16
húng tôi v iết c TẬP SAN CỦA LỚP K55 BCTT - ÐH KHXH&NV Số 3 Phát hành ngày 2X hàng tháng Số ra ngày 22/12/2010 Lưu hành nội bộ 100% sức lực+200%tinh thần= Chiến thắng! Chọn nghề báo- 3,2,1 lên đường! 100% miền núi!!!! Nhà xe SV- bằng mặt không bằng lòng Bất ngờ trong ngày “Báo ðực K55”

Chúng tôi viết số 3

Embed Size (px)

DESCRIPTION

Tap san cua lop BC55

Citation preview

húng tôi viếtc TẬP SAN CỦA LỚP K55 BCTT - ÐH KHXH&NV

Số 3

Phát hành ngày 2X hàng thángSố ra ngày

22/12/2010

Lưu hành nội bộ

100% sức lực+200%tinh thần= Chiến thắng!

Chọn nghề báo- 3,2,1 lên

đường!

100% miền núi!!!!

Nhà xe SV- bằng mặt không bằng lòng

Bất ngờ trong ngày “Báo ðực K55”

2 Chúng tôi viết 03

L Ờ I T Ò A S Ọ A N

Trong số này:

Tin tức .............................................3Trang

Chia sẻ-Bật mí kinh nghiệm vượt vũ môn thi........4

Zoom- 100% sức lực+200% tinh thần=Chiến thắng...........................................5

Ðời sống SV- Nhà xe sinh viên....................................6- Ðiêu ðứng chuyện học tín chỉ.................7- 40% sinh viên BC55 có “nguy cơ” học lại môn giáo dục thể chất.........................7

Văn hóa

Let’s go

Hẻm xéo

Góc thư giãn

Thể thao

Lăng kính c/s

-Chuyện giờ mới kể...............................8,9

-Chú ngựa ô - K55 báo chí.......................10

- 100% miền núi.......................................11

-Chọn nghề báo - 3,2,1lên đường............12

-Món quà giáng sinh ý nghĩa....................13-Noel yêu thương.................................14,15

-Tặng quà gì mùa giáng sinh?...................16

Tòa soạn “Chúng tôi viết”*Chịu trách nhiệm: (cô) Nguyễn Thanh Huyền*Tổng biên tập: Phạm Phương Ly.*Ban nội dung: Thúy An, Hương Thảo, Lê Nhung.*Ban thiết kế:Lan Anh, Xuân Thu.*Chỉ ðạo nội dung: Thọ Phước( BC53)*Chỉ ðạo thiết kế: Trung Hiếu (BC53)*Gmail: [email protected]

Nguyễn Bình

KimHiền

Lan Anh

V.anhT. Phượng

Duy Lượng

T.Mai M.Tâm

Bùi Quyên

Lê Thu

Huyền Trang

9 10

28

"Chúng tôi viết" số 3 ra đời đúng thời điểm Giáng sinh và chào đón năm mới 2011. Hai số báo đã ra đời - một con số không đủ lớn để khẳng định được sự trưởng thành nhưng nó lại thể hiện được những nỗ lực mà đội ngũ ban biên tập chúng tôi cũng như các bạn công tác viên đã làm được. Đó thực sự là những kết quả đáng được ghi nhận. Số lần này "Chúng tôi viết" muốn đem không khí giáng sinh đến mỗi trang báo, mỗi bài viết để những bạn sinh viên lần đầu xa nhà cũng có thể tìm thấy được một Noel ấm áp ở môi trường học tập mới . Để làm ra được một tờ báo đã khó. Để duy trì nó thì lại càng khó hơn. "Chúng tôi viết" sẽ cố gắng ngày một hoàn thiện và trở thành một ấn phẩm yêu thích của tập thể BC - TT K55.Rất cám ơn các bạn đã luôn ủng hộ "Chúng tôi viết" trong suốt thời gian qua. Chúc các bạn có một mùa Giáng sinh vui vẻ và đạt kết quả cao trong kì thi đầu tiên sắp tới.

3Chúng tôi viết 03

“Journalist’s Got English” là chương trình được trung tâm tiếng anh Enci tổ chức nhằm tạo điều kiện cho các bạn sinh viên khoa BCTT hoạt động tích cực có điều kiện trau dồi thêm về ngoại ngữ. Chương trình đã trao tặng hai xuất học bổng toàn phần trị giá 259$/xuất và mười xuất học bổng trị giá 99$/xuất. Lễ trao học bổng đã diễn ra rất thân mật và vui vẻ vào lúc 15h ngày 27/11/2010 tại phòng đa năng 301, tòa nhà Enci English( Phương Ly)

Ngày 18/12 vừa qua là ngày cuối cùng phòng đào tạo thu nhận học phí học kì 1. Mức học phí là 78.000 VNĐ/tín chỉ. Tính đến giờ phút này thì tất cả các thành viên K55 BC - TT đã hoàn thành việc đóng học phí để có thể tham dự kì thi cuối kì. Ngoài ra, theo thông báo thì ngày 24/12, tất cả sinh viên K55 sẽ kết thúc học kì và chuẩn bị ôn thi. Lịch thi cũng đã được phòng đào tạo sắp xếp và gửi vào hòm thư cá nhân của sinh viên(Ngô Yến)

T I N T Ứ C

6/12/2010 với hai tiết sinh hoạt,các “Báo cái BC55” ðã tổ chức thành công chương trình chào mừng ngày của “Con trai báo chí truyền thông”. Tuy món quá đó đến hơi muộn nhưng nó rất ý nghĩa và để lại ấn tượng rất lớn trong lòng các “Báo đực BC55”. Những clip cực “Bựa”, những trò chơi “Độc” do các Báo cái sáng tạo không chỉ là mốn quà ý nghĩa mà đây còn là cầu nối gắn kết các thành viên trong lớp. Qua ngày hôm đó, tập thể BC55 đã quyết định lấy ngày 6/12 hàng năm trở thành một ngày đặc biệt, chỉ dành riêng cho các “Boy BC55” ( Nguyễn Lâm)

Sáng ngày 27/11 vừa qua, tại hội trường tầng 8 nhà E đã long trọng diễn ra buổi lễ mitting kỉ niệm 20 năm truyền thống khoa Báo chí - Truyền thông (1990 - 2010). Buổi lễ có sự hiện diện của đông đảo các vị khách quí, các cơ quan báo đài, giảng viên, cán bộ, cựu sinh viên và sinh viên khoa BC - TT. Tại buổi lễ, khoa BC - TT đã tiếp thu ý kiến chỉ đạo cũng như hướng đi và nhiệm vụ mà khoa cần thực hiện trong thời gian sắp tới. (Hứa Diện)

Dự án “Nâng cao nhân lực nhà báo trẻ” được tổ chức vào tất cả các thứ bảy trong tháng 12 đã thu hút rất nhiều sinh viên khoa BCTT tham dự. Các bạn đã được gặp gỡ, giao lưu và học hỏi kinh nghiệm từ những nhà báo giỏi như nhà báo Hà Huy Đức, TBT Vietnamplus Lê Quốc Minh, nhà báo Vũ Hương Lan, phóng viên ảnh Đoàn Bảo Châu Huyền Trang NÐ)

Tất cả sinh viên đang gấp rút chuẩn bị cho kì thi cuối kì sắp tới. Rất nhiều phương pháp học tập được đưa ra như học nhóm, học theo đề cương, giáo trình hoặc tài liệu tham khảo... Nhiều bạn cũng nhờ sự tư vấn và giúp đỡ trực tiếp tiếp của các thầy cô. Tất cả đều mong muốn đạt kết quả tốt trong kì thi đầu tiên của ngưỡng cửa Đại học. Chúc các bạn thi tốt và đừng quên đảm bảo sức khỏe nhé! (Thùy Chang)

Sau ba tháng nhập học, ngày 28/12/2010 những tân sinh viên BC55 sẽ tiến hành môn thi đầu tiên, đó là môn tin học cơ sở.Tuy nhiên, bạn Nguyễn Tống Quân, sau một thời gian không rõ lí do không lên giảng đường để tham gia vào qúa trình học tập đã bị đình chỉ thi tất cả các môn học, đó là tin buồn của bạn Tống Quân nói riêng và của BC55 nói chung, mong rằng sẽ không còn trường hợp đáng buồn như của bạn Quân trong tập thể K55.(Trung Anh)

Thứ 5/16/12/2010 vừa qua, vào tiết tin học cơ sở tại phòng tin học 102, chỉ có 60 sinh viên trên tổng số 108 sinh viên trong tập thể BC55 đi học. Qua tìm hiểu, lí do mà phần đông các bạn đưa ra là thời tiết quá lạnh và đặc biệt đây là môn học giảng viên không điểm danh. Vì thế nhiều bạn nhà xa và một số bạn lười đi lại đã không đến lớp để tham gia học và thực hành bài tập trên máy. Tình trạng trên đã được giảng viên và cố vấn học tập của khoa góp ý và nhắc nhở. Mong rằng về sau không còn tình trạng như trên xuất hiện nữa trong tập thể BC55 (Trung Anh)

-Chọn nghề báo - 3,2,1lên đường............12

4 Chúng tôi viết 03

_PV: Thưa cô, kì thi học kì 1 đang đến rất gần, với vai trò là một giảng viên tích cực trong khoa, cô có kinh nghiệm hay điều gì muốn chia sẻ với chúng em ạ?

_Cô Nguyễn Hoài Phương (giảng viên môn cơ sở văn hóa Việt Nam):Theo tôi nghĩ, điều các em cần chú ý trước tiên là cách trình bày bài như thế nào để có thể đạt điểm cao? Nhiều bạn, chỉ đọc đề rồi cắm cúi làm luôn mà không hề chú ý đến cách trình bày, bố cục bài sao cho thật khoa học, đẹp mắt. Đó chính là lí do các bạn bị mất điểm mà cũng gây cảm giác chán nản cho chúng tôi khi chấm bài. Mỗi bài thi, các em cần trình bày rõ ý chính và trong những ý đó cần có những ý phụ bổ sung, kết thúc mỗi luận điểm cần xuống dòng, không nên viết một đoạn văn quá dài. Cuối cùng,cần phân chia thời gian hợp lí để làm bài một cách tốt nhất.

_PV: Vâng, rất cảm ơn cô vì những chia sẻ bổ ích vừa rồi.

_PV: Em chào thầy, chỉ còn bảy ngày nữa thôi là chúng em sẽ bước vào kì thi và môn thi đầu tiên là môn môi trường và phát triển. Là giảng viên phụ trách môn học này của khoa Báo K55 , thầy có thể chia sẻ cho chúng em biết làm thế nào để nhớ được một lượng kiến thức khá lớn và tự tin bước vào phòng thi ạ? Thêm nữa, được biết kiến

thức ở chương I,II chủ yếu là kiến thức về hóa học, thầy có những bật mí hay kinh nghiệm gì để có thể giúp sinh viên hoàn thành tốt bài thi không ạ?

_Thầy Đăng Khôi: Theo quan điểm của cá nhân tôi, học tập không hề đơn giản, nó là cả một quá trình gian nan, vất vả. Bởi vậy, các em cần sắp xếp thời

gian, cách học sao cho hợp lí, khoa học và hiệu quả. Sau mỗi buổi học chúng ta cần về nhà đọc lại bài, hiểu rõ và chốt lại những kết luận cơ bản của bài học đó, tóm tắt các ý chính để có thể hiểu bài rõ,nhớ bài lâu.Ngoải ra, các bạn nên làm đề cương thật chi tiết, cụ thể sau đó đọc lại, hiểu và học thuộc. Làm chi tiết, cụ thể nhưng tránh lan man, dài dòng nhé. Trong đề cương các bạn nên trình bày theo bố cục nhiều gạch đầu dòng, mỗi gạch đầu dòng là một luận điểm để dễ hiểu. Hiểu được thì mới nhớ được đúng không??? (cười)!!

_PV: cảm ơn thầy rất nhiều vì những chia sẻ bổ ích, thú vị. Nhân đây, xin thay mặt cho các sinh viên trong khoa báo K55 chúc thầy cùng các giảng viên trong trường một noen thật vui vẻ, ấm cúng và an lành bên cạnh người mình yêu thương !!!!!!!!!!!

C H I A S Ẻ

Thầy cô bật mí kinh nghiệm vượt vũ môn thi Thực hiện: Trung Anh + An An

Bạn đã tự tin để bước chân vào kì thi cuối kì đầu tiên của mình chưa? Chắc chắc rằng câu trả lời chiếm đa số là “ không”, với chương trình đào tạo theo phương pháp tín chỉ đã gây không ít khó khăn cho các sinh viên cả trong quá trình học tập và thi cử.Hãy nghe một số giảng viên trong trường bật mí những bí quyết học và ôn tập như thế nào để có thể vượt vũ qua kì thi một cách suôn sẻ bạn nha!!!

5Chúng tôi viết 03

1. Gia

đình hoàn

hảo, thầy cô tuyệt vời. Không giấu nổi niềm tự hào của mình, Nguyễn Hữu Chung vui vẻ kể về gia đình và những người thầy, người cô yêu dấu.Nhà không có nhiều điệu kiện vì một năm hai mùa lúa nhưng bố mẹ Chung vô cùng yêu thương hai anh em Chung. Sợ con bị cám dỗ bởi những thói hư tật xấu bên ngoài xã hội, tình thương của bố mẹ đã tạo nên một vỏ đùm bọc vô cùng kỹ càng cho hai anh em cậu. Và cũng tình thương đó đã khiến cho cuộc sống tuy chật vật nhưng những gì được gọi là tốt đẹp nhất thì bố mẹ dành hết cho hai anh em. Bố mẹ cũng không khỏi đặt hy vọng của mình vào hai người con, đặc biệt là cậu con út Nguyễn Hữu Chung.Bố mẹ thương con, anh trai thương em. Anh trai hơn Chung hai tuổi. Anh là người đã cho Chung không ít kinh nghiệm sống và cũng nhờ có anh mà cuộc sống của cậu bạn trong những ngày đầu ở Hà Nội có vẻ suôn sẻ hơn so với những bạn đồng chăng lứa.Bên cạnh gia đình thì thầy cô trường THPT Nga Sơn là những người được Chung kính trọng và thầm gửi lời cảm ơn sâu sắc. Thầy cô là những người dạy dỗ và hướng Chung đến với nghiệp báo

chí. Thầy cô còn là những người bạn sẻ chia, giải đáp những vui buồn, thắc mắc của cậu ( cũng như những bạn trong lớp) 2. ĐHKHXH&NV chỉ là biện pháp chữa cháy. Mong được đứng trong hàng ngũ Công an nhân dân nhưng không đáp ứng điều kiện thi vì lý do sức khoẻ mà ước mơ đó bị gác lại. Sau đó, Chung nộp hồ sơ vào Học viện báo chí tuyên truyền nhưng tiếc là hạn nhận hồ sơ đã hết. Thất vọng, cậu nộp hồ sơ vào ngành Báo chí của ĐHKHXH & NV như là một biện pháp chữa cháy . Không mong và cũng không nghĩ là sẽ đậu nhưng kết quả thi Đại học đã bước đầu chứng minh sự lựa chọn của cậu là đúng. Sau hơn ba tháng học, trong môi trường năng động, sáng tạo này Chung yêu hơn cái nghiệp báo và mong ước trở thành một nhà báo giỏi được nhen nhóm và lớn dần hơn trong cậu.

3. Bóng đá - sở thích và cuộc sống. Đam mê bóng đá từ những năm cấp 3, Chung đã tích cực tham gia vào những hoạt động liên quan đến đá bóng của lớp. Lên Đại học, tình yêu bóng đà không hề suy giảm trong cậu và cũng vì lý do đó mà cậu là một trong những thành viên đầu tiên của đội bóng Báo chí truyền thông k55. Trong những ngày đầu, đội bóng gặp phải

nhiều khó khăn về tài chính, nhân lực lẫn cổ động viên nhưng cậu và các bạn khác trong đội bóng đã vượt qua những khó khăn để tham gia vào Tiền Báo chí mở rộng, giải Khoa học Quản lý mở rộng và nhiều trận đấu giao hữu khác. Tham gia vào hầu hết tất cả các trận đấu với lối chơi hết mình, hết sức, kỹ thuật đẹp mắt là những gì mà ta có thể thấy được ở cậu bạn giữ vị trí tiền đạo này. Và cũng vì những gì đã thể hiện mà Chung luôn là tâm điểm chú ý của các cầu thủ đội bạn. Chung đã không ít lần bị chấn thương và chỉ đến những lúc thực sự không thi đấu được nữa Chung mới thôi ngừng đá. Khi được hỏi lý do, Chung cười:" 100% sức lực và 200% tinh thần - tất cả vì màu cờ sắc áo BCTT K55, vì tinh thần thể thao của ĐHKHXHVNV". “Tớ luôn phân bổ thời gian một cách hợp lý để có thể giao hoà được cả hai. Học tốt nhưng cũng không bỏ rơi niềm đam mê của mình"Đang cùng đội bóng tham gia vào giải bóng đá Khoa học Quản lý mở rộng, bận rộn trong những ngày thi cuối kỳ, ấp ủ ước mơ báo chí - chúc cậu thành công!!

Z O O M

100%sức lực +200%tinh thần=

CHIẾN THẮNG!

Thực hiện: Kiều Diễm

Thanh Hoá hai

mùa nắng mưa, mảnh

đất cằn, người khổ quanh

năm. Nhưng vượt lên tất cả,

Nguyễn Hữu Chung đã bước

vào và đang khẳng định

tên tuổi của mình ở ngôi

nhà k55 BC – TT

6 Chúng tôi viết 03

Ð Ờ I S Ố N G VS

Công phu nhà xe...Bức xúc nhiều nhất của các sinh viên chính là cảnh tượng các nhân viên nơi đây “thượng cẳng chân hạ cẳng tay” với những chiếc xe đạp.N.T.T - KHQL bức xúc: “ Trông xe kiểu gì mà như tập võ, nhìn tức không chịu được”. Những đòn dồn xe, nhấc xe, đạp xe quá lành nghề khiến các xe ép sát vào nhau, tay phanh xe này móc vào xe kia, chân chống xe này chọc xuyên qua hàng đũa xe kia, quả thật lợi hại khi chỉ bằng vài đường quyền cước cơ bản những chiếc xe đã “khoác tay nhau đoàn kết”. Hậu quả tất yếu ai cũng thấy: “đi thì dễ mà về thì khó”. Những chiếc xe móc nối nhau khiến chủ nhân của chúng tốn không ít công sức để lấy xe ra về. B.T.D SP Ngữ văn kể: “Nhiều lúc phải mất 10 - 15 phút mới lấy được xe, mùa lạnh mà tớ cũng toát hết mồ hôi”. Nhưng hậu quả không chỉ có thế, những chiếc xe trúng “chưởng lực” mạnh thương tích đầy mình trông thật thê thảm. Nhẹ thì vỡ giỏ mà nặng hơn là đứt phanh, tuột xích. Sợ nhất vẫn là nội thương. Chủ nhân của chúng không hề hay biết, chỉ khi đi xe mới “ngã ngửa” là xe bị vỡ ổ bi, đảo vành.

Lỗi ở sinh viên?Theo quan sát của tôi một bộ phận không nhỏ các sinh viên đều gửi xe một cách thiếu ý thức. Xe để cách thưa nhau trong khi diện tích nhà xe không lớn. Để có đủ chỗ dựng xe đương nhiên các nhân viên phải sử dụng những công

phu đó thôi. Đúng đắn mà nói đã sinh viên đại học thì phải có ý thức cho ra một người có trình độ văn hóa “giật trên 12” chứ.!! Hoặc nếu các bạn muốn giao phó tính mạng chiếc xe của mình cho nhà xe mà để nó theo kiểu “thả rông” như vậy thì các bạn có bao giờ nghĩ rằng mình đang làm khổ những nhân viên

trông xe và những người có ý thức để xe(bạn có ích kỉ quá khi vì bạn mà người khác bị vạ lây). Đừng bao giờ nghĩ rằng với 7k/tháng gửi xe là các bạn có thể phó mặc hết trách nhiệm đối với tài sản của mình cho người trông xe. Là những sinh viên đại học tôi nghĩ các bạn nên suy nghĩ nhiều hơn về ý thức của chính mình.

Kết...

(Ảnh chỉ mang tính minh họa)

Chắc chắn một điều rằng nhà xe và sinh viên sẽ chẳng bao giờ hòa hợp được. Quan trọng là ý thức của mỗi người. Đối với nhà xe hãy xử lí như thế nào cho văn minh vì mọi người đang lao động trong một môi trường đại học. Về phía sinh viên đừng bao giờ đánh mất văn hóa đại học của mình.!!

NHÀ XE SINH VIÊNbằng mặt không bằng lòng!Nhà xe

từ lâu đã trở thành

nỗi ám ảnh của sinh viên

trường ĐHKHXH&NV bởi cách coi xe

“bạo lực” ở đây. Nhưng “không có lửa

làm sao có khói”, chính sinh viên gửi xe

là nguyên nhân chủ yếu cho những

“quyền cước” được tung ra nơi

nhà xe của trường

Thực hiện: Nguyễn Lâm

7Chúng tôi viết 03

Ð Ờ I S Ố N G S V

“Được áp dụng quy chế đào tạo tín chỉ từ 4 năm trước song đến tận bây giờ nhiều sinh viên của ĐHKHXHVNH - ĐHQGHN, đặc biệt là các tân sinh viên còn đang điêu đứng với hai chữ “tín chỉ””

Học tín chỉ rất mệt. Điều này có thể nhận thấy rõ ràng khi nhìn vào thời khóa biểu của các sinh viên. Trung bình mỗi bạn cần phải học xong 8 hay 9 môn học trong vòng một học kì(15 tuần) nếu muốn ra trường đúng thời hạn. Với 5 ngày học/tuần thì lượng kiến thức cần tiếp thu của sinh viên là khá

lớn nếu sinh viên đó muốn vượt qua các môn học này.Các loại học bổng

mà nhà trường đã giới thiệu dịp đầu năm có vẻ rất dễ “xơi” thì sau khi học theo tín chỉ hầu hết sinh viên không dám mơ tưởng. Bởi học qua được môn học cho kịp tiến độ ra trường đã là tốt lắm rồi. Học đã khổ, sinh viên còn vấp phải chướng ngại vật trong quá trình đăng kí môn học. Học theo tín chỉ sinh viên phải tự chọn môn học cho mình, tự tạo thời khóa biểu phù hợp bằng cách đăng kí các môn học do phòng đào tạo trường mở. Những lời cảnh báo, “hù

dọa” của phòng đào tạo về việc đăng kí môn học đã khiến nhiều sinh viên toát mồ hôi khi tưởng tượng cảnh hàng nghìn sinh viên tranh giành nhau để đăng kí hay cảnh thức khuya tận 1, 2 giờ sáng chờ cổng đào tạo mở mà đăng kí môn học.Không thể phủ nhận học theo tín chỉ có rất nhiều lợi ích bởi đây là hình thức học khoa học đã được áp dụng nhiều nước trên thế giới. Nhưng ở Việt Nam nó cần có thêm thời gian để làm quen với sinh viên đồng thời cần có sự hướng dẫn thông minh của nhà trường để sinh viên có thể học được theo hình thức này.

Thứ 6, 17/12/2010 vào cuối giờ Giáo dục thể chất, 39/107 sinh viên Bc55 đã tự động ra về (như thường lệ) khi chưa có sự đồng ý của giáo viên. Bất ngờ, thầy phụ trách môn đã tập trung cả lớp và điểm danh lại vào cuối giờ và phát hiện chỉ còn lại 68/107 người còn lại trên sân. Vì thế, giáo viên đã tuyên bố tất cả sinh viên không có mặt trên sân vào lúc điểm danh hôm đó sẽ không đủ điều kiện dự thi môn Giáo dục thể chất vào cuối kỳ này. Theo điều tra của nhóm phóng viên chúng tôi, số sinh viên đã bỏ về đều có rất nhiều lý do. Phần lớn là do chủ quan vì thường lệ giờ

giáo dục thể chất chưa bao giờ điển danh lại vào cuối giờ. Bạn Phan Trang chia sẻ: “Tớ vô cùng lo lắng nếu không được dự thi môn Giáo dục thể chất lần này. Bây giờ học lại mất rất nhiều thời gian, lại phải nộp thêm tiền học phí nữa. Quan trọng nhất là tớ lo bố mẹ sẽ mất niềm tin về tớ và nghĩ rằng tớ học hành chểnh mảng”.

Hay bạn Quỳnh Hoa tâm sự: “Vì đây là 1 môn điều kiện nên nếu phải học lại 1 kỳ sẽ rất khó khăn cho môn việc Giáo dục quốc phòng trong kỳ 2. Và thể dục không phải môn học ai cũng có thể học tốt được”… Ngay sau khi được các bạn trong lớp thông báo, các sinh viên đã bỏ về nhanh chóng qoay lại sân cùng lớp trưởng đi gặp thầy nhận lỗi và xin phép thầy được dự thi. Tuy các bạn đều đã nhận ra lỗi của mình nhưng hiện tại Giáo viên vẫn đang cân nhắc và xem xét. Rất hy vọng quyết định cuối cùng sẽ không để các bạn phải lo lắng nữa!

40% sinh viên BC55 có “nguy cơ” học lại môn Giáo dục thể chất!

Điêu đứng chuyện học tín chỉ

Lâm Lâm

Thực hiện: LanKul

8 Chúng tôi viết 03

V Ă N H Ó A

Chuyện giờ mới kể!“Chương trình giành cho con trai BC55 ngày 6/12/2010 vừa qua chắc hẳn ðã ðể lại rất nhiều ấn tượng trong lòng các Boy BC55 nói riêng và tất thể BC55 nói chung. Làm nên sự thành công và gây rất nhiều bất ngờ cho cac Mem BC55 trong chương trình ðó là hai clip ðầy sáng tạo của các “báo cái 55”. Vì thế “Chúng tôi viết” ðã có một buổi trò chuyện cùng 2 ðạo diễn của hai clip rất “ấn tượng này!”

::..Chungtoiviet: Chào chị Thảo Dark theo chúng tôi được biết clip “Ông xã em Number one” do chị làm đạo diễn đã rất thành công trong chương trình dành cho Boy BC55. Vậy chị có thể chia sẻ cho chúng tôi quá trình chuẩn bị và dựng clip này thế nào được ko ạ?

::..Thảo Dark: Rất cảm ơn bạn về lời khen.Nói chung là không có gì ghê gớm đâu. Từ lúc nảy ý tưởng, thực hiện và quay cũng chỉ với khoảng thời gian một tuần.Tôi và các diễn viên gặp nhau, bàn bạc quay trong khoảng ba lần, vì mọi người đều bận học và công việc của mình. Rất may cho tôi là được làm việc với những bạn khá là chuyện nghiệp và hiểu ý . Tuy kết quả đó cũng chưa làm tôi thực sự hài lòng. Nhưng clip này đã ðưa các thành viên K55 nói chung, đặc biệt là các bạn nam từ bất ngờ này ðễn bất ngờ khác. Ðiều đó làm tôi rất vui. Ðặc biệt xin cảm ơn bạn LanKul đã thức suốt hai đêm giúp tôi thực hiện, dựng clip này hay như vậy ^^.

::..Chungtoiviet: Vâng, thưa chị LanKul, được biết chị vừa là ðạo diễn kiêm dựng phim lần này. Clip “Chỉ có thể là Boy BC55”của chị dài những 18 phút, có nội dung lại rất phong phú và cần một số lượng diễn viễn khá ðông. Chị ðã làm như thế nào ðể dựng được ðoạn clip rất ấn tượng này?

::..LanKul: Ngay từ khi họp Ban tổ chức, chúng tôi đã thống nhất trong clip lần này sẽ đi tìm những gương mặt mới, chưa từng tham gia các hoạt động trước đây để mời các bạn tham gia diễn xuất. Vì các bạn chưa tham gia diễn xuất bao giờ nên ban đầu đa số còn ngại, nhưng sau khi tôi phổ biến nội dung của đoạn clip các bạn đều rất nhiệt tình tham gia. Trong quá trình làm việc, các bạn hiểu ý tôi rất nhanh nên không mất nhiều thời gian lắm. Tuy các diễn viên chưa quen đứng trước máy quay nhưng các bạn đều diễn xuất khá tự nhiên. Một số bạn còn có

những ý kiến đóng góp rất hay cho tôi về phần kịch bản. Vì thế, đoạn clip “Chỉ có thể là Boy Bc55” thành công không chỉ là công sức của riêng mình tôi mà là của tất cả các bạn đã tham gia diễn xuất cũng như trợ lý trường quay.

9Chúng tôi viết 03

Chuyện giờ mới kể!“Chương trình giành cho con trai BC55 ngày 6/12/2010 vừa qua chắc hẳn ðã ðể lại rất nhiều ấn tượng trong lòng các Boy BC55 nói riêng và tất thể BC55 nói chung. Làm nên sự thành công và gây rất nhiều bất ngờ cho cac Mem BC55 trong chương trình ðó là hai clip ðầy sáng tạo của các “báo cái 55”. Vì thế “Chúng tôi viết” ðã có một buổi trò chuyện cùng 2 ðạo diễn của hai clip rất “ấn tượng này!”

::..Chungtoiviet: Vâng, đó là tất cả những thuận lợi trong quá trình thực hiện. Vậy còn những khó khăn thì sao ạ?

::..LanKul: Khó khăn đầu tiên là việc tìm bối cảnh diễn. Vì tính chất đoạn clip “không bình thường”, diễn viên lại là các bạn nữ đang độ xuân thì kén cá chọn canh, nếu không có địa điểm thích hợp để quay, danh tính các bạn bị phát tác. Bên cạnh đó còn có một số khó khăn như trang phục, máy quay, phụ kiện, thời gian, âm nhạc...Ðặc biệt phải kể ðến là những khó khăn khi tiến hành dựng clip. Vì khi quay có ba máy lấy các góc ðộ khác nhau và tách thành những ðoạn rất nhỏ, có ðoạn chỉ 4 - 5 giây nên khi ghép lại khá mất thời gian. Hơn nữa thời gian lại gấp nên tôi phải thức suốt hai ngày liền ðể kịp với tiến ðộ thời gian ðã ðề ra. Tuy nhiên những khó khăn đó không ðủ ðể làm chúng tôi chùn bước. Chúng tôi luôn nỗ lực hết mình vì mục đích hoàn thành món quà ðặc biệt dành tặng Boy BC55 :-X

::..Chungtoiviet: Hai chị có thể kể một kỷ niệm ðáng nhớ nào ðó trong quá trình thực hiện được không ạ?

::..Thao Dark: Tôi xin kể một kỉ niệm vui trong quá trình thực hiện clip. Do không có trang thiết bị tốt, khi thực hiện quay, tôi vừa là đạo diễn vừa là quay phim, để clip có góc quay đẹp thì máy phải để tầm ngang, cũng đồng nghĩa với việc tôi phải ngồi xổm và cầm máy quay trong suốt quá trình thực hiện. Ðang rất mỏi vì cầm lâu, thì anh Phan Lạc Chung - BC53 chạy tới, cầm theo chân đỡ máy quay hổn hển bảo :”Thấy con gái lớp này hết lòng vì con trai quá! Ðây anh cho mượn cái này quay cho đẹp, làm tốt nhé!” và chạy đi nhưng tôi vẫn kịp nhìn thấy ánh mắt ghen tị của anh ^^.Ðiều đó làm tôi thấy vui, tự hào và càng có quyết tâm thực hiện cho tốt!

::..Chungtoiviet: Rất cảm ơn hai chị về những lời tâm sự vừa rồi. “Chúng tôi viết” xin chúc hai chị sẽ ngày càng cống hiến những tác phẩm hay cho công chúng và sớm thành công trên con đường mình ðã chọn!!!!

Thực hiện: Nhóm PV

V Ă N H Ó A

10 Chúng tôi viết 03

T H

Chú

ngự

a ô

- K55

Báo

chí

N.T

hiệu

+ A

. Hai

(thự

c hi

ện)

Sau trận thua tức tưởi trước K53 Khoa học quản lí (KHQL), “Chú ngựa ô” BC – TT K55 đã chính thức nói lời chia tay giải đấu danh giá dành cho các đội bóng ở trường ĐH KHXH&NV- giải KHQL mở rộng.Bước vào giải KHQL mở rộng, K55 BC –TT được giới chuyên môn đánh giá là một đối thủ khó lường cho những ứng cử viên vô địch. Bởi sau loạt trận giao hữu khá thành công (với 4 chiến thắng, 1 hòa) K55 BC -TT đã cho thấy được tinh thần chơi bóng quả cảm và sự trưởng thành đáng kinh ngạc. Thuốc thử cho nhận định đó chính là đội bóng chủ nhà - K55 KHQL, đội bóng đã có thành tích bất bại trong những trận giao hữu.Ngay trong trận đầu ra quân của mùa giải, K55 BC – TT đã phải chạm trán với K55 KHQL, đội bóng đã từng 2 lần đánh bại họ. Chính vì thế đây hứa hẹn là trận đấu rất hấp hẫn. Bị đánh giá có phần yếu hơn nhưng chính K55 BC – TT đã tạo ra được một trận “nã đại bác” trên sân vận động Triều Khúc và phần thưởng cho họ là chiến thắng vẻ vang 2 - 0. Đây là trận đấu mà K55 BC - TT đã chơi với tinh thần đoàn kết và hết mình.Với tâm lý khá thoải mái và hưng phấn cao, K55 BC - TT bước vào trận đấu với đội bóng đàn anh K53 Triết học- đội bóng đã trút một cơn mưa bàn thắng vào lưới chủ nhà K53 KHQL với tỉ số 7-1. Đây là một cuộc hội ngộ khá nhiều duyên nợ vì trước đó, K55 BC – TT đã có một chiến thắng trước K53 Triết học trong lượt trận giao hữu với tỉ số 2-1. Tuy nhiên, diễn biến trên sân đã làm nhiều người ngạc nhiên khi mà K55 BC chơi như gà mắc tóc. Không tạo được cơ hội nguy hiểm nào, K55 BC –TT còn bị thủng lưới ở những phút đầu hiệp 2. Bừng tỉnh sau bàn

thua, K55 BC - TT dồn lên tấn công và ghi được bàn thắng đưa trận đấu về vạch xuất phát (1 - 1). Trận đấu khép lại với 2 điểm chia đều cho cả 2 đội. Với 4 điểm có được sau ha trận đã đấu, K55 BC - TT tràn trề cơ hội vào vòng bán kết, tuy nhiên qua trận đấu đó, K55 BC đã bộc lộ nhiều điểm yếu chết người. Bước vào trận đấu cuối cùng của vòng bảng, K55 BC - TT chỉ phải gặp một đối thủ đã chắc chắn bị loại, đội bóng K53 KHQL, chỉ cần kiếm 1 điểm, BC K55 sẽ giành vé đi tiếp. Đó là một mục tiêu không thể dễ dàng hơn cho “chú ngựa ô”. Hiệp 1 trận đấu, K55 BC - TT chơi bùng nổ với những pha hãm thành sắc bén, họ đã kiếm cho mình một bàn thắng làm vốn. Tuy nhiên, thế trận đã thay đổi hoàn toàn trong hiệp 2 khi K53 KHQL liên tục có 2 bàn thắng vươn lên dẫn trước. Chưa hết bàng hoàng, K55 BC - TT lại phải nhận thêm “gáo nước lạnh” nữa khi KHQL ghi bàn thắng nâng tỉ số lên 3-1.Kết quả này đã khiến K55 BC – TT phải ngậm ngùi rời khỏi cuộc chơi và trở thành khán giả “bất đắc dĩ”.Kết thúc giải đấu với vọn vẹn 4 điểm, BC - TT K55 lại một lần nữa làm cho khán giả nhà thất vọng. Điều đáng nói ở nguyên nhân của kết quả đầy thất vọng đó không phải là thể hình, thể lực hay kĩ thuật chơi bóng của các cậu thủ mà là ở tinh thần của đội bóng. Qua từng trận đấu tinh thần trách nhiệm càng yếu đi và trở thành “cây dao vô hình” cắt đứt sợi dây đến đích của đội bóng K55 BC - TT . Bài toán tinh thần luôn là bài toán khó giải cho mỗi đội bóng và K55 BC - TT cũng không ngoại lệ. Có những trận đấu thăng hoa và thành công nhờ sự cổ vũ nhiệt tình của các cổ động viên nhưng sự có mặt của các thành viên trong lớp còn quá ít. Có thể đội bóng không cần đến sự giúp đỡ về mặt vật chất nhưng rất cần tới sự ủng hộ to lớn về mặt tinh thần. “Thất bại là mẹ của thành công”, hi vọng rằng đội bóng sẽ dần khắc phục được những nhược điểm, phát huy những điểm mạnh đã có và đội ngũ cổ động viên sẽ đông đảo hơn, nhiệt tình hơn. Chúng ta hãy cùng chờ xem màn trình diễn của các cậu thủ K55 BC - TT trong những giải đấu tiếp .

Ể AT H O

11Chúng tôi viết 03

Các bạn biết không khi bước chân vào giảng đường đại học tôi thấy bỡ ngỡ và đơn độc lắm. Tôi cảm nhận được sự khác biệt giữa nếp sinh hoạt của người đồng bằng và người miền núi,tôi sợ mình không hòa nhập được, và nếu khi đã hòa nhập có chắc tôi không hòa tan? Bởi cuộc sống này có biết bao cám dỗ, nhất là với những thanh niên miền núi mới xuống thủ đô học tập. Khi tôi giới thiệu rằng tôi đã sinh ra ở Lào Cai,lại cách thị xã 50km,các bạn trong lớp mắt chữ A mồm chữ O và ngạc nhiên hỏi những câu rất “ngây thơ” : “Bạn ơi người trên núi ăn

gì vậy” , “Bạn ơi ở trên núi chắc hay đi ngựa lắm nhỉ” , “Bạn” ơi trên núi có điện không , có mặc quần áo như dưới này không”... Và rất nhiều câu hỏi khác làm mình SOCK toàn tập. Lúc đầu tớ cũng giận lắm,không nói gì và chỉ kể rằng : “Ở trên núi ăn toàn củ mài, cưỡi ngựa,ăn cỏ,uống nước suối. Đường trên núi thì ngoằn ngoèo,đi từ nhà ra đường ô tô,tính theo đường chim bay thì mất 15km,còn tính theo đường đi ngựa thì mất khoảng 60km. Muốn gọi điện thoại phải đu lên cây mới có sóng!!!” Trong câu nói đùa ấy có chút cay đắng,chút xót xa. Đã đơn độc còn đơn độc hơn khi các bạn hoàn toàn coi tôi là người đến từ một nền văn minh rất “thổ dân” và tôi là “sơn nữ” . Lúc ấy trào lên trong tôi là một nỗi thất vọng và tủi hổ vì hai từ “miền núi” cứ bám chặt lấy mình.Còn bây giờ tớ nhận ra tớ đã sai, tớ sai khi xấu hổ vì mình là người miền núi , sai khi tớ mặc nhiên thừa nhận rào cản cách biệt giữa giữa người miền xuôi với miền ngược. Đát nước này có 54 dân tộc anh em , 2/3 diện tích lãnh thổ là đồi núi. Vậy thì chẳng có gì ngạc nhiên khi tớ là người dân tộc và ở trên núi cả. Người miền núi cũng hoàn

toàn bình thường chứ không khác lạ như các bạn nghĩ đâu. Bọn tớ cũng được tiếp cận với nền văn minh hiện đại như ra-dio, tivi, điện thoại, internet, Tuy đường trên núi rất dốc và khúc khuỷu nhưng bọn tớ cũng di chuyển bằng xe đạp xe máy. Ở đồng bằng hay thành thị, các bạn chắc sẽ không thể được tận mắt nhìn thấy ruộng bậc thang hay thung lũng tuyệt đẹp đâu. Và tuy gặp rất nhiều khó khăn trong việc đi lại nhưng “người đồng mình ” cũng rất cố gắng để phát triển. Bây giờ thì tớ tự hào lắm, bởi vì chẳng phải tớ 100% miền núi mà vẫn ngồi chung một giảng đường với các bạn hay sao? Nếu các bạn được một lần ngồi trên thảo nguyên bao la, nghe tiếng gió vi vu, hương cỏ lan ra từng kẽ lá. Cõ lẽ các bạn cũng sẽ yêu cái “hương vị yên bình” như tớ đã yêu suốt 18 năm qua và cho đến mãi tận sau này. Và giờ đây khi có ai hỏi rằng, tớ đến từ đâu, tớ sẽ hãnh diện trả lời “Tớ đến từ Lào Cai”. Có sao đâu khi tớ 100% miền núi. Có lẽ các bạn chẳng tin đâu, vì so sanh tớ với người miền núi mà các bạn tưởng tượng ra thì tớ chẳng giống chút nào. Nhưng đó là sự thật !!!!

L Ă N G K Í N H C S

100% MIỀN NÚI

“Những ngày đầu tiên xuống Hà Nội quả thật chẳng dễ chịu chút nào.Ngày qua ngày trôi đi một cách dai dẳng, nó quả là không giống với tâm trạng phấn khởi lạ, lẫm của một tân sinh viên về thủ đô học tập. Tôi thực sự không thể sống hòa nhập được vì tôi lá 100% MIỀN NÚI!”

(Ảnh chỉ mang tính minh họa)

ỐC (Thúy Phượng)

12 Chúng tôi viết 03

Lênđường... Đang ngồi học, tôi nhận được tin nhắn của Thọ Phước (K53 BC - TT): “Chiều em sắp xếp đi Nam Định một chuyến nhé!”. Tôi thực sự rất hào hứng về chuyến đi có phần bất ngờ này. Không có nhiều thời gian, tôi chỉ kịp nhận tờ giấy giới thiệu từ tay anh Phước và nghe một vài thông tin ban đầu về vụ viêc: “Em sẽ tìm hiểu về một vụ đánh người gây thương tích do tranh chấp về đất đai. Xuống tới nơi sẽ có một phóng viên là bạn anh hỗ trợ”. Vì có thể đối tượng phỏng vấn sẽ là những cán bộ xã, huyên, anh Phước còn dặn tôi phải “ăn mặc lịch sự một chút” - điều này làm cho tôi rơi vào trạng thái khá hồi hộp và lo lắng. Nhưng sự hồi hộp lo lắng ấy cũng vơi đi phần nào sau những lời động viên, khích lệ của những người bạn trong lớp.Chỉ với nửa tiếng chuẩn bị, tôi bắt xe buýt ra bến xe Giáp Bát. Sau khi ăn vội chiếc bánh mì mua ở bến xe, tôi lao ngay lên chiếc xe khách Giáp Bát – Nam Trực (Nam Định) sắp chuyển bánh. Ngồi trên chiếc xe khách lạ lẫm,

tôi không thể dừng nghĩ về những điều thú vị cũng như những tình huống khó khăn mình sẽ gặp phải khi đối diện trước những người hơn mình rất nhiều về tuổi đời cũng như kinh nghiệm sống.

Ba giờ tác nghiệp: 3 giờ 15 phút, tôi có mặt tại cổng trường tiểu học thị trấn Nam Giang. Tại đây tôi được anh Sơn – phóng viên báo Pháp luật Xã hội đưa về nhà bà Cao Thị Thơ - nạn nhân của vụ đánh người nêu trên. Với những thông tin có được, anh Sơn chia sẻ cho tôi một số hồ sơ liên quan để qua đó, tôi có thể nắm được phần nào vụ việc. Nhiệm vụ trước mắt của chúng tôi là bắt tay vào phỏng vấn ông Thông - phó chủ tịch UBND thị trấn Nam Giang để tìm hiểu những thông tin về khu đất diễn ra tranh chấp. May mắn gặp được ông ngay tại phòng làm việc. Chúng tôi đã nhanh chóng thực hiện cuộc phỏng vấn. Với thái độ hợp tác khá nhiệt tình, ông đã giải thích cho chúng tôi những thông tin cần thiết. Những khúc mắc và nghi ngờ của chúng tôi đã dần được giải đáp và sáng tỏ. Cảm thấy thông tin thu thập được đã đủ, anh em chúng tôi xin phép cáo từ ông phó chủ tịch.Rời UBND thị trấn Nam Giang, chúng tôi tìm đường qua bên trụ sở công an huyện Nam Trực. Thật không may là ngày hôm ấy cả trưởng và phó phòng công an huyện đều đi vắng. Tưởng rằng phải ra về tay không, chúng tôi may mắn gặp được đồng chí Đại

uý Nguyễn Văn Trung - đội phó đội điều tra. Tìm đúng người phụ trách vụ án cần tìm hiểu, chúng tôi bắt tay ngay vào công việc. Vì có những khúc mắc khó giải quyết và nhiều thông tin theo anh Trung là “chưa thể tiết lộ” nên cuộc phỏng vấn của chúng tôi gặp không ít khó khăn. Chưa kể đến việc cả anh Sơn và tôi đều chưa thực sự hiểu rõ về pháp luật. Nhưng cuối cùng, bằng kinh nghiệm của anh Sơn, bên công an cũng đã nhượng bộ và chúng tôi đã có được rất nhiều thông tin cần thiết.

Rời đất Nam Định: 6 giờ 10 phút, chúng tôi chia tay đất Nam Định. Anh Sơn về Hà Nội còn tôi bắt xe về Thái Bình. Cái lạnh của cơn mưa mùa đông không làm nguội bớt niềm vui cứ phảng phất trong tâm trí tôi. Ba tiếng đồng hồ tác nghiệp không phải là dài nhưng đã mang đến cho tôi biết bao nhiêu trải nghiệm. Nó khác rất nhiều những gì tôi đọc được trên sách vở. Cầm tờ “giấy giới thiệu” trong đó có ghi tên của mình với tư cách "phóng viên", tôi không khỏi lấy làm tự hào nhưng cũng vô cùng lo lắng: không hiểu mình có hoàn thành nhiệm vụ để xứng đáng với niềm tin mà anh Phước, anh Sơn đã đặt không. Dẫu sao thì tôi cũng sẽ cố gắng. Có thể chuyến đi này thành công hay thất bại nhưng tôi tin rằng, chỉ cần có lòng đam mê với nghề thì ngày tôi và các bạn trở thành những phóng viên thực sự sẽ không còn xa nữa.

L E T ‘ S G O

Chọn nghề báo 3,2,1 lên đường.....

“Một lí do đưa tôi đến với báo chí chính là cơ hội được trải nghiệm, được thử sực mình ở những môi trường làm việc mới nhiều gian nan, thử thách. Chính vì thế đối với tôi, những chuyến đi luôn tạo được sự hứng thú, niềm đam mê lớn lao. Và chuyến đi bất ngờ lần này tới mảnh đất Nam Đinh cũng không phải là ngoại lệ…”

Xuân Thu (Thực hiện)

13Chúng tôi viết 03

G Ó C T H Ư G I Ã N

Món quà ý nghĩa “Tèn tén ten! Giáng sinh đến rồi nè! Bạn đang băn khoăn không biết tặng gì cho nhỏ bạn thân đây? Hay đang bối rối không biết làm gì cho gà bông của mình? Để “Chúng tôi viết “ mách nước nhé, đảm bảo vừa rẻ, vừa độc lại thân thiện với môi trường nữa nhé. Rất đơn giản, nguyên liệu không khó tìm, đó là những bìa vở cũ, mảnh vải thùa hay len cùng với băng dính hai mặt, kéo, bút màu. Đó là tất cả giành cho quá trình sản xuất “ người tuyết” “ - Bước 1: Kẻ 2 ô tròn kích thước khác nhau, cắt ra và dùng băng dính dính chúng lại tạo thành hình người tuyết( nhỏ trên, to dưới nhé).

- Bước 2: “Điểm trang” mặt mũi cho người tuyết, sau đó bạn thỏa sức sáng tạo theo ý thích: có thể tô vẽ màu hoặc viết những lời nhắn yêu thương ngọt ngào, những lời chúc trong ngày noel.

- Bước 3: Cuối cùng choàng qua cổ người tuyết chiếc khăn cho thêm phần sinh động. Vậy là đã cho ra đời một người tuyết mà không cần dùng đến tuyết nhưng cũng không kém phần đáng yêu nhé.

Thật dễ dàng phải không các bạn? Những chú người tuyết xinh xắn sẽ thay bạn gửi những thông điệp yêu thương đến người thân của bạn.Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta cùng bắt tay thực hiện nhé!

Thực hiên: Vi Bồng

14 Chúng tôi viết 03

G Ó C T H Ư G I Ã N

Noel yêu thương....

Vù vù vù… Chiếc tàu điện ngầm lướt ngang qua đôi mắt màu xám tro của Nguyên, hàng mi cong vút chớp nhẹ cùng vài sợi tóc màu hạt dẻ ló ra ngoài chiếc mũ len đỏ, hít một hơi thật nhanh, Nguyên bước vào kho-ang tàu điện ngầm. Chỗ nào cũng có người ngồi, đành phải đứng, Nguyên lắc lư nhẹ nhàng theo đà tàu chạy. Còn 20 phút nữa tàu sẽ tới ga Tokyo, đeo phone, cúi đầu ,đôi mắt tro xám khép hờ, cô bắt đầu ngủ như một người Nhật Bản thực thụ. Chiếc mũ len đỏ khẽ nghiêng, một bờ vai nhẹ nhàng đỡ lấy...

Anh sẽ lại yêu em chứ! - Quàng khăn ấm, xỏ găng tay, đeo kính chắn gió, ôm chặt.. Lên đường nàooooooooo!!!!!Huy mỉm cười nhìn Nguyên, cô nàng đỏng đảnh đáng yêu của đời anh. Hai đứa hay đi trên chiếc MV Agusta F4CC. Khó để hai người đàn ông ngồi trên đó nhưng với Huy và Nguyên thì đây không phải là vấn đề, vì cô nàng sở hữu vóc người trung bình của phụ nữ Việt Nam trước những năm 2000, chỉ cần ôm nhau chặt hơn một chút là ổn rồi. - Sẵn sàng nhé Nguyên của Huy! Mùa Giáng Sinh bắt đầu!!!!!!!!

Vòng tay qua eo Huy, Nguyên ôm thật chặt anh vì biết rằng chỉ cần lỏng tay một chút thôi là việc cô nằm gọn dưới đường cao tốc không phải chuyện đùa. - Hôm nay Huy định đưa Nguyên đi đâu? Nguyên đẩy nhẹ chiếc kính chắn gió, cong cong môi nói với ra phía trước

- Tới một nơi khác hôm qua, đảm bảo là Nguyên sẽ rất thích. Từ giờ cho tới khi đặt chân đến đó, hứa với Huy là Nguyên không được mở mắt ra nhé! Nguyên làm được không?

Nheo nheo đôi mắt, Nguyên đặt một dấu chấm than to đùng vào trán Huy như thách thức, việc cỏn con này có khó gì chứ.

- Nguyên làm được mà!Và thế là chiếc MV Agusta F4CC cùng những góc cua hoàn hảo, kim tốc độ chỉ 280km/h vun vút trên con đường cao tốc... Rú ga và đi.Từ đầu tháng 12, phố xá Tokyo đã được trang hoàng bởi những giầy ủng đỏ đựng đầy bánh kẹo bên trong, các vòng lá thông gắn băng lụa đỏ và chuông mạ vàng, có cả bánh ngọt mùa Giáng Sinh của châu Âu như panettone có xuất xứ từ Italia. Nguyên đặc biệt thích những dây đèn gọi là illumination trang trí trên đường phố, vì khi

đứng ở đó,

Nguyên như một thiên thần được bao quanh bởi ánh hào quang, đôi mắt xám tro càng lung linh hơn, vì khi đứng đó, Nguyên cười, có một ánh mắt dõi theo nụ cười đóĐến nơi. Nhẹ nhàng gỡ tay Nguyên ra khỏi eo mình, Huy bước xuống xe, nói nhỏ vào tai Nguyên:

- Vì Nguyên biết nghe lời nên Huy dành tặng Nguyên món quà Giáng Sinh sớm nè.Nhẹ nhàng tháo kính ra, trong đôi mắt xám tro của Nguyên lúc này ... – Ahhh! Là “Tokyo Millenario" Huy ơi! Huy dựa nhẹ vào thành xe, khoanh hai tay trước ngực, tự thưởng cho bản thân điều hạnh phúc nhỏ nhoi là thấy Nguyên cười. Mùa Giáng Sinh bắt đầu rồi

- Nguyên thấy sao? Món quà này Nguyên thích chứ? - Quay qua Nguyên, Huy nhìn vào đôi mắt xám tro ấy, mỉm cười và hỏi.Kéo vạt áo của Huy cho gần mình hơn, Nguyên đặt lên môi Huy một nụ hôn nhẹ nhàng, ngọt ngào và xen chút lạnh giá của mùa đông.. In trên nền

15Chúng tôi viết 03

T H G I Ã NƯG Ó C

hành lang đèn “Tokyo Millena-rio" , hai con người đang trao cho nhau những yêu thương nồng ấm, đó là tình yêu đấy! - Chúc mừng sinh nhật Huy! Nguyên đưa mắt nhìn Huy trìu mến, rút trong túi áo ra một chiếc hộp nhỏ gắn nơ hồng - Tặng Huy nè!Huy vẫn chưa hết ngạc nhiên vì nụ hôn vừa rồi, lại được nhận quà từ Nguyên , cơn gió giữa đông tát thẳng vào mặt không hề làm lay chuyển cảm xúc trên khuôn mặt. Trông anh bây giờ như một bức tượng sáp đang chờ được nung cho chảy tan ra. Nguyên phì cười, thụi nhẹ vào ngực Huy, lắc lắc đầu:

- Huy! Tặng Huy đó, Huy không nhận là Nguyên lấy lại nha, tới lúc đó thì cấm có được hối hận!Vội vàng đón lấy hộp quà nhỏ từ tay Nguyên, Huy giữ chặt nó như sợ rằng nó sẽ mọc cánh mà bay mất. Nheo mắt nhìn Nguyên, hếch hếch cằm như thường lệ, Huy hỏi lớn:

- Sao Nguyên biết hôm nay sinh nhật Huy mà tặng quà? - Đồ ngốc! Nguyên cốc nhẹ vào đầu Huy – khi người ta quan tâm tới một ai đó thì tất nhiên những ngày như thế này thì phải biết rồi! - Huy nhìn nè, đây là chiếc vòng cầu duyên, tự tay Nguyên đan đó, Nguyên đan cho Huy là để cầu may mắn và duyên lành. Nguyên cũng đan cho Nguyên một cái, từ giờ hai đứa cùng có cái vòng này là vật làm tin nhé.Vừa nói, Nguyên đeo vào tay Huy, và giơ cho Huy nhìn chiếc vòng còn lại trên cổ tay của mình. Hai đứa cụng cổ

tay như người ta nâng ly rượu chúc mừng nhau dịp năm mới. Huy cười, Nguyên cười, hành lang đèn “Tokyo Millenario" sáng rực một màu tình yêuVà hai đứa cùng nhau đi hết 800m hành lang nơi đó.Lúc về, Nguyên nhanh nhảu nhảy phóc từ trên xe xuống, định bước đi thì Huy đưa tay ra giữ cánh tay Nguyên lại. Nếu là những ngày trước hôm nay, Huy sẽ kéo Nguyên mạnh tay hơn, sẽ đối xử với Nguyên như hai thằng bạn thân. Nhưng từ giờ phút này, cô nàng này là vật báu để anh nâng niu, vì thế cái kéo tay trở nên dịu dàng, cái kéo tay là để gần nhau hơn, là để có thể cảm nhận sự đụng chạm của hai tâm hồn, Huy nháy mắt tinh nghịch:

- Huy chưa nói hết mà! Vừa đi, Nguyên phải vừa nói “yêu Huy suốt đời” cho Huy nghe nữa.Huy cười lớn và nhanh chân chạy ra phía trước, vẫy vẫy tay về phía Nguyên đang nghệt mặt ra. Người ta thấy những gì nhỉ, là một cô gái nhỏ nhắn chạy tới chạy lui quanh một chàng trai, liên mồm nói một câu không phải tiếng Nhật Bản khiến chàng trai không thể ngưng cười. Trên đất quốc đảo này, trên hành lang đèn “Tokyo Millena-rio" này, hai người Việt trẻ … - Yêu Huy suốt cuộc đời này!!! Yêu Huy mãi mãi…giang rộng hai tay, nghiêng nghiêng người như chiếc tàu lượn con con, Nguyên quay vòng quay vòng quanh Huy. - Sai rồi! chỉ là “yêu Huy suốt đời” thôi, nói lại đi. Huy đặt ngón tay lên môi Nguyên, di di nhẹ từ

trái qua phải trên bờ môi mềm ấy. - Yêu Huy như thế này này..Đoạn sau đó chỉ còn là hơi thở, ảnh mắt, và tiếng hai trái tim loạn nhịp đón chờ nụ hôn sâu giữa những ngày Tokyo... MV Agusta F4CC xa dần Huy và Nguyên, lặng yên nhìn hai bóng hình nhỏ dần, chờ cho hai nửa tình yêu ấy quay trở lại.. Nguyên quay người, nhíu mày nhìn chiếc MV Agusta F4CC, ánh đèn của illumina-tion lập lòe như đàn đom đóm hiếm hoi trong mùa đông.. Khi vô tình nhắm đôi mắt ấy lại, đàn đom đóm cũng sẽ biến mất vào màn đêm, cũng như Huy, sẽ tan biến khỏi đôi mắt xám tro…Ga Tokyo.

Cảm giác hồi hộp chưa bao giờ cũ trong Nguyên kể từ đêm Giáng Sinh đến sớm ấy. Bước xuống sân ga, đêm 24 tháng 12, trên con đường dẫn tới hành lang đèn “Tokyo Mil-lenario" có một cô gái đội mũ len đỏ lững thững tiến vào dòng người đang chen chúc nhau trong cảm xúc mùa Giáng Sinh. Cô gái đó bắt đầu đi dọc hành lang, từng mét từng mét một, miệng không ngừng mấp máy một câu nói không ai xung quanh cô có thể hiểu được.Phía sau Nguyên, một chiếc MV Agusta F4CC đang chờ tra chìa khóa vào ổ. Bờ vai chàng trai vương một vài sợi len màu đỏNắng lúc nào cũng xanh ngắt, bầu trời rực rỡ không gợn mây và như điều tự nhiên nhất, đàn đom đóm xuất hiện trong mùa Giáng Sinh…

Tác giả : Alex

16 Chúng tôi viết 03

H Ẻ M X É O

Tặng gì mùa Giáng sinh?

Giáng sinh chỉ còn cách

vài ngày nữa thôi! Nếu

bạn còn đang phân vân

không biết mua quà gì

để tặng gia đình và bạn

bè thì Hẻm xéo số này

sẽ có vài lời khuyên rất

hữu hiệu đấy.

1. Âm nhạc luôn là một phần không thể thiếu trong dịp lễ hội, đặc biệt là giáng sinh. Thị trường âm nhạc mùa giáng sinh năm nay xuất hiện khá nhiều album chất lượng. Tiêu biểu phải kể đến album "Merry Christmas II you" của nữ diva Ma-riah Carey - một album sẽ làm cho mùa giáng sinh của bạn trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết.

2. Thiếp từ lâu đã trở thành món quà truyền thống của mùa Giáng sinh. Chỉ từ 5000 VNĐ là bạn đã có một tấm thiệp ưng ý và độc đáo. Hãy làm mùa giáng sinh của bạn bè và người thân ý nghĩa hơn với những lời chúc “made by yourself” nhé !

3. Bánh trái thì sao nhỉ? Sao chúng ta không thử xắn tay vào bếp tự làm một chiếc bánh gato hay một mẻ bánh lưỡi mèo để làm quà. Sẽ không ai từ chối món quà siêu dễ thương này của bạn đâu.

4. Sách cũng là một gợi ý không tồi. Dành một chút thời gian lượn lờ ở phố Đinh Lễ - một trong những khu vực bán sách mới rẻ nhất Hà Nội, chắc chắn bạn sẽ tìm được một quyển sách phù hợp cho đối tượng rồi đấy.Gợi ý: “Giáng sinh ngọt ngào” - Debbie Macomber và “Những cuộc phiêu lưu của Santa Claus” - Lyman Frank Baum là hai cuốn sách đáng được đọc mùa Giáng sinh đấy.

Thực hiện: Phương Ly