9
Mô^yềÍNỉ GUÍNW TEAMS' 0 un T NXB HỘI NHÀ YẢN

DT107: 9X09 - Nguyễn Quỳnh Trang

Embed Size (px)

DESCRIPTION

Sống để đi dần đến chết Đêm qua, có một bông quỳnh ngậm sương vừa nở. Trong lúc bung từng cánh trắng mỏng manh để dịu dàng tỏa lan làn hương tinh khiết cho nhân gian, cũng là lúc hoa quỳnh đang đi vào cõi chết. Hoa nở để tàn. Và chúng ta sống, để đi dần đến cái chết.

Citation preview

Page 1: DT107: 9X09 - Nguyễn Quỳnh Trang

Mô^yềÍNỉ GUÍNW TEAMS'

0 un

TNXB HỘI NHÀ YẢN

Page 2: DT107: 9X09 - Nguyễn Quỳnh Trang

MỤC LỤC

CHƯƠNG \ : ớ nơi tận cùng cái chết..............................................................7CHƯƠNG 2: Con trai vãn tà con trai thòi .......................................13CHƯƠNG 3: Nữa chừng giấc m ộng ............................................................ 25

CHlXĨNG 4 Sống chiuig với lo sợ .............................................................. 29CHUƠNG 5: Trong một cõí nào tôi không tim thấy m ình .........................43

CHƯƠNG 6: Vật vờ qua ngày iống tạ m .....................................................47CHƯƠNG 7: Có gi dó nứt hoác.....................................................................57CHƯƠNG 8: Tỏi mười chín tuồi, điều gì là cần thật sự vào lúc này? ....69CHƯƠNG 9: sống chậm ............................................................................... 79

CHƯƠNG 10 Ố m ........................................................................................... 85CHƯƠNG 11: Em g á i...................................................................................... 91CHUƠNG 12: Nhạy cảm ............................................................................... 95CHƯƠNG i 3: Đàn bà ngoan là đàn bà ngu .............................................. 101

CHUƠNG 14: Con g iờ i!................................................................................107CHƯƠNG 15: Sinh viên đại h ọ c ..................................................................115CHƯƠNG 16: sống không ngày m ai..........................................................1Ĩ9CHƯƠNG 17:... Cứ bình thán xem MO. rốt cuộc kiều gi mà chồng chét!. 131CHƯƠNG 18: Chúng tôi ôm nhau bởi lẽ ngày mai khònịỉ còn nữa ........ 139

CHƯƠNG 19: Nơi không có địa datĩh ......................................................... 151CHƯƠNG 20: Trong một th ế giới bị cáời t y ..............................................161CHUƠNG 2 1: Này anh. đã khi nào vui thú ngấm nỗi lo lắng trong minh? 169

CHƯƠNG 22: Hcinh trinh không nơi (lẻn .................................................... 187CHƯƠNG 23: Hoàỉì háo nỉiưhiện h ữ u .......................................................193

CHƯƠNG 24: Phia sau lời ước nguyện......................................................203CHUƠNG 25: Hạt giống trong tiên th ứ c .................................................. 219CHl/ƠNG 26: Mọl thứ tự nhiên dê/t dề tự nhiên d i ...................................233CHƯƠNG 27: Khi kiiỏng còn ngày m ai.....................................................243

Lời ngó.............................................. 247

Sóch Cớ Ngựa

Page 3: DT107: 9X09 - Nguyễn Quỳnh Trang

Ờ NƠI TẬN CÙNG CÁI CHẾT

Các bạn có tin vào sự diễn tiến tự nhiên không? Ví dụ về việc bâ’t cứ điều nào mình làm trong vô ý thức, sớm muộn từ khởi nhân rối kiêu gì cùng sê biết kc't quả.

Râ't có thê là một quả tham ngon, cùng có thế là một trái thối ung đầy giòi bọ.

Tất cả đếu từ cái khai hạt mẩm ấy, khi chúng ta quyết định chợn giống gì, có chăm sóc nó tận tụy tù trái tim lẫn khối óc?

Tôi đang ngổi đây, trong một căn phòng tối om, chi duy nhất một ngọn đèn vàng úng nối với sợi dây điện mỏng đen buông thõng từ trần nhà có vài vết nứt ngang, anh ánh đổi sang màu cháo lòng

Sách Cá Ngựa

Page 4: DT107: 9X09 - Nguyễn Quỳnh Trang

soi vừa đũ sáng trang giây A4 đầy bụi bàn chực bay khỏi mặt bàn gồ nâu xin. Cầm bút bi trên tay, tôi muôn viết cái gì đó, cần sắp xếp lại mọi luổng nghĩ đang chảy râ't lộn xộn.

Ngay sát bàn, là chiếc nệm rộng một mét hai, dài mét sáu, phu ga màu ngọc có một cái gối và một chiêc chăn bọc vài hình con công đo lòe loẹt. Phía dưới chăn, có thân người nằm bất động. Hy vọng không phải là một thây chết. Mong rằng sự sống sẻ còn ờ đâu đó. Màu máu có lè đà khò, hần còn ri lên mặt ga nhu khi tôi lạng quạng dùng thứ ánh sáng trắng nhựt hắt từ màn hinh điện thoại di động đ ể soi quáng quàng mọi thứ phia bén ngoài, vào lúc bắt đâu cám nhận rõ cơ thê mình đang tây lên nhũng a m buốt nhức.

Chuyện gì đã xảv ra?

Sự nhó cùa tôi dưng lại tại con số 2009.

2009?

Chính xác bắt đầu của năm 2009, khung hoang tin dụng Mỹ ánh hường nặng ne đến Việt Nam. Năm trước đó, lạm phát đã vượt quá hai mươi lăm phần trăm và thâm hụt mậu địch bốn tháng đầu năm là mười một tỷ đô la.

Con sô kinh khung!

- { N.G.U.Y.Ề.N. Ọ.U.Y.N.H. Ĩ.RAN.G}

Sách Cá Ngựa

Page 5: DT107: 9X09 - Nguyễn Quỳnh Trang

9X09

2009, báo hiệu cho sự đổ vờ dãy chuyền, kinh tê' th ế giới từ đáv mà suy đô. Dát nước nho nhoi của tôi, nằm trong dòng vở ấy. Cứ gọi là tan rửa.

Cùng vào đầu năm 2009, bố tôi mâ't trắng han năm trăm triệu cho việc buôn bán vàng trên sàn giao dịch. Khoi nói là mẹ đã gầm rít đến thế nào.

Một buổi sáng, mẹ từ ca quan vể, thông báo rằng cơ quan mẹ đang vào đợt giâm biên chế lấn thú hai, và lương của mọi người sè bị giâm mây chục phan trăm. Bố cười khùng khục trong cô họng, mặc mẹ gườm mắt nhìn.

Khung hoang cuối cùng củng đà leo vọt lên phòng ngu cua bố mẹ tôi và làm xáo trộn ít nhiêu tình cam cùa ông bà dành cho nhau.

Tuv nhiên năm 2009, có tin vui vui, là lần đẩu tiên một người da đen thắng cử tống thống. Tôi không có khả năng viết đúng toàn bộ tên ông ta, nhung hán mọi ngưừi cùng thừa biêt đó là ai rồi.

Nói lòng vòng cho oai thê thòi. Thực ra năm 2009 là năm cùa tôi! Tôi từng tin vậy!

Tôi là Ken. Tỏi tròn mười tám tuổi. Rồi tôi sẽ làm gì vói cái tuổi trời ơi đất hởi này đày? Mo mộng buóc sang tuổi mười chín với ý nghĩ cao siêu sặc mùi vật chất là có xe máy trị giá gần ba mươi triệu đổng như lời hứa của bố trước đó bốn năm. Tôi không tin vào lời hứa cua bố, nhung tôi

Sách Cớ Ngựa

Page 6: DT107: 9X09 - Nguyễn Quỳnh Trang

{ N.G.U.YÌN. Ọ .U m H . T.RAN.G J

tin vào cái tính dê tự ái, dần tới luón thường trực nóng nay tù ông. Khi không kiếm soát được cam xúc, ông hay có nhũng việc làm trong trạng thái hố đổ. (Đôi khi lại cỏ lợi.) Giữa lúc say rượu và cùng không cho rằng tôi có thê làm được gì đó có ích trong đời này, ông đã ra giá vể việc tôi đổ đại học trong một bửa giồ, trước mặt họ hàng bên nội. Bởi cái sự làm chứng vô tu mà củng đầy xét nét cua cô chú bác dành cho cậu cháu đích tôn cùa dòng họ, nên sớm muộn gì bố cũng sẻ phai mua xe máy cho tỏi, nếu không muốn bị nói kháv chê chọc trong nhũng bửa cồ sau.

Tôi không cán quan tâm ỏng sẽ lây tiển ờ đâu mà mua xe máy cho tôi, ông đã hứa nghĩa là phải có!

Bước sang tuồi muời chín, tôi khao khát được biến ra khỏi nhà, ớ một mình. Tiền thuê nhà, tiền ăn tiền học, tiền sinh hoạt... tôi vẫn được bao cấp toàn bộ, chi cần tôi đồ đại học - cái trường mà bố mẹ thích. Tôi đã chán việc nhâ't nhát nghe theo mọi sắp đặt của mẹ mà không được cãi lại một câu. Đà tù lâu tôi không còn cảm thây tôi và mẹ có mối giao câm nào nửa. Mẹ định vị là người sinh ra tôi, có quyển định đoạt cuộc đời tôi, thậm chí là cách ăn, kiêu mặc và bạn bè củng trong sụ lựa chọn của bà.

Tôi biết làm gì cho sụ xung quanh tôi ánh lên màu nắng vàng vui tươi bâv giờ nếu không bám

Sớch Có Ngựa

Page 7: DT107: 9X09 - Nguyễn Quỳnh Trang

9X09

riết vào đòi hoi đặt lén vai các bậc sinh thành? Tôi đã làm tròn vai trò của một cậu con ngoan đè bỏ mẹ có cái đ ế khoe với đổng nghiệp hay hàng xóm. Lắm lúc điểu đó làm tôi cám thấy, sự sinh ra đòi cũa tôi không hăn là niềm hạnh phúc. Nó đơn giản là mối kết nối đẩu tièn mang hơi hướng tô điếm cuộc đời thành đạt đãng kế theo cấp bậc xã hội mà bố mẹ đang cố tạo ra định danh ban thân trước mặt thiên hạ. Từ tôi, khởi nguồn cho việc tạo nên một gia đinh có năm chô ngu, năm chô ngối, năm cách đi lại, năm kiêu nói năng, năm tinh cách, năm dòng suy nghĩ, năm mớ bùng nhùng cam xúc lần năm nồi phiến hà. Cú tưởng cùng huvết thống, mà thành ra là năm cái sụ không liên quan gi bỗng dưng ò chung một mái nhà. Bắt đầu là từ tôi, không có tôi, chắc gì bố mẹ đã là vợ chổng, và rồi hứng khởi đè liền hai cái mâm hình trai hình gãi đặt cái tên Shu và Shi.

Vào đúng khoanh khắc tôi đang viết mày chữ này đây. Những gì tôi đang nghĩ và đang viết, nghía là cùa hiện tại, có lẫn quá khứ và thêm dụ đoán vể tương lai. Sò là mớ hổ lốn. Tôi cho rằng thế. Quá tinh là tôi đang hoang mang kinh khung. Tại sao lại bắt đầu từ gia đình, nơi tôi tương khóng còn muốn nhớ? Có thể việc nghĩ trong lúc viết sẽ mang đến cho tỏi cái gì đó sáng sủa? ít ra cũng bằng ngợn đèn vàng đang chung chao trước mặt

Sách Cớ Ngựa

Page 8: DT107: 9X09 - Nguyễn Quỳnh Trang

I N-G-U.yI n . Ọ.U.Y.N.H. T.RAN.G )

đây. Rối sè thế nào nếu ngọn đèn cuối cùng trong căn phòng tối nàv vụt tắt? Điện thoại đà hết pin tù lâu. Không có cục sạc, tất nhiên, ngoài nhũng thú đố tôi có thê kế, phòng khóng còn bàt cứ thú gì. Điều gì đó đang tòn tại ờ đây, nham vào mục đích su dụng nào đó, mà tôi đang nhìn thây bề mặt.

Phía ngoài, cửa phòng không khóa, nhưng bên ngoài là khoảng tối hun hút sâu mà tôi không dám bước vào... Tôi đà hò hét đã gào thét hv vọng từ xa xôi ngoài bóng tối, ở đâu đó nối ra một không gian khác, một con người nào khác mang màu trắng sáng. Tuyệt nhiên mọi thú bít lại quanh căn phòng này. Cái thây người vân ấm, có lẽ luồng thơ cùa sống vân còn quanh quất mà tôi chưa nắm bắt được. Cô ta chua chết hẳn, mà đang trên đường tới cái chết. Khốn kiếp thật!

Thì lại viết.

Sớch Cớ Ngựa

Page 9: DT107: 9X09 - Nguyễn Quỳnh Trang

"Xét ra cuộc đợ i đã qua của tôi lẻ nhụt den nỗi chang có gì.để bàn, nếu có xảy ra việc biến mất (lột ngột không thể lý giải này cửa tôi, thì bố mẹ hay hai đứa em may chăng thảng thốt buõn hâ chút, râi lại

trở về cuộc sống thứờĩig nhật.

Sinh ra râi tan rã trên đời này, là chuyện thường của mỗi sinh lỉnh, khỉ bước vào mỗi hành trình sống.

M ười chín năm chưa kịp hay chang muốn làm bất cử -ihữ gì cho ai khác, đến tự chăm nom bản thân cồn chira đến đâu. Mỗị con ngườỉ khi xuống cõi nhân gian này, thì ptuìi có việc gì đó cãn làm chứ? Cồ

nhiều người loay hoay hỏi vẽ sứ mệnh không? Hay chỉ cổ chụm chân vào tận cùng tuyệt vọng như tôi,

mới bắt đâu hỏi rốt cuộc tôi tân tại trong sự sống này đ ể làm quái RÌ? ”

' ■ >• ể ũ 1 1

Híy Cùnp Chdng 16 . « 1 9 3 5 2 1 2 12 0 r> 2-

0 unSớch Có Ngựa