25
Tác Gi: Nhi Tuyết YÊU ANH TRN ĐỜI Phn 1 KAnh va quét dn va ca hát mt mình, trong lòng cm thy vui lm, vì cô đã tìm được vic làm thích hp, có thnói là toàn vn đôi b. Cô va cm khung nh mt cô gái xinh đẹp nào đó định lau chùi thì có tiếng quát: - Mau để xung cho tôi! KAnh git mình đánh thót, cô lp bp: - Tôi... tôi... Ging mnh khung nh ttay cô, Gia Lâm gt lên: - Tôi, tôi cái gì? Ai cho cô vào đây ch? KAnh vn là cô gái cng rn, chưa tng để ai quát nt mình. Vy mà hôm nay... cô cdn lòng xung: - Tôi được bà chmướn vào đây quét dn phòng này. Gia Lâm xua tay mt cách lnh lùng: - Thôi, cô đi ra đi, không cn phi quét dn gì c. - Nhưng… Gia Lâm vn ging gay gt nói: - Còn nhưng nhgì na, tôi bo cô đi ra thì đi đi! Tái dâng lên KAnh ném cây chi lông gà xung giường tht mnh, nói: - Đi thì đi, làm gì mà dthế! KAnh bra ngoài, cô va đi va càm ràm: - H, bgiàu thì gii lm sao? Người gì đâu lnh còn hơn đá. Vú Hnh va lên ti, nghe thy lin kéo cô sang góc cu thang khnói: - Con li tht bi ri đúng không? Ta đã nói ri mà. KAnh xua tay: - Con người chđâu phi gđá kia ch, giàu ri mun làm gì thì làm sao? www.vuilen.com 1

Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

  • Upload
    others

  • View
    0

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

Phần 1

Kỳ Anh vừa quét dọn vừa ca hát một mình, trong lòng cảm thấy vui lắm,

vì cô đã tìm được việc làm thích hợp, có thể nói là toàn vẹn đôi bề. Cô vừa cầm khung ảnh một cô gái xinh đẹp nào đó định lau chùi thì có tiếng quát:

- Mau để xuống cho tôi!

Kỳ Anh giật mình đánh thót, cô lắp bắp:

- Tôi... tôi...

Giằng mạnh khung ảnh từ tay cô, Gia Lâm gắt lên:

- Tôi, tôi cái gì? Ai cho cô vào đây chứ?

Kỳ Anh vốn là cô gái cứng rắn, chưa từng để ai quát nạt mình. Vậy mà hôm nay... cô cố dằn lòng xuống:

- Tôi được bà chủ mướn vào đây quét dọn phòng này.

Gia Lâm xua tay một cách lạnh lùng:

- Thôi, cô đi ra đi, không cần phải quét dọn gì cả.

- Nhưng…

Gia Lâm vẫn giọng gay gắt nói:

- Còn nhưng nhị gì nữa, tôi bảo cô đi ra thì đi đi!

Tự ái dâng lên Kỳ Anh ném cây chổi lông gà xuống giường thật mạnh, nói:

- Đi thì đi, làm gì mà dữ thế!

Kỳ Anh bỏ ra ngoài, cô vừa đi vừa càm ràm:

- Hừ, bộ giàu thì giỏi lắm sao? Người gì đâu lạnh còn hơn đá.

Vú Hạnh vừa lên tới, nghe thấy liền kéo cô sang góc cầu thang khẽ nói:

- Con lại thất bại rồi đúng không? Ta đã nói rồi mà.

Kỳ Anh xua tay:

- Con người chứ đâu phải gỗ đá kia chứ, ỷ giàu rồi muốn làm gì thì làm sao?

www.vuilen.com 1

Page 2: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

Vú Hạnh đưa tay bịt miệng cô:

- Trời, bộ con không sợ cậu ấy đuổi việc sao?

Kỳ Anh chu môi:

- Đuổi thì tìm việc khác, ai mà chịu nổi thái độ ấy.

Vú Hạnh nắm tay lôi cô xuống bếp, ấn cô ngồi xuống:

- Con ngồi xuống đây phụ vú đi, đừng cằn nhằn nữa.

Kỳ Anh thắc mắc hỏi:

- Thế vú có bị anh ta hành hạ kiểu ấy chưa?

Vú Hạnh lắc đầu:

- Vậy thì không có, chỉ có mấy cô phụ việc là bị quát thôi.

- Chẳng hạn như con vậy phải không vú?

Vú Hạnh cười cười:

- Chắc là vậy.

Kỳ Anh thở dài:

- Vậy chắc con phải chuẩn bị tinh thần rồi.

Vú Hạnh giật mình nhìn cô:

- Con định làm gì nữa đây.

- Thì đi tìm việc làm mới thôi.

Vú Hạnh nhìn Kỳ Anh, ái ngại:

- Con định bỏ đi thật sao?

Kỳ Anh ngồi xuống chống tay lên cằm, cô nói giọng buồn hiu:

- Anh ta đâu có ưa con đâu mà ở lại. Đuổi còn hơn đuổi tà nữa kia mà.

Vú Hạnh bật cười:

- Con đó, lại nóng nảy nữa rồi. Đã bảo là phải dịu dàng kia mà.

Kỳ Anh cãi lại:

www.vuilen.com 2

Page 3: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Thì con cũng muốn dịu dàng với anh ta lắm chứ, nhưng mà tính khí anh ta quá đỗi bất thường đó.

- Thì vú đã nói với con rồi. Bởi vậy bà chủ mới cần một người chăm sóc an ủi cậu ấy.

Kỳ Anh bất đồng:

- Chiều chuộng cậu ấy quá nên mới thế mà thôi.

Vú Hạnh kêu lên:

- Ôi, con nên bớt nói một chút di, sẽ dễ chịu hơn.

Kỳ Anh phàn nàn:

- Làm gì mà ai cũng sợ anh ta như sợ cọp đến thế chứ?

Vú Hạnh khoát tay:

Thôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi.

Kỳ Anh đứng lên, cô nói:

- Chẳng biết con làm có thích hợp với anh ta không nữa.

Vú Hạnh khuyến khích:

- Thì con cứ làm đi rồi mới biết mà.

Kỳ Anh cẩn thận làm món điểm tâm cho cậu chủ khó tính cô nghĩ ra cách chơi khăm cậu ta, cô cười tủm tỉm bưng vào:

- Cộc… cộc… cộc…

Không chờ anh ta quát ra tiếng gay gắt cộc lốc, Kỳ Anh đẩy cửa bước vào:

- Điểm tâm của cậu.

Không thèm quay lại nhìn cô, anh ta bảo:

- Để đó!

- Cậu có cần gì không ạ.

- Không!

Kỳ Anh cố nhịn lui gót, cô còn đứng nán lại bên ngoài để nghe ngóng:

www.vuilen.com 3

Page 4: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Cái gì mà mặn thế này chứ?

Kỳ Anh bụm miệng cười rồi chạy xuống cầu thang. Tiếng vỡ vụn của chén, dĩa đuổi theo chân cô, cô thầm rủa trong lòng. Thử xem ai đói cho biết, cho bỏ tật chửi người ta oan uổng.

Buổi tối hôm ấy, cơm đã dọn sẵn, bà Quế bảo Kỳ Anh:

- Lên mời cậu chủ xuống ăn tối.

Kỳ Anh liếc nhìn vú Hạnh, vú gật đầu ngầm bảo, thì đi đi.

Kỳ Anh lật đật chạy lên:

- Bà chủ gọi cậu xuống ăn tối.

- !!!

Kỳ Anh đập cửa ầm ầm:

- Bà chủ gọi cậu xuống ăn tối!

Kỳ Anh lại thốt tiếp:

- Bà...

Cánh cửa mở tung, cậu ta quát:

- Cô làm ơn bớt âm thanh đi. Nhà có cháy đâu mà kéo còi inh ỏi như vậy?

Trời, anh ta ví mình như cái còi xe ư? Cô hậm hực nói:

- Đó chẳng qua là vì tôi muốn làm lọt vào lỗ tai của người điếc mà thôi.

- Cô…

Kỳ Anh cũng không vừa, khi đối diện với một người có máu lạnh như thế.

- Hừ, con nhỏ này không dễ ăn hiếp đâu. Từ nay tôi sẽ theo chọc tức cho chết luôn.

Nói rồi, Kỳ Anh nhảy chân sáo xuống cầu thang.

Gia Lâm trợn mắt nhìn theo, trong lòng hậm hực khó chịu vô cùng. Chẳng hiểu mẹ lại tìm đâu ra con khỉ nhảy nhót thế kia. Ta sẽ cho con khỉ ấy về rừng mà thôi.

www.vuilen.com 4

Page 5: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

Tiếng quát của Gia Lâm ầm ĩ trong phòng, khiến bà Quế cũng phải giật

mình chạy lên:

- Có chuyện gì mà con làm ầm lên như thế?

Gia Lâm giận dữ luôn cả với mẹ mình. Anh hằn học nói:

- Ai cho phép cô ta gom tất cả quần áo của con đi giặt?

Bà Quế ngồi phịch xuống ghế, bà ôm đầu rên rỉ:

- Tưởng chuyện gì mà con làm âm lên như thế. Mẹ bảo Kỳ Anh mang đi giặt rồi.

Gia Lâm mở to mắt nhìn mẹ:

- Mẹ biết là con không thích ai đụng vào đồ của con rồi mà.

Bà Quế nhẹ nhàng nói:

- Áo quần của con dơ bẩn hết rồi còn gì.

- Kệ con.

Bà vuốt ve:

- Như vậy làm sao được. Trước đây con vốn là người ở sạch sẽ lắm mà. Chỉ cần mặc vào cởi ra là phải giặt mới chịu mặc.

Gia Lâm lắc đầu:

- Nhưng bây giờ khác rồi.

- Khác ở chỗ nào chứ? Con đừng tự đày đọa mình mãi như thế.

Gia Lâm bây giờ phờ phạc, hốc hác không còn là một chàng đẹp trai phong độ như ngày nào nữa.

Bà Quế đau lòng khôn xiết:

www.vuilen.com 5

Page 6: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Con à, con không nghĩ đến thân mình, nhưng con cũng nên nghĩ đến mẹ chứ. Con làm mẹ thất vọng quá.

Gia Lâm ôm đầu rên rỉ:

- Con xin mẹ hãy để cho con được yên.

- Gia Lâm à, con là con trai duy nhất của mẹ, con là trụ cột trong nhà này, con có biết không?

Gia Lâm nhăn nhó mặt mày, anh nhìn mẹ như cầu khẩn:

- Con đã thử rồi, vẫn không được mẹ ơi!

Bà Quế đứng vụt lên, bà gắt gỏng nói:

- Con vì một cô gái mà biến mình như vậy có đáng không? Có phải con muốn mẹ chết đi con mới vừa lòng sao?

Gia Lâm lắc đầu:

- Mẹ hãy tha thứ cho con.

Bà Quế khóc nức nở:

- Được nếu con muốn mẹ tức chết để con hài lòng thì được rồi, con hãy ở đây mà sầu khổ vì con nhỏ đó đi, mẹ chết cho con vừa lòng.

Gia Lâm vẫn ngồi yên bất động, tâm tư anh như trống rỗng, không hề có một xúc động nào, mắt cứ nhìn đăm đăm vào tấm di ảnh trên bàn:

- Em đi thật rồi sao Lệ Hằng? Tại sao em lại phụ bạc anh thế? Anh đã cho em tất cả rồi mà.

Gia Lâm đứng bật lên, anh đi như chạy ra ngoài, không ai có thể cản được. Anh vào quán rượu uống rượu mà cứ như uống nước vậy!

- Lệ Hằng, em ác lắm!

- Em có ác gì đâu, em vẫn ở đây mà.

Gia Lâm uống một hơi, anh đã say thật sự.

- Lệ Hằng, em về với anh đi.

Trong cơn say anh còn nghe rõ tiếng của cô cười lanh lảnh:

www.vuilen.com 6

Page 7: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Gia Lâm, em không yêu anh nữa đâu. Anh giàu mà chẳng chịu chơi gì cả. Anh là con mọt sách.

- Lệ Hằng...

- Thôi đi, em sẽ xa anh, em sẽ đi tìm người thật sự yêu em.

- Lệ Hằng...

- Hãy quên em đi, em không thể yêu anh. Em đã có bạn trai khác rồi.

Gia Lâm gầm lên:

- Lệ Hằng, em đừng làm thế. Nó là bạn của anh mà.

Lệ Hằng cười mai mỉa:

- Anh ấy mới là người cho em tình yêu thật sự.

- Không, Lệ Hằng, anh yêu em!

- Anh yêu tủ sách của anh thì có. Thôi anh nên quay về đi, bai!

Lệ Hằng đưa tay vẫy vẫy mặc cho Gia Lâm gào lên thê thiết:

- Em đừng đi, Lệ Hằng ạ!

Gia Lâm gục xuống bàn, anh rên rỉ:

- Tại sao vậy? Lệ Hằng ơi!

Rồi anh vụt ngẩng đầu lên, nghiến răng ken két:

- Quang, cậu là thằng bạn tồi. Cậu biết tôi yêu Lệ Hằng còn hơn bản thân mình mà.

Vậy rồi anh lại uống, càng uống nỗi buồn càng gặm nhấm tâm càn mình. Hình ảnh Lệ Hằng càng hiện rõ hơn…

Kỳ Anh ngồi thừ ra đó, cô nhìn anh đăm đăm, cô nguyền rủa:

- Người gì đâu mà ngốc không thể tưởng được.

Gia Lâm trở mình, mặt anh nhăn nhó khổ sở:

- Đừng đi, Lệ Hằng!

Kỳ Anh quắc mắt nhìn anh ta::

www.vuilen.com 7

Page 8: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Lại là Lệ Hằng, ngốc hết biết!

Dù vậy nhưng Kỳ Anh vẫn phải chăm sóc anh chu đáo theo lời dặn của bà Quế, người mẹ hiền từ thương con vô bờ bến:

- Quang, mày khốn nạn lắm!

Kỳ Anh lẩm bẩm:

- Lại chửi nữa! Xỉn mà cũng còn khôn ghê đó chứ.

Cô lấy khăn lau mặt cho anh:

- Đúng là kiếp trước mình nợ anh ta sao chứ? Nên bây giờ phải trả mà thôi.

Gia Lâm quờ quạng đôi tay của mình, anh cầm lấy bàn tay của cô xiết mạnh:

- Lệ Hằng, em đừng đi nhé!

Kỳ Anh nghiến răng:

- Lại là Lệ Hằng nữa sao? Tôi bỏ cho anh chết luôn.

Nhưng Kỳ Anh lại bị Gia Lâm nắm bàn tay thật chặt:

- Đừng đi nghe Lệ Hằng.

Kỳ Anh buộc phải ngồi trở xuống, cô nói một cách dịu dàng:

- Vâng, em không đi nữa đâu!

Gia Lâm ghì cô xuống ngực mình:

- Lệ Hằng, anh yêu em!

Nghe ấm ức trong lòng, nhưng cô vẫn cố gắng nằm im. Cánh cửa vụt mở, bà Quế kinh hãi kêu lên thật to:

- Kìa, sao cô làm vậy.

Kỳ Anh ra hiệu cho bà chủ im lặng. Rồi từ từ gỡ tay mình ra, cô đứng lên sửa lại áo quần cho thẳng lại:

- Xin bà chủ đừng hiểu lầm. Tôi chỉ vì muốn để cho cậu chủ yên tâm mà ngủ nên mới thế thôi.

Bà Quế gật đầu thông cảm:

www.vuilen.com 8

Page 9: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Ta hiểu mà. Nhưng làm vậy...

Kỳ Anh hiểu ý bà muốn nói gì nên nói:

- Cậu chủ vẫn chưa quên được Lệ Hằng nào đó cứ gào lên và gọi tên cô ấy. Tôi chịu không nổi nên đành đóng vai Lệ Hằng để anh mau vào giấc ngủ.

Bà Quế nhìn cô thương cảm:

- Làm vậy thiệt thòi cho cô quá. Cô thật là tốt.

Kỳ Anh xua tay:

- Tôi chỉ muốn hoàn thành công việc của mình thôi.

Bà gật đầu hài lòng:

- Ta sẽ nâng lương cho con.

Kỳ Anh từ chối:

- Không cần đâu ạ! Nhiệm vụ con phải làm thôi.

Bà Quế nhìn con trai mà trong lòng xót xa:

- Cầu trời cho nó sớm quên đi cô ta.

Kỳ Anh thắc mắc hỏi:

- Cô Lệ Hằng nào đó chắc là đẹp lắm sao bà?

Bà Quế thở dài:

- Nó là cô gái bán quán bia mà thôi. Vì thương con, tôi cũng đành chấp nhận. Nhưng chẳng hiểu sao cô ta lại từ chối, rồi phản bội lại Gia Lâm.

Kỳ Anh như đã hiểu:

- Vì vậy anh ấy thất tình, mới xảy ra thế này.

Bà Quế kể:

- Trước đây,nó là một thanh niên đẹp trai, phong độ, yêu đời, làm việc rất năng nổ đấy.

Kỳ Anh lẩm bẩm:

- Tình yêu là cái thứ gì mà con người phải đổ ngã vì nó chứ?

www.vuilen.com 9

Page 10: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

Bà Quế ấm ức:

- Tôi rất giận nhưng cũng không biết làm gì nữa, chỉ biết đêm đêm nguyện cầu cho nó bình tĩnh lại thông suốt vấn đề để trở lại như xưa.

Kỳ Anh thông cảm cho tấm lòng người mẹ. Cô quyết sẽ kéo anh về với con người thật của anh. Dù biết cô sẽ gặp nhiều khó khăn:

- Chẳng biết con có thể giúp gì được cho bà chủ không?

Bà Quế nhìn cô bằng ánh mắt thân thiện, bà nói:

- Đã có mấy cô gái đến đây rồi mà không ai có thể trụ lại được.

Kỳ Anh không mấy ngạc nhiên, vì cô đã nghe vú Hạnh nói rồi:

- Không biết con có giúp gì được cho bà chủ không?

Bà Quế nhìn cô hài lòng:

- Con cứ cố gắng xem, ta tin con sẽ làm được.

Kỳ Anh khiêm tốn nói:

- Con chỉ sợ làm bà thất vọng mà thôi.

Bà gượng cười, trấn an:

- Đêm qua nó say như vậy mà con có thể đưa nó về được, rồi còn cho nó ngủ yên như vậy, bước đầu con đã thành công rồi.

Kỳ Anh ngập ngừng:

- Con chỉ sợ khi anh ấy tỉnh lại thì mọi chuyện lại y như cũ.

- Từ từ thôi con ạ!

Kỳ Anh rất hiểu bà chủ đã đặt bao kỳ vọng vào mình, nên hứa với bà:

- Con sẽ cố gắng, xin bà an tâm đi.

Bà Quế đứng lên, căn dặn:

- Khi nó tỉnh lại, con gọi cho ta nhé!

- Vâng ạ!

www.vuilen.com 10

Page 11: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

Kỳ Anh tiễn bà chủ ra khỏi cửa, cô quay vào với Gia Lâm. Anh nằm nhắm nghiền mắt lại hiền lành đấy chứ. Tại sao khi tỉnh dậy anh không khác gì con hổ luôn muốn vồ vập xé cô ra làm trăm mảnh vậy. Ngủ đi, để thế giới này được bình yên.

Buổi tối, Kỳ Anh ngồi ngủ gật trên chiếc ghế chờ Gia Lâm đi chơi về, lần

này cô không phải đi tìm ở quán rượu, bởi không có ai gọi về cả. Đang thiu thiu ngủ, cô đã bị quát vào tai thật to:

- Mới giờ này đã ngủ rồi sao? Bộ tôi mướn cô về đây để ngủ sao?

Tiếng quát của anh ta làm Kỳ Anh chợt tỉnh, cô đưa tay dụi mắt:

- Cậu về rồi sao?

Anh ta bật cười:

- Trông nhà như cô chắc ăn trộm vào khênh hết đồ của tôi.

Anh ta thật là quá đáng, đi về trễ mà còn lên tiếng dạy đời, bộ làm chủ rồi muốn nạt nộ ai cũng được sao? Cô mở to mắt nhìn cậu chủ nhỏ:

- Cậu về khuya quá nên tôi buồn ngủ đó thôi.

- Hừ, mới bây giờ là khuya sao? Cô thắc mắc gì chứ, phận ở đợ phải chịu thôi.

Kỳ Anh ấm ức, cô mở to mắt nhìn anh ta:

- Ở đợ thì tôi vẫn là con người đó thôi. Giờ đã mười hai giờ, bộ còn sớm lắm hả?

Gia Lâm xua tay bảo:

- Tôi muốn uống nữa, hãy mang lên phòng cho tôi.

Dường như hôm nay hắn không say. Vậy cũng còn dễ chịu một chút. Kỳ Anh đứng lên định đi thì bị anh gọi giật lại:

- Này...

www.vuilen.com 11

Page 12: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Gì nữa?

Gia Lâm nói mà không nhìn cô:

- Bộ cô không còn việc gì để làm sao mà chịu vào đây?

Kỳ Anh hất mặt lên bảo:

- Tôi cũng vì bất đắc dĩ mới vào đây thôi. Bộ anh tưởng tôi muốn lắm à?

- Không muốn sao còn ở lì ra đây làm gì?

Kỳ Anh trợn mắt nhìn anh ta, dường như cô không còn sợ gì nữa, nên nói:

- Đúng là làm ơn mắc oán mà. Bộ anh tưởng mình ngon lắm sao người không ra người ngợm không ra ngợm, bẩn thỉu hôi như cú vậy.

Trời đất, chưa ai dám nói mình như vậy cả, cô ta thật là gan trời mà. Anh ta nhìn cô đăm đăm, như đang tức giận. Kỳ Anh hất mặt nói thêm:

- Bộ tôi nói không đúng sao? Hãy về phòng mà soi gương đi.

Gia Lâm hậm hực:

- Cô có tin rằng tôi tống cổ cô ra khỏi cửa hay không?

Kỳ Anh vênh mặt thách thức:

- Anh dám!

Trợn trừng mắt nhìn vẻ mặt thách thức của cô. Gia Lâm định làm gì đó, nhưng anh kịp dừng lại. Cô ta đâu đáng để mình động tay động chân, anh rít lên:

- Cô mau cút đi cho tôi!

Cô hất mặt:

- Đi thì đi tôi đâu có hứng thú để hầu chuyện con người có máu lạnh như anh chứ.

Gia Lâm nguyền rủa:

- Quái quỷ thật, chẳng hiểu mẹ tìm ở đâu ra con người thế này?

Kỳ Anh tức muốn no bụng vì những lời nói của anh:

www.vuilen.com 12

Page 13: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Tôi nói cho anh biết, tôi cũng không có muốn hầu hạ anh đâu à nha, đừng có rủa tôi đó.

Biết nói với anh chỉ thêm tức cho nên Kỳ Anh bỏ về phòng mình. Tiếng quát tháo của anh đã làm bà Quế tỉnh giấc, bà bước ra khỏi phòng:

- Khuya lắm rồi, con làm gì mà ầm ĩ như vậy?

Gia Lâm nói luôn:

- Từ ngày mai con không muốn thấy mặt cô ta nữa.

Bà Quế nghiêm khắc nhìn con:

- Con lúc này thật tệ, đến những suy nghĩ của mẹ con cũng không biết tới. Mẹ rẻ mạt hơn người ta vậy sao con? Con có thể giết chết thân mình, nhưng mẹ là mẹ của con mà, con nên tỉnh táo lại đi Gia Lâm ạ!

Gia Lâm ôm đầu rên rỉ:

- Mẹ đừng nói nữa có được không? Con không muốn nghe gì cả.

- Hừ, con không muốn nghe và cũng không muốn nhìn thấy mẹ trong căn nhà này nữa chứ gì? Được, mẹ sẽ đi, mẹ đi cho con vừa lòng.

Bà Quế nói xong bỏ đi về phòng mình, bà khóa trái cửa lại. Khóc một mình. Gia Lâm như sực tỉnh, anh đập cửa gọi:

- Mẹ, mẹ mở cửa ra!

Bà Quế im lặng. Bà quyết trị tội thằng con bất trị này vì tình mà quên đi chữ hiếu. Gia Lâm gọi mãi mà mẹ không mở cửa nên mòn mỏi khụy xuống ngủ luôn đến sáng.

Kỳ Anh giật mình khi nhìn thấy cảnh ngủ gật của anh ở đây. Cô vội đặt thức ăn lên bàn, gọi anh:

- Cậu chủ, dậy đi!

Gia Lâm choàng tỉnh. Thấy Kỳ Anh, để chữa thẹn, anh quát lên:

- Mới sáng mà cô làm gì mà ầm ỉ lên như thế?

Kỳ Anh quay mặt đi không thèm nói với anh lời nào. Cô dằn bước đi xuống bếp:

- Người gì đâu mà khó ưa vô cùng. Đáng ghét!

www.vuilen.com 13

Page 14: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

Vú Hạnh nghe được bèn hỏi:

- Con lại cằn nhằn chuyện gì thế?

Cô chỉ tay về phía phòng bà chủ, đáp:

- Vú nhìn đó. Chẳng ra thể thống gì cả.

Vú Hạnh hiểu ra, bà mỉm cười:

- Chuyện đó xảy ra thường ngày thành cái lệ rồi con ạ!

Kỳ Anh phàn nàn:

- Dư giả tiền bạc rồi muốn làm gì thì làm sao?

Vú Hạnh khuyên:

- Kệ người ta, con để ý làm gì, hãy lo chuyện của mình đi!

Kỳ Anh đi thẳng xuống bếp, Vú Hạnh thì đến cửa phòng bà chủ:

- Bà muốn ăn gì để tôi đi chợ?

Bà Quế nói vọng ra:

- Vú cứ mua cho Gia Lâm, tôi không ăn đâu.

Vú Hạnh lo lắng:

- Sao bà nói thế, không khỏe à?

- Tôi bị nó chọc tức chết đi, còn ăn uống gì nữa.

Vú Hạnh khuyên:

- Bà đừng có giận như vậy chỉ hại đến thân mà thôi. Hãy vì sức khỏe của mình nữa chứ.

Gia Lâm ngồi ăn sáng, cậu nói với mẹ mình:

- Mẹ ra ăn sáng, hôm nay vú làm thức ăn ngon lắm!

Bà Quế nạt ngang:

- Ngon thì con cứ ăn đi, con đâu cần quan tâm đến mẹ làm gì!

Gia Lâm nhăn mặt năn nỉ:

www.vuilen.com 14

Page 15: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Con xin mẹ mà, con sẽ sửa đổi. Vậy mẹ đã chịu chưa?

Bà Quế thở dài than thở:

- Con đúng là làm cho mẹ điên cả đầu. Ai đời chỉ vì một cô gái tầm thường mà con dám bỏ luôn cả mẹ, cả công ty mà vùi đầu vào men rượu như vậy.

Gia Lâm ôm đầu:

- Con van mẹ đừng có nói nữa được không?

Bà Quế vẫn chưa buông tha:

- Con hãy tự nhìn lại mình đi, mẹ cũng không muốn nói nhiều đâu.

Bà đóng cửa phòng, vú Hạnh cũng đành bó tay luôn:

- Hôm nay con có đến công ty không Gia Lâm? Hôm qua kế toán có điện đến nói gì đó khiến cho mẹ con buồn lắm.

Gia Lâm nhìn vú Hạnh, anh lắc đầu chán nản nói:

- Con cũng không biết nữa, liệu con có thể làm được không khi tinh thần con chưa thật sự tỉnh táo.

Vú Hạnh thở dài:

- Vậy tùy con thôi, vú phải đi chợ đây. Con nên nhớ mẹ con đã vì con mà buồn nhiều rồi.

Vú Hạnh đi rồi, Gia Lâm cảm thấy cô đơn vô cùng. Kỳ Anh bê lên thau nước ấm, cô hỏi:

- Cậu có cần rửa mặt bằng nước ấm không?

Gia Lâm đáp cộc lốc:

- Không cần.

Kỳ Anh bê luôn cả thau nước gọi bà chủ:

- Bà ơi! Con mang nước vào để bà rửa mặt cho khỏe đây ạ!

Bà Quế nghe tiếng gọi ngọt ngào của cô đã mở cửa:

- Con mang vào cho ta đi!

Kỳ Anh vừa đi vừa nói:

www.vuilen.com 15

Page 16: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Hy vọng sau khi rửa bằng nước ấm, bà sẽ tỉnh táo lại ngay.

Bà Quế hết lời khen ngợi cô:

- Con thật là tốt với... phải chi...

Thấy bà ngập ngừng.Kỳ Anh biết bà đang nói gì nên cô cười rồi nói:

- Bà đưa đây, con rửa mặt trước rồi mới đến tay chân.

Bà Quế giành lấy:

- Thôi, hãy để ta làm. Đừng làm thế ta bị tổn thọ.

Kỳ Anh nói với bà:

- Bà hiền từ, đức hạnh thế này mà sao lại có người con như thế?

Bà thở dài:

- Có lẽ do ta không biết dạy nó thôi.

- Bà đừng nên tự trách mình như thế, con thấy cậu chủ cũng không đến nỗi nào đâu.

Bà nhìn Kỳ Anh lom lom, nó chỉ là đứa ở thôi mà cũng biết cách làm cho bà vui nữa. Bà hỏi:

- Con có đi học nấu ăn không mà những món con nấu đều hợp khẩu vị của ta.

Kỳ Anh cười cười:

- Con chỉ học qua loa ở sách vở thôi ạ!

Bà tấm tắc khen:

- Con thật là giỏi đó!

Kỳ Anh bưng thau nước đứng lên, cô hỏi:

- Con bưng xuống được rồi chứ!

Bà Quế nhìn cô hài lòng rồi gật đầu. Người ta ngoan ngoãn nhanh nhẹn như vậy mà nó cứ kiếm chuyện với người ta hoài, thật là hết thuốc chữa rồi.

www.vuilen.com 16

Page 17: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

Kỳ Anh cố gắng làm hết công việc của mình. Cô bấm bụng cầm cây chổi

lên phòng của Gia Lâm, trong lòng thật không muốn chút nào cả. Trời, anh ta là một tên lười thật mà, trên giường, áo, quần, chăn, màn không có thứ tự gì cả. Trên bàn viết, dưới sàn gạch sách vở giấy tờ hỗn độn, giống như ở đây vừa xảy ra một cuộc chiến vậy. Cô ngao ngán lắc đầu:

- Cẩu thả, bề bộn thế này chứng tỏ con người không ngăn nắp rồi.

Dọn dẹp một lát cảm thấy mệt, Kỳ Anh ngồi thở, mắt nhìn quanh căn phòng, có thể nói đây là một bãi chiến trường thì đúng hơn. Cô định làm tiếp công việc thì đã nghe tiếng quát:

- Cô vào đây làm gì?

Đã như quen với tiếng cáu gắt, tiếng nạt nộ của anh ta, Kỳ Anh tỉnh bơ nói:

- Cậu không thấy nó bẩn thỉu, thiếu ngăn nắp à?

Gia Lâm nhìn cô đăm đăm:

- Mặc kệ tôi!

Kỳ Anh bĩu môi chế giễu:

- Thì đúng là tôi cũng muốn mặc kệ anh lắm đó. Nhưng tôi làm đây là vì mẹ anh kìa.

- Nhưng đây là phòng của tôi.

Hơi ngẩng lên, Kỳ Anh hơi cười:

Ai giành của anh đâu mà lên tiếng. Nếu tôi không dọn, ở đây là một đống rác chứ không phải là cái phòng ở của một giám đốc tài ba đâu.

Trợn mắt nhìn cô, Gia Lâm giận đến tím môi:

- Cô ăn nói vậy sao?

- Lọt tai anh rồi à? Vậy mà tôi chỉ sợ nói nhiều mà anh không hiểu đó chứ.

www.vuilen.com 17

Page 18: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

Gia Lâm xua tay:

- Cô ra khỏi phòng tôi ngay!

- Ra thì ra, nhưng tôi có câu này muốn nói với anh đó.

- Tôi không nghe.

- Nhưng tôi buộc anh phải nghe. Con gái thì thiếu gì, anh muốn giờ nào mà không có. Nhưng ngược lại mẹ thì duy nhất chỉ có một mà thôi. Mất mẹ rồi đời này anh không tìm thấy đâu. Ân hận thì muộn rồi.

Xưa nay Gia Lâm rất ghét ai lên lớp dạy đời mình, nên nghe những lời này, anh bực tức nói:

- Cô im đi, và cút khỏi phòng của tôi ngay!

Kỳ Anh mở to mắt nhìn anh, cô vẫn nói một cách cứng rắn:

- Tôi không đi, nhất định là như vậy. Dù anh có cho rằng tôi lì lợm cũng được.

Gia Lâm lắc đầu ngao ngán:

- Tôi chưa từng thấy ai ngang bướng và lì lợm như cô cả.

- Tôi là người thứ nhất, anh gặp đấy!

Gia Lâm phùng má:

- Tôi nói cô đi ra cho tôi!

Kỳ Anh đứng chống nạnh hai tay và cô cũng nói, giọng rất quả quyết:

- Tôi nói là tôi không đi, anh có nghe rõ chưa?

- Trời đất ơi, cô dám chống lại tôi hả?

Cô thách thức:

- Anh dám đánh tôi không?

Gia Lâm giơ tay lên định tát vào mặt cô, còn Kỳ Anh thì gướng cặp mắt to đen nhìn anh không chớp. Gia Lâm tức mình vung mạnh tay vào không gian:

- Cô thật là quá đáng!

Cô cãi lại:

www.vuilen.com 18

Page 19: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Anh mới là người quá đáng. Trong khi tôi là người ơn của anh mà anh lại to tiếng như vậy.

Gia Lâm ậm ự:

- Tôi đâu muốn cô vào đây.

Hất mặt lên, Kỳ Anh bảo:

- Bộ tôi muốn lắm hả? Do mẹ anh nhờ tôi, nên tôi mới bất đắc dĩ mà thôi.

Gia Lâm xua tay:

- Vậy thì thôi, cô đừng vào phòng tôi nữa.

- Vậy thì cũng được, tôi đã lỡ nhận tiền của mẹ anh rồi.

Gia Lâm bực mình xua tay:

- Thì tôi cho luôn cô đó.

Kỳ Anh lắc đầu:

- Tôi chưa khi nào có ý định nhận tiền của ai mà không làm chuyện gì đó cho họ.

Gia Lâm trừng mắt nhìn cô:

- Vậy cô muốn sao mới tha cho tôi đây chứ?

Kỳ Anh cười nhạt:

- Sao tôi lại tha cho anh chứ, trong khi anh đâu có lỗi gì.

- Thật tình thì tôi chỉ muốn được yên ổn mà thôi.

Kỳ Anh bĩu môi:

- Anh làm như tôi khoái vào cái phòng của anh lắm vậy, vừa hôi vừa đầy mùi ảm đạm khó chịu muốn chết đi được.

Gia Lâm dường như không thể kềm chế được nỗi bực dọc trong lòng. Nên anh vội đẩy cô ra:

- Cô mau cút khỏi đây cho tôi.

Vì không chuẩn bị trước,nên khi Gia Lâm đẩy cô, Kỳ Anh bị chúi nhũi, trán đập vào vách tường đánh bốp, máu từ trán chảy xuống má, cô hét lên:

www.vuilen.com 19

Page 20: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Anh định giết người sao?

Thấy máu ở đầu cô ta ra nhiều quá, Gia Lâm cũng hoảng hốt:

- Ôi, máu ra nhiều quá. Cô có sao không?

Anh định sờ vào người cô, nhưng bị cô hét lên:

- Anh tránh ra, không đụng vào người tôi, đồ máu lạnh.

Gia Lâm cuống lên:

- Nhưng cô...

- Mặc xác tôi, quan tâm gì chứ. Mẹ anh anh còn bỏ mặc thì tôi là cái thá gì chứ?

Gia Lâm nhăn mặt:

- Tôi không cố ý!

Lúc ấy vú Hạnh đi lên thấy đầu Kỳ Anh máu chảy đỏ mặt, bà kêu lên:

- Ôi, sao lại xảy ra chuyện thế này? Mau đưa vào bệnh viện cấp cứu.

Gia Lâm gọi điện cho xe cấp cứu đến để đưa cô đi. Nhưng Kỳ Anh từ chối:

- Không cần đến bệnh viện đâu vú ạ! Con có chết cũng chết một lần thôi, để anh ấy sáng mắt ra.

Gia Lâm tái mặt đi, cô ta có thể giận mình đến đau, không sợ chết vậy sao?

Vú Hạnh năn nỉ:

- Con làm ơn đi giùm vú đi, Kỳ Anh ạ! Máu ra nhiều không tốt.

Gia Lâm cũng sợ sệt:

- Tôi năn nỉ cô đó Kỳ Anh.

Cô đáp tỉnh bơ:

- Anh có lỗi gì mà để năn nỉ tôi. Tại tôi ngu nên mới xảy ra chuyện đó.

Vú Hạnh gắt lên:

- Không nói nhiều nữa, con mau đi với vú.

Kỳ Anh đành phải đứng lên, cô nương theo vú Hạnh bước ra xe:

www.vuilen.com 20

Page 21: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Vú đi với con nhé!

- Được rồi, vú sẽ đi với con.

Vừa đi cô vừa nói:

- Chắc lần này con xin bà chủ cho con nghỉ việc ở đây luôn.

Vú Hạnh khuyên:

- Con đừng nói như vậy, Gia Lâm nó nhất thời như vậy thôi, thực chất nó hiền lành và dễ thương lắm con ạ!

Cô như nổi giận:

- Con mặc anh ta. Hiền hay dữ cũng không liên quan đến con.

Vú Hạnh để đầu Kỳ Anh dựa vào vai mình, bà cằn nhằn:

- Không đau sao mà nói lanh lảnh thế?

- Đau muốn chết luôn đó vú. Nhưng trước mặt anh ta, con làm vậy đó.

Vú Hạnh thở dài kể:

- Trước đây, nó là đứa con rất hiếu thảo, thông minh tháo vát việc của công ty.

Kỳ Anh thì thầm:

- Thất tình thật là khủng khiếp hở vú, làm cho người ta có thể điên lên được.

Vú Hạnh nói xa xôi:

- Mai mốt yêu rồi con sẽ biết liền mà thôi.

Kỳ Anh cảm thấy đau buốt vô cùng, cô không dám than thở vì sợ vú Hạnh sẽ thêm lo lắng cho mình mà thôi.

Bà Quế lo lắng chăm sóc Kỳ Anh như chính con ruột của mình, bà không

tiếc lời mắng chửi Gia Lâm. Bà không ngờ con bà lại thô bạo đến như vậy:

www.vuilen.com 21

Page 22: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Con còn điều gì để nói nữa hay không?

Gia Lâm ngồi ôm đầu, anh nói:

- Con đâu có cố ý, tại cô ta yếu ớt quá đó thôi.

- Con còn nói thế được à? Nó vì mẹ nên mới ở lại đây thôi.

Gia Lâm chợt hiểu ra mình cũng hơi quá đáng với cô ta. Nhưng do bản tánh không chịu khuất phục bất cứ ai nên anh vẫn tỏ thái độ bất cần:

- Ai bảo cô ta vẫn cố lì ở trong phòng của con làm chi.

Bà Quế bực bội:

- Thế mà con vẫn chưa chịu hiểu ra nữa. Con thật hết thuốc chữa rồi, mẹ không muốn nói chuyện với con nữa.

Gia Lâm cất tiếng năn nỉ bà:

- Con xin lỗi, mẹ đừng giận con nữa.

Bà nói giọng thật nghiêm:

- Con mau đến công ty mà làm đi, đừng để mẹ thêm phiền nữa.

Gia Lâm biết bà đang giận, cho nên anh ngoan ngoãn gật đầu:

- Được rồi mà mẹ, con sẽ đi.

Bà thở dài:

- Những tưởng sẽ an nhàn ở tuổi già, nào ngờ con làm cho mẹ tức chết đi được.

Liền lúc đó điện thoại bàn reo lên, bà nhấc máy:

- A lô! Tôi nghe đây!

- Dì Hai, công ty đang nhận hai hợp đồng mới, một ở Vũng Tàu, hai là ở Đà Lạt, dì định thế nào?

Bà vội trấn an:

- Con an tâm, anh Hai con sẽ đến ngay thôi.

Bên kia đầu dây Sơn tỏ vẻ mừng rỡ:

www.vuilen.com 22

Page 23: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

- Thật hả dì?

- Thì thật.

- Vâng ạ! Con cúp máy đây.

Bà Quế đặt ống nghe xuống nói với Gia Lâm:

- Công ty có chuyện cần con giải quyết đó.

Gia Lâm sẵn dịp đứng lên:

- Vậy con đi nghe mẹ!

Vú Hạnh bước ra:

- Trưa cậu muốn ăn gì?

Gia Lâm xua tay:

- Thôi, vú cho gì con ăn nấy!

Ngoan vậy sao trời, hôm nay mình hên chăng?

- Vậy cũng được.

Vú Hạnh quay vào với Kỳ Anh:

- Con có nghe chuyện lạ có thật đó hay không?

Kỳ Anh nhăn nhó:

- Có chuyện gì thế vú?

Bà ngồi xuống cạnh cô:

- Hôm nay cậu ấy ngoan lắm! Vú hỏi ăn gì cậu bảo vú cho gì ăn nấy.

Kỳ Anh cười:

- Vậy có gì lạ đâu vú.

- Không đâu, có thể qua vụ việc của con nó thay đổi.

Kỳ Anh bật cười:

- Thôi đi vú, nghèo hèn ở đợ như con đâu có gì để cho người ta quay một trăm tám mươi độ như vậy.

www.vuilen.com 23

Page 24: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

Vú Hạnh lườm cô:

- Con đó, nói gì cũng phớt lờ đi cả, ăn gì vú nấu cho.

Kỳ Anh từ chối:

- Con không ăn gì đâu, mới uống ly sữa vú cho đây mà.

Bà quay lại nhìn Kỳ Anh:

- Nếu vú nhìn không lầm thì con không phải là con nhà nghèo thất học đâu.

Kỳ Anh bật cười:

- Thôi đi vú, vậy vú nói con xuất thân từ đâu chứ?

Bà bảo:

- Tướng mạo con không phải là con nhà nghèo được.

Kỳ Anh nói tránh:

- Nếu không nghèo khó thì ai dại gì mà đi ở đợ cho cực thân.

Vú Hạnh nhìn cô lom lom:

- Có phải gia đình có vấn đề hay không?

Không muốn để vú bận tâm về mình nên Kỳ Anh lẩn tránh:

- Dạ không đâu vú, để khi nào rảnh con đưa vú về nhà con chơi cho biết.

- Con nói quê con ở tận Vũng Tàu sao?

- Dạ.

- Con gái miền biển mà nước da trắng hồng à.

- Vú này, cứ chọc quê con hoài, ở đợ suốt trong nhà bảo sao đừng trắng.

Vú Hạnh ngớ ra:

- Vậy à.

- Vú tin con chưa?

Bà đành gật đầu:

- Ừ, tin rồi. Thôi con nằm nghỉ để vú đi nấu cơm.

www.vuilen.com 24

Page 25: Phần 1 K - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/yeuanhtrondoi/yeuanhtrondoi01.pdfThôi con lo làm bữa sáng cho cậu Hai đi. Kỳ Anh đứng lên, cô nói: - Chẳng

Tác Giả: Nhi Tuyết YÊU ANH TRỌN ĐỜI

Kỳ Anh đứng lên:

- Để con phụ vú làm món ăn.

www.vuilen.com 25