Upload
buinhu
View
214
Download
1
Embed Size (px)
Citation preview
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KINH TẾ TP. HỒ CHÍ MINHCHUYÊN NGÀNH: NGOẠI THƯƠNG
(HỆ VĂN BẰNG 2 KHÓA 15)******************
Môn: GIAO TIẾP KINH DOANH
TIỂU LUẬN: SỐNG!
PHỤC VỤ HAY HƯỞNG THỤ??
GVHD: Th.S Nguyễn Văn Chu
Sinh viên thực hiện: Nhóm 7
1. Nguyễn Thanh Cường(33121021008)
2. Trần Thị Anh Đào (33121023176)
3. Phan Thị Mỹ Hằng (33121023985)
4. Lê Văn Hiển (33121023192)
5. Nguyễn Thanh Minh (33121023158)
6. Trương Thị Bích Quyên (33121021289)
7. Nguyễn Văn Tuấn (33121023796)
8. Phạm Trí Thức (33121020733)
9. Trần Anh Vũ (33121023214)
10.Lương Mỹ Hoà Vy (33121020938)
11.Phạm Thế Vĩnh (33121023355)
Thành phố Hồ Chí Minh, 05/2013.
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
MỤC LỤCLời nói đầu................................................................................................................................2
Phần 1. NỘI DUNG.................................................................................................................3
1.1. Quan điểm về cuộc sống hưởng thụ............................................................................3
1.2. Quan điểm về cuộc sống Phục vụ...............................................................................4
1.3. Kết hợp giữa Hưởng thụ và Phục vụ trong cuộc sống hiện nay..................................7
Phần 2. KẾT LUẬN...............................................................................................................13
Phần 3. TÀI LIỆU THAM KHẢO........................................................................................14
Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
2
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
Lời nói đầu
Trước hết xin bắt đầu với một câu chuyện vui thế này.
Một ngày nọ, một ngư dân đang ngồi câu cá ở bờ sông, dưới một tán cây trong buổi chiều
thanh bình. Đột nhiên một doanh nhân giàu có đi ngang qua chỗ anh và hỏi sao anh chỉ
ngồi câu mà không kiếm một công việc để làm. Người nông dân nghèo đáp lại rằng anh chỉ
cần bắt đủ cá cho một ngày.
Khi nghe điều này người đàn ông giàu có tức giận và nói: “Tại sao cậu không đi nhiều nơi
khác để bắt cá hơn thay vì ngỗi mãi một chỗ như vậy?”
“Tôi bắt cá nhiều để làm gì, thưa ông?”, người nông dân hỏi lại
“Bạn có thể bán số cá đó đi và kiếm được nhiều tiền hơn để mua một chiếc thuyền”.
“Vậy sau đó tôi sẽ làm gì?”
“Cậu có thể đi đánh bắt cá ở vùng biển sâu và có thêm thu nhập”.
“Tôi sẽ làm gì sau đó?”
“Bạn có thể mua thêm nhiều tàu thuyền và thuê nhân công và có thêm nhiều tiền hơn nữa”.
“Rồi sau đó?”
“Cậu có thể trở thành một doanh nhân giàu có như tôi”.
“Và tôi sẽ làm gì sau đó?”
“Sau đó, cậu có thể thưởng thức cuộc sống một cách yên bình”
“Nếu tôi đang làm việc mà ông nói vào thời điểm này thì ông nghĩ sao?”
Vậy sống là phải hưởng thụ hay phục vụ? Làm thế nào để có một cuộc sống cho ý nghĩa?
Bạn đang sống hưởng thụ hay phục vụ??
Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
3
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
Phần 1. NỘI DUNG
1.1. Quan điểm về cuộc sống hưởng thụ:
Chúng tôi muốn nói đến 2 dạng hưởng thụ: hưởng thụ tinh thần và hưởng thụ vật chất.
Như nội dung câu chuyện ở trên thì ý kiến của người nông dân rất đáng để chúng ta quan
tâm “Nếu tôi đang làm việc mà ông nói vào thời điểm này thì ông nghĩ sao?”
Cho nên, sống là phải hưởng thụ. Có thể 1 số nguời đọc được câu này sẽ bĩu môi khinh bỉ.
Nhưng nếu bạn cứ bo bo cho riêng mình 1 đống tiền, lo lắng, dự phòng rất nhiều thứ cho
tương lai, mà chính ngay bản thân bạn cũng phải thừa nhận “sống chết có số” , vậy nếu bạn
sống trong bần cùng với “1 kho báu” trong nhà mà không tận hưởng thì không thể gọi là
sống.
Sống một cuộc sống lúc nào cũng lo lắng, suy nghĩ như vậy liệu có thoải mái, hạnh phúc?
Hay đổi lại cho bạn sẽ là những áp lực, căng thẳng và có thể dẫn tới nhiều thứ bệnh? Đối
mặt với nhiều hy vọng, mục tiêu rồi sẽ có lúc bạn thất vọng, thậm chí là tuyệt vọng
Cho nên, bạn không cần phải chờ đợi tới ngày mai để được hạnh phúc và tận hưởng cuộc
sống tươi đẹp này. Thậm chí bạn cũng không cần phải giàu có hơn hay có nhiều quyền lực.
Cuộc sống chính là thời điểm hiện tại, hãy hưởng thụ nó ngay lúc này. Hưởng thụ chỉ là
những điều nhỏ thôi nhưng chúng ta giải tỏa được mình, làm cho mình cảm thấy thích thú và
có động lực.
Hãy biết cảm ơn những thứ bình dị mà bạn đang có mỗi ngày, từ thức ăn, quần áo cho đến
một mái nhà che mưa nắng. Hãy trân trọng mọi thứ dù nhỏ nhoi nhất xung quanh mình. Bởi
trên thế giới vẫn còn hàng triệu người đang sống trong cảnh màn trời, chiếu đất, hàng triệu
người đang thiếu ăn, thậm chí chết đói. Vậy tại sao chúng ta không cảm ơn cuộc đời khi ta
may mắn hơn họ?
Học cách sống chậm lại. Cuộc sống có biết bao điều tươi đẹp nhưng chỉ vì vội vã mà
chúng ta đã bỏ qua. Guồng quay của xã hội ngày một nhanh thì con người lại ít có cơ hội để
sống theo đúng nghĩa của nó. Dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc con cái, hay đơn giản như cắm
Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
4
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
một lọ hoa cho chính bạn và những người thân yêu của bạn… tất cả tuy đơn giản nhưng sẽ
giúp bạn tận hưởng cuộc sống một cách thú vị hơn.
Một doanh nhân từng nói: “Của cải không phải là gia sản duy nhất trong sự giàu có của
tôi, nó chỉ là một phần nhỏ trong những điều tôi muốn”.
Có người hưởng thụ đơn giản là pha một ly cafe để nhâm nhi và đọc một tờ báo. Có
người thì sau một ngày làm việc thì phải cùng bạn bè đến quán nào đó làm vài chai bia. Có
một số người bạn và đồng nghiệp và họ tận hưởng cuộc sống của họ như sau.
- Đi bộ lang thang đến một con đường lạ mà chưa bao giờ đi qua chỉ để khám phá.
- Tự mua cho mình một cái áo đẹp khi gặp chuyện không vui với ai đó.
- Đêm mưa, mặc một cái áo thật ấm, ngồi bên cửa sổ nhìn ra ngoài trời ngắm và nhâm nhi
một thỏi socola.
- Đọc một cuốn sách thuộc một thể loại mà mình chưa bao giờ làm trước đây.
…
Nếu không thu thập thật nhiều niềm vui, không tận hưởng cuộc sống mỗi ngày mỗi giờ
mỗi phút, không cảm nhận cuộc sống vào sáng trưa chiều tối đêm, không tìm thấy niềm vui
bên những người thân yêu, trong mỗi chuyến đi, trong mỗi lần gặp gỡ, trong bữa ăn ngon,
giấc ngủ ấm, trong một đĩa nhạc hay, một bộ phim ý nghĩa ... thì cuộc sống còn lại những gì?
Vậy bạn còn chần chừ gì mà không hưởng thụ cuộc sống của chính mình với những gì
bạn đang có ở hiện tại?
1.2. Quan điểm về cuộc sống Phục vụ:
Từ nhỏ chúng ta đã được học “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” hay là “ lao động là
vinh quang” và chúng ta chắc chắc sẽ đồng ý một chân lý rằng “Muốn hưởng thụ phải có
cống hiến, phải biết phục vụ”
Trong cuộc sống của chúng ta, không phải những thành quả mình được hưởng hôm nay là
ngẫu nhiên mà có. Chẳng có điều gì tốt đẹp tự đến với chúng ta, nếu bạn không chuyên tâm
không chịu tìm tới nó để đạt được mục đích của mình.
Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
5
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
Hưởng thụ khi mà xung quanh mình còn nhiều người khó khăn hơn nhiều, vậy bạn có làm
được không?
Hàng ngày có bao nhiêu dầu mỏ bị khai thác dưới lòng đất, có bao nhiêu cánh rừng bị phá
hoại, có bao nhiêu động vật quý hiếm bị giết hại, bao nhiêu rác thải được thải ra bên ngoài…
nếu cứ hưởng thụ hết như thế thì chẳng mấy chốc chúng ta cũng chẳng còn gì để hưởng thụ
hết, vì trái đất sẽ bị tiêu diệt dưới bàn tay con người.
Muốn hưởng thụ phải làm ra của cải, có của cải mới hưởng thụ được, nếu có quan niệm
sống chỉ để hưởng thụ thì thế giới này đầy những bất công, cướp bóc để hưởng thụ. Một bộ
phận giới trẻ đã có quan điểm lệch lạc về hưởng thụ, chỉ chăm lo cho lợi ích cá nhân, sống
buông thả, đua đòi, chạy theo những giá trị ảo, bỏ qua những giá trị đạo đức. Hưởng thụ
không có nghĩa tranh thủ xài tiền, ăn chơi, tiêu xài hoang phí, sống cẩu thả, vô độ và điển
hình là quan niệm sống sai lầm, sống thể hiện đẳng cấp dân chơi. Xã hội hiện nay không
thiếu những thanh niên tham gia đua xe, cướp giật, chơi hàng cấm, ăn chơi xa xỉ, không tôn
trọng giá trị lao động. Tiêu dùng hoang phí, vung tay quá trán từ những đồng tiền không do
mồ hôi công sức của mình bỏ ra khiến người ta dễ sống ích kỷ, không biết tôn trọng giá trị
lao động của người khác, dễ nảy sinh lối sống hưởng thụ, đua đòi. Về sau khi điều kiện sống
không phù hợp, không đáp ứng đủ các nhu cầu, trẻ dễ nảy sinh những tật xấu như tham lam,
vụ lợi, thậm chí trộm vặt, cắp vặt những thứ chúng thích mà không thể tự kiềm chế được bản
thân khi các nhu cầu vô hạn, không có điểm dừng.
Vì sao nền giáo dục ngày càng chỉ biết chú trọng đến tin học, ngoại ngữ, mà coi nhẹ lịch
sử, đạo đức, giáo dục công dân... - những môn học hướng con người tới những giá trị nguồn
cội, đạo đức ? Giáo dục sớm những tính cách tốt từ khi trẻ còn nhỏ rất cần thiết để phát triển
lành mạnh cả thể chất lẫn tâm hồn; khi lớn lên trẻ có đủ sức đề kháng với những cạm bẫy, áp
lực của bạn bè và có đủ nội lực để chiến thắng những nhu cầu vật chất tầm thường.
Phần lớn sự xấu xa bỉ ổi của cá nhân, sự bất ổn tan vỡ của gia đình đều do tính hưởng thụ
đi quá đà và thường khó nhận ra hoặc không muốn nhận ra, bởi con người luôn lấy nhu cầu
cuộc sống để biện minh cho tính hưởng thụ quá trớn.
Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
6
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
Giữa cuộc sống còn nhiều cực nhọc, vất vả và có quá nhiều sự đua tranh về vật chất,
dường như quan niệm hưởng thụ nói trên càng dễ trở nên phổ biến ở nhiều người hơn. Đồng
ý rằng khi cuộc sống còn nghèo khổ, ai trong chúng ta cũng có quyền cố gắng để được ăn no
mặc ấm. Khi cuộc sống khá giả hơn lên một chút, chúng ta sẽ muốn được ăn ngon mặc đẹp.
Đây cũng là nhu cầu tất yếu không thể phủ nhận. Và nhất là khi đã trở nên giàu có hơn, dư
của ăn của để, chúng ta có thể nảy ra nhu cầu du lịch, đi đây đi đó, tham quan, vui chơi, mua
sắm... Nếu giàu có hơn nữa, chúng ta tìm cách mua thêm nhà thêm cửa, xây biệt thự nghỉ
mát, sắm sửa mọi tiện nghi hiện đại trong nhà, mua thêm xe hơi, máy bay... Và sự thỏa mãn
về nhu cầu vật chất của bản thân ta cũng chỉ đến thế là cùng, ngoài ra không có gì phong phú
hơn nữa cả!
Điều mà bạn hướng tới trong cuộc sống là gì? Được sống vui vẻ hay hạnh phúc hay chỉ
đơn giản là muốn hưởng thụ những gì mình đang có.
Thực tế mà nói, sự thỏa mãn hay hưởng thụ về vật chất chưa hẳn đã mang lại cho con
người hạnh phúc thật sự. Có khi, tâm trạng bi quan, hời hợt, cảm thấy cuộc sống thật nhàm
chán, vô vị, chán đời... lại nảy sinh trong chính hoàn cảnh rảnh rỗi, thừa thãi về tiền bạc, vật
chất nữa. Bởi vì, sự thỏa mãn về vật chất thường chỉ mang tính chất lặp đi lặp lại, ít khi đem
lại cho con người những cảm nhận sâu sắc trong cuộc sống cùng cảm giác mãn nguyện lâu
dài. Thậm chí có khi tìm cách thỏa mãn xong rồi ta lại cảm thấy lương tâm bị cắn rứt – nhất
là khi phương cách thỏa mãn của ta lại trái với các chuẩn mực đạo đức.
Xét cho cùng, sự giàu có về vật chất và an nhàn hưởng thụ không hẳn đem lại cho con
người hạnh phúc thực sự. Cuộc sống của chúng ta khi còn ấu thơ có thể thiếu thốn về vật
chất, nhưng chúng ta lại cảm thấy hạnh phúc rất nhiều so với cuộc sống hiện tại đang no đủ.
Đó là bằng chứng rõ ràng nhất cho thấy sự giàu có về vật chất và hưởng thụ không đem lại
cho con người hạnh phúc thực sự.
Điều đáng tiếc là, nhiều người ngày nay đang có những quan niệm không đúng đắn về
hạnh phúc, khi họ xem hạnh phúc chỉ là tìm cách hưởng thụ càng nhiều càng tốt. Chính vì
quan niệm sống sai lạc này mà họ tìm cách lao vào thỏa mãn hạnh phúc cho cá nhân hạn hẹp
của mình, lòng họ lúc nào cũng cảm thấy xao xuyến, bất an vì đang phải tìm mọi cách đua
Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
7
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
tranh, giành giật với câu hỏi: “Làm sao để được giàu có hơn người?”. Từ đó, con người càng
có khuynh hướng tìm cách “đè đầu, cưỡi cổ” người khác mà sống. Quan hệ giữa người với
người không còn là quan hệ yêu thương, hợp tác nữa, mà “người với người là chó sói”, lúc
nào cũng chỉ tìm cách giành giật để chiếm lấy phần thắng! Chính vì vậy, phần đông con
người luôn cảm thấy đau khổ chỉ vì cố chạy theo những ước muốn không hợp lý: muốn giàu
có hơn người khác, muốn hưởng thụ hơn người khác, muốn được an nhàn hơn người khác...
Nhàn cư vi bất thiện! Sống hưởng thụ, nhàn nhã lâu ngày sẽ chỉ đem lại cho bản thân ta
cảm giác chán chường của kẻ mang mặc cảm sống thừa, không sáng tạo nên điều gì có ích
và dễ có khuynh hướng bị cám dỗ chạy theo điều xấu, đánh mất đi phẩm giá làm người của
mình.
Nếu sự thỏa mãn về vật chất thường chỉ mang tính chất thường xuyên lặp lại và ít khi đem
đến cho chúng ta cảm giác mãn nguyện lâu dài, thì nỗ lực phục vụ người khác lại khiến tâm
hồn bạn luôn giàu cảm xúc, phong phú, thăng hoa, không còn chỗ cho sự nhàm chán, đơn
điệu. Thật vậy, tự trói buộc cuộc đời ngắn ngủi của mình vào những nhu cầu vật chất của
riêng cá nhân mình, đó là một sự trói buộc rất vô lý và vô bổ!
Chỉ cần chúng ta quan sát kĩ sẽ dễ dàng phát hiện ra từ việc ăn cơm, mặc áo, ngủ nghỉ, đi
đường và tất cả suối nguồn của cuộc sống con người đều đang dệt thành một mạng lưới, mỗi
người có một công việc được xã hội phân công, xét trên mặt hiện tượng chúng có vẻ riêng lẻ
nhưng thực ra đó là những mắt xích liên quan mật thiết với nhau, nhờ thế mà sự luân chuyển
trong quan hệ cung cầu mới hài hòa, đồng đều. Cũng chính nhờ sự chăm chỉ chuyên cần lao
động đó của từng người mà chúng ta mới có môi trường và điều kiện sống như hiện nay.
Chính vì thế, trong một xã hội phân công lao động, hợp tác hỗ trợ lẫn nhau như hiện nay
không một ai có thể sống mà chỉ nhờ vào sức lao động của cá nhân mình. Bất luận có nhận
lương trợ cấp hay không, chỉ cần một người không tham gia lao động sản xuất thì bản thân
họ đã trở thành gánh nặng cho xã hội. Trong mối quan hệ hợp tác làm việc của xã hội loài
người, chúng ta là một nhân tố tạo thành mạng lưới của xã hội đó, đóng góp một phần nhỏ
vào mắt xích đó, thế nên nếu một người không làm việc, suốt ngày chỉ biết ăn chơi nhàn rỗi,
tức đồng nghĩa với việc người đó đang trốn thoát khỏi trách nhiệm xã hội của mình.
Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
8
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
1.3. Kết hợp giữa Hưởng thụ và Phục vụ trong cuộc sống hiện nay:
Đây là một cuộc đối thoại giữa con trai và người cha sau khi anh đi làm về. (Chuyện về
một giờ làm việc của cha):
+ Bố ơi, con có thể hỏi bố một câu được không?- Được chứ, gì vậy? - Người cha đáp.-
Bố, một giờ làm việc bố kiếm được bao nhiêu tiền?- Đó không phải là chuyện của con, tại
sao con lại hỏi bố như vậy? - Con chỉ muốn biết một giờ bố kiếm được bao nhiêu tiền thôi
mà, nói cho con nghe đi, bố - Cậu bé nài nỉ.- Nếu con cần phải biết thì bố nói đây, bố làm
được 100 USD một giờ.
Vậy hả bố - Cậu bé cúi mặt đáp - Con có thể mượn bố 50 USD được không?
Người cha nổi giận: "Nếu con vay tiền bố chỉ để mua đồ chơi vớ vẩn hay mấy thứ vô bổ
gì đó thì hãy đi ngay về phòng, lên giường nằm và suy nghĩ xem tại sao con lại có thể ích kỷ
như vậy. Bố phải làm việc vất vả suốt cả ngày rồi, bố không có thời gian cho những trò trẻ
con như thế này đâu".
Cậu bé lặng lẽ đi về phòng, đóng cửa lại. Người đàn ông ngồi xuống và càng tức giận hơn
khi nghĩ đến những điều con trai mình vừa hỏi: "Tại sao nó lại dám hỏi mình những câu hỏi
như vậy chỉ để xin tiền thôi nhỉ?
Khoảng một giờ sau, khi đã bình tĩnh lại, anh nghĩ có lẽ mình hơi nghiêm khắc với con.
Có thể nó thật sự thiếu 50 USD để mua thứ gì đó và thực ra nó đâu có thường hay xin tiền
mình. Anh tiến về phía phòng con trai và mở cửa.
+ Con đã ngủ chưa, con trai? - Anh hỏi.- Chưa bố ạ, con vẫn còn thức.- Bố nghĩ có lẽ lúc
nãy bố quá nghiêm khắc với con. Hôm nay là một ngày dài và bố đã trút sự bực mình lên
con. Đây, 50 USD mà con đã hỏi - Người cha nói.
Thằng bé ngồi bật dậy, mỉm cười và reo lên: "Ôi, cảm ơn bố!". Rồi nó luồn tay xuống
dưới gối lôi ra mấy tờ giấy bạc nhàu nát. Nhìn thấy tiền của thằng bé, người đàn ông lại bắt
đầu nổi giận. Thằng bé chậm rãi đếm từng tờ bạc một rồi ngước nhìn bố nó.
Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
9
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
+ Tại sao con đã có tiền rồi mà còn xin bố nữa ? - Người cha nói trong giận dữ. - Bởi vì
con còn thiếu, nhưng bây giờ thì đủ rồi ạ... Bố, bây giờ con có 100 USD, con có thể mua một
giờ của bố không? Ngày mai bố hãy về nhà sớm, con xin bố, con muốn được ăn tối cùng với
bố - cậu bé nói.
Người cha như chết lặng người. Anh vòng tay ôm lấy cậu con trai bé nhỏ và cầu xin sự
tha thứ.
Vậy nếu, ngày mai bạn không còn tồn tại, những nơi mà bạn đang cống hiến, làm việc có
thể dễ dàng cử một người khác thay thế vị trí hiện tại của bạn. Tuy nhiên, gia đình và bạn bè
luôn cảm thấy đau khổ khi mất đi bạn - phần còn lại trong cuộc sống của họ. Hãy suy nghĩ
về điều này bởi chúng ta luôn tự ép mình dành nhiều thời gian cho công việc hơn là gia đình.
Bạn thân mến, bạn nên biết và hiểu điều nào là quan trọng hơn.
Mỗi trường phái đều có lý lẽ và quan điểm riêng của mình về vấn đề phục vụ hay hưởng
thụ. Vậy chúng ta nên làm như thế nào?
Sự thật là, mỗi chúng ta sinh ra và lớn lên trong những hoàn cảnh khác nhau, điều này đã
ảnh hưởng rất lớn đến tính cách và suy nghĩ của mỗi người. Cuộc sống sẽ mang lại cho bạn
tất cả những gì tốt đẹp nhất mà bạn đã mang lại cho cuộc sống, bằng nhiều hình thức khác
nhau.
Nói đến lý tưởng phục vụ, không có nghĩa là lúc nào cũng phải tối tăm mặt mũi vì công
việc, lúc nào cũng chỉ lo phục vụ người khác mà quên mất bản thân mình. Cuộc sống của
mỗi chúng ta rất cần có những khoảnh khắc được thảnh thơi, nhàn nhã chứ! Điều chúng tôi
muốn nói ở đây là, sự nhàn nhã mà chúng ta được tận hưởng, phải là sự nhàn nhã sau khi
chúng ta đã tận tụy làm được thật nhiều việc hữu ích. Nói cách khác, phải nỗ lực làm được
nhiều điều có ích cho bản thân và cho người khác, chúng ta mới có quyền được nhàn nhã.
Sống ở trên đời, ai mà chẳng muốn hưởng thụ? Hưởng thụ vật chất, đó là ăn ngon, mặc
đẹp, là cuộc sống đủ đầy, là nhà lầu xe hơi, là gia thất đề huề, là bạc vàng châu báu, còn
hưởng thụ về tinh thần... Mỗi một con người sống trên cõi đời này, ai cũng có quyền được
mưu cầu hạnh phúc, ai cũng có quyền được hưởng thụ. Nhưng cơm áo gạo tiền, quyền cao
chức trọng, vợ đẹp con khôn, nhà lầu xe xịn... ở trên đời này đâu phải dễ? Những thứ ấy Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
10
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
chẳng bao giờ tự dưng mà có. Muốn có những thứ ấy, con người phải một đời chịu khó,
quanh năm chiu chắt, suốt tháng tảo tần, phải đổ mồ hôi, sôi nước mắt (có khi phải đổ máu)
mới giành được! Muốn có những thứ ấy, con người phải lao động. Phải lao động cật lực.
Phải lao động hết mình. Phải lao động với một ý thức tổ chức kỷ luật cao, với một tay nghề
giỏi giang và thành thạo, phải làm ra thật nhiều của cải vật chất, của cải tinh thần với những
sản phẩm có chất lượng tốt nhất, có giá trị sử dụng tốt nhất và giá thành hạ nhất. Vì vậy mà
hưởng thụ phải đi đôi với phục vụ.
Có lẽ chúng ta nên ghi nhớ một điều: “Con người sinh ra không phải để tan biến đi như
một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người
khác”. Những gì bạn làm hôm nay không chỉ dành riêng cho cá nhân bạn. Nó còn thể hiện
trách nhiệm của bạn giành cho người thân, gia đình, xã hội…và cho cả một thế hệ tương lai.
Trong cuộc sống của mỗi người, mỗi sự cho đi là một lần ta nhận lại, đôi khi sự nhận lại
chỉ là một niềm vui vì được giúp đỡ, được đóng góp sức mình. Đã có rất nhiều người dám hi
sinh, dám cống hiến cả tuổi thanh xuân của mình vì những mục đích cao cả ở họ ta thấy
được một lí tưởng sống đúng đắn. Bác Hồ đã từng nói: “Một năm bắt đầu từ mùa xuân. Một
đời bắt đầu từ tuổi trẻ. Tuổi trẻ là mùa xuân của xã hội”. Thật vậy, tuổi trẻ là tuổi bắt đầu của
một đời người vì thế mà tuổi trẻ đẹp, tràn đầy sức sống, sức vươn lên, mạnh mẽ đầy nhiệt
huyết. Trải qua bao thăng trầm của lịch sử, tuổi trẻ Việt Nam luôn xứng đáng với vị thế tiên
phong của mình. Sống có lý tưởng, học tập, làm việc và cống hiến cho xã hội. Không để
năm tháng tuổi trẻ qua đi một cách lãng phí. Bởi vì cuộc sống không chỉ là hưởng thụ mà
phải biết cống hiến để đất nước luôn là những mùa xuân tươi đẹp.
Nếu là con chim, chiếc lá
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh.
Lẽ nào vay mà không trả
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình…. (Tố Hữu)
Sự giàu có về vật chất không hẳn đem lại cho con người hạnh phúc thực sự. Cuộc sống
của chúng ta khi còn ấu thơ có thể thiếu thốn về vật chất, nhưng chúng ta lại cảm thấy hạnh
phúc rất nhiều so với cuộc sống hiện tại đang no đủ. Đó là bằng chứng rõ ràng nhất cho thấy
sự giàu có về vật chất và hưởng thụ không đem lại cho con người hạnh phúc thực sự. Hãy
Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
11
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
sống, hãy trải nghiệm và cống hiến thật nhiều, bạn sẽ không phải chịu thiệt thòi chút nào
đâu. Bởi vì, cuộc sống sẽ mang lại cho bạn tất cả những gì tốt đẹp nhất mà bạn đã mang lại
cho cuộc sống, bằng nhiều hình thức khác nhau.
Vậy nên, chúng ta cần kết hợp cả việc cống hiến, phục vụ và việc hưởng thụ để có thể cân
bằng cuộc sống, tạo được niềm tin và sức mạnh để tiếp tục vươn lên giữa cuộc đời này. Tuy
nhiên, chúng ta cũng cần quan sát nhiều hơn, học hỏi và va chạm với cuộc sống nhiều hơn
để có thể từng bước cảm nhận được cuộc sống muôn màu, muôn vẻ này.
Xét đến cùng thì ở Việt Nam hay ở nước nào trên thế giới này, mọi bậc cha mẹ bao giờ
cũng đều yêu thương các đứa con do mình sinh ra. Sinh thành và nuôi dưỡng, dạy bảo và lo
toan,... cho con cái là điều bất kỳ người cha, người mẹ nào sao lãng cũng đều sẽ bị cộng
đồng đánh giá về mặt đạo đức; cộng đồng sẽ xem thường hoặc phê phán nếu cha mẹ không
làm tròn bổn phận của mình với con cái. Tuy nhiên, yêu thương và lo toan cho con cái
không chỉ là lo ăn, lo mặc, lo tạo dựng một gia tài vật chất để trao lại cho con, mà quan trọng
hơn, là cần phải giáo dưỡng như thế nào để tới khi trưởng thành, con cái tự ý thức được con
đường phấn đấu trở thành công dân có ích, tự ý thức về lao động để sinh tồn một cách chân
chính.
Người xưa nói: 'Miệng ăn núi lở'. Gia tài cha mẹ để lại dù có lớn đến đâu cũng sẽ trở về
con số '0' nếu người kế thừa không tiếp tục lao động sáng tạo để việc thừa kế có ý nghĩa như
là sự đền đáp công ơn cha mẹ. Khi con người đã thừa mứa vật chất để "ăn no, mặc ấm" thì
nhu cầu "ăn no, mặc đẹp" cũng ngày càng có xu hướng tăng lên. Ở Việt Nam những năm
gần đây, sau khi đi qua giai đoạn mưu sinh vất vả, dường như một số gia đình có 'của ăn, của
để' lại bị chi phối bởi quan niệm 'đời mình khổ rồi, phải để cho con cái sung sướng', từ đó
tạo điều kiện, cho phép con cái được chi tiêu thỏa thích, muốn gì được nấy, nên dẫn tới tình
trạng nhiều thanh, thiếu niên chạy theo mấy thú vui tầm thường, rồi trễ nải học hành, ỷ lại
cha mẹ, không coi trọng đồng tiền mà cha mẹ phải lao tâm khổ tứ để làm ra. Và từ góc độ
này mà xét thì có thể nói, hiện tượng nhiều thanh niên, thiếu niên hư hỏng một phần là có
nguyên nhân từ sự chiều chuộng thái quá của gia đình. Ðể rồi tới khi, vì lý do nào đó, cha
mẹ không còn khả năng để chu cấp, thì một số thanh niên, thiếu niên quen sống hưởng thụ
Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
12
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
nhanh chóng trở thành kẻ xấu, họ làm việc phi pháp, thậm chí giết người, để có tiền phục vụ
cho những nhu cầu thiếu lành mạnh...
Vì vậy, bên cạnh vẻ đẹp ngoại hình, giới trẻ cần định hướng về nhân cách, lối sống. Cuộc
sống không chỉ hưởng thụ mà còn là phục vụ, cống hiến. Nhiều sản phẩm truyền thống, sân
chơi bổ ích vừa định hướng phong cách của giới trẻ vừa đem lại cho các em những bài học
sâu sắc, phù hợp với lứa tuổi: Chương trình "Tôi 20", các câu lạc bộ hiphop, nấu ăn, võ
thuật… Và một trong các yếu tố để giúp giới trẻ nhận ra phương hướng trên con đường hoàn
thiện nhân cách, các bậc phụ huynh phải xem xét lại quan niệm và cách thức nuôi dạy con
cái, cách thức đáp ứng nhu cầu, cũng như cách thức giáo dục con cái thâu nạp quan niệm
đúng đắn về lao động, về cống hiến và hưởng thụ. Và vì thế, câu chuyện của tỷ phú Bill
Gates trên đây cũng là một bài học cần được tham khảo.
Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
13
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
Phần 2. KẾT LUẬN
Sống theo đúng ý nghĩa chân chính của con người vì hạnh phúc của loài người nói
chung, trước hết của con người, của dân tộc mình, gia đình mình, quê hương mình. Lo
trước cho thiên hạ hưởng sau thiên hạ. Xã hội rất cần những con người như vậy. Do đó sống
là cống hiến, là lao động sáng tạo vì lợi ích của con người mới thực sự là con người, còn
hưởng thụ chỉ là kết quả của lao động phải đi sau, chưa nói còn phải tích lũy để lại công
trình sự nghiệp cho thế hệ sau thì xã hội mới phát triển không ngừng như hiện nay.Cũng có
nhiều người nghĩ đến sống là hưởng thụ, như vậy là thiển cận, chăm lo lợi ích cá nhân, nếu
ai cũng như vậy thì xã hội không phát triển lên văn minh hiện đại được.
Thông thường ít nhất cũng phải sống cho ra sống và hưởng thụ một phần cái mình làm
ra. Chưa nói sống là phải tranh đấu với thiên nhiên với những bất công rồi sẵn sàng biết hy
sinh giúp đỡ người nghèo, người cùng khổ, người không may gặp bất hạnh. Bao nhiêu công
trình xây dựng kiến trúc tuyệt mỹ được công nhận bảo tồn, phục chế, bao nhiêu phát minh
sáng chế khoa học, ứng dụng kỳ diệu mà ta đang được hưởng đều minh chứng cho quan
điểm sống là để cống hiến, không thể và không phải sống chỉ là để hưởng thụ mà thôi. Chỉ
nhận thức như vậy mới thấy lẽ sống và biết sống có ích cho đời và cũng biết hưởng thụ cái
sáng tạo của mình, cái sáng tạo của nhân loại.
Chúc và cầu mong mọi người có nhân sinh quan lẽ sống cao đẹp như vậy để xã hội con
cháu được nhờ. Có quá nhiều việc đòi hỏi con người phải cùng nhau lo sáng tạo khắc phục
giải quyết mà. Chính vì vậy mới phải lo giáo dục, lo học tập, học tập suốt đời để tiếp tục lao
động sáng tạo vì xã hội loài người văn minh ngày một hiện đại giúp con người biết và được
hưởng thụ tốt đẹp hơn lên mãi. Hãy học tập tốt, lao động tốt để cống hiến và cũng để hưởng
thụ thành quả lao động của mình và của nhân loại.
Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
14
Tiểu luận: Giao tiếp kinh doanhGVHD:
Phần 3.TÀI LIỆU THAM KHẢO
1.http://www.tapchitaichinh.vn Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí
Minh
2.http://www.baobinhthuan.com.vn ngày 20/02/2013
3.http://baobinhphuoc.com.vn ngày 26/02/2013
Môn: Giao tiếp kinh doanh Nhóm:
15