9
Page1 Thăm nhà Tiệp - Chào đón anh hai ThThtTP HCM ra Hà Nội nhân chuyến công tác nồi hơi, Tiệp al ô tụ tp, thật là vui, mong mãi có dịp qua thăm nhà Tiệp cái đất Đông Anh. Tốt nghiệp đại hc Bungarie về, anh lính Quảng Trlại làm rể đất Bc với người vsHuế thật đằm thm. Chan chứa tình Bắc Trung Nam. Sau cái lần hp mặt 40 năm đi Bungarie về, bn Tip bchảy máu dạ dy, vẫn chưa sang thăm Tiệp được. Lúc gặp bn y bui hp mặt, trông bạn y gầy và yếu, thy thương ghê. Chúng tớ hc vi nhau thi hc tiếng Bungarie, bảy chàng ngự lâm học máy với hai cô sinh viên Hà thành học Đại hc tng hợp toán được xếp vào một lp, cthẩy có 9 nhân vật. Mỗi người một tính, một nết, nhưng ríu ra riu rít suốt năm đấy, và đi đâu cũng túm tụm vi nhau. Thêm nữa, lớp có bà giáo Khubennôva hin hậu và thương học trò hết mc. Bà giáo cũng như cả nước Bungarie và cả phe xã hội chnghĩa ngày đó, thương chúng tôi, những đứa trva ri ghế nhà trường xa bm, đến tnơi khi lửa đạn bom rn rsuốt ngày. Một đất nước đang phải gồng lên để đương đầu vi mt cuc chiến tranh không cân sức vi một cường quốc là nước M. Nhà bà giáo ở ngay trung tâm thành ph, gn với trường Đại hc tng hợp Sôfia. Thnh thoảng, bà gọi chúng tôi đến nhà cho ăn một bữa cơm thịnh son vi gia đình, ăn không hết, bà lại btúi bắt mang vký túc xá. Riêng hai đứa con gái chúng tôi, thnh thoảng đến lớp, bà lại gi ra một góc, dúi cho hai đứa mấy cái bánh gatô bà tự làm và thì cười thm đừng cho bn con trai biết nhé. Và thnh thong na, nhng ngày cuối tuần, bà lại gọi chúng tôi lên nhà vườn chân núi Vitôsa để vui chơi cuối tuần và chén một bữa no nê, không quên gói về chphn còn ăn chưa hết. Mi ln gặp nhau, chúng tôi bùi ngùi nhớ tới Bà vi tt ctấm lòng trìu mến và mong nhớ. Bà giáo đã đi xa, nhưng tấm lòng nhân hậu và thơm thảo của bà vẫn đọng mãi trong mỗi cô cậu học trò Việt Nam, hết khóa này đến khóa khác. Được bà dậy dmôn tiềng Bungarie, chúng tôi mãi ghi nh, bao knim hin vtký ức, đọng mãi chng thnào nhạt nhòa. Đang ngon gic giữa trưa hè nóng oi ả ca Hà Ni vào cái tiết tháng sáu, bỗng dưng trên màn hình di động hin ra mt sphone lạ, và đầu giây bên kia Tiệp đã lên tiếng. Chúng tôi phải gọi là anh Tiệp mi phải, vì anh là lính cụ Hồ, anh sinh năm 1949, hơn chúng tôi vài ba tuổi. Nhưng chúng tôi vẫn gi theo kiểu Bungarie không ngôi thứ chbằng tên gọi.

Thăm nhà Tiệp - Chào đón anh hai Thọ€¦ · công ty có khách từ trong Nam ra, còn dặn tối về muộn nữa đấy, thật tiếc. Tiệp ì ạch bê cả két

  • Upload
    others

  • View
    0

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Thăm nhà Tiệp - Chào đón anh hai Thọ€¦ · công ty có khách từ trong Nam ra, còn dặn tối về muộn nữa đấy, thật tiếc. Tiệp ì ạch bê cả két

Pag

e1

Thăm nhà Tiệp - Chào đón anh hai Thọ

Thọ từ TP HCM ra Hà Nội nhân chuyến công tác nồi hơi, Tiệp al ô tụ tập, thật là vui,

mong mãi có dịp qua thăm nhà Tiệp ở cái đất Đông Anh. Tốt nghiệp đại học ở

Bungarie về, anh lính Quảng Trị lại làm rể đất Bắc với người vợ sứ Huế thật đằm

thắm. Chan chứa tình Bắc Trung Nam.

Sau cái lần họp mặt 40 năm đi Bungarie về, bạn Tiệp bị chảy máu dạ dầy, vẫn chưa

sang thăm Tiệp được. Lúc gặp bạn ấy ở buổi họp mặt, trông bạn ấy gầy và yếu, thấy

thương ghê. Chúng tớ học với nhau từ hồi học tiếng Bungarie, bảy chàng ngự lâm học

máy với hai cô sinh viên Hà thành học Đại học tổng hợp toán được xếp vào một lớp,

cả thẩy có 9 nhân vật. Mỗi người một tính, một nết, nhưng ríu ra riu rít suốt năm đấy,

và đi đâu cũng túm tụm với nhau.

Thêm nữa, lớp có bà giáo Khubennôva hiền hậu và thương học trò hết mực. Bà giáo

cũng như cả nước Bungarie và cả phe xã hội chủ nghĩa ngày đó, thương chúng tôi,

những đứa trẻ vừa rồi ghế nhà trường xa bố mẹ, đến từ nơi khỏi lửa đạn bom rền rứ

suốt ngày. Một đất nước đang phải gồng lên để đương đầu với một cuộc chiến tranh

không cân sức với một cường quốc là nước Mỹ. Nhà bà giáo ở ngay trung tâm thành

phố, gần với trường Đại học tổng hợp Sôfia.

Thỉnh thoảng, bà gọi chúng tôi đến nhà cho ăn một bữa cơm thịnh soạn với gia đình,

ăn không hết, bà lại bỏ túi bắt mang về ký túc xá. Riêng hai đứa con gái chúng tôi,

thỉnh thoảng đến lớp, bà lại gọi ra một góc, dúi cho hai đứa mấy cái bánh gatô bà tự

làm và thì cười thầm “đừng cho bọn con trai biết nhé”.

Và thỉnh thoảng nữa, những ngày cuối tuần, bà lại gọi chúng tôi lên nhà vườn ở chân

núi Vitôsa để vui chơi cuối tuần và chén một bữa no nê, không quên gói về chỗ phần

còn ăn chưa hết. Mỗi lần gặp nhau, chúng tôi bùi ngùi nhớ tới Bà với tất cả tấm lòng

trìu mến và mong nhớ.

Bà giáo đã đi xa, nhưng tấm lòng nhân hậu và thơm thảo của bà vẫn đọng mãi trong

mỗi cô cậu học trò Việt Nam, hết khóa này đến khóa khác. Được bà dậy dỗ môn tiềng

Bungarie, chúng tôi mãi ghi nhớ, bao kỷ niệm hiện về từ ký ức, đọng mãi chẳng thể

nào nhạt nhòa.

Đang ngon giấc giữa trưa hè nóng oi ả của Hà Nội vào cái tiết tháng sáu, bỗng dưng

trên màn hình di động hiện ra một số phone lạ, và đầu giây bên kia Tiệp đã lên tiếng.

Chúng tôi phải gọi là anh Tiệp mới phải, vì anh là lính cụ Hồ, anh sinh năm 1949, hơn

chúng tôi vài ba tuổi. Nhưng chúng tôi vẫn gọi theo kiểu Bungarie không ngôi thứ mà

chỉ bằng tên gọi.

Page 2: Thăm nhà Tiệp - Chào đón anh hai Thọ€¦ · công ty có khách từ trong Nam ra, còn dặn tối về muộn nữa đấy, thật tiếc. Tiệp ì ạch bê cả két

Pag

e2

Mừng quá, kể từ cái ngày gặp Tiệp ở đám cưới con Trung và Hiền đến nay, bây giờ

mới lại có alô. Vui hơn, Tiệp loan tin “Thọ từ trọng Nam ra đang ở nhà Tiệp, trưa mai

tụ tập nhé”. Rồi Thọ lên tiếng, giọng nam ấm áp. Hình ảnh thân quen của bạn hiện lên

rõ mồn một trong trí nhớ , cả những thỏi sôcôla, bạn chẳng nói, chẳng rằng, chỉ cười

rồi dúi cho hai đứa con gái, bảo “ăn đi”, vị thơm đậm như còn đọng trong miệng.

Dễ có đến gần bốn chục năm không gặp bạn Thọ đấy. “Nhất định rồi, mai kiểu gì

cũng phải gặp nhau, lại gặp ở nhà Tiệp nữa quả là thú vị”.

Rồi Văn Thanh gọi “ Xuân ơi, mai đón các bạn nữ thế nào đây? “ Xuân, Phương,

Thanh ở ba phía của Hà Nội, nối đường chim bay thành hình tam giác. Rồi lại nối

sang Đông Anh nhà Tiệp, đường nối hai chòm sao. Xuân ú ớ, chỉ biết mỗi đường sang

Đông Anh là qua cầu Thanh Trì hay Chương Dương. Phương thông thạo hơn, bảo là

“đi đường Thăng Long là gần hơn cả”. Hà Nội đông đúc xe cộ thế, Thanh đón một

nơi thôi, hoặc nhà Xuân, hoặc nhà Phương.

Phương bảo “Xuân di xe 25 lên nhà Phương rồi Thanh đón”, Xuân ngớ ngẩn chưa biết

đường lại nghĩ “Phương đi tập lớp khiêu vũ về thì tạt qua nhà Xuân rồi Thanh đón”.

Cuối cùng thì trời mưa như trút nước, mới hơn tám giờ sáng ngày hôm sau, Thanh đã

alô “chuẩn bị ra cửa đi, Thanh đón”, sướng quá nhỉ, trời mưa thế này đang định chờ

chút rồi đi lên nhà Phương thì Thanh lại đón. Thế là Xuân cuống quít soạn sửa để ra

ngõ.

Xe đến, Thanh phân trần “sáng ra mưa to nên đường hơi tắc”, “không sao vẫn sớm

lắm mà”. Dọc đường, Phương sốt ruột hỏi “ đến đâu rồi?”, “đang đến đây, Cầu giấy

rồi”, vậy mà phải đến gần nửa tiếng sau Phương mới nhìn thấy bóg xe Mecedes mầu

đen của Thanh từ đằng xa. Chuyện trò một thôi, một hồi mới ngớ ra chẳng ai biết nhà

Tiệp ở đâu cả, thế là nhân vật bạn Chính, người cùng công ty với Tiệp gắn bó từ khi

về nước, người thứ sáu được nhắc tới. Thanh và Chính hẹn hò nhau một hồi.

Xe bon bon chạy trên đường mới mở từ Hà Nội sang Đông Anh vắng vẻ và sạch sẽ

khang trang hiện ra bên cửa xe. Cho đến khi gặp chiếc xe mầu vàng của Chính, có

biển chữ sơn trên kính sau xe “Nồi hơi”, để khẳng định nghề và thương hiệu của công

ty Chính chuyên cung cấp nồi hơi mới dừng lại.

Chính nhân tiện cùng đường, ghé vào lĩnh tiền nên phải chờ một lúc. Thanh hút thuốc

từ hồi nào từ từ châm diếu thuốc. Phương à ơi “đi thăm bạn thì đi luôn, chờ người lĩnh

tiền đến bao giờ? Chẳng mấy khi sang chơi bạn, chiều nhà Phương có giỗ bố đẻ,

Phương là chị cả phải lo về sớm chuẩn bị các em còn đang đi làm cả”. “OK”, Thanh

tắt thuốc lên xe.

Vậy là xe Thanh lại bon bon trên đường “bỏ rơi” Chính lại phía sau. Lần hồi một lúc,

phố gì chẳng có tên, chỉ thấy cái tên Thôn Lạc Tiên. Phương phát hiện tên phố là Lạc

Page 3: Thăm nhà Tiệp - Chào đón anh hai Thọ€¦ · công ty có khách từ trong Nam ra, còn dặn tối về muộn nữa đấy, thật tiếc. Tiệp ì ạch bê cả két

Pag

e3

Tiên. Nhưng sao? “Oh! hay, các công ty biển hiệu đều ghi số nhà và tên phố là phố

thợ tiện”, đến là buồn cười mà có phải một nhà ghi thế đâu, cả dãy nhà đều cùng ghi

như vậy chứ.

Xe cứ đi, vì Tiệp đã chỉ đường. Và kia rồi, Tiệp trên xe máy đang đứng chờ trước

cổng nhà máy nồi hơi để đón các bạn. Mừng quá, xe theo Tiệp về nhà. Ngôi nhà

khang trang của Tiệp hiện ra, một ngôi biệt thự nhỏ, tọa lạc trong một ngõ thoáng mát,

tràn ngập ánh sáng. Phương trầm trồ “Tiệp ở thế này khỏe người ra”.

Và kia, anh hai Sài Gòn Thọ đã đứng sẵn ngoài cửa. Một người phụ nữ nói going

Trung, Xuân phân vân chưa biết gọi là gì và cháu ngoại của Tiệp cũng đang đứng đó.

Thanh bảo, “vợ của Chính và Tiệp là hai công nhân của nhà máy”. Phương bảo “ cả

hai đều là vợ Bắc rồi” . “Đây là cháu ngoại của Tiệp”, rồi hối hả mời các bạn vào

nhà. Đứa cháu ngoại như búp bê Hàn Quốc, thật xinh xắn quá và vô cùng đáng yêu,

đứng nũng nịu ép sát bên bà,ngó nhìn các ông các bà tíu tít chào hỏi nhau. Đang phân

vân hỏi nhau người phụ nữ này là thế nào trong nhà nhỉ, vợ Tiệp nguuwoif bắc, vậy

chác là và con ở quê ra. “ Oh! Chào bạn”, tất cả reo lên. Tiệp nói “Vợ mình người

Huế” “ Làm sao gặp nhau” Thanh hỏi. “ Chúng mình sinh hoạt đồng hương”, té ra là

thế Tất cả cùng cưởi hỉ hả.

Vợ chồng Tiệp kỳ này nghỉ hưu rồi, trông “đẹp lão hẳn ra”, mừng cho hai bạn ấy quá.

Thọ rắn rổi, vẫn còn rất sung sức bởi luôn hãnh diện khoe cô con gái cưng lên tám

tuổi rồi, phần thưởng thượng đế ban tặng cho ông bố đã có hai cậu con trai và thấy đời

tươi roi rói với cô công chúa nhỏ này.

Chính cũng vừa tới, bạn ấy vẫn khỏe mạnh, lăn lộn cùng công ty. Mặc dù có con trai

nối nghiệp bố, nhưng uy tin và chất lượng vẫn làm ông bố bận bịu với công việc và “

người ta vẫn cứ goi tớ mà, vẫn chưa được nghỉ.” . Thêm người, thêm chuyện, vui như

tết, Thọ cười rôm rả. cốc “chè tươi Cổ Loa” được Tiệp rót ra mầu vàng ống ả trông

thật hấp dẫn. Phương “chuyên gia pha chè tươi” chẳng thể phán thêm câu nào, giở túi

lôi ra mấy cái bánh cu-đơ Nghệ An mang từ quê ra, cái bánh cu-đơ với hạt lạc mới

thơm, có rắc vừng rất ngon, làm “ngọt đậm” thêm câu chuyện của những bạn thủa mới

bước chân lên nước Bungarie.

Chính vẫn hóm hỉnh như xưa, Phương cũng hóm không kém, hỏi “ Chính có họ với

Xuân Hinh không?” Chính ngớ ra thật thà trả lời gọn lỏn một tiếng “ không “, hì hì.

Chính ơi, được ví là họ nhà Xuân Hinh quả là được đánh giá cao đấy Chính ạ. Người

nhanh nhậy thế mà lại trả lời là không cơ chứ. Rõ là “người thật thà như đếm” .

Cả hội rũ ra cười vô tư như thủa nào. Rồi hai mâm cơm được thịnh soạn bưng lên,

trông thật là hấp dẫn. các bạn ùa vào “vây xung quanh mâm” .Xuân rút máy ảnh ghi

lại những giây phút quí giá này.

Page 4: Thăm nhà Tiệp - Chào đón anh hai Thọ€¦ · công ty có khách từ trong Nam ra, còn dặn tối về muộn nữa đấy, thật tiếc. Tiệp ì ạch bê cả két

Pag

e4

Cốc chạm cốc tanh tách. Ai cũng hỏi “Thu nhà Xuân đâu?”. “Thu bận, vì chiều nay

công ty có khách từ trong Nam ra, còn dặn tối về muộn nữa đấy, thật tiếc. Tiệp ì ạch

bê cả két bia vào. Chính, bạn lâu năm ở công ty gắn bó kể “ Vợ Tiếp chăm Tiệp ghê

lắm đấy, hết nghệ đỏ lại đến nghệ vàng, các kiểu nghệ, các mầu nghệ , nên mới được

thế này đấy”.

Thịt gà Đông Anh và Vịt ngon, vợ Tiệp luộc vừa chín tới , thật là khéo. Hoa thiên lý

xào lòng miễn chê vì tươi và đủ vị. Bát canh mặng ngọt với các loại cổ cánh của gà

vịt. Phương không ăn thịt, đĩa trứng gà ta rán vàng thơm, “gà của nhà đẻ đấy”, vợ

chồng Tiệp khoe. Và đĩa tôm hấp sả đỏ au trông thật ngon miệng. Tiệp rót bia, chúng

tớ chạm ly trong tiếng cười hả hê. Thọ vui nhất, vì lâu lắm mới gặp nhau đông đủ các

bạn cùng lớp phía Bắc này. Đặc biệt, món Bún quê mầu hơi nâu , màu của gạo quê,

thứ bún mà Tiệp con trai Nam cũng biết thưởng thức “ là bún để xào với rau cần ta

đấy” . Là người mê món bún, cả tháng nay Xuân không dám ăn bởi những bào báo kể

về bún nhiễm hóa chất trên mạng, thế nên, hôm nay cứ bún mà gắp, thêm chút nước

mắm cốt nữa, quả là ngon ghê. Phương cũng “mê tít bún “, Chính thì bảo “ chả mang

gì về, chỉ cần mang bún, cứ chủ nhật sang đây ăn bún đậu phụ nhé” .

Tiệp cười hỉ hả. Người vợ sứ Huế đảm đang, bữa tiệc đãi bạn bè món nào cũng ngon.

Cả hội đều tán thưởng và hài lòng với quyết định không đi nhà hàng mà ăn tại nhà quả

là “ đúng sách”. Cảm giác ngon được nhân lên bởi cảm giác được ăn sạch. Cứ thế,

bữa cơm diễn ra thật vui, tranh nhau nói, cười hết cỡ và “ gắp bún mời nhau xơi”,

“món bún quê này chấm với nước mắm cốt thấy đã quá “. “chấm mắm tôm chắc ngon

hơn nữa đấy” Chính gật gù thêm câu. Cơm gạo quê mới, dẻo và thơm, mỗi bạn ăn

thêm một ly với miếng gà da vàng ngậy chấm nước mắm cốt.

Vải thiều tráng miệng. thêm một chầu nước chè tươi nữa.. Điện thoại réo, Hùng

Somali alô tiếc rẻ , lớp chỉ thiếu Hùng và anh Lục. Thái Lan hỏi thăm. “ Xuân nên đi

Somali vài tháng”, Chính gật gù phán Xuân, chả là Chính khéo nhắc để được “thon

thả như Hùng khi trở về từ Somali” đấy. Xuân uống thuốc chữa bệnh, người cứ phình

ra, chứ không phải vì mái tóc như cụ của Hùng đâu nhé, hì hì. Chính ta ấy mà, bạn ấy

luôn hóm hỉnh thế đấy.

Rồi Phương giục, đã đến lúc chia tay, bịn rin, bùi ngùi. Tối nay anh hai Thọ lên đường

về nhà, còn nhiều việc chưa xong, khâu vận chuyển ứ tắc. Nhà vận chuyển nồi hơi

giầu kinh nghiệm ngồi bên mách nước. Tiệp và Thọ ngớ ra. Đấy, có chia sẻ, ắt sẽ có

phương hướng hay mà. Và những chiếc bắt tay thật chặt chẳng muốn nói lên lời tạm

biệt.

Mong có dịp lớp mình lại gặp nhau nữa, đông đủ hơn nhé. Xe lăn bánh từ từ, để lại

một vùng thị trấn mà lần đầu Xuân được đặt chân đến của Hà Nội với những phố

phường mọc lên giữa cánh đồng và trải dài mãi ra. Ăn no, cơm ngon, bia ngọt, Xuân,

Page 5: Thăm nhà Tiệp - Chào đón anh hai Thọ€¦ · công ty có khách từ trong Nam ra, còn dặn tối về muộn nữa đấy, thật tiếc. Tiệp ì ạch bê cả két

Pag

e5

Thanh, Phương, làm một giấc ngon lành trên xe. Chỉ mỗi tài Quân là phải căng mắt

bon bon cho xe chạy.

Thanh đưa Phương về, rồi đến Xuân và Thanh cũng còn cuộc họp nữa đang chờ đấy.

Cám ơn Thanh, lúc nào bạn cũng chu đáo. Bạn độ này trông cũng rất phong đọ do tự

điều chỉnh thêm thuốc thang để duy trì sức khỏe. Cám ơn Quân anh tài lâu năm của

Thanh luôn là thành viên của những buổi giao lưu đón đưa bạn bè của Chef.

Một ngày dịu nóng sau cơn mưa và mát lạnh tâm hồn, chan chứa tình bạn thân

thương.

Page 6: Thăm nhà Tiệp - Chào đón anh hai Thọ€¦ · công ty có khách từ trong Nam ra, còn dặn tối về muộn nữa đấy, thật tiếc. Tiệp ì ạch bê cả két

Pag

e6

Page 7: Thăm nhà Tiệp - Chào đón anh hai Thọ€¦ · công ty có khách từ trong Nam ra, còn dặn tối về muộn nữa đấy, thật tiếc. Tiệp ì ạch bê cả két

Pag

e7

Page 8: Thăm nhà Tiệp - Chào đón anh hai Thọ€¦ · công ty có khách từ trong Nam ra, còn dặn tối về muộn nữa đấy, thật tiếc. Tiệp ì ạch bê cả két

Pag

e8

Page 9: Thăm nhà Tiệp - Chào đón anh hai Thọ€¦ · công ty có khách từ trong Nam ra, còn dặn tối về muộn nữa đấy, thật tiếc. Tiệp ì ạch bê cả két

Pag

e9