6
Sột soạt nhà sau mụ vét nồi, Ông chồng quần áo rách lôi thôi. Bầy con ngơ ngác đòi xơi bữa, Lũ nhỏ giành nhau lấn chỗ ngồi. Khua đũa mèo mun ngờ chủ thảo, Muỗng rơi chó vện tưởng cho mồi. Lầm than đói khó vì tai ách, Hỡi kẻ sang giàu cu nn trôi! Tỏ lời nhắn nhủ khắp đâu đâu, Vạn vật từ nay luống thảm sầu! Áo não thương đời đa đói khổ, U buồn trăm họ vvài câu. (Đức Huỳnh Giáo Chủ viết ngày 25-2 Canh Thìn 1940) Đức Thầy phác họa một khung cảnh gia đình nghèo đông con bị nạn lũ lụt hoành hành, lâm vào cảnh rất khốn khổ. Lũ con quá đông không đủ cơm ăn, đói, khóc la giành giựt lấn kiếm chỗ ngồi. Cảnh nhà ngập lụt, phải kê kèo, lót vạt tre chen Tc phm tranh bo lt

T c ph m tranh bão lụt · 2020. 10. 20. · Tu Phải Tiến Chay bốn bữa ấy là quy tắc, Lời Đức Thầy dìu dắt chúng sanh. Đức Thầy dạy rõ ngọn ngành,

  • Upload
    others

  • View
    1

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

  • Sột soạt nhà sau mụ vét nồi, Ông chồng quần áo rách lôi thôi. Bầy con ngơ ngác đòi xơi bữa, Lũ nhỏ giành nhau lấn chỗ ngồi. Khua đũa mèo mun ngờ chủ thảo, Muỗng rơi chó vện tưởng cho mồi. Lầm than đói khó vì tai ách,

    Hỡi kẻ sang giàu cứu nạn trôi! Tỏ lời nhắn nhủ khắp đâu đâu, Vạn vật từ nay luống thảm sầu! Áo não thương đời đa đói khổ,

    U buồn trăm họ vẽ vài câu. (Đức Huỳnh Giáo Chủ viết ngày 25-2 Canh Thìn 1940)

    Đức Thầy phác họa một khung cảnh gia đình nghèo đông con bị nạn lũ lụt hoành hành, lâm vào cảnh rất khốn khổ. Lũ con quá đông không đủ cơm ăn, đói, khóc la giành giựt lấn kiếm chỗ ngồi. Cảnh nhà ngập lụt, phải kê kèo, lót vạt tre chen

    Tác phẩm

    tranh bão lụt

  • chút ở tạm bợ chờ qua cơn nước lũ. Bà vợ vét nồi nghe sột soạt cố kiếm từng hột cơm cháy còn sót lại dưới đáy nồi cho đám con. Ông chồng quần áo rách tả tơi, gương mặt khổ sầu mếu máo vì thấy đám con không đủ cơm no dạ. Mỗi lần nghe chủ khua đũa, con mèo mun hí hửng tưởng đâu là chủ thương tình cho chút xương cá; hay là khi lũ nhỏ giành giựt làm rơi cái muỗng khua leng keng, thì con chó vện giựt mình tưởng đâu là hôm nay ông chủ thương tình quăng cho khúc xương thừa. Chỉ bằng mấy câu thơ với ngôn từ thật giản dị, Đức Thầy phác họa khung cảnh nhà nghèo trong cơn lũ lụt, đã đánh động trái tim con người. Văn hay chỉ cần mấy câu ngắn gọn là đủ, không cần dài dòng. Đức Thầy thổ lộ:

    U buồn trăm họ vẽ vài câu.

  • Đêm khuya thời khắc canh ba, Mọi người an giấc Lão Già trở trăn. Đêm nằm thao thức nhức răng,

    Lung lay mấy lượt chắc rằng nhổ đi. Lão Ông rên rỉ sầu bi,

    Cái răng thỏ thẻ thầm thì: Lão ơi! Thương nhau cũng phải xa rời,

    Luật Trời thành trụ nay thời hoại không. Tới kỳ tôi phải xa Ông,

    Luật trời định vậy đau lòng mãi chi. Lão Ông thương tiếc vân vi:

    Nhổ răng chẳng có còn gì nhai ăn. Răng rằng: Mấy chục năm hằng,

    Vì Ông tôi tạo nghiệp bằng núi non. Khiến Ông tội lỗi vẫn còn,

    Thôi nay xa cách véo von thêm sầu. Lão rằng: Tội lỗi gì đâu?

    Răng rằng: Tội lỗi sánh hầu trời mây. Kể sơ cho Lão như vầy,

    Lão nhậu thịt cầy bắt buộc răng nhai. Bò trâu heo chó gà nai,

    Lão ăn đủ thứ thịt quay mặn nồng. Ôi thôi thầy chú mấy ông,

    Bạn bè rủ nhậu dài dòng thâu đêm. Phận răng tôi phải nhai thêm,

    Nhai giò nhai cẳng chẳng êm chút nào. Giò cẳng xương xốc biết bao,

    Lại thêm đồ biển cua nào càng to.

    Kề tai nói nhỏ cho bà nghe vừa gồi xóm mình có chuyện tức cười một bà nọ lái Honda

    tìm con châu già gặm cỏ non!

    Chuyện lạ năm

    CANH TÂN

    Chuyện lạ cái

    răng biết nói

  • Bắt răng rôm rốp nhai cho, Lắm khi răng nứt gay go vô cùng.

    Kiếp làm răng phải phục tùng, Cắn nhai nhai cắn thung dung bao giờ.

    Nay tôi đang đợi đang chờ, Ông đến nha sĩ nhổ thời bỏ đi. Ông nay tuổi tới bát kỳ,* 80

    Bỏ rượu bỏ thịt vậy thì tốt thôi. Lão Ông thổn thức bồi hồi:

    Nhổ răng móm xọm thì rồi vô duyên. Khi cười khi nói luân phiên,

    Móm ma móm mém ngửa nghiêng ai nhìn! Răng rằng: Ông muốn đẹp xinh, Thì ra nha sĩ trồng tình răng tơ. Khi cười thêm mộng thêm mơ,

    Gái trinh nó ngỡ trai hờ tìm hoa. Thế là tai họa đâu xa,

    Động lòng Ông khó vậy mà đoan trang. Ông ơi ! đừng mộng đừng màng,

    Cuộc đời thành trụ tới tàn hoại không. Ông ơi ! hãy biết toại lòng,

    Vòng trời luân chuyển Có Không chu kỳ. Tuổi Ông tám chục còn gì,

    Ông nên tu tịnh tâm thì yên thôi. Ăn uống chay lạt được rồi,

    Coi ai nghèo bố thí bồi đức ân. CANH TÂN nhiều chuyện tởn thần.

    Dịch ôn hạn nắng lũ dâng hải hà. Sang năm tới Tân Sửu mà,**2021

    Giặc Tàu nổi dậy can qua máu đào. Ông nên gieo giống thiện mau,

  • Giống nào quả nấy làu làu không sai. Mấy lời tôi nói thày lay,

    Khuyên bỏ rượu thịt kéo dài phước căn. Mong Ông giữ được đạo hằng,

    Canh Tí Tân Sửu phước tăng công bồi. Vì thương tôi có lỡ lời,

    Xin Ông thứ lỗi tôi thời đội ơn.

    Sydney, 20-10-2020

    Kiểng Xuân kỷ niệm 80 tuổi năm 2020

    Tu Phải Tiến

    Chay bốn bữa ấy là quy tắc,

    Lời Đức Thầy dìu dắt chúng sanh.

    Đức Thầy dạy rõ ngọn ngành, Người mới quy Phật chưa rành ăn chay.

    Mới ăn tương rứt ray trong bụng,

    Mới ăn chao kinh khủng lắm thay!

    Cồn cào bao tử đêm ngày,

    Bốn bữa chay ấy thấy dài muôn thu!

    Rồi từng bước âm u biến mất,

    Nguyện y hành cõi Phật hiện dần.

    Chao tương bốn bữa ân cần,

    Lâu ngày tập tểnh lần lần tiến lên.

    Từ bốn bữa tiến bền sáu bữa,

    Sáu bữa rồi tiến nữa không thôi.

    Chay kỳ tiến mãi được rồi,

    Thì là tiến tới được ngôi chay trường!

    Việc tu tịnh chao tương là quý,

    Lời Đức Thầy dạy kỹ trong kinh.

    Giới răn nhà Phật giữ gìn,

    Ừa tao báo cho bả biết gồi! Bả lái Honda tìm con châu già gặm cỏ non...

  • Tu hành đừng có sát sinh thú cầm.

    Người tu hành luyện tâm thanh tịnh,

    Dốc một lòng an định như như.

    Dù ai bảo dại cũng ừ,

    Chao tương đạm bạc ta cười vui tươi !

    Pháp Phật chỉ có một là giải thoát, không hai mà cũng không ba…Nhưng căn cơ chúng sanh dày mỏng khác nhau, nên Bồ Tát phương tiện nói vô, nói hữu, nói chay kỳ, chay trường…Nếu chấp duy nhứt một phương tiện ắt là bế tắt. Phải phương tiện uyển chuyển dĩ huyễn độ chơn mới mong cứu độ tất cả chúng sanh, không chấp cao hay thấp. Nay đệ tử xin cảm tác những dòng thơ trên đây minh họa pháp phương tiện của nhà Phật.

    Khi căn duyên đã chín muồi, tự nhiên hành giả tới lúc phải cầu đạo, ăn chay, niệm Phật. Bản thân tôi khi xưa vào ngành phi công quân đội VNCH thập niên 1960, trong thời chiến tranh khốc liệt nhứt, ngày đêm phải nhào lộn trên chiến trường mịt mù khói lửa, rồi bỗng sinh ra cảm hứng viết văn, và năm 1968 tôi vào chiến khu cục R gia nhập lên minh Mặt Trận Giải Phóng, chịu bom đạn B52 tơi bời, khi đói khát quá phải săn bắn khỉ vượn xẻ thịt mà ăn. Sau năm 1975 về thành, lại viết văn, làm báo, nhậu rượu đế ăn thịt chó…Vậy mà khi cơ duyên tới, tôi vượt biên sang định cư nước Úc, rồi đọc kinh sấm, trường chay, niệm Phật, say mê biên khảo sách đạo. Vì vậy mà trong quyển Mãi Mãi Là Bí Mật và quyển Lang Thang Qua Chiến Tranh, nhà thơ Thanh Thảo viết rằng tôi thay đổi bất ngờ từ đời sang đạo là một điều bí hiểm.

    Sydney, 21-10-2020, Kiểng Xuân

    Sydney, 21-10-2020, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo *https://www.facebook.com/kiengxluu https://kinhsamthatson.wordpress.com/

    https://sites.google.com/view/thientinhbuuson/kinh-s%C3%A1ch-i

    https://www.facebook.com/kiengxluuhttps://kinhsamthatson.wordpress.com/https://sites.google.com/view/thientinhbuuson/kinh-s%C3%A1ch-i