162

RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

  • Upload
    others

  • View
    4

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu
Page 2: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu
Page 3: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu
Page 4: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu
Page 5: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu
Page 6: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu
Page 7: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu
Page 8: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu
Page 9: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu
Page 10: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu
Page 11: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 10

Nhớ áo lụa vàngCòn chút mưa rơi trên bàn tay ấmThuở yêu người nào biết chuyện gian nanEm đã quên trong đời tôi hiu quạnhÁo lụa vàng khóc một mảnh trăng tan.

Còn chút hương cho môi người thơm mãiDẫu muộn màng xin đừng nhạt môi sonTôi và em chưa bao giờ gặp lạiÁo lụa vàng trôi vào cõi mênh mông.

Còn chút sương thấm trên thềm rêu lạnhBên hiên người còn lại giấc mơ xưaTôi tìm em giữa mùa hoa lau trắngÁo lụa vàng chìm theo những cơn mưa.

Page 12: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

11 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Còn chút gió theo chân người đi mấtCó chờ nhau khi năm tháng phai tàn.Chùm thiên lý sân nhà ai thuở nọÁo lụa vàng em còn nhớ tôi chăng?

Còn chút nắng gọi bình minh thức giấcĐợi chim về chờ nhả hạt tương tưChiếc lá úa bay theo mùa lưu lạcNhớ áo lụa vàng màu mắt tiểu thư.

14/12/2014

Page 13: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 12

Giặt áo bên sông Chiều cuối năm ngồi bên sông giặt áoChờ trăng lên rải ánh bạc mênh môngChợt thảng thốt nghe tiếng chim gọi bạnEm ở đâu sao tôi mãi bận lòng?

Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đóNgọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăngTừng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọQua cầu tre vương lại chút nắng vàng.

Mấy mươi năm kiếp giang hồ bỏ dởDáng mẹ gầy theo bóng núi xa bayKhúc bờ đê đã bao mùa đất lởEm theo người xa thẳm cuối chân mây.

Page 14: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

13 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Về bên sông tôi thành tên ngã ngựaChiếc áo xưa thơm sợi khói quê nhàNgồi giặt áo lòng nghe như dao cứaNhà đâu đây ai hát bản tình ca?

Về bên sông muốn rũ cả đời mìnhTheo dòng nước cuốn đi bao lận đậnGiọt nắng thời gian rụng xuống vô tìnhEm quên mất mảnh tình tôi bụi bặm.

Chiều cuối năm ngồi bên sông giặt áoTreo đời mình đùa cợt cõi hư vôEm xa lắc để tình tôi ở lạiNơi đầu sông còn rớt tiếng ai hò.

Tháng 10/2014

Page 15: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 14

Dấu chân qua cầu Hiền Lương* Năm 2001 trên đường thiên lý, tôi đã dừng lại ở cầu

Hiền Lương-chứng nhân của một thời kỳ chia cắt đất nướcvới một cảm giác ngậm ngùi khôn tả.

Đọc bài thơ “ Đưa dâu qua cầu Bến Hải”*Lòng thấy vui sao thoáng chút bùi ngùiDòng sông của một thời đất nước chia đôiCầu Hiền Lương thành chứng nhân thương nhớ.

Trai Vĩnh Linh cưới gái làng Cùa Cam Lộ*Chuyện không ngờ chỉ tưởng ở trong mơNhững cuộc đấu loa, sơn nhịp, chọi cờSông vẫn mát sao đắng lòng đến thế.

Tôi lặng đi khi bàn chân mình bước nhẹLên những tấm ván cầu một thời tấm còn tấm mất Tìm vạch sơn trắng của những năm chia cắtĐánh dấu 450 miếng bên nầy, 444 miếng phía bên kia.**

Vin những nhịp cầu từng thấm máu phân chia Mong tìm thấy từng dấu bom cày đạn xớiTrong gió nghe như có tiếng gọi đò ai đóĐò ơi xin chèo nhẹ…dưới sông còn có bạn tôi nằm.***

Page 16: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

15 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Tiếng gọi đò nghe thao thức trở trănTrong đợt sóng ầm ào của miền đất dữĐể nhớ người bên đây cầu ngóng sang bờ BắcKẻ bên kia cầu lại ngó đợi bờ Nam.

Nỗi đau thương từng se thắt đến oặn lòngDòng sông bạc cũng đành chia hai màu thương nhớ****Một dòng sông nước xuôi về biển cảSao lại gọi bằng hai cái tên Cửa Việt, Cửa Tùng?

Nghe ai hát “Câu hò bên bờ Hiền Lương*****Làm thao thức niềm riêng người lính gác đèn biểnTình có khác gì nhau dù không cùng màu cờ chiến tuyếnMưa bên nầy cũng làm ướt áo kẻ bên sông.

Đừng quên nhau cùng uống nước chung dòngĐể ngấm nỗi đau của một thời máu lửaHôn nấm đất bên bờ sông lịch sửVết thương nào thành sẹo chẳng liền da?

17/10/2015

.................................*Bài thơ “Rước dâu qua cầu Bến Hải” của nhà thơ Cảnh Trà viết sau ngày thống

nhất đất nước 30/4/1975 không lâu.**Từ ý “Giữa 450 tấm phía bên nầy.Và trong 444 tấm phía bên kia” trong bài

thơ Những tấm ván trên cầu Hiền Lương của nhà thơ Ngô Liêm Khoan.***Ý thơ “Lời người bên sông” của nhà báo Phan Bá Đương.**** Lấy từ ý lời hát “Sao ta lìa cách bởi dòng sông bạc hai màu” trong bài hát

“Chuyến đò vĩ tuyến” của nhạc sĩ Lam Phương.***** Tên một bài hát của nhạc sĩ Hoàng Hiệp phổ từ thơ của Đằng Giao.

Page 17: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 16

Chờ nhauChờ nhau thuở tuổi còn xanhNụ xuân vừa hé đầu cành hương bayNgực trầm hương ấm tình sayÁo hồng cuối phố ngỡ dài chân son.

Chờ nhau mấy độ trăng trònTóc mai mười sáu tình còn thơ ngâyLưng trời cánh nhạn vừa bayCọng rơm vàng rớt trên tay lời thề.

Chờ nhau én rủ mây vềMôi thơm đã khép ngực kề cận nhauLá rơi vương cánh hoa đàoTình tôi đánh mất bên cầu chiêm bao.

Chờ nhau biển hóa nương dâuKhói mây đã trắng tóc sầu lên câyHoa vàng một thuở hương phaiCuối đông chợt nhớ áo dài ngày xuân.

Chờ nhau em nhé bao nămThềm xưa hiên vắng lạnh căm ghế mònTình về say giấc đầu nonTrăm năm sỏi đá có còn chờ nhau?

Cuối năm 2013

Page 18: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

17 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Đêm Bạc Liêu nghe đờn ca tài tử

Đêm Bạc Liêu nghe đờn ca tài tửTheo ai về hò hẹn đất phương NamTiếng đàn kìm nổi trôi đời xa xứNgậm ngùi thương khúc “Dạ Cổ Hoài Lang”.

Từng điệu nhạc thành bài ca vọng cổTrên dòng sông ngân mãi những điệu hòCâu thủy chung trong “Tình Anh Bán Chiếu”Nỗi niềm riêng chưa dứt một đường tơ.

Hồn Cao Văn Lầu bay theo ngọn cỏDù người xưa cánh hạc đã lên trờiLời ai dưới ánh trăng vàng thổn thứcNghe đắng cay đeo đuổi một kiếp người.

Thương mảnh đất cha ông thời mở cõiMặn mồ hôi thấm cả máu xương ngườiNặng phù sa thăng trầm bao số phận“Lục Vân Tiên” nhân nghĩa chẳng hề phai.

Đêm Bạc Liêu nghe đờn ca tài tửĐể biết mình còn có một quê hươngĐể yêu em yêu người dân xứ biểnThật ngọt ngào trong từng phím tơ vương.

13/06/2014

Page 19: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 18

Giấc mơ giữa mùa hạ trắngTôi đi tìm em, em lại tìm tôiĐi hai hướng giữa hai bờ hạ trắngTrong giấc mơ tôi bao mùa mưa nắngVẫn nhớ một thời tóc thả gió bay.

Cô bé ngày xưa nào biết đợi aiKhi trái chín tình yêu tôi vụn vỡTiếng ve ngân cánh phượng hồng rực rỡNghe bước em về trong gió mong manh.

Có tiếng chim sâu ríu rít đầu cànhTôi và em chưa một lần hẹn ướcChiếc lá rơi theo dòng đời xuôi ngượcCuộc tình buồn như cánh vạc ăn đêm.

Page 20: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

19 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Em đi tìm tôi, tôi lại tìm emHai nhánh rẽ trên dòng sông hạ trắngTrong giấc mơ tôi em về trong nắngĐẹp tinh khôi như quả chín đầu mùa.

Vạt áo dài lất phất hạt mưa thưaHồn phố cũ của một thời mê hoặcTìm đâu thấy cõi thiên đường đã mấtCổng trường xưa đã khép lại bao giờ.

Tuổi bướm sầu xóa nét chữ ngây thơEm lặng lẽ bước qua trời thơ mộngSao ngày xưa lại đuổi hình bắt bóngĐể cuối mùa đành lưu lạc tìm nhau.

Page 21: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 20

Tình chia trăm ngã như sông1- Tình chia trăm ngã như sôngThuyền trôi lạc bến bờ không thấy ngườiĐường phân li đã chia đôiMong manh sợi nắng tình ơi vẫy chàoVẫy chào!Tôi vẫy chào ai?Mênh mông biển rộng Sông dài về đâu.Nhớ ngườiThấp thoáng mưa ngâuGởi hươngCho gióGởi sầu cho ai.

***

Page 22: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

21 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

2- Tình trôi tám hướng như mâyTôi mơ thấy tóc người bay lên trờiGió ơi đưa sóng ra khơiCho tôi gởi chút nắng rơi cuối mùaCuối mùa!Đã cuối mùa chưa?Để em chắp cánh Theo mưa về trầnChuyến xe Hạnh ngộ trầm luânKiếp sauCòn đợiTrăm năm người về.

4/11/2014

Page 23: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 22

Thả lá trên sôngXưa em chải tóc dưới trăngSợi thương rơi mất sợi buồn theo ai?Yêu người mấy sợi tóc maiLòng gương ý lược trâm cài đợi nhau.

Rồi em thả nón qua cầuLỡ tay rớt trấp lỗi cau cùng trầuĐêm về nghe nhịp thở đauEm vô tình để trái sầu mồ côi.

Tôi về gởi gió theo mâyMây bay theo gió biết đời nào nguôiMùa xưa trăng rụng mất rồiNhớ em chải tóc một thời xuân xanh.

Chiều nay thả lá trên sôngThả bao phiền muộn theo dòng nước xuôiNhủ lòng em của tôi ơiGặp người xưa bỗng…ừ thôi lại chào.

Page 24: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

23 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Rong rêu phận ngườiNgỡ lòng mình là làn mây trắngBay cuối trời dõi bước chân emNgỡ tình mình là tia nắng ấmRơi trên môi mắt nhớ vai mềm.

Em như con nước xuôi về biểnĐể lại sông buồn trắng cỏ lauAnh suốt đời thành chim bói cáTreo tình sầu đá nhọn vực sâu.

Em đánh rớt tình qua cửa sổLỡ vuột tay bong bóng lên trờiTìm đâu thấy vầng trăng cổ tíchMặt hồ soi những ánh sao rơi.

Cánh cò trắng bay trong sương lạnhLòng nhói đau theo tiếng còi tàuSân ga vắng biết ai còn đợiTình một ngày còn mãi ngàn sau.

Khu vườn nhỏ người không về nữaVạt nắng chiều bóng ngã liêu xiêuNgày cuối năm thèm cơn mưa muộnThương một người đời trót rong rêu.

Tháng 12/2013

Page 25: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 24

Sài Gòn cà phê *Những năm gần đây tôi thường về Sài Gòn giữa khuya

rồi cũng giã từ vội vã khi nửa đêm về sáng.

Sài Gòn Sài Gòn mù sươngThành phố cựa mình trở giấcNgọn đèn vàng ơi đừng tắtXôn xao cành lá không tên.

Anh về Sài Gòn trong đêmHàng cây đón chào ngái ngủChiếc lá chao nghiêng nhắn nhủVề đâu giữa phố chênh vênh.

Sài Gòn Sài Gòn đã quênSao lòng mãi luôn nhắc nhởCô hàng rong đi vội vãTiếng rao mì Quảng đêm đêm.

Page 26: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

25 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Chợt thèm ly cà phê đenQuán cóc đèn khuya gió tạtĐâu đây cung đàn ai hátRu hồn chìm giữa cơn mê.

Sài Gòn Sài Gòn cà phêHương thơm quyện mùi đặc sánhPhía sau ngụm cà phê đắngKhung trời mắt nhớ đêm xanh.

Rồi ngày sẽ đến loanh quanhĐời cũng trôi theo mệt lảCũng may giữa lòng phố xáSài Gòn còn có tình em.

5/7/2015

Page 27: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 26

Như màu phấn bảng rơi

*gởi trường cũ 20/11

Rồi một ngày tôi gởi lại trường xưaViên phấn trắng đã mòn theo năm thángTrong giọt nắng nghe thơm từng lời giảngSáng long lanh ngời ánh mắt trẻ thơ.

Ươm cho em trên trang viết học tròGiấc mơ đẹp thêm nhiều điều mới mẻChân bước tiếp tình yêu thời tuổi trẻĐể dòng sông thương mãi một con đò.

Tôi lặng yên nhìn cửa lớp ngẩn ngơTìm dấu vết bên tường vôi loang lởTiết học cuối lời yêu thương bỏ dởGốc phượng già lặng lẽ đứng trong mưa.

Page 28: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

27 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Rồi một ngày tôi trở lại trường xưaThầy giáo cũ nhìn cái gì cũng lạHành lang nhỏ rơi thêm vài chiếc láThơ thẩn tìm từng khuôn mặt thân quen.

Ngôi trường một thời tôi nhớ tôi quênBàn học cũ ngỡ ngàng nghe tiếng mọtBên cửa sổ còn đâu lời chim hótQua bao mùa mái ngói đã rêu phong.

Giấc mơ xưa trôi lạc tựa nhánh sôngTuổi đã trắng rơi như màu phấn bảngÁo cũng bạc sờn bâu cùng năm thángChiếc giày mòn mưa nắng chợt hư hao.

Em của tôi phiêu dạt ở phương nàoLá bàng rụng trong ngày thoi thóp gió Tôi thương ai vấn vương bờ vai nhỏNhớ một thời phấn bảng đã rơi theo.

Page 29: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 28

Sông dàiNgày về nhìn nắng rớt vaiBờ xa dốc cạn tóc mai còn dàiMột mùa trăng vỡ chia haiNước xuôi bèo dạt đợi ai một mình.

Em xưa một đóa hồng xinhThả thơ theo gió thả tình theo sôngNên đời như lá mênh mông Lẻ loi trôi mãi nhánh rong lạc loài.

Ngày về áo lụa vàng phaiTóc xưa đã nhạt mưa mai nắng chiềuChân cầu bóng ngả quạnh hiuĐôi bờ sóng cuộn cánh diều long đong

Nhìn theo cánh nhạn se lòngTiếng chim lẻ bạn thinh không giữa trờiNgược dòng cá lội mù khơiSông dài biển rộng đâu người trăm năm.

3/8/2015

Page 30: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

29 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Trăng cuối mùaVẫn là trăng của ngày xưaMang theo nỗi nhớ tôi đưa tiễn ngườiMỏng manh tiếng hát bên đồiNgoài hiên hoa rụng trắng trời bóng mưa.

Vẫn là em của tôi xưaBao mùa lá đỏ sao chưa bước vềNgày đi vàng nụ trăng thềLong lanh sóng nước vỗ về hồn tôi.

Vẫn là ngày mộng đêm trôiNên tình dâu bể không lời thở thanThôi thì xin hạt sương tanĐể quên một thuở trăng tàn bên song.

Vẫn là tình suối duyên sôngNên gieo neo mãi tiếng lòng ai đanThôi thì buông sợi tơ vàngTình tôi nặng nợ giọt trăng cuối mùa.

Tháng 2/2015

Page 31: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 30

An Giang ngày vềVề trong cơn mưa chiều mù mịtThành phố xưa sao chẳng quên ngườiThời gian thoáng qua như hạt bụiRớt trên tay nỗi nhớ ngậm ngùi.

Đi trên phố như người khách lạDù mỗi góc đường bước chân quenTừng viên đá lát mùa lá rụngBởi ngày xưa đã từng có em.

Vẫn nhớ trong tôi đèn bốn ngọnĐại học Hòa Hảo những chiều mưaCó một con đường tên rất lạHương lộ Núi Sập còn như xưa?

Page 32: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

31 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Chợ Mới cù lao mùa gió thổiEm về có qua bắc An HòaChuyến phà ngày ấy còn xuôi ngượcCát lở sông bồi tiếng sóng xa.

Chợt thấy em qua cầu Hoàng DiệuThoại Ngọc Hầu trắng áo nữ sinhTôi đứng đợi em giờ tan sởGóc phố xưa sao mãi nặng tình?

Tôi về lại đi nào ai biếtEm còn biền biệt trời mưa bayĐừng trách hẹn xưa rơi theo sóngThương cánh bèo trôi nhớ sông dài.

Tháng 4/2014

Page 33: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 32

Áo huyền sươngHãy mang đi chiếc lá cuối mùa đôngCòn sót lại đầu cành cơn bão rớtCứa vào tim con sóng vỗ trong lòngNgày tháng tận cho đời tôi thấm mệt.

Có gì đâu em đừng buồn đến thếDòng sông đi chia năm bảy nhánh sầuNào ai biết tôi về tìm hương cũChợt già cùng mưa nắng thuở chiêm bao.

Gió cuốn đi áo huyền sương ngày nọMàu tóc mây em thả lửng bên trờiCon đường xa đem theo bao bụi đỏChỉ một lần mãi thương nhớ khôn nguôi.

Đã hẹn nhau về sao chẳng đợi trôngTôi lên ngàn người xuôi về biển rộngGió thổi đầu nguồn mây bay mãi cuối sôngTình hai đứa mong manh như áo mỏng.

Hãy trôi đi màu tóc xưa đã bạcNghiêng vai người từng sợi nhớ sợi thươngEm đã xa xin tình yêu ở lạiHương thời gian còn thơm áo huyền sương.

22/12/2014

Page 34: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

33 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Cám ơn emCám ơn em thả tơ trờiTheo tôi xuống phố rong chơi với đờiSợ em lạc giữa chợ ngườiPhồn hoa xe ngựa để lời thề bayTầm xuân chưa nở đã phaiBướm vàng vừa lượn đã bay mất rồi.

Cám ơn em đã vì tôiLên non xuống biển để ngồi chiêm baoChiều buông nắng rớt lúc nàoSao em thả tóc nhuộm màu hoàng hônGiữ cho nhau nhé thiên đườngÁo xưa bụi đỏ nỗi buồn chia đôi.

Cám ơn em mất một đờiTheo tôi cuối đất cùng trời truân chuyênChờ nhau dưới ánh trăng huyềnSợ em lạc bước đào nguyên quên đườngYêu người ngực ủ trầm hươngTrăm năm hơi thở còn thương tóc mềm

Cám ơn em, cám ơn em. 14/06/2014

Page 35: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 34

Cánh điệp vàng Chợt nhớ màu nắng cũTheo tháng tư quay vềTình tôi thời mới lớnEm có về trong mê.

Biết bao mùa mưa nắngĐi qua mỗi con đườngThương em tà áo trắngTóc bay hoài trong sương.

Những cơn mưa tình yêuReo trên hàng điệp nhỏGóc phố buồn liêu xiêuMàu hoa vàng sắc nhớ.

Lá xanh màu me nonGiữ lòng tôi thơm mãiEm đi bỏ mái trườngĐể tình tôi ở lại.

Bay về đâu nỗi nhớCánh điệp vàng vừa rơiChia tay mùa hạ cuốiCó tình đầu của tôi.

Page 36: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

35 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Cánh diều và những cơn mưaCánh diều bay suốt tuổi thơTôi con cò trắng ngẩn ngơ cuối trờiEm cười bên giậu mồng tơiTôi hay qua đó rủ ai qua cầu.

Chuồn chuồn ớt đậu bờ aoVới tay bắt hụt lỡ nhào xuống kênhEm vờ che mặt làm duyênTôi hờn dỗi giận buồn tênh một mình.

Chợt nghe tiếng lá thì thầmĐôi chim sáo sậu tỏ tình trên cao.Thế rồi hoa thắm hương cau Trầu xanh ai hái để trao tay người.

Thôi thì em đã xa tôiThôi thì gió đập mặc đời đò đưaCánh diều đội những cơn mưaEm tôi ướt áo chiều xưa không về.

19/11/2014

Page 37: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 36

Chiều biên giới *

Tặng Trúc Thanh Tâm

Gặp lại bạn giữa đồng trắng nướcMùa len trâu phiêu dạt đó đâySáng giăng câu tung chài kiếm sốngTối bập bùng lửa đỏ men say.

Hoàng hôn xuống thẫm xanh bóng núiThất Sơn ơi một dãy mù sươngRơi nước mắt, đời sao ngắn ngủiBạn của ta lận đận một phương.

Thời trai trẻ bôn ba tứ xứThích làm thơ nuôi mộng giang hồGiờ sao chịu quẩn quanh sông nướcVẫn bông đùa hào sảng như xưa.

Chiều biên giới đồng bưng mông quạnhLy rượu cay thơm khói quê nhàĐĩa khô sặc bổi nhiều hơn cáVẫn nặng tình bằng hữu phương xa.

Mai về phố thành người kẻ chợThương nước lên chim vịt kêu chiềuĐi xa lắm quên rồi lại nhớBạn một mình sống giữa quạnh hiu.

Tháng 12/2013

Page 38: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

37 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Chút mưa xưa nào ấm vai ngườiĐường xa lắm giữa đời thấm mệtCon dốc tình ngược gió gieo neoEm thả nắng để lòng tôi khócNgủ trong mây nỗi nhớ buồn theo.

Khúc kinh cầu tan theo sương sớmMưa giạt lòng lá rớt vô songTiếng chuông chiều cuối ngày vang vọngEm về đâu trời đất mênh mông.

Tóc đã bạc thời gian không đổCòn lại đây phố cổ chiều mưaĐôi mắt ấy một mùa dông cũCó ai chờ nắng đổ hiên xưa.

Nhánh sông buồn lở bồi ai gọiLàn hương em tóc nhớ đêm ngàyChim gọi mãi một mùa trăng vỡTình yêu tôi còn cốc rượu say.

Ai cũng có một thời nông nổiChút mưa xưa nào ấm vai ngườiThèm giọt nắng sưởi vòng tay lạnhThương môi hồng vừa nhạt trong tôi.

Page 39: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 38

Hoa đào bay viễn xứKhứ niên kim nhật thử môn trung

Nhân diện đào hoa tương ánh hồng… Thôi Hộ

Hoa đào rơi đầy sân. Đất trời quá mênh mông. Ngày nầy xuân năm trước... Má em tươi ánh hồng.Không phải người tri kỷ. Sao tình lại vấn vương.Mộng trôi về xứ khác.Biết ai cười gió đông?

Hoa đào thơ Thôi Hộ. Có hình bóng giai nhân.Nép sau ô cửa nhỏ.Mắt mơ màng bên song.Chàng thư sinh thuở ấy.Yêu ai đến nao lòng . Ngày xuân qua vội vã. Nên tình thật long đong.

Page 40: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

39 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Hoa đào của lòng anh. Từ lâu bay lưu lạc. Một khoảng trời trong xanh. Bóng hình thành hư ảo. Còn lại nửa vầng trăng. Làm tim đau quay quắt.Cỏ non mềm dưới chân.Có giữ tình thơm ngát?

Hoa đào rơi tháng giêng. Tưởng lòng em nhỏ lệ. Tiếng chim giục ngoài hiên. Như lời kinh sám hối. Môi hồng trong cõi thiêng. Một lần chưa ai kể . Giấu một góc trời riêng. Tình hóa thành sương khói.

Hoa đào đọng sương mai. Chắc phai bên thềm cũ. Ngàn cánh hoa đào bay. Như ngàn con hạc trắng. Che kín cả màu mây. Ngân nga lời em hát. Trôi qua núi qua đồi. Hoa đào bay viễn xứ.

Tháng 1/2016

Page 41: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 40

Về Thới Longnghe tiếng chim vườn cũ

*Gởi một người ở Thới Long

Qua phà Thới An những ngày nước lớnMấy mươi năm con sóng vẫn tràn bờVàm sông cái chia hai dòng trong đụcKhông còn ai tôi đợi đến ngẩn ngơ.

Bông bần trắng rơi theo cơn gió cuốnBiết có còn kết trái để tương tưLòng muốn hỏi cánh bèo trôi vô địnhEm về đâu giữa sóng bạc sa mù.

Page 42: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

41 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Đường ngày xưa gập ghềnh bao sỏi đáBụi mù bay con lộ tẻ Bằng TăngEm đi học một thời xuôi ngược bếnTôi thương thầm mùi hoa bưởi hoa chanh.

Về Thới Long nghe tiếng chim vườn cũXao xác lòng để buồn mãi trôi theoCây cầu nhỏ nối đôi bờ chợ xãChiếc xuồng con đã vắng bóng ai chèo.

Mấy mươi năm tóc đã phai màu nắngNgười xa người có nhớ tiếng gà trưaBàn tay lạnh nào che đời mưa tạtTiếng chim buồn lẻ bạn gọi mùa xưa?

16/2/2016

Page 43: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 42

Lãng đãng tình yêu Đà Lạt

*Trong giấc mơ tôi có tình yêu Đà LạtNghe đâu đây còn tiếng đàn Trịnh Công SơnHòa giọng hát Khánh Ly mộng mị tâm hồnĐã từng qua đây trong bước chân lãng tử.

Có tình yêu tôi là suốt đời không cũCùng hàng phượng tím đang chờ hạ trổ hoaNước hồ Xuân Hương rải bạc ánh trăng ngàNghe hiu quạnh vẫn nồng nàn hơi thở.

Em có nghe bản tình ca bay trong gióTrong tiếng chuông ngân em đi lễ thánh đườngNhà thờ Con Gà chiều lãng đãng trong sươngHương con gái làm tim tôi thêm ngây ngất.

Page 44: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

43 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

*Trong giấc mơ tôi có bốn mùa Đà LạtCùng những con đường lên xuống thấp caoNgồi ở đây nhìn đèn phố núi muôn màuGiọt cà phê nhỏ xuống đời tôi sóng sánh.

Ánh sáng hắt lên bầu trời đêm lấp lánhEm bồng bềnh trong sương lạnh chiều đôngỞ bên tôi em muôn thuở giấu trong lòngLang thang mãi nên tình yêu đành lạc mất.

Em hồn nhiên hát giữa đồi chè xanh ngắtNghe tiếng thác reo lại nhớ mùa hoa đàoTôi tìm em lẩn trốn trong những vì saoRồi quên mất mình ở đâu trong phố núi.

Page 45: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 44

Cuối mùa phượng tím

Con phố nhỏ chiều nay bừng sắc nhớLại một mùa phượng tím trổ qua đâyTừng chùm hoa lung linh trong lá biếcGọi ve về gieo khúc nhạc đắm say.

Em có về trên đường đầy hoa tímTôi nhìn theo chiếc lá khẽ khàng rơiNắng chưa lên sương còn in giọt lệLang thang tìm trong nỗi nhớ khôn nguôi.

Nước vẫn chảy dưới chân cầu cũ kỉTôi thương em như một tiếng thở dàiEm đâu đó trong sương chiều phố núiCao nguyên buồn mãi đợi bước chân ai.

Page 46: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

45 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Cành phượng tím đã tàn chưa em nhỉ?Đã bao năm em chẳng nhớ nơi nầyMimosa vàng cả một trời mộng mịTôi bốn mùa vẫn giữ nụ tình phai.

Mưa trắng xóa một trời Đà Lạt nhớTôi tìm em qua bao dốc sương mùNgười trốn mất tầm tay không với đượcTrái thông buồn rơi rụng xuống thiên thu.

Tôi như khách trọ về ngang quán cũThèm ly cà phê thơm tỏa khói bayNghe tiếng gió lùa qua làn tóc rốiNhớ một người cánh phượng rớt trên vai.

Người về đâu qua bao mùa hạ trắngNgủ trong tôi một giấc mộng dài lâuThương phượng tím cuối mùa còn sót lạiVẫn trinh nguyên lời hẹn thuở ban đầu.

29/04/2014

Page 47: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 46

Chiều Ghềnh Ráng mưa bay

Chiều Ghềnh Ráng mưa bay mù phố biểnEm chờ ai trên đồi cỏ Thi NhânChiếc lá rơi nhẹ bước tưởng như gầnTôi cứ ngỡ ai cười trong tiếng gió.

Bãi Hoàng Hậu mênh mang vờn sóng vỗMãi thì thầm ru giấc ngủ nhà thơTrăng ngàn năm sao trăng quá hững hờTình say đắm trong tim Hàn Mặc Tử.

Page 48: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

47 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Lầu Ông Hoàng một thời thành muôn thuởTiếng thơ còn vương bút điện Dzũ KhaKhẽ chạm tay từng nét phiến thông giàNghe hơi thở nhà thơ còn quanh quẩn.

Mười mấy năm không về qua Ghềnh RángBiết có còn mưa trên mộ họ HànBiết có còn lá rơi dốc Thi NhânĐôi mắt biếc vai mềm người con gái?

Đường thiên lý đâu xuôi về nơi ấyChờ đợi chi trăng đã rụng lâu rồiChờ đợi chi kẻ góc biển chân trờiChỉ còn lại vầng trăng Hàn Mặc Tử.

Tháng 10/2013

Page 49: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 48

Hạt bụi nghìn trùngChim đêm ngậm nhánh phù vânNương trên tay Phật đợi tràng hạt rơiTôi chờ đón giọt nắng phaiEm qua ngõ trúc ngậm ngùi thềm rêu.

Trắng quỳnh hoa giữa tịch liêuHương thơm ngày cũ ít nhiều trong tôiĐài sen vương ánh tơ trờiSân thiền vọng mãi những lời vô ưu.

Tôi về từ cõi thiên thuBuồn treo tháp cổ sa mù trổ hoaBụi vàng ngỡ ánh châu saEm theo cánh én la đà khói sương.

Áo hồng rớt cuối nguồn sôngHài thêu chưa kịp theo dòng nước xuôi.Ngày xuân ai thả đèn trờiTrong trăng tiếng hạc ngọt lời ca dao.

Lời kinh khua động chiêm baoCánh chim lạc giữa ngàn sao mịt mùngThì thôi trong cõi vô cùngTôi làm hạt bụi nghìn trùng bên em.

Tháng 6/2015

Page 50: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

49 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Hạ đỏ, một thời để nhớ

Em trốn tình tôi trong lá biếcNên tình xanh mãi tựa men sayNắng rớt theo chân mòn phố cũLòng gương ý lược gởi cho ai?

Em giấu tình tôi vào cánh phượngNên màu hoa đỏ máu con timBao năm sao vẫn còn nồng cháyẤm một bàn tay mãi đi tìm?

Em trốn tình tôi trong ký ứcCuộc tình thơ dại vắng môi hônTuổi hai mươi chia tay quá vộiChỉ còn nỗi nhớ khóc rưng rưng.

Em giấu tình tôi sau cửa lớpMàu áo xưa mưa ướt cổng trườngThơ tình đâu phải là kẹo ngọtMà đắng lòng nhau chẳng vấn vương.

Hạ đỏ, của tôi thời mới lớnTình đầu em còn nhớ hay quênThương con sông nhỏ xuôi về biểnVà một con đường chẳng nhớ tên.

Page 51: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 50

Lạc tìnhTrăng cuối mùa trăng mọc đầu nonTình cuối mùa treo đầy nỗi nhớTôi lận đận lạc loài đâu đóTrong tim người còn giận hay thương.

Chim trốn tình đậu ở cầu sươngCánh về đâu giữa chiều ráng đỏMây xám núi hẹn hò bão tốChập chùng mưa vây khổn ngàn phương.

Bay lên đi tiếng hát yêu thươngLàm đuốc sáng thắp tình em nhéGiữa nhân gian đôi bờ quạnh quẽĐâu lằn ranh địa ngục thiên đường.

Đã lạc mùa nhỏ của tôi ơiLời thở than còn xanh lá cỏCành lộc non một lần gãy đổLạnh tim người biết có sinh sôi.

Thôi cũng đành dòng nước chia đôiLá chờ mưa mấy tầng gió biếcNụ hôn nồng ngời con mắt liếcXa muôn trùng mắt lại có đuôi?

Tháng 2/2015

Page 52: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

51 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Màu mắt biếcTìm trong lá màu mắt em dịu ngọtẨn sau cành lấp lánh tiếng ve sôiNgười đã xa theo mùa hè rực cháyCánh phượng hồng thắm đỏ cả hồn tôi.

Tìm trong mưa bước chân son ngày nọSao vô tình bong bóng vỡ đầy tayĐường hoang phế giữ mối tình cũ kỹChỉ lòng tôi quay quắt đợi chờ ai.

Nhớ đôi mắt nhớ cả mùa phượng đỏThương dòng sông thăm thẳm cánh bèo trôiCon nước cuốn đem tình tôi đi mấtMảnh trăng gầy theo năm tháng đầy vơi.

Tìm trong mây màu mắt em huyền thoạiMột trời mơ theo sóng vỗ đêm ngàyChiều xuống thấp cánh cò về đâu nhỉ Bờ núi xanh sương lạnh lạc loài bay.

Tôi tìm đâu giữa trần gian bụi đỏChiếc lá học bài ép giữa trang thơMàu mắt biếc mơ màng bên cửa sốRưng rưng buồn chiếc quán nhỏ chiều xưa.

6/6/2015

Page 53: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 52

Mộng dưới trăng sài gòn

Mộng về thơm bàn tay nhỏMưa bay trắng đất trắng trờiDòng kênh uốn quanh thành phốMang tình tôi đó em ơi!

Phố xưa đã thành cao ốcĐường quen lạc dấu đá mònChỉ còn giọt trăng lặng lẽĐêm đêm soi bóng Sài Gòn.

Mộng về dưới làn mưa bụiChim buồn ngậm hạt mơ xưaTháng chín tầm xuân chưa nởVội chi trăng đã sang mùa.

Page 54: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

53 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Hàng me vừa thay lá mớiNên tình sũng ướt mùa ngâuTiếng chuông nhà thờ vang tớiXanh ngời mắt nhớ tình nhau.

Mộng về thắp lên bếp lửaẤm bờ vai nhỏ yêu emHương cà phê thơm quán cốcBiết người còn nhớ hay quên.

Dấu chân qua thành phố trẻMang theo gió bụi đường dàiTình tôi xin em độ lượngĐể lòng thương mãi tóc mai.

7/9/2015

Page 55: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 54

Mùa xuân trên đất Chín Rồng*

Em có nghe tiếng chim chào ngày mớiNắng đầu cành vàng sắc lá non tơHoa khoe sắc làm con tim rộn rãLòng xuyến xao vui như mắt trẻ thơ.

Đô thị xanh xuôi về Nam Sông HậuTàu vào ra nhộn nhịp cảng Cái CuiCầu dây văng xuyên hai bờ thế kỷMơ ước đời người nối những bờ vui.

Em tươi thắm trong áo dài tha thướtPhố ông đồ nét bút tựa mây trôiThơm bánh tét bên nhà lồng chợ cổHoa Ninh Kiều càng thêm sắc xuân tươi.

Page 56: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

55 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Vườn cò Bằng Lăng đất lành chim đậuRượu Phong Điền vừa nhắp đã say hươngDâu Hạ Châu tươi như màu nắng sớmBưởi Thanh Kiều làm nhớ đất Ô Môn.

Đường sân bay rộn ràng đưa đón kháchEm theo anh về thăm đất đồng bằngChút lãng mạn trong bài ca vọng cổXuống xề rồi mà lòng vẫn bâng khuâng.

Thân thương lắm cả làng hoa Bà BộThơm vô cùng những trà lúa đông xuânĐường hoa giăng bao ánh đèn rực rỡNgọt phù sa lời hẹn chín dòng sông.

Page 57: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 56

Đem mùa xuân xuống núiAi đem mùa xuân xuống núiVàng hoa nở suốt lưng đồiLắng nghe suối nguồn vi diệuCỏ thơm bát ngát bên trời.

Em như hoa đào ủ nhụyLong lanh từng giọt sương đêmVề trong nắng mai rực rỡỬng hồng đôi má nhung mềm.

Tôi đi tìm hương mật đắngLang thang uống giọt tình sayÁnh trăng ngày xa thăm thẳmChờ người về trong đêm nay.

Page 58: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

57 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Ai đem mùa xuân xuống núiNghe lòng còn mãi tơ vươngMầm xanh đem theo chồi biếcDẫu lìa sợi tóc còn thương.

Én bay qua từng cơn bãoCuối mùa còn giữ mê hươngTôi trôi qua miền cổ tíchMơ hoài tà áo huyền sương.

Tình bay theo từng hạt bụiEm về mưa trong bóng mâyNghìn trùng mùa xuân không tớiÁo vàng đã thoáng qua tay.

11/12/2014

Page 59: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 58

Khi qua đèo Hải Vân

Một bên biển, một bên trờiBên nghe sóng vỗ bên đồi lá reoXe lên dốc ngược lưng đèoBuồn len vách núi tình treo đỉnh sầuChiều rơi áo tím ngang đầuTiếng chim lạ lẫm hòa vào cỏ cây.

Một bên gió, một bên mâyBên kia nắng chếch bên nầy mưa ngangSau lưng lỡ hẹn sông HànChợt nghe tiếng sóng Hương giang rì ràoEm qua bến nước sông nàoTình anh muôn dặm gởi vào sắc mây.

Tháng 3/2014

Page 60: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

59 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Phố ngườiTrăm khe theo suối về sôngSông xuôi biển lớn đâu mong tương phùngĐường tình vạn nẻo mê cungMê cung lắt lẻo nào dung nạp người.

Còn tôi riêng một góc trờiGóc trời vô định một đời trôi xaPhố phường chật ních người quaNgười qua sao lại mình ta giữa đường?

Đèn xanh vàng đỏ lạ thườngLạ thường nên lạc mù phương hướng vềVề trong rừng phủ mây cheMây che đồi núi suối khe tự tình.

Tìm đâu hạt bụi yên bìnhYên bình nào giữa bình minh chiều tà?Một thời dõi bước em quaEm qua mất dấu phồn hoa phố người.

5/12/2014

Page 61: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 60

Hạt mưa long lanhAnh kể em nghe nếu còn có thểCon đường lá vàng ngập cánh dầu rơiVòng bánh xe quay bao giờ nhìn lạiMưa rớt vai người, hạt lệ vỡ đôi.

Hạt nhớ theo em về miền đất lạCó ủ men say nỗi nhớ mong chờMây trắng mang theo tình anh xa quáCòn thương một thời tình nhỏ ngây thơ?

Hạt thương theo anh phong trần dâu bểNơi chốn quê nhà hình bóng mong manhNghe tiếng mưa rơi lòng sao buồn thếNhững giọt tình sầu trên lá long lanh.

Mơ thấy em về gió cuốn thu sangNgơ ngác đường xưa lại trải hoa vàngMột chút mưa thơm nồng nàn hương cốmRung động đầu đời cất nhịp ngân vang.

Tháng 2/2014

Page 62: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

61 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Page 63: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 62

Hoa vàng mùa giáng sinh cũ

Hình như hạt bụiRớt vào mắt aiHồn rưng rưng khócThương cuộc tình phai.

Chuông nhà thờ đổThuở em theo chồngHoa rơi rụng mãiVàng cả bến sông.

Giọt sương trong nắngThoáng chốc phù vânTình như mưa trắngNên tình mù tăm.

Sóng xô biển gọiHạt cát lăn trầmTóc xưa chỉ rốiChia đời trăm năm.

Page 64: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

63 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Con chim thao thứcHót lời hư khôngNỗi buồn trút láNgủ vùi cuối đông.

Bước chân trên sóngXao xác trong lòngEm thành chiếc bóngBên trời bão dông.

Thời gian hối hảLá không còn xanhTường vôi rêu nhạtHạnh phúc mong manh.

Mùa giáng sinh cũChuông nhà thờ xưaĐâu còn hoa rụngNgười cũ chiều mưa.

Tháng 12/2015

Page 65: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 64

Giấc mơ mùa đôngMột ngày mùa đông chim bay về phốLao xao cành bàng lá đỏ vừa rơiNghe bước chân quen qua con đường nhỏEm ở trong tôi nỗi nhớ đầu đời.

Thương cánh hoàng lan vàng như thắp nắngGiọt nắng đầu đông quá đỗi dịu dàngTôi đứng bên trời nhìn em lặng lẽCơn mưa cuối mùa trôi trong lang thang.

Ngọn đèn đêm đông nhớ ai nhỏ lệCơn sóng trong lòng theo gió qua sôngNhững tán cây xanh mờ trong sương khóiMột khối tình sầu ai đợi mà trông.

Chỉ còn trong tôi giấc mơ mùa đôngKhao khát làn môi nụ hôn thơm nồngNgười ở chân mây qua bao sông suốiEm ở nơi nào biển người mênh mông?

17/11/2014

Page 66: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

65 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Hoài niệm sông quêVề nhìn nước chảy lưng cầuHồn như ngậm tiếng ca dao thuở nàoĐời trôi một cánh buồm nâuTôi qua biển rộng sông sâu cuối trời.

Con đò trăn trở mùa vuiHạt phù sa nặng tình người sớm trưaSóng vờn dõi ánh trăng xưaBờ lau lách ngọn gió đưa bềnh bồng.

Tiếng chim chiền chiện rưng lòngLời kêu khắc khoải mênh mông nỗi buồnGọi hè vọng cả khúc sông Còn thơm hạt lúa thấm hồn hương quê.

Gánh gồng thấp thỏm chân đêKhúc ru ngày cũ tôi về đêm rơiCòn nghe tiếng võng mẹ tôiNgày giông mưa bão trắng trời chơi vơi.

Lũ nguồn vỗ sóng lòng tôiNhìn mây nhớ núi ngó sông tìm ngườiNgày về ngọn cỏ mồ côiHồn thành lau trắng bãi bồi ven sông.

25/2/2016

Page 67: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 66

Khi thiên nga vỗ cánh

*Gởi cô giáo Thiên Nga(Đà Lạt)

Lòng đã nhủ tim ơi đừng thao thứcĐể hồn đau được giây phút bình yênLòng đã dặn tim ơi đừng nuối tiếcAi cũng một thời để nhớ để quên.

Đường em đi bông cỏ may mất dấuChỉ còn chăng loài cỏ lạ vướng chânNhững cánh hoa xoay tròn trong gió bãoCó mang theo mật ngọt phấn thông vàng?

Page 68: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

67 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Lòng vẫn muốn quên đi bao nỗi nhớSao bỗng dưng lại cất tiếng thành lờiRồi tan đi vào không gian vô tậnChỉ một lần cho nỗi nhớ chìm trôi.

Đêm trăng sáng thả mình trên cát trắngĐợi sóng xô đưa nỗi nhớ vỗ bờHãy cuốn đi về biển khơi xa thẳmPhút xao lòng tim lại thấy ngẩn ngơ.

Xin một lần cho thiên nga vỗ cánhDệt tầm gai tay ứa máu bao lầnTrái tim đập bao điều không thể nóiHãy yên bình qua năm tháng bão dông.

Page 69: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 68

Khúc tình sầu trong mưaNgày em tóc chẻ chia haiBờ thon gió tạt vai gầy mưa nghiêngCạn lòng con nước kênh đenNgồi yên đợi nắng triều lên mất người.

Ngày trăng rớt xuống bên trờiTiếng chim cổ tích ngậm lời hư khôngTay che vạt áo gió lồngThương màu mắt biếc môi hồng nở hoa.

Page 70: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

69 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Ngày mây rũ xuống la đàĐồi sương trắng mộng núi pha tím rừngĐợi người cuối dốc rưng rưngDấu chân sương đẫm ngập ngừng bãi rong.

Ngày sông theo sóng phiêu bồngĐêm thao thức gọi trưa mông mênh chờCon tằm tiếc một đường tơNên diều đứt mối lạc bờ chân chim.

Ngày tình bỏ tuổi lênh đênhTôi bên nầy nhớ em bên kia sầuĐợi cầu vồng tạnh mưa ngâuNên duyên hạnh ngộ kiếp sau còn buồn.

Tháng 6/2015

Page 71: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 70

Đêm trăng đọc thơ Đường 2

Từ biệt Yên Đan ở đất nầyNỗi lòng tráng sĩ tóc như mâyNgười xưa đã mất ngàn năm trướcSao nước sông còn lạnh đến nay.

Ngọn nước trường giang trôi lặng lẽTình hoài lữ khách nhớ miên manThương cánh hoa tàn còn ôm hậnLại nhẹ nhàng rơi không tiếng vang.

Xuống ngựa mời nhau chén rượu đầyVề đâu bạn hỡi lúc chia tayThói đời đen bạc về non ởThẫn thờ tình mãi trắng ngàn mây.

Sông núi giang hồ biệt cố nhânGặp nhau hỏi tuổi ngỡ mộng tànNgọn đèn khóm trúc mờ sương khóiChén rượu vơi đầy mặc hợp tan.

Page 72: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

71 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Đầu sông xuân thắm hàng dương liễuNgại ngần hoa nở khách sang sôngTiếng sáo ly đình chiều tiễn biệtTôi về Tần, bạn hướng Tiêu Tương.

Lá vàng vườn cũ rụng rêu xanhTiếng ốc sầu tan mộng đầu thànhĐau lòng đêm vắng người xa khuấtBồi hồi bóng khách dưới trăng thanh.

Thuở ấy tiễn người qua sông lạnhNào ngờ trôi tuột mấy mươi nămHoàng hạc đã bay vào cổ tíchCòn lại mình tôi dưới ánh trăng.

.....................(1) Dịch thủy tống biệt-Lạc Tân Vương,(2) Nam hành biệt đệ-Vi Thừa Khánh, (3)

Tống biệt-Vương Duy, (4) Tiễn biệt Hàn Thân ở quán Vân Dương-Tư Không Thự,(5) Từ biệt bạn trên sông Hoài-Trịnh Cốc,(6) Nghe tiếng tù và nghĩ trở về-Cố Huống.

Page 73: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 72

Mùa xuân mây ngànĐã mấy mươi năm rồi em nhỉNước xuôi dòng sông nhớ đời sôngMây nhớ núi mây bay quanh quẩnEm vẫn là em nỗi nhớ mong?

Em có về trong giấc mơ xưaThuở sáng mù sương, chuyến phà đưaThuở chưa vướng bận đời cơm áoThuở mắt tình si tiếng guốc khua?

Sao nhớ một thời anh đuổi bóngĐường dài liên tỉnh bụi phai mờHoàng kim tóc mượt còn trong nắngCuối buổi người về lại ngẩn ngơ.

Lạ lẫm đời nhau bao năm thángEm nơi nào để nhớ ngày xưa?Tình cuối mùa ai trông mà đợiChẳng hẹn về sau những cơn mưa.

Hình như nghe chớm mùa gió chướngCành non vừa hé nụ hoa vàngBỗng dưng xao xuyến mùa xuân muộnEm trong anh vương chút mây ngàn.

Tháng 11/2013

Page 74: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

73 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Em của giêng haiGiêng hai về theo gió lại đưa hươngMùa lúa mới gọi đường cày thức giấcNồi bánh chưng thơm lừng xôi nếp mậtĐón giao thừa em mắt sáng long lanh.

Tôi yêu em như một nụ tình xanhBên bếp lửa em ửng hồng đôi máKim thời gian nhích đi sao vội quáSợ ngày mai em thêm tuổi tròn đầy.

Sợ ngày mai trên từng giọt sương maiMắt em ướt để hồn tôi chết lặngLòng ngẩn ngơ thấy em cười trong nắngÁo lụa vàng tha thướt dáng người đi.

Màu giêng hai hoa thắm nét xuân thìEm như cánh tường vi vừa hé nụCành lộc biếc chồi non chừng mới nhúTrái đầu mùa ngan ngát giữa trời cao.

Em của mùa xưa trong trái tim đauTình tôi đó theo dòng đời trôi mãiBiết xuân hồng có bao giờ trẻ lạiTôi đợi ai về giữa tháng giêng hai?

Page 75: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 74

Đóa sen hồng ngày xuânEm như đóa sen hồng Trong lòng anh muôn thuở Khi mùa xuân chạm ngõ Xôn xao từng lá cành.

Đất ủ bao mầm xanh Trổ chồi non biếc lộc Dâng đời bao quả ngọt Anh lại nhớ đến em.

Bờ vai nhỏ rất mềm Tóc thơm mùi hương lúa Bông trở mình ngậm sữa Từng nụ hôn ngọt ngào.

Page 76: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

75 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Làn má ửng hoa đào Vì ai mà mắc cỡ? Em ơi! Nghe nhịp thở Của mùa xuân đang về

Đời vẫn cuốn mải mê Có bao giờ trở lại Bước chân thời con gái Đóa sen hồng ngày xưa?

Theo gió cuốn bụi mờ Bao năm em còn nhớ Tim anh hoài nhắc nhởCánh diều của tuổi thơ.

Tình xuân tuổi học trò Luôn tràn dâng nhựa sống Trôi đi bao năm tháng Vẫn mãi đóa sen hồng.

1/2/2014

Page 77: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 76

Đi qua mùa hạ cũTháng tư về mang theo mùa hạ cũCùng tiếng ve dạo khúc nhạc giao mùaCành phượng non vừa bừng lên sắc lửaChợt nao lòng nhớ từng cánh hoa xưa.

Tôi lạc bước trôi qua thời trai trẻCó một con đường không nhớ nổi tênDù ngày xưa mỗi ngày đi ngang đóEm vô tình hay tôi lại cố quên.

Tôi và em áo học trò rất cũBiết ai còn nhớ được một mùi hươngGió và mây bên hàng rào giậu biếcCùng nắng và mưa rớt trước cổng trường,

Mùa hạ cũ em và tôi trong đóLại mất nhau khi trời sắp đổ mưaCây trút lá mang theo niềm thương nhớNên cuộc tình buồn như một giấc mơ.

Tháng tư về mang theo mùa hạ cũBiết bao năm lá vẫn thắm sân trườngTừng chiếc ngói đã ngã màu rêu phủ Chút bụi vàng xóa dấu vết người thương.

Page 78: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

77 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Lời của dòng sôngCon nước lớn đưa tình anh ra biểnMưa chợt về bong bóng vỡ trên sôngEm hồn nhiên trong ngăn đời ký ứcNghe xôn xao tiếng sóng vỗ trong lòng.

Ngọn gió nào đem lời anh đi mấtNgười qua sông sao chân bước ngập ngừngBờ lau lách con chim buồn thôi hótNhớ vô cùng một nỗi nhớ người dưng.

Chẳng biết em có về ngang bến cũĐể áo bay theo vạt nắng cuối ngàyCánh bèo trôi theo từng cơn sóng nhỏChim vịt kêu khắc khoải bến sông đầy.

Em đừng hỏi sông về đâu mấy ngãBởi thời gian như chiếc lá vô tìnhGió cuốn đi về phương nào rất lạLỡ sang sông nên mất bóng biệt hình.

Chuyến phà cũ phải đâu là chuyến cuốiĐợi ai về đợi suốt một mùa mưaLòng vẫn biết cánh chim bay đã mỏiSao thương hoài ngọn cỏ bến sông xưa?

Tháng 3/2014

Page 79: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 78

Mơ thấy nắng hồng đậu xuống bờ vai

*Gởi Hoài Huyền Thanh(Nắng Hồng thuở ấy)

Trời cuối năm ngày qua đi rất vộiCơn mưa phùn biết chia sẻ cùng aiCái lạnh sắt se trên từng ngọn láBiết có ai về tay ấm bàn tay.

Nhớ giọt nắng khi mùa đông trở rétSưởi trái tim hồng ngày tháng gian nanChốn quê nhà sao ta làm khách lạChạy suốt đời chưa hiểu hết nhân gian.

Page 80: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

79 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Bắc An Hòa ngày xưa còn sóng vỗĐón em về mưa trắng cả Mỹ Luông?Phà Cần Thơ thôi không còn đợi kháchNước Ninh Kiều dờn dợn khói chiều buông.

Mấy mươi năm đã chồn chân sức ngựaChợt nao lòng về uống nước sông xưaTrời đất cũ một màu mây trắng nõnBuồn rưng rưng thương ngọn cỏ gió đùa.

Chỉ tiếc tình xuân trôi theo năm thángChợt thấy đời mình là áng mây bayĐường xa quá khi thời gian sắp hếtMơ thấy nắng hồng đậu xuống bờ vai.

19/12/2014

Page 81: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 80

Mộ khúcƠn người tôi nợ thu đôngTiếng chim đêm thức lời buồn ai nghe.Đường chiêm bao mấy người vềDù sông biển cạn suối khe vẫn tình.

Chờ em tôi đứng một mìnhBánh xe thổ mộ gập ghềnh đời nhau.Biển xanh sao sóng bạc đầuĐể tình tôi phải dãi dầu phân ly.

Tìm người vạn dặm chim diĐường tử sinh biết một đi, biệt mù.Hành trình tôi cuộc viễn duVề trong một cõi thiên thu nghìn trùng.

Thì thôi huyễn mộng vô thườngThế gian lạc bước lầm đường tôi qua.

12/11/2014

Page 82: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

81 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Một ngày rồi thôiMột ngày rồi cũng bay đi Đàn chim viễn xứ thiên di theo mùaChỉ còn động tiếng sỏi khuaLăn tăn sóng bạc trăng xưa bên hồ.

Một ngày tà áo ngây thơEm chia tay tuổi mộng mơ theo ngườiChỉ còn tiếng gió quanh tôiHồn tha phương lạnh mồ côi sao đành.

Một ngày rơi mất xuân xanhTình tôi lạc giữa thị thành phù hoaEm như một nhánh giang hàBỏ quên cuối bãi lượt là phấn gương.

Một ngày nắng sớm chiều sươngChuyến xe về muộn ven đường còn ai?Khúc chiều tiếng hát quanh đâyTình theo sợi khói bóng cây quê người.

Một ngày rồi một ngày thôiNửa con mắt liếc ngọt bùi hơn daoCứa lòng tôi những cơn đauCũng đành rượt đuổi tìm nhau một đời.

16/11/2015

Page 83: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 82

Phiến tình sầu cuối đôngCó phải em hoa quỳnh muộn nởĐợi đêm về mới tỏa ngát hươngTôi như sâu ngủ vùi trong kénSuốt mùa đông mơ thấy thiên đường.

Tôi ngẩn ngơ tìm cây hạnh phúcLang thang hoài hết tuổi thanh xuânMãi theo em lên rừng xuống phốThuở yêu người ngậm ngải trầm luân.

Thắp trái tim mình trên lửa ấmĐốt tình sầu cháy cả trăm nămĐêm đông tàn cây khô giá lạnhMắt người quen xa thẳm muôn trùng.

Đường nhân gian đi hoài không tớiTôi và em để gió qua sông Thả sợi tóc bay về vô định.Tôi chờ ai nổi nhớ mênh mông.

Chim lạc núi đường bay thăm thẳmTiếng kêu buồn khắc khoải trong sươngBóng em khuất trong đời lặng lẽTôi thương người nước mắt rưng rưng.

4/11/2014

Page 84: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

83 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Trăng mười sáuYêu người một thuở thanh xuânAi đem trăng xuống long lanh tiếng cườiThềm sương vừa ướt vai ngườiĐể tôi ru tóc thương trời mưa bayChút tình lãng đãng khói mâyHoa ngâu chưa nở đã say đắm lòng.

Yêu người một thuở môi thơmTuổi hoa niên ngỡ trầm hương tơ trờiDây trầu đón nắng vàng tươiHoa cau thơm mãi bước người qua sôngNghe như tiếng sóng trong lòngNhìn con nước chảy một dòng lang thang.

Yêu người một thuở trăng tanTiếng chim vườn cũ người đành bỏ quên Lời thương chưa chớm môi hiềnYêu em nên để con tim dại khờĐể rồi hoa rụng chiều mưaEm trăng mười sáu tôi vừa tương tư.

Page 85: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 84

Tự khúc tháng mườiRồi một ngày anh cũng phải buông tayĐể vuột mất lời hẹn hò trong gióChiếc khăn len quàng vai cô bạn nhỏMàu xanh lơ xa thẳm một khung trời.

Dẫu khẽ khàng nào níu được thu trôiNên đôi mắt long lanh buồn đến thếTháng mười về đâu còn ai nghe kểÁo học trò cùng nỗi nhớ mơ phai.

Rồi một ngày anh cũng sẽ buông tayNhư quên mất món đồ chơi cũ kỷNằm đâu đó trong ngăn đời hoen rỉChẳng nhớ tên, chẳng còn một ai quen.

Những ngón tay đành ốm yếu ho henTừng giữ lấy những phút giây hạnh phúcNhững ngày mưa đi qua mùa thu cúcTóc em bay bối rối cả con đường.

Rồi một ngày anh không nhớ mùi hươngĐêm thao thức trên môi người mưa tạtNụ hôn đầu nồng nàn còn thơm ngátĐã tan theo cơn bão cuối mùa thu.

9/10/2015

Page 86: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

85 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Tương tư tháng giêngEm có từng thương nhớ tháng giêngThả lá tương tư xuống môi hiềnThả xuân xanh qua mùa mê hoặcThả tình tôi lạc dấu chim quyên.

Tóc em thơm một rừng mai trắngChiều vàng nghiêng cánh nhớ mùa xưaHôn lên bờ vai em thắp nắngNgọt ngào hương cốm lá ngày mưa.

Cỏ xanh mướt trải bao đồng bãiĐể áo em hồng dáng lụa thơmNgày xuân nghe tiếng ai gõ cửaLại ngỡ em về bên kia sông.

Tháng giêng còn cả mùa trăng cũChập chờn mắt đóm đợi sao khuya.Tình xuân chưa hết mùa hoa nởMà trái tương tư rụng bao giờ?

20/2/2016

Page 87: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 86

Viên phấn màu hồng

*Kỷ niệm 20-11

Tôi lại đặt vào chiếc hộp xinh xắnChiếc hộp ngày xưa lần đầu tiên tôi được tặngChiếc cà vạt dễ thương từ cô học trò nhỏBao năm rồi không còn nhớMột viên phấn màu hồngĐây là viên thứ nămĐủ năm màu xanh vàng hồng đỏ trắngNhững viên phấn đã cùng tôi đi qua mưa nắngTình yêu của một thờiLuôn thao thức không thôiBên đám học trò hồn nhiên buồn vui vô cớ.

Page 88: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

87 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Tôi tự dặn mỗi năm nếu mình còn thởĐặt vào chiếc hộp một viên phấn khác màuĐể nhớ mái trường từng chiếc ngói lao xaoĐể nhớ bao mùa cây phượng già thay láTiếng chim gù trên cành xoan kêu rất lạHọc trò tôi ngày ấy mấy đứa được làm quanMấy đứa một đời cơm áo lang bangĐầu đường xó chợLên voi xuống chó?Viên phấn màu hồng mang nỗi nhớ trong tôiHãy ngủ yên trong ngăn đời đi nhéGiữ cho tôi một tình yêu dù rất nhẹCó ngày xưa cùng chung bước đến trường.

Page 89: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 88

Những hàng me Sài Gòn

Những hàng me Sài GònBao năm rồi vẫn thếÁo trắng đường Gia LongGiữ hương tình tôi trẻ.

Tan trường ai đứng ngóngTung tăng gót sen hồngTiếng cười tôi say đắmQua hết cả mùa đông.

Xuân xanh ngời ánh mắtBỗng bừng sắc me nonKhẽ khàng từng giọt nắngĐậu trên bờ vai thon.

Page 90: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

89 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Cánh phượng cuối mùa thiChỉ còn trơ nỗi nhớEm như cánh chim diHàng me đầy bụi đỏ.

Áo vàng của thu xưaNgười xa không trở lạiNhạt nhòa trong cơn mưaNụ hồng chưa kịp hái.

Ôi hàng me Sài GònBốn mùa qua lặng lẽTìm đâu dấu chân sonTình tôi thời thơ trẻ?

Tháng 3/2015

Page 91: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 90

Sao lòng còn vẳng tiếng chuông mơ?

Anh mong em là con chiên ngoanKhuya nằm mơ thấy quà Nô-enĐược cùng anh ngồi xe tuần lộcBay giữa ngàn sao thắp sáng đêm.

Em đừng tin kẻ nói trắng đenGiàu sang tiền của để bon chenHãy giữ lòng trinh như thánh nữYêu anh khờ dại thử một phen.

Mắt em xin được mắt bồ câuNhìn đời trong vắt chẳng mưa mauĐể tình anh thắm như lá nõnRực rỡ môi hôn đậm sắc màu.

Page 92: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

91 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Đừng học ai lời nói chua ngoaLừa thầy dối bạn gã Giu-Đa*Để biết yêu anh tên ngoại đạoÁnh mắt đôi khi rất gian tà.

Chúa vẫn muôn đời trên thập ácBàn tay máu vẫn rỉ vết đinhTình anh thành vết thương bụt ráchĐợi đến giờ thiêng để phục sinh.

Em như quên mất lời rao giảngBên góc giáo đường anh ngẩn ngơĐă tắt từ lâu lời kinh nguyệnSao lòng còn vẳng tiếng chuông mơ?

Giáng sinh 24/12/2015 ...........................

* Giu-Đa: tên một tông đồ phản Chúa

Page 93: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 92

Ngồi đợi cơn mưaCòn ai ngồi đợi cơn mưaĐể tôi ngỡ chiếc lá vừa tương tưBỗng dưng nắng rớt, hình nhưEm từ sỏi đá thiên thu lại về.

Biết em còn nhớ sông quêĐể chăn nhớ chiếu một thời có đôiÁo xưa còn nhớ hơi ngườiNhư cây nhớ lá đơm chồi hoa niên.

Thương em đứng trước cửa thiềnNhìn Vô Ưu nở để phiền muộn tanLời tình ủ hạt từ tâmNghe trong kinh ánh đạo vàng hóa thân.

Cuối ngày chờ nhặt thời gianĐể tơ tóc phải ngỡ ngàng sớm trưaTìm đâu những chuyến phà xưaChỉ còn tôi đợi cơn mưa chưa về.

9/4/2015

Page 94: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

93 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Sợi tình vắt vaiMột lần nhìn sợi mưa bayNgỡ em thả hạt nắng mai về trờiChút tình gởi cánh đào rơiTơ hồng vàng óng môi người đã xa.

Một ngày bướm đậu vờn hoaĐể tơ vương mãi một tà áo xưaHiên đời còn vạt nắng thưaNgười đi qua đó hồn vừa biệt tăm.

Một lần xin được hôn emĐể mai sau có lỡ duyên vợ chồngBuồn như chiếc lá trầu khôngVườn xưa ai đã qua sông một mình.

Nhện se tơ níu sợi tìnhVắt vai, tiễn một bóng hình lên mâyTắc kè gõ nhịp hồn aiNghe bao giọt nhớ đong đầy mắt nhau.

Tháng 8/2015

Page 95: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 94

Qua chuyến phà cuối trên sông Hậu

Tôi đứng đợi bên bờ sông gió thổiChờ phà sang rời bến bắc Bình MinhCây cầu mới chợt giật mình trở giấcSáng ánh đèn soi sóng nước lung linh.

Cô hàng rong nhìn tôi cười buồn bãPhà không còn em mất chốn nương thânChú bánh mì bán hàng trên phố vắngKhuya qua cầu đạp chắc rã đôi chân.

Page 96: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

95 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Phà trăm năm đưa bao người xa xứCó người thương không hẹn lúc quay vềTôi ngơ ngẩn nhìn tháp tầng cầu mớiChợt thấy mình lạ lẫm giữa sông quê.

Phà tách bến lẻ loi trong sương lạnhMai xa rồi trơ bến vắng còn đâuBiết ai về nơi đầu sông góc biểnNhớ mang theo chút nắng để qua cầu.

Chuyến phà đêm cuối cùng trên sông HậuCòn chờ ai đã mất hút lâu rồiEm bỏ lại áo xưa thời mực tímTheo chân người để lạc mất tình tôi.

Page 97: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 96

Tiếng hát xuân thì*Tặng Quỳnh Dao

(Cánh chim ca bên trời gió lộng)

Bay theo từng cơn sóngTiếng hát em xanh ngờiMênh mông trời biển rộngĐem yêu thương cho người

Bốn mùa xanh cây tráiỦ hương trên tay ngườiHoa vàng vừa chớm nụNở tình yêu trên môi.

Page 98: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

97 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Yêu qua bao mùa hạ đỏYêu em tiếng hát xuân thìYêu ai chiều đông lộng gióYêu người vừa tiễn thu đi.

Bay theo cùng mưa nắng Lời ru em ngọt ngàoDòng đời đầy giông bãoCánh chim ca nhiệm mầu.

Trôi đi bao năm thángHương thơm trắng núi đồiMột đời tôi mê mảiTiếng hát em bên trời.

17/12/2014

Page 99: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 98

Tự tình mùa thuMưa ngâu chiều tháng bảyNgựa hồng về bãi sôngChim quay đầu trên sóngHót những lời thinh khôngNgại ngần chi em nhỉLá khô giòn nhớ mong?

Mưa ngâu chiều tháng bảyCho mây mãi phiêu bồngÁo giang hồ đã bạcBụi nhuốm đầy thu đôngEm bên triền sương khóiTrôi giữa dòng đục trong.

Page 100: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

99 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Mưa ngâu chiều tháng bảyMái ngói đầy rêu phongTiếng chim gù thao thứcTheo ai về cuối sôngMột ngày đi không hếtTrong giấc ngủ mênh mông.

Mưa ngâu chiều tháng bảyTình yêu hóa cầu vồngCon tim màu ngũ sắcBám vào hồn rêu rongMùa thu không trở lạiEm qua cầu ai trông?

31/7/2015

Page 101: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 100

Hạt nắng mùa xưaHạt nắng nào rơi trong mắt emLên bờ vai áo lụa nhung mềmTrên bến sông chiều xuân gió thổiTrong tim anh khúc nhạc êm đềm.

Hạt nắng nào rớt xuống môi thơmĐượm hương con gái má em hồngThơ tình anh viết thời mới lớnGởi cùng lá nhớ bước chân son.

Hạt nắng mong manhHạt nắng dịu dàngTheo từng cánh bướm đón mùa sangSưởi ấm lòng nhau ngày đông giáĐể trái tim anh rộn tiếng đàn.

Tìm đâu em hỡi ánh sao rơiHạt nắng ngày xưa đã lên trờiĐể lại trong anh mùa hạ đỏTường rêu ngói cũ cánh phượng rơi.

Đời vẫn trôi hoài, nước vẫn xuôiSông sâu bên lở nhớ bên bồiHạt nắng mùa xưa thành giọt lệMắt giấu tình sầu lệ vỡ thôi.

Tháng 2/2014

Page 102: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

101 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Thu trên tay ngườiEm như dòng suối mátNhen tôi chút lửa hồngTàn tro từng hạt nhỏRơi giữa đời mênh mông.

Cho tôi hôn lên mắtThêm hồng đôi môi ngườiThèm cơn mưa ướt đấtNên tình thật nhỏ nhoi.

Em hóa thành ngọn gióGió chiều thổi qua sôngTình tôi theo ngọn sóngSóng xô se thắt lòng.

Tôi tìm hoài ký ứcThăm thẳm một đời ngườiTình yêu em giấu mặtNên tình đành mù khơi.

Tôi như người mắc nợTrang vở buồn chia đôiMột mùa trăng đã vỡThu rớt trên tay người.

Page 103: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 102

Áo mơ phaiQua đi bao mùa nắngĐã tàn mấy mùa mưaNgược xuôi từng năm thángTình ngày xưa rất xưa.

Tường vôi màu rêu úaRộn ràng trái tim nonGió bay tà áo lụaThắm hồng bờ môi son.

Nghe như tiếng chuông mơCủa một thời xa quáĐể tình tôi ngẩn ngơBên hiên đời trút lá.

Page 104: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

103 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Thời gian như cánh bướmMang theo hạt phấn vàngTìm đâu mùi hương nhụyGiữa hai bờ nhân gian.

Em ơi chân trời cũBụi xóa nhòa vết chânTiếng chim bên cửa lớpCòn thoảng hương ngọc lan?

Tình tôi sao em giữTình em tôi lạc loàiĐường phượng bay mù lốiChỉ còn áo mơ phai.

Page 105: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 104

Chiều trên sông Cái KhếNắng vàng rải xuống mặt sôngBờ xưa nước đã xuôi dòng từ lâuVề đây ngồi ngắm chân cầuBao mùa bão lũ một màu rêu phong.

Còn nghe sóng vỗ trong lòngVen sông hoa rụng mênh mông nặng sầuNgày xưa em bước qua cầuNgẩn ngơ mây trắng bạc đầu nhớ mong.

Bao năm con nước lớn ròngMưa trên sông lạnh bềnh bồng hồn quêChiều ơi! Chờ bước ai vềNhớ người thuở ấy tóc thề còn bay?

25/07/2014

Page 106: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

105 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Tháng mười còn mưaTháng mười còn mưa - Mưa giăng đầy trờiMưa ướt phận người - Giọt mưa chìm nổiLá sầu lẻ loi - Con tim bối rốiNhớ bầy sẻ nâu - ngơ ngác bên đời.

Tháng mười còn mưa- Tiếng mưa bồi hồiNắng trốn qua sông – Ngồi trong quán vắngTiếng hát liêu trai – ly cà phê đắngThương cuộc tình buồn – Môi trầm hương phai.

Còn lại trong mưa – Bóng chim lạc loàiMột đóa phù dung – Nụ hôn say đắmDáng em nhạt nhòa - Sau làn mưa trắngĐể lại tội tình – Chìm trong giấc mơ.

Tháng mười còn mưa – Sóng vỗ đôi bờNước trôi về đâu – chia hai nhánh nhớNhư nỗi tình cờ - Em về phố nhỏTôi nằm trên cỏ – ngủ dưới trăng tan.

Tháng mười còn mưa – Mưa trong địa đàngTrái cấm đa mang – Nên người đã lạcMá hồng môi ngoan - Đường xưa quên mấtMột bức thư tình – Để gió cuốn đi.

Tháng 10-2015

Page 107: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 106

Tờ lịch cuối nămCuối năm tờ lịch mỏng dầnNhìn trăng xưa cũ mấy lần đầy vơiPhố đêm ấm lạnh tay ngườiHoa đào một thuở giờ rơi mất hồnÁo hồng đã nhạt môi sonTóc xanh chắc cũng dấu mòn đóm khuyaSợi tơ mấy đoạn chưa lìaTình xa nên nỗi cách chia sông dài.

Cuối năm tờ lịch đã bayVèo qua ngày cũ phút giây bất ngờXuống lầu vẳng tiếng chuông mơĐâu đây nhạc ngựa ngóng chờ qua songHoa vàng mấy nụ thu đôngGiọt sương trên mắt đôi dòng vừa rơiVà tôi chiếc lá ngậm ngùiTiễn em cánh nhạn cuối trời xuân phân.

Cuối năm 2014

Page 108: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

107 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Đôi mắt Đà LạtLòng anh…ai bảo không vương vấnĐôi mắt Đà Lạt thật dễ thươngBởi có em cùng làn mây trắngMãi nhìn theo nên mới lạc đường.

Chùm mimosa vàng phơn phớt nắngLên đồi xuống phố hẹn hò mưaMột cốc cà phê chưa đủ ấmĐâu bằng đôi mắt ướt đong đưa.

Trời tháng tám sao sương lãng đãngHình như má em hồng quanh nămAnh ngơ ngẩn mãi mùi hương thoảngCó bốn mùa hoa nốt nhạc trầm.

Chợt nhớ tay thon người em gáiMai về phố chợ tận đâu đâuDáng em còn mãi trong sương núiThương đôi mắt ướt thuở ban đầu.

Tháng 10/2013

Page 109: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 108

Hoa xưa bên thềm cũKhông ai về qua lối cũ thềm rêuTrên ô cửa nghe thằn lằn tặc lưỡiNhớ đâu đây làn tóc thơm hương bưởiTiếng gàu sòng đẫm mấy liếp trầu tươi.

Hàng tre xanh tiếng sáo vút lên trờiBông cau rụng trắng sân mùa gió chướngEm vô tình hay tôi nhiều mộng tưởngĐể thời gian trôi mất những mùa yêu.

Người đi xa mặc gió thổi trăm chiềuThổi tơi tả những năm tình lận đậnEm đâu nghĩ về qua phà mấy bậnĐể lòng quên từng cánh lá bèo trôi.

Giữa dòng sông mưa bỗng lớn trắng trờiCon chim nhỏ chết trong giờ định mệnhCánh diều rơi nào có ai đưa tiễnBờ vực sâu thăm thẳm một mình tôi.

Đã bao mùa ngôi nhà nhỏ em ơiHoa vẫn nở tỏa hương như ngày nọBên thềm rêu lắng nghe bàn chân nhỏNhớ hương xưa xao động bước quay về.

Page 110: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

109 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Hương hoàng lanNhà em ngày xưa góc phốThơm nồng từng cánh hoàng lanMột thời anh hay trốn họcĐợi chờ hương tóc bay sang.

Lòng anh gởi theo cánh gióNồng nàn từng chiếc môi hônEm như hoa quỳnh muộn nởSay tình thơm ngát hương đêm.

Hương hoàng lan!Hương hoàng lan!Thương em một thuở đá vàngThềm xưa hoa cau lại rụngAnh còn chưa hết bâng khuâng.

Hạ đỏ bao lần phượng nởSen hồng lại nhớ thu vàngTàn đông sao còn tuyết trắngXuân xanh yêu mãi tóc nàng.

Bốn mùa qua đi rất vộiHình như gió đã sang mùa.Ngày xuân anh về qua đóTình còn ngơ ngẩn hương xưa.

Page 111: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 110

Về lại mái trường xưa

Tặng Trần Hoàng và các bạn cựu học sinh Phan Thanh Giản Cần Thơ

Về qua trường cũ nhớ gốc phượng xưaNhớ cánh dầu rơi khi gió sang mùaNhớ tóc em bay sau giờ tan lớpNhớ nắng ươm vàng nhớ tiếng guốc khua.

Về đâu trong mưa thuở tuổi bướm sầuBao mùa phượng nở là mấy bể dâuEm như cánh chim bay về xứ lạMột phương trời buồn thương mãi ngàn sau.

Nhớ lá thư xanh bao lần muốn gởiNgười xa rồi sao lòng mãi ngẩn ngơNước đã trôi đi bao giờ trở lạiChiếc áo bạc màu còn chút tình thơ.

Page 112: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

111 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Về qua trường cũ tên đổi lâu rồi*Bạn bè ngày xưa mỗi đứa một nơiMái ngói rêu phong tiếng chim lạ quáMột góc sân trường đỏ lá bàng rơi.

Về đâu trong sương một tà áo mỏngNghe tím hoàng hôn nỗi nhớ vơi đầyCuối dãy hành lang âm thầm đưa tiễnChợt giật mình thấy tóc đã như mây.

8/4/2015............* Trường Phan Thanh Giản- Cần Thơ sau 1975 đổi thành trường Châu Văn Liêm cho đến nay.

Page 113: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 112

Phố núi chiều cuối đôngMột chút rét cuối nămThương bờ môi em lạnhĐồi hoa vàng hiu quạnhÁo tím trôi về đâu?

Hẹn chi phấn thông sầuCho mây chùng xuống thấpNhớ ai về bất chợtĐể phố núi sương giăng.

Biết em còn ăn nănNgọn roi tình quất ngượcĐời mòn bên bờ dốcVách đá buồn rêu phong.

Cơn gió đem mùa đôngVề trong tim tĩnh lặngCho tình sầu im vắngTrong góc nhỏ đời nhau.

Page 114: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

113 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Một chút rét đêm thâuĐắm chìm con mắt nhớ Tóc mênh mông màu lụaChở tình tôi đi xa.

Thở than trái thông già Rụng khô bên hồ vắngKhăn quàng nào đủ ấmVẳng chuông nhà thờ xưa.

Tìm đâu những cơn mưaEm về trong đêm lạnhMơ hồ trong hiu quạnhChợt rơi tiếng chim buồn.

Tím sẫm chiều hoàng hônEm có còn nghe kểGiọt sương hay giọt lệMôi ngoan nào tơ vương.

Áo em nhạt mùi hươngĐồi thông đâu bước nhỏNgựa yên bình ngậm cỏTôi ngẩn ngơ lạc đường.

Tháng 12/2015

Page 115: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 114

Page 116: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

115 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Giữ lại đời nhau Có những nỗi buồn trôi theo ngọn sóngCó những cuộc tình đến rồi lại điChiếc lá xôn xao qua thời mơ mộngTheo dấu chân người một thuở tình si.

Thương mãi con đường sầu đông trút láCơn gió vô tình thả nắng bên sôngTiếng chim mùa xưa hót lời xa lạNhững thanh âm buồn chìm xuống hư không.

Chợt thấy nhà em đóa quỳnh hương nởChuyện ngày xưa như hoa rụng ven cầuLời hẹn yêu đã trôi theo mùa lũNỗi nhớ khôn cùng tình nhỏ mưa mau.

Người bỏ tôi đi bên trời hiu quạnhNhững sợi tóc buồn ngan ngát hương xưaMặt hồ gương soi một vầng trăng lạnhĐưa đón em về là những đêm mưa.

Giữ lại đời nhau cuộc tình đánh mấtSe sắt chiều vàng đón lá me bayLặng lẽ nơi nầy mùa xuân trở gióTôi vẫn yêu người em đâu có hay.

Tháng 11/2014

Page 117: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 116

Mây trắng trong giấc mơ tôi

*Mùa Vu Lan nhớ mẹ 2015

Trong mơ chợt thấy mẹ vềTrời treo chớp bể tứ bề mưa giăngMẹ qua sương núi mây ngànDõi theo tôi mãi đường gần nẻo xa.

Hạc bay cuối nẻo trăng tàTrăng non hao hớt trăng già mồ côiChiều ngồi bên mộ mẹ ơiLắng nghe cỏ hát mấy lời tình tang

Trong mơ chợt thấy mẹ nằmRu tôi cánh võng trần gian một đờiĐò chiều một chiếc lá rơiMùa Vu Lan đến đâu người cài hoa.

Sông dài đổ mãi khơi xaTình yêu mẹ chảy lời ca dao buồnTóc người gột cả khói sươngMẹ thành mây trắng suối nguồn trong tôi.

Tháng 8/2015

Page 118: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

117 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Tháng chạp, chào nhauChào tháng chạp, chào năm cùng tháng tậnTa chào nhau hương tóc thuở ban đầuBao buồn vui lên tuổi đời thắp nắngEm đâu còn chờ đợi – để nhớ nhau.

Con chim nhỏ bay theo mùa di trúCung đường đi thiên lý có quay về?Chớp cánh qua nóc giáo đường rêu xámThả giùm tôi lời hẹn ước sơn khê.

Chào tháng chạp, chào cuộc tình lận đậnMấy mươi năm em quên mất hẹn hòLòng sông rộng không dung tình hai đứaMột lần xa mắt khép lại tình cờ.

Thương mái tóc hoàng kim thời mới lớnGió chiều bay thấm vạt áo ngày mưaGóc phố cũ thổi đi mùa đông lạnhNên vầng trăng chia nửa cuộc tình xưa.

Chào tháng chạp, chào em mùa hoa nởChân cầu xưa giặt áo chẳng còn aiNước đã đem dấu tình sầu đi biệtLòng buồn cuốn chưa hết lá vàng bay.

14/01/2016

Page 119: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 118

Chia tay tháng giêngGấp lại tháng giêngĐể mùa trôi lặng chìm vào đáy cốcThời gian xanh rêu se nỗi buồn lịm ngọtTiếng trống hội hè đình đám đầu năm Còn đâu đây sóng sánh hương xuânÁo lụa hồng thơm hoa đào mắt biếcLy rượu ngọt cạn lâu rồi em có tiếcMôi hồng đào táo ngọt đắm hương sayNỗi ngậm ngùi ai nhớ đến aiHạnh phúc mong manh sương khóiNụ hôn đầu làm con tim bối rốiĐể áo tương tư đi qua hết cuộc tình xưa.Bỏ lại tháng giêngBỏ lại tuổi thanh xuân một thời xa lắcBỏ lại hàng me xưa bốn mùa xanh mátĐường lá bay cỏ không dấu ai vềĐâu tiếng em cười mảnh vỡ pha lêTôi chết lặng màu trăng non huyễn hoặcKhông biết dỗi hờn có làm em ướt mắtTôi đánh rơi làn tóc rối hương xưaAi đem qua con dốc nắng và mưaBờ lau trắng sóng xô cơn gió lạTừng con phố vàng phai bao mùa láTôi và em vẫy biệt tháng giêng buồn.

Page 120: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

119 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Nồng nàn mùa xuânCòn lại anh, tình gởi vào trong nắngMàu mắt em say đắm đến nao lòngNhớ con phố mộng mơ thời áo trắngHoa chưa tàn xuân sao nỡ qua sông?

Thời gian ơi! Xin từng giây nán lạiĐể người tôi yêu giữ mãi nét xuân thìCánh đào thơm suốt mùa hương con gáiLá thì thầm còn níu bước em đi.

Em như sông đưa thuyền ra biển lớnLại cùng mây theo gió đợi mưa ràoNép vào hoa nụ tầm xuân nở muộnNên tình buồn réo gọi mắt môi sâu.

Ta nợ nhau một đời chưa trả hếtNên thiên thu còn đợi bước ai vềNắng mong manh đôi bờ vai thấm mệtMái tóc thề muôn thuở vẫn đam mê.

Còn lại anh, lòng gởi theo mây trắngGiữ cho nhau từng hơi thở nồng nànTrái tim em có trở mình thổn thứcGió xuân về sao tình mãi riêng mang.

Page 121: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 120

Xin được là chiếc lá hồn nhiênEm có biết lá về đâu không nhỉKhi xa cành lưu lạc chốn nhân gianNhững chiếc lá xanh chưa kịp úa vàngSao vội vã chia ly không nuối tiếc?

Chưa kịp gởi cho nhau lời từ biệtLá hồn nhiên bay vào cõi mong manhTôi yêu em như chiếc lá thương cànhTrái hạnh phúc trên tầm tay cao vút.

Cơn mưa chiều trôi đi bao mộng ướcEm và tôi quên mất một con đườngMột bờ vai san sẻ tiếng yêu đương Thời áo trắng với bao lời hò hẹn.

Page 122: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

121 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Tình yêu tôi như sâu trong tổ kénCó một thời mơ hóa bướm tìm hoaBay lang thang đuổi bắt ánh trăng ngàMà cứ ngỡ lạc trong vườn cổ tích.

Ngủ bên em thơm mùi hương da thịtNhững nụ hôn con gái thật ngoan hiềnGiữ trong tim em nhé lá hồn nhiênDù ly biệt tình vẫn xanh vời vợi

Bụi trần gian có xóa nhòa bến đợiVẫn thơm nồng ngày tháng mình có nhauDù tháng năm sương gió đã bạc đầuTình hai đứa vẫn xanh như chiếc lá.

Page 123: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 122

Màu nắng cũCó lẽ nào chúng ta không còn nhớ được mặt nhau

Khi bao mùa lá sầu đông vẫn rơi hoài lặng lẽ Đàn dơi ăn đêm đập cánh bay chỉ chao nghiêng rất khẽ Cũng đủ làm giật mình những chú sóc nhỏ giữa khuya.

Bóng thời gian làm dòng sông thành khúc ruột chia lìa Mưa bên nầy đêm đêm có làm em mất ngủ Để bờ bên kia tôi nhớ thương hoài màu nắng cũ Đợi đón ai về sao chẳng thấy chuyến đò sang.

Chiều mênh mông, mênh mông núi lạnh trắng đầu ngàn Đời cũng đành trôi xuôi lẻ loi như bao cành củi mục Nghe hơi thở mỏng manh tan trong làn sương mờ đục Bay giữa dòng người chợt hiểu thế nào là trái tim đau.

Page 124: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

123 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

*** Có lẽ nào chúng ta không còn nhớ được mặt nhau

Khi bao năm tháng mưa xưa vẫn bay qua miền ký ức Để tôi leo lên dốc tình chỉ thấy bão dông đánh cho rát ngực

Những cánh dã quỳ vàng có giữ lại chút mùi hương .

Cho tôi mơ giấc mơ lang thang trên những cung đường Có em đứng bên đời gần khung cửa màu khói nhạt Và tình yêu tôi cũng biến thành khúc ru biển hát Thương những con dã tràng suốt đời mãi xe cát biển đông.

Ai đã mang đi những cánh bèo xô dạt giữa dòng Em và tôi cứ thế chia tay không một lời từ giã Để mắt vẫn ngùi trông một người đã trở thành kẻ lạ Cuối cuộc tình buồn biết ai nhớ lại màu nắng xưa.

7/8/2015

Page 125: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 124

Về bên gối mẹVề nghe từng chiếc lá vàngLay theo gió rụng khẽ khàng ngoài sânThềm rêu giếng nước trong ngầnHình như dáng mẹ bước chân về gần.

Về nhìn con nước lớn ròngThương thân cò trắng long đong mấy mùaTrăng gầy theo nhịp võng đưaNgỡ lời ru ấm ngày xưa vẫn còn.

Về trong bóng ngã hoàng hônNhớ đôi mắt ấy mỏi mòn đợi aiHương cau thơm giữa đất trờiĐêm sương hoa rụng ngậm ngùi hắt hiu.

Về nằm bên gối mẹ yêuThèm nghe lời dạy nhuốm điều nghĩa nhânXa xôi lại ước được gầnMới hay dâu bể muôn phần mẹ ơi!

Page 126: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

125 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Đà Lạt, thành phố mưa bayEm hẹn tôi về thăm thành phố mưaTrên đồi cỏ non ven hồ liễu rũMột thoáng hương xưa qua từng phố cũLy cà phê thơm năm ngón dịu dàng.

Con đường mưa quyến rũ bước chân nàngBờ vai nhỏ đong đưa đôi mắt biếcPhố núi mù sương không lời tiễn biệtTiếng chim gọi tình vách núi cheo leo.

Dấu chân ngựa về nhớ gió thông reo Hoa vẫn nở vô tình trên kẽ đáNhững đóa hoa vàng nao lòng khách lạNghe lá thu mưa ngỡ bước em về.

Lãng đãng trong sương thơm mái tóc thềTình yêu tôi, tình một thời nông nổi Mưa trong lòng, mưa làm em bối rốiKhông còn tôi ai nhắc chuyện ngày xưa.

Em hẹn tôi về ngắm thành phố mưaMười mấy năm lời hẹn xưa bỏ lỡGió hãy mang tình yêu tôi thuở đóMưa đồng bằng nhớ thành phố mưa bay.

Tháng 7/2014

Page 127: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 126

Ngỡ vừa chạm thuHình như lấm tấm hạt mưaTan trong nỗi nhớ sớm trưa tội tìnhLưng chiều đợi chút bình minhVết khuya chỉ thấy bóng mình trong gương.

Hình như tà áo phai hươngNắng rơi theo những góc đường em quaXe lăn bánh cuốn bụi nhòaTóc se sắt lạnh ngỡ là heo may.

Hình như lá lấp lánh bayLạc vào vườn cũ một ngày sương phơiMột lần tôi đối diện tôiĐể thương nhớ gởi trong lời chim quyên.

Hình như trên khúc đường quenCúc hoa vàng nở gợi niềm riêng chungVà em bước nhỏ ngập ngừngHồn long lanh ướt tưởng chừng chạm thu.

25/7/2015

Page 128: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

127 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Ta còn nợ nhauTa nợ nhau một cánh phượng hồngVương tà áo trắng thuở qua sôngMưa bay trắng quá khung trời cũNhìn cánh bèo xa chợt nhói lòng.

Ta nợ nhau tên một con đườngHàng me trút lá mắt huyền sươngÁo xưa còn ủ hương con gáiĐể đến bạc đầu mới nhớ thương?

Ta nợ nhau một khối tình sầuMôi hồng thơm ngát nụ hoa ngâuMười năm có lẽ nhiều hơn thếTình đã chìm trong cuộc bể dâu.

Ta nợ nhau khúc nhạc tương phùngNgày xưa không vẽ nổi chân dungMột bờ vai nhỏ bên tường lạnhRêu đá hằn in nhớ khôn cùng.

Ta nợ nhau hai tiếng trở vềCánh cò phiêu bạt mảnh hồn quêBao năm xa xứ trời vô địnhVẫn thoảng đâu đây hương tóc thề.

Tháng 9/2014

Page 129: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 128

Xuân qua thành phố cũ

Chợt thấy nụ hoa vàngRung rinh theo làn gióGiật mình ngỡ xuân sangVề qua thành phố cũ.

Len theo từng góc phốHương xuân dậy đất trờiNgày xưa em qua đóThương mãi trong lòng tôi.

Chuyện mười năm đã cũChỉ còn giấc mơ phaiChim ơi! buồn lá cỏCó về đậu trên vai.

Page 130: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

129 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Cúi hôn từng phiến láTình nhỏ nay về đâuGiữa dòng đời nghiệt ngãRơi rơi cánh hoa đào.

Nhớ em qua làn khóiThèm một điếu thuốc thơmTiếc tình xuân qua vộiNắng vàng như cọng rơm.

Dòng sông đã mang theoNụ tầm xuân xanh biếcEm ơi con mắt liếcThương nhớ ai bên trời.

Page 131: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 130

Sài Gòn đêm trở gió

Sài Gòn đêm trở gióLiêu xiêu bóng ai vềBùi ngùi cơn mưa nhỏRớt từng giọt lê thêTình tôi thời thơ dạiNgủ vùi trong cơn mê.

Sài Gòn đêm trở gióSao lá vẫn rơi hoàiLao xao tàn me lạnhTiếng chim nghe lạc loàiNgày xưa em qua đóHương một thời chưa phai.

Sài Gòn đêm trở gióĐã bao mùa chia xaThời gian là giọt lệĐể cuộc tình phôi phaNgọn đèn đêm mờ tỏSao thấu tình đôi ta?

Page 132: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

131 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Phải em mùa thu xưaCó phải em là mùa thu năm cũSao bỗng dưng nắng thả sợi tơ trờiTừng giọt nắng lung linh vàng đến vậyThuở yêu người biêng biếc giậu mồng tơi.

Có phải em là mùa thu ngày ấyTheo chân người mơ mãi cánh diều bayTình mới lớn em quên trò bắt bướmRơm rạ quê mùa em gởi cho ai?

Có phải em là mùa thu thuở trướcVàng ước mơ như chùm khế sau hèKhói đốt đồng làm cay đôi mắt nhớLàm thơ tình chữ nghĩa lại nhà quê.

Có phải em là mùa thu dạo đóNghe lá vàng nghiêng theo gió heo mayChờ đợi ai trong từng cơn mưa nhỏKhi bèo trôi xa mãi nước sông dài.

Mùa thu xưa theo em không về nữaTình mong manh như sợi khói lam chiềuMây trắng xứ người biết em còn nhớ Có một chàng trai trẻ đã từng yêu.

Page 133: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 132

Viết cho con ngày cuối năm

*Thương gởi An Tâm của ba(Boston) Những ngày con trở lại quê nhà

Ngày con đi căn nhà xưa bỗng vắngHàng cây khô chiếc lá rụng chớm đôngChùm ti-gôn trước sân nhà rực đỏNhững bông tim làm ai đó nao lòng.

Ngày con đi tuổi mười lăm nhỏ béTám năm trôi biển cạn thật vô cùngBao mùa nắng con thành chàng trai trẻBiết có yêu người yêu đất nước bao dung?

Có những lúc giựt mình nghe bão đếnTuyết mịt mù trời lạnh chục độ âmCon đâu biết quê nhà con bấc thổiBa ngồi nhìn đôi mắt dõi xa xăm.

Page 134: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

133 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Con lại về chiếc ba lô nhẹ hẫngĐôi giầy mòn hơi muối mặn đại dươngBa đâu mong gì những điều con học đượcChỉ mong tấm lòng giữ mãi lửa yêu thương.

Căn phòng nhỏ ba vừa thay chăn mớiCon nằm chưa ấm chỗ lại đi rồiNhớ thương con trong lòng ba giấu kỹSợ con chạnh lòng mẹ lại lệ rơi.

Lại thêm những tháng năm chờ đợiCon chim non rời tổ đã bay xaHãy tung cánh trên bao miền đất lạCánh chim bằng nào sợ những phong ba.

22/12/2015

Page 135: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 134

Tình cờTình cờ mưa gặp nắngBất chợt nên vợ chồngPhút giao hòa vĩnh cửu Hóa bảy sắc cầu vồng.

Tình cờ suối gặp sôngHẹn xuôi về biển rộngGiữa đất trời mênh môngTheo nhau vờn đuổi sóng.

Tình cờ bướm gặp hoaCho mùa xuân kết tráiCùng hát khúc tình caBốn mùa xanh trở lại.

Page 136: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

135 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Tình cờ ta gặp nhauGiữa đám đông xa lạEm tươi đóa hoa đàoCuối mùa đông buốt giá.

Bởi thế gian nhiễu sựTôi thành người đa đoanLòng như trang sách cũBên hồ bóng trăng tan.

Tình tôi bờ lau trắngEm đi qua hững hờAi hay trời mưa nắngCơn đau cũng tình cờ.

25/4/2015

Page 137: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 136

Tình như sương khói bayNgày xưa…thuở ấy… ngày nào nhỉ?Em không còn nhớ để mà quênAnh không còn nhớ đôi mắt biếcNên tình hai đứa lạc mất tên.

Trái tim ngày cũ xanh hay đỏLại để thề xưa theo gió bayLại để thư tình rơi mất dấuTrong cơn mưa chiều thấm ướt vai.

Nhớ nắng hanh vàng hong tóc rốiNhớ đường phượng đỏ nở đầy hoaNhớ lá me sầu vương trên áoNhớ tiếng em cười mãi ngân xa.

Đâu ngôi nhà nhỏ thời trọ học?Mỗi buổi em về lá reo vuiỞ cuối con đường anh đứng đợiTrong mơ còn lại chút ngậm ngùi.

Em đi mang nỗi buồn xa xứMười năm đã bạc áo mơ phaiMười năm sông cạn thành nương bãiTình chỉ còn như sương khói bay.

Page 138: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

137 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Ngàn năm mây trắngEm trốn nơi nào trong cõi xưaXe về trời chợt đổ cơn mưaĐường đi xa quá màn mưa mỏngChỉ một mình tôi nhớ sao vừa.

Sợi tóc hoàng kim sợi tơ trờiHương đưa theo gió rối lòng tôiThương cánh hoa dầu rơi trên áoMưa ướt vai người mưa lẻ loi.

Cầu tre ai bước qua kênh nhỏĐể lại cho người bao ngẩn ngơTôi ngỡ lòng mình là mây trắngTheo chân người góc biển trời thơ.

Mưa lại rơi trên cầu Ô MônThới Long còn lại giấc mơ buồnEm như con sáo qua sông rộngĐể một đời tôi mang vết thương.

Mây vẫn là mây của thuở nàoBay hoài trong giấc ngủ chiêm baoNgàn năm mây trắng thương tình nhỏCùng áo mơ phai đã bạc màu.

Tháng 9/2014

Page 139: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 138

Hoàng Sa hànhCát vàng cát vàng đảo biên cươngMênh mông sóng bạc ngất trùng dươngPhên giậu ngàn đời vùng đông trấnNgăn loài quỷ dữ gieo tai ương.

Biên ải mịt mù xa vạn dặmThuyền nan chèo mỏi bao đêm trườngVâng lệnh vua truyền đời nối tiếpKhao lề thế lính giữ biên cương.

Giáo nóp lên thuyền theo mệnh nướcGạo mắm chu toàn chẳng quân lươngLính thú một đi không trở lạiTrông lại quê nhà mờ khói sương.

Ứa mắt vẫy tay người vợ trẻMẹ già con dại nhờ em nươngThân trai hề ngại chi sóng cảVẹn toàn trung hiếu với quê hương.

Page 140: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

139 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Sóng gào gió thét tràn cơn bấcTay chèo nghiêng mạn vỗ trùng dươngThuyền đi muôn dặm theo tinh túNào có tiếc gì chút máu xương.

Đảo chìm đảo nổi bao hải lýNúi dựng trùng trùng mù mịt sươngBão to bão nhỏ càn mấy lượtTrắng trời mưa gió lạnh thê lương.

Lính thú muôn đời nơi trận địaNgày đội nắng lửa đêm nằm sươngSinh tử mệnh trời sao tính đượcCũng đành dứt bỏ…chuyện yêu đương.

Mỗi năm chờ đến mùa gíó chướngThiếu phụ không màng đến lược gươngBến đợi trông chồng như tượng đáNào thấy buồm neo về cố hương.

Page 141: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 140

Mộ gió rì rào vang sóng biểnMộ ở đây mà người biệt phươngCon hỏi mẹ ơi chờ chi biển ?Chỉ thấy gió gào suốt hàng dương.

Ô hay Hoàng Sa quần đảo dữThuồng luồng thủy quái vây tứ phươngNanh tàn vuốt độc lòng lang sóiPháo gãy tàu tan nát thịt xương.

Hải chiến Hoàng Sa sóng dị thườngCát vàng chôn lấp bao cốt xươngBảy tư hề linh hồn tử sĩXác hòa vào đáy nước đại dương.

Ngàn năm thịt nát tan vào nướcHồn còn quanh quẩn chốn hải cươngChỉ thương đôi mắt người vợ trẻMòn mỏi hóa đá, tấy vết thương.

Page 142: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

141 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Một dãy san hô bừng sắc đỏPhải chăng thấm đỏ máu kiên cườngDáng núi còn in hình cô phụTử khí mù trời đất nhiễu nhương.

Thôi em quay mặt đi đừng khóc Giọt lệ nào xóa hết tang thươngTừ xưa biên ải tràn mộ chíXá gì ta hề một nắm xương.

Một nén hương lòng thôi cũng đủ Ngậm cười người lạc nẻo âm dương. Chim nhạn từng bầy bay thảng thốt Người không còn danh có lưu phương?

Biền biệt người đi vào vô địnhHải mộ quan soi ánh tà dươngVách đá khắc ghi lời bất tửNước thẳm sâu mang đầy tai ương.

Biển đảo cha ông không giữ đượcGiận quân thù gieo rắc tang thươngEm có nghe hờn vang trong gióCát vàng cát vàng hề đảo biên cương.

Tháng 6/2015

Page 143: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 142

Khúc giao hưởng tháng tư

Một đóa quỳnh vừa chợt nởTháng tưHương chưa kịp vương tơ đêm nguyệt bạchNên không thấy cuộc giao hoan Trời và đấtThinh không nào không dành tặng riêng anh

Một mặt trời trong xanhUốn cong ngày nguyệt thựcMắt hạn hán bờ chân chim di trúBản tình ca loài dế giun

Trôi miên man cho áo mỏng bay cùngSợi tóc buồn rơi vàng mùi rơm rạĐêm ân ái còn xanh non cỏ lạKhát khao tình chờ đợi buổi phục sinh

Page 144: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

143 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Nhớ mãi giọt mưa xưaBay qua phố vô tìnhBiết cho ai mượn bờ vai để giọt sương khẽ ngủHạnh phúc là gì sao vớt hoài vẫn cũMàu đục trong Một thế giới vô cùng.

Níu trinh nguyên đêm ngợi đóa hương quỳnhSao Hôm đi đâuThương sao Mai bỗng thứcKhông còn em Khúc tình buồn ray rứcAnh tìm hoàiBản giao hưởng tháng tư.

27/3/2016

Page 145: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 144

Tháng ba không ở lạiNgười con gái tóc dài mềm hơn suốiChảy miên man dịu mát cả hồn tôiTình thuở ấy hạt sương mai buổi sớm Lá thuộc bài mơ ước thật tinh khôi.

Người con gái tròn xoe đôi mắt ngọcNắng lung linh màu áo lụa sân trườngCó gã khờ một hôm thèm được khócĐể mềm lòng cô bạn nhỏ dễ thương.

Con đường nắng con đường mưa ngày nọ Chợt bừng lên chùm hoa tím tháng ba Những cánh bằng lăng chiều bay theo gióCó mang giùm tôi một chút tình xa.

Người con gái dịu dàng hơn cánh bướmƯớp hồn tôi bằng những nụ môi sonChiếc thuyền lá thả trôi bao nỗi nhớ Treo trên cành bàng bạc ánh trăng non.

Người con gái màu hoa thời đi họcTím nao lòng tà áo trắng chiều mưa Năm tháng cũ thời gian không ở lạiYêu một người thương mãi tháng ba xưa. 13/3/2016

Page 146: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

145 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Ẩn hươngTìm người chỉ thấy bóng tôiĐi lang thang giữa dòng đời mộng duMột mình lạc chốn phù hưBay tà áo mỏng nhẹ như tơ ngà.

Tìm nhau suốt cõi ta bàMột tôi chiếc bóng la đà mù sươngNhập thiền còn vọng hồi chuôngBao kinh kệ cũng vô thường sắc không.

Tìm em bụi đỏ nắng hồngGhềnh xa sóng vỗ phiêu bồng tuổi mâyCuối mùa hoa rụng lá phaiNông sâu nước cuốn tình say đôi bờ.

Tìm trong vạn quyển thiên thưKhông bằng chớp mắt hồ thu em cườiChút tình muôn dặm biển khơiTóc xưa còn giữ mấy lời ẩn hương?

Page 147: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 146

Chuyện ngày xưaNgày xưa em ngồi xỏa tócTrăng vàng đậu xuống bờ vaiSao hôm cuối trời vừa thứcMặt hồ soi bóng liêu trai.

Một đàn bướm bay trong nắngChập chờn lủng núi hoa vàngNgát hương môi trầm mắt biếcNụ tình chớm nở gian nan.

Ngày xưa em qua sông rộngMưa ngâu che ánh trăng thềDòng đời trôi xuôi mải miếtNhớ ai một cõi đi về.

Page 148: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

147 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Thương em một thời nông nổiÁo xưa vai đã bạc màuCon chim hót lời trăn trốiThanh âm chìm khuất vực sâu.

Ngày xưa em quên lời hẹnTôi buồn đốt thuốc trên tayTrăm năm cây đa bến cũCũng đành thả sợi tóc bay.

Buồn vui gởi theo bụi đỏBao mùa lận đận nắng mưaTình ơi! Một trời giông tốCòn ai kể chuyện ngày xưa?

Page 149: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 148

Rồi cũng qua sông

*Tặng bạn bè văn chương Cần Thơ

Rồi cũng qua sôngBỏ lại sau lưng tình yêu Một thời mộng mịBỏ những con đường bao mùa đỏ màu phượng vĩ Hàng cây trơ cành đứng khóc trong mưa.

Rồi cũng qua sôngBỏ lại sau lưng bạn bèMột thời tri kỉLy rượu thâm tình áo cơm bao điều nghịch lýQuên hết sự đời tán gẩu văn chương.

Gởi lại cho em mắt môi huyễn mộngGởi lại cho nhau tình đầu gió lộngCuối cuộc hành trình, biết ai còn đợi Rơi theo chân người bụi lầm mê mỏiChưa đi sao lại muốn quay về?*

Page 150: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

149 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Rồi cũng qua sôngBỏ lại sau lưng chiếc cầuĐôi bờ soi bóngNước trôi vô tình cánh bèo xa nguồn lạc lõngMênh mông đất trời vạt nắng hoàng hôn.

Rồi cũng qua sôngBỏ lại sau lưng cá bơiNgược tìm chốn cũNgơ ngác mắt nhìn chân cầu xanh màu rêu phủMan mác nỗi sầu bóng ngựa qua song.

(Những ngày còn lại ở Cần Thơ)

................*Lời một nhân vật trong truyện ngắn Cố Hương của nhà văn Trung Quốc Lỗ Tấn.

Page 151: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 150

Tóc mâyChợt nhìn bóng khói chiều nayLòng bâng khuâng ngỡ tóc mây vai ngườiTình hồng chưa kịp buồn vuiHồn đâu san sẻ mắt môi xuân thì

Một mình mỏi đếm bước điNgày trôi đã muộn có khi chưa tànCây trông ngọn lá đỏ vàngTôi ngờ em đã về ngang bến chiều.

Cuối mùa cỏ cháy nắng thiêuMờ xanh bóng núi cánh diều xa xămTóc sầu từ ngọn tới chânHồn miên man gió bão gần gũi mưa.

Nhà ai rớt hạt cúc thưaCòn xanh vạt cỏ đẩy đưa xa ngườiBuồn theo nắng rụng trên đồiEm treo hạt bụi rủ lời chia đôi.

Tóc mây ngày ấy lên trờiTôi đan sợi nắng đưa người qua sôngCòn dăm bọt sóng se lòngTình tôi thơ dại đèo bồng thanh tân.

Page 152: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

151 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Page 153: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 152

Page 154: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

153 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Page 155: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 154

Page 156: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

155 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Page 157: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 156

Page 158: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

157 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

Page 159: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nguyeãn an bình 158

M Ụ C L Ụ C

Ngô Nguyên Nghiễm 5. Nhớ áo lụa vàng 10. Giặt áo bên sông 12. Dấu chân qua cầu Hiền Lương 14. Chờ nhau 16. Đêm Bạc Liêu nghe đờn ca tài tử 17. Giấc mơ giữa mùa hạ trắng 18. Tình chia trăm ngả như sông 20. Thả lá trên sông 22. Rong rêu phận người 23. Cà phê Sài Gòn 24. Như màu phấn bảng rơi 26. Sông dài 28. Trăng cuối mùa 29. AnGiang ngày về 30. Áo huyền sương 32. Cám ơn em 33.Cánhđiệp vàng 34. Cánh diều và những cơn mưa 35. Chiều biêngiới 36. Chút mưa xưa nào ấm vai người 37. Hoa đào bayviễn xứ 38. Về Thới Long nghe tiếng chim vườn cũ 40. Lãngđãng tình yêu Đà Lạt 42. Cuối mùa phượng tím 44. ChiềuGhềnh Ráng mưa bay 46. Hạt bụi nghìn trùng 48. Hạ đỏ,mộtthời để nhớ 49. Lạc tình 50. Màu mắt biếc 51. Mộng dưới trăng Sài Gòn 52. Mùa xuân trên đất chín rồng 54. Đem mùa xuân xuống núi 56. Khi qua đèo Hải Vân 58. Phố người 59.Hạt mưa long lanh 60. Phụ bản 1 61. Hoa vàng mùa giáng sinh cũ 63. Giấc mơ mùa Đông 64. Hoài niệm sông quê 65. Khithiên nga vỗ cánh 66. Khúc tình sầu trong mưa 68. Đêm trăng đọc thơ Đường 2 70. Mùa Xuân mây ngàn 72. Em của giênghai 73. Đóa sen hồng ngày xuân 74. Đi qua mùa hạ cũ 76. Lờicủa dòng sông 7 7. Mơ thấy nắng hồng đậu xuốngbờ vai 78. Mộ khúc 80. Một ngày rồi thôi 81. Phiến tình sầu cuối đông 82.Trăng mười sáu 83. Tự khúc tháng mười 84. Tương tư tháng

Page 160: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

159 Mười năM bóng ngựa qua thềM cũ

giêng 85. Viên phấn màu hồng 86. Những hàng me Sài Gòn 88. Sao lòng còn vẳng tiếng chuông mơ 90. Ngồi đợi cơn mưa 92. Sợi tình vắt vai 93. Qua chuyến phà cuối trên sông Hậu 94. Tiếng hát xuân thì 96. Tự tình mùa thu 98.Hạt nắng mùa xưa 100. Thu trên tay người 101. Áo mơ phai 102. Chiều trên sông Cái Khế 104. Tháng mười còn mưa 105. Tờ lịch cuối năm 106. Đôi mắt Đà Lạt 107. Hoa xưa bên thềm cũ 108. Hương hoàng lan 109. Về lại mái trường xưa 110. Phố núi chiều cuối đông 112. Phụ bản 2 114. Giữ lại đời nhau 115. Mây trắng trong giấc mơ tôi 116. Tháng chạp chào nhau 117. Chia tay tháng giêng 118. Nồngnàn mùa xuân 119. Xin được là chiếc lá hồn nhiên 120. Màu nắng cũ 122. Về bên gối mẹ 124. Đà Lạt thành phố mưa bay 125. Ngỡ vừa chạm thu 126. Ta còn nợ nhau 127. Xuân qua thành phố cũ 128. Sài gòn đêm trở gió 130. Phải em mùa thu xưa 131.Viết cho con ngày cuối năm 132. Tình cờ 134. Tình như sương khói bay 136. Ngàn năm mây trắng 137. Hoàng Sa hành 138.Khúc giao hưởng tháng tư 142. Tháng ba không ở lại 144. Ẩn hương 145. Chuyệnngày xưa 146. Rồi cũng qua sông 148. Tóc mây 150. NHạC:Cũng đành lạc mất nhau 151. Những hàng me Sài Gòn 152. Cònmột chút mưa bay 153. Chút mưa xưa nào ấm vai người 154. Thảlá trên sông 155. Tự tình cuối mùa thu 156. Mộ khúc 157.

Page 161: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu

nhà xuất bản hội nhà văn65 – nguyễn du – hà nộitel & fax: 04.38222135email: [email protected]://nxbhoinhavan.comchi nhánh miền nam371/16 – hai bà trưng – quận 3 – tp. hồ chí minhtel & fax: 08.38297915email:[email protected] nhánh miền trung và tây nguyên42 – trần phú – tp.đà nẵngtel: 0511.3849516email:[email protected] nhánh miền tây nam bộ314c - hoàng lam - thành phố bến tretel: 075.3812736 - 016.998.083.86email:[email protected]

chịu trách nhiệm xuất bản:phạm trung đỉnhchịu trách nhiệm nội dung:nguyễn thị anh thư

biên tập:nguyễn kim sơn(vũ hồng)

thiết kế bìa, mh: sambcttranh bìa: “đồi xanh” - đinh cườngtrình bày: nguyễn trung nguyênsửa bản in: hoài huyền thanh

In 1.000 cuốn, khổ 13,5 x20,5tại: Công ty Cổ phần In

tổng hợp Cần Thơ Số 500, đường 30/4,

quận Ninh Kiều, Thành phố Cần Thơ Số xác nhận ĐKXB:

1129- 2016/CXBIPH/107-48/HNVSố QĐXB: 618/QĐ-NXB HNV

ngày 20 tháng 5 năm 2016Mã số sách tiêu chuẩn quốc tế (ISBN):

978-604-53-6132-0In xong và nộp lưu chiểu:

Tháng 7 năm 2016

t h ơ

nguyeãn an

bình

Page 162: RUOT- NGUYEN AN BINH · Dòng sông cũ đẫm tình tôi trong đó Ngọt tiếng em cười vọc nước giỡn trăng Từng sợi tóc thơm lòng tôi ngày nọ Qua cầu