8

VV104: Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức - Diệp Tử

Embed Size (px)

DESCRIPTION

"Những gì đã từng có, xin đừng vội lãng quên. Những gì không có được, lại càng phải trân trọng. Những gì thuộc về mình, đừng dễ dàng từ bỏ. Những gì đã mất đi, hãy giữ làm hồi ức." … Có lẽ đã từng lướt qua nhau trong biển người mênh mông, lúc ngoảnh đầu nhìn lại sẽ có cảm giác quen thuộc. Cũng có thể một phía vẫn còn độc thân, ánh mắt đăm đắm nhìn dán vào người kia. Cũng không loại trừ cả hai vẫn một mình, nhìn nhau nở nụ cười, sau đó hoặc sẽ tiếp tục duyên phận trước kia, hoặc sẽ vì hàng vạn nguyên do mà lại bỏ qua nhau lần nữa. ... Mà mấy năm nay, trong thành phố không to không nhỏ này, họ chưa từng gặp lại. ... Không ai ngờ rằng, gặp nhau, lại trong tình cảnh đó.

Citation preview

^ / ỉ{ ạ c y d ụ c

c

C

^ ê u & fỉỷ ç ) . . . .

^ Ù ố n ^ G - - . .

T....

^ Ù ơ n ỹ S .. . . .

^ ắa& M ỷ ÍỠ -

^ q ẩ iử ỷ n ^ : / / .

'Ệ Ể /r/n ỷ 1 Q .

^Ệ ỊẩíM nẨ ý í 3

'Ệ ị/ư ử ỉn ỷ ỉ ' f .

^ ắ iử ỉn ^ ỉổ - -

'Ệ )Ế M n ỷ í (q .

Có lẽ đã từng lướt qua nhau trong biển người mênh mông, lúc ngoảnh đầu nhìn lại sẽ có cảm giác quen thuộc. Cũng có thể một phía vẫn còn độc thân, ánh mắt đăm đắm nhìn dán vào người kia. Cũng không loại trừ cả hai vẫn một mình, nhìn nhau nở nụ cười, sau đó hoặc sẽ tiếp tục duyên phận trước kia, hoặc sẽ vì hàng vạn nguyên do mà lại bỏ qua nhau lần nữa. Đương nhiên có khả năng nhâ't là anh đã có vợ, em đã có chồng, mỗi người đều khoác tay nửa kia của mình, gặp lại nhau khi đang tản bộ trong công viên, chuyện cũ ùa về, nhìn nhau mỉm cười rồi tiếp tục đi lướt qua nhau.

Mà mây năm nay, trong thành phô' không to không nhỏ này, họ chưa từng gặp lại.

Hôm đó là ngày thứ ba sau đám cưới của cô.

Anh họ của bố chổng cô do vợ qua đời chưa lâu nên không thể tham gia hôn lễ của đứa cháu Hứa Gia Trì, nhung vẫn nhờ người mang tói một phong bì dày cộp, do lễ nghĩa

DIỆP TỦ

nên bô' chổng cô hôm đó đã trịnh trọng gọi Dư Tịnh và Hứa Gia Trì đến, nhân lúc còn được nghỉ phép, chọn vài món quà kha khá để đáp lễ.

Không ai ngờ rằng, gặp nhau, lại trong tình cảnh đó.

Trong khoảnh khắc cửa mở ra, Dư Tịnh ngẩn người.

Trình Lãng vẫn giữ vẻ mặt lơ đãng và nụ cười uể oải như thế bao năm nay chưa hề thay đổi. Anh đâm một cái lên vai Hứa Gia Trì, nụ cười vụt biến mất khi nhìn thây Dư Tịnh, hai mắt nhắm lại rồi mở ra, như không dám tin những gì nhìn thây.

"Đây là chị dâu họ của cậu đây." Hứa Gia Trì không hề thây có gì khác lạ, cười nói.

Ông Trình đúng lúc nàv bước ra: "Sao đứng ở cửa cả thê?".

Trình Lãng sực tỉnh, mỉm cười chọc ghẹo như để che giâu: "Chị dâu đẹp quá, em nhìn mà ngẩn ngơ".

Làm Hứa Gia Trì cười to.

Dư Tịnh cúi xuống thay giày, cô' gắng kiềm chế nhịp tim đang đập loạn. Nếu có thế, cô chỉ muôn rời khỏi chỗ này ngay.

Trình Lãng lúc này tâm trạng vô cùng phức tạp, khóe mắt anh liếc qua một bên mặt của Dư Tịnh, môi mâp máy, bao lời muôn nói mà không thốt ra được. Mấy năm nay, anhluôn tìm kiếm cô. Thế nhưng khi gặp lại, cô đã trở thành chịdâu họ của anh.

"A Lãng, không rót trà cho anh chị họ của con đi." Ong Trình dặn.

& 6

Trình Lãng đáp khẽ, rồi liếc nhìn Dư Tịnh lần nữa, sau đó chậm chạp đi vào bếp.

Dư Tịnh thầm thở phào nhẹ nhõm, dưới ánh mắt cháy bỏng của anh, cô gần như hoảng loạn muốn tháo chạy.

Ông Trình thuận miệng hỏi: "Cháu dâu làm việc ở đâu?".

Dư Tịnh vội đáp: "Cháu làm y tá ở bệnh viện RJ".

"Cô bé có công việc tốt, trông lại điềm đạm xinh đẹp, Gia Trì có phúc thật." Ông Trình cười tươi, khen ngợi.

Hứa Gia Trì cũng không khách sáo mà nhận lời khen: "Đương nhiên ạ, mắt nhìn người của cháu làm sao kém được".

"Thằng nhóc xâu xa." Ông Hứa cười mắng yêu. "Con trai thì chả ra sao, nhưng con dâu thì bô' lại vô cùng hài lòng."

Hứa Gia Trì không phục: "Con không tốt thì làm sao cô ây chịu gả cho con", anh tinh nghịch quay sang Dư Tịnh: "Đúng không, vợ yêu".

Dư Tịnh cắn môi, không đáp.

"Dù sao chú vẫn có phúc, con trai cưới rồi, chắc cũng sắp được bế cháu thôi." Ông Trình nhìn vào bếp, thở dài, lắc đầu.

"A Lãng vẫn không chịu có bạn gái ạ?" Hứa Gia Trì hỏi.

Ông Trình lặng lẽ gật đầu, nhắc đến thằng con trai, ông lại đau đón "hận thép không thành gang".

Tim Dư Tịnh khẽ lạc mất một nhịp.

Hứa Gia Trì cười hì hì: "Thế thì dễ rồi, để Tiểu Tịnh nhà con giới thiệu cho cậu ây một người, bảo đảm sẽ hài lòng".

"Thế thì quá tô't rồi." Ông Trình gật gù.

DIỆP TỦ

"Bô', chuyện của con con tự biết cách xử lí, bô' lo lắng thái quá rồi đây." Trình Lãng đặt ba ly trà lên bàn, nhìn Dư Tịnh, trùng hợp là cô cũng nhìn sang anh, Dư Tịnh vội vàng cụp mắt, mặt ửng hồng.

"BỐ không lo không được, mày đã lớn xác thế kia rồi, mẹ mày trước khi đi còn không yên tâm vể chuyện của mày, mày..

Cứ nói nữa thì chắc chắn không kết thúc được, Trình Lãng vội chuyển đề tài: "Gia Trì, lần trước anh kế chuyện nhảy việc, về sau thế nào?".

"Lão tổng không thả người, bó tay thôi." Gia Trì nhún vai, nheo mắt nói.

Hai người nói từ chuyện công việc sang game online, lại nói đến chuyện hổi nhỏ, ánh mắt Trình Lãng thinh thoảng nhìn sang Dư Tịnh.

Dư Tịnh đứng ngồi không yên, trong tim như có gai độc chặn ngang, sắc mặt càng lúc càng tệ, cô kéo tay áo Hứa Gia Trì nói: "Em thây hơi khó chịu".

Hứa Gia Trì căng thẳng hỏi: "Khó chịu chỗ nào, có sao không?".

"Hơi đau đầu." Dư Tịnh lần đầu nói dôi trước mặt anh.

Hứa Gia Trì tỏ vẻ hối lỗi: "Bác, A Lãng, chúng con xin phép về trước ạ".

Ông Trình gật đầu: "Đi đường cẩn thận nhé".

Trình Lãng lại nhướng mày, ra chiều suy tư.

& 8

Vừa ra khỏi cửa, Dư Tịnh cảm thây toàn thân nhẹ nhõm hơn nhiều. Không khí lúc nãy quá nặng nề, cô có cảm giác

nghẹt thở.

"Tiểu Tịnh, em thây sao rồi? Có cần đến bệnh viện khám

không?" Hứa Gia Trì lo lắng hỏi.

Dư Tịnh cúi xuông, mỉm cười: "Ra ngoài hóng gió một

chút, giờ không sao nửa rồi".

Hứa Gia Trì lẩm bẩm: "Chưa tùng nghe nói hóng gió lạnh

lại có thể chữa đau đầu".

"Chắc do lúc nãy không khí trong phòng không tô't, bố

cũng thây hơi tức ngực." Ông Hứa nói góp vào.

Dư Tịnh hít một hoi thật sâu, nở nụ cười.

Hứa Gia Trì đi lây xe, đưa ông Hứa về nhà trước rồi đề

nghị: "Đi xem phim nhé?".

Vì chuyện Trình Lãng nên tâm trạng Dư Tịnh không ổn

lắm: "V ề nhà xem đĩa thôi".

"ừ , vậy chúng ta cùng về nhà nào!" Hứa Gia Trì cười tươi

rói, nhìn vào mắt cô.

Dư Tịnh chớp mắt, khóe môi bất giác nở nụ cười, bóng

đen trong lòng dần tan biến.

Hứa Gia Trì rất giỏi nấu nướng, anh thường nói rằng: Muôn giữ trái tim một người, đầu tiên phải giữ dạ dày của

anh ây (cô ấy) trước đã, Dư Tịnh nhận lời lấy anh phân nửa

cũng nhờ tài bếp núc của anh mà nên.

9 £5

Vanviẽtbooks

. . . Có lẽ đã từng lướt qua nkau trong biển người m ênh

mông, lúc ngoảnh đầu nkìn lại sẽ có cảm giác quen thuộc.

Cũng có thể m ột phía vẫn còn độc tkân, ánh m ắt đăm đắm

nkìn dán vào người kia. Cũng kkông loại trừ cả hai vẫn

một m ink, nkìn nkau nở nụ cười, sau đó koặc sẽ tiếp tục

duyên pkận trước kia, hoặc sẽ vì hàng vạn nguyên do mà lại

bỏ qua nhau lần nữa.

M à mấv năm nay, trong thành pnố không to không nhỏ

này, kọ chưa từng gặp lại.

Khôn g ai ngờ rằng, gặp nhau, lại trong tình cảnh đó.

C ông ty cổ phần sách V ăn Việt50, An Dương, Q.Tâv Hồ, Tp. Hà Nội Tel: (04) 3717 2838 - Fax: (04) 3717 2838Email: [email protected] www.vanvietbooks.vn

Quãng thời gian trong hồi ức ISBN: 978-604-69-2242-1

8 936062 80 179

Giá: 129.000VNĐ