44
109 LLCVK S40 GIÁNG SINH 2009 cha Trường. Hình như có anh Svà anh Trung Vi na phi không ? PJ cvk73 Đinh Minh Quang: Kính thưa anh em CVK Bn gichiu ngày 6 tháng 3 năm 2009, anh em chúng tôi gm 5 người (Nguyn Huy Hucvk62, Nguyn Huy Li cvk69, Vũ Đình Tun cvk73, tôi, Quang cvk73 và Vương Văn Hùng cvk74) đã khi hành bng xe máy ttrung tâm Pleiku đi đến Giáo xTiên Sơn. Khong 30 phút sau thì chúng tôi đã đến nơi. Khi đến nơi, chúng tôi đã thy anh Nguyn Văn Ký cvk62 và cha Linh, cha sTiên Sơn đã ra tiếp chúng tôi. Mc đích chuyến đi ca anh em CVK Gia Lai chúng tôi là tng cho hđạo DE TUL (De Tul thuc giáo xTiên Sơn do cha Linh cai qun) mt cái đàn Piano hiu Yamaha PSR 450 (trgiá 6 triu đồng vì mua ti Gia Lai mà) để chun bcho LPhc Sinh sp đến. Chúng tôi tham quan nhà cha sri ngi trò chuyn vi nhau. Gn 6 githì có 2 Yá phc vlàng De Tul cũng đến và để nhn cái đàn. Tht là cm động cho chúng tôi. Khuôn mt ca 2 Yá ánh lên mt nim vui mà chúng tôi cũng cm thy vui lây, còn cha sthì quá là chu đáo. Hình như đã có ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày gichúng tôi đến thì phi. Trên bàn nơi chúng tôi ngi trò chuyn đã bày sn nhng chiếc dĩa, ly ung rượu và khăn ăn. Mt lúc sau, chphc vđã bê lên 2 con gà nướng mi và 3 dĩa xôi. Cha smang ra mt chai rượu Remy. Có lđây là ln đầu tiên chúng tôi được thưởng thc món gà này vì người dân tc nướng mi oách ch. Tht gà va thơm va ngt li chm vi mui giã vi lá é thì không chê vào đâu được. Khi ăn xong, chúng tôi xin phép 2 Yá và cha sra v. Chúng tôi xin Yá và cha scu nguyn cho anh em chúng tôi có sc khovà làm ăn được để góp phn nhbé ca anh em chúng tôi cùng vi các Cha trong Giáo phn. Xin Chúa chúc lành cho tt cmi người.

40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

  • Upload
    doliem

  • View
    238

  • Download
    1

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

109

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

cha Trường. Hình như có anh Sỹ và anh Trung Vọi nữa phải không ? PJ cvk73 Đinh Minh Quang: Kính thưa anh em CVK Bốn giờ chiều ngày 6 tháng 3 năm 2009, anh em chúng tôi gồm 5 người (Nguyễn Huy Huệ cvk62, Nguyễn Huy Lợi cvk69, Vũ Đình Tuấn cvk73, tôi, Quang cvk73 và Vương Văn Hùng cvk74) đã khởi hành bằng xe máy từ trung tâm Pleiku đi đến Giáo xứ Tiên Sơn. Khoảng 30 phút sau thì chúng tôi đã đến nơi. Khi đến nơi, chúng tôi đã thấy anh Nguyễn Văn Ký cvk62 và cha Linh, cha sở Tiên Sơn đã ra tiếp chúng tôi. Mục đích chuyến đi của anh em CVK Gia Lai chúng tôi là tặng cho họ đạo DE TUL (De Tul thuộc giáo xứ Tiên Sơn do cha Linh cai quản) một cái đàn Piano hiệu Yamaha PSR 450 (trị giá 6 triệu đồng vì mua tại Gia Lai mà) để chuẩn bị cho Lễ Phục Sinh sắp đến. Chúng tôi tham quan nhà cha sở rồi ngồi trò chuyện với nhau. Gần 6 giờ thì có 2 Yá phục vụ ở làng De Tul cũng đến và để nhận cái đàn.

Thật là cảm động cho chúng tôi. Khuôn mặt của 2 Yá ánh lên một niềm vui mà chúng tôi cũng cảm thấy vui lây, còn cha sở thì quá là chu đáo. Hình như đã có ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày giờ chúng tôi đến thì phải. Trên bàn nơi chúng tôi ngồi trò chuyện đã bày sẵn những chiếc dĩa, ly uống rượu và khăn ăn. Một lúc sau, chị phục vụ đã bê lên 2 con gà nướng mọi và 3 dĩa xôi. Cha sở mang ra một chai rượu Remy. Có lẽ đây là lần đầu tiên chúng tôi được thưởng thức món gà này vì người dân tộc nướng mới oách chứ. Thịt gà vừa thơm vừa ngọt lại chấm với muối giã với lá é thì không chê vào đâu được. Khi ăn xong, chúng tôi xin phép 2 Yá và cha sở ra về. Chúng tôi xin Yá và cha sở cầu nguyện cho anh em chúng tôi có sức khoẻ và làm ăn được để góp phần nhỏ bé của anh em chúng tôi cùng với các Cha trong Giáo phận. Xin Chúa chúc lành cho tất cả mọi người.

Page 2: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

110

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Tâm Tình Xê Vê Ca (CVK)

Tháng 04, 2009

Thành Thật Xin Lỗi Về Tiền Ghế Nhà Thờ Kon Mah (cvk70 Rev Binh)

Kính chào Anh Dr. Son và quí vị ân nhân, Thành thật xin lỗi Anh cùng quí vị tất cả về việc em đã nhận 5000 USĐ để làm ghé Nhà Thờ cho giáo xứ. Thật ra, sau khi em đã nhận tiền tại nhà của em Chị Tâm Tính tại Gialai, em đã viết giấy ký nhận và cám ơn ngay lập tức, và em Chị Tâm nói là sẽ gửi qua bên đó trước. Ngày hôm sau em về Kontum cũng đã Email cho anh để báo tin, cũng như để cám ơn Anh cùng tất cả các vị ân nhân xa gần đã nhiệt tình đóng góp và giúp đỡ giáo xứ người dân tộc chúng em ở đây, em cũng có đính kèm vài tấm hình cho vui. Thế rồi, cứ cách khoảng sau đó, em thấy không có tin gì cả cũng như điện thoại chị Tâm Tính, em đã gửi lại 2 lần nữa. Thế là em yên tâm nghĩ rằng Anh và Chị Tâm đã nhận được rồi. Cho đến khi, vừa rồi Chị Tâm gọi cho em đúng lúc em vừa về Kon tum, em mới bàng hoàng khi biết được rằng Anh chưa nhận được một Email nào của em gửi cả. Và em liền mang laptop em đi Pleiku để xem coi có sự cố gì không, vì sao gửi Email đi mà không có trả lại trong trường hợp không nhận được. Nay em lay ve, ho da xoa O cung ( hard disk) va cai dat lai may . Nen em xin viet lai email nay, truoc la de xin loi Anh cung tat ca Quy vi anh nhan ban be, sau do noi len loi cam on chan thanh thay mat cho toan the anh chi em dan toc trong giao xu. Hien tai nha tho moi chua Khanh thanh duoc ,nen em van sap tat ca cac ghe vao nha tho tam cho giao dan ngoi du le ,that trang nghiem va trat tu, ho rat vui mung khon ta. ( ho nhan thay rang, chua co nha tho nguoi dan toc nao co ghe ngoi dang hoang nhu nha tho ho o day, do la bao cong lao va long hao tam cua Anh,gia dinh ChiTam Anh Tinh, va bao nhieu An Nhan khac nua.) Anh Son oi, that su em rat ay nay , chac anh cung buon va kho xu trong su co nay, mong anh thong cam va giup giai thich cho cac quy vi khac, em khong den noi la mot thang vo on toi te. tu hom Tet em co 1 Cha Pho ve giup em , thi em lai ra di bo nhieu thoi gian tren giao xu thu 2 la Giao Xu KON MAHAR,xa Ha Dong, huyen Dak Doa, Gialai. cach giao xu KonMah, ma em xin ghe, la 40 km duong rung nguyen sinh. chinh vi the luc nay, nhat la nhung ngay chay va Phuc sinh nay , em kha vat va ban ron, de chuan bi cac Thanh Le trong the cho giao dan,vi hon 50 nam roi ho chua bao gio du duoc cac nghi thuc tu Le LA cho den Phuc Sinh.

Thoi em xin het long xin anh va cac An Nhan thong cam, em xin het long cam on nhieu, va cung dung bo roi em vi su co mat uy tin nay. chac chan voi 1 giao xu KON MAHAR con moi hon va nhieu kho khan hon ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su giup do cua Anh va Quy Vi. Em kinh chao Anh, va Quy vi anh nhan. Xinh kinh chuc Mua Phuc Sinh day tran on Chua Phuc Sinh co nhieu a binh thinh vuong moi trong Ngai. Lm. Ant. BINH, cvk70 Phụ trách giáo xứ Kon Mar, Hà Tây, Hà Đông, Gialai Xin đính kèm 2 hình Nhà Thờ xứ Kon Mahar đang xây dựng, dự kiến khánh thành 27/4/2009. 4 hình các em thiếu nhi dự thánh lễ ngồi trên ghế mới đóng đặt trong nhà thờ tạm Giáo xứ KON MAR

Page 3: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

111

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

cvk67 Nguyễn Anh Võ: Sàigòn, tối Thứ Sáu Tuần Thánh 10/04/2009 Dear 67, Tối hôm nay, Giáo Hội hòan vũ đang tưởng niệm Chúa chúng ta chịu chết và chịu an táng trong mồ. Bản thân Người đã hòan tất cuộc khổ nạn, chờ đợi ngày Phục Sinh. Nhưng các chi thể của Người thì vẫn phải tiếp tục cuộc khổ nạn trong bản thân mình, và một trong số anh em chúng ta đang gánh mang Thánh giá của đời mình trong giai đọan nghiệt ngã nhất. Mình muốn nói đến Thân Văn Thơ, người bạn hiền lành ít nói của chúng ta ở Hà Lan A, Banmêthuột, đang bị cancer phổi giai đọan cuối. Theo mình nhớ thì Thơ chỉ vào CVK được có một năm, nhưng sau này Thơ vẫn sinh họat tương đối đều đặn với CVK 67 Hà Lan và CVK BMT. Mình đã rán tìm một tấm hình của Thơ để kèm theo đây, mà không có. Anh em nào có thì bổ sung giùm.

Page 4: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

112

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Cách đây khỏang 5 năm, Thơ đã mất cô con gái đầu lòng đang học lóp 11 trong một hòan cảnh thảm thương. Theo mình biết thì chưa ai trong lớp 67 bị mất con cả. Và hẳn cái vết thương ấy phải sâu đậm vô cùng, không nguôi ngoai được. . Lần ấy mình có lên Hà Lan thăm và quả thật, nghẹn ngào không khóc nổi. Sau đó Thơ lại bị vỡ nợ vì chuyện café xuống giá. Mới gượng dậy được phần nào từ hai năm trở lại đây thì, có ai ngờ, sau Tết vừa rồi, phát hiện ra mình bị cancer phổi giai đọan 3. Bệnh viện ở Huế đã khuyên người nhà nên đem về. Chị Nga mình cũng đã bị cancer phổi, và từ khi phát hiện ở giai đọan 3 đến lúc ra đi, không quá 6 tháng. Thân mẫu của RP Thắng cũng bị cancer phổi, nhưng phát hiện sớm, lại được điều trị ở Mỹ, nên kéo dài được 2 năm. Em gái của Công, Anh rể của Chef Hiền cũng bị cancer khi tuổi đời chưa cao lắm, và hẳn Công và Chef Hiền vẫn chưa hết bàng hòang khi nghĩ lại những ngày đen tối đó. Riêng trường hợp của Chị Nga mình : đã tìm cách chữa chạy khắp nơi, thuốc tây có, thuốc ta có, phương pháp gạo lứt muối mè, nhịn ăn dưỡng sinh, cây nha đam lô hội aloevera, mật rắn hổ, sừng tê giác . . . đạ cầu xin Mẹ La Vang, đã viếng mộ Cha Trương Bửu Diệp . . . đã âm thầm hy vọng Chúa sẽ ra tay làm phép lạ, vì biết đâu Chúa sẽ làm phép lạ, bằng cách này hay cách khác . . . đã thiết tha khẩn nguyện như tâm tình trong bài hát của Lm Ns

Nguyễn Duy : “con vẫn trông cậy Chúa, khác nào em bé ngủ yên, trong tay mẹ hiền, bên lời yêu mến . . Tình Chúa mãi mãi theo con, cho tâm hồn dù trong mưa gió, mãi mãi bình yên, mãi mãi bình yên “ Cho đến một ngày, chụp lại hình phổi, thấy tấm phim trắng tinh : Chúa đã thấy cần phải để Chị ra đi, không cần làm phép lạ . . . Suốt cả 6 tháng ấy, bầu không khí thật là ảm đạm. và Chị đau đớn lắm, vì ngạt thở (dù đã thờ bằng bình oxy). Mấy tuần cuối cùng, phải dùng đến miếng dán có morphine dán ở lưng. ở ngực, Chị mới ngủ được. Mình xin lỗi đã lấy trường hợp của Chị mình để nói lên giai đọan cực kỳ khó khăn của Thơ hiện tại. Anh Em có giúp gì cho Thơ được thì nên giúp lúc này. Chờ đến lúc đưa Thơ ra nghĩa trang thì còn gì để mà nói nữa. Hòan cảnh gia đình Thơ không phải là khá giả, mà chi phí cho thời gian này không nhỏ (tiền thuốc, tiền oxy để thở, tiền bệnh viện . . .) Mình đề nghị mọi giúp đỡ của Anh Em 67 Saigon nên tập trung nơi Chef Hiền, Còn Anh Em hải ngọai thì xin thông qua Dr John Phạm. Riêng bản thân mình xin góp một triệu đồng, Chúa Nhật này sẽ đưa cho Chef Hiền luôn, khi ta sang đó hát mừng Chúa Phục Sinh trong tình huynh đệ. Cầu mong với sự thông cảm của Anh Em, thánh giá mà Thơ và gia đình đang mang sẽ không quá nặng nề, tuyệt vọng. Vonguyen67.

Page 5: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

113

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Tâm Tình Xê Vê Ca (CVK)

Tháng 05, 2009

Anh Thái 58 Cảm Tạ (do cvk67 Nguyễn Anh Võ) Sàigòn ngày 01.05.2009 Kính thưa Đại Gia Đình CVK– KMF, Bà Cố Anna Phạm Thị Nhuận Thân mẫu Anh Nguyễn Xuân Thái cvk59, vừa được Chúa gọi về tại Saigon hôm Thứ Sáu 24.04.2009. và đã được gia đình đưa vế an táng tại nghĩa trang giáo xứ Vinh Hương, Dakmil hôm Thứ Hai 27.04.2009. Hiện Anh Nguyễn Xuân Thái đang ở Vinh Hương, Dakmil để hòan tất việc xây mộ phần cho Mẹ, chứ chưa thể trở về Oregon, USA sớm, như dự tính ban đầu. Ở Vinh Hương, Dakmil, Anh Thái không thể vao trang LLCVK để liên lạc với mọi người, mà nếu chờ cho đến khi về lại USA thì e rằng quá lâu, nên Anh Thái mới phone nhờ Võ thay mặt Anh và tang quyến : Cảm Tạ Quý Đức Cha, Quý Cha, va tòan thể Đại Gia Đình CVK– KMF đã gửi lời chia buồn, thăm viếng và cầu nguyện cho Thân mẫu của Anh, cho cá nhân Anh cũng như cho tang quyến trong những ngày đáng nhớ vừa qua.

Tin Vui (do cvk62 Nghuyễn Thế Bài) Trong niềm vui tạ ơn Thiên Chúa cvk67 Giuse Nguyễn Văn Từ và gia đình trân trọng báo tin lễ thành hôn của thứ nam : Anrê Nguyễn Vũ Đức Minh sánh duyên cùng Têrêxa Lê Bích Kiều Hương. Hôn lễ cử hành tại thánh đường giáo xứ Phước Hải – Nha Trang vào lúc 17:30 ngày 01.05.2009

Kính xin quý CVK-KMF chia sẻ niềm vui & hạnh phúc với gia đình và cầu nguyện cho đôi tân hôn Kính báo Hân Hoan Chúc Mừng (do Đ.Ô. Hoàng minh Thắng) Gia đình CVKKMF hân hoan chúc mừng và chia vui với Anh chi cvk67 Nguyễn Văn Từ va hai cháu Đức Minh và Kiều Hương. Xin Chúa cho Đức Minh và Kiều Hương thật nhiều ơn lành và hạnh phúc trong ơn gọi làm chồng vợ và cha mẹ. LM Giuse Hoàng Minh Thắng và Ban Đại Diện CVK-KMF Đêm Giữa Ban Ngày (do cvk68 Lê Tin) Chào Anh Sơn , Cám ơn Anh Sơn đã gởi đến Anh em cuốn sách: ĐÊM GIỮA BAN NGÀY, của tác giả Vũ THƯ HIÊN. Khi Lê Tin đi công tác ở Hà Nội thì nghe một anh lái xe giới thiệu cuốn sách này về những chuyện THÂM CUNG BÍ SỬ. Khi về Sài gòn, Lê Tin cố tim trên mạng nhưng không được, đành nhờ Phúc Jean nhưng Phúc Jean chỉ quan tâm KIM NGHĨA mà thôi. Nay đã có "Đêm Giữa Ban Ngày", Lê Tin cám ơn Anh Sơn rất nhiều và cũng xin giới thiệu với toàn thể Anh em. Chào thân ái. Lê Tin Ngày Giữa Ban Đêm (do cvk68 Nguyễn Toàn Phúc – ‘Phúc Jean’) Nghe nói còn có chuyện "Ngày giữa ban đêm" kể chuyện đánh nhau ở Khe Sanh ngày xưa. Ban đêm, máy bay Mỹ thả hoả châu sáng trưng như ban trưa, làm cho mấy anh giải phóng quân bị chói mắt, phải đi ra chợ Đông Hà mua cả lô kính mát đeo vào mắt cho khỏi chói. Sau ngày 30.4, mấy ảnh còn rất sợ Mỹ biến đêm thành ngày, nên đi đâu mấy ảnh cũng đeo kính mát. Hôm 5.5.1975, PJ đi dép râu (nhờ Phan Huy Thượng mua giùm ở Thanh Bồ, Đức Lợi năm 73 ), mặc quần ống túm áo sơ mi xanh, đeo kiếng dâm (râm) đi ra Bến Bạch Đằng xem còn tàu đi Mỹ không. Gặp mấy anh sĩ quan Hải Quân đang xếp hàng trình diện học tập cải tạo, PJ hỏi họ bằng giọng Bắc đặc sệt: - Các đồng chí làm cái gì mà tập kết ở đây đông như vầy ?

Page 6: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

114

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

- Thưa cán bộ, chúng tôi không phải là đồng chí. Chúng tôi là sĩ quan hải quân ra trình diện theo lệnh của đài phát thanh Sài Gòn. - OK, very good. Thế tập kết ở đây xong rồi lên tàu nào đi Hawai ? - Thưa cán bộ. Tàu đi được Hawai thì đi hết rồi. Mấy cái tàu ở đây đang bị pan (hư), bất khả dụng, không có đi đâu được hết. PJ nghe nói sau lưng: Ông cán bộ này mặc đồ xi vin, nói tiếng Anh chắc là có học đàng hoàng. Hy vọng không đến nỗi sắt máu như mấy ông đội nón bèo nhèo. Đó là chuyện " Ngày giữa ban đêm". Ai biết thêm thì kể tiếp. Nhai Dầu Mè (do cvk58 Mẫn) Đức Ông Giuse kính, Hiện nay trên thi trường có 2 loai dầu mè: -đen (black) và vàng (yellow). -còn sống (raw) và đã chín (well done.cooked) Nhờ Đức Ông cho biết nhai loại nào tốt. Nhớ nhau trong kinh nguyện. Have nice weekend. Mẫn 58 Nhai Dầu Mè (do Đ.Ô. Hoàng minh Thắng) Kinh thăm anh Mẫn, Loai nâu chắc là tốt hơn loại vàng. Nhưng có thể là mắc hơn. Tuy nhiên nói chung loại nào cũng tốt. Còn sống chắc là tốt hơn đã chín. Anh cứ thử dùng mười ngày chắc sẽ có kết quả tốt. Anh Quý và Cha Nhàn đã khỏi bịnh nhờ dùng dầu dừa. Chúc anh chị và các cháu khoẻ mạnh, bằng an. HMT Hình Ảnh Kỷ Niệm Quê Hương Kontum 1956 (cvk57 Kim Thông) Các bạn thân mến! Thông xin chuyển đến các bạn những hình ảnh về Kontum 1956 những tấm hình về Kontum. Minh đang tập gởi hình trên e-mail nên không biết có được không? Nếu được mình sẽ lần lượt gửi them cho các anh em. Thân mến!

Cầu Dakbla năm xưa.

Hình Ảnh Kỷ Niệm Quê Hương Kontum 1956 (do cvk62 Thế Bài) Anh Thông quý mến, Mấy tấm hình Cầu Đăk Bla gửi rất tốt. Nếu anh Click chuột bên phải, rồi click MAIL RECIPIENTS thì sẽ 'NHẸ" đi rất nhiều. Chúc anh và gia đình an bình và được nhiều ơn phúc lành nhờ lời chuyển cầu của mẹ Maria trong tháng hoa dành cho chúng ta bày tỏ lòng yêu kính, hiếu thảo với Mẹ. Hãy nhắc nhở anh em cvk& các cháu làm tất cả những gì có thể để xin mẹ Maria che chở giáo hội, Đức Thánh Cha và mỗi gia đình chúng ta. Quý mến. Bài Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk61 Hải Vân): Hôm nay Thái và Hương chiêu đãi CVK-Paris (thiếu Lương) và 2 người bạn gần nhà để tăng sức dẻo dai chịu đựng. Cám ơn Thái Hương. HV

Page 7: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

115

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk67 Hùng Sơn): Cám ơn Thầy Hải Vân cho coi ké “các đấng” CVK-Paris. Nếu PHS không lầm thì lần nầy “các đấng” CVKnữ hiện diện khá đông. Giá như mà thầy chú thích chút đỉnh thì hay biết mấy! PHS Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk67 Anh Võ): Kinh thưa các Thầy và các Huynh trưởng, Võ cũng đồng y với PHS là ‘Câu Lac Bộ’ dẻo dai CVK-Paris xem ra cũng hùng hậu quá đi chứ. Lúc nào Câu Lac Bộ (CLB) Paris này kéo nhau về Saigon, cộng thêm các RP MEP nữa thi có thể ghi tên minh vào sách kỷ lục CVKđược rồi. Tò mò một chút: Bên VN gặp nhau dip này là để nhớ ngày 30.04, chắc là bên Kinh thành Ánh Sáng, cái nôi của nền Dân Chủ, cũng vậy ? Kính chúc CLB CVKParis tiếp tục phát huy truyền thống dẻo dai này. Trần Văn Hiền cvk67, cùng lớp với em hiện đang công tác ở Pháp 2 tuần, không biết có ở Paris ngày nào không? Biết đâu Hiền lại có dip gặp các Huynh trưởng. Kính, Võ Nguyễn 67 Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk6o Cao Nhang): Quan sát : Mỗi khi nhìn hình ảnh từ Tây: - Lúc nào cũng thấy đầy rượu quý .. mặt mày đỏ tươi (red) vui vẻ, Từ VN: -Lúc nào đồ ăn cũng đầy bàn .. Từ Mỹ: Lúc nào cũng lao động vinh quang .. chỉ có 1.4 của Tây + 1.2 của VN Chúc mừng vui vẻ.. Cao Nhang Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk60 Nguyễn Văn Thái): Cao Nhang ơi, Thái đây. Còn nhớ không? Bọn mình hồi học ở Adran đi đánh

banh cho Adran với ông Frère gì quên mất tên rồi. Bây giờ ông thành nhạc sĩ, ông bầu, giữ đủ thứ chức việc. So sánh Tây với Mỹ, bọn mình bên này ăn nhậu tối ngày, thành ra 'mậu lùi' còn bên ông lao động vinh quang nên túi tiền lại đầy. Cháu chắt gì chưa? Mong gia đình ông khoẻ và bình an thân mến, Thái Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk61 Hải Vân): Phạm Hùng Sơn nói đúng, cần phải chú thich thêm một chút. Hinh như hôm đó (12g30- 17g00) không có mục đích kỷ niệm gi cả, lần trước Hân đã tổ chức nhân dip Ân Đức Trần Hoan giới thiệu bài hát, nay đến Thái Hương ... cứ vòng vòng xoay tua. Trong hinh có anh chị Toàn, hàng xóm của Thái, và anh chị Hoa Michou, hồi xưa sinh hoạt Legio tại Đắc Lộ, Yên Đỗ. Jesuites chứ không phải là CVK... Thái, Hân và Lai có bổ túc gì thêm? Thái bên trái của Lai (từ Lào sang Sohier học chung lớp Seconde)

Thái- Hân-Hải Vân-Phương Nam (con của HV)- Hoà (chồng của Michou)

Page 8: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

116

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Lai-Toàn (hàng xóm. Bạn của Thái) – Thái, chủ nhà - Hân (cách nhà Thái 500m).

Chị Ngọc (bà xã của Hân), chị Toàn, chị Hương (bà xã Thái), Michou (Hoà)

Hương (bà xã của Thái), Michou (bà xã của Hoà), ? (quên rồi), San (bà xã của Lai), Lan (bà xã của Hải Vân)

Trời muốn mưa, cho nên ở trong nhà

Trần Hải Vân ODC France Budget Analyst US Embassy, A-207D Tel: 33-1-4312-2176 Fax: 33-1-4312-2272 Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk62 Rev Ngọc Tâm): Thành thật chúc mừng anh em CVK-Paris gặp mặt vui vẻ thấm đượm tình anh em. Xem lại hình làm mình nhớ tới những lần gặp mặt mỗi lần tới Paris và thấy nhớ Paris chi lạ. Thái Hương vốn sẵn rất hiếu khách đã tiếp đãi anh em từ phương xa đến nhiều lần. Sau bao nhiêu năm, tóc đã hoa râm hoặc vơi bớt đi, một vài nét nhăn. Những khuôn mặt ai cũng cười rạng rỡ. Các phu nhân vẫn còn nét e thẹn như các "em như các cô gái hãy còn xuân”. Ngày xưa còn đông đảo, mỗi lần họp mặt như dịp lễ chịu chức của Jean Đích, của Grégoire Giảng, các cha giáo như Faugère, Desroches, Maïs, Lange đều có mặt. Các bạn đến từ Rome, Germany, Suisse, USA … Thật là vui! Bây giờ muốn có lại những cơ hội “vàng son” đó chắc phải chờ các cha MEP VN như Giảng, Đích, Tiến, Thắng mở hội ăn mừng chi đó thì anh em mới có dip đoàn tụ lại tai Kinh Thành Ánh Sáng Pha Lê .. Bien amicalement. Rev. Tâm Nguyễn Pastor - Christ the King Parish Tulsa, Oklahoma -USA Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk60 Nguyễn Văn Thái): Cha Tâm,

Page 9: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

117

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Nhớ Paris thì ghé thăm Paris đi. Phở Thái Hương vẫn cứ chờ Thắng anh và Tâm đó. Không có gì thay đổi. Mong Tâm mạnh khoẻ và an lành. Thái Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk62 Rev Nguyễn Văn Giảng): Cha Tâm quý mến, Nhớ ngày nào mình chịu chức, Tâm đã theo mình ra tận phi trường đón Ba mẹ mình. Ngày ấy thật cảm động, sau bao nhiêu năm gặp lai, nhất là ngày bước lên Bàn Thánh. Đã 16 năm trôi qua, những hình ảnh ấy vẫn mãi trong tâm khảm mình. Lâu nay mình ít về lại Paris, chỉ quanh quẩn Á Châu. Có dịp về VN, Cha Tâm ghé Singapore chơi nhé. Mình có mời Truyền, Bảy ... sang Sin, mà các ngài quá bận, nên chưa đi được. Hiện giờ ở Sin có 3 Cha VN: Đích + Phong (chưa chính thức nhập MEP ) và mình. Cứ mỗi thứ Hai là chúng mình gặp nhau. Chúc Cha Tâm khoẻ để phục vụ. Nhớ nhau trong kinh nguyện. Amitié. Giảng Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk60 Cao Nhang): Chào Thái, Mình còn nhớ tất cả anh em bên Tây. Giữa tháng 7.2009, not sure yet. Mình và bà đầm cùng con gái sẽ qua Paris sau một chuyến du lịch 5 nước. Hy vọng sẽ gặp các ban vài giờ. Mmình sẽ rảnh one day. Not exactly what day. Bà xã mua vé rồi. Mong gặp Thái, Hân, Hải Vân, Lai một lần cho biết. Nghe Hiền noi các cậu bận lắm cũng ngại. Chào gặp lại in July.. Cao Nhang Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk68 Phúc Jean): Kính gửi thầy Hải Vân, Trước đây thầy Thái có cho em số ĐT và nói em điện thoại cho thầy Thái khi đến Paris. Thời gian em ở Paris quá ngắn, chỉ vỏn vẹn 1 đêm ở nhà người bạn của anh Minh, bạn của PHS, nên em không kịp điện thoại cho thầy Thái. Hơn nữa, em tìm lại số ĐT của thầy Thái trong các mail của Gmail nhưng không thấy. Gmail sắp xếp sao mà các mail cứ dính chùm với nhau, xoá 1 cái là xoá cả chùm ...

Nếu thầy có số ĐT của thầy Thái thì xin thầy nói giúp với thầy Thái là em xin lỗi thầy Thái vì đã không gọi điện cho thầy Thái được. Công việc của em vẫn rất bấp bênh. Tư nhân VN bỏ ra một số tiền cho em đi nước ngoài tham dự hội chợ là họ "đau" lắm. Họ muốn có kết quả ngay lập tức, doanh số thật lớn. Sau khi thành công rực rỡ tại Quảng Châu với hợp đồng nhà Phân Phối gần 1 triệu USD, họ cũng mong đợi như vậy tại Bologna với thị trường châu Âu đã bão hoà và đầy rẫy những đối thủ cạnh tranh nổi tiếng. Doanh số tại châu Âu không được như ở Quảng Châu nên ông bà chủ nói nặng nói nhẹ mấy ngày hôm nay rồi. Nếu thầy Vân có quen biết hãng nào cần người làm "International Marketing & Sales" thì giới thiệu giúp em nhé. Em là chuyên viên tổ chức hội chợ đủ mọi ngành nghề khắp nơi trên thế giới, chứ không phải chỉ tại VN đâu. Hy vọng những công ty lớn có tầm nhìn xa hơn công ty tư nhân VN. Cảm ơn thầy Hải Vân. Trân trọng Phuc Jean 68 Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk61 Hải Vân): Phúc này, Em có thể viết email đến anh Khoa hỏi thăm khi nào sẽ phát triển ra Huế và Hà nội. Nghe nói Groupama làm ăn cũng lên lắm. ĐT anh Thái: 0665314324, 0178510688 home, 0142427576 office, 0146522121 office Em hỏi anh Thái xem các số nầy còn valid không ? Bonne chance. HV Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk60 Nguyễn Văn Thái): Phúc ơi, Đọc mail Phúc gởi cho Hải Vân nhắc lại chuyên đi Paris của Phúc vừa qua. Thi giờ gấp gáp không liên lac được thi cũng chiu thôi. Đâu có gi là lỗi với phải. Lần tới có ghé qua Paris, thì liên lạc gặp anh em CVKcho vui. Cầu chúc Phuc thành công trong mọi chuyện. Thân ai , Thái cvk61 Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk60 Cao Nhang):

Page 10: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

118

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Chào Thái và các bạn CVK-Paris, Tụi mình sẽ đi từ Lyon lên Paris chiều ngày 15.7.2009. Bà xã, em bé 13 tuổi và mình sẽ ở Khách san Pullman Paris La Defense. Tụi mình muốn gặp anh em chiều hay tối 15.7.09 kể chuyện vui buồn ngày tháng. Nếu rảnh gặp một chút cho vui. Ông nhà quê lên tỉnh chẳng biết gì nhiều. Chào Micae Cao Nhang Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk61 Hải Vân): Nhang ơi, Ngày đó mình không rảnh. Khi nào cậu có dip di vòng vòng Champs Elysées, place Concorde, thi xin mời 3 cha, mẹ, con ghé US embassy và ăn cơm trua, hoặc uống café ở 2 Ave. Gabriel, 75008 Paris (gần khách sạn Crillon, place Concorde). DT 01 4312 2176 (office), Cell 06 20 43 84 94 Nhắn Hiền, Hôm nào trở lai Paris mời Hiền ghé sở làm ăn cơm trưa hoặc uống càfé, nếu không đúng giờ cơm. Bon Voyage. Trần Hải Vân Club Bô Lão Dẻo Dai (do cvk67 Trần Văn Hiền): Cám ơn Thầy Hai Vân, Rất tiếc bữa đó quanh quẩn ở Place Pierre Cardin mà không gặp lai Thầy. Em về Paris giữa tuần sau 1 ngày để sau đó qua Hamburg thăm Diệu (cùng lớp với em) và cuối tuần về lai Paris để về VN. Em ở 1 khách sạn ở Madeleine, Lafayette (16, Rue Tronchet) nên không xa chỗ Thầy lắm. Em sẽ gọi Thầy về nếu rảnh em sẽ đi dạo qua Champs Elysées, Place Concorde (em vẫn rất thich đi dạo một minh ở khu vực nầy) và sẽ di uống cafe với Thầy. Chào Thầy Hải Vân nhé. Hy vong gặp Thầy tại Paris. Em, Hiền Đức Ông Cao Nhang (Nguyễn Văn Minh, Luxembourg) Kính gửi bác Đức ông Cao Nhang, Thầy Hải Vân, các Bác PHS, Bác Võ, Bác Phúc Jean, Bác Hiền. Thưa Bác Nhang trong tháng 7 này (chưa biết chính xác ngày) em cũng có một Soeur từ VN qua, có thể em sẽ đưa Soeur đi Lourdes, nếu bác muốn đi thì em xin xung phong làm tài xế cho bác. Nói về chuyện Đức Ông ... Năm ngoái khi về VN, em

tham dự Thánh lễ an táng Cha Phêrô Cao Ngọc Chánh (thuộc Hội Thừa Sai VN). Sau Thánh lễ em ở lại dùng cơm với một số LM Thừa sai VN và nhiều LM trong giáo phận Sàigòn. Ngồi cùng bàn với em có một ông linh mục quốc doanh thứ thiệt, khoảng trên dưới 40 tuổi. Ông ta uống rượu đế hơn uống nước lã. Khi ông ta hỏi em "Anh là ai?” thì một cha thộc Hội Thừa Sai mau miệng trả lời: "thưa cha, đây là Đức ông ở Lục Xâm Bảo về thăm nước ạ. Chúa ơi! Vậy mà ông ta tin thật! Ông ta nói chuyện và xưng hô với em một điều Đức ông, hai điều Đức ông và xưng con với em ngọt lịm như “cháo chó”. Nói chuyện với ông ta thì toàn là chuyện vông an với bác Hồ vĩ đại! chán quá, nên em xin kiếu về. Ông ta hỏi em: "thế bây giờ Đức ông đi đâu để con đưa Đức ông đi". Em liền trả lời: "Bây giờ Đức ông đi thăm Đức bà". Ông ta sáng mắt … ?!? Thưa thầy Hải Vân, đúng như PHS nói, sau khi PHS đào ngũ hay vượt biên khỏi Chủng Viện Komtum năm 1972, thì gia nhập Hội Thừa Sai Việt Nam (HTSVN). Hôi này do Hội Đồng Giám Việt Nam (HĐGMVN) sáng lập để nói lên sự trưởng thành của Giáo hội Việt Nam. Đức Cha Nguyễn Kim Điền thay mặt HĐGMVN điều khiển HTSVN. Em và PHS cùng chung một lớp ở Chủng Viện Thừa Sai VN. PHS học rất giỏi. Tháng nào cũng đứng nhất lớp. Sau khi xong tú tài IBM thì PHS lãnh bài sai đi truyền giáo tại Năm Căn, Cà Mau (bây giờ thì đi truyền giống rồi!) thì bị việt cộng bắt, và may mắn thay PHS chạy thoát về Sàigòn bằng tàu Hải Quân VN của vùng năm Duyên Hải. Hôm nào có dịp Thầy đi vacances về hướng Đông Bắc nước Pháp thì mời Thầy ghé nhà em ở Luxembourg chơi. Thưa Bác Hiền. Bác lớp cvk67 thi chắc là "xêm xêm” tuổi của Văn Minh Luxembourg này. Tụi mình là bạn với nhau nhé! Mình tuổi con ..... DZê (1955, Ất Mùi 55 tuổi), nhưng không biết còn DZẺO và DZAI như các bác CVK-Paris nữa không. Khi có dịp ghé Châu Âu này thì cho Minh biết nha. Thưa Bác Võ, đúng như bác nói. Hồi đó cứ cuối tuần là mình và một số bạn trẻ ở Hoà Hưng thường xuyên đi lễ ở Đắc Lộ. Riêng mình chuẩn bị chiếc xe đạp “cuộc” cọc cạch chở thêm hai em gái. Môt em ngồi sau thì ôm eo ếch của mình. Em còn lại thì ngồi trên ghi đông phía trước đến trung tâm Đắc Lộ để nghe ca đoàn hát. Bài hát "ấn tượng" (nói theo tiếng mới của vc ) nhất mà mình vẫn còn nhớ là bài Đêm Tân Hôn và Ave Maria mà Thầy Hải Vân Sôlô hôm lễ cưới của anh Lại Việt Hùng. Mấy đứa bạn trẻ ở Hoà Hưng hỏi MINH: " Ổng ( Thầy Hải Vân) ăn cái gì mà hát hay quá vậy" mình khôg biết trả lờì ra sao. Mình nghĩ bụng mẹ kiếp thời buổi này có gì mà ăn ngoài bobo, bột mì, khoai lang .... Bác Phúc Jean ơi, lần sau có ghé Âu Châu này thì csắp xếp đi lâu lâu một chút nha. Đi gì mà chạy như đi “vượt biên” .. uổng thật!

Page 11: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

119

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Bác PHS ơi! Hơn 30 anh em minh chưa gặp lại. Nay bọn mình tóc đã bắt đầu “muối nhiều hơn tiêu”, nghĩa là đã qua 2.3 cuộc đời rồi. Chỉ còn lại 1.3 thôi. Qua Âu châu chơi đi. Máu của Bác có đường nhiều. Còn máu của mình vẫn còn ... DZÊ mạnh! Trân trọng và thân mến! Nguyễn Văn Minh, Lục Xâm Bảo. Luxembourg (do cvk68 Phúc Jean) Anh Minh thân mến, Thời gian anh em mình đi chơi với nhau ở Lux mặc dù ngắn ngủi nhưng rất ấn tượng với Phúc Jean (PJ). PJ biết được ĐẠI CÔNG QUỐC Luxembourg ( Grand Duchy of Luxembourg ) hiền hoà, giỏi ngoại ngữ, đóng thuế chóng mặt, phúc lợi xã hội dồi dào và ổn định. Karl Marx mà được đi chơi với anh Minh vài ngày là về nhà sẽ viết thêm tập sách "De Paradiso Communisto". PJ xin gửi thêm một vài tấm hình trong cuộc phiêu lưu kỳ thú của PJ cho bà con CVKbiết thêm về anh Minh. Tiếc là anh Minh là người bấm máy nên ít thấy hình anh Minh, chủ yếu là hình PJ, le paysan pensant au bord de la rivière de Luxembourg. Phúc Jean ( áo xanh ) và anh Minh ( áo đỏ ) trên đỉnh đài tưởng niệm Mỹ Nguỵ tại Bastogne

Phúc Jean trên cột mốc biên giới Belgique - Luxembourg. PJ được nữ hoàng Beatrice của Bỉ thuê lén dời cái cột mốc này thêm 100m sang Luxembourg, nhưng PJ từ chối vì lúc đó PJ đang có good job. Bây giờ PJ mất job rồi thì nữ hoàng Beatrice lại đổi ý, không mướn nữa. Cơ hội qua đi và không trở lại!

Marechal Phuc Jean sánh vai với General Mc Auliffe của Mỹ trong trận chiến giải phóng Belgique. Ông này là tướng nhảy dù, PJ là nguyên soái thiết giáp, nên nói chuyện với nhau không được ăn ý cho lém. Ổng nói nhẩy nhẩy thì “xe teng” không hỉu. Xe teng yêu cầu pháo binh bắn pháo chụp lên đầu thì lính nhẩy dù sợ vãi linh hồn...PJ

Chúc mọi người sẽ có dịp gặp nhau ở Lourdes và cầu nguyện cho nhau. Phuc Jean 68 Đức Ông Cao Nhang (do cvk60 Cao Nhang) Chú Minh cùng các bạn thân, Tuy là lớn hơn Minh và các ban, nhưng bái phục tuổi trẻ tài cao. Cám ơn Minh đã offer làm tài xế. Mình và bà xã đi theo "tour" với nhóm người từ Los Angeles, nên chi có 1 ngày 16.7 rảnh ở Paris mà thôi. Những ngày khác thì phải theo chương trình của nhóm. Thấy các bạn thành công quá mà thich thú .. cảm phục sự thấy xa của ĐC Lộc. vì chính Ngài đã cho chúng mình học chương trinh Pháp. Phúc Jean, Hiền, Võ, PHS vv.. rất giỏi và thông minh. Mình cũng có cơ hội gặp Võ và một số anh em tai VN .. Thân chào và chúc vui vẻ! Micae Cao Nhang Đức Ông Cao Nhang (cvk60 Hân) Thăm Nhang,

Page 12: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

120

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Mong gặp lại Nhang. Tụi này mời gia đình Nhang và các ban CVKtới nhà dùng cơm thân mật để có dip chuyện trò. Nhưng ngày 15 sợ nhiều bạn không rảnh. Nếu trưa 14 là ngày lễ, không biết các bạn có rảnh hơn không? Hân Tel 01 30 64 72 73 Đức Ông Cao Nhang (do cvk60 Cao Nhang) Chào Hân, Cám ơn các bạn lớp mình nhiều lắm. Nhất là những bạn đang ở Paris. Hen gặp lại sau mấy chục năm. Chào Hân và chúc gia đinh an lành. Micae Cao Nhang

. . Mình xin verify the exact day we will arrive at the city

Paris in the afternoon on July 15,2009. I will call you when we get there. We will stay at Pullman Grande Arche Paris. Defense 6-11, Avenue de l'Arche 92081 Paris. Phone: 33-1-4717 5000. Cho mình gởi lời thăm Lai, Thái, Tố, Lương và Hải

Vân. Mìinh liên lạc không được.

Chào Cao Nhang và gia đinh. Đức Ông Cao Nhang (do cvk67 Hùng Sơn) Bác Cao Nhang, Ngày xưa cựu si quan Hải Quân. Tán gái dẻo miệng lắm! Nên trên diễn đàn LLCVKnày cũng dẻo miệng không khác gi lúc còn trai trẻ! Hèn chi hồi xưa các cô VN nói: "thà chết trên cành mai, còn hơn là chết trên cánh gà chiên bơ!” (phải nói giọng Quảng Ngãi mới hay!). Cành mai là sĩ quan thiếu úy. Cánh gà là trung sĩ .. Hậu sinh hay nói bậy! Nói tầm bậy tầm bạ mà trúng tùm lum. Bác Cao nhang im lặng là đồng ý! PHS Evenement de Kontum 2009 (do cvk68 Phúc Jean) Hiền gửi hình mà không chú thích gì cả, chẳng biết ai là Pierre Cardin, ai là Pierre Tis. Chán quá. Evenement de Kontum 2009 (do cvk67 Trần Văn Hiền) Võ oi, Minh đang ở Pháp. Cám ơn Võ đã nhắc đến mình. Ngày hôm đến Paris tình cờ gặp Thầy Hải Vân trong

Place de Pierre Cardin ngay trên Champs-Elysées, nhân dịp Vietnam Airlines và Bộ Văn Hoá Thông Tin VN tổ chức Festival và Du Lịch Biển (Tourisme Balnéaire). Chỉ nói chuyện với nhau được vài câu và sau đó mỗi gườii một nơi. Không phải là quá bận rộn với công việc, nhưng có lẽ các Thầy ‘không nhớ’ mình nữa, nên năm nào cũng đi Pháp, nhưng mình không liên lạc với các Thầy. Mình xuống Val Thorens và có đi chơi trượt tuyết vài ngày với Rev Tis (Kontum) và tham dự Evenement de Kontum 2009. Rev Tis cũng không biết các Thầy Ex CVK này. Gửi tấm hình xem cho vui. Có tấm hình chụp trên đỉnh núi Caron, ở độ cao 3.250 mét, trời đẹp nên thấy được Mont Blanc từ xa, cách đó khoản 10 km. Ngày cuối cùng của évenement de Kontum, tất cả mọi người, chủ yếu là Tây, đều lên đỉnh núi ở độ cao này để tham dự thánh lễ, mặc dầu trong số người có mặt, chỉ khoảng 40 người là Tây có đạo (catholique pratiquant) thật sự mà thôi. Võ xem cây thánh giá chi là 2 Ski cột chéo với nhau. Chắc Ngài cũng cảm thấy vui vì ở đỉnh núi cao trong cái lạnh âm 7, 8 độ 0C và phủ đầy tuyết trắng, vẫn có người lên đây dâng lễ tạ ơn và cầu nguyện cho dia phận, cho tất cả. Hiền đang ở Lyon, đi họp. Cuối tuần nay sẽ đi họp ở Toulouse và nhân tiện sẽ gặp RP Rannou và chị Hai Thoại để nhận lai mấy kỷ vật của Cha Faugère để đưa về Vietnam. Có lẽ cũng là điều rất hay để lên chương trình Trạm Xá Cố Cao. Sẽ đi Pau, Bordeaux. Sau đó về Paris vài ngày rồi qua Hamburg thăm Diệu. Vận động để ý về giấc mơ họp mặt 67 tại Châu Âu năm sau. Thân ái, Trần Hiền 67 Cha Tis, Trần Hiền và Catherine Verbeek (cũng là 1 trong số trên 30 học sinh được ĐC Seitz gửi đi)

Cha Tis và Trần Hiền.

Page 13: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

121

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Trần Hiền

Trần Hiền và 2 đứa con nuôi (1 trong 2 là người Việt bị mẹ bỏ rơi lúc 3 tuần tuổi, gốc Vũng Tàu) cuả một trong số bénévole của Evenement de Kontum

Mấy đứa bạn Tây bénévoles de Kontum

Buổi lễ đơn giản, nhưng très impressionnant và cảm động hơn những buổi lễ mình đi trong những nhà thờ sang trọng tại Việtnam nhiều.

Evenement de Kontum 2009 (do cvk67 Hiền) PJ oi, Ông Pierre Cardin có mặt trong buổi festival đó, già rồi. Dự festival này, mình chỉ buồn cười là một đàng VN bỏ tiền ra quảng cáo để thu hút khách du lịch biển, một đàng là VN hiện đang chuẩn bi thực hiện 14 dự án cảng nước sâu (ports profonds), và bao nhiêu vịnh (golfe) đẹp của VN đều đã được san lấp, bốc dỡ. Thằng Tây nó nghe nói đến cảng nước sâu, các nhà máy công nghiệp ven biển, hoặc các bãi biển đẹp tự nhiên được bàn tay con ngươi sử lại theo ý của mấy ông đầu tư thì có khiêng tụi nó đến, tụi nó cũng chẵng thèm. Mình chỉ muốn chia sẻ với các anh em về cái gọi là ‘Evenement de Kontum’, được tổ chức hàng năm tại Val Thorens và qui tụ được nhiều người, nhiều lần và đây là lần đầu tiên mình được leo lên một trong những đỉnh núi cao chót vót của dãy Alpes, gần Mont Blanc, cùng với Rev Tis, một trong những học sinh nhỏ người dân tộc KT được ĐC Seitz gửi đi năm 1969 – 1970, để tham dự thánh lễ có một

Page 14: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

122

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

không hai này. Mình giúp lễ Cha Tis, bọn Tây có mặt, mặc dù gần như không ai còn pratiquant cả, nhưng tụi nó vẫn cảm thấy có một cái gì thiêng liêng trong thánh lễ không giống ai này. Thân ái, Trần Hiền Evenement de Kontum 2009 (do cvk60 Cao Nhang) Võ ơi, Nhân dịp Hiền nói về Trạm Xá Cố Cao, Võ cho mình lại địa chỉ và điện thoại . Ngày 10 tháng 5.2009 sẽ gởi về $200.00 (tối thiểu). Cám ơn Hiền đã nhắc tới.. Chào Cao Nhang. Evenement de Kontum 2009 (do cvk61 Hãi Vân) Hôm đó vì Espace Pierre Cardin nằm ngày trước US embassy, cho nên trốn ra ... chưa biết trưa có trở lại không, nên khi gặp Hiền không có dự tính gì cả. Đến khi sau đó trở lại với dự định kêu Hiền vô US Embassy ăn cơm, nhưng không thấy Hiền đâu cả. Buổi chiều trước khi ra về cũng tạt qua chỗ đó thêm một lần nữa vì tưởng là Hiền thế nào cũng luẩn quẩn tại cái quầy investment bank ..... nhưng tìm hoài cũng không thấy Hiền. Bà con biết không, nhìn trong chương trình thấy để 13g -14g ăn trưa. Cứ tưởng là họ đóng cửa để ăn trưa. Những ai đi xem triển lãm đều được mời ăn hết ... Được gặp nhiều em trẻ đến từ VN trong dip này. Chắc các em vui lắm cho dù mệt mỏi, vì sau đó còn được đi tổ chức tại nhiều festival ở các nước Âu Châu khác mà Việtnam Airlines có điểm bán vé .... Trần Hải Vân Evenement de Kontum 2009 (do cvk64 Duy Sỹ) Cher Hiền, Mont Blanc cách Lyon khoảng 300 km. Bên Tây đi xe chỉ mất 3 tiếng đồng hồ thôi. Kiếm đứa bạn nào đó chở đi cho biết. Dọc triền núi, lúc gần đến Mont Blanc, Hiền sẽ thấy nhiều căn nhà gỗ xinh xinh bên tirền đồi, rất đẹp. Đến Mont Blanc đi cremaillere leo lên đỉnh núi. Vô hạng tuyệt. Cảm giác tuyệt vời! Hình như vào mùa hè mới có tuyết đang tan, chảy róc rách rất đẹp. Trượt tuyết, coi chừng gãy tay đó. Hỏi Diệu, ghé thăm Lam 64 cho vui. Vợ chồng Lam rất hiếu khách.

Have a good trip! Anh Sỹ Evenement de Kontum 2009 (do Nguyễn Văn Minh, Luxembourg) Chào anh Hiền và Thầy Hải Vân, Chắc anh cũng biết tôi là Nguyễn Văn Minh, bạn cùng lớp với PHS ở Thừa sai Việt Nam. Cũng như anh Phúc Jean, tôi xin hân hạnh làm "Sóp Phơ" cho anh. Nhân dịp anh đang ở Pháp, nếu anh còn thời gian thì xin mời anh ghé qua Luxembourg chơi. Và nhân tiện cũng xin hỏi Thầy Hải Vân đây có phải Ca Trưởng ở Trung Tâm Đắc Lộ vào thập niên 80 không? (trước khi trung tâm này bị VC đàn áp và bắt giữ các cha ở đó) cùng thời với anh Chu ở nhà thờ Nam Hoà, anh Hưng (hiện ở Canada), một thần tượng của giới trẻ công giáo vào thời gian đó. Dĩ nhiên trong số đó có em. Em thắc mắc từ lâu nhưng không dám hỏi vì sợ người ta nói thấy người ta “sang bắt quàng làm họ”. Trân trọng và thân ái Nguyễn Văn Minh Niềm Vui Được Phục Sinh (cvk47 Nguyễn Văn Nho) Bạn Quý mến, Số lượng dầu dừa phân phối cho Kontum, tôi đã gởi đi các nơi vùng sâu vùng xa và phát cho bệnh nhân nghèo không phân biệt kinh thượng trong tỉnh kontum , đến nay cũng đã gần hết. Hy vọng bệnh nhân và bà con dân tộc được tận dụng món quà này của quý ân nhân gởi biếu tặng để chữa bệnh, cải thiện được sức khỏe. Thay mặt cho anh em dân tộc và bệnh nhân nghèo, tôi xin chân thành cám ơn bạn Quý và Vị ân nhân (chị Kim Tuyến) đã bỏ nhiều công của giúp đỡ bà con nghèo khó vùng Tây nguyên Kontum còn nhiều khó khăn này. Nguyện xin Thiên Chúa trả công bội hậu cho quý Vi ân nhân và cầu chúc quý Vị sức khỏe dồi dào hầu phụng sự Thiên Chúa và phục vụ anh em khó nghèo. Cộng tác viên, cvk47 Paul Nguyễn Văn Nho Danh sách các nơi có yêu cầu nhận dầu dừa chữa bệnh 1. Cha Hữu (GX KT Kơnâm) 2. Cha Đông ( Pleiku) 3. Cha Hùng (GX Dak Mot) 4. Sr Siêm (GX Cha Lý)

Page 15: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

123

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

5. Sr Nhàn (CD Phaolô KT) 6. Trạm xá Têrêxa 7. Cha Sơn ( GX Phương quý) 8. Cha Vũ (GX Kon Rơ bang) 9. Sr Lê (Giáo điểm Dak glei) 10. Sr Modeste (phụ trách bệnh nhân Phong) 11. Sr Tuyết (GX Cha Tín) 12. Sr Hường ( Bệnh nhân Phong) Và rất nhiều bệnh nhân nghèo xin nhận dầu để chữa nhiều loại bệnh khác nhau. Bệnh nhân cá thể nhận mỗi người ½ - 1 lít, các cộng đoàn phụ trách các giáo điểm, các giáo xứ mỗi nơi 5 - 7 lit để phân phát lại cho bà con dân tộc. Paris (do cvk60 Đậu Quang Lương) Hiền ơi, anh Lương đây. Khi nào ghé Paris thì gọi điện thoai cho anh hoặc lại phòng mạch của anh gặp nhau cho vui, nếu tiện có thể đi ăn trưa với nhau nhé. Địa chỉ phòng mạch: Dr Đậu Quang Lương 224, Avenue du Maine 75014 Paris Tel 01 40 44 80 82 Portable 06 60 39 75 84 (có mặt từ thứ hai tới thứ sáu, từ 10 giờ sáng tới 8 giờ tối). PS. Mình không biết cụ Tis ở đâu. Hồi trước Đức Cha Kim nhờ minh dẫn ca đoàn cụ Tis và mấy đứa trai gái khác du lich bên Italie, có cả Đức Cha và cha Rannou đi theo nữa, vui lắm. Mình có máy diapos chụp dịp đó, có thể tìm ra nhưng chưa có giờ để gửi cho mọi người xem. Có gặp lại cha Tis thì cho gửi lời thăm. Paris (do cvk67 Tràn Văn Hiền) Kính Thầy Lương, Cám ơn Thầy đã cho em địa chỉ. Thế nào em sẽ gọi cho Thầy để hỏi thăm Thầy Cô. Em không biết có thể ghé thăm được hay không. Chúc Thầy Cô khoẻ mạnh và được mọi điều tốt đẹp In Christo Thầy nhé, Em. Hiền. Cáo Phó (do cvk62 Nguyễn Quang Trung) Trong niềm tin vào tinh yêu của Chua Phuc Sinh, chung con thanh kinh báo tin cùng Quý Đức Cha, Quý Cha, Quý Tu Sĩ, gia đình CVK.KMF và bạn hữu xa gần:

Ông Giacôbê Đào Văn Hảo đã được Chúa gọi về lúc 06:15 sáng ngày 6 tháng 5 năm 2009 tại Bình Phước, Việt Nam, hưởng thọ 69 tuổi. Thánh Lễ An Táng sẽ được cử hánh sáng ngày 8 tháng 5 năm 2009 tại nhà thờ Châu Ninh, Lộc Ninh, tỉnh Bình Phước. Kính xin Quý Đức Cha, Quý Cha, Quý Tu Sĩ, gia đình CVK.KMF và thân hữu thương cầu cho linh hồn Giacôbê được Chúa chóng đưa về hưởng Nước Trời Vỉnh Cửu, nơi mà người anh rể của con không còn đớn đau, sầu lo. Xin cúi đầu bái tạ. Thay mặt tang quyến: Nguyễn Quang Trung cvk62 Cáo Phó (do cvk64 trần Duy Sỹ) Xin chia buồn với anh chi Trung và Tang quyến. Nguyện xin Thiên Chúa sớm đưa người anh em về Nước Trường Sinh. Anh chị em lớp 64 N.B. Duy Sỹ có người cháu gọi bằng cậu là LM JB Trần Đức Châu, hiện la chinh xứ Châu Ninh (thuộc giáo phận BMT, tại thị trấn Bù Đốp), huyện Bù Đốp, tỉnh Bình Phước. Không biết có phải giáo xứ này không? Vì Lộc Ninh còn cách Bù Đốp khoảng trên 50 KM nữa và Lộc Ninh thuộc giáo phận Phú Cương (Bình Dương). Không biết Bác Trung có nhớ sai không? Cáo Phó (do cvk62 Nguyễn Quang Trung) Cám ơn Sỹ lớp 64 thật nhiều. Chắc chắn nhờ lời cầu của các bạn anh mình sẽ được giảm thêm một số ngày nơi luyện tội để chóng đượcc về bên Chúa, đoàn tụ cùng 2 người con trai và thân bằng quyến thuộc. Đúng là cha cháu của Sỹ rồi đó. Trung gửi kèm theo tờ giấy Ngài vận động xin giúp đỡ lúc cả 2 anh chị mình nằm bịnh viện Chợ Rẫy.

Page 16: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

124

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Sỹ có số điện thoại của cha cháu không? Nếu có thể, cho mình xin để gọi cám ơn Ngài. Xin Chúa trả công Sỹ và anh em tất cả. Trung Nguyễn 938 Coyote St., Milpitas, CA 95035 (408) 262-1921 (408) 655-4102 (Cell) Email: [email protected] Cáo Phó (do cvk62 Nguyễn Thế Bài) Nhận được tin buồn : Ông Giacôbê Đào Văn Hảo, anh rể bạn Trung cvk62, đã từ trần. Gia đình Bài Hà xin chân thành phân ưu cùng hai bạn Trung - Dung và tang quyến. Hiệp ý cầu nguyện cho linh hồn Giacôbê Cáo Phó (do cvk73 Rev Nguyễn Thế Tuyển) Chia buồn với anh chi Trung-Dung (USA), anh Chi Chiến-Toàn (Canada) và toàn gia quyến bên Việt Nam. Xin hiệp ý cầu nguyện cho linh hồn Giacôbê. Rev Peter Tuyển Nguyễn Pastor, Canadian Martyrs Parish

Chaplain, McMaster University Cáo Phó (do cvk62 Nguyễn Đức Lân) Xin chia sẽ sự mất mát này với gia đình. Nguyện Chúa thương đưa linh hồn Giacôbê về hưởng Nhan Thánh Người. Anh Hảo này ở Bình Phước lâu chưa? Mình tưởng Trung chỉ có anh Nam la anh trai, không biết chị gái. Cầu chúc gia đình luôn khoẻ mạnh, bằng an. Nguyễn Đức Lân Cáo Phó (do cvk64 Trần Duy Sỹ) Bac Trung thân mến, Cầu nguyện luân phiên cho các CVKvà những người thân CVKvề với Chúa trước mình. Cách đây khoảng 3 năm, anh em CVK, trong đó có bác Trung đã cầu nguyện cho linh hồn ông cố Phêrô Trần Đức Đào, thân phụ LM JB Trần Đức Châu, cháu gọi Duy Sỹ bằng cậu ruột. Duy Sỹ vừa goi điện thoại cho Ngài nói về trường hợp Bác Hảo và Bác Huệ. Đúng là các bác này thuộc giáo xứ của Ngài. Điện thoài bàn: 84.6513557164. E-mail: [email protected] Duy Sỹ Cáo Phó (do cvk67 Trần Văn Hiền) Kính anh Trung, Dù chỉ biết Anh Trung qua email LLCVK, do tụi em thuộc thế hệ sau anh rất nhiều, nhưng trong tinh thần của những người con cùng một Cha, chúng em xin gui đến Anh Trung và gia quyến lời chia buồn chạn thành nhất và xin hiệp ý cùng gia quyến, bạn bè thân hữu khắp nơi trên thế giới, nguyện xin Chúa rủ tình thương, sớm đưa linh hồn anh Giacôbê về hưởng nhan Thánh Ngài trên quê hương vĩnh cữu. Thay mặt lớp cvk67, Em Trần Văn Hiền Cáo Phó (do cvk67 Hoàng Văn Cửu) Anh Trung và Chi Dung cùng gia đình than, Cửu và gia đình xin chia buồn cùng anh chị và gia đình. Xin Chúa thương đưa linh hồn Giacôbê về hưởng nhan thanh Ngài. Cửu Cáo Phó (do cvk58 Đ.Ô. Hoàng Minh Thắng)

Page 17: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

125

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Gia đình CVKKMF xin chân thành phân ưu với Trung- Dung và tang quyến. Xin Chúa cho linh hồn Giacôbê mau về hưởng nhan thánh Chúa trên quê hương vĩnh cữu. LM Giuse Hoàng Minh Thắng và Ban Đai Diện CvkK MF hải ngoai Cáo Phó (do cvk70 Đào Văn Đức) Xin thành kinh phân ưu với anh Trung và tang quyến. Nguyện xin Chúa sớm đưa linh hồn Giacobê về hưởng nhan Thánh Chúa. Tâm- Đức & gia đình Cáo Phó (do cvk60 Cao Nhang) Xin chia buồn cùng Trung và gia quyến. Micae Cao Nhang & Gia đình Cáo Phó (do cvk67 Nguyễn Anh Võ) Anh Trung quý mến, Xin được hiệp thông với gia đình Anh Chị và gia đình Anh Hảo Chị Huệ, để nguyện xin Chúa nhân từ đón nhận Anh Giacôbê vào Nước Hằng Sống của Ngài, nói như Anh nói, không còn đớn đau, sầu khổ. Anh Hảo bị u trực tràng, chắc là những ngày cuối, Anh đau đớn lắm. Còn tình trạng của Chi Huệ bây giờ ra sao, Chi đã khoẻ lai chưa? Kính, Em Võ Cáo Phó (do cvk67 Hùng Sơn) PHS và gia quyến chia buồn cùng gia đình anh-chị Trung-Dung, nguyện cho linh hồn anh Giacôbê Đào Văn Hảo sớm hưởng tôn nhan Chúa. PHS Cáo Phó (do cvk50 Nguyễn Khải) Trung thân mến, Khải và gia đình gửi lời chia buồn cùng với gia đình. Xin Chúa giang tay đón linh hồn Hảo trên nước Chua. Thành thật. Khải50 Xin Chia Buồn (do cvk68 Lê Thành Thu)

Xin chân thành chia buồn với anh Hà Văn Khánh và tang quyến. Xin Chúa dũ lòng xót thương sớm đưa linh hồn Maria về bên Chúa . Lê Thành Thu và anh em cvk68 Cảm Tạ (cvk67 Hà Văn Khánh) Kinh thưa Cha Chủ Tịch, Quý Cha và toàn thể gia đình CVK-KMF , Con là Hà Văn Khánh cvk67. Nhạc mẫu con, bà Maria Chu Thị Dung đã được Chúa gọi về ngày thứ tư 29.04.2009 và đã được an táng tại nghĩa trang giáo xứ Duyên Lãng, Xuân Lộc ngày thứ hai 04.05.2009. Trong thời gian vừa qua, quý cha và quý anh em đã gửi lời chia buồn, thăm viếng và cầu nguyện cho mẹ chúng con. Chúng con rất lấy làm cảm kich, vi từ khắp nơi, từ Roma, USA, Canada, Pháp, Đức, Singapour, Kontum, Pleiku .. quí vị đã nhớ đến mẹ chúng con. Chúng con xin hết lòng cảm tạ. Nguyện xin Chúa trả công bội hậu và tuôn đổ dồi dào ơn phúc lành cho quý cha và quý anh em. Xin quý cha và quý anh em tiếp tục cầu nguyện cho mẹ chúng con. Trong lúc tang gia bối rối, không khỏi có nhiều thiếu sót, xin quí vị niệm tình tha thứ và thong cảm cho.

Kính, Thay mặt gia đình và tang quyến, Hà Văn Khánh cvk67. Tìm Việc Dịch Thuật Tiếng Anh (do cvk64 Nguyễn Ngọc Bản) Kính gửi anh em CVKSàigòn, Nguyễn Ngọc Bản cvk64 có con là Gia Linh, sinh viên khoa ngoại ngữ Đại học Công nghiệp TP HCM. Cháu Gia Linh mong muốn tìm được chỗ làm thực tập hay các công việc có liên quan đến dịch thuật tiếng Anh, các văn bản hay tài liệu liên quan tại các công ty ở TP

Page 18: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

126

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

HCM để hoàn thành thực tập. Rất mong các anh em giúp đỡ. Swine Flu Prevention Tip (do cvk68 Nguyễn Tha Hương) Xin vui lòng thận trọng!

Deuxième Bureau (do cvk68 Phúc Jean) Những ai đã có Deuxième Bureau nên đọc kỹ 2 bức thư này. Những ai chưa có thì cũng nên đọc để tự phán đoán xem có nên thành lập 2e Bureau hay không. Ai không có Bureau nào hết thì chả nên đọc làm gì, mất thì giờ vô ích. Hai lá thư của Cơm và Phở Thư Bồ Nhí Gửi Vợ: Thưa bà, Dù chúng ta có vô cùng xung khắc, chúng ta vẫn phải nhất trí một điểm: Chồng bà là đàn ông. Mà đàn ông thì sao? Ðàn ông thì ham thích nhiều thứ. Ham thích đến mãnh liệt. Và, bà đừng giấu em, bà hãy công nhận rằng, phụ nữ chúng ta yêu đàn ông vì họ ham thích và biết cách thực hiện nó. (Chúng ta cũng ham thích nhưng thực hiện chủ yếu bằng cách mua nó.) Ông thì thích máy móc, ông thì thích kiến trúc, ông thích vật lý và hóa học, ông dại hơn một chút thì thích thơ văn. Toàn những ham thích có lợi cho xã hội. Nhưng đàn ông không chỉ ham thích một thứ. Nếu gà chỉ thích giun, bò chỉ thích cỏ tươi hay thỏ chỉ thích củ cải thì đàn ông lại thích đa dạng. Chuyện ấy trong đá bóng, trong ẩm thực, trong bia bọt không sao, nhưng trong vấn đề phụ nữ, tính đa dạng của nó làm cuộc sống thêm rắc rối. Bà thân mến, Em tin rằng, bà có rất nhiều ưu điểm. Sở dĩ em quen với ông là do ông ấy thông minh (chứ không phải chỉ có tiền như thiên hạ vẫn đồn). Và, một người thông minh không khi nào chọn vợ quá kém. Thậm chí, bà không quá kém, bà còn rất nổi bật ở nhiều phương diện.

Theo như ông tiết lộ một cách đầy thành kính, bà nấu ăn ngon, bà rửa bát sạch, bà lau nhà bóng và bà đi chợ rẻ. Bà còn đối xử tốt với chó, mèo... Em xin thú thực, tất cả các phương diện đó, em đều thua bà. Khi em nấu món canh, ai cũng nghĩ là món xào. Khi em rửa bát, tốt nhất lúc dùng nên rửa lại. Khi em lau nhà hay quét nhà, em để cái đống rác chỗ nọ chỗ kia. Chợ duy nhất em đi là chợ mỹ phẩm. Còn chó mèo, em chỉ nuôi chúng trong tranh. Nhưng ông vẫn thích em. Tiện đây xin tiết lộ: thời gian thích không hề ngắn, cường độ thích không hề yếu và chi phí thích không hề thấp. Bà kinh ngạc. Bà không tin ư? Bà nhớ rõ ông vẫn về nhà, vẫn ăn cơm tối, vẫn lịch sự với bà, v.v.. Bà cảm giác chả có khe hở nào để em lọt vô cái pháo đài do bà xây dựng, canh gác và tuần tra. Bà nhầm. Em xin phép không đi vào chi tiết. Em chỉ nói một cách văn học rằng, không có gì ngăn cản được con tim. Nhất là một con tim già lao về một con tim trẻ. Như trên đã nói, em thua bà về một tỷ thứ. Ðúng một tỷ thứ, chả bớt phần nào. Nhưng, em lại hơn bà hai tỷ. Bà sẽ gầm lên. Bà sẽ quát: Hơn ở chỗ nào? Thưa bà, những thứ em hơn lại vô cùng vớ vẩn. Em thành thật tin thế. Nhưng đàn ông, tiếc thay, lại không tin. Em biết chớp chớp mắt. Em biết ngồi gần ông mà lại vẹo người. Em biết đánh vào lưng ông, hay đánh ở chỗ thấp hơn, vừa đánh vừa cong môi nhìn đi chỗ khác. Em biết hét lên khi thấy con sâu và ù té chạy khi gặp con thằn lằn. Cái gì em cũng ngạc nhiên và nhờ ông giải thích. Em tin ông là vô địch về tri thức, về thể thao, và luôn thể hiện lòng tin ấy ra mồm. Mỗi lời nói của ông, với em, đều là chân lý. Em khâm phục khi ông uống bia. Em kiêu hãnh lúc ông châm thuốc lá. Em ngồi nép mình khi ông tụ tập. Em lo lắng nhưng chẳng bao giờ tra hỏi lúc ông đi khuya. Và, quan trọng nhất, thưa bà, da em trắng, eo em nhỏ, môi em đỏ và chân em chả khác chân dài. Em mặc váy hồng, em thắt nơ xanh và em dùng dầu thơm của Pháp. Nước Pháp, chắc bà cũng biết, vô địch về các loại dầu thơm. Khi ở bên ông, em không ngốc và không tham lam như các phim truyền hình quay vội vàng mà bà vẫn xem đâu ạ. Chúng em không hề bàn về tiền bạc. Hai người đều mơ tới ánh trăng, tới những khát vọng chưa thực hiện và đều thích nhìn sao trên trời. Hai người có thể xung đột vì một bài thơ, giận dỗi vì một bức tranh và bỏ ra về vì một bông hoa bày không đúng cách (trong khi ông và bà giận dỗi vì một mâm cơm, cãi nhau vì hoá đơn tiền điện và ra khỏi nhà vì chậu quần áo chưa phơi). Thưa bà, Ðấy, em tới ông, ông tới em là như thế đấy. Nó thanh cao thì em không dám nói, nhưng nó cũng chẳng

Page 19: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

127

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

phàm tục như sách vụ án viết đâu. Em xin bà hãy mừng vì điều đó. Tuy ông phạm tội nhưng tội ấy còn sang. Bà hãy tự an ủi như thế. Tại sao em viết thư này? Tại vì em xin trả lại ông cho bà. Chúng em nhất trí cái gì đẹp thì phải ngắn và chúng em đã ngắn đủ dài. Toàn bộ sự tinh tế của tình yêu nằm ở chỗ này, và bà không biết được. Xin bà hãy dang tay đón ông về. Em lấy danh dự thề rằng, ông không sứt mẻ quá nhiều, đơn giản vì ông có còn nhiều đâu mà sứt mẻ. Bà hãy coi ông như vừa sau chuyến du lịch mạo hiểm trở lại nhà. Cần chở che và sẵn sàng che chở. Em đi đây. Cuộc sống là khám phá và em thích khám phá nhiều nơi. Bà đừng trách em. Bà cũng đừng tự trách mình. Khi em bằng tuổi bà, em cũng chả hơn gì bà đâu. Chúc bà vui khoẻ. (Phở ký tên) Thư Của Bà Vợ Gửi Cho Bồ Nhí: Thưa cô, Tôi đã đọc thư của cô một cách bình tĩnh. Đúng như cô đã nói, ở tuổi tôi và ở địa vị của tôi, sự bình tĩnh luôn luôn có thừa. Này cô, Việc chồng có bồ nhí khiến tôi ngạc nhiên. Đó là cảm giác đầu tiên, và thành thật với cô, nó hơn cả cảm giác căm phẫn. Vì sao vậy? Thưa cô, vì tôi tin chắc rằng lão (hãy gọi sự vật với đúng tên và đúng tuổi của chúng cô nhỉ) đã đuối sức rồi, nói một cách chắc chắn, một cách không có gì phải bàn cãi cả. Khi viết thư cho tôi, cô có vẻ tự đắc pha chút hả hê. Cô cảm thấy mình giật được từ tay bà khác một mỏ vàng, và mình có những phẩm chất rất khác thường nên mới gặp may như thế. Cô nhầm thảm hại quá, cô ơi! Quả thật lão là một cái mỏ. Hay nói chính xác hơn, đã từng là mỏ. Điều ấy cách đây ba mươi năm về trước, cả thành phố đều phải công nhận chứ đâu cần phải một cô gái có trí tuệ siêu việt gì. Nhưng trên, trong và dưới cái mỏ ấy, tôi đã đào, đã cuốc, đã đẽo, đã nổ mìn, khai thác rầm rộ, quy mô mấy chục năm. Và giờ đây, mỏ chỉ còn khung, còn lại sự hoang tàn. Chỉ có đôi mắt ngốc của cô, chỉ có cặp môi dại của cô và chỉ có tí não khờ của cô mới không nhận ra điều đó. Cô vớ được lão, khi tôi trong một chừng mực nào đó, đã mặc cho lão tự do. Cho lão có cảm giác sổng chuồng. Đàn ông sống bằng ảo tưởng cô ạ, và nuôi dưỡng cái ảo tưởng đó một cách khéo léo là nhiệm vụ của phụ nữ chúng ta. Tôi không vui gì khi lão có bồ. Nhưng chớ nói rằng tôi quá hoảng sợ vì điều đó. Tôi quá hiểu đứa khác sẽ được bao nhiêu trong khi mình đã vớ bao nhiêu. Phần của cô, hỡi ôi, thật là thảm hại.

Cô khéo là ngây thơ và nhí nhảnh. Cô té xỉu khi gặp thằn lằn và ngã lăn ra khi gặp tắc kè. Dạ thưa cô, khi bằng tuổi cô, tôi cũng ngây thơ như thế. Nhưng lúc này, gặp hai của đấy, tôi chỉ đập một cái cho bẹp dí là xong. Rồi cô khoe là cô biết chớp mắt, biết ngả đầu và biết cười he hé nghiêng nghiêng. Ôi dào, những trò đó ngày xưa tôi làm mãi. Và bây giờ vẫn có thể làm, thậm chí còn làm hay hơn cô ấy chứ. Nhưng vì mục đích gì, gặt hái gì khi mọi thức đã no nê? Cô nhìn lão trong quán cà phê hạng sang. Trong com-lê và cà vạt đắt tiền. Còn tôi có khá nhiều dịp (nhiều hơn cả cần thiết) nhìn lão trong quần đùi rộng, trong áo may ô chả hiểu là màu gì. Và tôi cam đoan rằng, cái tôi nhìn mới là cái thật. Cái cô nhìn là giả. Cô thừa biết thế, chẳng qua cô đang tự dối mình. Cô chê tôi chỉ biết rửa bát, nấu cơm. Cô thương tôi vì tôi chỉ chăm lo cái nhà sạch bóng. Nhưng tôi lại thích vậy. Vì đấy là nhà tôi và lão chỉ có nửa phần. Còn lão có bóng hay không, có sạch hay không, lão phải tự lo. Tôi còn bận lo cho bản thân mình. Tôi không chúi mũi vô bếp như cô tưởng và như lão tưởng chút nào. Tôi say mê đánh bài. Tôi nghiện làm đầu và giũa móng tay. Tôi ham thích "tám" và hăng hái đi chùa. Tôi khoác áo lụa mỡ gà, khoác vòng cẩm thạch và tôi sắm đủ cho mình (bằng tiền lão, dĩ nhiên!). Còn việc cô ngắm trăng cùng chàng, đọc thơ cùng chàng hay đốt nến cùng chàng thì xin cô hãy cứ tự nhiên. Những thứ vớ vẩn và phù du đó ngày xưa tôi cũng nghĩ là ghê gớm lắm. Nhưng tôi nhanh chóng phát hiện ra chúng suốt đời loanh quanh như thế, và chả có lợi ích gì. Chúng chỉ như hạt tiêu rắc vô bát phở, không hề bổ béo, chỉ khiến nó dậy mùi. Mà mùi thì tôi đã chán. Chán không phải do tâm hồn tôi cằn cỗi, mà là do đã quá đủ rồi! Cuối thư cô cho biết đã chuồn ra khỏi lão, hoặc lão đã chuồn ra khỏi cô. Tôi chả hiểu ai thoát được ai. Nhưng chắc chắn là tôi suýt thoát. Tiếc quá. Giá mà lão đi với cô, giá như lão ảo tưởng về sức mình thì tôi đã có cơ hội tuyệt vời để lại được tung tăng. Tôi tin chắc mình tung tăng chả khi nào muộn, khi mình kiêu hãnh, mình không nghèo khó và mình có sự mặn mà. Những thứ đó cô còn lâu mới đạt tới, cô bé đáng thương ơi! Cô yên tâm. Tôi sẽ đón lão về. Cáo chết còn quay đầu về núi, trong khi lão chả phải là cáo, lão là người. Tôi cũng chả giày vò, chả đay nghiến chi đâu. Tôi không phải hàng tôm hàng cá. Tôi chỉ cười khẩy mà thôi. Một nụ cười mà đã làm lão nhớ đến cả chục năm. Chúc cô may mắn trên con đường chinh phục các lão khác. Thế gian chả thiếu ông già. Cô cứ việc xông lên. Chào cô. (Cơm ký tên)

Page 20: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

128

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Deuxième Bureau (do cvk57 Kim Thông) Anh Phúc Nguyễn thân mến, Hai lá thư : thư của Phở cũng hay , mà thư của Cơm cũng hay! Đương nhiên không phải cho mình, mình sẽ in ra nhiều bản để phát cho ‘Các Cơm’ và ‘Các phở’ đang học lớp giáo lý hôn nhân để các cháu rút chút kinh nghiệm . Cám ơn và cám ơn Deuxième Bureau (do cvk68 Lê Thành Thu) Anh Kim Thông, Em lượm lặt được thêm môt ít tai liệu này bổ sung thêm cho 2 lá thư ‘cơm–Phở’ của Phúc Jean cung cấp. Hy vong góp được chút ít vui vui vào các bai giảng lớp hôn nhân của anh. Lê Thành Thu 68 "Phở" Hơn "Cơm" Chỗ Nào? Nếu xét về "thành phần cấu tạo" thì cơm và phở rất giống nhau, đều được làm chủ yếu từ... gạo tẻ. Phở có thịt có hành, thì cơm có cũng có, đã vậy cơm còn hay hơn vì không bao giờ bị trộn... hàn the. Cơm cũng rẻ hơn và ... no lâu hơn. Dân gian (hay đúng hơn là đàn ông trong giân dan) gọi vợ là cơm, bồ là phở. Nếu xét theo khoa học thì cách gọi đó chẳng xúc phạm ai cả vì 2 "nguyên tố" ấy đều có 2 giá trị độc lập, chả cái nào cao hơn cái nào. Nhưng xét về giá trị "nhận thức" rõ ràng có ưu thế, vì phở luôn luôn tượng trưng cho sự bay bướm. Thật vậy, biết bao nhà văn, nhà thơ, nhà nghiên cứu đã tốn hàng ngàn trang giấy tán tụng phở như Thuần Việt, Hồn Việt hay Đặc Việt. Chính một quan chức cấp cao đã từng kêu: Thương hiệu Việt dường như chỉ có phở, áo dài, và nón lá. Rất ít bài viết về cơm. Nhà văn Nguyễn Tuân nổi tiếng về bài ký "Phở", chưa có nhà văn, thơ nào nổi tiếng về bài ký "Cơm". Thật quá ngạc nhiên. Trở lại vấn đề chán "cơm" thèm "phở", đã có rất nhiều bài vè bài thơ và chuyện hài về việc ấy mà gần như chàng đàn ông nào cũng thuộc. Ưu thế của phở so với cơm là quá rõ ràng trong chuyện tình ái, mặc dù nhiều lúc buồn cười là "phở" xấu hoặc già hơn "cơm". Vừa qua tại một quán bia tại trung tâm thành phố, giới đàn ông đã tổ chức một cuộc hội thảo nghiêm túc với chủ đề "cơm" và "phở". Về dự hội nghị có

đông đủ giới đàn ông nhân sĩ, trí thức và các thành phần, kể cả đàn ông Việt ở nước ngoài. Sau 3 ngày khẩn trương làm việc, thảo luận sôi nổi các đại biểu đã thông nhất một bản báo cáo để đệ trình lên Liên hợp quốc giải thích nguyên nhân tại sao chán cơm thèm phở: 1. Đàn ông thèm "phở" vì ít được ăn phở. Muốn ăn

phở nhất là phở đặc biệt, phải có tiền, xe hoặc vừa có tiền vừa có xe. Trong khi cơm ngày nào cũng được ăn và phải ăn.

2. Đàn ông dùng cơm ở nhà trong không khí quen

thuộc ấm áp đến nhàm chán, còn dùng phở ở xa nhà trang trí lạ mắt, đôi khi đẹp mắt và có cả âm nhạc

3. No thì rất khó ăn thêm cơm, còn phở no tới mấy

cũng có thể làm thêm một tô cũng chẳng sao. 4. Ăn phở xong là đứng dậy, đi ngang hoặc ngồi,

nằm một chút là tuỳ. Còn ăn cơm xong nhiều khả năng phải thu dọn và rửa bát đĩa.

5. "Phở" không quán nào giống quán nào, thậm chí

là không tô nào giống tô nào. Còn cơm thì có khi bao nhiêu năm vẫn thế chỉ có nguội hơn.

6. "Phở" có thể ăn chung với bạn bè. "Cơm" thì rất ít,

phần lớn là ăn chung với... bà nấu cơm. 7. Lúc ăn phở, dễ dàng yêu cầu thêm tý hành, tý

bánh hoặc thêm tý ớt cho mặn nồng. Còn cơm có gì trên mâm hãy xơi nấy, yêu sách lôi thôi còn bị mắng hoặc bị gắt gỏng "không ăn thì thôi". Ai gắt xin tự hiểu.

8. Phở tuy cùng một chỗ nhưng có thể tái, chín,

nạm, gân.. tuỳ ta quyết định. Cơm thì do mụ nấu cơm quyết định, đàn ông chỉ có chấp hành.

9. Nếu ăn phở nhiều tới mức độ trở thành khách

quen, ta có thể ăn... thiếu. Còn nếu không đưa tiền lương và nộp ,"cơm" sẽ dừng ngay.

10. Cuối cùng bỏ tiệm "phở" này dễ dàng tìm tiệm

"phở" khác. Còn bỏ "cơm" thì phức tạp vô cùng. Tiểu Luận Về Cơm Và Phở Các cụ ta ngày xưa đã bảo: "Ông ăn chả, bà ăn nem" (đại khái có nghĩa là nếu ông có bồ nhí thì bà cũng phải có kép nhỏ). Nói như vậy thì hơi bị oan cho quí bà quí cô, bởi vì người phụ nữ thường sống bằng cả trái tim của mình và tình yêu đối với họ bao giờ cũng chiếm địa vị số một. Do đó, phụ nữ thường chung thủy và ít khi đi hoang trong tình yêu còn đàn ông thì khác. Tục ngữ cũng đã bảo : Ðàn ông những tám lá gan.

Page 21: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

129

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Lá ở cùng vợ, lá toan cùng người. Vì thế, chuyện "ăn chả" của các ông chồng xem chừng có vẻ chẳng đặng đừng (ai mà muốn thế), chẳng qua là bị ép uổng (ông trời bắt thế). Thật vậy, tình yêu người đàn ông thường qua con mắt nên họ dễ bị hớp hồn bởi vẻ đẹp. Chẳng thế mà "danh ngôn thời nay" đã bảo: "Lập gia đình giống như đi ăn nhà hàng với bạn bè. Bạn gọi món mình muốn nhưng khi nhìn thấy những gì người khác gọi, bạn lại ước chi mình đã gọi giống như vậy !". Câu này thực đúng với kinh nghiệm sống và đúng với qui luật của muôn đời: "Vợ người thì đẹp - Văn mình thì hay". Những năm gần đây, báo chí không còn dùng phạm trù "chả và nem" nữa bởi vì nó đã "xưa rồi Diễm" thay vào đó báo chí lại thích dùng phạm trù "cơm và phở" hơn (Cơm ám chỉ bà xã còn phở ám chỉ bồ nhí). Mình xin ghi lại vài lời phát biểu ở một Câu lạc bộ có bồ nhí. Mấy ông to gan lại bạo phổi, muốn thiết lập phòng nhì xuất khẩu thành thơ. Ông thì ngâm nga : Vợ là địch, bồ bịch là phe ta. Khi chiến sự đang nổ ra, Thế buộc xa phe ta về với địch, Nằm trong vòng vây của địch, Rục rịch mong nhớ phe ta. Có ông lại ví von: Sáng đèo cơm đi ăn phở. Trưa hăm hở rước phở đi ăn cơm. Chiều cơm về nhà dọn cơm, Tối nằm nhớ mùi và hương thơm phở. Nhưng mấy ổng vẫn phải luôn đề cao cảnh giác: Vợ tuy … "cơm nguội" của ta, Nhưng là … "phở tái" thằng cha láng giềng!! Xin phân tích về lợi và hại của cơm và phở. 1. Thứ nhất: Cơm thường ăn khi đói còn phở thường

ăn khi … thích. Thật vậy, thiên hạ thường bảo: "Con người ăn để mà sống chứ không sống để mà ăn". Như một chiếc máy muốn chạy tốt thì cần phải nạp đủ nhiên liệu, con người cũng vậy, khi ta ăn là lúc ta nạp nhiên liệu vào cho cơ thể, nhờ đó cơ thể mới có thể lao động. Như thế, ăn trở thành một sinh hoạt chính yếu nơi con người. Tuy nhiên, nếu ta nghĩ rằng sống để mà ăn thì chuyện đời lại mang một ý nghĩa khác. Lúc bấy giờ, người ta sẽ ăn cho khoái khẩu. Bình thường nếu ta đói thì phải ăn, bằng không thì tay chân ta sẽ bủn rủn. Lúc ấy, bỗng trở thành "người Việt mắt hoa" hay cảm thấy kiến đang lổm ngổm bò trong bụng. Tóm lại, khi máu tình nổi lên, nhất là khi trong túi lại rủng rỉnh có một nắm tiền, nhiều anh chồng chán cơm bèn đi tìm … phở ở khách sạn, quán bia ôm, cà phê đèn mờ ...

2. Thứ hai: Cơm thì đơn giản nhưng phở lại đa

dạng. Thật vậy, ta chỉ vo gạo và cho vào nồi, rồi đổ nước và đun lên, thế là xong ngay một nồi cơm (đơn giản chỉ có vậy !). Hơn thế nữa, ngày nào ta cũng xơi cơm ít là hai lần, cho nên cơm trở thành quá quen thuộc (Thậm chí hóa ra nhàm chán). Trong lúc "ngấy đến tận cần cổ", nhìn thấy cơm mà nuốt chẳng muốn vô (nếu tình cờ ngửi hương vị thơm tho của phở là hết chịu nổi!). Phở thật tuyệt vời và đa dạng: có phở gà, phở bò (riêng về phở bò, thì có phở tái và phở chín), có cả phở vịt và phở ngan nữa (có lẽ vì sợ bị lây nhiễm bệnh cúm gà, mà thiên hạ đã chế biến thành như vậy chăng?). Tiếp đến phở còn đa dạng về khẩu vị. Trước một tô phở nóng hổi như đang bốc khói, tùy sở thích ta có thể nêm tương đậu và tương ớt, vắt thêm một vài miếng chanh, rồi lại còn ngắt mấy cọng rau thơm mà bỏ vô. Quả thực là đậm đà khó quên. Chẳng thế mà phở đã trở thành một món ăn đặc sắc của người Việt Nam ở trong nước cũng như ở nước ngoài. Vả lại phở lúc nào cũng nóng hổi (hồi đó tới giờ, chỉ nghe nói có cơm nguội, chứ chưa nghe phở nguội bao giờ). Chính vì những lý do trên, phở thường hấp dẫn hơn cơm (ấy là chưa nói tới những trường hợp gặp sự cố, nồi cơm bị trên sống, dưới khê, tứ bề nhão nhoét…thật là chán mớ đời !). Cũng thế, bà xã suốt ngày ở với ta, sáng tối đụng đầu nhau: Ði ra chỉ mình với ta, Ði vào thì cũng chỉ ta mới mình. Riết rồi hóa nhàm hóa chán! Đó là chưa nói tới trường hợp có những bà vợ khi đã "đưa chàng về dinh" thì không còn lo lắng tới ngoại hình của mình nữa. Trước kia chải chuốt bao nhiêu thì bây giờ lại lôi thôi lếch thếch bấy nhiêu: Mặt mũi thì lem luốc, áo quần thì ống cao ống thấp. Trong khi đó, bồ nhí thì lại đa dạng về cách thức ăn mặc và chiêu thức chiều chuộng, thành thử "cuốn hút" hơn, khiến các ông chồng cứ "chết mê chết mệt" (chứ chẳng phải bùa mê thuốc lú nào cả!). Suốt ngày ta tắm ao ta, Tắm hoài đến nỗi hóa ra đen sì. Hỏi ra mới biết là vì Nhiều năm nước vẫn y sì không thay.

3. Thứ ba: Cơm thường ăn ở nhà nhưng ăn phở thì

ra ngoài quán (quán thường thì vui hơn ở nhà!). Bầu không khí ở nhà thường tẻ nhạt, nhất là khi bà vợ mắc phải chứng bệnh … than. Ông chồng suốt ngày vất vả làm việc để kiếm tí tiền như cánh chim tha mồi về tổ. Về tới tổ, chỉ muốn được nghỉ ngơi, được chiều chuộng cho bõ công lao động vật vã. Vừa thò đầu vào nhà là đã ướt đẫm "những điệp khúc mùa mưa" (nào là thời buổi gạo châu củi quế vật giá leo thang, con cái

Page 22: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

130

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

ngang bướng ngỗ nghịch, bệnh tật đau yếu, … Thôi thì trăm thứ). Tẻ nhạt đã đành, mà nhiều khi còn trở nên căng thẳng và ngột ngạt (chẳng hạn bất đồng ý kiến về chuyện mua sắm hay về chuyện dạy bảo con cái, ...). Ở quán người ta được tự do ăn to nói lớn, tự do cười đùa thỏa thích, nhất là khi gặp được mấy tên bạn chí cốt nữa thì tha hồ mà "xả sú bắp", cộng thêm vào đó mấy cô chiêu đãi viên cứ lượn qua lượn lại trong bộ áo quần khá "hoàn cảnh" thì cứ như lạc vào chốn thiên thai. Thảo nào mấy ông cứ vắt óc ra một ngàn lẻ một lý do để tha hồ mà ghé quán.

Cho tới lúc này thì phở đang chiếm phần ưu thế, dầu vậy cuộc đời bao giờ cũng có những chữ "nhưng" chết tiệt. Chính vì những chữ "nhưng" này mà cơm dần dần lấy lại được vị trí canh tranh số một của mình. Do đó ta mới có nhận định sau đây.

4. Thứ tư: Cơm thường được bảo quản kỹ và không

gây nguy cơ gây ngộ độc. Thật vậy cơm được nấu chín và để trên bếp cho tới khi ăn mới bắc xuống nên bữa ăn trong gia đình bao giờ cơm cũng nóng và canh cũng sốt (rất an toàn và bảo đảm cho sức khỏe). Trong khi đó phở thì ... Cách đây không lâu, báo chí đã phanh phui hầu hết những cơ sở làm bánh phở vì muốn cho bánh phở được dẻo, dai và dòn, người ta đã dùng hàn the và thậm chí còn dùng cả "phóc môn" ướp xác (tất cả đều là những chất độc hại cho cơ thể). Thêm vào đó, thịt dư từ ngày hôm qua hay thịt được thái ra, để khơi khơi giữa trời và đất, mặc cho bụi bặm bám vào. Sống với bà xã, ta không sợ bị lây nhiễm bệnh tật mà hơn thế nữa, còn được o bế về sức khỏe một cách tận tình và chu đáo:

Dù không phải đẻ ra ta, Nhưng công của vợ thật là lớn lao. Lúc ta đau ốm xanh xao, Được vợ chăm sóc ta mau khỏe liền ! Để chống lại tệ nạn xã hội, người ta đang hô hào trở về nếp sống chung thủy "một vợ một chồng". Ngày xưa người ta thường nói đến những chứng bệnh nguy hiểm như: Phong tình, hoa liễu, giang mai, … Tuy nhiên, những chứng bệnh đã từng vang bóng một thời dường như đã chìm vào dĩ vãng, bởi vì hiện nay người ta đang ngán ngẩm trước cơn bệnh thế kỷ "căn bệnh Sida".

5. Thứ năm: Ăn cơm muốn bao nhiêu cũng được vả

lại đỡ tốn tiền. Còn khi ăn phở, ta chỉ được ăn theo một chế độ nào đó và luôn phải … xùy tiền ra. Ðúng thế, cuối tháng lĩnh lương ta chỉ việc đem về giao nộp, còn mọi sự lỉnh kỉnh khác như tính toán cộng trừ nhân chia, … bà xã sẽ phải lo tất tật. Ðến bữa, ta chỉ việc xơi bao nhiêu cũng được (thậm chí xơi cho đến độ căng bụng cũng chẳng sao. Có khi còn được khuyến mãi thêm vài

chén). Trong khi đó, lỡ đèo bòng bồ nhí thì ta phải lo toan mọi sự từ A tới Z (từ nơi ăn chốn ở, những nhu cầu chính yếu của kiếp người cho tới cả những phụ tùng lỉnh kỉnh). Tất cả đều lệ thuộc vào cái "đầu tiên". Nếu không thì ta sẽ bị bồ nhí đá văng cái rụp và khi đó thì đường ai người ấy đi (bởi vì tình nghĩa đôi ta chỉ có thế mà thôi). Nói cách khác, ăn phở tốn tiền hơn ăn cơm (nên ta chỉ có thể ăn phở khi ví ta đã căng phồng mà thôi). Tóm lại, khi không có tiền ta vẫn có thể về nhà ăn cơm chứ đừng dại dột mà tới tiệm phở (ăn phở thiếu? Làm gì có). Phở làm cho ta tốn tiền hao bạc đã đành, mà nhiều lúc phở còn làm cho ta thân bại danh liệt. Không thiếu gì những ông tai to mặt lớn, chỉ vì nghe theo những lời đường mật của bồ nhí, hay chỉ vì không đủ khả năng cung phụng cho những nhu cầu của bồ nhí, nên đã can đảm ăn hối lộ, anh dũng biển thủ công quĩ, để rồi bây giờ âm thầm nằm trong nhà đá bóc lịch, "vắt chân lên trán" mà ngẫm nghĩ chuyện đời.

6. Sau cùng, đó là cơm thì ta phải ăn thường xuyên,

còn phở thì không nhất thiết phải là như thế. Cơm chính là bữa ăn thường xuyên, mỗi ngày ta đều phải dùng tới hai ba lần. Còn ăn phở thì khác, lâu lâu ta mới đến tiệm (thậm chí có người cả đời vẫn chưa biết mùi phở là như thế nào mà vẫn sống to sống khỏe). Chứ nếu thử ăn phở dăm bữa liền, thế nào ta cũng cảm thấy xót ruột và nóng cả người, nóng âm ỉ từ trong lục phủ ngũ tạng, để rồi tìm về với cơm là món ăn truyền thống. Chính vì thế, ta có thể kết luận như sau: "Dù phở hấp dẫn hơn cơm nhưng chỉ có thể ăn cơm trừ phở, chứ ta chẳng thể nào ăn phở thay cơm". Sau những lần đi hoang, cặp kè với bồ nhí, thế nào cũng có lúc bản năng ăn cơm của ta thức giấc (chưa nói tới tình huống bất đắc dĩ phải ở ngoài vòng phở phủ sóng vì hết tiền, vì ốm đau hay vì thân bại danh liệt, …) Không biết lúc bấy giờ bà xã có còn đủ khoan dung mà tha thứ cho ...

Chồng em không thích ăn quà, Ði đâu cũng muốn về nhà ăn cơm. Kiếp bò thì phải nhai rơm, Chồng em tự giác "nhai" cơm … ở nhà. Tới đây xin mượn mấy dòng thơ của một tác giả tên là Linh Cơ, như một kết luận : Hạnh phúc thay đời ta có "cơm", Như người chồng tốt được danh thơm, Ðều nhờ "cơm" và yêu "cơm" lắm, Ði đâu xa rồi cũng nhớ "cơm". Mấy ông hư chẳng thiết gì "cơm", Ăn bánh trả tiền", "phở" ngọt thơm, Ðã quen mùi thấy ngon ăn mãi, Ðầy bụng về nhà chán bỏ "cơm".

Page 23: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

131

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Mong ai cũng một dạ cùng "cơm", Ăn mãi ngon lành, mãi ngọt thơm, "Cơm" dẻo thơm "phở" cho chả thiết, Ði đâu xa rồi cũng nhớ "cơm".

Tái bút: Ai cũng ăn cơm nhưng lại thèm ăn phở vì một điều muôn thuở là phở nhiều nước hơn cơm. Deuxième Bureau (do cvk57 Kim Thông)

Thành Thu thân mến, Từ câu chuyện vui , trở thành câu chuyện nghiêm chỉnh và sau đó trở thành bài giáo lý hôn nhân cho các bạn trẻ rất là tuyệt vời. Thông xin được cam ơn Thành Thu và tất cả các anh đã nêu lên vấn đề này để tất cả chúng ta đang tiến bước trong đời sống hôn nhân công giáo được tự tin hơn và vững bước . Tiếp tục gởi nữa .. nghen Thu.

Page 24: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

132

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Tâm Tình Xê Vê Ca (CVK)

Tháng 06, 2009

Địa Chỉ E-mail Mới (cvk66 Nguyễn Đức Phước)

Dear Doctor John Pham

Gần đây anh em có gởi mail góp ý nầy nọ về dầu dừa, nhưng không hiểu sao Yahoo lúc được, lúc không. vậy P xin đổi sang gmail cho nó tốt hơn, giống như đề nghị lần trước của Sơn, nhưng vì cái tội cứng đầu, nên mới kéo dài tới hôm nay.

Vậy xin đốc tờ đổi dùm account của P trên LLCVK và thông báo trên diễn đàn dùm nghen. [email protected] Thanks a lot, doctor Jos Đức Phước Địa Chỉ E-mail Mới (cvk67 Hùng Sơn) Yes, sir, Anh Phước 66. Xin mọi người thay đổi địa chỉ của anh Phước trong sổ địa chỉ của mình. Đa tạ và kính báo. PHS Mời Họp Mặt (do cvk69 Jos Khin) Kính Chào Thầy Thi & Anh Võ, Tiếc quá em khg về kịp để có thể tham-dự Cuộc Họp Mặt tối nay tại nhà của Anh Chị Lý cùng Các Vị Tiền-Bối, dù chỉ là... "ngồi lắng tai nghe"! Em cũng có thời-gian khá dài "tham-gia" trong lĩnh-vực ngân-hàng và thương-nghiệp "xhcn" ở địa phương, nên cũng muốn học-hỏi thêm nhiều điều ở các Bác Tiền-Bối mỗi khi có điều-kiện... Hơn nữa, theo bản-thân nhận thấy: Đây là Dự-án khg những rất là hữu-ích, mà còn là cơ-hội để chúng ta có thể đóng góp hay làm gì đó cho Cộng-đồng và Giáo-Phận. Trong khi nóng lòng đón chờ những Thông-Tin Kết-Quả của "Đại-Hội", em xin chân-thành gữi đến mọi Thành-Viên Lời Chúc Sức-Khỏe và "Đại-Hội Thành-Công Tốt-đẹp"! Em, Jos. Khin69 Mời Họp Mặt (do cvk67 Trần Hiền)

Thưa các Anh và các bạn trong diễn đàn đang quan tâm đến dự án. Theo yêu cầu của Võ và của một số anh em, Trần Văn Hiền xin đăng ký tham gia buổi gặp gở để cùng tìm hiểu về khả năng thực hiện dự án đầy ý nghĩa này tại nhà Anh Lý tối ngày mai. Rất cám ơn Anh Quý đả gữi cho một số thông tin và websites để tham khảo. Mọi trao đổi về hiểu biết của từng người trước đây và hiện nay, xin để tới lúc gặp nhau ta nói chuyện. Nhưng rõ ràng những thông tin sơ bộ anh Quý và Anh Phước cho là rất hữu ích, đồng thời những ý tưởng Anh Phước gợi ý về một dự án thực hiện theo bài bản (nguyên liệu, lượng hàng tồn kho, kho bãi,….) là cần thiết để phục vụ cho buổi nói chuyện này. Anh Chị Lý có lòng cho anh em nhâm nhi cái gì thì tùy lòng chứ đừng nói đến chuyện “nai đồng quê” hay thịt cầy thịt chó gì cả, nghe chán quá!!! Cộng thêm cái tên Võ đề nghị đặt cho dự án nghe có vẻ như là gốc thổ dân nào đó thời Đế chế Maya ở bên Nam Mỹ hoặc ở Úc Châu, nghe không được. Kính chào và hẹn gặp tối mai. Em Hiền Mời Họp Mặt (do cvk67 Anh Võ)

Kính thưa Bà Con,

Được sự khuyến khích của Anh Chị Lý & Chi CVK58, các thành viên trong nhóm có cái tên dài ngoằng "Hội Ái Hữu Dầu Dừa Dầu Mè Trạm Xá Cố Cao Cựu Chủng Sinh Chủng Viện Kontum" viết tắt là HAHDDDMTXCCCVK sẽ có buổi họp mặt tại nhà AC LyandChi (Gò Vấp) vào lúc 18h30 ngày Thứ Ba 02.06.09 để mong tìm ra phương hướng họat động trong tương lai nhằm phục vụ người nghèo & người bệnh cách hiệu quả nhất.

1. Kính mời các CVKcó thiện chí đến họp mặt, ăn tối và góp ý. Mọi sự có mặt của Anh Chị Em đều đáng quý.

2. Xin email hoặc phone cho Võ (0917 377 160) để Võ báo lại cho AC LyandChi nhằm phục vụ các món "lai rai" & "nai đồng quê" cho chu đáo.

3. Xin Anh Lý xác nhận lại địa chỉ và số phone, để Bà Con dễ tìm đường đến nhà. Email này thay thư mời.

Kính, vonguyen67, Mời Họp Mặt (do cvk67 Trần Hiền)

Page 25: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

133

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Kính tất cả anh em trong diễn đàn bàn về dự án dầu dừa chiều nay, Có một khuôn mặt của 67 ở Saigon (sống tại Thanh Đa, cùng xóm với Thầy Thi và anh Kiêm 62 và Trần Hiền 67, anh em ở Saigon biết khá rõ một dịp sinh hoạt chung CVKSaigon), rất nhiệt tình đối với công việc chung và đặc biệt các công việc liên quan đến dự án sản xuất qui mô nhỏ như dự án sản xuất dầu dừa mà anh em chúng ta đang ấp ủ, đó là bạn Hung (tụi em gọi là “Hung Hương”). Trước đây, Hung đả rất nhiều năm và có rất nhiều kinh nghiệm trong ngành thu mua mật mía (melasse) và là chủ một cơ sở sản xuất đường thủ công ly tâm (sugar – sucre) tại Châu Sơn Banmêthuột. Hiện Hung đả về sống hẳn ở Saigon. Muốn đề nghị Hung tham gia vào buổi nói chuyện chiều nay của anh em tại nhà Anh chị Lý – Chi, hy vọng Hung cũng sẽ chia được với chúng ta những kinh nghiệm thực tế trong chuyện thu mua nguyên liệu, giao hàng, phương tiện giao hàng, thanh toán tiền hàng, nghiệm thu hàng, kiểm tra chất lượng hàng, va đặc biệt là kinh nghiệm sản xuất trong điều kiện qui mô nhỏ như dự án của chung ta với công nghệ và thiết bị ở Việtnam (bằng thủ công, không tự động hóa hoàn toàn như sản xuất ở các nước tiên tiến). Em đả thuyết phục được Hung tham gia “diễn đàn” của chúng ta chiều tối hôm nay. Kính đề nghị Anh chị Lý Chi và Võ sắp xếp cho thêm 1 chổ cho bạn Hung Hương tối nay. Xin chân thành cám ơn. Xin chúc một ngày làm việc nhiều niềm vui và ân thánh, Em Hiền 67 Mời Họp Mặt (do cvk67 Anh Võ)

Kính thưa Bà Con,

Hoan Hô Chef Hiền 67 đã kéo thêm được bạn Hùng Hướng. để cho ý kiến thêm phong phú và đa dạng. Như đã nói, mọii sự có mặt và góp ý kiến của Anh Chị Em đều đáng quý.

Hy vọng rồi sẽ làm được một cái gì đó cụ thể. Cho đến giờ này, ta có thể kể ra những người sau đây sẽ có mặt : Các Anh : Anh Lý, Anh Thi, Anh Kiêm, Anh Sỹ 64, Anh Minh 64, Anh Quý 64, Anh Phước 66, Chef Hiền 67, Hùng Hướng 67, Võ 67.

Các Chị : Chị Chi (bà xã Anh Lý), Chị Kim (bà xã Anh Sỹ)

Anh Lý ơi,

Như vậy là tổng cộng 12 Nam Nữ Tông Đồ thời nay. Trong 12 Thánh Tông Đồ ngày xưa có 2 cặp anh em. Trong 12 tông đồ CVKthời nay có 2 cặp vợ chồng. (nhờ Anh Sỹ báo lại Anh Chị Lý, sợ rằng Anh Lý lo chuyện "nai đồng quê" mà không đọc email) Chúa Thánh Thần đã Hiện Xuống rồi. Bây giờ là đến lúc được sai đi. Vấn đề là ta có chịu động tay động chân hay không. "Đang nghe và sẽ nghe những gì họ nói, chờ xem những gì họ làm"

Kính, vonguyen67 Tin Buồn GP Kontum (do cvk47 Nho) Xin thông báo cùng toàn thể quý CVK& KMF : Yă Têrêxa Maria Raphael BƯUT thuộc dòng Ảnh Phép lạ GP Kontum, sau một thời gian dài điều trị căn bệnh nan y giai đọan chót, đã từ trần lúc 16g30 chiều ngày 21.5.2009 tại nhà Dòng APL, hưởng dương 51 tuổi. Thánh lễ an táng sẽ cử hành lúc 7g sáng ngày 2.6.2009 tại nhà thờ chính tòa Kontum (nhà thờ gỗ). Sau lễ sẽ di quan về an táng tai nghĩa trang GX Phương Quý . Xin mọi người hiệp thông cầu nguyện trong thánh lễ cho LH Têrêxa Maria Pl NHO CVK.KT Tin Buồn GP Kontum (do cvk67 Hiền Trần) Nhận được tin buồn… GP mất đi một người phục vụ hết mình cho người nghèo. Còn nhớ rất rõ khuôn mặt và nụ cười của Ya Raphael bất cứ lúc nào gặp mặt và với tất cả mọi người. Xin hiệp thông cùng các Ya, cùng GP và những người con của GP gần xa, trong lời cầu nguyện xin Chúa rủ tình thương sớm đưa linh hồn Thérèse Marie Ya Raphael về hưởng hạnh phúc với Chúa và các Thánh trên quê hương vĩnh cữu. Kính, Trần văn Hiền và anh em 67 sau 75. Tin Buồn GP Kontum (do cvk62 Phan Đình Thi) Gia Đình CVKSaigon xin chia sẻ sự mất mát với quý Yă DÒNG ẢNH VẢY và Tang Quyến. Nguyện xin Thiên Chúa Tình Yêu vui nhận Yă Têrêxa Maria Raphael Hưut vào hưởng Hạnh Phúc với Ngài. Ban ĐD CVKSaigòn. Phan đình Thi.

Page 26: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

134

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Tin Buồn GP Kontum (do cvk68 Nguyễn Đình Nhạc) Xin đính chính cùng toàn thể quý CVK& KMF : Yă Têrêxa Maria Raphael HƯUT , chứ không phải là BUƯT, từ trần lúc 16h30, ngày 31.05.2009, chứ không phải 21. Hiệp Ý Cầu Nguyện (do cvk64 Paul Nguyễn Minh) Kính thưa các qui Cha, qui anh chi em trong gia đình CVKkhắp nơi, nước ngòai và ở VN , xin mọi người, giúp lời cầu nguyện cho em gái của Gioan Btx Phạm đình Khoa 64 đang nằm BV Phạm Ngọc Thạch điều trị ( bị lao hạch ở phổi bi di căn g.đọan cuối cùng) . Chân thành cảm ơn . Người đưa tin Nguyễn thành Minh Paulminh64 Hiệp Ý Cầu Nguyện (do cvk58 Đ.Ô. Hoàng Minh Thắng) Mến thăm các bạn CVKKMF, Chúng ta hiệp ý cầu nguyện cho em gái của Phạm Đình Khoa CVK64 đang phải nằm bệnh viện mau hồi phục. Xin Khoa cứ làm sao cho em gái ăn dầu dừa trộn với thức ăn. Được ngày 3 muổng hay nhiều hơn hy vọng sẽ mau khỏe. LM Giuse Hoàng Minh Thắng và Ban Đại Diện CVKKMF hải ngoại Hiệp Ý Cầu Nguyện (do cvk62 Phan Đình Thi) Cám ơn Minh đã đưa tin. Gia đình CVKSaigòn chia sẻ những âu lo với Khoa và hiệp ý cầu nguyện cho người em gái đang vật vả với căn bệnh hiểm nghèo. Nguyện xin Thiên Chúa ban sức mạnh giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và đớn đau của thân xác vì Ngài chính là Tình yêu, là nguồn ủi an cho những ai đang sầu khổ. TM. Ban Đại Diện CVKSaigòn. Thi. Hiệp Ý Cầu Nguyện (do cvk64 Duy Sỹ) Bạn Khoa thân mến, Anh chị em lớp ta, cvk64, cùng chung lời cầu nguyện xin cho em bạn vượt qua căn bệnh hiểm nghèo, nhất là sự đau đớn của thể xác. Ngoài việc xin ơn Trên phù

giúp, bạn có thể hỏi thêm thông tin ở bạn Quý 64 áp dụng thêm liệu pháp dầu dừa hoặc dầu dừa xem sao? DS Tường Trình Từ Huế (do cvk64 Vũ Văn Quý) Kính chuyễn đến Đức Ông Roma, quí cha, quí anh chị em, Bảng tường trình sơ bộ của Sr Nguyễn Thị Sự, Nữ Tu Bác sĩ tại Dòng MTG Huế, cộng tác viên chương trình TVCNBN, về những tín hiệu vui mà Sr đã biết. Tạ ơn Chúa! Peter Quí CVK64 Ngày 03 tháng 6 năm 2009 Kinh Thầy, − con đang ở phòng Chị Tuyệt để viết thư cho Thầy

đây, mất mười phút để nói chuyện với chi T., tưởng rằng chi T. viết giúp con, ai dè cuối cùng cũng phải viết đó.

− Thầy ơi, kể từ khi nhận được can dầu (30lít) đầu tiên khoảng ngày 09 tháng 5 .2009 sau gần 3 ngày là chia hết thôi, mỗi người chỉ được trung bình 500ml, những ai ở xa mới nhận 1lít hoặc 1,5 lít, có người đã xin nhận lần thứ 3 rồi,do bệnh nặng và muốn mau lành đó Thầy, -lần thứ hai thầy gởi cho 2 can dầu (60 lít) con nhận ngày 14.5.09, đến nay cũng cạn hết rồi, số bênh nhân dùng Dầu:

− lớn tuổi đã 108 người, − cộng thêm 50 cháu mồ côi khuyết tật lớn nhỏ của

Mái Ấm Nguyệt Biều, (do cha mẹ bỏ hoặc không thể tiếp tục nuôi được ,giao cho các sr chăm sóc nuôi dưỡng dạy dỗ) các cô chăm sóc cũng dùng dầu theo nữa.

− ngày mai con sẽ chia cho bệnh nhân can dầu thứ 3,

− còn can dầu của Cha Cần ,Ngài chưa đem về được đang gởi lại chổ của con, nhưng con đã gởi cho Ngài 1lít rưởi để Ngài chữa bệnh,

− Con sẽ gởi bảng tạm gọi là tổng kết cho Thầy sau nhé, với nội dung bảng là Tên, khoảng tuổi, nơi chốn mắc bệnh gì, với tiền sử bệnh chút xíu để tham khảo, có đến cả trăm bệnh luôn Thầy ơi,

− Những người ở gần con thì con theo dõi được, ở xa thì hỏi thăm, hiệu quả của Dầu rất khả quan.: Ai cũng vui vẻ hơn, tạ ơn Chuá luôn vì những kỳ diệu không ngờ.con kể sơ sơ qua thôi nhé: 1 người bị giản phế quản mạn tính,rối loạn nhịp tim, bi ho suốt năm, trước kia đã điêù trị lao 9 tháng, dùng dầu súc và uống nay đã giảm thuốc tây và khoẻ hơn nhiều,bớt ho dần dần, có những tuần ngưng thuốc mà không can chi cả.Tạ ơn Chúa các trường hợp bi ngứa ,dị ứng, đau khớp, đau gân cơ dây chằng, được xoa và áp dầu, sau

Page 27: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

135

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

lần thứ nhất là đã giảm đau rỏ ràng. thật thoải mái! những răng lung lay, răng sâu bị đau nhức, hôi miệng súc dầu ít lần là vui vẻ, ăn cơm ngon hết lung lay. bi vọp bẻ,chân tay buổi tối, uống xoa thuốc chi cũng khó bớt hẳn, vậy mà súc dầu và uống một vài ngày là giảm và dứt hẳn. vui ghê! bị khàn khản cổ, nghi ung thư thanh quản, dùng dầu nay có thể hát và đọc kinh cao được rồi mừng lắm. bị chàm tổ dỉa hai bàn tay và hai bàn chân,ngứa nhức găp hơi lạnh hơi đám tang nữa là thê thảm luôn, tay chân nứt nẻ chảy máu, lột vảy cứng loang lổ,nhiểm trùng luôn,mới dùng một đêm xoa tẩm đã thấy dịu da,bớt ngứa,dể chịu lắm rồi. cac khớp lưng, tay vai, chân bị viêm mạn tính, dùng dầu uống xoa bớt nhanh lắm. Các trường hợp tiểu đường có được uông dầu nhưng chưa thể ngùng thuốc, vì sợ nguy hiểm cac trường hợp bón kinh niên, súc và uống dầu thấy ổn ngay hôm sau. những bệnh nhân bị cơn đau thắt ngưc không ổn định, do rối loạn tuần hoàn mạch vành tim, hoặc rối loạn thần kinh tim hay stress ...súc và đắp dầu vài ngày thấy giảm rỏ ràng,ổn định dần. những nguời bị khó ngủ, mất ngủ,súc hai hoặc ba lần trong 1ngày làngủ ngon hẳn. bị bỏng rộp da , nhiễm trùng xoa và đắp vài lần thấy lành nhanh hết nóng rát và hết đau. có hai trường hợp bi đột quỵ do nhồi máu cơ tim cấp, đã được phẩu thuật, mất lần đầu 80 triệu đồng, lần thứ hai mất hơn 100 triệu để bắt cầu nối đông mạch nuôi tim, thấy hay ,cũng xin dùng dầu dừa. một cas chuẩn bị mổ tim lần thứ hai thấy có loét bao tử, nên phải dừng lại chữa bao tử lànhmới mổ tim, hy vong sau 10 ngay dùng dầu dừa chũa loét bao tư và tiện dịp đắp tim luôn một thể, chắc khỏi mổ tim luôn đấy! xin Chúa chuc lành cho Cha H. v.v.... còn dài dài nữa thầy ơi! nhung thôi cho con tạm ngưng đã nhé. hy vọng bảng tổng kết sơ sơ sẽ gởi đến thầy nhanh nhất có thể.

Con xinh kính chào thầy và các ân nhân xa gần. Xin Chúa và Mẹ Lavang ban muôn hồng ân hồn xác cho Thầy và quý ân nhân. đoàn hợp xướng vĩ đại ở Huế và những vùng lân cận, một vài trường hợp ở xa như ĐồngNai, Sai gòn, Quảng Nam, Đà Nẳng, QuảngTrị cũng xin nhân dầu về chữa bệnh đó thầy.ai cũng vui ve loan báo cho người khác, và hân hoan ta ơn Chúa trong lòng cũng như san sẻ cho người khác bớt bệnh cách nhẹ nhàng va hiệu quả không ngờ. xin chào Thầy và các ân nhân xa gần. kính Matta Sự Huế Tường Trình Từ Huế (do cvk64 Vũ Văn Quý) Cám ơn Quý đả quan tâm!

Mình đang bận việc Legio tổng kết 10 năm nhưng mình sẽ viết bản tường trình cho Quí để xin thêm dầu dừa - nay chương trình này đả lan sang Lào - cha Hiền ở Lào đả xin mình 5 lít dầu và đả báo lại hiệu quả tốt. Riêng ở Nghệ An và Hà tĩnh đã giúp được rất nhiều người bệnh nghèo trong tường trình sẽ rõ. Nếu được anh gửi tiếp dầu cho mình - Hơi vất vả một chút nhưng thấy nó mang lại hậu quả tốt mình cũng rất vui. Xin Chúa ban cho Anh luôn khỏe thân ái Tường Trình Từ Huế (do cvk67 Phan Đình Thi) Chào Cha Nhân, Không biết Cha Hiền ở Lào này có phải đả học ở Kontum với tụi Thi không. Xin cho vài thông tin về Cha Hiền. Cám ơn. Thi 62 Tường Trình Từ Huế (do cvk64 Vũ Văn Quý) Anh Quý thân mến! Chiến Dịch Nhai Dầu Mè, Dầu Dừa tại Nghệ An. Kể từ khi nhận được các tài liệu đày đủ nguồn gốc về dầu dừa, dầu mè và sau khi thí nghiệm trên chính bản thân mình để giải toả được cục u trong bụng. Tôi thấy vui hơn vì nhịp sống trở lại bình thường. Sau bài tường trình nhật ký 4 ngày nhai dầu, anh Quý đã tung bài lên mạng, nên được nhiều người xin tư vấn. Đang loay hoay với những chai dầu mè nhỏ xíu thì anh Quý đá tặng 60 lít dàu dừa trong chương trình “TIN VUI CHO NGƯỜI NGHÈO”. Kể từ khi nhận được (60lít dầu) tôi đã tung ra một chiến dịch mạnh mẽ để giúp cho người nghèo. Đúng ý nghĩa Tin Vui Cho Người Nghèo. Những người không có tiền đi bệnh viện, hoặc đã đi bệnh viện uống nhiều thứ thuốc mà có không hiệu quả. Việc nhai dầu là việc đơn giản và rẻ tiền, đến nỗi ít người tin được hiệu quả của nó, cho nên muốn thuyết phục họ phải cần nhân chứng. Sau vài lần chia sẻ về hiệu quả nhai dầu trong nhà thờ, một số người nghèo đã xách chai đến xin dầu để thí nghiệm, vì thấy nó vô thưởng vô phạt. Loạt đầu khoảng 30 người đã mang lai hiệu quả tốt cho họ, những bệnh thông thường của nông dân là bệnh phong thấp, nhức mỏi tay chân, đau đầu kinh niên, bệnh đường ruột ăn không tiêu, tỉ lệ nhai dầu mang

Page 28: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

136

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

lại hiệu quả rất cao khoảng 25 người trả lời rất tốt qua việc nhai dầu. Nhưng bệnh nhân đợt đầu: 1. Trần Thị Tâm (40 tuổi) Nghi Quang, Nghi Lộc

Nghệ An – đau đầu nhức mỏi chân tay. 2. Trần Thị Hoa (39 tuổi) Nghi Quang, Nghi Lộc Nghệ

An – nhức mỏi chân tay. 3. Nguyễn Ngọc Lan(44 tuổi) - Bị đường ruột. 4. Nguyễn Thị Ái (48 tuổi) 5. Lê Văn Khiếng, Xã Nghi Đức 6. Nguyễn Đình Khoa, Xã Nghi Đức 7. Nguyễn Văn Khôi, Xã Nghi Ân 8. Nguyễn Xuân Kiều, Xã Nghi Phong 9. Nguyễn thị Kỳ, Xã Nghi Ân 10. Bạch Kế Lan, Xã Nghi Đức 11. Nguyễn thị Liên, Xã Nghi Ân 12. Vương thị Liễu, Xã Nghi Phong 13. Bạch Kế Linh, Xã Nghi Đức 14. Bạch văn Linh, Xã Nghi Đức 15. Nguyễn Văn Lĩnh, Xã Nghi Ân 16. Nguyễn quốc Loan, Xã Nghi Ân 17. Nguyễn Văn Lợi, Xã Nghi Ân 18. Nguyễn thị Lợi, Xã Nghi Ân 19. Vương Văn Long, Xã Nghi Phong 20. Nguyễn Văn Long, Xã Nghi Ân 21. Nguyễn thị Lương, Xã Nghi Ân 22. Bạch quang Lương, Xã Nghi Đức 23. Bạch văn Lượng, Xã Nghi Đức 24. Lê thị Lý, Xã Nghi Đức 25. Nguyễn quốc Mạnh, Xã Nghi Ân 26. Lê văn Mạnh, Xã Nghi Đức 27. Lê Công Mẫu, Xã Nghi Đức 28. Nguyễn Văn Mệnh, Xã Nghi Ân 29. Vương Văn Minh, Xã Nghi Phong 30. Đặng Thế Minh, Xã Nghi Đức Như vết dàu loang chỉ trong 1 tháng tiếp đợt 2, khoảng 65 nguời, bây giờ thì không cần giới thiệu mà họ tự hỏi nhau về kết quả chữa bệnh nên đã vội vàng đến xin dầu và không còn giọt dầu nào trong kho nữa. Hiện nay ai cần thì nói họ phải tự đi mua, nhưng khốn thay dầu dừa tại Nghệ An không có bán trên thị trường, chỉ có dầu mè 20.000$.1chai nhỏ chưa được 200ml. Nay Chiến Dịch Nhai Dầu đã được phố biến sang Lào, vì trong buổi thuyết trình lần thứ 3 tại giáo xứ Làng Anh về hiệu quả của việc Nhai Dầu, hôm 25.05 có đoàn Lào và Thái Lan đến thăm giáo xứ và cùng tham dự, có cha Hiền người Lào gốc Việt và 2 cha người Thái Lan, co 8 Xơ dòng Tu-rê và 4 giáo dân. Nên cha Hiền đã xin 5 lít mang về Lào để giúp người nghèo chữa bệnh. Đặc biệt nhất là có Ông Nguyễn Văn Phương hội viên của Legio sau khi nghe được tin tức này đã đến xin dầu ngay, ông bị rối loạn nhịp tim, bệnh viện trả về

chỉ sống bằng thuốc tây, nay dùng dầu súc 3 tuần nay đã giảm và khoẻ hơn nhiều, Tạ ơn Đức Mẹ. Hay nhất là chi Nguyễn Thị Hạnh, (Đt:0932744772) trên đường lái xe vào nam tôi dừng lại uống ly nước và nghi ngơi, chị chỉ là người bán nước bên vệ đường, tôi hỏi qua về gia đình, và nhìn thấy chị gầy guộc tôi mới hỏi chị: “bệnh gì mà chị gầy thế?”. Chi đã mau mắn trả lời: “Con đi bệnh viện khám nhưng bác sĩ nói không có bệnh gì, nhưng sao không thèm ăn”. Con mong sao cho có sức khởe để lao động nuôi con cái, nhưng ước ao đó không thực hiện được. Tôi liền nói với chị :” Chi nên nhai dầu mè, bảo đảm với chi chỉ cần 1 tuân lễ là chi ăn ngon. Và tôi lên xe ra đi, đúng một tuần chị điện thoại cảm ơn tôi và chi nói chị đã ăn được, ngủ được, hiện nay không có gạo mà ăn nữa. thành thật cảm ơn cha. Qua đây tôi đại diện cho những người nghèo qua CHƯƠNG TRÌNH TIN VUI CHO NGƯỜI NGHÈO, cảm ơn Đức Ông Thắng, chi Kim Tuyến, anh Quý và những ân nhân đã tài trợ dầu dừa cho Chiến Dịch Nhai Dầu tại Nghệ An. Xin Chúa chúc lành và trả công bội hậu cho moi người. Xin ban thêm dầu để chiến dịch nhai dầu được tíếp tục mang lại hiệu quả cho người nghèo. Thân ái. Linh mục người nghèo Rap. Xuân Nhàn Hiệu Quả Của Trái Chuối (do Chi Hai Thoại) Mến thăm em Hiền, Hy vọng thư này tới Em,cũng đúng lúc Em về tới nhà bình yên và không có mệt lắm . Thấy hiệu quả của vỏ trái chuối, quá sức tưởng tượng,nên Chị cũng gữi cho g.đ LLCVKluôn để truyền bá,nhất là Em lưu ý tới các Anh Chị Em Dân Tộc Em Hương mới tới sáng nay và đưa ngón tay cái,khoe với Chị,hiệu quả của vỏ chuối;Em bị 1 mụt nhọt đau đớn, đả đi BS mổ rồi,nhưng nó vẫn trở lại và đau nhức lắm ,hôm nay hẹn BS trở lại,thì tối hôm qua, đang ăn chuối và nhớ vừa đọc bài hiệu quả của trái chuối do Chị chuyễn tới và vỏ chuối thì chửa mụt cóc,Em liền lấy 1 miếng vỏ chuối, bọc ngang mụt nhọt và quấn băng keo lại,vì nghĩ rằng mụt nhọt như mụt cóc,qua 1 đêm, sáng hôm sau gỡ băng keo ra thì Hương thấy mụt nhọt không còn nữa và có 1 cai vảy đen,Em gở bỏ cái vảy này đi thì thấy da ngón tay liền lại và không có dấu tích gì của mụt nhọt hôm qua,thật là thần tình . Thứ 7 vừa qua đi Lourdes vì nắng gay gắt và vì cố gắng đi đường Thánh Giá trên núi,nên về nhà 2 chân

Page 29: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

137

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

của Chị nó làm reo và Chị thì nằm li bì,qua 1 đêm mới hồi tỉnh Chúc em sớm lấy lại giờ giấc bình thường ở VN. Chị Hai, Germaine Thoại Hiệu Quả Của Trái Chuối (do Trần Văn Hiền) Chị Hai ơi, Chị khỏe không? Ngày mai Chị bay đi Halan rồi. Chúc Chị bon voyage Chị nhé, và cho em gữi lời chào Hai cháu lớn Hùng - Vân Anh cả các cháu nhỏ, đồng thời chúc Chị những ngày ở Hollande nhiều niềm vui và khỏe mạnh. Nhà Chị có ai trông không? Dầu sao em cũng không yên tâm lắm. Bisous Chị Hai và tất cả các cháu, Em Hiền Mặt Trận Kontum (do PHS) Sư Đoàn Nhảy Dù trong năm 1972 đã có mặt trên ba mặt trận lớn đối đầu với cuộc xâm lăng cuồng tín của cộng sản Bắc Việt : Tam Biên, An Lộc - Bình Long và Trị - Thiên trong mùa hè gọi là Mùa Hè Đỏ Lửa. Tại chiến trường Tam Biên, Kontum, Lữ Đoàn 2 Nhảy Dù do Đại Tá Trần Quốc Lịch làm Tư Lệnh đã chạm trán với Sư Đoàn Thép 320 thiện chiến của miền Bắc, mệnh danh là Sư Đoàn Điện Biên Phủ, với những trận giáp chiến đẫm máu trên hai cao điểm Charlie và Delta trên một nhánh lớn của rặng Trường Sơn mà quân đội Hoa Kỳ thường gọi là Rocket Ridge. Đỉnh Charlie do Tiểu Đoàn 11 Dù của Trung Tá Nguyễn Đình Bảo trấn giữ, với nhiệm vụ theo dõi hoạt động của cộng quân và làm tiền đồn ngăn chận hướng xâm nhập của quân cộng từ bên kia biên giới Lào - Miên vào vùng Tam Biên, rồi từ đó mở chiến dịch tấn công Cao Nguyên, mà hai tỉnh biên giới cực quan trọng là Kontum và Pleiku luôn là mục tiêu chiến lược của cộng sản Hà Nội. Đỉnh Delta với cao độ 1,049 thước do Tiểu Đoàn 2 Dù bảo vệ, giữ nhiệm vụ quan sát, ngăn chận xâm nhập và yểm trợ liên hoàn với Charlie, Căn Cứ 5 và Căn Cứ 6 của Biệt Động Quân. Là lực lượng tổng trừ bị phản ứng nhanh, cơ động ứng chiến thần tốc, quân Dù đã bị chôn chân trên những đỉnh cao làm nhiệm vụ của những người lính trấn thủ lưu đồn. Điều này đã làm giảm hiệu năng di chuyển thanh toán địch ngay từ xa và đã buộc quân Dù phải đưa lưng hứng chịu những trận pháo kích cường tập rất khốc liệt của địch rất không cần thiết, từ đó bị tổn thất nặng, mà đáng lẽ các cấp chỉ huy chiến trường Quân Khu II phải nhận ra điểm căn bản đó. Căn Cứ Delta do Đại Đội 2 Trinh Sát thuộc Lữ Đoàn 2 Dù và một đại đội Dù cùng Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn 2

trấn đóng. Bị mất quyền kiểm soát cao độ này, cấp chỉ huy địch tung trọn Trung Đoàn 64 thuộc Sư Đoàn 320 tràn lên đánh chiếm. Ngày 12.4.1972, chiến dịch đánh Kontum của cộng quân khởi đầu bằng những trận tấn công nhổ bỏ những cao điểm chiến lược trên dãy Rocket Ridge. Charlie, Delta, Căn Cứ 5 và Căn Cứ 6 bị pháo kích mạnh. Lần đầu tiên, cộng quân đưa vào chiến trường Tây Nguyên loại đại bác sơn chiến 130 ly với tầm bắn xa 27 km, hơn hẳn tầm bắn các loại đại bác 105 ly và 155 ly hiện hữu của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Với những loại vũ khí mới, từ thời điểm này, các đơn vị bộ binh của quân ta trên khắp mặt trận gặp nhiều khó khăn và tổn thất vì Pháo Binh không thể phản pháo đến được những vị trí quá xa ngoài tầm (105 ly : 10km, 155 ly : 14 km). Ngoài ra, pháo binh địch còn có loại đạn delay xuyên phá nổ chậm để dội sâu xuống công sự quân ta rồi nổ bùng lên từ bên trong. Nhưng dù chỉ có hai đại đội, Tiểu Đoàn 2 Dù đã đánh tan tành các đơn vị Trung Đoàn 64 , buộc chúng phải hối hả rút lui nhường trận địa cho một trung đoàn khác tiến lên. Dùng chiến thuật xa luân chiến lấy khỏe đánh mệt, đến lượt Trung Đoàn 52 của Sư Đoàn 320 Bắc Việt tham chiến, dưới sự yểm trợ hỏa lực hùng hậu của Trung Đoàn 54 Pháo Binh và đơn vị Phòng Không sư đoàn. Trung Đoàn 52 cộng quân nhận chỉ thị bằng mọi giá trong ba ngày phải đánh dứt điểm Delta. Trung Đoàn 52 Bắc Việt trong ngày đầu tiên theo kế hoạch dùng hai tiểu đoàn đánh lên, nếu thất bại thì ngày thứ hai sẽ tung ba tiểu đoàn. Nếu lại bị đánh dạt trở xuống nữa thì ngày thứ ba sẽ ném vào bốn tiểu đoàn, cho thấy quyết tâm mở toang con đường vào khu vực Tân Cảnh, Dakto để từ đó đánh tràn xuống thành phố Kontum và Pleiku. Kết cuộc, trận đánh được chuẩn bị rất qui mô, nhưng chỉ kéo dài chưa quá ba tiếng đồng hồ. Trên 400 xác cán binh Sư Đoàn Điện Biên Bắc Việt nằm chồng chất ngổn ngang từ trong ra ngoài Căn Cứ Delta. Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù đã anh dũng giữ vững cao điểm, mặc dù tổn thất không phải là nhỏ trước những làn sóng biển người ghê rợn như vậy. Ngày 19.4.1972, Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn II quyết định cho trực thăng đến bốc toàn bộ lực lượng phòng thủ trên Delta ra Quốc Lộ 14. Tại cao điểm Charlie cuộc ác chiến giữa Tiểu Đoàn 11 Dù Song Kiếm Trấn Ải của Trung Tá Nguyễn Đình Bảo với quân Sư Đoàn 320 Bắc Việt cũng nặng độ nóng chảy không kém trận đánh bên Delta. Ngọn đồi chiến lược cao 1058 thước do Tiểu Đoàn 11 Dù trấn đóng với những công sự dã chiến bán kiên cố, chớ không phải là một căn cứ hỏa lực với công sự phòng thủ kiên cố với dàn pháo binh hùng hậu như nhiều người lầm tưởng. Nó là cái gai cần phải nhổ đối với cấp chỉ huy chiến trường của quân cộng sản, nếu họ muốn nắm lấy cái chìa khóa để mở cuộc tấn công vào Cao Nguyên Quân Khu II, nhất là hai tỉnh Kontum và Pleiku. Từ ngọn đồi này, kể từ ngày Chúa Nhật 2.4.1972, Trung Tá Bảo đã liên tục tung những cánh quân quấy phá, ngăn chận âm mưu xâm nhập của

Page 30: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

138

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

quân cộng trên con đường chiến lược mới bị quân ta phát hiện, chỉ cách Quốc Lộ 14 giữa Kontum và Pleiku từ 15 đến 20 cây số. Trung Đoàn 64 của Sư Đoàn 320 Bắc Việt với sự hỗ trợ của Sư Đoàn 2 Thép, dùng quân số áp đảo liên tục tấn công đỉnh Charlie từ ngày 11.4 đến 14.4.1972. Nhưng chúng đã trả một giá quá đắt cho Charlie. Ngày 11.4.1972, địch quân đã dội hàng ngàn trái đạn pháo 130 ly, hỏa tiễn 122 và 107 ly lên đỉnh cao điểm mở đầu trận đánh Charlie. Hầm hố, công sự, giao thông hào thiết trí trên đỉnh đồi mà đường kính rộng không quá 200 mét chìm trong khói lửa và bụi cát mịt mù. Dù cộng sản Bắc Việt đã khôn ngoan dùng đạn không thuốc bồi để tiếng départ không phát ra, những trái đạn súng cối 61 ly và 82 ly cũng không gây được tổn thất nào cho quân Dù. Đã chuẩn bị tinh thần từ nhiều ngày trước nên chuyện dời đổi chỗ trú ẩn từ hầm ra địa đạo, hố cá nhân hay ngược lại, đã được chiến sĩ Mũ Đỏ phản ứng nhanh nhẹn theo kinh nghiệm và linh cảm của mình. Trong ngày đầu tiên, bộ binh Bắc Việt hò hét xung phong lên đỉnh Charlie sau những đợt lửa pháo đã lắng xuống. Những chiếc áo kaki mới tinh và những chiến nón cối màu xanh rêu đen đặc sườn núi. Quân ta luôn ở thế hạ phong về quân số và vũ khí, vẫn đánh gục nhiều đợt tấn công kiểu tự sát của quân cộng. Quân ta sẽ còn giữ vững được Charlie nếu được thỏa mãn hai điều kiện sau đây : nhận được tiếp tế đạn dược và Không Quân oanh kích yểm trợ. Nhưng cả hai thứ này đều bị giới hạn rất nhiều trước hỏa lực phòng không quá dữ dằn của địch. Máy bay trực thăng không thể xuống được để tản thương và tiếp tế đạn dược, thuốc men. Chiến sĩ Dù ngày đêm phơi lưng trần trụi dưới con bão lửa pháo đủ loại của cộng quân, các anh nghiến răng ôm súng dưới chiến hào, thề quyết giữ cứng lấy Charlie. Sáng ngày 12.4.1972 một viên 130 ly delay oan nghiệt dội trúng chiếc hầm chỉ huy của Trung Tá Nguyễn Đình Bảo, người hào kiệt trẻ tuổi ấy phút chốc đã thành cánh bằng bay vào sử xanh. Dường như định mệnh đã dành sẵn cho Trung Tá Bảo một số phận nghiệt ngã và là một điềm báo trước chuyến đi vào cõi vĩnh hằng, khi ông đã chỉ định Thiếu Tá Lê Văn Mễ, Tiểu Đoàn Phó, thay thế ông, nếu bi đát hơn nữa thì Thiếu Tá Đoàn Phương Hải, Sĩ Quan Hành Quân nhận nhiệm vụ dẫn dắt Tiểu Đoàn. Cái chết của người anh cả tuy đau đớn nhưng không làm nao lòng Tiểu Đoàn 11 Song Kiếm, quân ta dưới quyền của tân Tiểu Đoàn Trưởng Mễ tiếp tục chiến đấu dũng mãnh. Quân giặc khiêng đại bác không giật 57 và 75 ly lên bắn thẳng vào chiến tuyến quân ta hỗ trợ cho bốn đợt xung phong biển người. Có lúc quân cộng đã tràn lên chiếm được nửa đỉnh đồi Charlie, Thiếu Tá Mễ và Thiếu Tá Hải cùng dàn sĩ quan Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn cầm súng M16 ra chiến hào đánh xáp lá cà với giặc như những người lính khinh binh thực thụ. Trận cận chiến thật quá kinh khủng, nhưng nó làm nổi bật sức chiến đấu phi thường của người lính Dù giữa rừng người cuồng sát của binh đội Bắc Việt. Chỉ đơn giản là những người

thanh thiếu niên đó bị cấp chỉ huy cầm súng đứng phía sau thúc leo lên, ai chạy trở xuống là bị bắn tại chỗ. Nhưng đến khi buộc phải chém vè, thì những tên khốn kiếp đó quay lưng chạy trước. Quân ta đã đánh dồn quân giặc chạy trở xuống đồi, dù quân số bị hao hụt, tử trận và chiến thương lên cao. Khi đã hoàn hồn và tập họp được lực lượng, bọn chỉ huy lại hò hét thúc binh đội cộng sản đánh tràn lên nhiều lần nữa. Thiếu Tá Mễ đã có một quyết định gan góc cùng mình, khi ông gọi Không Quân can thiệp đánh bom lửa Napalm xuống chung quanh đỉnh đồi suốt hai ngày 12 và 13.4.1972. Với đỉnh Charlie rộng không quá 200 mét đường kính, những hoa tiêu Việt Nam phải thi thố hết tài năng của mình để chắc rằng những trái bom lửa chỉ dội lên đội hình biển người của giặc. Thật kỳ diệu, không một trái bom nào rớt lầm vào chiến tuyến của quân ta. Cộng quân bị bể tuyến bỏ chạy hỗn loạn, nhiều tên bốc cháy như những cây đuốc sống. Nhưng hai khu trục A1 đã bị phòng không địch bắn rớt trong cuộc đánh bom nguy hiểm này. Một phi công nhảy dù thoát chết, nhưng người phi công thứ nhì là Thiếu Úy Kỳ đã hy sinh một cách oanh liệt. Tổn thất càng lúc càng nhiều, nhưng Tiểu Đoàn 11 Dù cắn răng cầm cự sang đến ngày chiều ngày 14.4.1972, thì Charlie, hay cao điểm 1058 hoàn toàn bị vỡ . Cặp Song Kiếm đẫm máu giặc đã chịu bể gãy dưới hàng ngàn quả đạn pháo nóng đỏ của giặc. Thiếu Tá Lê Văn Mễ, Tiểu Đoàn Phó với danh hiệu truyền tin Mê Linh, cùng Thiếu Tá Đoàn Phương Hải, Sĩ Quan Hành Quân quyết định triệt thoái. Ông gọi Đại Đội 113 đóng tại hướng Bắc Charlie tiến qua hội quân với ba đại đội của Tiểu Đoàn mở đường máu. Thi hài của Trung Tá Bảo đã được gói lại trong tấm poncho mà không có cách nào đem ông đi theo được trong vòng vây trùng điệp của giặc. Những chiến binh Dù bị thương nặng nằm la liệt chồng chất dưới chiến hào. Những người chỉ huy bị dằn xé giữa một cảnh tượng thương tâm và thật quá đỗi xốn xang. Ở lại thì không còn gì để bắn, mà ra đi thì những hình hài tơi tả máu me dưới giao thông hào đó số mệnh nào đang chờ đợi họ, mà chắc chắn sẽ bị đâm thủng bấy bá từ những chiếc lưỡi hằn thù của giặc. Để đi đến được quyết định đau lòng này, Thiếu Tá Mễ và chiến sĩ Tiểu Đoàn 11 Nhảy Dù đã buộc 500 cộng quân ngã gục chung quanh vòng rào căn cứ, cùng hàng ngàn cộng quân khác chịu chết dưới màng lưới hỏa lực của Pháo Binh Dù và Không Quân Việt - Mỹ yểm trợ. Nhưng mà trên bất cứ chiến trường nào, bộ binh cũng vẫn là yếu tố quyết định thắng bại. Đạn dược hết, quân số hao hụt, mệt, đói khát, đã đóng góp vào quyết định rút quân của Thiếu Tá Mễ. Khoảng 6 giờ 30 chiều, lợi dụng lúc ánh hoàng hôn nhập nhoạng giữa ngày và đêm sắp buông xuống, quân Dù dắt díu nhau tìm đường rút. Thiếu Tá Duffy, cố vấn Tiểu Đoàn, vẫn cứng như một cây cổ thụ giữa rừng, cùng những người bạn Việt băng rừng trong cơn kinh khiếp. Đạn giặc, đạn quân ta đan vào nhau nổ rền khắp núi rừng trong tiếng thét man rợ của

Page 31: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

139

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

giặc "Hàng sống chống chết" đã ầm ĩ ngay ngoài vòng rào. Đến một địa điểm bốc quân mà Thiếu Tá Duffy gọi xin Không Quân Mỹ, máy bay thiếu, Duffy quyết định đi chuyến chót. Ông biết, nếu ông lên chiếc đầu, thì sẽ không còn chuyến nào trở lại cứu những người bạn Dù Việt Nam của mình. Ôi cao cả làm sao tấm lòng của người lính Lực Lượng Đặc Biệt Hoa Kỳ ấy. Toàn tiểu đoàn chỉ còn có 167 chiến sĩ tìm được đến điểm hẹn gần con sông Poko. Cái chết vẫn đưa lưỡi hái ghê rợn của nó bám sát chân người lính Dù. Chờ cho người lính cuối cùng lên tàu, Thiếu Tá Hải vừa leo vào, tàu bốc lên vài thước, một viên đạn bắn trúng chân Thiếu Tá Hải làm ông ngã xuống đất, rồi ông tuyệt vọng nhìn chiếc trực thăng cứu mạng bay xa dần. Giờ đây Thiếu Tá Hải chỉ còn lại hai người bạn cuối cùng là khẩu Colt 45 và cây súng M16, ông đã định bắn đến viên đạn cuối cùng rồi sẽ chết một cách hào hùng xứng danh người lính Dù Mũ Đỏ. Thì bỗng nhiên Thiếu Tá Hải nhìn thấy chiếc trực thăng từ phía đám mây tít đằng xa đập cánh quạt phành phạch bay trở lại, trên con tàu Thiếu Tá Duffy đang đưa tay vẫy. Chiếc trực thăng xà vội xuống bãi cỏ tranh trong màng lưới đạn của quân giặc. Thiếu Tá Hải khấp khểnh chạy tới cánh cửa của sự sống, Thiếu Tá Duffy nhoài người ra nắm lấy dây đạn quanh hông và nắm tay người chiến hữu Dù kéo lên. Máy bay vút lên với một loạt đạn bắn trúng thân tàu. Chiếc máy bay gượng bay thẳng. Máu phun có vòi từ người xạ thủ đại liên làm ướt mặt Thiếu Tá Hải và Duffy. Thiếu Tá Mễ kéo bạn mình vào bên trong, khi nửa thân và hai chân còn đong đưa bên ngoài. Nằm trên sàn tàu, Thiếu Tá Hải không thể tin rằng ông đã còn sống trước tình chiến hữu cao cả của hai người lính ở đất nước khác nhau. Duffy ôm lấy Thiếu Tá Hải, cả hai cảm thấy có cái gì đó rưng rưng trong đáy mắt và nghẹn ngào ở trong tim. Vì vết thương quá nặng, anh xạ thủ đại liên đã chết, người phi công phụ đang gục đầu bên cửa máy bay với vết thương ở tay. Người xạ thủ đại liên vô danh ấy thật ra đã hết nhiệm vụ trên chiến trường Việt Nam, ngày mai anh sẽ hân hoan bay về Mỹ đoàn tụ với gia đình. anh đang có mặt trên trực thăng thì nhận lệnh vào bốc lính Dù Việt Nam. Định mệnh thật quá tàn nhẫn. Những người trở về từ đồi máu Charlie Rất nhiều chiến sĩ Tiểu Đoàn 11 Nhảy Dù đã sa vào tay giặc trên đỉnh Charlie và bị áp giải về miền Bắc. Một nhóm chiến sĩ Dù trên đường rút quân do Chuẩn Úy Vũ Quốc Linh, Sĩ Quan phụ trách bãi đáp đã bình tĩnh dẫn dắt 15 bạn đồng đội âm thầm vượt qua được vòng vây đen đặc của giặc. Dáng người vạm vỡ, chắc nịch như chàng Vọi trong "Trống Mái" của Khái Hưng, Chuẩn Úy Linh đã coi cuộc thoát hiểm của mình như một trò đùa trước những cán binh cộng sản Bắc Việt tuổi đời 16, 17, 18 hoặc thậm chí 25. Với kinh nghiệm già dặn hàng chục năm trong binh chủng Nhảy Dù, ngày 16.4.1972, Chuẩn Úy Linh còn tập trung thêm được 13 chiến sĩ nữa, rồi ông cùng họ xuyên rừng hai ngày hai đêm về đến Diên Bình, một

căn cứ nằm gần Quốc Lộ 14 ở hướng Nam thành phố Kontum, lúc 8 giờ tối ngày 17.4.1972. Chuẩn Úy Linh đã lập được kỳ công khi đem về được 28 chiến sĩ, mà trong đó đã có 17 người bị thương. Đối với vị Chuẩn Úy già Lê Quang Thanh, thì ông không có được cái hào hùng và may mắn như người bạn Chuẩn Úy Linh. Nhưng câu chuyện đại tiện, tức phóng chất cặn bã trong người, của ông ngay bên mũi cán binh cộng sản đã biến thành một giai thoại vô cùng kỳ cục và khôi hài đến không thể tin được. Nó nói lên được kinh nghiệm già dặn của người lính chiến, đức điềm tĩnh và máu "tiếu lâm" của quân ta trước những ngốc nghếch của cán binh cộng mà độ tuổi chỉ khoảng 15, 16, anh già nhất cũng chỉ 25 là cùng. Theo lời kể của Chuẩn Úy già Lê Quang Thanh mà phóng viên chiến trường Nhảy Dù Phạm Quốc Hùng đã ghi lại câu chuyện 14 Lính Dù Thoát Hiểm nội dung như sau. Khi đánh Charlie địch đã dùng quân số cấp liên trung đoàn đánh xa luân chiến dưới sự yểm trợ hùng hậu của pháo binh, nhưng cấp chỉ huy địch cũng đã tiên liệu việc rút quân của Tiểu Đoàn 11 Dù, nên chúng cho quân phục kích ở những địa thế hiểm hóc trong rừng cây dầy bịt của vùng Tam Biên Việt - Miên - Lào. Sáng ngày 15.4.1972, Chuẩn Úy Lê Quang Thanh, Trung Đội Trưởng Trung Đội 1 thuộc Đại Đội 113 được lệnh dẫn đầu Đại Đội trở về Charlie giao tiếp với với ba đại đội bạn vừa thoát khỏi ngọn đồi máu 1058 để cùng tiến về bãi đáp ấn định cách Charlie trên một cây số. Được giao nhiệm vụ giữ an ninh bãi đáp cho đồng đội lên phi cơ, Đại Đội 113 đã chống trả dữ dội quân số địch lên đến hai tiểu đoàn từ 9 giờ sáng cho đến gần 6 giờ chiều dọc theo đường di chuyển và chung quanh bãi đáp. Khi quân bạn rút và tản mác gần hết, Trung Đội 1 của Chuẩn Úy Thanh bị địch dồn xuống khe suối dưới chân đồi, sau khi chúng đã dội xuống đầu quân Trung Đội 1 Dù hàng trăm quả đạn 122 ly và súng cối 82 ly. Chuẩn Úy Thanh lệnh cho chiến sĩ của mình phân tán mỏng để tránh thiệt hại, nhưng ông và 3 đồng đội đã bị bắt sau khi đã bắn hết đạn. Nghe Chuẩn Úy Thanh nói giọng Bắc, tên thủ trưởng (tức chỉ huy trưởng, theo cách nói của cộng quân) đã kết tội ông : - Mới mười tuổi đầu mà mày không ở lại ngoài Bắc để phục vụ tổ quốc, lại theo cha mẹ đi theo Pháp vào Nam. Đến đời mày lớn lên lại theo Mỹ ngoan cố, tội mày thật đáng giết! Tất cả những lính Dù sa vào tay giặc đều bị kết tội tùy theo hoàn cảnh, trường hợp ngay khi đó. Các anh bị cán binh Bắc Việt chửi bới suốt ngày, bởi lẽ chúng rất căm thù lính Dù đã gây nhiều tổn thất cho chúng. Lính cộng áp tải trói từng bốn người vào nhau, sĩ quan và lính riêng. Gã thủ trưởng và bọn cán binh dằn mặt những người lính thất thế : - Chúng bây muốn yên lành thì ngoan ngoãn, đừng hòng trốn thoát. Đáng lẽ chúng bây chết hết rồi, nhờ chúng tao bắt mới được thoát chết. Chúng mày

Page 32: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

140

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

ngoan ngoãn sẽ được đưa về Bắc học hỏi đường lối của bác và đảng. Sau khi giác ngộ để phục vụ đất nước, bác và đảng sẽ cho chúng bây về với gia đình... Dĩ nhiên là chúng đủ khôn ngoan bắt lính tù binh Dù lột giày ra đi chân đất và tin chắc rằng "tụi ngụy Dù" không thể chạy trốn bằng chân không trong rừng gai góc được. Đoàn tù binh đi mãi về hướng Tây, tiến dần đến biên giới Việt – Lào, sau nhiều lần đổi hướng đi qua những trạm giao liên. Chiều ngày thứ nhất, nhận thấy lính Dù dường như đi thưa dần có ý trốn, bọn chỉ huy giặc đã dàn một trận phục kích giả tạo nói là chạm trán với toán quân giải cứu của quân ta và tàn nhẫn bắn chết 6 lính Dù tù binh. Mọi người lại phải đi sát cánh nhau theo ý địch. Mỗi ngày, mỗi người được ăn hai nắm cơm bằng nắm tay với muối. Trong lúc đó thì máy bay thám thính của Không Quân bay quầng đảo trên đầu dọc theo đường đi, có lẽ là tìm kiếm dấu vết, toán áp giải bắt tù binh nằm xuống đất bất động kèm theo những lời hăm dọa đầy chết chóc. Âm mưu trốn thoát khỏi địa ngục tù tội cộng sản luôn ám ảnh chiến sĩ Dù, nhất là Chuẩn Úy Thanh. Quân ta, từ người bị thương nhẹ cho đến bình thường cứ phút chốc lại đòi cán binh cộng mở dây để đi giải phóng chất thải. Khoảng 40 lính Bắc Việt áp tải tù binh Dù suốt ngày cứ vất vả cởi trói, rồi cầm súng theo gác cho lính Dù đi... ị. Không theo ngửi mùi thì lũ "chúng nó " lại trốn thì có mà tàn đời. Chúng cứ phải chứng kiến những cái bàn tọa đi đại tiện thật và giả. Nhiều lúc phe ta chọn phía trên gió, phe địch đứng gác dưới gió lãnh đủ năm trên năm mùi cơm nguội chấm muối, gương mặt non choẹt của cán binh địch nhăn nhó như những cái bị rách. Suốt bốn ngày bị áp giải, đoàn tù binh mấy chục người của phe ta đã lấy việc đi tiêu làm trò tiêu khiển đày đọa phe cộng. Mà cũng thật lạ, hầu hết cán binh cộng sản đều bị táo bón, nên chúng chắc là không được biết những cái sung sướng của đệ tứ khoái như thế nào. Chiều ngày thứ ba của cuộc hành trình, người thủ trưởng cho toán tù binh biết ngày hôm sau sẽ đổi hướng về phía Tây sau khi bọc xuống Tây Nam, vượt qua đồi 1700 mọi người sẽ được ăn uống đầy đủ hơn. Mỗi người phải mang 20 ký gạo để vượt qua Kampuchea và Lào. Đi khoảng ba tháng nữa, trời đất, sẽ có xe đón để đưa về Hà Nội, tha hồ mà sướng nhé. Nhận thấy càng ngày càng bị dẫn đi xa nội địa Việt Nam để qua Lào, Chuẩn Úy Thanh đã ngầm bàn kế với đồng đội tìm cách trốn thoát. Nhưng cứ mỗi lần đi tiêu hay tiểu rồi tìm cách lảng ra xa để chạy đều bị quân cộng phát giác. Những cành cây khô đã tiếp tay với với phe địch trong việc báo động, mỗi lúc dừng chân, 40 tên cán binh địch đều chia thành 8 vọng gác, 4 quay vào trong kiểm soát hành động của tù binh, 4 quay ra ngoài phòng bị những bất trắc khác. Chuẩn Úy Thanh đã suýt chết trong hai lần đi tiêu, khi bọn canh gác ria theo hai loạt đạn hăm dọa. Cộng quân quan niệm rằng "Bắt 1 Dù bằng 10 Bộ Binh",

nên chúng giữ chặt lấy lấy lính Dù. Cuộc đấu trí càng ngày càng căng thẳng, như những đợt sóng ngầm giữa hai chiến tuyến. Chuẩn Úy Thanh không bao giờ bỏ lỡ cơ hội dò xét địch tình để tự cứu thoát mình và bạn đồng đội. Cơ hội đó đã đến. Buổi sáng ngày thứ tư, toán cộng thu vọng gác về để ăn cơm trước khi lên đường, Chuẩn Úy Thanh liền xin đi cầu. Cộng quân cởi dây trói chung, chỉ để dây trói cá nhân mà Chuẩn Úy Thanh đã khéo léo nới lỏng được, có thể sút ra bất cứ lúc nào. Giả vờ ngây ngô, và để chứng minh rằng mình không có ý trốn, Chuẩn Úy Thanh đến cách mâm cơm hai bước và tuột quần ngồi xuống. Bọn cán binh cộng hét lên : - Mày là sĩ quan và là dân Bắc kỳ mà sao mày ngu như bò vậy. Sao lại ngồi ngay chỗ chúng tao ăn cơm, mau xéo ra ngoài kia! Dĩ nhiên Chuẩn Úy Thanh phải xéo liền. Anh khệnh khạng xách quần lui dần ra độ 10 thước, nhưng thấy anh đang ở trên gió và chưa khuất, bọn chúng khoát tay biểu anh cuốn đít ra xa hơn nữa. Cuốn thì cuốn. Chuẩn Úy Thanh xách quần nhích ra xa 20 thước tìm chỗ khuất. Địch mãi ăn uống không để ý, Chuẩn Úy Thanh cắm đầu cắm cổ chạy ra xa 200 thước ngược lên một đồi cây rậm rạp để nghe ngóng tình hình. Sau đó ông chạy ra xa thêm 200 thước nữa cho chắc ăn, và cũng để nằm đợi Hạ Sĩ Xuyên và Bảy cùng những bạn đồng đội khác. Cho đến khi nghe tiếng súng và bọn giải tù binh la lối um sùm đuổi bắt, Chuẩn Úy Thanh vùng dậy chạy, lần này là chạy thật. Ông chạy ngày đêm về đến Đồi Mạnh Mẽ, tức Căn Cứ A3 của Tiểu Đoàn 3 Pháo Binh Dù, sau hai lần trốn thoát cộng quân cấp đại đội. Ở Căn Cứ A3, Chuẩn Úy Thanh ngạc nhiên trông thấy Hạ Sĩ Xuyên và Bảy cười hề hề ra đón. Thì ra hai chú chàng này chạy marathon khá hơn ông Chuẩn Úy Thanh già. Trong lúc lộn xộn đó, 14 chiến sĩ Dù khác cũng bung chạy và thoát được về với quân ta. Theo dự đoán của mọi người, những ngày còn lại, lợi dụng sự ngốc nghếch của lính áp giải, có lẽ sẽ còn nhiều lính Dù trốn thoát, nhưng chưa về đến đơn vị, hoặc còn lạc trong rừng. Hạ Sĩ Trần Xuyên, Trưởng Toán Truyền Tin Đại Đội 113 của Tiểu Đoàn 11 Nhảy Dù, người đã từng có "kinh nghiệm" bị cộng quân bắt và thoát hiểm hồi Tết Mậu Thân 1968 ở Huế, rồi thoát chạy nhờ cái đi ị của Chuẩn Úy Thanh, đã cho rằng trong đời anh, chưa bao giờ anh có được một kỷ niệm lạ lùng và thích thú đến thế. Gần 50 tù binh Dù khi nhìn cái mông của Chuẩn Úy Thanh nhích dần ra xa, thì anh nào anh nấy cũng sẵn sàng trong tư thế... chém vè. Trong cái thế mãnh hổ nan địch quần hồ giữa vòng vây sắt máu trùng điệp của giặc, nhiều chiến sĩ Dù về từ Căn Cứ Charlie đã kể lại những giây phút tự sát, thà chết không hàng của những người còn ở lại, trong những giây phút cuối cùng của buổi chiều ngày 14.4.1972. Tấm gương của Đại Úy Nguyễn Văn Đương trên Đồi 31 ở mặt trận Hạ Lào hồi tháng 3.1971 đã được hàng chục chiến sĩ Mũ Đỏ trên đỉnh

Page 33: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

141

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Charlie noi theo. Những người anh hùng vô danh đó trong khoảnh khắc tuyệt vọng gần ngọn đồi máu Charlie đã chọn cho mình tự do bằng cái chết anh dũng, còn hơn là bị gông cùm tra tấn trong cái gọi là thiên đường cộng sản. MÁU LỬA ... CHARLIE Mũ Ðỏ: Ðoàn Phương Hải (Trích tác phẩm "Góc Biển Chân Trời") - Tưởng nhớ Anh Năm Nguyễn Ðình Bảo, Khóa 14 Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam, Tiểu Ðoàn Trưởng Tiểu Ðoàn 11 Nhẩy Dù.QLVNCH. - Nhớ "Ðệ Nhất Ẩm Sĩ, Cuồng Thái Y" Tô Phạm Liệu, Y Sỹ Trưởng Tiểu Ðoàn 11 Nhẩy Dù.QLVNCH. - Các chiến hữu đã ở lại Charlie.. - Gửi Mễ, Duffy, và các bạn hữu để nhớ Charlie. Những quân mạt-chược màu đỏ màu xanh, những vệt nắng lung linh xuyên qua khe lá pha trộn với màu áo hoa rừng của những người lính Nhẩy Dù trong buổi trưa hè, dưới tàng cây rợp bóng của vườn Tao Ðàn, đã tạo cho tôi một cảm giác thật êm ả, thoải mái dễ chịu. Ðang mãi mê xoa thì anh Năm kêu đi họp, làm cả bọn bật đứng lên. Trong đơn vị, chúng tôi có thói quen kêu nhau bằng anh, với cấp bậc đi sau. Tiếng "Anh" nghe gần gũi thân quen và đầy tình cảm, như trường hợp ông Tiểu Ðoàn Trưởng của tôi hiện nay, chúng tôi vẫn kêu bằng Anh Năm, vì ông mang cấp bậc Trung Tá. Tiểu đoàn 11 Nhẩy Dù của chúng tôi được không vận ra Pleiku, sau đó vào vùng hành quân để giải tỏa áp lực địch đang đè nặng lên hai tỉnh Pleiku và Kontum. Giã từ vườn Tao Ðàn sau hơn một tháng dưỡng quân với nhiệm vụ bảo vệ Dinh Tổng Thống, cầu Xa Lộ, Hóc Môn, Phú Lâm, Bà Ðiểm. Những địa danh này là cửa ngõ chính mà địch thường lợi dụng xâm nhập thủ đô Sàigòn. Tạm biệt Ðêm Màu Hồng, hủ tiếu gà, cá bờ sông, những tàng cây đầy bóng mát trong vườn Tao Ðàn và Sàigòn, nơi đầy những biến động trong trận chiến tranh dành quyền lực của các tướng lãnh và các phe phái chính trị? Ngày 13 tháng 3 năm 1972, tôi ghi lại những nét đầu tiên trong trang nhật ký hành quân. Những cơn gió lạnh của rừng núi Pleiku làm tôi rùng mình, kéo cao cổ áo saut. Những đỉnh núi cao với nhiều hình thể lạ lùng in đậm trên nền trời, trông thật đẹp và hùng vĩ. Biển Hồ với màu nước xanh phẳng lặng. Tượng Ðức Mẹ trên đỉnh đồi cao, hiền dịu, bao dung, hai cánh tay mẹ giơ ngang trái tim như đang ôm cả bầu trời. Lòng tự nhiên lắng đọng, tôi hít thật sâu cái lạnh của núi rừng, nhìn những ngôi sao đổi ngôi trên bầu trời, tôi cầu xin bình an cho bạn bè và đồng đội.

Mấy ngày tạm ở Pleiku, đêm nào tôi cũng ra hội quán Phượng Hoàng với Thăng "Fulro", Long "đất", Kỳ, Xuân.. bên Không Quân, để nhắc đến bạn bè, kể cả những người đã ra đi trong cuộc chiến. Tuần lễ sau, đơn vị tôi theo quốc lộ 14 lên Kontum, Tân Cảnh. Lâu lắm mới hành quân trở lại vùng 2, vẫn núi đồi hùng vĩ năm nào, nhưng quốc lộ, xóm làng đã thay đổi nhiều, bom đạn chiến tranh làm loang lổ mặt đường, cầu cống hoàn toàn đổ gãy, dân chúng sống thật nghèo nàn dọc theo hai bên quốc lộ. Ðóng quân tại Diên Bình, tôi đã xúc động khi thấy tháp chuông nhà thờ sụp đổ, cả dẫy nhà nguyện phía sau chỉ còn là những đống gạch vụn hoang tàn. Mấy năm trước tôi bị thương trong trận đánh khai thông quốc lộ này, tôi đã nằm trong dẫy nhà nguyện, tôi không thể quên cha Joe, vị cha xứ người Pháp đã sống và chết trên ngôi giáo đường cao nguyên với những con chiên ngoan đạo của cha đến từ các giáo phận miền Bắc, trong những năm 54 chia đôi đất nước. Từ Tân Cảnh, Charlie ẩn hiện trên nền trời ảm đạm mờ sương. Charlie gồm 3 đỉnh đồi, cao độ trên dưới 1000 thước, nối liền nhau bằng những sườn đồi thoai thoải. Phía bắc là ngã ba biên giới Việt-Lào-Cambốt, phía đông bắc là quận Tân Cảnh, và xa xa về phía nam là tỉnh lỵ Kontum chìm trong rừng xanh núi đỏ. Mặt trận B3 Cộng Sản gồm 3 sư đoàn 2, 3, 320, du kích địa phương và các trung đoàn pháo, phòng không, đang liên tục tấn công tạo áp lực nặng nề cho Quân Ðoàn II. Cộng quân công khai xử dụng xe Molotova tiếp tế quân trang, quân dụng cho mặt trận B3 trên hệ thống đường mòn Hồ Chí Minh và Charlie đã trở thành cái gai nằm ngay trên khoảng "xa lộ" tiếp tế chính yếu này của địch. Từ ngã ba biên giới, giòng sông Pôkô dậy sóng, qua núi băng rừng, đổ về chảy dọc theo quốc lộ 14. Gần đến Tân Cảnh có một nhánh nhỏ ào ào như thác đổ chảy gần căn cứ Charlie. Dọc theo những đỉnh núi chập trùng, Charlie cách Tân Cảnh hơn 10 cây số về phía tây nam; phía bắc Charlie là căn cứ Yankee, căn cứ 5, căn cứ 6, phía nam Charlie là căn cứ Delta, Hồng Hà, Mêtrô, Võ Ðính.. Lữ Ðoàn 2 Nhẩy Dù rải đều quân trên các căn cứ, tạo thành một vòng cung với nhiệm vụ phát giác và tiêu diệt địch, để bảo vệ quốc lộ 14 và vùng đồng bằng duyên hải của Quân Khu II. Charlie, Delta, Hồng Hà.. hay Võ Ðịnh, là những tên được Bộ Chỉ Huy Hành Quân đặt ra cho Không Quân, Pháo Binh, dễ nhận diện khi cần yểm trợ. Tiểu Ðoàn 11 Nhẩy Dù được trực thăng vận vào Charlie xong xuôi, Ðại úy Hùng, đại đội trưởng đại đội 113 đóng quân phía bắc Charlie, 3 cây số gần chân núi Yankee, tạm gọi là C1. Trung úy Thinh, đại đội

Page 34: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

142

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

trưởng 111, đóng tại C hay Charlie. Ðại úy Hùng, đại đội trưởng 112, Ðại úy Nho, đại đội trưởng 110, Bộ Chỉ Huy Tiểu Ðoàn và đại đội 114 của Trung úy Cho đóng tại C2, đỉnh cao phía nam cách Charlie hơn 500 thước. Từ điểm cao C2 này, tiểu đoàn xử dụng để tiếp tế hay khi cần tăng viện, một cách dễ dàng hơn. Ném mạnh cục sỏi ra xa, đá tung cục đá dưới chân, anh Năm nhăn mặt cau có, sau một ngày vần vũ trên trực thăng đổ quân và quan sát địa thế quanh Charlie. Tôi biết anh đang tức giận với nhiệm vụ hành quân. Ðưa tay chỉ dẫy núi cao phía tây, trùng trùng điệp điệp, Sư đoàn 320 Cộng quân và các đoàn xe Molotova của địch đang tự do di chuyển, trong khi đó thì nhiệm vụ của tiểu đoàn bằng mọi giá giữ vững Charlie, có nghĩa là tử thủ Charlie.

Ráng chiều đỏ rực đang phủ nhòa cảnh vật, Tiểu Ðoàn 11 Nhẩy Dù vừa qua ngày đầu tiên trên chiến địa! Nằm trên võng, lắng nghe những âm thanh kỳ lạ của núi rừng trong buổi sớm mai, những tia nắng đầu ngày rơi từng vệt tròn trên poncho, tiếng chim hót, tiếng suối reo, hơi thở của rừng cây, mùi đất mới, vệt khói mong manh từ ly cà phê buổi sớm tạo cho tôi cảm giác khó tả. Tôi uể oải vươn vai nhìn xuống thung lũng, những vạt sương sớm giăng mắc trắng đục trên lưng đồi. Anh Năm, Mễ, tôi, Duffy (Cố Vấn Mỹ Liên Lạc), Liệu (Y Sỹ Trưởng Tiểu Ðoàn) và các đại đội trưởng bàn thảo kế hoạch phòng thủ, các hỏa tập cận phòng, chung quanh và ngoài căn cứ. Anh Năm gằn giọng chỉ tay về những đỉnh núi xa xa: - Mình chỉ có vài đỉnh đồi để vinh quang hay gục ngã. Tao đã xin Lữ Ðoàn để lại một đại đội tại Charlie, còn toàn bộ Tiểu đoàn phải di chuyển hàng ngày để phát giác và tiêu diệt địch sớm hơn, nhưng Lữ đoàn không chấp thuận và lệnh phải giữ Charlie bằng mọi giá.

Như thế là mình mất thế thượng phong, chỉ thủ và không tấn công. Hổ "xám" chiến trường nhún vai bất mãn vì cái lệnh hành quân kỳ cục, phải tử thủ Charlie khi biết địch hơn mình về quân số và vũ khí gấp mấy mươi lần! Ðưa mắt nhìn nhau, với kinh nghiệm nhiều năm trận mạc, chúng tôi biết đang bị đâm thấu tim bằng một lệnh hành quân quái ác. Lính tráng đào hầm hố, giao thông hào ngang dọc vị trí đóng quân. Tôi xin trực thăng tăng cường tối đa thuốc men, đạn dược, để sẵn sàng phòng thủ. Các đại đội tung quân lục soát xa căn cứ, nhưng lần nào cũng đụng mạnh, khi Mễ tiến chiếm các cao điểm phía nam. Lợi dụng địa thế hiểm trở, địch đóng chốt trong các hang đá, trên các cao điểm mà bom đạn không thể "lách" vào các khe núi để "móc" chúng ra. Ðịch gài trận địa pháo và bố trí phòng không dày đặc, gây tổn thất cho đơn vị mỗi khi tấn công. Ngày 6 tháng 4, Tiểu Ðoàn 2 Nhẩy Dù tại căn cứ Delta, phía nam Charlie bị pháo và tấn công. Tiểu Ðoàn 11 Nhẩy Dù bên Charlie theo dõi trận đánh qua máy truyền tin. Giao tranh suốt đêm, có lúc địch đã chiếm nửa căn cứ, sau lại bị đánh bật ra, rồi mờ sáng hôm sau "Ngọc Ngà" thằng bạn cùng khóa báo cáo chiếm lại Delta, địch thảm bại tháo lui, để lại nhiều tổn thất về nhân mạng và vũ khí. Chiêu một ngụm cà phê, Anh Năm chỉ trên bản đồ và nói: - Rút kinh nghiệm trận đánh đêm qua, địch sẽ pháo mình liên tục, sau đó sẽ tung cả trung đoàn để chiếm lại Charlie. Nhắc "tụi nhỏ" dè sản đạn dược, căng thêm tối đa phục kích tự động, tung tiền đồn ra xa, tu bổ thêm hệ thống phòng thủ. Trước khi về hầm trú ẩn, Anh Năm nói với lại với tôi: - "Khều", mày và Mễ move vị trí ra xa tao một chút, mỗi người một góc, lỡ có gì thì còn thay nhau chỉ huy. Hai ngày kế tiếp, địch bắt đầu pháo trên cả 3 căn cứ. Theo tình báo và tài liệu tịch thâu từ tù binh, địch chắc chắn xử dụng Sư Ðoàn 320 tấn công và tiêu diệt Charlie, để chiếm lại con đường huyết mạch dùng tiếp tế, chuyển quân về đánh Tân Cảnh, Kontum, trong chiến dịch mùa hè. Ngày 9 tháng 4, hỏa tiễn và đại pháo 130 địch cầy tung hệ thống phòng thủ, sau 4 giờ pháo kích, với hàng ngàn quả đạn công phá. Ðịch bắt đầu tấn công Charlie, trong khi đó chúng vẫn đồng thời pháo Bộ Chỉ Huy Tiểu Ðoàn. Ðại đội 111 chống trả mãnh liệt. Pháo binh, khu trục, trực thăng võ trang trút đủ loại bom đạn lên đầu địch. Sau nhiều đợt xung phong không kết quả, địch rút, để lại hàng trăm xác chết với vũ khí ngổn ngang đầy ngất sườn đồi.

Page 35: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

143

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Ðịch dùng pháo 130 với đầu nổ chậm, đạn chui sâu xuống lòng đất, rồi nổ tung lên. Hầm hố nào chịu đựng cho nổi với tầm bắn xa gần 30 cây số, nhanh và chính xác. Pháo 130 là vũ khí tối tân cực kỳ độc hại, bỏ xa pháo binh 105, 155 hay 175 mà ta đang xử dụng! Ðêm xuống thật nhanh, Tiểu Ðoàn 11 Nhẩy Dù đang chuẩn bị cho một định mệnh tàn khốc trong những ngày sắp tới. Nơi những rặng núi mịt mùng phía tây, từng đoàn xe Molotova địch đang di chuyển, ánh đèn pha sáng rực góc rừng. Kêu pháo bắn tiêu diệt, pháo bắn không tới, kêu Không Quân oanh kích thì không có phi vụ, kêu Duffy xin B52, những vẫn mịt mù vô vọng. - Mình làm gì bây giờ?! - Anh Năm buông tiếng thở dài với khuôn mặt buồn bực, rồi nói tiếp - Tử thủ một ngọn đồi chờ địch pháo cho tan nát, sau đó ào ào tấn công. Cứ đà này tiếp diễn hơn tuần lễ, chắc chắn mình sẽ tổn thất nặng. Nhớ ngày ở Hạ Lào, Dambe, địch tung cả trung đoàn, nhưng tao coi như "pha", vì mình có địa thế để vùng vẫy, không có cái nhiệm vụ "tử thủ". Còn bây giờ thì khác, phải "ôm lấy" Charlie để ăn pháo và chấp nhận thương đau.. - Không lẽ sinh nhật tháng này cũng là ngày đi tàu

suốt tại đây? Bếp lửa gia đình mịt mờ xa tắp cuối phương nam!

- Thôi ngủ đi ông ơi. Mình chiến trận nhiều rồi, đâu có sao.

- Nhưng lần này tôi thấy không ổn. Hồi chiều Anh Năm mặc lại bồ đồ Hoa Huyết Ðỏ, tôi tính nói mà sợ ông giận.

- Bộ đồ đó sui bỏ mẹ! Ông nhớ kỳ quốc lộ 22 giải tỏa Thiện Ngôn, chút xíu là tịch rồi...

- Mẹ kiếp, cứ mỗi lần ông ấy bận đồ đỏ là đụng liên miên. Sáng mai tôi phải nói ông ấy vứt mẹ nó đi.

- Dị đoan quá, nhưng không tin không được. Trao đổi vài câu tâm sự với Toubib Liệu, tôi thiếp đi trong giấc ngủ nặng nề, đầy mệt mỏi trong cái lạnh của rừng núi Tây Nguyên. Vừa viết xong chữ "Ngày 10 tháng 4" trên cuốn nhật ký hành quân thì địch bắt đầu pháo ngay Bộ Chỉ Huy. Nép mình trong giao thông hào, tôi kêu máy cho các đại đội. Tất cả đều đang bị pháo. Tiếng rít của hỏa tiễn và pháo 130 ly làm tê liệt lệnh lạc. Tôi nói như hét trên máy truyền tin, báo cáo lên Lữ Ðoàn để xin phi cơ quan sát lên vùng với hy vọng thấy vị trí pháo địch. Lữ Ðoàn có vẻ không tin là pháo 130. Tôi bực tức cúp máy và chửi thề vài câu cho bớt giận! Ðắng môi, khô miệng vì căng thẳng mỗi khi nghe tiếng "depart" của pháo, vài giây chờ đợi, giây phút ngắn ngủi lằn ranh của tử sinh. - Nó pháo ra ngoài, hình như đạn rơi về phía suối? - Ừ, nó pháo ra ngoài...

Thật ra đó chỉ là ảo giác, nói để trấn an, nói để hy vọng, nói để tự dối lừa mình, nói để biết mình đang sống trong nỗi chết gần kề. Tôi nghe tiếng phi cơ quan sát trên đầu. Vào tần số Không Lực, nhận ra giọng Xuân trên chiếc L19. Tôi hét lên: - Mở mắt ra coi tụi nó đặt pháo ở đâu? Hướng dẫn

thằng "Fulro" giệt nó đi cha nội. Nó hỏi thăm tao hơi nhiều rồi đó.

- OK. Có đám thằng Long "đất" khu trục vào vùng rồi đấy.

Căn cứ lãnh gần 3000 quả 130 nổ chậm và hỏa tiễn. Ðịch bắt đầu tấn công... Hình như địch muốn dò xét khả năng phòng thủ và hỏa lực Không, Pháo yểm, nên chúng vừa dứt pháo thì lại tấn công, lúc hướng đông, lúc hướng nam, xong chúng lại rút... Trò chơi tiếp diễn suốt ngày. Rõ ràng địch đánh thăm dò và pháo 130 vẫn là trò chơi hữu hiệu và độc hại nhất, vừa tiêu hao, vừa làm thần kinh căng thẳng. Tiền sát viên của địch trên những hốc núi cao dùng ống nhòm điều chỉnh pháo mỗi khi thấy binh sĩ di chuyển. Ðể tránh tối đa thiệt hại, chúng tôi chỉ di chuyển trong giao thông hào kiên cố quanh vị trí đóng quân. Trực thăng tản thương cố gắng mấy lần, nhưng không thể đáp được vì hỏa lực phòng không quá mạnh của địch, toàn 12 ly 7 từ các khe núi bắn ra. Trực thăng võ trang, không quân oanh kích ít gây tổn thất cho địch. Duffy xin được mấy phi vụ B52 sẽ thả lúc nửa đêm. Sau khi cho tọa độ, anh Cố Vấn hét lên vì xin thả quá gần, chỉ cách vị trí đóng quân hơn 500 thước. Ðêm xuống thật nhanh, sao lấp lánh trên cao, núi đồi đen thẫm đầy đe dọa, những đốm lửa bập bùng trong đêm sau các cuộc oanh kích trong ngày làm những bụi cây chập chờn di động như bóng địch quân. Tiểu Ðoàn 11 Nhẩy Dù chống mắt đợi chờ, mệt mỏi đói khát sau mấy ngày đêm ăn pháo và tấn công của địch. Tựa lưng vào giao thông hào chờ B52 tới thả bom, tôi buột miệng: - Anh Năm, sao anh khoái bộ hoa dù Angle quá

vậy? Bộ này coi bội sui lắm, hay là anh thay đi, có tin có lành mà Anh Năm.

- Sui cái gì, tụi mày chỉ dị đoan. Bộ đồ vừa đẹp lại vừa hiếm, tao kiếm mãi mới ra đấy!

Mễ phang thêm một câu: - Lần trước ở Dambe, đụng mấy ngày đêm, Anh cũng bận bộ đồ này. - Lần đó thắng lớn, tao ngồi trên thiết giáp điều quân như Patton, dứt điểm một trung đoàn của Công Trường 9 như lấy đồ trong túi. Vũ khí thu như núi, rửa mặt cho Quân Ðoàn III. Nghĩ lại tao còn thấy khoái.

Page 36: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

144

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

- Nhưng mình mất một đại đội trưởng và hai trung đội trưởng. - Thì biết làm sao. Chiến tranh có những tổn thất mà tao đâu có bao giờ mong muốn. Toubib Liệu thêm một câu: - Cú giải tỏa quốc lộ 22 gần Thiện Ngôn, một mảnh

cối vào mắt, nằm Cộng Hòa cả tháng, bộ ông không nhớ sao?

Tôi châm thêm ngòi: - Hôm vi vút ở Văn Cảnh kỳ đóng quân ở vườn Tao

Ðàn, chút xíu có chuyện lớn, bộ anh quên rồi hả? Cứ mỗi lần Anh "chơi" bộ hoa dù Angle này lên là có chuyện.. Vía nó nặng lắm, hay là anh cho tôi đi..

- Ðể mai tính, giờ tối rồi, còn nửa giờ nữa là đúng nửa đêm, check lại với Duffy chưa? Chúng mày chỉ lắm chuyện, hay là tụi mày muốn "chôm" bộ đồ của tao. Áo quần thì ăn thua mẹ gì mà sui với hên.

- Rồi Anh Năm! Mấy cái hỏa châu tôi đuổi ra khỏi vùng rồi. Mấy thằng nhỏ tiền đồn tôi cho về hồi chiều và đã báo tất cả chuẩn bị với sức chấn động của B52.

Duffy giơ ngón tay cái lên trời, tay kia chỉ hướng nam. Ðột nhiên, trời đất rung chuyển, lửa cuốn cuồn cuộn bốc lên trong tiếng nổ giây chuyền của hàng ngàn trái bom 500 cân Anh từ B52 trút xuống. Không khí như nghẹt thở. Ðứng tựa mình vào giao thông hào, hai ngón tay bịt chặt hai lỗ tai, mồm há to để chống lại sức dội, nhưng tôi muốn tắt thở, máu muốn ào ra từ lòng ngực, người rung lên, đất đá, cành cây rơi lộp bộp trên nón sắt. Ðợt ném bom chấm dứt sau vài phút. Lửa vẫn cuồn cuộn bốc lên ở phía nam căn cứ. Ngày hôm sau, địch không tấn công chỉ pháo cầm chừng. Buổi sáng sương mù nên mãi gần trưa trực thăng tản thương mới vào vùng. Khu trục bao vùng, gunships tác xạ những điểm nghi ngờ trong các khe núi để trực thăng cố gắng đáp. Nhưng vô hiệu, phòng không địch vẫn tác xạ như đan lưới. Một trực thăng trúng đạn đang lết ra khỏi vùng.. Hy vọng hoàn toàn tan vỡ... Anh Năm cất tiếng: - Tao nghĩ cú này nặng đấy. Tao đã báo cáo rất rõ

tình hình địch với Lữ Ðoàn. Vũ khí và quân số mình quá yếu so với địch. Một tiểu đoàn Dù so với hai trung đoàn địch và cả rừng pháo, phòng không. Chắc chỉ hơn một tuần nữa ăn pháo và vài đợt biển người tấn công là mình sẽ bị..

Anh Năm bỏ dở câu nói. Trong đôi mắt xa xăm của Anh đã linh cảm một điều không may sắp đến. Anh lầm bầm: - Duffy đã báo cáo qua hệ thống Cố Vấn, nhưng

chẳng ai buồn nghe, lúc nào cũng chỉ là lệnh Tử Thủ.. Ðánh nhau mà như thế này, tao nản lắm. Tao là con nhà võ, tao không thích bị trói tay, rồi chìa mặt cho địch đánh.

Người trực tiếp chỉ huy mặt trận phải biết rõ địch và tình hình hơn Bộ Chỉ Huy.. Thôi! Mình cố gắng một hay hai hôm nữa, nếu cứ tình hình này, tao sẽ tính...

Tôi chán nản đề nghị: - Ðể lại một trung đội, rồi mình di động đi Anh

Năm. Ra ngoài dễ xoay sở hơn. Nằm đây đợi pháo, tôi nghĩ không khá. Nhẩy Dù chuyên tìm và diệt địch, nay đóng quân chờ pháo.. là tiêu rồi.

- Tao đã nói rồi, nhưng không ai nghe. Tao cũng chán với cái chữ Tử Thủ rồi!

- Sương mù ngày nào cũng dầy đặc đến gần trưa mới tan. Bốn năm giờ chiều là trời bắt đầu nhá nhem tối thì Không Quân đánh đấm gì được. Có hôm chờ dài cổ cũng chả có bóng ma nào trên trời.. Thôi thì nhờ ông "Lạc" pháo binh nấu "phở" cho ăn vậy.

- Thôi đừng lèm bèm nữa. Tao không muốn ra tòa. Lữ Ðoàn còn không tin nó pháo mình bằng delay 130 nữa đấy. Ê, Khều, mày lượm vài mảnh gửi về cho họ.. coi đi!

- Nếu họ muốn thì vào đây mà lấy. Bộ mình đùa với xương máu anh em hay sao?!

Tựa giao thông hào, mỗi người mang một tâm sự khác nhau. Tôi thấy không vui và bâng khuâng tự hỏi: "Không lý đây là trận đánh cuối cùng trong đời?" Cảnh vật mờ dần trong nắng chiều. Ðêm xuống nhanh, đêm yên lặng rợn người.. Biết đâu ngoài kia địch đang bò tới gần căn cứ và ở một nơi không xa, trong các dẫy núi phía tây pháo địch đang căn lại hướng súng và dùng loại đạn tàn phá khốc liệt hơn. Tôi đang mải suy nghĩ thì Toubib Liệu buông một câu, rồi gục gặc cái đầu: - Dám kỳ này không được nhìn mặt đứa con sắp

sinh lắm! Mấy thằng Y sỹ khác giờ này đang "phè cánh nhạn" chứ đâu có đứng tựa giao thông hào chờ pháo như tao.

- Có ai bắt đi Nhẩy Dù đâu. Thôi ráng đi. Vài tháng nữa về Lữ Ðoàn hay bệnh xá Sư Ðoàn thì tha hồ vi vút.

- Mẹ kiếp, tôi không thích về đó. Tính tôi ngang bướng, hay nhậu nhẹt, đụng mấy Xếp mất công. Mấy cha không ưa tôi, thôi tan hàng đi ngủ.

Trằn trọc trên võng căng dưới giao thông hào, tôi nghe rõ tiếng rên xiết đau đớn của các thương binh. Lòng tôi chùng xuống khi thấy poncho bó xác các binh sĩ tử thương càng ngày càng nhiều. Hồi chiều anh Toubib cho biết thuốc men sắp cạn. Tiếng "em gái hậu phương", giọng anh ca sĩ quen thuộc trong bản "Lính Ða Tình" làm tôi muốn đá văng cái radio đi chỗ khác. Mẹ kiếp, lúc này mà đa tình đa tiếc cái mẹ gì.. Tôi buồn bực thiếp đi trong mệt mỏi. Tảng sáng 12 tháng 4, quây quần bên ly cà phê dã chiến, tôi hỏi đùa Anh Năm: - Sao Anh không thay bộ đồ đi. Anh nói anh cho tôi

mà?

Page 37: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

145

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

- Tụi mày chỉ vớ vẩn và nói dai như đỉa. Hải, mày hỏi thằng Hùng "mập" có động tĩnh gì không? Nói nó bung ra lục soát tìm một cái trảng trống để tản thương cho mấy thằng "rách áo". Mễ, mày cho thằng Móm bung ra thật xa phía đông tìm cái LZ (bãi đáp) khác đi!

Rồi Anh Năm đứng dậy nói: - Tao về thay bộ đồ, nói không lại tụi mày.. Cứ coi

ba cái sách bói tướng, rồi nói nhảm. Nhớ dặn "tụi nhỏ" lấy súng đạn của địch mà sài. Tình hình này hy vọng tiếp tế, tản thương coi bộ gay go lắm. Ðể thương binh như thế này tao chịu không nổi. Tao về hầm viết lá thư, khi nào có trực thăng thì gửi, nhớ kêu tao nếu có gì lạ.

- Anh nói xong hơi chồm về phía trước đi về hầm, Liệu đánh một câu:

- Tướng hơi lộ sỉ, đi chồm về phía trước là tướng ít gặp may, tướng vất vả!

- Lại đến phiên ông. Bụng ông to chứa đầy cognac chắc hậu vận khá.

- Dĩ nhiên "Ðệ Nhất Ẩm Sĩ" (người uống rượu số 1) họ Tô có bao giờ thiếu VSOP đâu!

Vừa nói xong thì nhiều tiếng rít qua đầu và nhiều tiếng nổ liên tiếp. Ðịch bắt đầu pháo đón chào một ngày mới. Lại hỏa tiễn, lại 130 nổ chậm. Tôi chép miệng nép mình trong giao thông hào, để mặc cho số phận. Mễ chụp máy hỏi các đại đội. Tất cả báo cáo đều bị pháo. Mễ lẩm bẩm: "Kỳ này nó nhất định dứt điểm mình." Một quả rớt cách tôi và Mễ vài thước. Mễ bị hất văng ra xa tôi, tôi nhào lên vừa đúng lúc Mễ lăn mình trở lại. Thật may mắn, quả đạn rớt vào giao thông hào bên cạnh nên Mễ chỉ bị thương nhẹ, máu lấm tấm đầy người. Toubib Liệu khám qua cho Mễ và nói: - Không sao, sây sát chút đỉnh, còn đánh được

thằng VSOP. Tôi kêu máy gọi Anh Năm, không có tiếng trả lời. Tôi chạy lại hầm trú ẩn của Anh và Duffy. Tôi muốn ngộp thở đứng tim khi thấy hầm Anh Năm trúng đạn, mấy thân cây lớn đặt ngang hầm sụp đổ hoàn toàn. Ngay lúc đó, Duffy vừa chui ra khỏi hầm, đầu ngực đầy máu. Mễ, Liệu và tôi, Long và chú đệ tử của Anh vội moi đất kéo Anh ra khỏi hầm, mặc cho pháo vẫn rơi đều trên căn cứ. Chúng tôi mang Anh ra khỏi hầm, đặt ngay dưới giao thông hào. Thân thể Anh còn nóng, tôi bịt chặt vết thương cho Anh, máu ấm chảy qua kẻ ngón tay. Liệu cúi xuống coi kỹ lại vết thương rồi ngẩng lên nhìn chúng tôi lắc đầu: "Anh đã đi...". Thi thể thân thiết đó sẽ lạnh dần, đời sống đã ngưng lại, những giọt máu hồng vẫn nhỏ giọt thấm vào lòng đất. Bộ áo hoa dù Angle bê bết máu, mùi thuốc súng và mùi da thịt thoảng trên không. Tai tôi ù đi như không còn nghe tiếng bom, tiếng đạn. Mắt tôi nhòa đi và thấy rõ lại hình ảnh Anh mới lúc trước đây hơi chồm về phía

trước, đá tung cục sỏi, đi nhanh về hầm. Tôi lẩm bẩm một mình: - Ðã nói rồi mà Anh Năm! Bộ đồ sui lắm, sao Anh

không thay từ trước. Biết đâu nếu không mặc nó, Anh chả được bình an?!

Hôm ở hậu cứ Long Bình, Anh đã nói với tôi rằng năm nay là năm sui của Anh. Anh nói Anh sẽ cẩn thận, nhưng Anh cẩn thận thế nào, Anh chống chỏi làm sao với một cái lệnh hành quân quái ác "Tử Thủ Charlie" và một định mệnh tàn khốc đã dành sẵn cho Anh. Ngày khánh thành câu lạc bộ Ðồi Mũ Ðỏ (Red Hat Hill) trong doanh trại của Tiểu Ðoàn, Anh bê về bức tượng Mẹ Bồng Con của anh Thịnh và anh Huấn ở báo Diều Hâu biếu Anh. Anh nói: "Bức tượng ám ảnh tôi hoài. Tượng đẹp thì có đẹp, nhưng sao lại là nàng chinh phụ bế con và choàng vòng hoa đại trắng." Tôi biết Anh không vui từ lúc lãnh nhiệm vụ trấn thủ Charlie. Với bao lần vào sinh ra tử, Anh biết sớm muộn gì cũng gặp tai ương khi phải đóng quân tại một đỉnh đồi quá vài ngày. "Song Kiếm Trấn Ải 11 Dù" đã san bằng Dambe, đánh tung Ashao, Aluoi.. nhưng cũng không thể đánh bật cả rừng phòng không và hai trung đoàn địch đang vây hãm Charlie. Với một tiểu đoàn Dù, vài trăm binh sĩ. Anh biết và chúng tôi cũng biết, nhưng nào ai có biết cho Anh! Lấy bông và cồn lau cho Anh, gói ghém Anh.. rồi thẫn thờ chào Anh lần cuối. Tiếng gọi thân quen "mày, tao" đơn sơ mộc mạc nhưng nồng ấm tình người. Anh thường hay nói với tụi tôi: "Tao Khóa 14, tụi mày Cùi 18, 19, 22.. Tao coi như em út trong nhà nên mày tao với tụi mày cho thân mật." Thường mỗi lần Anh nói như thế, thì Toubib Liệu hỏi ngay: - Còn Quân Y thì sao? - Thì cũng thế thôi. Năm nào ông chẳng khăn gói

lên học quân sự trên Ðà Lạt. Thái Phiên, Chi Lăng.., ông đi mòn mấy đôi giầy thì rõ ràng là ông cũng dân Võ Bị...

Nằm đó đi Anh Năm, Chalie sẽ mãi mãi là tên Anh. Rừng núi Tây Nguyên nơi Anh đến và đi. Tôi sẽ nhớ mãi cả đời Charlie oan nghiệt. "Anh Năm, Anh mất đi, Mễ lên thay Anh, tôi thay Mễ làm những chuyện Mễ vẫn làm. Trách nhiệm đơn vị đang đè nặng trên vai Mễ. "Ðã quá trưa, địch vẫn pháo. Căn cứ như bị đào sới. Cây cối đổ gẫy ngổn ngang, lính chết và bị thương càng lúc càng cao. Tử thương gần 30 và bị thương nặng nhẹ trên 100. Charlie vẫn mịt mờ bom đạn. Tôi cũng chẳng biết là bao nhiêu đạn đã nổ trên Charlie và trên Bộ Chỉ Huy Tiểu Ðoàn, mà chỉ biết lòng đang đầy rẫy những muộn phiền, căng thẳng. Pháo giăng

Page 38: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

146

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

giăng bao phủ khung trời. Ngày nào cũng ăn pháo từ sáng tới chiều thì chắc ít nhất cũng vài ngàn... "Pháo vừa ngưng thì địch tấn công. Từ đồi cao nhìn xuống Charlie, những bộ kaki vàng giắt lá cây, hàng hàng lớp lớp xung phong. "Giọng Thịnh chắc nịch vang lên trong máy điều động đại đội chống trả. Pháo binh, Không Quân yểm trợ rất hữu hiệu. Ðã mấy lần địch khựng lại, rồi lại tấn công. Mễ điều động mấy tổ đại liên và đại bác 90 của Hùng "móm" kéo xuống lưng đồi tác xạ ngang hông địch. Tôi hướng dẫn và chỉ điểm cho L19 hướng tấn công của địch. "Khu trục tác xạ oanh kích mục tiêu, tôi nhìn rất rõ từng chiếc nón bay của bạn bè khi phi cơ chúi xuống trút bom Napalm trên đầu địch. Cả một biển lửa bùng lên quanh Charlie. Lửa hừng hực thiêu đốt rừng người, lửa nhân gian cuồng bạo. Bắc quân la hét lăn lộn trong biển lửa. Lửa từ lưng trời chụp xuống, lửa từ chân núi cháy lên.. chỗ nào cũng lửa và lửa. "Phòng không địch tác xạ như đan lưới. Hai khu trục trúng đạn, một nổ cháy như một cây đuốc trên không, chiếc còn lại với làn khói trắng sau đuôi bay chớp choáng về hướng Tân Cảnh. Tôi hét lên trong máy hỏi Xuân L19 và biết Kỳ bị bắn rớt, còn Long bị bắn ngay đuôi, sống chết chưa biết ra sao? "Không gian, tổ quốc, bầu trời! Vì nhiệm vụ, vì bạn bè.. đại bàng đã gẫy cánh. Vĩnh biệt Thần Phong can đảm tài ba mà tôi mới gặp mấy tuần trước tại Pleiku. "Sau nửa ngày thiêu đốt Charlie, từng thảm TOT hỏa tập pháo binh bắn cận phòng với đầu nổ chụp. Ðịch bắt đầu tháo chạy. (TOT là lối tác xạ của nhiều pháo đội Pháo Binh từ nhiều hướng khác nhau cùng bắn tập trung rất nhiều quả đạn vào cùng một mục tiêu). "Tiếng súng thưa dần, xác địch cháy cứng sườn đồi. Mùi da thịt cháy, mùi thuốc súng, làm tôi lợm giọng muốn ói. Ðánh bao nhiêu trận, đụng địch bao nhiêu lần, nhưng thật tình tôi chưa bao giờ thấy địa ngục rực lửa thiêu đốt con người như hôm nay. "Anh Năm, "Tôi vẫn làm nhiệm vụ hàng ngày để báo cáo với Anh là "tụi nhỏ" đã làm theo lời Anh, đã chiến đấu như bày sư tử dữ, đã đánh đẹp như ngày theo Anh vào Dambe, Thiện Ngôn, Trại Bí... "Song Kiếm Trấn Ải", biệt danh của Tiểu Ðoàn 11 Nhẩy Dù do Anh đặt đã làm những gì Anh muốn với trên 400 xác địch quân cháy la liệt quanh Charlie và cả trăm vũ khí bỏ lại chiến trường. "Hoàng hôn trên Charlie vẫn đẹp, tôi vẫn tựa giao thông hào nhìn những đám mây giăng mắc với hàng ngàn hình thể khác nhau. Mây trời như biển động dậy sóng theo gió đổi hình và theo nắng chiều đổi thay

màu sắc, có lúc ánh vàng rực rỡ, có lúc rực đỏ như máu lửa Charlie, lại có lúc như ngàn vạn tinh binh cờ xí rợp trời bao vây thành quách. Sao Hiệp Sĩ vẫn rực sáng trên trời. Chùm sao Thơ Ấu của Anh, chùm sao trong giải ngân hà Anh đã theo đó về quê tìm lại tuổi thơ ấu nơi miền quê đất Bắc. Anh về tận Hà Ðông, nơi Anh cất tiếng khóc chào đời, nơi êm đềm chỉ có diều bay theo gió và không có chiến tranh... "Tôi chỉ nhắc lại những gì Anh mơ ước trong những chiều cấm trại, bó gối ngồi ở lưng đồi trên hậu cứ Long Bình, lơ đãng nhìn xuống giòng sông Ðồng Nai mênh mông uốn khúc quanh các lò gạch nhả khói dưới chân làng Cao Thái, gần Tân Mai, Tam Hiệp.. và xa xa pho tượng Tiếc Thương để súng ngang đùi như đang thương tiếc những người lính trong Nghĩa Trang Quân Ðội Biên Hòa. "Hùng "mập" và Thinh hỏi tôi sao vắng tiếng Anh. Tôi nói Anh còn đang say ngủ... "Số thương vong lên cao, quanh Charlie đầy xác địch. Mễ nói Thinh để lại mấy toán tiền đồn nhỏ, gài tối đa phục kích tự động, rồi rút về tăng cường phòng thủ Bộ Chỉ Huy. Tôi trằn trọc cả đêm, chỉ chợp mắt được vài tiếng đồng hồ thì trời sáng. Tôi nghe Liệu nói với Mễ: - "Hôm nay là ngày 13, con số không lành, thế nào chúng cũng pháo và tấn công mình nữa. Tôi lo cho thương binh quá. Nếu không có thuốc và di tản kịp thì chắc sẽ không qua khỏi. Mê Linh đưa tôi cây M16 hay M79 cho được việc. Tôi hết thuốc men rồi... "Không Quân và trực thăng võ trang bắn phá để trực thăng tản thương cố gắng vào vùng. Nhưng tất cả đều vô hiệu, một trúng đạn ở phía bắc Yankee, một nổ tung gần Charlie và một chập choạng bay khỏi vùng với làn khói trắng bên hông. Thế là hết! Hy vọng tan theo mây khói. "Mễ ra lệnh cho Hùng 113 lục soát kiếm bãi đáp phía bắc Charlie. Hùng báo cáo đụng địch khi kiếm ra bãi đáp. Hình như địch bố trí tại tất cả những trảng trống chung quanh Charlie để ngăn chặn tiếp tế hoặc đổ quân tiếp viện. Thinh dẫn đại đội 111 bung mạnh về hướng đông. Giao tranh dữ dội khi Thinh ra khỏi căn cứ hơn nửa cây số. Trung úy Thinh, đại đội trưởng đại đội 111 hy sinh trong trận đánh tàn khốc đầy máu lửa. Ðịch bố trí phòng không 12 ly 7 và đại bác trực xạ kèm theo hàng hàng lớp lớp tấn công. Trung sĩ Lung, tay tổ trưởng nổi tiếng tháo vát, lỳ lợm của tiểu đoàn, chưa bao giờ thất bại trước bất kỳ một nhiệm vụ giao phó nào, cũng vừa gục ngã. Chuẩn úy Khánh, sĩ quan tiền sát pháo binh độc nhất không bị thương và đã chiến đấu cực kỳ dũng mãnh để mang xác Thinh và đồng đội về căn cứ. "Xế chiều ngày 13, địch tấn công sau khi đã mưa pháo vào căn cứ từ lúc trưa. Hơn tuần lễ nay, hầu như ngày nào cũng vài tiếng đồng hồ ăn pháo. Cây cối đổ gẫy thêm, nằm ngổn ngang. Binh sĩ móc thêm

Page 39: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

147

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

những hàm ếch thật sâu trong các giao thông hào. Chỉ còn đường tơ kẽ tóc để sống còn, nên hệ thống trú ẩn đã được đào sới rất công phu. "Bây giờ thì đi không được mà ở cũng không xong. Giao tranh tiếp diễn suốt đêm. Nhờ quen thuộc địa thế, quen từng ngã rẽ đường hầm. Nhiều khúc giao thông hào địch đã xâm nhập, nhưng cuối cùng cũng bị tiêu diệt vì chúng không quen hệ thống địa đạo của ta. Hỏa châu vẫn bập bùng soi sáng núi đồi... "Trời sáng dần, ta và địch vẫn quần thảo đẫm máu, bám sát lấy nhau. Ðã có lúc tôi, Mễ, Duffy và Toubib Liệu chiến đấu như những khinh binh khi địch đánh vào tới sát vị trí chỉ huy. "Ðại đội 113 bị cầm chân nên không thể về tăng cường cho căn cứ. Tôi đề nghị với Mễ cứ để 113 ở ngoài làm trừ bị cuối cùng và tôi cũng đề nghị bỏ Charlie vì thương vong quá cao, đạn dược còn rất ít. Mễ nhìn hàng loạt poncho bó xác Anh Năm, các sĩ quan, binh sĩ tử thương và các thương binh rên xiết nằm chật giao thông hào. "Có cái đớn đau, dằn vặt nào hơn khi thế cùng lực kiệt, không tiếp tế, không tản thương, không lương thực thuốc men.. mà vẫn phải đương đầu với hàng hàng lớp địch quân, để rồi lần lượt gục ngã vì kiệt sức! "Mễ, tôi, Duffy lấy quyết địch cuối cùng: Bỏ Charlie vào lúc xế chiều, sau khi Duffy xin được mấy phi vụ B52 thả xuống phía nam và phía đông căn cứ để tiểu đoàn di tản. Ðợt bom lửa cuối cùng thả ngay trên tuyến phòng thủ đại đội 114 của Trung úy Cho đã đánh bật địch quân ra khỏi tuyến phòng thủ. Chiến trường tạm lắng dịu, chỉ còn tiếng pháo binh tác xạ yểm trợ vào những điểm nghi ngờ địch quân tập trung dưới chân đồi. Chúng tôi biết chắc địch đang điều động mở một đợt tấn công khác. "Tôi thẫn thờ buồn bã châm điếu thuốc cho chú đệ tử bị thương. Thầy trò chia ngọt sẻ bùi với nhau từng miếng ăn, giấc ngủ trong mấy năm liền. Qua ánh mắt như chờ đợi, như ước mong khi tôi dìu chú về chỗ của tôi. Vết thương ở vai khá nặng, máu ra nhiều. Tôi nhắc chú cố gắng đi sát tôi, tới đâu hay tới đó. Chú mỉm cười bóp chặt tay tôi. Giọt nước mắt nóng rớt trên mu bàn tay... "Chiều nay di tản. Thương binh nhẹ thì đi theo, còn thương binh nặng thì sao?! Không còn một phép nhiệm mầu nào đến với chúng tôi. Tôi báo cho Bộ Chỉ Huy Lữ Ðoàn 2 Nhẩy Dù biết rằng chúng tôi sẽ phải di tản hai phần ba quân số thương vong, lương thực, thuốc men đã hết từ hai hôm trước. "Vĩnh biệt Anh Năm và các chiến hữu! Thôi thì biết làm sao, đời lính chiến nay ở mai đi! "Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi".. Có mấy ai đi mà trở về trong buổi loạn ly?!

"Tôi và Hùng "móm" lấy hướng 800 dẫn đầu đoàn quân ào ra khỏi Charlie khi ánh nắng chiều cuối cùng vừa khuất sau dẫy núi phía tây, trong khi pháo binh bắn ngăn chặn phía sau và bên hông để ngăn địch truy kích. Nhờ mấy phi vụ đánh bom hồi chiều và ba toán tiền đồn nằm sẵn từ buổi trưa, đoàn quân ào đi không gặp kháng cự. "Xuống khỏi chân đồi chừng 400 thước thì B52 rải từng thảm bom ở phía nam, đông nam căn cứ. Chúng tôi cố tránh thả bom ngay đỉnh đồi, vì nghĩ rằng biết đâu những thương binh nặng còn chưa theo kịp và thân xác Anh Năm cùng bao đồng đội tử thương còn nằm tại đó. Bom rít qua đầu. Cơn địa chấn bom và sức ép làm cả đơn vị lăn lộn bên sườn núi. Tất cả đều kiệt lực. Mễ nằm gục vì vết thương hôm qua. Mồm tôi ứa máu vì quá mệt mỏi và kiệt sức. Duffy cũng chẳng hơn gì, còn Toubib Liệu gục xuống bên gốc cây bất động. - Hải! Coi hướng cho đúng và hỏi coi thằng 3 tới

đâu rồi? - Với bản năng sinh tồn, chúng tôi lại vùng lên lao

về điểm hẹn. Ðêm tối đen, lính nắm vai áo nhau mà đi, kẻ mạnh dìu kéo thương binh, tựa lưng vào cây rừng để lấy thêm sức tiến qua cây khác. Kim địa bàn lân tinh giao động, hướng 800, hướng của sự sống và hy vọng. Hỏa châu vẫn bập bùng trong đêm tối.

- "- Khều! Ông nghĩ mình thoát không? Nó mà phục kích là kể như chết chắc!

- "- Còn chừng một cây số nữa thì tới nơi. Tao đã liên lạc được với Hùng "mập" rồi, hắn sắp tới. Ðừng nói nhảm, cái miệng lép xép, sui bỏ mẹ!

"Ðiểm hẹn Mễ và tôi chọn là một khoảng trống ngay cạnh bờ sông Pôkô để đơn vị lấy nước và di tản thương binh. Trảng trống trong khu rừng lau là điểm hy vọng, điểm mong đợi cuối cùng của những người lính Dù sau 7 ngày đêm quần thảo với 2 trung đoàn địch, kèm theo những trận mưa pháo đẫm máu trên hỏa ngục Charlie. "Trời sáng dần, bắt tay được với đại đội 113, Hùng "mập" đang rải quân sát bìa rừng và tung các toán tiền đồn ra xa. "Như một gáo nước lạnh tạt vào mặt tôi và Mễ, vì Lữ Ðoàn cho biết chưa có trực thăng và ra lệnh cố gắng chiến đấu để về Tân Cảnh. "Chiến đấu?! Chiến đấu trong thế cùng lực kiệt với quân số 167 người, kể cả thương binh đang kiệt sức vì đói khát đã 3 ngày. Nhưng Nhẩy Dù là "cố gắng" nên chúng tôi lại vùng lên. Tôi không buồn trả lời và đưa mắt nhìn Duffy, viên Thiếu Tá Lực Lượng Ðặc Biệt đã sống với tụi tôi như anh em, chia nhau từng bát cơm hộp cá. Vết thương rỉ máu trên đầu, trên ngực, nhưng Duffy vẫn cứng như một thỏi thép với cây XM18 và chiếc máy truyền tin đặc biệt của các toán Lực Lượng Ðặc Biệt khi nhẩy xâm nhập.

Page 40: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

148

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

"Chúng tôi sẽ có máy bay Mỹ trong vài phút! "Ngả lưng nhìn trời xanh qua khe lá, chưa hút tàn điếu thuốc thì có tiếng súng nổ của các toán tiền đồn của đại đội 113. Hùng "mập" báo cáo tất cả đều chạm địch. Pháo 82, B40, B41 và AK nổ vang một góc rừng. Ðịch ào tới tấn công. Tiểu Ðoàn 11 Nhẩy Dù vùng lên chống trả, lính đại đội 113 ào ra ngăn địch. Giọng Hùng sang sảng điều động các trung đội. Ðúng là kẻ đến không mong, giặc Bắc phương ào vào vị trí đóng quân. Chúng tôi vừa bắn vừa rút vào khu rừng lau cao quá đầu người... "Ðơn vị tan thành từng mảnh nhỏ, từng toán chiến đấu đơn độc. Tiếng chửi thề và tiếng la hét của ta, của địch vang khắp khu rừng lau và các sườn đồi kế cận, chỗ nào cũng có súng nổ. Ðịch gọi tên Mễ, tên tôi ra đầu hàng! Chắc chúng tra khảo thương binh để lấy tin tức. Ngay lúc đó, Duffy vừa liên lạc được với 2 chiếc trực thăng võ trang Cobra, một chở quân và một O2 quan sát. Nhờ địa thế trống trải của khu rừng lau nên Cobra thấy rất rõ đâu là địch, đâu là bạn. Toán còn 36 người nên di tản làm 5 đợt vì chỉ có một trực thăng chở quân. "Với hỏa lực khủng khiếp và chính xác của Cobra, địch khựng lại, trực thăng đáp xuống rừng lau: - "- Liệu, ông đi trước đi! Chân ông bị thương ông

không chạy nổi đâu! - "- Tôi không đi, tôi ở lại với các ông. - "- Ði đi, chân cẳng như thế mà ở lại. Ông nặng bỏ

mẹ, tôi cõng ông không nổi đâu. "Vừa nói, tôi vừa lùa Liệu lên trực thăng với 6 người lính khác. Máy bay vút đi. Trong ánh mắt Liệu có một chút gì vương vấn xót xa. "Ðịch lại ào về phía chúng tôi. Cả toán vừa chạy vừa bắn lại. Nhờ hỏa lực yểm trợ của Cobra, thêm được 3 đợt bốc quân an toàn. Toán còn lại Mễ, Duffy, tôi và Trung úy Long bị địch đuổi bắt tới cùng. "Trong mấy chuyến trực thăng di tản vừa qua, phi công Mỹ muốn Duffy được bốc đầu tiên, nhưng Duffy nhìn tôi và nói: - "- Tôi không bỏ các anh, những chiến hữu đúng

nghĩa nhất mà tôi chưa hề gặp trong cả đời chinh chiến. Tôi biết rõ, nếu tôi đi đợt đầu thì chắc khó hy vọng có máy bay trở lại bốc nốt các anh.

"Ngay lúc đó, cặp Cobra, trực thăng võ trang mới vào vùng, chúng tôi sẵn sàng chờ đợi di tản đợt cuối cùng. "Trực thăng vừa đáp, tôi lên sau cùng. Máy bay vừa lên cao vài thước thì một loạt AK bắn lên tàu, tôi trúng đạn ở chân phải và rớt từ trực thăng xuống đất. Tôi hét lên và chỉ kịp nhìn đuôi trực thăng vút lên.. Trời xanh mây trắng ngang tầm mắt. Tôi đứng lên, nhưng gục xuống ngay vì đạn bắn trúng bàn chân và ống chân bên phái. Tôi tự nghĩ chắc sẽ chết vì vết thương ra hết máu, vì đói, vì khát, vì kiệt sức cho dù địch không bắt được tôi. Khẩu súng Colt và cây M16 còn đầy đạn. Tôi chợt nghĩ đến hồi tháng 6 năm 65,

một lần Ðồng Xoài tan nát, tôi đã mất Dũng, thằng bạn thân cùng khóa. Tôi đã thấy Tiểu Ðoàn Trưởng, Tiểu Ðoàn Phó và mấy trăm chiến hữu gục ngã trong trận đánh kinh hãi hồi tôi mới ra trường Võ Bị. Lần đó, với vết thương bể mặt nát tay, tôi vẫn về được sau 5 ngày lê lết, đói khát trong rừng với vết thương đã làm độc. "Giờ là tháng 4 năm 72, Charlie rực lửa, tôi đã mất Anh Năm và bao nhiêu chiến hữu còn nằm lại Charlie. Tôi ước tính từ đây về Tân Cảnh chỉ còn 5 cây số, nhưng là 5 cây số đồi cao vực thẳm, 5 cây số đường rừng và tôi lại đang bị thương ở chân thì làm sao tôi đi được. Tôi có thể sẽ gục chết ở một xó rừng, khe suối và bày kiến sẽ kéo nhau rúc vào thân thể, thịt xương sẽ rữa nát hình hài. Hình ảnh thân yêu vợ con, cha mẹ chập chờn trong trí óc. Thằng bé mới sinh chỉ gặp mặt đôi lần.. Còn phép lạ nào sẽ đến với tôi?! Sau 7 ngày chiến đấu quên ăn quên ngủ, sao giờ này tôi lại trúng đạn từ trực thăng rớt xuống. Chỉ chậm một giây nữa là tôi sẽ bay về vùng trời êm ấm... "Tiếng trực thăng trên đầu làm tôi vụt đứng lên bằng bàn chân trái. Tôi giơ cao tay, miệng hét lớn. Tôi không thể tin, mồm tôi há to, mắt mở lớn. Trực thăng xà xuống bãi cỏ. Duffy giơ hai tay nắm chặt giây đạn và một tay tôi, rồi kéo mạnh tôi lên. Máy bay vút lên với một loạt đạn bắn trúng thân tàu. Chiếc trực thăng nghiêng một bên rồi bay thẳng, máu phun có vòi từ anh xạ thủ đại liên người Mỹ làm ướt mặt tôi và Duffy. Mễ kéo tôi vào giữa thân tàu khi nửa người tôi và hai chân còn đong đưa ngoài không khí. Duffy chồm tới bịt chặt vết thương trên ngực anh xạ thủ đại liên. "Nằm trên sàn tàu, tôi không thể tưởng và không thể tin tôi còn sống trước tình chiến hữu cao cả của hai người lính ở hai đất nước khác nhau. Duffy ôm lấy tôi.. Có một chút nghẹn ngào trong khoé mắt. Vì vết thương quá nặng, anh xạ thủ đại liên Mỹ đã qua đời, anh phi công phụ đang gục đầu bên cửa máy bay với vết thương ở tay. "Khi về đến trạm cứu thương, tôi mới biết anh xạ thủ đại liên Mỹ đã hết nhiệm kỳ, ngày mai anh sẽ về Mỹ, anh đang có mặt trên trực thăng thì vô tình chiếc máy bay nhận được lệnh vào bốc tụi tôi. Ðịnh mệnh thật trớ trêu! "Tảng sáng hôm sau 15 tháng 4, Thành "râu", bạn cùng khóa 19 của tôi, từ Bộ Chỉ Huy Lữ Ðoàn vần vũ trên trực thăng bay ngang Charlie, ngó cảnh hoang tàn đổ nát đang âm ỷ cháy để chào Anh Năm lần cuối và tìm cách bốc các binh sĩ lạc lõng sau trận đánh hãi hùng ngày hôm trước. "Anh Năm, "Ðó là tất cả những gì đã đến với đơn vị, sau khi Anh ra đi. Mặc dù Anh ở lại Charlie, nhưng Anh không cô độc, anh có "tụi nhỏ" ở lại cùng Anh. Anh sẽ ngắm hoàng hôn để nhớ thời trai trẻ, Anh sẽ gặp lại hình ảnh một "công tử càn" của Hà Nội năm xưa hay một

Page 41: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

149

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

thanh niên mới vào đời trong Trại Học Sinh Nghèo Phú Thọ, bỏ Bắc vào Nam năm 1954 khi đất nước chia đôi. Chiếc đai đen nhu đạo và những kỷ niệm "giang hồ" Anh hay kể cho tụi tôi nghe vẫn mãi mãi là những gì đẹp nhất khi bạn bè ngồi nhắc tới anh. "Anh Năm thân kính, "Ðúng như Anh đã tiên liệu khi đặt chân lên Charlie, nỗi lo âu, sự tiên đoán của Anh đã thực xảy ra cho Bộ Chỉ Huy Nhẩy Dù và các đơn vị bạn. "Charlie mất ngày 14 tháng 4 thì Delta, Metro ở phía nam cũng phải di tản. Vòng đai Nhẩy Dù bỏ trống bên hông, Sư Ðoàn 320 Cộng quân tăng thêm Sư Ðoàn 2 ào ào như nước vỡ bờ đánh chiếm Tân Cảnh, khởi đầu cho những ngày Hè rực lửa trên quê hương. "Sông Lô, Tiểu Ðoàn 7 Nhẩy Dù phải mở huyết lộ đánh qua đỉnh Chu-Pao, kéo toàn Bộ Chỉ Huy Lữ Ðoàn 2 Nhẩy Dù về Kontum. "Ngày 24 tháng 4 năm 72, Tân Cảnh rơi vào tay giặc, đúng 12 ngày sau khi Anh đi khuất. Giòng sông Dapla quanh thị trấn Kontum đỏ ngầu, xác ta và địch hòa với màu đỏ của những hàng phượng vĩ buồn thảm gục ngã hai bên bờ sông. Kontum, Pleiku đang chiến đấu một mất một còn với giặc. Mùa hè thảm khốc đang ập đổ trên quê hương, mở đầu cho thiên Chiến Sử oai hùng của Quảng Trị, Kontum và Bình Long anh dũng. "Anh Năm, "Sau ngày tôi bị thương, tôi được đưa về bệnh viện Ðổ Vinh trong căn cứ Hoàng Hoa Thám. Loạt đạn AK bắn bể xương bàn chân và mắt cá chân bên phải. Mổ xẻ xong xuôi, mấy anh Toubib cho biết tôi không còn hy vọng quay lại đơn vị tác chiến và nhẩy dù được nữa, vì xương bàn chân và mắt cá đã gẫy vụn làm nhiều mảnh. Tôi lê bàn chân bó bột về nhà chờ 29 ngày tái khám và bắt đầu làm quen với đôi nạng gỗ trên vai. "Anh Năm, "Ðã năm lần bảy lượt tôi vào cư xá sĩ quan Chí Hòa muốn thăm Chị và cháu Tường, nhưng lần nào cũng vậy, khi đỗ xe gần cửa nhà Anh, nhìn vành khăn tang trên đầu chị và cháu thì tôi lại không có can đảm và đổi ý ra về. Tôi sợ sự thật, tôi sợ khi phải đối diện với chị. Tôi biết ăn nói làm sao, giải thích thế nào về sự ra đi của Anh. Còn cái cảnh khổ và chua xót đớn đau nào hơn khi hình Anh trên bàn thờ nghi ngút khói hương, nhưng thân Anh lại không có được một nấm mồ? Người ta nói nghĩa tử là nghĩa tận, sống mỗi người mỗi nhà, chết mỗi người mỗi mồ, nhưng chúng tôi đã bất lực, đã bỏ Anh mà đi, bỏ Anh ở lại Charlie nơi rừng xanh núi đỏ xa hút mãi tận Trường Sơn.

"Anh Năm, "Ngoài đời Anh sống hào sảng, phóng khoáng và thật "giang hồ" với bằng hữu anh em, còn trong quân ngũ, Anh như một cây tùng ngạo nghễ giữa bão táp phong ba, Anh không nịnh cấp trên đè cấp dưới, Anh chia xẻ vinh quang buồn thảm với sĩ quan và binh sĩ thuộc cấp. Anh sống hùng và đẹp như thế mà sao lúc ra đi lại quá phũ phàng!? "Tôi lang thang ra phố, người ta vẽ chân dung nhiều sĩ quan tử trận trên khắp 4 Quân Khu thuộc đủ mọi binh chủng, trên những khung vải thật lớn dựng trên công viên hay những giao lộ tấp nập người qua lại, với hàng chữ "Anh Hùng" và hai chữ "Tiếc Thương". Người họa sĩ có nét bút xuất thần vẽ thật giống Anh với đôi hàng chữ: "Tiếc Thương Cố Ðại Tá Nhẩy Dù Nguyễn Ðình Bảo, Người Anh Hùng Ðã Ở Lại Charlie" trên khung hình treo trước công viên Quốc Hội. Tôi ngừng xe, nhìn Anh thật lâu giữa giòng người xa lạ trên hè phố, nhưng đầu óc thì chỉ thấy khỏi lửa ngập trời bên tiếng hò reo ở trận chiến Charlie. Tôi về lại vườn Tao Ðàn, vẫn những hoa nắng tròn tròn xuyên qua khe lá, lấp loáng trên bộ đồ hoa ngụy trang theo mỗi bước chân. Cây vẫn xanh, chim vẫn hót, ông lão làm vườn vẫn lom khom cầm kéo tỉa những chùm hoa loa kèn, những cụm hoa móng rồng và những bụi hồng đầy mầu sắc. Bên gốc cây cạnh căn lều chỉ huy của Anh hồi tháng trước khi còn đóng quân ở đây, tôi thấy có bó hồng nhung đỏ điểm vài cánh hoa loa kèn trắng. Chống đôi nạng gỗ xuống xe, tiếng gõ khô cứng của đôi nạng trên mặt đường khiến ông lão ngẩng đầu và nhận ra tôi. Xiết chặt tay ông cụ, trong ánh mắt già nua chùng xuống nỗi tiếc thương, chòm râu bạc lưa thưa phất phơ trước gió. Ông cụ đọc báo, nghe đài phát thanh nên biết Anh đã ra đi, nên sáng nào cũng để một bó hoa tưởng nhớ và tiễn đưa Anh. Cụ mời tôi điếu thuốc Quân Tiếp Vụ, rồi ngồi xuống cạnh gốc cây, tay vuốt nhẹ trên những cánh hồng, sợi khói mỏng manh của điếu thuốc nhà binh quện trong tiếng nói: - " Thuốc lá Ông Quan Năm cho, tôi vẫn còn đủ

dùng cho đến cuối năm. Mấy chục năm nay tôi mới gặp một ông quan nói chuyện thân mật và tốt bụng với những người dân như tôi. Người tốt mà sao Ông Trời bắt đi sớm như vậy!? "Tôi lên xe theo xa lộ Biên Hòa để về hậu cứ tiểu đoàn. Doanh trại Ðồi Mũ Ðỏ hoang vắng buồn tẻ khi các đơn vị đang bận hành quân. Qua khu trại gia binh, khăn sô trải trắng trên đầu góa phụ, bầy em bé thơ ngây đang nô đùa hồn nhiên trước sân trường.

Page 42: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

150

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Vượt con dốc, chạy một vòng quanh doanh trại, sông Ðồng Nai vẫn mênh mông uốn khúc quanh các lò gạch nhả khói dưới chân đồi, rừng cây khuynh diệp bên kia vẫn thoang thoảng mùi dầu gió trên không. Giàn hoa dưa tím trước phòng Anh và tôi thoảng mùi thơm đong đưa trước gió. Cảnh cũ còn đây, nhưng người xưa sẽ chẳng trở về. Tôi chợt nghe tiếng kèn hạ cờ buổi chiều trên đỉnh đồi doanh trại. Tôi lại nghĩ tới Anh. Lúc nằm xuống không một tiếng kèn đưa tiễn và thiếu cả một lá cờ phủ lấy xác thân. Tôi dục chú tài xế lái xe xuống đồi thật nhanh, tôi đang chạy trốn Anh, chạy trốn đồng đội và thằng bé đệ tử của tôi. Tất cả hình như đang nói nói cười cười đâu đây trong doanh trại.. "Anh Năm, "Anh đã ra đi hơn một phần tư thế kỷ, 26 năm biết bao vật đổi sao rời. Ðể tôi làm lại nhiệm vụ ngày xưa kể lại anh nghe... "Mễ, Liệu và tôi, những người gần gũi Anh nhất trong trận chiến Charlie đã không còn ở quê nhà và chúng tôi đã nhấp nhô theo vận nước nổi trôi. Ðàn em của Anh đã bỏ quê hương đi về "quê hương mới?!" Mặc dù Anh đã đi thật lâu, con trai của Anh đã là một y sỹ, chiến hữu của Anh kẻ ở người đi, nhưng những người còn lại vẫn nhớ Anh, họ vẫn nhắc đến tên Anh qua bài hát mà Nhật Trường viết tặng riêng Anh, viết cho "Người Ở Lại Charlie." "Mấy chục năm sau, vượt đại dương muôn trùng sông nước, theo gió bay ngang dọc địa cầu, dù ở nơi đâu, chân trời góc biển, nơi đâu có người Việt thì nơi đó họ hát bài ca bất hủ để nhớ Anh. Ngay cả ở quê nhà, kẻ thù của Anh cũng vẫn nghe dân chúng hát bài ca để nhắc đến tên Anh. "Chắc Anh chưa quên ông "Sĩ Quan Võ Bị Quân Y" Tô Phạm Liệu, ông Toubib Nhẩy Dù ngực đỏ huy chương, người uống VSOP (Very Sexy Old Parachutist) như hũ chìm. Khi hành quân thì một bên ống chích, một bên M16, cũng ăn pháo, cũng la hét, cũng bắn hết băng M16 này đến băng M16 khác khi đánh ở Charlie, Dambe, Hạ Lào, Ashao, Aluoi... "Tháng 4 năm 75. Cũng lại tháng 4, tháng mà Anh đã đi khuất, Liệu di tản qua Mỹ, thi lại bằng y sĩ và hành nghề tại tiểu bang Lousiana trong một bệnh viện tâm thần. Liệu vẫn như xưa, vẫn vui vẻ, ồn ào. Ông đội trưởng "Ðội Hổ Sói Con" vẫn gặp tôi, Duffy và Mễ vài tháng một lần, nhưng Liệu có cái tên mới, để tôi đọc Anh nghe, chắc Anh lại búng tay, đá sỏi mà cười: "Ðệ Nhất Ẩm Sĩ, Cuồng Thái Y Tô Phạm Liệu". Làm gì có ai trên đời có cái tên lạ lùng và hay như vậy. "Ðệ Nhất Ẩm Sĩ", người uống rượu số 1 thì Anh đã biết rồi, còn "Cuồng Thái Y" là anh Toubib làm việc ở nhà thương chữa cho mấy người điên.

"Liệu vẫn "ra đi không mang ba-lô, quần áo cứ thế đút túi" mà giang hồ với anh em. "Bến Cũ" nào cũng nồng ấm khi Liệu ghé ngang. Nếu ngày xưa chinh chiến có cướp mất Anh, thì ngày nay, bệnh hoạn đâu có tha Tô Phạm Liệu. Mặc dù là "Quan Thái Y" nhưng Liệu cũng không tránh khỏi bệnh nan y. "Ẩm Sĩ" họ Tô đã bỏ "Bến Cũ" mà đi. A Lịch Sơn thành (Alexandria) là nơi Liệu làm việc và lặng lẽ ra đi sau cả năm bạo bệnh cuối đời... "Mê Linh, Phương Hải, Sông Lô, từ Bắc Cali "đội pháo" mà đi. "Bến Cũ" Nam Cali, Dallas, Houston, New Orleans "hành quân" kéo tới. Ðám gà nhà Tịnh Hô, Ðà Lạc, Phán, Trác từ New York, DC kéo sang. "Nam Xương", người kể chuyện Anh trong thiên bút ký Mùa Hè Ðỏ Lửa đọc bài điếu văn, có nhắc đến Anh, nhắc đến Charlie.. cỏ cây hoa lá còn rung động, nói chi đến đám bạn bè đỏ mắt đứng quanh. Ở đâu "Bến Cũ" cũng về để dự đám táng, đến để nhìn Liệu ra đi, đến để mỗi người một ly nhỏ VSOP với "Ẩm Sĩ" họ Tô. Ngày xưa thì bạn bạn bè bè. Bây giờ thì tro tàn thiêu xác! Gần một phần tư thế kỷ sau, Liệu ra đi ở một nơi cách Charlie nửa trái địa cầu. "Anh Năm và Toubib Liệu thân kính, "Viết để nhớ Anh, để kể sự thật về Charlie và cũng để báo cáo với Anh là Liệu đã trở lại Charlie với Anh, với tụi nhỏ trong ngày giỗ tròn một năm của Liệu. Ðáng lẽ tôi muốn báo cáo với Anh từ lâu, nhưng mỗi lần cầm bút lên thì lại không biết viết gì. Không biết viết làm sao, toàn là chuyện kẻ ở người đi làm lòng chùng xuống, viết hoài không nổi. "Hôm tháng rồi đi xem một phim chiến tranh. Phim chiếu cảnh một ông già mang gia đình qua bãi biển Normandie bên Pháp. Ông cụ đi một mình vào nghĩa trang, bóng người chập chững trong nghĩa địa toàn thập tự giá trắng tinh. Từ ngàn dậm xa xôi ông mang bó hoa đến thăm cấp chỉ huy, thăm những chiến hữu cùng chung đại đội với ông đã nằm xuống khi cùng ông cụ đánh chiếm một khu phố. Bao nhiêu bạn bè hy sinh, chỉ còn một mình ông cụ sống sót. Ngày Chiến Sĩ Trận Vong, một mình đứng nhìn bãi biển đổ quân, tiếng binh đao khói lửa, hình ảnh bạn bè gục ngã, cụ chập choạng với nước mắt lưng tròng. Ði vào nghĩa trang, gục đầu bên mộ để nhớ bạn và hình ảnh chiến trận năm xưa. Gia đình, vợ con rời xa nghĩa trang để cụ một mình sống lại với những huy chương dĩ vãng. "Ngày Chiến Sĩ Trận Vong, tôi không thể đi thăm Anh, đồng đội và thằng bé đệ tử thân tín của tôi đã ở lại Charlie. Không phải vì Anh ở quá xa, nhưng vì 23 năm qua tôi chưa có ý định trở về. Nơi nào người ta cũng kèn hoa cho người đi khuất, vinh danh tưởng nhớ những chiến sĩ vị quốc vong thân, chỉ riêng nơi

Page 43: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

151

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

quê cũ, từ khi đất nước đổi thay, đâu có ai còn nhắc đến Ngày Chiến Sĩ Trận Vong!? "Xin thắp nén hương lòng để tưởng nhớ Anh và tất cả bạn bè đã hy sinh cho tổ quốc. "Tôi tự nhủ lòng, một ngày nào đó, nếu có dịp, tôi sẽ về, sẽ dến Charlie, sẽ đến những chiến trường xưa cũ, để nhớ bạn bè, để thắp một nén nhang thăm Anh và đồng đội. Nhưng, chả biết bao giờ thì làm được, mặc dù bây giờ tóc đã điểm sương! "Xin tạ lỗi cùng Anh và Chiến Hữu. "Toubib Liệu, gọi tên ông một lần nữa: "Ðệ Nhất Ẩm Sĩ, Cuồng Thái Y Tô Phạm Liệu" để nhớ Giỗ đầu của ông và gửi về ông hai chữ "Hồ Trường": ...... "Hồ trường, Hồ trường.. nay biết rót về đâu..." Bắc California, mùa đông 1998 Mũ Ðỏ: Ðoàn Phương Hải CHA GIOAN NGUYỄN VĂN ĐÍCH THỪA SAI TẠI SINGAPORE Cha Gioan Nguyễn Văn Đích trước kia thuộc giáo phận Kontum, Việt Nam. Cha gia nhập Hội Thừa Sai Paris vào giữa thập niên 1980. Sau khi chịu chức Linh Mục, Cha được gửi đi truyền giáo tại Singapore. Trong bức thư gởi các Linh Mục Hội Thừa Sai Paris, Cha Đích kể lại kinh nghiệm mục vụ đầu tiên ở Singapore như sau. Tôi viết thư cho anh em từ Singapore, quê hương mới của tôi. Sau thời gian ngắn chờ đợi, tôi bắt đầu làm việc tại giáo xứ Thánh Gia. Đây là một trong những giáo xứ lớn nhất của Singapore với khoảng 6 ngàn tín hữu, do 4 Linh Mục coi sóc: 2 vị người Hoa, một vị người Ấn và tôi là người Việt. Giáo xứ Thánh Gia rất sống động và trẻ trung, như hầu hết các giáo xứ khác của Singapore. Mỗi Chúa Nhật có 6 Thánh Lễ, đôi khi lên tới 7. Đó là chưa kể 2 Thánh Lễ vào chiều Thứ Bảy. Vậy mà lễ nào nhà thờ cũng đông nghẹt tín hữu. Trung bình mỗi lễ có khoảng l ngàn người tham dự. Trong tuần thì mỗi ngày có hai lễ, mỗi lễ với số tín hữu tham dự từ 200 tới 400 người. Thật là tuyệt diệu và cảm tạ THIÊN CHÚA, bởi vì vẫn luôn còn có nhiều người tin nơi THIÊN CHÚA và gắn bó với Ngài. Con số dự tòng rất đông. Tháng vừa qua có Thánh Lễ thêm sức cho 252 dự tòng. Lễ Giáng Sinh thì có 70 người lãnh nhận bí tích rửa tội. Lễ Phục Sinh thì có khoảng 100 người được rửa tội. Chúa Nhật trước có 47 người chính thức xin theo học đạo. Đã có nghi thức nhận số người này vào cộng đoàn giáo xứ. Mỗi người sẽ được một người trong giáo xứ đỡ đầu, nghĩa là chỉ dẫn giúp đỡ suốt trong thời gian người này học đạo, và sau này nữa. Thời gian học đạo thường kéo

dài một năm. Có thể nói rằng, tại Singapore ”thợ gặt thì ít mà lúa chín thì nhiều”! Singapore là đảo nhỏ có diện tích 630 kilomét vuông với 2 triệu 600 ngàn dân, trong số này có 120 ngàn tín hữu Công Giáo. Phần còn lại đa số theo Phật Giáo, đặc biệt là người Trung Hoa. Cũng có số ít theo Hồi giáo và Ấn giáo. Singapore chỉ có giáo phận duy nhất với vị Tổng Giám Mục và khoảng 100 Linh Mục, làm việc trong 30 xứ đạo. Từ khi độc lập vào năm 1965, Singapore tiến những bước khổng lồ về mặt kinh tế. Ngôn ngữ chính là tiếng Anh tiếp đến là tiếng Trung Hoa. Mức sống của người dân tương đối cao so với một quốc gia Á châu. Nhưng có mức sống cao, thì phải làm việc nhiều, có khi đến 9 giờ một ngày, đặc biệt những người làm việc bằng tay chân như trong các hãng xây cất. Các gia đình Singapore rất ít con, trung bình mỗi gia đình chỉ có hai người con. 80% dân Singapore sống trong các tòa nhà lớn, có kiến trúc tối tân, và thường quy tự nơi thành phố. Về phần tôi, tôi được mọi người niềm nở đón tiếp và bắt đầu quen với cuộc sống. Chỉ còn gặp khó khăn về vấn đề ngôn ngữ. Dầu vậy tôi cũng đã giảng bằng tiếng Anh rồi, vì chúng tôi giảng theo lượt, mỗi tháng một lần. Dầu nói không rành, nhưng giáo dân cũng hiểu, vì họ rất có lòng quý mến các Cha Sở, Linh Mục thừa sai. Ở đây mọi khung cảnh đều mời gọi con người cầu nguyện, hướng lòng về với THIÊN CHÚA. Tại giáo xứ, có một phòng dành riêng để chầu Thánh Thể 24 giờ trên 24 giờ. Luôn luôn có người đến chầu Thánh Thể, đặc biệt từ 8 giờ tối đến nửa đêm. Giáo dân thường mời các Linh Mục đi ăn tiệm. Rất giản dị và dễ thương. Riêng tôi, mỗi ngày hai bữa tôi cũng phải ra tiệm ăn, vì nhà xứ không có người nấu bếp. Kể cũng hơi cực. Nhưng chắc rồi cũng sẽ quen dần với thời gian. ... ”Kẻ kính sợ THIÊN CHÚA thì đón nhận lời giáo huấn. Ai từ sáng sớm đã kiếm tìm Người, sẽ được đoái thương. Ai tìm hiểu Lề Luật sẽ thấm nhuầm Lề Luật. Ai kính sợ THIÊN CHÚA sẽ nhận ra lẽ phải; việc tốt họ làm sẽ rực rỡ như ánh quang. Đừng hành động mà không suy nghĩ, để không hối hận về việc mình làm. Đường gồ ghề, con chớ đặt chân, kẻo vấp phải đá. Đường bằng phẳng, con đừng ỷ y. Trong mọi việc làm hãy biết tự tin, đó cũng là tuân giữ mệnh lệnh. Ai tin tưởng Lề Luật thì gắn bó với lệnh truyền. Kẻ cậy trông THIÊN CHÚA sẽ chẳng hề thua thiệt. Ai kính sợ THIÊN CHÚA sẽ không gặp tai ương. Có bị thử thách, họ cũng thoát khỏi” (Sách Huấn Ca 32,14-24.33,1). (”ECHOS DE LA RUE DU BAC”, 3.1990). Bệnh Tình Cha Đaminh Đinh Hữu Lộc (cvk57 Kim Thông)

Page 44: 40 GIÁNG SINH 2009 - llcvk. · PDF fileSơn do cha Linh cai quản) ... ai trong anh em chúng tôi báo trước cho ngài ngày ... ve moi mat , em se con trong cho nhieu vao su

152

LLCVK Số 40 – GIÁNG SINH 2009

Trước Thánh Lễ chiều CN Lễ Chúa Ba Ngôi, tại 1 nhà thờ trong thị xã có đọc một thông báo về tình trạng sức khoẻ của Cha Đaminh Đinh Hữu Lộc rất là bi đát ... nào là đã bị các Bs SG trả về TGM (vì không thể chữa trị được nữa, nào là sự sống nhỏ giọt từng giờ từng phút ... Xin anh chị em đến thăm Ngài .... Tôi thật sự ngạc nhiên về thông báo này vì tôi là người rất gần gũi Ngài, nên tôi hiểu rất rõ về những biến chuyển từng chi tiết trong con bệnh hoạn của Ngài. Từ mấy tháng sau tết Nguyên đán, cánh tay phải của Ngài không nhắc lên được và đau đớn vô cùng. Nhưng nhờ uống dầu dừa mà tình trạng của Ngài đã thay đổi hẳn. Mấy hạch ở cổ hầu như không còn nổi lên nữa và cánh tay phải của Ngài dã giơ lên thẳng như cánh tay trái vậy. Việc sống chết là việc của Chúa. Nhưng cầu nguyện để Chúa ban ơn gặp thầy gặp thuốc là việc của mọi người chúng ta. Tạ ơn Chúa vì Chúa đã an bài cho Đức Ông, cho anh em cvkhải ngoại và trong nước .. và mọi người. Cám ơn người anh em Peter Vũ Văn Quý với nhiều quan tâm .. Cám ơn thầy Nho đã đem dầu dừa đến cho Cha Lộc . Với niềm hy vọng thật sự chứ không hão huyền như nhiều người vẫn tưởng. Hoan hô dầu dừa. Dầu dừa muôn năm ... Xin gia đình Bác Phước, bào huynh của cha Đa minh hiện ở Tân Bùi, Bảo Lộc, hãy an tâm. Chắc chắn bịnh tình của Cha Lộc hiện nay đã giảm 50% so với hồi bác có mặt ở Sàigòn. Kim Thông 57; Bệnh Tình ĐC Alexis Trầm Trọng (do cvk47 Nho) Xin thông báo quý Đức Ông, quý Cha CVKvà tất cả anh chj em CVK- KMF, Tinh trang sức khỏe ĐC Alexis ngày càng suy giảm. Cách đây 4 hôm, Ngài bị tắt đường ruột, đưa đi Sàigòn cấp cứu. Hôm nay, tin từ cha Tổng Đại Diện Nguyễn Thanh Liên từ Saigon cho biết: ĐC Lộc đã giải phẩu đại tràng, cắt khối u đường ruột. Cas mổ tốt. Khối u gởi đi làm sinh thiết, chưa biết u lành hay u ác.Hiện giờ Ngài đã tỉnh, nằm ở BV Chợ Rẫy. Anh em CVK.Saigon thuận tiện đến thăm Ngài để biết thêm tin tức tiếp theo. Xin mọi người giúp lời cầu nguyện cho vị Cha già của chúng ta. Kính báo, NHO KT Bệnh Tình ĐC Alexis Trầm Trọng (do cvk62 Phan Đình Thi)

Thống nhất ý kiến ghé thăm Ngài vào cuối tuần nầy. Nếu có thể được, nhờ anh Nho cho biết rõ hơn về khu vực, lầu, số phòng, số điện thoại người hiện trực tiếp săn sóc Ngài để dễ liên hệ và đỡ mất công tìm kiếm. Cám ơn anh. Thi. Bệnh Tình ĐC Alexis Trầm Trọng (do cvk47 Nho) Thầy Thi mến, và anh em CVK.SG, Tôi nhận được tin từ cha TĐD ở SG gọi về, nên chỉ biết ngắn gọn về ĐC gìa Alexis. Anh em SG cần thăm Ngài, xin trực tiếp hỏi cha Liên còn đang ở SG, ĐTDĐ số 0905096509. Bệnh Tình ĐC Alexis Trầm Trọng (do cvk62 Phan Đình Thi) Kính Bác Nho, Theo số ĐT Bác cho, Thi vừa có dịp liên hệ chào thăm Cha Tổng Đại Diện (TĐD) và hỏi thăm tin tức về sức khỏe ĐC. Alexis: ĐC hiện nằm tại khoa ngoại tiêu hoá, lầu 4, phòng cuối cùng. Anh em CVKcó thể ghé thăm Ngài, nhưng nhớ mỗi lần vài người thôi. Cha TĐD cũng nhắc nhở mọi người hiệp ý cầu nguyện cho ĐC Alexis cũng như ĐC Micae (hiện đang chữa bệnh). Một lần nữa cám ơn Bác Nho. Thi. Bệnh Tình ĐC Alexis Trầm Trọng (do cvk55 Nguyễn Hoàng Sơn) Tôi đọc trên mail của CVKthấy anh em báo tin Đức Cha Alexis thân yêu chúng ta đang đau nặng. Anh em rất yêu mến kính phục người cha, người thầy của chúng ta. Tôi xin đề nghị, nhân dịp năm nay Đức Cha cũng thọ được 90 tuổi ( sinh: 17.3.1919 tại Phú Cam, Huế). Có nên chăng? Ai biết về cuộc đời Ngài, hình ảnh của Ngài hay kỷ niệm gì về Ngài, chúng ta viết cách chân tình, trao cho nhau để cầu nguyện và hiệp thông với người cha của chúng ta. Ngoài ra, Ngài cũng là một Vị Giám mục người Việt nam tiên khởi làm giám mục giáo phận Kontum, chắc cũng là niềm tự hào của Giáo hội Việt nam chúng ta. Mong các anh em xa gần cho biết ý kiến và thử bắt đầu xem sao. Xin kính chào anh em. Lm Nguyễn hoàng Sơn.