1
Tnhơn quả giang san xã tc, Ging Lạc Long định đặt mi ging; Trung Giang Sm Ging ban truyn, Chngười đức ctrọn duyên quay về. Đừng chuc vic nửa mê nửa tnh, Chấp tâm phàm bất định ngy chơn; Cũng đừng tính thiệt so hơn, Sanh lòng ganh ghét giận hờn mê si. Lòng khoan dung tbi xh, Cuc trần này có quý chi đâu; Tóc xanh cho đến bạc đầu, Chung quy đồng gánh nghip su trầm luân. Kìa cái chết qua từng hơi thở, Cnh vật này tạm bmà thôi; Nhìn xa thông lý đạo ri, Chp chi chuyn nhbi hồi tâm can. Mượn Linh Bút vài hàng nhắn gi, Riêng môn đồ mong đợi Sm Truyn; Tnh thn nghe tiếng Thầy khuyên, Du xa vn dm chphiền đợi trông. Thiên Cơ trn hồng khó hiểu, Đây mấy lời sơ thiểu cho con; Thương trò mong đợi mỏi mòn, Thầy còn chịu cnh chiều lòn độ nhân. Hung chi chuyện xây vần tà thuyết, Là Ma Vương chúng quyết ngăn đường; Trung thành dầu nát thịt xương, Hn linh theo Pht hầu nương Liên Đài. Tình thắm thiết tbày chơn lý, Sm Trung Giang suy nghĩ tận tường; Tìm trong văn nghĩa phi thường, Cũng là đắc được pháp cương tâm truyền. Điều thnht Thầy khuyên nên nhớ, Lòng trung kiên muôn thuở còn nêu; Dù ai nặng nhtrăm điều, Quyết không bỏ lý cao siêu của Thy. Nhiu ththách đang vây con đó, Nếu nglòng công khó tiêu tan; Việc chi còn ở trn gian, Là điều huyn hoc chmang nơi lòng. Điều thhai Thầy mong đệ t, Tình bạn bè giữ chthy chung; Luôn luôn tha thứ khoan dung, Nhkhuyên nhỏ nhchdùng lời thô. Dìu dắt nhau điểm tô công quả, Phi thật thà với cchung quanh; Thiệt thòi cam chịu đã đành, Vô vi phẩm vThầy dành cho con. Điều thba vẹn toàn hạnh đức, Tuy bán buôn cơ cực to tn; Đổi công nuôi lấy tấm thân, Đừng ham nhng chuyện phi nhân gạt lường. Dù vàng bạc đầy rương tràn tủ, Cuc trần này chưa đủ con ơi; Ác gian cũng hưởng mt thi, Thà nghèo trong sạch thảnh thơi tâm hồn. Sydney, 29-8-2017, KVân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) https://kiengxluu.wixsite.com/kinhsambuuson * https://kinhsamthatson.wordpress.com/ Điều thpháp môn quy luật, Hạnh trường chay csc trau gii; Thịt thà xương máu tanh hôi, Ccây rau cải cũng rồi bữa ăn. Đức tbi thường hng thhin, Không sát sanh lòng thiện ta còn; Lt chay tuy chng ngt ngon, Còn hơn thú vị cơm chan máu hồng. Điều thnăm quyết không hờn gin, Ghét ganh chi cho bận lòng mình; Con xem vn quyển thiên kinh, Hiền nhân quân tử rộng tình vô câu. Muôn việc xy bắt đầu sân nộ, Là nguyên nhân thống khly tan; Chơn truyền chánh pháp đạo vàng, Hc xong chnhn Niết Bàn đâu xa. Điều thsáu thiết tha Thy dn, Ngày tứ thi lng lặng công phu; Vic chi dầu quá cần cù, Cũng nhơn vài phút tập tu nguyn cu. Khi rnh việc đồng sâu chợ búa, Xem pháp kinh kệ ca Thy ban; Học cho thông thuộc đôi hàng, Ngâm nga trong lúc thanh nhàn băn khoăn. Điều thby quyết tăng công qu, Giúp đỡ người già cả ốm đau; Tùy duyên có thể giúp vào, Lâm cơn hoạn nạn khi nào cần con. Phước đức đó vẫn còn muôn thuở, Tuy vô hình đừng nglà không; Con ơi trong cõi trần hng, Ít ai có được tấm lòng thanh cao. Điều thtám lời nào Thầy dy, Du khđau chớ ngại công trình; Biết rằng con đã hy sinh, Phật Tiên đâu nỡ quên tình hay sao? Đừng chán việc núi cao rừng thm, Dù đường dài muôn dặm xa trông; Hcon thgitrọn lòng, Đương nhiên đắc đạo thoát vòng tử sanh. Điều thchín đạo lành căn bản, Gilàm sao thêm bạn bớt thù; Tđây con nhớ rng tu, Hmình nhận li mặc dù rằng không. Lời nói sao hòa trong hiệp ngoi, Dù thua người dù phải ép lòng; Đừng ham nhng chuyện mênh mông, Vừa no đủ ấm đèo bồng mà chi. Điều chót hết mười ghi trăm nhớ, Pht pháp tăng con chớ quên ơn; Gia đình trọng nghĩa là hơn, Tình thương xã hội giúp cơn thiết cn. Ân Tổ tiên dành phần con cháu, Nhnhng li Thy bo Thy mong; Con ơi hãy khá ghi lòng, Bấy nhiêu tâm huyết mấy dòng thi văn. Vài tiên tri nguyên căn đệ t, Xem qua rồi nên giữ vào tim; Luận suy chơn nghĩa công tìm, Dầu thông thiên lý nên yên ẩn gìn. Khngồi đợi minh ngc th, * Bc Kinh di bch lsơn phong;* Triều Tiên xương chất đầy đồng, Thái, Cao, Lèo chuyn cui R ng bay NAM VIT ng một ngày tân tạo, Lc cửu duyên quả báo kim vương; Mt tri ldạng Nam Phương, Trung Đông chiến ha dân lương điêu tàn. Cùng lực tn Mhoang NGA tán, Anh tiêu điều, Pháp nn, Trung suy; NHT mưu, ĐỨC lược, N bi, Việt Nam Thánh xuất phc quy kim thành Chng gp cảnh tan tành đô thị, Nhìn ruộng hoang tn chí chân trời; Ththan kêu khóc hết li, Mới tường luật định ca Tri ban ra. Đây nói đoạn san hà dồn dp, Bày ra điều tranh chấp dân binh; Chừng nào được Đấng anh minh, Lo cho xã tắc quên mình mới yên. Gido lũ Tây phiên định liu, Ging Lc Hng cam chịu vì sao? Mt kia để trước mũi dao, Nghe mùi phưởng pht tranh nhau giựt giành. Chng đứt lưỡi em anh cùng khóc, Thế mới tường bài học si mê. Khi nào khách nọ ra v, Tài gia tan nát trăm bề đảo điên. Cu Ngọc Đế diu huyn ban b, Nguyn Phật Tiên cứu độ dân lành; Nam Mô Thượng TTam Thanh, Trch trang trung lit lập thành Thượng Nguơn. (trích cuối bài pháp Sấm Ging Trung Giang, do Pháp Chủ Huỳnh Đạo thuyết nhân dịp Xuân Đinh V{Đinh Mùi 1967}, Hội Thánh Nhị Giang, Tòa Thánh Bửu Sơn, Cẩm Sơn, Tri Tôn {Châu Đốc} n nh). - Người hành đúng theo Sấm Truyền này tcứu được mình, còn cứu được Cu Huyn Tht T; - Người có công đức n tống kinh này thời gia đình sẽ tránh được hon ha bt ktrong thi la binh mạt pháp; - Người hc thuộc kinh đem thuyết ging cho chúng sanh nghe sẽ được thoát mê khi ngđắc đạo Long Hoa. Thừa bút Huệ Linh khai truyn Sm Ging Trung Giang, Xuân Đinh Vị {Mùi 1967}. Pháp Chủ Huỳnh Đạo. ___________________________________________________________________________________________________________________ * Chđến mùa thu năm Dậu {}, Mvà đồng minh xóa sBc Kinh. Mười Điều Tâm Huyết

Mười Điều Tâm Huyết · Từ nhơn quả giang san xã tắc, Giống Lạc Long định đặt mối giềng; Trung Giang Sấm Giảng ban truyền, Chờ người đức

  • Upload
    others

  • View
    8

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Mười Điều Tâm Huyết · Từ nhơn quả giang san xã tắc, Giống Lạc Long định đặt mối giềng; Trung Giang Sấm Giảng ban truyền, Chờ người đức

…Từ nhơn quả giang san xã tắc,

Giống Lạc Long định đặt mối giềng; Trung Giang Sấm Giảng ban truyền, Chờ người đức cả trọn duyên quay về. Đừng chuốc việc nửa mê nửa tỉnh, Chấp tâm phàm bất định ngụy chơn; Cũng đừng tính thiệt so hơn, Sanh lòng ganh ghét giận hờn mê si. Lòng khoan dung từ bi xả hỉ, Cuộc trần này có quý chi đâu; Tóc xanh cho đến bạc đầu, Chung quy đồng gánh nghiệp sầu trầm luân. Kìa cái chết qua từng hơi thở, Cảnh vật này tạm bợ mà thôi; Nhìn xa thông lý đạo rồi, Chấp chi chuyện nhỏ bồi hồi tâm can. Mượn Linh Bút vài hàng nhắn gởi, Riêng môn đồ mong đợi Sấm Truyền; Tịnh thần nghe tiếng Thầy khuyên, Dầu xa vạn dặm chớ phiền đợi trông. Vì Thiên Cơ trần hồng khó hiểu, Đây mấy lời sơ thiểu cho con; Thương trò mong đợi mỏi mòn, Thầy còn chịu cảnh chiều lòn độ nhân. Huống chi chuyện xây vần tà thuyết, Là Ma Vương chúng quyết ngăn đường; Trung thành dầu nát thịt xương, Hồn linh theo Phật hầu nương Liên Đài. Tình thắm thiết tỏ bày chơn lý, Sấm Trung Giang suy nghĩ tận tường; Tìm trong văn nghĩa phi thường, Cũng là đắc được pháp cương tâm truyền. Điều thứ nhứt Thầy khuyên nên nhớ, Lòng trung kiên muôn thuở còn nêu; Dù ai nặng nhẹ trăm điều, Quyết không bỏ lý cao siêu của Thầy. Nhiều thử thách đang vây con đó, Nếu ngả lòng công khó tiêu tan; Việc chi còn ở trần gian, Là điều huyễn hoặc chớ mang nơi lòng. Điều thứ hai Thầy mong đệ tử, Tình bạn bè giữ chữ thủy chung; Luôn luôn tha thứ khoan dung, Nhủ khuyên nhỏ nhẹ chớ dùng lời thô. Dìu dắt nhau điểm tô công quả, Phải thật thà với cả chung quanh; Thiệt thòi cam chịu đã đành, Vô vi phẩm vị Thầy dành cho con. Điều thứ ba vẹn toàn hạnh đức, Tuy bán buôn cơ cực tảo tần; Đổi công nuôi lấy tấm thân, Đừng ham những chuyện phi nhân gạt lường.

Dù vàng bạc đầy rương tràn tủ, Cuộc trần này chưa đủ con ơi; Ác gian cũng hưởng một thời, Thà nghèo trong sạch thảnh thơi tâm hồn.

Sydney, 29-8-2017, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) https://kiengxluu.wixsite.com/kinhsambuuson * https://kinhsamthatson.wordpress.com/

Điều thứ tư pháp môn quy luật, Hạnh trường chay cố sức trau giồi; Thịt thà xương máu tanh hôi, Cỏ cây rau cải cũng rồi bữa ăn. Đức từ bi thường hằng thể hiện, Không sát sanh lòng thiện ta còn; Lạt chay tuy chẳng ngọt ngon, Còn hơn thú vị cơm chan máu hồng. Điều thứ năm quyết không hờn giận, Ghét ganh chi cho bận lòng mình; Con xem vạn quyển thiên kinh, Hiền nhân quân tử rộng tình vô câu. Muôn việc xảy bắt đầu sân nộ, Là nguyên nhân thống khổ ly tan; Chơn truyền chánh pháp đạo vàng, Học xong chữ nhẫn Niết Bàn đâu xa. Điều thứ sáu thiết tha Thầy dặn, Ngày tứ thời lẳng lặng công phu; Việc chi dầu quá cần cù, Cũng nhơn vài phút tập tu nguyện cầu. Khi rảnh việc đồng sâu chợ búa, Xem pháp kinh kệ của Thầy ban; Học cho thông thuộc đôi hàng, Ngâm nga trong lúc thanh nhàn băn khoăn. Điều thứ bảy quyết tăng công quả, Giúp đỡ người già cả ốm đau; Tùy duyên có thể giúp vào, Lâm cơn hoạn nạn khi nào cần con. Phước đức đó vẫn còn muôn thuở, Tuy vô hình đừng ngỡ là không; Con ơi trong cõi trần hồng, Ít ai có được tấm lòng thanh cao. Điều thứ tám lời nào Thầy dạy, Dầu khổ đau chớ ngại công trình; Biết rằng con đã hy sinh, Phật Tiên đâu nỡ quên tình hay sao? Đừng chán việc núi cao rừng thẳm, Dù đường dài muôn dặm xa trông; Hễ con thề giữ trọn lòng, Đương nhiên đắc đạo thoát vòng tử sanh. Điều thứ chín đạo lành căn bản, Giữ làm sao thêm bạn bớt thù; Từ đây con nhớ rằng tu, Hạ mình nhận lỗi mặc dù rằng không. Lời nói sao hòa trong hiệp ngoại, Dù thua người dù phải ép lòng; Đừng ham những chuyện mênh mông, Vừa no đủ ấm đèo bồng mà chi. Điều chót hết mười ghi trăm nhớ, Phật pháp tăng con chớ quên ơn; Gia đình trọng nghĩa là hơn, Tình thương xã hội giúp cơn thiết cần. Ân Tổ tiên dành phần con cháu, Nhớ những lời Thầy bảo Thầy mong; Con ơi hãy khá ghi lòng, Bấy nhiêu tâm huyết mấy dòng thi văn.

Vài tiên tri nguyên căn đệ tử, Xem qua rồi nên giữ vào tim; Luận suy chơn nghĩa công tìm, Dầu thông thiên lý nên yên ẩn gìn. Khỉ ngồi đợi KÊ minh ngọc thố, * Bắc Kinh di bạch lộ sơn phong;* Triều Tiên xương chất đầy đồng, Thái, Cao, Lèo chuyển cuối Rồng GÀ bay NAM VIỆT ứng một ngày tân tạo, Lục cửu duyên quả báo kim vương; Mặt trời lố dạng Nam Phương, Trung Đông chiến họa dân lương điêu tàn.

Cùng lực tận MỸ hoang NGA tán, Anh tiêu điều, Pháp nạn, Trung suy; NHỰT mưu, ĐỨC lược, ẤN bi, Việt Nam Thánh xuất phục quy kim thành Chừng gặp cảnh tan tành đô thị, Nhìn ruộng hoang tận chí chân trời; Thở than kêu khóc hết lời, Mới tường luật định của Trời ban ra. Đây nói đoạn san hà dồn dập, Bày ra điều tranh chấp dân binh; Chừng nào được Đấng anh minh, Lo cho xã tắc quên mình mới yên. Giờ do lũ Tây phiên định liệu, Giống Lạc Hồng cam chịu vì sao? Mật kia để trước mũi dao, Nghe mùi phưởng phất tranh nhau giựt giành. Chừng đứt lưỡi em anh cùng khóc, Thế mới tường bài học si mê. Khi nào khách nọ ra về, Tài gia tan nát trăm bề đảo điên. Cầu Ngọc Đế diệu huyền ban bố, Nguyện Phật Tiên cứu độ dân lành; Nam Mô Thượng Tổ Tam Thanh, Trạch trang trung liệt lập thành Thượng Nguơn.

(trích cuối bài pháp Sấm Giảng Trung Giang, do Pháp Chủ Huỳnh Đạo thuyết nhân dịp Xuân Đinh Vị {Đinh Mùi 1967}, Hội Thánh Nhị Giang, Tòa Thánh Bửu Sơn, Cẩm Sơn, Tri Tôn {Châu Đốc} ấn hành).

- Người hành đúng theo Sấm Truyền này tự cứu được mình, còn cứu được Cửu Huyền Thất Tổ; - Người có công đức ấn tống kinh này thời gia đình sẽ tránh được hoạn họa bất kỳ trong thời lửa binh mạt pháp; - Người học thuộc kinh đem thuyết giảng cho chúng sanh nghe sẽ được thoát mê khải ngộ đắc đạo Long Hoa. Thừa bút Huệ Linh khai truyền Sấm Giảng Trung Giang, Xuân Đinh Vị {Mùi 1967}.

Pháp Chủ Huỳnh Đạo.

___________________________________________________________________________________________________________________

* Chờ đến mùa thu năm Dậu {kê}, Mỹ và đồng minh xóa sổ Bắc Kinh.

Mười Điều Tâm Huyết