604

Thông tin ebook - sachvui.com · Khảo cổ học thuộc Đại học Bucharest, Tiến sĩ Ivanka Lazarova - Viện Hàn lâm Khoa học Bungari, Tiến sĩ Petar Stoichev - Đại

  • Upload
    others

  • View
    2

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

  • Thôngtinebook

    TRUYTÌMDRACULA

    TheHistoriancủaElizabethKostova

    Tạovàhiệuchỉnhebook:HoàngNghĩaHạnh

    Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

    http://sachvui.com/

  • Giớithiệu“Cuốntiểuthuyếthoànhtrángvớimộtphụnữthôngminhvừalànhân

    vậtchínhvừalàngườikểchuyệnsẽkéobạnvàotừngtrangsách,bạnsẽđọcsuốtđêmvàsẽ thoángrùngmìnhkhinhữngcơngiómùarềnrĩbênngoàicửasổ.”

    -UmaMahadevan-Dasgupta,IndianExpress“KostovađãtáitạomộtDraculavừakinhhoàngvừađángsợnhưhình

    ảnhmacà rồnghútmáuđã từng inđậm trong truyền thốngvănhóadângianquacâuchuyệnkểcủaBramStokertừnăm1897…Nhưngtrongphầnkếtthúc,cólẽKostovacònxuấtsắchơncảStoker.”

    -USAToday“Mê hoặc như thôi miên… Gần như không thể bỏ cuốn sách xuống

    được…Mộtcảmgiácrùngmìnhớnlạnhxuyênsuốtcâuchuyện.”-BrianRichardBoylan,DenverPost.“Truy tìmDracula là loại sáchmà người ta không thể nửa chừng bỏ

    xuốngđược.”-CharlesMatthews,SanJoseMercuryNews“Gầnnhưkhông thểbỏTruy tìmDracula xuốngmột khiđãđụngđến

    gáysách.”-MichaelD.Clark,HoustonChronicle“Mộtbí ẩn lịch sửđồ sộ…với thamvọngcan thiệp vào lịch sử, căng

    thẳng hồi hộp, lãngmạn, đầy tri thức…Kostova đã dần dần làm sáng tỏtruyềnthuyếtvềmacàrồng.”

    -SherrylConnelly,NewYorkTimesNews“Khôngchỉlàcâuchuyệnlịchsửsúctích,phongphúđậmchấtvănhóa

    vàphiêulưu,TruytìmDraculacònlàmộttruyệntrinhthámthầnbíthôngminhvàđángđọc.”

    -LevGrossman,Time

    TácgiảElizabeth Johnson Kostova sinh năm 1964 tạiMỹ, tốt nghiệp đại học

    Yale và lấy bằng Thạc sĩ Văn chương tại Đại học Michigan. Truy tìmDraculalàtácphẩmđầutaycủacô,đượcviếttrong10nămvàxuấtbảnnăm2005.Tácphẩmgầnnhưmộtkỳtíchtrongngànhxuấtbảnkhi tácgiảcủanó, khi ấy còn làmột nhà văn vô danh, đã nhận được hai triệu đôlaMỹnhuậnbútứngtrước,gấpnhiềulầnmứctrungbìnhdànhchomộttácgiảở

  • cùngtầmcỡ.Nhưngsauđó,cuốnsáchcũnglàmnênmộtkỳtíchlớnhơnthếkhiđượcdịchra28thứtiếng,giànhgiảiHopwoodAwardchoTiểuthuyếtđanghoàn thành(2003),QuillAwardchoTácphẩmđầu tay(2005),BookSenseAwardchoTiểuthuyếtxuấtsắcnhất(2006).Năm2007,Sonyđãmuabảnquyềndựngphimtácphẩmnàyvàdựkiếnbộphimsẽramắtsớm.

    ThángNăm 2007, ElizabethKostova thành lậpmột quỹmang tên cô.Quỹnàysẽhỗtrợviệcsángtácvàdịchthuậtcáctácphẩmvănhọcđươngđại của Bungari, đồng thời tăng cường tình hữu nghị giữa các tác giảBungarivàcáctácgiảAnh,Mỹ.

    ElizabethKostovavừaramắttiểuthuyếtmớinhất,“TheSwanThieves”,vàongày12tháng1năm2010vừaqua.

  • Dànhtặngcha,ngườiđầutiênkểlạichotôimộtsốnhữngcâuchuyệnnày

    LờingỏcùngbạnđọcCâuchuyệnsauđâylàcâuchuyệntôikhôngbaogiờcóýđịnhviếtra.

    Tuynhiên,gầnđây,mộtviệc,cólẽlàmộtcúsốc,đãthôithúctôinhìnlạinhững giai đoạn rắc rối nhất của cuộc đời mình, cũng như của cuộc đờinhữngngườimàtôithươngyêunhất.Đâylàcâuchuyệnkểvềtôi,khicònlàmộtcôgáimườisáutuổi,đãđi tìmchamìnhvàquákhứcủaông,chuyệnôngđãlaođitìmkiếmvịgiáosưthôngtuệcủamình,lầnlạiquákhứcủavịgiáosưđónhưthếnào,vàchuyệntấtcảchúngtôibằngcáchnàođãtìnhcờtìmthấychínhmìnhđichungmộttrongnhữnglốimòntămtốinhấtdẫnvàolịchsử.Đâylàcâuchuyệnvềnhữngngườicònsốngsótsauhànhtrìnhtìmkiếmđó,vềnhữngngườikhôngtrởvề,vàlýdovìsao.Làmộtsửgia,tôiđãhọcđượcrằng, trên thựctế,khôngphảibấtkỳaicũngcóthểsốngsótsaucuộclầntìmvềquákhứ.Vàkhôngphảichỉhànhđộngtruyngượclạilịchsửmớigâynguyhiểmchochúng ta;đôikhibản thân lịch sửcũng lạnh lùngvươnnhữngmóngvuốtđentốicủanóvềphíatrướcchựctómlấychúngta.

    Trongbamươisáunămkểtừkhinhữngbiếncốnàydiễnra,cuộcđờitôitương đối yên bình. Tôi đã dành trọn đờimình cho việc nghiên cứu, chonhữngchuyếndulịchyênả,chosinhviênvàbằnghữu,choviệcviếtnhữngcuốnsáchđậmchất lịchsửvàhầunhưkhôkhan,vàchonhữngcôngviệccủatrườngđạihọcmàtôiđãxemnhưnơitrúẩntốihậucủamình.Trongquátrìnhnhìnnhậnlạiquákhứ,tôithậtmaymắnkhiđượcquyềnsửdụngnhữngtàiliệuriêngtưcóliênquan,bởinhiềunămquachúngvẫnthuộcsởhữucủatôi.Khicảmthấy thíchhợp, tôiđãghépnốichúng lạivớinhau thànhmộtchuyệnkểliêntục,thỉnhthoảngcũngbổsungđôiđiềutừnhữnghồitưởngcủariêngmình.Mặcdùđãthuậtlạinguyênvănnhữngcâuchuyệnđầutiêncủachatôi,nhưngtôivẫnlấykhánhiềuchitiếttừcácláthưcủaông,vàmộtsốtrongđótrùngkhớpvớinộidungnhữngcâuchuyệnôngkể.

    Nhằmphụchồinguyênvẹnnhữngnguồn tư liệunày, tôiđã thửđihếtmọinẻođườngsưutầmvànghiêncứu,đôikhiphảivềthămmộtđịađiểmxưacũđể làmsáng tỏ lạimột sốvùngkýứcđãnhạtphai củamình.Mộttrongnhữngniềmvuilớnnhấtcủacôngviệcnàylàcáccuộcphỏngvấn-vàtrongvàitrườnghợplànhữngtraođổiqualạibằngthưtừ-màtôithựchiệnvớimộtsốíthọcgiảhiệnvẫncònsốngcóliênquanđếncácsựkiệnđượckểratrongcâuchuyệnnày.Kýứccủahọlànguồnbổsungvôgiáchonhữngnguồntưliệukháccủatôi.Ngoàira,tácphẩmnàycủatôicònnhậnđượcsự

  • đónggópcủanhiềuhọcgiảtrẻthuộcnhiềulĩnhvực.Còncómộtnguồntưliệucuốicùngmàtôiviệnđếnkhicầnthiếtnữa-

    trítưởngtượng.Tôiđãlàmviệcnàymộtcáchrấtcẩnthận,chỉtưởngtượngrachođộcgiảnhữnggìmàtôibiếtrõlàrấtcókhảnăngxảyra,vàngaycảtrongtrườnghợpđótôicũngchỉtưởngtượngkhimộtsuyđoáncócăncứcóthểđưanhữnghưcấunàyvàovăncảnhthíchhợp.Ởnhữngchỗkhôngthểgiải thích được sự kiện hoặc động cơ, tôi đã để chúng lạimà không giảithích,dotôntrọngnhữngthựctạibịchekhuấtcủachúng.Vớinhữngchitiếtlịchsửlâuđờihơntrongcâuchuyệnnày,tôiđãnghiêncứurấtcẩnthận,nhưlàmvớibấtkỳtácphẩmhànlâmnào.NhữngchỗnhắcquavềmâuthuẫntôngiáovàlãnhthổgiữamộtphươngĐôngHồigiáovàphươngTâyDoThái-ThiênChúagiáosẽquenthuộcđếnđaulòngđốivớiđộcgiảhiệnđại.

    Đốivớitôi,thậtkhótỏlòngtriânthíchđángtấtcảnhữngngườiđãgópphầngiúpđỡviệchìnhthànhtácphẩmnày,nhưngítnhấttôicũngxinphépnêutênmộtvàingười.Lòngbiếtơnsâusắccủatôixingửiđếnnhữngvịsauđây,trongsốnhiềungườikhácnữa:TiếnsĩRaduGeorgescu-ViệnBảotàngKhảocổhọcthuộcĐạihọcBucharest,TiếnsĩIvankaLazarova-ViệnHànlâmKhoahọcBungari,TiếnsĩPetarStoichev-ĐạihọcMichigan, tập thểcánbộvànhânviênrấtnhiệttìnhcủaThưviệnAnhquốc,cácnhânviênthưviệncủaViệnBảotàngVănhọcRutherfordvàThưviệnPhiladelphia,ChaVasilcủaTuviệnZographou trênnúiAthos,vàTiếnsĩTurgutBora-ĐạihọcIstanbul.

    Niềmhyvọnglớnlaocủatôikhiviếtcâuchuyệnnàylànócóthể tìmđượcítnhấtmộtđộcgiảhiểuđượccâuchuyệnthựcsựlàgì:mộttiếnggọitừtráitim.Xinđượcgửiđếnbạn,độcgiảtrikỷ,câuchuyệncủađờitôi.

    Oxford,nướcAnhNgày15thángMột,năm2008

  • PhầnMộtTrìnhtựsắpxếpnhữngtàiliệunàysẽtrởnênrõràngtrongkhiđọc.Mọi

    vấnđềkhôngcần thiếtđãđược loạibỏ, saochomộtcâuchuyệnhầunhưmâu thuẫn với những khả năng mà người đời sau tin tưởng có thể hiênngangđứngvữngnhưmột sự thậtgiảnđơn.Tuyệtđốikhôngcósựkhẳngđịnhnàovềnhữngđiềuxảyratrongquákhứ,nhữngđiềucóthểsailạcdotrínhớ,bởitấtcảcácghichépđượcchọnởđâyđềuhoàntoànmangtínhđươngthời,đượcđưaratừquanđiểmvàtrongphạmvikiếnthứccủanhữngngườitạorachúng.

    -BramStoker,Dracula,1897

  • Chương1

    Năm1972, tôibướcvào tuổimười sáu -chabảo tôihãycònquánhỏ,chưa thểđicùngcha trongnhữngchuyếncôngcánngoạigiao.ChamuốnbiếtchắclàtôiđangngồinghegiảngchămchútronglớptạiTrườngQuốctếAmsterdam hơn; thời kỳ đó cơ quan của cha tôi đặt tại Amsterdam, nênthànhphốấy trở thànhnhàcủa tôi trongmột thờigiandài,đếnđộ tôihầunhưquênhẳncuộcsốngởMỹtrướcđó.Bâygiờnhìnlại, tôi thấykỳlạlàmìnhđãngoanngoãnđến thế suốt thờiniên thiếu: trongkhinhữngngườikháccùngthếhệđềuđắmchìmtrongmatúy,hoặcbiểutìnhphảnđốicuộcchiếntranhđếquốcởViệtNam,tôiđãlớnlêntrongmộtthếgiớiđượcbảobọckỹđếnđộcuộcsốngthànhniêntronggiớitrithứccủatôicũngcóvẻgìđósặcmùiphiêulưumạohiểm.Tôivốnmồcôimẹ,nhưngđượcchachămsócchuđáobằngmộtýthứctráchnhiệmgấpđôimànếukhôngcónóôngđãchẳngbảobọctôituyệtđốiđếnthế.Mẹtôimấtkhitôicònrấtnhỏ,trướckhichathànhlậpTrungtâmvìDânchủvàHòabình.Chakhôngbaogiờnóivềmẹvàthườnglặnglẽnhìnđinơikhácmỗikhitôihỏihan;từnhỏtôiđãhiểurằngđốivớicha,đólàmộtchủđềquáđauđớnđểbànluận.Thayvàođó,chađíchthânđặcbiệtchămnomtôi,đồngthờicungcấpchotôimộtloạtnữgiasưvàquảngia-tiềnbạckhôngthànhvấnđềđốivớichatrongnhữngviệcliênquanđếnchuyệngiáodụctôi,chodùchúngtôichỉsốnggiảndịđắpđổiquangày.

    NgườiquảngiasaucùnglàbàClay,đảmnhậnnhiệmvụchămsóccănnhàchậthẹpkiểuthếkỷmườibảycủachúngtôibênbờkênhRaamgracht,conkênhchínhgiữatrungtâmthànhphốcổkínhnày.Hàngngày,bàClaymởcửachotôivàonhàkhitôiđihọcvềvàthếvaiphụhuynhcủatôikhichađixa,đây làviệcbàphải thườngxuyênđảmnhiệm.Bà làngườiAnh, lớntuổihơnmẹ,khéoléovớicâyphấttrầnnhưngvụngvềvớibọntrẻtuổiloichoichúngtôi;đôikhi,nhìngươngmặtgiànualộvẻthươnghạicủabàởphíabênkiabànăn,tôicócảmtưởngbàhẳnđangnghĩmìnhlàmẹtôivàtôiđâmraghétbàvìđiềuđó.Khichađivắng,ngôinhàxinhđẹpcũngvắnglặng. Không còn ai có thể giúp tôi học môn đại số, không còn ai chiêmngưỡngchiếcáokhoácmớihaybảotôilạiđâyômchamộtcáinào,hoặctỏvẻkinhngạckhi thấytôicaobổnglênquánhanh.Khiquayvề từmộtđịadanhnàođócótênghitrêntấmbảnđồchâuÂutreotrêntườngphòngăn,ngườichatoátrahươngvịcủanhữngthờiđạivànhữngnơichốnxalạ,mùigiavịvàsựmệtmỏi.ChúngtôiđãtừngđinghỉởParisvàRome,chămchúquan sát các địa điểmmà cha nghĩ tôi nên xem, nhưng tôi chỉ khao khátđượcđếnnhữngnơimàchathườngbiệttămởđó,nhữngchốnkỳlạcổxưamàtôichưatừngđếnbaogiờ.

  • Khichađicôngtác,tôichỉđihọcrồilạivềnhà,vứtđánhbịchchiếccặplênchiếcbànbónglángkêngoàisảnh.CảbàClaylẫnchađềukhôngchotôirangoàivàobuổitối,ngoạitrừvàidịpđặcbiệthọchophéptôixemmộtbộphimđượckiểmduyệtcẩnthậncùngvàiđứabạncũngđượckiểmduyệtcẩnthận,và- thậtngạcnhiênkhihồi tưởnglại - tôichưabaogiờxemthườngnhữngquyđịnhnày.Dùsaotôicũngthíchsựcôđộc;đólàmôitrườngmàtôi đã lớn lên, đã thoảimáingụp lặn trongđó.Tôixuất sắc tronghọc tậpnhưngtrongcuộcsốngxãhộithìkhông.Bọncongáicùngtuổilàmtôikinhsợ, đặcbiệt cái đám sànhđiệu ănnói đanhđá, hút thuốc luônmồm trongnhómconcáigiađìnhngoạigiaochúngtôi-ởbênbọnchúng,tôiluôncảmthấychiếcváymìnhđangmặcquádàihoặcquángắn,hoặcmìnhnênmặcmộtthứgìđókháchẳn.Đámcontraithìlàmtôibốirối,mặcdùtôicũngmơhồtơtưởngđếncánhđànông.Thựcra,tôithấyhạnhphúcnhấtkhiđượcởmộtmìnhtrongthưviệncủacha,mộtcănphònglớnvàtrangnhãởtầngmộttrongnhà.

    Thưviệncủachacólẽmộtthờitừnglàphòngkhách,nhưngmộtkhichangồixuốngthìchỉlàđểđọcsách,nênôngxemtrọngmộtthưviệnlớnhơnmộtphòngkháchlớn.Từlâu,chađãchotôiđượctựdosửdụngbộsưutậpcủaông.Suốtnhữnglầnchavắngmặt,tôingồilàmbàitậphànggiờđồnghồtại chiếcbàngỗdáingựahoặc lục lọi trêncáckệ sáchkêdọc tường.Saunày, tôihiểuđó làvìchahoặcsuýtquênmấtcó thứgì trêncácngăn trêncùng-hoặcnhiềukhảnănghơn-chorằngtôisẽkhôngbaogiờcóthểvớitớiđó;nênmộtđêmkhuyanọtôiđãlấyxuốngkhôngchỉmộtbảndịchcuốnKamaSutramàcòncảmộtcuốnsáchcũhơnthếnhiềuvàmộtphongbìcóchứanhữngtranggiấyốvàng.

    Thậmchíđếnnay,tôivẫnkhôngthểnóiđiềugìđãkhiếntôikéochúngxuống.Nhưnghìnhảnhmàtôiđãnhìnthấyởgiữacuốnsáchkia,cáimùivịcủanămthángbốclêntừđó,vàpháthiệncủatôirằngnhữngtờgiấykialànhữngláthưriêng,tấtcảđềulôicuốnóctòmòcủatôidữdội.Tôibiếtmìnhkhôngnênlụclọinhữnggiấytờriêngtưcủacha,hoặccủabấtkỳaikhác,vảlại tôi cũng sợ bà Clay có thể bất chợt vào phòng để lau chùi chiếc bànkhôngmộtchútbụikia-đóhẳnlàđiềuđãkhiếntôiphảingoáinhìnlạicửaravào.Nhưngtôikhôngthểcưỡnglạiviệcđượccầmlấyláthưtrêncùng,đọcđoạnđầutiêncủanótronglúcvẫnđứngbêngiásách.

    ThángMườihainăm1930CaođẳngTrinity,OxfordNgườikếthừathânmếnvàbấthạnhcủatôi:Tôi thấyrất tiếckhihìnhdungracảnhbạn,dùbạnlàai,đangđọcbản

    miêutảmàtôiphảiviếtdướiđây.Nỗihốitiếcấycũngphầnnàodànhchochínhbảnthântôi-bởichắcchắn,nếuláthưnàyđangởtrongtaybạn,thìhẳn ít nhất tôiđanggặp rắc rối, có thểđã chết, hoặccó lẽ còn tồi tệhơn.

  • Nhưngtôicũngtiếcchobạn,ngườibạnmàgiờtôicònchưaquenbiết,bởivìchỉcóngườinàovôcùngcầnđếnthôngtinkhủngkhiếpnàythìmộtngàynàođómớiđọc lá thưnày.Nếubạnkhôngphải làngười thừakế của tôi,theomộtcáchhiểukhác,thìchẳngbaolâunữabạnsẽlàngườithừakếcủatôi-tôicảmthấyđaukhổvìđãtruyềnlạichomộtsinhlinhkháctrảinghiệmcủa chính tôi, có lẽ là ghê tởmvà không thể nào tin được, về cái ác.Tôikhôngbiếtvìsaobảnthânmìnhlạithừahưởngđiềuđó,nhưnghyvọngrốtcuộcsẽkhámpháđượclýdo-cóthểtrongthờigianviếtchobạnhoặccũngcóthểtrongtiếntrìnhcácsựkiệnkhácsaunày.

    Đếnlúcnày,cảmgiácphạmtội-vàmộtđiềugìkhácnữa-đãkhiếntôivộivãnhétláthưvàolạiphongbì,nhưngtôicứnghĩvềnósuốtngàyhômđóvàcảnhữngngàykếtiếp.Cuốicùng,khichatrởvềsauchuyếncôngtác,tôimongchờcócơhộiđểhỏichavềnhữngláthưvàcuốnsáchkỳlạkia.Tôichựcchờlúccharảnhrỗi,lúcchỉcóriênghaichacon,nhưnghồiđólúcnàochacũngbậnrộn,vảlạicóđiềugìđóởnhữnggìtôipháthiệnrakhiếntôingầnngạitiếpcậncha.Saucùng,tôiđãnàinỉchachotôiđicùngtrongchuyếncôngtáckếtiếp.Đólàlầnđầutiêntôichegiấuchamìnhmộtđiềubímậtvàcũnglàlầnđầutiênkhăngkhăngnàixinmộtviệcgì.

    Chamiễncưỡngđồngý.ÔngđãnóichuyệnvớibàClayvàcácgiáoviêncủatôi,cũngnhưnhắcnhởtôirằngsẽcóvôkhốithờigianchotôilàmbàitậptrongkhiôngthamgiahộihọp.Tôichẳnghềngạcnhiên;vìlàconcủamộtnhàngoạigiao,tôiđãquenvớiviệcluônphảichờđợi.Tôigóighémđồđạcvàochiếcva limàuxanhnướcbiển,mangtheonhữngcuốnsáchgiáokhoavàmộtmớtấtsạch,loạidàiđếnđầugối.Sánghômđó,thayvìrờinhàđếntrường,tôiđãkhởihànhcùngcha,yênlặngvàsungsướngbướcbênôngđếnnhàga.Mộtchuyến tàuđưachúng tôiđếnVienna;chaghétmáybay,ôngnóichúngđãtướcđoạtcáithúđilạicủanhữngchuyếnduhành.Ởđó,chúng tôiđã trảiquamộtđêmngắn trongmộtkháchsạn.Mộtchuyến tàukhác đưa chúng tôi đến rặngAlps, ngang qua tất cả những đỉnh núimàutrắngxanhcó tên trên tấmbảnđồởnhàchúng tôi.Bênngoàimộtnhàgavàngvọtvàbụibặm,chakhởiđộngchiếcxevừamớithuê,còntôithìnínthởchođếnkhixequẹovàocổngmộtthànhphốmàchađãtảchotôinghenhiềulầnđếnđộtôiđãtừngmơthấynó.

    Mùa thu đến sớmdưới chân dãyAlps ở đoạn thuộcSlovenia.Cho dùchưađến thángChín,nhữngvụmùabội thuđãđượcnối tiếpbằngnhữngcơnmưadầmbất chợt, kéodài hàngngàyvà làm lá rụngđầy trênđườnglàng.Giờđây,đãởtuổinămmươi, tôinhậnracứđôibanămmột lần, tôivẫnlangthanghướngvềphươngtrờiđó,hồitưởnglạicáinhìnđầutiêncủamìnhvềmiềnquêSlovenia.Đólàmộtxứsởcổkính.Mỗimùathuđếnlạikhiếnnơiđâyđằmthắmhơnmộtchút,inaerternu(1),mùathunàocũngbắtđầucùngvớibasắcmàu:phongcảnhmàuxanhcây,điểmxuyếtđôichiếclá

  • vàngrơixuyênquanềnchiềuxám.Tôinghĩ,dânLaMã-nhữngngườiđãđểlạinhữngbứctườngthànhởđâyvànhữngđấutrườngkhổnglồởphíaTây,trênvùngduyênhải-hẳncũngđãtừngchứngkiếncùngcáimùathuđóvàcũngtừngcócảmgiácrùngmìnhnhưvậy.TôicảmthấyvôcùngthíchthúkhixechạyquacổngnhữngkhucổkínhnhấttrongcácđôthịtừthờiJuliusCeasar.Đâylàlầnđầutiên,tôicảmthấychoángngợptrướcniềmphấnkhíchcủamộtlữkháchkhiđượcchiêmngưỡngkhuônmặttinhtếcủalịchsử.

    Bởi thành phố này là nơi câu chuyện của tôi bắt đầu, tôi sẽ gọi nó làEmona,danhxưngtheotiếngLaMã,đểgiấunóítnhiềukhỏiđámdukháchchỉchămchămtheođuổicácphếtíchkhắpnơicùngmộtcuốnsáchhướngdẫndulịch.EmonađượcxâydựngtrênnhữngtàntíchThờiđạiĐồĐồng,dọc theomộtdòngsôngmàhiệnnayđôibờđãkínnhữngcông trìnhkiếntrúckiểutânnghệthuậtxếpnốitiếpbênnhau.Suốtvàingàysauđó,chúngtôibáchbộquatòathịchính,ngangquanhữngngôinhàmangphongcáchthếkỷmườibảyđượcđiểmtônhữngkhómhoahuệmàubạc,ngangquamặtsaumàuvàng chóe củamột ngôi chợ lớnvới cácbậc thangnối từnhữngcánhcửacũkỹcóthencàinặngnềdẫnxuốngtậnbờsông.Trongsuốtnhiềuthếkỷtrước,nơiđâyđãphát triểnngànhvậntảiđườngsôngđểnuôisốngthànhphố.Vàtrênbờ,nơinhữngtúplềunguyênsơtừngmọclênnhưnấmsaumưa, loàisungdâu-cây tiêuhuyềncủachâuÂu-giờđâymọc thànhmộtvòmbátngáttrênnhữngbứctườngbaodọcbờsông,buôngnhữngcụmvỏcâyquănqueoxuốngdòngnước.

    Gầnkhuchợ,quảngtrườngchínhcủathànhphốtrảirộngdướibầutrờiuám.Emona,giốngnhưnhững thànhphốchịemcủamìnhởphươngNam,phôbàynhữngđườngnéthoamỹcủamộtquákhứ lắmđổi thayvànhiềumàusắc:phongcáchkiếntrúcVienneseDecoởkhắpcáctòanhàdọctheođườngchântrời,nhữngngôinhàthờđồsộmàuđỏthờiPhụchưngcủadânThiênChúagiáonóitiếngXlavơ,nhữngnhànguyệnnhỏthờiTrungcổmàunâu thấp lè tè với những đặc trưng của kiến trúc Quần đảo Anh. (ThánhPatrickđãpháicácnhàtruyềngiáođếnkhuvựcnàyđểđưatínngưỡngcònmớimẻởđâyđiđúngmộtvòng,vềlạicộinguồnĐịaTrungHảicủanó,đểthànhphốnàycólịchsửThiênChúagiáoxưanhấtÂuchâu).Đâyđó,ngườita bắt gặpmột nét kiến trúcOttomanở những cửa ra vào hoặc trongmộtkhungcửasổnhọnđầu.Kếbêncáckhuđấtchợ,mộtngôinhàthờnhỏkiểuÁorungchuôngbáođãđếnbuổicầunguyệnchiều.Đànôngvàđànbà,mặcáokhoáclaođộngvảibôngxanh,cầmdùchetrêntúixách,đangtrởvềnhàsaumộtngày làmviệc.Khixevào trung tâmEmona, chúng tôi băngquasôngtrênmộtcâycầucổxinhđẹpvớinhữngchúrồngdaxanhbằngđồngđứngcanhgácởhaiđầu.

    “Lâuđàikiakìa,”chanói,choxechậmlạibênrìaquảngtrườngvàtrỏtayquamànmưa.“Chabiếtconsẽmuốnthamquanlâuđàiđó.”

  • Tôi rấtmuốn xem.Tôi rướn người hết cỡ, nghển cổ cho đến lúc thấyđượckhungcảnhtòa lâuđàiquanhữngcànhcâysũngnước-nhữngngọnthápcũkỹtrênmộtđồidốcgiữatrungtâmthànhphố.

    “Thếkỷmườibốn,”chathìthầm.“Haylàmườibanhỉ?ChakhôngrànhlắmvềnhữngphếtíchthờiTrungcổnày,khôngnhớchínhxácđếnthếkỷ.Nhưngchúngtacóthểtìmthấytrongsáchhướngdẫn.”

    “Chúngtacóthểlênđóthámhiểmchútđượckhôngcha?”“Chúngtacóthểkhámphánơiđóvàongàymai,saucácbuổihọpcủa

    cha.Nhữngngọnthápkiatrôngcóvẻnhưchỉcầnmộtconchimđậuvàothôicũngkhôngtrụnổi,nhưngaimàbiếtđược.”

    Dừngxe lại trongbãiđậuxegần tòa thịchính,vàbằngbàn tayxươngxẩu vẫn cònmang găng tay da, cha giúp tôi ra khỏi xe với vẻ lịch thiệp.“Cònkhásớmđểđăngkýphòngkháchsạn.Concómuốnuốngmộtchúttrànóng không? Hoặc chúng ta có thể dùng một bữa ăn nhẹ tại cáigastronomia(2)kia.Trờiđangmưatohơnđấy,”changhingạinóitiếp,nhìnvàochiếcáokhoácvàváylencủatôi.TôivộivànglôirachiếcáochoàngcómũtrùmđầukhôngthấmnướcmànămngoáichađãmangtừAnhvềchotôi.Chuyến tàu từViennamấtgầnmộtngàyvà tôiđã lạiđóibụng,dùđãđượcăntrưatrêntàu.

    Nhưngthứcámdỗchúngtôikhôngphảilàcáigastronomia,vớinhữngngọn đèn nội thất xanh đỏ lập lòe chiếu qua một khung cửa sổ xám xịt,nhữngcôphụcvụbànmangxăngđancaogótđếbụcmàuxanhlínhthủy-chắcthế-vàbứcchândungsưngsỉacủaĐồngchíTito.Lúcđangtìmđườngláchquađámđôngướtsũng,bấtchợtchalaovềphíatrước.“Đâyrồi!”tôichạy theo,chiếcmũ trùmđầubay lậtphật làm tôigầnnhưkhông thấygì.Chađãtìmthấylốivàomộtquántràxâytheokiểutânnghệthuật,mộtcửasổcuốnlớncóhìnhnhữngcánhcòđanglặnlộingangqua,nhữngcánhcửabằng đồng có hình dạngmột trăm cuống hoa súng.Cửa nặng nề đóng lạiphíasauchúngtôivàcơnmưamờdầnthànhmộtmànsương,khônghơngìchút hơi nước trên kính cửa sổ, nhìn qua những cánh chim màu bạc kiagiốngnhưmộtmànnướcmờảo.“Thậtđángngạcnhiênkhiquánnàyvẫntồntạiđượcsuốtbamươinămqua.”Chatrútbỏ“lớpsươngmùthànhLuânĐôn”củamình.“Chủnghĩaxãhộikhôngphảilúcnàocũngtửtếvớinhữngkhobáucủamìnhnhưthế.”

    Tạimộtbànăngầncửasổ,chúngtôiuốngtràchanh,hơinóngtỏaquachiếccốcdàycộp,ănmộtmạchhếtmớcátríchcùngbánhmìtrắngphếtbơvàthậmchírángthêmvàiláttorta.“Chúngtanêndừngởđây,”chanói.Gầnđây,tôiđâmraghétcáicáchchacứthổiphùphùđểlàmnguộitáchtràcủamìnhvàkhiếpsợcáikhoảnhkhắckhôngthểtránhkhỏikhichanóichúngtôinênngừngăn,mộtviệclàmthúvị,đểdànhbụngchobữatối.Nhìnchatrongchiếcáovestvải tuýt trangnhãvàáolencổlọ, tôicócảmtưởngbảnthân

  • chađãtừchốidấnthânvàomọicuộcphiêulưutrongcuộcsống,ngoạitrừnghềngoạigiao,thứđãnuốttrọnđờiông.Lẽrachađãcóthểsốngvuihơnmộtchút,tôinghĩ;vớicha,mọichuyệnđềunghiêmtúcquá.

    Nhưngtôiđãimlặng,bởitôibiếtchakhôngthíchlờibìnhphẩmnàynọcủatôi,vảlại tôicũngđangcóchuyệnđểhỏi.Trướctiên, tôiđểchauốngxongtáchtrà,rồingảngườirasau, tựalưngvàothànhghế,vừađủđểchakhông thểbảo tôiđừngcóngảngớn thế.Quakhungcửa sổ lốmđốmánhbạc,tôicóthểnhìnthấythànhphốướtát,uámtrongbóngchiềudầnbuôngvà những bóng người vội vã băng đi dướimànmưa.Quán trà, lẽ ra phảiđôngnghẹtcácquýbàtrongnhữngbộđầmdàibằngvảisamỏngmàungà,hoặccácquýôngvớinhữngbộrâunhọnhoắtmặcáokhoácnhungcổlọ,giờđâyvắngtanh.

    “Chakhôngngờviệcláixelạilàmchomìnhkiệtsứcđếnnhưvậy,”chađặtcốcxuốngvàđưataychỉtòalâuđài,chỉthấylờmờquamànmưa.“Kialàhướngchúngtavừađếntừđó,sườnbênkiangọnđồi.Từtrênđỉnhđồi,chúngtacóthểnhìnthấydãyAlps.”

    Tôinhớlạinhữngsườnnúiphủđầytuyếttrắngvàcảmthấynhưchúngđang thởphậpphồngbên trên thànhphố.Bâygiờ,chỉcònmìnhchúng tôibênnhautrênphíatriềnxacủachúng.Tôingầnngại,hítvàomộthơi.“Chasẽkểchoconnghemộtcâuchuyệnchứ?”Nhữngcâuchuyệnkểlàmộttrongnhữngnguồnanủimàchavẫnthườnghaydànhchođứaconmồcôimẹcủaông;mộtsốcâuchuyệnđượccharútratừthờithơấuhạnhphúccủaôngởBoston,một số từnhữngchuyếnduhànhhảingoại.Mộtsốđượcchaứngkhẩuhưcấunên,nhưnggầnđâytôiđãchánngấy,nhậnrachúngchẳngcógìlạlùng,hayhonhưtôitừngnghĩ.

    “MộtcâuchuyệnvềdãyAlpsnhé?”“Dạkhông.”Tôicảmthấydângtràomộtcảmgiácsợhãikhôngthểgiải

    thích.“Conmuốnhỏivềvàithứmàconđãtìmthấy.”Chaquaylạinhìntôidịudàng,đôihànglôngmàybạcnhướnglêntrên

    đôimắtmàuxám.“Ởtrongthưviệncủacha,” tôinói.“Conxin lỗi…conđã lục lọi lung

    tungvàtìmthấyvàithứgiấytờvàmộtcuốnsách.Conđãkhôngxem…gìnhiều…mấygiấytờấy.Connghĩ…”

    “Một cuốn sách?”Cha vẫn dịu dàng, tìm kiếm trong cốcmột giọt tràcuốicùng,chỉnghemộtcáchlơđãng.

    “Chúngcóvẻ…cuốnsáchđórấtcũ,ởgiữacóinhìnhmộtconrồng.”Changồinghiêngvềphía trước, thinh lặng, rồi rõràngcharùngmình.

    Thái độ kỳ lạ này đánh động tôi ngay tức khắc. Nếu đây lại là một câuchuyện,hẳnnósẽchẳnggiốngbấtkỳcâuchuyệnnàomàchađãtừngkểvớitôi.Chaliếcnhìntôidướihànglôngmàybạc,tôingạcnhiênkhinhìnthấychacóvẻvôcùngbuồnrầuvàchánnản.

  • “Chagiậnà?”đếnlượttôicũngnhìnvàotáchtràcủamình.“Khôngđâu,conyêu.”Chathởrathậtdài,mộtâmthanhnghenhưnỗi

    sầukhổnàođóđangđượckhơigợilại.Côhầubàntócvàngnhỏnhắnlạirótđầynhữngchiếctáchrồiđểchúngtôilạimộtmình,vàmộtcáchkhónhọc,chabắtđầu.

    Chúthích:1.TiếngLatintrongnguyêntác:mãimãibaogiờcũngvậy.2.TiếngTâyBanNha:nghệthuậtănngon,nghệthuậtẩmthực,cònchỉ

    nhàhàng,quánănngon.

  • Chương2

    Nhưconđãbiết,chanói,trướckhiconrađờichatừnglàgiáosưtạimộttrườngđạihọcMỹ.Trướcđó,chađãhọchành,nghiêncứunhiềunămtrờiđểtrởthànhmộtgiáosư.Thoạttiên,changhĩsẽtheohọcngànhvănchương.Tuynhiên,sauđóchanhậnramìnhyêuthíchnhữngchuyệncóthựchơnlànhữngchuyệnhưcấu.Tấtcảnhữngcâuchuyệnvănchươngmàchađọcđềudẫndắtchatới,gầnnhưthế,việcthámhiểmlịchsử.Vậynênrốtcuộcchađãdànhcảđờichonó.Vàchacũngrấtvuivìconcũngquantâmđếnlịchsử.

    Vàomộtđêmmùaxuân,lúcchavẫncònlànghiêncứusinh,chađangởtrongngăn làmviệc riêng củamình tại thưviện trườngđại học, ngồimộtmìnhgiữahànghànglớplớpsáchvở.Ngẩnglêntừchỗlàmviệc,chachợtnhậnracóaiđóđãđể lạimộtcuốnsách,chachưa thấynóxuấthiệngiữanhững cuốn sách giáo khoa xếp trên ngănkệ phía trên bànmình bao giờ.Gáycuốnsáchlạnàycóhìnhmộtconrồngnhỏxinhxắn,màuxanhlátrênnềnbìadaxámnhạt.

    Chakhôngnhớđãbaogiờthấycuốnsáchnàyởchỗđó,hoặcbấtkỳnơinàokhác,vìvậychalấynóxuống,đọclướtqua,thựcsựchẳngmấyđểtâm.Bìasáchlàmbằngdamềm,đãbạcmàu,nhữngtrangbêntrongcóvẻđãkhácũ.Cuốnsáchmởrangaytrangchínhgiữarấtdễdàng.Trênhai trangấy,chanhìnthấymộtbứctranhkhắcgỗinhìnhmộtconrồngxòecánh,đuôidàiconglên,mộtconmãnhthúnhenanhmúavuốtđầyvẻthịnhnộ.MóngvuốtcủaconrồnglủnglẳngmộttiêuđềchỉcómộtchữđộcnhấtviếtbằngmẫutựGothic:DRAKULYA.

    Cha hiểu ngay chữ đó và liên tưởng đến cuốn tiểu thuyết của BramStoker dù chưa từng đọc qua, liên tưởng đến những đêm thời thơ ấu củamìnhtrongrạpchiếubónggầnnhà,BélaLugosi(1)đangchựcchờphíatrênchiếccổtrắngngầncủamộtdiễnviêntrẻnàođó.Nhưngcáchviếtcủatừđóthậtkỳlạvàcảcuốnsáchrõràngrấtxưa.Hơnnữa,vìlàmộthọcgiảquantâmsâusắcđếnlịchsửchâuÂunênsaukhiđămđămnhìnnómộtlát,chanhớ lạimột vấn đề đã từng đọc qua.Danh xưng đó thực sự xuất phát từnguồngốcLatincủachữdragon-rồnghoặcdevil-ácquỷ,danhhiệucaoquýdànhchoVladŢepeş-biệtdanh“KẻXiênNgười”-củaWallachia,mộtlãnhchúaphongkiếnvùngnúiCarpates,chuyêntratấnthầndânvàtùbinhchiếntranhcủahắnbằngnhữngphươngcáchtànbạokhócóthể tinđược.Hồi đó cha đang nghiên cứu về chủ đề giao thương ởAmsterdam thế kỷmườibảy,vìvậychathấykhôngcólýdogìmộtcuốnsáchnhưvậylạicóthểđểlẫnlộnđượcgiữanhữngsáchchuyênmôncủamình,vàliềnchorằnghẳnnó đã bị bỏở đómột cách tình cờ, có lẽ bởimột người nào đóđangnghiêncứuvềlịchsửTrungÂu,hoặcvềnhữngbiểutượngthờiphongkiến.

  • Cha lật tiếp những trang còn lại - đối với những người thường xuyênđụngđếnsáchvởhàngngàynhưcha,mỗicuốnsáchmớilàmộtngườibạnvàcũnglàmộtcámdỗ.Trướcsựngạcnhiêncủacha,phầncònlạicủacuốnsách-tấtcảnhữngtranggiấyxinhđẹpmàungàcổxưaấy-hoàntoàntrốngtrơn.Thậmchímộttrangbìagiảcũngkhôngcóvàdĩnhiênchẳngcóthôngtinnàovềđịađiểmvà thờigian cuốn sáchđược in, khôngbảnđồ,khôngtrangtrắngđầuhaycuốisách,khônghìnhminhhọa.Nócũngkhôngcódấuvếtgìcủathưviệntrườngđạihọc,khôngthẻhaydấuđónghaynhãnsách.

    Nhìn chăm chăm thêm một lúc lâu, cha đặt cuốn sách lên bàn và đixuốngtủthẻdanhmụcsáchởtầngmột.Ởđóquảthựccũngcómộtthẻmụcvề chủ đề “Vlad III (Ţepeş) xứWallachia, từ 1431 đến 1476 - xem thêmWallachia,TransylvaniavàDracula.”Changhĩ trướctiênmìnhphải tra lạibảnđồđã;chanhanhchóngpháthiện raWallachiavàTransylvania làhaikhuvựccổhiệnthuộcnướcRumani.Transylvaniatrôngcóvẻnhiềunúinonhơn,Wallachia nằm tiếpgiápởphíaTâyNamTransylvania.Trên cácgiásách,chatìmthấycáicóvẻlànguồntracứuquantrọngduynhấtvềchủđềnày.MộtbảndịchtiếngAnhngắn,kỳlạ,cótừnhữngnăm1890củamộtsốsách nhỏ nói về “Drakula”. Nguyên bản những cuốn sách này được in ởNurembergvàocácthậpniên1470và1480.NhắcđếnNuremberg,chachợtrùngmình;vàinămtrướcđóthôi,chatừngtheodõisátsaocácphiêntòaxétxửlãnhtụĐứcQuốcxãdiễnraởđó.Khichiếntranhkếtthúc,chahãycònquátrẻvàcònmộtnămnữamớiđủtuổiphụcvụtrongquânđội,vìvậychađãnghiêncứunhữnghậuquảcủacuộcchiếnvới tấtcảnhiệt tâmcủamộtngườingoàicuộc.Cáccuốnsáchnhỏđócómộtbứctranhởtrangbìa,mộtbứcphácthảokhắcgỗbánthânmộtngườiđànông,cổnhưcổbòmộng,haimắtđenhíplại,râumépdài,độimũcógắnlôngchim.Bứctranhsinhđộngmộtcáchkỳlạ,dùphươngtiệninranólúcấychắchẳncònrấtthôsơ.

    Dùbiếtmìnhcầntrởlạilàmtiếpviệcđangdởnhưngchađãkhôngthểngănmìnhđọcđoạnmởđầucủamộttrongnhữngtậpsáchmỏngkia.ĐólàbảnliệtkêmộtsốtộiáccủaDraculađốivớingườidânnướchắn,cũngnhưđốivớivàinhómngườikhác.Chacóthểkểlạinhữnggìcótrongbảnliệtkêđó, theo trí nhớ, nhưng cha sẽ không kể - chúng cực kỳ kinh khủng.Chađóngậpcuốnsáchnhỏlạivàtrởvềngănlàmviệccủamình.Thếkỷmườibảylạithuhúthếttâmtrícủachachođếngầnnửađêmhômấy.Chađểcuốnsáchkỳlạlạitrênbàn,hyvọnghômsauchủnhâncủanósẽtìmthấynóởđó,rồitrởvềnhàđểngủ.

    Buổisángchaphảithamdựmộtlớphọckhác.Mệtnhoàivìthứckhuya,nhưngsaubuổihọcchauốnghaicốccàphêrồitrởlạingayvớicôngtrìnhnghiêncứucủamình.Cuốnsáchcổvẫncònđó,vàmởrangaychỗconrồngcuộntuyệtvờikia.Saumộtgiấcngủngắnvàbữatrưakhóchịuchỉtoàncàphê, cha tỉnhngười lại, theokiểunhững cuốn tiểu thuyết xưa thườngnói.

  • Chalạinhìncuốnsách,cẩnthậnhơn.Tấmhìnhởgiữarõrànglàmộtbứctranhkhắcgỗ,cólẽlàmộtmẫuthiếtkếthờiTrungcổ,mộtvídụtinhtếcủanghềlàmsách.Changhĩcóthểnócógiátrịvềphươngdiệntiềnbạc,hoặccóthểcũngcógiátrịriêngtưđốivớimộtsốhọcgiảnàođó,bởivìrõràngnókhôngphảilàsáchcủathưviện.

    Nhưngtrongtâmtrạngđó,chakhôngthíchvẻbênngoàicủacuốnsách.Chanóngnảyđóngậpnó lạivàngồiviếtvềphườnghội thươngnhânđếntậnchiềumuộnhômđó.Trênđườngrakhỏithưviện,chađãdừnglạiởquầytrướcvà traocuốnsáchchomột thủthư,ônghứasẽđặtnóvàongănsáchthấtlạc.

    Támgiờsánghômsau,lúcchahấptấpđếnngănlàmviệccủamìnhđểnghiêncứuthêmmộtchútthìlạithấycuốnsáchđãnằmtrênbàn,mởngayrachỗhìnhminhhọadữtợnvàđộcnhấtcủanó.Chacảmthấykhábựcmình-cólẽngườithủthưkiađãhiểunhầmcha.Chađểlạinólêngiásách,rồicứđiđivềvềsuốtngàymàkhôngthèmđểmắtđếnnó.Cuốichiềuhômđó,chacóhẹnvớigiáo sưhướngdẫn,vàkhi thuxếpmớgiấy tờchađã lôi cuốnsách lạ lùngkia ra để thêmnóvào chồng sách sẽmang theo.Đây làmộthành động bột phát; cha không có ýmuốn giữ cuốn sách, nhưng giáo sưRossilàngườirấtthíchcácbíẩncủalịchsử,nênchanghĩcóthểôngsẽvuikhi thấy cuốn sách.Ngoài ra, vớikiến thứcđồ sộvề lịch sửÂuchâu củamình,biếtđâuôngcòncóthểnhậndạngđượccuốnsáchnữa.

    Chacó thóiquengặpgiáosưRossikhiôngđãkết thúcbàigiảngbuổichiều, cha thích lẻnvàogiảngđường trướckhibàigiảngkết thúcđểnhìnônglàmviệc.Họckỳnày,ônggiảngvềvùngĐịaTrungHảicổ,vàchađãngheđượcđoạncuốicủanhiềubàigiảng,đoạnnàocũngxuấtsắcvàgâyấntượngmạnhmẽ,thểhiệnrõrệtnăngkhiếuhùngbiệntuyệtvờicủaông.Lúcđó,charónrénđếnmộtchỗngồicuốigiảngđường,vừakịpngheôngkếtthúccuộcthảoluậnvềviệcNgàiArthurEvanstrùngtucungđiệnMinoanởđảoCrete.Giảngđườngsángmờmờ,mộtthínhphòngkhổnglồkiểuGothicchứanămtrămsinhviên.Cảsựtĩnhlặngcủanócũngrấtgiốngvớimộtgiáođường.Khôngmột ai cử động; tất cảmọi cặpmắt đều dán chặt vào hìnhdángthanhmảnhởphíatrước.

    MộtmìnhthầyRossiđứngtrênbụcgiảngsángánhđèn.Đôilúc,ôngthơthẩnđitớiđilui,lẩmbẩmnhữngýtưởngtrongđầu,tựanhưđangmộtmìnhtrầm ngâm suy tưởng trong phòng làm việc riêng. Đôi lúc, ông bất chợtngưngbàigiảng,nhìn trừng trừngvàođámsinhviên,mộtcửchỉđầy tínhthuyếtphục,mộtlờituyênbốgâysửngsốt.Ôngchẳngcầnbụcgiảng,khôngcầnmicro,chẳngbaogiờghibảng,dùthỉnhthoảngvẫndùngmáychiếu,sửdụngmộtcáigậychỉtrỏlênmànhìnhkhổnglồđểtrìnhbàyrõquanđiểmcủamình.Đôi lúc, ôngkíchđộngđếnđộđưa cảhai cánh tay lên trờimàchạybăngquamộtphầnbụcgiảng.Cógiaithoạirằngcólầnôngđãténhào

  • vềphíatrướctronglúcđangsaysưagiảngvềsựkhaihoanởnhụycủanềndân chủHyLạp, sau đó ôngvừa lồmcồmbòdậyvừa tiếp tục bài giảng,khôngngắtquãngchútnào.Chachẳngbaogiờdámhỏiôngchuyệnđócóthậthaykhông.

    Hômđó,ôngcóvẻrấtsuytư,đitớiđilui,haitaychắpsaulưng.“Xinnhớ cho là,NgàiArthur Evans đã xây dựng lại lâu đài củaVuaMinos ởKnossosmộtphầntheonhữnggìđượcôngtatìmthấyởđóvàmộtphầntheotrítưởngtượngcủariêngôngta,theonhậnthứccủaôngtavềcáiđãtừnglànền vănminhMinoan.”Ông ngẩng đầu lên nhìn chăm chú vàomái vòmgiảngđường.“Tưliệucònlạirấtítvàtảnmác,NgàiArthurđãphảiđốiphóvớirấtnhiềuvấnđềbíẩn.Thayvìbámtheosựchínhxáccógiớihạnnày,ôngđã sửdụng trí tưởng tượngcủamìnhđể sáng tạomộtkiểumẫucungđiệncựckỳngoạnmục-vàthiếusót.Phảichăngôngtađãsaikhihànhđộngnhưvậy?”

    ĐếnđâygiáosưRossidừnglại,đămchiêunhìnxuốngmộtbiểnnhữngmáiđầubùxù,bòliếm,húicua,nhữngchiếcáokhoácthểthaomàisờnráchvànhữngkhuônmặttraitrẻnghiêmnghị(connênnhớ,thờiđóchỉcontraimớiđượchọctạimộttrườngđạihọcnhưvậy,mặcdùcon,congáiyêucủacha,hiệnnaycóthểđăngkýhọctạibấtkỳtrườngđạihọcnàoconthích).Nămtrămđôimắtnhìnchămchămvàoông.“Tôiđểcácbạnsuynghĩvềcâuhỏiđó.”ThầyRossimỉmcười,độtngộtquayđi,rờikhỏiánhđènsânkhấu.

    Một khoảnh khắc nín thở; rồi các sinh viên bắt đầu cười nói, thu dọnsáchvở.ThầyRossithườngđếnngồiởrìabụcgiảngsaumỗibuổidạy,mộtsốsinhviênháohứcchạyđếnbênôngđểthắcmắc,hỏihannàynọ.Ônggiảiđápcặnkẽchotấtcả,theomộtcáchvừanghiêmtúcvừadídỏm,chođếnkhisinhviêncuốicùngtạmbiệt,đólàlúcchatiếnđếnchàohỏiông.

    “ChàoanhbạnPaul!TanghỉngơivàthựctậpnóitiếngHàLanđinào.”Ôngthânmậtvỗvaichavàhaingườichúngtacùngbướcđi.

    PhònglàmviệccủathầyRossiluônlàmchathíchthúvìnóđốilậphẳnvớinhữnggìngườitavẫnnghĩvềphònglàmviệccủamộtgiáosư:sáchvởxếpđặtngayngắn trêngiá,một ấmnhỏđuncàphêkiểuhiệnđạiđặtbêncạnhcửasổ,sẵnsàngđápứngthóiquencủaông,câycảnhtrangtríchobànlàmviệckhôngbaogiờthiếunướctưới,vàbảnthânônglúcnàocũngchỉnhtềvớiquầnvảituýt,áosơmitrắngtinhluônkèmcàvạt.GươngmặtôngcóđườngnétlạnhlùngcủangườiAnh,góccạnhvớiđôimắtxanhbiếc;cólầnông thổ lộcùngcha làđã thừahưởng tính thíchănngon từchacủamình,mộtngườiTuscandicưđếnTussex.Nhìnmặt thầyRossi,người tacó thểthấymột sựchuẩnxácvà trật tự thườngcóởnhữngphiênđổigáccủavệbinhCungđiệnBuckingham.

    Nhưngtâmtríônglạilàchuyệnhoàntoànkhác.Thậmchísaubốnmươinămmiệtmàimàigiũachínhmình,nóvẫncònsôisụcvớinhữnggìcònlại

  • củaquákhứ,cháybỏngvớinhữngvấnđềchưađượcgiảiquyết.Từlâu,cáctácphẩmbáchkhoatoànthưcủaôngđãmanglạichoôngdanhtiếngtrongthếgiớixuấtbảnrộnglớn,chứkhôngchỉgiớihạntrongnhữngấnphẩmhọcthuậtchuyênngành.Ngaykhihoànthànhmộtcôngtrìnhnàođó,ôngchuyểnngayquamộtcôngtrìnhkhác,vàthườnglàmộtsựchuyểnhướngđộtngột.Kếtquảlà,sinhviêntừđủmọichuyênkhoađềuđổxôtìmđếnông,vàchađượcxemlàmaymắnkhiđượcônghướngdẫn.Ôngcũnglàngườibạntốtnhấtvànồngnhiệtnhấtmàchacóđược.

    “Thếnào,”ông lên tiếng,bật ấmđuncàphê rồivẫy taymờichangồixuốngghế.“Tácphẩmnghệthuậtđếnđâurồi?”

    Chanộpchoôngkếtquảcông trìnhcủanhiều tuần lễ làmviệc,vàhaithầytròđãcómộtcuộctranhluậnngắnvềvấnđềgiaothươngđầuthếkỷmườibảygiữaUtrechtvàAmsterdam.Ôngrótthứcàphêhảohạngvàocốcsứrồicảhaitựalưngvàoghế,cóđiềuôngngồiphíasaubànlàmviệc.Vàogiờđó,cănphòngvẫntrànngậpthứánhsánglờmờdễchịu,khimùaxuânvàođộchín thìbuổi tốicũng thường tớimuộnhơn.Rồichachợtnhớđếnmóntặngphẩmcổxưacủamình.“ThầyRossi, tôimangđếnchothầymộtthứcủahiếmđây.Aiđóđãđểnhầmtrongngănlàmviệccủatôimộtthứkhákỳquái,đãhaingàyrồivàhômnaytôikhôngngạimượntạmđểmangnóđếnchothầyxem.”

    “Đưatôixemnào.”Ôngđặtchiếccốcmỏngmanhxuốngvàchìatayđónlấycuốnsách.“Bìasách tốtđấy.Loạidanàycó thểđúng làda thuộc thô.Gáysáchchạmnổi.”Mộtcáigìđótrêngáysáchlàmkhuônmặtthườngvẫnbìnhthảncủaôngcaulại.

    “Thầythửmởraxem,”chađềnghị.Chakhôngthểhiểuđượccáinhịpđậprộnràngcủatimmìnhtrongkhichờônglặplạicáiviệcmàchađãtừnglàmvớicuốnsáchhầunhưtrắngtrơnkia.Cuốnsáchmởrangaychínhgiữadướiđôi tayđầykinhnghiệmcủaông.Chakhông thểnhìn thấynhữnggìôngthấy,phíasauchiếcbàn,nhưngchabiếtôngthấyđiềugìđó.Gươngmặtôngbỗngsasầm-bấtđộng,mộtvẻmặtmàchachưatừngnhìnthấy.Ônglậtquanhữngtrangkhác,lậtđilậtlại,nhưchađãtừnglàm,nhưngvẻnghiêmtrọngkhôngbiến thànhsựngạcnhiên.“Đúng thế, trắng trơn.”Ôngđểmởcuốnsáchtrênbàn.“Hoàntoàntrắngtrơn.”

    “Đókhôngphảilàmộtđiềukỳlạsao?”Lycàphêđãlạnhngắttrongtaycha.

    “Vàkhácổ.Nhưngtrắngtrơnkhôngphảivìcuốnsáchchưahoànthành.Chỉlàsựtrắngtrơnđángsợ,đểlàmnổibậtcáihìnhởgiữa.”

    “Đúng.Đúngvậy, tựachừngnhưconvậtởgiữađãngốnsạchmọithứchungquanh.”Chahămhởởphầnđầucâu,nhưngđếncuốithìchầmchậmlại.

    ThầyRossi hình nhưkhông thể rờimắt khỏi tấmhình giữa cuốn sách

  • đangmởratrướcmặt.Saucùng,ônggấpcuốnsáchlạimộtcáchdứtkhoát,khuấycốccàphêcủamìnhmàchẳngbuồnnhấpmôi.“Anhvớđượcthứnàyởđâu?”

    “À,nhưtôiđãnói,aiđóđãtìnhcờbỏnólạitrongngănlàmviệccủatôi,haihômtrước.TôinghĩmìnhnênmangnóđếntraochoBộphậnSáchHiếmngay,nhưngtôiđãkhônglàmvìthật tìnhnghĩnóthuộcquyềnsởhữucủamộtaiđó.”

    “Ồ,đúngvậy,”Rossinói,nheomắtnhìntôi,“Nóthuộcsởhữucánhâncủamộtaiđó.”

    “Vậythầybiếtnólàcủaai?”“Phải.Nólàcủaanh.”“Không, tôimuốnnói là tôi chỉ tìm thấy nó trong…”Nét biểu lộ trên

    khuônmặtôngkhiếnchaphảingưng lại.Trôngôngcóvẻgià thêmmườituổidướiánhsángmờmờchiếuxuyênquakhungcửasổbụibặm.“Ýthầylàsao,cuốnsáchnàylàcủatôi?”

    ThầyRossichậmrãiđứngdậy,điđếnmộtgócphòngphíasaubànlàmviệc,trèolênhaibậcthangvàlấytừtủsáchxuốngmộtcuốnsáchnhỏmàuđen.Ôngđứngnhìncuốnsáchcảphút,tựanhưkhôngmuốntraonóchocha.Nhưngcuốicùngôngvẫntrao.“Anhthấycuốnsáchsao?”

    Cuốnsáchnhỏ,bênngoàibọcmộtlớpvảinhungcũmàunâu,giốngnhưmộtcuốnkinhcầunguyệncổhoặcKinhNhậtTụng,chẳngcógì trêngáyhoặcbìasáchđểnhậndạng.Nócómộtchiếcmóckhóamàuđồng,phảihơimạnhtaymộtchútmớimởrađược.Cuốnsáchsauđóbậtmởrangaychínhgiữa.Ởđó,trảirộngtrênhaitranggiữacuốnsách,làconrồngcủacha-chanhấnmạnhlàcủacha-lầnnàyhìnhconrồngtrảirộngrađếnrìaméptrangsách, giươngmóng vuốt, há họng nhe nanh, cũng vớimột tiêu đềmẫu tựGothickia.

    “Dĩ nhiên,”Rossi giải thích, “Tôi từng dành thời gian tìm hiểu, và đãnhậndạngđượccuốnsáchnày.ĐólàmộtcuốnsáchtheokiểumẫuTrungÂu,innăm1512-vìvậyanhthấyrấtcóthểlàsuốttừđầuđếncuốinóđượcinbằngloạimựcdễphai,nếucóbấtkỳmộtvănbảnnàođượcintrongđó.”

    Chachậm rãi lật từng trang sáchmềmmại.Chẳngcó tiêuđềnào trênnhữngtrangđầutiên-khônghề,cáinàythìchađãbiếttrước.“Thậtlàmộtsựtrùnghợpkỳlạ.”

    “Bìasaucuốnsáchbịốmàudonướcmuối,có lẽdomộtchuyếnhànhtrìnhtrênBiểnĐen.ThậmchíngaycảviệnSmithsoniancũngkhôngthểchotôibiếtnóđãtrảiquanhữnggìtrongsuốtnhữngchuyếnhànhtrìnhkia.Anhthấyđấy,tôithựcsựđãcốcônglàmmộtphântíchhóahọc.Tôiđãtiêutốnbatrămđôlachỉđểbiếtlàvàomộtthờiđiểmnàođó-cólẽtrướcnăm1700-cuốnsáchnàyđãởtrongmộtmôitrườngđầybụiđá.Tôicòncấtcôngđiđến tận Istanbulđể tìmhiểu thêmvềnguồngốccủanó.Nhưngđiềukỳ lạ

  • nhấtlàcáchtôicóđượccuốnsáchnày.”Ôngchìatayravàchasungsướngtraocuốnsáchlại,cũkỹvàmỏngmanhnhưnóvốntừng.

    “Thầymuanóởđâuà?”“Tôithấynótrênbànlàmviệccủamình,khicònlànghiêncứusinh.”Chacảmthấythoángrùngmình.“Bànlàmviệc?”“Trongngăn làmviệc của tôi ở thưviện.Anhbiết đấy, tục lệ nàybắt

    nguồntừcáctuviện,vàothếkỷthứbảy.”“Ởđâuthầy…nótừđâuđến?Mộtmónquàtặngchăng?”“Cólẽvậy.”ThầyRossimỉmcườibíẩn.Cóvẻnhưôngđangcốkiểm

    soátmộtcảmxúckhódiễnđạtnàođó.“Càphênữachứ?”“Vâng,saungầnấychuyện,”chanói,cổhọngkhôkhốc.“Nhữngnỗlựccủatôinhằmtìmkiếmngườichủcuốnsáchđềuthấtbại,

    thưviện cũngkhông thểnhậnbiết nó.Thậmchí, trướcđâyThưviệnBảotàngAnhquốccũngchưabaogiờthấynóvàđãđềnghịvớitôimộtcáigiáđángkểđểsởhữucuốnsáchnày.”

    “Nhưngthầykhôngmuốnbán.”“Không.Như anh biết đấy, tôi thích điều bí ẩn.Học giả tự trọng nào

    chẳngnhưvậy.Được tậnmắtnhìnvào lịchsửrồingạonghễnói, ‘Tabiếtngươi làai.Ngươikhông thểđánh lừa ta’,đómới thựcsự làphần thưởngcủacôngviệc.”

    “Vậycuốnsáchnàythìsao?Thầycónghĩcuốnlớnhơnnàyđượccùngmộtxưởngininratrongcùngmộtthời?”

    Cácngóntaycủaônggõgõlênbậucửasổ.“Suốtnhiềunămquatôiđãkhôngđểtâmnhiềuđếnnó,thựcvậy,hoặctôiđãcốtìnhnhưvậy,mặcdùphầnnàođótôiluôn…cảmthấynó,đangởđó,đènặngtrênvaimình.”Ôngradấuchỉlêncáihốcnhỏtốiđengiữacáccuốnsách.“Ngăntrêncùngkialàdãychứanhữngthấtbạicủatôi.Vànhữngthứtôikhôngmuốnnghĩđến.”

    “Ừm,cólẽbâygiờtôitìmđượcchonómộtngườibạn,thầycóthểnốirápcácsựkiệnlạitốthơn.Chúngkhôngthểkhôngliênquanvớinhau.”

    “Chúngkhôngthểkhôngliênquanvớinhau.”Mộtcâulặplạitrốngrỗng,dùnóvanglêngiữatiếngrítcủaấmcàphêđangsôi.

    Sự thiếukiênnhẫncộngvớicảmgiáckhánóngnảy thường trực trongchasuốtmấyngàygầnđódothiếungủvàkiệtquệtinhthầnđãkhiếnchalêntiếngthúcgiục.“Cònviệcnghiêncứutìmtòicủathầynữachứ?Đâuphảichỉcócuộcphântíchhóahọckiađâu?Thầynóiđãcốtìmhiểunhiềuhơnkiamà…?”

    “Tôiđãcốđểbiếtđượcnhiềuhơn.”Ônglạingồixuống,xòeđôibàntaynhỏnhắn,vẻthànhthụcđặtlêncảhaibêncốccàphê.“Tôierằngmìnhnợanhkhôngchỉmộtcâuchuyện,”ôngbìnhthảnnóitiếp.“Cóthểtôinợanh,đạiloạilàmộtlờixinlỗi-anhsẽbiếtvìsao-dùtôichẳngbaogiờchủtâmmongmuốnđểlạimộtdisảnnhưthếnàychobấtkỳsinhviênnàocủamình.

  • Đúnghơn là chohầuhết cáchọc trò củamình.”Ôngmỉmcười, trìumếnnhưngbuồnbã,changhĩvậy.“AnhđãnghevềVladŢepeş-KẻXiênNgười-chưa?”

    “Vâng,Dracula.MộtlãnhchúaphongkiếnvùngCarpates,cònbiếtđếnvớicáitênBélaLugosi.”

    “Đúnglàôngta-hoặcmộtngườitrongbọnhọ.Họthuộcvềmộtdòngdõixaxưatrướckhikẻkhóưanhấttrongdòngdõiđónắmđượcquyềnlực.Trướckhi rakhỏi thưviệnanhđã tra cứungayvềconngườiđóchứ?Cóphảikhông?Mộtđiềmgở.Khicuốnsáchcủamìnhxuấthiệnkỳquặcnhưthế, tôi đã tra cứu chính cái từ đó, chiều hôm đó - cái tên đó, đồng thờinhữngtừnhưTransylvania,WallachiavàCarpates.Ámảnhtứcthì.”

    Chabănkhoănthầmhỏiphảichăngđâylàmộtlờikhentặngkhéoléo-Rossithíchthúkhithấycácsinhviêncủamìnhlàmviệcvớicườngđộcao-nhưngchabỏquathắcmắcđóvìsợsẽcắtngangcâuchuyệnbằngmộtlờibìnhluậnvớvẩnchẳngănnhậpvàođâu.

    “VùngCarpatescũngvậy.Hệthốngnúinonnàyluônlàmộtđịađiểmbíẩnđốivớicácnhàsửhọc.MộttrongcácsinhviêncủaOccam(2)đãduhànhđếnđấy-bằnglừa,tôicholàvậy-vàtừnhữngtrảinghiệmcủamình,anhtađã cho ra đờimột thứ nho nhỏ khá buồn cười gọi là Triết lý về sựKinhhoàng.Dĩ nhiên, câu chuyện căn bản vềDracula được xào đi nấu lại quanhiều thờiđạivàhiệnnaychẳngcònđượckhai thácbaonhiêunữa.ĐólàmộtônghoàngxứWallachia,mộtbạochúavàothếkỷmườilăm,bịcảđếquốc Ottoman và chính nhân dân của hắn căm ghét. Hắn thực sự là mộttrongsốnhữngkẻđộctàihungácnhấtchâuÂuthờiTrungcổ.Ngườitaướclượng,trongnhữngnămcaitrịcủamình,hắnđãtànsátítnhấtlàhaimươingànngườidânxứWallachiavàTransylvania.DraculađạikháicónghĩalàcontraicủaDracul-contraicủaRồng.ChacủahắntrướckiađượcThánhđếLaMãSigismundbổnhiệmvàoGiáođoànRồng-mộttổchứcbảovệĐếquốcLaMãchốnglạiđếchếOttomanThổNhĩKỳ.Thựcra,cóchứngcứchothấychacủaDraculađãgiaohắnchongườiThổlàmcontintrongmộtcuộcmặccảchínhtrịtừkhihắncònrấtnhỏ,vàDraculađãsởđắcphầnnàotínhđộcácnhờquansátnhữngphươngpháptratấncủangườiOttoman.”

    ThầyRossilắcđầu.“Dùvậy,VladđãbịgiếttrongmộttrậnđánhchốnglạiquânThổ,hoặccóthểchỉtìnhcờbịchínhquânlínhcủahắngiết,vàđãđượcan táng trongmột tuviện trênmộthònđảogiữahồSnagov,bâygiờthuộcsởhữucủaanhbạnxãhộichủnghĩaRumanicủachúngta.Kýứcvềhắnđãbiếnthànhhuyềnthoại,lưutruyềnquanhiềuthếhệnôngdânmêtíndịđoan.Vàocuốithếkỷmườichín,AbrahamStoker,mộtnhàvăntâmthầnkhông bình thường và có khuynh hướng cường điệu đã sử dụng cái tênDraculavàcộtchặtnóvàomộtsinhvậtdoôngtựnghĩra,macàrồng.VladŢepeştuyđộcáckinhkhủngnhưngdĩnhiênkhôngphảilàmacàrồng.Và

  • ngườitacũngkhôngtìmbấtkỳchitiếtnàoámvềVladtrongcuốnsáchcủaStoker,mặcdùcâuchuyệncủa tácgiảnàykểvềquákhứvinhquangcủadònghọDraculanhư lànhữngchiếnbinh chống lại quânThổ.”Rossi thởdài.“Stokerđãsưutầmđượcnhiềutruyềnthuyếtvềmacàrồng-vàcảvềxứTransylvania,dùchưabaogiờ từngđếnđó - thực sự,VladDraculađãthống trịWallachia, tiếp giáp với xứ Transylvania. Vào thế kỷ haimươi,Hollywoodtiếpquảnviệcnàyvàcâuchuyệnhoangđườnglạiđượchồisinh.Màthôi,tớiđâytôicũngkhôngcợtnhảthêmđượcnữa.”

    Thầy Rossi đẩy cốc cà phê sang bên và chắp tay lại. Trong chốc lát,trôngôngnhưkhôngthểnóitiếp.“Tôicóthểbỡncợtcáitruyềnthuyếtđãbịthươngmạihóamộtcáchquáđángkia,nhưngkhôngthểđùagiỡnvớinhữnggìmàcôngcuộcnghiêncứucủatôiđãtìmthấy.Thựcra,tôicảmthấykhôngthểcôngbốkếtquảnghiêncứucủamình,phầnnàocũngvìsựhiệndiệncủatruyềnthuyếtđó.Tôinghĩđằngnàovấnđềnàycũngsẽkhôngđượcngườitaxemxétmộtcáchnghiêmtúc.Vàcũngvìmộtlýdokhácnữa.”

    Điềunày làmchakhóhiểu.Giáo sưRossikhôngbaogiờgiữ lại côngtrìnhquantrọngnàomàkhôngxuấtbản;đó làmộtphầncủasức làmviệcdồidàocủaông,tàinăngthiênbẩmcủaông.Ôngnghiêmkhắcdạybảocáchọctròcủamìnhcũngnênlàmnhưvậy,đừnghoangphíbấtkỳthứgì.

    “ĐiềutôipháthiệnởIstanbulquánghiêmtrọng,khôngthểxemthườngđược.Có lẽ tôi đã sai lầmkhi quyết địnhgiữkín thông tin này cho riêngmình-tôicóthểthànhthựcmànóinhưthế,nhưngmỗingườichúngtaaimàkhôngcónhữngđiềumêtínriêngcơchứ.Điềumêtíncủatôingẫunhiênlạilàđiềumêtíncủamộtnhàsửhọc.Tôiđãsợhãi.”

    Chanhìnđămđămcònôngấythìthởdài,dườngnhưngầnngạitiếptụccâuchuyện.“Anhthấyđấy,nhânvậtVladDraculađãluônđượcnghiêncứuquanhữngbộvăn thưđồsộđược lưu trữởTrungvàĐôngÂuhoặc,cuốicùng,ởquêhươnghắn.Nhưnghắnđãbắtđầusựnghiệpcủamìnhnhưmộtkẻ-tiêu-diệt-người-Thổ,màtôi lạipháthiệnrarằngchưacóai tìmkiếmtưliệuvềDraculatrongthếgiớiOttoman.ĐólàlýdođãđưatôiđếnIstanbul,mộtchuyếnđibímật,chẳngănnhậpgìvớicôngtrìnhnghiêncứuvềnhữngnềnkinhtếHyLạpthờisơkhaicủatôi.À,nhưngtôiđãdốcsứccôngbốtấtcảnhữngthứHyLạpấyrồi.”

    Ôngimlặngmộtlát,nhìntrừngtrừngvềphíacửasổ.“Vàtôichorằngnênthổlộcùnganh,nóithẳngra,điềumàtôiđãpháthiệntrongbộsưutậpIstanbulvàtừđâytrởđicốkhôngsuynghĩvềnónữa.Đằngnàothìanhcũngđãđược thừahưởngmột trongnhữngcuốnsáchxinhxắnnày.”Ông trangtrọngđặttaylêncảhaicuốnsách.“Nếutôikhôngtựmìnhnóiravớianhtấtcảđiềunày,cólẽanhsẽlạigiẫmlênnhữngbướcchântôi,vàcóthểcòngặpthêmítnhiềuhiểmnguymớinữa.”Ôngnhìnmặtbànvànởmộtnụcườikhácươngnghị.“Dùsaođinữa,tôicũngcóthểgiúpanhtiếtkiệmđượcnhiều

  • côngsứcviếtthưxintàitrợ.”Chakhôngsaongănđược tiếngcườikhôkhốcbật ra từcổhọng.Ông

    đangnhắmđếncáiquáiquỷgìvậy?Chachợtnghĩcólẽmìnhđãđánhgiáthấpkhảnănghàihướckhácthườngcủangười thầythôngtuệnày.Cóthểđâylàmộttròchơikhămtinhvi-cóthểôngcóhaibảncủacùngmộtcuốnsáchcổkinhdịtrongtủsáchcủamìnhvàđãlénbỏmộtcuốnvàongănlàmviệccủacha,biếtrằngchasẽmangnóđếnchoông,vàchabịbuộcphảilàmnhưvậy,nhưmộtthằngngốc.Nhưngdướiánhsángbìnhthườngcủangọnđènbàn,mặtôngbỗngxámlại, râuria lởmchởmtrongánhchiều tàn,haihốcmắt trũng sâu nhưhút kiệt khí sắc và nét khôi hài khỏi đôimắt.Chachồmtới.“Thầymuốnnóiđiềugìvớitôi?”

    “Dracula…”Ôngdừnglại.“Dracula-VladŢepeş-cònsống.”“LạyChúa,” cha tôi bất chợt thốt lên, nhìn đồng hồ. “Sao con không

    nhắccha?Gầnbảygiờrồi.”Tôi đút hai bàn tay lạnhgiá vào trong chiếc áokhoácmàuxanhnước

    biển. “Con cũng không biết,” tôi nói. “Nhưng xin cha đừng ngưng câuchuyện.Xinchađừngngưngởđấy.”Trongtíchtắc,gươngmặtcủachacóvẻnhưhưảotrướcmặttôi;trướcđâytôichưatừngnghĩđếnkhảnăngchacó thể như vậy - tôi không biết gọi tình trạng đó là gì. Bất ổn tinh thầnchăng?Phảichăngchađãbịmấtổnđịnhtrongchốclát,khikểcâuchuyệnnày?

    “Muộnquárồimàchuyệndàilắm,congáiạ.”Chacầmtáchtràlênrồilạiđặtxuống.Tôinhậnthấyđôibàntaycharunrun.

    “Tiếptụcđicha,”tôinàinỉ.Chalờđilờinănnỉcủatôi.“Dùsaochăngnữa,chakhôngbiếtmìnhvừa

    làmconsợhaychỉ làmconchánngấy.Có lẽconchỉmuốnnghemộtcâuchuyệnvừahayvừadễhiểuvềnhữngconrồng.”

    “Cómộtconrồngrồi,”tôitrảlời.Tôicũngmuốntinrằngchađãbịaracâuchuyện.“Haicon.Ítra,ngàymaichasẽkểtiếpchoconnghechứ?”

    Chaxoabóphaicánhtay,nhưđểlàmấmngườilại,vàtôithấyrõlúcấychadứtkhoátkhôngmuốnnóivềchuyệnđónữa.Khuônmặtcha tốisầm,lạnhtanh.“Kiếmchútgìăntốiđã.Trướctiên,chúngtacóthểgởihànhlýtạikháchsạnTurist.”

    “Đànhvậy,”tôiđáp.“Cha conmình không đi thì đằng nàomột phút nữa người ta cũng sẽ

    tốngcổtarakhỏiquánthôi.”Tôicóthểthấycôhầubàntócvàngđangtựavàoquầybar;côtacóvẻnhưkhôngmàngđếnviệcchúngtôiđihayở.Charútvíra,vuốtphẳngvàitờgiấybạclớnnhàucũvớimặtsaubaogiờcũnglàhìnhảnhcủamộtcôngnhânmỏhoặcmộtnôngdânđangtươicườirồiđặtchúngvàokhaythiếc.Chúngtôilenlỏiquanhữngchiếcbànvàghếsắtuốnđểtớicửa,bướcrangoàibầutrờiđầyhơinước.

  • Mànđêmđãbuôngxuốngrấtnhanh-mộtđêmĐôngÂu lạnh lẽo,ẩmướtvàmùsương,đườngphốgầnnhưvắngtanh.“Độimũlênđicon,”chanói,chabaogiờcũngvậy.Trướckhichúngtôibướcđidướirặngsungdâuvừađược cơnmưa tắmgội, cha chợt dừng lại, dangmột cánh tay cản tôibướctiếp,mộtcáchđầybaobọc,tựanhưcómộtchiếcxesắpđâmsầmvàochúngtôi.Nhưngchẳngcóchiếcxenào,dướiánhđènvàngđườngphốnhưchìmđắmtrongtĩnhlặngvàkhungcảnhthậtđơnsơmộcmạc.Chanhìnphảinhìntrái,ánhmắtsắclạnh.Tôinghĩlàmìnhkhôngtrôngthấyaicả,dùchiếcmũtrùmđầurộngvànhđãphầnnàochekhuấttầmnhìncủatôi.Chađứngyên,lắngnghe,gươngmặtđầycảnhgiác,toànthânbấtđộng.

    Rồichathởramộthơidàivàchúngtôilạibướcđi,bànluậnvềnhữngmónsẽgọichobữaăntốiởkháchsạnTuristkhivềđếnđó.

    Chẳng còn cuộc nói chuyện nào khác vềDracula trong chuyến đi đó.Chẳngbaolâutôiđãhiểuđượcnỗisợhãicủacha:chacóthểkểchotôinghecâuchuyệnnàychỉtrongnhữnglúcbùngphátngắnngủi,kểlạicâuchuyệnmộthơikhôngphảiđểtạoấntượngkịchtínhmàchỉnhằmbảotoànmộtđiềugìđó-Sứclựccủacha?Hoặcsựminhmẫncủacha?

    Chúthích:1. Béla Lugosi (1882-1956): nam diễn viên Hungary, nổi tiếng trong

    nhữngphimkinhdịcácthậpniêntừ1930đến1950vàđượcđồngnhấtvớinhânvậtácquỷDracula.

    2.William ofOccam (1285-1349): còn được viết làOckham, triết giangườiAnh,ngườiđãhồisinhthuyếtduydanhvàđềxướngmộtnguyêntắcgọilà“daocạoOckham”.

  • Chương3

    TạiAmsterdam,chabậnrộnvàimlặngmộtcáchkhácthường,tôithìbứtrứtchờđợicơhộiđểhỏichavềgiáosưRossi.NgàynàobàClaycũngdùngbữatốivớichúngtôitrongphòngănốpgỗtốimàu,bàấyphụcvụchúngtôinhưngđồng thờicũngcùngănnhưmột thànhviên tronggiađình,và trựcgiáccủatôimáchbảochakhôngmuốnkểtiếpchuyệnkhibàcómặt.Nếutôicốcôngtìmgặpchatrongthưviệnthìchasẽhỏihanngayvềngàyhômđócủatôinhưthếnào,hoặcmuốnxembàivởcủatôirasao.TôiđãbímậtkiểmtracácngănkệtrongthưviệnngaykhitrởvềtừEmona,nhưngcuốnsáchvànhữngthứgiấytờkiađãbiếnmấtkhỏivịtrícủachúng;tôikhôngbiếtchacấtchúngởđâu.NếuđêmnàobàClaykhôngcómặt,chalạiđềnghịchúngtôiđixemchiếubóng,hoặcđưatôiđếncáicửahàngnáonhiệtbênkiaconkênhđàođểuốngcàphêvàănbánhngọt.Cóthểnóichađangtìmcáchnétránhtôi,ngoạitrừđôilầntôingồigầncha,đọcsáchvàtrôngchờcơhộitốtđểhỏichuyện,chathườngđưatayvuốttóctôi,trênmặtphảngphấtmộtnỗibuồnkhóđoán.Nhữnglúcnhưvậy,tôikhôngđànhlòngkhơilạicâuchuyệnấy.

    KhilạiduhànhvềphươngNam,chadẫntôitheo.Ởđó,chachỉcómộtcuộchọp,hơnnữalạilàhọpkhôngchínhthức,hầunhưkhôngđángchomộtchuyến đi xa, nhưng cha nói, ôngmuốn cho tôi thưởng thức phong cảnhvùngnày.Lầnnàychúng tôiđápxe lửađiquaEmona,sauđóđi tiếpmộtchuyếnxebuýtđếnRagusa.Chavẫnthíchsửdụngphươngtiệncôngcộng,bấtcứkhinàocóthể.Hiệntại,khiphảiđiđâyđiđó,tôithườngnhớđếnchavàsửdụngxeđiệnngầmthayvì thuêxeriêng.“Rồiconsẽ thấy-Ragusakhôngphảilànơidànhchoxehơi,”chanóikhichúngtôibámvàothanhvịnkimloạiphíasaughếngồicủatàixế.“Baogiờcũngnênngồiphíatrướcđểkhỏibịsayxe.”Tôibấuchặtthanhsắtđếnđộcáckhớpđốtngóntaytrắngbệchra;chúngtôinhưđangbaygiữatrùngtrùngđiệpđiệpnúiđáxámxanhcủavùngđấtmớinày.“Ôitrời,”chabuộtmiệngthốtlênsaucúxócnảykinhhoàng tạimộtkhúcquanhhìnhchữchi.Cáchànhkháchkhác cóvẻhoàntoàntỉnhbơ.Ởdãyghếbênkia,mộtbàlãomặcđồđenđangngồimócáo,khuônmặtđóngkhungtrongmépkhănchoàng,đuđưatheonhịpxóccủaxebuýt. “Xem kỹ nhé,” cha nói. “Con sắp được nhìn thấymột trong nhữngthắngcảnhtuyệtvờinhấtcủamiềnduyênhảinày.”

    Tôichămchúnhìnquacửa sổxe,ướcgì chađừngcảm thấycần thiếtphảihướngdẫntôiquánhiềunhưvậy,nhưngvẫncốhếtsứcthuvàotầmmắtphongcảnhnúiđátrậptrùng,trênđỉnhlànhữngngôilàngtoànnhàbằngđá.Trước lúc hoàng hôn, tôi vuimừng khi trông thấymột phụ nữ đứng bênđường,có lẽđangchờmộtchuyếnxebuýtchạyhướngngược lại.Bàcao,

  • mặcmột chiếcváydài, nặng trình trịchvới áochẽn sát thân,đầuđộimộtkiểumũkỳlạ,giốngnhưmộtcánhbướmbằngvảiphinocganđi.Bàđứngmộtmìnhgiữanhữngtảngđá,trongánhchiềutà,bêncạnhlàmộtcáirổđặttrênmặtđất.Tôicứngỡngườiphụnữđólàmộtphotượng,chođếnlúcbàngoảnhcáiđầutuyệtđẹpkhixechúngtôichạyngangqua.Khuônmặthìnhtráixoanxanhtái,ởquáxađểcóthểnhậnrabấtkỳđườngnétnào.Khitôitảlại người phụ nữ đó với cha, ông bảo bàmặc trang phục địa phương củavùngDalmatianày.“Cóphảilàmộtchiếcmũlớn,códâybuộccằmvàhaicánhchemỗibên?Chađãtừngthấynhữnghìnhảnhnhưvậy.Concóthểnóibàtalàmộthồnma-chắchẳnbàtasốngtrongmộtngôilàngrấtnhỏ.Changhĩ,bâygiờhầuhếtnhữngngườitrẻtuổivùngnàyđãdiệnquầnjeanxanhcảrồi.”

    Tôidánmặtvàocửasổxe.Chẳngcònhồnmanàoxuấthiện,nhưngtôikhôngbỏsótmộtcảnhtượngkỳdiệunào:Ragusa,títxabêndướichúngtôi,một thành phố trắng ngà,mặt biển chan hòa ánhmặt trời vỗ sóng quanhnhữngbức tườngbao,bên trongkhu thành tráng lệcó từ thờiTrungcổ lànhữngmáinhàngóiđỏ,đỏhơncảtrờichiều.Thànhphốnằmtrênmộtbánđảorộnglớn,nhữngbứctườngthànhcóvẻnhưbấtkhảxâmphạmđốivớibão biển và những cuộc xâm lăng,một tên khổng lồ ngự trị trên bờ biểnAdriatic_.Nhìn từđiểmcaonhấtcủaconđường, thànhphốnhưmộtcôngtrìnhthunhỏ,giốngnhưmộtvậtđượcchạmkhắcbằngtaykhôngtheomộttỷlệnào,nằmdướichânnhữngngọnnúi.

    Vàigiờsau,chúngtôiđếnconphốchínhcủaRagusa,conđườnglátđácẩm thạch, nhẵn bóng sau hàng thế kỷ chịu đựng những gót giày qua lại,phảnchiếuánhsángtừcáccửahàngvàdinhthựxungquanhđếnnỗinólấplánhnhưmặtnướcmộtdòngkênhlớn.Ởmộtgócyêntĩnhcuốiconđường,antoànthoảimáigiữatráitimcổkínhcủathànhphố,chúngtôibuôngmìnhxuốngghếtrongquáncàphê,tôiquaymặtthẳngvềhướnggió,nhữngcơngiómanghươngvịcủasóngvỗbờvà-kỳlạthaykhiđãvàomùanàymàtôicòncảmthấy-mùihươngcủanhữngquảcamchínmọng.Biểnvàbầutrờihầunhưđenkịt.Nhữngchiếcthuyềnđánhcánhưnhảymúatrênmặtbiểndữdộingoàikhơixa;ngọngiómangđếnchotôiâmthanhcủabiển,hươngvịcủabiểnvàmộtcảmgiácdịuêmmớimẻ.“ChàophươngNam,”chanói,vẻhàilòng,cầmlấymộtlywhiskyvàmộtđĩabánhmìnướngvớicátrích.“Giảsửconxuốngthuyềnrakhơingaytạiđâytrongmộtđêmtrờitronggiólặng.Concó thểdựavàocácvì saođể từđâydong thẳngđếnVenice,hoặcbờbiểnAnbani,hoặcđếntậnbiểnAegean.”

    “PhảimấtbaolâuđểđếnVenicevậycha?”Tôikhuấytáchtràvàlàngióthổibạthơinóngbayrahướngbiển.

    “À,mộttuầnhoặchơn,changhĩvậy,nếuđibằngmộtchiếcthuyềnthờiTrungcổ.”Chanhìntôi,mỉmcười, thanhthảntronggiâylát.“MarcoPolo

  • sinhraởbờbiểnnày,vàngườiVenetian(1)thườngxuyênxâmlấnvùngnày.Cóthểnói,chúngtathựcsựđangngồitạicửangõdẫnvàothếgiới.”

    “Chađãđếnđâyvào lúcnào?”Tôichỉmớibắtđầu tinvàocuộcsốngtrướcđâycủachamình,lúctôichưarađời.

    “Chađãđếnđâynhiềulần.Cólẽlàbốnhoặcnămlần.Lầnđầutiêncáchđâyđãnhiềunăm,khihãycònlàsinhviên.VịgiáosưhướngdẫnđãkhuyênchanêntừÝđếnthămRagusa,chỉđểnhìnkỳquannày,trongkhichacònđanghọc-nhưchatừngkểvớiconlàchađãhọctiếngÝởFlorencetrongmộtmùahè.”

    “ÝchamuốnnóigiáosưRossi.”“Đúngvậy.”Chanhìntôi,ánhmắtsắclạnh,rồinhìnvàocốcrượu.Mộtkhoảnhkhắcyênlặng,đượcphủlấpbằngâmthanhtấmvảibạtche

    máihiênquánđanglậtphậttrênđầuchúngtôitrongcơngiónồmấmáptráimùa.Từbêntrongquầyrượuvànhàhàngvẳngratiếngmộtđámkháchdulịch, tiếng lanh canhcủađồ sứ, kèn saxô,đàndươngcầm.Từngoàivọngvàotiếngìoạpcủasóngvỗmạnnhữngcontàutrongbếncảngtốithẫm.Saucùngchalêntiếng.“Chasẽkểchoconthêmmộtchútvềôngấy.”Chavẫnkhông nhìn tôi, nhưng tôi nghĩ trong giọng nói của cha cómột chút gắnggượngnàođó.

    “Conthíchchuyệnđó,”tôithậntrọngđáplại.Cha nhấp ly rượu. “Có phải con cứ bướng bỉnhmuốn biết những câu

    chuyệnđó?”Chamới là người bướng bỉnh, tôimuốn trả lời như vậy, nhưng tôi tự

    kiềmchếkhôngnóira;tôimuốnnghecâuchuyệnhơnlàmuốntranhcãi.Chathởdài.“Đượcrồi.Ngàymai,chasẽkểchoconnghethêmvềông

    ấy,trongánhsángbanngày,khichakhôngquámệtvàchúngtacóchútthờigiankhiđidạodọc theocácbức tườngbao.”Chađưa ly rượu trỏvềphíanhữngbứctườngcólỗchâumaimàutrắngxámphíatrênkháchsạn.Lúcđósẽthíchhợphơnđểkểchuyện.Nhấtlàcâuchuyệnnày.”

    Vàogiữabuổisáng,chúngtôiđãngồichễmchệởđộcaobamươiméttrên các con sóng đang xô vào và sủi bọt trắng xóa quanh dãy tường baokhổnglồcủathànhphố.BầutrờithángMườimộtrựcrỡnhưmộtngàyhè.Chamangkiếngrâmvào,nhìnđồnghồ,gấptậptranhảnhgiớithiệuvềcôngtrìnhkiếntrúccómáichecũkỹphíadướilại,chờchonhómdukháchngườiĐứcbướcrakhỏi tầmnghecủachúng tôi.Tôinhìnrabênngoàimặtbiểnbaola,phóngtầmmắtquabênkiamộthònđảophủđầycâycối,títđếntậnchântrờimờxanh.Từhướngđó,nhữngchiếcthuyềncủangườiVenetianđãtừngđến,mangtheohoặcchiếntranhhoặcgiaothương,nhữngngọncờmàuvàngđỏcủahọđãtừngkhôngngừngbayphấpphớidướivòmtrờilấplánhnày.Tronglúcchờchalêntiếng,tôicảmthấytràodângmộtthấungộchẳngmấyliênquanđếnhọcthuật.Cóthểnhữngcontàumàtôitưởngtượngraở

  • phíachân trờikiakhôngđơngiảnchỉ làmộtphầncủamộthoạt cảnhđầymàusắc.Tạisaochalạiquákhókhănđểbắtđầunhưvậy?

    Chúthích:1.Venetian: chỉ dânVenice nói riêng và ngườimiềnBắc nướcÝ nói

    chung.

  • Chương4

    Nhưchađãnóivớicon,chabắtđầukể,hắnggiọngmộthailần,giáosưRossi làmột học giả xuất sắc và làmột người bạn chân tình. Cha khôngmuốnconnghĩbấtkỳđiềugìkhácvềôngấy.Chabiếtmìnhđãsailầm,cólẽvậy, vì trướcđâyđãkểvà làmcho connghĩ ông ấy cóvẻnhư…mất trí.Chắcconvẫnnhớlàôngấyđãthuậtlạivớichamộtđiềukhủngkhiếp,khómàtinnổi.Vàchađãbịsốcnặng, lòngđầynghihoặc,dùđãnhìnthấysựthànhthựcvàvẻcamchịutrênkhuônmặtông.Khiđãkểxong,ôngliếcnhìnchabằngánhmắtsắclạnh.

    “Thựcsựthầymuốnámchỉđiềugì?”Hẳnlàkhiấychaphảilắpbắplắm.“Tôinhắclại,”thầyRossigằngiọng,“ỞIstanbul,tôiđãpháthiệnlàhiện

    nayDraculavẫncònsốnggiữachúngta.Hoặcítnhất,cònsốngvàolúcđó.”Chanhìnôngchằmchằm.“Tôibiếthẳnanhcholàtôiđiên,”ôngnói,giọngrõràngđãbớtgaygắt.

    “Vàtôicũngđồngývớianhrằngbấtkỳaimiệtmàitậptrungquálâuvàolịchsửđềucóthểtrởnênđiênkhùngnặng.”Ôngthởdài.“ỞIstanbulcómộttrungtâmlưutrữcáctưliệuítngườibiết,doQuốcvươngMehmedII,ngườiđãchiếmthànhphốnàytừtayđếquốcByzantinevàonăm1453,xâydựng.Sauđótrungtâmlưutrữnàychỉchứanhữngthứđầuthừađuôi thẹođượcngườiThổthuthậpsaunày,khihọdầndầnbịđánhluivàvùngbiêncươngđếquốcOttomanthuhẹplại.Ngoàira,nócònchứađựngnhữngtàiliệutừcuốithếkỷmườilăm,vàtôiđãtìmthấytrongđóvàitấmbảnđồchỉphươnghướngtìmđếnHầmmộTộiLỗicủaKẻTiêuDiệtngườiThổ,tôinghĩkẻđócóthểchínhlàVladDracula.Thựcra,cóbatấmbảnđồvẽtheotỷlệxíchkhácnhaunhằmthểhiệncùngmộtkhuvựcvớimứcđộchitiếttăngdần.Tôikhôngnhậnravàcũngkhôngthểliênkếtbấtcứđiềugìtrêncáctấmbảnđồnàyvớibấtkỳkhuvựcnàomàmìnhbiết.ChúngđượcghichúchủyếubằngchữẢ-rập,vàcóniênđạitừcuốithếkỷmườilăm,theolờicủanhữngngườithủthưtrungtâmlưutrữ.”Ôngkhẽnhịptaylêncuốnsáchnhỏkỳlạ,màchađãkểvớiconlàrấtgiốngcuốnsáchcủacha.“Thôngtinghiởgiữatấmbảnđồ thứ ba được ghi bằngmột thứ phương ngữXlavơ cổ.Chỉ các học giảuyênbác, thôngthạonhiềungônngữmớicóthểgiảimãđượctoànbộnộidungcủacác tấmbảnđồnày.Tôiđãcốgắnghết sức,nhưngcũngkhôngmấytựtin.”

    Đếnđây,thầyRossilắcđầu,tựanhưvẫncònhốitiếcvềnhữngmặthạnchếcủamình.“NỗlựcđổvàocuộctìmhiểunàyđãkéotôiraxađếnvôlýcôngviệcnghiêncứuchínhthứctrongmùahèvềchủđềgiaothươngthờicổđạiởđảoCrete.Nhưngtôiđãquásaymênó,tôinghĩvậy,khingồitrongcáithưviệnnóngnựcvànhớpnhápởIstanbul.Tôinhớmìnhvẫncóthểnhìn

  • thấynhữngngọnthápcủathánhđườngHagiaSophiaquanhữngcửasổbụibặm.Tôiđã làmviệcởđó,vớinhữngmanhmốivềquanđiểmcủangườiThổđốivớivươngquốccủaVladnằmtrênbànphíatrướcmặt,cặmcụigòlưngtrênnhữngcuốntựđiển,ghighichépchépcơmancácdữliệu,vàchéplạibằngtaycáctấmbảnđồkia.

    “Đểtómgọncâuchuyệnnghiêncứudàihơinàylại,mộtbuổichiềunọtôichợtthấymìnhchútâmđếnmộtvịtríđượcđánhdấucẩnthậnlàHầmmộTộiLỗitrêntấmbảnđồthứbavàcũnglàtấmbảnđồrắcrốinhất.AnhhãynhớVladŢepeşđượccholàđãđượcchôncấttạimộttuviệntrênmộthònđảo tronghồSnagov,ởRumani.Bảnđồnày,cũngnhưhaicáikia,khôngchothấymộtcáihồnàocómộthònđảocả-mặcdùnócũngchothấycómộtdòngsôngphìnhrộngraởgiữavàchảyquasuốtkhuvực.Tôiđãdịchtấtcảmọitừviếtchungquanhviềnkhungbảnđồ,vớisựtrợgiúpcủamộtgiáosưđạihọcIstanbulchuyênvềtiếngẢ-rậpvàThổNhĩKỳ-nhữngchâmngônkhóhiểu về bản chất của cái ác, nhiều câu trong số đó xuất phát từKinhKoran.Đâyđó trên tấmbảnđồ, ẩnmìnhgiữanhữngngọnnúiđượcphác thảo thô làvàichữviết, thoạtnhìncóvẻnhư lànhữngđịadanhviếtbằngmộtthứphươngngữXlavơnhưngdịchrathìlạigiốngnhưnhữngcâuđốkhóhiểu,cóthểlàmậtmãchỉnhữngđịađiểmcóthựcnàođónhư:ThunglũngTámCâySồi,LàngTrộmHeo,vânvân-nhữngcáitênquêmùakỳlạchẳngcónghĩagìđốivớitôi.

    “À,ởngaychínhgiữatấmbảnđồ,phíatrênvịtríHầmmộTộiLỗi,hoặcbấtkỳnơiđâuđượccholàđịađiểmhầmmộnàylàhìnhphácthảomộtconrồng,mangtrênđầumộtlâuđàinhưmộtthứvươngmiện.Conrồngtrôngchẳngcógìgiốngvớicontrongcuốnsáchcổcủatôi,àkhông,củachúngta,nhưngtôiphỏngđoánnóđãlưutruyềnđếnngườiThổcùngvớihuyềnthoạivềDracula.Phíadưới con rồng, cóaiđóđãviếtbằngmựcnhữngchữ rấtnhỏ, thoạt tiên tôi cứ nghĩ là chữẢ-rập, giống như các câu châmngôn ởđường viền tấm bản đồ. Nhìn chúng qua một kính lúp, tôi chợt nhận ranhữngchữnàythựcralàchữHyLạp,tôiliềndịchvàđọctochúnglêntrướckhikịpnghĩđếnvấnđềxãgiaotếnhị-dùlúcđó,dĩnhiênlàthưviệnvắngtanh,chỉcómỗimìnhtôivàmộtngườithủthưmặtmàyủrũthỉnhthoảngđivàođira,dườngnhưđểđảmbảolàtôikhônglấycắpbấtkỳthứgì.Vàolúcđó,tôihoàntoànchỉcómộtmình.Nhữngconchữnhỏxíukianhưnhảymúadướimắttôikhitôiđọcchúnglên:‘Ởđịađiểmnày,hắnbịgiamgiữtrongcáiác.Ngườiđọc,hãykhaiquậthắnlênbằngchỉmộtlời.’

    “Ngay lúc đó, tôi nghe tiếng sầm cửa ở phòng nghỉ dưới lầu. Nhữngbướcchânnặngnềbướclêncầuthang.Tuynhiên,tôivẫnbậnrộnvớimộtýnghĩchợtlóelên:chiếckínhlúpvừathổlộchotôibiếtrằngtấmbảnđồnày,khônggiốngnhưhaibảnđồđầutiênchungchunghơnkia,đượcghichúbởibangườikhácnhau,bằngbangônngữkhácnhau.Chữviếttayvàngônngữ

  • cũngkhônggiốngnhau.Màumực,nhữngloạimựccổ,cũngvậy.Rồitôiđộtngộthiểura-anhbiếtđấy,mộtnhànghiêncứucóthểhoàntoàntintưởngvàotrựcgiáckhiđằngsaunólàhàngtuầnmiệtmàilàmviệc.

    “Đối với tôi, có vẻ như, thoạt tiên tấmbản đồ chỉ bao gồmbức tranhphác thảoởchínhgiữa,nhữngngọnnúibaobọcxungquanhvàcáimệnhlệnhbằngtiếngHyLạpấy.CólẽsaunàynómớiđượcghichúthêmbằngthứphươngngữXlavơđểxácđịnhnhữngđịađiểmđãđượcđềcập-dướidạngmậtmã,ítralànhưvậy.Rồisauđó,vìmộtlýdonàođó,nóđãrơivàotaynhữngngườiOttomanvàbịbaobọc trongnhữngcâuchữxuấtphát từKinhKoran, những thứ có vẻ nhưđể chứa đựnghoặc giamgiữ cái thôngđiệpbáođiềmgởởchínhgiữakia,hoặcđểphong tỏanóbằngnhữngbùachúchốnglạibóngtối.Nếuđiềunàylàcóthực,thìai,aibiếttiếngHyLạp,đãghichútấmbảnđồtrướctiên,hoặccólẽthậmchíđãvẽranó?TôiđượcbiếtvàothờiDracula,tiếngHyLạplàngônngữđượccáchọcgiảByzantinesửdụng,chứkhôngphảiđasốcáchọcgiảtrongĐếquốcOttoman.

    “Trướckhi tôicóthểviếtra,dùchỉmộtghichúvềgiảthuyếtnày,giảthuyếtcóthểliênquanđếnnhữngthửnghiệmvượtquáquyềnhạncủamình,cánhcửaởphíabênkiakhosáchbỗngbậtmở,vàmộtgãcaotolựclưỡngbướcvào,hungtợnlaonhanhquađốngsáchvởmộtcáchthôbạorồiđứnglạiởbênkiabàn,nơitôiđanglàmviệc.Gãcódángvẻcủamộtkẻcốtìnhđộtnhập, tôicảmthấychắcchắngãkhôngphải làmột trongnhữngngườithủthư.Tôicũngcảmthấyvìlýdonàođómìnhnênđứngdậy,nhưngsựtựcaođãkhôngchotôinhấcngườilên;hànhđộngnhưthếcóthểchứngtỏtôiđãquákhúmnúmsợsệt,nhấtlàtrướcsựcanthiệpđộtngộtvàkháthôbạocủagãđànôngkia.

    “Chúng tôinhìn thẳngvàomặtnhau, tôichưabaogiờcảmthấyhoangmangnhưvậy.Gãđànôngrõràngkhônghợpvớibốicảnhởđây,đẹptraivàănmặcchảichuốt theophongcách thiênvềmàusậmcủangườiThổhoặcngườimiềnNamXlavơ,râuméprậm,bộyphụcsẫmmàuđượccắtmaycẩnthậnnhưmột doanhnhânphươngTây.Ánhmắt gãđụng ánhmắt tôi nảylửa,vàđôihànglôngmidàicóvẻgìđórấtđángghéttrênkhuônmặtlạnhlùngkia.Nướcdagãvàngbủngnhưngđẹpđẽ,khôngcómộttìvết,còncáilưỡi thì rấtđỏ. ‘Thưaông,’gãnóinhỏ,giọng thùđịch,gầnnhưlà làubàumộtthứtiếngAnhgiọngThổ.‘Tôikhôngchorằngôngđượcphéplàmviệcnày.’

    “‘Làmviệcgì?’Tôilậptứcsửngcồlại.“ ‘Việc nghiên cứu này. Ông đang tiếp cận những tài liệu mà chính

    quyềnThổNhĩKỳxemnhư tư liệu lịchsử riêngcủaquốcgia.Tôicó thểxemgiấytờcủaôngđượcchứ?’

    “ ‘Anh làai?’Tôiđáp lạicũng lạnh lùngkhôngkém. ‘Tôicó thểxemgiấytờcủaanhchứ?’

  • “Gãrúttừtúitrongáokhoácmộtcáiví,mởvíravàđậpnóxuốngmặtbàntrướcmặttôi,rồichộplênvàđóngậpvílại.TôichỉkịpnhìnthấymộtcáithẻmàungàcùngvớimộtmớbòngbongnhữngtiêuđềchữThổtrênđó.Bàntaygãnhợtnhạtnhưsáptrôngrấtkhóchịu,móngtayđểdàicùngvớimộtvạtlôngđentrênmubàntay.‘BộTàinguyênVănhóa,’gãnói,giọnglạnhtanh.‘TôihiểurằngôngthựcsựkhôngcósựthuxếptraođổivớichínhquyềnThổNhĩKỳđểnghiêncứunhữngtàiliệunày.Đúngvậychứ?’

    “ ‘Chắcchắnkhôngphảivậy.’Tôi trình rachogãmột lá thưcủaThưviệnQuốcgia,nêurõlàtôiđượcquyềnnghiêncứuởbấtkỳđơnvịbộphậnnàocủaThưviệnởIstanbul.

    “‘Vẫnkhôngđủ,’gãnói,quăngtrảláthưxuốngmớgiấytờ.‘Cólẽôngcầnphảiđivớitôi.’

    “ ‘Điđâu?’Tôiđứngdậy,bâygiờcảmthấyan toànhơn trênđôichâncủamình,nhưngcũnghyvọnggãsẽkhôngxemviệctôiđứngdậynhưsựphụctùng.

    “‘Đếncảnhsát,nếuxétthấycần.’“ ‘Thậtquáđáng.’Tôiđã cókinhnghiệm là, khi nghingờvềbộmáy

    hoặcconngườiquanliêuthìmìnhphảilêngiọngmớimongđượcêmxuôi.‘TôilàtiếnsĩdựbịcủaĐạihọcOxfordvàlàmộtcôngdâncủaVươngquốcAnh.Ngàyđếnđây,tôiđãđăngkývớitrườngđạihọcsởtạivàđãnhậnláthưnàynhưlàbằngchứngvềvị thếcủa tôi.Cảnhsát -hoặccảanhnữa-khôngcóquyềnhạchsáchtôi.’

    “‘Tôihiểu.’Gãcười,cáikiểucườilàmchotôicảmthấyruộtmìnhthắtlại.TôiđãđọcmộtítvềcácnhàtùThổNhĩKỳvànhữngngườitùphươngTâythỉnhthoảngbấtđắcdĩphảingồitrongđó,vàtìnhthếhiệntại làmtôicảmthấykhôngyêntâm,dùtôikhônghiểumìnhcóthểdínhvàoloạirắcrốinào.Tôihyvọngmộttrongnhữngngườithủthưthườngravàongheđượctiếngtôivàsẽvàobảochúngtôinóinhỏ.Nhưngrồitôinhậnralàchắchẳnhọcódựphầntráchnhiệmtrongviệcđểchonhânvậtnàyvàođây,vớicáithẻcôngvụđángsợcủagã,đểgặptôi.Cóthểgãthựcsựlàmộtnhânvậtquantrọng.Gãchồmvềphíatrước.‘Đểtôixemôngđanglàmcáigìởđây.Làmơntránhra.’

    “Tôimiễncưỡngbướcquamộtbên,gãliềncúigậpngườitrêncôngtrìnhcủa tôi,đóngậpnhữngcuốn tựđiển lạiđểxembìacủachúng,vẫnvớinụcườilàmtôithắtruộtkia.Vócdángđồsộcủagãởbênkiabàn,vàtôichúýnhậnrangườigãcómộtmùikỳdị,giốngnhưmùinướchoaColognedùngđểphủ lấpmộtmùigìđókhôngưngý-nhưngkhôngchegiấuđược.Saucùng,gãcầmtấmbảnđồmàtôiđangnghiêncứudởlên,taygãchợttrởnêndịudàng,gầnnhưnângniukhicầmnó.Gãnhìnnótựanhưkhôngcầnquansátlâumớibiếtnólàcáigì,dùvậytôinghĩđóhẳnlàmộtđộngtácgiả.‘Đâylàtàiliệulưutrữcủaông,đúngkhông?’

  • “‘Đúng,’tôigiậndữtrảlời.“‘ĐâylàtàisảnrấtgiátrịcủanhànướcThổNhĩKỳ.Tôikhôngtinông

    sẽ cầnnó chonhữngmụcđích có liênquanđến cácnướckhác.Vàchínhmảnh giấy này, tấm bản đồ nhỏ này, đã khiến ông đi ngần ấy đường từtrườngđạihọcnướcAnhđếnIstanbulsao?’

    “Tôiđịnhphảnbáclạilàmìnhcònnhữngviệckhácnữa,đểtốngcổhắnđicho tôi làmviệc tiếp,nhưngngay tứckhắcnhậnraviệcnàycó thểdẫnđếnnhiềunghivấnhơn.‘Vâng,cóthểnóitómtắtlànhưvậy.’

    “‘Tómtắtlànhưvậy?’Gãtiếptục,giọngđãôntồnhơn.‘Được,báođểôngbiếttấmbảnđồnàytạmthờibịtịchthu.Thậtlàmộtđiềuđángxấuhổđốivớimộtnhànghiêncứungoạiquốc.’

    “Tôiđứngđó,giậnsôingười,gầnnhưkhôngbiếtphải làmgì,vàcảmthấycũngmaymàsánghômđóđãkhôngmangtheobấtkỳbảnsaochitiếtnàonhữngtấmbảnđồcổvùngnúiCarpates,màtôiđịnhsẽdùngđểsosánhvớitấmbảnđồnàyvàongàymai.Chúngđượcgiấutrongvalicủatôiđểởkháchsạn.‘Ônghoàntoànkhôngcóquyềntịchthutàiliệumàtôiđãđượcphépsửdụng,’tôitrảlời,nghiếnrăng.‘ChắcchắntôisẽđềcậpviệcnàyvớibênThưviệnQuốcgiangaytứckhắc.CảvớitòađạisứAnh.Dùsaođinữa,ôngdựavàolýdonàođểphảnđốiviệctôinghiêncứunhữngtàiliệunày?ChúngchỉlànhữngmảngtốitronglịchsửthờiTrungcổ.ChúngchẳngliênquangìđếnlợiíchhiệntạicủachínhquyềnThổNhĩKỳ,tôichắcchắnnhưvậy.’

    “Viênquanchứcnhànướcđứngđó,khôngnhìn tôi, tựahồnhưnhữngtháphìnhchópcủathánhđườngHagiaSophiavừabàyramộtgóccạnhmớihấpdẫnnàođómàgãchưatừngcódịpchứngkiến.‘Đâylàvì lợi íchcủachínhông,’gãnóigiọngbìnhthản.‘Tốthơnnênđểmộtngườikháctiếptụclàmviệckia.Vàomộtlúcnàokhác.’Gãvẫnđứngnhưbấtđộngởđó,đầuquayvềphíacửasổ,cứnhưmuốntôidõitheoánhmắtcủagãđểnhìncáigìđó.Tôingâyngôcảmthấymìnhkhôngnênlàmnhưvậy,vìđócóthểlàmộttròlừa,dođó,thayvìvậy,tôinhìngã,chờđợi.Rồisauđó,tôiđãthấy,tựanhư gã cố ý để cho cái ánh sáng ban ngày nhờn nhợt kia chiếu vào nó,khoảngcầncổphíatrênchiếcsơmiđắttiềncủagã.Bêncạnhcổ,ởvùngthịtthấpnhất trên cái cổhọngvạmvỡ, là hai lỗ thủngmàunâuđãđóngvảy,khôngmớinhưngcũngchưalànhhẳn,tựanhưgãđãbịmộtngọngaihaiđầuđâmvào,hoặcbịcắtbằngmũidaonhọn.

    “Tôibướclui,tránhxabàn,nghĩrằngmìnhđãmấttrívìtấtcảnhữngtàiliệuđentốiđó,rằngmìnhđãthựcsựloạnóc.Nhưngcáiánhsángbanngàykiavẫnbìnhthường,gãđànôngtrongbộđồlensậmmàukiahoàntoàncóthực, chođến cáimùimồhôi,mùi không tắm rửavàmùi gì đókhácbêndướicáimùinướchoaColognecủagãcũngvậy.Chẳngcógìbiếnmấthoặcthayđổi.Tôikhôngthểrờimắtkhỏichỗhaivếtthươngnhỏchưalànhhẳn

  • kia.Saumộtvàigiây, từquangcảnhlôicuốnkia,gãquaylại, tựanhưhàilòngvớiđiềuđãthấy-hoặccáimàtôiđãthấy-vàlạicười.‘Vìlợiíchcủariêngông,giáosưà.’

    “Khigãbướcrakhỏiphòng,cầmtấmbảnđồcuộntrongtay,tôiđứngđókhôngnóinênlờivàlắngnghetiếngbướcchânxadầntrêncầuthang.Vàiphútsau,mộtthủthưlớntuổibướcvào,mộtngườiđànôngtócbạcrậmrịt,cầmtheohaicuốnsáchcổkhổlớnrồiđặtchúngtrênmộtchiếckệthấp.‘Xinlỗi,’tôilêntiếngvớingườithủthư,tiếngnóinhưnghẹnlạitrongcổhọng.‘Xinthứlỗichotôi,nhưngđâylàviệchoàntoànquáđáng.’Ôngtanhìntôi,bốirối.‘Ngườiđànôngđólàai?Cáiôngquanchứcnhànướcấy?’

    “‘Quanchứcnhànước?’Ngườithủthưngậpngừngnhắclạilờitôi.“‘Tôiphảicóngaymộtcôngvănchínhthứccủacácôngvềquyềnlàm

    việccủatôitrongtrungtâmlưutrữnày.’“‘Nhưngôngđãcótoànquyềnlàmviệcởđây,’ôngtaôntồnđáplại.

    ‘Chínhtôiđãđăngkýchoôngởđâykiamà.’“‘Tôibiết,tôibiết.Vìvậycácôngphảibắtôngtavàbảoôngtatrảlại

    tấmbảnđồ.’“‘Bắtai?’“‘CáiôngởBộgìđó-cáiôngvừamớiđếnđây.Chẳngphảiôngđãcho

    ôngtavàođâyhaysao?’“Dướimáitócbạcbùxù,ôngtanhìntôimộtcáchkỳlạ.‘Cóaivàođây

    vàogiờnàyư?Từbatiếngđồnghồquachẳngcóaivàođâycả.Chínhtôiởdưới,ngay lối ravào.Thậtkhôngmay làởđâychúng tôicó ítkháchđếnnghiêncứulắm.’

    “‘Ngườiđànôngkia…’tôibuộtmiệngrồidừnglại.Độtnhiêntôicảmthấymình làmột người ngoại quốc đang điên khùng khoa taymúa chân.‘Ôngtađãlấytấmbảnđồcủatôi.Ýtôilàtấmbảnđồcủatrungtâmlưutrữ.’

    “‘Bảnđồ,thưagiáosư?’“‘Tôiđanglàmviệcvớimộttấmbảnđồ.Tôiđãkýnhậnnósángnayở

    quầy.’“‘Khôngphải tấmbảnđồkiaà?’Ôngta trỏvàobànlàmviệccủatôi.

    Ngaychínhgiữabàn,trảirộngramộttấmbảnđồđườngsávùngBalkanmàtôichưatừngthấytrongđời.Nămphúttrước,chắcchắnnókhôngcóởđó.Ngườ