Transcript

…Không lo âu yếm tu tịnh cho rồi,

Nứt nắp bể nồi chè xôi trôi hết. * Từ đây tới tết kẻ lết người bò, Đói khổ xuôi cò chuyện trò ai nữa. Giờ mau tắm rửa đóng cửa từ bi, Cậu nói vân vi dị kỳ quá sá. Miền Nam quý giá cao cả biết bao, Bá tánh đồng bào rủ nhau cho lẹ. Đừng nên ganh hẹ sau sẽ nguy nàn, Ức triệu bạc vàng cũng trôi ra biển. Về nhà cầu nguyện Phật hiện cứu đời, Sau đẹp tuyệt vời xa xa trông thấy. Ai xài bạc giấy sau mất sạch trơn, Bảy núi Thất Sơn nghe đờn lừng lẫy. Trò đâu có thấy mây bạc chín từng, Đừng có vui mừng nửa lừng lửa cháy. Kêu trong đạo phái ráng hãy tường tri, Ráng sống mau đi đặng mình coi hát. Bình Dương ngào ngạt gánh hát đủ màu. Đen trắng cùng nhau đủ đào đủ kép.* Ráng về mà khép coi hát nghe hôn, Ráng hãy bôn chôn dựng cồn dựng bãi.* Coi đi trai gái Gánh Hát Bình Dương, Cậu đã phô trương đủ tài đủ phép… (Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh ứng khẩu thuyết thập niên 80, kết tập sách Hòa Đồng Tôn Giáo tr. 117-118, Thiền Tịnh Bửu Sơn ấn tống năm 2001)

Mẹ đấy con! chén kia khi bể, * Dù khéo tay không thể gắn liền; Họa đến rồi niệm Phật sao yên, Lùi hơn sự tiến lên là khổ. Mẹ đấy con! vắng người trên lộ, Trong nhà không kẻ ở đìu hiu; Sợ người như gà nọ sợ diều, Cảnh ấy sẽ còn nhiều chưa hết. Mẹ đấy con! nếu là phải chết, Nên chết cho rạng tiết con người. (Rằm Tháng Mười c. 1989-1998, Bồ Tát Thanh Sĩ viết ngày 15-12-1958)

Sydney, 9-9-2017, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) https://kiengxluu.wixsite.com/kinhsambuuson * https://kinhsamthatson.wordpress.com/

Đờn kêu khổ sở bi ai, Đói đau chi xiết dạn dày hay không?

Đờn kêu biển hải mênh mông, Đờn kêu hãy ráng lập công bồi đường.

Đờn kêu vạn quốc thê lương, Tới đây rồi Thái Bình Dương diệu vời.

Sống đi coi hát người ơi, Đủ đào đủ kép vậy thời đỏ đen.

BÌNH DƯƠNG sóng động nhiều phen, Ráng xem Gánh Hát trúc kèn vang vang.

Đờn kêu nước Việt an bang, Nghe đây Khùng Khiệu trổi vang tiếng đờn (Quay Về Nguồn Cội tr. 268, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh ứng khẩu thuyết thập niên 80, Thiền Tịnh Bửu Sơn ấn tống năm 1997)

Trong Trứng Có Gà

Đinh niên hạ Hồng kê Mao tận. Thượng mồ lai hỏa vận Đông Hồ.

Trung Sơn định cứ kinh đô, Phúc lai bất nhị họa vô đơn hành.

(Sấm Giảng Trung Giang, Pháp Chủ Huỳnh Đạo viết năm 1967)

Khỉ ngồi đợi kê minh ngọc thố, Bắc Kinh di bạch lộ sơn phong.

Triều Tiên xương chất đầy đồng, Thái Cao Lèo chuyển cuối rồng Gà bay.

(Sấm Giảng Trung Giang, Pháp Chủ Huỳnh Đạo viết năm 1967)

Nay xem cảnh thế thình lình, Vô thường quỷ dẫn ai binh đặng nào.

Sớm còn tối mất lao đao, Tỉ như trời chớp sáng nào đặng lâu.

Dặm Canh thâu, dặm Canh thâu, Thở than than thở lo âu cho đời.

Nghĩ trong cuộc thế vơi vơi, Khổ tăng gia khổ trong đời gian nan.

Kìa kìa quỷ mị khởi loàn, Xà thương Hổ giảo đa đoan hội này,

Phần thời giặc giã phủ vây, Thế Chiến 3 Phần thời đói khát thân rày chẳng yên.

Lăng xăng nhiều cuộc đảo điên, Sợ trong thế sự như thuyền chạy khơi.

Đã hết lời, đã hết lời, Khuyên răn dạy biểu cho người thiện duyên

Trách lòng nhiều sự chẳng kiêng, Ốm đau cầu giảm, an thuyên chẳng màng.

Biến sanh những sự tà gian, Hủy tăng phá giới lòng toan hại người.

Thế nay cạn, sự đã rồi! Mở mang dời đổi Lập Đời Thượng Nguơn

Chuyển luân thiên địa tuần huờn, Hội Này thấy lửa tàm lam cháy mày.

Ít ai tỏ biết đặng hay,

Ví như cầm chén rủi tay bể rồi!* bể chén

Thầy xưa lời dặn hẳn hòi, Thực nhơn nhơn thực đến hồi chẳng không

Oan oan tương báo chập chồng, Tham tài tích đại mình không xét mình.

Khiến xui phụ tử tương tranh, Cha không lành thảo con lành đặng đâu.

Trung quân, phụ tử làm đầu, Phản quân, sát phụ, hỡi câu sách nào?

Trời xui trăm vật trăm hao, Để cho đồ khổ, xiết bao nhọc nhằn.

Ngọn phù thủy, cuộc đất xây, Rồng nằm đáy biển sông hằng hứng sương

Bao giờ hưởng thọ Kỳ Hương, Tuế tăng vạn tuế lưu phương lâu dài.

(Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An, tr. 106-107, lưu ở đình Tòng Sơn năm Kỷ dậu 1849, Nguyễn văn Hầu biên khảo ấn tống năm 1973)

Recommended