24
Tác Gi: Hoàng Anh Thư NHÔN NNG CHÁY Phn 7 Tâm Tâm đưa tay lên chn ngc, cô nói vi Hi Lâm: - Tôi run quá. Hi Lâm trn an: - Không có gì phi sc. Nếu có rt thì thi li ln sau. Tâm Tâm cn nhn: - Chưa chi mà anh đã nói không hay ri. Hi Lâm đính chính: - Tôi chmun nói thế để cô an tâm mà thôi. Tâm Tâm nói ging ru rĩ: - Tôi mà có thi rt, anh không được cười tôi đâu à. Hi Lâm hiu được tâm trng ca cô nên nói để động viên: - Lúc trước, tôi thi đến ba ln mi đậu. Tâm Tâm nhìn anh tvkhông tin. Cô lc đầu bo: - Tôi không tin. - Sao không tin? Tôi nói tht mà. Lúc đó tôi còn trnên slm. Tâm Tâm như đã tin: - Có lanh nói đúng. Mà không phi sđâu. - Chcòn làm sao? - Do tui trháo thng, ra vta đây nên mi rt. Hi Lâm cãi li: - Tôi không có. Cô cười: - Có gì đâu mà anh khn trương quá vy. - Ai bo cô không tin. www.vuilen.com 153

Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

  • Upload
    others

  • View
    0

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

Page 1: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

Phần 7

Tâm Tâm đưa tay lên chặn ngực, cô nói với Hải Lâm:

- Tôi run quá.

Hải Lâm trấn an:

- Không có gì phải sợ cả. Nếu có rớt thì thi lại lần sau.

Tâm Tâm cằn nhằn:

- Chưa chi mà anh đã nói không hay rồi.

Hải Lâm đính chính:

- Tôi chỉ muốn nói thế để cô an tâm mà thôi.

Tâm Tâm nói giọng rầu rĩ:

- Tôi mà có thi rớt, anh không được cười tôi đâu à.

Hải Lâm hiểu được tâm trạng của cô nên nói để động viên:

- Lúc trước, tôi thi đến ba lần mới đậu.

Tâm Tâm nhìn anh tỏ vẻ không tin. Cô lắc đầu bảo:

- Tôi không tin.

- Sao không tin? Tôi nói thật mà. Lúc đó tôi còn trẻ nên sợ lắm.

Tâm Tâm như đã tin:

- Có lẽ anh nói đúng. Mà không phải sợ đâu.

- Chứ còn làm sao?

- Do tuổi trẻ háo thắng, ra vẻ ta đây nên mới rớt.

Hải Lâm cãi lại:

- Tôi không có.

Cô cười:

- Có gì đâu mà anh khẩn trương quá vậy.

- Ai bảo cô không tin.

www.vuilen.com 153

Page 2: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

- Bây giờ thì tôi tin.

Hải Lâm chợt nói:

- Đến lượt cô rồi kìa.

Tâm Tâm cảm thấy run nên nói:

- Làm sao đây anh?

Hải Lâm thông cảm nên động viên:

- Được rồi, không sao đâu? Lý thuyết thì chắc chắn cô đậu.

Tâm Tâm nhìn anh:

- Vậy còn thực hành?

Anh cười cười:

- Thì cũng đậu luôn.

- Anh giỏi nói khoác thôi.

Hải Lâm trấn an cô:

- Đến lượt rồi kìa. Chúc cô may mắn.

Tâm Tâm mạnh dạn bước vào phòng thi. Câu chút thật lòng của anh như thêm sức mạnh cho cô. Mười lăm phút sau, Tâm Tâm bước ra cô nhoẻn miệng cười với anh:

- Đậu rồi.

Hải Lâm cười khích lệ:

- Thấy chưa, tôi nói rồi mà. Cô giỏi lắm.

Tâm Tâm cười thật tươi:

- Đó là nhờ anh thôi.

- Tôi có giúp được gì cho cô.

- Anh chúc tôi may mắn đó còn gì.

- Chỉ là lời chúc thôi mà.

www.vuilen.com 154

Page 3: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

Tâm Tâm nhìn anh thẫn thờ:

- Đúng, nó chỉ là một lời chúc. Nhưng tôi xem đó là một lời khích lệ chân tình.

Hải Lâm nói với cô:

- Chờ thi thực hành lâu lắm, đi uống nước nhé.

Tâm Tâm liền gật đầu:

- Nếu anh không nhắc, có thể tôi sẽ bị khát.

Tội nghiệp cô bé ghê đi, lo đến quên ăn mất ngủ luôn. Xem ra cũng hiền đó chứ.

- Anh làm sao vậy?

Nghe cô hỏi, anh giật mình ngẩng đâu lên:

- A, không sao!

- Tôi khát lắm rồi.

Hải Lâm lấy xe đưa cô đi uống nước. Tâm Tâm lại than:

- Biết lần sau có được may mắn hay không?

Hải Lâm trấn an:

- Ông bà mình thường nói đầu xuôi thì đuôi lọt mà. Đừng lo?

Tâm Tâm bật cười:

- Anh cũng rành ghê nhỉ.

- Đủ để trấn an cô mà thôi.

Hai người bước vào quán. Hải Lâm hỏi cô:

- Cô uống gì?

- Cam tươi.

Hải Lâm gọi nước:

- Một cà phê, một cam tươi.

Tâm Tâm nhìn anh rồi hỏi:

www.vuilen.com 155

Page 4: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

- Trước đây, anh có đưa chị ấy đi thi thế này không?

- Chị nào?

- Thì người yêu của anh đó.

Bỗng nhiên anh đổ quạu:

- Cô hỏi làm gì?

Tâm Tâm bị hụt hẫng nên nói:

- Tôi chỉ hỏi cho biết vậy thôi anh làm gì nạt tôi ghê thế?

Nhìn ánh mắt dỗi hờn của cô, lòng Hải Lâm chùng xuống. Anh nói khẽ:

- Cô uống nước đi.

Cô nổi quạu lại:

- Uống hay không mặc tôi, anh cần gì phải nói.

Hải Lâm biết mình vô lý nên nói:

- Tôi xin lỗi.

Tâm Tâm không thèm uống nước, mà đứng lên đùng đùng bõ đi:

- Tôi hết khát rồi, anh uống một mình đi.

- Cô…

Nhưng Tâm Tâm đã bỏ đi ra ngoài. Cô thầm nghĩ: Người gì đâu mà lạnh như đá vậy. Hải Lâm tính tiền rồi lấy xe chạy theo cô.

- Lên xe tôi đưa đến đó.

Tâm Tâm phùng má:

- Không cần!

Hải Lâm năn nỉ:

- Cô đừng làm vậy có được không? Từ đây đến đó còn xa lắm.

- Xa tôi cũng đi, không cần anh ải lo đâu.

Hải Lâm đành xuống nước năn nỉ:

- Tôi xin lỗi cô đó, được chưa?

www.vuilen.com 156

Page 5: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

- Tôi đâu có cần anh xin lỗi.

Hải Lâm dọa:

- Cô mà giận, một lát thi trượt cho mà coi.

Tâm Tâm bướng bỉnh nói:

- Thi lại mười lần cũng được. Kệ tôi, không cần anh lo.

- Không lo làm sao được. Cô mà thi rớt, tôi sẽ bị mang tiếng.

- Cái đó kệ anh.

Hải Lâm kề xe cạnh cô:

- Thôi lên đi cô Ba. Nắng lên sẽ làm cháy tóc cô đó.

Tâm Tâm trùng mắt nhìn anh:

- Ai mà bảo cô xấu vậy? Kẻ đó chắc bị điên.

- Anh đó.

Hải lâm kêu lên:

- Ôi! Tôi nói thế à? Vậy chắc là tôi điên thật rồi.

Cô thừa biết anh pha trò như vậy là để cô cười mà quên đi chuyện lúc nãy:

Hải Lâm năn nỉ:

- Cô cố gắng thi đậu lần này đi. Tôi không xuất hiện trước mặt cô nữa đâu.

Tâm Tâm giật mình:

- Ôi! Sao anh nói thế?

- Có gì đâu, cô không muốn gặp tôi. Vậy thì dễ thôi, tôi sẽ cố gắng né tránh:

- Anh…

- Con đường nào cô đi thì tôi sẽ chọn con đi đường khác. Cô có chịu không? Và cô nên tin tôi đi.

Tâm Tâm đứng chết lặng nhìn anh. Thái độ cô lúc nãy đã làm anh hiểu lầm mình mất rồi. Những lời anh nói thật khiến cho Tâm Tâm vô cùng bối rối:

- Tôi... tôi...

www.vuilen.com 157

Page 6: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

- Được rồi! Cô khỏi cần phải nói gì cả. Tôi nói được là làm được.

Tâm Tâm đành im lặng. Cô không ngờ sự thể lại xảy ra như vậy. Đến giờ thi thực hành, đầu óc cô không chịu tập trung nó lo suy nghĩ tận đâu đâu.

- Cô cố gắng lên nhé.

- Nói rồi, anh bỏ cô đứng một mình với chiếc xe. Đội nón bảo hiểm sẵn sàng, cô chờ có hiệu lệnh sẽ thực hành. Cô liếc nhìn anh một cái, rồi cô cất tiếng gọi:

- Hải Lâm!

Hải Lâm miễn cưỡng bước lại:

- Cô cần gì?

- Tôi... tôi...

Hải Lâm xua tay:

- Cô hãy tập trung lo thi. Đừng nghĩ gì cả!

Tâm Tâm xụ mặt:

- Cám ơn anh.

Trong lòng Hải Lâm bỗng có cái gì đó xao động. Lẽ nào... Anh lắc đầu xua đi mọi suy nghĩ:

- Không thể nào đâu!

- Anh đưa người yêu đi thi à?

Hải Lâm ngước lên, anh cười rồi giải thích:

- À không! Chỉ là bạn bình thường thôi.

Anh ta cười, rồi nói:

- Bạn bình thường mà sao tôi thấy anh căng thẳng vậy?

- Căng thẳng gì đâu? Chỉ sợ cô ấy thi rớt thôi bạn bè mà.

Anh ta nói:

- Đến lượt cô ta rồi kìa!

Hải Lâm đứng lên. Anh chăm chú nhìn từng cử chỉ của cô. Cố lên Tâm Tâm. Cô đã chạy hết vòng số tám rồi, chạy qua đường chướng ngại vật. Cuối cùng cô cũng về đích. Cô đậu rồi. Ký tên xong, Tâm Tâm quay lại ôm chầm lay anh mà không một chút ngần ngại.

www.vuilen.com 158

Page 7: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

- Em đậu rồi.

- Chúc mừng cô. - Hải Lâm gỡ tay cô ra - Vui đến thế à?

Tâm Tâm sực nhớ, cô đỏ mặt buông anh ra:

- Tôi… tôi xin lỗi.

Anh cười:

- Cô có lỗi gì đâu. Cô vậy là tốt rồi.

Tâm Tâm nhìn anh đăm đăm, cô hỏi anh giọng hờn dỗi:

- Tôi thi đậu mà anh mừng đến như vậy sao?

Hải Lâm nhìn cô:

- Sao cơ?

- Anh sợ gặp tôi đến như vậy à?

Thì ra cô ta đang nghĩ sai về mình. Hải Lâm xua tay:

- Thôi đi đậu là được rồi. Cô mau về báo tin cho ông chủ biết.

Tâm Tâm miễn cưỡng ngồi lên phía sau anh lòng cô bỗng dưng cảm thấy trống rỗng buồn tênh.

Ông Bằng nhìn hai cô gái mà trong lòng cảm thấy băn khoăn. Cô nào cũng

xinh xắn dễ thương cả. Ước gì một trong hai cô có đứa là con dâu của mình nhỉ? Hải Lâm, đứa con trai của ông đến bây giờ mà ông vẫn chưa hề biết mặt, chẳng biết sống chết ra sao nữa. ông đã bỏ thời gian đi tìm mà không được.

- Bác ơi! Đã đến rồi ạ.

Tiếng gọi trong trẻo của Tâm Tâm làm ông giật mình.

- À, đến nơi rồi ư?

Mọi người xuống xe, ông Bằng cũng bước xuống theo:

www.vuilen.com 159

Page 8: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

Hai đứa trông thật khỏe.

Tâm Tâm khoe:

- Bác đừng lo, tụi con quen với việc này rồi.

Mọi người cùng nhau đưa những thung quà, những bao gạo xuống xe. Như Ngọc nói với Tâm Tâm:

- Trông bác ấy hiền lành và phúc hậu ghê nhỉ.

Tâm Tâm bảo đùa:

- Mi cũng nên nhìn ta xem có hiền lành và phúc hậu không?

Như Ngọc cười hì hì:

- Có đấy?

- Vậy hả? Chứ không phải như mi hả?

Như Ngọc túm lấy được cánh tay của bạn mà nói:

- Chết! Mi đừng hồng chạy thoát với ta được!

Tâm Tâm giằng tay ra:

- Thôi đi nhỏ làm gì thế? Lo cùng mọi người làm cho xong.

Mọi người đã đến điểm hẹn đông đủ. Nhìn mặt mọi người vui vẻ chờ đợi, lòng Tâm Tâm cảm thấy xúc động vô cùng. Cô nói với Ngọc:

- Trông họ kìa, những gương mặt lam lũ, vất vả mà thương làm sao?

Như Ngọc cũng nói:

- Các em nhỏ kìa, thiếu thốn mọi thứ. Chúng nhìn mình như chờ đợi vậy.

Đến trưa thì việc phân phát cũng xong. Ông Bằng nói với hai cô:

- Hai con cảm thấy có vui khi mọi người ở đây nhận được quà của mình.

Tâm Tâm nói trước:

- Con thấy ấm áp vô cùng. Những ánh mắt hiền lành nhìn mình tỏ vẻ biết ơn, bác ạ.

Ông Bằng gật gù:

- Con nói cũng phải.

Rồi cô đưa ông lon nước ngọt.

www.vuilen.com 160

Page 9: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

- Bác uống nước.

Ông cầm lấy lon nước từ tay Tâm Tâm:

- Ngoan lắm.

Như Ngọc cười cười:

- Nó ngoan và dễ thương lắm. Bác chọn nó làm con dâu đi.

Ông Bằng thoáng buồn:

- Có thể sao?

Như Ngọc vẫn nói:

- Tất nhiên rồi, nhỏ ấy chưa có người yêu. Nó tốt nghiệp lớp kế toán ở nước ngoài mới về đó thôi.

Ông Bằng thốt lên:

- Vậy sao!

Tâm Tâm chu môi nhìn ông:

- Nhưng chẳng ai chịu nhận con vào làm việc cả, bác ạ.

Ông ngạc nhiên:

- Sao lại thế?

- Con cũng không biết nữa.

Như Ngọc lại xen vào:

- Có lẽ họ chê trình độ của nó cao quá thôi.

Tâm Tâm lườm bạn:

- Nhỏ bớt nói một chút có được hay không vậy?

- Bớt thì bớt nhưng mình nói đúng mà.

Ông Bằng nhìn Tâm Tâm:

- Nếu vậy thì Tâm Tâm nên vào công ty giúp bác đi:

www.vuilen.com 161

Page 10: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

Tâm Tâm nhìn ông:

- Bác nói thật hả?

- Con có chịu không?

Như Ngọc giục bạn:

- Còn không mau khấu đầu mà cám ơn đi.

Tâm Tâm lườm bạn:

- Nhỏ dùng từ gì mà ghê vậy chứ?

Ông Bằng chờ câu trả lời của cô.

- Con nghĩ sao Tâm Tâm.

Cô do dự:

- Con chỉ sợ mì không giúp được gì cho bác thôi.

Ông Bằng khích lệ:

- Ta sẽ sắp xếp công việc theo sở trường của con.

- Nghĩa là...

- Được thôi. Kế toán trưởng công ty.

Như Ngọc kêu lên:

- Oa! Hôm nay là ngày may mắn của mi rồi còn gì.

Tâm Tâm cũng leo lên.

- Ôi! Con cám ơn bác. Con hứa sẽ làm tốt mọi việc.

Như Ngọc vòi vĩnh:

- Hôm nay là ngày vui cua Tâm Tâm. Về thành phố mình sẽ tổ chức liên hoan.

Tâm Tâm hỏi bạn:

- Mi đãi à?

- Không. Ai gặp may người đó đài thọ chứ.

Ông Bằng lên tiếng:

- Được rồi. Báo sẽ đãi hai đứa tại nhà hàng lớn, được chưa?

www.vuilen.com 162

Page 11: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

Cả hai cùng kêu lên:

- Oa! Bác thật rộng rãi.

Như Ngọc hỏi ông:

- Bác ơi! Bác có thể mời bác gái cùng dự không?

Ông lưỡng lự một chút rồi nói:

- Thôi đi, bà ấy sẽ không đi đâu.

- Sao cơ?

- Thì bà ấy ngại tiếp xúc đông người đó thôi.

Tâm Tâm nhìn ông tò mò:

- Bà ấy bệnh sao bác?

- À, không đâu.

Như Ngọc véo vào hông Tâm Tâm:

- Đừng hỏi nữa, mi không thấy bác ấy đang buồn sao?

Tâm Tâm gật đầu:

- Ừ, ta quên mất.

Ông Bằng nhìn lại hai người bằng ánh mắt thông cảm, ông nói đùa:

- Sau này hai con có lấy chống, ta sẽ ủng hộ hết mình.

Như Ngọc nói đùa:

- Lo gì bác, Tâm Tâm đăng ký làm con dâu của bác rồi kìa.

Tâm Tâm đỏ mặt vì mắc cỡ:

- Làm gì bác ấy chấp nhận mình kia chứ.

Ông Bằng nhìn cô cười:

- Nhất định là bác chấp nhận rồi. Còn hoan nghênh nữa đó.

Như Ngọc hất mặt nói với bạn:

- Nghe rồi chưa, hãy cố mà làm cho bác ấy vui.

www.vuilen.com 163

Page 12: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

Tâm Tâm cũng nói:

- Con vào công ty bác làm rồi thì bác có thể tìm chồng cho con rồi.

Ông bật cười lớn:

- Nhất định là sẽ có rồi, nếu con không từ chối.

Tâm Tâm chỉ cười mà không nói. Như Ngọc thúc cùi chỏ vào hông bạn mà nói:

- Mi tính sao mà im lặng mãi như thế?

Tâm Tâm ấp úng:

- Có gì đâu mà nói.

- Thì nói là "thưa bác, con chấp nhận rồi".

Tâm Tâm lườm bạn:

- Ta đâu có muốn chồng đến như vậy chứ.

Như Ngọc cười hì hì:

- Vậy sao?

- Nhỏ bớt nói một chú đi.

Điện thoại của ông Bằng có tín hiệu, ông mở máy:

- Alô! Bằng nghe đây.

- Ông chủ, có đơn đặt hàng ở tỉnh ngoài, ông có về kịp để ký không ạ.

Ông gật gù:

- Được rồi, khoảng một tiếng nữa tôi sẽ về tới.

- Vâng ạ.

Ông còn dặn:

- Phát thư mời chiều họp giúp tôi nhé.

- Vâng ạ.

Ông cúp máy, rồi nói với hai cô:

- Chúng ta về thôi.

Tất cả lên xe. Tâm Tâm nói nhỏ vào tay Ngọc:

www.vuilen.com 164

Page 13: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

- Lần sau, bác ấy có đi nữa không hả?

- Hên xui!

- Nhỏ này.

Cả hai cùng cười rồ bước lên xe.

Hải Lâm đang chỉnh xe cho khách hàng thì Mộng Tuyền từ ngoài đi xồng

xộc vào tận bên trong. Cô cất giọng hỏi trống không:

- Khôi Nguyên đâu rồi?

Hải Lâm cảm thấy bực bội khi nghe câu hỏi đầy hách dịch của Mộng Tuyền. Cô thay đổi nhanh như vậy sau? Thấy anh vẫn cặm cụi làm việc, Mộng Tuyền gắt lên:

- Bộ anh không nghe tôi hỏi gì hay sao?

Hải Lâm nói mà không hề nhìn cô:

- Đây là cửa hàng mua bán còn rất đông người. Cô muốn hỏi đến ai?

- Anh...

Hải Lâm vẫn nói giọng lạnh băng:

- Cô nên nhã nhặn một chút.

Mộng Tuyền cảm thấy quê trước nhiều người nên nói:

- Anh có thể đối xử với tôi như vậy sao?

Hải Lâm bây giờ mới ngẩng lên nhìn cô:

- Nếu muốn tìm cậu chủ, cô có thể gọi điện mà.

Mộng Tuyền ấm ức nói:

- Nếu tôi gọi được thì tìm đến đây làm gì, để gặp anh à?

Hải Lâm bật cười khan:

www.vuilen.com 165

Page 14: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

- Gặp tôi ư? Để làm gì chứ. Tôi là một kẻ nghèo hèn thì làm gì có nhiều tiền như cậu chủ đây mà cung phụng cho cô.

Mộng Tuyền hậm hực nhìn anh:

- Anh ganh tỵ à?

Anh lắc đầu:

- Không có đâu. Tại sao tôi lại ganh tỵ? Tôi chỉ ngầm cám ơn cô đã cho tôi biết sớm lòng người đen bạc mà thôi.

Mộng Tuyền cười nhạt:

- Nếu như vậy thì tốt, tôi không có gì phải ân hận.

Mộng Tuyền lại nói:

- Anh định vẫn tiếp tục làm ở đây mãi sao?

Hải Lâm nhìn cô:

- Sao, cô thấy ngại à?

- Đúng vậy. Sau này tôi sẽ là chủ cửa hàng này ra vào gặp nhau, anh không thấy ngại nhưng tôi thì thấy ngại lắm.

Hải Lâm nhìn cô không chớp:

- Cô muốn đuổi tôi ư?

Cô cười:

- Đuổi thì tôi không dám đâu. Nhưng mà tôi thấy ngại mà thôi.

Hải Lâm cười, trấn an cô:

- Cô an tâm đi, khi nào cô cưới thì tôi sẽ ra đi.

- Anh hứa đó nhé.

Hải Lâm cười mai mỉa:

- Cô an tâm đi, Hải Lâm này nói là sẽ thực hiện.

Mộng Tuyền đắn đo:

- Nếu không làm ở đây rồi anh sẽ thế nào?

- Cám ơn cô đã lo. Nhưng tôi thì không thể chết đói đâu.

www.vuilen.com 166

Page 15: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

Mộng Tuyền mím môi bảo:

- Tôi chỉ lo cho bác gái mà thôi. Bác ấy đang bệnh mà.

Hải Lâm cười khan:

- Tôi cám ơn cô. Nhưng tôi thì vẫn có thể lo cho mẹ mình mà.

Mộng Tuyền quay gót định đi, nhưng còn quay lại nói:

- Anh nên tìm việc khác càng sớm càng tốt.

Hải Lâm đứng chết lặng nhìn theo Mọng Tuyền. Thấy thế, Tuấn người bạn cùng làm với anh lên tiếng tỏ ý khó chịu:

- Cô ta thật quá đáng mà. Vậy mà mày nhịn được sao Hải Lâm.

Hải Lâm lắc đầu:

- Không nhịn thì làm gì đây?

Tuấn nói:

- Nếu là tao, tao sẽ cho cô ta một cái tát nhớ đời.

Hải Lâm nhăn nhó:

- Làm vậy chi cho bẩn tay mình. Dù gì cũng đã mấy năm quen biết.

Tuấn hỏi:

- Mày còn nuối tiếc cô ta à?

- Tiếc thì không có đâu. Mà tôi chỉ sợ sau này cô ấy khổ đấy.

Tuấn gật gù:

- Mày nói cũng phải.Cậu chủ của mình đâu phải là người chung thủy lắm đâu.

Hải Lâm dù không còn thương nhớ đến Mộng Tuyền, nhưng long vẫn không muốn nhìn thấy cô phải khổ chút nào cả.

- Thật lòng tôi không muốn nhìn thấy cô ấy khổ đâu.

- Tại mày tốt đó thôi. Nhưng dù gì thì mày cũng nên nghĩ đến tương lai của mình chứ.

www.vuilen.com 167

Page 16: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

Hải Lâm thở dài:

- Thì tôi phấn đấu hết mình rồi đó. Mai mốt tôi cũng phải rời chỗ này mà đi thôi.

Tuấn tò mò:

- Mày định làm gì?

- Lấy được bằng tốt nghiệp kế toán, tôi xin vào làm ở mấy công ty.

Tuấn khích lệ:

- Ừ, vậy cũng tốt. Nhưng mà xa mày, tụi tao cũng nhớ.

Hải Lâm xúc động nói:

- Dù gì thì chúng ta cũng đã làm chung với nhau mấy năm rồi còn gì:

Tuấn khuyên:

- Nói thì nói vậy thôi, tụi tao cũng vẫn ủng hộ này.

- Cám ơn các anh thương tôi.

Khôi Nguyên xuất hiện. Anh hỏi:

- Có bán thêm xe nào nữa không vậy, Hải Lâm?

Hải Lâm chỉ hai chiếc xe còn chưa kịp chỉnh lại:

- Còn hai chiếc đó, cậu chủ.

Khôi Nguyên nói với Hải Lâm:

- Cậu cố gắng làm cho xong trong chiều nay nhé.

Hải Lâm gật đầu:

- Vâng ạ.

Khôi Nguyên ngồi xuống bàn, ra lai làm biên nhận cho khách hàng. Xong, anh đứng lên:

- Tôi phải đi có chút việc. Các cậu xem mà làm cho tốt công việc của mình đó.

Khôi Nguyên vừa cho xe nổ máy vọt đi, thì điện thoại bàn reo vang. Tuấn bận tay nên Hải Lâm phải nghe:

- Alô! Cửa hàng xe gắn máy Khôi Nguyên nghe đây.

www.vuilen.com 168

Page 17: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

- Em muốn gặp Khôi Nguyên.

Hải Lâm hỏi:

- Cô là ai? Tìm Khôi Nguyên có gì không?

Bên kia đầu dây cô gái nũng nịu:

- Có phải anh đó không? Còn đùa với em hả?

- Nhưng em tên gì? Nhà ở đâu?

Cô giận dỗi:

- Anh còn hỏi nữa hả? Nhà em, anh đã đến rồi còn gì?

- Anh quên rồi, em nói lại đi. Em tên gì?

Cô giận dỗi:

- Anh quen nhiều cô lắm, đông không hả?

- Biết rồi còn hỏi.

Cô gái trách:

- Anh hứa với em là sẽ chia tay với Mộng Tuyền thì hãy nhớ đó.

Hải Lâm giật mình, anh liền cúp máy, rồi ngồi phịch xuống ghế. Mộng Tuyền đã trở thành nạn nhân của cậu chủ rồi. Thấy thái độ của Hải Lâm kỳ quặc, Tuấn hỏi:

- Gì mà xem ra mày lo đến vậy.

Hải Lâm lắc đầu.

- Không có gì?

- Có thật là không có gì không? Mộng Tuyền gọi à?

Hải Lâm đành gật đầu:

- Lại quấy rầy mày à?

- Ừ.

Anh lắc đầu:

- Không, cô ấy muốn tìm Khôi Nguyên đấy thôi.

www.vuilen.com 169

Page 18: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

- Đúng là nham nhở mà.

Hải Lâm lầm lì suốt cả buổi. Anh không biết mình phải làm gì để mà nói cho Mộng Tuyền biết. Không khéo cô ta lại hiểu lầm nữa.

- Mặc kệ cô ta, anh ạ.

- Mày còn thương cô ta rồi. Nhìn là tao biết ngay.

Hải Lâm thở dài nói:

- Tôi chỉ thương hại mà thôi.

Tuấn ngừng tay nói:

- Xem ra cô chủ nhỏ thương mày thật lòng đó.

Hải Lâm cười buồn.

- Té đau một lần cũng đủ mệt rồi anh ạ.

- Biết vậy thì tốt. Nhưng tao sợ mày không vượt qua được màn này đó.

Hải Lâm thở dài:

- Thì cũng phải cố gắng lòng dặn lòng anh ạ.

Tuấn cười:

- Tao chỉ sợ con tim mày thôi thúc mà thôi.

Hải Lâm cắn răng cố không suy nghĩ đến Tâm Tâm nữa. Nhưng mà hình ảnh của cô cứ ẩn hiện mãi trong anh.

- Người ta giàu quá mà anh.

- Đừng nghĩ vậy, Hải Lâm ạ. Đâu phải ai con nhà giàu đều vậy cả. Tâm Tâm là cô gái tốt đấy.

Hải Lâm cười:

- Anh nói thế với tôi làm gì?

- Để khuyên mày thôi. Trên đời này vẫn còn có nhiều người tốt đó mà.

Hải Lâm vẫn tiếp tục công việc của mình. Trong lòng anh cảm thấy không an tâm chút nào. Anh tự hỏi là tại sao? Và vì ai mà anh luôn bất ổn thế này?

www.vuilen.com 170

Page 19: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

Đợi chờ tìm kiếm Khôi Nguyên cả buổi, gặp được anh, Mộng Tuyền ấm

ức nói:

- Anh làm gì mà trốn biệt em như vậy hả?

Khôi Nguyên cố kềm lòng, anh cố tình nói dối:

- Thì anh bận công việc..

Mộng Tuyền phàn nàn:

- Bận công việc, hay là đi với cô nào đó?

Khôi Nguyên cho hai tay vào túi quần, anh nhún vai nói:

- Nếu vậy thì sao?

- Anh...

Khôi Nguyên mỉm cười, choàng tay qua vai cô:

- Anh đùa thôi mà.

- Hông, em không thích anh đùa kiểu ấy đâu.

Khôi nguyên bẹo má cô:

- Vậy là em muốn anh có bạn gái khác thật đúng không?

Mộng Tuyền véo nhẹ vào hông anh mà nói:

- Anh chết với em đó. Đừng hòng mà léng phéng.

Khôi Nguyên nheo nheo mắt nhìn cô giễu cợt:

- Em làm như là vợ của anh không bằng.

Mộng Tuyền nép vào lòng anh:

- Không là vợ cũng xem như là vợ rồi còn gì. Anh đã biến em thành đàn bà mất rồi.

www.vuilen.com 171

Page 20: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

Khôi Nguyên ngửa mặt lên trời phì phà khói thuốc, rồi nói:

- Và em cũng đã tiêu tiền của anh đâu có ít. Sòng phẳng mà.

Mộng Tuyền cảm thấy nhột nhạt:

- Anh nói vậy là ý gì vậy?

Thấy bây giờ nói ra còn sớm cho nên anh làm ra vẻ nâng niu cô:

- Thì bây giờ anh vẫn dành thời gian cho em rồi nè.

Cô phụng phịu:

- Ít ra thì cũng như vậy chứ.

Khôi Nguyên hờ hững ôm cô vào lòng, rồi hôn nhẹ lên tóc cô:

- Em nên ngoan ngoãn nghe lời của anh đó.

- Chừng nào mình cưới hả anh?

Khôi Nguyên hơi nhíu mày. Anh suy nghĩ tìm cách để trấn an co:

- Chưa thể vội được em ạ.

Cô ngồi dậy:

- Sao vậy anh?

- Ừ thì...

- Thì sao?

Khôi Nguyên nói bừa:

- Thì cha anh vẫn chưa gật đầu đồng tình.

Cô nóng vội nói:

- Sao ông già khó vậy anh? Cưới vợ cho anh kia mà.

Khôi Nguyên thở dài nói:

- Cái khó là cha anh không chấp nhận em mới khổ.

Mộng Tuyền giãy nảy:

- Sao vậy anh? Lúc trước anh bảo với em là anh toàn quyền quyết định hôn nhân của mình mà.

- Thì đúng là vậy Nhưng từ khi có dì ghẻ, tính tình cha anh thay đổi hẳn.

www.vuilen.com 172

Page 21: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

Mộng Tuyền lo lắng:

- Vậy rồi sao anh?

- Từ từ rồi anh tính.

Mộng Tuyền linh cảm có chuyện gì đó không lành đang đến với mình. Cô lo sợ nói:

- Anh không được bỏ em đâu đó. Em sẽ đeo anh suốt cả cuộc đời.

Khôi Nguyên dù có bực bội nhưng vẫn cố an ủi:

- Em đừng có như vậy được không? Anh đang bị áp lực rất nặng nề ở gia đình rồi, em đừng gây cho anh phiền phức nữa.

Mộng Tuyền rối rít nói:

- Em xin lỗi. Em thật tình không biết anh đang gặp khó khăn.

Khôi Nguyên ôm siết cô vào lòng rồi đặt lên môi cô nụ hôn.

- Em ngoan lắm.

- Điện thoại của Khôi Nguyên có tín hiệu anh bước ra ngoài để nghe khi thấy số điện thoại của Vân.

- Alô! Anh nghe.

Vân phụng phịu:

- Anh đang ở đâu vậy?

- Thì ở cửa hàng chứ đâu.

- Em nuốn gặp anh.

Khôi Nguyên hẹn hò:

- Tối nghe em. Tối anh sẽ đến.

Vân đành nói:

- Vậy cũng được. Nhưng anh không được dối em đó.

- Thì anh hứa, an tâm đi.

Vân còn muốn gì nữa, nhưng Khôi Nguyên tắt máy khi thấy Mộng Tuyền bước ra.

- Ai gọi vậy anh?

www.vuilen.com 173

Page 22: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

Khôi Nguyên nói dối:

- Hải Lâm gọi anh về có ông khách đòi đổi xe.

Mộng Tuyền phàn nàn:

- Anh ta thật kiếm chuyện mà. Trước không gọi, sau không gọi, lại gọi ngay lúc này.

Anh bẹo má cô hỏi:

- Đừng buồn mà em. Công việc làm ăn thôi mà.

Mộng Tuyền ôm lấy cánh tay anh.

- Tối nay anh lại đến với em chứ hả?

Khôi Nguyên suy nghĩ một lúc để tìm ra lý do từ chối nói:

- Tối nay anh bận tiếp khách với cha anh rồi.

Mộng Tuyền hờn dỗi:

- Vậy chừng nào mình mới gặp nhau hả anh?

Khôi Nguyên dỗ dành:

- Lúc nào rảnh là anh sẽ gọi điện tìm em ngay.

Mộng Tuyền chợt hỏi:

- Chừng nào anh mới có thể cho Hải Lâm nghĩ việc ở đó.

Khôi Nguyên ngập ngừng:

- - Chuyện này… còn tùy vào cha của anh nữa. Anh không thể tự ý giải quyết được.

Mộng Tuyền phàn nàn:

- Anh chẳng thể một mình giải quyết được sao?

- Tất cả mọi chuyện đều phải do cha anh giải quyết cả. Hải Lâm là người mà cha anh tin tưởng nhất đấy.

Mộng Tuyền gay gắt:

- Nói như vậy là anh không có một chút quyền gì sao?

Khôi Nguyên gãi gãi đầu nói:

www.vuilen.com 174

Page 23: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

- Thì do anh còn lệ thuộc gia đình mà em.

- Anh nói làm em lo quá.

Khôi Nguyên trấn an:

- Không sao đâu mà. Em đừng quá lo như vậy.

Mộng Tuyền cũng cảm thấy an tâm phần nào. Khôi Nguyên bỏ ra về. Bà Mai mẹ Mộng Tuyền bước vào phòng con gái:

- Con làm như vậy là không tốt đâu, Mộng Tuyền ạ.

Mộng Tuyền nhăn nhó:

- Gì mà không tốt hả mẹ? Tụi con yêu nhau thật lòng mà.

Bà Mai nói giọng rầu rầu:

- Liệu cậu ta có thật lòng với con không?

- Tất nhiên rồi, Anh ấy yêu con như vậy còn gì.

- Nhưng sao mẹ vẫn thấy lo. Việc con từ hôn với Hải Lâm xem ra không tốt đâu.

- Dù gì thì mọi chuyện cũng đã rồi mà mẹ.

Bà Mai thở dài.

- Hải Lâm hiền lành, giỏi giang như vậy con bỏ nó thì uổng quá.

Mộng Tuyền khoát tay:

- Con không thể cùng anh ấy sống cảnh một mái nhà ranh với hai quả tim vàng để uống nước lã mà sống mẹ ạ.

Bà Mai đồng tình với con gái:

- Con nói thì cũng phải. Nhưng liệu Khôi Nguyên có thật lòng với con đâu.

- Có mà mẹ.

- Vậy còn cha của nó thì sao?

Mộng Tuyền ngập ngừng:

- Chuyện này thì... Khôi Nguyên sẽ lo được mà mẹ.

Bà Mai gật đầu:

www.vuilen.com 175

Page 24: Phần 7 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/nuhonnongchay/nuhonnongchay07.pdfTác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY Phần 7 T âm Tâm đưa tay lên

Tác Giả: Hoàng Anh Thư NỤ HÔN NỒNG CHÁY

- Vậy thì me an tâm rồi. Nhưng mà mẹ vẫn thấy lo cho Hải Lâm.

Mộng Tuyền phẩy tay:

- Thôi, mẹ làm ơn đừng có nhắc đến anh ấy, có được không?

Bà Mai thở dài:

- Cha con vì hành động của con mà đã bỏ

đi rồi.

Mộng Tuyền giận dỗi nói với mẹ:

- Mẹ à! Rồi nay mai cha sẽ quay lại thôi mà.

- Mẹ cũng mong như vậy. Nhưng cha con đã bỏ đi gần một tháng rồi còn gì.

Mộng Tuyền vội trấn an:

- Cha chỉ đi du lịch mọt chuyến thôi mà mẹ.

- Đi du lịch ư?

- Đúng vậy. Hôm rồi cha có điện về báo tin.

Bà Mai cằn nhằn:

- Ông chết tiệt này thật mà, đi du lịch mà chẳng cho mẹ theo.

Mộng Tuyền cười khì:

- Cha muốn hưởng thụ một mình, không muốn mẹ quấy rầy.

Bà Mai kêu lên:

- Hả! Con bênh vực cha mà bỏ mặc mẹ ư?

Mộng Tuyền cười khúc khích:

- Coi mẹ kìa, ghen đến nỗi đỏ mặt lên rồi.

Bà kêu lên:

- Con nhỏ này dám chọc mẹ hả?

Mộng Tuyền vơ lấy chiếc xách tay vọt lẹ ra ngoài, mặc cho mẹ gọi thật to trong phòng.

www.vuilen.com 176