24
Tác Gi: Hng Kim VN MÃI YÊU NGƯỜI www.phuonghong.com www.taixiu.com 137 PHN VII Minh Sương nhai đi nhai li: - Đến nhà người ta ln này mi là nhân vt chính, nên phi ăn coi ni, ngi coi hướng. Đừng có tưởng nhà mình ri phát biu linh tinh, mt mt đó nha! Song Tú ht hàm: - Ê! Ăn ba cơm thôi có cn phin phc vy không? Mi nhìn mi kìa, ging má ca ta ghê. Minh Sương nguýt bn: - , đừng có làm tàng, đến chng đó bng đánh lô tô thì đừng có kêu Sương ơi, Sương hi. - H! Ta thy mi là Xương mi đúng, nói câu nào cũng nghe vướng c. - a, mc cvy đó mà có kli coi ta như du cù là, đau đâu xc đó. Vui cũng chy đi kiếm, bun có trn xmô, mi cũng tìm. Song Tú cười khì khì: - Coi cái mt gin kìa, dghét! Minh Quân bóp kèn kêu inh i: - Hai cô, xong chưa? Minh Sương chSong Tú: - Anh nhìn kìa, người đẹp ca anh chá thèm trang đim gì hết. Để cái mt lôi thôi thế này e manh slc đầu quá? Minh Quân liếc mt nhìn Song Tú, hình như hôm nay cô li ăn mc còn bình thường hơn mi khi. Đúng là tính khí tht thường. - Sương yên tâm! Anh quan trng chtt ghơn tt nước sơn. Như thế stnhiên hơn. Sương khu vai Tú: - Nmày nmt ri nhé! Ta mà là mchng, ta chm rt tlâu.

PHẦN VII M - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi07.pdf- Đến nhà người ta lần này mi là nhân vật chính, nên phải ăn coi

  • Upload
    others

  • View
    1

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 137

PHẦN VII

Minh Sương nhai đi nhai lại:

- Đến nhà người ta lần này mi là nhân vật chính, nên phải ăn coi nồi, ngồi coi hướng. Đừng có tưởng ở nhà mình rồi phát biểu linh tinh, mất mặt đó nha!

Song Tú hất hàm:

- Ê! Ăn bữa cơm thôi có cần phiền phức vậy không? Mi nhìn mi kìa, giống má của ta ghê.

Minh Sương nguýt bạn:

- Ừ, đừng có làm tàng, đến chừng đó bụng đánh lô tô thì đừng có kêu Sương ơi, Sương hỡi.

- Hừ! Ta thấy mi là Xương mới đúng, nói câu nào cũng nghe vướng ở cổ.

- Ứa, mắc cổ vậy đó mà có kẻ lại coi ta như dầu cù là, đau đâu xức đó. Vui cũng chạy đi kiếm, buồn có trấn xứ mô, mi cũng tìm.

Song Tú cười khì khì:

- Coi cái mặt giận kìa, dễ ghét!

Minh Quân bóp kèn kêu inh ỏi:

- Hai cô, xong chưa?

Minh Sương chỉ Song Tú:

- Anh nhìn kìa, người đẹp của anh chá thèm trang điểm gì hết. Để cái mặt lôi thôi thế này e mẹ anh sẽ lắc đầu quá?

Minh Quân liếc mắt nhìn Song Tú, hình như hôm nay cô lại ăn mặc còn bình thường hơn mọi khi. Đúng là tính khí thất thường.

- Sương yên tâm! Anh quan trọng ở chỗ tốt gỗ hơn tốt nước sơn. Như thế sẽ tự nhiên hơn.

Sương khều vai Tú:

- Nở mày nở mặt rồi nhé! Ta mà là mẹ chồng, ta chấm rớt từ lâu.

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 138

Song Tú chun mũi:

- Cho nên mẹ chồng đến giờ vẫn còn ở không.

Minh Sương toan đấm vào vai Tú thì Quân can:

- Nào đi thôi!

Song Tú lê xe Minh Sương, Sương la lên:

- Ôi, có tài xế sao không đi lại ám theo ta vậy?

- Thì mi nói, phải ngồi coi hướng đó mà. Ta với anh ấy chưa đi chung như thế lần nào, đừng làm ta xấu hổ chứ.

Quân phì cười:

- Làm phiền Minh Sương vậy!

Minh Sương nhăn mặt:

- Chẳng biết hai người ra làm sao, kẻ tung người hứng, chỉ tội nhỏ Sương này mà thôi.

Song Tú véo vào hông cô:

- Ráng đi rồi mai mốt ta cho nhỏ làm dâu phụ, chịu không?

- Xì! Ai thèm!

Đến trước cổng, Quân vào trước, hai cô còn xầm xì bên ngoài. Minh Sương nhấp nhổm:

- Ta lo quá!

- Lo cái gì?

- Chỉ sợ bà ấy chỉ ta mà gật đầu.

Song Tú liếc cô:

- Thì ta tán thành liền.

Sương cười nắc nẻ:

- Nói vậy mà trong lòng có đau không vậy?

- Dở hơi!

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 139

Song Tú thản nhiên đi vào, Minh Sương dẫn xe lụi đụi theo sau. Quân đón hai cô ở cửa:

- Vào đi!

Minh Sương níu chặt tay Song Tú, Tú cau mặt nhìn cô:

- Làm gì run như cầy sấy vậy?

- Ta lo cho mi? Nhớ ăn nói cho cẩn thận đó.

- Biết rồi, nói mãi.

Vừa thấy hai cô, bà Mai đon đả:

- Các cháu đã đến rồi!

Hai cô cúi đầu chào:

- Cháu chào bác!

Bà Mai vui vẻ:

- Các cháu ngồi đi! Song Tú thì bác biết rồi, còn cháu này là...

Quân đỡ lời:

- Cô ấy là Minh Sương, bạn của Tú.

- Chà! Cô bé xinh xắn đấy.

Song Tú biết bà ta vẫn còn thành kiến với mình. Cô cảm thấy quê quê làm sao ấy.

Bà Mai hỏi:

- Minh Sương à! Cháu có rành về bếp núc không?

Minh Sương giật thót:

- Dạ! Cháu cũng biết chút chút.

- Vậy cháu có thể xuống bếp giúp bác một tay không?

Minh Sương nhìn Song Tú, cô ngại ngừng:

- Dạ, được ạ!

Bà quay sang Minh Quân:

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 140

- Con đưa Minh Sương xuống nhà ăn, mẹ muốn nói chuyện với Song Tú.

- Dạ!

Quân nhìn Tú, anh trấn an:

- Anh sẽ quay lại ngay.

Song Tú khẽ chớp mắt, Quân cùng Minh Sương đứng lên. Minh Sương háy mắt như dặn dò cô bạn thân hãy nhớ những gì mình đã dặn.

Không khí trở nên ngột ngạt. Bà Mai ngắm nhìn Song Tú thật lâu mà chưa nói câu gì Song Tú lên tiếng:

- Chả phải bác đã nói muốn nói chuyện với cháu sao?

Bà Mai cười mũi:

- Cô là một cô gái mau mắn, lanh lợi, vừa nghe tin Khánh Ngân hủy hôn đã vội chạy đến đây.

Song Tú cười nửa miệng:

- Không phải cháu chạy đến đây mà là con trai bác chạy tìm cháu. Xin bác nói lại cho rõ.

- Tôi không biết thằng Quân nhà tôi yêu cô ở điểm nào nguài cái miệng lanh lợl của cô.

- Vậy theo bác, nếu yêu một người thì phải yêu điểm nào là chủ yếu?

- Ít nhất cũng phải xinh đẹp, dịu dàng.

- Nói vậy bác là người thích chọn hình thức bên ngoài. Cái đẹp theo thời gian cũng tàn phai, dịu dàng của bác theo cháu hiểu chỉ là những lời nịnh hót, bùi tai.

Bà Mai tròn mắt nhìn cô:

- Cô cho tôi là người hủ lậu chứ gì. Tôi không đủ tư cách làm mẹ chồng cô đâu. Tôi không dám cưới một cô con dâu mà trong mắt nó tôi là người thích xu nịnh.

- Chuyện bác chọn con dâu thế nào là tùy ở bác. Cháu yêu anh Quân, nếu anh Quân yêu và cưới cháu thì cháu sẽ làm vợ anh ấy. Vì anh ấy cưới vợ cho anh ấy chứ không phải cưới vợ cho bác.

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 141

- Cô…

Minh Quân bước vào, bà Mai đổi giọng:

- Song Tú à? Bác thấy cháu nên nghĩ lại những lời bác nói. Thằng Quân nhà bác đã quen được nuông chiều từ bé, nên làm vợ nó sẽ vất vả cho cháu đấy.

Quân xen vào:

- Mẹ! Sao mẹ lại nói vậy. Song Tú bên ấy cũng được yêu thương không kém con đâu. Con nghĩ sau này tụi con sẽ tự lo cho nhau.

Bà Mai cười khẩy:

- Hai con người được cưng chiều kết hợp vào nhau thì chính mẹ mới là người làm dâu nhà này. Mẹ không cần con dâu giàu có mà chỉ cần con dâu có thể giúp mẹ chuyện bếp núc. Biết chăm sóc chồng con, đàn ông là trụ cột phải lo gánh vác chuyện lớn, đàn bà làm bếp núc. Con nghe rõ chưa?

Quân lo lắng nhìn Song Tú:

- Mẹ! Khánh Ngân trước đây cũng đâu có biết chuyện bếp núc như mẹ nói, có phải mẹ muốn làm khó Song Tú?

Bà Mai nhìn Tú:

- Tú à!. Bác nói như thế có đúng không cháu. Cháu nói một tiếng đi kẻo thằng Quân cho là bác ăn hiếp cháu. Cháu đâu muốn tình cảm mẹ con bác sứt mẻ phải không?

Song Tú gật đầu:

- Bác dạy rất phải, con gái trước khi lấy chồng phải hiểu công dung ngôn hạnh. Chuyện như thế đâu làm khó được cháu, miễn anh Quân yêu cháu, giúp cháu thì trở ngại nào cháu cũng vượt qua.

Quân hài lòng nhìn cô khích lệ, bà Mai tái mặt:

- Bác hi vọng là cháu sẽ mang hạnh phúc cho thằng Quân nhà bác.

- Câu này đáng lẽ ba mẹ cháu nói với anh Quân mới đúng vì ba mẹ cháu nuôi cháu đến từng tuổi này để gả về làm vợ anh ấy thì anh ấy phải có trách nhiệm lo lắng và mang hạnh phúc đến cho cháu.

Biết không thể bắt bẻ cô. Bà Mai giả lả:

- Là bác lỡ lời, thôi thì hai đứa sẽ vun đắp hạnh phúc cho nhau.

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 142

Minh Quân cầm tay mẹ:

- Mẹ yên tâm đi! Song Tú là cô gái tốt, mai này ở chung một nhà, mẹ sẽ thấy.

Nghĩ đến những ngày sống chung với bà mẹ chồng như thế, Song Tú bất giác rùng mình.

Có tiếng Minh Sương reo vui:

- Có cơm ăn rồi!

Mọi người tụ tập ở bàn ăn, bà Mai hít hà:

- Chà! Minh Sương khéo tay ghê, các món ăn vừa đẹp vừa thơm.

Minh Sương cười tít mắt:

- Tại bác chưa ăn món ăn do Song Tú làm, nếu ăn rồi bác sẽ rút lời lại liền.

- Ủa, Song Tú cũng biết nấu ăn nữa sao?

Song Tú nghe rõ lời mỉa mai của bà. Cô chỉ mỉm cười, Minh Sương hào hứng:

- Phải đó! Trước đây trường cháu tổ chức thi nấu ăn, Song Tú đã đoạt giải nhất.

- Chắc toàn mấy món ăn tầm thường.

Minh Sương lại tiếp lời:

- Tầm thường hay không thì không biết, nhưng ban giám khảo gần chục thầy cô, ai cũng tấm tắc khen.

- Vậy à! Nếu vậy sao không mở nhà hàng kinh doanh ăn uống, lại đi bán cà phê?

Song Tú chịu hết nổi, cô đáp lời:

- Muốn pha một ly cà phê vừa lòng khách hàng, không dễ đâu bác.

Bà Mai nhíu mày:

- Lại đoán tâm lý chứ gì?

Song Tú cười khinh khỉnh:

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 143

- Muốn có tách cà phê ngon, phải nắm vững bảy nguyên tắc: Hâm nóng lại cà phê sẽ gây vị đắng, bắt đầu bằng những hạt cà phê tươi mới, dùng đúng cách máy xay cà phê, dùng hạt cà phê chất lượng cao và nước tinh khiết, giữ đúng tỷ lệ, nước sôi sẽ hủy hoại hương vị, uống cà phê khi còn nóng.

Minh Sương kêu lên:

- Trời ơi! Khó khăn dữ vậy hả?

Minh Quân xua tay:

- Thức ăn nguội hết rồi, mọi người không đói sao?

Bà Mai lại tìm cách chọc tức Tú:

- Không biết lúc ăn có nguyên tắc gì không hả Tú.

- Nguyên tắc lúc ăn là không nên nói chuyện.

Bà Mai nhún vai:

- Như vậy sẽ mất vui.

- Nhưng nói chuyện sẽ không thưởng thức được món ăn lại còn phê bình bậy bạ sẽ làm đau lòng người nấu.

Bà Mai thật sự khâm phục cô con dâu này, nhưng sao trong lòng bà lại ao ước: giá như cô dịu dàng một chút, chịu nhường bà một chút.

Sau bữa cơm, bà Mai vui vẻ nói:

- Chờ ba thằng Quân về, bác và ông ấy sẽ sang nhà thử tài nấu nướng của Song Tú.

Minh Sương vỗ tay:

- Chắc chắn bác sẽ hài lòng.

Song Tú xen vào:

- Cháu không nói trước điều gì, khẩu vị mỗi người mỗi khác, cách chọn thức ăn mỗi người một vẻ. Ngon cũng được, không ngon cũng được, nếu bác đã đến chỉ mong bác đừng làm đau lòng ba má cháu.

Mọi người nhìn Tú chằm chằm. Bà Mai không ngờ con bé tinh quái như vậy. Nó muốn khóa cái miệng bà lại, vì lo cho ba mẹ nó. Quả là khôn ngoan.

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 144

- Người lớn ai làm thế! Nếu anh chị bên đó mà lắc đầu thì con trai bác sẽ ra sao đây?

- Các ơn bác!

Minh Quân đưa Minh Sương về, anh cùng Song Tú rảo quanh công viên, Quân siết nhẹ tay cô:

- Trong lòng không vui à?

- Sao anh lại hỏi vậy?

- Em và mẹ lại tranh luận phải không?

- Có lẽ em không tốt.

Quân thở dài:

- Thành kiến mẹ chồng nàng dâu cứ đeo đẳng mọi thế hệ, không biết bao giờ mới chấm dứt đây.

- Đơn giản, mỗi người ít nói lại một chút.

Quân nhìn cô:

- Em làm được không?

- Chỉ sợ cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Bó tay thôi?

- Em có cách nào không?

- Có.

Mắt Quân sáng lên:

- Cách gì?

- Chia tay anh đó.

Quân kéo cô vào lòng, anh hôn lên má cô:

- Anh cấm em nói câu đó. Em có biết em nói vậy anh đau lòng lắm không? Song Tú của anh không phải người thấy khó khăn sẽ bỏ chạy. Anh tin em chinh phục được mẹ.

- Anh cho em đi diều giấy hở, té đau lắm đó.

- Em tài giỏi vậy mà còn sợ gì?

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 145

Song Tú nhìn anh:

- Em giỏi ư?

- Ừm! Nghe Minh Sương nói, anh cũng không ngờ em tài đến vậy.

Song Tú cười ngặt ngoẽo:

- Anh tin?

- Không đúng sao?

- Toàn bịa không đấy?

Quân kêu lên:

- Trời ơi, thì ra...

Tú vẫn còn cười:

- Em chỉ biết nấu mỗi nồi cơm mà nấu nồi điện mới được.

Quân vỗ trán:

- Bây giờ tính sao, nếu mẹ anh đến nhà em, kỳ này chết chắc.

Song Tú đứng lên kéo tay anh:

- Còn không mau đưa em đến nhà sách tìm mua mấy cuốn dạy nấu ăn.

Quân lắc đầu, Tú cười ha hả.

Đám cưới Minh Quân và Song Tú diễn ra thật long trọng. Minh Quân thật

chu đáo trong vai trò chú rể và Song Tú cũng hoàn hảo với tên gọi tân nương.

Vĩnh Phúc bắt tay Minh Quân, cười thật vui:

- Cám ơn dượng đã xỏ mũi được cô em vợ dữ dằn này.

Minh Quân nhìn vợ trìu mến:

- Coi vậy chứ đáng yêu lắm anh ạ!

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 146

- Ít nhất là trong mắt dượng.

Quân cười, bà Tú Lệ kéo anh ra một góc:

- Quân à! Má giao Song Tú cho con! Con bé đó ương ngạnh lắm, con cố mà dạy dỗ nó.

Ông Vũ chen vào:

- Lại hay mè nheo, lắm trò, con coi mà rèn nó kẻo lại mệt cá đầu.

Song Kiều cũng góp một câu:

- Nói chung dượng rước cái của nợ nhà chị, hãy cố gắng chịu đựng dượng nhé!

Mỗi người một câu, chẳng ai làm anh vui cả mà toàn làm anh lo sợ như Song Tú là cục nợ thật vậy.

- Làm gì mà ngẩn người ra vậy?

Quân chỉ mọi người:

- Ai cũng nói anh gần mực sẽ đen!

Mọi người cười ầm lên, Song Tú đỏ mặt, cô phụng phịu:

- Mọi người ăn hiếp em.

Minh Sương ào tới:

- Cha! Làm như hiền lắm vậy? Còn thiếu hai cái răng là y như phù thủy rồi.

Tiếng cười lại rộ lên. Bà Tú Lệ cầm tay con:

- Ba má phải về, con ở lại cố gắng làm tròn bổn phận làm vợ, làm dâu nha con. Có gì chưa hiểu, chưa biết phải lễ phép hỏi mẹ chồng, đừng làm ba má thất vọng vì con đó.

Song Tú cắn nhẹ bờ môi cố nén cơn xúc động vào lòng. Song Kiều sửa lại vòng hoa cô dâu trên đầu em gái:

- Tình yêu đã có, muốn gìn giữ càng khó hơn, cố lên em nhé!

Minh Sương không bình tĩnh như mọi người. Cô đã giọt ngắn giọt dài:

- Song Tú! Mình mãi mãi là bạn tốt.

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 147

Mắt Song Tú hoe đỏ, Quân ôm cô thật chặt để cùng cô chia sẻ cảm giác mừng mừng tủi tủi lúc chia tay.

Tiệc tàn, mọi người đã ra về, còn lại Minh Quân và Song Tú. Song Tú chưa vội vào phòng, cô còn lang thang trong sân cỏ. Minh Quân nắm lấy tay cô:

- Em có mệt không?

Tú khẽ gật:

- Rất mệt!

- Anh đưa em về phòng.

- Với một điều kiện.

Quân trố mắt:

- Có điều kiện nữa à?

- Chịu không?

- Em nói đi!

Song Tú lặng im một lúc mới nói nhanh:

- Không được đụng vào em!

Quân kêu lên:

- Em độc ác lắm!

Song Tú cười khúc khích:

- Hối hận rồi hả?

Quân bế xốc cô lên:

- Không dám đâu.

Anh đưa cô về phòng, giúp cô tháo gỡ vòng hoa và áo cưới. Song Tú la oai oái:

- Đóng cửa lại cho em thay áo!

Quân nhìn cô đăm đắm, cô không dám nhìn lâu vào đôi mắt đó. Quân sà lại bên cô, giọng anh ngọt ngào:

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 148

- Em làm cô đâu đẹp quá!.

- Em mà đẹp à?

Tì cằm vào vai cô, anh thì thầm:

- Anh xin lỗi, anh chỉ sợ em kiêu! Em rất đẹp!

Song Tú véo vào tai anh:

- Không phải nói thế là được ngồi ở đây đâu, mau ra ngoài cho em thay đồ.

Quân rên rỉ:

- Song Tú! Cho anh ở đây đi mà!

Tú dợm bước, Quân vội rời cô ra:

- Thôi, anh đi!

Nhìn dáng thất thểu của anh. Song Tú thấy thương làm sao. Cô vội thay đồ, chuẩn bị đi ngủ.

- Tú à! Xong chưa em?

Tú cười:

- Rồi!

Quân đẩy cửa bước vào, lần này Song Tú không kịp ngăn anh nữa. Anh ôm chầm lấy cô. Đôi môi khao khát yêu thương đắm chìm trong hạnh phúc. Song Tú đón nhận tất cả những cử chỉ yêu thương của anh. Tay anh lần tìm...

- Anh!

Song Tú đẩy anh ra, giọng cô hờn dỗi:

- Anh nuốt lời!

Quân vẫn còn đắm mình trong men tình, anh chưa muốn rời cô. Song Tú kiên quyết:

- Em sẽ bỏ mặc anh nếu anh còn làm em giận.

- Được rồi cô bé đỏng đảnh. Đêm nay anh ngủ đâu?

Song Tú chỉ bộ sa lông:

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 149

- Ở đó!

Quân nhăn nhó:

- Chưa thấy ai hành hạ anh như em.

- Có ngủ không thì nói?

Quân nhoài người lên ghế, bây giờ rượu đã ngấm nên anh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say sưa. Song Tú tháo giầy, vớ và áo khoác cho anh. Nhìn nét mặt anh trong giấc ngủ mới đẹp làm sao, ánh mắt đó, đôi môi đó đã bao lần làm hồn cô điêu đứng. Bất giác cô cúi người hôn lên bờ môi hờn dỗi của anh.

Song Tú tỉnh giấc lúc mặt trời đã lên cao, cô bật dậy dụi mắt nhìn nhớn nhác. Minh Quân ngồi đó tự bao giờ, áo quần chỉnh tề, nhìn cô không chớp mắt. Cô bối rối:

- Anh dậy từ bao giờ?

- Từ rất lâu.

- Sao không gọi em dậy?

- Vì em đâu cho anh đụng tới em.

Song Tú quăng cái gối vào người anh, Quân đón bắt, anh cười:

- Mau mau làm vệ sinh rồi nấu nước mời ba mẹ chồng.

Nhìn Song Tú luýnh quýnh, Minh Quân thèm cắn vào môi cô một cái thật đau.

Song Tú trở ra kéo tay anh:

- Đi mau!

Quân ghì tay lại:

- Anh còn quên...

Tú tròn mắt nhìn anh:

- Quên cái gì, mau đi!

Quân ôm lấy cô, hôn nồng nàn lên đôi môi khiêu khích của cô một nụ hôn thật dài.

- Anh đó! Không sợ người ta thấy à?

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 150

Quân lì lợm.

- Anh hôn vợ anh, đâu phạm pháp.

- Anh bắt đầu điêu ngoa.

Quân nhún vai:

- Gần mực mà.

Song Tú bỏ đi.

- Chẳng thèm nói chuyện với anh nữa, ba mẹ mà trách em. Em sẽ bỏ về nhà em đó.

Quân đi theo cô:

- Nè! Làm gì thì làm cũng không được bỏ ông chồng này cô đơn sau ngày cưới đó nha!

- Biết sợ rồi sao?

- Sợ chứ! Sợ mỗi buổi sáng không có ai hôn sẽ nhớ mà khóc đó.

Song Tú trừng mắt, Quân cười xòa.

Vừa thấy bà Tuyết Mai và ông Hoàng.

Song Tú cúi đầu:

- Xin lỗi! Con dậy muộn.

Ông Hoàng xua tay:

- Con cứ tự nhiên, có mệt thì cứ nghỉ ngơi. Ba mẹ cũng đâu có thói quen uống trà buổi sáng, phải không mẹ thằng Quân!

Bà Mai ậm ừ, ông Hoàng lại tiếp lời:

- Quân coi đưa vợ con đi đâu chơi thì đi đi con!

Quân mừng rỡ:

- Dạ!

Song Tú lễ phép:

- Dạ, con xin phép!

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 151

Minh Quân rỉ tai Song Tú:

- Em có muốn đi đâu không?

- Em còn rất mệt.

- Vậy mình về phòng đi!

Tú nhìn anh cảnh giác, Quân tự ái:

- Em làm gì vậy?

Song Tú cười:

- Đừng làm ẩu nhe!

Quân ôm cô, cằm tì lên vai cô:

- Vợ chồng là cả đời, dù anh rất yêu em và khó tránh khỏi bản năng đàn ông trong anh, nhưng anh tôn trọng em. Anh biết em chưa chuẩn bị tâm lý để làm vợ. Anh sẽ chờ!

Song Tú quay lại áp đầu vào ngực anh:

- Đây mới là Minh Quân, ngườ! em yêu! Em thật sự yên tâm và cần nói cho anh rõ là em cũng yêu anh?

Minh Quân cười, nụ cười thật quyến rũ, Song Tú chồm lên hôn lên nụ cười đáng yêu đó. Họ lại chìm trong nụ hôn hạnh phúc mà ngàn lời nói yêu thương cũng không thể nào tả xiết.

Ba ngày sau đám cưới, Minh Quân đưa Song Tú về nhà ông bà Song Vũ.

Song Tú như đi xa mới về, cô chạy nhanh lên phòng mình ngắm nhìn cây Thiên Tâm, mỉm cười đầy hạnh phúc.

Nằm dài lên giường, áp mặt mình vào gối như tìm lại hơi ấm ngày nào. Song Kiều ló đầu vào:

- Sao nhỏ! Có vui không?

Song Tú cười duyên dáng:

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 152

- Rất vui.

- Minh Quân có tốt với em không?

- Rất tốt.

- Vậy à?

Song Tú chau mày nhìn chị:

- Chị có vẻ nghi ngờ?

- Còn em! Có tốt với nó không?

Song Tú đỏ mặt, dụi mặt vào gối cười khúc khích. Cô rỉ tai Song Kiều nói gì đó chỉ thấy Song Kiều nhìn cô trâng trối:

- Em... thiệt là. Em không sợ Quân giận sẽ bỏ mặc em sao?

Song Tú hất mặt:

- Thách ảnh dám bỏ em.

- Nè làm ơn đi! Tức nước vỡ bờ, đến chừng đó thì có khóc cũng không cứu vãn được gì đâu.

- Anh ấy nói là anh ấy sẽ chờ em.

Song Kiều thắc mắc:

- Điều gì khiến em phải hành hạ Quân như vậy?

Song Tú mím môi, lắc đầu:

- Em không biết, em chỉ thấy sợ hãi mỗi khi anh ấy yêu em quá cuồng nhiệt.

Song Kiều mỉm cười:

- Thường ngày lanh lợi, trả treo vậy mà vào vai người vợ như học trò vào lớp một. Đi theo chị!

Song Tú ngạc nhiên:

- Đi đâu?

- Xuống phòng chị, chị cho em cái này.

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 153

Song Tú líu ríu đi theo chị, Song Kiều mở tủ lấy ra một cuấn sách đưa cho em gái. Mới thoáng nhìn qua Song Tú đã đỏ cả mặt mày. Song Kiều xỉ vào trán em:

- Kiến thức chưa trang bị mà đòi lấy chồng.

Song Tú phụng phịu:

- Chị cũng mắng em!

- Bây giờ không mắng em thì sau này em lại trách chị. Mau mau về học hỏi rồi tìm cách mà giữ chân chồng. Bây giờ Quân còn yêu em nếu em cứ kéo dài tình trạng này e em mất chồng lúc nào không hay.

- Quan trọng vậy à?

- Em lúc nào cũng đặt câu hỏi cho người khác trả lời, lần này tự em trả lời cho mình đi!

Vĩnh Phúc bước vào, Song Tú giấu quyển sách sau lưng. Phúc cười trêu cô:

- Làm cô dâu mấy hôm coi bộ dịu dàng ra phết.

Song Tú dẫu môi:

- Anh có tin sau này dì út sẽ bóp mũi con anh không?

- Ái cha, anh chỉ cầu mong cho con anh đừng giống dì út, dữ như chằn.

Tiếng cười òa vỡ.

Ngồi quanh bàn ăn, Song Tú cứ mãi lo ăn, lâu lâu cô lại gắp thức ăn cho ba, má mình. Bà Tú Lệ nhắc khéo:

Quân thích ăn gì chắc con là người rõ nhất phải không Tú?

Song Tú ngẩng đầu lên:

- Anh ấy hở?

Quân nhìn cô, đỡ lời:

- Cám ơn má! Món gì con ăn cũng được.

Song Kiều lắc đầu.

- Làm vợ kiểu này e chỉ có dượng Ba là chiều nổi nó.

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 154

Quân mỉm cười:

- Chuyện gì cũng từ từ học hỏi, Song Tú thông minh, lanh lợi, em nghĩ Tú sẽ làm được tất cả:

Vĩnh Phúc chen vào:

- Chỉ e dượng chờ dì ấy thông minh đến dài cả cổ.

Song Tú buông đũa:

- Làm gì cả nhà ai cũng lên án em hết vậy. Em làm vợ anh ấy, nếu anh ấy chán chê, anh ấy có thể bỏ em mà.

Bà Tú Lệ nạt cô:

- Con ăn nói gì kỳ vậy Song Tú?

Song Tú liếc Quân:

- Còn anh, đừng chiều em nữa. Anh thích gì cứ làm!

Ông Song Vũ lên tiếng.

- Nè! Mọi ngườì chỉ quan tam đến hạnh phúc của con thôi. Làm vợ phải chú ý đến chồng một chút, tình cảm vợ chồng sẽ gắn bó nhờ những chuyện vặt vãnh đó.

Quay sang Quân, ông điềm đạm:

- Còn con làm chồng cũng phải góp ý để vợ mình hoàn thiện. Sống với con cả đời là nó, con có thể nuông chiều nó cả đời sao?

Quân đáp lời:

- Con sẽ cố.

Ông Vũ vỗ đầu con gái:

- Có chồng rồi, làm gì, nghĩ gì cũng phải nghĩ đến người ta. Đừng giở thói nói càn, ương ngạnh sẽ mất chồng đấy con gái ạ! Nào! Tụi con định đi hưởng tuần trăng mật ở đâu, ba sẽ cho tài xế sắp xếp.

Nghe đến đi du lịch, Song Tú cười thật tươi:

- Đà Lạt đi ba!

Minh Quân đáp yểu xìu:

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 155

- Tùy vợ con! Ở đâu cũng được.

Song Tú nhìn anh:

- Có phải lại chiều vợ nữa không?

Quân buồn hiu:

- Em định đi gặp Huy Đăng?

Song Tú cười to:

- Thì ra là anh ghen!

Không để Song Tú gieo vào lòng Quân mối nghi ngờ mà vợ chồng mới cưới không nên có.

Song Kiều nhanh miệng:

- Tú à! Hay em cùng Quân đi Nha Trang đi! Tắm biển sẽ tốt hơn đó.

Song Tú gật đầu:

- Sao cũng được.

Ông Vũ cười:

- Vậy để ba sắp xếp.

Ăn cơm xong, mọi người lại một phen giật mình khi thấy Quân khệ nệ bưng dọn chén bát và ngồi kỳ rửa một mình. Song Tú đã biến lên phòng.

Song Kiều đến gần:

- Dượng rửa tay, để chị rửa cho.

Quân cười:

- Không sao, để em!

- Tú vẫn thường để cho em làm chuyện này à?

- Không! Vì cô ấy phải lấy lòng mẹ em, nên mọi chuyện bên nhà cô ấy làm hết.

- Sao bây giờ dượng lại làm, ở đây đâu cần dượng lấy lòng.

Quân cười:

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 156

- Em và Song Tú có thỏa ước bình đẳng hôn nhân nên ở bên ấy Tú làm, về đây em làm.

Song Kiều bật cười:

- Nó lại nghĩ ra bình đẳng để hành em! Em không phản ứng à?

- Dù sao đồng vợ đồng chồng đâu sợ tát biển Đông. Tụỉ em tình nguyện cả mà, vả lại đây là chuyện vặt trong nhà đâu ai biết mà sợ dị nghị.

- Hai đứa có suy nghĩ kỳ lạ chẳng giống ai.

Làm xong mọi việc, Quân lên phòng tìm Song Tú. Cô nằm quay mặt vào trong như đang ngủ, Quân rón rén lên nằm cạnh cô như sợ cô giật mình thức giấc.

Bất chợt Tú chồm lên hôn vào môi anh:

- Cám ơn anh!

Quân giữ khuôn mặt cô trên ngực mình.

- Cám ơn chuyện gì?

Tú di ngón tay lên mắt, mũi anh:

- Anh được mọi người yêu mến?

- Em giận anh à?

- Không? Mọi người nói đúng, em đối xử với anh không tốt.

Quân xoay người đặt cô nằm xuống gối, đôi môi anh lướt nhẹ trên môi cô.

- Mặc ai nói gì, chỉ cần anh hiểu em, yêu em là đủ.

Sóng mắt cô nhìn anh nồng nàn:

- Anh không trách em?

- Không có.

- Anh vẫn tôn trọng ý kiến của em?

- Dĩ nhiên.

- Vậy thì ngủ đi!

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 157

Song Tú lại chủ động hôn lên má anh.

Quân cười áp tay cô lên má mình:

- Chỉ cần có em nằm cạnh, giấc ngủ của anh sẽ nhẹ nhàng.

Giọng Tú thì thầm:

- Lúc nãy anh ghen?

Quân ậm ừ:

- Không được sao?

- Có tiếng Song Tú cười:

- Đàn ông vì ghen để lộ ra ngoài không biết xấu hổ.

- Còn ghen là còn yêu. Nếu ngày nào anh im lặng khi nghe em nhắc tên người đàn ông xa lạ thì lúc đó tình yêu em trong anh đã chết.

- Bằng ngược lại?

- Làm gì có.

Song Tú mân mê mấy chiếc cúc áo trên người anh:

- Anh còn trẻ lại có địa vị trong xã hội, giao tiếp làm ăn rộng rãi chả lẽ thấy mấy cô gái trẻ đẹp lại không động lòng?

Quân siết nhẹ tay cô:

- Em có nghe câu: phụ nữ là kiệt tác của vũ trụ. Ai lại làm ngơ với kiệt tác trời ban đó. Nếu anh không ngưỡng một họ thì anh đâu phải là đàn ông.

- Ngưỡng mộ tới yêu bao xa?

- Nếu tâm linh tương thông thì trong gang tấc, còn không thì nghìn trùng xa cách.

Song Tú bóp miệng anh:

- Lẽo lự, nếu để em bắt gặp anh có hành động phản bội em thì....

- Sao?

- Em sẽ làm y như anh đã làm.

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 158

- Em dám?

- Thử xem.

Quân cười, anh biết Song Tú cũng yêu anh không kém, chỉ còn khoảng cách thời gian để cô quen dần với sự gần gũi, rồi một ngày không xa anh sẽ được tận hưởng hương vị ngọt ngào của tình chồng vợ.

Trở về nhà, cả hai bàn tính chuyện đi hưởng tuần trăng mật. Song Tú rôm rả bàn tán vả như nhìn thấy biển trước mắt mình.

Minh Quân cũng vậy, đi xa như thế anh sẽ có thời gian chăm sóc và gần gũi với cô. Đó cũng là cách tốt nhất để gắn kết cô bé tinh nghịch này và bổn phận người vợ.

Bà Tuyết Mai buông đũa, phán một câu khiến cả hai chưng hửng:

- Quân à! Mẹ thấy con tốn không ít thời gian vào công việc vào cuộc hôn nhân này rồi. Có lẽ ngày mai con nên trở về công ty. Không có con, mẹ e sau này sinh lắm chuyện.

Song Tu nghe như nỗi uất ức dâng đầy, Minh Quân đáp:

- Mẹ à! Con định đưa Song Tú đi Nha Trang. Sau khi về con sẽ trở lại công ty được không mẹ?

- Đi chơi thì lắm ngày để đi đàn ông quan trọng là sự nghiệp. Nếu vì đi chơi mà để công ty vắng giám đốc quá lâu, mẹ e không hay lắm.

Song Tú gật đầu.

- Mẹ nói đúng! Hay em sẽ đến cô ng ty với anh... Coi như mình hưởng tuần trăng mật ở đó vậy.

Bà Mai nhìn cô:

- Công ty là chỗ làm việc chứ không phải là tổ ấm: Con đến đó làm gì?

Quân đỡ lời:

- Mẹ! Cứ để Song Tú đến đó với con. Cô ấy có thể chăm sóc cho con bữa ăn, tách trà cũng có vợ có chồng.

Bà Mai thở dài:

- Con có nghe câu: dạy vợ tờ thuở ban sơ mớivề không. Con cưng chiều, nó sinh hư đó.

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 159

SongTú mỉm cười:

- Mẹ đừng lo? Con không hư như mẹ tưởng đâu. Chuyện gì anh Quân làm được, con cũng làm được mà.

- Trở về phòng Song Tú ngồi lặng im, hai tay ôm chặt chiếc gối vào lòng. Quân ngồi bên cô:

- Em buồn?

Song Tú chớp mắt nhìn anh, môi cô mỉm cười:

- Mẹ vẫn chưa chấp nhận em. Người buồn không phải làm em mà là ba má em! Anh sẽ nói sao cho chuyến đi bị đình lại.

Quân hôn lên má cô:

- Vợ anh thông minh, lém lỉnh. Anh tin là em nói được mà không để ba má giận:

Tú ngã đầu vào vai anh:

- Cũng may là em còn có người chồng thương yêu, hiểu biết. Bằng không có lẽ Song Tú này đi tìm Huy Đăng để thổ lộ nỗi buồn.

Quân cù vào người cô. Cô cười thật to.

- Nếu Huy Đăng mà biết em cứ nhắc anh ta thế này chắc thế nào cũng bỏ xứ hoa đào mà tìm kiếm. Tú nè! Nếu lần đó anh cưới Khánh Ngân thật, em sẽ chấp nhận Huy Đăng không?

Song Tú mơ màng:

- Anh Đăng cũng lịch sự, đẹp người, là mẫu đàn ông lý tưởng. Nhưng trong tim em, ánh mắt và nụ cười của anh đã tràn ngập. Thật lòng em cũng không biết mình sẽ làm gì khi mất anh.

Quân nghe tự ái được vuốt ve bởi đôi môi thường ngày thích nói những câu làm anh đau lòng. Anh cảm thấy mình yêu cô một cách kỳ lạ mà tự đáy lòng không sao giải thích.

Có lúc cô sôi nổi náo nhiệt, có lúc lại sâu lắng, trầm tư. Lúc dữ dằn, háo chiến lúc lại quá đỗi dịu dàng.

- Anh đang nghĩ gì vậy Quân?

Quân cười:

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 160

- Anh đang nhớ đến câu: Đàn bà là một vật thể không tài nào định nghĩa được.

- Còn gì nữa?

Quân đọc tiếp:

- Đàn bà, đối với đàn ông là một tai họa thú vị.

Song Tú véo vào mũi anh:

- Dám nói em là tai họa?

Quân giữ tay cô trong tay mình:

- Anh bằng lòng nhận lấy mọi tai họa của em mà!

Đêm đến, chờ Minh Quân ngủ say. Song Tú rón rén xuống giường, cô chu đáo đắp ấm cho anh. Bước đi thật khẽ sau khi gởi cha anh nụ hôn nồng nàn:.

Bật chiếc đèn nhỏ ở bàn viết, Song Tú lôi cuốn sách mà Song Kiều cho cô ra đọc. Một đoạn có viết rằng:

“Bạn muốn tạo hạnh phúc tuyệt đối trong tình yêu ư? Đâu có gì xa vời. Bạn hãy đưa tình yêu đến chỗ hòa hợp tuyệt vời của thể xác, à tâm hồn thì các bạn sẽ hưởng mật ngọt của quan hệ vợ chồng. Tổ của bạn là một thiên đàng dướI trần thế”

Đoạn khác viết:

“Mỗi khi anh ấy ôm tôi vào vòng tay, dìu tôi vào thế giới của yêu đương với tất, cả đam mê. Hình như vũ trụ chỉ có hai chúng tôi thì tôi hiểu đấy là tình yêu, và cuộc sống không thể thiếu là tình yêu”

Song Tú đã ngủ quên bên trang sách viết về những điều cần biết trong quan hệ vợ chồng. Ở đó có lẽ cô tìm được một lời lý giải cho tình trạng cô hiện giờ, môi cô, nở nụ cười.

Minh Quân bế cô đặt vào giường, anh liếc mắt nhìn quyển sách, lòng anh rộn lên một tình yêu sâu sắc dành cho cô. Cô đang tìm cách làm một người vợ hoàn hảo đối với chồng. Anh là người tận hưởng những gì cố vừa học hỏi đó.

Hôn lên môi cô, anh lắc đầu:

- Song Tú của anh thật là khờ.