View
0
Download
0
Category
Preview:
Citation preview
UNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLY SỐSỐ 164164164 –– 06/12/201406/12/2014 TUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤTTUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤT
Tháng Mười Hai, chợt nhận ra lịch treo tường đang mỏng đi, vơi dần; lặng lẽ bóc từng tờ lịch cũ thấy
ngày trôi đi thật nhanh và mùa cứ mải miết xa.
Góc phố chiều nay buồn tênh, dòng xe vẫn nườm nượp,
người với người bước qua nhau vội vã. Thời gian đang
nhích dần từng chút một, tháng Mười Hai về rồi đấy! Em
chờ đợi điều gì không?
Tháng Mười Hai,
chẳng phải là khoảng
thời gian đầu đông
nữa. Tiết trời hanh
hao gió và nắng vẫn
vàng ươm phủ đầy
mái phố im lìm lại
khiến con người ta
nghĩ đây mới chỉ là
chớm đông? Nhớ
những tháng Mười
Hai của những năm
cũ đã qua, cứ đến độ
này bàn tay lại xuýt
xoa vì từng đợt gió lạnh kéo dài ùa về dữ dội. Ấy vậy mà
năm nay, chờ một mùa đông thực sự để cuộn tròn nỗi
nhớ ủ ấm trong con tim mà chưa thấy.
Chỉ vừa mới hôm qua, cúc họa mi cuối mùa còn vương lại
trên phố, buông sắc trắng nhẹ tênh thả nỗi nhớ chơi vơi.
Nay hoa đã tàn, mùa cũ khép lại, điều cũ cũng vội giấu
mình gửi vào hoài niệm xa vắng.
Tháng Mười Hai, tháng mới của một năm cũ sắp qua, ai ai
cũng tất bật, bận rộn với vô số chuyện. Liệu rằng có ai
dành một chút thời gian nhìn lại đoạn đường đã đi qua
để nuối tiếc, để hạnh phúc, để chờ đợi hay chăng?
Tháng Mười Hai, chợt nhận ra lịch treo tường đang mỏng
đi, vơi dần; lặng lẽ bóc từng tờ lịch cũ thấy ngày trôi đi
thật nhanh và mùa cứ mải miết xa. Có lẽ lúc này tồn tại
nhiều dòng cảm xúc, trong khi người này háo hức chờ đợi
thì người kia loay hoay với một mớ hỗn độn quá khứ sắp
khép lại.
Tháng Mười Hai, bước chầm chậm thôi em nhé. Vì đông
chẳng còn dùng dằng, tái tê nữa. Lắng lại một chút để vỗ
về trái tim bình yên, không bon chen, để tận hưởng vô
vàn khoảnh khắc êm đềm nhất và để làm những điều em
muốn khi một vòng quay thời gian sắp khép lại.
Tháng Mười Hai,
mùa hoa cải đã
bắt đầu nở, vàng
ruộm một khoảng
trời. Màu hoa nhẹ
nhàng, êm đềm
đến lạ, như màu
nắng đầu ngày đổ
loang xuống mái
phố còn ngái ngủ.
Tháng Mười Hai,
dường như kéo
ngắn thời gian
được trở về nhà
đối với những người con xa quê mong ngày đoàn tụ.
Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là nghĩ đến điều sắp xảy
ra thôi cũng đủ rồi.
Tháng Mười Hai về, cuốn nhật ký đã sắp chật chỗ để cảm
xúc có thể nương mình trú ngụ; một vòng tuần hoàn sắp
khép lại và có lẽ cũng đã đến lúc gấp lại trang giấy cũ, lật
sang một trang mới viết tiếp những điều đang chờ đợi
phía trước.
Tháng Mười Hai, đường nét mùa đông sẽ rõ nét hơn và
dường như nỗi nhớ dai dẳng hơn? Kỉ niệm đôi khi vỡ òa,
ướt nhòe, hờn dỗi thời gian đã làm phai mờ đi mọi thứ.
Con người vẫn có thói quen nhìn lại rồi nuối tiếc cho
những điều đã qua, rồi lại mải miết đi tìm chút gì đó dẫu
biết rằng chẳng trở lại nhưng tiếc cũng đành để đó, tìm
chỉ là vô vọng. Cớ sao phải lưỡng lự dằn vặt mình như thế
mà không đi tìm một cơ hội, một con đường mới để đi.
Tháng Mười Hai về rồi, năm qua sắp qua đi, em
có chờ đợi điều gì không?
Thay vì đưa ngay chiếc điện thoại hay máy tính bảng Android của bạn cho chủ mới của nó, bạn nên
thực hiện vài bước đơn giản sau đây để đảm bảo rằng dữ liệu đã được sao lưu và xóa sạch trên thiết
bị cũ.
Sao lưu (back up) dữ liệu của bạn
Luôn nhớ tháo thẻ SIM và thẻ nhớ MicroSD của bạn ra khỏi thiết bị cũ
Trên một số thiết bị Android hiện nay, địa chỉ liên hệ và
nhật ký cuộc gọi có thể được lưu trữ trên thẻ SIM hoặc
thẻ nhớ MicroSD. Vì vậy, bạn cần nhớ phải tháo bỏ thẻ
SIM hoặc thẻ nhớ MicroSD ra khỏi thiết bị trước khi
giao chúng cho người chủ mới. Nếu bạn có ý định bán
kèm thẻ nhớ MicroSD với thiết bị thì ít nhất bạn hãy
nhớ sao lưu dữ liệu trên thẻ và xóa sạch thẻ nhớ trước
khi bán.
Mã hóa (Encrypt), xóa toàn bộ dữ liệu
trong bộ nhớ trong của thiết bị (factory
reset)
Thực tế có khá nhiều người khi bán chiếc điện thoại hay
máy tính bảng cũ đã bỏ qua những biện pháp an toàn cho
dữ liệu và thông tin cá nhân của mình. Cần phải nhớ rằng
những người mua lại thiết bị hoàn toàn có thể lợi dụng
những sự bất cẩn của bạn để thực hiện những hành vi
không tốt.
Dưới đây là những việc cần làm trước khi bạn bán chiếc
điện thoại hay máy tính bảng Android của mình cho người
khác.
Trước khi bạn có thể mua được một thiết bị Android mới
thay thế cho chiếc đã bán thì việc sao lưu dữ liệu ra một ổ
gắn ngoài là điều nên làm. Còn nếu bạn đã có sẵn một
chiếc điện thoại hay máy tính bảng mới thì bạn có thể
chuyển dữ liệu trực tiếp từ thiết bị cũ sang thiết bị mới.
Android 5.0 Lollipop mới đây đã hỗ trợ công việc này với
những thao tác rất dễ dàng, cho phép bạn sao chép dữ
liệu của mình sang thiết bị mới trong quá trình thiết lập.
Nếu như không sao chép dữ liệu qua thiết bị mới mà back
up ra ổ gắn ngoài thì bạn có thể làm theo các bước sau đây.
Đối với nhiều người, dữ liệu quan trọng nhất trong thiết bị cũ là những bức ảnh đã chụp, nhạc hay các đoạn phim.
Những dữ liệu này có thể được back up một cách dễ dàng bằng cách tháo thẻ nhớ SD ra, kết nối chúng với máy tính
và tiến hành sao chép dữ liệu.
Nếu không có thể nhớ gắn ngoài thì bạn sẽ cần một cáp nối MicroUSB để kết nối thiết bị của bạn với máy tính. Sau đó
bạn có thể sao chép dữ liệu của mình sang máy tính như bình thường. Một điều cần lưu ý là nhiều thiết bị Android sẽ
lưu các bức ảnh trong thư mục DCIM, khi sao lưu dữ liệu bạn nên chú ý để không bỏ sót những bức ảnh đã chụp của
mình.
Việc chuyển danh sách liên lạc của bạn còn dễ dàng hơn nữa vì hiện nay, hầu hết thiết bị Android có thể đồng bộ với
tài khoản của Google. Khi bạn đăng nhập tài khoản Google của bạn lên thiết bị mới và chọn đồng bộ thì những địa chỉ
liên lạc này sẽ được đồng bộ về máy của bạn.
Đối với những người tìm kiếm một giải pháp back up dữ liệu chuyên nghiệp hơn thì có thể sử dụng một số ng dụng
như Titanium Backup hoặc Carbon.
Khi bán thiết bị của bạn, bạn cần chắc rằng mình đã bỏ vào hộp đủ những phụ kiện ban đầu của máy. Hoặc nếu như
bạn đã để mất hoặc hỏng hóc các phụ kiện này thì cần thông báo rõ ràng với người mua.
Làm sạch thiết bị trước khi bán
Đây có lẽ chỉ là một hành động nhỏ nhưng người mua luôn đánh giá cao hành động này. Làm sạch thiết bị của bạn là
một cử chỉ tốt đẹp và làm cho những người mua cảm thấy hài lòng với giá trị số tiền mà mình đã bỏ ra. Lau màn hình,
lau bụi cho thiết bị hay làm sạch các cổng kết nối hoặc nút bấm sẽ khiến cho những người mua cảm thấy hạnh phúc khi
nhận được thiết bị.
Trên đây là một số bước mà bạn nên làm để có thể bảo mật dữ liệu của mình cũng như có một cuộc mua bán suôn sẻ
và thoải mái.
Theo VnReview/Android Authority
Để có thể bảo vệ dữ liệu một cách tốt nhất thì
bạn nên mã hóa và xóa toàn bộ dữ liệu trong bộ
nhớ trong của bạn. Đây là một quá trình không
thể hoàn tác, nên bạn cần chắc chắn rằng đã thực
hiện các bước sao lưu dữ liệu quan trọng của
mình trước khi thực hiện.
Để làm việc này, bạn có thể vào phần "Cài đặt"
sau đó chọn mục "Sao lưu & Thiết lập lại". Trong
mục này bạn chọn phần "Xác lập lại dữ liệu cũ" và
làm theo hướng dẫn tiếp theo của máy. Bạn có
thế sẽ phải nhập mã PIN hoặc mật mã đã cài đặt để có thể thực hiện được việc xóa dữ liệu. Việc xóa dữ liệu này có thể
mất vài phút, sau đó máy của bạn sẽ hoạt động bình thường. Tuy nhiên bạn cần lưu ý một điểm là nếu bạn vẫn để thẻ
nhớ microSD trong máy thì quá trình này sẽ không xóa dữ liệu trên thẻ.
Tùy thuộc vào người mua, bạn cũng có thể áp dụng những biện pháp bảo mật cần thiết. Để bảo mật tốt hơn thì trước
khi xóa dữ liệu như trên bạn có thể mã hóa (Encrypt) dữ liệu. Tính năng này nằm trong phần cài đặt bảo mật (Security)
của điện thoại. Việc mã hóa rồi xóa này sẽ giúp cho dữ liệu của bạn không thể khôi phục lại bằng bất cứ cách nào (trừ
khi gặp một siêu hacker cực giỏi, nhưng tỉ lệ xảy ra là rất thấp).
Kiểm tra phụ kiện đi theo máy đầy đủ
Ngà y đẹ p trờ i, mộ t cà p vờ chộ ng khộà ng trẹ n 60 tuộ i đẹ n và n phộ ng luà t sư. Hộ muộ n là m thu tu c ly hộ n. Cu ng và n là
mộ t Chuyẹ n Tì nh
Lu c đà u vi luà t sư vộ cu ng ngà c nhiẹ n, nhưng sàu khi nộ i chuyẹ n vờ i độ i vờ chộ ng, ộ ng đà hiẹ u đà u đuộ i cà u chuyẹ n.
Trộng 40 nà m chung sộ ng, cà p vờ chộ ng nà y luộ n cà i nhàu và dườ ng như chà ng bàộ giờ quyẹ t đi nh gì chộ đu ng đà n.
Hộ chi u đư ng nhàu đẹ n bà y giờ là vì cà c cộn. Bà y giờ cộn cà i cu à hộ đà lờ n, đà cộ già đì nh riẹ ng, nẹ n hài vờ chộ ng già
khộ ng cộ n điẹ u gì lộ là ng nư à.
Hộ muộ n đườ c tư dộ sàu như ng nà m thà ng dà i khộ ng hà nh
phu c. Cà hài vờ chộ ng đẹ u độ ng y ly hộ n. Hộà n tà t thu tu c ly
hộ n chộ cà p vờ chộ ng nà y là điẹ u khộ ng dẹ vì tì nh sà u nghià
nà ng. Vư à ky xộng già y tờ , ngườ i vờ già vư à nộ i vờ i chộ ng: “Tộ i
thư c sư yẹ u ộ ng, nhưng tộ i khộ ng thẹ chi u đư ng hờn đườ c nư à.
Tộ i thà nh thà t xin lộ i”.“Khộ ng sàộ, tộ i hiẹ u.”, ộ ng chộ ng già đà p
là i.
Nhì n cà nh nà y, ộ ng luà t sư đẹ nghi mờ i hài vờ chộ ng mộ t bư à
cờm tộ i. Ngườ i vờ trà lờ i: “Sàộ là i khộ ng? Du ly hộ n, tà và n sẹ
là bà n cờ mà ”. Bẹ n bà n à n, bà u khộ ng khì im là ng, nà ng nẹ đẹ n
khộ thờ . Mộ n à n đà u tiẹ n đườ c màng rà là mộ n gà quày. Ngườ i
chộ ng là p tư c gà p mộ t miẹ ng đu i gà chộ vờ : “Bà à n đi, đà y là mộ n bà ưà thì ch.”
Nhì n cà nh nà y, vi luà t sư nghì “và n cộ n cờ hộ i chộ hộ hà n gà n là i”. Khộ ng ngờ ngườ i vờ càu mà y, đà p là i: “Đà y là và n đẹ .
Ô ng luộ n chu quàn quà nẹ n khộ ng bàộ giờ hiẹ u đườ c tư tườ ng cu à tộ i. Ô ng khộ ng biẹ t tộ i ghẹ t đu i gà chư ng nà ộ à ?”
Điề u ngườ i vờ khô ng nhì n thấ y đườ c lấ trông bấô nhiề u chung sô ng, ngườ i chô ng luô n luô n cô gấ ng lấ m vui lô ng bấ , du
là ngườ i thiẹ u nhà n xẹ t hày khẹ ộ lẹ ộ. Bà khộ ng biẹ t là đu i gà là mộ n yẹ u thì ch nhà t cu à ộ ng, cu ng như ộ ng khộ ng biẹ t
bà ghẹ t đu i gà . Du ộ ng chì muộ n dà nh như ng miẹ ng ngộn nhà t thẹộ khà u vi cu à ộ ng, nhườ ng như ng thư tộ t nhà t chộ
bà , bà chưà bàộ giờ cà m nhà n đườ c là ộ ng hiẹ u bà . Đẹ m hộ m độ , cà hài ộ ng bà đẹ u khộ ng ngu đườ c.
Sàu nhiẹ u giờ trà n trộ c, ngườ i chộ ng khộ ng thẹ chi u đư ng nộ i nhờ nhung nư à. Ô ng hiẹ u rà ng ộ ng yẹ u bà và khộ ng thẹ
sộ ng thiẹ u bà . Ô ng muộ n vàn bà quày trờ là i là m vờ chộ ng. Ô ng muộ n xin lộ i, muộ n nộ i “Anh yẹ u ẹm” thà t nhiẹ u. Ô ng
nhà c điẹ n thộà i lẹ n và bà m sộ cu à bà . Tiẹ ng chuộ ng rẹộ khộ ng ngư ng, nhưng bà khộ ng nhà c. Ô ng là i cộ gà ng bà m mà y,
suộ t tộ i. Đà u bẹ n kià, bà vờ cu ng rà t buộ n. Bà khộ ng hiẹ u điẹ u gì đà xà y rà trộng như ng nà m thà ng sộ ng cu ng nhàu. Sàu
40 nà m, ộ ng à y và n chà ng hiẹ u bà .
Bà và n yẹ u ộ ng nhưng bà khộ ng thẹ chi u đư ng cuộ c sộ ng tẹ nhà t như thẹ nư à. Mà c chộ chuộ ng điẹ n thộà i rẹộ liẹ n hộ i,
bà khộ ng thẹ m trà lờ i, dà u biẹ t rà ng ngườ i gộ i là ộ ng. Bà tư nghì : “Nộ i là m gì nư à khi mộ i chuyẹ n đà xộng xuộ i hẹ t rộ i.
Mì nh quyẹ t đi nh ly hộ n mà . Bà y giờ đà m làộ thì phà i thẹộ làộ, nẹ u khộ ng mà t mà t là m”. Chuộ ng điẹ n thộà i và n cư rẹộ
rộ i bà quyẹ t đi nh thà ộ dà y điẹ n thộà i rà. Trộng khi đà u bà n suy nghì rộ i bờ i , bà quẹ n bà ng đi là ộ ng bi đàu tim…
Sà ng hộ m sàu, bà nhà n đườ c tin ộ ng quà đờ i. Như mộ t ngườ i mà t trì , bà làộ thà ng đẹ n cà n nhà cu à ộ ng, đẹ nhì n thà y
thà n thẹ ộ ng trẹ n chiẹ c divàn, tày và n giư chà t mà y điẹ n thộà i. Ô ng buộ n bà , thà t vộ ng suộ t đẹ m khi bà khộ ng chộ cờ
hộ i tộ nộ i lộ ng và tim ộ ng đà buộ ng xuộ i. Bà đàu đờ n vì hộ i hà n. Mộ t cà m già c mà t mà t quà lờ n bàộ tru m là y tà m khà m
bà .
Khi thành tộà n tà i sà n cu à ộ ng, bà tì m thà y trộng ngà n kẹ ộ mộ t hờ p độ ng bà ộ hiẹ m ộ ng tà đà muà chộ bà , tư ngà y hộ
cườ i nhàu. Kẹ m và ộ độ , là mộ t là thư: “Gư i ngườ i vờ thà n yẹ u cu à ành. Lu c ẹm độ c là thư nà y, chà c hà n ành khộ ng cộ n
trẹ n cộ i đờ i nà y nư à. Anh đà muà bà ộ hiẹ m nà y chộ ẹm, ành hy vộ ng nộ cộ thẹ giu p ành thư c hiẹ n lờ i hư à cu à mì nh khi
chu ng tà là y nhàu. Đẹ n khi ành khộ ng cộ n ờ bẹ n cà nh đẹ chà m sộ c chộ ẹm nư à thì mộng sộ tiẹ n nà y cộ thẹ giu p ành
tiẹ p tu c đu m bộ c chộ ẹm. Độ là điẹ u ành ườ c nguyẹ n sẹ đườ c là m suộ t cuộ c đờ i ành. Anh sẹ mà i mà i bẹ n ẹm và yẹ u ẹm
thà t nhiẹ u”. Nườ c mà t bà tuộ n chà y hài hà ng. Bà cà m thà y yẹ u ộ ng hờn bàộ giờ hẹ t. Bà muộ n nộ i và n lờ i xin lộ i, muộ n
nộ i ngà n lờ i yẹ u thường nhưng ộ ng khộ ng cộ n nghẹ đườ c nư à.
Vào một ngày đẹp trời nọ, 80.000 phụ
nữ tóc vàng họp mitting trên một sân
vận động lớn với chủ đề: “Phụ nữ tóc
vàng không phải là những kẻ ngốc
nghếch”.
Người dẫn chương trình tuyên bố:
- Hôm nay, tất cả chúng ta gặp nhau tại
đây để chứng minh cho toàn thế giới
thấy rằng phụ nữ tóc vàng không phải
là những người kém thông minh. Có ai
trong số các bạn đây xung phong làm
việc đấy không?
Tức thì một cô gái tóc vàng đứng lên.
Người dẫn chương trình hỏi: “15+15
= ?”
Sau khoảng 10-15 giây, cô gái trả lời:
“18”.
Rõ ràng cô ta đã khiến cho mọi người
hơi thất vọng. Nhưng 80.000 cô kia
liền đồng thanh: ” Hãy cho cô ấy thêm
một cơ hội, hãy cho cô ấy thêm một cơ hội! “
- Nào cô hãy cho biết 5+5=?
Sau gần 30 giây suy nghĩ, cô ta trả lời: “15”.
Người dẫn chương trình thở dài, mọi người đều thở dài, cô gái tóc vàng cũng
bắt đầu khóc còn tất cả các cô còn lại hô to: “Hãy cho cô ấy thêm một cơ hội,
hãy cho cô ấy thêm một cơ hội!”.
Sau một thoáng do dự, người dẫn chương trình cũng đồng ý.
- OK, đây là cơ hội cuối cùng, 2+2=?
Cô gái lau nước mắt và sau đúng một phút suy nghĩ, cô ta trả lời “4”.
Trên sân vận động, 80.000 cô gái liền đứng lên la lớn:
– Hãy cho cô ấy thêm một cơ hội, hãy cho cô ấy thêm một cơ hội!
Tiết Văn.
Cô giáo kể một câu chuyện…
“Ngày xưa, có một người làm công việc thu thuế, nhà rất giàu. Hắn ta rất độc ác. Người hắn lùn tịt, béo quay. Hắn luôn tìm đủ
mọi cách để lấy được nhiều tiền bạc từ những người nông dân đến nộp thuế cho hắn…
… Một hôm có một bác nông dân dến xin khất hắn sang lần khác nộp tiền vì trong nhà bác không còn đến một hột gạo mà ăn.
Bác năn nỉ đến gẫy lưỡi hắn mới chấp nhận. Bác nông dân ra về nhưng vô ý đánh rơi một đồng tiền vàng, nhiều gấp bao nhiêu
lần số tiền bác phải nộp thuế. Hắn nhìn thấy bèn lấy chân dẫm lên và tự nhủ: “Cho mày chết, có tiền không chịu nộp thì ông lấy
hết”. Bác nông dân ra khỏi cửa thấy mất tiền liền quay lại hỏi. Hắn nói: “Mày mà cũng có tiền để rơi ở cửa quan à? Thôi xéo đi
cho khuất mắt”. Bác nông dân cố nài nỉ: “Đó là tiền người ta nhờ tôi mua thuốc, ông có nhặt được làm ơn cho tôi xin”. “Ta mà
thèm sờ vào đồng tiền bẩn thỉu của nhà ngươi à? Thôi cút ngày”. Bác nông dân không biết làm thế nào đành lủi thủi ra về…
Trời lũ lụt mất ba hôm, tên thu thuế không về nhà được đành phải ở lại nơi làm việc. Khi trời quang mây tạnh, hắn quay về nhà
và thấy vợ hốc hác, đầu bù tóc rối. Nhà cửa lung tung, lôn xông. Hắn rất ngạc nhiên và hỏi vợ: “Con đâu, mình?”. Vợ hắn trả lời:
“Con chết rồi”. Hắn hét lên: “Chết rồi, tại sao nó chết, ôi đứa con trai bé bỏng yêu quý của ta, tại sao nó chết?”. Vợ hắn đau khổ
trả lời: “Trước khi bão lũ, con mình bị ốm, em đã nhờ bác hàng xóm đi mua thuốc hộ. Em biết bác ấy không ưa anh nên dặn với
vợ bác ấy đừng bảo là em nhờ. Nhưng không hiểu sao, bác ấy bảo rằng, bác ấy đánh mất tiền ở chỗ làm việc của anh. Sau đó
bão lũ quá, em không thể mua thuốc cho con, nó ốm nặng quá và đã chết…”
Hắn đứng như trời trồng, mặt xanh mét không nói được câu nào…
Cả lớp ào ào.
_ Đáng đời, đồ cái thằng độc ác!
_ Cho mày chết, tham cho lắm vào!
Riêng một cô bé ngồi suy tư rồi quay sang thì thầm với bạn: “Tội nghiệp thằng bé quá. Nó còn quá nhỏ để gánh chịu việc làm sai
lầm của bố nó. Tại sao người ta lại bắt nó chết như vậy? Có tàn nhẫn quá không hay đó quả thật chỉ là một sự tình cờ…?”.
Chuyện xảy ra ở hành lang một bệnh viện. Cô con dâu nhăn
mặt nói với chồng: “Ở nhà đủ thứ phải lo, làm sao mà vô
trong đây hầu ba được? Anh nói cô Năm hay cô Bảy ở
không thì chia nhau vô chăm sóc ba“. Anh con trai chưa kịp
trả lời thì có lẽ cô Năm hay cô Bảy gì đó đã cong môi phản
đối: ”Tui cũng có đủ thứ chuyện để lo chứ bộ, quên tui đi”.
Một cậu con trai khác cau cau lông mày: “Nói chung là ai
Người thợ mộc mà tôi thuê để giúp tu sửa lại căn nhà cũ nát, chấm
dứt một ngày làm việc đầu tiên với không ít phiền muộn và bực dọc.
Đầu tiên là cái mái ngói nhà đã khiến anh ta loay hoay mất cả giờ
đồng hồ, sau đó đến trò “đình công” của cái máy cưa và chiếc xe tải cũ
kỹ. Khi tôi lái xe đưa anh ta về nhà, anh ngồi im như thóc, chẳng buồn
cười nói suốt cả chặng đường. Đến nơi, anh mời tôi ghé thăm gia đình
anh.
Khi chúng tôi đến gần của, anh đột nhiên dừng chân bên cạnh một
thân cây thấp bé và đưa cả hai tay vuốt nhẹ lên đầu ngọn cây. Lúc
cánh cửa nhà bật mở, tôi ngạc nhiên thấy anh biến đổi hẳn thành một
người khác hẳn. Gương mặt sạm nắng của anh rạng rỡ nụ cười. Anh
siết chặt hai đứa con nhỏ vào lòng và dịu dàng hôn vợ. Sau một hồi hàn huyên, anh đưa tôi ra xe trở về nhà. Khi chúng tôi
đi ngang qua cây thấp bé gần cửa, sự tò mò thôi thúc tôi đã khiến tôi buột miệng hỏi về hành động ban nãy của anh.
“Ồ! Đó là cây phiền muộn của tôi”. Anh ta vui vẻ đáp. “Tôi biết mình không sao tránh khỏi những phiền toái trong công
việc và chắc chắn rằng không nên đem về nhà những phiền toái ấy để gây khó chịu cho vợ con, những người đã đợi tôi cả
một ngày dài. Vì vậy, mỗi khi buổi chiều về nhà, tôi đã đem hết mỗi buồn phiền và bực dọc của mình gửi lên ngọn cây rồi
sáng hôm sau khi đi làm tôi lại mang chúng đi”.
“Nhưng anh biết không, thật buồn cười”, người thợ mộc kể tiếp: “Khi tôi ra ngoài vào mỗi buổi sáng để mang chúng đi thì
dường như chúng đã vơi đi khá nhiều so với lúc tôi gửi chúng lên ngọn cây đêm hôm trước”.
Trong cuộc sống, chẳng ai có thể thường xuyên đem lại sự bình an cho bạn ngoài chính bản thân bạn.
cũng bận hết, với lại ba mắc bệnh lây nhiễm, vô hầu ba rồi lỡ bị lây thì làm sao?“. Cô con dâu trưởng phán một câu: “Thôi
khỏi bàn tán gì hết, mướn người nuôi là xong chuyện“.
Tất nhiên sau đó, sự việc xảy ra đúng như hoạch định của họ. Một phụ nữ khỏe mạnh, có dáng vẻ nông dân đang nuôi một
người bệnh nằm giường bên cạnh ông cụ đã chủ động đề nghị nuôi bệnh cho ông cụ luôn. Công việc tỉ mỉ, cần sự chu đáo,
từ việc cho uống sữa, uống thuốc đến thay quần áo, lau người (ông cụ đã mất hết cảm giác vệ sinh), nhưng chị vẫn làm với
sự chăm chút, không để lộ bất cứ thái độ ghê tởm nào, lại còn có vẻ hiền hậu, dịu dàng như con đối với cha mẹ.
Trong lúc ấy, có lẽ yên tâm vì cha đã có người chăm sóc, đám con trai, con gái, dâu, rể hơn một chục người của ông cụ thỉnh
thoảng mới lượn qua như một luồng gió nhẹ. Tiếc thay, sự chăm chút của chị phụ nữ không kéo dài bao lâu, chỉ hơn một
tuần sau là ông cụ đã qua đời. Con cái, cháu chắt ông kéo vào mới đông chứ. Họ khóc lóc khá ồn ào nhưng vẫn bình tĩnh chỉ
huy việc khâm liệm ông cụ, và ở hành lang lại xảy ra một cuộc cãi vã xem người nào phải chi nhiều nhất cho đám tang ?…
Anh con trai trưởng cầm một xấp tiền đến trả cho chị phụ nữ đã nuôi bệnh cha mình. Hai mắt đỏ hoe, chị trả lời: ”Tôi nuôi cụ
ấy vì thấy xót xa cho cụ có lắm con nhiều cháu mà chẳng ai đoái hoài, chứ tôi có làm cái nghề này đâu mà lấy tiền?”.
Đám người đang khóc mếu, cãi nhau… đột nhiên im bặt. Rồi từng người một lẻn ra ngoài…
Mây vẫn trắng và bầu trời
xanh biếc
Tháng mười hai đã đến thật
ngọt lành
Giọt sương mai trên cành lá
long lanh
Và đôi má em ửng hồng
trong nắng
Đường Hà nội sớm nay thật
im ắng
Gió lạnh về mang hơi thở
mùa đông
Xua tan đi bầu không khí oi
nồng
Của đợt nóng trái mùa vài
hôm trước
Xin chào nhé tháng mười hai
mơ ước
Lòng chứa chan hy vọng buổi
tương phùng
THÁNG 12… (Viết cho Ba) Sao Ba không về cho kịp tháng 12 ? Để mùa xuân cứ tần ngần ngoài cửa.. Ngày dài quá, đêm lại trôi vội vã… Ba vẫn chưa về cho kịp tháng 12..! Con vẫn đi tìm mãi một hàng cây Thắp cho phố ngọn lửa hồng ấm áp Lại bắt gặp mắt lá non ngơ ngác.. Mùa đổi thay…? Con quên rồi những dịu dàng heo may Nhớ da diết cơn gió lùa vào Hạ Tay lạnh, tóc bay trong chiều Đông xa lạ Mặt trời xám nhạt cuối năm…! Con tính tuổi mình bằng những mùa Đông Những tháng 12 vội vàng cơn rét Mơ thấy nắng của trời Thu trong vắt Ba trở về - nước mắt hoá pha lê…! Đông chưa tàn chim én ngủ mê Xuân thổn thức đợi mùa lên tiếng gọi Chiếc lá rơi thèm cánh rừng gió nổi Ba không về - mùa trỗi khúc hư vô.. Vân Lam
BAY CÙNG THÁNG MƯỜI HAI Tác giả: Trang Phạm
Tháng Mười Hai hôn lên môi em
Lạnh lùng buốt giá
Vòng tay nào xa lạ
Bước chân trần lạc lõng giữa nhân gian...
Tháng Mười Hai buồn thênh thang
Em thả hơi ấm vào giữa đêm lạnh giá
Rồi mặc đời nghiêng ngã
Cười nụ cười xô nghiêng...
Tháng Mười Hai chẳng bao giờ tốt hơn
Vẫn cứa vào lòng em
Đau nhói
Mỗi lần trở về dường như Đông không nói
Nhưng sao lòng vẫn nghe...
Tháng Mười Hai dẫu gió mùa xao xác cơn mê
Nhưng chưa khoảnh khắc cô đơn em cho mình ngơi
nghỉ
Dường như vết thương giờ là người bạn thân cũ kĩ
Một kiểu nhớ về nhau đau đáu quay cuồng...
Tháng Mười Hai dẫu buồn và cũng rất đáng thương
Quay lưng đi là khóc
Đông sợ giọt nước mắt kia nặng nề khó nhọc
Nên chưa rơi hoá thành tuyết bay về
Ngày mai Tháng Mười Hai sẽ bình yên thôi
(Theo một kiểu khổ đau nào đó)
Bình yên là bình yên - còn em là gió
Bay cùng tháng Mười Hai..! CHÀO THÁNG MƯỜI HAI Tác giả: Sa Lucky
Với một người ra đi giữa mùa đông
Biết có nhớ tháng mười hai hò hẹn...
Muốn nhắn nhủ tháng mười hai đã đến
Nắng vẫn hiền hòa và gió vẫn đắm say
Ai vẫn chờ vẫn đợi chẳng đổi thay...
Mong ai đó đừng quên lời hẹn ước..
Mẹ , mẹ đàng là m gì thẹ ? Cộ bẹ Susiẹ chì mờ i 6 tuộ i hộ i mẹ .
– Mẹ đàng nà u mộ n thi t hà m chộ cộ Smith hà ng xộ m.
– Vì sàộ à ? – Susiẹ thà c mà c.
– Vì cộ Smith đàng rà t buộ n cộn à . Cộn gà i cộ à y vư à quà đờ i và trà i tim cộ à y đàng tàn nà t. Chu ng tà sẹ chà m sộ c cộ à y mộ t thờ i giàn. – bà mẹ di u dà ng trà lờ i
– Tà i sàộ là i thẹ hà mẹ ? – Susiẹ và n chưà hiẹ u ?
– Thẹ nà y nhẹ cộn yẹ u, khi mộ t ngườ i rà t buộ n, hộ sẹ kộ thẹ là m tộ t ngày cà như ng viẹ c rà t nhộ như nà u bư à tộ i hày mộ t sộ viẹ c và t khà c. Vì chu ng tà cu ng sộ ng trộng mộ t khu phộ và cộ Smith là hà ng xộ m cu à già đì nh mì nh, chu ng tà cà n phà i giu p đờ cộ à y.
Cộ Smith sẹ kộ bàộ giờ cộ n cộ thẹ nộ i chuyẹ n, ộ m hộ n cộn gà i cộ à y hộà c là m bà t cư điẹ u gì thu vi mà mẹ và cộn cộ thẹ là m cu ng nhàu. Cộn là mộ t cộ bẹ thộ ng minh, Susiẹ. Cộ thẹ cộn sẹ nghì rà cà ch nà ộ độ đẹ giu p đờ cộ à y. Susiẹ suy nghì rà t nhiẹ m tu c vẹ như ng điẹ u mẹ nộ i và cộ gà ng tì m cà ch gộ p phà n giu p đờ cộ Smith. Và i phu t sàu, Susiẹ đà ờ trườ c cư à nhà cộ Smith, ru t rẹ
bà m chuộ ng.
Mà t mộ t lu c là u cộ Smith mờ i rà mờ cư à:
” Chà ộ Susiẹ, chà u cà n gì ? “. Susiẹ cà m thà y giộ ng cộ Smith rà t nhộ , khuộ n mà t cộ trộ ng rà t buộ n rà u, như thẹ cộ vư à khộ c vì mà t cộ hà y cộ n độ mộ ng nườ c.
” Mẹ chà u nộ i cộn gà i cu à cộ vư à quà đờ i và cộ đàng rà t buộ n vì tim cộ bi thường
– Susiẹ ẹ dẹ xộẹ tày rà. Trộng lộ ng bà n tày cu à cộ bẹ là mộ t chiẹ c bà ng gà c cà nhà n- Cà i nà y đẹ bà ng chộ trà i
tim cộ à ” . Như đẹ chà c chà n Susiẹ nộ i thẹ m: ” Chà u đà du ng và i là n và nộ rà t tộ t “. Cộ Smith hà miẹ ng kinh
ngà c, cộ gà ng kộ bà t khộ c. Cộ xu c độ ng quy xuộ ng ộ m chà t Susiẹ, nghẹ n ngà ộ quà là n nườ c mà t: ” Cà m ờn,
chà u yẹ u quy , nộ sẹ giu p cộ rà t nhiẹ u”.
10 UNITECH WEEKLY - SỐ 38 - 28/04/2012
CHỊU TRÁCH NHIỆM XUẤT BẢN Tạ Thị Trâm Anh Tổng biên tập Nguyễn Thị Trâm Anh Phó tổng biên tập Lê Khánh Ly Đồ họa Cùng Biên tập viên BBT Unitech Weekly
United Technologies Corporation Add: 07th Floor - Danang Software Park 02 Quang Trung St., Danang City, Vietnam Tel: 84 511 3888747 Fax: 84 511 3888746
Web:www.unitech.vn
United Technologies Corporation Add: 07th Floor - Danang Software Park, 02 Quang Trung St., Danang City, Vietnam Tel: 84 511 3888747 Fax: 84 511 3888746
Web:www.unitech.vn
Kẻ đê tiện thông minh
Suse khóc nức nở với bạn gái:
"Gred là một tay đê tiện".
- Hắn ta làm gì cậu vậy? - Người bạn
lo lắng hỏi.
- Tối hôm nọ hắn đến tặng tớ một
bông hồng và nói: “Anh đến nhà bạn
anh xem trận khai mạc World Cup là
anh về ngay. Anh xin thề sẽ lại có
mặt bên em khi bông hồng này bắt
đầu héo”. Thế rồi anh ta mất tăm từ
lúc đó đến bây giờ.
- Còn bông hồng thì đã héo tàn?
- Không, đó là một bông hồng giấy.
Biết thế không tặng Hai người đàn ông nói chuyện với nhau: "Tuần trước đến đây, tớ thấy vườn hoa nhà cậu đẹp lắm cơ mà. Sao bây giờ lại trơ trụi và xơ xác thế này?".
- Tại cậu đấy!
- Sao lại tại tớ?
- Vì hôm trước cậu đã tặng vợ tớ cuốn "Nghệ thuật cắm hoa" chứ còn sao nữa!
Vẫn mèo cả thôi Hai tên trộm chui qua ống khói đột nhập vào một nhà triệu phú. Không may, hôm đó ông chủ lại thức khuya đọc báo nghe thấy động, hỏi: "Ai đó?".
- Meo… meo… Tên trộm thứ nhất bèn giả giọng mèo để đánh lạc
hướng.
Tưởng mèo thật,
chủ nhà yên tâm
tiếp tục nằm đọc.
Tên thứ hai gây
tiếng động mạnh
hơn, làm chủ nhà
bật hẳn dậy:
- Ai?
Tên kia nói:
- Lại một con
mèo khác thôi
mà, thưa ông.
Bao nhiêu thì đủ Trên diễn đàn, giáo sư đọc bài
diễn văn về tác hại của rượu:
"Các anh nên nhớ, rượu là
nguyên nhân dẫn đến sự chia ly
của biết bao cặp vợ chồng...".
Một thanh niên đứng lên hỏi:
- Xin lỗi giáo sư. Xin giáo sư cho
biết, vậy cần phải uống bao nhiêu để
có thể có được sự chia ly này ạ?
Giống cái đồng hồ Cậu bé khều cô bạn cùng lớp: "Này, cái thằng An nói bà như cái đồng hồ vậy".
- Ừ! Tính tôi thích chính xác mà ông.
- Không, nó bảo bà loanh quanh vớ vẩn rồi cũng quay lại từ đầu.
- !!!!!
Nhìn mặt để bảo hành Khách hàng khiếu nại: "Cái đồng hồ tôi mua ở đây mới dùng có nửa năm đã hỏng, chỉ còn có nước quẳng đi. Thế mà ông dám bảo là tôi có thể dùng nó đến hết đời".
- Thưa ông, vì bữa đó, tôi nom sắc diện của ông kém lắm...
UNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLY
Cảm ơn các bạn đã đọc báo. Cảm ơn các bạn đã đọc báo.
Mọi ý kiến đóng góp xin vui Mọi ý kiến đóng góp xin vui lòng gửi về hòm mail lòng gửi về hòm mail
news@unitech.vnnews@unitech.vn
Recommended