3
1 NHT KÝ DNP 1967 Bé Kim Phượng va mt tháng tuổi đã đi máy bay từ Cần Thơ về Saigon để sng vi Ông Bà Ni. Đến Phi trường Tân Sơn Nhứt được xe Citroen PhTng thng đưa từ máy bay vtn nhà. Tương tự như câu nói xưa “Lên xe xuống ngưa” thì đây lại là “Lên máy bay, xuống xe hơi”. Do vy, có thxem đã ứng vi smng (ng mng hin thn), bé này khi lớn lên đã đi học và du lch rt nhiều nơi trên thế gii. Ti sao li phi gởi đứa con gái đầu lòng cho ông bà nội nuôi giùm, lý do đơn giản là lúc đó cha mẹ của bé đang phải làm việc đầu tt mt tối để to nên snghip. Mphi dy học môn Anh văn tại Trường NTrung Học Đoàn Thị Điểm, cn Thơ. Cha phi làm nhng 5 công vic (5 jobs) : - nào là dy học trường công (4 lp 12 trường Trung hc Phan Thanh Gin, Cần thơ) và trường tư (4 lớp 12 trường Tư thục Tân Văn), 2 lp dy thêm luyn thi Tú Tài, - nào là làm công vic ca mt Giám học (Giám đốc hc vụ) cho trường Tư thục Tân Văn lớn nht Cần Thơ, mà mình là người tchc và thành lp ra,

1967 Dung Nghia Phượng VHN

Embed Size (px)

Citation preview

1

NHẬT KÝ DNP 1967

Bé Kim Phượng vừa một tháng tuổi đã đi máy bay từ Cần Thơ về Saigon để sống

với Ông Bà Nội.

Đến Phi trường Tân Sơn Nhứt được xe Citroen Phủ Tổng thống đưa từ máy bay về

tận nhà.

Tương tự như câu nói xưa “Lên xe xuống ngưa” thì đây lại là “Lên máy bay,

xuống xe hơi”. Do vậy, có thể xem đã ứng với số mạng (ứng mộng hiền thần), bé

này khi lớn lên đã đi học và du lịch rất nhiều nơi trên thế giới.

Tại sao lại phải gởi đứa con gái đầu lòng cho ông bà nội nuôi giùm, lý do đơn giản

là lúc đó cha mẹ của bé đang phải làm việc đầu tắt mặt tối để tạo nên sự nghiệp.

Mẹ phải dạy học môn Anh văn tại Trường Nữ Trung Học Đoàn Thị Điểm, cần

Thơ. Cha phải làm những 5 công việc (5 jobs) :

- nào là dạy học trường công (4 lớp 12 trường Trung học Phan Thanh Giản,

Cần thơ) và trường tư (4 lớp 12 trường Tư thục Tân Văn), 2 lớp dạy thêm

luyện thi Tú Tài,

- nào là làm công việc của một Giám học (Giám đốc học vụ) cho trường Tư

thục Tân Văn lớn nhất Cần Thơ, mà mình là người tổ chức và thành lập ra,

2

- nào là trông coi Trung Tâm In “Roneo Phượng”, để in các bài giảng của các

giáo sư của các Trường Phan Thanh Giản, Đoàn Thị Điểm, và Tân Văn,

- nào là Bảo hiểm học sinh tại các Trường này. Mình đã phải làm nhiệm vụ

của một Đại diện Hãng Bảo Hiểm Hưng Việt (Hãng ở góc đường Tự Do-

Hồng Thập Tự) của Bà Phạm Thị Khánh Trang,

- Từ bảo hiểm học sinh, mình làm luôn việc bảo hiểm xe cộ và cung cấp bằng

lái xe hơi của Ty Lộ Vận Cần Thơ.

Thế là mỗi tháng phải đi đi về bằng xe đò Cần thơ –Saigon và ngược lại, để thăm

nom con gái bé bỏng của mình. Tháng 9 năm này, trời mưa rất lớn thêm triều

cường, ngập lụt hết đường xá. Trên đường trở về Cần thơ, khi xe đò chạy tới Mỹ

tho, thì ngập lụt sâu, xe đò phải ngừng lại vì không thể chạy thêm được nữa. Thế là

3

hai vợ chồng trẻ phải đi xuồng như các bạn đường khác. Xuồng chạy từ Mỹ Tho,

tới Cái Bè thì trời đã tối hẵn, tất cả hành khách đều phải lên bờ kiếm nhà dân để

ngủ đở một đêm. Vui thật là vui. Hành khách nằm sắp lớp, chỉ trải một chiếc chiếu

trên nền đất cho mỗi người nằm. Đến sáng hôm sau, tất cả hành khách lại lên

xuồng và tiếp tục chạy về Cần thơ. Thật là lạ lùng và rất vui khi xuồng cập bến

ngay tại chợ Cần thơ.

Đến tháng 10-1967 thì mình mua được chiếc xe Honda 67 mới tinh giá 33.000

VNĐ, từ đó mỗi tháng hai vợ chồng chở nhau đi về bằng chiếc Honda này. Chạy

từ Cần thơ, qua bac Cần thơ, về Vĩnh Long, qua bac Mỹ Thuận rồi về thẳng một

lèo đến Saigon. Thời gian chỉ có 4 tiếng đồng hồ mà thôi.

Đi xe hai bánh du lịch từ tỉnh này sang tỉnh khác thật là sảng khoái vui vẻ, nhất là

không hề màng đến nắng mưa, tuổi trẻ mà, gió thổi vù vù thật là mát mẻ, thích nhất

là khúc đường từ Bac Cần thơ về Vĩnh long, đường luôn luôn kèm sát bờ kinh, khi

thì bên mặt, khi thì bên trái. Dòng kinh thật trong sáng, đẹp đẽ và quyến rũ vô

cùng, giống hệt người dân sông nước ở đây vậy.

Thế là năm Đinh Mùi 1967, một năm đầy may mắn và hạnh phúc. Đầu năm đám

cưới (1/1/1967), đến hè khai trương Trường Tư thục lớn nhất Cần Thơ do mình tổ

chức và góp vốn cùng với Chú Bảy Võ Văn Sữu, các bạn Bùi Quang Hân, Phạm

Khánh Trình và Nguyễn Văn An, cuối năm có cô công chúa và một chiếc Honda

chạy như bay, mỗi lần lướt qua ổ gà, hai vợ chồng cùng nhóng lên và cùng hét

“véo véo”. Vui ghê.

Nhật ký ngày qua – 1967

VÕ HIẾU NGHĨA

28/8/2015