggiađình,nhưngthậtkhôngngờlàMattcũngcảmthấynhưvậy.“Mattà”,tôinóithêm,“emcứnghĩlàanhcũngthíchlàm

Page 305: Vì Đó Là Anh

línhcứuhỏa”.

“Quả là vậy”, anh thú nhận. “Chỉ có điều... Anh cũng khôngchắcnữa,Chasà.Anhkhôngmuốncảđời làmcôngviệcấy.Thếthôi. Đối với Trevor, bố hay anhMark, công việc này như là sốphậncủahọrồi.Nhưkiểuhọsinhralàđểlàmcôngviệcnày,cònanhthìkhôngnghĩthế”.

Tôigậtđầu, taymânmêđườngviềnvỏgối. “Anhcónghĩ làmgiáoviênlàsốphậncủamìnhkhông?”

Anhbốirối.“HồithángBabọnanhcómộtbuổitậphuấnphòngcháychữacháyởtrườngtrunghọc.Anhđãrấtvuikhithấybọntrẻvâyquanhmìnhhỏihếtthứnàyđếnthứkhác,vàthếlàtừlúcđóanhđãnghĩđếnchuyệntrởthànhgiáoviên.Hômtrướcanhcũngnói chuyện vớiAngela về sách vở vàmấy chuyện linh tinhkhácnữa, hômbọn emđếnSởCứuhỏa ấy, và…”, giọng anhnhỏ dần,“anhthấyrấtvui”,anhthúnhận.“Chếttiệt,cấmemkhôngđượcnóivớiaiđâuđấy,nhớchưa?”

“Emkhôngnói với ai đâu, emủnghộ chuyệnđóMatt à”. Tôichânthànhnói.“Anhmớicóbamươibatuổi,vẫncònnhiềuthờigianđểtheođuổisựnghiệpmàanhmuốn.Anhcóthểhọcbánthờigianhaytoànthờigian,thếnàocũngđược.Emrấtmừngchoanh,Mattà”.

“Emnóithậtchứ?”,anhhỏi.Ngaylúcđótôithấyyêuanhthậtnhiều, không phải vì anh là ông anh quan tâm đến tôi nhất, làngườigầntuổivớitôinhất,haylàngườisẵnsàngchiasẻđồănchotôi,màlàvìanhtintưởngtôisẽchoanhlờikhuyênđúngđắn.

“Thậtđấy”,tôiđáp.“Thôibâygiờemcóviệcphảiđiđã.Nếucầnanhcứlấysáchcủaemmàđọc”.Tôichỉtayvềtủsáchtođùngnơitôichấtđốngkiếnthứccủacảbảynămđihọc.

“Anhđãlấyrồi”,anhcười.

Page 306: Vì Đó Là Anh

TôiđếnphòngcấpcứuvàđăngkývớicôytátrưởngcóbộmặtcaucótênlàGabrielieDowns.Côtathởdàikhinhìnthấytôi.“Lạicòn cả cô nữa”, cô ta lầm bầm. “Thôi được rồi, tốt nhất là cô cứtránhsangmộtbên.Nếukhôngbậnđiênlênthìtôisẽkiếmchocôviệcgìđóđểlàm”.

“CôcóquenaitênlàLuciaDownskhông?”,tôihỏi.

Côtalạithởdàilầnnữa.“Có,tôilàchịnó”.

Phảirồi,cáikiểunóichuyệncủachịemnhàLuciachảlẫnvàođâuđược“TôilàđồngnghiệpcủaLuciaởtòasoạnNhậtbáoEatonFalls.”

Côtangướclênnhìntôivớitháiđộkhinhkhỉnh.“Ởcáichỗnólàmlễtânấyà?”

Nghecáigiọngkhinhthườngcủacôytátrưởng,tựdưngtôilạimuốnbảovệchoLucia,mặcdùcôtacũngchẳngxứngđángđểtôilàmnhưvậy.“Luciakhônglàmmỗicôngviệclễtânđâu”,tôilạnhlùngđáp,“tòasoạnmàthiếucôấythìcũngkhálàkhókhănđấy”.

“Lầnnàogặptôinóchảnóiyhệtnhưthế”.

Gabriellebỏđikhiến tôi layhoaykhôngbiếtphải làmgì tiếptheo.Ừm, chắc ngó nghiêngmột chút cũng không sao. Sau tấmrèmđầutiêncóđểbiển‘PhòngKiểmtra1’làmộtngườiđànôngcaotuổiđangnằmthiêmthiếp.Sautấmrèmthứhailàmộtcậubékhoảng bảy tuổi đang hắt hơi liên tục, ngườimẹ ngồi bên cạnhnắmchặttaycontraimình.Giữahọcómộtsợidâygắnkếttưởngnhưcóthểnhìnthấyđược,vàbỗngnhiêntôicảmthấyvừaghentịvừangưỡngmộtìnhmẫutửcủahaimẹconhọ.

“Xinchào”,tôimỉmcười.

“Chàocô”,ngườimẹđáp.“Côcóphảilàbácsĩkhông?”

“Không, tôi chỉ lànhânviêncứuhộ thôi”, tôiđáp. “Ừm,chínhxác là nhân viên tập sự. Tôi có thể hỏi con trai cô vài câu được

Page 307: Vì Đó Là Anh

không?”

“Vâng”,bàmẹđáp.“Thằngbébịviêmhọngrấtnặng”.

Chắcchắnlàcậubékhôngcóbảohiểm,nếukhônggiờnàyhọphảiđangởbênkhoanhirồi chứkhôngphảinằmchờnửangàytrờiởđây. “Anhbạnnhỏà,côrất lấy làmtiếc.Cháucóđau lắmkhông?”,tôihỏi.

ThằngbénóivớitôinótênlàNate,sáutuổichínthángvànómongướcmộtngàynàođósẽtrởthànhlínhcứuhỏa.Tuyệt.Tôikểvới thằng bé về bố cùng các anh tôi, vàmỉm cười khi thấymắtthằngbémởtochămchú.“CháucóthíchđộiYankeeskhông?”,tôihỏi.

“Cóchứạ”.Thằngbéđáp,nónuốtnướcbọtkhókhăn.

“Tuầntrướccôđixemmộttrậnđấy”,tôihàohứngkểchothằngbé nghe. “Đội Yankees lại thắng nữa. Cháu thích cầu thủ nàonhất?”

Chúngtôitròchuyệnvuivẻchođếnkhicôytá(khôngphảichịcủaLucia)bướcvàokiểmtrachothằngbévàtôibịđuổirangoài.

“Tạmbiệtanhbạnnhỏ”,tôimỉmcườiđứngdậy.Cậubévẫytayvàmỉmcười,nóhosặcsụakhicôytáđưamiếnggạcvàohọngđểlấymẫuxétnghiệm.

“Cảm ơn cô đã trò chuyện với thằng bé”, ngườimẹ cảm độngđáp.

Đỏmặtvìhãnhdiện,tôiquayđivàsuýtnữađâmsầmvàoRyanDarling,anhchàngbácsĩngoạikhoakiêmbạntrai.

“Ôi”,tôithốtlên.ChỉcómộtlýdokhiếnRyancómặtởđâylúcnày.

“ChàoemChastity”,anhnói.“Emlàmgìởđâythếnày?”

“Hômnayđếnphiênemthựctậpởphòngcấpcứumà,anhquên

Page 308: Vì Đó Là Anh

à?”,tôiđáp.

“Àừnhỉ.Saorồiem?”,anhmỉmcười.Mấyngườiđứnggầnđóbỗngdưngimbặt.Ắthẳnhọđangchoángngợptrướcanhbạntraiđiểntraicủatôiđâymà,tôimỉmcười.

“Cũngkhôngtệlắm”,tôiđáp.“Thựcraemvừamớibắtđầuthôi,màchắcemcũngkhôngđượclàmgìnhiều.Anhthìsao?Cócanàophảiphẫuthuậtà?”

“Anhđangđợixecứuthương”,giọnganhhờhững.“Tainạnxecộ.Cóthểcócabịdậplálách.Emcứởđâynhé,anhphảilàmviệcbâygiờ.Ngườitamàtriệutậpđếnanhthìtứclàcanàynặngđấy”.Mộthộlýđangnghetrộmchúngtôilénlútnhìnsang.

Tôi nhíumày lẩm bẩm, “Anh khiêm tốn quá”. Anh nhún vainhưthểmuốnnói‘Anhchỉnóisựthậtthôi’.“Emcũngkhôngchắccóđượcxemphẫuthuậtkhôngnữa”.

“Anh nói được là được”. Nhìn nụ cười đoan chắc của anh, tôibỗng thấy rùngmình, vì hai lý do.Một là tôi khôngmuốn nhìnthấybệnhnhânmáumebebét.Haibàntaytôiđãướtrượtmồhôirồi.HailàRyanquákiêungạo,kểcảsovớiđámđồngnghiệpvốnđầulúcnàocũngnghếchlênđếntậntrầncủaanh.

“Saothế?”,anhhỏi.

“Ừm,vâng”,tôilínhí.

“Haylắm”,RyanquaysangphíaGabrielle,côtađangtiếnđếnvớitấmbảngtrêntay.“Nàycô,cáixecứuthươngquáiquỷkiavẫnchưađếnà?Tôiđếnđâynămphútrồimàvẫnchưathấytămhơihọđâucả.Tôicònbaonhiêuviệcquantrọngphải làm,khôngcóthờigianđứngđâychơiđâu”.

“Vâng,rấtxinlỗibácsĩ”.Gabriellenémvềphíatôicáinhìnhằnhọc.

“Nênnhớlàbácsĩphẫuthuậtkhôngcóthờigianrảnhrỗinhưy

Page 309: Vì Đó Là Anh

támấyngườiđâu”.

Gabriellecúiđầuxinlỗivàgấpgápbướcđi.

“TrờiơiRyan.Anhcóthấymìnhhơiquálờikhông?”.TôisửngsốttrướcluậnđiệucủaRyan.

“Anh đâu có nói sai đâu Chastity”. Anh làu bàu. “Có nhữngngười em cứ phải nặng lời thìmới được việc, công việc phải vậythôi”.

MộthộlýkhácbướctớichỗRyanhỏiýkiếnanhvềmộttrườnghợpnàođóđượctốckýtrêngiấy.Ryanchỉkhẽgậtđầumàkhôngthèmthêmbấtcứcâunào.Mộtvàinhânviênkhácđẩycángbướctới,trôngaicũngbồnchồnlolắngvềcaphẫuthuậtsắptới.Đầugốitôichỉchựckhuỵuxuống.

Đúnglúcđócánhcửakhoangoạibậtmở.Mộtcángcứuthươnggấpgápđẩyvào,bệnhnhânđượcchekíntừđầuđếnchânnêntôikhôngrõlàđànônghayđànbà.BevLudevoorsk,giáoviêncủatôi,chính là nhân viên cứuhộ canày.Bà đang chạy bên cáng bệnhnhân,taycầmtúitruyền.

“Mộtngườiđànôngbamươitưtuổibịxemôtôtôngtrúngkhiđang đạp xe. Có đội mũ bảo hiểm. Lúc sơ cứu thì vẫn tỉnh táonhưnglảdầntrênđườngđi.Chấnthươngởvùngbụngvàcơhoànhphải.Nhịpthởbìnhthường.Taychânbịtrầyxước,nghingờgãyxươngđònvàráchmặt.Đangtruyềninsulinchobệnhnhân,tiểuđườngtuýpl”.

Giọngbàvẫnnghiêmnghịđúngkiểumọikhi.Dướimắtnhânviêntậpsựnhưtôi,bàấyđãhoànthànhnhiệmvụthậtxuấtsắc.VậymàRyankhôngthèmnhìnbàlấymộtcái,anhbướcngaytớibênbệnhnhân,ấntayvàobụngbệnhnhânkhiếnanhtagàolênđauđớn.Mặtkhôngbiếnsắc,Ryannóinhanh.“ChụpgấpCTvàX-quangvùngngực.Kiểmtranhómmáu,chuẩnbịmáuđểtruyền,

Page 310: Vì Đó Là Anh

bốnđơnvị.Chuẩnbịphòngmổngaylậptức.Dậpláláchrồi”.Anhrútốngngheđặtlênngựcbệnhnhân.“Cóthểbịthủngphổi.Nhịpthởkhôngđều.Gọibênkhoaphổiđi”.

Sauđóbệnhnhânlạiđượcđẩynhanhdọchànhlang,Ryanrảobướctheosau.

“ChàoO’Neill”Bevgọi,bàvỗvaitôi.“Catrựccủaemà?”

“ChàoBev”,tôiđáp.“Côgiỏithậtđấy!”

“Cảmơnem.Thếnào,anhchàngbácsĩđócóănthịtemkhông,anhtaghêgớmlắmđấy,nhớlầnsaucóthấyanhtathìphảitránhxanhé”.

“Ừm, vâng, em sẽ cố gắng.Nhưng thực ra anh ấy là bạn traiem”.

Bevnhănmặttrôngthậtbuồncười.“Chết,xinlỗinhé”.

Tôicười.“Khôngsaođâu,Bev.Emđoánlàlúcởbệnhviệnanhấy trở thành người khác thì phải, chứ bình thường anh ấy hiềnlắm”.

“Khómàtinđược,Chastityà,khótinlắm.Đâylàtoáncứuhộcủabên cứuhỏa, họ đang chởngười đi xemô tô tới có phải anhcháukhông?”

ChiếcxecứuthươngcủaSởCứuhỏaEatonFallsđỗngaybênngoài cửa.Mộtbệnhnhânkhácđang chuyển lên cáng,nhưngđicùnganhtakhôngphảianhtôi,màlàTrevor.Anhđangcườivàcốtròchuyệnvớibệnhnhân,trônganhtacóvẻkhôngbịnặnglắm.

“Chàoem,Chas”.Trevorngạcnhiênkhinhìn thấy tôi,nhưnganhcùngJakeđẩybệnhnhântớikhuvựccấpcứu.

Gabriellexuấthiệnbêncạnhtôi.“Nếumuốn,côcóthểđohuyếtáp củabệnhnhân, sauđó tôi sẽkiểm tra lại xem cô cóđođúngkhông,đượcchưa?Trờiạ,tôighétmấyngườithựctậpsinhphiềnphứccáccôquá”.

Page 311: Vì Đó Là Anh

“Cảm ơn”, tôi nhẹ nhàng nói. “Gặp cô sau nhé, Bev”. Tôi đithẳngtớichỗgiườngbệnhnhânvừađượcđẩyvào.

“Chuyệngìthế?Chastity?”Jakehỏi,nhìntôingờvực.

“Chào hai anh. Ừm, em đang trong ca trực của lớp tập huấnnhân viên cứu hộ. Chào bác”. Tôi quay sang nói với bệnh nhân.Ôngcỡkhoảngsáumươi,caotầmméttámcóbộrâudài,đầuhơihói.Taytráiôngđangđượcnẹpcáng.“CháulàChastity,cháucóthểkiểmtratìnhhìnhsứckhỏechobáckhông?”

“Cômuốnlàmgìtôicũngđược”.Ngườiđànôngđáp,nherăngcườiđểlộmấychiếcrăngbọcvàng.

“NghiêmtúcchútđiJeff”,Trevornói.“Emgáicháuđấy”.

“Đượcrồi”,mắtôngtaánhlêntinhquái.

“Cóchuyệngìthế?”,tôihỏi.

Jeffkểchotôinghechuyệnchiếcxeđạpđộtnhiênphóngratừđằngsauchiếcôtôđỗbênđườngvàcảhaingườihọđãkhônglàmchủđượctaylái.“Cóvẻnhưtôibịgãytaythìphải”,ôngcaumày.

“Khôngchỉgãytayđâu”,Trevorchêmvào.“Còngãymộtsốthứkhácnữađấy,ôngbạn”.

“Thếtứclàtôirấtdũngcảm,phảikhông?”,Jeffđốplại.

Tôimỉmcườivàđohuyếtáptrêncánhtaycònlànhlặncủaông.Cánhtaybịthươngđangđượcchườmđá,vậymàtrôngJeffchỉhơitáiđimộtchút.Đúnglàôngấythậtdũngcảm.

“Côcóthếcúisâuhơntínữađểtôinhìnvàotrongáomộtchútkhông?”,ôngtahỏi.

“EmcóquyềnđánhbệnhnhânnàykhôngTrev?”,tôihỏi.

“Tấtnhiên”,Trevorđáp.Jeffmỉmcười và tôi cười lại với ông.Jakeđangkiểmtratinnhắntrênđiệnthoại.

“Mộttrămsáubatrênchínmươi”.Tôithôngbáo.“Nhưngcóthể

Page 312: Vì Đó Là Anh

làdobịthương.BáccótiềnsửcaohuyếtápkhôngJeff?”

“Chỉnhững lúcnhìnvàongựcáo cô thôi”, ôngđáp.Chúng tôiđềucườivang,đúnglúcđóthìGabriellebướcvào.

“Chuyệngìởđâythếnày?Chastitynày,cômuốntántỉnhbệnhnhânthìđểlúckhácnhé.Đâylàphòngcấpcứu,chúngtôikhôngcóthờigianchomấychuyệnnhốnhăngnhưvậyđâu.Côđã làmxongviệctôibảochưa?”

“ChàoGabby”,Trevorđáp.

Côtalậptứcđổigiọng.“ÔiTrevorđấyà?Emkhôngbiếtlàanhcũngởđây?Anhlàmgìởđâythếnày?Anhcókhỏekhông?”

“Anh đưa bệnhnhân vào đây thôi”, anh đáp. “Có vẻ em cũngquenChastitybạnanhthìphải”.Côtanémchotôimộtcáinhìnngờvực,trônggiốngLuciađếnphátsợ.“Vâng.Thếhuyếtápcủabệnhnhânlàbaonhiêu?”

“Mộttrămsáubatrênchínmươi”,tôiđáp.

“Thânnhiệt?”

“Ơ…tôichưađothânnhiệt”,tôitrảlời.

“Saocôchưađo?”

“Vìcôcóbảotôiđođâu?”,tôithậtthàđáp.

Côtathởdài,“Thậtlàmấtthờigianquá”,rồibướcnhanhđếnngăntủ,rútramộttờgiấyđothânnhiệtvàđặtdướilưỡiJeff.Tôiđểýthấyôngkhôngdámchọcghẹocôta.Ngượclạiônglàmravẻđauđớnvànhìntôitìmkiếmsựthươngcảm.SauđóGabbyđolạihuyếtápchoông.“Mộttrămsáuhaitrênchínmốt”,côtađọcto.NóirồicôtagiậtmạnhtúichườmtrêntayJeffrakhôngthươngtiếcvàkiểmtracánhtaycủaông.Taysưngtovàbiếndạng,mộtcụcukỳdịnổi lêngiữacổtayvàcùichỏ.Miệngtôibắtđầukhôlại,chânrunlẩybẩy,mắtmờđikhôngcònnhìnrõthứgìnữa.

Page 313: Vì Đó Là Anh

Giờmàngấtởđâylàđitongtấtcả,tôisẽtrượtlớpnàymất.Tôinuốtnướcbọt,lùilạimộtbướcvàvaphảiaiđó.LàTrevor.

Cứđứng yênđóđi,Chas”.Giọnganhnhỏ tới nỗi tôi gầnnhưkhôngngherõnhưngvẫncảmnhậnrõhơiấmvàsựchechởcủaanh.Anhbiếtlàtôicóthểvượtquađượcchuyệnnày.Tôihítmộthơithậtsâuvàđứngthẳnglên.

“Côgiếttôiđấyà?”,Jeffgàolên.Tôichớpmắt.Gabrielleđangsờnắncánhtaybệnhnhânmộtcáchthôbạovànémlạitúiđáchoông.

“Gãyrồi”,côtanói,“tôisẽchochụpX-quang”.Nóirồicôtabỏmặcônggiàtộinghiệpnằmđókhôngthươngtiếc.

“Báccósaokhông?”.Tôihỏidùbảnthâncũngchẳngkháhơnchútnào.

“Khôngsao,chotôixemngựccôthìcókhitôisẽkhôngsaohết”.Ôngvẫncònsứcđểbôngđùa.

Tôivỗnhẹlênchânông.

“Vỗcaochútnữa”,ôngnháymắt.

“Jake,cậulàmnốtbáocáonhé?”,Trevorhỏi.

“Ừđượcrồi”,Jakevuivẻnói.“Gặpemsaunhé,Chastity”.

Một hộ lý bước vào và đi tới đầu cáng của Jeff. “Chúng ta đithôi”,anhtanói.

“Cảmơncônhiều”,Jeffnóivọnglạikhingườihộlýđẩyôngđira.

“Khôngcógìđâu”,tôithànhthậtđáplại.Nhưngdùsaotôicũngthấyrấtvui.

“Hóaralàemđangđihọclớpcứuhộkhẩncấpđấyà?”.Trevorvừahỏivừachỉnhlạithắtlưng.

Lầnđầutiêntrongbuổitốingàyhômnaytôimớicócơhộinhìn

Page 314: Vì Đó Là Anh

thẳng vàomắt anh.Mái tóc vẫn rối bù nhưmọi khi và đôimắthìnhnhưđangcười.“Vâng”,tôiđápkhẽ.“Emđangcốgắngkiểmsoát”.

“Kếtquảthếnào?”

Tôinhúnvai. “Không ổn lắm.Anh thấyđấy, lúcnãy emsuýtngấtxỉucòngì”.

“Nhiềungườicũngngấtxỉunhưemmà,Chas”.

“Có thể, nhưng người nhàO’Neill thì không được nói đến haichữ‘ngấtxỉu’ởđây”.Tôinhắcchoanhnhớ.

Không phải ai cũng giỏi mấy chuyện này, vả lại không giỏichuyệnnàythìemlạigiỏichuyệnkháccơmà”.

“Cảmơnanh,cólẽvậy.Nghenày,anhvàJakeđừngnóigìvớibốnhé”.

“Đượcrồi”,anhnói.“Embiếtđấy,Jakekhônggiỏigiữmồmgiữmiệnglắmnhưnganhsẽcốgắngkhôngđểcậuấynóilinhtinh”.

“Cảmơnanh”.Tôingậpngừngnhìnsangphòngytá.Gabrielleđangbậnviếtgìđólênbảng.“Trevornày,cóphảianhvớiHaydenđãquaylạirồikhông?”

Trevcúimặtxuốngsànnhà.Cứmỗimộtgiâytrôiquamàchưađượcnghecâutrảlờicủaanhlàtimtôilạithêmnặngtrĩu.

“Bọnanh...bọnanhcũngđangthử”.

“Anhtrảlờichánlắm”,tôinói.

Anhnhúnvai. “Anhkhôngbiếtnữa,Chasà.Thỉnhthoảng...”,anhlắcđầu.

“Thôianhphảiđiđây.Chúcemmaymắn.EmcócầnanhnóitốtvềemvớiGabbykhông?”

“Khôngcầnđâu,emsẽloliệuđược”.

Tôingạcnhiênkhithấyanhcúixuốngthơmmátôi.“Emsẽổn

Page 315: Vì Đó Là Anh

thôi,gặpemsaunhé”.

Mộtytáhaykỹthuậtviêngìđócònngoáilạinhìntheoanh.

Cảngàyhômđókhôngcósựkiệngìthêm.Tôichỉphảiđohuyếtápmườisáu lần,đothânnhiệtmườimột lần,chườmđáchomộtngón taybị sưngvàxemGabrielle cắtbỏmột cáinhẫncưới.Tôiđẩy bốn bệnh nhân vào phòng chụp X-quang và trò chuyện vớinhữngngườikhôngbịnặnglắm.Saukhihoànthànhcatrực,tôiđếnchỗGabrielle.

“Tôixongviệcrồi,thưacôGabby”,tôinhẫnnhịnnói.

“Thếthìcôcònởđâylàmgìnữa?”

“Côcóthểkývàogiấyxácnhậnchotôiđượckhông?”

“Đượcrồi,đượcrồi.Đangbậnchếtlênrồilạicònthêmcônữa”.Côtathởdàirồiđưalạitờgiấychotôi.

“Thếtứclàtôiđỗrồi,phảikhông?”,tôihỏi.

Vângthưacô,côđãđỗrồi,đượcchưa.Côcũngkhônglàmhỏngviệcnhiềulắm,xinchúcmừng.Giờphiềncôđigiùmcho,tôicònnhiềuviệcphảilàmlắm”.

“Cảmơn”.Tôiđápmàđầucứlânglâng.Tôiđỗrồi!

Tôidừnglạiởsảnhvàbấmnútđiệnthoạigọitầngphẫuthuật,tôi chỉ muốn kể ngay chuyện này với Ryan. “Xin lỗi cô, bác sĩDarlingđang trongphòngphẫu thuật”, nhânviênnghemáy trảlời.

“Vângcảmơncô”,tôinói.

“Côlàbệnhnhânhayngườinhàcủabácsĩ?”,côấyhỏi.

“Không”,tôiđáp,“tôilàbạngáianhấy”.

“Thậtsao?”,ngườitrựcđiệnthoạingạcnhiênhỏilại.“Tôikhôngbiếtanhấycũngcóbạngái.Chúccômaymắn,côgái”.Vàrồidậpmáy.

Page 316: Vì Đó Là Anh
Page 317: Vì Đó Là Anh

“L

Chương26

uciađâurồi?Ngườimáymàcũngnghỉviệcà?”,Angelacấttiếngkhivừabướcvàotòasoạn.

“Tôi không biết thưa tiểu thư Davies, nhưng có quà cho cậuđây”.TôicàngngàycàngquýAngela,côấyhàihước,giỏichuyênmônvàlạihayrảnhrỗiđểtụtậpsaugiờlàm.CuốituầntrướccôấyđãthếchânRyansaukhianhhủyhẹnvớitôivìmộtcaphẫuthuật khẩn cấp (vỡ ruột gì đó).Angela quanhà tôi và chúng tôicùng dánmắt xem phần hai bộ phim Chúa tể của những chiếcnhẫn,miệngkhôngngừngbìnhluậnvềnhữnganhchàngđẹptraitrongphim.Giờthìtôiđangquayvềbànđểlấychocômấymảnhđềcan.

“Aragornbiết làmgìđây?Hayquá!”.Côấykêuầm lên. “Cậutìmđượcmấythứnàyởđâuthế?”

“Cô ấy suốt ngày tha thẩn trên mấy trang web của bọn mọtphimmà,phảikhôngChas?”.Peteởmảngquảngcáocắtngang,anhtavừanóivừacắnbánhmỳ.

“Thếthìđãsaonào.Này,anhcóbiếtLuciaởđâukhông?Chẳnglẽchúngtahọptòasoạnmàkhôngcócôấy?”

“Đâylàlầnđầutiêntôithấycôấyvắngmặtđấy”.NóirồiPetelạichúimũivàocáimáytínhcủaanhta.

“Chastity,côvàophòngtôimộtlúcđượckhông?”,Penelopengóđầuragọitôi.

Thôi chết, lại có chuyện không hay rồi đây.Alan đã ngồi sẵntrongphòngPen,trôngmặtmũicảhaiđềurấtnghiêmtrọng.Tim

Page 318: Vì Đó Là Anh

tôithótlại...Tườnglửalạibịhack,haylạicóảnhkhiêudâmtrêntrangweb?Liệutôicóbịđuổiviệckhông?

“Chàomọingười”,tôidèdặtmởlời.

“Cô ngồi xuống đi, Chastity”. Penelope nói. Tôi liếc sang phíaAlan,anhtađangcúigằmmặt.

“Cóchuyệngìthế?”.Tôihỏimàtimchỉmuốnrớtrangoài.

“Cônhìnxem”,Penchìamộtmẩugiấyratrướcmặttôi.

Là thông báo của cảnh sát về tình hình tội phạm trong tuầnqua. Nhật báo Eaton Falls chúng tôi vẫn thường xuyên chạychuyênmụcnày,nó là thông tinquan trọngvàhơnnữađộc giảcũngthíchtọcmạchviệcsaitráicủanhữngngườixungquanh.Tôilướtnhanhnhưngkhôngpháthiệnracógìkháclạ.Tôithấynhẹcảngườivìcứtưởnglàcótinxấuvềngườinhàtôi.

“Đọctinsốbốnđi”,Alankhẽbảo.

Tôinhìnxuốngtờthôngbáo.TheodoreEverly,42tuổi,tộidanh:muadâm.“Theodorelàai...Ôi,Chúaơi”.

“TeddyBearđấy”,Alanxácnhận.

“Ôitrờiđấtquỷthầnơi”,tôithốtlên.

“Ngườibándâmlàmộtgãđànông”,Penelopethầmthì.

Timtôi thót lại lầnnữa. “TộinghiệpLucia, chẳng tráchcôấykhôngđếntòasoạn”.

“Vấnđềlàchúngtacónênđăngtinnàykhông?”,Penelopehỏicả tôi lẫn Alan. “Đây là thông báo của cảnh sát, chúng ta chưatừngchỉnhsửaloạinàybaogiờ,nhưngmà...”

“CáiđótùyAlanthôi”.Tôinói,tronglòngthấyhơinhẹnhõmvìđáđượcquảbóngsangphíaanhbạnđồngnghiệp.“Tôicũngkhôngbiếtnữa”.

“Cảmơncôđãgiúpđỡ”,Alanmỉamai.Anhtaquaysanglườm

Page 319: Vì Đó Là Anh

tôivớichiếcrăngsâuquenthuộcnhưnggiờtôiđãquenvớinóvàkhôngcònthấysợnữa.Đúnglúcđócửabậtmở,Lucialócáimặttrangđiểmdàycộpnhưmọikhivàophònghọp.Mắtcôtađỏhoe.“Mườiphútnữahọptòasoạnnhé”,Luciathôngbáo.

“Luciađấyà,chàocô!Côkhỏekhông?”,Penelopeđứngbậtdậy.“Vàođi,ngồixuốngđâynào.Ừm,côcómuốnuốngcàphêkhông?”

Luciabướcvào.Vănphòngvốnđãchậtchộinay lạinhồinhétnhữngbốnconngườinêntôikhôngtàinàotránhnổimùinướchoavàmùi dưỡng tóc ngào ngạt tỏa ra từ người cô ta. Tôi đứng lênnhườngghế.“NgồixuốngđâyđiLucia,tôinói.Côtacaumàynhìntôivàvẫnđứngnguyêntạichỗ.PenelopevàAlannhìnnhaubốirối.CuốicùngAlanđànhmởmàn.

“Ừm,Lucianày,côcóbiếtlà...ừm,chuyệnlàthếnày,sángnaycảnhsátcóthôngbáo…”

“Anhmuốnhỏilàtôicóbiếtchuyệnchồngsắpcướicủatôibịbắtvì tộimuadâmđồnggiớikhôngchứgì?Có, tấtnhiên là tôibiết,Alanạ”.

Đượcrồi,ítnhấtchúngtôicũngkhôngphảilàngườithôngbáochoLuciacái tinkhủngkhiếpđó. “Chúngtôi chỉđangthảo luậnxemcónên…”,Penrềràbắtđầu.

“Cứđăngđi,tôikhôngquantâmđâu.Đấycóphảichuyệncủatôiđâu,đúngkhông?”

“Lucianày”,Penelopenhẹnhàngnói,“chúngtôiđềurấtlấylàmtiếcvềchuyệnnày”.

“Tôi không cần ai thương hại hết, cô hiểu không?”, Lucia kếtthúcvấnđềnhanhchóng.“Chúngtacóhọphaykhôngđây?”

“Ừm, có chứ, họp chứ. Được rồi”. Penelope nghiêng đầu sangmột bên. “Lu này, cô có chắcmà không cần nghỉ ngơimột ngàykhông?”

Page 320: Vì Đó Là Anh

“Đểlàmgì?ĐểbáncáiváycướicủatôitrêneBayà?”

Penhítmộthơithậtsâu.“Thôiđượcrồi.Mườiphútnữahọp”.

Luciaquaysangnémcho tôimột cáinhìnhằnhọc. “Chastity,tôinóichuyệnriêngvớicôđượckhông?”

“Ừm,tấtnhiênrồi”,tôiđáp.

“Các cô cứ nói chuyện ở đây luôn đi”, Pen vừa nói vừa bướcnhanh ra cửa. “Alan, chúng ta bàn về cuộc đình công của nhânviênvệsinhtíđã”.

Họbỏrơitôitronggiâylát.“Tôirấtlấylàmtiếcvề...chuyệncủacô,Luciaà”.Tôidèdặtnói.

“Côđãbiếttừtrướcrồiđúngkhông?”,côtarítnên.“CôđãbiếtTeddyBearlàdânđồngtínhtừtrước”.

Mặttôinóngbừng.“Ừm,thựcratôicũngchẳngbiếtrõTeddyBearlắm,nên...”

“Anh tanói là côđã trông thấyanh tađi cùngngườiđànôngnàođóvàotốihômtrước.Côcònđạpxengangquahọnữa”Tôibốirốivuốtlạitóc.“Đúngthế”.

“Thếmà cô không biết sao? Chẳng nhẽ trông thấy thếmà côkhôngbiếtlàanhtabị...gayà?”

Tôinhănnhó.“Ừm,tôi...thấyhọcũngcóvẻthânmật”.

“Vậymàcôkhôngthèmnóigìvới tôi sao?Thậtkhôngthể tinnổichuyệnnày,Chastityà”.

“Nghenày,Lucia”.Tôicốgắngnóibằnggiọngbìnhtĩnhnhấtcóthể.“Tôicũngcóchútnghingờnhưngchỉthếthôi,vảlạichúngtađâuthânthiếtgìchocam.”

“Thếnêncômặcxáctôihứahônvớimộtthằnggayhả?”,Luciađưataychốnghông,cảngườirunlênvìgiậndữ.

“Tôinghĩmìnhkhôngnênxenvào...”,tôicốgắnggiảithích.

Page 321: Vì Đó Là Anh

“Khôngphảithế,Chastity.Côluônghenghétvìtôiđãđínhhôncòncôthìnằmmơcũngkhôngđược,vàvìtôibiếthếtmọichântơkẽ tóc trong tòa soạnnày còn cô thì như trên trời rơi xuống.Côtưởng cóđược tấmbằng trườngColumbia là biếthếtmọi thứvàmuốnlàmtôimấtmặthả!”

“Đủ rồi đấy, Lucia”. Tôi ngắt lời cô ta. “Tôi lấy làm tiếc vìchuyệnxảyravớicô,nhưngnếucôkhôngbiếtTeddyBearbịgaythìđấy là lỗi của cô, chẳngai trong cái tòa soạnnàykhôngbiếtchuyệnấycả.Cômùquánglàchuyệncủacô,chẳngliênquangìđếntôihết”.

MặtLuciatrắngbệch.“Cônóicáiquáigìthế,tấtcảmọingườiđềubiếtsao?”.Côtanóikhôngrahơi,giọngtrànngậpsựsợhãi.Rồikhôngđợitôitrảlời,côtagiậtmạnhcánhcửaphòngPenelopengó rangoài. “Cóđúng làmọingườiđềubiếtTeddyBearbị gaykhông?”,côtathétlên.

Cảtòasoạnimlặngmộtcáchđángsợ.Angela,Penelope,Carl,Alan,Pete,Daniellebênbảnin,Sukiphóngviênảnh...Tấtcảđềuđứngđó,vừacảmthấytộilỗivừacảmthôngchoLucia.

KhuônmặtcộmphấncủaLuciađỏbừngnhưgấc.“Tôixinnghỉviệc”. Vừa nói, Lucia vừa đùng đùng rời khỏi tòa soạn, giận dữđóngsậpcánhcửalạiphíasau.

Chúngtôilầnlượttrởvềbàn.“Hoãnhọp”,Penelopenóitotrướckhiđóngcửaphònglàmviệccủamìnhlại.Angelanhẹnhàngđếnbêntôitronglúctôiđangcốgắngtậptrungvàodanhsáchemaildàidằngdặctrênmáy.“Cậuổnkhông,Chastity?”

“Không”,tôiđáp.

“Tớbiếtmà”,cônởnụcườikhíchlệ.“Saocôấylạitứcgiậnvớicậuthế?”

“TớtừngnhìnthấyTeddyBearcặpkècùngmộtngườiđànông

Page 322: Vì Đó Là Anh

nhưnglạikhôngnóichocôấybiết”,tôithúnhận.

“Làtớthìtớcũngchẳngnói”,côcườidịudàng.

“Angelanày”, tôi độtngộtđổi chủđề. “Trevornói vớimình làhaingườichiatayrồià?”

Côđỏmặt.“Ừ,thựcrathìbọnmìnhđãcógìđâumàchiatay.Trevorrấttốtnhưngmìnhcócảmgiácanhấykhôngcótìnhcảmvới mình. Không có chuyện gì nghiêm trọng cả, cậu hiểu mìnhkhông?”

Cảngàyhômđóthậtdài.AicũngnghĩđếnLucianhưngchẳngaimuốnnhắcnhỏmđếnchuyệnấy.ĐếncuốigiờPenelopegọitôivàophòng.

“Côcóbiếtgìvềbệnhđộngmạchngoạibiênkhông?”.Chịvừahỏivừachìacánhtayratrướcmặttôi.

“Không,emkhôngbiết”,tôithànhthậttrảlời.

“Theocôtrôngtaytôicógìlạkhông?”

“Trôngcóvẻcầnmộtítkemdưỡngdathôichứkhôngcóvấnđềgìđâu,Penà”.

“Ừ,tôimắcbệnhhoangtưởngmà.Tôimuốnbáochocômộttintốt. Cô còn nhớ bài báo cô viết về James Fennimore Cooperkhông?”

Tấtnhiênlànhớrồi.Chínhlàbàibáomàtôiđãchođăngvàođúngngày đá vào chỗhiểm củaRyan lớp tự vệ.Tôi nhếchmép.“Emnhớ,xinlỗichịlầnnữa”.

Pen cười. “Nghe này”, chị rút ra một tờ giấy. “Kính gửi côConstanopolous, chúng tôi xin trân trọng thông báo bài báo củaphóng viên Chastity O’Neill với tựa đề ‘Hiệu ứng Coober - ảnhhưởngcủatiểuthuyếtgiangườiMỹđầutiênđốivớinềnvănhọcđươngđại’đãđạtgiảinhất...”.Penelopemỉmcười.“Ănmừngthôigiải thưởng năm nghìn đôla đấy Chastity”. Tôi há hốc miệng.

Page 323: Vì Đó Là Anh

“Nămnghìná?”

“Ừ,chúcmừngcô”.

“Nămnghìnđô,trờiơi,thếlàcótiềnmualòsưởimớirồi”.TôinhậnbứcthưtừtayPenelope,mặtkhônggiấunổisựhãnhdiện.“ChịđăngkýdựthichoemđấyàPen?”

“Không,bantổchứctựtìmkiếmnhữngbàibáoviếtvềcáccánhânxuấtsắcvàhọrấtthíchbàibáocủacô.Tôicũngbiếtgìvềchuyệnnàyđâu.Giọngchịcũnghãnhdiệnkhôngkém,nhưthểbốmẹtựhàokhoethànhtíchcủaconcáivậy.“GiờthìđừngnghĩđếnviệcđầuquânchoTimesnữanhé,côgáitrẻ”,chịgiảvờcảnhcáo.

“Vângtấtnhiênrồi”,tôimỉmcười.

“Tôihỏithậtđấy,Chastity.Côcóthíchlàmviệcởđâykhông?”Tôingướcmắtlên.“Vâng!Tấtnhiênrồi”.

“Nếumuốncóthêmđấtdiễn,tôisẽđểcôđảmnhiệmthêmmộtchuyênmụcnữa.Chúng ta có thể thayđổinguyên tắc trong tòasoạnmộtchút.Côcóthểchọnbấtkỳchuyênmụcgìmìnhmuốn,đượcchứ?”

“Cảm ơnPenelope”, tôi đáp, “Thật tuyệt, em sẽ nghĩ thêm vềchuyệnđó”.

“Chúngtađiuốngmừngchútchứ?”

Tôithôikhôngcườinữa.“Đểhômkhácđi.HômnaychuyệncủaLucialàmemkhôngcóhứnglắm”.

Pengậtđầu. “Ừ,cũngđúng”.Thôi tôivềđây,maigặpcôsau.“Chúcmừngcôlầnnữanhé”.

Tôirấtmuốngọichobốmẹvàcácanhđểbáotínvuinhưnglạicảmthấyngạingại.TôibấmmáygọiRyannhưngchỉnhậnđượccâutrảlờitựđộngtừhộpthưthoại.Tôigácmáymàkhôngbuồnđể lại lời nhắn. Tự dưng thấymất hứng nên tôi rời tòa soạn vềthẳngnhà.

Page 324: Vì Đó Là Anh

“Mày biết không, Buttercup?”. Tôi nói với con cún xấu xí củamìnhngaykhithấynóngoàicửa.“Taođạtgiảinhấtđấy”.Nótỏrangưỡngmộvàtôihônnhẹlênđầunó.“Cảmơnmày”.

Tôihâmnóngchiếcpizzađônglạnhvàđọcmấythôngtindinhdưỡngtrênvỏhộptronglúcchờđợi.Aidà,Angelađãhứasẽdạytôinấuănrồi,côấyđangtheohọcmộtlớpnấuănkiểuPhápkiamà.TuầntrướcRyancónóianhmuốnmờivàingườibạntớiăntốivàhỏixemtôicóthểnấuchotámđếnmườingườihaykhông.Saukhithấytôiômbụngcườisặcsụa,anhnhănnhónóisẽthuêngườiđếnnấudùthíchtôihọcnấuvàimónnhưgàhầmhaykemcháykiểuPhápgìđó.

TôikiểmtratrangwebcủaNhậtbáoEatonFallsthêmmộtlầnnữa,chỉkhichắcchắnkhôngcóbứchìnhbậybạnàođăngtảilênđấy,tôimớithởphàonhẹnhõm.Sauđó,tôitracứumộtlúctrênmạngrồiquàngxíchvàocổButtercupvàcảhaicùngrảobướcvềphíanamthịtrấn.

NhàcủaLucianằmkhuấttrênmộtconphốrậmrạpnhiềucâycối,trôngcònnhỏhơncảnhàtôi.Tôithấyxecủacôtađậuởlốiđinhưng lạikhôngnghethấy tiếngđộnggì trongnhà.Tôibước tớitrước thềm, gõ cửa và chờ đợi, rồi gõ lại lần nữa.Buttercup gụcxuốngvìmệt.Mãitôimớinghethấytiếngbướcchântrongnhà.

“Côvềđi,Chastity”,giọngLuciacấtlên.

“Tôikhôngvềđâu”,tôiđáp.“Thôinào,mởcửađi”.

“Tôikhôngmở.Côđiđi”.

“Tôihoàntoànđủsứcđábaycánhcửanàyđấy”,tôidậmdọa,“hoặcsẽbấmchuôngliêntụcđếnlúcnàocôphátđiênthìthôi”.

“Tôisẽbáocảnhsátđấy”,côtađáptrả.

“Thậtsao?”,tôihỏi.

Cánhcửamởra.“Cóthểmàkhông”,Luthúnhận.Nướcdatái

Page 325: Vì Đó Là Anh

nhợt,mái tócbùxùvàgươngmặtkhông trangđiểmkhiếncô tatrônghiềnlànhvàtrẻhơnrấtnhiều.Tôinhớrachúngtôitrạctuổinhaunhưngcôtalúcnàocũngmuốnravẻgiàdặnhơn.

Luciamặcbộđồngủbằng lụamàuhồng, chiếc tiviđằngsaulưngđangởchếđộtắttiếng.Saokhôngthuyềnbè,bốmẹ,anhchịemhaychómèogìthếnhỉ?Côchịkhóchịuởphòngcấpcứucủacôtađâurồi?SaoLucialạingồimộtmìnhvàobuổitốicólẽlàtồitệnhấtđờithếnày?

“Tôirấtlấylàmtiếc”.Tôinóivàchưakịpsuynghĩgì,đãvòngtayômvàhônlênmáLucia.“Chuyệnnàythậtlàtồitệ”.

Luciabậtkhócnứcnở.

“Khôngsaođâu,côbạn”,tôingạingùnganủi,“sẽổnthôimà”.

“Con chó đó là thứ xấu xí nhấtmà tôi từng thấy”. Cô nghẹnngào.

“Suỵt”,tôithìthầm.“Nónghethấylạibuồnđấy.Buttercupvàonhàđượckhông?”

“Tấtnhiênrồi”.

Mười lăm phút sau, Buttercup đã nằm ườn trước lò sưởi nhàLucia,miệngtrềxuốngtậnsànnhà,taivểnhra,châncứngđờvìlạnh,trôngnóchẳngkhácgìchếtrồi.ThựcratrôngLucũngchẳngkháhơn,tôirótchocômộtlyrượuvàmanghộpkhăngiấylại(lấytừtrongcáitủđựngmấythứđồlặtvặt,đạiloạithế).

“Côđãnóichuyệnvớianhtachưa”,tôihỏi.

“Tấtnhiênlàrồi”,Luciaxìmũi.“Anhấynóiyêutôinhưnglạikhôngthểcưỡngnổibảnnăngcủamình”.Cảngườicôrunlên,cốkhôngđểnướcmắttràora.

“Côđãnóigìvớigiađìnhchưa?”

Lucia gật đầu. “Họ cũng nghi ngờ từ trước rồi, giống như cô

Page 326: Vì Đó Là Anh

thôi”.

Tôicắnmôi.Tựhỏikhôngbiếtchị,mẹhaybấtkỳaikháctronggiađìnhLuciacótừngnghĩchocôvàđặtcâuhỏivềTeddyBearchưa.Nếulàgiađìnhtôi,chắcchắntôisẽnói.“Đánglẽtôinênchocô biết, tôi cứ nghĩ mình không nên xía mũi vào chuyện ngườikhác,Luà”.

Côxìmũivànốccạnlyrượu.“Cômànóikhéotôichặtđầucômất”,Luciathúnhậnrồinhìnvuvơvàokhôngtrung.“Tôikhôngthểtinđượcmìnhlạingốcđếnthế”.Giọngcôđứtquãng.

“Lunày”,tôivừanóivừavỗvỗlêntaycô.“Nóiđếnchuyệnyêuđươngthìaimàchẳngmùquáng”.

“Thậtsao?”,côhỏilại.“Anhchàngbácsĩcủacôcũngcóbạntraichắc?”

“Đếngiờthìtôichưabiết”,tôiđáp.“Nhưngcôhiểutôimà.Lúcnàochúngtacũngkỳvọngvềaiđó,bằngcáchnàyhaycáchkhác”.Lucia gật đầu. “Tôi nghĩRyan trong tưởng tượng của tôi sẽ.Màthôi,đừngnóivềchuyệncủatôinữa.Hômnaylàngàycủacômà”.

Lucia khịtmũi và cười gượng gạo. “Chastity này....”. Cô ngậpngừng,vừanóivừacắnmóngtay.

“Saothế?”

Cônhìnxuốngchân.“TeddyBearchínhlàngườiđăngmấybứchìnhấylêntrangwebđấy”.

Miệngtôiháhốc.

“Vàcũngchínhanhtađãlàmhỏngconbúpbêcủacô”.

“Saoanhtalạilàmthế?”

“Tôi cũngkhôngbiếtgìvề chuyệnnàyđâu”,Luciaphân trần.“Hômquaanhtamớikểvớitôi.Anhtanóianhtalàmthếvìbiếttôikhôngưacô...”

Page 327: Vì Đó Là Anh

“Ơntrờivìcôđãnóichotôibiết”.

“…Vìthếnênmớicốtìnhlàmmấtmặtcôđểtôicóthểthaythếvị trí củacô.Anh tanghĩ tôixứngđángvớivị tríđó”.Lucianấcliêntục,mắtlạiầngậcnước.

Tôithởdài.“Thậtkhôngthểtinnổi”.

“Côcóđịnhbáocảnhsátkhông?”,Lulạibắtđầucắnmóngtay.

“Côcómuốntôilàmthếkhông?”,tôihỏilại.

“Tôinghĩanhtađãchịuđủđiềutiếngrồi”.Nướcmắtcôlạiđầmđìa.

“Thôiđượcrồi,tôisẽkhôngnóivớiaihết.Ítratôicũngđãbiếtmìnhkhôngbịkẻnàođótheodõi”.

“Tôirấtxinlỗivềchuyệnđó”,côthìthầm.

“Đóđâuphảilỗicủacô”.TôivừanóivừađưaLuciathêmkhăngiấy.

“Cô biết không Chastity?”, Lucia vừa nói vừa xìmũi. “Tôi cứnghĩcôchẳngragì,nhưngcóvẻnhưcôkhôngtệđếnthế”.

Tôi không thể nhịn được cười. “Cảm ơn, Lu. Thực ra tôi cũngtừngcósuynghĩtươngtựnhưthếvềcô”.

Page 328: Vì Đó Là Anh

T

Chương27

ôitựađầuvàocửasổchiếcxeMercedescủaRyan.Chúngtôiđangtrênđườngvềcănhộcủaanh.Ngoàitrờiđangđổmưa,cơnmưahèthángSáuthậtdễchịu.Mưarơilộpbộptrênnócxevàdộivàocửaxetrắngxóa.Tôiướcgìchúngtôicứláixethếnàymãi.

“Anhnghĩbữatốidiễnraêmđẹpđấychứ”.Ryanvừanóivừaláixevàobãiđỗ.

“Anh thấy thế sao?”. Tôi tựmở cửa xe ramà không chờ anhhànhđộng.“Emnghĩtốinaythậtkinhkhủng”.

ChúngtôivừaăntốivớimẹvàchúHarry,khônghiểusao,tôibắtđầuthấylolắngvềmốiquanhệcủahaingười.

Haylàtôikhôngnênlolắngnhỉ.Biếtđâumẹchỉmuốntôichạyđếnkểtôngtốcvớibốtấtcảmọichuyện.Bốà,mẹcóvẻthíchcáichúHarryđấy thậthaysaoấy...Bốnên làmgìđi chứ.Có lẽ tôinênlàmthếthật.Tôitựhỏikhôngbiếtmẹmuốntiếptụctròmèovờnchuộtnàyđếnbaogiờnữa.Cólẽsẽkhônglâunữađâu,vìtôikhôngnghĩmẹmuốn chúHarrynghĩmẹ thực sựnghiêm túcvềchuyệnnày.Hơnnữa...

“Cuối tuầnnàyemđịnh làmgì?”,Ryanhỏi trongkhi rút chìakhóamởcửacănhộ.

“Gì cơ?À, emxin lỗi.Cuối tuầnnàyemcóbài thi thựchành,nếuđỗemsẽđượccấpgiấychứngnhậnlànhânviêncứuhộ”.

“Thếà?Emcóphảithicảngàykhông?”,anhhỏitiếp.

“Có,cảngàythứBảy”.Tôigượngcười.KhôngphảitạiRyan,chỉlàvìchuyệncủamẹvàHarryvàcảcáilớptậphuấnnhânviêncứu

Page 329: Vì Đó Là Anh

hộngungốcnữa,làmtôithấykhóchịu.

Bàithiviếtthìchẳngcóvấnđềgì,chỉlàtrắcnghiệmđơngiảnthôi.Nhưngbàithithựchànhthìđúnglàthửtháchlớn,chúngtôiphải lần lượt trải qua támvòng thi,mỗi vòng sẽ thựchànhmộttìnhhuốngcấpcứukhácnhau-trụytim,ngộđộc,liệt,cầmmáu,taibiến.Cáctìnhnguyệnviênsẽvàovaicácbệnhnhânbịđủthứbệnhkhácnhau,từgãychânchođếnlâmbồn.Nếumaymắn,tôisẽvượtquađượcbàithinày,dẫusaomáugiảkhônglàmtôikhiếpsợbằngmáuthậtvàtôicũngkhácókhiếutrongchuyệnhọchành.Nhưngkểcảnếuđỗthìsaochứ,tôitựhỏikhôngbiếtmìnhcóđủkhảnăngtruyềntảinhữngkiếnthứcnàyvàođờisốngthựctếhaykhôngnữa.

Tuầntrướctòasoạnchúngtôicóđăngbàivềmộtcậubébịongđốtkhiđangởtrường.Cậubékhôngcótiềnsửbịdịứngongnênkhithấytrongngườihơikháclạcậubéđãđivàonhàvệsinhvàngã lănbất tỉnh.Điềukỳdiệu làmộtcậuhọcsinhkháccũngđivàosaucậubékia, cậubénàybịdịứngvới lạc.Trôngthấybạnmìnhtáinhợtbấttỉnhtrênsànnhà,khôngcầnaihướngdẫn,cậubérútngayốngEpi-Penmangsẵntrongngườitiêmvàođùicậubạn,rồinhanhchónggọingườigiúpđỡ.Nămphútsaucậubébịongđốttỉnhdậy,choángvángnhưngkhônghềhấngì.Ngườihùngnhỏbéđãrấtthậtthàchiasẻvớicảnhsátsauđó.“Bịdịứnglạcđôilúccũnglàchuyệntốt,phảikhôngạ?”

Rồi kênhCNNđưa tin vềmột người phụnữđã dùnghết sứcbìnhsinhđểnângmộtthâncâynặngmấytrămcânđangđè lênngười chồng cô. “Tôikhông thểđểanhấy chếtđược”, cô chia sẻ,“mặcdùnhiềulúctôicũngmuốnanhấychếtquáchchorồi”.

Ryangiúptôicởiáokhoác,anhlúcnàocũngthậtlịchsự.Anhđivàobếpvàtôinghethấytiếngchairượubậtmở.

“Anhmuốn hỏi em chuyện này, Chastity”. Ryan hỏi khi bước

Page 330: Vì Đó Là Anh

vàophòngvàngồixuốngbêntôitrênchiếcsofa.Anhđưachotôilyrượu.“Tạisaoemlạimuốnhọclớpđấy?Emđâucóđịnhlàmnhânviêncứuhộchuyênnghiệp,đúngkhông?”

Tôinhấpmộtngụmrượu.“Emcũngkhôngchắcnữa,có lẽemchỉmuốn...Emkhôngbiết,emchỉmuốnđượccứungườinhưcácanhtraiem,kếtụctruyềnthốngnhàO’Neillthôi”.

“TruyềnthốngnhàO’Neilllàgìvậy?”

Tôiquaysangnhìnanhbạntraimàkhôngthểtinnổitaimình.Anhgiươngđôimắtngâythơnhìntôichờđợi.“Ryan,anhđãđếnnhàemrồi,đếncảnhàmẹemrồi,màvẫnkhôngnhìnthấynhữngbàibáotreođầytrêntườngđấyà?Rồicảnhữngbứcảnhcácanhtraiemchụpcùngcácđời thị trưởngvàcùngcácnạnnhânnữa.Jack còn được tặng thưởng cả huân chương chiến côngnữa đấy!Markthìlênbáovìcứusốngmộtchúmèocon!Trevorcứumộtcôbésuýtchếtđuối!Chỉriêngbốemđã...”

“Được rồi, được rồi, anh xin lỗi. Em bình tĩnh lại nào.Khôngviệcgìphảihétlênnhưthếcả”.

TôinhấpmộtngụmrượupinotđắttiềnhaycáiquáigìđạiloạithếmàRyanvừachọn.“Emđangrấtbìnhtĩnhđây,Ryanạ.Emchỉngạcnhiênvìanhkhônghềđểýđếnnhữngchuyệnđó”.

“Tấtnhiênlàanhbiếthọđềulàmviệctrongngànhcứuhộ”,anhlạicấtcáigiọngngạomạnthườngtrựccủadânIvyLeague.“Anhchỉkhôngbiếtlàgiađịnhemlạicótruyềnthốngđó”.Anhngừnglại.“Jackđượctặngthưởnghuânchươngnữasao?”

“Vâng, em đã kể với anh chuyện đó ngay trong lần thứ haichúng ta hẹn hò rồi. Sao anh có thể quên được chuyện về huânchương chiến côngđượcnhỉ?CảnướcMỹ chỉ có vàinghìnngườiđượctặnghuânchươngđóthôiđấy”.TrôngRyanvẫnkhônghềcótíkháiniệmnào. “Biệtđội cứuhộĐội trực thăngcủaanhJack?

Page 331: Vì Đó Là Anh

Người đàn ông bị gãy chân ở Afghanistan? Cõng đồng đội chạysuốtbacâysố?Anhkhôngnhớtígìsao?”

“Bây giờ thì anh có nhớ mang máng”. Ryan nhấp một ngụmrượu với cái dáng điệu trịch thượng thường thấy rồi quay sangnhìntôichằmchằm.“Thếemcholàlàmnhânviêncứuhộquènsẽgiúpemthànhnữanhhùngchắc?”

Tôikinhngạc.“Anhnóigìthế,Ryan?”

“Anhkhôngmuốnphảinóiđiềunàyvớiem,nhưngnhânviêncứuhộlàcôngviệctầmthườngnhấttronggiớiykhoathôi”.Giọnganhđầykhinhkhỉnh.Tôiđangđịnhhámồmcãilạithìchợthiểura.“Anhcốtìnhcãinhauvớiemphảikhông?”,tôihỏi.

Anhnháymắt.“Ừđấy,thìsao”,anhlẩmnhẩm.

“Anhthậtlàxấutính,Ryanạ”.

“Xin lỗi em, chỉ là...Embiếtđấy, cãinhaudễ làmchúng ta...nhiệttìnhvớichuyệnđóhơn”,anhcười.

Tôi thởdài. “Ryanà,có lẽ... có lẽsẽtốthơnnếuchúngtavẫnnhiệttìnhmàkhôngcầnphảicãinhau”.

Anhchầnchừmấtmộtlúc.“Cólẽthế”.

Giọnganhthấtvọngđếnmứctôiđànhđầuhàng.“Nhưngmàkểrathìcũngvui”.

“Tấtnhiên rồi”, anhđồngýngay tắp lự, “và còngiúpgiải tỏacăngthẳngnữa”.Anhchạmvàotaitôi.“Anhxinlỗi,Chastity.Anhcũngkhôngmuốnchọctứcemđâu”.

Mặcdùtôivẫnkhônghiểulàmsaocâunóicủaanhlạikhôngcóýchọctứctôi,nhưngtôivẫnđậpnhẹlênchânanhvàmộtlầnnữathathứ.Nửatiếngsauchúngtôiômấpnhautrêngiườngsauhaimươiphútlàmchuyệnấy.Hơikémnhiệttìnhgiốngnhưlầnđầutiên.

Page 332: Vì Đó Là Anh

“Anhyêuem”,Ryannóikhẽrồichìmdầnvàogiấcngủ.

Tôingậpngừngđáplời.“Chúcanhngủngon”.

KhibiếtchắcRyanđãngủsay,tôichuồnrakhỏigiường,khoáctạmáocủaanhvàđithẳngraphòngkhách.Trongtúixách,tôiđãđểsẵnsáugóiOreoloạiminimàcácmẹhayxếpvàohộpăntrưachobọntrẻ.Ngồitrênchiếcsofabọcdađắttiền,nhìnramànmưaxốixảbênngoàicửasổ,tôibócgóibánhvàhítmộthơithậtsâu.CòngìtuyệthơnmùithơmngọtngàocủabánhOreolúcmớibócđâuchứ.Tôiđưabánhlênmiệng,chậmrãinhaitronglúcsuytư.

Ryanrõràngcórấtnhiềuđứctínhtốt.Thẳngthắnmànóithìtôi chưa từng có mối quan hệ nào tốt đẹp như thế, chúng tôithườngxuyênăntốicùngnhauvàđềuđãdiệnkiếngiađìnhhaibên, đêmnào cũng trò chuyện đến khuya.Anh cũng thích phimChúatểcủanhữngchiếcnhẫn.Cảhaiđềuthíchchạy.ĐúnglàtôithấyrấtvuikhiởcạnhRyan,thậmchícònthíchnữalàđằngkhác.

Nhưngnókhônggiốngnhữngcảmxúcmàtôimongmuốn.Ryankhôngphảitìnhyêucủađờitôi.

Chỉmộtlầnduynhấttrongđời,tôithựcsựcảmthấymìnhđãtìmrangườiđànôngcủađờimình.Đãlâulắmrồitôikhôngdámđểchomìnhtiếptụcnghĩvềchuyệnấy,vìrốtcuộcthìcóíchgìkhicứsuốtngàynhắcđinhắclạimộtmốitìnhchỉkéodàicóbảymươihaigiờ.Nhưnggiờđây, trongcănphòngtối tămnày,nghetiếngmưa rơi lộpbộp trênmái, tôikhông thểphủnhậnsự thật là tôichưatừngyêuainhưTrevor.

Khi Trevor hôn tôi, tôi vừa run rẩy, vừa yếu đuối, vừa nồngcháy.Khianhchạmvàotôi,tôithấynhưcóđiệngiật,khôngbìnhthườngnhạtnhẽomàcócảmgiácnhưđượcthưởngthứcmộtmónănthượnghạng.

Chỉtrongkhoảnhkhắcngắnngủiđó,tráitimtôimớiđượctrở

Page 333: Vì Đó Là Anh

vềđúngvớinơimànóthuộcvề.Chúngtôikếthợpvớinhauthậthoànhảo,haitâmhồnhòaquyệnlàmmột.Tráitimcủatôi luônhướngvềTrevor.

Tôinhớlạilầnchiataydướigốccâydẻquạt.TôinhớđếnmùahèanhđưaHaydenvềnhà lầnđầu tiên.Đếnnhữngnămthángtrôiquamàanhchưabaogiờthểhiệntìnhcảmgìtrênmứctìnhbạnvớitôi.Chúngtôicóquánhiềuthứđểđánhmất.

Page 334: Vì Đó Là Anh

H

Chương28

aingàysau,tôiđãvượtquabàithithựchànhvàchínhthứctrởthànhnhânviêncứuhộđượccấpphéphànhnghề.Tôirấtngạcnhiên khi gặp Jack tại buổi thi, hóa ra anh cũng là một trongnhữngngườithamgiahướngdẫnchothísinhtạiđây.Thếlàchảmấychốccảnhàđềubiếtchuyệntôithamgiakhóahọcnày.Bâygiờthìcảvươngquốcănmừng,hoặcítralàcảquánEmo’snày.

“VìLouGehrig,niềmtựhàocủaYankees”.BaogiờbốcũngbắtđầubằngviệccatụngthánhLoutrướckhichúcmừngbấtkỳai.“Vàvìcongáita,Chastity.Giỏilắm,SườnHeo”.

“ChúcmừngSườnHeo”,cácanhtraitôiđồngthanhhôto.

“Cảmơnbố,cảmơncácanh”,tôicườitoetoét.Bữatiệckhôngđịnhtrướcnàythậtlàbấtngờ.Chúngtôichiếmlấykhuvựcquenthuộcvàgọithêmhaibànnữa.Cảtiểuđộicủabốvàtấtcảcácanhtraitôiđềucómặt,ElainacùnghaichịStarahscũngđến.KểcảTrevor,đánglẽhômnaylàbuổitrựccủaanhnhưnganhđãdànxếpổnthỏađểcóthểcómặtởđây.Anhcườivớitôikhibắtgặptôiđanglénnhìnanh.Tôibậtcười,nhưngngaylậptứclạicảmthấytộilỗi,tôiliếcmắtracửavìsợRyanđangđứngởđó.Tiếclàbệnhnhânđangcầnnênanhsẽđếnmuộn.

Bố,anhMark,anhLuckyvàanhMatt lần lượtrabànchơibida.Elainađanggọiđiệnchocôtrôngtrẻ,JakevàSantothìđixembóng chày.Cuối cùng chỉ cònanhJack, chịSarah,Trevorvà tôingồilạicùnghuyềnthoạiGehrig.

“Emđịnhlàmgìtiếpđây,Chas?Cóđịnhhọclênnữakhông?”,anhJackvừahỏivừa liếcmắtâuyếmnhìnvợ.Anhcònđưatay

Page 335: Vì Đó Là Anh

vuốtmáchị.Sarahngoanngoãnnhưmèocon,mắtchịnhắmhờ,miệng rên khe khẽ. Sau hai năm anh Jack chiến đấu ởAfghanistan,họcàngthêmgắnbó,tôimỉmcườivàmừngchohaingườihọ.

“Không đâu”, tôi đáp. “Em còn chẳng biết có dùng tấm bằngchứngnhậnđấyvàoviệcgìkhôngnữa.Emkhôngcónăngkhiếutronglĩnhvựcnày.Bàithithựchànhkhádễchứlúcvàothựctếthì...”,giọngtôinhỏdần.

“Emsẽlàmtốtthôi”,Trevortrấnan.

“Anhlúcnàocũngbiếtcáchđộngviênem,TrevorMeadeạ”.Tôinóivớianh.“ChịSarah,dạonàychịthếnào?”

“Cũngkhỏe,vớilại...”,chịmỉmcười.“Jacknày,mìnhnóichocôấybiếtnhé?”

Jackngồithẳngngườilênvàcười.“Bọnanhlạisắpcóbénữa”.

“Ôitrời,thậtsao?”.TôithốtlênrồicúixuốnghônmáchịSarahvà đấm nhẹ lên vai Jack. “Chúc mừng anh chị. Thật tuyệt vời.Nămđứacon,thậtkhôngthểtinnổi”.

Tôithựcsựthấymừngchoanhchị,dùtronglònghơinhóilênsựghen tị.Họgặpnhaukhihọcđạihọc, cướinhauvà sinhđếnmộtlúccảbầyconđẹptuyệt,vậymàvẫntraonhaucáinhìnsayđắmnhưthuởnào.

“Đúnglàchỉanhchịmớilàmđượcnhưthế”.Trevorvừanóivừanângcốcbiachúcmừngcặpđôihạnhphúc.

“Cảmơncậu”,anhJackđáp.“CậuvớiHaydenthếnàorồi?Haiđứaquayvềvớinhauđấyà?”

“Jack,đócóphảichuyệncủaanhđâu”,Sarahquạulên.“Xinlỗimọingười,emphảivàotoiletchútđã,cứmườiphútlạiphảiđimộtlần”.

TôichờđợicâutrảlờicủaTrevor.Nhưnganhkhôngnóigì.

Page 336: Vì Đó Là Anh

“Còn em thì saoChas?”, Jack quay sang hỏi tôi. “Em có địnhnghiêmtúcvớianhchàng...têncậutalàgìnhỉ?”

“Ryan”,Trevorđỡlờitrướckhitôikịpphảnứng.

Tôiliếcsangnhìnanh.“Vâng,chuyệnvẫnổn.Emcũngđãgặpbốmẹanhấyrồi,emkểvớianhchưanhỉ?”

“Buổigặpmặtthếnào?”,Jackhỏitiếp.

“Khálàkỳdịvàtrớtrêu”,tôitrảlời.

Anhtôicườiphálên.“Giađìnhcũngquantrọng lắmđấy,nếuemkhônghợpvớibốmẹchồngthìđólàcảvấnđề”.Anhđứngdậy.“Bàihátcủabọnanhđâyrồi.Anhphảiranhảyvớiphunhâncủamìnhđã”.JackxoađầutôivàbướcrađónSarah,chịvừabướcratừtoilet.TiếngnhạcbàiBrown-EyedGirlphátratừmáyphátnhạccũ.Lãngmạnquá.

ThếlàchỉcòntôivàTrevorbịbỏlạidướiđôimắtbiếtcườivàmálúmđồngtiềncủaThánhLou.

“VậylàanhchọnHaydenđúngkhông?”,tôinói.

Anhgậtđầu.

“Anhnóigìđichứ,Trevor”.Tôiralệnh.

Anh cười. “Vâng thưa quý cô”, rồi đánh trống lảng bằng cáchnhấpmộtngụmGuinness.“Bọnanh...bọnanhmuốnthửxemlầnnàythếnào”.

Nghĩalàchuyệngìcũngcóthểxảyra.“Emchưatừngbiếtlýdovì saongày xưabọnanh chia tayđâunhé,Trev”.Tôi huých vaianh.

Anhnhìnvàomắttôi,sâuthẳmvànghiêmtúcđếnmứctôicảmthấynhưcóluồngđiệnchạyquangười.Tôiphảidằnlòngđểkhôngđưatayrachạmvàongườianh.Ánhmắtanhnhưmuốnnóiđiềugìđónhưngrồianhlạiuốngtiếpmộtngụmbianữavànhìnsang

Page 337: Vì Đó Là Anh

chỗkhác. “Nhânnói chuyệnyêuđương, bạn trai của emđến rồikia”.

“Xinchào”,RyanvừanóivừaláchvàongồicạnhtôirồibắttayTrevor.“Rấtvuiđượcgặplạicậu,Trevor”.Anhquàngvaitôivàâncầnhỏi.“Thếnàorồiem?”

“Emđỗrồi”,tôimỉmcười.

Ryancườilạivớitôi.“Tấtnhiênlàthếrồi.Chúcmừngemyêu”.Anhthơmlênmátôivàrútvậtgìđótừtrongtúirađể lênbàn.Mộthộpnhungđennhonhỏhìnhchữnhật.Tôinhìnchằmchằmvàochiếchộp,thoángngạingùngliếcsangTrevor,anhcườivớitôivàgậtđầu.

“Ôi,thật...bấtngờquá”,tôiấpúng.

“Emmởrađi”,Ryannói.

Tôilàmtheolờianh.Bêntronghộplàmộtchiếcvòngtaynạmngọctraivàđáquýcựckỳlộnglẫy(vàcóvẻcũngcựckỳđắttiền).“Ôitrờiđấtquỷthầnơi”,tôithốtlên.“Ýemlàđẹpquá.Cáinày...Ừm,rấtđẹp”.Giữacáchạtngọclànhữngchitiếtbằngvàngđượcchạm trổ tinhxảo.Món trang sứcnàyđẹpquá sức tưởng tượng,nhưngkhônghiểusaocổhọngtôilạinghẹnđắng.

“Cảmơnanh”.Khókhănlắmtôimớimởlờiđược.“Chiếcvòngđẹplắm”.

“Nhưngvẫnkhôngthểsánhbằngemđược”.Ryanvừanóivừatháochiếcvòngrakhỏihộpvàđeovàotaytôi,tronglúctôicốdằnlòng không nhìn về phía Trevor.Nhưng tôi không thể kiềm chếđược. Trong khi Ryan đang loay hoay với cái móc khóa tôi liếcnhanhvềphíaTrevor,nụcườitrênmôianhđãtắtngúm,thayvàođótrônganhtrốngrỗngkỳlạ.Nhưngchỉmộtgiâysauanhlạivuivẻnhưthường.

“Chàomọi người”,một giọng nói cất lên. Tiếp theo đó làmột

Page 338: Vì Đó Là Anh

bóngngười.HaydenHoànHảo láchvàobànvàngồi xuống cạnhTrevor.“Chàoanh,tôilàHaydenSimms”,côtacườivớiRyan.

“TôilàRyanDarling”.Anhmấpmáyvàlịchsựbắttaycôta.

“Chàocậu,Hayden”,tôinóikhẽ.

“Ôi chiếc vòng tay đẹp quá”. Cô ta nghiêng đầu tựa vào vaiTrevor.Cóvẻnhưanhkhôngthíchcôtalàmvậynhưngrõlàcũngchẳnghềphảnđối.

“Ừ,đẹpthậtđấy”,Trevorphụhọa,“Ryan,cậuchọnkhéothật”,rồi anh quay sang Hayden. “Hayden này, em có muốn kiếm gìuốngkhông?Bọnmìnhgặphaingười saunhé”.Nói rồihọđi vềphíaquầybar.Tốt.DùsaotôicũngchẳngthíchHaydentẹonào,chodùcôtacódễthươngthếnàochăngnữa.

“Rấtvuiđượcgặpcô,Hayden”.Ryanchàocôtarồiquaylạiphíatôi.“Emcóthíchkhông,Chastity?”

“ĐẹplắmRyan.Cảmơnanh.Anhthậtlàchuđáo”.

Anhmỉmcười.“Đằngkiacóphảibốemkhông?Anhrấtmuốnđượcgặpông”.

“Vâng,đúngrồi.Ôngđangtụtậpchỗcácanhem.Mìnhlạiđấyđi,emsẽgiớithiệuanhvớibố”.Chúngtôiđivềphíabànbida.“Bốà,đây làanhRyanDarling.AnhRyan,đây làbốem,đội trưởngMikeO’NeillcủaSởCứuhỏaEatonFalls”.

“Cháu rất vui được gặp bác”.Ryan bắt tay ông vànói. “CháuđượcngherấtnhiềuvềbáctừChas”.

Bốtôiđặttaylênvaitôi.“Đúnglúclắm,chàngtrai”.Tôihuýchhôngbố.“Tôicũngrấtvuiđượcgặpcậu.Cậuthửnóixem,cậucóýđịnhnghiêmtúcvớicongáitôikhôngđấy?”

Cácanhtraitôicườirúlên.Ryancũngcườinhưnganhtừtốnđáplại.“Vâng,thưabác,tấtnhiênrồi”.

Page 339: Vì Đó Là Anh

“Ngồixuốngđi,chúngtanóichuyệnmộtchút”.BốđặttaylênvaiRyanvàchỉanhvềphíabànmàchúngtôivừarờikhỏi.

“CứđểhaingườihọbànbạcvềcủahồimôncủaemđiChas”.Marknói.“Lạiđâychơithaybốđi”.

Tôicầmgậyvànhẹnhàngchọcbisáuxuốnglỗvớimộtđườngcơđơngiản.“DạonàyanhthếnàoMark?”,tôikhẽhỏi.

“Cũngkhôngtệ”,anhđáp.“Elainacókểgìvớiemkhông?”.Anhliếcvềphíavợ,ElainađangtròchuyệnvuivẻvớichịTaraởchỗquầy bar, chỉ cách chỗ Trevor và Hayden Hoàn Hảo mấy bướcchân.

“Cũngkhôngnhiều lắm”,tôi thúnhận.“Bisốbốnlỗcuốinhé,cácônganh”.

“Anhsẽchuyểnvềsốngvớimẹconcôấy”,anhnóikhẽ.

“Ôi,tuyệtquáMarkà”.Tôiômchầmlấyanh.

“Nào,địnhchơibidahaylàchơitròbácsĩtâmlýđây?”,Luckyxenvào.

“Khôngphảiviệccủaanh,Luckyạ”,tôinói.“Bisốhai,lỗmười,bỏtayranàoMatt”.Ngắm,lấyđà,chọc.Viênbilănthẳngxuốnglỗđúngnhưtôidựtính.

“Ừ,nhưthếsẽtốthơnchoDylan”.Markcườivàngạingùnggậtđầu.“Cảmơnem”.

“Cógìđâu”,tôiđáp.

“Haingườicóthểngừngnóichuyệnvàkếtthúctrậnđấuđượckhông?”,Luckyhỏi.“Vợanhđanglườmanhrồikiakìa”.

Tôichọcđượcbimườibốnnhưnglạitrượtbisốmười.“Đếnlượtanhđấy”,tôiđáp.TôinghethấytiếngcườirétừchỗHaydenHoànHảonhưngkhôngquaylại.

Luckyngắmnghíamộthồi nhưng vẫnđánh trượt, kết quả là

Page 340: Vì Đó Là Anh

Mattkêuầmlênvìphảicặpvớitaycơdởnhấtnhà.BốvàRyanđangnóichuyện,thithoảngcòncườivớinhaunữa.Mayquá.Bốvàbạntrai tôi cóvẻhợpnhau.Tốt.Nếunhưkhôngmuốnnói làrấttốt.

Markchọcbitámxuốnglỗvàkếtthúctrậnđấu.“Trảtiềnđi,đồthuacuộc”.AnhralệnhchoMattvàLucky,haingườihọlầnlượtmócvílấytiền.

RồiLuckybấtchợtnhìnlênvànhănmặt.“Chếtrồi,nhìnkìa!”

Trông bố như con chó săn vừa đánh hơi thấy con mồi. Ryanquaylạinhìntheotầmmắtcủabốtôivàchúngtôicũngvậy.

Đúnglàgaygothật.Quacánhcửangăncáchkhunhàhàngvàquầybar,chúngtôinhìnthấymẹvàchúHarryvừangồivàobàn.Mặtbốtôitốisầmlại.Timtôiđậpthìnhthịch.

Jack bước nhanh về phía bố vàngăn ông lại. “Chuyệnnày điquágiớihạn rồi, bố gầmgừ.Mấyngườikhác cũngnhanh chóngnhậnravà imbặt.MarkvàLuckythậntrọngbướctớichỗJack.Tôi hiểu họ sẽ không để bố đánh nhau lúc này nhưng họ cũngkhôngmuốnlàmôngmấtmặt.

“Cáccontránhsangmộtbênđi”,bốtôigầmnhẹ.Ôngbướcvềphíacửaphâncáchvàđứngsữnglạiđó,mắtnhìnchằmchằmvàovợvàtìnhnhâncủabà.

“Cóchuyệngìthếem?”,Ryanhỏikhibướclạichỗtôi.Anhvòngtayômvàhônlêncổtôi.

“Khôngphải lúcnày,Ryanà”.Tôinóivàtránhsangmộtbên.“Bốmẹem...”

Mẹcũngđangnhìnbố,trôngbàkhôngcóvẻnhưtháchthức,tứcgiậnhaykiêungạogìcả.Bàchỉnhìnchồngchămchămxuyênquálớpcửa.Harryđangxemthựcđơnrượu,bấtchợtngướclêntrôngthấybốtôi,ôngngầnngừnóigìđóvớimẹtôi,vàbàquaysangchỗ

Page 341: Vì Đó Là Anh

khác.

Bốtôikhôngcònkiềmchếđượcnữa.ÔngđịnhxôngđếnthìanhJackbướctớicảnlại.Ônggiậndữgạtanhsangmộtbên.

“Bỏtayra,John”.Ôngvừagầmgừvừagạttayanhra.

Tôibỗngthấysợhãivôcùng.Ôitrờiđất,bốmàgâysựởđâythìthậtlàtồitệ.

ĐúnglúcđóTrevorbướcđến,Trevluônhếtsứctôntrọngbốtôivàtrongmấythánggầnđây,anhcũnglàngườichămsócông.AnhđứnggiữaanhJackvàbốtôirồinóinhỏgìđóvớiông.Bốnghiếnchặthàmrăng,mắthếtnhìnJacklạinhìnTrev,cuốicùngôngcúigằmmặtxuốngđấtvàthếlàthờikhắcnướcsôilửabỏngđãtrôngqua.Trevorkhẽgậtđầu,anhbópnhẹvaibốvàđưaôngquaytrởlạibàn.

“Bốà?”.Tôinóimàgiọngvẫnchưahếtrun.

“Conđừngnóigìhết,Chastityà”.Bốđápmàkhôngbuồnnhìntôi.

“Chastitynày,emmuốnuốnggìkhông?”,Ryanhỏi.Anhđứngquaylưnglạinênkhônghềchứngkiếncảnhtượngkhinãy.Tôilờanhđi.

“Bốơi”,tôigọitheokhibốmởcửa.

Cuối cùng ông cũng quay lại nhìn tôi, và đột nhiên, người bốanhhùngcủatôitrôngthậtgiànuavàtộinghiệp,mắtôngánhlêncáinhìntrốngrỗng.“Bốà,bốcósaokhông?”,tôihỏimàmắtầngậcnước.

“Bốkhôngsao”,ôngđáp.“Bốchỉmuốnởmộtmìnhthôi”.Nóirồiôngbỏđi,đểlạibầukhôngkhícăngthẳngđằngsaulưng.

Page 342: Vì Đó Là Anh

Đ

Chương29

ếntậnsánghômsautâmtrạngtôivẫnchẳngthểkháhơn,đôimắtbuồnvôhạncủabốcứámảnhtôimãi.Tôigọichomẹ,bàcóvẻcũngchẳngkháhơn.

“Khôngphảimẹlàmthếđểchọctứcbốcon”,mẹkhẽnói.“Harrythựcsựrấttốtvớimẹ,Chastityà.Mẹthựcsựquantâmđếnôngấyvàbọnmẹrấthợpnhau.Hơnnữamẹchỉ...”.Mẹthởdài,tôibiếtbàđangrấtmệtmỏi.“Chỉlàmẹthấyquámệtmỏivớibốconthôi.Mẹgiốngnhưcáicụctẩygắnđằngsaucáibútchì,mònmỏinămnàyquanămkháclặpđilặplạiđúngmộtcôngviệcduynhất”.“Mẹcóbiếttrôngbốlúcấybuồnlắmkhông?”,tôithầmthì.“Bốvẫnrấtyêumẹ”.

“Chuyệnđó cũng chẳnggiúpđượcgìđâu, conyêuà”.Bà lặngyênmấtmột lúc rồimớinói tiếp. “Chuyện của convớiRyan thếnào?TốiquanócóởquánEmo’skhông?”

“Mẹđừngcóđánhtrốnglảng.Mẹđịnhthếnàovớibốđây?”

“Conmuốnmẹphảinói gì bâygiờhảChastity?”,mẹgiậndữ.“Mẹđảmbảolàconkhôngmuốnnghesựthậtđâu”.

“Mẹđangnóivềchuyệngìthế?”,tôingoancốhỏitiếp.

“Con chứ còn gì nữa. Con luôn muốn làm ngơ trước nhữngchuyệnhiểnnhiên,Chastityạ”.Giọngmẹhơimấtbìnhtĩnh.

“Đượcrồi,mẹkhôngnóivớiconcũngđược.Concũngcònnhiềuviệcphảilàmlắm”.Tôitắtmáymàtronglòngchỉướcgìcócáiđiệnthoạicốđịnhnhưngàyxưađểdậpmộtcáithậtmạnh.

Chẳngthểnàotậptrunglàmviệcđược.Thayvàođó,tôiđichèo

Page 343: Vì Đó Là Anh

thuyềnchođếnkhimệt lử lả.Trời rấtoinóng, côn trùngbay tứphía,mồhôichảyròngròngxuốngmangtai tôi.Đúng là thứtôicầnlúcnày.Khiquaytrởlạibờsông,tôinhậnraEmestođãđứngđótừkhinào.Thôichết,tôiquênbéngmấtlàđãhẹnôngđitập.

“Chào cháu, Chastity”, ông lên tiếng trước. “Chúcmừng cháulầnnữavềchuyệnbàithi”.

“Chúcmừngcảbácnữa”,tôivừanóivừatrèolênbờ.“Cháuxinlỗi,cháukhôngnhớlàhômnaycóhẹnvớibác”.

“Thôiđểhômkháccũngđược”,ôngđềnghị.

“Không,ailạithế.Báclêndâyđi,chúngtacùnghọcnào”.

Trongsuốtnửagiờtiếptheo,tôihướngdẫnchoEmesto,ôngcóvẻcũngcónăngkhiếuvớimônnày.ChúngtôicònbàncảchuyệnmuamộtchiếcthuyềnchoôngvàxemcóthểcấtnóởđâuEmestođúnglàmộtngườiđànôngdễchịu.Tôisẽrấtnhớôngvìbâygiờkhôngcònđượchọccùngôngnữa.

“Chasnày,bácvừađượcnhậnvàolàmchodịchvụcứuthươngAmesđấy”,ôngkhoe.“Họthuêbáctừhaituầntrước,vớiđiềukiệnlàbácphảivượtquađượcbàithihômqua”.

“Ôithậtsao?Chúcmừngbác”.

“Còn cháu thì sao? Cháu có muốn nộp hồ sơ không? Họ vẫnđangtuyểnngườiđấy”.

Tôinhănmặt.“Thôi,cháukhôngnộpđâu.Mặcdùquađượckỳthinhưngnóithậtlàcháusợmấythứmáumelắm,bácErnieà”.

“Hóarabấylâunaybácbịlừaà?”,ôngthắcmắc.

“Đúnglàbácbịlừađấy”,tôikhẳngđịnh.

Tốihômđó,tôiăntốiởnhàAngela.Mộtcănhộxinhxắnởghép,rất ấm cúng và dễ chịu. Cô làm bánh gối nhân phomát và rauchânvịtcùngmóntômsốtcam.Lúctôiđến,côđưachotôimộtcốc

Page 344: Vì Đó Là Anh

nướcquảtođùngcắmsẵnmộtcáiônhỏvàốnghútrấtđiệu.Bêntrongcóxoài,nướcnhovàthứgìđónữanhưngtôichỉbiếtlàngontuyệt.

“Cậulấymìnhnhé?”,tôitrêucô.

“CậuđangnóichuyệnvớimìnhhayvớiLegolasđấy?”,côchọclại.Đúng là tôi đang đứngngay trước poster to đùng của chàngtiênđiểntraitrongbộphimChúatểcủanhữngchiếcnhẫn.

“Chắclàcảhai”,tôiđáp.Côngóvàolònướngvàbảotôingồiđợitrongphòngkhách.“Nghenày,mìnhcóchuyệnmuốnnóivớicậu”,côbắtđầu.

“Cậunóiđi”.Tôivừađápvừatuừngựccốcnướcquả.

“Uống từ từ thôi, có cả rượu trong đấy đấy”, cô cảnh báo.“Chuyện là thế này, cậu còn nhớ lúc tớ và anh Trevor hẹn hòkhông?”

“Nhớchứ”,tôiđáp.Đúnglàtrongnàycórượuthật.Tôibắtđầuthấyhơichếnhchoáng.“Ừm,cậukểđi.Tớcũngcứthắcmắchaingườicóvẻhợpnhauthếmàgiờanhấylạiđihẹnhòvớiconnhỏđó.Màconnhỏđócótửtếgìchocam”.

Angelakhựng lại. “Ừm,Trevor đúng là rất tử tế, và cũng rấtđẹptrainữa”.

“Chứ còn gì”. Tôi vẫn không thể ngừng uống thứ nước ngontuyệtnàyđược.

“Mìnhnghĩlàdobọnmìnhkhôngcótìnhcảmgìvớinhauthôi”,cônói.

“Gìcơ?”,tôingạcnhiênquaylại.“Saocậulạnóithếđược?Anhấyrất...”,maymàtôingậmmiệnglạikịp.“Phầnlớnphụnữđềuthấyanhấyrất tìnhcảmmà.Cậuđiênrồi, tinmìnhđi.Màcậuchocáiquáigìvàothứđồuốngnàythế,Ange?Cậuđịnhchuốcsaymìnhđấyà?”

Page 345: Vì Đó Là Anh

Côcườiphálên.“Chỉcóítvodkavớirượucamthôimà.Nhưngđúng làmìnhchocũngkhakháđấy”.Côvới lấy cáibánhgốivàcắnmộtmiếng.“VềchuyệnTrevorthì...Thựcramìnhđangđểýmộtngườikhác”.MáAngeđỏửnglên,côxoayxoaycáinhẫntrêntay.“Mìnhđãgặpmộtngườiđànôngkhác,vàmìnhthấy...làanhMatt,anhtraicậuấy”.

Mắttôitrợntròn.“Mattásao,làanhMattsao?”.Côấygậtđầu.“CậuthíchanhMattà?”

“Ừ”,Angethúnhận.“Thựcrabọnmìnhhẹnhònhauđượcmấytuầnnayrồi,Chastityà”.

Trờiơi,saotôi lạikhônghềbiếtgìvềchuyệnnàynhỉ?“Tuyệtquá,Angeà.AnhMattlàsốmộtđấy.Anhấycũngkínmiệngthật.Saocậukhôngkểgìchomìnhthế?Chuyệnbắtđầutừkhinào?”

“TừcáihômbọnmìnhđếnSởCứuhỏa,lúcanhấychỉchomìnhxemmấycôngthứcnấuăn,vàbọnmìnhnhậnracảhairấttâmđầuýhợp.Rồisauđóanhấynhờmìnhchọngiúpmấykhóahọcvàmuốn nghe lời khuyên của mình. Nhưng lúc đó mình vẫn gặpTrevor,mặcdùbọnmìnhthậmchícònchưahônnhau”.

“Thậtsao?”Tôithốtlên.

Angelamỉm cười. “Thật. Nói thật là suốt thời gian bọnmìnhhẹnhòmìnhcảmthấyanhTrevor...mìnhkhôngchắcnữa...nhưngcóvẻnhưanhấykhôngnhiệttìnhlắm.Anhấyhiềnlành,tửtếvàcũngrấtdễthương,thờigianbọnmìnhởbênnhaucũngkhávuivẻnhưngkhigặpMatt,bọnmình...bọnmìnhcócảmtìnhvớinhaungaylậptức.Cậubiếtcáicảmgiácđónhưthếnàomà”.

“Ôituyệtquá”,tôithởdài.Cốccủatôiđãsạchtrơn.“Vậylàrốtcuộcmọingườiđềuvuivẻvàhạnhphúcnhỉ?”

“Cólẽvậy”,Angeđáp.“MìnhbiếtlàcậuluônnghĩTrevortuyệtnhấttrênđờivàmìnhsợcậugiậnmìnhvìchuyệnnày”.

Page 346: Vì Đó Là Anh

“Không,không”, tôivộinói. “Trevor...Ừm,đúng làanhấyrấttuyệt”. Tôi nhìn lên trần. “Mình đoán là giờ anh ấy cũng đanghạnhphúcvớiHaydenHoànHảo”.

“HaydenHoànHảonàothế?”,Angelatòmòhỏi.

“Ngườiđã từngvà có lẽ lại sấp sửa trở thànhvợ sắp cưới củaanh ấy”. Tôi ngồi thẳng dậy và nhoẻnmiệng cười. “Tối nay cậuđịnhchomìnhăngìđấy?Mìnhsắpchếtđóirồi”.

Suốtđườngvềtốihômđótôicảmthấycựckỳcôđơn.CólẽanhMattcũngsẽsớmchuyểnđi.Anhsẽlấyvợ,rồicócon.Angelasẽtừbạntrởthànhchịdâu,vàsẽlàmẹcủavàiđứacháutraihaycháugái của tôi. Nói thế không có nghĩa là tôi không yêu mến vàngưỡngmộcácchịdâucủamình...Chếttiệt!Chẳnghiểutôibịlàmsaonữa.ĐếnbộphimSựtrởvềcủanhàvua cũngchẳnglàmtôithấykháhơn.TôimởtivixemđộiYankeesthiđấuchúngtôiđangthua2-10,màtrậnđấuđãbướcsanglượtnémthứtámrồi.

CólẽtôisẽgọichoRyan,dùbâygiờđãhơimuộn.TôithậmchícònthấykhóchịuvìngườiđầutiênnghĩđếnkhôngphảilàRyan,màlàAragornrồiđếnDerekJeter.Thậtngungốcphảikhông?Tôicómộtanhbạn trai ân cầnởngay trướcmặt, vậymà lại đi tìmkiếm những nhân vật chỉ có trên phim ảnh và trong trí tưởngtượng.

Tôibấmmáygọianhnhưđểtrảthù.“Chàoanh”,tôilêntiếng.

“Chàoemyêu”,anhđáp.“Anhcũngvừanghĩđếnemxong”.

Thậtmaylàcuốicùngtôicũngcảmthấykháhơn,dùchỉlàchútxíu.

Page 347: Vì Đó Là Anh

“C

Chương30

ôlạiđiđâuthếhảChastity?”

Lucia đã quay trở lại tòa soạn với dáng vẻ hống hách và khóchịunhưtrước,nhưngthựclòngmànóitôithấyrấtvuikhicôcómặtởđây.

“Tôiphảiđi lấytinvềcôngtrìnhnạovétsông,chắcsẽ làmộtbàibáohay,rồiđếnchỗmẹăntối,xongvềnhàđingủ.Giờcôcóđểtôiđihaykhôngđây?”

Cô nhướngmày. “Cô rất thân với gia đình, phải không?”. Tôinghemàcứtưởngnhưđangbịbuộctội.

“Ừ”.Tôithoángthấychútghentịtrênmặtcô.“Còncôthìsao,Lu?Côcóthânvớigiađìnhkhông?”

Môicômímchặt.“Khônghề”.Tôicóhaibàchịvàhọđềunghĩlàhọtàigiỏihơntôi.Giọngcônghecóvẻchuachát.“Họsuốtngàynhạo báng công việc của tôi và nói tôi chỉ mất thời gian loanhquanhởchốnnày”.

“Thựclòngtôiphảinóilàchịgáicôcũngchẳngragìđâu”,tôinói.

Mặt cô dãn ra. “Cảm ơnChastity”. Chúng tôi bật cười. Vâng,Luciavàtôibậtcười,cùngmộtlúc.

“Lunày”,tôidèdặt.

“Saothế?”.Côhỏilại.

“Nếucômuốnviếtmộthaibàigìđó,tôirấtsẵnlòngxemgiúpcô”.Mặtcôsángbừnglêndưới lớphóatrangnhưdiễnviênkịch.“Nhưngcôphảituânthủnghiêmngặtmộtsốđiềukiện”,tôitiếp,

Page 348: Vì Đó Là Anh

“bởitôicóquyềntừchốiinbấtkỳthứgì.Côkhôngđượcvượtquásốchữquyđịnh,vìtôikhôngmuốnđọcmộtbàimườinghìntừvềcuộcthiănbánhđâu”.

Mắt Lucia long lanh. “Cuối cùng thì cũng có người cho tôi cơhội”.

“Khôngcógì”,tôivừanóivừađảomắtmộtvòng.“Thôitôiphảiđiđây.Hẹngặpcôsau”.

Buổinạovétsôngcóvẻthúvịhơntôitưởng,tôidànhnhiềuthờigian để phỏng vấn bà giám đốc công viên giải trí cùng các tìnhnguyệnviên.Tôi trởvềnhàkhiđãtốimuộn, thếnênchỉkịpgọiButtercuplênxevàphóngthẳngđếnnhàmẹ,muộnmấtmườilămphútsovớihẹn.

Mẹ đang rót bia trong bếp. “Mẹ mong con đến đúng giờ,Chastity.Cảnhàsốtruộtlắmrồi”.

“Thìsaochứ”Aimàquantâmđếncảnhàlàmgì?”.Tôigiãynảynhưtrẻlênba.

“Convàophòngkháchđi”.Giọngmẹráohoảnhkhiến tôi cảmthấysợ.

“Đinào,Buttercup”.Tôiralệnhchoconchóvànómiễncưỡngđitheo,bỏlạiconthúcaosuvừatìmthấy.Nónằmsõngxuốngsànkêuưử.Cácanhtraivàchịdâutôiđềuđãngồivàobàn,anhJackvàchịSarahngồitrênghếbành,cònLuckyvàTarangồighếsofa.Mattđangđọctạpchíthểthao,cònanhMark,thậtmừnglàanhđang nắm tay Elaina. Elaina nhìn tôi cười hạnh phúc. Tôi ngồixuốngcạnhLuckyhuýchvaiđẩyanhngồilùivào.

“Bọntrẻconđâucảrồi?”,tôihỏi.

“Bọntrẻđangxemphimhoạthình”,mẹđáp.“Giờthìtấtcảyênlặng,mẹcóchuyệnquantrọngmuốnthôngbáovớicáccon.Matt,đừngđọcnữa.Mẹnóixongcácconmớiđượchỏi,ngherõchưa?”

Page 349: Vì Đó Là Anh

TôinémchoElainamộtcáinhìndòhỏi.Kểcảcôấy,ngườigầngũivớimẹtôinhất,cũngđanglolắng.

Mẹnhìnxuốngsànvàkhoanhtaytrướcngực.“MẹvàchúHarryquyếtđịnhsẽkếthôn”.

TiếngnhạcphimVuasưtửdộilêndướihầm.Cảgianphòngimbặt,suốtmộtlúclâuchỉcótiếngButtercupngáykhòkhò.

“Trờiđấtquỷthầnơi”,Jackbuộtmiệng.

“HaimươibathángBảy”,mẹnóitiếp.“Tấtnhiênmẹmongcácconđếndự,nhưngnếucácconkhôngmuốnđếnthìmẹcũnghiểu”.

Tôithấyđaunhóinhưthểvừabịđâmmộtnhát.MẹkhôngthểlấychúHarryđược.Mẹkhôngđượclàmthế.“Mẹà?”.Tôilắpbắp,cổhọngnghẹnứlại.

“Mẹmớigặpchúấychưalâumà”,Marknói.

“Cũngđượcbathángrồi,conyêu”.

“Bốđãbiếtchưa?”,Matthỏi.

“Chưa”.Môimẹmímchặt.

“Mamià”,Elainadèdặtnói.“Mamicóhơivộivàngkhông?”

“Cuộcsốngngắnngủilắmcon”,mẹthẳngthừngđáp.

“Mẹà...”.TôilạithìthầmnhưnglầnnàythìbịanhLuckyngắtlời.

“Mẹcóchắcvềchuyệnnàykhông?Conbiết làmẹrấtgiậnbố,nhưnghìnhnhưchuyệnnàycóvẻ...điquáxarồi”.

“Chuyện này không liên quan gì đến bố con, Luke ạ. Đây làchuyệncủachúHarryvàmẹ”.

“Chúngconcóphảichúcmừngmẹkhông?”,Jackhỏi,giọnganhnhuốmchútmỉamai.

“Chúchaykhôngthìtùycáccon”,mẹđáp,“mẹsẽkhôngđổiýđâu”.

Page 350: Vì Đó Là Anh

“Cònbốthìsao?”,Markhỏi.“Bốbiếtlàmsaođâyhảmẹ?”

Mẹlắcđầu.“Mẹkhôngbiết”,bàthởdài.“Nghenày,mẹbiếtlàbốconsẽtứcđiênlên.Bốsẽcầncácconởbên”.

“Mẹđịnhkhinàonóichobốbiết?”,Sarahhỏi.

“Tốinay”.Trôngmẹrầurĩhẳn.“Tốinaybốphảihọpcôngđoàn,látnữaôngấysẽghéqua”.

Tôinóikhôngrahơi.Hìnhnhưtimtôicóchútvấnđề,đậpthìnhthịch,rấtchậmvàmạnh.

“Mẹnóixongchưa?”,Jackgằngiọng.

“Xongrồi”,mẹthởdài.“Mẹbiếtchuyệnnàysẽlàmcácconthấysốcnhưngmẹnghĩcácconnênvềnhàđi.Ngàymaimuốnnóigìthìgọichomẹ,đượckhông?”.Cácanhtraitôi lầnlượtđứngdậy.“Chastitynày,conởlạimộtchútđượckhông?”

Tôichỉgậtđầu,khôngnóinổinênlời.

Cácanhtraichịdâutôicùnglũtrẻlặnglẽrờikhỏinhàmẹnhưnhữngbóngma.Một sự im lặngđángsợ.Tôingồi lặng trênghếsofadướiánhđènmờ,mắtkhôngrờikhỏitấmthảmdướisàn.Đầuóctôihoàntoàntrốngrỗng.

Mẹvàonhàsaukhi chào tạmbiệtnốtmấyđứacháu,bàngồixuốngchiếcghếđốidiệnvớitôi.“Mẹbiếtchuyệnnàylàmcácconbấtngờ,Chastityạ”.

Cổhọngnghẹnlại.“Mẹà”,giọngtôilạnhtanh,“saomẹcóthểlàmthếchứ?

Mẹyêubốmà”.

Mẹnhìntôichằmchằmrồibướctớingồicạnh.“Conyêu,trướcđâyđúnglànhưvậy.Trongmộtthờigiandàibốcon...”,bàthởdài,“bốconđãtừnglàtìnhyêucủađờimẹ”.

“Thếthìmẹđừng lấychúHarrynữa.Nhất làkhimẹvẫncòn

Page 351: Vì Đó Là Anh

yêu bố con”. Tôi biếtmình lý sự cùn nhưmột đứa trẻ lênmườinhưngkhôngsaokiềmchếđược.Buttercuptựđộngbướclạigầnvàngảđầuvàolòngtôi.

“Tìnhyêurồicũngsẽcạnthôi,Chastityạ”.Mẹnóinhẹnhàngrồiđưatayvuốttóctôi.“Nếutìnhyêukhôngđượcđáplại,rồicũngđếnlúcnósẽhéomònmàchết”.

“Bố yêu mẹ cơ mà”. Một giọt nước mắt chảy xuống mũiButtercup, nó nhanh chóng liếm sạch. “Tất nhiên là bố yêumẹrồi”.

“Nhưngkhông cònnhư xưanữa, con yêu ạ”.Mẹ dựahẳn vàosofa,thẫnthờxoayxoaychiếcvòngtay.“Chastityà,conkhôngthểsốngcảđờiđểyêumộtngườinàođónhiềuhơnngười tayêuconđược. Con cũng hiểumà, phải không?Điều đó làm cho con cảmthấymìnhthậtbénhỏ,chodùsựthậtlàconcócaolớnđếnthếnàođichăngnửa”.Mẹmỉmcười, trôngbàthậtbuồn. “Mẹ...mẹđangnóivềchuyệngìthế?”

“VềTrevor”.

Tôihítmộthơiđầy.“Con...con...không...”

“Conhiểumẹnóigìmà.ConyêuTrevor,Convẫnyêunótừbéđếngiờ”.

Mặt tôi nhăn lại, nướcmắt chảy ròng ròng. “Vâng, đúng thế.Nhưngmìnhnóivềchuyệncủabốmẹđiđã”,tôithầmthì.

“Đượcrồi.Mẹnghĩ làconđãđúngđắnkhitìmmộtngườiđànông khácmột người thực sự biết trân trọng con”.Mẹ ngưng lại,mắtlạidánxuốngsàn.“Chứkhôngphảilàngườichẳngđểýđếnconnữa”.

TôikhôngrõmẹđangnóitôihayTrevor,Ryanhaybố.Tôigạtnướcmắtvàcốgiấutiếngnấcnghẹn.

“Mẹcháncáicảnhsuốtngàyphảicốgắngđểbốconchúýtớimẹ

Page 352: Vì Đó Là Anh

rồi”.Mẹnóitrôngbàvừamệtmỏivừatừngtrảiđếnkỳlạ.Tôiphảinghiếnchặthaihàmrăngđểkhôngkhócnấclên.“Suốtbaonămqua,bốconchỉmuốnmẹsốngnhưmộtcáibóng,khicầnlàcó.Lúcđómẹcónămđứacon,vừatrôngnhàvừanấunướng,rồilạiphảivừađểmắtvừachămsóccácconmỗikhiốmđau,vậymàlúcnàomẹcũngyêubốconnhưthuởmớibanđầu.Trongkhiđó,ôngấychỉlàmnhữnggìmìnhmuốn.Côngviệc,đồngđội,haycáccon,cáigì thích thì ôngấymới làm.Mẹ có cảmgiácnhư tất cảmọi thứtrênđờinàyđềuquantrọnghơnmẹ”.

Buttercupngảđầuvàolòngmẹtôiđểbàvuốtveđôitaichonó.

“MẹcóyêuchúHarrykhông?”.Tôinghẹnngàohỏi.

“Có”.Nghecâutrảlờicủabàmàtráitimtôitannát.“Mẹcảmthấyđólàthứtìnhcảmrấtmớimẻvàdễchịu”.

Tôigậtđầu,mặtbuồnrườirượi.

“Mẹ mong con sẽ làm phù dâu cho mẹ, Chastity à”, mẹ nói.“Nhưngconkhôngcầntrảlờimẹngayđâu”.

Tôi khôngmuốn gục ngã ngay trước mặt mẹ nên đành đứngdậy.“Conphảiđiđây”,tôinói.

“Đượcrồi”,bàcũngđứngdậytheovàômchầmlấytôi.“Mẹyêucon”.

“Concũngyêumẹ”, tôinứcnở. “Conphải chạy lênphòngmộtchút đã”. Với Buttercup lẽo đẻo theo chân, tôi bước xuống cuốisảnhnhà.

Vìlàđứaconcuốicùngđihọcxanhànênmaymắnlàphòngtôikhôngbịbiếnthànhphònglàmviệchayphòngmayvánhưphòngcủacácanhtôi.Ngồi trênchiếcgiườngquenthuộcdướiánhđènmờmờ, với Buttercup bên cạnh, tôi nhìn quanhmột lượt. Chiếccúpvôđịchbóngrổvẫnđặttrêngiásách.BannhạcGooGooDollstrên tấm poster treo tường đang nhìn chòng chọc vào tôi. Tấm

Page 353: Vì Đó Là Anh

thảmchùichânxùxìmàutímtôitừngnghĩlàrấtnữtínhgiờlạisặcsỡ,sếnsúakhôngthểtưởng.Khôngcógìthayđổicả.

Nướcmắtthinhauchảyxuống,tôicốgắnghítmộthơithậtsâuđểbìnhtĩnhlạinhưngkhôngthể.

Tôiđãtừngtinvàotìnhyêuvĩnhcửu,từngnghĩrằngsautấtcảmọichuyện,saunhữngcuộccãivãnhiếcmóc,bốmẹsẽvẫnluônyêunhau,luônởbênnhauchodùcólìaxađichăngnữa.

Tôikhôngthểtinrằngniềmtinấymộtngàynàođósẽkhôngcònngựtrịtrongtráitimtôi.Tôikhôngbiếttráitimmìnhlạicónhững lúc nhưmột cục tẩy bị bàomòn, cạn kiệt, cáu ghét vì bịquênlãngvàlạmdụng.Suynghĩấykhiếntôikhôngthểchịunổi,thậtsựkhôngthểchịunổi.

Tiếng cửa phòng bếp đóng rầm. “Betty?”. Giọng bố tôi đầy lolắng.Tôikhôngnghethấytiếngxecủaông.

“Betty, Jack vừa gọi cho anh rồi. Betty?”. Bố tôi, người chưatừngbiếtrunsợkểcảkhiphảinhảyvàomộttòanhàcóthểcháyrụibấtcứlúcnào,vậymàgiờgiọngônglạirunrunnhưmộtđứatrẻđangsợhãi.“Emđùaanhphảikhông,emkhôngthểlàmthếvớianhđược!”

Mặc dù tôi không muốn nghe trộm bố mẹ nói chuyện nhưnggiọng hai người vẫn rõmồnmột. Tôi vẫn nằm vật trên giường.Buttercupquỳchânlêntấmthảmvàngướclênnhìntôi.

“Mike,emxinlỗi,nhưngemsẽcướiHarry”.Giọngmẹtôikhôngcònbựctứcchútnàonữamàchỉcònbuồnrầuvàthẫnthờ.Tôibiếtbàrấtnghiêmtúcvớichuyệnnày.

“Betty à...”. Tôi chưa từng nghe bố tôi khóc bao giờ. Tôi cũngchưabaogiờnhìnthấygiọtnướcmắtnàocủaông.Bìnhthườngcóbuồnđếnmấy,ôngcũngchỉngồilặngyênhoặcnghiêmlại,vậymàlầnnàyônglạikhóc,tiếngkhóccủaôngnhưxénátlòngtôi.

Page 354: Vì Đó Là Anh

“Anh sẽ nghỉ hưu, ngay ngày mai. Anh sẽ gọi cho cảnh sáttrưởngngaybâygiờ,Bettyà...”

“Muộnrồi,Mikeạ.Emrấttiếc”.

“Không,khôngthểthếđược.Emvẫncònyêuanhmà.Làmơnđi,anhyêuem,Betty.Anhchưabaogiờhếtyêuemcả”.

Giọngmẹdịudàngvàtừtốn,khôngphảicáigiọngthỏthẻcủachaxứDonnelly,màlàgiọngâncầncủamộtngườimẹmàbàvẫndùngđểvỗvềchúngtôimỗikhianhemtôiốmđauhoặccóchuyệnphiềnmuộn. “Baonămquaemđã chờanhnghỉhưunhưnganhvẫnkhôngchịunghỉ.Nếubâygiờanhcólàmvậythìchẳngqualàvì anhkhôngmuốn em sống với người khácmà thôi, chứkhôngphảithậtsựlàvìem,Mikeạ”.

“Khôngphảithếđâu,Bettyà”.

“Emxinlỗi,Mikeà.Mộtphầnconngườiemsẽmãiyêuanh,vàchúngtasẽluôncónhữngđứacon,đứacháutuyệtvời,nhưngmọichuyệnkếtthúcrồi”.

Nghetiếngbốnứcnở,tráitimtôiquặnlại.

Mẹnóithêmgìđónhưngtôikhôngngheđượcnữa.Vàiphútsautiếngcửabếpđónglại,tôinghecótiếngxenổmáy,vàtiếpđólàtiếngbước chân củamẹdọchành lang.Mẹmở cửaphòng tôi bàkhuỵuxuốngbụccửavàbuồnrầunhìntôi.

“Bốconcósaokhông?”,tôithìthầm.

“Mẹgọi choMark rồi, nó vớiLuke sẽ tới chỗbố conngaybâygiờ”.Mẹnhìnxuốngđất.“Mẹnghĩconcũngnênvềđi,mẹmuốnởmộtmình”.

Suốtdọcđườngquayvề, tôi láixenhưngườimấthồn.VềđếnnhàtôithẫnthờchoButtercupăntối.Đứngnhìnnóănngonlành,mõmthọchẳnvàobát thứcăn, tôi cảmthấycănphòngnhư thunhỏlại.Tôicốkhôngnghĩđếnchuyệncủabốmẹnữa,chuyệnấy

Page 355: Vì Đó Là Anh

quáđaulòng.Tôicầnphảirakhỏiđây.

Nhưngnơitôimuốnđếnvànơitôinênđếnlàhaichỗhoàntoànkhácnhau.Tôixỏchânvàođôigiàythểthaovàchạyxuốngphố,vềhướngmàtôinênđến.

Trờiđãtốimịt,âmthanhcủatốimùahèthậtrộnràng,tiếngđài,tiếngsậpcửa,tiếngtrẻcongàothétvàcảtiếngtậpbóngtrongcôngviênReilly.Tấtcảcácnhàhàngngoàitrờiđềukínkhách,đènđường nhấp nháy, mọi người cười nói ăn uống vui vẻ. Tôi chạykhôngngừng,đôigiàythểthaogõnhịpđềuđềutrênvỉahè.

BệnhviệnđakhoaEatonFallslúcnàocũngsángrựcđènđónkhách.Sảnhchínhđượctrangtríhọatiếtsặcsỡvàcâycốiđượccắttỉagọngàng,tấtcảnhưmuốnthaycholờichàomờithânáinhất.Phùhợpthật.

“Tôicóthểgiúpgìchocô?”.Côgáingồibànlễtânhỏitôi.

“Khuphẫu thuật ở tầngmấynhỉ?”, tôi hỏi. “Tầng sáu”, cô ấyđáp.“Côđếnthămngườinhàà?”

“Không”,tôiđáp.“TôiđếngặpbácsĩDarling”.

“Đểtôigọiđiệntrướcchobácsĩ”.Côgáichưakịpdứtlờithìtôiđãbướcnhanhvềphíathangmáy.

Tôi sải từng bước nhanh và nặng nề về phía khu phẫu thuậttầngsáu.“ChotôihỏibácsĩRyanDarlingcóởđâykhông?”

Cô y tá cau có ngước lên nhìn tôi. “Bác sĩ đang ở cùng bệnhnhân”.

“Anhấyđangtrongphòngphẫuthuậtà?”

“Bácsĩđangởcùngbệnhnhân”.Côtanhắctohơnnhưthểsợtôikhôngnghethấy,sauđónhìntôimộtlượttừđầuđếnchânrồidấmdẳngnói,“Saocôkhônggọiđếnvănphòngbácsĩđặtlịchtừtrước?”

Page 356: Vì Đó Là Anh

“Sao cô không nói ít đi nhỉ, anh ấy là bạn trai tôi, cô hiểukhông?”. ‘Bạntrai’ cóvẻnhưkhôngphải từphùhợp,đáng lý tôinên chọn cáchgọikhácnghiêm túchơn. ‘Bạn trai’nghenhư thểcáccôgáimớilớnvậy.

“Cũng không thay đổi được gì cả, bác sĩ đang-ở-cùng-bệnh-nhân”.

“Đượcrồi!Thếtôingồichờởđâuđây?”

CôytámáulạnhynhưnhânvậtRatchedtrongphimBaytrêntổchimcúccu thởdài thườnthượt. “Cuốidãycóphòngđợidànhchongườinhà.Côchúýhơntrongcáchnóinăngcóđượckhông?”

Dù trong lòng chỉmuốn thụi cho cô tamột cái nhưng tôi vẫnbướcvềphía cuốidãy.Dọcđườngđi tôi còn chẳngdámnhìn cácphòngmổxếpdọchaibên,chỉcầnnhìnthấybệnhnhânvàthânnhânrầurĩcủahọ,tôicũngđãbuồnthốiruộtrồi.

Phòng đợi trống trơn, dù có vài cái cốc Dunkin Donut trongphòng,chứngtỏcóngườivừamớiởđây.ChiếctivitrêntườngđangchiếukênhCNNnhưngtôicũngchẳngbuồnngóđến.Trongđầutôichỉluẩnquẩngiọngnóirunrẩycủabốtôi.Ôngkhôngbaogiờnghĩrằngngàynàysẽđến.Ôngđãkhôngnghelờichúngtôi.

Ryanđếntìmtôisớmhơntôitưởng.Tayanhvẫncònđeogăngvà trên người là chiếc áo blouse trắng. Nhìn anh chẳng ai nghĩđượcanhvừadínhđầymáumebebétcủabệnhnhân.Trônganhvẫnquyếnrũtheokiểulạnhlùngnhưlầnđầutiêntôinhìnthấy.AnhchàngNewYorkTimes.“Chastity,bấtngờquá!”,anhvừanóivừacúixuốnghôntôi.“Emthếnào?Emquathămanhđấyà?”

“Ryan,emcótinxấumuốnbáochoanh”.Tôinghẹnngào.“Mẹemsắptáihôn”.Giọngtôirunrunkhinóinhữngchữsaucùng.

“VớiHarryà?”,anhhỏingônghê.

Không,đồngốc.VớiBarackObamađấy. “Vâng,vớiHarry, tôi

Page 357: Vì Đó Là Anh

đáp.“Thếthìtốtquá”.Anhbuộtmiệngrồichợtnhậnravẻmặttôi.“Haylàkhông?”

“Bốemđaukhổlắm,Ryanạ”.Giọngtôigằnlại.

“Hẳnrồi”,anhcốanủitôi,“nhưngdùsaothì...”.Anhtìmcáchkếtthúccâuchuyệnvàliếcnhìnđồnghồ.

“DùsaothìsaohảRyan?”.Tôibắtđầucảmthấykhóchịu.

Anhvỗvỗđầuvà lắcnhẹ. “Dù sao thì em cũngnênnhìnvàomặt tích cực của việc này, Chastity ạ. Anh biết là em buồn vìchuyệnmẹemsắpđibướcnữanhưngdùsaothìbốmẹemcũngđãchiatayrồimà.Emcứnghĩlàmẹemsẽlấymộtngườibiếttrântrọngmình,vàcónguồntàichínhổnđịnh.Anhthấyhaingườihọmônđănghộđốiđấychứ”.

Mônđănghộđốià?Bâygiờcóphảilàthờitrungcổnữađâumàcònnhắcđếnmấychữấy.Nướcmắttôichỉchựctrànra.Tôinuốtcụctứcvàocổmàbụngdạvẫnsôilênsùngsục.

“Đừng buồn, em yêu”. Anh nói mà mắt vẫn không thôi nhìnđồnghồ.

“Anhphảiđiđâuà?”

“Anhphảidựbuổithuyếttrình”,anhthúnhận.

“Đượcrồi”,tôilạnhlùngnói.“Gặpanhsauvậy”.

“Cuối tuầnnàyemmuốnvàothànhphốnữakhông?”.Bâygiờthìgiọnganhlạicóchútlolắng.

Tôimànánlạithêmmộtgiâynàonữathìắtsẽđấmthẳngvàomặtanhmất.“Emphảiđiđây”,tôiđápcụtlủn,“chàoanh”.

“Chastity!”.Anhgọinhưngtôilờđivàbướcnhanhquacôytácáubẳn,tiếnthẳngvềphíathangmáy.Tôigiậndữtratấncáinútgọithangvàkhôngngừngnghiếnrăngnghiếnlợitronglúcchờcáihộpsắtngungốcấymởra.Tôiđiphămphămrangoàicửa, lướt

Page 358: Vì Đó Là Anh

nhanhquamộtgiađìnhvàbướcvàomànđêm.Tôilạichạyvềphíatrungtâmthịtrấn,tớinơimàtôiđãmuốnđếntừbanđầu.Nướcmắtnướcmũiròngròng,chắchẳntrôngtôikinhkhủnglắmđây.

TôichưakịpđịnhthầnthìđãthấymìnhdừnglạitrướccửanhàTrevor.Aiđótrongkhuphốđangchơiguitar,tiếngnhạcdudươnglàmthầnkinhtôidịubớtphầnnào.Ngướcmắtnhìnlên,tôithấycánhcửasổcănnhàphíađôngbắctầngtrêncùngvẫnsángđèn.Vậylàanhđangởnhà.

Cóngười vừamở cửa rangoàinên tôikhông cầnbấmchuôngvàotòanhà,chỉcầntúmlấycánhcửatrướckhinókịpđóng lại.Tôiđinhanh lên cầu thang,bướcđếnhaibướcmột,xoayvòngởmỗichiềunghỉvàdốcsứcchođoạncầuthangtiếptheo.Đếntầngtưtôixôngvàosảnhchínhvàbướctớitrướccửacănhộ4D.

Tôivừathởhồnghộcvừagõcửavộivã.Trevorramở,trônganhcóvẻngạcnhiên,tôichẳngchầnchừgìnữa,ngãvậtvàovòngtayanh.

Page 359: Vì Đó Là Anh

“C

Chương31

hastity,cóchuyệngìthế?”.Anhđỡlấytôivàlolắnghỏi.TôicứníuchặtlấyTrevorđểcảmnhậnhơiấmcủaanh,sứcmạnhcủavòngtayanh,vàcảmùixàphòngtrênngườianhnữa.ÔiChúaơi,đúnglàmùihươngnày,đúnglàcảmgiácnày.Tôichợtnhớlạimọichuyệnchúngtôiđãtừngcótrướcđây.

“Mẹem...”.Tôicònkhôngngheranổigiọngmìnhnữa.

“Mẹemcósaokhông?”.Giọnganhbìnhthảnvàtrầmấm,ngaycảkhihỏinhữngchuyệnnhưvậy.

“Không!”.Tôinấclên.“Mẹemkhôngsao”.

“Emvàođâyđi,Chas”.Trevorgỡtôirarồiđưatôivàonhà.Tôichưa từng tới nhà anh bao giờ. Phòng khách nhà anh sơnmàuvàngấm,ởgóctườngđặtlòsưởivàrấtnhiềuchậucây,ngoàiratôichẳng nhìn thêm được gì nữa vì mắt đã ầng ậc nước. Anh nhẹnhàngđỡtôingồixuốngsofavàmanghộpgiấyănchotôi.

“Cóchuyệngìthế,Chastity?”Trevorhỏitrongkhitôixìmũiầmĩ.Phảimấtvàicáikhăngiấytôimớikìmhãmđượccơnxúcđộngcủamình.Taytôirunrun,chântôicũngthế.Tôikhôngtrảlờianhngayđược.“Chasà,cóchuyệngìthếem?”.Trevorkhomgốingồitrướcmặttôi,âncầnnắmlấytaytôi.

“MẹemsắptáihônrồiTrevorạ”.Tôilínhírồilạiòakhóc.“MẹsắplấychúHarryrồi,bốemthì...nghegiọngôngrất...cònemthì..emchưabaogiờnghĩ...Họyêunhauthếcơmà...saogiờlại…”

Trevornhẹnhàngômlấytôi,rồiđểtôikhócngonlànhtrênbờvaicủamình.Anhvuốttóctôivàthầmthìđiềugìđómàdomải

Page 360: Vì Đó Là Anh

nứcnởnêntôichẳngnghera.Anhxoayngườingồisátlạirồihônlêntrántôi,vàthếlà,chếttiệt,tôiđầuhàng.

Tôikhôngthểchạytrốntìnhcảmcủamìnhđượcnữa.Tôiyêuanh.Tôivẫnluônyêuanhvàsẽmãiyêuanh.Tôichưabaogiờhếtyêuanh,vàngaylúcnàytôiyêuanhhơnbaogiờhết.Trongsuốtmườihainămquenbiếtnhau, tôi luôncốgắngnghĩvềanhnhưmộtngườianhtrai.

Nhưngsựthựctôikhôngthểcoianhnhưanhtraiđược.

Tôiyêuanh.Cũnggiốngcáchmàmẹyêubố, tìnhyêuấymộtngàynàođósẽphaitànvìthờigianvàlãngquên.MộtngàynàođóbiếtđâutôisẽnhìnTrevorcủatôigiốngnhưmẹnhìnbốbâygiờ,người đàn ông đã làm tan nát trái tim bà. “Anh Trevor, em...”.Giọngđứtquãng,tôinhìnthẳngvàomắtanh.

Trevhiểutôiđịnhnóigì,tôicóthểnhậnthấyđiềuđótrongmắtanh. Anh biết tôi vẫn rất yêu anh, và hình như trong suốt thờigianquaanhvẫn luônbiếtđiềuđó.Haitayanhômlấymặttôi,launướcmắttrênmátôi.

Vàtôiđãhônanh.

Đólànụhôncủasựchờđợi,đaukhổ,buồntủivàcảtìnhyêu,tấtnhiên.Bởisâuthẳmtrongtim,tôibiếtmìnhsinhralàđểyêuTrevor, cho dù anh đối với tôi thế nào, tôi vẫn sẽ yêu anh rấtnhiều.Từng tế bào, từngmạchmáu trênngười tôi đều thuộc vềanh.Vàtôikhôngmuốnchúngbịlãngphí.

Tronggiâylát,Trevorngồiyênbấtđộng,còntôilolắngvìsợsẽlạibịanhtừchốimộtlầnnữa.

Vàđúng lúckhôngngờnhất,anhđáptrảnụhôncủatôi,vừanồngnhiệtvừanhẹnhàng,môianhthèmkhátvàcháybỏngtrênmôitôi.Ôi,tạơnChúa.

Tayanhlầnsờbêndướilớpáotôiđangmặc.Vàtôicũngnhanh

Page 361: Vì Đó Là Anh

chóngluồntayvàomáitócdàyvẫncònhơiâmấmcủaanh,môidínhchặtmôi,tôiquắpchặtlấyanh.Tôiđạpđổcáibànuốngnướcnhưngkhôngaitrongchúngtôimuốndừnglại.Giờthìchẳngcònchuyệngì làmchúng tôiquan tâmnữa.Cuối cùnghai chúng tôicũnglạiđượchòalàmmột.Đãlâulắmrồi,vậymàvẫnnhưchưatừng xa cách. Anh thật ấm áp, nóng bỏng, và rất rất tuyệt vời.Thậthoànhảo.Đúnglàcảmgiácấy.

Tôivộivãcởiáotrênngườianhra,nhanhđếnmứcgiậtđứtcảmấycáikhuy,nhưnggiờthìaibậntâmđếnchuyệnấynữa?Tôiđãyêuanhtừlâulắmrồi.

Chúng tôi cũng chẳngbuồný tứgìnữa, tốcđộ cởi đồ và tháogiàynhanhđếnchóngmặt.Cótiếnggìđóđổvỡnhưngchúngtôichẳngbuồnbậntâm.Mấytấmđệmsofabịtrượtlàmchúngtôingãlănxuốngsàn.Taitôiùđặc,timđậpthìnhthịch.Ngườitôinóngrựclên,khihaithânthểápsátnhau,tôinhậnrangườianhcũngnóngkhôngkém.Tôihítmộthơithậtsâu.“Chastity”,bỗngnhiênanhnghiêmgiọnglại.

“Đừngmà,emxinanhđấy,Trevor”.Xinanhđừngdừnglại.Xinanhđừngđuổiemđi.Xinanhhãyyêuemthêmmộtlầnnữa.

Anhkhôngnóithêmgìnữa,đôimắtanhtanchảyvàkhichúngtôihòalàmmột,tôibiếtlúcđósốphậnđãanbài.Đólàcáchmàmọi chuyệnnên diễn ra.Anh chính là tổ ấm của tôi, và tôi biếtmìnhđang thuộcvềnơimà tôinên thuộcvề.Khôngcònchỗchonhữngphântíchmổxẻ,chỉcònlạicảmxúcthănghoatuyệtvờitôiyêuanhnhiềuđếnmứccócảmgiácnhưtimmìnhsắptáchralàmđôi.

Phảimấtmộtlúclâu,tôimớicóthểbìnhổnnhịpthởvànhìnlạiđượcmọithứ.Trevornằmbấtđộng,timanhđậpthìnhthịchtrênngườitôi,máanhápvàocổtôi,tayvẫnômchặtlấytôi.

Page 362: Vì Đó Là Anh

Đốngđệmghếnằmvất vưởngkhắpnơi, cái thì gác lênngườichúngtôi, cái thìvẹovọdướisàn.Bànuốngnướcthìđổnghiêngsangmộtbên,cốctáchvỡtantành.Trênhôngtôicóvàivếtxướcnhẹvà tôi chắc chắnmìnhcũngđãđể lạivàidấu tích trên lưngTrevor.

Trongthâmtâmtôichỉmuốntấtcảdừnglạiởgiâyphútnày,nhưngchúngtôivẫnphảitrởvềvớithựctại.Cảmgiáctộilỗibắtđầulấnátcảmgiácngâyngấtkhinãy,nhưngtôivẫncốkhôngđểnóxâmchiếmhoàntoàn.

“Trev?”,tôithìthào.

“Anhđây”.Anhngẩngđầunhìntôi,ánhmắtcăngthẳngđếntộinghiệp,mácũngđỏửng.“Emmuốnuốnggìkhông?”anhvừahỏivừamặc lại quầnáo.Rồikhông chờ tôi trả lời anhđi thẳngvàobếp.

Dấuhiệuxấurồi.Tôiđưataysờmôi,nóngranvàsưngtấy.Tôinằmđóthêmmộtlúcrồingồidậy,vớlấyquầnáo.Chânvẫnđangđi tất, tôimặc vội quần áo, thỉnh thoảng lại liếc vào trong bếp,Trevor đang đứng chỗ bồn rửa, tay chống hông. Anh không lấynước,cũngchẳngbuồnkhóavòimàcứđểmặcchonướcchảytràn.Anhchỉđứngđó,bấtđộng,vàtôicóthểcảmnhậnđượcsựhốitiếcđang chảy trongngười anh.Anhnói gì đi chứ,Trevor.Tôi thầmmong.Hãynóilàmọichuyệnsẽổnđi.

Ướcgìanhbướcđếnchỗtôi,ômlấytôivànóirằngchuyệnnàykhôngphảilàmộtsailầm.Nhưnganhchẳnglàmgìcả,chỉđứngđónhìnnướcchảy.

Dùtronglòngchỉmuốnbướctớichỗanh,ômlấyanh,chạmvàoanh,nhưngtôikhôngdám.Nhấtlàkhianhcònchẳngbuồnnhìnđếntôi.

Độtnhiêncógìđórungrungdướichân.Tôinhìnxuống,làđiện

Page 363: Vì Đó Là Anh

thoại củaTrevor, chắcnó bị rơi trong lúc chúng tôi vật lộn trênsàn.Tôiquay lạinhìnTrevormột lầnnữarồicúixuốngnhặtnólên.

Haydenđanggọi.

Tôi vứt chiếc điện thoại xuống thảm và đá nó vào gầm sofa.Trevorsẽphảitìmnósau,anhsẽphảilụclọikhắpnơivàtựnhủ‘Cóchuyệnquáigìvớicáiđiệnthoạiấynhỉ?Nócóthểởđâuđượccơchứ?’Mắtanhvẫnkhôngrờikhỏidòngnước.

Tôicóhailựachọn.Bỏđitrongtựtrọnghoặcdẹphếttựtrọngsangmộtbênvà làmtheotrái timmáchbảo.Vàtôiđã lựachọnđiềugì?Mặckệcáitựtrọnghãohuyềnấyđi.

“Trevnày”,tôinhẹnhànglêntiếng.“Anhvàođâymộtchútdượckhông?”

Trevorquaylai,khẽgậtđầu.Anhvớitaylấyhaicáicốc,rótđầynước rồi cũng chịu quay vào phòng khách.Đặt cốc lên bàn, anhnhặtnhạnhnhữngmảnhvỡtrênsànvàkhoácáolênngười,chiếcáođãbị tôigiậtđứtkhuykhinãy.Anhxếp lạimấytấmđệmvàngồixuống.

“Chastitynày”,cuốicùngTrevorcũngchịunhìntôi.Bụngdạtôinhưlửađốtkhinhìnvàomắtanh.

“Trướckhianhđịnhnóilẽrachúngtakhôngnênlàmnhưvậy,thìđểemnóitrướcđã,đượckhông”.Giọngtôihơilạc,cólẽdovừarunvừasợ.

“Emđãcóbạntrairồi”,anhkhẽnói.

Tôicắmmặtxuốngsànnhà.Anhnóiđúng.TôiđãtừngdầnchoMarkmộttrậnnhừtửvìtộiphảnbộiElaina,vậymàgiờtôicũnglại lừadốibạntraimình.Mặtnóngbừngvìxấuhổ,tôi lẩmbẩmđáp“Embiết”.

“Vàanhcũngcóbạngáirồi”,anhnóitiếp.

Page 364: Vì Đó Là Anh

Chếttiệt.Tôihítmộthơithậtsâu.“Trevorà,emchỉmuốnanhbiếtemvẫnluônyêu...”

“Đừnglàmthế,Chastity”.Trevornóitronglúcvẫnnhìnchằmchằmxuốngchân.

“Đừnglàmgìcơ?”

“Đừngnóirachuyệnấy,vàđừngchiatayRyan”.

Khôngcònchuyệngìcóthểkhiếntôiđauhơnthế.Miệnghémởnhưngtôikhôngthốtđượctừnào.Anhngướclênnhìntôi.

“Anhkhôngmuốnlàngườithứbaxenvàohaingười”.Mắtanhtốisầmlại,trônganhthậtđaukhổ.“Anhtalàngườitốt,Chasà.Ryancóthểchoemnhữngđiềumàanhkhôngbaogiờlàmđược.Vàanhtayêuemnữa”.Anhnắmlấybàntayđểthõngcủatôi.

Tôicóngốcđâu.Anhtayêuemcònanhthìkhông.Chẳngcầnanhnóitôicũnghiểu.Tôiđauđớnnhưthểcómộtcáidằmchếttiệtnàođóđangmắckẹtbêntrongtráitimmình.Tôigiậtmạnhtayrađếnmứccùi chỏđậpvàocạnhghếđánhbốp. “Đượcrồi, emhiểumà,Trev”.Tôicốkhôngkhóc.“Ýanhlàcứmườinămchúngtasẽngủvớinhaumộtlần,đểrồiemsẽtiếptụcđaukhổtrongkhoảngmườinămsauđó,cònanhlúcnàocũngmuốntỏralàngườianhtraiđíchthựccủaemđúngkhông?”.Giọngtôicàng lúccànggaygắt“Cóphảikhông?Cóphảianhmuốnnhưthếkhông?”

“Không,Chastity”, anh trầmmặc đáp. “Chuyệnnày sẽ khôngbaogiờxảyranữa,anhxinlỗi,anhrấtxinlỗi.Đánglẽchuyệnnàykhôngnênxảyra.Embiếtnhưvậymà”.

Tôilảođảođứngdậy.“Hìnhnhưlàemchẳngbiếtgìcả,Trevorạ. Nếu không em đã chẳng ngủ với anh vô cảm như vậy, phảikhông?”

“Chastityà...”.Trevorcũngđứngdậyvỗvề tôi,nhưng lúcnàytôi chỉmuốn thụi choanhmột cái thậtmạnh. “Chas,em...”,anh

Page 365: Vì Đó Là Anh

buôngthõnghaitayvàlắcđầu.

“Không,anhnóiđi,Trevor.Anhphảinóichoembiết”.Tôirunrunchỉthẳngtayvàomặtanh.“Nếuchúngtayêunhaumàchẳngmaymọi chuyện không đi đến đâu, anh sẽmất gia đình đã cưumang mình. Anh sợ sẽ mất bọn họ. Thừa nhận chuyện đó đi,Trevor.Giađìnhemcóýnghĩavớianhnhiềuhơnemphảikhông?”

MặtTrevorbiếnsắc.Anhbướcthêmmộtbướctớigầntôi.Lầnđầu tiên trongđời tôi thấyanh tứcgiậnđến thế.Phảinói là tứcgiận đến đỉnh điểm. “Sai rồi. Em nghĩ sai rồi, hoàn toàn sai,Chastity ạ. Nếu chúng ta yêu nhaumà chẳngmaymọi chuyệnkhông đi đến đâu thì anh sẽmất em.Emmới là ngườimà anhkhôngthểđánhmất”.

Miệngtôikhôngngậmlạiđược.“Anhnóigìcơ?”

“Chính em đã nói chúng ta sẽ đánh mất nhiều thứ, em nhớkhông?”

“Nhưngbâygiờmọichuyệnkhácrồi,Trevor.Anhkhôngthể...”

Giọng anh đanh lại, hình như ở đây có chút nhầm lẫn gì đó.“Vấnđềlàemnóiđúng.Chúngtasẽkhônglàmtổnthươngnhauvìnhữngchuyệnnhưthếnày,Chastityà.Chúngtasẽkhôngphảichia taynhau, cũngkhông bao giờ phải ly hôn.Anh lùi lạimấybước,cơnbùnggiậnhìnhnhưđãnguôilại.“Sẽtốthơnchoemnếukhôngcóanh”.

“Khôngaicóthểtốthơnanhcả”.Tôinóivớianhbằngnhữnglờichânthànhnhất,nhưnganhchỉlắcđầu.

“Embiếtchuyệnnàysẽthànhrathếnàomà.Línhcứuhỏabọnanhcókiếmđượcbaonhiêu tiềnđâu, rồianhsẽphải làmthêm,càngnhiềuviệccàngtốtvàrồiđếnmộtlúcnàođóemsẽghétanhthôi.Giốngnhưbốmẹemấy”.

Mắttôirưngrưng.Mộtlầnnữaanhlạicólý.

Page 366: Vì Đó Là Anh

“Nếucứgiữkhoảng cáchnhư thếnày, chúng ta sẽkhôngbaogiờphảirơivàocảnhngộấy”.Trevornói,giọnganhgiờđãtrởlạibình thường. “Anh đãmấtMichelle, mất bốmẹ, anh không thểmấtcảemnữa,Chastity.Anhkhôngthể”.

“Trevor”,tôithầmthì.“Emchưabaogiờghétbỏanhđược,emyêuanh.Emvẫnluônyêuanhtừtrướcđếngiờ”.

Đúng lúcđóthì tiếngchuôngđiệnthoạireovang.Khôngphảicáiđiệnthoạidiđộngđãbịtôiđávàogầmghếlúcnãymàlàmáycốđịnh.Chúngtôivẫnimlặngnhìnnhautrongkhiđiệnthoạireokhôngngừng.Máutrongngườitôinhưngừngchảy,timnhưngừngđập.RồiđiệnthoạicủaTrevorchuyểnsangchếđộhộpthưthoại.

“Chào anh yêu, emđây.Em chỉmuốn báo cho anh biết là kếhoạch ngày mai không có gì thay đổi. Gọi lại cho em nhé. Yêuanh”.

Trevornhắmmắt,đôivaianhrunlên.Tôiđãcócâutrảlờichomình.

“Anhbiếtkhông,Trev?”.Tôihỏi,giọngđãkhôngcòngiữđượcbìnhtĩnhnữa.“Emvềđây”.

“Chuyệnkhôngphảiemnghĩđâu”,anhgiảithích.

Anhđanglừatôi,vậymàtôicònsuýttinlờianh.Tôinổigiậnvàgầmlêngiậndữ.“ThậtsaoTrevor?EmthìnghĩHaydenHoànHảocủaanhlạinghĩnhưvậyđấy.Vàcáichuyện‘anhkhôngmuốnmấtem’vừarồichỉlàtrògiảdốithôi.Kểcảchuyệnđócólàthậtchăngnữathìanhbiếtkhông,anhvừađánhmấtemrồiđấy,kểtừgiờphútnày”.

“Emđừngnóithế,Chastity”,anhvannài.

“Đừnglừadốiemnữa,Trevor”,tôigàolên.“Emkhôngphảiemgáianh,khôngphảibạnanh,vàcàngkhôngphảibạngáicủaanh.Anhnóiđúng.Cóngườiyêuemvàtrântrọngem.Thếnênphiền

Page 367: Vì Đó Là Anh

anhcútsangmộtbênđểemđếnvớianhấy”.

Anhkhôngnóigìcả.

Tôidạobướcdọcbờkênh.Khôngđúng,phảilàhùnghổbướcđimớiđúng.Tôigiậndữtớimứcgầnnhưphátđiên.Ướcgìtôicóbaocát ngay trướcmặt để xả giận. Trời ơi, suốtmười hai năm quachẳnglẽtôikhôngrútrađượcbàihọcgìsao?ChẳnglẽtôikhôngnhớTrevorđã từngnhẹnhõm thếnàokhi chia tay tôi lần trướcsao?Elainađãtừngnóilừadốitôimộtlầnlàlỗicủaanh,nhưngđếnlầnthứhaithìtôiquảlàconngốc.

Tôingồicạnhbờsông,sươngphủtrắngchiếcquầnbò.Taytôirunlên,haimáướtđẫm.Látrêncànhxàoxạc,tiếngcòituhuýtcủacảnhsátvanglêntừphíabênkiathịtrấn.Tôikhịtmũivàlấytờgiấyănralaumặt.Ítnhấtthìtôicũngđãnóiratấtcả,thổlộtìnhyêulẫnnhữngđiềumongmuốnmàtôivẫnluônấpủbấylâunay. Tôi đã nói với Trevor rằng tôi yêu anh.Và chẳng còn “biếtđâu”gìnữa.

Nhữngđiềuanhvừanóilạivăngvẳngtrongđầutôi.Rằnganhkhôngthểmấttôi.Mườihainămtrước,khimớimườitámtuổitôicũngsẽnóinhưvậyvớianh.Chúngtacóquánhiềuthứđểđánhmất.Tôihoàntoànhiểuđiềuanhmuốnnói,rằngnếuchỉlàbạn,chúngtôisẽmãimãicóthểlàmbạn.

Nhưngchúngtôiđâuphảichỉ làbạn.TôiyêuTrevorvàmonganhđónnhận tìnhcảmcủa tôi,nhưngđiềuđókhôngđủđểanhvượtquanỗisợhãicủamình.Lạicáicảmgiácmộtlầnnữachỉcôđộcmộtmình.Lạicáicảmgiácmấtđimộtngườithânnữa.CólẽgiữantoànlàđiềumàTrevorcầnhơncả.

Chỉlàtôiđãnghĩbiếtđâuanhsẽvìtôimàđánhliềumộtphen.

Tôikhócnấclêntừngchặp.Tôivẫncóthểcảmnhậndathịtcủaanh,mùihươngcủaanh,nhưngvớianh,tấtcảchỉlàsailầm.Cólẽ

Page 368: Vì Đó Là Anh

vớiTrevorchuyệnvừaxảyragiữachúngtôikhôngýnghĩabằngchuyện thỉnh thoảnganhghé chơinhà tôiđôi babận, cùngxembóngchàyvàđánhbidavớianhemtôi.Cólẽtôisẽcóýnghĩavớianhhơnnếuchỉdừnglạiởmứcbạnbè.

RồicòncảHaydenHoànHảonữachứ.AnhđãtừngyêuHaydenđếnmứchỏicướicôta,vàbâygiờanhcũngyêucôtađếnmứcnghĩđếnchuyệnchocôtamộtcơhộinữa.Haydenxứngđángcócơhộithứhai,vậymàtôithìđếnmộtcơhộicũngchẳngcó.

Tiếngchuôngđiệnthoạilàmtôigiậtmình.BiếtđâulàTrevor.Biếtđâuanhsẽxinlỗitôi.Biếtđâu...

Khôngphảianh.“Chàoanh,Ryan”,tôinóikhôkhốc.

“Chàoemyêu”,anhnói.“Emđangkhócđấyà?”

Nướcmắttôilạituônxốixả.“Mộtchútthôi.Tôithúnhận,tronglòngcảmthấycólỗivàxấuhổvớianhghêgớm”.

“Vềchuyệncủamẹem?”.Tôikhôngđángđểanhquantâmsao.

“À...vâng”.

“Emmuốnanhđếnchỗemkhông?Anhxongviệcrồi”.

Tôiquệtnướcmắtvàtayáovànhìnlêntrời.“Khôngcầnđâu,cảmơnanh,Ryan.Emchỉmuốnởmộtmìnhthôi”.

“Anhhiểu.Nhưngngàymaichúngtasẽgặpnhauchứ”

“Ryannày...”

“Anhđây”.

“Em rấtmong chờ chuyến đi chơi cuối tuầnnày”, tôi nói thậtlòng. “Anh cũng thế”. Tôi nghe thấy tiếng anh cười trong điệnthoại.“Chúcemngủngon”.

“Chúcanhngủngon.Emyêuanh,Ryan”.Tôihơinhănmặtkhinóirađiềuđó.Mặcdùđấykhôngphảisựthật,nhưngnhữnglờimàtôivừanóicóýnghĩarấtkhácvớikhinóivớiTrevornửagiờ

Page 369: Vì Đó Là Anh

trướcđó.

Page 370: Vì Đó Là Anh

H

Chương32

ìnhnhưcógìđóvừachếttrongtôi.Quảlàmộtsuynghĩtíchcựctrướckỳnghỉcuốituầnlãngmạnvớianhbạntraihoànhảo,phảikhông?

RyanvàtôiđangtrongkháchsạnSohoGrand,kháchsạnsangtrọngvàcaocấpbậcnhấtthànhphố.Thậmchínhữngngườiphụcvụ ở đây còn mặc đẹp hơn cả tôi. Có lẽ Ryan là khách thườngxuyên ở đây, vì nhân viên lễ tân vừa nhìn thấy anh đã đon đảchào,“Rấtvuiđượcgặplạingài,bácsĩDarling”.

Chúngtôiđượcdẫnlênmộtcănphòngvôcùnglonglanh,chínhxáclàmộtcănhộlộnglẫyvớinhữngchitiếtnộithấttheotrườngpháitốigiảntinhtếvàcóhướngnhìnrakhungcảnhtuyệtđẹpcủathànhphố.“Chỗnàyđẹpquá,Ryanạ”.Tôithốtlêntronglúcanhđangtipchoanhchàngnhânviênváchànhlý,trônganhtacũngđẹptraikhôngkémgìRyan.

“Anhmuốn kỳ nghỉ này thật đặc biệt”, anh rụt rè thú nhận.Anh cúi xuống hôn tôi và nhìn sang phía giường gợi ý, “Em cómuốn...”

“Emhơimệtmộtchút”.Tôikhônghềnóidối.Sựthậtlàtôiquámệtmỏivớiviệckhôngngừngsosánhhaingườiđànôngtrongđời.Nhầmrồi,làmgìcóđếnhaingườiđànôngchứ,chỉcómộtngườiđànôngnàymàthôi.

Chúngtôithảmìnhxuốngchiếcgiườngêmái,taynắmchặttay.Tôikể choanhnghevềnhữngnơi tôivẫn thườngđến lúc cònđihọc,nhữngchỗtôihayluitớithưgiãnkhicònlàmviệcởNewark.Ryan ba hoa không ngừng về nơi ở của anh ở Columbia

Page 371: Vì Đó Là Anh

Presbyterian, về những ngày tháng ảm đạm, về nhà hàng Tháinhỏnhắnmàanhhay ghé đến, về công viên trung tâmmàanhvẫnđidạo.NhìnRyantôikhônghềthấyxúcđộngnhưvớiTrevor.À không, phải là đã từng thấy chứ. Về chuyện đó thì còn nhiềuđiềuđểnói.NếukhôngnhầmthìcuốituầnnàyRyansẽhỏitôicâuhỏiquantrọngđóvàtôisẽnóitôiđồng.Giọtnướctrànly.Cáithứđãchếttrongtôisẽvỡtanthànhtừngmảnh,vàrồitôicũnggiốngnhưmẹmàthôi.

Chúngtôingồinhâmnhimấylyrượuđắtđỏtrongquầybar(aimà ngờ một ly martini có giá những 25 đô la cơ chứ), rồi đếnBroadwayxemvởHiểmác.Tôirấtthíchnhạckịch,đúnglàtuyệtphẩm.Ryancũngđồngýnhưvậy.Saukhixemxongchúngtôiđiăntối,đoánthửxemlàđâunào?LàTheRainbowRoom,nhàhàngsangtrọngbậcnhấtNewYork.Maymàbạntraitôilàmộtbácsĩgiàucónêntôikhôngcảmthấytộilỗilắmkhigọiloạibíttếtđắttiềnnhấtvà lymartini loại lâunăm.Saubữatốichúngtôicùngkhiêuvũ,vàtấtnhiên,Ryannhảyrấtgiỏi.

“Anh nhảy giỏi thật đấy”. Tôi mỉm cười ngước lên nhìn anh,đánglẽtôinênnghetheolinhcảmcủamìnhtừtrước,chọnmộtđôigiàybệtthayvìgiàycaogót.

“AnhhọckhiêuvũcổđiểntừnămlớpBảy”,anhtựhàoramặt.“Emchưabaogiờkhiêuvũvớianhchàngnàođượcgọilàbiếtnhảycả”

“Emcũnggiỏiđấychứ”.Nóirồianhhônnhẹlênmôitôi.

“Emyêuanh”.Tôinóiđiềuđóvìbảnthântôinhiềuhơn làvìanh.

“Anhcũngyêuem”,anhbuôngtaytôiravàlầntayvàotúiáo.“Anhhivọngemsẽnhậnlờilàmvợanh”.

Tôi chẳngnhận ra dànnhạc đang chơi bài gì nữa.Ryanmỉm

Page 372: Vì Đó Là Anh

cườihạnhphúcvàluồnchiếcnhẫnkimcươnglấplánhvàotaytôi.

“Đẹpquá”.Tôi thốt lên.Quả thực chiếcnhẫn rất đẹp, nó làmbằngvàngtrắng,ởgiữađínhmộtviênngọclụcbảomamị,cònbênsườn là hai viên kim cương nhỏ. Chiếc nhẫn hoàn hảo như thểchínhnócũngvừabướcratừtạpchíNewYorkTimesvậy.

“Emsẽlấyanhchứ?”,Ryanhỏidùđãbiếtcâutrảlời.

“Vâng”. Tôi vòng tay quanh cổ Ryan và hôn anh. Mọi ngườixungquanhvỗtaychúcmừngchúngtôinhưkịchbản.

Đâysẽlàcuộcsốngcủamìnhsaunày.Tôithầmnghĩkhichúngtôidạobướctrênphố.Khôngkhíthậtthoángđãngvàtronglành,một làn gió nhẹ thổi qua đưa hương bánhmỳ ngào ngạt từ đâuđến. Manhattan thật lộng lẫy và ồn ào. Tôi đưa tay lên ngắmnghíachiếcnhẫn,Ryancười.“Bốmẹanhsẽrấtvuichomàxem”,anhkhẽnói.

“Anhcóchắckhông?”,tôihỏilại.Anhcườiphálênvàbópnhẹtaytôi.ViễncảnhvềnhữngbuổilễTạơnvàGiángSinhcùngvợchồngphunhânDarling

(thêmcảBubblesnữachứ)cứ lởnvởntrongđầutôi,xavờivàviễn tưởngnhưnhữngbứchọacủahọasĩSalvadorDali. “Bốmẹemcũngsẽrấtvui”.

“Tấtnhiênrồi”,Ryanđáp.Tôicốkhôngnhíumày.Thayvàođó,tôimườngtượngracảnhRyansẽngồithulumộtchỗtrốngtrậnbóngtruyềnthốngcácmùalễTạơncủagiađìnhtôi.Tấtnhiênaitrongnhà tôimuốn làmhỏngđôi tayvàng củaRyan,nên rất cóthểhọsẽđểanhngồisangmộtbên.Dùsaothìcũngsẽrấtvui.

Hôm sau chúng tôi ngủ nguyên buổi sáng, dậy ăn trưa rồi đimua sắm ở trung tâm thươngmại Saks. Chủ yếu Ryanmua làchính.Anhsắmmấybộvestmới,đồngthờicũngrấtchuđáomuachotôimộtítnộiyđắttiềnvàbộđồngủbằnglụamàuhồng(chắc

Page 373: Vì Đó Là Anh

muốnnhắckhéotôivềchuyệnthaycáiáophôngYankeescũmèmmàtôivẫnhaymặckhiđingủ).Lúcvềkháchsạn,tôigọiđiệnchomẹvàbáotinvuichobà.

“ÔiChastity”,mẹreo lên. “Conyêu, tốtquá, tốtquá!”.MẹnóitốihômsausẽgọicácanhchịtớiăntốiđểtôivàRyanthôngbáotrựctiếptinvuinàyđếnmọingười.

“Vâng”,tôiđáp.“Đượcđấymẹạ”.

Ryan cũnggọi chobốmẹanhvà tôinói chuyệnvớiphunhânmột lát. “Concứgọibác làLibby làđượcrồi”,bànói. “Bácđãcósẵnmấynhàthiếtkếchováycướicủaconrồiđây”.

BácsĩDarlingcũngcầmmáy.“Chàomừngconđếnvớigiađìnhchúngta”.Ôngvuivẻnói,trongkhiđótôicốquênđichuyệnôngđãtừngthấytôitrầnnhưnhộngtừđầuđếnchân.

Ryanbắtmáyvàtrảlờicáccâuhỏivềngàygiờ,địađiểm,vânvânvàmâymây.TôiquaysangcửasổvànhìnđămđămvềphíatòanhàEmpireStatechọctrời.

Đâycóđúnglàtôikhôngnhỉ.Hìnhnhưtôikhôngcònlàchínhmìnhnữarồi.Nhữngnơisangtrọngnhưcáikháchsạnnàychẳngphùhợpvới tôi chútnào.Chiếcnhẫnnày,dùnằmvừavặn trênngóntaytôinhưngtrôngnóthậtlạclõng,chẳngkhácnàomộtthứđạo cụ trên sân khấu.Vàmặc dùmới đi xa chưa đầymột ngàynhưngtôiđãthấynhớnhà,nhớButtercup.

“Emmuốngọi chobốem”.TôinóikhiRyankết thúc cuộc tròchuyệnvớibốmẹanh.Tôi liếcnhìnđồnghồ.Bâygiờ lànămgiờhơn, giờ này chắc bố vẫn đang ở Sở Cứu hỏa. Cùng với Trevor,đươngnhiênrồi.Tôiquênmấtchuyệnđó.

“Thựcrabốemđãbiếtrồi”,Ryanmỉmcười.“Anhđãxinphépbốemtrướcmà”.

“Thậtsao”,tôikhábấtngờ.“Chuyệnđó...anhđúnglàcổhủvà

Page 374: Vì Đó Là Anh

chuđáo”.

Tôibấmsốdiđộngcủabố. “Concóvuikhông,SườnHeo?”,bốhỏi. Tôi nghe thấy đầu dây bên kia có tiếng bộ đàm rè rè cùngtiếngngườinóichuyệnlaoxao.

“Vâng,tấtnhiênrồiạ”,tôiđáp.

“Trevornày,Chastityđãnhậnlờilấyanhchàngbácsĩđấy”,bốgọito.Tôichờmộtcơnđautim,nhưngnóđãkhôngđến.

“Chúcemhạnhphúc,Chas”.TôinghethấytiếngTrevorsaukhianhthoángchầnchừmấygiây.

“Trevorchúcconhạnhphúcđấy”,bốchuyểnlời.

“Cảmơnanh”,tôibìnhtĩnhđáp.

“Nó nói cảm ơn con”, bố lại vọng sangTrevor. “Thôi được rồi,đưamáybốnóichuyệnvớiconrểtươnglaixemnào”.

BốvàRyantròchuyệnmộtlát,Ryanlịchsựgọibốlà‘ngài’vàcảm ơn ông vì đã chúc phúc cho chúng tôi. Cuối cùng gia đìnhchúngtôicũngđềuđượcthôngbáovềđámcướisắpdiễnracủahaiđứa. Chúng tôi quay sang nhìn nhau, Ryan và tôi giờ đã là vợchồngsắpcưới.

“Mọi chuyện đều ổn cả”, anh nói. “Bây giờ emmuốn đi ăn ởđâu?”

Tôi chợt nhớ đến nhà hàng nho nhỏ trên phố Thompson, nơiTrevorđãtừngnóivớitôivềchuyệnsẽcướiHayden.Chúngtôicóthểđếnđó,đểtôithaycáikýứcbuồnđauấybằngchuyệnvuinày.NhưngrồitôiquyếtđịnhđểchoRyantựlựachọn.

Cácanhtrailầnlượtômtôi,haichịStarahskhôngngừngkhenngợi chiếcnhẫncònmấyđứa cháugái thì liên tụcđòi làm thiênthầnrảihoatrongđámcướicủatôi. “Tấtnhiênrồi”, tôinói, “cácconcóthểthamgiabấtkỳphầnnàocácconmuốn.Miễnlàkhôngđượcdànhnhauđấynhé?”

Page 375: Vì Đó Là Anh

“Thếthìmấtcảvui”,Jackchêmvào,“chúcmừngemgái”.Anhômsiếtlấytôikhiếntôinghẹnngàokhôngnóinênlời.

Elainađang chờ tới lượtmình.Côấyđi theokhi thấy tôi vàonhàvệsinh.“Laineyà,tớcầnđitoilet,nêncậu...”

“Cậucóchắcvềchuyệnnàykhông?”.Côấyngồicắnmóngtaytrênthànhbồntắm.

Tôinínthở.“Cậuđùamìnhà?Saocậulạihỏithế?”.Giọngtôidộilạitrênmấytấmngóixanhnhạt.“Chínhcậulúcnàocũngbảomìnhchuyệnnàyrấttốtđẹpmà”.TôinhạilạigiọngElaina.“Đừngcólàmhỏngchuyện,querida.HãyquênTrevorđi,querida”.

“Được rồi, được rồi, đúng làmình đã nói thế”, cô ấy ngắt lời.“Nhưng chuyện này quan trọng đấy, Chas à. Cậu có thấy hạnhphúckhông?”

“Có!”, tôikhăngkhăng. “Mình...nhấtđịnhsẽhạnhphúc”.Tôinghiếnchặthàmrăng.“Elainaà”,tôinói,giọnggầnnhưthìthào,“đây là chuyện đúng đắn nhấtmàmình từng làm đấy. Ryan làngườitốt,bọnmìnhsẽsốnghòahợp.Anhấyyêumình,mìnhcũngyêuanhấy,đượcchưa?Giờthìlàmơnđừngnóithêmgìnữa”.

“Thôiđượcrồi”,Elainađầuhàng.Hìnhnhưcôấycònđịnhnóithêmgìđónhưngrồilạithôi.

“Gìthế,Lainey?”,tôihỏi.Đầutôiđaunhưbúabổvàbụngthìđangđóimeo,thựclòngtôichỉmuốnvềnhàômấpButtercupmàthôi.

“CậunóivớiTrevorchưa?”,Elainathầmthì.

“Anhấy biết rồi”, tôi nhìn sang chỗkhác.Dùvờ chỉnh lại tóctrướcgươngnhưngtôivẫncóthểcảmnhậnánhmắt lo lắngcủaElainasaugáy.

“Anhấycónóigìkhông?”,côấyhỏitiếp.

“Trev chẳng nói gì cả”. Tôi quay lại nhìn thẳng vào cô bạn.

Page 376: Vì Đó Là Anh

“Mìnhđãnóilàmìnhyêuanhấy,vậymàanhấychỉnóilàmìnhnênđếnvớiRyan”.Mặttôinhănnhókhổsở.

“Ôitrời.Thôiđượcrồi,đượcrồi,mìnhxinlỗi.Mọichuyệnsẽổncả thôi”. “Cậu sẽ làm phù dâu chomình chứ?”, tôi bắt đầu rớmnướcmắt.

“Đươngnhiênrồi”.Elainađáp,đôimắtnâutotròncủacôcũnglonglanh.

Saubữatốimàtôicócảmgiáclêthênhưcảthếkỷtrôiquavớinhữnglờichúctụngcủacácthànhviêntronggiađình,cùngmóngànướngtuyệthảocủamẹ,Ryanvàtôiláixevềnhà.Buttercupnhảycẫnglênkhinhìnthấytôi,tôicũngômchặtnóvàolòng,ápmặtvàocáimáphúngphínhcủanó.“Taocũngnhớmàylắm,hoahậuxấuxíạ”,tôinói.

“Ẳng,ẳng,ẳng!”,nóreolênmừngrỡ.Hìnhnhưnócũngmuốnnói,‘Tôicũngthếthưacôchủ’thìphải.

“Khu căn hộ của anh không cho nuôi chó đâu”.Ryan vừa nóivừalùirasauđểtránhdẫmphảinướcdãicủaButtercup.“Nósẽphảivớianhtraiemđấy”.

Tôinhìnanhchằmchằm.“Nósẽvớiem.Ainóilàchúngtasẽchuyểnđếncănhộcủaanh?Emrấtthíchngôinhànày.Biếtđâuchúng ta sẽ ở đây”. Ryan khẽ nhếchmép. “Tại sao chúng ta lạiphảiởđâytrongkhichúngtacóthểsốngởkhucănhộcaocấpcủaanhnhỉ?Cănnhànàycũngxinhxắnnhưngđâykhôngphảilàchỗmàanhđịnhở,Chastityạ”,giọnganhnhuốmchútkhinhthường.Mộtlúcsau,chúngtôiđãlạilàmtìnhsaucuộccãivãởtrênphòng.

TronglúcRyanđangyêngiấc,tôivớlấycáiáongủvàmặcvàongườiđểxuốngnhàlấymấygóiOreohayPop-Tartgìđó.Nhưngvừabướcchânđếncầuthang,thứgìđólàlạđậpngayvàmắttôi.Khôngthểtinnổivàomắtmình,tôikéocánhcửaphòngtắmra.

Page 377: Vì Đó Là Anh

Ôichao,phòngtắmcủatôiđãhoànthiệntựkhinào.Bồnrửabóng loáng,sàngạchtrơntruvàcảbồntắm...Ôi trờiơi, cáibồntắmjacuzzicủatôicũngđượclắpđặthoànhảo.Khôngnhữngthếtronggócphòngcònđặtmộtchậudươngxỉmátmắt,tấtcảchailọcũngđượcsắpxếpgọngàng,chiếckhăntắmmàuxanhnhạttreotrêncáigiámàtôiđãchọntừlâulắmrồi,cáiđĩađựngxàphòngkiểucổđiểnđượcđặtởgiágươngphíatrênbồnrửa.Mấycáichụpcôngtắcđènmàubạcđềuđượcđặtđúngvịtrí,thậmchícảtranhtườngcũngđượctreolên.

Tấtcảđãhoànthiện,thậtlàđẹp.

Tôiliếcmìnhtronggươngđôimáửnghồng,miệngvẫnđangháhốcvìchưahếtkinhngạc.

Tôinghetiếngcửamởvàtiếngláchcáchgìđó,chắcButtercupđang nghịch ngợm dưới nhà. “Lại đây, chó ngoan”, tôi khẽ gọi.NhưnghóaralạilàanhMatt.

LiếcthấyRyanvẫnđangngủngonlành,tôingừnglạimộtgiâyngắm thânhình tuyệtmỹ của anh rồi đóng cửa phòng đi xuốngnhà. “Anh Matt”, tôi xúc động nói, “cảm ơn anh đã hoàn thiệnphòngtắmchoem.Đẹplắm”.

“Thậthả?Emthíchkhông?Thếthìtốt”.Anhmởtủlạnh,lấylonbia đưa cho tôi. Tôi lắc đầu. “Thật ra không phải anh làm đâungườiemcầncảmơnkhôngphảilàanh”.

“Ồ.ThếchắclàanhLuckyà?”

“LàTrevorđấy.SángthứSáunómangđồđếnđâyrồimộtmìnhlàmhết.Nómàđãbắttayvàoviệcgìthìchảmấychốcmàxong.Trôngthậttuyệtphảikhông?”

“Vâng”.Tôithởhắtrarồingồixuốngghế.“Đẹplắm”.

“Anhchàngbácsĩcủaemđangởđâyđấyà?”,Matthỏi.

“Vâng.Tốinayanhấysẽngủlạiđây,nếuanhkhôngphiền”.

Page 378: Vì Đó Là Anh

Matt nhăn mặt. “Được rồi”, anh cười. “Miễn đừng làm ồn làđược.Dùsaoemvẫnlàcôemgáibébỏngcủaanhđấy,chodùsắpđilấychồngđếnnơirồi”.

“Haha”,tôigượngcười.“Vâng”.

“Chiếcnhẫncậutachọnđẹplắm”.MattvừanóivừanhấpmấyngụmbiaAdirondack.

“Cảmơnanh.Tựnhiênemcũngmuốnuốngbia”, tôinói.Rốtcuộc anh em tôi lại ngồi chơi xếp chữ đến tậnkhuya.Buttercupngãđầuvàolòngtôi,Ryanthìvẫnkhoankhoáingủtrêntầng.

Page 379: Vì Đó Là Anh

R

Chương33

yantỉnhdậylúcnămgiờsánghômsau.“Cáigìđèlênngườianhthếnày?”.Anhnhănnhónhìnxuốngcuốigiường.

“Congáidễthươngcủachúngtađấy”.Tôivừanóivừarútchânra khỏi thân hình nặng nề củaButtercup, nó cứ kêu ư ử khôngngừng.

“Chastity,cáigiườngnàysaođủchỗchobangườiđược”,Ryannói. “Nó làmột conchó...Ờ, rấtdễ thương,nhưngnóvẫnkhôngthểngủởđâynhữnghômanhngủlạiđược”.

“ĐâylàgiườngcủanómàRyan.Nóchophépthìanhmớiđượcngủởđâyđấy”.Tôicườinhưnganhkhôngcười lại. “Chắcanhlàngườidễnổicáuvàobuổisángnhỉ”.

CuốicùngmặtRyancũngdãnra,anhngồidậyvàhônlênvaitôi.“Anhphảivềquanhàđểtắmvàkiểmtrahộpthưđã”.

Năm phút sau, chiếc xeMercedes (từ nay có thể gọi là chiếcMercedescủachúngtôiđượcrồinhỉ)rờikhỏingôinhànhỏnhắncủatôi.Tôicũngchẳngngủlạiđượcnênđithẳngvàophòngtắmmới toanhvàvặnvòinướcđể tắmqua.Cảmgiác thật tuyệtvời.Cáiquạtthônggióhoạtđộngngonlành,vòihoasentuônnướcxốixảvàmùihươngcủabánhxàphòngtôiđãchọntừbaogiờbaogiờthậtdễchịu.Cảmơnanh,Trevor.

Khôngđược,tôikhôngđượcphépnghĩvềanhnữa.Màtôinghĩvềanhlàmgìnhỉ?Tôiđãđínhhônrồi.ChínhanhlàngườikhuyêntôilấyRyan,vàtôiđãlàmđúngnhưlờianhnói.NếuTrevorcảmthấycólỗivềchuyệnđóthìđấylàviệccủaanh,chuyệnsửaphòng

Page 380: Vì Đó Là Anh

tắmchotôichẳngliênquangìhết.

Tôisấytóc,mặcđồvàquyếtđịnhghéquachỗbố.Đêmquabốphải trựcđêmnên chắcgiờnày ông sẽ ởnhà.Tôi ghéqua, tiệmbánhmua ít đồ ăn sáng rồi đi thẳng đến nhà ông, không buồnngoáilạikhiđingangquanhàTrevor.

“Congáiyêucủabốđâyrồi”,bốômchầmlấytôi.Ôngcầmtaytôivàngắmnghía chiếcnhẫn. “Chắcđắt tiền lắmđây”,bốnháymắt.

“Thôimàbố”.

“Bốkhông thể tinđược là congáibốsắp lấychồngrồi”,giọngôngnghẹnngào.“Maylàconcònnhớmuabánhngọtchobố,đểbốđiphacàphênhé”.

Cănhộcủabốnhìntươmtấthơnhẳnlầncuốicùngtôighéqua.Nhữngchiếcthùngđãbiếnmấtvàcóthêmmấytấmrèmmới.Mộtlátsauchúngtôicùngănbánhvàuốngcàphêtronghaichiếccốcmàbốchọn.“Concóhạnhphúckhông,SườnHeo”,bốhỏilại.

Tôiđãchánngấyvớiviệchếtngườinàyđếnngườikiahỏitôivềchuyệnđórồi.Chẳngphảiđươngnhiênlàthếsao?“Vâng,conrấthạnhphúcbốạ”.

“Cậutacóvẻkhátửtế”.Tôigậtđầu.“Trongnhàcóngườilàmbácsĩcũngtốt”.

“Concá làanhJacksẽnói thàcóthêmmộtnhânviêncứuhộnữathìtốthơn”.Tôimỉmcười.

“Chắc thế”, bố cũng cười theo. “Mẹ con đã chọn ngày chưa?”.Ônghỏimàkhôngnhìnvàomắttôi.

“Rồibốạ”.Tôiđặtmiếngbánhsừngbònhânsôcôlaxuốngbàn.Đámcướicủamẹvẫnlàtâmđiểmchúýởthờiđiểmnày,dùrằngchuyệncủatôivàRyancũngđãlàmphântánítnhiều.Trờiạ,chỉcònbatuầnnữathôi.“Bốđịnhsẽlàmgì?”

Page 381: Vì Đó Là Anh

Bốnhấpmộtngụmcàphêthậtto.“Chẳnglàmgìcả,conyêuạ”.

“Bốkhôngmuốnthửnữasao?Haylàbốnghỉviệcđi,biếtđâunếuthấybốthựcsựcốgắngmẹsẽnghĩlại”.

Bốthởdài.“Mẹconđãquyếtđịnhrồi.Khôngkịpđâu...Đãquámuộnrồi”.

“Mẹ nói với con bố vẫn là tình yêu của đời mẹ”. Cổ họng tôinghẹnlại.Tôivẫnkhôngngừngsosánhmẹvàtôi,haimẹcontôiđềusẽlấyngườiđànôngkhôngphảilàtìnhyêucủađờimình.Tôisẽlạikhócmất,điệnthật.

“Bốsinhralàđểlàmlínhcứuhỏa”,bốkhẽnói.“Bốsẽkhôngbỏviệcđâu,bốsẽcònlàmchođếnkhinàokhôngthểlàmđượcnữabốsẽluônyêumẹcon.

Bốmẹđãcónămđứacon tuyệtvời làcácconrồi,vàbiếtbaonhiêuđứacháuxinhxắnnữa.Bốmẹđãthốngnhấtvềchuyệnnàyrồi.Bốthấymừngchomẹcon”.

“Bốnóidối”,tôinứcnở.

Bốcườithậtbuồn.“Ừ,dùsaocũnglàlỗicủabốmà”,ônghắnggiọng.“Nhưngđólàchuyệncủangàyhômqua.Thôinào,giờthìkểchobốnghecongáibốđãđượccầuhônnhưthếnàođi”.Tôikểchobố nghe chi tiếtmọi chuyện, ông gật gù và vui vẻ trêu chọc tôi.Cuốicùngtôi liếcnhìnđồnghồrồinói,“Conphảiđilàmđây.Bốkhôngsaochứ?”

“Bố không sao đâu. Thôi con đi đi. Để bố đưa con ra cửa. Đinào”.

Tôitớichỗlàm,mọingườiởvănphòngđềuhàohứngbìnhluậnvềchiếcnhẫnđínhhônđắttiềncủatôi. “Hoặc lànắmlấyquyềnlực của chiếcnhẫn,hoặc là tựhủyhoạibản thânmình”, tôiđùanhại vớiAngela, côbật cười vui vẻ. “Angnày”, tôinói với côkhimọingườiđãvềchỗ,“tốiquaMattđãkểchomìnhnghevềcậu”.

Page 382: Vì Đó Là Anh

TrôngAngelarạngrỡhẳn lên. “Anhấyrất tuyệt,Chastityà”, côhàohứng. “Mình...mìnhnghĩ làmìnhyêuanhấymấtrồi.Mìnhkhôngthểnàongừngnghĩvềanhcậuđược”.

“Cóvẻnhưanhấycũngthế”,tôithầmthì.

“Cậu biết cảm giác khi gặp được nửa kia củamìnhmà, đúngkhông?”.Côthởdài.

“Mìnhbiết”.TôicốhướngsuynghĩcủamìnhđếnRyan.KhôngphảiJeter,khôngphảiAragorn,vàcàngkhôngphảiTrevor.

Chiềuhômđómẹgọi cho tôi, cuối cùng tôi cũngnhận lời làmphùdâuchobà,mặcdùtronglòngrấtbuồn.“Miễnlàmẹđừngbắtconmặcmấycácváylốbịchlàđược”,tôirađiềukiện.

“Conmuốnmặcgì cũngđược, conyêuà”,mẹvuivẻnói. “ConmặcđồngphụcYankeescũngđược,đồbảohộcủacácanhconcũngđược,mẹkhôngbậntâmđếnchuyệnđóđâu.Mẹsắpkếthônrồi,bọnmẹsẽđituầntrăngmậtởNauy...”

“Nauyá?”

“…bọnmẹsẽcókhoảngthờigianthậtvuivẻ.RồiconvàRyancũngthế.Bọnconđịnhtuầntrăngmậtsẽđiđâu?”

“Bọnconchưatínhxađếnthếmẹà.Bọnconcònchưa lênkếhoạchgìcụthểcả”.

“Conđừngdâydưanữa”,mẹkhuyênnhủ,“Chuẩnbịđámcướivuilắm”.

“Cáiđócũngcòntùy”,tôilẩmbẩm.

“Mẹnghethấyrồiđấynhé”.

“Thìsaoạ?”

“Thìnóichomẹbiếtxemýconlàgì”,giọngmẹdòhỏi.

“Mẹcóchắcmuốnlấymộtngườimàmẹkhôngyêunhiềubằngbốkhông?”Tôibuồnbuồnhỏilại.

Page 383: Vì Đó Là Anh

“ConcóchắclàconcũngmuốnlấymộtngườimàconkhôngyêunhiềubằngTrevorkhông?”

Đúnglàgậyôngđậplưngông.“Mẹà!”

“Đượcrồi,mẹxinlỗi”.Mẹxuốngnước.“Mẹđangcốgắngđểconhiểu thôi.Người đàn ông phùhợp nhất để lấy làm chồng khôngnhất thiết phải là người làm con trằn trọc hàng đêm, con hiểukhông?”

Mặttôitáiđi.“Mìnhnóisangchuyệnkhácđimẹ”,tôimấpmáy.

“Cònnhiềuđứctínhkháccóthểgiahaingườisốnghòahợp,vàRyancóđủnhữngđứctínhấy.ChúHarrycũngthế.Saoconkhôngchịutừbỏhảconyêu?”

“Chà,mẹthậtlà...Connghĩlàmẹnóiđúng.Vâng,đúnglàconđangrấtđaukhổđây”.

“Mẹyêu con”, bànói. “Nhớđừngmặc váy xanhđếnđám cướiđấynhé”.

“Mẹbảoconmặcgìcũngđượccơmà”.

“Mẹchỉnóithếthôi.Mẹthíchmàuhồngđấy.Thếnhé,tạmbiệtcon yêu”. Tuần tiếp theo trôi qua tương đối êm ả. Phu nhânDarling,haycòngọi làLibby,gửiemailchotôimỗingày, lúcthìcậpnhậtvềnhữngbuổitriểnlãmcướiởNewYork,lúcđểhỏitôivềchiếcváymàusâmbanhmàbàđịnhmặctạiđámcưới,lúclạihỏitôiđịnhmờibaonhiêungười,rồilúcthìthôngbáovớitôirằngphíanhàtraisẽcóhaitrămbảymươibakhách,vàđươngnhiênchị củaRyan (Quý côWendyDarling nổi tiếng) sẽ làmphù dâunếutôiđồngý.Tôiviếtthưtrảlờirằngmọichuyệncứtheoýbà,rằngtôicũngchẳngbiếtgìvềviệcchuẩnbịđámcướicả,vàtôisẽrấtvuinếubàgiúpsắpxếpmọichuyện.

CóhômRyanđưatôiđiăntốicùnggiađìnhđồngnghiệpcủaanh.Haingười chồngđều làbácsĩphẫuthuật, cònhaingườivợ

Page 384: Vì Đó Là Anh

đềurấtđẹp,sànhđiệu,vàdịudàng.

“Ởbệnhviệncácanhkhôngcóbácsĩphẫuthuậtnữnàoà?”.Tôihỏitronglúcmấyngườiđànôngđangmảinóiđếnaiđó.

“Cóchứ”,Ryanđáp.“CóbácsĩThrift,bácsĩEscobarvàbácsĩAdams”.Haingườiđànông còn lạigậtđầuđồng tình, cònvợhọsuốtbuổichỉbiếtmỉmcườixinhđẹp.Hay làhọkhôngthểngậmmiệnglạiđượcvìkhuônmặtbơmbotoxluôncứngđờnhưvậy.

“Emcũngmuốngặphọ”,tôinói.

“Đượcrồi”,Ryanđáp.“Rồiemsẽsớmđượcgặpthôi”.

“Côcóđi làmkhôngSusan?”.Tôihỏimộttronghaingườiphụnữcùngbàn.

“Ôikhông”,côấyvừanóivừacười.“TôilàBMNT”.

“Làcáigìcơ”,tôihỏilại.

“BMNT.Bàmẹnộitrợ”.

“Hay quá”, tôi đáp. “Tôi có hai chị dâu cũng là... ừm,BMNT.CòncôthìsaoLiza?”

“Tôicũngvậy.Tôicũngởnhànộitrợthôi”,côtavuivẻđáp.Rồisauđóhọthinhaukểvềcáchoạtđộngcủabọntrẻ:karate,violon,piano,bóngrổ,bóngchày,bóngvợt,bóngđá,luyệnthanh,câulạcbộtiếngPháp,câulạcbộcờtướng,câulạcbộnhạckịch...Tronglúcnghenhữnglờikêkhailiênmiên,tôiđãtựthềlàsaunàysẽđểchocáccontôitựdochơiđùanhữngthứmàchúngthích,giốngnhưtôihồibé.Tôicứthathẩnđọcsáchrồilạithathẩnkhắpngócngáchvớicácanh.VàvớicảTrevornữa.

NhắcđếnTrevor,mấyhômtrướcanhcógửiemailchotôi.

“GửiChastity, anhmong là emvẫn ổn.Anh chỉmuốn gửi lờichúcmừngmột lầnnữa.Anhmonghômnào đó sẽ lại gặp em ởquánEmo’s.–Trevor”.

Page 385: Vì Đó Là Anh
Page 386: Vì Đó Là Anh

M

Chương34

ấyhômsau, tôiphảiđảmnhậnbài viết vềbuổi thảo luậnngânsáchcủaủybanthànhphố.Đúnglàmộtphươngthuốctuyệtvờichobệnhmấtngủ.

Để tránh không ngủ gật và rớt dãi ra áo, tôi chọn ngồi ngayhàngđầu,épmìnhphảigiữthẳnglưngtrênchiếcghếsắtcứngđờvàcốgắngghichépnhữnggìngheđượcsuốtbuổi.TôikhôngquênnhiếcmócSukitrongbụng,ngườithườngtheodõiloạitinbàinhưthếnày,vàcũngtựnhắcsẽmuasôcôlachocôấyvìsuốtngàyphảingồidựnhữngbuổinhưvậy.Dựánxâydựngmãivẫnkhônghoànthànhnênđãvượtquángânsách.Lạinữarồi.Hộiđồnggiáodụckêugọicầncóthêmtiềnchogiáodục.Lạinữa.Hộiđồngngườicaotuổimuốncóthayđổigìđó.Lạitiền.Rồiđếnbanthểthao...Lạitiền.Tôivéomámìnhliêntụcđểkhỏingủgật.

Vàigiờtrôiquamàtôicứngỡnhưvàithángdằngdặc,cuốicùngtôicũngthoátkhỏibuổihọpkinhkhủngấyvàlạiđượcbướcraánhsángrựcrỡcủabuổichiềuhè.Nhữnghàngcâyxanhmơnmởntrảidọctheoconphốchính,khôngkhíthậtthoángđảng,bầutrờixanhngắtmộtmàutươinguyênlàmlòngngườixaoxuyến,tiếngchimríurítátđitiếngxecộinhỏitronggiờcaođiểm.NhữngngườitansởtránhxanhữngconđườngđãđóngcửavàbăngquacâycầubắcngangsôngHudsonđểsangkhuJurgenskill.Tôinônnóngmuốnvềnhàthậtnhanhđểcònđichèothuyền.

Độtnhiêncótiếngphanhgấprinrítvàtiếngđâmnhaudữdội.Một chiếc ô tô va phải thanh barie chắn ngang trước một côngtrường xây dựng. Tôi kinh hãi nhìn phần đầu chiếc xe dập nát.

Page 387: Vì Đó Là Anh

Tiếngcòibáođộngphávỡbầukhôngkhíyênbìnhbannãy.

Tôichạynhanhtới,phảiđến lúcnghethấycó tiếngngười íớitrong điện thoại, tôimới nhận ramình đã gọi cấp cứu. “CómộtchiếcxegặptainạnởgócđườngbờsôngvàphốLangdon”.Tôivừanóivừanhảyquađốngbáoaiđóđểlạitrênvỉahè.“Ôtôđâmphảibarie,xeđằngsaucũngđâmtheo.Cóthểcóngườibịthương”.

“Tôisẽđiềuđộicứahộđếnngay”,tổngđàiviênđápnhanh.

Tôi nhét vội điện thoại vào túi áo và chạy nhanh tới ngã ba.Giao thông hoàn toàn tắc nghẽn,mọi người bắt đầu sốt ruột rakhỏixengónghiêng.Ngườiđànôngláichiếcxeđâmphíasaubướcrakhỏixe,bấmsốgọiđiệnchoaiđó.

Khôngcóaibướcratừchiếcxeđầutiên.

Mảnhkínhvỡbắntungtóekhắpnơi.Chiếcxeđầutiênbẹpdúmnhưlonnướcbịbópnát.Ngườiphụnữngồitrongxeđangbấttỉnh.Tôirónrénbướctớicửaxe.

“Côgìơi?”.Tôinói,giọngrunrẩy.Trênmặtcôấycóvệtmáu,cóthể là do chấn thương đầu. “Cô gì ơi, cô có nghe thấy tôi nói gìkhông?”.Ngườiphụnữcựaquậyvàtừtừmởmắt.

“Côđừngcửđộng”,tôinóinhanh.“Côvừabịtainạn.Tôi...tôilànhânviêncứuhộ.TêntôilàChastity.Cánhcửasaubịkẹt,tôigiậtmạnh,mãinómớichịumởra.“Tôisẽgiữđầucôbấtđộng”.

“Cóchuyệngìthế?”.Giọngngườiphụnữrunrun.

“Côđâmphảibarie”.Tôinói.“Côcónhớmìnhtêngìkhông?”

“Mary”,côấyđáp.“MaryDillon”.

Máuchảyxuốngtaytôi,ấmvànhớt,tôivẫngiữđầuđểngườiphụ nữ gặp nạn nhìn thẳng về phía trước. Miệng tôi khô khốc,chântayrunrẩy.“CôcóđaukhôngMary?”

“Mộtchút”,côđáp.“Đầutôiđaunhói”.

Page 388: Vì Đó Là Anh

“Bụngthìsao?Cóđauhaybịthươngkhông?”

“Không”.Chỉcóvaitôihơiđau.“Vaibêntrái”.

“Đượcrồi”,tôiđáp“Cóthểlàdolựcsiếtcủadâyantoànthôi.Cổcôthìsao?”

“Có,hơiđau”.Ngườiphụnữđịnhnhỏmdậynhưngtôigiữđầucôyênmộtchỗ.

“Côkhôngđược cựaquậy,Mary.Cứnhìn thẳngvềphía trướcđi”. Giọng tôi dần bình thường trở lại. Máu có vẻ như đã chảychậmhơnnhưngtôivẫnkhôngdámnhìn.“Xecứuthươngsắptớirồi, cô sẽ được sơ cứunhanh thôi”.Tôi thoángnghĩmột giây rồinói.“Côcónhớhômnaylàthứmấykhông?”

“Ừm,thứNăm.NgàymườimộtthángBảy”.

“Tốtlắm.Côbaonhiêutuổirồi?”

“Ba mươi lăm”. Cô ngoan ngoãn đáp. “Tôi có bị nặng lắmkhông?”,giọngcôđầylosợ.“Cổtôibịlàmsaophảikhông?”

“Côvừagặptainạnnênchúngtôisẽphảikiểmtracổvàlưngđầutiên.Nhưngcóvẻnhưcôkhôngbịnặngđâu”,tôitrấnan.“Độicứuhộđangtrênđườngtớirồi.Họsẽsớmchămsócchocô”.

Đámđôngbulấychúngtôi.Ngườiđànôngláichiếcxephíasaungóquacửasổxe.“Tôicóthểgiúpgìđượckhông?”ôngtalolắnghỏi.

“Ởđâycóailàbácsĩhaynhânviêncứuhộkhông?”,tôihỏi.

“Đểtôihỏixem”,ôngtađáprồi lùi lại.Tôinghetiếngônghỏiđámđôngnhưngkhôngcóailêntiếng.

Tôicốgắngnhớlạixemcònphảilàmgìnữa.Trờiơi,nhiềuthứlắmcơmànhỉ!“CôcónhớchuyệngìđãxảyrakhôngMary?Côbịngấtà?”

“Ôi thôi chết”, côấykêu lên. “Lúcđó tôiđangvới lấycáiđiện

Page 389: Vì Đó Là Anh

thoại.Nguthật”.

“Đúngrồi.Côcóđangdùngthuốcgìkhông?”

“Tôichỉuốngvitaminthôi”.

“Côcótiềnsửbịbệnhgìkhông?Huyếtápcao,timhaybệnhgìđó,tiểuđườngchẳnghạn?”

“Không, tôi không bị bệnh gì cả”, cô trả lời. “Liệu cô có đangmangbầukhông?”

“Trừkhi tôi tự thụ thai giống đứcmẹMary”.Qua tấmgươngchiếuhậutôithấycômỉmcười.

“CôcũngtênlàMarycòngì”,tôicườilạivớicô.

Cuối cùng tôi cũng nhìn thấy xe cứu thương của đội cứu hỏaEatonFallsnơi gócđườngvới chiếcđèn cứuhộnhấpnháyquenthuộc.Khôngmaylàđámđôngvàcôngtrườngchặnđườnglàmhọmãimớivàođượcđếnnơi.Taytôirunlênvìtêvàvìsợnữa,khỉthật.

“Côlànhânviêncứuhộà?”.Maryhỏitôi.“Vâng”,tôiđáp.

“Thậtlàmaychotôi”.

Tiếngcòihúngàymộtto.“Côcònđaunhiềukhông?”,tôihỏi.

“Cũngkhông tệ lắm.Chủyếu là ởđầuvàvai thôi.Tôi có saokhông?”

“Khôngcònchỗnàokhácchứ?”

“Không”,côthởdài.“Tôivừamớimuachiếcxenàyxong”.

Tôicười.“Ítralàcôcũngkhôngsao”.

Cuốicùngxecứuthươngcùngxecứuhỏacũngvàotớinơi.Mọingườinhanhchóngnhảyrakhỏixenhưnhữngchúongchămchỉđượctrangbịđồnghềtừđầuđếnchân.Mộtanhlínhcúixuốngchỗtôi.LàTrevor.Khônghiểusaotôicólinhcảmlàanhsẽđến.Kểtừhômcãinhauđếngiờtôivẫnchưagặplạianh.

Page 390: Vì Đó Là Anh

“Emđấyà,Chastity”,anhngạcnhiên.“Cóchuyệngìthế?”

“Chào anh, Trev. Ừm, đây làMary, bamươi lăm tuổi. Cô ấyđangvớitaylấyđiệnthoạithìxảyratainạn,phảikhôngMary?Rồisauđócôấyđâmphải thanhbarievàrầm,côấybịxeđằngsauhúcvào”.Trevorgậtđầu,giọngtôinhanhdầnvàtựtinhơn.“Emđãchứngkiếntoànbộtainạn.Côấybịchảymáuởđầu,chấnthươngvaivàcổ,emđanggiữthẳngcộtsốngcổchocôấy.Maryvẫntỉnhtáovànóichuyệnbìnhthường.Côấychỉbịngấtđimộtlát”.

Trevorgậtđầu.“Xinchào”,anhquaysangMary.“TôilàTrevor,línhcứuhỏakiêmnhânviêncứuhộ.Chúngtôisẽđưacôtớibệnhviệnkiểmtra,đượckhông?”

“Vâng”,Maryđáp.“Côấysẽđicùngtôichứ?”

Trevor quay sang nhìn tôi và mỉm cười. “Cô đoán thử xem”.HelenbướctớinóimấycâuvớiTrevrồiquaylạixecứuthương.Tôingồinguyêntrongxe,taygiữchặtđầuMaryvàtimvẫnđậpthìnhthịch.

Santoxuấthiệncùngmiếngnẹpcổvàchuivàophíasauxevớitôi.“Giữnguyênđầucôấynhé,Chas...Tốtlắm”.Anhcàitấmnẹpcổvàovịtrí. “Ổncảrồi,Chas.Emcóthểrangoàiđượcrồi”,anhnói.

“Chúccômaymắn,Mary”.Tôinhẹnhàngvỗvaicô.

“Cảmơncôrấtnhiều”.Maryvừanóivừarướnnắmlấytaytôi.

Chântôitêcứngkhibướcrangoài.TôilùilạivàibướcvàngắmđộiquânnhữngngườigandạnhấtEatonFallslàmviệc.HìnhnhưTrevlàchỉhuy,tôiđoánbốtôiởlạiSởCứuhỏa,ôngkhôngthamgia vào vụ này. Trevor liên lạc trên bộ đàm rồi bước tới xe cứuthươngvàmởcửasau, lôicángra.SantokiểmtraổbụngvàvaiMary rồimặc thêmcho cômột chiếcáoy tếđểổnđịnhcột sống

Page 391: Vì Đó Là Anh

Jakelấyđồnghềrađểphácửatrướcvìrõlànóđãbịkẹt.

Jackmởcửaxong,TrevorvàoxedìuMaryrangoài.Anhnóigìđóvànắmlấy taycô, trônganhthậtấmáp, tôiđoánchắcMarycũngsẽcảmthấykháhơnkhinhìnthấyanh.TiếpđóanhvàPaulcẩnthậnnângcôlêncángvàcàidâyantoàn.Trevorliêntụctròchuyệnvàmỉmcườivớicô,chuyệnnàyđúnglàsởtrườngcủaanh.

Tôi yêu anh. Tôi sẽ luôn yêu anh và nhận ra rằng thà ởmộtmìnhcònhơnlàlấymộtaiđókhôngphảianh.ChodùTrevorcónóigìđinữa,chodùanhcóyêuaiđinữa,tôicũngsẽkhôngbaogiờthayđổi.Ngaygiờphútnày,tráitimtôithậtmongmanhvàsựthậthiệnratrướcmắtthậttrầntrụi.Đầugốikhôngngừngrunlẩybẩy,tôiphảingồitạmxuốnglềđườngđểbìnhtĩnhlại.

TrevorcúixuốngnóigìđóvớiMaryrồingẩngđầulên.Mắtanhchạmmắttôi.AnhchỉvềphíatôichoMaryvàcôgiơtaychàotôi.Tiếp đómọi người chuyển cáng lên xe cứu thương, Paul vào xecùngMary,Jakelênngồighếláiphụvàmộtgiâysau,đènbáobậtsáng,còihúầmĩrờiđi.Trevorbướctớivàngồixuốngtrướcmặttôi.“EmcósaokhôngChastity?”.

Giọngnóiấmápcủaanhcàng làmtrái timtôi thêmđaukhổ.Anhcầmtaytôivàbắtmạch.

“Emkhôngsaođâu”,tôirunrunnói.Trevornhìntôi,sựlolắngtrànđầytrongđôimắttuyệtđẹpcủaanh.“Emkhôngngấtđâu”.Tôichỉdámnhìnvàodòngsôcôlatanchảyđómộtgiâyđểtrấnananhrồiquayngaysangchỗkhác.Tôigượngcườikhianhbópnhẹtaytôi.

“Emlàmđượcrồi”,anhmỉmcười.“GiờthìemđãlàcôgáinhàO’Neillthựcthụrồiđấy”.

“Cảmơnanh”.Tôithầmthì,ngựcthắtlại.

“Emcóchắclàmìnhkhôngsaokhông?”.Anhbuôngtaytôira

Page 392: Vì Đó Là Anh

vàhỏi.

“Vâng”,giọng tôidầnbình thường trở lại. “Chỉ làbanđầuemhơihoảngthật”.

Anh gật đầu rồi quay sang phía xe cứu hỏa. Santo đang nóichuyệnvớimộtbégái,đôimắtbésángrựcnhìnanhđầyngưỡngmộ. Helen thì chui tọt vào xe. Trevor quay lại nhìn tôi. “Chiếcnhẫncủaemđẹplắm”,anhkhẽnói.

Dùtimđangđậpthìnhthịchnhưngtôivẫncố làmravẻbìnhthường.“Cảmơnanh.Ryantinhmắtlắm”.

“Không phải chỉ trong chuyện chọn nhẫn thôi đâu”. Anh cúigằmmặtxuốngđất.“Anhphảiđidây”.

“Vâng”,tôiđiếngngười.“CảmơnanhTrevor”.

ÁnhsángphảnchiếuđúngchữdạquangtrênbộđồbảohộkhiTrevorbướcđi.Máitócbồngbềnhtronggiónhưngtrônganhthậtmệtmỏi.Santo trèo lênghế lái,bấmcòivàvẫy taychào tôi.Tôivẫy lạivànhìn theohọchođếnkhikhuấtdạng.Cảnhsắtvẫnởlại, họ đang thẩm vấn người đàn ông lái chiếc xe đằng sau. Họcũnghỏi tôimộtvàicâuđểnắmrõ tìnhhình.Rồixekéocứuhộđến.TôigọiđếntòasoạnđểbáovớiPenrằngtôikhôngthểquaylạivănphòngđược.Tôimệtmỏilêngườivềnhàthayáophôngvàquầnsoocđểđichèothuyền.Tronglúcmặcquầnáo,tôitháonhẫnđínhhônrakhỏitayvàcẩnthậnđặtnóvàhộpđồtrangđiểm.

Page 393: Vì Đó Là Anh

C

Chương35

hèothuyềnđúnglàcáchtốtđểgiảitỏacăngthẳng.Khôngcógìngoài tiếngmáichèovà tiếngmũi thuyềnrẽnước lạoxạocủatôi.Kéovàđẩy,kéovàđẩy.Gióhiuhiuthổikhôtấmlưngướtđẫmmồhôicủatôi,ánhnắngchóichangrọithẳngxuốngđầu.Tiếnglũtrẻcườiđùavuivẻdướihàngcâyvensông.Mộtconchóhàohứngchạytheobắtchiếcđĩabay.Tôichèoquakhucôngviên, lúcnàyxungquanhkhôngcó lấymộtbóngngười,chỉcònbóngcâyxanhmátvàrặngnúiAdirondackskỳvĩ,đứnghiênngangnhưmộtbứctườngthành.

Tiếng Trevor cứ văng vẳng trong đầu tôi. Em làm được rồi,Chas.GiờthìemđãlàcôgáinhàO’Neillthựcthụrồi.

Anhnóiđúng,cuốicùngtôicũnghoànthànhđượctâmnguyện.Mặcdùchưacứusốngđượcai,cũngkhôngđưahọthoátkhỏihiểmnguy hay dũng cảm lao vào một tòa nhà đang cháy rừng rực,nhưngtôiđãgiúpđượcmộtngườiđangcầngiúpđỡ.Thậtlàbuồncười, sau ngần ấy nămkhao khát được làm công việc giốngmọingườitronggiađình,khaokháttrởthànhmộtngườiđủdũngcảmđểxửlýnhữngtìnhhuốngnhưvậy,thậtlạlàcảmgiáccủatôilúcnàykhátrốngrỗng.TấtnhiêntôirấtvuivìđãgiúpMary,nhưngngoạitrừviệcthỏamãnbảnthânvàthểhiệncáitôicủamìnhrathìlàmgìcóaithựcsựđểýđếntôicơchứ?

Khitôi trởvềnhàsaubuổichèo,Buttercupnằmdàinhưchếtrồitrênbãicỏ.

“Lại đây nào, con yêu”, tôi cất tiếng gọi. Nó ngẩng đầu dậy,nặng nề bước lại gần rồi ngồi sụp xuống chân tôi. Tôi vuốt tai

Page 394: Vì Đó Là Anh

Buttercup và thơm nhẹ lên cái trán trụi lông của nó. “Mày chỉmuốnmẹconmìnhsốngvớinhauthôi,đúngkhông?”,tôihỏi.Đuôinóphephẩykhôngngừng.“Taocũngthế”.

Khoảng támgiờ tốihômđó,MattvàAngelaômấpnhau trênsofaxemHiệphộinhẫnthần.Tôibướcxuốngnhàsaukhivừatắmxong, trênmànhìnhđang chiếuđúngđoạnArwen triệu tập cácthủylinhđểcuốntrôilũmanhẫnvàcứuFrodonhỏbé.

“Hếtsảy”,tôilẩmbẩm.

“Đúnglàtuyệtcú,emgáià”,Angelađồngtình.

“Emrangoàiđấyà,Chas?”,Mattquaysanghỏitôi.

“Vâng.EmquanhàRyanđây”.Tôinínthở. “Này,tốinayanhTrevorcótrựckhôngMatt?”

“Hìnhnhư là khôngđâu.Hômnay cậuấy làmbanngày rồi”.Mattđáp,mắtvẫndánvàomànhình.

“Em biết rồi. Nhưng không biết anh ấy có làm thêm giờ haykhông vìHoser vẫn đang...”Nói nhiều quá, Chastity. “Được rồi,tạmbiệthaingười”.

“Chàocậu,Chastity”.Angelamỉmcườiđáplại.Mattvuốttócvànhìncôđầyâuyếm.Angđỏmặtvànhìnanhcũngâuyếmkhôngkém.Tôiđoánchắcchỉtrongnămphútnữathôi,họsẽlạilaovàonhaunhưhaiconthú.

“Đúng là lúc chớmyêu”, tôi lẳmbẩm.Haingườihọ cònchẳngnghethấygì.

Tôi lái xe thẳng đến nhà Trevor để không kịp nghĩ lại. “Em,Chastityđây”,tôitrảlờiqualoangoàicửa.“Anhgặpemmộtphútđượckhông?”

“Tấtnhiênrồi”,anhmởcửachotôivào.

Tôibướclêncầuthang,mớiđếncửathangTrevorđãđứngđợi

Page 395: Vì Đó Là Anh

sẵnởlốivào,trônganhthậthấpdẫntrongchiếcquầnjeansvàáophôngtrắng.Mùi tỏingàongạtbayratừcănhộcủaanh. “Chàoem”,anhnói

“Chào anh”.Mặt tôi bắt đầunóng bừng lên dùkhông phải vìvừachạylênbốntầngcầuthang.Tronganhcóchútlolắng,aimàtráchanhđượccơchứ?“Emkhôngđếnđểđánhanhđâu”,tôiđáp.

Anhcười,“CóchuyệngìthếChastity?”

“Đây”.Tôivừanóivừagiơmộtmẩugiấyratrướcmặtanh.“Thếnàythìdễhơn”.

Làmộtbứcthưngắn.Tôiphảiviếtragiấyvìnghĩsẽkhôngthểthốt ra những điều này trướcmặt anhmà không òa khóc được.Trevorthậntrọngcầmlấymảnhgiấy.“Anhđọcđi”,tôiralệnh.

Anhnhíumàybốirối,nhưngrồicũngmởtờgiấyravàbắtđầuđọc.Tôiđãthuộc lòngcảbứcthưrồibởiphảiviếtđiviết lạiđếnnămlần.

“GửiTrevor,

Emxinlỗivìchuyệnởnhàanhmấyhômtrước.Lúcđóemquáxúcđộngnênđãngãvàolònganh,đólàhànhđộngthậtngungốc.Emcũngđãnóinhữngđiềucựckỳhốitiếc.Trevà,anhsẽluônlàbạnemvàlàmộtphầncủagiađìnhem.Anhcómộtvịtríđặcbiệttrongtimemvàsẽmãilànhưvậy.Emxinlỗivìđãlàmanhkhóxử.Emhivọnganhsẽthathứchoem.

Chastity”.

Anhđọcđiđọclạivàilầnrồingướclênnhìntôi,đôimắttốisầmvàcăngthẳng.“Chastity...”

ĐúnglúcđóthìcửanhàTrevorbậtmở,mộtmáiđầuvàngóngthòra.“ChàoChastity!”

“Chào Hayden”, tôi mấp máy. Tôi cũng không lấy làm ngạcnhiên lắm. “Hai người làm gì ở đây thế này? Vào nhà đi chứ!”.

Page 396: Vì Đó Là Anh

Miệngcôtađangcườinhưngánhmắtthìtốisầmlại.

“Thôi tôi phải về luônđây”, tôinói vàquay sangTrevor. “Emphải,ừm,đitrảlạithứnày”.

“Thếà?”.ĐiệucườigiảdốicủaHaydennhanhchóngtắtngúm.“Đicẩnthậnnhé.Trev,emnghĩlàmónxàosắpcháyrồihaysaoấyanhyêuạ.Anhbiếtemvụngvềvớichuyệnnấunướngthếnàorồiđấy”.Côtavẫnđứngnguyênởcửa.

“Thôiemnghĩlàemnênđiđây”,tôivừanóivừabướcxuốngcầuthang.“Trev,anh...emnghĩthếthôi.Bảotrọng.Chúchaingườicóbữatốivuivẻ”.

“Anhsẽnóichuyệnvớiemsaunhé,Chastity”.Anhnóirồinhìnbứcthưcủatôimộtlầnnữavàcẩnthậnđútvàotúiquần.

“Anhyêuà,bísắpnátnhừrarồi”.HaydenHoànHảokéotayTrevorvàonhà.

Tôibướcxuốngcầuthangvớitốcđộkỷlục.Đượcnửađường,tôidừng lạivàngồi sụpxuống.Cònrấtnhiềuviệcphải làmtốinaynêntôicầnlấylạibìnhtĩnhtrướcđã.

“Chastity?”

Tôingẩngđầulên.“Hayden”.

Côtabướcxuốngcầuthangvàđứngtrướcmặttôi.Tôithểchịuđượccảnhđónênlậptứcđứngdậyvàtấtnhiênchiềucaocủatôiápđảocôtangaylậptức.Đôikhicaohơnbảyphâncũngcólợithếcủanó,nhấtlàvàolúcnày.

Haydencũngchẳnghềnaonúng.Côtachốngbàntaytỉamóngchảichuốtlênhôngvànhìnchằmchằmvàotôi.“Đếnlúccôđểanhấyyênrồiđấy,Chastityạ”.

Cáigìđây.“Trevorà?”

“TấtnhiênlàTrevorchứcònainữa.Côđừngsuốtngàybámlấy

Page 397: Vì Đó Là Anh

anhấynữa”.

“Côđangnóigìthế?”

“Côhiểutôimuốnnóigìmà.Côđùacợtanhấy,nhắcđinhắclạichuyệnhaingườiđãtừngbênnhausuốtcáihồicònhọcđạihọc”.Thìraanhcũngkểcôtanghechuyệnnày.Chếttiệt“Đếngiờmàcôvẫnkhôngchịubuôngthaanhấy,thậtlàđángthương”.

Khôngphảimộtlầnđâumàlàhailầnđấy,Haydenạ.Chúngtôiđãtừngởbênnhauhailần.Trevorcóthèmkểvớicôvềlầnthứhaiđâu.Tôikhôngbuồnđáptrả,chỉcoithườngnhìnxuốngcôta(theocảnghĩađenlẫnnghĩabóng).

“Côkhôngcógìđểnóisao?”.Côtavừanóivừahấtmáitócvàngóngrasaulưng.

“Tôichẳngbámlấyaicả,Haydenạ.DùcôcóthíchhaykhôngthìsựthậtlàTrevorvàtôivẫnsẽgặpnhau”,tôinhíumày.

“Anhấyyêutôi,côbiếtđấy”.

“Tôibiết”.

“Cóthểchúngtôisắplàmđámcưới”.

“Tôibiết”.

“Thếnêncôtránhsangmộtbênđi”.

“Tôibiết”.

ĐólàmẹonhỏcủaanhemnhàO’Neillchúngtôimỗikhimuốnchọc tứcaiđó, chúngtôi chỉviệc liên tụcđồngtình làxong.Lầnnàocũnghiệunghiệm.

MặtHaydencaulại,côtahấtcằmvàrítlên.“NếuTrevthựcsựyêucô,côkhôngnghĩlàanhấyđãlàmgìđórồisao?Côkhôngbiếtanhấyđangyêutôià?CôkhôngcólòngtựtrọnghảChastity?”

Nóixongcôtaquaythẳnggótlêngác.

LúctôitớinhàRyan,anhđangxemthờisự.“Chastityà!Mình

Page 398: Vì Đó Là Anh

cóhẹnnhaukhông emnhỉ?”.Anhhơi ngạcnhiênkhi thấy tôi ởcửa.

“Không”,tôiđáp.“Ryannày,emcóchuyệnmuốnnóivớianh”.

Anh bấm nút tắt màn hình ti vi, khuônmặt của phóng viênAndersonCooperbiếnmấttrongnháymắt.Anhcúixuốnghôntôi,rồiđộtnhiênngừnglại.“Cóchuyệngìthếemyêu?”

Tôi không trả lời anhđược.Cổhọng tôi nghẹn lại,miệngkhôcứng,nướcmắtchỉchựctuônrơi.

Ryannhìntôichămchú.“Anhhiểurồi”.

Nướcmắttôitràora.“Emxinlỗi”,tôithầmthì,“emthựcsựrấtxinlỗi”.

Anh dắt tôi ngồi xuống ghế rồi lấy cho tôi hộp giấy ăn.CảnhtượngthậtgiốngnhưđêmởnhàTrevor,nhưnggiờtôichẳngcòntâmtrínàođểmàsosánhnữa.

“Emmuốnchiatayphảikhông?”,Ryanhỏitôi.

Tôihítmộthơithậtmạnhthaychocâutrảlời.

Ryan liên tục thởdàivàvầnvòmái tócMcDreamycủamình.“Chuyệngìđãxảyrathế?”

“Khôngcógì,khôngcóchuyệngìcụthểcả.Ryanà,emnghĩanhlàmộtngườirấthoànhảo”,tôilẩmnhẩm.“Anhcórấtnhiềuđiểmtốt.Vàemcũngrấtthíchanh.Anhrấtchuđáo...”

“Em đừng nói nữa, Chastity”, giọng Ryan lạnh tanh. “Anhkhôngcầnemtângbốcanhlêntậnmâyxanhđâu”.

“Đượcrồi,emxinlỗi”.Nướcmắtnướcmũitôigiàngiụa.Tôichotayvàotúiáolấyhộpnhẫnđưalạichoanh.Anhcaumàynhìnnó.

“Anhcứnghĩmọichuyệngiữachúngtavẫnđangtốtđẹp”.LúcnàytrôngRyanvừabốirốivừabuồnbã.

“Đúng là đã từng rất tốt đẹp. Không có chuyện gì cả, cũng

Page 399: Vì Đó Là Anh

khôngcógìxảyrahết.Ryanà,chỉlà...”,giọngtôinhỏdầnđi.

Tôibiếtnóigìbâygiờ?Chẳngcócâutrảlờinàolàthíchhợpcả.“LàvìTrevorphảikhông?”,Ryanhỏi.

Tôi cúiđầu.Thì ranhữnggìanhhọcđượcởHarvardvàYalekhôngchỉlàchuyệnhọchành.“Vâng”,tôilínhí.

Ryannuốtnướcbọt.“Anhmonglà...anhmonglàanhtasẽđốixửtốtvớiem”.Anhtỏracaothượngvàkhẽlắcđầu.

“Bọnemsẽkhôngđếnvớinhauđâu”.Tôivừanóivừamânmêgấuquầnsoocmộtcácvôthức.

Ryan nhìn tôi chằm chằm. “Nếu vậy thì sao em lại chia tayanh?”

Tôinuốtnướcbọt.“Bởivìemnghĩanhxứngđángcómộtaiđóyêuanhbằngcảtráitim,Ryanạ”.

“Emnóinghehay lắm,dùhơiviễn tưởngmộtchút”,anhđáp.“EmcóchắckhôngChastity?Anhnghĩchúngtathựcsựhợpnhau.

Tôi nhìn thẳng vào anh. “Ryan”, tôi nhẹ nhàng nói, “em yêungười đàn ông khác. Em quan tâm đến anh, muốn ở cạnh anh,nhưngemkhông...Tìnhcảmđólàchưađủ”.

“Vớianhthếlàđủrồi”.Giọnganhthậtdịudàng,vàtôibiếtanhđangnóithật.

“Nhưngvớiemthìkhông”.Nướcmắttôivẫnkhôngngừngchảy.“Emxinlỗi.Emhivọnganhsẽtìmđượcngườiphùhợphơnem”.

Ryankhôngnóigì.“Anhsẽrấtnhớem,Chastity.Ởbênemanhđã rất vui”. Trong một giây tôi đã nghĩ là anh sẽ khóc nhưngkhông.“Chúcemhạnhphúc”.

“Anhcũngthế”,tôinói.Vàthếlàcuộcđínhướccủachúngtôiđãchínhthứcchấmdứt.

Chuyệngìsẽxảyratiếptheođây,tôicũngchẳngbiếtnữa.

Page 400: Vì Đó Là Anh
Page 401: Vì Đó Là Anh

T

Chương36

hậtmaylàhômsautôibậnmờmắtvàchẳngcònthờigianđểnghĩngợiđếnRyan,TrevorhayHaydenHoànHảonữa.Tôingậpđầutrongcôngviệc,hếtbiêntập lạigiaobàichophóngviên,rồithảo luậnvớiAlanvềđủ thứchuyệnvàhoàn thànhnhữngcôngviệcmàPengiaophó.Luciađưatôixembàibáocôviếtchotậpsancuốitháng.Sáutrămtừchomộtbàibáohướngdẫncáchlàmvònghoa treo cửa. “Trông được đấy, Lu ạ”. Tôi bước nhanh qua bànLuciađểcôkhôngkịphỏihangìvềbàiviết.Độtnhiêntôidừnglạivànhìnchằmchằmvàocô.

“Lucia này”, tôi dè dặt hỏi. “Kể từ sau chuyện với anh chàngTeddyBearđó,côthấythếnào?”.

“Tôiổn”,cônóingắngọn.“Tôikhôngsaocả,côhiểuchưa?”

“Côđãsẵnsàngchomốiquanhệmớichưa?”

Côtangậpngừngrồinhướngmàydòhỏi.“Saocôlạihỏithế?”

“Đểtôinóirõvớicôvậy.Côcómuốncóconkhông?”

“Tôimuốncóhaiđứa”.Côthìthầm,cuốicùngcũnghiểuraýtôi“Mộttraimộtgái.Hivọnglàtraitrướcgáisau”.

Lạicònthếnữa.Tôicười.“Côcómuốntôigiớithiệuchocômộtanhchàngbácsĩđẹptraikhông?”

Tôi nghĩ dù sao tôi cũng không đến nỗi làm tan nát trái timRyan.TôicócảmgiácrằngnếugiớithiệuLuciachoRyan,chúngtôi vẫn là nhữngngười bạn tốt. Tôi quyết định khôngnói với aitrongnhàvềchuyệnchiatayRyanchođếnsauđámcướicủamẹ.Thựclòngtôikhôngmuốnmọingườichúýđếnchuyệnnày.Nếu

Page 402: Vì Đó Là Anh

Matt đủ thôngminh để nghi ngờ chuyện gì đó thì anh cũng sẽkhôngtiếtlộvớimọingườitrongnhà.Cũngcókhianhcònchẳngnhậnravìcònđangtrànngậphạnhphúctrongtìnhyêuvàmảibàn tính chuyện học hành với Angela,mà chẳng thèm để ý đếnchuyệntìnhcảmcủacôemgáinàynữa(cókhibìnhthườnganhcũng chẳng bận tâm). Tôi giấunhẹmbằng việc thỉnh thoảng bùkhú vớimấy đồng nghiệp sau giờ làm, chuyển buổi dạyErnestosangbuổitối,tựđixemphimmộtmìnhvớigóibỏngngôlàmbạn.Tôi đi ăn tối với bố, nhưng chúng tôi đến tận nhà hàng LakeChamplainđểchắcchắnkhôngđụngmặtaitrênphố.

Thậtkỳ lạ là dùquayvề cảnh lại độc thânvàkhông có triểnvọng lấy chồng trong thời gian tới nhưng tôi lại thấy thật nhẹnhõm.Theomộtcáchnàođótôithấymìnhvuivẻhơn.Tôinhậnrathàởmộtmìnhcònhơnlấyngườimàtôikhôngyêu.Ngaycảkhingườitôiyêuđangyêumộtngườikhác.

Tôi tránhkhôngđếnEmo’s, tránhkhôngđếnSởCứuhỏa.TôivẫnchưasẵnsàngđểgặplạiTrevor.

Tôinóivớimẹsẽsangởcùngbàvàingàytrướcđámcưới.

“Ôiconyêu,thậttuyệt”,mẹmỉmcười.“Dạonàymẹchẳngthấyconđâucả.Điệnthoạicũngkhôngthấygọi”.

Vậy là buổi tối trướcđámcướihaingày,mẹvà tôingồi trongcănphòngđãgắnliềnvớituổithơtôi,cùnguốngrượuvangvàtròchuyệnvuivẻ.Buttercupngủtrênchiếcgiườngcũcủatôi,từdướinhàcũngcóthểnghethấytiếngnóngáyvang.

“Conrấtyêuconchóđóphảikhông?”,mẹhỏi.

“Conmàkhôngyêunóthìcònaiyêunónữa”,tôiđáp.Tôinhìnmộtvòngquanhcănphòng.Cóhàngtábứcảnhcủagiađìnhtôiởđây.Những đứa con đứa cháunhàO’Neill, ảnhhồi sún răng, lễrửa tội, lễ thánh đầu tiên, lễ tốt nghiệp, những trận bóng chày,

Page 403: Vì Đó Là Anh

bóngrổ,chèothuyền,leonúi,trượttuyết,cắmtrại,Mattcùngcặpvợchồnganhcứutừngôinhàđangcháy,Jacknhậnhuânchươngchiếncông,Luckycùngđồngđộisaukhitháogỡmộtquảbomtựchếcósứccôngphálớnởtrườnghọc,Markômchúmèotộinghiệp.

Vàcảảnhcủabốnữa.Ôngcómặtởkhắpmọinơi,bứcảnhnàoôngcũngmỉmcười,đôimắtsánglấplánhhạnhphúc.

Tôinhậnracómộtkhoảngtrắngtrêntường.“Cònảnhcướicủabốmẹđâurồi?”

Mẹthởdài.“Mẹcấtvàotủrồi”.

Tôinuốtkhan.“Choconmangvềđượckhông?”,tôikhẽhỏi.

“Tấtnhiênrồi”.Bàkhôngnóigìthêmnữa,chỉlặnglẽnhấpmộtngụmrượu.

“Mẹà”,tôigặnghỏi.

“Conđừnglênlớpmẹnữa,conyêu”.Bàvừanóivừanhìnquacửasổ,bênngoàitrờitốiđennhưmực.

“Không, conkhông cóýđó”, tôingậpngừng. “ConđịnhkểvớimẹlàRyanvàconđãchiataynhaurồi”.

Bàsửngsốtnhìntôikhôngchớpmắt.“Mẹcũngcólinhcảmnhưvậy.Lâulắmrồikhôngthấyconnhắcđếnnó.Cóchuyệngìthếconyêu?”

“Chỉlàtạicon...bọnconkhông...LàbởivìanhTrevor”.

Mẹ đặt ly rượu xuống bàn. “Nó đã làm gì?”, mẹ đột nhiênnghiêmgiọng.“Anhấychẳnglàmgìcả”.Tôinóidối,dùvậymắtvẫnầngậcnướcvàbàchẳngkhógìnhậnra.“Conyêuanhấymẹà.Kểcảdùchoanhấychẳngcótítìnhcảnhnàovớiconđichăngnữa”.

“Khôngmộtchútnàosao?”

“Con biết anh ấy vẫn luôn quan tâm đến con nhưng anh ấy

Page 404: Vì Đó Là Anh

khôngyêuđươnggìconhết.Anhấycóquánhiềuthứđểmất”.

“Tứclàcontừchốingườichồngsắpcướihoànhảokhôngvìcáigìhếtsao,conyêu”

Tôikhịtmũi. “Vâng, con thàởmộtmìnhcònhơn là lấyngườimà...conkhôngcótìnhcảm”.Tôigạtnướcmắt.“Mẹđừngkểchoaivộinhé?”

Mẹgậtđầurồiđivàobếp,bàcầmcảchairượuraphòngkhách.“Dùsaomẹcũngnghĩconrấtdũngcảmvớiquyếtđịnhđó.Đượcăncảngãvềkhông.Làmhoặc là chết.Nhân tiệnmẹ cũngđãnghechuyệnvềvụtainạnxehơiđórồi,conđãlàmrấttốt.Mẹrấttựhàovềcon”.

“Cảmơnmẹ”.Tôinhấprượu,cólẽhơicồnđãchotôidũngkhíđểnhắc lạichuyệncủabốmẹthêmmột lầncuối. “Mẹbiết làmẹkhôngnhất thiếtphải lấy chúHarrymà.Bốsẽ luônyêumẹchođến lúc chết”. “Ừ, theo cách riêng của ông ấy”.Bànói trong cayđắngrồibậtkhóc.“Chuyệnnàychẳngvuisao?Mẹrấtmừngvìconởđây”,bàsụtsùi.Tôicườitrongnướcmắtvàbướctớiômbà.

“Mẹ conmình bỏ trốn đến Vegas nhé”, tôi đề nghị. Mẹ quaysangđánhyêutôimộtcái.

“MẹsẽsốnghạnhphúcvớiHarry”,bàkhẳngđịnh. “Conđoánxemmẹsẽtặngquàcướigìchoôngấy?”

“Bệnhtiềnliệttuyếnchăng?”,tôiđùa.

“Không, con hư quá.Mẹ sẽ tặng cuốnnghệ thuật phòng the”.Tôitáimặt.“Mẹcònhưhơnconấychứ.Thôinóisangchuyệnkhácđimẹ.

TốinaytivicóchiếuChuyệncôngsởkhôngnhỉ?”

SánghômsautôitỉnhdậytrongcảnhbịButtercupnằmđèlênngười.“Xuốngngay!”.TôivừalầmbầmvừagiơđôichântêcứngđáButtercupxuốngđất. “Ănsángthôinào”.Nó lờtôiđivànằmim

Page 405: Vì Đó Là Anh

nhưchếtrồi.Tôivỗnhẹvàotainóvànhìnlêntrầnnhà.

Thậtmaylàtốinaykhôngcóbữatốitậpdượtgìhết,thayvàođó,chúngtôisẽtớinhàchúHarryănpizzacùngcongáivàcháungoạicủachú.“Đượcrồi,dậythôinào”.

TôicùngButtercupbòrakhỏigiường.Lúcbướcrangoài,chântôivẫncòntê tê.Cótiếngnướcchảytrongbếp,chắc làmẹđangphacàphê,ơntrời.Tôivẫncònhơivángvấtsaubữarượutốiqua.

Tiếngcửabếpmởrarồisậplại,tôinghethấytiếngbướcchânquenthuộc.TôitúmlấyvòngcổcủaButtercupvàđứngkhựnglạingaytrướccửabếp.

“Anhlàmgìởđâythế,Mike?”,mẹlêntiếng.Tôinínthở.Cuốicùngthìbốcũngđến.

“Chastity,bốbiết conđangđứngđó”,bốgọi. “Rađâyđi,SườnHeo”. Tôi đành miễn cưỡng vâng lời. “Chào bố mẹ”. Bố nghiêmmặt,ôngnhướngmàylàmtôicócảmgiácnhưmìnhvẫnlàcôbéhọclớpSáungàynào.Tôibướcđếnchỗmáyphacàphêvàtựrótmộtcốcchomình.

“CóchuyệngìthếMike?”.Mẹvừahỏivừachảitóc.Mẹđãkịpănvậnchỉnchu,trôngmẹrấtđẹptrongchiếcáokhoáclenvàvòngcổxâuhạt.

“Bettyà...”,bốbắtđầu.

“Anhđừngcónóinửa”.Mẹlàmầmlên.“Anhkhôngthểlàmthếtrướcngàycướicủaemđược.Emsẽkhông...”

“Em yên lặng một chút được không?”, bố quát. “Nghe này,chuyệnkhôngnhưemnghĩđâu”.Bốliếcnhìntôi.

“Consẽmangcàphê lênphòng,bốmẹyêntâm,consẽkhôngnghetrộmđâu”.Tôiđềnghị.

“Không,concứở lạiđây,conyêu”.Bốquaysangnhìnmẹ,rồinhẹnhàngnắmlấytaybà.“Betty”,giọngbốdịudàngchưatừng

Page 406: Vì Đó Là Anh

có,“emlàngườimẹ,ngườivợtuyệtvời.Cảmơnem”.

Tôibậtkhóc,cốccàphêtrêntayđổnghiêngxuốngsàn.“Conxinlỗi”,tôivừanóivừalấytaychemặt.Buttercupliếmchỗcàphêtôivừalàmđổrồinằmsụpxuốngchântôi.

Bốkhôngbuồnnhìntôi,ôngtiếptục.“Emyêu,anhmongemvàHarrysẽ luônhạnhphúc.Anhxin lỗivìđãđểemthấtvọnghếtlầnnàyđếnlầnkhác”.

Mẹtôicũngkhóc.Bàthầmthì,“Emsẽmãimãiyêuanh,Mikeạ”.

“Anhcũngsẽmãiyêuem.Anhướcgìmìnhcóthểmangđếnchoemnhữngthứmàemmongmuốn”.

Tôigiữchặttayđểtiếngkhóckhôngbậtra.Bốcúixuốnghônnhẹ lên tránmẹ rồi ôm lấybà.Mắtươnướtnhưngbốvẫnđangcười.

“Mikeà?,mẹnói.“Anhgiúpemmộtviệcđượckhông?”

“Bấtcứviệcgìemcần”.Bốđáp.Giâyphútấytôibiếtôngđangnóithậtlòngmình.

“Ngàymaianhđưaemvàolễđườngnhé”.

Bốquệtnướcmắtvànhìnthẳngvàomẹrồiđáp.“Nếuanhđượcvinhdựđó”.

Page 407: Vì Đó Là Anh

M

Chương37

ộtrưỡichiềuhômsau,tôichỉnhsửa lạichiếcváy lầncuối.“Trôngmìnhcólốbịchlắmkhông?”

Elainalùilạivàngắmtôimộtlượttừđấuđếnchân.“Trôngcậutuyệtlắm.Màunàyrấthợpvớicậu”.

“Cáimàuhồngnàyá?”,giọngtôingờvực.Màuhồngsao?

Oliviaxôngvàophòng. “Ôi, côđẹpquácôơi!” conbé thốt lên.“NhìncôgiốngbàgiàđộcácCruellaDeville trongphim101chúchóđốmquá!”

Tôi lườmconbémột cái. “Cảmơnvì lờikhen,Livvie.Connóithếlàmcôrấtvuiđấy”.

“Tạivìmáitóccủacôthôi”,Oliviagiảithích.“Tóccôcóhaimàuđentrắng,giốngnhưbàCruellamà”.

“Tóc cô không phải cómàu đen trắng”. Tôi giải thích với đứacháusáutuổivớisựnhẫnnạichưatừngcó.“Côchỉcóvàisợibạcthôi,tóccômàuđenmà”.

“Cậucóhẳnmộtnhúmtócbạcđâynày”,Elainavừanóivừasờlênđầutôi.

Tôitétvàtaycôấy.“Chịemcủacháuđâucảrồi?”

Tấtcảcácphùdâu,baogồmtôivàmấyđứacháugáiđềumặcváyhồng.Tôi cầmmộtbônghồngnhungcònmấyđứacháucầmhoahồngnhạt.Khôngnhưtôinghĩ,mẹtôimặcmộtchiếcváymàuđỏ.Trôngbàthậtđẹp.Đôimárạngrỡ,đôimắtsángbừnghivọng.Tấtcảnhữngcayđắngvàbuồntủimàmẹcốgiấudườngnhưđãtanbiếnnhờcửchỉcaothượngcủabốtôi.

Page 408: Vì Đó Là Anh

Đànôngkhôngđượcphépvào trongnhàđểphụnữchúng tôicònthayđồ,làmtócvàtrangđiểm.HaichịStarahsphụtráchmấyđứacháugái,còntôigiúpbọntrẻđigiàyvàkéokhóagiúpchúng.Cácanhtôi,bốtôi,mấyđứacháutrai,vàtấtnhiên,cảchúHarrynữa,sẽđợichúngtôiởnhàthờ.

Saukhibịngười thợảnh tra tấnhơnmột tiếng rưỡiđồnghồ,chúngtôibắtđầutranhcãivềchuyệnaisẽđicùngaiđếnnhàthờ.“Thôi,đểconđibộchorồi”,tôidọa,“cókhiconđếnnơitrướckhimọingườicãinhauxongđấy”.Nhưngngoàitrờiđangmưanênlờidọadẫmcủatôichẳngcóchútsứcnặngnào.

Cuốicùngchúngtôilầnlượttrèolênxevàlênđường.MẹngồicùngtôivàElainatrongchiếcChryslercủabà, tôi láixecònhaingườingồibăngghếsau.

“Mamiđẹplắm”.Elainavừanóivừasửalạimáitócchomẹ.

“ChastityđãkểconnghevềchuyệnnóvàRyanchưa?”.Mẹdịudànghỏi.

Elainathởdài.“Conngherồi,contiếccáinhẫnquá.Cáinhẫnđóbánđilàđủtiềnnuôiconconhọchếtđạihọcđấy”.

Tôicườivớihọquagươngchiếuhậu.“NếuthíchthìlúcnàocậucũngcóthểlyhônanhMarkvàlấyRyanmà,Lainey”.

“CậubiếtlàmìnhsẽkhôngbỏanhMarkmà”,côấyđáp.“Thựcracóchuyệnnàyconmuốnthôngbáovớihaingười,conlạicóbầurồi”.

Chiếc xe hơi nghiêng ngả vìmẹ và tôi đều hét ầm ĩ. “Lainey,tuyệtquát!”Côấyđỏmặt.“Vâng,Mamibiếtkhông,giờanhấyđãhoàntoànthayđổirồi.Biếtđâulầnnàybọnconsẽcócongái”.

Nước mắt mẹ tôi trào ra vì hạnh phúc. “Mẹ mừng cho con,Elaina,conyêu”.BàômLaineythậtchặt.

Tôicũngvậy,vàchodùcóchútghentịthìtôicũngđãquenvới

Page 409: Vì Đó Là Anh

chuyệnđórồi.

“Nhìnkìa,nhàthờkiarồi!”,mẹthốtlên.“Mẹhồihộpquá!Ngàyxưa,lúclấybốconmẹchẳngnhớgìcả,lúcấymẹđangmangbầuJacknên rấtmệt”. “Bốmẹ ăn cơm trước kẻng đúngkhông?Conbiếtngaymà”,tôithốt lên.Tấtnhiênchúngtôicóthửđếmngàythángnhưngbốmẹkhôngbaogiờchịuthừanhậnchuyệnđó.CảhaicứkhăngkhănglàmẹsinhanhJacksớmhaitháng(mặcdùanhnặngđếnbốncântư).

Nhữngngườiđànôngmặccomplechỉnhtềđangđứngđợichúngtôi,cảmộtrừngôphủkíntrênđầuhọ.Vàingườitrongsốđólàcácanhtraitôi,Trevor,vàbốtôinữa.

Jackđỡtôirakhỏixevìtôivẫnchưaquenđilạitrongchiếcváyvướngvíunày. “Luckyà, saoem lạimặcváy thếkia?”,anhtrêutôi.Tôicườivàgiơngóngiữavềphíaanh.“Xinlỗiem,Chas”.Anhnhanhmiệngvàdẫntôivàotrong.“Trôngemtuyệtlắm”.

“Cảmơnanh,Jack.Bốthếnàorồi?”,tôinhìnquanhmộtlượt.BốđangnóichuyệnvớiMatt.Angelavẫytayvớitôitừđằngxa.

“Bốcóvẻvẫnổn”,Jackđáp.

“Chas, em lắp cuộn phimnày vào giúp anh với.Anhdốtmấychuyệnnàylắm”,Luckynói.

“Thếmà anh cũng kiếm sống được bằng nghề gỡ bommìn cơđấy.Khổthânchưa”.Tôigiúpanhthayphimchochiếcmáyảnh.

Luckycườiphálên.“Mặcváyvàolàemlạikiêukỳsangchảnhthếà.Anhthíchemcứnhưbọncontraihơn”.

“Giờthìanhhiểunỗikhổcủaemrồiđấy”.Tôilẩmbẩmvàđưalạimáyảnhchoanh.“Xongrồiđây”.

“Chàoem,Chastity”.

Tôiquay lại. “Chàoanh,Trevor”.Tôi cắnmôi. “Trônganhrấttuyệt”.Anhcóvẻmệtmỏi,mặthơiđượmbuồn.

Page 410: Vì Đó Là Anh

Anhcười,nhưngđôimấtanhthìkhông.“Emrất...chiếcváyrấtđẹp”.Anhnhậnralờikhencủamìnhhơigượnggạo.

“Cảmơnanh”.Tôithathứchoanhvìchuyệnđó.

Anhhắng giọng. “Chastity này, sao bố em cũng cómặt ở đâythế?”

“À,anhchưanghegìsao?Bốemsẽdắtmẹemvào lễđường”.Tôigượngcười.

Anhnhướngmàyngạcnhiên. “Emđùaanhphảikhông?”,anhhỏilại.

“Trev,lạiđây”.Markgọitừđằngxa.Trevorngầnngừ.

“Anhrađằngấyđi”,tôiđáp.“Emcònmấyviệccầnlàmnữa”.

Anh bước lên phía trên khu vực nhà thờ, vẫn chưa hết ngạcnhiên,anhngoáilạinhìntôi.Tôirùngmình.

Mẹgọi tôi lại. “Conđây rồi!”,mẹnóinhư thể tôi trốnvàogócnàođónãygiờ.“Bốconđâu?”

“Anhđây,Betty.Anhcóthểlàngườiđầutiênhôncôdâuđượckhông?”. Bố thơm nhẹ lên má mẹ. “Em đẹp lắm”, bố nói chânthành.HômnaynhìnbốnhưtàitửCaryGrant,ôngmỉmcườiliêntục,cửchỉrấthòanhã,lịchthiệp,đúngmực.Mẹcườivớiông.

Trôngthấyhọnhìnnhaucườiâuyếmnhưvậy,tôiđãchờđợinụcườicủamẹtắtngúm,tôiđợimẹtuyênbốbàmuốnhoãnđámcưới;tôiđợimẹnhìnvềphía cuối lễđườngnơi chúHarryđangđứng,ngườiđànôngquágiàvàbéosovớimẹvànhìnlạibốtôi,caolớn,điểntrai,mạnhmẽvàgandạ;tôiđợimẹnhậnrakhôngaicóthểvượtquacáibóngcủaMikeO’Neill;tôiđợimẹsẽtuyênbốvớimọingườirằngtìnhyêuđíchthựcđãchiếnthắng,vàbốmẹsẽquayvềvớinhau,hạnhphúcbênnhauchođếnkhiđầubạcrănglong.

Nhưngmẹđãkhônglàmvậy.Thayvàođó,bàchỉsửalạigiúpbốcáighimcàiáovàchiếchuyhiệucủalínhcứuhỏa.Rồibànhìn

Page 411: Vì Đó Là Anh

một lượtđểchắcchắntấtcảđámcháuđãvàođúngvị trí, trôngchúngthậtđángyêutrongnhữngchiếcváysatanhhồng.SarahgậtđầutừkhuvựcthánhcarồiđixuốngchỗJackcùngmấyđứacon. Nhạc bắt đầu nổi lên và các thiên thần bắt đầu bước vào.Sophie đi trước rải hoahồng, rồi đếnOlivia, những lọn tócmàuđồngcủaconbébồngbềnhtheotừngbướcchân,đến lượtAnnie,conbécaucókhiđiquachỗLukevìkhôngthíchanhchụpảnhnó,ClairebếbéJennyđicuốicùng.Saukhibọntrẻđềungồivàochỗcùngbốmẹchúng,giờmớiđếnlượttôi.

Tôinhìnbốmẹmộtlầnnữa,lầncuốicùnghaingườiđứngcạnhnhau,taytrongtayvàmỉmcười.Làmđi,mẹ.Tôithầmnghĩ.Mẹmỉmcườivớitôi,hìnhnhưbàcũngđọcđượcsuynghĩcủatôi.Cólẽvìlàmẹnênbàsẽluônhiểutôi.“Đithôinào,conyêu”,mẹthầmthì.Tôilàmtheolờibà,dùtronglòngđaunhói.

Trevornhìntheotôisuốtchặngđườnglênbụclàmlễ.Ướcgìtôicóthểmỉmcười,nhưngtôibiếtgiờtôikhôngthểcườinổi.Thựcratôicũngchẳngbiếttrôngtôithếnàonữa.Trevtrônghơilạ.Trônganhhoàntoàntrốngrỗng.

Tôiđiquachỗanhvàtiếnlênbụclàmlễ.

“Trôngconđẹplắm,Chastity”,Harrykhẽnói.Làmsaomẹtôicóthểlấyngườiđànôngmàtôimớichỉgặpcóbốnlần?Làmsaongườiđànôngnàycóthểthaythếvịtrícủabốtôi?

Bốmẹtôiđứngngaysau lưngtôi.BốthơmlênmámẹrồibắttayHarry,tôiléngạtnướcmắt.Bốquayđi,cổhọngtôinghẹnlại.Đừngđi,bốơi!Dànhlạimẹđichứ!

Nhưngmẹđangcườitươirạngrỡ.Harrycũngrạngrỡ.BốngồiởhànghaicùngvớiMarkvàElaina,ôngbếDylanlênvàthơmvàománó,tôiđoánlàđểgiấunhữnggiọtnướcmắtnơikhóemắt.

Và rồi, sau mấy thủ tục ngắn gọn, mẹ tôi đã trở thành bà

Page 412: Vì Đó Là Anh

HaroldH.Thomaston.

Thánhđườngđượctrangtrívớinhữngdảilụavàhoahồngrựcrỡ,bóngbaycột thành từngchùmquanhcộtnhà,anhchàngDJđangsửasoạnởgócphòng.

Trônggiốngbữatiệcsinhnhậtcủamộtbégầnbảytuổihơnlàđám cưới của đôi vợ chồng đã ngoại ngũ tuần. Hai chị Starahnhanhtrímướnthêmvàicôbésinhviênđểtrôngchừngbọntrẻ.Chúngchạynhảykhắpnơi,nhéttrứngđầymồmvàđổđườngvàomấylybia.

TôiđịnhbụngsẽnốccạnmộtlyrượuthậttocàngsớmcàngtốtnhưngrồimẹcứkhăngkhăngbắttôiphảiđichàohỏitừngngườitronggiađìnhchúHarry.Đếnkhiđượcngồixuốngthìmiệngtôiđãtêcứngvìcứphảicườiliêntục,cònchânthìêẩmtrongđôigiàycaogótngoạicỡmàchắcngườiđànôngnàosángchếrathứnàyđángbịmẹđánhđònvìtộilàmkhổphụnữ.

“Cậuthếnào?”,Angelahỏivàngồixuốngcạnhtôi.

“Khôngổnlắm”,tôithúnhận.“Cậuthìsao?”

“AnhMattđangnóivớibốcậuvềchuyệnanhấysẽnghỉviệcởSởCứuhỏa”.Côấyấpúng,taymânmêtờgiấyăn.

“Sao lại nói chuyện ấy vào lúc này, khi ông ấy đang buồn cơchứ?”.TôilolắngnhìnvềphíabốvàMatt,trônghọcóvẻkhácăngthẳng.

“Thực ramànói, bố cậu có vẻ cũng không buồn đến thế đâu,Chastityà”.Angelakhẽnói.

Côấynóiđúng.Vàchuyệnđócó lẽ làchuyệnđángbuồnnhấtngàyhômnay.CảbộmặtủrũcủaTrevornữa.AnhngồicùngbànvớiJack,Luckycùngbọntrẻcon,nhưngmắtlạinhìnchằmchằmlọmuối trênbàn,rõ làanhđangnghĩngợigìđó.CũngmayanhkhôngđưaconbéHaydenchếttiệtđóđếnđây.“Anhtraiconmuốn

Page 413: Vì Đó Là Anh

trởthànhgiáoviên”,bốngồiphịchxuốngcạnhtôi.MattngồibênAngela,trônganhkhánhẹnhõm.

“Bốnghĩsaovềchuyệnđó?”,tôihỏi.

BốnhìnanhMatt. “Tachỉhơingạcnhiênthôi, con traià”,bốđáp.“Tacứnghĩconcũngthíchnghềcứuhỏa”.

“Conthíchchứ.Nhưngconmuốnthửcáimới,bốạ”.

“Đượcrồi,đượcrồi”,bố lẩmbẩm. “Bốđãhọcđượcmộtđiều làkhônggìngăncảnđượcmộtngườiđànônglàmchuyệnmàanhtathích.PhảikhôngChas?”

Tôinhướngmắtvànhấpmộtngụmrượu.

“Bốtinconsẽlàmộtthầygiáotốt,Matthewà.Vàlàmộtngườichồngtốtnữa,nếubốkhôngnhầmthìchắccũngsớmthôi”,bốvuivẻ nói. Tôi phun rượu ra bàn, một cách duyên dáng, thật đấy.Đánglẽtôiphảilàcôngchúamớiđúng.“Bốnóigìcơ?”,tôihỏi.

Angelađỏmặt,cònMattcườito.“Bọnanhđangtínhchuyệnkếthôn, cũng chưa có gì chính thức cả, vì anh vẫn chưamua nhẫnnhưnganhbáotrướcđểembiếtChasạ.Angievàanhsẽchuyểnđếnởcùngnhau”.

“Ôitốtquá!”,tôigàoầmlên.“Chuyệnnàyrấttuyệt.Tuyệtlắm,thậtlàhạnhphúcchếtđiđượchaycáikhỉgiógìđó”.

ThấytôinóithếmặtAngelabuồnhẳnđi,ngaylậptứctôicảmthấyvôcùngáynáy.“Ôi,mìnhxinlỗi,Angie.Mìnhrấtmừngchocậuthậtđấy…”,tôibậtkhóc.“Chỉlà...emsẽrấtnhớanh,Mattieà..CảButtercupnữa”.

“BọnanhchỉsốngcáchemcómấydãynhàthôimàChas”.MattnóirồivòngtayômAngela.“Khôngcóngườiphụnữnàythìanhlàmsaosốngđược,phảikhông?Emcứnghĩmìnhsắpcóthêmmộtchịdâunữathôimà”.

Thếlàcảbốnônganhđềuđãlấyvợ,chỉcònlạimìnhtôi.Vui

Page 414: Vì Đó Là Anh

quáđi.Tôiđứngdậyômhaingười,vòđầuMatt,huýchvàosườnanhmột cái rồi đi thẳng vào toilet đứngkhócmộtmình.Nhưngcũng chẳng được yên thân lâu, tôi nghe thấy tiếng bố gõ cửa.“Chastity,mẹconsắpsửanhảyvớicáitênthếchỗcủabốđấy.Mẹconmuốnconravớibàấy”.

“Vâng”, tôi lẩmbẩmkhinhìnmình tronggương.Tôi luồn tayvàotrong,xốclạiáongựcrồibướcnhanhrakhỏinhàvệsinh.

Tấtcảquankháchđãtậptrungquanhkhuvựckhiêuvũ.“Thưaquýôngquýbà”,anhchàngDJvuivẻcấtgiọng.Suýtchútnữatôiđưataylênmiệnghuýtsáogọimọingười.“XinmờiôngbàHarryThomastonlầnđầutiênxuấthiệnvớitưcáchvợchồng!”

Haingườibướcra trong tiếngvỗ taycủamọingười,kểcả tôi.Nền nhạc là bài hát tuyệt hay củaHoagyCarmichael doNorahJonestrìnhbày,bàiLạigầnbênem.

DượngHarrycườivuvơvớimẹtôi,bàcười lạivớiông,vàbấtchợt trái tim gai góc của tôi nhận ra bà đang hạnh phúc, và bàxứngđángđượchạnhphúc.Mắttôilạiầngậcnướckhinhìnthấykhuônmặtrạngrỡcủabà.

“Và bây giờ cô dâu chú rể kínhmời các thành viên trong giađìnhcùngthamgiađiệunhảy”,anhchàngDJlạitiếp.

Mìnhcònchẳngcóbạnnhảy.TôithầmnghĩtrongkhianhJackvà chị Sarah, anh Lucky và chị Tara,Mark và Elaina,Matt vàAngela lần lượt bước ra sàn nhảy. Jack cúi xuống hôn lên bụngSarah,LuckyđangphatròchoTara,ElainavàMarknhìnnhausayđắmnhưthểhọđangcùngnhảyvũđiệuhoangdãgìđó,Mattthì ngả đầu vàomái tóc vàng óng của Angela. Đúng làmột giađìnhtuyệtvời,tôithầmnghĩ.CáccongáidượngHarrycũngđangởđâuđóquanhđây,nhưngtôiphảithừanhậnlàtrônggiađìnhchúngtôinổitrộihơnhẳn.Tácphẩmcủabốmẹđúnglàđểđời!

Page 415: Vì Đó Là Anh

“Rađâynào,SườnHeo”.Bốvừanói vừadẫn tôinhậphội vớimọingười.

Mùihươngquenthuộccủabốthoangthoảngquanhtôi,mùidầugộiđầuJohnsonchotrẻemvàmùisữatắmOldSpice.Tôitựađầulênvaiông. “Concósaokhông?”,ônghỏi tôi, “MẹđãkểbốnghechuyệnvềRyanrồi”.

“Thếmàmẹthềlàsẽkhônglộchuyện”,tôilầmbầm.

“Conthếnào?”

“Convẫnổn”,tôiđáp.

“Cóchuyệngìgiữahaiconthế?”

“Chỉlàanhấykhôngphảilàngườithíchhợpthôibốạ.Vânvânvàmâymây.Bốhiểumà”.

Bốbậtcườivàthơmnhẹlêntóctôi.Đúnglúcđóôngchợtngừngnhảyvànhìnlên.

“Choconchenngangđượckhông,bốMike?”

Hômnayđúng làmộtngàynhiều cảmxúc.Nhưngnhìn thấyTrevorđứngđó,xinphépbốđểđượcnhảyvớitôi,tôilạicàngxúcđộnghơn.Timtôilạitràodângcảmxúcmãnhliệtvớianh.Đólàngườiđànôngmàtôiđãyêukểtừkhilênmườituổi,làngườiđànôngmàtôisẽmãiyêutrọnđời.Trongmộtgiây,tôicảmthấymìnhyếuđuốinhưmột con chuộtnhắt lạc vào cănphòng toànnhữngconmèohiểmác.BốnhìnTrevormỉm cười rồi lùi lại, ôngnháymắtvớitôivàTrevorđónlấytaytôi.

Tayanhthậtấmápvàchắcchắn,tôicóthểcảmnhậnhơiấmtừcơthểanhdùchúngtôivẫngiữmộtkhoảngcáchnhấtđịnh.Mátôisượtquamáanh,vừađủđểnhậnraanhđãcạorâusạchsẽ.Người tôibồn chồnkhó tả.Đúng là tôiđangphátđiênvìđượcởgầnbênanh.

Page 416: Vì Đó Là Anh

TiếnghátnhỏdầnvàTrevorcũngdừnglại,tiếptheochắcchắnlàđiệunhảycongàđâymà.Nhưngkhông,sốphậnthậtnhântừvớitôi,anhchàngDJvẫntiếptụcbậtmộtbàihátkháccủaNorahJones.Hãytrốnđivớiem.Ôitrờiơi,tôikhôngthởnổimất.Chúngtôilạitiếptụcnhảy.

“Chàoanh”,tôilêntiếngtrước.

“Anhchưakịpnóivớiemlàhômnaytrôngemxinhtuyệt”,anhnói.Thậtkhólòngnhìnlâuvàđôimắtmàusôcôlaấykhianhnóinhữnglờinhưvậy.“Cảmơnanh”.Giọngtôihìnhnhưkhôngcòngiữđượcbìnhtĩnh.Tôivòngtayômlấycổanh,chạmnhẹlênmáitócbồngbềnhcủaanh.Cảhaiđềuyênlặngmộtlúclâu.Timtôiđậpnhanhđếnnỗitôingỡmìnhcũngsắpngấtđếnnơi.Tôicốcăngmọigiácquanđểcảmnhậnhếtsựấmấmápcủaanh.

“Chồngsắpcướicủaemđâurồi?”,Trevorbỗngnhiênhỏi.

Tôikhẽkhịtmũi,Trevorchùn lạimộtbước. “Ừm,thựcrabọnemđãchiatayrồi”,tôitrảlời.

Trevortrợntrònmắtngạcnhiên.Anhđộtngộtdừnglại,nhưngnhữngcặpđôikháccũngchẳngmảymaybậntâm,cólẽvìaicũngđangbậnmơmàngvớinửakiacủamình.“Saolạithế?”,Trevorthìthầmtronglúccánhtayanhvẫnđangđặtnhẹtrênhôngtôi.

Timtôiđậpmạnhhơn,chậmhơn,mỗinhịpđậplạichờđợicâutrảlờicủachínhbảnthânmìnhtronglúcmắtvẫnkhôngrờikhỏiTrevor. Tôimởmiệng định lấy đạimột lý do gì đó, đại loại như‘bọnemkhônghợpnhau’,nhưngrồitôinghethấymìnhđangnóito,rõràngtừngchữ.

“Bởivìđókhôngphảilàanh”.

MiệngTrevormởto.Anhchớpmắtliêntụcnhưthểkhôngtinnổiđiềumìnhvừanghe.Đúnglúcđóthìbàihátkếtthúc.

“Mọingườicóthíchđiệunhảyvừarồikhông?”,anhchàngDJhô

Page 417: Vì Đó Là Anh

to. “Và bây giờ để thay đổi không khí, có ai ở đây biết bàiMacarena không nhỉ?”.Mọi người đều vỗ tay rào rào, ai đó giậtmạnhgấuváytôi.

“Côơicôơi!Conbiếtbàinày!”,Clairenàinỉ.“Mìnhcùngnhảyđinào.Hey...Macarena!”

TôiđểtaylênđầuconbévàTrevorlùilại.Anhkhôngnóigì,chỉlẳnglặngrờisànnhảyvàbướcnhanhrakhỏilễđường.

Trongsuốtphầncònlạicủabuổitiệc,đầuóctôihoàntoàntrốngrỗng.Trái timtôicũngvậy.Có lẽnóchỉchịuđựngđượcđếnthếthôi.Có lẽnóđãquenvới việc tannátvà tổn thương rồi.Aimàbiếtđượccơchứ?Nào,màyđãlàmtấtcảnhữnggìcóthểrồimà,tôinghetiếngtráitimmìnhthìthầm.Cảmơnvìđãcốgắnghếtmình.

Tôi lần lượtnhảyvớimấyđứa cháu, tôinhấc chúng lên, xoayvòngrồigiảvờlàmrơichúng,bọntrẻthétlênsungsướngvàthinhaunhảycẫnglên.Chúngxếphàngchờđếnlượtnhảyvớingườicôđángyêu.Tôivẫytayvớimẹvàcườivớicácanh.MarkhỏitôiTrevorđiđâu,tôichỉlắcđầu.RồitôinhảyvớidượngHarry,dùcaohơnôngcảchụcphân.

“Tamuốnconbiếtlàtathấymìnhrấtmaymắnvìlấyđượcmẹcon”.Ôngnóivớitôi.“Mẹconlàmộtngườiphụnữtuyệtvời,tasẽđốixửtốtvớibàấy”.

“Tốtnhất làdượngnênthế”.Tôibuộtmiệng, rồinhanhchóngsửa lạikhinhận ramình lỡ lời. “Ý con là conbiếtdượng sẽ làmthế,dượngHarryạ.Conxinlỗi”.Ôngmỉmcườivàbỏquachotôi.

Đúng lúc tôi định ngồi xuống cạnh các thành viên trong giađìnhvàkiếmchútgìđóđểănthìmẹtôitiếnđến.“Conphátbiểumộtchútđượckhông”,mẹhỏi.“AnhtraicủaHarryhơirụtrèmộtchút”.

Page 418: Vì Đó Là Anh

“Vâng”,tôiđápnhanh.Đốidiệntôi,bốcũngkhẽgậtđầu.MẹđirachỗDJrồinhanhchóngquayvềđứngcạnhdượngHarry.

AnhchàngDJ lại tiếptục, “Vàbâygiờ, congáicủacôdâu,côChastityO’Neill, cómột vài lờimuốnnói với cặp đôi hạnh phúcnày”.Anhchàngnàynênlàmviệcchogánhxiếcthìhợphơn.Tôiđiraphíasànnhảy,cầmmicvàhướngvềphíaquankhách.

Đầuóctôibỗngnhiêntrốngrỗng.

“Vâng”, tôimở đầu. “Ừm...”, tôi nuốt nước bọt. “Xin chàomọingười”.Lucky,ngườilúcnàocũngthíchtrêuchọc,đãbắtđầubụmmiệng cười. Tara lườm anhmột cái nhưng ngay lập tức cúi đầuxuốngvìchịcũngkhôngnínđược.RồiđếnMark,Elaina,Matt,vàcảmấyđứatrẻcon.Tôicũngcười,cólẽtráitimtôiđãchấpnhậnviệcnày.Rồi chúng ta sẽổn thôi.Tôinghe tiếng timmìnhđangnói.

“Ngậmmiệng lạiđi,mấyanh thậtvôduyên.Conxin lỗimẹ”.Tôicườithậttươirồihítmộthơithậtsâu.“Tôinghĩrằngtrênthếgiới này có rất nhiều kiểu tình yêu khác nhau”, tôi mở đầu.“Chastity”.

Tôiđờngười.

Trevorđangđứngởphíacuốilễđường.

“Chastity”.Trevorlạigọitêntôimộtlầnnữa,lầnnàyanhbướcnhanhlêntrên.

Cảlễđườnglặngnhưtờ,chỉcótiếngláchcáchcủanhữngngườiphục vụ trong bếp. Có chuyện không hay rồi đây, tôi chợt nghĩ.Trevorđangtiếnlạigần.Chântôirunrẩy,mắttôinhòeđi,timtôiloạnnhịp.Tựnhiêntôithấybuồnnôn.

“Chastity”,anhkhẽnói.Anhkhôngthểsốngthiếuemthêmmộtgiâyphútnàonữa.

Tôisữngsờđưacảhaitaylênômmặt,chiếcmicrơixuốngsàn.

Page 419: Vì Đó Là Anh

Nướcmắttuônnhưsuốivàtôikhôngsaothởnổi.Cảkhánphònglặngimphăngphắc.

“Anhđãyêuemtừrấtlâurồi,Chasạ,kểtừngàyđầutiênemdẫnanhvềnhàsaukhiMichellequađờivàanhđãrấtlosợmộtngàynàođóemsẽbỏanhhoặckhôngyêuanhnữahoặc tệhơn,anh sợmình sẽ làm tổn thương em.Nhưng anh không thể sốngthiếuemđượcnữa”.Anhnắm lấybàn tayđang run lẩybẩy củatôi.

“HômnaynhìnthấybốMikephảitừbỏngườiphụnữmàôngyêu,anhchợtnhậnraanhkhôngthể làmnhưthếđược,Chasạ.Anhđãnghĩlàanhcóthể,anhđãnghĩlàsẽtốthơnnếuemyêumộtngườikhác,nhưnganhsairồi.Anhhứavớiem,anhsẽyêuemsuốtquãngđờicònlạivàsẽkhônggìcóýnghĩahơnem.Anhxinem,Chastity, xin emhãy tha thứ cho anh.Vàhãy lấy anhnhé,chúngtasẽcónhữngđứaconxinhđẹp,anhsẽ...”

Anhkhôngthểnóidứtcâuvìtôiđãnhàođếnhônanhtronglànnướcmắtnhòenhoẹt.Trevorômtôithậtchặtvàthậtlâu.Đôitayanhrunlênvàđôimắtcũngbắtđầuướtnước.Rồianhkéotôiravà lồng vào ngón tay tôimột chiếc nhẫn. “Anh đã phải đến tậnJurgenskill để mua thứ này đấy”, anh cười. “Hôm nay mọi cửahàngtrangsứcquanhđâyđềuđóngcửa”.Tôivòngtayômchặtlấyanh,vìthựcsựtôikhôngquantâmchiếcnhẫntrôngnhưthếnào,thậmchínócólàsợichỉđinữatôicũngvẫnvôcùnghạnhphúc.TôikhôngbiếtlàmgìkhácngoàiviệcômchặtlấyTrevorvàkhócòalên.

“Chuyệnquáiđảngìđangxảyrathếnày?”.Bốtôiphávỡbầukhôngkhíyênlặng.

“Đúnglúclắm”,Markcũngxenvào.

“Haylắm,haylắm”,Jacktánthành.

Page 420: Vì Đó Là Anh

“Cứthửxemcậutacósốngnổicùngnókhông”,Mattnói.

“Mọingườicóbiếtchuyệnnàykhông?”,Luckyhỏi.“Anhthìbiếttừlâurồi”.

“Choconlàmthiênthầndẫnđườngđượckhông?”,Clairehỏi.

Taitôiùđichẳngcònnghethấygìnữa,vìTrevorđanghôntôivàthìthầmbêntai:“Anhyêuem,Chas.Anhyêuem.Anhyêuem.Anhyêuem”.

Page 421: Vì Đó Là Anh

T

LờiKết

ámthángsau...

Tôiđivệsinhnhiềuđếnmứccảmgiácnhưsắpchuyểnhẳnvàotoiletđểở.

“Tôibiếtcảmgiácđórấtkhóchịu”,kỹthuậtviênSallynóitronglúcbôigel lênbụngtôi. “Nhưngcôcứkiênnhẫnđi.Cảmgiácđórấttuyệt.Cômangthaiđượcbaolâurồi?”

“Mườibốntuần”,tôiđáp.

Trevorbópnhẹtaytôi.Anhcười,đôimắtnâutuyệtđẹpngờilênvẻhạnhphúc.

Đámcướicủachúngtôidiễnrakhoảngmộtthángsauđámcướicủamẹ.Khôngcóngườirắchoacũngkhôngcóxe limousine.Tôimặcchiếcváytrắngđơngiảnvàđôigiàythểthaođỏquenthuộc.Buttercupđợibênngoài,thỉnhthoảnglạirầurĩrúrít.Mattphảidùngmỹnamkếmới lừa được người gác cửa để lén đưanó vàotrướckhinghilễbắtđầu.

Cả tòa thị chính chật cứng.Ngoài gia đìnhO’Neill chúng tôi,còncó tiểuđộiC, tiểuđộiAvà tiểuđộiD (tiểuđộiBphải trực),BevLudevoorsk,Ernestovàvợông,cùngtoànbộnhânviênNhậtbáoEatonFalls,trừLucia,côấyđãnghỉviệcngaysaubuổihẹnhòđầutiênvớianhchàngbácsĩRyanDarling.

Cũngkhông cógìđặcbiệt,Elaina làmphùdâucho tôi, bố tôilàm phù rể, và tôi lại nức nở khi Trevor cầm tay tôi và hứa sẽchămsóctôichođếncuốiđời.thựcratấtcảmọingườitrongnhàđềukhóc.Bốkhóc,mẹkhóc,Elainakhócnấclên,haichịStarahs

Page 422: Vì Đó Là Anh

nữa...ThậmchícảdượngHarry,ngườivẫncòntươngđốixalạvớitôi,cũngsụtsùilaunướcmắt.TiệcchiêuđãidiễnraởquánEmo’s.Vàđólàbuổitiệccướituyệtnhấttrầnđời.

NếuthắcmắcvềHaydenHoànHảothìcácbạnđoánthửxemchuyệngìđãxảyravớicôta,Trevorđãđácôtangaybuổitốihômtôimangbứcthưtớinhàanh.Khitôihỏivìsaoanhlàmthếanhchỉnói:“Theoemlàvìsaohả,đồngốc?”.Rồianhhôntôivàchúngtôilàmchuyệnđóởngaycầuthangmàkhôngđợiđượcđếnlúclênđếnphòngngủ.

“Haingườicómuốnbiếtgiớitínhcủađứabékhông?”,Sallyhỏi,mắtvẫnkhôngrờimànhình.

“Tấtnhiênrồi”,Trevorđáp.Tôinhìnchămchúvàohìnhảnhmờmờtrênmànhình.

Rồichúngtôinhìnthấyrõtừngchitiết,cáimũixinhxinh,cáitrán,đôimôi,đôitaynhỏnhắn.Timtôivỡòatronghạnhphúc,cònTrevorxúcđộnghítmộthơithậtsâu.

Sallymỉmcười.“Contraicủahaingườiđây”.

Con của chúng tôi. Đó là con của chúng tôi. Tôi nhìn chồngnghẹnngàochẳngnóinênlời.Mắtanhcũngnhòeđi.Tôivừakhócvừacười,cònanhcúixuốnghôntaytôi.

“Ôichuyệngìthếnày?”,Sallynheomắtnhìnvàomànhình.

Timtôithótlại,mộtnỗisợhãimơhồxâmchiếmniềmvuiđangchiếmtrọntráitim.

“Saothế?”,Trevorvừahỏivừanắmchặttaytôi.

“Hừm”, Sally lẩm bẩm. “Cô có biết là mình mang song thaikhông?”

Phảimấtmột lúc chúng tôimớihiểunhững lời côấyvừanói.“ÔiChúaơi”,tôithởhắtravàcườirạngrỡ.

Page 423: Vì Đó Là Anh

VaiTrevorrunglên,anhđưataylênbụmmặt.Chúngtôicườitrongnướcmắt.“Anhyêuem,Chastity”.

“Songthaicùngtrứng”.Sallytiếptục.“Haingườithấykhông?Chungmộtnhauthai,chungmộtbuồngối.Thậttuyệtvời!”

“Cóthểbiếtlàtraihaygáikhông?”.Tôivừahỏivừangócđầucốnhìncáccontrênmànhình.Ôi,cácconcủatôi!

“Tất nhiên rồi”, cô ấy đáp. “Xin chúcmừng.Cả hai đều là bétrai”.

“Ôitrờiđấtơi!”,Trevorvỡòatrongsungsướng.“ÔiChúaơi.Emgiỏilắm,Chastity.BốMikechắcvuilắmđây”.

Tôihạnhphúcsờlêncáibụngcăngtròncủamình.Làcontrai.Con trai của tôi. Bốn ông anh trai, cả đội cứu hỏa Eaton Falls,Trevorvàgiờlàhaicontrai.Cóvẻnhưsốphậnđãanbàitôimãimãigắnkếtvớinhữngngườiđànôngnày.

Vàbạnbiếtkhông?Tôirấthạnhphúcvìchuyệnđó.

HẾT

Page 424: Vì Đó Là Anh

•Chúthích•

[1]CầuthủbóngchàycủađộiYankees.[2]MónănphổđếncủaMexicolàmtừkhoaitâychiên,phomát,

sốtquảbơvàkemchua.[3]Tagout:độngtácđậptrúngbóngvàchạyvềgôn,nhưngvị

cầuthủcủađộiphòngngựchạmvàongườisaukhicầuthủđóbắtđượcbóng.

[4]Hộinhữngngườibịhộichứngrốiloạncơ.[5]NghilễcắtbaoquyđầucủangườiDoTháichocácbétraikhi

được8ngàytuổi.[6]Súpđượcnấuvớibộtkhôngmenđặctrưngtrongbữaăncủa

ngườiDoThái.[7]Nạnđóixảyravàothếkỷ19ởAiLen,làmcho1triệungười

chếtđóivàkhoảng1triệungườidicưsangcácnướckhác.Nguyênnhânchủyếulàdomộtdịchbệnhđãgâyrasựkhanhiếmkhoaitây,nguồnlươngthựcchủyếucủangườidânnướcnày.

[8]Nguyênvănlà“Speeddating”haycòngọilàhẹnhòtốcđộ,làloại hìnhhẹnhò giữamộtnhómngười namvànữđược sắp xếpthôngquamộtđơnvịmaimốitrunggian.Mỗicặpnamnữsẽđượcnóichuyệnvớinhautrongđến10phút,sauđócácthànhviênthayđổivịtríđểtròchuyệnvớinhữngngườicònlại.

[9]ChastitynhạilạicâunóinổitiếngtrongbộphimChúatểcủanhữngchiếcnhẫn.

[10]LSDlàviếttắtcủabatừLucy,SkyvàDiamondstrongtênbàihátcủaTheBeatles.

[11] Câu thoại kinh điển cửa bộ phimChiến tranh giữa các vìsao.

Page 425: Vì Đó Là Anh

[12]NhânvậttrongbộphimChúatểcủanhữngchiếcnhẫn.[13]MónbánhkẹpkiểuMêhicô.[14]VirginiaviếtgầngiốngtừVirgin,nghĩalàcôgáitrinhtrắng.

BảnthântênChastitycũngcónghĩalàsựtrinhtrắng.[15]Tênbàihát làBorn to run,nghĩa là sinhrađể trốnchạy,

phùhợpvớitâmtrạngmuốnchạytrốnmàChastityđangtrảiqua.[16]Ôitrờiơi(tiếngTâyBanNha).[17]Bạnthânmến(tiếngTâyBanNha).[18]MộtloạikemsữarấtphổbiếnởMỹ.[19] Giải đua thuyền hai ngày lớn nhất thế giới, diễn ra trên

sôngCharlesởMỹvàothángMườihàngnăm.[20]NhómtámtrườngđạihọcdanhgiánhấtnướcMỹ,baogồm

nhữngtrườngnổitiếngnhưHarvard,Princeton,Columbia.[21]TênnhânvậttrongphimChúatểcủanhữngchiếcnhẫn.[22]Tênmộttròchơigiảtưởngtrênbàngỗ,trongđómọingười

chơiđóngvaimộtnhânvậttrongthếgiớigiảtưởng,cácnhânvậtsẽcócácđiểmmạnhkhácnhauvàngườichơiphảitươngtácvớinhauthôngquanhânvậtđểcùngchiếnthắngtròchơi.DungeonsandDragonsrađờitừnăm1974vàđếnnayvẫnrấtphổbiếntạiMỹvànhiềunướckhác.

[23]Một đoạn trong phimChúa tể của những chiếc nhẫn:Haitòatháp.

[24]GiảithưởngbáochídanhgiácủaMỹ[25]TuyểnbóngchàyBoston.[26]TênbàihátcóýxỉaxóitainạncủaChastityvớiRyan.[27]TênnhânvậtôngtrùmmafiatrongbộphimTheSopranos.[28] Trận chiến ngày l4/10/1066 giữa người Norman và người

Anglo-Saxon, trận chiến có ý nghĩa quyết định trong cuộc chinh

Page 426: Vì Đó Là Anh

phụcnướcanhcủangườiNorman.[29]Chữ ‘Virginia’ trong tiếnganhgầnđồngâmvới từ ‘Cô gái

đồngtrinh’.[30]LoạisốtđặctrưngthườngđượcdùngtrongcácmónăncủaÝ

được làm từ lá húng quế nghiền, tỏi băm và có màu xanh đặctrưng.

[31]Têncácloạirượuvang.[32]SeriesphimtruyềnhìnhMỹvềđềtàibácsĩgiảiphẫu.[33]TênhainhânvậttrongphimGrey’sAnatomy.[34]HọasĩngườiMỹnổitiếngvớicácbứchọatheochủđềhoacỏ.[35]Mèoconcónghĩaámchỉphụnữ,ýJakemuốntrêuMarkvề

chuyệnanhbồbịchtrướcđây.[36]Thủthuậtcấpcứuhồisứctimphổi.[37]Hamptons là khu tập hợp nhiều biệt thự đắt đỏ bậc nhất

nướcMỹ.