12
Thánh lễ cuối tuần CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN GALVESTON-HOUSTON VIETNAMESE CATHOLICS OF THE ARCHDIOCESE OF GALVESTON-HOUSTON DŨNG LẠC 1701 San Jacinto Street - Houston, Texas 77002 www.cgvnhouston.org SUY NIỆM LỜI CHÚA Bài Tin Mừng hôm nay thật đẹp. Đẹp vì lời văn óng ả. Đẹp vì tình tiết ly kỳ. Đẹp vì tình nghĩa đậm đà. Đẹp vì những tư tưởng thần học thâm sâu. Nhưng đẹp nhất là vì bài Tin Mừng chất chứa một niềm hy vọng trong sáng, xua tan mọi bóng tối thất vọng não nề. Hai môn đệ rời Giêrusalem trở về làng cũ. Giêrusalem là trung tâm tôn giáo. Rời Giêrusalem là dấu hiệu của sa sút niềm tin. Giêrusalem là trung tâm hoạt động. Rời Giêrusalem là dấu hiệu của chán nản buông xuôi. Trước kia hai ông đã bỏ nhà cửa, gia đình để đi theo Chúa Giêsu. Nay hai ông trở về như hai kẻ thua cuộc. Ngày ra đi ôm ấp giấc mộng thành đạt. Ngày trở về ôm nặng một mối sầu. Sầu vì đã mất Người Thầy yêu quí. Sầu vì giấc mộng không thành. Hai linh hồn sầu não, thất vọng lê bước trong ánh mặt trời chiều. Những giữa lúc buồn tủi, thất vọng ấy, Chúa Giêsu đã xuất hiện. Lập tức ánh sáng rực lên giữa màn đêm đen. Niềm vui rộn rã xóa tan u sầu. Ngọn lửa bừng lên sưởi ấm những trái tim lạnh giá. Vì Chúa Giêsu đã đem đến cả một trời hy vọng. Đọc trong bài Tin Mừng, ta thấy Chúa Giêsu đã nhen nhúm niềm hy vọng trong tâm hồn các môn đệ Emmau bằng ba loại ánh sáng. 1) Ánh sáng đức tin thắp lên niềm hy vọng. Hai môn đệ đã chứng kiến cuộc sống và cái chết của Chúa Giêsu từ đầu cho đến cuối. Các ông đã thấy biết bao nhiêu phép lạ Người làm. Các ông đã nghe biết bao lời hay ý đẹp từ miệng Người phán ra. Các ông đã công nhận Người là một "Ngôn sứ đầy uy thế xét về việc làm cũng như lời nói". Các ông đã hy vọng Người là Đấng giải thoát Israel. Nhưng cuộc thương khó và cái chết của Đức giêsu khiến các ông chán nản và thất vọng. Đến nỗi khi các phụ nữ ra mộ, gặp Thiên Thần báo tin Chúa đã phục sinh, về kể lại cho các ông vẫn không tin. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo các ông "Lòng trí các anh sao mà chậm tin lời các ngôn sứ vậy". Chúa Giêsu kêu gọi đức tin trở về. Chúa Giêsu khơi dậy đức tin đã lụi tàn bằng cặp mắt phàm trần và các ông không hiểu gì. Khi có đức tin, các ông sẽ hiểu tất cả. Đức tin là nguồn ánh sáng giúp ta nhìn ra ý nghĩa của các biến cố trong cuộc đời. Đức tin là đốm lửa thắp lên niềm hy vọng giữa đêm đen tuyệt vọng. 2) Ánh sáng lời Chúa gieo mầm hy vọng. Hai môn đệ đã đọc Kinh Thánh. Các ông thuộc vanh vách sách Lề Luật Môsê, các Ngôn Sứ và Thánh Vịnh. Thế nhưng các ông vẫn thất vọng. Vì các ông đọc Kinh Thánh mà không hiểu Kinh Thánh. Các ông học Kinh Thánh như học một bài thuộc lòng. Các ông đọc Kinh Thánh như đọc một bản văn cổ, chỉ có những con chữ vô hồn. Chúa Giêsu phải giải thích Kinh Thánh cho các ông. Bắt đầu từ sách Lề Luật, rồi lời các Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh. Khi nghe Chúa nói, tim các ông rộn ràng niềm vui, trí các ông bừng sáng như thể một ngọn lửa nhen nhúm trong lòng. Chúa Giêsu đã dạy các ông một cách đọc Kinh Thánh mới mẻ. Phải đọc giữa những hàng chữ để thấy rõ những ý nghĩa nhiệm mầu. Phải tìm sau những hàng chữ để thấy được ý định kỳ diệu của Thiên Chúa. Phải đọc Kinh Thánh dưới sự hiện diện của Thiên Chúa. Phải thấy bóng dáng Thiên Chúa thấp thoáng suốt những trang sách. Và phải đọc Kinh Thánh với một trái tim yêu mến tha thiết. Khi trái tim mở rộng đón nhận, lời Chúa sẽ gieo vào hồn ta những mầm mống hy vọng. Và cuộc đời sẽ thấy lại ý nghĩa, tìm được niềm vui. 3) Ánh sáng Thánh Thể nuôi dưỡng niềm hy vọng. Tổng Giám Mục: Hồng Y Daniel DiNardo Giám Mục Phụ Tá: GM. George A. Sheltz G Lm. Gioan Viannêy Nguyễn Ngọc Thụ Đại Diện Đức Tổng Giám Mục Chủ Tịch Cộng Đồng Công Giáo VN 281-495-8133 Hội Đồng Giáo Dân, TGP Galveston-Houston Chủ Tịch: Ô. Vincent Phạm Châu Cộng Đoàn Thánh Tâm 832-915-0102 Phó CT Nội Vụ: Ô. Giuse Châu Anh Vũ Cộng Đoàn Holy Rosary - 713-582-1138 Phó CT Ngoại Vụ: Ô. Pherô Vũ Duy Quang Cộng Đoàn St. Justin Tử Đạo - 832-620-3814 Tổng Thư Ký: Ô. Đa Minh Ngô Cảnh Victor Cộng Đoàn Fatima - 832-745-1125 Thành viên: CT HĐMV các giáo xứ và cộng đoàn GX. CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM TB: 6:00 pm - CN: 7:00; 8:30; 10:30 am; 6:00 pm Lm. Giuse Vũ Thành Lm. Giovanni Nguyễn Hùng Pt. Giuse Nguyễn Phẩm Pt. Giuse Lê Văn Rõ 10610 Kingspoint Rd.- Houston, TX 77075 713-941-0521 GX. ĐỨC KITÔ NGÔI LỜI NHẬP THỂ TB: 6:00 pm - CN: 7:00 am; 9:00 am; 11:00 am; 2:30 pm; 7:00 pm Lm. Gioan Viannêy Nguyễn Ngọc Thụ Lm. Giuse Bùi Phương Tiến Pt. Phêrô Nguyễn Cường Pt. Vincentê Đoàn Hồng Phúc Pt. Giuse Maria Phạm Harry Hưng Pt. Gioan Baotixita Hoàng Anh Dũng 8503 S. Kirkwood Rd.- Houston, TX 77099 281-495-8133 GIÁO XỨ ĐỨC MẸ LA VANG TB: 6:00 pm - CN: 7:30; 9:15; 11:00 am; 6:00 pm Lm. Thomas Trần Thiên Ân, OP. Lm. Phaolô Nguyễn Hải Đăng, OP. Lm. Phêrô Phạm Duy Khánh, OP Pt. Micae Nguyễn Kim Khánh 12320 Old Foltin Rd.- Houston, TX 77086 281-999-1672 GIÁO XỨ ĐỨC MẸ LỘ ĐỨC TB: 6:00 pm - CN: 7:00; 9:00; 11:00; 1:15; 6:00 Lm. Đaminh Trịnh Thế Huy, OP. Lm. Giuse Trần Trung Liêm, OP. Lm. Gioan Hoàng Thanh Sơn, OP. Pt. Giuse Đỗ Nguyên Chương 6550 Fairbanks N. Houston, Houston, TX 77040 713-939-1906 CỘNG ĐOÀN THÁNH TÂM TB: 7:00 pm - CN: 1:00 Lm. Giuse Phan Đình Lộc 1701 San Jacinto St. - Houston, TX 77002 713-659-1561 ext. 135 Chúa Nhật III Phục Sinh, Năm A, Ngày 26-04-2020 * Cv 2: 14, 22-33; * 1Pr 1: 17-21 -** Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca 24: 13-35

CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN … · Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta

  • Upload
    others

  • View
    6

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN … · Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta

BTDL 26-04-2020 tr. 1

Thánh lễ cuối tuần

CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN GALVESTON-HOUSTON

VIETNAMESE CATHOLICS OF THE ARCHDIOCESE OF GALVESTON-HOUSTON

DŨNG LẠC

1701 San Jacinto Street - Houston, Texas 77002 www.cgvnhouston.org

SUY NIỆM LỜI CHÚA

Bài Tin Mừng hôm nay thật đẹp. Đẹp vì lời văn óng ả. Đẹp vì tình tiết ly kỳ. Đẹp vì tình nghĩa đậm đà. Đẹp vì những tư tưởng thần học thâm sâu. Nhưng đẹp nhất là vì bài Tin Mừng chất chứa một niềm hy vọng trong sáng, xua tan mọi bóng tối thất vọng não nề.

Hai môn đệ rời Giêrusalem trở về làng cũ. Giêrusalem là trung tâm tôn giáo. Rời Giêrusalem là dấu hiệu của sa sút niềm tin. Giêrusalem là trung tâm hoạt động. Rời Giêrusalem là dấu hiệu của chán nản buông xuôi. Trước kia hai ông đã bỏ nhà cửa, gia đình để đi theo Chúa Giêsu. Nay hai ông trở về như hai kẻ thua cuộc. Ngày ra đi ôm ấp giấc mộng thành đạt. Ngày trở về ôm nặng một mối sầu. Sầu vì đã mất Người Thầy yêu quí. Sầu vì giấc mộng không thành. Hai linh hồn sầu não, thất vọng lê bước trong ánh mặt trời chiều.

Những giữa lúc buồn tủi, thất vọng ấy, Chúa Giêsu đã xuất hiện. Lập tức ánh sáng rực lên giữa màn đêm đen. Niềm vui rộn rã xóa tan u sầu. Ngọn lửa bừng lên sưởi ấm những trái tim lạnh giá. Vì Chúa Giêsu đã đem đến cả một trời hy vọng.

Đọc trong bài Tin Mừng, ta thấy Chúa Giêsu đã nhen nhúm niềm hy vọng trong tâm hồn các môn đệ Emmau bằng ba loại ánh sáng.

1) Ánh sáng đức tin thắp lên niềm hy vọng. Hai môn đệ đã chứng kiến cuộc sống và cái chết của Chúa Giêsu từ đầu cho đến

cuối. Các ông đã thấy biết bao nhiêu phép lạ Người làm. Các ông đã nghe biết bao lời hay ý đẹp từ miệng Người phán ra. Các ông đã công nhận Người là một "Ngôn sứ đầy uy thế xét về việc làm cũng như lời nói". Các ông đã hy vọng Người là Đấng giải thoát Israel. Nhưng cuộc thương khó và cái chết của Đức giêsu khiến các ông chán nản và thất vọng. Đến nỗi khi các phụ nữ ra mộ, gặp Thiên Thần báo tin Chúa đã phục sinh, về kể lại cho các ông vẫn không tin.

Bấy giờ Chúa Giêsu bảo các ông "Lòng trí các anh sao mà chậm tin lời các ngôn sứ vậy". Chúa Giêsu kêu gọi đức tin trở về. Chúa Giêsu khơi dậy đức tin đã lụi tàn bằng cặp mắt phàm trần và các ông không hiểu gì. Khi có đức tin, các ông sẽ hiểu tất cả. Đức tin là nguồn ánh sáng giúp ta nhìn ra ý nghĩa của các biến cố trong cuộc đời. Đức tin là đốm lửa thắp lên niềm hy vọng giữa đêm đen tuyệt vọng.

2) Ánh sáng lời Chúa gieo mầm hy vọng. Hai môn đệ đã đọc Kinh Thánh. Các ông thuộc vanh vách sách Lề Luật Môsê, các

Ngôn Sứ và Thánh Vịnh. Thế nhưng các ông vẫn thất vọng. Vì các ông đọc Kinh Thánh mà không hiểu Kinh Thánh. Các ông học Kinh Thánh như học một bài thuộc lòng. Các ông đọc Kinh Thánh như đọc một bản văn cổ, chỉ có những con chữ vô hồn.

Chúa Giêsu phải giải thích Kinh Thánh cho các ông. Bắt đầu từ sách Lề Luật, rồi lời các Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh. Khi nghe Chúa nói, tim các ông rộn ràng niềm vui, trí các ông bừng sáng như thể một ngọn lửa nhen nhúm trong lòng. Chúa Giêsu đã dạy các ông một cách đọc Kinh Thánh mới mẻ. Phải đọc giữa những hàng chữ để thấy rõ những ý nghĩa nhiệm mầu. Phải tìm sau những hàng chữ để thấy được ý định kỳ diệu của Thiên Chúa. Phải đọc Kinh Thánh dưới sự hiện diện của Thiên Chúa. Phải thấy bóng dáng Thiên Chúa thấp thoáng suốt những trang sách. Và phải đọc Kinh Thánh với một trái tim yêu mến tha thiết.

Khi trái tim mở rộng đón nhận, lời Chúa sẽ gieo vào hồn ta những mầm mống hy vọng. Và cuộc đời sẽ thấy lại ý nghĩa, tìm được niềm vui.

3) Ánh sáng Thánh Thể nuôi dưỡng niềm hy vọng.

Tổng Giám Mục: Hồng Y Daniel DiNardo

Giám Mục Phụ Tá: GM. George A. Sheltz G

Lm. Gioan Viannêy Nguyễn Ngọc Thụ Đại Diện Đức Tổng Giám Mục

Chủ Tịch Cộng Đồng Công Giáo VN

281-495-8133

Hội Đồng Giáo Dân, TGP Galveston-Houston

Chủ Tịch: Ô. Vincent Phạm Châu

Cộng Đoàn Thánh Tâm

832-915-0102

Phó CT Nội Vụ: Ô. Giuse Châu Anh Vũ

Cộng Đoàn Holy Rosary - 713-582-1138

Phó CT Ngoại Vụ: Ô. Pherô Vũ Duy Quang

Cộng Đoàn St. Justin Tử Đạo - 832-620-3814

Tổng Thư Ký: Ô. Đa Minh Ngô Cảnh Victor

Cộng Đoàn Fatima - 832-745-1125

Thành viên: CT HĐMV các giáo xứ và cộng đoàn

GX. CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM

TB: 6:00 pm - CN: 7:00; 8:30; 10:30 am; 6:00 pm Lm. Giuse Vũ Thành

Lm. Giovanni Nguyễn Hùng Pt. Giuse Nguyễn Phẩm

Pt. Giuse Lê Văn Rõ

10610 Kingspoint Rd.- Houston, TX 77075 713-941-0521

GX. ĐỨC KITÔ NGÔI LỜI NHẬP THỂ

TB: 6:00 pm - CN: 7:00 am; 9:00 am; 11:00 am;

2:30 pm; 7:00 pm Lm. Gioan Viannêy Nguyễn Ngọc Thụ

Lm. Giuse Bùi Phương Tiến Pt. Phêrô Nguyễn Cường

Pt. Vincentê Đoàn Hồng Phúc Pt. Giuse Maria Phạm Harry Hưng

Pt. Gioan Baotixita Hoàng Anh Dũng

8503 S. Kirkwood Rd.- Houston, TX 77099

281-495-8133

GIÁO XỨ ĐỨC MẸ LA VANG

TB: 6:00 pm - CN: 7:30; 9:15; 11:00 am; 6:00 pm Lm. Thomas Trần Thiên Ân, OP.

Lm. Phaolô Nguyễn Hải Đăng, OP. Lm. Phêrô Phạm Duy Khánh, OP

Pt. Micae Nguyễn Kim Khánh

12320 Old Foltin Rd.- Houston, TX 77086 281-999-1672

GIÁO XỨ ĐỨC MẸ LỘ ĐỨC

TB: 6:00 pm - CN: 7:00; 9:00; 11:00; 1:15; 6:00 Lm. Đaminh Trịnh Thế Huy, OP. Lm. Giuse Trần Trung Liêm, OP. Lm. Gioan Hoàng Thanh Sơn, OP.

Pt. Giuse Đỗ Nguyên Chương

6550 Fairbanks N. Houston, Houston, TX 77040 713-939-1906

CỘNG ĐOÀN THÁNH TÂM

TB: 7:00 pm - CN: 1:00 Lm. Giuse Phan Đình Lộc

1701 San Jacinto St. - Houston, TX 77002 713-659-1561 ext. 135

Chúa Nhật III Phục Sinh, Năm A, Ngày 26-04-2020

* Cv 2: 14, 22-33; * 1Pr 1: 17-21 -** Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca 24: 13-35

Page 2: CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN … · Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta

BTDL 26-04-2020 tr. 2

Chương Trình Phát Thanh Tin Yêu: Saigon-Houston làn sóng 900 AM từ 4:00 đến 4:45 chiều Chúa Nhật

Phụ Trách

AC. Trần Tú - Mai Dung 281-467-5223 - [email protected] AC. Nguyễn Lập - Huệ 281-253-9761 - [email protected] A. Đỗ Minh Tân 281-736-7970 - [email protected] AC. Nguyễn Lương - Anna Phương 832-816-3402 - [email protected]

Muốn nhận Bản Tin Dũng Lạc qua email xin gửi điện thư yêu cầu về: [email protected] hay [email protected]

Ban Điều Hành Bản Tin Dũng Lạc

Ô. Nguyễn Văn Mẫu 713-231-6242 - [email protected] Ô. Nguyễn Đức Chính 713-269-0554 - [email protected] Ô. Nguyễn Văn Thắng 832-661-3076 - [email protected] Ch. Hiền Lê 281-495-8133 - [email protected]

Niềm hy vọng trở thành hiện thực khi Chúa Giêsu bẻ bánh. Chính qua cử chỉ bẻ bánh mà các môn đệ nhận ra Chúa Giêsu Phục Sinh. Niềm hy vọng không còn là hy vọng nữa, nhưng đã trở thành hiện thực. Hết còn những bán tin bán nghi. Hết còn những hoang mang lo lắng. Hết còn những thấp thỏm lo âu. Vì các ông đã gặp được chính niềm hy vọng.

Cuộc gặp gỡ chỉ thoáng qua, nhưng các ông đã mãn nguyện. Chúa Giêsu bẻ bánh là nhắc lại cử chỉ khi lập phép Thánh Thể. Nhờ phép Thánh Thể toàn bộ con người các ông đổi mới. Dường như một linh hồn mới vừa nhập vào những xác thân mệt mỏi rã rời. Dường như dòng máu đã trở nên đỏ thắm. Dường như những tế bào đã trở nên tươi trẻ. Dường như trái tim đã trở nên rộn rã nhịp yêu đời. Lập tức các ông trở lại Giêrusalem. Đường đi khi trời còn sáng mà thấy xa xôi ngại ngùng. Đường đi về lúc trời đã tối đen mà sao thấy tươi vui gần gũi. Lúc đi có Chúa ở bên mà vì con mắt đức tin mù tối nên vẫn thấy buồn sầu. Lúc về tuy vắng bóng Chúa vẫn an tâm vì con mắt đức tin đã mở ra, vì vẫn biết có Chúa ở bên. Thánh Thể Chúa chính là lương thực nuôi dưỡng niềm hy vọng.

Nhờ có Thánh Thể, đường xa trở nên gần. Nhờ có Thánh Thể, đường buồn trở nên vui. Vì nhờ có Thánh Thể, ta luôn được ở bên Chúa.

Đời sống ta không thiếu những giờ phút khó khăn. Cuộc đời đầy thử thách nhiều lúc đẩy ta vào hố thẳm tuyệt vọng. Ta hãy học bài học Chúa dạy các môn đệ trên đường Em-mau: Hãy biết nhìn các biến cố trong cuộc đời bằng con mắt đức tin. Dưới ánh sáng đức tin, mọi đau khổ sẽ xuất hiện với một ý nghĩa tốt đẹp cho cuộc đời. Ánh sáng đức tin sẽ thắp sáng niềm hy vọng. Hãy biết nghe, đọc và suy gẫm Lời Chúa. Đừng đọc Kinh Thánh như đọc tiểu thuyết. Đừng học hỏi Kinh Thánh như học một lý thuyết. Hãy đọc với tình yêu. Hãy tìm bóng dáng Chúa xuyên qua các hàng chữ. Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta mầm hy vọng xanh tươi. Và sau cùng hãy đến với Chúa Giêsu trong Bí Tích Thánh Thể.

Hãy kết hiệp với Chúa Giêsu trong Thánh Thể. Thánh Thể sẽ là lương thực nuôi dưỡng niềm hy vọng của ta.

Đường đời chúng ta cũng như quãng đường từ Giêrusalem đi Emmau. Khi ta không có niềm hy vọng thì con đường ta đi thật dài, thật xa, thật buồn, thật tối dù ta đi giữa ban ngày. Nhưng khi ta có niềm hy vọng, con đường sẽ trở nên gần gũi, vui tươi, và sáng sủa dù ta đi trong bóng đêm.

Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh là niềm hy vọng của con. Xin cho đường con đi trở thành đường hy vọng vì luôn có Chúa ở bên con.

+ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt

CỘNG ĐOÀN HOLY ROSARY

CN: 3:15; 6:30 Lm. Anthony Trần Ngọc Hùng, OP

3617 Milam St. - Houston, TX 77002 713-518-2319

CỘNG ĐOÀN ST. CHRISTOPHER

CN: 4:30 Lm. Giuse Lê Thu

8150 Park Place – Houston, TX 77017

713-645-6614

CĐ. ST. JUSTIN TỬ ĐẠO

CN: 12:00 Lm. Phêrô Nguyễn Hữu Thăng

Pt. Giuse Trần Văn Nhật

13350 Ashford Point Dr. Houston, TX 77082 281-556-5116

CỘNG ĐOÀN FATIMA

CN: 9:00 Lm. Đaminh Trịnh Thế Huy, OP.

1003 Gulf Bank-Houston, TX 77037

713-732-0132

Giáo xứ Mỹ

có thánh lễ Việt ngữ cuối tuần

TB: 8:00 pm St. Elizabeth Ann Seton

6646 Addicks Satsuma Rd. Houston, TX 77084 281-463-7878

TB: 7:00 pm St. Francis de Sales

8200 Roos Rd. Houston, TX 77036

713-774-7475

LIÊN ĐOÀN THIẾU NHI THÁNH THỂ Tổng Tuyên Úy: Lm. Giuse Lê Thu

Trưởng Phêrô Võ Khanh Tony (GX/CTTĐVN) 832-455-5961

LIÊN HỘI CÁC BÀ MẸ CÔNG GIÁO Tổng Linh Hướng: Lm. Giuse Bùi Phương Tiến

___________________________

__________________

LIÊN ĐOÀN LIÊN MINH THÁNH TÂM Tổng Linh Hướng: Lm. Giuse Vũ Thành

Ông Nguyễn Văn Xuân 832-260-5016

LIÊN ĐOÀN TÔNG ĐỒ FATIMA Tổng Linh Hướng: Lm. Anthony Trần Ngọc Hùng

713-518-2319 Ông Phêrô M. Nguyễn Văn Triệu (Gx. CTTĐ)

281-484-3157

ĐẠO BINH ĐỨC MẸ (LEGIO MARIE) Tổng Linh Giám Curia:

Lm. Giovanni Nguyễn Hùng Trưởng Curia Giuse Nguyễn Ngọc Thiên

832-433-2198

PHONG TRÀO CURSILLO Tổng Linh Hướng:

Lm. Anthony Phạm Hữu Tâm, ICM. Trưởng Lãnh Đạo: Maria Nguyễn Thu Trang

713-303-7982

LH. ĐOÀN DÒNG BA ĐA MINH Tổng Linh Hướng: Lm. Đinh Minh Tiên, OP

Ông Cao Văn Thuận (Giáo Xứ Lộ Đức)

281-859-8268

TUYÊN UÝ NHÀ THƯƠNG

Lm. Anthony Trần Ngọc Hùng

713-757-1000 ext. 1624

PHÁT THANH TIN YÊU Tuyên Úy: Lm. Gioan Trần Đình Khả

10135 West Rd. Houston, TX 77064

281-955-7328

Ít ai biết đến "một làng tên là Emmaus, cách Giêrusa-lem độ sáu mươi dặm" (Lc 24, 13), nếu không có một Người Bộ Hành mà hai môn đệ coi là "khách hành hương" cùng đi với họ thì ngôi làng Emmaus ấy đã bị lãng quên từ lầu rồi. Theo hai ông thì đây là khách hành hương duy nhất "không hay biết những sự việc vừa xảy ra trong thành mấy ngày nay"(Lc 24, 18).

Chúng ta không biết tên của một trong hai môn đệ, chỉ biết một người tên là Clêophas, còn người kia thì không, có thể là mỗi người trong chúng ta, vào những giờ đen tối nhất của nghi ngờ, buồn thảm, mệt mỏi và chán nản, cuộc sống dường như thất bại, không thay đổi được quá trình của các sự kiện. Chúng ta không tiến bước, mà lại quay về với thực tại của quá khứ, trở thành gánh quá nặng, hoặc một mớ rối bòng bong, trốn chạy bằng con đường Emmaus. Hôm nay, Giáo Hội mời gọi chúng ta gặp gỡ Đức Kitô Phục Sinh trong đời sống chúng ta.

Page 3: CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN … · Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta

BTDL 26-04-2020 tr. 3

Hai môn đệ trên đường Emmaus đã gắn

bó với Đức Giêsu thành Nagiarét "với hy vọng Người sẽ cứu Israel" (Lc 24, 21). Rõ ràng, hai ông đã không "nghe" những lời cảnh báo lặp đi lặp lại của Thầy dành cho tất cả những ai muốn theo Người: "Phàm ai không vác khổ giá mình mà đi sau Ta, ắt không thể làm môn đồ của Ta" (Lc 14, 27). Trong sự hào hứng của mình, họ đã "không ngồi mà trù liệu phí tổn, xem có đủ vốn đến lúc hoàn thành hay không?" (Lc 14, 28). Họ đã đặt nền móng, nhưng khi có thử thách về cuộc Khổ Nạn, họ bỏ dở: làm thế nào họ có thể tiếp tục mà không có một kế hoạch và không có người đứng đầu, tức là thợ cả? Bằng chứng lời Chúa chứng minh rằng họ thiếu cái gì đấy để tiếp tục và đi đến cùng việc xây dựng Nước Trời ở giữa họ.

Vì đã tham gia vào cuộc hành trình buồn bã của họ, giữa bóng đêm của ngày đang qua và bóng tối đang phủ kín tâm trí họ, Chúa Giêsu Phục Sinh bắt đầu gợi chuyện: "Các ông có truyện gì vừa đi vừa trao đổi với nhau mà buồn bã vậy?" (Lc 24, 17) Nghe hỏi thế, họ đã bộc bạch về sự đau khổ, thất vọng, đắng cay của chính mình sau khi Thầy chết, các môn đệ tản mác mỗi người một ngả, đức tin của họ bị tan vỡ, mọi sự xem ra đã hết, các xác tín sụp đổ, niềm hy vọng tắt ngúm. Chúa nói chuyện với hai ông và "giải thích" Kinh Thánh. Chúa chủ động trình bày cho họ, "bắt đầu từ Môsê và các tiên tri", mà tất cả Sách Thánh đều hướng về mầu nhiệm Con Người (x. Lc 24, 27), làm cho tâm hồn họ "bừng cháy". Chúa đã đem lại một tia sáng khơi lên niềm hy vọng, đưa họ ra khỏi bóng tối của phiền muộn và thất vọng, đánh thức nơi họ lòng khao khát muốn được ở gần Người, khiến họ nài ép: "Mời ông ở lại với chúng tôi", với lý do "vì trời đã về chiều và ngày sắp tàn" ( Lc 24, 29 ).

"Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã về chiều và ngày sắp tàn" (Lc 24, 29). Đây là lời mời xin tha thiết của hai ông vào ngày thứ nhất trong tuần, lúc mà tâm hồn đang trĩu nặng vì buồn nản, đang trên đường trở về quê. Họ không bao giờ nghĩ rằng người khách lạ ấy lại chính là Thầy mình mới sống lại. Hai ông đã nhận ra Người tại bàn ăn chỉ với một hành vi "bẻ bánh" đơn giản (Lc 24, 35). Khi trí khôn được chiếu sáng, con tim được đốt nóng, những dấu chỉ bắt đầu gợi lên lòng sốt mến và thôi thúc họ "chỗi dậy trở về Giêrusalem" (Lc 24, 33) để thuật lại tất cả những gì họ đã thấy và đã nghe cho "mười một Tông Đồ và các bạn khác đang tụ họp" (Lc 24, 33).

Hình ảnh hai môn đệ trên đường Emmaus có thể hình ảnh của mỗi gia đình chúng ta trong năm Phúc Âm Hóa Gia Đình này. Giữa biết bao vấn đề và khó khăn, ngay cả những thất vọng nặng nề, Người Bộ Hành Thần Linh vẫn tiếp tục đồng hành bên cạnh chúng ta, mở ra cho chúng ta những trang Kinh Thánh và hướng dẫn chúng ta hiểu sâu hơn những mầu nhiệm của Thiên Chúa. Chúng ta hãy van nài: Lạy Chúa, xin ở lại với chúng con. Chúa luôn ở với chúng ta, hãy năng đến gặp Người nơi Bí

Tích Thánh Thể và lắng nghe Lời Chúa. Chính Đấng Cứu Thế đã bảo đảm cho chúng ta về sự hiện diện hữu hình của Người ở giữa chúng ta, ngang qua Lời Chúa và Bí Tích Thánh Thể. Lời Chúa giúp tâm hồn các ông nóng lại, mở trí cho các ông hiểu Kinh Thánh. Cử chỉ bẻ bánh giúp các môn đệ nhận ra Chúa Giêsu (x. Lc 24, 35).

Chúng ta cũng vậy, bàn tiệc Lời Chúa và bàn tiệc Thánh Thể luôn dọn sẵn cho chúng ta, chúng ta nghe Chúa nói, gặp gỡ và đón rước Chúa trong khi cử hành Thánh lễ và rước lễ. Hai môn đệ nhận ra Đức Giêsu khi người bẻ bánh, liền về Giêrusalem kể lại kinh nghiệm ngoại thường mà họ đã sống: đó là cuộc gặp gỡ với Đấng Phục Sinh.

Thánh Phaolô cũng bảo chúng ta: "Mỗi khi anh em ăn bánh và uống chén này, anh em loan truyền sự chết của Chúa cho tới khi Người đến" (1Cr 11, 26). Như thế, chúng ta phải nỗ lực phấn đấu trở thành những chứng nhân, sẵn sàng loan báo cái chết và sự phục sinh của Đức Kitô với lòng hăng say và niềm vui vì được gặp gỡ Chúa. Niềm vui ấy phải lây sang người khác làm cho Giáo Hội tăng trưởng. Giáo Hội lớn mạnh nhờ những chứng tá nảy sinh từ niềm vui được đón nhận và được biến thành lời loan báo. Đó là một niềm vui tông đồ, lan tỏa.

Cùng với Mẹ Maria trong tháng hoa này (Tháng 5), chúng ta hãy nhìn lên Mẹ Maria như gương mẫu để bắt chước. Xin Mẹ giúp chúng ta chiêm ngắm Chúa Giêsu Thánh Thể và nghe Lời Chúa, nhất là hăng say loan báo Tin Mừng Chúa sống lại để mọi người tin mà được cứu độ. Amen.

Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ

Văn Phòng Ơn Gọi Linh Mục và Tu Sĩ

713-652-8239

Đại Chủng Viện St. Mary

713-686-4345

MỤC VỤ GIỚI TRẺ Lm. JBA Trần S. Steven, CSsR

713-433-9836

Lm. Nguyễn Cao Trường Sơn

832-788-1636

MỤC VỤ GIA ĐÌNH Lm. Giuse Châu Xuân Báu, CSsR

713-681-5144 ext. 107

ỦY BAN PHỤNG VỤ Lm. Gioan Nguyễn M. Hùng

832-425-5116

ỦY BAN THÁNH NHẠC Lm. Christopher Nguyễn Cường

281-356-2000

ỦY BAN GIÁO LÝ Lm. Đinh Minh Tiên, OP

713-732-0132

ỦY BAN CÔNG LÝ

HÒA BÌNH - LIÊN TÔN

Lm. Anthony Phạm Hữu Tâm, ICM

281-575-7246

Lm. Anthony Trần Ngọc Hùng, OP

713-529-4854

DÒNG CHÚA CỨU THẾ

3417 W. Little York Road

Houston, TX 77091

713-681-5144

DÒNG NỮ ĐA MINH

5250 Gasmer Drive

Houston, Texas 77035

713-723-8250

TU XÁ THÁNH ĐA MINH

12314 Old Foltin Road

Houston, TX 77086

281-999-4928

DÒNG NỮ LA SAN 14562 Cypress N. Houston

Cypress, TX 77429

281-894-7756

DÒNG MẾN THÁNH GIÁ 8138 Lynn St.

Houston, TX 77017

346-571-5116

DÒNG CHÚA THÁNH THẦN

4410 Yoakum Blvd.

Houston, TX 77006

713-529-0405

TU HỘI TẬN HIẾN

20303 Kermier Road

Waller, TX 77484-8743

832-923-7784

TU HỘI GIA ĐÌNH

MẸ MARIA THĂM VIẾNG

11663 Quinn Ridge Way

Houston, TX 77038

713-518-2977

Website

Cộng Đồng Công Giáo VN - Houston

www.cgvnhouston.org Phụ Trách: Pt. Giuse Trần Văn Nhật

[email protected]

713-870-8955

Lòng Thương Xót của Thiên Chúa thật vĩ đại, vì Ngài tha thứ tội lỗi của chúng ta dù đó là tội nặng tới mức nào. Chúa Giêsu đã từ trời xuống thế gian để cứu thế giới tội lỗi này khỏi án phạt đời đời. Chúa Giêsu xuống thế dạy cách đến với Lòng Chúa Thương Xót bằng cách kêu gọi sám hối. Ngài rao giảng: “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần” (Mt 3, 2; Mt 4, 17).

Đừng phạm tội và đến với Lòng Chúa Thương Xót khi chưa quá muộn. Đừng tiếp tục sống trong tội mà cho rằng mình có thể sám hối và được tha thứ vào cuối đời. Hãy chú ý tới lời cảnh báo.

Đừng tỏ ra khôn hơn Chúa, Đấng là nguồn khôn ngoan và thấu suốt mọi sự. Đừng thử lòng Thiên Chúa, nhưng hãy sống “nhân từ như Cha là Đấng nhân từ” (Lc 6, 36). Không thương xót hoặc không tha thứ cho người khác là tội chống lại Lòng Chúa Thương Xót.

Và cũng phải nhớ “mức độ thương xót”. Một hôm, ông Phêrô đến gần Đức Giêsu mà hỏi: “Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con thì con phải tha đến mấy lần?

Đọc tiếp trang 10

LỜI CẢNH BÁO

Page 4: CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN … · Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta

BTDL 26-04-2020 tr. 4

Sau khi suy tư về ý nghĩa của đau khổ trong bối cảnh đại dịch trong bài giáo lý sáng thứ Tư Tuần Thánh 08/04, sáng thứ Tư 15/04, Đức Thánh Cha trở lại loạt bài giáo lý về các Mối Phúc. Nói về Mối Phúc thứ bảy: “Phúc cho ai xây dựng hòa bình, người ấy sẽ được gọi là Con Thiên Chúa”, Đức Thánh Cha giải thích rằng bình an trong Kinh Thánh chính là sự sống tràn đầy phong phú chứ không chỉ là sự an bình nội tâm. Bình an này là quà tặng của Chúa Phục Sinh, xuất phát từ sự chết và sống lại của Chúa, khác với bình an của thế gian, thứ mua bằng sự bất an của người khác.

Đức Thánh Cha khẳng định: Người xây dựng hòa bình là người nhờ ơn Chúa, theo gương Chúa Giêsu, mang hòa giải đến cho tha nhân bằng cách trao tặng chính mình, luôn luôn và ở mọi nơi! Không có hòa giải nếu không có yêu thương hiến dâng chính cuộc đời mình. Phải luôn tìm kiếm hòa bình ở mọi nơi và bằng mọi cách.

Bài giáo lý của Đức Thánh Cha. Anh chị em thân mến, chào anh chị

em! Bài giáo lý hôm nay nói về Mối

Phúc thứ bảy, về “những người xây dựng hòa bình”, những người được gọi là con cái Thiên Chúa. Tôi vui khi nói về Mối Phúc này ngay sau lễ Phục Sinh, bởi vì bình an của Chúa Kitô là hoa trái của sự chết và Phục Sinh của Người, như chúng ta đã nghe trong thư Thánh Phaolô. Để hiểu Mối Phúc này cần phải giải thích ý nghĩa của từ “hòa bình”, một từ có thể bị hiểu lầm hoặc nhiều lần bị tầm thường hóa.

Shalòm: sự sống tràn đầy phong phú.

Chúng ta cần định hướng giữa hai ý tưởng về bình an: đầu tiên là ý tưởng trong Kinh Thánh, nơi xuất hiện từ ngữ vô vùng đẹp shalòm, một từ thể hiện sự phong phú, thịnh vượng, hạnh phúc. Khi người ta chúc mừng shalòm trong tiếng Do Thái, người ta cầu chúc một cuộc sống sung túc, đầy đủ, thịnh vượng, nhưng cũng theo sự thật và công lý, sẽ được thực hiện nơi Đấng Mêsia, Vua hòa bình (x. Is 9, 6; Mic 5, 4-5).

Bình an không phải là lương tâm bị thuần hóa.

Tiếp đến, có một ý nghĩa khác, phổ biến hơn; theo nghĩa này, từ "bình an"

được hiểu là một sự thanh tĩnh nội tâm. Đây là một ý tưởng hiện đại, tâm lý và chủ quan hơn. Người ta thường nghĩ rằng bình an là yên tĩnh, hài hòa, quân bình nội tại. Ý nghĩa thứ hai này không đầy đủ và không thể được tuyệt đối hóa, bởi vì trong cuộc sống, sự bất an có thể là một khoảnh khắc quan trọng của sự tăng trưởng. Nhiều lần chính Chúa gieo vào lòng chúng ta sự bất an để chúng ta đi gặp Người, để tìm gặp Người. Theo nghĩa này, nó là một thời khắc quan trọng trong quá trình phát triển; trong khi sự yên tĩnh nội tâm có thể tương ứng với một lương tâm bị thuần hóa và không phải là một sự cứu chuộc thiêng liêng thực sự. Nhiều lần Chúa phải trở thành một "dấu chỉ mâu thuẫn" (x. Lc 2, 34-35), làm lay động sự an toàn giả tạo của chúng ta, để đưa chúng ta đến ơn cứu độ. Và trong thơi điểm đó dường như không có bình an, nhưng chính Chúa sẽ ban cho chúng ta bình an.

Tới đây chúng ta phải nhớ rằng Chúa muốn nói bình an của Người khác với bình an đến từ con người, khác với bình an của thế gian, khi Người nói: «Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban bình an của Thầy cho anh em. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi" (Ga 14, 27). Bình an của Chúa Giêsu khác với bình an của thế gian.

Bình an của thế gian: hòa bình của một số người tương ứng với chiến tranh của người khác.

Chúng ta hãy tự hỏi: thế gian ban bình an như thế nào? Nếu chúng ta nghĩ về các xung đột chiến tranh, các cuộc chiến thường kết thúc theo hai cách: hoặc là một trong hai bên thất bại, hoặc là với các hiệp ước hòa bình. Chúng ta chỉ có thể hy vọng và cầu nguyện rằng con đường thứ hai này có thể luôn luôn được thực hiện; tuy nhiên, chúng ta phải thấy rằng lịch sử là một chuỗi vô tận các hiệp ước hòa bình bị từ chối bởi các cuộc chiến liên tiếp, hoặc bởi sự biến thể của những cuộc chiến tương tự theo những hình thức khác hoặc ở những nơi khác. Ngay cả trong thời đại của chúng ta, một cuộc chiến "phân mảnh" được chiến đấu trên nhiều chiến trường và theo nhiều cách khác nhau. Ít nhất chúng ta phải nghi ngờ rằng trong bối cảnh của sự toàn cầu hóa được thực hiện

trên hết vì các lợi ích kinh tế hay tài chính, "hòa bình" của một số người tương ứng với "chiến tranh" của những người khác. Và đây không phải là bình an của Chúa Kitô!

Bình an của Chúa Kitô: xóa bỏ hận thù, đưa đến hòa giải.

Ngược lại, Chúa Giêsu "ban" bình an của Người như thế nào? Chúng ta đã nghe Thánh Phaolô nói rằng bình an của Chúa Kitô là “liên kết đôi bên thành một” (Ep 2, 14), là xóa bỏ thù địch và đưa đến hòa giải. Và con đường để thực hiện công trình an bình này là thân thể của Người. Thật vậy, Người đã hòa giải tất cả mọi sự và mang lại bình an bằng máu của Người đổ ra trên Thập Giá, như chính Thánh Tông Đồ Phaolô nói trong thư gửi tín hữu Côlôxê (x. Cl 1, 20).

Không có hòa giải nếu không có trao tặng chính mình.

Đến đây tôi tự hỏi, tất cả chúng ta có thể tự hỏi: Như thế, những người "kiến tạo hòa bình" là ai? Mối Phúc thứ bảy là Mối Phúc tích cực nhất, hoạt động rõ ràng nhất; động từ diễn đạt trong Mối Phúc này tương tự như thành ngữ được sử dụng trong câu đầu tiên của Kinh Thánh về sự sáng tạo và nó nói đến sáng kiến và sự tích cực làm việc. Bản chất của tình yêu là sáng tạo và tìm kiếm sự hòa giải bằng bất cứ giá nào. Những người đã học được nghệ thuật hòa bình và thực thi nó được gọi là con cái của Thiên Chúa; họ biết rằng không có hòa giải nếu không có việc trao tặng sự sống của chính mình, và hòa bình phải được luôn luôn tìm kiếm và bằng bất cứ cách nào. Luôn luôn và trong mọi trường hợp! Đây không phải là một công việc tự động, là thành quả của khả năng của chính mình, nhưng là biểu hiện của ân sủng nhận được từ Chúa Kitô, người đã làm cho chúng ta trở thành con cái Thiên Chúa.

Bình an và quân bình nội tâm thực sự đến từ bình an của Chúa Kitô.

Shalòm thực sự và sự quân bình nội tâm đích thực đến từ bình an của Chúa Kitô, là bình an xuất phát từ Thánh Giá của Người và sinh ra một nhân loại mới, được thể hiện qua vô số đoàn người vô tận các thánh nam nữ, những người có tinh thần sáng tạo, có sáng kiến, những người đã nghĩ ra những cách thức luôn

Đọc tiếp trang 10

Đức Thánh Cha nói: Từ "bình an" có thể bị hiểu lầm hoặc tầm thường hóa. Bình an Kitô giáo không phải là không có bất an, điều có thể được chính Thiên Chúa gieo vào để làm lung lay sự "an ninh giả tạo của chúng ta", và nó thậm chí không phải là "biến thể" của chiến tranh "theo những cách khác hay ở những nơi khác", như xảy ra trong một thế giới toàn cầu hóa, vì lợi ích kinh tế và tài chính, khi mà "hòa bình" của một số người lại tương ứng với "chiến tranh" của những người khác.

Page 5: CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN … · Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta

BTDL 26-04-2020 tr. 5

Thứ 6 ngày 27/3 lúc 18 giờ (giờ Rôma) tức 24 giờ (giờ Việt Nam), Đức Thánh Cha đã gửi đến cho người Công Giáo toàn cầu một món quà cao quý: Phép lành toàn xá Urbi et Orbi, và gửi cho toàn thế giới niềm tin yêu và hy vọng dạt dào.

Nhìn hình ảnh một cụ già ngoài 80 lặng lẽ dưới cơn mưa giữa quảng trường Vatican rộng lớn, rồi khập khiễng bước vào Đền Thờ Thánh Phêrô, nhiều giọt nước mắt đã nhỏ xuống và biết bao nhiêu người đã viết lên những lời thương cảm dành cho Ngài.

Và những ý nghĩ tự nhiên bật ra: Ngài có thể ngồi yên trong căn phòng tiện nghi, cách ly với thế giới khổ đau, và Ngài không cần phải nặng nề lê bước giữa mưa lạnh cuối ngày. Ý nghĩ ấy đầy cảm thông và thương yêu.

Thế nhưng, dường như Đức Thánh Cha đọc được lòng cảm thương của con cái Ngài và của bao người khác chứng kiến, và Ngài nhẹ nhàng đáp lại: “Dù đau đớn và thổn thức vì thấy con người đang đau khổ, Niềm Vui của Tin Mừng đổ đầy trái tim và cuộc sống của tất cả những ai gặp Chúa Giêsu”. Ngài cũng nói: “Chúa Giêsu nói với những ai đau khổ vì Người: hãy vui mừng hân hoan”. Thưa Cha, tại sao phải vui mừng hân hoan? Đức Thánh Cha trả lời: “Bởi vì Chúa Kitô đang sống! Người là niềm hy vọng của chúng ta, và là tuổi trẻ đẹp nhất của thế giới này”.

Những câu mà chúng ta tưởng tượng Đức Thánh Cha sẽ trả lời ấy bạn có thấy quen quen không? Đó là ba câu của chính Ngài bạn ạ. Ba câu ấy lần lượt là câu mở đầu của ba Tông Huấn chính Ngài ban hành: “Niềm Vui của Tin Mừng - Evangelii Gaudium” (EG), “Hãy Vui Mừng Hân Hoan - Gaudete et Exsultate” (GE) và “Chúa Kitô đang sống - Christus Vivit” (CV).

Thế thì, có lẽ điều Đức Thánh Cha cần nơi con cái Ngài hôm nay, nhất là người trẻ, là lắng nghe lời Hội Thánh để có lòng tin mạnh mẽ hơn vào Đức Giêsu Kitô, Đấng dường như đang ngủ trên con thuyền tròng trành vì sóng gió.

Ai cũng chứng kiến hình ảnh vị Giáo Hoàng cô đơn giữa cảnh chiều tà ảm đạm, trong cơn mưa lạnh trên Thánh Đô vốn nhộn nhịp rộn ràng bao đời nay, bây giờ hoang vắng. Hình ảnh ấy nói với chúng ta điều gì? Mỗi người sẽ đọc

ra cho riêng mình một Sứ Điệp đánh động lòng mình. Và nếu chúng ta chiếu hình ảnh ấy lên tấm phông bao la của Huấn Quyền Hội Thánh, có lẽ chúng ta sẽ thấy những nét lung linh ngời sáng.

1. Hãy vững tin. Hãy vững tin ư? Một cụ già lê bước

nặng nhọc cô đơn trong bóng chiều mà lại giúp chúng ta vững tin sao? Cũng như hai ngàn năm trước, một thân hình dập nát dưới lằn roi xối xả vác Thập Giá lên đồi cao, có làm cho ai vững tin không? Có những người như tên trộm lành đã đọc ra được từ hình dạng của “con chiên bị dẫn đến chỗ xén lông” một dung mạo khác. Và họ được cứu.

Trong bài Huấn Từ, Đức Thánh Cha trích câu Tin Mừng “Khi chiều xuống” (Mc 4, 35). Và Ngài nói: “Đó là câu mở đầu đoạn Tin Mừng chúng ta đã nghe. Từ nhiều tuần nay, dường như chiều đã xuống. Những bóng đen dày đặc phủ trên các quảng trường, các đường phố và thành thị của chúng ta”. Và Ngài nhắc nhở chúng ta rằng trong cái tối tăm đáng sợ ấy, chúng ta phải nhớ Lời Chúa: “Tại sao các con sợ hãi? Các con chưa có niềm tin sao?”.

Trong Tông Huấn “Niềm Vui của Tin Mừng”, Đức Thánh Cha nhắc đến “đức tin” khoảng 130 lần, cho thấy đức tin quan trọng là dường nào trong một xã hội mà người ta muốn đảo ngược các giá trị. Điều đáng buồn là giữa những thử thách chung quanh, người ta lại xao nhãng đời sống đức tin của mình.

Trong cơn mưa chiều của Thánh Đô, hình ảnh người Cha già lặng lẽ lại nhắc chúng ta đến sức mạnh vô song: “Với con mắt đức tin, chúng ta có thể thấy ánh sáng mà Chúa Thánh Thần luôn luôn chiếu dọi giữa bóng tối” (EG 84).

Bóng tối phủ trên quảng trường Vatican, trên Đức Thánh Cha làm chúng ta nghĩ đến sa mạc, nơi Đức Kitô lặng lẽ một mình. Chính Đức Thánh Cha đã viết: “Xuất phát từ chính kinh nghiệm về sa mạc này, về sự trống rỗng này, chúng ta có thể khám phá lại niềm vui đức tin, tầm quan trọng sinh tử của đức tin đối với chúng ta, nam cũng như nữ. Trong sa mạc, chúng ta khám phá lại giá trị của những gì thiết yếu cho cuộc sống; chẳng hạn, trong thế giới hôm nay, có vô số những dấu chỉ, thường được biểu lộ một cách mặc nhiên hay âm thầm, về sự khao khát Thiên Chúa, về ý nghĩa tối hậu của cuộc đời”. (EG 85)

Trong Tông Huấn Christus Vivit, Đức Thánh Cha mời gọi người trẻ bắt chước đời sống Đức Tin của Mẹ Maria:

“Maria là một thiếu nữ có tâm hồn thanh cao tràn ngập niềm vui (x. Lc 1, 47), đôi mắt ngời sáng ánh sáng của Chúa Thánh Thần chiêm ngắm cuộc đời bằng đức tin và lưu giữ mọi sự trong lòng (x. Lc 2, 19. 51)”. (CV, số 46).

Vậy chúng ta hãy nhắm mắt lại, tưởng tượng lại hình ảnh người Cha chung bước đi trong bóng tối phủ dần, và chúng ta hãy tự nhắc nhở mình trong hoàn cảnh này với chính lời của Đức Thánh Cha: “tốt nhất là cùng nhau sống đức tin và diễn tả tình yêu của chúng ta trong đời sống cộng đoàn, qua việc chia sẻ yêu thương với các bạn trẻ khác, chia sẻ thời giờ, đức tin và các lo âu của mình. Hội Thánh cung cấp nhiều không gian khác nhau để sống đức tin trong cộng đoàn, vì khi cùng làm với nhau mọi sự sẽ dễ dàng hơn”. (CV, số 164)

Chưa gặp nhau được vì hoàn cảnh, các bạn trẻ vẫn có thể “cùng nhau sống đức tin và diễn tả tình yêu” qua mạng xã hội, qua các phương tiện giao tiếp hiện đại mà Chúa ban cho chúng ta.

2. Hãy sống vui. Khi nói đến đức tin, Đức Thánh

Cha thường gắn với một thuộc tính của đức tin, đó là niềm vui. Ngay trong tựa đề - câu đầu tiên của Tông Huấn, Ngài đã viết “Niềm Vui của Tin Mừng”. Trong câu Tông Huấn Christus Vivit, Đức Thánh Cha viết: “Maria là một thiếu nữ có tâm hồn thanh cao tràn ngập niềm vui (x. Lc 1, 47)” (số 46). Mẹ có tâm hồn tràn ngập niềm vui vì Mẹ “đã tin rằng lời Thiên Chúa phán cùng Mẹ sẽ được thực hiện” (Lc 1, 45).

Hình ảnh Đức Thánh Cha lặng lẽ trong mưa ban chiều có gợi lên niềm vui không? Hãy nghe lại bài Huấn Từ của Ngài: “Chúa đưa sự thanh thản vào trong những bão tố của chúng ta, vì với Thiên Chúa, sự sống sẽ không bao giờ chết”, “Lạy Chúa, Chúa không bỏ mặc chúng con trong bão tố. Xin Chúa lập lại lần nữa: “Các con đừng sợ” (Mt 28, 5). Và cùng với Thánh Phêrô, “chúng con phó thác cho Chúa mọi lo âu, vì Chúa chăm sóc chúng con” (x. 1 Pr).

Niềm vui ấy không ồn ào, không rộn ràng bên ngoài, nhưng là niềm vui sâu xa bên trong tâm hồn mỗi người. Niềm vui và bình an mà Đức Kitô trao ban cho chúng ta một cách đặc biệt, thế gian không ban được (Ga 14, 27). Đức Thánh Cha nhắc lại lời Đức Thánh Giáo Hoàng Phaolô VI “không một ai bị loại trừ khỏi niềm vui mà Chúa Giêsu đem đến”. (EG, số 3).

Ngài cũng biết trước “Đương nhiên tôi hiểu rằng niềm vui ấy không phải lúc nào trong cuộc đời cũng được biểu lộ giống nhau, nhất là trong những lúc hết sức khó khăn”. (EG, số 6). Và người Cha chung dạy chúng ta: “Chúng ta đừng

Page 6: CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN … · Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta

BTDL 26-04-2020 tr. 6

đừng để mình bị cướp mất niềm vui loan báo Tin Mừng!” (EG, số 83).

Vậy thì chắc chắn Đức Thánh Cha không u buồn thất vọng dù Ngài gánh vác những buồn đau của con cái, của nhân loại. Ngài nhắc chúng ta vui vì tin vào Đức Kitô và vui để loan báo Tin Mừng bình an cho anh chị em mình đang đau khổ.

Đức Thánh Cha chỉ dạy cho chúng ta cách sống vui, đó là sống bác ái. Trong lúc khó khăn này, bác ái cụ thể nhất là chăm sóc, chia sẻ và nâng đỡ nhau. Ngài viết: “Tình bác ái nhất thiết sẽ đem lại niềm vui; hễ đã yêu thì bao giờ cũng vui mừng khi được kết hợp với người mình yêu mến... hoa quả của lòng bác ái là niềm vui” (GE, số 122).

Bạn sẽ hỏi đang lo âu làm sao vui, đang sợ hãi làm sao vui và lặng lẽ giữa bóng đêm làm sao vui. Cha chung của chúng ta đã lường trước câu hỏi này, và Ngài viết: “Vẫn có những lúc khó khăn, những thời khắc của Thập Giá, nhưng không gì có thể huỷ diệt niềm vui siêu nhiên là niềm vui “tự thích ứng và thay đổi, nhưng nó luôn tồn tại, dù chỉ như một ngọn đèn leo lét phát sinh từ niềm xác tín của ta, tin chắc rằng, bất luận thế nào, chúng ta vẫn được Thiên Chúa thương yêu vô cùng” (GE, số 125)

3. Hãy sống như người trẻ. Đến đây, hẳn bạn sẽ tự hỏi: “Sống

tin yêu, sống vui thì có ích lợi thực tiễn, nhưng phải chăng vui giữa lúc phải đương đầu với sóng gió là không phù hợp?”. Thật ra khi gặp sóng gió thì người ta dễ mất tự tin và mất bình tĩnh, và do đó họ dễ buồn bã lo âu. Thế nhưng trong cảnh nghèo hèn khó khăn như khi Chúa Giêsu giáng sinh trong hang lừa nhỏ bé, niềm vui đã ngập tràn đến nỗi các mục đồng được đánh thức để cảm nếm niềm vui ấy.

Tông Huấn Christus Vivit được mở đầu bằng lời mời gọi: “Chúa Kitô đang sống! Người là niềm hy vọng của chúng ta, và là tuổi trẻ đẹp nhất của thế giới này. Tất cả những gì Người chạm đến đều trở nên tươi trẻ, mới mẻ, tràn đầy sức sống. Thế nên, lời đầu tiên Cha muốn nói với mỗi Kitô hữu trẻ là: Chúa Kitô đang sống và Người muốn con cũng được sống!”

Nếu muốn vui tươi thì hãy sống tươi trẻ và để Chúa Kitô chạm đến. Trong cơn đại dịch người ta sợ đụng chạm nhau vì chung quanh là bóng tối và bệnh nạn. Nhưng Đức Kitô thì khác. Người “là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống” (Ga 14, 6), ai chạm đến Người thì được chữa lành và được tràn ngập ánh sáng và niềm vui.

Tuổi trẻ là tuổi hăng hái, liều lĩnh và dám dấn thân. Đức Maria sống tuổi trẻ của mình trọn vẹn vì Mẹ dám liều vì

Tin Mừng, dám dấn thân cho công trình của Thiên Chúa. Đức Thánh Cha diễn tả như sau: “Chắc chắn Mẹ sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng những khó khăn ấy không phải là thứ khó khăn bởi sự hèn nhát làm người ta tê liệt vì mọi sự không rõ ràng hoặc không được bảo đảm trước. Đức Maria đã không mua bảo hiểm nhân thọ!”

Trong buổi chiều mưa trên Quảng trường Thánh Phêrô Vatican, vị Giáo Hoàng cao niên bước đi khập khiễng vẫn làm cho thế giới vươn mình đứng lên, bởi vì nơi Ngài có nét trẻ trung của người dám vượt qua mọi khó khăn vì niềm tin vào Đấng luôn hoàn tất lời Ngài đã hứa.

Tông Huấn Hãy Vui Mừng Hân Hoan có lời Đức Thánh Cha nhắn nhủ rất đáng chú ý: “Ta hãy xin Chúa ban cho ơn biết không ngần ngại khi Chúa Thánh Thần đòi hỏi ta tiến lên một bước. Ta hãy xin ơn can đảm tông đồ để chia sẻ Tin Mừng cho người khác và từ bỏ việc cố gắng biến đời sống Kitô hữu của mình thành một viện bảo tàng kỷ niệm”.

Tuổi trẻ không ngần ngại, không thích làm viện bảo tàng. Tuổi trẻ luôn bước tới với lòng can đảm. Tuổi trẻ Kitô

giáo không giới hạn bằng tuổi đời năm tháng, mà được mở rộng cho đến khi con người còn can đảm dấn bước theo Đức Kitô.

Chúng ta có thể nghĩ rằng Đức Thánh Cha của chúng ta trẻ trung bởi vì Ngài luôn tiến bước, dù bước chân có khập khiễng, nhưng không ai ngăn cản bước Ngài đi trong mưa lạnh hay trên đường Rôma vắng vẻ. Ngài đang mang trong mình niềm tin và lòng yêu mến vô hạn.

Xin được dùng ba câu ghép lại từ những đoạn cuối của ba Tông Huấn nói trên để kết luận bài viết này, diễn tả hình ảnh Cha chung của chúng ta trong lúc Ngài ban phép lành toàn xá Urbi et Orbi và nguyện ước chúng ta đều được như vậy: “Ta sẽ cùng chia sẻ với nhau một nguồn hạnh phúc mà thế gian sẽ không thể cướp được. (GE, số 177) Lạy Mẹ của Tin Mừng sống động, suối hạnh phúc cho những người hèn mọn của Thiên Chúa, xin cầu cho chúng con. (EG, số 288) Xin Mẹ làm mới tuổi trẻ của con nhờ sức mạnh của lời cầu nguyện và xin Mẹ luôn đồng hành với con qua sự hiện diện của Mẹ. Amen. Alleluia!” (CV, số 288).

Gioan Lê Quang Vinh (VCt)

Đức Hồng Y Angelo Comastri trình bày chứng tá của Thánh Gioan Phaolô II.

Đã 15 năm trôi qua từ ngày Đức Giáo Hoàng Karol Wojtyla - Gioan Phaolô - qua đời. Những ngày cuối của Ngài là những ngày không thể quên. Ngài đã chịu đựng đau bệnh suốt thời gian dài với chứng tá Kitô giáo. Cuộc đời của Thánh Giáo Hoàng Gioan Phao-lô với những biến cố, thử thách khó khăn, từ vụ bị mưu sát hụt, cho đến bệnh tật kéo dài cuối đời, là một tấm gương của lòng kính mến Đức Mẹ, đón nhận đau khổ như Thánh Giá Chúa trao để biến nó thành cơ hội để yêu thương.

Đức Hồng Y Angelo Comastri đã trình bày chứng tá của vị Thánh Giáo Hoàng nhân kỷ niệm 15 năm ngày Ngài qua đời.

Thưa ĐHY, ngày 02/04 cách đây 15 năm, sau khi chịu đựng cơn đau bệnh kéo dài với chứng tá tuyệt vời, Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã qua đời. Trong bối cảnh bi thương như hoàn cảnh của chúng ta hiện nay do tình trạng khẩn cấp của virus coro-na, đời sống và gương mẫu của Đức

Gioan Phaolô II nói với chúng ta điều gì? Sự lây lan của dịch bệnh, số người nhiễm bệnh gia tăng và bản tin hàng ngày về số người chết cho thấy xã hội không

được chuẩn bị và cho thấy rõ sự trống rỗng tinh thần của nhiều người. Ngay trước khi qua đời, nhà báo Indro Mon-tanelli, đã suy tư với sự cân nhắc sáng suốt và trung thực này: “Nếu tôi phải nhắm mắt mà không biết tôi đến từ đâu và tôi sẽ đi đâu và tôi đến để làm gì trên trái đất này, thì có đáng để chào đời không? Cuộc đời của tôi là một tuyên bố phá sản!". Những lời này của nhà báo Montanelli là hình ảnh của một bộ phận của xã hội ngày nay. Cũng vì lý do này, dịch bệnh gây sợ hãi: bởi vì ngọn lửa đức tin nơi rất nhiều người đã bị tắt mất. Đức Gioan Phaolô là một người có đức tin, một tín đồ xác tín, một tín đồ kiên định và đức tin đã soi sáng con đường của cuộc đời Ngài.

Dù cho chịu đựng rất nhiều đau đớn và bệnh tật lâu dài, những người gặp Đức Karol Wojtyla luôn có cảm giác về một con người bình an và tràn đầy niềm vui...

Page 7: CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN … · Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta

BTDL 26-04-2020 tr. 7

Đức Gioan Phaolô II biết rằng cuộc

sống là một cuộc đua thật nhanh hướng đến Đại lễ: ngày lễ hội trong vòng tay của Thiên Chúa, niềm Hạnh phúc vô biên. Nhưng chúng ta phải chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ, chúng ta phải thanh lọc bản thân để sẵn sàng cho cuộc gặp gỡ, chúng ta phải loại bỏ sự kiêu hãnh và ích kỷ mà tất cả chúng ta đều có, để nắm lấy Người, Đấng là Tình yêu không bóng tối. Đức Gioan Phaolô II sống đau khổ theo tinh thần này: và ngay cả trong những thời khắc khó khăn nhất (như thời điểm bị tấn công), Ngài không bao giờ đánh mất đi sự thanh thản. Tại sao? Bởi vì Ngài luôn có mục tiêu của cuộc sống phía trước. Ngày nay nhiều người không còn tin vào mục tiêu của cuộc sống. Vì lý do này, họ trải qua nỗi đau với sự tuyệt vọng: bởi vì họ không nhìn thấy được điều vượt trên nỗi đau.

Đức Gioan Phaolô II luôn tìm thấy trong các kinh nghiệm về đau khổ, các nỗi đau, một chiều kích hy vọng, một cơ hội đặc biệt để gặp Chúa. Chúng ta hãy nhớ lại trên tất cả là Tông Thư “Salvifici doloris” – về ý nghĩa của đau khổ. Đức Hông Y có thể đưa ra một suy tư về ơn đặc biệt này của vị Thánh Giáo Hoàng người Ba Lan không?

Chắc chắn là đau khổ làm cho mọi người sợ hãi, nhưng khi được chiếu sáng bởi đức tin, nó trở thành sự cắt tỉa tính ích kỷ, tầm thường và phù phiếm. Hơn nữa, Kitô hữu chúng ta sống đau khổ trong sự hiệp thông với Chúa Giêsu bị đóng đinh: bám chặt lấy Ngài, chúng ta lấp đầy nỗi đau bằng Tình yêu và biến nó thành một sức mạnh thách thức và vượt qua sự ích kỷ vẫn còn tồn tại trên thế giới. Đức Gioan Phaolô II là một bậc thầy thực sự về đau khổ được cứu chuộc bởi tình yêu, và được biến thành thuốc giải độc cho sự ích kỷ, và ơn cứu rỗi cho tính ích kỷ cá nhân của con người. Điều này chỉ có thể được khi mở lòng mình ra với Chúa Giêsu: chỉ với Ngài chúng ta có thể hiểu được đau khổ và hiểu được giá trị của nó.

Năm nay, do tình trạng khẩn cấp của đại dịch đang xảy ra, chúng ta sẽ sống một lễ Phục Sinh “chưa từng có” để tuân thủ các quy tắc tránh lây nhiễm. Lễ Phục Sinh cuối cùng của Đức Gioan Phaolô II cũng được ghi dấu bởi bệnh tật, đơn độc. Tuy nhiên, tất cả chúng ta có một ký ức không thể xóa nhòa về nó. Chúng ta có thể rút ra bài học nào từ lễ Phục Sinh cuối cùng của Đức Giáo Hoàng Wojtyla khi nhìn vào những gì đang xảy ra hôm nay?

Tất cả chúng ta đều nhớ ngày thứ Sáu Tuần Thánh cuối cùng của Đức Gi-oan Phaolô II. Hình ảnh mà chúng ta đã thấy trên truyền hình thì không thể nào quên: Đức Giáo Hoàng, sức khỏe đã rất

yếu, cầm tượng Chúa chịu nạn trên tay và nhìn tượng Chúa với tình yêu khắng khít và rõ ràng là Ngài nói: "Chúa ơi, con cũng ở trên Thập Tự Giá như Chúa, nhưng cùng với Chúa, con đang chờ Phục Sinh.” Các Thánh đã sống như thế. Tôi nhớ đến chị Benedetta Bianchi Por-ro, đã bị mù và điếc và bị liệt vì một căn bệnh nghiêm trọng và chết một cách bình thản vào ngày 24/01/1964. Trước đó không lâu, khi còn khỏe đủ, chị đã viết một lá thư tuyệt vời cho một chàng trai trẻ tàn tật và tuyệt vọng tên Natali-no. Đây là những gì xuất phát từ trái tim của chị Benedetta: “Bạn Natalino thân mến, tôi 26 tuổi như bạn. Cái giường bây giờ là nhà của tôi. Mấy tháng nay tôi cũng bị mù, nhưng tôi không tuyệt vọng, vì tôi biết rằng ở cuối con đường Chúa Giêsu đang đợi tôi. Natalino thân mến, cuộc sống là một chiếc cầu chóng qua: chúng ta không xây dựng ngôi nhà trên chiếc cầu, nhưng chúng ta hãy vượt qua nó bằng cách nắm chặt tay Chúa Giêsu để đi về Quê hương". Đức Gioan Phaolô II đã ở trên con sóng dài này.

Trong thời gian đại dịch này, mỗi ngày rất nhiều người hiệp thông tham dự các buổi cầu nguyện, đọc Kinh Truyền Tin và lần hạt Mân Côi được truyền chiếu trực tiếp trên Vatican News và các phương tiện truyền thông. Thật là tự nhiên khi nghĩ về Đức Gi-oan Phaolô II, Ngài rất gắn kết với Đức Mẹ, ngay từ huy hiệu giám mục của Ngài...

Phải, Đức Gioan Phaolô II muốn những lời này như phương châm của mình: Tất cả thuộc về Mẹ, Mẹ Maria. Tại sao? Đức Mẹ đã gần gũi với Chúa Giêsu trong lúc Chúa bị đóng đinh và tin rằng đây là thời khắc Thiên Chúa chiến thắng sự ác của con người. Bằng cách nào? Nhờ Tình yêu, là Sức mạnh Toàn năng của Thiên Chúa. Và ngay trước khi Chúa Giêsu hoàn tất lễ Hy Sinh Tình Yêu của Ngài trên Thập Giá, Mẹ Maria đã nghe những lời yêu cầu khẩn thiết Chúa Giêsu nói với Mẹ: "Này bà, đây là

con bà!". Đó là: "Đừng nghĩ về con, mà hãy nghĩ về người khác, hãy giúp họ biến đau thương thành tình yêu, hãy giúp họ tin rằng lòng tốt là sức mạnh vượt qua sự ác". Từ lúc đó Mẹ Maria lo lắng cho chúng ta và khi chúng ta để cho Mẹ hướng dẫn, chúng ta được ở trong đôi tay bảo vệ chắc chắn của Mẹ.

Đức Gioan Phaolô II tin vào điều đó, Ngài tin tưởng vào Mẹ Maria và cùng Mẹ biến nỗi đau thành cơ hội để yêu thương.

Cuối cùng, có một giai thoại, một lời mà Đức Gioan Phaolô II đã nói với Đức Hồng Y. Bây giờ, 15 năm sau, Đức Hồng Y có muốn chia sẻ điều này như là một dấu hiệu hy vọng cho nhiều người trên thế giới, những người đang đau khổ, những người đã yêu thương và tiếp tục kính yêu Đức Giáo Hoàng Karol Wojtyla không?

Vào tháng 03/2003, Đức Gioan Phaolô II đã mời tôi giảng tĩnh tâm cho Giáo Triều Rôma. Ngài cũng tham dự tuần tĩnh tâm đó, với tinh thần suy tư đáng là gương mẫu cho người khác. Vào cuối tuần tĩnh tâm, Ngài đã gặp tôi cách thân thương và nói với tôi: "Tôi đã nghĩ đến việc tặng cho Đức Cha, (khi ấy Đức Hồng y Comastri đang còn là giám mục), một cây Thánh Giá như Thánh Giá của tôi". Tôi đã chơi chữ theo nghĩa kép của từ Thánh Giá này và thưa với Ngài: "Thưa Đức Thánh Cha, thật là khó để Đức Thánh Cha có thể tặng cho con một cây Thánh Giá như của Đức Thánh Cha...". Đức Gioan Phaolô II mỉm cười và nói với tôi: "Không ... đây là Thánh Giá này", và Ngài cho tôi xem một cây Thánh Giá đeo trước ngực mà Ngài muốn tặng cho tôi. Và rồi Ngài nói thêm: Cả Đức Hồng Y cũng sẽ có Thánh Giá của mình: hãy biến nó thành tình yêu. Đây là sự khôn ngoan soi sáng cuộc sống. Tôi chưa bao giờ quên lời khuyên tuyệt vời mà một vị Thánh đã ban cho tôi.

Alessandro Gisotti /VATICAN

Đại họa. Đại họa! Cuối năm 2019, một đại dịch do virut Co-rona đã khởi phát tại Vũ Hán, Trung Quốc đã

lây lan từ người sang người ở nhiều nơi trên thế giới, khi xâm nhập vào cơ thể người virut này sẽ gây ra hội chứng viêm đường hô hấp cấp, dẫn đến suy hô hấp, thậm chí tử vong. Sự lây nhiễm từ người này sang người khác ngay cả trước khi phát bệnh mà không phát hiện được; số ca nhiễm COVID-19 cứ liên tục tăng từng ngày, một “sự lây lan chưa từng thấy”. Người dân Trung Quốc, đặc biệt thành phố Vũ Hán đã kinh hoàng trước tai họa ập đến gây chết chóc, tang thương …

Những ca nhiễm đầu tiên được báo cáo ở Vũ Hán vào tháng 12/2019, rồi sau đó dịch lây lan ra toàn Trung Quốc. Vào cuối tháng 2-2020, virus Corona lây lan từ Trung Quốc qua các nước Châu Á (đặc biệt báo động ở Hàn Quốc, Iran, Nhật Bản), rồi tiếp tục lan nhanh qua Châu Âu, Châu Mỹ…

Page 8: CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN … · Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta

BTDL 26-04-2020 tr. 8

Cho đến ngày 21/3/2020, con số

lây nhiễm được báo cáo là 255,729 ca nhiễm, trong đó có 10,495 ca tử vong. Hiện tại 15 nước có số ca nhiễm cao nhất thế giới: Châu Á có Trung Quốc, Iran, Hàn Quốc, còn lại 11 nước Châu Âu và nước Mỹ… Con số nạn nhân tăng lên theo cấp số nhân, từng giờ, từng ngày… Đại họa! Đại họa thật.

Theo dõi cảnh tượng chết chóc ở Vũ Hán trong thời cao điểm dịch hàng ngày có đến cả trăm xác chết trong thành phố, chết không kịp thiêu…

Và tại Ý trong những ngày qua các nhà xác không còn chỗ để hỏa táng, thi thể của các nạn nhân nhiễm Covid-19 phải chuyển đến các tỉnh lân cận. Nghĩa trang tại thành phố Bergamo (phía Bắc nước Ý) hiện không thể tiếp nhận số người tử vong trong thành phố. Ngày 18/3/2020, truyền thông Ý đã xác nhận chính quyền phải điều động một đoàn xe quân đội 15 chiếc để đưa gần 70 quan tài từ nhà hỏa táng ra đường cao tốc rời khỏi Bergamo (Ảnh EPA. Nguồn: Báo Tin Mới).

Quả thật xót xa và đau đớn thay cho nhân loại khi phải chứng kiến những cảnh chết chóc do đại họa gây ra. Người Ý gọi đây là "một trong những bức ảnh buồn nhất trong lịch sử nước nhà".

Đại họa dịch này gợi lên cho tôi suy nghĩ về thời điềm của ngày tận thế. Nó giúp tôi nhận ra rằng, Lời Kinh Thánh như đang được ứng nghiệm, một khung cảnh được loan báo trong Tin Mừng Matthêu rằng trong những ngày này, thiên hạ vẫn ăn uống, vẫn cưới vợ lấy chồng, họ như không hay biết gì cho đến khi con virus ập đến, nó nhỏ xíu, chẳng ai nhìn thấy, cho đến khi nó nhiễm vào cơ thể thì nằm lỳ trong cơ thể người bị nhiễm (gọi là vật chủ) ủ bệnh và đến ngày nó phát ra (bị dương tính), bùng lên và quật ngã… cuốn đi bao nhiêu sinh mạng chỉ trong thời gian ngắn (xem Mattheu 24: 37-39). Virus corona không phân biệt giàu nghèo, không phân biệt quan hay dân, không phân biệt tư bản hay cộng sản… nó lây từ người này sang người khác, vượt biên giới, vượt đại dương và chụp xuống cách bất thần gây chết chóc, đến độ các nước Phương Tây dù được cảnh báo vẫn không thể ngăn chặn được… Cảnh lây nhiễm và chết chóc của dịch bệnh Covid-19 làm cho lời Kinh Thánh ứng nghiệm: “Như chớp loé ra từ phương đông và chiếu sáng đến phương tây thế nào…” (Mt 24: 27). Ngày ấy như một chiếc lưới bất thần chụp xuống đầu anh em, vì Ngày ấy sẽ ập xuống trên mọi dân cư khắp mặt đất.” (Lc 21: 34-35).

Những trường hợp bị nhiễm virus corona và phải bị cách ly cũng nhắc tôi nhớ đến một lời Kinh Thánh nói rằng có

hai người đang làm việc với nhau, một người bị phát hiện dương tính virus co-rona thì bị đem đi, còn người kia thì để lại; có hai người phụ nữ đi vào siêu thị, họ được đo thân nhiệt và một người (trên 37 độ) thì bị đem đi (cách ly), còn người kia (dưới 37 độ) thì được để lại (xem Mattheu 24: 40).

Virus corona với sức lây nhiễm và bùng phát nhanh chóng của nó làm tiêu tốn biết bao nhiêu ngân quỹ quốc gia, làm thiệt hại đến kinh tế…; nó gây ho-ang mang lo sợ cho dân chúng, nó gây ra bao nhiêu xáo trộn trong xã hội…

Dịch Covid-19 xảy đến… có người đặt nhiều câu hỏi liên quan đến dịch bệnh… và không ai có thể có câu trả lời. Với tôi, lúc này không phải để hỏi Chúa tại sao, mà đây là lúc cần nhớ lại lời Chúa dạy trong Kinh Thánh rằng thứ dịch bệnh này không thể chữa nổi nếu người ta không tỉnh thức, cầu nguyện (Mt 17: 21).

Những biện pháp ngăn ngừa dịch Covid-19 lây nhiễm.

Trước đại họa do dịch bệnh Covid-19 gây ra, các quốc gia trên toàn cầu chịu ảnh hưởng về kinh tế, xã hội, chính trị... Các lãnh đạo quốc gia trên thế giới đều có những chỉ thị phát ra liên tục để cách ly, ngăn chặn, khuyến cáo và yêu cầu dân chúng tuân thủ các quy định y tế cách nghiêm ngặt để ngăn ngừa bệnh dịch và bảo vệ an toàn cho bản thân và cho xã hội. Các tôn giáo với nhiều sáng kiến mục vụ để tổ chức các nghi thức cầu nguyện vừa tránh không để lây lan.

Việc tìm ra các loại thuốc để ngăn ngừa và chữa cho người nhiễm virus là ở cấp độ của các nhà khoa học… Nhà cầm quyền xây dựng các bệnh viện dã chiến, phong tỏa thành phố, khu vực, lập các khu cách ly… Các biện pháp để ngăn ngừa được các lãnh đạo các nước đưa ra như: ban bố tình trạng khẩn cấp, đóng cửa khẩu, ngừng cấp thị thực nhập cảnh, ngưng hoạt động các chuyến bay từ các vùng tâm dịch đến…; các trường học đóng cửa hết tuần này thì gia hạn thêm tuần khác, các tụ điểm công cộng, các khu vui chơi bị cấm sinh hoạt …

Các nhà chức trách xã hội đã đưa ra những chính sách, những chỉ thị để khuyến cáo, yêu cầu dân chúng tuân thủ những quy định cách nghiêm ngặt, yêu cầu mọi người ở trong nhà, hạn chế đi lại, hạn chế tụ họp đông người, khi đến nơi công cộng cần mang khẩu trang…

Tỉnh thức và cầu nguyện để đủ sức thoát cơn đại dịch xảy đến.

Những ứng phó của chính quyền như phong tỏa các khu vực có người nhiễm dịch, người nghi bị nhiễm, người từ vùng tâm dịch trở về… Những khuyến cáo và hành động ứng phó của chính quyền quả ứng với lời Kinh Thánh:

“Ai ở trên sân thượng thì đừng đi xuống, ai ở trong nhà thì đừng ra ngoài đồng” (Mt 24: 40-41). “Anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến.” (Lc 21: 36)

Tỉnh thức là quan trọng. Chính phủ cần tỉnh thức để đưa ra những quyết sách khôn ngoan ứng phó với nạn dịch. Thiếu tỉnh thức nên để người nhiễm bệnh đi khắp nơi, mở cửa khẩu cho người nước ngoài bị nhiễm virus vào nước, thế nên khi dịch bùng phát thì “vỡ trận” không kiểm soát được.

Tỉnh thức là quan trọng. Người người cần biết hạn chế đi lại, hạn chế tụ tập để không nhiễm bệnh từ nơi này rồi mang đi nơi khác, lây nhiễm cho nhiều người… Có những người thiếu tỉnh thức, biết mình nhiễm bệnh mà không chịu đi cách ly… khiến virus lây nhiễm người tiếp xúc gần (F1) đến những người tiếp xúc với những người tiếp xúc gần (F2) và qua nhiều tầng lây nhiễm (đến F5). Cũng có những người bị nhiễm bệnh mà không biết mình đã nhiễm bệnh lại không chịu ở yên… mỗi nơi họ đến tụ họp thì bao nhiêu người tiếp xúc đều có nguy cơ lây nhiễm… Và họ trở thành phương tiện để lây lan virus tăng nhanh đến cấp số nhân.

Cầu nguyện là cần thiết. Giữa đau khổ và sự bất lực… con người thấy thân phận mỏng dòn của mình và cần đến sự can thiệp của Đấng quyền năng… và giúp chữa lành những nỗi đau khổ tinh thần… Trong một bài hát cầu nguyện của một giáo xứ trong cơn đại dịch Covid-19 được chuyển thành lời Việt: “Giờ này đoàn con đau đớn với biết bao nỗi khổ trong cơn đại dịch này Chúa ơi…. Nguyện cầu tới Chúa ban xuống ơn an bình, con luôn mong Ngài xót thương…Chỉ cần tình yêu Chúa ở đây, bao phong ba hãi hùng cũng không sợ; chỉ cần tình yêu luôn ở nơi Chúa, con không lo sợ chi bão tố… Vì tình yêu Chúa ở khắp mọi nơi, bao phong ba hãi hùng cũng không sợ; chỉ cần tình yêu Chúa luôn ở đây, cho con luôn kiên vững an lòng.”

Cầu nguyện là cần thiết. Mọi tôn giáo đều kêu gọi tín hữu cầu nguyện. Đức Giáo Hoàng Phanxico, trong những ngày qua, cũng đã biểu lộ sự gần gũi hiền phụ của Ngài và lặp lại lời mời gọi toàn thể Giáo Hội cầu nguyện không ngừng cho những người nhiễm virus corona, cho các nhân viên y tế, cho các nhà cầm quyền. Đức Giáo Hoàng khuyến khích “các tín hữu kính viếng Thánh Thể, tham gia vào việc Chầu Mình Thánh Chúa, hoặc đọc Thánh Kinh trong ít nhất nửa giờ, hoặc lần chuỗi Mân Côi, hoặc thực hiện thực hành đạo đức đi Đàng Thánh Giá, hoặc

Page 9: CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN … · Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta

BTDL 26-04-2020 tr. 9

cầu nguyện với Lòng Thương Xót Chúa, để cầu khẩn Thiên Chúa Toàn năng chấm dứt dịch bệnh, chữa lành cho những người bị ảnh hưởng và ban ơn cứu độ muôn đời cho những người mà Chúa đã gọi về với Ngài.”

Hãy sống theo Lời Chúa dạy: “Anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến.” (Lc 21: 36). Đại họa Covid-19 không thể ngăn chặn nổi nếu người ta không tỉnh thức, cầu nguyện. Nếu cầu nguyện mà không tỉnh thức thì bệnh dịch Covid-19 không thể ngăn chặn nổi. Vậy mỗi người hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi đại họa đang xảy đến. Hãy nhận ra thân phận mỏng dòn yếu đuối của mình… Hãy có những hành động đúng cách (tỉnh thức) với tâm tình sám hối và cầu nguyện. Và hãy trở về với Chúa…

Sài Gòn ngày 21/3/2020 Sư Huynh Joseph Lê Văn Phượng, fsc

danh hiệu và hai chân lý trên với cùng một cấp độ. “Mẹ Thiên Chúa” là một danh xưng long trọng được xác định; danh xưng ấy dựa trên một tình mẫu tử thực sự. Nó có một mối liên hệ chặt chẽ và thậm chí thiết yếu với sự thật chủ yếu trong đức tin của chúng ta, rằng Chúa Giêsu vừa là Thiên Chúa

vừa là phàm nhân trong cùng một bản thể, và cuối cùng, đó là một danh hiệu mà Giáo Hội phổ quát đã công nhận. “Mẹ của các tín hữu”, hoặc “Mẹ của chúng ta” cho thấy một tình mẫu tử thiêng liêng. Nó không liên kết chặt chẽ với các chân lý chủ yếu của đức tin. Chúng ta không thể nói rằng đó là một sự thật được công nhận bởi tất cả các Kitô hữu, ở mọi nơi, mọi lúc, nhưng dù thế, danh xưng ấy vẫn phản ánh giáo lý và lòng sùng mộ của một số Giáo Hội, đặc biệt là Giáo Hội Công Giáo.

Thánh Augustinô giúp chúng ta nắm bắt ngay những điểm tương đồng và khác biệt giữa hai bà mẹ.

Về mặt thể lý, Đức Maria chỉ là Mẹ của Chúa Giêsu, trong khi về mặt tâm linh, theo ý muốn của Thiên Chúa, Đức Maria vừa là chị vừa là mẹ Ngài. Mẹ không phải là một người mẹ thiêng liêng của Đầu, cũng là Đấng Cứu thế, là Đấng từ đó Mẹ được sinh ra, nhưng Mẹ chắc chắn là một người mẹ tinh thần đối với chúng ta, các chi thể, vì bởi lòng từ ái Mẹ đã hợp tác với Giáo Hội trong việc sinh ra các tín hữu là thành viên của cùng một Đầu. [1]

Trong bài suy niệm này, chúng ta muốn hướng đến việc làm sáng tỏ tất cả sự phong phú và ân sủng của Chúa Kitô, được gói ghém trong danh xưng này để chúng ta có thể sử dụng nó không chỉ để tôn vinh Đức Maria bằng cách gán cho Mẹ một danh hiệu khác mà còn để mở mang đức tin của chúng ta và thăng tiến bản thân trong sự nên giống Chúa Kitô.

Như trong tình mẫu tử thể lý, tình mẫu tử thiêng liêng diễn ra trong hai

hành vi và khoảnh khắc khác nhau: thụ thai và sinh nở. Một điều trong hai điều ấy thôi thì không đủ. Đức Maria đã trải nghiệm cả hai khoảnh khắc này: Mẹ hoài thai chúng ta về mặt thiêng liêng và sinh ra chúng ta. Mẹ hoài thai chúng ta, nghĩa là, đã chào đón chúng ta, ngay cả vào lúc Thiên Thần truyền tin cho Đức Mẹ và chắc chắn sau đó khi Chúa Giêsu dần dần tiến bước trong sứ mệnh của Ngài, Mẹ đã biết rằng con trai mình không giống những người con trai khác, một người con của riêng mình. Ngài là Đấng Thiên Sai mà xung quanh Ngài một cộng đồng đang được hình thành.

Do đó, tất cả những điều này xảy ra vào thời điểm thụ thai, với một tiếng xin vâng chân thành. Bây giờ, bên dưới Thập Giá, là thời gian hạ sinh. Chúa Giêsu, tại thời điểm này, gọi mẹ mình là “Thưa Bà”. Dù chúng ta không thể chắc chắn, chúng ta vẫn biết rằng Thánh Sử Gioan, ngoài lối văn trực tiếp cũng đã sử dụng những ám chỉ, biểu tượng, và những tham chiếu, do đó, những lời trên làm cho chúng ta nghĩ đến những gì Chúa Giêsu đã nói: “Khi sinh con, người đàn bà lo buồn vì đến giờ của mình; nhưng sinh con rồi, thì không còn nhớ đến cơn gian nan nữa, bởi được chan chứa niềm vui vì một con người đã sinh ra trong thế gian” (Ga 16: 21), và những gì Khải Huyền nói: “một người Phụ Nữ… có thai, đang kêu la đau đớn và quằn quại vì sắp sinh con” (Rev 12: 1-2).

Dù cho người phụ nữ này trước hết là Giáo Hội, cộng đồng của giao ước mới sinh ra con người mới và một thế giới mới, thì Đức Maria vẫn đích thân tham gia từ khởi đầu và là đại diện của cộng đồng tín hữu này. Dù sao đi nữa, sự so sánh giữa Đức Maria và Người Phụ Nữ đã được chấp nhận bởi Giáo Hội từ rất sớm – ngay cả Thánh Irênê, một môn đệ của Thánh Polycarp, một trong những môn đệ của Gioan, đã xem Đức Maria như Evà mới, và như người “Mẹ mới của tất cả sự sống.” [2]

Bây giờ chúng ta hãy hướng đến văn bản của Thánh Gioan để xem liệu có bất kỳ tham chiếu nào đến những gì chúng ta đã nói hay không. Những lời của Chúa Giêsu nói với Đức Mẹ “Thưa Bà, này là con Bà,” và những lời Ngài nói với Thánh Gioan “ Nầy là mẹ con” giữ một ý nghĩa trực tiếp và thực tế. Chúa Giêsu giao phó Đức Mẹ cho Thánh Gioan và trao Thánh Gioan cho Đức Mẹ.

Tuy nhiên, đây không phải là ý nghĩa đầy đủ của cảnh tượng này. Khoa Chú Giải Kinh Thánh hiện đại, đã đạt được tiến bộ to lớn trong việc hiểu ngôn ngữ và cách diễn đạt của Tin Mừng thứ Tư, thậm chí còn bị thuyết phục hơn về

Trong buổi triều yết chung hôm 7 tháng Giêng, Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng “Chúng ta không phải là những đứa trẻ mồ côi. Chúng ta có đến ba người mẹ: Mẹ Maria, mẹ Giáo Hội và mẹ của riêng chúng ta.”

Trong tình hình dịch bệnh hiện nay, khi mọi người đều âu lo trước các con số tử vong kinh hoàng, trong bài giảng thứ tư Mùa Chay dành cho giáo triều Rôma, Cha Raniero Cantalamessa, OFM Cap., thần học gia Phủ Giáo Hoàng đã trình bày các suy tư của ngài về tình mẫu tử thiêng liêng của Đức Ma-ria, trong tư cách là Mẹ của các Kitô hữu.

Chủ đề của bài giảng này là một câu trích từ Phúc Âm theo Thánh Gioan:

“Thưa Bà, này là con Bà” (Ga 19: 26).

Đức Maria, Mẹ của các tín hữu Mở đầu bài giảng, Cha Raniero

Cantalamessa nói: Với bài suy niệm này, chúng ta tiếp

tục và kết thúc việc chiêm ngưỡng Đức Maria trong mầu nhiệm Phục Sinh. Chủ đề của bài suy niệm này là lời Chúa Giêsu nói từ trên Thập Giá với Mẹ và với người môn đệ mà Người yêu mến:

Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giêsu nói với thân mẫu rằng: “Thưa Bà, này là con Bà.” Rồi Người nói với môn đệ: “Đây là mẹ của anh.” Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình. (Ga 19: 26-27)

Mùa Vọng năm ngoái, chúng ta đã kết thúc những suy tư về Đức Maria trong Mầu Nhiệm Nhập Thể với một bài suy niệm về Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa. Bây giờ chúng ta sẽ kết thúc những suy tư của mình về Đức Maria trong Mầu Nhiệm Vượt Qua bằng cách chiêm ngưỡng Mẹ là Mẹ của các Kitô hữu, là Mẹ của chúng ta.

Chúng ta phải ngay lập tức tuyên bố rằng chúng ta không đề cập đến hai

Page 10: CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN … · Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta

BTDL 26-04-2020 tr. 10

điều này so với các Giáo Phụ. Nếu bạn chỉ đơn thuần đọc đoạn văn thẳng một mạch từ đầu đến cuối, chỉ như một lời di chúc cuối cùng của Chúa, nó sẽ đột ngột, như trong thành ngữ người ta thường nói, cá nhảy ra khỏi nước, hay đúng hơn, như mâu thuẫn với phần còn lại của bối cảnh. Đối với Thánh Sử Gi-oan, khoảnh khắc của cái chết là khoảnh khắc tôn vinh Chúa Giêsu, sự hoàn thành viên mãn cuối cùng của Kinh Thánh và của tất cả mọi thứ.

Do đó, trong bối cảnh này, sẽ không ổn nếu chúng ta chỉ thấy nơi văn bản này một ý nghĩa riêng tư và cá nhân và, không thấy – nói theo khoa Chú Giải Kinh Thánh truyền thống – một ý nghĩa phổ quát và Giáo Hội Học hơn, được liên kết theo cách nào đó với người phụ nữ trong Sáng Thế Ký 3: 15 và trong Khải Huyền 12. Ý nghĩa Giáo Hội Học là thế này: Thánh Gioan là người môn đệ đại diện cho các môn đệ của Chúa Giêsu, nghĩa là tất cả các Kitô hữu. Chúa Giêsu khi hấp hối đã trao chúng ta cho Đức Maria trong tư cách là những đứa con của Mẹ như Đức Maria được trao cho chúng ta như Mẹ của chúng ta.

Những lời của Chúa Giêsu thường mô tả một cái gì đó đã hiện hữu, những lời ấy mạc khải những gì đang tồn tại; nhưng vào những lúc khác, những lời của Chúa tạo ra và đưa vào hiện sinh, những gì những lời ấy thể hiện. Những lời của Chúa Giêsu khi hấp hối nói với Đức Maria và Thánh Gioan thuộc loại thứ hai. Điều này tương tự khi Chúa nói: “Này là Mình Thầy” và Chúa Giêsu biến Mình Ngài làm của nuôi cho chúng ta; khi Ngài nói, “ Nầy là mẹ con” và “Này là con Bà” Chúa Giêsu làm cho Đức Maria thành mẹ của Thánh Gioan và Thánh Gioan thành con Đức Mẹ. Chúa Giêsu không chỉ tuyên bố một tình mẫu tử mới của Đức Mẹ, Ngài thiết lập điều đó. Thành ra, tình mẫu tử mới không đến từ Đức Maria mà đến từ Lời Chúa; nó không được thành lập trên những công đức nhưng trên ân sủng.

Do đó, bên dưới Thập Giá, Đức Maria xuất hiện với tư cách là nữ tử Zi-on, người mất đứa con trai vừa qua đời, đã nhận được một gia đình mới, và nhiều hơn từ Thiên Chúa, nhưng bởi Thánh Linh chứ không phải bởi xác thịt. Một bài Thánh Vịnh, mà phụng vụ áp dụng đối với Đức Maria, nói: “Kìa xứ Phi-li-tinh, thành Tia cùng xứ Êthiôpia: tại đó, kẻ này người nọ đã sinh ra. Nhưng nói về Xi-on, thiên hạ bảo: ‘Người người sinh tại đó.’ Chúa ghi vào sổ bộ các dân: ‘Kẻ này người nọ đều sinh ra tại đó.’” (Tv 87: 4-6). Và điều đó thực sự đúng, tất cả chúng ta đều được sinh ra ở đó! Người ta sẽ nói về Đức Maria, Zion mới, người này và người nọ

được sinh ra từ Mẹ. Tôi, anh chị em, và mỗi người, thậm chí cả những người không biết điều đó, tất cả được ghi trong sổ bộ của Thiên Chúa: “Kẻ này người nọ đều sinh ra tại đó.”

Nhưng chẳng lẽ chúng ta chưa được “tái sinh…nhờ Lời Thiên Chúa hằng sống và tồn tại mãi mãi” (1 Pet 1: 23) sao? Chúng ta chưa được “sinh ra bởi Thiên Chúa” (xem Ga 1: 13) à? Chúng ta chưa được tái sinh “trong nước và Thánh Thần” (Jn 3: 5) sao? Tất cả những điều này hoàn toàn đúng, nhưng nó không lấy đi sự thật rằng theo một nghĩa khác, có tính phụ thuộc và trung gian, chúng ta cũng được sinh ra từ đức tin và sự đau khổ của Đức Maria. Nếu Thánh Phaolô, như tôi tớ và tông đồ của Chúa Kitô, có thể nói với các đệ tử của mình rằng “trong Đức Kitô Giêsu, nhờ Tin Mừng, chính tôi đã sinh ra anh em” (1 Cor 4: 15), thì Đức Maria càng có thể nói rằng “tôi đã trở thành mẹ của anh em trong Chúa Kitô?” Ai có quyền hơn để sử dụng những lời này của vị Tông Đồ “Hỡi anh em, những người con bé nhỏ của tôi, mà tôi phải quặn đau sinh ra một lần nữa cho đến khi Đức Kitô được thành hình nơi anh em” (Gal 4: 19)? Mẹ đã sinh ra chúng ta một lần nữa dưới cây Thập Tự, bởi vì Mẹ đã sinh ra chúng ta lần đầu tiên, trong niềm vui và không đau khổ, khi Mẹ ban cho thế giới “lời hằng sống và vĩnh cửu” là Chúa Kitô, trong đó chúng ta được tái sinh một lần nữa.

Do đó, như chúng ta áp dụng cho Đức Maria dưới cây Thánh Giá lời than vãn của Zion bị tàn phá, đã uống chén thánh của cơn thịnh nộ thần thánh, thì giờ đây, tin tưởng vào sức mạnh và sự phong phú vô tận của lời Chúa, vượt xa những kế hoạch bình thường, chúng ta cũng áp dụng cho Mẹ bài thánh ca của Zion được xây dựng lại sau khi bị lưu đày, với đầy ngạc nhiên, nhìn chằm chằm vào trẻ em và kêu lên “Ai đã sinh cho tôi những đứa con này đây? Tôi vốn là kẻ đã mất con, là người son sẻ …vậy chúng từ đâu ra? “ (Isa 49: 21).

Đặng Tự Do

[1] St. Augustine, Of Holy Virginity, 5-6 (PL 40, 399).

[2] St. Irenaeus, Adversus Haereses, III, 22, 4. Source:Vatican News

Fourth Lenten Sermon: Mary, the Mother of Chris-tians and our mother

Có phải bảy lần không?” Đức Giêsu đáp: “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy” (Mt 18, 21-22; Lc 17, 4). Rồi Chúa Giêsu kể dụ ngôn về người đầy tớ ác ôn, không biết thương xót đồng loại (Mt 18, 23-35).

Chúa Giêsu phân tích: Nước Trời cũng giống như chuyện

một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. Khi nhà vua vừa bắt đầu thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ. Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: “Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết”. Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ.

Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: “Trả nợ cho tao!” Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: “Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh”. Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện.

Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: “Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?” Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình.

LƯU Ý: Đừng sống thực dụng, coi trọng tiền bạc, đừng ích kỷ và đề cao “cái tôi” của mình, cũng đừng hành động để được nhận thù lao. Đừng quá tự tin về ơn tha thứ và Lòng Chúa Thương Xót kẻo trở thành ảo tưởng và tự mãn, rồi cứ sống trong tội. Hôm nay, hãy lắng nghe Thiên Chúa cảnh báo (Hc 5, 1-10) về sự giàu sang và thói tự đắc:

1. Đừng cậy vào tài sản của con, và đừng nói: “Tôi có đủ cả rồi!”

2. Đừng chiều theo ước muốn và sức lực của con, mà thoả mãn những đam mê của lòng mình.

3. Đừng nói: “Ai làm gì được tôi?” Vì Đức Chúa là Đấng công minh sẽ trừng phạt.

4. Đừng nói: “Tôi đã phạm tội nhưng nào có sao?” Bởi vì Đức Chúa nhẫn nại đó!

5. Đừng ỷ được tha thứ mà khinh Đọc tiếp trang 12

mới mẻ để yêu thương. Cuộc sống của con cái của Thiên Chúa, những người nhờ máu Chúa Kitô, tìm kiếm và gặp được các anh chị em của mình, là hạnh phúc thực sự.

Một lần nữa, tôi chúc mừng lễ Phục Sinh tất cả anh chị em, trong bình an của Chúa Kitô!

Tiếp theo tr. 4:

Hồng Thủy - Vatican

Tiếp theo tr. 3: LỚI CẢNH BÁO

Page 11: CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN … · Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta

BTDL 26-04-2020 tr. 11

Ac 3,17-26; Rm 8,31b-39; Mc 4,35-41

Mở đầu lễ chúng ta đã chào nhau: Chúa ở cùng anh chị em. Nhưng có lẽ chúng ta đã chào hỏi theo công thức. Chưa ý thức. Giờ đây chúng ta hãy ý thức việc Chúa ở cùng chúng ta quan trọng đến thế nào. Như hôm nay Chúa cùng đi với chúng ta trên con thuyền bị bão xô sóng đánh. Chúng ta thường sánh ví cuộc đời con người giống như một cuộc vượt biển. Cuộc vượt biển hôm nay vô cùng khó khăn. Con thuyền nhân loại đang lâm nguy. Vì biển đang gào thét trong cơn bão lớn. Bão Covid-19.

Như cơn bão lớn, dịch Covid-19 đang hoành hành dữ dội. Khiến cho bao nhiêu thành phố lớn trở nên im lìm. Khiến cho bao chợ búa vắng như chùa bà đanh. Khiến cho bao sân vận động không một bóng người. Khiến cho nhà nào cũng đóng cửa im ỉm. Khiến cho trường học vắng tiếng ê a. Nhưng ác độc nhất là cơn bão dịch đã cướp đi bao nhiêu vạn sinh linh. Hãy nhìn những hàng dài quan tài chất đầy nhà thờ ở Bergamo. Hãy nhìn xem hàng trăm lò hỏa thiêu ở Hồ Bắc khói đen mù mịt suốt đêm ngày. Mùi tử khí ô nhiễm mọi thành phố lớn trên thế giới. Đâu đâu cũng trắng mầu khăn tang. Đâu đâu cũng vang tiếng khóc nức nở.

Covid-19 tàn phá người chết. Nhưng người sống nó cũng không tha. Nó khiến cho bao người hốt hoảng lo âu. Nhiều người hoảng loạn rơi vào tuyệt vọng đến nỗi trầm cảm, thậm chí còn tự tử. Nó làm cho bao gia đình ly tán. Nó làm cho bao người mất hết công ăn việc làm. Nó khiến cho bao người tán gia bại sản. Nó xua đuổi bao nhiêu người ra khỏi nơi êm ấm, sống nhờ màn trời chiếu đất. Nó bắt người ta trở về nhà. Nhưng biết bao người chẳng có nhà mà về. Nó còn hơn thời bắt bớ cấm đạo tàn khốc nhất, khi ngăn cản tín hữu đến nhà thờ cầu nguyện, lãnh nhận Bí Tích.

Cơn bão Covid-19 cuốn đi sự an toàn của đời sống. Cuộc sống tưởng trong tầm tay phút chốc trượt ra ngoài tầm kiểm soát. Cuộc sống đang ổn định, phút chốc thành bấp bênh. Đất nước nông nghiệp bỗng nhiên thiếu lúa gạo. Siêu thị đang khuyến mãi bỗng trống rỗng hết hàng. Đến giấy vệ sinh tầm thường cũng trở thành hàng quí hiếm. Bệnh viện là nơi chữa bệnh phút chốc trở thành ổ dịch gây bệnh. Và ghê gớm

hơn nữa, dụng cụ xét nghiệm bệnh trở thành phương tiện truyền lây bệnh.

Chưa bao giờ con người lâm cảnh khốn cùng như thế. Vì chưa bao giờ con người đánh mất niềm tin vào cuộc sống như thế. Cũng như các Tông Đồ ngày xưa, chúng con tự hỏi: Lạy Chúa, Chúa ở đâu? Sao không ra tay cứu giúp chúng con? Thực ra Chúa vẫn đang ở trên thuyền với chúng ta. Cũng như xưa Chúa ở trên thuyền với các môn đệ. Nhưng trong cơn hốt hoảng chúng ta không nhận ra.

Chúa đã xuống thế làm người để đồng hành với con người. Để chia sẻ với con người trong tất cả buồn vui sướng khổ con người gặp phải. Chúa đã sinh ở trong chuồng bò. Đã trốn chạy Hêrôđê. Đã làm thợ mộc. Đã phải đói khát. Đã không có nơi tựa đầu. Đã chịu xét xử kết án oan ức. Đã chịu chết giữa hai người trộm cướp. Đó là để cho thấy không có cảnh ngộ nào của con người là xa lạ với Chúa. Không có đau khổ nào của con người mà Chúa không cảm thông.

Trong cơn đại dịch khốn khổ, Chúa vẫn đang ở đây với chúng ta. Chúa lẫn trong những người bị cưỡng bức cách ly trong những chung cư ở Vũ hán. Trong những người chết cô đơn không có một người thân bên cạnh. Trong những người sợ hãi kêu la khóc lóc. Trong những người vô gia cư muốn về mà không có nhà. Đó là những ngọn Núi Sọ. Trên đó Chúa vẫn đang treo mình với chúng ta.

Ta cũng có thể thấy Chúa trong Đức Thánh Cha với trái tim chạnh lòng thương cầu nguyện cho tất cả mọi người. Trong những y bác sĩ tận tâm chăm sóc bệnh nhân. Trong các linh mục phục vụ anh em đến quên mình. Trong những người quảng đại nhường máy thở cho người khác. Trong những người đứng ngoài ban công để ca hát giúp cho người hàng xóm an lòng vì có bạn ở bên.

Chúa đã yêu ta đến chịu chết vì ta. Nên không có gì có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Chúa. Như lời thư Rôma hôm nay: “Tôi chắc chắn rằng dù sự chết hay sự sống, dù thiên thần hay quỷ thần, dù hiện tại, tương lai hay bất cứ quyền lực nào, dù chiều cao, chiều sâu, hay bất cứ thụ tạo nào, cũng không thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa, trong Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta”.

Sau cơn bão táp, các Tông Đồ càng thêm tin tưởng vào Chúa. Cũng thế trong cơn bão, Chúa dạy ta biết nhiều bài học. Biết tất cả những gì yếu ớt, rệu rã, hời hợt, phù phiếm đều bị bão cuốn

bay. Biết những gì vững chãi, sâu xa, nền tảng, chính yếu mới tồn tại. Trong cơn bão Covid-19 ta học được nhiều điều. Biết con người mong manh, nên ta cần phải trở về với Thiên Chúa là nguồn gốc sự sống. Biết những thành tựu khoa học so với những gì chưa biết thì như muối bỏ biển. Biết sự sống quí hơn của cải. Biết gia đình trọng hơn sự nghiệp. Biết tình thân quí hơn thành đạt. Biết đào tạo y bác sĩ quan trọng hơn đào tạo quân đội. Biết chế tạo thuốc men cần hơn chế tạo vũ khí.

Qua khỏi đại nạn này, chúng ta sẽ phải sống một cách khác. Sẽ biết trân trọng và vun đắp những giá trị đích thực. Sẽ không tốn thời giờ cho những gì phụ thuộc, vô ích và chóng qua. Đặc biệt chúng ta xác tín một điều là Chúa luôn ở với chúng ta. Vì thế lời chào: “Chúa ở cùng anh chị em” chúng ta nói và nghe như một công thức, giờ đây hãy nói và nghe với tất cả niềm xác tín. Đây là một lời cầu nguyện xin Chúa ở với anh chị em. Đây cũng là một lời cầu chúc để anh chị em thực sự cảm nhận được sự hiện diện của Chúa trong đời mình. Như thế dù anh chị em không thể đến nhà thờ nhưng Chúa vẫn ở với anh chị em. Và hãy tin tưởng. Có Chúa mọi sự sẽ bình an. Sóng gió sẽ hết. Chúng ta lại vui hưởng sự hiện diện của Chúa. Được sống với Chúa.

Với lời cầu nguyện và cầu chúc này chúng ta hãy cầu nguyện thật sâu xa, thật tha thiết: Xin Chúa hãy đến và ở lại với thế giới tang thương ảm đạm hôm nay. Xin Chúa giải thoát những người đã qua đời. Xin Chúa hãy an ủi những người đang đau khổ. Xin Chúa hãy vỗ về những người đang hoảng loạn. Xin Chúa hãy chữa lành những người đang bệnh tật. Xin Chúa hãy nâng dậy những người đang gục ngã. Xin Chúa hãy ban niềm tin cho những người đang mất niềm tin. Xin Chúa hãy đưa những người xa nhà trở về. Lạy Chúa cả thế giới là thân thể của Chúa. Thân thể đó giờ đầy thương tích máu me. Xin Chúa hãy chữa lành. Chúng con đang ở trên cùng một con thuyền với Chúa. Xin Chúa hãy thức dậy và chúc phúc cho chúng con. Xin Chúa hãy ở với chúng con vì trời đã chiều rồi. Và chúng con rất sợ bóng tối. Xin hãy ở lại với chúng con. Đặc biệt với dân tộc Việt nam chúng con.

Trong tâm tình đó, xin nhắc lại câu chào chúng ta đã nói ở đầu lễ. Và xin mọi người hãy nghe và thưa lại một cách xác tín. CHÚA Ở CÙNG ANH CHỊ EM. VÀ Ở CÙNG CHA.

TGM Giuse Ngô Quang Kiệt

Page 12: CỘNG ĐỒNG CÔNG GIÁO VIỆT NAM TỔNG GIÁO PHẬN … · Hãy mở rộng tâm hồn đón nhận Lời Chúa. Lời Chúa sẽ như một hạt giống gieo vào lòng ta

BTDL 26-04-2020 tr. 12

nhờn, rồi cứ chồng chất tội này lên tội khác. 6. Đừng nói: “Người rất mực cảm thương, tôi có phạm

tội nhiều, Người cũng tha thứ cả!” Vì Người thương xót, Người cũng nổi lôi đình, và cơn lôi đình của Người ập xuống quân tội lỗi.

7. Đừng trì hoãn, hãy trở về với Đức Chúa đi; đừng lần lữa hết ngày này qua ngày khác, vì thình lình Đức Chúa sẽ nổi cơn thịnh nộ, và trong thời trừng phạt, con sẽ phải tiêu vong.

8. Đừng cậy dựa vào của cải bất chính, vì điều đó chẳng ích gì cho con ngày con gặp bất hạnh.

9. Đừng có gió nào cũng theo, đường nào cũng bước, như một tên tội lỗi lật lọng.

10. Hãy giữ vững xác tín của mình, và lời con phải trước sau như một.

TRẦM THIÊN THU (chuyển ngữ từ TheWorkOfGod.org)

và phó thác cho Thầy. Chúa đang mời gọi chúng ta xóa tan sự nghi ngờ để an tâm sống vì Chúa đã sống lại. Và Ngài đã từng nói: “Sao anh em phiền muộn? Sao anh em nghi ngờ? Hãy sờ vào Thầy và xem đây, ma không có xương thịt như anh em thấy Thầy”.

Đôi khi trong cuộc đời chúng ta cũng gặp quá nhiều biến cố đau thương đến nỗi chúng ta quên mất sự hiện diện của Chúa. Điển hình trong đại dịch hôm nay- con người chúng ta ai mà không phiền muộn khi sự dữ bủa vây cả địa cầu, nhưng hôm nay Chúa Phục Sinh đang nói chúng ta đừng sợ, hãy tin vào Thầy, hãy phó thác cho Chúa vì Thiên Chúa là Đấng hằng sống, đầy quyền năng và thật tốt lành.

Chúa Giêsu là hiện thân của Lòng Thương Xót Chúa khi cúi xuống chữa lành, băng bó và phục vụ con người chúng ta. Qua nhiều phép lạ, nhất là việc cho Ladarô sống lại, cho thấy Lòng Thương Xót của Thiên Chúa quá cao vời. Ngài cũng làm nhiều phép lạ chữa lành để chứng tỏ quyền năng của Thiên Chúa có thể giúp con người đẩy lùi sự dữ. Nhưng điều Chúa muốn chính là dầu trong hoàn cảnh nào cũng hãy tín thác vào Chúa, và hãy nhớ thế gian này sẽ qua đi, Chúa có cứu chữa chúng ta hôm nay, thì ngày mai cũng tới ngày phải chết! Thế nên, đừng cầu phép lạ mà hãy phó thác mọi sự cho Chúa dầu chung quanh đang khổ đau, chúng ta vẫn thưa với Chúa: lạy Chúa, con tin Chúa có thể đẩy lùi sự dữ, nhưng con chỉ xin phó thác mọi sự trong tay Chúa, vì con tin Chúa sẽ làm điều tốt lành nhất cho con.

Ước gì chúng ta luôn nhận ra tình thương vô bờ bến của Chúa để như Tôma biết khiêm tốn quỳ lạy tôn thờ Chúa trên hết mọi sự. Xin cho chúng ta luôn tín thác vào Lòng Thương Xót của Chúa để ân sủng của Chúa chữa lành những vết thương tâm hồn và thân xác cho chúng ta. Amen.

Lm. Jos Tạ Duy Tuyền

Tiếp theo tr. 10: LỚI CẢNH BÁO

Có bao giờ bạn tự hỏi giá trị thực sự của cuộc đời là gì? Đâu là điều mà chúng ta cần tìm kiếm?

Có lẽ với nhiều người cho rằng: tiền bạc, địa vị, danh phận và quyền lực mới là thước đo giá trị ở đời. Giá trị con người được nâng cao bởi gia thế giầu có hay quyền lực? Điều đó đã dẫn tới một cuộc tranh giành quyền lực gây nên bao tang thương, bể dâu cho cuộc đời. Người không đạt được thì buồn tủi thân phận, mặc cảm tự ti với đời. Người đạt được tưởng sẽ ngày dài tháng rộng nghênh ngang hưởng thụ. Nhưng thực ra họ cũng lắm nỗi truân chuyên khác như bị soi mói, bị nói xấu, bị xúc phạm, bị ganh ghét, bị thị phi…

Cám ơn Chúa qua đại dịch Corona này ta mới hiểu gía trị đích thực của đời người chính là sự bình yên. Bấy lâu nay chúng ta vẫn tưởng cái quý giá nhất trên cuộc đời này là tiền tài, sự nghiệp, bổng lộc, nhưng giờ đây những điều đó đã không mang lại bình yên cho cuộc sống chúng ta! Giờ đây, chúng ta mới hiểu rõ giá trị đời người chính là bình yên. Chính một tâm hồn bình yên mới mang lại đời sống hạnh phúc cho cuộc đời chúng ta. Chính trong đại dịch corona này chúng ta mới hiểu được giá trị cốt lõi của đời sống là sự bình yên, thanh thản trong tâm hồn nó quý báu vô cùng, hạnh phúc vô cùng, vì dù chúng ta có sở hữu bao nhiêu vật chất đi chăng nữa, nhưng tâm hồn lại luôn bất an, căng thẳng thì vẫn là bất hạnh cho cuộc đời.

Tin mừng Chúa Giêsu Phục Sinh luôn mang lại cho con người cảm giác bình an. Chúa Giêsu Phục Sinh đã xóa tan nỗi sợ hãi cho con người. Tôi đã từng ngạc nhiên sao Chúa Giêsu lại hỏi Maria Mađalêna: Này chị, sao chị khóc?”. Sao Chúa lại không biết, vì Maria vẫn còn đau xót cảnh Thầy chết, và giờ lại mất xác Thầy! Nhưng thực ra, đây là câu hỏi mà chính Ngài cũng đang hỏi chúng ta hôm nay. Ngài muốn biết lý do chúng ta lo âu, khóc lóc và phiền muộn khi niềm hy vọng tiềm ẩn đã được báo trước rằng sau ba ngày Ngài sẽ sống lại. Nếu tin Ngài sẽ sống lại thì không có lý do để buồn, vì cái chết chỉ là một tiến trình phải có của kiếp người, điều quan trọng sự sống ấy vẫn tiếp diễn chứ không mất đi, và sự sống ấy viên mãn hơn sự sống dương gian hôm nay.

Mừng lễ Phục Sinh là dịp để chúng ta cũng nghe Chúa đang ân cần hỏi chúng ta sao con lại khóc? Hãy tin vào Thầy