37
Đức Chúa Tri Vit Nam By Pastor The Le Van 1. Tiếng Gi Mt ti Chúa Nht mùa hè 1982, sau lần vượt biên cui cùng btht bi; klường gạt là người bn đồng nghip hc cùng khóa vi tôi. Anh y cùng vâm mưu lừa gạt để ly vàng. Anh ta đã quay lưng lại vi tình bạn và bán đứng chúng tôi “vừa ăn cướp va la làng,” làm điều ngược ngạo và đe doạ tcáo vi chính quyn chúng tôi rủ rê vượt bin. Tri vừa sáng, tôi đạp xe ln mò trên những con đường cát trng quanh co và cuối cùng đã tìm được nhà ca Knh. Cu ta là hc trò ca“kphn bi” đã cùng thy mình sắp đặt kế hoạch, dùng vàng đã lấy cướp chia cho nhau. Knh đứng ra nhn là kchủ mưu trong vụ cướp git này. Cu ta dùng chiếc búa tto tướng trên tay doạ đập chết tôi ti ch. Trước tình thế căng thẳng, không còn cách nào hơn là thuyết phc cu y bng tình cm. Tôi dùng nhng li lôn tn để gii thích vi Knh biết rõ số vàng đó từ đâu mà có. Lương tâm bị đánh động, bỗng dưng Kỉnh thchiếc búa xuống và đổi ging: - Tôi xin li anh, tht ra tôi không có chủ mưu cướp vàng ca anh. Chuyn tchức vượt biên là có thật, nhưng vàng lại lt vào tay vchng thy Nhân. Chính hlà kchủ mưu ăn cướp. Sáng nay, ông ấy qua đây đưa cho tôi mấy chvàng và bo tôi nhn là kẻ cướp vàng ca anh... Hn bỗng dưng “nổi trận lôi đình,” mặt đỏ gay tc giận quay lưng lại chvào mt thy ca hn:

Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

  • Upload
    others

  • View
    3

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Đức Chúa Trời Ở Việt Nam By Pastor The Le Van

1. Tiếng Gọi

Một tối Chúa Nhật mùa hè 1982, sau lần vượt biên cuối cùng bị thất bại; kẻ

lường gạt là người bạn đồng nghiệp học cùng khóa với tôi. Anh ấy cùng vợ âm mưu lừa gạt để lấy vàng. Anh ta đã quay lưng lại với tình bạn và bán đứng chúng tôi “vừa ăn cướp vừa la làng,” làm điều ngược ngạo và đe doạ tố cáo với chính quyền chúng tôi rủ rê vượt biển.

Trời vừa sáng, tôi đạp xe lần mò trên những con đường cát trắng quanh co

và cuối cùng đã tìm được nhà của Kỉnh. Cậu ta là học trò của“kẻ phản bội” đã cùng thầy mình sắp đặt kế hoạch, dùng vàng đã lấy cướp chia cho nhau. Kỉnh đứng ra nhận là kẻ chủ mưu trong vụ cướp giựt này. Cậu ta dùng chiếc búa tạ to tướng trên tay doạ đập chết tôi tại chỗ. Trước tình thế căng thẳng, không còn cách nào hơn là thuyết phục cậu ấy bằng tình cảm. Tôi dùng những lời lẽ ôn tồn để giải thích với Kỉnh biết rõ số vàng đó từ đâu mà có. Lương tâm bị đánh động, bỗng dưng Kỉnh thả chiếc búa xuống và đổi giọng:

- Tôi xin lỗi anh, thật ra tôi không có chủ mưu cướp vàng của anh. Chuyện tổ chức vượt biên là có thật, nhưng vàng lại lọt vào tay vợ chồng thầy Nhân. Chính họ là kẻ chủ mưu ăn cướp. Sáng nay, ông ấy qua đây đưa cho tôi mấy chỉ vàng và bảo tôi nhận là kẻ cướp vàng của anh...

Hắn bỗng dưng “nổi trận lôi đình,” mặt đỏ gay tức giận quay lưng lại chỉ vào

mặt thầy của hắn:

Page 2: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

- Thầy Nhân, tôi không thể làm điều bất nghĩa đó được, tôi sẽ bị quả báo. Thầy ra khỏi nhà tôi đi! Và tốt nhất, vợ chồng thầy hãy đem trả số vàng đó lại cho anh Thể.

Nhân xấu hổ vì bị lột chiếc mặt nạ đạo đức giả nhân giả nghĩa, đứng trơ ra

chưa biết phải làm gì. Đứng trước tình thế rất căng thẳng, nên tôi dịu giọng nói với người chủ mưu cướp vàng:

- Thôi anh Nhân, sự thật đã rõ ràng, nhưng tôi chẳng trách anh đâu. Anh chị

nên đem trả số vàng lại cho chúng tôi coi như không có chuyện gì xảy ra. Nhân đổi nét mặt tái mét và trở nên hung hãn: - Được rồi! Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói

xong, Nhân đạp xe đi. Tôi thẫn thờ chẳng biết tính làm sao, bèn rủ Kỉnh sang nhà tôi bên phố để hỏi thêm cho rõ ngọn ngành.

Buồn bã trước nhân tình thế thái, đắng cay trước sự ngược ngạo của người đời, đau khổ vì những ước mơ không còn thực hiện được nữa, tôi chẳng biết những ngày còn lại sẽ về đâu! Tôi lang thang ngoài phố suốt cả ngày hôm ấy.

(Nhà thờ Tin lành Đà Nẵng) Buổi tối, dừng chân bên quán sinh tố trước cổng nhà thờ Tin Lành 164 Ông Ích Khiêm Đà Nẵng. Uống chưa xong ly trái cây, bất chợt nhìn vào bên trong, tôi thấy vị thầy kính yêu của tôi thời trung học tay ôm quyển Kinh Thánh dưới mái

Page 3: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

hiên nhà thờ trông hiền lành và đạo mạo quá! Như cái máy, tôi bước đến khẽ chào thầy.

- Thưa thầy, thầy khoẻ không?

Mắt thầy sáng lên trong đôi kính trắng:

- Thể phải không? Gặp lại em thầy mừng quá! Thầy nắm tay tôi dắt vào bên trong những hàng ghế. Câu chuyện hàn huyên

ngắn ngủi giữa hai thầy trò tạm dừng lại vì chương trình truyền giảng Tin Lành đã bắt đầu. Đêm ấy thầy truyền đạo Nguyễn Xuân Sanh chia sẻ đề tài “Loài Người Gian Ác.” Tôi lấy làm lạ vì bài chia sẻ hôm ấy như Chúa phán riêng cho hoàn cảnh của chính mình đang đối diện. Tôi ngạc nhiên quá đỗi và tự hỏi, “Làm sao ông Truyền đạo biết được hoàn cảnh của mình?” Và tôi thưa với Chúa cách thầm lặng, “Lạy Chúa! Con đã sụp bẫy của những người gian ác. Con đang rất đau khổ và bất an. Xin Ngài cứu lấy con.”

Lời của Chúa nhanh chóng chạm mạnh vào lòng tôi ngay trong giờ phút

ấy. Tôi cảm biết được mình là một tội nhân trước mặt Đức Chúa Trời. Tôi nghe như có một dòng điện chạy vào da thịt mình, và cảm thấy choáng ngợp như được bao phủ bởi một thứ tình yêu mà tôi bao giờ kinh nghiệm trước đây. Bây giờ, tôi không còn phải bận tâm đến kẻ phản bội, mà chỉ nghĩ đến linh hồn mình. Tôi chỉ mong được Chúa tha tội và linh hồn được cứu khỏi thế giới xấu xa này. Lời kêu gọi tin Chúa vừa chấm dứt, tôi mạnh dạn rời chỗ ngồi, tiến lên phía trước cây thập tự và quì xuống để các vị Mục sư cầu nguyện tiếp nhận Chúa Jê-sus.

Ngay trong giờ phút thiêng liêng ấy, một cảm giác nhẹ nhàng tràn ngập

trong tâm hồn. Tôi hân hoan bước ra khỏi nhà thờ lòng tự nhủ, “Quả nơi đây có những khuôn mặt nhân từ đôn hậu, những con người đáng mến, những nụ cười rạng rỡ đầy thân thương và rất dễ gần gũi!”

Tôi bách bộ giữa dòng người đông đúc, phố xá của một đêm Chúa nhật rộn ràng hơn ngày thường; mặc dù giai đoạn này là những tháng năm cực kỳ khó khăn của một đất nước sau nhiều biến đổi. Tiếng còi xe inh ỏi hối thúc nhau, mùi cống rãnh xông lên ngột ngạt trong bóng đêm của những con đường cúp điện. Tiếng người bán vịt lộn khàn đục trong ngõ hẻm vang lên. Đằng xa, vài bác xích lô tranh nhau giành khách. Tiếng ho của một cụ già bên vỉa phố làm cho tôi bừng tĩnh, và nhớ ra rằng cả ngày hôm nay tôi chưa có một thứ gì trong bụng ngoài ly sinh tố mới uống nửa chừng. Bụng đói, người mệt nhoài, nhưng trong tâm hồn tôi có một điều gì đó tươi mới, như vừa được tiếp sức bởi một quyền năng từ trên cao.

Page 4: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Bên trong và ngoài khuôn viên nhà thờ chỉ cách nhau một hàng rào sắt, thế mà hai cuộc sống và những con người hoàn toàn khác biệt! Tôi về đến trước cổng nhà mình, nhìn vào bên trong đèn né-on vẫn còn cháy sáng; và bóng người phụ nữ in trên vách. Lòng tôi tràn ngập niềm vui vì sắp kể cho nhà tôi nghe một sự thay đổi to lớn trong đời, bởi tiếng gọi của Đức Chúa Trời - một tình yêu vĩ đại. “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.” (Giăng 3: 16) 2. Chúa Jê-sus Là Niềm Hy Vọng

Chiến tranh vừa chấm dứt; nỗi vui mừng của người dân là thoát khỏi đạn

bom kinh hoàng và chết chóc. Tuy trong bảy năm được sống trong hoà bình, nhưng đất nước Việt Nam còn ở trong tình trạng cực kỳ gian khổ. Mọi thứ dường như bắt đầu từ khởi điểm. Khắp nơi, người dân còn phải đối mặt với một cuộc chiến tranh khác không kém phần khốc liệt như đói nghèo, lạc hậu, bệnh tật và chia ly. Hàng vạn người đi tù “học tập cải tạo,” hàng triệu người bỏ nước ra đi. Còn những người ở lại lao vào cuộc sống mới, tật bật ngày đêm để có miếng cơm ăn. Người nông dân, tay cuốc, tay cày, phá rẫy, đào kênh mà vẫn không đủ sống. Người thành thị trải qua một cuộc đổi đời “dâu bể.”

Tôi đã lấy vợ và một cháu gái đã ra đời. Nhà không có ở, chúng tôi phải ở đậu nhà của người em họ. Một ngày nọ, đứa con gái đầu của tôi ngã bệnh sốt mê man. Vợ chồng chúng tôi vô cùng bối rối vì không biết phải xoay xở thế nào. Nhà tôi lo lắng bảo tôi đưa cháu đi khám bác sĩ, nhưng tôi ngăn:

- Khoan đã! Để anh lên nhà thờ cầu nguyện…

Hối hả bước vào bên trong những dãy ghế, tôi qùy xuống thiết tha thưa với Chúa, “Chúa ôi! Con biết Chúa là Đấng yêu thương làm bao nhiêu phép lạ, chữa lành bao nhiêu người què được đi, kẻ mù được sáng, kêu người chết sống

Page 5: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

lại…thì giờ này đây xin Chúa hãy thăm viếng gia đình con và chữa lành cho con gái của con đang sốt nặng. Chúa biết rõ hoàn cảnh con. Chúa Jê-sus ôi! Xin Ngài đoái thương chúng con, những đứa con bé bỏng tội nghiệp đang mong đợi sự cứu giúp của Ngài. Xin bàn tay nhân từ đầy quyền năng của Ngài đụng chạm vào con gái của con để cháu được chữa lành, để vợ con tin là có Chúa và thờ phượng Ngài như con. Con cảm ơn Ngài.” Cầu nguyện xong, tôi đạp xe về đường Huỳnh Thúc Kháng cách xa nhà thờ mười lăm phút. Vừa đến cổng, thật lạ lùng tôi đã nhìn thấy cháu cầm củ khoai lang trên tay, đứng ngoài đường. Nhà tôi khoe:

- Nó bớt sốt rồi, em bồng ra ngoài chờ anh. - Thật là kỳ diệu! Con cảm ơn Chúa- Tôi nói to lên trong niềm sung sướng. Tôi kể cho nhà tôi nghe những điều tôi đã cầu xin Chúa ở nhà thờ. Tôi cũng

kể cho nhà tôi nghe về câu chuyện Chúa đã chữa bao nhiêu người được lành bệnh mà nhiều lần tôi đã nghe các mục sư giảng dạy. Sau đó, tôi cũng thuật lại vài phép lạ cho nhà tôi nghe từ quyển sách “Thượng Đế Còn Làm Phép Lạ” của bà Kathryn Kuhlman về nhiều người được chữa lành qua sự cầu nguyện. Thế rồi, một sáng Chúa nhật, nhà tôi đi cùng tôi đến nhà thờ tiếp nhận Cứu Chúa Jê-sus.

“Một người tin cả nhà được cứu”quả thật không sai với Lời Chúa đã chép trong kinh Thánh.

“Hãy tin Đức Chúa Jê-sus thì ngươi và cả nhà đều sẽ được cứu rỗi.” (Công vụ: 16:31)

Cả hai chúng tôi đều là nhà giáo. Tôi đã xin nghỉ dạy vì biết trước mình sẽ bị đuổi vì “tội”vượt biên. Tôi thất nghiệp ở nhà giữ con và lo cơm nước. Nhà tôi phải đi may thêm để kiếm sống. Sinh hoạt hàng ngày hết sức giản dị, cơm rau qua bữa. Sự nghiệp chẳng có gì khác hơn là hai chiếc xe đạp cũ rích, một ít sách vở ngày trước còn lại; nhưng cũng dần hao mòn vì đem ra chợ trời cân ký. Dăm ba cái son nồi sứt quai méo mó mà mẹ tôi đã gìn giữ từ bao nhiêu năm qua đã nhường lại cho tôi như một “gia tài”qúi báu. Chúng tôi sống giữa cái nhìn thương hại của người đời, nhưng kỳ thực trong lòng chúng tôi có một sự bình an kỳ lạ. Chúng tôi biết rằng có một Đấng yêu thương đầy quyền năng hằng ở bên gia đình mình. Chúng tôi hăm hở bước đi theo tiếng gọi của Ngài với tấm lòng tin yêu và hy vọng: “Đức Chúa Jê-sus ngước mắt ngó môn đồ mà phán rằng: Phước cho các ngươi nghèo khó, vì nước Đức Chúa Trời thuộc về các ngươi! Phước cho các ngươi hiện đang đói vì sẽ được no đủ! Phước cho các ngươi hiện đang khóc vì sẽ được vui mừng!” (Luca 6: 20, 21)

Page 6: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

3. Những Khúc Quanh Nghiệt Ngã

Cháu đầu được một tuổi thì cháu thứ hai lại ra đời. Vợ tôi nằm ở một nhà hộ sinh Phường. Từ sáng cho đến chiều vẫn chưa sinh được. Cơn đau cứ kéo dài. Tôi cảm thấy nhà tôi không còn đủ sức chịu đựng thêm nữa. Sau khi cầu nguyện xong, tôi quyết định đưa nhà tôi lên bệnh viện Đa Khoa. Đây là bệnh viện lớn nhất của thành phố Đà Nẵng. Sau đó để nhà tôi ở lại cùng bà ngoại, còn tôi hối hả chạy về nấu cơm mang lên cho vợ. Vừa bước đến hành lang, thì mẹ vợ của tôi reo mừng:

- Sinh rồi, con trai.

Sung sướng quá, tôi chạy vào bên trong cũng là lúc người ý tá bế đứa nhỏ đi dọc theo hành lang lên lầu. Tôi vội vã bám theo phía sau. Nhìn thằng bé kháu khỉnh, mũi cao, trán rộng, hai tai to lớn, đôi môi trái tim, lòng tôi rộn ràng một niềm vui khó tả!

Thế rồi, cô ý tá lặng lẽ bỏ thằng nhỏ vào chiếc lồng kính để thở ô-xy. Tôi hồi

hộp và lo sợ. Một cảm giác mênh mang nào đó xâm chiếm tâm hồn. Một ý nghĩ rùng rợn chợt đến. Tôi nhắm mắt lại cố xua đi những điều đen tối ra khỏi đầu óc mình. Tôi vội quì xuống bên hành lang lâm râm cầu nguyện.

Khoảng một giờ đồng hồ sau, người y tá bồng thằng nhỏ ra ngoài trao cho

tôi, lắc đầu không nói gì. Tôi đưa tay đón lấy cháu, ôm sát vào lòng. Chút hơi ấm sau cùng còn lại thoi thóp trên đôi môi. Lặng lẽ, tôi bước xuống cầu thang, đôi chân tê cóng, lạnh lẽo. Một nỗi xót xa vô tận trào lên nghẹn cứng ở cổ và tôi đã khóc. Một nỗi đau đớn nhói buốt mà lần đầu tiên trong đời tôi cảm nhận được thế nào là tình phụ tử. Trong giờ phút cô đơn ấy, tôi cảm thấy Chúa ở đâu xa lắm. Dường như Ngài không ở bên tôi, và trong tôi có chút dỗi hờn. Lúc đó, đức tin tôi bị lung lay và không hiểu tại sao Chúa lại để tôi trong hoàn cảnh nghiệt ngã này?

Sau này, khi trưởng thành trong Chúa, tôi mới hiểu ra rằng, người tín đồ Cơ-

đốc không phải là không chịu những thử thách khổ đau, nhưng trong mọi hoàn cảnh phải biết cảm ơn Ngài. Chúa ban cho rồi cất đi, cái quyền đó thuộc về Ngài. Chúa luôn cho con cái của Ngài những bài học để thử rèn, tôi luyện trong đức tin của mình. “Ý tưởng ta chẳng phải ý tưởng các ngươi, đường lối các ngươi chẳng phải đường lối ta. Vì các từng trời cao hơn đất bao nhiêu, thì đường lối ta cao hơn ý tưởng các ngươi cũng bấy nhiêu.” (Ê-sai 55:8, 9)

Buổi chiều hôm sau, mấy anh em chúng tôi đi chôn cháu ở Gò-Cà bằng hai chiếc xe hon-da. Tôi đặt chiếc quan tài xuống đất, lòng đau như cắt. Nắng chiều

Page 7: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

nghĩa địa gay gắt. Trong giờ phút tận cùng của đau thương và cô đơn ấy, tôi ngước mắt lên trời và thưa rằng: Chúa ôi! Sao Ngài đành để con trong nỗi thống khổ này?

Trời hôm ấy buồn bã lắm! Những đám mây đen sà xuống trên đỉnh núi. Chung quanh là mồ mả với những sắc màu nham nhở. Nơi đây là chốn yên nghỉ cuối cùng của một đời người. Nơi đây, kết thúc mọi nỗi buồn lo của những ngày sống tạm trên đất. Tôi không dám nhìn vào mắt Vỹ, đứa em

trai duy nhất của mình vì tôi biết rằng nó cũng đang khóc như tôi. Còn Khanh, người em họ của tôi nhìn lên bầu trời vì lo sợ cơn mưa, nói bâng quơ để giấu đi giọt nước mắt. Trực, người em vợ cúi xuống không nói gì vì trong lòng nó cũng có nỗi đau chung.

Trong hoàn cảnh này, chúng tôi vẫn có cớ ngợi khen Đức Chúa Trời; vì Ngài đã cho vợ tôi còn sống. Nếu tôi không được Chúa thúc giục đưa nhà tôi đến bệnh viện Đa Khoa kịp thời, chắc hai mẹ con cũng đã qua đời cùng lúc vì kiệt sức. Kinh nghiệm này như là bài học đau thương; làm tim tôi nhói lên mỗi lần nhớ đến vì mặc cảm nghèo khổ và dại khờ. Thuở đó, vợ chồng chúng tôi qúa nghèo khó nên không dám đến bệnh viện Tê-rê-sa, một bệnh viện tư phải trả nhiều tiền như đứa con đầu. Ngoài ra, còn một mặc cảm đáng thương khác, là vì “mắc cở” sinh hai năm hai đứa! Mỗi ngày một bận, tôi phải giả vờ lên bệnh viện thăm con vì chưa thể nói sự thật cho nhà tôi biết là con mình đã qua đời. Đêm tối, trời cứ mưa rả rích bên ngoài, quần xăn tới gối, tôi lò mò trong bếp để nấu cơm. Tôi khe khẽ lấy những than lửa hồng bỏ vào cái nồi đất để dành cho vợ nằm đỡ rét.

Muà đông năm ấy thật là kinh khủng, nhưng chúng tôi không thể nào có đủ tiền để mua một bao than. Mỗi lần xúc gạo, tôi phải thật khẽ tay vì sợ rằng tiếng lon chạm vào đáy thùng, vợ tôi sẽ lo buồn vì biết rằng nhà mình hết gạo. Những quyển sách trên kệ đã thưa dần vì đã mang ra chợ trời cân ký; để đổi lấy vài con cá chiên cho vợ ăn thêm trong lúc sinh đẻ. Còn tôi, mắm rau mỗi ngày sơ sài qua bữa. Mỗi sáng, tôi áo ước có được một nửa chén cơm nguội của ngày hôm trước để bớt đi sự cồn cào khi đạp xe đến trường giảng dạy. Mới tin Chúa, tôi e ngại không dám bày tỏ hoàn cảnh của mình với ai để cầu thay. Vì vậy, tôi cố giấu nỗi đau trong lòng và cố sống bình thường để không làm khổ vợ mình.

Mẹ tôi đã từng căn dặn rằng phải giữ gìn cẩn thận người đàn bà sau khi sinh đẻ, vì nếu không cẩn thận, người vợ có thể qua đời vì chứng sản hậu. Vả lại, tôi cũng chẳng muốn ai biết mình khổ sở làm gì! Đêm đến, tôi lẻn ra ngoài đạp xe thồ kiếm thêm chút tiền cỏn con để mua thêm thức ăn cho vợ.

Page 8: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Bao nhiêu nỗi mệt nhọc và ê chề của cuộc sống, tôi đành chấp nhận tất cả và tin tưởng ở một ngày mai. Lòng tôi luôn trông đợi từ trên cao; chắc chắn Đức Chúa Trời sẽ nhìn xuống và Ngài sẽ rủ lòng thương. “Sự chơn thật nứt mộng từ dưới đất; sự công bình từ trên trời ngó xuống.” (Thi Thiên 85: 11) ( Ban ngày là thầy giáo, ban đêm chạy xe thồ)

5. Chuyến Đi Bảo Lộc (Thị trấn B’lao)

Tháng 3- 1984 tôi cầu nguyện xin Chúa cho tôi đi Bảo Lộc để tìm một công việc sinh sống, “Lạy Chúa, xin Ngài thương xót gia đình chúng con. Đã từ lâu con không có cơ hội đi xa vì hoàn cảnh con Chúa biết rõ. Con muốn đi vào B’lao thăm người bạn thân, và tìm kiếm một việc làm. Ở đây, con thất nghiệp buồn lắm Chúa ôi! Xin Ngài cho con một dấu hiệu rõ ràng nếu Ngài bằng lòng cho con đi. Con cảm ơn Ngài!” Thế rồi, khoảng một tuần sau tôi nhận được thư của người bạn mà tôi dự định đi thăm. Đài và tôi đã sống cách xa nhau hơn tám năm. Hôm nay, đột ngột lại viết thư về cho tôi. Thật lạ lùng và thú vị! Tôi đọc đi, đọc lại nhiều lần cho Phượng nghe. Trong thư Đài bảo tôi vào thăm chơi và nghiên cứu công việc

Page 9: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

sinh sống. Cậu ta cho biết cuộc sống của cậu đã ổn định và muốn tôi vào để được sống gần nhau. Chúng tôi là đôi bạn thân thiết thuở còn trung học tại quê nhà, rồi tiếp tục cùng trọ chung nhà với nhau trong những năm tháng ở đại học Sài Gòn. Vậy là tôi có dấu hiệu của Chúa bằng lòng cho đi, nhưng tiền để đi chưa có. Tôi lại tiếp tục cầu xin Chúa. Thật lạ lùng mấy hôm sau, bà ngoại của cháu đem lên cho số tiền vừa đủ mua vé xe đò. Từ Đà Nẵng đến Nha Trang đoạn đường dài khoảng 500 cây số. Rồi từ đó phải sang xe đi Bảo Lộc hãy còn xa lắm! Cho nên, tôi cầu xin Chúa cho tôi mua được cái vé tốt nhất, nghĩa là được ngồi cạnh tài xế hay ít ra những ghế ở băng đầu. Thế nhưng, cầm cái vé trên tay tôi tuyệt vọng vì đó là cái vé ngồi ở băng sau chót. Trên đường về nhà tôi tự nhủ, “Uả, sao mình đã cầu nguyện rồi mà Chúa lại cho cái vé hạt bét này?” Tôi buồn lắm, nhưng không dám nói với nhà tôi. Sáng hôm sau, khi lên bến xe và bước lên chỗ ngồi của mình, tôi mới biết rằng chẳng có ai mua vé ở hàng ghế đó. Vì vậy tôi có quyền nằm xuống thoải mái, vắt chân, rung đùi và mỉm cười… Bây giờ, tôi mới khám phá được điều kỳ diệu: Đức Chúa Trời biết hết mọi sự. Ngài chăm lo từng việc nhỏ nhặt một cách chu đáo hơn những gì tôi mong đợi. Đến Bảo Lộc trời đã tối, tôi không biết tìm điạ chỉ của bạn mình ở đâu. Trong thư bạn tôi dặn dò: - Xuống xe xong, mày hỏi nhà Đài làm ở phòng giáo dục, có vợ tên là Vân bán mỹ phẩm ở chợ Bảo Lộc, người ta sẽ chỉ cho. Thế nhưng, trời đã tối, phòng giáo dục đã đóng cửa, chợ cũng đã tan! Thời tiết cao nguyên lạnh lắm về đêm. Mưa rả rích làm cho bộ áo quần ẩm ướt. Bụng cồn cào vì đói. Người tôi mệt nhoài sau hai ngày đường vất vả. Thẫn thờ trong một lúc, tôi chẳng biết tính làm sao. Nhớ đến Chúa, tôi bèn nhắm mắt lại để cầu xin, “Lạy Chúa, xin Ngài chỉ đường cho con. Con thèm một bữa cơm tối, một giấc ngủ thật ngon.” Tôi lại tiếp tục bách bộ và rẽ vào một con đường đất đỏ khá rộng. Đến cuối đường, tôi dừng lại hỏi thăm một người đàn bà: - Thưa bác, bác có biết nhà anh Đài làm ở phòng giáo dục, có vợ là cô Vân bán mỹ phẩm không ạ? - Ngay cái cổng cậu đứng đấy! Người đàn bà nhã nhặn trả lời. Bà gọi giúp: - Cậu Đài ơi! Có ai hỏi thăm này. Bà nhìn tôi một lần nữa mìm cười phúc hậu. Tôi cảm ơn bà rồi bước vào cổng ngõ. Đài luýnh quýnh chạy ra ôm lấy tôi, miệng bi bô:

Page 10: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

- Thằng bạn tội nghiệp của tôi ôi! Ứớt hết rồi! Làm sao mày tìm ra nhà giỏi vậy? Tôi thong thả kể cho Đài nghe về những điều lạ lùng mà Chúa đã ban cho. Hai chúng tôi gặp lại nhau sau trong niềm sung sướng. Đêm ấy, chúng tôi kể cho nhau nghe những biến cố xảy ra từ những ngày sau 1975 với bao nhiêu thay đổi. Chúng tôi ôn lại quá khứ, điểm lại trong số bạn bè đứa nào còn đứa nào mất, hay lưu lạc phương trời nào? Thời tiết cao nguyên thật tuyệt. Cái lạnh dễ thương và chúng tôi ngủ lúc nào không biết.

Chơi với Đài khoảng mười ngày, tôi lại muốn trở về Đà Nẵng. Tôi cảm thấy vui mừng và biết ơn Chúa vì được gặp lại bạn mình sau những nhớ nhung và mong đợi. Còn công việc làm ăn thì không dễ dàng kiếm một việc thích hợp. Vả lại, cuộc sống anh em chúng tôi bây giờ đã đổi khác. Đứa nào cũng đã có cái tổ ấm của riêng mình. Dầu thương mến nhau nhưng xung quanh còn bao nhiêu bổn phận. Sự hồn nhiên, vô tư đã thuộc về quá khứ của những ngày cắp sách. Tôi không muốn làm nhọc bạn, nên quyết định trở về Đà Nẵng. Chuyến xe sáng rời bến khi trời B’lao còn đầy sương. Đài và tôi ôm nhau thêm một lần nữa. Đài cho tôi chiếc áo lạnh da màu vàng. Tôi cho Đài cái mũ lưỡi trai để nhớ tưởng đến nhau. Xe chạy một quãng, Đài vẫn còn đứng đó nhìn theo. Trên đường về, tôi mãi mê nhìn ngắm những đồi chè trải dài như con sông uốn khúc một màu xanh bất tận. Những người phụ nữ da sậm đen với cái gùi đằng sau lưng và đứa con nhỏ trước bụng. Cuộc đời của họ có lẽ là một tương lai mịt mùng vô vọng. Họ gùi củi gạo, mắm muối, dầu chè và cất giấu nỗi niềm riêng. Đôi mắt họ sâu hoắm có vẻ mệt mỏi; lê những bước chân nặng nề trên con đường bụi đỏ. Tôi thầm tạ ơn Chúa vì tôi đã bắt đầu có sự bình yên trong lòng và tin rằng Đức Giê-hô-va đang bước đi cùng mình. Tôi cũng thầm cầu nguyện cho những

Page 11: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

người phụ nữ đáng thương kia một ngày được gặp Chúa, để nhận được sự cứu rỗi và yêu thương. Những cái gùi trĩu nặng ấy Chúa sẽ gánh thay cho. “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ. Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; nên hãy gánh lấy ách của ta, và học theo ta; thì linh hồn các ngươi sẽ được yên nghỉ. Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ nhàng.” (Mathiơ 11: 28-30) 6. Cám Dỗ “Kẻ nào phạm tội ngoại tình với người đàn bà, tất vô tâm vô trí: Ai làm như vậy khiến cho lình hồn mình hư mất. Người ấy sẽ bị thương tích và khinh bỉ, sự sỉ nhục người ấy chẳng bôi mất đi.” (Châm ngôn 6: 32, 33) Vốn là học trò ban văn chương trước 1975, nên tôi có niềm say mê với văn học nghệ thuật. Cho nên một tối nọ cố chen mua cho được một cái vé để xem kịch Lưu Quang Vũ. Đêm ấy, đoàn kịch Hà Nội diễn vở Hoàng Tử Pơ-rim và nàng Si-ta. Những bi thương và kịch tính của sân khấu làm cảm động lòng người. Những oan trái khổ đau của một kiếp người bị ruồng rẫy, sống trong tủi hận bị ức hiếp bởi kẻ cai trị ngu dốt, bù nhìn và, cuối cùng người phụ nữ kia đi tìm cái chết. Vở kịch ẩn chứa nỗi thống khổ của con người sống giữa cái xã hội đầy bất công, những oan khiên chống chất cho đến nỗi loài khỉ không muốn làm người. Ánh đèn mờ chập chùng trong tiếng nhạc du dương và ai oán, đã đưa tôi vào một thế giới khác; thoát ly khỏi thực tại và thả hồn bay theo ảo mộng. Tôi cố xô đuổi hình ảnh của nàng Si-ta ra khỏi trí óc của mình. Nhưng với bản ngã yếu đuối, tôi không thể nào kềm chế nổi sự cám dỗ chết người trước những rung động. Con người cũ trong tôi bỗng sống dậy mãnh liệt. Thế rồi, tôi bắt đầu rong ruỗi chạy theo những điều lòng mình ưa muốn; gạt bỏ qua một bên những lời khuyên dạy của Đức Chúa Trời. Mặc cảm tội lỗi vì không nghe tiếng Chúa đã khiến tôi xa cách Ngài, không dám đối mặt với Đấng Thánh Khiết trong sự cầu nguyện. Tôi như con chim đau đớn vì thương tích từ những mũi tên của loài qủy dữ. Nhưng có một điều thật lạ lùng đó là tình yêu của Cứu Chúa Jêsus. Ngài đã đổ huyết vô tội của mình để cứu lấy những đứa con tội lỗi. Cho nên Ngài vẫn cứ xót thương cho dù tôi chẳng xứng đáng gì với ân điển cao vời đó. Ngài đã đánh thức tôi dậy sau giấc ngủ bất an đầy rối loạn! “Sao ngươi cứ dọn đường mình để tìm tình ái! Đến nỗi đã dạy cho những đàn bà xấu nết theo lối mình.” (Giê-rê-mi 2: 32) “Phải, ta đã lấy sự yêu thương đời đời mà yêu ngươi, nên đã lấy sự nhơn từ mà kéo ngươi đến.” (Giê-rê-mi: 31: 3b)

Page 12: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Tôi trở về nhà vào một đêm rất khuya, say khướt. Nhà đóng cổng, tôi trèo rào bước vô. Nhìn trên bàn, mâm cơm vẫn còn nguyên vẹn. Hai cái chén cùng với đĩa rau muống luộc, một quả trứng gà cạnh chén nước mắm. Nhà tôi đã ngủ say, tay gát trên trán. Con tôi, hai đứa bình yên trong lòng mẹ. Nhìn cái hình ảnh đáng yêu ấy khiến lòng tôi xúc động. Một sự ăn ăn trào lên và tôi vội qùy xuống xưng tội cùng Chúa. Sáng hôm sau, tôi đến nhà thờ lúc năm giờ để cầu xin với Chúa; hứa từ bỏ những tháng ngày lung lạc và quyết tâm sống theo những lời khuyên dạy của Ngài. Trước ngày rời Việt Nam, một người anh trong Chúa có tặng tôi bài thơ mà anh ấy nói rằng tác giả là một người Y-pha-nho. Bài thơ dài được dịch sang tiếng Việt, trong đó có đoạn:

Nếu trước kia trên nẻo đường phiêu đãng Ai hỏi tôi sẽ dừng lại nơi đâu? Tôi trả lời ngay, chuyện đó còn lâu Vì đường giang hồ đưa về vô tận Bãi vi lau hay những bờ cát trắng Chỉ là nơi thuyền tạm ghé mà thôi Vầng trăng khuya không buộc chặt hồn tôi Tình du tử cắt rời niềm lưu luyến… Tôi ra đi thầm lặng và đơn côi Mái tóc đẹp nhòa dần theo kỷ niệm Những cặp mắt ngỡ ngàng nơi góc biển

Page 13: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Những bàn tay trắng mịn cuối chân trời Khi hoàng hôn vừa cạn chén ly bôi Lời âu yếm khác chi lời gió thoảng Tình thắm đẹp khi rơi vào quên lãng Thì hương thơm mang sẵn vị chua cay Người giang hồ là hình ảnh mây bay Phiêu du mãi trên nền trời bát ngát Đôi khi tươi xanh và trong mát Đôi khi bão táp buồn âm u Mùa đông về lạnh lão tiếp sầu thu Mùa hạ ấm sau mùa xuân rộn rã Mây vẫn bay qua miền quen hay xứ lạ Trong ngày quang hay những tối không trăng Là giang hồ ôm giấc mộng vây quanh Có ai nói sẽ dừng chân lữ thứ

Nhưng thuở ấy nay trở thành quá khứ Mỏi giang hồ tôi dừng lại nơi đây Bài thơ dài cắt đứt những câu say Để viết tiếp bằng những câu thành thật Đời mưa gió lạnh vai ướt ngực Tình ngã nghiêng đôi mắt nhức đau thương Mối tình sầu đem gửi gió mười phương Trả sương lạnh cho ánh đèn hải cảng

Có những lúc gục đầu trong đêm tửu quán Có những giờ say chén rượu cháy vành môi

Trả tôi về những ngày cũ đơn côi Tôi đành sống êm hòa và thuận phục Giản dị lắm tôi trở về hạnh phúc Của người chồng biết yêu vợ thương con Con của tôi cặp mắt to tròn

Page 14: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Cười nũng nịu niềm vui hồn hậu quá Vợ của tôi như hạt sương trong nếp lá Đẹp long lanh mỗi lúc ngước nhìn tôi Hạnh phúc bình thường nhưng rất xinh tươi Tôi đón nhận với tình yêu đơn giản Nhưng có lúc vì quá ư phẳng lặng Tôi chợt thương chợt nhớ thuở xưa kia…

Tình thuở ấy giờ đây thôi đã hết Nên buồn thương đôi lúc đến trong mơ Nhưng chỉ thóang qua nhè nhẹ hững hờ Như nét vẽ như vần thơ rất mỏng Khi con tôi đưa bàn tay bé bỏng Sẽ hỏi tôi và gọi khẽ, “ba ơi” Thì mùa xuân lại đến với làn môi Tóc lại đẹp với bình minh tươi trẻ Tiếng chim ca lại bừng lên vui vẻ Gió trên cành rạo rực bướm tình si Khi vợ tôi với sắc đẹp nhu mì Cười âu yếm hỏi anh, “sao chưa ngủ?” Thì mùa xuân tan dần trong sương phủ Trời thương yêu tinh tú sáng long lanh Tôi bảo nàng hãy cầm lấy tay anh Cho hạnh phúc đượm thêm màu ân ái… Cảm tạ Đức Chúa Trời đã cho tôi cắt đứt với quá khứ của một thanh niên lãng tử, bằng lòng sống thuận phục trong tình yêu mà Ngài đã ban tặng. Tôi được nhắc nhở sự thủy chung trong hôn nhân đối với con cái Chúa là điều cần thiết mà Kinh Thánh đã dạy bảo. Trong kinh nghiệm này, bài học từ sách Châm Ngôn vô cùng ý nghĩa và thâm thuý: “Hãy uống nước hồ con chứa, và nước chảy trong giếng con... “Các nguồn của nó há tràn ra ngoài đường, và các suối của con tuôn nơi phố chợ…Con hãy lấy làm vui thích nơi vợ con cưới buổi đang-thi “Như nai cái đáng thương và hoàng dương có duyên tốt.

Page 15: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

“Nguyện nương-long nàng làm thỏa lòng con luôn luôn “Và ái tình nàng khiến con say mê mãi mãi.” (Châm ngôn 5: 15-19) 7. Quyền Năng Của Sự Chữa Lành Tháng 9- 1987 Trong căn nhà mới của chúng tôi mà Chúa vừa cho mua được, nằm sâu trong con hẻm của khu chợ Mới bùn lầy tanh tưởi. Tôi nằm trên giường đã hơn ba ngày rên rỉ vì đau đớn. Một tai nạn đã xảy ra trên đường đến nhà thờ vào một sáng Chúa nhật. Xe Hon-da của tôi bị ngã xuống vì một chiếc xe xích lô húc vào. Vợ con tôi cùng ngã xuống đất nhưng bình yên. Chỉ riêng tôi không đứng dậy được.

Theo lời người thầy thuốc chuyên khoa bảo rằng lớp mỡ bên hông bị giãn ra, và vài đốt xương bị thương tổn. Tôi đã đến một lương y gia truyền để mua thuốc của ông thầy Vàng về uống và xoa bóp, nhưng vẫn không khỏi. Thế rồi, tôi vẫn nằm bất động trên giường thở than cùng Chúa; kiểm điểm lại cuộc sống của bản thân mình tìm xem những điều gì chưa đẹp lòng Ngài. Rồi một ngày nọ, có ba người phụ nữ đến thăm. Hai bà là vợ của Mục sư Mã Phúc Minh, Mục sư Nguyễn Tợi cùng Bác Việt Hương. Đến giờ cơm trưa, gia đình chúng tôi mời qúy bà ở lại dùng bữa. Trước khi ăn, qúy bà cùng cầu nguyện cho tôi. Bác Việt Hương cầu xin với Chúa giọng thiết tha và ngọt ngào: “Lạy Chúa là Cha của chúng con. Xin Cha thương xót thầy Thể. Cảm ơn Cha vì điều đó đã xảy ra để làm vinh hiển danh Cha. Con tin rằng giờ này đây Chúa sẽ chữa lành cho thầy. “Mọi việc hiệp lại lám ích cho công việc của Đức Chúa Trời.” Thầy Thể có vấp phạm điều gì xin Cha tha thứ và chữa lành cho…”

Page 16: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Lời cầu nguyện vừa chấm dứt, một phép lạ cũng vừa xảy ra. Như có tia điện chạy vào tòan thân chạm mạnh vào chỗ đau; làm tan biến sự nhức nhối trong khoảnh khắc. Tôi nghe như có bàn tay êm dịu đỡ tôi ngồi dậy. Tôi vui mừng trong nỗi ngạc nhiên và sợ hãi. Tôi thử bước chân xuống đất, rồi đi qua đi lại, nhảy lên. Ồ lạ lung! Tôi hoàn toàn bình thường vì Chúa đã chữa lành vết thương. Mọi người trố mắt nhìn tôi không ngớt lời cảm tạ ngợi khen Chúa. Ngay sau giờ phút đó, cái bàn thờ ông bà trên gác lửng của ba mẹ tôi được dọn dẹp. Một tiếng đồng hồ sau tôi đã đi xe Honda trở lại ngoài đường. Chúa nhật của tuần lễ đó, cà gia đình tôi đến nhà thờ tiếp nhận Chúa Jê-sus. Từ biến cố được chữa lành, trong đời sống tôi có rất nhiều thay đổi. Tôi gần gũi Chúa hơn. Những thắc mắc, hồ nghi về những câu chuyện trong Kinh Thánh dần dần biến mất; tôi hoàn toàn tin vào quyền năng của Chúa. Tôi nhớ lại nhiều phép lạ chữa lành được chép trong các sách Phúc Âm và gần nhất là quyển sách “Thượng Đế Còn Làm Phép Lạ” của bà Kathryn Kuhlman; và tin rằng Chúa Jê-sus hôm qua ngày nay và mãi mãi không bao giờ thay đổi. Cũng từ đó được sự quan tâm giúp đỡ của nhiều tôi tớ Chúa; tôi tập tễnh đi nhiều nơi để làm chứng nhân cho Đức Chúa Trời. “Nhưng người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương, bởi sự sửa phạt người chịu, chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh.” (Ê-sai 53: 5) 8. Chúa Mở Đường Trên đường từ nhà thờ Quế Sơn trở về Đà Nẵng, lòng tôi buồn man mác không hiểu tại sao Chúa vẫn để chúng tôi còn nhiều lận đận về cơm áo? Tôi vẫn phải những công việc mà tôi không ưa thích. Tôi làm nghề chụp ảnh công viên với những tháng năm buồn tủi. Rồi tham gia vào những chuyện làm ăn mua bán phiêu lưu. Tôi rất ngại tiếp xúc những con người mánh mung gian trá.

Page 17: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Xã hội nghèo đói, thì việc ưu tiên của con người là tìm kiếm cơm áo. Khi cái bao tử được đặt lên hàng đầu, thì những giá trị cao quý của đời sống tinh thần bị hạ bệ. Nhiều người đã quên đi nhân nghĩa, sẵn sàng quay lưng lại với đạo lý làm người, chà đạp lên nhau để kiếm miếng ăn. Trong bối cảnh khốn cùng của cuộc sống, một số người người không ngần ngại làm bất cứ điều gì miễn sao giành giật được sự sống còn, ai chết mặc ai! Trước đói nghèo, túng thiếu thì nhân cách của con người được thể hiện rõ rệt. Sự dối trá, lừa đảo, vong ân, bội nghĩa… dường như là chuyện quá quen thuộc với nhiều người; nhưng lại là nỗi ưu tư trăn trở đối với một số người còn chút lương tâm và liêm sỉ. Chính vì vậy, đức tin và nếp sống của Cơ đốc nhân cũng đứng trên bờ vực của thử thách; trong cuộc đọ sức cam go giữa điều thiện và cái ác đan xen. “Lòng người ta là dối trá hơn mọi vật, và rất là xấu xa: ai có thể biết được? Ta Đức Giê-hô-va, dò xét trong trí, thử nghiệm trong lòng, báo cho mỗi người tùy đường họ đi, tùy kết quả của việc họ làm.” (Giê-rê-mi 17: 9-10) Khi đức tin lớn dần như đứa trẻ vừa nhận biết điều phải trái, tôi rất sợ những việc làm không vui lòng Chúa. Cho nên tôi kêu cầu cùng Ngài mở đường cho tôi một công việc làm phù hợp với năng khiếu của mình; nhưng vui lòng Chúa. Ngày tháng vẫn cứ trôi qua trong nỗi khắc khoải đợi chờ… Gia đình tôi đông người, tám nhân khẩu. Cha mẹ già yếu, công việc làm ăn của tôi thất thường và lây lất. Vợ tôi ngoài việc đi dạy ở trường, về nhà còn phải tất bật với cái quày buôn bán nước mắm. Mỗi sáng lúc năm giờ, tôi và đứa con gái đầu năm tuổi, hai cha con đèo nhau trên xe đạp ra chợ Cồn mua các loại trái cây như cốc, ổi, mía, xoài về bán thêm cho trẻ con trong xóm. Bé Hạnh đi với tôi cho có bạn và trông coi xe đạp. Có lần nó thèm ăn chôm chôm mà tôi không đủ tiền nên dạy cho nó bài hát, “Muốn chôm chôm mà không có tiền, không có tiền thì không có chôm chôm.” Nó nhanh nhẹn hát theo và trả lời: “Thế thì ba mua cho con củ khoai cũng được.” Tôi ngồi xuống ôm con gái vào lòng; xoa trên cái đầu bé bỏng của nó; những giọt nước mắt âm thầm chảy xuống. Tình cảnh của chúng tôi bây giờ sống thật đơn sơ và nghèo khó. Mỗi tháng chỉ mong có được đủ củi đun bếp và gạo đầy thùng thì đã yên lòng. Như bao nhiêu gia đình khác, chúng tôi cùng chung hoàn cảnh của đất nước sau những đổi thay. Mỗi người quần quật làm việc ngày đêm mà vẫn không đủ sống. Chính vì những khó khăn cực kỳ vây hãm, khiến cho con cái của Chúa lắm khi cũng hành động theo ý riêng của mình. Không còn đợi chờ Chúa nữa, tôi quyết định “tự mở đường!” Aó quần đã bỏ vào chiếc xách tay, chuẩn bị về quê để tham gia vào giới buôn trầm. Đang ngồi ăn sáng, bỗng chiếc xe Honda đỗ xịch trước nhà. Một người đàn ông chậm rãi bước vào. Tôi nhận ra đó là một giáo sư ngoại ngữ, đến mời tôi hợp tác dạy tiếng Anh. Tôi nhận lời mà không cần suy nghĩ. Chúng tôi tạ ơn Đức

Page 18: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Chúa Trời vì Ngài đã thương xót, không muốn tôi dính líu vào những chuyện làm ăn phiêu lưu và liều lĩnh!

Lòng tôi hoan hỉ được trở về với cái nghề yêu thích. Tôi say mê trong những giờ lên lớp. Tháng ngày qua đi êm đẹp trong niềm vui rộn ràng của một nhà giáo. Tôi luôn cầu nguyện biết ơn Chúa trước những giờ lên bục. Học viên tôi già trẻ, lớn bé nhiều hạng tuổi khác nhau, xuất thân đủ mọi thành phần; nhưng giữa họ và tôi không hề có khoản cách; bởi vì trong tôi được mặc lấy một thứ tình yêu mới mà người thế gian không thể có. “Ngài sẽ nghe lời cầu nguyện của kẻ khốn cùng “Chẳng khinh dễ lời câu xin của họ.” (Thi Thiên 102: 17) 9. Đức Chúa Trời Trả Lời Mùa Thu 1983, sau khi ngủ dậy chúng tôi sững sờ vì tất cả áo quần đồ đạc trong phòng đã mất sạch. Gia tài vỏn vẹn chỉ có chiếc radio sharp, một máy ảnh canon, một bàn ủi điện và một số vật dụng không đáng giá, nhưng tất cả không cánh mà bay. Đây là lần thứ hai chúng tôi bị ăn trộm. Buồn bực quá, tôi như người điên đạp xe ngoài phố đến mấy nơi bán chợ trời để mong tìm lại được mấy món đồ đã mất. Suốt nửa ngày vô vọng, tôi đạp xe thất thểu trở về và hét to lên rằng: - Đức Chúa Trời ôi, thật có Ngài hay không? Con khốn khổ thế này mà sao Ngài cứ lặng thinh mãi?

Page 19: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Hai ngày sau, Chúa đã trả lời. Tôi nhận biết Ngài đã nghe hết sự cay đắng của lòng tôi. Tạ ơn Chúa vì Ngài đã không trách cứ vì sự hờn giận dại khờ của tôi, một đứa con mà đức tin còn quá yếu đuối!

Một điện báo của bưu điện đưa đến và tôi đã nhận được món quà từ Úc gửi về. Món quà là những đồ phụ tùng máy ảnh; bán ra trị giá tương đương với những gì đã mất. Thế là lòng tôi lại lắng xuống, đức tin được củng cố trở lại. Một người anh em trong Chúa hỏi tôi: - Trong những thứ bị mất, em tiếc nhất cái gì? - Thưa anh, cái radio em nghe tin tức mỗi ngày. Anh ấy lên lầu lấy chiếc radio của anh và trao cho tôi: - Hãy cầm lấy, anh cho em đấy. Và đây là số tiền 39 đồng, anh để dành cho những ai gặp trường hợp rủi ro như thế này, em hãy cầm lấy mà mua lại mấy bộ áo quần để mặc lên lớp. - Dạ không! Thưa anh, em không thể làm như vậy được, vì anh cũng cần nghe tin tức như em. - Đừng từ chối số tiền, anh biết em đang cần đấy. Tôi muốn khóc vì cảm động trước tấm lòng của một người anh trong Chúa. Đó chính là anh Lê Tự Cam bây giờ đang là Mục sư tại Portland, Oregon. Anh ấy không giàu có, cùng chung trong hoàn cảnh của đất nước sau chiến tranh. Anh cũng phải bươn chải ngoài chợ trời, mua bán những chiếc đồng hồ để kiếm sống. Anh đã san sẻ cho chúng tôi từ những giọt mồ hôi của chính mình. Tấm lòng nhân hậu và yêu thương của anh đã đi với chúng tôi trong nhiều năm tháng và có lẽ suốt cả cuộc đời mình; chúng tôi không thể nào quên ơn. Chúng tôi học hỏi và noi gương anh trong sự tập tễnh hầu việc Chúa. Cảm tạ Chúa, tình yêu của anh đã sưởi ấm lòng chúng tôi là những đứa em còn non nớt trên đường tin kính.

Page 20: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Ngày anh ấy rời bỏ quê hương ra đi sang Hoa Kỳ, cái hình ảnh không thể nào quên được. Hàng mấy trăm người vây quanh sân ga Đà Nẵng để tiễn đưa và dường như ai nấy mắt đỏ hoe. Tiếng còi tàu rúc lên, con tàu nặng nề rời bến bỏ lại đằng sau bao nhiêu là tiếc nuối và những ánh mắt dõi theo. Âm thanh của những chiếc bánh sắt nghiến trên đường ray xình xịch làm tan nát lòng người. Trong đời tôi, có lẽ đây là một trong những lần tiễn đưa buồn bã nhất. Phượng nắm chặt tay tôi như cùng san sẻ nỗi xúc động. Anh ấy và gia đình rời Việt Nam đã lâu, nhưng có lẽ chỗ trống vắng của anh trong nhà thờ khó ai có thể lấp kín được. Tôi cảm tạ Chúa vì biết được có nhiều con cái Chúa khác, cũng âm thầm sống cho Ngài. Những tấm lòng đáng qúy ấy khó tìm thấy giữa thế giới đầy nhiễu nhương và biến động này. Thầy Nguyễn Châu Hóa, một vị thầy khả kính đã khuyên nhủ, gần gũi chúng tôi trong cảnh hàn vi. Trong những lúc mệt mỏi, ngã lòng có thầy bên cạnh. Tình yêu chân thành của thầy giúp cho chúng tôi có thêm nghị lực. Chị Lê thị Đào dịu dàng đầy cảm mến, chị Lê Thị Hạnh ngọt ngào, sâu lắng. Họ như những than lửa hồng sưởi ấm những kẻ cô đơn. Đó là những tấm gương sống phản ánh tình yêu của Đấng Christ. “Chớ quên các việc lành và lòng bố thí, vì sự tế lễ dường ấy đẹp lòng Đức Chúa Trời.” (Hêbơrơ 13: 16) 9. Hy Vọng Đời Sau Ngày 30-4-1990

Page 21: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Bệnh suy tim của mẹ tôi mỗi ngày thêm trầm trọng. Bác sĩ đã bó tay khuyên cho bà nghỉ ngơi và ăn uống bổ dưỡng. Chúng tôi cầu nguyện thiết tha xin Chúa cho bà sống thêm vài năm nữa. Suốt cuộc đời mẹ tôi chưa có một ngày thong thả. Tôi ước ao mẹ tôi được thỏa lòng vui hưởng hạnh phúc bên con cháu. Nhưng có lẽ đã qúa muộn màng vì mẹ tôi sẽ không còn được sống bao lâu nữa. Theo lời chẩn đoán của bác sĩ bệnh viện Đa Khoa, thì mẹ của tôi đang ở thời kỳ cuối cùng của bệnh suy tim già, bội nhiễm phổi. Chúng tôi kiên nhẫn cầu nguyện và đưa mẹ tôi đến gặp bác sĩ Quyền, nổi tiếng về chuyên khoa tim. Ông nhận lời theo dõi và điều trị. Kết cuộc Chúa cho mẹ tôi sống thêm được ba năm. Vào những ngày cuối Xuân năm 1990, sau cơn đau khủng khiếp, mẹ tôi rên rỉ và ngất đi. Vừa từ trường trở về, vợ chồng chúng tôi qùy gối cầu nguyện, “Lạy Chúa, mẹ của chúng con đau đớn quá! Xin Chúa chữa lành cho mẹ con. Nếu đẹp ý Ngài thì cho mẹ con được về cùng Chúa một cách bình an.” Ngay tức khắc mẹ tôi hết rên rỉ và ngủ thiếp. Chúa khiến cho tôi cũng ngủ quên đi. Trời chưa sáng, tôi giật mình thức giấc, chạy qua phòng mẹ, sờ tay lên trán của bà, lạnh ngắt. Tôi đặt tay lên ngực, chỉ còn chút hơi ấm thoi thóp. Tôi vội vàng đánh thức cả nhà dậy, vây quanh giường mẹ, chúng tôi quỳ xuống thưa với Chúa trong những giọt nước mắt: “Chúa ôi! Thế là Ngài đã cất mẹ của chúng con về với Ngài… Tạ ơn Chúa…” Tôi không thể nói gì thêm hơn được nữa. Một nỗi xót xa vô tận nghẹn cứng ở cổ. Dẫu biết rằng, linh hồn mẹ tôi chắc sẽ về cùng Chúa, nhưng sao trong tôi cảm thấy hụt hẫng trước sự ra đi này.

Page 22: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Còn nỗi buồn nào hơn khi chia tay với người thân yêu nhất của mình? Bản thân tôi bị dày vò vì bao nhiêu ân hận, không cảm thấy thỏa lòng trong sự chăm sóc khi mẹ tôi còn sống. Nhà tôi nghèo cùng chung trong nỗi bất hạnh của đất nước sau chiến tranh. Mẹ tôi chưa một lần được đi nhà hàng sang trọng, chưa được tắm vòi sen, cũng chưa có được những bộ áo quần xinh đẹp. Thế rồi, mẹ tôi ra đi mà chưa được nhìn ngắm đứa cháu nội trai mà lòng bà ao ước. Nó đang còn ở trong bụng!

Mẹ thường bảo con ôi, đừng gian dối Thương người ta đừng đổi dạ thay lòng Với tháng năm khắc khoải chờ mong Cô dâu trẻ đưá cháu đầu kháu khỉnh Giống hệt như cha dáng to tròn trĩnh Để mỗi chiều mẹ ru hát ầu ơ… Trong những ngày này, gia đình chúng tôi sống trong sự chật vật. Mới bắt đầu đi dạy lại lương ba đồng ba cọc chẳng đủ thiếu vào đâu. Nhưng tạ ơn Đức Chúa Trời, Ngài đã chăm sóc lo liệu mọi sự. Từ Hội Thánh, các đầy tớ Chúa và anh em trong cùng đức tin, mỗi người một tay lo cho tang lễ vinh hiển danh Chúa. Những ngày đầu vắng mẹ, nhà chúng tôi quạnh quẽ lắm. Ba tôi trở nên ít nói. Hai đứa con gái của chúng tôi buồn xo. Còn tôi đêm đêm từ trường trở về lên gác nằm khóc. Nhìn những kỷ vật: cái nồi đồng sứt quai, đôi dép tôi mới mua cho mẹ, cái giá tráng bánh, cái áo len bạt màu… lòng tôi nhói đau và cầu xin Chúa ban cho niềm an ủi. Cả cái quá khứ dài đằng đẵng mẹ tôi gánh chịu bào nhiêu là gian khổ ở một miền quê hẻo lánh. Chúng tôi được lớn lên trong mái nhà tranh xiêu vẹo ngô khoai qua ngày. Mẹ tôi phải thức dậy sớm trước khi gà gáy sáng để xay bột, tráng bánh, và nuôi chúng tôi khôn lớn. Bao nhiêu giải nắng dầm mưa mẹ tôi oằn vai gánh chịu. Thương con mùa đông không có áo, bà lặn lội đi bộ nửa ngày đường để vay tiền mua cho tôi chiếc áo lạnh. Những ngày vào đại học, mẹ tôi bán hết cả đàn heo mà vẫn không đủ mua nổi cái vé máy bay. Khi lấy vợ, mẹ tôi lại tiếp tục nuôi heo và hy vọng đủ sắm cau trầu để cưới vợ cho con. Nào ngờ bầy heo bị

Page 23: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

dịch chết, bà buồn bã khóc mấy ngày đêm. Từ nhà quê về thánh phố cưới vợ, tôi chở mẹ tôi trên chiếc xe đạp cọc cạch, lại đèo thêm buồng cau nặng trĩu. Đi một đoạn thì phải dừng lại vì mông của bà sưng lên không chịu nổi! Đám cưới con trai, không có nhẫn vàng cho cô dâu, không tiệc tùng ăn uống. Đêm tân hôn, mẹ tôi muốn sống chung nhà với con trai để nhìn thấy hạnh phúc của nó, nhưng bà không thể ở lại, vì tôi “bị”gửi rể. Phút chia tay trở về quê hai mẹ con cùng khóc. Đêm tân hôn của chúng tôi không có gì cả ngoài một bài thơ:

Hạnh phúc về sao tôi lại khóc? Bạn bè ôi, tôi muốn ôm hôn Những tấm lòng phong trong giấy kín Những bàn tay siết chặt đáy hồn Cánh cửa khép bạn bè đi mất hút Chỉ còn đây ly tách ngổn ngang Tôi cúi mặt gục đầu trên nệm mới Rượu tân hôn pha lẫn chút men tàn Cánh cửa khép mọi người đi mất hút Những bà con cha mẹ bỏ tôi về Gần ba mươi tôi làm thân gửi rể Trong lòng buồn như mới tập làm dâu Bên người vợ thơm mùi gối mới Đêm tân hôn thức trắng làm thơ Bao chờ đợi vẫn nguyên còn trinh tiết Mà tình yêu chẳng có bến bờ!

Đà Nẵng 17/5/ 1980

Giờ này đây, tôi tin rằng, mẹ tôi đã ngủ yên trong vòng tay của Chúa. Bà được giải phóng khỏi những tháng năm nhọc nhằn lao khổ của trần thế. Linh hồn bà được yên nghỉ nơi cõi vĩnh hằng. Vào một ngày tương lai khi Chúa tái lâm chúng tôi sẽ được gặp lại nhau. “Phước cho người chết là chết trong Chúa! Đức Thánh Linh phán: Phải vì những người ấy nghỉ ngơi khỏi sự khó nhọc, và việc làm mình theo sau.” (Khải Huyền 14: 13) 10. Lê Nguyễn Thiên Phước Tháng 9- 1991 Một cháu trai nữa ra đời. Một niềm vui mới tràn ngập trong gia đình chúng tôi. Một đứa con cầu mà chúng tôi đã thiết tha xin Chúa ban cho trước khi mẹ tôi về với Ngài. Tôi tiếc rằng bà không được nhìn thấy nó. Cháu rất là khôi ngô. Mặt

Page 24: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

mày sáng quắc. Lúc nào cũng tươi cười, hiếm khi thấy nó khóc. Chúa chăm sóc nó từ khi còn trong bụng mẹ. Ngài lo liệu và chu cấp mọi thứ. Chúng tôi đặt tên cho nó là Lê Nguyễn Thiên Phước. Quả thật, Phước là ân sủng đến từ trời. Phước là niềm ước mơ, an ủi, là hạnh phúc bất tận của chúng tôi. Chúng tôi biết ơn Chúa vì Ngài đã ban cho món quà vô giá này, để bù đắp lại sự thiếu vắng của mẹ tôi. Chúng tôi đã dâng Phước lên cho Chúa với ước nguyện lớn lên Phước chỉ hầu việc một mình Ngài mà thôi!

Ngay từ lúc mới lọt lòng cho đến khi lớn lên, Phước được nuôi dưỡng trong hoàn cảnh sung túc của gia đình. Phước chưa bao giờ thiếu sữa hay bất cứ thứ gì. Đức Chúa Trời chu cấp mọi sự. Phước thích sinh hoạt trong nhà thờ, chơi với bạn bè trong Chúa. Tuổi lên năm, Phước đã biết đã ngồi vào bàn phím computer và tập tành đánh máy. Lên bảy, đã viết thư cho tôi bằng email lúc đó tôi ở Đại hàn. Có lần chúng tôi hỏi phước: - Lớn lên con sẽ làm gì? - Con sẽ làm mục sư. Phước không ngần ngại trả lời. - Làm mục sư nghèo lắm! Đi xe đạp con chịu không? - Đi bộ cũng được! Chúa cho Phước học hành rất thông mình, được nhiều cô thầy yêu mến. Khi sang Mỹ, những cô giáo dạy Phước trở thành người đỡ đầu và nâng đỡ nhiều thứ khi cần thiết. Tốt nghiệp trung học ưu hạng trước khi niên khóa kết thúc sáu tháng. Chỉ tiếc rằng, diện di trú của chúng tôi, Phước không có học bổng. Trong khi chờ đợi tốt nghiệp, Phước phải đi thực tập tại một tiệm bán và sửa computer. Sau khi thực tập, Phước được người ta nhận làm thợ sửa vi tính ở đó. Vào đại học, vừa học vừa làm. Phước dậy đi làm từ lúc bốn giờ sáng, nhưng mặt mày vẫn vui tươi, đầy chí khí. Phước đặt niềm tin trọn vẹn nơi Cứu Chúa. Tính tình hiền hòa, nhân hậu, sẵn sàng giúp đỡ mọi người khi có thể. Phước không “đa sầu, đa cảm” như cha của nó. Phước sống thực tế, mạnh mẽ và cương quyết trong bản chất của một người đàn ông. Có được sự phước hạnh này, chính là do sự đáp lời của Đức Chúa Trời trước sự qùy gối thiết tha cầu xin mỗi ngày của cha mẹ nó.

Page 25: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Chúng tôi có ba đứa con đều yêu mến và kính sợ Chúa. Mỗi khi có điều gì bất hoà giữa hai vợ chồng cãi vã nhau, hai đứa lớn liền qùy gối xuống cầu nguyện với Chúa. Nhìn những giọt nước mắt chảy xuống trên những đôi gò má thơ ngây của chúng, hai chúng tôi nhìn nhau và nín lặng. Đó là những vị quan toà tí hon “xét xử” ba mẹ chúng. Cái hình ảnh ấy đối với tôi như là lời răn đe của Chúa cũng là món qùa thật dễ thương mà Đức Chúa Trời đã ban tặng. Không còn hình ảnh nào đẹp hơn khi nhìn thấy ba đứa con qùy gối cầu nguyện; đứa lớn chìm trong suy tư, miệng lâm râm thưa chuyện cùng Chúa; đứa nhỏ lộ những chiếc răng sún và Cu Tí (Thiên Phước) mắt nheo lại, miệng mủm mỉm cười. Tạ ơn Đức Chúa Trời! Từ ngày Thiên Phước ra đời, cuộc sống trở nên dễ chịu. Chúng tôi không còn quá tất tả ngược xuôi lo từng bữa ăn như trước. Trong nhà, Chúa ban cho gạo cơm đầy đủ. Tôi vừa đi dạy ở Trung Tâm Ngoại Ngữ, vừa dạy thêm ở các cơ quan, thu nhập bắt đầu dư giả. Còn Phượng ngoài những giờ lên lớp, ở nhà buôn bán thêm với cái quày nước mắm. Bây giờ có những mối lái lấy hàng sỉ, nên số tiền lời khá hơn. Mỗi ngày đi qua là một ơn phước lớn. Đời sống đức tin của gia đình chúng tôi cũng dần già lớn lên. Tôi tham gia vào ban truyền giảng của Hội Thánh. Mỗi tuần vào chiều Chúa nhật cùng với anh em chia nhau đi khắp các phố phường để thăm viếng và chứng đạo. Tôi được bầu vào ban Chấp sự của Hội Thánh và có nhiều cơ hội để phụng sự và hầu việc Đức Chúa Trời. Bóng tối dường như bị xô đuổi ra khỏi mái nhà êm ấm khi có Đức Chúa Trời ngự trị. Thay cho những oán than là tiếng cười đùa của niềm phước hạnh. Thay cho những ưu tư, vô vọng về một tương lai mờ tối là ánh sáng của tình yêu choáng ngợp. Chúng tôi ngất ngây vui hưởng hạnh phúc trong bóng cánh của Đấng Toàn Năng. “Phước cho người nào kính sợ Đức Giê-hô-va, “Đi trong đường lối Ngài “Vì ngươi sẽ hưởng công việc của tay mình “Được phước, may mắn “Vợ ngươi ở trong nhà ngươi “Sẽ như cây nho thạnh mậu; “Con cái ngươi ở chung quanh bàn ngươi “Khác nào những chồi ô-li-ve (Thi Thiên 128: 1,2, 3) 11. Chúa Lắng Nghe Tiếng Kêu Cầu Tháng 11-1991 Chúng tôi nhận được quyết định giải tỏa nhà nằm trong khu vực đường Hoàng Diệu, nối dài với đường vào Quân Khu 5. Lệnh giải tỏa khẩn cấp phải được thi hành vào tháng mười hai.

Page 26: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Trước tình thế ấy căng thẳng ấy, hai mươi ba hộ thuộc diện giải tỏa rất khổ đau vì bị mất đất, mất nhà vì số tiền đền bù không thể nào tương xứng với giá trị bất động sản của họ. Ngày đêm, nhiều người mất ăn mất ngủ chạy quanh kêu rêu than khóc. Riêng gia đình chúng tôi, ban quy hoạch đo đất lần thứ ba, thì nhà chúng tôi mất đi hết, chỉ còn lại bề sâu độ chừng một mét rưỡi. Chúng tôi không quá bối rối tuy cũng có đôi chút băn khoăn. Mỗi ngày, tôi lên nhà thờ cầu nguyện lúc năm giờ sáng cùng một nhóm tín hữu. Tôi trải tờ giấy quyết định giải tỏa của Ủy Ban Nhân Dân Tỉnh ra sàn và dâng nan đề lên cho Chúa. Lòng tôi tin quyết rằng Đức Chúa Trời sẽ lo liệu mọi sự. “Lạy Chúa của con! Ngợi khen Ngài về cơ hội để chúng con nếm biết về quyền năng của Ngài trong sự quan phòng che chở. Đây là lệnh giải tỏa của chính quyền. Nhà của chúng con sẽ mất. Xin Cha cho chúng con một chỗ ở khác khang trang hơn, xinh đẹp hơn, để làm sáng danh Cha. Xin Cha ban cho chúng con bảy mươi mét vuông và một ngôi nhà theo thiết kế theo ý của Cha. Chúng con chẳng làm chi được ngoài sự cậy trông nơi Ngài. Con cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus- Amen!” Vậy là chúng tôi tin chắc sẽ được đáp ứng nhu cầu; vì Đức Chúa Trời là Cha của chúng tôi, Ngài đã mua bảo hiểm cho chúng tôi, còn gì mà lo sợ! Đến ngày nhận đất đền bù, thật lạ lùng đến run sợ. UBND Phường giao cho chúng tôi 68 mét vuông, cộng với mái hiên 2 mét. Chúng tôi qùy gối xuống với nhau để dâng lên Cha lời cảm tạ ngợi khen Ngài. Đây là đất Chợ Mới đập ra, dời vào cuối đường giáp Quân Khu. Miếng đất giao cho chúng tôi vuông vắn, đẹp nhất so với ba hộ còn lại.

Nhà nước trả cho chúng tôi mười một triệu. Số tiền đó chỉ đủ mua sắt mà thôi. Trong đức tin, tôi nhờ người quen thân thiết kế bảng vẽ căn nhà lầu ba tầng

Page 27: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

ngoài sức tưởng tượng. Cắm xong mười hai trụ bê tông xuống đất mà tưởng chừng như sống trong mơ! Ông chủ thầu nói với chúng tôi, “Cứ làm đi, thiếu thì tôi cho nợ.” Người bán vật liệu bảo rằng, “Thầy lo chi, cứ chở xi măng về làm, từ từ trả.” Xi- măng bây giờ hạ giá, một chỉ vàng cộng thêm hai chục ngàn thì mua được một tấn. Gạch của chợ Mới đập ra, bán giá một phần ba. Vàng thì có học viên và phụ huynh sẵn sàng cho mượn không điều kiện. Chúa chuẩn bị cho chúng tôi biết bao nhiêu là thuận lợi. Chưa đầy sáu tháng sau, căn nhà lầu đầu tiên được cất lên giữa khu chợ Mới. Tình yêu của Chúa được bày tỏ qua những gì mà Ngài đã ban cho gia đình chúng tôi một cách vui mừng đáng sợ! Chúa đãi ngộ chúng tôi vì đặt niềm tin trọn vẹn nơi sự thướng xót của Ngài. Chúng tôi bước đi trong niềm phước hạnh vô biên. Sự cực nhọc của hai vợ chồng trong suốt những đêm kéo đá, khuân gạch, phồng tay được đền bù xứng đáng. Tình Yêu của Chúa được dựng nên và chói sáng làm bực bội bao con mắt tị hiềm và đố kỵ! Người trong xóm phân bì, “Bọn hắn từ đâu đến đây lại làm giàu. Tụi mình sống ở đây ba đời, bốn kiếp không có mảnh đất cắm dùi, lại còn ở mặt đường nữa chứ, còn hơn trúng số độc đắc!” Vâng, chúng tôi “trúng số”thật. Đó là “số” mà Đức Chúa Trời đã lựa chọn được làm con cái của Ngài. Người thế gian ngạc nhiên và đặt nhiều dấu hỏi. Họ thắc mắc với đồng lương dạy học làm sao chúng tôi có thể xây được một căn nhà như thế? Chính chúng tôi cũng khó có câu trả cho thỏa đáng mỗi khi ai hỏi đến. Họ đâu biết rằng Đức Chúa Trời là Đấng tạo nên vũ trụ thế gian này, thì có điều gì là bất năng đối với Ngài. Đức Chúa Trời giàu có vinh hiển. Ngài sẽ ban cho những con cái của Ngài mà không tiếc nuối điều gì. “Hãy xin sẽ được; hãy tìm sẽ gặp;hãy gõ cửa sẽ mở cho. Bởi vì hễ ai xin thì được; ai tìm thì gặp; ai gõ cửa thì được mở. Trong các ngươi có ai khi con mình xin bánh, mà cho đá chăng? Hay là con mình xin cá, mà cho rắn chăng? Vậy các ngươi vốn là xấu còn biết cho con cái mình các vật tốt thay, huống chi Cha các ngươi ở trên trời lại chẳng ban các vật tốt cho những người xin Ngài sao?” (Mathiơ 7: 7-11) Niềm vui hiện tại khiến chúng tôi không thể nào quên những tháng năm sống trong sự bất hạnh. Hai vợ chồng lang thang nhiều chỗ “ở đùm ở đậu” nuốt bao nỗi đắng cay. Chiếc xe đạp lộc cộc cũ mềm đèo nhau đi trên những chặng đường gian khổ, tìm kiếm một mái tôn để nấp mưa che gió. Gia tài chẳng có gì khác hơn là ít sách vở cùng với mấy cái son nồi lỉnh kỉnh. Chúng tôi chở nhau đi trong tủi nhục, cùng chia sẻ niềm đau của thân phận nghèo hèn! Bây giờ Chúa đã thay đổi cuộc đời. Nhìn lại những chặng đường đã qua chúng tôi xin dâng lên Chúa hai trái tim tan vỡ với tấm lòng biết ơn Cha sâu sắc. “Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, cầu khẩn danh của Ngài;

Page 28: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

“Khá truyền ra giữa các dân những công việc của Ngài “Hãy hát, hãy hát cho Ngài những bài ca! “Khá nói về các công việc lạ lùng của Ngài “Hãy khoe mình về danh thánh Ngài; nguyện lòng kẻ nào tìm cầu Đức Giê-hô-va được khoái lạc.” (Thi Thiên 105:1-3)

12. Quan Án Công Bình “Đức Chúa Trời là quan án công bình “Thật là Đức Chúa Trời hằng ngày nổi giận cùng kẻ ác. “Nếu kẻ ác không hối cải, thì Đức Chúa Trời sẽ mài gươm: Ngài đã giương cung mà chực cho sẵn.” (Thi Thiên 7:11)

Tại Trung Tâm Ngoại Ngữ có người bạn đồng nghiệp mà chúng tôi vốn qúy mến nhau, mặc dù chúng tôi không cùng một niềm tin. Đạo của anh ấy vừa tin có Thượng Đế, lại vừa tin những kẻ đã chết và đủ loại thần thánh. Tuy nhiên, khi cùng làm việc chung với nhau, tôi để ý đến những cử chỉ và hành động của anh đối với những người nghèo khổ, anh ta thường bố thí và có vẻ cảm thương số phận của họ. Tôi thầm mừng và hy vọng một ngày nào đó, anh sẽ hiểu Chúa Jêsus là ai. Tôi sẽ tìm cơ hội làm chứng. Thế nhưng, không đúng như tôi nghĩ. Anh ấy bắt đầu quay lưng lại với tôi khi mà quyền lợi vật chất cám dỗ. Anh cùng những người thân trong gia đình bên vợ tìm cách hất cẳng tôi ra khỏi Trung tâm; bởi vì họ muốn chiếm đoạt lầy quyền điều hành. Đồng tiền đã làm cho họ lóa mắt quên mất đi nhân nghĩa. Anh ấy và tôi là những người đầu tiên xây dựng Trung tâm giảng dạy từ không đến có. Chúng tôi đã trải qua bao gian khổ cùng chia sẻ ngọt bùi cho đến khi hình thành một Trung tâm tư thục giảng dạy ngooại ngữ. Xét về phương diện hành chính anh ấy có nhiều thuận lợi hơn, nên mấy anh em giáo viên cùng bầu cho anh ấy làm giám đốc. Anh ấy đứng tên tài khoản ngân hàng. Theo nội quy chung, lớp nào sỉ số học viên đạt 100 trở lên thì được bồi dưỡng hai chục nghìn (tương đương 1 USD ngày nay). Lần đó, con tôi thiếu sữa

Page 29: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

vì mẹ của nó không đủ sữa nuôi nó. Chúng tôi phải mua sữa ngoài. Một lon sữa Liên Xô giá hai chục nghìn. Tôi gặp anh ấy và trình bày rằng cho tôi được nhận số tiền bồi dưỡng vì lớp tôi có đến 99 học viên. Anh ấy từ chối bảo rằng còn thiếu một học viên nữa. Tôi buồn bã đi lang thang ngoài phố suy nghĩ cách nào để có được hai chục nghìn mua sữa cho con. Tình cờ tôi gặp anh Lê Tự Cam ngoài phố, anh ấy hỏi: - Em đi đâu lang thang vậy? Có chuyện gì không vui phải không? - Dạ, em đi mua sữa cho con bé. Tôi thành thật trả lời. - Ồ! Được rồi, đi qua đây với anh. Anh muốn mua cho cháu lon sữa này nghen! Để bác mua cho cháu của bác chứ… - Em cảm ơn anh, thật là đúng lúc. Tạ ơn Đức Chúa Trời!

Anh Cam trao lon sữa cho tôi trong tình thương yêu của một người anh trong Chúa. Còn tôi, chẳng biết nói gì hơn để bày tỏ hết lòng biết ơn của mình đối với anh ấy. Tôi vui mừng đạp xe đem sữa về cho con, ngồi xuống bên vợ mình và kể cho cô ấy nghe câu chuyện tình yêu trong Chúa. Phượng nắm khẽ bàn tay tôi và quay đi để tôi không nhìn thấy cô ấy khóc. Tuần sau, bỗng tôi nhận được một số lá thư mà anh bạn đồng nghiệp trao cho tôi nói rằng: - Thư của học viên góp ý. Thản nhiên, tôi đọc hết những là thư với nội dung rất xấu: bôi nhọ vô cớ và vu khống những điều không hề có. Tôi hỏi anh ấy: - Tại sao anh tổ chức cho học viên làm việc này? - Vì tôi muốn nắm bắt ý kiến từ học viên để đáp ứng nhu cầu của họ. - Thế à? Giờ sau, tôi vào lớp hỏi học viên của mình, họ hoàn toàn không hay biết gì về những là thư ấy. Tôi gặp gỡ những lớp khác mà tôi phụ trách, họ cũng chẳng biết gì cả. Thì ra, người đồng nghiệp của tôi đã bày trò gian xảo cốt ý hạ nhục tôi để tôi ra đi. Anh ta và gia đình bên vợ sẽ toàn quyền điều hành Trung tâm và chiếm đoạt tài sản cùng tiền bạc. Quá buồn đau trước nhân tình thế thái, tôi chạy lên nhà thờ gặp Mục sư Quản nhiệm và thưa cùng ông: - Thưa Mục sư, con có điều này muốn hỏi ông.

Page 30: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

- Vâng, thầy cứ hỏi. Ông luôn ôn tồn và nhân hậu - Con có gặp một chuyện không vui ở Trung tâm nơi con dạy, và con đã cầu nguyện một tháng rồi, nhưng Chúa vẫn chưa trả lời. Xin ông giúp con… -Thầy cứ thong thả kể hết nội dung cho tôi nghe. Thế là tôi kể cho vị Mục sư Quản nhiệm hết ngọn ngành câu chuyện. Mục sư hỏi tôi: - Thầy đã cầu nguyện như thế nào với Chúa? - Thưa Mục sư con cầu nguyện như thế này: “Chúa ơi! Chắc Chúa đã biết rõ mọi sự xảy ra giữa con và người bạn đồng nghiệp. Con đau lòng quá! Xin Chúa bênh vực con và mời anh bạn con ra khỏi trường.” Vị Mục sư mìm cười hiền hậu. Ông nắm tay tôi và khuyên lơn cách nhẹ nhàng:

- Thầy ơi! Cầu nguyện như vậy không đẹp lòng Chúa. Thầy về cầu nguyện lại với nội dung: Tạ ơn Chúa đã cho sự việc xảy ra. Xin Chúa tha tội cho người bạn, và thầy cũng bằng lòng tha thứ cho anh ấy. Xin Ngài chọn cho một chỗ dạy khác… Tôi cảm ơn vị Mục sư khả kính của mình và vui vẻ ra về. Sáng sớm hôm sau, tôi dậy thật sớm lên sân thượng qùy gối thiết tha với Chúa trong sự kêu cầu: “Kính lạy Đức Chúa Trời của con. Xin thứ lỗi cho con vì đã có những lời cầu xin ích kỷ vì con quá đau lòng. Con khổ sở vì bị bạn bè phản bội. Xin Chúa rủ lòng thương. Con bằng lòng tha thứ cho người bạn của con và mong ngày anh ấy gặp được Chúa. Xin Ngài cho con một nơi dạy khác. Con biết ơn Chúa. Con cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus. Amen!” Đang khi cầu nguyện, một cơn gió lốc đột nhiên thổi đến làm tung bay mịt mù bụi cát. Vài chậu hoa kiểng bỗng dưng ngã rạp xuống cách lạ lùng đáng sợ! Một hiện tượng không bình thường mà tôi chưa bao giờ chứng kiến như vậy. Tôi vội chạy xuống cầu thang la lớn: - Phượng ơi! Chúa nhậm lời của anh rồi! - Về cái gì?

Page 31: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

- Chuyện ở trường, ngoạn mục lắm! Tôi kể cho nhà tôi nghe về những gì đã xảy ra. Nhà tôi chỉ mỉm cười im lặng. Chín giờ sáng của ngày hôm đó, một học viên thân thiết của tôi chạy đến nhà tôi bối rối báo tin: - Thầy ơi! Thầy có biết gì không, thầy Lợi đã dọn trường đi hết. Em mới vào trường thấy người ta đang bưng dọn mọi thứ… - Thế à? Cảm ơn em đã báo tin cho tôi.

Tôi qùy xuống ngay tức khắc, run sợ trước quyền năng của Đức Chúa Trời. Tôi ngước mắt lên cảm tạ Đấng Quyền Năng với tấm lòng phơi phới. Tôi lấy xe chạy đến Trung tâm, quả thật anh ấy đã tháo gỡ đi mọi thứ và để một thông báo trước cổng trường cho học viên về điạ điểm mới của Trung tâm. Tôi cố nén xúc động, nhưng nước mắt vẫn cứ chảy xuống. Hôm ấy, một mình tôi đứng trong sân trường lâu lắm. Mọi thứ chung quanh đều có vẻ hiu quạnh trong buổi sớm mai đầy nuối tiếc. Những hình ảnh của buổi ban đầu nhảy múa trong tâm trí. Tôi nhớ những ngày chúng tôi đã chia nhau củ khoai, ổ bánh mì trước khi đến lớp. Chúng tôi cũng đã từng nằm nghỉ trưa với nhau dưới sàn nhà trong phòng học. Những tâm sự buồn vui cùng san sẻ. Tất cả mọi thứ đã không còn nữa. Anh ấy chiếm đoạt trọn số tiền của tài khoản Trung tâm và ra đi mang theo mười bốn lớp học, để lại cho tôi nỗi cô đơn và trơ trọi giữa sân trường. Đêm hôm đó, tôi và nhà tôi đến trường trong cái không khí tẻ ngắt vắng lạnh. Chỉ còn một lớp học từ bên điạ điểm mới các em chạy về tìm tôi và chúng tôi lại bắt đầu với một nhóm học viên mười hai em. Chưa đầy sáu tháng sau, Chúa ban cho Trung tâm có lại số học viên đông đúc ngoài mong đợi. Có lẽ trên ba mươi lớp và một đội ngũ giáo viên hùng hậu, vững vàng chuyên môn, nên uy tín của Trung tâm được nhiều người biết đến. Từ nguồn thu nhập chính đáng này, chúng tôi bắt đầu mua thêm xe cộ, cải tạo lại nhà cửa và chuẩn bị cho một chương trình to lớn hơn trong công việc phát triển ngành nghề mà mình yêu thích. “Chẳng có sự khôn ngoan nào, sự thông mình nào, hay là mưu kế nào “Mà chống địch Đức Giê-hô-va được (Châm ngôn 21: 3)

Page 32: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

“Kẻ ác chạy trốn dầu không ai đuổi theo; “Nhưng người công bình mãnh dõng như một sư tử.” (Châm ngôn 28:1) 13. Đức Chúa Trời là Đấng Lạ Lùng Tháng 5-1994 Trung tâm ngoại ngữ mỗi ngày một phát triển. Chúng tôi phải thuê thêm điạ điểm mới có thể đáp ứng nhu cầu cho học viên. Trong khi đó, việc thuê mướn không đơn giản. Người ta thường tăng giá sau mỗi quý chưa nói đến chuyện quà cáp phải không. Quá phiền phức trong việc này, nên chúng tôi đặt vấn đề cầu nguyện xin Chúa được dùng căn nhà của mình để khuyếch trương thêm cơ sở giảng dạy.

Mọi việc dường như thuận lợi, chúng tôi thấy rõ ý Chúa trong kế hoạch mới, nên mạnh dạn vay tiền của ngân hàng hai mươi triệu đồng. Chúng tôi dự trù sẽ trả lại số tiền vay vào cuối năm. Thế nhưng, thật lạ lùng khó ai hiểu được việc làm của Đức Chúa Trời bằng con mắt xác thịt của mình. Giữa cái vị trí không mấy thuận lợi vì đường sá chật hẹp, chợ búa ngổn ngang đầy cá mắm, bùn lầy tanh tưởi. Thế nhưng, sau khi treo băng roll giới thiệu ngày khai giảng, học viên đến ghi danh đông như kiến. Họ vây quanh cửa văn phòng chưa kịp lắp kính. Chỉ trong hai tuần lễ, chúng tôi đã trả xong số tiền mượn của ngân hàng. Tạ ơn Chúa vô cùng! Chúng tôi bước đi trong ý chỉ của Ngài nên sự thành công nhanh chóng ngoài suy tưởng. Chợ Mới là khu phố ô hợp có nhiều thành phần bất hảo. Họ thích quậy phá và chính quyền xem ra bất lực, thả trôi. Chung quanh trường hầu hết là những người buôn bán từ khi còn chợ cũ. Một số đông thanh thiếu niên nghiện ngập, sống ngang tàn, phá phách. Nếu ai đụng đến họ thì mỗi đêm phải hứng chịu những trận mưa đá tấn công vào nhà, hoặc nước tiểu hoặc những thứ dơ dáy quẳng vào trước hiên ghê tởm! Mỗi dịp tết đến, là mỗi lần chúng tôi hồi hộp lo sợ vì không thể nào sống yên ổn với những đám “tàn quân” đầy bạo lực này. Họ say sưa, đập phá, rung cửa và đốt pháo liệng vào

Page 33: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

từng nhà. Chúng tôi thật vô cùng khổ sở! Đã có lần chúng tôi dự định bán nhà đi sinh sống nơi khác. Hai năm qua, chúng tôi kiên nhẫn cầu nguyện ròng rã cho nan đề này. Tết Ất Hợi đến, bất ngờ nhận được lệnh cấm đốt pháo của chính quyền Trung ương. Chúng tôi không đủ lời ngợi khen Chúa. Thế là từ đó, chúng tôi được hưởng những cái Tết an lành không bị pháo tấn công vào nhà, không còn nhìn thấy những chiếc lốp xe đốt lên hăm doạ kẻ đi đường. Cái nan đề khủng khiếp ấy, Chúa đã giải quyết xong. Với cái nhìn thế gian, người ta có quyền nghĩ rằng đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Trong con mắt đức tin, chúng tôi quả quyết rằng Đức Chúa Trời đã đáp lời kêu xin của những người sống công bình và ngay thẳng. “Chúa đã thấy rồi; vì Chúa xem xét sự bạo tàn và sự sự độc hại; “Để lấy chính tay Chúa mà báo trả lại… “Hãy bẻ gãy cánh tay kẻ ác, và tra tìm sự gian ác của kẻ dữ cho đến không còn thấy gì nữa.” (Thi Thiên 10: 14, 15) 14. Đường Lối Đức Giê-hô-va 1995- 2000 “Hãy phó thác đường lối mình cho Đức Giê-hô-va, “Và nhờ cậy nơi Ngài, thì Ngài sẽ làm thành việc ấy.” (Thi Thiên 37: 5) Sau một thời gian vất vả xin cho được giấy phép từ chính quyền điạ phương; để có được một Trung tâm giảng dạy ngoại ngữ và vi tính cho người nghèo. Cuối cùng thì Đức Chúa Trời đã mở cửa khai trương Trung tâm vào những ngày đầu Xuân 1996. Điạ điểm chính là Trung tâm ngoại ngữ Nguyễn Du, mà Giáo Hội Tin lành Báp-tít Liên Hiệp đã thuê lại. Một ngày mệt mỏi trong cơn nắng gắt đi tìm thuê mặt bằng nhiều nơi; nhưng tổ chức BGC không bằng lòng chỗ nào cả. Những người lãnh đạo của tổ chức này ghé vào nghỉ trưa tại văn phòng Trung tâm ngoại ngữ của chúng tôi. Khi nhìn thấy các lớp học đang hoạt động, cơ sở khang trang thật lý tưởng cho dự án của tổ chức. Họ bèn trao đổi với tôi nhã ý thuê Trung tâm của chúng tôi làm nơi giảng dạy cho BGC. Không ngần ngại, chúng tôi đồng ý ngay với một số tiền cho thuê khiêm tốn, chỉ tương đương với mức thu nhập của Trung tâm mà thôi. Chúng tôi vui mừng vì có cơ hội được hầu việc Chúa qua giáo dục.

Page 34: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Với tư cách là Giám đốc điều hành Trung tâm, nhưng chúng tôi bị chi phối dưới hai cơ quan lãnh đạo. Một bên là Trung Tâm Dạy Nghề Thanh Niên thuộc chính quyền điạ phương, một bên là tổ chức Giáo Hạt Tin Lành Báp-tít Hoa Kỳ. Là một tổ chức tôn giáo, theo luật pháp hiện hành của Việt Nam, chúng tôi không được phép đứng độc lập, nhưng phải nằm dưới danh nghĩa một tổ chức trực thuộc “nhà nước.” Sau một thời gian hoạt động nếu không có vấn đề gì xảy ra, thì Cơ Quan Chức Năng tại Hà Nội mới cấp giấy phép hoạt động phi chính phủ (NGO). Trong hoàn cảnh éo le như vậy, không có sự lựa chọn nào khác, anh em chúng tôi đành phải chấp nhận. Một trăm phần trăm nhân viên văn phòng là những con cái Chúa từ các Hội Thánh địa phương được tuyển chọn. Chúng tôi qùy gối kêu xin sự dẫn dắt của Đức Chúa Trời thường xuyên. Cuối cùng, tuy danh nghĩa có sự hợp tác của Trung Tâm Thanh Niên, nhưng thật ra chúng tôi hoạt động độc lập; ngoài những báo cáo hàng tháng cho họ. Tạ ơn Đức Chúa Trời, trong sự soi sáng và gìn giữ của Ngài, Trung tâm phát triển vô cùng mạnh mẽ. Trước hết là những trang thiết bị và máy móc hiện đại cùng với một đội ngũ giảng viên giỏi về chuyên môn, nhiệt tình trong giảng dạy, hết lòng vì học viên thân yêu theo các nguyên tắc của Trung tâm đề ra. Hầu như hoạt động của Trung tâm khác với các Trung tâm khác trong thành phố, bởi vì mục đích không vì lợi nhuận, nhưng có cơ hội giúp đỡ các học viên nghèo, nâng đỡ khích lệ các học viên là con cái Chúa. Trung tâm lấy học phí nhẹ nhàng của học viên có điều kiện, miễn hoặc giảm cho các học viên nghèo không phân biệt. Hầu hết các học viên thuộc gia đình con cái Chúa đều được miễn phí, ngoại trừ một số học viên đóng số tiền tượng trưng. Mỗi mùa hè, chúng tôi gửi thư thông báo cho các Hội Thánh trong thành phố Đà Nẵng và Quảng Nam về học các lớp Tiếng Anh và vi tính miễn phí; nhằm giúp đỡ cho qúy đầy tớ Chúa và các nhân sự của Hội Thánh. Chính vì vậy, mà mối quan hệ giữa Hội Thánh Tin Lành Việt Nam và những giáo phái khác, đặc biệt là BGC không còn nhiều khoảng cách. Mỗi mùa hè, qúy đầy tớ Chúa và nhân sự các Hội Thánh đổ về ghi danh theo học các lớp thật phước hạnh.

Page 35: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Bên cạnh đó, mỗi tối Chúa nhật, chúng tôi đưa dắt nhiều học viên về nhà thờ Tin Lành Đà Nẵng dự các chương trình truyền giảng. Qua mục vụ âm thầm này, nhiều học viên được cứu và trưởng thành trong các Hội Thánh địa phương. Một số giáo viên là những người chưa biết Chúa cũng có cơ hội tìm hiểu về Chúa Jê-sus qua các chương trình “truyền giảng bỏ túi” của Trung tâm nhân các ngày lễ kỷ niệm Giáng Sinh, Phục Sinh. Kết quả, có một số giáo viên đã tiếp nhận Chúa.

(Trung tâm Ngoại Ngữ &Vi tính tại 520 Hoàng Diệu Đà Nẵng) Ngoài chương trình giảng dạy, chúng tôi còn có dự án cho người nghèo vay vốn không lấy lãi. Với số tiền khiêm tốn, phân phối cho các gia đình nghèo mượn vốn để làm kinh tế gia đình. Tuy không hiệu quả mấy về mặt kinh doanh, nhưng ít ra cũng góp phần trong sự cải thiện đời sống. Điều qúy giá là nhiều người được hiểu biết về tình yêu của Chúa Jê-sus qua công việc của những người đã thuộc về Chúa. Vào mùa Đông 1999 khi cơn lũ lụt tàn phá ghê gớm xảy ra ở miền Trung, đặc biệt là tại Quảng Nam, Quãng Ngãi, Bình Định, Huế… và cướp đi hơn 400 sinh mạng. Trung tâm chúng tôi khởi đầu trong sự kêu gọi cứu trợ từ giáo viên và học viên. Đầu tiên là một bao gạo, một ít áo quần được gom góp. Sau đó, là một ân nhân Mục sư LTC từ Oregon gửi cho bốn nghìn USD. Chúng tôi thành lập Ban Cứu Trợ để cùng làm việc chung, đồng thời có kế hoạch phân phối hàng cứu trợ đúng yêu cầu và minh bạch mọi thứ. Nhờ tổ chức kỹ càng trong sự phân phối, có chữ ký của những người đứng đầu Hội Thánh điạ phương nhận lãnh, có đầy đủ các hình ảnh khi phân phát vật phẩm, và tường trình cho ân nhân mỗi ngày sau khi đi cứu trợ trở về qua internet. Cảm ơn Chúa vô cùng! Chính vật phẩm cứu trợ được trao tận tay cho nạn nhân bão lũ, và những cảnh điêu tàn của người dân sau cơn lũ, những tang tóc mất mác người thân yêu, những vành khăn sô quấn trên đầu những em bé mồ côi cha mẹ. Những điều này làm cảm động con cái Chúa bên Hoa Kỳ dâng hiến thêm để giúp đỡ những nạn nhân. Mục sư Giám đốc của chúng tôi đã mang thêm một số tiền về để cùng với anh em Trung tâm tham gia cứu trợ.

Page 36: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi

Một trong những niềm phước hạnh cho anh em chúng tôi; là có cơ hội an ủi khích lệ những đầy tớ Chúa tuổi già sức yếu, hoặc hưu hạ, một số quà đặc biệt: những tấm chăn mới xinh đẹp ấm áp, những lon sữa bồi dưỡng trong những ngày giá rét. Cảm ơn Chúa về những ơn lành của Ngài.

Đức Chúa Trời dự bị mọi sự. Ngài làm việc một cách lạ lùng để cho đồng bào Việt Nam có cơ hội nghe về tình yêu của Chúa Jê-sus. Trong những món quà, chúng tôi có để một câu gốc Kinh Thánh hầu thức tỉnh những nạn nhân. Trong suốt hai tháng, chúng tôi đi từ Huế đến Quảng Nam, Quảng Ngãi, Bình Định trong sự quan phòng che chở của Chúa. Không dễ dàng gì trong thời điểm này, một băng roll: “Đoàn Cứu Trợ Hội Thánh Tin Lành Báp-Tít Liên Hiệp” được treo lên trước đầu xe của đoàn xe cứu trợ. Rõ ràng đó là một phép lạ! Một quyền năng bao phủ con cái của Ngài trong sứ mạng đem tình yêu đến cho mọi người bằng việc làm thiết thực. Tạ ơn Chúa, trong Ngài chúng ta được ban cho sự khôn ngoan. Trong Ngài, chúng ta được quan phòng dẫn dắt. “Nầy đầy tớ ta đây, là kẻ ta nâng đỡ; là kẻ ta chọn lựa, là kẻ là linh hồn ta lấy làm đẹp lòng. Ta đặt thần ta trên ngươi, người sẽ tỏ ra sự công bình cho dân ngoại.” (Ê-sai 42: 1) “Ngươi sẽ bước đi trên sư tử và rắn hổ mang; “Còn sư tử tơ và con rắn, ngươi sẽ giày đạp dưới chơn “Bởi vì người trìu mến ta, nên ta sẽ giải cứu người; “Ta sẽ đặt người lên nơi cao, bởi vì người biết danh ta “Người sẽ kêu cầu ta, ta đáp lời người “Trong sự gian truân ta sẽ ở cùng người “Giải cứu người và tôn vinh người.” (Thi Thiên 91: 13,14, 15)

Page 37: Đức Chúa Trời Ở Vi t Nam - songdaoonline.com o Viet nam.pdf · Tao sẽ có cách. Tao sẽ tố cáo bọn bay tổ chức vượt biên. Nói xong, Nhân đạp xe đi