22
Tác Gi: HThanh EM CÒN MONG ĐỢI Phn 3 Bui chiu, thy KhLy ngi rũ trước thm, Xuân Nghi nao nao lòng. Cô biết KhLy đang có nhiu tâm trng nhưng cô thì chng an i được phn nào. - Mi đang bun h, KhLy? KhLy lng lkhóc: - Ta nhm. Xuân Nghi cũng khóc theo cô: - Ta hiu mà. - Dù bà không phi là mrut nhưng bà luôn dành cho ta nhng gì tt đẹp nht. Ta bđi như vy chc là bà cũng bun nhiu lm. Có lginày bà cũng đang nhta. Xuân Nghi thdài: - Mi quá may mn ri còn gì? Dù sao mi cũng còn có người để thương để nh. Còn ta... Biết bn bun cho sphn hm hiu ca mình, KhLy trn an: - Smi đúng là kh. - Có lta sinh ra nhm ngôi sao xu. Hay ti vì lúc sinh ra ta đáng ghét nên cha mbta. - Mi đừng nói vy mà. Có cha mnào li nbcon ca mình. Có lhmt lý do nào đó. Ta nghĩ cha mta cũng thế. - Nhưng ti sao hli không tìm ta? KhLy lc đầu: - Ta cũng không biết nói sao na. Cũng có thhđang tìm kiếm mi mà không gp. - Ta nghĩ chc hđã qua đời. - Mi đừng bi quan như thế, phi tin vào nhng điu tt đẹp ch. www.vuilen.com 46

Phần 3 Bbookserver.vuilen.com/book/emconmongdoi/emconmongdoi3.pdfđôi bàn tay thuôn dài, nhỏ nhắn thật đẹp. Còn bây giờ nó đang dn thô ráp. ầ Cuộc đời

  • Upload
    others

  • View
    0

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Phần 3

Buổi chiều, thấy Khả Ly ngồi ủ rũ trước thềm, Xuân Nghi nao nao lòng.

Cô biết Khả Ly đang có nhiều tâm trạng nhưng cô thì chẳng an ủi được phần nào.

- Mi đang buồn hả, Khả Ly?

Khả Ly lặng lẽ khóc:

- Ta nhớ mẹ.

Xuân Nghi cũng khóc theo cô:

- Ta hiểu mà.

- Dù bà không phải là mẹ ruột nhưng bà luôn dành cho ta những gì tốt đẹp nhất. Ta bỏ đi như vầy chắc là bà cũng buồn nhiều lắm. Có lẽ giờ này bà cũng đang nhớ ta.

Xuân Nghi thở dài:

- Mi quá may mắn rồi còn gì? Dù sao mi cũng còn có người để thương để nhớ. Còn ta...

Biết bạn buồn cho số phận hẩm hiu của mình, Khả Ly trấn an:

- Số mi đúng là khổ.

- Có lẽ ta sinh ra nhằm ngôi sao xấu. Hay tại vì lúc sinh ra ta đáng ghét nên cha mẹ bỏ ta.

- Mi đừng nói vậy mà. Có cha mẹ nào lại nỡ bỏ con của mình. Có lẽ họ vì một lý do nào đó. Ta nghĩ cha mẹ ta cũng thế.

- Nhưng tại sao họ lại không tìm ta?

Khả Ly lắc đầu:

- Ta cũng không biết nói sao nữa. Cũng có thể họ đang tìm kiếm mi mà không gặp.

- Ta nghĩ chắc họ đã qua đời.

- Mi đừng bi quan như thế, phải tin vào những điều tốt đẹp chứ.

www.vuilen.com 46

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Xuân Nghi quẹt nước mắt, cô cười:

- Ta định ra đây khuyên mi, ai ngờ mi lại an ủi ngược lại ta.

Khả Ly cũng cười:

- Ai an ủi ai cũng được mà, miễn sao chúng ta sống vui vẻ là được rồi.

- Vui vẻ ư? Ta thì khỏi lo rồi đó. Nhưng còn mi kìa.

- Ta sao?

- Buồn hoài.

Khả Ly buồn buồn:

- Suốt ngày ở không ta đâu biết làm gì nên đầu óc cứ miên man suy nghĩ. Ta định bàn với mi, ta sẽ đi xin việc làm.

- Mi định làm gì?

Khả Ly lắc đầu:

- Ta cũng chưa biết nữa, nhưng ta cũng sẽ đi tìm.

Xuân Nghi chợt đề nghị:

- A! Hay mi đến chỗ ta làm đi. Tiệm nail ở đó đang thiếu người.

- Thật sao?

- Ừ! Mai ta đưa mi đến đó. Mọi người ở đó rất tốt lại vui vẻ. Mi đến đó làm sẽ thấy bớt buồn. Buổi tối, ta và mi sẽ đi học để nâng cao tay nghề.

- Ý này hay đó.

- Vậy quyết định như thế nhé.

Khả Ly gật đầu chắc nịch:

- Ừm! Mai ta và mi đến đó.

Bà chủ tiệm nail có lẽ thích Khả Ly vì vẻ thanh tú dễ thương của cô. Nhưng cô ta lại có vẻ thắc mắc:

- Nhìn tướng em như vậy, chị đoán chắc phải là hàng tiểu thư, quý tộc. Tại sao em lại vào làm việc này?

www.vuilen.com 47

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Khả Ly cười:

- Chị nhìn lầm em rồi. Em có phải là tiểu thư gì đâu. Em là một đứa mồ côi, thất nghiệp.

- Ồ! Vậy sao? Chị xin lỗi.

- Không có gì đâu chị. Chị cứ coi em như Xuân Nghi là được rồi.

Hồng Thủy cười tươi:

- Chị bắt đầu thấy thích em rồi đó. Em dễ thương lắm.

Xuân Nghi chen vào:

- Nó mà dễ thương, chị khen nhầm rồi đó.

- Con nhỏ này lúc nào cũng đùa được. Chị thấy Khả Ly dễ thương thật chứ bộ.

Xuân Nghi chu chu môi:

- Em thấy em còn dễ thương hơn nó mà sao trước giờ không thấy chị khen em.

Hồng Thủy trợn mắt:

- Khả Ly! Em thấy bạn em chưa, ganh tỵ từng chút hà.

- Chứ sao? Khen thì phải khen đồng đều chứ chị.

- Vậy hả?

Khả Ly đế vào:

- Nó đẹp “nghiêng thùng đổ nước” như vậy mà chị không khen nó một tiếng được sao?

- Ê! Ta chưa ghẹo mi nha!

- Ai bảo mi giành phần đẹp của ta.

- Chời, chời! Ta đẹp hơn mi thật sự chứ bộ.

Khả Ly trề môi:

- Nghe mi nói mà ta muốn “nhũn não” luôn.

www.vuilen.com 48

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Con quỷ!

Hồng Thủy cười vang. Cô quay vào trong nói với mọi người:

- Các em ơi! Tiệm chúng ta vừa thu nhận thêm... diễn viên hài nè.

Cả đám nháo nhào:

- Theo quy củ, ma mới phải khao ma cũ một chầu ra trò.

Khả Ly gãi gãi đầu:

- Em mới vào làm vẫn chưa lãnh lương. Em chỉ đãi mấy chị mỗi người một... viên kẹo thôi.

- Trời! Trùm sò quá!

Hồng Thủy cười:

- Em đừng có sợ, tụi nó đùa thôi. Ma cũ bày đặt ăn hiếp ma mới đó mà. Thôi, em bắt đầu vào việc đi. Có gì không biết thì em cứ hỏi mọi người.

- Dạ.

Xuân Nghi lí lắc:

- Để em làm chị cả dẫn đường cho nó.

Khả Ly lừ mắt:

- Mi hay lắm. Tối nay về, ta tính sổ với mi.

Xuân Nghi le lưỡi:

- Ta cho mi ngủ dưới sàn.

- Chưa biết được à.

Cả hai kình nhau khiến mọi người trong tiệm được một phen xem hài.

Công việc ở tiệm nail như hợp với Khả Ly. Mọi người ở đó lại rất vui vẻ.

Vì thế nỗi buồn của cô đã vơi bớt phần nào.

www.vuilen.com 49

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Chiều nay, tiệm đông khách. Đa phần mọi người đều có việc làm. Duy chỉ có Khả Ly là không có khách nên cô lau dọn.

- Khả Ly! Tiếp khách giùm chị đi em.

- Dạ.

Một cô gái cũng cỡ Khả Ly bước vào. Khả Ly vui vẻ:

- Chào chị! Mời chị ngồi.

- Cám ơn.

Khả Ly chợt khựng lại khi thấy người đi phía sau cô gái. Cô lẩm bẩm:

- Sao lại là anh ta? Sao mình lại gặp anh ta trong cảnh này chứ?

Ninh Tuấn cũng đang ngẩn người quan sát cô. Là cô ấy sao? Tại sao cô ta lại có mặt ở đây? Cô ấy là chủ sao? Không đúng! Chủ tiệm này là Hồng Thủy. Còn cô ấy tên Khả Ly mà. Chẳng lẽ cô ta đến đây làm móng? Cô ta rất giàu có kia mà.

Hàng loạt câu hỏi cứ diễn ra trong đầu Ninh Tuấn về cô gái bí ẩn này.

Tiếng Quế Minh vang lên khiến Ninh Tuấn giật mình:

- Cô chọn giúp tôi bộ móng thịnh hành nhất đó.

- Dạ.

Khả Ly hoang mang thật sự. Cô định tìm người để thay cô nhưng mọi người ai cũng có việc. Cô đành lặng câm làm đúng phận sự của mình.

- Cô làm kỹ vào nhé. Không cần chú ý đến giá cả, chỉ cần đẹp là được rồi.

- Dạ, tôi biết.

Đặt bàn tay Quế Minh lên tay mình mà đầu Khả Ly vẫn không ngừng suy nghĩ: Ngày trước người ngồi ở vị trí này không phải là cô. Cô là khách được mọi người đón tiếp nồng nhiệt. Ai cũng tranh nhau đắp móng cho cô vì cô có đôi bàn tay thuôn dài, nhỏ nhắn thật đẹp. Còn bây giờ nó đang dần thô ráp. Cuộc đời sao mà biến đổi bất thường, “lên voi xuống chó” chẳng ai ngờ. Khả Ly thầm tủi thân cho số phận của mình.

- Ui da!

Quế Minh chợt la lên khiến Khả Ly giật mình:

www.vuilen.com 50

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Cô làm trò gì vậy hả?

Quế Minh đau điếng vì Khả Ly cắt phạm vào tay cô. Khả Ly hoảng sợ:

- Chị có sao không? Tôi... xin lỗi.

Quế Minh làm dữ:

- Mắt cô còn sáng không vậy? Làm ăn kiểu này sao?

Ninh Tuấn chen vào:

- Em đừng nóng. Sơ ý thôi mà.

- Sơ ý hả? Cô ta chắc mới vào nghề. Làm việc kiểu này chỉ khiến sớm dẹp tiệm thôi.

Khả Ly hối lỗi:

- Tôi xin lỗi.

- Xin lỗi là được hả? Cô đã cắt phạm vào tay tôi. Cô có dám cắt tay cô để đền không hả?

- Tôi...

Vừa lúc đó Hồng Thủy ra đến. Cô cố vui vẻ với khách:

- Xin lỗi em. Tại cô ấy mới vào nghề nên còn vụng về.

- Mới vào nghề mà chị dám để cổ làm cho tôi sao? Bộ chị muốn dẹp tiệm sớm hả?

Ninh Tuấn bất bình:

- Quế Minh? Sao em nặng lời vậy? Người ta đâu phải cố ý.

Quế Minh làm dữ:

- Anh cần gì nói tốt cho họ. Tiệm như vầy, ai mà thèm tới nữa.

Khả Ly quýnh quáng:

- Chị đừng nói tiệm như vậy mà. Lỗi này do tôi gây ra. Tại tôi còn yếu tay nghề chứ mọi người ở đây ai cũng cao tay nghề hết.

- Cô im đi. Cô biết mình dở mà còn cố tình làm cho khách. Bộ cô muốn hủy hoại hết bàn tay đẹp của người khác hả?

www.vuilen.com 51

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Chị đừng nói như thế mà. Tói không có ý đó đâu.

Ninh Tuấn cũng nói:

- Thôi đi, đừng gây chuyện nữa em. Chúng ta đến tiệm khác là được chứ gì?

Quế Minh quyết chẳng chịu bỏ qua:

- Mình đâu có đi dễ như vậy. Mình đến đây làm móng, họ lấy tiền. Bây giờ họ làm hư ngón tay đẹp của em, họ phải bồi thường.

- Em muốn họ bồi thường gì đây?

- Cô ta dám làm hư móng của em thì chính mắt em phải chứng kiến cô ta làm hư móng của mình.

- Quế Minh!

Ninh Tuấn chau mày:

- Em có thấy mình quá đáng không hả? Người ta sơ ý làm trúng em. Em lại có ý trả thù người ta. Như vậy là nhỏ nhen, ích kỷ, em biết không?

Quế Minh căng mắt hết cỡ. Cô cáu gắt:

- Sao anh bênh vực người ngoài mà bỏ em vậy? Em chỉ lấy lại quyền lợi của em thôi mà.

- Quyền lợi của em là lấy đi ngón tay của người ta ư? Em biết rõ đau đớn thế nào mà.

- Em đâu cần lấy hết ngón tay. Một móng tay là quá đủ.

- Em tàn nhẫn vừa thôi Quế Minh.

Quế Minh sừng sộ:

- Sao anh cứ mắng em hoài vậy? Anh ra xe trước đi.

Ninh Tuấn làm khó:

- Nếu em cứ thế này anh sẽ mặc em. Anh về trước.

- Được anh đi thì đi đi.

Ninh Tuấn nổi nóng. Anh quay sang Khả Ly:

- Cô nhớ đừng làm theo lời cô ta đó.

www.vuilen.com 52

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Khả Ly lạnh lùng:

- Không cần anh lo.

Ninh Tuấn nhún vai. Anh bỏ đi.

Quế Minh hất mặt:

- Sao hả? Hai người có nghe thấy tôi nói gì không?

Hồng Thủy chau mày:

- Chị thấy đòi hỏi của em quá cao rồi. Nhân viên của chị không đáp ứng được.

- Cô ta không lên tiếng nói thì thôi, chị cần gì phải nói giúp cho cô ta.

Biết Quế Minh cố tình làm khó mình, Khả Ly lên tiếng:

- Chị muốn sao đây?

- Cô tự cắt trúng tay mình đi.

- Mỗi người ai cũng nâng niu bàn tay của mình. Tại sao tôi phải làm theo lời chị?

Quế Minh trừng mắt:

- Vì cô đã gây ra tội lớn.

- Tôi đã bảo là sơ ý.

- Hứ! Tôi không cần biết. Nếu cô còn chống đối thì ngày mai tiệm này sẽ lên báo. Cô đừng có trách.

Khả Ly không ngờ Ninh Tuấn lại có cô bạn gái thầm độc như vầy. Cô ta cũng đáng ghét như anh vậy.

Đó là nhận xét của Khả Ly. Và sợ ảnh hưởng tới tiệm nên Khả Ly đành nhượng bước:

- Tay tôi đây, chị muốn làm gì thì làm đi.

Hồng Thủy can ngăn:

- Em điên hả Ly? Chuyện này để chị!

Hồng Thủy nghiêm nét mặt. Cô quay sang Quế Minh:

www.vuilen.com 53

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Nhân viên của chị đã gây tai nạn cho em. Theo quy định của tiệm, chị sẽ bồi thường nhưng không phải bằng tay mà bằng tiền.

- Tiền?

Quế Minh hất mặt cao ngạo:

- Chị có biết ngón tay của tôi đáng giá bao nhiêu không mà đòi bồi thường?

- Khả Ly chỉ cắt phạm tay em nhẹ thôi. Chị sẽ đền bù đúng mức với vết thương. Một trăm đô la. Đó là quy định của tiệm.

- Xời! chị tưởng ngón tay của tôi chỉ sánh bằng bao nhiêu đó tiền của chị sao?

Hồng Thủy bặm môi:

- Đó là quy định của tiệm. Và tiệm nail cũng có quy định nếu khách hàng cố tình gây hấn, chị sẽ mời bảo vệ.

Quế Minh đanh đá:

- Chị dọa tôi hả?

- Bảng quy định có ở phía trước, em có thể đến xem.

- Chị...

Quế Minh thua thấy rõ. Cô tức tối:

- Được. Xem như tôi sợ chị. Hứ!

Quế Minh quay lưng đi. Hồng Thủy nói với theo:

- Em vẫn chưa lấy tiền bồi thường.

Quế Minh hách dịch:

- Số tiền đó xem như tôi bố thí cho các người. Hừm! Ỷ tiệm lớn rồi chẳng xem khách hàng ra gì. Tôi trù tiệm này ế mãn kiếp.

Quế Minh bỏ đi. Hồng Thủy lắc đầu:

- Chẳng biết cô ta từ đâu xuất hiện mà lại chanh chua, đanh đá như vậy?

Khả Ly tỏ ra áy náy:

- Chị! Em xin lỗi.

www.vuilen.com 54

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Em đâu có lỗi gì.

- Em đã làm mất khách. Em bất cẩn quá. Chị cứ trừ vào tiền lương của em.

Hồng Thủy xua tay:

- Em khờ quá! Làm việc mà, ai mà chẳng có lần lỡ tay. Lần sau em chú ý hơn là được rồi. Chị không để ý đâu.

- Nhưng mà...

- Thôi đi. Chị hiểu em đang nghĩ gì mà. Đi làm đi nhóc, đừng có tự trách mình nữa.

Khả Ly cảm kích:

- Em cám ơn chị.

- Được rồi. Em đừng khách sáo.

Hồng Thủy vào trong. Khả Ly lủi thủi lau dọn. Cô thấy tủi thân ghê gớm. Ninh Tuấn đã thấy cô trong hoàn cảnh này chắc anh ta sẽ cười cô lần đó nhà nghèo mà trèo cao, vui chơi cùng quý tộc.

Còn Quế Minh nữa, Khả Ly đã gây tai họa. Với tính cách của Quế Minh, không biết cô ta có chịu bỏ qua không?

Khả Ly thở dài buồn bã. Sao sóng gió cứ đến với cô mãi vậy?

Buổi tối, Ninh Tuấn cứ thao thức mãi. Anh cứ thắc mắc về thân phận của

Khả Ly.

- Sao cô ta lúc nghèo lúc giàu lạ vậy ta? Nhìn dáng cô ấy là nhận ra cô là tiểu thư rồi.

Ninh Tuấn nhăn trán:

- Hay gia đình nhà cô ta phá sản? Chắc là không đâu. Mình mới gặp cô ấy cách đây không lâu mà. Cô ấy đâu có vẻ gì là buồn phiền. Vậy là vì có gì chứ?

Hình ảnh Khả Ly cứ vang mãi trong đầu Ninh Tuấn. Anh quả quyết:

www.vuilen.com 55

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Nhất định mình phải tìm hiểu thân phận của cô ấy.

Buổi sáng, Ninh Tuấn tìm đến tiệm nail “Hồng Thủy”. Thấy anh, Khả Ly như muốn gây sự:

- Ở đây không có tiếp khách nam. Anh tìm nhầm chỗ rồi.

Ninh Tuấn nhướng mày.

- Tôi đến tìm cô.

- Tìm tôi? Tôi và anh đâu có quen biết nhau. Anh tìm tôi làm gì? A! Trả thù cho cô người yêu đỏng đảnh vụ lần trước hả?

- Trời đất! Tôi đâu có rảnh như vậy. Chuyện của phụ nữ là chuyện lá cải, tôi chen vào làm gì?

Khả Ly cong môi:

- Vậy anh tìm tôi làm gì?

- Nói chuyện.

Khả Ly lườm lườm:

- Anh uống thuốc quá liều phải không? Chỗ người ta bận rộn mà anh lại đây muốn nói chuyện. Cho dù tôi có rảnh thì tôi cũng không bao giờ tiếp chuyện với anh đâu.

- Tại sao vậy?

- Đơn giản là vì tôi không ưa anh.

- Ủa! Tôi có làm gì đâu mà cô không ưa tôi? Chuyện lần trước cô làm tôi bị sạch ví tiền. Tôi cũng đâu tính toán với cô.

- Anh còn dám nhắc đến chuyện đó nữa hả?

- Có gì đâu mà không dám. Lần đó là lần đầu tiên tôi gặp phải một cuộc làm ăn lỗ lã.

Khả Ly trề môi:

- Người gì đâu mở miệng ra là tiền. Trùm hết biết.

- Trùm mà dám đền cho cô chiếc áo dài đắt tiền nhất à?

- Ai bảo anh dám đụng đến tôi.

www.vuilen.com 56

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Ninh Tuấn lắc đầu:

- Cô và Quế Minh đúng là kỳ phùng địch thủ, hèn gì hôm đó lại đấu nhau như vậy. Hai người có cùng điểm chung đó chứ.

- Nè, nè! Làm ơn đừng có đem cô bạn gái đỏng đảnh, xấu xí của anh ra so sánh với tôi nha. Tôi ghét cô ấy lắm.

- Vậy sao?

- Người gì đâu khó ưa chưa từng thấy. Anh và cô ta đúng là một cặp trời sinh.

Ninh Tuấn chau mày:

- Cô nói vậy hóa ra tôi cũng là tên khó ưa hả?

- Anh thông minh thật đấy. Nói vậy mà cũng hiểu.

Ninh Tuấn cười cười. Anh chợt hỏi:

- Nè! Cô làm ở đây lâu chưa vậy?

Khả Ly chau mày:

- Anh hỏi làm gì?

- Tôi muốn biết tay nghề của cô đến đâu?

- Mắc mớ gì đến anh?

- Cô có thể trả lời thẳng vào câu hỏi của tôi mà.

- Không bao giờ.

Ninh Tuấn chép miệng:

- Cô bảo tôi trùm sò chứ cô còn hơn tôi. Cô tiết kiệm cả lời nói.

Khả Ly vênh mặt:

- Rồi sao? Tại tôi không thích nói chuyện với anh. Mà nè! Tự dưng anh lại đến đây rồi hỏi tôi tùm lum. Anh làm ơn về đi cho tôi nhờ.

Ninh Tuấn cũng vênh mặt:

- Tôi cũng là khách ở đây vậy? Khách hàng là thượng đế.

www.vuilen.com 57

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Anh bị điên hả? Ở đây là tiệm nail đó.

- Ủa! Bộ có quy định nam giới không được vào đây làm nail hả?

Khả Ly lườm lườm. Hắn có bị biến thái không vậy? Tự dưng chạy đến đây làm nail. Hắn có bạn gái không lý nào hắn lại là... pêđê. Hay hắn đến đây là để trêu mình?

Khả Ly chau mày.

- Nè, anh kia! Anh đến đây có ý đồ gì hả?

Ninh Tuấn cười với vẻ thách thức:

- Đây là thái độ cô tiếp khách sao? Tôi có thể mách lại với bà chủ.

- Anh dọa tôi hả? Tôi... đập anh như đập một con muỗi bây giờ.

Ninh Tuấn rùn vai:

- Trời ạ! Con gái nhà ai mà hung dữ quá vậy trời? Ai mà chịu cho nổi.

Khả Ly làm dữ:

- Anh mà còn đứng đó lảm nhảm coi chừng tôi... ăn thịt anh luôn bây giờ.

Ninh Tuấn cười cười:

- Câu này để tôi dọa cô mới đúng à, khỉ con.

Khả Ly trợn mắt:

- Anh vừa nói gì vậy hả? Anh có tin cú đấm này sẽ vào mũi anh không hả?

Ninh Tuấn thách thức:

- Mũi nè, cô đấm thử xem. Cô có bồi thường cả... tấm thân cũng chưa đủ đâu.

Khả Ly nhảy đổng lên vì câu nói nham nhở của hắn. Mới sáng hắn đã đến đây gây sự với cô, cô phải bằm hắn một trận cho hắn sợ mới được.

Khả Ly trợn mắt:

- Nè! Tôi nói cho anh biết nhé! Anh ở đâu đến đây thì làm ơn quay về chỗ đó. Tôi không khách sáo với anh nữa đó.

www.vuilen.com 58

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Không khách sáo thì cô làm gì tôi? Cỡ cô tôi chỉ cần búng một cái thôi là cô bay được... một ngàn tám trăm dặm rồi.

Khả Ly như hết chịu đựng được, cô hét lên:

- Tôi sẽ gọi bảo vệ đuổi anh.

Ninh Tuấn chợt đi nhanh lại ghế ngồi. Anh cười cười như thách thức.

- Tôi vào đây... làm móng, bảo vệ nào dám bắt tôi.

- Anh... điên thế kỷ hả?

- Cô lo làm phận sự của mình đi.

Vừa lúc đó, Hồng Thủy bước ra. Cô hỏi:

- Có chuyện gì vậy Khả Ly?

Chỉ tay vào Ninh Tuấn, Khả Ly đế thêm:

- Anh ta đó! Lần trước đến đây cùng cô bạn gái đỏng đảnh khó chịu. Nay đến đây để gây chuyện.

Ninh Tuấn chau mày:

- Chuyện chẳng có gì mà sao cô thêm mắm muối, đường, bột ngọt, tỏi, ớt vào cho câu chuyện thêm gây cấn vậy hả?

- Ừ! Tôi thích vậy rồi sao?

- Thái độ tiếp khách của cô đúng là đáng khiển trách.

Hồng Thủy hắng giọng:

- Xin lỗi anh, nơi đây là tiệm nail. Có lẽ anh đã đến sai chỗ.

- Sai đâu mà sai, tôi đến đây để làm móng và đắp móng.

- Trời đất!

Câu nói của Ninh Tuấn khiến cả tiệm phải bật cười. Hồng Thủy cũng không ngoại lệ.

- Anh đùa hả?

Ninh Tuấn biết mình đang bị quê nhưng lỡ trớn rồi, tới luôn chứ biết sao.

www.vuilen.com 59

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Tôi đâu có rảnh mà đùa. Làm ơn nhanh giùm. Tôi còn phải đi công chuyện.

Khả Ly bật thốt:

- Cái gì? Anh đòi đắp móng để đi công chuyện hả? Anh cũng dũng cảm thật, dám... khoe bệnh với mọi người.

- Cô nhiều chuyện quá. Nè! Tiệm này có làm không thì bảo? Đừng làm mất thời gian của tôi chứ.

Hồng Thủy cười cười. Cô nháy mắt với Khả Ly:

- Khả Ly! Em làm cho anh ấy nhé.

Khả Ly to mắt:

- Là em sao?

- Anh ta là khách của em mà. Em làm để cho anh ta vừa lòng.

- Cái gì mà anh ta là khách của em chứ! Chị nói chơi hoài.

Hồng Thủy nháy mắt ra hiệu:

- Em làm đi. Nhớ chọn mẫu đẹp nhất cho anh ta.

Như bắt được tín hiệu, Khả Ly gật đầu ngay:

- Được, chị cứ để em.

Tặng cho Ninh Tuấn một nụ cười ẩn ý, Khả Ly dịu giọng:

- Anh làm ơn đưa bàn tay ngọc ngà ra giùm.

Ninh Tuấn đề phòng:

- Sao tự dưng đổi tông lẹ vậy? Cô ngọt ngào quá làm tôi thấy sợ đó.

- Có gì đâu mà sợ? Khách hàng là thượng đế. Anh đã đến đây thì anh là thượng đế.

- Phải chi lúc nãy cô biết điều như vầy thì đâu có tốn thời gian của tôi.

- Được rồi. Bây giờ anh ngồi yên đi. Tôi bắt đầu làm việc.

- Nè! Vụ này mất bao nhiêu lâu vậy?

- Khoảng năm tiếng.

www.vuilen.com 60

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Hả!

Ninh Tuấn muốn bật dậy khỏi ghế:

- Sao mà lâu quá vậy?

- Như vậy là mau lắm rồi đó. Tôi phải làm móng, sửa móng rồi đắp móng nữa.

Ninh Tuấn xua tay:

- Được rồi. Cô làm đi. Mà nhớ tạo cho tôi bộ móng đẹp đó. Mà “men” một chút nha.

Khả Ly trề môi:

- Anh đã đến đây làm móng mà còn đòi “men” hả?

- Vậy cô vẽ gì cũng được. Nhớ đừng có bông hoa trong đó là được rồi.

- Anh cứ an tâm. Bộ móng của anh sẽ rất ấn tượng.

- Hừm. Tôi sẽ tạo cho anh có bộ móng như móng cọp luôn.

Ninh Tuấn thì thở dài: Tự dưng để mất hết một buổi làm việc. Mình đúng là thằng ngốc. Mà bọn con gái cũng rảnh thật. Cứ hay bỏ phí thời gian vào mấy chuyện làm đẹp.

Ninh Tuấn trề môi:

- Điệu!

Ngồi làm móng cho anh, Khả Ly không khỏi trầm trồ: Tên này sao lại có bàn tay đẹp dữ vậy trời? Đúng là pêđê. Đàn ông mà có bàn tay búp măng, “điệu” chưa từng thấy. Nhìn hắn là biết dân công tử rồi, mà là công tử… bột nha. Bàn tay trắng như con gái chắc là hắn cũng thường xuyên xài kem dưỡng da.

Mới được một bên bàn tay, Ninh Tuấn đã ngả đầu ra ghế ngủ. Anh quên luôn việc dò hỏi thân thế của Khả Ly. Mấy cô bạn làm cùng Khả Ly cứ nhìn sang anh rồi tủm tỉm cười hoài.

Khả Ly chép miệng:

- Chuyện vui như vầy mà có Xuân Nghi ở đây thì hay quá. Nó sẽ cười bể bụng cho xem. Tiếc là hôm nay nó bận nên không đi làm.

www.vuilen.com 61

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Ngồi mấy tiếng đồng hồ cuối cùng Khả Ly cũng hoàn tất “công trình”. Thấy Ninh Tuấn say sưa ngủ, cô nảy ra ý định. Cắt một sợi tóc của mình, Khả Ly đưa vào mũi Ninh Tuấn.

- Cho anh chết nè, ai bảo mê ngủ!

Ninh Tuấn cọ cọ mũi. Anh nhảy mũi một cái thật lớn. Khả Ly véo tai anh:

- Anh làm gì mà ồn ào quá vậy?

- Tôi... bị... con gì chui vào mũi.

- Con... tù lỳ đó.

Ninh Tuấn nheo nheo mắt.

- Tù lỳ là con gì?

- Nó giống giống anh vậy nè.

Ninh Tuấn liếc mắt.

- Cô khéo đùa. Ủa! Mà cô làm xong chưa?

- Anh tự xem đi.

Ninh Tuấn đưa bàn tay mình lên xem. Anh ta thất thanh:

- Trời ơi! Quỷ!

Khả Ly cười nắc nẻ:

- Đây là bộ móng ấn tượng nhất đấy.

- Trời ơi! Cô làm gì mà ghê quá vậy?

- Ghê gì mà ghê. Thể theo yêu cầu của anh, tôi đắp cho anh bộ móng rất “men”. Anh còn đòi gì nữa.

Ninh Tuấn nhăn nhó:

- “Men” của cô là như vậy hả? Mấy ngón tay đen thui, ở giữa có hình đầu lâu và hai cây xương chéo nhau. Tay của tôi chứ đâu phải bảng báo cấm.

- Lúc nãy anh đâu có bảo tôi đừng làm mẫu này. Tôi đâu có biết.

- Ai mà biết cô làm ra như vầy chứ?

www.vuilen.com 62

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

Khả Ly tủm tỉm:

- Đây là móng nghệ thuật đấy.

- Móng quỷ thì có.

- Anh muốn nghĩ sao cũng được. Nè! Tính tiền đi đừng có nói nhiều.

Ninh Tuấn chau mày:

- Chẳng phải phía trước có ghi không đẹp không lấy tiền sao? Tôi không vừa ý mẫu này, tôi không trả tiền.

- Nè! Anh giàu lắm mà, đừng có chơi trò quỵt nha. Mẫu này ai cũng công nhận là đẹp. Anh đừng có kiếm chuyện nha.

- Như vậy mà là đẹp hả?

Khả Ly nắm lấy tay Ninh Tuấn rồi giơ lên:

- Mấy chị ơi! Mẫu này có đẹp không?

Cả đám đồng thanh:

- Đẹp.

Ninh Tuấn nhăn mặt:

- Trời đất!

- Nè! Trả tiền mau đi!

Ninh Tuấn chép miệng. Anh lấy tiền ra trả. Khả Ly cười:

- Cám ơn quý khách. Hẹn gặp lại quý khách.

- Tôi sẽ quay lại đây.

- Chúng tôi rất hân hạnh được đón tiếp quý khách.

Đến chiều mà Khả Ly vẫn còn thấy buồn cười. Trời ạ! Cô mà kể chuyện

này cho Xuân Nghi nghe chắc nó cười đến lăn xuống đất.

www.vuilen.com 63

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Trời ạ! Một tên đẹp trai bảnh bao nhưng mắc bệnh tửng mà điệu.

Pin... Pin...

Tiếng kèn inh ỏi phía sau, Khả Ly bực mình quay lại:

- Ai mà bóp kèn dữ vậy? Bộ...

Khả Ly khựng lại:

- Oan gia!

Ninh Tuấn chạy kè một bên. Anh nhe răng cười:

- Chào! Rất vui được gặp lại cô.

Khả Ly nhăn mũi:

- Tôi rất không vui khi gặp anh.

- Sao vậy?

- Tại vì anh thấy ghét.

Ninh Tuấn tiu nghỉu:

- Ủa! Tôi thấy mình cũng dễ thương lắm mà.

Khả Ly trề môi:

- Anh tự lấy gương soi đi. Thấy ớn.

- Nè! Cô có cần nói quá vậy không? Dù gì tôi và cô cũng là bạn mà.

- Ê! Anh đừng có lầm tưởng nha. Tôi không có người bạn như anh à.

- Làm gì khó chịu dữ vậy chứ?

Khả Ly chun mũi:

- Tôi vậy đó. Ai bảo anh nói chuyện với tôi làm gì.

Vừa nói, Khả Ly cố cho chiếc xe đạp điện lướt nhanh đi. Ninh Tuấn cho chiếc Nouvo LX chạy kề cô:

- Tôi muốn nói lời cám ơn cô.

- Gì nữa đây?

www.vuilen.com 64

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Về bộ móng tay đó.

Sực nhớ ra, Khả Ly quay nhanh qua.

- Anh thích chứ?

- Trời ơi! Ninh Tuấn muốn chết được với bộ móng kinh dị đó. Cũng may lúc sáng anh đi xe hơi chứ nếu đi môtô chắc anh không dám chạy về.

Vừa về đến nhà, anh đã bị Quế Minh bắt gặp. Cô dò hỏi điều tra anh đủ chuyện, mắng cho anh một trận nên thân. Nhưng cũng may là cô đi mua thuốc rửa, rửa cho anh, trả lại cho anh bàn tay đẹp.

Nếu anh nói ra Khả Ly là tác giả của mười ngón tay đó chắc Quế Minh xé Khả Ly ra thành trăm mảnh.

- Anh bị trúng gió độc hả?

Ninh Tuấn ngơ ngác.

- Là sao?

- Tôi hỏi sao không chịu nói? Tác phẩm đẹp của tôi đâu mất rồi?

- Tôi đem vào triển lãm và sắp đem đi thi.

- Cái gì?

- Tác phẩm của cô tuyệt mỹ quá. Nếu bỏ thì uổng.

Khả Ly liếc mắt:

- Anh tưởng tôi là một đứa con nít hả? Tính dụ khị à.

Ninh Tuấn phì cười:

- Thì ra cô cũng là người có hiểu biết và khiêm tốn đó chứ.

- Chứ bộ anh tưởng ai cũng thiếu hiểu biết và tưng tửng như anh hả?

Ninh Tuấn nhăn trán:

- Sao cô có thành kiến với tôi quá vậy?

- Tôi còn muốn bằm anh ra thành ngàn mảnh nữa kìa.

- Trời! Nhìn cô như vầy mà cũng ghê thật.

www.vuilen.com 65

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Ghê mà anh còn dám đeo theo hả?

- Ừ! Tôi thích thử cảm giác mạnh.

Khả Ly liếc mắt:

- Anh đúng là đồ ba trợn.

Ninh Tuấn lại tủm tỉm cười. Anh nhập đề:

- Khả Ly nè!

- Gì?

- Nhà cô ở đâu vậy?

Khả Ly liếc mắt:

- Vô duyên!

- Sao tự dưng lại mắng tôi?

- Tôi và anh không quen biết, tự dưng anh hỏi nhà tôi. Bộ anh có ý đồ hả?

- Làm gì có. Sao cô cứ nghĩ xấu cho tôi vậy?

- Tại trên mặt anh có chữ “gian”.

- Ghê đến vậy sao?

Khả Ly bực mình nói:

- Nói chuyện với anh lảng quá.

- Nè! Cùng đi uống nước nhé.

Khả Ly cao giọng:

- Tại sao tôi phải đi với anh. Lạ lùng!

- Có gì đâu mà lạ. Tại tôi muốn làm bạn với cô.

- Rất tiếc tôi không muốn làm bạn với anh, rõ chưa?

Ninh Tuấn nhăn nhó:

- Sao cô khó khăn quá vậy?

- Tôi chỉ khó khăn với những ai mà tôi ghét thôi.

www.vuilen.com 66

Tác Giả: Hạ Thanh EM CÒN MONG ĐỢI

- Từ ghét chuyển thành thương mấy hồi.

Khả Ly phùng má.

- Nham nhở chưa từng thấy.

- Thật chứ bộ. Trong tiểu thuyết ghi vậy đó.

- Khả Ly chợt đổ quạu:

- Tiểu thuyết thế nào, tôi mặc kệ. Giờ thì đề nghị anh đừng theo đuổi tôi nữa.

- Đường này đâu phải của cô.

Khả Ly ghét Ninh Tuấn kinh khủng. Tự dưng theo cô như ma ám vậy. Cô phải né nhanh thôi. Nếu không, hắn chạy theo sẽ về đến nhà.

Quay sang Ninh Tuấn, Khả Ly bực bội:

- Bye, đồ khó ưa!

Cô rẽ nhanh vào chợ đánh lạc hướng anh khiến Ninh Tuấn trở tay không kịp.

- Đúng là cá tính. Nè! Cô em, anh không bỏ cuộc dễ vậy đâu? Em là một bí ẩn mà anh quyết phá giải.

www.vuilen.com 67