57

Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

  • Upload
    vankiet

  • View
    215

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao
Page 2: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

KHINGƯỜICONGÁILÊNNÚITácgiả:PearlS.Buck

Phóngtác:NguyễnVạnLýNguồn:Isach.info

Biêntập&Hiệuđính:VCTạobìa,ebook:inno14

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Page 3: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Chương1KhôngcầnmởmắtMaiLycũngbiếtrằngđãtớigiờthứcdậy.Cũngđã

gầntrưarồi.Nàngnghethấytiếngbướcchânrónréncủaconhầugái trênnềnnhàlátgạchvuông.Conhầuđemtràvàđồđiểmtâmchonàngăntrướckhinàngdậy.Nàngnằm rốn thêmmột chútnữa.BỗngMaiLy thấy thèmmột bữa điểm tâmởMỹ quốc, những bữa điểm tâmnàng thường ănmỗibuổi sáng trong ký túc xá đại học.Không khí lạnh buốt tạiMỹ quốc làmnàngmauđói.NàngcứđểmặctâmtrínhớtớibữađiểmtâmởMỹquốc,hếtmónnàytớimónkhác,nàolànướccamvắt,cháolúamạchvàkem,“bacon”vàtrứnggà,bánhmìnướngvàcàphê.

A,cáimóncàphêthựclàngon!Nàngcóthểngửithấycàphê,thơmphứcvànónghổitrongmũinàng.

TiểuCần,conhầugái, lên tiếnghỏi thậtkhẽ:“Emrót tràđượcchưa?”TrongngôinhànàykhôngaidámđánhthứcMaiLymộtcáchồnào,vìnànglàconmột.Cónhữngâmthanhnhẹnhàngđểkhẽđánhthứcnàng.Rồitớitiếng thì thầmcủaTiểuCần.ChanàngmuaTiểuCần làmngười hầu chonàngtừnhiềunămtrước,từhồinàonàngcũngkhôngnhớnổinữa.LúcđóTiểuCầnhơnnànghaituổi,vàphảichờnàngsuốtbốnnămtrongkhinàngduhọctạiMỹquốc.Trongthờigianchờđợi,TiểuCầnchămchỉthêunhữngquầnáongủvàgửisangchochonàng.NhữngđồthêunàyđãkhiếncácbạnhọcngườiMỹcủanàngphảitrầmtrồkhenngợi:

“ỒMaiLy, thật là tuyệtdiệu-nhữngmũi thêu tinhvinày-mẫu thêuthậtlàđẹp-MaiLyơi,chịmaymắnquá!”

Nàngchỉmỉmcười, coinhữngmũi thêu tuyệtmỹcủaTiểuCần thànhnhữnghoalá,nhữngconbướmvàchimchóclàđiềuđươngnhiênnàngphảicó. Khi nàng ởMỹ quốc, đôi khi nàng cũng cảm thấy nhớ nhà đôi chút,tưởngtượngthấyTiểuCầnngồithêutrongmộtgócsânnắng.Nhưngthựcsựnàngchẳngbaogiờnhớnhà-ỞMỹquốccónhiềuthứđểlàmquá.Ôicáiđờisốngquánhànrỗinày!Bâygiờhọcxongđạihọcrồi,nàngtrởvềnhàvàchẳngcógìđểlàmcả!

ChamẹMaiLyvàbèbạnnàngkhông thểhiểunổinỗibănkhoăncủanàng. Ngay những người con gái khác không đi du học như nàng cũngkhônghiểuđượcrằngthựclàkhómàchịuđựngđượccảnhsốngquánhànrỗi.

Nàngvẫnchưamởmắt.Tạisaonàngphảimởmắtnhỉ?Nàngthứcdậyhaykhôngthìcũngthế.KhôngcóviệcgìđểlàmtrongcáihảicảngyêntĩnhcổlỗtạimiềnnamTrunghoanày-chẳngcógìquantrọngcả.

Page 4: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

NàngcảmthấybàntaycủaTiểuCầnsờvàotấmmềnlụa.“Thưacô,bàmuốncôđichùavớibàhômnay.Bàdặnkhôngđượcđánh

thứccô,nhưngnếucôđãtựthứcgiấcthìemsẽphảibáochocôbiếtbàđãsẵnsàngrồi.Ngoàiraemcũngmangchocômộtthứnày.Khicômởmắt,côsẽtrôngthấy…”TiểuCầnngừnglạichờđợi.

TiểuCần lạichiềuchuộng làmhưnàng rồi.Nàngđã từng là sinhviêndanhdựtạiđạihọcWellesley,chủtịchhộisinhviênnămcửnhân.Ôngkhoatrưởng từngbảonàng:“Côcó thiên tàichỉhuy.”ThếmàTiểuCầnnănnỉnàng,làmchonàngtrởthànhbướngbỉnh,nhỏngnhẻovàhư.Nàngmởmắtvàtrôngthấymộtbóhoanhỏmầuvàngánh.

“Mùaxuânrồi!”TiểuCầnvuivẻkêulênvàđặtnhữngchùmhoakhôngcólálêngiường,vàhươngthơmtỏađầybêntrongtấmmànlụa.

MaiLyngồihẳndạyvàkêulên:“Hoamai!Thíchquá,cóphảikhómmaitrongsântrúcnởhoarồiphảikhông?”

TiểuCầnmỉmcườivàxácnhận,“Nhiềulắm!”MaiLytrảlời,“Tađãquênkhómhoanàyrồi.”“Emkhôngnóichocôbiết.Emchờchotớisángnayvàemrathậtsớm.

Hômquaembiếtrằnghômnaythếnàohoacũngnở.Sángnayhoaphủcảcâythànhmộtmàuvàng.”

Mùa xuân! Nàng nhảy xuống giường. Khi hoa mai nở thì mùa đôngchấmdứt.Ngay cảkhi có tuyết trở lại thì cũngvẫn làmùaxuânvà tuyếtkhôngthểkéodàilâu.Cănphòngrấtlạnh.Nànghơtaysưởiấmtrênmộtlòthan.NàngđãkểchochanàngnhiềulầnvềviệcsưỏiấmkhắptrongnhàtạiMỹquốc,ấmápsuốtmùađôngvàkhôngaibịlạnhcả,dùbênngoàituyếtrơivàđónglớpdầynhiềuđến thếnàocũngvậy.Tạinhànàng,nhữngcănphòngcổxưanàycónềnlátgạchhoavàtườnggạchtrátximăng,giốngnhưnhữngphòngchứabăngđávậy.Nàngbịlạnhsuốtcảmùađông.

Cha nàng quấn chặt thêm áo bông và trả lời, “Hà, những căn nhà củangườiMỹ!Tachắcchếtvì lạnhmất.MaiLy,conphảimặc thêmquầnáonữa.”Nhưng nàng bướng bỉnh trả lời, “Con khôngmuốn đi lại trong nhàtrônggiốngnhưmộtcáimềncuộntrònlại.”Bâygiờkhôngcầnnữa-mùaxuânđãtớirồi.

Nàng rửamìnhmau lẹ bằng nước cómùi thơm trongmột chiếc thauđồng.Nànghơirunrẩykhihơinướcbốcđitừdathịtnàng.Tronglúcmặcquầnáo,nànguốngnướctrànóng.TiểuCầnđãcắmnhữngbônghoavàngvàotrongmộtcáibìnhmenmầulụclónglánh,vàMaiLyvừaănvừangắmbìnhhoa.

Page 5: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

MaiLynghĩchắcchínhnhữngbônghoamaivàngđãlàmnàngsángnaybồnchồnnóngnảy.Nàngcảmthấyxấuhổ.Cócáigìbêntrongnàngđãlàmnàngmaubướcchân,nóinhanhhơnvàlàmmaulẹbấtcứcáigìnànglàm.Nàngcònthúcdụccảbàmẹnữa.

Mẹ nàng lên tiếng, “NàyMai Ly, chúng ta có đủ cả chưa?Hương vàbìnhbạcđểđốt,quàbiếunhàchùa,gàvịt,ốngthuốcvàkhănmặtcủamẹ-TiểuCần,hômnaycógiókhông?Nếucógió thì ta sẽphảiđemtheohộptrangsứcđểsửasoạnlạitrướckhicầunguyện-cólẽdùsaocũngnênmangtheo.NàyTiểuCần, rổ trà có trongkiệukhônghả?Vàbỏ thêmvài chiếcbánh ngọt sợ ta đói dọc đường - nhưng phải đem thứ làm bằng dầu, chứđừngđemthứlàmbằngmỡheo,đểtỏlòngtônkínhthầnthánh-thầnthánhngửi thấynhanh lắm.Nàycongáicủamẹ,conbiếtkhông,khôngnênxúcphạmthầnthánhnhưthế.Mẹcólýkhinóirằngmẹmấtanhconngaysaukhianhconsinhracũngchỉvìmẹănthịtheohômmẹđilễchùa-cáingàyhômtrướckhianhconsinhra,vàthầnthánhngửiđượchơithởcủamẹ…”

Nàngbiếtthựclàngungốcmớinóngruộtkhimẹnàngvừanóiliênmiênvừaquayđiquaylạitrênhaibànchânbónhỏ.Nàngrấtyêumẹvàaicũngyêuquýmẹnàng.Nhưngnàngbỗngsuynghĩmộtcáchbướngbỉnh,“Thựclàchánquárồi-chánđilễchùavànghemẹnóihuyênthuyên!”Nàngđỡmẹlênchiếckiệuvànóimộtcáchcáukỉnh,“Mẹơi,conđãnóivớimẹkhôngthểtinnhữngthầnthánhcổlỗđóđượcnữa!”

Mẹnànghoảngsợkêu lên,“Im!Ðừngnóinhảm!Conkhôngbiết thầnthánhcóởkhắpmọinơiư!”Khuônmặtbéo tròncủabàmẹ lộvẻ rấtđạohạnh.

Nàngnóimộtcáchthựctế,“Thưamẹ,ởbênMỹ…“Mẹnànghỏi, “NgườiMỹcũngcó thần thánhcủahọphảikhông?Mỗi

nướcđềucóthầnthánhdogió,nướcvàđấttạora.”“Conkhông sợ thần thánhnàocả,”MaiLy trả lời trong lúcbuộcchặt

chiếcrèmtrướcmặtbàmẹ;chiếcrèmcómụcđíchchekhôngchođámđôngngoàiđườngphốnhìnthấymẹnàng.KhôngmộtmệnhphụnàotạithịtrấnTrườngChâunàydámngồikiệuđểtrốngkhikiệuđingoàiđườngphố,nhấtlàChuphunhân,mẹnàng,cóchồnglàcontraicủanhàphúhộbậcnhấttạithịtrấn.NhưngChuphunhânkéohởmànkhoảngvàiphânvànóinghiêmgiọngvớicôcongái:“KhiconởMỹquốcthìconkhôngcầnphảisợthầnthánhcủamình.Nhưngkhiconđãtrởvềquênhàrồithìconsẽthuộcquyềncủacác thần thánhấy.”Rồibàkéomàn lạivà ra lệnhchocácphukhiêngkiệukhởihành.Cácphukiệuvộivãnhắcđònkiệulênvai.

Trongchiếckiệu riêngcủamình,MaiLyngồi thẳng lên.Nếucácbạn

Page 6: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

học của nàng tại đại họcMỹmà nhìn thấy nàng bây giờ thì sẽ nghĩ sao?Trongbuổilễtốtnghiệphồithángsáuvừaqua,cácbạnnàngđãquấnquýtvớinàng,ômnàngmộtcáchtrìumếnđếnnỗinàngcũngđịnhđápứnglại,mặcdùnàngđãđượcdạydỗkhôngđượcđụngchạmdathịtvớingườikhác.Cácbạnnàng lahétgọinàng, “MaiLy,nhớviết thưcho tôi!”hoặc“NàyMaiLy,nếutôiđidulịchvòngquanhthếgiới,tôisẽdừnglạitạiTrunghoađểthămbạnđó.Tôirấtmongướcđượctrôngthấynhàcủabạn.”

Nàngđãbảohọ,“Nhớchotôibiếttrước,vàxinmờilạithămtôi.”Ðúngranàngkhôngmắccỡvềnhàcửacủanàng.Ngayphòngkhánhtiết

củađạihọccũngkhôngnguyngađồsộbằngcănnhàcổcủadònghọnhànàng,nơibiếtbaothếhệđãsống.Dĩnhiênnếucóngườibạnnàothựcsựtớithămnàng,nàngchỉcầnbảochochanàngbiếtngườiMỹkhônghiểuđượcthóiquenkhạcnhổcủaôngbấtcứchỗnàoôngmuốnnhổ.Nếuhọkhôngtớithămvàomùađôngthìhọcũngsẽkhôngbiếtmùađônglạnhbuốtgiánhưthếnào.Cólẽhọsẽcoilàkỳcụcnhữngmáinhàtrảidàiuốncong,nhữnghoa viên nhỏ lát gạch có những hồ nước nhỏ và những cây uốn thấp.Vànàngcũngsẽkhôngkểchohọnghenhữnggìhọkhôngtrôngthấy-chẳnghạnnhưnhàbếptrongđócónhữngbếplòbằngđấtlâuđờivàconcáicủagia nhân chạy nhảymặtmũi dơ dáy, và đàn ruồi nữa - chính nàng cũngkhôngdámbướcvàobếp.Cácgianhânlotoanmọiviệc.Nàngyêucănnhà,mặcdầusựyêntĩnhlàmnàngkhóchịu.Cănnhàđãđứngtạiđótrênbatrămnămrồi,vàcólẽsẽcònđứngđómãimãi.

Ðôi khi cha nàng thường buồn rầu nói, “Không có gì sẽ tồn tạimãi -ngườitakhôngthểxâyđượcmộtcănnhàtồntạimãimãinhưngàyxưa.MộtngàynàođóquânNhậtsẽtới.”

Khichanàngnóithếthìbaogiờnàngcũngsợhãitronggiâylát,mặcdầuôngđãnóiđinóilạiđiềuđó.Nhữngtrẻconngoàiđườngphốkhicãinhauthườnghétlênvớinhau,“Bọngiặclùnđenđủisẽbắtmày.”Ðôikhichúngcũnghétvàomặtnhau,“ÔngHổtrênnúisẽxuốngănthịtmày!”QuânNhậtvàÔngHổ!QuânNhậtlànhữngconquỷlùntrongnhữngtruyệnthầntiênthờithơấucủanàng,nhữngkẻđộcác,vàconHổlàmộttênkhổnglồđộcác.Khinànglớnlênkhôngcòntinchuyệnthầntiênnữathìnhữngconvậttàn ác ấykhôngcònnữa.Ngoài ra trong lớpởđại họcnàngcũngcómộtthiếunữNhậtdễthương,tênnàngtalàChiyo.ThựcranàngvàChiyokhôngphảilàbạnnhau.Chiyolùn,đenvàhơixấu,trônggiốngnhưmộtconquỷlùn.Nhưng hai người không phải là kẻ thù của nhau.Nhiều nữ sinh viênkháccũngthíchChiyo.CònvềphầnÔngHổthìchỉlàmộttêntướngcướpmàngườitabàntánvớinhauvàchưaaiđượctrôngthấy.Chínhphủđãđặtnhữngtêncuớpđórangoàivòngphápluậtrồi.

Page 7: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Nàngnhìnquamộtkhungkiếngnhỏkhâuvàorèmkiệu.NếuchanàngchịurờitớiThượngHảisốngthìcảnhàcóthểmướnmộtcănnhàngoạiquốccó đồ đạc ngoại quốc và hệ thống sưởi khắp nhà. Thượng Hải vui lắm.ThươngHảigiốngynhưMỹquốc.Nhưngkhinàngnóinàngmuốnsốngtạiđóthìchanàngcườirộlên.Ôngôntồnbảonàng:“Bađãquensốngởđâyrồi.”Rồiôngnóimộtcáchhiềnhòa,“Ðừnglocon.ConcũngsắplấychồngrồivàconsẽbảochồngconđưacontớiThượngHải.BađếnThượngHảilàmgì?”Ôngluônluônnóivớinàngvềhônnhân,nhưngnàngkhôngthèmnghe.Nàngkêulên,“Conlàmgìởđây?”

Ôngbốtrợnmắtnhìncon.Rồiôngmỉmcườibảocon,“Tạisaoconphảilàmgì?”Khinàngmởmiệngđịnhcãilạithìôngchốnghaitaylênhaiđầugốimậpmạpđểđứngdạyvàlạchbạchbướcđi.

Nàngtứcgiậnnghĩthầm.“Thựclàxấuhổcómộtôngbốmậpnhưthế.”Quamiếngkiếngvuôngrộngchừngmộttấc,nàngtrôngthấymộtconđườnglátgạchđôngngười,mộtđámcu-liđẩyxe,nhữngcon lừachởnhữngbaogạokhậpkhễnhbướcđi,những trẻconngồiđánhbạcbằng tiềnxu,ẩuđảnhautrongđámbụibaymù.NgaycảxekéocũngkhôngcóởTrườngChâunày,vàkhôngcólấymộtchiếcxehơi.Ðườngphốkhôngđủrộngchoxehơichạy.Ngoàiracòncóquánhiềucâycầucongbắcquanhữngconkinhđàonữa.Bâygiờnàngphảingồitựangửaraphíasaukhicácphukiệubướclênbậccủamộtcâycầu,vàtrongmộtlúc,quachiếckiếngvuôngnàngchỉtrôngthấybầutrời.Rồinàngchợtbịđẩychúivềđằngtrướcvàchiếckiếngvuôngchỉchothấyhìnhconđườnglátgạchướtáttrongmộtlát,chođếnlúcnàngngồithẳnglạiđượcvàchiếckiệulạiđiquađườngphố.

Nàngkêulênchuachát,“Baơi!Ðiềuduynhấtbanghĩđếnlàbắtconlấychồng.TạisaobagửiconquaMỹquốcduhọc?”

Mộtlầnnànghỏichanàngnhưthếthìôngchỉcầmlấyốngđiếuvàlắcđầu.Ôngnói,“Bagửiconđikhôngcómụcđíchgìđặcbiệt.BanghĩcólẽconthíchthúđượcnhìnthấynhữnggìngườiMỹlàmvàbakhôngcócontraiđểgửiđi.”Rồiôngnóimộtcáchhếtsứchứngkhởi,“Bâygiờhãykểchobanghevềcácmáybaycủahọđi.Connóinhữngmáybayđócóthểbaylênnhưdiềuphảikhông?”

NàngđãdùnghànggiờđểkểchoôngbốvềMỹquốc.Nàngnghĩ,“Kểnhưvậychẳngcóíchgìcả.Bachỉmuốnmuavuithôi.Talàmộtsinhviêndanhdựcủamộtđạihọcdanhtiếngcủatâyphương,chỉbiếtgiảitríchomộtônggiàmậpútrongmộthảicảngbuồntẻcủaTrunghoa!”

Nàngcảmthấynàngbịhạthấpxuốngtrênmộtmôđất,vàTiểuCầntớimởcửarèmchonàng.

Page 8: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

“Thưacôtớirồi,”TiểuCầnnóivàđưatayđỡnàngxuống,nhưngMaiLymaulẹnhẩyxuốngđất.

Nàngnóicọccằn,“Takhôngcầnphảiđỡxuống.”Mẹnàngđãxuốngkiệurồivàcóvẻrấthânhoan.Mẹnànggọi,“NàyTiểuCần!Cáiđóđâurồi-à,đâyrồi!Khănmặtcủa

tađâu?Cáigì-àphảirồi,tabỏvàotrongtayáo.Àsưcụđâyrồi.”Mộtnhàsưgiàđangvộivàngbướcxuốngbậc thềm,mỉmcườivàxoa

haibàntaymũmmĩm,chiếcáomầuxámcủanhàsưphấtphớibaytronggió.MaiLykhôngthíchphảiđi lễchùanênnàngkhôngcócảmtìnhvớivịsưgià.Mẹ nàng không nhìn thấy sự hân hoan trong đôimắt của nhà sư, cáimiệngtươicườivàhaibàntayvừamậpvừamềm.Haingườiváichàonhau-dĩnhiênnhàsưvuimừnggặpmộtmệnhphụgià,giầucóvàmộđạo.

Nhàsưnởnụcườirấttươivàlêntiếng,“Sángnaykhitụngkinhxong,bần tăng trông thấycâymainởđầyhoavàbần tăngbiết rằnghômnay làngàymaymắn,vàbâygiờsựmaymắnđãtới.”

Nhàsưdẫnđườngvàochùa.MaiLyđitheosaumẹ,đôigiầymuatừMỹquốccủanàngnệnmạnhmộtcáchcốýxuốngcácbậcđádơbẩn.Ðằngsau,TiểuCầnmangnhữngđồdângcúngchùa,vàchungquanhhọlànhữngbộmặttòmò,tócrốibùvàmắtnhìnchămchú.Ðólàmộtđámđôngdânnghèoxô nhau đi theo. Nàng không bao giờ gặp người nghèo và bây giờ cũngkhông nhìn họ. Trong suốt tuổi thơ ấu của nàng, nàng sống biệt lập saunhữngbứctườngcaocủacănnhàtổphụ,vàkhôngbaogiờnóichuyệnvớinhững kẻ nghèo. Nàng đi theomẹ vào trong đại sảnh khuất tối của ngôichùa.Mùihươngtrầmđốttỏarangọtngàoquanhnàngnhưnhữnggiảilụa.Nàngthấykhóthở.

Page 9: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Chương2Mẹnàngnói,“Conđichỗkhácchơiđi.Mẹmuốncầuxinmộtchuyện

riêng.”MaiLyrađứngchờtronglúcmẹnàngđọcnhữngbàikinhvàlờicầuxin

dài dòng thông thường.Bà cầu xin được khoẻmạnh, ruộng đượcmùa vàquânNhậtđừngtớivàÔngHổđểchohọđượcyênthân.Từnhiềunămnay,mẹnàngvẫncầuxinnhữngđiềunày.

Mẹnàngquaylạivànhắc,“Ðichỗkhácđi.”Vìthếnàngbướcraxamộtquãngnữa.Khôngcầnphảihỏimẹcầuxin

gì.Vềđếnnhàthìthếnàobàcũngnóirangay.Nàngđãnóivớimẹtừtrước,“Mẹơi,consẽđichùavớimẹ,nhưngcon

sẽkhôngbaogiờquỳgốitrướcnhữngbứctượngcổấyđâu.”NgàyhômấymẹnàngđilễchùađểtạơnPhậtđãchonàngđượctrởvềnhàbìnhyên.

Mẹnàngrênrỉ,“Cáiconnhỏnhạobángnày!”Bàquaysangrềnrĩvớichồng,“Cácthầnthánhsẽgiậncảnhàmìnhđó!”

Ôngbốnóiđùa,“Cácngàikhônggiậnđâunếubàkhôngmáchchocácngàibiết.Tôikhôngđichùatừnhiềunămnayrồimàcácthầnthánhcũngđâucóbiết.”Rồiôngcúixuốngvỗvaivợvànói tiếp,“Hơnnữa,cácthầnthánhsẽkhôngquởphạtbấtcứaithuộcgiađìnhbàđâu.”

Bàvợđồngý,“Tôicũngnghĩnhưvậy.”SauđóMaiLyhỏicha,“Bakhôngtincácthầnthánhhảba?”Ônglắcđầuvàthìthầm,“Ðừngnóivớibavềchuyệnnày!”Rồiônglạch

bạchbướclạitủsáchvàlấyramộtcuốnsáchđóngcẩnthậnvànóitiếp,“Bađãđọccuốnnàytừnhiềunămrồi.”Nàngrấtngạcnhiênkhithấyđólàbảndịch của cuốn “NguồnGốcCácGiống” củaDarwin.Nàngkhôngbaogiờnghĩrằngchanàngđọcbấtcứsáchgìngoàicáctiểuthuyếtvàthơ.Ôngkhẽbảocon,“Mẹconcầnphảicóthầnthánh.Convàbakhôngcần.”

Mộtthoángthôngcảmlóelêngiữahaichacon.Nhưngsựthôngcảmđómấtđikhiôngbốhosặcsụavàkhạcnhổ,nàngcũngmấtsựthôngcảmđókhiôngbốngồingủgậtsaukhiănuốngquánhiều,khiôngnằmdàixuốngchiếcghếvàngủđểchoquahếtthờigiờnhànrỗi.Nàngnghĩbụng,nửabuồnnửagiận,“Tạisaobabỏphíthờigiờnhưthế?”KhinàngkểchoôngbốnghevềcáigìtạiMỹquốc,thìôngbỗngchúývàhiểubiếtnhữnggìnàngnói,vàlúcđólạilấplóemộtsựthôngcảmgiữahaichacon.

Nàngbựcdọcsuynghĩ,“Trongcáithịtrấnngáingủnàychẳngcógìđể

Page 10: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

làmcả.”Từcánhtráicủangôichùabỗngvanglên tiếngcầukinhđềuđềucủacácnhàsư,chậmchạpvàngáingủ,nhữngbàikinhkệđãcótừnhiềuthếkỷ.Nàng không thể chịu đựng được nữa. Nàng bước ra đứng cạnh chiếccổnglớncủachùađểnhìnrangoài.Trênchiếcsânchùarộngmênhmônglàmộtđámđôngbáncácmónhàngnhưnhang,bánhchay,tiềngiấyvàđồănđểcúng.Sânchùadơbẩn,đôngđúcvàồnào.Bỗngnhiênmộtcơngiómùaxuânùađếnphủchoànglấynàng.Cơngióvừathơmthovừangọtngàothổitừ rặngnúivượtquabức tường thành, lạnhnhưngkhônggiá rét lắm.Bêntrên nhữngmái ngói đen cũ của thành phố là một bầu trời xanh ngắt cónhữngcụmmâytrắngđangđuổinhau.Nàngbỗngnghĩmộtcáchquảquyết,“Ta không thể, không thể sống trong cái thị trấn này suốt đời và trở nêngiốngnhưnhữngngườikhácđược!”

ÐúnglúcđónàngnghetiếngTiểuCầnhosaulưngnàngvànàngquayvộilại.TiểuCầnmỉmcườimộtcáchbímật.

MaiLyhỏivội,“Cáigìthế?Tạisaomàycười?”TiểuCầnhỏihómhỉnh,“Côcóbiếtbàđangcầunguyệngìkhông?”MaiLytrảlờicụtngủn,“Không,đókhôngphảiviệccủatao.”TiểuCầnvừacườivừanói,“Emnghĩđólàviệccủacô.Bàđangcầuxin

chocôcóchồng!”MaiLytrợnmắtnhìnđứahầugái.Lấychồngchonàng?NàngbảoTiểu

Cần,“Imđi.Ðừngnóinhảm.”Tiểu Cần ngoan ngoãn trả lời, “Thưa cô vâng.” Nhưng trong đôimắt

TiểuCầnlàcáinhìncủamộtngườitinvàođiềumìnhđãnói.***

Nàngkhônghỏibàmẹgìcả.Mẹnàngbướclạivớinànglúcnàngđangđứngimlặngbêncổngchùa,đôimắtcủabàbâygiờbìnhtĩnhvàgiọngnóitươivui.Bànóivớicongái,“Hômnaylàngàytốtđểđichùa.Mẹcảmthấythầnthánhnghiêngxuốngđểnghemẹvàkhimẹcầuxinthìmẹbiếtrằngmẹsẽđược.Thôibâygiờđivề.”

Nàngtrôngthấytrongmắtmẹmộtánhmắtsángngời.Mẹnàngđangdựđịnhmộtviệcgì.

Nàngnghĩthầm,“Nếumẹnghĩrằngtasẽlấymộtngườimẹchọnthìmẹnhầmrồi.Nhưngcólẽmẹsẽbảorằngcácthầnthánhchọnchota.”

Haimẹconbướcvàotronghaichiếckiệuđangchờsẵn,vànàngquayđikhôngnhìn thấynhà sưđangcúixuốngvái chàokhikiệucủahaimẹconnàngrakhỏichùa.

Page 11: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Nàngsẽkhônghỏimẹgìcả.Không,khinàngvề tớinhà,nàng lạihỏithẳngôngbố.Mọingườiđi lạingoàiphốchỉlànhữngchiếcbóngmờquakhungcửakiếngtrênrèmkiệu,vìnàngđangmảisuynghĩ.Nàngsẽnóivớithânphụ:“Baơi,consẽkhônglấybấtcứaiđâu.Consẽkhônglấychồngtrừphi…”Trừphithếnàothìnàngcũngkhôngbiếtnữa.Nàngmảisuynghĩnênvềđếnnhàmàkhônghay.

Nànghỏitênđầytớngoàicổng,“Batađâu?”“Ôngngủtrongthưphòng.”Thếlànàngphóngchạyquacáchoaviên,

nhưngkhinàng tớigần thưphòng thìnàngbiết thânphụnàngkhôngngủ.Nàngnghethấygiọngnóinặngnềcủaôngđangnóichuyện.Nàngđẩycửathưphòng.Tấtcảcóbaônggiàngồitrướccáctáchtrà.Nàngbiếtbaônggiànày.Họlàcácbậctrưởnglãocủathịtrấn.Nhưnghọkhônguốngtrà.Tráilạihọngồitỳlênbàn,đầuchụmlạivớinhauvàđangthìthầmvớinhau,vẻmặtrấtnghiêmtrọng.Khinàngbướcvào,họngẩnglênnhìnnàng,rồichanàngđứngdậy.

“MaiLy,bađangchođitìmcon.Mẹconđâu?ConvàmẹconsẽphảiđiThượngHảingay-đingaylậptức.”

Nàngsửngsốthỏilại,“Tạisaovậyba?”Nhưngthânphụnàngđãnắmvainàng,đẩynàngrakhỏicửa.Ôngkhẽthìthầm,“ÔngHổ!ÔngHổsắptấncôngthịtrấn!”

Ôngnhìnnàngchămchú,mắtlộvẻkinhhoàng.“Thậtlàhọavôđơnchí!BênngoàibiểnthìquânNhậtlămletấncôngchúngta,cònÔngHổthìđangđịnhcắnxéchúngtatừbêntrong!”

Nóixongôngđóngcửalại.Nàngđứnglặngmộtlát,nhưmộtđứatrẻbịcấmcửa.ÔngHổ!Thânphụ

nànghoảngsợthựcsự.Thựclàkhôihàiquá.NàngđãtừngnghenóivềÔngHổcảđờinàng.VẫncùnglàmộtÔngHổmàmọingườitừngsợhãi.Hắntasốngtrongdãynúivềphíađông,thủlãnhmộtđảngthảokhấutrênhaichụcngàntêncướp.Nàngbiếtrằnghàngnămthịtrấnđãphảiđóngchohắnmộtsố tiềnđểđượcyên.Nàngđãđượcnghechanàngnóivề“thuếÔngHổ.”Mọingườiđềuphảiđóng thuếÔngHổvà sungsướngđượcđóng thuếđónếuhọđượcsốngyên lành.Nhữngthànhphốnhỏ,quánghèokhôngđóngnổithuếÔngHổ,đãbịnhữngtêncướphungdữtrànquacổngthành,àovàotừngnhàtừngtiệmđểcướpphá.Saukhihọrútlui,nhữngtêncướpgắnmộttấmbảngnhưsaubêncổngthành:“Ðichỗkhác,bọntađãcướpthịtrấnnàyrồi.Không còn gì nữa đâu!”Như vậy để những toán cướp khác đi ngangqua,nhưđảngcướpSóiXanhchẳnghạn,khôngvàocướpnữa.TuynhiênđảngcướpSóiXanhởphíabênkia rặngnúi, ítkhidòmngókhuvựccủa

Page 12: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

ÔngHổ.Nhưng không ai sợ đảng cướp SóiXanh bằng sợÔngHổ.MọingườihyvọngÔngHổgiàđivàsẽchết,nhưngconhắn,ThiếuHổ,lạilớnlênvàtênnàykhônngoanmạnhmẽhơnbốhắnlàLãoHổgấphailần,mặcdùchưaaitừngtrôngthấyThiếuHổ.

Nàngđứngđó,nhớlạinhữngcâuchuyệnnàngđãngheđầytớvàTiểuCầnnói.BỗngnàngthấynhớMỹquốcmộtcáchháohứcthèmthuồng.Rồinàngchợtnổigiận.Nàngnghĩ:“Thựclàđánggiận!Ðếnbâygiờmàngườitavẫncònsợhãicáctêntướngcướp.Tathựcxấuhổnếucácbạnởđạihọcbiếtđượcnhưthế.”CómộtlầnnàngđãphìcườikhiMaryLaneđọcbáovàhỏinàngvềcácsứquân tạiTrunghoa.Nàng trả lời,“Sưquânư?Không,bâygiờkhôngcònsứquânởTrunghoanữa!”HồinàngởMỹquốc,nàngkhônghềnghĩtớiÔngHổ.

Nànglấychânđạpcửathưphòng.Mấyônggiàquayđầulạinhìnnàng.Chanàngđangviếttrênmộtmảnhgiấy.Nàngbiếtmảnhgiấyấylàgì.ÔngtađangcộnglạixemhọthuđượcbaonhiêuđểhốilộchoÔngHổđểÔngHổbuôngthahọ.

Chanàngnóimàkhôngngửng lênnhìn,“Bốnmươibẩyngàn, tôi tínhrồi.Tôisẽchothêmbangànnữachođủnămchụcngàn.Nămchụcngàn-liệuôngtacóđểchúngtayênvớisốtiềnnàykhông?”

Nànglớntiếnghỏicha:“Baơi,tạisaobachotiềnmộttêncướp?”Ôngtanhìnlên,ngạcnhiênvàdịudàngtrảlời,“Tạisao,thìchúngtavẫn

phảiđóngthuếchoÔngHổmà.ÔngHổgiàkhôngtệlắm-chínhconôngta.Hắncónhiềuýtưởnglớnlao.”

Nàngkêulên,“Vàbasẽgiúphắn!”Nhữngvị trưởnglãonhìnnàngmộtcáchkiênnhẫn.Nàngcó thể trông

thấyhọđangnghĩmộtđứacongáinhưnàngthìhiểubiếtcáigì.Chanàngđứngdậyvànóivớinàng,“Bađãbảoconhãyđivớimácon.

Bamuốnconkhôngdínhdángtớiviệcnày.ConvẫnnănnỉđượcđiThượngHải.Vậythìbâygiờđiđi,thămcácanhemhọcủaconởđóvàđikhiêuvũlàthứmàtấtcảbọnnóđềuyêuthích.”

Nànghỏithêm,“Vàđểbaởlạiđây?”Ônggiàtrảlờinhấnmạnh,“Bakhôngphảilàmộtthiếunữ.”Vàmộtlần

nữaôngnắmvainàng,đẩyrangoàicửa.Ôngthìthầmvàotainàng,“Ðiđi.Conkhôngthấyconđãlàmbamấtmặtvớicácbậctrưởnglãohaysao?Conhãygiảbộvânglờibađi!”

Nàngtrởvềphòngriêng,ngồixuốngvàmặtbừngbừngtứcgiận.Cáiđấtnướccủanàngthậtlàkỳlạ!Nàolàcảnhđichùasánghômnay,nhữngchiếc

Page 13: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

kiệuthayvìxehơi,vàbâygiờlàmột tênsứquântướngcướpsắpsửatấncôngthịtrấn!

Nàngkêu lên tha thiếtvớichínhmình,“Ðâykhôngphải lànơicủa ta.Ðâylàmộtnơighêtởm-đángchếtvàđángchônđicùngvớinhữngnướctrungcổkhác!”Rồinàngnghĩ,“NếuMaryLaneđếnthămtathìnàngsẽnghĩthếnào?BâygiờcónhiềungườingoạiquốcviếngthămTrunghoalắm.Taướcmonghọđừngtới.”Nàngnhớlạichínhmẹnàngđãquỳgốitrướccácôngthầncổ.Chanàngđangđóngthuếchomộttênsứquân-sứquânlàgìnếuchẳngphảilànhữngtêntướngcướp?Nàngnóilớntiếng,“Chúngđángbị bắt nhốt vào nhà tù”. Rồi nàng chua chát nhớ rằng trong thị trấn nàykhôngcónhàtù,cònnàng,mộtngườitốtnghiệpđạihọcWellesley.Ðánglẽnàngphảicóxehơivàphảicóđườngphốchoxehơichạy.Nàngnắmchặtnắm tay và quyết định, “Ta không thể chịu đựngđược nữa.”Nàng tự hỏiMaryLanesẽlàmgìtrongtrườnghợpnàng.Bấtcứmộtngườicongáikhácngàynaysẽphảilàmgì?

Nàngngồiđó, suy tínhkếhoạch.Mảinghĩ,nàngkhôngcònngửi thấyhươnghoamaitrênnhữngcànhmầunâuđãrụnghếtlá.BỗngcửabậtmởvàTiểuCầnchạyvào.

TiểuCầnkêulên,“Thưacô,chúngtaphảiđiThượngHải.ChúngtaphảiđingayThượnghải.LạiÔngHổnữađấy!Bànóiemphảithuxếpquầnáochocôngay.”

MaiLykhẽngửngđầulên,nàngnóidịudàngvớiTiểuCầnđếnnỗiTiểuCầnbậtkhócvìngạcnhiên,“Ðượcrồi,TiểuCần.EmcóbiếtvàcósợÔngHổkhông?”Nàngthòtaysờmộtcánhhoamaivàthìthầm,“TavẫnmuốnđiThượngHải.Nhưngtakhôngsợmộtaicả.”

TiểuCầnthốtlên,“Vậythìcôlàngườiduynhấtkhôngsợ!”***

MaiLysuynghĩ,“Bâygiờchínhlàlúcphảihànhđộng!”Contầubiểncũkỹđãhútiếngcòicuốicùngtrướckhirờibến.Mộttoánculibắtđầurờitầu.Chanàngcũngrờitầurồi.Ôngđứngtrênbếntầuvàchào,“Thôiđimaymắnnhé!”Mọingườitrêntầucúichàovàvẫytaychàoông.Ôngquaylưnglạivàbướcvàotrongkiệu.Mẹnàngnóivớinàng,“Mẹđivàophòngngủbâygiờ.MaiLy,conhãysửasoạn.Mẹmuốnbịnhquá!”

“Thưamẹvâng.”Rồinàngnóiđúngnhưnàngđãdựđịnh,“TiểuCần,emhãyđitheobànhé.”

Mẹnàngchợtngoái lạigọi to,“TiểuCần,đemcáigóinhỏlạiđâychota.”TiểuCầnvẫncầmcáibọcnhỏlàmbằngdalợnđựngnhữngđồdùngvệ

Page 14: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

sinh.Tấtcảnhữngtúikhácchấtđốngngaytrênboongtầu.MaiLyđểýmấytúiđồấy,vìđúnglúcnàngsẽgiậtlấytúiđựngquầnáomầuxanhđơngiảncủaTiểuCầnbuộcbằngmộtchiếckhănmặtlớn.Ðâychínhlàlúcđó.Mộtvài người khách cuối cùng lên tiễn đưa đang rời cầu tầumà hai thủy thủđangchờkéolêntầu.Contầuhơilắcmìnhvàkhẽnhíchkhỏibếntầuvàitấc.

Haingườithủythủhôto,“Maulên-maulên!”MaiLy cúi xuống, nhặt túi quần áo củaTiểuCầnvàđi nhậpvàobọn

ngườiđangrờicontầu.Nàngđitheohọtrênchiếccầutầu.NgaycảnếuTiểuCầncónhìntheothìcũngkhôngthểnhậnra.Nàngvuimừnglúcrađibansángnàngchỉmặcmộtchiếcáođơnsơ,mộtchiếcáomầuxanhđậm.Nàngbiếnmấtvàoconđườngđôngngười,vàodòngngườivàquaylạinhìn.Nàngantoànrồi.Bâygiờkhôngaicóthểtrôngthấynàng.Nàngdừnglạitạinơithuêkiệu.

“Kiệuchothuêbaonhiêumộtngày?”Mộtgãrấtvạmvỡtrảlời,“Mộtquan,vàtiềntrànướctùyhảotâmcủa

cô.”“Ðượcrồitađồngý.Nhưngphảichọnnhữngphukiệukhỏemạnhvìta

muốnđilênnúi.”Gãvạmvỡhỏi,“Thưacôđichùa?”MaiLybìnhthảntrảlời,“Không,tớinúiÔngHổ.”Nàngnói lớn tiếng.Cácngườiphukiệunhìnnhau.Họ lẩmbẩm,“Núi

củaÔngHổ-cáiđókhôngđược-khôngai-chúngtôikhôngđi.”Nànghỏi,“Tạisaovậy?”Gãvạmvỡnghiêmtrọngtrảlời,“Khôngngườiphukiệunàocóthểtrèo

lênnúicủaÔngHổđược.Chúngtôisẽkhôngbaogiờtrởvềnhàvớivợconnữa.”

“Tahứacácngươisẽđượctrởvề.”Cảbọnnhìnnàngtrừngtrừng.Gãvạmvỡhỏikhẽvìhắnbiếtkhôngnên

nóitớiÔngHổngoàiđườngphố,“Thưacô,côlàai?”Nànglạnhlùngtrảlời,“Cácngườinênchởtađimàđừngnênhỏigìcả.

ÔngHổ…”nàngchợtdừnglại.Gãvạmvỡnănnỉ,“Chúngtôichỉđưacôtớichânnúithôi.Thưacô,tại

đócóngựadùngtrênnhữngconđườngnhỏhẹp,chắccôđãbiếtvìcôbiếtÔngHổ.”

Nàng đồng ý, “Vậy thì tới chân núi cũng được.”Cưỡi ngựa!Nàng đã

Page 15: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

từngcưỡingựatạiMỹquốc.NàngvàMaryLaneđãthuêngựatạitrườngđạihọcvàongàynghỉlễvàcưỡingựađikhắpmiềnquêcủavùngđôngbắcMỹquốc.Maryđãdậynàngcáchcưỡingựa.

MaiLyngồivàotrongmộtchiếckiệuvàkéomànchelại.Nàngralệnhchophukiệulênđường.

Page 16: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Chương3Cómộtlúcimlặng.Rồinàngcảmthấyđượcnânglêncaovàonhữngbậc

đilên.Nàngchờmộtgiờ,vàbêntrongchiếckiệunàngbắtđầuthayquầnáo,cẩnthậnkhôngđemtheoquásựcầndùngcủanàng.NàngmặcchiếcquầnrộngbằngvảisợimầuxanhcủaTiểuCần,vàkhoácchiếcáochoàngcũngbằngvảisợixanh.LúcsángnàngđãđiđôigiầybằngdacủaMỹrấtbềnvàchắc.

Haitênphukiệulêntiếngdặnnàng,“Xincôngồiim!Khicôcửđộng,đònkiệunghiếnvàovaichúngtôi.”

Nàng trả lời lại, “Tôi chỉmặc thêmquầnáo.Trênnàykhôngkhí lạnhquá.”

Thựcvậy.Ðườngnúimỗilúcmộtlêncaohơn.Nàngbuộcchặtbộquầnáocủanàngvàbỏvào trongbọcquầnáocủaTiểuCần.Một lát saunàngthấykiệuđặtxuốngđấtvànàngbướcrakhỏikiệu.Quanhnànglàmộtkhuvực lạ lùng, những ngọn đồi thấp dựng đứng quanh ngọn núi trông nhưnhững làn sóng vây quanh chân ngọn núi lớn. Nàng đang đứng trênmộtkhoảngđấtđậplúa,mộtmiếngđấtvuôngbằngphẳngmầuvànglấytừchânngọnđồi.Mộtcănnhàlàmbằngđấtđứngmộtgóc,quaylưngvềngọnđồi,cạnhcănnhàbuộcvàomộtcâyliễulàsáubảyconngựa.Mộtnôngdânmặtcómộtvếtthẹodàibướcracửa.

MaiLykhẽhỏi,“Thuêngựanhưthếnào?”Nàngcảmthấytừđáylòngnàngrunlênmộtchútsợhãi.Nàngchưabaogiờtrôngthấynhữngbộmặtđang tuôn ra trước cửa cănnhàđất.Nàng chỉ quen sống trongnhữnghoaviêncótườngcaovâyquanh.

Gãphukiệulựclưỡngchỉmộtngóntaylênngọnnúicaovànóivớibọnngườilạ,“CôấylàbạncủaÔngHổ.”

Gã nông dân mặt thẹo hỏi, “Tại sao cô không nói như thế ngay? Côkhôngthểđimộtmìnhđược.Nhiềuchỗđèorấthẹpvàcòncóthúdữnữa.Tôisẽđicùngvớicô.”

“Ðượclắm,”nàngvuivẻtrảlời.Nàngcầmsẵntiềntrongtayđểtrảphukiệu.Nàngđãrúttiềnratừvítronglúcnàngdấuchiếcvísautấmmànkiệu,sợmấy tên phu kiệu nổi lòng tham khi thấy những cuộn tiền lớnmà chanàngđưachonàngbuổi sáng.Ôngdặnnàng, “Hãymua thêmquầnáo tạiThượng hải, đi coi hát vàmuốn tiêu gì thì tiêu.”Nhưng hai tên phu kiệukhôngnhìnđếntiền.Chúngnắmlấytiềnvàkhiêngkiệulênvai,lẹlàngquaygót.

Page 17: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Haitênphukiệuvuimừngđượcthoátnạn,chỉnóivộivớinàng“Chúngtôichàocô.”Nàngđứngtầnngầnmộtlát,nhìntheohaitênphukiệulanhlẹđixuống.Timnànglạirộnlêntronglồngngực.Cólẽnànglàmộtkẻkhùng.

Một giọng lên tiếng nói, “Thưa cô, cô có cần ăn gì trước khi lên núikhông?”Nàngquay lạivànhìn thấykhuônmặtmộtngườiđànbà,gầyvànâunhưdathuộc.Mụtacầmmộtchéncháonóngtronghaitay.Ðólàmộtloạigạo thômàunâukhôngcóvịgì,nhưngbốcmùi rấtngon.Nàngđangđói.

MaiLycảmơnvàhúpbátcháo,rồibỏmộtđồngtiềnvàotrongcáibátkhôngvàđặtxuốngđất.Gãmặtthẹocởihaiconngựanhỏnhưngkhỏemạnhvàdẫnlại.Yênngựalàyêncủalính,caovàcótuabằnglụarựcrỡ.Nhưngkhinàngtrèolênyên,nàngcảmthấyrấtêmái.Gãkianhảyphắtlênngựarồiquaylạinhìnnàng.

Nànglêntiếng,“Tôisẵnsàngrồi.”LúcnàymẹnàngvàTiểuCầncólẽlohoảngvềnànglắm,losợkhôngtìmthấynàng.Nhưnghọlàmgìđược.Contầuchắcđãrakhơivàkhôngthểquaytrởvềđượcnữa.Khôngcómáyradiotrênchiếctầucũkỹấy,vànhưthếmẹnàngkhôngthểthôngbáochothânphụnàngtrướckhitầutớiThượnghải,phảihaingàynữa.Vàtronghaingàynữathìchắcnàngđãvềnhàrồi,trừphi…

Gãmặtthẹobỗngnhiênhỏi,“Thưacô,đãbaolâucôchưavềđây?”“Lâulắmrồi.”“À!Tôinghĩtôichưagặpcôbaogiờ.Nhưngtôimớichỉởđâyđượcmột

nămthôi.Lãonôngdângiàchếtnămngoái.”Nàngkhôngtrảlời.Gãtiếptụcnói,“Côsẽthấysơntrạikháchẳn,ítnhấtmọingườiđềunói

mọiviệckháchẳnvớiThiếuHổ.tôithìkhôngbiết-côquenvớiLãoHổhayThiếuHổ?”

“Cảhai.”“Thếà.”Hắntòmòhỏithêm,“Bàconphảikhông?”“Phải.”Nàngnóidốithậtkhéo:“Vềmộtphươngdiệnnàođótôibiếthọ

suốtcảđờitôi.”Haingườibăngquamộtcâycầunhỏ,mộtkhốiđánúibắcngangquamột

dòng nướcmầu lam chảy siết. Nàng nín thở vì hơi sợ.Gã kia nói gì đó,nhưngtiếngnóicủahắnchìmtrongtiếnggầmcủaconsuối.Rồisauđónàngđivàomộtvùngbằngphẳngvàtiếngnóicủagãrõtrởlại.

“…cóthểtệhơn.ThiếuHổbaogiờcũngcôngbìnhvớinhữngaicông

Page 18: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

bìnhvớimình.”“Côngbình!”Nàngnghĩmộtcáchkhinhbỉ.Nàngđãtrôngthấychanàng

và các trưởng lão của thị trấnđau lòng tiếp tụcnộp thuếÔngHổ.Nhưngnàngkhôngtrảlời.Nàngtiếptụcnghĩkếhoạch-nàngsẽnóivớihắnmộtcáchđơngiản,“Tôitớiđâyđểnóivớiông…“.

Gãkiabỗngkêu lên,“Ðây làcổngsơn trại.”Hắnnhảyxuốngngựavàđậpmạnhvàocánhcổngsắtgắnvàomộtbứctườngđácao.Chiếccửanhỏtrêncánhcổngmởravàmộtcáiđầubùxùthòrangoài.

“Aiđó?”Gãmặtthẹotrảlời,“MộtngườibàconcủaÔngHổ.”Gãđầubùlalên,“Bàconhả,saochẳngaichotôibiết.”MaiLy trả lờihắn,“Tôiởxađây lắm.”Nàng tuộtxuốngngựavàđưa

vàotaygãđưađườngmộtíttiềnvànói,“Cảmơnông.Tôisẽnóivớianhhọtôirằngôngrấttửtếvớitôi.”Trướckhihaingườiđànônghiểuranàngnóigìthìnàngđãđẩycánhcổngvàbướcvào.

“Hãybáochoanhhọtôibiếttôiđãtới.”Nóixongnàngngồixuốngmộtchiếcghếdàibêncạnhbứctường.

Gãđầubùngạcnhiênvàhỏilại,“Chamẹơi,ailàanhhọcủacô?”“ÔngHổ chứ còn ai nữa,” nàng trả lời và nhìn hắn bằngmột đôimắt

sángrỡtrêntráitimđanghồihộpcủanàng.Gãđầubùnhìnnàngchằmchặp,“Khôngainóivớitôilàcôsẽđến.”“Chẳngaibiếtcả.Nhưngtôiđãtớiđâyrồi.”Gãnhìnlạinàng,gãiđầuvàloạngquạngbướcđi.Nàngngồiởđómột

mình.Mặttrờibuổichiềuchiếuxuốngmộtchiếcsânrộngbằngđá.Mộtbênlàmộtchiếccổngnữavàgãđầubùđivàotrongchiếccổngấy.Khôngcómộtdấuhiệusinhhoạtnàokhác.Nàngchờđợi lâu lắm.Gãđầubùkhôngthấytrởlại.Vậylànàngđãlàmnhữnggìnàngdựđịnhsẽlàm.NàngbâygiờcôđơnmộtmìnhtrênđỉnhnúicủaÔngHổ.Nhữngconngựacũngxuốngnúirồi.Thựclàđiênrồ.Nàngsờthấymộtkhẩusúngnhỏbằngthépxanhtronglòngnàng.KhẩusúngđóchanàngđãmuacủamộtngườiMỹđilạcvàcầntiền.Ðêmquanàngđãbòvào trong thưphòngvà lấyđi từngănkéobàngiấycủachanàng.Cóphảimớitốihômquakhông?Mọiviệcnhưlàtrongmột giấcmơ, trừ lúc này.Nàng đang ngồi trênmột chiếc băng ghế cứngngắctrongsâncủasàohuyệtmàLãoHổGiàđãxâydựnglêntrướckhinàngsinh ra.Nàngnghĩhắnxâybằng tiền củangườikhác, và thấymuốngiận.Nhưngthựcranàngđangbắtđầulosợ.Bỗngnhiêncánhcổngbêntrongrít

Page 19: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

lênvàgãđầubùtrởlại.Hắndừnglạivànhănmặt,“ÔngHổthềcóvonglinhmẹôngtarằngông

ta không có em họ nào cả.Nhưng ông ta hỏi tôi xem cô có đẹp không.”Nàngvộingẩng lênnhìnhắn.“Tôinói trôngcôcũng tạmđược,vàông tabảophảidẫncôvào.”

Nàngđặttayvàolòngtỳlênkhẩusúngvàđitheohắn.Nàngtựnhủ,“Mìnhphảinhớrằngđâylànăm1937,vànhớrằngmình

đãtốtnghiệptrườngđạihọcWellesley,và…”Nàng đi ngang qua hết hoa viên này tới hoa viên khác.Bây giờ nàng

khôngcònthấykỳlạnữa.Cónhữngngườiđànbàănmặcthôsơvàtrẻconnhìnnàngchămchú,nhữngngườiđànbàcóvẻnhàquêvànhữngngườiđànôngthôlỗnữa-nhưnghọlàconngườinhưnàng.NànglấylàmmừngnàngmặcquầnáobằngvảixanhcủaTiểuCần.Bâygiờnàngtheogãđầubùvàotrongmột sảnh đường, một căn phòng rộng lớn trống trơn. Hai người đingangquasảnhđườngtớimộtcănphòngvàgãđầubùđưataymởcửa.

Hắnnóilớntiếng,“Thưa,côtađây.”Vànàngbướcvàophòng.Bêncạnhchiếcbàngiấy,mộtngườiđànôngcaolớnđangngồicạnhmột

máychữ.Ngườiđóngẩnglênvànàngtrôngthấymộtkhuônmặtdũngcảmkhôingôtuấntú.

Ngườiđómờinàng,“Ngồixuốngđó,”vàquay lạinóivới tênđầubù,“Ðira.”

Nàngngồixuốngvàđặtbóquầnáoxuốngsànnhàbêncạnhnàng.Khicánhcửađãđónglại,ngườithanhniênnhìnnàngchằmchặp.

“Nào,bâygiờhãychotôibiếttạisaocôbảocôlàemhọtôitrongkhitôikhônghềcóanhchịemhọnàocả.”

NgườithanhniênđólàÔngHổ,tứclàThiếuHổchứkhôngphảilàLãoHổ, nàngbiết thế.Nhưng trái timnàngđangđập chậm lại như thường lệ.Nàngliếmmôichoướtvàmỉmcười.Thựclàdễdàng.Nàngnói,“Tôikhôngngờởđâycũngcómáychữ.”

Ngườithanhniêncaumặt,“Cáimáychữđóbịhư.Tôisửađisửalại-tôimuốnbỏcuộcvànémnóxuốngkhenúivìnólàmtôitứcgiậnquá.Nhưngởđâykhómuađượcmáychữvìthếtôimuốnthửlạimộtlầnnữa.”

“Tôi thườngdùngmáychữđể làmbàiởđạihọc.Ðể tôicoi thửxem.”Người thanhniênkhôngnóigì trongkhinàngđứng lênbước lạigầnhắn.Hắnmặcmộtloạiquânphụcđậmbằngvảilen,vàbàntayhắnđặttrênchiếcmáychữ,bàntayvừatovừađẹpthanhtú.

Page 20: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

“Ðểtôixemnào.Nếuôngđứngluira“Hắnđứngnhỏmdậy.Nàngngồixuốngvàquansátchiếcmáychữ.Từ

khóemắt,nàngliếcthấyhắnmangmộtđôidầydacủangoạiquốc.“Máytrụctrặcởchỗnày.Giâymựcphảiđiquachỗnày…”Nàngđiều

chỉnhlạigiâymựcmaulẹvàđánhmộtcâutiếngAnh.“Bâygiờlàlúcmọingườitốtphảigiúpsứcchođấtnước.”

Têntướngcướpngạcnhiên,“CôcũngbiếttiếngAnhà?”“TôihọcđạihọctạiMỹquốcvàtôixửdụngmáychữluôn.”Nàngngẩng

lênvàbắtgặpcặpmắtcủahắnnhìnxuốngmắtnàngmộtcáchsungsướng.Hắnkêulên,“TôicómộtcuốnsáchAnhvănmàtôiđịnhhọc.Tôikhông

hiểulắm-còncôhiểukhông?”Nàngmỉmcườitrảlời,“Dĩnhiênlàtôihiểu.”Hắn thòvàongănkéovà rút ramột cuốn sách.Hắn ra lệnhchonàng,

“Hãygiảngchotôinghe.”ÐólàmộtcuốnsáchcủaKarlMarx.Nàngnghĩvàcườimộtmình,“ÔngHổ, tại saomọingườiđềusợÔng

Hổ?”Hắn than thở, “Tôi hiểuđượcnhững tiếngAnhngữ rời rạc, nhưng tôi

khônghiểutácgiảnàynóigì.”“Phảimấtnhiềuthìgiờmớigiảnggiảiđượccuốnsáchnày.Tôisợrằng

tôikhôngthểởlâuđược.”Hắnhỏinàng,“Côlàai?Tạisaocôtớiđây?”“Tôitớiđểgặpông.”“Côkhôngsợà?”Nàngmuốnnói,“Tôichẳngsợaicả.”Nhưnghắncómộtkhuônmặtđẹp

đẽ,mộtkhuônmặtlươngthiện.Hắnđangđứngcạnhnàng,nhìnxuốngnàng,cặpmắtđennhánhcủahắnngaylànhvàtừtốn.Vìthếnàngnói,“Vâng,tôisợ.”Nàngđặtbàntayvàolòngnàng,nhưmuốnrútkhẩusúngravàmuốnnói,“Tôimangtheomónnày.”Nhưngnàngkhônglàmnhưthế.Dẫusaohắncũng là con củaLãoHổgià.Vì thếnàngnói, “Nhưng tôi tới cómộtmụcđíchđặcbiệt.”

“Mụcđíchgì?Côkhôngcầnphảisợnữa.”Bâygiờnàngkhôngbiếtnóithếnàođiềunàngđịnhđếnđểnói.Vìthế

nàngtrảlờihắn,“Tôiđóilắm.Tôichưaăngìtừlúctôirờichiếctầu,ngoạitrừmộtchéncháo.”

Page 21: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Hắnnhắclại,“Contầu?Côlàai?Hãychotôibiết.”Nàng trả lời, “Ðiều đó có quan hệ gì đâu,một người con gái của dân

chúngtrongmộtthịtrấngầnbiển.”Hắnnóithậtchậmchạprõràng,“Tôichưathấyaigiốngnhưcô.Quầnáo

củacôthôkệchnhưquầnáocủanhữngnôtỳ,nhưng-côkhôngphảilàđầytớ.Không,tôisẽkhôngchocôđichođếnkhinàocôchotôibiếtcôlàai.”

Nàngđứngdậy,nhưnghắnchìatayramộtcáchoainghiêmvànói,“Mọingườiphảituânlệnhcủatôi.”

Nàngsợhãithấybàntaymạnhmẽcủahắnnắmchặtáonàng.Nànggiậtáokhỏi tayhắn.Dẫusaonàngcũngchưabiếthắn làngười thếnào.Nàngvẫnnghĩtớikhẩusúngbímậtdấutronglòng.Nhưngthựctìnhnàngkhôngthấysợhắn.Nàngnghĩ,“Hắncũngchỉlàmộtconngười.”

Nàngungdungtrảlờihắn,“Tôimuốntắmrửavàtôiđóilắm.”Hắnyêucầunàng,“Côcóhứasẽtrởlạitrongmộtgiờkhông?”Nànggậtđầu.Hắnhỏitiếp,“Làmsaotôibiếtcôsẽtrởlại?”“Tôichưachoôngbiết lýdotôiđếnđâymà.Tôisẽkhôngđimàchưa

nóichoôngbiếtlýdoấy.”Hắnmỉmcười,“Thậtlàthôngminh.”Hắnvỗtaylàmhiệu.Liềnsauđó

mộtngườiđầytớxuấthiện.ThiếuHổralệnh:“Bảovợngươirađâyngay!”Tronggiâylát,mộtngườiđànbàtócmuốitiêubướcra.

Hắnra lệnhchongườiđànbà,“Ðưacôđâytớinhữngphòngtrướckiamẹtangủ.”HắnquaylạinóivớiMaiLy,“Mẹtôimấthồinămngoái,vàchatôidọntớimộthoaviênkhác.Côsẽđượcantoàntạiđó.Mẹtôilàmộtngườiđànbàtốtvàhươnghồncủabàvẫncòntạiđó.Tôisẽchờtạiđâychotớilúccôtrởlại.”

Page 22: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Chương4TênTướngcướptrẻngồixuốngbànmáychữ.MaiLycúixuốngcầmtúi

quầnáo lênvàđi theongườiđànbà.Nàngdườngnhưkhôngcảm thấy lạlùngbỡngỡgìcả,vàngạcnhiêntựhỏisaomìnhcóthểbìnhtĩnhnhưthế.Ngườiđànbàđẩycánhcửa,bướcvàođạisảnhdẫntớimộtcănphòngkhác,vànóivớiMaiLy:

“Phòngđâyrồi.Sạchlắm.Ngàynàotôicũnglauchùi.Ðểtôiđilấynướcnóngvàđồănchocô.”

Bàtabướcrangoàivàđóngcửaphònglại.MaiLythấymìnhđứnggiữamộtcănphòngrộnghìnhvuông.Tườngchỉlàbùntrátlên,nhưngđồđạcthìcựckỳsangtrọngbóngbẩy,chiếcgiườngcómànbằnglụamềmmầuxanhđược thắt vén lên bằng hai giải lụa vàng. Căn phòng có dáng vẻ một tưphòngcủamộtvịphunhân,sáchsắpđầytrênnhữngkệkêsáttường.MaiLybướclạitủsách.Toànlànhữngthitập,cổthư,triếtlývàlịchsử.MaiLyrấtngạcnhiênthấyngườiđànbàtrướckiasốngtrongcănphòngnàylạicóthểđọcđượcnhữngsáchấy.ThânmẫuThiếuHổmàđọcđượcnhữngsáchgiátrịnàyhaysao?Bàtalàai?Vàcontraibàtalàhạngngườinhưthếnào?

MaiLybỗngthấymuốntrở lạingayvớigãThiếuHổ.Nàngmuốntìmhiểuhắn.Nàngbắtđầucởibỏchiếcáothônàngđangmặctrênngười.NàngmuốnThiếuHổnhìnnàngquaconngườithựccủanàng.Nànglẩmbẩm,“Taphảilàchínhta.”

***ThiếuHổnóimộtcáchsaysưa:“Ðó,côthấytạisaotôicầnphảicótiền.”Lúcđó làgần trưangàyhômsau,nhưngMaiLyđãmấthếtýnghĩvề

thờigianrồi.HaingườiđãnóichuyệnvớinhausuốtđêmhômquachođếnlúcchínhThiếuHổphảilêntiếng,“Bâygiờcôphảitrởvềphòngcủacôđi,kẻonhữngquânthôlỗởđâylạiđồnchuyệnbậy.Tôiđãbảobàgiàđóphảingủcạnhcôvàhầuhạcô.Bàgiàđólànôtỳcủamẹtôi.Mẹtôimuốnbàtacóhạnhphúcnênđemgảchomộtnôngdândướithunglũng.Nhưngbàtakhôngthấysungsướngởdướiđónêntrởlạiđây,đemtheongườichồngđểhầuhạchatôi.”

Nhưngmãiđếngầnsángnàngmớichợpmắtđượcmộtlát,vìbàgiàtócmuốitiêuliênmiênkểchuyệnvàchonàngbiết tấtcả.Bàtangồitrênmộtcáiđôncạnhgiường,saukhikéotấmmềnlụaphủlênđếntậnvaiMaiLy,vàbắtđầu:

“Ðáng lẽ cô phải được trông thấy quang cảnh ngày xưa ở đây.Ðó là

Page 23: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

nhữngngàyvinhquangchiếnthắng.NgàynàoquâncủaLãoHổcũngtrànxuốngcác thị trấngầnbiển,vàkhuânvềkhôngbiếtcơmannào là lụa là,quần áo, vàng bạc và tất cả những đồ đạc rất đẹp và các giường ngủmàchúngtôicần.LúcđóaicũngsợÔngHổ,vàchúngtôisốngnhưvuachúavậy.”

MaiLykhẽhỏi:“Thìbâygiờcũngthếchứgì?”Ðâylàlầnđầutiêntrongsuốtbuổitốinàngnhớtớithânphụvàcáctrưởnglãocủathịtrấntụhọpnhauđể chung tiền nộp ThuếÔngHổ.Nhưng người đàn bà lắc đầu. Bà ta thìthầm:

“ThiếuHổbiếtđọcsách.Ðókhôngphảilàphongcáchcủamộtsứquân.Ðaokiếmvàkhígiới,phảimưumôtấncôngcácthịtrấn-đólàcáimàThiếuHổphảilàm.”BàtanghiêngsátvàoMaiLyvàthìthầmnhỏhơnnữa:“Ðólàlỗitạithânmẫucủaôngta.BàtađãdậyThiếuHổđọcsách.LãoHổđâucóbiếtđọcsách.”

MaiLycũngthìthàohỏilại:“Bàtalàngườithếnào?”“Chúngtôikhôngbiếtrõ.Mộttiểuthưtrongmộtthị trấnnàođó-một

tiểuthưmàLãoHổtrôngthấyvàsimê.KhiLãoHổđemvềđâythìbàtachỉlàmộtthiếunữ.MặcdầuLãoHổchiềuchuộngbàtavôcùngnhưngbàtachỉkhócsuốtngàychotớilúcsinhđứacontrai,đólàThiếuHổ.LãoHổđãphảimởrấtnhiềucáctrậntấncôngvàocácthịtrấnđểđemvềđâychobàtakhôngbiếtbaonhiêu làquývật.LãoHổ thườngra lệnhcho thủhạ,“Phảitìmkiếmngọcthạchvàngọctraitrênnhữngchiếctrâmcàitrêntóc.Phảitìmsáchđemvềchophunhân!”.Ðócô thấynhữngsáchvởkia,vàcònnhiềunữatrongnhữngphòngkhác.Nhưngbàtakhôngbaogiờnínkhócchotớikhiđứacontraisinhra.Ðếnđóbàtakhôngkhócnữa,nhưngbàtakhôngbaogiờbướcchânrakhỏichiếccửakia.Bàtakhônghềhỏiaimộtđiềugì.Nếutôicókểchobàtavềnhữngtrậncướpbóclớnvànhữngcủacảiđemvềthìbàtalấytaybịttailạikhôngnghe.Vìthếtôibiếtývàkhôngbaogiờkểchobàtanghevềnhữngvụcướpphánữa.Nhưngcôthấyđấy,bàtavẫncònsốngtrongThiếuHổ.ThiếuHổkhônggiốngLãoHổ.Tôithấynhớtiếcngàyxưaquá!”Nóirồibàgiàthởdài.

Trong lúc người đàn bà kể lể,Mai Ly lắng nghe và dường như cũngtrôngthấycảnhtượngcủangàyxưatrảiratrướcmắtvànhữngâmthanhmànàngchưabaogiờmơnghĩđến.Nàngtrôngthấynhữngbuổibìnhminhreohòvànhữngbữaănnhậutrướcnhữngcuộcxuấtquâncướpbóc,nàngcũngtrông thấyhàng trămtêncướpàoàoxôngxuốngnúi,vượtquanhữngcâyđuốccháybùngbùngtạinhữngchânđèo,trànxuốngthunglũng,tậptrungsứcmạnhđểtấncông,đạpđổnhữngcổngthành,cườingạonghễ,saysưa,vàchởđầynhữngtàivậtăncướpđược.

Page 24: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Mai Ly chợt hỏi bà già, “Có bao giờ Thiếu Hổ cũng đi theo thủ hạkhông?”

“Cómộtlầnvàchỉmộtlầnấythôi,nhưngbàmẹkhócghêgớmđếnnỗiLãoHổkhôngdámchoThiếuHổđinữa.”

“BâygiờThiếuHổcóđinữakhông?”“Hừ,Bâygiờ!”,bàgiànóimộtcáchkhinhbỉ.“Trongsuốtmườinămqua

khôngcólấymộttrậncướpphánữa.LãoHổthìphảihútthuốcphiệnđểlàmdịunhữngcơnđaugan,vàsuốtngàynằmnửathứcnửangủ.Bâygiờchúngtôi sống bằng tiền thuế của dân chúng, giống như các ông quan của triềuđình thayvì lànhững tướngcướp lương thiện,chỉ lấycủanhàgiầuvà thachongườinghèo.”

MaiLynằmnhìnbàgiàmộtcáchngạcnhiên.Ðâycũnglàđấtnướccủanàng.Mỹquốcthìxaquá.NàngđãtừngsốngởMỹquốcchưa?Cóphảitấtcảkhôngphải là trongmơ?Tấtcảdườngnhư làmộtgiấcmơ, trừcáinơinàng đang nằmđây.Rồi nàng ngủ thiếp đi trong giọng nói của bà già vànàngmơthấymìnhlàmộttùnhâncủacănphòngnày,vàkhôngcógìtróibuộcnàng.Nàngtựdobướcquachiếccửakia,chiếccửavẫnmở,nhưngkhinàngbước tớigầnchiếccửa,nàngkhông thểcửđộngđượcnữa.Rồinànggiậtmình thức dậy,mình ướt đẫmmồ hôi sợ hãi. Lúc đó đã sáng rồi, vàchiếc giường vẫn còn ấm áp vàmềmmại như chiếc giường ở nhà nàng.Nhưngánhmặttrờitrênnúichiếurọiquacửasổcóvẻrựcrỡhơn,nhưchưabaogiờnàngthấyrựcrỡnhưthế.Cánhcửabậtmởvàbàgiàbướcvàovớimộtchiếcchậuđồngđựngnướcnóngvàmộtbìnhtrà.

Bàgiànóivớinàng,“Thiếugiachobiếtsẽdùngđiểmtâmcùngvớicô.”Nàngnhẩyxuốnggiường.Nàngvẫnantoàn,vàsựsợhãicủanàngchỉlà

mộtcơnácmộng.***

ThiếuHổvàMaiLynóivớinhauđủmọichuyện.Cảhaicùngmuốnkểhếtmọichuyệnchonhaunghecùngmộtlúcvàvìthếhọgiốngnhưnhữngnhà thámhiểmvộivàng,nhưcùngnhaunhảy lênnhữngđỉnhnúi,đểmộtngàynàođórảnhrỗihọsẽtrởlại, thámhiểmtừngthunglũng.Nhưngbâygiờvìcảhaiđềumuốnbiết tấtcảvềnhaunêncùnghỏinhữngcâuhỏirấttổngquátkhôngcần chi tiết, nuốtnhữngcâu trả lờimau lẹ, vànhìnnhauchằmchặp.

ThiếuHổnhậnxét,“Tôichưagặpmộtngườicongáinàonhưcô.”Họđãănxongbữađiểmtâm,vàngồitronghoaviêndướiánhmặttrời,

họlạitiếptụcnóichuyện.

Page 25: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

“Chotôibiết tạisaocôgiỏitiếngAnhnhưthểAnhvănlàtiếngmẹđẻcủacô,vàchotôibiết…”

Vànàngcũnghỏichàng,“Tạisaoanhlàtướngcướp?Mẹanhlàaivàtạisaoanhởtrênsơntrạinày?Anhcóbiết…?”

Cứthếhọhỏinhauvàkểchonhaunghetấtcả.Họcùngăntrưavớinhauvàtiếptụcnóichuyện,vàkhimặttrờilặnvàkhôngkhítrênnúitrởnênlạnhlẽothìhọăncơmtốivớinhau,vàcùngnhaubướcvàothưphòngvàlạinóichuyệntiếp.Nàngđãkểchochàngnghenàngghétngôichùanhưthếnào,vànàngchánnảnsựănkhôngngồirồivàaoướclàmđượcmộtcáigì,nhưngkhôngbiết là làmgì?Nàngcũng tâmsựnàngkhôngmuốnMaryLane tớithămnàngvìnàngsẽxấuhổvềnhiềuthứ-ngaycảthânmẫunàng,vàthânphụnàngchẳnglàmgìcả,chỉănrồingủ.

Chàngcũngtrảlời,“Tôithườngnghĩtôimuốnlàmmộtviệcgìđó.Tôiđãcháncáisơntrạicũkỹnàyrồi,vàchatôithìchỉnằmnửathứcnửangủ-ổnggiàrồi.”

Tớiđêmkhuyahaingườichiatay,vàngàythứhaicũnggiốngnhưngàyđầutiên.Nàngđãquênnàngđangsốngtrongmộtsơntrại-hoặcquênrằngchànglàÔngHổ.

Ðêmthứhainàngchợtgiậtmìnhvàtựnhủ,“Taphảivềnhà.”Haingàyđãtrôiqua!Mẹnàngchắcđánhđiệnchochanàngrồi.Sángmainàngphảivềnhà.

Nhưngthựckhómàrađiđược.Chàngcầmtaynàngvànănnỉnàngđừngđi.Thoạtđầuchànghốngháchvớinàng,thựcrachànghốngháchvớimọingười,nhưngbâygiờchàngkhôngcònhốngháchvớinàngnữa.Cặpmắtdữdằncủachàngtrởnêndịudàngtửtế.Cònnàngchỉtrôngthấysựthiệncảmtrênkhuônmặtchàng,vàkhôngcònthấysựkiêukỳngạomạnlúcbanđầunữa.

Chàngkhẩnkhoản,“Xinđừngđi.Chúngtacònnhiềuđiềuchưanóihếtvớinhau—vàtôicũngchưadẫncôđithămsơntrại.”

“Không,tôiphảivề,nếukhôngchatôisẽđảolộncảthịtrấnlênđểtìmtôi.”

Họđứngnhìnnhau,đauđớnvàaoước.Bâygiờcảhaiđãđứngngoàicổng trại.Con tuấnmãcủachínhchàng sẽđượcdùngđểđưanàng trởvềdướithunglũng.Mộtngườisẽcóbổnphậnhướngdẫnnàngxuốngtớichânnúi,tạiđómộtchiếckiệusẽchờsẵn.Nàngđứngđó,rấtmiễncưỡng.Cảmgiáctronggiấcmơđêmđầutiênđếnvớinàng.Nàngtựdorađi,vàthếmànànglạidườngnhưkhôngthểđiđược.

Page 26: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Chàngnắmtaynàng,thìthầm,“Baogiờ-làmthếnào-chúngtasẽgặplạinhau?”

Têncướpcónhiệmvụđưađường,kínđáonhìnhaingười, rồiđôimôidầycủahắnnởramộtnụcười.MaiLyrút tayravànói,“Anhcóthểvàocướp thị trấn bất cứ lúc nàomà.”MaiLyvừa nói vừa cười khanhkhách,nhưngchàngkhôngcườiđược.Chàngđứngđónhìnnàngthathiết.Khitrèolênngựarồi,nàngquayđi,nhưngchàngvẫnđứngngótheonàng,chotớilúcbóngnàngnhỏdần,rồimấthútsauđèo.

Trênsuốtconđườngđixuốngcácngọnđồi,băngquacánhđồng,nàngsốnglạivớinhữngngàylạlùngvừaqua.Mớicáchđâyhaibuổisáng,nàngtrốnkhỏicontầu,bỏlạimẹnàngvàTiểuCần.Vàtrongthờigianđótoànthểcuộcđờinàng thayđổihẳn.Nàngchưabaogiờgặpmột conngườigiốngnhư chàng.Các anh em họ của nàng, những thanh niên tại ThượngHải -trôngcóvẻyếuđướisovớicáihìnhảnhthẳngthắnmạnhmẽmànàngbỏlạitrên đỉnh núi. Nghĩ tới những buổi nói chuyện thông minh nhanh trí vớichàng,nàngthốt lên,“Khôngcóaigiốnganhchàngnàycả.”Chàngchỉ làconmộttêntướngcướpthôi,nhưngnàngkhôngthểnàoquênchàngđược.

Mặttrờichiếurọixuốngmộtquangcảnhđẹphùngvĩ, trênnhữngngôilàngvànhữngconkinhsánglấploángvànhữngcánhđồngphìnhiêu.Ðâylàlầnđầutiênnàngcảmthấyvẻđẹpquanhnàngnhưlàcủanàng.Nhữngđấtđainày thuộcquyềncủaÔngHổ.Từnhiềunămnayngười tađãphảinộpthuếbảovệchoÔngHổ.Nàngcũngvậyvàcảthânphụnàngnữa,cũngphảitrảthuếđó.Nànghơielệvànghĩ,“Chúngtathuộcquyềnsinhsátcủachàng.Chàngsốngnhưmộtôngvuatrênchúngta.”

Mãitớilúcvềtớicổngnhà,nàngmớichợtnhớđãđểquênkhẩusúnglụctrênnúi.Khẩusúngvẫncònnằmtrêncáibànbêngiườngngủtrênđỉnhnúinơi nàng ngủ đêm qua. Rồi nàng bật cười.Nàng còn quênmột việc nữa.Nàngquênkhôngchochàngbiếttạisaonànglênnúigặpchàng.

°°°Trongsânnhànàng,ngườigáccổnggiàgiơtaydụimắtvàkêulên:“Có

phảitiểuthưđấykhông?”Nàngđiềmtĩnhtrảlời,“Phải,tachứainữa.”Hắnvẫnchưahếtkinhngạc, “Nhưngcôđangở trên tầu,giữabiểncơ

mà!”“Nhưngbâygiờtaởđây.Chatađâu?”Lãogáccổngtrảlời,“Ôngcóvẻlãngtrírồi.Hiệnôngđangởtrongthư

phòng, ngồi cắnmóng tay. Chúng tôi dọn đồ ăn lên cho ông, nhưng ông

Page 27: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

khôngchịuănuốnggìcả.Chúngtôikhônghiểuralàmsao.”À,cólẽchanàngbiếtnàngbỏđimấtrồi.Nàngtrảlờilãogià,“Ðểtagặp

chataxemsao.”Nàngbăngquanhữnghoaviênbêntrongmộtcáchhấptấp,vàkhẽmở

cửathưphòngcủathânphụ.Chanàngđangngồitạibàngiấy,đangđếmmộtđốngtiềnbằngbạc.Bộmặtmậpúcủaôngtatrôngcóvẻthểunão,vàlớpdatáimétsắpnếpnhănlại.

Nàngkhẽgọi,“Baơi!”,khôngmuốnlàmôngphảigiậtmình.Nhưngquảthựcôngtađãgiậtmình.Ôngnhìnlên,khuônmặtôngtrôngnhưmỡphơingoàiánhmặttrờigaygắt.Ôngtakêulênthảngthốt,“MaiLy!Conđấyà—mẹconđâu?”

Nếuvậythìchanàngchưabiếtchuyện.Chắcônglolắngvìlýdokhác.Nàngtrảlờicha,“Mẹởtrêntầu.”Nàngbướcvàohẳntrongphòng,khépcửalại,tựalưngvàocửavànóitiếp,“ConkhôngđiThượngHải.”

“Thếthìmấyngàyhômnayconởđâu?”Ðếnlúcđónàngmớithấylầnđầutiênrằngđiềunànglàmlànhữngviệc

quáđángkhôngthểtinđược.Chanàngsẽkhôngthểtinđượcnàng.Bâygiờlầnđầutiênnàngnhậnrarằngnàngđãtớinhàmộtngườiđànông,nhàmộtkẻxalạ.Riêngđiềuđóthôicũngkhôngthểgiảithíchđượcrồi.NếunàngđãlênnúicủaÔngHổthìđiềuđólạicàngđiênrồnữa.Nàngchỉlắcđầu,khôngtrảlời.

Chanànglậplại,“Conởđâumấyngàynay?”Nàngchỉnóimộtcáchgiảndị,“Conkhôngthểchobabiếtđược.”Ôngnhìnnàngchằmchằm,giậndữ,vànóithậtchậm,“Họavôđơnchí-

thậtlàphúcbấttrùnglaihọavôđơnchí,nàolàquânNhật-mẹcon-rồiÔngHổ-làmthếnàobacóthểgảchồngchoconđượcbâygiờ?Mẹconđãđitìmchỗgảchồngchoconrồi.Mẹconnóirằngcongáithờiloạnphảigảchồngngay.Thôibâygiờthìcoinhưkhôngbaogiờbacóthểthugóptấtcảtàisảnđủchotêncướpđó.Bâygiờthìaichịulấyconnữa,dùvớigiánào?Làmsaobacóđủtiềnđểtrảchomộtngườiđànôngchịulấyconlàmvợ?”Rồiônggiậndữhétlên,“Haiđêmvừaquaconởđâu?”Ôngđấmxuốngbàn,vàđốngtiềnrungrinhvàđổnhàotungtóe,lấplánhdướiánhsángmặttrời.

Không,nàngkhông thểgiải thíchđiềugìchoôngcả.Nàngchỉ trả lời,“Bakhôngcầnphảitìmchồngchocon.”

Ôngtrảlờicáukỉnh,“Ðừngcóngungốc.Ðólàbổnphậncủaba.Hơnnữa,nếubakhôngtìmchồngchoconthìconlấychồngnhưthếnào?”

Page 28: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Nàngtrảlờihấptấp,“Consẽlấychồng.”Ông bố khịtmũi khinh bỉ, “Có phải những vụ tự do kết hôn tân thời

không?Không,conkhôngthểlấychồngkiểuđóđược!Basẽtựchọnchồngchocon,đúngkhuônphépgiagiáo,nhưchamẹbađãlàmchoba.”

Nàngbướclạigầnbàn,nhìnvàobộmặtgiândữcủaôngbố,vàkhẽnóivớiông,“Conđãchọnchoconrồi!”Thựcrađúng lúcđónàngmớiquyếtđịnhchọnchồng.

Trướckhiôngbốkịpnóithìnàngđãquaylưngchạyrakhỏiphòng,chạyrakhỏinhà,chạyquahoaviêntớicổngvàhỏilãogáccổnggià,“Chiếckiệuđâurồi?”

Lãogáccổnghấthàmchỉvềcuốiphố,vềhướngngọnnúivànói,“Họđivềhướngnày.Tôichưabaogiờtrôngthấynhữngconngườicáukỉnhnhưvậy.Họkhônghềnóichobiếthọởlàngnàovàthuộcdònghọnào…”

NhưngMaiLykhôngthèmnghe.Nàngchạyrảobướcvềcuốiphố.Cómộttiệmtràởcuốithịtrấn.Chắchọvàođóuốngtrà,ănuốngtrướckhitrởvềtrênnúi.Quảthựchọởtrongtiệmtrà.Nàngtrôngthấycảbọn,mỗingườiđangbưngmộttômìlênăn.Cảbọnngẩnglênnhìnnàngchămchú,nhưngnàngđâucóthèmquantâm.Nàngbướcthẳnglạibọnhọvàkhẽnóivớihọ:“Tôisẵnsàngtrởvềnúibâygiờ.”

Cảbọnđứngdậyvàđi theonàng tức thì, khôngmột chút ngạcnhiên,nhưthểlàhọđangchờđợinàngtrởlạivậy.Mộtlátsaunàngngồiđongđưatrênchiếckiệutrênvaihọ,trởlạingọnnúi.

Nàngchợtsữngsờnghĩ,“Tađitheobọncướpư?”Không,nàngkhônggianhậpđảngcướp.Nàngchỉtrởvềvớichàng.

Page 29: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Chương5Quảthựcnàngđangtrởvềvớichàng.Gầntớinửađêmthìnànglêntới

cổngsơntrại.Cánhcổngđangmởsẵn,ynhưlàđangchờđợinàngtrởvề.Nhữngngọnđuốccháysángrựctừđầunhữngcâysàobằngtrecắmxuốngđất,vàsântrạibừngsángtrongánhsángbậpbùng.Khôngkhíchứađầymùivịcủathịtquaytẩmgiavị.Nàngđangđói-đóivàmệt.Nàngđiquacổng,khônghỏiaimộtlời.Nàngđithẳngvàocănphòngmànàngbiếtchàngởđó.Nhưngchàngđãnghethấytiếngchâncủanàng.Chàngmởrộngcửavàtiếnlạivớinàng.

“Côđãtrởlại.Tôiđãralệnhchobọnchúngkhôngđượcrờikhỏithịtrấnmàkhôngcócôđitheo.”

Nàngấpúnghỏi,“Anhbảobọnhọthếà?”Chàngtrảlờirõràngvàchắcnịch,“Bọnchúngsẽphảichờtạiđóchotới

nửađêm.Nếucôkhôngtựýtrởlạithìchúngsẽphảitróicôlạivàđemcôlênđâychotôi.”

Nàngthềuthào,“Bắtcóc!Anhđịnhbắtcóctôi!”Chàngkéonànglạigầncửasổvàchỉchonàngnhìnra.Bêndướilàmột

vùngquêđen tối.Nhưng tạimộtvài chỗ cónhữngđámánh sángnhỏbé,đangdichuyểnvềngọnnúi.Chàngnói:

“Ðólàquânđộicủatôi.Nếucôkhôngtrởlạitốinay,thìlửahiệusẽđốtlêntrênđỉnhnúi,vàquâncủatôisẽtiếnthẳnglạinhàcô,vàđemcôtrởlạiđâychotôi.”

Nàngcảmthấynhữngđiềunànglàmthựcngumuội,vàkêulên,“Tôiđãtựbắtcóctôichoanh.”

“Dùtrườnghợpnàothìcôcũngvẫnphảitớiđây.Tôiđãdựđịnhnhưvậytrướckhicôravề.”

***Ngàyhômsaunàngbiếtrằngchàngđãsửasoạntấtcả.Nàngngủsaysưa

trongphòngnàngđếnnỗinàngcảmthấynàngkhôngbaogiờ trởdậynữa.Nhưngđếnsángthìbàgiàvàolayđánhthứcnàngdậy.Bàgiànói:

“Ðứclangquâncủacôchogọicô.Ðứclangquâncủacô”Langquâncủanàng!Họnóichuyệnmộtcáchdễdàngquá,coinhưsự

việcđãrồi.Nhưngnàngthứchẳnvìtiếng“langquân”đó,vàuểoảinhỏmdậy,tắmrửavàmặcquầnáo.

Page 30: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Bàgiànóivớinàng:“Côphảichờđợitạiđạisảnh.”Vànàngphảiđứngđợitrongtòađạisảnhhơilạnhvìmặttrờichưađủấm,vàđạisảnhquárộngvàlátbằngđáphiến.Mộttênđầytớđemđồđiểmtâmlạichonàng,vànàngđóiquánênănngấunghiến.Sauđóchàngbướcvào,rấtlịchsựvàđẹptraitrongbộáochoàngdàilụathêumầuxanh.Nàngchưatừngtrôngthấychàngănmặcđẹpnhưthế,vàtrongmộtthoáng,nàngcảmthấysợhãi.Nàngtựhỏi,“HỡiChuMaiLy,sinhviêntốtnghiệptạiđạihọcWellesley,mộtngườigiáodụctạiMỹquốcmàlạikếthônvớiconmột tướngcướp,mộtngười thuộcthờitrungcổhaysao?”

Chàngbắtđầunói,hơingượngngịu,“Vìngàyhômnaychúngtachínhthứcđínhhôn…”

MaiLyhoảnghốtkêulên,“Tôikhông-tôinghĩtôikhôngmuốnkếthônvớianh.Tôinghĩtôimuốntrởvềnhà.”

Chàngnhìnnàngvànóimột cách cươngquyết, “Côkhông trởvềnhàđược. Chính tôi là người quyết định và chọn lựa.” Trong giọng nói củachànglàâmthanhcủacánhcổngkêurít lênvàđóngxậplại.Nếunàngbỏchạybâygiờthìsẽkhôngcóngựachờsẵnnữa,vàcũngkhôngcócảkiệu.Nàngquảthựcđãbịbắtcócrồi!

Tiếngchànglạivanglên,“Hômquacôtựýtớivớitôi.Nhưngtôibiếtrõđànbàlắm.Hômnaytôiđãsửasoạngiữcôlạiđây,dùcôđồngýhaykhôngcũng vậy.”Nói tới đó chàng vỗ tay ra hiệu và người đầy tớ già bước ra.Chàngralệnh:“Hãybáochophụthântabiếtrằngchúngtasẽtớitrìnhdiệnvớingườingaybâygiờ.Ðúngtrưa, tiệcđínhhônphảisẵnsàng.”QuaylạiMaiLy,chàngcúihẳnngườixuốngchào,vàtrịnhtrọngnói,“Ngàyhômnaychúngtasẽđínhhôn,vàngàymaisẽlàngàythànhhôncủachúngta.”

Nàngthìthầmphảnđối,“Không,không-maulẹquá-Tôikhôngchắc..”Hìnhảnhgiađìnhnàngđổxôdồndậpđếntâmtrínàng-chamẹnàng,

cácphòngtrongnhànơinàngđãchơiđùavàngủ-đạihọc,nhưngbạngáingười Mỹ, Mary Lane - Mary sẽ không bao giờ tin được chuyện này -chuyệnnàychỉcóthểxảyratạiTrunghoamàthôi.Nàngbậtkhóc,“Không-không!”

Chàngnhắclạivớitênđầytớgià,“Ngươiđãngherõlệnhtachưa?”Tênđầytớgiàcúigậpngườixuốngchàochủnhâncủahắnrồiluira.

“Hãyđitheotôi,”chàngralệnhchonàngcũngbằngmộtgiọngnhưkhiralệnhchotênđầytớ.MaiLyngoanngoãnvânglờivìnàngkhôngbiếtphảilàmgìkháchơn.Mộtlátsaunàngđứngbêncạnhchàng,trướcmộtlãogiàyếuđuốingồitrongmộtchiếcghếrấtrộngchạmtrổrấtđẹpvàphủdahổ.Lãogiàđãgầytrơxương.Trêncáimiệngđẹpđẽhơisưngcủalãolàmộtbộ

Page 31: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

riamépđãngảmầuxám,vàbêntrêncáimiệngđólàcặpmắtcũngsưnglênvàđụclờđờ.ÐóchínhlàLãoHổ,thânphụcủachàng.

Con trai Lão Hổ ra lệnh cho nàng, “Hãy cúi lạy thân phụ chúng ta.”Nàngvânglờilàmtheolờichàng,nhưmộtcáimáykhônghồn.

ThếlànàngđãkếtduyênvớiThiếuHổ.Haingườiđãtrảiquahaingàyhứahônvàkếthônlạlùng.Haingàyđãtrôiquatrongmộtcơnbànghoàngcủasựhuyênnáovàănnhậumandạithỏathuê,củanhữngtiếngpháonổvànhữngcâyđuốccháysángrựcvànhữngđốnglửacháybùngbùng.Bàgiàđặtchiếckhănchoàngchemặtcôdâulênđầunàngvàchặclưỡikhen:

“Khôngbiếtdânchúngdướithunglũngsẽnghĩgì?Họsẽtrôngthấylửacháyvànghethấytiếnghuyênháovàrunsợtronggiườngcủahọ.CácthủhạtạiđâyđangcầukhẩnÔngHổchohọmởmộttrậntấncôngcướpphámộtvài thị trấnđểănmừnghônlễcủachủtướng.Họănuốngnosayđếnnỗihọhầunhưđiêncảrồi.”

Dânchúngdướithunglũng!Chanàngcũngởdướithunglũng.Nàngđãtớiđâyđểxinkhoandungchochanàng,đểnóivớiÔngHổmộtcáchgiậndữnhữngđiềunàngnghĩvềcácsứquânngàynay,nhưngnàngđã…

Bàgiànhanhnhẩunói,“Bâygiờcôđẹpquárồi!Chúngtôisungsướnglắm!Chúng tôivẫnmongướcThiếuHổ lấyvợ từnhiềunămnay.NhưngThiếuHổrất làcứngcỏi -ThiếuHổmuốn tựchọn lấy.Cócả trămcôgáimuốnlàmvợThiếuHổ- tạisaophânnửasốđànbàcongáibịbắtvềđâyđềukhôngchịuxuốngnúichođếnlúcThiếuHổphảiđuổihọđi…”

MaiLymuốnvấtbỏchiếckhănchoàngchemặtcôdâukhỏiđầu.Giọng nói của bà già trở thành tiếng cười, “Nhưng khi Thiếu Hổ sai

ngườiđitheocôthìtấtcảchúngtôiđềuvuimừng.Chưabaogiờchúngtôithấy ThiếuHổ quan tâm đếnmột người đàn bà nào, dù còn sống hay đãchết.”

Phải,chàngđãsaingườiđi theonàng.Nếunàngkhông tựý trởvề thìchàng sẽ cưỡng bách nàng phải trở về với chàng. Nàng điều chỉnh chiếcmạngchemặtngayngắnvàchặtchẽtrênđầunàng.

Bàgiàquỳgốiđểvuốtlạinếpcủachiếcváythêunàngđangmặc.ChiếcváynàycủamẹThiếuHổđãmặc trongngàycướicủabà.Chiếc thắt lưngthêukimtuyếnhơichậtđốivớinàng,vàmấychiếcnútphảinớirađểchonàngđeovừa.Bàgiàtiếptụccuộcđộcthoại,“MộtngườinhưThiếuHổcầnphảicómộtngườivợtrẻ.Bâygiờcôđãtớiđây,cólẽThiếuHổsẽphảimởcuộcchiếnđểđoạtlạikhuvựcphíabắccủangọnnúinày.ÐảngSóiXanhđãcướpchiếmkhuvựcấy.”

Page 32: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

MaiLytrảlời,“Tôikhôngbaogiờnghenóivềviệcnày.”“Côkhôngcầnphảibiết.MọingườinóitêntướngcướpSóiXanhchẳng

làgìcả-khôngtàicángì.Chínhvợhắnmớithựclàmộttướngcướp-mộtngườiđànbàtuyệtgiỏi,mọingườinóinhưvậy.Quảthựcbàtagiỏilắm.-Ðâycôxongrồi.”

Nàngđãquênnhữnglờinóichuyệncủabàgià.Nàngđãsẵnsàng.Nàngbướcrangoài,và trướcsựhiệndiệncủa toàn thểbọncướp,nàngđãuốngrượuhòachungvớirượucủachàng,vàcùngquỳxuốngtrướcbànthờcácvịthầncủagiatộcchàng.

NàngđãnghethấygiọngnóicủaôngviệntrưởngđạihọcHoaKỳcáchđâychưađầymộtnăm,lúcnàngnhậnlãnhvănbằng,“CôMaiLyChu,thựclàmộtsựvuisướngđặcbiệtchotôiđượctraovănbằngcửnhânchocô,khibiếtrằngcôcómộtdịpmayvôsongtạiquýquốc,đểlàmtăngtiếnánhsángvănminhvàvănhóamớicũngnhưkhoahọc.Rấtítbạngáitrongthờiđạicủachúngtađượcmaymắnnhưcô.”

Bâygiờ,cáchxamườingànđặm,trêncáiđỉnhnúihoangvunày,trướcmặtmộtbọncướp,nàngđangquỳgốitrướcmộtđốngcácôngthầncổlàmbằngđấtsét.Bâygiờthựclàhếtrồi,khôngcáchgìthayđổiđượcnữa.Nàngđãuốngrượuphalẫnvớirượucủachàng,vàăncơmtrongchiếcchéncủachàng.

***MaiLyhỏiThiếuHổmộtcáchđùadỡnvìnàngđãbiếtrõ,“Ailàtướng

cướpSóiXanh?”Haingườiđãkếthônđượcbốnngàyrồi,bốnngàydàinắngvàngđẹpđẽ.

Sơntrạiđượcvâybọctrongánhsángmặttrời,đứngtrongmộtcảnhthanhbìnhhoàntoàn,nhìnxuốngnhữngthunglũnglờmờhơisương.Nhữngtoáncướpđãrađihếtrồi.Nàngkhônghỏinhữngtoáncướpđiđâubởivìnàngchưamuốnbiết.Nàngxuađuổimọichuyệnkhác rakhỏi tâmtrínàng, trừnhữnggiâyphútcủariênghaingười.Bêndướiđámsươngmờdưới thunglũnglàchamẹnàng,lànhữngngườinàngcầnnghĩtới.Chắcmẹnàngđãtrởvề,khóclócvàđểtang.Vàchanàngchắchoangmangkhônghiểuôngđãthựcsựtrôngthấynànghaylàchỉtrôngthấymộtbóngmacủanàng.Cảhaingườichắcsẽđaukhổlắm-nàngphảikểhếtmọichuyệnchochamẹhay.Nhưngchưađếnlúc.Ngườiđànôngnàymànàngđãkếthônquảthựclàmộtconngườikỳdiệucủamộtgiấcmơ-mộtôngvuacủathờitrungcổ,vàlàmộtđứa trẻ trong thờiđạicủanàng.Nàngnghĩnàngphải thayđổichàng.Nàngsẽlấycáisứcmạnhtựtinvàchúatểcủachàngrồibiếnnóphùhợpvớithời đại.Nhưng trướchết nàngphải tìmhiểubiết rõ tất cả conngười của

Page 33: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

chàng,lắngnghechàngnói,quansátchàng,đểmặcchàngtuônra,nóihếtnhữngchươngtrìnhvĩđạicủachàng.Nghechàngnóithìynhưthểlàkhôngcóchínhphủ,khôngcóluậtlệgìtrênđấtnướcnày.Chàngđanghoạchđịnhmộtsựmởrộngđơngiảnkhuvựccaitrịcủachàng,vànhữngngườisẽphảiđóngthuếchochàng.

Chàngnóimột cách quả quyết, “Ta sẽ tổ chứcmột quânđội lớn,mộtquânđộigồmnhữngngườitrẻđượchuấnluyệnđủmọithứmàtatừngnghenói.Phicơ-súng.”Từtrongđốngsách,chàngrútramộtcuốndậycáchchếtạonhữngphicơoanhtạc,vàmộtcuốnkhácchỉdẫncáchchếsúngđạibác.

Nàngđãphảnđốimộtcáchmạnhmẽ,“Emghétchiếntranh.”Chàngmởtomắtnhìnnàng,vàhỏi,“Vậythìlàmcáigì?”“Anhphảilàmgìchodânchúng.Xâytrườnghọcchẳnghạn.”Nhưngchàngđãnghĩđếntrườnghọc.Chànglêntiếng,“Trườnghọccủa

nhândân.”ChàngépnàngphảinóichochàngbiếtvềcáctrườnghọccủaMỹvàNga.NàngtưởngnhưđangnóivớimộtthanhniênMỹ,contraicủamộttriệu phú đã ngả theo cộng sản cho lương tâm của người cha tư bản.Rồidườngnhưlạicóaiđãgọichàngquaylại,vàtrongmộtgiờsauchànglạitrởvềvớibảnchấthungbạocốhữucủamộttêntướngcướp,chỉquenvớiviệcgiếtngườiđoạtcủa.

Chàng kêu lên: “Ta phải đánh bại SóiXanh.Hắn đã cướp chiếmmộtlàngvềphíanamcủangọnnúi.Tađãcốgắngdùngđường lốihòabình -nhưng không đi tới đâu. Ta phải tấn công hắn và tự dùng kiếm chặt đầuhắn.”

Hai người đang ở trong phòng riêng,một căn phòng lớn hình vuông,chứađầysách,mộtchiếcgiườngcựclớn,chiếcghếvàchiếctủchạmtrổđẹpđẽ.Chànglụclọitrongchiếctủbằnggỗlongnão.Từđáychiếctủ,chànglôiramộtthanhkiếmcổhìnhcongvàrútthanhkiếmrakhỏibao.Chàngthayđổi nhanh chóng, mặt giận dữ đến nỗi nàng cảm thấy như chàng là mộtngườihoàntoànxalạ.

“Vừacáchđâymấyphútanhcònđangnóichuyệnvềtrườnghọcmà.”“Tasẽdạyhọhơnlàsáchvởtrongnhữngngôitrườngấy.Tasẽdạyhọ

cáchđánhnhau.”Rồichàngbỏđi.Chàngdậpđóngcánhcửamạnhđềnnỗibụi rơi ra từ

những khe nứt trên tường. Nàng ngồi đó, yên lặng, đau buồn vì cái nhìnhungdữcủachàngvànhữnglờinóithôbạocủachàng.Conngườimànàngvừakếthônsaomàdễdàngnổihungđếnthế?

***

Page 34: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Sơntrạilàmộtcảnhhỗnloạncủasựồnàovànhữngtiếngquáttháo.Sântrạiđầynhữngngườithôbạo,hungdữ,mắt liềulĩnh, tóctaidàivàrốibù.Nhữngconngườidữdằnnàytừđâutới?Họtúalênnúi.Khinàngnhìnra,nàngcóthểtrôngthấyhọleotrênnhữngđườngnúinhỏhẹpnhưnhữngconsơndương,nhanhnhẹnnhẩylênmỗilúcmộtgầnhơn.Cótiếngxoangxoảngcủanhữngcâybúathợrènđậplênnhữngcáiđe,cómùicủadamớithuộcvàtiếngngựahýtừngđàn.

ThiếuHổra lệnhchonàng,“Hãyởyên trongphòng.”Thoạtđầunàngvânglệnhchàng.Từcửasổnàngnhìnrangoàisânđangnáonhiệt.LãoHổđãtỉnhhẳncơnngủgàngủgậtvàđứngdậy,taychốngchiếcgậykhắchìnhđầurồng,chòmrâubạccủalãobayphấtphơtronggió.Bằngmộtgiọngyếuớtcủamộtngườigiàbệnhhoạn,lãocứquáttonhữnglờichỉdẫncốvấncủalão:

“Cácngươiphảixửdụngsựrútluinhưngườiđànbàdùngcâyquạtvậy.Hãydụquânđịchbằngchiếnthuậtrútluichođếnkhiquânđịchtiếnvàođịađiểmcácngươiphụckích!”

Cácthủhạgầmthétđồngý.Họgầmthétmộtcáchthânthiện.“Dạ.XintuânlệnhLãoHổ!”

Hứngchívìsựnồngnhiệtcủathủhạ,LãoHổquáttiếp,“Kẻtấncôngmùquángkhôngphảilàngườichiếnthắngcuốicùng!”Lãongừnglạiđợiđểlấythêmhơirồilạiquáttiếp,“Hãyrútluivàđợithờicơđểphảnkíchlại!”

Ðámđônglạithánphụcđồngthanhlato,“Phải!Phải!ThưaLãoHổ!”NhưngThiếuHổkhôngphíthìgiờlahétnhưthế.Chàngđangngồitrong

thưphòngđểđặtkếhoạch.Trênbànlàmộtbảnđồrấtlớncủacảngọnnúivàtấtcảnhữngvùngchungquanh.Nànglénvàovàthấychàngđangmảimênghiên cứu bản đồ, vạch những đường nhỏmầu đen dọc theo những conđườngvàkhoanhtrònnhữngthịtrấn.

Khinghethấytiếngđộngcủanàng,chàngngẩnglên,rồichỉtayvàomộtđiểmtrênbảnđồvànói:“Mộtthángnữakểtừngàyhômnay,tasẽtiếntớiđây.ÐólàtrạicủatêntướngcướpSóiXanh.”

Nàngnhìnvàomắtchàng.Dườngnhưchàngkhôngbiếtnàngcómặttạiđó.Chàngkhônghềnghĩđếnnàngtừnhiềugiờrồi.Mộtcáigìchuachátvàtứcgiậntrànngậptâmhồnnàng.Nànghỏi,“Cònemthìsao?”

“Emmuốnnóigì,cònemthìsao?”“Lúcđóemsẽởđâu?”Chàngngạcnhiêntrảlời,“Emsẽởnơiemđangởbâygiờ,ởnhàvàchờ

ta.”

Page 35: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Nàngtrảlờingaylậptức:“Không,không,emsẽkhôngởnhà.Anhlầmrồi.Emsẽkhôngcònởđâykhianhtrởvềđâu.”Nóirồinàngbỏchạyrakhỏiphòng.Nàngchạyvềphòngriêng,nằmvậtxuốnggiườngvàkhócvớitấtcảnỗilòngđauđớncủanàngmàkhôngbiếttạisaonànglàmthế,trừmộtđiềunàngbiếtrằngchàngđangxanàng.

MộtlátsauThiếuHổbướcvàophòng.Nàngcảmthấybàntaycủachàngtrênvainàng.Chàngyêucầu:“Emchotabiết tạisaoemnóiemsẽkhôngcònởđâynữakhitatrởvề.”

MaiLykhôngtrảlời.Nàngnằmimlặng,cảmthấychínhnàngmỗilúcmộtgiậndữvàmâuthuẫnnhưmộtđứatrẻ,bởivìnàngyêuchàngvàbởivìchàngsẵnsàngxanàng.ThiếuHổmạnhtaylậtnàngquaytrởlại,haitayđèhaivainàngxuốngvànhìnchằmchặpvàomặtnàng.Chànghỏilại,“Emcónghetahỏikhông?”

Nàngvùngthoátkhỏitaychàng,ngồidậy,vuốtmáitócvàlạnhlùngtrảlời,“Emđãnóirõýđịnhcủaemrồi.”Dẫusaonàngcũngkhôngphảilàmộtđứatrẻ.Nàngnóitiếp,“Nhữngcuộctấncônglẫnnhauthếnàythựclàphilý.”

Ðấylàkhởiđầucủamộttrậncãinhauquyếtliệtgiữahaingười.

Page 36: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Chương6CuộctấncôngđảngcướpSóiXanhcủaThiếuHổphảitạmchờđợitrong

lúc hai người cãi nhau.Nàng không rời khỏi phòng của nàng.Chàng vàophòngrồihaingườicãinhaurồichànglạivùngvằngbỏđi.Bênngoàibọncướpthìthầmvàlahéttronglúcnhữngconngựadậmchânvàlúclắcđầu.LãoHổđãquêntấtcảnhữnglờicốvấnvàquaylạivớibànđènthuốcphiệntronglúcbọncướpchờđợi.Nàngngồimộtmìnhtrongphòngcảgiờtronglúcchàngởtrongthưphòng,haitayômđầu,gụcxuốngchiếcbảnđồmàbâygiờchàngkhôngcònnghiêncứunữa.Nàngcũngkhôngđọcsáchvàkhôngviếtláthưnàngđịnhviếtchochamẹ.Nàngviếtthưlàmgìkhimàbấtcứlúcnàonàngcũngcóthểrờibỏsơntrạitrởvềvớichamẹ.Chàngvẫnchưachịunhượngbộ,ngoạitrừchàngvẫnchưamởcuộctấncôngngay.Nhưngbấtcứlúcnàochàngcũngcó thể lênđường.Chàngđã ra lệnhngựakhôngđượctháoyêncươngvàchờđợivàkhôngmộtthủhạnàođượcxuốngnúi.Họđãchờđợinhưvậytrongsuốtbangày,vàcònphảichờđợinữa,chừngnàođôivợchồngtrẻcòncãinhau.

Cuộc cãi nhau đã khởi đầu ngay lúc nàng nổi lòng ghen chàng khôngquantâmtớinàng,vàbỏrađihànhquânchỉmấyngàysauhônlễ.Cuộccãinhauđómỗingàymộtgiatăngcườngđộ,đểtrởthànhmộtcáigìtolớnquáidịmàcảhaingườikhôngthểlùiđượcnữa.Nàngđãnóinếuchàngcứrađimởcuộcchiếntranhkỳkhôinàythìnàngsẽtrởvềnhàvàkhôngbaogiờtrởlạivớichàngnữa.Chàngcũngđãtuyênbốchàngsẽralệnhkhóacổnglạivànhốtnàngnhưmộttùnhân.

Nàngcươngquyếttrảlời,“Nếuthếthìemsẽghétanhsuốtđời.Thânxácemcóthểcònởđây,nhưnganhsẽmấtemvĩnhviễn.”

“Tạisao?”“Bởivìanhsẽ làmộtngườiquánguxuẩn,quá tànbạomàkhôngmột

ngườiđànbànàocóthểyêuđược,trừngườiđànbàcũngngudốtnhưanh.”Chànggầmlên,“Tamànguà!”Nàng cũng la to không kém, “Anh chính làmột người ngumuội! Có

nướcnàocónhữngngườinhưanhkhông?Emsẽxấuhổ-xấuhổtrướccácngườibạnMỹcủaem.”

“Em trở lạiMỹquốc đi, ta không cần.”Chàng lẩmbẩmvà lao vội rakhỏiphòng.Rồichànglạiquaylạivàhétlên,“Khôngbiếttạisaotakhônggiếtemvàcứđểemcandựvàoviệcriêngcủata!”

Nàngkhônghềsợhãi.“Giếtem!Ðólàtấtcảnhữnggìanhbiếtlàm!”

Page 37: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Chàng nổi khùng. “Không cómột người đàn bà nào xứng đáng tất cảnhữngrắcrốinày!”Nóirồichànglạivùngvằngbỏđi.Nhưngchàngkhônggiếtnàng.Nàngvẫnchờđợi,vừayêuchàngvừatứcgiậnđếnmuốncắncảbàntaymình.

Rồichànglạitrởvào,dịudàngvàcóvẻlừadốinàng.Chàngngồixuống,thanhkiếm lủng lẳngbêncạnh.Mặcdầunàngghét chàng,nhưngnàng tựnhủnàngkhông thểnàokhôngnhìnvàkhôngyêumộtngườiđànôngđẹpnhưchàng.

Chànglạibắtđầu.“MaiLy, tạisaoemcócảmnghĩchốnglại lốisốngcủata?Talàmộttướngcướp,vàconcủamộttướngcướp.”

Nàngtrảđũalại:“Anhlàmộtkẻphảnloạnchốnglạichínhphủ.Ngườitađãtreogiáchothủcấpcủaanh.”

Chàngnóimộtcáchkhinhbỉ,“Chínhphủ!Hừ,chínhphủtớirồichínhphủlạiđi.Tronghaimươinămquađãcótớibachínhphủrồi.Nhưngta…“

Nànghăngháihétlên,“Anhcóbiếtdânchúngthùghétanhđếnthếnàokhông?AnhcóbiếtThuếÔngHổđãápbứchọđếnthếnàokhông?”

Chàngtrảlờichậmchạp.“Ðólàmộtlờinóiláo.Tachỉlấycủanhàgiầu,vàkhôngbaogiờtơhàođếnnhànghèo.Ðiềuđótráivớitruyềnthốngcủanhữngtướngcướpđạođức.”

Nànglêntiếngngay,“Chaem…“Chàngcắtngangngay.“Ôngấy làmộtnhàgiầuvàem làcongáiông

ta!”Nàng nhìn chàng và cười một cách man dại. “Làm gì có hạng tướng

cướpđạođứcởđờinày!Chắcchắnkhôngbaogiờcómộtngườinhưthếởbấtcứđâu.Mộttêncướp!Tôiđãkếthônvớimộttêncướp!Tôichưahềbiếtcómộtloạitướngcướpđạođức!”

Chànglạibỏđi.Bứctườngrungrinhvìsựđóngcửamạnhtaycủachàng.Nàngkhoanhhaitaylênbànvàcúigụcxuốngtay.

Rồimột lúc thật lâu, cánh cửa phòng khẽmở ra, và nàng chú ý nghenhưngkhôngngẩngđầulên.Chàngđãtrởlại.Nếuchàngtrởlại,nàngsẽnănnỉchàng-nhưngkhôngphảilàchàng.Ðólàbàgià.Bàtarónrénbướcvào.

Bàgiàthìthầm,“Cácthủhạđangnónggiậnvìsựchậmtrễmởcuộctấncông.Họđangâmmưumộtchuyệngìđó.”

Nàngngẩngđầulênnhìnbàgià.“Tôiđãnghehọnóichuyệnvớinhau.Họbảophảibắtlấyngườiđànbà-

Page 38: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

chínhlàtạingườiđànbà.Họmuốnámchỉcôđấy.”Bất thình lình nhìn vào khuônmặt già nhăn nheo thô kệch của bà già

cùngvới đôimắt sắc sảo,MaiLy cảm thấykinhhoàng.Nàngvùngđứngdậy.Nàngnóihổnhển:“Tôimuốnvềnhà.Tôiướcphảichitôiđừngtớiđây.Phảichitôiđừngbaogiờtới-họlànhữngconvậtmanrợ.Tôikhôngbiếttôinghĩtôicóthểlàmđượcgì.”

Nàngchạyrakhỏiphòng,băngquađạisảnhvàothưphòng.Nàngsẽbảochàng lên đườngmở cuộc tấn công như đã dự định. Nàng chịu thua rồi.Nàngchỉmuốnvềnhàbởivìnàngđãhốihậnđãgặpchàng.Chàngvànàng,haingườiđánglẽrakhôngbaogiờnênkếtlứađôivớinhau,mộtngườiđànbànhưnàngvàmộtngườiđànôngnhưchàng.Bâygiờhếtrồi.Nàngkhôngcòncầngìnữa.

Nhưnglúcnàngvừabướcvàocửathìchàngđangđứngcạnhbàngiấy.Chàngđãtháobỏthanhkiếm,vànhìnnàngbằngcặpmắtđenvàbốirốicủachàng,tayvẫncầmthanhkiếm.

Trướckhinàngkịplêntiếngthìchàngđãnóibằngmộtgiọngrấtkhiêmtốn,kháchẳngiọngnóibình thườngcủachàng.“Emđúng.Tabiết tangudốtvàlàmộtconngườithôlỗtụctằn.Nếutamấtemthìtasẽkhôngcònánhsángdẫnđường cho ta nữa.Ngàyhômđó emđã đến với ta nhưmột ánhsáng.Tasẽlàmbấtcứđiềugìemnói.Tayêuem.”

Haingườinhìnnhau,vànàngquênbàgiàvànhữngthủhạđangâmmưubắtnàng.Nàngchạylạivớichàng,haitaymởrộng.Nàngômchặtlấychàngvàhoanhỉthìthầm:“Tạisaochúngtalạicãinhau!”

Nàngnghethấythanhkiếmcủachàngrơixuốngnềnnhàbằngđá.***

Thựclàkhómàtinrằnghaingườiđãcãinhau.Họyêunhausayđắmvôbờ.Sánghômsauchàngđirangoàivàvắntắtbảothủhạphảitrởvềnhàcủahọtạinhữngnôngtrạivà làngmạc.Sẽkhôngcóchiến tranhvớiđảngSóiXanhnữa.

Bọnhọhỏivớivẻmấttinhthần:“Khôngbaogiờnữaư?”Chàngtrảlờicụtngủn.“Khôngbaogiờnữa.”Chàng ra lệnhphát tiềnchohọvàhọ ravề trongmột sự im lặng,ngơ

ngácnhìnnhau.Ðốivớihọthìkhôngkhácgìmộtôngvuađãthoáivịchỉvìmộtngườiđànbà,duycóđiềulàchưacóngườithừakếvàhọtừnaykhôngcóngườicaitrịnữa.Họtrởvềnhàmàchẳngbiếtlàmgì,vìcảđờihọchỉbiếtphụctùngÔngHổ,cảThiếuHổlẫnLãoHổ.Họchậmchạpravềvànóimộtcách tang thương,“Chúng tabâygiờchẳngcòngìnữa,chỉcònchínhphủ

Page 39: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

thôi.”Mộtngườikháchỏi:“Chínhphủlàgì?”Tronglúcđócònmộtmìnhtrênsơntrạivớinàng,ThiếuHổnhìnnàng

vàhỏinhưmộtđứatrẻ,“Bâygiờtasẽlàmgì?”Chàng làmnànghoangmang,và trongmột lúc,nàngcảmthấysợhãi.

Chungquanhnàngsơntrạitrởnênlạlùng.Nàngnóivội,“Chúngtahãyvềnhà.Emmuốntrởvềnhàem.”

Chàngđồngý,“Tasẽlàmbấtcứđiềugìembảotalàm.”Ngay lúcgần trưa,haingườiđixuốngnúi,vượtquacánhđồng.Nàng

ngồi sau tấmmàncủa chiếckiệuvàdựđịnhnhữnggìnàngphải làm.Mẹnàngbâygiờđãtrởvềnhàrồi.Nàngsẽbướcvàonhàmộtcáchlặnglẽcùngvớichàngvàsẽnóivớichamẹ,“Thưabamẹ,đâylàchồngcon.”Rồinàngsẽchờđợimộtláttrướckhinàngnóitiếp,“ChồngconlàcontraicủaÔngHổ.”

Sauđólàgì-thựclàkhôngthểnàotưởngtượngđượcđiềugìsẽxẩyrasauđó.

***MaiLygiớithiệuvớichamẹ,“Thưabamẹ,đâylàchồngcon.”Trong thưphòng,haiôngbàgiàngồinhìnnàng trừng trừng.Mẹnàng

mặcđồtang.Bàđigiầytrắngvàtrênđầu,mộtchiếckhăntrắngquấnquanhmớtóccủabà.Nhưngchanàngvẫnmặcnhưthườnglệ.

Mẹnàngthìthào,“Mẹtưởngconđãchếtrồi.Nhữngngườitrẻtuổingàynaytựtửdễdànglắm.Mẹtưởngcongiậnchamẹchuyệngì.”

Chanànglêntiếng,“Tôiđãbảobàrằngtôitrôngthấynóthựcchứkhôngphảilàhồnmamà.”

Haivợchồnggiàkhôngđủminhmẫnđểhiểungaytìnhthế.Nàngđãtrởvề-cònchàngthanhniêncaolớnnày…

Bàmẹnhắclại,“Chồngcủacon!Mẹđâucóquenbiếtcậuta.”Cha nàng quay đi chỗ khác, lẩm bẩm, “Tôi chưa bao giờ trông thấy

ngườinày.”Nàngnhắcnhởcha,“Conđãbảovớibalàconđãchọnrồimà.”Chanàngtrảlờimàvẫnkhôngquaylạinhìnnàng,“Chưabaogiờcómột

chuyệnnhưthếnày.”Rồinàngnóiđúngcáiđiềunàngđãdựđịnh:“ChồngconlàconcủaÔng

Page 40: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Hổ.”Nàngkhôngbiếtchắcchamẹcóngherõlờinóicủanàngkhông.Nhưng

chanàngbấtthìnhlìnhngẩngđầulên,miệngháhốc.Rồiôngnói,“Khôngbiếtconmắcphảichứnggì.Conđãhànhđộngđiênkhùngrồi..”

Bàmẹòakhóc.“ÐánglẽđừngchonóduhọcMỹquốc.”MaiLyquaylạichồng.“Anhhãynóichuyệnvớibamẹđi.”ThiếuHổdòhỏi,“Taphảinóigì?”“Nóibấtcứcáigìđểbamẹcóthểnghethấygiọngnóicủaanhvàbiết

anhlàngườithực.”Thếlàchàngbắtđầunói,mộtcáchđơngiảnvàvuivẻ,“MaiLy,congái

củaôngbàđãtớinhàcủatôi…“.ChợtThiếuHổgiậtmìnhngưnglại,quaynhìnlạiMaiLyvàhỏinàng,“Emchưanóichotabiếttạisaoemđếngặptahômấy.”

MaiLymau lẹ tiếp lời chàng. “Thưabacâuchuyệnnhư thếnày.Conthấyngàyhômđóbaquáđỗilolắngvớicácbậctrưởnglãocủathịtrấn,nênconquyếtđịnhmộtmìnhlênnúigặpÔngHổvàbảochoôngtabiếtôngtathựclàtànác,khiôngấycứtiếptụcápbứcdânchúnghếtnămnàyquanămkhác.Connghĩôngtachắcchỉlàmộtconngườingudốt.Nếucóaibảochoôngtabiếtthìôngtacóthểthayđổi-nếucóaibảochoôngtabiếtôngtachỉlàmộtsựônhụcchodânchúng-vàconthựcsựđãđiđểcứuba.”

Chanàngkinhhoàngnhìnnàng,rồichemiệnghokhẽ,vànói,“Àrathế,vàconđemtheoÔngHổvềnhàvớicon.”

Bỗngmẹnàngrềnrĩ,“Trờiơi,mẹđãcầukhẩnthầnphậtbiếtbaonhiêu!Mẹđãcầuchoconlấyđượcchồngtrướccuốitháng,nhưngcácthầnđãchơikhămmẹ.”

Chanàngnóivớivợmộtcáchgiậndữ,“Tôiđãbảobàđừngdạidộtnóivớicácôngthầnnhữnggìbàmuốn.Thầnphậtthườngthíchlàmđiềuác-vàthíchbanđiềutráingượcchonhữngngườicầunguyện.”

Cảhaivợchồnggiàrơivàomộtsựimlặngkinhhoàng.BấtthìnhlìnhThiếuHổđằnghắnggiọng,vàlêntiếng,“Tôikhôngquátệđâu.Thờigiansẽchoôngbàbiết.”

MaiLycườikhanhkháchvànóivớimẹ,“Nếucácvịthầncủamẹđãgửichồngconđếntheolờimẹcầunguyệnthìmẹphảichấpnhậnchồngcon.”

Ðôivợchồngtrẻnắmtaynhauvànhìnhaibộmặtgiàđangrấtđỗingơngác.NhưngcảhaivẫnchỉcoichànglàÔngHổmàthôi.

Page 41: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Mộtbuổisángmẹnàngkhẽnói,“Nótolớnquá.Cănnhànàycóvẻquábénhỏđốivớinó.”

DùMaiLyđãcốgắnglàmđủcáchmànàngvẫnkhônglàmchochamẹquênchàng làÔngHổđược.Nàngđặt chochàngmột tênmới -nànggọichàng là“DũngBình”.Nànggiải thíchchàngđãcanđảmbỏcáiđịavị sứquâncủachàng.

Mộtđêmchanànghỏi,“Con sẽ làm gì với nó?Nó không quen với đời sống nơi đô thị. Suốt

ngàynóchỉđiđi lại lạinhưmộtcon thúbịnhốt trongchuồng.Khôngthểnhưthếmãiđược.”

Quảthựcchínhnàngcũngđãtrôngthấyphảilàmmộtcáigì.SựêmđềmtrongmộtcănnhàcổdườngnhưlàmThiếuHổngộtngạt.

Chàng cũng than phiền, “Ta không thở được trong cái không khí này.Nhữngcơngióbiểnnồngấmđãlàmtanghẹtthở-taquenvớiđờisốngtrênnúi.”ChàngcũngrấthốihậnđãbỏmặcLãoHổmộtmìnhtrênnúi.

Chàngcứtiếptụcnóivớinàng,“Ðánglẽtakhôngnênbấtthầnbỏmặcchatanhưthế.ViệcnàytráivớinhữnggìÐứcKhổngTửđãdạychúngta.”

Nàngcãilại,“Ônggiàchỉngủthôimà.Chínhanhđãbảoemlàônggiàngủsuốtngàyvàlâulắmanhmớilạigầnôngtamàthôi.”

Chàngvẫnnhắclại,“TađãlàmtráiđạocủaÐứcKhổng.”Nàngnóivớivẻhờndỗi.“BâygiờngườitakhôngcòncoitrọngKhổng

Tửnữađâu.”ThiếuHổcãilại,“KhổngTửrấttốt.”Nàngtotiếngvớichàng,“Nếuanhmuốnthìanhtrởvềđi.”Nhưngnàng

maulẹnóilại,“Không,không.Emkhôngcóýnóinhưvậyđâu.”Chàngvẫnkhôngtrởvềnúi.Ðôikhinàngcảmthấychắcchắnchàngsẽ

khôngtrởvề,saunhữnggiâyphútêmđềmgầngũinhau.Trongnhữnglúcđó cả hai cùng nói chuyện rất thânmật, và nàng có dịp nhìn thấy tâm tríchàng,mộttâmtríthôsơnhưngrấtmạnhmẽ,trànđầysinhlực.Nàngbỏrangoàilòngghentuôngvàtứcgiậnvàrồinàngaoướcnàngcóthểbiếtcáchhướngdẫncáinguồnnănglựcnày.Chànglàmộtngườicóthểtạothànhbấtcứcáigìnếunàngbiếtcách.

Mộthômnànghỏichàng,“Anhcómuốnhọckhông?”“Họccáigì?”“Nhiềuthứlắm,sáchvở,khoahọc…“

Page 42: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Chàngtrảlờihănghái,“Ðượclắm.”Nàngtìmnhữngcuốnsáchnànghọcởđạihọc,vàhànggiờsauđóhai

ngườithựclàhạnhphúcbênnhau.Rồibấtthìnhlìnhchàngvươnvai,đứngphắtdậy,vàbướcrangoàihoaviênvàlạibắtđầuđiđilạilại.Chínhnhữngbướcđimaulẹ,mạnhmẽvàbồnchồnđãlàmchanàngphảilắcđầuvànói,“Thựclàmộtconthúbịnhốttrongchuồng.”

Mẹ nàng thều thào, “Ta không bao giờ nghĩ ta phải sợ hãi con rể ta,nhưnglúcnàotacũngsẽphảisợhãinó.”

TiểuCầnthìthầm,“Concũngsợnữa.Mọingườiđềusợchồngcủatiểuthư.”

BỗngnhiênMaiLycũngcảmthấysợhãichàng,khôngphải làsợmộtÔngHổ,màsợmộtconngười,mộtconngườibồnchồn,cókhảnăngngựtrịngườikhác,mộtngườisinhravàđượchuấnluyệnnhưmộtôngvuađểchỉhuy,vàbâygiờthìchẳngcógìđểlàmcả.Chàngvẫncònkia,luônluônởbêncạnhnàng,đòihỏimọithứcủanàng.Sựđòihỏicủachàngđãlàmtríócnàngcăngthẳng.Nàngphảimiệtmàihọchỏihơncảtrướckiaởđạihọc,đểtrảlờinhữngcâuthôbạocủachàngtrongnhữngcuốnsáchhaingườicùngđọc.Nàngbiết rằngsựhọcnày sẽkhôngbaogiờđủchochàng.Nàngbắtđầuthứcgiấcgiữađêmvàsợhãi.Cóthểchínhnàngmộtngàynàođócũngsẽkhôngđủchochàngthìsao?

Nàngtrởnêngầyguộcvìnhữnglolắngvềchàng.Chàngquátolớnđốivớinàng-quámạnhmẽ,quángangtàngvàquábồnchồn.Nàngnghĩthầm,“Tavớichàngphảiđirangoài.”NàngdựđịnhtrongđêmtốinếuhaingườiđichơiThượngHảithìchắcchàngsẽkhuâykhỏa.

Ðếnsángnànghỏichàng,“AnhcóthíchđiThượngHảikhông?”“TạisaotalạiđiThượngHải?”Nàngdịudàngnói, “Ðể - để coinhững thứmới lạ.Anhchưabaogiờ

được coi phimảnhvàxehơi - có lẽ anh sẽ thíchkhiêuvũnữa.Em thíchkhiêuvũlắm.”

Chàngtrảlờicụtngủn,“Hà!Nhữngtròchơitrẻconđó,”Nàngdỗngọtchàng,“Chúngtacónênmởtiệcănmừngngàychúngta

trởvềnhàkhông?”Chàngnhănmặttrướcđềnghịnày,vàhỏi,“Emcónghĩrằngcácbạncủa

emthoảimáiăntiệcvớiÔngHổkhông?”Nàng không trả lời được. Không. Các bạn nàng không thể thoải mái

được.Chanàngcũngtừnglolắngvềviệcnày.Ôngnóivớinàng,“Taphải

Page 43: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

mởtiệccướimộtcáchtrọngthể.Nhưngcácbạnbècủatasẽsợhãiphảitớidự. Ta biết họ cảm nghĩ thế nào. Ta cũng không lại gần Ông Hổ nếu takhôngbiếtrõconngườithựccủanóthếnào-nóchỉlàmộtngườicòntrẻ-rấtlàbồnchồn.MaiLy,nókhôngthểngồiyênđược.”

Nàngtuyệtvọngtựhỏi,“Tasẽlàmgìvớichàng?”

Page 44: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Chương7Rồimộthômbỗngnhiênchàngbiếnmất.Chàngđứngvùngdậy trong

mộtcơnbồnchồnvàbướcvộivàotronghoaviên.Chàngbắtđầuđilênđixuốngbằngmộtcáchmànàngrấtlongại.Nàngnhìntheochàng,khôngbiếtcónênravớichàngkhông.Bênkiahoaviên,nàngtrôngthấybộmặtnghiêmtrọngcủachanàngtrongcửasổ.Chanàngcũngquansátchàngnữa,vàmắtônglộvẻthươnghại.Ðólàmộtsựthươnghạimànàngkhôngthểchịuđựngđược.Nàngbỏchạyvàophòngriêngvàđóngxậpcửalại.Nàngsẽphảilàmgìvớingườiđànôngmànàngđãkếthôn?Cănnhànàykhôngphải lànơichochàng.NếuhaingườiđiThượngHải-nhưngchàngsẽlàmgìởThượngHải?Nàngnhớtớicácngườianhemhọcủanàng,nhữngthanhniênhòanhãbảnhbao,banngàylàmviệctrongvănphòngvàbanđêmđikhiêuvũ-họsẽchùnlại trướcconngườitolớn,mạnhbạovàthôlỗnày.Nếunàngcốdạychàngkhiêuvũ,chàngsẽnói,“Cáitròvớvẩnnàylàgì?Takhôngcònlàconnítnữa.”Nàngkhôngthểtưởngtượngchàngđitheonàngvàorạphát,hoặcngồibêncạnhnàngtrongmộtchiếcxehơi.Không,chàngsẽkhônglàmgìđượctạiThượngHải.

Nàngbòlêngiườngvàđằngsautấmmàncửanàngbắtđầukhóc,bởivìdùchàngthếnàothìnàngvẫnyêuchàng,vàbởivìnàngbiếtnàngkhôngthểtạođượchạnhphúcchochàng.Cuốicùngnàngngồidậy,vàthởdàilaukhônướcmắtvàchải lại tóc.Nàngsẽcốgắngmột lầnnữa.Nàngchạy ra tìmchàng,nhưngchàngđãbiếnmất.Hoaviênnơichàngvừađilạibâygiờtrốngvắng.Chỉcómộtconmèođangnằmbêndướimộtchiếclồngchim,màaiđãđemtreolênmộtchiếccộttre.Lúcđóđãquátrưacủamộtngàymùahạ,vàkhôngcómộthơigió.Nànglắngtaivàkhôngnghethấymộttiếngđộngnào,trừtiếngthìthầmcủathịtrấnbênngoàicácbứctường.

Thoạt đầu nàng nghĩ chắc chàng đi sang hoa viên khác.Nàng lặng lẽbướcquahếthoaviênnàytớihoaviênkia,nhưngvẫnkhôngtìmthấyhìnhbóngchàng.Rồinàngtìmkhắpcácphòngtrongnhà,nhưngchàngkhôngcóởtrongnhà.Trongthưphòng,chanàngđangngủ,chiếcquạtchengangmặt.Mẹnàngởtrongphòngcủabà.NàngcũngkhôngthấycảconTiểuCầnnữa.Ðâylàgiờkhắctrongnhàmàngayđầytớcũngngủ.Nàngchạyracổng,vàngườigáccổnggiàcũngđangngủgậttrênchiếcghếgỗ,đầutựavàotườngvàmiệngháhốc.

Nànggiậtgiọngđánhthứclãogiàcanhcổng.“Cóai-chồngtacóđiquacổngkhông?”

Lãocanhcổngchoàngtỉnh.Hắnlẩmbẩm,“Không,không!”

Page 45: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Nàngkêu lên,“Ngươimàbiếtgì.Ngaycảmộtđạoquânđiquangươicũngkhôngbiết nữa là.”Nàngnhìn chiếc cổng.Thanhgỗcài cổngbật rangoài. Nàng nhìn xuống đất ngay tại trước cổng và thấy đầy dấu chân -nhữngdấuchâncủanhữngđôigiầyđếto,loạigiầymàbọncướpthườngđicó thứđế đặc biệt để trèo núi.Cóphải bọn cướp tới tìm chàng?Cănnhànàngbỗngtrởnêntrốngrỗngđốivớinàng.

Nàng tự nhủ, “Ta phải đi theo chàng.”Nàng chạy vào phòng và thayquầnáo.NàngđiđôigiầymuaởMỹquốcvàcầmlấyvítiền.Nàngphảilênnúingay,đuổitheochàng.

Lénrakhỏicănnhàyênlặng,nàngkhẽmởcổng.Lãogáccổnggiàđãngủtrởlại.Bênngoàiđường,nàngmặccảmaulẹvớiphukhiêngkiệu.

“Bây giờ là giữamùa hạ, và trời nóng quá. Xin cô cho thêm tiền trànước.”

“Ðượcrồi.Tatrảgấpđôitiềntrànước-gìcũngđược.”Khinàngngồiantoànsaumànkiệu,nàngbắtđầudựtínhmộtcáchliều

lĩnh.Nàngvàchàngsẽsốngtrênngọnnúi-nàngsẽđểchochànglàmđiềuchàngthích-bấtcứcáigì,miễnlàchàngđượchạnhphúc.

Tạichânnúi,nàngdừnglạimộtgiờ,nànghỏitênmặtthẹo,“Chồngtađiquađâyhồimấygiờ?”

Hắnlắcđầutrảlời,“Hômnaykhôngcóaiđiquađâyhết.”Gãlàmravẻnhưchưabaogiờgặpnàng.Trênmặthắnkhôngtỏmộtdấuhiệunhậnbiếtnào.

Nànglato,“ÔngHổcóđiquađâymà!”Hắnhấthàmvềphíanhữngconngựabuộc,vàbìnhthảnnói,“Ngựacủa

ÔngHổcònkia.”Thựcvậy.Ngựacủachàngcònđó,mộtconngựaMôngcổmàuđenmàchàng thườngcưỡi.Chàngkhôngđiquađây.Nàngcảm thấynaonúng.Bêntrênnànglàsơntrại.Vìánhnắngmặttrờiphảnchiếu,nàngchỉtrôngthấyđượcnhữngbứctườngmàuxámcủasơntrại.Bêndướinànglàbiểnxanh,thịtrấnvànhànàng.Nàngralệnh,“Thắngyêncươngmộtconngựachota.”

Gãmặtthẹokhôngnhúcnhích,vàphảnđối,“ÔngHổkhông…“.Nàngnhắc lại, “Hãyvâng lệnh ta.Ta là vợÔngHổ, vàngươi đãbiết

thế.”Mãitớiđêmnàngmớilêntớicổngsơntrại.Cổngkhóachặt,nhưngnàng

đấmcổng.Nànglênnúimộtmình,vìbiếtđườngvàcũngkhôngmuốntênmặtthẹođitheo.Cổngmở.Tênđầytớgiàngónhìnnàng.

Page 46: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Nànghỏi,“ÔngHổcóđâykhông?”“ChỉcóÔngHổgiàthôi-đangngủ.”Thếthìchàngkhôngcóởđây.Vậyđiềugìđãxảyrachochàng?Nàng

biếttìmchàngởđâubâygiờ?Nànggụcđầumệtmỏi.Nàngbảotênđầytớgià,“Ðểtavàotrongngủđêmnay.”

Tênđầytớgiàmởcổngđểnàngvàobêntrong.Nàngxuốngngựavàđiquacáchoaviên.Nàngkhôngtrôngthấyai,chomãiđếnkhivàotớitậnhoaviêntrongcùng.Bàgiàđangngồiănmộtbátcháotrắng.Bàtangẩngđầu,nuốtvộivàđứnglên.Bàtalẩmbẩm,“Ồ,Thưacô!”rồiquayđichỗkhác.

“Phải,tađây.”MaiLytrảlời.Ócnàngchợtloélên.Nhữngngườinày-tênđầytớgià,mụgiànày-tấtcảbiếtchàngđangởđâu,vànàngsẽphảidòhỏihọ.Nếunàngkhôngtìmthấychàngthìcuộcđờicủanàngsẽchẳngcòngìnữa,chỉcònlàsựtrốngrỗngnàyđisangsựtrốngrỗngkhác.Quanhnàng,sơntrạiđứngtrốngtrơn,ngoạitrừcơngióđêm.Nàngbướcvàocănphòngcũcủanàngvàmởngănbàn.Khẩusúnglụcnàngbỏquênvẫncònđó.Bàgiàđitheonàng,hàmrăngkhẽnhaidưacảicùngvớicơm.

Bàgiàlêntiếng:“Thưacôcómuốn…?”MaiLybướcvộitớicửa,vàđứngchắntạiđó,vànóimộtcáchnghiêm

nghị,“Bâygiờhãycho tabiếtThiếuHổởđâu!”Nàngchĩakhẩusúng lụcvàomặtbàgiàvàchờđợi.

Bà già lắp bắp nói,mồhôi vã ra trên trán, “Tôi đangđịnh nói cho côbiết.”

“Bâygiờchotabiếtđi.”Bàgiàthìthầm,“ThiếuHổbịbắtnhầm.”“Tạisailạinhầm?”“Thựcrahọđịnhbắtcôđấy.”“Aiđịnhbắtta?”“ThủhạcủaThiếuHổ.”“Tạisao?”“Tạivìhọchorằngcôđãcảntrởquyềngâychiếnđánhnhaucủahọ.Vì

thếhọbáncô.”“Bánta?”“Phải,bánchođảngcướpSóiXanh.Họđịnhtớitậnnhàcôđểbắtcô.”“Baogiờ?”

Page 47: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

“Hômnay-vàogiờngủtrưa.Thoạtđầuhaingườisẽđếnvànói…““Haingườiấylàai?”“HaingườichỉhuycủatoáncướpSóiXanh.”“Sauđólàg?”“Cónhiềungườibênngoàisẽxôngvào,nếucần.”“Tachẳngnghethấyaicả.”Tiếngthìthầmcủabàgiàkhẽhơn.“Không,họdụThiếuHổracổngnhà

cô, để họ có thể vào nhà cô dễ dànghơn.Họnói vớiThiếuHổ rằngLãoHổ…”

“NhưngThiếuHổđimấtrồi.”“BọncướpSóiXanhbắtThiếuHổđirồi.”“ThếcònthủhạcủaThiếuHổđâu?”“BọnchúnghoảngsợkhithấyThiếuHổbịbắtlầm,vàchúngbỏchạy.”“Chúngcónóigìkhông?”“Chúngnói với bọnSóiXanh rằng chúngbán cô chứkhôngphải bán

ThiếuHổ.”“Sauđóthìsao?”“BoncướpSóiXanhtrảlờichúngđượclệnhbắtThiếuHổ,vàbọnchúng

đemThiếuHổđi.”MaiLykhôngtin.Nàngnóigiằngiọng,“Chồngtakhôngđễgìbịbắttrói

được.”“Àthưacô,cónămtêncướpgiữchặtThiếuHổ,nhữngtêncựckỳkhoẻ

mạnh.”“Khôngaitrôngthấyư?”“Lúcđólàgiờngủtrưa.Bọnchúngcómộtchiếcxebòđợisẵn,vàbatên

cướpkhácđứngsaumànxetróiThiếuHổ.”“Aichủmưuvụnày?”“HaithủhạcủachínhThiếuHổ.”“Kêuchúnglênđây-thôi,khoanđã-taphảivềnhàbâygiờ.”“Thưacô,bâygiờkhuyaquárồi!”“Taphảivềngaybâygiờ-TacóngựacủaThiếuHổ.Conngựađóbảo

đảmlắm.”

Page 48: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

MaiLycất súngvàongực,vàkhôngchờđợiăn tối,nàng lạinhảy lênngựa.Nàng thấyphải tin lờibàgiàkể.Gần tới sángnàngmớivề tớinhà.Nàngcưỡingựađisuốtđoạnđườngấy.Têngáccửađểchonàngvào,mắthắntrợntrừng.Nàngkhôngnóimộtlời.Nàngđi thẳngtớiphòngcủathânphụ.Thânphụnàngkêulênkhitrôngthấynàng,“MaiLy,cáigìvậy?”

Nàngnóichặnthânphụ,“Baơi,bađưachocontiềnThuếÔngHổ.Concầnlắm.Concầnphảicómóntiềnấy.”

Nàngcảmthấyđầuócbắtđầuchoángváng.Nàngkhôngănkhôngngủmộtthờigiankhálâu.Nànglảođảovàtéxuống.

***Nàngkhôngbiếtnàngngủtrongbaolâu.Nhưngkhinàngthứcgiấc,mọi

dựtínhcủanànghiệnngaylênócnàng.Nàngngồidậy.Nàngcầnrấtnhiềutiền, đủ dùng chomột quân đội.Nàng cần tập trungmột quân đội để tấncôngđảngcướpSóiXanh-nàngcầnquânđộicủaThiếuHổ.Nàngphảitậphọp tấtcảbọnchúng,muavũkhíchochúng.Trong lịchsửTrunghoa,đãtừng cómột thiếu nữ thay cha chỉ huy đạo quân của cha tới chiến thắng.Bỗngcửamở,vàthânphụnàngbướcvào,taycầmmộtđiệntín.Bộmặtcủaôngtaphờphạc,vànóibằngmộtgiọngthêthảm,“Chúngtathuarồi.”

Nàng hoảng hốt hỏi, “Cái gì thế?Có phải cái gì đã xảy ra cho chàngkhông?”

“Bakhônghiểuconmuốnnóigì.Chúngta thuarồi-quânNhậtđãtớiThượngHải.Chúconnói…“.

Tríócnànglàmviệcnhanhhơnlờinói.QuânNhật-vậythìnhữngtênlùntrongtuổithơấucủanànglàcóthực-tấtcảđềuphilý-điềugìcũngcóthểxảyrađược-quânNhật…

Chanàngrênrĩ,“QuânNhậtsẽoanhtạcdọctheobờbiển.Hỡiơi,tấtcảchúng ta sẽ chết hết! Chúng ta chưa sẵn sàng - khôngmột ai sẵn sàng -khôngcóquânđộiđượchuấnluyện-khôngcótướngtá…“.

“NếuThiếuHổcóởđâythìchàngsẽ làmđượccáigì.Tạisao?Bởivìchàngcósẵnmộtquânđội-quânđộiấylúcnàocũngsẵnsàng…”

Haichaconnhìnnhau.Cuốicùngôngbốhỏi,“Bâygiờnóởđâu?”Nànghấptấpnói,“Conbiếtchàngởđâu.ÐảngcướpSóiXanhbắtcóc

chàng-concầntiềnđể…”Ônggiàtuyênbố,“Consẽcótiền.Sốtiềnấyphảinộpchohọtừnhiều

ngàyrồi,nhưngchưacóaiđếnlấy.”Nàngtáobạođềnghị,“Concầnmộtphicơ,mộtphicơnhỏcóthểđáp

Page 49: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

xuốngmột nơi hẹp trên núi - trongmột hoa viên chẳng hạn, vàmột phicông.”

“BasẽđánhđiệnchochúcontạiThượngHảiđểgửimộtphicơtớiđây.”Nàngdặnthêm,“PhicơphảiđủrộngđểchởcảThiếuHổvề.”Thânphụnànggậtđầuvàbước rangoài.Nàngngồi lạimột lát, tríóc

nàngquaycuồngđiên loạn.Nàngnghĩ,“Thật làmộtđấtnướcđiêncuồng.Tấtcảtúmvàogâyrắcrối-đảngcướpSóiXanhvàquânNhật-chàngvàta…”

NàngđãtừngđiphicơmộtlầntạiMỹquốc,đểxemcảmgiácnhưthếnào.NàngvàMaryLaneđãđiphi cơ tới thủđôHoaThịnhÐốnvàomộtngàynghỉ lễđểxemhoaanhđàoNhậtBảnnở.Khiđứngbêndướinhữngcánhhoamongmanh, tan tác trongnhữngcongiónhẹ, và rơi tả tơi cuốntheomùihương,nàngđãquênrằngthânphụnàngđãdạynàngphảithùghétNhậtBản.Nhữngngườiđãtặnghoaanhđàothìkhôngthểlàkẻthùđược.ThếmàbomđạnđãrơixuốngThượngHải,nhưnhữngcánhhoaanhđàorơitrongbầutrời.

Lầnnàynàngngồi thắtchặt trongbuồng láicủamộtchiếcphicơnhỏ,khác hẳn như lần ngồi trong chiếc phi cơ thươngmại lớn và sang trọng.Ngaymặtđấtcũngkhông trônggiốngnhư lần trước.Bâygiờmặtđấtgầnhơnvàrõrànghơn.ViênphicônglàmộtthanhniênTrunghoangườiSơnđông.MaiLyvàviênphicôngphảinóichuyệnvớinhaubằng tiếngAnh,bởivìhọkhônghiểuthổâmcủanhau.

Thânphụnàngdặnnàngvớimộtnétloâutrênkhuônmặtgià,“Bảoanhtaphảicẩnthậnnhé.”

Nhưngnàngbảoviênphicông,“Batôichưabaogiờtrôngthấyphicơ.Ôngấylolắm.”

Chàng thanhniên trả lời,“Ôngấykhôngcầnphải lo.Tôiđãsốngnửacuộcđờitrênkhônggianrồi.”

“Ðểhuấnluyệnhả?”nànghỏi.Chàng phi công giải thích, “Ðể tấn công quânNhật. Chúng tôi cố hạ

đượcchúngcàngnhiềucàngtốt.”Máyphicơbắtđầunổlớnvàrồibaylêncao.Cáithịtrấnbỏlạivàmặt

biển nằm bên dưới giống nhưmột cái bong bóngmàu xanh vĩ đại.Nàngmuốnnóimộtcáchhãnhdiện,“ChồngtôisẽđemquânđộichốnglạiquânNhật,”nhưngkhinàngmởmiệngđểnóithìnhữnglờinóibịgióđánhbạtđi.Chiếcphicơvẫnbaythẳnglên,vànàngnắmchặtlấythànhghếngồi.NgườitanóiphảimấtbangàymớiđitớingọnnúicủađảngSóiXanh,bangàyđi

Page 50: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

ngựahoặcđibộ.Lúcbắtđầukhởihành,viênphicôngchobiết,“Sẽmấtkhoảnghơnba

giờ.Tôimuốn trở vềThượngHải tối nay. Số tiền ông trả cho tôi sẽmuađượcnhiềubom.”

Thânphụnàngtrảlời,“Tôisẽtrảgấpđôisốtiềnấy.”Phicơbắtđầubayvềbầutrờiphíađông.Bìnhminhđangtrởthànhngày

vàhọbayvộiđểkịpmặttrờimọc.Từngđámmâybayngangqua.Bêndướihọ,đấtđaiđãtrởthànhmộtvệtmờmàuxanh,nhữngđiểmsánglấplánhlànhữngcáiao,vàmộtđườngsángdàilàmộtconkinhđào.Chínhngàyhômnay;nàngđangđitìmngườiyêucủanàngbằngnhữngcánhbay,ngàyhômnay.Trongnhữnglàngbêndưới,đànôngđànbàđangbắtđầucuộcđờicổlỗcủahọ,đànbàthìnấuăntrênnhữngbếplòbằngđấtcũkỹ,đànôngthìdắttrâuđicầybằngnhữngchiếccầybằnggỗlâuđời.Vàtrongmộtlátnữa,nàngsẽđápxuốngmộtsơntrạicổ.Chàngchắcphảicómặtởđó.Họkhôngthểgiếtchàngđược.Nàngchưahềnghĩđếnđiềunày,rằnghọcóthểgiếtchàng.Vànàngquênrằnghọlàkẻthùcủachàng.Nếuchàngđãchết,nàngsẽtậphọpquânđộicủachàngvàtiêudiệtđảngcướpSóiXanh.Nàngsẽmuamộtoanh tạc cơ, và sẽ thả bom xuống sơn trại của đảng cướp Sói Xanh nhưnhữngcánhhoarơixuống.

“Baynhanhnữa!”nàngkêuto,nhưnggiólạimộtlầnnữađánhbạttiếngnóicủanàng,vàviênphicôngkhôngnghethấygì.

Page 51: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Chương8Viênphicôngbaylượnvòngchầmchậmđểtìmkiếm,vìbâygiờhọở

ngaytrênđỉnhnúi.Ðólàmộtdãynúitrơtrụi,chỉcómộtvàibụicâyxanh.Viênphicônggậtđầu,vànàngnhìnxuống.Kìa,ởgiữahaimỏmnúilàmộtthunglũngthấp,vàtrongthunglũngcónhiềucănnhàthấpxâybằngđá.Mộtbứctườngbaoquanhnhữngcănnhànày.ÐâyđúnglàtrạicủađảngcướpSóiXanh.Quanh gần đấy chẳng có gì cả.Hơn nữa, viên phi công đã tới vănphòngcủatòaánvàhỏiđịađiểmchínhxáccủangọnnúi.Họđãchoviênphicông một bản đồ. Mọi người đều biết nơi những tên cướp sống, vì cácthươnggiađãđượccảnhcáokhôngđượcđiquacáiđèocủangọnnúi.Viênphicôngbắtđầubaythấpxuống.Gióbắtđầugiảmvàbâygiờnàngcóthểhéttovàotaiviênphicông:

“Anhphảichờtạiđâyvàđểmáynổsẵnsàng.Ngaylúcchúngtôira,anhphải sẵnsàngcấtcánhngay!Chúng tôicó lẽphảichạy ra thậtnhanhmớithoátchết.”

Viênphicônggậtđầu.Bêndướihọ,nhữnghìnhdángngườinhỏbéđangtụtậpbênngoàinhữngcănnhàđá.Nàngcóthểtrôngthấymặthọngẩnglên,nhữngcánhtaygiơlênchỉtrỏ.Chiếcphicơbỗngnhiênhạxuống,vànhữngngườiđangtụtậpbêndướihoảnghốttảnmátra.

Nàngbảoviênphicông,“Họsợđấy.Họchưabaogiờtrôngthấyphicơ.Nhớđểmáylúcnàocũngsẵnsàng!”

Viênphicônglạigậtđầu,vànàngcảmthấyphicơđụngvàomặtđấtmộthailầnrồidừnglạivàtiếptụcrungchuyển.Nhữngngườiđànôngnhìnracửavàbước lạiphíahọ,nửa tòmònửa sợ sệt.Nàngnhảyxuốngđấtmộtcáchnhẹnhàng,bướclạiphíahọ,vàmạnhdạnhỏihọ.

“Chủtướngcủacácngươiđâu?Tatớigặpôngta.”NàngđịnhkhôngnóigìtớitênThiếuHổ,sợcóthểbịbắtlàmtùbinh.Không,hãyđểmặchọđoánxemnànglàai.

Khôngmộtngườinàotrảlời.Họnhìnlẫnnhau.Nếunàngchưabaogiờtrôngthấyloạingườinhưhọthìnàngđãsợhãihọrồi.Nhưngnàngbiếthọ -họcùng làmột loạingười thô lỗ,nhữngngườihungdữbấtmãn, sẵnsàngđitheobấtcứtướngcướpnào.

Nàngnhắc lại, nhỏnhẹ, “Cácngười nênnói đi.Ta tới đâyvới tin tứcquantrọngchoôngta.Cácngươithấyđó,tatớiđâymộtcáchvộivàng,bằngmộtcontầu,baytrongkhôngkhí.”

Mộttêntòmòhỏi,“Cáiđólàgìthế?Khitôitrôngthấynó,tôitưởngnó

Page 52: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

làmộtconchimđạibàng.”Mộttênkhácnói,“Chúngtôitừngnghenóiđếntầubay,nhưngchưabao

giờnhìnthấy.”Cảbọngiốngnhưnhữngđứatrẻlớncon,chỉmuốnsờvàocáivậtlạmàchúngsợhãi.

Nàngbảochúng,“Hãyđưatatớigặpchủtướngcủacácngươi,vàtronglúctađicácngươithahồmàxem.”

Cảbọnnhìnnhau,vàmột têncườimộtcáchbẽn lẽnvànói,“Thưacônương,sựthựclàchúngtôikhôngcóchủtướng.SóiXanhchỉlàmộtngườiđànbà.”

“Mộtngườiđànbà?”Nàngkhôngtinvànhìnsoimóitừngbộmặtmột.Mộttênnói,“SóiXanhchếtmùaxuânnămngoái.Nhưngkhôngaibiết.”Mộttênkhácnóitiếp,“Vợôngtadặnchúngtôikhôngđượcnóira.Bàta

nóibàtacóthểchỉhuychúngtôicũnggiỏinhưmộtngườiđànông.”Cảbọngậtđầu.“Phải,bàtađãlàmđượcnhưvậy.”MaiLyyêucầu,“Hãydẫntalạigặpbàta.”Mộtngườiđànbà!Nàngrấtmuốnhỏixemchàngbâygiờởđâu,vàhọ

đãlàmgìchàng.Cóthểchàngđãbịgiết.ítnhấtlàchàngđangbịtróigiamtrongmộtnhữngcănnhàkia,nhưmộttùnhân.Sẽkhógiảicứuchochàngnếumộtngườiđànbà…

Cuối cùngmột tên trong bọn lên tiếng, “Ðược rồi, tôi sẽ dẫn cô đi.”Nàngđitheohắn,bàntaythòvàotrongtúiáovàkhẩusúngnằmtronglòngbàntaynàng.

Nàngtựhỏikhôngbiếtngườiđànbànàylàloạingườithếnàomàlạitáobạo dám chỉ huymột đảng thảo khấu? Cũng đã cómột số truyện nói vềnhữngngườiđànbànhưvậy.TiểuCầnvẫnthườngkểchonàngnghenhữngtruyệnnhư thế.Nhưngđó chỉ là những truyện thần tiên tưởng tượng, cònngườiđànbànàylàcóthực.

Chợttênđưađườnglêntiếng,“Ðâyrồi.Cửaphòngcủabàtakia.Nếucômuốnthìcôcứvào.Tôisẽkhôngbáochobàtabiếtđâu.Bàtakhótánhlắm,vàcóthểgiếttôinếubàtabiếttôidẫnđườngchocôtớiđây.”

Hắnbỏ đi ngay.Nàngđangđứng trướcmột cánh cửa đóngkín.Nàngđứngmộtgiây látvàkhẽáp taivàocánhcửagỗ.Lắngnghe,nàngcó thểnghethấytiếngthì thầmcủanhữnggiọngnói.Mộtgiọngđànbà.Nàngcóthểnghethấygiọngấyrấtrõràngvìnóilớntiếng.Còngiọngkialàgiọngcủamột người đàn ông, và nàng nhận biết giọng ấy.Ðó là giọng nói củachàng.Nàngdùng cả hai tay đẩymạnh chiếc cửa, và cánh cửamở toang.

Page 53: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Nàng trông thấyThiếuHổ.Mộtngườiđànbàngồi trênmộtchiếcghế lớnchạmtrổđẹpđẽ,vàchàngđangđứngbêncạnhngườiđànbà,cúixuốngnhìnngười đàn bà.Khi cửamở, giọngnói của người đàn bà nghe rõ ràng hơnnữa.

Ngườiđànbàđangnói, “Cùngnhau, chúng ta có thể làmđượcbất cứchuyệngì.”

Rồingườiđànbàtrôngthấynàng.ThiếuHổquaylạitrôngthấynétmặtcủanàngvàbuôngthõngtayxuống.Chàngkêulên,“Em!”

Nàng khẽ trả lời, “Phải, em đây.”Chàng tiếnmột bước về phía nàng,nhưngnàngđứngyên,khôngnhúcnhích.Nàngnói,“Emtưởngemsẽ tìmthấyanhđangbị trói.”Nàngnhìnchằmchằmvàomắtchàng,vớivẻ tráchmóc.

Chàngtrảlời,“Tabịtróimangvềđây.”“Nhưng bây giờ anh tự do rồi.” Nàng nghe thấy giọng nói của chính

nàng.“Ngườiđànbànàythảtara.Mắtcáchâncủatavẫncònđauvìnhữngsợi

giâythừngđó.”Chàngtrảlờinàng,vàbậtlêntiếngcười,“Mộtphầnlàlỗitạita.Tađãkhángcựlạihọ.”

“Ngườiđànbànàylàai?”MaiLyhỏi,khẽhấthàmvềphíangườiđànbà.

Chànglạicười.“Thậtlàmộtchuyệnlạlùng-khôngcótướngcướpSóiXanh.Chínhngười đànbànàyđã chỉ huyquân cướp củaSóiXanh trongmấythángvừaqua.Tađangchiếnđấuchốnglạimộtngườiđànbà!”

NhưngMaiLykhôngcười.Nànghỏichàng,“Bàtanóigìkhiembướcvào?”

Bâygiờnàngcóthểnhìnrõngườiđànbà.Bàtalàmộtngườiđànbànhàquêdangămđenvàvẻmặthungdữ,còn trẻnhưng to lớnnhưmộtngườiđànông,mặcmộtchiếcáochoàngthêutheolốicổmàumậnchín.Nướcdacủabàtanâuvàđỏ,vàmiệngbàtalàmộtcặpmôidầyvàrắnrỏi.BàtanhìnThiếuHổ,coinhưMaiLykhôngcómặttạiđó.Bàtalạilêntiếngvàgiọngnói vẫn y như lúcMai Ly bước vào phòng, “Nếu anh và tôi kết hợp vớinhau,quânđộicủachúngta,lãnhthổcủachúngta,vàhaichúngta,thìaicóthểchinhphụcđượcchúngta?Chúngtacóthểlậtđổđượcchínhphủnhưnhiềungườiđãtừnglàmtrướcchúngta,vàchúngtacóthểlậpmộtvươngquốc.Anhsẽlàhoàngđế,vàconchúngtasẽlànhữnghoàngtử.”

“Em chưa bao giờ nghe những điều như vậy!”Mai Ly kêu lên.Nàngchạy lại bên Thiếu Hổ, hai tay ôm lấy cánh tay chàng và níu lấy người

Page 54: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

chàng.“Anhkhôngđượctinmụta!”Nhưngchàngkhôngnhúcnhích.Chàngđangnhìnvàobộmặtđennhưng

đẹpđẽcủangườiđànbà.MaiLybấtchợtbuôngtaychàngra,vàtiếnmộtbướcvềphíangườiđànbà.

Nànghỏingườiđànbà,“Cóphảibàtuyênchiếnvớitôikhông?”Ngườiđànbà trả lời, “Hãy trởvềThượngHảiđi.Ðó lànơidànhcho

nhữngngườiđànbànhưcô.Côthìbiếtgìvềchiếntranh!”ThiếuHổvẫnkhôngnóigì.Chàngđứngnhìnngườiđànbà,vàMaiLy

khôngthểchịuđựngđượcsựdodựtrongcáinhìncủachàng.Chàngkhôngtiếnlạiphíanàng,chàngkhôngmỉmcười.Chỉcómộtsựsuynghĩcânnhắctrongmắtchàng.Chàngđangquyếtđịnhcáiđiềuchàngmuốnlàm.

MaiLykêulên,“Anhquênemrồiư?”“Ta sinh ra để chiến đấu, chứ không phải để ngồi trong thành phố.”

Chàngtrảlờigiọngcóvẻbuồnrầu,vàbướclạiđứngbêncửasổ.“Anhchọnmụtathayvìemphảikhông?”nànghỏi,vàtứcgiậnđếnnỗi

giọngnàngcóvẻkhôngrõ.Chàng trả lời, “Ta không chọn một người đàn bà. Ta chọn một cách

sống.”“Nhưngmụtađangdẫnanhtrởvềquákhứ!”Ngườiđànbànóimộtcáchkiêuhãnh,“Thủhạcủatacũngcósúng,và

gươmgiáo.”MaiLycườimộtcách tứcgiận,“Họthìđượctíchsựgì?Tạisao?Bây

giờchiếntranhđếntừtrêntrời!Chỉcầnvàingườicũngđủtiêuhủycảmộtthànhphốtrongvòngvàigiờ.”

Ngườiđànbàcãi lại,“Ðó làma thuậtcủangươi.Nhưng tacó thểgiếtchếtngươitrướckhingươi…“

MaiLykhinhbỉtrảlời,“Ðókhôngphảilàcủata,đồngu.Ðólàmathuậtcủathếgiớimới.Khôngaicóthểchốnglạiđược.Dùngươigiếtaitrênđỉnhngọnnúinàycũng thế thôi.”Nàngquay lạiThiếuHổ,“Mụtasốngcảđờitrongrặngnúinàynênkhônghiểubiếtgìcả.”

Ngườiđànbàhỏi,“Tạisaotaphảitinngươi?”NhưngMaiLykhôngchúýđếnngườiđànbànữa.Nàngbướclạicạnh

chồng,haitayômlấybàntaychàng,đứngim,ápmạnhtaychàngvàongựcmình.Giốngnhưômmộtkhốiđáđưalêntráitimnàng,vàấnchặtkhốiđáấyvàotimmình.Nàngnói,“Hãyđivớiem.”

Page 55: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

Chàngkhôngtrảlời,vàngườiđànbànhỏmngườitrênchiếcghế,vànói,“Quânđộicủaanhvàcủatôi…“

MaiLybuông taychàngra.Cuộcchiến thựcsự làgiữanàngvàngườiđànbànày.

Nànghỏichồng,“Anhchọnmụ taphảikhông?Mộtngườiđànbànhàquêkhôngbiếtviếttênmình?Cóphảiđâylàngườianhmuốnlàmẹcácconcủaanhphảikhông?”

Nàngđãbắtđầumộtcách lặng lẽvàcanđảm,nhưngbỗngnhiênmáunàng phá vỡmọi kiềm chế và bừng lên trong người nàng.Nàng nhào lạiThiếuHổ, nắm lấy vai chàng và lắcmạnh.Chàng nặng gấp hai lần nàng,nhưngnàngđãlaynổichàng.Nàngquátvàomặtchàng,“Emghétanh!Anhphảibiếtkhôngcóngườiđànbànàokhácngoàiemsẽsinhconchoanh!”

Chàngnhìnvàomắtnàng.Mộtnụcườichậmchạpnở lên từđáy lòngchàng.Chànghỏi,“Emcóchịutrởvềsơntrạinếuanhđểemsinhconchoanhkhông?”

Nàng lắcđầu,“Emkhônghứagìhết.”Ngườiđànbàhauháunhìnhaingườimộtcáchđaulòng.Nàngvẫnbướngbỉnhnhắclại,“Emkhônghứagìhết,ngoạitrừmộtđứacontrai.”

Mộtnụcườinởratrênđôimắtđencủachàng.Nàngtrôngthấynụcườiấynhưánhsánghiệnlênmặtchàng,vàcùngmộtlúc,nàngvừayêuchàngvừaghétchàng.

Bỗngnhiênngườiđànbàlêntiếng,“Tôikhôngchophéphaingườirađikhỏiđây.”

MaiLytrảlời,“Bàkhôngthểcầmgiữchúngtôiđược.Tôitớiđâybằngmathuật.”

Ngườiđànbàdòhỏi,“Mathuậtgì?”“Bằngcánhbay,”MaiLytrảlờimộtcáchranhmãnh.Nàngmuốntrêu

chọcsựngudốtcủangườiđànbà.Ngườiđànbàquátlên,“Tôikhôngtinnhữnggìcônói.”“Sángnaytôicònởngoàibờbiển,vàbâygiờchưatớitrưa.Vàokhoảng

chiềunaytôisẽtrởlạibờbiển.Hãynhìnrangoàicửakia!”Nàngbướcvộiracửa,mởrộngcánhcửatrôngrangoàisân.Mộtchiếcphicơnằmgiữamộtđámđôngngườitòmò.Khitrôngthấynàng,viênphicôngvộimởmáyvàbấtthìnhlìnhtiếngmáygầmthét,vàngườiđànbànhảynhỏmtrênghế,mắtlộvẻkinhhoàng.

“Ðivềmau!”MaiLynóivớiThiếuHổ.Chànglưỡnglự.Rồinàngdùng

Page 56: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

hếtsứcmạnh,hét lên,“Emnóiđimau!QuânNhậtđangtấncôngThượngHải!”

Chàngnhìnnàngchừngmộtgiây.Rồichàngnhảyracửa.Chàngđẩymọingười sang hai bên, chia đám đông làm hai nhưmột luồng giómạnh, vànàngchạysáttheochânchàng.Chàngnắmlấyphicơvàquáthỏi,“Làmsaovàođượcbêntrong?”

Nhưngngườiđànbàđãhétlên,ralệnhchothủhạ,“Giữlấychúng.Bắtlấychúng!”Ðámcướptrôngthấyđiềugìsắpxảyravàchạyùalạigiữchặtlấy chàng. Chàng vùng vẫy, nhưng hàng chục bàn tay nắm chặt lấy chânchàng trongkhichàngbò lênghếphicơ.Nàngcũngcảmthấychúngnắmgiữnàngnữa.Trongmộtgiâynàngthòtayvàolòng,rútkhẩusúnglụcra.Nànggiơkhẩusùnglụclên,vàchànggiậtlấy,đểkhẩusúngcaohơnđầulũcướpvànhữngtiếngnổphátanbầukhôngkhíyênlặngtrênnúi.Nhữngtêncướphoảnghồnlùilạimộtgiây,vàtrongcáigiâyngắnngủiấy,chàngcúixuống,ômnhấcnànglênvàotrongchiếcghếcùngvớichàng.Chiếcphicơchuyểnđộng,chạyngangquachiếcsânrộng,vàcấtcánhlênbêntrênnhữngbộmặt kinhngạcđangngửa lênnhìn, nhữngbàn tayvươn lênnhưmuốnnắmgiữlấychiếcphicơ.Phicơbayvượtquabứctườngvàhướngthẳnglênkhôngtrung.

Chàng chụmhai bàn tay lại, và hét vào tai nàng, “Chúng ta phải tăngcườngsơntrại!”

Nàngcũnghétlớntrảlại,“ChúngmớichỉtấncôngThượngHải!”Chànglạihétto,“ChúngsẽchiếmđượcThượngHải.Dânthànhthịmà!

Dân thành thịdễ thua lắm!Cuộcchiến thựcsựsẽ làởnộiđịa - tạinhữngngọnnúi!Chúngtasẽtrởvềnúi!Sẵnsàng!Khôngbaogiờđầuhàng!Tađãchờdịpnàysuốtcảđờita!”

Phicơbâygiờđangbayquanhữngrặngnúi,nhữngrặngnúiđứngsừngsững như những bức tường thành che chở cho nội địa. Nàng nhìn xuốngnhữngrặngnúi,nhữngthunglũng,vàvềphíabiển.Giọngnóicủachànglạigầmthétvàotainàng:

“Tasẽthuêmộtsốphicônggiốngnhưviênphicôngnày-muaoanhtạccơ…“

Chàngchưabaogiờngồitrongmộtphicơ,nhưngchàngngồimộtcáchrấtdễdàngthoảimái,nhưthểchàngđãdùngphicơhàngngàyvậy.Chàngđanghoạchđịnh.Nàngcóthểtrôngthấytráncủachàngnhănlại.Chànglạihétlên,giọnggiốngnhưtiếngkènđồng,“Bâygiờchúngtaphảiđoànkết.”

Nàngbậtcười,vàdichuyểnngóntaycủanàngtrongkhôngkhíynhưlà

Page 57: Khi Người Con Gái Lên Núi - sachvui.com · tưởng tượng thấy Tiểu Cần ngồi thêu trong một góc sân nắng. Nhưng thực Nhưng thực sự nàng chẳng bao

trênmộtchiếcmáychữtưởngtượng.Chànggàolên,“Cáigì?”“Bâygiờlàlúcmọingườitốtphảigiúpsứcchođấtnước”nàngcũnghét

lại.Nàngmuốnnhắclạicâunóinàngđánhvàomáychữkhigặpchànglầnđầutiêntrênnúi.Nhưngchànglắcđầu.Chàngkhôngthểngherõ.Tiếnghétcủanàngvẫnnhỏquá.

Nàngkhôngmuốntrảlờinữa.Nàngđãlấylạiđượcchàngrồi.Bâygiờhọởcaohàngdặmtrênkhônggian.Nhữngrặngnúinằmtrônggiốngnhưmộtsợidâyxíchnốivớinhautrảikhắpmặtđất.

Chàngnóinhưhétvàotainàng,“TạisaoemkhôngchotabiếtngayquânNhậtđãtấncông?Chúngtađãravềsớmhơn.”

Nàngcầmtaychàngvàlấyngóntayviếtvàolòngbàntaychàng,“EmmuốnanhchọnemmàkhôngcầnphảinhờtớiquânNhật.”

Chàngngửađầulênvàcườirộ.Nàngcóthểnghetiếngcườicủachàngvọnglạitronggió.Chànghétto:

“Tađãchọnemngay tạicửaphòng tagiâyphútđầu tiên ta trông thấyem!”

Nàngômbàntaychàngvà lạiđưasátvàongựcnàng.Bàntaybâygiờấmlại,vàđầysứcmạnh.Bàntaychàngấnmạnhvàongườinàng.Viênphicông trẻ quay lại vànói với hai người điềugì, rồi lại quayvội đi.NhưngThiếuHổkhôngquantâmđếnviênphicông.

Chàng gầm lên, cố át hẳn tiếng động của phi cơ cho vợ nghe thấy,“Chiếntranh!Ðólàcáimàtacần!”

Chàng thực làmột người phi thường.Không ai tin cómột người nhưchàng. Nếu nàng cố gắng nói cho Mary Lane biết về chàng, nàng cũngkhôngthểgiảithíchđượcvềchàng.Tấtcảvềchànglànhữnggìphithườngvàtưởngnhưkhôngthểcóđược.MộtngườinhưchàngkhôngthểcóởMỹquốcđược,hoặcbấtcứđâu,ngoạitrừtạiđây.Phicơđangbaytrongkhônggian.Quân thùNhậtBản có lợi điểmhơn họ về thời gian và không gian.Nhưngbêndướihọlànhữngngọnnúicóđầynhữngconngườidũngmãnhvàhăngsay,nhữngthủhạcủaÔngHổđangcanhgiữnhữngcánhcổngbêntrong.Nàngthấyantâmvàkhôngcònlosợnữa.

HẾT