2
ĐƯỜNG TỚI TRƯỜNG VÀ ĐƯỜNG TỚI ƯỚC MƠ CÁCH NHAU BAO XA? “Cố gng hết mình và đừng bao gibcuộc!”. Đó là câu châm ngôn tủ ca cậu bé 15 tuổi Lưu Quốc Thái - “cậu bé xe bus”, ngày ngày vượt 40 cây số tHưng Yên lên Hà Nội để ti gần hơn với ước mơ lớn: Đặt chân lên đất nước mt tri mc. Còn trẻ, ngại gì không ước mơ lớn? Vi những cô cậu bé tiểu học, khi ước mơ của các em còn quẩn quanh đâu đây những nét ctích đầy sắc màu như trở thành công chúa, hiệp sĩ ... thì lúc đó, Thái đã ấp trong mình khát khao được đặt chân tới nước Nht - điều mà hiếm ai la tui mộng mơ này nghĩ tới. Thái kể rằng, ước mơ của em khởi đầu tnhững hình ảnh, phóng sự vnền văn hóa Nhật - nơi con người ti xshoa anh đào luôn trân trọng những điều gin d, tng chi tiết nhnhất. Đặc biệt trong giáo dục, người Nhật không chỉ dy vkiến thức, mà còn dạy cách để trthành một người có giá trị trong xã hội. Vô cùng bình dị, nhưng cũng rất mãnh liệt, cậu bé 15 tuổi nuôi dưỡng niềm đam mê của mình như một ngn lửa, để soi sáng con đường tới ước mơ em đã chọn. Đường tới trường - nắng gió có hề chi Nhxác định trt sớm con đường của mình, Thái đã theo học cp ba ti Khoa tiếng Nht của Đại hc Quốc gia Hà Nội. Ktđó, chiếc xe bus là người bạn đồng hành chở theo gic mơ lớn ca cậu bé đầy nghlực này.

Duong toi truong

  • Upload
    nhi-lee

  • View
    115

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

ĐƯỜNG TỚI TRƯỜNG VÀ ĐƯỜNG TỚI ƯỚC MƠ

CÁCH NHAU BAO XA?

“Cố gắng hết mình và đừng bao giờ bỏ cuộc!”. Đó là câu châm ngôn tủ của cậu bé 15

tuổi Lưu Quốc Thái - “cậu bé xe bus”, ngày ngày vượt 40 cây số từ Hưng Yên lên Hà

Nội để tới gần hơn với ước mơ lớn: Đặt chân lên đất nước mặt trời mọc.

Còn trẻ, ngại gì không ước mơ lớn?

Với những cô cậu bé tiểu học, khi ước mơ của các em còn quẩn quanh đâu đây những nét

cổ tích đầy sắc màu như trở thành công chúa, hiệp sĩ ... thì lúc đó, Thái đã ấp ủ trong mình

khát khao được đặt chân tới nước Nhật - điều mà hiếm ai ở lứa tuổi mộng mơ này nghĩ tới.

Thái kể rằng, ước mơ của em khởi đầu từ những hình ảnh, phóng sự về nền văn hóa Nhật -

nơi con người tại xứ sở hoa anh đào luôn trân trọng những điều giản dị, từng chi tiết nhỏ

nhất. Đặc biệt trong giáo dục, người Nhật không chỉ dạy về kiến thức, mà còn dạy cách để

trở thành một người có giá trị trong xã hội.

Vô cùng bình dị, nhưng cũng rất mãnh liệt, cậu bé 15 tuổi nuôi dưỡng niềm đam mê của

mình như một ngọn lửa, để soi sáng con đường tới ước mơ em đã chọn.

Đường tới trường - nắng gió có hề chi

Nhờ xác định từ rất sớm con đường của mình, Thái đã theo học cấp ba tại Khoa tiếng Nhật

của Đại học Quốc gia Hà Nội. Kể từ đó, chiếc xe bus là người bạn đồng hành chở theo giấc

mơ lớn của cậu bé đầy nghị lực này.

Nhận ra rằng việc học tập trên trường lớp là chưa đủ, Thái tự một mình mày mò tìm hiểu về

Akira để có thể trau dồi thêm tiếng Nhật. Em quan điểm rằng, khi trải nghiệm chính mình

trong môi trường tiếng Nhật nhiều hơn, thì vốn ngôn ngữ sẽ được cải thiện.

Chặng đường kể từ đó càng xa xôi hơn, khi vừa kết thúc tiết học trên lớp là em lại tiếp tục

hành trình xe bus, và đi bộ tới lớp học thêm. Ngày nắng hay mưa, trong suốt thời gian học

của mình, em chưa từng nghỉ học một buổi.

Em cười: “Em đi quen rồi, hơn nữa khi được học cùng các bạn, em cảm thấy vui lắm. Vì đây

là môi trường học không nhồi nhét quá tải mà gợi mở, để em có thể phát triển hơn!”. Nhưng

những ai biết được câu chuyện của em, đều hiểu rằng để làm được điều đó, đòi hỏi một

nghị lực phi thường, từ đôi chân chẳng hề ngưng nghỉ.

Ước mơ lớn, hãy không ngừng cố gắng

Để mai này, thành công vẫy gọi em

Bước đầu làm quen với tiếng Nhật, Thái chia sẻ rằng em cũng gặp nhiều khó khăn nhất

định. Nhưng càng ngấm càng mê, em đắm chìm trong ngôn ngữ mới và chịu khó học hỏi

không ngừng.

Coi nguồn thông tin trên mạng là kho tàng quý báu, Thái hay xem clip về văn hóa Nhật, để

không chỉ giúp rèn luyện tiếng mà còn bồi đắp thêm hình ảnh đất nước mặt trời mọc của

“cậu bé xe bus”. Ngoài ra, các lễ hội giao lưu văn hóa Nhật Bản - Việt Nam cũng thường

xuyên là dịp Thái cùng các bạn yêu thích tham dự.

Sensei Hải, người từng giảng dạy em tại Akira kể lại rằng: “Thái có lợi thế hơn các bạn cùng

lớp vì em cũng đang học song song tiếng Nhật ở trường. Tuy vậy, điều mình ấn tượng thực

sự là sức tự học và nghị lực của Thái. Ban đầu, em được trao học bổng dành cho những

bạn có thành tích xuất sắc của lớp. Nhưng sau khi biết được hành trình 40 cây số đến lớp

của em, mình đã quyết định trao tặng em học bổng cho học sinh vượt khó.”

Câu chuyện về cậu học trò 15 tuổi Lưu Quốc Thái giản dị và nhẹ nhàng như chính con

người em vậy. Từng bước tiến về phía trước, đường tới trường của em tuy xa, nhưng

đường tới ước mơ của em, sẽ ngày càng ngắn lại.

Còn đường tới trường và đường tới ước mơ của bạn cách nhau bao xa?